Có Khải Lâm Na đích thân khuyên nhủ, Lâm Phong coi như đã giải quyết xong cái tên ngụy quân tử Khải Lực Tây đó.
Chỉ có điều không thể loại trừ việc hắn còn tham luyến hư danh của cái gọi là Đại lục Đệ nhất Dũng binh đoàn, nên có thể sẽ không chịu đầu phục. Cũng chẳng sao, Lâm Phong sẵn sàng tiễn chúng xuống hoàng tuyền, hy vọng đời sau của chúng có thể đầu thai vào chỗ tốt.
Bất quá, nếu chuyện xảy ra như thế, Lâm Phong sẽ phải khởi trình cùng mẫu thân chậm lại một ngày.
Trước khi lên đường, Lâm Phong cho người mang cái con rùa đen quà sinh nhật của gia gia tới Pháp Lạp Đế gia tặng lại cho Lộ Thiến Á. Nó là một con địa hành long tốt mà gia gia phải tốn hai trăm vạn kim tài để mua về tặng hắn. Nhưng Lâm Phong không hề coi nó vừa mắt, sau này hắn tùy tiện bắt lấy một con cự long lớn, chẳng phải là tốt hơn nhiều sao?
Ha ha! Cự long!
Ai dám cả gan bảo chứng mình có khả năng bắt được cự long cấp chín? Có lẽ chỉ có cường giả thánh cấp mới đủ sức thực hiện.
Sáng sớm ngày thứ ba, Lâm Phong cùng mẫu thân khởi hành dưới sự hộ tống của năm nghìn Thiết huyết thân vệ.
Năm nghìn Thiết huyết thân vệ này là do phụ thân cấp cho hắn, hiện tại có thể coi như tư binh. Đây có thể là do Lão gia tử đích thân hạ chỉ lệnh, phụ thân là hiếu tử sao dám cãi lời!
Lạc Nhật đế quốc tuy nghèo, nhưng đất đai không ít, chỉ vì điều kiện địa lý rất khắc nghiệt, hàng năm thường xảy ra thiên tai hạn hán triền miên. Tuy nhiên, dân tình rất can đảm, binh tướng kiêu dũng thiện chiến, do đó Thiết Huyết quân đoàn danh tiếng uy chấn đại lục. Phụ thân bởi vậy cũng có cơ hội gây dựng uy danh bất phàm, trở thành nhất đại chiến thần.
Trong năm mươi vạn Thiết Huyết kỵ binh của Đại Lục Đệ Nhất quân đoàn, bản lĩnh còn hơn cả Lang kỵ binh của Thần Vũ đế quốc, thì mười vạn Thiết Huyết thân vệ của phụ thân chính là lực lượng tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
Chiếu theo quân chế, tướng lĩnh cầm quân phải có một phần mười là thân binh. Phụ thân nắm trăm vạn đại quân, đương nhiên phải có mười vạn thân binh. Năm nghìn hộ vệ do phụ thân cấp chính là lực lượng tinh nhuệ nhất trong mười vạn của thiết huyết quân đoàn, toàn là từ trong Lâm gia tử đệ tinh tuyển ra, chuyên cưỡi thiết huyết tuấn mã thuần chủng, không chỉ có bản lĩnh chiến đấu siêu việt, mà về phương diện trung thành cũng không có gì phải bàn cãi.
Trong chuyến đi này, ngoài Khải Lâm Na và nha đầu thân tín của mẫu thân, thì không còn ai khác.
Hành trình trên đường thật hết sức vất vả. Một tháng sau đã đến được vương đô Khải Sắt thành của Bỉ Mông vương quốc.
Bỉ Mông vương quốc không lớn, chỉ bằng khoảng một tỉnh trung bình của Lạc Nhật đế quốc, nằm giữa khu vực thường xảy ra chiến trận giữa Thiểm tộc và Lạc Nhật đế quốc. Tuy là tiểu quốc phụ thuộc của Lạc Nhật đế quốc, nhưng lại là một trong những hành doanh dưới sự quản lý trực tiếp của Lâm gia.
Hồi năm mươi năm trước, khi bốn vị thủ lĩnh của phương bắc nổi loạn, Lâm lão gia tử mang quân bắc phạt, sau khi thu phục lại những vùng đất đã mất, đã biến nơi này thành đại bản doanh của Lâm gia. Hai mươi năm trước Thiểm tộc xâm nhập, phụ thân của Lâm Phong xuất quân bắc chinh, cùng với Bỉ Mông vương quốc chống lại đại quân của Thiểm tộc. Sau cuộc chiến, Bỉ Mông vương quốc chỉ có mười vạn đại quân giữ không quá hai thành, phụ thân phải để lại hai mươi vạn Cuồng Phong thiết kỵ đồn trú tại ngôi thành trọng yếu phía bắc của Bỉ Mông vương quốc là Bố Đạt Luân bảo.
Ngoài miệng đương nhiên nói là để giúp Bỉ Mông vương quốc chống đỡ thiết kỵ của Thiểm tộc, còn nguyên nhân sâu xa bên trong như thế nào thì Lâm Phong hiển nhiên cũng có thể tự nghĩ ra. Hai mươi vạn cuồng phong thiết kỵ dĩ nhiên là do Bỉ Mông vương quốc chu cấp sinh hoạt phí. Hiện tại ở Bỉ Mông vương quốc, ngoài năm vạn hoàng gia cấm vệ binh thì các địa phương quân căn bản không phải là quân đội tốt.
Tiểu quốc có cái khổ của tiểu quốc, trước sau đều phải đối mặt với cường địch hùng mạnh. Bỉ Mông vương quốc này chính là nhờ Thiết Huyết quân đoàn mà tồn tại, nếu không đã bị Thiểm tộc dễ dàng nuốt chửng. Tuy nhiên Thiết huyết kỵ binh cũng có thể tiến sát kinh đô, còn phía đông thì cũng bị Khải Tát đế quốc dòm ngó. Miền đất phong thủy bảo địa này tựa như cục thịt báo mà kẻ nào cũng muốn nuốt vào miệng.
Cũng cần phải biết, nơi đây chính là nguồn quân lương lớn nhất của Thiết Huyết quân đoàn!
Sau khi cô cô của Lâm Phong đến Bỉ Mông vương quốc, nơi đây dần dần đã trở thành lãnh địa tư nhân của Lâm gia.
Cờ xí của Thiết Huyết thân binh chưa đến Đạt Vương đô, quốc vương cùng vương hậu đã xuất thành mười dặm nghênh tiếp, cỗ bát ma lang xa hào hoa dẫn đầu đoàn xa mã hùng hậu vừa dừng lại, Lâm Phong đã nhìn thấy ngay Vương hậu cô cô của hắn cùng Quốc vương.
Quốc vương là một trung niên nam tử mặt trắng, trông rất bình thường, không có phong thái đặc hữu của loại quý tộc kiêu *** xa xỉ. Cái nhìn đầu tiên của Lâm Phong đối với ông ta có chút hảo cảm.
Gã đỡ Khải Lâm Na cùng mẫu thân xuống xe, rồi cùng đến làm lễ ra mắt với cô cô và quốc vương dưới sự hộ tống của thân vệ.