05-03-2013, 03:30 AM
|
|
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Nov 2012
Đến từ: Cầu Giấy-Hà Nội
Bài gởi: 1,186
Thời gian online: 5672450
Thanks: 38
Thanked 6,156 Times in 1,119 Posts
|
|
Chương 24: Tụ linh trận
Tại một sơn động khá rộng sau Tiêu gia hậu sơn, ba thiếu niên đang ở trong đó. Một lam y thiếu niên đang ngồi tu hành. Hai thiếu niên có mái tóc bạch kim giống y hệt nhau như một cặp sinh đôi cùng trứng. Hắc y thiếu niên đang loay hoay viết lên một mảnh giấy đồ án kỳ lạ rồi đánh lên pháp quyết sau đó miệng lẩm bẩm lại đặt lên một thứ ma hạch cùng với vài thứ khác. Thiếu niên kia thì mặc một bộ áo da màu đỏ đến đầu gối đang đứng ở đó cầm một bình thủy tinh lắc lắc, rồi lại nheo mắt lại. Hắn nâng lên một bình khác có chất dịch màu xanh đổ vào bình màu hồng
Lam y thiếu niên ngừng lại tu luyện ngồi trên giường đá thở ra một trọc khí quay sang nhìn hai thiếu niên này thở dài ra một hơi: “Thân ngoại hóa thân cái này cũng quá thần kỳ đi!”
Nghe thấy lam y thiếu niên nói vậy thì hai thiếu niên cười nhàn nhạt: “Tam ca a nếu muốn chết sớm thì luyện phân thân a!” Theo như thông tin mà hắn biết muốn luyện phân thân là phải hy sinh một phần linh hồn cùng máu huyết cái này hắn không đành lòng hơn nữa hắn hiện nay có song đan điền đánh nhau với người khác luôn lợi hơn rồi. Ngẫm đi ngẫm lại cứ tốt nhất tăng lên tốc độ tu luyện đã. Nhưng phải nói đến một điều Tiêu gia thiên địa linh khí quá kém. Lam y thiếu niên nghĩ đến đây một bộ dạng chán nản.
Nghe thế lam y thiếu niên cũng không nói gì nữa. Hắn quay sang ngơ ngẩn nhìn thiếu niên đang cầm mấy cái lọ thủy tinh lắc lắc vẻ mặt hưng phấn nói: “Ngũ đệ đây là luyện dược tề sư đi?”
“Ân” Thiếu niên vẫn tập trung vào việc chế dược nên chỉ gật đầu nói một câu.
“Ta có thể học được không” Lam y thiếu niên nghi hoặc trong đôi mắt có chút chờ mong.
Thiếu niên thấy vậy thì thở dài một câu. Hắn quay sang nhìn vào đôi mắt chờ mong Nếu nói về dược tề sư thì đúng là ở đại lục đấu khí này chưa bao giờ xuất hiện. Nhưng nếu nói về độ cao cấp thì dược tề sư nếu tính Tiêu Kiếm kiếp trước cấp bậc hắn cao hơn thái thượng lão quân về luyện đan. Vậy hỏi xem luyện dược sư so với dược tề sư cái nào cao cấp hơn. Nhớ kiếp trước Tiêu Kiếm luyện chế là cao cấp nhất vĩnh hằng bất tử dược tề (tuổi thọ ngang với thánh nhân trừ khi là bị người giết).
Huyết da y thiếu niên lắc đầu một cái: “Tam ca ca không được?”
Lam y thiếu niên nghi hoặc: “Tại sao?”
“Vì tam ca thân thể không có thủy thuộc tính!” Tiêu Kiếm nói đến đây bắt đầu giải thích về dược tề sư.
Dược tề sư một ngành khá nổi tiếng ở ma giới và Tây phương. Người học môn này thường khá nhiều nhưng thành tựu không cao. Cảnh giới của dược tề sư chia làm: học đồ, sư cấp, đại sư cấp, tông sư, đại tông sư, thần cấp. Nó yêu cầu chỉ cần nồng đậm thủy thuộc tính nếu thêm một chút mộc thuộc tính thì càng tốt, điều thứ hai cần ở một dược tề sư là một linh hồn cường đại cực kỳ cường đại so với luyện dược sư không kém. Một điều đặc biệt của dược tề sư khác với luyện dược sư là thay vì thành đan hay không thành đan thì dược tề sư đều thành cả. Nhưng chỉ sai sót một chút thôi là dược tề sẽ phát sai hiệu quả một là thành độc dược chí mạng hai là thành thành phẩm thất bại dược tính thay đổi. Như dược tề biến động vật thành lợn thì lại biến thành chó chẳng hạn hoặc thành chí độc uống song đảm bảo tắc tử. Thế nên dược tề sư đều cần rất nhiều thú để thử thuốc nhưng với Tiêu Kiếm hiện nay thì hiện nay hắn đang điều chế mấy dược tề cấp thấp tỉ lệ thành công là 99%, tự thân dùng thử thuốc.
“Nga” Tiêu Viêm thở ra một hơi: “Không phải đệ cũng là mộc hệ thể chất sao?”
Tiêu Kiếm thấy thế thì bĩu môi: “Ta nhưng là thất hành thể chất a!”
“Cái gì?” Tiêu Viêm há hốc mồm: “Điều này sao có thể!”
Tiêu Kiếm bĩu môi: “Từ trong bụng mẹ ta đã cải tạo khối thân thể này rồi!”
“Đúng là quái vật” Tiêu Viêm lắc đầu than thở.
“Bùm” một âm thanh vang lên kèm theo một tiếng cười lớn: “hahahaha, thành công rồi”
“Có chuyện gì vậy ngũ đệ”
“Ngươi đã thành công” Tiêu Kiếm mừng rỡ nhìn về hắc bào thiếu niên.
“Vâng bản tôn ngài xem” Hắc bào thiếu niên vi mừng.
Nhìn vào mảnh giấy với chi chít hình vẽ trên đó đặt chút kim tệ, Tiêu Viêm nghi hoặc tiến đến gần sờ sờ một chút tấm giấy nói: “Ngũ đệ đây là cái gì?”
Huyết da y thiếu niên dơ hai tay lên, linh khí, năng lượng theo các phương hướng tập trung vào xoáy quanh mảnh giấy. Hắn mỉm cười quay sang nhìn lam y thiếu niên: “Tam ca nói đi!”
Tiêu Viêm lúc này mỉm cười nhìn chằm chằm mảnh giấy cười, miệng há rộng có thể đút lọt được mấy qủa trứng: “Tụ linh trận!” Nghe thấy thế Tiêu Kiếm gật đầu đồng ý.
“Ân còn cần nghiên cứu thêm!”
“Cái này cũng quá tuyệt đi sau này ta sẽ không lo thiếu linh khí nữa” Tiêu Viêm đột nhiên nhớ đên cái gì đó hắn quay sang nhìn trong góc. Trong góc là một đống ngổn ngang kiếm cùng đao các loại. Loại nào loại đấy đều là cực phẩm, Tiêu Viêm chặc lưỡi nói: “Bao giờ đệ giúp ta luyện chế một pháp bảo bạn mạng đây?”
Nhớ đến Tiêu Viêm chỉ mới có một thanh phi kiếm, Tiêu Kiếm gật gật đầu: “Cần hai, ba năm nữa ta đạt đến hợp thể kỳ (đấu tôn cấp) đi, giờ ca cứ luyện cho tốt đi!”
“Ân” Nghe thấy thế Tiêu Viêm gật gật đầu: “Ta hỏi thật đệ một câu?”
“Hey, Tam ca có chuyện gì sao?”
“Có vẻ như đệ đối xử với Huân Nhi, Tiêu Ngọc, Tiêu Mị không công bằng cho lắm!”
“Chẳng phải chỉ là một chút thử thách sao?”
“Thế sao đệ không thử thách luôn Nhã Phi đi!”
“Nga” Nghe thế Tiêu Kiếm há hốc mồm: “Tam ca...”
“Haizz” Tiêu Viêm thở dài một hơi: “Dù sao kiếp này ta và đệ đều là thân nhân ta muốn khuyên đệ một câu làm việc gì cũng đừng tuyệt tình quá!”
“Ừm, Tam ca ta biết...”
Tiêu Kiếm lại nhìn về một đống vũ khí nằm trên góc, quay sang nhìn một đống thụy tinh bịt nắp trên bàn hắn thở ra một hơi. Thực ra đây là một đống dược tề tẩy kinh phạt tủy dược tề cùng với trợ giúp người tập trung tăng khả năng đột phá cấp bậc với một đống tuyệt phẩm vũ khí hắn định giao phần lớn cho Ẩn môn còn chút lẻ tẻ biếu Nhã Phi lão bà hối lộ mấy lão bất tử vô tích sự của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc.
|