24-11-2012, 11:06 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 2: Thiên Môn sơ khai quan thương hải
Chương 184: Cha nuôi
Nhóm dịch KoCo - Mê Truyện
Sưu Tầm by MTQ --- 4vn.eu
Trên khóe miệng của PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo nở nụ cÆ°á»i, cung kÃnh nói:
- Tại hạ nghe nói, thiếu khanh là ngÆ°á»i rất phong nhã, rất thÃch phẩm từ thưởng nhạc, cÅ©ng là má»™t âm luáºt đại gia, cho nên tại hạ má»›i dẫn tỉ muá»™i bá»n há» tá»›i đây, chÃnh là hi vá»ng thiếu khanh có thể bình phẩm.
LÆ°u Tụ Quang vuốt vuốt chòm râu bạc trắng cÆ°á»i nói:
- ChÃnh Hạo, lá»i nà y của ngÆ°Æ¡i quả không sai chút nà o, Thẩm thiếu khanh tinh thông âm luáºt, cÅ©ng là ngÆ°á»i rất có tiếng trong kinh thà nh, lão phu nói thẳng, hai tỉ muá»™i nà y tuy nhạc cÅ©ng hay đấy, nhÆ°ng còn kém tiên âm diệu khúc má»™t khoảng cách nữa, nếu có thể giao cho Thẩm thiếu khanh chỉ bảo dạy dá»— thêm, lão phu có thể quả quyết, thà nh tá»±u âm luáºt của hai tỉ muá»™i nà y sẽ lên má»™t trang sá» má»›i.
Thẩm KÃnh xua tay cÆ°á»i ha hả nói:
- LÆ°u đại phu quá khen rồi, âm luáºt cÅ©ng chỉ là thứ mà lúc nhà n hạ bản quan thưởng thức thôi, bản quan chỉ biết sÆ¡ sÆ¡ mà thôi, không dám nháºn là tinh thông được.
PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, chắp tay nghiêm mặt nói:
- Thiếu khanh đại nhân, tại hạ có một việc khẩn cầu, không biết đại nhân có thể giúp đỡ được không?
Thẩm KÃnh cứ tưởng PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo muốn nói tá»›i chuyện bình phẩm ngá»± tá»u, vẻ mặt bá»—ng nghiêm nghị lại, ho má»™t tiếng rồi nói:
- Äại công tá» ngồi xuống nói chuyện, ở đây không có ngÆ°á»i ngoà i, không cần phải câu nệ thế đâu.
Tuy PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo nắm giữ gia nghiệp của PhÆ°Æ¡ng gia ở Hãn Châu, nhÆ°ng hiện tại vẫn chÆ°a chÃnh thức là gia chủ của PhÆ°Æ¡ng gia được, cho nên ngÆ°á»i ngoà i Ä‘á»u gá»i hắn là đại công tá».
PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo nói:
- Äại nhân, hai chị em há» rất thÃch âm luáºt, nhÆ°ng Hãn Châu quá nhá» bé, không thể so vá»›i sá»± hà o hoa phồn thịnh của Lạc An kinh. Ở thà nh Lạc An cao thủ vỠâm luáºt rất nhiá»u, thiếu khanh đại nhân cÅ©ng là má»™t trong những cao thủ đó, tại hạ khẩn cầu đại nhân có thể dẫn theo bá»n há» và o kinh để dạy dá»—, má»i chi phà tiêu dùng tại hạ sẽ an bà i hết.
Dừng lại má»™t lúc, thấy ánh mắt của Thẩm KÃnh hiện ra vẻ hà o quang, liá»n ghé sát nói:
- Tại hạ sẽ là m má»™t tòa phủ ở kinh thà nh, để hai chị em há» sống ở đó, chỉ mong đại nhân có thá»i gian dạy dá»— bá»n há» chút âm luáºt, nếu được nhÆ° váºy, tại hạ vô cùng cảm kÃch.
Thẩm KÃnh là hạng ngÆ°á»i thế nà o chứ, những lá»i của PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo là m sao hắn không biết được ý đồ chứ, rồi giả bá»™ tá» ra do dá»±, LÆ°u Tụ Quang ở bên cạnh cÅ©ng đã cÆ°á»i nói:
- Thiếu khanh đại nhân, nếu hai chị em nà y có thể được đại nhân chỉ bảo, thì đó chÃnh là phúc pháºn mà kiếp trÆ°á»›c bá»n hỠđã tu được. ChÃnh Hạo đã thà nh tâm nhÆ° váºy, xin thiếu khanh đại nhân nể mặt lão phu mà nháºn bá»n há» Ä‘i, sau nà y chỉ bảo bá»n hỠđôi chút âm luáºt.
Lúc nà y Thẩm KÃnh mặt mà y há»›n hở cÆ°á»i nói:
- Nếu LÆ°u đại phu đã nói nhÆ° váºy rồi, nếu bản quan còn cá»± tuyệt thì cÅ©ng không hợp tình hợp lý gì rồi. Äược được, việc nà y, bản quan nháºn lá»i là được chứ gì.
Ãnh mắt liếc nhìn hai chị em xinh đẹp má»m mại nhÆ° hoa kia, trong lòng vừa kÃch Ä‘á»™ng vừa vui mừng, cà ng thấy PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo nà y cÅ©ng hiá»u ý đó, cảm giác ngÆ°á»i nà y là m việc không có chút sai sót nà o, vô cùng thÃch đáng, quả thá»±c là ngÆ°á»i biết là m việc đó chứ.
PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo cÅ©ng đã vẫy tay cho hai chị em xinh đẹp nhÆ° hoa kia rồi nói:
- Còn không mau cảm ơn đại nhân đi!
Hai ngÆ°á»i lượn lá» thÆ°á»›t tha tiến lên, cúi ngÆ°á»i Ä‘a tạ Thẩm KÃnh, Thẩm KÃnh vui mừng quá Ä‘á»™, tiến tá»›i đỡ bá»n há», cầm đôi bà n tay má»m mại của hai chị em há»™, trong lòng thấy nhá»™n nhạo.
LÆ°u Tụ Quang cÆ°á»i nói:
- Thiếu khanh đại nhân, theo lão phu thấy, ngà i rất thÃch âm luáºt của hai chị em há», chi bằng hôm nay có cÆ¡ há»™i, thì nháºn bá»n há» là m con gái nuôi Ä‘i, sau nà y ở kinh thà nh cÅ©ng dá»… bá» chăm sóc, không biết ý của thiếu khanh thế nà o?
Hai nà ng kia cÅ©ng rất biết Ä‘iá»u, Ä‘á»u nở nụ cÆ°á»i quyến rÅ©, má»™t ngÆ°á»i ôm lấy cánh tay của Thẩm KÃnh, áp mạnh đôi gò bồng đầy đặn và o cánh tay hắn, rồi dịu dà ng gá»i:
- Cha nuôi, ngÆ°á»i nháºn chúng con Ä‘i nhé, con gái nuôi sẽ hầu hạ và hiếu thảo vá»›i cha nuôi.
Hai ngÆ°á»i con gái nà y nhìn rất thuần khiết, nhÆ°ng khi đã bá»™c lá»™ thì lại rất quyến rÅ©, giá»ng nói đó rất êm tai, đôi gò bồng thì không ngừng cá» sát và o ngÆ°á»i hắn, khiến Thẩm KÃnh tê dại toà n thân, vá»™i và ng nói:
- Äược được, sẽ nháºn hai ngÆ°Æ¡i, sau nà y cha nuôi sẽ chăm sóc các ngÆ°Æ¡i được tốt...
Hai nà ng má»™t trái má»™t phải hầu hạ Thẩm KÃnh trở vá» chá»— ngồi, sau khi Thẩm KÃnh ngồi xuống, cÆ°á»i nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo:
- Äại công tá», Thiên Diệp Hồng của PhÆ°Æ¡ng gia các ngÆ°Æ¡i, luôn được các quý nhân đánh giá cao, lần bình phẩm ngá»± tá»u nà y, cÆ¡ há»™i già nh thắng lợi của Thiên Diệp Hồng của PhÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng rất lá»›n đó...
Hắn nói những lá»i nà y, PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo cÅ©ng đã hiếu được dụng ý bên trong rồi, vá»™i và ng cảm Æ¡n, còn LÆ°u Tụ Quang có lợi nhuáºn trong PhÆ°Æ¡ng gia ở Vân SÆ¡n phủ nà y, tất nhiên là rất vui vẻ rồi, vẻ dịu dà ng quyến rÅ© của hai nà ng nà y khiến Thẩm KÃnh rất thÃch, không khà trong nà y quả tháºt vô cùng vui vẻ.
...
...
Äêm khua khoắt Thẩm KÃnh say mèm trở vá» hà nh dinh, vá» phần hai nà ng xinh nhÆ° hoa kia, PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo đã hứa, hai ngà y nữa sẽ bố trà bá»n há» tiến và o kinh, đợi Thẩm KÃnh vá» kinh, thì sẽ “ dạy dỗ†bá»n há» sau.
Tá» vÆ°Æ¡ng Ä‘ang ở trong ná»™i viện, Thẩm KÃnh thân là thần hạ, không thể thất lá»…, cho nên tuy vá» muá»™n nhÆ°ng vẫn phải Ä‘i vá» phÃa ná»™i viện, nếu Tá» vÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a ngủ thì tiến và o thỉnh an.
NgÆ°á»i đứng gác ở ngoà i ná»™i viện là Lý Mão Thá», lúc Thẩm KÃnh tá»›i, chỉ nói Tá» vÆ°Æ¡ng đã nghỉ rồi, không được quấy rầy, Thẩm KÃnh Ä‘Ã nh phải cáo từ ra vá».
Lúc đó đương nhiên TỠvương vẫn chưa ngủ rồi, hơn nữa nhìn có vẻ không hỠvui vẻ gì, Phùng NgỠMã báo tin khiến hắn như mở cỠtrong bụng.
Äô sát viện Tả Äô ngá»± sá» Từ Tòng DÆ°Æ¡ng chiá»u nay gặp Vệ sở quân chỉ huy sứ, sáng sá»›m ngà y mai sẽ rá»i khá»i hà nh dinh, sẽ tá»›i những Vệ sở ở xung quanh để kiểm tra tình hình quân sá»±.
Tiá»n đồ chiến sá»± ở Quan Tây vấn chÆ°a biết thế nà o, Tây SÆ¡n Äạo là cá»a ải đầu đầu khi và o Quan Tây. Sau nà y cho dù chiến sá»± ở Quan Tây thế nà o, thì quân bị ở Tây SÆ¡n Äạo tuyệt đối không thể lÆ¡i lá»ng được, lúc nà o cÅ©ng phải trong tÆ° thế chuẩn bị tiếp viện, nếu tiá»n phÆ°Æ¡ng chiến sá»± bị thua, cà ng phải giữ trá»ng trách ngăn chặn ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng tiến và o cá»a ải, cho nên Từ Tòng DÆ°Æ¡ng Ä‘i kiểm tra quân bị, đó cÅ©ng là việc cần là m thôi.
Tất nhiên lão muốn xem xem, Vệ sở quân có đủ quân số không, binh khà cung tiá»…n lÆ°Æ¡ng thảo có hoà n thiện không, nếu má»™t khi xảy ra chiến tranh tháºt, bên nà y thiếu quân thiếu trang thiết bị thiếu lÆ°Æ¡ng thảo thì chẳng phải là đã gây đại há»a rồi không.
Tuần tra Vệ sở ở xung quanh, cho dù nhanh nhất cÅ©ng phải mất hai ba ngà y, Tá» vÆ°Æ¡ng bị nhốt trong hà nh dinh nhÆ° muốn phát Ä‘iên lên được, sau khi biết tin Từ Tòng DÆ°Æ¡ng phải Ä‘i tuần qua quân bị, trong lòng vô cùng kÃch Ä‘á»™ng, không cần nghÄ© cÅ©ng biết. Rồi hắn khen thưởng luôn cho Phùng Ngá» Mã, rồi dặn dò Tôn Äức Thắng chuẩn bị xiêm y ngà y mai xuất hà nh.
Tất nhiên hắn hiểu rõ, thân pháºn của mình rất đặc thù, tuyệt đối không được để lá»™ thân pháºn thá»±c, những thứ hắn mặc hoặc mang theo bên mình Ä‘á»u là những đồ dùng đặc thù của hoà ng thất, cho dù là quan chức cao cấp cÅ©ng không dám mặc, nếu mình mặc bá»™ xiêm y nà y ra ngoà i, thì khả năng sẽ bị bại lá»™ thân pháºn thôi.
Tá» vÆ°Æ¡ng cÅ©ng không cảm thấy nếu có ngÆ°á»i nháºn ra thân pháºn của mình thì sẽ gặp phải phiá»n toái gì, chỉ có Ä‘iá»u lúc má»›i xuất kinh, đã cùng vá»›i Từ Tòng DÆ°Æ¡ng giao Æ°á»›c ba Ä‘iá»u, trong đó có má»™t Ä‘iá»u là không được để lá»™ thân pháºn thá»±c, nếu bản thân mặc những bá»™ hoà ng thất Ä‘i ra ngoà i, nếu bị Từ Tòng DÆ°Æ¡ng phát hiện thì háºu quả tháºt khôn lÆ°á»ng.
Tuy Từ Tòng DÆ°Æ¡ng chỉ là thần tá», nhÆ°ng Tá» vÆ°Æ¡ng lại rất sợ lão, Từ Tòng DÆ°Æ¡ng trở thà nh thầy của Tá» vÆ°Æ¡ng, đó chÃnh là đÃch thân Hoà ng đế bệ hạ an bà i, Từ Tòng DÆ°Æ¡ng trong triá»u là ngÆ°á»i rất chÃnh trá»±c cÆ°Æ¡ng nghị, không có chuyện gì là không dám dâng tấu sá»› cả, ngay cả vá»›i Hoà ng đế bệ hạ cÅ©ng dám nói thẳng, những triá»u thần để nể sợ lão và i phần, Tá» vÆ°Æ¡ng là Hoà ng tá», trong tâm khảm vẫn luôn tôn trá»ng và kinh sợ vị lão thần nà y.
Phùng Ngá» Mã muốn nói gì nhÆ°ng lại thôi, nhÆ°ng Ä‘ang mang chức trách, hắn vẫn không kìm nổi liá»n cung kÃnh nói:
- Äiện hạ, lẽ nà o ngÆ°á»i muốn rá»i khá»i hà nh dinh sao?
Tá» vÆ°Æ¡ng nhìn Phùng Ngá» Mã vẻ rất cá» quái há»i:
- Lẽ nà o không được sao?
Phùng NgỠMã nói:
- Äiện hạ, Äại há»c sÄ© đã dặn dò rồi, nếu Äiện hạ rá»i khá»i hà nh dinh, thì phải báo cáo vá»›i lão trÆ°á»›c...
Hắn vẫn chưa nói hết câu, TỠvương khó chịu nói:
- Phùng Ngá» Mã, ngÆ°iow tháºt to gan, hà nh tung của bản vÆ°Æ¡ng, lẽ nà o vẫn cần ngÆ°Æ¡i phải quản thúc sao? Thầy giáo ngà y mai có việc, bản vÆ°Æ¡ng ở đây đã chán ngấy rồi, lẽ nà o không được ra ngoà i giải sầu chút sao?
Phùng Ngá» Mã thấy Tá» vÆ°Æ¡ng nổi giáºn, vá»™i và ng quỳ xuống nói:
- Tiểu nhân không dám!
Tôn Äức Thắng đứng bên cạnh có chút lo lắng nói:
- Äiện hạ, Äại há»c sÄ© ngà y mai rá»i khá»i, ngÆ°á»i xem... Äại há»c sÄ© có dẫn ngÆ°á»i cùng Ä‘i cùng không?
Tá» vÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i ra, láºp tức cÅ©ng lá»™ ra vẻ lo lắng nói:
- Suýt nữa bản vÆ°Æ¡ng quên mất Ä‘iá»u nà y. Thầy muốn Ä‘i tuần tra Vệ sở, lão Ä‘á»u muốn ta phải nhìn nháºn nhiá»u thứ, ngà y mai sẽ không mang bản vÆ°Æ¡ng Ä‘i cùng tá»›i đó chứ?
Rồi lộ vẻ buồn chán nói:
- Nếu nhÆ° váºy, chúng ta lại không được ra ngoà i chÆ¡i rồi.
Rồi nhìn chằm chằm và o Tôn Äức Thắng nói:
- Tôn Äức Thắng, mau dùng cái óc lợn của ngÆ°Æ¡i nghÄ© cách cho bản vÆ°Æ¡ng Ä‘i, nếu không bản vÆ°Æ¡ng sẽ cắt cái đầu lợn của ngÆ°Æ¡i đó.
Tôn Äức Thắng quỳ dÆ°á»›i đất, vẻ mặt Ä‘au khổ nói:
- Äiện hạ, nô tà i... quả tháºt nô tà i không nghÄ© ra được cách gì. Nếu quả thá»±c Äại há»c sÄ© muốn Ä‘Æ°a Äiện hạ tá»›i kiá»m tra Vệ sở, nô tà i... nô tà i sao có thể ngăn được chứ?
Tá» vÆ°Æ¡ng giÆ¡ tay lên chỉ và o Tôn Äức Thắng, rồi nói vá»›i Phùng Ngá» Mã:
- Phùng NgỠMã, cái đao của ngươi có nhanh không hả/
Phùng NgỠMã đáp:
- Nếu Äiện hạ có dặn dò gì, thì lưỡi Ä‘ao của tiểu nhân sẽ vô cùng sắc bén.
- Äược!
Tá» vÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả nói:
- Phùng Ngá» Mã, rút Ä‘ao của ngÆ°Æ¡i ra, đặt lên cổ tên cẩu nô tà i nà y, bản vÆ°Æ¡ng đếm tá»›i mÆ°á»i, hắn vẫn chÆ°a nghÄ© ra được cách gì, thì ngÆ°Æ¡i cứ việc chém xuống.
Phùng Ngá» Mã không nói thà nh lá»i, cảm thấy lạnh toát cả ngÆ°á»i, đại Ä‘ao trong tay cÅ©ng đã đặt lên cổ Tôn Äức Thắng rồi, Tôn Äức Thắng cảm thấy cổ mình lạnh toát, toà n thân run rẩy lên, thất sắc nói:
- Äiện hạ tha mạng...!
Tá» vÆ°Æ¡ng không thèm để ý, đã ngồi lên chiếc ghế tá»±a, cháºm rãi đếm:
- Má»™t... hai...!
Trấn Tôn Äức Thắng mồ hôi nhá»… nhại, hắn không biết Tá» vÆ°Æ¡ng nói váºy là tháºt hay đùa nữa, nhÆ°ng hắn biết rằng, những ngÆ°á»i của Thần Y Vệ phụng mệnh nhÆ° thái sÆ¡n, sai bá»n há» giết gà thì bá»n há» không thể giết vịt được, sai bá»n há» giết ngÆ°á»i, thì tuyệt đối không phát há»a được.
Tá» vÆ°Æ¡ng đếm tá»›i mÆ°á»i, thì cây Ä‘ao trên tay Phùng Ngá» Mã sẽ không do dá»± gì mà chém đứt đầu mình đâu.
- Sáu...!
- Bảy...!
Tá» vÆ°Æ¡ng vẫn không ngừng đếm, Tôn Äức Thắng Ä‘ang trong tình thế cấp bách, thất thanh kêu:
- Äiện hạ, nô tà i... nô tà i nghÄ© ra rồi...!
Lúc nà y hắn cũng chỉ là quá cấp bách, trong đầu cứ hỗn loạn cả lên, căn bản không nghĩ ra cái gì.
Tá» vÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả, giÆ¡ tay lên ra hiệu cho Phùng Ngá» Mã thu Ä‘ao vá», lúc nà y Tiểu Cá»u má»›i vẫy vẫy tay ra hiệu cho Tôn Äức Thắng lại gần, rồi cÆ°á»i hi hà há»i hắn:
- NgÆ°Æ¡i nghÄ© ra cách gì để bản vÆ°Æ¡ng không phải Ä‘i cùng vá»›i Äại há»c sÄ© nữa nà o, mau nói ra Ä‘i.
Tôn Äức Thắng nói:
- Äiện hạ... nếu Äiện hạ không muốn Ä‘i cùng, thì phải... thì phải tìm được má»™t cái lý do không thể Ä‘i cùng...!
- Cái nà y bản vương biết.
TỠvương vội la lên:
- Bản vÆ°Æ¡ng muốn há»i ngÆ°Æ¡i nghÄ© ra cách gì để lừa được thầy giáo.
Sau khi cây Ä‘ao của Phùng Ngá» Mã rá»i khá»i cổ, đầu óc Tôn Äức Thắng cÅ©ng tỉnh táo lên rồi, cố gắng ngẫm nghÄ©, rồi khẽ nói:
- Nô tà i nghÄ© ra má»™t cách, chỉ có Ä‘iá»u... chỉ có Ä‘iá»u không biết có thÃch đáng hay không?
- Ngươi nói đi!
Tôn Äức Thắng đứng dáºy, ghé sát tai Tá» vÆ°Æ¡ng, nói thầm mấy câu, Tá» vÆ°Æ¡ng nghe xong, đầu tiên là nhÃu mà y lại, rồi trầm ngâm hồi lâu má»›i nói:
- Váºy bây giá» ngÆ°Æ¡i tá»›i nói vá»›i bên đó Ä‘i, tá»›i lúc đó đừng để lá»™ ra dấu vết gì đó.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius Ão rách vai nhÆ°ng tâm hồn không nản chÃ
Quần rách Ä‘Ãt nhÆ°ng ý chà vẫn kiên cÆ°á»ng
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
24-11-2012, 11:07 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 2: Thiên Môn sơ khai quan thương hải
ChÆ°Æ¡ng 185: Tá» VÆ°Æ¡ng gia rá»i cá»a
Nhóm dịch KoCo - Mê Truyện
Sưu Tầm by MTQ --- 4vn.eu
Tá» VÆ°Æ¡ng bên nà y an bà i thá»a đáng, Tôn Äức Thắng vừa má»›i rá»i Ä‘i, Lý Mão Thá» cÅ©ng chạy vá»™i và o, bẩm:
- Äiện hạ, Äại há»c sÄ© Ä‘ang tá»›i bên nà y.
Tá» VÆ°Æ¡ng giáºt mình kinh hãi, vá»™i và ng Ä‘i và o nhà , vừa má»›i cởi thÆ°á»ng y, phân phó:
- Mau mau, đỡ bổn vÆ°Æ¡ng lên giÆ°á»ng… !
Gã vá»™i và o và o nhà , thuần thục cởi áo khoác, lại cởi áo giữa, chỉ chừa áo lót mà u và ng bên trong, nhanh nhẹn nhảy lên giÆ°á»ng, nằm xuống, lại dùng chăn đắp lên.
Gã vừa mới nằm xuống, tiếng bước chân vang lên, Từ Tòng Dương đã tiến tới, ở ngoà i cỠnói:
- Äiện hạ, lão thần cầu kiến!
Tuy rằng lão là sÆ° phụ của Tá» VÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng dù sao quân thần khác biệt, ngà y thÆ°á»ng vẫn phải tuân thủ lá»… quân thần, Ä‘i và o trong phòng, thấy bên trong yên lặng, trog lòng quả tháºt hÆ¡i cổ quái.
Lão hiểu rõ đồ đệ của mình, lão cÅ©ng vô cùng hiểu tÃnh tình của Tá» VÆ°Æ¡ng, năm nay Tá» VÆ°Æ¡ng chẳng qua mÆ°á»i bảy tuổi, Äại Tần láºp quốc 16 năm, Tá» VÆ°Æ¡ng nà y sinh ra trÆ°á»›c đêm bình định thiên hạ, lại do chÃnh cung Hoà ng háºu hiện giá» sinh, cho nên thân pháºn tôn quý, rất được Hoà ng đế Bệ hạ yêu thÃch, chÃnh bởi vì nhÆ° thế, dÆ°á»›i sá»± sủng ái của Hoà ng háºu, tá»± nhiên cÅ©ng khó tránh khá»i kiêu căng má»™t chút.
TÃnh tình Tá» VÆ°Æ¡ng hÆ¡i không tốt, Hoà ng đế Bệ hạ từng chỉ định qua không Ãt lão sÆ° cho gã, nhÆ°ng Ä‘á»u không thể trị tiểu bá vÆ°Æ¡ng nà y, cuối cùng bất đắc dÄ©, Hoà ng đế Bệ hạ chỉ định Từ Tòng DÆ°Æ¡ng tÃnh cách cÆ°Æ¡ng nghị tá»›i dạy dá»—, ngay từ đầu tÃnh cách Tá» VÆ°Æ¡ng khó sá»a, không chịu quản thúc, nhÆ°ng dÆ°á»›i uy thế của Từ Tòng DÆ°Æ¡ng, cuối cùng chịu thiệt, Tá» VÆ°Æ¡ng kiêng kị má»™t số ngÆ°á»i, Từ Tòng DÆ°Æ¡ng hoà n toà n là má»™t trong số đó.
Tuy rằng Tá» VÆ°Æ¡ng kÃnh sợ Từ Tòng DÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Từ Tòng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng biết tÃnh cách vị VÆ°Æ¡ng gia nà y thÃch não nhiệt, trong phòng lúc nà y nhất thá»i có vẻ vô cùng yên tÄ©nh, trái lại hÆ¡i khác ngà y xÆ°a.
Trong phòng truyá»n ra giá»ng nói uể oải của Tá» VÆ°Æ¡ng:
- Là lão sư sao? Tiến… tiến và o đi!
Từ Tòng DÆ°Æ¡ng nghe được giá»ng nói hÆ¡i không thÃch hợp, nhÃu mà y, bÆ°á»›c nhanh và o, nhìn thấy tình cảnh trong phòng, hai Äại Bách há»™ Ä‘ang ở trong phòng, mà Tá» VÆ°Æ¡ng nằm ở trên giÆ°á»ng, chăn gấm che chặt chẽ, giáºt mình nói:
- Äiện hạ, đây… đây là có chuyện gì?
Hai gã Bách há»™ thoáng nhìn nhau, lại không dám nói lá»i nà o.
Tá» VÆ°Æ¡ng liá»n nói:
- Lão sÆ°, há»c sinh… thân thể há»c sinh có bệnh nhẹ, nghỉ ngÆ¡i má»™t chút… nghỉ ngÆ¡i má»™t chút sẽ khá»e… !
Từ Tòng DÆ°Æ¡ng hÆ¡i nóng nảy, vá»™i và ng Ä‘i qua, thấy thân thể Tá» VÆ°Æ¡ng bá»c trong chăn gấm, chỉ lá»™ ra cái đầu, quay đầu cả giáºn nói:
- Thân thể Ä‘iện hạ mắc bệnh, vì sao không ngÆ°á»i báo ta?
Lão chỉ tay ra ngoà i cá»a:
- Còn không Ä‘i má»i thái y tá»›i đây!
Phùng Bách há»™ vá»™i và ng đáp ứng, bÆ°á»›c nhanh rá»i Ä‘i.
Từ Tòng DÆ°Æ¡ng hÆ¡i nóng lòng, lần nà y lão chủ Ä‘á»™ng xin chỉ tiến tá»›i, Tá» VÆ°Æ¡ng nà y ba lần thỉnh giáo muốn Ä‘i theo, Từ Tòng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không dám đám ứng, dù sao thân pháºn Tá» VÆ°Æ¡ng tôn quý, nếu chẳng may hÆ¡i có sÆ¡ xuát, Từ Tòng DÆ°Æ¡ng lão cÅ©ng không dá»… giải thÃch.
Chỉ là tÃnh tình Tá» VÆ°Æ¡ng ngoan liệt, lại mang theo bÆ°á»›ng bỉnh, Từ Tòng DÆ°Æ¡ng không đáp ứng, Tá» VÆ°Æ¡ng liá»n thông qua Hoà ng háºu thuyết phục Hoà ng đế Bệ hạ, Hoà ng đế Bệ hạ lại hạ lệnh Từ Tòng DÆ°Æ¡ng bà máºt mang theo Tá» VÆ°Æ¡ng rá»i kinh, nói là Tá» VÆ°Æ¡ng rá»i kinh thà nh đến dân gian xem má»™t chút, hiểu biết dân tình má»™t chút, tá»›i nÆ°á»›c nà y rồi, Từ Tòng DÆ°Æ¡ng bất đắc dÄ©, chỉ có thể đáp ứng.
Lúc nà y má»›i đến hà nh dinh chẳng qua hai ngà y, Tá» VÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên mắc bệnh nhẹ, Ä‘iá»u nà y tá»± nhiên khiến Từ Tòng DÆ°Æ¡ng có chút lo lắng.
Rất nhanh, thái y theo tá»›i từ trong kinh mang theo hòm thuốc vá»™i vã tá»›i, Ä‘ang muốn quỳ xuống thi lá»…, Từ Tòng DÆ°Æ¡ng đã nhÃu mà y nói:
- Tới lúc nà o rồi, mau bắt mạch cho điện hạ!
Thái y vá»™i và ng chạy qua, má»i Tá» VÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡n tay, lấy tay bắt mạch cho Tá» VÆ°Æ¡ng.
Tôn Äức Thắng theo thái y yên lặng và o phòng, lúc nà y đứng má»™t bên, dùng má»™t loại ánh mắt cổ quái nhìn thái y kia, thái y tiếp xúc ánh mắt, tâm thần rùng mình.
- Äiện hạ thế nà o?
Từ Tòng DÆ°Æ¡ng thấy thái y thu tay, vá»™i và ng há»i.
Thái y liếc Tôn Äức Thắng má»™t cái, hÆ¡i trầm ngâm, rốt cục nói:
- Hồi bẩm Äại há»c sÄ©, Ä‘iện hạ có bệnh nhẹ, cÅ©ng không nghiêm trá»ng lắm. Chủ yếu là đi Ä‘Æ°á»ng mệt nhá»c, hÆ¡n nữa vừa tá»›i Vân SÆ¡n, khà háºu hÆ¡i không quen, chỉ cần Ä‘iá»u dưỡng ba tá»›i năm ngà y, sẽ khá»i hẳn.
Gã dừng một chút, lại nói:
- Tuy nhiên ngoà i phòng rét lạnh, tốt nhất không nên ra ngoà i, cà ng không nên Ä‘i Ä‘Æ°á»ng xa, nếu không chỉ sợ sẽ tăng thêm bệnh tình.
Lúc nà y Tá» VÆ°Æ¡ng đã vô cùng phối hợp rên rỉ hai tiếng, Từ Tòng DÆ°Æ¡ng nghe thái y nói nhÆ° váºy, lòng khẩn trÆ°Æ¡ng ná»›i lá»ng má»™t chút, nhÆ°ng vẫn hoà i nghi nói:
- Tháºt sá»± chỉ là không quen khà háºu?
Thái y vội đáp:
- Äúng váºy!
Lúc nà y Từ Tòng DÆ°Æ¡ng má»›i phân phó thái y chuẩn bị má»™t số dược váºt Ä‘iá»u dưỡng, cho gã lui ra, má»›i Ä‘i đến bên giÆ°á»ng, nói:
- Äiện hạ, nếu là nhÆ° thế, Ä‘iện liá»n ở lại hà nh dinh Ä‘iá»u dưỡng. Lão phu vốn định má»i Ä‘iện hạ ngà y mai tá»›i Vệ Sở tuần tra, hiện giá» xem ra, Ä‘iện hạ cÅ©ng không thể Ä‘i cùng rồi!
Tá» VÆ°Æ¡ng giãy dụa dÆ°á»ng nhÆ° muốn ngồi lên, giãy hai lần, má»›i nói:
- Lão sÆ°, trên ngÆ°á»i há»c sinh không có khà lá»±c, không thể đứng dáºy. Lão sÆ° muốn Ä‘i tuần tra Vệ Sở? Há»c sinh… há»c sinh nguyện ý cùng Ä‘i vá»›i lão sÆ°, Tôn Äức Thắng, chuẩn bị má»™t chút, ngà y mai bổn vÆ°Æ¡ng muốn cùng Äại há»c sÄ© tiến đến Vệ Sở tuần tra… !
Gã có vẻ vô cùng kÃch Ä‘á»™ng:
- Lần nà y há»c sinh Ä‘i ra, chÃnh là muốn cùng lão sÆ° Ä‘i nhiá»u nhìn nhiá»u má»™t chút, há»c nhiá»u hÆ¡n và i thứ, cÆ¡ há»™i nà y, há»c sinh… há»c sinh tuyệt đối không thể bá» qua… !
Từ Tòng Dương nghiêm nghị nói:
- Äiện hạ tuyệt đối không thể. Quý thể quan trá»ng hÆ¡n, vẫn nên ở lại hà nh dinh Ä‘iá»u dưỡng, lão thần Ä‘i tuần tra, sau khi trở vá», sẽ tấu kết quả Ä‘iá»u tra nà y cho Ä‘iện hạ.
TỠVương thở dà i:
- Má»™t khi đã nhÆ° váºy, váºy là m phiá»n lão sÆ°. Lão sÆ° tuổi tác đã cao, ra ngoà i tuần tra, nhất định phải bảo trá»ng thân thể.
Gã kêu lên:
- Lý Mão Thá»!
Lý Bách hộ tiến lên quỳ xuống.
- Lý Mão Thá», ngÆ°Æ¡i dẫn năm tên Thần Y Vệ, tá»›i bên cạnh bảo vệ lão sÆ°.
TỠVương uể oải nói:
- Lão sư tổn thương một sợi tóc, bổn vương… bổn vương tuyệt đối không bỠqua cho ngươi!
- Tiểu nhân tuân lệnh!
Từ Tòng Dương lắc đầu nói:
- Không cần nhÆ° thế. Lão phu là m việc vì nÆ°á»›c, quả tháºt không sợ hãi tiểu nhân là m khó dá»… từ giữa.
TỠVương đáp:
- Lão sÆ°, nếu ngà i… nếu ngà i không cho bá»n há» Ä‘i bảo há»™, há»c sinh… há»c sinh cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh Ä‘i theo lão sư… !
Từ Tòng Dương thở dà i, rốt cuộc nói:
- Äiện hạ Æ°u ái vá»›i lão thần nhÆ° thế, lão thần không nghÄ© tá»›i báo đáp.
Lão phân phó:
- Lý Mão Thá», ngÆ°Æ¡i sai hai gã Thần Y Vệ theo bên ngÆ°á»i lão phu là được. NgÆ°Æ¡i và Phùng Bách há»™ mang theo những ngÆ°á»i khác ở lại hà nh dinh, nhất định phải bảo vệ Ä‘iện hạ an toà n.
Lão nói với TỠVương:
- Äiện hạ, xin Ä‘iá»u dưỡng cho tốt, ngà y mai lão thần khởi hà nh, sẽ không tá»›i quấy rầy!
Sáng sá»›m ngà y tiếp theo, Chỉ huy sứ Vệ Sở quân La Thế LÆ°Æ¡ng đã sá»›m tá»›i đây chá», Từ Tòng DÆ°Æ¡ng liá»n mang theo và i tên tùy tùng, quần áo Ä‘Æ¡n giản mà đi cùng La Thế LÆ°Æ¡ng, tá»›i tuần tra các Vệ Sở chung quanh phủ Vân SÆ¡n.
Äợi Từ Tòng DƯơng vừa Ä‘i, Tá» VÆ°Æ¡ng liá»n giống nhÆ° ngá»±a hoang thoát cÆ°Æ¡ng, quả nhiên má»—i lá»— chân lông toà n thân Ä‘á»u thoải mái nói không nên lá»i, ngăn chặn kÃch Ä‘á»™ng trong lòng, dùng qua bữa sáng, liá»n thay đổi má»™t bá»™ quần áo công tá» bá»™t bình thÆ°á»ng.
Quần áo nà y của gã, là Tôn Äức Thắng cố gắng kiếm tá»›i, không xÆ°ng được phú quý, nhÆ°ng cÅ©ng tuyệt đối không keo kiệt, cách ăn mặc của công tá» bá»™t nhà cao cá»a rá»™ng.
Tá» VÆ°Æ¡ng tuổi nhá», dáng ngÆ°á»i cÅ©ng cân xứng, bá» Ä‘i hoa phục, thay áo dà i công tá» nhà già u nà y, cÅ©ng cảm thấy vô cùng má»›i mẻ, váºt liệu may kém hoa phục không nhá», nhÆ°ng Tá» VÆ°Æ¡ng lại không quan tâm, khoác má»™t chiếc áo bông dà i mà u xanh, lại thay đổi Ä‘ai lÆ°ng bình thÆ°á»ng, nếu không Ä‘ai lÆ°ng hoà ng tá»™c kia của gã cÅ©ng quá bắt mắt.
Tôn Äức Thắng cÅ©ng thay đổi má»™t thân áo mà u xám, hÆ¡n nữa còn dÃnh chòm râu giả và o bên miệng, nếu không dùng tuổi của gã, bên miệng không má»c má»™t cá»ng râu, khó tránh khá»i bị ngÆ°á»i hoà i nghi.
Tá» VÆ°Æ¡ng vốn chỉ muốn hai ngÆ°á»i lén lút chuồn ra khá»i hà nh dinh, chỉ là chÆ°a Ä‘i, hai vị Bách há»™ đối mặt mà đến, Ä‘á»u thay đổi ăn mặc bình thÆ°á»ng, cháºm chà ngay cả vÅ© khà cÅ©ng không Ä‘eo, nhìn qua chỉ là hai ngÆ°á»i rất bình thÆ°á»ng mà thôi.
Tá» VÆ°Æ¡ng thấy hai ngÆ°á»i ngăn trÆ°á»›c cá»a, ngạc nhiên há»i:
- Các ngÆ°Æ¡i là m gì váºy?
Nhìn thấy hai bách há»™ ngà y thÆ°á»ng hÆ¡i có chút khà thế mặc quần áo bình thÆ°á»ng, gã cÅ©ng cảm thấy vô cùng má»›i mẻ.
Hai Bách hộ đồng loạt quỳ xuống, cùng kêu lên:
- Tiểu nhân phải theo điện hạ ra ngoà i.
Tháºt ra trong lòng hại Bách há»™ rõ rà ng, tối hôm qua Tá» VÆ°Æ¡ng dùng thủ Ä‘oạn lừa bịp Từ Tòng DÆ°Æ¡ng, đó là quyết tâm phải chuồn ra ngoà i hà nh dinh, bằng thân pháºn của hai Bách há»™, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không thể cản trở.
Nếu không thể ngăn cản, hà i ngÆ°á»i rõ rà ng cÅ©ng tìm quần áo thay đổi, muốn Ä‘i theo ra ngoà i há»™ vệ, dùng thân thể hai Bác há»™, cho dù ngoà i ý muốn, chỉ cần đối đầu không quá hùng mạnh, hai ngÆ°á»i bá»n hỠđủ để ứng phó.
Tá» VÆ°Æ¡ng ngẩn ra, láºp tức nhÃu mà y nói:
- Bổn vÆ°Æ¡ng ra ngoà i, đó là động tÄ©nh cà ng nhá» cà ng tốt, ngay cả Thẩm KÃnh cÅ©ng phải giấu diếm, các ngÆ°Æ¡i Ä‘i theo là m cái gì?
Phùng NgỠMã kiên định nói:
- Äiện hạ, ngà i thân thể ngà n và ng, vô cùng tôn quý, hai ngÆ°á»i chúng ta vâng mệnh há»™ vệ an nguy của Ä‘iện hạ, liá»n phải thá»i khắc bảo vệ. Nếu Ä‘iện hạ không đồng ý, hai ngÆ°á»i chúng ta nguyện tá»± sát!
Trong tay hai ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên nhiá»u hÆ¡n má»™t con dao găm, nhắm ngay cổ há»ng của mình, lưỡi Ä‘ao sắc bén, ánh mắt hai ngÆ°á»i kiên định, nhìn nhÆ° váºy, nếu Tá» VÆ°Æ¡ng không đáp ứng, hai ngÆ°á»i nà y quả tháºt muốn đổ máu Ä‘Æ°Æ¡ng trà ng.
Tá» VÆ°Æ¡ng nhÃu mà y, trầm ngâm má»™t lát, rốt cục nói:
- Phùng NgỠMã, ngươi theo bổn vương ra ngoà i.
Gã nhìn vá» phÃa Lý Mão Thá», phân phó nói:
- Lý Mão Thá», ngÆ°Æ¡i lÆ°u thủ ở chá»— nà y. Thẩm KÃnh kia tháºt sá»± chán ghét, ngÆ°Æ¡i canh giữ ở ngoà i viện, nói khôn gchừng tên kia sẽ tá»›i đây, có ngÆ°Æ¡i lÆ°u lại, cÅ©ng tiện cản hắn. NgÆ°Æ¡i là m bá»™ nhÆ° bổn vÆ°Æ¡ng còn trong hà nh dinh, Ä‘ang Ä‘iá»u dưỡng, bất cứ kẻ nà o cÅ©ng không được quấy rầy, có nghe hay không?
Lý Mão ThỠhơi do dự, TỠVương hơi buồn bực nói:
- Lá»i bổn vÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i có nghe không? Tai Ä‘iếc à ?
Lý Mão Thá» và Phùng Ngá» Mã thoáng nhìn nhau, Tá» VÆ°Æ¡ng có thể đồng ý má»™t ngÆ°á»i Ä‘i theo, đã không dá»… dà ng, cÅ©ng không dám chá»c giáºn Tá» VÆ°Æ¡ng, cùng xÆ°ng vâng. Lúc nà y Tá» VÆ°Æ¡ng má»›i vừa lòng, mang theo hai ngÆ°á»i Tôn Äức Thắng và Phùng Ngá» Mã, dá»±a theo con Ä‘Æ°á»ng Tôn Äức Thắng đã chuẩn bị trÆ°á»›c Ä‘i ra.
Trong hà nh dinh, chỉ còn và i tên Thần Y Vệ và má»™t số Tháºp Nhị Vệ Quân tuần tra ngoà i sáng trong tối, Tôn Äức Thắng dẫn Tá» VÆ°Æ¡ng và Phùng ngá» mã lặng yên không tiếng Ä‘á»™ng rá»i khá»i hà nh dinh, khi rá»i cá»a thì bị và i tên binh sÄ© Tháºp Nhị Vệ Quân thủ ngoà i cá»a nhìn thấy, nhÆ°ng Ä‘á»u không dám nói lá»i nà o, láºp tức bị dặn không nên lắm miệng, rá»i khá»i hà nh dinh, Ä‘i vá» phÃa phố xá sầm uất của phủ thà nh Vân SÆ¡n.
Ra hà nh dinh, Tá» VÆ°Æ¡ng lại hÆ°ng phấn, nhìn thấy má»™t gạch má»™t ngói trên Ä‘Æ°á»ng, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»u cảm thấy má»›i mẻ.
Gã ở kinh thà nh, rất được Hoà ng đế Bệ hạ và Hoà ng háºu sủng ái, cÅ©ng bởi nhÆ° thế, liá»n không cho phép gã rá»i khá»i hoà ng cung, cho nên thế giá»›i bên ngoà i gã tháºt sá»± chÆ°a từng thấy qua.
Sở dÄ© gã kÃnh sợ Từ Tòng DÆ°Æ¡ng, thứ nhất là Từ Tòng DÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng nghị uy nghiêm, có má»™t cá»— uy thế, vá» phÆ°Æ¡ng diện khác cÅ©ng bởi vì Từ Tòng DÆ°Æ¡ng không giống vá»›i lão sÆ° khác, Từ Tòng DÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng xuyên nói cho gã má»™t số dã sá» vân từ, nói dân gian muôn mà u, Tá» VÆ°Æ¡ng vô cùng thÃch thú đối vá»›i Ä‘iá»u nà y, lúc nà y má»›i bị Từ Tòng DÆ°Æ¡ng dần dần thu phục.
Má»™t Ä‘oà n ba ngÆ°á»i Ä‘i ra chẳng qua mấy dặm, Ä‘á»™t nhiên thấy trên Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c có má»™t trạm gác, hÆ¡n mÆ°á»i binh sÄ© võ trang đầy đủ Ä‘ang đứng bên trạm, xa xa nhìn thấy má»™t tÆ°á»›ng lãnh trẻ tuổi đầu Ä‘á»™i nón trụ lông chim Æ°ng Ä‘ang nói gì đó vá»›i má»™t tên béo, có vẻ cá»±c kỳ thần bÃ.
- Äó là Cấm vệ quân phủ Vân SÆ¡n.
Phùng Bách há»™ tá»›i gần Tá» VÆ°Æ¡ng, thấp giá»ng nói.
Tá» VÆ°Æ¡ng liếc Tôn Äức Thắng má»™t cái, Tôn Äức Thắng liá»n nói:
- Äiện hạ yên tâm, nô tà i sẽ khiến bá»n há» cho qua!
Gã dẫn đầu Ä‘i tá»›i trạm gác kia, gã cúi đầu cúi ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt Tá» VÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng đối vá»›i Cấm vệ quân địa phÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mặt, lại không há» lo lắng, ngá»a đầu ưỡn ngá»±c, nghênh ngang tiến lên, Tá» VÆ°Æ¡ng và Phùng Bách há»™ lại theo sát phÃa sau.
Binh sÄ© Cấm vệ quân canh giữ bên trạm gác láºp tức nắm chuôi Ä‘ao, tÆ°á»›ng lãnh trẻ tuổi lân giáp mà u Ä‘en kia đã xoay đầu lại, ánh mắt nhÆ° Ä‘iện, vô cùng sắc bén, hà n quang hiện lên, xẹt qua nhÆ° lưỡi Ä‘ao.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
24-11-2012, 11:07 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 2: Thiên Môn sơ khai quan thương hải
ChÆ°Æ¡ng 186: Chặn Ä‘Æ°á»ng
Nhóm dịch KoCo - Mê Truyện
Sưu Tầm by MTQ --- 4vn.eu
Lần bình phẩm ngá»± tá»u sắp tá»›i, sau khi Lâm Lang biết vị quan chủ trì là Thẩm KÃnh, tâm trá»ng không được tốt cho lắm, Sở Hoan thì luôn trấn an.
Lâm Lang là ngÆ°á»i con gái đầu tiên mà hắn tá»›i cái thá»i đại nà y, hắn đối vá»›i nà ng vừa thÆ°Æ¡ng lại vừa yêu, thấy tâm trạng nà ng không được tốt, tất nhiên sẽ không khoảnh tay đứng nhìn rồi, bà mất an bà i Liá»…u béo Ä‘i theo dõi PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo, hi vá»ng từ PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo có thể tìm được sá»± Ä‘á»™t phá nà o đó.
Trong lòng hắn rất rõ rà ng, lần nà y PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo tham gia bình phẩm ngá»± tá»u, không thể thiếu được những lần tiếp xúc bà mất vá»›i quan chủ phẩm Thẩm KÃnh được, má»™t mặt hắn cho ngÆ°á»i theo dõi PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo, má»™t mặt lại chú ý tá»›i những Ä‘á»™ng tÄ©nh của Thẩm KÃnh, hi vá»ng thông qua hai ngÆ°á»i nà y có thể tìm được má»™t chút manh mối nà o, dù gì nhÆ° váºy thì cÅ©ng có thể nắm thóp được đối thủ.
Hắn biết muốn tóm được những nhược Ä‘iểm cÅ©ng nhÆ° việc câu kết của bá»n há» là không dá»… dà ng gì, nhÆ°ng lại không há» nản lòng.
ChÃnh và o lúc hoà ng hôn ngà y hôm qua, hắn được biết tin, Thẩm KÃnh đã rá»i khá»i hà nh dinh, Sở Hoan láºp tức lệnh cho Liá»…u béo theo sát tgk, xem ngÆ°á»i nà y rốt cuá»™c là có những hà nh Ä‘á»™ng gì.
Nhẽ ra việc nà y hắn định giao cho ngÆ°á»i có tÃnh tình Ä‘iá»m tÄ©nh má»™t chút nhÆ° VÆ°Æ¡ng Hà m, nhÆ°ng Liá»…u béo lại tá»± Ä‘á» cá» mình, hÆ¡n nữa Liá»…u béo có chút Æ°u thế, là việc Liá»…u béo có những bằng hữu ở thà nh Vân SÆ¡n phủ nà y, những bằng hữu của hắn Ä‘á»u là những nhân váºt cÅ©ng chẳng ra gì, lại còn có những kẻ trá»™m cắp lÆ°u manh nữa, nhÆ°ng việc thoi dõi thì những ngÆ°á»i nà y là hữu dụng nhất.
Sáng sá»›m hôm nay, hắn tá»›i trạm gác bên Ä‘Æ°á»ng gác, Liá»…u béo đã đợi ở đó trÆ°á»›c rồi, thấy Sở Hoan Ä‘i tá»›i, Liá»…u béo vẻ rất hÆ°ng phấn mà báo cáo những tin tức mà hắn đã thu hoạch được.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i và o má»™t ven Ä‘Æ°á»ng, giá»ng nói rất nhá» nhẹ, Liá»…u béo không kìm nổi hÆ°ng phấn nói:
- Äại nhân, có tin tốt đây!
Sở Hoan thấy vẻ mặt hắn rất kÃch Ä‘á»™ng, chỉ sợ lại tìm được bÆ°á»›c Ä‘á»™t phá gì đó, khẽ há»i, Liá»…u béo liá»n hạ giá»ng nói:
- Hôm qua sau khi tên há» Thẩm rá»i khá»i hà nh dinh, cố ý Ä‘i má»™t vòng, sau khi trá»i tối, thì Ä‘i vá» phÃa phủ đệ của há»™i trưởng thÆ°Æ¡ng há»™i LÆ°u Tụ Quang LÆ°u lão thái gia. Bỉ chức Ä‘Ãch thân thoi dõi ở đó, tá»›i táºn ná»a đêm hôm qua, tên há»™ Thẩm kia má»›i từ cá»a sau của LÆ°u phủ Ä‘i ra.
Sở Hoan nhÃu mà y nói:
- Chỉ có nhÆ° váºy thôi sao?
Liá»…u béo cÆ°á»i tủm tỉm nói:
- Äại nhân đừng nóng vá»™i thế. Äại nhân, chắc cÅ©ng biết, lúc Thẩm KÃnh Ä‘i ra, là ai tiá»…n hắn rá»i khá»i không?
- Là ai thế?
- LÆ°u lão thái gia... còn má»™t ngÆ°á»i mà đại nhân sai bỉ chức theo dõi đó chÃnh là PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo.
Liễu béo hưng phấn nói tiếp:
- Äêm qua, Thẩm KÃnh tá»›i LÆ°u phủ để gặp PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo, giữ bá»n há» chắc chắn có những bà máºt nà o đó không thể nói cho ngÆ°á»i khác nghe rồi.
Sở Hoan ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Ngoà i những Ä‘iá»u nà y ra, không có Ä‘iá»u gì khác sao?
Liễu béo nói:
- Nếu chỉ có những Ä‘iá»u nà y, thì không thể gá»i là tin tốt là nh được.
Hắn nhìn trÆ°á»›c nhìn sau, hạ giá»ng nói:
- Äại nhân, tối qua ngoà i LÆ°u lão thái gia và PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo tiá»…n Thẩm KÃnh ra, còn có hai ngÆ°á»i nữa.
Sở Hoan láºp tức thấy hứng thú vá»™i há»i:
- Là ai váºy?
- Là hai cô gái.
Liễu béo nói:
- Äó chÃnh là hai chị em sinh đôi, trắng nõn nà , rất xinh đẹp, cái là n da đó thì quả là ...!
Nói tá»›i đây, Liá»…u béo cứ cÆ°á»i tủm tỉm suốt, thiếu chút nữa thì chảy nÆ°á»›c miếng ra, bá»—ng thấy Vệ TÆ°á»›ng đại nhân nhìn mình vá»›i con mắt cổ quái, Liá»…u béo kinh sợ vá»™i nói:
- Bỉ chức nấp và o chá»— tối, tuy có xa má»™t chút, nhÆ°ng nhìn rất rõ rà ng, đó chÃnh là hai chị em sinh đôi, hÆ¡n nữa nhìn dáng vẻ, rất thân máºt vá»›i Thẩm KÃnh nữa.
- Sinh đôi sao?
Sở Hoan trầm ngâm má»™t hồi lâu rồi má»›i há»i:
- Phải Ä‘iá»u tra xem hai ngÆ°á»i sinh đôi nà y rốt cuá»™c là nhân váºt nà o?
Liá»…u béo thấp giá»ng nói:
- Lúc đầu bỉ chức cÅ©ng không thấy hai cô nà ng nà y có chút quan hệ gì vá»›i Thẩm KÃnh, nhÆ°ng... nhÆ°ng trÆ°á»›c lúc rá»i khá»i, liá»n nghe thấy hai cô nà ng nà y gá»i Thẩm KÃnh là “ cha nuôiâ€, bỉ chức cảm thấy rất cổ quái. Sau khi Thẩm KÃnh rá»i khá»i, tên PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo lại cÆ°á»i ha hả nói gì vá»›i hai cô nà ng đó, dÆ°á»ng nhÆ° là muốn Ä‘Æ°a hai nà ng đó lên kinh... lúc đó háºu viện rất tối tăm, chỉ có bỉ chức và má»™t ngÆ°á»i huynh đệ ẩn nấp ở đó, không có ngÆ°á»i nà o khác, bỉ chức thầm nghÄ©, bá»n há» chắc chắn cho rằng sau ngõ nhá» kia không có ngÆ°á»i, thì má»›i nói ra những lá»i không kinh kỵ gì nhÆ° váºy...!
Trên mặt Sở Hoan nở nụ cÆ°á»i, rồi thì thảo tá»± nói: cha nuôi sao?
Nghe sao mà quen tai váºy.
Liá»…u béo tuy chỉ bẩm báo những tin tức đó, nhÆ°ng Sở Hoan đã phân tÃch những chi tiết nhỠđó trong đầu rồi, hình thà nh má»™t mối quan hệ rất logic, chỉ trong má»™t chốc lát, trong đầu hắn đã hiểu được vấn Ä‘á» rồi.
Nếu không Ä‘oán sai thì, hai chị em sinh đôi đẹp nhÆ° hoa kia chÃnh là lá»… váºt mà PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo hối lá»™ cho Thẩm KÃnh, muốn Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i há» lên kinh, đã chứng tá» dụng ý nà y rồi.
Hắn trầm ngâm má»™t lát rồi khẽ há»i:
- Hai chị em song sinh đó hiện giỠđang ở đâu? Có phải ở Lưu phủ không?
Liễu béo lắc đầu nói:
- Bỉ chức biết sá»± tình không há» Ä‘Æ¡n giản, cho nên sau khi Thẩm KÃnh rá»i khá»i, bỉ chức vẫn chÆ°a rá»i khá»i, mà tiếp tục theo dõi. ChÆ°a tá»›i ná»a canh giá» sau, PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo lại dẫn theo hai chị em song sinh đó rá»i khá»i LÆ°u phủ, rồi ngồi lên hai xe ngá»±a trở vá» chá»— hắn ở...
- Hiện tại PhÆ°Æ¡ng ChÃnh Hạo Ä‘ang ở nÆ¡i nà o?
- ở một tòa nhà cách Lưu phủ không xa lắm.
Liễu béo nói:
- Hắn tá»›i Vân SÆ¡n phủ, liá»n bá» tiá»n ra thuê tòa nhà đó, theo hắn tá»›i Vân SÆ¡n phủ nà y có hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, hai chị em song sinh kia Ä‘ang ở trong tòa nhà đó. Bỉ chức đã lệnh cho hai huynh đệ nhanh nhẹn theo dõi ở đó rồi, có chút Ä‘á»™ng tÄ©nh gì láºp tức báo vá»›i bỉ chức...!
Lúc nà y Sở Hoan quả tháºt cà ng thấy tán thưởng Liá»…u béo hÆ¡n, cÆ°á»i nói:
- Là m tốt lắm, sẽ có trá»ng thưởng.
Liá»…u béo nghe thấy có thưởng nhÆ° mở cá» trong bụng váºy, hiện giá» hắn đã nhắm được má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng trong thanh lầu rồi, nhÆ°ng lá»—i lần mây mÆ°a phải tốn năm lượng bạc, giá cả cÅ©ng không phải dạng xoà ng, lần trÆ°á»›c Sở Hoan Ä‘Æ°a cho hắn tiá»n mừng năm má»›i, tuy không Ãt, nhÆ°ng hắn vẫn không lỡ tiêu nó, nếu lần nà y Vệ TÆ°á»›ng đại nhân hà o phóng thưởng ngân lượng cho mình, nhất định phải bá» năm lượng bạc để thá» cảm giác mây mÆ°a vá»›i cô nÆ°Æ¡ng đó má»™t lần.
- Äại nhân, có thể là m việc cho đại nhân là phúc pháºn của bỉ chức rồi.
Liễu béo vẻ dõng dạc, nói:
- Äại nhân, còn có Ä‘iá»u gì dặn dò, cứ nói để bỉ chức Ä‘i là m, bỉ chức nhất định sẽ là m tốt.
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Ta tin ngươi có năng lực đó.
Rồi lại hạ thấp giá»ng nói:
- Theo dõi hai ngÆ°á»i con gái đó, có biết khi nà o bá»n há» và o kinh không?
- Cái nà y bỉ chức vẫn chưa thăm dò rõ rà ng.
Liá»…u béo lắc đầu, nhÆ°ng láºp tức lại vá»— ngá»±c nói:
- Nhưng đại nhân ngà i yên tâm, không quá hai ngà y, bỉ chức nhất định sẽ là m rõ rà ng.
Sở Hoan lắc đầu:
- Lúc chÆ°a Ä‘iá»u tra rõ thì bá»n hỠđã Ä‘i rồi.
Trầm ngâm má»™t lát rồi thấp giá»ng nói:
- Liá»…u béo, giúp bản tÆ°á»›ng tìm má»™t ngÆ°á»i, không được để bất cứ ai biết, sau khi gặp hắn, phải bảo hắn láºp tức tá»›i phủ thà nh má»™t chuyến.
Liá»…u béo vá»™i há»i:
- Äại nhân muốn bỉ chức Ä‘i tìm ai váºy?
Sở Hoan ghé sát và o tai hắn, khẽ nói và i câu, Liá»…u béo láºp tức nói:
- Äại nhân yên tâm, bỉ chức sẽ Ä‘i ngay đây.
NhÆ°ng hắn chÆ°a kịp Ä‘i, thì thấy Sở Hoan ngoảnh đầu lại, vẻ mặt nghiêm nghị, trong lòng thấy quái lạ cÅ©ng quay đầu lại, liá»n thấy cách đó không xa, có má»t ngÆ°á»i lén la lén lút Ä‘i vá» phÃa nà y.
Ãnh mắt của Sở Hoan rất nhạy bén, tuy má»›i sáng tinh mÆ¡, trong không khà vẫn còn chút sÆ°Æ¡ng mông lung, nhÆ°ng hắn vẫn nhìn thấy trong trá»i sÆ°Æ¡ng mông lung đó có ba ngÆ°á»i, ba ngÆ°á»i há» chỉ hÆ¡i dừng lại, thì thấy má»™t gã có bá»™ râu hình chữ bát thấp gầy nghênh ngang Ä‘i tá»›i.
Sau khi Từ Tòng DÆ°Æ¡ng và o ở trong hà nh dinh, thì xung quanh hà nh dinh được phong tá»a và bảo vệ rất kỹ cà ng, có thể nói là có thể ra nhÆ°ng không thể và o được, những ngÆ°á»i từ bên trong Ä‘i ra, ắt hẳn là ngÆ°á»i của hà nh dinh rồi.
Sở Hoan chỉ nhìn tên béo máºp nghênh ngang nà y chút chiếc râu hình chữ bát trên mặt hắn là giả, ánh mắt hắn rất lợi hại, hóa trang thà nh bá»™ dạng nà y không phải hắn chÆ°a từng là m qua, so vá»›i tà i hóa trang của tên béo máºp nà y so vá»›i hắn thì còn non và xanh lắm.
Dán lên bá»™ râu giả, ắt có ý đồ gì, trong lúc nà y Sở Hoan cảm thấy dÆ°á»ng nhÆ° có ngÆ°á»i có dụng ý gì để quan cá»a ải, trong lòng cần phải Ä‘á» phòng, nhÆ°ng nhìn và o hai ngÆ°á»i Ä‘i phÃa sau thì láºp tức rùng mình lên.
Bá»—ng nhiên hắn rùng mình, Ä‘Æ¡n giản là nhìn thấy ngÆ°á»i tháp tùng Tá» vÆ°Æ¡ng là Phùng Ngá» Mã.
Mấy ngà y trÆ°á»›c ở ngoà i cá»a thà nh nghênh đón Từ Tòng DÆ°Æ¡ng, Sở Hoan rất chú ý tá»›i hai đại bách há»™ của Thần Y Vệ, hôm nay Phùng Ngá» Mã ăn mặc hoà n toà n không giống nhÆ° hôm vừa rồi, nhÆ°ng Sở Hoan nhá»› nhÆ° in đôi mắt sắc bén đó của hắn.
Có má»™t loại ngÆ°á»i, cho dù cải trang thế nà o Ä‘i chăng nữa, nhÆ°ng trên ngÆ°á»i có những đặc Ä‘iểm Ä‘á»™c đáo thì chẳng thể nà o che giấu được, Phùng Ngá» Mã má»™t đại bách há»™ của Thần Y Vệ là má»™t trong những loại ngÆ°á»i đó.
Hắn cÅ©ng thấy rõ rà ng, bên cạnh Phùng bách há»™, là má»™t vị công tá» mặc bá»™ thanh bà o rất trẻ tuổi, đây là má»™t ngÆ°á»i hoà n toà n xa lạ, nhÆ°ng Sở Hoan nhìn qua má»™t lượt vị công tá» trẻ tuổi nà y, trong lòng dÆ°á»ng nhÆ° biết được Ä‘iá»u gì đó.
Äá»™t nhiên hắn đã hiểu ra, tên béo lùn kia cải trang nhÆ° váºy chỉ là để che dấu, má»™t gã Ä‘Ã n ông ngoà i ba mÆ°Æ¡i tuổi mà trên môi không có sợi râu nà o, ở trong cái thá»i đại nà y thì quả là rất hiếm gặp, nếu không phải do trá»i sinh đã nhÆ° váºy thì chỉ có má»™t sá»± giải thÃch mà thôi.
Tên béo máºp nà y chÃnh là má»™t tên thái giám.
Nếu chỉ có Từ Tòng DÆ°Æ¡ng xuất kinh, bên ngÆ°á»i không thể mang theo thái giám được, bên ngÆ°á»i có thái giám Ä‘i cùng ắt hẳn phải là ngÆ°á»i trong cung, vị công tá» trẻ tuổi nà y Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, bên ngÆ°á»i lại còn có má»™t vị bách há»™ của Thần Y Vệ theo sát bảo vệ...
Sở Hoan thầm Ä‘oán được Ä‘iá»u gì đó, trong lòng vẫn cảm thấy có chút giáºt mình, lại nghÄ© tá»›i hôm xuất thà nh nghênh đón, có má»™t chiếc xe ngá»±a Ä‘i theo sau, chẳng nhẽ ngÆ°á»i ngồi trong xe ngá»±a đó lại là vị công tá» trẻ tuổi nà y sao?
Những ý niệm nà y trong của Sở Hoan bá»—ng chốc lóe qua, Tôn Äức Thắng cÅ©ng đã nghênh ngang Ä‘i tá»›i, rồi trầm giá»ng nói:
- Ngươi là ai?
TrÆ°á»›c mắt Tá» vÆ°Æ¡ng thì Tôn Äức Thắng cúi đầu gáºp eo, nhÆ°ng khi tá»›i đây chẳng coi Cẩm vệ quân ra cái gì cả, ưỡn bụng lên, vẻ đắc ý nói:
- Chúng ta là ngÆ°á»i của hà nh dinh, phụng mệnh rá»i khá»i giải quyết chút việc, còn không tránh ra mau!
Liễu béo quát lớn:
- Ngươi là chức quan gì? Muốn đi đâu?
Tôn Äức Thắng nhÃu mà y nói:
- Là chức quan gì, muốn Ä‘i đâu? Chẳng lẽ cÅ©ng phải bẩm báo sao? Äúng là ná»±c cÆ°á»i, mau tránh ra, nếu để lỡ việc đại sá»± ngÆ°Æ¡i có gánh vác được trách nhiệm không?
- Chỉ là phụng mệnh là m việc!
Sở Hoan cháºm rãi tiến tá»›i, vẻ mặt thản nhiên cÆ°á»i, Ä‘i tá»›i gần chá»— Tôn Äức Thắng, thấp giá»ng nói:
- Vị công công nà y, không phải chúng ta muốn là m khó, bên trên đã hạ quân lệnh, phải bảo vệ nghiêm máºt các con Ä‘Æ°á»ng, cho nên không thể không tháºn trá»ng được, mong công công lượng thứ!
Giá»ng của hắn rất nhá», chỉ có hắn và Tôn Äức Thắng có thể nghe thấy thôi, Tôn Äức Thắng nghe thấy hắn gá»i thẳng mình là công công, Ä‘á»™t nhiên giáºt bắn mình lên, trong lòng thầm nghÄ©, ngÆ°á»i nà y có con mắt tinh tÆ°á»ng hai do mình hóa trang quá kém, thân pháºn thá»±c của bản thân mình không ngá» bị đối phÆ°Æ¡ng nhìn ra rồi.
Hôm nay hắn cùng vá»›i Tá» vÆ°Æ¡ng ra ngoà i hà nh dinh, vốn là lén la lén lút mà đỠphòng, lúc nà y Ä‘á»™t nhiên lại bị Sở Hoan nhìn thấu rồi, quả tháºt có chút kinh hoảng, rồi cố giữ Ä‘iá»m tÄ©nh nói:
- Nếu ngÆ°Æ¡i đã biết rồi, váºy thì... váºy thì tránh ra cho chúng ta Ä‘i, chúng ta phải Ä‘i là m công sá»±, không thể cháºm chá»… được.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
24-11-2012, 11:08 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 2: Thiên Môn sơ khai quan thương hải
ChÆ°Æ¡ng 187: Äổ phÆ°á»ng trong truyá»n thuyết
Nhóm dịch KoCo - Mê Truyện
Sưu Tầm by MTQ --- 4vn.eu
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Có lẽ thượng sai không biết, sáng sá»›m hôm nay, bên trên truyá»n xuống mệnh lệnh, Từ Äại há»c sÄ© có lệnh, nếu có má»™t số ngÆ°á»i bên trong hà nh dinh muốn rá»i khá»i, cần thủ lệnh của Äại há»c sÄ©, nếu không có thủ lệnh, bất cứ kẻ nà o trong hà nh dinh cÅ©ng không thể ra ngoà i. HÆ¡n nữa Tổng đốc đại nhân cÅ©ng hạ lệnh, bất cứ ngÆ°á»i nà o không có pháºn sá»±, tuyệt đối không thể qua trạm canh gác nà y tiến và o hà nh dinh, Tổng đốc đại nhân và Äại há»c sÄ© Ä‘á»u có phâ nphó, những ngÆ°á»i phÃa dÆ°á»›i chúng ta, tá»± nhiên phải tuâ nthủ quân lệnh, nếu không có lẽ cái đầu nà y sẽ chueyenr nhà .
Thấy sắc mặt Tôn Äức Thắng khó coi, hắn mỉm cÆ°á»i nói:
- Nếu thượng sai muốn ra ngoà i là m việc, chỉ cần có thủ lệnh của Äại há»c sÄ©, chúng ta sẽ không dán ngăn lại!
Tôn Äức Thắng nhất thá»i choáng váng, gã vốn tưởng rằng rá»i hà nh dinh, sẽ thông suốt, không thể tưởng được nÆ¡i nà y không ngá» còn có trạm gác, mà ngÆ°á»i trẻ tuổi mỉm cÆ°á»i nói chuyện nà y, đã phá há»ng Ä‘Æ°á»ng Ä‘i.
Tuy rằng gã xem thÆ°á»ng Cấm vệ quân, nhÆ°ng cÅ©ng biết được lúc nà y không thể xông qua, lần nà y xuất hà nh, là muốn lặng yên không tiếng Ä‘á»™ng gạt Từ Tòng DÆ°Æ¡ng, nếu tháºt sá»± khắc khẩu vá»›i đám Cấm vệ quân nà y, sá»± tình náo lá»›n, sau nà y Từ Tóc DÆ°Æ¡ng tất sẽ biết chuyện, Tá» VÆ°Æ¡ng nhiá»u nhất bị Từ Tòng DÆ°Æ¡ng giáo huấn má»™t phen, nhÆ°ng bản thân gã má»™t thái giám Ä‘i theo có lẽ không có quả ngá»t để ăn, Từ Tòng DÆ°Æ¡ng xÆ°a nay không có ánh mắt gì tốt đối vá»›i hoạn quan, nếu biết mình dẫn Tá» VÆ°Æ¡ng ra ngoà i, thưởng mấy chục gáºy cÅ©ng là nhẹ.
Lúc nà y Tá» VÆ°Æ¡ng đã theo tá»›i, nghe được lá»i Sở Hoan nói, hÆ¡i nhÃu mà y. Tuy rằng gã không tốt, nhÆ°ng cÅ©ng thông minh, tuy biets nếu mình tháºt sá»± là m rõ thân pháºn, đối phÆ°Æ¡ng nhất định không dám ngăn cản, nhÆ°ng hiện giá» mình hoà n toà n không thể là m rõ thân pháºn ra được.
Tròng mắt vừa chuyển, gã Ä‘i lên phÃa trÆ°á»›c, dùng giang hồ dị văn Từ Tòng DÆ°Æ¡ng từng nói vá»›i mình, có bá»™ có dáng chắp tay vá»›i Sở Hoan, nói:
- Vị huynh Ä‘Ã i nà y, má»i!
Gã lần đầu là m nhÆ° váºy, chỉ cảm thấy rất là má»›i mẻ, cÅ©ng cảm thấy vô cùng thú vị.
Sở Hoan cÅ©ng mỉm cÆ°á»i chắp tay lại.
Thấy Sở Hoan đáp lễ, TỠVương lại hưng phấn, dán tới gần nói:
- Huynh đà i, có thể mượn một bước nói chuyện?
Sở Hoan ngẫm nghÄ© má»™t chút, gáºt đầu, Ä‘i theo Tá» VÆ°Æ¡ng qua má»™t bên. Lúc nà y Tá» VÆ°Æ¡ng hoà n toà n dá»±a theo chuyện xÆ°a giang hồ Từ tòng DÆ°Æ¡ng nói qua mà là m việc, tá»›i gần Sở Hoan, lấy má»™t tấm ngân phiếu từ trong tay áo, thấp giá»ng cÆ°á»i nói:
- Huynh đà i, dà n xếp dà n xếp!
Sở Hoan chỉ liếc mắt má»™t cái, trong lòng thầm kêu cừ tháºt, Tá» VÆ°Æ¡ng nà y quả tháºt không biết nồi là m bằng sắt, tùy tiện má»™t tấm ngân phiếu, chÃnh là hai trăm lạng, vì mua con Ä‘Æ°á»ng, ra tay quả tháºt vô cùng hà o phóng.
Lúc nà y tuy rằng Sở Hoan Ä‘oán ra lai lịch công tá» trẻ tuổi nà y không Ä‘Æ¡n giản, biết gã tất là quý nhân, nhÆ°ng cÅ©ng không thể xác định thân pháºn chân tháºt của ngÆ°á»i nà y, nhẹ nhà ng đẩy lại, mỉm cÆ°á»i nói:
- Tại hạ phụng mệnh là m việc, tháºt sá»± khó xá»!
Tá» VÆ°Æ¡ng thấy hắn không nháºn, hÆ¡i nhÃu mà y, nếu ở tình huống khác, gã đã sá»›m lổi tráºn lôi định, nhÆ°ng hiện tại chỉ cảm thấy ngÆ°á»i khác không biết thân pháºn của mình, liá»n là m ra vẻ rất thú vị, cÆ°á»i hì hì nói:
- Váºy ngÆ°Æ¡i muốn cái gì?
- Thủ lệnh!
Sở Hoan nói:
- Nếu các hạ có thủ lệnh của Äại há»c sÄ©, liá»n có thể rá»i khá»i!
TỠVương lắc đầu nói:
- Bản... ồ, ta không có thủ lệnh, nhÆ°ng lại có việc gấp phải ra ngoà i má»™t chuyến, hiện giá» Äại há»c sÄ© đã ra ngoà i tuần tra Vệ Sở, nhất thá»i không nháºn được thủ lệnh của hắn, váºy ngÆ°Æ¡i nói là m sao bây giá»?
Sở Hoan lại cÆ°á»i nói:
- Tại hạ quả tháºt bất lá»±c!
Tôn Äức Thắng thấy Tá» VÆ°Æ¡ng tá»± thân xuất mã cÅ©ng không thể thuyết phục, trong lòng nổi giáºn, cả giáºn nói:
- Tướng lãnh Cấm vệ quân nho nhỠnhư ngươi, cũng dám khoe khoang ở nơi nà y? Có biết vị nà y là ai?
Gã nhất thá»i kÃch Ä‘á»™ng, không kìm nổi muốn nói ra thân pháºn của Tá» VÆ°Æ¡ng.
Tá» VÆ°Æ¡ng liếc nhìn gã, nhÃu mà y.
Sở Hoan thấy dÆ°á»ng nhÆ° Tá» VÆ°Æ¡ng đã queyets ý Ä‘i, hÆ¡n nữa vì thân pháºn quý nhân nà y khó có thể xác định, quả tháºt không thể tùy tiện đắc tá»™i, tránh sinh ra chuyện tìn hkhác, lo nghÄ©, má»›i thấp giá»ng há»i:
- Các ngà i tháºt có việc gấp phải ra ngoà i sao?
Tá» VÆ°Æ¡ng thấy giá»ng Ä‘iệu Sở Hoan có buông lá»ng, vá»™i gáºt đầu nói:
- Äúng váºy, quả tháºt phải ra ngoà i, ngÆ°Æ¡i nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, tuyệt đối có chá»— tốt cho ngÆ°Æ¡i!
Tôn Äức Thắng cÅ©ng nói:
- Ngươi dà n xếp thêm, chúng ta sẽ trở vỠrất nhanh.
Sở Hoan nói:
- Các ngà i là thượng sai, tại hạ thân pháºn hèn má»n, không tiện cản lại. Chỉ là và i vị tháºt sá»± sẽ trở vá» rất nhanh?
- Äúng đúng đúng!
Tá» VÆ°Æ¡ng liên tục gáºt đầu, mặt mà y há»›n hở.
Sở Hoan nói:
- Nếu quả thá»±c nhÆ° váºy, tại hạ nguyện theo các vị má»™t chuyến, dù sao chá»— chức trách, không dám cháºm trá»…, nếu trá»±c tiếp để các vị rá»i khá»i, chỉ sợ khó có thể giải thÃch, nếu và i vị có việc gấp, tại hạ cÅ©ng vô lá»±c ngăn cản, chỉ có thể cùng các vị Ä‘i má»™t chuyến, lại phải trở vá» nhanh má»™t chút, không biết ý các vị thế nà o?
Tá» VÆ°Æ¡ng ngẩn ra, Tôn Äức Thắng cÅ©ng nhÃu mà y, mà Phùng Bách há»™ lại dùng đôi mắt sắc bén đánh giá Sở Hoan, Sở Hoan khà định thần nhà n, có vẻ vô cùng Ä‘iá»m tÄ©nh.
Tá» VÆ°Æ¡ng tÃnh toán trong lòng má»™t hồi, rốt cuá»™c gáºt đầu nói:
- Äược, ngÆ°Æ¡i theo bản... ngÆ°Æ¡i theo chúng ta Ä‘i!
Gã suy nghÄ© trong lòng, chỉ sợ vị tÆ°á»›ng lãnh nà y không tiện nháºn bạc trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, chỉ cần ra ngoà i, cho hắn má»™t tấm ngân phiếu, chuyện Ä‘á»u dá»… nói rồi.
Tôn Äức Thắng thấy Tá» VÆ°Æ¡ng đồng ý, lúc nà y má»›i nói vá»›i Sở Hoan:
- Äi theo có thể, nhÆ°ng quần áo và bá»™i Ä‘ao của ngÆ°Æ¡i không thể mang trên ngÆ°á»i!
Tá» VÆ°Æ¡ng nghe váºy, gáºt đầu nói:
- Không sai, đúng là như thế.
Sở Hoan cÅ©ng rõ rà ng, qua má»™t bên, cởi giáp trụ vÅ© khÃ, lúc nà y VÆ°Æ¡ng Hà m cÅ©ng Ä‘ang ở bên, thấy Sở Hoan nhÆ° thế, lại thấp giá»ng nói:
- Äại nhân, chúng ta tháºt sá»± phải để bá»n há» rá»i khá»i?
Sở Hoan khẽ cÆ°á»i nói:
- Ta tá»± có chủ ý... hÆ¡n nữa chúng ta tháºt sá»± ngăn cản, cÅ©ng ngăn không được.
Hắn gá»i Liá»…u béo tá»›i, sai gã Ä‘i là m việc, nhanh chóng tìm ngÆ°á»i mình muốn tìm tá»›i.
Sở Hoan Ä‘i theo ba ngÆ°á»i Tá» VÆ°Æ¡ng rốt cuá»™c rá»i khá»i trạm gác, má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i phố xá sầm uất. Tá» VÆ°Æ¡ng rá»i khá»i trạm gác, vui vẻ thoải mái, cả ngÆ°á»i thông thái, há»i Sở Hoan:
- Äúng rồi, huynh Ä‘Ã i tên gá»i là gì?
Gã chỉ cảm thấy xÆ°ng hô huynh Ä‘Ã i hÆ¡i thú vị, luôn có má»™t chút hÆ°Æ¡ng vị tá»± nhiên nhÆ° váºy, mà loại hÆ°Æ¡ng vị nà y gã cá»±c kỳ thÃch thú.
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Ta gá»i Sở Hoan, xin há»i đại danh các hạ?
Tá» VÆ°Æ¡ng nhất thá»i hứng khởi, thốt ra:
- Ta gá»i là Doanh Nhân!
Lá»i vừa ra khá»i miệng, liá»n nghÄ© tá»›i cái gì, lúc nà y Tôn Äức Thắng đã hÆ¡i biến sắc, mà Phùng Ngá» Mã tuy rằng bất Ä‘á»™ng, nhÆ°ng trong mắt lúc nà y cÅ©ng xẹt qua dị sắc.
Há» Doanh chÃnh là quốc há» của Äế quốc Äại Tần, tuy rằng Äại Tần nà y không phải Äế quốc Äại Tần của Tần Thủy Hoà ng Doanh ChÃnh, nhÆ°ng má»™t chi hoà ng tá»™c nà y nghe nói bắt đầu từ má»™t gia tá»™c của Tần Thủy Hoà ng kia lÆ°u truyá»n tá»›i nay.
Triá»u Tần Ä‘á»i thứ hai diệt vong, huyết mạch bá»™ tá»™c Doanh thị lÆ°u lại không có mấy, nhÆ°ng huyết mạch nà y vẫn chÆ°a Ä‘oạn tuyệt, ẩn núp dân gian, vẫn kéo dà i xuống, tháºm chà dần dần hình thà nh thế lá»±c, tÃch góp từng chút nguyên khÃ, sau khi Äại triá»u Hoa triá»u phÃa trÆ°á»›c sụp đổ, bá»™ tá»™c Doanh thị lại trở thà nh Äại tá»™c đất Tần, chÆ° hầu má»™t phÆ°Æ¡ng, Ä‘Æ°Æ¡ng kim Hoà ng đế Bế hạ Doanh Nguyên hùng thao võ lược, thống nhất thiên hạ, láºp quốc gá»i là Tần.
Sở Hoan vừa nghe tên ‘Doanh Nhân’, trong lòng hiện giá» giáºt mình kinh hãi, hắn biết được há» Doanh là hoà ng tá»™c, nhÆ°ng trên mặt lại lá»™ vẻ mặt nghe không rõ, há»i:
- Xin lỗi, ta nghe không rõ, không biết đại danh các hạ là gì?
TỠVương nhẹ nhà ng thở ra, vội đáp:
- Ta gá»i là ... gá»i Từ Nhân!
Gã nhất thá»i cấp bách, nghÄ© không ra há» khác, nghÄ© tá»›i dòng há» Từ Tòng DÆ°Æ¡ng, thuáºn miệng mượn tá»›i dùng.
Lần nà y Sở Hoan dÆ°á»ng nhÆ° nghe rõ rà ng, nói:
- Hóa ra là Từ công tá»!
XÆ°a nay Tá» VÆ°Æ¡ng được ngÆ°á»i ta gá»i là ‘Äiện hạ’, chÆ°a từng có ai gá»i gã ‘Công tá»â€™, nghe Sở Hoan gá»i gã ‘Từ công tá»â€™, gã rất hÆ°ng phấn, liên tục gáºt đầu:
- Không sai không sai, ta là Từ công tá», ta là Từ công tá»!
Không biết vì sao, má»™t tiếng ‘Từ công tá»â€™ nà y của Sở Hoan, lại khiến Tá» VÆ°Æ¡ng sinh ra má»™t chút cảm giác thân cáºn, vô hình trung Ä‘i tá»›i Ä‘Æ°á»ng cái, tuyển chá»n ngá»± tá»u sắp tá»›i gần, phủ thà nh Vân SÆ¡n tất nhiên vô cùng náo nhiệt, trên Ä‘Æ°á»ng ngÆ°á»i đến ngÆ°á»i Ä‘i, quả nhiên rất náo nhiệt.
Hai bên Ä‘Æ°á»ng phố có vỉa hè Ä‘i lại, phần lá»›n ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng qua hai bên vỉa hè, ở giữa xe Ä‘i kiệu tá»›i, nối liá»n không dứt. Cá»a hà ng thÆ°Æ¡ng gia san sát nối tiếp nhau, quầy hà ng thà nh Ä‘Ã n, Ä‘á»u treo biển lá»›n, viết rõ chủng loại hà ng hóa bà y bán, cá»a hà ng thủ nghệ liá»n viết đồ sản xuất, phủ thà nh Vân SÆ¡n nà y dÆ°á»›i sá»± thống trị của Kiá»u Minh ÄÆ°á»ng cÅ©ng rất phồn hoa.
Cá»a hà ng chủng loại nhiá»u, khiến ngÆ°á»i ta hoa cả mắt.
Có trà lâu, trà phÆ°á»ng, Ä‘á»u treo mà nh có chữ thủy, bếp lò phòng trong lá»a mạnh Ä‘un trà . Có tá»u quán, tá»u lầu, sẽ thấy chữ ‘Tá»u’ trên bảng hiệu, nếu tháºt sá»± là tá»u lầu lá»›n, nhÆ° váºy cà ng thêm khà thế, có khoảng má»™t trăm tòa các, xung quanh Ä‘á»u là lan can lục, bên trong hô to gá»i nhá», mà trong phòng còn có nữ xÆ°á»›ng ôm tỳ bà , hát khúc ca, dùng cái nà y là m hà ng hóa.
Ngoà i ra tá»± nhiên không thiếu các quán ăn, cá»a hà ng tạp hóa, cá»a hà ng tÆ¡ lụa, hiệu cần đồ... Tá» VÆ°Æ¡ng bị cá»a hà ng rá»±c rỡ muôn mà u là m lóa mắt, gã xuất thân nhà phú quý lá»›n nhất thế gian, xÆ°a nay cÅ©ng không thiếu cái gì, nhÆ°ng cho dù ở kinh thà nh, cÅ©ng Ãt có cÆ¡ há»™i thấy được cảnh phồn hoa, lúc nà y cá»a hà ng trên Ä‘Æ°á»ng của phủ thà nh Vân SÆ¡n, cÅ©ng khiến gã hoa cả mắt, vô cùng hÆ°ng phấn.
Tá» VÆ°Æ¡ng mua hai cái chong chóng thưởng thức má»™t lát, lại giao cho Tôn Äức Thắng phÃa sau, trong tay Tôn Äức Thắng đã trà n đầy thứ Tá» VÆ°Æ¡ng thÃch thú mà mua, chợt nghe Tá» VÆ°Æ¡ng nói:
- Sở Hoan, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của phủ Vân SÆ¡n?
Sở Hoan nói:
- Coi nhÆ° là ngÆ°á»i phủ Vân SÆ¡n, quê ở thôn trang trong quản hạt của phủ Vân SÆ¡n.
Tá» VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
- NgÆ°Æ¡i tá»›i phủ thà nh đã bao lâu? Äối vá»›i nÆ¡i nà y có quen hay không?
Gã cũng không chỠSở Hoan nói chuyện, lại nói:
- Ngươi nói còn có chỗ nà o chơi vui, ngươi nói cho ta biết, chúng ta đi một vòng!
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Phủ thà nh Vân SÆ¡n không phồn hoa bằng kinh thà nh được, nhÆ°ng cÅ©ng là thà nh lá»›n Quan Trung, nên cÅ©ng có không Ãt, lại không biết ngà i muốn chÆ¡i cái gì?
Tá» VÆ°Æ¡ng quay đầu nhìn Tôn Äức Thắng, há»i:
- Tôn Äức Thắng, ngÆ°Æ¡i nói, chúng ta chÆ¡i cái gì? NgÆ°Æ¡i từng nói, phủ Vân SÆ¡n có không Ãt chá»— chÆ¡i đùa, ngÆ°Æ¡i nói mau, hiện giá» chúng ta Ä‘i đâu?
Tôn Äức Thắng cÆ°á»i bồi, nói:
- Từ công tá», nÆ¡i các công tá» phú quý thÆ°á»ng Ä‘i, Ä‘Æ¡n giản là nÆ¡i yên hoa xÆ°á»›ng khúc... !
- Nơi yên hoa?
TỠVương ngạc nhiên nói:
- Nơi yên hoa là cái gì?
Tôn Äức Thắng hÆ¡i xấu hổ, Sở Hoan lại cÆ°á»i nói:
- Từ công tá», giá» là giữa trÆ°a, nÆ¡i yên hoa chỉ sợ không thÃch hợp tá»›i, hÆ¡n nữa lúc nà y qua, ngÆ°á»i bên trong Ä‘á»u Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i, không có lạc thú!
Tá» VÆ°Æ¡ng trừng mắt nhìn, rất buồn bá»±c, há»i:
- Vì sao ban ngà y không thể Ä‘i? Nghỉ ngÆ¡i ban ngà y, chẳng lẽ buổi tối má»›i có thể mở cá»a phải không?
Sở Hoan gáºt đầu cÆ°á»i nói:
- Không sai.
Tá» VÆ°Æ¡ng liá»n hứng thú, ghé sát và o Sở Hoan, cÆ°á»i tủm tỉm há»i:
- Sở Hoan, ngươi nói, nơi yên hoa là chỗ nà o? Chơi có vui không?
- Äó là ngõ ôn nhu phải tiêu tiá»n.
Sở Hoan thấp giá»ng nói:
- Chẳng qua Từ công tá» cÅ©ng không thÃch hợp tá»›i loại địa phÆ°Æ¡ng đó.
Tá» VÆ°Æ¡ng nhÃu mà y, đúng lúc nà y, lại nghe phÃa trÆ°á»›c truyá»n đến má»™t hồi tiếng ồn à o. Mấy ngÆ°á»i ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy từ gian phòng trÆ°á»›c mặt bay ra má»™t ngÆ°á»i, rÆ¡i trên Ä‘Æ°á»ng cái, đám ngÆ°á»i trên phố kêu sợ tản ra, từ trong phòng láºp tức có bốn năm tên trai tráng thanh niên lao ra, đấm đá má»™t hồi đối vá»›i ngÆ°á»i nằm trên mặt đất.
Tiếp đó nghe được má»™t ngÆ°á»i trong đó mắng:
- Không có bạc cÅ©ng dám đến Thuáºn XÆ°Æ¡ng phÆ°á»ng đánh bạc, tháºt sá»± là muốn chết phải không? Lại Nhị mặt rá»—, hiện giá» ngÆ°Æ¡i thiếu đổ phÆ°á»ng 20 lạng bạc, nghÄ© biện pháp trả nợ bạc Ä‘i, trong vòng ba ngà y nếu Ä‘Æ°a không tá»›i thì tá»± mình suy nghÄ© Ä‘i.
Lại đấm đá má»™t phen, đánh cho ngÆ°á»i nỠđầu rÆ¡i máu chảy, lúc nà y má»›i dừng tay và o trong phòng.
Tá» VÆ°Æ¡ng nhÃu mà y, hÆ¡i tức giáºn há»i:
- Những ngÆ°á»i nà y là m gì váºy? Giữa ban ngà y, vì sao hà nh hung bên Ä‘Æ°á»ng, trong mắt có còn vÆ°Æ¡ng pháp hay không... !
Tôn Äức Thắng liá»n nói:
- Từ công tá», bị đánh là đáng, hắn là m há»ng quy củ!
- Quy củ?
TỠVương trừng mắt nhìn:
- Quy củ gì?
Tôn Äức Thắng hai tay cầm đồ váºt, không rảnh tay, đánh phải hất mặt vá» phÃa kia, nói:
- Từ công tá» ngà i xem, đó là má»™t đổ phÆ°á»ng, không có bạc và o bên trong đánh bạc, là muốn bị thu tháºp!
Tá» VÆ°Æ¡ng Doanh Nhân ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bên ngoà i gian phòng kia quả nhiên có má»™t lá cá», trên lá cá» viết má»™t chữ ‘Äổ’ tháºt lá»›n.
Tròng mắt Doanh Nhân chuyển vòng vo, nắm chặt tay, hÆ°ng phấn há»i:
- Chẳng lẽ... chẳng lẽ đây là đổ phÆ°á»ng trong truyá»n thuyết?
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
24-11-2012, 11:08 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 2: Thiên Môn sơ khai quan thương hải
ChÆ°Æ¡ng 188: A Tu La
Nhóm dịch KoCo - Mê Truyện
Sưu Tầm by MTQ --- 4vn.eu
Lúc ngÆ°á»i Doanh Nhân Ä‘i và o chá»— cá cược, chỉ thấy trên khuôn mặt má»—i ngÆ°á»i lá»™ ra vẻ vui sÆ°á»›ng và tham lam đến khó tin. ÄÆ°Æ¡ng nhiên bá»n há» không thể phát hiện ra ngÆ°á»i Doanh Nhân đã và o trong, sá»± chú của má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u táºp trung và o những đồng tiá»n đặt trên bà n, những quân bà i và ván bà i vô cùng hấp dẫn.
Tuy rằng thá»i tiết má»—i ngà y má»™t ấm áp lên, nhÆ°ng hiện giá» thá»i tiết vẫn rất lạnh, nhÆ°ng không khà trong chá»— cá cược thì lại rất ấm áp, có những tên chÆ¡i mà toát hết mồ hôi, tháºm chà cởi bỠáo ấm ra.
PhÆ°á»ng đánh cược nà y rất lá»›n, bên trong không chỉ có dân cá» bạc, còn có rất nhiá»u cô nÆ°Æ¡ng, má»—i cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»u trang Ä‘iểm rất xinh đẹp, trong không gian ấm áp của phÆ°á»ng cá cược nà y, quần áo bá»n há» mặc cÅ©ng rất lá»™ liá»…u, cứ lượn lá» khắp các bà n, gặp phải dân cá» bạc nà o Ä‘á» thì có thể nháºn được ngay những đồng tiá»n nhét giữa khe ngá»±c, rồi tiện tay sá» mó chút rất sung sÆ°á»›ng, nhÆ°ng gặp phải những dân cá» bạc Ä‘ang thua thì cứ thấy bóng dáng các nà ng là chá»i mắng Ä‘uổi Ä‘i, căn bản không có chút thÆ°Æ¡ng hoa tiếc ngá»c gì cả.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cÅ©ng có những đám Ä‘Ã n ông thắng được chút bạc, tâm trạng rất vui vẻ, cÅ©ng biết dừng lại, tìm má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng mà thấy vừa ý rồi ghé sát tai nói dăm ba câu gì đó, khi thấy nà ng cÆ°á»i thì hai ngÆ°á»i há» sẽ tiến vè sau phÆ°á»ng cá cược, là m những việc gian phu dâm phụ gì đó.
Trong phÆ°á»ng cược những chiếc bà n rồi đồ gia dụng được bà i trà rất hợp lý, rất có quy mô.
Cái gá»i là chÆ¡i gánh, cá cược thì chẳng phân biệt bố con thằng nà o cả, những kẻ tổ chức các cược nà y nắm bắt được tâm lý khách cược, trong phÆ°á»ng cược bố trà rất nhiá»u cô nÆ°Æ¡ng trang Ä‘iểm lòe loẹt, cứ lượn lá» bắt khách, má»™t khi đã có ngÆ°á»i kết thì từ má»™t khách cược trở thà nh khách là ng chÆ¡i ngay, những khách cược mà tìm được gái ở đây thì tiá»n long cÅ©ng rất hà o phóng.
Doanh Nhân Ä‘i và o trong, liá»n ngá»i thấy má»™t mùi rất kỳ lạ, đó chÃnh là mùi mồ hôi trên ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông và mùi hÆ°Æ¡ng phấn trên ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà hòa quyện và o, tình cảnh trÆ°á»›c mắt, Doanh Nhân chÆ°a bà o giá» thấy cả, lúc nà y vô cùng kinh ngạc, nhÆ°ng lại cảm thấy rất hÆ°ng phấn.
Hắn ở trong cung gặp các cung nữ thì nhiá»u vô kể, Ä‘á»u là những tuyệt sắc giai nhân được tuyển chá»n và o, so vá»›i nhÆ°ng đám hÆ°Æ¡ng phấn dung tục trong phÆ°á»ng cược nà y, ngay cả nét mặt rồi thân hình thì hÆ¡n hẳn má»™t báºc.
Nhưng không biết vì lý do gì, lúc nà y Doanh Nhân nhìn thấy bên trong đang mây mưa bão táp, lại thấy cà ng hưng phấn hơn, chỉ cảm thấy những phụ nữ nơi nà y còn phong tình quyến rũ hơn những cung nữ trong cung.
Lúc nà y trong lòng Tôn Äức Thắng rất lo lắng, Doanh Nhân rá»i khá»i hà nh dinh quả tháºt có chút mạo hiểm, lần nà y lại quyết tá»›i phÆ°á»ng cược, cà ng khiến Tôn Äức Thắng kinh hồn bạt vÃa.
Tuy có Phùng Ngá» Mã và Sở Hoan bên cạnh, nhÆ°ng Tôn Äức Thắng hiểu rằng, nếu chuyện nà y để cho Từ Tòng DÆ°Æ¡ng biết được, Phùng Ngá» Mã và Sở Hoan sẽ chẳng sao cả mà mình là thái giám bên cạnh của Doanh Nhân, Từ Tòng DÆ°Æ¡ng biết Doanh Nhân Ä‘i và o những nÆ¡i nhÆ° phÆ°á»ng cược, thì chắc chắn là sẽ lá»™t ra mình, trong lòng vô cùng lo lắng, thấp giá»ng nói:
- Äiện... ồ, Từ công tá», chúng ta rá»i khá»i nÆ¡i nà y Ä‘i, nÆ¡i nà y... nÆ¡i nà y không hợp vá»›i công tỠđâu!
Doanh Nhân nghe thấy những tiếng kêu thét bên trong, nhìn và o bên trong thì thấy những ngÆ°á»i há» không mảnh vải che thân, những chá»— nhạy cảm nhất Ä‘á»u lồ lá»™ ra, cảm giác chÆ°a khi bao giá» kÃch thÃch nhÆ° lúc nà y, là m sao có hể rá»i khá»i được chứ, hạ giá»ng mắng:
- Im mồm!
Lúc nà y, những hÆ°Æ¡ng thÆ¡m bay nồng, tiến tá»›i nghên đón là hai vị cô nÆ°Æ¡ng, má»™t cô nÆ°Æ¡ng đã tiến tá»›i trÆ°á»›c mặt Doanh Nhân, vẻ mặt đầy khiêu gợi và quyến rÅ© cÆ°á»i nói:
- Äại gia, có muốn vui vẻ chút không?
Chức trách của Phùng Ngá» Mã là bảo vệ Doanh Nhân, thấy phụ nữ tá»›i gần, liá»n tiến tá»›i ngăn lại, ngăn không cho cô nà ng nà y tiến lại gần Doanh Nhân, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ khác thấy Phùng Ngá» Mã cao to lá»±c lưỡng, vẻ rất khêu gợi, giÆ¡ bà n tay vuốt qua ngá»±c của Phùng Ngá» Mã, dịu dà ng nói:
- Vị đại ca nà y thân hình tháºt cÆ°á»ng tráng, tiểu muá»™i quả tháºt rất thÃch, chi bằng cùng tiểu muá»™i tá»›i háºu viện Ä‘i, sẽ hầu hạ chà ng tá»›i nÆ¡i tá»›i chốn...!
Lúc nà ng nói chuyện, vẻ mặt luôn trà n đầy sá»± khiêu khÃch và khêu gợi.
Vẻ mặt Phùng Ngá» Mã không chút biểu cảm, lạnh lùng nhìn ngÆ°á»i phụ nữ kia, ngÆ°á»i phụ nữ kia thấy vẻ mặt của Phùng Ngá» Mã so vá»›i những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đến đây rất khác biệt, chỉ dám vuốt ve phần ngá»±c không dám vuốt xuống dÆ°á»›i, trong lòng có vẻ sợ hãi rồi rụt tay vá».
Doanh Nhân ở phÃa sau nghe thấy, thấy rất ngạc nhiên nói:
- Hầu hạ tới nơi tới chốn là sao? Các nà ng biết thổi sáo biết đà n hát sao?
Hắn không hiểu hà m ý trong lá»i nói đó, cứ tưởng ngÆ°á»i phụ nữ nà y sẽ Ä‘Ã n hát hầu hạ.
NgÆ°á»i phụ nữ kia cÆ°á»i quyến rÅ©, cho rằng Doanh Nhân Ä‘ang khiêu khÃch, liá»n cÆ°á»i hi hi nói:
- Công tỠmuốn nghe khúc nhạc gì, tiểu muội sẽ hát khúc nhạc đó, tóm lại là sẽ khiến công tỠvô cùng khoái cảm!
Doanh Nhân thấy giá»ng của hai ngÆ°á»i phụ nữ nà y rất quyến rÅ©, trong lòng rung Ä‘á»™ng, vẫn muốn cùng má»™t nà ng Ä‘i vá» háºu viện, nhÆ°ng lúc nà y, lại nghe thấy má»™t âm thanh lang lảng vang tá»›i:
- Mấy vị muốn chơi cả hai à ?
Âm thanh nà y truyá»n và o trong tai, không nói gì ai, ngay cả Sở Hoan cÅ©ng thấy phát nóng lên, không vì Ä‘iá»u gì, chÃnh là giá»ng nói lanh lảnh giống má»™t thiếu nữ nà y, nhÆ°ng nói ra lá»i nói lại chẳng có chút quyến rÅ© nà o.
Mấy ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘Æ°a ánh mắt nhìn theo giá»ng nói đó, chỉ thấy bên cạnh đã có má»™t ngÆ°á»i phụ nữ tiến lên, lúc bÆ°á»›c Ä‘i, đôi mông ngoe nguẩy, giống nhÆ° con rắn Ä‘ang bÆ¡i váºy, tuy bên ngoà i rất lạnh nhÆ°ng ngÆ°á»i phụ nữ nà y lại ăn mặc rất kiệm vải.
Bầu ngá»±c thì trắng nõn lá»™ ra trong chiếc yếm mà u Ä‘á», đôi tay trắng và đôi chân dà i cÅ©ng lá»™ ra bên ngoà i. Tuy không khà trong phÆ°á»ng cược ấm ấp hÆ¡n bên ngoà i, nhÆ°ng cÅ©ng không tá»›i ná»—i quá nóng, nhÆ°ng mấy cô nà ng nà y lại tá» ra rất nóng bá»ng.
Diện mạo của nà ng cÅ©ng không biết phải miêu tả thế nà o nữa, nếu nói là xinh đẹp, đó chẳng phải thừa sao, ngÅ© quan của khuôn mặt nà y Ä‘á»u rất quyến rÅ©, diện mạo nà y nhÆ° vẻ trá»i sinh ra để Ä‘Ã n ông phải Ä‘á»™ng lòng váºy, trên chiếc lông mà y có chiếc nốt ruồi Ä‘á» cà ng khiến cho nà ng thêm quyến rÅ©.
Thế nà y thì còn nói gì nữa, Ä‘iá»u khiến cánh Ä‘Ã n ông thèm khát nhất chÃnh là bá»™ ngá»±c của nà ng.
Sở Hoan gặp qua không Ãt phụ nữ, trong những ngÆ°á»i phụ nữ Sở Hoan gặp trÆ°á»›c kia thì Lâm Lang là ngÆ°á»i phụ nữ có bá»™ ngá»±c đầy đặn nhất và đẹp nhất, hÆ¡n nữa hắn đã Ä‘Ãch thân được thưởng thức bá»™ ngá»±c đầy đặn đầy xúc cảm của Lâm Lang rồi, phải nói là mê hồn, không thể chê và o đâu nổi.
Sở Hoan cảm thấy rất Ãt ngÆ°á»i phụ nữ nà o có bá»™ ngá»±c đẹp hÆ¡n Lâm Lang nữa.
NhÆ°ng lúc nà y nhìn thấy ngÆ°á»i phụ nữ nà y, trong lòng quả thá»±c rất kinh ngạc và thán phục, bá»™ ngá»±c của nà ng quả tháºt rất to, có thể nói kiếp trÆ°á»›c hắn cÅ©ng chÆ°a gặp ai to nhÆ° váºy, nhìn bá»™ ngá»±c đầy đặn đầy ma lá»±c nà y dÆ°á»ng nhÆ° không có gì có thể vượt qua nổi, không má»™t gã Ä‘Ã n ông nà o nhìn thấy mà không thèm khát cả.
Theo sá»± phân tÃch của những chuyên gia tâm lý, sức hấp dẫn đầu tiên của má»™t ngÆ°á»i phụ nữ vá»›i má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó chÃnh là bá»™ ngá»±c, có bá»™ ngá»±c trăng tròn dÆ°á»ng nhÆ° có thể thu hút má»i ánh mắt của đám Ä‘Ã n ông, tháºm chà có thể cuốn hút lòng dục vá»ng của cánh Ä‘Ã n ông rồi.
Vóc dáng của nà ng không há» lùn, ngoà i chiếc ngá»±c trăng tròn ngoại cỡ kia ra thì những bá»™ pháºn trên cÆ¡ thể nà ng Ä‘á»u rất cân xứng, vóc dáng cao, eo thon, mắt thì to tròn nhÆ° ánh trăng rất mê hồn, nà ng nở nụ cÆ°á»i cà ng quyến rÅ© cánh Ä‘Ã n ông hÆ¡n, đôi lông my rất dà i, khuôn mặt thì trắng nõn, nhìn rất quyến rÅ© phong tình, còn có đôi môi Ä‘á» á»ng đầy khiêu gợi, đúng là tuyệt mỹ giai nhân.
Má»™t phÆ°á»ng cược cá»n con nhÆ° váºy, sao lại có những giai nhân tuyệt mỹ nhÆ° nà y chứ?
Bản tÃnh Sở Hoan vốn rất bình tÄ©nh, nhÆ°ng nhìn thấy ngÆ°á»i phụ nữ nà y, không hiểu vì sao trong lòng cứ rung Ä‘á»™ng, ánh mắt thì cứ nhìn chằm chằm và o bá»™ ngá»±c căng tròn của nà ng, cảm thấy khuôn ngá»±c của nà ng nhÆ° bị trói buá»™c váºy, tuy bị trói buá»™c nhÆ° váºy nhÆ°ng vẫn vô cùng hoà nh tráng, không biết má»™t khi được giải phóng ra thì nó sẽ hùng vÄ© nhÆ° thế nà o nữa.
Tuy Tôn Äức Thắng là thái giám, nhÆ°ng khi nhìn thấy bá»™ ngá»±c bá đạo nà y, cÅ©ng không khá»i trợn trừng mắt lên nhìn, còn khuôn mặt của Doanh Nhân lại á»ng Ä‘á», có vẻ không dám nhìn ngÆ°á»i phụ nữ nà y nữa.
Sở Hoan chỉ có chút cảm giác rung Ä‘á»™ng trong lòng, trong chốc lát đã khôi phục lại vẻ bình thÆ°á»ng, nhìn tứ phÃa, phát hiện không Ãt dân cá» bạc cÅ©ng đã nhìn trá»™m vá» phÃa nà y, không má»™t ai dám nhìn thẳng, trong ánh mắt của những ngÆ°á»i nà y, thấy được dục vá»ng trong ánh mắt đó, và nhiá»u hÆ¡n nữa đó là sá»± sợ hãi, dÆ°á»ng nhÆ° rất sợ ngÆ°á»i phụ nà y thì phải.
NgÆ°á»i phụ nữ nà y đã Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt, xua xua tay, hai ngÆ°á»i phụ nữ kia hiểu ý liá»n lui lại, ngÆ°á»i phụ nữ nà y liá»n cÆ°á»i và nói vá»›i Doanh Nhân:
- Vị công tá» nà y thÃch chÆ¡i gì? Äã đến đây rồi, cứ thoải mái mà chÆ¡i Ä‘i, lát nữa sẽ khiến ngà i hà i lòng mà ra vá»...
Giá»ng của nà ng rất lanh lảnh, khiến ngÆ°á»i khác nhÆ° tê dại, trong lúc nói chuyện dÆ°á»ng nhÆ° cố ý liếc nhìn Sở Hoan má»™t cái rồi thu lại luôn, không có chút nà o lÆ°u lại cả.
Tuy khuôn mặt của Doanh Nhân có chút á»ng Ä‘á», nhÆ°ng vẫn ho má»™t tiếng rồi há»i:
- Ta... ta phải là m gì đây? Nà ng nghĩ giúp ta, ta phải là m sao chơi đây?
Rồi hắn rút từ trong tay áo ra và i tỠngân lượng nói:
- Bản công tỠkhông thiếu bạc!
Sở Hoan thầm than, tên Doanh Nhân nà y quả là không phải kẻ thÆ°á»ng, tục ngữ nói rất hay, tà i năng không lá»™ vẻ ngoà i, hắn chẳng hiểu gì đã rút ra nhiá»u ngân lượng nhÆ° váºy, xem ra rất bá đạo, nhÆ°ng đối vá»›i những kẻ lâu năm trong nghá» chỉ cần nhìn là biết hắn là tay má»›i chÆ¡i.
Ãnh mắt của ngÆ°á»i phụ nữ nà y nhÆ° rạng ngá»i cÆ°á»i hi hà nói:
- Xin há»i quý tÃnh đại danh của công tá»?
- Ta hỠTừ!
Lần nà y Doanh Nhân cÅ©ng ngoan ngoãn rồi, cÅ©ng nói được vá»›i ngÆ°á»i phụ nữ nà y và i câu, hắn cÅ©ng đã bá»›t hồi há»™p há»i:
- Nà ng... nà ng tên là gì?
Hắn há»i xong câu đó, không kìm nổi Ä‘Æ°a mắt ngắm bá»™ ngá»±c của nà ng má»™t cái, cái nà y cÅ©ng không thể trách hắn được, vá»›i những ngÆ°á»i phụ nữ ngá»±c quá khổ nà y, cho dù bất cứ gã Ä‘Ã n ông nà o trÆ°á»›c mặt nà ng thì Ä‘á»u không kiá»m chế nổi ánh mắt tham lam cả.
- Nô gia há» Ngá»c, tên Ngá»c Hồng Trang.. nghe tháºt quê quá, nhÆ°ng không hiểu sao ngÆ°á»i khác cứ thÃch gá»i ta là Ngá»c Tu La, xem ra do nô gia quá xấu xÃ, nên má»i ngÆ°á»i má»›i thÃch gá»i ta nhÆ° váºy.
NgÆ°á»i tá»± xÆ°ng là Ngá»c Hồng Trang vừa mỉm cÆ°á»i vừa nói, rồi nÅ©ng nịu há»i:
- Từ công tá», ngà i nói xem có phải nô gia xấu xà quá không?
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu sa mac nhat hung , áðèòíè , dekdodc , gia khong lich su , gia khong lich su sa mac , giá không lịch sá» , há»· sủng sinh kiêu , hoac sac sinh kieu , hoac sac sinhhieu , hoat sac sinh kieu , hoạt sắc sinh kiêu , kich tinh uot at , ñòàòü , prc quoc sac sinh kieu , qouc sac sinh kieu , quôc sac sinh kiêu , quá»c sẮc sinh kiÊu , quốc sắc , quốc sắc sinh kiêu , quốc sắc sinh kiá»u , quoc sac kieu sinh , quoc sac kieu sinh 733 , quoc sac sinh keu , quoc sac sinh keu q 9 , quoc sac sinh kiêu vn , quoc sac sinh kieu , quoc sac sinh kieu 1047 , quoc sac sinh kieu 4 , quoc sac sinh kieu 4eu , quoc sac sinh kieu full , quoc sac sinh kieu prc , quoc sac sinh lieu , quoc sac thien kieu , quoc sac tuu lau 4vn , quoc sach sinh kieu , quoc sach sinh kieu 4vn , quoc sắc sinh kiêu , sa mac nhât hung , sa mạc nhất hùng , sac sinh kieu con , tac gia sa mac 4vn , tác giả sa mạc , truyen gia khong linh su , truyen sa mac nhat hung , æèçíü