Đệ thập nhị hồi:Thu phục Vô Lượng phái(phần sáu)
Buổi trưa ngày hôm sau,Vu Hư Vũ tới Kiếm Hồ Cung.Tân Song Thanh vì việc Kiếm Hồ Cung gặp biến cố đã sớm xuất lãnh đệ tử có mặt.Lý Cơ cũng đưa mười thuộc hạ đến.Bọn người Tả Tử Mục,Tân Song Thanh cùng Lý Cơ đều đang hồi hộp đợi hắn.
Trong điện mọi người thấy Vu Hư Vũ thân hình tiêu sái khẽ hạ xuống đều đồng loạt nghênh đón.Lý Cơ tiến lên nói: “Phụng lệnh chủ nhân,thỉnh mời Vu công tử xin lập tức tới Thiên Sơn làm khách,chuyện ở đây chủ nhân đã đáp ứng sẽ không truy cứu nữa.”
Vu Hư Vũ đáp: “Đa tạ quý Cung đại nhân đại lượng.Ta ở đây còn một số chuyện cần an bài,xong việc sẽ lập tức lên Thiên Sơn bái kiến Sư cô,nhanh thì khoảng mười ngày,chậm thì chừng một tháng nhất định sẻ có mặt tại Thiên Sơn.”
Lý Cơ đáp; “Nếu đã như thế ta sẽ quay về bẩm báo chủ nhân.Trước khi công tử xuất hành xin mời tới tổng đàn của Thần Nông bang,Lý Cơ đợi ở đó,hướng dẫn lộ trình cho công tử.”
Vu Hư Vũ khách khí vài câu,tiễn bọn người Lý Cơ quay về.Tả Tử Mục,Tân Song Thanh cũng không giữ lại,cùng tiễn chúng nữ đến sơn môn.
Bọn người Tả Tử Mục trở lại điện phòng,hành lể khấu tạ đại ân của vu Hư Vũ.Vu Hư Vũ vội vàng nầng hai người dậy,rồi cả ba cùng đến đại điện nhàn đàm.Lúc này kiếm phái đã bố trì người làm tiệc rượu,ba người nhập tiệc vừa ăn vừa nói chuyện
Vu Hư Vũ nhớ tới Vô Lượng bí tịch kiếm phái,đại bộ phận kiếm chiêu đều có uy lực cự đại,hôm qua chứng kiến hai tông tương tranh,nhưng bất quá chỉ thấy chút công phu thiển cận,không rõ nguyên nhân ra sao,bèn hỏi: “Kiếm thuật Vô Lượng phái xuất chúng,vì sao hôm qua ta tương kiến lưỡng tông đệ tử sử dụng kiếm chiêu lại có uy lực không nhiều?”
Tả Tử Mục đáp: “Vô Lượng kiếm phái năm mươi năm trước từng trải qua một trận đại cừu sát.Lúc chúng nhân hợp phái thì chỉ còn lại có vài vị đệ tử trẻ tuổi,những người khác trong một đêm toàn bộ đều bị hạ thủ.Cừu nhân lại phóng hỏa ở Kiếm Hồ cung,thiêu hủy tất cả điển tịch giai thất.Vì vậy hôm nay chư tông đệ tử chỉ còn mang nội công tâm pháp,sử luyện các chiêu thức thô thiển,còn tinh thâm chiêu thức thì đều đã sớm thất truyền.Vô Lượng kiếm phái bởi thế hư nhược,hôm nay mới phân thành ba tiểu phái.”
Vu Hư Vũ nói: “Thỉnh mời nhị vị chưởng môn biểu diễn lại kiếm thức,để ta xem có thể giúp được gì chăng?”
Tả Tử Mục,Tân Song Thanh hai người nghe vậy cả mừng,biết được Vu Hư Vũ một thân võ công đích thân chỉ điểm,ắt vô cùng thụ dụngHai người liền thi triển chiêu thức,nhất nhất diễn luyện lại một lần
Vu Hư Vũ quan sát họ xuất thủ,sau đó đem một số bổn môn tuyệt kỹ,kiếm chiêu bí tịch chỉ dẫn cho họ.Hai người mừng rỡ như điên,ở trong điện hăng say tập luyện đến quá ngọ
Cả hai nội lực vốn không kém,kiếm chiêu Vu Hư Vũ sử ra lại là bổn môn kiếm pháp nên họ thụ dụng phi thường nhanh chóng.Mãi đến khi sắc trời đã về chiều thì kiếm pháp mới truyền thụ xong.Hai người đối kháng mấy chiêu,cảm thấy kiếm chiêu Vu Hư Vũ hướng dẫn cùng tâm pháp bổn môn có điểm tương đồng nhưng uy lực lớn hơn nhiều.Cả hai không khỏi sinh lòng tôn kính,liền quỳ xuống thỉnh mời Vu Hư Vũ làm chưởng môn kiếm phái
Vu Hư Vũ đỡ họ dậy,chậm rãi thương nghị,mượn lời từ chối nhưng không được,bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là tạm thời đáp ứng.Hai người thập phần cao hứng,liền triệu tập đệ tử lưỡng tông bái kiến tân nhiệm chưởng môn
Vu Hư Vũ lần này thu dụng một đội nhân mã,mặc dù võ nghệ không cao,nhân sự cũng ít,nhưng nếu chúng đệ tử có thể tinh thông chiêu thức mà mình truyền lại thì cũng có thể xem như là một cánh tay đắc lực,nghĩ vậy nên tâm tình hắn cũng vui vẻ
Đông tông đệ tử vốn vẫn đang ở Kiếm Hồ Cung từ trước,nay lại có thêm Tây tông đệ tử theo Tan Song Thanh đến.Lưỡng tông tề tựu,chúng nhân chia thành hai hàng đứng sau lưng Tả Tử Mục và Tân Song Thanh,cùng hướng Vu Hư Vũ hành đại lễ,tham kiến tân chưởng môn nhân.
Vu Hư Vũ việc đã thành,cũng không chối tử,hướng về mọi người nói: “Ta nay thân làm chưởng môn,sẽ dốc lòng quang đại Vô Lượng kiếm phái.Bổn phái vốn là đại phái,do hậu nhân trong phái có biến đổi lớn,võ kỹ thất truyền,sau đó suy thoái đến nay.Kể từ hôm nay,đệ tử trong phái không phân biệt hai tông,đều là môn nhân của Vô Lương kiếm phái,do Tân Song Thanh,Tả Tử Mục xuất nhậm phó chưởng môn,Tân Song Thanh chủ ngoại,Tả Tử Mục chủ nội.Còn về những kiếm chiêu ta vô tình sở hữu,ngày mai ta sẽ phái đệ tử đi lấy,đem về Kiếm Hồ Cung,do Tả Tử Mục,Tân Song Thanh hai người truyền thụ.Chúng đệ tử trước khi học thành kiếm chiêu.không nên xuống núi.Ta thân đang mang sự vụ,nay mai phải xuất hành để giải xử lý,chư sự trong phái tạm thời do nhị vị phó chưởng môn thụ lý.
Chúng đệ tử nghe nói được truyền thụ kiếm chiêu,đều cùng hoan hỉ,lại biết tâm nhiệm chưởng môn võ công tuyệt luân,ngày Vô Lượng kiếm phái phục hưng tất không xa.Tất cả cùng quỳ xuống hành lễ,minh thệ tuân phục chưởng môn nhân
Vu Hư Vũ nhớ tới trong nguyên tác có miêu tả tới Vu Quang Hào và Cát Quang Bội hai người,vốn là một đôi tình thân,bởi vì là đệ tử của đông tông ,tây tông lưỡng phái tương tranh,không thể ở bên nhau,nên phải lén lút dắt nhau xuất môn bôn tẩu,không ngờ hết quả cuối cùng rất bi thảm,liền nói: “Trước kia phân chia đông tây lưỡng tông,đệ tử không được tác hợp hôn phối,sau này bãi bỏ,nếu đệ tử bổn môn thấy có duyên phận với nhau,có thế nhân dịp ta ở Kiếm Hồ Cung,trực tiếp đề đạt nguyện vọng,ta sẽ xử lý thỏa mãn.Mặt khác,đông tây tông đánh nhau nhiều năm,mâu thuẫn trọng trọng,kể từ bây giờ,chuyện cũ xóa bỏ,nhược bằng nếu ai ghi nhớ thù xưa nợ cũ,bổn chưởng môn tuyệt không dung thứ.”
Chúng nhân khom người đáp lễ,sau đó lui ra.Vu Hư Vũ lại nhớ con của Tả Tử Mục sẽ bị Diệp nhị nương bắt giữ,trước khi đi liền nói Tả Tử Mục: “Ta thôi toán tiên cơ(!!!),thấy ấu tử phó chưởng môn cận nhật ắt có tai họa,cho nên trong thời gian trước mắt không nên xuất môn,nếu không hối hận không kịp”.Tả Tử Mục lúc này đang tôn kính Vu Hư Vũ như tiên nhân,nghe Vu Hư Vũ nói con mình sắp gặp chuyện,vội nói: “Đệ tử nhất định cẩn thận,cảm tạ chưởng môn nhân lưu tâm”.Vu Hư Vũ lại nói với Tân Song Thanh: “Tây tông đệ tử Cát Quang Bội,vốn có chút tư tình nam nữ,là việc nhân duyên đã định,mong phó chưởng môn không nên khiển trách để tránh gặp chuyện không may”.Tân Song Thanh thấy Vũ Hư Vũ nhắc tới tư tình đệ tử trong phái,không khỏi cảm giác kỳ quái.Vu Hư Vũ hôm qua vừa mới đến Kiếm Hồ Cung,tâm tư đệ tử trong phái làm thế nào mà biết được?Nhưng thấy hắn liếc nhìn mình,cũng gật đầu đáp ứng
Sự vụ Kiếm Hồ Cung tạm thời xử lý xong,Vu Hư Vũ vận khởi khinh công trở về động phủ.Cố sự trong “Thiên Long Bát Bộ” không ngừng phát triển,Vạn Kiếm cốc,Cam Bảo Bảo,Tứ Đại Ác nhân,Mộc Uyển Thanh...tất cả dần dần hiện lên trong trí nhớ Vu Hư Vũ,càng lúc càng tỉ mỉ,hắn mãi chìm trong suy nghĩ không biết là đã về đến động phủ
Chung Linh cùng Vu Hư Vũ tuy mới tương kiến không lâu,nhưng đã thâm tình như biển,ngay cả tấm thân trinh bạch cũng dâng hiến cho hắn,bây giờ thật sự là “Nhất nhật bất kiến,như cách tam thu”(một ngày không thấy,như cách ba thu),nàng cùng Thạch Thanh Lộ luyện tập công pháp một ngày ,đến lúc cơm tối còn chưa thấy Vu Hư Vũ quay về,không khỏi cảm thấy bất an,ánh mắt mang đầy sự lo lắng và chờ đợi
Đoàn Dự,Thạch Thanh Lộ hai người tính tình trầm ổn,biết với thân thủ Vu Hư Vũ nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.Nhưng Chung Linh lúc này không ngừng đi tới đi lui,miệng xinh lẩm bẩm,làm tâm tính hai người cũng bị ảnh hưởng,cũng đành không ăn cơm,chờ Vu Hư Vũ
Chung Linh thấy Vu Hư Vũ quay về,như con chim nhỏ,cũng không để ý tới hai người kia,vội lao đến ôm lấy Vu Hư Vũ,tròng mắt ửng đỏ.Vu Hư Vũ mười phần cũng đoán được tám chin phần tâm tình và sự yêu thương của nàng,không khỏi cảm động,nhất thời ngây người
Đoàn Dự ra đi đã nhiều ngày,sợ người nhà lo lắng,nên muốn ngày mai trở về Đại Lý.Vu Hư Vũ cùng Đoàn Dự hai người gặp nhau trong thời gian không dài,nhưng thật tâm kết giao,tình thâm ý trọng.Vu Hư Vũ dặn dò Đoàn Dự,sau khi trở về yên tâm luyện công,nếu võ học có chút thành tựu,nhất thời không thể xuất môn,để tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn”
Hôm sau Đoàn Dự cáo từ,cùng Vu Hư Vũ biệt luyến không nỡ rời,cuối cùng ước định ngày tháng gặp lại lần sau,gạt lệ ra đi.Vu Hư Vũ tiến Đoàn Dự đi xa rồi mới quay lại động phủ,cùng Thạch Thanh lộ thu thập hành trang,tạm thời tới Kiếm Hồ Cung trước
Ba người chuẩn bị xong,nhằm hướng Kiếm Hồ Cung thẳng tiến,thi triển Lăng Ba Vi Bộ bất truyền của Tiêu Dao phái.Nam tử thì anh tuấn tiêu sái,lưỡng nữ thì mỹ mạo như hoa,ba người tư thái phiêu nhiên như thần tiên,làm cho người khác không khỏi sinh lòng ngưỡng mộ.
Đúng lúc này Kiếm Hồ Cung lạo phát sinh biến cố trọng đại,ba người còn chưa tới nơi thì đã thấy từ xa Tân Song Thanh mang theo vài tên đệ tử đang đứng ở cửa,thần sắc lo lắng.Mọi người thấy Vu Hư Vũ đến đều lộ vẻ vui mừng,bước tới nghênh tiếp
Tân Song Thanh khẽ thì thầm: “Chưởng môn nhân,đại sự bất hảo rồi,hài tử của Tả phó chưởng môn bị một vị nữ tử bắt đi rồi”.Vu Hư Vũ trong lòng tính toán,biết nữ tử này đích thị là Diệp nhị nương.Nếu Diệp nhị nương có ở đây,Tứ Đại Ác Nhân nhất định cũng đang ở gẩn đây
Vu Hư Vũ để Thạch Thanh Lộ ở lại khan thủ môn hộ,mang theo Chung Linh,Tân Song Thanh men theo mé tả,đuổi theo Tả Tử mục.Chạy tới một ngọn núi phụ cận,bỗng nghe thấy tiếng người đang giao đấu,ba người dung lại quan sát
Chỉ thấy Tả Tử Mục mặt đoạn bào màu cổ đồng,tay thủ trường kiếm,đang cùng một vị trung niên mỹ phụ tranh đấu.Vu Hư Vũ đoán vị mỹ phụ này chinh là Tứ Đại Ác Nhân bài danh Diệp nhị nương.Trong tay nàng ôm một nam anh ước chùng ba bốn tuổi,cẩm y cẩm mạo,mặt trắng môi đỏ,nhất định là con của Tả Tử Mục
Diệp nhị nương võ nghệ vượt xa Tả Tư Mục,nếu không có Vu hư Vũ hôm qua truyền thụ mấy chiêu tuyệt kỹ,chắc đã sớm bị thua.Tả Tử Mục đang khổ sở chống đỡ,thấy có tiếp viện tới rồi,liền phấn chấn tinh thần,phát huy Vô Lượng tuyệt kỹ,bức Diệp nhị nương phải thoái lui