16-09-2008, 10:22 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: May 2008
					Äến từ: Việt Nam
					
					
						Bài gởi: 3,304
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngày 16 giá» 
                
					
 
	Thanks: 932
	
		
			
				Thanked 2,152 Times in 223 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				
				Thiên Ma Lệnh Chá»§ (Phần sau cá»§a Hào hoa kiếm khách) - Äã post xong 
			
			 
			
		
		
		
			
			Thiên Ma Lệnh Chủ  
 
Äánh máy: harrison_nguyen  
 
Tác giả : Nam Kim Thạch 
 
Hồi 1  
 
VÅ© Hoa Äài nhuá»™m máu 
  
 
 
 
 
 
 
 
Má»™t con rạch nhỠăn sâu vá»›i Mạt Sầu Hồ, Lãng Tá» Yến Thanh lặn mình theo con rạch đó rá»i xa dần chiến trưá»ng. 
 
Con rạch không dài lắm, hai bên bá» lau má»c rất dày. 
 
Một nơi ẩn nấp lý tưởng không sợ ai từ bỠtrông ra, từ giữa rạch trông vào. 
 
Nước lại không sâu, chàng chỉ hụp mất đầu, bước Ä‘i từ từ khá»i phải lá»™i. 
 
Äầu kia rạch trổ ra sông Tần Hoài, má»™t con sông nổi tiếng trong làng chÆ¡i nÆ¡i mà bao kẻ ngông thừa vàng dư bạc vung trong tay qua các khung cá»a sổ thuyá»n hoa, trước con mắt tán thưởng cá»§a những đóa hoa biết nói. 
 
Náo nhiệt nhất vỠđêm là ở Ä‘oạn sông khá dài từ cá»a Võ Äịnh đến miếu Phu Tá». 
 
Theo con rạch nhá», lặn mình, trổ ra sông Tần Hoài rồi, Lãng Tá» Yến Thanh nhô đầu lên nháºn định má»™t chiếc tiểu thuyên buông neo tại vàm rạch. 
 
Chàng bèn chu miệng nhái tiếng chim rÃu rÃt lên mấy lượt. 
 
Láºp tức có tiếng động nhẹ trên chiếc tiểu thuyá»n đó. 
 
Tại vàm rạch trổ ra sông vì lau còn má»c dây thuyá»n neo tròng vào nhau nên Lãng Tá» Yến Thanh bÆ¡i dần đến thuyá»n. 
 
Trên thuyá»n cá»a hông mở ra. 
 
Yến Thanh vịn bệ cá»a nhảy vào trong. 
 
Trong mui thuyá»n mùi dược thảo xông ra nồng nặc Hoa Liên Liên Và TÃch TÃch ngồi đó ngưá»i nào cÅ©ng lá»™ vẻ khẩn trương. 
 
Thấy Yến Thanh tẩm nước ướt sÅ©ng ngưá»i cả hai vá»™i vã bước tá»›i dìu chàng rồi Liên Liên cởi y phục ướt cá»§a chàng, TÃch TÃch chuẩn bị thuốc. 
 
Liên Liên quan sát khắp thân thể cá»§a Yến Thanh sau cùng đấm nhẹ vào ngá»±c chàng căm háºn mắng: 
 
- Quỷ? Khéo giả vỠthì thôi. 
 
TÃch TÃch buông thuốc xuống quay đầu há»i: 
 
- Sao? Không có thương tÃch chi hết hả? 
 
Yến Thanh uể oải vặn mình đáp nhẹ: 
 
- Có chứ? ở đây này? 
 
Chàng đưa tay chỉ vào đầu vai tiếp: 
 
- Nơi đó đó ? 
 
Liên Liên lại nhìn rồi gắt: 
 
- Không có chi hết mà ? 
 
Tuy váºy nàng chưa yên tâm ấn tay xuống đầu vai nắn nót mấy đốt xương. 
 
Äến lúc đó nàng hoàn toàn thức ngá»™ Yến Thanh đùa, cúi mặt xuống há miệng cắn vào vai chàng má»™t cái Ä‘au Ä‘iếng. 
 
Yến Thanh kêu lên oai oái. 
 
TÃch TÃch cau mày há»i: 
 
- Liên thÆ¡ thÆ¡? Äừng làm ồn lên chứ? Yến gia Æ¡i? Có thá» thương chăng? 
 
Yến Thanh cưá»i hì hì: 
 
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có ? Nhưng vết thương là do con chó Ä‘iên cắn ? Hôm nay ra cá»a tại hạ gặp má»™t vị Ä‘oán số mạng bảo là phải đỠphòng chó cắn ? Äúng là cái số đã định ấy mà, tránh cách gì cÅ©ng không tránh khá»i bị chó cắn, không tại lá»™ thì tại thuyá»n? 
 
Thoạt đầu Liên Liên cho rằng chàng nói tháºt, nhưng khi nghe tiếng cuối má»›i biết chàng đùa mắng nàng. 
 
Tức khà nàng muốn cắn thêm má»™t cái nữa tháºt mạnh. 
 
Yến Thanh cong ngón tay cốc nhẹ vào trán nàng bảo: 
 
- Äừng chứ? Cắn má»™t cái không sao, cắn hai cái là Ä‘iá»m bất tưá»ng đấy? 
 
Chàng báºt cưá»i hắc hắc. 
 
TÃch TÃch thở dài thốt: 
 
- Yến gia ác quá, ngưá»i ta hồi há»™p lo âu từng giây từng phút, lo xuýt chết Ä‘i được đó. 
 
Chỉ sợ Yến gia rước lấy thêm má»™t mÅ©i Xuyên Tâm Tiêu nữa là cả lÅ© không làm sao sống sót được? Vừa rồi nghe tiếng chim kêu chị em tôi muốn báºt khóc lên Yến gia có biết đâu? 
 
Thế mà vô sá»± trở vỠđây lại vá» thá» trá»ng thương làm cho ngưá»i ta đứng tim luôn ? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Tại hạ cÅ©ng biết hai ngưá»i quá lo lắng cho tại hạ nên má»›i để cho Liên Liên cô nương cắn má»™t cái bù trừ má»i thấp thá»m bồn chồn. Bằng không váºy thì làm thế nào tại hạ tạ được cái lá»—i đùa dai? Phải biết chúng ta còn vất vả hÆ¡n trước nhiá»u nữa đấy? 
 
Liên Liên cùng TÃch TÃch đồng kêu lên: 
 
- Yến gia nói sao? Lại một lần nữa thất bại rồi? 
 
Yến Thanh lắc đầu. 
 
Liên Liên há»i: 
 
- Váºy là Yến gia có gặp Thiên Ma Lịnh Chá»§? 
 
Yến Thanh gáºt đầu. 
 
TÃch TÃch há»i: 
 
- Nhưng lại để sổng mất? 
 
Yến Thanh cưá»i khổ: 
 
- Lưới chăng tứ phÃa, mai phục mưá»i phương làm sao lão ta thoát lá»t? Võ công lão ma quả cá»±c cao, mưá»i danh thá»§ bao vây vẫn không cầm chân lão nổi. Lão phá vỡ vòng vây phóng mình lên má»™t gò núi, tại hạ Ä‘inh ninh là lão thoát Ä‘i trót lá»t rồi. Bất ngá» Mã Cảnh Long xuất hiện tặng lão má»™t ngá»n Kim Tiên biến lão thành má»™t đống xương thịt nát vụn. 
 
- Mã Cảnh Long giết lão? Chắc váºy? 
 
 
Yến Thanh khẳng định: 
 
- Không thể sai lầm được? Sá»± việc xảy ra trước mắt má»i ngưá»i. Bất cứ ai có tham gia chiến dịch Ä‘iá»u có thể xác nháºn Ä‘iá»u đó ? 
 
TÃch TÃch chá»›p mắt, ánh mắt hÆ¡i lạ kỳ. 
 
Nàng tặc lưỡi: 
 
- Không ngỠlão lại chết nơi tay Mã Cảnh Long ? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- ChÃnh lão cÅ©ng không ngá» có sá»± kiện đó huống chi TÃch TÃch cô nương ? Nếu lão tưởng đến thì làm gì có sá»± kiện đó xảy ra được? Làm gì lão chết được? 
 
TÃch TÃch trố mắt: 
 
- Yến gia nói thế là nghĩa làm sao? 
 
Yến Thanh giải thÃch: 
 
- HÆ¡n mưá»i ngưá»i bao vây bên ngoài là có hÆ¡n mưá»i nẻo đưá»ng cho lão thoát Ä‘i. Lão không chạy vá» hướng nào mà chạy vá» hướng do Mã Cảnh Long trấn đóng mà Mã Cảnh Long là tay lợi hại nhất trong các cao thá»§ bao vây. Chá»n phÃa đó khác nào lão chá»n cá»a tá» chăng? Trong khi lão có nhiá»u cÆ¡ há»™i hÆ¡n nếu xung phá vị trà cá»§a kẻ khác? 
 
Liên Liên tiếp nối: 
 
- Có thể lão làm quá nhiá»u Ä‘iá»u ác đến lúc báo ứng rồi nên ma đưa lối quá»· dẫn đưá»ng giục lão chạy vá» phÃa đó? 
 
Yến Thanh mỉm cưá»i: 
 
- Bất cứ ai cÅ©ng tưởng như váºy? Trừ lão ta không tưởng như váºy. Bởi lão cho rằng ra phÃa đó lão sẽ được vô sá»±. PhÃa đó là phÃa an toàn nhất cho lão, nếu không như thế lão dại gì mà chá»n ngã đó? 
 
Hai nữ nhân sững sá». 
 
TÃch TÃch kêu ká»n: 
 
- Yến gia cho rằng Mã Cảnh Long đồng phe với lão? 
 
Yến thanh tiếp: 
 
- Cái đó thì ai ai cÅ©ng hiểu rõ bởi Mã Cảnh Long là ngưá»i chá»§ trì chân chánh phân đàn Kim Lăng. 
 
TÃch TÃch hừ má»™t tiếng : 
 
- Ai lại không biết như váºy? Nếu không thì mình đến Kim Lăng làm gì? Tuy nhiên Yến gia đã nói là Lão Mã đã bá» tối theo sáng rồi mà? Lão Mã thưá»ng lo an tÃnh phản bá»™i Thiên Ma Giáo kia mà? 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- Phải ? Tại hạ có nói thế? Cá»u Lão Há»™i cÅ©ng nói như thế và việc lão giết Thiên Ma Lịnh Chá»§ chứng minh như thế? 
 
- Thế thì Thiên Ma Lịnh Chá»§ ra ma tháºt sá»± rồi? 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- Từ nay sẽ không còn ai chết vì Xuyên Tâm Tiêu nữa? ừ? 
 
Chàng tiếp luôn: 
 
- Từ nay Thiên Ma Giáo tan vỡ không còn gây hại cho Ä‘á»i nữa? ừ? 
 
Rồi chàng lại tiếp: 
 
- Chắc váºy rồi ? ừ? 
 
Thái độ cá»§a chàng bà máºt quá, TÃch TÃch không dằn lòng được há»i: 
 
- Sao Yến gia cứ gằn từng câu như thế" Cái gì mà ừ, ừ rồi ừ? 
 
Yến Thanh mỉm cưá»i: 
 
- Thì TÃch TÃch cô nương nói phải thì tại hạ ừ chứ sao ? Phải cái nào ừ cái đó chứ sao ? 
 
TÃch TÃch thốt: 
 
- Thế thì chi. em tôi tôi được thoát ky khô? ải, tại sao Yến gia lại bảo là chi. em tôi còn vất va? đài dài. 
 
Yến Thanh chỉnh nghiêm thần sắc: 
 
- Tại vì tại hạ làm sai má»™t việc là Ä‘em tin tức truyá»n Ä‘i nhanh chóng quá, từ nay công tác trừ gian diệt bạo không còn á»· trượng vào Cá»u Lão Há»™i được nữa? Rất có thể là công tác đó chỉ có ba chúng ta đảm nháºn thôi ? 
 
Liên Liên lắc đầu: 
 
- Tôi không hiểu gì cả? 
 
Yến Thanh nhếch nụ cưá»i khổ: 
 
- Thiên Ma Giáo tan vở? Thiên Ma Lịnh Chá»§ ra ma nhưng cái thế tàn ác cá»§a Thiên Ma Giáo vẫn tồn tại. Ngưá»i cá»§a Thiên Ma Giáo chỉ cần đổi cái danh xưng thôi và dùng má»™t thá»§ Ä‘oạn khác khống chế giang hồ. Bởi Xuyên Tâm tiêu không còn là má»™t bà máºt nữa nên nó không đủ công hiệu giết ngưá»i như trước nữa. Như thế đó, Thiên Ma Lịnh Chá»§ dù chết Ä‘i thì Thiên Ma Giáo thay hồn đổi lốt, áp dụng thá»§ pháp má»›i. Äá»i vẫn còn má»™t hóa thân cá»§a Thiên Ma Giáo? 
 
Liên Liên vẫn lắc đầu: 
 
- Tôi vẫn chưa ý thức rõ luáºn Ä‘iệu cá»§a Yến gia? 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- ChÃnh tại hạ phát hiện tổng đàn cá»§a Thiên Ma Giáo song vị Thiên Ma Lịnh Chá»§ chân chánh lại không do tại hạ phát hiện. 
 
Hai nữ nhân cùng kêu lên: 
 
- Thế là ai? 
 
Yến Thanh buông gá»n: 
 
- Mã Cảnh Long ? 
 
Hai nàng trố mắt - Mã Cảnh Long phát hiện? Váºy cái ngưá»i bị há» Mã giết đó là má»™t Lịnh Chá»§ giả? Bởi ngưá»i bị giết do Yến gia khám phá ra kia mà? 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- ChÃnh tại hạ chỉ Ä‘Ãch xác lão ta? Bởi duy nhất chỉ có mình tại hạ nháºn được con ngưá»i chân chánh cá»§a lão. Lúc đó tại hạ giáp mặt vá»›i lão qua má»™t Lịnh Chá»§ Thiên Ma thì lão hóa trang biến dạng rồi. Cái đó má»™t là do lão hóa trang hai là do ngưá»i khác tạm sá»a dung mạo, mạo nháºn lão. Cho nên dưới hình thức má»™t Thiên Ma Lịnh Chá»§ có lúc do lão hóa trang, có lúc ngưá»i khác hóa trang. Lịnh Chá»§ Thiên Ma không có hình dạng chân chánh mà chỉ có cái lốt giả tạo thôi, có Ä‘á»u lốt giả tạo đó đương nhiên là duy nhất. Trong chiến dịch vừa qua, ngưá»i bị bao vây bên ngoài trang viện đúng là lão và ngưá»i bị Mã Cảnh Long vung roi đánh chết cÅ©ng chÃnh là lão? 
 
TÃch TÃch há»i: 
 
- Thế trước đó lúc lão chưa bị bao vây ngưá»i mạo nháºn lão là ai? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Mã Cảnh Long ? 
 
Liên Liên kêu lên: 
 
- Ủa? Lão Mã à? 
 
Yến Thanh thở dài: 
 
- Phải? Dù tại hạ chưa nắm đủ chứng cứ là chÃnh Mã Cảnh Long, Tại hạ dám Ä‘oán định là Mã Cảnh Long ? 
 
TÃch TÃch yêu cầu: 
 
- Xin Yến gia nói rõ cho bá»n này hiểu? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tại hạ phải giải thÃch cho hai cô nương hiểu rõ hÆ¡n dù hai cô nương không đòi há»i. Bởi lẽ hai cô nương là viện thá»§ duy nhất cá»§a tại hạ? Có hiểu rõ sá»± tình má»›i viện thá»§ đắc lá»±c được, hai cô nương má»›i đối phó hữu hiệu vá»›i má»i trưá»ng hợp. 
 
Chàng tưá»ng thuáºt những tao ngá»™ lúc vào trang viện tại Mạt Sầu Hồ đến lúc Thiên Ma Lịnh Chá»§ bị sát hại. 
 
Chàng dừng lại tại đó. 
 
TÃch TÃch cau mày: 
 
- Có cái chi dÃnh dấp đến Mã Cảnh Long đâu? 
 
Yến Thanh thốt: 
 
- Nếu không có mÅ©i tiêu cá»§a Liên Khiết Tâm thì sá»± bà máºt đó vÄ©nh viá»…n là bà máºt. Và nếu tại hạ không tinh ý thì tại hạ cÅ©ng bị qua mắt luôn ? Bị lão Mã qua mắt rồi còn gì ? 
 
TÃch TÃch há»i: 
 
- Thiên Ma Lịnh chá»§ bị Mã Cảnh Long vung roi Ä‘áºp nát, Yến gia làm sao truy ra thương thế do mÅ©i tiêu cá»§a Liên Khiết Tâm phóng ra? Làm sao Yến gia nháºn ra được? 
 
Yến Thanh tá»§m tỉm cưá»i: 
 
- con ngưá»i chu đáo đến đâu cÅ©ng có má»™t hở trong trăm ngàn kÃn. Mã Cảnh Long Ä‘áºp nát bá» vai hữu nhưng Xuyên Tâm Tiêu cá»§a Liên Khiết Tâm thì lại xuyên đâm thá»§ng đầu vai tả. Äó là cái hở duy nhất? 
 
TÃch TÃch há»i: 
 
- Yến gia có xem ká»· chăng ? Có thể nháºn lầm chăng? 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Không thể lầm lẩn được? ChÃnh Mã Cảnh Long cÅ©ng thấy rõ như váºy. Mã Cảnh Long chuyên dùng tay tả, nếu Thiên Ma Lịnh Chá»§ bị Ä‘áºp nát bá» vai tả thì tại hạ làm sao tìm ra dấu vết cá»§a mÅ©i Xuyên Tâm Tiêu. Không rõ Mã Cảnh Long lá»› ngá»› thế nào lại quất roi xuống bá» vai hữu ? Do đó tại hạ má»›i phát hiện có hai ngưá»i đội lốt Thiên Ma Lịnh Chá»§ ? 
 
Má»™t ngưá»i trúng tiêu trước đó và má»™t ngưá»i bị bao vây bên ngoài. 
 
TÃch TÃch há»i: 
 
- Yến gia có chắc là mình không nháºn xét lầm chăng? 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Không bao giá»? Äầu vai tả cá»§a Mã Cảnh Long bị thương lão dùng sức quá đáng vết thương chấn động máu tuôn ướt áo. Không có má»™t lý do nào giải thÃch cho thương thế đó trừ má»™t mÅ©i Xuyên Tâm Tiêu cá»§a Liên Khiết Tâm. Huống chi tại hạ có ý hoài nghi lão từ lâu, lão xuất hiện đột ngá»™t tại Hàng Châu má»™t sá»± xuất hiện cá»±c kỳ tấu xảo. Rồi Ká»· Tá» Bình bị giết làm cho Liá»…u Hao Sanh cÅ©ng phải nghi ngá» lão luôn. Khi nào có lá»a mà không có khói phát sanh được. 
 
TÃch TÃch thốt: 
 
- Long Lão gia đã từng nói vá»›i chị em tôi chÃnh Yến gia cÅ©ng đã hoài nghi Liá»…u Hao Sanh nữa kia mà. NÆ¡i Ká»· Tá» Bình bị giết không có cÆ¡ quan nào nguy hiểm cả mà Liá»…u Hao Sanh thì cho rằng y bố trà cạm bẩy rất nhiá»u tại đó. 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Äúng váºy? Vào thá»i gian đó Liá»…u Hao Sanh là con ngưá»i đáng nghi nhất. Nhưng cuá»™c há»a hoạn tại Hồng Diệp Trang đủ xóa tan má»i hiá»m nghi quanh y. Trong ngôi nhà Ká»· Tá» Bình bị giết thá»±c sá»± có bố trà cÆ¡ quan, Ká»· Tá» Bình thừa hiểu tất cả các cÆ¡ quan đó mà Ká»· Tá» Bình lại là nghÄ©a đệ cá»§a Mã Cảnh Long. Ngưá»i này hiểu thì ngưá»i kia cÅ©ng hiểu. 
 
Giết Kỷ TỠBình rồi Mã Cảnh Long phá luôn các cơ quan việc làm đó không phải là vấn đỠnan giải. 
 
TÃch TÃch lại há»i: 
 
- Mã Cảnh Long có phải là Thiên Ma Lịnh Chá»§ chân chánh chăng ? Và ngưá»i bị giết có phải là má»™t hóa thân do lão bày chăng? 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Không thể có việc đó. Ngưá»i bị giết có võ công cá»±c cao thừa sức đối phó vá»›i má»™t số cao thá»§ thượng thặng, chÃnh tài năng đó chứng minh chẳng há» có sá»± giả mạo. 
 
Liên Liên trầm tư một lúc lâu bây giỠmới cất tiếng xen vào câu chuyện: 
 
- Gia? như sư. phhán Ä‘oán cá»§a Yến gia không sai lầm thì thê? lá»±c cá»§a Thiên Ma Giáo hiện tại chuyển sang tay Mã Cảnh Long và như váºy là chúng ta còn lo ngại, còn mệt dài dài, giang hồ chưa dứt háºu hoạn. 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- Hằn là váºy rồi ? Há»a hoạn vẫn còn như cÅ©, có Ä‘iá»u là má»™t sá»± đổi thay trong tình thế. 
 
Trước kia Thiên Ma Giáo hoạt động trong âm thầm từ nay dưới hình thức danh xưng khác há» hoạt động công khai. Vá»›i thế lá»±c sắn có há» công nhiên xưng bá trong võ lâm. Mã Bách Bình từng bày tá» hoài bảo cá»§a hắn cho Vưu Tuấn biết. Hắn quyết tâm phản bá»™i Thiên Ma Giáo để tạo cho mình má»™t cục diện riêng biệt. Vá» việc đó thì Lịnh Chá»§ Thiên Ma chết, thế lá»±c vá» tay cá»§a cha con há» mục Ä‘Ãch cá»§a hỠđã đạt rồi. Huống chi Mã Cảnh Long giết Thiên Ma Lịnh Chá»§ tạo má»™t thành tÃch vÄ© đại thanh danh cá»§a há» càng thêm lừng lẩy. Dù muốn hay không võ lâm cÅ©ng phải nể lão là má»™t đối tượng đáng được tôn sùng. Phải biết lão có thừa thá»§ Ä‘oạn vừa khống chế vừa lưu giữ số thuá»™c hạ cá»§a thiên Ma Lịnh Chá»§ làm tay sai. 
 
Trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u lão tá»± nhiên tạo thành nghiệp bá. Lão là con ngưá»i đáng sợ, lợi hại hÆ¡n Thiên Ma Lịnh Chá»§ nhiá»u. 
 
Liên Liên thốt: 
 
- Cái gì công khai dá»… đối phó hÆ¡n Ä‘iá»u ám muá»™i. 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- cái lý là váºy, song đối phó bằng cách nào đây? Các cô nương nên nhá»› vì có chá»— yếu ngưá»i ta bắt buá»™t phải hoạt động âm thầm. Khi ngưá»i ta dám hoạt động công khai là thuẫn cá»§a ngưá»i ta rất mạnh đó nhé, ngưá»i ta không còn ngán sợ gì nữa. Äiá»u đáng tiếc là trong chiến dịch vừa qua Sá» Như Kiếm đã bá»™c lá»™ toàn diện thá»±c lá»±c cá»§a Cá»u Lão Há»™i rồi? Mã Cảnh Long không còn phải dè dặt, e sợ nữa. 
 
Liên Liên cau mày: 
 
- Tại sao Yến gia không công bố Ä‘iá»u đó cho ngưá»i ta biết? 
 
Yến Thanh cưá»i khổ: 
 
- Có Ãch lợi gì chăng? Ngưá»i ta có tin được chăng? Tất cả Ä‘á»u chÃnh mắt trông thấy Mã Cảnh Long hạ sát Thiên Ma Lịnh chá»§ liệu má»™t lãng tá» tầm thưá»ng như tại hạ có thể xoay chuyển thế cỠđược chăng ? 
 
Liên Liên há»i: 
 
- Giả như Yến gia lấy tư cách là gióng dõi má»™t thế gia quân tá» tại Hoa SÆ¡n mà công bố khám phá? Chẳng lẽ ngưá»i ta không tôn trá»ng lá»i nói cá»§a Quân Tá» Kiếm Hoa Vân Äình? 
 
Yến Thanh lộ vẻ buồn thảm: 
 
- Tại hạ khoát cái lốt má»™t lãng tá» trước con mắt cá»§a má»i ngưá»i từ lâu rồi. Ngưá»i ta sẽ không có ai tin tại hạ là hóa thân cá»§a Quân Tá» Kiếm Hoa Vân Äình đâu. 
 
Liên Liên thốt: 
 
- Có Long lão gia đó làm chi ? Long lão gia sẽ chứng minh cho Yến gia. 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- CHÃnh Tạo Hóa Chu? cÅ©ng mang cái tên là Äiá»n VÅ© Long xuất hiện trên giang hồ. 
 
Muốn chứng minh cho mình là Long VÅ© Äiá»n cÅ©ng đã khó khăn rồi còn nói chi đến việc chứng minh cho ngưá»i khác? Ngưá»i giả chứng minh cho ngưá»i giả thá» há»i ai tin cho? 
 
Huống chi Tạo Hóa Thá»§ Long VÅ© Äiá»n cÅ©ng chưa phải là má»™t báºc tôn kÃnh trá»ng vá»ng trên giang hồ, lá»i nói đâu có uy tÃn bằng lá»i nói cá»§a các vị đạo cao đức lá»›n có giá trị ngàn vàng? 
 
ChÃnh tại hạ quen Long VÅ© Äiá»n trước rồi đưa y đến Cá»u Lão Há»™i giá»›i thiệu y cho y lãnh má»™t phần công tác. Từ sau ngày Nhất Kiếm Kinh Thiên Hoa Hao Nhân tạ thế thì không ai chứng minh được quá khứ cá»§a y cả. 
 
Chàng thở dài rồi tiếp: 
 
- Hà huống tại hạ lại không muốn khôi phục thân pháºn cá»§a Hoa Vân Äình ? Bởi khôi phục thân pháºn là trở vá» vá»›i má»™t ký ức thê thảm ? 
 
Hoa Liên Liên và TÃch TÃch thừa hiểu thân thế cá»§a chàng như thế nào, biết má»i việc ngày xưa do chàng an bày nhất là chàng chấp nháºn má»™t sá»± hy sinh lá»›n lao vá» vụ thất tung cá»§a Hoa Vân Äình. 
 
ChÃnh chàng bức vị hôn thê yêu quý và ngưá»i em cá»§a chàng phải chết cách thảm thiết. 
 
Sá»± hy sinh đó chẳng phải má»—i cá nhân Ä‘á»u làm nổi. 
 
Hai chị em không dám nói gì hơn. 
 
Há» trầm lặng, má»—i ngưá»i theo Ä‘uổi má»™t suy tư riêng biệt má»™t lúc lâu. 
 
Rồi TÃch TÃch cất tiếng: 
 
- Yến gia? Bây giỠchúng ta làm sao đây: 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Trước hết chúng ta đến VÅ© Hoa Äài, lúc ly khai tòa trang viện cạnh hồ Mạt Sầu tại hạ có cho Long VÅ© Äiá»n hay dặn y đưa luôn hai nàng hóa thân cá»§a hai cô nương đến đó. 
 
Còn hai cô nương thì trở vá» thân pháºn cÅ©, bởi chẳng lẽ để hai TÃch TÃch và hai Liên Liên đụng đầu nhau? Mình sẽ giải thÃch làm sao vá»›i ngưá»i ta vá» sá»± trùng hợp đó? 
 
TÃch TÃch mỉm cưá»i : 
 
- Làm sao Yến gia biết được chúng tôi có hóa thân? Thuáºt cải sá»a dung mạo cá»§a hai chị em tôi... 
 
Yến Thanh cÅ©ng cưá»i đáp: 
 
- Thuáºt cải sá»a dung mạo cá»§a hai cô tinh vi lắm rồi không còn vấn đỠphải bàn đến ? 
 
Hai nàng ấy nhất nhất cái gì cũng giống y như hai cô nương nhưng tại hạ chỉ nhìn qua là biết ngay có sự giả mạo. 
 
TÃch TÃch thốt: 
 
- Hai nàng đó là do Cá»u Lão Há»™i chá»n lá»±a, từ vóc dáng, dung mạo và cả âm thanh nữa Ä‘iểm nào cÅ©ng giống chị em tôi cả... 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Mà tại sao hai cô nương lại muốn có hóa thân như váºy? 
 
TÃch TÃch đáp: 
 
- Liên Liên và TÃch TÃch là hai cái tên mượn cá»§a chi. em tôi, gá»i mãi rồi thành danh. 
 
tháºt sá»± chứ trước khi vào Cá»u Lão Há»™i chị em chúng tôi là những nhân váºt có tên tuổi khá quan trá»ng trên giang hồ. Chị em chúng tôi dù sao cÅ©ng nuối tiếc thân pháºn cÅ©, chưa có thể má»™t sá»›m má»™t chiá»u há»§y diệt thinh danh do mình đã tạo tá»±u. 
 
Yến Thanh thoáng giáºt mình: 
 
- Hai cô nương là báºc hữu danh thế sao tại hạ chưa từng biết mặt? 
 
TÃch TÃch cưá»i khổ : 
 
- Yến gia ngày xưa là Quân Tá» Kiếm Hoa Vân Äình thì má»™t Quân Tá» làm sao biết đến Câu Hồn Song Mỹ được? 
 
Yến Thanh giá»±t mình tháºt sá»±: 
 
- Hai cô nương là Câu Hồn Song Mỹ? 
 
TÃch TÃch gáºt đầu: 
 
- Tôi là Tiểu Ngư Câu Hồn Hoa Anh Nhân còn Liên thư thư là Äoạt Mạng Hồng Phấn Hoa Ngá»c Nhân Khách, giang hồ ghép lại gá»i là Câu Hồn Song Mỹ. 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Hai cô nương cho rằng có sá»± cách biệt thân pháºn giữa hai chúng ta song tại hạ thì không ngh~ như váºy. Cứ theo tại hạ biết thì hai cô nương là hai đại há»™ pháp trong Tịnh Y Môn cá»§a Cái Bang kiêm luôn chức vụ đưá»ng chá»§ Ná»™ ÄÆ°á»ng và Ngá»a ÄÆ°á»ng. 
 
Liên Liên kinh ngạc: 
 
- Tịnh Y Môn trong Cái Bang là má»™t cÆ¡ cấu cá»±c kỳ bà máºt làm sao Yến gia biết được? 
 
Yến Thanh giải thÃch: 
 
- Bang chá»§ cá»§a quý bang là Phong Vân Tẩu Vu Phi vốn là má»™t trong số nguyên lão chá»§ yếu cá»§a Cá»u Lão Há»™i. Tiên phụ là Nhất Kiếm Kinh Thiên Hoa Hao Nhiên vốn là ngưá»i phát khởi việc láºp há»™i. Sau khi tiên phụ tạ thế thì Vu Phi lão tiá»n bối lãnh trá»ng trách chá»§ trì Cá»u Lão Há»™i. ChÃnh Vu tiá»n bối biến Hoa Vân Äình thành CÔ Kiếm Lâm Phong từ Lâm Phong tá»›i Lãng Tá» Yến Thanh ngày nay. Sá»± biến đổi đó là do ý cá»§a tiá»n bối và do y thuáºt cá»§a Long VÅ© Äiá»n. Do đó tại hạ thưá»ng có dịp tiếp cáºn Vu tiá»n bối nên hiểu biết rất nhiá»u việc cá»§a Cái Bang. Ngoài ra tại hạ còn biết hai cô nương là nghÄ©a nữ cá»§a Vu tiá»n bối. Trước kia hai cô nương là má»™t đôi tá»· muá»™i mồ côi, được tiá»n bối thu nháºn nuôi dưỡng đến trưởng thành. 
 
Liên Liên gáºt đầu: 
 
- Äúng váºy, chị em tôi không biết thân thế cá»§a mình ra sao nữa? Há» Hoa này do dưỡng phụ ban cho đó. Cái Bang còn có cái tên là Hoa Tá» Bang. Lão nhân gia chá»n là có ý nhắc nhở chị em tôi là đừng bao giá» vong bổn, luôn luôn vì Cái Bang mà ra sức. 
 
Yến Thanh thở dài: 
 
- Không hiểu sao bang chá»§ lại phái hai cô đến phục thị Long VÅ© Äiá»n như váºy ? 
 
TÃch TÃch cưá»i khổ : 
 
- NghÄ©a phụ vì Yến gia đó ? Lão nhân gia bắt buá»™c phải an trà Long VÅ© Äiá»n tại má»™t nÆ¡i kÃn đáo. Nhung Long lão gia đâu có chịu giam mình trong cảnh tịch mịch cô thế chết ngưá»i được? Long lão gia má»›i đưa Ä‘iá»u kiện đòi hai nữ nhân hầu bạn. Thá»i hạn thì vô cùng chẳng biết chấm dứt lúc nàng bầu bạn cùng Long Bảo gia chắc chắn là phải chịu gian khô? 
 
không tưởng nổi. Do đó ngh~a phụ má»›i chá»n chúng tôi. Chỉ có chúng tôi là không than oán vá»›i công tác gần như bị tù đày đó ? 
 
Yến Thanh lại thở dài: 
 
- Tháºt là thiệt thòi cho hai cô nương ? Trong Tịch Môn hai cô nương là đưá»ng chá»§ chấp chưởng Cái Lịnh cá»§a hàng sáu gút thân pháºn đó đâu phải là nhá». Giao phó má»™t công tác như váºy cho hai cô nương khác nào đòi há»i má»™t sá»± hy sinh trên sức ngưá»i ? 
 
Liên Liên chỉnh sắc mặt: 
 
- Hy sinh thì quả là một sự hy sinh song so với việc làm của Yến gia thì còn quá nhỠ? 
 
NghÄ©a phụ kế thừa Hoa lão anh hùng chá»§ trì Cá»u Lão Há»™i tá»± nhiên phải noi gương Hoa lão anh hùng táºn tâm táºn lá»±c hành sá»± bảo vệ đạo nghÄ©a cho võ lâm tuân theo cái lẽ công chánh. 
 
Việc khó khăn như thế nhưng không nở sai phái môn nhân đệ tỠnên đành phải ủy thác cho chị em tôi? 
 
TÃch TÃch sợ Yến Thanh hiểu lầm vá»™i tiếp nói: 
 
- Chúng tôi không há» oán háºn ngh~a phụ. Lão nhân gia đối xá» vá»›i chúng tôi rất tốt, luôn luôn tốt, ân đức cá»§a ngưá»i nặng như núi, ngưá»i xem chúng tôi như con ruá»™t. Nếu ngưá»i có con gái chắc chắn săng sàng giao phó công tác này cho con gái ngưá»i ? 
 
Yến Thanh thở dài: 
 
- Vu bang chá»§ rất má»±c xem trá»ng đạo nghÄ©a. Hành vi cá»§a ngưá»i khiến ai ai cÅ©ng phải kÃnh phục. Có lẽ hai cô nương không hiểu đó thôi chứ thá»±c sá»± Vu bang chá»§ cá»§ng có hai ả ái nữ? 
 
Liên Liên và TÃch TÃch cả hai cùng giáºt mình. 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Hai ái nữ của bang chủ là đôi song sanh tỷ muội, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần. 
 
Ngưá»i chị tên là Vu Tiểu Châu. Hai cô nương đó được sai phái hành sá»± dưới quyá»n Ä‘iá»u khiển cá»§a hai cô nương ? 
 
Liên Liên biến sắc kêu lên: 
 
- Cái gì? Hả? Hai nàng đó sao? Có thể như váºy sao? 
 
Yến Thanh thở dài: 
 
- Tại sao lại không thể? Hai nàng ấy là đàn chá»§ Phong Äàn và Hoa Äàn thuá»™c Tịnh Y Môn trong Cái Bang, tuổi há» hÆ¡i lá»›n hÆ¡n má»™t chút so vá»›i hai cô nương nhưng vỠđịa vị thì thấp hÆ¡n hai cô nương ? 
 
Liên Liên thốt: 
 
- Cái đó tôi biết rồi? Trong Tịnh Y Môn có bốn đàn: 
 
Phong, Hoa, Tuyết và Nguyệt. 
 
Phong đàn chuyên vá» hát mướn và làm ká»· nữ lưu động, còn Hoa đàn thì cÅ©ng ca xướng song lại ở các phố phưá»ng có tánh cách âm thầm hÆ¡n. Vu Tiểu Trân và Vu Tiểu Châu hai đàn Phong và Hoa có nhiệm vụ do thám má»i động tịnh trên giang hồ. Lúc mưá»i bảy tuổi hỠđả bị phá trinh rồi và đến năm được hai mươi ba tuổi thì lãnh nháºn má»™t công tác đến Kinh Thành dẫn dụ dâm tặc Äào Hoa Tú S~ Hàn Lãng. Chẳng những không thi hành nhiệm vụ mà còn bị dẫn dụ ngược nên cố tình che chở cho Hàn Lãng rồi sợ bản bang truy nã nên cả bá»n trốn ra Quan Ngoại nhưng cuối cùng vẫn bị bắt như thưá»ng. 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- ChÃnh hai cô nương bắt hai nàng đó đưa vế tổng đàn mà cÅ©ng chÃnh hai cô nương xá» quyết há». 
 
Liên Liên nghe con mắt ươn ướt nóng từ từ thốt: 
 
- Bởi không biết lai lịch của hai nàng nên tôi chủ trương trừng trị nặng kẻ phản bội. 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Dù có biết cÅ©ng vô Ãch? Trong Cái Bang những trưởng lão hàng tám gút Ä‘á»u biết, lúc các vị chức sắc trong bang há»p há»™i nghị há» hết lòng cầu tình cho hai nàng duy chỉ có má»™t mình cô nương khăng khăng đòi trị tá»™i. Bang chá»§ lại á»§ng há»™ láºp trưá»ng cá»§a cô nương do đó phái cô nương táºp nã hai nàng áp giải vá» tổng đàn xá» quyết. 
 
Liên Liên nức nở: 
 
- Tôi nháºn chức hình đưá»ng chấp pháp đương nhiên không thể vì tư bá» công. Bất quá tôi không biết có ẩn tình, nếu đã biết hai nàng là con cá»§a nghÄ©a phụ thì khi nào tôi kiên trì đến mức độ đó? 
 
Yến Thanh lại thở dài: 
 
- Dù cô nương không cứng rắn cÅ©ng chẳng Ãch vào đâu bởi Vu bang chá»§ cÅ©ng có thể tá»± mình Ä‘i bắt con và xá» quyết. Nếu không váºy thì làm sao chế phục được toàn thể đệ tá» Cái Bang? Vu bang chá»§ đáng được gá»i là Thiết Diện VÔ Tư đó? 
 
Liên Liên cau mày: 
 
- Nhưng tại sao nghÄ©a phụ lại để con ruá»™t mình gia nháºp Tịnh Y Môn? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Cái đó Vu bang chá»§ có đỠcáºp đến vá»›i tại hạ, sở dÄ© đệ tá» Cái Bang kiên quyết trung thành là vì thắm nhuần tác phong cao khiết cá»§a bang chá»§. Ai ai cÅ©ng muốn biểu đạt sá»± tôn trá»ng đạo nghÄ©a khà tiết, há» là những ngưá»i được đào luyện từ trong cái khổ mà nên vóc nên vai, há» có thể nhẩn chịu nllullg cái mà ngưá»i Ä‘á»i không nhẩn chịu nổi. Tóm lại thì đệ tá» cái bang được nung đúc thành con ngưá»i chịu đựng thá» thách hÆ¡n là hưởng thụ, thá» thách qua những công tác cứu khốn giúp nguy, trừ gian diệt bạo, bảo vệ chÃnh nghÄ©a. 
 
Liên Liên trâm ngâm một chút rồi lẩm nhẩm: 
 
- Tại sao ngh~a phụ lại dấu lá»i? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Cho biết cÅ©ng thế thôi? Trong con mắt cá»§a bang chá»§ tất cả đệ tá» Ä‘á»u như nhau, Ä‘á»u là con má»™t nhà. Con má»™t nhà thì đâu có sá»± phân biệt giữa ngưá»i này và ngưá»i kia, đâu còn xem trá»ng bên này xem nhẹ bên kia? 
 
Liên Liên thở dài: 
 
- NghÄ©a phụ có phần nào tàn độc đấy ? Dù sao há» cÅ©ng là con, làm cha ai nở sát hại con? Tôi chấp pháp tôi giữ vững láºp trưá»ng, kẻ có tá»™i phải bị nghiêm trị. Song tôi không há» có ý lên án tá» hình. ChÃn ngh~a phụ hạ lịnh xá» quyết, tháºt là trông thấy mà bất nhẩn ? Bất nhẩn từ lúc đó, bây giá» biết sá»± tình liên hệ máºt thiết như váºy tôi càng bất nhẩn hÆ¡n ? 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Cô nương không hiểu nổi tâm trạng cá»§a ban chu? đâu. Ngưá»i không tàn nhẫn đến đô. 
 
vong tình phụ tá». Hùm dữ vẫn chừa con mà không ăn, ngưá»i lại thua kém loài váºt sao? Sở dÄ© bang chá»§ phải ngiến răng giết con là vì việc chẳng đặng dừng. Hàn Lãng là má»™t đại dâm tặc, bao vây được hắn là nhá» bang chá»§ huy động toàn lá»±c lượng cá»§a Cái Bang đó. Hắn dù có chấp cánh cÅ©ng không bay Ä‘i lá»t nhưng Tiểu Trân và Tiểu Châu khóc lóc khẩn cầu các vị trưởng lão tha cho hắn do đó hắn má»›i trốn Ä‘i được tá»›i Quan Ngoại. Bang chá»§ nghe tin đó tức giáºn vô cùng, nếu cứ lá» Ä‘i thì dần dần bang quy sẽ bị chà đạp, bang há»™i phải tan vỡ bởi đệ tá» dần dần Ä‘i vào chá»— nhẹ công nặng tư. Bắt buá»™c ngưá»i phải hy sinh hai đứa con để chặn đứng sá»± hư hoại đó. Sau khi giết Tiểu Trân và Tiểu Châu rồi ngưá»i có đến Hoa sÆ¡n thăm tiên phụ, khi nhắc đến việc ấy ngưá»i khóc lóc thảm thiết? Như thế đó, đâu phải bang chá»§ không biết thương con? 
 
Liên Liên nÃn lặng má»™t lúc lâu, sau cùng nàng thú nháºn: 
 
- Thá»±c ra tôi cÅ©ng có phần nào oán háºn nghÄ©a phụ khi lão nhân gia giao phó công tác đó Tôi oán háºn vì lão nhân gia muốn bảo vệ chÃnh nghÄ©a, song bất chấp nhân tình? Giá» dây nghe Yến gia thuáºt việc rồi tôi má»›i thức ngá»™ ra. Lão nhân gia vẫn còn tình cảm chứ không đến nổi quá khô cằn? 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Chỉ ná»™i cái Ä‘iểm này cÅ©ng đủ chứng minh sá»± chÃnh trá»±c cá»§a bang chá»§ ? Tiểu Trân và Tiểu Châu Ä‘á»u lá»›n hÆ¡n hai cô nương lại có võ công cao trên báºc hai cô nương mà cÅ©ng là con ruá»™t. Song lão bang chá»§ lại đặt hai nàng dưới quyá»n Ä‘iá»u khiển cá»§a cô nương ? Lão nhân gia đặt vấn đỠcông tác trên căn bản dụng nhân, chứ không há» cố chấp chá»— thân, sợ tiếng dành ưu vị cho ruá»™t mà rẻ rúng ngưá»i xa lạ. 
 
Chàng tiếp luôn: 
 
- Bang chá»§ làm thế không phải để mua danh đâu nhé? Bất cứ việc gà há»… khó khăn là ngưá»i giao cho kẻ có quan hệ vá»›i ngươi, có váºy các đệ tá» khác không thể so bì, dị nghị. Hai cô nương dù sao cÅ©ng là nghÄ©a nữ cá»§a ngưá»i, nếu có trách chăng là chỉ trách mạng mình khổ sở thôi. Äó là má»™t sá»± nói phòng chứ trong Cái Bang rất Ãt ngưá»i biết hai cô nương là nghÄ©a nữ cá»§a bang chá»§. Äể tránh tiếng cho mình mà cÅ©ng tránh luôn cho hai cô nương nên bang chá»§ má»›i đổi tên cho hai cô nương đó. 
 
Liên Liên gáºt đầu: 
 
- Tôi hiểu, sở dÄ© thế ngưá»i có an bày trước hai hóa thân cho chị em tôi, tiếp tục trách vụ tại bang để sau khi chị em chúng tôi vá» vá»›i Long lão gia rồi thì không có chá»— khuyết tại hai đưá»ng ná»™i và ngoại. Bây giá» lão nhân gia lại cho hai nàng hóa thân đến đây như váºy lão gia đã cho là đại công cáo thành, chị em tôi phải trở vá» Tịnh Y Môn chấp chưởng hai đưá»ng lại như trước. 
 
Rồi nàng há»i: 
 
- Do đâu Yến gia nháºn ra hai ngưá»i đó chẳng phải là chị em tôi? 
 
Yến Thanh giải thÃch: 
 
- Thứ nhất, hai cô nương có nhiệm vụ âm thầm bảo vệ tại hạ. Không bao giá» chưá»ng mặt giữa những cuá»™c đánh nhau vá»›i đối phương. Hai nàng đó lại chưá»ng mặt. Thứ hai, hai cô nương và tại hạ từng tiếp cáºn vá»›i nhau giữa chúng ta phải có Ãt nhiá»u cảm tình, nhưng hai nàng đó nhìn tại hạ giao đấu thở Æ  bình thản, chẳng có vẻ chi là lo lắng cho tại hạ. Tại hạ biết ngay là hai nàng ấy là hóa thân cá»§a hai cô nương ? 
 
Liên Liên cải: 
 
- Lý luáºn đó không vững. Trước mắt đông ngưá»i chị em tôi phải tá» vẻ dá»ng dưng để dấu diá»m lai lịch cá»§a Yến gia là ngưá»i trong Cá»u Lão Há»™i chứ? Nếu gặp nhau là vồ váºp, niá»m nở lo lắng cho nhau thỉ đối phương phải sinh nghi ? 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Có ai biết cô nương là ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i đâu cÅ©ng như ngưá»i ta không biết tại hạ váºy? Ai cấm chúng ta thân nhau, lo liệu cho nhau? Há»… tá» vẻ thân thiện là chúng ta bị nghi ngá» sao? Mà dù cho cô nương nói đúng Ä‘i nữa thì chỉ má»™t mình cô nương giữ trầm tỉnh được thôi, chứ còn TÃch TÃch cô nương thì đừng hòng? 
 
Chàng mỉm cưá»i tiếp: 
 
- CÔ nương nên nhá»› chúng ta từng ăn chung, từng ngá»§ chung mà? Thuáºt cải sá»a dung mạo dù tinh vi đến đâu cÅ©ng không qua mắt nổi những kẻ đồng sàng. 
 
Hai nàng xúc động thấy rõ ? 
 
Yến Thanh thở dài tiếp: 
 
- Hai nàng ấy xuất hiện làm hư hại phần lớn công việc của chúng ta ? Bởi vì đại cuộc chưa kết thúc, tại hạ còn cần đến sự tiếp trợ của hai cô nương... 
 
Rồi chàng bỠdở câu nói chuyển sang đỠtài khác: 
 
- Chắc Long VÅ© Äiá»n đã đến VÅ© Hoa Äài rồi và có dẫn theo hai nàng ấy. Chúng ta Ä‘i ngay bảo há» giả dạng thêm má»™t thá»i kỳ nữa. 
 
Liên Liên cho thuyá»n Ä‘i vá» hướng Nam Môn. 
 
NÆ¡i đây là chá»— táºp trung các thuyá»n hoa, giữa thuyá»n trăm thuyá»n ngàn há» dá»… dàng len lá»i mà không sợ bị phát hiện. 
 
Trong khi thuyá»n lướt trên mặt nước, há» thay phiên nhau, ai lái thuyá»n thì lái, ai rồi rảnh thì thay đổi y phục. 
 
Mục tiêu cá»§a há» dÄ© nhiên là VÅ© Hoa Äài. 
 
Tại VÅ© Hoa đài chẳng có gì đặc biệt ngoài má»™t số đá sá»i đủ màu lợp trải khắp xung quanh đưá»ng lối. 
 
Tương truyá»n ngày trước có má»™t vị cao tăng đến đó thuyết pháp, khi thuyết đến Ä‘oạn huyá»n diệu bá»—ng trá»i đổ cÆ¡n mưa, hạt mưa rÆ¡i xuống đất biến thành những hạt sá»i màu trông như ngàn hoa lẩn lá»™n. 
 
Nhưng khi cả ba đến VÅ© Hoa Äài thì ba xác chết nằm trên lá»›p đá hoa, máu Ä‘á»ng thành vùng chung quanh, máu chưa khô. 
 
Ba xác chết là Tạo Hóa Thá»§ Long VÅ© Äiá»n và hai nữ nhân hóa trang thay thế Liên Liên và TÃch TÃch. 
 
Cả ba xác Ä‘á»u mang đầy thương tÃch. 
 
Yến Thanh biến sắc mặt. 
 
Nhìn qua các vết thương chàng nắm tay Liên Liên và TÃch TÃch lôi hai nàng chạy Ä‘i. 
 
  
 	
 Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này: 
	
		 
		
		
		
		
Tài sản của quykiemtu  
 
		
        
		    
  Chữ ký cá»§a quykiemtu      Rượu gặp bạn hiá»n ngàn chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
          
		 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by quykiemtu; 17-09-2008 at 04:52 PM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				16-09-2008, 10:25 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: May 2008
					Äến từ: Việt Nam
					
					
						Bài gởi: 3,304
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngày 16 giá» 
                
					
 
	Thanks: 932
	
		
			
				Thanked 2,152 Times in 223 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Thiên Ma Lệnh Chủ  
 
 Äánh máy: harrison_nguyen  
 
Tác giả : Nam Kim Thạch  
 
Hồi 2  
 
Äiện Sum La có gì? 
 
 
 
 
 
 
 
  
 
Khi cả ba cách VÅ© Hoa Äài khá xa rồi TÃch TÃch há»i: 
 
- Tại sao Long lão gia bị giết? 
 
Yến Thanh thở dài: 
 
- Nhất định là y có khám phá được Ä‘iểm gì đó ở Mã Cảnh Long. Y là má»™t tay y s, lấy con mắt nhà nghá» nhìn vết thương nÆ¡i đầu vai tá»± nhiên y hiểu, vết thương đó chẳng phải ngẩu nhiên mà có, và do váºt gì gây ra! Có thể y biết luôn ngưá»i gây ra vết thương nữa đấy! Rồi y lại được tại hạ thông tri cuá»™c há»p mặt tại VÅ© Hoa Äài hẳn là y có nhìn qua Mã Cảnh Long mấy lượt, lão ấy bắt gặp ánh mắt cá»§a y đâm ra nghi ngá». Trong trá»ng hợp đó làm sao Mã Cảnh Long không sát nhân diệt khẩu! 
 
Liên Liên cau mày: 
 
- Còn hai nữ nhân kia? Lý do gì lão giết luôn? 
 
Yến Thanh cưá»i khổ: 
 
- Còn lý do gì nữa! HỠỞ bên cạnh Long VÅ© Äiá»n, há» thấy Long VÅ© Äiá»n bị giết, hung thá»§ nào lại không hiểu để chứng nhân sống sót là vụ án bị tiết lá»™ dá»… dàng và nhanh chóng! 
 
Hoa TÃch TÃch thốt: 
 
- Má»ng tượng là cả ba trước khi ngã gục có giao đấu ác liệt vá»›i hung thá»§. CÆ¡ thể há» mang đầy vết kiếm! Hung thá»§ là ai? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Võ công cá»§a Long VÅ© Äiá»n kể cÅ©ng cao lắm. Trong thiên hạ ngày nay Long VÅ© Äiá»n có thể được liệt vào hạng má»i cao thá»§ nhất lưulợi hại nhất thì ngưá»i hạ sát nổi y chẳng phải là tay vừa đâu. Nhất là nhát kiếm nÆ¡i yết hầu chứng minh hung thá»§ có võ công cao tuyệt! 
 
Liên Liên trầm ngâm một lúc: 
 
- Äúng váºy! Những vết kiếm ở chá»— khác là vết bồi thêm. Sau khi Long lão gia bị đâm nÆ¡i yết hầu cho nên máu ở những vết thương bồi thêm đó không đổ nhiá»u bởi con ngưá»i tắt thở thì máu ngng Ä‘á»ng ngay. Cứ theo tình hình đó mà Ä‘oán thì vết thương tại yết hầu là vết thương trà mạng chân chánh, mÅ©i kiếm quáºy má»™t lá»— khá lá»›n, máu nÆ¡i đó chảy ra nhiá»u! 
 
Chẳng biết ai mà có võ công cao như thế! 
 
Yến Thanh thở dài: 
 
- Liên Liên cô nương đâu phải là ngưá»i kém lịch duyệt giang hồ!Tại sao cô nương lại để bị lừa má»™t cách dá»… dàng như váºy? Nếu má»™t ngưá»i có võ công cao từ cỡ Long VÅ© Äiá»n trở lên thì khi nào đâm kiếm tạo thành má»™t lá»— lá»›n như thế? 
 
Liên Liên kêu lên: 
 
- à phải đấy! Tôi nông nổi quá? Tôi cÅ©ng có hoài nghi tá»± há»i tại sao vết thương lại rá»™ng lá»›n quá! Má»™t vết thương như váºy đâu có thể do cao thá»§ gây nên? 
 
Yến Thanh báºt cưá»i khan: 
 
- Ngưá»i xuất thá»§ hẳn là má»™t cao nhân rồi! Chỉ phát xuất má»™t chiêu thôi, má»™t chiêu trà mạng rất nhanh rất chuẩn, nhưng ngưá»i xuất thá»§ chẳng phải là má»™t kẻ dùng kiếm. Những dấu kiếm đó được bồi thêm sau khi ngưá»i xuất thá»§ thành công! 
 
Liên Liên gáºt đầu: 
 
- Äúng rồi! Vết thương nguyên thì không do kiếm gây ra mà là do má»™t vÅ© khà nào đó. 
 
Äể che mắt kẻ quan sát hung thá»§ lấy kiếm quáºy cho nó thêm rá»™ng lá»›n. 
 
Yến Thanh mỉm cưá»i: 
 
- Gần đúng như váºy! Cô nương thá» Ä‘oán xem váºt gì đâm thá»§ng yết hầu cá»§a Long VÅ© Äiá»n? 
 
Liên Liên suy nghĩ một chút: 
 
- Roi! Th Æ¡ng khẩu rá»™ng tám phân thì hẳn là do đầu roi gây nên. Trong thiên hạ không thiếu ngưá»i dùng roi, song tài tình hÆ¡n hết thì chỉ có những ngưá»i trong cánh há» Mã tại Kim Lăng! 
 
TÃch TÃch chợt kêu lên: 
 
- Nhất định là chưa con há» Mã chứ không còn ai khác nữa! Riêng Mã Bách Bình thì lại đáng nghi ngá» hÆ¡n phụ thân hắn bởi hắn có cái hiệu là Kim Kiếm Ngân Tiên. Hắn sá» dụng cả hai loại vÅ© khà mà luôn có sẳn bên mình. Dùng roi giết ngưá»i xong hắn lại dùng kiếm xóa tan dấu roi tránh bị khám phá sau đó. 
 
Yến Thanh nhìn Liên Liên há»i: 
 
- Cô nương thấy sao? 
 
Liên Liên đáp: 
 
- Theo tôi thì không phải như váºy. Hiện tại chưa con há» Mã phải báºn rá»™n nghênh tiếp anh hùng từ bốn phương đến mừng, làm gì há» có thá»i giỠđể Ä‘i giết ngưá»i! 
 
TÃch TÃch không phục lý luáºn đó: 
 
- Trừ chưa con há» Mã ra chẳng còn ai khác bởi chẳng ai có võ công cao hạ sát nổi Long lão gia ngoài chưa con há». 
 
Liên Liên tiếp: 
 
- Vá» cái đó thì ngu thÆ¡ chẳng biết nói sao nhưng ngu thÆ¡ dám khẳng định là hung thá»§ chẳng phải chưa con há» Mã. Nhất là Mã Bách Bình, kiếm pháp và tiên pháp cá»§a hắn Ä‘á»u linh diệu ngang nhau, muốn giết ngưá»i thì hắn dùng kiếm chứ cần gì dùng roi? Bởi kiếm là váºt rất gá»n, phàm ai muốn tranh thá»§ thá»i gian Ä‘á»u chá»n cái gá»n và việc giết ngưá»i cần phải tranh thá»§ thá»i gian ghê lắm! 
 
TÃch TÃch hừ má»™t tiếng: 
 
- Váºy thì thÆ¡ thÆ¡ cho là ai hạ thá»§ Ä‘oạn? 
 
Liên Liên thở ra: 
 
- Nếu ngu thơ biết được thì nói gì! 
 
TÃch TÃch tiếp: 
 
- Mã Cảnh Long giá»i hóa trang, tá»± lão đã cải dạng được Thiên Ma Lịnh Chá»§ thì lão cá»§ng có thể chá»n má»™t ngưá»i nào đó biến thành lão xuất hiện giá»a đám đông thay lão. Còn lão thì âm thầm ra Ä‘i tìm ngưá»i mà giết. Nhưváºy không được sao! Trừ giải thÃch đó ra còn giải thÃch nào khác? 
 
Yến Thanh cưá»i nhẹ cất tiếng: 
 
- Cả hai cô nương Ä‘á»u có lý! Chẳng qua hai vị có thành kiến quá nặng cứ cho là vết thương do đầu roi gây ra, thành thá» cứ loay hoay hoài ở Ä‘iểm đó không chịu Ä‘i xa hÆ¡n! 
 
Phải biết cái hướng đã chá»n lầm thì càng Ä‘i tá»›i càng xa Ä‘Ãch chánh! Càng phút càng lầm hÆ¡n! 
 
Liên Liên giáºt mình: 
 
- Nếu không do đầu roi thì do váºt gì? Những vÅ© khà khác không thể gây nên má»™t vết thương lá»›n như váºy được! 
 
Yến gia Æ¡i! Äừng để chị em tôi thắc mắc mãi! Hãy nói ngay Ä‘i Yến gia! 
 
******************** Thiếu má»™t trang ******************** - ÄÆ° Æ¡ng nhiên là không lầm. Nhung hai cô nương nháºn ra thi thể đó là cá»§a Long VÅ© Äiá»n phải không? Ngưá»i khác có nháºn ra như váºy không? 
 
TÃch TÃch đáp: 
 
- Ngưá»i khác chỉ biết Äiá»n VÅ© Long chứ không biết Long VÅ© Äiá»n. Còn chị em tôi thì biết đủ cả hai bá»™ mặt, ngưá»i chết là Äiá»n VÅ© Long thì tức nhiên là Long VÅ© Äiá»n chết! 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Äiá»n VÅ© Long là má»™t cái lốt hóa trang không phải chân tướng cá»§a Long VÅ© Äiá»n cho nên ai muốn hóa trang thành Äiá»n VÅ© Long cÅ©ng được nhưng chân tướng nhất định không phảI cá»§a Long VÅ© Äiá»n. Äiá»n VÅ© Long còn sống thì cái thuáºt sá»a đổi dung mạo còn hiệu nghiệm. Nhưng khi ngưá»i sống chết rồi thuáºt đó hết hiệu nghiệm trên xác chết. Bởi ngưá»i ta tra xét thi thể ká»· hÆ¡n, thuáºt cải sá»a dung mạo chỉ hiệu nghiệm ở ngoại diện chứ không hiệu nghiệm ở ná»™i thân! 
 
Chàng kết luáºn: 
 
- Cho nên rất có thể ngưá»i chết không phải là Long VÅ© Äiá»n dù mang cái lốt Äiá»n VÅ© Long! 
 
Liên Liên sáng mắt lên: 
 
- Thì ra là thế! Giản đơn quá! chị em tôi ngu muội hết sức! 
 
TÃch TÃch cau mày: 
 
- Nhưng trên Ä‘á»i đâu có Äiá»n VÅ© Long? Má»™t con ngưá»i tháºt mang tên Äiá»n VÅ© Long? 
 
Ngư Æ¡i nằm đó là Äiá»n VÅ© Long như chúng ta đã biết lại không phải là Long VÅ© Äiá»n! Thế thì là ai? Chẳng lẽ là má»™t kẻ giả mạo? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Có thể có con ngưá»i như váºy đúng theo dung mạo do Long VÅ© Äiá»n cải sá»a nhưng không mang tên Äiá»n VÅ© Long. Phàm muốn cải sá»a dung mạo Long VÅ© Äiá»n cần phải có má»™t hình dáng tiêu chuẩn gá»i là cái “Bổnâ€. Long VÅ© Äiá»n xuất hiện vá»›i cái tên Äiá»n VÅ© Long thì dù cái “Bổn†do y mang đó không là Äiá»n VÅ© Long cÅ©ng trở thành Äiá»n VÅ© Long như thá»ng. 
 
Có thể ngưá»i nằm đó là cái bổn hóa thân cá»§a Long VÅ© Äiá»n. Rất Ãt hy vá»ng ngưá»i đó là kẻ giả dạng bằng thuáºt cải sá»a dung mạo. 
 
Liên Liên đã lấy lại bình tỉnh rồi. 
 
Nàng thốt: 
 
- Nếu kẻ chết không là Long lão gia thì có thể vụ án do nghĩa phụ gây ra. Tại sao nghĩa phụ lại xuất thủ? 
 
Yến Thanh giải thÃch: 
 
- Có hai lý do. Thứ nhất, Long VÅ© Äiá»n thấy tại hạ len lén rút êm khá»i hiện trá»ng biết ngay là há»a hoạn cá»§a võ lâm chưa được tiêu trừ và như váºy cần phải ẩn mặt má»™t thá»i gian nữa, mà muốn ẩn mặt má»™t cách kỹ lưỡng thì không gì bằng là chết Ä‘i, chết để xuất hiện dưới thân pháºn khác, chết là không ai truy tầm nữa chứ thất tung thì vẫn bị ngưá»i táºp nã như thá»ng. 
 
Thứ hai, là y đã khám phá được bà máºt vá» vết thương nÆ¡i đầu vai cá»§a Mã Cảnh Long ngợc lại Mã Cảnh Long cÅ©ng đã để ý đến y. Vá»›i hai lý do đó, Äiá»n VÅ© Long hóa thân cá»§a Long VÅ© Äiá»n phải chết! Chết để cho Mã Cảnh Long không còn cố kỵ, theo dõi y nữa. 
 
Liên Liên gáºt đầu: 
 
- Có lý! Nhưng còn hai nàng hóa thân của chị em tôi, tại sao hỠcũng bị giết luôn? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Há» bị giết là tại vì há» Ä‘eo sát ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i. Há» tiếp cáºn vá»›i ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i và Äiá»n VÅ© Long má»™t cách công khai. Thân pháºn cá»§a há» bị bại lá»™ tá»± nhiên há» phải bị tiêu diệt luôn! 
 
Chàng thở dài tiếp: 
 
- Lần này tại hạ hành động có phần nào thất sách để cho má»™t sồ ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i hiện lá»™ quá rõ rệt! Từ nay má»i công tác sẽ gặp khó khăn hÆ¡n trước nhiá»u. Nếu muốn dá»… dàng hành động thì chúng ta phải biến đổi thành những g Æ¡ng mặt má»›i má»›i được! 
 
CÅ©ng như tại hạ váºy, từ Cô Kiếm Lâm Phong mặt khác nhau, không kể khuôn mặt gốc là Hoa Vân Äình! 
 
Liên Liên hấp tấp há»i: 
 
- Yến gia muốn thay đổi thân pháºn lượt nữa? 
 
Yến Thanh nhếch nụ cưá»i khổ: 
 
- Lãng Tá» Yến Thanh chưa chết thì thay đổi thân pháºn má»›i mà làm gì? Lúc khoác cái lốt Yến Thanh tại hạ cho mình là má»™t Lãng Tá» mà Lãng Tá» thì thưá»ng thưá»ng yểu thá», tại hạ chuẩn bị tùy thá»i mà chết, nhưng lại không chuẩn bị má»™t hóa thân khác cho nên tại hạ không thể chết Ä‘i má»™t lần nữa như sáu lần trá»›c. 
 
Hiện tại tại hạ cứ duy trì thân pháºn này chỠđến lúc thuáºn tiện hãy tÃnh. 
 
Liên Liên lộ vẻ lo âu: 
 
- Nhưváºy là nguy hiểm cho Yến gia quá! 
 
Yến Thanh mỉm cưá»i: 
 
- Chẳng sao đâu! Äại công cáo thành rồi len lén rút Ä‘i đó là bản sắc cá»§a má»™t Lãng Tá»! 
 
Tại hạ sẽ xuất hiện tại má»™t địa phương khác, ngưá»i ta không ai để ý đến cho lắm! 
 
Liên Liên trầm ngâm một lúc: 
 
- Còn bây gi� Mình làm gì đây? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Tại hạ vốn nghÄ© rằng Thiên Ma Lịnh Chá»§ chết rồi thì đại há»a được tiêu trừ nên buông lÆ¡i má»i sá»± phòng bị. Nhưng Vu bang chá»§ đã khéo an bày cái chết cá»§a Äiá»n VÅ© Long má»™t cuá»™c an bày phát xuất từ tháºn trá»ng tạo nên ổn định không nhá» giúp cho chúng ta tiếp tục hoạt động vá»›i phần thá»±c lá»±c chưa từng hiện lá»™ công khai. Việc trước hết chúng ta cần làm là tìm gặp Vu bang chá»§ sau đó muốn gì hãy muốn. 
 
Liên Liên mơ màng: 
 
- Từ sáu năm qua chị em tôi mất liên lạc với nghĩa phụ. Bây giỠbiết lão nhân gia ở đâu mà tìm! 
 
Yến Thanh mỉm cưá»i: 
 
- Muốn tìm ăn mày chúa thì phải gặp ăn mày con. NÆ¡i nào có ăn mày con quy tụ là nÆ¡i đó có tin tức cá»§a ăn mày chúa. Tại hạ tin chắc hiện tại Long VÅ© Äiá»n đã há»p mặt vá»›i các đệ tá» Cái Bang và Ä‘ang trông ngóng chúng ta đến. 
 
Liên Liên thốt: 
 
- Äệ tá» Tịnh Y Môn phần lá»›n táºp trung tại Văn Miếu nhưng nÆ¡i đó là khu vá»±c hoạt động công khai cá»§a các đệ tá» Cái Bang. NghÄ©a phụ hẳn là không chá»ng mặt ở những nÆ¡i công cá»™ng như váºy đâu. 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- ÄÆ° Æ¡ng nhiên rồi! Tuy váºy chúng ta Ãt nhất cÅ©ng có tin tức gì cá»§a bang chá»§. Tại hạ chắc là bang chá»§ có an bày sao đó, bên cạnh xác cá»§a Äiá»n VÅ© Long có má»™t ký hiệu do bang chá»§ vẻ để lại ký hiệu, đó là ký hiệu cá»§a Cái Bang tại hạ trông thấy song không hiểu chi hết. 
 
Chàng theo trà nhớ vẻ ký hiệu đó lại. 
 
Liên Liên cưá»i thốt: 
 
- Äó là ký hiệu cá»§a tàng váºt. Trong Cái Bang từ hàng sáu gút trở lên má»›i được dùng ký hiệu. Nhưthế này thì đúng nghÄ©a phụ hạ thá»§ rồi! 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Nếu không phát hiện ra ký hiệu đó thì không khi nào tại hạ dám nghÄ© là Vu bang chá»§ hạ thá»§ bởi hai nàng hóa thân cá»§a hai vị là đệ tá» cá»§a Tịnh Y Môn. Tại hạ làm sao nghi ngá» bang chá»§ tàn nhẩn sát hại đệ tá»! 
 
Liên Liên thở dài: 
 
- Cái lý thì không nên làm như váºy trừ khi nào đệ tá» phạm tá»™i nặng không thể tha thứ được nữa. Có thể có sá»± tình nào đó nên nghÄ©a phụ bắt buá»™t phải xá» tá» hai nàng ấy. 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Hiện tại chúng ta bất quá chỉ ức Ä‘oán thôi, sá»± tháºt như thế nào phải đến lúc gặp Vu bang chá»§ má»›i hiểu được. 
 
Do đó tại hạ muốn tìm bang chá»§ gấp. Cái chết cá»§a kẻ mang lốt Äiá»n VÅ© Long kia mở màn cho cục diện má»›i, tại hạ cần nghe bang chá»§ giải thÃch má»i sá»± tình. Cuá»™c há»™i kiến này rất cần bắt buá»™t phải có chứ thá»±c ra tại hạ không nên thưá»ng gặp bang chá»§, càng Ãt gặp nhau càng có lợi hÆ¡n tránh được sá»± lưúy cá»§a đối phương. 
 
Chàng há»i: 
 
- Ký hiệu đó nói gì? 
 
Hai nàng cÅ©ng cưá»i chưa vá»™i đáp. 
 
Yến Thanh mỉm cưá»i thốt: 
 
- Câu đó đáng lý tại hạ không nên há»i. Bởi vấn đỠđã thuá»™c phạm vi bà máºt cá»§a quý bang. 
 
Liên Liên đáp: 
 
- Thá»±c ra đối vá»›i Yến gia không có sá»± bà máºt nào chúng tôi cần phải dấu diếm. Có Ä‘iá»u quy cá»§ do tổ sư lưutruyá»n, những đệ tá» từ hàng sáu nút trở lên má»›i được dá»± thÃnh các Ä‘á»u bà máºt cho nên chị em chúng tôi chẳng dám tiết lá»™. 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- Tại hạ hiểu. Tại hạ chỉ nháºn ra ký hiệu do bang chá»§ lưulại bởi tại hạ đã có thấy qua má»™t lần rồi. Ngoài ra tại hạ chẳng biết chi hÆ¡n. Tuy nhiên tàng váºt là váºt gì? Dấu ở đâu? 
 
Mình phải lấy váºt đó gấp mà xem, biết đâu nó chẳng chỉ Ä‘iểm cho chúng ta má»™t nÆ¡i bắt liên lạc? 
 
TÃch TÃch mỉm cưá»i Ä‘i trước dẫn đưá»ng. 
 
HỠđi quang co một lúc đến tòa miếu hoang đổ vỡ. 
 
- TÃch TÃch vảo tòa miếu đó Ä‘i thẳng ra phÃa sau lấy má»™t đống y phục đặt dưới bàn thá». 
 
Y phục gồm hai bộ cho hạng thiếu phụ trung niên và một bộ cho hạng lao công. 
 
Phần Liên Liên thì rẽ qua gian nhà cỠcạnh đó, lôi ra một cỗ xe chỉ có một bánh. 
 
Nàng thốt: 
 
- Yến gia phải một phen khuất mình rồi đấy nhé! 
 
Yến Thanh cưá»i hì hì: 
 
- Tại hạ sẽ làm một gả xa phu? có sao đâu! Cái nghỠmới mẻ làm thỠmột lần kể cũng thể đấy! 
 
Liên Liên lắc đầu: 
 
- Không phải váºy đâu! Việc đánh xe do tôi đảm nháºn đấy chứ! TÃch TÃch hiá»n muá»™i thì bầu bạn săn sóc Yến gia còn Yến gia thì biến thành má»™t đại nương bịnh nằm trong xe. 
 
Yến Thanh trố mắt: 
 
- Tại sao tại hạ biến thành đại nương nằm bịnh? Chứ tại hạ làm phu xe không được sao? 
 
Liên Liên giải thÃch: 
 
- ÄÆ°á»£c chứ, song không Ãch lợi bằng làm má»™t đại nương mang bịnh. Vương Nhất Tá» là má»™t y sư danh tiếng báºc nhất trong vùng này có quy cá»§ rất nghiêm. Lão có nhà tại Châu Tá»›c, bình sanh không xuất ngoại xem bịnh, chá»a trị cho ai. Ai Ä‘au ốm nặng nhẹ như thế nào muốn nhá» lão chá»a trị thì phải đến táºn nhà lão. Và lão chỉ chấp nháºn cho ngưá»i bịnh vào thôi, thân nhân tùy tùng Ä‘á»u phải ở bên ngoài. Nếu Yến gia làm phu xe thì làm sao lá»t vào trong nhà lão? 
 
Yến Thanh cau mày: 
 
- Nhưváºy thì tại hạ phải đến Châu Tá»›c Kiá»u gặp Vương Nhất Tá»? 
 
Liên Liên gáºt đầu: 
 
- Phải, chỉ thị của bang chủ là thế! Chỉ có phương pháp đó là an toàn nhất. Vương nhất tỠhành nghỠtại Kim Lăng hơn hai mươi năm rồi, không ai ngỠlà lão có liên quan đến chúng tôi. 
 
Rồi cả ba cùng cải trang. 
 
Ngưá»i nào cÅ©ng rành nghá» cải sá»a dung mạo nên há» hóa trang cá»±c giống, bệnh ra bệnh, ngưá»i nuôi bịnh ra ngưá»i nuôi bịnh, phu xe dù là nữ nhân xong cÅ©ng gân guốc lá»±c lưỡng như nam nhân. 
 
Yến Thanh thở dài thốt: 
 
- Cái tài cải sá»a dung mạo cá»§a hai cô nương quả tháºt cao diệu! Trên Ä‘á»i này hồ dá»… có mấy kẻ sánh kịp! 
 
Liên Liên đáp: 
 
- Trong Tịnh Y Môn chúng tôi há»c đủ má»i nghá»! Y thuáºt, tướng số, ca xướng, thương mại, lao công…Nhất môn nào cÅ©ng phải há»c cho tinh. Chức đưá»ng chá»§ nào nhá» vào cái thân pháºn nghÄ©a nữ cá»§a bang chá»§ đâu. Trong Cái Bang không có vấn đỠphụ truyá»n tá» kế. 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- Tại hạ biết quy cá»§ Cái Bang sum nghiêm, luôn luôn tôn trá»ng công bằng, vô t. 
 
Cho nên Thiên Ma Lịnh Chủ có thể đặt nội tuyến trong các môn phái nhưng lão ta vấp phải Cái Bang như đụng đầu vào vách núi, không còn thi thố một mu mô gì được. 
 
Liên Liên lắc đầu: 
 
- Khó nói lắm Yến gia! Nếu ná»™i bá»™ Cái Bang thuần nhất không có gian tế thì không khi nào nghÄ©a phụ chá»n má»™t nÆ¡i như thế đó để há»™i diện vá»›i Yến gia! 
 
Yến Thanh chớp mắt: 
 
- Có vấn đỠphát sinh trong Cái Bang rồi sao! 
 
Liên Liên ngng trá»ng thần sắc: 
 
- Phải! Vương Nhất Tá» là chưởng môn tiá»n nhiệm cá»§a chúng tôi. Ngưá»i từ nhiệm thoái ẩn tại Châu Tá»›c Kiá»u đã nhiá»u năm qua rồi. GiỠđây nghÄ©a phụ lại mợn ngôi nhà đó cá»§a lão làm trạm liên lạc thì đủ biết có kẻ gian tế len lá»i vào trong bang há»™i rồi đó! 
 
Yến Thanh rợn mình phát sợ! 
 
Cái Bang là má»™t tổ chức có ká»· luáºt sum nghiêm, sá»± kiểm soát rất cẩn máºt thế mà địch vẫn đưa gian tế vào được! 
 
Quả tháºt địch lợi hại vô cùng! 
 
Chàng nháºn thấy con đưá»ng Ä‘i tá»›i có lắm chông gai, đáng ngại hÆ¡n ở thá»i gian qua… Há» từ từ tiến vào thành. 
 
Khi hỠđến cá»a thành thì canh má»™t đã bắt đầu. Cá»a thành đóng sá»›m. 
 
TÃch TÃch xuống xe dùng má»i lá»i lẽ thuyết phục đồng thá»i nhét mấy lượng bạc vào tay bá»n giữ cá»a. 
 
Nhá» váºy bá»n giữ cá»a má»›i chịu mở cá»a nhá» bên cạnh cho há» vào thành. 
 
Trong khi TÃch TÃch thương lượng vá»›i đám quân thá»§ môn, có má»™t gả đến gần Yến Thanh xoa xoa đầu chàng. 
 
CÅ©ng may Yến Thanh có võ công tuyệt vá»i váºn chân khà cho toàn thân bốc lá»a nhưngưá»i Ä‘ang sốt nặng, chàng lại còn báºt rên ư á». 
 
Tên lÃnh đó tá»± nhiên phải tin là chàng lâm trá»ng bịnh. 
 
Vào lá»t trong thành rồi TÃch TÃch há»i: 
 
- Yến gia thấy không? 
 
Yến Thanh thấp giá»ng: 
 
- Cái cách xem mạch cá»§a tên lÃnh đó tố cáo hắn có ná»™i lá»±c cá»±c cao thâm. Nếu tại hạ không áp chế các mạch yếu lại thì rất có thể là bị lá»™ rồi! 
 
TÃch TÃch tiếp: 
 
- Äó là má»™t trong những lý do khiến nghÄ©a phụ chá»n Yến gia giả bịnh. Bá»n chúng tôi không có tài áp chế gân mạch như Yến gia. Thiên Ma Lịnh Chá»§ tuy đã chết rồi nhưng Thiên Ma Giáo vẫn còn thá»±c lá»±c và dưới sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a Mã Cảnh Long thá»±c lá»±c đó lại đáng sợ hÆ¡n ngày trước nhiá»u. Tôi dám nói là hầu hết dân c thuá»™c má»i tầng lá»›p trong thành Kim Lăng Ä‘á»u là thuá»™c hạ cá»§a há» Mã. 
 
Cá»— xe đã đến trước má»™t ngôi nhà cạnh Châu Tước Kiá»u. 
 
TÃch TÃch xuống xe, tiến tá»›i gá» cá»a. 
 
Má»™t lão nhân xuất hiện, há»i mấy câu rồi mở cá»a. 
 
Xe vào bên trong. 
 
Lão nhân bảo Liên Liên và TÃch TÃch vào má»™t gian nhà nÆ¡i dãy nhà bên hông chỠđợi. 
 
Có hai phụ nhân khác đưa Yến Thanh vào ná»™i thất, đặt chàng vào nằm trên má»™t chiếc giá»ng rồi nắm đầu giây buông thòng lòng gần đó giáºt mấy cái. 
 
Có tiếng chuông reo. 
 
Tiếng chuông báo hiệu cho Vương y sư đến chữa bịnh. 
 
Không lâu lắc má»™t lão nhân râu tóc Ä‘á»u bạc bá»›c vào cầm tay Yến Thanh nghe mạch rồi quan sát sắc diện, xem mắt. Sau cùng bảo hai phụ nhân: 
 
- ÄÆ°a bà này vào gian số hai, dãy phòng chá» BÃch, bà Ä‘au ruá»™t đấy! 
 
Hai phụ nhân khiêng luôn chiếc giá»ng vào trong sâu hÆ¡n đặt tại má»™t gian phòng rồi bỠđó lui ra. 
 
Một lúc sau, lão nhân bạc râu tóc theo vào bảo: 
 
- Các hạ có thể ngồi dáºy được rồi. 
 
Thanh âm quen quá, má»ng tượng thanh âm cá»§a Thánh Thá»§ Linh Viên Trần Lượng trong số tháºp kiệt. 
 
Yến Thanh báºt ngồi lên há»i liá»n: 
 
- Làm sao Trần Lão lại có mặt ở đây? 
 
Lão nhân gạt mình vung tay nhanh. 
 
Hai đạo chỉ phong bay tới mạnh vô cùng. 
 
Yến Thanh nhÃch động thân mình ngả xuống nằm như cá»§. 
 
Lão nhân cưá»i lá»›n: 
 
- Khắp thành ngưá»i ta Ä‘ang tìm Yến đại hiệp, làm sao đại hiệp đến nÆ¡i này được? 
 
Yến Thanh bị phong bế huyệt đạo, không còn làm gì được chỉ lấy mắt nhìn lão nhân. 
 
Lão nhân vá»— tay gá»i: 
 
- Các ngưá»i đâu? Vào đây! 
 
Hai phụ nhân khiêng giá»ng trước đó bá»›c vào. 
 
Lão nhân bảo: 
 
- Mau ra ngoài chế ngá»± tên đánh xe và ngưá»i nuôi bịnh, sau đó vá» báo cáo sá»± tình vá»›i tổng há»™i, cho biết luôn là Lãng Tá» Yến Thanh hiện Ä‘ang ở tại đây! 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của quykiemtu  
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				16-09-2008, 10:26 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: May 2008
					Äến từ: Việt Nam
					
					
						Bài gởi: 3,304
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngày 16 giá» 
                
					
 
	Thanks: 932
	
		
			
				Thanked 2,152 Times in 223 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Thiên Ma Lệnh Chủ  
 
 Äánh máy: harrison_nguyen  
 
Tác giả : Nam Kim Thạch 
 
Hồi 3 
 
Tiếng vó ngựa câu hồn 
 
 
 
 
 
 
 
  
 
Hai phụ nhân vâng một tiếng rồi lui ra. 
 
Lão nhân quay qua Yến Thanh cưá»i há»i: 
 
- Bây giá» Yến lão đệ còn phá»§ nháºn mình là ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i nữa chăng? 
 
Yến Thanh trầm tư má»™t lúc há»i lại: 
 
- Thực sự Trần lão đứng vỠcánh nào? 
 
Lão nhân giáºt má»› râu tóc bạc và mặt nạ quăng Ä‘i má»™t nÆ¡i hiện chân tướng là Trần Lượng. 
 
Äoạn lão cưá»i nhẹ thốt: 
 
- Khá lắm đó Yến Thanh! Lão phu khoác cái thân pháºn Vương Nhất TỠẩn c tại Kim Lăng hÆ¡n hai mươi năm qua rồi không há» bị má»™t ai phát hiện! Lão đệ vừa nghe âm thanh là nháºn được liá»n lão phu dưới cái lốt giả tạo! Thể nào mà Mã đại ca không xem trá»ng Yến lão đệ! 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Còn Vương Nhất TỠchân chánh ở đâu? 
 
Trần Lượng đáp: 
 
- Tự nhiên là ở đây. Mỗi khi lão xuất ngoại hành sự thì lão phu thay thế lão tiếp đón bịnh nhân! 
 
Yến Thanh lắng dịu trong lòng. 
 
Liên Liên nói nội bộ Cái Bang không ổn, chàng chưa biết cái không ổn đó phát xuất từ đâu, dưới hình thức nào! Không ngỠlại do một chưởng môn lịnh chủ thuộc hàng tám gút, chỉ kém bang chủ một gút! 
 
Má»™t nhân váºt cao cấp lại biến mình làm gian tế cho đối phương! 
 
Trần Lượng cưá»i tiếp: 
 
- Yến lão đệ quả là má»™t trang kỳ tài tuyệt thế, vá»›i sức lá»±c cá»§a má»™t cá nhân lại khuynh đảo nổi Thiên Ma Giáo từng gây bão tố trên giang hồ liên tiếp hÆ¡n má»i năm! Có Ä‘á»u lão đệ lại không ngá» là trong Thiên Ma Giáo có má»™t nhóm ngưá»i âm thầm hoạt động để tá»± láºp! 
 
Nhưng rồi lão tá»± sá»a sai: 
 
- Không! Không phải váºy! Trái lại lão đệ thừa hiểu có số ngưá»i ná»™i tuyến trong Thiên Ma Giáo cho nên khi chiến dịch bên Mạt Sầu Hồ vừa kết thúc lão đệ len lén ra Ä‘i. Vá»›i chiến dịch đó lão đệ đã giúp bá»n lão phu tháºt nhiá»u. Chẳng những giúp bon lão phu giải tán Thiên Ma Giáo mà còn giúp phát hiện kẻ chá»§ trì Cá»u Lão Há»™i! Nói Ä‘i lão đệ! Hai ngưá»i đó là ai? 
 
Yến Thanh há»i lại: 
 
- Hai ngưá»i nào? 
 
Trần Lượng tiếp: 
 
- Hai ngưá»i mà lão đệ sắp há»™i diện tại đây theo ước định. 
 
Yến Thanh hừ một tiếng: 
 
- Tại hạ chưa biết mặt làm sao biết được là ai? 
 
Trần Lượng bĩu môi: 
 
- Lão đệ vá» làm chi? Thoái thoác mà được vá»›i lão phu à? Äây là cuá»™c ước hẹn bà máºt cá»§a các vị dÄ© nhiên những ngưá»i đó phải là nhân váºt tối cao trong Cá»u Lão Há»™i, làm gì lão đệ không biết được chứ? 
 
Yến Thanh trầm giá»ng: 
 
- Này Trần lão! Trần lão đã từng là thành viên cá»§a Cá»u Lão Há»™i tá»± nhiên phải hiểu nguyên tắc hành động cá»§a ngưá»i trong há»™i chứ! Giữa nhau chỉ có sá»± liên lạc bằng ký hiệu chứ không bằng tiếp xúc cho nên không biết đối tượng cá»§a mình là ai. Há» không biết Yến Thanh làm sao Yến Thanh biết được há»? 
 
Trần Lượng suy nghĩ một chút: 
 
- Thôi được việc này lão phu sẽ tra cứu sau! Bây giá» lão phu há»i lão đệ Ä‘iá»u này, mục Ä‘Ãch cuá»™c há»p mặt đó là sao? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Báo cáo kết quả công tác, thông tri cái chết của Thiên Ma Lịnh Chủ! 
 
Trần Lượng lắc đầu: 
 
- Việc đó củ quá rồi còn ai không hay biết nữa mà phải báo cáo! 
 
Yến Thanh cưá»i nhẹ: 
 
- Là ngưá»i phụ trách chân chÃnh tại hạ phải phục lịnh, đư Æ¡ng nhiên có sá»± báo cáo cá»§a tại hạ má»›i chÃnh xác. 
 
Trần Lượng há»i: 
 
- Lão đệ tÃnh báo cáo như thế nào? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Nhưthế này: 
 
thiên Ma Lịnh Chá»§ đã chết nhung thá»±c tế Thiên Ma Giáo vẫn còn tồn tại. Từ nay má»i công tác phải nhắm vào bản thân Mã Cảnh Long. 
 
Trần Lượng lắc đầu: 
 
- Äúng lắm! Äúng lắm! Lão đệ tinh tế lắm! Mà làm sao lão đệ phát hiện được Mã đại ca? 
 
Yến Thanh cưá»i mỉa: 
 
- Nào phải má»™t mình tiểu đệ phát hiện đâu! Liá»…u Hạo Sanh cÅ©ng có ý nghi ngá» Mã Cảnh Long từ lâu lắm rồi. Việc Mã Cảnh Long tá»± mình thừa nháºn Hạ Ká»· Tá» Bình là má»™t sÆ¡ xuất đáng tiếc cho lão ta. 
 
Trần Lượng phì cưá»i: 
 
- Lão đệ khéo nói nhảm! Kỷ TỠBình chết bởi một mũi Xuyến Tâm Tiêu, Liễu Hạo Sanh làm sao biết được Mã đại ca hạ sát lão Kỷ! 
 
Yến Thanh Ä‘iá»m nhiên: 
 
- Cái tin Ká»· Tá» Bình bị giết do Mã Cảnh Long loan đến. Quanh nÆ¡i Ká»· Tá» Bình bị giết có vô số cÆ¡ quan cạm bẫy chỉ có Ká»· Tá» Bình và Mã Cảnh Long biết. Còn thì ai khác là hung thá»§ ngoài ngưá»i này khi ngưá»i kia bị giết. 
 
Trần Lượng gáºt đầu: 
 
- Có lý! Lão phu thừa nháºn đó là má»™t sá»± sÆ¡ xuất cá»§a Mã đại ca! Bất quá Thiên Ma Lịnh Chá»§ chết rồi thì niá»m hoài nghi cá»§a Liá»…u Hạo Sanh cÅ©ng được giải trừ. Tuy nhiên má»™t sÆ¡ xuất đó đâu có đủ chứng minh sá»± liên can giữa Mã đại ca và Thiên Ma Lệnh Chá»§! 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- Phải! Sá»± sÆ¡ xuất ấy không đủ chứng minh má»™t sá»± liên hệ giữa hai ngưá»i. 
 
Lúc ấy tại hạ tháºt tình không tin lá»i nói cá»§a Liá»…u Hạo Sanh cho lắm. Tuy nhiên Mã Cảnh Long không nên khoác cái thân pháºn Thiên Ma Lịnh Chá»§ xuất hiện trước mặt tại hạ. Lão giả dạng rất khéo nhưng thinh âm thì không biến đổi nổi, tại hạ vẫn có thiên tài vá» thÃnh giác. Bất cứ âm thanh cá»§a ai nghe qua má»™t lần rồi là vÄ©nh viá»…n tại hạ nhá»› mãi. Ngoài ra còn có mÅ©i Xuyên Tâm Tiêu cá»§a Liên Khiết Tâm! Vì vết thương nÆ¡i đầu vai tả cá»§a lão còn ràng ràng dù lão có Ä‘áºp nát bá» vai cá»§a Thiên Ma Lịnh Chá»§ cÅ©ng vô Ãch! 
 
Chàng dừng lại một chút rồi tiếp: 
 
- Chẳng rõ lão Mã lá»› ngá»› thế nào thay vì Ä‘áºp nát bá» vai tả cá»§a Thiên Ma Lịnh Chá»§ để phi tang thì lão lại Ä‘áºp vào bá» vai hữu. Thành thá» bá» vai tả cá»§a xác Thiên Ma Lịnh Chá»§ còn nguyên vẹn chẳng có má»™t vết thương nào. Trong khi đó máu từ đầu vai tả cá»§a Mã Cảnh Long chãy xuống ròng ròng. Lão không há» thá» thương qua cuá»™c chiến thì vết thương đó từ đâu mà có? 
 
Chàng lại dừng đoạn tiếp luôn: 
 
- Giết Thiên Ma Lịnh Chá»§ là Mã Cảnh Long thá»±c hiện mu đồ chiếm Ä‘oạt địa vị cá»§a Lịnh Chá»§ xng bá trong võ lâm. Vì Mã Cảnh Long là má»™t cá»™ng sá»± viên quan trá»ng và thân tÃn nên Thiên Ma Lịnh Chá»§ không đỠphòng thành thá» chuốc cái há»a sát thân. Nếu có nghi ngá» gì thì Lịnh Chá»§ đâu có bị Mã Cảnh Long tiêu diệt dá»… dàng. Má»i Mã Cảnh Long cÅ©ng không làm sao thá»§ thắng nổi trước má»™t Thiên Ma Lịnh Chá»§ có võ công quán thế! 
 
Trần Lượng báºt cưá»i ha hả: 
 
- Lão đệ hiểu nhiá»u việc quá! Chẳng hay lão đệ có Ä‘em những hiểu biết đó cáo tố vá»›i ai cha? 
 
Nếu có thì đã cáo tố với ai? 
 
Yến Thanh lại há»i: 
 
- Nếu tại hạ nói ra thì mạng sống của tại hạ có được bảo toàn chăng? 
 
Trần Lượng lắc đầu: 
 
- Cái đó lão đệ đừng hy vá»ng vô Ãch. Mã đại ca đã công khai lấy thân pháºn chân chánh xuất hiện trên giang hồ. Vá»›i thành tÃch vÄ© đại sát diệt Thiên Ma Lịnh Chá»§ đại ca thừa uy tÃn, oai lá»±c trở nên má»™t tay bá giữa võ lâm. ÄÆ° Æ¡ng nhiên không thể để cho lão đệ sống sót. Lão đệ sống xót là sẽ có má»™t cÆ¡ há»™i lão đệ nói ra ẩn tình cá»§a Mã Äại ca bên trong Thiên Ma Giáo, phá hoại uy tÃn cá»§a Mã đại ca. 
 
Yến Thanh nói: 
 
- Nếu mạng sống không được bảo toàn thì đàng nào cũng chết, tại hạ nói ra làm chi? 
 
Trần Lượng tiếp: 
 
- Chết cÅ©ng có nhiá»u cách chết! Chết thảm, chết sướng, chết nhanh, chết lần hồi mòn má»i. Nếu lão đệ chịu nói thì lão phu bảo đảm má»™t cái chết sướng cho lão đệ! 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Chết sướng cÅ©ng là chết, tại hạ còn yêu Ä‘á»i lắm. Nếu bắt buá»™c phải chết thì cứ để cho chết, chết cách nào cÅ©ng là chết. Nói ra mà không sống được thì có lợi gì đâu! 
 
Trần Lượng tặc lỡi: 
 
- Thế thì lão đệ chá»n cái khổ rồi! 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Không hẳn là như váºy đâu! Tại hạ còn má»™t hÆ¡i thở là còn má»™t Ä‘iểm hy vá»ng. Hiện tại Trần Lão chế ngá»± huyệt đạo cá»§a tại hạ nhưng Cá»u Lão Há»™i ước hẹn tại hạ đến đây tất phải có an bày. Ngưá»i cá»§a tại hạ sẽ đến đây gấp… Trần Lượng mỉm cưá»i: 
 
- Dù có đến bao nhiêu cÅ©ng vô Ãch. Vương Nhất Tá» là má»™t trưởng lão Cái Bang từ nhiệm quy ẩn. Từ bao lâu nay trở thành má»™t cá»™ng sá»± viên cá»§a bá»n lão phu. Lão ấy sẽ có đủ phương pháp đối phó vá»›i bá»n lão đệ. 
 
Yến Thanh Ä‘iá»m nhiên thốt: 
 
- Chỉ sợ không dá»… dàng như các vị tưởng tượng đâu! Vương Nhất Tá» có thể đối phó vá»›i bất cứ ngưá»i nào trong Cái Bang nhưng lão ấy sẽ bất lá»±c trước Vu bang chá»§! Phong Vân Tẩu Vu Phi là con ngưá»i cá»±c kỳ tinh minh, đầy đủ cÆ¡ trÃ… Trần Lượng biến sắc mặt: 
 
- Lão đệ nói sao! Vu Phi sẽ đến đây! lão ta là má»™t trong hai ngưá»i hẹn đến đây? 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Chá»n ngày hôm nay hành sá»± là Trần lão lầm lá»›n đó! Trần lão mạo nháºn Vương Nhất Tá» dá»a nạt ai thì được nhưng phá»§ nháºn luôn chưởng môn nhân cá»§a mình thì đúng là má»™t việc buồn cưá»i tháºt! 
 
Trần Lượng lộ vẻ khẩn cấp: 
 
- Vương lão quá»· đáng chết tháºt! Tại sao không cho lão phu biết Vu Phi sẽ đến đây? 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Lão không cho biết là vì lão đâu biết Vu Phi sẽ Ä‘Ãch thân đến đây! Chứ nếu đã biết thì khi nào lão lại để cho Trần lão mạo nháºn như thế này. Bây giá» Trần lão làm sao để bổ cứu sá»± sÆ¡ xuất đó? 
 
Trần L ơng quay mình định bớc ra ngoài. 
 
Từ bên ngoài hai ngưá»i bá»›c qua cá»a vào phòng. 
 
Hai ngưá»i đó má»™t là lão nhân có thân vóc cao lá»›n, tay cầm chiếc Thúy Trúc Can mặt trắng râu còn Ä‘en thần thái thanh thản phiêu dạt, chÃnh là Phong Vân Tẩu Vu Phi. 
 
Má»™t kia chẳng ai xa lạ chÃnh là Long VÅ© Äiá»n. 
 
Trần Lượng kinh hãi biến sắc vội lẽi lại mấy bớc đặt một tay trên đỉnh đầu Yến Thanh cao giong thốt: 
 
- Các vị bá»›c ra ngay nếu không thì tiểu tá» này phải vỡ sá»! 
 
Phong Vân Tẩu Vu Phi thoáng giáºt mình. 
 
Nhưng Tạo Hóa Thá»§ Long VÅ© Äiá»n há»i: 
 
- Trần huynh chế ngá»± được y sao? Vô Ãch! Dá»a ai thì được khó dá»a bá»n tại hạ lắm! 
 
Phải biết bá»n tại hạ phà công lắm má»›i chá»n được y đó nhé! Thì y chẳng phải là tay hèn đâu! 
 
Trần Lượng chưa kịp nói gì chợt nghe tay tê buốt. 
 
Cổ tay của lão đã bị nắm cứng. 
 
Trần Lượng trố mắt nhìn Yến Thanh trong khi Yến Thanh từ từ ngồi dáºy. 
 
Mạch môn đã bị chế ngự lão không còn một điểm công lực. 
 
Lão kêu lên kinh khiếp: 
 
- Tiểu tá»! Thá»±c sá»± ng Æ¡i là ai? 
 
Yến Thanh cưá»i nhẹ: 
 
- Äã gá»i là Yến lão đệ lại còn há»i là ai, sao trá»› trêu thế? Là Lãng Tá» Yến Thanh chá»› là ai? Chúng ta đã từng gặp mặt nhau nhiá»u lần lắm rồi mà chẳng lẽ bằng hữu không nháºn ra? Bằng hữu quả tháºt già nên sanh táºt lẩm cẩm. 
 
Trần Lượng hét: 
 
- Ta há»i thân pháºn chân chánh cá»§a ng Æ¡i! Lãng Tá» Yến Thanh bất quá chỉ là má»™t cái tên ngụy tạo! Võ công cỡ đó hẳn ng Æ¡i là má»™t nhân váºt có danh lá»›n trên Ä‘á»i chứ chẳng lẽ là má»™t con ngưá»i cá»§a bóng tối âm thầm, bình sanh chưa há» xuất đầu lá»™ diện? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Lãng Tá» Yến Thanh ngày trước là má»™t kẻ cá»§a bóng tối âm thầm nhưng từ nay sẽ trở thành má»™t tay dư Æ¡ng danh trong thiên hạ. Mã Cảnh Long chỉ làm được má»—i má»™t việc là giết chết Thiên Ma Lịnh Chá»§, Mã Cảnh Long chỉ tiêu diệt được má»™t cá nhân, tiêu diệt vào phút cuối khi cá nhân đó bị dồn vào cảnh cùng chứ còn Lãng Tá» Yến Thanh này thì bằng vào sức má»™t cá nhân Ä‘áºp vỡ má»™t tổ chức má»™t táºp thể. Lãng Tá» Yến Thanh vá»›i hai bàn tay má»™t khối óc khuynh đảo Thiên Ma Giáo. 
 
Trần Lượng muốn vùng thoát khá»i bàn tay chàng song không làm nổi được đành cưá»i thảm thốt: 
 
- Các vị chế ngá»± được lão phu song đừng mong thoát khá»i Thiết Ky Minh. 
 
Yến Thanh a lên một tiếng: 
 
- Thiết Ky Minh? Má»™t minh há»™i! Má»™t bang há»™i tân láºp? 
 
Trần Lượng cúi đầu thân mình nhủn lại rồi ngã xuống đất. 
 
Lão không còn động Ä‘áºy nữa. 
 
Long VÅ© Äiá»n vá»™i bá»›c tá»›i sá» tay vào ngá»±c lão, bắt mạch lão, buá»™t miệng thở dài buông gá»n: 
 
- Chết rồi! 
 
Yến Thanh kinh ngạc: 
 
- Chết! Tại sao chết? 
 
Long VÅ© Äiá»n đáp: 
 
- Ngưu huynh làm sao biết được! 
 
Lão không tá»± sát mà cÅ©ng không bị sát! Có Ä‘iá»u Ä‘Ãch xác là lão đã chết! Tâm mạch cá»§a lão đứt hết! 
 
Vu Phi cũng kinh ngạc: 
 
- Hay là lão váºn công tá»± chấn đứt tâm mạch? 
 
Long VÅ© Äiá»n đáp: 
 
- Má»ng tượng là váºy nhưng không thể bởi vì mạch môn cá»§a lão đã bị Yến Lão đệ nắm cứng, lão không thể váºn dụng công lá»±c được. 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Lão uống độc dược mà chết? 
 
Long VÅ© Äiá»n banh mắt Trân Lượng quan sát rồi lắc đầu: 
 
- Không! Không có hiện tượng gì chứng tỠlão trúng độc. Nguyên nhân của cái chết là tâm mạch đứt, không một loại độc dược nào làm cho tâm mạch đứt được! 
 
Vu Phi thở dài: 
 
- Cái chết của lão đồng tình trạng với cái chết của Vương Thiếu Kỳ! 
 
Yến Thanh kêu lên: 
 
- Vương Thiếu Kỳ có phải là Vương Nhất TỠchăng! Lão ấy cũng chết rồi? Tại sao? 
 
Vu Phi đáp: 
 
- Lúc bổn bang chá»§ và Long huynh vào đây thì chÃnh Trần Lượng tiếp đón. Lão ta hóa trang thành Vương Thiếu Kỳ. Bổn tòa trao đổi vài câu nói bằng ám ngữ liên lạc xong lão ly khai bá» bá»n bổn tòa trong má»™t gian máºt thất. Bổn tòa hết sức kỳ quái nhưng chẳng há»i han gì bởi Vương Thiếu Kỳ vẫn có tánh tháºn trá»ng có thể lo ngại cho sá»± an toàn cá»§a Long huynh sao đó nên tìm cách che dấu hành tung cá»§a bổn tòa. Dù sao thì thân pháºn cá»§a má»™t bang chá»§ phải được giữ gìn bà máºt. Äợi lúc lâu Vương Thiếu Kỳ đến, Vương Thiếu Kỳ này là ngưá»i chân chánh chứ không phải là ngưá»i giả mạo. Y gặp bổn tòa sá»ng sá» má»™t chút rồi lấy lá»… theo quy cá»§ bổn bang ra mắt bổn tòa. 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Nhân đó bang chủ mới phát hiện sự giả mạo! 
 
Vu Phi gáºt đầu: 
 
- Phải! Trần Lượng không biết mặt bổn tòa và Long huynh nên cho ngưá»i Ä‘i gá»i Vương Thiếu Kỳ đến nháºn diện song kẻ được sai Ä‘i tìm chưa kịp Ä‘i thì Vương Thiếu Kỳ lại đến. Dù cho Vương Thiếu Kỳ có sanh tâm phản bá»™i Ãch nhất cÅ©ng còn má»™t Ä‘iểm nhá» l Æ¡ng tâm biết thá»§ lể. Giả như y mất luôn Ä‘iểm l Æ¡ng tâm đó thì cÅ©ng còn táºp quán cá»§a cá nhân trá»ng tuân lá»… thá»§ nghÄ©a. Cho nên vừa gặp bổn tòa y quên mà miệt tÃnh vô làm lá»… chào. Má»™t Vương Thiếu Kỳ trước lạnh lẽng thản nhiên, má»™t Vương Thiếu Kỳ sau giữ trá»n bổn pháºn. 
 
Trước và sau cách không dưới má»™t giá» thì còn ai mà không nháºn ra có hai Vương Thiếu Kỳ? Nếu có đến hai Vương Thiếu kỳ thì đư Æ¡ng nhiên phải là má»™t giả má»™t tháºt! Thấy Ä‘iá»u kỳ quái đó nên bổn tòa má»›i há»i Vương Thiếu Kỳ… Yến Thanh chá»›p mắt: 
 
- Bang chá»§ há»i như thế nào? 
 
Vu Phi tiếp: 
 
- Bổn tòa há»i váºy chứ ngày nay y có còn nhá»› đến bổn tòa chăng! Nghe há»i như thế y biến sắc mặt bèn quỳ xuống nháºn tá»™i chết. 
 
Yến Thanh lại chớp mắt: 
 
- Y nói làm sao? 
 
Vu Phi thở dài: 
 
- Y nói y quy ẩn chưa được bao lâu bị ngưá»i ta uy hiếp… Yến Thanh thở dài: 
 
- Không ai uy hiếp y cả! Những ai khác trong quý bang tại hạ không dám lạm phê phán chứ còn y tại hạ dám chắc là không má»™t oai lá»±c nào dá»a nạt làm cho y cam tâm khuất phục! Trừ miếng mồi danh lợi là thứ hấp dẫn cá»±c kỳ quyến rÅ© tuyệt đối! Äệ tá» Cái Bang vẫn đã nghèo từ nguồn cá»™i, Y từ nhiệm có thể là do má»™t ước vá»ng thoát nghèo, ra ngoài Ä‘á»i lại gặp mồi câu nhá» tá»± nhiên y phải đớp như cá đớp câu! Bất quá, y chỉ do dá»± trong thá»i gian đầu thôi mà cái thứ danh lợi đó nếu từ là từ chối dứt khoát, cấp thá»i không hỠđắn Ä‘o. 
 
Không nên đắn đo, càng đắn đo là càng bị quyến rũ, nghị lực kháng cự giảm dần… giảm dần… Vu Phi lộ vẻ buồn: 
 
- Dù sao thì y cũng đã chết rồi! Hãy bỠqua cho linh hồn y được nhẹ nhàng đôi chút! 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Y chết như thế nào? 
 
Vu Phi tiếp: 
 
- Bổn tòa tiếp tục há»i y vừa nói đến ba chữ Thiết Ky Minh là ngng trá»ng thần sắc rồi ngã xuống tắc thở luôn. Long huynh xác nghiệm xác y Ä‘oán định là y váºn công chấn đứt tâm mạch mà chết. 
 
Long VÅ© Äiá»n thốt: 
 
- Nhưng hiện tại tại hạ không dám Ä‘oán định bởi cái chết cá»§a Trần Lượng đặt nghi vấn cho cuá»™c tra cứu nguyên nhân. Lão Trần không váºn công chấn đứt tâm mạch thì Vương Thiếu Kỳ cÅ©ng có lẽ đồng trá»ng hợp vá»›i lão Trần, đồng chết vá»›i má»™t thá»§ pháp cá»±c kỳ tà quái! 
 
Yến Thanh suy nghĩ một chút: 
 
- Việc đó xảy ra cách đây bao lâu rồi? 
 
Vu Phi đáp: 
 
- Không lâu lắm, sau khi Vương Thiếu Kỳ chết rồi bổn tòa và Long Huynh rá»i khá»i nÆ¡i này. Bá»n bổn tòa vừa ra bên ngoài là gặp ngay hai phụ nhân do Vương Thiếu Kỳ giả bảo Ä‘i thu nháºp Liên Liên và TÃch TÃch. 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Bang chủ có thông tri cho hai cô nương đó chăng? 
 
Vu Phi lắc đầu: 
 
- Không, bởi vì Liên Liên và TÃch TÃch cÅ©ng biết phòng bị. Trước khi bảo hai nàng đến đây bổn tòa có phân phó cho hai nàng ấy rồi, phải chế ngá»± tất cả những ngưá»i muốn tiếp cáºn hai nàng không chừa má»™t ai chỉ chừa ba chúng ta thôi. 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Bang chá»§ hẳn phải có phát hiện Ä‘iá»u chi trong bang, bất lợi cho đại cuá»™c? 
 
Vu Phi gáºt đầu: 
 
- Má»™t nữa số ngưá»i do bổn tòa sai phái theo dõi hành động cá»§a Thiên Ma Giáo bị sát hại và chÃnh ngưá»i trong bang hại bá»n đó. Truy cứu ra bổn tòa phát hiện hành tung cá»§a những ngưá»i đó bị hai nàng hóa thân cá»§a Liên Liên và TÃch TÃch tiết lá»™ vá»›i đối phương. 
 
Yến Thanh kêu lên: 
 
- Có phải là hai nàng bị giết tại VÅ© Hoa Äài đó không? 
 
Vu Phi gáºt đầu: 
 
- Phải! Chúng Ä‘i cùng Long huynh nhưng chúng lại liên lạc vá»›i má»™t ngưá»i khác mu toan ám sát Long huynh, cÅ©ng may bổn tòa lại gặp Long huynh má»›i hay thiếu hiệp ước hẹn vá»›i Long huynh gặp nhau tại VÅ© Hoa Äài. Bổn tòa chợt sanh ý muốn âm thầm theo dõi chúng để gặp mặt thiếu hiệp tại đó. Nhá» thế mà bổn tòa có dịp giết được kẻ ấy! Kẻ liên lạc vá»›i hai nàng hóa thân cá»§a Liên Liên và TÃch TÃch đó. DÄ© nhiên bổn tòa không thể chừa hai nàng ấy được! 
 
Yến Thanh mỉm cưá»i: 
 
- Bang chá»§ cùng Ä‘á»n Hoa VÅ© Äài vá»›i Long huynh! Äáng khen cho Long huynh tháºt, trong thá»i gian chá»›p mắt mà có thể biến kẻ đó ra thành mình! 
 
Long VÅ© Äiá»n đáp: 
 
- Ngưu huynh có tài năng chi đâu lão đệ! Gã ấy sanh ra là váºy tướng mạo giống như đúc. Nếu bang chá»§ không xuất thá»§ sá»›m có lẽ ngu huynh cÅ©ng không phân biệt được ngu huynh vá»›i gã ai tháºt ai giả! 
 
Yến Thanh à lên một tiếng! 
 
Vu Phi tiếp nối: 
 
- Chúng sắp đặt sẵn sau khi hạ sát ngu huynh xong thì kẻ giả mạo Long huynh đó sẽ hội hiệp với thiếu hiệp rồi cả ba tùy cơ hạ sát thiếu hiệp luôn. 
 
Yến Thanh thở dài: 
 
- Váºy mà tại hạ tưởng lầm bang chá»§ giết ba ngưá»i đó cốt để che dấu hành tunh cá»§a Long huynh và hai cô nương Liên Liên và TÃch TÃch! 
 
Long VÅ© Äiá»n đáp: 
 
- Việc che dấu hành tung bằng cách đó không Ãch gì bởi Äiá»n VÅ© Long là má»™t con ngưá»i giả tạo thì có thể tùy thá»i lúc mà biến mất. 
 
Yến Thanh tặc lỡi: 
 
- Phải chi tại hạ nán lại đó má»™t chút xÃu nữa phi tang ba xác chết tránh đối phương phát hiện sá»± tình… Vu Phi cưá»i nhẹ: 
 
- Hà tất phải nán lại làm gì! Giết chúng xong bổn tòa có để lại tên đệ tỠẩn nấp quanh đó chá» thiếu hiệp quan sát xong nháºn ra ký hiệu chúng sẽ di tản xác chết Ä‘i nÆ¡i khác. Bá»n bổn tòa thá»±c ra không thể lưulại đó lâu hÆ¡n chỉ sợ ngưá»i cá»§a đối phương theo dõi đến nÆ¡i bắt gặp. Äiá»u tối quan trá»ng là không nên để đối phương hiểu chÃnh bổn tòa chá»§ sá» việc đó! 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Vương Thiếu Kỳ có biết hay không? 
 
Vu Phi lắc đầu: 
 
Y không biết đâu! Nếu y biết thì y ở lại đây chá» chứ không để ngưá»i khác mạo nháºn thay thế, bởi vì thông tri vá»›i y bổn tòa chỉ dùng dấu hiệu liên lạc thông thá»ng, nói rằng bổn tòa muốn mợn nÆ¡i này làm chá»— há»™i thưá»ng má»™t việc. Y không thể tưởng là chÃnh bổn tòa Ä‘Ãch thân đến đây. Trừ hai vị trưởng lão rất thân tÃn cá»§a bổn tòa không má»™t ai biết là bổn tòa có mặt tại Kim Lăng. 
 
Yến Thanh lại há»i: 
 
- Tại sao bang chá»§ lại có ý mợn nÆ¡i này để há»p mặt? 
 
Vu Phi đáp: 
 
- Tại vì hai nữ nhân bị xá» tỠđó là con cá»§a Vương Thiếu Kỳ. bổn tòa đến đây có ý định há»i y có biết hành vi cá»§a chúng không, y có liên quan gì không. 
 
Yến Thanh thốt: 
 
- Bang chá»§ sÆ¡ xuất quá! Phàm thuáºt cải sá»a dung mạo thưá»ng Ä‘i đôi vá»›i y thuáºt, thuáºt này tinh thì thuáºt kia phải tinh má»›i được, xem cái hóa trang cá»§a gã Äiá»n VÅ© Long giả cÅ©ng biết sá»± việc đó có liên quan đến má»™t danh y rồi. Bang chá»§ đáng lẽ phải hoài nghi Vương Thiếu Kỳ… Vu Phi thở dài: 
 
- Bổn tòa có hoài nghi chứ đâu phải không! Bởi hoài nghi nên cảnh cáo Liên Liên và TÃch TÃch phải hạ thá»§ trước nếu thấy động tịnh khác lạ, động thá»§ trước để làm chá»§ tình hình. 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Nếu đối phương bất động thì hai cô nương đó làm sao phòng bị? 
 
Vu Phi mỉm cưá»i: 
 
- Cái đó không đáng lo ngại. Bởi vì bổn tòa đã hạ lịnh cho chúng trừ khi nào bổn tòa có ám hiệu kêu gá»i thì bá»n chúng má»›i xuất hiện, bằng không thì cứ ẩn mặt bất động đừng để cho ai bắt gặp chúng. Bổn tòa không ra ám hiệu thì bất chấp trông thấy ai muốn đến gần chúng, chúng chẳng cần há»i han gì hạ thá»§ Ä‘oạn chế ngá»± ngay. 
 
Yến Thanh cau mày: 
 
- Giả như đối phương có võ công cao hơn hai cô nương? 
 
Vu Phi lại cưá»i: 
 
- Chúng theo há»c võ công vá»›i bổn tòa từ lúc chúng lên chÃn. Chúng đã trở thành đưá»ng chá»§ thuá»™c hàng sáu gút kiêm luôn chức há»™ pháp Tinh Y Môn. Trong Cái Bang chúng được kể là những tay xuất sắc. Tuy chúng không sánh bằng hai vị chứ trên giang hồ chẳng có mấy kẻ thắng nổi chúng? 
 
Long VÅ© Äiá»n thốt: 
 
- Tại hạ không hiểu hai nàng có võ công cao như váºy! 
 
Vu Phi tiếp: 
 
- Trước kia chúng không để lá»™ thân pháºn là đệ tá» Cái Bang tá»± nhiên Long huynh không hiểu được chúng biết võ công. Bổn tòa cho chúng theo phục dịch Long huynh cÅ©ng không ngoài ý tứ bảo vệ Long huynh đó! Bởi có sá»± cần thiết như váºy bổn tòa không thể sai phái hai thiếu nữ tầm thá»ng. 
 
Long VÅ© Äiá»n hÆ¡i thẹn: 
 
Vu bang chá»§! Tại sao bang chá»§ không nói sá»›m? Trong sáu năm qua tại hạ đối xá» vá»›i hai nàng hết sức khinh bạc! Không bao giá» tại hạ xem trá»ng há»! 
 
Vu Phi lắc đầu: 
 
- Nếu cho Long huynh biết chúng là nghÄ©a nữ cá»§a bổn tòa thì liệu Long huynh có chịu tiếp nháºn hay không? 
 
Long VÅ© Äiá»n cúi đầu không đáp! 
 
Vu Phi tiếp: 
 
- Long huynh không nên khó chịu vì việc đó. Trách vụ cá»§a chúng là phục thị Long huynh thì nhất thiết buồn vui khổ sướng chúng phải nháºn lãnh cả. Chúng được mài dÅ©a uốn nắn thành những tay hữu dụng cho Cái Bang, cho Ä‘á»i, vì Cái Bang lấy việc giúp Ä‘á»i làm tôn chỉ. Con ngưá»i ta có lá»›n lên trong cái khổ má»›i mong làm được má»™t ngưá»i trên ngưá»i. 
 
Long VÅ© Äiá»n trầm buồn ra mặt: 
 
- Nhưng hỠhy sinh thái quá! 
 
Vu Phi nghiêm thần sắc: 
 
- Phàm phục vụ đại nghÄ©a là chấp nháºn hy sinh, trách vụ lá»›n hy sinh lá»›n. Chứ Long huynh không hy sinh đó sao? Bá» má»™t số hầu non thiếp trẻ tại Bách Hoa SÆ¡n Trang giam mình trong cô quạnh tại bá» sông suốt sáu năm dài là má»™t hy sinh trên sức ngưá»i váºy. Con ngưá»i chúng ta sống được bao lâu? TÃnh ra má»™t quãng Ä‘á»i ngắn ngá»§i mà tuổi thÆ¡ và lão nhợc đã chiếm hai phần ba trong số thá» rồi, còn má»™t Ä‘oạn hoa niên thì lại mất hết sáu năm dài! Äiá»u đó đâu phải má»—i ai cÅ©ng có thể làm được? 
 
Còn Yến thiếu hiệp thì khá»i phải nói! 
 
Long VÅ© Äiá»n thở ra: 
 
- Việc làm cá»§a tại hạ đâu đáng gá»i là hy sinh! Sánh vá»›i hai vị tại hạ kém không còn kém hÆ¡n nữa được! 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Vụ Thiên Ma Linh Chủ bị giết hai vị hiểu rõ ràng chứ! 
 
Vu Phi đáp: 
 
- Nghe qua cuộc đối thoại của thiếu hiệp và Trần Lượng bổn tòa đã hiểu rõ. Không ngỠMã Cảnh Long lại táo bạo đến mức đó! 
 
Yến Thanh thở dài: 
 
- Tại hạ vẫn Ä‘oán định là Mã Cảnh Long song bằng vào sá»± kiện vừa rồi tại hạ ngá» rằng lão chỉ là má»™t tên dá»n cá»—, má»™t tên khai lá»™, má»™t tấm bình phong và ngưá»i ăn cá»— còn ở sau bức bình phong đó chưa xuất đầu lá»™ diện. 
 
Hai đối tượng cùng giáºt mình. 
 
Vu Phi vá»™i há»i: 
 
- Do đâu thiếu hiệp cho rằng chẳng phải Mã Cảnh Long? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Äến má»™t mÅ©i tiêu mà Mã Cảnh Long còn không tránh nổi thì làm sao lão ấy khống chế được má»™t tổ chức nghiêm máºt? Theo tại hạ nháºn xét thì cả Thiên Ma Lịnh Chá»§ cÅ©ng là ngưá»i dá»n cá»— nốt! Thiên Ma Giáo là má»™t tổ chức đáng sợ, ngưá»i chá»§ sá»± nháºn xét sao đó nên thay đổi bức bình phong làm nên má»™t cuá»™c chuyển tiếp giai Ä‘oạn và giai Ä‘oạn này được giao phó cho Mã Cảnh Long có thế thôi! Cho nên tiếng thì là Thiên Ma Giáo tan vỡ song ra thá»±c lá»±c vẫn tồn tại mà tồn tại gần như nguyên vẹn bởi vì chỉ mất Ä‘i có má»—i mình Thiên Ma Lịnh Chá»§, sá»± mất mát cá»§a nhân váºt đó lại nằm trong ch Æ¡ng trình chuyển tiếp giai Ä‘oạn, như váºy cục diện vẫn còn y! Chúng ta hao phà lắm công phu, tâm huyết và thá»i gian chung quy vẫn chưa xoay được thế cá»! 
 
Long VÅ© Äiá»n trầm ngâm má»™t chút rồi thốt: 
 
Tại hạ có cảm nghÄ© tư Æ¡ng đồng, nhưng ngưá»i chá»§ sá»± thá»±c sá»± là ai: 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
Hiện tại chúng ta chỉ nghe nói đến ba chữ Thiết Ky Minh thôi. Trước hết chúng ta phải khám phá ra cái minh há»™i đó là gì. Nhưng má»i ná»— lá»±c cá»§a chúng ta bất tất phải phát động từ Mã Cảnh Long. Mã Cảnh Long mà lâm vào thế cùng rồi thì đối phương sẽ hy sinh Mã Cảnh Long như đã hy sinh Thiên Ma Lịnh Chá»§ để bắt đầu má»™t giai Ä‘oạn khác, vá»›i ngưá»i dá»n cá»— khác, chúng ta phải má»™t lần phà công vô Ãch! 
 
Vu Phi suy tư má»™t lúc lâu, gáºt đầu: 
 
Phải! Váºy thì chúng ta âm thầm quan sát theo dõi Mã Cảnh Long xem lão hoạt động như thế nào rồi sẽ hoạch định ch Æ¡ng trình hành sá»±. 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
Sau cuá»™c chiến bên bá» hồ tình thế đổi ngợc, chúng ta thì hiện rá»™ lá»±c lượng rõ rệt còn đối phương thì rút vào bóng tối, bà máºt hÆ¡n lúc khoác chiêu bài Thiên Ma Giáo. Hiện tại có thể bảo là chúng ta âm thầm bị đối phương theo dõi chứ mình mong gì theo dõi chúng, ngoài má»™t Mã Cảnh Long mà chúng ta đã khám phá. Cho nên chúng ta phải rút lui vào bóng tối, tạm thá»i ngng má»i hoạt động. Phần bang chá»§ thì kiểm soát lại ná»™i bá»™, xem trong Cá»u Lão Há»™i và Cái Bang có phần tá» nào phản động để kịp thá»i diệt trừ. Phần tại hạ thì tìm cách truy cứu cái há»™i mang tên Thiết Ky Minh đó. Khi nào có tin tức quan trá»ng tại hạ thông báo liá»n vá»›i bang chá»§. Tóm lại, tất cả phải dẫm chân tại chá»— để đối ná»™i, trừ tại hạ lãnh phần đối ngoại thôi. 
 
Vu Phi há»i: 
 
- Thiếu hiệp định hướng phát động như thế nào? 
 
Yến Thanh mỉm cưá»i: 
 
- Xin bang chá»§ miá»…n cho tại hạ phải nói trước chiá»u hướng phát động công tác. Bởi bang chá»§ là con ngưá»i bá»™c trá»±c, biết việc nào là theo dõi việc đó ngay, càng biết nhiá»u thì càng mệt. Mà trong vụ này thì bang chá»§ không thể dành trá»n thá»i giá» chuyên đối ngoại vì thanh lá»c hàng ngÅ© là Ä‘á»u tối cần trước mắt. Bang chá»§ thông cảm cho! 
 
Vu Phi cải: 
 
- Việc là việc chung, đâu thể để thiếu hiệp một mình mạo hiểm! 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Biết váºy rồi, song chưa phải lúc dốc toàn lá»±c. Phải chá» nắm vững cục diện rồi chúng ta sẽ cùng lao đầu vào cục diện cÅ©ng không muá»™n. Tại hạ dù chết Ä‘i bất quá chỉ là má»™t cá nhân thôi, như chúng ta phà bá» má»™t viên đá Ä‘o đưá»ng. 
 
Còn như nếu bang chá»§ nhúng tay vào ngay từ lúc đầu nếu gặp Ä‘iá»u bất hạnh là đại thể há»ng lá»›n! Viên tướng chỉ huy sa cÆ¡ thì toàn quân tan rả, đối phương nghiá»…m nhiên ngồi mát được ăn bát vàng. Bang chá»§ đừng quá cố chấp đòi há»i má»™t việc không đúng lúc, bằng má»i giá Cái Bang phải tồn tại vì Cái Bang là háºu thuẫn trong cuá»™c chiến diệt trừ ma đầu! 
 
Vu Phi thở ra: 
 
- Trá»ng hợp cá»§a Vương Thiếu Kỳ và hai đứa con gái cá»§a y làm cho bản tòa mất cả tÃn tâm nÆ¡i Cái Bang. 
 
Yến Thanh an ủy: 
 
Không phải váºy đâu! Trái lại là má»™t Ä‘iá»u hay đó! Sá»± kiện đó nhắc nhở chúng ta nên đỠcao cảnh giác nghiêm máºt và kiểm soát ná»™i bá»™ chặt chẽ hÆ¡n. Phải bắt hết những con sâu để bảo tồn nồi canh dành cho những ngưá»i trung tÃn hưởng. 
 
Chẳng lẽ vì một vài thành tỠxấu mà bang chủ lạnh lòng! 
 
Chàng tiếp: 
 
Bang chá»§ yên trà trở vá» Ä‘i! Không lâu lắm tại hạ sẽ chuyển tin tức đến táºn bang chá»§! 
 
Vu Phi trầm ngâm một lút rất lâu, rồi vòng tay cáo từ: 
 
- Váºy bổn tòa xin tạm biệt. 
 
Rồi lão há»i: 
 
- Ph ơng pháp liên lạc giữa chúng ta thế nào? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Äiá»u đó chúng ta không cần phải nghÄ©, đến khi nào khẩn cấp tại hạ sẽ nhỠđến Hoa Liên Liên và TÃch TÃch. Äệ tá» Cái Bang tràn lan khắp chốn lo gì không chuyển đạt được tin tức đến bang chá»§! 
 
Vu Phi gáºt đầu chào lượt nữa rồi bá»›c ra. 
 
Long VÅ© Äiá»n há»i: 
 
- Còn ngu huynh, lão đệ giao phó công tác gì? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Tiểu đệ cần nghiên cứu má»™t vài việc vá»›i Long huynh! Có lẽ tiểu đệ phải nhá» nhiá»u vào y thuáºt tân kỳ cá»§a Long huynh! 
 
Long VÅ© Äiá»n buông nhanh: 
 
- Ngưu huynh sẵn sàng! 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Trước hết chúng ta Ä‘i tìm Liên Liên và TÃch TÃch. Muốn tìm hai nàng phải há»i dá» nÆ¡i đối phương, tiểu đệ hy vá»ng há» không quá hăng say giết hết! 
 
Cả hai dẫn nhau đi ra, đến dãy nhà bên cạnh cổng ra vào. 
 
Có ánh đèn le lói từ một gian phòng chiếu ra. 
 
Yến Thanh kêu lên: 
 
- Liên Liên! Yến Thanh đây! Lên tiếng cho tại hạ biết đi! 
 
Không ai lên tiếng. 
 
Long VÅ© Äiá»n khẩn cấp ra mặt thốt: 
 
- Không xong chắc là có việc gì xảy đến cho chị em hỠrồi! 
 
Y xô cá»a toan bá»›c vào. 
 
Bổng ánh kiếm chớp lên. 
 
Yến Thanh nhanh tay chụp hai cổ tay cầm kiếm gá»i: 
 
- Liên Liên! Yến Thanh đây! Yến Thanh tháºt đây! 
 
Hai thanh kiếm đúng là cá»§a Liên Liên và TÃch TÃch. 
 
Liên Liên thở phào há»i: 
 
- Sao hai vị không đi với nghĩa phụ? Nghĩa phụ đâu? 
 
Yến Thanh đáp: 
 
Báºn việc gấp bang chá»§ Ä‘i trước rồi. 
 
Rồi chàng tặc lỡi tiếp: 
 
- Tại hạ không biết ám hiệu nên không liên lạc bà máºt được vá»›i hai cô nương thành thá» má»™t phen phải đứng tim! CÅ©ng may nhá» bang chá»§ cho biết trước có phòng bị chứ nếu không thì đã mất mạng dá»›c hai lỡi kiếm đó rồi! 
 
Long VÅ© Äiá»n cÅ©ng lè lỡi lắc đầu: 
 
- Vu bang chá»§ nói võ công cá»§a hai cô nương rất cao, tại hạ không tin! Bây giá» má»›i thấy rõ sá»± tháºt! 
 
Liên Liên và TÃch TÃch cưá»i, tá» vẻ khiêm tốn. 
 
Liên Liên thốt: 
 
- Chị em tôi thấy hai vị chứ, song đối phương sành thuáºt cải sá»a dung mạo nên bắt buá»™c phải dè dặt. 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Bây giỠhai cô nương tin cha? 
 
Liên Liên gáºt đầu: 
 
- Chiêu Hồng Vân Tác Nguyệt trong thá»§ pháp độc môn cá»§a há» Hoa tại Hoa SÆ¡n do Yến gia vừa phát xuất đủ chứng minh thân pháºn cá»§a Yến gia. Ngoài Yến gia ra còn ai biết xá» dụng chứ! 
 
Nhìn bảy xác chết trong phòng, Yến Thanh thở ra: 
 
- Không còn một mạng sống sót? 
 
Liên Liên đáp: 
 
- Năm ngưá»i chết ở phÃa trước là do kiếm cá»§a chị em tôi. Còn lại hai ngưá»i bị Ä‘iểm huyệt chị em tôi định há»i cung song chúng gan lỳ, tra khảo cách nào cÅ©ng không chịu hé răng. Sau cùng chúng tôi dùng đến pháp Phân Câu Thố Cốt, chúng chỉ nói có ba tiếng. 
 
Yến Thanh chớp mắt: 
 
- Thiết Ky Minh? 
 
Liên Liên kinh ngạc: 
 
- Sao Yến gia biết? Chúng thốt xong là chết liá»n. Má»™t cái chết ly kỳ! 
 
Long VÅ© Äiá»n há»i: 
 
- Có phải chết vì tâm mạch đứt chăng: 
 
Liên Liên gáºt đầu: 
 
- Sao Long lão gia biết? Tháºt tình tôi không tin lắm. Äâu Long lão gia khám nghiệm lại xem! Hoặc có nguyên nhân nào khác? 
 
Long VÅ© Äiá»n cưá»i khổ: 
 
- Bất tất! Tại hạ đã khám nghiệm hai xác chết rồi, không còn có một nguyên nhân nào khác nữa. 
 
Liên Liên thốt: 
 
- Nhưng chúng thuá»™c hạng tầm thá»ng, không thể váºn công bứt đứt tâm mạch được! 
 
Long VÅ© Äiá»n tiếp: 
 
- Nghi vấn tại điểm đó! Tại hạ không hiểu tại sao! 
 
Chợt Yến Thanh kêu lên: 
 
- Tiểu đệ biết! 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của quykiemtu  
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				17-09-2008, 09:25 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: May 2008
					Äến từ: Việt Nam
					
					
						Bài gởi: 3,304
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngày 16 giá» 
                
					
 
	Thanks: 932
	
		
			
				Thanked 2,152 Times in 223 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Thiên Ma Lệnh Chủ  
 
 Äánh máy: harrison_nguyen  
 
Tác giả : Nam Kim Thạch  
 
Hồi 4  
 
Sanh sự gặp sự sanh 
 
 
 
 
 
 
  
 
Long VÅ© Äiá»n, Hoa Liên Liên, Hoa TÃch TÃch cùng giáºt mình. 
 
Long VÅ© Äiá»n há»i gấp: 
 
- Yến lão đệ biết nguyên nhân cái chết của chúng? 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- Phải! Chúng chết do ba tiếng đó! 
 
Long VÅ© Äiá»n a lên má»™t tiếng! 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Long lão huynh tinh minh vá» y thuáºt, tiểu đệ xin đưa ra má»™t vấn đỠnhá» Long huynh giải thÃch. Có hay không má»™t thá»§ pháp cấm chế ngầm và thá»§ pháp đó chỉ phát động bằng má»™t loại âm thanh? 
 
Long VÅ© Äiá»n lắc đầu: 
 
- Không có! Chỉ có loại âm thanh giết ngưá»i song phải do má»™t ngưá»i có ná»™i lá»±c cá»±c kỳ thâm háºu phát xuất, chẳng những thế còn phải mợn má»™t váºt gì hay má»™t khà cụ gì hổ trợ cho thinh âm vang lên mãnh liệt hÆ¡n. Ngưá»i chết do âm thanh thì tim phổi tan nát, nhưng không giống như trá»ng hợp cá»§a bá»n này. 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Lấy gì làm chắc là không giống nhau? 
 
Long VÅ© Äiá»n đáp: 
 
- Thinh âm giết ngưá»i luôn gây chấn động đến các váºt quanh địa Ä‘iểm, như cây gẫy cành, lá đổ, đất rung chuyển, đồ váºt giao động. Nhưng cái chá»— bá»n này chết đồ váºt còn nguyên vẹn, hai cô nương vẫn vô sá»±. Cả Yến lão đệ cÅ©ng vô sá»± bên cạnh cái chết cá»§a Trần Lượng và ngu huynh cùng Vu bang chá»§ cÅ©ng vô sá»± luôn bên cạnh Vương Thiếu Kỳ. 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Không đúng lắm! Long huynh còn nhớ chứ, năm xa Thiên Tàn Môn từng tung hoành khắp thiên hạ, hỠchuyên dùng thủ pháp này để diệt địch! 
 
Long VÅ© Äiá»n đáp: 
 
- Ngưu huynh đã từng nghe nói, Thiên Tàn Môn Chá»§ là Bạch Vân Thâm. Má»™t con ngưá»i tàn phế có võ công quái dị, chỉ thu nháºn bá»n tàn phế khuyết tay, khuyết chân làm môn đồ. 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Thá»§ pháp khống chế thuá»™c hạ cá»§a Thiên Tàn Môn rất quái dị, há» chỉ dùng má»™t câu nói thôi, như thần chú váºy. Nếu có thuá»™c hạ nào phản bá»™i há» chỉ Ä‘á»c lên câu thần chú đó là kẻ ấy chết ngay. Nhá» thế môn đồ cá»§a há» không ai dám phản và ai ai cÅ©ng rất má»±c mẫn cán, chuyên cần, bất chấp cái chết để phục vụ môn phái. Bởi lẽ môn đồ không thể phản bá»™i, có phản bá»™i cÅ©ng chẳng thoát khá»i chết. Không phản bá»™i được thì phải trung thành, táºn tâm táºn sức tạo láºp công lao! 
 
Long VÅ© Äiá»n mỉm cưá»i: 
 
- Ngưá»i đư Æ¡ng thá»i gá»i Thiên Tàn Môn là Äoạn Hồn Loa! 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Những kẻ chết do bá»n Äoạn Hồn Loa có trạng thái như thế nào? Giống đám này chăng? 
 
Long VÅ© Äiá»n lắc đầu: 
 
- Hoàn toàn khác biệt. Cách cá»§a Bạch Vân Thâm xuất thân từ má»™t cách luyện độc trùng. Lão cho môn đồ uống má»™t loại nước thánh lúc nháºp môn, trong nước đó lão có bá» trá»™n độc trùng. Môn nhân lão phản bá»™i, lão vá» Ä‘á»c má»™t câu thần chú độc trùng nghe câu đó láºp tức phát động cắn tâm mạch giết chết ngưá»i đó. Ngưu huynh có nghiên cứu việc đó qua má»™t thá»i gian má»›i khám phá được Ä‘iá»u bà ẩn bên trong. 
 
Yên Thanh thốt: 
 
- Thì ra ngu huynh phá vỡ Thiên Tàn Môn! 
 
Long VÅ© Äiá»n tiếp: 
 
- Năm xa ngu huynh vâng lệnh lịnh tôn là Kinh Thiên Kiếm Khách theo dõi Thiên Tàn Môn. Bắt được má»™t tên môn đồ tra há»i má»›i biết hầu hết đám môn nhân không cam tâm tình nguyện ra lá»±c cho môn phái đó. Bất quá chúng bị bức bách gia nháºp bị uy hiếp rồi hành sá»± theo lệnh váºy thôi. 
 
Rồi y tiếp: 
 
- Theo dõi Thiên Tàn Môn bắt được má»™t môn đồ phải mất má»™t thá»i gian. Rồi phải mất thêm mấy tháng trá»ng má»›i khám phá ra bà máºt Äoạn Hồn Loa, ngu huynh cuối cùng phải mất thêm mấy tháng để phối chế được má»™t loại giải dược. 
 
Ngưu huynh trao giải dược cho tên môn đồ đó, hắn mang vỠphân phát cho đồng bạn dùng. Bạch Vân Thâm không còn khống chế môn đồ được nữa thế là Thiên Tàn Môn tan vỡ. 
 
Yến Thanh cau mày: 
 
- Tại sao tiên phụ không cho tiểu đệ biết. 
 
Long VÅ© Äiá»n đáp: 
 
- Là bởi Bạch Vân Thâm biết được trốn thoát, Hoa lão nhân sợ báo thù nên phải dấu bà máºt. 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Còn bá»n này? Có phải là chúng trúng độc trùng chăng? 
 
Long VÅ© Äiá»n lắc đầu: 
 
- Không! Nếu có thì ngu huynh đã phát hiện ra rồi! 
 
Yến Thanh thở dài: 
 
- Xuyên Tâm Tiêu là má»™t trong nhiá»u thá»§ pháp giết ngưá»i cá»§a Thiên Tàn Môn. Căn cứ theo những câu chuyện trao đổi cá»§a Mạt Tạng và Liên Khiết Tâm tiểu đệ có thể khẳng định là Thiên Ma Giáo ngày nay do dư đảng cá»§a Thiên Tàn Môn ngày xa tạo thành. Long Huynh tưởng đã dáºp tắt lá»a song má»™t vài cục than còn âm ỉ ngún từ đó đến nay, gặp gió là bốc bừng cháy lá»›n trở lại. Suy theo đó, chúng ta có thể xác định luôn Thiết Kỳ Minh cÅ©ng như Thiên Ma Giáo, phát sanh từ gốc Thiên Tàn Môn. Cái chết do âm thanh gây ra cho Trần Lượng, Vương Thiếu Kỳ và bá»n này bắt buá»™c tiểu đệ phải liên tưởng đến Äoạn Hồn Loa ngày trá»›c! 
 
Long VÅ© Äiá»n gáºt đầu: 
 
- CÅ©ng có thể như váºy, song chúng ta không tìm được chứng tÃch nào trên xác chết cả cho nên hiện tại chúng ta không thể tìm biện pháp đối phó! Thần chú Äoạn Hồn Loa cá»±c kỳ bà ảo, chỉ có má»—i má»™t mình Bạch Vân Thâm biết rõ mà thôi. Và cÅ©ng chỉ có lão ấy áp dụng được chứ còn ngưá»i bị hại không thể tá»± mình thi hành, tá»± mình hại mình bằng câu thần chú đó. 
 
TÃch TÃch chợt cất tiếng: 
 
- Xuyên Tâm Tiêu phát xuất từ Vô ảnh Äoạt Hồn Tiêu lại lợi hại hÆ¡n Vô ảnh Äoạt Hồn Tiêu nhiá»u. Äiá»u đó có nghÄ©a là Vô ảnh Äoạt Hồn Tiêu được cải tiến quan trá»ng. Thì tại sao Äoạn Hồn Loa lại không thể cải tiến lợi hại hÆ¡n? Long lão gia thá» nghỉ xem! 
 
Long VÅ© Äiá»n thốt: 
 
- Có mấy nguyên nhân khiến má»™t ngưá»i đứt tâm mạch: 
 
Do ngoại lá»±c gây chấn động, do mình váºn công chấn đứt và do độc trùng cắn đứt. Nhưng mấy nguyên nhân trên không có triệu chứng giống mấy cái chết này! 
 
Yến Thanh trầm giá»ng: 
 
- Tiểu đệ biết không có dấu vết gì chứng minh Äoạn Hồn Loa liên quan đến mấy cái chết này. Nhưng tiểu đệ dám quả quyết má»™t Ä‘iá»u: 
 
Âm thanh! Âm thanh ba tiếng. Tiểu đệ cho rằng những ngưá»i này bị khống chế bằng má»™t thá»§ pháp hết sức kỳ bà và khi ba tiếng đó thốt ra thì thá»§ pháp đó phát động liá»n làm cho tâm mạch cá»§a những ngưá»i này bị đứt Ä‘oạn. 
 
Long VÅ© Äiá»n lắc đầu: 
 
- Tuyệt đối không thể có loại thá»§ pháp đó. Ba tiếng đó rất thông thưá»ng như má»i tiếng thông thưá»ng khác, có lẽ nào tiếng thưá»ng từ miệng nói ra là chết má»™t cách dá»… dàng nhváºy? 
 
Yến Thanh hừ một tiếng: 
 
- Biết đâu ba tiếng đó rá»i rạc ra thì thông thưá»ng nhưng khi chụm lại rồi nói ra thì có má»™t công hiệu kỳ lạ? Nói ra ba tiếng đó mà phải chết có lẽ những kẻ chết cÅ©ng không biết ba tiếng đó có công hiệu giết ngưá»i nữa đấy! Nếu biết thì không khi nào bá»n há» chịu nói ra đâu! 
 
Long VÅ© Äiá»n thốt: 
 
- CÅ©ng có thể như váºy lắm, song ngu huynh không nghÄ© là tiếng nói mà giết chết ngưá»i! 
 
Lại do ngưá»i chết thốt ra, Thốt ra xong là chết ngay! 
 
TÃch TÃch chen vào: 
 
- Yến gia có lý đó! Bất quá chúng ta không giải thÃch được cái lý đó thôi. Hai tên đó nói xong ba tiếng là chết liá»n. Nhưváºy ba tiếng đó phải có má»™t ma lá»±c ghê gá»›m! 
 
Long VÅ© Äiá»n gạt ngang: 
 
- Muốn tin như váºy, cứ tin cÅ©ng được Ä‘i. Nhưng có Ãch lợi gì đâu! Mình muốn há»i cung chúng nó, chúng mở miệng là chết liá»n thì mình còn nghe được gì nữa? Bắt được bao nhiêu ngưá»i cÅ©ng vô Ãch! Còn khổ hÆ¡n là gặp má»™t táºp thể câm! 
 
Yến Thanh thốt: 
 
- Chúng chỉ chết khi thốt lên ba tiếng đó, ngoài ra muốn nói gì cÅ©ng không sao. Váºy thì mình làm cách gì cho chúng đừng nói ba tiếng đó là được! 
 
Long VÅ© Äiá»n cưá»i khổ: 
 
- Làm cách nào chứ! Trừ ra là cứ thực sự cảnh cáo chúng, nhưng có nói ra hay không là do chúng mình không ngăn cản được! 
 
Không khéo chúng lại tưởng lầm nếu mở miệng nói bất cứ tiếng gì cÅ©ng phải chết hết chúng lại nÃn luôn. Nếu mình tra khảo nặng tay, chúng chịu Ä‘au không nổi lại tá»± tá» luôn bằng cách nói lên ba tiếng đó! 
 
Yến Thanh cho rằng có lý: 
 
TÃch TÃch thốt: 
 
- Thôi mình đừng bàn luáºn dài dòng làm chi vô Ãch. Cứ tìm hiểu nguyên nhân là được. 
 
Biết tại sao chúng chết là mình tìm cách giải trừ không khó khăn lắm. Vá»›i cách giải trừ đó áp dụng trên ngưá»i mà bá»n mình đã bắt được sau này tá»± nhiên mình mạnh dạn há»i cung. 
 
Không sợ chúng chết ngang, chết tức nữa! 
 
Long VÅ© Äiá»n đến cạnh bên xác chết lấy trong mình ra má»™t con dao nhá», má»ng nhl á lúa, rạch ngá»±c xác chết banh ra quan sát rất kỹ. 
 
Một lúc sau y lắc đầu thở dài thốt: 
 
- Chẳng có gì lạ hết! Chỉ có tâm mạch đứt như chúng ta Ä‘á»u biết! 
 
TÃch TÃch cải: 
 
- Có chứ! Long lão gia hãy xem ká»· lại Ä‘i. Tâm mạch đứt như thế đó phải do má»™t lá»±c lượng cá»±c mạnh gây nên, mà chá»— đó là chá»— liên lạc vá»›i bá»™ pháºn trà giác nÆ¡i óc, ngay chá»§ mạch. Chá»— đó ná»™i lá»±c không hỠđạt đến được, như váºy không thể do ná»™i lá»±c làm đứt mà nhất định do ngoại lá»±c chấn động! 
 
Long VÅ© Äiá»n xem lại rồi gáºt đầu: 
 
- Äúng váºy! Nhưng ngoại lá»±c từ đâu đến? 
 
TÃch TÃch tiếp: 
 
- Chỗ đứt dài độ tất, nhất định phải do nhân lực gây nên! 
 
Long VÅ© Äiá»n cau mày: 
 
- Không do nhân lực mà do ngoại lực, thế thì cái lực đó do đâu mà có? 
 
TÃch TÃch lắc đầu: 
 
- Tôi làm sao hiểu được? 
 
Bất quá tôi thấy sao nói váºy thôi. 
 
Long VÅ© Äiá»n mổ ngá»±c xác chết thứ hai. 
 
Kết quả vẫn y như váºy, không có má»™t Ä‘iểm gì khác lạ ngoài cái Ä‘iểm do TÃch TÃch nêu lên. 
 
Liên Liên bá»›c ra ngoài lôi má»™t xác chết vào, nạn nhân là lão nhân mở cổng đón bá»n nàng lúc vừa đến đây. 
 
Nàng thốt: 
 
- Lão này thấy nguy cơ bỠchạy, tôi phóng phi đao giết chết. Không chừng chúng ta tìm được cái lạ nơi thi thể của lão. 
 
Long VÅ© Äiá»n mổ cái xác đó liá»n. 
 
Quả có sự lạ. 
 
- Tâm mạch còn nguyên vẹn, bên cạnh lại có má»™t hoàn thuốc Ä‘á», nhá» cỡ hạt Ä‘áºu. 
 
Y sáng mắt kêu lên: 
 
- Có lẽ nguyên nhân đây rồi! Chẳng biết trong hoàn này có gì? 
 
Yến Thanh nói: 
 
- Long huynh xem kỹ bao bên ngoài là chất gì thế? 
 
Long VÅ© Äiá»n đáp: 
 
- Một loại sáp! Thứ sáp cực dẻo, khó vỡ lắm. 
 
Y đặt hoàn thuốc đó lên bàn, con tim hồi hộp, y muốn bóp vỡ hoàn đó nhưng không dám. 
 
Yến Thanh bảo: 
 
- Phải Ä‘áºp ra xem bên trong có cái gì rồi mình tìm cách giải trừ chứ? 
 
Long VÅ© Äiá»n thốt: 
 
- Äáºp vá»™i như váºy nếu bên trong có váºt gì mau tiêu tan thì mình làm sao nghiên cứu kịp? Ngưá»i ta dùng sáp bao bá»c chẳng qua vì váºt bên trong dá»… tan biến mà thôi. Bao sáp là để bảo tồn nó lâu dài theo ý muốn. 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Không quan hệ! Mất hoàn này mình tìm hoàn khác, chẳng lẽ không còn gặp tên nào cá»§a bá»n chúng nữa sao? Gặp chúng là mình giết liá»n không cho chúng nói năng chi hết, như váºy cái hoàn trong mình chúng phải còn nguyên vẹn không vỡ ra được! 
 
Long VÅ© Äiá»n suy nghỉ má»™t lúc rồi lấy mÅ©i dao rá»c bao sáp. 
 
Bên trong chỉ có một nhúm thuốc bằng đầu mũi kim thôi. 
 
Long VÅ© Äiá»n cẩn tháºn cầm lên, đưa sát ngá»n đèn chăm chú nhìn rồi y lấy mÅ©i dao nhúng vào thuốc, bôi lên thi thể lão nhân. 
 
Không có biến hóa gì cả. 
 
Y lấy làm lạ thốt: 
 
- Kỳ lạ cha! 
 
Bổn nhân dám Ä‘oán định thuốc này làm tiêu tan thể xác thành ná»›c, nó nằm gần tâm mạch, bao sáp vỡ là nó chạm tâm mạch liá»n do đó tâm mạch đứt. Nhưng tại sao nó lại mất công hiệu như thế này? 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Long huynh chắc váºy? 
 
Long VÅ© Äiá»n gáºt đầu. 
 
- Chắc chứ! Bằng vào kinh nghiệm mấy mươi năm hành nghỠmà! Không khi nào lầm được! 
 
Yến Thanh thốt: 
 
- Nếu váºy thì có yếu tố nhiệt độ trong đó rồi. Ngưá»i sống xác nóng, ngưá»i chết xác lạnh. Có những loại thuốc chỉ có công hiệu khi gặp nóng, mất công hiệu khi gặp lạnh. 
 
Long VÅ© Äiá»n gáºt đầu. 
 
Rồi y làm ngay má»™t cuá»™c thá»±c nghiệm, đưa mÅ©i dao vào ngay ngá»n đèn, nướng cho tháºt nóng, đặt vào đưá»ng mạch Ä‘i ngang chá»— bôi thuốc. 
 
HÆ¡i nóng chuyển sang, đưá»ng mạch ấm lại, thuốc có công hiệu liá»n. 
 
Äoạn mạch nÆ¡i đó tiêu tan thành ná»›c. 
 
Long VÅ© Äiá»n thở phào thốt: 
 
- Cuối cùng chúng ta cÅ©ng tìm được nguyên nhân gây cái chết cho bá»n này! Kẻ nào chế ra thứ thuốc giết ngưá»i như thế này tháºt là cao minh vá» y thuáºt, hÆ¡n hẳn bổn nhân mấy báºc! 
 
Liên Liên há»i: 
 
- HỠchết vì độc dược tại sao trên thi thể không có dấu vết gì chứng tỠhỠtrúng độc? 
 
Long VÅ© Äiá»n đáp: 
 
- Cô nương thắc mắc là phải! Bất quá phạm vi trúng độc rất nhá», chất độc chỉ làm tiêu tan má»™t Ä‘oạn trên mạch thôi, vả lại cái chết đến rất nhanh độc không lan khắp cÆ¡ thể kịp thì làm sao có chứng tÃch! 
 
Yến Thanh thốt: 
 
- Còn hai vấn đỠnữa, Long huynh cố tìm giải đáp đi! 
 
Long VÅ© Äiá»n há»i: 
 
- Có phải lão đệ muốn biết tại sao bao sáp vỡ? 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- Phải! Vấn đỠđó chắc có liên quan đến ba tiếng Thiết Ky Minh! Ba tiếng đó khÃch thÃch như thế nào đó nên bao sáp má»›i vỡ ra. Tiểu đệ thấy trong vụ này có hÆ¡i há»›m cá»§a lối Äoạn Hồn Loa mà Thiên Tàn Môn đã dùng ngày trá»›c. 
 
Long VÅ© Äiá»n thốt: 
 
- Giống thì có giống nhưng ngu huynh không tin là ba tiếng Thiết Kỵ Minh có ảnh hưởng như váºy! Bởi vì chúng ta nói lại biết bao nhiêu lần ba tiếng đó mà nào bao sáp có vỡ đâu! 
 
Yến Thanh cải: 
 
- Theo tiểu đệ thì không phải váºy. Tiểu đệ vẫn giữ nguyên láºp luáºn là ba tiếng đó phải có ảnh hưởng đến bao sáp. Bất cứ âm thanh nào cÅ©ng gây cảm ứng nÆ¡i ngưá»i tiếp nháºn, song có sai biệt là âm thanh do mình phát xuất thì cảm ứng phải khác hÆ¡n cảm ứng do âm thanh ở bên ngoài mà mình tiếp nháºn. 
 
TÃch TÃch phụ há»a: 
 
- Äúng váºy! Phàm ai có luyện qua môn khà công Ä‘á»u hiểu trong má»™t phạm vi nào đó không quá gần mà cÅ©ng chẳng quá xa, nếu váºn khà công mà phát xuất âm thanh cÅ©ng có thể làm chấn động thần trà đối phương. Nếu môn khà công luyện đến mức tinh vi thì âm thanh có thể giết đối phương vì sá»± chấn động rất mãnh liệt làm đứt tâm mạch được nhthá»ng. 
 
ở đây, chúng chỉ thốt lên ba tiếng mà bao sáp vỡ ra, Ä‘á»u đó chứng tá» kẻ chế tạo bao sáp cao minh không tưởng nổi, cần độ cách nào cho bao sáp vỡ khi âm thanh phát xuất chỉ cách không đầy má»™t thá»›c! 
 
Từ cá»a miệng ngưá»i thốt đến bao sáp đâu có xa gì? 
 
Má»i ngưá»i Ä‘á»u công nháºn láºp luáºn đó đúng. 
 
Long VÅ© Äiá»n làm má»™t cuá»™c thá» nghiệm. 
 
Y lấy nữa miếng sáp đắp lên ngực rồi cứ ba tiếng Thiết Ky minh mà thốt! 
 
Y thay đổi âm giai đúng chÃn lượt. 
 
Äến lượt cuối cùng dỉ nhiên mảnh sáp vỡ tan. 
 
Cả mừng y vội lấy luôn nữa mảnh sáp kia đắp lên ngực. 
 
Lần này y chỉ thốt lượt thứ hai là mảnh sáp vở. 
 
Y thở phào buông nhanh! 
 
- Tìm ra rồi! 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Tìm ra cái gì? 
 
Long VÅ© Äiá»n đáp: 
 
- Tìm ra âm giai làm vỡ tan bao sáp. Mình cứ chế tạo má»™t váºt phát xuất âm thanh đúng giai độ đó khi gặp địch không cần động thá»§ cÅ©ng trừ diệt được như thá»ng! 
 
Yến Thanh thở dài: 
 
- Cái đó đâu phải là má»™t phương pháp? Mình phải làm sao cho bao sáp đừng vỡ ra để bao nhiêu mạng ngưá»i không chết oan uổng! Phải biết địch cÅ©ng như ta, sở dÄ© giao chiến vá»›i ta là do mạng lịnh cá»§a kẻ chá»§ sá»± chứ không hẳn là do ý muốn! Mình táºn sát sao đành! 
 
Long VÅ© Äiá»n cưá»i khổ: 
 
- Thế thì vô phương rồi! Trừ ra mổ ngực chúng moi bao sáp ra. Cách đó là an toàn hữu hiệu nhất. 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Äối phương do ngả nào đặt bao sáp vào tâm mạch? 
 
Long VÅ© Äiá»n đáp: 
 
- Mổ ngực mà đặt vào rồi may lại chứ còn làm cách gì khác? 
 
Yến Thanh lại há»i: 
 
- Sao không thấy thẹo, vết chi hết! 
 
Long VÅ© Äiá»n mỉm cưá»i: 
 
- Ngưu huynh đã mổ cho lão đệ sáu lần rồi, lão đệ có thấy vết thẹo nào chăng? 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Sở dĩ mổ mà không lưuthẹo vết gì là nhỠLong huynh phối chế một loại thuốc thoa có mỡ con rái vùng Bắc Hải! 
 
Long VÅ© Äiá»n tiếp: 
 
- Äối phương có y thuáºt cao minh hẳn cÅ©ng biết phối chế loại thuốc thoa đó váºy! 
 
Yến Thanh lại lắc đầu: 
 
- Con rái vùng Bắc Hải là động váºt hiếm có, làm gì có thừa thải mà đối phương phung phà loại thuốc quý báu đó cho những kẻ tầm thưá»ng như bá»n này? Và làm gì có đủ cho đối phương dùng cho cả hằng ngàn thuá»™c hạ? 
 
Rồi chàng tiếp: 
 
- Nhất định là không phải mổ ngực rồi thoa thuốc có mở con rái rồi! Nhất định là đối phương có cách giản tiện hơn. Long huynh phải tìm ra cách đó để mình nghĩ phương pháp đối phó. 
 
Long VÅ© Äiá»n trầm ngâm suy nghÄ© má»™t lúc. 
 
Sau cùng y thốt: 
 
- Việc đó để ngu huynh thưthả rồi nghiên cứu lại. Hiện tại dù sao cÅ©ng phải chế ra má»™t váºt phát âm thanh để phá vỡ bao sáp như ngu huynh đã nói để chúng ta tá»± vệ tạm thá»i nếu gặp cá»ng địch trong khi chá» có phương pháp hay! Có Ä‘iá»u khi sá» dụng chúng ta phải cẩn tháºn đừng để cho đối phương phát hiện. Nếu chúng biết được chúng sẽ thay đổi biện pháp sát nhân thì lại mệt cho chúng ta đấy! 
 
Y tìm má»™t ống tre chẻ thành nang má»ng và nhá» ghép hai tá» giấy bên ngoài tạo ra bốn ống địch. 
 
Y bắt Liên Liên thổi thỠâm giai mấy lượt, đúng âm thanh hữu hiệu Ä‘oạn y trao cho má»—i ngưá»i má»™t ống địch và chỉ dẩn cách xá» dụng. 
 
Má»—i ngưá»i nháºn má»™t ống địch cất vào mình. 
 
Sau đó y bảo má»i ngưá»i nghÄ© cách phi tang những dấu xét trên ngá»±c các xác chết, phòng đối phương tra cứu biết được hỠđã phát hiện được bà máºt. 
 
Liên Liên thốt: 
 
- Rắc bột thuốc hóa thi, các xác chết biến thành nớc! 
 
Long VÅ© Äiá»n lắc đầu: 
 
- Không được! 
 
Làm như váºy là mất tÃch chúng, đối phương biết là có kẻ bắt chúng sẽ đỠcao cảnh giác, không thể há»§y diệt các xác này! 
 
Yến Thanh suy nghĩ một lúc: 
 
- Chúng ta cứ cho má»™t mồi lá»a là xong! 
 
Long VÅ© Äiá»n lắc đầu: 
 
- Không được! 
 
Lá»a cháy lên, chúng chạy đến chữa lá»a, nếu chúng chạy đến nhanh tắt lá»a kịp thá»i thì các xác chết hiện lồ lá»™ ra đó, chúng sẽ thấy tang tÃch. 
 
Yến Thanh cưá»i khổ: 
 
- Váºy phải dùng kiếm! Giết chúng má»™t lần nữa! 
 
Long VÅ© Äiá»n lắc đầu: 
 
- Tuyệt đối Yến đệ không nên lưulại kiếm pháp trên các xác chết. Hành tung cá»§a lão đệ phải được tuyệt đối giữ bà máºt! Äây là gia c cá»§a đệ tá» Cái Bang chỉ có ngưá»i trong Cái Bang xuất thá»§ là hợp lý nhất. Chúng sẽ không nghi ngá» gì cứ cho rằng ngưá»i chung má»™t bang thanh toán nhau vì việc trong bang. 
 
Liên Liên mỉm cưá»i: 
 
- Long lão gia muốn cho chị em tôi làm ác nhân một lần nữa! 
 
Long VÅ© Äiá»n cÅ©ng cưá»i: 
 
- Sự thể chẳng đặng đừng, biết làm sao hơn, cô nương! 
 
Liên Liên và TÃch TÃch cùng vung kiếm. 
 
Không lâu lắm các xác chết biến thành hàng trăm khúc. 
 
Long VÅ© Äiá»n gáºt đầu! 
 
- Tốt lắm rồi! Äối phương không thể phát hiện chúng ta có mổ xác khám nghiệm. Bây giá» chúng ta chỉ còn có má»—i việc là nhanh chân ly khai nÆ¡i này. 
 
Y há»i Yến Thanh: 
 
- Yến lão đệ sẽ đi Thiên Mục Sơn phải không? 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- Phải, tất cả má»i diá»…n biến Ä‘á»u cho thấy Thiên Ma Giáo thoát thân từ Thiên Tàn Môn và Thiết Ky Minh lại thoát thân từ Thiên Ma Giáo. Tiểu đệ phải đến táºn căn cứ cá»§ cá»§a Thiên Tàn Môn để tìm manh mối. Long huynh hãy Ä‘i vá»›i hai cô nương đây ra ngoài thành đến S Tá» SÆ¡n chá» tại hạ. 
 
Long VÅ© Äiá»n chá»›p mắt: 
 
- Yến lão đệ còn đi đâu nữa? 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- Tiểu đệ muốn mạo hiểm bắt sống má»™t tên há»i cung vá» tình hình Thiết Ky Minh. Vào giá» ngá» tiểu đệ sẽ đến S Tá» SÆ¡n há»p mặt vá»›i các vị. 
 
Long VÅ© Äiá»n cau mày: 
 
- Lão đệ biết ở đâu mà hòng tìm bắt một tên? Huống chi Mã Cảnh Long hiện đang bủa lới bao vây quyết bắt cho bằng được lão đệ? 
 
Nhưng Yến Thanh đã thoát ra ngoài cá»a, mất dạng. 
  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của quykiemtu  
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				17-09-2008, 09:27 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: May 2008
					Äến từ: Việt Nam
					
					
						Bài gởi: 3,304
					
                    Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngày 16 giá» 
                
					
 
	Thanks: 932
	
		
			
				Thanked 2,152 Times in 223 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Thiên Ma Lệnh Chủ 
  
 Äánh máy: harrison_nguyen  
 
Tác giả : Nam Kim Thạch  
 
Hồi 5  
 
Bà máºt Thiết Ky Minh 
 
 
 
 
 
 
  
 
  
 
Long VÅ© Äiá»n và TÃch TÃch, Liên Liên chạy theo ra ngoài, nhìn xa xa thấy Yến Thanh chỉ còn là má»™t Ä‘iểm Ä‘en, nhá» dần, nhá» dần rồi mất hẳn. 
 
Long VÅ© Äiá»n dáºm chân kêu lên: 
 
- Tiểu tỠđó tá»± xem mình là thần tiên hay sao mà!..... Lần đầu thoát chết là cái may không nhá», bây giá» muốn Ä‘i tá»± sát nên toan mạo hiểm như váºy đó! 
 
Liên Liên mỉm cưá»i: 
 
- Long lão gia cho rằng y sẽ gặp hiểm nguy? 
 
Long VÅ© Äiá»n hừ má»™t tiếng: 
 
- Sao lại không? Phải biết má»—i cá nhân trong Long Võ Tiêu Cục Ä‘á»u xục xạo khắp nÆ¡i tìm y đấy! 
 
Liên Liên lắc đầu: 
 
- Nhưng vị tất má»—i cá nhân Ä‘á»u có thể giết được y! 
 
Long VÅ© Äiá»n trầm giá»ng: 
 
- Äành váºy rồi, tuy nhiên số ngưá»i đáng sợ không phải Ãt. Tháºp Kiệt chết hai còn tám, trong số tám ngưá»i có cả ngưá»i Cá»u Lão Há»™i, mà hiện tại thì bất cứ ngưá»i nào cá»§a Cá»u Lão Há»™i cÅ©ng Ä‘á»u khả nghi hết. Bá»n đó có khi nào buông tha cho y đâu! Ngoài ra còn có Mã Cảnh Long nữa! 
 
Liên Liên thốt: 
 
- Trừ khi Sá» Kiến Như bị Thiết Ky Minh mua chuá»™c thì thôi, chá»› nếu không thì không có nguy hiểm gì cho y hết! Sá» Kiếm Nhưtá»± lão thừa nháºn là ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i, song không há» tiết lá»™ thân pháºn cá»§a Yến gia. Hiện tại Yến gia vẫn được an toàn! 
 
Long VÅ© Äiá»n lắc đầu: 
 
- Tại hạ nghĩ rằng Mã Cảnh Long đã hiểu rồi. Bằng cớ là hỠMã bảo Trần Lượng ở tại nhà của Vương Thiếu Kỳ chỠy! 
 
Liên Liên lắc đầu: 
 
- Không phải váºy đâu, Trần Lượng chỉ nghe nói nghÄ©a phụ tôi muốn há»™i kiến tại đó vá»›i má»™t nhân váºt trá»ng yếu, song không biết rõ nhân váºt đó là ai. Nếu biết được thì đối phương phải bố trà chặt chẽ hÆ¡n rồi có đâu quá lÆ¡i lá»ng gần như khinh thưá»ng váºy! Tôi cho rằng bất quá Yến gia chỉ bị nghi ngá» phần nào thôi chứ Mã Cảnh Long chưa tin quả quyết. 
 
Do đó tạm thá»i Yến gia vẫn được an toàn. 
 
Long VÅ© Äiá»n trầm giong: 
 
- Vạn nhất Sá» Kiếm Như bị bức bách phải quy phục Mã Cảnh Long, gia nháºp Thiết Ky Minh? 
 
Liên Liên đáp: 
 
- CÅ©ng có thể như váºy song là phần rất Ãt. Theo tôi thấy nếu lão Sá» bị mua chuá»™c rồi thì đối phương phải Ä‘oán định nhân váºt trá»ng yếu đến nhà Vương Thiếu Kỳ là Yến gia. Và trong trá»ng hợp đó Mã Cảnh Long đã huy động toàn lá»±c kéo đến đây mai phục nghiêm máºt chứ khi nào lại sai phái má»™t mình Trần Lượng đến hóa trang làm Vương Thiếu Kỳ chỠđón! Suy theo đó đủ biết thân pháºn cá»§a Yến gia chưa bị bại lá»™! 
 
Long VÅ© Äiá»n há»i: 
 
- Yến Thanh định đi đâu đó? 
 
Liên Liên đáp: 
 
- Có hai nơi đáng chú ý. Một là đến tìm SỠKiếm NhưđỠcao cảnh giác của lão ấy. 
 
Hai là đi gặp Kim TỠYến tìm hiểu thêm vỠMã Cảnh Long. 
 
Long VÅ© Äiá»n giục: 
 
- Váºy thì chúng ta phải Ä‘i gấp theo y. Tại hạ thá»±c sá»± lo lắng cho y vô cùng. 
 
Liên Liên chá»›p mắt sáng ngưá»i: 
 
- Thế thì hay lắm! Chúng ta chia nhau má»—i ngưá»i Ä‘i má»™t nÆ¡i. Long lão gia đến tìm Sá» Kiếm Như còn chị em tôi đến tìm Kim Tá» Yến! 
 
Long VÅ© Äiá»n kinh hãi: 
 
- Yến Thanh dám đến tìm Kim TỠYến sao? Chẳng lẽ y không biết nàng là con của Mã Cảnh Long? 
 
Liên Liên đáp: 
 
- Biết chứ! Bất quá Kim Tá» Yến không bao giá» mu hại y! Trước mặt Mã Bách Bình y xin cưới Kim Tá» Yến kia mà! Thiếu nữ nào cÅ©ng xem trá»ng vị hôn phu hÆ¡n phụ mẩu thân sinh nữa đấy! Hà huống Kim Tá» Yến vá»›i Mã Cảnh Long tiếng tuy là chưa con song chỉ má»›i nháºn nhìn nhau, cảm tình thiếu vắng do khoảng cách thá»i gian xa cách quá dài. Cha thì dá»ng dưng, con thì tôn kÃnh hầu như lấy lệ. 
 
Long VÅ© Äiá»n suy nghÄ© má»™t chút: 
 
- ÄÆ°á»£c! 
 
Chúng ta đi ngay. 
 
OoO 
 
Äúng như chá»— liệu cá»§a Hoa Liên Liên. Yến Thanh quả Ä‘i tìm Kim Tá» Yến. 
 
Khi chàng đến nhà nàng thì đêm xuống rất sâu rồi. 
 
Kim TỠYến còn thao thức. 
 
Nhìn quanh quẩn không thấy bóng dáng má»™t ngưá»i nào, Yến Thanh lên lầu cá»§a nàng. 
 
Kim Tá» Yến nghe tiếng động giáºt mình, quay đầu lại trông thấy Yến Thanh mỉm cưá»i thốt: 
 
- Tôi biết thế nào công tỠcũng đến! 
 
Yến Thanh a lên một tiếng: 
 
- Sao cô nương biết? 
 
Kim TỠYến đáp: 
 
- Tuy gia gia giết Thiên Ma Lịnh Chá»§, song khuynh đảo Thiên Ma Giáo công đầu vẫn là cá»§a công tá». Không có lý sau khi láºp được kỳ công vÄ© đại đó công tá» lại thất tung! 
 
Yến Thanh cưá»i nhẹ: 
 
- Tại hạ từng nói, nhúng tay vào vụ Thiên Ma Giáo là do cái hứng nhất thá»i, vì hứng mà làm chứ không phải vì danh thì làm gì có vấn đỠđỠcáºp công lao vá»›i ai chứ! Việc xong rồi là tại hạ rút Ä‘i, không muốn êm thắm cÅ©ng phải êm thắm? 
 
Kim Tá» Yến lại cưá»i: 
 
- Tôi biết công tá» bản chất là váºy đó cho nên tôi má»™t mình ở đây chá» công tá» trở lại. 
 
Này Yến Thanh! Yến Thanh bảo rằng muốn cá»›i tôi làm vợ phải không? Äừng quên câu đó nhé? 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Quên làm sao được cô nương? Nếu đã quên thì tại hạ không trở lại đây tìm cô nương? Bất quá tại hạ tháºn trá»ng xin cô nương hãy nghÄ© lại tháºt ká»·. Ngày trước khác, ngày nay khác. Ngày trước cô nương chưa rõ lai lịch mình cầm như xuất thân từ chá»— âm u tăm tối. Ngày nay cô nương trở thành ái nữ cá»§a má»™t báºc danh vá»ng lá»›n, cô nương có còn giữ nguyên ý nguyện sống chung vá»›i má»™t lãng tá» chăng? 
 
Kim TỠYên trầm buồn g ơng mặt: 
 
- Sao công tá» nói thế? Công tá» hẳn thừa hiểu con ngưá»i cá»§a tôi như thế nào chứ! Có bao giá» tôi tha thiết đến phù danh bạc lợi? Gia gia tôi bảo tôi dá»n vá» nhà há» Mã ở. Tôi cá»± tuyệt! 
 
Yến Thanh chớp mắt: 
 
- Tại sao? 
 
Kim TỠYến đáp: 
 
- Chẳng tại sao cả. Tôi đã chán cái náo nhiệt giang hồ rồi. Ngày này qua ngày khác, năm nỠđến năm kia quanh mình chỉ thấy toàn là những tấn kịch Ä‘oạt lợi tranh dành. Riêng gia phụ và gia huynh thì lại hăng say cá»±c độ, há» chuẩn bị tiếp thu thế lá»±c cá»§a Thiên Ma Giáo. Há» công khai thành láºp má»™t hệ phái riêng biệt. Trong con mắt cá»§a hào kiệt bốn phương gia phụ hiện tại là má»™t báºt đáng tôn kÃnh nhất Ä‘á»i, ngưá»i ta sẵn sàng thừa nháºn lão nhân gia là minh chá»§ má»™t phương trá»i. 
 
Yến Thanh mỉm cưá»i: 
 
- Nhưváºy là hay chứ có gì đâu mà cô nương bi thảm. ChÃnh Bách Bình huynh từng nuôi má»™ng như thế mà! CÆ¡ há»™i đến thì y đâu có thể bá» qua! Hà huống Thiên Ma Giáo tan vỡ giáo đồ tản mác khắp nÆ¡i sẽ gây hại cho dân lành. Gom chúng lại má»™t chá»— đặt chúng trong vòng ká»· luáºt, khống chế chúng đó là má»™t việc làm rất hữu Ãch cô nương ạ! 
 
Kim Tá» Yến cưá»i khổ: 
 
- Công tá» nói dá»… nghe quá! Liá»…u Hạo Sanh sẽ là ngưá»i thứ nhất phản đối, nghe đâu y Ä‘ang chuẩn bị tổ chức má»™t minh há»™i lấy tên là Thiết Ky Minh chống đối gia phụ. 
 
Yến Thanh giáºt mình: 
 
- Cô nương nói cai chi? Liễu Hạo Sanh tổ chức Thiết Ky Minh? 
 
Kim Tá» Yến gáºt đầu: 
 
- Phải! Long Võ Tiêu Cục bày tiệc ăn mừng thành công má»· mãn y không tham dá»±. Cứ theo tin tức do gia huynh tiếp nháºn thì y quyết tâm láºp nghiệp lá»›n tại Trung Nguyên. 
 
Yến Thanh cau mày: 
 
- Tại sao y chá»n cái danh xng như váºy? 
 
Kim TỠYến tiếp: 
 
- Y là thủ lãnh giới lục lâm vùng Quan Ngoại. Tổng đầu lỉnh trong Mã Tặc Bang. Cái tên Mã Tặc Bang không thể dùng được nữa nên y phải đặt một cái tên mới là Thiết Ky Minh đó. 
 
Yến Thanh há»i gấp: 
 
- Tin tức đó có xác thực chăng? 
 
Kim TỠYến đáp: 
 
- ChÃnh gia huynh tuyên bố như váºy giữa tiệc mừng. Äại khái thì không sai sá»± tháºt đâu. Nghe nói y cÅ©ng có y thu dụng dư đảng Thiên Ma Giáo làm háºu thuẫn. 
 
Yến Thanh trầm ngâm một lúc lâu. 
 
Sau cùng chàng há»i: 
 
- Lịnh tôn có thái độ như thế nào? 
 
Kim TỠYến thốt: 
 
- Gia phụ nghÄ© rằng nếu để cho y đắc chế thì trong tư Æ¡ng lai rồi đây giang hồ sẽ phải trải qua nhiá»u cÆ¡n khốn khổ. Thiên Ma Giáo tan vỡ song há»a hoạn vẫn còn, bất quá là má»™t cuá»™c chuyá»n tay, má»™t cách chuyển tiếp. Cho nên lão nhân gia chá»§ trương chống đối lại Liá»…u Hạo Sanh, đồng thá»i gia phụ cÅ©ng tìm cách tiếp thu dư lá»±c Thiên Ma Giáo. Ngoài ra lão nhân gia còn kêu gá»i võ lâm Trung Thổ giúp sức. 
 
Yến Thanh cưá»i nhẹ: 
 
- Có địa lợi, nắm nhân hòa lịnh tôn dễ dàng đánh bại Liễu Hạo Sanh! 
 
Kim TỠYến lắc đầu: 
 
- Không hẳn váºy đâu, Yến công tá»! Sá» Kiếm Nhưđã thừa nháºn là ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i, lão ta không biểu lá»™ má»™t thái độ nào rõ rệt, hoặc giúp đở, hoặc phản đối. Lão hiện tại giữ thế trung láºp giữa hai phe, không ngã vá» phe nào. Còn Äinh Hoằng và Tiết Y thì nói cá»› là quá già muốn thoái xuất giang hồ. Gia phụ cố thuyết phục cho há» lưulạI nhưng há» khkh giữ ý muốn đó. Mất mấy tay đó rồi lá»±c lượng cá»§a gia phụ giảm sút quan trá»ng! 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Còn các ngưá»i khác? 
 
Kim TỠYến tiếp: 
 
- Các ngưá»i khác chưa tá» rõ thái độ ra sao! Chỉ có Trần Lượng và Cừu Mai Phong nhiệt liệt tán đồng chá»§ trương cá»§a gia phụ. Gia huynh cho rằng Mạt Tạng và Liên Khiết Tâm am tá»ng tình hình cá»§a Thiên Ma Giáo, nếu có hai ngưá»i đó hổ trợ giúp thì hay vô cùng, há» có nhiá»u hy vá»ng thu hút được đại bá»™ pháºn Thiên Ma Giáo. Do đó liá»n trong đêm tiệc mừng y dẩn trung nhân lên đưá»ng tìm hai vị ấy. 
 
Yến Thanh lại há»i: 
 
- Bách Bình huynh biết hỠỞ đâu hay sao mà đi tìm? 
 
Kim TỠYến đáp: 
 
- NghÄ©a mẩu tôi bảo là bà biết nên bà cùng Ä‘i vá»›i gia huynh dẩn đưá»ng. 
 
Rồi nàng tiếp luôn: 
 
- Nghĩa mẫu tôi cũng đồng quan niệm với tôi, chán ngấy sinh hoạt giang hồ. Tôi không tưởng là phải vỠsống trong gia đình hỠMã nên đã quyết định xem bà như mẹ ruột. 
 
Từ nay tôi xng hô bà ta là thân mẫu, hai tiếng nghÄ©a mẫu vừa thốt đó là để cho công tỠđừng lầm lần thôi. Nếu tôi đỠcáºp đến thân mẫu là tôi ám chỉ nghÄ©a mẫu đó. 
 
Nàng thở dài tiếp: 
 
- Chẳng biết tại sao thân mẫu tôi đổi ý, bà không còn chán cảnh giang hồ nữa, trái lại còn nhiệt tâm hÆ¡n lúc nào hết. Thành ra tôi bÆ¡ vÆ¡! Công tá» hãy dẩn tôi cùng Ä‘i khắp bốn phương trá»i ở đâu cÅ©ng được. 
 
Hiện tại không còn gì ràng buột tôi nữa! 
 
Yến Thanh cau mày: 
 
- Lịnh tôn có bằng lòng không? 
 
Kim TỠYến khoát tay: 
 
- Äừng quan tâm đến ông ấy! Ông ta đã thiếu trách nhiệm cá»§a má»™t ngưá»i chưa đối vá»›i con cái thì quyá»n gì mà ông kiểm soát được hành động cá»§a tôi! 
 
Yến Thanh cau mày: 
 
- Tại vì cô nương thất lạc từ thuở nhá», lịnh tôn lại chẳng biết đâu mà tìm thì làm sao lịnh tôn tròn trách nhiệm được! 
 
Kim TỠYến hừ một tiếng: 
 
- Dù ông ấy có tròn nhiệm vụ Ä‘i nữa cÅ©ng chẳng Ãch lợi gì bởi tôi nháºn thấy ông ấy không có cảm tình vá»›i tôi chút nào. Giả như có thì tình cảm đó cÅ©ng bị danh lợi phá»§ má». 
 
Tóm lượt lại là ông lợi dụng tôi đó, công tá». Ông phân phó tôi khi nào gặp công tá» thì phải tìm cách lôi cuốn công tá» vào phe phái cá»§a ông. Ông bảo rằng có sá»± tiếp trợ cá»§a công tá» thì ông thành công cái chắc. Cha con cách biệt nhau hai mươi năm trá»i lúc trùng phùng ông không mảy may vui vẻ, vừa gặp lại tôi ông có ch Æ¡ng trình lợi dụng tôi liá»n. Có má»™t ngưá»i chưa như thế đó thà không còn hÆ¡n! Cho nên tôi không khứng trở lại há» Mã, sống trong gia đình há» Mã. Hẳn là công tá» không còn thắc mắc nữa vá» tôi. 
 
Yến Thanh thở dài: 
 
- TỠYến! Tại hạ không thể mang TỠYến theo mình! 
 
Kim Tá» Yến hấp tấp há»i: 
 
- Tại sao? 
 
Rồi nàng van cầu: 
 
- Äáp ứng Ä‘i công tá»! Äừng bá» rÆ¡i tôi, công tá»! 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Tại hạ biết lịnh huynh có ý muốn độc bá má»™t phương trá»i, hùng tâm đó y nuôi dưỡng từ nhiá»u năm qua và y cÅ©ng có y muốn lôi cuốn tại hạ vá» phe phái cá»§a y. Cho nên sau khi Thiên Ma Lịnh Chá»§ bị tiêu diệt rồi tại hạ len lén ra Ä‘i êm thắm sợ y hay được lại ngăn trở phiá»n phức. Bây giá» hiểu ra Liá»…u Hạo Sanh định tá»± láºp tại hạ càng bất tiện mang cô nương cùng Ä‘i. 
 
Kim Tá» Yến há»i: 
 
- HỠtranh giành ảnh hưởng với nhau thì cứ để hỠmặc sức mà tranh giành, can gì đến chúng ta? 
 
Yến Thanh cưá»i khổ: 
 
- Song phương cùng nhau tranh giành, cùng tìm cách lôi cuốn tại hạ, nếu tại hạ từ chối một bên thì bên đó sẽ tìm cách sát hại tại hạ bởi sợ bên kia lôi cuốn được. 
 
Tóm tắt nếu không lôi cuốn được tại hạ thì bên nào cũng có thể giết tại hạ được, hỠkhông bao giỠđể yên cho tại hạ bởi bên này sợ tại hạ ngã theo bên kia. 
 
Kim TỠYến hừ một tiếng: 
 
- Chẳng lẽ công tỠsợ h� 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Sợ thì chẳng bao giỠtại hạ sợ, gặp Liễu Hạo Sanh tai hạ còn dễ dàng tự vệ, còn có thể giết y nếu cần. Nhưng nếu gặp lịnh tôn hay lịnh huynh chẳng lẽ tại hạ giết h� 
 
Kim Tá» Yến cao giá»ng: 
 
- Nếu há» quyết tâm sát hại công tá» thì công tá» cÅ©ng có quyá»n tá»± vệ chứ! 
 
Yến Thanh cưá»i khổ: 
 
- Bây giỠthì có thể. Song sau khi dẩn cô nương củng đi theo thì không được! 
 
Bởi tại hạ làm sao giết được chưa và anh cô nương ngay trước mắt cô nương? Cô nương đâu thể bất động nhìn tại hạ hạ thủ! 
 
Kim Tá» Yến lặng ngưá»i má»™t chút. 
 
Lâu lắm nàng mới thốt: 
 
- Tôi có thể nói vá»›i gia phụ là không bao giá» công tá» theo vá» vá»›i ai. Tôi xin ngưá»i bá» qua cho, đừng tạo phiá»n phức cho công tá». 
 
Yến Thanh gáºt đầu: 
 
- Cô nương có thể bảo chứng với lịnh tôn, tại hạ không hỠđể Thiết Ky Minh lợi dụng! 
 
Kim TỠYến chớp mắt: 
 
- Váºy là công tỠđáp ứng cho tôi Ä‘i theo! 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Còn chỠxem lịnh tôn có chịu bỠqua cuộc đeo đuổi theo tại hạ hay không mới được. 
 
Kim TỠYến giục: 
 
- Chúng ta đi ngay bây giỠgặp gia phụ. 
 
Yến Thanh lắc đầu: 
 
- Cô nương Ä‘i má»™t mình tốt hÆ¡n. Nếu cả hai chúng ta cùng Ä‘i vạn nhất lịnh tôn không bằng lòng thì chúng ta hết hy vá»ng ly khai! 
 
Kim TỠYến lắc đầu: 
 
- Gia phụ không làm như váºy đâu! Gia phụ không thuá»™c mẩu ngưá»i như công tá» tưởng! 
 
Yến Thanh cưá»i khổ: 
 
- Tại hạ ước mong lịnh tôn không đến nổi quá hèn như thế! Nhưng có ai dám bảo chứng cho má»™t việc chưa xảy ra và có nhiá»u hy vá»ng sẽ xảy ra? Trước kia tại hạ chỉ biết má»—i má»™t Bách Bình huynh là có chà lá»›n. Bây giá» tại hạ lại biết thêm có lịnh tôn ở phÃa sau làm háºu thuẫn cho y. Cho nên tại hạ hoài nghi con ngưá»i cá»§a lịnh tôn. 
 
Kim Tá» Yến nÃn lặng má»™t lúc. 
 
Rồi nàng há»i: 
 
- Thế chúng ta làm sao? 
 
Yến Thanh hôn phá»›t qua làn tóc cá»§a nàng mỉm cưá»i đáp: 
 
- Hiện tại không ai bảo cô nương phải hành nghỠca kỷ nữa, thế cô nương cứ an tịnh ở đây, đoạn tháng qua ngày. Thỉnh thoảng tiếp trợ lịnh tôn làm một việc gì đó. 
 
Kim TỠYến lắc đầu ngoay ngoảy: 
 
- Không đâu! Tôi không tiếp trợ ai hết, tôi đã chán ngấy lối sinh hoạt hổn loạn của dỉ vảng rồi. 
 
Yến Thanh cưá»i khổ: 
 
- Tại hạ tin rằng cô nương đã có quan niệm vững chắc vỠlẽ thị phi, tuy nhiên cô nương cũng nên thỠnghiệm một phen nữa xem sao! Quả như lịnh tôn có lo lắng cho an ninh võ lâm thì cô nương cũng nên tìm cách tỠlộ hiếu tâm với đấng sinh thành. 
 
Kim TỠYến lắc đầu: 
 
- Khá»i phải thá» nghiệm. Tôi biết cái tâm cá»§a ông ấy chỉ nghÄ© đến quyá»n lợi cá nhân thôi! 
 
Yến Thanh chớp mắt: 
 
- Có sao đâu! Quyá»n lợi cá nhân có đầy đủ má»›i Ä‘em phân phối khắp ngưá»i Ä‘á»i chứ? 
 
Con ngưá»i không quyá»n, không thế phá»ng có làm gì được Ãch lợi cho ai? 
 
Kim Tá» Yến nhìn thẳng vào mặt chàng há»i: 
 
- Công tá» có phải là ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i chăng? 
 
Yến Thanh há»i lại: 
 
- Tại sao đến lúc này rồi mà cô nương còn há»i câu đó? 
 
Kim TỠYến đáp: 
 
- Tại vì công tỠnhiệt tâm quá! 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Tuy là má»™t lãng tá», tại hạ dù sao cÅ©ng là con nhà võ, con nhà võ có cái thiên chức cá»§a mình, tại hạ không thể bá» quên cái thiên chức đó. Tại hạ không bao giá» cúi đầu trước kẻ ác, sợ thế lá»±c cá»§a kẻ ác. Tại hạ không chấp nháºn sá»± chung chạ vá»›i kẻ ác đó là tiêu chuẩn xá» thế láºp thân cá»§a tại hạ. Tuy nhiên, Ä‘iá»u rõ rệt hÆ¡n hết là tại hạ không thuá»™c bất cứ bang há»™i, môn phái nào bởi tại hạ là lãng tá», là ngưá»i cá»§a trá»i mây trăng ná»›c, sóng biển, núi rừng, không câu thúc. Quy luáºt, mạng lịnh là những thứ mà tại hạ rất cố ky. 
 
Kim TỠYến tặc lỡi: 
 
- Trong chiến dịch trừ diệt Thiên Ma Giáo có rất nhiá»u ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i trợ giúp. 
 
Yến Thanh đáp: 
 
- Cá»u Lão Há»™i thành láºp vá»›i mục Ä‘Ãch chống đối Thiên Ma Giáo, tại hạ chiến đấu vá»›i Thiên Ma Giáo tá»± nhiên Cá»u Lão Há»™i trợ giúp. 
 
Kim TỠYến cải: 
 
- Không! Công tỠđừng quên, khi tôi còn là chủ trì phân đàn Kim Lăng thì công tỠbắt liên lạc với SỠKiếm Nhưcùng một lúc với sự phát giác tổng đàn Thiên Ma Giáo. Công tỠnhanh chân hơn tôi. 
 
Yến Thanh cưá»i nhẹ: 
 
- Con ngưá»i ai cÅ©ng có cái may, may sá»›m may muá»™n. Tại hạ gặp cái may sá»›m hÆ¡n cô nương thôi chứ có tài cán gì hÆ¡n ai? Còn như liên lạc Sá» Kiếm Nhưthì không đúng lắm. 
 
Bất quá rá»i khá»i nhà há» Mạt ra tại hạ gặp bá»n Sá» Kiếm Nhưthôi. Há» Mạt và Sá» Kiếm Nhl à lân cáºn nhau mà! 
 
Kim TỠYến thốt: 
 
- Tôi hy vá»ng công tá» nói tháºt! Chứ gia phụ thì rất má»±c chú ý đến ngưá»i trong Cá»u Lão Há»™i đó nhé! Sá» Kiếm Nhưnghe gia phụ dá»± định tiếp thu dư đảng cá»§a Thiên Ma Giáo để xng bá tại đất Giang Nam bèn phản đối liá»n bá» tiệc Ä‘i vá»›i niá»m căm phẩn. 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Những việc đó không liên can gì đến tại hạ. Tuy nhiên đứng bên ngoài nháºn xét tại hạ tá»± há»i lá»±c lượng cá»§a lịnh tôn có sánh được vá»›i Cá»u Lão Há»™i chăng? Sau Thiên Ma Giáo hiện tại trên giang hồ Cá»u Lão Há»™i là lá»±c lượng lá»›n nhất. 
 
Kim Tá» Yến mỉm cưá»i: 
 
- Lá»±c lượng Cá»u Lão Há»™i đành là lá»›n mạnh tháºt, song sau chiến dịch Mạt Sầu Hồ đại bá»™ pháºn đã lá»™ liá»…u rồi, không còn đáng sợ nữa. 
 
Yến Thanh há»i: 
 
- Lịnh tôn chuẩn bị đối phó với hỠthế nào? 
 
Kim TỠYến thốt: 
 
- Gia phụ chẳng có nói gì vá» việc đó. Song từ ngày biết được thái độ cá»§a Sá» Kiếm Nhv à bá»n há»™i, gia phụ bố trà cuá»™c giám thị quanh há» cá»±c kỳ nghiêm máºt. Nếu công tá» là ngưá»i trong Cá»u Lão Há»™i thì đừng đến đó gặp há». Nguy hiểm lắm. 
 
Yến Thanh cưá»i khổ: 
 
Tại hạ tìm hỠđể làm gì chứ? Tránh há» còn mệt thay ai lại Ä‘i dẩn xác đến cho há» nắm đâu? Phải biết Thanh Bình Kiếm Sá» Kiếm Nhưtừng nhân danh là bằng hữu cá»§a gia s, khuyến dụ tại hạ theo vá» vá»›i lão, tại hạ cá»± tuyệt. Tại hạ từ nay không dám công khai lá»™ diện nữa bởi cả ba phÃa Cá»u Lão Há»™i, Thiết Ky Minh và lịnh tôn Ä‘á»u muốn lôi cuốn tại hạ. 
 
Kim TỠYến thoáng lộ vẻ hoan nghinh trong ánh mắt, thốt: 
 
- Há» giành công tá» là phải lắm! Bởi vì công tá» bổng dng lại nổi báºt như đẩu tinh chói rạng khắp sông hồ… Yến Thanh cưá»i nhẹ: 
 
- Cô nương quá khen! Bất quá tại hạ biết được má»™t vài đưá»ng kiếm rồi gặp may mắn tạo được chút thắng lợi chứ tài năng có chi cao kỳ, đáng kêu hảnh đâu! 
 
Kim TỠYến lắc đầu: 
 
- Kiếm pháp là má»™t phương tiện phụ thuá»™c, có trà ứng biến má»›i đáng kể. Năng lá»±c đó trên Ä‘á»i này chẳng có mấy tay sánh kịp công tá», cho nên ai cÅ©ng muốn chiếm công tá» cho kỳ được! 
 
Yến Thanh tiếp: 
 
- Äối phó vá»›i Thiên Ma Giáo như tại hạ đã nói, nhân cái hứng nhất thá»i mà gây thị phi, rồi dây da mãi cho đến ngày chiến dịch Mạt Sầu Hồ mở màn. Tại hạ đã chán ghét bất cứ má»i cuá»™c tranh đấu nào nên dặn lòng từ nay đứng ngoài lá» sinh hoạt cá»§a giang hồ. Chỉ Ä‘i tìm thú vui dành cho má»™t lãng tá», không kém không hÆ¡n. Tuy nhiên thì tại hạ xin nói phòng má»™t câu, nếu lịnh tôn hoạt động cho chÃnh nghÄ©a thì tại hạ sẽ không ná» hà gì sẵn sàng tiếp trợ trong phạm vi tài sức. Äể sau đó tại hạ cùng cô nương nắm tay nhau dìu dắt trên vạn nẻo đưá»ng Ä‘á»i. 
 
Kim TỠYến suy nghĩ một chút: 
 
- Cũng được! 
 
Tôi xin nghe lá»i công tá» theo dõi hoạt động cá»§a gia phụ má»™t thá»i gian. 
 
Bất quá tôi không chịu vỠở tại nhà hỠMã mà tôi cứ lưulại tòa tiểu lâu này. Công tỠmuốn gặp tôi thì đến đây nhưng tốt hơn đến vào lúc ban đêm để tránh sự tình báo của các phe phái. 
 
Dừng một chút nàng tiếp: 
 
- Giả như công tá» không tiện đến đây thì hãy sang bến Tần Hoài há»i Mẫu ÄÆ¡n Hồng. 
 
Nàng ấy là bạn thân cá»§a tôi đấy, má»i liên lạc giữa chúng ta có thể qua trung gian cá»§a nàng. 
 
Cả hai chia tay nhau trong lưuluyến. 
 
- Rá»i khá»i tòa tá»u lâu cá»§a Kim Tá» Yến, Ä‘i má»™t quảng đưá»ng xa xa, Yến Thanh chợt quay đầu lại thấy có bóng ngưá»i thấp thoáng phÃa háºu. 
 
Biết là mình bị theo dõi, chàng bấm bụng cưá»i thầm. 
 
Chàng lá» Ä‘i, như chẳng hay biết chi, nhưng cố ý dẩn dụ ngưá»i phÃa sau Ä‘i vào chá»— vắng vẻ hÆ¡n. 
 
Äến má»™t chiếc cầu đá chàng vá»t nhanh qua cầu rồi tạt ngang qua má»™t bên, chui xuống gầm cầu bám vào má»™t cây đà. 
 
Bá»n theo dõi chàng vợt qua cây cầu, Ä‘i luôn. 
 
Chúng gồm ba ngưá»i thuá»™c Tháºp Cầm Tháºp Thú trong Long Võ và Cảnh Thái hai tiêu cục. 
 
Yến Thanh nháºn diện được Bạch Nhạn Lâm Kỳ. 
 
Còn hai ngưá»i kia là Thanh S Dư Æ¡ng Mãn và Cẩm Kê Äào Láºp. 
 
Yến Thanh biết chứ không quen. 
 
Trông thấy Lâm Kỳ Yến Thanh còn hoài nghi hơn chưa con hỠMã. 
 
Mã Bách Bình từng cho chàng biết lúc xâm nháºp tổng đàn Thiên Ma Giáo là y đã xá» quyết Lâm Kỳ rồi. 
 
Nhưng bây giá» Lâm Kỳ xuất hiện tại đây thì rõ ràng lá»i tố cáo đó do má»™t dụng tâm bà ẩn. 
 
Chàng nằm yên tại chá»— nhìn theo ba ngưá»i Ä‘i tá»›i, Ä‘i mãi má»™t lúc rồi há» quay trở lại dừng chân nÆ¡i cầu. 
 
Lâm Kỳ cằn nhằn: 
 
- Kỳ quái tháºt! Má»›i đó mà chúng ta chẳng thấy hắn ở đâu! 
 
Äào Láºp thốt: 
 
- Hay là hắn rẻ vào con đưá»ng mòn, đưá»ng tắt nào đó? 
 
Lâm Kỳ lắc đầu: 
 
- Không bao giá» có việc đó, quanh đây là cánh đồng trống trải, nếu hắn rẻ Ä‘i đâu thì chúng ta phải thấy. Trừ ra hắn má»c cánh như chim mà bay Ä‘i thì chúng ta má»›i chẳng phát hiện! 
 
Äào Láºp tiếp: 
 
- Lâm huynh! Äáng lẽ chúng ta theo sát hÆ¡n, theo sát thì thấy hắn chạy vá» ngá» nào! 
 
Lâm Kỳ hừ một tiếng: 
 
- Nếu theo sát hắn phát hiện ra chúng ta thì sao? Bằng vào công lá»±c cá»§a ba chúng ta hiệp lại chắc gì thu tháºp được hắn. Này Äào Láºp! Ta biết ng Æ¡i muốn báo thù cho anh há» ng Æ¡i là Äào Hoằng, song Ãt nhất ng Æ¡i cÅ©ng phải biết tá»± lượng sức mình, có như váºy má»›i không nạp mạng má»™t cách oan uổng. 
 
Äào Láºp bÄ©u môi: 
 
- Ba ngởI hiệp lại không hạ nổi hắn à? 
 
Lâm Kỳ cưá»i lạnh: 
 
Tại tổng đàn cạnh Mạt Sầu Hồ chÃnh lịnh chá»§ còn không hạ nổi hắn, ba chúng ta mà đáng kể gì! Thôi Ä‘i, đừng mÆ¡ má»™ng gì cả, cứ tìm ra tung tÃch hắn rồi mình phân nhau ai canh nhừng cứ canh chừng, ai báo cáo vá»›i cục chá»§ cứ báo cáo. Tá»± nhiên cục chá»§ sẽ có cách đối phó vá»›i hắn. 
 
Thanh S Dư ơng Mảnh cất tiếng: 
 
- Lâm huynh từ Thiên Ma Giáo chuyển sang có thể là không hiểu rành. Nếu cục chá»§ không cần mợn tay y để phá vỡ Thiên Ma Giáo thì hắn đã bá» mạng từ lâu rồi đấy! Hiện tại cục chá»§ có ra lịnh gặp hắn tại đâu cứ giết tại đó. Ngoài ra bá»n anh em tại hạ có cách chế ngá»± hắn, chỉ cần gặp hắn thôi, Lâm huynh cứ đứng bên ngoài mà xem anh em tại hạ lãnh phần thu tháºp hắn cho! 
 
Lâm Kỳ trầm giá»ng: 
 
- Cục chá»§ có bảo như váºy à! Không hẳn là như váºy đâu. Ta có nghe cục chá»§ định gả con gái cho hắn cốt để lôi cuốn hắn kia mà! 
 
Dư ơng Mảnh xì lên một tiếng: 
 
- Lâm huynh tưởng rằng cục chủ là Mã Cảnh Long hay sao chứ! 
 
Lâm Kỳ trố mắt: 
 
- Chẳng lẽ không phải váºy? 
 
Dư Æ¡ng Mảnh báºt cưá»i hắc hắc: 
 
- Lâm Huynh sai quá xa! Sai hàng ngàn dặm váºy đó! Bất quá lão Mã khoác cái danh xng váºy thôi, nhưng trên thá»±c tế thì địa vị cá»§a lão còn thấp kém hÆ¡n địa vị con trai lão! 
 
Lâm Kỳ giáºt mình lượt nữa: 
 
- Thì ra cục chá»§ lại là má»™t ngưá»i khác nữa? 
 
Dư Æ¡ng Mảnh gáºt đầu: 
 
- Phu nhân của thiếu cục chủ! 
 
Lâm Kỳ kinh ngạc hơn hai lần trớc: 
 
- Phu nhân của thiếu cục chủ? Thiếu cục chủ lấy vợ từ lúc nào mà có phu nhân? 
 
Dư Æ¡ng Mảnh cưá»i ranh mảnh: 
 
- Lâm huynh còn mù má» nhiá»u việc quá! Ngưá»i chá»§ trì chân chánh ở phÃa sau chÃnh là hai nữ nhân. Má»™t là phu nhân thiếu cục chá»§, má»™t là đại thÆ¡ cá»§a phu nhân thiếu cục chá»§, há» hiệp nhau nắm giữ quyá»n lãnh đạo. Thiên Ma Lịnh Chá»§ ngày trước do hai nữ nhân đó chá»§ trì mà có danh trên giang hồ. Äến khi đắc thế rồi lại muốn trở mặt vá»›i há» nên há» bèn tìm cách loại trừ. Nếu há» không có ý đó thì má»i Yến Thanh cÅ©ng trở thành vô dụng trước Thiên Ma Giáo! 
 
Äào Láºp tiếp nối: 
 
- Mã Bách Bình cÅ©ng là má»™t tay đáo để đấy, vừa nắm được tình yêu cá»§a em lại toan láºt đổ ngưá»i chị để nắm được trá»n quyá»n hành động. Chẳng biết hắn nói sao mà nhị môn chá»§ lại nghe theo! CÅ©ng may đại môn chá»§ tinh tế phát hiện được giả tâm cá»§a tiểu tá» nên phá há»ng mu mô cá»§a hắn từ trong trứng. Hiện tại thì đại môn chá»§ mạnh thế hÆ¡n rõ rệt. 
 
Này Lâm huynh, tại hạ xem Lâm huynh cÅ©ng khá đẹp trai, sánh vá»›i bá»n tại hạ Lâm huynh là tiên đồng còn bá»n này là quá»· sứ, nếu được tiến cá» cạnh đại môn chá»§ hẳn Lâm huynh được quý trá»ng lắm! 
 
Lâm Kỳ ngơ ngác: 
 
- Ngư ơi nói gì? Ta chẳng hiểu mảy may! 
 
Äào Láºp tiếp: 
 
- Bà máºt! Hoàn toàn bà máºt! 
 
Hắn há»i: 
 
- Lâm huynh biết Thiên Ma Lịnh Chủ là ai chăng? 
 
Lâm Kỳ lắc đầu: 
 
- Không! Lão Mã quất má»™t ngá»n roi lịnh chá»§ nát bấy đầu, cho đến bây giá» không ai biết Lịnh Chá»§ là ai vì chẳng nháºn diện được! 
 
Äào Láºp mỉm cưá»i: 
 
- Có thể lão Mã đã nháºn ra Lịnh Chá»§! Không phải là nháºn ra ngưá»i mà nháºn được ký hiệu Thiên Tàn Môn trên ngưá»i cá»§a Lịnh Chá»§! 
 
Lâm Kỳ kêu lên: 
 
- Ngư ơi nói sao? Lịnh Chủ Thiên Ma xuất thân từ Thiên Tàn Môn? 
 
Äào láºp gáºt đầu: 
 
- Phải! Thiên Tàn Môn! Má»™t môn phái hai mươi năm trước từng làm ma làm gió khắp giang hồ! Thiên Tàn Môn tá»±a hồ bị tiêu diệt sau ngày môn chá»§ là Bạch Vân Thâm bị Kinh Thiên Nhất Kiếm Hoa lão quá»· huy động các cao thá»§ khắp các đại môn phái bao vây sát hại. Thá»±c ra Bạch Vân Thâm là tay cÆ¡ trà biết lo xa nên mấy năm trước khi chết đã cho thuá»™c hạ tạo cÆ¡ sở gây thá»±c lá»±c khắp nÆ¡i, âm thầm tổ chức má»™t thối thân là Thiên Ma Giáo đó. Nhá» thế dù Thiên Tàn Môn bị tiêu diệt, Thiên Ma Giáo vẫn còn. Bất quá danh xng thay đổi mà thôi. Ngưá»i lãnh nhiệm vụ gây thế lá»±c khắp nÆ¡i chÃnh là Bạch Phúc! 
 
Lâm Kỳ chớp mắt: 
 
- Váºy ra Thiên Ma Lịnh Chá»§ chÃnh là Bạch Phúc? Bạch Phúc chÃnh là ngưá»i bị Mã Cảnh Long sát tá»? 
 
Äào Láºp gáºt đầu: 
 
- Äúng váºy! Lúc Bạch Vân Thâm chết, hai vị môn chá»§ còn nhá» do bốn vị trưởng lão đưa hai ngưá»i đến má»™t nÆ¡i bà máºt huấn luyện võ công. ChÃn năm trước đây hai cung chá»§ thành nhân và thành tài. Bốn vị trưởng lão má»›i đưa Ä‘i tìm Bạch Phúc đòi lão ta trao trả quyá»n bÃnh, Bạch Phúc không chịu. Vì thế lá»±c cá»§a Bạch Phúc rất lá»›n mà bốn vị trưởng lão chưa có vây cánh đành nhượng bá»™ không dám chiến, chỉ cầu hòa âm thầm tuyển chá»n nhân viên huấn luyện tại Thiên Tuyệt Cốc chuẩn bị láºt đổ Bạch Phúc giành lại quyá»n bÃnh. 
 
ChÃnh lúc đó bá»n tại hạ gia nháºp hệ phái cá»§a hai môn chá»§. Chắc Lâm huynh cÅ©ng gia nháºp Thiên Ma Giáo vào thá»i kỳ đó nhưng được huấn luyện tại má»™t nÆ¡i khác cho nên chúng ta không nháºn được nhau. Bạch Phúc cÅ©ng mở má»™t trá»ng huấn luyện đào tạo thêm nhân viên phòng bị hai môn chá»§ quáºt ngợc thế cá». 
 
Lâm Kỳ gáºt đầu: 
 
- Phải! NÆ¡i ta được huấn luyện rất bà máºt ta cÅ©ng chẳng biết ở tại địa phương nào. 
 
Äào Láºp tiếp: 
 
- Dù sao thì bá»n tại hạ cÅ©ng được huấn luyện chu đáo hÆ¡n, tại hạ dám chắc Lâm Huynh kém bá»n này đó. 
 
Lâm Kỳ không phục thốt: 
 
- Nếu thế chúng ta thá» so tài xem sao! Ta thấy tại tiêu cục trong cuá»™c đấu hàng năm các ng Æ¡i Ä‘á»u tầm cỡ giữa đám Tháºp kia mà! Nếu có sở năng sao không giở ra mà chiếm hạng! 
 
Äào Láºp mỉm cưá»i: 
 
- Bá»n tại hạ được lệnh nhá»ng các vị cho Bạch Phúc an tâm, bá»n tại hạ yếu kém thì lão không lo nghÄ© cho địa vị cá»§a lão nữa. Chứ nếu không thì chức há»™ pháp cÅ©ng vá» tay bá»n này được như thưá»ng nói chi là má»™t ngôi thứ trong Tháºp Cầm Tháºp Thú. Nếu Lâm huynh muốn ngày nào đó chúng ta sẽ so tài vá»›i nhau xem tại hạ nói có đúng sá»± tháºt hay không? 
 
Lâm Kỳ vụt há»i: 
 
- Mã Bách Bình đứng vá» cánh cá»§a các ngưá»i? 
  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của quykiemtu