22-05-2010, 12:26 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá»  Lãnh Diện Tuyệt Tình  
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
					
					
						Bài gởi: 4,793
					
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                
					
 
	Thanks: 24
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				
				[VÅ© Hiệp Truyá»n Thống] Gia Tá»™c ThÃch Khách - Tác giả: Hàn Nghịch 
			
			 
			
		
		
		
			
			 
Gia Tá»™c ThÃch Khách  
Tác giả:  Hàn Nghịch  
Dịch Giả:  Vô Danh 
Nguồn:  Kiếm Giới 
   
Giới thiệu:  
 
   Sinh mạng thÃch khách thá»±c ngắn ngá»§i, kiếp sống thÃch khách thá»±c tÄ©nh mịch, có ai biết chuyện xưa cá»§a ta như bài ca, có ai biết ta luôn trong tương tư vô táºn, ta vì ai mà cầm kiếm trên tay, ta vì ai, vì ai mà lưu trong mắt ta huyết và lệ. Lên trá»i, xuống đất, sát thá»§ vô danh, thế gian này có ai Ä‘em câu chuyện cá»§a ta mà truyá»n lại, có ai có thể tiếp tục viết tiếp truyá»n kỳ cá»§a ta, viết tiếp cái kiên cưá»ng bất khuất cá»§a ta.  
 
Vô Danh muốn gởi đến quý độc giả má»™t bá»™ truyện VÅ© Hiệp theo kiểu truyá»n thống cÅ©, mang Ä‘áºm phong cách Cổ Long, có đấu kiếm, đấu trÃ, đấu chưởng. Có tình, có háºn, có mưu mô. Thá»±c sá»± vÅ© hiệp cổ, hay còn được gá»i kiếm hiệp hiện nay rất khó có chá»— đứng, nhưng không sao, Ä‘am mê mà! 
 
Thân!  	
 Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này: 
	
		 
		
		
		
		
Tài sản của Vô Tình  
 
		
        
		    
  Chữ ký của Vô Tình       
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . . 
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieàu ñieàu daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!! 
 
 
 
ä½  å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è° 
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ 我用无悔刻永世爱你的碑
                                                                                           
 
 
 
                 
		 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 4  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a Vô Tình  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				22-05-2010, 12:34 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá»  Lãnh Diện Tuyệt Tình  
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
					
					
						Bài gởi: 4,793
					
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                
					
 
	Thanks: 24
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
 
  Gia Tá»™c ThÃch Khách  
 
  Quyển 1:Má»™ng Hồ Äiệp  
Chương 1:  Thiên thÃnh  
 
      Tác giả:  Hàn Nghịch  
  Dịch giả:  Vô Danh 
Nguồn :  Ãm Dạ Thành - Kiếm Giá»›i 
 
 
   
 
 
 
 
 
Cầu nguyện thành tâm đến thế nào 
Trá»i ban cho má»™ng má»›i dài lâu 
Äể ta thấy được ngưá»i trong đó 
Kiếp trước chắc mình đã gặp nhau 
 
Mái tóc nàng bay tựa áng mây 
In trong đáy mắt tịch liêu này 
Cái nhìn kỳ diệu khi sinh tỠ
In Ä‘áºm câu thá» chẳng đổi thay 
 
Äàn bướm vá»n quanh mái tóc nàng 
Như là ở giữa hồn ta bay 
Ngưá»i dù ly biệt xa nghìn trượng 
Tên vẫn còn lưu tại chốn đây 
 
Ta mãi gá»i thầm tên cá»§a em 
Một giây một phút cũng không quên 
Sợ như mây khói hình tan biến 
Má»™ng ảo ngày xưa chuyện vẫn truyá»n  
 
 Hồ Äiệp – Má»™ng  
Hắn má»™t mình ngồi dưới cái bóng cá»§a mặt tưá»ng cao trong gia viện nhà hắn, nhắm mắt tÄ©nh tá»a tháºt lâu… tháºt lâu… 
 
Từ hoàng hôn cho đến táºn lúc trăng lên, hắn vẫn hô hấp thổ nạp tuần hoàn theo phương pháp phụ thân hắn truyá»n thụ, làm cho khà tức ngưng tụ tại bên trong Ä‘an Ä‘iá»n, sau đó thong thả chạy đến hai tai. 
 
Hắn lắng tai, hết sức chăm chú nghe má»i động tÄ©nh phát sinh chung quanh. 
 
Hắn biết phụ thân cá»§a hắn đã sắp trở lại, nhưng không biết lần này sẽ trở vá» khi nào, trở vá» bằng cách gì. Nếu hôm nay hắn vẫn không thể ở trong lần đầu tiên phụ thân trở vá» mà đáp chÃnh xác thá»i gian, cách thức phụ thân hắn tiến vào tiểu viện này, thì ngày mai, ước há»™i cá»§a hắn vá»›i hảo hữu duy nhất – Long Nhân tháºt khó mà xảy ra. Thứ nghênh đón hắn vào ngày mai hẳn sẽ là bị giam ở nhà cả ngày, chịu đựng huấn luyện thống khổ. 
Hắn biết phụ thân hắn công lá»±c rất cao thâm, nhất là khinh công. Âm thanh di chuyển ước chừng so vá»›i mèo còn nhẹ hÆ¡n. Hắn cÅ©ng biết, từ bên ngoài tiến vào tiểu viện này Ãt nhất có năm cách, đương nhiên, Ä‘i ra cÅ©ng váºy. 
 
Nhưng hắn vẫn không hiểu, vì sao phụ thân muốn làm cho cái đình viện nho nhá», tổng cá»™ng chỉ có ba ngưá»i này trở thành phức tạp và quá»· dị như váºy. 
 
Tối nay trăng rất sáng. Bên kia hồ nước trong viện, cành liễu rũ xuống, trong bóng trăng nhẹ nhàng đong đưa. 
 
Hô hấp cá»§a hắn ngày càng dài, tâm thần ngày càng nhưng tụ, xa xa, tiếng ếch kêu, gần hồ nước thì cá trong hồ du động, tất cả Ä‘á»u được hắn thu vào trong tai. 
 
Äá»™t nhiên, hắn phát hiện hÆ¡i thở trong cÆ¡ thể hắn ngày càng lưu chuyển dài hÆ¡n, tuy hắn nhắm mắt lại nhưng vẫn có thể dần dần nhìn thấy hết thảy chung quanh, thị lá»±c tá»±a hồ không còn là độc quyá»n cá»§a ánh mắt nữa, nó cùng thÃch giác kết hợp lại vá»›i nhau, đánh vỡ tất cả cách cục trong dÄ© vãng, dưới sá»± chỉ huy cá»§a ý thức, tá»± do kéo dài vá» tứ phương. 
 
Hắn nghe được, nhìn được có hai con Ä‘om đóm bay múa trên hồ nước sau lưng hắn; hắn nghe được, nhìn được trong cái tổ chim trên cành liá»…u bên hồ, có má»™t con chim nhá» Ä‘ang thoải mái duá»—i cánh duá»—i thân trong gió đêm; hắn nghe được, nhìn được bên dưới tảng đá lá»›n trong viện tá» kia có hai binh Ä‘oàn kiến Ä‘ang bày tráºn, liá»u chết chiến đấu. Tháºm chà hắn còn nghe được, nhìn được trong căn phòng nhá» nhất trong gia viện, ngưá»i tôi tá»› cần mẫn má»™c mạc kia Ä‘ang lẳng lặng ngồi ở trên giưá»ng, chỉ lâu lâu gảy Ä‘i chút tàn thuốc mà thôi. 
 
Trong nhất thá»i, hắn vô cùng kinh hỉ. Hắn biết rốt cục hắn cÅ©ng bắt đầu tiến vào cảnh giá»›i võ công tổ truyá»n nhà hắn – Thiên ThÃnh Thuáºt. 
 
Thì ra nguyên nhân thất bại cá»§a vài lần thà nghiệm trước đây là hắn chỉ có thể dùng lá»— tai để nghe mà không thể đánh phá giá»›i hạn cá»§a thị giác và thÃnh giác, đồng thá»i dùng cả hai mà nghe. Cứ việc lần thà nghiệm gần nhất, hắn có thể chuẩn xác nghe ra thanh âm nhá» bé khi phụ thân hắn tiến vào đình viện nhưng lại không thể nhìn thấy phụ thân tiến vào trong con đưá»ng nhá». Lúc đó hắn còn cảm thấy á»§y khuất vạn phần dưới sá»± trách cứ cá»§a phụ thân hắn. Cho rằng việc hắn đưa lưng vá» phÃa con đưá»ng nhá» mà vẫn nhìn thấy phụ thân hắn tiá»n vào là chuyện vô lý, đó chỉ là phụ thân làm khó dá»… hắn để ngăn hắn ra ngoài chÆ¡i đùa mà thôi. 
 
Bây giá» hắn đã biết yêu cầu cá»§a phụ thân vá»›i hắn là có thể, cứ việc lấy công lá»±c hiện tại cá»§a hắn chỉ có thể nghe được, nhìn được trong má»™t phạm vi không lá»›n, còn má»™t khoảng cách rất lá»›n má»›i đến viên mãn cá»§a công pháp tu luyện - Thiên ThÃnh Thuáºt, nhưng đủ để nghe, thấy ở trong tiểu viện này đã là đủ rồi, ngày mai đã có thể cùng Long Nhân leo lên lão hổ trụ kia hay tiếp tục chÆ¡i trò chÆ¡i thám hiểm trong sÆ¡n động từng có thần tiên ở qua.  
 
Hắn bắt đầu hy vá»ng phụ thân có thể vá» sá»›m má»™t chút để chấm dứt trắc thà hôm nay, như váºy có thể sá»›m được hưởng cái cảm giác sung sướng khi được ngá»§, dưỡng túc tinh thần, ngày mai là có thể táºn tình hưởng thụ qua thá»i gian tá»± do chÆ¡i đùa – thứ mà dưá»ng như thá»i thÆ¡ ấu cá»§a mình Ãt có. 
 
Äêm, dần dần buông xuống… 
 
Một mảnh mây đen không biết từ đâu bay đến che đi ánh trăng, toàn bộ đại địa cũng tối sầm lại. 
 
Ngay trong nháy mắt trá»i đất tối sầm kia, hắn nghe thấy, nhìn thấy mặt nước trong hồ đột nhiên nổi lên má»™t tráºn gợn sóng, má»™t cái bóng ngưá»i mÆ¡ hồ từ trong nước lặng yên không tiếng động dâng lên. Toàn thân bóng ngưá»i kia bao phá»§ má»™t Ä‘oàn sương mù nồng Ä‘áºm, khi bước Ä‘i trên mặt đất má»›i dần dần nhạt Ä‘i. Hắn biết đó là cảnh tượng sinh ra khi phụ thân hắn dùng ná»™i lá»±c tuyệt đỉnh Ä‘em những giá»t nước trên ngưá»i bốc hÆ¡i Ä‘i trước khi nó kịp rÆ¡i vào mặt nước gây lên tiếng vang. 
 
Nguyên lai cái đáy hồ kia cÅ©ng là má»™t con đưá»ng nhá» vào tiểu viện nhà hắn! 
 
Phụ thân hướng vỠhắn đi tới, dưới chân giống như cưỡi mây, cơ hồ không phát ra một chút tiếng động nào, chỉ là khi xuyên qua gốc liễu kia, trên cành cây, một con côn trùng không biết tên bị kinh động mà bay lên. 
 
Sau khi sương mù tiêu tán, phÃa sau phụ thân hắn không có má»™t vết chân hay vệt nước nào, mặt hồ cÅ©ng bình tÄ©nh như trước, tá»±a như bất cứ chuyện gì cÅ©ng chưa từng phát sinh váºy. 
 
Phụ thân dừng cước bá»™ lại ở phÃa sau hắn, hắn liá»n cưá»i dài xoay ngưá»i lại. 
 
Phụ thân hắn trong nhất thá»i ngẩn ngưá»i ra, thấy được ý cưá»i trong mắt cá»§a hắn. 
 
Thân hình phụ thân hắn cao lá»›n, má»™t bá»™ trưá»ng sam cÆ¡ hồ hòa nháºp thành má»™t thể vá»›i bóng đêm. Ãnh mắt mà trong trà nhá»› cá»§a hắn tá»±a hồ vÄ©nh viá»n chỉ hàm chứa băng lãnh lúc này lại toát ra được má»™t chút vẻ hân hoan khi thần công cá»§a hắn sÆ¡ thành. 
 
Hắn biết phụ thân không cần há»i cÅ©ng sẽ biết mình đã thông qua trắc thà lần này. 
 
“Danh Nhi, ngày mai ngươi đừng Ä‘i quá xa đó.†Nói xong câu đó, phụ thân hắn liá»n láºp hướng phòng cá»§a mình mà Ä‘i. 
 
Nhìn bóng dáng cô độc của phụ thân, một cỗ cảm giác chua xót dâng lên mũi hắn. 
 
Y nha má»™t tiếng, cá»a phòng cá»§a ngưá»i hầu mở ra, nhìn vá» phÃa đó, hắn biết, đó là kẻ tôi tá»› duy nhất trong nhà Ä‘i đưa thức ăn thịt rượu cho chá»§ nhân má»›i trở vá». 
 
Hắn nằm xuống trên cái giưá»ng nhá» bên cạnh cá»a sổ, phát hiện khi ánh trăng lại sáng ngá»i lên má»™t lần nữa, hắn nhìn cẩn tháºn thì thấy ở bên cạnh ánh trăng còn có má»™t khá»a tinh, khá»a tinh kia mặc dù cách ánh trăng rất gần nhưng tinh quang lại có vẻ cô tịch dị thưá»ng, cô tịch tá»±a như cổ cầm được phụ thân treo trên tưá»ng kia, cổ cẩm kia trong trà nhá»› cá»§a hắn chưa bao giỠđược khảy qua nhưng vÄ©nh viá»…n vẫn nằm ở kia. 
 
Hắn yên lặng cầu nguyện với ánh trăng rực rỡ kia, cầu nguyện thần tiên trên mặt trăng kia có thể làm cho hắn ở trong mộng đêm nay có thể nhìn thấy rõ thứ mà hắn chưa bao giỠgặp qua, khuôn mặt mẫu thân hắn.  
 
  
     
		 
		
		
		
		
Tài sản của Vô Tình  
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Vô Tình; 22-05-2010 at 01:27 PM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 6  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a Vô Tình  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				22-05-2010, 12:36 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá»  Lãnh Diện Tuyệt Tình  
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
					
					
						Bài gởi: 4,793
					
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                
					
 
	Thanks: 24
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
 
  Gia Tá»™c ThÃch Khách  
 
  Quyển 1:Má»™ng Hồ Äiệp  
Chương 2:  Mới Quen  
 
      Tác giả:  Hàn Nghịch  
  Dịch giả:  Vô Danh 
Nguồn :  Ãm Dạ Thành - Kiém Giá»›i 
 
 
   
 
 
 
 
 
Hàn Vô Danh Ä‘i đến đỉnh núi lúc thái dương vẫn còn ẩn sau tầng mây kia, làm chung quanh áng mây kia mÆ¡ hồ tản ra quang mang màu đỠsáºm, tá»±a như má»™t kiện tuyệt thế kì trân váºy. 
 
Hắn đắm mình trong những tia nắng sá»›m, ngá»a mặt tham lam hÃt sâu mấy ngụm không khà tươi mát có lẫn má»™t chút hương hoa. NghÄ© đến đêm qua mình đã thành công hoàn thành được giai Ä‘oạn khảo thà võ công đầu tiên cá»§a phụ thân, trên mặt bất giác lá»™ ra nụ cưá»i đắc ý Ä‘áºm tÃnh trẻ con. Hắn nhá»› rõ lúc phụ thân truyá»n thụ Thiên ThÃnh Thuáºt cho hắn có nói qua, năm đó phụ thân hắn phải mưá»i lăm tuổi má»›i có thành tá»±u như hắn, mà hắn bây giá» ngay cả mưá»i hai tuổi cÅ©ng không đủ, so vá»›i phụ thân năm đó sá»›m hÆ¡n những ba năm. 
 
Äêm qua tại sao lại không có má»™ng thấy? Hắn nhá»› rõ trước khi ngá»§ mình dã từng kÃnh bái thần tiên trong ánh trăng kia làm cho hắn có thể lại mÆ¡ thấy khuôn mặt mẫu thân hắn, chỉ là hắn vừa nhắm mắt lại, con gà trống được gá»i là “trùng trùng†kia trong nhà hắn lại bắt đầu kêu. Hại hắn ngay cả má»™ng cÅ©ng không có, bá» lỡ ước há»™i vá»›i mẫu thân hắn. Nếu không nghÄ© đến phải sá»›m lên núi này bố trà ước há»™i vá»›i Long Nhân, nhất định hắn sẽ dùng sở há»c tâm đắc nhất cá»§a mình – Äạn chỉ thần công để trừng phạt con gà trống kia má»™t chút. Vừa nghÄ© tá»›i đêm qua bá» lỡ cuá»™c gặp vá»›i mẫu thân hắn, tâm tình không khá»i giảm xuống. Bất quá khi hắn quay đầu lại, nhìn thấy má»™t cái sÆ¡n động cách đỉnh núi chỉ chừng trăm thước, lại không nhịn được nở nụ cưá»i xấu xa. 
 
Hắn chạy má»™t mạch đến trước cái sÆ¡n động kia, lấy từ trong lòng ngá»±c ra má»™t con rắn tháºt dài đã sá»›m mất Ä‘i sinh mạng, vụng trá»™m sắp đặt đầu rắn tại má»™t đám cá» dại sinh trưởng trên vách đá bên cạnh cái động, sau đó nấp ở má»™t bên, lẳng lặng chỠđợi. 
 
Äây là má»™t sÆ¡n cốc trong ngá»n núi nho nhá» cạnh nhà hắn, hắn và phụ thân sống dưới chân ngá»n núi này. Lúc này thái dương đã hoàn toàn xé rách tầng mây, tá»a ra vạn đạo quang mang, Ä‘em ngá»n núi nho nhá» này nhuá»™m thành má»™t mảnh vàng màu hoàng kim.  
 
Nhưng cái tiểu viện nhà hắn lại má»™t mình khuất trong bóng tối tại dưới ngá»n núi này, rá»i xa thôn trang ở sÆ¡n cốc. 
 
Cho tá»›i bây giá», phụ thân cÆ¡ bản cấm hắn tiếp xúc vá»›i ngoại giá»›i, cho nên bạn cá»§a hắn ngoại trừ con gà trống được gá»i là trùng trùng kia, cÆ¡ hồ không có bạn cùng trang lứa. Bất quá Long Nhân là má»™t ngoại lệ duy nhất. NghÄ© tá»›i Long Nhân, trong lòng hắn lại cảm thấy lo lắng. 
 
Quen biết vá»›i Long Nhân đại khái đã hÆ¡n má»™t năm, hôm dó, cÅ©ng ở đây, cÅ©ng giống sáng sá»›m má» má» như hôm nay, lúc ấy hắn Ä‘ang má»™t mình dưới ánh thái dương vừa lên, luyện táºp công pháp “Äạn chỉ thần côngâ€, dùng ná»™i lá»±c thông qua ngón tay bắn má»™t cục đá ra tá»›i táºn sâu trong đám mây. Sau khi hoàn thành má»™t lần luyện táºp, khi hắn ngồi xuống nghỉ ngÆ¡i, đột nhiên nghe được ở dưới vách núi truyá»n đến động tÄ©nh tá»±a như có ngưá»i Ä‘ang ra sức leo lên. Äây là má»™t ngá»n núi hoang vắng Ãt dấu chân ngưá»i, ai lại leo lên đây vào sáng sá»›m a? Từ động tÄ©nh mà đối phương gây ra, hiển nhiên đối phương không có võ công gì. Hắn nhịn không được đến đỉnh núi nhìn xem, thấy má»™t tiểu hài tá» tuổi xấp xỉ hắn mặt đỠbừng, trên cánh tay mang theo nhiá»u vết hoa máu nhưng vẫn thá»±c ương ngạnh leo lên trên. 
 
Hắn giúp tiểu hài tá» quáºt cưá»ng kia lên đỉnh núi. Khi hắn tò mò há»i đối phương vì sao tại sáng sá»›m như thế này lại trèo lên vách núi, trong ánh mắt đối phương hàm chứa thất vòng và ưu thương, trả lá»i mà làm cho hắn giá» nghÄ© đến vẫn còn như phảng phất hôm qua. 
“Bá»n há» nói, nếu ta có thể leo đến ngá»n núi cao nhất khi mặt trá»i vừa lên, có thể gặp được mụ mụ cá»§a ta. Bá»n há» lừa ta.†
 
Cứ như váºy mà hắn nháºn biết và kết giao bằng hữu sinh tá» không rá»i vá»›i Long Nhân. 
Long Nhân sao vẫn chưa tá»›i? Ẩn thân ở má»™t nÆ¡i bà máºt gần đó, trong lòng hắn đột nhiên mở hồ cảm thấy má»™t tia bất an và lo âu. CÅ©ng đúng lúc này, hắn nhìn thấy Long Nhân Ä‘ang từ xa xa hướng vá» nÆ¡i ước há»™i chạy tói. Bất quá, phÃa sau Long Nhân còn có má»™t tiểu cô nương nhá» xinh yểu Ä‘iệu, tóc dài tung bay trong gió. 
 
Thân ảnh tiểu cô nương kia theo sát phÃa sau Long Nhân như hình vá»›i bóng váºy, bước chân phiêu dáºt như nước chảy mây bay, từ xa nhìn lại không giống như chạy mà tá»±a như má»™t áng mây bám theo ngưá»i Long Nhân váºy. 
 
Long Nhân chạy má»™t hÆ¡i đến động khẩu, mang theo nhịp tim Ä‘áºp vá»™i, khuôn mặt nhá» nhắn đỠbừng không ngừng nhìn chung quanh, hiển nhiên là tìm kiếm thân ảnh cá»§a hắn. 
 
“Vô Danh ca ca†Long Nhân nhìn bên trong sơn động không có hắn, bắt đầu kêu lên. 
 
Tiểu cô nương Ä‘i vá»›i Long Nhân mặc má»™t bá»™ y phục màu tá» hồng, lưng hướng vá» phÃa Vô Danh, lẳng lặng cưá»i đứng má»™t bên. Trên mái tóc dài xinh đẹp có cài má»™t cái trâm hình bướm màu đỠmÄ© lệ, dưới ánh mặt trá»i nhìn như giương cánh muốn bay Ä‘i váºy.  
 
Tiểu cô nương kia thấy Long Nhân có chút lo lắng gá»i hắn, cÅ©ng mắt đầu đảo mắt nhìn hoàn cảnh bốn phÃa, nhưng ánh mắt thá»§y chung không rá»i khá»i Long Nhân. Khi nàng xoay ná»a ngưá»i qua, khi ánh mắt đảo qua chá»— hắn ẩn thân, đôi mắt xinh đẹp bạo lên vẻ đỠphòng. 
 
Tiểu cô nương kia thoạt nhìn có niên kỉ cÅ©ng tầm cỡ mình, lại có công lá»±c như thế làm trong lòng Hàn Vô Danh có chút tán thưởng. Nhưng đồng thá»i cÅ©ng thấy kỳ quái, Long Nhân hôm nay sao lại cùng tiểu cô nương này đến phó há»™i, đây vốn là ước há»™ cá»§a hai ngưá»i bá»n hắn. 
 
HÆ¡n nữa Long Nhân bản thân không có võ công, sao lại có má»™t tiểu cô nương bằng hữu tuổi nhá» mà thân hoài tuyệt kÄ© như váºy? Cô bé kia ngoài mặt là giúp Long Nhân tìm mình, trên thá»±c tế là rõ ràng cảnh giá»›i bốn phÃa Long Nhân. Vá»›i cả, cô gái kia vừa rồi rõ ràng đã phát hiện ra mình nhưng lại không nói vá»›i Long Nhân, ánh mắt tiếp tục cảnh giác quét mắt vá» bốn phÃa. 
 
Hắn mang đầy hoài nghi chuẩn bị hiện thân gặp Long Nhân, vừa má»›i di xoay non ná»a thân, ná»™i tâm đột nhiên khẩn trương, mÆ¡ hồ cảm thấy má»™t cá»— sát khà nhàn nhạt truyá»n ra từ cái sÆ¡n động bá»n há» sắp thám hiểm kia. Cá»— sát khà kia nhạt đến độ nếu không phải hôm qua hắn hoàn thành được sÆ¡ bá»™ công pháp “Thiên ThÃnh Thuáºt†nhất định không phát hiện được. Nhưng cÅ©ng vào lúc này, tiểu cô nương kia quay đầu hướng vá» phÃa hắn ẩn thân, mái tóc Ä‘en bồng bá»nh xẹt qua, ánh mắt cá»§a bá»n há» gặp nhau.  
  
 
  
  
   
		 
		
		
		
		
Tài sản của Vô Tình  
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Vô Tình; 22-05-2010 at 01:05 PM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 3  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a Vô Tình  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				22-05-2010, 12:39 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá»  Lãnh Diện Tuyệt Tình  
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
					
					
						Bài gởi: 4,793
					
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                
					
 
	Thanks: 24
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
 
  Gia Tá»™c ThÃch Khách  
 
  Quyển 1:Má»™ng Hồ Äiệp  
Chương 3: Ãm Äấu  
 
      Tác giả:  Hàn Nghịch  
  Dịch giả:  Vô Danh 
Nguồn :  Ãm Dạ Thành - Kiếm Giá»›i 
 
 
   
 
 
 
 
Ngưá»i ẩn thân trong sÆ¡n động kia đến cùng đã chỠđợi bao lâu? Hắn đến đây đã hÆ¡n ná»a canh giá», lấy công lá»±c cá»§a hắn, nhất là đêm qua đã luyện thành “Thiên ThÃnh Thuáºtâ€, lúc này lại cư nhiên hoàn toàn không có má»™t chút phát hiện. 
 
Hiển nhiên võ công đối phương cao hÆ¡n mình rất nhiá»u! 
 
Mục Ä‘Ãch cá»§a đối phương là cái gì? Mục tiêu là ai? Chẳng lẽ là mình? Trước khi Long Nhân xuất hiện đối phương vẫn ẩn tàng tốt lắm, không làm cho mình có má»™t chút phát hiện nào, chỉ đến khi Long Nhân xuất hiện ở trước sÆ¡n động bắt đầu kêu gá»i hắn, sát khà má»›i từ trong động phát tán ra. 
 
Nhất định là Long Nhân, mục tiêu của đối phương nhất định là Long Nhân! 
 
NghÄ© váºy, hắn vá»™i ngưng thần tÄ©nh khÃ, toàn lá»±c đỠtụ công lá»±c, thi triển “Thiên ThÃnh Thuáºtâ€, Ä‘em cảm giác cá»§a mình từ từ tiến vào bên trong sÆ¡n động. 
 
“Vô Danh ca ca, ta biết ngươi đã sớm đến đây.†Long Nhân lúc này cũng phát hiện chỗ ẩn  
thân cá»§a hắn, vá»— đôi bàn tay nhá» bé, cao hứng chạy vá» phÃa hắn, nhưng khi Long Nhân chạy qua ngưá»i tiểu cô nương kia lại bị cô bé dùng tay giữ chặt. 
 
Cô bé kia lúc này đã hoàn toàn xoay ngưá»i hướng mặt vá» phÃa hắn, dưới tia nắng ban mai, khuôn mặt thanh tân tú lệ á»ng Ä‘á», Ä‘ai lưng và khăn cá»™t tóc giống nhau, cÅ©ng có má»™t con bướm xuất ra quang mang màu hoàng kim, có vẻ vô cùng bắt mắt. 
 
Cô bé kia hẳn là khi hắn váºn công phát giác hắn là ngưá»i mang võ công, cho nên kéo giữ tay Long Nhân lại, cùng lúc sá» dụng cặp mắt linh khà bức ngưá»i kia đỠphòng nhìn hắn chằm chằm. 
 
“Hồ Äiệp tá»· tá»·, đây chÃnh là Vô Danh ca ca mà ta nói vá»›i các ngưá»i, ngưá»i giữ ta làm chi, mau thả ta ra.†Long Nhân hiển nhiên đối vá»›i hành vi đột nhiên giữ chặt hắn cá»§a cô gái kêu Hồ Äiệp tá»· tá»· vô cùng bất mãn. 
 
“Buông†Trong khẩu khà của Long Nhân ẩn hàm ngữ khà ra lệnh. 
 
Lúc này hắn đã buông tha cho việc dùng “Thiên ThÃnh Thuáºt†tra tìm trong động, bởi vì vừa rồi chÃnh mình đã cố gắng hết sức nhưng không thu hoạch được gì. Hắn biết, võ công cá»§a đối phương cao hÆ¡n hắn nhiá»u lắm, cứ tiếp tục tra xét cÅ©ng vô dụng. Trong lòng cá»§a hắn khẩn trương lên, trong miệng hÃt má»™t hÆ¡i lương khÃ. 
 
Cô gái gá»i là Hồ Äiệp kia hiển nhiên còn chưa phát giác địch nhân tồn tại bên cạnh, đối vá»›i hành động vừa rồi cá»§a hắn rất kỳ quái. Mà hiện tại lại thấy thần sắc khẩn trương cá»§a hắn, càng cảm thấy kỳ quái hÆ¡n, ánh mắt mang vẻ Ä‘iá»u tra nhìn hắn. Bất quá nàng hiển nhiên từ hành động thân thiết cá»§a Long Nhân vá»›i hắn đã giải trừ đỠphòng vá»›i hắn, đối vá»›i thanh âm hàm chứa ngữ khà mệnh lệnh kia cá»§a Long Nhân sinh ra má»™t tia sợ hãi. 
 
Nàng buông tay Long Nhân ra, mặc cho Long Nhân chạy đến chỗ hắn. 
 
“Vô Danh ca ca, hôm nay bởi vì Hồ Äiệp tá»· tá»· nên má»›i cháºm má»™t chút.†Long Nhân áy náy tiến đến trước mặt hắn xin lá»—i giải thÃch. 
 
Lúc này hắn không có tâm tình Ä‘i nghe Long Nhân giải thÃch, sát khà từ trong động truyá»n ra ngày càng sắc bén, trên trán hắn toát ra má»™t tầng mồ hôi lạnh. 
 
“Có địch nhân ẩn tàng trong động†Hắn dùng ánh mắt lướt qua cá»a động kia, trong lòng yên lặng nói. Hắn biết nÆ¡i này trừ hắn ra, cô gái Hồ Äiệp này cÅ©ng là má»™t ngưá»i mang má»™t thân võ công khá cao, Long Nhân lại không có má»™t chút võ công. 
 
Cô gái Hồ Äiệp kia hiển nhiên cÅ©ng vô cùng thông tuệ, láºp tức hiểu được đại khái tin tức từ ánh mắt hắn truyá»n tá»›i, toàn thân láºp tức tiến nháºp trạng thái đỠphòng cao độ. 
 
“Vô Danh ca ca, ta và Hồ Äiệp tá»· tá»· cùng đến cháºm má»™t chút, ngươi không phải tức giáºn vá»›i Long Nhân chứ?†Long Nhân thấy hắn không để ý đến mình, nhìn vá» phÃa Hồ Äiệp, ánh mắt mang vẻ đỠphòng, nghÄ© hắn Ä‘ang giáºn mình. 
 
“Sao lại như thế được? Long Nhân. Nhiá»u ngưá»i sẽ đùa càng vui, càng náo nhiệt thêm mà.†Hắn dắt bàn tay nhá» bé cá»§a Long Nhân, cố ra vẻ thoải mái mỉm cưá»i hướng Hồ Äiệp Ä‘i đến. 
 
“Äây là Hồ Äiệp tá»· tá»·, đây là Vô Danh ca ca. Các ngươi nháºn thức má»™t chút.†Long Nhân lúc này ngữ khà đã mang dáng dấp “ngưá»i lá»›n†má»™t chút, giá»›i thiệu cô bé kia vá»›i hắn. “Nói cho Hồ Äiệp tá»· tá»· biết, Vô Danh ca ca cá»§a ta là cao thá»§ thiên hạ hiếm thấy, chỉ pháp cá»§a hắn tuyệt không kém so vá»›i Hồ Diệp chưởng cá»§a ngươi a.†Long Nhân đắc ý giá»›i thiệu hảo bằng hữu cá»§a mình.  
 
Hồ Äiệp chưởng pháp! 
 
Chẳng lẽ là chưởng pháp trong truyá»n thuyết “Bất li bất khÃ, sinh tá» tương tùy†(*) – Hồ Äiệp chưởng pháp! Nghe nói chưởng pháp này má»™t khi thi triển ra, song chưởng tá»±a như hồ Ä‘iệp bay lượn quanh thân, vô luáºn sinh tỠđối phương Ä‘á»u không thể thoát ra. Chưởng pháp này không chỉ có thể tiêu diệt thâ thể đối phương mà còn có thể phá há»§y cả linh hồn. 
 
Sát khà từ trong động truyá»n ra dưới sá»± giá»›i thiệu cá»§a Long Nhân rõ ràng đình trệ má»™t chút. 
 
Cặp nhãn thạch Ä‘en láy cá»§a Hồ Äiệp chợt lóe lên, hiển nhiên nàng cÅ©ng đã nháºn ra địch nhân tồn tại và vị trà cá»§a hắn. 
 
Xem ra địch nhân trong bóng tối đối vá»›i Hồ Äiệp chưởng pháp cÅ©ng có chút cô kỵ. Nhưng địch nhân nếu ẩn tàng trong động nhất định không biết Hồ Äiệp tá»· tá»· trong miệng Long Nhân không phải Hồ Äiệp trong truyá»n thuyết kia mà chỉ là má»™t tiểu cô nương tuổi chừng mưá»i hai thôi. 
 
“Cái gì Hồ Äiệp tá»· tá»·, rõ ràng là Hồ Äiệp đại tỷ†Hắn nhìn thấy Hồ Äiệp Ä‘ang chuẩn bị mở miệng nói chuyện, trong lòng linh quang chợt lóe, nhanh chóng ngắt lá»i Hồ Äiệp. “Hồ Äiệp đại tá»· tá»·, lần trước Long Nhân nói có cÆ¡ há»™i sẽ dẫn đến má»™t tuyệt đỉnh cao thá»§ đến chỉ Ä‘iểm võ công cá»§a ta má»™t chút, không nghÄ© đến cư nhiên lại là Hồ Äiệp đại tá»· tá»· trong truyá»n thuyết ngươi a!†
 
Hồ Äiệp đầu tiên là má»™t tráºn khó hiểu, nhưng láºp tức liá»n hiểu được dụng ý cá»§a hắn. 
 
Long Nhân kỳ quái vừa muốn mở miệng, hắn vá»™i lấy tay âm thầm hạ má»™t chút ám kình vào tay Long Nhân, đồng thá»i dùng ánh mắt ám chỉ Long Nhân đừng nói. Long Nhân nhìn ánh mắt nghiêm túc mà lo lắng cá»§a hắn, vốn hắn cÅ©ng là ngưá»i trà tuệ dị thưá»ng, cÅ©ng tá»±a hồ hiểu được có chuyện, không nói nữa. 
 
“Tiểu quá»·, ngươi gá»i ta là cái gì? Hồ Äiệp đại tá»· tá»·, cái miệng nhá» cá»§a ngươi cÅ©ng tháºt ngá»t. Vì những lá»i này cá»§a ngươi, xem ra hôm nay ta không thể không xuất ra má»™t hai thứ tốt rồi.†Hồ Äiệp phối hợp, dùng ná»™i lá»±c cải biến thanh âm làm ra vẻ ngưá»i lá»›n. 
 
Sát khà trong động kia lại cưá»ng thịnh. 
 
“Lão đầu tá», sao ngươi cÅ©ng tá»›i đây, ngươi có nghe thấy không. Tiểu hài này gá»i ta là cái gì? Hồ Äiệp đại tá»· tá»·, nghe chưa, Hồ Äiệp đại tá»· tá»· a! Long Nhân, ngươi và lão đầu tá» cứ đứng má»™t bên Ä‘i, hôm nay ta thấy Vô Danh ca ca ngươi vô cùng thuáºn mắt, sẽ truyá»n thụ má»™t chút.†Hồ Äiệp mở đầu, sau đó ngày càng trôi chảy, lưu sướng. Äồng thá»i cÅ©ng dùng ánh mắt ngầm ám chỉ hắn. 
 
“Khó mà thấy được đại Hồ Äiệp cá»§a ta lại có hứng thú như váºy, Long Nhân, Ä‘i, chúng ta đứng qua má»™t bên Ä‘i.†Äầu tiên hắn rất sá»ng sốt, cÅ©ng rất nhanh hiểu được, báºt lại lá»i Hồ Äiệp, đồng thá»i cÅ©ng dùng ná»™i lá»±c cải biến thanh âm. 
 
“Hồ Äiệp đại tá»· tá»·, chúng ta vào trong sÆ¡n động luyện Ä‘i, được không?†Vừa hoàn thành vai lão nhân, hắn láºp tức trở lại như cÅ©, giá»ng nói mang vẻ ấu trÄ© yếu á»›t. 
 
Hồ Äiệp chưa kịp nói gì, sát khà trong động đột nhiên yếu lại, trong giây lát biến mất. 
 
Thân pháp ngưá»i ná» tháºt nhanh! 
 
Xem ra cái động này còn có lối khác. 
 
Trong nhất thá»i, trên ngưá»i hắn và Hồ Äiệp Ä‘á»u chảy ra mồ hôi lạnh. Lẳng lặng đứng ở chá»— cÅ©, vẫn không nhúc nhÃch, ngÆ¡ ngác nhìn nhau, từ trong mắt đối phương nhìn ra được sá»± sợ hãi. 
 
Chỉ có Long Nhân cái gì cÅ©ng không biết, hắn tò mò, nhìn thấy bá»n há» vừa rồi còn chÆ¡i trò giả thân pháºn mà bây giá» lại ngẩng ra như váºy, trong mắt hiện ra má»™t dấu chấm há»i tháºt lá»›n, hoàn toàn không biết bá»n há» vừa rồi đã trải qua má»™t hồi sống chết!  
 
  
 
   
		 
		
		
		
		
Tài sản của Vô Tình  
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Vô Tình; 22-05-2010 at 01:14 PM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 3  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a Vô Tình  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				22-05-2010, 12:55 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá»  Lãnh Diện Tuyệt Tình  
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Jun 2008
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
					
					
						Bài gởi: 4,793
					
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                
					
 
	Thanks: 24
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
 
  Gia Tá»™c ThÃch Khách  
 
  Quyển 1:Má»™ng Hồ Äiệp  
Chương 4: Khốn Thủ ( Thượng)  
 
      Tác giả:  Hàn Nghịch  
  Dịch giả:  Vô Danh 
Nguồn :  Ãm Dạ Thành - Kiếm Giá»›i 
 
  
 
 
 
 
 
 
 
“Vừa rồi trong sÆ¡n động có ngưá»i xấu mai phục.†Hồ Äiệp lúc này trấn tÄ©nh lại, giải thÃch vá»›i Long Nhân. 
 
Long Nhân sắc mặt láºp tức biến đổi, trở nên thâm trầm mà lão luyện. Chân mày hÆ¡i nhÃu lại. 
 
Xem ra Long Nhân không phải lần đầu gặp phải tình huống như váºy, bằng không lấy niên kỉ nho nhá» như Long Nhân, không có khả năng nhanh chóng phản ứng lại như váºy, hÆ¡n nữa lại không có chút sợ hãi. 
 
Long Nhân đến tá»™t cùng là ai? Có bối cảnh bà hiểm như thế nào? Tuổi còn nhỠđã gặp phải cao thá»§ loại này mai phục Ä‘uổi giết. Còn có tiểu cô nương Hồ Äiệp này, tuy rằng trong miệng Long Nhân gá»i nàng là tá»· tá»·, nhưng trong giá»ng nói lại ẩn hàm má»™t loại ngữ khà bá» trên. Chẳng lẽ cô gái Hồ Äiệp này thá»±c tế là vệ sÄ© bên ngưá»i cá»§a Long Nhân? 
 
Vá»›i thân thá»§ và khà chất cá»§a Hồ Äiệp, nếu vẻn vẹn chỉ là má»™t vệ sÄ© cá»§a Long Nhân, váºy đến tá»™t cùng thân pháºn cá»§a Long Nhân là cái gì? Mình và Long Nhân kết giao đã gần má»™t năm, ngay từ đầu đã tiếp thụ huấn luyện nghiêm khắc từ phụ thân vá» má»i mặt, nhưng trước ngày hôm nay lại không phát hiện chút gì! 
 
Nhất thá»i trong tâm hắn tràn ngáºp nghi hoặc. Nhưng trước mắt hắn đã không có thá»i gian suy nghÄ© vá» vấn đỠnày nữa, ánh mắt cầu xin giúp đỡ cá»§a Hồ Äiệp và ánh mắt Long Nhân sau khi nghe giải thÃch đã hướng vá» phÃa hắn. Ãnh mắt kia rõ ràng Ä‘ang há»i, bây giá» nên làm gì? Äào tẩu hay lưu lại? 
 
Äúng a, nên lưu lại hay đào tẩu? 
 
Äứng ở đây, ba ngưá»i có vẻ hÆ¡i lá»›n trước tuổi. Hồ Äiệp mặc dù võ công không kém hắn, nhưng dù sao cÅ©ng là nữ hài tá», hÆ¡n nữa vừa rồi dưới chá»§ ý cá»§a hắn, liên thá»§ ăn ý dá»a lui địch nhân trong bóng tối, đã sinh ra lòng tÃn nhiệm và á»· lại vá»›i hắn. 
 
Nên láºp tức đào tẩu hay cứ lưu lại? Trong tâm hắn lại cân nhắc. 
 
“Chúng ta nên lưu lại, trước tiên cứ tìm nơi nào gần đây mà trốn đi.†Long Nhân lên tiếng. 
Long Nhân tá»±a hồ hoàn toàn Ä‘á»c ra được hàm nghÄ©a trong ánh mắt trao đổi cá»§a bá»n há», thần sắc bình tÄ©nh và thành thục khác ngưá»i, má»™t bên lên tiếng, má»™t bên thì nháy mắt vá» phÃa Hồ Äiệp. 
 
Äúng váºy, trước tiên nên lưu lại tìm nÆ¡i trốn chá» cứu viện. 
 
Nếu đối phương mai phục ở trong động nÆ¡i đỉnh núi, hiển nhiên đã có kế hoạch hành động, ở chân núi, sưá»n núi không lẽ không có mai phục? Tuy vừa rồi hắn và Hồ Äiệp tạm thá»i dá»a lui địch nhân trong bóng tối, nhưng lấy thân thá»§ cá»§a địch nhân, hẳn là không bao lâu sẽ nhìn ra sÆ¡ hở trong đó. Thá» nghÄ© xem, chá»§ nhân Hồ Äiệp chưởng pháp trong truyá»n thuyết kia là cao thá»§ tuyệt đỉnh ra sao? Có thể nào không phát hiện được địch nhân trong khi má»™t tiểu hài tư chưa đến mưá»i hai tuổi lại cảm nháºn được? Äịch nhân hẳn là sẽ láºp tức phản hồi lại đây, cÅ©ng nhất định sẽ Ä‘iá»u tra phụ cáºn ngá»n núi này, nhưng nhất định đến cuối má»›i Ä‘iá»u tra lại nÆ¡i này. 
 
Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất. 
 
Hắn và Hồ Äiệp cÆ¡ hồ đồng thá»i nghÄ© thông đạo lý bên trong, ngầm nhìn nhau má»™t cái, láºp tức triển khai hành động. 
 
Trước tiên cả bá»n lưu lại ám kà bà ẩn trên má»™t cái cây không xa. Sau đó lôi Long Nhân chạy như bay, hướng tá»›i má»™t cái động khẩu cạnh vách núi. Hồ Äiệp còn cẩn tháºn há»§y hết toàn bá»™ dấu chân dá»c đưá»ng. 
 
Vị trà cái động này cách đỉnh núi cao nhất ba mươi thước, đồng thá»i cÅ©ng là nÆ¡i lần đầu tiên hắn và Long Nhân gặp nhau. Vách núi có má»™t Ãt cá» dại và thá»±c váºt vô danh, còn có má»™t Ãt khe hở. Hắn và Hồ Äiệp mượn lá»±c mấy thứ này, rất nhanh kéo Long Nhân đến đỉnh núi. 
 
Ngay khi bá»n há» hoàn toàn lên đến đỉnh núi, Hồ Äiệp đột nhiên bay ngược vỠđỉnh núi, má»™t đạo bạch quang xinh đẹp lóe lên từ bên hông nàng, bạch quan kia như nước chảy mây bay lưu loát sinh động Ä‘em cá» cay cách đó năm thước tước Ä‘i sạch sẽ, lại mượn lá»±c nhát đâm cuối cùng như má»™t con hồ Ä‘iệp bay trở lại chá»— bá»n há». Äạo bạch quang kia ngay khi Hồ Äiệp đáp xuống chá»— bá»n hỠđã biến mất vô ảnh, chỉ có cái váºt hình con bướm trên Ä‘ai lưng cá»§a Hồ Äiệp, dưới ánh dương chói mắt chấn động không ngừng, tá»±a như má»™t cánh bướm giương cánh bay múa. 
 
Hồ Äiệp triá»n yêu kiếm! Xem ra Hồ Äiệp trong truyá»n thuyết quả tháºt có liên quan đến tiểu Hồ Äiệp trước mắt này. 
 
Bá»n há» vừa má»›i phục xuống dưới đất, giấu Ä‘i thân mình, dưới vách đá liá»n truyá»n đến tiếng ngưá»i. 
 
“Các ngươi tháºt sá»± không thấy má»™t ngưá»i lá»›n nào, chỉ có má»™t nam má»™t nữ hai tiểu hài tá»?†Má»™t thanh âm lạnh lùng há»i. 
 
“Thiên chân vạn xác, đầu mục.†Một thanh âm khẳng định. 
 
“Chúng ta theo dõi từ táºn chân núi, mai phục khắp nÆ¡i, giám thị tất cả đưá»ng lên núi, không má»™t chút lÆ¡ là.†Má»™t thanh âm khác bổ sung. 
 
Trầm mặc. 
 
“Xem ra bá»n chúng chạy không được bao xa, nươi tìm thá» trong động, còn lại theo ta.  
 
Chúng ta tìm kiếm chung quanh.†Äầu mục kia ra lệnh. 
 
Hắn và Hồ Äiệp nhìn vá» Long Nhất, trong mắt tràn đầy vẻ kÃnh nể. 
 
Trên mặt Long Nhân đã hoàn toàn không có chút thái độ trẻ con nào, ánh mắt bình tĩnh mà ưu tư. 
 
“Vô Danh ca ca, ngươi xem nếu bá»n hỠđến công kÃch, chúng ta có thể ngăn cản bao lâu?†Long Nhân há»i. 
 
“Nếu sau chÃnh ngá» má»›i phát hiện chúng ta, ta nghÄ© hẳn có thể kiên trì đến hoàng hôn.†Long Nhân há»i tuy rằng thá»±c khách khÃ, nhưng mÆ¡ hồ chứa đựng má»™t loại lá»±c lượng không thể kháng cá»±. 
 
Thừa địp địch nhân Ä‘i chá»— khác tìm kiếm, hắn cÆ¡ hồ Ä‘em tất cả hòn đá có thể tìm được toàn bá»™ mang đến bên ngưá»i, Hồ Äiệp thì giúp hắn Ä‘em đống đá này sắp thành mấy bãi. Cuối cùng không biết từ đâu lấy ra mấy bó lá»›n kim châm, má»™t phần đặt dưới mặt đất, má»™t phần nắm trong tay. Long Nhân vẫn như cÅ© nằm ở kia, không há»— trợ cÅ©ng không động.  
 
Mặt trá»i ngày xuân cÅ©ng không có lá»±c lượng gì, nhưng lúc này trên trán hắn và Hồ Äiệp lại mÆ¡ hồ có mồ hôi chảy ra. CÅ©ng may gió trên đỉnh núi rất lá»›n, thá»±c nhẹ nhàng khoan khoái nên cÅ©ng làm cho bá»n há» cảm thấy dá»… chịu phần nào. 
 
“Tiểu oa nhi, ta thấy các ngươi rồi, mau ra đây. Chúng ta sẽ không thương tổn các ngươi.†Dưới vách núi, khắp nÆ¡i Ä‘á»u truyá»n đến thanh âm mê hoặc, chợt trái, chợt phải, có khi lại ở phÃa sau, phiêu hốt bất định. Trong đó có má»™t thanh âm dao động rất nhanh, cho thấy chá»§ nhân thanh âm nhanh như quá»· mị, công lá»±c cao thâm. 
 
Nghe được thanh âm kia, hắn và Hồ Äiệp không khá»i hoảng sợ nhìn nhau. 
 
Ước chừng lại qua má»™t canh giá», tất cả địch nhân lại tụ táºp má»™t lần nữa dưới vách núi chá»— bá»n hỠẩn nấp. 
 
“Äầu mục, không có a, hay là bá»n chúng đã cao chạy xa bay?†Má»™t thanh âm há»i. 
 
“Nếu tìm không ra xem ra phải buông tha thôi, chỉ sợ viện binh của tiểu oa nhi kia sắp đến a!†                                   
 
  
  
  
 
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của Vô Tình  
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by Vô Tình; 22-05-2010 at 01:14 PM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	
		
			
				
					Äã có 3  Thành viên nói CÃM Æ N đến bài viết rất có Ãch cá»§a Vô Tình  
				
			 
			
			
		 
		
  
	
 
 
	 
 
	
		 
	
	
		
		
		 
	
 
	
	
	
		
			
			 
			Từ khóa được google tìm thấy 
		 
	 
	
		àëòûí , gia tá»™c thÃch khách , gia tô , gia toc thich khach , gia toc thich khach prc , gia toc thich khich , gja toc thjch khach , hiep-khach-gia-toc , ïîðíóõà , thÃch khách ma tuyá»n , thich khach ma truyen , thich khack ma truyen , truyện vũ hiệp , truyen thong gia toc , vu hiep , vu hiep truyen , ÷àñòóøêè