17-03-2013, 08:18 PM
|
|
Việt tác gia
|
|
Tham gia: Nov 2012
Đến từ: Cầu Giấy-Hà Nội
Bài gởi: 1,186
Thời gian online: 5672450
Thanks: 38
Thanked 6,156 Times in 1,119 Posts
|
|
Chương 59: Tiên Hồng Y quán khai mở(tiếp)
Tiêu Kiếm nắm tay Nhã Phi tiến về phía trước. Lần này Tiêu gia tham dự khá đông cũng không nói là quá nhiều trong đó bộ phận gia đinh là nhiều nhất. Quan sát hồi lâu Tiêu Kiếm thấy tham dự chỉ có phụ mẫu Tiêu Chiến. Tiêu Viêm, Vân Dật cùng một vài người khác. Có vẻ như Huân Nhi, Tiêu Mị cùng vài người khác như đại trưởng lão hay các vị thân thích cao tần không có đến dự. Việc mở cửa hàng này họ cật lực phản đối bất quá phu thê Tiêu Chiên giờ đều là đấu hoàng cao tầng nào dám họ đắc tội chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt.
Cửa hàng lúc này treo đầy đèn lồng cùng dây vải màu đỏ. Có vẻ như phong tục ở đây cũng không khác là bao so với Trung Đông. Tiêu Kiếm mỉm cười bước đến cùng với Nhã Phi đều khom mình: “Tiêu tộc trưởng, Tiêu phu nhân”
“A, a” Tiêu Chiến cũng mỉm cười hành lễ: “Nhã Phi tiểu thư, hân hạnh hân hạnh” Sau đó quan sát vị thanh niên trươc mặt này. Không hiểu sao thanh niên trước mặt này cho mình cảm giác thân quen vô cùng. Có vẻ như dòng máu cùng với việc luyện công pháp giống nhau lên hai người có cảm giác khá là thân quen. Tiêu Chiến lên tiếng: “Vị công tử đây là...”
Không để cho Tiêu Kiếm lên tiếng thì Nhã Phi đã đỡ lời: “Tiêu tộc trưởng đây là vị hôn phu của Nhã Phi Sword!”
Tiêu Kiếm lúc này bước đến mỉm cười: “Sword ra mắt hai vị, Tiêu tọc trưởng, Tiêu phu nhân”
“A, a, hảo” Tiêu Chiến bước đến cầm lấy tay của Tiêu Kiếm: “Quả là nhất biểu nhân tài. Cảm ơn Sword công tử đã đến đây.” Sau đó Tiêu Chiến đưa tay dang ra: “Mời các vị”
Ài! Tiêu Kiếm cười khổ một hơi không ngờ lần này lại do Tiêu Chiến cùng Mẫn Lan hai người tham gia tổ chức cho Tiểu Y Tiên. Hắn quan sát mấy người. Mấy người đều đáp lại một cách nhiệt tình. Nhã Phi lúc này bước đến nói với TIểu Y Tiên: “A, a, không ngờ Tiểu Y Tiên danh bất hư truyền nghe danh không bằng gặp mặt xinh đẹp hơn trong tưởng tượng của ta nhiều” Nàng lúc này cũng hơi ngước mắt nhìn về phía Vân Dật thấy hắn ngước nhìn nàng với ánh mắt sy mê trong lòng nàng thực sự không thoải mái lắm. Đến lúc Tiêu Viêm khẽ vỗ hắn vài cái hắn mới tỉnh lại
Tiểu Y Tiên lúc này đang ngơ ngẩn nhìn về phía Tiêu Kiếm đặc biệt là trước ngực hắn. Lúc này phân thân đã ho lên vài tiếng nàng cũng theo đó giật mình lại. Nàng quay sang nhìn Nhã Phi: “A, a... Nhã Phi tỷ tỷ đã quá khen so với tỷ tỷ Tiên Nhi nào dám so sánh!”
Sau đó hai người bắt đầu nói chuyện. Tiêu Kiếm cũng bỏ mặc hắn quay sang xã giao với một vài nam nhân. Hắn quay sang nói với phân thân: “Hân hạnh được gặp Kiếm huynh” Sau đó hắn quan sát phân thân một hồi rồi lên tiếng: “Không ngờ Kiếm huynh cũng thích ăn mặc giống ta a!”
Phân thân lúc này cực kỳ phối hợp diễn suất. Hắn mỉm cười: “Sword huynh quá khen rồi! Nào dám nào dám, ban đầu ta thấy Sword huynh mặc bộ y phục này đi trên đường lên cũng thích giờ chúng cũng thành thứ yêu thích tại Ô Thản thành rồi!”
Vân Dật lúc này hơi lẩm bẩm: “Sword trong tiếng Anh không phải là Kiếm sao, Kiếm chuyển sang tiếng Anh không phải là Sword sao???” Vân Dật Lại quan sát một chút bộ y phụ hai người mặc: “Đậy chẳng phải là bộ y phục theo hong cách của địa cầu ư?”
Tiêu Viêm lúc này huých huých vào vai Vân Dật hỏi: “Vân Dật đệ có chuyện gì vậy?”
“A, a không có gì!” Tiêu Vũ Vân Dật lúc này mới lắc lắc đầu.
Tiêu Viêm nhíu nhíu mày hắn quan sát trước ngực Sword rồi quan sát ngực của Tiêu Kiếm. Bộ mặt Tiêu Viên nở lên một nụ cười gian tà. Có vẻ như hắn đã phát hiện ra điều gì đáng nghi. Tiêu Viêm tiến tới nói nhỏ vào tai Tiêu Kiếm: “Sau đệ định giải thích thế nào về Sword với đệ đây?”
“Ách” Phân thân nghe thấy thì chỉ ngạc nhiên một chút sau đó hắn nói: “Chỉ là bằng hữu bình thường mới quen”
“Vậy sao?” Tiêu Viêm nhếch miệng cười: “Ta nhớ trong điển tịch tu chân hình như có một loại gọi là thân ngoại hóa thân a?”
“A” Phân thân đầu đầy đại hãn, Sword lúc này cũng hơi khựng lại. Thấy vậy Tiêu Viêm cười lạnh một cái làm hắn sởn hết cả gai ốc. Phân thân lúc này mới mỉm cười: “Phục huynh rồi để sau đệ kể cho!”
“Nhất ngôn cửu đỉnh tứ mã nan truy” Tiêu Viêm lên tiếng mỉm cười. Từ trước đến nay hắn chỉ ít nói nhưng so với Tiêu Kiếm hắn là người thông minh không kém gì hơn nữa có năng lực quan sát cực kỳ lớn. Hắn chỉ nhìn quan sát một lúc đã phát hiện. Hơn nữa Tiêu Kiếm cũng mặc như vậy thành thói quen rồi vạn trong trường hợp bất đắc dĩ hắn mới thay đổi loại y phục. Nói đến đây cũng là do hắn bất cẩn mặc dù bất cẩn hắn cũng không để ý ì hai bên dù bị phát hiện cũng không ảnh hướng đến sơm muộn mà thôi.
...
Sau vài giờ sau chân núi Tiêu gia, bốn thanh thiếu niên đang đứng trong một căn nhà gỗ sau núi.
Tiêu Kiếm lúc này biến thân trở lại bình thường. Hai người kinh ngạc nhìn vào hai tên từng độc tác giống nhau y như đúc. Hai tên này nâng chén trà lên húp một ngụm bắt đầu kể chuyện giữa hắn và Nhã Phi.
Tiêu Viêm ngày một thay đổi giơ ngón tay cái lên: “A, ha không ngờ ngũ đệ lại dám bá vương ngạnh thương khung a!” Tiêu Viêm giờ không còn trầm mặc như trước chỉ duy nhất là vẫn nhớ như in hình bóng con gái trước đây không biết bao giờ hắn có thể quên nàng.
Tiêu Vũ Vân Dật có vẻ như không thích hành động của Tiêu Kiếm lắm hắn hừ lạnh một câu nói: “Tốt nhất ngươi lên nói hai chuyện này cho họ biết sớm” Nói đến đây giọng nói hắn lại trở lên hằn học: “Nếu như ngươi có đối xử không tốt với họ đừng trách ta không khách khí”
“Hey” Tiêu Kiếm ngạc nhiên: “Có vẻ như chuyện của ta và họ không liên quan tới ngươi thì phải.”
Thấy hai người bắt đầu hằn học với nhau Tiêu Viêm vội khuyên can: “Được rồi, được rồi đều là người xuyên không đừng làm mất hòa khí như thế” Tiêu Viêm lúc này quay sang Tiêu Kiếm: “Sau đây đệ định thế nào?”
Tiêu Kiếm hơi ngếch đầu sau đó nói: “Well, có lẽ đợi mấy hôm Tiên Hồng Y quán đi vào ổn định. Đệ định đi ra ngoài một chuyến chuẩn bị vài thứ. Mong hai người giữ kín cho đệ chuyện này với hai nàng!”
“A, a hảo” Tiêu Viêm cười một cách gian tà: “Chậc, chậc nhưng gì thì thì đệ cũng định để ta làm không sao?”
“Tam ca muốn sao?”
“Ta muốn đệ luyện cho ta một thanh đao tuyệt thế?”
“Không phải huynh cũng có thể luyện sao?”
“Co bất quá ta làm không thể bằng đệ được!”
“Được mấy tháng nữa chờ ta kiếm đủ mọi thứ ta giúp huynh luyện bản mạng vũ khí” Nói xong hắn quay sang nhìn Vân Dật: “Ngươi có cần ta luyện cho ngươi một thanh không?”
“Không cần” Vân Dật trả lời thẳng thừng có vẻ như hắn và Tiêu Kiếm khá không hợp nhau: “Nếu cần ta sẽ tự mình đi tìm vũ khí”
|