Trương Hồ Bạn nhất thời ngây người, hắn không biết vừa rồi mình đắc tội với hai vị đạo sĩ ở đây cái gì.
Hắn cẩn thận suy nghĩ thật kĩ những lời mình vừa nói qua. Hắn tự cảm thấy mình chẳng đắc tội gì với hai người này, mặc dù Trương Hồ Bạn hiểu rằng mình đối với sự tình ở thế tục một phần vạn không am hiểu, nhưng để mà nói là đắc tội với hai đạo sĩ này thì hắn nghĩ không ra.
Vừa rồi bỗng dưng vô cớ bị hai cô gái công kích, rồi lại bị chửi là xú đạo sĩ, còn bây giờ đi đến môn phái của mình còn bị lạnh lùng đuổi đi. Cho dù Trương Hồ Bạn có căm tức đến đâu cũng bắt đầu có chút căm tức.
Để mà nói đối với tu vi của hắn có thêm cả trăm ngàn vạn đạo sĩ nữa cũng vô pháp ngăn cản. Nhưng đệ tử chân truyền của khai tông tổ sư phái Võ Đang là hắn đây vẫn phải giữ tôn nghiêm của mình. Hắn chẳng cần người ta phải long trong đón tiếp , nhưng cũng chẳng muốn pháp cường hành đạp cửa mà vào.
“Khô Diệp, đến gặp ta!”
Mặc dù Trương Hồ Bạn chỉ nói nhẹ nhàng một câu, nhưng trong lòng không khỏi có chút tức giạn. Trương Hồ Bạn một câu nói ra chỉ kèm thêm một chút tiên lực nhưng đã đủ chấn động cả đạo quan.
Hai vị đạo sĩ nhỏ giữ cửa sớm đã bị khí thế át cả sông núi của Trương Hồ Bạn làm cho vô lực ngồi phệt xuống dưới đất. Mà lúc này tại đạo quan phía sau hậu điện, Khô Diệp đang ngồi tu luyện cũng kinh ngạc vội mở mắt ra.
Hai đạo kim quang màu vàng bắn ra từ mắt, cũng bởi vì Khô Diệp tu luyện đến cảnh giới Nhưỡng Đan kì cho nên đã hơn 300 tuổi mà vẻ ngoài chỉ như ba mươi tuổi mà thôi.
Mặc dù vừa nãy Trương Hồ Bạn chỉ dùng chút tiên lực nhưng đối với kẻ vừa mới bước vào Nhưỡng Đan trung kì như Khô Diệp mà nói thì như tiếng sấm nổ. Điều kì quái hơn là luồng tiên lực kia thập phần quen thuộc , thậm chí như là tiên lực của chính mình tu luyện Võ Đang tiên quyết xuất ra vậy. Nhưng mà ở phái Võ Đang làm gì có cao thủ tu vi đến bực này?
Mặc dù Khô Diệp nghi hoặc không thôi, nhưng không dám khinh thường, vội vàng chạy ra hướng chủ điện. Lúc này ở chủ điện sớm đã có hơn mữời vị tiền bối của Võ Đang. Ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc vô cùng , nhìn thấy Khô Diệp đi đến lập tức tự giác nhường đường cho Khô Diệp, rồi sau đó đi đằng sau Khô Diệp tiến ra cửa.
Nếu lúc này có người nhìn thấy đám đạo sĩ này, nhất định sẽ khiếp sợ tột độ. Bởi vì mỗi đạo sĩ ở đây đều từng danh chấn võ lâm, thậm chí ở trong giới tu chân cũng tính là cao thủ, sau đó mấy người này đều đột nhiên biết mất.
Đại bộ phận đạo sĩ ở đây đều râu tóc bạc phơ, lông mày rủ quá mắt, dáng vẻ thập phần tiên phong đạo cốt. Chỉ có hai đạo sĩ là giống như Khô Diệp trông như tuổi còn rất trẻ, thực ra hai vị này đều đạt tới cảnh giới Nhưỡng Đan kì.
Mặc dù đám đạo sĩ ở đây, tùy tiện xuất ra một người đều làm chấn động cả võ lâm, nhưng Trương Hồ Bạn lại âm thầm lắc đầu. Đối với đại bộ phận đạo sĩ ở đây tuổi đều ngòai 200, nhưng chỉ dừng lại ở cảnh giới “Khí” Trương Hồ Bạn rất lấy làm bất mãn.
Trong lòng hắn không nghĩ đến thực ra hắn vận khí quá tốt, mà thiên tư lại vô cùng thông tuệ. Từ nhỏ đã ở nơi tiên cốc tràn ngập linh khí, lại còn liên tục được ăn các loại linh dược trân quý, lại còn được một vị cao thủ vô cùng khủng bố đạt tới cảnh giới Phá Hư là Trương Tam Phong tận tình chỉ dạy trong 100 năm cho nên thành quả đạt như thế này không tính là quá khó khăn.
Trong lúc Trương Hồ Bạn đang suy nghĩ mien man, mấy lão đạo sĩ ở đây lại vô cùng kinh ngạc không thôi. Bởi vì họ vô pháp nhìn thấy tu vi của Trương Hồ bạn, cũng như họ khong thể nhìn thấy tu vi của Khô Diệp vậy. Điều này nói lên rằng đạo sĩ ở trước mặt đây ít nhất phải là cảnh giới Nhưỡng Đan kì.
Nhưng cảnh giới Nhưỡng Đan kì , tu vi đến mức này có ý nghĩa như thế nào, cho đến ngay cả Khô Diệp đạo trưởng và hai người khác cũng mới chỉ ở cảnh giới Nhưỡng Đan kì mà thôi! Đối với mấy lão đạo sĩ này mà nói, có thể tiến vào cảnh giới Đan kì, thậm chí là Nhưỡng Đan sơ kì cũng là chuyện mãn ý lắm lắm rồi.
Còn cảnh giới Nguyên Anh kì thì không dám nói đến, bởi vì cả phái Võ Đang cũng chỉ nghe nói tổ sư gia Trương Tam Phong mới tu luyện đến cảnh giới kia, gần như đây chỉ là truyền thuyết thôi.
Khô Diệp lúc này cũng vô cùng kinh ngạc, hắn cũng không có khả năng phát hiện ra tu vi của đạo sĩ tướng mạo tầm thường trẻ tuổi này. Đứng trước đạo sĩ này chỉ cảm thấy như biển rộng thâm sâu không thể lường được, như núi cao nguy nga không thể với được.
Bình thường mà nói đối phương hơn mình hai tầng tu vi thì miễn cưỡng vẫn nhìn ra được tu vi của đối phương. Khô Diệp đã là Nhưỡng Đan trung kì mà tu vi không cách nào nhìn thấy đựoc Trương Hồ Bạn cho nên Khô Diệp định liệu rằng vị cao nhân này ít nhất phải là Ngưng Đan sơ kì rồi.
Lúc này Trương Hồ Bạn đã triệt thoái khí thế vữa này, hai đạo sĩ nhỏ đang ngồi trên mặt đất cũng lấy lại đựoc tinh thần. Nhìn thấy trong điện chật ních các lão tổ tông ở đây, mặc dù vừa rồi bọn họ có chút hốt hỏang trong lòng , tuy nhiên đã có các tiền bối cao thủ ở đây thì cũng lấy lại tinh thần được ngay.
Vội vàng đứng phắt dậy chạy tới lão đạo sĩ bên cạnh chuẩn bị trình báo tình huống với lão tổ tông này.
Chỉ thấy Trương Hồ Bạn sắc mặt thản nhiên, mỉm cười nhìn Khô Diệp gật đầu nói :
“ Ngươi đại khái là Khô Diệp hả?”
“To gan, thái tổ sư của chúng ta mà ngươi cũng dám tùy tiên gọi tên sao”
Nhìn thấy tất cả các tiền bối đều tụ tập lại đấy, hai đại sĩ này lập tức lấy lại hào khí giả hổ giả uy quát to. Hai tên này cũng quên mất các vị tiền bối chưa mở mồn mà hắn dám xen vào nói chuyện.
“Thanh Đằng, không được vô lễ”
Khô Diệp quát đạo sĩ vừa lên tiếng một câu. Lúc này Thanh Đằng lập tức cũng nghĩ ra thân phân của mình vội vàng lùi về phía sau.
“Chẳng biết vị đạo hữu này xưng hô thế nào?”
Vừa nói dứt lời Khô Diệp ngây dại cả người, bởi vì hắn thấy ngón cái của Trương Hồ Bạn mang Càn Khôn giới chỉ. Kì thật khi Trương Hồ Bạn tiến vào Ngộ Chân cung cũng đã để cho Càn Khôn giới chỉ tuỳ tiện xuất hiện trên tay.
Bất quá đám đệ tử thế tục cũng chưa bao giờ được nghe về cái Càn Khôn giới chỉ tối cao vô thượng của phái Võ Đang này.
Đám thế tục đệ tử không nhận ra , cũng không có nghĩa Khô Diệp không nhận ra. Bọn họ đối với Càn Khôn giới chỉ vô cùng quen thuộc. Bởi vì bọn họ từ lúc tiến vào tiên thiên cảnh giới, cũng chính là ngày bắt đầu chính thức vào tu chân giới, bọn họ đã được sư tôn trân trọng phi thường nói cho biết tín vật cao nhất của Võ Đang sơn rồi.
Có Càn Khôn giới chỉ mới tính là chưởng môn chính thức của Võ Đang sơn. Còn chưởng môn của Võ Đang hiện nay trong mắt người thế tục và chưởng môn này là hòan tòan bất đồng về tầng lớp. Bất quá đến giờ vẫn chưa nghe ai nói Càn Khôn giới chỉ được truyền thừa xuống mà vẫn ở trong tay Trương Tam Phong.
Cuối cùng hôm nay nó cũng xuất hiện rồi, lại ở trên ngón tay cái của một người hòan tòan không ai biết.
Nhưng tuyệt đối không thể phủ nhận quyền uy của Càn Khôn giới chỉ này, tất cả các lão đạo sĩ vội vàng quỳ xuống tham bái, ngọai trừ hai đạo sĩ nhỏ tuổi kia còn chưa hiểu nguyên cớ gì? Hai đạo sĩ trong lúc nhất thời đứng như trời trồng, bất quá lập tức quỳ xuống theo. Nói giỡn sao? Ngay cả mấy lão tổ tông đây còn phải quỳ , bọn chúng là cái gì mà dám đứng chứ?