"Càn long quốc tứ đại mỹ nữ? có ý tứ ..." Gia Cát Long Phi ở một bên nghe được rõ ràng, nhất thời gợi lên vài phần hứng thú, thuận tiện đi tới quan sát.
Chỉ thấy trong góc tửu quán bày một bàn gỗ hình chữ nhật, một người ngồi đang vuốt râu,người kể truyện thân áo bào trắng , tuổi chừng trên dưới hai mươi , mi thanh mục tú.
Không ít khách nhân đang vây quanh ở bên người kể chuyện, nghe hắn kể chuyện mà thần thái trông rất hào hứng, tài ăn nói thật tốt, làm Gia Cát Long Phi cũng không lộ ra một tia bội phục .
"Thật sự là một nhân tài a, không thể tưởng được bên trong cổ đại này cũng là nhân tài xuất hiện lớp lớp, đáng tiếc sinh lầm niên đại rồi, bằng không nếu như đi tham làm MC , nói không chừng còn có thể là số một đây!" Gia Cát Long Phi tự nói mình nghe, rồi tiếp tục nghe kể về tứ đại mỹ nữ.
"Tứ đại mỹ nữ này tự nhiên phải, có thể thi ca họa , người này là con gái của bình định đương kim Thừa tướng "cơ bá xa" - Cơ Ngữ Yên. Nghe nói, nàng Cơ Ngữ Yên từ nhỏ đã hoạt bát, nhanh nhẹn, không giống thường nhân, bảy tuổi có thể mười bước thành thơ, khi mười tuổi lần đầu theo Cơ Bá Xa vào cung chúc thọ đương kim Thánh Thượng , làm cho văn võ trăm thần mất mặt, làm một bài thơ tặng thánh thượng làm ngài vui vẻ , đích thân ngự phong nàng là phong công chúa văn thơ, tương đương với quan văn tam phẩm đương triều , khiến trăm thần kinh dị không thôi. Hiện giờ năm nay mười bảy, cũng là nữ viện sĩ duy nhất trong Hàn Lâm Viện , không hỗ là Càn long quốc - đệ nhất tài nữ."
"Nghe nói trong tứ đại mỹ nữ có một người tài nghệ song toàn là danh kỹ, nói nghe một chút đi." Có người kêu lên.
"Vị lão huynh này nói đúng đấy, trong tứ đại mỹ nữ có thể xưng là tài nghệ song toàn , đó là đế đô Hồng Phường nổi danh nghệ kỹ, Tô Xảo Xảo.
Nàng này thân thế long đong, còn nhỏ cha mẹ song vong, sau bị hồng phường mua được, khi mười bốn đã tinh thông cầm kỳ thư họa, giỏi ca múa, nghe nói tiếng ca của nàng tuyệt vời như âm thanh thiên nhiên, nếu đã nghe một lần, ba ngày đều khó có thể quên. Ngắn ngủn trong hai năm , đã thành người đứng đầu hồng phường , giá kỹ cao ngất, làm cho không ít tài tử phong lưu tự cho mình siêu phàm, cam tâm tình nguyện quỳ gối dưới váy của nàng."
"Tiếp tục, tiếp tục kể đi, còn có hai người khác đâu?"
"Nói nhiều như vậy, cũng hơi khát nước , mọi người cũng nên thưởng tiền nước trà đi chứ." người kể chuyện cầm cây quạt trong tay vung vẩy, đi về phía trước duỗi ra, cười nói.
"Mỗi lần đều như vậy, cố ý thu tiền ăn uống của chúng ta ..." Chúng khách nghe đến đoạn đầy hào hứng, thì người kể chuyện ngừng lại, không khỏi có chút oán giận nói.
Gia Cát Long Phi cười cười, không nghĩ tới thuyết thư nhân (người kể chuyện)này tâm tư thật là có chút lợi hại,giỏi lợi dụng tâm lý khách nghe như vậy, điều này,cùng đạo lý buôn bán có chút giống nhau.
Thuyết thư nhân(người kể chuyện) mở cây quạt ra thu tiền thưởng, cuối cùng cũng đến bên cạnh Gia Cát long Phi, nói: "xin thưởng chút tiền nước trà nào."
"Nga." Gia Cát Long Phi từ trong lòng lấy ra vài đồng tiền phóng tới trên cây quạt .
"Cám ơn..." Thuyết thư nhân(người kể chuyện) lại vừa liếc mắt Gia Cát Long Phi một cái, thu hồi tiền thưởng trên cây quạt, lúc này mới trở lại trên vị trí , kêu hai khẩu nước trà, lại nói, " Đã nói hai người có thể văn , bây giờ tự nhiên là nói về võ , An quốc công Đại tướng quân, mọi người cũng biết chứ."
"Đương nhiên biết, chính là một người uy phong lẫm lẫm, chiến công hiển hách Đại tướng quân, nguyên lão hai triều, ngay cả đương kim Thánh Thượng cũng phải nể mặt ba phần ..."
"Đúng vậy, trong tứ đại mỹ nữ này , có thân thế bất phàm, võ đức đày đủ,là cháu gái an quốc công - Lý Tú Ngọc. Muốn nói nàng này thì có thể vô cùng , không chỉ có quốc sắc thiên hương, quyến rũ động lòng người, còn nghe nói sư thừa nàng là Vô Vi Đạo nhân trên núi Thiên Vân, chính là một cao nhân lánh đời bí ẩn , nghe nói hắn một thân tu vi đã đạt đăng phong tạo cực chi cảnh, bán tiên thể, giao tình với An quốc công vô cùng tốt. khi Lý Tú Ngọc tám tuổi đã bị An quốc công đưa đến núi thiên vân, đi theo Vô Vi Đạo nhân tu luyện đạo gia kỳ thư, huyền thông kỳ môn độn giáp, thuật ngũ hành bát quái, một thân huyền thuật võ pháp lợi hại vô cùng.
Lúc nàng mười lăm tuổi , lúc ấy chình là thời buổi rối ren, chiến hỏa không ngừng, nàng đã theo An quốc công chinh chiến giết địch, chỉ bằng một thanh Thiên Tru kiếm tiên giết cho quân địch không một mảnh giáp, nghe thấy mất vía, ban đêm lại xông vào địch doanh, lấy được thủ cấp tướng địch, làm cho ta quân không chiến mà thắng, khiến cho đương kim Thánh Thượng mặt rồng mừng rỡ, phong nàng là đốc thống thần thứu(chim đại bàng) doanh , chưởng quản vạn nhân binh mã, cũng xem như chưa từng có ai, xuất hiện hậu sinh - nữ trung hào kiệt."
"vậy cuối cùng người còn lại là ai?"
" Người cuối cùng tự nhiên thần bí nhất , nếu các vị muốn nghe ta kể, ngày mai mời sớm quay lại..." Thuyết thư nhân(người kể chuyện) thần bí cười, nói.
"Được..." Khách nhân ầm ầm một tiếng, rồi đều tự tán đi.
Gia Cát Long Phi có chút suy nghĩ rồi liếc mắt nhìn thuyết thư nhân(người kể chuyện) một cái, chỉ thấy hắn đột nhiên đối chính mình cười, hơi hơi gật đầu, xem như tiếp đón, theo sau mọi người liền rời khỏi tửu quán.
"Càn long quốc này, tứ đại mỹ nữ thật đúng là khiến người ta say mê, nếu là có cơ hội, ta nhất định phải đem các nàng hết thảy giành tới tay, hắc hắc, đến lúc đó..." Gia Cát Long Phi nghĩ nghĩ, không khỏi hiện lên dâm ý.
Lúc sau rượu cơm đã no, Gia Cát Long Phi trong lòng bắt đầu tính toán ngồi dậy, nên làm chút sinh ý gì tốt đây? Lấy trên người lộ phí ra xem, nhiều nhất chỉ có thể làm một ít mua bán, nhưng mà vốn ít thì mua bán lại không có lợi nhuận gì, chẳng bằng làm chút đầu cơ sinh ý, nói không chừng còn có thể kiếm được lợi nhuận lớn, nhớ đến cửa hàng phụ cận theo dõi, nói không chừng có cái gì thu hoạch.
Gia Cát Long Phi nghĩ rồi, lưng vác gói đồ, hắn bắt đầu "Một ngày dạo chơi" hàm thành...
Ầm ầm... Sấm sét trầm đục, điện quang chói mắt giống như đàn đầu rắn, gấp khúc vặn vẹo, làm người ta run rẩy.
"ông trời, ngươi có phải hay không thật tâm đùa giỡn ta đây? Ta làm sao có lỗi với ngươi , không có việc gì lại mưa xuống à?" Gia Cát Long Phi thập phần khó chịu.
Hắn vừa mới hiểu biết một chút tình huống toàn bộ hàm thành , đang lúc định làm cái gì đó, thế nhưng sắc trời hôn ám, tựa hồ sắp mưa to .
Ầm ầm một tiếng, lại một đạo sấm sét hiện lên,mưa to tầm tả, rầm lạp vang lên, đem thế gian bụi bậm rửa sạch sẽ.
"Ta kháo, bình thường cầu ngươi, ngươi không linh... Chửi một chút, cư nhiên hiển linh." Gia Cát Long Phi tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, vốn tưởng rằng có chút lộ phí, lấy ý nghĩ buôn bán của hắn khôn khéo hơn người , có thể trước hết làm một ít sinh ý, sau đó chậm rãi phát triển, hắn cũng không tin hắn không làm ra cái trò gì. Bất quá còn chưa bắt tay vào, đã bị thời tiết ngăn cản.
"ông trời chết tiệt,ta phi phi..., ngươi có phải hay không thích chỉnh ta à? Có bản lĩnh ngươi đến chỉnh đi..."Gia Cát Long Phi dùng ngón giữa hướng lên trời chọc, chọc.
Dường như ông trời cố ý trêu cợt, mưa gió càng ngày càng lớn, rất nhiều cửa hàng đều đã đóng cửa ngừng kinh doanh, trong khoảng thời gian ngắn, nhưng lại làm cho Gia Cát Long Phi không chỗ trốn mưa, thân mình sớm đã ướt sũng, mưa lướt qua da thịt, một trận lạnh lẽo như băng đến xương cốt, làm cho hắn nhịn không được rùng mình rùng mình một cái.
"Không được, phải chạy nhanh tìm một chỗ trốn mưa mới được." Gia Cát Long Phi quay đàu nhìn lại, thân mình chạy vội , làm bắn tung téo "Đóa Đóa" bọt nước.
Gia Cát Long Phi đứng dưới một mái hiên, thân mình co lại, nhìn trời mưa to, âm thầm than thở.
"trận mưa này rốt cuộc phải tới khi nào mới tạnh a?"thời tiết cái quái gì vậy".
"Này thực là bình thường rồi! Hiện tại là mùa mưa , cách một hai ngày sẽ có một trận mưa, có khi là nửa ngày , đây đều là bình thường..." Bên cạnh cũng là một người trốn mưa, một thân quần áo vải thô , thân hình nhỏ gầy.
"Trời mưa, trời mưa... Trời ạ, ta cuối cùng là vì sao lại xui sẻo như vậy? cho dù là ở kiếp nầy, hay là kiếp trước, tựa hồ đều giống nhau... ông trời, ngươi vì sao đối đãi bất công như thế?" Gia Cát Long Phi vẫn còn tức khí, hận không thể đâm đầu một phát, xong hết mọi chuyện, như vậy thật là tốt.