Một mảnh rừng rậm cực kỳ rộng lớn, biển cây cổ thụ khôn cùng bát ngát theo gió lay động, trong rừng thỉnh thoảng truyền đến tiếng chân bước tốc tốc của những loài thú nhỏ, ngẫu nhiên cũng có những tiếng bước chân cực kỳ nặng nề vang lên, chấn động đại địa run rẩy, lá cây xào xạc, rừng rậm thật lớn, phía đông mặt trời mọc mà phía tây lại mưa, có câu nói một ngọn núi có bốn mùa, trong mười dặm bầu trời lại khác nhau, dùng đến trong phiến rừng rậm này cũng phi thường thích hợp. Trong rừng rậm thỉnh thoảng sáng lên một đạo tia chớp, hoặc là toát ra một mảnh sương khói băng giá, thi thoảng còn trống rỗng xuất hiện một viên hỏa cầu, rất kỳ quái phải không? Đó là các động vật trong rừng đang đi săn mồi.
Phiến rừng rậm rộng lớn này đương nhiên không phải địa cầu, trên thế giới này cũng không có tinh cầu nào giống như địa cầu, đây là một không gian khác, hoặc có thể nói là một vũ trụ khác, ngươi muốn nói thế nào đều được, nhưng nó tuyệt đối không phải địa cầu, địa cầu cùng tinh cầu này khi so sánh, thật giống như lấy một quả trứng gà so với quả dưa hấu, thể tích địa cầu kém hơn nhiều lắm, còn tinh cầu này, là siêu lớn!
Ở nơi sâu trong rừng rậm, có hai con rồng, đương nhiên, không phải loại rồng của Trung Quốc có bốn chân, mà là loại rồng bay có cánh của phương Tây, trong đó một con là đại biểu cho quang minh Song Đầu Hoàng Kim Thánh Long, là một con rồng cái, là Long Hoàng của quang hệ long tộc, nàng ta không thích ở trong Long cốc, chịu đựng đám thanh niên Long tộc phiền nhiễu theo đuổi, cho nên, ở trong này tự làm ra một cái ổ nho nhỏ mà ở lại, còn một con rồng khác lại là đại biểu cho hắc ám Địa Ngục Hắc Long, là một Địa Ngục Hắc Long Hoàng đã tự cho mình về hưu, hoàn cảnh nhàn nhã tại Minh giới khiến cho hắn buồn chán, bèn chạy ra đây, đương nhiên, vì cân bằng âm dương, liền đành ủy khuất cho một con rồng độc thân như hắn a!
Vốn hai bên đều có địa bàn riêng của mình, bình an vô sự, nhưng con rồng đực đại biểu cho hắc ám Địa Ngục Hắc Long kia đột nhiên tâm huyết dâng cao, đột nhiên muốn đi ngắm nghía vị long muội muội xinh đẹp kia, vì thế, bay đến địa bàn của Song Đầu Thánh Long, lúc đó, hắn nhìn thấy long muội muội, mà long muội muội xinh đẹp đang ngủ, nhìn vẻ xinh đẹp của nàng rồng cái, nước dãi của quang côn long nhà ta từ trên bầu trời rơi tỏn tỏn xuống.
Quang ám( sáng tối) là đối đầu, quang côn long vừa bay đến địa bàn của long muội muội, nàng liền cảm giác được, lập tức bừng tỉnh, trực giác trời sinh là nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, vừa lúc, nước dãi của chàng rồng đực độc thân vừa nhỏ xuống ngay bên tai của nàng rồng cái, ( a, đúng rồi, thuận tiện nói một câu a, Song Đầu Hoàng Kim Thánh Long lúc ở bình thường chỉ có một đầu, chỉ khi chiến đấu mới hiện ra hai đầu.), thế này là không xong, không được ngủ ngon, trước hết lại hứng trọn bãi nước dãi thúi bẩn của lão lưu manh kia, long muội muội đương nhiên giận dữ.
Tiếp đến cũng không cần nói, còn chưa có cơ hội tặng hoa hồng lấy lòng a, quang côn long từ đó bị long muội muội định cho một cái tên, hơn nữa còn là một ngoại hiệu cực kỳ không ổn từ đó về sau, tỷ như rình coi cuồng, lão lưu manh thúi hoắc, hắc biên bức( con dơi đen xấu xí) vân vân…cuối cùng, hai con rồng thật sự nổi điên, Song Đầu Hoàng Kim Thánh Long phát ra quang minh hàng thế, một đạo bạch quang phá tan bầu trời, Địa Ngục Hắc Long phun ra một vong linh thiên tai cắt qua thiên không, hai bên cùng bị thương, quang côn long mặt xám mày tro bỏ chạy, còn long muội muội dùng tư thái kẻ thắng không thèm truy kích, vội vã trở về ổ liệu dưỡng.
Hai con rồng tuy đã dừng tay, nhưng chiêu thức khổng lồ của họ mang đến ảnh hưởng cũng không như họ có thể tưởng tượng, đầu tiên là Địa Ngục Hắc Long phát ra vong linh thiên tai, tụ tập tử khí nồng đậm cắt qua thiên không, trực trùng chín tầng trời, lúc này, trong vườn địa đàng của Thiên giới, nhi tử của thiên thần Lạp Ô, tiểu vương tử chỉ mới một tuổi đang cùng nhũ mẫu và nhóm tiểu thiên sứ vui vẻ chơi đùa, lúc này, có một nhũ mẫu lén trộm một quả cây trên cành, sau đó lặng lẽ phá thủng một chút phòng hộ của Thiên giới, muốn đem quả cây ném xuống nhân gian, vừa lúc tử khí của Địa Ngục Hắc Long bắn lên chín tầng trời, vọt thẳng vào Thiên giới, đúng lúc bắn ngay vào thân thể tiểu vương tử đang bò lên cây, tiểu tử kia kêu một tiếng thảm thiết, từ trên Thiên giới rơi xuống, thật mạnh rơi thẳng xuống nhân gian.
Nhóm nhũ mẫu cùng tiểu thiên sứ bị dọa đến kinh hãi thất sắc, sửng sốt vài phút, toàn bộ hét lên vội chạy đi kiếm Thần Vương Lạp Ô báo tin, thiên thần Lạp Ô nghe xong kinh hãi, từ trong cung điện lao ra, chạy vọt vào vườn địa đàng xem xét, khí tức tử vong mãnh liệt còn lan tràn trong không khí, Lạp Ô hét to: “ Các ngươi ai có thể nói cho ta, là ai đã đến đây!”
Nhũ mẫu hái quả cây lúc này con mắt vừa chuyển, kế chợt nảy ra, quỳ trên mặt đất nói: “ Thần Vương đại nhân, chúng ta cũng không nhìn thấy rõ, chỉ thấy một đạo hắc quang, sau đó tiểu vương tử đã không thấy tăm hơi…”
Lạp Ô đỏ hồng ánh mắt hỏi: “ Là như vậy sao?”
Đám thiên sứ cùng nhũ mẫu nghe người kia nói cũng không sai biệt lắm với tình huống lúc ấy, tuy cảm thấy có chút kì quái, nhưng hắn cũng không nói sai, tiểu vương tử té xuống cùng tiểu vương tử biến mất cũng cùng chung một đạo lý, vì thế, tất cả đều gật gật đầu.
Đến lúc này Thần Vương hiểu được, khẳng định là Ma tộc hay Minh tộc đáng chết lén đi vào Thiên giới, trộm đi đứa con của mình, hắn đỏ hồng ánh mắt, cắn chặt răng, ngoan độc nói: “ Đáng chết dị tộc! Ta muốn cho các ngươi trả giá đại giới!” Nói xong tức giận trùng trùng đi ra ngoài, đi tới cửa, xoay người lại ác hung hăng liếc mắt nhìn đám người phía sau, nói: “ Các ngươi nhiều người như vậy, thế nhưng để địch nhân ở ngay mí mắt các ngươi đem tiểu vương tử đoạt đi, toàn bộ đều đáng chết! Người đâu, đem bọn họ toàn bộ xử tử!” Nói xong lời này, Thái Thản thần vệ đứng phía sau Thần Vương liền phát hiện quang ảnh trên cánh Thần Vương đã bắt đầu biến thành màu đen…
Mà tiểu vương tử không may mắn kia, vạn hạnh a, từ trên Thiên giới ngã xuống như thế chắc chắn sẽ chết! Vậy mà còn vạn hạnh sao? Đương nhiên, nếu từ trên bầu trời rơi xuống mà còn không chết, sau đó thét lên, rớt xuống mười ngàn dặm, trên mặt đất nát bét thành cái bánh thịt, còn có một hơi hấp hối, sau đó lại bị đoạt xá( chiếm đoạt thân thể), đó mới thật đúng là bất hạnh đó nga.
Thi thể cấp tốc rơi xuống dưới, vừa lúc tạp trúng một con rồng bay qua bầu trời, thêm trọng lực tác dụng tốc độ rơi, trực tiếp tạp vào ngay thân thể con rồng, con rồng thống khổ gầm lên một tiếng, từ trên bầu trời rớt xuống, thật mạnh rơi xuống mười ngàn dặm, rớt thẳng vào trong rừng cây.
Những nhánh cây rậm rạp ngăn lại thân thể của con rồng, con rồng đã chết nửa mạng liều lĩnh giãy dụa, tạp gãy thêm từng tầng nhánh cây, cuối cùng, bị một cây cổ thụ vừa cứng lại nhọn đâm xuyên qua nửa người, lúc này mới kêu thảm thiết một tiếng, chết! Thi thể tiểu vương tử trong cơ thể con rồng ngâm vùi uống mạnh vài tấn máu huyết, thật mạnh rơi xuống mặt đất, máu huyết tràn xuống dữ dội, làm cây cối bốn phía đều biến thành màu đỏ, chẳng qua thi thể tiểu vương tử cũng không bị cái gì.
Lúc này, nếu Thần Vương Lạp Ô tìm xuống hạ giới, còn có thể cứu sống tiểu vương tử, thực đáng tiếc, nhũ mẫu nói sai lời, Thần Vương đem nỗi tức giận phát lên Ma tộc cùng Minh tộc, khẳng định một việc, tiểu vương tử…xem như chết chắc!
Lại nói quang minh hàng thế của Song Đầu Hoàng Kim Thánh Long là chiêu thức siêu cấp, sau khi cùng Địa Ngục Hắc Long đụng chạm, đã xảy ra dị biến, một đạo bạch quang xuyên thấu màn trời, phá khai không gian, lúc này, đúng là lúc Diêm La Thiên Tử vĩ đại vừa khởi động truyền tống trận, năng lượng thật lớn kia chạy ào vào truyền tống trận, trực tiếp đem truyền tống trận làm vỡ nát, sau đó, Diêm La Vương bệ hạ còn chưa đi tới địa điểm dự định, đã bị quang hệ năng lượng cường đại chuyển đi một vòng.
Đối với Diêm La Vương vương giả âm phủ mà nói, mấy thứ quang hệ năng lượng này có lực tổn thương cường đại, kết quả, hắn không thể không vận khởi âm khí toàn thân đối kháng với năng lượng quang hệ, hai bên triệt tiêu nhau, tiêu tán trong hư không, kéo quá dài thời gian, Diêm Vương đại nhân liền ngất xỉu, kết quả, Diêm La Vương còn đang mê man choáng váng rơi thẳng vào cái khe không gian, rơi xuống một nơi khác, cái khe không gian không có năng lượng duy trì, chợt lóe rồi cũng biến mất.
Không xảo diệu thì không thành truyện, nơi Diêm Vương đại nhân rơi xuống, vừa lúc con rồng kia đang đè nát một đám cây cối nên ngài rơi trúng ngay lên người tiểu vương tử, thân là vương giả của địa phủ, Diêm Vương đại nhân toàn thân đều do năng lượng hóa thành, hơn nữa còn là năng lượng hóa thuần tịnh, biến thành thuần tinh thần thể.
Tiếp theo, liền nhìn thấy hai đạo quang hoa đen trắng khi sáng khi tối, tay chân thân thể trong vũng long huyết không ngừng lay động, lúc này Diêm Vương đại nhân đang chàng tiến vào bên trong óc của tiểu vương tử, nơi sâu trong não là nơi linh giác, là nơi ẩn cư của ba hồn bảy vía, Diêm La Thiên Tử nửa tỉnh nửa mê liền bay lên linh sơn, hạ thân xuống, tinh thần lực thuần tịnh cuồn cuộn không ngừng bổ sung thân thể, không tránh khỏi tinh thần chấn động, hoàn toàn hôn mê đi.
Vì Diêm Vương đã hôn mê nên thuần âm linh lực trên người cảm nhận được áp lực của quang hệ năng lượng cường đại, không khỏi bùng nổ, hoàn toàn đem năng lượng quang hệ tống xuất khỏi ý thức hải, cuối cùng, tất cả quang hệ năng lượng đều lui tới trái tim, ngưng tụ thành một đoàn, lấy trái tim làm nơi an cư, cùng năng lượng âm tính của Diêm Vương triển khai chiến đấu, cuối cùng ai cũng không phục ai, sau đó, hai bên phải bắt tay thủ hòa, quang hệ năng lượng chiếm cứ trái tim, âm tính năng lượng của Diêm Vương đại nhân chiếm lĩnh đầu óc.
Qua thời gian không bao lâu, đêm tối buông xuống, theo ám hệ năng lượng làm dịu, Diêm La Vương chậm rãi tỉnh lại, thần thức chậm rãi hướng bên cạnh linh sơn mở ra, rất nhanh liền chiếm cứ cả linh sơn, ý thức hải nói lớn không lớn, nhưng lại có thể dung thiên địa vũ trụ vạn vật, chỉ cỡ bằng nắm tay, linh sơn nói nhỏ không nhỏ, chỉ cỡ vài tấc, nhưng lại có thể chinh phục thiên địa, đây là địa phương thần kì nhất của cơ thể con người.
Hoàn toàn chiếm cứ thân thể của tiểu vương tử, trên bầu trời có vầng trăng sáng, dưới ánh trăng sáng tỏ, có thể nhìn thấy thi thể của tiểu vương tử chậm rãi đứng lên, chậm rãi mở ánh mắt, nương ánh trăng, có thể nhìn thấy ánh mắt tiểu vương tử biến thành màu tím, lóe ra tử sắc quang mang.
Từ đó về sau, vương tử không tồn tại, Diêm La Vương cũng không tồn tại, một sự tồn tại mới sinh ra, trong bất tri bất giác, một kỷ nguyên mới bắt đầu, lịch sử phát sinh thật khẩn trương, sự chuyển biến khổng lồ bắt đầu vận động!