Đệ bát hồi:Thu phục Vô Lượng phái(phần hai)
Tả Tử Mục thấy Đoàn Dự nói chuyện khiêm cung hòa nhã,cũng không khỏi sinh ra hảo cảm,nhưng trong lòng vẫn muốn Đoàn Dự xuất thủ,liền nói: “Quang Kiệt(là trung niên hán tử khi nãy giao đấu),vừa rồi vị công tử đây cười ngươi,vậy ngươi cùng Đoàn công tử hãy thỉnh giáo mấy chiêu,để mọi người thấy rõ thực lực Vô Lượng kiếm phái chúng ta”
Cung Quang Kiệt nghe lời,bước ra giữa sân,chắp tay hướng về Đoàn Dự nói: “Thỉnh mời”.Đoàn Dự đứng lên phân bua: “Ta thật sự chỉ có chút kiến thức chứ không có võ công,không phải lừa các vị đâu mà,Thứ nhất thật sự ta không biết,thứ hai ta rất sợ thua,thử ba ta rất sợ đau,thứ tư ta lại sợ chết(^^!),ta nói không thể đấu,tức là không thể đấu!”
Đệ tử lưỡng tông của Vô Lượng kiếm phái đa số đều còn trẻ,nghe Đoàn Dự nói như vậy đều cười ồ cả lên.Cung Quang Kiệt thấy vậy cũng không tiện xuất thủ,nhưng mũi kiếm vẫn chỉ về phía Đoàn Dự,chỉ cách ngực có mấy thốn.
Trong gia tộc Đoàn Dự có rất nhiều cao nhân,tuy chàng ta không tập võ,nhưng đảm lượng thì có thừa,sắc mặt không hề lộ vẻ sợ sệt.Cung Quang Kiệt thấy việc không xong,thu trường kiếm về,rồi đột nhiên tay trái xuất thủ đâm 1 kiếm.Mọi người đều nghĩ Đoàn Dự nhất định gặp nguy hiểm,nhưng bất ngờ nghe Cung Quang Kiệt kêu thảm 1 tiếng,tả thủ chưa kịp đánh tới Đoàn Dự bỗng bị 1 luồng chưởng lực như 1 tia điện quang kích tới,lúng túng thu tay về
Chúng nhân định thần nhìn lại,nhưng lại không nhìn ra nguyên nhân tại sao.Cung Quang Kiệt mở tay áo ra xem,chỉ thấy cả bàn tay trái chuyển sang màu tím,nhưng xương cốt không bị thương tổn gì.Chúng nhân thấy vậy không khỏi kinh ngạc thất sắc,tưởng rằng võ công Đoàn Dự huyền diệu như vậy,vô hình đả thương người
Tả Tử Mục thấy Quang Kiệt bị thương,nhảy vào tràng thượng,vung kiếm chỉ vào Đoàn Dự quát: “Không ngờ công tử thân có tuyệt học,Tả mỗ xin được chỉ giáo”
Đoàn Dự lúc này còn đang ngơ ngác,thấy Tả Tử Mục xông tới,chẳng biết làm sao.Bỗng dưng nghe thấy bên tai 1 âm thanh truyền đến: “Hắn càng vọng động càng tốt,có ta trợ lực,huynh không cần phải sợ hãi”
Đoàn Dự biết người truyền âm này tất là cao thủ có tu vi tuyệt đỉnh,chuyện vừa rồi nhất định là do người này tương trợ,lập tức lấy lại bình tĩnh nói: “ Tả chưởng môn xin mời động thủ,tại hạ vô duyên vô hận,cũng xin được bồi tiếp ngài.Nhưng đao kiếm vô tình,nhược bằng làm ngài bị thương,tất làm mọi người không vui”
Tả Tử Mục nghe vậy,tâm niệm chợt động.Thấy lời lẽ Đoàn Dự bất phàm,vừa rồi thủ pháp lại huyền diệu mạc trắc,ngay cả nhìn cũng chưa nhìn rõ,nên cũng không dám tùy tiện ra tay,trong lòng thầm tính toán.Lúc mọi người đang nghĩ Tả Tử Mục không dám xuất thủ,bất ngờ hắn phục hồi tinh thần,biết lúc này nếu thu kiếm ắt sẽ gặp phải sự sỉ nhục của chúng nhân,lập tức không khách khí,vung kiếm đâm thẳng tới Đoàn Dự
Đoàn Dự thấy kiếm quang sang chói,thằng hướng trước mặt mình,không khỏi kinh hãi,muốn né tránh nhưng lại sợ đến ngây người không kịp phản ứng.Đang lúc nguy cấp,chỉ nghe một âm thanh rền vang,trường kiếm trong tay Tả Tử Mục bị cắt làm 2 đoạn.Tả Tử Mục lúc này tiến không đựơc,lui cũng không xong,tiến thoái lưỡng nan
Tân Song Thanh lúc này thấy kiếm Tả Tử Mục gãy đôi cũng lấy làm kinh hãi,2 người không hẹn mà cùng nhìn nhau.Biết người thi hành chiêu thức này công lực thật là siêu phàm thoát tục,hai người vẫn tưởng rằng đó là tuyệt kỹ của Đoàn Dự,không dám vô lễ nữa.Tân Song Thanh nói: “Không ngờ công tử võ nghệ tuyệt luân,là do bổn phái thất lễ,nay Tân mỗ xin thỉnh tội cùng công tử”
Đoàn Dự vừa rồi bị Tả Tử Mục dọa đến mất hồn,vừa mới định thần lại,nay thấy Tân Song Thanh khách khí như vậy,cũng đứng lên hướng về 2 người hành lễ: “Vừa rồi là do tiều sinh vô lễ,hướng nhị vị bồi tội.Thỉnh Tả chưởng môn rộng lượng bỏ quá cho tiểu sinh”.
Tả Tử Mục hiện tâm sanh sợ hãi,thấy Đoàn Dự khiêm tốn như vậy,cùng Tân Song Thanh chắp tay hoàn lễ,sau đó cùng nhau trở lại thượng tọa.Chung Linh tâm tính thiếu nữ,thấy Vu Hư Vũ đạo diễn tràng nháo kịch này,phi thường ngoạn mục,lại thấy Tả Tử Mục đang tức đến phát run nhưng không dám phát tác,không khỏi yêu kiều cất tiếng cười trong trẻo.
Chúng nhân nghe thấy tiếng cười của nàng,ngẩng đầu lên nhìn,chỉ thấy vắt vẻo trên xà nhà một đôi nam nữ,thiếu nữ dung mạo xinh đẹp,chân mang một đôi tú hài xanh biếc có thêu mấy đóa hoàng hoa,hai chân nhỏ đung đưa,tựa hồ như ngồi trên xà nhà là một việc vui thích.Bên cạnh thiếu nữa là một vị tuấn lãng thư sinh,đang hướng mọi người mỉm cười
Trong hàng đệ tử của Tân Song Thanh có vài vị nữ tử trẻ tuổi,khi nãy thấy Đoàn Dự tuổi trẻ tuấn tú,không khỏi phương tâm thẩm động.Đột nhiên nay thấy vị thiếu niên thư sinh này,so với Đoàn Dự càng tuấn lãng hơn,đôi mắt to đen thật thu hút,không khỏi tim đập mạnh,sắc mặt ửng hồng.Mà phía dưới các nam đệ tử cũng si ngốc nhìn Chung Linh,bị dung nhan mỹ miều của nàng hút hồn
Sự tình này phát sinh thật cổ quái làm chúng nhân thật ngạc nhiên.chỉ thấy nam tử nọ nắm tay Chung Linh thả người nhảy xuống,không lý gì tới mọi người,bước tới trước mặt Đoàn Dự nói: “Đoàn huynh that sự là hảo nhân vật,hôm nay được tương kiến,thật là hữu duyên”
Tả Tử Mục là tông sư nhất phái,đã từng gặp qua rất nhiều võ lâm cao thủ,thấy 2 người ở trên xà nhà lâu vậy mà không ai phát hiện,cũng không để ý đến ai,trong lòng không khỏi tức giận,nói với Tân Song Thanh: “Tân sư muội,hôm nay Vô Lượng kiếm phái ta mất hết thể diện,bị người ta cười nhạo,tin rằng muội hiểu được,thiết nghĩ giờ phải cùng hai vị này giao thủ để rửa nhục,thỉnh sư muội giúp ta”
Tân Song Thanh làm người xử sự trầm ổn,thấy khinh công Vu Hư Vũ và Chung Linh tuyệt diệu,biết 2 người không phải hạng tầm thường,liền nói với Tả Tử Mục: “Ta thấy nhị vị đây tất không thể so sánh với thường nhân,thiết nghĩ nên hỏi rõ lai lịch,tránh việc tự chuốc lấy vũ nhục”
Tả Tử Mục mặc dù hẹp hòi,nhưng dù sao cũng là người đứng đầu một tông,thấy Tân Song Thanh nói có lý,liền áp chế cơn giận,tiến lên hành lễ: “Vô Lượng kiếm phái Tả Tử Mục,xin hỏi tôn tính đại danh 2 vị?”
Đoàn Dự biết người vừa truyền âm cho mình khi nãy tất là Vu Hư Vũ,đứng dậy ôm quyền đáp tạ,hai người đang muốn trò chuyện thì nghe Tả Tử Mục tiến tới hỏi.Vu Hư Vũ lúc này tính tình đã cải biến,không còn hung hăng như xưa,biết trên giang hồ không nên thụ địch nhiều,liền thi lễ rồi nói: “Tại hạ tính danh Vu Hư vũ,đây là nữ hữu Chung Linh.Vừa rồi thật sự có mắt mà không thấy Thái Sơn,thấy vị Đoàn công tử này thật sự không phải thường nhân,thì ra là đương kim Đại Lý Trấn Nam Vương vương tử”
22 Trong điện chúng nhân không khỏi chấn động,Tả Tử Mục và Tân Song Thanh đổ mồ hôi lanh.Đại Lý Đoàn gia võ học nổi tiếng thiên hạ,cao thủ đều là hoàng that tôn sư.Vô Lượng Sơn lại là địa bàn của Đại Lý,vạn lần không thể đắc tội vời Đoàn gia
23 Tả Tử Mục vừa rồi thỉnh giáo cao chiêu,trong lòng đang tức giận,lúc này nghe nói vị công tử này là Trấn Nam Vương vương tử,không khỏi hoảng hốt,tâm niệm lập tức xoay chuyển,cùng Tân Song Thanh hai người tiến lên
hành lễ: “Không biết vương tử giá lâm,có điều chậm trễ,thỉnh vương tử trách tội”
24 Đoàn Dự làm người rất khoan hòa từ ái,thấy hai người cung kính như thế cũng bước tới hoàn lễ: “Nhị vị không biết không có tội,huống hà ta lần này đi ra là lén trốn khỏi vương phủ,không muốn để lộ thân phận,chư vị đều là giang nam bằng hữu,không cần phải hành đại lễ.”Trong lòng chàng cũng hơi khó hiểu,lần này xuất ngoại không hề nói cho ai biết,vậy sao người này lại biết thân phận mình?
25 Đoàn Dự đang tự hỏi thì trong điện náo nhiệt hẳn lên,mọi người đều tiến đến cùng Đoàn Dự đáp thoại,Đoàn Dự cũng vui vẻ hoàn lễ,nhất thời huyên náo 1 trận
26 Tả Tử mục thấy Đoàn Dự không trách cứ,thấy cũng đã đến giờ ăn,liền phân phó hạ nhân chuẩn bị yến tiệc.Đông tông lần này đã đoán trước sẽ giành thắng lợi nên thức ăn đã chuẩn bị tề chỉnh,hạ nhân nghe Tả Tử Mục phân phó liền theo lời đi chuẩn bị mọi thứ
27 Chung Linh lúc này lại quấn quýt lấy Vu Hư Vũ,không khỏi hỏi hắn tại sao biết tính danh của mình.Vu Hư Vũ bị nàng quấn lấy không buông,không còn cách nào khác bèn nói bừa: “Ta tinh thông Dịch kinh,sáng nay thôi toán một quẻ,không chỉ biết tính danh nàng,mà còn cả phụ mẫu nàng nữa.Không tin chúng ta có thể đánh cuộc”
28 Chung Linh chưa đáp lời thì Tân Song Thanh đã tự mình bước tới thỉnh mời.Hai người tạm thời gác chuyện này qua một bên.Chúng nhân để Đoàn Dự ngồi ghế thủ tọa,Đoạn Dự lại nhường lại cho Vu Hư Vũ.Vu Hư Vũ lần này không khách khí,ngồi ở ghế thủ tọa.Chung Linh cùng Vu Hư Vũ đàm thoại rất vui vẻ,không muốn rời hắn,nên giành ngồi cạnh Vu Hư Vũ,đẩy Đoàn Dự xuống ghế thứ ba,Đoàn Dự cũng vui vẻ chấp thuận,không chút phật ý
29 Chúng nhân thấy thân phận Đoàn Dự cao quý,vừa rồi lại thấy qua thần công của Đoàn Dự,nay thấy Vu Hư Vũ và Chung Linh lại ngồi ở ghế thượng vị còn cao hơn cả Đoàn Dự,không khỏi nghi hoặc thân phận 2 người.Nhưng danh tính 2 người quả thật rất la lẫm,mọi người tưởng rằng xuất thân 2 người cũng giống Đoàn Dự,nên cũng nhất mực sùng kính
30 Mọi người vui vẻ nâng chén,thập phần cao hứng.Lúc này Cung Quang Kiệt đang muốn ra ngoài,bỗng thấy ngoài cửa vọt vào 1 người,hai người va vào nhau,người nọ ngã xuống đất.Cung Quang Kiệt vội vàng nâng người đó dậy,thất thanh kêu lên: “Dung su thúc,người..người sao lại thế này…”.Tả Tử Mục vội bước tới,chỉ thấy sư đệ Dung Tử Củ hai mắt trợn tròn,vẻ mặt đầy căm phẫn,mũi miệng đã không còn hơi thở.Tả Tử Mục kinh hãi,liên tục điểm huyệt đạo đả thông kinh mạch nhưng đã không còn cách nào cứu được