* Warning (cảnh báo về nội dung truyện): mềnh sẽ ko giải thích lằng nhằng cái real RPG là gì, và môt số từ tiếng anh thông dụng như item, HP đâu nhé, các bạn nên chơi một vài game PRG trước khi đọc truyện..
Các tên nước và nhân vật, nếu bạn thấy quen thì hãy coi như trùng tên thôi nhé đây là thế giới khác, đếch phải thế giới của chúng ta đâu
Ngoại trừ chap 1 - còn lại mỗi chap chỉ khống chế trong 1000 chữ
* tóm tắt: anh zai chơi game dùng hack nên bị nhà sản xuất phát hiện, nhà sản xuất tịch thu bộ hack của anh, anh giai điên tiết tìm kiếm hàng loạt những bản hack khác trên mạng để chơi lại nhà sản xuất....
- có thể hơi khác khi đọc, nhưng bản chất sự việc nó là vậy -
Thế giới thứ 2.
Chương 1.
Thị trấn khởi đầu và giấc ngủ bắt buộc.
Các bạn có bao giờ tưởng tượng một ngày nào đó, chính mình sẽ tạo ra một game online thật hoàn mỹ !? Một công trình đồ sộ, phức tạp, phi lợi nhuận, hấp dẫn mọi người chơi. Sau đó có bao nhiêu người muốn vẽ ra cái thế giới đó cho mọi người cùng biết, cùng hiểu, cùng tham gia với mình !?
Bạn tưởng tượng ra một thế giới khác, đơn giản là vì bạn chán ghét thực tại, muốn thoát ly cái chuỗi ngày nhàm chán xã hội bắt ta phải tuân theo. Nhưng nếu thoát ly ra hoàn toàn, chúng ta sẽ biến thành một con cá lạc đàn, rồi sẽ bị dòng nước chảy xiết quấn đi cho mất xác.
Vậy làm thế nào để vẫn được trải nghiệm một thế giới khác, trong khi vẫn sống theo bầy đàn và dòng chảy của thế giới thực !?
Hãy đến với sản phẩm mới nhất của chúng tôi, IMI – the Digital world, cùng trải nghiệm thế giới thứ hai với hệ thống ngủ cưỡng chế - giúp bạn có thể trải nghiệm song song cả hai thế giới.
Kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi, đeo vào IMI’s gear, đến với thế giới thứ hai đầy màu sắc của phép màu huyền ảo.
Còn chần chờ gì nữa, hãy liên hệ ngay theo số điện thoại sau để được ưu tiên khi mua sản phẩm của chúng tôi...
...
Sáng, trong khu rừng rậm, lá phong đỏ au lả tả rơi xuống, nhuộm màu con đường mòn phía dưới. Theo đường lá rơi, một thân ảnh màu trắng không mấy nặng nề hạ cánh xuống mặt đất làm một đống lá bắn lên, sau đó lại lả tả rơi xuống. Cảm giác đau ê ẩm, kèm theo tiếng HP giảm đi một đơn vị đánh thức chàng trai khỏi giấc ngủ. Dụi dụi mắt, chàng trai miết nhẹ cái nhẫn màu lam ở tay, sau đó chăm chú nhìn vào cửa sổ trong suốt vừa hiện lên.
8h30 phút – Sáng. Thị trấn khởi đầu – khu vực rừng ngoại vi.
“Vậy là ngủ quá mất một tiếng rưỡi.”
Nếu tính thời gian ở thế giới thực, chắc bây giờ là khoảng 2h10 phút sáng. Thời gian ở thế giới này nhanh gấp bốn lần thế giới thực, vậy tức là từ giờ đến khi có giấc ngủ bắt buộc lúc một giờ đêm còn khoảng mười sáu tiếng rưỡi nữa.
“Thôi kệ, dù sao ngủ đủ giấc mới tốt cho sức khỏe.” Chàng trai chép miệng lẩm bẩm.
Điểm đáng ghét của thế giới thứ hai này chính là giờ ngủ bắt buộc. Cứ đến một giờ đêm, bất kể bạn đang hăng say giết quái, hay đang vui vẻ với NPC nào đó trong thành thị, bạn cũng đều phải ngủ. Nghe nói cái vụ này là do một boss mang tên thần ru ngủ đã trù ếm cả thế giới thứ hai. Muốn thoát khỏi lời nguyền này !? Dễ thôi, hãy chạy quanh các map lv 99 ở thế giới thứ hai, tìm bóng đen nào trên đầu đề chữ thần ru ngủ màu xám, đánh bại nó. Bạn sẽ thoát được khỏi cái lời nguyền vớ vẩn do công ty phát hành thỏa thuận với chính phủ về giờ giấc của người chơi này.
Ở thế giới thực, IMI’s Gear – một cái tai nghe công nghệ cao, dùng để đăng nhập, chỉ có thể hoạt động được từ mười hai giờ đêm đến sáu giờ sáng. Cũng tức là chỉ khi nào đã chìm vào giấc ngủ sâu lúc nửa đêm, bạn mới có thể tỉnh dậy ở thế giới thứ hai.
Cảm thán về cái điều luật đáng ghét, chàng trai lười biếng đứng dậy. Phủi phủi đi lá phong còn dính trên người, rảo bước đi sâu vào trong khu rừng.
“Có ai ngờ được cây kiếm cho lv 5x lại cần nguyên liệu ở thị trấn khởi đầu chứ.” Dường như còn chưa tỉnh ngủ, cậu ta vừa đi vừa ngáp, miệng lẩm bẩm.
Đúng lúc đó thì trước mắt cậu ta xuất hiện một đoàn khói bụi.
...
“Chết cha rồi, boss đấy, chạy mau...chạy mau...”
“Đội trưởng, không phải chúng ta đi săn boss à !? Sao lại chạy... hộc...đợi em với.”
“Ngu thế, chúng ta đi săn tê giác bốn sừng, con đó chậm, còn quần công đánh lén được... Con báo hai đuôi này nổi tiếng về tốc độ, đến cao thủ cấp 2x cũng ăn thiệt thòi. Anh với chú cộng lại còn chưa được mười lv, chẳng đủ cho nó nhá xương.” Đội trưởng là một người đàn ông trung niên khoảng 30-40 tuổi, rất có vẻ từng trải. Đây cũng là điểm đặc biệt của chức năng ngủ sâu mới đăng nhập được của IMI’s gear, nó không hề làm ảnh hướng đến cuộc sống bình thường của người tham gia ở thế giới thực, lại có thể cho họ trải nghiệm cuộc sống phiêu lưu dưới nhiều dạng khác nhau. Thành ra, thế giới này có thể chấp nhận bất cứ độ tuổi nào.
“Tại sao cái trò này khó lên lv quá vậy !? Chúng ta đánh cả tháng rồi mà chỉ lên được có 3lv, mẹ kiếp, quả này mà bị reset về lv 0 là ta đếch chơi nữa.”
“Tao chỉ thấy số chúng ta đen vãi ra, cứ lên được ba level lại đụng một con boss hiếm có. Đệch, về quả này tao sẽ cộng hết điểm tiềm năng vào luck point cho xem.”
“Thằng ngu, mày cộng cái đấy nhiều càng tăng xác xuất gặp boss thôi. À mà khoan, mày cộng bao nhiêu luck point rồi.”
“level 3 có 15 điểm tiềm năng, tao tăng 10 điểm vào luck, làm sao !?”
“Sặc, thì ra là tại mày. Mẹ kiếp, thảo nào cứ vô rừng là gặp boss. Chủ party đâu, kick thằng này ra ngay, đậu xanh, cộng point ngu khó tả.”
“Tao tưởng cộng luck thì nó tăng xác xuất rơi đồ ! Thế bây giờ như nào đây !? Có cách gì reset lại điểm tiềm năng không !?” Tên đầu trọc trong nhóm khóc không ra nước mắt.
“Có, mày để quái giết một cái là về level 0 luôn ! Tha hồ mà cày lại rồi cộng !” Một tên trong nhóm khinh bỉ nói.
“Tất cả ngậm miệng, đừng nói nữa, giữ sức mà chạy. Chốc nữa cột thể lực của đứa nào hao hết rồi thì đứa đó ở lại chặn boss, cả đội toàn lực chạy về gần làng nhờ NPC đánh hộ, rõ chưa !”
“Hớ, sao khôn thế ông chú !? Ở lại thì tèo à !?”
“Đúng đấy đội trưởng, sao không kick luôn thằng may mắn này ra để nó ở lại giữ boss cho anh em mình chạy !?”
“Ai ở lại thì những người khác sẽ nuôi hắn một tuần, chia 50% tất cả những gì kiếm được. Bây giờ kick ai ra cũng chẳng được tích sự gì hết !” Đội trưởng lắc đầu nói, ông ta đang đưa ra một quyết định khó khăn.
Giờ này kich tên “may mắn” kia ra thì đã muộn, con boss đã lấy họ làm mục tiêu, trừ khi chạy vào thôn để NPC lính trấn thủ ngoài thành giết chết, họ mới có đường thoát. Nhưng đừng tưởng NPC lính canh đó là vạn năng, đôi khi có những con boss quá mạnh, đột nhiên xộc vào, đám NPC cũng bị giết như rạ, con boss quậy tưng bừng trong làng vài lần rồi mới đi ra, khiến cho thị trấn bắt đầu thường gà bay chó chạy một phen. Mang tiếng là nơi bắt đầu, nhưng quả thật, sâu trong rừng rậm ngoại vi nơi này, tồn tại rất nhiều những thứ mà chưa có player (người chơi) nào tìm hiểu được.
Chẳng hạn như miếng răng nanh của sư tử hai đầu mà chàng trai này đang tìm. Một item nguyên liệu để rèn nên món vũ khí cấp 50 đắt giá. Dù sao thì lv cao nhất ở thế giới thứ hai hiện tại sau 3 năm thử nghiệm mới chỉ đến 60 mà thôi. Nạp tiền gãy tay cũng chẳng tăng lên được lv nào, chỉ có thể cày cuốc dần dần, thành ra, rất nhiều người đã chán nản mà bỏ cuộc.
Chàng trai trẻ mặc bộ đồ màu trắng, mái tóc đen được cắt tỉa gọn gàng, màu da trắng nõn như con gái, nhưng cũng không ảnh hưởng đến vẻ nam tính của cậu ta - toát ra từ đôi lông mày khá rậm, cặp mắt sáng như sao. Sống mũi thẳng cùng cái miệng luôn để nụ cười nửa mép.
Có lẽ do chỉ số “may mắn” của tên đầu trọc trong party kia khá cao, thành ra họ chạy ngang qua trước mặt chàng trai, luôn miêng kêu gào cứu mạng, quả thật đã đánh thức cậu ta trong cơn buồn ngủ mỗi sáng.
Nhẹ nhàng miết chiếc nhẫn màu xanh lam ở ngón giữa, một bảng lựa chọn trong suốt hiện ra, chàng trai nhanh chóng chọn một cái tên trên bảng menu item, sau đó hai tay cậu ta lóe sáng. Một cây cung màu bạc nằm gọn trong lòng bàn tay.
Chàng trai đưa cây cung lên ngang người, ngón tay kéo dây cung, dù không có mũi tên. Miệng khẽ nói:
“Skill: Chasing arrows” <Truy tung tiễn>
Xoẹt.
Ánh sáng từ tay kéo cung chớp lóe, sau đó một mũi tên như chớp bắn ra. Mũi tên được bao bọc trong một quầng sáng kỳ lạ, nối liền với đầu của con báo hai đuôi đang nhiệt tình truy đuổi tổ đội yếu ớt kia.
Phập.
Con báo đáng thương vẫn còn đang trong cơn hưng phấn săn mồi, đầu đã bị găm vào cành cây bên đường, hai chân vẫn co giật được vài cái trước khi tan biến thành từng điểm sáng lung linh và để lại một vài hộp nhỏ.
“Cho các người hết đấy.”
Chàng trai lười biếng phất phất tay, ray mũi, tiếp tục đi sâu vào khu rừng, trước vẻ mặt ngây ngốc, trợn mắt há mồm của những người kia.
Thế giới thứ hai là một cộng đồng ảo, không chỉ là một game RPG đơn thuần. Nhưng với những thanh niên hùng tâm tráng chí, quyết tâm ra ngoài săn quái lấy da lấy răng thì nó cũng chẳng kém bất cứ một game nhập vai thực tế ảo nào, đảm bảo cho các bạn đầy đủ tất cả những thể loại cảm giác cần có như: kích thích, hồi hộp, và sợ hãi...
Đúng, là ba loại cảm giác này.
Tại sao ấy hả !?
Tưởng tượng đơn giản thế này nhé, bạn là một thanh niên sống trong môi trường thành phố hiện đại, đột nhiên có ngày hứng khởi mặc giáp ra đồng, vào vực sâu diệt quái. Với cảm nhận thực tế đến 99%, cho phép tác động trực tiếp đến xúc giác của người chơi như của thế giới thứ hai, mỗi khi con boss to lớn gầm lên, lông tóc bạn sẽ dựng đứng vì gió thổi, mũi bạn sẽ phải khịt khịt vì nước dãi hôi thối của nó bắn tới, màng nhĩ của bạn đau nhức vì tiếng gầm vượt quá ngưỡng dexiben được chấp nhận.
Vậy câu hỏi: Sau khi nghe tiếng gầm hãi hùng ấy, lại chứng kiến con boss ăn thịt không nhả xương đồng đội trong party (nhóm) của mình, có bao nhiêu người can đảm ở lại để chiến đấu, hay là vắt giò lên cổ để chạy như nhóm người trong chương trước !?
Thế nên đừng trách họ nhát gan hay yếu ớt, có trách thì trách họ tại sao không phải là cao thủ level cao thôi.
Và bây giờ câu chuyện sẽ tiếp diễn với một cao thủ trong thế giới này.
...
Có lẽ vì ngủ trên cây quá lâu, lại không đúng tư thế, nên chàng trai vừa đi vừa duỗi cơ thể ra hết mức, để lại những tiếng răng rắc, lạo xạo của xương cốt. Dù cơ thể đã được cường hóa gấp 50 lần người bình thường, ngủ lâu không đúng tư thế vẫn khiến con người ta mệt mõi.
Đi lang thang trong rừng một hồi, cậu ta thở dài thườn thượt.
“Giờ thì... đi đâu tìm cái con sư tử hai đầu đấy trong khu rừng bạt ngàn này đây !? Sao thế giới này không có cái GPS để định vị mỗi con quái nhỉ !?”
Dĩ nhiên là không có, thế giới này mô phỏng thời Trung cổ vào khoảng thế kỉ 16, có rồng, có đấu khí, có ma pháp, chỉ không có thiết bị điện tử thôi.
“A... hết cách.”
Bất đắc dĩ, chàng trai nhìn xung quanh một cách cẩn thận, sau khi xác định không có người nào, mới nhẹ giọng nói:
Skill: Summon Elf.
Theo sau đó, tay cậu ta sáng rực lên, chỉ vào một điểm linh tinh trong không gian. Từng lớp không khí như soắn lại, sau đó tái tổ hợp, cuối cùng hiện ra hình hài một cô gái nhỏ xinh, với gương mặt khả ái.
Toàn thân cô bé mặc một bộ váy bằng tơ lụa màu trắng, lung linh phấp phới trong gió, cơ thể cô trôi nổi bập bềnh giữa không khí, như một tiểu thiên sứ, ngây thơ mà thánh thiện. Nhìn ngó xung quanh một hồi, thấy gương mặt quen thuộc, cô gái mỉm cười vui vẻ:
“Anh muốn kiến nghị tập đoàn IMI nên làm thêm chức năng định vị cho mấy con boss kiểu này.”
“Làm vậy thì thế giới thứ hai sẽ rất nhàm chán, phải tự đi và trải nghiệm mới vui chứ.”
“Em sẽ không thể vui được khi đi lang thang trong rừng suốt bốn tiếng đồng hồ đâu.”
“Tại sao không !? Cảnh rất đẹp mà.”
“Được rồi, Lilith... giúp anh đi nào, sau đó muốn nói gì thì nói.”
“Như thế là ăn gian đấy, anh phải chơi game một cách trung thực chứ !?” Cô gái che miệng cười khẽ rồi bay xuống, dẵm lên từng ngọn cỏ, điểm nhẹ chân làm chúng khẽ lung lay, cả thân hình yểu điệu phiêu diêu bay lên rồi lại hạ xuống, như đang chơi một trò chơi thú vị, chẳng để tâm đến khuôn mặt mất kiên nhẫn của chàng trai là mấy.
“Mình không tiền, không quyền, khó mua account (tài khoản) – chẳng nạp thẻ lấy cash (tiền) được thì phải tìm cách mà luồn lách chứ, cuộc sống khó khăn mà.” Hans nhún vai uể oải đáp.
“Lúc nào anh cũng có lý do cả !” Lillith bĩu môi, thân hình lả lướt bay đến trước mặt chàng trai, ngón tay nhẹ nhàng chỉ vào trán cậu ta.
Một khối lập phương nhanh chóng hình thành từ đầu ngón trỏ, nếu có kính hiển vi nhìn kỹ vào, người ta sẽ thấy nó được cấu thành bởi vô số đoạn ký tự 01 10 (mã nhị phân). Lillith ấn cả khối lập phương nhỏ như viên bi ve đó vào trán Hans, mạnh tay một chút làm cậu ta bật ngửa đầu ra sau.
Vuốt vuốt cái trán, tiêu hóa thông tin được truyền tới từ cái điểm tay của cô gái, Hans ngẩn ngơ một chút rồi bật cười:
“Không muốn nghe thì đừng hỏi có phải nhanh không.”
“Không muốn đôi co với anh, em vẫn buồn ngủ lắm, giờ đi ngủ đây !”
Lillith bĩu môi, ngáp dài một cái, chân điểm nhẹ. Chỉ một thoáng, cả cơ thể mảnh mai đã nằm gọn trong lòng Hans, cậu ta vội vàng đỡ lấy. Vừa ổn định lại thì cô gái đã dựa đầu vào vai cậu ta ngủ ngon lành.
“Ít ra cũng phải tàng hình đi đã chứ, người ta nhìn thấy lại tưởng anh bắt cóc trẻ em đó !” Hans chép miệng lẩm bẩm, nhưng cũng không buông bay ra. Đây cũng là một trong những nguyên nhân cậu ta không muốn gọi Lillith ra vào sáng sớm.
Cô tiên nhỏ này chẳng tuân theo quy tắc của thế giới thứ hai gì cả. Rõ ràng được gọi ra bằng skill triệu hồi, nhưng hết thời gian skill (kỹ năng) hiệu lực, hết mana (nguồn ma thuật) duy trì rồi vẫn cứ ở lại thoải mái, và dường như chẳng hề muốn về lại tinh linh giới.
Liếc nhìn rừng cây bạt ngàn phía trước, Hans có chút xuất thần.
“Được rồi, ngài sư tử hai đầu, chờ một chút nhé, ta tới ngay đây.”
Có mục tiêu rõ ràng thì cuộc sống cũng trở lên sôi động hơn. Chàng trai như lấy lại sức sống, thoát khỏi cái tâm trạng ủ dột vì phải đi lang thang trong rừng suốt ba bốn tiếng đồng hồ. Nhún chân một cái, cả người đã bắn đi như một viên đạn, dường như cảm thấy chưa đủ nhanh, chàng trai liếc nhìn cột năng lượng của mình, sau đó mỉm cười, nói to:
Skill: Wind speed.
Lập tức dưới hai chân cậu ta, từng ngọn gió tuy tụ lại thành hư ảnh hai đôi cánh chim mờ ảo. Cả người Hans như lướt gió lao đi, để lại từng tán cây bay phần phật như có cuồng phong thổi qua.
Bọc trong một lớp bảo vệ chắn gió, mái tóc của Lillith trong lòng Hans chỉ khẽ lay lay vài cái.
“Cô Stellar, lỗi đó lại xuất hiện.” Một người đàn ông trung niên, bộ dáng trầm ổn, cung kính nói với một cô gái tóc vàng, dáng người lả lướt, khuôn mặt tinh xảo ngập sau đống tài liệu.
“Tra ra được chưa !?” Cô gái nói với giọng mệt mỏi.
“Lần này xuất hiện ở ngoại vi khu thị trấn bắt đầu ạ.”
“Quá rộng, muốn tìm ra nó vẫn như mò kim đáy bể. Lần cuối cùng nó xuất hiện là khi nào !?”
“Khoảng một tuần trước, tại thủ đô Midgar - khu vực dành cho player lv 5x trở lên.”
“Phái người tìm đi, dò xét xem có bất cứ player đạt lv 5x đang hoạt động tại khu thị trấn bắt đầu không.”
“Nhưng thưa cô, hệ thống dò tìm đã bị mã khóa bởi "chân lý", chúng tôi không có quyền truy cập.”
“Tôi biết. Vậy nên mới bảo mọi người, đăng nhập vào thế giới thứ hai, tìm đi, dùng sức người mà tìm. Trước khi hắn trở về, chẳng ai động đến hệ thống chủ của thế giới thứ hai được đâu.” Cô gái tóc vàng được gọi là Stellar tùy ý phất phất tay nói.
“Vâng thưa cô.” Người trung niên cúi đầu cung kính, sau đó từ từ đi ra khỏi phòng.
Chỉ còn Stellar ở lại, ngẩng đầu thở dài.
“Thật là... tạo ra hẳn một thế giới khác như vậy, cậu rốt cuộc muốn làm gì đây !?”
...
Lại nói về Hans đang chạy như bay trong khu rừng. Càng vào sâu, cậu ta càng đụng phải nhiều sinh vật kỳ quái.
Chẳng hạn như cái cây ăn thịt người có chân này. Nhìn hình dáng nó quái thai hết sức. Trên cái thân thẳng cong queo là một bông hoa na ná hoa hướng dương. Cái chỗ đáng lẽ phải có nhụy hoa vàng ươm thì lại được điểm xuyết một cái miệng đỏ chót với răng nanh lởm chởm cùng đám dịch thể vãi vương. Chẳng hiểu là nước dãi của nó hay là nhựa cây nữa. Bên dưới là bộ rễ lùng bùng, ngoe nguẩy bò đi bò lại trên mặt đất. Vì được sinh ra với hình dạng chân nhiều mà ngắn, thân dài mà mỏng, đầu to mà nặng này, nó di chuyển cứ lắc lư như một gã say rượu. Hình như đang phải cố gắng lắm để giữ thăng bằng cho cơ thể khi mà cái đầu cứ đung đưa ngắc ngoải như vậy.
À, nhưng đừng nhìn nó kệch cỡm như vậy mà xem thường. Cái thân dài và mỏng của nó có thể dài ra một cách bất thường, mang theo cái đầu với bộ hàm bén nhọn mạnh mẽ, bất thình lình tập kích bạn. Bị nó cắn trúng thường sẽ bị tê liệt do một loại độc nào đó từ thân cây tiết ra. Xong rồi bạn sẽ chẳng còn cách nào khác ngoài việc trở thành bữa trưa của nó, và ngậm ngùi tỉnh lại ở thị trấn bắt đầu với mức level trở về 0.
Dù sao thì nó cũng là quái 5x.
Thị trấn bắt đầu càng vào sâu càng gặp nhiều thứ kỳ quái. Theo như những gì Lilith đánh dấu, đây là con đường ngắn và an toàn nhất để đến địa bàn của sư tử hai đầu. Dù sao những người có thể đi đến điểm giữa của khu rừng này cũng ít đến đáng thương. Và người ta lại chẳng bao giờ nguyện ý công bố những phần bản đồ họ dò được. Nếu có bán, cũng là bán với giá cắt cổ. Nên nhìn chung, mỗi khi mở menu – map lên ở trong khu rừng này, cái bạn nhận thấy sẽ chỉ là một điểm sáng đại diện cho chính bản thân bạn, cùng một vùng tối đen xung quanh, biểu thị cho việc chưa được khám phá.
Ngán ngẩm vì con đường được coi là an toàn nhất cũng đụng phải loại quái thai này. Hans tắt skill Owl eye của mình đi. Đây là một skill hỗ trợ nhìn xa rất tốt, có thể giúp bạn có tầm mắt như chim ưng, với cung thủ ở khoảng cách xa, quả thật là một vũ khí lợi hại. Nhưng dùng nhiều sẽ làm giảm thị lực của chính người chơi, kèm theo đó là váng đầu hoa mắt. Và cột sức sống sẽ bị giảm đi vài đơn vị mà không rõ nguyên nhân.
Dù sao khoảng cách này với Hans cũng là quá đủ để đương đầu với con quái gần cùng cấp. Hai tay cậu ta lóe sáng, cây cung màu bạc lại xuất hiện. Hans căng dây cung lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào thân hình gã say rượu quái gở kia. Miệng khẽ nói:
Skill: Paralyzing Arrows (Tê liệt tiễn)
Xoẹt.
Từ cây cung, một mũi tên bọc trong ánh sáng xanh lam bắn ra làm dây cung rung lên phần phật. Mũi tên xuyên qua từng tán lá một cách tinh tế. Ưu nhã lướt trên gió bay đi. Bắn thẳng đến cái mồm to như chậu máu của quỷ cây ăn thịt người – Man eater plant.
Phập
Mũi tên thuận thế chui thẳng vào miệng con quái. Cột máu của quỷ cây hiện ra trên đỉnh đầu nó, có giảm đi vài đơn vị, nhưng không quá nhiều. Chỉ có điều, Man eater plant sau khi trúng một tên này lại khựng lại, rồi bên cạnh nó có một đồng hồ cát đếm ngược hiện ra. Theo xu thế rơi của đám cát, có lẽ còn khoảng 20 giây nữa. Cơ thể to đùng của Man eater plant đã bị một mũi tên này làm cho tê liệt. Ít nhất đến khi cái đồng hồ cát đó chạy hết.
Skill: Wind speed.
Tiếp tục gia tốc lực lượng vào hai chân, Hans như một bóng ma xé gió lướt ngang qua quỷ cây, làm mấy cành lá đơn sơ của nó rung lên bần bật.
“Ở lại vui vẻ nhé.” Hans cười tít mắt nói. Chỉ sau vài giây, thân hình đồ sộ của quỷ cây ăn thịt đã bị bỏ lại sau lưng. Hans giải trừ skill tăng tốc độ, tiếp tục bước đi chậm rãi, vừa đi vừa ngắm cảnh. Vào sâu bên trong khu rừng này cảnh sắc thay đổi liên tục, giống như bốn mùa cùng xoay vần, rất thích hợp để cắm trại dã ngoại nếu như không có dã thú xung quanh.
Được một lúc thì Lillith trong lòng cũng đã tỉnh dậy, Hans dừng chân, miết miết nhẹ chiếc nhẫn trên tay, bấm liên tục trên màn hình trong suốt vừa hiện ra.
Từ chiếc nhẫn liên tục bay ra những món đồ thu nhỏ, rồi nhanh chóng trở lại với kích cỡ thật của chúng, đó là một khăn trải, mấy cái nồi, dao dĩa và bát đũa. Lại tiếp tục miết nhẫn, đồ ăn liên tục bay ra.
Đã hơn một giờ trưa, lúc này mới ăn có hơi trễ một chút. Nhưng cảnh đẹp, lòng người vui vẻ, thức ăn tinh luyện, mọi thứ vẫn khá hoàn mỹ.
Cách bọn họ khoảng 2km đường rừng, vua sư tử hai đầu – boss 6x cho ra item 5x - mở mắt, tỉnh dậy sau một giấc ngủ êm ái, ngáp một cái thật dài, sảng khoái, sau đó lững thững bước ra khỏi hang.
...
Trong quán rượu nhỏ ven đường, các thành viên của tổ đội “may mắn” đang cùng nhau ăn mừng nhiệt liệt. Đã lâu lắm rồi họ mới có một vụ bội thu như thế này. Hơn nữa lại không hề tốn một lọ Hp nào.
Ở thế giới thứ 2, nơi mà quái vật nhiều hơn người, con người chỉ làm chủ được một phần ba lục địa, còn lại đều là những khu vực chưa biết tên với đủ loại quái thú hung bạo khủng khiếp. Có được thành quả này cũng là nhờ mấy năm nay, nhưng người tình nguyện của công hội các nhà mạo hiểm không ngừng tìm kiếm để mở rộng bản đồ.
Lượng quái vật quả thật rất nhiều, lại vô cùng mạnh mẽ, nên sự an toàn của loài người luôn bị đe dọa. Điều này kích thích những thanh niên nhiệt huyết, từ bỏ cuộc sống đặc sắc đằng sau vách tường thành vững chắc, mặc lên khôi giáp, ra ngoài phiêu lưu.
Vì lượng người phiêu lưu khá lớn, nên số lượng thuốc trị thương – những lọ HP cũng được bán ra với con số khủng khiếp. Theo đà tăng lên không ngớt của số player muốn trở thành người hùng, những nhà luyện thuốc – hay còn được gọi là dược sư bắt đầu nâng giá những lọ thuốc trị thương mà trước đây rẻ thối rẻ nát. Làm cho những người mới muốn trở thành chiến binh phải kêu khổ không thôi.
Những item mà con người trong thế giới thứ hai có thể sử dụng được, đa phần đều phải dựa vào những thợ chuyên ngành để làm ra. Chẳng hạn bạn muốn có vũ khí, ngoài tìm thợ rèn, hay tự mình trở thành thợ rèn, không còn cách nào khác. Thế nhưng, muốn trở thành thợ rèn, bạn chỉ việc cộng điển tiềm năng vào chỉ số sức mạnh, điều này cũng khá thuận lợi để trở thành một chiến binh. Vì vậy, lượng thợ rèn ở thế giới thứ hai không nhiều, nhưng cũng chẳng ít lắm.
Không giống với các luyện dược sư – để trở thành chức nghiệp này, bạn phải nâng cấp hai chỉ số “gân gà” là may mắn và niềm tin. Đặc biệt là điểm niềm tin, dường như nó chẳng có công dụng gì đặc biệt, ngoài gia tăng xác xuất thành công của việc chế thuốc.
Mỗi khi thăng một cấp, các player nhận được 5 điểm tiềm năng, nhưng có tới 6 loại chỉ số có thể cộng, lần lượt là: Sức mạnh – thể lực, tốc độ - linh hoạt, niềm tin – ý chí, năng lượng, sức sống, may mắn và khéo léo.
Điểm thì ít mà chỉ số thì nhiều, ai cũng không muốn cộng tiềm năng vào cái điểm được coi là vô dụng này. Con số luyện dược sư đã ít lại càng ít. Họ hét giá mỗi bình HP lên trời, đẩy giá những bình giải độc lên chín tầng mây.
Có thể giết được một con boss – hay đúng hơn là lấy được toàn bộ item khi nó chết mà không mất lọ HP nào, không thể không nói đoàn đội này rất “may mắn.”
Và lúc này đây, họ đang sung sướng hỉ hả, bốc phét cho cả quán, chỉ hận không thể đem hết may mắn của mình kể ra ngoài.
...
“Các người gặp được một cung thủ rất mạnh ở khu rừng ngoại vi thị trấn bắt đầu !?”
“Phải, cậu ấy cầm một cây cung màu bạc, sáng chói mắt, không biết là item cấp mấy nữa. Nhìn rất lợi hại. Chỉ một tên thôi đã thịt được con báo hai đuôi rồi. Các người không biết chứ, người ta cả người toát ra khí thế sâm nghiêm, với vết sẹo dài trên má, cực kỳ bá đạo. Cả người cơ bắp vạm vỡ, vậy nên mới kéo được cây cung to gấp đôi cơ thể ấy chứ... giám đốc của chúng ta, à không, đội trưởng của chúng ta còn có ý định gả con cho cậu ấy nữa cơ....”
Ở giữa quán rượu, bốn người đang thay phiên nhau bốc phét không ngừng, trong góc căn phòng, lại có năm người khác, vẻ mặt nghiêm trọng, cẩn thận lắng nghe không xót một từ.
“Có thể dùng một tên duy nhất giết chết báo hai đuôi, lại còn không thèm lấy item như vậy, người này chắc chắn là một player cấp cao. Tám phần là có liên quan tới đối tượng điều tra.”
Người trung niên khí độ trầm ổn mở lời trước. Khác với bộ vest ông vẫn mặc hàng ngày khi làm việc cùng cô gái tóc vàng tên Stellar ở văn phòng tổng bộ tập đoàn IMI - nơi đã sáng lập ra và điều hành thế giới thứ hai, lúc này cả người ông mang lên một bộ giáp đen bóng, nhỏ gọn mà tinh tế, từng đường nét góc cạnh thiết kế tỉ mỉ, đảm bảo sao cho hợp với chuyển động nhất. Nói xong, ông ta đánh mắt ra hiệu, một thanh niên trẻ mặc bộ giáp màu xám hiểu ý, gật đầu rồi đứng lên, bắt chuyện với nhóm bốn người “may mắn” kia.
Được nửa tiếng, anh ta quay trở lại.
“Sếp, họ nói người đó đi về phía đông, sâu vào trong khu rừng ngoại vi. Ngoại hình thì... hình như cả đám mỗi người nói một kiểu. Nhưng có thể xác định, đó là một cung thủ với cây cung màu bạc. Thời gian họ gặp anh ta là sáng ngày hôm qua. Nếu không có gì bất ngờ, chắc anh ta đã rời đi rồi.”
“Không, khu rừng ngoại vi vốn rất rộng, từ khu vực ở giữa đi đến đây cũng mất một ngày, nhóm bốn người kia là lượt trở về duy nhất gần đây. Hắn ta còn đi vào sâu hơn, không thể về nhanh như vậy được. Cậu bỏ tiền ra mua lại map của bọn họ, sau đó chúng ta sẽ bám theo. Càng đi vào sâu, càng gặp phải quái vật mạnh mẽ, ta không tin hắn có thể xóa được hêt dấu vết.” Người trung niên nói với giọng chắc chắn.
“Vâng thưa sếp.”
...
Trong khi đó, Hans đang khom người thở dốc ở trong hang của vua sử tử hai đầu. Cột Hp của cậu ta đã sụt đến vạch vàng, biểu thị chỉ còn một phần ba mạng sống. Nếu nó chuyển về 0, toàn bộ level hiện tại của Hans sẽ mất hết. Trong khi đó, vua sư tử hai đầu, cột máu còn hơn một nửa, đang đứng chắn lối thoát khỏi cửa hang, ánh mắt giễu cợt đầy vẻ nhân tính hóa.
Quần thảo với nó đến bây giờ đã được ba tiếng, tính cả thời gian để đến được hang động này, Hans chỉ còn lại khoảng hai giờ nữa, trước khi giấc ngủ bắt buộc kéo đến. Không ngờ con boss này lại khó chơi và gian xảo đến vậy. Cứ nghĩ mình đã rất mạnh, nhưng đấu với boss của tầng lớp khác mới thấy rõ giới hạn bản thân.
“Vừa mới lên 5x đã đánh quái 6x đúng là hơi quá sức nhỉ !!”
Hans cười khổ, sử dụng bình HP thứ mười, cắn răng, tiếp tục lao vào con boss.
Cột máu trên đầu chỉ có cậu ta mới nhìn thấy, đang nhích lên từng đơn vị một, được bọc trong một màu hồng êm dịu, biểu thị đang trong trạng thái hồi máu.
Khởi động skill tăng tốc trong chớp mắt, Hans khó khăn lách qua được một cú cào của vua sư tử hai đầu. Trong hang động, cơ thể của người và thú lướt qua nhau sát sàn sạt, hung hiểm vô cùng.
Đột nhiên, cái đuôi nhọn như mũi thương của vua sư tử quất mạnh sang ngang, Hans vì bất ngờ, không kịp đề phòng nên dính ngay một kích này, cả người bị đánh bay đi, đâm xầm vào vách hang, làm một đống đá vụn rơi xuống.
Vạch máu mới trở về trạng thái xanh được chưa lâu, vì một kích này, lại trở về màu vàng, thậm chí còn tụt đến màu đỏ. Biểu thị chỉ còn một phần mười sinh mạng.
Vua sư tử vừa tiếp đất, hai cái đầu cùng quay ngoắt lại. Cái miệng với hàm răng sắc bén há ra, các nguyên tố xung quanh không ngừng tụ tập.
“Chết tiệt.”
Skill: Rho Aias
Xoẹt.
Từ người Hans, bay ra bảy mảnh khiên chắn nhỏ, mỗi cái một màu, tỏa ra ánh sáng như cầu vồng bảy sắc. Sau đó nhanh chóng ngưng kết thành một lá chắn bảy cạnh. Thất khiên thánh vệ - đây là skill chống đỡ các đòn tất công bằng phép thuật mạnh nhất của Hans, có thể hạn chế 90% sát thương bằng phép thuần túy. Cũng là con bài tủ cứu mạng của cậu ta những lúc nguy hiểm.
Tấm khiên bảy cạnh hiện ra cũng là lúc vua sư tử hai đầu ngưng luyện xong các nguyên tố. Từ hai cái miệng to lớn của nó, hai luồng sáng bắng ra như laze, xé gió rít gào không thôi, khiến không khí như nổ vang thành từng tiếng tuyệt vọng.
Uỳnh Uỳnh.
Hai đòn tấn công bằng phép thuật va chạm với lá chắn Hans vừa dựng lên, không chút hoa xảo. Cả hang động sáng rực lên những ánh sáng nguyên tố, cùng những tiếng nổ vang không ngớt. Theo sau đó là khói bụi mịt mù.
Skill: palalyzing arrows.
Mũi tên màu xanh lục lại một lần nữa được bắn ra từ sau tấm khiên đã nứt vỡ không chịu nổi. Thuận thế đúng lúc vua sư tử vẫn đang há mồm ngưng luyện nguyên tố. Đâm sâu vào trong cổ họng của nó, sau đó tỏa ra từng tia sét làm tê liệt.
Đồng hồ bằng cát lại hiện ra bên cạnh cột máu của vua sư tử. Nhưng tốc độ cát chạy nhanh hơn so với lúc ở trên đầu quỷ cây ăn thịt người nhiều. Ước tính chỉ được khoảng 5 giây.
Nhưng như vậy là đủ rồi.
Vua sư tử thoáng tê liệt, bộ hàm bén nhọn vẫn còn đang há ra, đây là cơ hội cực tốt.
Yaaa.....
Hans hét lên một tiếng lấy khí thế, sau đó cắn răng duy trì Rho Aias, chịu đựng lượng phép thuật không ngừng giáng vào, cột máu vốn chỉ còn một phần mười nay càng tụt dốc thảm hại.
Skill: Archer slash.
Cây cung màu bạc trên tay xoay tít như cánh quạt, từ hai đầu cán cung bật ra đôi song đao bóng loáng. Vẫn đang duy trì trạng thái sử dụng wind speed, Hans chỉ mất một giây đã tiếp cận được vua sư tử đang há mồm trợn mắt. Cánh tay cầm cung thoáng hoa lên.
Choang.
Đòn tấn công tổng lực trong hai giây đã có tác dụng, Hans chém được ba bốn phát vào cùng một vị trí ở miệng vua sư tử hai đầu. Tay còn lại nhanh như chớp nắm lấy vật thể, bẻ mạnh.
Crắc
Một chiếc răng nanh nhọn hoắt của vua sư tử cứ như vậy bị bẻ rời.
Còn hai giây, Hans không chần trừ, hét lớn:
Skill: light speed.
Tách tách...
Đôi chân Hans vốn có hư ảnh một đôi cánh bằng gió, nay đã được thay thế bằng từng tia lửa điện nổ lách tách, cả cơ thể cậu thoáng biến mất.
Sau hai giây, cả hang động chỉ còn mỗi mình vua sư tử trơ trọi với những tiếng gầm phẫn nộ.
...
Ngồi trên một cành cây lớn, cầm mấy mảnh vụn của thất khiên thánh vệ, làm Hans đau xót không thôi. Chỉ đỡ một cú của vua sư tử đã làm cậu tổn thất mất một item phòng thủ bậc nhất, cộng thêm cơ thể tê liệt mất một ngày vì cưỡng chế sử dụng skill quá cấp độ của mình. Giờ đây hai chân Hans lúc nào cũng vang lên những tiếng điện xẹt liên tục, lên được cái cây này thì cậu cũng vừa mất khả năng di chuyển. Nhưng liếc nhìn mảnh răng nanh bóng loáng, vẫn còn tỏa ra áp lực ghê người của vua sư tử. Hans thầm nghĩ:
“Ôi thôi, coi như đánh đổi tương đồng.”
Sau đó cậu thở dài, lấy ra một sợi dây thừng và vài mảnh kết giới ẩn hình – một item chuyên dụng cho những người thường xuyên ngủ ngoài thành thị. Chỉ cần bạn bất động, viên ngọc này sẽ biến bạn thành vô hình, không có dã thú nào có thể phát hiện được. Nhưng số lượng nó cực kỳ có hạn, nên nếu không đến lúc cần thiết, ai cũng không muốn phung phí.
Giờ đây đã cách khu vực an toàn quá xa, muốn trở lại đúng là nằm si nói mộng, Hans dứt khoát lấy dây thừng buộc quanh người, sau đó chìm vào giấc ngủ trong khu rừng đầy nguy hiểm này.
Nửa tiếng sau, chuông báo một giờ sáng đã điểm, hư ảnh của thần ru ngủ hiện ra trên mỗi map của thế giới thứ hai. Mọi vật chìm vào yên tĩnh.
Dường như tất cả các sinh vật đều bất động, cả thế giới thứ hai mang một vẻ yên lắng, vắng lặng đến lạ kỳ. Chỉ có duy nhất ở chỗ Hans, tiểu tinh linh (ELF) Lilith lơ lửng bên cạnh chàng trai. Hai tay ôm đầu gối, ngắm nhìn bộ dáng cậu ta khi ngủ, không khác gì một đứa trẻ, cô gái khẽ mỉm cười, thật tươi.
Có lẽ chính Hans cũng không biết, luôn có người canh gác cho giấc ngủ của mình hàng đêm như vậy.
...