Trong nhà Vương Trạch Vinh ở Hải Đông, lúc này Vệ Hồng Lâm cũng tới. Ông lão này rất chú ý đến việc của Vương Trạch Vinh. Sau khi thấy tình hình mới, ông lập tức bay tới Hải Đông.
- Trạch Vinh, lần này xem ra có kẻ muốn mượn lực lượng bên ngoài.
Vệ Hồng Lâm cười nói.
Vệ Hồng Lâm trước đây là Bộ trưởng Bộ Ngoại giao nên ông rất chú ý tình hình nước ngoài.
- Đây cũng là điều bình thường ạ, người bị ép quá sẽ phản kích mà.
Vương Trạch Vinh cười cười lắc đầu nói. Đối với việc của Phương Vĩ kia, Vương Trạch Vinh hiểu rõ sẽ có người sẽ nhằm vào mình từ việc này.
- Bây giờ có người đã lợi dụng truyền thông nước ngoài. Cháu xem nội dung báo đó, luôn nói nền chính trị Hải Đông hỗn loạn, không có dân chủ. Ha ha, đúng là lưỡi đao sắc bén.
Vệ Hồng Lâm từ truyền thông nước ngoài có thể nhìn ra vấn đề chủ chốt trong đó.
Phương Vĩ cuối cùng đã chết. Việc này bởi vì Phương Vĩ rải nhiều truyền đơn nên càng náo nhiệt hơn. Truyền thông nước ngoài cũng tìm được cớ để công kích Trung Quốc, không ngừng phê bình sự tự do dân chủ ở nước ngoài. Đám người nước ngoài căn bản không phân tích tình hình khách quan, đối với bọn họ mà nói chuyện Phương Vĩ đủ hấp dẫn ánh mắt là được rồi.
- Việc này cháu không rõ một điểm, chẳng lẽ là có ai ở Trung ương nhảy ra sao?
Vương Trạch Vinh không rõ điều này.
Vương Trạch Vinh bây giờ là Ủy viên Bộ Chính trị, việc bình thường không thể ảnh hưởng tới hắn. Hơn nữa lần này hắn thể hiện lực lượng rất mạnh khiến một số người muốn đối đầu cũng cần suy nghĩ lại. Truyền thông nước ngoài dù đưa tin đến mức như thế nào đi nữa cũng không thể ảnh hưởng đến quyết định ở Trung ương Trung Quốc.
Vệ Hồng Lâm cười cười nhìn Vương Trạch Vinh:
- Việc này không nói là cháu, mà ngay cả bọn ông cũng đã sơ sót. Mọi người vốn hy vọng tập hợp lực lượng mấy nhà để đánh một trận, thể hiện lực lượng của chúa cho mọi người xem, đặc biệt là thể hiện với đám người Hoa Thái Tường. Mục đích chính là để bọn họ thấy lực lượng của cháu không yếu. Mọi việc vốn nằm trong tính toán nhưng lại có vài người muốn làm theo như cháu nên hơi quá.
Nói tới đây ông nhìn Vệ Hồng Lâm và nói:
- Quân đội không ngờ lại xen vào nên việc càng lớn hơn nữa.
Vệ Hồng Lâm thở dài một tiếng rồi nói tiếp:
- Chúng ta có vẻ đã vượt qua cực hạn của một số người.
Vương Trạch Vinh dở khóc dở cười nói:
- Không đến mức cho rằng cháu sẽ ảnh hưởng đến bọn họ đó chứ?
Vệ Hồng Lâm chỉ vào đầu mình rồi nói:
- Nhân tâm mà, đôi khi dính đến mấy vấn đề quyền lực thì có mấy ai giữ được tỉnh táo?
- Ở tuổi cháu đáng lẽ không nên ảnh hưởng đến vị trí của bọn họ mới đúng chứ?
- Trạch Vinh, chính trị vốn là như vậy. Hôm nay là bạn, mai là đối thủ, đôi khi vì một việc mà từ đồng minh chuyển sang thành kẻ đối lập. Lý Kiền Ý về nhiều điểm là mạnh nhưng có một nhược điểm là tâm cơ quá nặng. Người có thể uy hiếp tới y, y đều sẽ tiến hành đả kích. Hoa Thái Tường nhất định là thấy được điểm này nên mới làm vậy.
Vương Trạch Vinh trước đó không phải không nghĩ tới việc này. Chỉ là hắn cảm thấy sức uy hiếp của mình đối với Lý Kiền Ý không nhiều. Lý Kiền Ý sau hai khóa tới sẽ là người có thể lên đỉnh, hắn còn một khoảng cách không hề nhỏ nữa. Hắn cho rằng Lý Kiền Ý cần mình ủng hộ mới đúng.
Thông qua phân tích, Vương Trạch Vinh cũng hiểu trong chín người trung tâm, Lý Kiền Ý là người lo hắn nhất. Theo hắn mạnh lên, Lý Kiền Ý có thể đề phòng hắn. Đừng nhìn Lý Kiền Ý bây giờ là Phó thủ tướng thường trực, với tuổi của y có tiến lên làm Thủ tướng hay Tổng bí thư đều có cơ hội. Ở tình huống như vậy, y đương nhiên sẽ đề phòng người gây ảnh hưởng tới mình.
Thấy Vương Trạch Vinh ngồi suy nghĩ, Vệ Hồng Lâm nói:
- Trạch Vinh, Bắc Kinh gần đây có lời đồn nói Bí thư Lâm đối xử với cháu tốt hơn Lý Kiền Ý. Đây nhất định là kẻ cố ý đồn thả ra. Mục đích chính là để một số người nghe được. Lý Kiền Ý cũng sẽ nghe thấy. Có lời đồn này thì Lý Kiền Ý sẽ nghĩ như thế nào? Hơn nữa Lý Kiền Ý cũng đã từng có một thời gian bị Bí thư Lâm bỏ qua, đủ yếu tố hợp lại với nhau thì ai biết Lý Kiền Ý sẽ nghĩ như thế nào?
- Y và Hoa Thái Tường liên minh lại cũng không có chỗ tốt gì mà ông.
Vương Trạch Vinh nói.
Vệ Hồng Lâm cười nói:
- Ai nói bọn họ sẽ liên minh? Mục đích của Hoa Thái Tường chính là hy vọng chúng ta làm càng lớn càng tốt, như vậy chúng ta sẽ hoàn toàn thể hiện hết lực lượng của mình. Đến lúc ấy cháu sẽ thành điểm chú ý. Người như Lý Kiền Ý nhân cơ hội giúp một chút là xong.
Vệ Hồng Lâm không hổ là làm nhiều năm trong chính trị, trước đó do ông hơi nóng nảy nên mới không nghĩ đến nhiều, bây giờ cẩn thận phân tích là rõ ngay mọi chuyện.
- Bí thư Lâm vẫn còn khỏe.
Vương Trạch Vinh nói.
Vệ Hồng Lâm gật đầu nói:
- Đúng là như vậy nên Lý Kiền Ý mới không dám manh động, y phải xem rõ tình hình rồi mới làm. Ngoài Lý Kiền Ý ra thì ông tin bởi vì lần này thể hiện lực lượng quá mạnh nên sẽ có một số Ủy viên Bộ Chính trị đứng ra chèn ép cháu.
- Bây giờ có một vấn đề nếu Bí thư Lâm còn đó, Lý Kiền Ý không thể rõ ràng nhằm vào cháu, vậy Hoa Thái Tường bố trí như vậy là có ý gì?
Vương Trạch Vinh nói.
- Có chiến thuật đó là làm suy yếu kẻ địch. Hoa Thái Tường bị chúng ta tấn công, y đã dùng cách này. Y bề ngoài ra vẻ không địch lại cháu, cứ như vậy cháu mạnh lên sẽ uy hiếp nhiều người. Bây giờ cháu không chỉ có một số tỉnh ủng hộ, lực lượng quân đội cũng đã lộ ra, đây là một lực lượng rất lớn. Mọi người dù có ấn tượng tốt đối với cháu thì lúc quan trọng đưa ra ý kiến chèn ép cũng rất có thể.
Vệ Hồng Lâm nói tiếp.
- Việc này cháu cũng không cần suy nghĩ nhiều, các nơi sẽ diễn ra vài việc để đưa lên báo, sau đó trong hội nghị có người đứng ra đặt câu hỏi. Đến lúc ấy Hoa Thái Tường đứng lên, Lý Kiền Ý đứng lên, người khác chẳng lẽ không biết nhân cơ hội sao?
Bảo sao các nơi đều xảy ra vài việc, Vương Trạch Vinh coi như hiểu rõ thủ đoạn của đối phương.
Vệ Hồng Lâm phân tích phải nói là rất chính xác. Trong chính trị không ai có thể nói trước. Nếu có thể thừa lúc đối thủ chưa lộ hết mà đánh chết trong trứng nước, chuyện này mọi người đều thích làm.
Vương Trạch Vinh gật đầu. Các Ủy viên Bộ Chính trị đều là kẻ không ai sợ ai. Ở đây so chính là năng lực, tầm ảnh hưởng. Đến lúc này khi Hoa Thái Tường và Lý Kiền Ý đứng sóng vai nhau, đó là một lực lượng cường đại. Người khác có thể có suy nghĩ như vậy không? Hai người này một có thể tranh chức Tổng bí thư, một là Phó thủ tướng thường trực, đối mặt lực lượng này sẽ có không ít vấn đề.
Bên dưới làm lớn như thế nào cũng chỉ là chuyện trẻ con, không ảnh hưởng đến đại cuộc. Chủ yếu nhất vẫn là trong Hội nghị thường vụ của Bộ Chính trị. Có lưỡi đao này thì ai cũng có thể cầm ra đâm hắn.
Chỉ tờ báo nước Mỹ ở trên bàn, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Xem ra có người lo lưỡi đao ở trong nước không đủ sắc nên lấy cả đao nước ngoài.
- Hôm nay báo chí Mỹ đều đưa ý kiến về Trung Quốc. Trong các tờ báo đều nói hoàn cảnh đầu tư ở Hải Đông rất không tốt, oán khí nặng nề, kêu gọi nhà đầu tư nước ngoài thận trọng khi đầu tư vào Hải Đông.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Cháu sợ không rõ tình hình, nếu rõ tình hình rồi thì sẽ không quá lo.
Nghe Vệ Hồng Lâm phân tích, Vương Trạch Vinh thực ra lại yên tâm. Hắn sợ mình không rõ đối phương muốn làm gì, bây giờ hắn lại không phải lo. Mọi người đều nghĩ mọi con bài của hắn đều đã lật, thực ra ai biết hắn còn có mấy con bài ẩn. Ví dụ như quan hệ của hắn và Bí thư Trịnh. Từ quan khí, Vương Trạch Vinh thấy rất rõ Bí thư Trịnh khó chịu với Hoa Thái Tường. Đây là điều hắn có thể lợi dụng. Lại ví dụ ai cũng nói hắn không phải người trực hệ Bí thư Lâm, nhưng thực ra có quan hệ ở Thập cục làm quan hệ giữa hắn và Bí thư Lâm còn thân hơn giữa Bí thư Lâm và Lý Kiền Ý.
Lần này trong hành động của quân đội, lực lượng mạnh nhất của Uông Chính Phong vẫn chưa xuất hiện, xuất hiện chỉ là vài lực lượng hiện của Uông Chính Phong mà thôi, đây là một nước cờ thử phản ứng mọi người.
Ngoài ra Vương Trạch Vinh còn một vũ khí càng sắc bén hơn đó chính là uy áp quan khí của hắn. Đến lúc cần thiết có lẽ sẽ có một chút tác dụng.
Đã có 67 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Ngay khi truyền thông trong và ngoài nước tiến hành công kích Hải Đông, Vương Trạch Vinh nhận được thông báo họp của Bộ Chính trị.
Vương Trạch Vinh chưa rời khỏi Hải Đông đã nhận được điện của Hạng Nam. Từ trong cuộc điện thoại này Vương Trạch Vinh có thể biết nhất định là nhằm vào tình hình Hải Đông. Tuy đây chỉ là hội nghị nghiên cứu công việc nhưng Hạng Nam vẫn nhắc Vương Trạch Vinh nhất định sẽ có người gây khó dễ, yêu cầu hắn chuẩn bị sẵn sàng.
Vương Trạch Vinh cũng đã đọc qua nội dung hội nghị, trong đó quả nhiên có nội dung này.
Dù Hạng Nam không gọi tới, Vương Trạch Vinh cũng đã có chuẩn bị về tâm lý.
25 Ủy viên ngồi xuống. Vương Trạch Vinh nhìn sang Lý Kiền Ý thì thấy đối phương đang nhắm mắt. Hắn nhìn Hoa Thái Tường thì tên này đang khoanh tay trước ngực như suy nghĩ gì đó.
Thấy bọn họ như vậy, Vương Trạch Vinh liền quan sát quan khí của mọi người. Nhìn xong hắn không khỏi có chút giật mình, quả nhiên có không ít người thái độ không rõ hôm nay đã đứng về phía Hoa Thái Tường. Mà quan khí của Lý Kiền Ý lúc này cũng có điểm nghiêng về phía Hoa Thái Tường.
Hắn lại nhìn Chu Thế Khánh và Ngô Tán Lâm. Quan khí của Ngô Tán Lâm rõ ràng ngược hướng với hắn, còn quan khí của Chu Thế Khánh lại có biến hoá, xuất hiện tình hình trung lập. Việc này đúng là làm Vương Trạch Vinh có chút bất ngờ.
Ngô Tán Lâm bị đẩy sang Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân, mặc dù là Phó chủ tịch thường trực nhưng nói rõ y mất khả năng tiến thêm. Chu Thế Khánh vẫn còn cơ hội. Người này lần trước thất bại nên đã trầm lắng một thời gian, không biết y sẽ có thủ đoạn gì.
Hội nghị cũng không có mới, đều rất nghiêm túc đưa ra các nội dung công việc cần nghiên cứu. Chủ yếu mọi người đưa ra ý kiến của mình về các vấn đề hiện nay ảnh hưởng đến sự phát triển của Trung Quốc như thế nào. Mỗi lần tham gia hội nghị như thế này, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình nâng cao không ít. Những người ngồi đây khi phát biểu đều là những câu nói đúc rút từ kinh nghiệm của bọn họ. Vương Trạch Vinh cũng nói không ít quan điểm của mình về sự phát triển của Hải Đông liên quan đến sự phát triển của Trung Quốc. Hải Đông là thành phố lớn nhất cả nước nên lời của hắn cũng được mọi người chú ý.
Sau mấy nội dung, Bí thư Trịnh nói:
- Gần đây các nước đưa ra nhiều ý kiến vì việc nước ta diễn tập quân sự. Theo kinh tế phương Tây có vấn đề, có vài quốc gia hy vọng chuyển mâu thuẫn trong nước sang nước thứ ba. Đối mặt tình hình quốc tế phức tạp như vậy, chúng ta nên làm như thế nào thì các đồng chí bên dưới đã đưa ra vài phương án, mọi người xem và thảo luận một chút.
Trước đó mọi người đã được phát tài liệu nên bây giờ chỉ xem qua một chút là đủ.
Bí thư Trịnh nói xong, Ủy viên trưởng Lý lên tiếng:
- Bây giờ hoàn cảnh xung quanh nhìn thì tốt nhưng chúng ta cũng phải nhận thức rõ vấn đề đó là phương tây khi xuất hiện vấn đề kinh tế thì biện pháp giải quyết nhanh nhất là chiến tranh. Như vậy sẽ chuyển rời mâu thuẫn, hóa giải nguy cơ tín nhiệm trong nước, đồng thời cũng chuyển tổn thất kinh tế trong nước sang nước khác, để nước khác mua vũ khí của bọn họ. Ở tình huống như vậy một số nước xung quanh Trung Quốc chúng ta cũng có nguy cơ chiến tranh. Tôi cho rằng chỉ cần có quốc gia muốn gây chiến thì chúng ta phải tỏ thái độ rõ ràng.
Ủy viên trưởng phân tích rất phù hợp tình hình quốc tế, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu vì quan điểm này khá nhất trí với hắn.
Chu Trạch Cương bây giờ là Thủ tướng, sau khi nghe Ủy viên trưởng nói xong cũng nói:
- Một quốc gia nếu muốn có hoàn cảnh phát triển an toàn thì quyết không thể để người khác ức hiếp mà không có phản kích. Tôi cho rằng ở việc này cần tiến hành một cách có lý có tình, tốt nhất không nên khiến Trung Quốc chúng ta tiến vào hoàn cảnh chiến tranh.
Rất nhiều người lên tiếng về vấn đề này, Vương Trạch Vinh cũng thi thoảng ghi vào vở.
Sau khi Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân nói xong, Hoa Thái Tường nghiêm túc nói
- Vừa nãy mọi người nói rất đúng, tôi tán thành lời nói của Thủ tướng Chu. Trung Quốc chúng ta cần chính là thời gian, hoàn cảnh phát triển an toàn ổn định, không có hoàn cảnh như vậy thì không thể phát triển được. Nếu muốn có hoàn cảnh này thì chúng ta phải làm tốt ở trong nước, xã hội thường tồn tại một vấn đề đó là một người yếu đi trêu người khỏe mạnh, kết quả sẽ là như thế nào thì mọi người đều biết. Bây giờ Trung Quốc đúng là đã bắt đầu mạnh lên nhưng chúng ta cũng phải nhìn nhận một vấn đề là còn chênh lệch không nhỏ với các cường quốc. Chúng ta không sợ các quốc gia đó nhưng muốn khống chế tất cả mọi chuyện trong phạm vi nhất định.
Hoa Thái Tường nói cũng được vài người đồng ý.
Hoa Thái Tường nhìn sang Vương Trạch Vinh rồi nói tiếp:
- Nói đến việc này tôi không thể không nói tới chuyện Hải Đông. Trạch Vinh, Hải Đông là cửa sổ của Trung Quốc, mỗi một việc của Hải Đông đều khiến nước ngoài chú ý. Gần đây tất cả mọi người đều thấy chuyện xảy ra ở Hải Đông. Đúng thế, Hải Đông tiến hành chống hủ bại là đúng nhưng ép người nhảy lầu thì hơi quá. Truyền đơn rải đầy đường nói rõ chuyện gì? Điều này nói rõ Thành ủy Hải Đông có vấn đề trong việc khống chế tình hình. Gần đây tôi cũng chú ý một chuyện đó là cơ quan của Mỹ đưa ra bản báo cáo nói hoàn cảnh đầu tư của Hải Đông rất bất lợi, kêu gọi các công ty nước ngoài tốt nhất không nên đầu tư vào Hải Đông. Việc này tạo thành ảnh hưởng rất không tốt đối với sự phát triển của Trung Quốc. Hoàn cảnh tốt đẹp của Trung Quốc không thể vì hành vi của Hải Đông mà ảnh hưởng.
Trong Bộ Chính trị hiếm khi xuất hiện việc nhằm thẳng vào một người như Hoa Thái Tường đang nói Vương Trạch Vinh.
Hoa Thái Tường vừa nói xong, Ngô Tán Lâm đã đồng ý:
- Phó chủ tịch Hoa nói đúng. Gần đây tôi cũng chú ý truyền thông quốc tế. Kinh tế thế giới đang có vấn đề, nếu Trung Quốc không có công ty nước ngoài đầu tư vào thì đó sẽ khiến kinh tế Trung Quốc chậm phát triển. Ở việc này tôi cũng cho rằng cách làm của Hải Đông hơi quá. Gần đây vì chuyện của Hải Đông khiến cho quốc tế có cái nhìn không tốt với Trung Quốc chúng ta. Đương nhiên Trạch Vinh dù sao cũng còn trẻ, kinh nghiệm còn thiếu nên có thể hiểu. Chỉ cần sửa sai là tôi thấy có thể giải quyết được vấn đề.
Hai người đây là muốn nói Hải Đông có chuyện là do bản thân Vương Trạch Vinh. Ngô Tán Lâm còn nói đến vấn đề kinh nghiệm của Vương Trạch Vinh, điều này nói rõ Vương Trạch Vinh quá non, không thể trọng dụng.
Nói một Ủy viên Bộ Chính trị như vậy, đó sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến sự phát triển của Ủy viên này.
Hội nghị lần này nhất định có mưu đồ từ trước, Vương Trạch Vinh thấy rõ như vậy.
Từ quan khí hắn có thể nhìn ra vài người trước đây quan hệ tốt với hắn bây giờ lại đứng ra trung lập.
Từ quan khí hắn có thể thấy được trong Bộ Chính trị mình không có ai kiên cường ủng hộ. Lực lượng của hắn là kém quá nhiều so với Hoa Thái Tường.
Vương Trạch Vinh biết mọi người cũng hy vọng thông qua hội nghị này nhắc nhở hắn một chút.
Vương Trạch Vinh mặc dù không ngẩng đầu nhưng tình hình hội nghị hắn vẫn thấy rõ ràng. Hắn đương nhiên không muốn tùy ý để ai chơi mình. Nhưng với thái độ của các vị Ủy viên như thế này thì muốn giải quyết là không dễ.
Chỉ có thể dùng năng lực của quan khí.
Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng, căn cơ của hắn là quá ít.
Lý Kiền Ý thấy Hoa Thái Tường và Ngô Tán Lâm đã lên tiếng nên khá động tâm. Y nhìn Vương Trạch Vinh và thầm nghĩ mặc dù Vương Trạch Vinh là đồng minh của mình, nhưng Vương Trạch Vinh thể hiện lực lượng quá mạnh cũng cần chèn ép một chút.
Nghĩ vậy, Lý Kiền Ý bỏ chén trà xuống và suy nghĩ lời mình nên nói.
Vương Trạch Vinh sớm đã nhìn ra quan khí của Lý Kiền Ý, lúc này đối phương đang đứng về phía Hoa Thái Tường.
Vương Trạch Vinh vội vàng thi triển áp lực của quan khí.
Theo áp lực tạo ra, Lý Kiền Ý đặt chén xuống rồi không hiểu sao lại vỗ bàn.
Nước trong cốc bắt đầu bắn tung tóe.
Điều này làm cho cả hội nghị trở nên yên tĩnh.
Do bị quan khí của Vương Trạch Vinh ảnh hưởng, quan khí của Lý Kiền Ý đang nghiêng về phía Hoa Thái Tường lại thay đổi hướng về phía Vương Trạch Vinh.
Điều này khiến cho cách suy nghĩ và nói chuyện cũng bị ảnh hưởng.
Lý Kiền Ý trầm giọng nói:
- Các đồng chí nói gì vậy, chẳng lẽ quốc gia chúng ta yếu như vậy sao? Công việc Hải Đông mọi người đều thấy rõ. Vị Trưởng phòng kia nhảy việc tôi cũng đã tìm hiểu và biết đối phương có vấn đề nghiêm trọng về kinh tế, chẳng lẽ chúng ta để phần tử hủ bại dùng hành vi này uy hiếp việc chống hủ bại của chúng ta sao? Theo số liệu thống kê của cơ quan kinh tế thì số các công ty đầu tư vào Hải Đông đang tăng lên, thứ nước Mỹ làm ra có thể tin sao? Bọn họ vì lợi ích quốc gia của mình thì có gì không thể thay đổi? Chúng ta chẳng lẽ còn coi trọng cái gọi là quyền uy của nước ngoài mà quên đi chính mình sao?
Sợ hãi là cảm giác chung của đám người Hoa Thái Tường. Hoa Thái Tường bố trí lâu như vậy chính là hy vọng vào lúc này Lý Kiền Ý đâm Vương Trạch Vinh một đao. Chuyện vốn theo ý tưởng của y nhưng không ngờ Lý Kiền Ý lại nói như vậy.
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cumeohoang
Việc dùng uy áp của quan khí có ảnh hưởng rất lớn đối với Vương Trạch Vinh. Hắn vừa dùng với Lý Kiền Ý đã khiến quan khí yếu đi đôi chút.
Việc này không thể kéo dài quá lâu. Sau khi Vương Trạch Vinh giảm áp lực với Lý Kiền Ý, Lý Kiền Ý lập tức tỉnh lại.
Lý Kiền Ý đang kích động lên tiếng đột nhiên dừng tay lại giữa không trung.
Mình nói tới đâu rồi?
Lý Kiền Ý thoáng cái dừng lại và nhìn các uvv.
Lúc này mọi người đang tham gia đều giật mình. Ai nói Lý Kiền Ý đã bị Hoa Thái Tường ảnh hưởng. Hôm nay hắn lên tiếng đã chứng minh muốn giữ cho Vương Trạch Vinh.
Lý Kiền Ý nhớ lại nội dung mình vừa nói rồi khẽ nhíu mày, sau đó lại nhìn Vương Trạch Vinh đang cúi đầu viết chữ.
Lý Kiền Ý thở dài một tiếng nói:
- Tôi tạm thời nói tới đây thôi.
Ngô Tán Lâm và Hoa Thái Tường nhìn nhau và thấy rất khó hiểu. Hôm nay Lý Kiền Ý sao lại lên tiếng như vậy?
Mặc kệ mọi người nói như thế nào thì Lý Kiền Ý đã nói xong và thể hiện rõ ai muốn làm khó Vương Trạch Vinh, y sẽ đứng ra đối chiến.
Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương – Phó Thốn Sơn nói:
- Vấn đề truyền thông cũng là điều chúng ta nên chú trọng. Gần đây yw trong và ngoài nước đều lên tiếng phê bình Hải Đông. Xảy ra chuyện như vậy thì tôi nghĩ chắc là do công việc của chúng ta không làm tốt?
Phó Thốn Sơn gần đây đi lại gần với Hoa Thái Tường, thấy Hoa Thái Tường nhìn tới, y không thể không nói một câu.
- Tôi đang muốn nói về vấn đề định hướng dư luận. Định hướng dư luận do ai làm? Tự do ngôn luận không phải là bỏ mặc, tôi muốn hỏi vài ngành của chúng ta là việc chống hủ bại có liên quan đến sinh tử tồn vong của Đảng, làm việc này sẽ mất lòng người, sẽ bị phê bình, chúng ta chẳng lẽ không nghĩ tới việc dẫn đạo chính xác ở việc này sao? Nếu như nói dẫn hướng dư luận có chuyện thì tôi thấy đó là vấn đề của cơ quan chuyên môn.
Vương Triêu Chính là Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trung ương thấy có người muốn nói xấu việc chống hủ bại ở Hải Đông nên cũng rất tức giận.
Không khí khá căng thằng, Vương Trạch Vinh lúc này đang không ngừng điều chỉnh quan khí của mình để bù lại chỗ suy yếu vừa rồi.
Bí thư Bắc Kinh – Thi Xương Vũ đang ghi chép trong sổ. Nếu ai đứng sau nhất định có chút buồn cười vì y không ngừng viết dấu hỏi lên sổ.
Là người của Lý Kiền Ý, trước khi tham gia hội nghị Thi Xương Vũ đã được Lý Kiền Ý nhắc trong hội nghị phải phê bình Vương Trạch Vinh.
Y cũng đã cẩn thận phân tích việc này. Y biết Lý Kiền Ý muốn mượn cơ hội này làm suy yếu Vương Trạch Vinh một chút, nếu như có thể thành công tạo ra quyết định bất lợi cho Vương Trạch Vinh, việc bay lên của Vương Trạch Vinh sẽ ảnh hưởng lớn. Như vậy Vương Trạch Vinh sẽ không tạo thành uy hiếp lớn đối với Lý Kiền Ý.
Y cũng định làm như vậy nhưng Lý Kiền Ý lên tiếng lại làm ảnh hưởng đến kế hoạch của Thi Xương Vũ.
Một bên viết dấu hỏi lên sổ, một bên phân tích suy nghĩ của Lý Kiền Ý, nhưng Thi Xương Vũ đúng là không hiểu sao Lý Kiền Ý đột nhiên lại đổi ý.
Mặc kệ nói như thế nào thì y cũng là người của Lý Kiền Ý, phải giữ gìn quyền uy của Lý Kiền Ý. Thi Xương Vũ lên tiếng:
- Theo tôi biết sự phát triển của Hải Đông là rất rõ ràng, đạt thành tích lớn trong kinh tế, trong công tác xây dựng Đảng cũng đạt thành tích lớn. Sau khi đồng chí Vương Trạch Vinh đến Hải Đông đã giơ cao ngọn cờ chống hủ bại. Công tác chống hủ bại ở Hải Đông đã đạt thành tích lớn. Một số người muốn lợi dụng yw, một số quốc gia nước ngoài đưa tin nói xấu về Hải Đông, tôi thấy chúng ta nên có nhận thức rõ ràng về việc này.
Thi Xương Vũ vì theo Lý Kiền Ý nên mới ủng hộ Vương Trạch Vinh, vì thế cũng đưa ra không ít số liệu khen ngợi công việc của Hải Đông.
Thi Xương Vũ đây là nói thật, số liệu cũng là thật nhưng Lý Kiền Ý nghe lại thấy khó chịu.
Lý Kiền Ý nhìn thoáng qua Thi Xương Vũ, y thấy Thi Xương Vũ và Vương Trạch Vinh rất thân thiết.
Vương Trạch Vinh thấy Lý Kiền Ý có vẻ nghi hoặc, cơ hội này hắn đâu thể bỏ qua nên vội vàng nói:
- Vừa nãy tôi nghe mọi người lên tiếng thấy chủ yếu nói về công việc Hải Đông. Từ lời nói của mọi người, tôi cảm nhận mọi người rất quan tâm đến công việc Hải Đông, tin rằng Hải Đông có các vị lãnh đạo quan tâm sẽ càng đạt được tiến bộ hơn nữa. Hải Đông trong quá trình phát triển được rất nhiều tỉnh thành ủng hộ và giúp đỡ. Sự phát triển của Bắc Kinh mới là tấm gương để Hải Đông học tập. Từ khi Bí thư Thi làm Bí thư Bắc Kinh, Bắc Kinh đã phát triển nhanh chóng về mọi mặt.
Vương Trạch Vinh cũng đưa ra không ít số liệu nói rõ sự phát triển của Bắc Kinh sau khi Thi Xương Vũ đến nhận chức, khen Thi Xương Vũ như một đóa hoa sáng chói.
Vương Trạch Vinh lên tiếng càng làm vẻ mặt mọi người tham gia hội nghị thêm quái dị. Bọn họ đều thấy người lên tiếng làm người ta khó hiểu, nhất là Vương Trạch Vinh. Vừa nãy Lý Kiền Ý nói giúp hắn, bây giờ hắn khen tất cả công lao trong sự phát triển của Bắc Kinh là do Thi Xương Vũ, đây là để Lý Kiền Ý sang bên.
Hoa Thái Tường và Ngô Tán Lâm nhìn thoáng nhau, hai người đều khó hiểu nhìn Lý Kiền Ý. Hôm nay rất lạ.
Lý Kiền Ý cũng nghe ra ý trong lời nói của Vương Trạch Vinh. Thi Xương Vũ giỏi tức là trước đây mình không làm tốt sao?
Lý Kiền Ý hơi tái mặt nhìn Thi Xương Vũ và Vương Trạch Vinh. Y đột nhiên có chút giật mình, chẳng lẽ nói Vương Trạch Vinh và Thi Xương Vũ đã âm thầm hợp tác.
Lý Kiền Ý càng nghĩ càng thấy có thể. Thi Xương Vũ là Bí thư Bắc Kinh, các điều kiện có đủ. Nếu Thi Xương Vũ muốn đánh sâu vào thì thiếu chính là sự ủng hộ phía sau. Nếu Vương Trạch Vinh ủng hộ Thi Xương Vũ, như vậy có uy hiếp tới mình không?
Lần đầu tiên Lý Kiền Ý phải một lần nữa đánh giá lại Thi Xương Vũ.
Bắc Kinh là cứ điểm quan trọng nhất của Lý Kiền Ý, Lý Kiền Ý đương nhiên không hy vọng Bắc Kinh xuất hiện vấn đề. Bây giờ Thi Xương Vũ và Vương Trạch Vinh khen nhau, khả năng bọn họ liên minh là rất lớn.
Nếu mình chèn ép Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh sẽ toàn lực ủng hộ Thi Xương Vũ thì khóa sau mình muốn cạnh tranh cũng gặp nhiều chuyện xấu.
Lý Kiền Ý bây giờ đã không còn ý nghĩ chèn ép Vương Trạch Vinh nữa. Y cảm thấy mình cần nhất là làm rõ quan hệ của Vương Trạch Vinh và Thi Xương Vũ.
Vương Trạch Vinh vừa nói xong, Thi Xương Vũ đã phát hiện Lý Kiền Ý nhìn mình với vẻ lạnh lùng nên có chút giật mình và rất mê man.
Tình hình hội nghị đã thay đổi hẳn, điều này làm Ngô Tán Lâm rất khó chịu. Hôm nay vốn nghĩ là cơ hội tốt để chèn ép Vương Trạch Vinh, rất có thể đưa ra quyết định phê bình công việc Hải Đông. Chỉ cần xuất hiện quyết định này thì đó sẽ là khuyết điểm lớn trong kinh nghiệm chính trị của Vương Trạch Vinh. Tuy nói muốn làm Vương Trạch Vinh mất khả năng tiến lên là không thể nhưng chỉ cần không ngừng chèn ép hắn thì cuối cùng sẽ đạt được mục đích.
Thấy hội nghị đã biến hoá như vậy, Ngô Tán Lâm thầm than mất cơ hội. Y đang nghĩ xem nên nói như thế nào thì Hoa Thái Tường đã nói trước.
- Vừa nãy mọi người đã nói về những công việc ở Hải Đông. Tôi thấy mọi người có vẻ đi ngược đề tài. Ha ha, bây giờ nên về chủ đề chính. Trung Quốc cần hoàn cảnh tốt để phát triển, tôi thấy vấn đề đoàn kết là quan trọng nhất. Ở điểm này có nhiều cán bộ địa phương làm không tốt. Có một số đồng chí bên dưới phản ánh vấn đề đó là vài tỉnh thành có chủ nghĩa đỉnh núi, chèn ép cán bộ không cùng chủ kiến, hiện tượng này là rất không tốt. Tôi thấy Trung ương nên chú trọng việc này.
Mọi người đều biết Hoa Thái Tường nói đến việc Vương Trạch Vinh chèn ép các phái khác ở khắp nơi, đồng thời cũng mượn việc này gây sự với Vương Trạch Vinh.
Nghe Hoa Thái Tường lại nói chuyện của Vương Trạch Vinh, Ngô Tán Lâm thầm than Hoa Thái Tường đúng là có thủ đoạn tốt. Nếu dùng chuyện Hải Đông không thể nhằm vào Vương Trạch Vinh, như vậy dùng chuyện nơi khác nhằm vào Vương Trạch Vinh.
Hoa Thái Tường sau khi dẫn đề liền không nói nữa. Chuyện này y đương nhiên không tiện nói tiếp, chỉ cần đưa ra đầu mối là đủ rồi.
Nói xong Hoa Thái Tường nhìn Chu Thế Khánh.
Theo Hoa Thái Tường nghĩ Chu Thế Khánh không hòa hợp với Vương Trạch Vinh, đối phương nhất định sẽ nắm bắt cơ hội này.
Vương Trạch Vinh cũng thấy ánh mắt này của Hoa Thái Tường, nhưng hắn nhìn Chu Thế Khánh thì hắn có chút khó hiểu. Sao Chu Thế Khánh lại đứng trung lập như vậy?
Thấy tình hình này Vương Trạch Vinh cũng không cần phải dùng năng lực quan khí nữa.
Chu Thế Khánh thấy Hoa Thái Tường nhìn mình, y ho khan một tiếng rồi nói:
- Chúng ta nhìn bất cứ chuyện gì cũng phải theo trào lưu chung, phải xem sự phát triển của địa phương có bị ảnh hưởng không, phải xem cán bộ bị bắt là như thế nào? Tôi thấy phải kiên quyết đả kích cán bộ tha hóa.
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cumeohoang
Không nói đến Bí thư Trịnh, tất cả mọi người ngồi đây đều không ai hiểu tình hình hội nghị hôm nay sao lại thành như vậy.
Tuy là khó hiểu nhưng hội nghị vẫn cần tiếp tục, Bí thư Trịnh nói:
- Mọi người nói rất đúng, chúng ta đề cao tự do ngôn luận mà.
Chu Thế Khánh lúc này nói tiếp:
- Chúng ta làm công tác cách mạng sẽ không phải sợ người chỉ trích, có chỉ trích nói rõ anh chính thức làm việc. Theo tôi biết các nơi tiến hành chống hủ bại, lần này các tỉnh thành chú trọng như vậy nói rõ quá trình tập trung dân chủ ở Trung Quốc đang tiến một bước dài. Đây là việc tốt, sau đây Thành phố Sơn Thành sẽ tiến hành hoạt động này.
Chu Thế Khánh nói tới đây liền cười cười nhìn Vương Trạch Vinh:
- Trạch Vinh, công việc ở Hải Đông làm rất tốt. Ý của tôi là tổ chức một nhóm cán bộ đến Hải Đông học tập, không biết cậu có chào đón không?
Vương Trạch Vinh cũng không hiểu sao hôm nay Chu Thế Khánh lại làm như thế này. Chẳng qua hắn vẫn nhiệt tình nói:
- Hải Đông phải học tập Thành phố Hải Đông mới đúng, không nói đến học tập chúng ta có thể tiến hành trao đổi mà.
Hai người trở nên thân thiết hơn trước rất nhiều.
Ai nói Chu Thế Khánh và Vương Trạch Vinh mâu thuẫn. Từ việc Chu Thế Khánh lên tiếng có thể nói đang ủng hộ Vương Trạch Vinh.
Hai người này có thể phát triển nữa không? Chẳng lẽ nói Chu Thế Khánh bắt đầu tiếp xúc với Vương Trạch Vinh?
Lý Kiền Ý khẽ nhíu mày đồng thời lại thầm may mắn. Mình nếu vừa nãy thật sự ủng hộ Hoa Thái Tường, không chừng Chu Thế Khánh sẽ liên minh với Vương Trạch Vinh. Chu Thế Khánh này lần trước thất bại nhưng lực lượng của y rất mạnh. Nếu kết hợp với lực lượng của Vương Trạch Vinh thì Chu Thế Khánh quay lại là rất lớn.
Mục đích của Hoa Thái Tường chính là hy vọng Chu Thế Khánh nói giúp mình, nhưng ai ngờ Chu Thế Khánh lại rõ ràng đứng về phía Vương Trạch Vinh.
Hoa Thái Tường hơi trầm ổn lúc này cũng hốt hoảng, tay cầm chén trà hơi run lên.
Nhìn quanh các Ủy viên, Hoa Thái Tường khẽ lắc đầu. Những người ngồi đây mặc dù có hợp tác nhưng hầu hết đều có suy nghĩ của mình. Mấy người đi lại gần y thực ra cũng không phải đều là người của y. Ngô Tán Lâm cùng Phó Thốn Sơn gần đây mới đi lại gần mình, chỉ là tư tưởng hơi giống một chút mà thôi. Xem ra hội nghị lần này không thể đưa ra quyết định bất lợi cho Vương Trạch Vinh.
Lý Kiền Ý cùng Chu Thế Khánh không hiểu sao lại đứng về phía Vương Trạch Vinh. Hoa Thái Tường lại nhìn một vài người không lên tiếng và thấy mọi người nhìn mình với vẻ khinh thường. Y biết hôm nay mình bị mất không ít uy tín.
Làm Hoa Thái Tường rất khó chịu chính là Vương Trạch Vinh ngồi kia. Vương Trạch Vinh này chỉ lên tiếng vài câu nhưng không giải thích gì cho mình. Nếu mà so sánh mình thể hiện lực lượng, Vương Trạch Vinh lại là kẽ nhẫn nhịn, điều này làm mình nhìn người khác như thế nào đây?
Hoa Thái Tường muốn cố gắng nói vài câu cho nên y nói:
- Vừa nãy mọi người nói đến vấn đề dẫn hướng tư tưởng, công việc này là rất quan trọng. Ban Tuyên giáo Trung ương có thể nói đã làm nhiều công việc ở việc này.
Hoa Thái Tường mới nói đến đây, mắt y ngẩn ra một chút rồi nói tiếp:
- Công tác tư tưởng hình thái cần sự quan tâm và ủng hộ từ Trung ương đến địa phương, chỉ riêng do Ban Tuyên giáo Trung ương làm thì bọn họ gặp áp lực rất lớn. Tất cả mọi người chúng ta ngồi đây cũng không nên ngồi khoanh tay mà phải ủng hộ mới đúng.
Hoa Thái Tường nói câu này khiến Ủy viên thường trực Bộ Chính trị - Nhâm Hạo Khải phụ trách công tác tư tưởng hình thái tái mặt. Hoa Thái Tường đây rõ ràng là tát thẳng vào mặt mình.
Hoa Thái Tường vừa nói đến đây liền nhìn Nhâm Hạo Khải. Y thầm nghĩ mình mặc dù nghĩ việc này sao lại nói ra như thế? Đây là mình tự tìm họa mà, sao lại làm mất lòng Nhâm Hạo Khải làm gì?
Cũng may Hoa Thái Tường cũng nghĩ được biện pháp bù đắp nên cười nói:
- Ở đây tôi cho rằng đồng chí Hạo Khải làm rất tốt, rất quan tâm đến công việc của Ban Tuyên giáo Trung ương.
Hoa Thái Tường nói câu này xong liền đúng là muốn tát vào miệng mình, sao mình lại nói như vậy.
Quả nhiên Nhâm Hạo Khải đã lên tiếng:
- Công tác tư tưởng hình thái vẫn được Trung ương chỉ đạo, Bí thư Trịnh cũng hiểu rõ.
Lời này cũng là chỉ trích Hoa Thái Tường thò tay quá dài. Nói thật Nhâm Hạo Khải mặc dù phụ trách công tác này nhưng Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương lại quan hệ tốt với Hoa Thái Tường, việc này Nhâm Hạo Khải rất khó chịu. Bây giờ Hoa Thái Tường lại nói thẳng ra càng làm y tức tối.
Tình hình bây giờ càng làm mọi người khó hiểu. Hội nghị hôm nay mọi người vốn biết bên Hoa Thái Tường nhằm vào Vương Trạch Vinh, kết quả Vương Trạch Vinh ngồi im đó không hề biện bạch, vậy mà đám người Hoa Thái Tường không ngừng có nội đấu, còn đắc tội người khác.
Tiếu Chính Xương lúc này ném thuốc cho từng người rồi nói:
- Mọi người hút điếu thuốc rồi nói chuyện. Ha ha, hội nghị hôm nay rất náo nhiệt.
Vương Trạch Vinh hút một hơi thuốc rồi thở hổn hển. Đừng nhìn hắn ngồi im tại đó nhưng vừa nãy hắn đúng là rất sợ.
Do thành công áp chế Lý Kiền Ý nên khi Hoa Thái Tường nói chuyện, Vương Trạch Vinh cũng áp chế và kết quả cũng xuất hiện. Chẳng qua khi hắn áp chế Hoa Thái Tường, năm tán ô của Hoa Thái Tường liền lộ ra sát khí cực mạnh. Hắn chỉ ảnh hưởng một chút đến Hoa Thái Tường vậy mà quan khí của hắn đã tản mát mất hơn nửa.
Vương Trạch Vinh giật mình và biết năng lực uy áp của quan khí không phải vạn năng. Hắn vốn định thử với mấy người khác nhưng bây giờ hắn không dám làm thế nữa. Để Hoa Thái Tường xảy ra chuyện cũng đủ để xong việc, nếu còn ảnh hưởng đến Bí thư Trịnh thì không biết mấy tán ô của hắn có còn không nữa.
Bí thư Trịnh xuyên quan làn thuốc nhìn Vương Trạch Vinh. Chuyện hôm nay trước khi họp Bí thư Trịnh đã sớm chuẩn bị tư tưởng. Ngài biết đám Hoa Thái Tường đã có chuẩn bị, mục đích chính là muốn làm khó Vương Trạch Vinh.
Đối với hành vi của đám người Hoa Thái Tường, Bí thư Trịnh thực ra không tán thành. Nhưng sau khi thấy lực lượng Vương Trạch Vinh quá mạnh, ngài cũng biết việc này có lẽ cũng đành phải để đám người Hoa Thái Tường làm.
Đối với Vương Trạch Vinh, Bí thư Trịnh khá coi trọng. Ngài cũng nghĩ đến lúc cuối cùng mình sẽ đứng ra nói giúp Vương Trạch Vinh vài câu coi như không để đám người Hoa Thái Tường hoàn toàn đánh ngã Vương Trạch Vinh.
Bí thư Trịnh là Tổng bí thư, ngài cũng không lo lực lượng của Vương Trạch Vinh mạnh hay yếu. Đối với người như Vương Trạch Vinh, Bí thư Trịnh cũng muốn rèn luyện hắn một chút.
Nhưng kết quả làm Bí thư Trịnh không ngờ đến. Hội nghị hôm nay quá kỳ lạ. Đầu tiên là Lý Kiền Ý lớn tiếng nói. Từ tin Bí thư Trịnh nhận được thì Lý Kiền Ý cũng muốn kết hợp với Hoa Thái Tường nhằm vào Vương Trạch Vinh, kết quả không những không nói xấu Vương Trạch Vinh mà còn ủng hộ Vương Trạch Vinh.
Chu Thế Khánh cũng quái lạ. Y không ngờ lại đứng về phía Vương Trạch Vinh. Đối với việc Chu Thế Khánh đứng về phía Vương Trạch Vinh, Bí thư Trịnh ít nhiều có thể đoán ra. Chu Thế Khánh cũng là người có mục đích, sau khi không chỉnh ngã được Vương Trạch Vinh, Chu Thế Khánh lại không coi trọng Hoa Thái Tường nên mới có cách làm như vậy.
Bí thư Trịnh khó hiểu nhất chính là Hoa Thái Tường. Tự nhiên trêu chọc Nhâm Hạo Khải làm gì, không biết đối phương nghĩ gì nữa. Nhâm Hạo Khải cũng là Ủy viên thường trực Bộ Chính trị mà.
Bởi vì hội nghị hôm nay quá lạ nên ánh mắt mọi người nhìn Vương Trạch Vinh có hơi khác. Việc này chẳng lẽ là do Vương Trạch Vinh hoạt động sau lưng?
Chẳng qua bọn họ nghĩ thì thấy không thể. Với tính cách của Hoa Thái Tường thì chắc không thể nào chịu địch nhiều mặt như vậy mà. Đặc biệt là khi vừa đả kích Vương Trạch Vinh thì sao có thể chọc vào người khác chứ? Cho dù lực lượng của Vương Trạch Vinh quá lớn cũng không thể ảnh hưởng đến Hoa Thái Tường mà.
Thời gian sau đó mọi người không có hứng thú lên tiếng. Dù sao các phương án do chuyên gia đã làm đều đầy khoa học nên rất nhanh được thông qua.
Hội nghị hôm nay làm Vương Trạch Vinh cảm nhận rõ ràng khi có đồng minh trong hội nghị. Vừa đi, Vương Trạch Vinh vừa suy nghĩ. Chỉ lực lượng sau lưng là không đủ, nếu trong các Ủy viên Bộ Chính trị không có vài người phối hợp với mình thì rất nhiều lúc hắn sẽ bị động.
Đã có 44 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Hội nghị lần này làm mọi người thấy khó hiểu. Vừa tan họp, mọi người đi ra ngoài. Chuyện hôm nay có nghĩ đau đầu chắc không ai hiểu được nguyên nhân như vậy.
Chu Thế Khánh vốn mâu thuẫn với Vương Trạch Vinh lại nói giúp Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh cũng tỏ vẻ muốn chữa trị quan hệ. Còn Lý Kiền Ý với Thi Xương Vũ có vết rách trong quan hệ mọi người cũng thấy rõ. Ánh mắt Lý Kiền Ý nhìn Thi Xương Vũ đã nói ra nhiều điều. Việc Hoa Thái Tường động chạm tới Nhâm Hạo Khải cũng rất khó hiểu.
Hoa Thái Tường mặt mày khó coi đi ra khỏi phòng hội nghị. Tình hình đang tốt đẹp lại thành như vậy. Y có cảm giác như mình đấm vào đinh. Đây vốn là cơ hội chèn ép Vương Trạch Vinh, làm cho Vương Trạch Vinh mất uy tín vậy mà lại trở nên hỗn loạn, chuyện không nên xảy ra lại xảy ra.
Lý Kiền Ý cố cười bắt tay Vương Trạch Vinh, nói chuyện vài câu rồi mới rời đi nhưng ai cũng có thể nhận ra tâm trạng tên này không được tốt cho mấy.
Lý Kiền Ý là người buồn bực nhất ngoài Hoa Thái Tường. Y vốn kết hợp Hoa Thái Tường để áp chế Vương Trạch Vinh, kết quả lại ủng hộ Vương Trạch Vinh, càng tỏ vẻ ai mà làm khó Vương Trạch Vinh sẽ không bỏ qua cho kẻ đó. Nghĩ tới đây, Lý Kiền Ý rất buồn bực. Y vừa đi vừa suy nghĩ đến việc đau đầu nhất chính là quan hệ giữa Thi Xương Vũ và Vương Trạch Vinh là như thế nào?
Thi Xương Vũ cảm nhận ánh mắt khó chịu của Lý Kiền Ý dành cho mình. Y đang định nói chuyện vài câu với Lý Kiền Ý nhưng phát hiện Lý Kiền Ý đã không còn thân thiết với mình như trước. Điều này làm Thi Xương Vũ rất lo lắng.
Thi Xương Vũ đây là oan uổng. Thấy thái độ của Lý Kiền Ý, y rất muốn nói rõ với Lý Kiền Ý rằng mình thấy Lý Kiền Ý tỏ thái độ nên mới làm như vậy. Nhìn Lý Kiền Ý nhanh chóng rời đi, Thi Xương Vũ cảm thấy rất loạn.
Lúc này Chu Thế Khánh thật ra lại rất vui vẻ. Y đi đến trước mặt Vương Trạch Vinh nói chuyện vài câu, còn tỏ vẻ lập tức sẽ bố trí cán bộ đến Hải Đông học tập kinh nghiệm.
Chu Thế Khánh làm chính là thể hiện cho mọi người biết quan hệ giữa y và Vương Trạch Vinh đang ấm lên.
Vương Trạch Vinh cũng rất rộng lượng cười nói với Chu Thế Khánh. Hắn còn nói nhiệt tình chào đón Chu Thế Khánh tới Hải Đông.
Mấy chuyện này mọi người đều thấy rõ.
Ngay khi mọi người đang họp, Uông Nhật Thần và Vệ Hồng Lâm cũng đến nhà Hạng Nam.
Đủ tín hiệu biểu hiện hội nghị hôm nay sẽ không bình thường. Đám người do Hoa Thái Tường cầm đầu sẽ tiến hành công kích Vương Trạch Vinh. Biết là biết nhưng ba người đều đã lui nên không thể ảnh hưởng quá nhiều đến Bộ Chính trị Trung Quốc. Vì thế cả ba ông đều lo cho Vương Trạch Vinh.
Vừa nghĩ đến lực lượng của Hoa Thái Tường, Lý Kiền Ý trong Bộ Chính trị, ba người đều biết Vương Trạch Vinh là người mới vào Bộ Chính trị, lực lượng ở Bộ Chính trị là chưa mạnh. Hai người Hoa Thái Tường, Lý Kiền Ý hợp sức thì Vương Trạch Vinh không có sức phản kháng.
Uông Nhật Thần thở dài nói:
- Trạch Vinh còn quá thiếu căn cơ ở trong Bộ Chính trị. Chúng ta muốn thể hiện lực lượng ở địa phương nhưng lại quên nguy hiểm của Trạch Vinh ở Bộ Chính trị. Điều này làm Vương Trạch Vinh đứng đối mặt với quá nhiều người.
Uông Nhật Thần nói xong liền có chút hối hận. Ông cảm thấy mọi người hơi nóng nảy một chút.
Đây là việc bất đắc dĩ, ba ông mặc dù là nhân vật lớn nhưng đã lui, bọn họ có sức ảnh hưởng lớn đối với bên dưới nhưng lại không có nhiều ảnh hưởng với các Ủy viên Bộ Chính trị.
Hạng Nam gật đầu nói:
- Lần này Hoa Thái Tường hợp tác với Lý Kiền Ý, hai người này sẽ khiến Vương Trạch Vinh gặp rất nhiều khó khăn. Người khác có lẽ cũng nhân cơ hội ném đá xuống giếng. Đúng như Uông lão nói, chúng ta hơi nóng nảy, đây coi như một bài học cho chúng ta.
Uông Nhật Thần nói:
- Lý Kiền Ý này cũng đúng là. Y đang hợp tác tốt với Trạch Vinh nhưng sao lại muốn cùng Hoa Thái Tường chèn ép Trạch Vinh.
Vệ Hồng Lâm nói:
- Lão Uông, chính trị mà. Lý Kiền Ý bị lực lượng của chúng ta mà sợ nên lo Trạch Vinh. Nếu lo thì nhân cơ hội này chèn ép Trạch Vinh cũng là chuyện thuận lợi cho y mà.
- Hừ, nếu mất sự ủng hộ của Trạch Vinh thì cũng không phải việc tốt với y mà.
Uông Nhật Thần lúc nào cũng có quan điểm khác với Vệ Hồng Lâm.
- Đây là điểm trội của Lý Kiền Ý so với Trạch Vinh. Chỉ cần cảm thấy có người uy hiếp tới mình thì sẽ ra tay tàn nhẫn. Chỉ có như vậy mới bảo vệ được vị trí của mình. Trạch Vinh sau lần này thì tôi nghĩ nó nhất định sẽ hiểu được nhiều điều.
Mặc dù đang nghiên cứu nhưng mọi người không hề nghĩ tình hình hội nghị sẽ khác. Ba người cho rằng với cục diện này thì Vương Trạch Vinh nhất định bị chèn ép chặt ở hội nghị.
Chuyện đã như thế này mọi người chỉ có thể chờ đợi. Bọn họ không biết biểu hiện của Vương Trạch Vinh ở trong hội nghị như thế nào nhưng có một điểm là Vương Trạch Vinh hôm nay nhất định sẽ thua nặng.
Vệ Hồng Lâm mặc dù có nhiều mưu kế nhưng chuyện phát triển đến bây giờ ông cũng không rõ. Ông nói:
- Cũng không nhất định đã bi quan như vậy, tôi thấy còn có cơ may xoay chuyển. Hoa Thái Tường bây giờ làm rất nhiều chuyện đã chạm vào giới hạn của Bí thư Trịnh. Bây giờ y lại liên minh với Lý Kiền Ý, Bí thư Trịnh sẽ nghĩ như thế nào? Tôi thấy lúc quan trọng Bí thư Trịnh sẽ ra tay, chỉ cần Bí thư Trịnh ra tay thì coi như Trạch Vinh qua được cửa này.
Lời này của ông chính là kết luận sau khi phân tích tình hình Bộ Chính trị. Bí thư Trịnh có lực lượng rất mạnh, chỉ cần ngài bảo vệ Vương Trạch Vinh thì tình hình sẽ không quá nghiêm trọng.
Hạng Nam cũng đồng ý:
- Hoa Thái Tường không có nhiều thời gian. Mục đích lớn nhất của y là xông lên ở khóa tới. y vốn là người trầm ổn nhưng dính đến cạnh tranh chức Tổng bí thư khiến tâm trạng Hoa Thái Tường thay đổi hẳn. Y muốn lên chức, việc này thực ra không nhiều khả năng, Bí thư Trịnh sao có thể để Hoa Thái Tường đạt mặt đất. Hoa Thái Tường và Bí thư Trịnh nhất định sẽ có sự tranh đoạt.
Ba người đều cho rằng Hoa Thái Tường đang đánh cuộc xem khóa tới mình có thể đánh ngã Bí thư Trịnh hay không?
Chuyện này ba người không tiện nói nhiều, nói đến đây liền thôi.
Thông qua phân tích, tâm trạng ba người tốt hơn nhiều. Dù nói như thế nào thì hôm nay Vương Trạch Vinh cũng không phải bị tất cả mọi người nói. Tuy Trạch Vinh sẽ thất bại nhưng có Bí thư Trịnh thì hắn sẽ không bại quá thảm.
- Mặc dù xuất hiện vài vấn đề nhưng về tổng thể mà nói vẫn được. Ít nhất lực lượng ở địa phương của Trạch Vinh đã được tăng lên.
Hạng Nam nói. Đây dù sao cũng là một thu hoạch, ông chỉ có thể lấy lý do này ra mà an ủi mình.
Vệ Hồng Lâm nói:
- Tôi thấy mọi người nên chú ý một điểm đó là Trạch Vinh bây giờ đã là Ủy viên Bộ Chính trị, các nhà chúng ta không nên ảnh hưởng quá nhiều đến Trạch Vinh.
Vệ Hồng Lâm cũng đã nhìn ra việc này. Đối với chuyện của Vương Trạch Vinh, mọi người quá chú ý lợi ích nhà mình thì sẽ rất bất lợi cho sự phát triển của Vương Trạch Vinh.
Hạng Nam nghiêm túc nói:
- Việc này tôi cũng muốn nói. Lần này phần lớn là do chúng ta lợi dụng các gia tộc Bắc Kinh tham gia, kết quả mọi người cũng thấy là thành tích đạt được không hề nhỏ. Nhưng nó cũng lộ ra một vấn đề đó là phần lớn lợi ích bị mọi người chia nhau. Lực lượng bên ngoài tuy rất lớn nhưng chính thức quyết định vận mệnh lại là ở Bộ Chính trị. Sau đây chúng ta cần phải chú ý cả Trung ương và địa phương. Đặc biệt các việc trong nhà không nên quá coi trọng, nếu không sẽ ảnh hưởng đến Trạch Vinh, tổn thất sẽ càng lớn hơn nữa. Tôi đã nói với người trong nhà bảo mọi người thu lại một chút. Ai nếu ảnh hưởng đến sự phát triển của Trạch Vinh thì chúng ta quyết không khách khí.
Hạng Nam không phải không thấy vấn đề này. Ông từng là Phó thủ tướng thường trực nên đương nhiên hiểu. Chỉ là cách làm của Lô, Triệu gia quá đáng giận nên mới sử dụng lực lượng. Kết quả lại thành ra như vậy, lực lượng của Vương Trạch Vinh quá mạnh khiến nhiều Ủy viên Bộ Chính trị lo lắng.
Vệ Hồng Lâm cũng nói:
- Đúng thế, Trạch Vinh còn trẻ nên nhận áp lực sớm một chút cũng tốt. Cơ hội của nó là rất nhiều.
Ba ông lão lại ngồi nói chuyện và đợi Vương Trạch Vinh về.
Mọi người đều đã tính tới trường hợp xấu nhất bởi vì Vương Trạch Vinh chưa có kinh nghiệm tranh đấu tầm Trung ương. Mọi người đều không quá chú trọng biểu hiện lần này của Vương Trạch Vinh ở trong hội nghị.
Đã có 52 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo