13-04-2008, 01:29 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Ngá»± Nữ Tâm Kinh - Táºp 2 – Chương 08 – Giải dược (hạ)
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu
Dịch giả: lanhlung
Biên táºp: vodanh84
Nguồn: Tà ng thư viện
Khu rừng nà y cách quan đạo khá xa, rất Ãt ngưá»i đến đây, hai ngưá»i nà y ẩn núp không lá»™ mặt, chắc chắn không có lòng tốt, khi Lạc Lạc phát hiện có ngưá»i đến, bá»n hỠđã cách hắn chừng năm trượng rồi.
Lần lượt Mộ Dung Kỳ cũng cảm giác được, Quan Thái tuy đao pháp tuyệt mạnh, nhưng nội lực hơi kém, chỉ khi đối phương đến gần ba trượng gã mới cảm thấy được.
Lạc Lạc nhá»§ thầm “Nghe bước chân bá»n há» vững và ng, ná»™i tức sâu xa, khẳng định không phải là ngưá»i bình thưá»ng, không biết là loại ngưá»i nà o? Lẽ nà o Thanh Long đưá»ng lại phái ngưá»i đến giết ta? Lúc ta cứu sư phụ đã che mặt lại rồi, chắc là không có ngưá»i nà o nháºn ra ta, Lạc San nói, cái tên Tôn Hổ ngu ngốc đã bị Lạc Vương phá»§ đánh chết rồi, muốn kiếm ta không thể nhanh như váºy, mục tiêu có lẽ không phải là ta!â€
NghÄ© đến đây, lại an tâm rất nhiá»u, khẽ nói “Tiếp tục ăn, lãng phà là không tốt đâu!â€
Hai ngưá»i kia đã cảm giác được dị trạng cá»§a nhóm ngưá»i Lạc Lạc, lòng biết đã bị phát hiện, cÅ©ng không ẩn núp nữa, từ sau rừng Ä‘i ra, hai ngưá»i trên ba chục tuổi, ăn mặc giống nhau, ngưá»i Ä‘eo trưá»ng Ä‘ao, Ä‘ao cÅ©ng như nhau, giống như Tụ Dương Ä‘ao trong tay Quan Thái.
Lạc Lạc thấy hai ngưá»i há» từ sau rừng Ä‘i ra, nhÃu cặp lông mà y, hướng vá» bá»n há» la lên “Ta chán nhất là khi ăn cÆ¡m bị ngưá»i khác quấy rầy, đợi đến lúc ta ăn xong, các ngươi hẵng qua đây!â€
Má»™ Dung Kỳ khẽ lẩm bẩm “Ban nãy không phải huynh nói, ghét nhất là bị ngưá»i khác lừa dối ư, sao lại trở thà nh câu nà y?â€
Lạc Lạc cưá»i nói vá»›i nà ng “Äá»u ghét, sau nà y còn có câu khác nữa, cô từ từ mà nhá»›!â€
Mộ Dung Kỳ nghĩ “Ta không nhớ đấy.†Mở miệng ra, cuối cùng lại không nói.
“Bá»n ta cÅ©ng không muốn quấy rầy, nhưng thịt quả tình rất thÆ¡m, bá»n ta Ä‘Ãch xác không chịu nổi, muốn xin má»™t chút để ăn, thế nà o?†Má»™t ngưá»i cưá»i nói.
Quan Thái cưá»i ngây dại nói “Thì ra là hai vị lão huynh, thịt nà y còn rất nhiá»u, dù sao bá»n ta cÅ©ng ăn không hết! Thịt quả thá»±c rất ngon đấy!â€
Ngưá»i còn lại tá» ra khó xá», nói “Quan Thái, kỳ thá»±c bá»n ta đến truy hồi Tụ Dương Ä‘ao đấy!â€
“Ta biết, ha ha, chúng ta ăn xong rồi đánh cÅ©ng chưa muá»™n, huynh đệ ta nướng thịt Ä‘Ãch thá»±c rất ngon, sá»± huynh nếm thá» thì biết!â€
“Ừ, váºy bá»n ta không khách khà nữa!†Hai ngưá»i kia nói.
Má»™ Dung Kỳ đã ăn xong, lấy khăn giấy trong bá»c lau sạch dầu mỡ trên tay và miệng, hướng vá» Lạc Lạc cưá»i mãn ý, lại đưa cho Lạc Lạc má»™t Ãt khăn giấy.
“Hai vị chÃnh là hai huynh đệ Quan Trì, Quan Li cá»§a Ä‘ao cốc?†Má»™ Dung Kỳ há»i.
Hai ngưá»i ngừng ăn, quay sang phÃa Má»™ Dung Kỳ cưá»i nói “Không sai, dám há»i các hạ là ?†Bởi vì Má»™ Dung Kỳ vẫn còn mặc nam trang, ngưá»i bình thưá»ng không thể nà o vừa nhìn thì đã cho rằng nà ng là nữ được.
“Ta là ai không quan trá»ng, hai vị mưá»i năm trước đã nổi danh võ lâm, sao lại không có ý thức đỠphòng nà o chút nà o, các vị không sợ ta hạ độc và o thịt à ?†Má»™ Dung Kỳ nói.
“Quan Thái tháºt thà chất phác không biết hạ độc, còn hai vị tướng mạo phi phà m, cÅ©ng không giống ngưá»i xấu, bằng không Quan Thái cÅ©ng không ở cùng vá»›i các vị, lại nói, các vị Ä‘á»u đã nướng xong bá»n ta má»›i đến, không thể nà o biết bá»n ta đến mà hạ độc trước.â€
Lạc Lạc đột nhiên cưá»i kỳ lạ nói “Các ngươi đã tin như thế, váºy thá» nhìn lại xem ta có giống ngưá»i tốt không?†Nụ cưá»i nà y cá»§a Lạc Lạc, quả thá»±c là tà khà không biết đến thế nà o mà nói, trong mắt hung quang láºp lòe, lại nói “Có phải hai vị cảm thấy bụng dưới nóng bá»ng, mà còn cà ng lúc cà ng nóng hắc hắc đã trúng hóa công tán cá»§a ta rồi, không ngoà i má»™t giá» võ công sẽ mất hết, đến lúc hừ!†Lạc Lạc lạnh lẽo nhìn bá»n há», mắt lá»™ ra vẻ thương xót.
“Hả, sao ngươi có thể?†Hai ngưá»i hoảng sợ ném thịt trên tay xuống đất, sắc mặt đại biến, mồ hôi lá»›n bằng hạt Ä‘áºu xuất hiện trên trán, xoay ngưá»i rút khá»i hÆ¡n mưá»i bước, bạt Ä‘ao lá»™ ra vẻ cảnh giá»›i.
“Há, Lạc Lạc, sao ngươi hạ độc được chứ?†Quan Thái đã ăn xong, ngơ ngác chăm chú nhìn Lạc Lạc.
Má»™ Dung Kỳ cÅ©ng ù ù cạc cạc chăm chăm nhìn Lạc Lạc, nà ng vốn buồn chán, tùy tiện trêu chá»c hà i hước, đâu ngá» Lạc Lạc quả thá»±c hạ độc.
“Quan Thái, bá»n hỠđến cướp Ä‘ao cá»§a huynh, sao còn khách khà vá»›i bá»n há», hạ độc bá»›t phiá»n phức hÆ¡n, hách hách, ta quả là rất thông minh, nà y, hai tên các ngươi bây giá» da cÅ©ng phát nóng rồi phải không, nếu không uống giải dược thì võ công có thể mất hết. Hách hách, đáng tiếc song Ä‘ao Li Trì cá»§a Ä‘ao cốc, tráng niên đã chết sá»›m ở đây, quả là đáng tiếc!†Biểu tình cá»§a Lạc Lạc hệt như cưá»i trên ná»—i Ä‘au cá»§a ngưá»i khác váºy.
“À, sao các ngươi không nói chuyện, ồ, Ä‘ang váºn công ép độc đây, vô dụng thôi, thuốc cá»§a ta, ép không ra được đâu, đừng phà sức lá»±c nữa, hiện tại có phải là rất kÃch động, rất muốn kiếm nữ nhân hả, không sai, đến lúc luồng nhiệt ở thể ná»™i các ngươi xông ra bên ngoà i, công lá»±c cá»§a các ngươi cÅ©ng mất toà n bá»™, hách hách, bây giá» cầu xin ta, có lẽ còn cứu được.â€
“Vị huynh đệ nà y, các hạ có gì yêu cầu cứ nói ra Ä‘i, nếu như là hợp lý, huynh đệ ta đương nhiên đáp ứng.†Quan Li quả thá»±c ép không ra gì cả, nhưng bệnh chứng tháºt giống như Lạc Lạc nói, bệnh chứng rất muốn kiếm nữ nhân ấy.
“Phải rồi, phải rồi, Lạc Lạc huynh đệ, sư huynh ta luyện công không phải dễ dà ng, nếu như phế đi thì đáng tiếc lắm!†Quan Thái cũng vội cầu tình.
“Các ngươi nói xem phải là m sao?†Lạc Lạc cưá»i nói.
“Hai ngưá»i há» rất nổi danh hiệp nghÄ©a, trước kia khi du lịch giang hồ, nổi tiếng là thà nh tÃn, huynh có gì yêu cầu thì nói nhanh Ä‘i, huynh đừng phế võ công bá»n há» nhé!†Má»™ Dung Kỳ cÅ©ng cảm thấy Lạc Lạc có phần quá đáng, vá»™i cầu tình, sợ Lạc Lạc gây ra mầm tai vạ, nếu như truyá»n ra giang hồ có dược váºt phế võ công ngưá»i ta, nhất định sẽ bị muôn ngưá»i Ä‘uổi giết.
“Váºy được rồi, má»i ngưá»i đã nói há»™ cho các ngươi, ta tin váºy, chỉ cần các ngươi đáp ứng láºp tức trở vá» Ä‘ao cốc, không Ä‘i kiếm Quan Thái gây phiá»n phức nữa, ta liá»n cho các ngươi giải dược!â€
Quan Trì, Quan Li hai ngưá»i vẻ mặt Ä‘ang khẩn trương tức thì trở lại bình thưá»ng, không ngá» Ä‘iá»u kiện sẽ đơn giản như thế, hai ngưá»i thá» trong lòng, lần sau không ham ăn nữa, không thể phạm đại kị nà y nữa. Hai ngưá»i hổn hển nói â€œÄÆ°á»£c, chúng ta bằng lòng, từ nay vá» cốc, không Ä‘i tìm Quan Thái truy hồi Tụ Dương Ä‘ao nữa. Nhưng ngưá»i khác cá»§a Ä‘ao cốc sẽ đến, ta không thể quản được!â€
“Ừ, các ngươi không đến thì được rồi, ngưá»i khác đến là chuyện cá»§a ngưá»i khác!†Lạc Lạc cưá»i, hệt như khách là ng chÆ¡i nhìn thấy tiểu cô nương, xem ngươi bị ta chÆ¡i đùa ra sao!
“Váºy, váºy còn giải dược?†Là n da hai ngưá»i đã trở nên đỠrá»±c, trong mắt như có ngá»n lá»a Ä‘ang phun ra.
“Giải dược, hô hô, giải dược ta không có.â€
“Ngươi!†Cả hai đồng thá»i nói, bất khả tư nghị nhìn Lạc Lạc.
“Vương huynh, sao huynh nói mà không giữ lá»i váºy, vả lại hai ngưá»i há» không phải là kẻ xấu, huynh quá đáng như thế, nếu như huynh lại không cho, ta, ta có thể tức giáºn đấy!†Má»™ Dung Kỳ hÆ¡i cáu nói.
Lạc Lạc dán mắt và o Má»™ Dung Kỳ sắp nổi tráºn lôi đình, khóe miệng lá»™ ra nụ cưá»i quái lạ, lại nói tiếp vá»›i Quan Trì “Äừng nóng, Vương Lạc Lạc ta không bỉ ổi như váºy, giải dược ở kỹ viện, tùy tiện kiếm má»™t cô nương thì đã giải được độc dược trên ngưá»i các ngươi rồi!â€
“Hả, váºy thuốc ngươi cho bá»n ta ăn là …†Quan Li, Quan Trị sá»ng sốt há»i.
“Hách hách, hai vị lẽ nà o chưa từng ăn xuân dược, nếu như hai vị không Ä‘i kiếm nữ nhân tiết há»a, e rằng xảy ra nhiá»u chuyện không ngá», ta đảm đương không nổi đâu, hô hô, tiểu thà nh gần nhất cách đây cÅ©ng hÆ¡n bốn chục dặm, sau khi xong việc, hai vị nhá»› lá»i ước định nhé, không tiá»…n!†Lạc Lạc cưá»i quá»· quyệt.
Quan Trị, Quan Thái hai ngưá»i, dở khóc dở cưá»i, vừa rồi rất hoảng sợ, nghe nói chỉ là xuân dược, tâm trạng đồng thá»i buông lá»ng, dược hiệu cà ng tăng mạnh, liá»n cà u nhà u má»™t tiếng, chạy nhanh vá» nÆ¡i xa.
Lạc Lạc quay đầu, cưá»i quái dị chăm chú nhìn Má»™ Dung Kỳ sắc mặt đỠá»ng, nói “Ban nãy cô lại không tÃn nhiệm ta, ta phải trừng phạt cô sao đây?â€
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a ZORO_NDK
13-04-2008, 01:32 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
NGỰ NỮ TÂM KINH – QUYỂN 02 –
CHÆ¯Æ NG 09: BIỂU MUỘI (thượng)
Tác giả: Vương Thiểu.
Dịch giả: Vietstars.
Hiệu Ä‘Ãnh: Vmvm
Biên táºp: vodanh84
Quan Thái nghe Nhạc Nhạc định trừng phạt Má»™ Dung Kỳ, liá»n vá»™i khuyên: "Nhạc Nhạc, Má»™ Dung cô nương đâu có là m gì sai, sao đệ lại trừng phạt nà ng? Khi phụ tiểu cô nương không tốt đâu nha. Dù đệ giúp ta Ä‘uổi được hai vị sư huynh, nhưng khi phụ nữ nhân như váºy là không thể được."
“Ây, a Thái đại ca, huynh thấy đệ khi dá»… nữ nhân bao giá»?†Nhạc Nhạc cau mà y, bá»™ dạng như sắp ăn tươi nuốt sống ngưá»i khác váºy.
“A, thấy thì không thấy, nhưng ta vừa nghe đệ nói đó†Quan Thái rầu rầu đáp.
“Cho đệ xin Ä‘i! Rõ rà ng là đệ bảo sẽ trừng phạt, chứ đâu có khi phụ, à i, tháºt không còn chút hứng thú nà o nữa, ây, tiểu nha đầu, mau ra đây, ta niệm tình A Thái đại ca cầu xin cho ngươi nên lần nà y tạm để đó, lần sau mà tái phạm, sẽ khi phụ .... à không .... sẽ trừng phạt gấp đôi!â€
“Ôi, muá»™i đâu có nhá» A Thái ca cầu xin há»™ đâu!†Sắc mặt cá»§a Má»™ Dung Kỳ vô cùng thất vá»ng. Không biết có phải là nà ng ta rất muốn bị Nhạc Nhạc khi phụ không nữa?
Quan Thái lầm bầm nói “Ta niệm tình nà ng mà xin cho, chứ đâu có là m sai cái gì đâu ? Tháºt sá»± là khó hiểu mà !â€
Nói nói cưá»i cưá»i, chốc lát ba ngưá»i hỠđã Ä‘i tá»›i sÆ¡n lá»™ cách không xa hoà ng thà nh. Chỉ có Ä‘iá»u Má»™ Dung Kỳ không còn mang cái vẻ hà o khà nam nhi ban đầu nữa, mà thay và o đó là tâm sá»± cá»§a má»™t tiểu cô nương, vai ká» vai cùng Ä‘i sát bên Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc thấy cách phÃa trước xa xa có má»™t thác nước tháºt đẹp đổ từ đỉnh núi xuống, lấp lánh dưới ánh dương quang, bất giác bá»™c phát ý thÆ¡, cất tiếng ngâm nga:
"Nháºt chiếu Hương Lô sanh tá» yên,
Diêu khán bá»™c bố quải tiá»n xuyên.
Phi lưu trá»±c há tam thiên xÃch,
Nghi thị Ngân Hà lạc cá»u thiên."[1]
Lá»i thÆ¡ nói rằng:
"Nắng rá»i Hương Lô khói tÃa bay,
Xa trông dòng thác trước sông nà y :
Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước,
Tưởng dãy Ngân Hà tuá»™t khá»i mây"[2].
Lòng Má»™ Dung Kỳ Ä‘ang trà n đầy sầu muá»™n, đột nhiên nghe Nhạc Nhạc ngâm thÆ¡. à thÆ¡ khắc há»a ánh nắng chiếu rá»i trên sông Hương Lô giống như là n khói tÃa. Äể rồi từ xa xa, lữ khách lại thấy nó được treo thêm má»™t thác nước à o ạt chảy từ nÆ¡i cao vút hÆ¡n ba nghìn trượng xuống giống như dãy Ngân Hà lạc khá»i chÃn tầng mây. Cảnh tượng ấy quả tháºt hùng vÄ©, khiến thần thái cá»§a Má»™ Dung Kỳ bất giác vui hẳn lên. Nà ng cất giá»ng cưá»i nói “Má»—i lần nghe Vương huynh ngâm thÆ¡ , Ä‘á»u khiến ta cảm thấy tháºt ngạc nhiên, bà i thÆ¡ nà y nghe tháºt hay !â€
“Tiểu nha đầu, tối ngà y cứ Vương huynh nà y Vương huynh ná». Hiện giá» ngươi không còn là gã Má»™ Dung Khà nữa rồi, mà là Má»™ Dung Kỳ. Váºy mau gá»i ta má»™t tiếng ca ca xem nà o!†Khoé miệng Nhạc Nhạc nhếch má»™t nụ cưá»i tà quái, giương mắt nhìn chằm chằm nà ng.
“Ai là tiểu nha đầu, so vá»›i ngươi ta cÅ©ng lá»›n rồi chứ bá»™.†Nhìn thấy ánh mắt thu nhiếp hồn phách cá»§a Nhạc Nhạc , nà ng đột nhiên má»m nhÅ©n ngưá»i, hổ thẹn kêu má»™t tiếng: “ca ca!â€, thanh âm nhá» như tiếng muá»—i kêu.
Nhạc Nhạc nghiêng nghiêng đầu, bá» trưá»ng kiếm trong tay xuống đất, cố ý bảo: " Cái gì cÆ¡, ta nghe không rõ!"
Má»™ Dung Kỳ không phản kháng được đà nh kêu to “ca caâ€, rồi chỉ vá» thác nước phÃa trước nói: “Ca ca, muá»™i tá»›i thác nước đó xem! Có được không†Mấy lá»i cuối cùng được nà ng nói vá»›i ngữ Ä‘iệu vô cùng nÅ©ng nịu, khiến Nhạc Nhạc nghe được mà rúng động cả tâm hồn, thầm than: "Tiểu nha đầu nà y bắt đầu giở trò rồi đây, mị lá»±c cÅ©ng kinh ngưá»i quá đấy chứ!" Gã thấy khoảng cách tá»›i tiểu thà nh chỉ còn chừng mưá»i dặm, dạo chÆ¡i má»™t lúc rồi vá» kiếm chá»— trá» qua đêm cÅ©ng còn kịp chán nên đáp:
"ÄÆ°á»£c rồi, từ ngá»n tiểu sÆ¡n phÃa trước kia Ä‘i xuống là ta có thể đến được thác nước ở dưới! A, Thái đại ca, huynh có ý gì khác không?"
"Các ngươi thương lượng cả rồi, còn há»i ta là m chi ? Hắc hắc, ta cÅ©ng không vá»™i gì, cÅ©ng muốn đến đó xem coi sao !" Tiểu tá» nà y xem ra cÅ©ng không phải là ngốc!
Äi đến giữa lưng trừng trên sưá»n núi, hỠđã có thể nghe được tiếng thác nước reo, thanh âm trầm hùng liên miên bất tuyệt. Ba ngưá»i vô cùng hưng phấn, vá»™i chạy đến. Má»™ Dung Kỳ vốn là lo lắng võ công cá»§a Nhạc Nhạc không bằng mình, nhưng khi thấy hắn dá»… dà ng bám theo sau, má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không chịu kém, liá»n cảm thấy khinh công cá»§a hắn tá»±a hồ còn khá hÆ¡n cả mình nữa. Nà ng tuy có chút tò mò, nhưng lại không dám há»i hắn.
"Khoan đã, dừng lại, mé rừng bên phải có tiếng đánh nhau !" Nhạc Nhạc là ngưá»i la lên trước, chứng tá» ná»™i công cá»§a hắn cao cưá»ng nên sáu giác quan Ä‘á»u cá»±c kỳ công hiệu. Ở trong tầng công lá»±c nà y, hắn có khả năng nghe được động tÄ©nh mà ngưá»i khác không thể nghe được.
Hai ngưá»i kia tin là Nhạc Nhạc không lấy chuyện đó là m trò đùa, bèn khẽ dừng lại đưa mắt nhìn Nhạc Nhạc dò xét, rồi theo hướng chỉ cá»§a hắn mà chạy đến.
Tiếng đánh nhau văng vẳng đâu đây, cà ng lúc cà ng xa, trên sÆ¡n đạo còn vương vết máu, Ä‘i thẳng và o rừng sâu. Giá» thì ngay cả tiếng thác nước cÅ©ng không còn nghe rõ nữa, rừng sâu quả là nÆ¡i ngăn tiếng động rất tốt. Mấy ngưá»i bá»n há» tiếp tục lần theo vết máu hướng sâu và o trong rừng.
Trong rừng cây có má»™t khoảng đất trống nhá», cây cối không dầy đặc lắm, nên ánh mặt trá»i có thể chiếu và o được, cÅ©ng không đến ná»—i âm u. Ở nÆ¡i ấy hiện có năm ngưá»i Ä‘ang vây quanh má»™t nữ tá» toà n thân nhuốm máu, tay bán nguyệt loan Ä‘ao. Äiá»u kỳ lạ nhất là , thứ bị vây còn có thêm má»™t con rắn toà n thân mà u đỠhồng, dà i khoảng má»™t thước bẩy tấc. Thân thể cá»§a nó gần như giống má»™t tam giác: đầu thì to và bè như đáy cá»§a tam giác, còn Ä‘uôi cÅ©ng nhá»n như đầu cá»§a má»™t tam giác. Mắt rắn ánh lên má»™t mà u xanh thẫm, chá»›p nháy hung quang, đúng là loại độc xà trứ danh cá»§a Phong Nguyệt Quốc - XÃch Tam Giác Xà .
Con rắn nà y xoay vòng liên tục, khi thì đối địch vá»›i nữ tá» Ä‘ang bị thương, khi thì muốn nhảy đến đám ngưá»i kia, bất an quay qua quay lại liên tục. Có Ä‘iá»u, tốc độ cá»§a nó rất nhanh, nhanh như sét đánh. Má»™ Dung Kỳ sợ rắn, bà n tay nhá» nhắn khẩn trương nắm chặt tay Nhạc Nhạc, lòng bà n tay toát mồ hôi lạnh. Nhạc Nhạc quay đầu gá»i cho nà ng má»™t nụ cưá»i trấn an, láºt tay chá»™p lấy cánh tay nhá» nhắn cá»§a nà ng, nắm chặt không buông.
Nhạc Nhạc đã thấy qua năm ngưá»i bao váºy cô gái và con rắn ngoà i kia, biết há» Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a Vạn Là Minh. Má»™t ngưá»i là Viên Hôi, ngưá»i bị mất má»™t tay chÃnh là Là Trụ, ngoà i ra còn có Thiểm Äiện Kiếm Ngô Thanh, Ba Má»™c Äồ, và má»™t trung niên sá» dụng Ä‘ao mà Nhạc Nhạc chưa biết. Lòng gã thầm tÃnh toán: "Nữ tá» bị vây kia chắc chắn là ngưá»i hôm qua táºp kÃch Thanh Long đưá»ng. Tuy nhìn không rõ mặt mà y, nhưng vóc dáng thì quả là không tệ. Äáng tiếc toà n thân Ä‘á»u mang thương tÃch, còn cái con Tam Giác Xà đó tháºt là lá»›n. Bình thưá»ng loại rắn nà y chỉ dà i cỡ bẩy tấc là cùng, chắc là loại dị chá»§ng XÃch Tam Giác Xà . Tên Viên Hôi cÅ©ng ở nÆ¡i nà y, thế nà o cÅ©ng phải tìm cách khá» hắn, cả cái tên Là Trụ kia nữa , Ä‘á»u là những kẻ đáng chết. Nếu mà có Nhược Tuyết ở đây, chắc bá»n chúng sẽ bị giết hết. Có Ä‘iá»u, công lá»±c cá»§a chúng Ä‘á»u không tệ, không ổn rồi...!"
Lúc bấy giá», tại đương trưá»ng chợt phát sinh biến. Chá»n lá»±a cuối cùng cá»§a con rắn là đà o tẩu. Nó cÅ©ng thông minh, thấy trong hiện trưá»ng lúc nà y Lý Trụ Ä‘ang bị thương là điểm yếu nhất, nên đột vây vá» phÃa đó nhanh như chá»›p. Lý Trụ bị tốc độ cá»§a nó là m cho kinh sợ, chỉ kịp kêu "a" lên má»™t tiếng , chỉ kịp vô ý vung thanh kiếm chém con rắn. Con rắn nà y cÅ©ng không may, chá»— yếu nhược cách đầu bảy thốn lại rÆ¡i nhằm và o mÅ©i kiếm nhá»n hoắt, bị kiếm cá»§a Lý Trụ xuyên thá»§ng ngưá»i. Trong lúc dãy chết, mồm nó phun ra má»™t tia dịch thể Ä‘áºm đặt bắn vá» hướng Là Trụ, bay nhanh như sao xẹt. Là Trụ lúc nà y Ä‘ang cao hứng vì giết được độc xà , ai ngá» trước khi chết nó còn kịp hoà n thá»§, mặt liá»n bị dÃnh ngay má»™t đám dịch tiết tanh hôi. Hắn chỉ kịp phát ra má»™t tiếng kêu rùng rợn, ngã lăn ra đất, lăn lá»™n liên hồi, toà n thân xưng phù lên, láºp tức biến thà nh má»™t thùng tròn ú, mặt thì cháy Ä‘en, lá»™ ra há»™p sá» xám xịt, xương đầu cÅ©ng sáºm má»™t mà u Ä‘en xì.
Äám ngưá»i Vạn Là Minh vừa sợ, vừa cảm thấy may mắn. Sợ là vì độc dịch quá mạnh, còn cảm thấy may mắn vì ngưá»i chết không phải là mình.
Lúc nà y không khà ở chá»— đó hôi tanh kinh khá»§ng, khiến cho bá»n chúng gần phát ói, chà Ãt cÅ©ng vì cảnh trước mặt mà vô hình trung thả lá»ng binh khÃ. Thiếu nữ nhân cÆ¡ há»™i đó lao ra khá»i vòng vây, chạy vá» hướng cá»§a Nhạc Nhạc. Äám ngưá»i Vạn Là Minh vá»™i lấy lại tinh thần, vá»™i vã Ä‘uổi theo.
Nhạc Nhạc trầm giá»ng nói "Chúng ta giúp nữ tá» kia!" Hai ngưá»i còn lại cùng gáºt đầu, nhất trà tán thà nh.
Nữ tỠđó do bị thương nên hà nh động không khá»i bất lợi, chạy gần đến chá»— cá»§a Nhạc Nhạc thì đã bị Ä‘uổi theo , trong lúc Ä‘ang bất lá»±c thì Nhạc Nhạc quát má»™t tiếng, rút kiếm phi thân lao vá» phÃa Viên Hôi. Kiếm rÃt truy tâm, hồng quang đại thịnh, sát khà tá»a ra phong trụ Viên Hôi. Viên Hôi tuy cầm Thanh Cung, nhưng vì Ä‘ang ở trong rừng rất khó dùng tên nên dù hắn có cung tên mà không bắn kịp. Kiếm nà y cá»§a Nhạc Nhạc chém đến quá sá»›m, khiến cho Viên Hôi không kịp phòng bị. Hồng quang bay đến gần tim, Viên Hôi vá»™i lách ngưá»i trốn sau má»™t gốc cây.
Chân Nhạc Nhạc vừa chạm đất, liá»n bắn tiếp má»™t đạo kiếm khÃ, hung mãnh lao ngay vá» phÃa Viên Hôi. Luồng kiếm khà nà y đến đột nhiên, hÆ¡n nữa vì khoảng cách khá xa, Viên Hôi không có nghÄ© là Nhạc Nhạc lại có thể phát ra kiếm khà dà i và nhanh như váºy. Má»™t kiếm nà y chém thẳng tay trái hắn, dá»… dà ng đột phá há»™ thân chân khà cá»§a Viên Hôi, vết thương sâu đến táºn xương , khiến hắn hồn phi phách tán, thầm nghÄ©: "Tiểu tá» nà y xảo trá quá. Hôm qua hắn còn là m bá»™ không biết võ công, không tưởng lại lợi hại như thế. Nếu không phải mình có há»™ thân chân khÃ, thì cánh tay nầy cá»§a ta chắc bị phế Ä‘i rồi , không thể nạp lại cung tên, quả là nguy hiểm!"
Má»™ Dung Kỳ lúc nà y đã cản Thiểm Äiện Kiếm Ngô Thanh lại. Ngô Thanh không ngá» có ngưá»i đánh lén, rõ rà ng hắn nghe nói nữ tá» nà y chỉ có má»™t mình, sao bây giá» lại có nhiá»u đồng bá»n như váºy nên trong lúc cả kinh liên tục bị Má»™ Dung Kỳ ép cho thối lui. Hai ngưá»i Ä‘á»u lấy nhanh đánh nhanh, chưởng phong, kiếm khà giao tiếp nhau tầng tầng lá»›p lá»›p. Chỉ có Ä‘iá»u, Ngô Thanh đánh mà không thoải mái chút nà o, rõ rà ng mình chém má»™t kiếm, mà lại bị má»™t lá»±c đạo kỳ dị chuyển phương hướng, nếu không kịp thá»i biến chiêu, thì ắt là trúng và o chÃnh mình. Gặp phải chuyện lạ như thế, hắn bá»—ng trở nên tức giáºn Ä‘iên ngưá»i, vá»™i táºp trung tinh thần sá» dụng tuyệt chiêu, ảo xuất mưá»i đạo kiếm ảnh. Trong mưá»i đạo kiếm ảnh đó, chỉ có má»™t kiếm là thá»±c chiệu, tấn công và o ngá»±c phải cá»§a nà ng. Ai ngá» nà ng ta nhẹ nhà ng phất tay, chiêu kiếm đó tá»± động quay ngược trở lại đâm thẳng và o ngá»±c phải cá»§a chÃnh mình. Lòng hắn chợt lóe lên như là n chá»›p: "Má»™ Dung thế gia, lấy chiêu ngưá»i, trả lại ngưá»i! Nà ng ta là ngưá»i cá»§a Má»™ Dung thế gia, sao lại ra mặt chống đối vá»›i Vạn Là Minh thế kia?"
Quan Thái Ä‘ang đấu vá»›i Ba Má»™c Äồ, hai bên Ä‘á»u dùng Ä‘ao, nhưng lại cùng má»™t môn phái. Äao Quan Thái dùng là tuyệt há»c do chưởng môn truyá»n -- Liệt Dương Trảm. Äao pháp nà y dương cương, Ä‘ao thế mãnh liệt, Ä‘ao khà phát xuất như sức nóng tá»a ra từ mặt trá»i, hóa thà nh mà u đỠrá»±c, đốt cháy cả cá» cây. Dù Ba Má»™c Äồ táºp võ từ bé, ná»™i lá»±c thâm háºu hÆ¡n Quan Thái, Ä‘ao pháp lại thuần thục, kinh nghiệm thá»±c chiến vô cùng phong phú, nhưng Ä‘ao pháp cá»§a hắn khi gặp phải Liệt Dương Trảm thì như chuá»™t nhìn thấy mèo, quýnh tay quýnh chân, không phát được sáu thà nh công lá»±c so vá»›i ngà y thưá»ng, bị Quan Thái bức cho phòng thá»§ thì nhiá»u mà công chẳng bao nhiêu. Khi chiến đấu, Quan Thái tuyệt không để lá»™ ná»a Ä‘iểm ngô ngố thưá»ng ngà y. Hắn trợn mắt ra oai, uy phong phát ra tám hướng, má»—i Ä‘ao Ä‘á»u mang theo lá»±c đánh không thể chống lại. Hét lên má»™t tiếng, Quan Thái phóng ra má»™t Ä‘ao cá»±c mạnh, há»a khà trên thân Ä‘ao ánh như cầu vồng, mang theo liệt há»a dương cương chân khà chém thẳng xuống đầu Ba Má»™c Äồ. Ba Má»™c Äồ kêu to má»™t tiếng, liá»u chết tránh khá»i, nhưng tóc trên đầu vẫn bị chém đứt má»™t Ä‘oạn, Ä‘oạn trên đầu bị chém bốc mùi khen khét, chứng tá» chúng cÅ©ng đã bị cháy xém không Ãt.
Nữ tá» mang trá»ng thương thì bị trung niên cầm Ä‘ao uy hiếp. Nà ng tuy bị mất máu rất nhiá»u, sắc mặt tái nhợt, nhưng loan Ä‘ao trong tay vẫn luôn hung mãnh, toà n phát ra những chiêu trà mạng, chỉ công chứ không thá»§. Loan Ä‘ao chém xuống, như trăng tà n trên không, đẹp nhưng rất thê lương. Äao cong tuy ngắn, biến hóa vô thưá»ng, nhằm thẳng trán cá»§a gã trung niên mà chém, khiến bá»™ pháp cá»§a kẻ đó đại loạn, biết ngay lẽ thắng bại. Y vốn là kẻ hữu danh trong giang hồ, hiệu là "Quân Tá» Äao" Lá»— Minh, thiện dụng Ä‘ao pháp bình hòa ổn chánh. Y chưa từng thấy qua loại Ä‘ao pháp liá»u mạng đáng sợ nà y, bèn hét to "Mạng ta xem ra có khi há»ng!"
Nhạc Nhạc sá» má»™t kiếm không giết được Viên Hôi, thầm kêu đáng tiếc. Lại thấy hắn má»™t tay thì đổ máu, mặt Ä‘au đớn méo sệt, cÅ©ng bá»›t được chút háºn trong lòng. Viên Hôi thấy Nhạc Nhạc vẫn còn sát khÃ, không dám tá»± Ä‘iểm huyệt cầm máu, để mặc cho máu chảy lênh láng, nhá» cả xuống đất. Hiển nhiên, nhát chém đó đã sâu đến huyết quản. Hắn tái mặt há»i: "Vương Nhạc Nhạc, sao ngươi táºp kÃch bá»n ta, ngươi thừa biết chúng ta là ngưá»i cá»§a Vạn Là Minh mà !"
"á»’, thế à ? Váºy ngươi là ai? Chức vị gì ?" Nhạc Nhạc giả vá» như là không biết .
"Ta là Vạn Là Minh Thanh Cung Viên Hôi, ngươi chắc đã nghe qua!" Viên Hôi
đầy hi vá»ng đáp.
[1] Vá»ng Lư SÆ¡n Bá»™c Bố (Xa Ngắm Thác Núi Lư) - Lý Bạch
[2] Tương Như dịch
Tà i sản của ZORO_NDK
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a ZORO_NDK
13-04-2008, 01:36 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh - Quyển 2 - Chương 10: Biểu muội (hạ)
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu
Dịch : vietstars.
Hiệu Ä‘Ãnh: vmvm
Biên dịch: vodanh84
Nguồn: Tà ng thư viện
Nhạc Nhạc biết võ công cá»§a Viên Hôi không phải hạng kém, không thể giết hắn bằng má»™t chiêu được. Mà nếu hắn đà o tẩu thoát, thì nhất định sẽ mang nhiá»u phiá»n toái đến cho Tiên Vu thế gia. Vì váºy, gã liá»n kêu to : "Chà , chưa từng nghe qua đại danh cá»§a ngươi, bất quá nếu ngươi là ngưá»i cá»§a Vạn Là Minh, thì không phải là ngưá»i xấu rồi!"
"Váºy tại sao ngươi táºp kÃch chúng ta?" Viên Hôi được đà dấn tá»›i há»i.
"Ta nà o biết các ngươi là ai? Trong cái mảng rừng âm u nà y, thấy đám nam nhân to xác các ngươi truy sát biểu muá»™i cá»§a ta, ta đương nhiên là phải xuất thá»§. Giá» biết ngươi là ngưá»i cá»§a Vạn Là Minh, là ngưá»i tốt, váºy chúng ta nên dừng tay!"
Nói rồi quay đầu lại hô lớn : "Tất cả dừng tay, đừng đánh nhau nữa ! Chỉ là hiểu nhầm, hiểu nhầm thôi!"
Quan Thái và Má»™ Dung Kỳ Ä‘ang chiếm thượng phong, nghe Nhạc Nhạc nói váºy, bèn láºp tức ngừng lại. Mấy ngưá»i Ä‘ang đánh kia cÅ©ng không muốn đánh tiếp, nghe bảo dừng thì dừng ngay, chỉ còn má»—i thiếu nữ bị thương và Lá»— Minh là vẫn còn đánh tiếp.
Nhạc Nhạc đưa mắt nhìn Viên Hôi, ngụ ý bảo là bên chúng ta Ä‘á»u đã ngừng chiến, sao ngươi không quản thá»§ hạ được như váºy chứ !
Quả nhiên Viên Hôi hét lớn : "Lỗ Minh, dừng tay!"
Lá»— Minh cưá»i khổ đáp: "Ta cÅ©ng muốn dừng, nhưng vị cô nương nà y không chịu ngừng! Ta tháºt không có cách nà o!"
Nhạc Nhạc khẽ ho hai cái, cất tiếng bảo: "Biểu muội dừng tay, chỉ là hiểu nhầm thôi, ồ được rồi, có gì dừng lại rồi nói!"
Thể lá»±c cá»§a thiếu nữ cÅ©ng Ä‘ang giảm sút đến mức không thể chi trì được nữa, nhìn thấy trong đương trưá»ng chỉ còn cặp cá»§a mình là đang ham chiến, bèn thầm nhá»§ cái từ "biểu muá»™i", từ trong miệng cá»§a bạch y thiếu niên kia có phải ám chỉ mình không? Hắn vừa má»›i giúp đỡ mình, ắt không phải địch nhân, còn nếu là địch nhân, thì mình sá»›m đã chết rồi ! Thôi mặc kệ, đánh cược chuyến nà y váºy, nghÄ© đến đây liá»n xuất ra má»™t hư chiêu, rồi nhảy ra khá»i vòng chiến, dùng thanh âm vang vá»ng kêu lên: "Biểu, biểu ca, là huynh hả, muá»™i là Giang Tiểu Vi đây!â€
"A, Tiểu Vi đây rồi, biểu ca Nhạc Nhạc cá»§a muá»™i đây. Trá»i đất Æ¡i... muá»™i là m sao mà lại bị trá»ng thương như thế nà y chứ! Rốt cuá»™c xảy ra chuyện gì mau nói cho ta nghe, ca ca sẽ là m chá»§ đòi lại công đạo cho muá»™i. Tên khốn kiếp nà o dám khi phụ muá»™i muá»™i cá»§a ta váºy, mau bước ra!" Nhạc Nhạc diá»…n y như tháºt, trước thì là m ra vẻ kinh ngạc, sau đó thì vẻ mặt đầy bi thương, rồi trở nên giáºn dữ, khắp ngưá»i toát ra cái khà phách cao cả cá»§a má»™t huynh trưởng quyết vì muá»™i muá»™i cá»§a mình mà sẵn sà ng đương đầu vá»›i má»i việc. Ngay cả Quan Thái và Má»™ Dung Kỳ cÅ©ng bị lừa, cứ nghÄ© nà ng ấy tháºt sá»± là biểu muá»™i cá»§a Nhạc Nhạc, nói chi đến Viên Hôi và những ngưá»i khác.
Ngay cả ngưá»i trong cuá»™c là Giang Tiểu Vi cÅ©ng mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, gần như cho rằng ngưá»i nà y chÃnh là biểu ca thá»±c sá»± cá»§a mình váºy. Äã lâu rồi nà ng ta không có được sá»± quan tâm cá»§a ngưá»i thân thÃch. Từ khi toà n gia bị Lý Trụ sát hại, nà ng do may mắn mà thoát được, rồi ngà y đêm rèn luyện võ công, chá» dịp báo thù. Sau khi lưu lạc đến Mạc Sa quốc, há»c thà nh Ä‘ao pháp, chịu không biết bao nhiêu là tá»§i nhục, lại còn bị nam nhân chà đạp già y vò. GiỠđây trong lúc cáºn ká» cái chết, nà ng lại được má»™t chà ng trai anh tuấn như váºy nháºn là m ca ca. Hảo sá»± nà y có mÆ¡ cÅ©ng không được. Nà ng bất giác tá»§i thân đến tuôn trà o nước mắt, vừa nhà o và o trong lòng Nhạc Nhạc, vừa khóc hu hu bảo: "Ca, huynh đến cứu muá»™i rồi, hu hu hu, ca ca à , tất cả bá»n chúng Ä‘á»u khi phụ muá»™i, hu hu, huynh phải giải quyết giúp cho muá»™i đó."
Tá»± bản thân Nhạc Nhạc vốn đã sẵn cảm động, giá» nghe Giang Tiểu Vi khóc lóc cà ng cảm động hÆ¡n. Tiếng khóc ấy chất chứa chút gì đó cay đắng, khổ Ä‘au, đầy dằn vặt tá»§i há»n theo năm tháng! Nhạc Nhạc ứa ra và i giá»t lệ, an á»§i: "Muá»™i muá»™i, đừng khóc nữa, tìm được ca ca rồi thì còn phải sợ cái gì nữa, nà o để ta xem thương thế cá»§a muá»™i!"
Giang Tiểu Vi vốn là bị tình cảm ôn nhu bất chợt đến vá»›i mình mà cảm động, nhưng sau khi nép và o lòng Nhạc Nhạc, cảm thụ được sá»± ấm áp và an toà n đúng nghÄ©a, khiến băng giá trong trái tim lạnh lùng cá»§a nà ng bao năm nay chợt tan biến hẳn Ä‘i. Nà ng nghe gã bảo muốn xem xét vết thương cá»§a mình, liá»n dần nÃn khóc, thổn thức đáp: "Toà n là vết thương ngoà i da, không sao đâu!" Ngẩng đầu nhìn những giá»t lệ còn vương trong mắt Nhạc Nhạc, tim nà ng chợt ngáºp trà n hạnh phúc.
Nhạc Nhạc gạt nước mắt, lấy từ trong ngưá»i ra cái Tá» Ngá»c Ä‘an chứa thuốc cầm máu và thuốc bồi bổ thể lá»±c do Hoa Thiết Thương phối chế lúc còn sinh tiá»n, má»—i thứ nhón má»™t viên, đưa cho Giang Tiểu Vi. Nà ng hÆ¡i nghi hoặc, không biết là có nên hay không nên uống loại thuốc lai lịch bất minh nà y. Nhưng thấy thần tình đầy sá»± quan hoà i cùng chút lệ còn vương trên mắt cá»§a gã, nà ng không còn do dá»± gì nữa, tiếp lấy thuốc và nuốt xuống bụng.
Má»™ Dung Kỳ cÅ©ng là nữ nhân, cảm tình tá»± nhiên là rất phong phú, bị Nhạc Nhạc hà lá»™ng má»™t hồi, tháºt tháºt giả giả không sao mà lần, nà ng cảm động báºt khóc lá»›n, nước mắt tuôn ra có khi còn nhiá»u hÆ¡n Giang Tiểu Vi. Thấy Nhạc Nhạc đưa thuốc cho nà ng ta uống, cÅ©ng xụt sịt chạy lại ôm chầm lấy Nhạc Nhạc, khóc ròng nói: "Nhạc Nhạc à , hu hu, muá»™i cảm động quá, nếu muá»™i mà bị ngưá»i ta khi phụ, huynh cÅ©ng phải giúp muá»™i đó nghe?"
Tháºt đúng là nữ nhân! Äến nước nà y mà còn tranh Ä‘ua hÆ¡n kém.
Nhạc Nhạc xoay ngưá»i ôm Má»™ Dung Kỳ và o lòng, hôn lên khuôn mặt đầy nước mắt cá»§a nà ng, ôn nhu nói : "Nếu ai khi phụ Kỳ nhi cá»§a ta , ta đương nhiên sẽ bắt hắn phải trả giá!" Má»™ Dung Kỳ Ä‘ang khóc loạn lên như váºy, không ngá» khi được Nhạc Nhạc hôn, rồi nghe mấy lá»i an á»§i ôn nhu, liá»n không ká»m nén được chá»§ động hôn lên môi hắn. Nhạc Nhạc không há» khách khà cÅ©ng hôn trả, đầu lưỡi còn theo thói quen len và o trong miệng nà ng, hai lưỡi xoắn xÃt lấy nhau, hai ngưá»i quên hết má»i thứ, hôn nhau say đắm.
Vừa rồi ngay cả mấy ngưá»i cá»§aVạn Là Minh cÅ©ng bị "huynh muá»™i" tình thâm cá»§a Nhạc Nhạc và Giang Tiểu Vi là m cho cảm động, tâm tình Ä‘á»u không tá»± kìm hãm được, rÆ¡i và i giá»t lệ anh hùng. Chá»›p mắt, Nhạc Nhạc lại hôn luôn má»™t nữ nhân khác, khiến bá»n lại đại khai nhãn giá»›i, chỉ muốn hét lên tháºt to. Quả nhiên, có ngưá»i cuối cùng cÅ©ng không nhịn được kêu "Aaaa" lên má»™t tiếng chói tai.
Thanh âm chói tai bất ngá» nà y không phải là vì nụ hôn kia, mà vì má»™t nguyên nhân khác. Ngay sau tiếng kêu đó, có ngưá»i kêu gà o thảm thiết "Có rắn, ta đã bị rắn cắn rồi!" Thanh âm nà y do Lá»— Minh phát ra. Hắn Ä‘iên cuồng gà o thét, hoảng loạn tìm cách ném con XÃch Tam Giác Xà đang cắn và o cổ hắn ra. Nhưng hắn chỉ kịp cỠđộng được và i cái, rốt cục đã không còn chút khà lá»±c nà o ngã xuống đất, sắc mặt biến thà nh Ä‘en xì.
"Nhiá»u rắn quá !" Ba Má»™c Äầu cÅ©ng quát ầm Ä©, vá»™i chuyển động chân khà há»™ thể, láºp tức li khai chá»— Ä‘ang đứng.
Từ trong cá» cây giữa rừng, tiếng "xì xì" phát ra liên tục, mà u đỠánh lên khắp nÆ¡i dần lan tá»a tá»›i như từng đợt hồng thá»§y đỠrá»±c. Äợt sóng thứ nhất chỉ má»›i cách ngoà i rìa cá» xa xa, thoắt cái đã đến dưới chân má»i ngưá»i.
Mộ Dung Kỳ hét lên một tiếng thất thanh, nhẩy lên ôm chặt lấy Nhạc Nhạc, chân không chạm đất. Nhạc Nhạc thét dà i: "Trên cây, mau nhảy nhanh lên cây!"
Má»i ngưá»i Ä‘á»u bị tiếng thét dà i nà y cá»§a Nhạc Nhạc là m cho thức tỉnh, liá»n vá»™i váºn khinh công nhảy lên cái cây nà o gần mình nhất. Nhạc Nhạc, Má»™ Dung Kỳ và Giang Tiểu Vi ba ngưá»i cùng phóng lên má»™t cây cổ thụ. Vừa yên vị trên cây, là n sóng mà u đỠđã trà n và o chá»— bá»n hỠđứng vừa rồi , đà n rắn cùng rÃt lên, khà tanh bốc lên táºn trá»i xanh.
Má»™ Dung Kỳ bị đám rắn nà y là m cho sợ đến ná»—i không dám mở mắt, ép chặt ngưá»i và o lòng Nhạc Nhạc, run lên bần báºt. Giang Tiểu Vi sau khi uống đươc linh dược, thân thể bình phục nhiá»u, máu ngừng chảy ra ngoà i, khôi phục lại không Ãt khà lá»±c. Tuy nhiên sá»± hung tà n cá»§a lÅ© XÃch Tam Giác xà khiến nà ng kinh hoảng không Ãt, nên sắc mặt vừa hồng lên tà chút đã nhanh chóng trắng bệch ra. Nà ng ôm riết lấy bả vai cá»§a Nhạc Nhạc, sợ bị rá»›t và o đà n rắn đáng sợ nà y.
Nhạc Nhạc má»™t tay ôm Má»™ Dung Kỳ, má»™t tay nắm chặt ngá»c thá»§ cá»§a Giang Tiểu Vi. Ba ngưá»i há» Ä‘ang cùng ngụ trên trạc bốn cá»§a cây cổ thụ rất to, bên dưới vá»ng lên tiếng lao xao kêu rÃt không ngá»›t cá»§a lÅ© độc xà . Má»i ngưá»i ai cÅ©ng cảm thấy bất an, vì có rất nhiá»u ác xà cứ phóng mình lên, muốn leo lên trên cây. Nhưng rất tiếc lá»±c nhảy quá yếu, ngưá»i cá»§a chúng lại ngắn nên không thể vòng lấy thân cây mà bò lên được, chỉ còn biết kêu loạn ở dưới gốc cây, bất lá»±c nhìn đám ngưá»i ở trên cây.
Vừa rồi cái xác cá»§a Quân Tá» Äao Lá»— Minh còn nhúc nhÃch ở đó, nay bị đám rắn đó trà n qua,đã biến thà nh má»™t bá»™ cốt khô Ä‘en xì !
Má»i ngưá»i Ä‘á»u lá»™ vẻ sợ hãi đến run ngưá»i.Viên Hôi Ä‘ang ở trên má»™t cây cách đó không xa quay sang há»i Nhạc Nhạc: "Ngươi có biết chuyện nà y là như thế nà o không? Loại rắn nà y xưa nay chỉ thÃch sống đơn độc, sao lại có thể tụ lại đông như váºy để vây công chúng ta?"
Nhạc Nhạc nhá»› tá»›i Là Trụ đã giết chết con XÃch Tam Giác Xà khổng lồ lúc nãy, bèn to giá»ng đáp : "Các ngưá»i đã giết chết con rắn chúa cá»§a chúng! Nên bây giá» chúng nó đến báo thù !"
"Váºy bây giá» phải là m như thế nà o?" Viên Hôi há»i.
Nhạc Nhạc thầm mắng: "Ta thèm quản gì đến chuyện sống chết cá»§a các ngươi. Các ngươi chết hết Ä‘i cà ng hay, tránh cho lão tá» sau nà y khá»i động thá»§ chi cho phiá»n toái!" Nhưng ngoà i miệng thì vẫn nói: "Cứ từ từ đã, loại rắn nà y không sợ kiếm khÃ, không sợ chân khà chưởng kình, lại có quá nhiá»u. Nếu hà ng trăm con cùng công kÃch ngươi, ngay cả há»™ thể chân khà cÅ©ng vô phương ngăn trở! Bây giá» chỉ có thể đợi cho cÆ¡n giáºn cá»§a chúng hạ xuống, đợi cho chúng Ä‘i rồi, thì chúng ta tá»± nhiên là được cứu!"
Nghe váºy Viên Hôi trầm mặc không nói.
Quan Thái Ä‘ang ở trên má»™t cây cách cây cá»§a Nhạc Nhạc khoảng sáu bảy trượng, ngại đám rắn bên dưới nên không dám nhảy bừa, chỉ má»™t mình ngồi má»™t cây, chán nản nhìn đám độc xà bên dưới. Bá»n chúng quá nhiá»u, nhiá»u độ má»™t đến hÆ¡n cả ngà n con, không ở xa xa không ngừng lan tá»›i, cánh bên trái có khoảng hÆ¡n tám trăm con. PhÃa trước mặt cÅ©ng có má»™t đám rắn, bên phải má»™t đám, ở giữa, đằng sau, ôi trá»i ạ, nhiá»u quá. Hắn đếm không xuể, gối tay lên trên đầu, bá» mặc không thèm lý đến, đưa đầu và o nhánh cây xù xì, mÆ¡ mà ng muốn thiếp Ä‘i.
"Nhìn kìa, rắn rút lui rồi !" Ba Má»™c Äồ đột nhiên cao hứng gà o lên, khoa chân múa tay vui sướng, thiếu chút nữa là rÆ¡i xuống đất, khó lắm má»›i bám và o được má»™t cà nh nhá» nÃu lại, sắc mặt biến thà nh trắng bệch, mồ hôi lạnh toát ra ướt đẫm lưng.
"Tiểu Vi, muá»™i thấy phÃa dưới có an toà n không?" Nhạc Nhạc nhÃu mà y cẩn tháºn há»i.
"Trá»±c giác nói cho muá»™i biết, phÃa dưới vô cùng nguy hiểm. Äám rắn chưa Ä‘i xa, ca ca, xem kìa, chúng tá»a ra bốn phương tám hướng, quang cảnh giống như má»™t vòng vây, ai mà xuống đó, nhất định bị chúng bá»§a vây." Tiểu Vi vẫn gá»i Nhạc Nhạc là ca ca, có lẽ tim nà ng muốn lừa gạt chÃnh mình, luôn nghÄ© Nhạc Nhạc giống như má»™t ca ca cá»§a mình!
Äám rắn nà y, có tháºt là đã Ä‘i hết rồi không?
Tà i sản của ZORO_NDK
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a ZORO_NDK
13-04-2008, 01:38 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
NGỰ NỮ TÂM KINH – TẬP 2 –
CHÆ¯Æ NG 11 THỤ SÀN
Tác giả: Vương Thiểu.
Dịch: vietstars
Biên dịch: vmvm
Biên táºp: vodanh84
Nguồn: Tà ng thư viện
Ba Má»™c Äồ vốn đã bị lÅ© rắn là m cho chết khiếp, nên rất sợ chúng đột nhiên quay lại, do đó dù Ä‘ang cao hứng, hắn cÅ©ng rất cẩn tháºn ném và i cà nh cây xuống đám cá» bên dưới, khi thấy quả tháºt không còn con rắn nà o, thì má»›i thu hết can đảm dùng há»™ thể chân khà bao phá»§ toà n thân, nhẹ nhà ng hạ xuống phÃa dưới. Hắn tháºn trá»ng xem trước xem sau, rồi quay vá» hướng Viên Hôi gá»i to: "Viên Há»™ pháp, dưới nà y không còn con rắn nà o cả, có thể xuống rồi!"
Viên Hối do dá»± hồi lâu, chẳng biết nên xuống hay không. Nếu phóng xuống đất, có thể sẽ có nguy hiểm. Còn nếu không xuống, tên ngốc kia sẽ khua môi múa mép, từ nay vá» sau nếu việc nà y truyá»n ra ngoà i, thì chắc không còn mặt mÅ©i gì nữa cả. Hắn dù sao cÅ©ng là Há»™ pháp cá»§a Vạn Là Minh. Dù chức Há»™ pháp chỉ ngang cấp vá»›i các ÄÆ°á»ng chá»§ khác, nhưng tại tổng đà n thì thưá»ng xuyên giao tiếp cùng nhân sÄ© trong giang hồ, chức vị xem ra vô cùng sáng giá, ôi, phải xuống thôi! Mẹ nó, cái cánh tay nà y quả tháºt là đau quá!
Viên Hôi váºn chân khà há»™ thể, nhảy xuống mặt đất, đồng thá»i gá»i Ngô Thanh: "Ngô huynh, dưới nà y an toà n, xuống Ä‘i thôi !"
Ngô Thanh lạnh lùng giương mắt nhìn Nhạc Nhạc, chỉ thấy hắn Ä‘ang cùng hai thiếu nữ thấp giá»ng chuyện trò, chá»c cho hai nà ng cưá»i nắc nẻ không ngừng. Hắn lại quay đầu xem động tÄ©nh cá»§a Quan Thái, thấy hắn Ä‘ang nằm trên má»™t trạc ba ngá»§ khì, cất tiếng ngáy vang như sấm, từ xa như thế mà vẫn có thể nghe được. Hắn suy nghÄ© tháºt lâu rồi nói to vá»›i Viên Hôi: "Các ngươi Ä‘i trước Ä‘i, ta phải nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc rồi sẽ theo sau! Vừa rồi bị thương, nên ta phải Ä‘iá»u dưỡng nhiá»u hÆ¡n má»™t chút!"
Viên Hôi thầm mắng: "Tiểu tỠchỉ được cái giảo hoạt, quả nhiên không có chút đảm lược nà o, chỉ có lo sợ cho tánh mạng mình thôi, hừ nếu mà có rắn, thì lại trở lên cây!"
Hắn ngẩng đầu nhìn Nhạc Nhạc gá»i lá»›n: "Vương Nhạc Nhạc, chuyện giữa Vạn Là Minh chúng ta và Giang Tiểu Vi ngươi tốt nhất đừng nhúng tay và o, bằng không..." Nhạc Nhạc đột nhiên đứng ở trên cà nh cây thịnh ná»™ mắng xuống: "Con mẹ nó ngươi cái đồ không có chút hảo ý nà o, là m cho muá»™i muá»™i cá»§a ta thà nh ra như váºy, lại còn nghÄ© lão tá» không tÃnh sổ vá»›i ngươi sao? Nếu ta không chém các ngươi và i trăm Ä‘ao, vì muá»™i muá»™i ta mà rá»a háºn, thì chữ "Vương" cá»§a ta có mà viết ngược lại !"
Chữ “Vương†dù đảo ngược hay đảo xuôi thì vẫn cứ là chữ "Vương", à i dù sao Vương Nhạc Nhạc nói như váºy cÅ©ng có cái đạo lý cá»§a hắn!
"Vương Nhạc Nhạc, ngươi đừng có chẳng biết tốt xấu gì. Nếu ngươi không nghÄ© cho chÃnh mình, thì cÅ©ng phải nên nghÄ© má»™t chút cho Tiên Vu thế gia..." Viên Hôi còn chưa kịp nói hết ,thì đã bị Nhạc Nhạc cắt ngang, "Ta nhổ và o!" Nhạc Nhạc rút "Truy Tâm" kiếm ra, muốn nhảy xuống thu tháºp tÃnh mệnh cá»§a hắn, Má»™ Dung Kỳ và Giang Tiểu Vi vá»™i giữ chặt hắn, không cho hắn nhảy xuống. Nhạc Nhạc nhân đó chá»i tiếp: "Tên khốn kiếp, dám uy hiếp ta, bây giá» lão tá» sẽ xuống chặt phứt cái đầu cá»§a ngươi. Vương Nhạc Nhạc ta má»™t mình là m thì má»™t mình chịu, ngươi còn dám Ä‘e dá»a uy hiếp Tiên Vu thế gia, hừ hừ, ngay cả Tiên Vu thế gia mà ngươi cÅ©ng muốn đụng tá»›i, má»™t mình Tiên Vu Dã cÅ©ng đủ băm nát Vạn Là Minh các ngươi rồi, ha ha, lão tá» ta đây còn sợ gì!"
Bất quá những Ä‘iá»u Nhạc Nhạc nói Ä‘á»u là sá»± tháºt, nhân lá»±c và váºt lá»±c cá»§a Tiên Vu thế gia vô cùng hùng háºu, trong chốn giang hồ cÆ¡ hồ cÅ©ng gần như không có xÃch mÃch gì, cÅ©ng bởi ai cÅ©ng biết Tiên Vu Dã, Tuệ Năng Äại Sư cá»§a Thiá»n Tông, cùng vá»›i Tuyệt Tình Sư Thái cá»§a Tuyệt Tình Trai hÆ¡n mưá»i năm trước Ä‘á»u là những nhân váºt đại danh đỉnh đỉnh trên chốn giang hồ. Ngoà i ra, còn có lá»i đồn là Tiên Vu Dã và Tinh VÅ© Môn có quan hệ rất máºt thiết. Muốn động đến Tiên Vu thế gia, trừ phi những nhân váºt lợi hại nà y Ä‘á»u đã chết hết!
Viên Hôi vốn là định dá»a Nhạc Nhạc má»™t chút để gã phải giao Giang Tiểu Vi ra , vừa nói mấy câu khách khà như váºy, ai ngá» lại dẫn bản thân hắn đến tình thế thảm thương như váºy. Không ngá» rằng cái tên trông ôn nhu như ngá»c Nhạc Nhạc kia lại tá»± nhiên nổi cÆ¡n lá»a giáºn, chưa gì đã muốn nhảy xuống muốn chém muốn giết. Sắc mặt cá»§a hắn trông tháºt khó coi, chỉ hừ má»™t tiếng, thầm nghÄ© mình còn không Ä‘i nhanh lên, nếu mà là m hắn tức quá thá»±c sá»± nhảy xuống, mình thì Ä‘ang bị thương, nhất định không đánh nổi hắn. Nếu hắn giết ta, Vạn Là Minh cÅ©ng sẽ không vì ta mà gây hấn vá»›i Tiên Vu thế gia, ôi, tháºt là xui quá mà !
NghÄ© như thế nhưng trên mặt thì không há» lá»™ ra, nghÄ© thầm: "Ta dù gì cÅ©ng là Há»™ Pháp cá»§a Vạn Là Minh, dù cho có sợ Vương Nhạc Nhạc ngươi , nhưng cô nương nà y giết hÆ¡n mưá»i huynh đệ cá»§a Vạn Là Minh, thì nhất quyết phải báo cừu!" Äi được khoảng hai bá»™, hắn quay đầu lại nói to: "Giang Tiểu Vi, ngươi cÅ©ng đừng tưởng là có ngưá»i giúp đỡ thì có thể trốn thoát được, đã giết huynh đệ cá»§a Vạn Là Minh, trừ khi ngươi tá»± sát tạ tá»™i, nếu không khi bị chúng ta bắt được, đến lúc đó sẽ phanh thây ngươi ra. "
"Váºy để lão tá» phanh thây ngươi trước đã !" Nhạc Nhạc cuồng ná»™, rút kiếm phóng xuống chém, kiếm ảnh mà u hồng liá»n bao trùm lên Viên Hôi. Má»™t kiếm nà y hà m chứa cái thù giết sư phụ , mang theo sá»± phẫn ná»™ không gì tả được, sát ý dầy đặc.
Binh khà ngắn tuyệt không phải là sở trưá»ng cá»§a Viên Hôi, nên má»™t kiếm nà y hắn căn bản không đỡ được, chỉ còn biết chạy!
Nhạc Nhạc cách mặt đất ba trượng, Viên Hôi hú lên quái dị, tung mình chạy Ä‘i. Hắn chuyên dùng cung, khinh công dÄ© nhiên không tệ, khi Nhạc Nhạc tiếp đất thì hắn chạy xa và i trượng. Trong lúc trốn chạy, tốc độ ấy tháºt sá»± là kinh ngưá»i.
Nhạc Nhạc vốn là chỉ muốn dá»a hắn mà thôi, những lá»i "giáºn dữ" vừa rồi chÃnh là ná»a giả ná»a tháºt, chá»§ yếu là muốn cho hắn chạy cho nhanh để còn xác định xem lÅ© rắn đó còn luẩn quẩn ở đây không. Thấy hắn đà o tẩu, lòng gã vô cùng khoái chÃ, không thèm Ä‘uổi theo, tiện tay chặt hÆ¡n mưá»i nhánh cây, rồi quay lại trên cà nh cây đứng lúc nãy.
Giang Tiểu Vi bị Nhạc Nhạc là m cho cảm động khóc rống không ngừng, vừa thấy Nhạc Nhạc bay trở lên liá»n nhà o ra ôm lấy hắn, thá» thẻ: "hu hu, ca, huynh không cần vì muá»™i mà kết oán thù vá»›i bá»n há». Thế lá»±c bá»n chúng rất lá»›n, muá»™i không đáng giá để cho huynh là m như váºy đâu! Hu hu, huynh không cần phải tốt vá»›i muá»™i như váºy. "
"Muá»™i tá» ngốc à , ta sao có thể để bá»n há» khi phụ muá»™i nữa. Sau nà y cứ theo ta, không ai dám khinh thưá»ng muá»™i nữa đâu! Ngoan nà o, không khóc nữa!"
"Nhạc Nhạc, Tiểu Vi có tháºt sá»± là biểu muá»™i cá»§a huynh không, sao muá»™i chưa há» nghe nói đến bao giá»?" Hai mắt Má»™ Dung Kỳ cÅ©ng đỠhoe giống như mắt thá» con, ngồi cạnh Nhạc Nhạc nÅ©ng nịu há»i.Giang Tiểu Vi cÅ©ng dừng lại không sụt sịt nữa, nhìn Nhạc Nhạc chăm chú, muốn biết hắn trả lá»i ra sao.
Nhạc Nhạc cưá»i nói: "Từ khi Tiểu Vi gá»i ta má»™t tiếng "ca ca" thì ta đã là đại ca cá»§a muá»™i ấy rồi! Äúng không nà o?" Ãnh mắt ôn nhu cá»§a hắn nhìn Tiểu Vi, trong ấy đầy vẻ quan hoà i, yêu thương, xen lẫn má»™t chút tá»™i nghiệp. Quần áo trên ngưá»i nà ng rách tả tÆ¡i nhiá»u chá»—, lá»™ ra những vết thương đỠhồng. Nữ nhân trong tình cảnh như thế sao không là m cho ngưá»i ta thương mến cho được?
Tiểu Vi kÃch động liên tục gáºt đầu, lệ lại muốn trà o ra, Má»™ Dung Kỳ hiểu ra nên cÅ©ng gáºt đầu, trên mặt lá»™ ra tiếu ý.
"Cứu mạng! Con mẹ nó, lÅ© rắn đó chưa có rá»i Ä‘i!" Hai bóng ngưá»i thần tốc lao từ phÃa rừng đến, toà n thân được bao bá»c bởi há»™ thể chân khà dầy đặc, đúng là Viên Hôi và Ba Má»™c Äồ hai ngưá»i. Sắc mặt chúng cá»±c độ khiếp sợ, phÃa sau là hà ng trăm XÃch Tam Giác Xà đuổi theo. Chúng lao xao, liên tục lao ngưá»i và o cái lồng khà tạo nên bởi há»™ thể chân khà cá»§a hai ngưá»i. Má»—i lần chúng lao và o, vòng chân khà bị méo sệch má»™t chút, xem ra hai ngưá»i đó Ä‘ang hết sức cầm cá»±, tá»›i và o được mảnh rừng nà y, mặc kệ cây rừng trước mặt to hay nhá», nhảy vá»™i lên. LÅ© rắn nhà o đến cuồng loạn trưá»n qua trưá»n lại giáºn dữ phÃa dưới, vì thân mình chúng quá ngắn nên không nhẩy lên được, chỉ có thể gà o thét Ä‘iên cuồng mà thôi!
Äám rắn Ä‘uổi theo Viên Hôi kêu rÃt lên, gà o thét gá»i quần xà đang ẩn mình khắp bốn phÃa tá»›i. Trong chốc lát, chúng đã khôi phục lại toà n bá»™ số lượng ban đầu, phÃa dưới đám cây lại tiếp tục trà n ngáºp má»™t biển xà đỠchói.
Mộ Dung Kỳ vừa thấy lũ rắn quay lại, vội thét lên một tiếng, nhanh không tưởng nhà o và o trong lòng Nhạc Nhạc. Nỗi sợ hãi đã đánh bại hết thảy, mặc dù nà ng hơi xấu hổ vì hà nh động đó , nhưng sự sợ hãi xem ra là lớn hơn hết ! Nhạc Nhạc lấy tay nải đưa cho Tiểu Vi, bảo: "Tiểu Vi, trong nà y có chút lương khô, muội ăn một và i miếng đi !"
Tiểu Vi cÅ©ng chưa ăn gì suốt cả ngà y rồi, nên khi "ca ca" đưa đồ ăn , đương nhiên là rất vui , mở vá»™i tay nải, tìm được gói lương khô liá»n ăn ngay. Vừa ăn vừa há»i: "Ca ca, huynh vừa rồi chặt mấy nhánh cây má»m đó để là m gì thế ?"
"Muá»™i không nhắc tá»›i thiếu chút nữa ta đã quên, ta muốn dùng nó Ä‘an lại thà nh má»™t cái giưá»ng thoải mái , trá»i sắp tối rồi, đêm nay không thể ngồi suốt, có thể ngá»§ trên cây cÅ©ng hay!"Vừa ôm Má»™ Dung Kỳ trong lồng ngá»±c, nâng nhẹ đầu cá»§a Má»™ Dung Kỳ lên , ôn nhu nói: "Tiểu Kỳ, ca ca hôn má»™t chút nhé?" . Hai gò má trắng tinh cá»§a nà ng chợt đỠsá»±ng lên, mắt nhắm lại, đôi môi đỠhồng nhá» nhắn từ từ dẩu ra như mỉm cưá»i, như dâng hiến.
Nhạc Nhạc vốn định chỉ chá»c nà ng chút thôi rồi sẽ là m cái giưá»ng, nhưng giá» sắc tâm trá»—i dáºy, hôn ngấu nghiến lên miệng thÆ¡m ngát cá»§a nà ng ta. Má»™ Dung Kỳ đã bị Nhạc Nhạc hôn má»™t lần, cảm giác ấy khiến nà ng như bay bổng, giỠđã quen thuá»™c lắm rồi, liá»n chá»§ động đưa lưỡi ra, len lá»i và o miệng ái lang. Hai ngưá»i quên Ä‘i lÅ© rắn bên dưới, quên là mình còn ở trên cây, quên luôn bên cạnh còn có má»™t "muá»™i muá»™i", quên luôn bất cứ thứ gì vừa định là m.
Giang Tiểu Vi nhìn mà tim Ä‘áºp thình thịch như trống đánh. Nà ng nghÄ© thầm: "Cái vị ca ca nà y chả ra sao cả, vừa rồi nói trá»i sắp tối rồi, phải là m má»™t cái giưá»ng, nhưng trong má»™t nháy mắt thì lại hôn và o miệng cá»§a nữ nhân nà y, bất quá nhìn thấy hình dáng say mê cá»§a bá»n hỠở trước mặt, tá»± há»i sao trước giá» mình chưa há» có thứ cảm giác nà y! Tháºt muốn cùng ca ca thá» xem saol!" Thần thái cá»§a nà ng vô cùng mê hoặc, tiểu thá»§ chợt lá»ng ra, ná»a miếng bánh ăn dở rÆ¡i xuống, bèn tiếc rẻ kêu lên má»™t tiếng "A!"
Miếng bánh đó rÆ¡i trúng đầu cá»§a má»™t con rắn. Nó kêu to lên má»™t tiếng, quần xà đại loạn. Nà ng ta bình tÄ©nh nhìn đám rắn ở phÃa dưới Ä‘ang di chuyển loạn xạ từ bên nà y qua bên ná».
Tiếng hô đột nhiên đó liá»n cắt đứt hai ngưá»i Ä‘ang say mê "giao lưu", Nhạc Nhạc ngẩng đầu há»i : "Muá»™i muá»™i, chuyện gì váºy?"
Chỉ thấy nà ng xấu hổ đỠmặt, so vá»›i khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Má»™ Dung Kỳ trong lòng gã tháºt chẳng phân biệt được mấy, Tiểu Vi lo ngại đáp: "Cái bánh trong tay đột nhiên rÆ¡i xuống, là m kinh động đến các ngưá»i .Muá»™i không phải cố ý!"
Nhạc Nhạc cưá»i ha hả, lấy tay vuốt nhẹ mÅ©i, nói: "Ôi, ta thá»±c đã quên Ä‘i chÃnh sá»± rồi!". Thấy Má»™ Dung Kỳ khẽ mở hai mắt, hắn nói "Tiểu Kỳ và Tiểu Vi trước tiên phải sang cà nh cây khác, ta phải là m cái giưá»ng đã, đêm nay ba ngưá»i chúng ta nghỉ tại đây!" Lá»i yêu thương nhưng ám muá»™i không rõ rà ng nà y khiến cho hai nà ng thẹn không dám ngá»ng đầu. Má»™ Dung Kỳ cá»±c không muốn nhưng vẫn qua cà nh cây khác ngồi, như lúc trước vẫn không dám nhìn xuống dưới, khăng khăng ôm chặt lấy Giang Tiểu Vi.
Nhạc Nhạc chá»n những nhánh cây ở chá»— rất cao , dùng kiếm chặt lấy hÆ¡n mưá»i cái cà nh cây to cỡ bắp chân, rồi chẻ chúng ra là m hai, bà o nhẵn các mặt rồi Ä‘em lại chạ cây vừa ngồi. Mặt bằng thì gã đặt quay xuống dưới, mặt tròn thì hướng lên trên, xếp hÆ¡n mưá»i nhánh cây nà y thà nh má»™t tấm phản hình rẻ quạt. Sau khi xong, gã vá»— tay ra vẻ rất hà i lòng. Nãy giá», Tiểu Vi cứ nhìn chằm chằm và o Nhạc Nhạc mặt lá»™ vẻ thất vá»ng nói "Ca ca, không biết đêm nay ta nghỉ trên cái đó, trông giống như cái bồ Ä‘oà n. Lỡ không cẩn tháºn rÆ¡i xuống đó thì sao. HÆ¡n nữa, bá» mặt cá»§a nó gồ ghá» quá, muá»™i nghÄ© nếu quay mặt dưới đổi lên trên chắc sẽ ngá»§ thoải mái hÆ¡n!"
"Ha ha, chá»› có bồn chồn, ta đã nói là đại công cáo thà nh đâu, má»›i còn rất sÆ¡ sà i mà !" Nói xong hắn cầm kiếm, nhún mình phi sang má»™t đại thụ cách đó 2 trượng. Cây nà y to cỡ hai ngưá»i ôm không hết, Nhạc Nhạc từ xa liá»n xá» má»™t kiếm, kiếm khà chặt sâu và o cà nh cây to. Hữu chưởng cá»§a gã đẩy tiếp má»™t phát, cà nh cây bình thưá»ng trông khổng lồ như váºy gãy kêu rắc má»™t tiếng to, rÆ¡i à o xuống dưới, là m lÅ© rắn giáºt mình.Khi lÅ© rắn bình thưá»ng trở lại liá»n tấn công liên tục lên cà nh cây đó. Cà nh cay Ä‘ang là nh lặn bị chúng cắn thà nh nát nhừ.
Äám ngưá»i Vạn Là Minh đứng xa xa nhìn Nhạc Nhạc, không hiểu hắn định là m cái gì, nhưng cÅ©ng muốn xem hắn có kì mưu diệu kế thoát thân. Ai ngá» Nhạc Nhạc muốn trưá»ng kỳ kháng chiến, chỉ muốn là m má»™t cái giưá»ng thoải mái để nằm!
Nhạc Nhạc đứng ở trên cà nh cây cao , nhẹ nhà ng khởi động, tiếp tục vung kiếm. Hắn há»c võ đã sáu năm rồi, nên kiếm lá»±c chắc chắn tháºp phần. Lại có kiếm khà mạnh mẽ há»— trợ, kiếm quang hồng sắc lấp lánh trên cây. Thân cây to dà y đó bị hắn dùng kiếm khà chia ra hÆ¡n mưá»i khối gá»—. Mình Nhạc Nhạc không thể váºn chuyển được, bèn nhá» Giang Tiểu Vi giúp: "Mau giúp ta tiếp lây´!" Giang Tiểu Vi buông Má»™ Dung Kỳ ra, đứng và o vị trà thÃch hợp. Mấy tấm ván tháºt sá»± rất lá»›n, khi Nhạc Nhạc ném xong năm khối gá»—, nà ng kêu thế là đủ rồi, Nhạc Nhạc bèn theo đưá»ng cÅ© quay trở lại.
Dùng lợi kiếm và ná»™i lá»±c phù trợ, năm khối gá»— Ä‘Ãnh chặt và o trên cây. Sau khi ghép thêm cái sà n đơn giản như thế, hiệu quả mang lại tháºt diệu kỳ. Chỉ thấy Ging Tiểu Vi và Má»™ Dung Kỳ luôn miệng khen, nhưng vừa má»›i nghÄ© tá»›i chuyện nằm xuống, lại phát hiện bá» mặt cá»§a nó hÆ¡i bị ướt, bởi vì đó là là gá»— cá»§a cây vừa bị chặt .
Äiá»u nà y đối vá»›i ngưá»i bình thưá»ng thì khó, nhưng đối vá»›i những ngưá»i có ná»™i lá»±c cao cưá»ng như bá»n há», thì chỉ là việc nhá». Quần áo ướt có thể dùng ná»™i lá»±c là m khô, cho nên gá»— ướt đương nhiên cÅ©ng có thể dùng ná»™i công là m cho khô. Khi những tấm gá»— nà y trở nên khô ráo ấm áp, thì trá»i cÅ©ng đã tối hẳn. Nhạc Nhạc nằm trên cái giưá»ng đó, kêu to: "Äiá»u gì chúng ta cÅ©ng có thể là m được!"
Dưới tấm phản ghép nà y là bốn năm cà nh cây to dà y đủ chứa sức nặng cá»§a há», đầu giưá»ng thì cao hÆ¡n Ä‘uôi giưá»ng má»™t chút, hai bên Ä‘á»u có khung chắn, thân giưá»ng thì bóng loáng, khô và ấm. Giang Tiểu Vi và Má»™ Dung Kỳ vô cùng vừa ý bò lên giưá»ng.
"Äại ca, huynh nói xem liệu ngà y mai lÅ© rắn đó có rá»i Ä‘i không?" Má»™ Dung Kỳ nằm ở trong lồng ngá»±c hắn há»i.
"Ca, huynh nói xem liệu chúng ta có chết không?" Giang Tiểu Vi cÅ©ng rúc và o lòng hắn phÃa bên kia, cất giá»ng há»i.
Nhạc Nhạc ôm hai nữ nhân trong lòng, lắng tai nghe hai câu há»i cÆ¡ hồ đồng thá»i phát ra, thá»±c không rõ mối quan hệ vá»›i muá»™i muá»™i và ngưá»i yêu khác nhau chá»— nà o. Có lẽ hắn căn bản không nghÄ© tá»›i chuyện coi Tiểu Vi là muá»™i muá»™i ruá»™t thịt. Bây giá» nà ng là muá»™i muá»™i, sau nà y sẽ tÃnh sau.
"Lần nà y nếu phải chết, các muá»™i có tiếc nuối không?" Nhạc Nhạc dùng ngữ khà má»™ng ảo há»i.
"Äại cừu đã báo, được chết cùng vá»›i ca ca má»™t chá»—, muá»™i cÅ©ng yên tâm. Chỉ là vẫn còn rất háºn nam nhân đã lừa dối muá»™i. Nếu còn sống ở thế nhân, muá»™i nhất định phải tá»± thân giết hắn!" Giang Tiểu Vi lạnh lùng đáp, sát ý trên mặt đại thịnh. Nhạc Nhạc âu yếm vuốt hai gò má đầy đặn cá»§a nà ng, ôn nhu nói : "Tiểu Vi, nếu muá»™i còn sống thì đừng nên chỉ sống vá»›i cừu háºn không thôi! Nếu chúng ta còn sống thoát khá»i đây, ta nhất định sẽ giúp muá»™i, dù muá»™i là m gì ta Ä‘á»u giúp muá»™i!"
"Ca ca, sao huynh tốt vá»›i muá»™i như váºy? Muá»™i... muá»™i đã từng qua tay nhiá»u nam nhân khác, huynh còn muốn muá»™i sao?" Giang Tiểu Vi dụi mặt và o ngá»±c Nhạc Nhạc, nước mắt tuôn ra ướt đẫm áo hắn.
Nhạc Nhạc thầm than: "Nguyên không chỉ có ta nghÄ© như váºy, nha đầu nà y dù sao cÅ©ng nói ra rồi, thế thì đỡ cho ta biết mấy!" Gã bèn ôn nhu an á»§i: "Mặc kệ trước kia phát sinh chuyện gì, chỉ cần tốt vá»›i ta, ta sẽ Ä‘á»u có thể đối đãi tốt vá»›i muá»™i!" Nói xong nhẹ hôn lên trán nà ng. Thân ngưá»i cá»§a Tiểu Vi khẽ rúng động, ôm chặt lấy cổ Nhạc Nhạc, miệng thá»§ thỉ: "hum, ca ca, ca ca ".
"Ca, huynh sao không thèm há»i đến muá»™i thế!"Má»™ Dung Kỳ giá»ng chua như dấm, há»n mát nói.
Nhạc Nhạc khẽ cưá»i nói: "ÄÆ°á»£c rồi, váºy ta há»i lại Kỳ nhi nhé, nếu bây giá» mà phải chết, nà ng có tiếc nuối không?"
Má»™ Dung Kỳ xoay ngưá»i trên sà n gá»—, nhìn và o mà n đêm hắc ám , ngá»t ngà o nói "Nếu mà phải chết cùng má»™t chá»— vá»›i ca ca, muá»™i rất vui vẻ. Bên ngoà i kia có rất nhiá»u chuyện thá»±c rất phiá»n lòng, nếu mà phải chết như váºy, muá»™i sẽ rất hạnh phúc!"
Nhạc Nhạc phát má»™t nhát lên mông nà ng, nói: "Kỳ nhi cá»§a ta nếu khôi phục lại thân thể nữ nhân, nhất định sẽ có khả năng là m ta rối tung rối mù mà chết mất!" Má»™ Dung Kỳ yêu kiá»u giáºn rá»—i "a" má»™t tiếng, đáp lại: "Ca ca tháºt không yêu ta mà , đánh ngưá»i ta Ä‘au muốn chết!"
Nhạc Nhạc ôm ghì nà ng và o lòng, hôn lên đôi môi nhá» nhắn cá»§a nà ng, lúc sau má»›i rá»i ra, cưá»i nói: "Kỳ nhi, nếu lại dụ dá»— ta nữa, ta sẽ ăn thịt muá»™i đấy!"
Má»™ Dung Kỳ xấu hổ đỠmặt, không quay ngưá»i lại, đưa bá» mông ép và o Nhạc Nhạc, đáp: "Ngưá»i ta có dụ dá»— huynh khi nà o đâu! Ah "Nà ng chợt cảm thấy mông mình Ä‘ang chạm và o má»™t cái gì đó vừa nóng ấm vừa cứng, trái tim xá» nữ run lên, nhất thá»i nói không ra lá»i.
Giang Tiểu Vi lo lắng há»i: "Tiểu Kỳ sao thế?"
"Không, không có gì, thiệt mà !" Hiện giá» nà ng mâu thuẫn phi thưá»ng, vừa lo lắng, vừa mong đợi. Chá»— bị hắn chạm và o, giá» cảm thấy ướt át như băng đá má»›i tan ra váºy, muốn động Ä‘áºy cÅ©ng không dám động, chỉ sợ cảm giác đó mất Ä‘i, nhưng cÅ©ng lo lắng hắn sẽ có động tác gì đó khác nữa.
Nhạc Nhạc quả thá»±c không tha cho nà ng, vươn bà n tay nóng ấm luồn và o trong quần áo cá»§a nà ng, vuốt ve bụng dưới nhu nhuyá»…n má»m mại cá»§a nà ng. Nà ng hiện giá» ngay cả thở cÅ©ng quên, chìm sâu và o thứ cảm giác dịu kỳ, bà n tay ma quái đó không há» yên pháºn, len lá»i lên trên, luồn và o lá»›p vải bó ngá»±c cá»§a nà ng. Nhạc Nhạc ôn nhu nói: "Bó chặt như váºy nhất định là không thoải mái chút nà o, để ta giúp muá»™i cởi nó ra!" Bà n tay hắn nhẹ nhà ng luồn quanh ngưá»i nà ng và i vòng. Lúc nà y nà ng tháºt sá»± cảm thấy tấm vải bó quá cháºt, rất khó chịu. Nhưng sao bó lâu như váºy rồi mà nà ng không để ý, giá» tá»± nhiên lại cảm thấy váºy?
"Không, không được đâu mà . Ngưá»i ta nhìn thấy đó ! "Má»™ Dung Kỳ thấp giá»ng phản kháng.
"Ta dùng há»™ thân chân khà mở ra, ai cÅ©ng không nhìn thấy được, muá»™i yên tâm Ä‘i a." Nhạc Nhạc váºn há»™ thể chân khà mà u phấn hồng tạo thà nh khà cầu, trong khà cầu có kèm theo thôi tình chân khÃ. Trong khà cầu nhất thá»i lan tá»a má»™t mùi thÆ¡m nhà n nhạt quyến rÅ© lòng ngưá»i. Mùi thÆ¡m và luồng phấn hồng há»™ thể chân khà đó bao bá»c lấy cả ba ngưá»i.
Nhạc Nhạc cởi xiêm y cá»§a nà ng , bá»™ ngá»±c bị tấm vải bó đó ép khiến trông như hai quả trứng váºy. Nhạc Nhạc kéo nó xuống, hai con thá» nhá» trắng tinh báºt lên, má»m mại kinh ngưá»i, đà n hồi nhu nhuyá»…n. Hai tay Nhạc Nhạc giữ chặt đôi nhÅ© phong trắng như ngá»c, má»—i tay nắm má»™t quả, vui sướng nói: "á»’, tháºt là động nhân, để ca ca thá» xem sao, mmm, thÆ¡m tháºt đó, thứ tốt như vây mà lại lấy vải bó lại, lãng phà quá Ä‘i !"
Thôi tình khà thể trong không khà khiến hai ngưá»i há» như mê như say. Giang Tiểu Vi cÅ©ng quên hết xấu hổ ép sát và o lưng cá»§a Nhạc Nhạc. Quần áo vốn đã rách tả tÆ¡i cá»§a nà ng lá»™ ra những vết sẹo còn đỠtrên là n trắng muốt. Tuy nhiên, dục vá»ng cá»§a nà ng đã bị kÃch thÃch tá»™t độ trong cái không khà dâm mÄ© nà y.
Nhạc Nhạc lá»™t bỠáo ngoà i cá»§a Má»™ Dung Kỳ, không ngừng đưa tay hưởng dụng từng thốn thịt da cá»§a nà ng, thỉnh thoảng ôm Tiểu Vi và o lòng, hôn tháºt sâu má»™t phen. Lạc thú phong tình cá»§a Tiểu Vi như được giải khai, dục vá»ng trà o dâng mãnh liệt. Nà ng không giống như Tiểu Kỳ, lá»™ dần từng chút bà máºt tình ái. Thân thể tháºt kỳ quái, toà n thân nấp há» nhu nhuyá»…n dưới lá»›p vải má»ng, tháºt má»m mại, êm dịu và tháºt là thÆ¡m. Khi Tiểu Vi đã thõa mãn cá»±c độ thiếp Ä‘i, Nhạc Nhạc quay đầu nhìn Má»™ Dung Kỳ, thấy thân thể cá»§a nà ng lúc nà y co lại như má»™t con cừu non, đôi mắt trà n ngáºp xuân tình nhìn Nhạc Nhạc, trên mặt lá»™ ra khát vá»ng không gì tả được.
Tà i sản của ZORO_NDK
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a ZORO_NDK
13-04-2008, 01:41 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 02
Chương 12. Phân chia lương thực
Tác giả: Vương Thiểu
Dịch giả: vietstar
Biên dịch: vmvm
Biên táºp: docconhan171
Nguồn: Tà ng thư viện
Nhạc Nhạc hiếu kỳ nhìn Má»™ Dung Kỳ há»i:
- Tiểu Kỳ, muá»™i sao váºy?
Má»™ Dung Kỳ trong đôi mắt mỹ lệ đầy ắp xuân tình, yêu kiá»u đáp:
- Ca ca, ca ca à , mau giúp Kỳ nhi nha, Kỳ nhi thấy nóng bức lắm, thực là khó chịu mà .
Thì ra thôi tình chân khà trong không khà xung quanh đã loãng Ä‘i nhiá»u, nà ng lại vừa trải qua sá»± kÃch thÃch bị ngất Ä‘i, lúc nà y thần trà dù thanh tÄ©nh lại Ãt nhiá»u, nhưng bản năng dục vá»ng vẫn chìm ngáºp trong cuồng nhiệt mê muá»™i. Nà ng dÄ© nhiên là không hiểu gì, chỉ cảm thấy trong thân thể như có ngá»n lá»a nóng bừng bừng, cần phải có thứ gì đó má»›i giúp phát tán nó được. Nà ng run rẩy cong ngưá»i, xoay qua chá»™p lấy tay Nhạc Nhạc kéo vá» phÃa hạ thể cá»§a mình.
Nhạc Nhạc vươn tay tách hai đùi nà ng ra, thủ thỉ bảo:
- Kỳ nhi, để ta yêu nà ng xong rồi sẽ không còn khó chịu nữa đâu, có Ä‘iá»u sẽ hÆ¡i Ä‘au má»™t chút đấy!
- Kỳ nhi không sợ, Kỳ nhi muốn ca ca, ca ca ơi...
Thanh âm cá»§a Tiểu Kỳ má»m như lụa, tứ chi quặp chặt lấy Nhạc Nhạc như sợ hắn trốn Ä‘i váºy.
***********.com
Nhạc Nhạc nhẹ ôm thân thể thÆ¡m tho má»m mại như bông ấy, mùi hương mê ngưá»i khiến Nhạc Nhạc như si như dại. Äặc biệt, lúc nà ng lên cao trà o tiết thân, má»™t thứ khoái cảm chưa bao giá» biết đến chợt áºp tá»›i đối vá»›i hắn. Trong lúc Nhạc Nhạc hấp thụ xá» nữ nguyên âm cá»§a nà ng, chân khà trong ná»™i thể hắn tá»± động váºn hà nh tiến nháºp và o thân thể cá»§a nà ng. Äiá»u nà y khiến cho công lá»±c cá»§a Má»™ Dung Kỳ tăng lên gấp bá»™i so vá»›i trước lúc giao hợp. Ngoà i ra, chân khà váºn chuyển trong lúc giao hợp đó còn khiến cho sáu giác quan cá»§a Nhạc Nhạc thêm minh mẫn dị thưá»ng, khoái cảm theo đó cÅ©ng tăng lên.
Sau khi ân ái kết thúc, Nhạc Nhạc giúp hai nà ng mặc lại y phục rồi má»›i thu hồi há»™ thể chân khÃ, chỉ là không dùng tấm vải bó ngá»±c cá»§a Má»™ Dung Kỳ quấn lên ngá»±c nà ng nữa. Sau đó, hắn thư thái ôm hai nà ng và o lòng, cùng Ä‘i và o má»™ng đẹp.
Ngà y hôm sau, khi tỉnh lại vì bị ánh dương quang rá»±c rỡ chiếu xuyên qua tán lá, Nhạc Nhạc khoan khoái duá»—i ngưá»i. Hắn chợt phát hiện hai nà ng Ä‘á»u khẽ động Ä‘áºy trong lòng mình, nhưng lại không thèm mở mắt, biết các nà ng Ä‘á»u Ä‘ang giả vá», nhất định là muốn nằm biếng thêm chút nữa. Nhạc Nhạc không phá hai ngưá»i là m gì, nhẹ nhõm ngồi dáºy, vươn vai hoạt động cho giãn gân giãn cốt má»™t chút.
Äám XÃch Tam Giác Xà vẫn chưa rút Ä‘i, chỉ yên tÄ©nh hẳn Ä‘i, cÅ©ng có thể nói là hÆ¡i ngốc trệ, không còn toát ra vẻ hung ác nữa. Nhìn từ trên cao, chúng còn có vẻ khả ái phi thưá»ng, thân thì hồng hồng, đám vẩy bóng nhoáng má»ng manh như những chiếc quạt nhá» xếp và o nhau, đầu to Ä‘uôi nhá»n, răng nanh chứa ná»c độc khá dà i. Äiá»u nà y khiến Nhạc Nhạc chợt nhá»› tá»›i má»™t câu nói “Äá»™ng váºt xinh đẹp thưá»ng mang đến hiểm nguy.â€
Cách đó không xa Quan Thái cÅ©ng vừa thức dáºy, hướng vá» phÃa Nhạc Nhạc gá»i to:
- Nhạc Nhạc, chút lương khô đó ta đã chén hết rồi, ngươi cho ta thêm đi, đói bụng quá!
Hắn gà o to quá, đến ná»—i thanh âm gần như vang vá»ng không dứt ở trong rừng, là m cho đám rắn tụ táºp dưới cây nhao nhao há»—n loạn cả lên.
Nhạc Nhạc từ nhá» sống vá»›i Hoa Thiết Thương trong chốn núi cao rừng thẳm, má»—i lần xuống núi phải Ä‘i và i ngà y, nên có thói quen hay mang theo nhiá»u lương khô. Má»™ Dung Kỳ cÅ©ng mang theo không Ãt lương khô. Ba ngưá»i bá»n há» cÅ©ng không ăn nhiá»u như Quan Thái, nên phần dôi ra cÅ©ng khá nhiá»u.
Nhạc Nhạc chưa kịp trả lá»i, thì Má»™ Dung Kỳ đã ngồi dáºy la to:
- Muốn ăn sao ngươi không tự thân đến lấy, lại còn bắt ca ca ta mang qua cho ngươi nữa sao?
Quan Thái không giáºn ngượng nghịu cưá»i đáp:
- Ta... khinh công cá»§a ta không được tốt lắm, chỉ sợ lỡ rÆ¡i xuống đám rắn đó ăn thịt ta mất, khinh công cá»§a Nhạc Nhạc so vá»›i ta khá hÆ¡n nhiá»u!
Nhạc Nhạc cưá»i nói:
- Ngươi đợi má»™t chút đã, ta phải sắp xếp lại lương khô, không biết còn phải ở đây bao lâu nữa, nên phải tÃnh toán phân phối cho tháºt tốt má»›i được!
Viên Hôi cách chá»— bá»n Nhạc Nhạc xa nhất cÅ©ng nghe tiếng Quan Thái vá»ng tá»›i. Vừa nghe nói tá»›i lương khô, mắt liá»n sáng lên. Hôm qua bá»n há» vì truy Ä‘uổi Giang Tiểu Vi nên Ä‘á»u không dùng bữa trưa, vốn định bắt nà ng ta xong rồi sẽ ăn, nà o ngá» bị đà n rắn vây chặt, đói meo cả ngà y giá» nghÄ© đến đồ ăn thì Ä‘á»u nuốt nước bá»t ừng á»±c cả lên.
Nhạc Nhạc chia Ä‘á»u lương thá»±c, giữ lại cho mình và hai nà ng số lương thá»±c đủ dùng cho hai ngà y, phần cá»§a Quan Thái thì chia thêm hai cái bánh, dùng bá»c gói lại cẩn tháºn rồi Ä‘eo lên ngưá»i, phi thân di chuyển từ cà nh nà y sang cà nh khác, phút chốc đã tá»›i chá»— Quan Thái ẩn trú.
Nhạc Nhạc đưa gói thức ăn đó cho Quan Thái, bảo:
- A Thái, thá»±c váºt được chia là m bốn phần, má»—i ngưá»i má»™t phần, ngươi phải tá»± tÃnh toán chuyện ăn uống nghe. Ai biết chúng ta sẽ phải đợi bao lâu. Tá»± ngươi cÅ©ng phải cẩn tháºn, đừng có mê ngá»§ quá lỡ rÆ¡i xuống thì ngươi sẽ vÄ©nh viá»…n không thể trở vá» Nam Lăng, cÅ©ng không còn gặp lại được sư tá»· cá»§a ngươi nữa!
Quan Thái mỉm cưá»i cảm kÃch, đáp lại:
- Hì hì, cảm Æ¡n ngươi, Nhạc Nhạc huynh đệ, ta sẽ cẩn tháºn. Ta phải ăn đây, đói quá rồi!
Nhạc Nhạc Ä‘ang định quay vá», chợt Ngô Thanh ở gần đó kêu to:
- Vương huynh, có thể phân phối cho ta chút lương khô được không?
Nhạc Nhạc thú vị nhìn hắn, cưá»i há»i:
- Nếu đổi ngươi là ta, ta xin ngươi chút lương khô, ngươi có đồng ý cho không?
Ngô Thanh cÅ©ng cưá»i, khi hắn cưá»i, lá»›p băng lạnh trên mặt xem ra cÅ©ng giảm bá»›t ba phần, đáp:
-Ta không đồng ý!
Nhạc Nhạc há»i tiếp:
- Váºy ngươi nói xem ta có đồng ý không?
Ngô Thanh tá»± tin cưá»i đáp:
- Ngươi sẽ cho! Trước đây thì ta không biết, nhưng giỠta biết ngươi nhất định sẽ cho!
- Tốt, bằng sá»± tá»± tin cá»§a ngươi, ta cho ngưá»i má»™t Ãt, qua đây mà lấy!
Lấy chút lương khô cá»§a Quan Thái Ä‘em cho hắn, Nhạc Nhạc không ngại gì, ngược lại còn khiến hắn nợ mình má»™t chút nhân tình, biết đâu sau nà y được việc. HÆ¡n nữa, mình và hắn thá»±c ra cÅ©ng không có gì gá»i là thù địch cả, thiếu Ä‘i má»™t cái bánh cÅ©ng không là m đói chết ngưá»i, hà hà , ta quả tháºt là thiên tà i! NghÄ© xong, Nhạc Nhạc cưá»i rá»™ lên.
Ngô Thanh đến được chá»— cá»§a Quan Thái, thấy trong túi vải chỉ có bốn phần, bởi vì Quan Thái vừa má»›i ăn xong hai phần, thầm nghÄ© “Chá»— nà y Ä‘Ãch xác không nhiá»u, nhưng ta đói quá rồi không còn chút khà lá»±c nà o. Cả ngà y truy Ä‘uổi, đã tốn không Ãt thể lá»±c, ôi, vì sinh tồn, đà nh phải nợ ngưá»i má»™t chút nhân tình váºy!â€
Nhạc Nhạc lấy một cái bánh trong túi vải ra, nói:
- Ngô huynh, không phải ta Ãch ká»·, vì chỉ có thể cho huynh má»™t cái thôi. Huynh cÅ©ng thấy đó, chỉ có như váºy thôi, ta bên kia còn có hai ngưá»i!
Ngô Thanh gáºt đầu tiếp nháºn cái bánh, cưá»i nói:
- Äa tạ, ta sẽ nhá»› kỹ cái bánh nà y!
Nói xong hai ngưá»i lại trở vá» chá»— cá»§a chÃnh mình, Nhạc Nhạc ngồi trên má»™c bà n, ôm Má»™ Dung Kỳ há»i:
- Tiểu Kỳ nhi cá»§a ta, vẫn còn Ä‘au ư? Äể ca ca xem nà o!
Mộ Dung Kỳ xấu hổ, nũng nịu nói:
- Muội không cho huynh xem đâu, chỉ đau chút chút thôi, tối hôm qua thực là kỳ quái à , chẳng biết sao mà lại bị huynh khi phụ mất rồi!
Nhạc Nhạc cưá»i quá»· quái há»i:
- Nhưng mà huynh khi phụ có sướng không?
Má»™ Dung Kỳ yêu kiá»u giáºn dá»—i đáp:
- Hừm, huynh tháºt đáng chán ghét à ! Muá»™i không thèm lý gì tá»›i huynh nữa!
- ÄÆ°á»£c nha, váºy thì ta Ä‘i tìm Tiểu Vi đây, ta cÅ©ng không lý gì tá»›i muá»™i nữa!
Nhạc Nhạc xoay qua ôm lấy Tiểu Vi, cưá»i há»i:
- Vẫn còn ngá»§ nướng à ? Nếu không dáºy ta sẽ dùng đại hình cù lét đấy nha!
Tiểu Vi thỠthẻ trách:
- Äừng mà , muá»™i dáºy rồi! Ca ca, sao huynh lại đối đãi vá»›i ngưá»i cá»§a huynh như váºy.
Nhạc Nhạc là m mặt xấu cưá»i đáp:
- Ha ha, váºy ta nên đối đãi vá»›i các nà ng như thế nà o đây!
- Hư... ngưá»i ta mặc kệ, ca ca mặt dà y lắm!
Hai nà ng đồng thá»i phản đối, bá»™ dạng như hai con chuá»™t nhá» nhõng nhẽo.
Ba ngưá»i đùa nhau rồi cưá»i rá»™ lên, sau đó má»—i ngưá»i ăn má»™t phần lương khô, chỉ là không có nước uống, nên cÅ©ng hÆ¡i khó chịu má»™t chút, Nhạc Nhạc thầm nghÄ© “Nếu có Nhược Tuyết ở đây thì hay quá, có thể dùng chiêu Tuyết Hoa Phiêu Phiêu cá»§a nà ng là có nước uống, chỉ là không biết nà ng hiện ở nÆ¡i nà o!â€
Nhạc Nhạc nói:
- Công lá»±c hai ngưá»i sau đêm qua Ä‘á»u gia tăng, ăn xong thì nên váºn công má»™t chút, phòng gặp chuyện bất ngá»!
Hai nà ng Ä‘á»u tò mò há»i:
- Ca ca, đúng rồi, công lá»±c cá»§a chúng muá»™i vì sao mà gia tăng như váºy? Chỉ má»™t đêm mà còn nhiá»u hÆ¡n bốn năm khổ luyện cá»§a chúng muá»™i nữa à !
Nhạc Nhạc cưá»i tà quái há»i lại:
- Váºy tối qua hai ngưá»i có gặp kỳ ngá»™ gì không?
“Hả?†Hai nà ng nhìn nhau, sắc mặt á»ng hồng, lẩm bẩm nói:
- Cái đó... cái đó cÅ©ng tÃnh là kỳ ngá»™ á?
- Äúng váºy, nếu không sao lại có thể khiến cho công lá»±c cá»§a hai nà ng tăng tiến mạnh mẽ chứ?
Hai ngưá»i duyên dáng không nói gì, đả tá»a luyện công, luyện hóa số ná»™i lá»±c đột nhiên tăng tiến đó. Nhạc Nhạc cÅ©ng theo bá»n há» ngồi luyện công, chìm đắm trong dòng chân khà lưu chuyển tuần hoà n, tá»›i khi mở mắt ra thì đã là hoà ng hôn. Hai nà ng lúc đó vẫn còn Ä‘ang luyện công, Nhạc Nhạc không dám quấy rối, ngồi má»™t mình trên cà nh cây khác, nhìn lÅ© rắn, ngẫm nghÄ© “Äám rắn nà y vì sao lại không bá» Ä‘i chứ? Chúng không cần ăn gì sao? Nhất định là chúng còn có má»™t đầu lÄ©nh khác, để ta tìm xem sao.â€
“Ồ, ở dưới đó có má»™t nhóm rắn bình thưá»ng quây quanh má»™t con rắn rất to, có lẽ chúng là rắn há»™ vệ. Con rắn to ở giữa dà i hÆ¡n má»™t xÃch, tuy không to bằng con đã chết hôm qua, nhưng hiển nhiên nó không phải là xà vương thì cÅ©ng là xà háºu? Nếu bắt nó giết Ä‘i, không biết kết quả sẽ như thế nà o? Chỉ là nó ở trong đám rắn đó không rá»i, đám rắn vừa động, ngay cả dáng hình cá»§a nó cÅ©ng khó phát hiện, tháºt là không dá»… dà ng hà nh động tà nà oâ€
- Ca ca, huynh Ä‘ang nghÄ© gì váºy?
Thì ra Tiểu Vi vừa tỉnh lại sau khi đã luyện công xong, âu yếm đến kế bên hắn.
Nhạc Nhạc ôm nà ng và o lòng, để nà ng ngồi ở trên đùi mình nói:
- Nhân lúc nhà n rá»—i ngắm nhìn lÅ© rắn má»™t chút, giá» Tiểu Vi cá»§a ta đã thức, ta nhìn ngắm Tiểu Vi váºy!
- Ca ca, ở cùng má»™t chá»— vá»›i huynh tháºt là vui vẻ, so vá»›i cuá»™c sống cá»§a muá»™i hÆ¡n mưá»i năm trước thì thá»±c là hạnh phúc hÆ¡n gấp nhiá»u lần, còn muốn gì hÆ¡n nữa! Ca ca, khi muá»™i Ä‘i cầu há»c võ nghệ, nhiá»u ngưá»i tá»± xưng có thể giúp muá»™i chỉ vì muốn chiếm lấy thân thể cá»§a muá»™i thôi. Vì váºy muá»™i lại phải trốn chạy, lưu lạc tá»›i Mạc Sa quốc, gặp được má»™t tá»™c chuyên dùng Ä‘ao pháp rất hay. Vì muốn há»c loại Ä‘ao pháp đó, muá»™i đã chấp nháºn theo má»™t nam nhân. Kẻ luôn miệng nói thương muá»™i, nhưng không Ä‘em những chiêu pháp lợi hại nhất dạy muá»™i. Sau đó muá»™i theo hắn tá»›i Phong Nguyệt Quốc, rồi khi đến Thanh Long ÄÆ°á»ng thì hắn biết muá»™i nguyên là cừu gia cá»§a Vạn Lý Minh, bèn đối xá» tồi tệ vá»›i muá»™i rồi lén bá» Ä‘i. Má»™t mình muá»™i tiến đánh Thanh Long ÄÆ°á»ng, không nghÄ© là toà n thây quay vá», cho nên cố ý không tránh, khiến trên ngưá»i mang bao vết sẹo. Ca ca, huynh có hiá»m vì ngưá»i muá»™i có quá nhiá»u vết thương khó coi không?
Nhạc Nhạc hôn lên bà n tay nhỠnhắn của nà ng, bà n tay dùng đao còn lưu lại đầy vết chai, than dà i:
- Muá»™i kể cho ta nhiá»u việc trong quá khứ cá»§a muá»™i, chứng tá» muá»™i tin ta, ta tháºt cao hứng. Tiểu Vi cá»§a ta có cái sẹo nà o thì ta yêu cái sẹo đó, sẹo cá»§a muá»™i không xấu xà chút nà o, tá»±a như đồ án cá»§a văn nhân váºy. Má»—i má»™t dấu vết Ä‘á»u nói lên sá»± thống khổ và đáng thương cá»§a muá»™i trong quá khứ. Thấy chúng, ta cà ng Ä‘au cho muá»™i, yêu muá»™i hÆ¡n. Hãy tin ta! Chỉ cần Ä‘i theo ta, muá»™i sẽ vÄ©nh viá»…n hạnh phúc!
“Ca ca...†Nà ng kêu nhẹ lên má»™t tiếng, chá»§ động ôm hôn Nhạc Nhạc. Những tình tá»± thắc mắc gì trước đây giỠđược dung hóa hết. Hai ngưá»i tình thâm ái ý, trong ánh nắng ban mai đỠhồng, giữa những tiếng kêu rÃt cá»§a xÃch xà , nụ hôn tuyệt diệu mà há» trao nhau đó lưu lại má»™t ký ức vÄ©nh viá»…n.
- Ca ca, muội cũng muốn... ca...!
Má»™ Dung Kỳ vừa tỉnh lại, thấy hai ngưá»i Ä‘ang hôn nhau say đắm, cứ như Ä‘ang “vụng trá»™m tình áiâ€, khiến nà ng ta như ăn phải dấm chua, nên cÅ©ng muốn gia nháºp.
Giang Tiểu Vi mặt sáng bừng sắc hồng, nhẹ cưá»i nói:
- Kỳ muội, muội tỉnh rồi à ! Mau sang đây ngồi, ta đói quá, phải ăn chút gì đã!
Nói xong nà ng rá»i khá»i đùi cá»§a Nhạc Nhạc, tá»›i mở túi lấy đồ ăn.
Má»™ Dung Kỳ không xấu hổ chút nà o, mỉm cưá»i cảm kÃch vá»›i Tiểu Vi, rồi tá»± nhiên đến ngồi trên đùi Nhạc Nhạc, nói:
- Ca ca, muá»™i nói cho huynh nghe má»™t bà máºt, ồ à , trước hết phải nói cho rõ, không phải là muá»™i nhiá»u chuyện, thá»±c sá»± thì công lá»±c cá»§a muá»™i lúc trước cao hÆ¡n ca ca cá»§a muá»™i nhiá»u. Lần nà y sẽ cà ng khiến phụ thân cá»§a muá»™i tức chết. Ngưá»i không cho muá»™i há»c tuyệt há»c gia truyá»n, nhiá»u chiêu thức Ä‘á»u là muá»™i lén há»c đó. Giá» ná»™i lá»±c cá»§a muá»™i đột nhiên tăng mưá»i năm tu luyện, rất nhiá»u chiêu thức trước đây không thể dùng, giá» Ä‘á»u bị muá»™i dá»… dà ng đột phá được hết. Ca ca, muá»™i tháºt là cao hứng à . Muá»™i nhất định không ngu như bá»n nam nhân... không... muá»™i nói tráºt rồi, ý muá»™i là không có ngu như đại ca cá»§a muá»™i, hì hì, chắc phụ thân sẽ tức chết mất đây!
- Tiểu nha đầu, nếu biết ngươi khoái Ä‘i so bì vá»›i nam nhân như váºy, ta sẽ không đặc ý gia tăng công lá»±c cho ngươi là m gì! Chà chà !
Nhạc Nhạc nghe xong liên tục lắc đầu, là m như vừa hiểu ra tại sao nà ng lại mặc nam trang, lại tham gia kỳ thi chỉ có nam nhân má»›i có thể dá»± được. Hóa ra là nà ng thưá»ng bị phụ thân chèn ép nên luôn có tâm lý phản kháng.
Mộ Dung Kỳ ủy khuất lẩm bẩm nói:
- Ca ca, muội biết huynh rất tốt với muội, muội không đi so bì với nam nhân nữa là được rồi!
Nhạc Nhạc cưá»i nói:
- Nâng cao võ công cho muá»™i chÃnh là vì ta sợ Kỳ nhi cá»§a ta sẽ bị thương tổn, chứ không phải để muá»™i Ä‘i tranh đấu vá»›i nam nhân. Bất quá phụ thân cá»§a muá»™i là m váºy là không công bình vá»›i muá»™i rồi. Sau nà y muá»™i nên chứng minh cho ông ấy sáng mắt ra, ta không xen và o đâu! Ha ha!
- Muội biết ca ca luôn rất tốt với muội mà !
- Ca ca đối vá»›i má»—i ngưá»i các ngươi Ä‘á»u tốt như nhau, ta tuyệt sẽ không thiên vị má»™t ai cả, Tiểu Vi yên tâm, vá»›i các ngươi ai ta cÅ©ng đối xá» tốt nhất cả!
Thấy Tiểu Vi lo lắng nhìn hắn, nên vá»™i an á»§i nà ng. Nữ tá» rÆ¡i và o tình cảnh như nà ng rất nhạy cảm, má»™t khi có chuyện không tốt thì khó mà dá»— dà nh thu tháºp cho được.
Tiểu Vi bị hắn hiểu thấu được tâm sá»±, mỉm cưá»i, đỠmặt cúi đầu.
- Nà o lại đây, chúng ta cùng ăn gì đã!
Nhạc Nhạc cÅ©ng ôm nà ng đứng dáºy, phóng lên má»™c sà n.
- Muội không muốn ăn, muội khát, ca ca!
Má»™ Dung Kỳ từ sau khi biến thà nh nữ nhân, khuôn mặt xinh xắn á»ng hồng trà n đầy sắc xuân, ngay cả thanh âm cÅ©ng yêu kiá»u và êm nhu, khiến cho Nhạc Nhạc như phát cuồng lên.
- á»’, Kỳ nhi, bây giá» không có cách. Ngưá»i khác ngay cả ăn cÅ©ng không có, nà ng xem, bên kia có ngưá»i đến, nhất định là muốn xin chút gì đó ăn!
Theo phương hướng Nhạc Nhạc chỉ, thấy Ba Má»™c Äầu Ä‘ang cố sức nhẩy từ trên các cà nh cây bay tá»›i chá»— cá»§a Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc cầm một cái bánh, vừa ăn vừa nói:
- Chúng ta còn có năm cái bánh, ăn xong lần nà y, thì chỉ còn lại ba, chà chà , Kỳ nhi cá»§a ta thì khát nước, tình huống tháºt không tốt chút nà o!
Má»™ Dung Kỳ cÅ©ng hÆ¡i đói, nên mặc dù Ä‘ang khát nước không chịu được, cÅ©ng lấy má»™t cái bánh, từ từ nhai, rúc và o ngưá»i cá»§a Nhạc Nhạc, vẻ đẹp động lòng ngưá»i không gì tả được.
Sau khi Giang Tiểu Vi ăn xong, vỗ tay rồi nói với Mộ Dung Kỳ:
- Ta trước kia khi lưu lạc trên sa mạc Qua BÃch, thưá»ng xuyên gặp phải cảnh không có nước uống, nếu nhìn thấy lá cây, hoặc là cá» xanh, chúng ta cÅ©ng có thể nhai. Nếu muá»™i thá»±c sá»± rất khát, thì hãy nhai chút lá cây Ä‘i!
Má»™ Dung Kỳ giương mắt nhìn nà ng, thấy thần tình cá»§a nà ng ta nghiêm túc, không giống như nói giỡn, liá»n đáp:
- Äể muá»™i nghÄ© coi.
Xong ngẩng đầu xem lá cây, rồi nói:
- Gặm chúng ư, đám lá cây đó tháºt khó coi!
Nà ng lắc đầu, kiên quyết không đồng ý.
Giang Tiểu Vi liếc nà ng ta cưá»i, ngắt và i lá cây, nhai luôn.
Mộ Dung Kỳ kinh hãi thốt:
- Tỷ nhai thiệt ư, không sợ ca ca không hôn nữa ư?
“Hả?†Giang Tiểu Vi hÆ¡i sá»ng sốt:
- Ca ca, muá»™i... muá»™i khát, huynh không hiá»m chứ.
Nhạc Nhạc cưá»i khổ nói:
- Ha ha, đừng nghe Kỳ nhi nói lung tung, ta sao lại trách các muội chứ! Nếu lá cây không có mùi gì khó chịu, ta cũng sẽ nhai, chúng ta sẽ biến thà nh lũ dê con ăn lá cây!
Má»™ Dung Kỳ nghe tá»›i từ “lÅ© dê conâ€, sắc mặt liá»n á»ng hồng, xấu hổ nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, thì là m lÅ© dê con váºy!
Vừa lúc nà y Ba Má»™c Äầu đã nhảy đến trên cây cách đó hai trượng, mồ hôi nhá»… nhại trên trán, há»i lá»›n:
- Có thể cho ta chút gì đó ăn không?
Thanh âm tháºp phần yếu á»›t, có thể nhảy xa đến như váºy, cÅ©ng tháºt không dá»… dà ng gì.
Nhạc Nhạc cưá»i nói:
- Ta vì cái gì mà cho ngươi ăn? Nói lý do xem sao?
- Ta, ta cho ngươi tiá»n?
Hắn không hổ là ngưá»i đến từ Äao Cốc, cách nói chuyện không khác gì Quan Thái, cá»™c lốc nhưng đầy khả ái.
Nhạc Nhạc cưá»i há»i lại:
- Tiá»n ư? Bây giá» hữu dụng à ? Ta cho ngươi năm nghìn lượng, ngươi bán cho ta má»™t túi nước nhé?
Hắn thất vá»ng liếm môi, khẩn khoản nói:
- Có Ä‘iá»u... có Ä‘iá»u ta cÅ©ng không có nước, ta cÅ©ng rất muốn uống nước, hay ta mua cá»§a ngươi mấy cái bánh nhé? Trên ngưá»i ta có khoảng má»™t vạn lượng ngân phiếu, chỉ cần má»™t cái bánh thôi!
Nói xong, hắn giương mắt đầy hy vá»ng nhìn Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc lắc đầu nói:
- Ngay cả mạng cÅ©ng không còn, thì có tiá»n cÅ©ng không dùng được gì. Ta há»i ngươi, có phải là Viên Hôi bảo ngươi đến?
Hắn gáºt gáºt đầu, nói:
- Ngươi như thế nà o biết được, là hắn cho ta ngân phiếu, sai ta mua bánh của ngươi!
- Ta có bánh cũng không bán cho hắn! Ngươi hãy đi đi!
- Nhưng, nhưng, ồ, được rồi, ta sẽ đi!
Hắn cá»±c độ thất vá»ng xoay ngưá»i Ä‘i, Ä‘ang muốn nhẩy lên rá»i Ä‘i, thì chợt nghe thấy Nhạc Nhạc nói:
- Äợi má»™t chút, tại vì ngươi rất thà nh thá»±c, ta sẽ cho ngươi ná»a cái bánh, tiếp lấy!
Nhạc Nhạc bẻ ná»a miếng bánh ném cho hắn, hắn cá»±c kỳ cẩn tháºn bắt lấy.
Sau đó, giá»ng thô lá»— đó cất tiếng há»i:
- Ngươi, vì cái gì không bán cho ta, mà lại cho ta?
Mộ Dung Kỳ nhìn hắn quát:
- Ngươi tháºt là ngốc quá à , ca ca ta đã nói, đó là thưởng cho sá»± thà nh thá»±c cá»§a ngươi, muốn ngươi là m ngưá»i thì luôn thà nh thá»±c, có nghe không hả!
- Mmm, ta nhớ kỹ, cám ơn cái bánh của ngươi!
Nói xong hắn cẩn tháºn nhẩy Ä‘i, bất quá sau khi nhảy và i lần, có thể do đã quá mệt, nên má»™t mình ngồi ở trên cây đại thụ, lấy bánh ăn.
Nhạc Nhạc nhìn hắn cưá»i nói:
- Cái tên Viên Hôi khốn kiếp kia tá»± mình không dám đến, lại sai ngưá»i khác đến thay. Ta nhất định không chia cho hắn thức ăn, chà chà , dám uy hiếp Tiểu Vi cá»§a ta, ta sẽ cho hắn đói mà chết rồi tÃnh, hắc hắc. Giá» trong chá»— nà y có bảy ngưá»i, chỉ có mình hắn là không có cái gì ăn, chà chà , nghÄ© tá»›i đó ta tháºt sảng khoái là m sao!
Hai nà ng lo lắng há»i:
- Ca ca, còn hÆ¡n hai cái bánh nà y, ngà y mai tÃnh là m sao?
- Yên tâm, chúng ta không chết đâu, bất quá thì ngà y mai chúng ta sẽ ăn thịt rắn váºy! Hà hà , canh thịt rắn tháºt là ngon a, lúc trước ta cùng sư phụ ở trên núi thưá»ng bắt rắn ăn. Chỉ là lần nà y rắn tháºt nhiá»u lắm, ta sợ sẽ bắt không hết!
Kỳ tháºt Nhạc Nhạc có thừa khả năng má»™t mình chạy trốn, chỉ là chưa rÆ¡i và o tình huống xấu nhất, hắn không muốn mạo hiểm. HÆ¡n nữa, nếu hắn bá» mặc hai vị mỹ nữ nà y, há» tuyệt đối không còn đưá»ng sống.
- Ca ca, muội không cho huynh đi bắt rắn đâu. Nếu có đói thì chúng ta cùng đói, không thể cho huynh đi mạo hiểm được!
Mộ Dung Kỳ không ngừng lắc bả vai của Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc nhìn lên bầu trá»i đầy sao, lẩm bẩm nói:
- Ông trá»i nếu có tình thì cho mưa xuống, lúc đó chúng ta không còn sợ khát nữa!
Ba ngưá»i nằm ở trên sà n gá»—, nhìn sao trên trá»i, xem ra cÅ©ng khá sung sướng và thoải mái rồi. Vì vẫn còn nhiá»u ngưá»i so vá»›i há» còn khốn khổ hÆ¡n nhiá»u, đâu dám mÆ¡ tưởng gì đến cảnh sung sướng thư nhà n.
Mà n đêm dần buông, lũ rắn thì vẫn y như cũ!
Tà i sản của ZORO_NDK
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a ZORO_NDK
Từ khóa được google tìm thấy
4vn ngu nu tam kinh , doc ngu nu tam kinh , doc ngu nu tam tam kinh , doc truyen online ngu nu , ïðîäàæà , kich doc ngu nu tam kinh , ngụ nữ tâm kinh , ngá»± nữ chân kinh , ngá»± nữ tâm kinh , ngá»± nữ tâm kinh 4vn , ngoc ngu nu tam kinh , ngoc ngu tam kinh , ngoc nu tam kinh , ngoc nu tam kinh 1996 , ngoc nu tam kinh 4vn.eu , ngoc nu tam kinh cap 3 , ngoc nu tam kinh che , ngoc nu tam kinh n , ngoc nu tam kinh online , ngoc nu tam kinh q5 c18 , ngu an tam kinh , ngu nu chan kinh , ngu nu chan kinh 4vn , ngu nu tam , ngu nu tam kim , ngu nu tam kinh , ngu nu tam kinh 4 vn , ngu nu tam kinh 4vn , ngu nu tam kinh 4vn full , ngu nu tam kinh 4vn.eu , ngu nu tam kinh al gi , ngu nu tam kinh chuong 1 , ngu nu tam kinh chuong 4 , ngu nu tam kinh full , ngu nu tam kinh hixx , ngu nu tam kinh kiemgioi , ngu nu tam kinh la gi , ngu nu tam kinh online , ngu nu tam kinh prc 4vn , ngu nu tam kinh q3 , ngu nu tam kinh quyen 1 , ngu nu tam kinh quyen 2 , ngu nu tam kinh quyen 5 , ngu nu tam kinh quyen 6 , ngu nu tam kinh quyen 7 , ngu nu tam kinh tap 3 , ngu nu tam kinh tap cuoi , ngu nu tam kinh truyen , ngu nu tam kinh- quyen 4 , ngu nu tam kinh-4vn , ngu nu tam knih , ngu nu tam tam , ngu nu tam tam kinh , ngu nu ttam kinh 4vn , ngu nuntamkinh , ngu tam kinh , ngu to tam kinh , ngu tu tam kinh chuong 7 , nguc nu tam kinh 4vn , ngư nư tâm kinh 4vn , nhac ngoc nu tam kinh , nhu nu tam kinh 4vn , nu tam kinh , rap ngoc nu tam kinh mp3 , t nu tam kinh , tai ngu nu chan kinh , thieu nu tam kinh , tieu dao ngu nu tam kinh , truyen ngoc nu tam kinh , truyen ngu nu chan kinh , truyen ngu nu tam kinh , vương thiểu thiểu , www.ngu nu tam kjnh