25-02-2013, 05:35 PM
|
|
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Nov 2012
Đến từ: Cầu Giấy-Hà Nội
Bài gởi: 1,186
Thời gian online: 5672450
Thanks: 38
Thanked 6,156 Times in 1,119 Posts
|
|
Chương 12: Chăm sóc mấy tiểu nữ hài
Theo như Tiêu Viêm phân phó Tiêu Kiêm đành bất đắc dĩ tiến tới phòng Huân Nhi. Theo nguyên tắc đọc trong “Đấu phá” Huân Nhi là một thiếu nữ dịu hiền, xinh đẹp bất quá Tiêu Kiếm là thực sự không thích nàng. Sword gần một vạn năm trước khi đi ra ngoài lịch lãm hắn vẫn nhớ như in cái kiểu tiểu thư của khuôn mặt mỹ nhân kia. Một khuôn mặt tuyệt mỹ, đôi mắt màu xanh biếc, đôi tai dài như tinh linh, có một đôi canh dơi sau lưng với một cái đuôi dài của quỷ nhìn cực kỳ yêu dị. Lúc đó Sword còn rất mộng mơ nghĩ trên đời này có tình yêu thực sự giống như “Một túp lều tranh hai trái tim vàng” nhưng hắn thực sự đã nhầ, nhầm to lớn. Người kia không vì hắn có thể hy sinh tất cả vì nàng mà cho hắn cơ hội còn dựa thế gia tộc mà đuổi giết hắn. Hiện này Huân Nhi không phải như thế nhưng trong nguyên chứ Huân Nhi nhiều lần cậy thế gia tộc muốn giải quyết các vấn đề của Tiêu gia như muốn giết gia tộc Gia Liệt hoặc Nạp Lan Yên Nhiên. Đây là điều hắn cực kỳ ghét.
Một đường thẳng hướng phòng Huân Nhi, Tiêu Kiếm hướng thẳng đôi mắt lên nhìn về phía lóc nhà hắn cảm nhận được có hai thân ảnh đang quan sát hắn. Tiêu Kiếm cười nhạt một cái nhẹ nhàng tiến tới phòng Huân Nhi. Bước vào phòng tiểu nữ hài hắn cảm nhận được một mùi hương thơm ngát, mọi thứ bày biện khá là sạch sẽ ngăn nắp đúng là nữ giới lúc nào cũng thích sạch sẽ chứ không bẩn thỉu như hắn.
“Còn vờ ngủ” Tiêu Kiếm lắc lắc đầu thầm nghĩ. Hắn tiến đến giường thì thấy một tiểu nữ hài đang ôm một chiếc gối ngủ, trên mắt còn hơi hấp háy Tiêu Kiếm chán nản thở dài. Biết nàng vẫn con thức, hai người bí ẩn kia vẫn đang quan sát hắn. Hắn bực mình làu bàu: “Không phải phụ thân ta nhờ ta thì dù có là con của thiên vương lão tử ta cũng không giúp!”
Nói đến đây hắn dậy dựng người nàng lại. Tay hắn di chuyển quanh người tiểu nữ hài. Bât quá hắn lại không động trạm một chút nào vô người nàng mà chỉ để bàn tay của hắn cách tiểu nữ hài một đoạn, chân nguyên từ đó phát ra. Với linh hồn cường đại của Tiêu Kiếm thì để điều khiển chân nguyên không cần trạm tay vào cơ thể tiểu hài cũng là dễ dàng.
Chân nguyên tiến vào cơ thể tiểu nữ hài. Chân khí mang theo một chút tia nóng ấm áp ôn hòa tỏa khắp các khu vực xương cốt, từng tế bào cơ thể nữ hài như nhận được năng lượng ấm áp. Tiểu nữ hài hiện nay giống như nàng đang ngâm mình trong dòng suối nóng vậy cực kỳ thư dãn dễ chịu. Tiểu nữ hài cả người không khỏi rên rỉ nhỏ lên một tiếng.
Sau khi giúp tiểu nữ hài chăm sóc cơ thể xong hắn nhẹ nhàng đặt tiểu hài xuống. Khe lau mồ hôi trên trán Tiêu Kiếm thở dài một hơi. Bước ra khỏi cửa khẽ đóng cửa lại, Tiêu Kiếm nhìn lên trên mái nhà bĩu môi đưa ngón giữa lên.
Tiểu nữ hài trong phòng đột nhiên mở mắt ra, mặt đỏ bừng bĩu môi giọng lầm bầm: “Không muốn thì thôi”. Theo một bóng hình từ trong không gian bước ra. Một nữ tử mắc quần tím, trên mặt che một cái mạng trắng nhìn loáng thoáng qua thì cũng hẳn là một đại mỹ nữ nha! Tiểu nữ hài lên tiếng: “Tương cô cô, cô cô biết Tiêu Kiếm biểu đệ thực lực hiện nay là gì không?”
Nữ tử nghe vậy thì lắc lắc đầu thở dài: “Có vẻ hắn có vật dụng gì để che dấu tu vi nên ta cũng không nhìn ra”
“Nga”
Theo hướng nam Tiêu Kiếm thẳng hướng bước đi. Lúc này hắn bước vào một phòng khá là nhỏ cũng không lớn lắm. Một tiểu nữ hài tầm sáu tuổi đang co quắp trong chăn nằm ngủ. Tiêu Kiếm thấy vậy thì xuất hiện một nụ cười ta. Hắn nhẹ nhàng kéo chắn ra dựng thiếu nữ dậy. Lúc này nàng còn đang ngủ vẫn chưa phát hiện. Tiểu nữ hài mặc một bộ quần áo màu xanh khá là dễ thương. Hơn nữa có vẻ đôi chân khá là dài ẩn ẩn sau này sẽ trở thành một đại mỹ nhân với đôi chân hút hồn nam nhân nga.
Tiêu Kiếm dùng tay bắt đầu vừa vân vê rồi xoa bóp khắp người nàng vừa dùng chân nguyên chăm sóc nàng hắn vừa vân về xoa bóp khắp người nàng. “Ây, sao giống quai thúc thúc đang quải các tiểu nữ hài quá ta?” Tiêu Kiếm lẩm bẩm: “Không đúng đây là chăm sóc và bồi dưỡng tình cảm”
Tiểu nữ hài vừa tỉnh lại nhìn về phía tiểu nàm hài hét lên một tiếng lớn: “A”. Thấy thế Tiêu Kiếm nhanh chóng bịt mồm lại tiểu nữ hài lại: “là ta a, Tiêu Ngọc biểu tỷ”
“người ngươi” tiểu nữ hài tử thở ra một hơi: “ngươi là Tiêu Kiếm biểu đệ a?”
“Đúng đúng vậy!?”
“Phụ thân ta nói tiểu hài tử cần phải đi ngủ sớm. Nếu ta không nghe lời là ta là một đứa con hư a!? Tiêu Kiếm biểu đệ tại sao vẫn còn chưa đi ngủ nga? Không phải Tiêu Kiếm biểu đệ là một đứa trẻ hư a?”
Nghe thấy thế thì Tiêu Kiếm toát hết cả mồ hôi hột đi. Hắn nói: “Ta đến đây để chơi với Tiêu Ngọc biểu tỷ biểu tỷ, biểu tỷ muốn chơi với ta hok?” Giờ hắn giống hệt quai thúc thúc đang quải laly.
“Không được, mẫu thân ta dặn ta phải đi ngủ sớm ngày mai còn phải dậy sớm để luyện công. Hài tử không nghe lời là hài tử hư a!”
“A, a không đâu” Tiêu Kiếm giọng đầy dụ dỗ: “Trò chơi này rất hay nó tên là massage a, hơn nữa nó còn giúp Tiêu Ngọc biểu tỷ luyện công tốt hơn nga! Hơn nữa trog này rất hay đảm bảo Tiêu Ngọc biểu tỷ rất thích a...”
Thấy vậy Tiêu Ngọc đôi mắt long lanh ngây thơ có chút nghi hoặc: “Thật hok, Tiêu Kiếm biểu đệ đừng lừa ta nga?”
Tiêu Kiếm dơ tay lên: “Tiêu Ngọc biểu tỷ xinh xắn hơn nữa lại thông minh như vậy ta làm sao dám lừa Tiêu Ngọc biểu tỷ chứ”
Tiêu Ngọc tiểu hài lúc này suy ngẫm một chút rồi nói: “Được rồi a, ta cùng biểu đệ chơi a, đệ không được lừa ta đấu đấy...”
“Hắc hắc quải được một laly thành công a” Tiêu Kiếm cười thầm trong bụng: “A, không gọi là xây đắp tình cảm thành công...”
Theo bàn tay Tiêu Kiếm du động khắp người Tiêu Ngọc. Tiêu Ngọc lúc này cười khúc khích: “đừng làm nữa ta buồn, a, ta buồn a...”
Tiêu Kiếm thấy vậy thì môi kê môi hôn lên đôi môi của Tiêu Ngọc, đưa lười vào trong mồm nàng. Thấy thế Tiêu Ngọc tức giận cắn một cái làm hắn đau điếng. Tiêu Kiếm méo mặt nhìn tiểu nữ hài trước mặt: “Tiêu Ngọc biểu tỷ tại sao cắn ta a?”
“Hừ” Tiêu Ngọc cáu gắt: “hỗn trướng sao ngươi dám ăn môi của ta?”
Sh*t sự. Tiêu Kiếm thầm nghĩ cái này họi là hôn chứ ai gọi là ăn môi. Tiêu Kiếm thở dài. Tiêu Ngọc cáu gắt, giọng hài tử bắt đầu lắp bắp: “ngươi nha, ngươi nha, nếu lần sau ngươi dám ăn môi ta, ta không chơi với ngươi nữa a?”
“A, a” Tiêu Kiếm nói: “Được rồi biểu tỷ a, đệ biết rồi sau này sẽ không dám thế nữa?” Bất quá trong lòng Tiêu Kiếm thầm nghĩ: “Hừ chờ nàng lớn lên chút nữa đến lúc đo ta ăn đến xương cũng trả con ấy chứ. Thôi cứ chắm sóc nàng trước đã!” Tiêu Kiếm lại bắt đầu theo kế hoạch chăm sóc mấy tiểu nữ hài. Chăm sóc Tiêu Ngọc xong Tiêu Kiếm cười tà một tiếng tiến về phía phòng Tiêu Mị thẳng bước đi.
Khi mặt trời bắt đầu lên, tại phía sau Tiêu gia, hai tiểu nam hài đứng trên đồi nhìn về phía trước. Một nam hài cáu gắt: “Ngũ đệ đệ gọi ta ra đây chỉ để ngắm cảnh thôi sao?”
Tiêu Kiếm mỉm cười trong tay cầm mấy bình ngọc ném cho Tiêu Viêm hai bình ngọc nói: “Làm theo đệ!”.
Hắn vận thân pháp cực hắn lao về phía bụi cây cỏ phía trước mặt, khuôn mặt nở ra một nụ cười. Quỳnh tương ngọc dịch vốn hình thành do sướng sớm tụ lại. Người tu tiên chỉ có thể thu quỳnh tương ngọc dịch vào buổi ban mai thời gian giao nhau giữa ban đêm và ban ngày khi mặt trời mới mọc. Thời gian hình thành không lâu đòi hỏi người thu phả rất kiên nhẫn hơn nữa tốc độ phải nhanh vì khi mặt trời lên sương sớm sẽ rất nhanh tan lúc đó sẽ không thu được quỳnh tương ngọc dịch. Quỳnh tương ngọc dịch chứa linh khí nồng đậm mang tính mát dược tính lại cực kỳ ôn hòa. Ngoài ra dùng quỳnh tương ngọc dịch để chế thuốc thì không có gì tốt hơn.
Cầm trong tay ba bình khá là đầy, Tiêu Kiếm thở ra một hơi lau trên mình mồ hôi. Mỉm cười một nụ rất nhỏ Tiêu Kiếm thẳng hướng Tiêu gia bước đến: “Tam ca đi về thôi!”
“Ha” Tiêu Viêm cười cười mắng: “Có thứ tốt như vậy mà không bảo ta sớm thật là đáng trách!” Nghe thấy vậy Tiêu Kiếm gãi gãi mũi không đáp lại.
“A” một tiểu nữ hài thấy kỳ lạ khi trong phòng mình xuất hiện một bình ngọc nhỏ. Nàng quay đầu nhìn trái nhìn phải rồi mở miệng: “Tương cô cô có biết ai để bình ngọc ở đây không?”
Quần tím nữ tử lắc lắc đầu. Tiểu nữ hài mở nắp bình ra thì một thiên địa linh khí trong đo tràn ra. Nữ tử không tử chủ được lên tiếng: “Cẩn thận có độc...”
“Tương cô cô, cô nói đây là...” Tiểu hài tử nghi hoặc hỏi.
“Hảo linh khí thật lồng đậm” Nữ tử lắp bắp: “Ta không biết nó xuất hiện từ đâu nhưng ta tin chắc chắn người đưa lọ nước này cho tiểu thư không có ý hại tiểu thư”
“Chẳng lẽ là hắn nga?”
Last edited by deviltrigger; 25-02-2013 at 08:18 PM.
|