10-02-2011, 09:24 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 2: Kinh Äô
ChÆ°Æ¡ng 12
Trên xe ngựa.
Nguồn: Võ gia trang
...Thế tá» TÄ©nh VÆ°Æ¡ng vá»— vá»— và o cây quạt trong tay, Ä‘ang chuẩn bị mở ra quạt, bá»—ng nhiên nghÄ© tá»›i những lá»i chế nhạo của Phạm Nhà n, nhanh chóng ném cây quạt lại lên trên bà n cÆ°á»i nói:
- Quách Bảo Khôn á»· và o quyá»n thế của phụ thân, và giao tình vá»›i thái tá», cho nên không để Phạm phủ và o mắt, hạng ngÆ°á»i ngu Ä‘á»™n bá»±c nà y, không ngá» có thể sống tá»›i bây giá», thá»±c sá»± là không dá»… dà ng gì.
Thế tỠTĩnh Vương thân là hoà ng tộc, đương nhiên biết chuyện tình của hoà ng đế bệ hạ với Phạm gia. Hắn đang có chút thất thần, thì nghe phụ tá nói bên tai:
-Chỉ là vị Phạm Nhà n kia vá»™i vã nháºp kinh, hôm nay ở trên tá»u lâu … không nói lá»™ ra tà i năng, chỉ là cÅ©ng quá lá»— mãng rồi.
Thế tỠTĩnh Vương phất tay nói:
- Thanh niên, luôn có chút bốc đồng là tốt…
Hắn nói xong, dÆ°á»ng nhÆ° căn bản cÅ©ng không phát hiện ra mình cÅ©ng chỉ má»›i hai mÆ°Æ¡i tuổi mà thôi.
NghÄ© tá»›i khuôn mặt thân thiết tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của thiếu niên Phạm gia kia, khóe môi thế tá» nổi lên nụ cÆ°á»i tán thưởng:
- Huống chi Phạm gia lúc nà y Ä‘ang trù tÃnh hôn sá»±, nếu nhÆ° Phạm Nhà n giữ mình quá thấp, cÅ©ng không thá»a đáng lắm, nghÄ© tá»›i sau hôm nay, má»i ngÆ°á»i ở kinh đô sẽ biết tá»›i Phạm gia có thêm má»™t thiếu gia.
Äá»™t nhiên hắn bừng tình, vá»— vá»— trán cÆ°á»i nói:
- TrÆ°á»›c đây má»i ngÆ°Æ¡i là m phụ tá thì chỉ giúp tham mÆ°u cho ta phong hoa tuyết nguyệt, phụ thân ta là má»™t vÆ°Æ¡ng gia nhà n tản không để ý tá»›i triá»u chÃnh, ta là nhi tá» của ngÆ°á»i, nhất định không thể không nhÆ° thế à .
- Tá»›i, tá»›i…~ Hắn bắt đầu gác lại má»i chuyện, chăm chú uống rượu.
Má»i ngÆ°á»i quanh bà n láºp tức lên tiếng đáp lá»i, trong lòng thầm nghÄ©, nếu nhÆ° ngà i thá»±c sá»± cam tâm là m thế tá» nhà n rá»—i, váºy vì sao còn quan hệ vá»›i Phạm gia chặt chẽ nhÆ° váºy, vì sao còn thân cáºn vá»›i nhị hoà ng tá» nữa?
…
Ngồi trên xe ngá»±a, má»™t Ä‘Æ°á»ng yên tÄ©nh, má»™t lát sau, Phạm Nhược Nhược báºt cÆ°á»i má»™t tiếng, Phạm Nhà n hiếu kỳ há»i:
- Chuyện gì mà buồn cÆ°á»i váºy?
Phạm Nhược Nhược vỗ ngực vì ho, sau một lúc mới nói rằng:
- Câu nói vừa nãy của ca ca, Ä‘Ãch thá»±c là rất cay Ä‘á»™c nha.
- Câu nói nà o? ~ Phạm Nhà n vốn nghÄ© hôm nay ở trên tá»u lâu mình nói hÆ¡i nhiá»u, hoà n toà n ngược vá»›i nguyên tắc giữ mình tháºt thấp của hắn, tháºt không thÃch hợp mà .
- Cái câu kia --- cả đám ngÆ°á»i suốt ngà y vui chÆ¡i, gầy tá»›i mức chỉ có da bá»c xÆ°Æ¡ng, còn muốn cầm quạt phe phẩy, lẽ nà o đây là khà phách sao?
Phạm Nhược Nhược há»c theo khẩu khà của hắn, không nhịn được lại mÃm môi nở nụ cÆ°á»i.
Phạm TÆ° Triệt vốn đã cÆ°á»i khúc khÃch ở bên cạnh, nhÆ°ng phát hiện hai ngÆ°á»i trong xe không để ý tá»›i mình chút nà o, trong lòng có chút phiá»n muá»™n.
Phạm Nhà n cÆ°á»i khổ nói:
- Có khà phách là má»™t chuyện vô cùng tốt, nhÆ°ng mà cÅ©ng là má»™t loại đặc biệt của ngÆ°á»i Ä‘á»c sách. Lúc trÆ°á»›c vừa nhìn thấy diện mạo lá»— mÅ©i hÆ°á»›ng lên trá»i của loại ngÆ°á»i tá»± cho là tà i tá», trong lòng rất khó chịu. Cái loại ngÆ°á»i nà y chỉ biết ăn chán ăn chê suốt cả ngà y, những tên chỉ biết ngồi bà n giấy bà n việc suông, có loại cÅ©ng không Ä‘i khoa cá» khảo thÃ, mà tìm tá»›i tên há» Quách là m biên soạn kia cùng ngồi ăn uống--- loại chuyện nịnh ngÆ°á»i quyá»n quý nà y, bằng không giẫm bá»n há» má»™t cái đá hai phát, cho bá»n chúng sáng mắt ra, tháºt sá»± là má»™t đám không có tiá»n đồ gì cả.
Nghe những lá»i nà y, Phạm Nhược Nhược không nhịn được mà báºt cÆ°á»i, anh cả nhà mình nói chuyện rất có ngữ khÃ, khác hẳn vá»›i má»i ngÆ°á»i khác, đại khái cÅ©ng chỉ có mình má»›i hiểu được ý tứ trong đó nha.
- Vừa rồi thế tá» TÄ©nh VÆ°Æ¡ng ở bên cạnh, ca ca nói nhất định có Ä‘iá»u băn khoăn.
Phạm Nhược Nhược rất muốn biết, ca ca đối vá»›i những ngÆ°á»i Ä‘á»c sách chân chÃnh nà y có cái nhìn nhÆ° thế nà o.
- Có má»™t Ä‘iá»u băn khoăn, chỉ là giá»ng nói đã Ä‘iá»m đạm Ä‘i rất nhiá»u.
Phạm Nhà n khẽ mỉm cÆ°á»i nói:
- Ta cÅ©ng không phải chống lại cái địa phÆ°Æ¡ng nhÆ° thanh lâu nà y, cÅ©ng không cho rằng tà i tá» sẽ không được tá»›i thanh lâu. NhÆ°ng luôn nghÄ© rằng, khách là ng chÆ¡i là khách là ng chÆ¡i, nếu nhÆ° tá»›i thanh lâu còn muốn là tà i tá», thì cÅ©ng nhÆ° kỹ nữ láºp Ä‘á»n thá»i váºy, dối trá nhÆ° nhau.
Phạm Nhược Nhược xấu hổ nói rằng:
- Ca ca nói cũng thô quá.
Trong lòng nà ng, huynh trưởng của mình má»›i chÃnh thức được gá»i là tà i tá», những lá»i nà y nói ra không phải cÅ©ng mắng chá»i cả hắn vô sao?
Phạm Nhà n cÆ°á»i ha ha nói:
- Dù sao ở đây cÅ©ng không có ngÆ°á»i ngoà i mà .
Hắn bỗng nhiên chỉnh sắc nhìn muội muội mình nói rằng:
- Nha đầu, nhá»› cho kỹ, có lấy ai cÅ©ng đừng lấy tà i tá».
Nhược Nhược rốt cục cũng không thể bảo trì được vẻ mặt bình tĩnh của mình, nói:
- Nói linh tinh gì đâu à ?
- Cái tên kêu Hạ Tông Vĩ, hiện giỠđang là m cái gì?
Phạm TÆ° Triệt ở bên cạnh cÆ°á»›p trả lá»i:
- Há»c sinh Thái Há»c, xuất thân bần hà n, thế nhÆ° có ngÆ°á»i nói là há»c sinh của Äại Há»c SÄ© Táºp Hiá»n quán Văn TÆ°á»ng, luôn có chút tà i danh nhá» nhoi, nói và i câu thi từ… má»i ngÆ°á»i phá»ng chừng khoa cá» sang năm hắn chà Ãt Ä‘á»— tam giáp.
Phạm Nhà n cau mà y, nói với muội muội rằng:
- NgÆ°á»i nà y nhìn nhÆ° trung háºu, nhÆ°ng kỳ thá»±c không thể nhẫn nhịn, có khả năng diá»…n trò, ta không thÃch ngÆ°á»i có tÃnh cách nhÆ° váºy, muá»™i sau nà y cẩn tháºn má»™t chút, đừng tá»›i gần hắn.
Phạm Nhược Nhược gáºt đầu không chút do dá»±, trong lòng nà ng, Phạm Nhà n là huynh trưởng, là thầy mình, là đối tượng mình có thể dá»±a và o.
Phạm Nhà n Ä‘ang suy nghÄ© tên thÆ° sinh mặt Ä‘en tên Hạ Tông VÄ© kia, đối phÆ°Æ¡ng đã là tà i tá» nổi danh ở kinh đô, nếu nhÆ° muốn đầu nháºp và o gia đình quyá»n quý, hẳn là có rất nhiá»u tuyển chá»n, nếu nhÆ° không phải bởi quan hệ vá»›i muá»™i muá»™i, má»™t câu lúc trÆ°á»›c chắc cÅ©ng chả cần phải nói ra – tưởng muốn lÆ°u lại cho ta má»™t ấn tượng tốt sao? --- Khóe môi hắn nở nụ cÆ°á»i gian xảo, má»›i trong khoảng thá»i gian ngắn đã phát hiện ra thân pháºn của mình, phát hiện ra địa vị của mình trong lòng Nhược Nhược, vị tà i tá» nà y, xem ra quả nhiên không Ä‘Æ¡n giản chút nà o.
Quay đầu lại nhìn thấy Phạm TÆ° Triệt Ä‘ang nhìn ra ngoà i cá»a sổ, Phạm Nhà n trong lòng hÆ¡i mát, nói vá»›i Nhược Nhược:
- Äi lung tung má»™t chút rồi muá»™i vá»›i đệ vá» phủ trÆ°á»›c Ä‘i, ta Ä‘i dạo trong kinh đô nà y má»™t chút.
Phạm Tư Triệt quay đầu lại, trên mặt có chút ngỡ ngà ng.
Phạm Nhà n nhìn mặt hắn, nghÄ© tá»›i lúc mình mÆ°á»i hai tuổi, đã phải đối mặt vá»›i thÃch khách tá»›i ám sát, lại nghÄ© đối phÆ°Æ¡ng bất quá cÅ©ng chỉ là má»™t hà i tá» má»›i mÆ°á»i hai tuổi, đã bị kéo và o trong những âm mÆ°u hiểm ác đáng sợ nà y, không khá»i thở dà i nói:
- NgÆ°Æ¡i còn nhá» nhÆ° váºy, à i, thá»±c sá»± không biết phải nói cái gì cho tốt đây.
Phạm TÆ° Triệt có chút sợ hãi nấp phÃa sau tá»· tá»·, hắn từ trÆ°á»›c tá»›i giá» vốn gan lá»›n, nhÆ°ng không hiểu vì sao, má»—i lần thấy vẻ mặt ôn nhu mỉm cÆ°á»i của Phạm Nhà n, thì lại có chút sợ hãi:
- Ngươi đang nói cái gì thế?
Phạm Nhà n vốn cho rằng xung Ä‘á»™t trên tá»u lâu lần nà y, là do tiểu tá» trÆ°á»›c mắt kia cố tình dẫn tá»›i, là m cho mình hiện ra má»™t mặt xấu trÆ°á»›c thế tá» TÄ©nh VÆ°Æ¡ng. Phải biết rằng ý kiến của TÄ©nh VÆ°Æ¡ng phủ, đối vá»›i việc kế thừa gia nghiệp Phạm phủ trong tÆ°Æ¡ng lai, có chút tác dụng nhất định --- bởi vì tá»u lâu là do hắn chá»n, hÆ¡n nữa chuyện tình cÅ©ng là do hắn khiêu khÃch mà tá»›i. NhÆ°ng lúc nà y nhìn thấy vẻ mặt má» mịt của Phạm TÆ° Triệt, hắn không khá»i có chút hoà i nghi phán Ä‘oán của mình, chẳng lẽ chuyện trên tá»u lâu ngà y hôm nay, tất cả chỉ là sá»± cố ngẫu nhiên thôi sao?
Xe ngá»±a cháºm rãi Ä‘i trÆ°á»›c, Phạm Nhà n biết ngà y hôm nay có sau há»™ vệ Ä‘i theo huynh muá»™i mình, chà Ãt có hai ngÆ°á»i là ngÆ°á»i của Liá»…u thị, liá»n không nói gì nữa.
Phạm Nhược Nhược vẫn bình tÄ©nh, cúi đầu không nói gì, trong lòng nghÄ© tá»›i việc trong nhà , không khá»i cảm thấy phiá»n muá»™n.
Xe ngá»±a Ä‘i tá»›i con Ä‘Æ°á»ng dẫn và o cổng lá»›n Phạm phủ, Nhược Nhược đã dẫn đệ đệ và o trong phủ, mà Phạm Nhà n tiếp tục má»™t ngà y du ngoạn của hắn ở kinh đô. Vốn Phạm Nhược Nhược muốn theo Ä‘i cùng, nhÆ°ng hắn nghÄ© tá»›i có việc thiết yếu cần phải là m, không thể là m gì khác hÆ¡n là cÆ°á»i trừ cá»± tuyệt, mở miệng căn dặn không nên nói chuyện của Hồng Lâu Má»™ng ra ngoà i, chỉ là không biết đối phÆ°Æ¡ng có chịu nghe lá»i hắn nói hay không nữa.
Äằng Tá» Kinh ngồi ở trong xe ngá»±a, nhìn tiểu chủ nhân của mình. Chẳng biết từ lúc nà y, Äằng Tá» Kinh đã nháºn định, Ä‘i theo vị tiểu chủ nhân mÆ°á»i sáu tuổi nà y rất định sẽ có tiá»n đồ phi thÆ°á»ng, có lẽ bởi vì mùa xuân ở Äạm Châu quả thá»±c rất dá»… là m cho ngÆ°á»i ta sinh ra tưởng tượng tốt đẹp, có lẽ là má»™t Ä‘Æ°á»ng tá»›i kinh đô đã bị ngÆ°á»i thanh niên nà y là m cho cảm nhiá»…m, có lẽ trong lúc đó hai ngÆ°á»i đã đạt thà nh má»™t hiệp nghị nà o đó….
Phạm Nhà n suy nghÄ© má»™t chút, há»i:
- Ta bảo phụ thân muốn có ngÆ°Æ¡i, phá»ng chừng trong khoảng thá»i gian ngắn, ngÆ°Æ¡i không có cÆ¡ há»™i gì để ra mặt, cÅ©ng đừng oán trách ta.
Äằng Tá» Kinh cÆ°á»i cÆ°á»i kÃnh cẩn hồi đáp:
- Thiếu gia không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, Ä‘i theo thiếu gia, tá»± nhiên sẽ có cÆ¡ há»™i.
Phạm Nhà n cÆ°á»i nói:
- Ta không tầm thÆ°á»ng ở chá»— nà o? Lúc trÆ°á»›c trên tá»u lâu, cÅ©ng nhÆ° má»™t thiếu niên vô tri phun nÆ°á»›c bá»t cãi nhau mà thôi.
Äằng Tá» Kinh phá»ng Ä‘oán ý tứ trong lá»i nói của hắn, cẩn tháºn hồi đáp:
- Thiếu gia, nghi ngỠcủa ngà i ta cũng hiểu, ta cho rằng chuyện là cùng tiểu thiếu gia không có quan hệ gì.
Xe ngá»±a dừng lại, gió mát thổi và o trong xe không tiếng Ä‘á»™ng, là m cho tâm thần sảng khoái. Phạm Nhà n liếc mắt nhìn Äằng Tá» Kinh má»™t cái, ôn nhu nói rằng:
- Ta cũng mong chuyện nà y không có quan hệ gì với hắn.
Tà i sản của augustrush
Chữ ký của augustrush
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của augustrush
10-02-2011, 09:25 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 2: Kinh Äô
ChÆ°Æ¡ng 13
Äá»™c hà nh.(Äi má»™t mình)
Nguồn: Võ gia trang
...Xe ngá»±a dừng lại, gió mát thổi và o trong xe không tiếng Ä‘á»™ng, là m cho tâm thần sảng khoái. Phạm Nhà n liếc mắt nhìn Äằng Tá» Kinh má»™t cái, ôn nhu nói rằng:
- Ta cũng mong chuyện nà y không có quan hệ gì với hắn.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng, Phạm Nhà n Ä‘á»u biết Äằng Tá» Kinh đã an bà i xe ngá»±a, cho nên những lá»i nà y không có tị hiá»m hắn, nhÃu mà y nói:
- CÅ©ng quá tấu xảo Ä‘i, ta vừa má»›i và o kinh đô, thế nà o cÅ©ng không xung Ä‘á»™t vá»›i ngÆ°á»i, kết quả má»™t hôm Ä‘i vá»›i Tá» Triệt, sau đó ta xung Ä‘á»™t ở tá»u lâu, TÄ©nh VÆ°Æ¡ng thế tá» lại trùng hợp ở đó, loại trùng hợp nà y rất khó giải thÃch.
Äằng Tá» Kinh vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Tiểu thiếu gia là ngÆ°á»i ngang ngược, nhÆ°ng trng bụng thá»±c chất không có ý gì xấu, chuyện nà y, nhị thái thái đảm bảo không dám giao cho hắn là m đâu.
Hắn nói tiếp:
- Nhị thái thái chỉ sinh được má»™t nhi tá» nhÆ° thế, không Ä‘á»c sách, không há»c võ, má»—i ngà y chỉ biết ăn uống rồi dạo chÆ¡i lung tung, cho nên nhị thái thái rất coi thÆ°á»ng con trai của mình.
Phạm Nhà n khóe môi hiện lên má»™t tia cÆ°á»i khổ:
- Nguyên nhân chÃnh vì biết nhi tá» của mình có đỡ cÅ©ng không dáºy nổi, cho nên Liá»…u thị má»›i hạ thủ Ä‘á»™c ác vá»›i ta…mẹ nó, dÆ°á»ng nhÆ° rất ngang ngược đây. Liá»…u thị…bà ta muốn là m cho má»i ngÆ°á»i bên ngoà i cho rằng con tÆ° sinh của Phạm gia chỉ là má»™t ngÆ°á»i vô năng chỉ biết ăn chÆ¡i trác táng mà thôi.
Äằng Tá» Kinh nói rằng:
- Kỳ thá»±c ngà i có thể không biết, chỉ cần tiểu thiếu gia ra khá»i cá»a, luôn luôn có chuyện xảy ra. Cho nên nhị thái thái là m cho hắn Ä‘i theo ngà i ra khá»i phủ, căn bản chả cần an bà i chuyện gì, tá»± nhiên là m cho ngà i rÆ¡i và o trong phân tranh.
- à của ngươi nói là chỉ cần hắn theo ta ra bên ngoà i, tự nhiên ta sẽ biến thà nh công tỠăn chơi trác táng trong mắt thế nhân.
- Không sai!~ Äằng Tá» Kinh mỉm cÆ°á»i nói:
- Cách là m của nhị thái thái rất Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° lại rất có hiệu quả.
Phạm Nhà n cÆ°á»i ha hả nói:
- Liá»…u thị nà y rất có ý tứ… không ngá» có thể hiểu rõ TÆ° Triệt nhÆ° váºy, gần má»±c thì Ä‘en, có ý tứ có ý tứ.
- Chỉ là không ngá» tá»›i thế tá» TÄ©nh VÆ°Æ¡ng lại ở trên tá»u lâu.
Äằng Tá» Kinh đáp:
- Thiếu gia lúc trÆ°á»›c xá» lý thá»a đáng, tuy ngôn ngữ dÆ°á»ng nhÆ° đắc tá»™i vá»›i má»™t số ngÆ°á»i Ä‘á»c sách, thế nhÆ°ng phà m là thÆ° sinh, ai chẳng có chút cao ngạo, ngÆ°á»i trong kinh đô có thể cho rằng thiếu gia cuồng vá»ng, tổng cho rằng thiếu gia còn hÆ¡n hạng ngÆ°á»i vô năng rất nhiá»u.
- Tạo dÆ° luáºn thá»±c sá»± có quan trá»ng váºy sao?
Phạm Nhà n vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Phạm gia là một chiếc bánh sao? Liễu thị thực sự suy nghĩ đơn giản như một nữ nhân đơn thuần sao?
Hắn nhìn Äằng Tá» Kinh nói rằng:
- Äây Ä‘á»u là vấn Ä‘á», nhÆ°ng kỳ thá»±c cÅ©ng không phải là vấn Ä‘á» của ta.
Äằng Tá» Kinh hiếu kỳ há»i:
-Thiếu gia, vấn đỠcủa ngà i ở chỗ nà o?
Phạm Nhà n cÆ°á»i khổ khuôn mặt lo lắng nói:
- Vấn đỠcủa ta ở chỗ, mãi cho tới hôm nay, ta còn không biết cô vợ trẻ của ta có diện mạo như thế nà o, có đúng là bệnh sắp chết hay không nữa.
…
Xe ngá»±a dừng ở má»™t cá»a ngá» bên Ä‘Æ°á»ng Thiên Hà , nhìn từ xa lại, các cá»a nha môn Ä‘á»u Ä‘ang mở rá»™ng, cái kiểu kiến trúc mái cong nhÆ° phượng, vểnh lên trá»i, xa xa, má»™t kiến trúc bình thÆ°á»ng, nhìn và o nÆ¡i nà y, thoạt nhìn rất âm u lợi hại.
Phạm Nhà n không có bảo Äằng Tá» Kinh theo mình, tuy rằng đối phÆ°Æ¡ng đã quyết tâm đặt cả tiá»n đồ của mình và o thên ngÆ°á»i thiếu gia nhÆ° hắn, thế nhÆ°ng Phạm Nhà n phải thừa nháºn mình không phải là ngÆ°á»i có bản lÄ©nh thu phục nhân tâm cho lắm, dù hắn là ngÆ°á»i hầu cáºn bên cạnh --- nhÆ°ng có má»™t số việc không thể để cho hắn biết được.
Tại má»™t gian hà ng bán mứt quả phÃa trÆ°á»›c cá»a Giám Sát viện, hắn mua má»™t cây, vừa cắn vừa Ä‘i tá»›i bên kia Ä‘Æ°á»ng, thấy răng mình chua chua, hắn kêu lên má»™t tiếng đã quá.
Äi ngang qua má»™t khu nhà in, hắn Ä‘i và o, ngắm nhìn chung quanh và i giây, phát hiện ra không biết bao nhiêu nhân viên cá»a hà ng bán kinh sá» tá» táºp (cách phân loại sách vở thá»i xÆ°a: Kinh Ä‘iển, Lịch sá», ChÆ° tá», Văn táºp), hắn tá»›i hạ giá»ng nói:
- Có Thạch Äầu Ký không?
Nhân viên cá»a hà ng trên mặt hiện ra nụ cÆ°á»i quá»· dị, cÅ©ng dùng thanh âm cá»±c nhá» trả lá»i:
- Khách nhân má»i Ä‘i theo ta.
CÅ©ng không thèm để ý ngÆ°á»i khác, từ má»™t tủ sách bên cạnh chÃnh sảnh, nhân viên lấy ra má»™t bá»™ sách, Ä‘Æ°a cho Phạm Nhà n. Phạm Nhà n nháºn rồi nhìn lại, quả tháºt giống nhÆ° đúc so vá»›i phiên bản của vị đại thẩm đã bán lúc sáng nay, thá»a mãn gáºt đầu, giao bạc nháºn hà ng.
- TrÆ°á»›c tiên cứ giữ lấy, đợi lát nữa Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i của Phạm phủ tá»›i.
Bá»™ sách lúc trÆ°á»›c đã bảo muá»™i muá»™i mang vá» phủ rồi, mang mấy bản nà y bên ngÆ°á»i sợ nặng, cho nên Phạm Nhà n Ä‘Æ°a cho thủ hạ trong phủ tá»›i lấy.
Nhân viên cá»a hà ng khó xá» nói:
- Là Phạm phủ nà o?
- Ti Nam bá tước phủ.
Trong lòng Phạm Nhà n thấy khó hiểu chẳng lẽ còn có nhiá»u Phạm phủ sao? Hắn tháºt không biết, Phạm thị ở kinh đô vốn là đại gia tá»™c, Ti Nam bá tÆ°á»›c chỉ là má»™t nhà , chỉ là và i chục năm gần đây bởi vì có lão thái thái, cuá»™c sống phất lên, lúc nà y má»›i trở thà nh má»™t nhà nổi danh nhất trong Phạm thị gia tá»™c.
Nhân viên cá»a hà ng kÃnh cẩn vâng vâng dạ dạ, Ä‘Æ°a túi sách mang và o cất trong quầy.
Phạm Nhà n tùy ý há»i và i câu sách nà y bán là m sao, lúc được đáp án, cảm thấy rất khó chịu, trong lòng nguyá»n rủa bá»n in sách láºu má»™t phen. Nhân viên cá»a hà ng thấy vị khách nhân nà y mua sách cÅ©ng không có rá»i Ä‘i ngay láºp tức, không thể là m gì khác hÆ¡n là phải cÆ°á»i trừ trò chuyện vá»›i đối phÆ°Æ¡ng.
Sau má»™t hồi há»i và trả lá»i, đôi tai của Phạm Nhà n vẫn giáºt giáºt không đổi.
Hắn vừa mỉm cÆ°á»i nói chuyện vá»›i nhân viên cá»a hà ng, vừa cháºm rãi váºn chân khà lên, thÃch lá»±c nhất thá»i trở nên nhạy cảm, nhất thá»i đã tìm được thanh âm muốn tìm trong phòng sách yên tÄ©nh nà y.
Hai tiếng hÃt thở khác biệt.
Tiếng hÃt thở cá»±c kỳ lâu dà i, rõ rà ng là của má»™t nhân váºt đầy đủ chân khÃ. Phạm Nhà n biết đây có lẽ là ngÆ°á»i mà phụ thân phái tá»›i bảo vệ mình, hÆ¡i nhÃu mà y.
Nhân viên cá»a hà ng bá»—ng nhiên nhìn thấy khách nhân nhÃu mà y, tuy rằng thanh niên nhân nhÃu mà y cÅ©ng rất đẹp, nhÆ°ng cho rằng mình nói sai cái gì rồi, không khá»i có chút bất an lo sợ.
…
Từ cá»a sau nhà in Ä‘i ra ngoà i, Phạm Nhà n xác nháºn đã thoát khá»i được hai ngÆ°á»i bám theo, hắn có chút đắc ý, nghÄ© thầm hồi nhá» mình há»c được và i thứ từ Phà Giá»›i, ngoại trừ dùng Ä‘á»™c ra, còn có các loại bản lÄ©nh tránh theo dõi, rốt cuá»™c cÅ©ng có tác dụng rồi.
Theo Ä‘oà n ngÆ°á»i Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng đá Thiên Hà , nhìn những kiến trúc hai bên trái phải con Ä‘Æ°á»ng, những kiến trúc nà y rất cổ kÃnh, nhất là mặt trÆ°á»›c của kiến trúc. Hai bên Ä‘Æ°á»ng có dòng nÆ°á»›c chảy nhẹ nhà ng, nếu nhÆ° muốn từ Ä‘Æ°á»ng nà y Ä‘i và o trong nha môn, cần phải bÆ°á»›c qua má»™t cái cầu gá»— nhá».
Dòng nÆ°á»›c nhẹ nhà ng trong nhÆ° gÆ°Æ¡ng, phản chiếu hình ảnh của những cây cổ thụ cạnh Ä‘Æ°á»ng, nhìn qua vô cùng mỹ lệ u tÄ©nh, ngâu nhiên có và i cÆ¡n gió thổi qua những cà nh tùng là m cánh hoa bay phất phá»›i, bồng bá»nh rÆ¡i xuống mặt nÆ°á»›c, cháºm rãi trôi theo dòng.
Hắn Ä‘i dạo trên Ä‘Æ°á»ng, ánh mắt nhìn xuống dòng nÆ°á»›c, khóe môi nổi lên nụ cÆ°á»i thÃch thú, ở kinh đô và i ngà y, luôn luôn có chuyện phức tạp xảy ra, việc nà y cÅ©ng vá»›i Æ°á»›c nguyện vá» cuá»™c sống ban đầu của mình có khác biệt quá lá»›n, hÆ¡n nữa đầu óc cÅ©ng có chút mệt má»i. Lúc nà y được cảnh xuân ở kinh đô tẩy tâm má»™t phen, tinh thần nhất thá»i thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u.
Äi tá»›i cá»a Giám Sát viện, nhìn và o khối đá vôi ở trÆ°á»›c tòa nhà , Phạm Nhà n nhÃu nhÃu mà y, cái nha môn nà y cÅ©ng thá»±c xấu xà quá ta, cùng vá»›i những kiến trúc cổ kÃnh, mái cong quanh đây hình nhÆ° không phù hợp lắm --- nhÆ°ng vừa nghÄ© tá»›i khuôn mặt của Phà Giá»›i lão sÆ°, hắn bất đắc dÄ© phải thừa nháºn, quả nhiên là khá tÆ°Æ¡ng xứng.
Äi và o tòa nhà , Phạm Nhà n có chút kỳ quái phát hiện ra quan viên cùng ‘ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng’ bốn phÃa Ä‘á»u Ä‘ang nhìn vá» mình, có lẽ nói, là dùng ánh mắt tinh xảo để nhìn mình.
Hắn cẩn tháºn nhìn trên ngÆ°á»i mình má»™t chút, xác nháºn không có chá»— nà o để cho ngÆ°á»i khác phải chú ý, má»›i ngẩng đầu lên --- nhÆ°ng ánh mắt hiếu kỳ bốn phÃa vẫn nhÆ° cÅ© không chút biến hóa.
Tà i sản của augustrush
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của augustrush
10-02-2011, 09:27 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 2: Kinh Äô
ChÆ°Æ¡ng 14
Trong ngoà i Giám Sát viện.
Nguồn: Võ gia trang
...Hắn cẩn tháºn nhìn trên ngÆ°á»i mình má»™t chút, xác nháºn không có chá»— nà o để cho ngÆ°á»i khác phải chú ý, má»›i ngẩng đầu lên --- nhÆ°ng ánh mắt hiếu kỳ bốn phÃa vẫn nhÆ° cÅ© không chút biến hóa.
ÄÆ°a tay kéo má»™t ngÆ°á»i thÆ° lại vừa Ä‘i sát qua ngÆ°á»i, nhìn vẻ mặt tÆ°Æ¡ng đối trầm lắng của đối phÆ°Æ¡ng, Phạm Nhà n có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng lại có chút thân thiết, dÆ°á»ng nhÆ° tìm được mùi vị đặc biệt của lão đồng chà cách mạng Phà Giá»›i, hắn cÆ°á»i ngá»t ngà o rồi bắt chuyện:
- Xin chà o!
Chủ nhân của khuôn mặt trầm lặng nà y cÅ©ng giống nhÆ° má»i ngÆ°á»i trong tòa nhà Giám Sát viện nà y, Ä‘á»u dùng má»™t thứ ánh mắt ‘kỳ diệu’ mà nhìn Phạm Nhà n, sau má»™t lát vá»›i nói:
- Xin chà o!
Hai chữ nà y phát ra có chút máy móc.
Phạm Nhà n nuốt nÆ°á»›c bá»t, mỉm cÆ°á»i nói:
- Tháºt là mạo muá»™i, chỉ là … tại sao tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn ta chằm chằm váºy.
NgÆ°á»i ná» nở nụ cÆ°á»i, lá»™ ra hà m răng trắng bệch, hắn phát hiện ra ngÆ°á»i thanh niên có dáng cÆ°á»i xấu hổ nà y thá»±c ra rất thú vị, há»i ngược lại:
- Nếu nhÆ° ở má»™t nÆ¡i chÆ°a bao giá» có ngÆ°á»i xa lạ xuất hiện, má»i ngÆ°á»i bá»—ng nhiên lại phát hiện thấy có ngÆ°á»i xa lạ, ngÆ°Æ¡i nói xem, má»i ngÆ°á»i có nhìn dõi theo hắn không?
Phạm Nhà n bừng tỉnh đại ngá»™, trong lòng trà n đầy vẻ khó hiểu, há»i:
- Ở đây không phải là nha môn Giám Sát viện sao? CÆ¡ cấu triá»u đình, lẽ nà o chÆ°a từng có ngÆ°á»i xa lạ tá»›i vì công việc?
NgÆ°á»i ná» chỉ chỉ ra ngoà i cá»a, hảo tâm giải thÃch nói:
- Ngươi nhìn bên kia xem.
Phạm Nhà n nhìn thoáng qua, phát hiện ở cá»a Giám Sát viện không có ngÆ°á»i nà o cả, mà ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng Ä‘i lại cách cá»a nà y tháºt xa bên kia Ä‘Æ°á»ng.
NgÆ°á»i ná» nở nụ cÆ°á»i, dáng cÆ°á»i cÆ°á»i có vẻ có chút khủng bố, da mặt ở hai bên gò má nhăn lại nói:
- NgÆ°á»i kinh đô từ trÆ°á»›c tá»›i nay Ä‘á»u tránh né nha môn chúng ta mà đi, vá» phần công vụ, Giám Sát viện chúng ta chÆ°a bao giá» là m công vụ, chỉ là m công việc trong viện, mà bệ hạ đã ra chiếu chỉ, công việc trong viện không cho phép lục bá»™ nha môn khác liên quan tá»›i. Cho nên nha môn chúng ta trừ trÆ°á»›c tá»›i nay không có ai lui tá»›i.
Phạm Nhà n cÆ°á»i khổ nói:
- Thì ra là thế, xem ra ta tháºt là ngÆ°á»i lá»— mãng rồi.
NgÆ°á»i ná» hiếu kỳ há»i:
- Ngươi không biết Giám Sát viện chúng ta là là m những cái gì sao?
Phạm Nhà n nói:
- Äại khái biết má»™t chút.
Hắn dù sao cÅ©ng là đệ tá» nháºp môn của ngÆ°á»i đứng thứ 3 Giám Sát viện Phà Giá»›i đại nhân, đối vá»›i việc của Giám Sát viện cÅ©ng hiểu được má»™t chút.
- Váºy sao ngÆ°Æ¡i còn dám xông và o đây.
NgÆ°á»i ná» nhún nhún vai nói:
- NgÆ°á»i bình thÆ°á»ng Ä‘á»u không dám tá»›i diêm la Ä‘iện của nhân gian nà y.
Phạm Nhà n bất đắc dÄ© cÆ°á»i nói:
- Có thể là vì từ khi còn rất nhỠta đã từng thấy Diêm La điện rồi cũng nên?
NgÆ°á»i ná» nở nụ cÆ°á»i, vá»— vá»— bá» vai hắn:
- Tốt, tốt lắm.
Phạm Nhà n cảm thấy nổi da gà ở vai phải, nghÄ© khẩu khà của ngÆ°á»i nà y, sao lại giống nhÆ° Tôn nhị nÆ°Æ¡ng Ä‘áºp bà n thế nhỉ?
- Có chuyện gì cần ta hỗ trợ sao?
NgÆ°á»i ná» mỉm cÆ°á»i.
Phạm Nhà n láºp tức nghÄ© đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng giống nhÆ° tiểu nhị trong các tá»u lâu ở kiếp trÆ°á»›c, hắn lắc đầu, loại bá» suy nghÄ© lá»—i thá»i của mình, lấy từ trong tay áo ra má»™t khối bạc vụn, Ä‘Æ°a qua lá»… phép há»i:
- Xin há»i Phà Giá»›i ở đâu váºy?
NgÆ°á»i ná» ngẩn ngÆ°á»i, há hốc mồm, hồi lâu cÅ©ng không nói thà nh lá»i, ngay sau đó Phạm Nhà n liá»n phát hiện vẻ mặt đối phÆ°Æ¡ng không còn trÆ¡ trÆ¡ nhÆ° trÆ°á»›c nữa, mà biến thà nh kÃnh cẩn, trong giá»ng nói mang theo má»™t chút sợ hãi:
- Ngà i tìm Phà đại nhân?
Song song vá»›i lá»i nói nà y, đầu ngón tay hắn búng ra, là m cho miếng bạc vụn bay trở lại trong tay áo của Phạm Nhà n. Phạm Nhà n hÆ¡i cau mà y, biết chiêu thức đó của đối phÆ°Æ¡ng tuy giản Ä‘Æ¡n, nhÆ°ng trên thá»±c tế lại rất tinh xảo, chà Ãt công phu cÅ©ng phải có mấy chục năm rồi, má»›i có thể chuẩn xác nhÆ° váºy, thế má»›i biết thì ra quan viên Giám Sát viện nà y nhìn nhÆ° bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘á»u là cao thủ thâm tà ng bất lá»™.
Phạm Nhà n gáºt đầu, thừa nháºn tá»›i tìm Phà Giá»›i, sau đó chú ý nhìn thấy hắn đã dùng sức mà lau lau cánh tay vừa chạm và o bá» vai phải của mình.
- Phà đại nhân không ở đây.
NgÆ°á»i ná» rất lá»… phép đáp lá»i, khôn khéo lùi lại sau mấy bÆ°á»›c, giữ khoảng cách vá»›i Phạm Nhà n,
- Phà đại nhân Ä‘i Biên quáºn giám sát.
Phạm Nhà n vá»— đầu, lúc nà y má»›i nhá»› đã nghe Äằng Tá» Kinh nói qua, viện trưởng Giám Sát viện lần nà y vá» thăm nhà cần Ãt nhất ba tháng, chiếu theo tÃnh tình của Phà Giá»›i lão sÆ°, vị thủ trưởng duy nhất có thể quản trụ được lão không có ở đây, lão Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng muốn trốn Ä‘i chÆ¡i rồi.
Chà o ngÆ°á»i ná» má»™t cái, chuẩn bị rá»i Ä‘i. TrÆ°á»›c khi rá»i Ä‘i, Phạm Nhà n bá»—ng nhiên cÆ°á»i tủm tỉm há»i:
- Các hạ tên gì?
- Hạ quan Vương Khải Niên.
Vị nà y là VÆ°Æ¡ng Khải Niên, má»™t quan viên của Giám Sát viện, thấy ngÆ°á»i thanh niên nà y dáng vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i lại má»™t mình chạy tá»›i Giám Sát viện, lại còn dám gá»i thẳng tên Pà Giá»›i đại nhân không há» kiêng kị, nghÄ© thầm đối phÆ°Æ¡ng nhất định không Ä‘Æ¡n giản, cho nên má»›i tá»± xÆ°ng là hạ quan.
Phạm Nhà n biết đối phÆ°Æ¡ng nghe thấy mình tìm Phà Giá»›i, trong vô thức liá»n nghÄ© tá»›i các loại Ä‘á»™c dược nguy hiểm của Phà Giá»›i, cho nên má»›i lau sạch tay lùi lại đằng sau. Hắn mỉm cÆ°á»i nhìn VÆ°Æ¡ng Khải Niên:
- Nếu Phà đại nhân trở vá», phiá»n ngà i thông tri cho má»™t tiếng, nói. … đệ tá» của lão đã tá»›i kinh đô rồi.
Äệ tá» của Phà Giá»›i? VÆ°Æ¡ng Khải Niên lúc nà y tháºm chà đã sinh ra xúc Ä‘á»™ng muốn chặt bá» bà n tay phải của mình, thầm mắng cái tÃnh cách thÃch sỠđông sá» tây của mình, ho hai tiếng đáp ứng.
…
Äi ra khá»i cá»a lá»›n Giám Sát viện, ánh dÆ°Æ¡ng quang trên rá»i chiếu xuống, xuyên qua vô số phiến lá cây tạo thà nh vô số bóng ảnh bao vây lấy Phạm Nhà n. Hắn Ä‘i má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng, ngồi ở trên lan can má»™t cây cầu nhá» nhìn xuống dòng nÆ°á»›c chảy dÆ°á»›i chân, nhìn hai bên phải trái, lại nhìn đám ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trên dÆ°á»ng, trong lúc nhất thá»i không biết phải Ä‘i vỠđâu.
Hắn không muốn quay vá» Phạm phủ, tuy rằng ở đó có má»™t ngÆ°á»i muá»™i muá»™i ôn nhu dá»… thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng vừa nghÄ© tá»›i Liá»…u thị, phụ thân, còn có tên tiểu máºp mạp suốt ngà y trốn Ä‘á»c sách lại còn đòi tranh Ä‘ua vá»›i mình, trong lòng hắn có chút khó chịu.
Cái gì thuộc vỠhắn, hắn sẽ dũng cảm thực hiện, sẽ không bỠqua.
NhÆ°ng kỳ thá»±c Phạm Nhà n cÅ©ng không rõ rà ng lắm, ở trong thế giá»›i rá»™ng lá»›n nà y, cái gì má»›i là váºt thuá»™c vá» chÃnh mình đây. Dù sao hắn đã từng trải qua má»™t sinh mệnh khác, cùng vá»›i thế giá»›i nà y cảm giác có chút xa cách.
Tá»›i Giám Sát viện tìm Phà Giá»›i, hắn gạt phụ thân, tuy rằng Phà Giá»›i là lão sÆ° hắn, chuyện nà y phụ thân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết, nhÆ°ng hắn cảm giác dÆ°á»ng nhÆ° Phà Giá»›i còn đáng tÃn nhiệm hÆ¡n má»™t chút, có thể bởi vì hắn tá»›i thế giá»›i nà y không lâu liá»n Ä‘i theo Phà lão đầu cho nên mang tá»›i cảm giác thân cáºn hÆ¡n chăng.
Phà Giá»›i lão sÆ° lại không ở kinh đô, chuyện nà y đã được an bà i trÆ°á»›c khi Phạm Nhà n tá»›i kinh đô, chỉ là má»™t vấn Ä‘á» nho nhá». Cho nên hắn Ä‘ang suy nghÄ©, kế tiếp hắn lên là m cái gì.
Lúc nghÄ© tá»›i việc nà y, hắn đã vịn lan can trượt xuống đất, bắt đầu Ä‘i vá» theo phản xạ. Lần thứ hai Ä‘i qua cá»a Giám Sát viện thì hắn chú ý bên Ä‘Æ°á»ng má»™t chút, quả nhiên phát hiện tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u Ä‘i sát Ä‘Æ°á»ng bên kia, tránh cá»a lá»›n của Giám Sát viện, dÆ°á»ng nhÆ° rất sợ khà tức âm u của tòa nhà nà y tá»a ra bên ngoà i váºy.
Hắn hÃp mắt nhìn qua tòa nha, mây bạc trên trá»i chợt tản Ä‘i, sắc trá»i thanh lệ xuất hiện, mắt hắn bị má»™t mảnh sáng mà u và ng là m cho nhÃu lại.
NhÃu mà y, hắn Ä‘i tá»›i nÆ¡i phát ra ánh sáng và ng, má»›i phát hiện ra có má»™t khối thạch bia, dÆ°á»ng nhÆ° má»™t con hổ nằm trên mặt đất, bia được là m bằng đá, bên trên có viết má»™t số chữ.
Phạm Nhà n nhÃu nhÃu mà y, nghÄ© tá»›i mấy câu nói nà y nhìn có chút quen, nhÆ° đã gặp qua ở nÆ¡i nà o đó rồi, nhÆ°ng vắt hết cả óc, cÅ©ng không nhá»› được. Ãnh mắt rá»i xuống dÆ°á»›i, sau đó hắn thấy tên ngÆ°á»i ký.
Cái tên có chút xa lạ, nhưng lại thân thiết vô cùng.
Tà i sản của augustrush
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của augustrush
10-02-2011, 09:28 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 2: Kinh Äô
ChÆ°Æ¡ng 15
Mứt quả cùng khánh miếu.
Nguồn: Võ gia trang
...Phạm Nhà n nhÃu nhÃu mà y, nghÄ© tá»›i mấy câu nói nà y nhìn có chút quen, nhÆ° đã gặp qua ở nÆ¡i nà o đó rồi, nhÆ°ng vắt hết cả óc, cÅ©ng không nhá»› được. Ãnh mắt rá»i xuống dÆ°á»›i, sau đó hắn thấy tên ngÆ°á»i ký.
Cái tên có chút xa lạ, nhưng lại thân thiết vô cùng.
“Diệp Khinh Mi?â€
Phạm Nhà n vô cùng kinh ngạc, vô ý thức mà đá»c nhẹ tên nà y trong lòng. Vô luáºn thế nà o hắn cÅ©ng không nghÄ© ra được, danh tá»± của mẹ mình tá»± nhiên lại ghi trên tấm bia đá chôn ở cá»a Giám Sát viện.
Mặc dù nét mặt vẫn bình tÄ©nh nhÆ° cÅ© nhÆ°ng trong lòng hắn lại vô cùng kÃch Ä‘á»™ng ---- vì sao lại thấy tên của mẫu thân ở trên tấm bia đá trÆ°á»›c cá»a Giám Sát viện? tuy rằng năm đó Diệp gia tiểu thÆ° thân là nữ nhân già u có nhất thiên hạ, nhÆ°ng cÅ©ng không có khả năng được hưởng thụ loại đãi ngá»™ nhÆ° thế nà y của hoà ng đế bệ hạ. Huống chi mẹ mình cuối cùng tá» vong má»™t cách ly kỳ, khẳng định có liên quan tá»›i các vÆ°Æ¡ng công quý tá»™c ở Khánh quốc, tuy rằng NgÅ© Trúc thúc đã nói qua, mÆ°á»i năm trÆ°á»›c trong phong ba, cừu nhân của Diệp gia toà n bá»™ đã bị giết chết, thế nhÆ°ng ai có thể đảm bảo những thân nhân của đám cừu nhân nà y còn lÆ°u lại trong triá»u đình hay không chứ?
Cho dù tới hôm nay, Diệp Khinh Mi rõ rà ng là một cái tên cấm kỵ, tà i sản Diệp gia cũng bị sung toà n bộ và o quốc khố. Các mối là m ăn của Diệp gia biến thà nh Hoà ng Thương.
Giám Sát viện cứ nhÆ° váºy mà chẳng kiêng nể ai đặt Diệp Khinh Mi ba chữ ở trÆ°á»›c cá»a, tuy rằng NgÅ© Trúc đã nói qua ngÆ°á»i trên thế giá»›i nà y chỉ có má»™t số Ãt là biết mẫu thân hắn tên Diệp Khinh Mi, thế nhÆ°ng hoà ng gia của Khánh quốc nhất định biết --- vị Trần viện trưởng đại nhân kia cÅ©ng tháºt lá»›n máºt quá ta, lẽ nà o cÅ©ng không thèm để hoà ng thất và o trong mắt.
Bất quá lúc nhìn thấy tấm bia đá, Phạm Nhà n cuối cùng cÅ©ng hiểu tại sao NgÅ© Trúc thúc lại nói câu kia ở Äạm Châu.
“NgÆ°á»i biết tiểu thÆ° tên Diệp Khinh Mi không nhiá»u lắm, mấy tên tạp vụ bên cạnh chỉ gá»i nà ng là tiểu thÆ°, bất quá cái tên Diệp Khinh Mi nà y, bây giá», ở kinh đô lại rất nổi danh đó.â€
Phạm Nhà n chà chà tay, cúi đầu Ä‘i tá»›i phÃa trÆ°á»›c, nghÄ© thầm ngÆ°á»i kinh đô sợ hãi Giám Sát viện nhÆ° váºy, mà cái khối thạch bia nà y dá»±ng ở đây, cái tên Diệp Khinh Mi quả nhiên không nổi danh cÅ©ng khó.
Toà n bá»™ những hoạt Ä‘á»™ng tâm lý nà y phát sinh trong thá»i gian rất ngắn, hắn thu lại biểu tình trên mặt, phất phất tay áo, mặt không chút biểu cảm Ä‘i tá»›i phÃa đông, dÆ°á»ng nhÆ° không nhìn thấy cái tên nà y bao giá» váºy.
CÅ©ng bởi vì nhìn thấy khối bia đá nà y, Phạm Nhà n không khá»i nghÄ© tá»›i hôn thú vá»›i nữ nhi con tể tÆ°á»›ng, nghe phụ thân nói, mẫu thân của nà ng là trưởng công chúa, bây giá» Ä‘ang chưởng quản hoà ng thÆ°Æ¡ng tức sản nghiệp của Diệp gia trÆ°á»›c kia. Nếu nhÆ° nói trên thế giá»›i nà y có váºt gì là của hắn thì hẳn là gia sản của Diệp gia đứng hà ng đầu --- đây là má»™t loại cảm giác rất là vi diệu.
Vốn từ trong miệng Äằng Tá» Kinh, Phạm Nhà n đã biết Lâm gia tiểu thÆ° nhà ở nÆ¡i nà o, nhÆ°ng trong lòng rõ rà ng biết bối cảnh cùng thân pháºn của nà ng, kinh đô lại là nÆ¡i ngá»a hổ tà ng long, hắn không dám nén chạy tá»›i đó thâu tình. Hắn muốn tá»›i Giám Sát viện tìm Phà Giá»›i lão sÆ°, là muốn thông qua thủ Ä‘oạn thông thiên của Giám Sát viện, nghÄ© biện pháp gặp được nữ nhân Ä‘ang triá»n miên trên giÆ°á»ng bệnh kia, đồng thá»i cÅ©ng muốn thỉnh lão sÆ° trợ giúp coi bệnh tình của nữ nhân đó má»™t chút.
Không ngá» Phà Giá»›i lại không có mặt ở kinh đô, Phạm Nhà n có chút bá»±c mình, lẽ nà o phải chá» tá»›i lúc Ä‘á»™ng phòng má»›i biết được đối phÆ°Æ¡ng mặt mÅ©i thế nà o sao? Không được, hắn tá»± nói vá»›i chÃnh mình, phải tìm được má»™t biện pháp rình coi mặt nà ng, vạn nhất có gì không thÃch hợp, cÅ©ng có thá»i gian chuẩn bị Ä‘Ã o hôn nữa.
Äi tá»›i Ä‘i lui, Phạm Nhà n cà ng thêm bá»±c mình, bởi vì hắn bi ai phát hiện, vừa má»›i tá»›i kinh đô, những còn Ä‘Æ°á»ng nà y hoà n toà n xa lạ, Ä‘i qua Ä‘Æ°á»ng Thiên Hà lại không thể tìm được xe ngá»±a đặt ở đâu nữa rồi.
Vừa vặn thấy má»™t tiểu hà i nhi Ä‘ang cầm mứt quả vừa nhảy vừa Ä‘i, trong lòng cảm thấy vui vẻ, cái mÅ©i của Phạm Nhà n so vá»›i cẩu còn tinh tÆ°á»ng hÆ¡n, nhanh chóng tiến lên, chạy tá»›i, Ä‘oạt lấy, cắn má»™t miếng, bằng mùi vị xác nháºn cái nà y xuất xứ chÃnh từ cá»a hà ng mình mua lúc trÆ°á»›c, lúc nà y má»›i mở miệng há»i cái quán đó ở nÆ¡i nà o.
Tiểu hà i nhi bị dá»a sợ, còn tưởng rằng gặp phải tên trá»™m mứt quả, cuối cùng được Phạm Nhà n cho hai đồng tiá»n trấn an lại, chăm chú chỉ tá»›i má»™t phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng.
Phạm Nhà n Ä‘i theo hÆ°á»›ng tiểu hà i nhi chỉ, Ä‘i tháºt lâu tháºt lâu, cuối cùng Ä‘au xót phát hiện ra, tiểu hà i nhi nà y trả thù mình, nÆ¡i nà y rõ rà ng không phải là nÆ¡i hắn đã Ä‘i qua --- ở đây kì thá»±c đã ở sát biên giá»›i kinh đô rồi, Phạm Nhà n cÅ©ng không biết Ä‘iểm nà y, nếu không tá»± hà o vá»›i cÆ°á»›c lá»±c của bản thân, thì tháºt xấu hổ vá»›i trà lá»±c của mình.
Cái địa phÆ°Æ¡ng nà y tháºt hoang vắng, chỉ có má»™t ngôi miếu.
Trong ná»™i thà nh kinh đô phồn vinh vô cùng, muốn tìm được má»™t địa phÆ°Æ¡ng hoang vắng nhÆ° thế nà y, tháºt đúng là không phải chuyện dá»… dà ng. Nói hoang vắng cÅ©ng không chuẩn xác lắm, nói đúng ra phải là dị thÆ°á»ng sạch sẽ, trên miếu có mái hiên cong, ngay cả má»™t hạt bụi cÅ©ng không có.
Hắn ngẩng đầu nhìn kiến trÆ°á»›c toà n bằng gá»— Ä‘en kết cấu mà thà nh nà y, không khá»i ngỡ ngà ng nhá»› tá»›i Thiên Äà n ở Bắc Kinh kiếp trÆ°á»›c, chỉ là ngôi miếu trÆ°á»›c mặt nà y nhá» hÆ¡n rất nhiá»u, nhìn qua thiếu Ä‘i và i phần cảm giác thần bà tÆ°Æ¡ng liên thiên mệnh, có hÆ¡n và i phần khà tức của cuá»™c sống xinh đẹp tuyệt trần.
Cá»a chÃnh trÆ°á»›c mặt được sÆ¡n bằng nÆ°á»›c sÆ¡n mà u Ä‘en sâu, nhìn qua rất trang nghiêm, trên cá»a đặt má»™t tấm hoà nh phi, mặt trên viết hai chữ: “Khánh miếu.â€
Phạm Nhà n dùng đầu lưỡi liếm liếm chút Ä‘Æ°á»ng còn lÆ°u lại trên răng, nhìn hai chữ mà u và ng đại biểu cho thần thánh ở trên đầu, trong lòng dâng lên má»™t chút tình cảm khó hiểu.
Ở đây là Khánh miếu, theo đồn đãi là nÆ¡i duy nhất của Khánh quốc có thể câu thông vá»›i thần miếu, là miếu thá» của hoà ng gia tế trá»i.
Thá»i gian ở Äạm Châu, Phà Giá»›i đã từng nói qua Thiên Äà n ở Kinh đô cách hoà ng cung ba dặm, Phạm Nhà n vẫn tưởng là địa phÆ°Æ¡ng cách xa hoà ng cung ba dặm, căn bản không thể nghÄ© được “Cách ba dặm†lại là tên má»™t địa phÆ°Æ¡ng.
Phạm Nhà n há to miệng, hắn trÆ°á»›c khi tá»›i kinh đô đã nghÄ© qua, nếu trên thế giá»›i nà y má»i ngÆ°á»i không thể tìm thấy thần miếu ở đâu, thì nhất định phải tá»›i Khánh miếu thiên Ä‘Ã n nhìn má»™t lần xem, bởi vì trong lòng của hắn vẫn còn nhiá»u nghi vấn suốt mÆ°á»i sáu năm, không biết có tìm được đáp án ở nÆ¡i nà y hay không.
Mình vì sao đi tới thế giới nà y?
Kiếp trÆ°á»›c lúc xem tiểu thuyết, Hạng Thiếu Long(nv chÃnh trong Tần Tầm Ký) có má»™t lý do, má»i ngÆ°á»i xuyên việt Ä‘á»u có lý do, chẳng lẽ tá»›i mình thì không cần lý do sao?
NhÆ°ng Phạm Nhà n trong lòng rất nghi hoặc, hắn cần má»™t cái lý do, má»™t cái lý do có thể giải thÃch vì sao mình chết rồi lại sống lại trên thế giá»›i nà y.
Hắn vạn lần không ngá», bị tiểu hà i tá» kia chỉ Ä‘Æ°á»ng báºy bạ, lại có thể Ä‘i tá»›i Khánh miếu, chuyện nà y là m cho hắn sản sinh ra cảm giác hÆ¡i mê muá»™i, hay là --- mình cùng vá»›i thần miếu, mÆ¡ hồ có má»™t loại liên quan thần bÃ, có má»™t loại duyên pháºn kỳ diệu.
Hắn tin tưởng vững chắc Ä‘iểm nà y, tin tưởng vững chắc và o má»™t cái mứt quả mang tá»›i duyên pháºn.
Cất bÆ°á»›c tiến lên, bốn phÃa yên tinh, Phạm Nhà n nhẹ nhà ng đẩy cá»a ra, cá»a gá»— dÆ°á»ng nhÆ° mở ra cÅ©ng không quá nặng ná» lắm.
…
- Dừng lại!
Má»™t tiếng quát chói tai truyá»n tá»›i.
Tà i sản của augustrush
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của augustrush
10-02-2011, 09:28 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 2: Kinh Äô
ChÆ°Æ¡ng 16
Quý nhân.
Nguồn: Võ gia trang
...Cất bÆ°á»›c tiến lên, bốn phÃa yên tinh, Phạm Nhà n nhẹ nhà ng đẩy cá»a ra, cá»a gá»— dÆ°á»ng nhÆ° mở ra cÅ©ng không quá nặng ná» lắm.
…
- Dừng lại!
Má»™t tiếng quát chói tai truyá»n tá»›i.
Phạm Nhà n cả kinh, vốn tưởng rằng nÆ¡i thần thánh phải là nÆ¡i yên tÄ©nh, Ä‘á»™t nhiên nghe thấy tiếng quát nhÆ° thế, bình tÄ©nh lại nhìn kỹ, má»›i phát hiện ra thì ra trong miếu đã có ngÆ°á»i, chắn trÆ°á»›c mặt mình là má»™t ngÆ°á»i trung niên, hai mắt hãm sâu, mÅ©i nhÆ° chim Æ°ng, cái nhìn âm u vô cùng.
Thấy đối phÆ°Æ¡ng nhìn mình chằm chằm, Phạm Nhà n trong lòng có chút không vui, nghÄ© thầm mình kinh sá» tá» táºp mình Ä‘á»u Ä‘á»c rồi, trong quy củ của hoà ng thà nh, Khánh miếu là nÆ¡i ngÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có thể tá»›i. NgÆ°á»i nà y lại trốn ở sau cá»a dá»a ngÆ°á»i không cho và o, lại còn bà y ra tÆ° thế diá»u hâu chụp thá» thế nà y nữa, tháºt là rất khốn mà .
Có ai nguyện ý là m thỠđâu.
Phạm Nhà n nhÃu mà y nói rằng:
-Thanh âm các hạ lá»›n nhÆ° váºy, cÅ©ng không sợ là m ngÆ°á»i khác Ä‘iếc tai sao.
Ai biết vẻ mặt ngÆ°á»i trung niên đó vô cùng nghiêm túc, vừa đẩy vừa nhá» giá»ng quát:
- Nhanh lùi lại Ä‘i, trong miếu Ä‘ang có ngÆ°á»i cầu phúc, không được đánh Ä‘á»™ng.
NgÆ°á»i nà y rõ rà ng là tùy tùng của con nhà quyá»n quý rồi, nhÆ°ng ngữ khà lại giống quan lại vô cùng.
Phạm Nhà n cÅ©ng không nháºn thấy Ä‘iểm nà y. Từ khi còn bé theo Phà Giá»›i lão sÆ° Ä‘Ã o má»™, hắn biết mình rất nghiện sạch sẽ, nhìn bà n tay ngà y cà ng gần mình, hai tay Ä‘an xen mà giÆ¡ lên, vắt trụ cổ tay đối phÆ°Æ¡ng.
Ba! Má»™t tiếng vang nhá».
Hai ngÆ°á»i má»™t lá»›n má»™t nhá» song song kinh ngạc nhìn đối phÆ°Æ¡ng, phát hiện ra thủ pháp cá»±c kỳ tÆ°Æ¡ng tá»±, đúng là nhÆ° song xà cùng quấn, xé rách cÅ©ng không rá»i.
-Y!~ vị trung niên kia kêu y một tiếng, tinh quang trong mắt đại thịnh, một cỗ ám lực liên miên như đại dương xuất ra, từ cổ tay đánh thẳng và o trong cơ thể Phạm Nhà n.
Phạm Nhà n kêu lên má»™t tiếng Ä‘au Ä‘á»›n, đâu nghÄ© tá»›i vô tình lại gặp phải cao thủ nhÆ° váºy chứ, phÃa sau lÆ°ng chợt cảm thấy nóng rá»±c, chân khà bá đạo vốn vẫn yên tÄ©nh tá»± nhiên phát sinh phản ứng, từ Ä‘an Ä‘iá»n nhanh chóng lÆ°u chuyển, chống đỡ lại chân khà của đối phÆ°Æ¡ng.
Ông! Má»™t tiếng vang nhá», tro bụi trên thá»m đá bị hai đạo kình khà đánh tung lên, hình thà nh má»™t quả cầu tro bụi quá»· dị, nhÆ°ng ngay láºp tức tản Ä‘i.
Hai ngÆ°á»i bị hất văng ra mấy bÆ°á»›c, ngÆ°á»i trung niên che miệng cảm khái hai tiếng, Phạm Nhà n vẻ mặt không biểu tình, dÆ°á»ng nhÆ° không có vấn Ä‘á» gì.
NgÆ°á»i trung niên lạnh lùng nhìn hai mắt hắn, nói rằng:
- Tuổi còn nhá», không ngá» lại có chân khà bá đạo nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i là đệ tá» nhà nà o.
- Hà tất phải quản ta là ai, ta chỉ muốn và o Khánh miếu cầu phúc, ngươi dựa và o cái gì mà ngăn ta?
Phạm Nhà n lạnh lùng nhìn hắn.
- Trong miếu hiện giỠcó quý nhân ở trong, thiếu niên ngươi phải chỠmột chút.
NgÆ°á»i trung niên thấy đối phÆ°Æ¡ng có thủ pháp gần giống mình, nghÄ© thầm đối phÆ°Æ¡ng có thể là đệ tá» con nhà ai đó ở kinh đô, là bạn cố tri vá»›i mình, cho nên sát khà trong lòng má»›i dần tản Ä‘i.
Trong mắt Phạm Nhà n hiện lên tia cÆ°á»i nhạt:
- Trong luáºt pháp Khánh quốc, cÅ©ng không quy định và o Khánh miếu là phải xếp hà ng.
NgÆ°á»i trung niên cau mà y, nghÄ© thiếu niên nà y tháºt đáng ghét, phất ống tay áo má»™t cái, và o trong miếu, lÆ°u Phạm Nhà n ở ngoà i miếu.
Phạm Nhà n há mồm muốn nói, trong lòng cÅ©ng bá»±c bá»™i, cổ há»ng hÆ¡i ngá»t, nhanh tay rút khăn tay trong áo ra lau trên mép. Lúc trÆ°á»›c khi đối ám kình, may mà ở thá»i Ä‘iểm mấu chốt, ngón trá» tay phải hắn lặng yên không tiếng Ä‘á»™ng bắn và o mạch môn đối phÆ°Æ¡ng má»™t chút --- toà n bá»™ á»· và o những lý giải của mình vá»›i cấu tạo cÆ¡ thể ngÆ°á»i so vá»›i những cao thủ võ đạo nà y tinh thâm hÆ¡n, nếu không thụ thÆ°Æ¡ng còn nghiêm trá»ng hÆ¡n nhiá»u.
Lúc nà y hắn nhìn cánh cá»a gá»— nặng ná» khép lại trong mắt nhiá»u hÆ¡n má»™t tia kinh sợ, không há» dám nếm thá» mùi vị mở cánh cá»a nà y nữa rồi.
…
Phạm Nhà n ho khụ hai tiếng, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện ra và i phần kiên quyết, nếu đánh không lại đối phÆ°Æ¡ng, tá»± nhiên không còn cách nà o khác là phải rút Ä‘i, tạm gác lại chuyện nà y. Giữa lúc hắn xoay ngÆ°á»i muốn chạy Ä‘i, lại phát hiện cá»a gá»— kia mở ra. NgÆ°á»i trung niên cao thủ đã đánh mình bị thÆ°Æ¡ng vừa nãy đứng trÆ°á»›c cá»a, lạnh lùng nói rằng:
- Lão gia phân phó, thiếu niên có thể tá»›i thiên địa cầu phúc, chá»› và o chÃnh Ä‘iện.
Nói xong, hắn nói thêm một câu:
- Không nên tiến và o chÃnh Ä‘iện, có hiểu không?
Phạm Nhà n xoay ngÆ°á»i lại, nhìn thoáng qua trung niên, nhìn thoáng qua Khánh miếu thâm bất khả trắc nà y, nhÆ°á»›ng mà y, phất hai cánh tay áo má»™t cái, cứ nhÆ° váºy mà bÆ°á»›c qua cánh cá»a cao cao, cÅ©ng không thèm quay đầu lại mà hÆ°á»›ng và o thiên Ä‘iện Ä‘i tá»›i.
Nhìn thiếu niên đi và o trong, vẫn như không vội không khiếp sợ không lùi, vẫn kiên trì mục tiêu như lúc đầu, trung niên cao thủ trong mắt hiện lên một tia tán thưởng.
NgÆ°á»i trung niên sau khi đóng cá»a miếu, cau mà y nhìn bốn phÃa, nghÄ© thầm đám tiểu tá» nà y không ngỠđể cho thiếu niên nà y Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a miếu, tối vá» nhất định phải thao luyện lại má»™t phen má»›i được.
…
Khánh miếu là má»™t địa phÆ°Æ¡ng vô cùng an tÄ©nh, ngÆ°á»i Khánh quốc là má»™t dân tá»™c rất hiện thá»±c ---- bách tÃnh Ä‘á»u cầu phúc nhÆ° nhau, thà rằng Ä‘i Äông SÆ¡n miếu phÃa tây kinh đô bái lạy tiên nhân Tống Tá» nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nhÆ° má»™t tà i chủ địa phÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng ngÆ°á»i dân Khánh quốc kÃnh trá»i sợ trá»i, hoà ng đế chÃnh là má»™t vị thiên tá», cho nên Khánh miếu là địa phÆ°Æ¡ng của hoà ng gia tế trá»i. Mặc dù váºy trong suốt thá»i gian nà y Khánh miếu vẫn mở cho bách tÃnh ở kinh đô nhÆ° cÅ©, nhÆ°ng cÅ©ng không có nhiá»u bách tÃnh thÃch cảm giác sâm nghiêm quá lá»›n của nÆ¡i nà y.
ChÃnh Ä‘iện khánh miếu, hay kiến trúc giống nhÆ° thiên Ä‘Ã n, mái hiên hai tầng lần lượt nhô ra vô cùng mỹ lệ.
NgÆ°á»i trung niên thần thái kÃnh cẩn đứng ở ngoà i đại Ä‘iện, nhìn quý nhân Ä‘ang chắp tay thưởng thức bức tranh mà u trên vách tÆ°á»ng, nhá» giá»ng nói:
- Theo ý tứ của lão gia, đã để cho thiếu niên đó và o thiên điện rồi.
Quý nhân tuổi tác Æ°á»›c chừng hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i, vẻ mặt chÆ°a nói tá»›i oai hùng, nhÆ°ng thần thái có má»™t kiểu liếc nhìn thiên hạ bằng ná»a con mắt, chỉ là bên trong có má»™t chút mệt má»i cá»±c kỳ khó phát hiện.
- Thiếu niên đó là đệ tỠnhà ai, không ngỠcó thể đối chưởng với nhà ngươi.
Quý nhân mỉm cÆ°á»i nói.
NgÆ°á»i trung niên võ nghệ cao cÆ°á»ng nhÆ° váºy, nhÆ°ng trÆ°á»›c mặt hắn thá»±c sá»± chỉ là má»™t tùy tùng, thà nh tháºt hồi đáp:
- Thuộc hạ không rõ, chỉ là vừa rồi báo cho lão gia biết, lộ số của hắn, có thể không khác biệt lắm với hộ vệ.
Quý nhân vô cùng kinh ngạc:
- Ồ? Chẳng lẽ là tiểu tỠnhà Lý Trì?
NgÆ°á»i trung niên cÆ°á»i khổ nói:
- Thuá»™c hạ tuy rằng không thÃch giao tiếp vá»›i ngÆ°á»i, nhÆ°ng thế tá» của TÄ©nh VÆ°Æ¡ng có thể nháºn biết được.
- á»’!~ quý nhân lại ồ má»™t tiếng, bắt đầu quay lại nhìn bức bÃch há»a trên tÆ°á»ng, chuyện tình hắn phải lo lắng hà ng ngà y nhiá»u lắm, khó có được mấy canh giá» nhẹ nhà ng nhÆ° bây giá», cho nên không muốn bị chuyện nhá» nà y là m cho quấy rối, lúc trÆ°á»›c đồng ý cho thiếu niên và o Ä‘iện cầu phúc, chỉ là thuần túy nghÄ© đây là thiếu niên tà i tuấn của quốc gia, là má»™t chuyện không tồi lắm.
NgÆ°á»i trung niên bình tÄ©nh đứng ở ngoà i Ä‘iện, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn và o trong thiên Ä‘iện.
…
Hồi lâu sau, ngoà i Ä‘iện truyá»n tá»›i tiếng Ä‘á»™ng xôn xao, quý nhân bá»—ng nhiên nhÃu mà y nói rằng:
- Nha đầu không ở sau điện nghỉ ngơi, còn chạy tới thiên điện là m cái gì?
NgÆ°á»i trung niên hÆ¡i kinh hãi, váºn chân khà toà n thân lắng nghe thanh âm, ngẩng đầu xấu hổ nói:
- Quáºn chúa đã tá»›i thiên Ä‘iện rồi.
Quý nhân nhÃu mà y nói:
- Hồ đồ…
Bỗng nhiên hắn nghĩ tới một việc, sắc mặt hơi đổi:
- Ngươi đi coi một chút, mặt khác… đưa thiếu niên kia tới cho ta xem.
- Vâng!~ ngÆ°á»i trung niên lÄ©nh mệnh Ä‘ang chuẩn bị rá»i Ä‘i, bá»—ng nhiêu ngoà i cá»a khánh miếu truyá»n tá»›i tiếng chim kêu, ngay sau đó cá»a miếu bị ngÆ°á»i đẩy ra, má»™t ngÆ°á»i sắc mặt vá»™i vá»™i và ng và ng chạy tá»›i, Ä‘Æ°a cho hắn má»™t phong bì thÆ°.
Tà i sản của augustrush
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của augustrush
Từ khóa được google tìm thấy
4vn khanh du nien , åãèïòà , cac tac pham cua mieu ni , dịch khánh dÆ° niên , du khan nien mieu ni , du khanh nien , du khanh nien mieu ni , gai goi damthuy q5 , ïèäîðû , khach du nien , khanh du nhien , khanh du nien , khanh du nien - 4vn.eu , khanh du nien 4vn , khanh du nien 4vn.eu , khanh du nien chuong 12 , khanh du nien dich , khanh du nien full , khanh du nien luong son , khanh du nien mieu ni , khanh du nien tg mieu ni , khanh du nien tung hoanh , khanh du nien txt , khanh dÆ° niên - 4vn.eu , khanh nien du , khÃnh dƯ niÊn , khánh du nien-4vn.eu , khánh dÆ° niên , khánh dÆ° niên 4vn , khánh dÆ° niên dịch , khánh dÆ° niên full , khánh dÆ° niên mieu ni , khánh dÆ° niên-4vn.eu , khnah di nien , miêu nỵ 4vn.eu , miêu nị , miêu nị full , miêu niÌ£ , miêu n , mieu ni , mieu ni khanh du nien , õîëîäèëüíèê , tac gia mieu ni , tác giả miêu nị , truyen cua mieuni , truyen dich cua mieu ni , truyen khanh du nien 4vn , ùéÿéíáþðíï