Ngày hôm sau.
Mặt trời mới mọc, hoàng hôn chưa hết.
Gia Cát Long Phi dậy thật sớm, cùng lão nhân, Tiểu Hiên cùng nhau mang khuông dược liệu chạy tới trợ.
trợ trên một cái trấn nhỏ, trấn này tên là “Cảnh dương trấn”, trấn cũng không lớn, bất quá quy mô tuy nhỏ, nhưng các dịch vụ như khách sạn, cửa hàng, dịch quán cái gì cần có đều có...... trấn nhỏ này coi như là giao điểm các đường giao thông của nam bắc, cho nên có chút náo nhiệt.
trung tâm trấn, chính là chợ, rất đơn sơ, nói đơn giản chính là một khối đất trống tương đối lớn, quầy hàng v lộn xộn, chưa hiện đại hoá quản lý, cũng không có tiêu chuẩn thống nhất, các cửa hàng nay mở ra một cách tự do......
chợ cổ đại phần lớn là do tự phát tạo thành , cực độ thiếu hụt quản lý cùng chế ước, cho nên rất dễ dàng sinh ra cạnh tranh bất chính, mà cạnh tranh như vậy ảnh hưởng rất lớn đến tiểu thương cùng buôn bán nhỏ, làm cho khu chợ rất dễ bị tan rã .
Sắc trời dần dần sáng lên, trên chợ tiểu thương cũng nhiều hẳn lên, vốn là bốn phía trống trải lúc này cũng dần bị bóng người chồng chất thay thế, âm thanh mua bán chởi bới dần vang lên, bất đầu nhộn nhịp .
“Không nghĩ tới chợ cổ đại lại có thể náo nhiệt như thế......” Gia Cát Long Phi không khỏi cảm thán.
Mấy người bọn họ vừa đến, dược liệu của lão bá bán cũng không được tốt lắm, làm cho Gia Cát Long Phi lâm vào trong trầm tư,“Bất kể nói thế nào, lão bá cũng tính là ân nhân cứu mạng của ta, ít nhất ta nên làm cái gì đó để báo đáp......”
Một thương nhân thành công điều đầu tiên phải hiểu rõ chính là sự vận động của thị trường, cùng với tâm lý của người tiêu dùng, hắn hiện tại cần phải làm chính là tìm hiểu sự vận hành của cái chợ này, còn có tâm lý dùng thuốc của người dân...... Vì vậy, Gia Cát Long Phi quan sát tỷ mỷ những cửa hàng thuốc , những cửa hàng bán lẻ,thỉnh thoảng lại chú ý đến cách ăn nói chèo lái kéo khách của họ, lấy góc độ chuyên nghiệp mà phân tích tâm lý của người dùng, dần dần , hắn cũng mơ hồ nắm được sự vận hành cùng hành vi người tiêu dùng của khu chợ này.
Quá ngọ, sau khi Gia Cát Long Phi cùng lão nhân và Tiểu Hiên ở trên trấn nhỏ ăn đơn giản mấy cái bánh bao, sau đó tiếp tục bày bán số dược liệu.
Trong lòng hắn đã sớm có kế hoạch, chẳng biết tìm đâu một tấm ván gỗ, trên mặt đất nhặt một khối “chuyên thạch”( đá mền, có thể dùng viết chữ được), ở trên tấm ván gỗ xiêu xiêu vẹo vẹo địa viết mấy chữ to –“ tráng dương thần thuốc, nhất trụ kình thiên”, sau đó ở phía dưới ghi chú mấy chữ nhỏ -- “cho người cuộc sống “Tính” Phúc(khoái hoạt).
Một bên Tiểu Hiên thấy kỳ quái, không khỏi hỏi:“Long Phi đại ca, đây là ý gì?”
“Bán đồ, dĩ nhiên phải quảng cáo một chút mới được, nếu không làm sao người ta biết ngươi bán cái gì?”
“Dĩ nhiên, việc quảng cáo từ trước đến giờ mục đích là tăng một chút kích thích và tò mò......”
Gia Cát Long Phi mỉn cười, lộ ra một ánh mắt quỷ quyệt.
“Mọi người mau tới coi một chút, nhìn cái này, chuyên trị bệnh liệt dương, sớm tiết, tráng dương thần thuốc, một buổi tối có thể thượng mười mấy lần, có thể làm cho ngươi khoái hoạt minh mẫn......”
Một phen thét to, danh tiếng tráng dương thần thuốc nhất thời hấp dẫn không ít ánh mắt, trong chốc lát, bọn họ bán tán lên suống không dứt.
“Cái gì tráng dương thần thuốc? Thật sự có thể trị bệnh liệt dương, ra sớm,còn có thể tung hoành sa trường......”
“Đúng, đúng, có phải ... hay không gạt người đây?”
“Thật sự thần kỳ như vậy?”
......
“Cam đoan hàng thật giá thật, những thứ này đều là đến từ hoàng thất y dược bảo điển, bí phương độc nhất vô nhị, có thể làm cho nam nhân buồn bực không duy trì được lâu lấy lại hùng phong, làm nữ nhân của mình thỏa mãn, ngươi một đêm có thể làm vài lần, là bí quyết giữ được trẻ tuổi vĩnh viễn của nam nhân.” Gia Cát Long Phi âm thầm cười trộm nói, ở niên đại này căn bản ngươi không biết cái gì gọi là hiệu ứng quảng cáo, chỉ cần là điều mới mẻ , nhất định sẽ làm người ta tò mò, hắn lúc đó có thể lợi dụng điểm này.
“là những bí phương gì vậy?”
“Mọi người đừng nóng vội, nghe ta giới thiệu đã, đầu tiên, xin giới thiệu một dược liệu của chúng ta, đầu tiên là “lộc nhung”thượng đẳng, “lộc nhung” này chính thứ tốt nha, tráng thận ích tinh, tốt cho gân cốt, có thể trừ độc dưỡng nhan, đặc biêt là chữa trị được bệnh liệt dương, sớm tiết,là một kỳ thuốc. Nếu như ngươi ngày thường cảm thấy đầu choáng váng ù tai, lưng ,chân đau nhức, tứ chi lạnh như băng, không nói cũng biết, nói rõ ra là thận của ngươi đã yếu nhược, ngươi không cách nào thỏa mãn nữ nhân của ngươi, suốt ngày ảo não buồn rầu phải không?” Gia Cát Long Phi nói rất sinh động như thật .
“Có......” Trong đám người đột nhiên truyền đến một âm thanh, nhất thời mọi người ầm ầm cười to.
“Dĩ nhiên là có, đối với một người đàn ông thì tối trọng yếu là cái gì, chính là bản thân ngươi, vĩnh viễn cảm thấy mình là một dũng giả cực mạnh, dong ruỗi khai hoang, không để nữ nhân - ly khai ngươi.”
“Nói rất hay......” Ở đây đều là nam nhân, tự nhiên có cùng chung tiếng nói.
“Cho nên ngàn vạn lần không nên do dự, nếu là ngươi phát hiện mình có chút dị thường, lập tức mua một ít “lộc nhung”, nghiền thành bột, pha với nước sôi uống, mỗi ngày ba lượt, cam đoan ngươi mười ngày sau, lấy lại hùng phong.”
Mọi người vừa nghe, nhìn nhau vài lần, một phen nhỏ giọng nghị luận, rất nhanh , dần dần xôn xao lên, cũng không biết ai là người dẫn đầu “Cho ta một gói”, nhưng kết quả là, tất cả “lộc nhung” trong chớp mắt đã bán hết, không còn để tiêu thụ, làm cho một bên lão nhân trợn tròn mắt.
Ai,xem ra thời đại này nam nhân đối với công năng chính mình đúng là lòng tự tin không đủ, nói vô cùng đơn giản như vậy đã tn rồi . Gia Cát Long Phi lắc đầu thở dài nói, dĩ nhiên, giờ phút này trên mặt của hắn lộ vẻ đắc ý.
Ánh trăng trên cao, ánh trăng chiếu rọi khu rừng, bên trong nhà tranh, ngọn đèn dầu như trước.
Gia Cát Long Phi cùng lão nhân, Tiểu Hiên ngồi ở bên trong nhà, nâng cốc chúc mừng cười nói.
Lão nhân uống nhiều hơn thường ngày mấy chén, lúc này sắc mặt hồng hào, hiện lên một ít men say, thỉnh thoảng lại ha hả cười lên, thậm chí vui mừng.
“Ai, Long Phi nha...... cháu giữa trưa nói cái...kia, cái gì quảng cáo, cái gì hiệu ứng , đến tột cùng là biễu diễn cái gì lại lợi hại như vậy...... Trước kia những người mua thuốc cũng nhiều lắm chẳng qua là nhìn thuốc của ta, hỏi một chút giá tiền đã ...... Chưa từng có tình huống giống như hôm nay, trước sau, chen chúc tới, vẻ mặt giống như trong nhà có con dâu đang sinh cháu vậy, dường như vội vả về nhà ôm cháu...... Ta sống đến từng này tuổi đầu rồi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy chuyện như vậy a......” Lão nhân vừa nói vừa uống chén rượu.
“Đúng vậy, Long Phi đại ca, ngươi thật là quá lợi hại , cái gì “cho ngươi cuộc sống khoái hoạt” cũng nghĩ ra được......” Tiểu Hiên mặt mày đỏ bừng nói.
“Kỳ thật cũng không có gì cả, ta chỉ quan sát tâm lý mua hàng của khách...... Xác thực mà nói, là hiểu được hình thái tam lý cung cảm thụ về hàng hóa mà họ mua, chỉ cần chúng ta hiểu rõ được ý nghĩ bọn họ cùng với cảm thụ của họ, như vậy chúng ta là có thể nắm được tâm lý của họ, biết bọn họ cần chính là cái gì......”
Gia Cát Long Phi tự nói, cũng không có chú ý tới lão nhân cùng Tiểu Hiên nhìn hắn với ánh mắt quái dị, bởi vì hắn dùng chính là một ít danh từ chuyên nghiệp thời hiện đại, nói vậy bọn họ có thể nghe hiểu sao .
Gia Cát Long Phi nói hồi lâu, lúc này mới phát giác thấy lão nhân khác thường, không khỏi tự cười một cái, nghĩ thầm, thiếu chút đi quá đà, thời đại này còn chưa có kiến thức lý luận tiên tiến như vậy, không chỉ nói lão nhân , coi như , ở kiếp trước của hắn cũng chưa chắc có thể nghe mà hiểu được hết.
“Kỳ thật, chẳng qua chỉ là một hiệu ứng quảng cáo đơn giản, làm cho bọn họ trong ý thức sinh ra một loại ảo tưởng......”
“Nhìn ta thật đúng là già rồi, ý nghĩ không bằng người tuổi trẻ các ngươi, bất quá Long Phi cháu quả thật lợi hại.”
“Lão bá, quá khen!” Gia Cát Long Phi nhấm nháp chén rượi nói, nhất thời một đoàn nhiệt hỏa lan vào trong miệng, cổ họng mang theo một tia hỏa khí, nói thật, rượu thời đại này thật sự làm cho người ta không dám khen tặng, điều này làm cho hắn không khỏi hoài niệm lại, hắn cất giữ ở trong nhà rượu rượi quý ,rượ này đã để được hơn mười năm rồi..
“Tốt..... dược liệu lần trước đã bán đi hết, xem ra ngày mai ta lại phải lên núi một chuyến , cháu hãy ở nhà hảo hảo nghỉ ngơi nha, hôm nay thật là quá cực khổ cho cháu ......”
“Lão bá, chân của lão vẫn chua tốt lắm? tân tân khổ khổ như vậy lên núi đi hái thuốc, một ngày cũng đi không được bao nhiêu...... Hơn nữa lão bá tuổi cũng lớn, làm như vậy cũng không phải là biện pháp......” Gia Cát Long Phi nói.
“ai, cũng không có biện pháp khác...... Ta và Tiểu Hiên trời sinh bạc mệnh, cha mẹ của nó mất sớm...... Ngày hôm đó chết cũng cùng một ngày a......” Lão nhân hiện lên vài phần cảm khái, ánh mắt hiện lên một tia bi ai.
Gia Cát Long Phi nét mặt chấn động, trong lời nói lão nhân nhất thời làm hắn vài phần cảm xúc, người tâm địa thiện lương như vậy, lại sống quá đơn sơ mộc mạc, lão Thiên thật đúng là không có mắt , không phải là thường nói là:người tốt sẽ sống tốt sao? Tại sao lão thiên lại bất công như vậy? Ít nhất cũng để cho bọn họ có thể áo cơm không lo ...... xem ra thế gian này còn nhiều việc bất đắc dĩ.
“Bất quá mặc dù lão Thiên bất công, nhưng ít ra còn có ta ở đây...... Ta nhất định sẽ hết sức báo đáp bọn họ mới được......” Gia Cát Long Phi âm thầm quyết định nói, từ nhỏ đến lớn hắn là lần đầu tiên tràn đầy động lực như thế, mặc dù đã đi qua không ít con đường nhấp nhô trong cuộc đời, nhưng hắn cũng rất chấp nhất, hắn cũng không tin hắn không thể gây ra một phen kinh thiên động địa, hắn nhất định phải chứng minh cho mọi người thấy, hắn, Gia Cát Long Phi, là một người ưu tú nhất, thương nhân hoàn mỹ nhất.
Thời gian trôi qua thật nhanh, không nghĩ tới hắn đi tới kiếp trước này, làm chút làm ăn, giống như như cá gặp nước, thuận bườm xuôi gió, những vận rủi tựa hồ lập tức đều biến mất, vậy miếu thần nói hay không hữu lý : để ý mà sem ...... Mặc dù mấy ngày trước gặp rủi nơi hoang sơn dã lĩnh, còn bị giựt tiền cướp sắc, nhưng nói như thế nào đi nữa cướp sắc cũng là một cô gái lãnh diễm xinh đẹp, trừ tính tình hung ác ra, những thứ khác thì …đều chuẩn! Hắc hắc...... trong đầu Gia Cát Long Phi không khỏi hiện lên thân thể linh lung, khêu gợi của hồng y nử tử.
Quả nhiên giống như miếu thần nói, phong lưu quấn thân, ha ha, nói như vậy, vận mệnh của ta đã do đó mà thay đổi, buôn bán được rất nhiều tiền, ôm tới rất nhiều mỹ nữ, sau này cũng không bị mỹ nữ xem thường , diễm phúc sau này không ít, nghĩ tới đó...... Gia Cát Long Phi chợt nhập thần, khóe miệng chảy nước miếng, nét mặt dại ra.
“Lão bá, ta có sự việc muốn thương lượng một chút......” Gia Cát Long Phi đột nhiên nói.
“Nga, chuyện gì vậy?”
Gia Cát Long Phi cúi đến bên tai lão nhân nói nhỏ vài tiếng.
“như vậy không tốt lắm đâu, đã quá làm phiền cháu ?” Lão nhân không khỏi lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
“Không phiền toái, lão bá đã lớn tuổi như vậy , lại đi lại nhiều, sau đó đi còn đi bán , để ta giúp lão bá mấy chuyện này, cũng coi như báo đáp lão và Tiểu Hiên
ân tình lưu giữ trong nhà......”
Lão nhân do dự một chút, rồi nhìn Gia Cát Long Phi một chút, nét mặt quyết định , gật đầu.
Vì vậy, Gia Cát Long Phi bắt đầu đi về phía trước chuẩn bị thực trang lữ trình.....