[Kiếm hiệp tự sáng tác] Ngũ Long Truyền Kỳ
Chào các bạn,
Mình xin đóng góp với các thành viên của diễn đàn một bộ tiểu thuyết kiếm hiệp do mình tự sáng tác. Mục đích khi sáng tác bộ tiểu thuyết này là để thỏa mãn niềm đam mê với thế giới kiếm hiệp của mình. Trong quá trình ra các chương mới, rất mong nhận được ý kiến đóng góp và sự ủng hộ của các bạn
- Tên tiểu thuyết: Ngũ Long Truyền Kỳ
- Tình trạng: do vừa viết vừa up nên tiến độ 1 tuần/chap
Dưới đây là Chap 1. Các bạn cho thêm ý kiến để mình hoàn thiện nhé
NGŨ LONG TRUYỀN KỲ
CHƯƠNG 1 – VẠN QUÂN CHIẾN NẠI HÀ KIỀU
Chiều tà. Bầu trời nhuốm đậm sắc đỏ thê lương. Từng khoảnh mây đen lững lờ kéo đến, báo hiệu một cơn mưa bão lớn chưa từng có. Không khí ảm đạm và thê lương từ bầu trời lan nhanh xuống mặt đất, khói bụi cuốn thành từng mảng theo cơn gió bốc lên cao. Không gian lặng thinh không một dấu hiệu nào của sự sống. Chỉ trừ có tiếng thở khe khẽ phát ra từ một nhân ảnh, trụ sừng sững giữa cầu Nại Hà. Ánh mắt sắc như dao nhọn dõi về phía Nam Bích Lạc, trên thân đeo ngang thanh Long Hình Kiếm trứ danh…
Đã 3 canh giờ kể từ khi Vân Tùng đứng trụ tại Nại Hà kiều. Trong tâm trí chàng xuất hiện hình bóng thiếu nữ với khuôn mặt thanh tú, tà áo xanh biếc cùng nụ cười tươi làm bừng sáng cả không gian xung quanh. Vân Tùng bất giác rơi lệ, thở dài:
- Long Linh Nhi … Ta sẽ không để thêm bất cứ ai vong mạng vì trận chiến vô nghĩa này !
Nửa khắc nữa trôi qua. Mặt đất dưới chân Vân Tùng bỗng nhiên rung động mạnh. Chàng nhanh chóng nhìn về phía Nam Dương thành của Bích Lạc Quốc. Bụi cát quấn lên mù mịt cả một góc trời, cùng theo đó là tiếng hò reo chém giết vang vọng cả một mảng không gian. Khí thế hiếp nhân ấy không hề làm Vân Tùng nao núng, chàng khẽ nhủ : - Cuối cùng cũng đến lúc
Đại quân Bích Lạc quốc di chuyển rầm rập theo thế Độc Xà tiến về phía Nại Hà Kiều, rất nhanh đã phát hiện có người đứng chặn đường ở giữa cầu. Một tên Hắc Kỵ binh mang khôi giáp đặc một màu đen tuyền phi nước kiệu lên phía trước đoàn quân, cất lời đe dọa:
- Kẻ nào to gan dám chặn đường tiến quân của đại tướng Vu Thiết . Mau cút khỏi đây trước khi bị băm thây vạn mảnh !
- Vân Tùng Hỏa Long Kiếm hôm nay chính thức cai quản Nại Hà Kiều này. Mặc xác các ngươi là Vu Thiết hay Vu Vạ muốn qua đây cũng phải nộp tiền mãi lộ - Vân Tùng cười ha hả
- Khốn kiếp. Muốn chết ! Vừa dứt lời, tên Hắc kỵ binh thúc ngựa phi nước kiệu lên phía trước. Hắc đao trong tay giơ cao nhằm hướng đầu Vân Tùng chém xuống.
Vân Tùng đứng im bất động không hề né tránh. Chàng khẽ giơ tay bắn nhẹ một đạo chỉ khí về ngực tên binh sĩ Hắc kỵ kia. Hự một tiếng, chỉ thấy cả người và ngựa đổ sập xuống trước mặt Vân Tùng. Chàng càng cười to hơn nữa:
- Ha ha. Muốn đùa với bổn đại gia? Quan quân Bích Lạc chẳng qua cũng chỉ có thế mà thôi.
Tướng quân Vu Thiết nhìn thấy tất cả mọi việc xảy ra. Hắn chau mày: “Long Hình khí. Xem ra tin đồn trên giang hồ là có thật”.
- Tướng quân lệnh – 2,000 Hắc kỵ binh thiết lập Thạch Đầu Trận tiến về phía Nại Hà kiều. Tên Giám quân hô to
Hiệu lệnh vừa dứt, 2000 Hắc kỵ nhanh chóng di chuyển theo đội hình hàng ngang. Cứ 100 quân xếp thành một hàng, 3 hàng ngang lại có 100 quân bao xung quanh. Toán quân di chuyển chậm rãi về phía Nại Hà Kiều, chỉ còn tiếng ngựa thở phì phò kém tiếng binh khí va vào nhau loảng xoảng. Không gian đậm đặc màu sắc chết chóc. Chỉ còn cách cây cầu hơn một trăm bộ, toán Hắc kỵ binh bỗng thúc ngựa phi nhanh về phía Vân Tùng. Ánh đao đen tuyền loang loáng ớ khắp mọi phía, dồn Vân Tùng vào giữa. Chàng không hề nao núng, Long Hình kiếm bật khỏi vỏ lao vút lên phía trên. Hắc kỵ binh chưa kịp phản ứng đã thấy Vân Tùng phi thân theo thanh kiếm.
- Long Hình Bá Thiên ! Nói thì chậm, mọi việc diễn ra quá nhanh. Chỉ thấy ở giữa cầu Nại Hà có tiếng long ngâm rung động cả mặt đất. Bóng một con Hỏa Long quét qua toán Hắc Kỵ binh, lửa bùng cháy dữ dội tại những chỗ Hỏa Long chạm phải. Đám Hắc kỵ binh gào rú thảm thiết, chẳng mấy chốc không còn một tên nào sống sót.
Đại quân đằng sau kinh ngạc không thốt lên một tiếng. Nên biết rằng Hắc Kỵ binh là đội quân chủ lực của Bích Lạc quốc, đã từng chinh chiến hơn trăm trận, thảm sát không biết bao nhiêu làng mạc thành trì. Vậy mà chưa đến một khắc đã bị thiêu toàn quân, mà đối phương chỉ có 1 người. Tướng quân Vu Thiết giận dữ hét lớn một tiếng:
- Khốn kiếp. Hỏa đầu xa chờ lệnh. Tất cả hỏa lực nhắm về phía Nại hà kiều.
Vân Tùng đã nghe qua uy danh của Hỏa đầu xa. Chỉ cần ngũ xa cùng khai hỏa một lúc có thể dễ dàng phá hủy một thành trì nát như tương. Chàng bèn tập trung tinh thần, đề thăng nội lực lên mức Long Hình Viên Sí – “Nhất quyết không để chúng bước qua được Nại hà kiều nửa bước” Chàng tự nhủ
Oanh, oanh, oanh. Tiếng đạn xé gió lao vun vút về phía Nại hà kiều. Những viên đạn bốc lửa bên trong được chôn rất nhiều ám khí, bi sắt.. khi nổ sẽ tạo ra sức sát thương cực lớn. Vân Tùng xoay tròn người trên không trung, đại thủ vươn ra phía trước thi triển Long Hình Quyển, một lốc xoáy nhỏ xuất hiện theo chiều tay của Vân Tùng. Hỏa đạn vừa đến, gặp phải cơn lốc do Long Hình Quyển tạo ra, liền xoay tít theo vòng tròn. Thuận thế của cơn lốc, Vân Tùng đảo ngược tay phóng tiếp 3 đạo Long Hình Quyển về phía viên đạn. Hỏa đạn sau khi xoay tít, trúng thêm ngoại lực từ bên ngoài vào liền văng ngược trở lại toán quân điều khiển Hỏa đầu xa. Ầm ầm… một tiếng, tiếng đạn nổ oanh tai. Những tên lính Hỏa xa chậm chân bị nát thây tại đương trường.
Chưa kịp vui mừng, Vân Tùng đã thấy có 2 viên đạn bay đến gần sát mặt. Không đủ thời gian sử Long Hình Quyển, chàng vội tụ Long hình khí tại hai tay, giơ ra phía trước đón hỏa đạn. Sức ép từ hỏa đạn quá khủng khiếp, ép chàng lùi mạnh về phía đầu Nại hà kiều.
- Không ổn. Hỏa đạn có sức công phá thật cường bạo. Long Hình khí của ta chưa luyện đến mức Long Hình Cửu Thiên sẽ không thể chặn được nó.
Trong thoáng chốc, hỏa đạn bị đè nén bởi ngoại lực, liền phát nổ kèm theo đó là hàng loạt ám khí, bi sắt.. bắn ra ngoài. Trong màn khói nổ của đạn, Vân Tùng bỗng thấy hình bóng thiếu nữ áo xanh lại hiện ra, nở một nụ cười tươi tắn với chàng…
- Long Linh Nhi… ta đến với nàng đây !
Trong đầu Vân Tùng, các hình ảnh và kỷ niệm từ quá khứ bỗng hiện ra rõ mồn một………
|