21-12-2008, 07:24 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					Äến từ: vn
					
					
						Bài gởi: 75
					
                    Thá»i gian online: 0 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 26 Times in 25 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				
				Công ty Dịch vụ Võ Lâm - ( Kiếm hiệp hiện đại ) 
			
			 
			
		
		
		
			
			FINDER COMPANY  
< Công ty Dịch vụ Võ Lâm >  
Thể loại : Kiếm hiệp hiện đại 
Tác giả: link_mym  
Nguồn : Tàng Thư Viện   
        
        Bạn đã từng đắm chìm trong thế giá»›i cá»§a những câu truyện võ hiệp? Nếu câu trả lá»i là đã, thì hẳn, bạn đã từng không chỉ má»™t lần tá»± há»i rằng: liệu cái thế giá»›i võ hiệp ấy còn có thể tồn tại trong cái thế giá»›i cá»§a hiện tại, thế giá»›i cá»§a khoa há»c kÄ© thuáºt được hay không? Bạn nghÄ© rằng không, hay câu trả lá»i là có? Dù câu trả lá»i cá»§a bạn có là không hay là có Ä‘i chăng nữa thì cÅ©ng váºy cả thôi, bạn vẫn cứ nên thá» mà xem: Hãy má»™t lần thá» hoà mình vào cái thế giá»›i võ hiệp cá»§a thá»i hiện đại.. 
:0 (141)::0 (141)::0 (141)::0 (141):Phần mở đầu 1-Thiết cước thiên đao Vạn Phiêu Nhi
 
 
 
 
 
Phần mở đầu 1-Thiết cước thiên đao Vạn Phiêu Nhi 
 
        Hà ná»™i-thá»§ đô cá»§a nước cá»™ng hoà xã há»™i chá»§ nghÄ©a Việt Nam, lịch sá» cá»§a thành phố này đã chÃnh thức bắt đầu được ghi nháºn kể từ năm 1010 khi thái tổ hoàng đế cá»§a triá»u Lý là Lý Công Uẩn quyết định dá»i đô từ Hoa Lư vá» thành Äại La, và ở tại nÆ¡i đây, theo truyện kể lại thì Lý Thái Tổ vì đã nhìn thấy hình ảnh cá»§a má»™t con rồng Ä‘ang bay lên nên đã quyết định đổi tên thành Äại La này trở thành Thăng Long. Và câu truyện cá»§a chúng ta, nó cÅ©ng sẽ được bắt đầu ở mảnh đất Thăng Long này, chỉ có Ä‘iá»u…Các bạn xin hãy vui lòng cá»™ng thêm khoảng 990 năm nữa vào cái con số 1010 ấy. Phải! Câu truyện cá»§a chúng ta sẽ được bắt đầu tại mảnh đất Thăng Long cá»§a thế ká»· hai mươi mốt… 
 
Thiết cước thiên đao   Vạn Phiêu Nhi 
 
        Äịa Ä‘iểm:   Hà Ná»™i: hồ Gươm 
        Thá»i gian:  Má»™t ngày hè cuối tháng tám: 01.30 a.m 
 
        Giữa trung tâm cá»§a thành phố Hà Ná»™i, đó là nÆ¡i mà má»™t hồ nước vá»›i má»™t cái tên tháºt kì lạ là Gươm Ä‘ang toạ lạc. Tại sao hồ nước này lại có má»™t cái tên kì lạ như váºy? Chà, đó quả là má»™t câu truyện tháºt dài…Vị hoàng đế khai quốc cá»§a triá»u háºu Lê, theo truyện kể lại thì thần rùa Kim Qui đã cho vị hoàng đế này mượn thanh thần kiếm cá»§a mình để đánh Ä‘uổi ngoại xâm, giành lại giang sÆ¡n đất Việt, cứu nhân dân khá»i kiếp lầm than. Và khi việc lá»›n đã thành công, trong má»™t lần dạo chÆ¡i trên hồ Tả Vá»ng, thần rùa Kim Qui đã xuất hiện và xin vá»›i hoàng đế được lấy lại thanh kiếm đã cho mượn trước đây, vì thế, nhân cái sá»± kiện ấy, Lê thái tổ đã quyết định đổi tên hồ Tả Vá»ng trở thành…Hoàn Kiếm! 
 
        Hồ Hoàn Kiếm, hay vẫn được dân gian quen gá»i vá»›i cái tên hồ Gươm, hay tháºm chà chỉ đơn giản là…Bá» Hồ, khi nhắc đến hồ nước này, có lẽ tháºt khó mà không tiện thể nhắc luôn đến hai công trình kiến trúc rất đặc biệt cá»§a nÆ¡i đây là Ä‘á»n Ngá»c SÆ¡n và tháp Rùa-hai công trình kiến trúc như gắn liá»n vá»›i cái câu truyện ‘hoàn kiếm’ cá»§a năm xưa. 
 
        Nhưng những Ä‘iá»u này liệu có liên quan gì đến câu truyện cá»§a chúng ta!?! Nếu có ai đó Ä‘ang tá»± há»i cái câu này thì…Hãy cứ chỠđấy, các bạn sẽ thấy sá»± liên quan ngay thôi, ngay khi chúng ta có thể ghé thăm Ä‘á»n Ngá»c SÆ¡n… 
 
 
        Äá»n Ngá»c SÆ¡n, ngôi Ä‘á»n mà thưá»ng ngày vẫn luôn tấp náºp khách tháºp phương ấy giỠđây lại bá»—ng trở nên tháºt tÄ©nh lặng-má»™t sá»± tÄ©nh lặng tháºt bình thưá»ng vào lúc đêm khuya, thế nhưng…Nếu ai đó chịu chú ý nhìn kÄ© hÆ¡n má»™t chút thì sẽ chẳng khó khăn để có thể phát hiện được má»™t bóng ngưá»i. Phải! Giữa đêm hôm khuya khoắt thế này, má»™t bóng ngưá»i chẳng hiểu vì lẽ gì lại từ bá» chăn êm nệm ấm để mà có mặt tại nÆ¡i đây… 
 
        Cháºm rãi bước Ä‘i trên cây cầu mang cái dáng cong cong tháºt giống như má»™t con tôm mà dù trong đêm tối cÅ©ng báºt lên má»™t màu đỠchói mang tên Thê Húc, cái bóng ngưá»i ná» bá»—ng nhiên dừng lại, vừa lặng lẽ nhìn xuống mặt nước lăn tăn bên dưới mà thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dài, và rồi…Bằng má»™t cú nhún mình tháºt nhẹ nhàng mà đơn giản, cái thân hình Ä‘en tối ná» chẳng biết vì lẽ gì bá»—ng vẽ ra má»™t vòng tháºt đẹp trên không trung để rồi…Lao thẳng xuống mặt nước. Chẳng lẽ giữa đêm hôm khuya khoắt thế này lại có ngưá»i mò đến đây tá»± tá» hay sao? À không! Hình như không phải là tá»± tá», bóng Ä‘en ná» lại chẳng biết bằng cách nào mà ngay khi vừa chạm vào mặt nước thì cái bàn chân bá»—ng đạp nhẹ má»™t cái _ “ Tách †_ Má»™t vài giá»t nước khẽ bắn lên, đôi giầy vải má»›i vừa chạm vào mặt nước tháºm chà còn chưa kịp ướt đã vá»™i bắn Ä‘i. Cái hình ngưá»i Ä‘en tối bá»—ng nhào lên khá»i mặt nước.  
 
        Tách, tách, tách…Giống như mặt nước bá»—ng trở thành má»™t Ä‘iểm tá»±a tháºt vững vàng váºy, chỉ bằng vài động tác trông tháºt nhẹ nhàng, cái bóng Ä‘en ná» như đã chỉ còn cách cái hình thù to lá»›n như nổi lên giữa mặt nước ấy có vài bước chân. 
 
        Nhẹ nhàng đáp xuống mặt cá» bên dưới mà chẳng há» gây ra bất cứ má»™t tiếng động nào, cái bóng Ä‘en ná» bắt đầu đưa mắt quan sát xung quanh và…Tháºt đáng để ngạc nhiên nhưng đúng là cái con ngưá»i kì lạ đó bá»—ng cất tiếng, vẫn cất tiếng dù bên cạnh chẳng há» có bất cứ ai để lắng nghe: 
 
        _ “ Bần tăng pháp danh Võ Äức đã có mặt như lá»i ước hẹn, mong thà chú hãy ra mặt! †_ Má»™t giá»ng nói dù không tháºt lá»›n nhưng lại có sức lan toả tháºt mạnh chợt vang lên, và…Vẫn hoàn toàn im lặng, cái bóng Ä‘en mà lúc này đã trở thành má»™t vị hoà thượng vá»›i pháp danh Võ Äức ấy vẫn như Ä‘ang chỠđợi cái câu trả lá»i nào đó từ màn đêm thăm thẳm Ä‘ang trải ra trong tầm mắt. 
 
        Ào!…Má»™t cÆ¡n gió lạnh buốt chẳng biết từ nÆ¡i nào bá»—ng ùa tá»›i, tấm tăng bào khẽ Ä‘ung đưa theo làn gió mạnh để rồi…Bá»—ng như cảm nháºn đâu đó từ trong làn gió má»™t thứ giống như… _ < Sát khÃ! > _ Võ Äức hoà thượng như chẳng thể không giáºt mình kinh hãi. Nhưng chẳng để cái cảm giác đó kịp ở lại trong lòng, chỉ bằng má»™t cái nhún mình tháºt nhẹ nhàng, giống như má»™t con chim Ä‘ang sải dài đôi cánh, thân hình cá»§a Võ Äức bá»—ng như bay bổng giữa không trung. 
 
        Ầm!…Má»™t thứ âm thanh tá»±a như có váºt gì đó Ä‘ang va mạnh vào mặt đất bá»—ng rá»n vang và…Ngay tại cái nÆ¡i mà Võ Äức hòa thượng chỉ má»™t giây trước vẫn còn đứng đó, mặt đất bên dưới đã như bị má»™t thứ gì đó xá»›i tung. Má»™t hố sâu dần hiện lên phÃa sau lá»›p bụi Ä‘ang tan dần… 
 
        Lượn má»™t vòng phÃa trên những cÆ¡n gió, Võ Äức vừa nhẹ nhàng đáp xuống tầng đỉnh cá»§a toà kiến trúc duy nhất trên cái khoảng đất giữa hồ này, vừa cố trấn tÄ©nh để có thể nhìn xem kẻ vừa tấn công mình rốt cuá»™c là thần thánh phương nào. 
 
        _ “ Thân pháp Bạch Hạc Xung Thiên quả rất đẹp mắt, Thiếu Lâm Tượng Hình Quyá»n cá»§a hoà thượng tháºt sá»± đã đạt tá»›i cảnh giá»›i. Quả không hổ là võ tăng hàng đầu cá»§a đất Thăng Long này! †_ Má»™t âm thanh nghe tháºt nhẹ nhàng chợt vang lên từ phÃa sau lá»›p bụi mù trá»i, má»™t thân ngưá»i khoác trên mình bá»™ đồ dạ hành vá»›i tấm khăn Ä‘en trùm kÃn mặt từ từ hiện ra từ phÃa sau màn bụi. Cái ngưá»i này trông tháºt giống như má»™t tên Ninja váºy! 
 
        _ “ Thà chá»§ chÃnh là ngưá»i đã gá»i chiến thư!?! †_ Không thèm đếm xỉa tá»›i lá»i khen tặng cá»§a đối phương, Võ Äức khẽ trầm giá»ng há»i. 
 
        _ “ Không sai! Ngưá»i gá»i thư chÃnh là tại hạ! †_ Cái ngưá»i trông tháºt giống như Ninja ấy vá»™i nói, vừa chấp tay thành quyá»n mà làm lá»… ra mắt. Tháºt khó mà nghÄ© được rằng má»›i trước đó không bao lâu kẻ này còn như Ä‘ang muốn giết ngưá»i. 
 
        CÅ©ng vá»™i vàng đáp lá»… nhưng vẻ mặt vẫn vô cùng trầm trá»ng, Võ Äức lại tiếp tục truy vấn: 
 
        _ “ Không biết phải xưng hô vá»›i thà chá»§ thế nào đây? †_ < Kẻ này khi nãy rõ ràng là chưa há» có mặt ở đây, ấy thế mà chỉ trong phút chốc thôi, hắn lại có thể từ trên bá» lao tá»›i mà tấn công má»™t đòn tháºt mạnh trong khi mình lại gần như không há» nháºn ra. Lai lịch cá»§a hắn nhất định là không tầm thưá»ng chút nào! > _ Quả thá»±c đã rất bất ngá» vá»›i đòn tấn công khi nãy cá»§a đối phương, Võ Äức những mong có thể dò há»i được đôi Ä‘iá»u vá» cái nhân váºt tháºt thần bà này _ < Mạnh đến như váºy thì nhất định không thể là kẻ vô danh cho được, nhưng…Tại sao mình không há» nháºn ra chiêu số cá»§a hắn cÆ¡ chứ!?! †
 
        _ “ Xưng hô thế nào không quan trá»ng! †_ Gã ninja nói, phÃa sau vải dày, cái vẻ mặt như hiện lên má»™t vẻ lạnh nhạt _ “ Giữa chúng ta cÅ©ng đâu có truyện gì để mà nói. Hôm nay ta hẹn gặp hoà thượng tá»›i đây vốn chỉ là để so tài mà thôi! †
 
        _ “ Không có truyện để nói!?! †_ Võ Äức thoáng biến sắc, hoà thượng tháºt chẳng thể ngỠđược đối phương lại không chịu nói là đến như váºy. Trên khuôn mặt chẳng thể không thoáng nét giáºn, hoà thượng vá»™i vã chắp tay mà cất tiếng _ “ A di đà pháºt, bần tăng từ nhá» theo pháºt nên sá»›m đã không còn quan tâm đến truyện hồng trần, xin thà chá»§ đừng nhắc tá»›i truyện so tài thêm nữa! †
 
        _ “ Không nhắc tá»›i nữa? Váºy chứ hoà thượng ngươi tá»›i đây để làm gì? †_ Gã ninja vá»™i há»i, giá»ng nói như vô cùng sá»ng sốt. 
 
        _ “ A di đà pháºt, chẳng phải vì trong chiến thư gá»i tá»›i, thà chá»§ đã nói rằng sẽ huá»· Ä‘i tháp Rùa nếu không có ngưá»i tá»›i ứng chiến hay sao? †
 
        _ “ Không sai! ChÃnh tại hạ đã viết như váºy, và…†_ Gã ninja ứng tiếng, không há» có ý phá»§ nháºn cái ý định Ä‘iên cuồng cá»§a mình _ “ Váºy chứ nếu không chịu ứng chiến thì hoà thượng ngươi tá»›i đây làm gì!?! †
 
        Khẽ mỉm cưá»i má»™t cái tháºt hiá»n từ, Võ Äức cháºm rãi lên tiếng: 
 
        _ “ Bần tăng tá»›i đây hôm nay chÃnh mong có thể khuyên giải thà chá»§ bá» Ä‘i cái ý định cá»§a mình. Phóng hạ đồ Ä‘ao, láºp địa thành pháºt! †
        _ “ Không được! †_ Chẳng thèm nghe thêm nữa, gã ninja thẳng thừng từ chối cái gá»i là khuyên giải cá»§a hoà thượng, hắn nói _ “ Tại hạ đã từng so tài vá»›i truyá»n nhân cá»§a Thăng Long tứ trấn và không giấu gì hoà thượng, ta tháºt sá»± đã rất thất vá»ng nên…Là kẻ đứng đầu trong Thăng Long ngÅ© tuyệt-kẻ có thể tá»± mình vượt ra khá»i tứ trấn, ta tháºt những mong có thể lÄ©nh giáo bất bại thần công cá»§a Ä‘á»n Ngá»c SÆ¡n! †
 
        Chẳng thể không kêu lên má»™t tiếng và…Như không há» che giấu sá»± hãi hùng trong giá»ng nói, Võ Äức hoà thượng vá»™i há»i: 
 
        _ “ Thăng…Thăng Long tứ trấn…ThÃ…thà chá»§ thá»±c sá»± đã đấu vá»›i há»!?! †
 
        Thăng Long tứ trấn!?! Phải! Trong mắt dân gian thì Thăng Long tứ trấn có lẽ chỉ đơn giản là bốn ngôi Ä‘á»n được chia ra xây dá»±ng tại bốn phÃa Äông, Tây, Nam và Bắc trông như thể Ä‘ang trấn giữ bốn phương cá»§a kinh thành Thăng Long xưa, thế nhưng…HÆ¡n ai hết, Võ Äức có lẽ là ngưá»i hiểu rõ nhất cái ý nghÄ©a cá»§a cụm từ Thăng Long tứ trấn. Thăng Long tứ trấn, đó chÃnh là bốn loại pháºt môn công phu giữ trách nhiệm trấn giữ kinh thành Thăng Long, bốn môn võ công này gồm có: trấn phÃa đông, Bạch Mã thiá»n cước cá»§a Ä‘á»n Bạch Mã; trấn phÃa tây, Phục Tượng thiá»n quyá»n cá»§a Ä‘á»n Voi Phục; trấn phÃa Bắc, Trấn VÅ© thiá»n chưởng cá»§a Ä‘á»n Quán Thánh và trấn phÃa Nam, Kim Liên thiá»n kiếm cá»§a Ä‘á»n Kim Liên. 
 
        Tứ trấn pháºt công, bốn môn võ công này cùng vá»›i Bất Bại Kim Quy Giáp cá»§a Ä‘á»n Ngá»c SÆ¡n tại trung tâm, năm loại thần công pháºt môn vốn được xưng tụng là Thăng Long ngÅ© tuyệt ấy quả thá»±c là không há» tầm thưá»ng, ấy váºy mà…“ Ta tháºt sá»± đã rất thất vá»ng! †Phải! Cái con ngưá»i bà ẩn ấy thá»±c sá»± đã nói như váºy! 
 
        _ “ Thiện tai, thiện tai, thắng cÅ©ng là không mà bại cÅ©ng là không, ngưá»i xuất gia này quả thá»±c đã tứ đại giai không, tráºn này cứ coi như thà chá»§ đã  thắng Ä‘i! †
 
        _ “ Coi như đã thắng!?! †_ Gã ninja cưá»i lạnh lùng _ “ Nếu quả tháºt Kim Quy Giáp dùng cách không chiến để giữ cho mình bất bại, váºy thì…†
 
        Ào…Má»™t luồng gió tháºt mạnh như từ mặt đất bùng lên, chỉ trong chá»›p mắt, Võ Äức như đã chẳng còn có thể trông thấy cái gã ninja bên dưới đâu nữa. Như má»™t luồng gió, hắn như cÅ©ng đã hoàn toàn bốc hÆ¡i khá»i mặt đất để rồi… 
 
        _ “ Biểu tượng cá»§a Kim Quy Giáp, tháp Rùa, theo ta thấy thì cÅ©ng chẳng cần phải giữ nó lại làm chi! †_ Má»™t giá»ng nói như vá»ng xuống từ chÃn tầng trá»i, má»™t luồng sát khà lạnh lẽo như cÅ©ng theo đó mà lặng lẽ chụp xuống… 
 
        Vá»™i vã ngước nhìn lên cao, Võ Äức như chẳng thể không giáºt mình khi nhìn vào gã ninja đó-cái con ngưá»i mà chẳng biết từ lúc nào đã như nhảy xuống từ phÃa trên bầu trá»i kia. Nếu không phải vì bá»™ đồ Ä‘en trông tháºt hắc ám đó, cái con ngưá»i ấy giỠđây tháºt chẳng khác chi má»™t thiên thần giáng thế. 
 
        _ “ Thiên Äao Giáng Thế! †_ Cái bóng Ä‘en như Ä‘ang che khuất cả vầng trăng ấy chợt hét lên, bàn chân như muốn xẻ ngang cả màn đêm u tối, má»™t luồng Ä‘ao khà tháºt mạnh mẽ mà bá đạo chẳng biết từ đâu bá»—ng như từ trên cao mà bổ xuống… 
 
        Lui ư? Hoàn toàn không có lòng tin chiến thắng, Võ Äức quả tháºt đã rất muốn thoái lui nhưng…Dưới chân giỠđây chÃnh là tháp Rùa-toà tháp mà theo thá»i gian đã không chỉ còn là biểu tượng cá»§a Bất Bại Kim Quy Giáp mà còn là cá»§a cả Hà Ná»™i nữa _ < Không thể để toà tháp Rùa bị huá»· hoại. Mình không được lùi bước! > _ Võ Äức hạ quyết tâm, dù cho…Vẫn hoàn toàn không tin vào chiến thắng. Phải! Äứng trước má»™t kẻ địch đã từng chiến thắng cả tứ trấn Thăng Long, và nhất là đứng trước má»™t lưỡi Ä‘ao bá đạo vô cùng Ä‘ang từ trên trá»i bổ xuống, bổ xuống cùng vá»›i má»™t khà thế như chẳng thể nào ngăn cản nổi, Võ Äức quả tháºt chẳng có chút niá»m tin chiến thắng, thế nhưng… 
 
        < Bất Bại Kim Quy Giáp! > _ Võ Äức tá»± nhá»§. Phải! Dù không thể chiến thắng nhưng bằng vào thần công cá»§a Ä‘á»n Ngá»c SÆ¡n, dá»±a vào môn thần công đứng đầu trong Thăng Long ngÅ© tuyệt, Võ Äức rất tá»± tin vào sá»± bất bại cá»§a mình _ “ Bất Bại Kim Quy Giáp! †_ Võ Äức hét to má»™t tiếng, vừa gồng mình lên mà ngầm váºn ná»™i công như để chuẩn bị đón nháºn cái lưỡi Ä‘ao Ä‘ang từ trên trá»i bổ xuống. Những dòng chân khà như Ä‘ang sôi trào trong huyết quản, những hoa văn hình mai rùa cháºp chá»n ẩn hiện trong không khÃ. Má»™t lá»›p mai rùa rắn chắc che lấy thân hình cá»§a hoà thượng! 
 
        Chooaangg!!!……Luồng Ä‘ao khà như có thể xẻ dá»c cả đất trá»i va mạnh vào những hoa văn hình mai rùa Ä‘ang chợp chá»n trong gió, má»™t thứ âm thanh tháºt khá»§ng khiếp chợt vang lên như muốn xua Ä‘i cái vẻ tÄ©nh lặng cá»§a trá»i đêm. Thanh Ä‘ao tuyệt thế như bá»—ng tan ra thành trăm nghìn mảnh nhá»â€¦ 
 
        _ “ Không hổ là bất bại thần công, Kim Quy Giáp quả là rất lợi hại! †_ Như chẳng hỠđể tâm tá»›i chiêu số bá đạo cá»§a mình má»›i vừa bị phá giải mà trái lại, trong ánh mắt như thoáng hiện nét cưá»i, gã ninja lên tiếng, giá»ng nói như vẫn vá»ng xuống từ trên táºn chÃn tầng không. 
 
        Lợi hại! Bất bại thần công Kim Quy Giáp cá»§a Ä‘á»n Ngá»c SÆ¡n quả tháºt rất lợi hại! HÆ¡n ai hết, Võ Äức là ngưá»i hiểu rõ nhất sá»± lợi hại cá»§a Kim Quy Giáp, ấy thế mà…Khi nãy, trong lúc khẩn cấp tuy có thể vẫn chưa váºn đủ cả mưá»i hai thành công lá»±c nhưng Ãt ra cÅ©ng phải được tám chÃn thành, và theo lÃ, vá»›i tám chÃn thành công lá»±c đó, cÆ¡ thể hoà thượng lẽ ra không thể nào… 
 
        < Äau quá! > _ Cố không thể hiện sá»± Ä‘au đớn ra bên ngoài nét mặt, Võ Äức tuy vẫn có thể nghiến răng cố chịu nhưng…Thân hình như Ä‘ang rung lên bần báºt, những dư kình còn sót lại cá»§a luồng Ä‘ao khà bá đạo mà cuồng nhiệt khi nãy như vẫn có thể khiến khà huyết trong cÆ¡ thể hoà thượng phải sôi trào nhá»™n nhạo. Và đôi chân, cái đôi chân Ä‘ang run lên bần báºt ấy hình như đã chẳng thể giữ nổi thân hình phÃa trên. 
 
        KÃt!…Bụp!…Bàn chân như đã chẳng còn có thể bám nổi mặt đất thêm được nữa, thân hình cá»§a Võ Äức bá»—ng như bị đẩy mạnh vá» phÃa sau, bá»™ tăng bào đỠchói như bị cắt ra thành trăn nhìn mảnh nhá». Những dư kình cuồng nhiệt còn sót lại cá»§a Ä‘ao chiêu như vẫn còn chưa chịu buông tha cho hoà thượng. 
 
        Bị dư kình cá»§a Ä‘ao chiêu đẩy báºt ra khá»i tháp Rùa, Võ Äức quả cÅ©ng có chút kinh hãi nhưng lại chẳng vì thế mà hoảng loạn, hoà thượng vá»™i vàng đỠkhÃ, vừa hÃt lấy má»™t hÆ¡i tháºt dài, cả thân hình như vẽ ra má»™t vòng cung tháºt đẹp giữa không trung và…Bằng vào công phu Hạc Hình Quyá»n trong Thiếu Lâm Tượng Hình Quyá»n, thân hình cá»§a hoà thượng nhẹ nhàng đáp xuống trên mặt hồ… 
 
 
        < Ã! Cái đó là…> _ Gã ninja khẽ giáºt mình, vừa để ý quan sát Võ Äức hoà thượng-kẻ tuy đã bị dư kình trong chiêu thức cá»§a mình đánh bay ra khá»i tháp Rùa nhưng vẫn có thể nhẹ nhàng đáp xuống mặt nước, khuôn mặt gần như đã bị bịt kÃn bá»—ng thoáng lá»™ vẻ ngạc nhiên _ < Nhẹ nhàng đáp xuống mặt nước!?! > _ Phải! Vấn đỠchÃnh là ở đây… 
 
        Bất Bại Kim Quy Giáp, theo như lá»i đồn thì môn võ công này khi luyện đến cảnh giá»›i sẽ có thể biến ná»™i công trong cÆ¡ thể trở thành má»™t má»™t lá»›p áo giáp vá»›i hoa văn hình mai rùa bao bá»c khắp thân thể. Và bá»™ áo giáp ấy, cÅ©ng theo như lá»i đồn là có thể cách tuyệt thế gian, Thuá»· Hoả bất xâm, NgÅ© Hành bất thấu và tạo thành cảnh giá»›i không gì có thể tổn thương nổi. Ấy thế mà…Má»›i vừa đây thôi, vị hoà thượng ấy má»›i vừa đây thôi đã sá» dụng Kim Quy Giáp để cản lại Ä‘ao khà cá»§a Thiên Äao Giáng Thế, và tuy vẫn bị dư kình bạo liệt cá»§a Thiên Äao Giáng Thế đẩy bạt Ä‘i, thế nhưng theo là thì…Những giá»t nước Ä‘ang bắn lên bởi sức nặng cá»§a hoà thượng, những hạt nước Ä‘ang thấm ướt gót giầy ấy, theo lÃ, má»™t khi đã dùng tá»›i Kim Quy Giáp thì những giá»t nước ấy, chúng lẽ ra chẳng thể làm ướt nổi hoà thượng, váºy thì… 
 
        < Hắn luyện vẫn còn chưa đủ! > _ Gã ninja kết luáºn. 
 
 
        < Hắn quá mạnh! Dù có Kim Quy Giáp Ä‘i chăng nữa thì cùng lắm cÅ©ng chỉ là bất bại mà thôi, mình thá»±c sá»± không có cÆ¡ há»™i để thắng được hắn! > _ Võ Äức than thầm, vừa chắp tay niệm pháºt mà nói bằng má»™t vẻ như vô cùng thành khẩn _ “ A di đà pháºt, võ công cá»§a thà chá»§ thá»±c sá»± rất lợi hại, bần tăng quả thá»±c không cách nào thắng nổi. Tráºn này cứ nên kết thúc ở đây thì hÆ¡n! †
 
        _ “ Kết thúc!?! †_ Gã ninja há»i lại, ngay khi chân vừa má»›i chỉ kịp chạm vào mặt nước _ “ Äùa hoài! Võ công cá»§a Ä‘á»n Ngá»c SÆ¡n ngoài Bất Bại Kim Quy Giáp thì đâu có gì là nổi báºt, vì váºy, tại hạ tá»›i đây hôm nay chỉ muốn được cùng hoà thượng ngưá»i ấn chứng võ công, xem thá» bá»™ võ công mà tại hạ má»›i tạo ra có thể đánh bại Bất Bại Kim Quy Giáp hay không mà thôi. Tại hạ có bao giá» nghÄ© rằng mình sẽ thua đâu! †_ Gã ninja nói, giá»ng Ä‘iệu như vô cùng cuồng ngạo nhưng thái độ lại như vô cùng thành tháºt và… 
 
        Ào…Chẳng đợi Võ Äức kịp đáp lá»i, cÅ©ng chẳng để đôi giày vải kịp thấm ướt bởi nước hồ, má»™t làn gió lại như vá»™i vàng bùng lên. Cái bóng hình như hoà lẫn vào trá»i đêm lại má»™t lần nữa bay cao. 
 
        _ “ Thiết cước thiên Ä‘ao công: Äao Khà Äảo Càn Khôn! †_ Má»™t giá»ng nói lại như vá»ng tá»›i từ táºn chÃn tầng trá»i, những làn Ä‘ao khà như nước triá»u cuá»™n sóng cÅ©ng theo đó mà bá»—ng ào ào xô tá»›i. Liên tu bất táºn! 
 
        Äao Khà Äảo Càn Khôn, đòn tấn công lần này tuy vẫn cuồng bạo vô cùng, vẫn mang tá»›i cho ngưá»i ta cái cảm giác như chẳng thể chống cá»±, thế nhưng…Äã không còn là má»™t Ä‘ao siêu tuyệt như muốn chẻ đôi cả đất trá»i, Ä‘ao thế lần này lại như mang theo cái uy thế tá»±a như vạn vạn thanh Ä‘ao Ä‘ang cùng xô tá»›i. Như muốn nhấn chìm cả trần gian dưới cÆ¡n sóng dữ, đứng trước vòng xoáy Ä‘ao khà sắc lạnh, cái cảm giác tá»±a như vô phương chống đỡ lại má»™t lần nữa dâng lên trong lòng Võ Äức… 
 
        < Bình tÄ©nh! Bình tÄ©nh nào, Kim Quy Giáp là tuyệt đối bất bại, mình không có gì phải sợ cả! > _ Võ Äức cố trấn an bản thân, vừa đẩy ná»™i lá»±c lên mức cao nhất. 
 
        Biết rằng phÃa sau lưng không chỉ là danh dá»± cá»§a Ä‘á»n Ngá»c SÆ¡n, danh tiếng cá»§a bất bại thần công mà còn là oai vá»ng cá»§a cả Thăng Long ngÅ© tuyệt nữa, Võ Äức biết rằng mình sẽ không thể lùi bước, thế nên…Những tấm mai rùa đã từng lá»›p, từng lá»›p xuất hiện trong không khÃ, những tấm áo giáp đã từng lá»›p, từng lá»›p bao bá»c lấy tấm thân huyết nhục. Äã huy động cả mưá»i hai thành công lá»±c vào tráºn này, hoà thượng quyết sẽ chống đỡ đến cùng!  
 
        Ầm!…Ầm!…Ầm!…Những âm thanh tá»±a như những tiếng sấm vang dá»™i cả đất trá»i cứ liên tục vang lên, những con sóng Ä‘ao khà cứ ào ạt xô tá»›i như chẳng há» ngừng nghỉ và…Là kẻ đứng phÃa sau bức tưá»ng Quy Giáp vẫn kiên cưá»ng chống đỡ những cÆ¡n sóng dữ, Võ Äức tuy chưa há» trúng má»™t chiêu Ä‘ao nào nhưng dưới sức ép cá»§a tầng tầng lá»›p lá»›p những cÆ¡n sóng Ä‘ao vô cùng cuồng bạo, máu huyết trong cÆ¡ thể hoà thượng như đã chẳng còn muốn chảy theo đưá»ng cÅ© nữa.  
  
        < Kiên cưá»ng, kiên cưá»ng lên! > _ Vừa nén lại cái ná»—i Ä‘au vá» thể xác, Võ Äức vừa cố động viên bản thân _ < Kim Quy Giáp là thành trì bất khả chinh phục, mình phải kiên cưá»ng lên, mình tuyệt đối không được gục ngã! > 
 
        à đã quyết, Võ Äức quyết sẽ cắn răng chịu đựng đến cùng, quyết không thể để danh tiếng bất bại cá»§a Kim Quy Giáp phải sụp đổ chỉ vì sá»± yếu kém cá»§a bản thân. 
 
        Äã cố để nén lại cái ná»—i Ä‘au vá» thể xác, Võ Äức vốn cÅ©ng rất muốn đối mặt đến cùng, thế nhưng…CRắc!…CRắc!…CRắc!…Những âm thanh cá»§a sá»± nứt vỡ lại đột ngá»™t vang lên, những hoa văn hình mai rùa Ä‘ang nổi lên trong không khà bá»—ng như nhợt Ä‘i, bức tưá»ng Quy Giáp vốn vô cùng vững chắc đã không còn được lành lặn nữa…  
 
        Má»™t vết nứt nho nhỠđã xuất hiện trên lá»›p áo mai rùa, cái vết nứt tuy nhá» nhưng lại vô cùng nhanh chóng để lan Ä‘i. Những vết nứt lan ra như ngày càng rá»™ng hÆ¡n, tốc độ như ngày má»™t nhanh hÆ¡n, những hoa văn mai rùa cÅ©ng theo đó mà rung lên. Bức tưá»ng Quy Giáp như đã chẳng còn được chắc chắn nữa! 
 
        < Hết! Hết tháºt rồi! > _ Võ Äức kêu thầm. Phải! Äến nước này thì đã hết tháºt rồi, đã chẳng còn cách nào để có thể xoay chuyển được tình thế nữa rồi. Cái thất bại lần này đã chẳng còn là trách nhiệm cá»§a cái thân xác phàm tục nữa rồi. Là Kim Quy Giáp, là bất bại thần công cá»§a Ä‘á»n Ngá»c SÆ¡n-Kim Quy Giáp đã thá»±c sá»± thất bại! 
 
        Là Kim Quy Giáp đã thất bại!?! Phải! Tuy bản thân có thể chẳng đến đâu, có thể vẫn chưa luyện thành Kim Quy Giáp nhưng…Vá»›i hÆ¡n ba mươi rèn luyện môn bất bại thần công này, Võ Äức cÅ©ng có thể coi là ngưá»i có thành tá»±u lá»›n nhất trong suốt mấy trăm năm gần đây, và trên hết, vá»›i khả năng hiện nay cá»§a mình, Võ Äức tuy có thể chưa tháºt là cao thá»§ nhưng để đánh bại được Kim Quy Giáp ư? Võ Äức tin rằng nếu có được cái khả năng ấy, đối phương chà Ãt cÅ©ng phải thuá»™c phần trên cá»§a Thiên Hạ Anh Hùng bảng, ấy thế mà… 
 
        Nhìn bức tưá»ng Quy Giáp như Ä‘ang tan ra dưới sức mạnh cá»§a từng lá»›p, từng lá»›p những con sóng Ä‘ao khà đang ào ạt xô tá»›i, Võ Äức đến cuối cùng vẫn chẳng thể nháºn ra cái kẻ mà mình Ä‘ang phải đối mặt đây rốt cuá»™c là thần thánh phương nào!? 
 
        Rầm! Rầm! Rầm!…Nhưng chẳng còn thá»i gian để mà suy nghÄ© nữa, những đợt sóng Ä‘ao khà đã tràn tá»›i, tràn tá»›i cái tấm thân phàm tục cá»§a má»™t con ngưá»i đã má»™t lòng hướng pháºt… 
 
 
        Nhìn cái tấm thân cá»§a Võ Äức hoà thượng như trượt dài trên mặt nước, cái ánh mắt-thứ duy nhất không bị che kÃn trên thân thể cá»§a gã ninja bá»—ng loé lên má»™t tia kinh hãi. CÅ©ng phải thôi! Tháºt tình cÅ©ng chỉ muốn so tài má»™t tráºn, hắn tháºt không dám nghÄ© tá»›i vụ án mạng rất có thể đã xảy ra này! 
 
        Rầm!…Má»™t gốc cây cÅ©ng có thể coi là khá lá»›n được trồng bên bá» hồ như cÅ©ng phải rung lên khi cái tấm thân đã như diá»u đứt dây cá»§a hoà thượng va phải. Má»™t ngụm máu đỠối khẽ bắn ra như nhuá»™m đỠcả màn đêm! 
 
        Vụt!…Vá»™i vàng đảo mạnh thân hình má»™t cái ngay từ trên không, gã ninja vá»™i lá»™n ngưá»i vá» phÃa Võ Äức như đã bất tỉnh Ä‘ang nằm đấy… 
 
        < HÆ¡i thở, nhịp tim và cả mạch Ä‘áºp nữa tuy có hÆ¡i rối loạn má»™t chút nhưng vẫn ổn cả. Có lẽ hăn chỉ bị ngất Ä‘i má»™t lát, chắc chút nữa sẽ tỉnh lại thôi! > _ Gã ninja thầm nghÄ©, vừa chẳng nén nổi má»™t cái thở phào sau má»™t hồi khám xét. 
 
        Thở phào, nhưng rồi lại cũng thở dài một cái. Tuy đã đánh bại được Bất Bại Kim Quy Giáp nhưng hình như lại chẳng thể lấy đó làm vui mà trái lại, ánh mắt gã ninja lại như ánh lên một nét buồn mang mác… 
 
        < Thiên hạ thá»i nay…Còn đâu nữa những võ giả chân chÃnh, còn đâu nữa những bá»™ võ công thá»±c sá»±, còn đâu nữa…> _ Gã ninja buồn bã nghÄ© thầm, vừa để mặc cho cái làn gió tháºt mạnh má»›i vừa trá»—i lên trong không khà như Ä‘ang muốn tháo tung cả lá»›p khăn bịt mặt. 
 
        Tấm vải Ä‘en khẽ bung ra, những sợi tóc Ä‘en nhánh như lẫn vào màn đêm mà tung bay cùng vá»›i gió, những ngón tay thon dài khẽ lướt nhẹ trên sống mÅ©i dá»c dừa cao cao, ánh mắt đẹp đến mê hồn như Ä‘ang nhìn vá» má»™t chốn xa xăm nào đó, cặp môi hồng như cÅ©ng thở ra má»™t làn hÆ¡i tháºt dài…Cái cô gái trông vẫn muôn phần xinh đẹp trong cái bá»™ đồ ninja ấy khẽ nói, nói mà chẳng cần có ngưá»i lắng nghe… 
 
        _ “ Äã lâu lắm rồi, kể từ khi luyện thành Thiết Cước Thiên Äao Công cho tá»›i nay, mình đã Ä‘i khắp nÆ¡i để tìm ngưá»i so tài, để có thể cùng mình đấu má»™t tráºn cho tháºt đã, ấy váºy mà…†_ Cái cô gái ninja xinh đẹp ấy bá»—ng gào lên _ “ Má»™t đối thá»§ xứng tầm! Chẳng lẽ trên Ä‘á»i này lại không có má»™t cao thá»§ thá»±c sá»± để có thể cùng Vạn Phiêu Nhi ta…Äánh Má»™t Tráºn Cho Tháºt Thoả ThÃch Hay Sao!?! †
 
  
        Má»™t tráºn gió chẳng biết từ đâu lại bùng lên. Tháºt mạnh mẽ. Má»™t cÆ¡n gió bùng lên như muốn Ä‘em theo những tiếng kêu ai oán cá»§a cô gái ná» lên táºn trá»i xanh… 
 
  
 	
 Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này: 
	
		 
		
		
		
		
Tài sản của Nhất chi mai  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký của Nhất chi mai         
		 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				21-12-2008, 07:30 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					Äến từ: vn
					
					
						Bài gởi: 75
					
                    Thá»i gian online: 0 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 26 Times in 25 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			FINDER COMPANY  
< Công ty Dịch vụ Võ Lâm >  
Thể loại : Kiếm hiệp hiện đại 
Tác giả: link_mym  
Nguồn : Tàng Thư Viện 
 
Phần mở đầu 2-Nghịch thiên tà kiếm Nguyễn Lâm Hoàng
 
 
 
 
 
Nghịch thiên tà kiếm   Nguyễn Lâm Hoàng 
 
 
        Äịa Ä‘iểm:   Hà Ná»™i: má»™t bến xe buýt nào đó 
        Thá»i gian:  Má»™t ngày thu tháng mưá»i: giá» cao Ä‘iểm buổi sáng 
 
        Giá» cao Ä‘iểm! Khoảng thá»i gian ước chừng từ bảy giá» tá»›i tám rưỡi sáng từ thứ hai đến thứ sáu, đó là khoảng thá»i gian mà hầu hết những con ngưá»i sinh sống trong cái thành phố mang tên Hà Ná»™i này Ä‘á»u phải đổ cả ra ngoài đưá»ng: ngưá»i lá»›n thì Ä‘i làm, trẻ nhá» thì Ä‘i há»c, thế nên…Khá»i cần phải nói chắc ai cÅ©ng có thể tưởng tượng được tình hình giao thông vào cái lúc này là kinh khá»§ng đến mức nào. Tháºt không hổ vá»›i cái cụm từ: Giá» Cao Äiểm! 
 
        Giá» cao Ä‘iểm, theo là thì vào cái giá» này đưá»ng xá sẽ phải tháºt đông đúc, ấy thế mà…Hôm nay, má»i thứ lại như khác hẳn. Ãt ra là ở cái bến xe buýt này-cái bến xe buýt mà lẽ ra những kẻ đứng chá» vì chẳng còn đủ chá»— đứng trên vỉa hè mà phải tràn cả xuống lòng đưá»ng, thế mà hôm nay, má»i thứ hôm nay lại như thay đổi hẳn, những kẻ đứng chá» xe buýt lúc này lại như có thể đếm được bằng đầu ngón tay…  
 
        Lạ, nhưng chẳng ai lấy đó làm ngạc nhiên. CÅ©ng phải thôi, bởi tuy hôm nay chẳng phải là ngày nghỉ nhưng hầu hết những ngưá»i cần Ä‘i xe buýt Ä‘á»u cÅ©ng đã được nghỉ, và hÆ¡n hết, cả cái xe buýt này nữa, nó hôm nay cÅ©ng đã chẳng thể chạy theo cái lá»™ trình cá»§a ngày thưá»ng bởi…Má»™t há»™i nghị được gá»i vá»›i cái tên ASEM 5 (Asian Europe Meeting ) Ä‘ang được diá»…n ra tại Hà Ná»™i.  
 
        ASEM 5-Má»™t há»™i nghị như đã có thể khiến cái giá» cao Ä‘iểm cá»§a thưá»ng ngày như đã không còn là cao Ä‘iểm nữa! 
 
        Nhưng cái há»™i nghị đó liệu có liên quan gì đến câu truyện cá»§a chúng ta!?! Nếu có ai đó Ä‘ang tá»± há»i cái câu này thì…Ồ! ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải có liên quan rồi. Dù cÅ©ng chẳng được nhiá»u cho lắm… 
 
 
        Bến xe buýt, cái bến xe mà vá»n vẹn chỉ gần chục ngưá»i thôi, ấy váºy mà…Cái bến xe buýt này lại như có đủ loại ‘kì nhân dị sĩ’ trên Ä‘á»i. Và má»™t trong số những ‘kì nhân dị sĩ’ ấy…   
 
        _ “ Waoo…†_ Khẽ ngáp má»™t cái dá»… đến sái cả quai hàm, chàng thanh niên như khiến hÆ¡n chục ngưá»i Ä‘ang đứng chá» xe buýt xung quanh như cÅ©ng phải buồn ngá»§ theo. Phải! Trong cái tiết trá»i hÆ¡i se lạnh cá»§a má»™t sáng mùa thu, và nhất là trong cái lúc mà có lẽ tất cả má»i ngưá»i ở đây Ä‘á»u vừa má»›i chui ra khá»i chăn ấm như thế này thì…Má»™t cú ngáp quả cÅ©ng có thể gây nên má»™t phản ứng dây chuyá»n! 
 
        Chàng thanh niên, má»™t anh chàng mà tuổi có lẽ cÅ©ng chỉ vào khoảng hai mươi hai, hai mươi ba gì đó trong cái áo sÆ¡ mi trắng phau và cái quần âu Ä‘en, anh chàng có lẽ cÅ©ng thuá»™c tuýp công nhân viên chức gì đó, thế nhưng…Cái áo sÆ¡ mi trắng lại nhàu nhÄ© và xá»™c xệch đến vô cùng, cái quần âu trông cÅ©ng chẳng được phẳng phiu cho lắm và thêm vào cái mái tóc dài thượt mà rối bù cùng vá»›i cái ánh mắt ngá»§ ngày trông như vô cùng uể oải, cái anh chàng này tháºt dá»… gây cho ngưá»i đối diện cái cảm giác rằng kẻ Ä‘ang đứng trước mặt mình đây như vô cùng lưá»i biếng. Má»™t anh chàng tháºt cÅ©ng dá»… khiến ngưá»i ta phải chú ý, thế nhưng… 
 
        Tại cái bến xe lúc này, ngưá»i đáng để phải chú ý hÆ¡n cả có lẽ lại chÃnh là cái con ngưá»i ấy-cái con ngưá»i mà dưới tiết trá»i có lẽ cÅ©ng hÆ¡i se lạnh cá»§a mùa thu nhưng vẫn có thể diện má»™t bá»™ phục trang mùa đông to sụ vá»›i…Cái áo khoác lông dầy cá»™m, cái quần thể thao dài chấm đất, đôi giầy ống to đùng, cái mÅ© len trùm kÃn cả đầu và cặp kÃnh Ä‘en như che kÃn gần hết khuôn mặt, và hÆ¡n hết, cùng vá»›i má»™t cái ba lô như nặng trÄ©u cả vai, cái anh chàng này trông tháºt chẳng khác chi má»™t con ngưá»i Ä‘ang có ý định chinh phục má»™t đỉnh núi…quanh năm tuyết phá»§! 
 
        _ “ Xe đến rồi kìa! †_ Má»™t ai đó chợt lên tiếng và…CÅ©ng chỉ bằng má»™t câu ấy thôi, cái trạng thái mÆ¡ mÆ¡ màng màng như tỉnh như mê cá»§a cả cái bến xe như láºp tức bị xua Ä‘i hết cả. Sức sống như đã trở vá» vá»›i gần má»™t chục cÆ¡ thể. 
 
        Như vẫn còn ngái ngá»§, cái anh chàng thanh niên vá»›i dáng ngá»§ ngày lại ngáp lấy má»™t cái tháºt dài, để rồi sau đó…Cái lá»›p da mắt như lúc nào cÅ©ng chá»±c để cụp xuống bá»—ng lại dá»±ng hết cả lên, anh chàng như Ä‘ang muốn nhìn cho tháºt rõ cái xe Ä‘ang đến có phải cÅ©ng chÃnh là cái xe mà mình Ä‘ang chá» hay không, ấy thế rồi…Vẻ mặt ngá»§ ngày bá»—ng như bay biến hết cả. Như đã trở thành má»™t con ngưá»i sôi nổi nổi nhất trần Ä‘á»i, anh chàng vá»™i vàng xông tá»›i, vừa đẩy dạt những ngưá»i ở đằng trước ra mà chen lên trước… 
 
        < Hứ!?! > _ Xồng xá»™c xông lên xe để rồi lại phát hiện ra rằng chá»— trống vẫn rất nhiá»u, anh chàng ngá»§ ngày lại thở dài má»™t cái, vừa như rất lấy làm tiếc rẻ vá» cái số sức lá»±c mà mình đã bá» ra để mà chen lên trước, anh chàng than thầm _ < Quên béng Ä‘i mất, hôm nay hầu như má»i ngưá»i Ä‘á»u được nghỉ mà! > 
 
        Nghệt cái mặt ra mất má»™t lúc rồi lại trở vá» cái tư thế giống như má»™t kẻ vừa tiêu phà mất toàn bá»™ năng lượng cá»§a cÆ¡ thể, anh chàng uể oải đưa tay gãi đầu má»™t cái rồi lặng lẽ chá»n lấy má»™t cái ghế trong góc khuất để rồi…Má»™t giấc ngá»§ tháºt sá»± đã láºp tức kéo tá»›i! 
 
 
        _ “ Cái gì mà cồng ká»nh thế này? †_ Anh chàng soát vé xe buýt làu bàu, vừa nhìn vào cái ba lô to uỵch trông hết sức vướng vÃu cá»§a anh chàng mặc đồ mùa đông mà đẩy nhẹ má»™t cái _ “ Ra phÃa đằng sau kia ngồi Ä‘i, đừng đứng đây làm vướng lối Ä‘i như thế chứ! †
 
        Im lặng không lên tiếng, anh chàng mặc đồ màu đông nhẹ nhàng tháo cái ba lô nặng trịch trên vai xuống để rồi…Không há» có ý kiếm cho mình má»™t chá»— ngồi, anh chàng lặng lẽ thò tay vào trong ba lô mà móc ra má»™t váºt… 
 
        _ “ Tất cả ngồi yên! †_ Dà khẩu súng trong tay vào đầu anh chàng soát vé, anh chàng mặc đồ mùa đông hét lớn. 
 
        _ “ Quý…quý khách…nếu quý khách không muốn ngồi thì…†_ Anh chàng soát vé khẽ run lên, vừa liếc nhìn cái há»ng súng Ä‘ang cắm thẳng vào mặt mình mà cảm thấy chân tay như muốn nhÅ©n cả ra, anh chàng thá»u thào _ “ Nếu…nếu muốn thì quý khách có…có thể…đứng…đứng cÅ©ng được! †
 
        _ “ Cái gì mà đứng má»›i lại chả ngồi!?! †_ Anh chàng mặc đồ mùa đông khẽ gắt, vừa tống má»™t báng súng vào đầu anh chàng soát vé để rồi…Khẽ nở má»™t nụ cưá»i nghe tháºt lạnh lẽo khi bước qua cái thân hình Ä‘ang từ từ gục xuống cá»§a anh chàng soát vé, anh chàng mặc đồ mùa cháºm rãi tiến tá»›i chá»— lái xe và…Äặt nhẹ cái há»ng súng có lẽ cÅ©ng sẽ tháºt lạnh lẽo vào cạnh thái dương cá»§a anh chàng lái xe, anh chàng mặc đồ mùa đông nhẹ nhàng cất tiếng _ “ Biết khu trung tâm há»™i nghị quốc gia chứ hả? Làm Æ¡n cho xe chạy vá» phÃa đó nhé! †
 
        _ “ A…a…ơ…Dạ…dạ được! †_ Anh chàng lái xe lắp bắp mãi mà chẳng nên câu. Nhưng cũng khó mà trách anh chàng cho được bởi… 
 
        _ “ Ná»™p hết các thiết bị liên lạc ra đây!! †_ Anh chàng mặc đồ mùa đông bá»—ng gào lên, vừa hướng nòng súng vá» phÃa các vị hành khách Ä‘ang run như cầy sấy. 
 
        Không khà như trầm hẳn xuống, sá»± im lặng đến vô cùng đột nhiên trùm lấy cái xe buýt. Nhưng cÅ©ng chẳng được lâu, những âm thanh sá»™t soạt như thể có ai đó Ä‘ang lục tìm trong ngưá»i cái thứ được gá»i là ‘thiết bị lên lạc’ đã nhanh chóng lan ra, cái xe buýt tuy đã nhá»™n nhịp lên hẳn, thế nhưng… 
 
        _ “ Làm cái quái gì mà ồn ào thế hả!?! †_ Má»™t tiếng gắt nhẹ bá»—ng vang lên như muốn át Ä‘i những tiếng sá»™t soạt Ä‘ang tràn ngáºp trong không khÃ. Bằng cái giá»ng Ä‘iệu như vẫn còn rất ngái ngá»§, cái anh chàng ngá»§ ngày như chẳng há» biết đến truyện trần gian ấy khẽ lẩm bẩm _ “ Giấc mÆ¡ cá»§a ngưá»i ta Ä‘ang đẹp thì…Làm Æ¡n yên lặng để ngưá»i khác ngá»§ cái coi!! †
 
        _ “ Ngá»§!?! †_ Anh chàng mặc đồ mùa đông cưá»i nhạt, vừa cháºm rãi bước đến bên cạnh anh chàng ngá»§ ngày ở chá»— cuối xe, anh chàng nói _ “ Tốt nhất cáºu nên tỉnh táo má»™t chút Ä‘i thì hÆ¡n, bởi lẽ…Chỉ lát nữa thôi, tất cả chúng ta sẽ có má»™t giấc ngá»§ dài. Tháºt sá»± rất dài đấy! †
 
        < Truyện quái gì váºy nhỉ? > _ Nãy giá» do còn mải mê vá»›i giấc má»™ng đẹp nên vốn chẳng há» biết gì vá» những truyện vừa xảy ra nÆ¡i trần thế, anh chàng ngá»§ ngày lặng lẽ đưa tay gãi đầu, và vá»›i bá»™ mặt như vô cùng thắc mắc, anh chàng Ä‘ang định lên tiếng thì… 
 
        _ “ Thưa…thưa ngài…đằng…đằng trước là đưá»ng cấm rồi ạ…†_ Má»™t giá»ng nói như Ä‘ang vô cùng run rẩy bá»—ng vang lên từ phÃa cái ghế dành riêng cho ngưá»i lái xe _ “ Chúng…chúng ta không…không thể Ä‘i tiếp…†
 
        _ “ Cái gì mà không thể Ä‘i tiếp!?! †_ Anh chàng mặc đồ mùa đông khẽ gắt, vừa giÆ¡ cái ba lô to uỵch vốn luôn được Ä‘eo trên lưng lên cao, anh chàng lạnh lùng cất tiếng _ “ Cứ xông thẳng vào Ä‘i! Ngưá»i sắp chết thì cần quái gì phải quan tâm đến luáºt giao thông nữa. Nếu có ai muốn ngăn cản thì báo vá»›i há» rằng lượng thuốc nổ trong cái ba lô này cá»§a ta đủ khả năng phá nát cả thành phố này đấy! †
 
        _ “ Thuốc nổ!?! †_ Anh chàng ngá»§ ngày kêu lên, như để thắc mắc thay cho tất cả những hành khách khác do quá kinh hãi mà không thể nói lên lá»i _ “ Äừng nói vá»›i tôi anh là khá»§ng bố đấy nhé! †
 
        _ “ Khá»§ng bố!?! †_ Anh chàng mặc đồ mùa đông mà lúc này có lẽ nên đổi ‘tên’ thành khá»§ng bố khẽ cuá»i, vừa lạnh nhạt lên tiếng _ “ Äừng dùng từ khó nghe như váºy chứ. Ta là má»™t chiến sÄ© dÅ©ng cảm sẵn sàng hi sinh vì chÃnh nghÄ©a, và các ngưá»i hôm nay Ä‘á»u rất may mắn vì có thể cùng ta hi sinh vì chÃnh nghÄ©a! †
 
        Im lặng, má»™t khoảng khắc im lặng đến kinh ngạc, đến như khiến ngưá»i ta phải có cảm giác rằng thá»i gian như cÅ©ng đã ngừng trôi, để rồi…Má»™t tràng cưá»i như vô cùng sảng khoái chợt vang lên, má»™t giá»ng nói như đã hết sức cố gắng để nÃn cưá»i cÅ©ng theo đó mà cất lên: 
 
        _ “ Äừng đùa như váºy chứ, Việt Nam mà cÅ©ng có khá»§ng bố nữa sao!?! †_ Anh chàng ngá»§ ngày nói, vừa trưng ra má»™t vẻ mặt vá» nghiêm túc trông rất hoạt kê, anh chàng nói _ “ Mà nếu tháºt Ä‘i nữa thì…Cái ý nguyện được hi sinh vì chÃnh nghÄ©a cá»§a anh bạn, xin thứ lá»—i má»i ngưá»i không thể bồi tiếp được! †
 
        _ “ Không thể bồi tiếp được!?! †_ Anh chàng khá»§ng bố cÅ©ng cưá»i, vừa lắc nhẹ khẩu súng trên tay má»™t cái, hắn nói _ “ Truyện này liệu có đến lượt các ngưá»i lá»±a chá»n hay không!?! †
 
        _ “ Sao lại không, chỉ cần ‘bác tài’ dừng xe thì dù có tài thánh anh cÅ©ng chẳng thể làm được gì †_ Anh chàng ngá»§ ngày nói, cái bá»™ dạng gà gáºt như đã bay biến đâu hết cả, anh chàng lạnh nhạt lên tiếng _ “ Äằng nào cÅ©ng chết, nếu bây giá» má»i ngưá»i chịu liá»u mình chống cá»± để tìm đưá»ng sống thì anh nghÄ© sao? †
 
        _ “ Ai dám!?! †_ Gã khá»§ng bố hét lên, vừa liếc mắt nhìn quanh như để xem xem rốt cuá»™c thì cái kẻ Ä‘ang định ‘liá»u mình chống cự’ ấy là ai, hắn nói _ “ Nếu ngoan ngoãn ngồi im có lẽ các ngưá»i sẽ còn sống thêm được vài phút, còn nếu ngoan cố chống cá»± thì…Hừ! †_ Gã khá»§ng bố hừ nhẹ, vừa quét cái há»ng súng khắp nÆ¡i như để Ä‘e doạ. Và thế là… 
 
        Con ngưá»i quả là má»™t sinh váºt vô cùng kì lạ! Rõ ràng ai cÅ©ng biết được rằng nếu cứ ngoan ngoãn ngồi im thì có lẽ chỉ má»™t lát nữa thôi, e rằng tất cả Ä‘á»u sẽ cùng phải tan xác bên cạnh cái kẻ có lẽ là khá»§ng bố này, còn đứng lên chống lại hắn, việc này e rằng sẽ có thể khiến má»™t vài ngưá»i phải ‘đi trước’ nhưng cÅ©ng lại chÃnh là cÆ¡ há»™i để những ngưá»i may mắn còn lại được sống sót. Rõ ràng là ai cÅ©ng có thể nghÄ© được như váºy, thế nhưng…Vẫn cứ im lặng mà cam chịu, hình như chẳng có ai tình nguyện làm ngưá»i ‘đi trước’ cả! 
 
        Thở dài má»™t cái như vô cùng ngán ngẩm trước quyết định cá»§a má»i ngưá»i, cái anh chàng ngá»§ ngày ấy lại nói: 
 
        _ “ Anh bạn, có lẽ anh bạn là Ä‘ang muốn nhắm vào khu vá»±c diá»…n ra há»™i nghị ASEM 5 phải không? Nếu tháºt váºy thì tôi khuyên anh bạn nên bỠý định đó Ä‘i thì hÆ¡n, má»™t nhúm con tin thưá»ng dân trên xe này sẽ là chẳng thể so nổi vá»›i má»™t đống các nguyên thá»§ quốc gia trong kia đâu. Tôi dám chắc chiếc xe này sẽ sá»›m bị tiêu diệt ngay khi mà có lẽ vẫn chẳng có vị nguyên thá»§ nào trong đó kịp biết. Sá»± hi sinh này chẳng phải là oan uổng lắm hay sao!?! †
 
        _ “ Câm mồm! †_ Gã khá»§ng bố hét lên _ “ Hi sinh vì chÃnh nghÄ©a thì không bao giá» là oan uổng hết! †
 
        _ “ Nhưng…†
 
        _ “ Tao bảo là câm mồm! Nếu mày còn dám nói thêm dù chỉ là một câu nữa thôi thì…†
 
        _ “ Nhưng…†_ Äoàng!…Ngón tay vốn đã đặt sẵn trên cò súng cá»§a gã khá»§ng bố khẽ động Ä‘áºy, má»™t tiếng nổ Ä‘anh gá»n chợt vang lên… 
 
 
        Tạm dừng câu truyện khá»§ng bố trên xe buýt ở đây, bây giá», má»i các bạn ghé thăm má»™t con đưá»ng nhá» cách nÆ¡i xảy ra vụ khá»§ng bố cÅ©ng không phải là quá xa. Ở đây, ngay bên dưới những tán cây đã ngả sắc thu, cái con đưá»ng hầu như không có bóng ngưá»i ấy lại Ä‘ang có má»™t cô gái tháºt xinh đẹp Ä‘ang lặng lẽ bước Ä‘i… 
 
        _ “ Tháºt là chán chết Ä‘i được! †_ Cái cô gái ná» khẽ lẩm bẩm, vừa đưa tay vuốt nhẹ cái mái tóc tháºt dài mà Ä‘en óng Ä‘ang tung bay theo những con gió má»™t cái, cô thở dài _ “ Mình vốn nghe nói Việt Nam là nÆ¡i táºp trung rất nhiá»u các cao thá»§ hàng đầu thuá»™c thế hệ trẻ nên má»›i quyết định đến đây, ấy thế mà…Ngay tại thá»§ đô, ngay tại cái mảnh đất vốn được coi là địa linh nhân kiệt như Thăng Long này, ấy thế mà…Nào là Thăng Long tứ trấn má»›i chả ngÅ© tuyệt Thăng Long, rồi lại còn cả bất bại thần công nữa chứ, tháºt là hết sức thất vá»ng mà. Từ lúc luyện thành Thiết Cước Thiên Äao Công cho tá»›i nay, mình đã…Ã! Thế này là thế nào!?! †_ Cô nàng giáºt mình kêu lên, vừa nhìn theo cái xe buýt cách đó không xa mà tá»± há»i _ “ PhÃa trước chẳng phải đã cấm đưá»ng rồi hay sao? Cái xe này định chạy Ä‘i đâu váºy nhỉ? †
 
        Thắc mắc, nhưng cÅ©ng chẳng mấy để tâm, cô gái vẫn lặng lẽ bước Ä‘i, bước Ä‘i mà bá» mặc cái xe buýt vẫn Ä‘ang tiếp tục tiến tá»›i, bước Ä‘i trong cái tâm trạng như vô cùng tiếc nối để rồi…Như vô cùng kinh ngạc, cô gái vá»™i quay đầu ngó lại cái xe buýt kì lạ ná» _ < Kiếm khÃ! Má»™t thứ kiếm khà kinh thế hãi tục như chỉ có thể tồn tại ở các cao thá»§ thá»±c sá»±. Chẳng lẽ trên cái xe ấy lại…> _ Cô gái tá»± há»i, vừa vá»™i vàng sải bước chạy theo cái xe buýt đã ngày càng cách xa. Cái tốc độ như tháºt khó tin đối vá»›i má»™t ngưá»i Ä‘i bộ… 
 
 
        Trở lại vá»›i vụ khá»§ng bố trên xe buýt, trong khi cách đó không xa, má»™t cô gái Ä‘ang vá»™i vàng Ä‘uổi tá»›i thì ở trên chiếc xe này…Má»™t tia lá»a chợt loé lên từ khẩu súng trong tay gã khá»§ng bố. Má»™t tiếng nổ như Ä‘inh tai nhức óc cÅ©ng theo mà phát ra… 
 
        < Làm…làm tháºt hả!?! > _ Anh chàng ngá»§ ngày kinh hãi nghÄ© thầm, vừa chẳng thể không toát mồ hôi khi từ trong đáy mắt, anh chàng như có thể nhìn thấy tháºt rõ má»™t viên đạn sắt Ä‘ang xé gió mà lao tá»›i. 
 
        < Khốn khiếp tháºt! > _ Anh chàng ngá»§ ngày khẽ nghiến răng, vẻ lỠđỠtrong ánh mắt bá»—ng nhiên như bay biến hết cả, anh chàng nghÄ© _ < Khốn khiếp, mình tháºt sá»± chẳng muốn ra tay chút nào nhưng…> _ “ Chẳng còn cách nào khác! †_ Anh chàng lẩm bẩm, vừa thở dài má»™t cái như thể Ä‘ang rất miá»…n cưỡng, để rồi… 
 
        Cái cặp mắt vốn lúc nào cÅ©ng như Ä‘ang mÆ¡ màng bá»—ng trừng lên, má»™t luồng khà như tháºt lạnh lẽo bá»—ng nhiên tràn tá»›i. Cái ánh mắt tháºt khiếp ngưá»i trừng trừng dõi nhìn viên đạn Ä‘ang bắn tá»›i…Bùm!…Má»™t tiếng nổ nho nhá» chợt vang lên, viên đạn sắt bá»—ng nhiên lại nổ tung trong không gian, trong khi vẫn còn chưa kịp chạm tá»›i cái ánh mắt ngá»§ ngày! 
 
        Bùm!…Cả khẩu súng trên tay gã khá»§ng bố cÅ©ng đột nhiên phát nổ, má»™t luồng khà sắc bén mà lạnh buốt bá»—ng nhiên chạy dá»c cánh tay cầm súng _ “ Ãaa…†_ Gã khá»§ng bố cÅ©ng hét lên tháºt to, vừa vá»™i buông cái khẩu súng đã như tan ra thành sắt vụn mà ôm lấy cánh tay như thể vừa má»›i bị má»™t thứ sức mạnh vô hình nào đó đả thương. Má»™t cánh tay, má»™t vết thương như thấu suốt từ lòng bàn tay và Ä‘ang dần lan lên táºn đến bả vai…Toạc!…Má»™t vòi máu bá»—ng như xé toạch bả vai cá»§a gã khá»§ng bố mà trào ra, má»™t tia đỠtươi như cÅ©ng theo đó mà vá»t tá»›i Ä‘áºp mạnh vào lá»›p kÃnh chắn gió trước mặt lái xe…Chooaanggg!…Vệt máu như vỡ ra trên lá»›p kÃnh, những vết nứt cÅ©ng theo đó mà hiện lên, hiện lên như muốn che má» cái cảnh váºt phÃa sau nó… 
 
 
        KEET…Chiếc xe buýt bá»—ng phanh kÃt lại, những vệt Ä‘en dài như hằn lên thâtj rõ trên con đưá»ng trải nhá»±a. Cá»a xe báºt mở, hàng đống những ngưá»i vá»›i ngưá»i bá»—ng chen nhau mà nhoài ra, chen nhau thoát ra khá»i chiếc xe. CÅ©ng chẳng khác chi cái lúc chen vào! 
 
        _ “ Khá»§ng bố! Khá»§ng bố!! †_ Chẳng biết ai là ngưá»i đầu tiên lên tiếng nhưng như má»™t bệnh dịch Ä‘ang lan Ä‘i tháºt nhanh, hai tiếng ‘khá»§ng bố’ chẳng mấy chốc đã vang lừng khắp phố… 
 
 
        < Khá»§ng bố!?! > _ Má»™t cô gái bá»—ng há»›t hải chạy tá»›i, theo cái hướng như ngược hẳn vá»›i má»i ngưá»i, cô nàng vừa chạy lại chiếc xe vừa tá»± há»i _ < Khá»§ng bố!?! > _ Cô nàng tá»± há»i, vừa cố gắng nhìn vào trong xe, để rồi… 
 
        _ “ Ngươi…ngươi…ngươi rốt cuá»™c là ai!?! †_ Má»™t chàng trai trong bá»™ trang phục mùa đông thá»u thào, vừa quỳ má»p xuống đất mà ôm lấy cái bả vai như lênh láng máu _ “ Ngươi là ai!?! †_ Anh chàng gào lên, vừa hướng cái ánh mắt như tháºt giáºn dữ nhưng cÅ©ng lại vô cùng khiếp đảm mà nhìn vào má»™t chàng trai khác. 
 
        _ “ Anh bạn cứ yên tâm, không chết được đâu mà lo. Cứ yên tâm mà dưỡng thương trong tù nhé! †_ Má»™t chàng trai khác khẽ thở dài, vừa cúi xuống mà vá»— nhẹ lên bá» vai cá»§a anh chàng mặc đồ mùa đông, anh chàng nói _ “ CÅ©ng tại khi nãy tôi hÆ¡i giáºt mình má»™t tà nên không khống chế tốt sức mạnh. Äã khiến anh bạn phải chịu khổ rồi! †
 
        _ “ ChÃnh là anh ta rồi! †_ Cô gái khẽ reo lên, vừa nhìn vào cái anh chàng vá»›i mái tóc rối mù và bá»™ quần áo xá»™c xệch nhàu nhÄ© như má»›i vừa ngá»§ dáºy và Ä‘ang bước xuống từ xe buýt mà đắn Ä‘o cân nhắc _ “ Anh chàng này, nếu chỉ dá»±a vào bá» ngoài thì trông anh ta trông tháºt chẳng khác chi má»™t kẻ bụi Ä‘á»i nhưng…Bằng cái vẻ bình thản tháºt khác hẳn vá»›i má»i ngưá»i ấy, mình tin anh ta chÃnh là chá»§ nhân cá»§a thứ kiếm khà kinh ngưá»i mà mình đã cảm nháºn được. Má»™t cao thá»§ tháºt sá»±, má»™t đối thá»§ tháºt tuyệt vá»i! Nhưng mà…†_ Cô gái bá»—ng ngừng lại, vẻ phân vân như hiện rõ trên nét mặt, cô tá»± há»i _ “ Liệu mình có lầm không đây? Trông bá» ngoài thì anh ta cùng lắm cÅ©ng chỉ khoảng hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi gì đó, ấy thế mà…Cái thứ kiếm khà mà mình nhìn thấy ở anh ta, cái thứ kiếm khà ấy lại không lăng lệ bức ngưá»i, hào quang tràn ngáºp giống như những thanh bảo kiếm bình thưá»ng-thứ kiếm khà vẫn thưá»ng thấy ở các cao thá»§ trẻ tuổi, trái lại, thứ kiếm khà cá»§a anh ta lại thâm trầm, kÃn kẽ tá»±a như được toát ra từ má»™t thanh cổ kiếm váºy. Anh ta, má»™t thanh kiếm có lẽ vốn tháºt tầm thưá»ng nhưng đã được trải qua thá»i gian, đã được trui rèn trong lá»a đỠmà để trở thành má»™t thanh bảo kiếm. Má»™t thanh tuyệt thế cổ kiếm! †
 
        Im lặng mà nhìn lại cái con ngưá»i có vẻ bá» ngoài tháºt tầm thưá»ng ấy má»™t lần nữa, cô gái như đã bắt đầu cảm thấy sợ. Cái cảm giác giống như má»™t ánh đèn tuy cÅ©ng tháºt rá»±c rỡ nhưng lại Ä‘ang phải khiếp hãi khi đứng trước cái ánh sáng dù tháºt nhạt nhoà nhưng vạn thế không má» cá»§a mặt trăng váºy! 
 
        _ “ Thây kệ! Khó khăn lắm mình má»›i tìm thấy má»™t cao thá»§ thá»±c sá»±, cứ đấu má»™t tráºn cho tháºt sảng khoái đã. Thắng thua cÅ©ng đâu có quan trá»ng gì! †_ Cô gái nhá»§ thầm, vừa Ä‘ang định bước tá»›i mà chào há»i thì… 
 
        Cái ánh mắt mÆ¡ màng như chợt bừng lên sức sống, vẻ gà gáºt bá»—ng như Ä‘á»u bay biến hết cả, cái anh chàng ngá»§ ngày ấy, cái anh chàng giỠđây lại giống như má»™t con thú Ä‘ang rình mồi: ngÅ© quan mở rá»™ng như cảnh giác vô cùng, ánh mắt sắc lạnh như lướt nhìn thế gian, má»™t luồng sát khà lăng lệ cÅ©ng lặng lẽ trào ra, trào ra như để uy hiếp bất cứ kẻ nào Ä‘ang có ý định đến gần. Dáng vẻ mÆ¡ màng cá»§a kẻ ngá»§ ngày bá»—ng chốc đã được thay thế bằng cái khà thế bức ngưá»i! 
 
        < Có truyện gì xảy ra váºy nhỉ, chẳng lẽ anh ta đã phát hiện ra chiến ý cá»§a mình hay sao? > _ Như đã tin hÆ¡n vào cảm nháºn cá»§a mình rằng cái con ngưá»i kia tháºt không hỠđơn giản như vẻ bá» ngoài, cô gái lo lắng tá»± há»i, vừa bất giác bước lùi lại má»™t bước. CÅ©ng khó trách, đứng trước cái khà thế kinh ngưá»i ấy thì e rằng cả thiên quân vạn mã cÅ©ng chẳng thể không chùn bước, váºy thì má»™t cô gái, nếu cô ấy có vì e sợ mà lùi lại má»™t bước thì cÅ©ng là…Bình thưá»ng thôi! 
 
        Sá»± cảnh giác như ngày càng cao độ hÆ¡n, anh chàng ngá»§ ngày bắt đầu liếc mắt nhìn quanh như muốn chắc rằng không có bất cứ ai dám lại gần, để rồi…Trên môi thoáng hiện lên má»™t nụ cưá»i, anh chàng vá»™i vàng nhào tá»›i. Cái tốc độ tháºt không thua gì sấm sét! 
 
        _ “ Hên quá, không biết ai lại đánh rơi năm mươi ngàn ở đây!?! †_ Vớ vội lấy tỠgiấy bạc rơi trên mặt đất, vẻ đắc ý như hiện rõ trên nét mặt, sát khà như cũng từ từ lắng xuống, anh chàng vui vẻ kêu lên một tiếng _ “ Nghĩ ra cũng phải cám ơn tên khủng bố ấy một câu, nếu không phải nhỠơn hắn thì…†
 
        _ “ Anh…anh…anh ta…Anh ta Ä‘ang làm cái quái gì váºy chứ!?! †_ Cô gái lắp bắp mãi mà chẳng thành câu, má»™t tia sét như thể từ đâu đó trên táºn trá»i cao giáng thẳng xuống tấm thân nhá» bé. Vẻ sững sá» như chẳng thể nào che giấu trên khuôn mặt xinh tươi, cô khẽ nghiến răng _ < Chỉ nhìn thấy có mấy đồng thôi mà lại đã lá»™ vẻ khẩn trương như váºy, chỉ nhặt được có mấy đồng thôi mà lại đã vui mừng đến như thế…> _ “ Tháºt không đúng vá»›i tác phong cá»§a cao chá»§ chút nào cả! †_ Cô gái bá»—ng hét lên tháºt to, sá»± tức giáºn như sôi trào trong ánh mắt-cái ánh mắt Ä‘ang trừng trừng hướng tá»›i cái chàng trai ngá»§ ngày. 
 
        Vúttt…Má»™t luồng khà sắc nhá»n như bắn ra từ đáy mắt, sá»± tức giáºn như đã được cụ thể hoá. Má»™t lưỡi Ä‘ao khà điên cuồng giáºn dữ chợt bắn ra từ ánh mắt _ “ Mục Quang Äao KhÃ!?! †_ Cô gái khẽ thốt lên nho nhá», như thể chÃnh cô cÅ©ng Ä‘ang vô cùng ngạc nhiên vá» lưỡi Ä‘ao khà đang Ä‘iên cuồng chém tá»›i chàng trai phÃa trước… 
 
 
        Nhét vá»™i tá» giấy bạc vào túi quần, chàng trai ngá»§ ngày đột nhiên như vô cùng vui vẻ, ánh mắt mÆ¡ màng chợt loé lên những tia rạng rỡ, má»™t Ä‘iệu sáo vui tươi khẽ phát ra từ cặp môi Ä‘ang chúm chÃm má»™t nụ cưá»i, thế nhưng… 
 
        < Có sát khÃ!?! > _ Anh chàng kêu lên, má»™t cảm giác lạnh lẽo bá»—ng nhiên áºp tá»›i, Ä‘iệu sáo vui tươi như tắt hẳn, ánh mắt rạng ngá»i cÅ©ng chợt trầm Ä‘i. 
 
        Giáºt mình, nhưng lại chẳng phải vì thế mà kinh hãi, anh chàng ngá»§ ngày từ từ khép mắt lại. Nhắm mắt lại nhưng lần này không phải là để ngá»§, anh chàng khẽ lẩm bẩm, vẻ mặt như vô cùng đăm chiêu: 
 
        < Là Ä‘ao khÃ, má»™t thứ Ä‘ao khà bá liệt Ä‘iên cuồng hoàn toàn đủ để sát địch bằng ánh mắt, thế nhưng…> _ “ Muốn tranh vá»›i ta sao!?! Äừng hòng! Vẫn còn sá»›m mưá»i năm đấy! †_ Anh chàng bá»—ng hét lên, cái ánh mắt ngá»§ ngày Ä‘ang nhắm lại bá»—ng liếc mạnh vá» phÃa sau. Má»™t luồng khà sắc lạnh cÅ©ng theo đó mà bắn tá»›i… 
 
        Choanggg…Thứ âm thanh chói lói bá»—ng vang dá»™i trong không gian, luồng Ä‘ao khà điên cuồng bá liệt khi va vào tia kiếm kình sắc lạnh đến phi thưá»ng như cÅ©ng phải tan ra thành trăm nghìn mảnh. 
 
        < Có là nào lại thế!?! > _ Cô gái giáºt mình kêu lên, vừa sững sá» nhìn vào cái luồng kiếm khà má»›i vừa phá tan Mục Quang Äao Khà cá»§a mình và Ä‘ang lạnh lùng áºp tá»›i _ < Cao thá»§! ÄÃch thá»±c là cao thá»§! > _ Cô gái khẽ nhá»§ thầm, cái thân hình nhá» bé bá»—ng run lên bần báºt, vẻ phấn khÃch như dâng đầy trong ánh mắt _ “ Tráºn này đáng đánh lắm! †_ Cô gái gào lên, ánh mắt lại trừng lên má»™t lần nữa… 
 
        Choanggg…Äao kình, kiếm khà lại má»™t lần nữa va mạnh vào nhau. Má»™t tiếng nổ vang lên như muốn xẻ tung cả trá»i đất! 
 
        _ “ Lợi hại! Quả rất lợi hại! Có thể dá»… dàng đánh tan Phi Nhãn Thần Kiếm cá»§a ta như váºy, thiên hạ quả cÅ©ng chẳng có mấy ngưá»i, thế nhưng…†_ Anh chàng ngá»§ ngày khẽ nói, giá»ng Ä‘iệu như vô cùng tán thưởng nhưng vẻ thù địch thì vẫn Ä‘ong đầy trong ánh mắt _ “ Muốn tranh vá»›i ta ư!?! Bằng vào võ công cá»§a nhà ngươi thì chỉ e là việc này đã hÆ¡i quá sức mất rồi! †_ Anh chằng gằn giá»ng, thứ kiếm khà âm trầm nhưng kinh thế hãi tục lặng lẽ dâng đầy trong không khÃ. 
 
        _ “ Không! Tôi vốn không có ý tranh giành vá»›i anh! †_ Cô gái vá»™i lên tiếng Ä‘Ãnh chÃnh, sá»± sợ hãi trước thứ kiếm khà âm tà cá»§a đối phương thì quả là cÅ©ng có má»™t chút nhưng…Äể anh chàng chết tiệt đó nghÄ© rằng mình Ä‘ang muốn tranh mấy đồng bạc vụn ấy vá»›i anh ta ư? Cô nàng tháºt chẳng thể nuốt nổi cái ná»—i oan này! 
 
        _ “ Cô tháºt không phải muốn tranh số tiá»n tôi nhặt được ư? †_ Anh chàng cÅ©ng há»i lại, giá»ng nói như đã hoà hoãn hÆ¡n rất nhiá»u. Sá»± đối địch như cÅ©ng đã dần biến mất trong ánh mắt _ “ Váºy chứ tại sao cô đột nhiên lại tấn công tôi như váºy? †
 
        Khẽ “ A †lên má»™t tiếng, cô gái vá»™i vàng chắp tay thi lá»…. Cái kiểu hành lá»… tháºt hợp vá»›i cái lá»… giáo cá»§a má»™t vài thế kỉ trước:  
 
        _ “ Tháºt là có lá»—i, tại hạ đây là Vạn Phiêu Nhi, là truyá»n nhân chÃnh thức cá»§a Thiết Cước và Thiên Äao †_ Cô gái khẽ mỉm cưá»i, vừa tiếp tục giải thÃch _ “ Vốn cÅ©ng có chút Ãt võ công nên khi nãy bắt gặp thứ kiếm khà siêu tuyệt cá»§a các hạ, kẻ hèn này quả tháºt rất muốn lãnh giáo nên…Vừa rồi tháºt quá đưá»ng đột, mong huynh đừng trách! †
 
        Vẫn im lặng lắng nghe nhưng cặp lông mày lưỡi kiếm khẽ nhÃu lên má»™t cái khi nghe tá»›i hai chữ ‘lãnh giáo’, anh chàng ngá»§ ngày vá»™i há»i: 
 
        _ “ Thiết Cước và Thiên Äao? Cô tháºt sá»± lại có thể là truyá»n nhân cá»§a hai thứ võ công này hay sao!?! †
 
        _ “ Phải! Chẳng giấu gì huynh, bà ná»™i tôi khi còn trẻ nghe nói cÅ©ng khá nổi tiếng trên giang hồ vá»›i danh hiệu Thiết Cước Tiên, còn ông ngoại tôi lại vốn là môn chá»§ cá»§a Thiên Äao môn nên…†
 
        _ “ Thiết Cước và Thiên Äao Ä‘á»u là những loại võ công rất nổi tiếng, chỉ cần cô có được má»™t trong hai thì cÅ©ng đã là rất tuyệt nhưng…†_ Anh chàng ngá»§ ngày bá»—ng lá»™ vẻ đăm chiêu _ “ Nếu luyện cả hai cùng lúc thì…†
 
        Lại khẽ “ A †lên má»™t tiếng đầy vui sướng, rồi như thể vừa bị gãi đúng chá»— ngứa váºy, cái cô nàng tên Vạn Phiêu Nhi bá»—ng tuôn ra má»™t tràng: 
 
        _ “ Tôi hiểu ý cá»§a huynh, Thiết Cước và Thiên Äao vốn Ä‘i theo hai đưá»ng riêng biệt nên nếu kiêm tu cá»§a hai thì sẽ rất khó để đạt tá»›i cảnh giá»›i, thế nhưng…†
 
        _ “ Thế nhưng dù bá» bên nào thì cÅ©ng Ä‘á»u không tránh khá»i đáng tiếc! †_ Anh chàng ngá»§ ngày cÅ©ng xen vào, vẻ khó nghÄ© thoáng hiện lên trên ánh mắt, có vẻ như chÃnh anh chàng cÅ©ng Ä‘ang khó xá» thay cho cái cô gái này váºy. 
 
        _ “ ChÃnh thế! Dù bá» bên nào cÅ©ng Ä‘á»u rất đáng tiếc và…Lại còn làm pháºt lòng cá»§a má»™t trong hai vị trưởng bối cá»§a mình nữa chứ! Tại hạ quả thá»±c cÅ©ng đã từng rất khó nghÄ© vì truyện này nhưng…†_ Cô gái khẽ nở má»™t nụ cưá»i, vẻ đắc ý như hiện rõ trên khuôn mặt _ “ Cố công đúc rút những tinh hoa trong Thiết Cước và Thiên Äao rồi kết hợp chúng lại vá»›i nhau để mà tạo thành má»™t môn võ công hoàn toàn má»›i: tay không có Äao; nhưng tâm chứa Cước; Äao hàm trong Cước; Cước tàng Äao phong; Cước Äao hợp nhất; Thiên Hạ Vô Song! Tạo thành Thiết Cước Thiên Äao công, đó chÃnh là sá»± lá»±a chá»n cá»§a tôi! †
 
        _ “ Tạo thành má»™t môn võ công hoàn toàn má»›i!?! †_ Chàng trai ngá»§ ngày thoáng giáºt mình, ánh mắt mÆ¡ màng như cÅ©ng ánh lên má»™t tia kinh ngạc. CÅ©ng phải thôi, bởi lẽ cao thá»§ trên Ä‘á»i này tuy cÅ©ng chẳng phải Ãt nhưng…Tạo ra má»™t thứ võ công má»›i ư? Äó là việc cá»§a những đại tôn sư! 
 
        Nhìn lại cái cô gái vá»›i vẻ bá» ngoài trông cÅ©ng tháºt xinh đẹp trước mặt mà thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dài, anh chàng ngá»§ ngày như đã bắt đầu không còn tin vào mắt mình nữa. Phải! Liệu có ai biết được rằng cái cô gái trông tháºt ‘liá»…u yếu đào tơ’ này lại tháºt chẳng thể coi thưá»ng! 
 
        _ “ Xem ra việc tạo thành võ công má»›i cá»§a cô khá thuáºn lợi! †_ Anh chàng lẩm bẩm, vừa nói vá»›i vẻ như hÆ¡i có chút thán phục _ “ Chỉ bằng vào thứ Ä‘ao khà cô đã đánh vào tôi khi nãy thôi, xem ra cái nhiệm vụ bất khả thi ấy đã được cô thá»±c thi! †
 
        _ “ Anh quá khen! †_ Cô gái tên Vạn Phiêu Nhi ấy trả lá»i, và bằng cái dáng vẻ như khiêm tốn hết sức, cô vừa nở má»™t nụ cưá»i thân thiện, thế nhưng…Hình như vẻ đắc ý lại chẳng há» che nổi trong ánh mắt, cô nói tiếp _ “ Võ công trong thiên hạ chẳng phải Ä‘á»u xuất phát từ má»™i cá»™i hay sao? Việc tôi kết hợp thành công Thiết Cước và Thiên Äao cÅ©ng đâu có gì đáng nói, chẳng phải Ä‘ao khà cá»§a tôi vẫn bị kiếm khà cá»§a anh đánh bại đó hay sao!?! †
 
        _ “ Sao có thể nói như váºy được! †_ Anh chàng ngá»§ ngày vá»™i cãi _ “ Võ công cá»§a tôi tuy cÅ©ng được nhưng cÅ©ng chỉ là há»c cá»§a ngưá»i khác, còn những võ công tôi tá»± sáng tạo ra thì…Tháºt không có gì đáng nói! Làm sao có thể so vá»›i cô được! †
 
        _ “ Phải! Tôi cÅ©ng biết việc mình tạo ra Thiết Cước Thiên Äao công quả là rất đáng để vui mừng, thế nhưng…†_ Phiêu Nhi khẽ thở dài, vẻ mặt bá»—ng như vô cùng buồn bã, cô nói _ “ Äáng tiếc là lá»™ võ công mà tôi đã khổ công sáng tạo ra lại chẳng thể nào được thá» nghiệm. Kể từ khi tạo thành Thiết Cước Thiên Äao công, tôi đã Ä‘i rất nhiá»u nÆ¡i và tìm rất nhiá»u cao thá»§ để so tài, để ấn chứng võ công, ấy váºy mà…†
 
        _ “ Ấy váºy mà vẫn chẳng có mấy ngưá»i tiếp nổi vài chiêu phải không? †_ Anh chàng ngá»§ ngày khẽ cưá»i _ “ Việc này cÅ©ng chẳng lạ! Äừng nói là xã há»™i hiện đại này vốn đã chẳng còn mấy cao thá»§ thá»±c sá»±, mà dù có tháºt Ä‘i nữa thì…Thiết Cước và Thiên Äao, hai thứ võ công này dù đứng riêng thì vốn cÅ©ng chẳng có mấy ngưá»i địch lại, huống chi…Từ khi kết hợp thành công cả hai bá»™ võ công này, tôi e rằng trên Ä‘á»i này đã chẳng có mấy ngưá»i xứng là đối thá»§ cá»§a cô nữa rồi! †_ < Chỉ bằng vào luồng Ä‘ao khà cưá»ng mạnh đã tấn công mình khi nãy thôi, mình nghÄ© ngoài những cao thá»§ thuá»™c ‘ná»a trên cá»§a Thiên Hạ Anh Hùng Bảng’ thì có lẽ trên Ä‘á»i Ä‘Ãch thá»±c đã chẳng còn mấy ngưá»i đấu lại cô ta! > 
 
        _ “ Không! Không phải đâu! †_ Phiêu Nhi vá»™i lên tiếng Ä‘Ãnh chÃnh _ “ Chỉ là trước giá» tôi chưa tìm được những cao thá»§ thá»±c sá»± mà thôi. Như anh chẳng hạn, tôi biết anh chÃnh là cao thá»§ thá»±c sá»±, thứ kiếm khà có thể phá tan Ä‘ao khà cá»§a tôi khi nãy cÅ©ng đâu có tầm thưá»ng, cÅ©ng đâu có thua kém. Còn nữa, tôi còn thấy võ công cá»§a hai chúng ta quả tháºt có không Ãt những Ä‘iểm tương đồng! †
 
        Không để ý lắm đến ý tứ trong lá»i lẽ cá»§a cô gái, anh chàng ngá»§ ngày khẽ cưá»i má»™t cái rồi đáp: 
 
        _ “ Cô nói cÅ©ng không sai: tay không chấp Kiếm; thân chỉ có Quyá»n; Quyá»n sinh tại ý; ý tạo Kiếm chiêu; Kiếm Quyá»n từ ý; ý tạo Kiếm Quyá»n; Kiếm Quyá»n nhất ý; Lấy Kiếm Từ Quyá»n! à tứ trong võ công cá»§a Kiếm Quyá»n Môn chúng tôi quả cÅ©ng có rất nhiá»u Ä‘iểm hợp vá»›i ý tứ trong Thiết Cước Thiên Äao quyết cá»§a cô! †
 
        _ “ Váºy thì phải rồi! †_ Phiêu Nhi nói, vừa gáºt đầu lia lịa vừa cúi ngưá»i thá»§ thế như đã sẵn sàng nhào tá»›i, cô nàng nói _ “ Äã váºy thì tráºn đấu giữa chúng ta hôm nay không thể không diá»…n ra! †
 
        < Äấu!?! Hở chút đòi đấu, có biết bây giá» thá»i đại nào không chứ, thế ká»· hai mươi, hai mốt rồi mà còn…Cứ làm như là dân giang hồ võ hiệp váºy, tháºt không biết cô có phải là con gái không nữa!?! Muốn đấu ư? Nếu muốn thì cứ tá»± đấu Ä‘i, còn tôi à, những tráºn đấu vô bổ không kiếm ra tiá»n như thế này thì…Xin thứ lá»—i, kẻ hèn này chẳng thể bồi tiếp được! > _ Anh chàng ngá»§ ngày bá»±c bá»™i nghÄ© thầm. Nhưng nghÄ© là nghÄ© váºy thôi, bởi ngoài mặt, anh chàng vẫn cứ có thể nở ra má»™t nụ cưá»i tháºt vô cùng tươi tắn trước khi lên tiếng: 
 
        _ “ Theo tôi thì tráºn đấu giữa chúng ta cÅ©ng chẳng việc gì phải vá»™i vàng trong chốc lát, chi bằng cứ dá»i lại hôm khác thì hÆ¡n! †
 
        Khẽ cau mày một cái như thể rất không hài lòng, cô gái tên Phiêu Nhi ấy làu bàu lên tiếng: 
 
        _ “ Sao lại còn phải dá»i lại làm gì cÆ¡ chứ? Bá»™ nếu đánh luôn trong hôm nay thì có vấn đỠgì hay sao!?! † 
 
        _ “ ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có rồi! †_ Anh chàng ngá»§ ngày trả lá»i, vừa nặn ra má»™t nụ cưá»i tháºt tươi như để đánh lạc hướng đối phương _ “ Cô cứ nhìn lại cách ăn mặc cá»§a chúng ta hôm nay mà xem, cá» dá»™ng không Ä‘uợc thoải mái thì làm sao có thể đánh cho tháºt đã được! †
 
        Im lặng không nói gì, Phiêu Nhi lặng lẽ liếc nhìn cái bá»™ áo dài trắng tinh có Ä‘iểm xuyết má»™t vài bông hoa rá»±c rỡ được thêu thá»§ công tuy tháºt vô cùng đẹp đẽ, tháºt cÅ©ng khiến cái ngưá»i mặc là cô nàng đây có thể duyên dáng thêm được mấy phần thế nhưng…Äể đánh nhau ư? Bá»™ áo dài này Ä‘Ãch thá»±c không phải là má»™t bá»™ chiến bào thÃch hợp! 
 
        _ “ Anh nói cÅ©ng phải…†_ Phiêu Nhi nói, vừa thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dài, cô nàng Ä‘ang định lên tiếng để mà bàn bạc thêm má»™t chút vá» cái gá»i là ‘lần sau gặp lại’ thì… 
 
        _ “ Cứ thế nhé, nếu có duyên thì chúng ta có lẽ vẫn sẽ còn gặp lại! †_ Anh chàng ngủ ngày vội nói, vừa chắp tay thi lễ như muốn cáo biệt, để rồi… 
 
        VÚT…Nhanh như má»™t cÆ¡n gió, cái anh chàng trông có vẻ như rất lỠđỠấy lại chẳng biết bằng cách nào mà đã láºp tức như có thể biến Ä‘i, biến Ä‘i theo cái cách tá»±a như má»™t luồng khói. Má»™t luồng khói đã nhanh chóng tan vào không khÃ!  
 
        _ “ Bye bye!…†_ Cái dư âm có lẽ do chẳng thể nào theo cho kịp thân hình nên đã rá»›t lại phÃa sau chợt vang lên, vang lên như muốn trêu tức cái cô nàng Ä‘ang hết sức ngỡ ngàng vẫn còn ở lại. 
 
        _ “ Khoan! Khoan đã! Anh…Anh gì đấy Æ¡i, tôi…tôi còn chưa biết tên anh. Còn nữa, chúng ta làm sao mà gặp lại đây, vẫn chưa hẹn ngày mà! †_ Phiêu Nhi vá»™i gá»i vá»›i theo, vừa láºp tức phóng mình Ä‘uổi theo bằng cái tốc độ tháºt cÅ©ng chẳng khác chi má»™t luồng gió, thế nhưng… 
 
        Cố giữ thân hình dừng lại má»™t chút trên không trung, Phiêu Nhi vừa phóng tầm mắt ra khắp xung quanh như Ä‘ang muốn tìm lại cho bằng được cái dáng hình như đã tan vào không khà ấy, thế nhưng…Chẳng nhìn thấy gì khác ngoài các dẫy mái nhà san sát như kéo dài tá»›i táºn đưá»ng chân trá»i, cô nàng bá»±c tức gào lên: 
 
        _ “ Dám mượn cá»› bá» trốn, hãy đợi đấy, dù anh có bay lên trá»i, có chui xuống đất Ä‘i nữa thì tôi cÅ©ng nhất định sẽ tìm được anh, sẽ đánh vá»›i anh má»™t tráºn. Hãy đợi đấy!…Hãy…Äợi…Äấy!…!…!…†
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Nhất chi mai  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				21-12-2008, 07:36 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					Äến từ: vn
					
					
						Bài gởi: 75
					
                    Thá»i gian online: 0 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 26 Times in 25 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			FINDER COMPANY  
< Công ty Dịch vụ Võ Lâm >  
Thể loại : Kiếm hiệp hiện đại 
Tác giả: link_mym  
Nguồn : Tàng Thư Viện 
 
Phần mở đầu 3-Thiên Äao và Tà Kiếm ( Phần 1 )
 
 
 
 
 
Thiên Äao và Tà Kiếm   
 
 
Äịa Ä‘iểm: Hà Ná»™i: má»™t con phố có tên Hoàn Kiếm 
Thá»i gian: Cuối tháng mưá»i: má»™t buổi sáng tháºt đẹp trá»i 
 
Phố Hoàn Kiếm, đó là má»™t con phố nằm sát bên hồ Gươm, má»™t con phố tuy được coi là ngắn nhất Hà Ná»™i nhưng bởi nằm ngay trung tâm nên lúc nào cÅ©ng tấp náºp ngưá»i qua kẻ lại. Phố Hoàn Kiếm, má»™t con phố buôn bán cÅ©ng thuá»™c loại nhá»™n nhịp, thế nhưng…Nếu chỉ có váºy thì con phố này cÅ©ng đâu có gì đặc sắc? á»’! ÄÆ°Æ¡ng nhiên là con phố này chẳng có gì đặc sắc, thế nhưng đối vá»›i câu truyện cá»§a chúng ta thì con phố này lại đóng má»™t vai trò rất quan trá»ng, bởi lẽ…Nằm tại má»™t vị trà tháºt khó để có thể được chú ý, má»™t ngôi nhà cÅ©ng có thể coi là nhá» nhất trên cái con phố ngắn nhất Hà Ná»™i này, má»™t ngôi nhà vá»›i tấm cá»a kÃnh được trang trà bằng mấy chữ trông tháºt đặc biệt : Finder Company! 
 
Finder Company 
Äịa chỉ đáng tin cáºy cho má»i nhu cầu vá»: 
Tìm Kiếm 
Ãp Tải 
Thu Hồi 
Bảo Vệ 
( Ngưá»i và Váºt ) 
Thành công với tỷ lệ vàng 100% 
 
Finder Company!?! Phải, má»™t công ty vá»›i cái tên và cả các dịch vụ kinh doanh cá»§a nó nữa má»›i nghe tuy có vẻ cÅ©ng hÆ¡i kì má»™t chút thế nhưng…Thôi! Hãy tạm bá» qua cái vấn đỠnày, giá» chúng ta hãy cùng Ä‘i xuyên qua lá»›p cá»a kÃnh, nhìn vào cái con ngưá»i như bị che khuất bởi những hàng chữ được dán chi chÃt trên cánh cá»a trong suốt… 
 
 
Waaoo…Ngáp má»™t cú như muốn sái cả quai hàm, cái anh chàng trông tháºt bảnh trong bá»™ đồ âu ngồi phÃa sau cái bàn vá»›i tấm biển có đỠmấy chữ: ‘Nguyá»…n Lâm Hoàng-Giám đốc kiêm nhân viên’ ấy trông như tháºt quen thuá»™c trong bá»™ dạng cá»§a má»™t kẻ ngá»§ ngày: 
 
_ “ Chán tháºt đấy! †_ Anh chàng thở dài, vừa vuốt nhẹ cái càvạt như được chia làm hai cá»±c Ä‘en trắng theo trục dá»c trông tháºt kì quái cá»§a mình mà lẩm bẩm _ “ Lâu lắm rồi chưa có vụ làm ăn nào, nếu cái tình trạng rá»—i việc này mà cứ kéo dài mãi chắc mình chết đói quá! †_ Anh chàng than, vừa vuốt nhẹ mÅ©i phi tiêu trong tay má»™t cái trước khi hướng nó vá» phÃa tấm bia gần cá»a. Anh chàng nhá»§ thầm, vừa vung nhẹ tay vá» phÃa trước _ “ Ông trá»i Æ¡i, nếu tôi phi trúng mÅ©i này thì ông nhất định phải cho nữ thần may mắn tá»›i chá»— tôi gõ cá»a đấy nhé! †
 
Vúttt…MÅ©i tiêu xé gió lao Ä‘i, nhằm thẳng phÃa hồng tâm mà tiến tá»›i… 
 
Kéet…Cánh cá»a khẽ nhÃch động, má»™t bóng ngưá»i thoáng xuất hiện phÃa sau lá»›p kÃnh trong suốt… 
 
Pháºp!…MÅ©i phi tiêu cắm thẳng vào hồng tâm! 
 
Cạch!…Tấm cá»a kÃnh báºt mở, má»™t ngưá»i con gái tá»±a như chẳng thể tồn tại ở cõi ngưá»i cÅ©ng theo đó mà bước vào! 
 
< Hả!?!…Nữ thần may mắn chẳng lẽ lại chÃnh là đây sao!?! > _ Cái cặp mặt lỠđỠtrông tá»±a như chỉ muốn khép lại bá»—ng mở to, cái anh chàng ngá»§ ngày mà giỠđây lại như tháºt hoạt bát ấy vá»™i vàng báºt dáºy. Từ phÃa sau cái tấm biển: ‘Nguyá»…n Lâm Hoàng-Giám đốc kiêm nhân viên’ ấy, anh chàng vá»™i nở má»™t nụ cưá»i tháºt cÅ©ng có thể khiến không Ãt các cô gái phải rung rinh _ “ Má»i vào, Finder Company rất hân hạn được đón tiếp quý khách! †
 
CÅ©ng nhẹ nhàng nở má»™t nụ cưá»i đáp lại, cái ngưá»i con gái trông tháºt xinh đẹp trong bá»™ quần jean vá»›i áo thun bó sát trông tháºt hợp thá»i trang ấy lặng lẽ ngắm nghÃa má»™t hồi rồi má»›i chịu lên tiếng: 
 
_ “ Bên ngoài kia có ghi rằng quý công ty chuyên tiếp nháºn má»i loại công việc liên quan đến tìm kiếm, không biết có phải tháºt không? †
 
_ “ ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt rồi! †_ Chàng giám đốc kiêm nhân viên vá»™i đáp, vừa không quên tranh thá»§ quảng cáo thêm cho công ty cá»§a mình _ “ Công ty chúng tôi quả tháºt có thể đảm nháºn má»i loại công việc có liên quan đến tìm kiếm, thu hồi, áp tải và bảo vệ đối vá»›i ngưá»i và váºt. Và dù chưa biết quý khách muốn tìm thứ gì nhưng…Bằng vào tấm bảng hiệu cá»§a Finder Company, tôi xin đảm bảo vá»›i quý khách rằng tá»· lệ thành công sẽ là 100% †
 
_ “ Nếu được váºy thì quá tốt rồi, bởi lẽ…†_ Cô gái lặng lẽ cưá»i, giá»ng nói như bá»—ng trở nên tháºt lạnh lùng _ “ Cái mà tôi muốn tìm chÃnh là…ANH-Má»™t đối thá»§ tháºt xứng tầm! †
 
_ “ Cô…cô nói…nói gì tôi không hiểu!?! †_ Anh chàng tên Nguyễn Lâm Hoàng ấy lắp bắp nói, dù cũng chẳng được thành câu cho lắm. 
 
_ “ Lại còn vá» vịt nữa hả! †_ Cô gái gào lên, ánh mắt trừng trừng rá»i thẳng vào cái anh chàng trước mặt. Má»™t làn sóng sắc nhá»n lặng lẽ trào lên từ ánh mắt… 
 
Bá»™p!!…Má»™t tiếng nổ nho nhá» khẽ phát ra từ cái bức tưá»ng phÃa sau lưng Lâm Hoàng, vừa giáºt mình ngoái lại mà nhìn những mảng tưá»ng Ä‘ang lả tả rÆ¡i xuống, anh chàng thảng thốt kêu lên: 
 
_ “ Truyện gì Ä‘ang xảy ra váºy hả trá»i!?! †
 
_ “ Là Mục Quang Äao Khà tôi má»›i vừa luyện thành! †_ Cô gái cưá»i nhạt, vừa lạnh lùng nói _ “ Không cần giả vá» nữa! Äệ tá» thứ năm, nhân váºt xuất sắc nhất trong suốt mấy trăm năm lịch sá» cá»§a An Nam Kiếm Quyá»n môn, Nguyá»…n Lâm Hoàng, anh có biết là tôi đã phải tìm anh cá»±c khổ đến như thế nào không!?! †
 
_ “ Cô…cô…xin cô…hãy…hãy bình tÄ©nh, tôi…tôi đúng là…là Nguyá»…n Lâm Hoàng nhưng…cái gì mà…cái mà gì…cái mà đệ tá»â€¦cái mà Kiếm Quyá»n…Tôi tháºt sá»± chẳng hiểu gì hết! †_ Anh chàng giám đốc kiêm nhân viên ấy vá»™i nói, sá»± sợ hãi chen lẫn vẻ hoang mang như hiện rõ lên giá»ng nói. 
 
Rầm!… Äáºp mạnh cái bàn tay trắng muốt nhá» nhá», xinh xinh cá»§a mình xuống mặt bàn má»™t cái mà để lại mấy vết nứt trên mặt gá»—, cái cô gái vốn dÄ© trông tháºt khác chi má»™t cô tiên trên trá»i ấy bá»—ng gầm lên. Hoá ra khi thần tiên nổi giáºn thì sá»± đáng sợ cÅ©ng chẳng kém ác quá»· là bao nhiêu! 
 
_ “ Lại còn chối nữa! Tôi đã Ä‘iá»u tra rất kỹ rồi, An Nam Kiếm Quyá»n môn vốn có bảy đệ tỠđược giang hồ xưng tụng là Quyá»n Môn Thất Kiếm, thế nhưng ngưá»i đứng đầu mất tÃch đã lâu, ngưá»i thứ hai thì đã chết, ngưá»i thứ ba và thứ tư hiện vẫn ở Kiếm Quyá»n môn phụ trách việc dạy võ, còn ngưá»i thứ bảy thì tuổi còn nhá» nên chưa ra giang hồ. Chỉ riêng ngưá»i thứ năm và thứ sáu nghe đâu hiện vẫn Ä‘ang tung hoành ở bên ngoài và…Lần trước anh đã nháºn mình là ngưá»i cá»§a Kiếm Quyá»n môn nên…Nghe nói ngưá»i đứng thứ năm trong Quyá»n Môn Thất Kiếm là Nghịch thiên tà kiếm Nguyá»…n Lâm Hoàng hiện Ä‘ang mở má»™t công ty gì đó tại Hà Ná»™i nên…Tôi nghÄ© nhất định là anh rồi! †_ Cô gái nói, vừa liếc nhìn cái tấm biển có Ä‘á»: ‘Nguyá»…n Lâm Hoàng-Giám đốc kiêm nhân viên’ Ä‘ang nằm chá»ng trÆ¡ trên bàn mà gáºt gù mấy cái như thể đã hoàn toàn khẳng định được sá»± suy Ä‘oán cá»§a mình. 
 
< Tháºt không ngá» cái con bé này lại mò được tá»›i táºn đây! > _ Lâm Hoàng than thầm, và dù trong bụng tuy đã nháºn nhưng ngoài mặt thì… 
 
_ “ Cái gì mà Nghịch thiên tà kiếm? Cái gì mà Kiếm Quyá»n Môn? Tôi tháºt tình chẳng hiểu quái gì cả!?! †
 
< Grừ!…Äến nước này rồi mà còn giả vá» giả vịt, còn ngoan cố không chịu nháºn nữa hả? > _ Cô gái khẽ nghiến răng, những tiếng ken két cứ liên tục phát ra từ khoé miệng, vẻ tức giáºn như đã không còn có thể ngăn lại được nữa _ “ ÄÆ°á»£c! Nếu anh vẫn quên thì cứ để Vạn Phiêu Nhi này giúp anh nhá»› lại! †_ Cô gái khẽ gằn giá»ng, bàn chân như cÅ©ng cùng lúc đạp nhẹ xuống mặt đất. Tấm thân mảnh mai như cÅ©ng theo đó mà từ từ nâng lên… 
 
_ “ Dù là quên tháºt hay cố tình quên thì anh cÅ©ng ráng mà nhá»› lại Ä‘i! †_ Cô gái hét vang, cẳng chân vốn giÆ¡ cao quá đầu bá»—ng đạp mạnh xuống mặt bàn bên dưới. 
 
Rầm!…Rắc, rắc, rắc…Chiếc bàn gá»— như chẳng thể chịu nổi sức mạnh cá»§a bàn chân nhá» nhắn nên đã tan ra thành từng mảnh: giấy tá», máy tÃnh, Ä‘iện thoại, mạt gỗ…Nhìn những thứ Ä‘ang lả tả rÆ¡i xuống ngay trước mắt mình, Lâm Hoàng lần này tháºt sá»± đã chẳng thể nói nổi thành câu: 
 
_ “ Bộ…bá»™ bàn…bá»™ ghế…bá»™ cao cấp cá»§a tôi, máy…máy tÃnh, Ä‘iện…điện thoại, văn…văn phòng cá»§a tôi…†_ Anh chàng lắp bắp, vừa chẳng thể ngăn nổi những giá»t nước bất ngá» trào ra từ khoé mắt _ “ Làm…Cô Ä‘ang làm cái quái gì váºy hả!?! Có gì từ từ nói, làm gì mà phải ra tay phá phách thế chứ hả!?! †_ Anh chàng gào lên tháºt to, vẻ tức giáºn đã bắt đầu hiện lên bên trong ánh mắt đẫm nước… 
 
< Khiếp! Không hiểu gào khóc kiểu gì mà nước bá»t cứ bắn tứ tung, ướt cả áo ngưá»i ta rồi còn gì! > _ Phiêu Nhi lẩm bẩm, vừa nhìn xuống cái áo lấm tấm những vết ướt cá»§a mình vừa nói _ “ ÄÆ°á»£c! Từ từ thì từ từ nhưng…Nói gì thì nói, nếu hôm nay anh không chịu đấu vá»›i tôi má»™t tráºn thì…†_ Vừa nói, cô nàng vừa hất nhẹ bàn chân vá» phÃa sau má»™t má»™t cái đánh…Rầm!… 
 
Vừa nhìn bồn hoa ven tưá»ng vỡ ra thành từng mảnh trước Ä‘ao khà cá»±c mạnh cá»§a mình, Phiêu Nhi vừa mỉm cưá»i mà há»i _ “ Thế nào rồi hả? Äã nhá»› ra chưa!?! †
 
 
_ “ Cái đồ Ä‘iên này! Làm cái quái gì mà cứ phá nhà ngưá»i ta thế hả!?! †_ Lâm Hoàng gào tướng lên, cái thứ nước Ä‘ang chảy ra từ khoé mắt đã bắt đầu hiện lên thành dòng _ < Hu! Hu! Hic! Hic! Hu! Hu…Bồn cây toàn giống quý cá»§a tôi! Mấy chục ngàn đô cá»§a tôi! Ông trá»i Æ¡i! Tôi bảo ông Ä‘em nữ thần may mắn đến cho tôi chứ đâu phải là nữ ôn thần! Ông trá»i Æ¡i là ông trá»i!…!!!… > 
 
_ “ ÄÆ°á»£c! Không phá nữa thì không phá! †_ Phiêu Nhi thở dài, thứ Ä‘ao khà bá liệt Ä‘ang tràn ngáºp không gian bá»—ng từ từ lắng xuống. Như cÅ©ng có vài phần thông cảm vá»›i bụng dạ cá»§a cái kẻ Ä‘ang vô cùng thương tâm vì xót cá»§a kia, cô dịu dàng lên tiếng _ “ Váºy anh đã chịu nháºn rồi chứ? Chỉ cần chịu đấu vá»›i tôi má»™t tráºn là xong! †
 
Chịu nháºn ư? Mặc dù rất cảm kÃch vì cái ý định ngừng tay cá»§a cái cô nàng đáng ghét này, thế nhưng…Phải tốn má»™t đống mồ hôi mà đấu vá»›i cô ta má»™t tráºn vừa mệt xác vừa chẳng kiếm ra tiá»n ư? Việc này hình như chẳng được hợp vá»›i nguyên tắc làm ngưá»i cá»§a cái anh chàng tên Nguyá»…n Lâm Hoàng này cho lắm! 
 
_ “ Tôi…ơ…tôi…†_ Như vẫn chưa quyết định được nên gánh chịu ná»—i mệt nhá»c vá» thể xác sau tráºn đấu hay chịu đựng cái ná»—i Ä‘au tinh thần do xót cá»§a nên… 
 
_ “ Gì hả!?! Còn chưa chịu nháºn sao? †_ Phiêu Nhi cau mày, vừa trừng trừng nhìn vào cái anh chàng lẽ ra cÅ©ng có thể coi là khá đẹp trai nếu không vì cái dáng vẻ lúng túng đến khó coi kia. Thứ Ä‘ao khà bá liệt lại má»™t lần nữa lặng lẽ ngáºp đầy trong không khÃ… 
 
_ “ Äừng…Làm Æ¡n đừng phá nhà tôi nữa mà! †_ Lâm Hoàng nói, cái giá»ng Ä‘iệu van vỉ như chẳng thèm che giấu. Cuối cùng thì hình như cái ná»—i mệt nhá»c vá» thể xác vẫn khó chịu hÆ¡n cái tổn thất cả vá» tinh thần lẫn…Váºt cháºt! 
 
_ “ Váºy là không chịu!?! †_ Phiêu Nhi lại ngiến răng, vừa nhẹ nhàng tung ngưá»i bay lên khá»i mặt đất, cô nàng hét lá»›n _ “ Nếu anh đã ngoan cố như váºy thì…Chá»› có trách Vạn Phiêu Nhi này độc ác đấy nhé!! †
 
Trong căn phòng kÃn, gió mạnh như gầm lên, những dòng Ä‘ao khà cưá»ng bạo Ä‘ang xoáy vòng xung quanh cái tấm thân yểu Ä‘iệu cứ theo lá»±c xoáy li tâm mà ào ạt trào tá»›i. Bao trùm lấy bầu không khÃ! 
 
Rầm!…Rầm!…Crắc!…Cách!…Ầm!…Rầm !…Bùm!…Uỳnh!…Những thứ âm thanh tháºt đặc trưng cá»§a sá»± đổ vỡ cứ liên tục vang lên trong không khÃ, vang lên như vây lấy cái con ngưá»i lúc này trông đã tháºt bi thương ấy _ “ Không! Văn phòng cá»§a tôi! Không!…†_ Lâm Hoàng chỉ còn cách ngá»a mặt lên trá»i mà khóc lá»›n, những giá»t nước mắt cứ như dòng thác lÅ© liên tục trào ra từ khoé mắt… 
 
_ “ Thế nào hả!?! Äã chịu đánh vá»›i tôi chưa? †_ Phiêu Nhi há»i, thân hình như ngừng lại giữa không trung, cÆ¡n lốc Ä‘ao phong như cÅ©ng lặng Ä‘i đôi chút. 
 
< Äánh!?! > _ Lâm Hoàng tá»± há»i, vẻ như vẫn còn hết sức phân vân. Phải! Äang rất tức giáºn, anh chàng tháºt cÅ©ng Ä‘ang rất muốn dáºy cho cái cô gái này má»™t bài há»c tháºt Ä‘Ãch đáng, thế nhưng… < Không được! Bây giá» mình Ä‘ang tức giáºn, mình Ä‘ang đánh mất lý trÃ, nếu bây giá» mình mà ra tay thì…Công sức bá» ra suốt bấy lâu sẽ đổ xuống sông xuống biển hết cả!! > _ Lâm Hoàng nghÄ©, vừa cố nặn ra má»™t nét cưá»i trên gương mặt. Dù cÅ©ng chẳng được thành công cho lắm! 
 
_ “ Vẫn còn cưá»i được nữa cÆ¡ à!?! †_ Phiêu Nhi giáºt mình kêu lên, nét khó chịu thoáng hiện ra trong ánh mắt, cặp lông mày lá liá»…u khẽ cau lại, cô nàng giáºn dữ quát lên tháºt lá»›n _ “ THIÊN ÄAO KINH THẾ! †
 
Phiêu Nhi quát lá»›n, những dòng Ä‘ao khà đang quáºn xoáy quanh cÆ¡ thể phút chốc như tụ lại mà trở thành má»™t lưỡi Ä‘ao duy nhất tháºt sá»± là…Kinh Thế Hãi Tục! 
 
Vụt!…Cặp chân dài lạnh lùng vụt xuống, một lưỡi đao khà khổng lồ cũng theo đó mà nhào tới. Cái khà thế như huỷ thiên diệt địa! 
 
_ “ Không muốn chết thì mau ra tay đi!! †_ Phiêu Nhi hét lớn, vừa lấy làm đắc ý khi nhìn vào cái thế đao mãnh liệt đang lạnh lùng bổ xuống. Nhắm thẳng cái anh chàng đáng ghét dưới kia mà bổ xuống! 
 
< Cô…cô ta dám…dám trá»±c tiếp tấn công mình sao?!? > _ Lâm Hoàng giáºt mình kinh hãi, vừa ngẩn ra mà nhìn cái thế Ä‘ao như có thể bá»a tung cả đất trá»i Ä‘ang xô tá»›i như chẳng có thể tin nổi vào mắt mình _ < Chẳng lẽ cô ta muốn giết ngưá»i hay sao!?! > 
 
Vụt!…RẦMMM…Luồng đao khà lạnh lùng bổ tới, bổ thẳng xuống cái thân hình vẫn cứ đứng ngẩn ra đó như chẳng hỠcó ý đón đỡ hay tránh né… 
 
Má»™t tiếng “ Ã! †thảng thốt vang lên, luồng Thiên Äao Kinh Thế lạnh lùng xả xuống ná»n nhà má»™t đưá»ng sâu hoắm, cả căn phòng như cÅ©ng rung lên bởi tráºn động đất từ trên trá»i rÆ¡i xuống. Khói bụi, vôi vữa rồi đủ những thứ trang bị ná»™i thất khác nữa, tất cả cứ tung lên trong không khÃ. Tung lên rồi lại lả tả rÆ¡i xuống. 
 
< Không…không tránh mà cÅ©ng chẳng thèm đón đỡ? Bá»™ anh ta muốn chết hay sao!?! > _ Phiêu Nhi kinh hãi nghÄ© thầm, bởi lẽ…Äánh đấm má»™t chút thì cÅ©ng thôi Ä‘i nhưng…Nếu xảy ra án mạng thì tháºt là…tháºt là… 
 
_ “ Äau chết Ä‘i được! †_ Má»™t giá»ng nói nghe vẫn tháºt khoẻ khoắn chợt vá»ng ra từ phÃa sau lá»›p bụi dày đặc, má»™t bóng hình má» má» lặng lẽ hiện dần lên trong màn khói. 
 
< Tháºt không thể tin nổi! > _ Phiêu Nhi kinh hãi nghÄ© thầm, cô nàng khi nãy quả cÅ©ng đã rất lo lắng cho tÃnh mạng cá»§a cái anh chàng đáng ghét tên Nguyá»…n Lâm Hoàng này, thế nhưng giỠđây, khi cái bóng hình quen thuá»™c ấy Ä‘ang hiện dần lên phÃa sau màn bụi thì…< Anh ta có phải là ngưá»i không váºy!?! Chiêu đó cá»§a mình đến Bất Bại Kim Quy Giáp mà còn phải bại, ấy thế mà anh ta…Äến cái áo cÅ©ng không rách nổi má»™t miếng! > 
 
Äến cái áo cÅ©ng không rách nổi má»™t miếng? Äúng là cái anh chàng tên Nguyá»…n Lâm Hoàng ấy khi bước ra từ trong màn bụi trông có vẻ tháºt ung dung, thế nhưng không há» giống như Phiêu Nhi đã tưởng, bởi lẽ tháºt sá»± thì… 
 
< Ai da!…Tháºt là Ä‘au chết được! Cái cô ả này ra tay tháºt là quá nặng mà! Nháºn cả má»™t Ä‘ao vào đầu nên giá» cứ thấy ong ong, ê ẩm như vừa bị xe tông váºy! > _ Lâm Hoàng nghÄ© thầm, anh chàng quả tháºt cÅ©ng Ä‘ang rất muốn ôm đầu mà kêu gào khóc lóc má»™t tráºn cho tháºt đã nhưng…Ngoài mặt vẫn cứ phải tá» ra bình thản, anh chàng Ä‘ang định nói vài câu khách khà những mong có thể kết thúc truyện này ở đây thì…Xoẹt!…Những luồng Ä‘ao khà như vẫn còn ẩn lại bên trong cÆ¡ thể bất chợt phá ra, xé tan cái áo sÆ¡ mi trên ngưá»i anh thành hàng trăm ngàn những mảnh vụn li ti. 
 
< Äáng sợ tháºt! Chiêu thức đã qua mà dư kình vẫn còn có thể xé nát được cái áo cá»§a mình, cái áo ấy đã được mình váºn kình bảo vệ rồi, thế mà…CÅ©ng may ở quần mình có váºn kình nhiá»u hÆ¡n má»™t chút, không thì…> _ Lâm Hoàng nghÄ© thầm, vừa lặng ngưá»i quệt qua mấy giá»t mồ hôi trên trán, để rồi… 
 
_ “ Cái áo cá»§a mình! †_ Lâm Hoàng kêu lên thành tiếng, vừa cúi nhìn cái áo giỠđây chỉ còn sót lại má»—i cặp ống tay trên ngưá»i như chẳng thể không rÆ¡i lệ _ “ Cái áo hàng hiệu đặt mua ở nước ngoài cá»§a mình! †
 
_ “ Sao rồi hả!?! Bây giỠđã chịu đấu vá»›i tôi má»™t tráºn chưa thì bảo? †_ Phiêu Nhi bất ngá» lên tiếng, nói lên những lá»i tháºt như muốn châm dầu vào lá»a. 
 
< Grừ…Thế này thì tháºt là quá lắm rồi! Suýt chút nữa là giết ngưá»i mà chẳng thèm xin lá»—i lấy má»™t câu > _ Lâm Hoàng tá»± nghÄ©, nét giáºn dữ lần đầu tiên hiện lên trên nét mặt _ < Nhất định phải dáºy cho cô ả má»™t bài há»c tháºt nặng má»›i được > 
 
_ “ ÄÆ°á»£c! Äấu thì đấu! †_ Lâm Hoàng gằn giá»ng, những ngón tay bất ngá» chÄ©a thẳng vá» phÃa cô gái trước mặt, anh chàng hét lá»›n _ “ Xem chiêu đây! †
 
Theo hướng chỉ cá»§a ngón tay, không khà xung quanh Lâm Hoàng bá»—ng như rùng rùng chuyển động, hàng trăm, hàng nghìn mà cÅ©ng có thể là hàng vạn những lưỡi kiếm khà sắc buốt lặng lẽ thành hình trong không khÃ. Hàng vạn những mÅ©i nhá»n chÄ©a thẳng vá» phÃa cái tấm thân yểu Ä‘iệu, hàng vạn những luồng khà lạnh buốt giá ào tá»›i, ào tá»›i vá»›i cái khà thế tháºt đúng là…Vạn Kiếm Xuyên Tâm! 
 
< Cuối cùng cÅ©ng chịu ra tay rồi! > _ Phiêu Nhi thoáng mỉm cưá»i, vẻ há»›n hở hiện rõ trên nét mặt, thế nhưng…Như chẳng hỠđể tâm tá»›i má»™t rừng những thanh kiếm khà lạnh buốt Ä‘ang ào ạt xô tá»›i, cô nàng cháºm rãi nhấc tay lên. Những ngón tay xòe rá»™ng như muốn che cho khuôn mặt để rồi… 
 
_ “ Khoan Äã! †_ Cô nàng hét lá»›n. 
 
_ “ Lại gì nữa đây!?! †_ Lâm Hoàng cau mày há»i lá»›n. Nhưng chẳng muốn ra tay vá»›i má»™t cô gái không có ý chống đỡ, anh chàng cÅ©ng đành khá»±ng lại, hàng vạn những lưỡi kiếm sắc lạnh đã thành hình bá»—ng chốc lại như tan ra thành bá»t nước! 
 
Không gian đã dần trở lại cái vẻ yên bình vốn có… 
 
_ “ Lại còn há»i tại sao nữa à? Chẳng phải lần trước anh nói trang phục vướng vÃu sẽ chẳng thể phát huy hết khả năng hay sao? †_ Phiêu Nhi giải thÃch, trên môi vừa thoáng hiện má»™t nụ cưá»i như tháºt cÅ©ng có thể há»›p hồn ngưá»i đối diện _ “ Vì thế nên…†_ Cạch!…Rầm!…Cái cách cá»a có đỠhai chữ WC bá»—ng nhiên mở ra rồi lại cÅ©ng đột nhiên đóng lại tháºt mau, để rồi…Giống như má»™t cÆ¡n gió váºy, cái thân hình cá»§a Phiêu Nhi chẳng hiểu đã biến Ä‘i tá»± lúc nào, chỉ nghe giá»ng cá»§a cô nàng chẳng biết bằng cách nào đã lại vang lên từ phÃa sau cái cánh cá»a ấy _ “ Cảm phiá»n chá» tôi thay đồ chút! †
 
< Tháºt đúng là tức chết Ä‘i được mà! > _ Lâm Hoàng bá»±c bá»™i nghÄ© thầm _ < Lúc đòi đánh thì cứ nhặng cả lên, giá» ngưá»i ta chịu đánh rồi thì lại…Rõ ràng cô ta Ä‘ang muốn trêu tức mình đây mà! > 
 
Kẹt…Cánh cá»a gá»— hé mở _ < Nhanh váºy sao!?! Cứ tưởng tụi con gái thay đồ phải lâu lắm chứ? > _ Lâm Hoàng lẩm bẩm, vừa Ä‘ang định váºn công chuẩn bị thì… 
 
_ “ Anh cÅ©ng nên Ä‘i thay cái áo Ä‘i, cứ ở trần như váºy cÅ©ng kì lắm! †_ Cái khuôn mặt xinh đẹp thình lình thò ra từ khe hở cá»§a cánh cá»a gá»— khẽ nói, và…Cạch!! CÅ©ng bất ngá» như khi mở ra, cánh cá»a gá»— lại má»™t lần nữa khép lại. 
 
_ “ Lại còn thế nữa! Muốn đánh thì cứ đánh đại Ä‘i cho rồi, tháºt đúng là rách việc mà! †_ Vừa lấy ra cái áo má»›i mà khoác tạm vào ngưá»i, Lâm Hoàng vừa lẩm bẩm. Cái giá»ng Ä‘iệu như Ä‘ang hết sức khó chịu! 
 
 
< Cô ta làm cái quái gì mà lâu dữ váºy nhỉ? Äã gần má»™t tiếng đồng hồ rồi còn gì nữa!?! > _ Lâm Hoàng lẩm bẩm, vừa tá» ra hết sức bá»±c bá»™i khi nhìn vào cái cánh cá»a có đỠhai chữ WC _ < Bằng vào ngần ấy thá»i gian thì đừng nói là chỉ thay má»—i quần áo thôi, chứ nếu có tắm rá»a hay trang Ä‘iểm gì đó thì cÅ©ng phải xong hết cả rồi má»›i phải chứ! > _ “ Nè! Cô có định đánh nữa không thì bảo đây!! †_ Anh chàng gá»i to. 
 
_ “ Có! Có!…Làm Æ¡n chá» má»™t chút, tôi sắp xong rồi đây! †_ Má»™t tiếng nói nghe như cÅ©ng Ä‘ang vá»™i vã chợt đáp lại. Nếu không vì suốt má»™t tiếng đồng hồ đứng đợi ngoài này thì chỉ dá»±a vào cái giá»ng Ä‘iệu gấp rút vừa rồi thôi, Lâm Hoàng tháºt cÅ©ng rất có thể đã cho rằng cái cô nàng trong kia tháºt chẳng há» có há» vá»›i con rùa! 
 
Crắc…Crắcc…Crắc…Má»™t loạt những vết nứt chẳng hiểu vì lẽ gì bá»—ng dưng lại rá»§ nhau hiện lên trên cánh cá»a gá»— rồi nhanh chóng lan ra, cái dòng chữ WC bá»—ng nhiên như nhô cao, như muốn nhào ra khá»i cánh cá»a, và rồi…Ầm!…Má»™t tiếng nổ kinh hồn bất ngá» vang lên, cánh cá»a gá»— cá»§a phòng vệ sinh bá»—ng chốc lại toác ra má»™t mảng lá»›n. Má»™t luồng Ä‘ao khà bá đạo mà cuồng nhiệt chợt xông ra… 
 
_ “ Hê…Xin lá»—i vá» cánh cá»a nhé! Chẳng hiểu sao nhưng má»—i lần khoác vào cái bá»™ ‘chiến bào’ này là y như rằng: chiến ý cá»§a tôi lại sôi lên sùng sục! †_ Bóng ngưá»i trông tháºt lạ mắt má»›i vừa bước ra từ phÃa sau cái cánh cá»a đã trở nên tan nát ấy vá»™i nói, cái giá»ng nói tuy có vài phần bẽn lẽn nhưng vẫn vô cùng quen thuá»™c. 
 
_ “ Không…không sao…Äến cả cái nhà cô còn phá được thì cái cá»a…chỉ có cái cá»a…Có xá là gì chứ!?! †_ Lâm Hoàng nói, vừa quay mặt sang chá»— khác như để giấu Ä‘i hai hàng nước mắt đã lại má»™t lần nữa trào ra _ < Khốn khiếp tháºt! Có cá»a đấy sao không mở ra mà Ä‘i, lý gì lại phá cá»a mà xông ra cÆ¡ chứ!?! > _ Anh chàng rá»§a thầm, vừa lau vá»™i mấy giá»t nước còn Ä‘á»ng lại nÆ¡i khoé mắt để rồi quay lại mà ngắm cho tháºt kỹ cái mà cô nàng gá»i là ‘chiến bào’ ấy… 
 
Mặc trên ngưá»i má»™t bá»™ đồ dạ hành kiểu ninja mang màu cá»§a bóng đêm lại cá»™ng thêm cái khăn trùm kÃn mặt cÅ©ng chẳng sáng sá»§a gì cho lắm, cái khuôn mặt vốn xinh đẹp giỠđây như chỉ còn lại má»—i hai con mắt. Hai con mắt ngáºp đầy Ä‘ao khÃ! 
 
< Nhìn cái kiểu ăn mặc là biết, cô ả này chắc chuyên làm những truyện lén lút đây mà, ngưá»i tá» tế có bao giỠăn mặc như váºy chứ!?! > _ Lâm Hoàng lẩm bẩm, tháºt chẳng biết có phải vì cái ác cảm sẵn có hay không mà khi nhìn vào cái bá»™ chiến bào cá»§a Phiêu Nhi, anh chàng tháºt chẳng thể không nhìn ra bá»™ đồng phục cá»§a…đạo tặc! 
 
_ “ Nào! Nếu không có truyện gì nữa thì chúng ta đánh nào! †_ Phiêu Nhi lên tiếng, vừa bước tá»›i bằng cái dáng vẻ như hết sức hùng dÅ©ng. Tháºt chẳng còn đâu nữa nét yểu Ä‘iệu cá»§a má»™t cô gái! 
 
_ “ ÄÆ°á»£c! Muốn đánh thì đánh, nhưng trước hết…†_ Bá»—ng nhiên chỉ tay vá» phÃa trước, Lâm Hoàng hét lá»›n _ “ Tam Thiên Kiếm Khà đệ nhị Ä‘oạt thức…Kiếm Khà Äoạt SÆ¡n Hà! †
 
Roạt!…Chỉ kịp cảm thấy má»™t luồng khà sắc lạnh tháºt giống như má»™t lưỡi kiếm bén nhá»n thoáng lướt qua, Phiêu Nhi bá»—ng nhiên cảm thấy má bên trái trở nên trống rá»—ng. Tấm khăn trùm mặt chẳng biết đã rách ra tá»± lúc nào! 
 
< Anh…anh ta…Nếu vừa rồi anh ta muốn giết ngưá»i thì…> _ Phiêu Nhi kinh hãi nghÄ© thầm, vừa vá»™i vàng đưa tay vuốt lại cái mái tóc trông ra 
 
tháºt cÅ©ng đủ tiêu chuẩn để làm hình ảnh đại diện cho má»™t hãng dầu gá»™i đầu nào đó. 
 
_ “ Nhìn vào bá»™ chiến bào cá»§a cô, có lẽ tôi cÅ©ng Ä‘oán được cái kẻ bịt mặt đã liên tục đánh bại các cao thá»§ đất Hà thành này suốt mấy tháng nay là ai rồi, thế nhưng…†_ Lâm Hoàng khẽ cưá»i, cái vẻ mặt thản nhiên như không hỠđể cái tráºn đấu này vào mắt _ “ Chúng ta đã biết nhau cÅ©ng khá rõ rồi, lần này có lẽ cô không cần giấu mặt nữa thì hÆ¡n, bởi lẽ…Biết đâu khi nhìn vào cái bá»™ mặt xinh đẹp này, tôi lại có thể vì động lòng mà nương tay, giữ cho cô má»™t mạng! †
 
_ “ Cái gì chứ!?! †_ Phiêu Nhi hét lá»›n, khuôn mặt chợt tối sầm lại như Ä‘ang hết sức giáºn dữ _ “ Tôi mà cần anh tha mạng hay sao? †
 
_ “ Có cần hay không cứ thá» là biết ngay mà, cứ nói suông thì Ãch gì! †_ Lâm Hoàng cưá»i khẩy, giá»ng nói vẫn đầy vẻ lãng đạm. 
 
_ “ Äúng váºy! Chỉ nói suông thì Ãch gì! Có giá»i thì tiếp chiêu đây! †_ Phiêu Nhi gằn giá»ng, vừa nhún mình nhảy vá» phÃa trước, bàn chân theo đà cÅ©ng nhẹ nhàng hất tá»›i, má»™t luồng Ä‘ao khà cuồng bạo trong thoáng chốc đã kịp thành hình. Cô nàng hét lá»›n _ “ Nhất Äao Xưng Bá! †
 
Không khà trong phòng trong thoáng chốc như tụ lại dưới gót giầy cá»§a Phiêu Nhi, má»™t vết cắt Ä‘ao khà vô hình mà sắc lẻm dần hình thành. Như má»™t cÆ¡n gió, cái luồng Ä‘ao khà đơn độc nhưng bá đạo và tháºt cÅ©ng có thể xưng bá ấy ào ào thổi tá»›i… 
 
Không để má»™t nét lo lắng kịp xuất hiện trên nét mặt, Lâm Hoàng chỉ cưá»i nhẹ má»™t tiếng, năm ngón tay nhẹ nhàng khép lại, anh chàng cháºm rãi đưa lưng bàn tay vá» phÃa trước, chắn ngang cái luồng Ä‘ao khà sắc lạnh đến vô tình Ä‘ang ào ào áºp tá»›i từ trước mặt…Phùng!…Lấy lòng bàn tay Ä‘ang khom lại làm trung tâm, má»™t dòng kiếm khà âm trầm nhưng kiên cưá»ng cứng rắn lặng lẽ lan ra. Lan ra và Ä‘an lấy nhau, thứ kiếm khà đã chẳng còn vô hình ấy nhanh chóng kết thành má»™t tấm khiên chắn. Cái tấm khiên chắn Ä‘ang hiên ngang cản đưá»ng Ä‘ao khÃ! 
 
_ “ Tam thiên kiếm khà đệ nhất thá»§ thức…Kiếm Khà Thá»§ Giang San! †_ Lâm Hoàng hét lá»›n, trước khi luồng Ä‘ao khà va mạnh vào tấm khiên chắn mà tạo thành má»™t tiếng “ Ầm †như vang động cả đất trá»i… 
 
Nhìn lớp bụi lại mù mịt tung bay như che mỠcả căn phòng, Phiêu Nhi chẳng thể thể không lấy làm đắc ý: 
 
< Dám đỡ chiêu cá»§a mình, tháºt không biết trá»i cao đất dày là gì mà. Bằng vào chiêu đó thì đến bất bại thần công Kim Quy Giáp cÅ©ng còn phải bại nữa là…> _ Äắc ý, nhưng lại cÅ©ng có vẻ như rất tiếc nối, Phiêu Nhi khẽ thở dài _ “ Äáng tiếc, mình đánh còn chưa đã tay…À không!… chưa đã chân tà nào! †
 
_ “ á»’! Tôi cÅ©ng chưa đã tay tý nào, hay là chúng ta cứ đánh tiếp váºy! †_ Má»™t giá»ng nói lạnh lùng chợt vang lên từ phÃa sau màn bụi. 
 
_ “ Anh…anh…†_ Lại má»™t lần nữa phải giáºt mình kinh hãi, Phiêu Nhi chỉ còn cách cố hÃt lấy má»™t hÆ¡i tháºt dài để mà có thể lấy lại cái giá»ng nói như tháºt bình thản cá»§a thưá»ng ngày _ “ Không lý nào anh lại có thể đỡ được chiêu đó! Tam thiên kiếm khà cá»§a Thiên Kiếm môn đất Vân Nam gồm ba thức, má»—i thức gồm má»™t ngàn biến hoá nên được gá»i là tam thiên…Tất cả tôi đã từng thá» qua cả rồi! Chẳng có là gì thứ võ công đó lại có thể đấu được vá»›i Thiết Cước Thiên Äao công cá»§a tôi cả! †
 
_ “ Cô nói không sai! †_ Lâm Hoàng nói, vừa nhẹ nhàng đưa tay phá»§i Ä‘i cái lá»›p bụi vẫn còn vương lại trên quần áo, anh chàng khẽ cưá»i _ “ Thiên Hạ Anh Hùng bảng vốn xếp Thiên Kiếm môn ngang hàng vá»›i Thiên Äao môn, vì thế, sau khi cô dung hợp thành công Thiết Cước và Thiên Äao thì Tam Thiên Kiếm Khà chẳng có lý gì lại đấu nổi vá»›i cô, thế nhưng…Vì ngưá»i dùng là tôi cho nên…†
 
_ “ Vô lÃ! Tuy nói võ công cá»§a Thiên Kiếm môn là khá phổ biến, tuy nói việc anh biết dùng vài chiêu cÅ©ng không phải là quá lạ, thế nhưng…Dù sao cÅ©ng là ngưá»i cá»§a Kiếm Quyá»n môn, tôi không tin Tam Thiên Kiếm Khà anh dùng lại có thể lợi hại hÆ¡n ngưá»i cá»§a Thiên Kiếm môn được! †
 
_ “ Cô nói không sai, sá»± hiểu biết cá»§a tôi vá» Tam Thiên Kiếm Khà nhất định không thể bằng nổi ngưá»i cá»§a Thiên Kiếm môn, thế nhưng…†_ Lâm Hoàng khẽ cưá»i _ “ Ngưá»i dùng võ chứ không phải võ dùng ngưá»i! Việc thắng bại trong thá»±c chiến đâu nhất định phải dá»±a vào võ công cao hay thấp, Ä‘iá»u quan trá»ng là ngưá»i ta có biết lợi dụng cho tháºt tốt những gì mà mình đã có hay không mà thôi! †
 
Im lặng! Phiêu Nhi vẫn im lặng, vẫn không há» có ý định lên tiếng phản đối, thế nhưng…Bằng vào cái ánh mắt cá»§a mình, cô nàng như Ä‘ang muốn nói: ‘Vá»› vẩn! Nếu võ công cao cưá»ng mà không thắng được thì chẳng lẽ võ công thấp kém lại có thể chiến thắng hay sao?’ 
 
_ “ Có vẻ cô vẫn chưa tin lắm thì phải!?! †_ Lâm Hoàng lại cưá»i, có Ä‘iá»u nụ cưá»i lần này lại như mang theo má»™t vẻ buồn bã đến khó hiểu, anh chàng nói _ “ Cứ thá» rồi xem, cô sẽ biết ngay mà-cái cảm giác khi bị má»™t môn võ công hoàn toàn thua kém mình đánh bại! †
 
_ “ ÄÆ°á»£c lắm! Nếu anh quả tháºt có được cái tài ấy thì tôi tháºt cÅ©ng muốn thá» xem sao! †_ Phiêu Nhi cưá»i nhẹ, vừa nhẹ nhàng phóng mình vá» phÃa trước như má»™t cÆ¡n gió. Äá mạnh vá» phÃa trước má»™t cú, cô nàng hét lá»›n _ “ Thiên Äao Vạn Trảm! †
 
Rầm!…Rầm!…Rầm!…Hàng vạn những lưỡi Ä‘ao khà sắc lạnh lao tá»›i, hàng loạt những âm thanh vang dá»™i lại vang lên từ cái chá»— mà má»›i vừa nãy thôi Nguyá»…n Lâm Hoàng vẫn còn đứng đó. Những lá»›p bụi mù trá»i lại má»™t nữa che kÃn cả không gian… 
 
Vụt!…Làn bụi đột nhiên như bị xẻ ra làm đôi, má»™t bóng ngưá»i thình lình như bay ra khá»i lá»›p khói mù. Những ngón tay nhẹ đưa vá» phÃa trước, cái con ngưá»i đó hét lá»›n _ “ Tam thiên kiếm khà đệ tam loạn thức…Kiếm Khà Loạn Hồng Trần! †
 
Vút!…vút…vút…Luồng kiếm khà loạn bay trong không gian, những vết cắt như chẳng há» có quy cá»§ loạn bay trong không khÃ. Theo cái đưá»ng hướng như chẳng há» cố định nhưng vẫn nhanh như má»™t tia chá»›p, luồng kiếm lao vá» phÃa Phiêu Nhi… 
 
< Äỡ!?!…Không! Mình tháºt chẳng biết nó sẽ lao tá»›i từ hướng nào để mà ra chiêu đón đỡ cả! Né tránh!?!…Không! Mình tháºt cÅ©ng chẳng biết nên tránh theo đưá»ng nào cho phải, hÆ¡n nữa…Lại phải tránh né má»™t thứ võ công hoàn toàn thua kém mình hay sao? Không Là Nào!!! > _ Phiêu Nhi nghÄ© thầm, vừa bắt đầu váºn công như để sẵn sàng đón nháºn cái luồng kiếm khà vô cùng sắc bén Ä‘ang lao tá»›i… 
 
Äao khà bá liệt không ngừng trào ra từ tấm thân yểu Ä‘iệu, chỉ trong chốc lát thôi, má»™t lưỡi Ä‘ao sắc lạnh như cháºp chá»n trong bóng nắng. 
 
Kenggg!…Luồng kiếm khà sắc bén lao mạnh vào tấm thân máu thịt như ngáºp đầy Ä‘ao khÃ, thứ âm thanh cá»§a kim loại chợt ngân dài trong không khÃ… 
 
< Không! Không có là nào lại như thế được! > _ Lâm Hoàng thở gấp, vừa kinh hãi kêu thầm _ < Cô…cô ta…> 
 
Rầm!… Äôi chân vững vàng như chẳng còn trụ nổi trên mặt đất, cả thân hình bá»—ng chốc như bị đẩy mạnh vá» phÃa sau, bá» vai thon va mạnh vào bức tưá»ng làm nứt má»™t mảng lá»›n, Phiêu Nhi vừa gắng sức tì mạnh thân hình vào tưá»ng mà cố gắng đứng dáºy vừa cảm thấy khà huyết toàn thân như đã bắt đầu trào ngược lên khoé miệng _ < Ai da…Dù khi nãy quả cÅ©ng chưa táºp trung kịp công lá»±c lên mức tá»™t đỉnh nhưng tám chÃn phần thì nhất định là có thừa, ấy váºy mà…Tam Thiên Kiếm Khà cá»§a anh ta Ä‘Ãch thá»±c còn lợi hại hÆ¡n cả môn chá»§ Thiên Kiếm môn nữa! > _ Vừa nghÄ© thầm, vừa chợt cảm thấy tanh tanh nÆ¡i đầu lưỡi, Phiêu Nhi vá»™i vàng nhổ ra má»™t ngụm máu… 
 
Äã cố hết sức nhưng vẫn chẳng thể làm cho cái cánh tay Ä‘ang không ngừng run lên ấy có thể trở lại bình thưá»ng, Lâm Hoàng tháºt chẳng thể không thầm kinh hãi: 
 
< Äúng là còn mạnh hÆ¡n cả trong tưởng tưởng! Cô ta không những không né tránh hay đón đỡ mà lại Ä‘em thân thể ra mà chịu đòn, còn nữa, dù đánh trúng cô ta được má»™t đòn tháºt nhưng tay mình vẫn bị lá»±c phản chấn làm run lên bần báºt. Chỉ dá»±a vào việc này thôi thì nếu được xếp hạng trong Thiên Hạ Anh Hùng bảng, mình tin chắc thứ hạng cá»§a cô ta nhất định sẽ không thể lá»›n hÆ¡n đầu ba! > _ Lâm Hoàng tá»± nghÄ©, trên môi chẳng biết từ lúc nào chợt hiện lên má»™t nụ cưá»i-cái nụ cưá»i như vô cùng thÃch thú _ “ Hay lắm! CÅ©ng đã rất lâu rồi mình má»›i gặp được má»™t cao thá»§ cỡ này. Thú vị tháºt! Tráºn này xem ra chưa hẳn đã là vô nghÄ©a đâu! †
 
< Chẳng hiểu hắn ta nghÄ© cái quái gì mà ngưuơì cứ ngẩn ra đó rồi lại còn cưá»i cái kiểu gian manh ấy nữa chứ? > _ Phiêu Nhi tá»± há»i, vừa táºp trung canh chừng đối thá»§ vừa tranh thá»§ váºn công Ä‘iá»u tức… 
 
 
_ “ Hay lắm!…Cô cứ Ä‘iá»u tức cho tháºt tốt Ä‘i, quả là khi nãy tôi đã đánh giá hÆ¡i thấp trình độ cá»§a cô, nếu cứ tiếp tục dùng Tam Thiên Kiếm Khà thì muốn thắng được cô quả thá»±c cÅ©ng sẽ rất cháºt váºt! †_ Lâm Hoàng cưá»i, vừa khoanh tay đứng yên như để tá» ra mình không há» có ý thừa nước đục thả câu. 
 
_ “ Cái gì mà cháºt váºt chứ? Sao không nói thẳng là nếu tiếp tục dùng Tam Thiên Kiếm Khà thì sẽ không thể thắng nổi tôi Ä‘i! †_ Phiêu Nhi lẩm bẩm cãi lại, vừa là để tranh phần hÆ¡n thua vá» miệng lưỡi vừa cÅ©ng là để có thể chắc rằng kẻ địch sẽ vì báºn đối đáp mà chẳng thể tiện tay đánh lén. CÅ©ng đúng thôi! Bởi lẽ tuy đã tá» ra là sẵn sàng chỠđợi nhưng… < Cái anh chàng này trước giỠđâu có tá» ra chút tinh thần thượng võ nào đâu! > _ Phiêu Nhi nghÄ© thầm, vừa quyết định vẫn cứ cẩn thẩn đỠphòng trước là hÆ¡n. 
 
_ “ Cô nói váºy là sai rồi! †_ Lâm Hoàng nhẹ nhàng lắc đầu _ “ Tên tuổi cá»§a Thiên Kiếm môn trong võ lâm quả cÅ©ng không lá»›n lắm, thế nhưng trong số các môn kiếm thuáºt mà tôi được biết thì Ä‘Ãch thá»±c Tam Thiên Kiếm Khà là thú vị nhất: chỉ có ba thức thôi, má»™t thức phòng thá»§, má»™t thức tấn công theo kiểu cương mãnh, sắc bén và má»™t thức tấn công theo kiểu xảo diệu, biến hoá-chỉ ba thức thôi nhưng lại như có thể chứa đựng toàn bá»™ cái hay cá»§a kiếm thuáºt. Tôi rất tá»± tin khi nói rằng: bằng vào Tam Thiên Kiếm KhÃ, tôi có thể dá»… dàng đánh bại tất cả những cao thá»§ thuá»™c vào ná»a dưới cá»§a Thiên Hạ Anh Hùng bảng. Mặc cho môn chá»§ cá»§a Thiên Kiếm môn hiện nay chỉ xếp ở hạng chÃn mươi tám! †
 
_ “ Thôi! Truyện này có tranh cãi nữa cÅ©ng chẳng Ãch gì! Có Ä‘iá»u tôi phải công nháºn: đúng là Tam Thiên Kiếm Khà cá»§a anh lợi hại hÆ¡n môn chá»§ cá»§a Thiên Kiếm môn rất nhiá»u lần! †_ Phiêu Nhi lặng lẽ thở dài, rồi như sá»±c nhá»› Ä‘iá»u gì đó, cô nàng vá»™i há»i _ “ Mà này, nãy giá» anh cứ nhắc tá»›i cái gì mà Thiên Hạ Anh Hùng bảng, nó rốt cuá»™c là cái gì váºy! †
 
Không vá»™i trả lá»i mà chỉ sững ngưá»i ra mất má»™t lúc mà nhìn vào cái cô gái trước mặt bằng má»™t thứ ánh mắt như vô cùng nghi hoặc, Lâm Hoàng phải mất má»™t lúc má»›i có thể nói nổi thành lá»i: 
 
_ “ Äến Thiên Hạ Anh Hùng bảng mà cÅ©ng không biết, cô có phải là ngưá»i trong võ lâm không váºy!?! †
 
_ “ Tôi quả tháºt là không biết mà! †_ Vừa nói, vừa gãi gãi cái mái tóc tuyệt đẹp cá»§a mình như để tá» ra vô cùng bẽn lẽn, Phiêu Nhi vá»™i vàng giải thÃch _ “ CÅ©ng má»›i cách đây không lâu, sau khi luyện thành Thiết Cước Thiên Äao công tôi má»›i ra giang hồ thôi mà! †
 
_ “ Phải! Chỉ bằng vào cái cách Ä‘ang đêm bịt mặt Ä‘i thách đấu ngưá»i ta cá»§a cô trước giá» là tôi biết cô chẳng mấy hiểu truyện trong võ lâm, thế nhưng…Thiên Hạ Anh Hùng bảng chÃnh thức ra Ä‘á»i cÅ©ng được gần nghìn năm nay rồi, chẳng lẽ ông ngoại, bà ná»™i cô không nói gì hay sao? †
 
Lại gãi đầu mà tá» ra hết sức xấu hổ vá» sá»± kém hiểu biết cá»§a mình, Phiêu Nhi lúng túng thừa nháºn: 
 
_ “ Thực sự hôm nay tôi mới nghe là lần đầu tiên! †
 
Khẽ thở dài má»™t cái, Lâm Hoàng cÅ©ng đành bá» chút thá»i gian mà trang bị cho cô nàng thêm chút kiến thức, anh chàng cháºm rãi nói: 
 
_ “ Thiên Hạ Anh Hùng bảng lần đầu tiên xuất hiện kể từ Ä‘á»i nhà Tống bên Trung Quốc, nó giống như má»™t dạng tạp chà chuyên viết vá» những truyện xảy ra trong võ lâm váºy. Vá» lịch sá» cá»§a nó tôi quả thá»±c cÅ©ng không hiểu rõ lắm nhưng nghe đâu xưa kia rất nhiá»u các chÃnh quyá»n phong kiến Ä‘á»u không mấy á»§ng há»™ cái loại tạp chà này thế nên số pháºn cá»§a nó cÅ©ng rất là thăng trầm, đã phải đổi qua rất nhiá»u cái tên để tồn tại. Và cái tên Thiên Hạ Anh Hùng bảng chỉ chÃnh thức xuất hiện và được thừa nháºn kể từ sau cách mạng Tân Hợi bên Trung Quốc, cÅ©ng bởi loại tạp chà này khi ấy Ä‘Ãch thá»±c là má»™t phương tiện cổ vÅ© tinh thần yêu nước và giúp chÃnh quyá»n cách mạng liên lạc vá»›i những nghÄ©a sÄ© võ lâm yêu nước rất là hữu Ãch. Nhưng rồi qua thá»i gian, theo sá»± giao lưu quốc tế thì Thiên Hạ Anh Hùng bảng đã không còn chỉ gói gá»n trong phạm phi đất Trung Quốc nữa, nó hiện đã trở nên rất thông dụng vá»›i giá»›i võ lâm tại rất nhiá»u nước trên thế giá»›i, tháºm chÃ, nếu chịu khó lần mò trên internet thì cô còn có thể thấy trang web riêng cá»§a nó nữa kìa! †
 
Äã tháºt chú ý lắng nghe nhưng nháºn thấy hình như cái mà mình nháºn được chỉ đơn giản là lịch sá» cá»§a má»™t tá» báo chuyên viết vá» truyện giang hồ chứ chẳng hỠđả động gì đến cái ‘vấn đỠquan trá»ng’, Phiêu Nhi vá»™i há»i: 
 
_ “ Thế cái mà…Anh có nói xếp hạng gì đó, liệu có phải là…†
 
Khẽ “ À! †má»™t tiếng như thể đến táºn bây giá» má»›i phát hiện ra ý định cá»§a cái cô gái này, Lâm Hoàng lại nói: 
 
_ “ Äúng váºy! Những tạp chà lá»›n trên thế giá»›i má»—i năm vẫn thưá»ng đưa ra các bảng xếp hạng vá» những ngưá»i giàu nhất hay đẹp nhất thế giá»›i gì gì đó, Thiên Hạ Anh Hùng bảng từ thá»i xa xưa đã có má»™t chuyên mục rất ăn khách là bảng xếp hạng má»™t trăm lẻ tám các cao thá»§ hàng đầu trong võ lâm. Má»™t trăm lẻ tám, con số này chÃnh là được lấy theo ý tưởng vá» má»™t trăm lẻ tám anh hùng Lương SÆ¡n Bạc! †
 
_ “ Chà! Lại có loại tạp chà thú vị như váºy sao? †_ Phiêu Nhi bá»—ng tá» ra như vô cùng phấn khÃch, cô nàng lẩm bẩm _ “ Nhất định sau này mình phải tìm Ä‘á»c má»›i được, khá»i sợ không tìm được cao thá»§ để mà quyết đấu! †
 
Loáng thoáng nghe được cái ‘ý đồ Ä‘en tối’ cá»§a cái cô gái tuy yểu Ä‘iệu nhưng chẳng há» dịu dàng Ä‘ang đứng trước mặt, Lâm Hoàng khẽ cưá»i khẩy má»™t tiếng: 
 
_ “ Muốn tìm cao thá»§ khác để mà quyết đấu ư? Nếu muốn váºy thì trước hết hôm nay cô phải sống mà trở vỠđã. Cô quả thá»±c rất lợi hại, ngá»n lá»a chiến ý cá»§a tôi vốn nguá»™i lạnh đã lâu nhưng hôm nay cÅ©ng đã bị cô nhen trở lại rồi, vì thế, bây giá» tôi sẽ dùng tá»›i võ công cá»§a Kiếm Quyá»n môn. Và vì danh dá»± cá»§a môn phái, tôi sẽ không thể nương tay cho cô được nữa đâu. Hãy cố mà đỡ lấy! †_ Lâm Hoàng khẽ nói, cái ánh mắt vốn tháºt quen thuá»™c vá»›i vẻ lỠđỠnhư lúc nào cÅ©ng buồn ngá»§ bá»—ng lại trở nên sắc bén đến khiếp ngưá»i. Thứ kiếm khà âm trầm mà tàn độc lặng lẽ dâng lên trong không khÃ… 
 
Lại má»™t nữa, cái cảm giác giống như má»™t thanh Ä‘ao tuy hào quang vạn trượng nhưng cÅ©ng tháºt non trẻ phải không ngừng run lên vì sợ hãi khi đứng trước má»™t thanh cổ kiếm tuy má» nhạt nhưng âm trầm lão luyện lại má»™t lần nữa xuất hiện nÆ¡i Vạn Phiêu Nhi. Nhưng không vì thế mà lùi bước, cái lưỡi Ä‘ao non ná»›t ấy vẫn cứ mạnh bạo xông lên. Tháºt đúng vá»›i câu…Nghé con không sợ cá»p! 
 
Ruỳnh!…Co chân đá tháºt mạnh xuống ná»n gạch như muốn xá»›i tung cả đất đá bên dưới, Phiêu Nhi hét lá»›n _ “ Thiên Äao Äịa Lôi Phá! †
 
_ “ ÄÆ°á»£c lắm! †_ Lâm Hoàng khẽ cưá»i, vừa nhìn hàng trăm, hàng nghìn mà cÅ©ng có thể là hàng vạn những mảnh vụn đất đá Ä‘ang xoáy tròn lao tá»›i trông tá»±a như hàng vạn những viên đạn, những viên địa lôi mà cÅ©ng có thể là cả những lưỡi Ä‘ao khà sắc bén ấy, anh chàng hét lá»›n _ “ Kiếm Quyá»n môn-Quyá»n Tàng Kiếm KhÃ! †
 
Bụp!…Má»™t cú đấm tháºt mạnh, má»™t tiếng nổ nho nhá» trong không khÃ, má»™t làn kiếm khà sắc lạnh, má»™t luồng gió Ä‘iên cuồng gào rú…Rầm!…Hai thứ kình phong cưá»ng bạo, hai thứ Ä‘ao kiếm khà sắc bén phi thưá»ng, hai luồng gió ngược chiá»u cuồng bạo cùng lúc va mạnh vào nhau, cùng như muốn thổi bạt nhau trở lại. 
 
Má»™t tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, má»™t làn sóng xung kÃch mạnh mẽ lan xa trong không khÃ. Khói bụi lại má»™t lần nữa bốc lên mù mịt! 
 
Vút!…Vút!…Như những cÆ¡n gió, hai thân hình đột ngá»™t cùng bốc lên, cùng dâng cao khá»i lá»›p khói bụi…Bá»™p!…Bốp!…Binh!…Chát!…PhÃa bên trên lá»›p bụi mù trá»i, hai thân hình như hoà vào làm má»™t. Theo đà rÆ¡i xuống, những tiếng cước va, quyá»n chạm cứ liên tục vang lên… 
 
_ “ Yaaa…†_ Lâm Hoàng hét lớn, vừa tranh thủ lúc sơ hở của đối phương mà xỉa tay tới. Năm ngón ép chặt lại tựa như một mũi kiếm thép nhắm thẳng tới gương mặt xinh đẹp, cái thứ kiếm khà âm trầm bỗng trở nên chân thực hơn bao giỠhết. 
 
Thoáng giáºt mình khi nháºn thấy năm ngón tay như ẩn đầy kiếm khà cá»§a đối phương trong thoáng chốc đã áp sát tá»›i khuôn mặt, Phiêu Nhi chẳng thể không toát mồ hôi… 
 
Nhưng lâm nguy bất loạn, bằng vào kinh nghiệm giao đấu phong phú mà mình đã tÃch luỹ được trong suốt thá»i gian qua, cô nàng biết rằng chÃnh trong cái thá»i khắc mà chiến thắng đã gần ká» này thì cÅ©ng chÃnh lại là lúc mà con ngưá»i ta kém cảnh giác nhất. Vì thế, thay vì chá»n cách dá»… dàng hÆ¡n là tránh né, Phiêu Nhi quyết định sẽ phản công! 
 
Ứng biến cá»±c nhanh, Phiêu Nhi vá»™i vàng co ngưá»i lại, vừa đưa chân lên cao như muốn hứng lấy năm ngón tray tràn đầy kiếm khà cá»§a đối phương… 
 
Rầm!…Quyá»n, cước, Ä‘ao, kiếm va mạnh vào nhau, má»™t tiếng động vang…À không! Lần này lại không há» có má»™t tiếng động dù chỉ là nhá» nhất nào vang lên, có vẻ như đã không lấy cứng chá»i cứng, lấy mạnh đấu mạnh đúng như theo tÃnh cách cá»§a mình, Phiêu Nhi lần này lại quyết định…DÄ© nhu chế cương! 
 
Ngay khi đôi chân vừa kịp chạm vào năm ngón tay đã trở nên cứng rắn và sắc bén như má»™t lưỡi kiếm cá»§a Lâm Hoàng, Phiêu Nhi đã nhanh chóng chá»§ động báºt ngưá»i vá» sau. Nương theo thế quyá»n cá»§a đối phương, cô nàng nhẹ nhàng rút lui, thế nhưng…Chưa chịu dừng lại ở đó, theo đúng cái kế hoạch phản công cá»§a mình, Phiêu Nhi nhẹ nhàng ngá»a ngưá»i ra sau, cô nàng lại uốn thân mình trở thành má»™t vòng cung tháºt đẹp mà lá»™n ngưá»i trở lại. Vừa đá mạnh chân vá» phÃa địch thá»§, cô nàng hét lá»›n _ “ Hồi Nguyệt Loan Äao! †
 
 
Äấm mạnh vá» phÃa đôi chân đã sẵn sàng giÆ¡ ra để đón đỡ cá»§a đối phương, Lâm Hoàng như chẳng thể không giáºt mình khi nháºn thấy quyá»n kình, kiếm khà cá»§a mình như đánh vào khoảng không. Không có má»™t chút lá»±c cản, cái thân hình tuyệt mÄ© cá»§a cái cô nàng Vạn Phiêu Nhi ấy lần này lại nương theo thế quyá»n mà chá»§ động lui vá» phÃa sau _ < Thoái lui ư? Tháºt Không giống tÃnh cách cá»§a cô ta chút nào! > _ Lâm Hoàng lẩm bẩm, cái thắc mắc còn chưa kịp ‘nóng chỗ’ trong đầu thì… 
 
Vút!…Má»™t luồng Ä‘ao khà sắc bén bá»—ng dưng trào tá»›i, Lâm Hoàng chẳng thể không giáºt mình khi phát hiện ra cái thân hình tuyệt mÄ© ấy đã không chỉ đơn giản là lui vá» phÃa sau. Vạn Phiêu Nhi, cái cô gái ấy bằng vào má»™t tư thế tháºt vô cùng đẹp mắt đã nhanh chóng lá»™n ngưá»i trở lại và…Từ phÃa bên dưới, má»™t chiêu Ä‘ao Ä‘oạt mạng lặng lẽ xô tá»›i! 
 
Lâm nguy, nhưng chẳng vì thế mà hoảng loạn, bằng vào cái kinh nghiệm trên chiến trưá»ng quả tháºt vô cùng phong phú cá»§a mình, Lâm Hoàng tháºt chẳng khó gì để có thể tìm ra cách ứng biến… 
 
Vụt!…Chỉ bằng má»™t cái chá»›p mắt, năm ngón tay hướng thẳng vá» phÃa trước đã nhanh chóng nắm lại thành quyá»n, má»™t ngá»n quyá»n ào ào trở ngược đánh vá» phÃa chá»§ nhân _ “ Thiên Kiếm Hồi Äầu! †_ Anh chàng hét lá»›n. 
 
Rầm!…Lần này thì má»™t tiếng động kinh thiên Ä‘Ãch thá»±c đã vang lên, cú quyá»n cá»§a Lâm Hoàng chẳng biết bằng cách nào đã lại có thể Ä‘áºp mạnh vào mu bàn chân cá»§a Phiêu Nhi, ngay kịp lúc Ä‘ao chiêu cá»§a cô nàng vừa chá»›m chạm vào ngá»±c áo anh chàng. 
 
Äỡ được chiêu, nhưng cánh tay vẫn phải hứng trá»n lá»±c đạo cú cước Ä‘ao cương mãnh cá»§a đối thá»§, thân hình cá»§a Lâm Hoàng vẫn bị đẩy báºt lên cao. Lên tháºt cao trước khi vì hết đà mà rÆ¡i trở lại mặt đất… 
 
< Quả thá»±c rất lợi hại! > _ Lâm Hoàng tá»± nghÄ© _ < Mình những tưởng võ công cá»§a cô nàng chỉ là loại thô mãnh, bá liệt, ấy váºy mà…Chiêu vừa rồi quả tháºt cÅ©ng có vài phần tinh xảo khó phòng! > _ Vừa nghÄ©, vừa bất giác đưa mắt ngó trở lại mặt đất bên dưới, anh chàng như chẳng thể không biến sắc _ < Không được! Nếu cứ tiếp tục như thế này thì quả tháºt là không được, chiêu số cá»§a cô ta tháºt sá»± là vô cùng cương mãnh, bạo liệt, nếu cứ tiếp tục đấu kiểu này thì…> _ Vừa nghÄ© tá»›i đó, cái con mắt đã trở nên lấm tấm những giá»t lệ như chẳng thể không cúi nhìn mặt đất _ < Văn phòng cá»§a mình, nếu cứ phải tiếp tục chịu đựng tráºn đấu này thì e rằng…Không được! Nhất định phải nghÄ© cách giải quyết vụ này tháºt nhanh nếu không thì…> 
 
NghÄ© là váºy, cái bá»™ não mà thưá»ng ngày vốn mÆ¡ màng trong trạng thái ná»a tỉnh ná»a mê bá»—ng lại trở nên như sáng suốt vô cùng. Cái chỉ số IQ vốn cÅ©ng gần chạm ngưỡng âm vô cùng bá»—ng lại có thể tăng lên má»™t cách chóng mặt… 
 
< Nếu cứ thế này thì…Ai thương há»™ cho cái văn phòng cá»§a mình chứ, cÅ©ng đành dẹp tinh thần thượng võ sang má»™t bên thôi! > _ Lâm Hoàng lẩm bẩm, anh chàng như đã có thể hạ được cái quyết tâm ‘lang sói’ cá»§a mình _ < Äành xin lá»—i cô váºy! Tôi cÅ©ng chỉ vì muốn bảo vệ cái văn phòng cá»§a mình nến má»›i bất đắc dÄ© phải dùng đến thá»§ Ä‘oạn này. Nếu muốn trách thì cô cÅ©ng chỉ nên tá»± trách mình ra tay quá nặng mà thôi! > _ “ Ảo Ảnh Vô Hồn Kiếm! †_ Anh chàng khẽ nói, má»™t luồng kình phong âm trầm, nhẹ nhàng như có như không cÅ©ng chợt theo hướng chỉ cá»§a ngón tay mà bắn tá»›i. Nhắm thẳng cái thân hình phÃa bên kia cÅ©ng Ä‘ang từ từ rÆ¡i xuống… 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Nhất chi mai  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				21-12-2008, 07:39 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					Äến từ: vn
					
					
						Bài gởi: 75
					
                    Thá»i gian online: 0 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 26 Times in 25 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			FINDER COMPANY  
< Công ty Dịch vụ Võ Lâm >  
Thể loại : Kiếm hiệp hiện đại 
Tác giả: link_mym  
Nguồn : Tàng Thư Viện 
 
Phần mở đầu 3-Thiên Äao và Tà Kiếm ( Phần 2 )
 
 
 
 
 
Thiên Äao và Tà Kiếm   
 
Hồi Nguyệt Loan Äao bị phá giải, cẳng chân như cÅ©ng bị quyá»n kình ép mạnh mà bá»—ng trở nên tê chồn, Phiêu Nhi nhẹ nhàng rÆ¡i xuống. RÆ¡i xuống vá»›i cái tư thế mà cái đầu như nhằm thẳng mặt đất… 
 
PẶP!…Năm ngón tay nhẹ nhành chống xuống mặt đất, nhưng ngay khi cái sức nặng cá»§a thân hình còn chưa kịp đè nặng lên những ngón tay thì Phiêu Nhi, cái thân hình cá»§a cô nàng đã nhẹ nhàng cong lại. Lá»™n má»™t vòng tháºt đẹp, cô nàng nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. 
 
< Anh chàng này quả thá»±c rất lợi hại, chiêu Hồi Nguyệt Loan Äao vừa rồi cá»§a mình biến hoá bất ngá» như váºy mà vẫn có thể bình tÄ©nh ứng biến. Quả là cao thá»§ Ä‘Ãch thá»±c! > _ Phiêu Nhi nghÄ© thầm, vừa nhẹ nhàng báºt dáºy mà tiện thể đưa tay vuốt lại cái má»› tóc Ä‘en dài tuyệt đẹp như vẫn bị cÆ¡n gió ngược vá»n quanh, cô nàng thầm tÃnh _ < Bằng vào thứ kiếm khà lão luyện cá»§a anh ta thì nếu cứ tiếp tục kéo dài tráºn đấu chỉ e phần lợi thế vỠ‘sức trẻ’ cá»§a mìnhâ€¦ÄÆ°á»£c lắm! Äã váºy thì chi bằng cứ dồn hết công lá»±c vào má»™t chiêu quyết thắng xem sao!?! > 
 
NghÄ© là váºy, Phiêu Nhi nhanh chóng bắt đầu táºp trung công lá»±c toàn thân, quyết đưa sức mạnh cá»§a chiêu cước Ä‘ao cuối cùng này lên mức cao nhất… 
 
_ “ YA…a…a…a…†_ Cô nàng hét lá»›n, vừa tung ngưá»i nhảy lên tháºt cao. Thứ Ä‘ao khà cuồng nhiệt, bá tuyệt như sóng triá»u cuá»™n chảy lại má»™t lần nữa trào ra… 
 
_ “ Tháºt là…†_ Lâm Hoàng lắc đầu, và… 
 
Chẳng thèm nhìn cái khà thế kinh thiên động địa trong chiêu số cá»§a Phiêu Nhi lấy ná»a con mắt, vừa lạnh nhạt quay ngưá»i sang phÃa khác, anh chàng cưá»i thầm: 
 
< Äã trúng Ảo Ảnh Vô Hồn Kiếm cá»§a tôi rồi, chi bằng cô cứ ngoan ngoãn chịu thua có phải hÆ¡n không. Cố giãy giụa mà làm gì!?! > 
 
_ “ Dám quay mặt Ä‘i chá»— khác, bá»™ hắn muốn chết hay sao? †_ Lâm Hoàng như nghe thấy tháºt rõ cô nàng phÃa trên kia Ä‘ang ngạc nhiên tá»± há»i, thế nhưng… 
 
< Có muốn chết không ư? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là dù có muốn cÅ©ng chẳng được nữa rồi, bởi lẽ…> _ Lâm Hoàng khẽ nở má»™t nụ cưá»i tháºt giảo hoạt_ “ Má»™t!! †
 
CÅ©ng chẳng có thá»i gian để mà quan tâm tá»›i cái dáng vẻ thản nhiên đến mức kì lạ cá»§a Lâm Hoàng, Phiêu Nhi lúc này còn Ä‘ang báºn váºn công, cố đưa công lúc toàn thân lên mức cao nhất. Mức tuyệt đỉnh!!! 
 
_ “ Y…A…a…a…†_ Phiêu Nhi hét lá»›n, bàn chân ép sát vào ngá»±c như đã giÆ¡ lên cao quá đầu, thứ Ä‘ao khà siêu tuyệt, bá liệt như biển lá»a trào dâng đã sẵn sàng bổ xuống. Cái khà thế tháºt cÅ©ng có thể khiến cả quá»· thần run sợ, thế nhưng… 
 
_ “ Hai!! †_ Lâm Hoàng khẽ đếm, cái cặp mắt dù không còn mang theo vẻ ngá»§ ngày nhưng vẫn cứ lặng lẽ khép lại. Má»™t nét cưá»i như chẳng thể nào giấu được trên khoé môi. 
 
_ “ Thiên Tuyệt Bá Äao! †_ Phiêu Nhi hét lá»›n, hàng loạt những lưỡi Ä‘ao sắc bén lạnh lùng tháºt đúng vá»›i cái từ ‘siêu tuyệt bá liệt’ dần dần thành hình trong không khÃ. Tất cả như đã sẵn sàng bổ tá»›i, sẵn sàng chém nát cái thân hình nhá» bé phÃa dưới kia, thế nhưng… 
 
_ “ Ba!!! †_ Lâm Hoàng cưá»i lá»›n và…_ “ Ã!…†_ CÅ©ng ngay láºp tức, Phiêu Nhi cÅ©ng hét lên má»™t tiếng đầy Ä‘au đớn. 
 
Pặp!…Pặp!…Pặp!…Hàng loạt những tiếng nổ nho nhá» vang lên từ cẳng chân cá»§a Phiêu Nhi, hàng loạt những lưỡi Ä‘ao khà siêu tuyệt vừa má»›i kịp thành hình đã vá»™i…Như những tảng băng sắc lạnh đến vô cùng trong biển lá»a, những lưỡi Ä‘ao khà sắc bén cÅ©ng vá»™i tan ra, tan ra mà chảy lẫn vào không khÃ… 
 
Bịch!…Cẳng chân như chẳng còn sức lá»±c mà nhÅ©n hết cả ra, cái thân hình tuyệt mÄ© bá»—ng rÆ¡i nhanh xuống mặt đất, cái khuôn mặt xinh đẹp Ä‘ang toát mồ hôi vì kinh hãi như cÅ©ng ẩn đầy vẻ thắc mắc _ < Thế này là sao chứ? > _ Phiêu Nhi chẳng thể không tá»± há»i _ < Äau quá! Chân mình tại sao bá»—ng dưng lại tê buốt, chân khà tại sao bá»—ng dưng lại không thông, kinh mạch tại sao đột nhiên lại như bị váºt gì đó cản lại như váºy!?! > 
 
_ “ Ngạc nhiên lắm phải không!?! †_ Lâm Hoàng khẽ cưá»i, vẫn chẳng há» có ý định quay mặt trở lại mà nhìn đối thá»§ cá»§a mình, anh chàng lạnh nhạt nói _ “ Hay là cô cứ thá» táºp trung nhìn lại chân xem sao! †
 
HÆ¡i ngạc nhiên, những vì nghÄ© rằng cÅ©ng chẳng hại gì, Phiêu Nhi cÅ©ng đành táºp trung chú ý nhìn lại cẳng chân để rồi… 
 
< Từ lúc nào thế này? Tại sao…> _ Cô nàng thảng thốt kêu lên, vừa không tránh khá»i má»™t cái giáºt mình kinh hãi khi nháºn ra rằng…Từ khắp má»i nÆ¡i trên cả hai cẳng chân, những mÅ©i kiếm khÃ, những mÅ©i kiếm khà nhá» xÃu trông tá»±a như những mÅ©i kim châm cứu chẳng biết từ lúc nào đã có thể phong toả toàn bá»™ kinh mạch trên cả hai chân cô nàng. 
 
_ “ Cái đó gá»i là Ảo Ảnh Vô Hồn Bế Huyệt Kiếm, má»™t trong những chiêu khá tâm đắc cá»§a tôi đấy! †_ Lâm Hoàng lại cưá»i, vừa quay đầu nhìn lại như để thưởng thức cái nét hãi hùng Ä‘ang hiện lên tháºt rõ ràng trên khuôn mặt cá»§a đối phương… 
 
Chẳng thèm để ý, hay tháºt ra là cÅ©ng chẳng hÆ¡i sức đâu ra mà để ý cái tá»›i cái vẻ mặt đắc ý cá»§a đối phương, Phiêu Nhi lúc này còn Ä‘ang mải suy tÃnh _ < Thì ra là như váºy! Anh ta có lẽ đã lợi dụng lúc mình sÆ¡ hở mà dùng cái thứ kiếm khà nhá» như mÅ©i kim này để phong bế huyệt đạo trên chân cá»§a mình nên…Lúc bình thưá»ng thì không có gì trở ngại nhưng há»… váºn công, dòng chảy chân khà bắt đầu di chuyển tháºt mạnh mẽ thì những thanh kiếm khà ấy, lúc này chúng sẽ giống như những hòn đá cản đưá»ng váºy, sẽ khiến chân khà do không thể thông suốt mà dồn nén lại tại các huyệt đạo và gây ra hiện tượng Ä‘au buốt. Tất cả chỉ có váºy mà thôi! > 
 
à nghÄ© đã thông suốt, thắc mắc đã được giải đáp, như vừa cất được má»™t gánh nặng vá» tinh thần tháºt lá»›n, Phiêu Nhi như chẳng thể nén nổi má»™t cái thở phào nhẹ nhõm _ < Hay! Quả tháºt là rất hay nhưng…Nếu chỉ như váºy mà nghÄ© rằng có thể làm khó được Vạn Phiêu Nhi này thì tháºt là…> _ Phiêu Nhi khẽ nhếch mép, cái cặp mắt đẹp vừa long lanh như mặt nước chiá»u thu ấy bá»—ng nhẹ nhàng khép lại. Từ trong đầu cá»§a cô nàng, má»™t dòng sông Ä‘ao khà như dần dần hiện lên… 
 
Ào!… Ào!…Những con sóng dữ Ä‘ang không ngừng xô tá»›i má»™t pháo đài kiếm khà như nổi lên giữa biển Ä‘ao kình. Những con sóng hung dữ không ngừng xô tá»›i nhưng vẫn không cách nào làm suy chuyển pháo đài mà trái lại, những con sóng như mang theo Ä‘ao kình sắc bén ấy đã phải tắc lại và…Cùng vá»›i những con sóng Ä‘ang không ngừng trào tá»›i, dòng Ä‘ao khà đang cuá»™n chảy phÃa bên dưới chân pháo đài kiếm khà cÅ©ng như bị nén lại. Cái lá»±c nén như ngày càng tăng mạnh hÆ¡n và… 
 
Khẽ “ A †lên một tiếng, vừa khẽ nhăn mặt lại như để cố chịu cái sức ép như ngày một tăng thêm trên các huyệt đạo. Tuy đôi chân ngày một tê buốt nhưng Phiêu Nhi, từ bên trong đầu cô nàng…Những con sóng đao vẫn không ngừng xô tới, không ngừng lao vào pháo đài kiếm khà để rồi…Bụp!…Cuối cùng thì cái pháo đài kiếm khà nhỠbé ấy như cũng chẳng còn có thể chịu nổi sức ép của đao kình thêm được nữa! 
 
Nhìn những tia kiếm khà nhá» xÃu như những cây kim không ngừng bị đẩy báºt ra khá»i chân, Phiêu Nhi đắc ý kêu lá»›n: 
 
_ “ Chỉ dá»±a vào chút kiếm khà đó mà cÅ©ng muốn đánh bại Vạn Phiêu Nhi này hay sao? Tháºt đúng là truyện ná»±c cưá»i! †
 
_ “ Thì đó! Tôi cÅ©ng đâu bảo chiêu này có thể đánh bại được cô đâu! †_ Cái giá»ng nói nghe tháºt lạnh lùng cá»§a Nguyá»…n Lâm Hoàng bá»—ng như vang lên ngay sát bên tai, Phiêu Nhi như nghe thấy tháºt rõ ràng cái tiếng cưá»i như đầy vẻ đắc ý cá»§a anh chàng _ “ Chiêu vừa rồi chẳng qua tôi chỉ muốn lấy ở cô má»™t chút thá»i gian, cái khoảng thá»i gian mà cô không thể nào ra chiêu đón đỡ hay lẩn tránh, để rồi…†
 
_ “ Từ…từ lúc nào váºy!?! †_ Phiêu Nhi kêu lên, vừa như chẳng thể nén nổi những giá»t mồ hôi bá»—ng đổ ra như tắm khi nhìn vào cái lưỡi kiếm khà ấy-cái lưỡi kiếm khà chẳng biết từ lúc nào đã chỉ thẳng vào trán cá»§a cô nàng _ < Sát khà bức ngưá»i, anh ta rõ ràng là Ä‘ang muốn lấy mạng mình mà! > _ Phiêu Nhi kinh hãi nghÄ© thầm, vừa như cảm thấy trên vầng trán, những giá»t đỠối như đã bắt đầu ứa ra… 
 
Vẫn hướng thẳng cái ngón tay cái như mang theo má»™t làn kiếm khà lạnh buốt mà tàn độc vào trán cá»§a Phiêu Nhi, Lâm Hoàng lại cưá»i: 
 
_ “ Từ lúc nào à? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là từ lúc cô còn mải váºn công để trục kiếm khà rồi! †_ Nói, rồi bá»—ng dừng lại má»™t chút, và bằng cái vẻ như hÆ¡i có chút ngượng ngùng, anh chàng khẽ nói _ “ Hy vá»ng cô không trách tôi vì đã dùng thá»§ Ä‘oạn để thá»§ thắng! †
 
_ “ Thá»§ Ä‘oạn!?! Äã đánh nhau thì còn nói gì tá»›i thá»§ Ä‘oạn, đó chẳng qua chỉ là má»™t chiêu bất ngỠđến khó phòng cá»§a anh. Nếu muốn trách thì tôi cÅ©ng chỉ có thể tá»± trách mình đã sÆ¡ ý mà thôi! †_ Phiêu Nhi hào sảng lên tiếng, vừa ưỡn ngá»±c bước tá»›i như chẳng há» mang theo cái dáng vẻ thảm hại cá»§a má»™t kẻ bại tráºn, cô nàng cao giá»ng nói _ “ Tôi thua rồi! Muốn chém muốn giết thế nào là tuỳ ở anh! †
 
< Ặc!…Cái gì mà muốn chém muốn giết, cô ta nghÄ© đây là thá»i đại nào chứ, bá»™ muốn mình trở thành tá»™i phạm giết ngưá»i hay sao? Cô ả này đúng là nhiá»…m phim chưởng nặng tháºt rồi! > _ Lâm Hoàng nghÄ© thầm, anh chàng tháºt cÅ©ng chẳng biết nên cưá»i hay nên mếu trong cái trưá»ng hợp này nữa _ < Nhưng phải nói cô nàng này quả cÅ©ng có chút khà khái anh hùng, tuy tÃnh tình khó chịu lại thÃch gây truyện đánh nhau nhưng dám thua dám nháºn. Quả tháºt rất hợp vá»›i ý mình, thế nhưng…> _ NghÄ© tá»›i đó rồi lại bất giác liếc nhìn cái căn phòng mà lúc này trông đã tháºt thảm hại cá»§a mình: những vết Ä‘ao chém kiếm đâm dá»c ngang xuất hiện khắp tưá»ng, trần và cả sàn nhà nữa, những đống gạch vụn, những vết nứt, những xác bàn, xác ghế…Tất cả cứ ngổn ngang khắp nÆ¡i trông tháºt chẳng khác chi má»™t bãi chiến trưá»ng! 
 
Nhìn lại cái văn phòng hiện đã tháºt giống vá»›i bãi chiến trưá»ng để rồi lại má»™t lần nữa phải rá»›t nước mắt, Lâm Hoàng, cái núi lá»a trong tim anh chàng bá»—ng đâu lại phun trào má»™t cách đầy giáºn dữ _ < Grừ!…Dám làm cái văn phòng yêu quý cá»§a ta ra nông ná»—i này, nếu lần này cô có thể trở vá» bình yên, ta tháºt cÅ©ng không muốn lấy tên Nguyá»…n Lâm Hoàng nữa! > _ Lâm Hoàng nghÄ©, vừa rất muốn Ä‘áºp cho cái cô ả tuy xinh đẹp nhưng cÅ©ng tháºt đáng ghét này má»™t tráºn, thế nhưng…Vì nghÄ© đến ‘đại nghiệp thiên thu’ vừa cÅ©ng là khâm phục cái khà khái anh hùng hay tháºm chà chỉ đơn giản là vì đối phương dù sao cÅ©ng là con gái, thế nên…Äến cuối cùng thì anh chàng vẫn có thể hạ được cái tông giá»ng xuống _ “ Thôi Ä‘i, cÅ©ng chỉ là so tài thôi mà, nói đến thắng thua làm gì! †_ Lâm Hoàng nói, vừa mỉm cưá»i mà thu kiếm khà lại. Anh chàng chìa tay vá» phÃa trước như để tỠý muốn kéo đối thá»§ cá»§a mình đứng dáºy. 
 
_ “ Không…không tÃnh ư? †_ Phiêu Nhi há»i lại, cái giá»ng Ä‘iệu như chẳng được tin vào tai mình cho lắm. CÅ©ng phải thôi, bởi lẽ trước giá» trong mắt cô nàng, cái anh chàng Nghịch thiên tà kiếm này Ä‘Ãch thá»±c là chẳng há» có Ä‘iểm nào coi được! 
 
_ “ ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không tÃnh rồi! Äâu phải lúc nào cÅ©ng có cÆ¡ há»™i đấu vá»›i má»™t cao thá»§ như cô, nếu phân định thắng thua thì sau này lỡ cô chẳng thèm tìm tôi quyết đấu nữa thì sao? Nếu tháºt là như váºy thì chắc tôi buồn chết mất! †
 
Quả cÅ©ng có chút xúc động khi nghe được những lá»i có lẽ là gan ruá»™t cá»§a cái anh chàng Nghịch thiên tà kiếm này, Phiêu Nhi bá»—ng dưng cÅ©ng sinh chút lòng đồng cảm _ < Có lẽ do anh ta khi trước cÅ©ng từng giống như mình váºy, cÅ©ng vì chẳng tìm nổi má»™t đối thá»§ xứng tầm nên má»›i rÆ¡i vào cái trạng thái trầm cảm, u uất, chán ngán như bây giá». NghÄ© ra thì làm cao thá»§ quả cÅ©ng chá»— đáng thương tháºt! > _ Phiêu Nhi thá» dài, vừa Ä‘ang định nắm lấy cái bàn tay cá»§a Lâm Hoàng mà đứng lên thì… 
 
_ “ Mà có lẽ chúng ta cÅ©ng nên tìm chá»— nào đó mà ngồi lại, từ từ uống miếng nước, ăn miếng bánh mà bàn vá» khoản tiá»n bồi thưá»ng chứ nhỉ!?! †_ Lâm Hoàng dò há»i, vừa nhìn vào Phiêu Nhi bằng cái ánh mắt như Ä‘ang vô cùng mong đợi má»™t cái gáºt đầu! 
 
Vá»™i khá»±ng lại, vừa buông cái bàn tay Ä‘ang chá» sẵn cá»§a Lâm Hoàng ra để rồi lại ngồi phệt xuống đất, Phiêu Nhi há»i lại. Bằng cái giá»ng như hết sức ngỡ ngàng: 
 
_ “ Cái…cái gì mà…cái mà gì…cái mà tiá»n bồi thưá»ng chứ!?! †
_ “ Lại còn phải há»i nữa à!?! †_ Lâm Hoàng khẽ gắt, vẻ mặt như hết sức không hài lòng, anh chàng tiếp _ “ Thì chÃnh là khoản tiá»n bồi thưá»ng cho những thiệt hại mà cô đã gây ra chứ sao, chẳng lẽ cái văn phòng mà cô đã phá nát này tôi không cần sá»a sang lại hay sao!?! †
 
_ “ Nhưng…nhưng…nhưng mà…†
 
_ “ Còn nhưng vá»›i chả nhị gì nữa! Dù sao thì cô cÅ©ng đã nháºn thua rồi, cÅ©ng phải có má»™t khoản gá»i là bồi thưá»ng chiến phà chứ! †_ < Khoản nào còn có thể châm chước bá» qua được chứ khoản này thì đừng hòng! > _ Lâm Hoàng bá»±c bá»™i nghÄ© thầm, cái ánh mắt lại khẽ trừng lên đầy Ä‘e doạ… 
 
_ “ Thì cũng biết thế nhưng…†
 
_ “ Ai bảo cô Ä‘ang dưng lại tá»›i đây phá phách làm gì, giá» có bồi thưá»ng má»™t chút thì cÅ©ng là truyện đương nhiên chứ sao! †
 
_ “ Thì cũng…nhưng mà…†
 
_ “ Tại vì cô…†
 
_ “ Nhưng tôi không có tiá»n, đã nghe rõ chưa hả!!??!! †_ Phiêu Nhi bá»—ng gào lên tháºt lá»›n, cô nàng dù cÅ©ng đã rất muốn nhẹ nhàng giải thÃch thế nhưng…Vá»›i cái miệng khi nói đến tiá»n bá»—ng lại trở nên ‘hoạt bát’ còn hÆ¡n cả súng liên thanh cá»§a Lâm Hoàng, cô nàng tháºt chẳng có cách nào khác hÆ¡n để có thể nói chen vào… 
 
Bá»—ng dưng lại không nói lấy má»™t lá»i, Lâm Hoàng chỉ im lặng đứng đó mà nhẹ nhàng đưa tay lau qua cái số nước bá»t cá»§a Phiêu Nhi còn vương lại trên mặt. Lá»a giáºn trong lòng lại như đã có cá»› để bốc lên tháºt cao, anh chàng nghÄ© thầm _ < Thế này thì quá lắm rồi, đã không chịu trả tiá»n thì chá»› lại còn…Grừ! Hãy đợi đấy! > 
 
_ “ Nói váºy là cô không chịu Ä‘á»n có phải không!?! †_ Lâm Hoàng khẽ trầm giá»ng, cái giá»ng nói như vá»ng vá» từ táºn tầng địa ngục thứ…mưá»i chÃn! 
 
Chẳng thể không thấy lạnh mình trước cái dáng vẻ như Ä‘ang muốn giết ngưá»i cá»§a đối phương, Phiêu Nhi như cảm thấy biết bao yêu ma quỉ quái Ä‘ang rình ráºp xung quanh, tất cả Ä‘á»u như Ä‘ang chá» má»™t câu trả lá»i cá»§a cô nàng để mà hành động! 
 
_ “ A…ơ…Tháºt ra thì tôi cÅ©ng không phải là không muốn trả, nhưng chẳng qua vì…†_ Phiêu Nhi bẽn lẽn gãi đầu, vừa cố nở má»™t nụ cưá»i cầu tài, cô nàng nói _ “ Vì có muốn cÅ©ng chỉ là ‘lá»±c bất tòng tâm’ mà thôi! †_ Quả tháºt cÅ©ng không có khả năng để mà chi trả cái khoản tiá»n gá»i là bồi thưá»ng chiến phà này, thế nhưng…Bằng vào cái việc sẵn sàng ra chiêu độc ác chỉ vì nghÄ© rằng có ngưá»i Ä‘ang muốn cướp lại cái tá» tiá»n mà mình nhặt được hôm trước, Phiêu Nhi như cÅ©ng có thể Ä‘oán được rằng cái anh chàng này nếu cứ há»… động đến truyện tiá»n bạc là…Tháºt cÅ©ng dám giết ngưá»i lắm! _ “ Mong anh niệm tình mà làm Æ¡n thông cảm cho, tôi cÅ©ng chỉ là sinh viên nghèo thôi mà! †_ Cô nàng cÅ©ng chỉ còn cách đấu dịu. 
 
_ “ Cái gì mà niệm tình chứ!?! †_ Lâm Hoàng khẽ cau mày _ “Ở cái thá»i đại cá»§a chá»§ nghÄ©a duy váºt này mà cô còn nhắc đến cái gá»i là niệm tình nữa hay sao!?! †
 
_ “ Nhưng…nhưng mà…Tôi tháºt sá»± là không có khả năng mà! †_ Phiêu Nhi nói, cái ánh mắt như đã bắt đầu xuất hiện ngấn nước. 
 
Chẳng biết có phải ác quá»· bá»—ng dưng lại cÅ©ng sinh lòng trắc ẩn hay không nhưng rõ ràng là quá»· ma, kiếm khà trong không gian bá»—ng như cÅ©ng lặng Ä‘i, cÅ©ng dịu lại và…Khẽ cau mày như đăm chiêu suy nghÄ© mất má»™t hồi, Lâm Hoàng há»i: 
 
_ “ Cô năm nay bao nhiêu tuổi rồi! †
 
_ “ A…ơ…†_ Như cÅ©ng hÆ¡i bất ngá» trước câu há»i cá»§a cái anh chàng kì quắc đối diện, Phiêu Nhi cÅ©ng phải ngỡ nàng mất má»™t lúc rồi má»›i có thể buá»™t miệng mà trả lá»i _ “ Mưá»i chÃn, má»›i tháng trước tôi đã mừng sinh nháºt mưá»i chÃn tuổi! †
 
_ “ Mưá»i chÃn à? Như váºy là cÅ©ng đã đủ tuổi thành niên rồi, tốt! †_ Lâm Hoàng hài lòng nói, vừa đột ngá»™t nhào tá»›i mà nhìn chăm chăm vào Phiêu Nhi. Bằng cái thứ khinh công thân pháp tuyệt đỉnh cá»§a mình, anh chàng vừa lặng lẽ lượn quanh cái thân hình tuyệt mÄ© cá»§a cô gái, vừa chăm chăm nhìn vào đó như để đánh giá. Anh chàng bình phẩm _ “ Dáng ngưá»i khá đấy, cÅ©ng có thể coi là đủ tiêu chuẩn cá»§a tôi! †
 
Nhìn vào cái ánh mắt gian manh như chứa đầy ý đồ Ä‘en tối, nhìn vào cái gã trai Ä‘ang như má»™t con ruồi vo ve xung quanh thân mình mà đánh giá vá»›i lại chả bình phẩm, cái ngá»n lá»a trong lòng cá»§a Phiêu Nhi bá»—ng như lại trào lên _ < Anh ta coi mình là thứ con gái gì chứ? Tháºt là không thể chịu nổi nữa rồi! Dù là đánh không lại thì mình cÅ©ng…> _ “ Nói cho anh biết, Vạn Phiêu Nhi này không phải là loại con gái có thể để anh lợi dụng đâu. Khôn hồn thì hãy bá» ngay cái ý định Ä‘en tối đó Ä‘i, dù đánh không lại anh nhưng tôi nhất định cÅ©ng sẽ chống cá»± đến cùng, lúc ấy, dù có thắng thì cái giá mà anh phải trả cÅ©ng nhất định là không rẻ đâu! †_ Phiêu Nhi gào lên, bằng cái ánh mắt kiên cưá»ng Ä‘ang hiện lên trên khuôn mặt giáºn dữ, cô nàng như đã sẵn sàng nhào tá»›i mà quyết ăn thua đủ vá»›i cái gã đàn ông xấu xa trước mặt. 
 
< Gì chứ!?! Cô nàng Ä‘ang nghÄ© mình là thứ con trai gì đây? > _ Lâm Hoàng bá»±c bá»™i nghÄ© thầm, anh chàng như cÅ©ng Ä‘ang hết sức tức giáºn vì bá»—ng dưng lại bị mắng oan _ “ Nói cho cô biết, Nguyá»…n Lâm Hoàng này cÅ©ng chẳng phải là loại con trai dá»… dãi đến ná»—i có thể để mắt tá»›i loại con gái ngang ngược, thô lá»—, hiếu chiến như cô đâu. Tôi chẳng qua chỉ là Ä‘ang muốn giữ lại cô làm trợ lý không công để mà trừ nợ thôi. Là trợ lý đó, có hiểu không hả!?! †_ Äã có từ trước cái ý định sẽ từ từ thuyết phục để đối phương chịu ở lại công ty mà làm công ăn lương, và sau đó tuy lại phải đổi kế hoạch thành làm không công để trừ nợ, thế nhưng…Vốn dÄ© cÅ©ng rất muốn dùng những lá»i có cánh để mà thuyết phục, nhưng giá» thì…Như chẳng thể nuốt nổi cái cÆ¡n giáºn lần này, anh chàng gào lên _ “ Äừng có lấy dạ tiểu nhân mà Ä‘o lòng quân tá» chứ! †
 
_ “ Làm trợ lý á? †_ Phiêu Nhi há»i, vẻ ngỡ ngàng Ä‘ang hiện rõ trên gương mặt như đã khiến cô nàng hoàn toàn chẳng để ý gì đến những cụm từ kiểu như: ‘ngang ngược’, ‘thô lỗ’, ‘hiếu chiến’ hay tháºm chà là cả ‘tiểu nhân’ mà Lâm Hoàng vừa dùng để miêu tả vá» mình. Cô nàng há»i lại _ “Như váºy là sao!?! †
 
_ “ Váºy mà cÅ©ng phải há»i nữa à!?! †_ Lâm Hoàng khẽ cau mày, và cái giá»ng nói như vẫn chưa há» nguôi giáºn nhưng anh chàng vẫn nhấm nhẳng đáp lá»i _ “ Chẳng phải vì cô nói là không có tiá»n để chi trả nên tôi má»›i phải nghÄ© cách nháºn cô làm trợ lý không công để mà trừ dần vào cái số nợ chiến phà này hay sao! †
 
_ “ Làm trợ lý không công à? †_ Phiêu Nhi cÅ©ng cau mày, vừa lẩm bẩm như rất không hài lòng _ “ Nếu chỉ là trợ lý thì làm gì mà cứ…cứ chăm chăm nhìn vào ngưá»i tôi mà bình phẩm như váºy chứ, làm tôi…†_ Cái gương mặt xinh đẹp như vẫn luôn ánh lên thứ Ä‘ao khà kiên cưá»ng ngạo nghá»… bá»—ng lại như có chút…Ửng hồng! 
 
CÅ©ng chẳng phải là không nháºn thấy đôi gò má như có chút á»ng hồng lại có thể khiến cô trợ lý tương lai cá»§a mình càng thêm muôn phần xinh đẹp, thế nhưng…Như chẳng hỠđể tâm, Lâm Hoàng lạnh nhạt giải thÃch: 
 
_ “ Làm trợ lý cá»§a tôi, cÅ©ng tức là sẽ rất thưá»ng xuyên phải tiếp xúc vá»›i khách hàng, nếu ngoại hình không dá»… coi má»™t tà thì đâu có được. Còn nữa, các công ty bây giá» chẳng phải cÅ©ng rất hay đặt ra các yêu cầu vá» ngoại hình khi tuyển dụng nhân sá»± hay sao? †
 
_ “ Nói cÅ©ng phải!!…†_ Phiêu Nhi lẩm bẩm, như cÅ©ng đành chấp nháºn cách giải thÃch cá»§a Lâm Hoàng, cô nàng há»i _ “ Váºy là sắp tá»›i tôi sẽ phải làm trợ lý không lương cho anh sao!?! †
 
_ “ Phải! Sắp tá»›i cô sẽ phải làm trợ lý không lương cho tôi để trừ nợ. Dù sao cô đã đủ tuổi thành niên, thế nên có nháºn cô vào làm chÃnh thức thì cÅ©ng không có vấn đỠgì nhưng…Không biết truyện há»c hành cá»§a cô thế nào? †
 
_ “ Tôi á? Hiện tôi Ä‘ang há»c khoa Việt Nam há»c cá»§a trưá»ng đại há»c Khoa Há»c Xã Há»™i và Nhân Văn. Lịch há»c cÅ©ng khá là ổn định: tất cả các buổi sáng từ thứ hai tá»›i thứ sáu hàng tuần! †_ Phiêu Nhi đáp, vừa nhẹ nhàng mỉm cưá»i. 
 
_ “ Gì cÆ¡? Việt Nam há»c á? †_ Lâm Hoàng giáºt mình kêu lên, vẻ như không giấu nổi sá»± ngạc nhiên _ “ Bá»™ cô không phải là ngưá»i Việt hay sao, cá»› gì còn há»c Việt Nam há»c nữa!?! †
 
_ “ Bá»™ tôi có nói tôi là ngưá»i Việt sao? Còn nữa, dù là ngưá»i Việt trăm phần trăm như anh, anh liệu có biết được hết vá» Việt Nam hay không? †_ Phiêu Nhi ngúng nguẩy trả lá»i. 
 
_ “ Nói cÅ©ng phải, thế nhưng…Cô tháºt không phải là ngưá»i Việt sao? †_ Lâm Hoàng há»i lại _ “ Tiếng Việt cá»§a cô tốt thế cÆ¡ mà! †
 
_ “ Phải! Tôi mang quốc tịch Trung Quốc chứ không phải Việt Nam, còn vá» tiếng Việt cá»§a tôi sao lại tốt như váºy thì…Khi trước ông bà tôi cÅ©ng đã từng sống ở Việt Nam má»™t thá»i gian dài trước khi phải trở lại Trung Quốc nghe đâu vì chiến tranh biên giá»›i hay cái gì gì đó tôi cÅ©ng không rõ lắm. Má»›i lại nÆ¡i bố mẹ tôi lần đầu tiên gặp nhau cÅ©ng là ở Việt Nam, thế nên…Cả nhà tôi ai cÅ©ng biết tiếng Việt cả, tôi không giá»i má»›i là lạ chứ! †_ Phiêu Nhi hào hứng trả lá»i. 
 
< Nói cÅ©ng phải! Chẳng phải cô ta đã nói Thiết Cước há»c từ bà ná»™i còn Thiên Äao há»c từ ông ngoại là môn chá»§ Thiên Äao môn sao? Thiết Cước và Thiên Äao tuy cÅ©ng Ä‘á»u đã truyá»n tá»›i Việt Nam từ lâu nhưng…Môn chá»§ cá»§a Thiên Äao môn, nói sao thì ông lão này cÅ©ng vẫn là ngưá»i Trung Quốc! > _ Lâm Hoàng nghÄ© thầm, vừa bắt đầu có chút lo lắng trong lòng _ < Chà! Nếu cô ta quả tháºt là ngưá»i Trung Quốc thì…Trong luáºt lao động không biết có Ä‘iá»u khoản đặc biệt nào nói vá» việc thuê mướn lao động nước ngoài không nữa? Mình tháºt sá»± chẳng mấy hiểu vá» những Ä‘iá»u này, hôm nào rảnh phải thỉnh giáo Băng Hoàng má»›i được! > 
 
_ “ Nói váºy là cô vẫn còn báºn rá»™n nhiá»u vá»›i việc há»c hành phải không? Như váºy thì tiếc quá nhỉ!?! †_ Lâm Hoàng thở dài, vừa bắt đầu nghÄ© vá» cái vấn đỠchÃnh yếu nhất _ < Váºy là cái ‘đại nghiệp thiên thu’ cá»§a mình Ä‘i tong rồi! > _ Anh chàng ngán ngẩm kêu thầm… 
 
Như chẳng hiểu gì vá» cái ẩn ý trong câu nói cá»§a ‘ông chủ’ tương lai, Phiêu Nhi như cÅ©ng phải nghệt cái mặt ra mất má»™t lúc rồi má»›i có thể lên tiếng mà truy há»i cho nổi: 
 
_ “ Tiếc!?! Tiếc là tiếc cái gì cÆ¡, chẳng lẽ việc há»c hành cá»§a tôi lại có gì đáng tiếc hay sao? †
 
Không vá»™i trả lá»i, Lâm Hoàng chỉ ngá»a mặt nhìn lên cái trần nhà như được trăng trà bằng vô số những vết Ä‘ao kiếm dá»c ngang mà thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dài. Cuối cùng thì anh chàng cÅ©ng chịu lên tiếng: 
 
_ “ Vá»›i cô thì không có gì nhưng vá»›i tôi thì lại là đáng tiếc vô cùng. Việc cô báºn bịu vá»›i truyện há»c hành ở trưá»ng sẽ khiến tôi chẳng thể nào giao cho cô những công việc thá»±c sá»± được, những công việc kiểu này thưá»ng cần phải Ä‘i xa và dài ngày nên…Cùng lắm cô cÅ©ng chỉ có thể đảm nháºn mấy công việc vặt vãnh mà thôi! †
 
< Hà!…Việc này đối vá»›i anh ta quả là rất đáng tiếc nhưng đối vá»›i mình thì hình như lại là…Quá sức đáng mừng! > _ Phiêu Nhi tá»± nghÄ©, vừa như rất cố gắng để giữ cho cái nụ cưá»i sung sướng chỉ âm thầm nở ra trong lòng. 
 
Lại thở dài thêm má»™t cái nữa, Lâm Hoàng như nhìn vá» má»™t nÆ¡i xa xăm nào đó mà nói. Giá»ng Ä‘iệu như vô cùng tiếc nuối: 
 
_ “ Mà mấy công việc vặt vãnh bình thưá»ng thì tôi tuyển đâu mà chẳng được trợ lý, còn như những công việc thá»±c sá»± thì…CÅ©ng bởi công ty cá»§a tôi chá»§ yếu đảm nháºn các loại việc liên quan đến ngưá»i võ lâm nên…Việc phải đánh đấm vá»›i các cao thá»§ quả là truyện cÆ¡m bữa. Mà cô biết đấy, tìm được má»™t cao thá»§ thá»±c sá»± làm trợ lý bây giỠđâu có dá»…, đừng nói là loại cao thá»§ hiếm có như cô. Tháºt là đáng…†
 
_ “ Khoan! Anh vừa nói cái gì cÆ¡? †_ Như chợt nháºn thấy Ä‘iá»u gì đó tháºt trá»ng đại trong lá»i nói cá»§a Lâm Hoàng, Phiêu Nhi vá»™i vàng lên tiếng chen vào. Bá»™ dạng như hết sức kÃch động, cô nàng vá»™i há»i _ “ Có phải anh vừa nói việc đánh đấm vá»›i các cao thá»§ võ lâm là truyện cÆ¡m bữa phải không!?! †
 
_ “ Phải! Loại công việc mà công ty tôi đảm nháºn thưá»ng là những vụ việc liên quan tá»›i ngưá»i võ lâm-loại việc mà các thế lá»±c bên ngoài rất không tiện hoặc không thể ra xen vào. Mà cô biết đấy, ngưá»i võ lâm xưa nay giải quyết xÃch mÃch chá»§ yếu vẫn là bằng vào võ công nên…Mà khoan! Bá»™ này có vấn đỠgì sao? Công ty tôi vẫn có giấy phép kinh doanh đàng hoàng đấy nhé! †_ Lâm Hoàng nói, vẻ ngạc nhiên có xen lẫn cảnh giác như hiện rõ lên khuôn mặt, thế nhưng…Trong bụng, anh chàng lại như chẳng thể nén nổi má»™t tiếng cưá»i _ < He! He! Mình biết mà, cứ dùng mấy loại việc đánh đấm này ra làm mồi thì làm gì ‘con cá’ hiếu chiến này chẳng mắc câu! > 
 
_ “ Không! Tôi…tôi chẳng qua chỉ là…chỉ là…†_ Ngáºp ngừng mãi mà chẳng nói nổi thành câu, Phiêu Nhi có vẻ như đã rất băn khoăn, thế nhưng… _ “ Tôi làm được! Tôi đồng ý làm trợ lý không lương cho anh, đồng ý tham gia vào các chuyến công tác dài ngày! †_ Cô nàng vá»™i nói, giá»ng Ä‘iệu như rất bình thản nhưng ánh mắt lại như rất mong chá». 
 
_ “ Như váºy đâu có được! †_ Lâm Hoàng vá»™i nói, con cá đã mắc câu thì nói gì cÅ©ng không chạy cho nổi, tá»™i gì anh chàng không làm cao má»™t tý _ “ Tôi rất không muốn vì làm việc ở đây mà việc há»c hành cá»§a cô bị ảnh hưởng. Như váºy tháºt không hay chút nào, nói gì thì cô cÅ©ng từ táºn Trung Quốc sang đây để há»c cÆ¡ mà! †
 
_ “ Không! Không! Tôi tháºt sá»± có thể làm được mà! †_ Phiêu Nhi vá»™i nói, như sợ sẽ mất Ä‘i cái cÆ¡ há»™i đánh đấm hiếm có khó tìm này _ “ Khi nào cần Ä‘i công tác tôi có thể xin nghỉ há»c tạm vài ngày hay tháºm chà là xin bảo lưu cÅ©ng đâu có sao! †
 
_ “ Như váºy mà cÅ©ng được sao!?! †_ Lâm Hoàng cau mày nói, cái vẻ mặt như vẫn còn Ä‘ang rất phân vân… 
 
Nhìn vào cái vẻ mặt quả cÅ©ng rất xứng đáng được nháºn má»™t tượng vàng Oscar cho giải diá»…n viên xuất sắc cá»§a Lâm Hoàng, Phiêu Nhi như cÅ©ng đành phải thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dài trước khi lại bắt đầu lên tiếng thuyết phục. Cô nàng tâm sá»±: 
 
_ “ CÅ©ng chẳng giấu gì anh, việc tôi đến Việt Nam du há»c tháºt ra cÅ©ng chỉ là cái cá»› mà thôi. Có lẽ anh không biết nhưng tháºt sá»± tuy rất có hứng thú vá»›i võ há»c và tháºm chà là còn được ông ngoại, bà ná»™i và cả mẹ tôi nữa hết sức á»§ng há»™ nhưng…Vá»›i cha tôi thì khác, ông lại cho rằng ở thá»i đại này thì võ công dù cái thế cÅ©ng chẳng Ãch gì, thế nên…Ông đã cố hướng tương lai cá»§a tôi ra xa khá»i võ thuáºt, đã sắp xếp má»i thứ đâu vào đấy! †
 
_ “ CÅ©ng khó mà trách cha cô cho được, nếu ở vào địa vị cá»§a ông thì e rằng tôi cÅ©ng…†_ Lâm Hoàng lẩm bẩm _ < Cứ nhìn cái tÃnh tình thô lá»—, ngang ngược vá»›i lại cả hiếu chiến cá»§a cô thì…nếu cô mà là con gái tôi thì tôi…> 
 
_ “ Nhưng tôi không muốn như váºy! †_ Phiêu Nhi kiên quyết nói _ “ Từ bé đã được há»c võ, nó đã thấm vào máu, Ä‘i vào thịt và trở thành má»™t phần không thể thiếu trong cuá»™c sống cá»§a tôi. Nhất là sau khi luyện thành Thiết Cước Thiên Äao công, cái khát vá»ng được tháºt sá»± trở thành ‘ngưá»i trong giang hồ’ cá»§a tôi càng trở nên mãnh liệt hÆ¡n bao giá» hết! †
 
_ “ Khoan đã! Tôi không muốn cắt ngang nhưng…Vì cô sắp trở thành nhân viên cá»§a Finder Company nên má»i lá»i lẽ phải hết sức cẩn tháºn, tôi cần phải nhắc vá»›i cô rằng sau này chá»› nên dùng tá»›i cụm từ ‘giang hồ’ để nói vá» võ lâm nữa! †
 
_ “ Sao váºy? Tôi thấy trong các bá»™ phim cổ trang vá»›i cả truyện kiếm hiệp ngưá»i ta vẫn Ä‘á»u nói như váºy mà! †_ CÅ©ng đành tạm quên Ä‘i câu truyện cá»§a mình, Phiêu Nhi ngạc nhiên há»i lại _ “ Chẳng lẽ gá»i như váºy lại có vấn đỠgì hay sao? †
 
_ “ Äúng váºy, cách gá»i đó vá»›i thá»i xưa thì không có vấn đỠgì nhưng vài chục năm đổ lại đây thì khác, bằng vào hiệp nghị ký kết vá»›i chÃnh phá»§, các cao thá»§ võ lâm hiện nay Ä‘á»u rất an pháºn thá»§ thưá»ng. Như tôi đây chẳng hạn! †_ Lâm Hoàng giải thÃch _ “ Thế nên cái cụm từ ‘giang hồ’ hiện không còn được chÃnh xác cho lắm, nó rất dá»… gợi đến cho ngưá»i nghe vá» bá»n côn đồ, tá»™i phạm sống ngoài vòng pháp luáºt hay các băng nhóm xã há»™i Ä‘en. Và các cao thá»§ võ lâm, há» rất không thÃch bị đánh đồng vá»›i các đối tượng này. Cô làm Æ¡n nhá»› cho! †
 
_ “ Nhá»› rồi! †_ Phiêu Nhi lẩm bẩm, vừa bắt đầu trở lại vá»›i câu truyện còn Ä‘ang bá» dở cá»§a mình _ “ Trở lại truyện cá»§a tôi, nói tháºt vá»›i anh là lần này, sở dÄ© tôi có thể tá»›i được Việt Nam để du há»c cÅ©ng bởi do ông bà và mẹ tác động rất nhiá»u nên cha tôi má»›i đồng ý cho tôi thoải mái bốn năm há»c đại há»c này, trước khi trở lại đúng cái con đưá»ng mà ông đã vạch sẵn. Thế nên, tôi rất muốn táºn dụng cho tháºt tốt bốn năm này, bốn năm có thể sống kiếp giang…À không, là võ lâm má»›i phải chứ! †
 
_ “ Hừ!…†_ Lâm Hoàng hừ lạnh, vừa như chẳng mấy quan tâm đến những lá»i tâm huyết cá»§a Phiêu Nhi, anh chàng lạnh nhạt nói _ “ Muốn sống kiếp võ lâm thì cứ ở Trung Quốc lại chẳng phải hay hÆ¡n à, cá»› gì cô lại phải sang táºn đây để mà làm loạn cả cái đất Hà thành này lên. Cô có biết trong thá»i gian qua cái tin má»™t kẻ bịt nào đó liên tục ‘hạ bảng hiệu’ cá»§a Thăng Long NgÅ© Tuyệt đã khiến giá»›i võ lâm nÆ¡i đây náo động tá»›i mức nào không!?! †
 
Thá»±c tình cÅ©ng chẳng mấy rành truyện võ lâm, Phiêu Nhi trước giá» chỉ đơn giản chỉ là muốn tìm đến những bá»™ võ công vốn nổi tiếng xưa nay mà quyết đấu, mà thá» nghiệm bá»™ Thiết Cước Thiên Äao công mà mình má»›i luyện thành. Cô nàng tháºt đâu có hay biết rằng… 
 
_ “ Lại đến mức ấy sao? Tôi tháºt tình chẳng biết gì cả! †_ Phiêu Nhi nói, vừa cố nở má»™t cưá»i cầu tài _ “ Tôi đến Việt Nam đơn giản chỉ là ở Trung Quốc không được tiện lắm, cha tôi vốn cÅ©ng có chút quan hệ vá»›i giá»›i võ lâm ở đó nên…Nếu làm gì đó ầm ỹ quá thì tháºt không tiện chút nào. Má»›i nữa, tôi có nghe bà ná»™i kể lại rằng trong số các cao thá»§ thuá»™c thế hệ má»›i hiện nay thì Việt Nam chiếm rất nhiá»u thứ hạng đầu nên…Vì tất cả những lẽ đó, lần này tôi đã quyết định đến Việt Nam thá» váºn may má»™t chuyến xem sao! †
 
< Nói cÅ©ng phải! Nếu không tÃnh đến sáu cao thá»§ lão làng thì đúng là mấy thứ hạng đầu hiện nay trên Anh Hùng bảng Ä‘á»u là cá»§a Việt Nam cả! > _ Lâm Hoàng lẩm bẩm, vừa cÅ©ng là…Cảm thấy con cá đã cắn tháºt chặt mồi câu, Lâm Hoàng tháºt vẫn muốn làm cao thêm má»™t chút nữa nhưng…Sá»±c nhá»› tá»›i cái câu ‘già néo đứt dây’, anh chàng vá»™i vã lên tiếng đồng ý. Dù giá»ng nói như vẫn rất miá»…n cưỡng: 
 
_ “ Cái đó thì tuỳ ở cô thôi, nói cho cùng thì há»c hay không cÅ©ng là truyện cá»§a cô, tôi chẳng thể nào quản nổi. Còn bây giá», cô có thể nháºn đồng phục rồi sau đó ra vá» và…Äầu tuần sau cô hãy tá»›i đây để chÃnh thức nháºn việc! †
 
_ “ Táºn đầu tuần sau cÆ¡ à? †_ Phiêu Nhi vá»™i kêu lên như để phản đối _ “ Sao lại lâu dữ váºy, nếu cần tôi có thể chÃnh thức nháºn việc từ hôm nay cÅ©ng được mà! †
 
_ “ Ngay hôm nay à!?! †_ Lâm Hoàng cưá»i khảy, vừa nhìn Phiêu Nhi bằng thứ ánh mắt tháºt khó để có thể diá»…n tả thành lá»i _ “ Cô thá» nhìn cái tác phẩm cá»§a mình xem, tôi cÅ©ng cần chút thá»i gian để dá»n cho xong cái đống đổ nát này nữa chứ! †
 
Vừa đưa mắt nhìn lại cái căn phòng cÅ©ng có thể coi là đẹp đẽ đã vì mình mà trở nên tháºt tan hoang, Phiêu Nhi như chẳng thể không chá»™t dạ trước ánh nhìn cá»§a ông chá»§ tương lai. CÅ©ng chỉ đành thở dài má»™t cái nghe tháºt não ná», cô nàng cuối cùng cÅ©ng chỉ đành im lặng ra vá»â€¦ 
 
 
  
 
:0 (146)::0 (146)::0 (146)::0 (146):
		
 
		
		
		
		
Tài sản của Nhất chi mai  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				21-12-2008, 09:59 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					Äến từ: vn
					
					
						Bài gởi: 75
					
                    Thá»i gian online: 0 giây
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 26 Times in 25 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			FINDER COMPANY  
< Công ty Dịch vụ Võ Lâm >  
Thể loại : Kiếm hiệp hiện đại 
Tác giả: link_mym  
Nguồn : Tàng Thư Viện
Vụ án thứ nhất
 
Äông A Cổ Kiếm 
 
 
 
 
 
 
 
 
Chương 1 : Thanh cổ kiếm biến mất
   Äất Thừa Thiên mưa giăng đầy sát khà 
Tìm cổ kiếm bẫy phá»§ kÃn Hương giang 
Liá»u tÃnh mạng máu đào khÆ¡i kiếm khà 
Thần với ma một kiếm đấu tà nhân
 
 
Äịa Ä‘iểm:   Vẫn là Hà Ná»™i: má»™t công viên mang tên Bách Thảo 
Thá»i gian:  Má»™t tháng tiếp sau phần trước cá»§a câu truyện: má»™t đêm cuối thu 
 
        Công viên Bách Thảo, đó là má»™t trong những công viên thuá»™c loại âm u vắng lặng nhất Hà ná»™i. Mặc cho chạy ngang qua nó là con đưá»ng Hoàng Hoa Thám nưá»m nượp những xe vá»›i cá»™. Nhưng tại sao cái công viên này lại âm u vắng lặng đến như váºy chứ? Äó là tại vì cái công viên này tháºt đúng như cái tên Bách Thảo cá»§a nó-má»™t cái công viên mà trong đó chỉ toàn cây vá»›i cá» (dù gần đây có thêm má»™t vài chuồng thú, má»™t quần thể tượng đá và má»™t vài trò chÆ¡i nhưng…Vắng lặng vẫn cứ hoàn vắng lặng!). Phải! Cái công viên mang tên Bách Thảo này Ä‘Ãch thá»±c là má»™t nÆ¡i rất vắng lặng, thế nhưng, cÅ©ng chÃnh vì cái vắng lặng ấy mà nÆ¡i đây lại trở nên tháºt…tấp náºp! 
 
        Vừa âm u vắng lặng lại cÅ©ng vừa tấp náºp nhá»™n nhịp, như váºy tức là sao? Nếu bạn cÅ©ng Ä‘ang tá»± há»i cái câu này thì đây, tôi xin trả lá»i vá»›i bạn rằng: Vắng vẻ và tháºt yên tÄ©nh, cái công viên mang tên Bách Thảo này cÅ©ng chÃnh vì thế mà đã trở thành Ä‘iểm đến tháºt lý tưởng cho những bài thể dục buổi sáng, những tráºn thư hùng thể thao và cÅ©ng là cá»§a cả những ‘đôi lứa xứng đôi’ Ä‘ang muốn tìm nÆ¡i để mà…Tâm sá»±! 
 
        Thế đấy, chÃnh vì tất cả những lẽ ấy mà cái công viên mang tên Bách Thảo này tuy bá» ngoài tháºt âm u vắng lặng nhưng bên trong thì lại rất là…Sôi động! 
 
        Äúng váºy! Bách Thảo tuy thá»±c sá»± là má»™t công viên có sá»± sôi động ẩn sâu, thế nhưng vào cái lúc này thì…HÆ¡n má»™t giá» sáng, vào lúc này thì cái công viên ấy Ä‘Ãch thá»±c là vô cùng âm u vắng lặng. Phải! Má»™t sá»± vắng lặng dù được thể hiện ở cả bá» nổi lẫn bá» chìm, thế nhưng… 
 
        Vút!…Chẳng hiểu vì lẽ gì mà trong cái thá»i khắc tÄ©nh lặng nhất cá»§a cái công viên mang tên Bách Thảo này thì cái bóng ngưá»i ấy, má»™t cái bóng trắng như báºt lên giữa màn đêm lại lặng lẽ lướt Ä‘i, lướt Ä‘i bằng cái tốc độ tháºt đáng kinh ngạc. Cái tốc độ như có thể khiến cả màu áo trắng như cÅ©ng lẫn cả vào đêm Ä‘en! Bá»™p!…Xuyên qua những hàng cây, cái bóng ngưá»i ná» bá»—ng dừng lại, bá» vai thon như dán chặt vào lá»›p vá» cây xù xì _ << Báo cáo sếp! Äã phát hiện ra mục tiêu ở phÃa trước, nghe rõ trả lá»i! >> _ Má»™t thứ âm thanh như có như không, như xa xăm lại cÅ©ng như gần gÅ©i lại đột nhiên vang lên. Mặc cho cái bóng ngưá»i ná» không há» lên tiếng. 
 
        << Nghe rồi, nhưng tiếng hÆ¡i bị rè và có chút ngắt quãng. Dòng chân khà đưa vá» thanh quản cô phải làm sao cho Ä‘á»u má»™t chút, như váºy chất lượng âm thanh sẽ tốt hÆ¡n nhiá»u! >> _ Má»™t âm thanh khác cÅ©ng xa xăm bà hiểm không kém chợt vang lên như đáp lại cái âm thanh khi nãy. Má»™t cuá»™c trò truyện cứ thế lặng lẽ diá»…n ra, mặc cho sá»± yên tÄ©nh cá»§a màn đêm như chẳng há» bị xáo động… 
 
        << ÄÆ°á»£c như thế là tốt rồi, cái thứ công phu truyá»n âm nháºp máºt này anh má»›i dạy tôi có hÆ¡n má»™t tuần nay chứ mấy >> _ Cái thứ âm thanh vang lên lần này lại như mang theo chút gì đó bá»±c dá»c _ << Nào là đưa chân khà vào làm rung thanh quản để tạo ra xung động sóng siêu âm truyá»n vào không khÃ, nào là đưa chân khà lên kÃch thÃch màng nhÄ© để có thể bắt được những tần số rung động sóng ở mức siêu trầm. Cả đống những thứ phức tạp khó hiểu bằng chết như váºy cÆ¡ mà, hôm nay tôi làm được đến mức này là tốt lắm rồi! >> 
 
        << Thì tôi cÅ©ng chỉ muốn giải thÃch má»™t cách khoa há»c để cô được dá»… hiểu thôi mà, nào có ngỠđược rằng…>> _  Cái thứ âm thanh xa xăm lần này cứ nhá» dần, nhá» dần rồi tắt hẳn, thế nhưng…Từ phÃa má»™t tán cây cao vút cao vút cách đó vài trăm mét, má»™t thứ âm thanh đã không còn xa xôi bà hiểm chợt vang lên _ “ Hừ! Vá»›i công lá»±c cá»§a cô ta thì lẽ ra chỉ cần hiểu được cách thức là có thể làm được ngay, ai dè…Lẽ nào lối giải thÃch khoa há»c này tháºt sá»± là khó hiểu! †_ Cái bóng ngưá»i Ä‘ang vắt vẻo ngồi trên má»™t tán cây cách mặt đất cả mấy trăm mét ấy khẽ lẩm bẩm. 
 
        << ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, vá» chất lượng âm thanh vá»›i chả hình ảnh gì gì đó thì để lúc khác từ từ bàn cÅ©ng được. Còn bây giá» thì…>> _ Cái giá»ng nói như có như không từ bên cạnh cái thân cây to bên dưới lại má»™t lần nữa lặng lẽ vang lên trong không khà _ << Phải giải quyết đối tượng thế nào đây!?! >> 
 
        << Cô đã kiểm tra kỹ chưa, có chắc đúng là đối tượng không đấy? >> _ Cái giá»ng nói xa xăm má»™t lần nữa lại vang lên từ phÃa các tán cây trên cao. 
 
        Không vá»™i đáp lá»i, cái bóng ngưá»i Ä‘ang nép sát vào má»™t thân cây tháºt to ấy chỉ hÆ¡i nghiêng đầu vá» phÃa trước như để má»™t lần nữa nhìn lại đối tượng. Vừa đưa tay vuốt lại cái mái tóc tháºt dài vì bị gió thổi tung mà như Ä‘ang lẫn vào màn đêm ấy má»™t cái, ngưá»i ná» vá»™i rút ra từ trong túi áo má»™t tấm ảnh nhá» như để so sánh. Cái giá»ng nói xa xăm như có như không lại má»™t lần nữa vang lên: 
 
        << Trông giống trong ảnh lắm, chắc không sai đâu! >> 
 
        << Váºy được! >> _ Cái giá»ng nói từ tán cây phÃa trên lại vang lên _ << Má»™t mình cô liệu có bắt được nó không, có cần tôi tá»›i phối hợp không!? >> 
 
        << Gì chứ!?! Äừng có khi dá»… ngưá»i thái quá váºy chứ! >> _ Như có chút tức giáºn lẩn khuất vào giá»ng nói, cái âm thanh từ phÃa bên dưới ấy lần này bá»—ng lại có chất lượng tháºt tốt _ << Chẳng lẽ chỉ má»™t việc cá»n con như váºy mà tôi cÅ©ng phải nhá» tá»›i anh sao!?! >> 
 
        << Ừ!…Cô tức giáºn má»™t chút mà hình như chân khà đẩy tá»›i thanh quản lại Ä‘á»u hÆ¡n, chất lượng âm thanh lần này rất tốt! Cứ thế mà phát huy nhé! >> _ Thứ âm thanh từ phÃa các tán cây lần này như có ẩn chút nét cưá»i, nó lại vang lên _ << Nếu tá»± tin thì còn chá» gì nữa, cứ ra tay Ä‘i! >> 
 
        Như cÅ©ng chỉ chá» có câu này, cái bóng ngưá»i Ä‘ang núp sau thân cây ấy khẽ nhÃch động. Bằng má»™t tốc độ tháºt hết sức khó tin, cái bóng ngưá»i áo trắng ấy như lặng lẽ hoà lẫn vá»›i màn đêm _ << Hừ! Vạn Phiêu Nhi này mà đã ra tay thì cứ gá»i là gạo xay ra cám! >>  
 
        Vụt!…Tiếng bước chân lướt Ä‘i trên ná»n đá như lẫn vào cùng những làn gió đêm lạnh lẽo…Pặp!…Chiếc lá Ä‘ang nhẹ bay theo làn gió bá»—ng như đột nhiên trở nặng, đột nhiên trÄ©u xuống…Pặp!…Pặp!…Pặp!…Những tiếng bước chân như nối tá»›i thiên đưá»ng, những chiếc lá Ä‘ang nhẹ bay theo gió như bị má»™t váºt vô hình nào đó đè nặng. Không má»™t âm thanh, không má»™t tiếng động, cái bóng trắng như lẫn vào màn đêm cứ lặng lẽ dâng lên, dâng lên như Ä‘ang muốn bước tá»›i thiên đưá»ng… 
 
        _ “ Chạy đâu cho thoát! †_ Má»™t tiếng quát tháºt lá»›n chợt vang lên như muốn Ä‘áºp tan cái tÄ©nh lặng cá»§a màn đêm. 
 
        Khẽ giáºt mình đánh thót má»™t cái, cái chú chim vá»›i màu lông Ä‘en huyá»n như lẫn vào giữa những tán lá cÅ©ng Ä‘en kịt như cÅ©ng phải kinh hãi mà kêu thầm _ < Từ…từ lúc nào váºy!?! > _ Chú chim tá»± há»i, nhưng lại chẳng có thá»i gian để mà tá»± tìm câu trả lá»i, cái ý nghÄ© ‘chạy nhanh thì sống’ bá»—ng xuất hiện trong óc…Cái cặp cánh chỉ trong nháy mắt đã giang ra tháºt rá»™ng, cặp chân nhá» nhắn cÅ©ng đã cong lại, móng vuốt như cÅ©ng bấu tháºt mạnh vào vá» cây, chú chim ấy, cả thân hình như cÅ©ng đã rùn xuống tháºt thấp, để rồi…Pặp!… Äôi chân nhá» báºt mạnh đẩy cả thân hình lao vá» phÃa trước, cái cặp cánh giương sẵn như cố đón lấy má»™t luồng gió, chú chim như đã có thể nhìn thấy tháºt rõ cái bầu trá»i đêm huyá»n diệu vá»›i muôn vàn những ánh sao Ä‘ang sẵn sàng chào đón. Má»™t tiếng thở phào đã chá»±c để thoát ra, thế nhưng… 
 
        Má»™t bóng trắng bá»—ng xuất hiện trong tầm mắt, bầm trá»i đêm huyá»n diệu lấp lánh như bá»—ng má» Ä‘i. Má»™t giá»ng nói như đầy đắc ý chợt vang lên: 
 
        _ “ Muốn chạy sao? Vá»ng tưởng! †
 
        Chẳng còn có thể dừng lại được nữa, chú chim nhá» giỠđây tuy vẫn chẳng cam tâm, tuy vẫn có thể quÆ¡ quào trong không khà cố chống chá»i má»™t cách vô vá»ng, thế nhưng…Cái thân hình đầy lông ấy, nó vẫn cứ theo đà mà lao tá»›i, lao vào cái bóng áo trắng đó. Lao vào đôi bàn tay đã giang ra tháºt rá»™ng… 
 
        Pụp!…Chụp lấy cái thân hình đầy lông Ä‘ang nhào tá»›i vừa cố giữ nó nằm im trong vòng tay cá»§a mình, cái cô gái như Ä‘ang nương theo những làn gió mà từ trên trá»i nhè nhẹ đáp xuống trông tháºt giống như tiên nữ hạ phàm ấy khẽ cất tiếng, giá»ng nói như có ẩn tá»›i mấy phần đắc ý: 
 
        _ “ Báo cáo sếp! Nhiệm vụ đã hoàn thành! †
 
        _ “ Ừ! Làm tốt lắm! †_ Má»™t giá»ng nói như cÅ©ng rất vui vẻ bá»—ng vang lên, và từ phÃa sau cái tán cây ráºm rạp ở cao vút bên trên đó, má»™t bóng ngưá»i áo trắng bá»—ng rÆ¡i mạnh xuống và…Pặp!…Pặp!…Pặp!…Khéo léo mượn lấy những chiếc lá cÅ©ng Ä‘ang lững lá» trôi theo làn gió, cái bóng ngưá»i áo trắng ấy cứ như Ä‘ang bước Ä‘i trên những báºc thang vô hình mà nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất… 
 
 
        _ “ Cưng Æ¡i! †_ Má»™t thứ âm thanh tuy tháºt chói tai nhưng lại chứa đến tám chÃn phần vui vẻ bá»—ng vang lên, cái cô gái tháºt đẹp trong chiếc sÆ¡ mi trắng ấy như cÅ©ng thấy thương thay chú chim nhá» Ä‘ang nghẹt thở trong vòng tay chá»§ nhân ấy. Mặc cho cái anh chàng Ä‘ang mÆ¡ màng nhìn vào đống tiá»n dày cá»™p trên tay ở phÃa trước… 
 
        < Cái con sáo đó, chẳng hiểu mình bắt nó lại như váºy đối vá»›i nó là tốt hay xấu nữa đây!?! > _ < He! He!…Nhiá»u tiá»n quá, tháºt không ngá» má»™t vụ con con như thế này mà lại có thể kiếm được má»™t lúc những mấy triệu. Thá»i đại này tháºt là…Lại có ngưá»i thừa tiá»n đến ná»—i chịu bá» ra những mấy triệu để mà thuê ngưá»i tìm lại con chim bị lạc, cứ Ä‘i mua con khác chẳng phải là hay hÆ¡n sao? Nhưng…Hê!…Thây kệ! Chẳng phải cÅ©ng chÃnh nhá» mấy ngưá»i no cÆ¡m rá»ng mỡ đó thì mình má»›i kiếm được tiá»n hay sao!?! > _ Tuy trên ngưá»i cùng mặc má»™t thứ trang phục trông tháºt giống hệt như nhau, thế nhưng…Má»™t trai, má»™t gái, hai cái con ngưá»i này lại Ä‘ang có những thứ suy nghÄ© tháºt đúng là…Má»™t trá»i má»™t vá»±c! 
 
        < He! He! Từ ngày có cô ta giúp việc đến giá» công việc lại bá»—ng trở nên thuáºn lợi đến không ngá», khách hàng cứ gá»i là tiếp không ngá»›t, đã thế má»i việc cô ta hầu như Ä‘á»u làm cả, mình cÅ©ng nhàn nhã hẳn Ä‘i. Ông trá»i cÅ©ng tháºt là có mắt, cô ta tháºt đúng là nữ thần may mắn tháºt mà! > _ Chàng trai nghÄ© thầm… 
 
 
        _ “ Nguyá»…n Lâm Hoàng, anh chá» chút đã! †_ Cô gái lên tiếng, vừa vá»™i vàng chạy tá»›i mà túm lấy cái anh chàng Ä‘ang vừa Ä‘i vừa đếm tiá»n phÃa trước, ngay khi đã Ä‘i đủ xa để không còn bị tiếng kêu ai oán cá»§a con chim ná» làm báºn lòng thêm nữa. 
 
        _ “ Lại gì nữa đây!?! †_ Cái chàng trai tên Nguyá»…n Lâm Hoàng ấy gắt, bằng cái giá»ng như vô cùng cáu kỉnh, vừa nhét vá»™i cái má»› tiá»n má»›i kiếm được vào túi, anh chàng như Ä‘ang sợ cái ‘cô trợ lý không lương’ này đòi chia phần váºy. 
 
        _ “ Lại còn việc gì nữa à!?! †_ CÅ©ng đáp lại bằng má»™t giá»ng cáu kỉnh như chẳng kém phần long trá»ng cùng vá»›i đôi bàn tay chống nạnh, cái cô gái xinh đẹp kia như đã rất sẵn sàng để gây sá»± _ “ Chẳng phải lúc đầu anh có nói vá»›i tôi rằng công việc cá»§a chúng ta rất thưá»ng phải đối mặt vá»›i các cao thá»§ võ lâm hay sao, ấy thế mà tại sao gần tháng nay tôi lại chỉ thấy toàn những công việc kiểu như tìm chó hoang mèo lạc không váºy hà!?! † 
 
        < Lại nữa rồi! > _ Lâm Hoàng than thầm, dù vẻ ngao ngản đã rất cố gắng để không thể hiện ra bên ngoài nhưng…Cái khuôn mặt như chợt tối sầm lại ấy, anh chàng tháºt chẳng thể nào mà ngăn nổi _ < Lần nào cÅ©ng váºy, cứ má»—i lần xong việc là y như rằng…> 
 
        _ “ Chẳng phải tôi cÅ©ng nói vá»›i cô rồi hay sao? Chỉ vá»›i võ công cá»§a cô hiện nay thì chưa đủ để Ä‘i làm các công tác như váºy! †_ Lâm Hoàng trả lá»i, vừa cố làm ra cái vẻ mặt tá»± nhiên hết sức có thể trong khi… < Grừ! Vạn Phiêu Nhi, nếu không phải nể cô là nữ thần may mắn thì…>  
 
        _ “ Chưa đủ!?! Chưa đủ là chưa đủ thế nào chứ!?! †_ Cái cô gái tên Vạn Phiêu Nhi ấy khẽ gắt, vẻ mặt như Ä‘ang biểu lá»™ má»™t tâm trạng rõ ràng là không được hài lòng cho lắm _ “ Anh phải biết là ngoài anh ra thì xưa nay tôi chưa từng đánh thua ai đâu đấy! Cái gì mà Thăng Long tứ trấn vá»›i lại chả ngÅ© tuyệt Thăng Long, há» Ä‘á»u là bại tướng dưới tay tôi đấy! †_ Phiêu Nhi nói, vẻ tá»± hào như không há» che dấu. 
 
        _ “ Äánh bại Thăng Long ngÅ© tuyệt thì có gì đáng tá»± hào cÆ¡ chứ!?! †_ Lâm Hoàng cưá»i nhạt, vẻ chế nhạo như không há» muốn che giấu trong giá»ng nói _ “ Cái gá»i là ngÅ© tuyệt ấy cÅ©ng đã là cái tuyệt cá»§a cả ngàn năm trước rồi, còn như bây giá» thì…Võ công không chịu luyện tá»›i nÆ¡i tá»›i chốn, há» tháºt cÅ©ng chỉ làm mất mặt ngưá»i xưa mà thôi! †_ Nói, rồi như để chứng minh cho lá»i nói cá»§a mình, Lâm Hoàng tiếp tục _ “ Nói cô biết cÅ©ng không sao, cái mà cô gá»i là Thăng Long ngÅ© tuyệt đó ngoài Kim quy hoà thượng Võ Äức xếp hạng 108 ra thì đâu còn có ai đủ sức góp mặt trong Thiên Hạ Anh Hùng bảng. Thế nên lần sau nếu có muốn khoe ai đó thì cÅ©ng chá»› có lôi ngÅ© tuyệt đất Thăng Long ra mà làm gì, cô cứ nói mình là ngưá»i cá»§a Finder Company có khi còn hÆ¡n chán! †
 
        < Ngay như Võ Äức hoà thượng mà cÅ©ng chỉ có thể xếp cuối, cái Thiên Hạ Anh Hùng bảng đó chẳng lẽ lại có chất lượng cao đến như váºy hay sao!?! > _ Phiêu Nhi tá»± há»i, vừa chẳng thể không thầm lo lắng. Phải! Nếu thiên hạ anh hùng quả tháºt còn nhiá»u cao thá»§ lợi hại đến như váºy thì…< Mình chỉ có mấy năm há»c đại há»c này thôi, làm thế nào má»›i có thể tìm được tất cả bá»n há» mà thách đấu đây!?! > _ Cô nàng như chẳng thể không lo lắng đến cái vấn đỠnày! 
 
        _ “ Váºy ra võ công cá»§a tôi tháºt sá»± là chưa đủ mạnh hay sao!?!†_ Phiêu Nhi thở dài, vẻ buồn bã như chẳng thể nào che giấu trong ánh mắt. 
 
        _ “ Không! Không phải là võ công cá»§a chưa đủ mạnh, võ công cá»§a cô thá»±c sá»± đã quá mạnh rồi! †_ Lâm Hoàng đáp lá»i, cái câu trả lá»i như còn đặt ra cho Phiêu Nhi má»™t câu há»i còn lá»›n hÆ¡n cả khi nãy. 
 
        Ngạc nhiên? Phải! Tháºt chẳng dám tin vào tai mình nữa, Phiêu Nhi như cÅ©ng phải nghệt ra mất má»™t lúc rồi má»›i có thể lên tiếng mà thắc mắc cho nổi: 
 
        _ “ Chẳng phải má»›i nãy anh còn nói võ công cá»§a tôi là chưa đủ để nháºn công tác hay sao, tại sao bây giá» lại bảo võ công cá»§a tôi đã quá mạnh rồi!?! †
 
        Không vá»™i trả lá»i ngay mà chỉ khẽ nở má»™t nụ cưá»i như tháºt bà hiểm, cái anh chàng tên Nguyá»…n Hoàng Lâm ấy nói: 
 
        _ “ Cô nói không sai! Võ công cá»§a cô thá»±c sá»± là rất mạnh, nhưng nếu để nháºn công tác thì vẫn còn chưa đủ! †
 
        _ “ Như váºy là sao!?! Tôi không hiểu! †_ Phiêu Nhi vá»™i há»i, cái vẻ mặt như Ä‘ang hết sức khó hiểu. 
 
        _ “ Là sao à? †_ Lâm Hoàng đáp, vẫn làm ra cái vẻ tháºt có thể khiến ngưá»i đối diện không thể không hồi há»™p đợi chá», anh chàng nói _ “ Việc thắng bại trong thá»±c chiến đâu nhất định phải dá»±a vào võ công cao hay thấp, Ä‘iá»u quan trá»ng là ngưá»i ta có biết lợi dụng cho tháºt tốt những gì mà mình đã có hay không mà thôi! Chắc cô vẫn còn nhá»› những lá»i này chứ hả!?! †
 
        _ “ ÄÆ°Æ¡ng nhiên là còn nhá»›, lần trước anh đã nói như váºy khi muốn dùng Tam Thiên Kiếm Khà để đánh bại tôi, thế nhưng…Cuối cùng thì anh cÅ©ng có làm được đâu! †_ Phiêu Nhi đáp, vẻ mặt như hoàn toàn đắc ý _ “ Trên chiến trưá»ng thì đương nhiên võ công mạnh hay yếu sẽ là Ä‘iá»u quyết định thắng bại rồi! †
 
        _ “ Váºy chứ cô còn nhá»› mình bại dưới chiêu nào cá»§a tôi không!?! †_ Lâm Hoàng há»i lại, anh chàng không há» che giấu má»™t nụ cưá»i ná»a miệng. 
 
        Äá»™t nhiên nháºn được má»™t câu há»i như muốn chá»c vào ná»—i Ä‘au cá»§a mình, cả má»™t ngưá»i mạnh mẽ như Phiêu Nhi cÅ©ng phải ngáºp ngừng má»™t lúc rồi má»›i có thể trả lá»i: 
 
        _ “ Tôi…a.…ơ…Chiêu đó hình như được gá»i là Ảo Ảnh Vô Hồn Bế Huyệt Kiếm thì phải! †
 
        _ “ Äúng váºy, chÃnh là Ảo Ảnh Vô Hồn Bế Huyệt Kiếm, chắc cô cÅ©ng cho rằng chiêu đó rất mạnh chứ hả!?! †
 
        _ “ Mạnh!?! Không dám đâu! †_ Phiêu Nhi cưá»i đáp, giá»ng Ä‘iệu như có lẫn chút khinh thưá»ng _ “ Chiêu đó cá»§a anh chẳng qua chỉ là có chút kì dị và quá»· quái đến khó phòng mà thôi. Nói tháºt, tôi khi đó có cảm giác giống như bị đánh lén váºy! †
 
        Bị nhân viên tỠý khinh thưá»ng, thế nhưng cái anh chàng giám đốc, à không, là giám đốc kiêm nhân viên tên Lâm Hoàng ấy lại như chẳng há» lấy đó làm phiá»n lòng mà trái lại, giống như chÃnh Ä‘ang chá» cái câu ấy váºy, anh chàng vá»™i nói: 
 
        _ “ ChÃnh là như thế! Dù chiêu thức không há» mạnh mẽ nhưng lại vẫn có thể đánh bại được má»™t kẻ mạnh như cô, đó chÃnh là vì tôi biết táºn dụng tốt những chiêu thức yếu kém mà mình có. Thá»±c tế chiến đấu chÃnh là như váºy đó, cô chẳng thể trách kẻ địch cá»§a mình đê hèn, thá»§ Ä‘oạn được. Thá»±c sá»± là trên Ä‘á»i này có rất nhiá»u những con ngưá»i sẵn sàng dùng tá»›i thá»§ Ä‘oạn miá»…n sao giành được chiến thắng! †
 
        _ “ Dùng thá»§ Ä‘oạn để giành chiến thắng ư? Như váºy thì làm sao mà đấu má»™t tráºn cho tháºt sảng khoái được, dù có thắng thì cÅ©ng đâu vui vẻ gì! †_ Phiêu Nhi lẩm bẩm, vẻ mặt như hết sức phiá»n muá»™n _ “ Äánh nhau kiểu như váºy tôi tháºt không thÃch chút nào! †
 
        Quả cũng có chút bất ngỠtrước tâm sự của cô nhân viên của mới này, Lâm Hoàng như cũng phải ngây ra đó một lúc rồi mới có thể nói lên câu: 
 
        _ “ Váºy chứ cô nghÄ© trên Ä‘á»i này nhiá»u ngưá»i giống như cô, đánh đấm chỉ để cho vui, cho sướng tay sướng chân thôi hay sao? †_ Lâm Hoàng cưá»i khảy, rồi cÅ©ng lại thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dài, anh chàng nói _ “ Kể ra thì cô cÅ©ng may mắn đấy, trước giá» so tài chỉ gặp toàn lÅ© chÃnh nhân quân tá». Nhưng từ bây giá» chắc sẽ không còn được như váºy nữa đâu, những loại cao thá»§ mà chúng ta phải giao đấu thưá»ng thì Ä‘á»u là tá»™i phạm võ lâm cả. Sẽ không còn có những gã quân tá» dá»m nào nữa đâu! †
 
        _ “ Thì cứ cho là như váºy Ä‘i nhưng…Chẳng lẽ anh muốn tôi cÅ©ng phải như bá»n há», cÅ©ng phải bắt chấp thá»§ Ä‘oạn để giành thắng lợi hay sao!?! †_ Phiêu Nhi bá»—ng lên tiếng, vẻ mặt như không được hài lòng cho lắm, thế rồi…Cô nàng nói, giá»ng Ä‘iệu như vô cùng cương quyết _ “ Không! Tôi nhất định sẽ không như váºy đâu! Dù làm bất cứ truyện gì thì tôi cÅ©ng không thể để mình phải để hổ thẹn vá»›i bản thân, đó má»›i chÃnh là nguyên tắc làm ngưá»i cá»§a Vạn Phiêu Nhi này! †
 
        Không nói gì mà chỉ khẽ ‘hừ’ má»™t tiếng bởi lẽ…Äối vá»›i cái nguyên tắc làm ngưá»i cá»§a cô nhân viên má»›i này, Lâm Hoàng tháºt cÅ©ng không biết nên khen nên chê nữa, thế nên…Sau má»™t hồi suy nghÄ©, anh chàng như đã có thể đưa ra quyết định: 
 
        _ “ Không chịu dùng thá»§ Ä‘oạn thì cÅ©ng được Ä‘i, nhưng việc đỠphòng những thá»§ Ä‘oạn cá»§a kẻ khác thì cô không thể không há»c. Còn nữa, như tôi đã nói, võ công cá»§a cô tháºt sá»± là đã rất mạnh, thế nhưng…Sá»± linh hoạt thì lại gần như không có! Mà có lẽ cô cÅ©ng biết, sá»± linh hoạt trong võ công, những chiêu thức li kì biến hoá không những có thể khiến đối thá»§ khó chống đỡ mà càng quan trá»ng hÆ¡n là Ä‘iá»u đó còn có thể giúp cô dá»… ứng biến trong các tình huống nguy hiểm hay đối phó vá»›i những thá»§ Ä‘oạn hèn hạ cá»§a đối phương. Nói tóm lại, nếu muốn làm tốt công việc thì sá»± linh hoạt trong võ công sẽ là thứ mà cô không thể không có! †_ Nói, rồi bá»—ng dừng lại mà suy nghÄ© má»™t chút, Lâm Hoàng kết luáºn _ “ Mà cái công việc tìm chó hoang mèo lạc này, nó lại vốn rất cần sá»± linh hoạt, thế nên…†
 
        _ “ Thế nên tôi vẫn cứ phải tiếp tục công việc tìm chó hoang mèo lạc dài dài nữa có phải không!?! †_ Phiêu Nhi nói, như chẳng thể nén được má»™t cái thở dài ngao ngán _ < Nói đông nói tây hoá ra cuối cùng cÅ©ng chỉ là muốn ngưá»i ta phải tiếp tục cái công việc nhàm chán này! > _ Cô nàng lẩm bẩm. 
 
        _ “ ChÃnh là như váºy! †_ Lâm Hoàng vui vẻ nói, anh chàng có vẻ như rất hài lòng khi cái mục Ä‘Ãch cuối cùng trong câu truyện dài lê thê cá»§a mình rốt cuá»™c cÅ©ng đã được thấu hiểu  _ “ Cứ tiếp tục tìm chó hoang mèo lạc, còn những công việc tháºt sá»± thì…Trước sau gì cÅ©ng có thôi mà! †
 
        Vốn cÅ©ng đã định sẽ cam chịu số pháºn, vốn cÅ©ng đã đành sẽ im lặng mà chấp nháºn, thế nhưng… 
 
        _ “ Trước sau gì cÅ©ng có!?! †_ Phiêu Nhi bá»—ng rÃt lên _ “ Hoá ra nguyên nhân khiến tôi chưa được đảm nháºn những công việc tháºt sá»± chỉ là vì chưa có công việc nào như váºy phải không? Nào là sá»± linh hoạt trong võ công, nào là những chiêu thức li kì biến hoá…Tất cả chỉ là cái cá»› thôi phải không!?! †_ Cô nàng nói, như không há» có ý che giấu vẻ châm biếm chua cay. 
 
        _ “ A…ơ…À…á»â€¦â€ _ Chỉ vì má»™t câu lỡ lá»i mà bao nhiêu công sức, bao nhiêu nước bá»t đã bá» ra để giảng giải, để thuyết phục nẫy giá» trong bá»—ng chốc lại Ä‘á»u trôi ra biển hết cả, Lâm Hoàng tháºt chẳng hiểu là vì Ä‘ang khó xá» hay vì Ä‘ang tiếc rẻ cái công sức mà mình đã bá» ra, thế nhưng…Tháºt sá»± là Ä‘ang hết sức bối rối, và để chấm dứt cái tình trạng ấp úng mãi mà chẳng thể nói nổi nên câu này, anh chàng cuối cùng cÅ©ng đành nói tháºt _ “ CÅ©ng đâu phải là tôi không muốn có những công việc thá»±c sá»± đâu, cÅ©ng chỉ bởi những vụ lá»™n xá»™n trong võ lâm nếu không phải là đặc biệt lá»›n thì nào có đến lượt chúng ta. Thế đấy, những vụ việc tầm tầm thì đội cảnh sát võ lâm đã lo hết rồi, còn những vụ lá»›n thì…Äâu phải lúc nào cÅ©ng có được đâu! †
 
        _ “ Anh vừa nói cái gì mà…Äá»™i cảnh sát võ lâm là cái gì váºy!?! †_ Như chẳng quan tâm lắm đến những lá»i phân trần vô cùng thê thiết cá»§a giám đốc, cái cô trợ lý tên Phiêu Nhi này lại có vẻ như Ä‘ang quan tâm đến má»™t vấn đỠkhác hẳn. 
 
        Nghe, nhưng không vá»™i trả lá»i ngay vào câu há»i mà bằng má»™t cái vẻ mặt như hết sức ngỡ ngàng, Lâm Hoàng lại Ä‘ang há»i ngược lại cô trợ lý cá»§a mình: 
 
        _ “ Chẳng lẽ đội cảnh sát võ lâm mà cô cũng không biết hay sao!?! †
 
        _ “ Nếu biết tôi còn há»i làm gì!?! †_ Phiêu Nhi bá»±c dá»c nói, cÅ©ng đáp lại câu há»i cá»§a Lâm Hoàng bằng má»™t câu há»i khác. 
 
        _ “ Váºy thì lạ tháºt đấy, là mục tiêu truy nã chÃnh cá»§a đội cảnh sát võ lâm trong suốt thá»i gian qua, ấy váºy mà cô lại chẳng biết gì vá» há». Äúng là lạ tháºt đấy! † 
 
        Kinh ngạc, hay nói đúng hơn là kinh hoàng trước cái thông tin mà ông chủ mới vừa cung cấp, Phiêu Nhi như chẳng thể không chết đứng mất mấy giây trước khi có thể lại lên tiếng mà thắc mắc: 
 
        _ “ Truy…truy nã!?! Tôi…tôi đã làm cái gì để…để khiến đội…đội cảnh sát võ…võ lâm phải truy nã cÆ¡ chứ!?! †_ Phiêu Nhi há»i, giá»ng nói như vẫn còn chưa hết vẻ bàng hoàng. 
 
        _ “ Lại còn há»i nữa à? Chẳng phải trước giỠ‘cao thá»§ áo Ä‘en giấu mặt’ là cô vẫn hay Ä‘i khắp nÆ¡i thách đấu đó sao!?! †_ Lâm Hoàng khẽ cưá»i, anh chàng có vẻ như Ä‘ang rất thÃch thú khi ngắm nhìn cái bá»™ dạng hoang mang cá»§a cô trợ lý má»›i _ “ CÅ©ng may chưa có ai biết cô chÃnh là ‘cao thá»§ áo Ä‘en giấu mặt’ cả, thế nên cô tốt nhất là bá» cái trò ấy Ä‘i. Cô bây giá» dù sao cÅ©ng đã là ngưá»i cá»§a Finder Company rồi, nếu để đội cảnh sát võ lâm đánh hÆ¡i ra được thì tháºt không hay cho tôi chút nào!†
 
        Lo, thì có lo. Sợ, cÅ©ng có chút sợ, thế nhưng…Bá»—ng nhiên lại như cÅ©ng hết sức tức giáºn, Phiêu Nhi bá»±c bá»™i lên tiếng: 
 
        _ “ Äi khắp nÆ¡i thách đấu thì đã sao chứ, việc cá»§a tôi chẳng lẽ lại đến lượt há» quản hay sao!?! †
 
        _ “ Sao lại không đến lượt, hỠăn tiá»n cá»§a chÃnh phá»§ chẳng phải cÅ©ng chỉ là để giữ gìn tráºt tá»± trong võ lâm hay sao? †_ Lâm Hoàng ‘hừ’ lạnh _ “ Việc cô Ä‘i khắp nÆ¡i thách đấu như váºy chẳng phải đã gây ra lá»™n xá»™n trong võ lâm rồi hay sao? †
 
        _ “ Ä‚n tiá»n cá»§a chÃnh phá»§? Giữ gìn tráºt tá»± trong võ lâm? Chẳng phải trước giá» các anh hùng hào kiệt trong võ lâm Ä‘á»u là những kẻ sống ngoài vòng pháp luáºt hay sao? Chẳng phải võ lâm cÅ©ng có luáºt giang hồ, à quên, luáºt võ lâm cá»§a riêng mình hay sao? Cá»› gì bây giá» lại đẻ ra cái đội cảnh sát gì gì đó cho rắc rối? †
 
        _ “ Sống ngoài vòng pháp luáºt? Äối vá»›i các anh hùng hào kiệt trong giang hồ thì đúng là như váºy, nhưng còn các anh hùng hào kiệt trong võ lâm thì không. Chắc cô vẫn còn nhá»› những Ä‘iá»u lần trước tôi nói vá» sá»± khác biệt giữa giang hồ vá»›i võ lâm chứ hả!?! Còn cái gá»i là luáºt võ lâm ư? Chẳng phải đội cảnh sát võ lâm chÃnh là những ngưá»i Ä‘ang có trách nhiệm giữ gìn cái bá»™ luáºt này hay sao? †
 
        _ “ Nhưng…†_ Muốn nói, nhưng lại như chẳng thể nói lên thành lá»i, Phiêu Nhi có vẻ như Ä‘ang rất khó nghÄ©. Khó nghÄ©, và tháºm chà còn là cả thất vá»ng vì cái gá»i là võ lâm đó nữa, cô nàng lẩm bẩm _ “ Ä‚n lương cá»§a chÃnh phá»§ để giữ gìn tráºt tá»± võ lâm ư? Như váºy thì còn đâu là võ lâm nữa! †
 
        Khẽ “À†má»™t tiếng như chợt hiểu ra cái tâm sá»± cá»§a cô trợ lý, Lâm Hoàng cÅ©ng đành từ tốn giải thÃch: 
 
        _ “ Không như cô nghÄ© đâu, việc đội cảnh sát võ lâm ăn lương cá»§a chÃnh phá»§ là Ä‘iá»u có tháºt, thế nhưng há» cÅ©ng như tất cả các nhân váºt trong võ lâm khác, tất cả Ä‘á»u không há» phải chịu bất cứ má»™t sá»± rằng buá»™c nào vá» mặt pháp lý đối vá»›i chÃnh phá»§ cả! †_ Nói, rồi lại như sợ câu nói cá»§a mình là chưa đủ để thuyết phục, Lâm Hoàng tiếp tục _ “ Cô là ngưá»i Trung Quốc nên chắc cÅ©ng biết vá» cái gá»i là ‘đại cách mạng văn hoá’ chứ hả? †
 
        _ “ ÄÆ°Æ¡ng nhiên biết! †_ Phiêu Nhi khẳng định _ “ Nhưng chẳng lẽ việc này có liên quan gì đến đội cảnh sát võ lâm hay sao? †
 
        _ “ Phải! Không những là có liên quan mà còn là liên quan rất nhiá»u! †_ Lâm Hoàng nói, vừa bắt đầu giải thÃch cho câu nói cá»§a mình _ “ Äại cách mạng văn hoá khi đó tuy lấy danh nghÄ©a là đối phó vá»›i tầng lá»›p tư sản trà thức nhưng tháºt ra chÃnh phá»§ Trung Quốc khi đó chÃnh là vì e sợ sức mạnh cá»§a giá»›i võ lâm, chÃnh là vì muốn ‘điểu táºn cung tàng’ nên đã nhân cÆ¡ há»™i đó quyết tâm thanh trừng võ lâm. Nhưng như cô đã biết đấy, đại cách mạng văn hoá cuối cùng đã thất bại, giá»›i võ lâm cuối cùng đã chiến thắng và…ChÃnh phá»§ Trung Quốc sau đó đã cùng vá»›i giá»›i võ lâm kà kết má»™t hiệp ước, và trong bản hiệp ước ấy đã nói rất rõ rằng: sau này, chỉ cần ngưá»i trong võ lâm an pháºn thá»§ thưá»ng, đồng ý sống ẩn dáºt như những bình thưá»ng và không can dá»± vào bất cứ má»™t vấn đỠchÃnh trị nào thì chÃnh phá»§, há» cÅ©ng đảm bảo sẽ không can dá»± đến truyện võ lâm, sẽ để ngưá»i trong võ lâm tá»± giải quyết vá»›i nhau các vấn đỠcá»§a mình. ChÃnh phá»§ và võ lâm, nước sông không phạm tá»›i nước giếng! †
 
        Im lặng lắng nghe một cách rất say sưa nhưng cuối cùng vẫn như không thể nén nổi cái thắc mắc trong lòng, Phiêu Nhi bỗng lên tiếng cắt ngang: 
 
        _ “ Tôi vẫn không hiểu, nếu sá»± tháºt đúng như anh nói thì đội cảnh sát võ lâm lý nào lại có thể tồn tại cÆ¡ chứ!?! Chẳng phải theo bản hiệp ước đó thì chÃnh phá»§ sẽ không thể can thiệp vào truyện võ lâm hay sao!?! †
 
        _ “ Äúng như cô nói, nếu đúng như theo bản thoả thuáºn thì chỉ cần ngưá»i trong võ lâm không can dá»± vào các vấn đỠchÃnh trị thì dù trong võ lâm có xảy ra truyện gì Ä‘i chăng nữa thì chÃnh phá»§ cÅ©ng tuyệt đối không thể can thiệp, thế nhưng…†_ Nói tá»›i đó rồi bá»—ng dừng lại mà thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dài, Lâm Hoàng lẩm bẩm _ “ Nói cho cùng thì giá»›i võ lâm cÅ©ng toàn là lÅ© võ phu thô lá»—, nếu xét vá» thá»§ Ä‘oạn chÃnh trị thì cuối cùng vẫn chẳng thể sánh bằng các quan chức chÃnh phá»§. Phải! Tuy không trá»±c tiếp nhúng tay vào truyện võ lâm nhưng chÃnh phá»§ lại sẵn sàng chi rất nhiá»u tiá»n để trả lương cho má»™t số các cao thá»§ võ lâm để bá»n há» thay mặt chÃnh phá»§ đứng ra giải quyết các rắc rối trong võ lâm. Dùng chÃnh ngưá»i trong võ lâm để quản truyện võ lâm, tuy việc này thá»±c sá»± khiến giá»›i võ lâm rất bất mãn nhưng…Chẳng thể nói được gì, bởi nói cho cùng thì chÃnh phá»§ vẫn không há» vi phạm vào hiệp ước đã ký kết! † 
 
        Im lặng lắng nghe, nhưng rồi lại như chẳng thể cầm lòng được nữa, Phiêu Nhi bỗng lạnh lùng ‘hừ’ một tiếng. Cô nàng có vẻ như cũng đang vô cùng bất mãn: 
 
        _ “ Gì mà hiệp ước chứ, rõ ràng là chÃnh phá»§ đã có âm mưu từ trước rồi mà! †
 
        _ “ Thì cÅ©ng biết là như váºy nhưng…Hiệp ước kà thì cÅ©ng đã kà rồi, cÅ©ng chẳng còn cách nào để thay đổi nữa! †_ Lâm Hoàng buồn bã nói _ “ Thế đấy, đội cảnh sát võ lâm đã ra Ä‘á»i như thế đấy, há» trên danh nghÄ©a tuy không há» liên quan gì đến chÃnh phá»§, không há» chịu bất cứ má»™t rằng buá»™c pháp lý nào và chỉ đơn thuần là má»™t nhóm tá»± quản cá»§a võ lâm thế nhưng…Chó săn cá»§a chÃnh phá»§! Rồi cô sẽ thấy hầu hết ngưá»i trong võ lâm Ä‘á»u sẽ gá»i há» như váºy! †_  Nói, rồi lại đột nhiên ngừng lại mất má»™t lúc, Lâm Hoàng lại má»™t lần nữa thở dài _ “ Cảnh sát võ lâm! ChÃnh phá»§ cá»§a rất nhiá»u nước sau này như Việt Nam, Nháºt Bản, Hàn Quốc, Triá»u Tiên…Há» Ä‘á»u cÅ©ng đã há»c theo chÃnh phá»§ Trung Quốc mà thành láºp các tổ chức tương tá»±, để rồi cho tá»›i ngày hôm nay thì…Cảnh sát võ lâm, đó Ä‘Ãch thá»±c đã là má»™t tổ chức mang tầm vóc quốc tế vá»›i sức mạnh tháºt không thể xem thưá»ng! †
 
        _ “ Nhưng chẳng lẽ ngưá»i trong võ lâm cứ để yên cho cái tổ chức ấy phát triển lá»›n mạnh như váºy hay sao? Chẳng phải anh nói ngưá»i trong võ lâm Ä‘á»u rất bất mãn vá»›i tổ chức này sao, váºy thì tại sao má»i ngưá»i không đồng lòng đứng lên chống lại cái tổ chức đó. Truyện đó chÃnh phá»§ cÅ©ng đâu thể nào mà can thiệp được, bởi lẽ đây rốt lại cÅ©ng vẫn là việc cá»§a võ lâm cÆ¡ mà! †_ Phiêu Nhi lên tiếng, vừa tá» ra như vô cùng căm phẫn. Tháºt cÅ©ng chẳng hiểu là vì má»›i nãy đã nghe rằng mình Ä‘ang nằm trong danh sách truy nã cá»§a đội cảnh sát võ lâm hay chỉ đơn giản là vì việc này sẽ giúp cô nàng tha hồ mà đánh đấm, thế nhưng…Thá»±c sá»± Ä‘ang vô cùng sốt sắng, cái cô gái này như đã rất sẵn sàng để…Phất cá» khởi nghÄ©a! 
 
        _ “ Thôi Ä‘i! Äừng nói là ngưá»i võ lâm hiện nay Ä‘á»u đã cam chịu, đừng nói sá»± tồn tại cá»§a đội cảnh sát võ lâm thá»±c ra cÅ©ng không hoàn toàn là không tốt mà chỉ cần nói đến chánh, phó giám đốc cá»§a há» thôi: được võ lâm phong tặng mỹ danh Song Hùng, Hàng Long và Phục Hổ, hai ngưá»i bá»n há» hiện Ä‘ang xếp thứ hai và thứ ba trên Thiên Hạ Anh Hùng bảng. Liệu cô có tá»± tin rằng mình sẽ đánh thắng được há» hay không, hay cuá»™c nổi loạn cá»§a cô rồi cÅ©ng sẽ bị dáºp tắt như biết bao các cuá»™c nổi loạn khác trước đây! †
 
        Im lặng, Phiêu Nhi tháºt cÅ©ng chẳng mấy tá»± tin rằng mình sẽ có thể đánh bại những nhân váºt thuá»™c tốp dẫn đầu trên Thiên Hạ Anh Hùng bảng, thế nhưng…Vẫn chẳng thể vì thế mà chịu thôi, cô nàng háºm há»±c nói: 
 
        _ “ Nhưng chẳng lẽ ngưá»i võ lâm chúng ta suốt Ä‘á»i cứ phải chịu sá»± đè nén như váºy hay sao? Còn nữa, truyện thách đấu võ công chẳng phải là Ä‘iá»u rất bình thưá»ng cá»§a võ lâm hay sao? Cá»› gì lại đòi truy nã tôi chứ!?! † 
 
        Lắng nghe cái tâm sá»± cá»§a cô trợ lý má»›i, Lâm Hoàng bá»—ng như chẳng thể nén nổi má»™t tràng cưá»i, anh chàng nói: 
 
        _ “ Cô chá»› lo, đội cảnh sát võ lâm xưa nay làm việc cÅ©ng rất có nguyên tắc, hỠđơn giản chỉ là đứng ra giải quyết các xung đột, giữ cho võ lâm được hoà bình yên ổn chứ không há» có ý đè nén bất cứ ai cả. Còn truyện cá»§a cô thì…Nếu cô cứ đưá»ng hoàng đến thách đấu thì đội cảnh sát võ lâm cÅ©ng chẳng thể làm gì cô được, đằng này tôi nghe nói cô đã bắt ép ngưá»i ta phải so tài, lại còn doạ dẫm sẽ phá phách này ná» nữa chứ. Như thế thì đúng là cô đã sai còn gì! †_ < Cứ theo cái cách cô ép tôi phải đánh nhau thì biết, nếu không phải tôi vốn cÅ©ng đã có ý muốn nháºn cô làm trợ lý thì…> _ “ Nhưng cÅ©ng đừng quá lo lắng, dù sao thì bây giá» cô cÅ©ng đã là ngưá»i cá»§a Finder Company rồi, chỉ cần sau này cô không sinh sá»± đánh nhau nữa thì tôi xin đảm bảo rằng đội cảnh sát võ lâm sẽ chẳng dám động đến má»™t cá»ng tóc cá»§a cô! †
 
        _ “ Bằng vào anh sao? Liệu tôi có thể tin được không đây!?! †_ Phiêu Nhi báºt cưá»i. Cứ như trong mắt cô nàng thì cáºu giám đốc này tháºt không đáng tin váºy! 
 
        Khẽ ‘hừ’ một tiếng đầy khó chịu, Lâm Hoàng lạnh lùng lên tiếng: 
 
        _ “ Sao lại không thể tin!?! ChÃnh phá»§ thì chẳng thể can thiệp vào truyện võ lâm mà đội cảnh sát võ lâm thì lại chẳng thể làm gì được tôi!?! Nếu tôi đây không chịu ép mình sống theo pháp luáºt thì có thứ pháp luáºt nào quản nổi tôi chứ? Khi xưa chẳng phải tôi cÅ©ng đã từng là tên tá»™i phạm bị truy nã số má»™t cá»§a đội cảnh sát võ lâm hay sao? Nhưng sau đó thì thế nào? Chẳng phải há» cÅ©ng chẳng thể làm gì nổi tôi hay sao? †_ Lâm Hoàng bá»±c bá»™i nói, có vẻ như việc không được cô trợ lý cá»§a mình tin tưởng đã khiến anh chàng vô cùng tức giáºn. Nhưng cÅ©ng đúng thôi, nếu không được nhân viên cá»§a mình tin tưởng thì…Cái chức giám đốc mà anh chàng đã làm, nó tháºt đã hết sức thất bại! 
 
        _ “ Ã!?! Khi xưa anh tháºt sá»± cÅ©ng đã từng bị đội cảnh sát võ lâm truy nã hay sao? Truyện là thế nào váºy? †_ Phiêu Nhi vá»™i há»i, cô nàng tháºt cÅ©ng có chút giáºt mình trước cái thông tin này và vốn Ä‘ang định truy há»i thêm thì… 
 
        _ “ Äừng nhắc tá»›i truyện này nữa, nói tóm lại thì bây giá» cô cứ yên tâm mà tiếp tục tìm chó hoang mèo lạc Ä‘i. Còn những công việc tháºt sá»± thì…Trước sau gì cÅ©ng sẽ có mà thôi! †_ Lâm Hoàng cÅ©ng vá»™i nói, vừa cÅ©ng là chá»§ động chấm dứt cuá»™c trò truyện ở đây. 
 
        CÅ©ng nháºn thấy cái tâm trạng rõ ràng là không được tốt lắm cá»§a anh chàng giám đốc, Phiêu Nhi như cÅ©ng biết rằng câu truyện tốt nhất là nên được kết thúc ở đây, thế nên…CÅ©ng chỉ còn cách im lặng mà bước tiếp _ < Ông trá»i Æ¡i! Làm Æ¡n hãy cho con má»™t cÆ¡ há»™i Ä‘i mà, con chán cái việc tìm chó bắt mèo này lắm rồi! > _ cô nàng kêu thầm, vừa như cÅ©ng chẳng nén được má»™t cái thở dài… 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Nhất chi mai