 |
|

21-09-2008, 05:05 PM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Cây Tá»i Nổi Giáºn - Mạc Ngôn
Mạc Ngôn
Cây Tá»i Nổi Giáºn
Dịch giả: Trần Äình Hiến
Chương 01
Xin bà con lắng nghe tui kể ngá»n nguồn
Vá» Thiên Äà ng nÆ¡i hạ giá»›i
Äồng ruá»™ng phì nhiêu hai mươi vạn mẫu
Dòng sông xanh nước chảy hiá»n hòa
Äã nuôi dưỡng nam thanh nữ tú
Nổi danh thiên hạ ngồng tá»i quê ta!
TrÃch Ä‘oạn lá»i hát sẩm cá»§a Khấu mù
Ở huyện Thiên ÄÆ°á»ng
- Cao Dương!
Trưa hôm ấy nắng như đổ lá»a. Äã laâu trá»i không mưa, bụi hồng cuồn cuá»™n dạo chÆ¡i giữa trá»i và đất, mùi tá»i thối xông lên nồng nặc. Äà n quạ uể oải bay qua, bóng xám loang loáng trên sân. Trong sân, ngồng tá»i chưa bó chất đống, bốc mùi dưới ánh nắng gay gắt. Cao Dương ngồi xổm trên chiếc bà n ăn thấp ở gian giữa, nhướng cặp lông mà y hãm tà i hình chữ bát, tay bê bát canh ngồng tá»i, cố nén cảm giác buồn nôn chỉ chá»±c trà o lên từ dạ dà y đễ húp má»™t ngụm, thì nghe tiếng gá»i giáºt giá»ng bên ngoà i cổng khép há». Anh đặt vá»™i bát canh, vừa đánh tiếng vừa bước ra sân.
Dừng lại trước cá»a buồng, anh há»i:
- Chú Kim Giác phải không ạ? Má»i chú và o trong nhà .
Giá»ng nói bên ngoà i có dịu Ä‘i:
- Cao Dương, ra ngoà i nà y có việc cần bà n với anh.
Không dám cháºm trá»…, anh ngoái lại dặn:
- Hạnh, đừng sá» soạng lung tung, khéo bá»ng tay!
Ngồi bên bụt má»c bên mâm cÆ¡m là đứa con gái tám tuổi, mắt đẹp mê hồn nhưng thong manh, không nhìn thấy gì. Anh bước ra sân, đất nóng rẩy dưới chân. HÆ¡i nóng bốc lên, mắt cay xè. Anh phá»§i bụi bám trên ngá»±c, nghe thấy tiếng khóc cá»§a thằng con trai má»›i sinh và ngưá»i vợ dị táºt cá»§a anh lẩm bẩm câu gì đó. Váºy là mình đã có con trai. Anh ngoái nhìn chổ cá»a sổ tối mò, cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm. Là n gió tây nam đưa tá»›i mùi thÆ¡m đắng cá»§a tiểu mạch. Sắp và o vụ rồi. Bất chợt anh thấy chá»™t dạ, định không ra, nhưng hai chân cứ đủn anh Ä‘i tá»›i. Mùi thối rá»a cá»§a ngồng tá»i khiến mắt anh má»ng nước. Anh dùng bắp tay trần dụi mắt, anh biết mình không khóc.
Anh mở cổng, há»i: “Chuyện gì váºy, chú?...Æ kìa!..â€.Má»™t mảng những sợi tÆ¡ mà u cánh trả bay lượn trước mắt anh, y hệt ngà n vạn ngồng tá»i xanh non Ä‘ang nhảy múa. Má»™t váºt Ä‘áºp và o mắt cá chân phải, cú Ä‘áºp cháºm nhưng cá»±c mạnh, khiến anh rung động toà n bá»™ tim gan má» phổi. Anh nhắm tịt mắt hốt hoảng kêu lên, chúi ngưá»i sang bên phải, thì kheo chân trái bị má»™t đạp. Anh rên rỉ, cong ngưá»i như con tôm, phá»§ phục xuống tam cấp. Anh định mở mắt nhưng bá» mi nặng chịch, mùi tá»i xông nhức mắt, nước mắt cứ thế mà ứa ra. Anh biết không phải mình khóc, định giÆ¡ tay lên dụi ma&t thì má»™t váºt lạnh toát đã báºp và o cổ tay, từ nÆ¡i táºn cùng cá»§a lổ tay vang lên hai tiếng “tách†khô khốc, y như bị đóng hai nhát Ä‘inh và o đầu.
Mãi sau anh má»›i mở được mắt ra. Qua mà n nước mắt nhòe nhoẹt, anh nhìn thấy hai viên cảnh sát cao to mặc áo trăùng, quần xanh nẹp Ä‘á». Trước tiên, anh nhìn thấy từ eo trở xuống. Những vết ố đã ngả mà u trắng trên đũng quần xanh; những vết ố đã ngả mà u Ä‘en trên vạt áo trắng, thắt lưng da to bản Ä‘eo súng lục và dùi cui, khóa thắt lưng sáng loáng. Anh nhìn lên: Hai khuôn mặt vô cảm, lạnh như tiá»n. Không đợi anh mở miệng; viên cảnh sát bên trái khua tá» giấy có dấu son đò chót, nói khẽ, giá»ng hÆ¡i cà lăm: “Mà y…mà y đã bị bắt!â€.
Lúc nà y anh má»›i phát hiện chiếc còng sáng loáng Ä‘ang ngoạm trên cổ tay Ä‘en đúa cá»§a anh, chiếc xÃxh sắt nặng chịch nối hai má» còng. Anh giÆ¡ tay, chiếc xÃch chỉ Ä‘ung đưa nhẹ. Má»™t cảm giác á»›n lạnh toà n thân khiến máu anh đông cứng, nhưng sau đó lại chảy chầm cháºm, nhưng là máu lạnh. Co rúm toà n thân, hai hòn *** thót lên bụng dưới khiến chổ ấy Ä‘au thắt, dòng nước tiểu vá»t ra, anh cảm thấy mình Ä‘ang vãi đái ra quần. hai hòn *** thót lên bụng dưới khiến chổ ấy Ä‘au thắt, dòng nước tiểu vá»t ra, anh cảm thấy mình Ä‘ang vãi đái ra quần. Anh cố nhịn, hưng khi nghe tiếng nhị hồ réo rắt, như khóc như than cá»§a anh Khấu mù từ đâu vẳng tá»›i thì cÆ¡ bắp anh nhảo ra. Vì anh Ä‘ang quì, nên nước tiểu chảy trên đùi, thấm ướt đũng quần, rồi chảy dà i trên hai bà n chân đầy chai sạn. Anh còn nghe thấy tiếng nước tiểu khi vá»t ra và khi chảy róc rách trong đũng quần.
Viên cảnh sát giÆ¡ bà n tay lạnh ngắt tóm cánh tay anh, vẫn giá»ng cà lăm: “Äứng…đứng lên!â€.
Anh mÆ¡ mà ng định nÃu tay viên cảnh sát, chiếc còng đã rung lên loảng xoảng, vừ rung vừa xiết chặt thêm và o cổ tay. Anh kinh hoảng buông tay ra, hai bà n tay đưa ra phÃa trước như Ä‘ang bê má»™t váºt dá»… vỡ, cánh tay cứng nhắc như hai que cá»§i.
- Äứng… đứng dáºy! – Viên Cà Lăm lại giục. Anh dợm đứng lên. Chân vừa chạm đất, chá»— mắt cá Ä‘au rát như châm lá»a, anh chúi xuống, lại phá»§ phục trên tam cấp.
Hai cảnh sát từ hai bên cầm tay lôi anh đứng lên.Chân anh run rẩy như lò so, tấm thân gầy guộc treo trên cánh tay cảnh sát như quả lắc của chiếc đồng hồ.
Viên cảnh sát bên phải lên gối, thúc má»™t phát và o chổ xương cụt cá»§a anh, giáºn dữ: “Äứng dáºy, quân đạo tặc! Cái gan Ä‘áºp phá trụ sở Ủy ban Huyện biến đâu mất rồi?â€.
Câu cuối cùng anh không nghe rõ, nhưng đầu gối rắn như thép cá»§a viên cảnh sát thúc và o chổ xương cụt đã san xẻ cái Ä‘au ở mắt cá chân. Anh nhổm dây, hai chân chạm đất, đứng được. Cảnh sát buông tay ra. Cà Lăm khẽ giục: “Äi…Äi mau lên!â€
Äầu óc quay cuồng, tuy biết rất rá» mình không khóc, nhưng nước mắt cứ thế tuôn ra, khiến anh chẳng nhìn rá» bất cứ việc gì. Cảnh sát lại giục Ä‘i mau. Chiếc còng nặng chịch trên cổ tay khiến anh chợt hiểu chuyện gì đã xẩy ra. Không dám há»i cảnh sát, anh cố đưa đẩy cái lưỡi khô ráp, há»i ông Trưởng thôn Ä‘ang đứng co ro dưới gốc cây hoè:
- Chú Æ¡i, sao lại bắt cháu?...Cháu có là m gì Ä‘iá»u gì xấu?...
Giá»ng khê đặc, anh biết mình đã khóc, nhưng hai mắt ráo hoảnh, nước mắt không chảy ra. Anh há»i ông Trưởng thôn sao lại đánh lừa anh, dụ anh ra. Oâng trưởng thôn đứng tá»±a lưng và o thân cây má»™t cách vô thức, các thá»› thịt dồn Ä‘uổi nhau trên khuôn mặt, y hệt đứa trẻ bị ngưá»i lá»›n tra há»i. “Chú Æ¡i, cháu không phạm pháp, sao chú lừa cháu ra đây?†Anh gà o lên. Mồ hôi túa ra trên cái đầu hói quá ná»a cá»§a ông Trưởng thôn rồi cháºm rãi rá»›t xuống từng giá»t to tướng, hà m răng và ng khè nhe ra, hình như ông sẵn sà ng bá» chạy hoặc kêu toáng lên bất cứ lúc nà o.
Viên cảnh sát lại thúc gối giục anh Ä‘i. Anh quay lại, nhìn và o mặt anh ta há»i:
- Äồng chÃ…thá»§ trưởng, các đồng chà lầm chăng? Tôi là Cao Dương, chắc các đồng chà bắt lầm ngưá»i!
Cà Lăm nói:
- ChÃnh là bắt mà y!
- Tôi là Cao Dương…
- ChÃnh là bắt Cao Dương.
- Tôi phạm tội gì mà bắt tôi?
- Buổi trưa ngà y 28 tháng 5 năm nay, mà y cầm đầu Ä‘áºp phá cÆ¡ quan Huyện – Cà Lăm bá»—ng rà nh rá»t từng tiếng.
Mắt tối sầm, anh ngã cắm đầu xuống đất. Khi cảnh sát dá»±ng anh dáºy, cặp mắt xám nhạt, chá»›p liên hồi, anh rụt rè há»i:
- Thế là phạm tội à ?
- Äúng. Äi!
- Nhưng đâu chỉ có mình tôi? Rất nhiá»u ngưá»i cùng xông và o…
- Không tên nà o thoát!
Äầu cúi gằm, anh những muốn Ä‘áºp đầu và o tưá»ng chết quách, nhưng hai viên cảnh sát kèm rất chặt, cá»±a không nổi. Anh bà ng hoà ng khi nghe tiếng ca não lòng cá»§a Khấu mù vá»ng tá»›i:
Chuyện kể rằng, năm Dân Quốc thứ Mưá»i,
Huyện Thiên ÄÆ°á»ng có chà ng trai Äại NghÄ©a
Giương ngá»n cá» hồng
Dẫn dắt ân nghèo chống sưu chống thuế.
Tri huyện đem quân ráp bố
Bắt Äại NghÄ©a Ä‘em ra chặt đầu
Äại NghÄ©a hiên ngang, quắc mắt mà rằng:
Giết sao hết được ngưỠCộng sản!...
Bụng nóng ran, đôi chân đã đứng được, môi run lên bần báºt, trong đầu anhy chợt loé lên má»™t ý nghÄ© quái gở: Anh muốn hô khẩu hiệu. Nhưng nhìn sang, chợt thất quốc huy đỠchói trên mÅ© viên cảnh sát, anh vừa xấu hổ vừa lúng túng, vá»™i cúi xuống, hai tay đưa ra phÃa trước, lÃu rÃu bước Ä‘i.
Tiếng lá»™c cá»™c vang lên phÃa sau. Anh ngoảnh lại, thấy con Hạnh chá»c cây gáºy trúc trổ hoa văn bằng lá»a, dò đưá»ng. Nó đã ra đến tam cấp, tiếng chá»c gáºy sắt nhá»n như xoáy và o tim anh. Tá»± nhiên miệng anh méo xệch, nước mắt trà o ra, nóng hổi. Anh hiểu, anh đã khóc tháºt sá»±. Anh định nói câu gì đó, nhưng há»ng tắc nghẹn, như có má»™t váºt nóng bá»ng nút chặt.
Con Hạnh mình trần, mặc chiếc quần vải Ä‘iá»u, chân Ä‘i dép nhá»±a mà u đỠđã mấy lần đứt quai, chá»— nối bằng chỉ Ä‘en trông rất rõ. Bụi đất lấm tấm trên bụng, trên ngá»±c, mái đầu húi cua kiểu con trai, nó dá»ng tai – và nh tai rất trắng – nghe ngóng. Anh cố nuốt cái váºt chẹn ngang há»ng mà không được.
Con Hạnh giÆ¡ cao chân bước qua ngưỡng cá»a. Xưa nay anh không đẻ ý, nên không biết chân con bé lại dà i đến thế. Nó đứng trên báºc đá, đúng chá»— anh phá»§ phục khi nãy. Cây gáºy chỉ còn cao hÆ¡n nó khoảng má»™t thước ta. Anh ngạc nhiên nháºn ra rằng, con nhá» sống lặng lẽ như cái bóng, váºy mà đã cao bằng ná»a chiá»u cao cá»§a khung cá»a ra và o. Anh cố nuốt cái váºt chẹn ngang há»ng, nhìn không chá»›p cặp mắt Ä‘en láy trên khuôn mặt như thoa má»™t lá»›p nhá» nồi, cặp mắt không có lòng trắng, sâu thăm thẳm, đến lạ!Nó nghiêng đầu, nét mặt tá» ra từng trải, gá»i má»™t tiếng “bố†để thăm dò, sau đó nó gá»i tháºt to: “Bố Æ¡i!â€
Anh nuốt được cái váºt trong há»ng, nuốt luôn cả những giá»t nước mắt chảy và o miệng. Viên cảnh sát hoảng sợ đẩy anh má»™t cái, nói khẽ:â€Äi nhanh lên, chỉ và i hôm là cho vá»!â€
Anh nhìn trân trân và o mặt Cà Lăm, há»ng ngứa ran, miệng tá»± nhiên hé mở, bá»t trắng và rá»›t dãi mà u xanh nhạt đùn ra. Há»ng thông rồi, anh chá»›p thá»i cÆ¡, gá»i to:â€Hạnh, bảo mẹ là …â€. Chưa nói hết câu, cổ há»ng anh lại tắc nghẹn.
Trưởng thôn Cao Kim Giác bước tới chỗ tam cấp, bảo con bé:
- Và o bảo mẹ là bố bị công an bắt đi rồi!
Anh trông thấy con bé ngã ngồi trên ngưỡng cá»a, mạnh đến ná»—i báºt ngá»a ra sau, nhưng nó láºp tức má»™t tay chấm đất, má»™t tay tì gáºy đứng phắt dáºy. Anh chỉ trông thấy con bé gà o thét câu gì đó, vì trong tai anh toà n là tiếng sấm, khi gần khi xa, không nghe th61y tiếng gì khác. Con bé nhảy dá»±ng lên như má»™t con khỉ bị xÃch lại rồi quất bằng roi da. Nó Ä‘áºp gáºy xuống tam cấp, Ä‘áºp lên khung cá»a đã mục, nện xuống mặt đất khô cứng, mặt đất xuất hiện những vết mà u trắng bệch.
Tiếng kêu gà o cá»§a vợ từ trong sân vá»ng ra, hai cảnh sát quát to: “Trưởng thôn, ông dẫn đưá»ng!â€Rồi, không phân trần gì hết, má»—i ngưá»i túm lấy má»™t bên tay, vừa lôi vừa đẩy anh chạy vá» cuối thôn như lôi má»™t đứa trẻ ngang bướng.
Anh bị lôi đến bở hÆ¡i tai, mồ hôi đầm đìa. Lúc dừng chân, anh trông thấy vạt rừnh hòe tối mò, má»™t ngôi nhà ba gian tá»a lạc ở góc phÃa tây rừng cây. Thưá»ng ngà y anh Ãt đến nÆ¡i nà y, nên không biết đó là nhà cá»§a ai. Cảnh sát Ä‘iệu anh và o trong rừng rồi đứng thở dốc. Nhìn vai áo và quần áo chổ trên dưới thắt lưng cá»§a cảnh sát ướt đẫm, tá»± nhiên anh cảm thấy nể và ái ngại cho há». Trưởng thôn Cao Kim Giáp lom khom chui và o rừng hòe, nói khẽ:
- Có nhà ….Tôi ngó qua cá»a sổ…đang giạng chân giạng tay ngá»§ trên giưá»ng…
- Là m… là m sao bắt? – Cà Lăm há»i đồng nghiệp – Hay là bảo Trưởng thôn đánh lừa nó ra? Thằng nà y từng là lÃnh, e khó xoay sở!
Anh Ä‘oán ngay ra hỠđịnh bắt ai: Cao Mã. HỠđịnh bắt Cao Mã. Anh khinh bỉ nhìn cái đầu đã hói quá ná»a cá»§a lão Trưởng thôn, háºn nổi không thể lao tá»›i cắn xé lão. Nhưng chỉ má»™t thoáng, cÆ¡n giáºn cá»§a anh tan biến vì má»™t ước muốn quái gở: Bắt nhiá»u nhiá»u má»™t tà để anh có bạn. Nếu bắt hết đà n ông trong thôn, vợ anh sẽ đỡ lo, anh nghÄ©.
- Khá»i cần, xông và o mà bắt thôi! Không xong thì hạ gục bằng dùi cui Ä‘iện – Viên cảnh sát nói.
- Thủ trưởng, tôi không còn việc gì ở đây nữa. Tôi đi đây!
Anh nhìn chằm chằm và o mặt Trưỡng thôn.
- Thủ trưởng, không ổn, tôi không giữ nổi nó. Ngộ nhỡ nó bỠchạy, trách nhiệm tà y đình nà y tôi gánh sao nổi!
Cà Lăm dùng ống tay áo lau mồ hôi trên mặt há»i:
- Cao Dương, mà y dám bỠchạy không?
Anh nhất thá»i lú lẫn, nghiến răng nghiến lợi trả lá»i:
- Dám.
Cà Lăm cưá»i há»nh hệch, hai chiếc răng nanh trắng nhởn lá»™ ra ngoà i:
- Thấy…thấy chưa? Nó dám bỠchạy! Sư chạy chùa còn đấy, chạy đi đâu cho thoát?
Cà lăm lôi chùm chìa khóa nhá» xÃu trong túi ra, tay lần Ä‘oạn giữa cá»§a còng, “tách†má»™t tiếng, khóa đã mở. Hai cảnh sát nhìn anh, cưá»i tÃt mắt. Anh xoa xoa cái rảnh tÃm bầm do còng gây ra trên cổ tay, ngưá»i lâng lâng vì cảm động. Lần nữa, anh lại rá»›t nước mắt, nhưng vẫn cố chấp, tá»± nhá»§: Chảy nước mắt chưa hẳn đã là khóc. Mình không khóc.
Hi vá»ng trà n trá», anh ngước nhìn viên cảnh sát, há»i:
- Äồng chÃ, tôi vá» nhà được chưa?
Cảnh sát bảo:
- Vá» nhà hả? Sá»›m muá»™n sẽ được vá», nhưng bây giá» thì chưa!
Cà Lăm nháy mắt cho đồng bá»n vòng ra sau lưng anh rồi bất chợt đủn anh áp sát má»™t thân cây hòe. Trong lúc mÅ©i anh váºp phải vá» cây Ä‘au Ä‘iếng. Cà Lăm túm hai tay anh vòng qua thân cây, rồi còng lại như cÅ©. Anh ôm thân cây hòe to bằng miệng bát, hai bà n tay bị khuất không nhìn thấy. Anh đã bị trói và o cây. Anh nổi khùng, Ä‘áºp đầu côm cốp và o thân cây, lá cây rung xà o xạc, những con ve sầu hốt hoảng bay Ä‘i, đái tung tóe trên gáy anh.
Anh nghe thấy tiếng nói của Cà Lăm:
- Äịnh bá» chạy hả? Có giá»i thì nhổ cả cây mà chạy!
Anh cá»±a mình. Má»™t chiếc gai hòe sắc nhá»n đã đâm và o bụng anh, có lẽ chạm ruá»™t, vì anh cảm thấy bụng Ä‘au thắt. Äá»… nhổ cái gai, anh co hết mức hai tay vá» phÃa sau, mặc cho cổ tay Ä‘au buốt do còng ngoạm sâu và o da thịt, lưng gồng lên. Anh nhìn xuống, thấy cái gai mà u tiết gà đã được rút ra, trên đầu nhá»n còn vương má»™t váºt trăng trắng như sợi nilông. Chổ bị thương rỉ ra má»™t giá»t máu cùng mà u vá»›i cái gai. Lúc cúi xuống, anh cònh nhìn thấy nước tiểu trên quần đã gần khô, vết ố ngoằn ngoèo loang lổ như những viá»n mây phÃa chân trá»i. Anh còn nhìn thấy mắt cá chân phải sưng má»ng, da thịt đã bị há»§y bùng nghùng bên trong, tạo thà nh những hoa văn, trong suốt như xác rắn.
Anh vặn mình để tránh cái gai, dá»i theo bước chân cá»§a hai cảnh sát bằng ánh mắt căm há»n pha chút khiếp hãi. Há» Ä‘i giầy da, tuy dÃnh bụi nhưng vẫn bóng loáng. Anh nghÄ© nếu há» Ä‘i già y vải, vó lẽ mắt cá chân anh không đến ná»—i tệ hại như thế. Anh khẽ đụng chân, chá»— Ä‘au buốt táºn óc. Nước mắt rà n rụa, váºy mà anh vẫn tá»± nhá»§: Cao Dương, mà y chảy nước mắt chứ không khóc!
Hai cảnh sát rón rén tiếp cáºn ngôi nhà , má»™t ngưá»i cầm súng ngắn, má»™t ngưá»i cầm dùi cui Ä‘iện.
Tưá»ng vây nhà Cao Mã, phÃa đông bị sạt mất má»™t ná»a, chỉ còn cao độ ná»a thước, cảnh sát khoát nhẹ chân là bước qua. Má»i váºt trong sân hiện rõ mồn má»™t: Hai cây hương xuân cà nh lá xum xuê má»c sát tưá»ng phà tây, mấy con gà đang nằm thở dưới bóng râm, ánh nắng như những sợi bạc rá»i thẳng xuống mặt đất, trùm lên đống ngồng tá»i Ä‘ang thối rữa. Äống tá»i bốc hÆ¡i trắng, khi má» khi tá». Cao Dương lượm giá»ng, cảm thấy buồn nôn. Tháng trước, kể từ khi tá»i bị rá»›t giá, anh nhìn những cá»ng tá»i thon thon trắng muốt giống hệt những con giòi. Cà ng nghÄ© cà ng buồn nôn. Má»™t chiếc chảo gang thá»§ng trôn treo úp ngoà i cá»a sổ. Anh nháºn ra ngưá»i cầm dùi cui là Cà Lăm. Cà Lăm nghển cổ nhìn qua cá»a sổ.Sau cá»a sổ là giưá»ng. Cao Mã Ä‘ang nằm trên giưá»ng. Trưởng thôn Cao Kim Giác cứ Ä‘áºp Ä‘áºp sống lưng và o thân cây. Mấy con gà trắng nằm trong đống cá», xoè cánh phÆ¡i nắng. “Gà phÆ¡i cánh, chóng vánh mưa rà oâ€. Anh cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm đôi chút, ngước nhìn bầu trá»i bị những cà nh hoè xé nát. Bầu trá» trong vắt, những tia nắng mà u tÃm tia thẳng xuống như mưa phùn, không má»™t gợn mây. Con gà lại bá»›i rác. Viên cảnh sát thứ hai đứng sau lưng Cà Lăm, súng lăm lăm trong tay, miệng há hốc gần như nÃn thở.
Anh áp rán và o vỠcây để lau mồ hôi. Hai viên cảnh sát ra hiệu rồi đùn đẩy cho nhau, anh nỠđùn anh kia. Cao Dương hiểu ngay hỠđịnh là m gì. Hình như hỠđã quyết. Cà Lăm xốc lại dây lưng, viên cảnh sát kia bặm miệng đến nổi hai môi chỉ còn như sợi chỉ. Cao Kim Giáp chĩa và o thân cây hoè, đánh một trà ng rắm. Cảnh sát thu mình lại, y như con mèo sắp sủa vồ chuột.
- Cao Mã, chạy mau! Cảnh sát đến bắt đấy! – Anh gà o lên, gà o xong, toà n thân á»›n lạnh, răng va và o nhau láºp cáºp, anh biệt mình sợ, hối háºn đã có hà nh động dại dá»™t, vá»™i ngáºm miệng, chỉ giương mắt nhìn. Cà Lăm ngoái lại nhìn thì vướng phải cái chảo, lảo đảo nhưng không ngã. Viên cảnh sát kia giÆ¡ súng xông và o cá»a buồng, Cà Lăm chạy theo sau. Trong buồng có tiếng rÆ¡i vỡ và tiếng quáºt bình bịch.
- Giơ tay lên!
- Giơ tay lên!
Cao Dương nước mắt rà n rụa, anh tá»± nhá»§: Äừng khóc, đừng khóc…Anh mưá»ng tượng chiếc còng sáng loáng giống hệt chiếc còng trên tay anh, báºp và o cổ tay vạm vỡ cá»§a Cao Mã. Hai bà n tay sưng vù, tê dại, anh không nhìn thấy chúng, nhưng vẫn có thể hình dung máu Ä‘ang dồn vá», bà n tay phồng lên, phồng lên rồi bất chợt nổ tung, máu vá»t ra ngoà i.
Có tiếng lục đục trong nhà . Cá»a sổ báºt mở, má»™t bóng Ä‘en lao ra. Anh trông thấy Cao Mã chỉ mặc độc chiếc quần đùi mà u xanh, ngã đè lên cái chảo, nhưng anh ta đã lồm cồm bò dáºy, bò bằng bốn chân tay, mông vổng cao, động tác vụng vá», y như đứa trẻ má»›i biết bò. Anh nhếch miệng nhưng trong đầu có ai đó hoặc chÃnh anh cÅ©ng nên, bảo rằng anh không cưá»i, hiểu chưa, anh không cưá»i.
Không cưá»i, cÅ©ng không khóc, anh khoác chiếc áo tÆ¡i trông như má»™t con nhÃm, đứng bên đưá»ng. Sau tráºn mưa rà o, phÃa tây trá»i náng, tia nắng xuyên qua kẽ mây – những tãng mây dà y và nặng, phÃa đông xuất hiện chiếc cầu vồng. Nước chảy à o à o trên đưá»ng cuốn theo lông gà , bẹ tá»i và chuá»™t chết. Äám trẻ con cởi truồng, đứng bên đống phân Ä‘en sì, tay cầm cà nh liá»…u hoặc que cá»§i, vụt nhịp nhà nh, rất nhẹ lên lưng con ếch. Trong quá trình bị đánh, con ếch phình bụng dần, mắt nhắm tịt, bốn chân cứng Ä‘á», bụng ngà y cà ng to, “vỡ nồi†nà y “vỡ nồi†nà y! Vụt nhanh lên, nhanh nữa! “Bụpâ€, con ếch nổ tung!
- Mà y không khóc cÅ©ng không cưá»i, Cao Dương!
Cầu vồng biến mất, da trá»i mà u xanh lưu ly, nắng như đổ lá»a.
- Bụp!
Cà Lăm nhảy qua cá»a sổ, già y da thô nặng đạp vỡ chảo, mắc chân và o đấy, còn chân kia cà trên mép chảo, má»™t tay vẩn cầm dùi cui, má»™t tay chấm đất. “Vỡ nồiâ€â€¦â€Vỡ nồi†nà y! Viên cảnh sát kia chạy ra cá»a, tay cầm súng lục, miệng quát: “Äứng lại, chạy nữa tao bắn!†Nhưng anh ta không bắn. Cao Mã nhanh nhẹn nhảy qua bức tưá»ng đổ, chỉ và i bước đã tạt qua ngõ, lÅ© gà đang xoãi cánh phÆ¡i nắng hoảng sợ, cục tác ầm Ä© chạy theo anh. Cà Lăm bị khung cá»a sổ gạt rÆ¡i mÅ©, thoạt tiên, mÅ© rÆ¡i trên báºu cá»a sổ, lăn xuống mông anh ta, rồi lăn trên mặt đất, bị viên cảnh sát cầm súng đá cho má»™t đá.
Viên cảnh sát cầm súng đá cái mÅ© cá»§a đồng nghiệp bay xa tá»›i năm mét, rồi vá»t qua bức tưá»ng đổ. Cà Lăm vung dùi cui Ä‘áºp chảo. Chảo kêu cà nh cạch, mảnh bay tứ tung. Cao Dương trông thấy anh ta tháºn trá»ng rút chân ra khá»i lá»— thá»§ng, má»™t ý nghÄ© thoáng qua: Cái chân cảnh sát. Cà Lăm nhặt mÅ© đội lên đầu, cÅ©ng nhảy qua bức tưá»ng đổ.
Cao Mã chạy trong rừng hoè. Cao Dương cố nhìn lại phÃa sau, xem Cao Mã chạy. Như má»™t anh mù, Cao Mã chạy loạng choạng, vừa chạy vừa ngoái lại, va phải cây con, Ä‘áºp phải cây lá»›n, cây con lắc lư, cây lá»›n rung rinh. Anh sốt ruá»™t thay Cao Mã. Sao chạy cháºm thế, Cao Mã? Nhanh lên, cảnh sát Ä‘ang Ä‘uổi theo đấy! Cao Mã, cáºu tay chân dà i nghêu mà sao chạy không nổi? Anh nhìn Cao Mã chạy mà sốt ruá»™t. Dưới bóng râm đầy đốm nắng trong rừng hoè, Cao Mã chạy cháºm đến ná»—i mà u da bánh máºt cá»§a anh ta chỉ như những chấm và ng trắng di chuyển cháºm chạp. hai chân anh như vướng nhÆ¡, anh như con ngá»±a bị buá»™c hai chân trước và o nhau, cánh tay vụng vá» như kéo cưa. Thằng ngu! Còn ngoái lại là m gì! Cao Mã nhe răng, mặt thuá»—n ra, y hệt mặt ngá»±a.
Hai cảnh sát nối Ä‘uôi nhau chạy trong rừng hoè. Cà Lăm chân phải kháºp khểnh vì vết thương do chảo gây ra. Äáng Ä‘á»i! Cái bá»ng ở mắt cá chân anh hình như bị vỡ, Ä‘au nhói. Äáng Ä‘á»i! Äáng Ä‘á»i! Anh nghe thấy tiếng nghiến răng vang lên từ trong táºn cùng cá»§a lá»— tai.
- Äứng lại! Mẹ kiếp, đứng lại! Chạy nữa tao bắn! – Viên cảnh sát cầm súng quát to, nhưng vẫn không nổ súng. Anh ta khom ngưá»i, nhảy từ gốc cây ná» sang gốc cây kia, nhanh nhẹn như con thá».
Cuối rừng là bức tưá»ng đất cao bằng đầu ngưá»i. Äầu tưá»ng có mái lợp bằng thân tiểu mạch để chống nước mưa là m xói lở. Cao Dương ngẩn ngưá»i khi nhìn thấy Cao Mã chạy đến chân tưá»ng, hai viên cảnh sát đã Ä‘uổi kịp, cả hai Ä‘á»u giÆ¡ súng: “Äứng yên!†Cao Mã tá»±a lưng và o tưá»ng,kẽ mắt rỉ máu cổ tay phải mang còng gắn vá»›i sợi dây xÃch, cuối sợi xÃch là má» còng thứ hai. Cảnh sát má»›i chỉ còng được má»™t tay anh.
- Äứng yên, tên phản cách mạng dám chống lại ngưá»i thi hà nh công vụ!
Hai cảnh sát ká» vai tiến lên, Cà Lăm vẫn hÆ¡i kháºp khiá»…ng.
Cao Dương cằn nhằn, những lá cây hoè cằn nhằn theo anh. Anh không dám nhìn khuôn mặt ngà y cà ng xa cá»§a Cao Mã. Bóng trắng cá»§a cảnh sát,, nước da bánh máºt trên khuôn mặt Cao Mã và mà u xanh Ä‘en cá»§a lá hoè quyện và o nhau trên cái ná»n phẳng mà u và ng.
Chuyện xẩy ra sau đó anh không thể lưá»ng trước, cảnh sát cÅ©ng không kịp đỠphòng. Nhanh như chá»›p,Cao Mã cúi xuống vốc hai nắm đất bá»™t, ném thẳng và o mặt hai cảnh sát, đất bá»™t có mà u và ng như mà u lưu huỳnh. Hai cảnh sát vá»™i giÆ¡ tay che mắt theo bản năng, ngưá»i hÆ¡i ngá»a ra sau, lùi lại mấy bước. cao Mã quay lại, hai tay bám đầu tưá»ng Ä‘u ngưá»i lên. Hai tiếng súng nổ, hai cụm khói bay trên đầu tưá»ng. Cao Mã kêu “Mẹ Æ¡i†rồi ngã lá»™n xuống phÃa bên kia.
Cao Dương cÅ©ng kêu lên má»™t tiếng, đầu Ä‘áºp và o thân cây.
Tiếng thét lảnh lói cá»§a con gái từ phÃa rừng hoè sau nhà Cao Mã vá»ng tá»›i.
Sau cánh rừng hoè là con đê bằng cát. PhÃa ngoà i đê, từng bụi liá»…u đỠmá»c trên bãi, phÃa ngoà i bãi là lòng sông cạn khô, phÃa ngoà i lòng sông lại là liá»…u đỠmá»c trên bãi cát, ngoà i nữa là trụ sở Uûy ban Huyện khuất sau rừng bạch dương và con đưá»ng rải nhá»±a chạy đến huyện.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

21-09-2008, 05:18 PM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 02
Ngồng tá»i Thiên ÄÆ°á»ng vừa ròn vừa ngá»t
Không cần gia vị, xà o thịt xà o gan
Trồng tá»i bán ngồng già u lên trông thấy
Xây nhà cưới vợ,áo quần tinh tươm!
Khấu mù hát trong một đêm hè.
- TrÃch Ä‘oạn
Tá»i ngồng bán hết, tá»i cá»§ bện như Ä‘uôi sam hoặc xâu thà nh chuổi treo dưới mái hiên. Thu hoạch tiểu mạch, tuốt hạt phÆ¡i phóng xong, phần thì đổ và o chum, phần trút đầy các ang. Cứ đến chiá»u tối, sân phÆ¡i trước cá»a nhà thÃm Tư lại được quét dá»n sạch sẽ. Những bó rÆ¡m tiểu mạch ngồi chồm hổm, chốc chốc tá»a mùi thÆ¡m dưới ánh sao. Là n gió mát tháng Sáu từ ngoà i đồng thổi tá»›i tạt nghiêng ngá»n đèn bão, mặc dù đã có chao bằng thuá»· tinh. Những côn trùng có cánh Ä‘áºp và o chao đèn phát ra những tiếng động khẽ. Không ai để ý đến hiện tượng nà y, trừ Cao Mã. Những ngưá»i ngồi xá»—m hoặc ngồi bệt trong quầng sáng cá»§a đèn bão chỉ chú ý tá»›i anh khấu mù ngồi trên ghế dà i phÃa sau ngá»n đèn. Aùnh đèn mà u và ng phá»§ lên khuôn mặt gầy guá»™c Ä‘en đủi, bóng lên ở phần nhô cao cá»§a lưỡng quyá»n.
Hôm nay mình phải nắm được tay cô nà ng. Cao Mã nghÄ© váºy, lòng rạo rá»±c, cảm giác lâng lâng khắp cÆ¡ thể. Anh liếc sang chổ con gái thÃm Tư là Kim Cúc, đứng cách chổ anh khoảng ba bước chân. Mình phải nắm lấy tay cô ta, như Zuyliêng trong cái đêm Ä‘i dạo, đợi nhà thá» gióng chuông, đợi chuông gióng đủ chÃn tiếng, liá»n bất kể sống chết, nắm lấy tay phu nhân ngà i thị trưởng; Mình cÅ©ng đợi Khấu mù nổi nhạc, đợi Trương Khấu hát câu đầu tiên, là nắm luôn tay Kim Cúc, nắm chặt, bóp mạnh, bóp tất cả các ngón tay cá»§a cô nà ng. Mặt tròn và nh vạnh như hoa quì, và cÅ©ng như hoa quì, trên mặt phÆ¡n phá»›t mà u và ng kim quyến rÅ©, cô không cao, ngưá»i chắc nịch, như má»™t con nghé tÆ¡. Cô nà ng tuổi đã hai mươi. Mình đã đến lúc phải hà nh động. HÆ¡i ấm cá»§a cô nà ng đã tia thẳng sang mình. Khấu mù ho má»™t tiếng. Cao Mã khẽ nhÃch má»™t bước vá» phÃa Kim Cúc. Anh lặng lẽ di chuyển, mắt vẩn nhìn Khấu mù như má»i ngưá»i, nhưng tai thì không hiểu hát gì.
Mùi phân ngá»±a tươi thoáng qua sân phÆ¡i. Má»™t con ngá»±a choai mà u đỠtÃa chạy tá»›i, vó ngá»±a nện lá»™c cá»™c, đôi lúc nó tinh nghịch hắc xì hÆ¡i. Aùnh sao nhấp nháy, mà n đêm dà y mượt, cánh đồng ngô Ä‘ang độ lá»›n nhanh, lá rung xà o xạc. Má»i ngưá»i nhìn Khấu mù, có ngưá»i còn buông dăm câu vu vÆ¡. Khấu mù ngồi ngay ngắn, má»™t tay vặn ốc tăng dây nhị, tay kia đưa đẩy mã vÄ©, mã vÄ© miết trên dây, phát ra tiếng trầm đục, liá»n sau đó âm thanh chuyển sang trong vắt, mược mà . Má»i ngưá»i trở nên hồi há»™p, hình như Ä‘ang chỠđợi chuyện gì đó. Cặp mi chá»›p chá»›p trên hốc mắt khấu mù, cổ dướn cao, khuôn mặt hÆ¡i ngá»a ra sau, như ngắm bầu trá»i chi chÃt chững vì sao.
Cao Mã lại nhÃch má»™t bước vá» phÃa Kim Cúc. Anh nghe rõ tiếng thở nhè nhẹ cá»§a cô,cảm thấy rá» hÆ¡n sức nóng toát ra từ cÆ¡ thể sung mãn cá»§a cô. Tay anh như mõm nhá»n cá»§a con thú nhá», dè dặt đưa vá» phÃa cô đễ thăm dò. ThÃm Tư ngồi trên ghế cao trước mặt Kim Cúc cất tiếng ho, khiến Cao Mã sợ toát mồ hôi, vá»™i rụt tay lại đút và o túi quần, vừ nhún vai tá» vẻ sốt ruá»™t, vừa lẩn sau cái bóng cá»§a má»™t ông đứng tuổi đễ tránh ánh đèn.
Tiếng nhị cá»§a Khấu mù vang lên, như khóc như than, nhưng là tiếng khóc mượt mà êm ái, tẩy rá»a chất cặn trong con tim, lau chùi bụi báºm trên da thịt con ngưá»i. Má»i ngưá»i nhìn miệng Khấu mù há to quá cỡ, lá»i ca từ đó tuôn ra bằng chất giá»ng nam cao khê đặc:
Biểu rằng (tiếng “rằng†cao vút rồi từ từ hạ thấp, thấp nữa, như bảo má»i ngưá»i Ä‘i theo anh ta, cùng anh phiêu diêu đến má»™t nÆ¡i cách biệt cõi trần, nhắm mắt lại đễ cùng mÆ¡ má»™ng)…Biểu rằng Nghị Quyết Ba như ngá»n gió xuân, dân thiên đưá»ng từ nay hết khổ!…Cây nhị giản đơn láºp lại nét nhạc, trong đám đông có tiếng cưá»i vụng, ngưá»i ta cưá»i cái miệng ngoác ra quá to cá»§a Khấu mù khi hát, có lẽ đút vừa cái bánh mà n thẩu. Anh cÅ©ng nghe thấy Kim Cúc cưá»i khúc khÃch, anh tưởng tượng nét mặt Kim Cúc khi cưá»i: Hà ng mi rung rung, răng tráng như ngá»c. Không cưỡng nổi, anh nghển đầu nhìn sang: Kim Cúc không chá»›p hà ng mi, đôi môi mÃm chặt, răng không hé. Cô rất nghiêm chỉnh, thái độ nghiêm chỉnh cá»§a cô khiến anh lá» má» cảm thấy mình lố bịch.
Ủy Ban huyện hô hà o trồng tá»i ~ Ban cung tiêu mua tá»i theo cân ~ Má»™t cân ngồng là má»™t tệ chẵn ~ Ngồng đã mua cất trong kho lạnh ~ Tết bán ra kiếm được bá»™n tiá»n…Khấu mù không vì má»i ngưá»i cưá»i diá»…u mà không dám mở miệng, má»i ngưá»i cÅ©ng đã quen vá»›i cái miệng rá»™ng cá»§a anh, không cưá»i nữa, chăm chú nghe anh hát. Bán tá»i được tiá»n vui như Tết, gan lợn xà o, bánh tráng cuốn hà nh. Bà già Trương bụng như cái chÄ©nh…Tiếng đế: Có mang rồi! Tiếng phụ nữ chá»u: Thằng Khấu chết tiệt! Chị Hai Lý no đến nứt Ä‘Ãt ~ Hà hà hà hÃ, quá nữa đám phụ nữ gáºp ngưá»i lại mà cưá»i.
Kim Cúc cÅ©ng cúi gáºp ngưá»i. Khấu mù chết tiệt! Kể chuyện đứng đắn Ä‘i! Cúi xuống thì cái môgn tròn lẳn cá»§a cô nà ng vổng lên, quần xịp bên trong hiện rõ mồn má»™t, ban ngà y, khi cô cúi xuống xá»›i Ä‘áºu, mình đã trông thấy. Cáºu kể “Äá Ä‘á»â€ Ä‘i, Khấu mù! Mình phải nắm bằng được tay cô nà ng. Mình đã hai mươi bảy, nà ng hai mươi, mình phải lấy nà ng. Ban ngà y, cô xá»›i đất cho Ä‘áºu, mình phun thuốc trừ sâu cho ngô. Trá»i hạn, ngô bị sâu đục thân, tiếng máy bÆ¡m xịt xịt như tiếng Ä‘áºp cá»§a trái tim. Äồng ruá»™ng mênh mông, ngá»n Tiểu Chu nằm hướng chÃnh nam, đỉnh núi có má»™t cái giếng bao phá»§ bởi má»™t vầng mây trắng. Mình rất muốn nói vá»›i cô đôi lá»i, nhưng hai anh trai cô kèm rất chặt, má»™t bên trái, má»™t bên phải. Hai anh trai cô mình trần chân đấ, Ä‘en như cá»§ súng. Cô mặc đủ quần áo, mồ hôi ướt đẫm áo quần. Váºy cô có mầu gì, hở Kim Cúc? Mầu và ng, mầu Ä‘á», hay mầu và ng kim? Cô có mầu cá»§a và ng ròng, có ánh sáng cá»§a hoà ng kim. Tiếng nhị réo rắt, khấu mù gân cổ hát:
Giang Tuyết Cầm Ä‘i trên đưá»ng lá»›n
Gặp ngà i Cục trưởng Ä‘i ngược chiá»u
Äồng hồ mạ và ng trên tay
Cổ ngồng tá»i cao hÆ¡n má»™t trượng
Thằng cha nà y gù lưng tôm
Thằng cha nà y bố Tà u me Mĩ
Äẻ ra má»™t Diêm vương!
Thằng cha gưá»m gưá»m mặt chó
Tay xách hai khẩu tiểu liên băng tròn.
Chặn đưá»ng chị Giang, hắn nhếch miệng cưá»i gian
Há» há»â€¦
Chĩa súng và o ngực chị.
Em đẹp mÆ¡n mởn mà phải lấy thằng Lưu Thắng Lợi, chẳng khác hoa nhà i cắm bãi *** trâu, chẳng khác con bướm mầu phải lấy thằngbá» hung dÅ©i ***. Mình nhất định phải nắm tay em, đêm nay, trong đêm nay. Cao Mã nhÃch sang ttrái má»™t bước, lúc nà y anh sánh vai bên cô. Anh cảm thấy quần anh đã chạm quần Kim Cúc. Anh là m ra vẽ phá»›t Ä‘á»i, nhìn miệng Khấu mù mở ra khép lại, không có âm thanh nà o được phát ra, , xung quanh là tiếng xà o xạc cá»§a lá ngô cá» và o nhau trong gió, là nhịp Ä‘áºp cá»§a trái tim anh. Anh nằm ngá»a trong ruá»™ng ngô, ngắm trá»i xanh qua những lá ngô hình lưỡi mác. Trá»i không má»™t gợn mây, mây trôi Ä‘i đâu hết, nắng chói chang, đất nóng rẫy dưới lưng, dung dịch thuốc trừ sâu mầu trắng bám từng giá»t trên râu ngô, tưởng rá»›t mà không rá»›t, y như nước mắt Ä‘á»ng trên mi…Sóng tiểu mạch cuồn cuá»™n, gió dừng sóng cÅ©ng dừng. Tiểu mạch đã chÃn, bông nà o bông ấy buông câu. Hai con chim khách rượt Ä‘uôi nhau, lướt trên những bông lúa mạch, con sau chỉ rình cắn Ä‘uôi con trước kêu rÃu rÃt. Má»™t chú chim sẽ tò mò bay theo, cÅ©ng kêu chiếp chiếp. Không khà sặc mùi tá»i bốc lên từ những luống đất trồng tá»i đã thu hoạch. Kim Cúc cắm cúi cắt tiểu mạch má»™t mình. Cô kẹp những bông đã cắt giữ hai chân, chúng vổng lên phÃa sau, y như cô má»c thêm cái Ä‘uôi mà u và ng to tướng. Tiểu mạch nhà anh đã thu hoạch xong, xếp từng bó trên mặt đất. Hà ng ngô mảnh mai trồng xen giữa hai hà ng lúa – gá»i là xen canh gối vụ – được thấy ánh sáng mặt trá»i. Chúng bị tiểu mạch ăn hiếp, gầy nhom, và ng bá»§ng. Anh độc thân, hai mẫu ruá»™ng không đủ là m. Năm kia anh xuất ngÅ©, đã để ý cô ta. Cô không đẹp. Tất nhiên mình cÅ©ng không đẹp trai. Tuy váºy cô không xấu, tất nhiên anh cÅ©ng không xấu. Còn nhá»›, khi anh Ä‘i bá»™ đội, cô ta còn bé tÃ, rất gầy, váºy mà giỠđây lá»›n bằng chừng nà y.Anh thÃch máºp. Tiểu mạch nhà anh, buổi chiá»u má»›i chở vá» nhà . Anh xem đồng hồ. Äồng hồ gắn hạt xoà n do Thượng Hải sản xuất, má»—i ngà y chạy nhanh hai mươi giây so vá»›i giá» chuẩn. Bây giá» là mưá»i má»™t giá» ba phút. Hôm kia mình so giá» trên đà i, má»—i ngà y trừ Ä‘i hai mươi giây, bây giá» là mưá»i má»™t giá» mưá»i giây, chẳng vá»™i vá» là m gì. Äó là chuyện băm ngoái.
Cao Mã trong lòng xót xa, cầm liá»m Ä‘i đến sau lưng cô. Kim Cúc không biết đằng sau có ngưá»i, cắm cúi gặt. Lúc nà y, chim khách Ä‘uổi nhau từ xa bay tá»›i, chim sẻ bay theo. Chiếc cát xét trong túi áo, tai nghe nút trong lá»— tai. Pin yếu, tiếng nhạc hÆ¡i quái dị, nhưng vẫn nghe tốt. Cô như má»™t bông hoa. Tấm lưng rá»™ng và phẳng, mái tóc như dòng suối. Cô thở dà i nặng nhá»c, chà ng trai lòng bồi hồi. Anh bá» tai nghe ra, nó rÆ¡i xuống gáy, anh vẫn nghe được những nốt nhạc biến tấu.
- Kim Cúc! – Cao Mã khẽ gá»i. Hai miếng bá»t biển ở tai nghe ôm lấy hai bên yết hầu khiến anh ngứa há»ng. Anh giÆ¡ tay gỡ chúng ra.
Kim Cúc cháºm rãi đứng lên, ánh mắt mệt má»i trên khuôn mặt lấm lem bùn đất. Cô tay phải cầm liá»m, tay trái cầm má»™t nắm tiểu mạch, lặng lẽ nhìn Cao Mã, không nói gì.
Cao Mã nhìn chiếc áo vải cá»§ kỹ mà u xanh lá cây cô mặc trên ngưá»i, nhìn chổ nhô lên do vú đội áo, cÅ©ng không nói gì.
Kim Cúc bá» liá»m xuống, chia nắm tiểu mạch trên tay là m hai, nối lại thà nh cái Ä‘ai, đặt xuống đất rồi mở rá»™ng chân, ôm đống tiểu mạch đặt và o Ä‘ai, buá»™c lại thà nh lượm.
- Kim Cúc, cô gặt một mình à ?
- Vâng, anh em đi chợ – Cô nói khẽ, lấy ống tay áo lau mồ hôi trên mặt, rồi dùng nắm tay đấm lưng, cả bên trái lẫn bên phải, sắc mặt hơi nhợt nhạt vì mồ hôi, và i sợi tóc bết trên thái dương.
- Má»i lưng hả?
Cô cưá»i không thà nh tiếng, hai răng cá»a có mấy đốm xanh nhạt, những răng khác trắng bóc. Aùo ngoà i khuyết cúc, má»™t mảng ngá»±c lá»™ ra, tim anh Ä‘áºp rá»™n lên khi nhìn thấy đưá»ng viá»n cá»§a cặp vú má»m mại, bám đầy những mẩu vụn cá»§a rÆ¡m và râu lúa mầu và ng sẫm.
- Anh Cả cÅ©ng Ä‘i chợ? – Há»i xong anh chợt ân háºn vì đã há»i. Anh Cả cá»§a cô thá»t chân, Ä‘i lại khó khăn. Công việc chợ búa do anh Hai đảm nhiệm.
Kim Cúc bình thản trả lá»i:
- Không.
- Lẽ ra, anh ấy phải ra gặt giúp cô một tay.
Kim Cúc không nói gì. Cô ngẩng nhìn trá»i, rồi nheo mắt lại vì nắng gắt.
Äá»™t nhiên anh cảm thấy cô tháºt đáng thương.
- Anh Mã, mấy giỠrồi?
Cao Mã nhìn đồng hồ, nói:â€Mưá»i hai giá» kém mưá»i lăm†– rồi bổ sung – “đồng hồ tôi hÆ¡i nhanhâ€.
Kim Cúc ngoái nhìn đám tiểu mạch, thở dà i:â€Anh thế mà lại hay, chả vướng vÃu gì, xong việc đồng áng là đi chÆ¡iâ€.
Cô lại chép miệng thở dà i, quay lại nhặc liá»m lên:â€Em không chuyện vãn vá»›i anh nữaâ€. Nói xong cô lại gặt tiếp.
Cao Mã đứng ngẩn ra một thoáng, thở dà i:
- Tôi giúp cô một tay!
Kim Cúc vá»™i đứng thẳng lên: “Äừng, đừng thế anh! Ai lại để anh gặt!†– Cô đỠbừng mặt.
Cao Mã nhìn cô, nói:â€Tôi hết việc cÅ©ng chỉ có chÆ¡i. Hà ng xóm láng giá»ng, giúp nhau má»™t chút thì có sao!â€
Kim Cúc cuối xuống nói là nhÃ: “Thế là bắt anh phải vất vả…â€
Cao Mã lấy catsét trong túi ra, tắt máy, gỡ tay nghe khá»i cổ đặt xuống đất.
- Nó Ä‘ang hát gì hả anh? – Kim Cúc há»i.
- Nó phát nhạc – Cao Mã xiết chặt thắt lưng.
- Hay lắm phải không, anh?
- Tà m tạm, pin sắp hết, mai mua pin mới, cô giữ mà nghe.
- Em không dám, lỡ há»ng lấy gì mà đá»n? – Kim Cúc cưá»i.
- Cái cá»§a nà y không khó tÃnh, rất đơn giản – Cao Mã nói – Mà dù cô có là m há»ng tôi cÅ©ng không bắt Ä‘á»n.
Anh vừa nói vừa cuối xuống cắt soà n soạt. Kim Cúc phÃa trước, Cao Mã phÃa sau. Kim Cúc cắt hai hà ng, Cao Mã cắt ba hà ng, Kim Cúc lượm, Cao Mã chất lượm thà nh đống.
- Ông già cô cũng chưa phải đã bảy tám mươi, không nhắc nổi công việc. Lẽ ra, ông nên đỡ đần đôi chút – Cao Mã phà n nà n.
Kim Cúc dừng tay liá»m nói:
- Hôm nay nhà em có khách…
Cao Mã nháºn thấy cô nói vá»›i vẻ cay đắng nên không tiện há»i tiếp. Anh cắt cà ng nhanh, những bông mạch dá»±ng đứng trong khe chân Kim Cúc thi thoảng lại quệt và o mặt, và o vai anh. Anh sốt ruá»™t, bảo: “Nhanh nữa Ä‘i, tôi cắt ba hà ng, cô cắt hai hà ng, váºy mà vẫn chắn đưá»ng tôiâ€.
Kim Cúc nói:
- Anh Mã, em kiệt sức rồi! – Cô nói như khóc.
Cao Mã nói:
- Cũng phải, gặt hái đâu phải công việc của đà n bà !
- Mỗi nhà mỗi cảnh! – Kim Cúc nói.
- Tôi mà có vợ thì tôi để vợ ở nhà cơm nước, khâu vá, giặt giũ, cho gà cho lợn ăn. công việc đồng án không bắt nhúng tay và o.
Kim Cúc đưa mắt nhìn Cao Mã, tắc lưỡi: “Hẳn là ngưá»i ấy có phúc!â€
- Kim Cúc nà y, cô có biết trong thôn nói gì vỠtôi không?
- Em không nghe thấy gì.
- Cô đừng sợ, tôi chịu được những lá»i đà m tiếu.
- Có ngưá»i bảo – nói anh đừng giáºn – há» bảo anh có khuyết Ä‘iểm…
- Mắc sai lầm!
- Nghe nói anh với vợ Trung đoà n trưởng…bị Trung đoà n trưởng bắt quả tang…
Cao Mã cưá»i như mếu:
- Không phải vợ mà là em vợ. Có Ä‘iá»u, tôi không yêu cô ta. tôi ghét cô ta, tôi căm bá»n há».
- Anh là con ngưá»i từng trải – Kim Cúc tá» vẻ thán phục.
- Không bằng đống *** chó! – Cao Mã buá»™c miệng chá»i. Anh đặt liá»m xuống, bó má»™t bó, xong đứng thẳng lên, đá bó lúa má»™t cái, lại chá»i – Äồ chó chết!
Cao Mã nhá»› lại, đúng lúc ấy, anh Cả cá»§a Kim Cúc Ä‘i ra. Äó là ngưá»i đà n ông ngoà i bốn mươi, tóc muối tiêu, mặt đầy nếp nhăn, chân trái ngắn và mảnh, Ä‘i cà nhắc.
Anh trai Kim Cúc gầm lên:
- Kim Cúc, cô định chết ở ngoà i ruộng hay sao mà không vỠăn cơm?
Anh ta giÆ¡ bà n tay che nắng nhìn sang bên nà y. Cao Mã nói khẽ: “Anh cô dữ khiếp!â€
Kim Cúc cắn môi, hai hà ng nước mắt lã chã…
ChÃnh là bắt đầu từ lúc cô khóc, trong lòng mình không còn lúc nà o yên! Kim Cúc, anh yêu em! Anh muốn cưới em là m vợ…Má»™t năm rồi đấy, Kim Cúc! Má»—i lần anh định nói chuyện thì em lại lảng tránh…Anh phải cứu em ra khá»i vÅ©ng lầy nà y. Khấu mù, cáºu hát thêm mưá»i câu là tá»› nắm được tay cô ta…dù cô ta có la toáng lên, cho dù mẹ cô ta đứng phắt dáºy, quay lại chá»i thẳng và o mặt tá»›, cho tá»› má»™t bạt tai. Cô ấy không kêu lên đâu, dứt khoát không kêu, cô rất bất bình trong việc gả bán nà y. ChÃnh là cái hôm anh cô gá»i cô vỠăn cÆ¡m, mình Ä‘ang gặt giúp cô ngoà i đồng, bố mẹ cô cùng ông ná»™i Lưu Thắng Lợi, bố mẹ Tà o Văn Linh, ký kết bản giao ước tay ba, cá»™t ba nam ba nữ lại vá»›i nhau thà nh ba cặp như cá»™t châu chấu, gả bán kiểu đánh đổi! Cô ấy không ghét mình, trái lại, có cảm tình vá»›i mình, má»—i khi chỉ có hai ngưá»i, cô vẫn cúi đầu dông thẳng, nhưng chỉ má»™t tÃch tắc ấy, mình đã nhìn thấy mắt cô má»™ng nước! Mình Ä‘au, tim phổi gan ruá»™t Ä‘á»u Ä‘au!...Tư lệnh mau Ä‘iá»u quân xuống núi cứu chi Giang…Vô số côn trùng có cánh xanh chết dưới đất do đâm phải chao đèn. Chị Giang bị bắt rồi, quần chúng lo thay cho chị. Khấu mù nói:â€Hãy bình tÄ©nh, các đồng chÃ! Chị Giang bị bắt, tôi xót xa hÆ¡n†– “Bà lão vá»— báng súng, mắt rướm lệâ€. Khấu mù hát: Chồng tôi Ä‘ang bị giam trong trại táºp trung ~ Mẹ goá con côi tôi cÅ©ng là m cách mạng ~ Kháu mù, hát thêm hai câu nữa, hát thêm hai câu là tá»› nắm được tay cô nà ng, sức nóng trên ngưá»i cô đã toả sang tá»›, tá»› đã ngá»i thấy mùi mồ hôi chua chua dưới nách cô. Là m cách mạng không nên manh động, hà nh động vững và ng, từng bước tiến lên!
Trong má»™t thoáng, đầu anh kêu ong ong, ngá»n đèn trước mặt biến thà nh quả cầu lá»a, rá»±c rỡ muôn mầu. Anh mạnh dạn đưa tay sang, tay anh như có mắt, cÅ©ng có thể bà n tay cá»§a cô Ä‘ang đợi bà n tay cá»§a anh, anh nắm chặt tay cô, mắt anh không nhìn thấy gì nữa, ngưá»i nổi da gà , trái tim thổn thức.
Tối hôm sau, Cao Mã sốt ruá»™t đợi sau đống rÆ¡m ở góc sân phÆ¡i trước nhà Kim Cúc. Vẫm má»™t trá»i đầy sao. Trăng non mảnh như má»™t nét ngà i treo trên ngá»n cây cao, ánh trăng còn yếu hÆ¡n cả ánh sao. Con ngá»±a choai mà u táo chÃn chạy Ä‘i chạy lại trên sân phÆ¡i, vó nện cá»™c cá»™c. PhÃa nam sân phÆ¡i là con mương rá»™ng, bá» mương trồng đầy hoè tÃa. Con ngá»±a có lúc chạy xuống lòng mương rồi nhảy lên chạy trở lại, má»—i khi luồn qua bụi cây hoè, lá cây lại rung lên xà o xạc. Nhà Kim Cúc sáng đèn, bố cô – chú Tư Phương Ä‘ang nói gì trong sân, nói rất to. ThÃm Tư đôi lúc nói xen và o. Cao Mã dá»ng tai nhưng kho6ng thẻ nghe được há» nói gì, vì tiếng kêu cá»§a hà ng trăm con vẹt cá»§a nhà Cao Trá»±c Lăng bên cạnh, chỉ cách má»™t bức tưá»ng, tiếng kêu khiến ngưá»i nghe nẫu cả ruá»™t. Nhà anh ta ch81c chắn thắp đèn đất, sáng trắng, quầng sáng rất cao. Cao Trá»±c Lăng phát tà i nhá» nuôi vẹt, trong thôn chỉ má»—i nhà anh ta không trồng tá»i.
Äà n vẹt kêu ran, tiếng kêu rất khó nghe. Con ngá»±a hồng vẩy Ä‘uôi chạy tá»›i, hai mắt lấp lánh trong bóng đêm mỠảo. Anh cắn đứt đôi cá»ng rÆ¡m, nhai đùa trong miệng. Anh ngá»i thấy mùi rÆ¡m đã lên men. Anh vòng sang bên kia cây rÆ¡m, nhìn sang cổng nhà Kim Cúc. Cổng đóng chặt, ánh đèn và ng vá»t lá»t qua khe hở trên cổng, ra ngoà i. Anh giÆ¡ tay xem đồng hồ, đồng hồ không có dạ quang, nhìn không rõ, anh Ä‘oán phải 9 giá». Thế là anh nhá»› chuyện tối qua anh Ä‘4 nhá»› lại bá»™ phim lưu hà nh ná»™t bá»™ “Äá» và đenâ€, chà ng Zuyliêng đếm tiếng chuông nhà thỠđể nắm tay phu nhân ngà i thị trưởng.
Tối qua, anh nắm chặt aty Kim Cúc đến táºn khuya, mãi khi Khấu mù kết thúc đêm hát, má»›i lưu luyến chia tay. Nhân lúc trên sân lá»™n xá»™n, anh khẽ dặn: “Tối mai anh đợi em ở chá»— cây rÆ¡m, có chuyện bà n vá»›i emâ€.
Chi nói câu nà y, anh không nhìn mặt cô, cÅ©ng không rõ cô có nghe thấy hay không. Ban ngà y, anh xá»›i đất mà tâm trà để táºn đâu, nhiá»u lần cuốc bá» cây trồng, để cá» lại. Chiá»u, má»›i ná»a buổi anh đã vá» nhà lấy kéo tỉa ria, nặn hai trứng cá ở kẽ mÅ©i, rồi lại dùng kéo cạo sạch cao thuốc bám trên răng, sau đó, rá»a mặt rá»a cổ tháºt sạch bằng xà phòng thÆ¡m, cÆ¡m xong, lại lôi bà n chải và thuốc đánh răng đã lâu không dùng đến, đánh răng lần nữa.
Nghe tiếng vẹt kêu mà sốt ruá»™t. Mấy báºn, anh lẻn đến trước cổng nhà Kim Cúc rồi lại lặng lẽ rút lui.
Cánh cổng nhà Kim Cúc kẹt lên má»™t tiếng, tim anh Ä‘áºp như trống là ng, tay thá»c và o cây rÆ¡m lúc nà o chẳng biết. Con ngá»±a choai vui mừng chạy tá»›i, bùn bám vó ngá»±a bắn lên cây rÆ¡m, tiếng động là m anh đâm hoảng.
-Äêm hôm khuya khoắt còn Ä‘i đâu? – Cao Mã nghe tiếng quát cá»§a thÃm Tư.
-Vừa cháºp tối là m gì đã khuya? Äó là tiếng nói cá»§a Kim Cúc. Nghe thấy tiếng Kim Cúc, anh bá»—ng có cảm giác mình có Ä‘iá»u sai trái.
- Mà y Ä‘i đâu? – ThÃm Tư vẫn gà o to.
- Lên đê hóng mát một tà – Kim Cúc cũng chẳng chịu lép.
- Liệu mà vá» cho sá»›m – ThÃm Tư nói.
- Con có chạy mất đâu!
- Kim Cúc, Kim Cúc – Cao Mã khẽ gá»i, mắt cay xè – Tối qua nắm tay em, anh lo thắt ruá»™t! Kim Cúc, khốn khổ thân em!
Cánh cổng khép lại kêu đánh két. Cao Mã dán ngưá»i và o cây rÆ¡m, nhìn theo cái bóng má» nhạt cá»§a Kim Cúc. Anh mong được gặp cô, nhưng cô lại men theo con hẽm Ä‘i lên phÃa bắc, phÃa có con đê chắn cát thấp lè tè. Anh thất vá»ng định chạy theo, nhưng lại e Kim Cúc tung há»a mù đánh lừa mẹ.
Kim Cúc…Kim Cúc…- Anh áp trán và o cây rÆ¡m, mắt ướt đẫ. Con ngá»±a hồng chạy cá»™c cá»™c sau lưng, những con vẹt vẫn kêu. PhÃa nam cánh đồng, nÆ¡i cá» bồ có mùi thum thá»§m bao vây con Ä‘áºp, chẫu chuá»™c đối thoại ầm Ä©, những tiếng á uồm tắc nghẹn, nghe như đấm và o tay.
Chợt nhá»› lại chuyện xảy ra cách đây ba năm, anh lẻn ra ngoà i doanh trại gặp cô em vợ mÅ©i bé tÃ, mặt đầy tà n nhang cá»§a Trung Ä‘oà n trưởng. Cô ta nhà o và o lòng anh, anh ôm cô, ngá»i mùi hồ li tinh trên cÆ¡ thể cô mà như ôm cây cá»§i mục. Anh không yêu nhưng vẫn ôm cô, trong bụng chá»i rá»§a mình tháºm tệ: Mi là quân đê tiện, mi giả vá» yêu để kiếm chác ở chá»— anh rể cô ta. Sau đó là đại há»a, tháºt là báo ứng nhỡn tiá»n!
Nhưng với Kim Cúc thì mình yêu, Cúc bảo mình chết, mình cũng chết ngay, không do dự. Kim Cúc, Kim Cúc!
Ngá»±a hồng chạy như bay, vui mừng há»›n hở. Kim Cúc áp sát tưá»ng, men theo rìa sân phÆ¡i, tránh ánh sao, Ä‘i tá»›i. Cao Mã run lên, tim Ä‘áºphình thịch, hai hà m răng tranh trưởng, cắn môi lại cÅ©ng không ăn thua.
Kim Cúc vòng ra chổ cây rÆ¡m, còn cách Cao Mã hai bước chân, đứng lại há»i:
- Anh Mã…anh tìm em có việc gì?... – Giá»ng cô run lên.
- Kim Cúc… - Cao Mã rÃu lưỡi, anh nghe rõ tim anh Ä‘áºp lá»—i nhịp, và cÅ©ng nghe rõ giá»ng anh khê đặc y như giá»ng Kim Cúc.
Anh ngượng nghịu ho lên một tiếng.
Kim Cúc đâm hoảng vì tiếng ho, lùi lại luôn ba bước, khẩn khoản: “Anh đừng ho!…â€
Con ngá»±a tinh nghịch cà bụng trên đống rÆ¡m, lại còn ngoạm má»™t Ä‘on rạ quẳng tá»›i trước mặt hai ngưá»i.
- Ở đây nói chuyện không tiện, ta ra ngoà i mương đi! – Cao Mã đỠnghị.
- Em không đi đâu, chuyện gì thì nói mau lên!
- Ở đây không tiện nói – Cao Mã men theo mép sân Ä‘i vá» hướng nam. Äến bá» mương, anh dừng lại, thấy Kim Cúc vẫn đứng sau đống rÆ¡m, toan quay lại kéo cô Ä‘i thì cô đã tháºn trá»ng men theo rìa sân Ä‘i tá»›i bá» mương. Thế là anh giang tay gạt những cà nh hoè, bước xuống lòng mương phẳng lì, rồi ngoái lại đợi. Khi Kim Cúc tá»›i bá», anh bước lên má»™t bước, giÆ¡ tay đón cô xuống lòng mương.
Cô thỠrút tay ra nhưng Cao Mã nắm chặt, không buông, bà n tay kia ấp lên bà n tay cô. Bà n tay cô kẹp giữa hai bà n tay to bè, mạnh mẽ.
- Kim Cúc, tôi yêu em! Em là m vợ tôi nhá!
Kim Cúc nói nhá»:
- Anh ơi, chẳng lẽ anh không biết em bị gả đổi đễ anh trai em có vợ?
- Tôi biết, tôi biết em không bằng lòng.
Kim Cúc dùng tay kia cạy tay Cao Mã, rút bà n tay bị ép bẹp ra: “Em bằng lòngâ€.
- Em không bằng lòng, Lưu Thắng Lợi đã bốn mươi lăm tuổi, lại bị xuyễn, xách thùng nước không nổi, em bằng lòng lấy cái áo quan ấy là m chống á?
Kim Cúc nấc lên má»™t tiếng rõ kêu rồi cúi gằm, khóc thút thÃt: “Em chẳng biết là m thế nà o nữa…Anh trai em đã ngoà i ba mươi…lại thá»t…Tà o Văn Linh má»›i mưá»i bảy, xinh hÆ¡n em…â€
- Anh em là anh em, em là em, việc gì em phải hủy hoại tấm thân! – Cao Mã gầm lên.
- Anh Mã…số kiếp nó thế…Anh đừng lo không gặp được ngưá»i tốt…Em…xin hẹn anh kiếp sau – Kim Cúc bưng mặt chạy qua bụi cây hoè tÃa nhưng Cao Mã cầm tay kéo lại, cô lảo đảo ngã và o lòng anh.
Cao Mã ôm chặt cô, cảm thấy bá»™ ngá»±c má»m mại cá»§a cô nóng bá»ng. Anh ghé miệng tìm môi cô, nhưng cô bưng mặt bằng cả hai tay, môi được che chắn vững chắc. Cao Mã chuyển sang ngáºm *** tai cô, mái tóc cô bồng bá»nh xõa trên mặt, anh hết lạnh, cảm tháy ngưá»i nóng ran, như có quả cầu lá»a bùng cháy. Cô quằn quại, ngứa ran không chịu nổi, choà ng tay ôm cổ anh, năn nỉ: “Anh Mã đừng ngáºm tai, em không chịu được!...†Miệng Cao Mã đã gắn lên miệng cô, mút chặt đầu lưỡi, cô rên lên, hai hà ng nước mắt chảy dà i, ướt đẫm cả hai khuôn mặt. Má»™t luồng hÆ¡i từ bao tỠợ lên, anh ngá»i thấy mùi ngồng tá»i và mùi rau xanh.
Tay anh sá» nắn thô bạo trên ngưá»i cô.
- Nhẹ chứ, anh!...Äau quá!
Hai ngưá»i ngồi trên bá» mương, ôm chặt, sá» nắn nhau, qua kẽ lá cây hoè nhìn sao nhấp nháy trên bầu trá»i xanh thẳm. Trăng non đã lặn. Má»™t vệ tinh nhân tạo Ä‘ang bay trong dải ngân hà , không khà bá»—ng sặc mùi kỳ lạ cá»§a hoè tÃa.
- Anh yêu những gì ở em? – Kim Cúc ngá»a mặt há»i.
- Yêu tất – Cao Mã nói.
Trá»i trở lạnh, anh và cô đã bình tâm, chuyện khẽ.
- Em đã có chủ rồi – Kim Cúc rùng mình – Chúng mình thế nà y có phạm pháp không?
- Không. Chúng mình không phạm pháp. Chúng mình yêu nhau.
- Nhưng mà em đã Ä‘Ãnh hôn!
- Khi nà o đăng ký mới là vợ chồng hợp pháp.
- Váºy chúng mình vẫn có thể lấy nhau?
- Vẩn. Em vỠbảo bố là em không đồng ý bả đổi.
- Không, không! – Kim Cúc suỵt một tiếng – Bố mẹ em sẽ đánh chết em… Nuôi được em khôn lớn đâu dễ…
- Váºy em định lấy cái lão già hen ấy, phải không?
- Em sợ – Kim Cúc lại khóc – Mẹ em bảo, em mà không đồng ý là mẹ em uống thuốc độc!
- Mẹ dá»a em đấy!
- Anh không biết tÃnh mẹ em đấy thôi.
- Mẹ dá»a em đấy!
- Anh Mã nà y, giá như anh có một cô em gái thì hay biết mấy! Gả cô ấy cho anh em, còn em thì lấy anh.
Cao Mã thở dà i, xoa xoa bỠvai lạnh ngắt của cô, mũi cay cay.
- Anh nà y, hay là chúng mình cứ vụng trộm với nhau, đợi lão chết đi, em tái giá với anh.
- Không – Anh lại hôn cô, lại cảm thấy bụng cô nóng ran.
Má»™t cái miệng đầy lông lá thò xuống, hÆ¡i thở mạnh và mùi cá» non phà và o gáy hai ngưá»i.
Cả hai sợ đến suýt ngất, tỉnh lại mới biết đó là con ngựa hồng phá đám.
Sau đó, Kim Cúc Ä‘em bản hôn ước quyết định số pháºn cá»§a mình cho Cao Mã xem , thá»i gian là buổi trưa, cách lần lén lút gặp nhau ở bụi hoè tÃa má»™t tháng. Sau buổi tối hôm đó, hầu như đêm nà o há» cÅ©ng lẳng lặng đến vá»›i nhau, lúc đầu là ở bá» mương, sau ra nggoà i cánh đồng, khuất trong đám cây trồng xanh mượt, ngắm trăng tròn và trăng khuyết, Ä‘i dưới trá»i có mây hoặc không mây, mặt lá như rắc vụn bạc, côn trùng kêu rỉ rả, từng giá»t sương lạnh lăn từ lá cây xuống, tưới cho mặt đất khô cằn. Cô khóc anh cưá», anh khóc cô cưá»i, lá»a tình khiến cặp tình nhân tr3 trung nà y khô héo dung nhan, nhưng mắt thì sáng rá»±c như lá»a lò, chạm phải là bị bá»ng. Kim Cúc bị chá»i mắng tháºm tệ. Cao Mã cÅ©ng bị chú Tư Phương bắn tin: Bảo thằng Cao Mã, nhà ta vá»›i nó, gần không oán, xa không thù, đừng có là m chuyện thát đức rẽ duyên ngưá»i khác! – Kim Cúc xá»™c và o như má»™t cÆ¡n gió, ngoái nhìn lại phái sau, y như có ngưá»i Ä‘ang Ä‘uổi theo.
Cao Mã đón cô, dìu cô ngồi xuống giưá»ng. Cô lúng búng há»i: “Liệu có ai đến không, anh?â€
- Không – Cao Mã rót cho cô má»™t bát đầy nước sôi đễ nguá»™i. Cô đón bát nước, ghé miệng nhấp má»™t ngụm nhá» rồi để lên bà n. Cao Mã nói: “Chẳng có ai đến, em đừng sợ. Có ai đến cÅ©ng không sợ, mình đà ng hoà ng, sợ gì.â€
- Em Ä‘em nó đến đây nà y – Kim Cúc lấy má»™t tá» giấy gấp tư quẳng lên bà n. Cô nằm sấp trên giưá»ng, rúc mặt trong hai cánh tay, oà khóc.
Cao Mã vá»— nhẹ và o lưng cô khuyên giải. Khuyên cÅ©ng vô Ãch. Anh nhặt tá» giấy lên, mở ra xem, và i chục chữ viết bằng má»±c Ä‘en trên giấy hồng Ä‘iá»u:
“Ngà y Hoà ng đạo cát nháºt mồng mưá»i tháng sáu năm má»™t ngà n chÃn trăm tám mươi lăm láºp hôn ước tay ba như sau: Cháu trưởng Lưu Gia Khánh là Lưu Thắng lợi cùng con gái Phương Vân Thu là Phương Kim Cúc; Con gái thứ Tà o Kim Trụ là Tà o Văn Linh vá»›i con cả Phương Vân Thu là Phương Nhất Quân; Cháu gái thứ hai Lưu Gia Khánh là Lưu Lan lan cùng con trai cả Tà o Kim Trụ là Tà o Văn ÄÃnh, mãi mãi kết duyên Tần Tấn, dù cho sông cạn biển vÆ¡i cÅ©ng không bá»™i ước. Những ngưá»i láºp hôn ước: Lưu Gia Khánh, Phương Vân thu, Tà o Kim Trụâ€
Còn có ba dấu Ä‘iểm chỉ Ä‘en sì dưới má»—i tên ngưá»i.
Cao Mã gấp bản hôn ước, đút và o túi áo. Anh lôi từ ngăn kéo r A QUYỂN “Luáºt hôn nhânâ€, bảo:
- Kim Cúc, em đừng khóc, nghe anh Ä‘á»c Äiá»u Ba: “Cấm những hà nh vi bao biện, gả bán hoặc can thiệp hôn nhân tá»± doâ€. Äiá»u Bốn: “Kết hôn phải do hai bên nam nữ tá»± nguyện, không được có sá»± cưỡng ép nà o cá»§a bên nà y đối vá»›i bên kia hoặc sá»± can thiệp cá»§a ngưá»i thứ baâ€. Äây là pháp luáºt cá»§a Nhà nước, giá trị hÆ¡n tá» giấy lá»™n cá»§a em, việc gì mà buồn!
Kim Cúc ngồi dáºy, kéo vạt áo lau nước mắt:
- Em không dám mở miệng nói gì với bố mẹ em.
- Chuyện nà y có gì khó nói? Em cứ bảo, bố mẹ ạ, con không thÃch Lưu Thắng Lợi, con không lấy ông ta.
- Anh nói nghe khoẻ re! Có giá»i thì anh đến mà nói.
- Em tưởng anh không dám đến hay sao? – cao Mã hầm hầm – Tối nay anh đến, bố và anh trai em dám đánh anh thì đánh.
Chiá»u tối, trá»i có mây nhưng không gió, nóng bức khó chịu. Cao mã ăn qua quÃt và i miếng cÆ¡m nguá»™i rồi ra chổ con đê chắn cát sau nhà , trong lòng chợt cảm thấy vô cùng trống trải. Mặt trá»i Ä‘ang lặn, đỠnhư ná»a quả dưa hấu. Những cụm mây tÆ¡i tả phÃa chân trá»i và những ngá»n hoè, ngá»n liá»…u đỠnhuá»™m mà u Ä‘á». Gió nhẹ cÅ©ng không, khói bếp dông thẳng lên trá»i y nhu những cây cá»™t, lên đến tầng rất cao má»›i tản ra thà nh từng tản. Anh Ä‘ang cân nhắc xem có nên đến nhà Kim Cúc không? Äến thì nói như thế nà o! Khuôn mặt Ä‘en sì hung dữ cá»§a anh em nhà Phương bồng bá»nh trước mặt anh; nước mắt Kim Cúc bồng bá»nh trước mặt anh. Anh xuống dốc đê, men theo con hẽm Ä‘i vá» hướng nam, con hẽm bình thưá»ng rát dà i, bây giá» trở nên ngắn ngá»§n, hình như chỉ và i bước là hết. Anh ao ước con hẻm dà i hÆ¡n chút nữa, cà ng dà i cà ng tốt.
Anh đứng lặng trước nhà Kim Cúc, trong lòng cà ng trống trải, mấy lần giÆ¡ tay định gõ cổng nhưng lại bá» tay xuống. Trá»i chạng vạng tối, lÅ© vẹt nhà Cao Trá»±c Lăng kêu như Ä‘iên, hình như chúng vì anh mà kêu. Con ngá»±a choai mà u táo đỠchạy trên sân phÆ¡i, cổ Ä‘eo má»™t chiếc lục lạc nhá», kêu loong coong. Ngá»±a mẹ phÃa xa cất tiếng hÃ, ngá»±a con phóng Ä‘i như má»™t mÅ©i tên, trên sân phÆ¡i chỉ còn vá»ng lại những tiếng nhạc ròn tan.
Anh cắn môi, đầu óc quay cuồng, gõ cổng nhà hỠPhương.
Ra mở cổng là anh thứ hai cá»§a Kim Cúc: Phương Nhất Tướng, má»™t tên đầu trá»™m Ä‘uôi cướp. Hắn nhìn Cao Mã, vẻ hằn há»c:
- Là anh à ? Việc gì đấy?
Cao Mã cưá»i vá»›i hắn:
- Lại chÆ¡i thôi – Anh Ä‘i vòng qua hắn, và o bên trong. Cả nhà ông Tư Phương Ä‘ang ăn cÆ¡m, không thắp đèn, thức ăn bà y lung tung trên bà n không rá» là những món gì. Cao Mã bước dấn lên, trong bụng hÆ¡i hãi, há»i:
- Chú Tư, thÃm Tư bây giá» má»›i ăn cÆ¡m?
Ông Tư hừm má»™t tiếng bằng giá»ng mÅ©i, thÃm Tư dá»ng dưng, chẳng mặn cÅ©ng chẳng nhạt: : “Giá» má»›i ăn, anh ăn rồi à ?â€
Cao Mã nói ăn rồi. Lúc nà y thÃm má»›i sai Kim Cúc thắp đèn, giá»ng khó chịu. Ông Tư cà ng khó chịu hÆ¡n: “Thắp là m gì, sợ muá»—i ạn mất chắc?â€
Kim Cúc và o trong buồng thắp cây đèn bão, đem ra đặt giữa bà n.
Cao Mã trông thấy má»™t cái là n Ä‘an bằng cà nh liá»…u đựng từng thếp bánh tráng, má»™t bát tương á»›t, ngồng tá»i thì để lung tung.
- Anh không ăn chút gì à ? – ThÃm Tư há»i.
- Aên no rồi ạ – Cao Mã trả lá»i. Anh thấy Kim Cúc đầu cúi gằm, ngồi thẩn thá», không ăn không uống. Phương Nhất Quán và Phương Nhất Tướng lấy từng tấm bánh trong là n ra phết tương á»›t, đặt ngồng tá»i và o giữa, cuá»™n lại như cái ống rồi cầm bằng cả hai tay, đưa lên miệng cắn, nhai rau ráu, các thá»› thịt trên mặt chạy lên chạy xuống như chuá»™t. Ông Tư ngồ rÃt tẩu xèo xèo, mắt gưá»m gưá»m nhìn Cao Mã.
ThÃm Tư trừng mắt rầy Kim Cúc:
- Mà y không ăn à ? Ngồi đực ra đấy là m gì? Tu tiên hay sao?
Kim Cúc nói: “Con không đóiâ€.
ThÃm Tư nói:
- Bụng dạ mà y như thế nà o tao biết cả rồi.
Kim Cúc nhìn Cao Mã, nói to:
- Con không thuáºn, con không lấy Lưu Thắng Lợi!
- Äồ lá»™n giống, chống lại hả? – Ông Tư gá» tẩu lên mặt bà n, chá»i.
- Mà y định lấy ai? – ThÃm tư há»i.
- Cao Mã – Kim Cúc nói.
Cao Mã đứng dáºy nói:
- Thưa chú thÃm, “Luáºt hôn nhân†đã qui định…
Nói chưa dứt câu, liá»n nghe thấy ông Tư quát to:
- Nện thằng khốn nạn nà y cho tao, dám áp đảo tại gia, khinh ngưá»i đến thế là cùng!
Anh em há» Phương vá»› lấy ghế đẩu Ä‘ang ngồi xông tá»›i bổ lia lịa bất kể chổ nà o trên ngưá»i Cao Mã. Ghế vạng và o thịt bá»™p bá»™p. Cao Mã giÆ¡ tay chống đỡ, miệng nói: “Äánh ngưá»i là phạm pháp! Äánh ngưá»i là phạm pháp!â€
Phương Nhất Quán nói : “Có đánh chết mà y cÅ©ng chẳng phạm gì cả!â€
Kim Cúc vừa khóc vừa nói:
- Anh Mã, mau chạy đi!
Äầu Cao Mã chảy máu, anh nói; “Các ngưá»i cứ đánh, tôi không kiện đâu! Chuyện giữa tôi và Kim Cúc, các ngưá»i ngăn không nổi!â€
ThÃm Tư đứng bên kia bà n vá»› cái chà y cán bá»™t, chỉ máºt Kim Cúc mắng: “Mà y không biết xấu hổ, tao tức chết thôi!â€
Ông Tư lá»›n tiếng chá»i: “Cao Mã, tao thà đáºp chết con Cúc chứ không gả cho mà y!â€
Cao Mã vuốt máu trên lông mà y, nói:
- Chú Tư, cháu đồng ý để chú đánh, nhưng chú mà đánh Kim Cúc là cháu đi tố cáo đấy!
Ông Tư gỠKim Cúc một tẩu, Kim Cúc kêu “ối†một tiếng, ngã lăn ra.
- Äi mà tố, Cao Mã!
Cao Mã định xông tới dìu Kim Cúc. Phương Nhất Tướng choảng cho anh một ghế, anh ngã lăn, bất tỉnh.
Khi tỉnh lại, anh thấy mình nằm trong hẻm, má»™t con váºt đầy lông lá đứng trước mặt anh. Thì ra đó là con ngá»±a mà u táo Ä‘á». Và i ngôi sao nhấp nháy thảm hại giữa khe hở các tầng mây. LÅ© vẹt nhà Cao Trá»±c Lăng kêu inh á»i. Anh giÆ¡ má»™t tay lên, rồi cÅ©ng chạm được và o cái cổ mịn như nhung cá»§a con ngá»±a. Con ngá»±a liếm mu bà n tay anh, lục lạc trên cổ kêu loong coong.
Ngà y hôm sau anh lên văn phòng Ủy ban xã, gặp Trợ lý dân chÃnh.
Trợ lý dân chÃnh say bà tỉ, ngồi phô tÆ¡i rách, uống trà òng á»c. Thấy Cao Mã Ä‘i và o, ông ta cÅ©ng không chà o, chỉ giương mắt nhìn. Cao Mã nói:
- Thưa ông Trợ lý, Phương Vân Thu phá hoại luáºt hôn nhân, ép con gái lấy Lưu Thắng Lợi. Kim Cúc không chịu, ông ta dùng tẩu đánh vỡ đầu cô ta.
Viên Trợ lý đặt chén trà xuống bà n bên cạnh ghế phô tÆ¡i, cưá»i nhạt há»i:
- Cao Mã, Kim Cúc là gì đối với anh?
Cao Mã ngá»› ra má»™t lúc, nói: “Cô ấy là ngưá»i yêu cá»§a tôiâ€.
- Tôi chỉ biết cô ấy là ngưá»i yêu cá»§a Lưu Thắng Lợi – Viên Trợ lý nói.
- Äấy là ép buá»™c, Kim Cúc không thuáºn.
- Váºy thì việc gì đến anh! – Viên Trợ lý nói – Kim Cúc kiện thì tôi má»›i xét.
- Cô ấy bị bố nhốt lại rồi.
- Äi Ä‘i – Viên trợ lý xua tay như Ä‘uổi ruồi – Tôi không rá»—i hÆ¡i mà nói chuyện vá»›i anh.
Cao Mã định cãi nữa, má»™t ngưá»i gù lưng trạc tuổi trung niênlôi ra má»™t chai rượu, má»™t lon cá há»™p dểlên bà n, nói: “Cáºu Tám,nghe tin nhà Phương có chuyện lá»™n xá»™n, đúng không?â€
Trợ lý dân chÃnh không trả lá»i tay cháu ngoại, lão Ä‘i đến trước mặt Cao Mã, chỉ và o đầu anh, há»i: “Äầu anh sao thế?â€
Vết thương trên đầu nhức, nhắc đến là lại Ä‘au giá»™i lên, đầu mụ Ä‘i, tai ong ong. Anh nói,nghe rõ giá»n mình the thé như tiếng đà n bà : “- Ngã đấy!â€
- Bị đánh phải không? – Viên trợ lý cưá»i mỉm.
- Không phải – Cao Mã nói.
- Anh em nhà Phương là loại vét đĩa! Phải tay tôi, tôi nện gãy cặp chân chó của anh, để anh bò mà vỠnhà !
Nước bá»t viên trợ lý bắn đầy mặ Cao Mã. Anh giÆ¡ tay chuồi mặt. Hắn dùng vai hÃch anh ra ngoà i cá»a, rồi đóng cá»a đánh sầm má»™t tiếng. Cao Mã loạng choạng trên thá»m xi măng, hoa chân múa tay cho khá»i ngã. Anh vịn và o tưá»ng, đầu óc choáng váng, trá»i đất quay cuồng.Rất lâu sau anh má»›i đõ choáng,anh ngẩn nhìn cánh cá»a sÆ¡n xanh, trong đầu đặc quánh như cháo cá»§a anh dần hé ra má»™t kẽ nứt, anh cố sức mở rá»™ng cái kẽ nứt ấy, trong tai có tiếng nổ đánh bục, kẽ nứt hợp long, những gì bên ngoà i cÆ¡ thể anh dá»u má» mỠảo ảo, má»™t dịch thể âm ấm từ trên óc trưá»n xuống, trưá»n tiếp, táºp trung ở hốc mÅ©i rồi lại truá»n nữa. Anh cố kìm mà không Ä‘uá»c, dịch thể ấy chui ra từ lá»— mÅ©i,chảy xuống miệng vừa tanh vừa mặn. Anh cúi xuống nhìn, từng giá»t máu tươi rá»›t xuống thá»m xi măng mà u xám nhạt.
Cao Mã hôn mê trên giưá»ng không biết đã bao lâu . Anh không nhá»› mình ừ trụ sở Uá»· ban xã vá» nhà bằng cách nà o, chỉ còn nhá»› những giá»t máu tươi lặng lẽ rá»›t xuống thá»mxi măng,những giá»t máu hình cầu rÆ¡i trên thá»m mà u trắng, vỡ ra, toé ra… Ngưá»i đà n ông gầy nhom thì thà o những gì sau cánh cá»a mà u sÆ¡n xanh, nghe như từ má»™t nÆ¡i rất xa vá»ng tá»›i. Lúc đầu anh còn cảm thấy thÃch thú nhìn những giá»t máu bắn tung toé trên thá»m. Những giá»t máu rÆ¡i thà nh chuá»—i, sức nóng cá»§a cÆ¡ thể cÅ©ng táºp trung và o má»™t chá»—, đẩy máu từ mÅ©i vá»t ra ngoà i, thá»m xi măng bê bết những máu là máu. Lưỡi anh thấm vị máu tanh tanh ngá»t ngá»t bá»—ng đụng phải là n môi lạnh ngắt, trong đầu anh lại nứt ra má»™t kẽ. Con ngá»±a hồng chạy trong đám ruá»™ng trồng hoa quì Ä‘ang nở rá»™, ngó anh bằng cặp mắt trong như thuá»· tinh. Anh giáºt mình, loạng choạng Ä‘i vá» phÃa đó. những bông hoa quì Ä‘á»u ngoái lại nhìn anh vá»›i vẽ lo âu. NÆ¡i nà y ánh nắng chan hoà , anh vin thân máºp đầy lông cứng cá»§a má»™t bông quì, cảm thấy bông hoa nặng ná» phÃa trên đầu anh run rẩy, ngước nhìn thì ánh nắng như những mÅ©i kim xuyên và o mắt, buốt không chịu nổi. Anh xé hai mẩu lá quì, vo viên đút nút hai lá»— mÅ©i. Máu trong mÅ©i ứ Ä‘á»ng khiến anh choáng váng, mùi tanh lượm lan ra trong miệng, anh hiểu, máu đã chảy xuống há»ng – thất khiếu thông nhau.
Anh rất muốn đấm vỡ cánh cá»a sÆ¡n xanh, nhưng đã kiệt sức. Vá» sau anh Ä‘oán rằng, năm mươi con ngưá»i trong trụ sở Uûy ban xã, gồm quan chức, tạp vụ, phụ trách thuá»· lợi, phụ trách phụ nữ, phụ trách tránh thai, phụ trách thuế, phụ trách thông tin, uống rượu, ăn thịt, uống trà , hút thuốc…hÆ¡n năm mươi con ngưá»i dá»ng dưng nhìn theo anh như nhìn má»™t cá»ng cá» hoặc mot con chó bị đánh trá»ng thương, thất thểu bước khá»i Uûy ban. Anh vịmn và o khung cá»a bêtông mà thở, lau bà n tay đầy máu và o tấm biển cÆ¡ quan chữ đỠtrên ná»n trắng. Äang lau thì má»™t thanh niên bảo vệ mặc áo kẽ sá»c, đá anh má»™t phát từ phÃa sau. Anh hốt hoảng khi nghe anh ta chá»i: “Äồ sâu bá», bôi máu chó cá»§a mà y và o đâu có biết không? Äây là chổ cho mà y bôi à ?â€
Anh lùi lại, ngắm hà ng chữ đỠtrên tấm biển, cÆ¡n giáºn trà o lên. thừa biết không nên bôi máu và o tấm biển, nhưng vẩn nổi cáu. Anh nhổ nước bá»t và o tên áo sá»c. Hắn khoẻ mạnh và nhanh nhẹn – hình như có võ – tránh được.
Tên áo sá»c sáp tá»›i.
Anh ngáºm đầy nước bá»t, nhằm mặt hắn mà nhổ.
Từ trong sân Uûy ban, má»™t giá»ng aoi nghiêm vá»ng ra: “Sắt, cáºu ta là m gì váºy?â€
Tên mặc áo sá»c vá»™i xuôi tay tá» vẻ phục tùng.
Anh nhổ bá»t máu xuống đất, không thèm nhìn tên áo sá»c, bá» Ä‘i. Con đưá»ng trải nhá»±a liên huyện ánh lên mà u sáng xanh đã vắt ngang trước mặt, má»™t lão nông bán dưa hấu bên đưá»ng mắt hấp háy những đốm lá»a lân tinh. Khi Ä‘i trên bá», anh trượt chân sa xuống lòng mương má»c đầy dây leo. Nhìn ta luy anh đâm buồn, hiểu rằng mình không thể Ä‘i lên như ngưá»i bình thưá»ng, mà phải bò lên bằng bốn chân như chó.
Sau đó, anh đúng là bò bốn chân như chó. Bò rất lâu và khó khăn, cái đầu nặng chịch cứ rình tá»± động lìa khá»i cổ, lăn xuống lòng mương. Cá» mao đâm gai nhá»n và o tay, lưng như trúng hà ng ngà n chiếc gai độc.
Bò lên bá» mương, đứng dáºy,căm há»n nhìn lại những chiếc gai độc, nhưng lại thấy tay thanh niên áo sá»c xách thùng nước, cầm giẽ lau sach những vết máu trên tấm biển. Ông già bán dưa hấu trên đưá»ng nhá»±a lưng quay vá» phÃa anh. Anh nhá»› cặp mắt lá»a lân tinh cá»§a ong lão. trong lúc mÆ¡ mà ng, anh nghe tiếng rao: “Dưa hấu…dưa hấu vùng cát ngá»t như máºt đây!â€
Tiếng rao cao vút cá»§a ông lão bán dưa khiến anh nhói tim. Lúc nà y, anh rất muốn vá» nhà lên giưá»ng nằm, nằm thẳng cẳng như chết…
Cá»a buồng kẹt mở. Anh muốn ngồi dáºy nhưng đầu nặng, cá»±a không nổi, cố mở mắt ra nhìn, thấy vợ anh hà ng xóm Vu Thu Thuá»· Ä‘ang đứng bên giưá»ng, nhìn anh thương cảm.
- Chú đã đỡ chưa? – Anh nghe chị há»i.
Anh lại mở miệng nhưng lại ợ lên toà n nước chua, tắc cả mÅ©i lẩn há»ng. Anh nghe chị nói: “Chú hôn mê ba ngà y liá»n, sợ chết Ä‘i được! Chú nhắm mắt gà o: Trẻ con, trẻ con, má»™t đà n trẻ con trên tưá»ng! Chú còn nói: Ngá»±a non, ngá»±a non! Anh Vu má»i Quế Chi đến tiêm cho chú hai mÅ©i.â€
Anh gắng gượng ngồi dáºy. chị Vu lôi chiếc chăn bẩn cho anh tá»±a lưng. nhìn nét mặt chị, anh hiểu, chị đã biết tất cả.
- Cảm ơn chị và anh Vu… - Anh ứa nước mắt.
Chị Vu nói: “Ngưá»i anh em, cho qua, đừng mết quá! Chuyện giữa chú và Kim Cúc, dứt khoát là không thà nh. Chịu khó chữa chạy, Ãt hôm nữa toi vá» thăm nhà , kiếm cho chú má»™t cô không kém gì Kim Cúc!â€
- Kim Cúc thế nà o rồi? – Anh sốt ruá»™t há»i.
- Nghe nói ngà y nà o cÅ©ng bị đánh. Nhà Phương vỡ chuyện, nhà Tà o và nhà Luư cÅ©ng hoang mang, mấy hôm nay, ngà y nà o cÅ©ng đến xin há»™. Thá»±c ra, dưa hái ép thì không ngá»t, con Cúc rồi cÅ©ng khổ cả Ä‘á»i!
Anh bị sốc, cuống cả lên, chị Vu ngăn lại.
- Chú định là m gì?
- Tôi đi tìm Kim Cúc.
- Chú tá»± Ä‘i tìm cái chết! Nhà há» Tà o và há» Lưu Ä‘á»u có ngưá»i ở đấy, há» không hè nhau đánh chết chú má»›i là chuyện lạ!
- Tôi…tôi sẽ giết hết chúng!
- Äừng ngốc, ngưá»i anh em! – Chị Vu giá»ng nghiêm chỉnh – Äừng bao giá» có ý ấy trong đầu. Vá»›i lại, giết há» thì chú cÅ©ng không thoát khá»i dá»±a cá»™t!
Anh ngã lăn, mệt rũ, khóc tấm tức, nước mắt chảy trên khuôn mặt bẩn thỉu, rót và o tai.
- Tôi…tôi không thiết sống nữa!
- Äến thế kia ư? Không bao giá» có ngõ cụt, chỉ cần chú và Kim Cúc son sắt má»™t lòng, tình yêu có cấm cÅ©ng không được. Trói buá»™c không nên vợ chồng, bây giá» là xã há»™i má»›i, thế nà o cÅ©ng có nÆ¡i đễ đấu lý…
- Chị, phiá»n chị nhắn giúp cho Cúc…
- Mấy hôm nay Ä‘ang căng, klhông được. Chú hảy cố nén, chữa chạy vết thương cho qua Ä‘áºn nà y.
|

21-09-2008, 05:20 PM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 03
Bà con kiếm bá»™n tiá»n nhá» tá»i
Äiên đầu đỠmắt lÅ© sói lang
Từng đà n từng lũ thu và phạt
Bóp nặn dân Ä‘en, trá»i thấu chăng?
- Tháng 5 – 1987, Khấu mù hát trên đưá»ng phố lát đá xanh. TrÃch Ä‘oạn bốn câu.
Hai viên cảnh sát á»§ rÅ© chui ra từ rừng hoè, lấm từ chân đến đầu, tay phải cầm súng, tay trái cầm mÅ© lưỡi trai, quạt gió nóng lên mặt. Cảnh sát cà lăm không Ä‘i cà nhắc nữa, ống quần rách toạc má»™t miếng to, phe phẩy như miếng da thuá»™c. Hai cảnh sát Ä‘i vòng đến trước mặt Cao Dương. Cả hai đầu húi cua, tóc cà lăm Ä‘en nhánh, đầu tròn như á»§a bóng chuyá»n. Viên cảnh sát kia tóc hoe và ng, trán dô, xương chẩm sau gáy cÅ©ng dô, hìng dáng như cái trống cÆ¡m. Cao Dương ngoảnh nhìn con Hạnh cầm gáºy quáºt lung tung và o những cây hoè phÃa trước, phÃa sau, bên phải, bên trái, dò dẫm, quanh quẩn trong rừng hoè phÃa sau nhà Cao Mã y như má»™t con ngá»±a non bị sa lầy,vừa khóc vừa gá»i: “Bố Æ¡i, bố!...Bố đâu rồi?...â€
- Mẹ kiếp! Cáºu là m ăn thế nà o thế? – Cà Lăm nói – Là m sao để nó chạy thoát?
- Cáºu nhanh tay hÆ¡n chút nữa thì đã còng nốt được tay kia cuả nó! – Trống CÆ¡m nói – Hai tay Ä‘á»u bị còng, nó chạy đằng trá»i!
- Tất cả là tại cái thằng nà y! – Cà Lăm đội mũ lên đầu, vươn tay ra như định vuốt ve nhưng lại đánh Cao Dương một bạt tai.
“Bố Æ¡i bố, sao bố không thưa lên?†Con bé khóc nức nở, vụt gáºy và o thân cây, tay sá» soạng, cá»™c đầu và o câ. Nó để tóc ngắn, đưá»ng ngôi lệch như con trai, hai mắt Ä‘en láy… mặt và ng bá»§ng vì thiếu dinh dưỡng, như ngồng tá»i bị á»§ng… cởi tần, quần cá»™c mà u đỠcá», thun quần đã hết đà n hồi, quần tụt xuống táºn chá»— xương cháºu… dép nhá»±a đỠđứt quai… “Bố Æ¡i, bố, sao bố không thưa lên!†Trong rừng hoè má» tối như má»™t tảng mây chì, mà u đỠcá» cá»§a cái quần thấp thoáng gây cảm giác nhức nhối. Cao Dương Ä‘inh cất tiếng gá»i nhưng cổ há»ng tắt nghẹn, không ra tiếng. Mình không khóc, mình không khóc…
Cà Lăm lại đánh Cao Dưong một bạt tai nhưng anh không cảm thấy gì.
Nhìn anh vặn vẹo như Ä‘iên, nghe tiếng thở hồng há»™c, ngá»i mùi mồ hôi nhá»›p nháp trên ngưá»i anh, hai cảnh sát hÆ¡i chá»n vì cái mùi vị đặc biệt như mùi ngại đắng. Cả hai nhÃu mÅ©i ngá»i cái gì đó, mặt thuá»—n ra như những thằng ngố.
“Bố Æ¡i bố… sao bố không thưa lên?â€
…Em trai nà o, em gái nà o, mau chìa tay cho cô nà o, hát má»™t bà i nà o, nhảy má»™t Ä‘iệu nà o,chạy má»™t vòng, nhẹ nhà ng thôi! Con Hạnh tay cầm gáºy đứng trên đưá»ng… sau đó nó nhÃch vá» phÃa cổng lá»›n, tay gáºy, tay vịn lan can nghe bá»n há»c sinh ca hát nhảy múa dưới sá»± hướng dẫn cá»§a cô giáo. Những khóm cúc nở hoa trong vưá»n trưá»ng. Anh nm81 tay con dắt vá» nhà , nó vùng vẫy chống lại. Anh cáu, gầm lên má»™t tiếng, đá nó má»™t đá…
Anh sốt ruá»™t kêu không ra tiếng,cứ nhè vá» cây mà ngoạm…… Mẹ thân yêu, bố thân yêu, nắm tay con cùng hát, nắm tay con cùng nhảy, nhảy má»™t cái rõ cao, nà o có khó gì đâu!... Vá» cây hoè cà giáºp môi anh, máu miệng nhoe nhoét trên cây, anh không há» cảm thấy Ä‘au. Nhá»±a hoè đắng ngắt hoà lẫn vá»›i nước bá»t trôi xuống há»ng, má»™t cảm giác thông thoáng kì lạ dâng lên, anh thấy há»ng giãn ra, hết ngứa. Anh tháºn trá»ng, chỉ sợ lại mất tiếng: “Hạnh Æ¡i, bố ở đây!†Vừa gá»i xong đã nước mắt đầm đìa.
- Là m thế nà o bây giá»? – Cà Lăm há»i .
- VỠthôi! – Trống cơm nói – VỠlấy lệnh truy nã, hắn chạy đâu cho thoát!
- Còn tay trưởng thôn đâu rồi?
- Chuồn từ lâu. Quân trộm cướp!
“Bố Æ¡i, con không Ä‘i nổi nữa! Bố đến đón con!â€â€¦ Con Hạnh cứ loay hoay trong rừng hoè, cái chấm mà u đỠkhiến tim anh như muốn vỡ ra. Anh nhá»›, cách đây không lâu, anh đã đá cái chấm đỠđó, cái mông nhá» xÃu đó má»™t đá. Thá»±c ra, nó không có lá»—i. Nó ngã sóng soà i trên sân, ngón tay xoè ra như chân gà chụp lên đống phân gà nhão. Nó bò dáºy, rúm ngưá»i lại, lùi đến táºn chân tưá»ng. Rồi thì nó đã dá»±a được và o má»™t góc, miệng nhệch ra nhưng không dám khóc thà nh tiếng. Anh chợt nhá»› ra, mắt nó Ä‘en láy vì có hai giá»t nước mắt to tướng. Anh hối háºn đến cùng cá»±c, đầu Ä‘áºp bình bịch và o thân cây, vừa Ä‘áºp vừa gà o lên: “Thả tôi ra! Thả tôi ra!â€
Trống CÆ¡m giữ chặt đầu, không cho anh Ä‘áºp tiếp. Cà Lăm vòng sang bên, đến mở khoá còng cho anh, miệng nói: “Cao Dương, phải biết Ä‘iá»u chứù!â€
Rá»i thân cây, Cao Dương ra sức quẫy dạp, tay đấm chân đá miệng cắn xé. Cà Lăm bị anh cà o chảy máu ba vệt trên mặt. Giữa lúc anh Ä‘ang cố vùng vẫy thoát khá»i cánh tay Trống CÆ¡m để chạy tá»›i chá»— chấm Ä‘á»,má»™t tia lá»a xanh loé lên, tiếp đó là xanh đỠtÃm và ng nhảy múa, anh hốt hoảng khi thấy cây gáºy xoè lá»a xanh cá»§a Cà Lăm chÄ©a và o ngá»±c anh, má»™t chùm hà ng vạn cây kim xuyên và o ngưá»i anh, anh kêu lên thà m thiết, lảo đảo gục xuống.
Khi tỉnh lại, đôi còng sáng loáng đã lại báºp trên cổ tay. Chúng hằn sâu và o da thịt như cắm chân và o xương. Äầu mụ Ä‘i, anh không nhá»› được gì nữa. Cà LÄ‚m huÆ¡ huÆ¡ cây gáºy trước mặt anh, nghiêm giá»ng Ä‘e:
- Äi tá» tế và o, quáºy vừa thôi cho tao nhá»!
Anh Ä‘i theo viên cảnh sát, ngoan ngoãn trèo lên con đê chắn cát, qua rừng liá»…u, lại Ä‘i xuống lòng sông cạn.Cát mịn lún bà n chân, gan và mu bà n chân bá»ng rát. Anh Ä‘i cà nhắc, sau lưng là cảnh sát Cà Lăm. Cái gáºy kinh khá»§ng ở trong tay anh ta. Trong rừng liá»…u, tiếng khóc cá»§a con Hạnh đã kéo anh ngoảnh lại, Cà Lăm dà cây gáºy và o lưng anh, là n khà lạnh chạy thẳng lên óc, cổ rụt lại, khắp ngưá»i nổi da gà , anh chuẩn bị chịu má»™t đòn sấm sét, nhưng phÃa sau chỉ nạt: “Äi nhanh lên!â€
Äi nữa, dần dần quên Ä‘i tiếng khóc cá»§a con gái, tâm trà anh tưởng tượng hình dáng cây gáºy trong tay Cà Lăm. Cuối cùng, anh quả quyết đó là cây dùi cui Ä‘iện mà có lần nghe nói, công tắc diện nằm dưới ngón tay cái Cà Lăm, chỉ cần ấn má»™t cái là dùi cui phóng Ä‘iện.
Anh cà ng nghÄ© cà ng thấy sau lưng lạnh toát, gần như các đốt xương sống Ä‘á»u run rẩy.
Lại Ä‘i xuyên qua má»™t rừng liá»…u. Lại trèo qua má»™t con đê chắn cát, vÆ¡t75 năm mươi mét đất trống, qua con đưá»ng trải nhá»±a. Cảnh sát áp giải anh đến trụ sở Uá»· ban xã. Chu Râu ở đồn công an chạy ra đón Cà Lăm và Trống CÆ¡m, luôn miệng: “Vất vả quá!â€
Gặp ngưá»i quen, Cao Dương le lói chút hi vá»ng, há»i: “Lão Chu, hỠđịnh đưa tôi Ä‘i đâu?â€
Chu Râu nói: “đưa anh dến chá»— ăn cÆ¡m không thu tem phiếuâ€.
- Anh vì tình nghÄ©a nói giúp tôi má»™t tÃ, để há» tha cho tôi vá», vợ tôi má»›i nằm ổ.
- Ngay cả mẹ anh nằm ổ thì cũng chịu, phép nước vô tình!
Cao Dương gục đầu chán nản.
- Tiểu Quách và lão Trịnh vá» chưa nhỉ? – Trống CÆ¡m há»i.
- Tiểu Quách vỠrồi. lão Trịnh chưa vỠ– Lão Chu nói.
- Nhốt phạm ở đâu? – Trống CÆ¡m lại há»i.
- Nhốt ở phòng là m việc – Lão Chu vừa nói vừa Ä‘i trước dẫn đưá»ng, hai cảnh sát áp giải Cao Dương theo sau.
Cao Dương bị tống và o phòng là m việc cá»§a Công an xã. Anh trông thấy má»™y thanh niên mặt dà i như mặt ngá»±a, tay Ä‘eo còng, ngồi bó gối ở xó nhà .Cáºu nà y chắc bị hà n dữ lắm, Cao Dương trông thấy mắt cáºu ta sưng húp, chỉ mở hé như má»™t sợi chỉ, quầng mắt đủ mà u xanh đỠtÃm và ng.Từ kẻ mắt sợi chỉ loé lên những tia sáng lạnh, còn mắt bên phải mở to thì lại biểu lá»™ má»™t tâm trạng tuyệt vá»ng đáng thương. Hai cảnh sát trẻ đẹp ngồi trên ghế băng dà i, hút thuốc. Anh bị đẩy và o xó nhà , ngồi ká» cáºu thanh niên mặt ngá»±a. Hai ngưá»i chiếu tướng nhau. Cáºu ta trá» môi, ý tứ gáºt đầu má»™t cái. Anh thấy cáºu nà y rất quen, cố nhá»› mà nhá»› không ra. Anh rên rỉ: “Thôi rồi, đầu óc mình bị duìo cui Ä‘iện huá»· hoại rồi.â€
Anh nghe bốn viên cảnh sát bà n tán†Thằng cha cá»±c kì ương ngạnh, đầu tiên định phóng Ä‘iện quáºt ngã, tháºt kì lạ, hắn cách Ä‘iện… Thằng Cao Mã vượt tưá»ng chạy mất rồi… Hai cáºu là đồ háºu Ä‘áºu… Vá» là m lệh truy nã… Lão Trịnh va Tống An Ni công việc nhẹ nhất, sao bây giá» vẫn chưa vá»?... Mụ ta có hai đứa con… Kìa, lão Trịnh và Tống An Ni vá» rồi.
Anh nghe tiếng khó cá»±c kì du dương cá»§a má»™t phụ nữ. Anh thấy tất cả má»i ngưá»i trong phòng Ä‘á»u nghe thấy tiếng khó. Cảnh sát trẻ tên Quách vứt mẩu thuốc, dùng chân dà nát, giá»ng khinh bỉ: “đà n bà là hay rách việc! Chỉ khóc vá»›i mếu, rầu ruá»™t!†Anh ta hất cằm vá» phÃa thanh niên mặët ngá»±a, lại nói: “Xem anh chà ng hảo hán kia, dao ká» cổ mà vẫn không má»™t giá»t nước mắt!â€
Mặt ngá»± bá»—ng nói to – Anh ta có táºt nói lắp: “Khóc…khóc…khóc trước mặt các ông à ?â€
Má»i ngưá»i ngá»› ra, bá»—ng cưòi ầm. Trống cÆ¡m bảo đồng ngiệp Cà Lăm: “Lão Khổng, bắt phải ngưá»i anh em cá»§a cáºu rồi!â€
Cà Lăm có vẻ tá»± ái, nói: “Äi Ä‘i Ä‘i, cút mẹ cáºu Ä‘i, Trống CÆ¡m!â€
Câu nói lắp khiến anh bừng tỉnh, dòng hồi ức như nước lÅ© trà n vá» trong đầu. Anh nhá»› ra rồi, cáºu nà y thuá»™c dòng há» Lá»— (mãng), ngưá»i đã Ä‘áºp nát cái máy Ä‘iện thoại cá»§a Huyện trưởng.
Má»™ nam má»™t nữ cảnh sát đẩy má»™t bà già đầu bù tóc rối và o phòng. Bà già ngồi phệt xuống, hai tay vá»— đất bá»™p bá»™p, gà o khóc: “Trá»i Æ¡i là trá»i! Sống là m sao nổi hỡi trá»i?... Ông Æ¡i ông nỡ lòng nà o bá» tôi má»™t mình, ông có kinh thiêng thì vá» gá»i tôi Ä‘i cùng!...â€
Cô nữ cảnh sát má»›i ngoà i hai mươi, tóc ngắn, mắt to, lông mà y dà i, rất xinh. Khuôn mặt trái xoan đỠbừng vì nóng. Cô lá»›n tiếng quát: “Cấm khóc!â€
Thái độ dữ dằn cá»§a cô nữ cảnh sát khiến Cao Dương sợ tái mặt, anh không ngá» phụ nữ mà mặt sắt đến thế. cô Ä‘i đôi giầy da mà u nâu, mÅ©i nhá»n, gót cao, thắt lưng da Ä‘eo khẩu súng lục.
Cao Dương và cáºu thanh niên mặt ngá»±a tò mò nhìn cô cảnh sát. Hình như cô sượng, vằn mắt nhìn lại hai ngưá»i. Cao Dương vá»™i và ng cúi xuống. Khi anh ngá»ng lên, cô cảnh sát đã Ä‘eo kÃnh râm che mặt. Cô đá bà già má»™t đá, nói: “Còn khóc hả? Mụ già cứng đầu, đồ phản cách mạng!â€
Bà già bị đá rú lên má»™t tiếng: “Aùi! Con quỉ cái! Äá thá»§ng Ä‘Ãt bà già rồi!â€
Viên cảnh sát trẻ bưng miệng cưá»i, trêu: “Cô Tống nà y, để cho ngưá»i ta đá thá»§ng Ä‘Ãt rồi!â€
Cô cảnh sát đỠlên táºn, xì má»™t cái vá» phÃa ngưá»i trêu chá»c.
Bà già vẫn khóc. Lão Chu nói: “Bà Phương đừng gà o lên nữa, dám là m dám chịu, khóc mà là m gì!â€
Cô cảnh sát Ä‘e: “Còn khóc sẽ bịt miệng bà lại!â€
Bà già ngá»a mặt kêu gà o như Ä‘iên: “Bịt cho chết Ä‘i! Cái cô “Xoạc cẳng†kia! Má»›i tà tuổi đầu mà đã ác thế, rồi sẽ đẻ con thiếu mắt thiếu mÅ©i!â€
Äám cảnh sát cưá»i ồ, cô cảnh sát định đá nữa nhưng lão Trịnh ngăn lại.
Cao Dương đã nháºn ra: Bà ta chÃnh là thÃm Tư Phương.
ThÃm Tư định giÆ¡ tay gạt nước mắt, lúc giÆ¡ lên má»›i biết tay đã bị còng. Nhìn chiếc còngsáng loáng, thÃm lại gà o khóc.
Lão Chu nói: “Các đồng chà vất vả quá! Ta ăn cÆ¡m thôi!â€
Chú chuyên đưa hà ng của một quán ăn tư nhân, bên trái móc là n thức ăn, bên phải một két bia ghi đông phẳng, phóng xe như bay xộc thẳng và o đồn cảnh sát, dùng chân gạt chân chống dựng xe, hai tay gỡ là n thức ăn và két bia, nhảy xuống xe như xiếc.
- Äúng là cao thá»§! – Lão Trịnh khen.
- Ngà y nà o cÅ©ng Ä‘i giao hà ng, giá»i là phải.
Chú tiếp viên xách các thứ Ä‘i và o, lão Chu không bằng lòng: “Sao bây giá» má»›i đến?â€
Chú nhá» nói: “Khách hà ng đông quá, riêng huyện cÅ©ng đã đến năm mâm, Hợp cung tiêu má»™t mâm, ngân hà ng má»™t mâm, bệnh viện má»™t mâm, riêng bá»™ pháºn trá»±c Xã, cháu đưa đã đủ mệt, lại còn dưới thôn nữa.â€
- Các cáºu phát tà i rồi! – Lão Chu nói.
- Ông chá»§ phát tà i còn cháu là dân đầu sai, ba cá»c ba đồng, có được thêm đồng nà o! – Chú nhá» mở nắp, Cao Dương trông thấy đầy khay thịt cá gà vịt, thÆ¡m Ä‘iếc mÅ©i, thèm rá» dãi.
Lão Chu nói: “Hãy Ä‘áºy lại, dá»n dẹp chút đã.â€
- Chú thau tháu lên má»™t tÃ, cháu cón đưa cÆ¡m đến nhà ông Bà thư thôn Bắc, Ä‘iện thoại gá»i đến giục mấy lần rồi! – Chú đưa hà ng nói.
Lão Trịnh bảo: “Kiếm phòng trống giam bá»n phạm lại!â€
Lão Chu há»i: “Chá»— nà o có phòng bá» không?â€
Cà Lăm nói: “Giam… giam chúng ở trên xe!â€
- Chúng trốn thì bắt Ä‘á»n ai?
Trống CÆ¡m nói: “Còng chúng và o gốc cây, chá»— ấy có bóng râm.â€
Viên cảnh sát trẻ ra lệnh: “Tất cả đứng dáºy!â€
Cao Dương là ngưá»i đầu tiên dứng lên, Mặt Ngá»±a cÅ©ng đứng lên theo, thÃm Tư Phương ngối khóc: “Tôi không Ä‘i đâu cả, có chết tôi chết ở đây.â€
Lão Trịnh nói: “Mụ Phương, nếu mụ tiếp tục phá bÄ©nh là tôi không có khách khà đâu đấy!â€
ThÃm Tư gà o lên: “Không khách khà thì là m gì ôi? Dám đánh chết tôi chắc?â€
Lão Trịnh cưá»i nhạt: “Không dám đánh chết mụ, nhưng nếu mụ chống lệnh, quáºy phá, bá»n tôi có quyá»n cưỡng chế mụ, có lẽ mụ chưa nếm mùi dùi cui Ä‘iện? Thằng Hai nhà mụ nếm rồi.â€
Lão Trịnh rút dùi cui vung lên, nói: “Tôi đếm đến ba, nếu mụ không đứng dáºy, mụ sẽ được nếm mùi.â€
- Một…
- Dà điện đi, dà đi, quân súc sinh!
- Hai…
- Dà đi!
- Ba – Lão Trịnh hô, đồng thá»i chÄ©a dùi cui và o mặt thÃm Tư, thÃm rú lên, lá»™n má»™t vòng, hai tay chống đất đứng phắt dáºy.
Äám cảnh sát cưá»i ồ Viên cảnh sát trẻ tên Quách chỉ và o Mặt Ngá»±a nói: “Thằng cha nà y cách Ä‘iện, Ä‘iện cao áp dà và o ngưá»i mà hắn không há» có phản ứng!â€
Lão Trịnh nói: “Có chuyện như váºy à ?â€
- Không tin, đồng chà cứ thỠxem!
Lão Trịnh ấn nút, dúi cui láºp tức phóng ra những tia lá»a xanh.
- Tớ không tin – Lão Trịnh chĩa dùi cui và o gáy Mặt Ngựa.
Mặt Ngá»±a mỉm cưá»i khinh miệt, ngồi yên không cỠđộng.
- Ừ nhỉ, quả là chuyện lạ! – Lạo Trịnh há»i to – Hay là điện trục trặc?
Tiểu Ngạc nói: “Anh thá» xem!â€
- Sao thế nhỉ – Lão vừa nói và  dà dùi cui và o cổ tay lão. Lão kêu thét, quăng dùi cui, ngồi bệt xuống đấy, hai tay ôm đầu.
Äám cảnh sát cưá»i như nắc nẻ.
Tiểu Quách nói: “Lão Trịnh, đó là dùng thân mình để thá» nghiệm pháp luáºt.â€
Cà Lăm dẫn Cao Dương, Mặt Ngá»±a thì do cảnh sát trẻ áp giải, Lão Trịnh và cô cảnh sát thì lôi hÃm Tư, Ä‘i khoảng năm mươi bước là má»™t con đưá»ng rá»™ng xuyên qua giữa sân, nối vá»›i đưá»ng trải nhá»±a liên huyện, bên đưá»ng có hÆ¡n chục cây bạch dương cao cao, đưá»ng kÃnh má»—i cây bằng miệng bát.
Cảnh sát mở khoá còng, kéo hai tay ra phÃa sau , ép lưng và o thân cây, rồi khóa lồng từng ngưá»i và o má»™t cây bạch dương. Cao Dương nghe thấy thÃm Tư luôn miệng than thở: “Trá»i Æ¡i, Ä‘au quá… gãy tay tôi ra rồi!â€
Cà Lăm nháy mắt vá»›i nữ cảnh sát Tống An Ni: “Chắc chắn hết ý!â€
Tống An Ni ngáp mộ cái sái cả quai hà m.
Các cảnh sát và o trong phòng uống bia. Ba phạm lúc đầu còn đứng, sau đó từ từ từ gục xuống,hai tay trói quặt sau lưng, lồng qua thân cây.
Khi bị còng và o cây, gốc cây vẫn còn bóng râm. Lát sau, bóng râm chạy sang phÃa đông, mặt trá»i ngả vá» tây, há» phÆ¡i dưới nắng.
Cao Dương mắt nảy Ä‘om đóm, có cảm giác như cánh tay không còn nữa, hai vai nóng rẩy như chèm lá»a. Anh nghe thấy Mặt Ngá»±a bên cạnh nôn oẹ, liá»n ngoảnh sang nhìn cáºu ta.
Mặt Ngá»±a đầu cúi, cổ vươn ra, xương bả vai nhô lên, lồng ngá»±c pháºp phồng dữ dá»™i. Dưới đất là má»™t bãi nhá»›p nhúa, đỠcó, trắng có. Äà n nhặng xanh từ chuồng xà bay đến sà xuống bãi nôn. Cao Dương vá»™i ngoảnh Ä‘i, dạ dà y cuá»™n lên từng cÆ¡n, anh oẹ má»™t tiếng, nôn ra má»™t bãi nước và ng. Rất âu, anh không dám nhìn Mặt Ngá»±a, Nhưng bụng hì nghÄ©: Thức ăn mà Mặt Ngá»±a nôn ra, đỠlà cà chua, trắng là mà n thầu, xem ra Mặt Ngá»±a khá no đủ. Anh còn nghÄ©, cổ tay Mặt Ngá»±a còn Ä‘eo má»™t chiếc đồng hồ rất dà y, rất to.
ThÃm Tư phÃa bên trái lúc đầu còn kêu gà o, sau chuyển thà nh rên rỉ, rồi tiến rên cÅ©ng không nghe thấy nữa. ThÃm ấy chết rồi sao? Cao Dương giáºt thót vì ý nghÄ© phỉ thui cá»§a anh, liá»n nhìn sang, thÃm Tư chưa chết, hai tay dÅ©i thẳng, nếu không có bả vai giữ lại, thì chắc chắn váºp mặt xuống đất. Má»™t chiếc giầy đã tụt đâu mất, bà n chân nhòn nhá»n, Ä‘en nhẻm thò ra má»™t bên, đà n kiến Ä‘ang bò lên chân. Äầu thÃm chưa chạm, nhưng má»› tóc bạc rÅ© xuống đã chạm đất.
Mình không khóc. Cao Dương tự nhủ, mình không khóc.
Anh gắng gượng đứng lên, cố áp lưng vá» phÃa sau để cánh tay bị còng giáºt cánh khuá»·u được thoải mái má»™t tÃ. Nữ cảnh sát Tống An Ni đảo qua. Cô ta bá» mÅ© ra, mái tóc Ä‘en nhánh, vẫn Ä‘eo kÃnh râm, môi bóng nhẩy. Cô ta lấy khăn tay thêu che miệng, giá»ng à uồm: “Các ngưá»i không có chuyện gì chứ?â€
Cao Dương không muốn tiếp chuyện, thÃm tư im như thóc, Mặt Ngá»±a thì trái lại: “Ä. mẹ cô, không… không có chuyện gìâ€.
Cao Dương rất sợ Mặt Ngá»±a bị đánh, bèn ngoảnh sang nhìn cáºu ta.
Nữ cảnh sát không đánh Mặt Ngựa,che miệng bỠđi.
Cao Dương nói: “Ngưá»i anh em, gắng nhẫn nhịn má»™t chút… đừng để ăn đòn từ bây giá».â€
Mặt Ngá»±a nhệch miệng cưá»i. Cao Dương thấy mt85 cáºu ta trắng nhợt nhu giấy dán cá»a sổ.
Nữ cảnh sát lại tới, dẫn theo lão Chu và lão Trịnh. Lão Chu xách theo chiếc thùng không, Lão Trịnh xách ba chiếc vỠchai bia, nữ cảnh sát cầm chiếc gáo múc nước.
Ba cảnh sát Ä‘i tá»›i chá»— vòi nước. Lão Chu mở vòi lấy nước và o thùng. Nước chảy mạnh, trắng như tuyết, giá»™i xuống thùng tôn như đánh trống. Nước đầy thùng, bắn tung toé. Lão Chu xách thùng Ä‘i, không khoá vòi, nước chảy à o à o xuống ná»n gạch vỡ. Mùi nước toả ra, tươi mát, Cao Dương hÃt lấy hÃt để. Trong bụng anh như có má»™t quái váºt Ä‘ang xin xá» há»™ anh: “Nước… nước, thá»§ trưởng, cho xin ngụm nước, là m Æ¡n… khát quá!†Lão Trịnh hứng chai dưới vòi, gần như đầy ngay láºp tức, miệng chai sá»§i bá»t. Lão Trịnh hứng đầy cả ba chai, Ä‘em lại há»i Cao Dương: “Uống không?â€
Cao Dương cố gắng lắm má»›i gáºt được má»™t cái, ngá»i thấy mùi nước, nhìn khuôn mặt đẫy đà cá»§a lão Trịnh, anh cảm động suýt khóc.
Lão Trịnh cầm Ä‘Ãt chai, ká» miệng chai và o miệng anh.
Anh vá»™i và ng báºp miệng chai hút mạnh, ngụm nước to tướng xá»™c và o khà quản, anh ho sặc sụa, mắt trắng dã. Lão Trịnh quẳng chai nước xuống đất, vòng ra sau đấm lưng cho anh.
Một bụm nước ộc ra từ mũi miệng anh.
- Äi đâu mà vá»™i? Từ từ thôi! – Lão Trịnh nói – Nước còn nhiá»u, đủ uống.
Anh uống má»™t mạch ba chai nứoc, vẫn còn khát, cổ há»ng ran rát như thèm lá»a, nhưng nhìn sắc mặt không vui cá»§a lão Trịnh, anh không dám uống thêm.
Mặt Ngá»±a cÅ©ng đứng lên. Lão Chu cho cáºu ta uống nước. Cao Dương nhìn cáºu ta uống má»™t mạch năm chai nước mà thèm. Anh không vui, nghÄ© bụng: Uống hÆ¡n mình hai chai!
ThÃm Tư có lẽ đã ngất. Cô cảnh sát múc từng gáo nước đổ lên ngưá»i, lên đầu thÃm. Nước trong đổ lên ngưá»i, nước đục chảy xuống đất.
ThÃm Tư mặc chiếc áo tay lá»ng bằng vải xô,đã đổi mà u vì lâu ngà y không giặt, nước giá»™i đến đâu, áo hÆ¡i trắng ra đến đó. chiếc áo như dán trên ngưá»i thÃm, hằn rõ những đốt xương sống và xương bả vai nhá»n hoắt. Mái tóc hoa râm bết và o da đầu, nước bẩn chảy theo tóc xuống đất, Ä‘á»ng thà nh vÅ©ng.
Cao Dương ngá»i thấy mùi hôi trên ngưá»i thÃm Tư, bụng anh quặn lên, sôi ùng ục. Anh nghÄ©, có lẽ thÃm Tư đã chết. Äang sợ toát mồ hôi thì thÃm Tư từ từ ngẩng đầu lên, má»› tóc hoa râm trên đầu như nặng ngà n cân, cái cổ gầy ngẳng vất vả chống đỡ. Tóc bị ướt cà ng thấy thưa. Anh nghÄ©, so vá»›i đà n ông, đà n bà hói đầu xấu gấp bá»™i. Bất giác anh nhá»› tá»›i bà mẹ hói đầu cá»§a anh mà cầm lòng không Ä‘áºu, suýt nữa báºt khóc.
Mẹ anh vốn tóc bạc phÆ¡, rất đẹp lão. Trải qua ná»a chừng Cách mạng Văn hoá, cái đẹp không còn mảy may, má»› tóc bạc đã bị bần nông va trung nông lá»›p dưới trong thôn giáºt lên giáºt xuống, không còn má»™t sợi. Äúng là chịu tá»™i sống! Bố là địa chá»§, thì me là vợ địa chá»§, không giáºt tóc mẹ thì giáºt tóc ai?... Thằng Thu Lương nhà há» Quách to như há»™ pháp,túm tóc ấn đầu mẹ xuống. quát: “Con mụ tóc trắng, quì xuống!†Cảnh tượng ấy anh đứng xa nhìn thấy, giỠđây lại hiện ra sống động trước mắt… Anh nghe thấy tiếng khóc tấm tức như trẻ con cá»§a mẹ…
ThÃm Tư tỉnh lại do nước lạnh. Cái miệng móm báºp báºp, thÃm oà khóc như trẻ con.
Mắt anh ứa ra hai giá»t lệ mặn chát. Anh tá»± trấn an: Mình không khóc, mình không khóc.
“Uống nước không?†Anh nghe cô cảnh sát há»i thÃm Tư bắng má»™t giá»ng nhe nhà ng. thÃm chỉ khóc, không trả lá»i, giá»ng khản đặc, mảnh như tÆ¡, không khan khản như hồi nãy.
“Cái gan Ä‘áºp phá cá»a kÃnh đâu rồi?†Cô cảnh sát múc má»™t gáo nước giá»™i lên đầu thÃm Tư rồi bá» mặc thÃm đấy, xách thùng nước đến trước mặt Cao Dương. Anh không trông thấy mắt cô vì cặp khÃnh râm che khuất, chỉ thấy đôi môi mÃm chặt như má»™t đưá»ng chỉ. Anh bất giác run bắn chợt nghÄ© tá»›i con lợn cạo sạch lông.Cô cảnh sát dặt thùng nước xuống, không nói ná»a lá»i, múc đầy má»™t gáo hắt và o ngá»±c anh. Anh co ngưá»i lại theo bản năng,miệng hét lên má»™t tiếng. Cô ta nhếch miệng cưá»i, hai hà m răng trắng loá, Ä‘á»u tăm tắp, cá»±c đẹp. Cô lại múc má»™t gáo đổ lên đầu anh. Äã có sá»± chuẩn bị, anh không giáºt mình, nước lạnh từ đầu chảy xuống vai, xuống ngá»±c, cà ng xuống dưới cà ng cháºm, cuối cùng là những vệt đục ngầu ở chân. Anh phấn chấn lên,đầu óc tỉnh ra, là m như giá»™i nước lạnh lên đầu là niá»m vui lá»›n nhất trong Ä‘á»i! Anh nhìn cái miệng xinh xinh cá»§a cô cảnh sát mà trong lòng cảm kÃch.
Cô cảnh sát chỉ giá»™i cho anh hai gáo rồi xaxh1 thùng sang trước mặt Mặt Ngá»±a. Cáºu ta mặt trắng bệch, má»™t mắt sưng húp, má»™t mắt mở, miệng cưá»i nhạt. Như bị hạ nhục, cô ta hắt tháºt mạnh gáo nước và o khuôn mặt nhợt nhạt cá»§a Mặt Ngá»±a. Cáºu ta cÅ©ng phản xạ theo bản năng, rúm ngưá»i lại rất khó coi.
- Thế nà o? – Cô cảnh sát nghiến răng há»i.
Mặt Ngá»±a lắc lư, vừa cưá»i vừa nói: “Mát quá! dá»… chịu quá!â€
Cô cảnh sát múc nước hắt lia lịa bất kể và o chá»— nà o trên ngưá»i Mặt Ngá»±a, miệng lải nhải: “Nà y thì mát, nà y thì dá»… chịu!â€
- Mát mẻ và dá»… chịu quá… Mặt Ngá»±a vặn vẹo lưng, tung chân đá, lắc lắc đầu, à o lên, giá»ng chua loét.
Cô cảnh sát quẳng gáo, bê thùng nước đổ ụp lên đầu Mặt Ngá»±a, hình như vẫn chưa hả giáºn, cô gõ mép thùng liá»n mấy cái và ođầu Mặt Ngá»±a như để trút sạch những giá»t nước cuối cùng lên đầu cáºu ta.
Cô quẳng thùng, chống nạnh, ngá»±c pháºp phồng, thở hồng há»™c.
Cao Dương nghe thấy tiếng gõ trầm đục cá»§a thùng nước lên đầu Mặt Ngá»±a mà ghê cả ngưá»i!
Mặt Ngá»±a tá»±a cái đầu dà i dà i lên thân cây mà thở. Mặt cáºu ta bá»—ng sưng vù lên, chuyển sang mà u tương á»›t. Cao Dương nghe thấy bụng cáºu sôi ùng ục, cổ vươn dà i ra, gân cổ chằng chịt, miệng mấp máy rồi chợt mở to, bắn nước bẩn ra, cô cảnh sát tránh không kịp, dây đầy ngá»±c áo.
Cô nhảy dựng lẹn, kêu the thé.
Mặt Ngựa nôn oẹ, không còn hơi sức đâu mà nhìn ngực áo cô cảnh sát.
Lão Trịnh giơ tay xem đồng hồ,nói:
- Thế thôi, cô Tống! Ta đi ăn cơm để kịp bà n giao.
Lão Chu xách thùng và gáo theo sau cô Tống và lão Trịnh.
Anh nghe thấy lão Chu gá»i Ä‘iện trong phòng là m việc, giục nhà hà ng mau Ä‘em bánh chẻo đến, mà cảm thấy lợm giá»ng. Anh cố nghiến răng nghiến lợi để đừng nôn ba chai nước uống ban nãy.
Cáºu Mặt Ngá»±a vẫn nôn oẹ nhưng trong bụng không còn gì ngữa mà nôn! Nhìn những sợi máu và nước dãi chảy trên mép, anh thấy thương cho chà ng thanh niên ngang bướng nà y.
Mặt trá»i ngả vá» tây, cái nắng không còn gay gắt như hồi nãy, lại thêm cÆ¡ thể đã mất cảm giác, vi2 váºy anh cảm thấy rất dá»… chịu. Sau đó, má»™t cÆ¡n gió mát thổi tá»›i khiến cái đầu hết phÆ¡i nắng lại ướt sÅ©ng nước như mụ Ä‘i, nhưng anh vẫn cảm thấy thÃch thú, tháºm chÃ, anh còn muốn nói chuyện. Tiếng nôn khan cá»§a Mặt Ngá»±a khiến anh không vui. Anh ngoảnh sang, khuyên cáºu ta:
- Ngưá»i anh em, cứ phải nôn má»›i được sao?
Mặt Ngá»±a vẫn nôn khan, lúc mau lúc thưa, không trả lá»i anh.
Táºn cuối sân trụ Uá»· ban đỗ hai xe com măng ca và má»™t xe hòm, có nhiá»u ngưá»i Ä‘ang khuân vác bà n ghế giưá»ng tá»§, bên cạnh đó, có mấy ngưá»i ra vẻ chỉ huy. Anh Ä‘oán, có lẽ má»™t ông cốm nà o đó chuyển nhà , căng mắt nhìn hồi lâu, lòng rối bá»i vì thấy bao nhiêu là tà i sản, bèn ngoảnh Ä‘i, không nhìn nữa.
ThÃm Tư im lặng quì trên mặt đất, đầu rÅ© xuống, tóc xoã đầy đất, trong há»ng có tiếng òng á»c, hìng như Ä‘ang ngá»§. Trước mắt anh lại hiện ra cảnh tượng mẹ anh bị đấu trong “Cách mạng Văn hoáâ€â€¦ Anh lắc lắc đầu xua Ä‘uổi những con nhặng xanh mò đến do Mặt Ngá»±a nôn á»e… Mẹ quì trên hai cục gạch vỡ, hai tay trói giáºt cánh khuá»·u… Mẹ chống bà n tay xuống đất ho đỡ Ä‘au thì má»™t gót già y bằng da lá»™n nghiến len. Me kêu thét, những ngón tay co quắp như móng gà , không bao giá» duá»—i thẳng được nữa…
- ThÃm Tư… thÃm Tư…! – Anh khẽ gá»i,
ThÃm Tư há»±c lên má»™t tiếng, như để trả lá»i.
Chú giao hà ng Ä‘i xe đạp như xiếc lại phóngxe đến. Lần nà y thì tay cầm ghi đông, tay xách giá» thức ăn, lượn đánh vèo qua mấy cây bạch dương, để lại phÃa sau mùi dấm tá»i.
Anh ngước nhìn, mặt trá»i đã xuống má»™t con sà o, nắng đã dịu, không còn gay gắt. Anh biết các đồng chà cảnh sát đã bắt đầu ăn sá»§i cảo vá»›i dấm tá»i. Äó là chuyện vặt, nhưng đằng sau tiá»m ẩn Ä‘iá»u gì đó, khiến anh thấp thá»m không yên. Anh tá»± trách: CÆ¡m xong, cảnh sát sẽ mở còng, đưa lên xe sÆ¡n đỠchói, chở Ä‘i… Chở Ä‘i đâu nhỉ? Chở Ä‘i đâu thì vẫn còn hÆ¡n ở gốc cây nà y, đúng không nà o? Anh tá»± há»i, nhưng không trả lá»i được! Sau đó anh mặc kệ, muốn ra sao thì ra. “Lòng dân như sắt thép, phép quan như lò nungâ€, phạm pháp thì phải chịu phán xá» cá»§a pháp luáºt. Lại má»™t cÆ¡n gió ùa tá»›i,là bạch dương xà o xạc, từ xa vẳng lại tiếng lừa kêu. Nghe tiếng kêu cá»§a con lừa mà anh sởn gai ốc, không dám nhá»› lại chuyện gì nữa.
Má»™t phụ nữ tay khoác cái gói bằng vải, bước và o sân Uá»· ban. Anh trông thấy cô ta Ä‘ang tranh cãi gì đó vá»›i má»™t thanh niên ở ngoà i cổng. Cáºu ta không cho cô ta và o, cô ta cứ xông và o. Má»—i lần như thế lại bị cáºu kia đẩy ra.
Rồi thì cô và o được. Cô à o tới chỗ những cây bạch dương.
Cao Dương nhìn thấy Kim Cúc bụng to tướng, liêu xiêu như bị giạt gió bay tá»›i. Cô khóc tấm tức, cái gói tròn xoay, hình như trong đựng đầu ngưá»i, đến gần má»›i biết đó là quả dưa hấu. Cao Dương không dám nhìn mặt Kim cúc, anh thấy mình chưa phà i là quá khổ, con ngưá»i ta phải biết thế nà o là đủ!
“Mẹ Æ¡i, mẹ…†Anh nghe Kim Cúc khóc ngay bên cạnh, ‘Mẹ Æ¡i là mẹ… Mẹ là m sao thế nà y?...â€
- Mình không khóc… - Cao Dương lẩm bẩm , Mình không khóc, mình không khóc…
Kim cúc quì trước mặt thÃm Tư, hai tay nâng cái đầu bạc mà khóc thút thÃt như má»™t chị nạ lòng, như má»™t bà già .
Cao Dương nhÃu mÅ©i, nhắm tịt hai mắt, lắng nghe tiếng hò cá»§a đám đà n ông Ä‘iá»u khiển súc váºt trên đồng. Tiếng nấc cụt cá»§a con kừa khi kêu như ngoáy và o tai. Anh sợ tiếng lừa kêu, đà nh nhìn Kim Cúc va thÃm Tư.
Aùnh nắngmà u và ng chanh, rá»i trên khuôn mặt thÃm Tư trong tay Kim Cúc.
“Mẹ, tại con hư… Mẹ tỉnh lại Ä‘i!â€
ThÃm Tư cháºm rãi mở mắt, đảo tròng má»™t cái rồi lại nhắm tịt, hai giá»t nước mắt ứa ra, nóng hổi.
Cao Dương nghe thấy thÃm Tư thè lưỡi lởm chởm gai trắng, liếm mặt Kim Cúc, như chó cái liếm chó con, như trâu mẹ liếm trâu nghé. Anh hoi khó chịu, nhưng lại nghÄ©, nếu thÃm không bị còng tay ra sau thì không đến ná»—i phải liếm con gái. NghÄ© váºy, không thấy kì cục chút nà o.
Kim Cúc lấy dưa trong bá»c ra, dùng nắm đấm Ä‘áºp vỡ rồi bón cho mẹ. . ThÃm Tư khóc á» Ã , vừa ăn vừa khóc như trẻ con.
Mùi dưa khiến ruá»™t gan Cao Dương ngứa ngáy. Anh đâm ra bá»±c mình vói hai mẹ con Kim Cúc: “Má»i nhau má»™t câu thì đã sao, ai ăn mất mà sợ?â€
Mặt Ngá»±a đã ngừng nôn từ lúc nà o, Cao Dương mải nhìn mẹ con thÃm Tư nên không rõ.
Mặt Ngá»±a từ từ tụt xuống, bó gối dưới gốc cây, đầu vươn ra, đổ ngưá»i vá» phÃa trước, vẫn là tư thế quì.
Hai ngưá»i đà n bà lại khóc rất to. Aên dưa xong, lại có sức để khóc, anh nghÄ©. Không cầm lòng được, anh lai ngoảnh sang, thì ra quả dưa còn nguyên, chưa ăn, dù chỉ má»™t mẩu. Kim Cúc ôm đầu mẹ, khóc ngất.
“Cúc… con gái khốn khổ cá»§a mẹ… lẽ ra mẹ không nên đánh con…mẹ sẽ không bao giỠép buá»™c con nữa… con Ä‘i tìm Cao Mã mà sống hạnh phúc vá»›i nó…â€
Hai chiếc com măng ca chất đầy đồ đạc, đầu nặng Ä‘Ãt nhẹ, lặc lè chạy tá»›i.
Cảnh sát đã ăn xong, ồn à o kéo ra, Cao Dương nghe tiếng chân nặng chịch, lại cuống lên.
Chiếc xe đã chạy tá»›i, kÃnh xe loáng nắng, lái xe có khuôn mặt to bè, đỠlá»±ng.
Rồi chuyện đã xảy ra, đến chết anh không thể quên.
Con đưá»ng trong sân Uá»· ban không rá»™ng, có lẽ lái xe uống nhiá»u, cÅ©ng trách Mặt Ngá»±a đầu dà i, và cÅ©ng là cáºu ta đến ngà y táºn số, khi chiếc xe chất đầy đồ đạc Ä‘i đến chá»— Mặt Ngá»±a, miếng sắt ở thùng xe rạch phải đầu Mặt Ngá»±a, rách má»™t vệt trắng hếu, chỉ má»™t loáng,máu Ä‘en vá»t ra cùng vá»›i má»™t thứ bầy nhầy như bã Ä‘áºu. Mặt Ngá»±a há»±c lên má»™t tiếng, ngưá»i đổ gục vá» phÃa trước, đầu tuy dà i nhưnh chưa chạm đất vì hai taycòng giáºt cánh khuá»·u giữ lại. Máu túa trên mặt đưá»ng, chảy có vòi.
Äám cảnh sát đứng như trá»i trồng.
Lão Trịnh chá»i lái xe: “Ä. mẹ thằng khốn!â€
Cà Lăm vá»™i cởi áo cảnh phục, bá»c lấy đầu Mặt Ngá»±a.
|

21-09-2008, 05:21 PM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 04
Äất Ä‘en trống tá»i, đất cát trồng gừng
Cà nh liá»…u Ä‘an sá»t, cà nh tre Ä‘an lồng
Ngồng xanh xà o cá, ngồng trắng xà o thịt
Ngồng đen ngồng thối thì đà nh cho không!
- Khi tá»i bị Ä‘á»ng, Khấu mù hát trước mặt cán bá»™ nhân viên huyện. TrÃch Ä‘oạn.
Chú Tư giÆ¡ cái tẩu bằng đồng gõ lên đầu Kim Cúc. Nghe má»™t tiếng “cốpâ€, Kim Cúc vừa Ä‘au vừa giáºn, vừa tá»§i thân, khiến phản ứng cá»§a cô như má»™t bé gái quen được nuông chiá»u, không hợp vá»›i cái tuổi cá»§a cô. Cô đạp đổ hết thức ăn trên bà n, gà o lên: “Các ngưá»i đánh tôi.. Các ngưá»i đánh tôi!...â€
- Äáng Ä‘á»i! – ThÃm Tư chì chiết – Äáºp chết cái đồ lăng nhăng là mà y!
- Mẹ má»›i lăng nhăng! – Kim Cúc gà o to – Các ngưá»i là quân trá»™m cướp!
- Cúc! – Anh cả Phương Nhất Quân nghiêm giá»ng nói – Không được nói vá»›i mẹ như thế!
Anh em nhà Phương đánh Cao Mã ngã lăn ra. Dưới ánh đèn, hai cái bóng to lá»›n dị thưá»ng. Trán nóng rát, Kim Cúc sá» lên, thấy bà n tay đầy máu, cô ré lên: “Giá»i ôi, đánh vỡ đầu tôi rồi!â€
Phương Nhất Quân lắc lư trước ánh đèn. Cái chân cá»§a anh ta phải lắc lư như thế. Anh ta nói: “Là m con thì trước hết phải vâng lá»i cha mẹ!â€
Kim Cúc xì má»™t tiếng: “Tôi không vâng, tôi không vâng, tôi không đồng ý gán cho ngưá»i khác để anh có vợ!â€â€¦
Phương Nhất Tướng nói: “Äánh thế còn nhẹ. Nuông chiá»u quen rồi!â€
Kim Cúc vá»› cái bát ném rúng ngưá»i anh Hai, la toáng lên: “Äánh Ä‘i, đánh nữa Ä‘i, đồ thổ phỉ!â€
- Mà y còn Ä‘iên nữa thôi! – Chú Tư nghiêng đầu há»i. Trước ánh sáng cá»§a đèn đất, mặt chú có mà u đồng thau.
“Cứ điên đấy!†Kim Cúc đá một phát và o cái bà n ăn.
Chú Tư chồm dáºy như sư tá», vung tẩu Ä‘áºp má»™t thôi má»™t hồi lên đầu Kim Cúc. Hai tay ôm đầu, cô ngã lăn ra.
Cao Mã từ phÃa sau anh em nhà Phương lồm cồm bò dáºy, kêu: “Các ngưá»i đánh tôi!â€
Kim Cúc ngó bóng dáng to lớn của Cao Mã đang run rẩy, trong lòng xót xa.
Nghe động, anh em nhà Phương ngoái lại, Cả Quân lẩy bẩy, Hai Tướng thẳng Ä‘uá»—n. Cao Mã chồm lên vấp phải hà ng rà o. Rà o đổ, Cao Mã cÅ©ng ngã lăn. Nhà há» Phương dà nh ra Ãt đất trồng dưa chuá»™t, vá» sau, Cao Mã nhá»› mãi cái cảm giác vui sướng khi rà o đổ và mùi dưa chuá»™t xá»™c và o mÅ©i.
- Mau quẳng nó ra ngoà i kia! – Chú Tư nói.
Anh Cả và anh Hai dẫm lên rà o đổ, xốc nách Cao Mã dáºy, vừa lôi vừa đẩy ra ngoà i. Cao Mã to con khiến anh Cả cà ng lún thấp, ngưá»i chỉ còn má»™t mẩu.
Kim Cúc lăn lá»™n dưới đất nghe mẹ kể tá»™i: “Nuông mà y từ bé, hầu hạ mà y từ cái ăn cái mặc, mà y quen rồi! Nói Ä‘i, bây giá» mà y muốn gì?â€
Anh Cả và anh Hai chắc chắn ném Cao Mã ra đưá»ng. Cô nghe má»™t tiếng “bịch†rồi tiếng sáºp cổng. Anh Cả và anh Hai má»™t bóng ngắn má»™t bóng dà i đổ trên ná»n đất, cô ghét hai cái bóng đó, nhất là cái bóng ngắn. Nó trùm lên ngá»±c cô, khiến cô có cảm giác rá»n rợn, nhá»›p nháp như có con cóc nằm ở đó. Tim Ä‘au nhói, cô lăn má»™t vòng, ngồi lên hà ng rà o đổ khóc mãi. Sá»± hối háºn như má»™t dòng chảy mảnh mai lá»›n dần lên thnà h con nước mênh mông, nhấn chìm cảm giác tá»§i thân và đau xót. Nước mắt cạn khô, ý đồ phá phách khiến cô nhảy dá»±ng lên, nhưng đầu váng mắt hoa, cô lại ngã ngồi xuống, tay sá» soạng trong bóng tối, cô nhổ báºt gốc dưa chuá»™t, dứt đứt, vò nát rồi ném vá» phÃa bố Ä‘ang ngồi hút tẩu. Äoạn cây dưa bay dưới bóng đèn như má»™t con rắn chết.
Äoạn cây không rÆ¡i trúng ngưá»i bố, mà rÆ¡i giữa bà n ngổn ngang thức ăn. Bố nhảy lên, mẹ chồm lên nhanh như chá»›p.
- Mà y nổi loạn rồi, quân súc sinh! – Bố gà o như điên.
- Tức chết mất… - Mẹ vừa khóc vừa kêu.
- Kim Cúc, sao em lại là m váºy? – Anh Cả giá»ng thà nh khẩn.
- Äánh Ä‘au và o! – Anh Hai hầm hầm.
- Äánh Ä‘i! Äánh Ä‘i! – Cô nổi khùng,xông tá»›i chá»— anh Hai.
Anh Hai bước tránh sang bên, túm được tóc Kim Cúc giáºt mạnh liá»n mấy cái rồi dúi cô ngã và o đám dưa chuá»™t.
Cô cảm thấy nình đã Ä‘iên tháºt sá»± , gà o vỡ há»ng, hai tay cấu xé, vá»› được cái gì xé cái ấy,dứt đứt dây dưa, xé luôn cả quần áo cá»§a cô.
Cô nghe thấy anh Cả trách anh Hai: “Sao chú lại đánh nó? Bố mẹ còn thì việc dạy dá»— nóthuá»™c quyá»n bố mẹ, chúng mình là anh chỉ khuyên giảiâ€.
Anh Hai hứ má»™t tiến giá»ng mÅ©i,nói: “Anh bá»›t cái giá»ng ấy Ä‘i cho tôi nhá»! Anh đã đổi được vợ, đã kiếm được ngưá»i đẹp, ai mà chẳng tá» tế!â€
Anh Cả cũng không cãi, cà nhắc đến chỗ rà o đỗ, cúi xuống giơ bà n tay lạnh ngắt nắm cánh tay Kim Cúc, định kéo cô đúng lên. Bà n tay băng giá của anh trai khiến cô ớn lạnh, cô hất vai cho nó tuột ra.
Anh cả đứng lên, buồn rầu: “Em hãy nghe anh, đứng dáºy, đừng khóc nữa. Bố mẹ già rồi,giưá»ng *** chiếu đái má»›i nuôi được em khôn lá»›n như bây giá». Nghe anh, đừng để bố mẹ giáºn.â€
Kim Cúc khóc, trong lòng nguôi ngoai đôi chút.
- Chỉ tại anh kém cá»i, chân thì thá»t, không sao kiếm nổi vợ, đà nh phải gả đổi em gái… - Anh Cả vừa nói vừa rung rung cái chân, khiến những cây cao lương gãy răng rắc – Anh là đồ vét đĩa! – Anh bá»—ng ngồi thụp xuống, hai nắm tay đấm và o đầu, khóc oà .
Thấy anh Ä‘au khổ cùng cá»±c,cô má»m lòng, không gà o nữa, cô khóc thút thÃt.
- Em ơi, em cứ sống theo ý em… Anh không lấy vợ nữa… Anh sẽ sống doc965 thân, sống ngà y nà o hay ngà y ấy!...
Mẹ bước tá»›i: “Äứng lên há»™ tôi,đồ oan gia! Kêu gà o khóc lóc, để hà ng xóm láng giá»ng nghe thấy, còn ra thể thống gì!â€
Bố cÅ©ng bước tá»›i nghiêm giá»ng quát: “Äứng lên!â€
Anh Cả vâng lá»i, đứng ngay lên, chân dẫm hà ng rà o kêu sá»™t soạt, rụt rè nói: “Con xin nghe lá»i bố mẹ.â€
Kim Cúc thẫn thỠmột lúc rồi cũng đứng lên.
Anh Hai đã lỉnh và o trong nhà , mở đà i to hết cỡ. Äà i Ä‘ang diá»…n vở kịch địa phương, má»™t giá»ng nữ chua loét, lại còn uốn éo là m bá»™, hát mà như khóc.
Anh Cả bê chiếc ghế đẩu đặt sau lưng cô, ấn vai cô ngồi xuống: “Em ngồi xuống Ä‘i, “Bão không bão nhiá»u ngà y, giáºn ngưá»i thân không thể giáºn lâuâ€, những lúc gay go, chỉ anh em nhà má»›i là chá»— dá»±a. Ngưá»i dưng nước lã không tin được!
Kim Cúc mệt đến ná»—i không đứng. Cô ngồi xuống theo sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a bà n tay anh trai. Bố mẹ cÅ©ng ngồi xuống. Bố rÃt tẩu, mẹ dẫn chuyện thôn đông thôn Ä‘oà i để khuyên cô. Anh Cả và o trong nhà hoà má»™t Ãt bá»™t mì rồi bê ra định bôi lên vết thương cho cô. Cô không quen cái kiểu rá»§ rỉ cá»§a anh trai, bèn gạt anh ra.
Anh Cả nói: “Ngoan nà o, để anh bôi cho!â€
Bố bảo: “Mà y quan tâm đến nó là m gì, cái đồ vô liêm sỉ ấy!â€
- Bố thì có liêm sỉ chắc? – Cô lại gà o lên.
- Lại còn già mồm! – Mẹ nạt nộ.
Anh Cả kiếm má»™t ghế đẩu nữa, bốn ngưá»i cùng ngồi, không ai nói câu nà o.
Một ánh sao băng rạch đôi dòng sông ngân.
- Bố, có phải khi Gia Cát Lượng chất, trên trá»i cÅ©ng rụng má»™t ngôi sao? – Anh Cả há»i để lấy lòng bố.
Äà i Ä‘ang phát tiết mục Viên Khoát Thà nh chuyện kể Tam Quốc.
Bố nói, giá»ng khinh miệt: “Chỉ bịa, là m gì có chuyện ấy!â€
Anh Cả nói: “Cúc còn nhá»› không? Hồi em lên hai, anh cõng em, dắt theo anh Hai đến ngòi Nam mò cá. Äến nÆ¡i, đặt em ngồi trên bá», anh và anh Hai vác ráºp xuống úp cá, úp hồi lâu chợt nhá»› tá»›i em, nhìn lên, chẳng thấy em đâu cả, sợ quá, tìm khắp không thấy, anh Hai tinh mắt,kêu lên: “Anh Æ¡i, ở đây!†Anh nhìn theo: Em Ä‘ang giã gạo dưới nước. Anh đặt em trong ráºp vác chạy. Anh Hai nói: “Con cá to quá!†Hồi đó chân anh còn là nh lặn, năm sau má»›i mắc chứng dÃnh xương… - Anh cả thở dà i – Má»›i đấy mà đã hai mươi năm, em đã thà nh má»™t thanh nữ rồi.
Anh Cả luôn miệng thở dà i.
Kim Cúc không khóc cÅ©ng không cưá»i. Cô lắng nghe tiếng vó ròn tan cá»§a con ngá»±a choai mà u táo chÃn và tiếng kêu cá»§a bầy vẹt cá»§a nhà Cao Trá»±c Lượng.
Bố gõ tẩu và o đế già y, ho má»™t hồi, nhổ Ä‘á»m, đứng lên: “Äi ngá»§!â€
Bố và o trong nhà , cầm chiếc chìa khoá đồng to tướng ra cổng, cà i then, khoá lại.
Tối hôm sau, sân nhà Phương nhá»™n nhịp, anh Cả và anh Hai khênh ra chiếc bà n bát tiên, lại sang trưá»ng tiểu há»c mượn vá» bốn chiếc ghế băng, kê xung quanh bà n. Mẹ xà o nấu trong bếp, tiếng xèo xèo vang lên trong chảo.
Kim Cúc ở lì trong buồng cá»§a cô – gian chái phÃa trong, bên ngoà i là buồng cá»§a anh Cả và anh Hai – nghe ngóng tình hình. Cô cả ngà y không ra khá»i buồng, anh Cả cÅ©ng không ra đồng, thỉnh thoảng lại và o chuyện gẫu dăm câu. Cô trùm chăn kÃn đầu, không nói không rằng.
Bố và mẹ trao đổi ở gian giữa:
- Héo hết rồi, cho và o túi ni lông cũng không ăn thua – Mẹ nói.
Kim Cúc ngá»i thấy mùi tá»i.
Bố nói: “Bà không buá»™c chặt miệng túi. Buá»™c chặt thì không héo cÅ©ng không á»§ng!â€
- Không hiểu nhà nước cất bằng cách nà o mà tháng Chạp vẫn còn xanh, như mới nhổ từ ruộng vỠ– Mẹ nói.
- Nhà nước có kho lạnh – Bố nói – Tháng Sáu và o Kho phải mặc áo bông kia mà !
- Nói cho cùng, Nhà nước giá»i tháºt! – Mẹ thở dà i, khen.
Bố nói: “Thì cÅ©ng vẫn là tiá»n cá»§a dân!â€
Tiếng xèo xèo trong chảo, mùi tá»i thÆ¡m Ä‘iếc mÅ©i. “Hay là bảo thằng Hai Ä‘i má»i Trợ lý Dương?†Mẹ há»i.
- Äừng, là m phiá»n ngưá»i ta hoặc ngưá»i ta không đến đâu – Bố nói.
- Chưa hẳn ông ấy không đến – Mẹ nói – Không vì nhà mình thì cũng vì cháu ông ấy.
- CÅ©ng không phải là cáºu ruá»™t – Bố hạ giá»ng nói nhá».
Lúc lên đèn, Kim Cúc nghe thấy trong sân có má»™t số ngưá»i, qua chuyện trò giữa bố mẹ và khách, cô biết, đến nhà cô có bố chồng tương lai Luư Gia Khánh, có Tà o Kim Trụ – bố đẻ cá»§a chị dâu tương lai Tà o Văn Linh, còn có ông cáºu há» cá»§a chồng cá»§a em chồng cô: Ông Dương, Trợ lý Uá»· ban xã. Các vị thông gia kiểu móc xÃch hà n huyên đôi câu, sau đó bắt đầu uống rượu.
Anh Cả bê má»™t bát ngồng tá»i xà o thịt lợn và chiếc mà n thầu trắng và o buồng, nói nhá»: “Em ăn Ä‘i! Aên rồi rá»a mặt rá»a mÅ©i, thay quần áo ra chà o há» hà ng. Bố chồng em vừa há»i thăm em đấyâ€.
Cô không nói gì.
- Em đừng dại dột – Anh Cả nói khẽ – Nhà Lưu già u, bố chồng em không không đến với hai bà n tay trắng đâu!
Cô không nói gì.
Anh Cả cụt hứng, để bánh và thức ăn xuống đầu giưá»ng, Ä‘i ra.
Ngoà i sân Ä‘ang uống rượu, uống rất hăng, Trợ lý Dương là ngưá»i to mồm nhất.
Lát sau, cô nghe tiếng thì thà o giữa mẹ vá»›i anh Cả. Anh Cả há»i: “Còn bao nhiêu rượu?â€
Mẹ nói: “Còn ná»a bình lá»›n, dá»… hÆ¡n bảy lạng, đủ không?â€
Anh Cả nói: “Là m sao đũ, Trợ lý Dương và ông già Lưu thuá»™c loại má»—i ngưá»i uống hết má»™t cânâ€.
- Hay là đi vay? – Mẹ há»i.
- Ná»a đêm còn vay ở đâu? – Anh Cả nói – Kiếm chiếc chai không, pha thêm nước lã, đà ng biến báo váºy thôi.
Mẹ nói: “Äừng để ngưá»i ta phát hiện ra, xấu hổ chết!â€
Anh Cả nói: “Phát hiện cái ***! Cing71 lưỡi rồi, không biết gì đâu!â€
Mẹ nói: “Là m vầy không hay tẹo nà o.â€
- Có gì mà không hay! Bây giá» có chá»— nà o mà không lừa đảo? Ngay máºu dịch cá»§a Nhà nước còn bịp bợm nữa là nông dân mình.
Mẹ không nói gì nữa, gian ngoà i vá»ng lại tiếng rót rượu òng á»c.
- Mẹ, DDVP (thuốc trừ sâu) đâu rồi? – Anh Cả há»i.
- Quân dã man – Mẹ chá»i khẽ – Mà y định giở trò gì váºy?
Anh Cả nói: “Ngưá»i ta bảo, rượu rắn mà cho loại thuốc nà y và o có mùi rượu Mao Äà i.â€
- Äừng để tai vạ xảy ra đấy nhá.
- Không chuyện gì đâu, má»—i chai cho và o má»™t giá»t, quá lắm chỉ giết giun sán trong bụng.
- Còn bố mà y thì sao?
- Bố vốn không uống nhiá»u.
Cô đâm hoảng, hất chăn ngồi dáºy tá»±a lưng và o vách, nhìn không chá»›p bức tranh trên bức tưá»ng đối diện. Tranh vẽ má»™t cô bé mặc yếm dãi mà u Ä‘á», hai tay ôm quả đà o chÃn má»ng.
- Aáy ông Trợ lý, ông bác, bố (cô biết ngưá»i mà anh cô gá»i bằng bố, là Tà o Kim Trụ, cô rùng mình) nếm thá» loại rượu anh em con mua ở chợ Ngá»±a, ngon lắm, ngưá»i ta bảo nó giống rượu Mao Äà i. Con chưa được uống rượu Mao Äà i bao giá» nên không biết mùi vị ra sao – Anh cả nói.
Tà o Kim Trụ khịt khịt mÅ©i: “Cáºu Tám và o Nam ra Bắc, chắc là được uống rồi!â€
Trợ lý Dương cưá»i ha hả, nói: “Uống hai lần rồi, má»™t lần ởnhà Bà Thư Cảnh, má»™t lần ở nhà Trương Vân Äoan. Thằng cha có tiá»n, mua giá cao, hÆ¡n tám chục đồng má»™t chai.
- Cáºu Tám, má»i cáºu nếm thá», xem có hương vị Mao Äà i không? – Anh Cả nói.
Chắc chắn là Trợ lý Dương nhấp một ngụm, cô nghe thấy tiếng chẹp chẹp miệng.
- Thế nà o?
Trợ lý Dương chắc chắn lại tợp một ngụm nữa, cô lại nghe thấy tiếng chẹp chẹp.
- Ờ nhỉ, đúng là có vị Mao Äà i – Trợ lý Dương nói.
- Rượu ngon, má»i các vị thông gia uống nhiá»u ngiá»u má»™t chút, bố má»i má»c.
Bé gái trên tưá»ng nhìn cô, hình như nó định nhảy xuống.
Lưu Gia Khánh ho má»™t hồi, há»i: “Ông sui, nghe nói con nhá» nhà mình phá bÄ©nh à ?â€
- Trẻ nhá» mà , chÃn chắn đâu ở tuổi ấy! – Bố nói – Tôi còn sống thì đừng ó hòng phá phách!
- Trẻ nhá» sống bằng cảm tÃnh, cÅ©ng chẳn có gì lạ! – Tà o Kim Trụ nói – Văn Linh cÅ©ng váºy, nghe tin con Cúc không chịu,cÅ©ng vá» gây gổ vá»›i tôi, bị tôi và mẹ nó nện cho má»™t tráºn mê tÆ¡i.
- Bố, bố uống thêm chén nữa – Anh Cả má»i.
- Äá»§ rồi, không uống nữa – Tà o Kim Trụ nói – Rượu nà y hoi bốc.
- Rượu ngon thì bao giá» cÅ©ng mạnh – Trợ lý Dương nói – Anh rể nà y, con gái đã lá»›n, không thể muốn đánh thì đánh được đâu. Äánh là phạm pháp!
- Phạm pháp cái con c.! – Tà o Kim Trụ nói – Con gái tôi không vâng lá»i là tôi đánh, ai là m gì được tôi?
- Anh rể nà y, anh lại còn già mồm! Say rồi phải không? – Trợ lý Dương nói – đảng Cá»™ng sản không sợ gì hết, chỉ sợ kẻ già mồm như anh. Con gái anh cÅ©ng là ngưá»i, đánh con gái là đánh ngưá»i. Äánh con gái cÅ©ng phạm pháp. Phạm pháp là trói gô lại. Anh có xem tivi không? Tỉnh trưởng phạm pháp cÅ©ng xÃch tay như thưá»ng, anh to hÆ¡n Tỉnh trưởng chăng? Anh chỉ là cá»ng tá»i thối!
- Cá»ng tá»i thối thì sao? - Tà o Kim Trụ giáºn tÃm mặt – nghe tiếng động hình như ông ta đứng phắt dáºy- Không có những cá»ng tá»i thối thì các ông lá»›n nhà các cáºu chỉ có uống gió bấc! Chẳng phải chúng tôi đã ná»™p thuế nuôi sống các ngưá»i, nuôi các ngưá»i bằng rượu bằng thịt, lại còn nghÄ© cách bóp nặn bá»n tôi!
- Lão Tà o – Chắc chắn là Trợ lý Dương cÅ©ng đứng dáºy, và hẳn là cầm đũa chỉ và o chóp mÅ©i Tà o Kim Trụ, nói – Anh có ý kiến vỠđảng Cá»™ng sản hÆ¡i kinh đấy! – Các anh nuôi sống bá»n tôi? ***! Chúng ông là cán bá»™ Nhà nước, dù có nằm dưới bóng râm xem kiến leo cây thì lương vẫn lÄ©nh Ä‘á»u đặn không thiếu má»™t xu, tá»i nhà các ngưá»i có rữa thà nh hồ thì chúng ông vẫn có lương như thưá»ng!
Bố nói: “Anh em thân thÃch nhưá»ng nhịn nhau má»™t tÃ, đừng là m mất hoà khÃ.â€
- Äây là nguyên tắc! – Trợ lý Dương nói.
- Nghe già nói má»™t câu – Lưu Gia Khánh nói – Äã mấy khi anh em thân thÃch ngồi lại vá»›i nhau. Quốc gia đại sá»± không dÃnh gì tá»›i chúng ta, quan tâm là m gì, công việc cá»§a bá»n ta là … uống rượu!
- Uống, uống, ông cáºu uống thêm chén nữa!
Trợ lý Dương nói: “Anh Cả nà y, tôi cảnh cáo anh em nhà anh, chú Hai đâu? (Äi chÆ¡i rồi – Anh Cả nói) – Các anh đả thương Cao Mã không nhe đâu!â€
- Äánh chết cái đồ mất dạy ấy cÅ©ng chưa hả giáºn!
- Chú Tư! – Trợ lý Dương nói – Chú cÅ©ng dốt nốt! Äánh ngưá»i là phạm pháp.
- Nó khinh ngưá»i đến mức dám áp đảo tại gia – Bố nói – con Cúc phá bÄ©nh cÅ©ng là do thằng nà y xúi bẩy.
- Rẽ duyên là độc ác! – Lưu Gia Khánh nói.
Trợ lý Dương nói: “Cao Mã tố các ngưá»i, đã bị tôi bịt miệng. Dù sao thân vẫn hÆ¡n, nếu là chuyện cá»§a ngưá»i khác, tôi nhúng và o là m gì!â€
- Cáºu Tám, may mà có cáºu! – Anh Cả nói.
- Bảo chú Hai từ nay không được tuỳ tiện đánh ngưá»i.
- Thưa cáºu Tám, anh em cháu vốn là nh hiá»n, quả thá»±c thằng ấy khinh ngưá»i quá quắt, chúng cháu má»›i ra tay.
- Có đánh đừng đánh và o đầu, cứ nhè mông Ä‘Ãt mà nện cho nát Ä‘Ãt ra!
- Cáºu Tám, theo cáºu thì nó dám là m gì không?
- Chuyện nà y thì…
Há» thì thà o. Kim Cúc bò lên báºu cá»a sổ, ghe tai sát giấy dán cá»a, lắng nghe.
- Văn Linh má»›i mưá»i bảy, không được đăng ký… - Tà o Kim Trụ nói.
- Äi cá»a sau được không?
- Các vị là m như vầy là xui tôi phạm sai lầm?
- Lan Lan má»›i mưá»i sáu, cà ng không thể.
- Có thể sá»a há»™ khẩu cá»§a Văn Linh, nhưng há»™ khẩu cá»§a Lan Lan thì chịu, không cùng xã, bà n tay có to cÅ©ng không che được mặt trá»i!...
- Bảo nó ra đây, tôi có và i lá»i vói nó – Lưu Gia Khánh nói to, ông ta đã lÃu lưỡi.
- Gá»i nó ra đây! – Lưỡi bố cÅ©ng đã lÃu lại.
Cô vá»™i và ng rá»i báºu cá»a sổ nằm xuống giưá»ng, kéo chăn trùm kÃn đầu.
Tiếng chân cà nhắc cà nhót ngà y cà ng gần, cô lẩn trong bóng đêm, run lẩy bẩy.
Thoáng cái đã là cuối tháng chÃn âm lịch, sá»± giám sát cá»§a bố mẹ và hai anh trai ná»›i dần, buổi tối không khoá cổng, ban ngà y cho cô Ä‘i ra ngoà i. Anh Cả tăng cưá»ng đối xá» tốt vá»›i cô, cách đây không lâu, còn mua cho cô má»™t đôi giầy da lợn. Cô không thèm ngó, quẳng luôn xuống gầm giưá»ng.
Sáng 25 tháng Tám, anh Cả nói: “Em đừng quanh quẩn trong nhà nữa, Ä‘i cắt Ä‘áºu vá»›i anh. Anh Hai em hôm nay Ä‘i nắm than cho nhà Trợ lý Dương, mình anh là m không xuể.â€
Kim Cúc nghÄ© má»™t thoáng, tìm liá»m, theo anh trai ra đồng.
Hai tháng không ra khá»i nhà , đồng ruá»™ng không nháºn ra được nữa. Cao lương phÆ¡i bông và ng rá»™m: ngô đã khô bẹ: Ä‘áºu đã và ng lá. Trá»i xanh thẳm, đồng ruá»™ng mênh mông. Ngá»n Chu nhá» lởm chởm như má»™t chiếc quạt dá»±ng ngược, xanh sẫm ở chá»— táºn cùng cá»§a cánh đồng. Những con chim lạc tổ kêu giữa từng không, tiếng kêu thảm thiết khiến cô chua xót.
Anh Cả lúi húi cắt Ä‘áºu, bên chân thá»t kéo lê rất lạ, khiến cô không nỡ nhìn. Cái chân thá»t liên quan máºt thiết đến số pháºn cá»§a cô. Hai tháng trá»i sống trong cảnh giam hãm, rất nhiá»u lần cô mÆ¡ thấy cái chân dị táºt ấy đè lên ngá»±c khiến cô nghẹt thở, hốt hoảng vùng dáºy, dáºy rồi nước mắt ướt đẫm.
Liá»n ká» vạt Ä‘áºu nhà cô, là ruá»™ng ngô cá»§a Cao Mã. Ngô đã già , vẫn chưa thu hoạch. Cao Mã, anh Ä‘i đâu thế?... Cô nhá»› lại cảnh tượng mùa hè năm ngoái: Cao Mã cao to lừng lững, miệng huyr1 sáo, dá»nh dà ng Ä‘i tá»›i chuyện trò dăm câu rồi gặt tiểu mạch giúp cô. Tiếng nói cá»§a anh hình như vẫn quanh quẩn đâu đây. NghÄ© ngợi miên man, bất giác cô run lên bần báºt. Anh Cả và anh Hai vác ghế đánh Cao Mã, tiếng ghế nện trúng đầu trầm đục vẫn còn vẳng bên tai cô, nếu cô không nhìn thấy táºn mắt, cô không thể nghÄ© rằng anh Cả bình thưá»ng dịu dà ng vui vẻ mà lại tà n nhẫn đến thế!
- Em à , nếu mệt, ra đầu bỠmà nghỉ, mình anh tà tà cũng được.
Khuôn mặt nhăn nhó, khoé mắt đầy những nếp răn, đồng tá» mà u xám nhạt, ánh mắt *** dại, nhưng đằng sau cái vẻ ngây dại đó ẩn chứa má»™t cái gì không thể biểu đạt bằng lá»i. Nó như cái chân thá»t cá»§a anh, đầy sẹo, phát dục không đầy đủ. Nó là sá»± bất hạnh, mà bất hạnh khiến ngưá»i ta thương xót. Nhưng nó cÅ©ng rất xấu, xấu xà khiến ngưá»i ta ngán ngẩm. Tình cảm cá»§a cô đối vá»›i anh Cả giống như đối vá»›i cái chân thá»t cá»§a anh, lúc thương lúc ghét, ghét cá»™ng vá»›i thương, mâu thuẫn ấy cứ già y vò cô.
Ruộng ngô nhà Cao Mã rung lên xà o xạc, là n gió mát ùa tới, thoạt đầu thổi bay tóc cô, tiếp đến là trong quần áo, mát lạnh cơ thể cô.
Ná»—i nhá»› Cao Mã khiến cô không dám nhìn ruá»™ng ngô, ná»—i nhá»› Cao Mã khiến cô muốn nhìn ruá»™ng ngô bằng được. Gió không dừng, ruá»™ng ngô xà o xạc không yên. Râu ngô đã khô, thân cây đã già khiến chúng không thể dáºp dá»nh trước gió như hồi trẻ, lá xanh má»m mại như dải lụa há»p thà nh là n sóng xanh tươi mát… NghÄ© váºy cô muốn khóc. GiỠđây chúng thẳng Ä‘uá»—n, gió chỉ có thể là m chúng run rẩy, không thể khiến chúng ngả nghiêng.
Lá Ä‘áºu khô và ng cÅ©ng kêu loạt soạt,và i chiếc cuốn theo chiá»u gió. Quả Ä‘áºu già đâm Ä‘au tay. Cô thở dà i nhìn hai bà n tay má»m mại do hai tháng trá»i không lao động, nguyên do vì đâu mà thở dà i, chÃnh cô cÅ©ng không rõ. Cô cảm nháºn được anh Cả Ä‘ang liếc xéo cô, cô cà ng ghét anh, cà ng nhá»› Cao Mã. Cô cắt như má»™t cái máy, má»™t con thá» vá»t ra dưới lưỡi liá»m. Nó chỉ to bằng nắm tay, hai mắt Ä‘en láy. Con thá» chạy rất cháºm. Cô quẳng liá»m, chạy hai bước, con thá» rúm ngưá»i lại, hai tai áp sát lưng, hình như nó sợ. Cô ngồi xổm, dùng má»™ tay chụp lấy nó. Khi nắm đôi tai cá»§a nó, cô giáºt mình vì má»™t sá»± đồng cảm vô cùng ấm áp trà o lên từ trái tim. Äôi tai sao mà má»m mại, như hai cánh hoa trong suốt. Cô sợ rách tai nó, nên chụp giữa hai lòng bà n tay, cái bụng má»m mại chạm và o lòng bà n tay, còn cái miệng thô thô thì rụt dèthở hÃt cạnh bà n tay khiến cô cảm động sâu sắc.
- Lấy dây buộc nó lại, chưa chắc nuôi đã sống! – Anh Cả đứng bên nói.
Cô thò tay và o túi tìm dây buá»™c.Không có. Cô thất vá»ng nhìn quanh. Anh Cả cởi dây già y, lẳng lặng buá»™c chân con thá», buá»™c rất chặt. Cô bất thần nhìn cái bà n chân cá»§a bên chân thá»t, lá»›p bụi Ä‘en bám trên đó Ä‘en bóng như sÆ¡n. Anh Cả xách con thá» sang đầu ruá»™ng ngô nhà Cao Mã, buá»™c và o má»™t cây ngô to khoẻ. Anh Cả dùng liá»m cắt má»™t cây ngô “goá vợ†(không bắp), tước bá» vá», rÃt lấy nước ngá»t như ăn mÃa.
Cô luôn ngoảnh lại nhìn con thá»,lần nà o cÅ©ng bắt gặp nó Ä‘ang giãy. Nó dướn căng vá» phÃa trước như muốn rứt đứt cái chân bị buá»™c, bá» chạy bằng ba chân còn lại. Cô chạy tá»›i, cắt đứt dây già y, cởi nút, thả con thá» ra. Cô nhìn theo nó táºp tá»…nh chạy và o bên trong ruá»™ng ngô. Cô thẫn thá» nhìn những cây ngô Ä‘ang trong trạng thái táºn cùng cá»§a sá»± buồn khổ, trong lòng le lói hi vá»ng, mà cÅ©ng chẳng biết hi vá»ng gì. Trong ruá»™ng ngô che giấu không biết bao nhiêu Ä‘iá»u bà máºt.
- Em có tấm lòng Bồ Tát! – Anh Cả đứng bên nói – Thiện giả thiện báo!
Từ miệng anh phả ra mùi tá»i, cô ghét cay ghét đắng.
Bữa cÆ¡m trưa, cả nhà săn sóc cô. Cô Ä‘oán anh Cả đã kể cho má»i ngưá»i những chuyện ban sáng cá»§a cô. Äang mùa gặt hái, báºn đến ná»—i chỉ tiếc má»™t thân không xẻ là m đôi, thá»±c ra, cÅ©ng chẳng còn hÆ¡i sức giám sát cô.
Sau bữa trưa, cô chủ động ra giếng gánh nước. Bố mẹ nhìn cô rất lâu nhưng không nói gì. Cô gánh vỠmột gánh, đổ và o ang, rồi đi lấy gánh thứ hai. Bằng và o cảm giác, cô biết, hỠđã tin cô.
Cô mong gặp Cao Mã ở chá»— giếng nước, mà chỉ gặp mấy ngưá»i hà ng xóm. Há» chà o cô, ánh mắt hình như có vẻ hÆ¡i khác, nhưng xét kỹ, lại thấy bình thưá»ng. Cô NghÄ©: có lẽ mình có táºt giáºt mình!
Gánh nước thứ ba, cô bắt gặp vợ Vu Thu Thuá»·, hà ng xóm cá»§a Cao Mã. Äó là ngưá»i đà n bà ngoà i ba mươi, to con, ngá»±c cao, hai bầu vú thây lẩy sau lần áo.
Khi hai ngưá»i cúi xuống múc nước, vợ Vu Thu Thuá»· há»i: “Cao Mã nhá» tôi há»i cô, thay lòng đổi dạ không?â€
Cô ngá»› ra, há»i khẽ: “Thế anh ấy thì sao?â€
- Không thay lòng đổi dạ.
- Váºy em cÅ©ng không.
- Thế thì tốt! – Vợ Vu Thu Thuỷ vừa nói vừa nhìn quanh, rồi để rơi một mảnh giấy vo viên xuống chân cô.
Cô cúi xuống nhấc gánh nước, thuáºn tay nhặt viên giấy bá» và o túi áo.
Buổi chiá»u, cô thác Ä‘au bụng, không ra đồng, bố nhìn cô bằng ánh mắt nghi ngá». Anh Cả rá»™ng lượng, bảo: “Ở nhà mà nghỉ!â€
Cô lỉnh và obuồng đóng cá»a cà i then rồi lấy viên gaiâý ra. Ngay cả khi nói chuyện vá»›i bố mẹ, tâm trà cô vẫn táºp trung và o viên giấy. GiỠđây, tay run run, cô nhe nhà ng vuốt phẳng nó ra. Cô nghe rõ tiếng thở nặng nhá»c cá»§a cô. Hình như ngoà i khe cá»a có gió lá»t và o. Cô vá»™i và ng nắm chặt viên giấy, mở toang cá»a, buồng hai anh không có ai. Tiếng bụp bụp vang lên ngoà i sân, cô rón rén ra buồng ngoà i, nhìn ra sân: Dưới nắng thu rá»±c rỡ, mẹ Ä‘áºp lúa bằng chiếc chà y gá»— mà u cánh gián. Lưng mẹ đẫm mồ hôi, chiếc áo bằng vải mà n bết trên ngưá»i, vá» trấu bám đầy thân áo.
Rồi cô vuốt phẳng viên giấy, dò dẫm từng chữ viết trên đó: Chiá»u mai anh Ä‘á»i em ngoà i ruá»™ng ngô. Chúng ta chạy trốn.
Chữ viết bằng bút bi, giấy đẫm mồ hôi, các chữ Ä‘á»u nhoè.
Äã mấy lần cô đã Ä‘i đến đầu bá» cá»§a ruá»™ng ngô lại quay vá». Gió thu lồng lá»™ng, rút khô nước trong cây trồng. Ngô cá»§a Cao Mã khô rang, còn Ä‘áºu cá»§a nhà cô thì nứt quả, nẻ tà tách.Bố và anh Cả thu hoạch Ä‘áºu ở phÃa trước. Anh Cả luôn miệng ca cẩm Trợ lý Dương, không nên lôi anh Hai Ä‘i nắm than há»™ nhà ông ta và o lúc nà y, Bố bá»±c mình, nói: “Mà y ca cẩm cái gì thế? Việc cá»§a há» hà ng, không giúp sao được? HÆ¡n nữa ông ấy lại là há» hà ng đằng nhà vợ mà y, đâu phải ông cáºu cá»§a bố Vợ anh Hai!†Anh Cả Ä‘uối lý, không nói nữa, uay lại nháy mắt vá»›i Kim Cúc để tìm sá»± đồng tình.
Cô trông thấy bố quì trên ruá»™ng, nhÃch lên bằng đầu gối. Anh Cả kéo lê cái chân, lết theo. Bò và lết, lao động trong tư thế vất vả cá»§a bố và anh khiến cô không nỡ bá» Ä‘i. Ngô cá»§a Cao Mã rung rung, kêu soà n soạt, cô biết, chắc chắn là Cao Mã Ä‘ang trong ruá»™ng ngô, đỠmắt mong cô. Cà ng nhá»› anh, cô cà ng mÆ¡ hồ vá» hình dáng cá»§a anh. Cô nhá»› mùi hoè tÃa và mùi trên cÆ¡ thể anh. Cô quyết định giúp bố và anh thu hoạch xong Ä‘áºu má»›i chạy trốn.
Cô cắt thoăn thoắt, rất nhanh vượt lên bố và anh. Chiá»u hôm đó cô cắt nhiá»u hÆ¡n cả hai ngưá»i cá»™ng lại. Khi chỉ còn má»™t góc ruá»™ng, cả ba đứng lên hư giãn. Bố tá» ra rất bằng lòng. Anh Cả nói: “Hôm nay em bá» nhiá»u công sức đấy, mẹ sẽ luá»™c cho em hai quả trứng gà â€.
Cô không nói gì, lại thấy má»§i lòng. Lúc nà y, cô nghÄ© đến những cái tốt cá»§a mẹ, nhá»› mang máng những chuyện hồi nhá». Anh thá»t đúng là có cõng mình. Bố và anh Cả lại quì lại lết, cắt nốt chá»— Ä‘áºu còn lại. Mặt trá»i đã ngã vá» tây, ráng chiá»u nhuá»™m đỠcả bầu trá»i, tóc bố và anh và ng rá»±c, đồng ruá»™ng toát lên má»™t vẻ ấm cúng, thân thiết vô cùng. Hướng chÃnh bắc là cái thôn mà cô đã sống hai mươi năm, chắc hẳn mẹ đã nhóm lá»a thổi cÆ¡m. Nếu mình bá» Ä‘i…, cô không dám nghÄ© tiếp. Trên xa lá»™ phÃa đông, má»™t chiếc xe trâu chất đầy thân cây Ä‘áºu Ä‘ang lăn bánh, ngưá»i đánh xe hát giiá»ng nam cao: Nóng là m sao. tháng sáu ngà y tam phục, cô Hai cưỡi lừa trẩy Dương Quan~ Cô cảm thấy không còn tà hÆ¡i sức nà o nữa .
Äà n chim sẻ như má»™t cụm mây tÆ¡i tả, sà xuống ruá»™ng ngô nhà Cao Mã. Những thân ngô lay động, cô thoáng Thấy má»™t cái bóng cao to lẩn Ä‘i. Cô bước lên mấy bước lại dừng. Lúc nà y, cô cảm thấy có hai nguồn sức mạnh Ä‘ang già nh cô. Câu nói cá»§a bố là m vỡ thế quân bình. Bố nói: “Mà y đứng đấy là m gì? Cắt mau lên, xong sá»›m vá» sá»›m!â€
Trên gương mặt bố không vương một chút tình cảm.
Lòng cô láºp tức trở nên sắt đá, cô quẳng liá»m, chạy sang ruá»™ng ngô nhà Cao Mã.
- Mà y đi đâu đấy? Bố tỠra không bằng lòng.
Cô tiếp tục đi.
- Em ơi, không cắt nữa thì vỠnhà ! – Anh Cả nói.
Cô ngoảnh lại, nói to: “Tôi Ä‘i tiểu, các ngưá»i thấy không yên tâm thì cứ lại đây!†Nói xong, cÅ©ng không nhìn lại mặt bố và anh, cô nhảy đại và o ruá»™ng ngô.
- Kim Cúc! – Cao Mã ôm ghì cô trong khoảng hai giây, nói nhỠ– Cúi xuống, chạy mau!
Anh nắm tay cô chạy dá»c theo nhá»±ng luống ngô, cúi gáºp ngưá»i mà chạy như bay vá» hướng nam. Lá ngô cứa trên mặt, theo bản năng, cô nhắm mắt chạy theo bà n tay đã dắt cô, hai hà ng nước mắt nóng hổi rà n rụa trên mặt. cô nghÄ©: Mình không bao giá» trở vỠđược nữa! Sợi tÆ¡ cuối cùng đã đứt. Cô nghe tiếng lá ngô phát ra những tiếng động kinh ngưá»i. Cô nghe thấy tiếng Ä‘áºp cá»§a trái tim cô.
Táºn cùng cánh đồng ngô là con đê má»c đầy hoè tÃa. Trong lúc hoảng loạn, cô còn kịp ngá»i thấy mùi ngây ngất đến lạ lùng cụa hoè tÃa.
Cao Mã lôi tuá»™t cô lên đê. Lên mặt đê, cô bất giác ngoái lại, thấy mặt trá»i đỠnhư đồng Ä‘iếu Ä‘ang lặn từ từ, mây hồng rải khắp, đồng ruá»™ng rá»±c rỡm bố và anh vung liá»m, thất thểu Ä‘uổi theo. Hai hà ng nước mắt lại ứa ra.
Cao Mã lôi cô chạy má»™t mạch xuống thân đê. Lúc nà y cô nhÅ©n ra, đứng không vững. Trước mặt là con sông phân chia địa giá»›i giữa hai huyện: huyện Thương Mã cá»§a Hà Nam, huyện Thiên ÄÆ°á»ng cá»§a Hà Bắc. Tên con sông là Thuáºn Khê. Con sông Thuáºn Khê nước nông, những cây lau khô héo lắc lư trong dòng nước mà u và ng. Cao Mã không kịp cởi giầy, cõng Kim Cúc lá»™i qua sông. Cô phục trên lưng anh, nghe tiếng lau xà o xạc, tiếng nước chảy róc rách. Qua tiếng thở nặng ná» cá»§a Cao Mã, cô biết bùn đất dà y.
Trèo lên mặt đê, đã sang bá»™ pháºn huyện Thương Mã. Äây là má»™t vùng đầm lầy mênh mông, trồng toà n Ä‘ay. Lúc nà y là vụ Ä‘ay muá»™n, lá xanh mượt đầy sức sống, bồng bá»nh như mặt biển xanh, không nhìn thấy bá».
Cao Mã cõng Kim Cúc chui và o ruộng đay như cá gặp biển.
|

21-09-2008, 05:22 PM
|
 |
Anh Khùng Trốn Viện
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: hư vô
Bà i gởi: 639
Thá»i gian online: 21 giá» 15 phút 21 giây
Thanks: 821
Thanked 262 Times in 71 Posts
|
|
Chương 05
Hướng dương tháng Tám hướng vá» mặt trá»i
Trẻ con quấy khóc, đưa trả mẹ nuôi.
Trăm hỠdựa và o đảng Cộng sản
Tá»i không bán được, tìm Huyện trưởng.
- TrÃch Ä‘oạn lá»i ca cá»§a Khấu mù, hát khi tá»i không bán được.
Äám cảnh sát hối hả khiêng Mặt Ngá»±a lên chiếc xe tù sÆ¡n hai mà u đỠvà ng. Cao Dương không nhìn thấy mặt cá»§a Mặt Ngá»±a, chỉ nhìn thấy máu thấm đẫm chiếc áo cảnh phục, rá»›t tong tá»ng xuống đất. Còng mở má»™t bên, má»™t má» còng vẫn trên má»™t cổ tay. Lúc cảnh sát khiêng cáºu ta ra xe, má» còng cùng vá»›i bà n tay kéo lê trên mặt đất. Tà i xế lái xe tải bị viên cảnh sát trẻ lôi khá»i ca bin. Mặt và ng như nghệ cổ rụt tay buông thõng, tà i xế sợ run cầm cáºp. Viên cảnh sát trẻ tịch thu bằng lái, còn đá cho tà i xế liá»n mấy đá.
- Tiểu Cao, mau đưa tá»™i phạm lên xe! – Lão Trịnh gá»i to – Rồi sẽ há»i tá»™i thằng nà y!
Má»™t cảnh sát mở còng cho Cao Dương, lệnh cho anh đứng lên. Tiếng mở còng, anh nghe thấy. Lệnh cá»§a viên cảnh sát, anh cÅ©ng nghe thấy. à đồ thu tay vá», anh cÅ©ng đã nghhÄ©. Váºy mà anh không thu tay vỠđược. Anh ra lệnh cho tay, nhưng chua xót mà nghÄ© rằng, chúng không tồn tại. Chúng đã hoà n toà n tê liệt, chỉ còn những cảm giác nặng ná» anh cõng trên lưng. Chỉ hai lần gạt bằng chân, cảnh sát gạt hai tay anh vá» chá»— cá»§a chúng, anh đã nhìn thấy hai tay, chúng vẫn nguyên vẹn treo dưới hai bả vai, anh mừng quá.
Không lịch sá»± gì hết, cảnh sát lại còng tay anh. Mặt Ngá»±a đã được khênh lên xe tù. Hai viên cảnh sát xốc nách anh đứng dáºy, lệnh cho anh đến chá»— chiếc xe. Anh cÅ©ng định bụng Ä‘i đứng cho tá» tế, đừng là m phiá»n các đồng chà cảnh sát. Anh Ä‘oán các cảnh sát đã vô cùng vất vả, để các đồng chà đỡ mệt chừng nà o hay chừng ấy. Nhưng anh rất buồn khi thấy hai chân không nghe lá»i anh. Anh đỠmặt, tá»± đáy lòng, anh thấy xấu hổ.
Cảnh sát đẩy anh đến trước xe tù, lệnh cho anh leo lên.
Anh ngượng ngùng nhìn cảnh sát, định nói mà không thể mở miệng.
Hình như cảnh sát hiểu được tâm trạng anh, không quát tháo nữa. Hai cánh tay rắn như thép xốc nách lẳng anh lên xe. Anh cố gắng phối hợp vá»›i há», rướn ngá»±c lên, hai chân co quắp rá»i mặt đất. Lúc định thần lại, anh thấy mình nằm phục trên sà n xe, bên cạnh thân thể nằm ngang cá»§a Mặt Ngá»±a.
Lại má»™t váºt to đùng rúm ró quẳng lên xe. Äó là thÃm Tư Phương. Qua tiếng thét giáºt giá»ng cá»§a thÃm, anh biết mông Ä‘Ãt thÃm đã bị chấn thương.
Chiếc thang sắt sau xe đã được gáºp lên, hai cảnh sát leo lên, chia nhau ngồi hai bên thùng xe.
Xe nổ máy, bắt đầu lăn bánh.
Khi xe chạy qua sân, Cao Dương nhìn cây bạch dương mà anh bị còng ở đó, bất giác nảy sinh má»™t tình cảm quái gở: lưu luyến nó. Cây bạch dương tắm trong nắng chiá»u, thân ánh lên mà u cà phê, lá vốn xanh thẫm, giá» rất giống những đồng tiá»n kim loại mà u đồng Ä‘iếu. Gốc cây có má»™t bãi máu đỠsẫm. Äó là máu cá»§a Mặt Ngá»±a. Chiếc xe tải chở đồ đạc vẫn đổ ở đó. Má»™t đám mÅ© mãng rá»±c rỡ xúm quanh tà i xế, hình như dang phê phán anh ta.
Kim Cúc vá»›i cái bụng to tướng lặng lẽ đứng dưới gốc cây. Chợt nhá»› lá»i mẹ ban nãy cho phép cô lấy Cao Mã ,cô bất giác thở dà i. Cao Mã đã trèo tưá»ng chạy trốn, Ä‘em heo cả chiếc còng trên cổ tay.
Xe tù chạy trên đưá»ng nhá»±a liá»n tăng tốc. Nóc xe rÃt lên như sói hú, lúc đầu anh rấ sợ, sau cÅ©ng quen.
Hình như Kim Cúc chạy trên đưá»ng, chạy rất cháºm, lát sau chỉ còn bé tÃ. Xe rẽ, không riêng Kim Cúc, mà ngay ca trụ sở Uá»· ban cÅ©ng mất hút.
ThÃm Tư ngồi má»™t xó trong thùng xe, mắt mở to, đỠđẫn, không biết thÃm Ä‘ang nhìn cái gì.
Máu Mặt Ngá»±a chảy trên sà n xe bốc lên mùi tanh lợm. Thân ngưá»i rung rung, đầu lắc lư trong áo cảnh phục, đôi khi những tiếng á»c á»c xả ra từ đó.
Xe tù chạy như bay, anh hÆ¡i chóng mặt. Nhìn qua khe hở phÃa sau xe, bụi tung mù mịt. Cây cối hai bên đưá»ng đổ thà nh hà ng nhu ngả rạ, đồng ruá»™ng xoáy trôn ốc. Má»i xe cá»™ nhưá»ng đưá»ng vì tiếng còi quái đản. Anh trông thấy má»™t chiếc đầu máy kéo cỡ nhá» hốt hoảng đâm và o cây liá»… bên vệ đưá»ng, gốc cây liá»…u vốn sứt sẹo nham nhở. Những ngưá»i cưỡi xe đạp vụt qua, mặt trắng bệch. Má»™t cảm giác tá»± hà o từ từ dâng lên trong ngá»±c, anh tá»± há»i: Mình đã khi nà o ngồi trên má»™t cá»— xe chạy nhanh như thế nà y chưa? Chua ,chưa bao giỠđược ngồi trên cá»— xe chạy nhanh như thế nà y!
Trên cá»— xe tù chạy nhanh như gió, Cao Dương chợt ngá»i thấy mùi tá»i tươi trong mùi máu Mặt Ngá»±a Ä‘ang chảy. Anh kinh hoảng khịt khịt mÅ©i cố phân biệt, đúng là mùi tá»i, hÆ¡n nữa, mùi tá»i tươi, ngồng tá»i má»›i bứt khá»i gốc còn Ä‘á»ng những giá»t nhá»±a lấp lánh.
Anh thè lưỡi liếm nhữnh giá»t nhá»±a đó. Äầu lưỡi thấm ngá»t, mát lạnh. Anh thấy dá»… chịu đôi chút, dánh giá ba mẫu tá»i nhà anh: Tươi tốt, chóp trắng máºp, ngồng uốn câu, ngồng thẳng đứng, đất trồng mịn và ẩm, những mầm cá» non nhú ra từ mặt đất tÆ¡i mịn. Cô vợ bụng to Ä‘ang bên anh, Ä‘ang bẻ ngồng.
Mặt vợ Ä‘en sạm, những chấm tà n nhang rải rác chá»— bá»ng mắt dưới, y như những đốm rỉ trên váºt dụng bằng sắt, đầu gối bết đất. Vợ anh bị dị táºt bẩm sinh: Tay trái ngắn v2 nhá», là m lụng khó khăn. Äá»™ng tác bẻ ngồng cá»§a vợ rất vất vả, anh thấy bên tay ngắn cá»§a vợ cầm đôi đũa trúc kẹp gốc ngồng, má»—i lần kẹp lại bặm môi dưới má»™t cái. Anh thương vợ, nhưng vẫn phải để vợ là m giúp. Anh nghe nói hợp tác xã cung tiêu đã đặt Ä‘iểm thu mua ở huyện lỵ, giá năm hà o má»™t cân ta, cao hÆ¡n giá cao nhất năm ngoái. Năm ngoái, giá cao nhất là bốn hà o rưỡi má»™t cân ta. Anh biết, năm nay toà n huyện mở rá»™ng diện tÃch trồng tá»i, ngồng tá»i năm nay lại tốt hÆ¡n năm ngoái, vì váºy, phải tranh thá»§ thu hoạch sá»›m, bán sá»›m. Trẻ già lá»›n bé trong thôn Ä‘á»u xung tráºn. Anh ái ngại nhìn cái bụng to tướng cá»§a vợ: “Hay là mình lên bá» nghỉ má»™t lát!â€
Vợ ngẩng lên: “Khá»i, em không mệt! Bố nó nà y, em chỉ sợ sinh và o những ngà y nà y!â€
Anh thấp thá»m: “Äến cữ rồi à ?â€
- Khoảng hai ba ngà y nữa – Vợ nói – Cháºm năm sáu ngà y cÅ©ng được, em phải giúp mình thu hoạch xong.
- Äúng ngà y là sinh à ?
- CÅ©ng có khi thừa tháng – Vợ nói – Con Hạnh đẻ cháºm mưá»i ngà y.
Hai vợ chồng không ai bảo ai cùng ngoảnh nhìn đứa con gái mù Ä‘ang ngồi lặng lẽ ở đầu bá». Nó ngồi đó, hai mắt mở to như dang chăm chú nhìn cái gì, trong tay cầm ngồng tá»i ve vẩy.
Anh bảo: “Hạnh, đừng là m há»ng cái ngồng tá»i! Má»™t ngồng giá mấy xu đấy.â€
Con gái đặt cái ngồng tá»i xuống bên cạnh, há»i: “Bố, bẻ xong chưa?â€
Anh báºt cưá»i: “Xong nhanh thế thì lôi thôi to, được mấy đồng?â€
- Còn sá»›m, má»›i bẻ được má»™t Ãt - Vợ nói.
Con Hạnh tháºn trá»ng vuốt ve đống ngồng tá»i bên cạnh: “Oâi chao, nhiá»u quá, những má»™t đống! Bán được khối tiá»n.â€
Anh nói: “Tôi tÃnh năm nay nhà mình được ba nghìn cân ngồng, má»—i cân năm hà o, vị chi má»™t nghìn năm trăm đồng.â€
“Còn thuế†– Vợ nhắc.
- Ừ, phải ná»™p thuế – Anh nói – Năm nay giá thà nh cao. Năm ngoái giá phân hoá há»c hai mươi mốt đồng má»™t bao, năm nay lên tá»›i hai mươi chÃn đồng chÃn hà o chÃn.
- Thế cũng suýt soát ba chục, kém có một xu – Vợ nói.
- Giá cả nhà nước Ä‘á»u có số lẻ – Anh nói.
- Tiá»n mất giá tá»›i mức không còn là tiá»n nữa – Vợ thở dà i – Äầu năm thịt lợn má»™t đồng tư má»™t cân, nay má»™t đồng tám: trứng gà đầu năm má»™t đồng sáu má»™t chục quả to, nay hai đồng má»™t chục mà lại bé tÃ, chị bằng quả hạnh.
- Ai nấy Ä‘á»u có tiá»n. Lão Tô ở Sở Công thương xây ngôi nhà năm gian hết năm vạn sáu nghìn đồng, khiếp tháºt – Cao Dương nói.
- Ngưá»i ta kiếm tiá»n dá»… – Vợ nói – Cái nghá» bá»›i đất mà ăn thì vạn kiếp vẫn nghèo.
- Phải biết thế nà o là đủ chứ! – Cao Dương nói – Trước đây ăn không đủ no. Hai năm nay, ngà y nà o cÅ©ng có bá»™t mì trắng, các cụ chưa khi nà o được như bây giá».
- Bố anh là địa chá»§ mà cuá»™c sống vẫn chưa bằng bây giá» sao? – Vợ anh há»i mỉa.
- ***! chỉ được cái danh hảo! Nhịn ăn nhịn mặc dà nh được chút tiá»n mua ruá»™ng. Bố mẹ tôi sống Ä‘á»i cÆ¡ cá»±c. Mẹ tôi kể, trước giải phóng, má»—i năm nhà tôi ăn ná»a cân dầu, cuối năm ăn hết sáu lạng!
- Có phép à ?
- Không có phù phép gì hết. Nghe mẹ nói, má»—i lần xà o rau, lấy đũa nhúng và o nước để nước bám trước, sau đó nhúng và o chai dầu, thả và o má»™t giá»t nước, lấy ra má»™t giá»t dầu, chẳng phải ăn ná»a cân thà nh sáu lạng là gì?
- Xưa kia các cụ tÃnh toán đâu ra đấy!
- TÃnh luôn thà nh địa chá»§, con cai chịu vạ lây! May mà có Cụ lá»›n Äặng, không có Cụ thì tôi lại phải đội tiếp cái mÅ© địa chá»§ cá»§a bố mẹ tôi rồi!
- Cụ Äặng ra là m việc được mưá»i năm rồi đấy nhỉ? – Vợ nói – Cầu trá»i phù há»™ cho Cụ sống hêm dăm năm nữa.
- Ông cụ inh thần cực kì minh mẫn, chắc là sống lâu.
- Em có Ä‘iá»u rất băn khoăn, mình bảo, nhu các quan to cá»§a Nhà nước ấy, ăn thì thịt cá gà vịt, mặc thì gấm vóc lụa là , ốm Ä‘au thì thuốc men cao cấp, cứ lý mà suy, chết sao được? Váºy mà chỉ bảy tám mươi, nói chết là chất liá»n. Mình xem ông già thôn mình ấy, suốt Ä‘á»i là m quần quáºt, hai con trai thì bất hiếu , không được má»™t miếng ngon, không có má»™t áo đẹp bao giá», hÆ¡n chÃn mươi tuổi còn suốt ngà y ở ngoà i đồng!
- Ngưá»i ta mệt vá» tinh thần, má»i vá» suy nghÄ©, còn nông dân chúng mình thì là m rồi ăn, ăn rồi ngá»§, vô lo nên sống lâu.
- Váºy mà chẳng ai thÃch là m nông dân, chỉ thÃch là m quan!
- Là m quan cũng không dễ, phạm sai lầm thì không bằng nông dân.
Vợ ngắt há»ng má»™t ngồng tá»i, suýt xoa tiếc rẻ.
Cao Dương có vẻ giáºn, lên lá»›p cho vợ: “Cẩn tháºn má»™t tÃ, mấy xu má»™t ngồng chứ Ãt đâu!â€
- Dữ dằn chưa kìa! – Vợ lẩm bẩm – Em có cố ý đâu!
- Thì tôi đâu có nói là mình cố ý!
… … …
Xe tù chạy và o chiếc cổng sÆ¡n Ä‘á», két má»™t tiếng, dừng lại. Cao Dương ngã dúi lên ngưá»i Mặt Ngá»±a, mùi tá»i tan biến, chỉ còn mùi tanh cá»§a máu.
|
 |
|
| |