24-04-2013, 06:39 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Nov 2011
					Äến từ: Hà Ná»™i
					
					
						Bài gởi: 502
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngày 
                
					
 
	Thanks: 189
	
		
			
				Thanked 1,641 Times in 334 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				
				Hoàng thượng phát Ä‘iên: Lấy má»™t hoàng háºu không tranh sá»§ng 
			
			 
			
		
		
		
			
			 
 
 
Nội dung giản giới 
Thể loại: Xuyên không, hài hước, HE 
 
	
 Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này: 
	
		 
		
		
		
		
Tài sản của acmakeke1111  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký của acmakeke1111       Nhân nhượng là tự sát , độc ác là huy hoàng.          
		 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 5  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a acmakeke1111  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				24-04-2013, 06:43 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Nov 2011
					Äến từ: Hà Ná»™i
					
					
						Bài gởi: 502
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngày 
                
					
 
	Thanks: 189
	
		
			
				Thanked 1,641 Times in 334 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hoàng thượng phát Ä‘iên: Lấy má»™t hoàng háºu không tranh sá»§ng  
 
Chương 1 : Xui xẻo! Hoàng đế khi dá»… ngưá»i quá  
Tác giả:  Phạm Khuyết  
Dịch giả: Thanh Mai và An An  
Nguồn: Thanh Mai Gia Trang  
Link : http://noline412.wordpress.com/xuyen...-s%E1%BB%A7ng/  
Hợp tác cùng: 4vn.eu  
 
 
 
 
 
Giữa trưa hè, trá»i đặc biệt quang đãng. 
PhÃa chân trá»i xanh thẳm, có vài Ä‘oá Bạch vân tung bay, trong thá»i tiết khô hanh, oi ả ngá»™t ngạt. 
Vùng biên cương Bắc Uyển quốc, vùng lân cáºn Hoài Thành là bình nguyên mênh mông bát ngát, Ä‘áºp vào mắt là từng dải cá» xanh mướt, nhìn quanh ko có lấy má»™t bóng thôn làng cùng khách Ä‘iếm, lại tình cá» nhìn thấy hai cây đại thụ. 
Có vài ngưá»i Ä‘i đưá»ng thưa thá»›t Ä‘i qua biển màu xanh lá đấy. 
Lúc này, có hai con tuấn mã phi như bay đến. 
Bá»—ng nhiên, nghe thấy nam tá» cưỡi kỵ mã trước mặt hô lên:†Hoàng Thượng, hình như trá»i mưa?!†Trong giá»ng nói mang theo má»™t tia kinh ngạc. 
Má»™ Dung Cảnh nghe váºy, kéo dây cương, tốc độ cháºm lại. Khuôn mặt tuấn tú ngẩng lên, nghi hoặc nhìn trá»i– vẫn là trá»i cao trong xanh, cÅ©ng không thấy mây Ä‘en, như thế nào lại có hạt mưa rÆ¡i xuống?! Trá»i có hiện tượng dị thưá»ng là báo hiệu gì đây? 
Chỉ trong chốc lát, đã rÆ¡i xuống từng giá»t mưa to, càng rÆ¡i càng dày đặc, mưa rào vừa nói đến là đến liá»n. 
“Hoàng Thượng, có phải tránh mưa ko? PhÃa trước chỉ có mấy cây đại thụ.†Trần Thá»§ nhìn xung quanh má»™t vòng, lại há»i lần nữa. 
Giữa trá»i nắng to lại mưa, Má»™ Dung Cảnh lần đầu tiên nhìn thấy. 
Nhìn ra xa bốn phÃa xung quanh, cá» xanh mênh mang, thấy cách đó ko xa giữa đồng cá» mênh mông là hai cây đại thụ, đáp:â€Uh, tạm thá»i Ä‘i trú mưa.†Hai ngưá»i rất nhanh đã phóng tá»›i dưới cây đại thụ, may mà lá cây dày đặc, có thể chắn mưa, nhưng đứng lại lâu cÅ©ng không phải là biện pháp. Chỉ có thể mong mưa mau chóng tạnh. 
Trần Thủ tiếp lấy dây cương trong tay Mộ Dung Cảnh, buộc hai con ngựa quý vào thân cây. 
Má»™ Dung Cảnh rÅ© rÅ© giá»t mưa trên ngưá»i, mưa này tá»›i quá nhanh, toàn thân vẫn bị ướt chút đỉnh. 
“Rõ ràng trá»i vẫn Ä‘ang nắng, mưa vừa nói đã đến được–†Má»™ Dung Cảnh Ä‘ang nói tá»± dưng dừng lại, lúc này má»›i phát hiện bên kia khoảng năm sáu có má»™t nữ nhân Ä‘ang nằm, vóc dáng nhá» nhắn, bởi vì cá» dại má»c dày nên che Ä‘i thân hình nàng, nếu không đến gần rất khó nháºn ra. 
Hắn lại nhìn ngưá»i Ä‘ang nằm trên đất ko khá»i ngẩn ngưá»i, chá»— nàng nằm, lá cây thưa thá»›t, kỳ quái chÃnh là mưa rÆ¡i trên ngưá»i nàng hình như ko có. Äại khái là vì phÃa trên nàng như có tán cây lá»›n, ngăn trở giá»t mưa, cÅ©ng che khuất luôn ánh mặt trá»i, lúc đầu nhìn ko có lưu ý đến. 
Má»™ Dung Cảnh nhìn lên trá»i, mưa càng lúc càng lá»›n. 
Nữ nhân trước mặt vẫn ko có di chuyển, nếu không phải vì ngá»±c nàng vẫn pháºp phồng, hắn đã nghÄ© rằng đây là má»™t xác chết. 
†Hoàng–†Trần Thủ buộc xong ngựa, đến bên cạnh hô to, Mộ Dung Cảnh lại nhấc tay ra dấu im lặng. 
Lúc này, Trần Thá»§ cÅ©ng thấy nữ nhân Ä‘ang nằm trên đất, láºp tức cảnh giác, tay cầm chuôi kiếm. 
Ra ngoài tất nhiên phải đặc biệt cẩn tháºn. 
Kỳ quái, hai ngưá»i cảnh giác má»™t lúc, nữ nhân Ä‘ang nằm vẫn là ko động Ä‘áºy. 
Mộ Dung Cảnh nháy nháy mắt với Trần Thủ. 
Trần Thá»§ gáºt gáºt đầu, dùng giá»ng nói hoà nhã thÃch hợp: “Cô nương, trá»i Ä‘ang mưa, chi bằng tá»›i đây cùng tránh mưa a?†Lần đầu ko có phản ứng gì, Trần Thá»§ lại lặp lại lần nữa. Lại kêu thêm câu “cô nương†vài lần, Ä‘á»u ko đáp lại. 
Má»™ Dung Cảnh nhÃu mày, mÅ©i chân đá má»™t hòn đá nhá», khẽ nhÃu mắt, đá tá»›i phÃa nữ nhân kia—làm nát tán cây trên đầu nàng. Hắn tưởng rằng như thế nàng sẽ tỉnh lại, không nghÄ© tá»›i hòn đá rÆ¡i xuống làm nàng hÆ¡i giáºt mình ưm má»™t tiếng, sau đó ko phản ứng gì nữa. 
Trần Thá»§ có chút khó hiểu, nâng cao âm lượng hô:â€Trá»i Ä‘ang mưa! Cô nương tỉnh lại Ä‘i!†
Trong phút chốc, bởi vì âm lượng cao kÃch thÃch tai nghe, nữ nhân kia tóc rồi bù ngồi báºt dáºy, có chút kinh ngạc nói: “A! Trá»i mưa……†Khuôn mặt hÆ¡i bẩn ngước lên nhìn trá»i cưá»i há» há», đôi mắt gấu mèo khẽ mở ra…… 
Trần Thá»§ nói:â€Thấy chưa, mưa to–†
Lá»i còn chưa dứt, hai đại nam nhân kinh ngạc không thôi, nữ nhân này lại nhắm mắt bịt tai không nghe thấy lại nằm xuống, còn kéo tán cây qua đầu, tiếp tục ngá»§! Chẳng lẽ nàng là ngưá»i mù? Ko nhìn thấy trá»i Ä‘ang mưa to sao? 
†Cô nương–†
“Ầm Ä© chết Ä‘i được!…… Mưa bóng mây thôi mà, hiếm thấy lắm sao……†Nàng phiá»n toái nghiêng ngưá»i, lấy má»™t tay gối đầu, má»™t tay kia cÅ©ng che lổ tai, tiếp tục ngá»§. 
Trần Thá»§ cảm thấy tá»± nói chuyện ko hay lắm, ấm ức lui vá», nói mỉa mai: “Hình như chúng ta nhiá»u chuyện rồi.†CÅ©ng đúng, ngưá»i ta ko tránh mưa liên quan gì đến mình? Coi như ko thấy là được. 
“Mưa bóng mây…… thôi?†Má»™ Dung Cảnh lặp lại trầm ngâm, thần sắc có vẻ chăm chú, trá»±c tiếp há»i Trần Thá»§,â€Ngươi gặp qua mưa loại này chưa?†
“Chưa từng gặp qua.†
“Nàng kia hình như biết là tại sao.†Má»™ Dung Cảnh nhìn lướt qua nữ nhân trên mặt đất má»™t cái. Nàng có tránh mưa hay ko hắn ko quan tâm, nhưng má»™t câu nói đã khiến hắn chú ý, muốn biết rõ, làm sao mà nàng ngá»§ như váºy? “Äánh thức nàng ta dáºy, trẫm có chuyện muốn há»i.†
“Dạ!†Trần Thá»§ nháºn lệnh. 
Äừng nghÄ© rằng đánh thức má»™t nữ nhân là chuyện nhá», Trần Thá»§ hôm nay đã biết được, so vá»›i việc ra tráºn giết địch gian nan hÆ¡n gấp trăm lần. Hắn hô đến khản cả cổ, nữ nhân đó toàn tâm toàn ý vá»›i việc ngá»§, quyết ko nhìn hắn. Hắn ngượng ngùng quay đầu nhìn Má»™ Dung Cảnh, vô kế khả thi! 
Má»™ Dung Cảnh đứng yên lặng, ánh mắt đảo qua đống đá dưới chân,â€Dùng cái này.†
Trần Thá»§ ngẩn ra, dùng đá? Muốn Ä‘áºp cho nàng tỉnh luôn?! Hắn do dá»±, vẫn cảm thấy cách này rất thô bạo? Nói trước nói sau, đối phương cÅ©ng là má»™t nữ nhân. Nhưng chá»§ ý cá»§a Hoàng Thượng đưa ra, hắn có thể ko làm ư? Không thể. Äành làm váºy, vua ko nói chÆ¡i…… 
Tiếp theo, xuất hiện má»™t màn kỳ quái: Má»™t đại nam nhân cao lá»›n ngồi xổm trên mặt đất, lấy má»™t hòn đá nhá» ném lên trên ngưá»i tiểu cô nương, miệng còn ko ngừng cất giá»ng la hét:â€Cô nương, tỉnh tỉnh Ä‘i…… Tỉnh tỉnh……â€Hắn cả mặt hồng lên, xấu hổ ko thể xấu hổ hÆ¡n nữa, nếu ko phải Hoàng Thượng hạ lệnh, đánh chết hắn cÅ©ng không làm cái chuyện “dá»a ngưá»iâ€thế này. (*hjz dã man*) 
Má»™ Dung Cảnh khóe miệng run run, bây giá» má»›i biết thống lÄ©nh cấm quân nghiêm túc cứng nhắc, lại biết vui đùa thế này?! Ném đá vá»›i vứt lung tung là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, còn nữa, chá»n hòn đá giống hạt Ä‘áºu thế kia, có ném trúng cÅ©ng ko Ä‘au vừa đủ gãi ngứa, đừng nói là ném nhẹ đã bay mất. Khó trách nữ nhân trước mắt má»™t chút phản ứng cÅ©ng không có. 
“Lui ra.†Má»™ Dung Cảnh quyết định tá»± mình ra tay. Dù thế nào, hắn hôm nay nhất định phải há»i cho rõ ràng. Vì thế cầm lấy kiếm cá»§a Trần Thá»§, định tá»± mình tiến lại gần, lại bị vẻ mặt nghiêm túc cá»§a Trần Thá»§ ngăn cản, hắn chắn trước nữ nhân. 
Trần Thá»§ hướng vá» phÃa Má»™ Dung Cảnh lắc lắc đầu, chắp tay thỉnh cầu nói: “Thỉnh ngài cho ti chức thá» lại lần nữa.†Nàng kia tuy tạm thá»i chưa thấy có gì khả nghi, nhưng là, má»™t nữ nhân nằm ở chá»— này ngá»§, đúng là chuyện nên cảnh giác. 
Chuyện gì chỉ cần có một chút nguy hiểm, hắn cũng ko thể để Hoàng Thượng chạm đến. 
Má»™ Dung Cảnh lý giải Trần Thá»§ này có ý gì đó, trong lòng có Ä‘iểm bá»±c mình. Ngẫu nhiên, hắn lại tháºt sá»± muốn làm việc này. 
“Lui ra.†
“Hoàng–â€Trần Thá»§ nhìn đến con ngươi lạnh lùng cá»§a Má»™ Dung Cảnh, láºp tức câm miệng, cúi đầu cung cẩn lui sang má»™t bên. Hắn biết, má»™t khi Hoàng Thượng quyết định làm chuyện gì, không ai có thể lung lay. 
Má»™ Dung Cảnh tiến tá»›i phÃa trước, từ trên cao nhìn xuống nữ tá» nằm kia, bá đạo lấy vá» kiếm đâm rồi đâm cổ tay nữ nhân, lạnh nhạt nói: “Nữ nhân, tỉnh lại. Trả lá»i ta má»™t vấn Ä‘á».†
Má»™ Dung Cảnh tiến tá»›i phÃa trước, từ trên cao nhìn xuống nữ tá» nằm kia, bá đạo lấy vá» kiếm đâm rồi đâm cổ tay nữ nhân, lạnh nhạt nói: “Nữ nhân, tỉnh lại. Trả lá»i ta má»™t vấn Ä‘á»â€. Câu há»i giống như đá chìm xuống biển, ko có má»™t hồi âm nào. 
Thấy nàng ko để ý lá»i hắn nói, vá» kiếm lại tiếp tục đâm đâm cổ tay nàng. 
Má»™t lúc sau, ấn chặt vào cổ tay ko rá»i ra nữa. 
Má»™ Dung Cảnh cảnh cáo nói: “Trả lá»i ta, không thì lá»±c đạo sẽ tăng thêm vài phần. Nói, mưa bóng mây là cái gì?†Con ngươi trầm xuống, lá»±c lại tăng thêm má»™t chút. Hắn là ngưá»i luyện võ cảm thấy má»™t Ãt lá»±c đó ko là gì, nhưng đối vá»›i má»™t cô nương thì lại khác. 
Nữ nhân kia rốt cục cÅ©ng có phản ứng!Láºp tức ngồi dáºy, đẩy đẩy kiếm cá»§a Má»™ Dung Cảnh, ánh mắt tức giáºn lướt qua, mắng: “Äau! Các ngươi còn quấy rầy ta ngá»§, ta tức lên rồi đấy!â€. Mắng xong ngưá»i lại ngã xuống, không ngá», Má»™ Dung Cảnh không cho nàng cÆ¡ há»™i ngá»§ tiếp, vá» kiếm lại má»™t lần nữa hạ xuống. 
“Äau!……†Nữ nhìn lòng bàn tay mình bị vá» kiếm Ä‘áºp tá»›i, Ä‘au đến suýt nữa chảy lệ. 
“Tỉnh rồi sao?†Tiếng nói như đòi mạng vang lên trên đỉnh đầu, so với gió thổi mùa đông còn lạnh lẽo hơn. 
Nàng rùng mình! 
TMMD (*ta chỉ biết MD là mẹ kiếp, TMD là con mẹ nó, nhưng TMMD là gì ko biết, chắc kik khá»§ng hÆ¡n nữa :-SS*), thương xót nhân sinh Ä‘i chứ! Chẳng lẽ vừa má»›i xuyên qua đã đụng phải bá»n côn đồ lưu manh? 
So vá»›i việc ngá»§, mạng nhá» còn quan trá»ng hÆ¡n má»™t chút, láºp tức báºt dáºy cưá»i lấy lòng, cuống quýt kêu: “Tỉnh rồi tỉnh rồi, công tá» có vấn đỠgì thì há»i Ä‘i. Bất quá, có thể thả tay má»™t chút được ko……†
Äau– Ä‘au– Ä‘au! 
Hỗn đản! Ta nghi kiếm kia có khi xuyên qua cả lòng bàn tay của ta rồi. 
Tên nam nhân độc ác, lại còn cố ý thêm vài phần lá»±c đạo, Ä‘au đến mức nàng suýt lệ tuôn như mưa. Cá nhân ta rất tin, nam nhân càng tà ác, càng ko nói chÆ¡i! TMD, ngá»§ có má»™t giấc, đụng chạm tá»›i ai chứ?! Ở thế ká»· 21, ngưá»i như thế trá»±c tiếp Ä‘em ra ngoài xá» bắn…… 
Trần Thá»§ cả ngưá»i mất tá»± nhiên cứng ngắc, len lén lau má»™t trán đầy mồ hôi lạnh, không ngá» Hoàng Thượng đã biến thành tên tra khảo. 
Hoá ra một thanh kiếm ko chỉ để tự vệ, mà còn dùng để làm hình cụ. 
Má»™ Dung Cảnh buông lá»ng ra. 
Nàng láºp tức rút tay lại, khóe mắt nhìn rồi lại nhìn Má»™ Dung Cảnh, giây tiếp theo, ko ngừng xoa xoa lòng bàn tay bị thương, dốc sức thổi khà nóng vào, làm như thế hình như sẽ đỡ Ä‘au hÆ¡n. 
“Tỉnh lại sá»›m má»™t chút, có phải ko bị thế ko?†Hắn hừ lạnh má»™t tiếng, vừa nói lá»i châm chá»c. 
“Dạ dạ dạ, công tá» nói tháºt đúng. Có chuyện gì cần há»i thì há»i Ä‘i, ta nhất định biết gì nói hết.†Cái miệng nhá» nhắn cá»§a nàng nói chuyện rất là khiêm nhưá»ng, trong lòng Ä‘em mưá»i tám Ä‘á»i tổ tông nhà hắn ra ân cần há»i thăm má»™t lượt. 
Má»™ Dung Cảnh trầm tư má»™t lúc, há»i: “Ngươi vì sao ko Ä‘i trú mưa?†
“Mưa rất nhanh sẽ tạnh. So vá»›i ngưá»i má»™t ngày má»™t đêm ko được ngá»§, ngá»§ vá»›i trú má»™t cÆ¡n mưa rất nhanh sẽ tạnh, đương nhiên ngá»§ vẫn là chuyện trá»ng yếu hÆ¡n……†Nàng mệt gần chết, tháºt vất vả lắm má»›i được ngá»§ lại bị ngưá»i khác quấy rầy. 
“Mưa vẫn chưa tạnh, quần áo không sợ bị ướt sao?†Nàng là ngưá»i ngốc à? 
“Không phải còn có mặt trá»i sao? Lại phÆ¡i nắng má»™t hồi là khô……†Ngưá»i lưá»i luôn giá»i nhất việc kiếm cá»›. 
Má»™ Dung Cảnh sau khi nghe xong khóe miệng co giáºt. 
Vốn hắn chỉ muốn há»i cho rõ ngá»n ngành, nàng lại lòng vòng như váºy. 
Trần Thá»§ nhịn cưá»i, Tiểu cô nương này tháºt đáng yêu. 
Má»™ Dung Cảnh ho nhẹ má»™t tiếng, đã đến lúc há»i tá»›i vấn đỠtrá»ng yếu: “Trở lại vấn đỠvừa rồi, ngươi nói tá»›i “mưa bóng mấy’ là ý gì?†
“Ôi chao?…… Mưa bóng mây ko phải là mưa bóng mây sao?†Nàng trong lúc vô ý đã thể hiện trong giá»ng nói có chút kiêu ngạo, giống như Ä‘ang nói: Vấn đỠđơn giản như váºy ngươi cÅ©ng ko hiểu sao? Có phải đứa ngốc hay không a?! 
Má»™ Dung Cảnh nhấc vá» kiếm ra, chuông báo động cá»§a nàng rú ầm Ä©, nàng cúi đầu xuống, chấp nháºn chịu sai, cầu xin tha thứ, van nài nói: “Công tá» a, Äại vương a, ngài đại nhân đại lượng, tha cho ta Ä‘i. Ta đến nÆ¡i này đã là xui xẻo lắm rồi……†
Tháºt sá»± nàng cÅ©ng cảm thấy mình quá xui xẻo mà, sau khi ở công ti bị lôi kéo má»™t hồi, tức giáºn lên giưá»ng Ä‘i ngá»§ lại mÆ¡, khi tỉnh lại đã phát hiện mình xuyên qua. Xuyên qua cÅ©ng được, ko vấn đỠgì. Nhưng xuyên xong bụng đói tá»›i mức ngá»±c dán vào lưng, đúng là cái đồ ỉa mãi ko ra mà (*ôi thô bỉ, sozy ^^*), đến cái chá»— thôi nát ko có má»™t ai toàn cây vá»›i cá», Ä‘i bá»™ đến hai chân má»m nhÅ©n ra thì đến chá»— này, vốn hy vá»ng có ngưá»i Ä‘i đưá»ng qua cứ mình, nhưng chá» tá»›i chá» lui, từ lúc trá»i tối Ä‘en tá»›i lúc trá»i sáng, cÅ©ng không đụng được lấy má»™t ngưá»i Ä‘i qua. 
Lúc trông mong có ngưá»i Ä‘i qua, nàng nghÄ© trước cứ ngá»§, bởi vì chá»§ nhân thân thể này da trắng thịt má»m, ko phải là ngưá»i đại phú đại quý, thì cÅ©ng là má»™t tiểu thu ko lo ăn lo mặc, như thế nào lại ko có ngưá»i Ä‘i tìm? 
Rốt cục thể lá»±c không chịu được, mắt sụp xuống muốn ngá»§ má»™t lúc, rồi lại bị ngưá»i ta quấy rầy…… 
“Oa! Äúng rồi, ta sao lại ngốc thế nhỉ, các ngươi không phải là ngưá»i sao? A a…… Ta làm thế nào lại quên các ngươi cÅ©ng là ngưá»i a (*ko là ngưá»i thì là heo chắc @@*). Ha ha!†Háºu tri háºu giác (*má»™t lúc sau*), giống như rốt cục ý thức được vấn đỠtrá»ng Ä‘iểm. Nàng vui sướng kêu to, hoàn toàn không biết câu này có gì không ổn, có thể làm cho chÃnh mình má»™t lần nữa lâm vào nguy hiểm…… 
Bầu không khà có chút quá»· dị, giống như vẻ mặt quá»· dị cá»§a Má»™ Dung Cảnh, hÆ¡i thở nguy hiểm cùng tiếng cưá»i kiêu ngạo không ngừng khuếch tán. 
Ngưá»i nói vô tâm, ngưá»i nghe hữu ý. 
Trần Thá»§ âm thầm lo lắng cho nữ nhân kia, Hoàng Thượng từ nhỠđã tôn quý vô cùng, bất kỳ kẻ nào ở trước mặt hắn Ä‘á»u khúm na khúm núm, ngay cả má»™t câu nói nặng cÅ©ng chưa từng nghe qua, lần đầu tiên có ngưá»i dám chỉ thẳng mặt hắn mắng ko phải là ngưá»i? HÆ¡n nữa nàng còn dám cưá»i đến cuồng vá»ng như váºy? Trá»i ạ, nàng có phải muốn chết hay không? Hoàng Thượng má»™t khi đã tức giáºn, ko có cách nào dừng được…… 
“Nữ nhân, vừa rồi ngươi nói–†Trong phút chốc, Má»™ Dung Cảnh Ä‘ang chất vấn lại dừng lại. Kỳ quái nhìn trá»i, sắc mặt dần dần chuyển thành kinh ngạc. Nhìn rồi lại nhìn, lại quay xuống nhìn nữ nhân Ä‘ang ngồi dưới đất. 
Mưa đúng như nàng nói, cháºm rãi nhá» dần, cÅ©ng thưa thá»›t, má»™t lúc sau liá»n tạnh hoàn toàn. 
“Nữ nhân! Nói ngươi làm thế nào biết mưa sẽ ngừng, cho trẫm một đáp án ưng ý, sẽ tha cho ngươi ko phải chết.†Mộ Dung Cảnh nhướng mày uy nghiêm hạ lệnh. 
Nàng thoáng chút ko hiểu rồi bình tÄ©nh lại, má»™t lần nữa tê liệt ngã xuống đất, má»i suy nghÄ© gói gá»n trong ánh mắt, vẻ vui mừng vừa rồi biến mất ko má»™t vết tÃch. Có vẻ như ko ý thức được sá»± nguy hiểm, lưá»i biếng nghiêng ngưá»i, quay lưng vá» phÃa Má»™ Dung Cảnh, giống như hoàn toàn không biết đến đại há»a trước mắt mình. Dừng má»™t lát, từ từ, nàng giải thÃch, tuy thanh âm uể oải, nói:â€Trá»i vừa nắng trá»i vừa mưa, gá»i là mưa bóng mây, là má»™t hiện tượng tá»± nhiên, còn gá»i là mưa mùa hè. Tên gá»i như ý nghÄ©a, mưa má»™t tráºn rồi sẽ ngừng lại.†
Má»™ Dung Cảnh nghe xong con ngươi chợt lóe, lạnh nhạt nói: “Không đúng– bầu trá»i không có mây, còn nắng, vì sao trá»i lại mưa?†
 
“Có má»™t số tình huống, má»™t loại là gió mạnh Ä‘em đám mây Ä‘ang mưa từ xa xa đến, chúng ta không nhìn thấy mây chỉ thấy được mưa. Loại thứ hai là mưa cao trên chÃn tầng mây, tá»›i khi mưa rÆ¡i xuống mặt đất, mây đã tiêu tán Ä‘i rồi, chúng ta sẽ ko nhìn thấy mây…….†
Má»™ Dung Cảnh trong mắt lá»™ ra má»™t tia kinh ngạc, không thể tưởng được má»™t cái nữ nhân lôi thôi lại hiểu được Ä‘iá»u này, còn nói được đạo lý rõ ràng, lại muốn làm khó dá»… má»™t chút, “Còn không có trả lá»i vì sao má»™t bên trá»i nắng, má»™t bên trá»i mưa?†
“Ãch, vừa rồi còn nói chưa xong. Còn có má»™t loại tình huống nữa, chÃnh là mưa trong phạm vi nhá», trên trá»i chỉ có má»™t đám mây nhá» không phải đám mây lá»›n, không thể che khuất được mặt trá»i, vừa rồi trên đỉnh đầu chúng ta, đột nhiên có má»™t trân mưa to. Mà chúng ta vẫn thấy được mặt trá»i…….†
Má»™ Dung Cảnh hết giáºn, đáy mắt còn mang theo má»™t tia tán thưởng. 
Bất quá, hắn vẫn hừ lạnh má»™t tiếng, chất vấn: “Trả lá»i ko phải rất tốt sao? Nhìn bá»™ dáng cá»§a ngươi cÅ©ng tỉnh ngá»§ rồi, bắt đầu hiểu được chá»— đứng cá»§a mình sao?†
Khi há»i câu này, Má»™ Dung Cảnh tỉ mỉ phát giác lưng cá»§a nàng cứng Ä‘á», khoé miệng tà tà vung lên ý cưá»i. Chỉ qua má»™t động tác, hắn đã Ä‘oán ra chút sá»± tình, hoá ra nữ nhân này vừa rồi bất động thanh sắc (*ung dung thản nhiên*) để giữ lại mạng nhá» cá»§a mình. Có chút thú vị, mang nàng hồi cung cÅ©ng không phải là ko được. 
“Nữ nhân, cùng trẫm hồi cung Ä‘i.†Ngữ khà không phải Ä‘ang há»i, mà bá đạo quyết định. 
Nàng vẫn không nhúc nhÃch, thầm kêu không xong rồi, thiên hạ chá»— nào cÅ©ng có thể Ä‘i, chỉ có hoàng cung là ko thể Ä‘i. Nữ nhân muốn thoát ra, so vá»›i lên trá»i còn khó hÆ¡n. Tuy nhiên hoàng cung là nÆ¡i nữ nhân thiên hạ Ä‘á»u hướng tá»›i, đã là nữ nhân bình thưá»ng thì Ä‘á»u muốn Ä‘i a, nhưng nàng lại ko phải là nữ nhân bình thưá»ng– cảm thấy việc hành lá»… quỳ xuống rất phiá»n toái. 
HÆ¡n nữa, vừa rồi má»›i chỉ nói đơn giản vài câu, động tà là đòi giết ngưá»i, nàng đã biết tên hoàng đế này ko phải là nhân váºt tuỳ tiện động chạm được, nàng ở thế ká»· 21 ko có quan niệm tôn ti tráºt tá»±, từng giây từng phút Ä‘á»u có thể gặp phải phiá»n toái. 
Nàng cÅ©ng khổ quá Ä‘i, vất vả lắm má»›i gặp được ngưá»i qua đưá»ng, như thế nào lại là Hoàng Thượng chứ? 
“Ta…… Không Ä‘i.†Nàng nhá» giá»ng nói lá»i cá»± tuyệt. 
Lại dám cự tuyệt?! 
Từ trực giác, bầu không khà đã trở thành đối đầu! 
Sau lưng gió lạnh thổi vù vù, a a a…… 
Nàng vẻ mặt Ä‘au khổ vá»™i vàng giải thÃch: “Hoàng Thượng đừng tức giáºn, ta, ta bị mắc bệnh nan y…… Khụ khụ khụ!……†Nói xong hung hăng ho khụ vài cái tá» vẻ nghiêm trá»ng. 
Lá»i vừa nói ra, Má»™ Dung Cảnh vá»™i vàng lui vá» phÃa sau vài bước. 
Trần Thá»§ cÅ©ng cảnh giác xen vào giữa hai ngưá»i há», giống như nếu có truyá»n bệnh thì cÅ©ng truyá»n cho hắn trước, cá» chỉ bảo há»™ này cÅ©ng tháºt là buồn cưá»i. May mắn là nàng đưa lưng vá» phÃa bá»n há», bằng không– khẳng định cưá»i lăn lá»™n! Tùy tiện nói má»™t câu cÅ©ng làm bá»n há» sợ như váºy, nàng không cưá»i chết má»›i là lạ. 
Trên khuôn mặt nhá» nhắn thoáng có chút khắc khổ, vô cùng thương tâm nói:â€Má»i ngưá»i sợ hãi ta, vứt bá» ta…… Bây giá» má»™t mình nằm ở đây, chá» chết……†Nói dối mà, nói má»™t câu rồi phải nói tiếp má»™t câu má»›i tròn, cÅ©ng tốt cho hoàn mỹ má»™t chút. 
Nàng vẫn không xoay ngưá»i, quay lưng vá» phÃa Má»™ Dung Cảnh. 
Vừa rồi nói dối, có vẻ đã phạm vào tội khi quân. 
Äã xem qua kịch cổ trang nhiá»u, hiểu được việc mất đầu cÅ©ng là danh chÃnh ngôn thuáºn. 
Nàng lo lắng hoàng đế có nhớ kỹ diện mạo của nàng hay ko? Vì thế, sỠsoạng một nắm bùn, bôi bôi lên mặt, như thế sẽ khó thấy khuôn mặt, lại càng ko thể nhớ rõ. 
Hôm nay sống chết cũng phải trốn, sau này còn lâu mới gặp mặt. 
Nàng không chú ý tá»›i ngữ khà mình nói vốn là biếng nhác, thêm má»™t chút bi thương vào, như cá gặp nước, cá»±c kỳ có sức thuyết phục, ngay cả Má»™ Dung Cảnh bình thưá»ng lạnh lùng cÅ©ng có chút thương cảm, “Nữ nhân, ngươi là ngưá»i ở đâu?†
“Ta là……†Ai? Làm sao có thể nói nàng cÅ©ng ko rõ? Ngay cả chÃnh mình xuyên qua đến vương triá»u gì, chá»— nào cÅ©ng chưa hiểu được, làm sao mà trả lá»i? 
“Tại sao ko nói?â€Má»™ Dung Cảnh nhÃu mày. 
Nàng ấm ức nói: “Nhà cá»§a ta là vùng lân cáºn thành này……†Tùy tiện chém gió Ä‘i, nhìn chá»§ nhân thân thể này, nhu nhược như váºy, má»™t mình Ä‘i chắc cÅ©ng ko Ä‘i xa được. 
“Toà thành gì? Ngươi tên gì?†Mộ Dung Cảnh cảm giác nàng đang nói dối. 
Nàng chần chá», thân thể cứng ngắc đổ mồ hôi lạnh, phương hướng chá»— nào gần thành còn ko rõ, càng đừng nói đến tên, tuỳ tiện nói lung tung rất dá»… bị vạch mặt. Äể kéo dài thá»i gian, nàng liá»n ngồi dáºy, từ từ cháºm chạp duá»—i rồi lại duá»—i ngưá»i. 
“Ta gá»i là…… Ta gá»i là……†Nàng đã quyết định, trước cứ nói tên, dù sao tên vá»› vẩn cÅ©ng chẳng làm sao. 
Äá»™t nhiên, ở thá»i khắc mấu chốt– 
“Tiểu thư! Ô ô!†
“Tiểu thư, có phải tiểu thư hay không? Tháºt tốt quá!……†
“Tiểu thư!…… Chúng ta rốt cục cũng tìm được ngài!……†
“Bình an vô sá»±, tháºt tốt! Vá» sau đừng nữa chạy loạn……†
“……†
Lúc nàng Ä‘ang định đáp, từ xa xa má»™t đám ngưá»i cưỡi kỵ mã, cÅ©ng có ngưá»i chạy bá»™, vá»™i vàng hướng bên này chạy đến. Bảy, tám ngưá»i giống há»™ vệ, gia Ä‘inh nhà giàu lao đến. Vây quanh nàng vui mừng má»™t tráºn, còn vui quá mà khóc, rất nhanh Ä‘em Má»™ Dung Cảnh cùng Trần Thá»§ vứt sang má»™t bên. 
Tá»›i khi hai ngưá»i lấy lại được tinh thần, nữ nhân kia đã theo dòng đẩy thuyá»n má»™t Ä‘oàn ngưá»i vây quanh rá»i Ä‘i. 
Má»™ Dung Cảnh khi ko nhìn thấy bóng dáng nàng nữa, má»›i giáºt mình– nữ nhân kia nói dối?! Vì ko muốn tiến cung liá»n nói mình bị bệnh nan y? Vừa rồi cùng những ngưá»i đó không phải Ä‘i rất gần sao? Như thế nào lại ko lo bị lây bệnh?! HÆ¡n nữa, những ngưá»i đó ko có vẻ gì sợ hãi?! Cái gì mà ngưá»i ta sợ hãi, cái gì mà bị bá» rÆ¡i căn bản là nói láo. 
“Äáng chết……†Bị trêu đùa rồi. 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của acmakeke1111  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 11  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a acmakeke1111  
				
			 
			
			
		 
		
Danh sách cám ơn quá dài, bấm vào đây để ẩn/Hiện  
 
 aceking1991 , 
â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿ , 
chantinh1509 , 
htnt2005 , 
kalenv , 
longhoang99 , 
Luckyheo , 
megamant , 
portgas_d.ac , 
tetema , 
Thần Thoại   
  
	
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				25-04-2013, 09:37 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Nov 2011
					Äến từ: Hà Ná»™i
					
					
						Bài gởi: 502
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngày 
                
					
 
	Thanks: 189
	
		
			
				Thanked 1,641 Times in 334 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hoàng thượng phát Ä‘iên: Lấy má»™t hoàng háºu không tranh sá»§ng  
 
Chương 2: Tiêu rồi! Phải làm hoàng đế lão bà  
Tác giả:  Phạm Khuyết  
Dịch giả: Thanh Mai và An An  
Nguồn: Thanh Mai Gia Trang  
Link : http://noline412.wordpress.com/xuyen...-s%E1%BB%A7ng/  
Hợp tác cùng: 4vn.eu  
 
 
 
 
 
Cùng lúc phẫn ná»™, Má»™ Dung Cảnh còn ý thức được má»™t việc, gặp lâu như váºy, nàng hình như má»™t con mắt cÅ©ng chưa nhìn qua hắn! Mặc dù biết hắn là đương kim hoàng đế, lúc rá»i Ä‘i chẳng những không hành lá»… chá» lui, tháºm chà ngay cả quay đầu lại cÅ©ng ko có?! 
 
Trần Thá»§ len lén liếc Hoàng Thượng má»™t cái, thần sắc cÅ©ng có chút cổ quái, toàn bá»™ sức lá»±c Ä‘em ra áp chế nhịn cưá»i. Má»™t nữ nhân xa lạ Ä‘em Hoàng Thượng ra vui đùa, vừa buồn cưá»i vừa làm cho ngưá»i khác khó quên. 
 
“Hồi kinh!†Má»™ Dung Cảnh vung tay áo, khi thế thể hiện ra tuấn dáºt ôn hòa, văn nhã phong lưu, dá»… dàng che dấu lãnh lệ cùng phẫn ná»™ cá»§a mình. 
 
Nếu ko phải trong cung có đại sá»±, phải vá»™i vã quay vá», hắn khẳng định sẽ tá»± mình tóm lấy nàng mang vá», hảo hảo dạy dá»— má»™t phen, Ãt nhất làm cho nàng hiểu được cái gì gá»i là uy nghiêm hoàng đế. 
 
Nhìn trá»i đã tạnh mưa, má»™t chá»§ má»™t tá»› tiếp tục phóng Ä‘i! 
 
Hai tuấn mã, rất nhanh đã biến mất. 
 
Cây cổ thụ vẫn đứng yên như cÅ©, giống như hết thảy chỉ là gió nhẹ phất quá, ko để lại dấu vết. Nhưng mà, trong lòng má»—i ngưá»i, Ä‘á»u lưu lại má»™t thứ gá»i là nhá»› mong, nếu váºn mệnh đã an bài, sẽ có má»™t chút đắng cay má»™t chút ngá»t ngào…… 
 
************ 
 
Hai tháng sau. 
 
Cả nước từ trên xuống dưới Ä‘á»u sôi nổi bàn luáºn. 
 
Hoàng Thượng vừa má»›i vá» cung chưa được 3 ngày, đã quyết định láºp Háºu. 
 
Láºp Háºu nhanh chóng cÅ©ng ko có gì kỳ quái, kỳ quái chÃnh là thế nào lại cố tình tuyển má»™t nữ nhi cá»§a chá»§ thành ở biên cảnh? 
 
Nữ nhi cá»§a thành chá»§ tuy bá»™ dáng xinh xắn, khuôn mặt như trăng rằm, nhưng cÅ©ng không phải là nhân gian tuyệt sắc, so sánh vá»›i những thiên kim mỹ nhân nổi danh ở kinh thành mà nói, quả thá»±c chÃnh là xá gần cầu viá»…n (*bá» gần tìm xa*), làm cho ngưá»i ta không hiểu nổi. 
 
Lúc này, phá»§ đệ Trầm thành chá»§ Hoài Thành, Trầm Äại tiểu thư trong khuê phòng thÆ¡m mát. 
 
Trên mặt đất bày má»™t hàng dài rương hòm lá»… váºt, lăng la trù Ä‘oạn (*vải vóc quý*), phỉ thúy châu báu, nhiá»u đến sáng cả mắt, cái gì cÅ©ng có. Äặc biệt là rương đặt ở trên bàn, mÅ© phượng Ä‘Ãnh phỉ thuý hình phượng hoàng, màu đỠhoa văn Vân Long cùng dạng vá»›i giá y (*đồ cưới Ã*), từ đó có thể thấy được hôn lá»… lại long trá»ng bao nhiêu. 
 
Nếu biết được chú rể là ai, thì hết thảy Ä‘á»u được coi là đương nhiên. Hắn chÃnh là hoàng đế trẻ tuổi cá»§a Bắc Uyển quốc, Má»™ Dung Cảnh. Có tiá»n có tài có thế, nếu làm sÆ¡ sài sẽ bị ngưá»i Ä‘á»i cưá»i nhạo, khinh bỉ. 
 
Nha hoàn Tiểu Dong bên ngưá»i Trầm Äại tiểu thư khuôn mặt tươi cưá»i trong trẻo, đây là chuyện đương nhiên, tiểu thư nhà nàng đã được tuyển chá»n làm Hoàng háºu, nàng chỉ là má»™t tiểu nha hoàn bên ngưá»i mà giá trị cÅ©ng tăng lên gấp trăm lần, Ä‘i đưá»ng cÅ©ng có trá»ng lá»±c gấp mưá»i lần, đầu ngẩng cao gần song song vá»›i trá»i. 
 
“Oa! Ta cả Ä‘á»i cÅ©ng chưa được nhìn qua quần áo đẹp như váºy.†Tiểu Dong cầm tân giá y (*áo cưới má»›i*), lại tá»± ướm ướm lên ngưá»i mấy lần, hâm má»™ cùng yêu thÃch để hết trên mặt. Äá»i này tuy không có cÆ¡ há»™i được mặc, nhưng nhìn ngắm tưởng tượng má»™t chút cÅ©ng thá»a mãn rồi. Còn nghÄ© rất nhiá»u ngưá»i chỉ muốn liếc mắt má»™t cái cÅ©ng chưa có cái phúc khà này, đừng nói có thể chạm đến giá y cá»§a Hoàng háºu, láºp tức cảm giác hÆ¡n ngưá»i tăng gấp ngàn lần. 
 
Ở trong phòng, cạnh bàn gần cá»a sổ trên chiếc ghê bành, má»™t mỹ nhân khuynh thành yêu kiá»u lại lưá»i biếng nằm vắt vẻo. 
 
“Tiểu thư, ngươi muốn thỠqua một chút hay ko?†
 
“Dáng ngưá»i cá»§a ngươi vá»›i ta cÅ©ng ko khác biệt lắm, giúp ta thá» luôn Ä‘i.†Rõ ràng là Ä‘ang giữa lúc xuân thì, tuổi trẻ vô ưu vô lo, mỹ nhân hÃp lại đôi mắt sâu, lại ẩn dấu má»™t chút ý tứ cùng tang thương, còn có má»™t tia liá»u lÄ©nh nói không nên lá»i. 
 
“Không được, hại ta chết a.†Tiểu Dong rụt cổ. Nàng không phải ko muốn mặc, nhưng đây là giá y cá»§a Hoàng háºu có thể tuỳ tiện cho hạ nhân mặc sao? Không thể, nếu truyá»n ra ngoài thì mất đầu như chÆ¡i. 
 
“ChÃnh mình mặc thì nhìn ko hết, ngươi mặc thì ta má»›i nhìn được hết a.†Lá»i này thá»±c kinh Ä‘iển. 
 
“Ngài kiếm cá»›! Lưá»i biếng.†Tiểu Dong hé miệng, vẻ mặt làm như ta ko biết ấy. 
 
Sau khi tiểu thư nhà nàng mất tÃch trở vá», giống như biến thành má»™t ngưá»i khác, vẻ dịu dàng nhàn nhã trước kia biến mất hầu như không còn, cầm kỳ thi hoạ ngày xưa yêu thÃch giá» Ä‘á»u ko chạm đến. Cả ngày má»™t dáng vẻ lưá»i biếng, đối vá»›i chuyện gì Ä‘á»u ko có hứng thú, trừ ăn cÆ¡m vá»›i Ä‘i ngá»§. 
 
Buổi sáng cÅ©ng dáºy muá»™n, má»™t bá»™ dáng ỉu xìu, rõ ràng má»™t đôi mắt phượng xinh đẹp, má»—i khi ngá»§ dáºy Ä‘á»u lồi như mắt cá. 
 
Trầm Tố Nhi thân thể má»m mại nghiêng sang má»™t bên, quay lưng thon gầy vá» phÃa Tiểu Dong, lầu bầu: “Tiểu nha đầu, ko biết lá»›n nhá», khi dá»… ta……†Nói xong còn nhún nhún bả vai như Ä‘ang nghẹn ngào. 
 
Tiểu Dong bịch một tiếng, ngã xuống đất! 
 
Giả bá»™ nào, Äại tiểu thư ta giả bá»™ đáng thương! 
 
Tiểu Dong vá»™i vàng đứng lên, thở hổn hển chất vấn:â€Tiểu thư! Có phải lại ăn đồ lung tung gì phải ko?†
 
“Không có……†Miệng nói không có, nhưng âm thanh nói ra lại ko rõ, miệng vẫn còn đang nhai nhai đồ ăn. 
 
“Nghe ra được, đúng là đang ăn gì mà!†
 
“Ăn cái gì, cũng không phải là đồ ăn lung tung này nỠa……†
 
Tiểu Dong chạy bước nhá» tá»›i, Trầm Tố Nhi Ä‘em má»™t viên khô sÆ¡n tra mua ngoài đưá»ng (*giống kiểu ô mai à nhỉ*) bá» vào trong miệng. 
 
“A! Ngươi lại ăn cái gì thế này? Mau ném xuống–â€Tiểu Dong lục rồi lại lục lá»i, Trầm Tố Nhi giấu tùi khô sÆ¡n tra ở dưới ghế, kêu to: “A a! Không?! Trá»i ạ, lão gia biết là phải chịu phạt a.†
 
Trầm Tố Nhi bắt lấy làn váy cá»§a Tiểu Dong, dùng sức bắt,cấu,cào mấy phát, còn cố bắt lấy đồ vừa bị giá»±t Ä‘i, mặt ko đỠthở ko mạnh, cháºm rãi tuyên bố: “Ăn xong rồi, vừa rồi là viên cuối cùng, chá»— còn lại cÅ©ng bị mất.†
 
Tiểu Dong khẩn trương trong lúc nhất thá»i không lưu ý, vì sợ chịu phạt, đành vá»™i vàng mang túi giấu Ä‘i– để vào trong ống tay áo mình. Số khổ, lúc thì sợ bị phạt vì dÃnh lÃu, lúc thì phải đấu tranh để giành mấy thứ trong tay tiểu thư. 
 
Qua được lần sống chết này, tiểu thư nhà nàng không chỉ thưởng thức thay đổi, ngay cả khẩu vị cÅ©ng thay đổi luôn, lại thÃch mấy đồ ăn cá»§a ngưá»i nghèo, thưá»ng xuyên bắt ngưá»i hầu mua vá». Có má»™t ngày, Thành chá»§ lão gia biết được, giáºn dữ đùng đùng, nói ăn đồ ăn này làm há»ng thân pháºn, cÅ©ng không sạch sẽ, cấm hạ nhân Ä‘i ra ngoài mua giúp nàng. Chỉ là, nàng lại thưá»ng xuyên tá»± mình lén ra ngoài, lặng lẽ mua má»™t đống vá», dùng thùng giấu ở khuê phòng, lúc không có ngưá»i sẽ lấy ra ăn. 
 
“Tiểu thư, từ giỠđừng ăn đồ ăn này nữa, đây là để cho bá»n nô tài ăn…… Ä‚n vào……†Tiểu Dong càng nói càng nhá» giá»ng, bởi vì nghÄ© có chút không ổn, nghe dá»… dàng hiểu lầm. 
 
Quả nhiên– 
 
Trầm Tố Nhi cái miệng nhá» nhắn chu lên, úp mặt lên bàn khóc ko ra nước mắt: “Ô ô, ngươi váºy mà mắng ta……†
 
Tiểu Dong hoảng hốt, vá»™i vàng giải thÃch. “Tháºt xin lá»—i, ta nói sai rồi! Tiểu thư, ta không phải mắng ngươi!…… Ta chỉ là…… Chỉ là……† Việc càng gấp thì càng giải thÃch ko rõ ràng được. 
 
Trầm Tố Nhi thấy nàng hoảng tháºt, cÅ©ng không đùa nàng ta nữa, cháºm rãi ung dung nằm xuống, cưá»i nói: “Chỉ là nhất thá»i mau mồm đúng không? Nhưng mấy thứ này lúc đầu ăn thấy chua chua, lại có vị chát chát, lúc đầu ăn thì thấy ko ngon, từ từ ăn thì dần dần thấy nghiện.†
 
Tiểu Dong len lén liếc nàng má»™t cái, lo lắng thá» há»i. “Tiểu thư, ngài không giáºn nữa……†
 
“Ngươi từ lúc gặp ta đã thấy ta tức giáºn bao giá» chưa?†
 
Tiểu Dong sợ hãi, cúi đầu, ngáºp ngừng nói: “CÅ©ng chưa có thấy qua……†Nói nàng ko tức giáºn, không bằng nói không hoạt động. 
 
“Uh, biết thì tốt. Tức giáºn…… rất phiá»n toái a!†
 
“Tiểu thư ngài–†Tiểu Dong một bộ dạng không nói được gì, vỗ cái trán giả bộ bất tỉnh nhân sự. 
 
Rốt cục đã hiểu được cái gì kêu là khóc ko ra nước mắt…… Ô ô! 
 
Trầm Tố Nhi duá»—i duá»—i ngưá»i. 
 
Xuyên qua tá»›i đây cÅ©ng hÆ¡n hai tháng rồi, mấy ngày qua tháºt là siêu thoải mái. 
 
Äúng là cuá»™c sống trong mơ– không cần làm việc, không cần làm chết mấy tế bào não, cÅ©ng vẫn được ăn, được mặc, được ngá»§ ngon. 
 
Ãnh mắt dừng lại ở bá»™ giá y đỠchoé Ä‘ang nằm trên bàn. 
 
Nếu không có hôn lễ này thì càng hoàn mỹ. 
 
Oán a, hoàng đế này cÅ©ng tháºt là, vừa má»›i phế hoàng háºu trước làm gì mà cần láºp Hoàng háºu má»›i nhanh như thế? 
 
Vốn nàng cảm thấy sẽ ko bao giá» phải gặp hắn nữa, trở lại phá»§ Thành chá»§ má»›i hiểu được, hoá ra chá»§ nhân cá»§a thân thể này là tú nữ, đêm trước khi vào kinh đột nhiên mất tÃch. Thá»i gian, chÃnh xác là vào buổi tối lúc nàng xuyên qua, nàng hoài nghi Trầm Tố Nhi tháºt có phải cá»± tuyệt lên kinh mà lá»±a chá»n tá»± sát ko? 
 
Sá»± tháºt, vÄ©nh viá»…n ko ai biết được. 
 
Bởi vì chá»§ nhân tháºt sá»± đã chết, sống lại ở thân thể này là Trầm Tố Nhi má»™t nữ nhân đến từ thế ká»· 21. 
 
Nàng tháºt sá»± ko muốn gả cho hoàng đế. 
 
Má»—i ngày cùng vá»›i hÆ¡n má»™t ngàn nữ nhân tranh giành má»™t nam nhân, chỉ nghÄ© thôi cÅ©ng đã mất hết hứng thú, chứ đừng nói đến tình cảm gì gì ấy. Biết rõ má»™t cuá»™c hôn nhân ko có tình cảm, kết cục cÅ©ng nhất định là bi kịch, như thể nàng nhìn thấy cuá»™c sống cô độc tịch mịch mà già Ä‘i trong cung, còn không bằng làm má»™t nữ nhân bình thưá»ng tiêu diêu khoái hoạt ở dân gian. 
 
“Tiểu Dong a, ngươi nói dùng biện pháp gì thì ko cần gả cho Hoàng Thượng a?†Trầm Tố Nhi nhìn bức hoạ Ä‘ang treo trên tưá»ng, vẽ má»™t nam tá» bá»™ dạng phi thưá»ng tuấn mỹ, ánh mắt ôn nhu, khà chất như tuyết. Nghe nói, đây là vẽ hoàng đế, từ đó thấy được số lượng những cô nương ái má»™, dù sao làm ngưá»i cÅ©ng ko nên lá»›n lên đẹp như váºy chứ. 
 
HÆ¡n nữa, trải qua lần trước gặp, nàng tháºt cảm thấy ngưá»i trong hoạ này tháºt giống yêu nghiệt, tà ác lại hoa lệ như yêu ma quá»· quái hóa thân thành. 
 
“Hả?……†Tiểu Dong miệng há to, biểu tình ngàn vạn lần khó hiểu, “Thế nào lại tá»± nhiên nghÄ© tá»›i việc đó? Trước kia ngài không phải rất thÃch Hoàng Thượng sao? Còn vẽ rất nhiá»u bức há»a. HÆ¡n nữa, Hoàng Thượng lại đẹp trai như váºy, gả cho hắn là mÆ¡ tưởng cá»§a rất nhiá»u nữ nhân đấy,……†Tiếp theo, ánh mắt si mê nhìn chằm chằm bức hoạ vẽ nam tá», khóe miệng còn lá»™ ra vẻ cưá»i ngây ngốc, còn chảy ra má»™t chút nước miếng vừa đẹp. 
 
Nàng ta nghi hoặc mà nghiêng nghiêng đầu, hoá ra chá»§ nhân thân thể này thÃch hoàng đế váºy làm gì mà tá»± sát? Vẫn là nghÄ© ko ra a. 
 
Nữ nhân cổ đại bị tẩy não bởi chế độ phong kiến, trong lòng Ä‘á»u sùng bái hoàng đế, sẽ có ngoại lệ sao? Phá»ng chừng nhất thá»i kinh hỉ quá độ nên Ä‘iên…… Uh? Äúng rồi, rất có có thể là như thế này.(ps: Ngưá»i nào đó nghÄ© mãi ko ra, tìm không thấy lý do, vì thế đành lấy bừa má»™t cái.) 
 
Không nghÄ© nữa, đôi mắt thản nhiên nhìn ra bên ngoài, thầm nghÄ©: Äến cổ đại đã lâu mà vẫn chưa được Ä‘i dạo hết đưá»ng phố. Nghe nói sau khi tiến cung ngay cả muốn ra ngoài cÅ©ng phải Ä‘i xin hoàng thượng. 
 
“Tiểu Dong, chúng ta lúc nữa ra ngoài đi dạo phố thế nào?†
 
Tiểu Dong vừa nghe, thấy khó xá», ô ô a a nói: “Cái kia…… Äại hôn sắp tá»›i, tiểu thư ko nên xuất môn tuỳ tiện.†
 
“Tự tiện xuất môn thì thế nào?†Nàng có chút tò mò. 
 
“Cái này rất phiá»n toái. Ở Hoài Thành, những nữ nhân chưa lấy chồng cÅ©ng ko tuỳ tiện ra phố.†Tiểu Dong nhắc nhở. 
 
“Ngươi có được ra ko?†
 
“Ta, ta……†
 
“Chẳng lẽ ngươi đã gả đi rồi?†
 
“Tiểu thư, ta là mệnh nô tài, không giống ngài lá ngá»c cành vàng. Không giống mà, không giống mà!â€Tiểu Dong mân mê cái miệng nhá», ánh mắt có chút bị thương, đồng nhân bất đồng mệnh (*thân nhau nhưng mệnh khác nhau*), đây là lá»… nghi gia giáo. 
 
Trầm Tố Nhi đối nữ nhân phong kiến tháºt ko còn gì để nói. 
 
Nghĩ thầm rằng: Khó trách hồng nhan bạc mệnh, cả ngày buồn bã ở khuê phòng có thể dài mệnh mới là lạ. 
 
Thấy Tiểu Dong nét mặt thoáng buồn, vì thế vội chuyển sang đỠtài khác, lắc đầu lại ai oán một câu: “Quà vặt không có, tháng này phải sống thế nào a? Tiểu Dong……†Sinh ra mạng không tốt, ăn cũng phải khổ. 
 
Tiểu Dong tưởng tượng đến Ä‘i ra ngoài, lại kiên trì nói: “Nhẫn nại nhẫn nại, dù sao cÅ©ng đừng nghÄ© tá»›i Ä‘i ra ngoài, trước đại hôn càng phải chú ý an toàn. Nếu ngài tá»± ý ra ngoài, Hoàng Thượng trách tá»™i xuống là thành đại sá»± đấy. Nói không chừng toàn bá»™ má»i ngưá»i Ä‘á»u phải vào nhà lao.†Äạo lý lá»›n nàng không hiểu lắm, nhưng câu này Thành chá»§ lão gia thưá»ng hay nói. 
 
“Dạ, dạ. Tuân mệnh.†Nàng nói như thể Tiểu Dong là Äại tiểu thư. 
 
Tiểu Dong cả khuôn mặt xinh xắn đỠá»ng cả lên. Tiểu thư nhà nàng tÃnh cách thay đổi cÅ©ng không phải là chuyện xấu, bình dị dá»… gần. Trước kia nàng như tuyết liên trên núi cao, chỉ có thể xa xa ngắm nhìn, ngưá»i thưá»ng tá»± biết xấu hổ, không dám thân cáºn. 
 
Trầm Tố Nhi lưá»i biếng làm nÅ©ng nói: “Ta muốn ăn lục Ä‘áºu đưá»ng thá»§y.†(*chắc là chè các loại đỗ nhở, nói má»›i nhá»› lâu rồi ta chưa ăn chè, thèm a *) 
 
â€œÄÆ°á»£c, ta Ä‘i bảo phòng bếp. Ngài chá» má»™t lát.†Tiểu Dong hé miệng cưá»i, chỉ cần nàng không ầm Ä© đòi xuất môn là được. 
 
Trầm Tố Nhi nói uh má»™t câu, nhìn thấy Tiểu Dong bước ra khá»i cá»a. 
 
Ghế bành nàng ngồi gần bàn, thoáng nghiêng ngưá»i cÅ©ng nhìn thấy bầu trá»i bên ngoài. 
 
Cuối thu khà trá»i mát mẻ, mây trắng từng đám, bầu trá»i cổ đại ko bị ô nhiá»…m, trong xanh như gương, có cảm giác như ko nhiá»…m bụi trần. 
 
“Xinh đẹp a……†Cảm thán, giống một lão cao tăng đang ngắm hồng trần. 
 
Ở thế ká»· 21, nhịp Ä‘iệu cuá»™c sống nhanh, nàng cảm thấy mình giống như má»™t ngưá»i máy, má»—i ngày Ä‘á»u chịu đựng thá»§ trưởng khó tÃnh, ngày lại qua ngày, công việc tuần hoàn, căn bản không có sống thá»±c sá»± lần nào. Trong nháy mắt xuyên qua, thế nhưng đột nhiên tỉnh ngá»™, ông trá»i làm cho nàng má»™t lần nữa được sống lại, tuyệt đối không thể lại làm cho mình quá mệt má»i. 
 
Nhất định phải quán triệt nguyện vá»ng lúc còn ở thế ká»· 21 – làm má»™t ngưá»i lưá»i, cuá»™c sống ko cầu quá tốt, làm việc không quá mệt má»i, có đồ ăn có đồ mặc có chá»— sống, đủ để sống qua ngày là được. 
 
Thá»±c may mắn thá»±c may mắn, xuyên qua thành má»™t thiên kim Äại tiểu thư, trá»±c tiếp được làm má»™t ngưá»i lưá»i. 
 
Má»—i ngày, bưng má»™t mâm hạt dưa, hoặc là Ä‘iểm tâm, bảo Tiểu Dong châm má»™t chén trà, tìm má»™t chá»— râm mát, thoải mái nằm xuống, an tÄ©nh nhìn bầu trá»i mây trắng trôi qua, chim nhá» trên không trung tá»± do bay lượn. 
 
Nhưng ở nhà lâu, tất nhiên cũng muốn đi ra ngoài chơi. 
 
Quay đi quay lại, Trầm Tố Nhi vẫn không quên phải xuất môn. 
 
Mang theo Tiểu Dong rất phiá»n toái, muốn ăn lục Ä‘áºu đưá»ng thá»§y cÅ©ng khó khăn. 
 
Trầm Tố Nhi mang theo má»™t Ãt ngân lượng, lúc rá»i Ä‘i, còn tùy tiện nhấc thêm má»™t Ãt vàng lá cùng mấy hạt châu gì gì đó. Tiá»n nhiá»u mang theo cÅ©ng tốt, thấy cái gì thÃch Ä‘á»u mua hết, nếu vì mang quá Ãt tiá»n, gặp phải phiá»n toái sẽ càng phiá»n toái. 
 
Rất nhanh, nàng lặng lẽ tránh gia Ä‘inh tỳ nữ trong phá»§, theo cá»a sau Ä‘i ra đưá»ng lá»›n. 
 
Trầm Tố Nhi từ từ cháºm cháºm xuyên qua má»™t Ä‘oạn đưá»ng ngưá»i thưa thá»›t tá»›i tảng đá ngã tư đưá»ng. 
 
Theo Tiểu Dong miêu tả, bên cạnh phá»§ Ä‘á»u là chá»— ở cá»§a ngưá»i có tiá»n, cÆ¡ bản không có mấy ngưá»i thưá»ng Ä‘i xung quanh. 
 
Vòng qua má»™t cái hẻm nhá», rất nhanh đã Ä‘i tá»›i đưá»ng cái ngưá»i nhá»™n nhịp qua lại, tò mò nhìn trái nhìn phải, bên đưá»ng ngoại trừ trà lâu tá»u quán, còn có các loại cá»a tiệm, cách má»™t Ä‘oạn ngắn còn có các hàng rong. 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của acmakeke1111  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 6  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a acmakeke1111  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				26-04-2013, 01:19 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Nov 2011
					Äến từ: Hà Ná»™i
					
					
						Bài gởi: 502
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngày 
                
					
 
	Thanks: 189
	
		
			
				Thanked 1,641 Times in 334 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hoàng thượng phát Ä‘iên: Lấy má»™t hoàng háºu không tranh sá»§ng  
 
Chương 3: Thô bạo! Tiểu mỹ nam nhà nào  
Tác giả:  Phạm Khuyết  
Dịch giả: Thanh Mai và An An  
Nguồn: Thanh Mai Gia Trang  
Link : http://noline412.wordpress.com/xuyen...-s%E1%BB%A7ng/  
Hợp tác cùng: 4vn.eu  
 
 
 
 
 
 
Thứ hấp dẫn Trầm Tố Nhi không phải này là cá»a tiệm cao cao trưng bày đầy phỉ thuý chân bảo. 
 
Mấy thứ đồ này, trong phòng bày biện nhiá»u lắm, nhìn mãi chán rồi. 
 
Mà những đồ váºt nhá» do ngưá»i dân thá»§ công chế tạo, toàn bá»™ nàng Ä‘á»u chưa thấy qua, làm nàng yêu thÃch ko buông nổi. 
 
Dần dần, Trầm Tố Nhi cÅ©ng phát giác ra má»™t vấn Ä‘á». 
 
Có vẻ mình Ä‘i ra đưá»ng làm ngưá»i khác chú ý rồi. 
 
Mưá»i nam nhân Ä‘i qua, có chÃn ngưá»i quay cong cả đầu nhìn chằm chằm nàng, duy chỉ có má»™t ngưá»i ko nhìn, là vì Ä‘ang bế má»™t hài tá» trên tay. 
 
Tá»± dưng cảm thấy tháºt xấu hổ. 
 
Mặc dù bá»™ dạng cÅ©ng tạm được, cÅ©ng ko gá»i là xinh đẹp, nhưng thấy lạ, nàng ở thế ká»· 21 truyá»n thông phát triển, nàng từ nhỠđã xem qua rất nhiá»u mỹ nữ nhân tạo, thẩm mÄ© so vá»›i ngưá»i cổ đại ko thể đánh đồng được. 
 
Vì váºy– 
 
Nàng láºp tức rẽ vào má»™t phùng Ä‘iếm (*tiệm may quần áo Ã*). Khi trở ra, đã thành má»™t công tá» phong độ nhanh nhẹn—chỉ là vẻ mặt mang theo má»™t chút suy sụp tinh thần, đôi đồng tá» Ä‘en nhánh luôn vô thần giá» chỉ còn mở ra hai phần ba. 
 
“A, lúc xuyên qua, nếu xuyên vào lúc Ä‘ang mặc quần áo nam nhân thì tháºt tốt, như váºy sẽ không phải……†láºp gia đình, rất phiá»n toái. Lấy má»™t tên hoàng đế lại càng phiá»n toái! Lắc đầu cảm thán, ra cá»a hÆ¡i thất thần, má»™t tiếng vang lên, bị đụng rồi. 
 
Trầm Tố Nhi vô tâm ko há» chuẩn bị gì hết, đương nhiên bị đâm liá»n té oạch, cái mông đẹp đẽ cá»§a nàng cùng mặt đất tiếp xúc đến là thân máºt. Mà ngưá»i đụng vào nàng lại nhìn ra xa xa, giống như Ä‘ang tìm ai đó, bởi vì đầu hướng thẳng ngang, không hướng nhìn xuống– Trầm Tố Nhi đã nháºn ra, đụng vào nàng, mà hắn cÅ©ng ko liếc nàng lấy má»™t cái. 
 
Xong rồi! Thay nam trang, liá»n biến thành vô hình sao? 
 
Ngưá»i ná» vá»™i vã Ä‘i vá» phÃa trước. 
 
Trầm Tố Nhi không các cách nào, mình đúng là xui xẻo mà, tá»± động đứng dáºy luôn Ä‘i. Hồi tưởng ở 21 thế ká»·, có ngưá»i va chạm nhá» trên đưá»ng, liá»n khóc thét lên giả chết, da mày dày thì còn đòi cả phà bồi thưá»ng. 
 
Nàng không quen bát phụ mắng phố (*đàn bà chanh chua chá»i đổng giữa phố*), mồm Ä‘ang khô, ko muốn tốn nước bá»t Ä‘i…… 
 
Vừa má»›i đứng lên, bước má»™t bước, đến bước thứ hai nàng liá»n ngừng lại, vẻ mặt là lạ, cháºm rãi quay đầu lại nhìn bước chân mình– giống như giẫm nát vụn cái gì rồi?! Nàng cháºm rãi dá»i chân, có Ä‘iểm sợ hãi cúi xuống nhìn chân mình, đại quẫn (*chết rồi*)! Là má»™t bá»™ diêu (*cái trâm cài đầu có tua rua Ã*) khảm ngá»c tinh xảo có vẻ rất đắt tiá»n. 
 
Äây là đồ mà nữ nhân thÃch nhất cắm ở trên đầu, vừa má»›i ra đến đưá»ng, là đã lôi kéo đến chuyện phiá»n toái rồi…… 
 
Ngất mất, giẫm nát đồ ngưá»i ta, còn nghÄ© cái gì nữa a? 
 
“Oh oh, ta vốn chỉ là Ä‘i ngang qua, cái gì cÅ©ng không thấy…… Càng không giẫm lên váºt gì. Ha ha!â€Trầm Tố Nhi cưá»i khan, cưá»i tháºt cứng ngắc. Rất nhanh, nàng thẳng lưng tiếp tục cất bước phÃa trước– 
 
Hi sinh rồi! Tháºt sá»± là hi sinh rồi! Chưa bước được hai bước, vừa má»›i bước được bước rưỡi thôi, còn má»™t chân vẫn dừng ở giữa ko trung đã bị ngưá»i ta kéo giáºt áo lại. 
 
“Này! Hay tháºt, ngươi dÄ© nhiên dám giẫm nát trâm cá»§a ta?!†Má»™t soái ca cất tiếng nói mang theo vài phần giáºn dữ, ở phÃa sau Trầm Tố Nhi hét rống lên. Nếu không phải bởi vì phẫn ná»™, thanh âm này chắc chắn là dá»… nghe. 
 
Trầm Tố Nhi không quay đầu lại, nhìn Ä‘á»i bằng ná»a con mắt: Phiá»n toái a phiá»n toái, ta bao giá» cÅ©ng muốn tránh xa ra, thế nào phiá»n toái lại ko buông tha ta chứ? 
 
Nàng khoé miệng kéo ra, lá»™ ra má»™t cái cưá»i giả lả, tá»± nháºn là phi thưá»ng thân thiện quay đầu lại, ôn hòa há»i: “Vị công tá» này Ä‘ang nói cái gì váºy? Ta vẫn ko rõ a.†Ngưá»i trước mặt quần áo gá»n gàng chỉnh tá», dung mạo khà phách, rất trẻ tuổi, ước chừng mỹ nam tá» này tầm mưá»i bảy mưá»i tám tuổi, chỉ là trên mặt mang theo vẻ ngây thÆ¡ cùng lãnh lệ, hình như có cảm giác quen quen a? 
 
Äầu miá»…n cưỡng xoay xoay má»™t chút, ngây ngốc vài giây, ngất luôn! Vừa rồi ko phải chÃnh ngưá»i này đụng phải mình sao? Khó trách cảm thấy nhìn quen mắt, hoá ra là hÆ¡n mưá»i giây trước vừa lưá»m hắn xong. 
 
Lúc này, mỹ nam tá» nhặt lên cái trâm đã bị nát, trong mắt như có tia Ä‘au lòng, cảm xúc không khống chế được, bá đạo gào lên: “Chết tiệt! Dám phá hư đồ…… đồ cá»§a ta thì phải bồi thưá»ng, còn muốn nói nhiá»u!†MÄ© nam tá» cắn răng muốn mắng ngưá»i, lại hình như ko thể nghÄ© ra được từ nào thô tục, đại khái không quen chá»i. 
 
Gì chứ! Nàng bị mắng, từ lúc đi tới cổ đại lần đầu tiên gặp phải loại này. 
 
Äụng phải nàng còn ko xin lá»—i, còn Ä‘em đồ váºt vứt dưới chân nàng, liên quan cái rắm gì đến nàng? 
 
Việc giẫm nát cũng là ngoài ý muốn a! 
 
Chỉ là– 
 
Lý trà nói cho nàng biết không thể phát há»a. 
 
Xem xét thá»i thế– mình giống như con gà con nÃu chặt áo ngưá»i ta. 
 
Äừng thấy tiểu soái ca trước mặt vẫn trắng nõn non ná»›t, còn cao hÆ¡n cả nàng, đặc biệt là khà thế hừng há»±c, nhìn má»™t cái cÅ©ng làm nàng run lên!ps: Không phải là nàng không nghÄ© tá»›i việc trêu chá»c, mà là nàng không có hứng thú trêu chá»c ngưá»i ta, ôi…… Sao trá»i lại sinh tÃnh cách nàng dá»… má»m lòng, tÃnh cách ôn hòa thế này?( Ngưá»i nào đó Ä‘ang tá»± kỉ……) 
 
“Hôm nay đúng là xui xẻo, ngưá»i muốn theo thì đã Ä‘i mất, đồ muốn tặng lại bị giẫm nát. Khi hồi kinh thì biết tặng cái gì a? Chết mất thôi. Cái trâm này là số lượng có hạn, nghe nói cả nước chỉ có ba cái. Xong Ä‘á»i rồi xong Ä‘á»i rồi, toàn bá»™ phải trách tên tiểu tá» này……†Nghiến răng nghiến lợi, càng nói càng háºn. 
 
Mỹ nam tá» càng nghÄ© càng ko chịu được Ä‘em đổ hết tức giáºn lên ngưá»i Trầm Tố Nhi. 
 
Trầm Tố Nhi khổ sở, gặp phải vô lại rồi? Äầu xiêu vẹo, còn nghÄ© cái gì nữa chứ? 
 
“Này?! Ngươi vừa rồi là ngưá»i đánh ngã ta? Hả hả hả…… Cái trâm kia là ngươi vứt dưới chân ta? Ngất mất ngất mất, ông trá»i à, đây là lá»—i cá»§a ta sao? Như thế nào lại cảm thấy mình má»™t chút cÅ©ng ko sai.†Giả vá» ngây ngốc hả, kỳ tháºt là nàng muốn nhắc nhở: Soái ca, việc này ngươi cÅ©ng có chá»— sai. 
 
“Ngươi–†Vẻ mặt mĩ nam âm hiểm lắng xuống. 
 
Thoáng cái đã sinh ra vài phần uy nghiêm, vài phần quý khÃ, vài phần lãnh lệ. 
 
Trầm Tố Nhi ko sợ hãi ko hoảng hốt, liếc mắt má»™t cái liá»n giáºt lại áo mình, bình tÄ©nh nói: “Vị công tá» này, cái kia…… Cái kia…… Có chuyện gì từ từ rồi nói, có thể buông quần áo ta ra trước được hay ko?†Ko việc gì phải lo lắng, bồi thưá»ng tiá»n Ä‘i, cứ dùng tiá»n giải quyết là đơn giản nhất. 
 
Hắn như vừa má»›i nhá»› ra, ko cam tâm buông lá»ng tay ra. 
 
Trầm Tố Nhi nhìn rồi lại nhìn cái trâm bị nát trong tay mÄ© nam tá». Há»i: “Äồ váºt này giá bao nhiêu tiá»n a, ta mua lại. Cho má»™t cái giá Ä‘i.†Tiá»n là vạn năng đó. 
 
Mua lại?! 
 
Hắn như nghe được câu nói kỳ quái. 
 
Ãnh mắt dò xét quét qua ngưá»i Trầm Tố Nhi má»™t lượt. Từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên. 
 
Muốn xem xuất thân địa vị má»™t ngưá»i, có thể từ quần áo mặc trên ngưá»i và hành vi cá» chỉ mà có thể Ä‘oán được ra đại khái. 
 
Bất quá, hiện tại trên ngưá»i Trầm Tố Nhi là loại quần áo phổ biến, phá»ng chừng đã bị mỹ nam kia nhìn khinh bỉ, giống cố ý làm khó, mÄ© nam tá» liá»n thuáºn miệng đưa ra má»™t giá trên trá»i: “Mưá»i vạn lượng.†
 
Mưá»i vạn lượng, ko nói tá»›i ngưá»i phú quý, chỉ là ngưá»i có tiá»n Ä‘á»u ko chấp nháºn cái giá trên trá»i này. 
 
Thá» há»i, dân chúng bình thưá»ng làm cả năm trá»i má»›i được mưá»i mấy lượng bạc, thì biết bao giá» má»›i đủ mưá»i vạn lượng? 
 
Phải làm mấy ngàn năm may ra mới đủ? 
 
Hắn thấy Trầm Tố Nhi đúng là kẻ ko có tiá»n. 
 
ChÃnh là Ä‘ang chá» nàng xấu hổ. 
 
â€œÄÆ°á»£c.â€Trầm Tố Nhi đáp ứng rất sảng khoái, má»™t chữ ngắn gá»n nói luôn. 
 
“???!!†
 
Không nói tiếp? Không chút nghĩ ngợi?! 
 
Mỹ nam tá» mắt mở to, trên mặt giống như viết: Ngưá»i là kẻ Ä‘iên à? Có nghe mình vừa nói gì ko đấy? 
 
“Ta nói mưá»i vạn lượng! Ngươi có nghe rõ hay ko?†Nghi ngá» há»i lại. 
 
“Uh, mưá»i vạn lượng.†Nàng nói như thể là mưá»i lạng váºy, không chút xem trá»ng. 
 
“Ta nói là hoàng kim!†Mỹ nam tá» không hiểu sao tức giáºn. 
 
“Ờ, hoàng kim.†Hai tròng mắt Trầm Tố Nhi vẫn là vô tình, nhìn không ra một chút băn khoăn. Bạc trắng với hoàng kim, giống như không khác nhau mấy, mấy việc chênh lệch giá cả này nàng cũng chẳng quan tâm, nói xong hai mắt cũng chẳng chớp cái nào. 
 
Mưá»i vạn lượng hoàng kim, trá»i Æ¡i là rá»i, chÃnh là hắn đưá»ng đưá»ng là Bắc Uyển quốc Tam Vương gia cÅ©ng không tùy tiện vứt Ä‘i thế. Ãt nhất khi nghe yêu cầu vô lý như thế, ngưá»i bình thưá»ng chắc hẳn sẽ cá»± tuyệt? Hoặc là nghi ngá»? Tức giáºn? Phẫn ná»™?! Hoặc làm ầm Ä© lên đòi bồi thưá»ng lại? 
 
Mỹ nam tá» lá»a giáºn hừng há»±c nổi lên! 
 
Chỉ là ngưá»i khác tức giáºn, nhưng không làm cho nàng có cảm giác nguy hiểm. Trầm Tố Nhi nhìn giống như lão bản tức giáºn mắng ngưá»i làm công váºy, tức giáºn mắng ngưá»i, cÅ©ng bình thưá»ng mà, Ãt nhất cÅ©ng ko liên quan tá»›i vấn đỠan toàn cá nhân là được. 
 
NghÄ© đến mỹ nam tá» kia tức giáºn tháºt là khổ, bởi vì Trầm Tố Nhi đối vá»›i tiá»n bạc ở cổ đại ko có chút khái niệm, làm sao coi mưá»i vạn lượng là vấn Ä‘á»? Việc đáng lo ko phải là tiá»n bồi thưá»ng, mà là căn bản nàng cÅ©ng ko biết mưá»i vạn lượng kia đến toàn bá»™ kim khố cá»§a lão cha Thành chá»§ cÅ©ng ko đủ. 
 
Nàng cảm giác Thành chá»§ kia rất có tiá»n, lấy mưá»i vạn lượng hoàng kim Ä‘i ra hẳn là không có vấn Ä‘á». 
 
Nỗi lo lắng của nàng đã ngưng xuống. 
 
Trước mắt nàng thấy rất là kỳ quái, tiểu soái ca hình như so vá»›i lúc trước càng tức giáºn hÆ¡n? Ãnh mắt cá»±c kỳ hung hăng như sắp giết ngưá»i, có Ä‘iểm giống như uống nhầm thuốc. Hắn bảo bao nhiêu tiá»n, nàng cÅ©ng đưa ra bấy nhiêu tiá»n, còn cái gì ko hài lòng chứ? 
 
Vá» Ä‘iểm này, Trầm Tố Nhi có má»™t chút hiếu kỳ, bất quá cÅ©ng ko muốn há»i ra. 
 
Sau một lúc lâu, nhìn thấy Trầm Tố Nhi đứng im bất động, không đau không ngứa, 
 
“Ngươi–†Mỹ nam tá» thiếu chút nữa tức chết. MÃm môi, nghi hoặc đánh giá Trầm Tố Nhi má»™t lần nữa. 
 
Ãnh mắt nhìn Trầm Tố Nhi cÅ©ng ko có ý tứ, không có cách nào, dù sao cÅ©ng là má»™t mỹ nam tá»â€“ mặc dù nam tá» này chẳng biết có bị Ä‘oạn tụ, tháºt là làm ngưá»i khác dá»… liên tưởng mà…… Ãch, ngưá»i ta có phải là đã nhìn trúng ta rồi? Mồ hôi chảy ròng ròng, ta dù sao cÅ©ng ko muốn nam x nam nha! 
 
Mặc dù phiá»n toái vẫn còn đấy, nàng cÅ©ng ko quên mình là nữ phẫn nam trang. 
 
â€œÄÆ°a tiá»n, ngay láºp tức, ko đưa tiá»n ra ngay ta láºp tức chặt đứt chân ngươi.†Khuôn mặt tuấn tú cá»§a hắn Ä‘e doạ, má»™t chút cÅ©ng ko giống như Ä‘ang giả bá»™, lòng chắc chắn nàng ko có tiá»n. 
 
Má»™t hồi sau, Trầm Tố Nhi vẫn không đáp lá»i, đôi tay nhá» bé sá» sá» trên ngưá»i mình, đưa ra má»™t túi nhá» thêu hoa mẫu đơn, nặng trịch, lúc ra ngoài, ngoại trừ mấy khối bạc, nàng còn Ä‘em theo mấy lá vàng. Còn có má»™t viên dạ minh châu, không tÃnh toán toàn bá»™ Ä‘á»u đưa cho mỹ nam tá». “Trên ngưá»i ta chỉ có bây nhiêu, ngươi tạm lấy trước. Vá» nhà lấy cho ngươi–†
 
Nàng không tiếp tục nói nữa, không cẩn tháºn nâng mắt lên, đụng phải má»™t đôi mắt đẹp bừng bừng lá»a giáºn! Tháºt đúng là khó hiểu, đưa tiá»n lại còn tức giáºn?! Này này này! Tiểu mỹ nam đầu ngươi có phải có vấn đỠhay ko?! NghÄ© ko chừng, phá há»ng đồ cá»§a hắn, hắn muốn ta lấy thân báo đáp chắc? 
 
…… 
 
Mấy hình ảnh GV bay bay qua đầu nàng, sức tưởng tượng cá»§a nữ nhân này tháºt đúng là quá phong phú, tháºt sá»±, nàng cÅ©ng ko để ý trâu già gặm cá» non! Chỉ là nàng Ä‘ang má»™t thân nam trang, lấy thân mình báo đáp có được hay không? Nếu hai ngưá»i chÆ¡i đùa lá»a nhiệt ngút trá»i, lúc trên giưá»ng biết nàng ko phải nam nhân có khi má»™t chưởng làm nàng chết tươi a? 
 
Äúng là vấn đỠa…… 
 
Nàng trong lòng nghÄ© thế, nhưng biểu tình trên mặt vẫn bình tÄ©nh như cÅ©, bởi vì hồn vÃa Ä‘ang ở trên mây nên ánh mắt rất mÆ¡ màng, ko nhìn thấy gì trước mặt, tá»± nhiên cÅ©ng lạnh nhạt giống như ko có biểu tình gì vá»›i mỹ nam tá». 
 
Tháºt là Ä‘au khổ, nếu nàng biết ánh mắt cá»§a mình là nguyên nhân chÃnh chá»c giáºn mỹ nam tá», thì đại khái nàng sẽ láºp tức biến nhá» bé, rất sợ hãi, vô sỉ mà cầu xin tha thứ, ngẫu nhiên khóc vài câu cho hợp vá»›i hoàn cảnh. 
 
Vẻ mặt Trầm Tố Nhi như bất cần, tiểu mỹ nam kia sắc mặt càng khó coi. 
 
Lá»i kế tiếp nói ra, mỹ nam tá» cÆ¡ hồ là rÃt ra từng tiếng, nói: “Ngươi trước tiên cúi đầu xin lá»—i! Nếu nghe được. Nếu không giải thÃch, không cần tiá»n cá»§a ngươi, sẽ cần mạng cá»§a ngươi!†Chết tiệt, cho ngươi biết sợ là gì? 
 
“Oh. Thá»±c xin lá»—i, thỉnh tha thứ.â€Trầm Tố Nhi láºp tức hướng Má»™ Dung SÆ¡ Tuyết cúi đầu gáºp ngưá»i má»™t cái, xin lá»—i tháºt sảng khoái, má»™t chút thá»i gian để lo lắng cÅ©ng ko có. Khom lưng, sau đó rất nhanh đứng thẳng lên. 
 
Bởi vì đứng lâu rất mệt, khom lưng má»™t cái tháºt là thoải mái. 
 
“Thành ý không đủ, ngươi phải quỳ xuống đưá»ng xin lá»—i ta!†Mỹ nam tá» giống như tức giáºn sắp bùng nổ rồi, đưa ra yêu cầu tháºt quá đáng! Cuối cùng cÅ©ng chẳng biết tức giáºn vì cái trâm bị phá hư, hay là ánh mắt Trầm Tố Nhi chá»c giáºn hắn. 
 
Quỳ xuống?! Trầm Tố Nhi chần chỠmột chút. 
 
Nhìn ánh mắt bốc lá»a cá»§a hắn, giống như bất cứ lúc nào cÅ©ng có thể đốt cháy nàng. 
 
Thá»±c phiá»n toái a! Có phải ngưá»i càng đẹp trai tÃnh tình càng cổ quái hay ko? 
 
Mẹ ôi, coi như hắn may mắn đi! Bổn tiểu thư cũng ko muốn chấp nhặt. 
 
Trầm Tố Nhi má»™t chữ cÅ©ng ko cãi cho mình, nghÄ© thông suốt, hai chân cùng lúc cong xuống từ từ quỳ, rõ ràng dứt khoát, ko dây dưa chút nào. Tiếp theo, ko sợ hãi ko hoảng hốt nói: “Thá»±c xin lá»—i. Vô tình phá hư đồ cá»§a ngài.†Tá»± há»i: Lần này, chắc là giải quyết xong rồi. 
 
Mỹ nam tá» xấu hổ ngẩn ra, thần sắc ngây ngốc, ánh mắt cổ quái nhìn chằm chằm ngưá»i Ä‘ang quỳ trên mặt đất, tất cả ngưá»i chung quanh Ä‘á»u túm lại xem. 
 
Ngưá»i vây xem thấy quần áo hắn lụa là đẹp đẽ, chắc là xuất thân danh môn, sợ rước hoạ vào thân nên tránh ánh mắt hắn. Nhưng là, bá»n há» lại đồng tình vá»›i ngưá»i Ä‘ang quỳ này, llại như sá»± tháºt hiển nhiên, hắn giống như má»™t tên ác bá, khi dá»… dân chúng nhá» bé thiện lương. 
 
Bá»—ng nhiên, hắn tức giáºn ngồi xổm xuống– 
 
Gầm nhẹ: “Này! Ngươi không tức giáºn? Không tức giáºn sao? Việc này cÅ©ng không tất cả là ngươi sai, tại sao ko cãi lại?!†
 
Phẫn nộ! Một chút cũng không tiêu giảm! 
 
Tin chắc, hắn bởi vì quá tức giáºn ngưá»i trước mắt, sá»›m đã lệch xa vấn đỠtrá»ng yếu.. 
 
Trầm Tố Nhi vừa nghe, vẫn còn lơ tơ mơ. 
 
Có ý gì? Chẳng lẽ hắn tức giáºn không phải bởi vì nàng phá hư cây trâm cá»§a hắn à? 
 
Nàng nghĩ nghĩ, hình như hiểu được một chút. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của acmakeke1111  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 5  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a acmakeke1111  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				27-04-2013, 04:06 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Nov 2011
					Äến từ: Hà Ná»™i
					
					
						Bài gởi: 502
					
                    Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngày 
                
					
 
	Thanks: 189
	
		
			
				Thanked 1,641 Times in 334 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hoàng thượng phát Ä‘iên: Lấy má»™t hoàng háºu không tranh sá»§ng  
 
Chương 4: Ngoài ý muốn! Lại đụng tới hoàng đế rồi  
Tác giả:  Phạm Khuyết  
Dịch giả: Thanh Mai và An An  
Nguồn: Thanh Mai Gia Trang  
Link : http://noline412.wordpress.com/xuyen...-s%E1%BB%A7ng/  
Hợp tác cùng: 4vn.eu  
 
 
 
 
 
 
Nếu đúng như nàng nghÄ© , tiểu soái ca trước mắt cÅ©ng rất đáng yêu, rất có cá tÃnh, bá» ngoài thì hung dữ, kỳ tháºt ná»™i tâm lại rất thiện lương. Uh uh, không tồi không tồi, đúng là dạng Ä‘iển hình nàng thÃch, nếu không phải chỉ má»›i mưá»i mấy tuổi, khẳng định đã nhào vá» phÃa trước hôn cho vào cái….. (*ôi mẹ Æ¡i, dê… *) 
 
Mỹ nam tá» kia hai tay thanh mảnh trắng nõn, nhìn lên biết ngay là được nuông chiá»u từ bé. Rất có thể lần đầu tiên đụng tá»›i ngưá»i có tÃnh cách như nàng, cÅ©ng không để ý tôn nghiêm. HÆ¡n nữa nhìn khà chất, ko phải ngưá»i thưá»ng có được, con cháu nhà giàu được nuông chiá»u thì nhiá»u lắm, ko nghÄ© lại gặp được ngoại lệ này. 
 
Trầm Tố Nhi vẫn đang nghiên cứu một hồi– 
 
“SÆ¡ Tuyết? Äến Hoài Thành từ lúc nào?†PhÃa sau, vá»ng đến má»™t giá»ng nói khàn khàn, nghe qua lại cảm thấy tiếng nam nhân này lại đặc biệt có sức hút. 
 
Mỹ nam tỠvừa nghe, thân mình theo bản năng cứng đỠlại. 
 
Toàn bá»™ lá»a giáºn vừa rồi biến mất ko còn vết tÃch, khuôn mặt tuấn tú nghệt ra, động tác có Ä‘iểm đông cứng đứng lên, xoay ngưá»i mang theo cung kÃnh, còn cúi đầu, Trầm Tố Nhi nhìn lại thấy giống má»™t ngưá»i vợ biết nghe lá»i. 
 
Xem ra ngưá»i vừa tá»›i này trá»i sinh là khắc tinh cá»§a tiểu mỹ nam. 
 
Hoá ra gá»i là SÆ¡ Tuyết a, tiểu mỹ nam có cái tên tháºt là dá»… nghe, thanh nhã thoát tục, má»™t chút cÅ©ng không giống tên Trầm Tố Nhi này, tố nhi, trắng nhá», tục chết! 
 
Má»™ Dung SÆ¡ Tuyết bối rối nhìn rồi lại nhìn quần áo, không dám nhìn thẳng, giống như có Ä‘iểm khiếp đảm, khà thế ầm ầm vừa rồi tháºt sá»± chuyển biến quá nhanh. Cẩn tháºn Ä‘em trâm cài đã bị phá hư đưa ra trước Má»™ Dung Cảnh, thấp giá»ng nói: “Thá»±c…… ra, ta là đến tìm cái này. Tháºt vất vả tìm được, kết quả–†Lá»i nói lúng túng lại lược bá»›t nhiá»u tháºt làm ngưá»i khác sinh nghi mà. 
 
Vẻ mặt hắn còn chút xấu hổi, đại khái là không nghÄ© đến chuyện xấu hổ vừa rồi vừa vặn lại gặp ngưá»i quen. 
 
Mộ Dung Cảnh nhìn thoáng qua, thần sắc bình tĩnh. 
 
Hắn vốn là nhân gian chi long (*rồng giữa loài ngưá»i*), tuấn dáºt phi phàm, thấy được thần khà hÆ¡n ngưá»i, không cần tôn công sức, tùy tiện ở trong đám ngưá»i, cÅ©ng có thể trở thành tâm Ä‘iểm chú ý. Nhưng che giấu dưới đôi mắt thản nhiên ấy là tà khÃ, rất dá»… làm ngưá»i ta xem nhẹ. 
 
Một màn vừa rồi, ở bên cạnh nhìn xem từ đầu tới cuối, tất nhiên cũng rõ vừa rồi xảy ra chuyện gì. 
 
Chỉ là– 
 
Ngưá»i nào đó Ä‘ang quỳ trên đất đỠđẫn cả tâm hồn. 
 
Nàng nhắm mắt lại cố gắng lắc đầu, đại khái Ä‘em những gì nhìn thấy trước mắt xem như ảo giác, lại mở mắt ra nhìn, nhìn chằm chằm Má»™ Dung Cảnh, lại ngây ngẩn cả ngưá»i! Trừng mắt nhìn, ánh mắt có Ä‘iểm ngá»› ra…… 
 
Cảm giác quen thuá»™c…… Ãch, có Ä‘iểm nguy hiểm. 
 
Trầm Tố Nhi phản ứng rất nhanh, trốn tránh cắm mặt xuống đất, không để Mộ Dung Cảnh nhìn thấy. 
 
Hoàng đế a?! 
 
Oan gia ngõ hẹp a?! 
 
Lần trước gặp mặt ko thèm nhìn, nhưng gần đây nhìn bức hoạ vẽ hắn cả N lần, sao lại ko nháºn ra chứ? 
 
Bá»™ dạng hắn cùng vá»›i ngưá»i trong tranh tháºt giống nhau, nhưng khà chất hình như ko giống lắm. 
 
Mồ hôi chảy ròng ròng, quả nhiên nghệ thuáºt Ä‘á»u phải thêm thắt. 
 
Mặc dù Ä‘á»u đẹp giống nhau, nhưng cùng ngưá»i tháºt lại ko giống, cÅ©ng có thể tranh là vẽ hoàng đế N năm trước tất nhiên là khác vá»›i bây giá». Hiện váºt?! Coi hoàng đế làm ngưá»i để ngắm. 
 
à nghĩ này của nàng ko nên để lộ ra ngoài. 
 
Nếu để cho ngưá»i ta biết, kiểu này có mấy cái đầu cÅ©ng ko đủ để chặt. 
 
Mộ Dung Cảnh ánh mắt lạnh nhạt. 
 
Mặc thưá»ng phục ra ngoài cÅ©ng là vì có chuyện riêng. 
 
Theo tình báo nói, Vương tá» Nam Man quốc bà máºt tiến vào Hoài Thành. Mà gặp qua Nam Man vương tá», chỉ có má»™t mình Má»™ Dung Cảnh, vì không muốn hai nước xảy ra phân tranh, nên tá»± mình tá»›i đây xác nháºn má»™t chút. 
 
Má»™ Dung Cảnh nói: “SÆ¡ Tuyết, việc này ngươi xá» lý xong đến Nghênh Tân lâu tìm ta. Còn nữa, chú ý má»™t chút đây là đưá»ng lá»›n, nhiá»u ngưá»i phức tạp, có việc thì cùng vị bằng hữu này đến má»™t chá»— vắng vẻ mà bàn lại.†Nhắc nhở, đừng ở trên đưá»ng lá»›n tùy tiện làm mất thể diện hoàng gia, mặc dù nÆ¡i này cách kinh thành khá xa, nhưng cÅ©ng không ngoại trừ gặp phải ngưá»i nào biết mặt bá»n hắn. 
 
“Dạ! Ngưá»i Ä‘i thong thả.†Má»™ Dung SÆ¡ Tuyết đáp má»™t câu, vẻ nhu thuáºn khác hẳn vừa nãy. 
 
Má»™ Dung Cảnh thản nhiên đáp uh má»™t tiếng, mắt tùy ý quét qua Trầm Tố Nhi Ä‘ang quỳ trên mặt đất, bước thong thả rá»i Ä‘i. 
 
Mộ Dung Sơ Tuyết thở phào một hơi, kéo Trầm Tố Nhi đi. 
 
Trầm Tố Nhi hoàn toàn là bị động, hoàn toàn ko phản kháng, tránh Má»™ Dung SÆ¡ Tuyết lại tức giáºn phiá»n toái. 
 
Trầm Tố Nhi thấy rất kỳ quái, ngưá»i vừa rồi là hoàng đế? 
 
Tại sao lại xuất hiện ở Hoài Thành? 
 
Ko phải tá»± mình tá»›i đón Hoàng háºu chứ? Chắc ko phải đâu! 
 
Nghe nói, từ trước các Hoàng háºu phi tá» Ä‘á»u là tá»± động được đưa đến táºn cá»a, lúc này má»›i được gặp mặt Hoàng đế. 
 
Hoàng đế xuất cung đi đón nữ nhân là một chuyện sỠsách Bắc Uyển quốc trước nay chưa từng có. 
 
Trầm Tố Nhi vẫn Ä‘ang suy tư đã bị Má»™ Dung SÆ¡ Tuyết túm đến má»™t ngõ nhá» ko có ngưá»i. MÆ¡ mÆ¡ màng màng, còn chẳng rõ mình Ä‘ang ở đâu. 
 
Bá»—ng nhiên, trong đầu lại xuất hiện má»™t vấn Ä‘á». Ngưá»i vừa rồi là hoàng đế, như váºy ngưá»i này là cái gì? Hoàng đế có vẻ khá quan tâm, ngữ khà cÅ©ng thân thiết — so vá»›i khi nói chuyện vá»›i nàng hàn ý chết ngưá»i thì tốt hÆ¡n rất nhiá»u rất nhiá»u lần đó. 
 
A a a! Chết rồi! Nàng có phải lại chá»c phải má»™t ngưá»i cá»±c kỳ quan trá»ng ko? 
 
Thượng đế a, làm thế nào mới dàn xếp được ổn thoả đây? 
 
Lúc này– 
 
“Này. Ta rất thÃch ngươi. Chúng ta kết giao bằng hữu Ä‘i.†
 
“Hả?!……†
 
Vẻ mặt thoải mái cùng vá»›i ngưá»i nào Ä‘ang lo lắng sắp chết hoàn toàn trái ngược. 
 
Trầm Tố Nhi kinh ngạc há hốc mồm, chuyện gì thế này? Khi hắn nói lá»i này đã thu lại vẻ kiêu ngạo ban đầu, vẻ mặt cÅ©ng dịu Ä‘i, ánh mắt thản nhiên chÃnh trá»±c, đôi đồng tá» trong suốt loé sáng, mưá»i phần giống má»™t hài tá» Ä‘ang muốn kết giao bằng hữ. 
 
Gì?…… Như thể thành má»™t ngưá»i khác. 
 
Quẫn!~ không giống cái ngưá»i tức giáºn ầm ầm lúc đầu, cÅ©ng không có vẻ nhu thuáºn hiểu chuyện ở trước mặt Má»™ Dung Cảnh. Hiện tại trên ngưá»i hắn tràn ngáºp ánh mặt trá»i, trẻ tuổi lại sáng lạn chói mắt. 
 
Ba tÃnh cách bất đồng, như thế nào lại xuất hiện trên ngưá»i má»™t hài tá» mưá»i mấy tuổi đây? 
 
Ngất ngất ngất…… 
 
Nàng bị loạn, hồ đồ rồi. 
 
Mộ Dung Sơ Tuyết thấy Trầm Tố Nhi như thế, khuôn mặt tuấn tú hiện ra một tia xấu hổ. 
 
Vừa rồi còn hướng ngưá»i ta chá»i bá»›i má»™t tráºn, hiện tại lại còn muốn kết giao bằng hữu vá»›i ngưá»i ta, chuyển biến đúng là có chút nhanh. Bất quá, không vấn Ä‘á», thÃch chÃnh là thÃch, nàng cá tÃnh rất đặc biệt! 
 
“Ta gá»i là Má»™ Dung SÆ¡ Tuyết, ngươi là?†Hắn quyết định cùng nàng kết giao bằng hữu, ngữ khà cÅ©ng trở nên nhiệt tình. Vẻ mặt tức giáºn bừng bừng trước khi Má»™ Dung Cảnh xuất hiện, hoàn toàn khác biệt. Thưc ra hắn muốn kết giao bằng hữu, bởi vì hắn– không có bằng hữu. 
 
“Cái trâm……†Trầm Tố Nhi chỉ chỉ vào cái trâm bị há»ng nhắc nhở, “Ta vẫn chưa Ä‘á»n tiá»n cho ngươi.†
 
“Không cần, tức giáºn nói thế thôi, ai bắt ngươi Ä‘á»n tiá»n chứ? Nói gì thì nói, nghe nói trên Ä‘á»i chỉ có ba cái, cÅ©ng không phải có tiá»n là mua được. Cái này là ta tốn rất nhiá»u công sức má»›i có được, có má»™t chiếc tặng Hoàng háºu tương lai. Còn má»™t chiếc cuối, đến nay cÅ©ng chưa biết ở chá»— nào.†
 
“Hả? Hoàng háºu?†
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của acmakeke1111  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 4  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a acmakeke1111  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
 
	
		 
	
	
		
		
		 
	
 
	
	
	
		
			
			 
			Từ khóa được google tìm thấy 
		 
	 
	
		4vn.eu 86393 , an sung cua hoang thuong , hiang thuong phat dien , hoàng h , hoang hau dien full , hoang hau hoang thuong , hoang hau khong nghe loi , hoang hau that sung , hoang hau tranh sung , hoàng th , hoang thuog fat djen , hoang thuog phat dien , hoang thuong , hoang thuong bi dien , hoang thuong noi dien , hoang thuong pa\hat dien , hoang thuong phat , hoang thuong phat Ä‘iên , hoang thuong phat dien , hoang thuong phat ien , hoang thuong tuc dien , hoangthuongphatdien , hoangthuongphatdienlaym , hoatranghoanghaulonglay , hoàng thuong phat dien , truyen hoang thuong , vuong phi doat sung , xem hoang hau tranh sung , xuyên không sá»§ng np , xuyen khong dien van , xuyen khong hoang hau , xuyen khong hoang thuong