Trích:
Nguyên văn bởi cuoivn
Chú Cuội buồn tựa cửa cung trăng
Ngắm mây ngóng gió nhớ chị Hằng
Ba bốn hôm rồi sao chẳng thấy
Trời khuya gió rét cứ lạnh băng.
Kể cũng từ khi chú phi thăng
Ôm cây đóng cửa chốn cung hàn
Chiều chiều mắt liếc rèm châu vén
Hằng Nga ló mặt tựa trăng rằm.
Thế rồi câu chuyện Cuội với Hằng :1 (2):
còn tiếp...
|
Tiếp nè (và kết thúc luôn):
Thế rồi chú Cuội với chị Hằng
Ba năm hò hẹn thế là xong
Cuội đi cải tạo vì ghen quá
Chị Hằng mãi mãi ở trong xăng "*"
"*": quan tài ý mà hihi