Äêm hôm đó, Vronxki không nghÄ© đến chuyện ngá»§ nữa. Chàng cứ ngồi trong ghế bành, khi nhìn thẳng trước mặt, lúc nhìn kẻ ra ngưá»i vào, và nếu trước kia chàng đó khiến ngưá»i lạ phải ngạc nhiên, bối rối vì vẻ bình thản trÆ¡ trÆ¡ cá»§a mình, thì lúc này chàng lại càng có vẻ kiêu hónh, lạnh lùng hÆ¡n bao giá» hết. Chàng nhìn má»i ngưá»i như váºt vô tri. Má»™t chàng trai nóng nảy, nhân viên toà án quáºn, ngồi trước mặt, vì thế mà căm ghét chàng thá»±c sá»±. Hắn xin lá»a, khÆ¡i chuyện vá»›i chàng, tháºm chà còn xô chàng để tá» ra hắn cÅ©ng là má»™t con ngưá»i chứ không phải má»™t đồ váºt, nhưng Vronxki vẫn nhìn hắn như nhìn cây đèn lồng. Mặt gó trai trẻ bá»—ng giáºt giáºt và hắn cảm thấy mất bình tÄ©nh, sôi tiết lên vì bị ngÆ¡ Ä‘i tá»›i mức ấy.
Vronxki không nhìn gì, cÅ©ng chẳng thấy ai. Chàng tưởng như mình đó hóa thành má»™t vị hoàng đế, không phải vì tá»± cho mình đó làm Anna xúc động (chàng chưa dám nghÄ© Ä‘iá»u đó), mà vì ấn tượng nàng để lại khiến chàng dạt dào sung sướng, tá»± hào.
Chuyện này rồi sẽ ra sao, chàng không biết và cÅ©ng không nghÄ© đến nữa. Chàng cảm thấy tất cả sức lá»±c mình, cho đến nay phân tán, giỠđược táºp trung và hướng vào mục Ä‘Ãch duy nhất vá»›i má»™t nghị lá»±c phi thưá»ng. Và vì thế chàng sung sướng. Chàng chỉ biết mình đó nói tháºt vá»›i nàng: chàng đến bất cứ nÆ¡i nào có mặt nàng, hạnh phúc và ước vá»ng duy nhất cá»§a chàng từ nay trở Ä‘i là được nhìn thấy nàng và nghe nàng nói. Cho nên khi xuống tàu ở Bôlôgôvô để uống cốc nước suối, và khi nhìn thấy Anna, câu đầu tiên chàng bất giác nói vá»›i nàng đó bá»™c lá»™ Ä‘iá»u chàng Ä‘ang nghÄ©. Chàng sung sướng đó nói ra Ä‘iá»u đó vá»›i nàng; bây giá», nàng đó biết Ä‘iá»u đó, nàng Ä‘ang suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó. Chàng thức suốt đêm. Sau khi trở vá» chá»—, chàng nhá»› lại tất cả các lần gặp nàng, tất cả những lá»i nàng nói và cảm thấy lòng dạ xốn xang khi tưởng tượng đến má»™t tương lai có thể đạt được.
Khi xuống ga Peterburg, chàng cảm thấy, sau cái đêm không ngá»§, ngưá»i vẫn thư thái và tươi tỉnh như vừa tắm nước lạnh xong. Chàng vẫn đứng gần toa mình, đợi Anna Ä‘i ra. "Mình còn gặp nàng lần nữa, chàng tá»± nhá»§ và bất giác mỉm cưá»i, mình sẽ được thấy dáng Ä‘i, khuôn mặt nàng; có khi nàng còn nói đôi câu vá»›i mình nữa". Nhưng trước khi thấy nàng, chàng đó nhìn thấy ông chồng, theo sau là viên sếp ga kÃnh cẩn há»™ tống trong đám đông. "à, phải, ông chồng!". Lần đầu tiên, Vronxki hiểu rõ ngưá»i chồng này là má»™t bá»™ pháºn trong cuá»™c Ä‘á»i Anna.
Chàng biết nàng có chồng, nhưng không tin ông ta hiện Ä‘ang tồn tại; chàng chỉ tháºt sá»± tin là thế khi nhìn thấy ông ta vá»›i cái đầu, đôi vai, và đôi chân mặc quần Ä‘en; chàng càng phải tin là thế khi thấy ngưá»i chồng đó thản nhiên khoác tay Anna, vá»›i ý thức chá»§ nhân.
Trông thấy Alecxei Alecxandrovitr vá»›i bá»™ mặt hồng hào cá»§a ngưá»i Peterburg, vẻ nghiêm nghị và tá»± tin, đội mÅ© tròn, lưng hÆ¡i gù, chàng má»›i tin là có ông ta tháºt và thấy má»™t cảm giác khó chịu, cảm giác cá»§a má»™t ngưá»i Ä‘ang bị cÆ¡n khát giày vò, và khi lết được đến táºn dòng suối thì thấy má»™t con chó, má»™t con cừu hay con lợn đó vục mõm làm nước vẩn đục lên rồi. Dáng Ä‘i cứng nhắc và nặng ná» cá»§a Alecxei Alecxandrovitr làm Vronxki bá»±c vô cùng. Chàng thấy chỉ chàng má»›i có quyá»n yêu Anna. Nhưng nàng thì vẫn thế, và bao giá» thấy nàng, chàng cÅ©ng bị kÃch thÃch mạnh mẽ, ngưá»i rạo rá»±c, tâm hồn phấn khởi và tràn ngáºp hạnh phúc. Chàng sai tên hầu ngưá»i Äức vừa từ toa hạng hai chạy đến, lấy hành lý mang vá» nhà, và lại gần nàng. Chàng được chứng kiến cuá»™c gặp gỡ cá»§a đôi vợ chồng và, vá»›i sá»± sắc sảo cá»§a kẻ Ä‘ang yêu, chàng nháºn ra vẻ lúng túng cá»§a nàng khi trả lá»i chồng.
"Không, nàng không yêu lóo ta, nàng không thể yêu lóo ta được", chàng thầm khẳng định.
Trong khi Ä‘i vá» phÃa nàng, chàng vui sướng nháºn ra là nàng linh cảm thấy chàng Ä‘ang lại gần và liếc mắt vá» phÃa sau; lúc nháºn ra chàng, nàng quay vá» phÃa chồng.
- Äêm qua, bà có ngá»§ được không? - chàng nói vá»›i nàng, cúi chào cả hai vợ chồng cùng má»™t lúc, để Alecxei Alecxandrovitr có thể cho đó là chào ông ta, rồi sau có nháºn cái chào đó hay không tuỳ ý.
- Xin cảm Æ¡n ông, tôi ngá»§ ngon lắm, - nàng trả lá»i.
Mặt nàng có vẻ mệt má»i, và đó biến mất cái nét vui tươi vẫn lá»™ ra, khi trên nụ cưá»i, khi trong khoé mắt, nhưng cặp mắt nàng nhìn loé lên má»™t tia sáng và mặc dầu ánh lá»a ấy vụt tắt ngay, chàng vẫn sung sướng. Nàng nhìn chồng để dò xem ông ta có quen Vronxki không.
Alecxei Alecxandrovitr ngắm Vronxki, vẻ không hài lòng, như cũng mang máng nhớ. Vẻ bình tĩnh, chững chặc của Vronxki lúc này đó va chạm với vẻ tự tin lạnh lùng của Alecxei Alecxandrovitr.
- Äây là bá tước Vronxki, - Anna nói.
- à! Hình như chúng tôi có biết nhau, - Alecxei Alecxandrovitr nói, giá»ng hững há» và đưa tay cho Vronxki bắt. - Mình ra Ä‘i vá»›i bà mẹ nay lại trở vá» vá»›i ông con, - ông nói tách bạch từng chữ như đếm từng đồng rúp. - Chắc ông Ä‘i nghỉ vá»? ông há»i, và không đợi trả lá»i, lại dùng giá»ng bông đùa há»i vợ: - Lúc chia tay ở Moxcva, ngưá»i ta có chảy nhiá»u nước mắt lắm không?
Bằng thái độ ấy, ông tá» cho Vronxki biết ông muốn Ä‘i má»™t mình vá»›i vợ, và quay vá» phÃa chàng, ông sá» tay lên mÅ©; nhưng Vronxki nói vá»›i Anna Arcadievna:
- Tôi hy vá»ng được vinh dá»± đến thăm bà tại nhà, - chàng nói.
Alecxei Alecxandrovitr đưa mắt mệt má»i nhìn Vronxki.
- Rất sung sướng, - ông lạnh lùng đáp, - chúng tôi thưá»ng tiếp khách vào thứ hai. - Sau khi cáo từ Vronxki, ông nói tiếp vá»›i vợ bằng giá»ng pha trò: - May mắn làm sao tôi lại có đúng ná»a giỠđể đón mình và tá» lòng trìu mến mình.
- Quả là mình nhấn mạnh quá nhiá»u sá»± trìu mến cá»§a mình để tôi đánh giá nó đúng mức, - nàng đáp, cÅ©ng bằng giá»ng ấy và vô tình vẫn lắng nghe tiếng chân Vronxki Ä‘i đằng sau. "Mặc kệ", nàng nghÄ© thầm và há»i chồng xem khi mình Ä‘i vắng, Xerioja đó làm gì.
- Rất tốt! Mariét(1) nói là con ngoan lắm, và... tôi nói Ä‘iá»u này mình sẽ buồn đây... xa mình, con nó chẳng nhá»› bằng chồng mình đâu. Má»™t lần nữa, cảm Æ¡n(2) em cá»§a anh đó vá» sá»›m hÆ¡n má»™t ngày. Chị "Âm Ä‘un trà" quý hóa cá»§a chúng ta chắc mừng lắm (ông vẫn gá»i nữ bá tước trứ danh Lidia Ivanovna như váºy, vì bất cứ lúc nào bà này cÅ©ng lăng xăng và sôi sùng sục). Chị ấy lo cho mình lắm. Và nếu tôi được phép khuyên mình má»™t câu thì mình nên đến thăm chị ấy ngay hôm nay Ä‘i. Mình hẳn biết chị ấy lúc nào cÅ©ng quan tâm đến đủ má»i thứ. Hiện nay, ngoài tất cả các Ä‘iá»u lo lắng khác, chị ấy còn rất báºn tâm đến việc dàn hòa cho vợ chồng Oblonxki.
Nữ bá tước Lidia Ivanovna là bạn thân cá»§a ông và là nhân váºt trung tâm cá»§a má»™t câu lạc bá»™ thuá»™c xó há»™i thượng lưu ở Peterburg mà Anna vì chiá»u chồng vẫn thưá»ng lui tá»›i.
- Nhưng em viết thư cho chị ấy rồi.
- Chị ấy muốn biết hết ngá»n ngành kia. Nếu không mệt quá, mình nên lại đấy Ä‘i, mình ạ. KônÄ‘rat sẽ đưa xe đến đón, còn tôi, tôi Ä‘i há»p ná»™i các. Thế là tôi không phải ăn má»™t mình nữa, - Alecxei Alecxandrovitr nói tiếp, lần này bằng giá»ng đứng đắn. - Mình không thể tưởng tượng là tôi đó quen đến mức nào vá»›i...
Và ông siết chặt tay vợ tháºt lâu, đỡ vợ lên xe vá»›i má»™t nụ cưá»i đặc biệt.
--------------------------
(1) Viết theo chÃnh tả Pháp trong nguyên bản.
(2) Merci (tiếng Pháp trong nguyên bản).
Xem tiếp: Chương 31