18-11-2012, 03:02 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 2: Thiên Môn sơ khai quan thương hải
ChÆ°Æ¡ng 164: Mất tÃch
Nhóm dịch KoCo - Mê Truyện
Sưu Tầm by MTQ --- 4vn.eu
Trá»i đã và o đêm, Thông châu và o ban đêm cá»±c kỳ giá rét. Bên trong phủ Tri châu, Triệu Quảng Khánh đã phát ra mấy đạo mệnh lệnh, ngoại trừ các cấp nha môn thuá»™c Thông châu thà nh, mà các huyện cÅ©ng có ngÆ°á»i dùng khoái mã Ä‘em công văn tá»›i táºn nÆ¡i. Ná»™i dung chủ yếu là khiến các nha dịch dốc toà n lá»±c lục soát tìm vÅ© khà đã mất tÃch.
Äặc biệt, trong vòng 100 dặm, các trạm kiểm soát, Ä‘á»u bị phong tá»a, ngÆ°á»i xe qua lại Ä‘á»u phải bị kiểm tra nghiêm ngặt.
Sau khi ký xong công văn, trá»i đã khuya, Triệu Quảng Khánh lúc nà y má»›i sai ngÆ°á»i chuẩn bị đồ ăn sáng, Ä‘ang định ăn thì ngÆ°á»i hầu đã cầm theo má»™t vò rượu nhá» và o bẩm:
- Äại nhân, lúc hoà ng hôn, Äoạn Thiên há»™ tá»± mình Ä‘Æ°a đến má»™t vò rượu ngon nói là phải vất vả lắm má»›i kiếm được.
Triệu Quảng Khánh lúc nà y má»™t thân thÆ°á»ng phục, cầm lấy vò rượu vô cùng tinh xảo, cÆ°á»i:
- Tiểu tá» nà y cÅ©ng là ngÆ°á»i mê rượu, Ä‘Æ°a ta vò nhá» nà y, chắc chắn hắn còn có vò lá»›n hÆ¡n.
Äúng và o lúc nà y, chợt nghe bên ngoà i có tiếng bÆ°á»›c chân, Triệu Quảng Khánh nhÃu mà y lại, nhìn vá» phÃa cá»a, thấy ngÆ°á»i đến là Vệ Thiên Thanh và Sở Hoan, vá»™i và ng đứng dáºy chắp tay nói:
- Vệ đại nhân, bản quan đang định dùng cơm, đến đây, chúng ta uống một chén.
Vệ Thiên Thanh tiến lên chắp tay nói:
- Triệu đại nhân, vừa có ngÆ°á»i chết!
Gã và o thẳng vấn Ä‘á», không chút vòng vo.
Triệu Quảng Khánh ngá»› ngÆ°á»i, nhÃu mà y há»i:
- Vệ đại nhân, là ai chết? Có thể khiến ngà i tá»± mình đến báo, hẳn không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng.
- Ta cũng không biết!
Vệ Thiên Thanh đáp.
- NhÆ°ng ngÆ°á»i nà y sai ngÆ°á»i đến nghe lén ta và Sở Vệ tÆ°á»›ng nói chuyện, bị chúng ta phát hiện Ä‘uổi theo, lúc bắt được hắn đã chết trên Ä‘Æ°á»ng.
- Chết trên Ä‘Æ°á»ng?
Triệu Quảng Khánh hÆ¡i giáºt mình:
- Vệ đại nhân, chẳng lẽ…
- Không phải là chúng ta giết chết, mà là trúng độc chết.
Vệ Thiên Thanh đặt mông ngồi xuống, Triệu Quảng Khánh lúc nà y má»›i Ä‘Æ°a tay má»i Sở Hoan ngồi xuống, vẻ mặt nghi hoặc há»i:
- Vệ đại nhân, rốt cuá»™c là thế nà o, bản quan quả tháºt không hiểu.
Vệ Thiên Thanh nhìn chằm chằm bà o Triệu Quảng Khánh há»i:
- Triệu đại nhân, ngà i có thể gá»i Äoạn Tuân đến đây không? Ta có việc muốn há»i hắn
Gã dừng má»™t chút, nhÃu mà y nói:
- Ta và Sở Vệ tÆ°á»›ng đã tìm ở cá»a thà nh nhÆ°ng cÅ©ng không thấy hắn.
Triệu Quảng Khánh không nói hai lá»i, láºp tức kêu lên:
- NgÆ°á»i đâu! Nhanh Ä‘i truyá»n gá»i Äoạn Tuân tá»›i, nói bản quan có việc gấp muốn cùng hắn thảo luáºn, tá»›i nhanh.
NgÆ°á»i hầu lÄ©nh mệnh Ä‘i ngay.
Triệu Quảng Khánh đợi ngÆ°á»i rá»i khá»i, láºp tức nhÃu mà y há»i:
- Vệ đại nhân, ngà i tìm Äoạn Tuân là m gì? Chẳng lẽ ngÆ°á»i chết có liên quan đến hắn?
Y cầm lấy bình rượu, mở ra, rót và o hai cái chén. Sở Hoan đã đứng dáºy, cầm lấy vò rượu, tá»± mình rót. Hắn dù sao cÅ©ng là Vệ tÆ°á»›ng mà Vệ Thiên Thanh và Triệu Quảng Khánh chức quan cao hÆ¡n nhiá»u, tất nhiên hắn phải rót rượu má»i.
Vệ Thiên Thanh kể:
- Chúng ta Ä‘ang Ä‘uổi bắt ngÆ°á»i ná», thì ngẫu nhiên Äoạn Thiên há»™ xuất hiện, chặt đứt cánh tay ngÆ°á»i đó, hÆ¡n nữa còn đá hắn ta má»™t cÆ°á»›c.
Triệu Quảng Khánh thở dà i:
- Äoạn Thiên há»™ tÃnh tình nóng nảy, bản quan cÅ©ng thÆ°á»ng xuyên khuyên hắn không được là m việc cẩu thả, nhÆ°ng tiểu tá» nà y vẫn không để trong lòng.
Y bất giác giáºt mình:
- Vệ đại nhân, không phải ngà i nói ngÆ°á»i nỠđã bị Äoạn Tuân dùng má»™t cÆ°á»›c đá chết chứ?
Sở Hoan lên tiếng:
- NgÆ°á»i ná» không phải bị đá chết, mà là trúng Ä‘á»™c.
- Trúng độc?
Triệu Quảng Khánh vẻ măt má» mịt, hiển nhiên thấy rất mÆ¡ hồ, há»i tiếp:
- Là m sao lại bị trúng độc mà chết? Bản quan cà ng nghe cà ng không hiểu.
Vệ Thiên Thanh cháºm rãi:
- Gá»i Äoạn Tuân đến đây, ta cÅ©ng muốn há»i hắn, ngÆ°á»i ná» vì sao mà trúng Ä‘á»™c chết?
Triệu Quảng Khánh nâng chén rượu lên, cÆ°á»i khổ:
- Mắt đã thấy năm má»›i sắp đến, bản quan còn chuẩn bị đón má»™t năm má»›i tốt đẹp, nhÆ°ng việc xảy ra nhÆ° váºy, bản quan xem ra năm nay cÅ©ng không dá»… chịu lắm. Vệ đại nhân, Äoạn Tuân tÃnh tình cổ quái, nhÆ°ng là m việc rất trung thà nh, Bản quan không biết ngà i có ý kiến gì vá» hắn không? NhÆ°ng đợi hắn đến đây, xin Vệ đại nhân bình tÄ©nh má»™t chút.
Y thản nhiên cÆ°á»i:
- Vò rượu nà y là lúc hoà ng hôn hắn cho ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tá»›i, vì vò rượu nà y, bản quan xin được nói đỡ cho hắn mấy câu.
Nói xong, chén rượu đã đưa đến miệng, định uống cạn.
Sở Hoan nheo ánh mắt lại, Vệ Thiên Thanh đã lạnh lùng:
- Không được uống!
Triệu Quảng Khánh ngẩn ngÆ°á»i, buông chén rượu, không hà i lòng nói:
- Vệ đại nhân, ngà i có ý gì váºy?
Vệ Thiên Thanh nghiêm nghị nói:
- Ta chỉ sợ Triệu đại nhân uống xong chén rượu nà y, thì ngay cả cá»a ải cuối năm nay cÅ©ng không qua được.
- Vệ đại nhân, cÆ¡m có thể ăn báºy, lá»i xin đừng nói lung tung.
Triệu Quảng Khánh trở nên biến sắc, cả giáºn:
- Chẳng lẽ ngà i cho rằng, trong rượu nà y cũng có độc? Hay là ngà i cảm thấy, bản quan định hạ độc các ngà i?
Vệ Thiên Thanh lắc đầu:
- Chúng ta không lo Triệu đại nhân hạ Ä‘á»™c chúng ta, mà lo có ngÆ°á»i muốn hạ Ä‘á»™c ngà i.
- Hạ độc bản quan?
Triệu Quảng Khánh giáºt mình:
- Ngà i nói là Äoạn Tuân? Äoạn Tuân hạ Ä‘á»™c bản quan?
Y láºp tức xua tay cÆ°á»i ha hả:
- Không có chuyện đó đâu. Vệ đại nhân có lẽ không biết, Äoạn Thiên há»™ tuy rằng chỉ má»›i đến Thông châu 4 năm, nhÆ°ng hắn vá»›i ta vốn rất hợp nhau, vô cùng nghe lá»i. Bản quan đối vá»›i hắn cÅ©ng rất tÃn nhiệm. Äoạn Thiên há»™ đối nhân xá» thế khiêm tốn, là m việc giá»i giang, chÃnh là má»™t nhân tà i hiếm có. Bản quan thiếu chút nữa đã cùng hắn bái huynh đệ. Những năm gần đây, Äoạn Tuân trợ giúp bản quan rất nhiá»u. Bản quan còn định tiến cá» hắn vá»›i triá»u đình, thăng chức cho hắn. Là m sao hắn lại hạ Ä‘á»™c bản quan chứ?
Y cÆ°á»i cÆ°á»i, hiển nhiên là vô cùng nghi ngá» lá»i nói của Vệ Thiên Thanh.
Vệ Thiên Thanh thở dà i:
- Triệu đại nhân nếu không tin, thì có thể kiểm chứng. Ta cũng không xác định chắc chắn trong rượu nà y có độc, nhưng vì đã xảy ra biến cố nên cũng muốn nhắc nhở Triệu đại nhân một chút.
Triệu Quảng Khánh cÆ°á»i nói:
- Äa tạ Vệ đại nhân nhắc nhở. Vệ đại nhân quen lãnh binh đánh giặc, quả nhiên là cẩn tháºn hÆ¡n ngÆ°á»i.
Y vừa cÆ°á»i to vừa kêu ngÆ°á»i mang tá»›i cây ngân châm:
- Ta cÅ©ng từng nghe nói, ngân châm kiểm tra Ä‘á»™c tÃnh trong rượu rất hiệu quả.
Nói xong, y dùng ngân châm quấy và o chén rượu, cÆ°á»i nói:
- Äoạn Tuân sao lại hạ Ä‘á»™c ta được, Vệ đại nhân quả tháºt là quá Ä‘a nghi rồi…
Y còn chưa nói hết câu, đã im bặt, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Trong sá»± chứng kiến của mấy ngÆ°á»i, ngân châm đã biến thà nh mà u Ä‘en.
Triệu Quảng Khánh ngây ngÆ°á»i, trán toát mồ hôi lạnh, láºp tức giáºn tÃm mặt, Ä‘áºp bà n tháºt mạnh, lạnh lùng nói:
- NgÆ°á»i tá»›i, láºp tức Ä‘i bắt Äoạn Tuân lại đây cho bản quan.
- Äại nhân, đã phái ngÆ°á»i Ä‘i là m.
- NgÆ°Æ¡i dẫn ngÆ°á»i Ä‘i, trói hắn lại đây.
Triệu Quảng Khánh vẻ mặt cực kỳ phẫn nộ:
- Không ngỠđến ta mà hắn cũng dám hạ độc…
Y đứng dáºy, bởi vì phẫn ná»™ mà vẻ mặt biến dạng, nhìn thấy bên cạnh có món đồ cổ, hung hăng cầm lên, ném mạnh xuống đất, món đồ kia vỡ tan.
Triệu Quảng Khánh há miệng thở dốc, sau má»™t lát, rốt cuá»™c nháºn ra mình thất thố, xoay ngÆ°á»i lại ngồi xuống, cÆ°á»i khổ:
- Äã để hai vị chê cÆ°á»i.
Y lắc lắc đầu, thở dà i má»™t tiếng, láºp tức nhÃu mà y nói:
- Vệ đại nhân, sao ngà i biết Äoạn Tuân hạ Ä‘á»™c trong rượu? Nếu không phải ngà i ngăn lại, bản quan bây giỠđã thà nh khối thi thể rồi.
Vệ Thiên Thanh nghiêm mặt nói:
- Triệu đại nhân, ta há»i má»™t câu, Äoạn Tuân ở Thông châu có phải là chỉ có nhiệm vụ thủ thà nh?
Triệu Quảng Khánh lo nghĩ, rốt cuộc lắc đầu nói:
- Không dối gạt Vệ đại nhân, Thông châu tuy rằng quan viên cÅ©ng không Ãt, nhÆ°ng bản quan tÃn nhiệm chỉ và i ngÆ°á»i. HÆ¡n nữa, ngÆ°á»i có khả năng cÅ©ng hiếm.
Y dừng một chút, nói tiếp:
- Äoạn Tuân đối nhân xá» thế khiêm tốn, hÆ¡n nữa, là m việc rất cẩn tháºn nên bản quan yên tâm. Các ngà i cÅ©ng biết, tình hình Thông châu phức tạp, bản quan tinh lá»±c có hạn, không thể việc gì cÅ©ng nhúng tay và o giải quyết. Cho nên dà nh cho hắn Ãt quyá»n hạn. Các trạm kiểm soát quan trá»ng của Thông châu, Ä‘á»u giao cho Äoạn Tuân quản lý. Bản quan quả tháºt lo lắng má»™t khi Ä‘ao kiếm hoặc ngá»±a bị Ä‘Æ°a và o Thông châu, nếu rÆ¡i và o tay loạn đảng thì háºu quả thiết tưởng không thể chịu nôi. Äoạn Tuân là m việc cẩn tháºn chu đáo, khiến bản quan rất yên lòng.
Vệ Thiên Thanh nắm chặt tay lại nói:
- Quả nhiên là thế!
- Sao?
- Triệu đại nhân, ngà i cÅ©ng biết, Hắc Thủy sÆ¡n tà ng trữ má»™t lượng binh khà không nhá».
Vệ Thiên Thanh nghiêm nghị nói:
- Ta đã luôn thắc mắc vì sao một lượng vũ khà lớn như thế là m thế nà o đưa và o Thông châu đến Hắc Thủy sơn.
Triệu Quảng Khánh thở dà i:
- Vệ đại nhân, không dám gạt các ngà i, sau khi các ngà i rá»i Ä‘i, bản quan cÅ©ng luôn nghÄ© vá» chuyện nà y. Nếu không phải ở trạm kiểm soát dá»c Ä‘Æ°á»ng có vấn Ä‘á», thì binh khà tuyệt đối không thể Ä‘Æ°a và o Hắc Thủy sÆ¡n. Bản quan đúng là rất tÃn nhiệm Äoạn Tuân nên không tin là hắn có vấn Ä‘á».
Y hÆ¡i trầm ngâm, vẻ mặt ngÆ°ng trá»ng nói:
- Bây giá» xem ra, Äoạn Tuân không tránh khá»i liên Ä‘á»›i đến vụ việc nà y. Chỉ có Ä‘iá»u bản quan tháºt sá»± không nghÄ© ra vì sao hắn phải là m nhÆ° váºy. Tiá»n đồ của hắn vô lượng, chỉ cần dụng tâm là m việc, ngà y sau tất có cÆ¡ há»™i, vì sao phải cấu kết vá»›i thổ phỉ Hắc Thủy sÆ¡n?
Y thái độ đầy vẻ nghi hoặc, rõ rà ng không thể tin nổi chuyện nà y.
Äoạn Tuân hiện giỠđảm nhiệm Thiên há»™ Thông châu doanh, chỉ cần là m việc chăm chỉ, lại có Triệu Quảng Khánh nâng đỡ, ngà y sau chắc chắn có cÆ¡ há»™i thăng chức. NhÆ°ng gã lại bá» qua cÆ¡ há»™i tốt nhÆ° váºy, âm thầm câu kết vá»›i Hắc Thủy sÆ¡n, việc nà y đến tá»™t cùng có nguyên do gì?
Vệ Thiên Thanh ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Sá»± việc chÆ°a xác định, chúng ta cÅ©ng không thể khẳng định tất cả những việc nà y có liên quan đến Äoạn Tuân, cần phải thẩm vấn Ä‘iá»u tra thêm.
Triệu Quảng Khánh gáºt đầu:
- Äúng váºy!
Không quá lâu, chợt nghe từ bên ngoà i vá»ng và o tiếng bÆ°á»›c chân, ngÆ°á»i được sai Ä‘i gá»i triệu Äoạn Tuân đã quay lại. Triệu Quảng Khánh láºp tức đứng dáºy há»i:
- Äoạn Tuân đâu?
Tôi tớ đáp:
- Äại nhân, Äoạn Thiên hộ… không thấy đâu. Tiểu nhân đã Ä‘i lục soát quý phủ tìm ngÆ°á»i. NhÆ°ng quý phủ chỉ còn chừng mÆ°á»i ngÆ°á»i hầu, thê nhi cÅ©ng không còn tung tÃch.
- Cái gì?
Triệu Quảng Khánh thất sắc.
Vệ Thiên Thanh đứng dáºy trầm giá»ng:
- Chẳng lẽ hắn đã bỠtrốn?
- Tiểu nhân cÅ©ng có há»i thăm, hôm qua, khi trá»i còn chÆ°a sáng, thê nhi của Äoạn Thiên há»™ đã rá»i khá»i.
NgÆ°á»i hầu bẩm báo:
- Ngay cả ngÆ°á»i hầu cÅ©ng không biết Ä‘i đâu? Äoạn Thiên há»™ buổi chiá»u có vá» nhà , dÆ°á»ng nhÆ° muốn tìm cái gì, sau đó rá»i khá»i, chÆ°a vá» phủ.
Triệu Quảng Khánh cả giáºn:
- Phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm, nhất định bắt hắn vỠđây cho ta.
Y chi tay ra ngoà i cá»a lạnh giá»ng nói:
- Còn không Ä‘i mau, sống phải thấy ngÆ°á»i, chết phải thấy thi thể, nhanh Ä‘i tìm!
Tôi tới vội và ng lui ra.
Triệu Quảng Khánh quay ngÆ°á»i lại, giáºn phát run:
- Bản quan tÃn nhiệm hắn nhÆ° thế, không thể tưởng được… không thể tưởng được hắn lại đâm cho bản quan má»™t Ä‘ao.
Trong mắt y sát khà bốc lên:
- Bản quan tìm được hắn, nhất định sẽ băm thây hắn thà nh vạn đoạn. Còn đám thổ phỉ Hắc Thủy sơn kia, bản quan cũng tuyệt không bỠqua.
Y dừng lại, gá»i tôi tá»› đến, chỉ bảo:
- Láºp tức đến phủ đệ của Äoạn Tuân bao vây lại, ngÆ°á»i hầu của hắn Ä‘á»u tống giam và o ngục, lục soát toà n bá»™ phủ đệ.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Chữ ký của Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
18-11-2012, 03:03 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 2: Thiên Môn sơ khai quan thương hải
Chương 165: Ai là nội gian?
Nhóm dịch KoCo - Mê Truyện
Sưu Tầm by MTQ --- 4vn.eu
Vệ Thiên Thanh và Sở Hoan Ä‘i theo Triệu Quảng Khánh, tá»›i phủ đệ Äoà n Tuân, nÆ¡i nà y đã sá»›m bố trà đầy binh lÃnh, tuy là đêm khuya, nhÆ°ng những cây Ä‘uốc trong tay binh lÃnh lại chiếu sáng nÆ¡i nà y nhÆ° ban ngà y.
Giằng co hÆ¡n ná»a đêm, lúc soát má»™t lần từ trên xuống dÆ°á»›i trong phủ đệ, nhÆ°ng không có bất cứ manh mối hữu dụng gì, từ đầu đến cuối sắc mặt Triệu Quảng Khánh Ä‘á»u cá»±c kỳ khó coi, vừa có vẻ phẫn ná»™ lại Ä‘au lòng.
Không đạt được bất cứ thứ gì, Triệu Quảng Khánh chỉ có thể thất vá»ng mà vá», mà lục soát toà n thà nh tìm Äoà n Tuân nhÆ°ng không tìm được tung tÃch của gã, Triệu Quảng Khánh rốt cuá»™c xác định, tám chÃn phần mÆ°á»i Äoà n Tuân chạy rồi.
Y biết chuyện nà y trá»ng đại, suốt đêm phái ngÆ°á»i vẽ bức há»a Äoà n Tuân, chẳng những hạ lệnh truy nã tại thà nh Thông Châu, hÆ¡n nữa phái ngÆ°á»i Ä‘Æ°a bức há»a đến các nÆ¡i của Thông Châu, toà n lá»±c truy nã Äoà n Tuân.
Ngoà i ra y lại suốt đêm viết hai bức thÆ° thỉnh tá»™i, má»™t phần trình tá»›i kinh thà nh, thỉnh cầu Hoà ng đế giáng tá»™i, má»™t phần khác lại giao cho Vệ Thiên Thanh, xin Vệ Thiên Thanh chuyển cho Tổng đốc Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng, khẩn cầu trị tá»™i.
Äoà n Tuân là bá»™ hạ của y, lại cấu kết thổ phỉ, y tá»± nhiên vẫn có tá»™i thiếu đôn đốc kiểm tra.
Vệ Thiên Thanh biết lúc nà y đã không phải mình có thể truy cứu, sẽ có triá»u đình và Tổng đốc xá» lý, liá»n láºp tức trở vá» doanh địa vá»›i Sở Hoan, nghỉ ngÆ¡i chỉnh đốn má»™t ngà y liá»n nhÃch ngÆ°á»i trở vá» phủ thà nh.
Bởi vì có thÆ° thỉnh tá»™i của Triệu Quảng Khánh, Vệ Thiên Thanh cÅ©ng không cháºm rãi Ä‘i cùng những binh sÄ© khác, hạ lệnh do Phan Phụ dẫn quân trở vá», bản thân lại mang theo Sở Hoan và hÆ¡n mÆ°á»i tên binh sÄ© cưỡi ngá»±a trở vá» phủ thà nh.
Hoà ng hôn ngà y hôm đó, Ä‘oà n ngÆ°á»i trở lại thà nh Vân SÆ¡n, Vệ Thiên Thanh để Sở Hoan Ä‘i vá» trÆ°á»›c, bản thân thì tá»›i phủ Tổng đốc, Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng biết được Vệ Thiên Thanh trở vá», láºp tức để gã tá»›i thÆ° phòng gặp.
Vệ Thiên Thanh và o thÆ° phòng, không đợi Vệ Thiên Thanh nói má»™t chữ, Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng liá»n chỉ và o ghế dá»±a bên cạnh nói:
- Ta đã biết hết, trước tiên ngươi ngồi xuống nói chuyện!
Y có vẻ bình tĩnh tự nhiên.
Vệ Thiên Thanh không là m theo, mà quỳ rạp xuống đất, tự trách nói:
- Äại nhân, ty chức xin đại nhân trị tá»™i!
Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng đã đứng dáºy, chắp hai tay sau lÆ°ng, cÅ©ng không láºp tức nâng Vệ Thiên Thanh dáºy, chỉ Ä‘i đến bên cá»a sổ, chắp hai tay sau lÆ°ng nhìn gốc cây hoa mai ngoà i cá»a sổ, trầm ngâm má»™t lát, má»›i nói:
- Äứng lên mà nói!
Trá»ng giá»ng y, có má»™t uy nghiêm không thể kháng cá»±.
Vệ Thiên Thanh đứng dáºy, Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng liá»n nói:
- NgÆ°Æ¡i dùng chim bồ câu Ä‘Æ°a tá»›i tin máºt, ta đã thu được… Hắc Thủy SÆ¡n biết trÆ°á»›c, Äoà n Tuân quan phỉ cấu kết… !
Miệng y lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i lạnh, cháºm rãi nói:
- Thổ phỉ ở nÆ¡i nà o, binh khà ở nÆ¡i nà o, Äoà n Tuân ở nÆ¡i nà o, đây cÅ©ng không phải Ä‘iá»u ta muốn biết hiện giá», hiện giá» ta muốn biết nhất, là ai để lá»™ tin tức!
Vệ Thiên Thanh áy náy nói:
- Äá»u là ty chức quản lý không nghiêm… !
- Không liên quan tới ngươi.
Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng vẫn chắp tay sau lÆ°ng nhìn hoa mai ngoà i cá»a sổ nhÆ° cÅ©:
- NgÆ°á»i biết việc nà y, ngoà i ngÆ°Æ¡i và ta ra, Kiá»u Ân, Phan Phụ, Quách DÆ°Æ¡ng… còn có Sở Hoan!
- Äúng!
Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng tiếp tục nói:
- Bản quan cùng ngươi, tự nhiên sẽ không xảy ra bất cứ vấn đỠgì.
Y rốt cuá»™c xoay ngÆ°á»i lại, chăm chú nhìn Vệ Thiên Thanh:
- Kiá»u Ân, Phan Phụ, Quách DÆ°Æ¡ng, Sở Hoan, trong bốn ngÆ°á»i nà y, ngÆ°Æ¡i cảm thấy là ai?
Vệ Thiên Thanh vội đáp:
- Äại nhân, bá»n há»â€¦ bá»n há» Ä‘á»u là kẻ trung thà nh… !
Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng không đợi gã nói xong, đã ngắt lá»i:
- Trong bốn ngÆ°á»i, tất có má»™t là ná»™i gian, đây đã không cần hoà i nghi.
Y Ä‘i đến bên ghế dá»±a, cháºm rãi ngồi xuống:
- Hiện giá» ta chỉ muốn biết, trong bốn ngÆ°á»i nà y, nếu muốn ngÆ°Æ¡i hoà i nghi má»™t ngÆ°á»i, ngÆ°á»i đầu tiên ngÆ°Æ¡i hoà i nghi chÃnh là ai?
Vệ Thiên Thanh ngẫm nghĩ một chút, bất đắc dĩ nói:
- Äại nhân, ty chức nghÄ© rằng, có lẽ không phải bá»n há» cố tình để lá»™ tin tức, chỉ sợ là có ẩn tình khác… !
Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng gáºt đầu nói:
- Ta biết ý của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cảm thấy mấy ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u trung thà nh có thể tin tưởng, bá»n há» chÆ°a chắc đã bán chúng ta, chỉ là có thể nói lá»t miệng ở nÆ¡i nà o, cho nên bị ngÆ°á»i có tâm tÆ° biết được, lúc nà y má»›i để lá»™ tin tức.
Vệ Thiên Thanh gáºt đầu nói:
- Ty chức cho rằng có khả năng nà y.
Äôi mắt Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng thoáng hiện tinh quang, bình tÄ©nh nói:
- Mặc dù nhÆ° thế, đó cÅ©ng là ná»™i gian, cho dù vốn không phải ná»™i gian, bên cạnh hắn cÅ©ng nhất định tiá»m tà ng ná»™i gian… Ngà y phòng đêm phòng, cÆ°á»›p nhà khó phòng, bản quan kiêng kị nhất, đúng là có ngÆ°á»i đâm sau lÆ°ng ta.
Vệ Thiên Thanh vẻ mặt ác liệt, lại không nói gì.
Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng bÆ°ng chén trà trên bà n lên, nhấp má»™t ngụm, má»›i nói:
- Thông Châu có má»™t vạn loạn dân, cÅ©ng không so được vá»›i má»™t tên ná»™i gian cất giấu bên ngÆ°á»i chúng ta. Má»™t vạn loạn dân, má»™t Ä‘á»™i quân có thể bình định, nhÆ°ng má»™t gã ná»™i gian, lại có thể khiến bản quan rÆ¡i và o tuyệt cảnh, cho nên… bản quan tuyệt đối không cho phép bên ngÆ°á»i có ngÆ°á»i nhÆ° váºy!
Y nhìn chằm chằm Vệ Thiên Thanh, lại há»i má»™t lần nữa:
- NgÆ°Æ¡i nói, ai hiá»m nghi lá»›n nhất?
Vệ Thiên Thanh ngẫm nghĩ một chút, rốt cuộc nói:
- Nếu nói bốn ngÆ°á»i nà y có má»™t ngÆ°á»i là ná»™i gian, nhÆ° váºy ngÆ°á»i có hiá»m nghi lá»›n nhất là Sở Hoan!
- Không sai.
Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng cháºm rãi nói:
- Ba ngÆ°á»i Kiá»u Ân kia, Ä‘á»u trải qua nhiá»u khảo nghiệm, cÅ©ng Ä‘i theo chúng ta rất nhiá»u năm… Chỉ có Sở Hoan, má»›i đến, tháºm chà lai lịch không rõ, nếu có ná»™i gian, tá»± nhiên ngÆ°á»i đầu tiên nghÄ© tá»›i là hắn!
Vệ Thiên Thanh láºp tức nói:
- Äại nhân, nhÆ°ng ty chức tuyệt đối không tin Sở Hoan là ná»™i gian.
- Sở Hoan có phải nội gian hay không, hiện giỠhai ta không thể xác định.
Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng nói:
- Nếu ta xác định Sở Hoan tháºt sá»± là ná»™i gian, hắn tất nhiên không vỠđược phủ Vân SÆ¡n!
Vệ Thiên Thanh tiến lên má»™t bÆ°á»›c, nhẹ giá»ng há»i:
- Äại nhân, không biết ngà i có cách nhìn thế nà o?
- Hiện giỠbản quan hoà i nghi nhất vẫn là Sở Hoan, nhưng bản quan lại hoà n toà n cảm thấy Sở Hoan không có khả năng nhất.
Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng nhẹ nhà ng vuốt ve chén trà , cháºm rãi nói:
- Nếu Sở Hoan tháºt sá»± là ná»™i gian, hao tổn tâm cÆ¡ tá»›i gần bản quan và ngÆ°Æ¡i, tuyệt đối sẽ không có Ä‘á»™ng tác sá»›m nhÆ° váºy. Nếu hắn tháºt sá»± giấu má»™t thanh Ä‘ao, muốn ra tay tất sẽ dồn bản quan và o chá»— chết, mà không phải dá»… dà ng bại lá»™ bởi chuyện ở Thông Châu!
Vệ Thiên Thanh chắp tay nói:
- Äại nhân anh minh!
Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng thở dà i, nói:
- Vệ Thống chế, hiện giá» trong lòng bản quan cảm thấy hÆ¡i bất an. Ngay trÆ°á»›c khi ngÆ°Æ¡i tiến đến, bản quan còn Ä‘ang suy nghÄ©, có phải là m má»™t mẻ, khá»e suốt Ä‘á»i hay không!
- Là m má»™t mẻ, khá»e suốt Ä‘á»i?
Vệ Thiên Thanh nhÃu mà y, có chút nghe không hiểu.
Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng nói:
- Nếu bốn ngÆ°á»i kia Ä‘á»u có thể là ná»™i gian, bản quan nghÄ© tá»›i liá»n má»™t lÆ°á»›i bắt hết, thà rằng giết sai má»™t ngà n, không thể buông tha má»™t ngÆ°á»i… !
- Äại nhân, tuyệt đối không thể.
Vệ Thiên Thanh cả kinh nói:
- Hiện giỠđúng là lúc đại nhân cần dùng ngÆ°á»i, mấy ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là nhân tà i có thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng má»™t phÃa, tuyệt đối không thể tá»± chặt cánh tay.
Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng thở dà i:
- Äúng là bản quan hiểu rõ Ä‘iểm nà y, má»›i không có hạ quyết tâm. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i phải biết rằng, ngoại trừ Sở Hoan, mấy ngÆ°á»i khác hiện giá» Ä‘á»u tay nắm binh quyá»n, cÅ©ng có uy vá»ng và mạng lÆ°á»›i quan hệ không nhá» trong Cấm vệ quân, má»™t khi có biến… !
Thần sắc trên mặt y lạnh lùng xuống, trầm ngâm một lát, rốt cuộc nói:
- Vệ Thống chế, việc nà y giao cho ngÆ°Æ¡i xá» lý, ngÆ°Æ¡i nhanh chóng tra ra ná»™i giản, bản quan tuyệt đối không cho phép có cái Ä‘inh tồn tại bên ngÆ°á»i nhÆ° váºy!
Y chăm chú nhìn Vệ Thiên Thanh, cháºm rãi nói:
- Bản quan biết ngÆ°Æ¡i vô cùng coi trá»ng Sở Hoan, nhÆ°ng ngÆ°á»i muốn là m chuyện lá»›n, lại không thể có lòng Ä‘Ã n bà , nếu hắn tháºt sá»± có hiá»m nghi, nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên biết là m thế nà o!
Vệ Thiên Thanh vẻ mặt ngÆ°ng trá»ng, chắp tay nói:
- Ty chức hiểu được!
Gã lấy thÆ° thỉnh tá»™i của Triệu Quảng Khánh từ trong lòng ra trình lên, Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng nháºn lấy, liếc má»™t lần, thản nhiên cÆ°á»i nói:
- Triệu Quảng Khánh nà y lại dùng trò cÅ©, việc nà y không có quan hệ trá»±c tiếp vá»›i hắn, nhiá»u nhất triá»u đình cÅ©ng chỉ phạt lÆ°Æ¡ng bổng mà thôi, sẽ không là m gì hắn… !
Y láºp tức lắc đầu thở dà i:
- Lòng ngÆ°á»i khó dò, bên ngÆ°á»i hắn có ná»™i gian nhÆ° Äoà n Tuân, bên ngÆ°á»i bản quan cÅ©ng có má»™t gã ná»™i gian nhÆ° váºy. Chỉ là hắn đã biết ná»™i gian là ai, mà bản quan vẫn chÆ°a rõ rà ng… !
…
…
Lúc nà y Liá»…u béo Ä‘ang cùng Sở Hoan trở vá» nhà , nhìn thấy Sở Hoan ngồi trên lÆ°ng ngá»±a, dÆ°á»ng nhÆ° đầy bụng tâm sá»± nghÄ© tá»›i cái gì, Liá»…u béo cÅ©ng không dám quấy rầy, chỉ lẳng lặng cưỡi ngá»±a Ä‘i bên cạnh.
Bất tri bất giác, đã Ä‘i tá»›i con phố nhà Sở Hoan, dÆ°á»ng nhÆ° Sở Hoan vẫn còn Ä‘ang suy nghÄ©.
Trong lòng Sở Hoan quả tháºt Ä‘ang có chuyện suy nghÄ©.
Chuyện Thông Châu còn Ä‘ang xoay quanh trong đầu hắn, tuy rằng cuối cùng tra ra Äoà n Tuân là ná»™i gian, nhÆ°ng Sở Hoan vẫn cảm thấy chuyện hÆ¡i không thÃch hợp, rất nhiá»u chi tiết đảo qua đảo lại trong đầu hắn, hắn cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy chuyện Thông Châu vô cùng quái dị.
Ngoà i đó ra, hắn tá»± nhiên cÅ©ng nghÄ© tá»›i vấn Ä‘á» Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng quan tâm nhất, trÆ°á»›c lần hà nh Ä‘á»™ng nà y, chỉ có mấy ngÆ°á»i biết kế hoạch, nhÆ°ng kế hoạch đã bị sá»›m tiết lá»™ ra ngoà i, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng cho thấy trong Cấm vệ quân tất có ná»™i gian.
Hắn biết rõ, bản thân hiá»m nghi nhất định là lá»›n nhất, chỉ sợ không Ãt ngÆ°á»i hiện giá» Ä‘ang hoà i nghi mình. NhÆ°ng Sở Hoan lại rõ rà ng, nếu tá»±c sá»± là ná»™i gian, chỉ có thể là má»™t trong ba ngÆ°á»i Kiá»u Ân, Quách DÆ°Æ¡ng và Phan Phụ.
Hắn tiếp xúc vá»›i ba ngÆ°á»i nà y cÅ©ng không nhiá»u, cÅ©ng không rõ rà ng lắm chi tiết của bá»n há», nhÆ°ng cÅ©ng không thể nà o phán Ä‘oán ra trong ba ngÆ°á»i nà y rốt cuá»™c ai má»›i tháºt sá»± là ná»™i gian. Hoặc là nói, ba ngÆ°á»i cÅ©ng không phải ná»™i gian, lần tiết lá»™ kế hoạch nà y, có ẩn tình khác?
Má»™t hồi tiéng ồn à o cắt đứt suy nghÄ© của Sở Hoan, hắn ngẩng đầu, chỉ thấy bất tri bất giác đã đến cá»a nhà mình, lại nghe trong nhà phÃa trÆ°á»›c mình tuyá»n đến má»™t hồi kêu la. Sở Hoan nhÃu mà y, liá»n thấy hai ngÆ°á»i cháºt váºt Ä‘i ra từ cá»a chÃnh, ngÆ°á»i Ä‘i đầu là má»™t nam tá» gầy yếu quần áo mà u Ä‘en, nhìn qua đã hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i, má»™t bà n tay mang bao, tay kia ôm đầu, vô cùng cháºt váºt, phÃa sau còn có má»™t phụ nhân Ä‘i theo, hai sáu hai bảy tuổi, mặc áo bông mà u tÃm, trang Ä‘iểm Ä‘áºm đặc, nhìn qua vô cùng đẹp đẽ, Ä‘ang chạy ra ngoà i cá»a, trong miệng lại la lá»›n:
- Hiện giá» phát tà i, ngay cả ngÆ°á»i nhà mình cÅ©ng không nháºn, chÆ°a từng thấy qua ngÆ°á»i nhÆ° váºy… NgÆ°Æ¡i rốt cuá»™c cÅ©ng phải để chúng ta và o nhà nói chuyện má»›i đúng… !
Lại nghe được má»™t tiếng rầm rầm, cánh cá»a chÃnh đã đóng chặt lại.
Liá»…u béo ngòi trên lÆ°ng ngá»±a mệt má»i buồn ngủ, nhìn thấy cảnh nà y, tinh thần phấn chấn, thúc ngá»±a tiến lên, lá»›n tiếng quát:
- Tháºt to gan, các ngÆ°Æ¡i là ai, sao dám gây rối trÆ°á»›c phủ Vệ tÆ°á»›ng?
Äôi nam nữ nà y nhìn thấy Liá»…u béo má»™t thân giáo trụ, Ä‘eu Ä‘ao bên hông, Ä‘á»u hoảng sợ vạn phần, lùi lùi ra sau, nam tá» kia cúi đầu, không dám nói lá»i nà o, nữ nhân kia lại lá»›n gan nói:
- Quan… quan gia, chúng ta… không phải chúng ta tá»›i gây rối, là tá»›i… là tá»›i thăm thân thÃch… !
Mụ có vẻ vô cùng khẩn trương.
Sở Hoan rất tò mò trong lòng, liá»n tiến tá»›i, ngồi trên lÆ°ng ngá»±a đánh giá má»™t phen, chỉ thấy nam tá» kia nhìn qua vô cùng thà nh tháºt, cúi đầu không dám nhìn, có vẻ lá gan cá»±c nhá». NhÆ°ng nữ nhân kia trang Ä‘iểm rất Ä‘áºm, tuy rằng không phải vô cùng xinh đẹp, nhÆ°ng cÅ©ng có sáu bảy phần tÆ° sắc, có chút xinh đẹp, dáng ngÆ°á»i cÅ©ng không kém, nhÆ°ng nhìn khuôn mặt, biểu hiện là má»™t nữ nhân vô cùng mạnh mẽ, chỉ là đối mặt vá»›i Liá»…u béo hÆ¡i kÃch Ä‘á»™ng mà thôi.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
chanh3188 ,
chiquynh08 ,
dawnqlt101 ,
dokhaihoan ,
hoangphihongTN ,
hoc2k ,
nguyenduchinh ,
quachtrinh ,
read ,
trailangthang ,
Vhoangbl
18-11-2012, 03:03 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 2: Thiên Môn sơ khai quan thương hải
ChÆ°Æ¡ng 166: Thân thÃch
Nhóm dịch KoCo - Mê Truyện
Sưu Tầm by MTQ --- 4vn.eu
Phụ nhân kia thấy Sở Hoan tiến lên, thấy hắn má»™t thân giáp Ä‘en đầu Ä‘á»™i mÅ© chim Æ°ng, khà thế vô cùng uy vÅ©, so vá»›i Liá»…u béo còn uy phong hÆ¡n, không khá»i lùi vá» sau hai bÆ°á»›c, trốn sau lÆ°ng nam tá». Nam tá» kia lại còn sợ hãi hÆ¡n, cÅ©ng nhÆ° muốn co rút lại cùng phụ nhân kia. Không ngá» phụ nhân kia véo mạnh và o lÆ°ng nam tá» má»™t cái. Gã kêu ối lên má»™t tiếng, cÅ©ng không dám lùi nữa, nhÆ°ng đôi mắt vẫn căng thẳng nhìn vá» phÃa Sở Hoan, thấy Sở Hoan má»™t thân giáp trụ, lại cà ng khiếp sợ hÆ¡n, trán toát mồ hôi há»™t.
Sở Hoan trong lòng tò mò, thấy hai ngÆ°á»i nà y căng thẳng sợ hãi, cố gắng nhịn cÆ°á»i há»i:
- Các ngươi là ai? Muốn tìm ai?
Phụ nhân kia thấy Sở Hoan há»i cÅ©ng cố gắng lấy lại can đảm trả lá»i:
- Chúng ta…. muốn tìm Diệp Tố Nương.
Sở Hoan ngá»› ngÆ°á»i, tò mò há»i:
- Diệp Tố Nương? Các ngươi tìm nà ng ấy là m gì?
- Chúng ta là thân thÃch của nà ng ấy.
Phụ nhân quả nhiên là ngÆ°á»i can đảm hÆ¡n nam tá» không Ãt, thấy Sở Hoan tuy rằng uy phong lẫm lẫm nhÆ°ng thái Ä‘á»™ lại hòa thuáºn, cảm giác căng thẳng tiêu tan Ä‘i không Ãt.
Sở Hoan lại cà ng kinh ngạc:
- Thân thÃch? Cái gì mà thân thÃch?
- Ta là Äại tẩu của Diệp Tố NÆ°Æ¡ng.
Phụ nhân vội đáp, rồi chỉ và o nam tỠkia:
- Äây là Äại ca của Tố NÆ°Æ¡ng, hắn tên là Diệp Thế Phúc, ta là Trịnh Tiểu Uyển, ngÆ°á»i ngoà i thÆ°á»ng gá»i là Uyển Tá»· Nhi.
Nữ nhân nà y cÅ©ng là ngÆ°á»i mồm năm miệng mÆ°á»i, nói má»™t thôi má»™t hồi rất rà nh mạch.
Sở Hoan ngÆ¡ ngác má»™t lúc, má»›i sá»±c nhá»› ra Tố NÆ°Æ¡ng quả tháºt là có môt ca ca, tuy nhiên, ca ca nà y Sở Hoan cÅ©ng biết không nhiá»u.
Cho rằng chẳng có ai không dÆ°ng Ä‘i nháºn là ngÆ°á»i thân của Tố NÆ°Æ¡ng, nên Sở Hoan xoay ngÆ°á»i xuống ngá»±a, chắp tay cÆ°á»i nói:
- Hóa ra là đại ca, đại tẩu, nhị lang thất lễ.
Phu phụ Diệp Thế Phúc nghe Sở Hoan nói nhÆ° váºy thì ngÆ¡ ngác nhìn nhau. Diệp Thế Phúc rốt cuá»™c lúc nà y má»›i dám ngẩng đầu lên nhìn, rồi kêu lá»›n:
- Là nhị lang, là nhị lang tháºt rồi…
Liễu béo ở bên cạnh quát lớn:
- Cái gì mà nhị lang với nhị cẩu, đây là Sở Vệ tướng của chúng ta…
Gã nói xong cÅ©ng cảm thấy không thÃch hợp, nên im bặt, lại thấy Sở Hoan liếc mắt nhìn mình má»™t cái, trong lòng thót lên, bá»—ng nhiên hiểu được cái gì, Ä‘Æ°a tay lên vả và o miệng má»™t cái, tá»± nhắc nhở bản thân.
Nghe mấy tiếng cạch cạch, cá»a mở ra, Tố NÆ°Æ¡ng Ä‘ang nấp ngay sau cá»a, nà ng nghe được bên ngoà i gá»i nhị lang biết Sở Hoan đã trở vá», liá»n mở ra má»™t khe hở, thấy bên ngoà i có thêm má»™t ngÆ°á»i mặc giáp trụ láºp tức cả kinh đóng sáºp cá»a lại. Sở Hoan đã tiến lên gõ cá»a nói:
- Tố NÆ°Æ¡ng tá»·, mở cá»a, đại tẩu đại ca lại đây.
Tố NÆ°Æ¡ng nháºn ra giá»ng Sở Hoan nhÆ°ng vẫn không mở cá»a, nói vá»ng ra từ bên trong:
- Ta sẽ không mở, đệ bảo bá»n há» Ä‘i Ä‘i, bá»n há» Ä‘i rồi ta má»›i mở cá»a.
Sở Hoan cá»±c kỳ ngạc nhiên, theo lý thuyết, đại ca đại tẩu đến nhà , Tố NÆ°Æ¡ng phải nhiệt tình tiếp đón má»›i phải, đằng nà y lại đóng cá»a lại, cÅ©ng không cho bá»n há» và o nhà . Hắn ngá» vá»±c quay đầu lại nhìn phu phụ Diệp Thế Phúc. Diệp Thế Phúc có vẻ xấu hổ cúi đầu xuống. Uyển Tả Nhi lấy má»™t chiếc khăn tau ra lau mắt, nói:
- Là huynh muá»™i má»™t nhà , trÆ°á»›c kia có chút hiểu lầm, cuối cùng cÅ©ng phải nói rõ rà ng má»™t lần, má»™t giá»t máu Ä‘Ã o hÆ¡n ao nÆ°á»›c lã, có phải ai xa lạ đâu…
Mụ dÆ°á»ng nhÆ° má»™t rặn ra mấy giá»t nÆ°á»›c mắt, tiếc rằng ngay cả má»™t giá»t cÅ©ng không có.
Sở Hoan biết trong đó chắc có duyên cá»›, vá»— vá»— và o cá»a, nói:
- Tố NÆ°Æ¡ng tá»·, tá»· mở cá»a ra rồi nói sau!
Tố NÆ°Æ¡ng do dá»± má»™t chút, nà ng tuy rằng không đồng ý cho phu phụ Diệp Thế Phúc và o cá»a, nhÆ°ng dù sao Sở Hoan cÅ©ng là chủ gia đình, hÆ¡n nữa, hiện giá» là lão gia, chung quy cÅ©ng không nên nhốt Sở Hoan ở bên ngoà i.
Nà ng mở ra một khe hở, miệng thúc giục:
- Nhị lang, đệ và o mau, không cho bá»n há» bÆ°á»›c và o.
Sở Hoan Ä‘i và o, thấy Tố NÆ°Æ¡ng Ä‘ang định ngăn lại, liá»n nhÃu mà y nói:
- Tố NÆ°Æ¡ng tá»·, đại ca đại tẩu đến cá»a, có thể nà o để đứng ngoà i? NgÆ°á»i khác thấy thế sẽ nói chúng ta ra gì? Có chuyện hiểu lầm, cÅ©ng nên má»i hai ngÆ°á»i và o nói chuyện sau.
Uyển Tỷ Nhi đã mau miệng nói vô:
- Äúng váºy, đúng váºy. Tố NÆ°Æ¡ng, hãy để chúng ta và o nhà , ta và đại ca muá»™i vất vả từ thị trấn đến đây, chÃnh là muốn được gặp muá»™i. Chúng ta là huynh muá»™i má»™t nhà , đừng xem nhau nhÆ° kẻ thù váºy chứ…
Tố NÆ°Æ¡ng nổi tráºn lôi đình, mở rá»™ng cá»a, chống nạnh, Ä‘Æ°a tay lên chỉ và o Trịnh Tiểu Uyển:
- NgÆ°Æ¡i còn mặt mÅ©i nói nhÆ° váºy sao? Cái gì mà huynh muá»™i? Các ngÆ°á»i có từng xem ta nhÆ° muá»™i muá»™i không? Ta và các ngÆ°á»i không còn gì để nói, các ngÆ°á»i mau cút Ä‘i ngay, ta không muốn nhìn thấy các ngÆ°á»i nữa.
Diệp Thế Phúc có vẻ xấu hổ, lại pha chút hối lỗi.
- Nà o, Tố NÆ°Æ¡ng, lá»i nà y sao có thể nói ra?
Uyển Tá»· Nhi ngá»t ngà o:
- Hai ngÆ°á»i là cùng cha mẹ sinh ra, huyết thống tÆ°Æ¡ng liên, đó là tình anh em nhÆ° thủ túc, không thể nói bá» là bá». Chúng ta hôm nay đến, cÅ©ng là thà nh tâm giải thÃch vá»›i muá»™i, muá»™i cÅ©ng nên để chúng ta nói và i câu. Äại ca muá»™i sức khá»e không tốt, lại Ä‘i Ä‘Æ°á»ng xa nhÆ° váºy, hôm nay thá»i tiết lạnh giá, nếu đứng ngoà i mãi thì đổ bệnh ra mất…
Diệp Thế Phúc thở dà i:
- Muá»™i tá», trÆ°á»›c kia là đại ca không tốt, muá»™i… muá»™i đừng để bụng. Muá»™i không muốn gặp đại ca, đại ca cÅ©ng không thể trách. Chúng ta Ä‘i!
Y nói xong, nắm lấy tay Uyển Tỷ Nhi kéo đi.
Sở Hoan nhÃu mà y:
- Äại ca, đại tẩu, hai ngÆ°á»i cứ và o nhà nói chuyện đã.
Thấy Tố NÆ°Æ¡ng tá» vẻ không hà i lòng, hắn hạ giá»ng thuyết phục:
- Tố Nương tỷ, huynh muội một nhà , có gì nói chuyện thẳng thắn với nhau.
Uyển Tả Nhi thấy Sở Hoan má»i và o, láºp tức cÆ°á»i tủm tỉm:
- Vẫn còn có nhị lang…
Chợt thấy mình xÆ°ng hô nhÆ° thế có chút không đúng, nhất là thấy bên cạnh Sở Hoan còn có má»™t Äại hán mặc giáp trụ, mụ nhanh chóng sá»a lại:
- Äa tạ Sở lão gia.
Rồi mụ nắm ngược tay Diệp Thế Phúc kéo và o trong nhà . Tố NÆ°Æ¡ng đứng chắn ngang trÆ°á»›c cá»a không tránh ra. Sở Hoan phải ho khan má»™t tiếng, Tố NÆ°Æ¡ng lúc nà y má»›i miá»…n cưỡng né sang má»™t bên.
Sở Hoan vẫy Liếu béo lại, Liá»…u béo Ä‘ang hổ thẹn vì chÃnh mình buá»™t mồm nói lỡ lá»i, không biết có đắc tá»™i hay không? Sở Hoan lấy ra má»™t thá»i bạc, Liá»…u béo tinh thần phấn chấn, không đợi Sở Hoan lên tiếng, đã lắc đầu nói:
- Äại nhân, ty chức Ä‘i theo ngà i là thà nh tâm, không phải vì váºt chất. Thá»i bạc nà y ty chức không dám nháºn.
Miệng thì nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng thái Ä‘á»™ thì ỡm á». Sở Hoan má»›i Ä‘Æ°a thá»i bạc ra, gã đã chuẩn bị Ä‘Æ°a tay ra nháºn lấy.
- Trên ngÆ°á»i ta không có bạc vụn.
Sở Hoan nói:
- NgÆ°Æ¡i cầm thá»i bạc nà y mua giúp ta chút thức ăn, thêm mấy vò rượu ngon nữa. Nếu có thể thì có Ãt đồ Ä‘iểm tâm cà ng tốt. Bạc thừa, ngÆ°Æ¡i cứ cầm lấy.
Liá»…u béo Ä‘á» mặt lên, hóa ra là mình hiểu sai ý. Äại nhân chỉ là khiến mình chạy việc vặt mà thôi. Gã vô cùng xấu hổ, cầm lấy thá»i bạc nói:
- Äại nhân yên tâm, ty chức biết cách xá» lý.
Uyên Tá»· Nhi thấy Sở Hoan Ä‘Æ°a thá»i bạc ra, ánh mắt sáng lên, cÆ°á»i tủm tỉm:
- Sở lão gia hiện giỠđã là đại quan, ngÆ°Æ¡i không biết, mấy năm nay ngÆ°Æ¡i không ở nhà , ta và đại ca vẫn thÆ°á»ng xuyên nhắc tá»›i, chỉ mong ngÆ°Æ¡i sá»›m trở vá». Hiện giỠđã vá» là m đại quan, tháºt sá»± là nhỠân đức tổ tiên.
Tố NÆ°Æ¡ng hừ lạnh má»™t tiếng, xoay ngÆ°á»i Ä‘i và o phòng, không thèm để ý.
Sở Hoan dẫn hai ngÆ°á»i và o bên trong chÃnh Ä‘Æ°á»ng, sau khi ngồi xuống, không thấy mẫu thân và NhÆ° Liên đâu. Tố NÆ°Æ¡ng thì Ä‘i vá» phòng mình, nên chÃnh Ä‘Æ°á»ng lạnh lẽo vô cùng.
- Äại ca, đại tẩu Ä‘i Ä‘Æ°á»ng vất vả!
Sở Hoan lại cÆ°á»i nói:
- Ta đã cho ngÆ°á»i đặt mua rượi và thức ăn, tối nay ở lại đây ăn cÆ¡m, có chuyện gì chúng ta từ từ nói.
Uyển Tả Nhi sau khi và o nhà , nhìn trái nhìn phải, chép miệng:
- Tòa nhà nà y tháºt lá»›n, chắc là nhiá»u bạc lắm.
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Chừng ba bốn trăm lạng bạc.
Uyển Tỷ Nhi cả kinh:
- Quý nhÆ° váºy sao? Äúng là phủ thà nh, không thể so vá»›i thị trấn nho nhá». Sở lão gia hiện giá» vừa có chức vị vừa phát tà i, Tố NÆ°Æ¡ng Ä‘i theo cÅ©ng được nhá» phúc khà a.
Sở Hoan khẽ mỉm cÆ°á»i, cởi Ä‘ao đặt bên cạnh:
- Äại tẩu không cần xÆ°ng hô khách khà nhÆ° thế. Chúng ta là ngÆ°á»i má»™t nhà , cứ gá»i ta là nhị lang.
- Sao như thế được.
Uyển Tá»· Nhi cÆ°á»i giòn tan:
- TrÆ°á»›c kia có thể nhÆ° thế, nhÆ°ng hiện giá» ngÆ°Æ¡i đã là đại lão gia, không thể xÆ°ng hô váºy được.
Mụ tuy rằng không tÃnh là xinh đẹp nhÆ°ng Ä‘iệu bá»™ cÅ©ng rất có ý tứ, đặc biệt đôi mắt lúng liếng thấy rõ.
Sở Hoan lắc đầu:
- Cứ gá»i là nhị lang thôi. Mà hai ngÆ°á»i vì sao lại biết đây mà tìm đến?
- Là cữu gia ngươi nói cho chúng ta biết.
Uyển Tá»· Nhi cÆ°á»i, đôi mắt tÃt lại, không thể nói là không có chút cố ý Ä‘Æ°a đẩy:
- Nghe nói các ngÆ°Æ¡i đã rá»i khá»i LÆ°u gia thôn, ta và đại ca vô cùng lo lắng, há»i thăm má»›i biết cả nhà đã đến phủ thà nh, cÅ©ng không biết là ở đâu, Ä‘i tìm Lý phu tá», thì má»›i có địa chỉ. Ta và đại ca ngÆ°Æ¡i lúc nà y má»›i dám đến há»i thăm.
Mụ nói chuyện ngá»t nhạt, phản ứng cÅ©ng cá»±c nhanh, Diệp Thế Phúc ngồi bên cạnh, yếu nhược hÆ¡n hẳn. Sở Hoan má»›i vừa rồi cÅ©ng đã phát hiện ra, Diệp Thế Phúc nà y đã bị át vÃa, má»i chuyện trong nhà , chỉ sợ là do Uyển Tá»· Nhi là m chủ.
Sở Hoan cÅ©ng cÆ°á»i:
- Tìm được chỗ nà y cũng không dễ dà ng.
Hắn nhìn vá» Diệp Thế Phúc há»i:
- Ta thấy đại ca khà sắc không tốt, có phải là sức khá»e có vấn Ä‘á» không?
Uyển Tỷ Nhi thở dà i:
- Ai nói không phải. Äồ ma quá»· nà y… à không… đại ca ngÆ°Æ¡i ná»a năm trÆ°á»›c bị bệnh, thân mình cà ng ngà y cà ng yếu. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết, hÆ¡n ná»a năm nay, đại phu đến thăm bệnh không Ãt lần, nhÆ°ng bệnh vẫn không khá hÆ¡n. Äại phu nói đại ca ngÆ°Æ¡i đã bị bá»™i nhiá»…m bệnh, cần phải Ä‘iá»u dưỡng tÃch cá»±c ăn nhiá»u đồ bổ. NhÆ°ng ta chỉ là pháºn thê nhi, không có nhiá»u bạc.
Lúc nà y đôi mắt đúng là có chút phiếm hồng, lấy khăn chấm chấm khóe mắt:
- Äại ca ngÆ°Æ¡i sức khá»e yếu, không thể là m việc nặng nhá»c, cá»a hà ng dầu hai tháng trÆ°á»›c đã phải đóng cá»a. HÆ¡n ná»a năm nay đã tiêu hết bạc tÃch lÅ©y trong nhà . Hiện giá»â€¦ ai…
Mụ thở dà i, vẻ mặt rất là sầu muộn!
Äã thấy Tố NÆ°Æ¡ng lao tá»›i, đứng giữa chÃnh Ä‘Æ°á»ng chống nạnh cÆ°á»i lạnh:
- Tốt, ta còn tưởng là các ngÆ°Æ¡i nháºn sai ngÆ°á»i, hóa ra là tá»›i đây khóc lóc xin bạc. Các ngÆ°Æ¡i cút cho ta, nhà của chúng ta má»™t văn tiá»n cÅ©ng không có.
Sở Hoan biết tÃnh tình của Tố NÆ°Æ¡ng, tuy bá» ngoà i nói năng chao chát nhÆ°ng tấm lòng thì rất tốt, hôm nay đối xá» vá»›i đại ca và đại tẩu nhÆ° thế, xem ra hai bên đã có hiểu nhầm nhau rất lá»›n.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
chanh3188 ,
chiquynh08 ,
dawnqlt101 ,
dokhaihoan ,
hoangphihongTN ,
hoc2k ,
nguyenduchinh ,
quachtrinh ,
read ,
trailangthang ,
Vhoangbl
18-11-2012, 03:04 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 2: Thiên Môn sơ khai quan thương hải
Chương 167: Uyển Tỷ Nhi
Nhóm dịch KoCo - Mê Truyện
Sưu Tầm by MTQ --- 4vn.eu
Tố Nương đi ra, đầu Diệp Thế Phúc cúi xuống thấp hơn, Uyển Tỷ Nhi cũng hơi xấu hổ, vội và ng nói:
- Tố NÆ°Æ¡ng, muá»™i đừng có hiểu lầm. CÅ©ng không phải ta tìm muá»™i muốn má»™t văn má»™t đồng, là Nhị lang há»i đến, ta má»›i nói chi tiết cho hắn… !
Tố NÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh nói:
- Nhị lang cÅ©ng là ngÆ°Æ¡i kêu à ? NgÆ°Æ¡i có tÆ° cách gì gá»i hắn là Nhị lang?
Uyển Tá»· Nhi hiển nhiên cÅ©ng là ngÆ°á»i chịu cúi đầu, đứng dáºy nói:
- Tố NÆ°Æ¡ng, lá»i nà y của muá»™i không đúng rồi. Nhị lang là em chồng muá»™i, ta là đại tẩu của muá»™i, muá»™i có thể gá»i hắn là Nhị lang, sao chúng ta lại không thể gá»i? HÆ¡n nữa bản thân Nhị lang cÅ©ng đã nói qua, chúng ta là ngÆ°á»i trong nhà , có thể xÆ°ng hô Nhị lang, chẳng lẽ lá»i Nhị lang nói muá»™i cÅ©ng không nghe?
Tố Nương lạnh lùng nói:
- Nhị lang là em chồng ta không sai, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải đại tẩu của ta, tá»± nhiên không có tÆ° cách gá»i!
- á»’!
Uyển Tỷ Nhi cũng xoa thắt lưng, nói:
- Muá»™i nói không phải thì không phải sao? Váºy ta há»i muá»™i, nam nhân nà y có phải đại ca của muá»™i? Ta là lão bà của hắn, tá»± nhiên là đại tẩu của muá»™i.
Tố Nương đáp:
- Các ngÆ°Æ¡i còn không biết xấu há»™ tá»± xÆ°ng là đại ca, đại tẩu của ta? TrÆ°á»›c không nói các ngÆ°Æ¡i đối đãi A Äại thế nà o, chỉ nói lúc trÆ°á»›c Äại lang bệnh nặng, ta Ä‘i cầu các ngÆ°Æ¡i mượn chút tiá»n xem thầy thuốc, các ngÆ°Æ¡i là m thế nà o?
Trên mặt nà ng lá»™ ra vẻ giáºn dữ:
- Tốt xấu nhà các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng mở cá»a hà ng, ta chỉ mượn tạm các ngÆ°Æ¡i ba lạng bạc, chẳng lẽ các ngÆ°Æ¡i còn lấy không ra được? Nói cái gì buôn bán nhá», không có để tiá»n để dà nh, chỉ có thể nuôi gia đình sống tạm… Äại lang qua Ä‘á»i, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không tá»›i thăm má»™t chút, thì tÃnh sao?
Sở Hoan nghe Tố NÆ°Æ¡ng nói váºy, Ä‘á»™t nhiên hiểu được cái gì, nhÃu mà y lại.
Diệp Thế Phúc cÅ©ng ngẩng đầu lên, khuôn mặt co giáºt, thở dà i:
- Muá»™i tá», Ä‘á»u là lá»—i của đại ca, muá»™i… muá»™i đừng oán đại tẩu của muá»™i, muá»™i muốn trách thì trách ta… !
- Ta đương nhiên trách huynh.
Äôi mắt Tố NÆ°Æ¡ng Ä‘á» lên:
- Cái gì huynh cÅ©ng nghe nà ng, huynh có còn nhá»› rõ trÆ°á»›c đây, ta muốn ăn quả táo trên cây cách vách, huynh nhá» nhÆ° váºy, cây cao nhÆ° váºy, tuy rằng huynh sợ hãi, nhÆ°ng vẫn trèo lên... NhÆ°ng hiện giá» bá»™ dáng của huynh là gì, chÃnh huynh xem lại bản thân mình... !
Nói tá»›i đây, Tố NÆ°Æ¡ng xoay ngÆ°á»i sang chá»— khác, thân thể má»m mại run rẩy, nhìn qua vô cùng thÆ°Æ¡ng tâm.
Sở Hoan nhìn trong mắt, trong lòng rõ rà ng, tuy rằng Tố NÆ°Æ¡ng vô cùng oán háºn đối vá»›i Diệp Thế Phúc, nhÆ°ng vẫn có tình cảm huynh muá»™i, tâm tình nhất định vô cùng phức tạp.
Äôi mắt Diệp Thế Phúc Ä‘á» lên, nói:
- Muá»™i tá», là đại ca xin lá»—i muá»™i. Äá»u là ta không tốt... Ta vẫn muốn tìm cÆ¡ há»™i thăm muá»™i, nhÆ°ng... nhÆ°ng ta sợ muá»™i mắng ta... Nghe nói muá»™i đã đến phủ thà nh, ta... lòng ta không yên, đến coi trá»™m má»™t chút, hiện giá» thấy muá»™i sống rất tốt, ta cÅ©ng không lo lắng.
Gã đứng dáºy, nhìn Sở Hoan, nói:
- Nhị lang, Tố NÆ°Æ¡ng đến Sở gia các ngÆ°Æ¡i, tuy rằng Äại lang mất, nhÆ°ng Sở gia các ngÆ°Æ¡i vẫn còn ngÆ°Æ¡i, sau nà y ngÆ°Æ¡i hãy chiếu cố Tố NÆ°Æ¡ng cho tốt... !
Nói tá»›i đây, gã lắc đầu, xoay ngÆ°á»i liá»n Ä‘i.
Uyển Tỷ Nhi vội và ng nói:
- Ngươi muốn đi đâu?
- VỠnhà !
- Hiện sao sao mà vỠsao?
Uyển Tỷ Nhi nóng nảy:
- NgÆ°Æ¡i muốn chết lạnh trên Ä‘Æ°á»ng phải không, còn không mau trở lại!
Lúc nà y Diệp Thế Phúc cÅ©ng không để ý tá»›i, chỉ bÆ°á»›c ra bên ngoà i. Tố NÆ°Æ¡ng cÅ©ng không nhìn gã, nhÆ°ng thân thể má»m mại run rẩy, Sở Hoan thầm than trong lòng, tiến tá»›i giữ chặt Diệp Thế Phúc má»™t phen, nói:
- Äại ca, trá»i đã tối rồi, huynh tháºt muốn Ä‘i, sáng ngà y mai thuê xe trở vá», đêm nay không thể Ä‘i.
Chợt nghe tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, Liá»…u béo đã mang theo má»™t đống đồ váºt trở vá», lá»›n tiếng nói:
- Äại nhân, đồ Ä‘á»u đã mua vá», giỠđể và o đâu!
Sở Hoan nói:
- ÄÆ°a tá»›i háºu viện Ä‘i.
Lúc nà y Liá»…u béo má»›i Ä‘Æ°a đồ váºt ra háºu viện, Sở Hoan nói vá»›i Tố NÆ°Æ¡ng:
- Tố Nương tỷ, tỷ xem... !
à tứ là muốn Tố Nương đi là m cơm.
Tố NÆ°Æ¡ng không nói lá»i nà o, trở lại phòng mình, xem ra bữa cÆ¡m nà y nà ng không muốn là m.
Sở Hoan cÆ°á»i bất đắc dÄ©, Uyển Tá»· Nhi cÅ©ng cÆ°á»i tủm tỉm nói:
- Không có việc gì không có việc gì, không cần nhá»c nà ng, ta Ä‘i nấu cÆ¡m.
Mụ lắc mông tá»± mình Ä‘i và o háºu viện.
Sở Hoan lôi kéo Diệp Thế Lúc ngồi xuống lần nữa, rất nhanh Liá»…u béo trở lại từ háºu viện, lấy bạc còn thừa ra, nói:
- Äại nhân, tổng cá»™ng tốn bảy lạng năm tiá»n bạc, còn lại chừng nà y... !
Trong lòng gã chỉ hy vá»ng Sở Hoan tùy tay thưởng cho mình. Sở Hoan lại nháºn bạc, để và o trong ngá»±c, nói:
- Liá»…u béo, buổi tối cùng ăn cÆ¡m ở nÆ¡i nà y, cÆ¡m nÆ°á»›c xong rồi hẵng trở vá».
Liá»…u béo thấy Sở Hoan nháºn lại bạc, hÆ¡i thất vá»ng, nghe Sở Hoan lÆ°u gã lại ăn cÆ¡m, láºp tức vui mừng lên. Dù sao thức ăn là gã mua, biết vô cùng phong phú, không có bạc, có thể ăn ngon má»™t chút cÅ©ng tốt, gã nói:
- Äại nhân, ta Ä‘i giúp đỡ, mổ cá thái thịt ty chức rất là nh nghá».
- Vất vả.
Sở Hoan gáºt đầu nói.
- Không vất vả.
Liễu béo vui vẻ nói:
- Là bổn pháºn của ty chức.
Gã vui vẻ mà đi.
Sở Hoan thấy Diệp Thế Phúc đầy bụng tâm sá»±, ngồi bên cạnh gã, thấp giá»ng nói:
- Äại ca, Tố NÆ°Æ¡ng cÅ©ng là nhất thá»i nghÄ© không thông, huynh đừng oán nà ng. Hai ngÆ°á»i là huynh muá»™i, đây là sá»± tháºt không thể thay đổi, láºp tức sẽ tiêu tan hiá»m khÃch trÆ°á»›c đó.
Diệp Thế Phúc thở dà i:
- Nhị lang, không nói gạt ngÆ°Æ¡i, Äại lang bệnh nặng, ta cÅ©ng muốn lấy chút bạc giúp đỡ, nhÆ°ng bạc trong nhà đá»u ở trong tay nà ng. Phụ thân nà ng để lại cá»a hà ng dầu, tuy rằng ta cÆ°á»›i nà ng, nhÆ°ng trong nhà sống dá»±a và o cá»a hà ng dầu, cho nên... Cho nên má»i thứ Ä‘á»u nhÆ°á»ng cho nà ng. Lúc trÆ°á»›c là ta quá mức nhát gan... !
Gã lại thở dà i, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Lúc nà y Sở Hoan đã hiểu được ân oán của hai huynh muội nà y.
Diệp Thế Phúc cÆ°á»›i Uyển Tá»· Nhi, được phụ thân Uyển Tá»· Nhi truyá»n lại cá»a hà ng dầu, cÅ©ng bởi nhÆ° thế, lại thêm Diệp Thế Phúc nhát gan yếu Ä‘uối, ngay từ đầu Diệp Thế Phúc ở trong nhà đã không có quyá»n lá»±c nói chuyện, hÆ¡n nữa không có má»™t chút quyá»n khống chế đối vá»›i gia đình và tà i sản, cho nên lúc Tố NÆ°Æ¡ng gặp nạn, Diệp Thế Phúc lòng có dÆ° mà lá»±c không đủ, hoặc là bởi vì Uyển Tá»· Nhi cÅ©ng không phải vô cùng ghiếu thuáºn đối vá»›i phụ thân Tố NÆ°Æ¡ng, lúc nà y má»›i khiến huynh muá»™i kết thù oán.
- Ná»a năm trÆ°á»›c ta bị bệnh, thân thể ngà y cà ng yếu, nà ng quả tháºt lấy tiá»n để dà nh trong nhà chữa bệnh cho ta, nhÆ°ng... !
Diệp Thế Phúc thở dà i:
- Thôi, việc nà y đừng nói. Nhị lang, vỠsau xin chiếu cố tốt cho Tố Nương, ta cũng an tâm.
Gã nhìn Sở Hoan nói:
- Nhị lang, là ta xin lỗi các ngươi, ngươi còn đối đãi với ta như thế, ta... ta rất vui mừng!
Chợt nghe bên cạnh truyenf đến tiếng bÆ°á»›c chân, là NhÆ° Liên Ä‘i ra từ trong phòng mẫu thân, thấp giá»ng nói:
- Sở đại ca, huynh đã trở lại?
Tiểu ni cô không mặc áo ni, trái lại có vẻ Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Vừa trở vá», mấy ngà y nà y sống tốt chứ?
- Tốt.
NhÆ° Liên gáºt đầu, thấp giá»ng nói:
- Sở đại ca, Sở mụ mụ để huynh qua!
Hiện giá», nà ng không xÆ°ng Sở Lý thị là “bà bà â€, mà xÆ°ng là “Sở mụ mụâ€, Sở Hoan đứng dáºy nói:
- Äại ca, huynh trÆ°á»›c tiên ngồi trong chốc lát.
Hắn tá»›i phòng mẫu thân, Sở Lý thị nằm ở trên giÆ°á»ng, dịu dà ng nói:
- Nhị lang, con đã trở lại?
- Vâng!
Sở Hoan ngồi bên ngÆ°á»i mẫu thân:
- Mẹ, mấy hôm nay mẹ thấy thân thể tốt chứ?
Sở Lý thị lại cÆ°á»i nói:
- Tố NÆ°Æ¡ng và nha đầu Ä‘á»u cẩn tháºn, mẹ tốt lắm.
Bà thấp giá»ng nói:
- Có phải đại ca, đại tẩu nà ng tới nhà hay không?
- Vâng!
Sở Hoan gáºt đầu.
Sở Lý thị ngẫm nghĩ một chút, thở dà i:
- Äến đây thì phải chiêu đãi cho tốt. Tố NÆ°Æ¡ng chỉ có má»™t ca ca nhÆ° váºy, cho dù có hiểu lầm, máu mủ tình thâm, xem trên mặt mÅ©i Tố NÆ°Æ¡ng, cÅ©ng phải đối đãi tốt vá»›i há». Và i ngà y trÆ°á»›c đó mẹ nghe cáºu gia con nhắc tá»›i há», cá»a hà ng dầu chẳng những không mở cá»a, mà bán cho ngÆ°á»i khác, tuy đại tẩu nà ng khắc nghiệt, nhÆ°ng đối vá»›i đại ca nà ng vẫn không tồi, dùng hết tiá»n để dà nh trong nhà xem bệnh cho đại ca nà ng, hiện giá» nghÄ© tá»›i là gặp khó, cho nên tá»›i Ä‘ay xin giúp đỡ... !
Sở Hoan nhÃu mà y nói:
- Hiện giá» bá»n há» rất khó khăn?
- Cáºu gia con không biết chi tiết, cÅ©ng không nói rõ rà ng.
Sở Lý thị khẽ thở dà i:
- Chẳng qua ngay cả cá»a hà ng dầu cÅ©ng bán Ä‘i, thì đã đến nông ná»—i cùng sÆ¡n táºn thủy rồi. Tòa nhà nà y của chúng ta còn nợ tiá»n nhà , cÅ©ng không dÆ° dả, chẳng qua... chẳng qua nếu có thể, có thể giúp thì giúp má»™t phen... !
Sở Hoan gáºt đầu, giÆ¡ tay đắp chăn lại cho mẫu thân, dịu dà ng nói:
- Mẫu thân, con biết phải xỠlý ra sao.
Lúc cÆ¡m chiá»u, Tố NÆ°Æ¡ng cÅ©ng không qua, NhÆ° Liên lại hầu hạ Sở Lý thị dùng cÆ¡m, trên bà n cÆ¡m ngoại trừ vợ chồng Diệp Thế Phúc, chỉ có Sở Hoan và Liá»…u béo.
Không thể không nói, Uyển Tá»· Nhi nà y cÅ©ng có má»™t tay là m bếp khéo, là m đồ ăn hÆ°Æ¡ng sắc Ä‘á»u đủ, Liá»…u béo cÅ©ng không khách khÃ, ăn ăn uống uống, vô cùng thÃch ý, nhÆ°ng Uyển Tá»· Nhi trên bà n cÆ¡m cảm thán nói:
- Nhị lang à , tòa nhà nà y của các ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± là xa hoa, chỉ căn phòng bếp kia cÅ©ng tháºt sá»± lá»›n... Tòa nhà lá»›n nhÆ° váºy, sao lại không mua và i tôi tá»›?
Liễu béo tước miếng thịt bò, nói:
- Sở Vệ tÆ°á»›ng đại nhân của chúng ta tiá»n đồ vô lượng, tòa nhà nà y tÃnh là cái gì, không cần má»™t năm rưỡi, còn có thể được tòa nhà lá»›n hÆ¡n nữa, tiá»n viện háºu viện lá»›n hÆ¡n nữa, còn có ao nÆ°á»›c núi giả, còn có hoa viên, khi đó má»›i tháºt sá»± là khà thế.
Ãnh mắt Uyển Tá»· Nhi sáng lên, nói:
- Còn có háºu hoa viên? Váºy nhất định không rẻ Ä‘i?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không rẻ.
Liễu béo uống và i ly rượu, hưng phấn lên:
- Chẳng qua đến lúc đó tá»± nhiên sẽ có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tiá»n đến, đại nhân muốn, không lo không có. Liá»…u béo ta đến lúc đó sẽ trông viện cho đại nhân... !
Sở Hoan liếc nhìn gã, nói:
- Uống nhiá»u rượu, Ãt nói chuyện!
Liá»…u béo không dám nhiá»u lá»i, vá»™i và ng im miệng.
Uyển Tỷ Nhi vẻ mặt cực kỳ hâm mộ nói:
- Nhị lang tháºt là có tiá»n đồ, quan nà y nhất định cà ng là m cà ng lá»›n. Nhị lang à , trong phủ của ngÆ°Æ¡i có cần dùng ngÆ°á»i không? NgÆ°Æ¡i thấy ta và đại ca ngÆ°Æ¡i có được hay không?
Sở Hoan ngẩn ra.
- Vị quan gia nà y giữ trÆ°á»›c cá»a cho ngÆ°Æ¡i, đại ca ngÆ°Æ¡i có thể trông cá»a sau cho ngÆ°Æ¡i.
Uyển Tá»· Nhi cÆ°á»i tủm tỉm nói:
- Tẩu tỠta có thể ở trong phủ nấu cơm cho ngươi, ngươi xem, tẩu tỠnấu cơm được chứ?
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Äại tẩu nói đùa, ba gạch hai ngói, sao có thể sá» dụng hạ nhân.
Uyển Tá»· Nhi lại dÆ°á»ng nhÆ° cho là tháºt, nói:
- Nhị lang, tẩu tá» nói tháºt, nếu ngÆ°Æ¡i đồng ý, hiện giá» chúng ta có thể lÆ°u lại... !
Diệp Thế Phúc nhÃu mà y, ho khan má»™t tiếng, ra hiệu Uyển Tá»· Nhi không cần nhiá»u lá»i. Uyển Tá»· Nhi lÆ°á»m gã má»™t cái, nói:
- Là huynh đệ nhà mình, khách khà là m cái gì? Nếu Nhị Lang tháºt muốn dùng chúng ta, chúng ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải xuất lá»±c.
Sở Hoan vội nói:
- Äại tẩu, ăn nhiá»u đồ ăn, vá» sau nếu cần đại ca, đại tẩu há»— trợ, ta tá»± nhiên sẽ mở miệng.
- Quyết định váºy Ä‘i.
Uyển Tỷ Nhi vui vẻ nói:
- Chúng ta có thể chá» tin của ngÆ°Æ¡i, chỉ cần ngÆ°Æ¡i truyá»n lá»i, chúng ta tá»›i đây là m việc cho ngÆ°Æ¡i... !
Sau khi cÆ¡m nÆ°á»›c xong, Liá»…u béo muốn rá»i Ä‘i, Sở Hoan rốt cuá»™c gá»i gã tá»›i, lấy ra 20 lạng bạc, nói:
- Bạc nà y ngÆ°Æ¡i cầm trÆ°á»›c, mua mấy bá»™ đồ má»›i, đặt mua chút hà ng tết cho ngÆ°á»i nhà .... Chẳng qua tục tÄ©u nói trÆ°á»›c, nếu bạc nà y dùng và o việc bất chÃnh, đừng trách ta trở mặt.
Liá»…u béo nháºn bạc, mừng rỡ nhÆ° Ä‘iên, ngà y trông đêm mong, chuyện tốt rốt cuá»™c rÆ¡i xuống, gã lại quyết định phải Ä‘i theo Sở Hoan, thá» vá»›i trá»i nói:
- Äại nhân, ngà i yên tâm, Liá»…u béo ta nếu dÃnh và o, mặc ngà i xá» trÃ.
Gã vô cùng vui vẻ mặt mà y há»›n hở mà đi, trên Ä‘Æ°á»ng cưỡi ngá»±a ca hát, tuy rằng trá»i đông giá rét, nhÆ°ng toà n thân gã vẫn ấm áp.
Äêm nà y hai vợ chồng Diệp Thế Phúc liá»n lÆ°u lại nghỉ tạm, Tố NÆ°Æ¡ng vẫn không có Ä‘i ra. Sáng sá»›m ngà y tiếp theo, Sở Hoan thuê má»™t chiếc xe ngá»±a, cÅ©ng muốn Ä‘Ãch thân Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i vá» thị trấn, cÅ©ng không phải hắn nhất định muốn Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i, chỉ là qua ba bốn ngà y nữa chÃnh là đêm 30, vá» huyện thà nh đón Lý phu tá» tá»›i mừng năm má»›i, Tố NÆ°Æ¡ng cÅ©ng không ra cá»a.
Tá»›i huyện thà nh, Sở Hoan Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i vá» nhà trÆ°á»›c, lấy 30 lạng bạc, chỉ nói là ý tứ Tố NÆ°Æ¡ng, số bạc nà y dùng để xem bệnh cho Diệp Thế Phúc. Diệp Thế Phúc thẹn trong lòng, kiên quyết không thu, Sở Hoan khuyên và i câu, giao bạc cho Uyển Tá»· Nhi. Uyển Tá»· Nhi mặt mà y há»›n hở, liên tục khen Sở Hoan có lÆ°Æ¡ng tâm, lại nói và i lá»i muốn Ä‘i là m công cho Sở Hoan, Sở Hoan chỉ có thể hà m hồ đáp ứng vá» sau nếu có thể sẽ má»i bá»n há» giúp đỡ.
Rá»i khá»i vợ chồng Diệp Thế Phúc, hắn Ä‘i đón Lý phu tá» vá» phủ thà nh.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
chanh3188 ,
chiquynh08 ,
dawnqlt101 ,
dokhaihoan ,
hoangphihongTN ,
hoc2k ,
nguyenduchinh ,
quachtrinh ,
read ,
trailangthang ,
Vhoangbl
18-11-2012, 03:04 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 2: Thiên Môn sơ khai quan thương hải
Chương 168: Giao thừa say rượu
Nhóm dịch KoCo - Mê Truyện
Sưu Tầm by MTQ --- 4vn.eu
TrÆ°á»›c giao thừa, toà n bá»™ phủ thà nh giăng đèn kết hoa, không Ãt nÆ¡i còn chuẩn bị há»™i đèn lồng. Tô phủ trÆ°á»›c năm má»›i hai ngà y cÅ©ng đã bố trà chu đáo, treo đèn lồng, dán chữ Phúc khắp nÆ¡i.
Lâm Lang tặng lì xì cho mấy ngÆ°á»i trong phủ, cho phép há» vá» nhà đón năm má»›i. Sau khi tôi tá»› rá»i khá»i, trong phủ chỉ còn khoảng mÆ°á»i ngÆ°á»i, toà n phủ đệ có vẻ yên ắng lạnh lùng.
Sáng sá»›m 30, Lý phu tá» thức dáºy sá»›m, bảo Sở Hoan chuẩn bị bút má»±c, tá»± mình viết mấy câu đối rồi lại sai Sở Hoan dán lên mấy cánh cá»a chÃnh của tòa nhà . Tố NÆ°Æ¡ng và NhÆ° Hoan thì Ä‘i theo Sở Lý thị dán chữ Phúc lên cá»a, trên đầu cá»a tòa nhà cÅ©ng treo đèn lồng lá»›n mà u Ä‘á», tuy Ä‘ang là cuối đông, nhÆ°ng trong phòng ấm áp hân hoan hẳn.
Giữa trÆ°a, Sở Lý thị dẫn Tố NÆ°Æ¡ng và NhÆ° Liên chuẩn bị bữa cÆ¡m tất niên. Năm rồi Sở Lý thị và Tố NÆ°Æ¡ng quá tiết kiệm, Lý phu tá» cÅ©ng sống cô Ä‘á»™c nhiá»u năm, nhÆ°ng năm nay khác những năm trÆ°á»›c, chẳng những khác biệt vá» tiá»n bạc, hÆ¡n nữa, cả gia đình tụ há»p má»™t chá»—, vô cùng vui vẻ. Lý phu tá» vốn giữ vững nguyên tắc nam nhân không xuống bếp, nhÆ°ng thấy Sở Hoan xắn tay áo là m sủi cảo, liá»n cÅ©ng ra giúp má»™t tay, cả nhà quây quần náo nhiệt.
Buổi tối, trên bà n trà n ngáºp thức ăn, tất nhiên cÅ©ng không thể thiếu rượu Trúc Thanh yêu thÃch của Lý phu tá». Má»™t nhà năm ngÆ°á»i quây quần bên cái bà n, không khà vui vẻ hòa thuáºn. Sở Hoan lại chuẩn bị lá»… váºt lì xì cho từng ngÆ°á»i. Lý phu tá» thÃch chÆ¡i chữ, Sở Hoan bá» công tìm cho lão má»™t nghiên má»±c tốt nhất và má»™t cây bút lông, Lý phu tá» hoan hỉ lắm.
Rượu quá hai tuần, cả nhà đang nói chuyện vui vẻ, Sở Hoan bá»—ng đứng dáºy:
- Mẹ, cáºu, hai ngÆ°á»i ăn trÆ°á»›c, con ra ngoà i chút!
Lý phu tỠngạc nhiên:
- Lúc nà y còn đi đâu?
- Bên kia Tô phủ tôi tớ vỠhết rồi.
Sở Hoan đáp:
- Con đi xem tình hình bên đó thế nà o.
Sở Lý thị vội nói:
- CÅ©ng nên Ä‘i xem má»™t chút. NgÆ°á»i ta giúp mình nhiá»u nhÆ° váºy… À, phải mang theo cái gì là m quà . Äêm 30 không thể Ä‘i tay không nhÆ° váºy được.
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Con lấy má»™t vò rượu, Tô bá thÃch uống rượu, con đến uống cùng mấy bát.
Láºp tức hắn Ä‘i và o trong nhà mang theo vò rượu, cưỡi ngá»±a Ä‘i vá» phÃa Tô phủ.
Cá»a lá»›n Tô phủ đóng chăt, nhÆ°ng trÆ°á»›c cá»a treo đèn sáng rá»±c. Sở Hoan gõ cá»a, chá» mãi má»›i nghe có ngÆ°á»i há»i:
- Ai?
Sở Hoan đáp:
- Là ta, là Sở Hoan!
Cá»a chÃnh cá»t kẹt, rồi mở ra. NgÆ°á»i mở cá»a chÃnh là Thúy Bình, nha hoà n của Lâm Lang. Nà ng nhìn thấy Sở Hoan bất ngá» há»i:
- Sở công tá», ngà i… sao lại tá»›i đây?
Sở Hoan dẫn ngá»±a và o sân, cÆ°á»i nói:
- Äến kiếm bữa cÆ¡m tất niên.
Thúy Bình cÆ°á»i nói:
- Nhà đã ai ăn đâu. Äúng rồi, Sở công tá», Thúy Bình chúc tết ngà i, có được tiá»n lì xì chứ?
Sở Hoan cÆ°á»i ha hả:
- Ta còn Ä‘ang chuẩn bị nháºn tiá»n lì xì của ngÆ°Æ¡i đây.
- Tháºt là bủn xỉn!
Thúy Bình cÆ°á»i hì hì, Sở Hoan đã há»i:
- Äúng rồi, đại đông gia ở đâu? Xem ra ta cÅ©ng nên đến chúc tết má»™t câu.
Thúy Bình ảm đạm đáp:
- Ta dẫn ngà i đi!
Nà ng dẫn Sở Hoan đến trong hoa viên, chỉ và o má»™t gian phòng nhá»:
- Tiểu thÆ° ở bên trong má»™t mình. Chúng ta không dám Ä‘i và o. Tiểu thÆ° hình như… Ä‘ang uống rượu. Ngà i và o Ä‘i, Sở công tá», khuyên tiểu thÆ° má»™t tiếng, tiểu thÆ° uống nhiá»u lắm rồi.
Sở Hoan nhÃu mà y, háºu hoa viên nà y vô cùng lạnh lẽo, gian phòng kia cÅ©ng vô cùng cô tịch. Hắn Ä‘i thẳng và o, tá»›i trÆ°á»›c cá»a nhẹ nhà ng gõ cá»a, sau má»™t lát má»›i nghe có tiếng Lâm Lang, giá»ng xem chừng nhÆ° đã ngà ngà say:
- Äừng ầm Ä©, các ngÆ°Æ¡i… không được quấy rầy ta.
Sở Hoan trầm giá»ng nói:
- Äại đông gia, là ta, là Sở Hoan.
Rất nhanh, cá»a phòng mở ra, đằng sau cá»a là khuôn mặt hồng rá»±c của Lâm Lang, trong trắng á»ng hồng, vô cùng kiá»u diá»…m quyến rÅ©. NhÆ°ng trong mắt nà ng má» mịt nÆ°á»›c, đã có men say. Lâm Lang nhìn thấy Sở Hoan, cÆ°á»i dịu dà ng:
- NgÆ°Æ¡i… sao lại tá»›i đây? Äến… cùng ta uống rượu…
Sở Hoan Ä‘i và o phòng. Lâm Lang tiện tay đóng cá»a lại, ngồi xuống cạnh bà n.
Sở Hoan thấy trên bà n có và i món đồ ăn nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u đã nguá»™i, nhìn cÅ©ng biết chÆ°a hỠđụng Ä‘Å©a. Bên cạnh có năm sáu bầu rượu, đã có hai bầu uống hết, ba bình kia còn má»™t ná»a.
Lâm Lâm sau khi ngồi xuống, nâng chén rượu lên, Ä‘ang định uống. Sở Hoan đã nắm lấy tay nà ng, nhÃu mà y:
- Äại đông gia, không thể uống thêm nữa, đã uống nhiá»u lắm rồi…
- NgÆ°Æ¡i là m cái gì váºy?
Lâm Lang có vẻ đã say, vung tay lên:
- NgÆ°Æ¡i dá»±a và o cái gì mà không cho ta uống rượu. Bá» tay ra, ta muốn uống. Tô gia mở tá»u phÆ°á»ng, chÃnh là để bán rượu..
Rồi cầm chén lên, là m một hơi cạn sạch.
Nà ng lúc nà y không còn chút Ä‘oan trang tháºn trá»ng ngà y thÆ°á»ng, thái Ä‘á»™ giống nhÆ° là má»™t đứa trẻ say rượu váºy.
Sở Hoan ngồi xuống bên cạnh nà ng, không biết vì sao, lòng xót xa vô cùng, đưa tay lên cầm lấy chén rượu trong tau nà ng, dịu dà ng nói:
- Lâm Lang, không nên uống nữa…
Lâm Lang trừng hai con mắt, khuôn mặt xinh đẹp của nà ng á»ng hồng má»™t mảnh, đôi mắt tinh anh giá» mÆ¡ mÆ¡ mà ng, xinh đẹp đến tá»™t cùng. Giá» khắc nà y, Sở Hoan đúng là không kìm nổi trong đầu xẹt qua mấy chữ “quý phi say rượuâ€.
Tuy rằng đã say, nhưng động tác của Lâm Lang vẫn như cũ cực kỳ tao nhã, một bà n tay để trên bà n, tay còn lại chống cằm, mắt mông lung nhìn Sở Hoan:
- Ngươi cho ta… cho ta rót rượu. Ngươi có thể uống không? Uống cùng ta đi…
Sở Hoan thở dà i, đặt chén rượu xuống, đứng dáºy định Ä‘i bảo ngÆ°á»i hầu nấu Ãt nÆ°á»›c thuốc giải rượu. Lâm Lang đã Ä‘Æ°a tay ra giữ chặt vạt áo của hắn lại:
- Không được đi… ngươi vì sao phải đi… không muốn uống rượu với ta sao?
Nà ng lại buông áo Sở Hoan ra, vẻ mặt trở nên ảm đạm:
- Hóa ra… hóa ra không ai muốn uống rượu cùng ta. Ta vẫn chỉ có một mình…
Sở Hoan má»™t lần nữa ngồi xuống. Hắn nhìn thấy trong mắt Lâm Lang vẻ thất vá»ng và cô Ä‘Æ¡n cùng cá»±c, không Ä‘Ã nh lòng rót đầy rượ và o chén cho Lâm Lang, còn mình thì cầm bầu rượu lên nhìn sâu và o mắt nà ng nói:
- Ta uống rượu với nà ng.
Lâm Lang cÆ°á»i rá»™ lên:
- Ngươi vì sao phải uống rượu với ta? Ngươi là ai?
Sở Hoan cÆ°á»i khổ, Lâm Lang xem ra là đã say quá rồi, liá»n dịu dà ng nói:
- Ta là Sở Hoan. Nà ng muốn uống rượu, thì ta uống với nà ng. Nà ng không cô đơn.
Lâm Lang chống má nhìn Sở Hoan:
- Tốt lắm, ngÆ°Æ¡i uống Ä‘i, ngÆ°Æ¡i uống được nhiá»u hay Ãt?
Sở Hoan không nói nhiá»u, cầm lấy bầu rượu, ngá»a đầu uống má»™t ngụm to. Lâm Lang lại cÆ°á»i khach khách:
- Hóa ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng uống rượu. Äúng rồi, ngÆ°Æ¡i tên là Sở Hoan… Sở Hoan!
Nà ng nhìn Sở Hoan một hồi, đột nhiên, không hiểu vì sao, gục đầu và o bà n khóc nức lên.
Sở Hoan nhất thá»i hốt hoảng, vá»™i la lên:
- Lâm Lang… nà ng sao váºy?
Lâm Lang khóc má»™t hồi, ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm nÆ°á»›c nhÆ° sóng, mê hoặc lòng ngÆ°á»i:
- Ta nghĩ ngươi sẽ không lại đây. Ta luôn chỠngươi. Cuối cùng ngươi đã đến.
Sở Hoan nghe váºy thÆ°Æ¡ng cảm nói:
- Hôm nay là giao thừa, nà ng đừng khóc.
Hắn lấy khăn tay ra, chấm nÆ°á»›c mắt cho nà ng. Lâm Lang si ngốc nhìn Sở Hoan, cầm lấy tay hắn, hạ giá»ng nói:
- Ngươi phải đi sao? Ngươi ở lại với ta chút được không? Không cần lâu đâu. Ngươi đi rồi, nơi nà y sẽ rất lạnh. Ta… ta sợ lạnh!
Sở Hoan dịu dà ng:
- Ta không đi, ta ở đây với nà ng!
Lâm Lang cÆ°á»i thá»a mãn, tay vẫn nắm chặt tay hắn:
- Tay ngÆ°Æ¡i tháºt ấm. Sở Hoan, ngÆ°Æ¡i biết không? Không ai nguyện ý ở cùng ta, ngoà i ngÆ°Æ¡i. Hằng năm, ta má»™t mình má»™t đèn…
Nà ng nói tá»›i đây, cầm lấy chén rượu, lại uống cạn, láºp tức ho khan má»™t hồi.
Sở Hoan vội khuyên nhủ:
- Nà ng không được uống nữa. Lâm Lang, ta đưa nà ng đi ngủ nhé.
- Ta không cần nghỉ. Hôm nay là giao thừa, ta muốn uống rượu.
Lâm Lang buông tay Sở Hoan:
- Sở Hoan, ngÆ°Æ¡i có hiểu hay không, lòng ta nhiá»u tâm sá»±, ta chịu không thấu nữa rồi…
Sở Hoan nói:
- Nà ng có tâm sự gì, đừng giữ trong lòng, nói ra sẽ tốt hơn.
Lâm Lang trừng mắt nhìn Sở Hoan, há»i:
- Ngươi muốn nghe?
Nà ng nói tiếp:
- NhÆ°ng ta nói cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không được nói cho ngÆ°á»i khác, không được nói cho Sở Hoan, được chứ?
Sở Hoan há miệng thở dốc, Lâm Lang đúng là đã say lắm rồi. Äang lúng túng không biết nên là m gì, Lâm Lang đã ghé sát và o tai hắn, thì thầm:
- Ta… ta thÃch hắn, nhÆ°ng ta không dám nói vá»›i hắn. Ta không xứng vá»›i hắn. NgÆ°Æ¡i nói là m thế nà o bây giá». Ta tháºt sá»± rất thÃch hắn.
Sở Hoan ngá»› ngÆ°á»i.
- Ngà y đó … hắn giúp ta hÃt thuốc phiện, hắn ôm chân của ta, từ lúc đó, ta bắt đầu thÃch hắn…
Lâm Lang nói chuyện nỠxỠchuyện kia:
- Hắn nhất định không biết, ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết má»™t ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i không được nói cho hắn. Hắn sẽ coi ta không ra gì. NgÆ°Æ¡i đồng ý chứ?
Thân hình má»m mại của Lâm Lang đã tiến sát lại gần, từ trên ngÆ°á»i nà ng tá»a ra hÆ°Æ¡ng thÆ¡m mát dịu chui thẳng và o mÅ©i Sở Hoan, thấm và o trong ruá»™t.
Sở Hoan trầm ngâm má»™t lát, rốt cuá»™c thấp giá»ng nói:
- Nà ng vì sao không dám nói cho hắn? Nà ng không nói là m sao hắn biết được tâm ý của nà ng?
Lâm Lang xÃch ngÆ°á»i ra, lắc đầu:
- Hắn có bản lÄ©nh, sá»›m hay muá»™n sẽ thà nh Äại tác… Ta có là cái gì đâu?
Trên mặt nà ng lộ ra vẻ chua xót:
- Ta chỉ là một quả phụ mà thôi, ta là m sao xứng với hắn?
Nà ng hạ giá»ng nói:
- Từ ngà y đầu tiên đến nhà bá»n há», ta đã biết ta ghét hắn đến chừng nà o. Hắn không chịu là m việc Ä‘Ã ng hoà ng, là m ra má»™t bá»™ dạng quân tá» mà thôi. Sau lÆ°ng cÅ©ng tầm hoa vấn liá»…u. Tá»u sắc vắt kiệt sức hắn. Mẹ hắn luôn trách cứ ta, trách ta không thể vì bá»n há» mà sinh con trai, lại không biết hắn là kẻ vô dụng. Ngà y đó, hắn say rượu, ta nói lại và i câu, không ngá» hắn mắng ta là tiện phụ, là sao xấu giáng xuống nhà há», hắn còn Ä‘uổi ta ra khá»i nhà …
Sở Hoan nhÃu mà y, hắn đã hiểu, “hắn†nà y chÃnh là Phạm gia Äại công tỠđã chết, cÅ©ng chÃnh là chồng trÆ°á»›c của Lâm Lang.
Lâm Lang hiển nhiên là trong lòng cá»±c kỳ Ä‘au khổ, cho nên khi say rượu, vô hình chung Ä‘em tất cả ná»—i Ä‘au khổ đó nói ra. Sở Hoan lẳng lặng nghe, không nói lá»i nà o.
- Ra rá»i khá»i không quá mÆ°á»i ngà y, hắn liá»n nạp tiểu thiếp. Tuy nhiên, mấy tháng sau hắn chết.
Lâm Lang thì thầm:
- Ta biết tin hắn chết tuyệt lại không bi thÆ°Æ¡ng. Ta nghÄ© rằng kiếp nà y ta sẽ không thể thÃch thêm má»™t ai nữa. NhÆ°ng… nhÆ°ng…
Lâm Lang chăm chú nhìn và o mắt Sở Hoan, nói từng chữ:
- NhÆ°ng gặp ngÆ°Æ¡i, ta thÃch ngÆ°Æ¡i!
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu sa mac nhat hung , áðèòíè , dekdodc , gia khong lich su , gia khong lich su sa mac , giá không lịch sá» , há»· sủng sinh kiêu , hoac sac sinh kieu , hoac sac sinhhieu , hoat sac sinh kieu , hoạt sắc sinh kiêu , kich tinh uot at , ñòàòü , prc quoc sac sinh kieu , qouc sac sinh kieu , quôc sac sinh kiêu , quá»c sẮc sinh kiÊu , quốc sắc , quốc sắc sinh kiêu , quốc sắc sinh kiá»u , quoc sac kieu sinh , quoc sac kieu sinh 733 , quoc sac sinh keu , quoc sac sinh keu q 9 , quoc sac sinh kiêu vn , quoc sac sinh kieu , quoc sac sinh kieu 1047 , quoc sac sinh kieu 4 , quoc sac sinh kieu 4eu , quoc sac sinh kieu full , quoc sac sinh kieu prc , quoc sac sinh lieu , quoc sac thien kieu , quoc sac tuu lau 4vn , quoc sach sinh kieu , quoc sach sinh kieu 4vn , quoc sắc sinh kiêu , sa mac nhât hung , sa mạc nhất hùng , sac sinh kieu con , tac gia sa mac 4vn , tác giả sa mạc , truyen gia khong linh su , truyen sa mac nhat hung , æèçíü