27-09-2008, 02:54 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 6
Anh đưa mảnh giấy đến trước mặt Y Y, cô lướt qua má»™t cái, nở nụ cưá»i thê thảm, nâng bút lên viết:
- Chồng là trá»i, mệnh lệnh cá»§a anh, em đâu dám không phục tùng?
Liá»…u TÄ©nh Ngôn cảm thấy như mình bị đâm má»™t nhát dao, anh hiểu, đằng sau mấy chữ ấy là cả má»™t ná»—i oán háºn trong lòng cá»™ Anh đứng dáºy, lảo đảo lui ra khá»i phòng, ngá»a mặt lên trá»i thở dà i thưá»n thượt.
Sáng sá»›m hôm sau, đứa con trong bụng Y Y đã bị trục ra, đó là má»™t thai con trai đã bắt đầu rõ hình hà ị Khi ngưá»i nữ bá»™c và các bà mẹ nhá» buồn bã báo tin cho Liá»…u TÄ©nh Ngôn thì anh trầm mặc hồi lâu má»›i nói:
- Y Y thế nà á»
- Yếu lắm, ra máu nhiá»u, nhưng không sao đâu, sẽ hồi phục ngay thôi mà .
- Báo nhà bếp nấu bát canh sâm, hầm kỹ và cho tháºt nhiá»u chất bổ.
- Vâng ạ.
Liá»…u TÄ©nh Ngôn Ä‘i và o phòng, Y Y Ä‘ang nằm thiêm thiếp, mặt trắng bệch, hà ng lông mi Ä‘en và dà i che rá»›p trên mi mắt, đôi tay bất lá»±c buông xuôi xuống. Liá»…u TÄ©nh Ngôn nhẹ nhà ng ngồi xuống mép giưá»ng, lấy tay khe khẽ vuốt má Y Y mà thấy mắt mình cay sè, anh thì thầm nói:
- Y Y, anh xin lá»—i em!
Cái vuốt ve cá»§a anh là m Y Y động Ä‘áºy, cô mở to đôi mắt trống rá»—ng vô hồn ra, lặng lẽ nhìn sang phÃa anh. Nước mắt anh rÆ¡i xuống mặt cô, cô cÅ©ng không quan tâm việc đó. Má»™t hồi lâu sau, cô là m hiệu đòi giấy bút, anh đưa đến cho cô, cô viết mấy chữ rất to rồi ném bút, khép mắt nằm lịm. Liá»…u TÄ©nh Ngôn xem thì thấy cô viết rằng:
- Liá»…u TÄ©nh Ngôn, tôi háºn anh, tôi háºn anh kinh khá»§ng, nguyá»n rằng hết Ä‘á»i hết kiếp nà y không bao giá» nhìn mặt anh nữa!
Liá»…u TÄ©nh Ngôn nhìn cô, đây vốn là má»™t cô bé hiá»n là nh nhu thuáºn biết bao! Anh đứng lên, bâng khuâng, hoang mang, ra khá»i phòng, Ä‘i đến vưá»n hoạ ÄÆ°á»ng mòn âm u gió se lạnh, sương giá trắng bạc ngá»n rêu, anh đứng chôn chân ở đó, nhìn ngắm tòa gia trạch cổ, những căn phòng cổ, những sân vưá»n và cây cối già nuạ Trong ngôi nhà nà y, có ngưá»i vợ Ä‘ang háºn thù anh, có đứa con gái suốt Ä‘á»i mang táºt, có những ngưá»i đà n bà ganh ghét anh, có ông bố cứ bắt buá»™c anh phải có con trai! Trong ngôi nhà nà y, anh đã phải hy sinh quá đủ rồi! Anh có lá»—i vá»›i ngưá»i, hay ngưá»i có lá»—i vá»›i anh? Anh có gì sai, hay chÃnh là số pháºn đã saỉ Hay ở đâu đó có cái gì trục trặc?
Trá»i sáng hẳn rồi, ánh bình minh đã xuyên qua kẽ lá. Liá»…u TÄ©nh Ngôn cưá»i lá»›n, sau đó Ä‘i và o trong buồng lấy má»™t bá»c tiá»n, rá»i khá»i cánh cổng lá»›n có sư tỠđá canh hai bên. Trên đưá»ng, má»™t chiếc xe kéo chạy đến, anh bước lên xẹ Xe chạy, chẳng có ngưá»i nà o biết được là anh Ä‘i theo hướng nà á»
Ba năm sau, Y Y nháºn được má»™t lá thư cá»§a Liá»…u TÄ©nh Ngôn, địa chỉ là Tôkiô, Nháºt Bản.
Lại qua đi ba năm nữạ
Liá»…u TÄ©nh Ngôn ngồi trong má»™t căn nhà ở Tôkiô, mình mặc áo bá»™ áo kimônô và đã quen ngồi quì gáºp hai đầu gối kiểu ngưá»i Nháºt, trên những tấm thảm Nháºt. Ở tấm thảm bên cạnh anh, có đứa con trai chừng hai tuổi Ä‘ang bò chơị Liá»…u TÄ©nh Ngôn cầm trong tay má»™t táºp thư, Ä‘ang trầm ngâm suy nghÄ©, bao lần giở Ä‘i Ä‘á»c lạị
Lá thư thứ nhất:
"Tĩnh Ngôn phu quân!
Ba năm trước không cáo mà biệt, khiến toà n gia bất ổn, hôm nay vui mừng nháºn được thư, biết ngưá»i vẫn an khang cả phá»§ vui mừng, cha già mấy năm nay thân thể không mấy yên là nh vì chứng trầm uất, thưá»ng lấy là m nhá»› nhung ngưá»i con độc nhất Ä‘ang Ä‘i xạ Tuyết Nhi ngoan ngoãn dá»… thương nhưng cÅ©ng biết thân mình tà n phế, tháºt đáng buồn, đáng thương – Ba năm qua, ngà y ngà y nghÄ© ngÆ¡i, hiểu rõ ra rằng ngà y ấy ngưá»i phải dụng tâm khổ kế. Thiếp không hiểu hết lòng ngưá»i, không biết ý ngưá»i, để là m ra chồng vợ biệt ly, cha con phân tán. Thá»±c là hổ thẹn khôn nguôị Xin ngưá»i bá» qua cho, và thương lấy cha già con nhá», sá»›m tinh kế trở vá», thì thiếp vô cùng cảm kÃch. Kiá»u cư tại ngoại, xin muôn và n bảo trá»ng
Y Y dâng thư "
Lá thư thứ hai:
"Tĩnh Ngôn!
Tiếp được thư, biết rằng anh không có ý trở vá» trong thá»i gian trước mắt – Không biết sống nÆ¡i đất khách quê ngưá»i, má»i sinh hoạt có quen không? Cha thì tạm coi là khá»e, Tuyết Nhi cÅ©ng khá»e, xin đừng nghÄ© ngợi nhiá»á»¥ Gia mẫu đã qua Ä‘á»i ba tháng trước, công lao ân tình sâu nặng, chưa má»™t ngà y trở vá» thăm, tháºt mưá»i phần thương cảm.
Tuyết Nhi đã lên bảy, gần đây nghe nói có nÆ¡i mở trưá»ng dạy ngưá»i câm, muốn đưa Tuyết Nhi Ä‘i xin há»c, nhưng bị ba bà kế mẫu can ngăn. Xin sá»›m tÃnh kế quay vá», đó là cái may cho thiếp, cÅ©ng là may cho Tuyết Nhi – chúc.
Y Y dâng thư "
Lá thư thứ ba:
"Tĩnh Ngôn!
Trở vá» có được không? Trước đây em có nhiá»u Ä‘iá»u không đúng, xin anh tha thứ – chắc anh không phải là ngưá»i vô tình bạc nghÄ©a, cố tình không muốn nhìn đến mẹ con em nữả Ngưá»i trong nhà nhiá»u phần phức tạp, hai mẹ con, thân mang táºt nguyá»n, sống mà thấy tháºt khó khăn cháºt váºt, nghÄ© rằng anh quá hiểu Ä‘iá»u đó, xin hãy nhá»› đến ân tình thuở trước mà sá»›m trở vá».
Gần đây, cứ má»—i lần canh khuya mất ngá»§, sá»± cÅ© lần lượt hiện lên như Ä‘ang diá»…n ra trước mắt, còn nhá»› chăng cái khi cùng đứng nép bên cá»a sổ, cầm bút đỠthÆ¡ "Trá»i đông sấm dáºy ầm ầm, mùa hè tuyết rÆ¡i lả tả"? Chẳng biết giá» nà y ngà y nà y "Tay đặt trên gối chà ng – nhìn thương quá là thương" đã là ai đó tả
Thương ngưá»i, nhá»› ngưá»i lắm lắm, ngưá»i có biết không?
Trân trá»ng, trân trá»ng
Y á»´"
Lá thư thứ tư:
"Tĩnh Ngôn!
Má»™t năm qua nhanh váºy, đêm nay lại má»™t đêm giao thừa nữa rồi, còn nhá»› đêm giao thừa năm ấy, giao thừa đầu tiên sau khi cưới, đón giao thừa, mưá»i hai giá» xong, hai mình trốn và o buồng ăn hạt dẻ rang, anh nhá»› việc ấy không? Äêm nay, ai Ä‘ang bóc hạt dẻ cho anh đâỷ
Gia đình nà y quả tháºt đáng chán đến thế á» Hay còn có má»™t sức mạnh nà o lá»›n hÆ¡n má»i thứ trong gia đình nà y Ä‘ang nÃu kéo anh?
Bao giỠtrở lại đâỷ Xin hãy nhớ:
Sớm tối ba dạo ngông
Mong thư báo vá» nhÃ
Äón nhau ngoà i ngà n dặm
Há ngại gió bụi xả
Chúc khá»e
Y á»´"
Lá thư thứ năm:
"Liá»…u xanh có ngát quán bên đưá»ng
Niên thiếu dễ dà ng biệt quê hương
Lầu vắng canh năm chuông tà n mộng
Dưới hoa buồn nhớ dãi mưa suông
Vô tình chẳng khổ, Ä‘a tình háºn
Một tấc cuốn thà nh vạn mối thương
Góc biển chân trá»i còn có táºn
Chỉ rối tương tư bất táºn vương!"
Lá thư thứ sáu:
"Gió thu xanh
Trăng thu bạch
Lá rơi tụ lại tan
Quạ đổ bỗng kinh hoà ng.
Nhớ đau đáu, bữa nà o gặp được?
Äất nà y, thá»i nà y chẳng bén tình!"
Lá thư thứ bảy:
"Tĩnh Ngôn!
Bệnh cá»§a cha không đỡ mấy, xin sá»›m trở vá» nhà , em đã chuẩn bị mua cho anh má»™t ngưá»i thiếp, nhất định là anh sẽ vừa lòng. Tuyết Nhi nhá»› ba nó, hãy vá» Ä‘i, nó vẫn là máu thịt cá»§a anh mà , có phải không?
Xin bảo trá»ng"
Lá thư thứ tám:
"Ba ơi:
Mẹ nhá»› ba, con cÅ©ng nhá»› ba, bao giá» thì ba trở vá»? Mang cho con má»™t con búp bê, có được không? Mẹ dạy con là m thÆ¡ vẽ tranh, ba Æ¡i ba vỠđây để con là m thÆ¡ vẽ tranh cho ba xem – Cúi xin bạ KÃnh chúc bình an may mắn.
Tuyết Nhi kÃnh dâng thư"
Có tiếng ngưá»i mở cá»a là m Liá»…u TÄ©nh Ngôn giáºt mình,a nh để xấp thư xuống. Äứa bé dưới đất nhảy ngay lên, lao Ä‘ao cháºp chững ra cá»a, miệng reo to:
- Mẹ đã vỠrồi!
Má»™t ngưá»i phụ nữ Nháºt Bản còn trẻ xách là n rau bước và o, cô ta búi tóc cao, mặc bá»™ kimônô để lá»™ cái cổ trắng nõn nà . Cô ta nhìn thấy Liá»…u TÄ©nh Ngôn Ä‘ang Ä‘á»c thư liá»n kêu má»™t tiếng nhá», chạy lại, ngồi xuống đất, ngưá»i dá»±a và o ngưá»i TÄ©nh Ngôn, kêu ca:
- Anh lại xem thư cá»§a ngưá»i đà n bà ấy rồi, anh định trở vá» Trung Quốc à ? Anh đừng Ä‘i, bụng em lại có rồi đấy!
- Äừng buồn, - Liá»…u TÄ©nh Ngôn vuốt vuốt vai cô ta – A-ya-kô, nếu mà anh định vá» Trung Quốc thì anh sẽ mang em theo!
- Nhưng mà không được đâu, em không đi với anh được, ba mẹ em còn phải dựa và o em!
- Thì mình gá»i tiá»n cho các cụ
- Không được không được, há» không chịu đâu, mà em cÅ©ng không cần đến Trung Quốc! Có phải anh định Ä‘i tháºt không? Anh định Ä‘i tháºt không?
- Tất nhiên là không phải, không định Ä‘i – Anh an á»§i cô ta và nhìn và o đôi mắt to đẹp cá»§a cá»™ ChÃnh là vì đôi mắt ấy mà anh thấy thÃch cô, đôi mắt ấy giống mắt má»™t ngưá»i, đó là Y Y Ä‘ang ở trong toà gia trạch già cá»—i ở Bắc Bình! Trong khoảnh khắc, hình ảnh cá»§a Y Y hiện ra, sao mà tươi rói rõ rà ng sinh động đến thế, cứ như là cô Ä‘ang đứng trước mặt anh váºy, đôi mắt trong veo như nước nhìn vá» phÃa anh nghi hoặc, dưá»ng như Ä‘ang há»i anh:
- Là m sao mà anh không trở v� Là m sao không v� Là m sao không v�
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
27-09-2008, 02:55 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 7
Liá»…u TÄ©nh Ngôn xa nhà đã mưá»i năm.
Hôm ấy, có má»™t chiếc xe đỗ trước cá»a nhà há» Liễụ Má»™t ngưá»i đà n ông trạc tuổi trung niên, trên mình đầy vẻ phong trần vất vả, bước xuống khá»i xẹ Äằng sau lưng anh ta, má»™t đứa trai sáu tuổi và má»™t đứa bé gái chừng bốn tuổi cÅ©ng bước xuống xẹ Ngưá»i đà n ông đứng trước cánh cổng Ä‘en bóng có đến ba mươi giây, má»›i như chợt tỉnh, gá»i hai đứa con:
- Bé Bân, bé Lăng, đi theo ba!
Má»—i tay dắt má»™t đứa bé Ä‘i tá»›i cổng nhà , lấy hai vòng đồng Ä‘áºp và o cá»a mấy cái – Hai đứa bé tò mò nhìn đôi sư tỠđá canh cổng, bé gái lấy giá»ng thá» thẻ nói:
- Hai con chó to quá!
- Không phải chó! – Bé trai nói - đó là sư tá»!
Cổng đã mở. Lão Vương gác cổng đứng đó bá»—ng đỠngưá»i Ä‘i má»™t phút rồi má»›i kêu to:
- Thiếu gia Æ¡i, đúng thiếu gia vỠđây rồi! Ngưá»i đâủ Thiếu gia đã vá»! – Lão Vương vừa kêu gá»i vừa quay đầu chạy và o trong phá»§, cổ há»ng phình hết cả lên để hò hét, chỉ má»™t lát, gia nhân đã tuôn đến – Liá»…u TÄ©nh Ngôn dắt hai đứa con và o nhà . Ba bà mẹ kế nay chỉ còn hai, Liá»…u Dáºt Vân cÅ©ng đã qua Ä‘á»i cách đó má»™t năm. Bây giá» bà hai, bà ba Ä‘á»u nghe hÆ¡i mà đến, bà ba nói má»™t giá»ng chói tai:
- TÄ©nh Ngôn, đúng là anh đã vỠđấy á»
Bà hai thì dùng cặp mắt hết sức hiếu kỳ, nhìn dán và o hai đứa trẻ. Liá»…u TÄ©nh Ngôn bảo bá»n chúng:
- Bé Bân, bé Lăng, gá»i bà Hai, bà Ba Ä‘i!
Bá»n trẻ ngượng ngùng lúng túng gá»i theá» Bà Hai nói:
- ôi, tháºt đáng tiếc, lão gia cá»§a chúng ta không được gặp mặt cháu Ä‘Ãch tôn. Thế là há» Liá»…u nhà ta đã có cháu Ä‘Ãch tôn rồi! Sao trước đây chẳng viết lấy má»™t chữ báo cho chúng tôi!
Bá»—ng, Liá»…u TÄ©nh Ngôn thấy như trước mắt có gì loé lên, má»™t thiếu nữ trạc tuổi mưá»i ba, mưá»i bốn tuổi thướt tha yểu Ä‘iệu bước đến, hai vai buông hai bÃm tóc dà i Ä‘en nhánh, trên mình mặc má»™t chiếc áo bó kiểu "xưá»ng xám", má»™t đôi mắt trong veo như nước, mặt mÅ©i đẹp như tranh vẽ. Trong khoảnh khắc, Liá»…u TÄ©nh Ngôn ngá» như đó là Y Y thá»i trẻ. Nhưng rồi, anh láºp tức hiểu ra ngaỵ Anh xông đến, và không tá»± kiá»m chế hà nh động cá»§a mình, anh reo to:
- Tuyết Nhi!
Tuyết Nhi nhìn anh chăm chú, anh hai tay nắm lấy hai tay Tuyết Nhi, mắt đăm đăm nhìn khuôn mặt đẹp cá»§a Tuyết Nhi vá»›i tất cả niá»m xót thương Ä‘au đáu ... Rồi lại nhè nhẹ gá»i lên:
- Tuyết Nhi ơi!
Tuyết Nhi nhìn sang phÃa cha, rồi cúi đầu Ä‘i tìm má»™t cà nh cây khô, vạch lên mặt đất:
- Ba cá»§a con đây á»
Liá»…u TÄ©nh Ngôn liá»n gáºt đầu, Tuyết Nhi lại nhìn anh khá lâu rồi viết:
- Ba ơi, ba là m cho mẹ con con chết vì nhớ ba!
Viết xong, cô bé vứt cà nh cây Ä‘i, đôi mắt đã rưng rưng đầy nước mắt, nhìn qua ông bố má»™t lần nữa rồi chạy và o phÃa trong. Lúc đó những ngưá»i nhà đã dỡ hết hà nh lý từ xe và o nhà , há» trở lại vây lấy Tiểu Bân và Tiểu Lăng há»i han tÃu tÃt. Tuyết Nhi Ä‘i và o được má»™t lúc chưa lâu thì Y Y run rẩy Ä‘i ra, cô đứng ở đó, Liá»…u TÄ©nh Ngôn bước đến, cÅ©ng lặng lẽ nhìn cá»™ Cô tháºt là tiá»u tụy, tháºt là gầy yếu, chỉ giữ được nét đẹp ở đôi mắt thưở xưạ Nhưng vì mang chứa quá nhiá»u và quá lâu những ưu tư sầu khổ nên đã mất Ä‘i ánh lấp lánh xưa kiạ Bị câu thúc trong vòng quan tâm rối rÃt cá»§a ngưá»i nhà . Liá»…u TÄ©nh Ngôn không có cách nà o biểu đạt tâm ý vá»›i Y Y, chỉ có thể cưá»i cưá»i vá»›i cá»™ Vẫy gá»i hai đứa trẻ, Liá»…u TÄ©nh Ngôn nói vá»›i chồng:
- Äây là mẹ các con.
Hai đứa dùng ánh mắt hoà i nghi nhìn Y Y, Tiểu Bân ngoẹo đầu, nói một cách ngạo nghễ:
- Không phải đâu, bà ấy không phải là mẹ!
- Chà o mẹ đi! – Liễu Tĩnh Ngôn ra lệnh.
Y Y dò xét hai đứa trẻ, rồi nhìn qua Liá»…u TÄ©nh Ngôn có ý há»i, Liá»…u TÄ©nh Ngôn là m má»™t động tác tay biểu thị đó là con cá»§a anh. Y Y gáºt đầu, má»—i tay dắt má»™t đứa quay và o trong nhà - Liá»…u TÄ©nh Ngôn để ý cái khoảnh khắc mà Y Y quay đầu Ä‘i đó, nó đã đựng đầy nước mắt trong đôi mắt cá»™ Anh không thể phân tÃch ra được nguyên nhân là m cô rÆ¡i lệ, nó là do vui mừng hay không vuỉ
Buổi tối hôm đó, Liá»…u TÄ©nh Ngôn và Y Y đã có cuá»™c bút đà m rất dà i dưới ánh đèn. Bá»n trẻ Ä‘á»u ngá»§ say rồi, đêm yên lặng như tá». Ngoà i cá»a sổ, trong vưá»n hoa già nua cổ kÃnh có ánh trăng, có tiếng côn trùng, có bóng hoa, có tiếng gió ... Äó chÃnh là má»™t cảnh sắc mà mưá»i năm qua, cÆ¡ hồ như ngà y nà o anh cÅ©ng má»™ng mị khát thèm. Trong cuá»™c bút đà m nà y, Liá»…u TÄ©nh ngôn nói cho Y Y biết các việc cá»§a anh ở nước ngoà i, kể cả việc có A-ya-ká»™ Y Y nghe xong chỉ viết má»™t câu:
- Cô ấy đẹp lắm à ?
- Äúng thế – Liá»…u TÄ©nh Ngôn viết.
Y Y không viết nữa, Liá»…u TÄ©nh Ngôn nhìn cô, nét mặt cô thá» Æ¡ không biểu cảm. Nhiá»u năm bị dà y vò rồi, hình như cái đó đã rèn luyện cho cô khả năng không bá»™c lá»™ vui buồn mừng giáºn ra sắc mặt. Anh quả tháºt không có cách nà o phát hiện ra được trong lòng cô Ä‘ang nghÄ© gì. Anh viết:
- Y Y, những năm dà i như thế, em sống như thế nà ỠAnh nhớ em ghê gớm!
- Thá»±c Ỡ– Hai chữ nà y được viết rất to – Thá»±c là nhá»› em á» Cô cưá»i cưá»i, cưá»i má»™t cách hết sức phiêu diêu, hết sức ngạo nghá»…. Sau đó cô viết:
- Cưá»i vui buồn khổ Ä‘á»u là giả, tham cầu nhá»› nhung tất cả cÅ©ng chỉ vì là si ngốc! Là tháºt á» Là giả á» Nếu là tháºt thì cần gì phải nhá»› chứ? Nếu là giả, thì việc gì lại phải lừa dối tôỉ Cần phải biết rằng, tôi đã không còn là Y Y cá»§a năm xưa nữạ Anh đã giúp tôi khám phá cánh cá»a tình, nhân sinh chẳng qua là như thế! Nhá»› cÅ©ng thôi, không nhá»› cÅ©ng thôi, tháºt cÅ©ng thôi, giả cÅ©ng thôi, vá» cÅ©ng thôi, không vá» cÅ©ng thôị Tôi đã viết cho anh mưá»i lá thư, đến lá thư thứ mưá»i mà không gá»i nổi anh vá» thì tức là tình cảm cá»§a tôi đã dùng hết rồi! Anh hiểu chưả
Liá»…u TÄ©nh Ngôn á»›n lạnh vì những lá»i trên, nó như má»™t nhát dao sắc đối vá»›i anh, nó nói rõ sá»± vô tình cá»§a anh. Mà nay, tuy đã trở vá» nhưng anh còn có tư cách gì để đòi được tình cảm cá»§a Y á»¶ Y Y đứng dáºy, vá»™i vã viết hai câu:
- Tôi đã dá»n buồng ngá»§ cho anh rồi, để cho Thúy Ngá»c đưa anh Ä‘i ngá»§. Thúy Ngá»c vốn là ngưá»i đã chuẩn bị sẵn dà nh cho anh đấỵ Nếu anh cần đến cô ấy thì vẫn có thể dùng là m thiếp hoặc để hầu chăn gốị
Viết xong, bèn vá»— tay gá»i, má»™t a hoà n mi thanh mục tú, ngưá»i xinh đẹp bước và o phòng. Y Y ra hiệu cho cô ta đưa anh Ä‘i – Anh không động Ä‘áºy, cứ đứng như trá»i trồng, nhìn cá»™ Sau đó viết ra mấy chữ:
- Ở nước ngoà i mưá»i năm, sá»›m mong chiá»u nhá»›, chẳng má»™t ngà y nà o quên được. Hôm nay trở lại, em lại nhẫn tâm là m váºy!
- Nếu tháºt lòng nhá»› đến tôi, thì xin đối đãi chu đáo vá»›i Tuyết Nhi trong những năm tháng vá» sau! Con bé ngoan ngoãn trung háºu dịu dà ng bình tÄ©nh, tà i hoa dồi dà o, má»i mặt Ä‘á»u hÆ¡n hẳn tôi dạo trước. Chỉ tiếc là năm nà o bị cản trở không được đến trưá»ng há»c, nếu không thì đến hôm nay có thể đã biết nói rồị Anh dầu sao cÅ©ng đã trở vá», trách nhiệm cá»§a tôi coi là xong. Mong muốn được nghỉ ngÆ¡i dá»… chịu má»™t thá»i gian.
Những lá»i nói đó là m Liá»…u TÄ©nh Ngôn cảm thấy như là lá»i di chúc, má»™t cảm xúc bất thưá»ng chụp xuống ngưá»i anh. Thần sắc cá»§a Y Y lãnh đạm, thần thái phiêu diêu, là m cho anh không có cách nà o hiểu thấu được cá»™ Nhưng anh biết rằng, không còn có má»™t ngôn ngữ nà o có thể lay động được cá»™ Äứng hẳn ngưá»i dáºy anh cùng Thúy Ngá»c bước ra khá»i phòng.
VỠnhà đã được một tuần lễ, anh phát hiện ra rằng Y Y thì trốn tránh anh, còn Tuyết Nhi, trái lại, luôn gần gũi bên mình anh.
Một hôm, anh và Tuyết Nhi nói chuyện bằng bút với nhau, anh viết.
- Mẹ Ä‘ang háºn ba lắm phải không?
- Không, mẹ yêu bạ – Tuyết Nhi viết rất thẳng thắn – Bé Bân và Bé Lăng là m mẹ đau lòng, mẹ ghen với mẹ của mấy em đó!
- Thá»±c á»
- Rồi sẽ qua Ä‘i, ba ạ. Chỉ là mẹ bá»±c giáºn ba mà thôi, mấy hôm nữa là sẽ tốt lên ngay mà .
Nhưng mấy hôm sau không há» tốt lên tà nà ỠMá»™t tháng sau, Y Y đổ bệnh, nằm liá»n ba hôm không ăn uống gì cả. bao nhiêu thầy thuốc đến bắt mạch, Ä‘á»u không biết được bệnh gì, chỉ nói thể chất gầy yếu, hư hao lâu ngà y, uất kết trong tâm, e rằng khó chữa trị.
Buổi tối hôm thứ ba, cô gá»i Tuyết Nhi đến không biết đã nói chuyện gì vá»›i Tuyết Nhi – Sáng sá»›m ngà y thứ tư, trước sá»± chứng kiến cá»§a TÄ©nh Ngôn, Y Y đã đột ngá»™t ra đị Lúc lâm chung, cô nhìn Liá»…u TÄ©nh Ngôn hình như có Ä‘iá»u gì muốn nóị Nhưng cả Ä‘á»i cô đã không bao giá» nói, lúc cuối cùng cÅ©ng chẳng có cách nà o nói lên được tiếng nói cá»§a lòng mình, cô mang nặng trong tâm linh má»™t vết thương mà lặng lẽ ra đị Khi mất, cô má»›i tròn ba mươi lăm tuổị
Sau khi Y Y mất, Liá»…u TÄ©nh Ngôn trở nên hết sức rầu rÄ© chán nản. Chẳng bao lâu sau, anh phát hiện ra rằng mình rất phụ thuá»™c và o Tuyết Nhi, tất cả má»i việc ăn uống ngá»§ nghỉ và các váºt dụng hà ng ngà y cá»§a anh Ä‘á»u do má»™t tay Tuyết Nhi lo liệụ Những cái anh chưa nghÄ© ra thì Tuyết Nhi đã nghÄ© há»™ cho anh. Trá»i đổ lạnh, Tuyết Nhi đưa áo ấm cho anh; trá»i nóng lên thì Tuyết Nhi may áo mùa hè. Nó không chỉ chăm sóc bố, mà còn trông nom chi chút cả hai đứa em cùng cha khác mẹ. Ngà y tháng lặng lẽ trôi Ä‘i dưới bà n tay chăm sóc cá»§a Tuyết Nhi và trong cái buồn bã chán nản cá»§a Liá»…u TÄ©nh Ngôn.
Hôm đó, Liá»…u TÄ©nh Ngôn Ä‘ang ở trong thư phòng thì phát hiện ra hai đứa bé con cá»§a anh ôm nhau khóc, việc nà y là m cho anh hết sức kinh ngạc. Anh kéo chúng và o lòng, há»i:
- Có việc gì nà á»
- Con nhớ mẹ – Tiểu Lăng nóị
- Ba Æ¡i, chúng mình vá» Nháºt Ä‘i, có được không? Tiểu Bân nóị
- Thế nà o rồỉ Ở đây không được á»
- Há» gá»i chúng con là đồ con lai! – anh Tiểu Bân nói – há» còn gá»i là đồi giặc biển Äông – Ba Æ¡i, thế nà o là đồ con lai, thế nà o là giặc biển Äông hả bả
Liá»…u TÄ©nh Ngôn sững sá», toà n thân bá»—ng đổ mồ hôi lạnh, anh bá»±c bá»™i nói:
- Ai gá»i các con là đồ con lai?
- Tất cả bá»n hỠ– Tiểu Bân nói – Chỉ có chị câm là không gá»i thế.
- Ba sẽ Ä‘i mắng há» má»™t tráºn, rồi sau sẽ không ai dám gá»i các con là đồ con lai nữa đâu – Liá»…u TÄ©nh Ngôn nói và vá»— vá» an á»§i hai đứa con thân yêu cá»§a mình.
Tà i sản của quykiemtu
27-09-2008, 02:55 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 8
Năm đó, ở Bắc Bình có má»™t cuá»™c triển lãm tranh rất gây ấn tượng. ngưá»i mở triển lãm tranh là má»™t thiếu nữ còn rất trẻ, má»›i tròn mưá»i bảy tuổi, má»™t nữ lang nhá» bé mang hai dòng máu trong mình, cô tên là Liá»…u Lăng. Cùng bà y tranh vá»›i Liá»…u Lăng trong cuá»™c triển lãm nà y còn có chị cá»§a cô ta là Liá»…u Thụy Tuyết vá»›i mưá»i bức tranh. Liá»…u Lăng thì vẽ những cá» hoa kiểu chấm phá, Liá»…u Thụy Tuyết thì vẽ có hoa theo kiểu "công bút". Các Ä‘iệu dùng bút hoà n toà n không giống nhau nhưng má»—i bên Ä‘á»u có phong cách cổ kÃnh. Nhất thá»i, cuá»™c triển lãm và ngưá»i mở triá»…n lãm đã trở thà nh đối tượng bà n tán cá»§a má»i ngưá»i thưá»ng trong thà nh phố, ngưá»i ta gá»i hai chị em vẽ tranh đó là "Liá»…u thị song anh".
Sá»± thà nh công cá»§a cuá»™c triá»…n la!m tranh đã trở thà nh việc vui mừng lá»›n cá»§a nhà há» Liễụ Liá»…u TÄ©nh Ngôn hà i lòng đẹp ý, suốt ngà y cùng hai cô con gái trò chuyện và vẽ tranh, cuá»™c sống có vẻ bình tÄ©nh tá»± tin – Nhưng mà , năm đó, cÅ©ng lại là năm mà cuá»™c kháng Nháºt lên đến cao trà o, "sá»± biến mùng bảy tháng bảy" vừa nổ ra, chiến sá»± bùng lên dà y đặc khắp nÆ¡i, lòng ngưá»i hoang mang lo sợ . Má»™t hôm, Liá»…u Bân – lúc đó Ä‘ang há»c đại há»c – mặt đầy vẻ giáºn dữ, sùng sục đến, tay cầm má»™t tá» báo, vứt toẹt lên bà n. Liá»…u TÄ©nh Ngôn cầm lên xem thì thấy má»™t mẩu tin có tiêu đỠlà :
"Bà n vá» huyết thống cá»§a tà i nữ Liá»…u Lăng – con gái má»™t kỹ nữ Nháºt Bản tại sao lại được ca ngợi như chúng tả"
Ở dưới là bà i nói và o chuyện riêng cá»§a ngưá»i ta, đại thể nói Liá»…u Lăng là con không chÃnh thức cá»§a má»™t ngưá»i có gia thế ở Trung Quốc và má»™t kỹ nữ Nháºt Bản. Bà i báo tung ra trước xã há»™i những đả kÃch nặng nỠđối vá»›i Liá»…u Lăng. Liá»…u TÄ©nh Ngôn đặt tá» báo xuống thở dà i má»™t tiếng; Liá»…u Bân ngẩng đầu lên, to tiếng nói:
- Ba Æ¡i, thế rốt cục chúng ta là ngưá»i Nháºt Bản hay ngưá»i Trung Quốc?
- Tất nhiên là ngưá»i Trung Quốc.
- Nhưng, ở trưá»ng các bạn há»c gá»i chúng con là Nháºt Bản, hỠđòi chống lại con! Ở nhà thì hai cái đồ già lụ khụ kia gá»i chúng con là đồ con lai, tháºm chà còn nói chúng con không phải là ngưá»i nhà há» Liá»…u, đẻ ra đã bất minh, bất chÃnh, đến đây mạo nháºn để chia hưởng tà i sản cá»§a nhà há» Liá»…u ... Ba Æ¡i, cái kiểu sống như thế nà y con không thể chịu được.
- Äó là nghiệp chướng mà tôi là m ra đó – Liá»…u TÄ©nh Ngôn âm thầm tá»± nhá»§, trong lòng thảm thê vô hạn, tá»± cảm thấy mình không thể hiểu được thế giá»›i nà y, tá»± thấy hoang mang trước cuá»™c sống cá»§a con ngưá»i Tuyết Nhi tuổi đã ba mươi, chỉ vì bị câm mà đà nh để tuổi thanh xuân cứ thế trôi tuá»™t đị Còn hai đứa con bình thưá»ng không khuyết táºt gì thì lại sinh ra vấn đỠmá»›i, nếu sá»›m biết thế nà y thì là m sao mà cứ phải tạo ra những sinh mệnh má»›i kia chứ?
- Ba ơi, - Liễu Bân nói – Mẹ con là một kỹ nữ phải không?
- Äúng thế – Liá»…u TÄ©nh Ngôn gáºt gáºt đầu – mẹ con là má»™t ngưá»i phụ nữ cá»±c kỳ tốt.
- Ba Æ¡i, thế nà o là tốt? Thế nà o là xấủ Thế nà o là đúng? Thế nà o là saỉ Ba Æ¡i, con không thể chịu được nữạ Ba hãy cứu tiểu Lăng Ä‘i, đừng để cho báo chà tiếp tục viết nữa – Cái thế giá»›i nà y thá»±c là quá lá»™n xá»™n! Con thấy khâm phục chị con đấy, cứ bình tÄ©nh yên là nh, chẳng tranh chấp gì vá»›i nhân thế, chị ấy đúng là ngưá»i được hạnh phúc!
- Chị ấy có cái bất hạnh riêng. – Liá»…u TÄ©nh Ngôn nói – Con ạ, con hãy nhá»›, con phải Ä‘iá»u khiển được váºn mệnh nó, Ä‘iá»u khiển con. Má»™t Ä‘á»i cá»§a ba đã chịu để cho váºn mệnh nó giáºt dây rồi, đã tạo ra hết bi kịch nà y đến bi kịch khác! Con Æ¡i, hãy tá»± mình dẫn dắt mình!
Ngà y hôm sau, Liễu Bân để lại thư mà đi, trong thư chỉ có hai câu:
"Ba Æ¡i, con Ä‘i sáng tạo ra trá»i đất riêng cá»§a mình đâỵ
Con trai lưu bút".
Liá»…u TÄ©nh Ngôn đã trở thà nh má»™t ngưá»i già rồi, việc đứa con trai độc nhất ra Ä‘i, dưá»ng như đã nằm trong dá»± Ä‘oán cá»§a ông. Nhưng ná»—i văng vẻ và đau buồn thì không thể có ngưá»i ngoà i nà o hiểu nổị Ná»a năm sau, con gái nhá» là Liá»…u Lăng đã bá» nhà ra Ä‘i vá»›i má»™t há»a sÄ©, nhà há»a sÄ© đó bá» vợ, còn Liá»…u Lăng thì bá» chồng, chân trá»i góc biển, chẳng biết là đi đâụ Sá»± việc nà y là má»™t đòn giáng mạnh và o TÄ©nh Ngôn, chỉ má»™t đêm thôi mà râu tóc ông Ä‘á»u bạc hết. Trong nếp nhà cÅ© kỹ ấy, ngưá»i chết thì đã chết rồi, ngưá»i Ä‘i thì đã Ä‘i rồi ... Ngà y tháng cứ thế mà im lìm trôi Ä‘i, nhân sá»± thì lại mấy phen biến ảo! Liá»…u TÄ©nh Ngôn già lắm rồi, hà ng ngà y ngồi ngÆ¡ ngẩn trong thư phòng; bám riết theo ông, vẫn chỉ có cô Tuyết Nhi, má»™t con ngưá»i không bao giá» nói năng gì. Cô lặng lẽ hầu hạ tất tần táºt má»i việc cá»§a ông bố, ăn ngá»§, Ä‘i lại ... Không há» oán háºn, không há»… phiá»n trách, tÄ©nh lặng, hiá»n hòa, cứ như đó đã là số pháºn, là trách nhiệm, là thế giá»›i cá»§a cô váºá»µ
Buổi tối hôm đó, Tuyết Nhi bưng đến cho cha má»™t bát canh sâm – Liá»…u TÄ©nh Ngôn nhìn sang phÃa Tuyết Nhi, con bé sao giống hệt như mẹ nó! Trong khoảnh khắc, ká»· niệm vá» Y Y trá»—i lên mạnh mẽ, những cảnh tượng cùng sống vá»›i Y Y thưở trước lần lượt phục hiện trong óc ông. Ná»—i ngạc nhiên xen lẫn vui mừng khi mở chiếc khăn cô dâu buổi tối động phòng; ngồi vẽ lông mà y trước gương, cùng nhau tá»±a song cá»a sổ, lúc sinh ra Tuyết Nhi, rồi cả cái cảnh ép buá»™c Y Y Ä‘á»a thai ... như vừa má»›i hôm quạ ông đứng dáºy, bước đến bên cá»a sổ, bất giác ngâm lên những câu thÆ¡ Ä‘iếu vong cá»§a Tổ Thức:
"Tháºp niên sinh tá» lưỡng mang mang, bất tư lượng tá»± nan vong, thiên lý cô phần, vô xứ thoại thê lương. Trúng sá» tượng phùng ưng bất thức, trần mãn diện, mấn như sương ..."
Thở dà i má»™t cái, ông quay đầu lại, nhìn ngay thấy Tuyết Nhi đứng bên bà n, Ä‘ang sắp xếp lại sách vở bút má»±c trên bà n cho ông. ông nghÄ© đến Y Y, Tiểu Bân, Tiểu Lăng, những ngưá»i thân yêu cá»§a mình đã rá»i xa mình hết rồị Có ngưá»i đã Ä‘i sang má»™t thế giá»›i khác; có ngưá»i thì còn đấy, nhưng ở mãi đâu bên kia cá»§a thế giá»›i nà ỵ Còn lại vá»›i ông, chỉ có những thứ gì thuá»™c vá» má»™t ngưá»i già : Sá»± trống rá»—ng, sá»± trầm mặc và những hồi ức ... Nhưng Tuyết Nhi lại cứ bám theo ông, cái con bé câm đáng thương nà y! Chẳng lẽ nó lại không cảm thấy trống trải, không tiếc cho tuổi xuân Ä‘i qua má»™t cách uổng phà ỠBước đến bên bà n, ông cầm bút lên viết:
- Tuyết Nhi, con cứ phụ giúp ba, cứ cố thá»§ trong tòa gia trạch cổ lá»— nà y mà không cảm thấy cuá»™c sống quá tẻ nhạt á» Ba tháºt là có lá»—i vá»›i con, đáng ra phải tìm cho con má»™t tấm chồng má»›i phảị
Tuyết Nhi lẳng lặng nhìn hai hà ng chữ ấy, lúc sau cô ngẩng đầu lên, đôi mắt to trong veo như nước, nhìn cha tháºt lâu vá»›i vẻ dịu dà ng. Cô ngồi xuống, nâng bút viết:
- Ba Æ¡i, ba nhá»› buổi tối hôm đó, hôm trước khi mẹ mất không? Mẹ đã gá»i con đến, mẹ và con vừa dùng cách ra hiệu, vừa dùng bút để nói chuyện, mẹ con đã nói vá»›i con rất nhiá»á»¥ Mẹ con bảo con đừng bao giá» lấy chồng. Mẹ bảo con phải khuất phục số pháºn cá»§a mình, biết thân pháºn mình là ngưá»i câm. Nếu con mà kết hôn thì chỉ có hai khả năng, má»™t là lấy được ngưá»i có tình nghÄ©a như là mẹ con đã gặp được ba đấỵ Kết quả thế nà ỠLà m cho cả hai bên Ä‘á»u Ä‘au khổ, vợ chồng phải chia lỵ Hai là lấy phải ngưá»i không tình không nghÄ©a thì kết quả thế nà o không thể tưởng tượng ra được. HÆ¡n nữa, mẹ con nói, sẽ có má»™t ngà y ba trở nên hết sức trầm mặc, cô đơn, mẹ con bắt con phải thá» trước giưá»ng bệnh là suốt Ä‘á»i không bao giá» rá»i bạ ... Con đã thá» rồị Ba Æ¡i, mẹ đã biết từ trước là thế nà o cÅ©ng có ngà y như hôm naỵ Mẹ con nhất định là có khả năng tiên tri, biết trước được việc sẽ xảy ra, biết thế nà o em trai, em gái con cÅ©ng rá»i xa ba, biết thế nà o ba cÅ©ng phải cần đến con. Ba Æ¡i, là m sao con cứ phải lấy chồng nà ỠCon thấy cuá»™c sống như thế nà y là thoả mãn rồi; chăm sóc ba theo như kỳ vá»ng cá»§a mẹ con, con cảm thấy như mẹ Ä‘ang cùng sống vá»›i ba và con. Ba, mẹ và con, đó là những gì mà mẹ con ngà y ngà y cầu nguyện trong má»™t thá»i gian mưá»i năm khi ba Ä‘i xạ
Tuyết Nhi đặt bút xuống, ngước mắt nhìn Liá»…u TÄ©nh Ngôn, bèn khóe miệng cô Ä‘Ãnh má»™t nụ cưá»i dịu nhẹ nhưng trên mắt lại Ä‘á»ng đầy nước mắt. Liá»…u TÄ©nh Ngôn chống khuá»·u tay lên bà n nhìn những hà ng chữ Tuyết Nhi vừa viết, nước mắt nhòe nhoẹt, trong lòng như thầm rối rÃt gá»á»‹
- Y Y! Y Y! Y Y!
ông cứ nghÄ© rằng Y Y háºn ghét ông cho đến lúc chết, không há» biết rằng Y Y đã sắp xếp má»i việc cho mình tá»›i mấy chục năm sau! Trong suốt mưá»i lăm năm lấy cô là m vợ, ông đã cho cô được cái gì? Mưá»i năm ôm gối chiếc chăn đơn, mưá»i năm tương tư khắc khoảị Cô viết thư cầu xin ông trở vá» nhưng ông còn lưu luyến vá»›i Nháºt Bản, còn lưu luyến trong lòng má»™t ngưá»i đà n bà khác – Còn cô, cô đã cho ông toà n bá»™ cuá»™c Ä‘á»i, toà n bá»™ tình cảm cá»§a cô; lúc sắp ra Ä‘i, còn để lại má»™t Tuyết Nhi nà y cho ông.
- Y Y! Y Y! Y Y!
ông gá»i lên và lảo đảo đến bên cá»a sổ, phảng phất tưởng như linh hồn Y Y lảng vảng ngoà i song cá»a. Khoảng thá»i gian trước khi ra Ä‘i, Y Y đã tá» ra thá» Æ¡ lãnh đạm vá»›i ông, sá»± lãnh đạm đó còn như khắc và o trái tim ông. Phải rồi, cô oán háºn ông đã vì má»™t ngưá»i đà n bà khác mà không trở vá». Nhưng trong khoảnh khắc trước khi trút hÆ¡i thở cuối, cô đã từng như muốn nói má»™t lá»i gì, phải chăng cô muốn nói vá»›i ông rằng, cô đã tha lá»—i cho ông? Cô vẫn yêu ông?
- Y Y!
ông gá»i, nhưng ngoà i song kia nà o thấy bóng Y Y, bây giá» Ä‘ang là giữa mùa thu, ánh trăng trong vưá»ng trắng lặng, lá rụng rÆ¡i đầy đất: ông nhá»› đến bà i từ mà Y Y gá»i cho ông thưở trước:
Gió thu xanh
Trăng thu bạch
Lá rơi tụ lại tan
Quạ đổ bỗng kinh hoang
Nhớ đau đáu bữa nao gặp được?
Äất nà y thá»i ấy chẳng bén tình!
-- Hết --
Tà i sản của quykiemtu
Last edited by phongvan; 06-10-2008 at 07:10 AM .