03-10-2008, 01:49 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 5
Thá»i gian online: 1 giá» 52 phút 22 giây
Thanks: 1
Thanked 3 Times in 3 Posts
Chương 178: Tham mưu tướng quân
Phần I
Dịch: calvindam
Biên dịch: Troi Oi, Melly Biên táºp: Small11
Hiệu Ä‘Ãnh: Melly
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Từ Vị hiển nhiên không quen vá»›i kiểu ôm nhau thắm thiết như thế cá»§a hắn, lão cưá»i má»™t cách bối rối:
- Lâm tiểu huynh đệ đừng khách sáo như váºy, coi chừng giết lão phu chết mất.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả, buông lão ra. Thấy bá»™ dạng đầy vẻ phong trần cá»§a lão, tá»±a hồ như vừa Ä‘i đưá»ng xa tá»›i. Ngưá»i Ä‘i theo phÃa sau lão chÃnh là Cao Tù mà hắn vừa nhá»› tá»›i. Cao Tù trong tay vẫn còn cầm roi ngá»±a, có lẽ là hắn đã Ä‘i gấp rút không ngừng nghỉ. Lâm Vãn Vinh ôm quyá»n nói:
- Cao đại ca, đã lâu không gặp huynh vẫn khá»e chứ!
Cao Tù với hắn vốn quan hệ đã lâu nên vội và ng đáp lễ:
- Cảm Æ¡n Lâm công tỠđã nhá»› đến ta. Mấy ngà y nay Ä‘i theo Từ đại nhân, tất cả tạm gá»i là bình an.
Lâm Vãn Vinh liá»n dẫn hai ngưá»i đưa và o đại sảnh, má»i an tá»a rồi cÅ©ng ngồi xuống bên cạnh, không há» tá» ra mình là ngưá»i ngoà i. Liá»n có nha hoà n dâng trà má»i khách, Từ Vị há»›p má»™t ngụm trà thÆ¡m rồi cưá»i nói:
- Lâm tiểu huynh, má»›i vừa rồi ta ở bên ngoà i thấy có ngưá»i dóng trống giương cỠđưa hoà nh phi đến. Danh vá»ng cá»§a Tiêu gia ngà y cà ng cao rồi a!
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, Từ Vị vốn không phải là ngưá»i ngoà i, hắn cÅ©ng không cần che giấu vá»›i lão là m gì, liá»n kể chuyện đêm qua và sá»± tình sáng hôm nay cho lão nghe. Từ Văn Trưá»ng nghe xong vuốt râu cưá»i to:
- Hóa ra là thế. Trình Äức đụng đến tay tiểu huynh đệ đây coi như tá»± rước oan uổng và o thân rồi. Tá»™i nghiệp hắn quá.
Hai ngưá»i nói và i câu, Lâm Vãn Vinh há»i:
- Từ đại nhân hôm nay ngà i đặc biệt tìm ta phải chăng là có việc cần bà n?
Từ Vị gáºt đầu đáp:
- Äúng là hôm nay ta đặc biệt tá»›i tìm tiểu huynh đệ đây có chút việc, tiện thể cÅ©ng thăm viếng má»™t chút ngưá»i bạn đã nhiá»u năm không gặp là Quách tiểu thư.
“Thá»±c sá»± là tìm phu nhân trước, rồi thuáºn tiện ghé thăm ta thì có. Lão đầu ngươi, ở trước mặt ta còn ra vẻ giả dối, ta khinh!†Lâm Vãn Vinh cưá»i to và i tiếng:
- Sao tiên sinh không nói sớm, để ta đi bẩm báo phu nhân ngay.
Từ Vị cản hắn lại:
- Không cần phiá»n đến tiểu huynh đệ, vừa rồi ở cổng chÃnh ta đã báo qua cho gia nhân rồi. Nếu không là m sao chúng ta có thể và o đến táºn đại sảnh đây mà ngồi uống trà vá»›i tiểu huynh đệ.
Äiá»u nà y cÅ©ng đúng, nếu không thông báo thì bá»n há» sao có thể và o đến được đây. Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, chợt nghe ngoà i cá»a vá»ng và o má»™t hồi tiếng ngá»c bá»™i kêu leng keng, kèm theo đó là tiếng bước chân nhẹ nhà ng nhưng có chút gì đó vá»™i và ng truyá»n và o tai má»i ngưá»i. Tiếp nữa là thanh âm mừng rỡ cá»§a Tiêu phu nhân:
- Văn Trưá»ng tiên sinh, Văn Trưá»ng tiên sinh, ngà i ở đâu?
Nghe váºy ba ngưá»i vá»™i và ng đứng dáºy khá»i ghế, Từ Vị cưá»i sang sảng nói:
- Quách tiểu thư, Từ mỗ đang ở đây.
Tiêu phu nhân vá»™i và ng Ä‘i đến, cẩn tháºn quan sát Từ Vị và i lượt, cuối cùng mừng rỡ nói:
- Từ tiên sinh, quả tháºt đúng là Từ tiên sinh rồi. Tiểu nữ Quách Quân Di xin ra mắt Từ tiên sinh.
Nguyên lai khuê danh cá»§a phu nhân là Quách Quân Di, má»™t cái tên tháºt là hay.
Thấy Tiêu phu nhân cúi lạy, Từ Vị vội và ng giơ tay nâng nhẹ, miệng nói:
- Quách tiểu thư sao lại khách sáo như váºy. Lâm tiểu huynh mau đỡ Quách tiểu thư dáºy.
Lâm Vãn Vinh bước qua, nâng Tiêu phu nhân dáºy rồi cưá»i nói:
- Äúng đó, phu nhân, ngưá»i và Văn Trưá»ng tiên sinh là bạn cÅ© lâu ngà y gặp lại. Nếu là m đại lá»… yết kiến như váºy thì có vẻ xa cách quá. Sợ rằng Từ tiên sinh cÅ©ng sẽ thấy không thoải mái đó.
Từ Vị cưá»i to nói:
- Lâm tiểu huynh tháºt là hiểu sâu sắc tâm ý cá»§a ta.
Tiêu phu nhân liá»n ngừng lại không bái lạy nữa, liếc mắt nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái: “Ngươi thá»±c biết cách là m cho ngưá»i khác vừa lòng a!â€
Sau khi chá»§ khách đã lần lượt ngồi và o chá»— cá»§a mình, Từ Vị nhìn Tiêu phu nhân, giá»ng cảm thán mở lá»i:
- Từ lúc chia tay nhau ở chốn kinh kỳ, thấm thoắt mới đó đã ròng rã hai mươi năm. Lão hủ từ lúc chưa tới bốn mươi nay đã quá lục tuần, trở thà nh cây khô lá mục. Còn Tiêu phu nhân dung nhan vẫn như xưa, phong thái cũng không hỠthay đổi.
Tiêu phu nhân cũng than thở:
- Phong thái là m sao mà còn như trước. Văn Trưá»ng tiên sinh cứ chê cưá»i ta thôi. Quả tháºt là thế sá»± có buông tha ai bao giá», năm ấy khi rá»i kinh thà nh, tiểu nữ tá» chỉ má»›i vừa đôi tám. Hôm nay nháy mắt đã con cháu đầy nhà . Quả tháºt thá»i gian như vết dao vô tình, nà o có đợi ai.
Từ Vị vuốt râu, gáºt nhẹ nói:
- Lúc trước khi tiểu thư đôi tám xuân xanh, tà i há»c đã nổi khắp kinh thà nh, danh chấn chốn nữ lưu, khiến cho tiên hoà ng nghe danh tiểu thư cÅ©ng phải tá»± mình triệu kiến nháºp triá»u. Chuyện đó đã trở thà nh má»™t giai thoại được lưu truyá»n khắp bốn phương. Nhá»› lại những chuyện cÅ© mà cứ ngỡ như là má»›i hôm qua. Từ dạo ở kinh thà nh đến hôm nay gặp lại tại Giang Nam đã hai mươi năm, là m sao mà ta không thấy cảm khái.
Lâm Vãn Vinh thấy phu nhân và Từ Văn Trưá»ng Ä‘á»u Ä‘ang vạn phần xúc động bồi hồi, trong lòng có chút bức bối: “Các ngưá»i má»›i có ly biệt chừng đó thôi, nếu biết được chuyện cá»§a ta, các ngưá»i sẽ còn nói được gì đây. Chỉ tiếc rằng chuyện cá»§a ta quả tháºt không thể tá» bà y cùng ai được, chỉ có thể giấu tháºt sâu trong lòng mà thôiâ€.
Tiêu phu nhân cưá»i nói:
- Năm xưa bá»n há»c trò chúng ta tại kinh thà nh đối vá»›i Từ tiên sinh vô cùng kÃnh ngưỡng, Ä‘á»u lấy ngà i là m tấm gương, hôm nay đã hÆ¡n mấy chục năm trôi qua, danh tiếng cá»§a Từ tiên sinh còn lẫy lừng hÆ¡n xưa, ngà y cà ng vang xa khắp thiên hạ, không ai không biết, tháºt sá»± là điá»u đáng mừng.
Từ Vị lắc đầu, trên mặt chợt hiện một thoáng bi ai:
- Äừng đỠcáºp tá»›i cái hư danh đó, tất cả chỉ là hai chữ danh lợi dối gạt ngưá»i mà thôi. Văn Trưá»ng cho đến từng nà y tuổi rồi má»›i ngá»™ ra đạo lý nà y. Danh lợi, hai chữ tá»±a như mây bay nÆ¡i chân trá»i, trông thì rất đẹp, nhưng cÅ©ng là thứ là m hại con ngưá»i, cÅ©ng chỉ hai chữ đó thôi mà đã khiến cho bao mối hạnh phúc nhân duyên phải tan vỡ.
Tiêu phu nhân nghe lão nói có chút kỳ quái trong lòng, còn Lâm Vãn Vinh thì biết lão đầu nà y Ä‘ang lúc cảm khái bá»™t phát. Lão chỉ vì lợi Ãch cá nhân cá»§a mình mà đã rá»i bá» Tô Khanh Liên đến gần cả Ä‘á»i, tá»›i lúc vá» già má»›i hiểu ra thì cuá»™c sống còn lại có lẽ chẳng còn được bao lâu nữa.
Tiêu phu nhân không rõ hà m ý cá»§a lão, liá»n cưá»i nói:
- Văn Trưá»ng tiên sinh mấy năm nay có khá»e không, tẩu phu nhân và các công tá», tiểu thư vẫn bình an cả chứ?
Tuổi Tiêu phu nhân chắc chắn là phải thua Từ Văn Trưá»ng Ãt nhất là hai mươi năm, là m sao lại xưng là tẩu phu nhân được? Thá»±c là ngưá»i Ä‘á»c sách, có nhiá»u cái không hiểu được.
Từ Vị nói:
- Ná»™i tỠđã qua Ä‘á»i nhiá»u năm trước rồi, khuyển tỠđã thà nh gia láºp thất, vá» phần tiểu nữ, à i, không nói tá»›i thì tốt hÆ¡n!
Tiêu phu nhân nhợt nhạt thần sắc:
- Tẩu phu nhân không ngỠđã Ä‘i vá» cõi tiên rồi ư? Ngưá»i phụ nữ hiá»n lương, thục đức như váºy, ông trá»i tháºt không có mắt mà . À, Từ tiên sinh, ngà i vừa nói Chỉ nhi bị là m sao?
Tiêu phu nhân trên mặt thấp thoáng nở nụ cưá»i:
- Ta nhá»› lại năm đó rá»i kinh thà nh, nó vẫn chỉ má»›i là má»™t tiểu nha đầu mưá»i tuổi, hôm nay cÅ©ng không biết đã như thế nà o rồi? Phu quân cá»§a nó là ngưá»i ở đâu?
Từ Vị lắc đầu cưá»i khổ:
- Con bé Chỉ nhi nà y, à i… không nhắc tá»›i cÅ©ng được. Quách tiểu thư nếu có lúc nà o Ä‘i tá»›i kinh thà nh thì giúp ta khuyên bảo nó, nó lúc nhá» hay ở chung vá»›i nà ng, nà ng nói có khi nó còn nghe lá»i.
Nữ nhi cá»§a lão Từ? Lâm Vãn Vinh nhá»› mang máng đã được nghe qua má»™t lần, hình như là má»™t ngưá»i rất giá»i. Lúc nà y thấy bá»™ mặt Từ Vị đầy vẻ sầu bi, hiển nhiên có Ä‘iá»u ẩn ý khó nói ra. Tiểu nha đầu nà y cá»§a lão Từ ương bướng váºy sao? Lão mà cÅ©ng không thể quản được được nà ng cÆ¡ à ?
Tiêu phu nhân liá»n cùng Từ Vị nói chuyện vá» những năm tháng xưa tại kinh thà nh …nà o là vị công tá» nà y vỠở ẩn, xây má»™t trang viên lá»›n nhất tỉnh; vị tiểu thư kia đã cưới ai, đổi qua há» gì; vị tiên sư ná» mất như thế nà o, hoà ng thượng đã truy phong danh hiệu gì…
Tiêu phu nhân thể hiện má»™t bá»™ mặt mà Lâm Vãn Vinh chưa bao giá» thấy, nói chuyện vá»›i Từ Vị, đương triá»u đệ nhất nhân hoà n toà n không ngáºp ngừng chút nà o, cÅ©ng chẳng rÆ¡i và o vị thế thấp kém. Qua đó mÆ¡ hồ có thể thấy được phong thái lúc còn trẻ cá»§a bà .
Lâm Vãn Vinh chợt nhá»› tá»›i Ngụy lão đầu đã từng nói qua, năm xưa hình như có má»™t đại nhân váºt đã thầm quyến luyến Tiêu phu nhân. Nghe hai ngưá»i nói chuyện má»™t hồi lâu, cứ bà n vá» công tá» tiểu thư ná» kia thôi, nhưng không biết ngưá»i đó là ai nữa.
Lâm Vãn Vinh không muốn nghe nữa, liá»n kéo Cao Tù ra ngoà i nói:
- Cao đại ca, đệ kể cho huynh nghe một tin tốt là nh.
Cao Tù mỉm cưá»i:
- Tin tốt là nh gì đó? Công tá» không cần khách sáo như váºy, có cái gì cứ nói thẳng, chúng ta cÅ©ng không phải là lần đầu nói chuyện vá»›i nhau mà .
Lâm Vãn Vinh giơ ngón tay cái lên nói:
- Cao đại ca tháºt là sảng khoái, không cần nói nhiá»u cÅ©ng có thể hiểu ý ngưá»i khác. Tiểu đệ thá»±c sá»± bá»™i phục.
Hắn cưá»i hì hì, kể lại chuyện Äà o Äông Thà nh cho Cao Tù nghe, Cao Tù ha hả cưá»i lá»›n:
- Cao minh, tháºt sá»± là cao minh! Tên tiểu tá» nà y coi như là thà nh phế nhân rồi, “vÄ©nh thùy bất hủ†bốn chữ nà y coi như dà nh riêng cho hắn rồi. Công tá» quả tháºt cao tay.
Lâm Vãn Vinh lắc đầu nói:
- Äệ không xứng đâu, Cao đại ca má»›i thá»±c sá»± là ngưá»i cao tay. Cao đại ca dùng Như Lai đại pháºt côn, quả không hổ là thiên hạ đệ nhất dâm dược. Cái loại tiểu trùng như Äà o Äông Thà nh mà cÅ©ng trở nên uy mãnh vô cùng, quả tháºt là má»™t loại thuốc tốt a!
Cao Tù đắc ý dương dương tự đắc:
- Äó là tất nhiên thôi, Như Lai đại pháºt côn luyện chế rất kỳ công, lại còn dùng rất nhiá»u dược liệu trân quý như “Cẩu ká»· đương quyâ€,†Tà ng hồng hoaâ€, “Hổ tiên lá»™c tiên hùng tiênâ€ï¼Œâ€Thống thống vãng lý diện gia Ä‘oáiâ€â€¦ ngay cả thái giám mà ăn phải cÅ©ng có thể dà i ra ba phần đó!
“Có cả ‘Tà ng hồng hoa’ ư? Trá»i Æ¡i, ngươi nghÄ© rằng để trị bệnh phụ khoa sao chứ?†Lâm Vãn Vinh nghe hắn nói má»™t trà ng, trong lòng cưá»i thầm nói nhá»:
- Dùng nhiá»u dược liệu như váºy sao? Quả nhiên là má»™t loại thuốc tốt, khiến cho ngưá»i ta nghe xong nhiệt huyết sôi trà o, tâm thần rúng động. Không biết Cao đại ca có thể cho đệ và i cân được không, tiểu đệ giữ để phòng thân.
“Và i cân?†Cao Tù hÃt và o má»™t hÆ¡i khà lạnh: “Vị Lâm công tá» nà y quả tháºt là má»™t tay bất phà m a, ngưá»i khác muốn má»™t chút cÅ©ng còn không được, hắn mở miệng ra là xin và i cân, còn nói cái gì là dùng để phòng thân, nghÄ©a là là m sao?â€
Cao Tù vỗ vỗ vai hắn, nhìn ngó xung quanh và i lần, thấy không có ai nhìn, mới nhẹ nhà ng nói:
- Tiểu huynh đệ, không phải là ca ca tiếc vá»›i đệ, đệ còn trẻ như váºy, vui chÆ¡i có chừng má»±c, là m sao lại phà phạm thân thể mình như váºy? Chúng ta nam nhân có thể có nhiá»u mặt chưa tốt, riêng mặt nà y phải ra dáng đà n ông má»™t chút chứ.
“ Trá»i, cái nà y cÅ©ng cần ngươi nói saoâ€, Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Cao đại ca, huynh yên tâm, tiểu đệ trá»i sinh khác thưá»ng, thá»±c lá»±c siêu quần, ngưá»i ta đã tặng cho ngoại hiệu “Nữ nhân khắc tinh, nam nhân vô địchâ€. Nói má»™t đêm bảy lần là đệ còn hÆ¡i khiêm nhưá»ng đó, bình quân tám chÃn lần thì đệ má»›i có thể ngá»§ ngon được. Khi trước có lúc nhà n rá»—i, ngà y ngà y Ä‘em trống ra gõ chÆ¡i, ba ngà y phải thay má»™t mặt trống, mà má»—i ngà y chỉ gõ khoảng hai canh giá» thôi. " ÄÄ©nh đĩnh dục láºp " bốn chữ đó chÃnh là nói vá» ta đó.
Cao Tù bị dá»a má»™t hÆ¡i, lúc lâu sau má»›i nói:
- Tiểu huynh đệ lợi hại như váºy, còn muốn cái nà y trợ giúp là m gì nữa?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Äây là đệ đỠphòng vạn nhất phải dùng đến thôi. Huynh cÅ©ng thấy đó, đệ vá» má»i phương diện Ä‘á»u rất mạnh mẽ, khẳng định là có nhiá»u kẻ ghen ghét. Nếu sau nà y gặp phải sá»± tình như đụng tên Äà o Äông Thà nh đó, chắc chắn đệ sẽ không nói chuyện tốt như váºy đâu. Cho má»™t chút dâm dược, lại thả mấy con chó Ä‘iên và o chung phòng, hắc hắc…
Cao Tù cả ngưá»i đầy mồ hôi lạnh, nhá»› tá»›i lúc hắn thẩm vấn Lục Trung Bình, chỉ cần và i câu dá»a dẫm vá» cái kia đã khiến tên há» Lục ngoan ngoãn đầu hà ng. Cao Tù vá»™i vã lấy trong ngá»±c áo ra má»™t cái túi nhá» mà u trắng, đưa cho Lâm Vãn Vinh:
- Tiểu huynh đệ, đừng nói gì với ai nhé, đây là tất cả những gì ta còn, chỉ có bấy nhiêu đấy thôi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, cầm trong tay còn chưa kịp cất và o trong áo, đã nghe giá»ng nói Äại tiểu thư truyá»n đến:
- Lâm Tam, ngươi cầm cái gì trong tay đó?
Tà i sản của alibabahp
Chữ ký của alibabahp
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a alibabahp
03-10-2008, 09:34 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Äến từ: thanh pho vinh
Bà i gởi: 73
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 178: Tham mưu tướng quân
( Phần II )
Dịch: calvindam
Biên dịch: Melly
Biên táºp: Small11
nguồi: tà ng thư viện
- Phấn thoa mặt.
Lâm Vãn Vinh sắc mặt bình tÄ©nh đáp. “Tiểu nữ nà y, không phải đã lui vá» nghỉ ngÆ¡i rồi mà , sao lại còn quay trở ra, thiếu chút nữa là bị nà ng ta bắt gặp rồiâ€.
- Phấn thoa mặt gì? ÄÆ°a ta xem nà o!.
Äại tiểu thư mỉm cưá»i bước tá»›i, đưa tay ra như thể sắp lấy cái túi nhá».
“Trá»i đất, ta có muốn thì nà ng cÅ©ng không thể lấy đượcâ€, Lâm Vãn Vinh liá»n cất túi thuốc và o trong ngá»±c áo, cưá»i nói:
- Phấn thoa mặt là phấn thoa mặt, Äại tiểu thư muốn lấy là m gì?
Cao Tù đứng bên cạnh, đầu đổ đầy mồ hôi lạnh: “Vị Lâm công tá» nà y quả tháºt quá cưá»ng hãn, không phục không đượcâ€.
- Lén lén lút lút, vừa nhìn đã biết là mấy thứ đồ không tốt là nh gì rồi.
Äại tiểu thư hừ nhẹ má»™t tiếng, cưá»i nhẹ liếc mắt nhìn hắn:
- Ta nghe bá»n hạ nhân bẩm báo rằng có Từ tiên sinh đến, ta liá»n tá»›i ngay, ngươi sao không Ä‘i nói chuyện vá»›i đại nhân?
- Phu nhân và Từ tiên sinh đang nói chuyện ngà y xưa, còn ta và Cao đại ca đang nói chuyện…
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc.
Cao Tù vội và ng chen và o:
- Phải đó, phải đó, ta và Lâm công tá» Ä‘ang nói chuyện phiếm, đúng lúc Äại tiểu thư vừa tá»›i.
Äại tiểu thư nghe nói mẫu thân và Từ tiên sinh Ä‘ang nói chuyện, cÅ©ng không vá»™i Ä‘i và o, liá»n đứng ở trong hoa viên nói và i câu vá»›i Cao Tù, tá»±a hồ có chút không yên tâm, mấy lần liếc nhìn Lâm Vãn Vinh, miệng mấp máy như muốn nói Ä‘iá»u gì đó rồi lại thôi.
Cao Tù cÅ©ng là ngưá»i cÆ¡ trÃ, biết Tiêu Äại tiểu thư và Lâm công tá» có việc quan trá»ng cần bà n, liá»n vá»™i cáo lá»—i nói:
- Ta và o trong phục vụ Từ đại nhân, nhị vị từ từ nói chuyện nhé.
Thấy Cao Tù và o trong nhà , Lâm Vãn Vinh cưá»i cưá»i há»i:
- Äại tiểu thư, có phải nà ng muốn nói chuyện gì vá»›i ta không?
Tiêu Ngá»c Nhược gáºt gáºt đầu, trầm tư má»™t lúc lâu má»›i lên tiếng:
- Lâm Tam, ngươi có nghe nói đến sự kiện đó không?
- Sự kiện nà o? VỠcái gì?
Lâm Vãn Vinh nghi hoặc nói:
- Äại tiểu thư, có thể nói rõ hÆ¡n má»™t chút được không?
- Äồ ngốc!
Äại tiểu thư hừ nhẹ má»™t tiếng, nói:
- ChÃnh là việc Lạc tiểu thư muốn chiêu thân, ngươi đã biết chưa?
“Trá»i đất, đây là lần thứ ba trong hôm nay có ngưá»i nhắc đến việc nà y, thế mà tên Tiểu Lạc kia chẳng biết cái gì cả, con bà nó tháºt tà môn mà !†Lâm Vãn Vinh gáºt đầu nói:
- Ta có nghe Biểu thiếu gia và Tứ Äức bá»n há» nói qua.
Tiêu Ngá»c Nhược cắn răng nói nhá»:
- Thế, ngươi định là m thế nà o?
- Là m thế nà o là sao?
Lâm Vãn Vinh nói:
- Việc nà y có quan hệ gì với ta đâu?
Äại tiểu thư thấy thái độ kiên quyết cá»§a hắn, khuôn mặt thấp thoáng và i nét hân hoan:
- Cũng đúng, đối với ngươi không có quan hệ gì cả, chúng ta không cần quản tới hỉ sự của nà ng ấy.
“Là m sao mà Äại tiểu thư lại có bá»™ dạng cao hứng như váºy chứ. Lạc tiểu thư có là m gì đắc tá»™i vá»›i nà ng đâu, sao nà ng lại còn mong ngưá»i ta tá»›i cưới Lạc Ngưng Ä‘i là thế nà o?†Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Nhưng tháºt ra, việc nà y hôm nay ta đã há»i qua Tiểu Lạc, hắn cÅ©ng không biết thá»±c hư chuyện nà y.
- Tháºt không?
Äại tiểu thư gáºt đầu:
- Chắc cÅ©ng không phải là sá»± tháºt. Ta cÅ©ng chỉ má»›i vừa trở vá» phòng, nghe được mấy đứa nha hoà n tán chuyện vá»›i nhau nên má»›i biết chuyện nà y thôi.
Bá»n gia Ä‘inh và nha hoà n trong phá»§ cÅ©ng đã biết rồi à ! Câu chuyện nà y đã trở thà nh đỠtà i sốt dẻo rồi đây. Không có lá»a sao có khói, chẳng biết việc nà y là ai truyá»n ra đầu tiên, có dụng ý gì không đây. Bệnh tình nha đầu Lạc Ngưng nà y còn chưa là nh hẳn, lại lan truyá»n tin đồn như thế nà y thì quả tháºt là đáng thương, khiến cho lão tá» xót xa lắm đó.
- Lâm Tam…!
Äại tiểu thư cúi đầu nói nhá»:
- Nếu việc nà y là tháºt, ngươi có Ä‘i tá»›i Tái thi há»™i không?
Nà ng nhẹ nhà ng há»i má»™t câu, nhưng vẫn không nghe thấy hắn đáp lá»i, liá»n lặp lại má»™t lần nữa, vẫn không thấy hắn phản ứng gì cả. Ngẩng đầu nhìn lên thì đã thấy Lâm Tam đứng ngÆ¡ ngẩn nhìn mấy bụi hoa tà n úa trong vưá»n, không biết là đang suy nghÄ© cái gì mà đến câu há»i cá»§a mình dưá»ng như cÅ©ng không há» nghe thấy.
- Lâm Tam, Lâm Tam…!!
Äại tiểu thư cắn chặt răng kêu lên và i tiếng, Lâm Vãn Vinh má»›i giáºt mình tỉnh lại, vá»™i và ng há»i:
- Sao, Äại tiểu thư nói gì?
Thanh âm cá»§a Tiêu Ngá»c Nhược vừa phát ra đã trở nên tháºt nhá», lại gặp khi hắn dưá»ng như Ä‘ang thất thần, hiển nhiên là sẽ không thể nghe được lá»i nói cá»§a nà ng. Äại tiểu thư hừ nhẹ má»™t tiếng, trên mặt phá»§ đầy sương lạnh, láºp tức quay đầu lại, cÅ©ng chẳng thèm liếc mắt nhìn hắn má»™t cái.
“Ôi thiên địa Æ¡i, khi không lại ngÆ¡ ngẩn xuất thần như váºy chứ, mà là m sao lại đắc tá»™i vá»›i lão bà bà nà y váºy? Dù sao thì cÅ©ng không phải má»›i đắc tá»™i má»™t hai lần, lá»±c miá»…n dịch cá»§a Äại tiểu thư cÅ©ng đã được tăng cưá»ng rồi, cÅ©ng chẳng saoâ€. Hắn cưá»i hắc hắc, cÅ©ng không thèm quay qua Äại tiểu thư bồi tá»™i, hai ngưá»i đứng yên trong vưá»n không nói má»™t câu, không khà dưá»ng như trở nên ngá»™t ngạt hÆ¡n.
- Lâm Tam…
Hai ngưá»i chợt giáºt mình, đột nhiên nhìn thấy Tiêu phu nhân tươi cưá»i Ä‘i tá»›i, nhìn Lâm Vãn Vinh, phất tay nói:
- Ngươi đi theo ta một chút.
Äại tiểu thư sá»ng sốt má»™t chút, khẽ há»i:
- Mẫu thân à , ngưá»i gá»i hắn là m gì đó?
Tiêu phu nhân mỉm cưá»i:
- Ta có má»™t chút việc muốn giao cho hắn. Ngá»c Nhược, con Ä‘i hầu chuyện Từ tiên sinh Ä‘i, há»c thêm má»™t chút kiến thức, sang năm và o kinh thà nh thì cÅ©ng có thể ứng dụng được.
Tiêu Ngá»c Nhược vâng lá»i bước Ä‘i, chỉ là trước khi Ä‘i cÅ©ng không quên trừng mắt nhìn hắn má»™t cái. Vẻ mặt nà y trong mắt Lâm Vãn Vinh, tháºt sá»± là rất buồn cưá»i. “Äại tiểu thư rõ rà ng đấu võ mồm còn thua cả tiểu nha đầu, nhưng quả tháºt cÅ©ng có chút Ä‘iểm khả ái aâ€. Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc, thấy Tiêu phu nhân nhìn mình vẫy tay, liá»n Ä‘i theo bà ta.
Có lẽ, vì gặp lại cố nhân nên hôm nay trên mặt Tiêu phu nhân trà n đầy nét tươi vui. Hai gò má trắng mịn như ngá»c lại phÆ¡n phá»›t má»™t chút ánh hồng, trông không giống má»™t phụ nhân thà nh thục, ai nhìn thấy có lẽ cÅ©ng ngỡ là má»™t thiếu nữ tuổi xuân thì. Thân hình nẩy nở ẩn hiện dưới lá»›p váy áo má»ng mà u tÃm nhạt, mái tóc óng ả được búi lên cao, để lá»™ ra chiếc cổ thon thon trắng nõn, chẳng khác nà o má»™t khối ngá»c má»m mại được tráng bởi má»™t lá»›p men trắng muốt bên ngoà i.
Lâm Vãn Vinh Ä‘i theo phÃa sau phu nhân, ngá»i thấy mùi hương hoa hồng thoang thoảng trên ngưá»i bà , lại thấy gót sen nhẹ nhà ng cất bước, hoa dung tươi rói, trong lòng liá»n nhịn không được cảm thán: “Vị Quách tiểu thư nà y, năm xưa vá» nhà Tiêu gia dưá»ng như không được thoải mái lắm. Từ Vị chỉ là má»™t ngưá»i bạn cÅ© mà lại có thể khiến cho Quách tiểu thư cao hứng như váºy, đủ thấy được cảnh ngá»™ cá»§a bà trong những năm qua thế nà o rồi. “
Lâm Vãn Vinh nhẹ nhà ng há»i:
- Phu nhân, ngưá»i Ä‘ang nhá»› kinh thà nh à ?
Tiêu phu nhân sá»ng sốt má»™t chút, cước bá»™ Ä‘i cháºm lại, liếc nhìn hắn má»™t cái rồi cưá»i nói:
- Nhá»› cái gì? Chỉ nhá»› tá»›i ngà y ấy quả là vô âu vô lo, trong lòng cảm thấy bồi hồi thôi. Kinh thà nh dÄ© nhiên là tốt rồi, nhưng Giang Nam cÅ©ng tốt váºy. Ngưá»i ở đâu thì cÅ©ng giống nhau, sao phải buồn lo là m gì.
Bà ngừng má»™t chút rồi cưá»i nói:
- Lâm Tam, nhãn lá»±c cá»§a ngươi tháºt chÃnh xác, khó trách Văn Trưá»ng tiên sinh lại coi trá»ng ngươi như váºy.
- Có lẽ đối vá»›i việc nhìn ngưá»i nà y, Văn Trưá»ng tiên sinh coi là điá»u kỳ diệu, còn đối vá»›i ta mà nói, cÅ©ng chỉ như đơn giản như việc ăn ngá»§ mà thôi.
Lâm Vãn Vinh tá»§m tỉm cưá»i.
- Da mặt ngươi dà y quá!
Phu nhân vừa cưá»i vừa đẩy cá»a phòng, dẫn hắn Ä‘i và o má»™t gian sương phòng yên tÄ©nh, bà y biện đơn giản, duy chỉ có má»™t Ä‘iá»u đáng chú ý là bức tranh nữ nhân ở giữa phòng. Lâm Vãn Vinh cẩn tháºn nhìn kỹ, vá» thần thái, vá» phong váºn, so vá»›i Tiêu phu nhân có tám chÃn phần giống nhau.
- Äây có phải là muá»™i muá»™i cá»§a phu nhân không? Nhìn tuổi so vá»›i phu nhân có vẻ không khác biệt lắm.
Lâm Vãn Vinh không há» xấu hổ nháºn xét.
Công phu vuốt mông ngá»±a tháºt là lá»™ liá»…u, Tiêu phu nhân nghe được vừa buồn cưá»i vừa thÃch thú, nhịn không được liá»n cưá»i duyên:
- Lâm Tam, ngươi lại nói báºy gì đó. Äó là khi ta mưá»i sáu tuổi thì đã nhá» há»a sư vẽ lại đó.
Lâm Vãn Vinh thở dà i, nói vá»›i má»™t giá»ng đầy vẻ không tin:
- Phu nhân à , ngưá»i có thể cho ta biết được không, là m sao mà hai mươi năm đã trôi qua mà ngưá»i vẫn có thể giữ mãi nét thanh xuân mỹ mạo như váºy được? Phương pháp nà y nếu được bán ra bên ngoà i, Tiêu gia cá»§a chúng ta lại có thêm má»™t tà i sản quý nữa rồi.
Tiêu phu nhân tháºt sá»± không thể chịu nổi nữa, liá»n cố nén cưá»i nói:
- Mấy lá»i nói cá»§a ngưá»i không có lấy câu nà o là tháºt, nếu còn nói linh tinh nữa, ta sẽ phạt ngươi đó.
Vá»›i tác phong trước đây cá»§a Tiêu phu nhân, hôm nay có thể chịu đựng hắn như váºy, cÅ©ng đã là quá khai ân vá»›i hắn rồi.
- Lâm Tâm, ngươi có biết vì sao ta gá»i ngươi đến không?
Bắt đầu nói và o đỠchÃnh, Tiêu phu nhân liá»n khôi phục vẻ mặt nghiêm chỉnh, hướng mắt nhìn Lâm Vãn Vinh.
- Cái nà y, chẳng lẽ là tăng lương cho ta? Phu nhân à , hảo ý nà y tháºt là hay a, tăng sÆ¡ sÆ¡ lên chừng mưá»i lần là được rồi.
Lâm Vãn Vinh mở to hai mắt nói.
- Äồ ba hoa
Phu nhân cưá»i to:
- Tháºt ra hôm nay ta tìm ngưá»i vì Từ tiên sinh muốn mượn ngươi mấy ngà y.
“Mượn ta mấy ngà y ư? Ôi trá»i, mấy câu nà y có ý nghÄ©a rất lá»›n aâ€, Lâm Vãn Vinh nghiêm mặt nói:
- Phu nhân, ý cá»§a ngưá»i là Từ tiên sinh định mượn tạm ta mấy ngà y, có phải không váºy?
- Äúng là như váºy, Từ tiên sinh mượn ngươi Ãt bữa, xong việc liá»n trả ngươi vá» thôi.
Phu nhân gáºt đầu nói.
“Phản đối, phản đối, bà không thể cho mượn ta như váºy chứ!†Lâm Vãn Vinh có chút uất háºn trong lòng, “Hay là ta mượn tạm bà mấy ngà y được không!?â€
- À, Từ tiên sinh có nói rằng muốn mượn ta là m gì không?
Lâm Vãn Vinh nói. “Lúc nà y còn có thể là m gì, phá»ng chừng là đối phó vá»›i Bạch Liên giáo và Trình Äức mà thôi, có thể thấy là coi trá»ng ta quá rồiâ€.
- Cái nà y ông ấy không nói với ta.
Phu nhân trầm tư một chút:
- Bất quá ngươi đã hiểu vá» Từ đại nhân, ngưá»i sẽ không bắt ngươi là m cái gì đáng xấu hổ, huống chi ngươi cÅ©ng không phải là dạng ngưá»i đó.
“Câu nói sau thá»±c là m ta cảm động quáâ€, Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc.
Tiêu phu nhân mỉm cưá»i nói tiếp:
- Lâm Tam, công trạng cá»§a ngươi đối vá»›i Tiêu gia, ta Ä‘á»u ghi tạc trong lòng. Có thể nói rằng nếu không có ngươi thì Tiêu gia cá»§a ta đã không thể tồn tại được. Vá» Ä‘iểm nà y thì ta và Ngá»c Nhược Ä‘á»u rất hiểu rõ, ngươi hãy yên tâm, đợi được đến lúc hợp lý, ta chắc chắn sẽ trá»ng thưởng cho ngươi.
“Lại nữa rồi, phu nhân so vá»›i Äại tiểu thư còn giảo hoạt hÆ¡n a. Äại tiểu thư dù tốt xấu gì thì cÅ©ng có lúc thể hiện chân tình, còn Tiêu phu nhân nà y, ngoại trừ tung há»a mù ra, chưa từng thấy cái gì chân tháºt cả, muốn chÆ¡i ta ư, lão tá» lấy tiểu nha đầu cá»§a bà , tá»›i lúc gạo nấu thà nh cÆ¡m, xem bà lúc đó còn ra vẻ gì được nữaâ€.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, lại giả lả cưá»i, nói:
- Tạ phu nhân tưởng thưởng.
- Äịa vị ngươi tại Tiêu gia hiện nay có thể nói là độc nhất vô nhị, mà thá»±c sá»± đúng là như váºy. Từ tiên sinh khi nhắc đến chuyện nà y, ta cÅ©ng không dám tùy tiện đáp ứng, nên muốn cùng ngươi thương lượng má»™t chút, lấy ý kiến cá»§a ngươi là chÃnh.
Phu nhân mỉm cưá»i, trên mặt thoáng hiện ra hai má lúm đồng tiá»n.
“Có lúm đồng tiá»n tháºt là hay a, lão tá» trên đầu cÅ©ng có hai cái xoáy đâyâ€, Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i, “cái gì mà không dám tùy tiện đáp ứng, cùng ta thương lượng, nói ra thì nghe tháºt là thuáºn tai a. Muốn lung lạc ta ư, ha ha, ta chÃnh là tổ tông cá»§a trò nà y đâyâ€.
Lâm Vãn Vinh trên mặt hiện ra nụ cưá»i tháºt thuần khiết:
- Cái nà y, phu nhân à , nếu ta không đáp ứng, váºy thì sẽ có háºu quả như thế nà o?
Tiêu phu nhân sá»ng sốt má»™t chút, miá»…n cưỡng nói:
- Cái nà y, đương nhiên không có gì cả, ta sẽ thay mặt ngươi giải thÃch vá»›i Từ đại nhân. Thà nh tháºt mà nói, Lâm Tam à , triá»u đình hiện nay không biết bao nhiêu ngưá»i mong muốn được trợ giúp cho Từ đại nhân, nhưng ông ấy chưa bao giá» chấp nháºn ai cả. Hôm nay, hết lần nà y đến lần khác, ông ấy có lá»i đối vá»›i ngươi như váºy, ngươi cÅ©ng không nên lo lắng quá, chắc chắn đối vá»›i ngươi trong tương lai sẽ có nhiá»u Ä‘iá»u tốt là nh.
- Ồ…
Lâm Vãn Vinh kéo dà i giá»ng nói:
- Hiểu rồi, nguyên lai là đối vá»›i ta cÅ©ng có chá»— tốt. Có thể do ta là ngưá»i vừa thiện lương vừa trung thà nh, cho nên ai cÅ©ng đối tốt vá»›i ta, không có Ãch gì cho má»i ngưá»i ta sẽ không Ä‘i là m đâu.
- DÄ© nhiên là đối vá»›i Tiêu gia cá»§a ta cÅ©ng có Ãch lợi chứ.
Phu nhân vội và ng nói:
- Qua năm sau ngươi sẽ cùng Ngá»c Nhược lên kinh thà nh. Bây giá» ngươi là đại biểu cho Tiêu gia chúng ta giúp đỡ Từ tiên sinh, đến lúc phải và o kinh thà nh, tá»± nhiên ngươi cÅ©ng sẽ biết nhiá»u hÆ¡n, dÄ© nhiên vá» mặt kinh doanh cá»§a Tiêu gia cÅ©ng sẽ có Ä‘iá»u kiện thuáºn lợi, váºy không phải là lưỡng toà n kỳ mỹ sao?
- Nguyên lai là thế.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu, nhìn Tiêu phu nhân cưá»i nói:
- Phu nhân, ta thá»±c sá»± thÃch bá»™ dạng chân tháºt cá»§a ngưá»i đó.
Tiêu phu nhân sá»ng sốt má»™t chút:
- Tại sao váºy?
- Bởi vì, khi ngưá»i nói tháºt như váºy, thá»±c sá»± rất giống lúc mưá»i sáu tuổi.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i.
Tiêu phu nhân sắc mặt đỠbừng, hai chữ “to gan†còn chưa kịp thốt ra khá»i miệng, Lâm Vãn Vinh đã ha hả cưá»i to, rồi đẩy cá»a ra ngoà i.
Tiêu phu nhân ngÆ¡ ngẩn mất ná»a ngà y, đột nhiên báºt cưá»i thà nh tiếng, cÅ©ng đã biết Lâm Tam vốn là má»™t kẻ thông minh, mình vốn hao tổn tâm tư như váºy, lại còn vòng vo đấu tâm trà vá»›i hắn, cÅ©ng rất khổ cá»±c, cuối cùng phải trá»±c tiếp nói thẳng ra. Thá»§ Ä‘oạn như váºy, không những bị hắn vạch trần, lại còn bị hắn coi thưá»ng nữa.
Äùa giỡn vá»›i Tiêu phu nhân má»™t chút, Lâm Vãn Vinh trong lòng sảng khoái, “cứ thà nh tháºt nói rõ vá»›i ta, lão tá» vì Ngá»c Sương, tá»± nhiên biết phải là m thế nà o. Nhược bằng không thà nh tháºt, muốn đấu trà vá»›i ta à , hóa ra coi ngưá»i khác là ngu sao. Bà mặc dù có hai cô con gái, nhưng nói vá» cÆ¡ trÃ, ở trước mặt ta thì bà vẫn chỉ là má»™t tiểu nha đầu mà thôiâ€.
Ngá»a mặt lên trá»i cưá»i ba tiếng, Ä‘i và o trong vưá»n đã thấy Từ Vị tươi cưá»i bước tá»›i:
- Lâm tiểu huynh đà m đạo với Quách tiểu thư như thế nà o rồi?
“Quách tiểu thư, Quách tiểu thư cái gì chứ, ngưá»i ta đã sá»›m gả cho ngưá»i khác rồi, phải gá»i là Tiêu phu nhân má»›i là đúng chứ, lão tháºt là phóng đãng quá Ä‘iâ€. Tức giáºn đối vá»›i Tiêu phu nhân đổ dồn qua ngưá»i lão Từ ngây ngô nà y, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không khách khÃ, gáºt đầu nói:
- Äà m đạo, đã nói qua rồi, chỉ là …
- Chỉ là cái gì váºy?
Từ Vị vội và ng nói:
- Lâm tiểu huynh, không dối gạt ngươi, lão há»§ Ä‘ang rất cần ngưá»i hiá»n, tháºp phần mong má»i tiểu ca ra tay há»— trợ lão phu má»™t chút công sức.
Lâm Vãn Vinh vỗ vỗ vai lão nói:
- Từ đại nhân cá»§a ta Æ¡i, Từ lão ca à , ngà i nhá» phu nhân nói chuyện vá»›i ta, thì cÅ©ng phải nói rõ chuyện gì chứ. Nếu chỉ là đến lầu hoa nghe và i khúc nhạc, tiểu đệ sẵn sà ng tuân mệnh, tuyệt không há» sai lá»i.
Từ Vị xấu hổ cưá»i nói:
- Như váºy là lão há»§ đã sÆ¡ sót rồi, tháºt sá»± là việc nà y vô cùng cÆ¡ máºt, không thể nhá» Quách tiểu thư chuyển lá»i được. Thà nh tháºt mà nói, vá»›i sá»± thông minh tà i trà cá»§a tiểu huynh, tâm tư nà y cá»§a lão há»§ cần phải giải thÃch nữa sao?
- Nà y, Từ đại nhân, ngà i không nói thì là m sao mà ta biết đó là chuyện gì?
“Ra vẻ hồ đồ má»™t chút, dù sao cÅ©ng là lão cần ta mà â€.
Từ Vị mỉm cưá»i, nói nhá» và o tai Lâm Vãn Vinh:
- Lão phu muốn má»i tiểu huynh đệ cùng ta tiêu diệt Bạch Liên giáo.
Lâm Vãn Vinh trong lòng giáºt thót, mặc dù hắn có thể Ä‘oán được tám chÃn phần mưá»i, nhưng khi nghe lão nói, cảm giác cÅ©ng có đôi chút khác lạ: “Chiến đấu à , cái việc nà y lão tá» chưa từng thá» qua. NghÄ© lại thì cÅ©ng tháºt sá»± có chút kÃch thÃchâ€. Hắn trầm ngâm má»™t chút rồi nói:
- Cái nà y, Từ đại nhân, ngà i có tin nhầm ngưá»i không, ta chỉ là má»™t gia Ä‘inh nhá» nhoi, không quyá»n cÅ©ng không chức, dá»±a và o đâu để tranh đấu đây?
- Äừng lo! Äừng lo!
Từ Vị cưá»i nói, lão lấy trong ngá»±c ra má»™t tá» sắc chỉ:
- Tá» sắc lệnh nà y chÃnh là đã đáp ứng mong muốn cá»§a lão phu để tiểu huynh đệ trở thà nh tham mưu tướng quân cho ta đó.
Tà i sản của tathan
Last edited by hoangcongthanh; 03-10-2008 at 10:40 AM .
04-10-2008, 02:20 PM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 179: Mạc Thác Liễu (SỠnhầm a!)
Phần I
Dịch: calvindam, sathu Dola
Biên dịch: Melly
Biên táºp: nonamehidden
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Tham mưu tướng quân? Tham mưu tướng quân là chức vụ gì váºy? Lâm Vãn Vinh chần chừ trong má»™t lúc rồi nói:
- Không dám dối gạt Từ đại nhân, chiến tranh là nÆ¡i đầy dẫy chết chóc, mà tiểu đệ trá»i sinh đã nhát gan rồi, có cái mạng nhá» nên rất sợ mất, là m sao mà ra chiến trưá»ng được?
Từ Vị ha hả cưá»i lá»›n:
- Lâm tiểu huynh đệ quả nhiên là ngưá»i thẳng thắng. Không dám nói dối ngươi, lão há»§ tháºt ra cÅ©ng sợ chết chứ. Bất quá lần nà y diệt trừ Bạch Liên Giáo, chúng ta đã có ưu thế tuyệt đối, hÆ¡n nữa ngươi là tham mưu tướng quân, căn bản không cần ra sa trưá»ng chém giết, chỉ cần tại doanh trại bà y mưu tÃnh kế. Mặt khác, ta sẽ phái Cao Tù há»™ vệ bên thân ngươi, cho dù tiểu huynh có Ä‘i bất cứ đâu cÅ©ng ná»a bước cÅ©ng không rá»i.
Thân thá»§ cá»§a Cao Tù thì hắn đã thấy rồi, thị vệ bên cạnh hoà ng đế, công phu là m sao có thể kém được? Nói như váºy có khác nà o là hưởng thụ kiểu đế vương đâu, Từ Vị lão đầu nà y tháºt là tốn không Ãt tâm tư a! Lâm Vãn Vinh ra vẻ miá»…n cưỡng đáp:
- Từ tiên sinh à , trong quân đội cá»§a ngà i chắc chắn có nhiá»u kỳ nhân dị sÄ©, sao lại còn lôi kéo ta là m gì? Tiểu đệ căn bản là chưa từng ra chiến trưá»ng, thấy đại Ä‘ao vung lên là trong lòng liá»n sợ hãi, thấy máu tươi thì đầu óc choáng váng, cùng Ä‘i chỉ e là chẳng giúp được gì cả đâu.
Từ Vị lắc đầu nghiêm mặt nói:
- Tiểu huynh đệ quá khiêm nhưá»ng rồi. Bản lÄ©nh cá»§a đệ, lão há»§ đã táºn mắt chứng kiến, thiên văn địa lý, váºt lý kỹ thuáºt, các khoa Ä‘á»u thông thạo, lão há»§ bá»™i phục vạn phần. Cho dù chưa từng ra tráºn thì sao chứ? Tướng sÄ© trong quân có ai chưa từng trải qua lần đầu ra tráºn? Lúc nà y trong tay lão há»§ tuy có tinh binh, dÅ©ng tướng, nhưng khổ là không có mưu sÄ©, chỉ bằng và o sức má»™t mình lão há»§, dẫu có lao tâm khổ tứ cÅ©ng e rằng chưa thể chu toà n hết má»i việc, bởi váºy liá»n đặc biệt má»i tiểu huynh đệ là m tham mưu tướng quân cho ta, há»— trợ ta bà y mưu tÃnh kế.
Nghe lão nói như váºy, Lâm Vãn Vinh trong lòng thấy yên tâm hÆ¡n, không gặp nguy hiểm gì, lại có thể ra chiến trưá»ng, cÅ©ng tháºt là kÃch thÃch. Bất quá việc nà y cÅ©ng có quan hệ đến tÃnh mạng, không thể bất cẩn được, hắn nghÄ© ngợi má»™t chút, rồi nói:
- Từ tiên sinh, váºy dưới tay ngà i có bao nhiêu binh mã váºy?
Từ Vị giÆ¡ năm ngón tay ra trước mặt hắn, lắc lắc, miệng cưá»i đầy đắc ý.
- Năm mươi vạn?
Lâm Vãn Vinh lại cà ng thêm hoảng sợ, trá»i Æ¡i, quy mô tháºt là khá»§ng khiếp a, tùy tiện đứng tè má»™t bãi cÅ©ng có thể khiến Kim Lăng thà nh ngáºp lụt rồi.
Từ Vị thiếu chút nữa là té xỉu, vội và ng lắc đầu:
- Không phải, chỉ là năm vạn quân thôi. Bộ binh bốn vạn, kỵ binh một vạn, thần cơ* doanh năm ngà n quân.
Năm vạn? Lâm Vãn Vinh lau mồ hôi lạnh trên trán, cảm thấy có chút không hay. Äã xem tiểu thuyết nhiá»u lần rồi. Äánh hay không thì cÅ©ng là đại chiến cấp trăm vạn, tiêu diệt má»™t bá»n Bạch Liên giáo, chỉ vá»›i năm vạn quân thôi à . Váºy hóa ra ngáºm cưá»i mà chết ư? Bất quá Từ lão đầu giÆ¡ năm ngón tay như váºy cÅ©ng tháºt là hay ho, là m ai thấy cÅ©ng nghÄ© là năm mươi vạn .
- Váºy Bạch Liên giáo có bao nhiêu nhân mã?
Lâm Vãn Vinh lại há»i.
Từ Vị lại giÆ¡ năm ngón tay ra lắc lắc, lần nà y Lâm Vãn Vinh cẩn tháºn hÆ¡n, nói thẳng:
- Năm vạn à ?
Từ Vị suýt chút nữa thì cắn phải lưỡi mình, lão bây giỠđã có chút hoà i nghi đưa Lâm Tam lên là m tham mưu tướng quân cho mình, không biết là đúng hay là má»™t sai lầm lá»›n không nữa. Tiểu tá» nà y đúng là má»™t chút kiến thức quân sá»± cÅ©ng không có, ta đây là tiá»…u trừ Bạch Liên giáo, nếu là năm vạn đấu vá»›i năm vạn thì còn gá»i là diệt trừ cái rắm gì nữa đây.
- Năm ngà n quân!
Từ Vị đỠbừng mặt nói.
- Chỉ có năm ngà n thôi à ?
Lâm Vãn Vinh tá»±a hồ như không tin và o tai mình, ngẩn ngưá»i tá»± nhá»§:
- Năm ngà n ngưá»i, đánh còn chưa sướng tay mà .
Từ Vị bị Lâm Tam nói hai câu, má»™t chút hứng thú cÅ©ng không có, đây là chiến tranh, sẽ có ngưá»i chết, không phải chỉ là chuyện giữa tiểu hà i tá» và gia gia nữa. Lão thở dà i nói:
- Bá»n Bạch Liên giáo nà y chiếm cứ trá»n vùng SÆ¡n Äông, nghe nói có mấy vạn bang chúng, thá»±c tế có thể có khả năng chiến đấu chỉ có khoảng năm ngà n ngưá»i, hÆ¡n nữa Ä‘á»u là chưa từng trải qua huấn luyện trong quân ngÅ©, lá»±c chiến đấu không thể so sánh cùng vá»›i kỵ - bá»™ binh cá»§a ta. Chúng ta có năm vạn quân đối đầu vá»›i năm ngà n ngưá»i, mưá»i đấu má»™t, chắc chắn phải già nh phần thắng.
Lâm Vãn Vinh lắc đầu nói:
- Từ tiên sinh à , nếu là chiến tranh chỉ cần so sánh vá» quân số mà nói thì cÅ©ng chẳng cần đánh là m gì nữa, chỉ cần phái ngưá»i đến cùng đếm là được. Chiến tranh chÃnh là phải có thiên thá»i địa lợi nhân hòa, lấy Ãt thắng nhiá»u trong binh sá» nhiá»u không kể xiết, vạn lần không khinh thưá»ng được đâu!
Hai câu nà y nói xong thì má»›i đúng là có chút dáng vẻ cá»§a má»™t tham mưu tướng quân, Từ Vị trong lòng cÅ©ng có đôi chút an tâm, gáºt đầu:
- Lá»i nà y cá»§a huynh đệ rất chÃnh xác, lão há»§ đúng là có đôi chút lo lắng, nên lần nà y muốn má»i tiểu huynh đệ cùng đồng hà nh vá»›i ta. Có bá»™ binh, kỵ binh cá»§a ta, còn có thần cÆ¡ doanh, nếu lần nà y đánh mà không thắng thì lão không còn mặt mÅ©i nà o gặp lại các vị phụ lão vùng Giang Chiết nữa.
- Thần cơ doanh?
Lâm Vãn Vinh đột nhiên thấy hứng thú:
- Váºy có hồng y đại pháo không?
Từ Vị gáºt đầu nói:
- Thần cơ doanh nà y, ngoại trừ có cung mạnh, nỠbén ra, còn có hồng y đại pháo đã được cải tiến một chút rồi. Nói tới việc cải tiến hồng y đại pháo nà y, còn phải cảm tạ Lâm tiểu huynh đó.
- á»’? Từ đâu mà đại nhân lại nói váºy?
Vừa nghe rằng có sá»± trợ giúp cá»§a há»a pháo, Lâm Vãn Vinh nhất thá»i thÃch thú, như lá»i Từ Vị nói, năm vạn quân đấu năm ngà n ngưá»i, lại còn có hồng y đại pháo oach tạc Ä‘iên cuồng, đánh mà không thắng thì quả tháºt, thà là đáºp đầu và o Ä‘áºu há»§ mà chết quách cho rồi.
- Huynh đệ còn nhá»› cái ngưá»i Pháp Lan Tây tên Tháp á»c Ni không? Là bá»n bị Äà o Äông Thà nh bắt được đó?
Từ Vị há»i.
Nói thừa, là m sao mà ta không nhá»› rõ Tháp á»c Ni được? Lão tiểu tỠđó còn nói lần sau khi tá»›i Äại Hoa, sẽ dẫn hai tiểu mỹ nhân Pháp Lan Tây đến chung, còn muốn giao cho ta độc quyá»n kinh doanh toản thạch*. Ngược lại, Tháp á»c Ni cÅ©ng lấy độc quyá»n kinh doanh nước hoa, xà phòng tại châu Âu, việc mua bán lá trà và tÆ¡ lụa hắn cÅ©ng đã quan tâm đến. Như váºy tÃnh ra thì, Lâm Tam ca ta được coi là Âu à máºu dịch đệ nhất nhân, con đưá»ng tÆ¡ lụa trên biển nà y chÃnh là do ta tạo ra, hắc hắc, tên cá»§a ta mà không được lưu và o sá» xanh thì quả là không có thiên lý a.
Lâm Vãn vinh gáºt đầu nói:
- Vẫn nhá»› chứ, vị lão huynh kỳ quái như váºy là m sao quên được. À, Tháp á»c Ni đó giá» còn lưu lại Hải An không? Thiết giáp thuyá»n cá»§a bá»n hỠđã tu sá»a xong chưa, có trở vá» Pháp Lan Tây không?
Tá» Vị cưá»i nói:
- Lần trước tiểu huynh đệ bảo ta Ä‘i tìm và i xảo tượng công, tá»›i Hải An trợ giúp ngưá»i Pháp sá»a thuyá»n, ta đã chá»n mưá»i công tượng giá»i nhất thần cÆ¡ doanh Ä‘i tá»›i Hải An vá»›i bá»n há», Äúng là không thấy không biết, vừa nhìn là đã giáºt thót lên, những chiếc thiết giáp thuyá»n cá»§a ngưá»i nước ngoà i cứng rắn vô bì, hÆ¡n nữa kết cấu lại xảo diệu, thÃch hợp cho việc là m thuyá»n viá»…n dương. Há»a pháo trên thuyá»n cá»§a há» so sánh vá»›i cá»§a Äại Hoa ta, vô luáºn là độ chÃnh xác, hay há»a lá»±c Ä‘á»u mạnh hÆ¡n không Ãt. Các công tượng ở đấy mưá»i ngà y, xem xét hết kết cấu cá»§a há»a pháo rồi má»›i vá». Sau đó cải tạo lại há»a pháo cá»§a Äại Hoa ta, khó khăn lắm uy lá»±c má»›i bằng đại pháo cá»§a Tây Dương.
Nguyên lai là như thế, ta nói lão cho ngưá»i đến, chÃnh là muốn cho các ngưá»i há»c được kỹ thuáºt đưá»ng thá»§y cá»§a bá»n Tây Dương, xúc tiến giúp ngà nh công nghiệp cá»§a Äại Hoa phát triển hÆ¡n. Xem ra cuối cùng cÅ©ng có chút thu hoạch. Lâm Vãn Vinh gáºt đầu há»i:
- Váºy ngà i đối vá»›i thiết giáp thuyá»n cá»§a ngưá»i Tây Dương, có ý kiến gì không?
Từ Vị thở dà i:
- Những thợ thá»§ công nà y chÃnh là những tinh anh cá»§a thần cÆ¡ doanh cá»§a ta, nhưng bá»n hỠđối vá»›i thiết giáp thuyá»n chẳng có hiểu biết gì cả. Dá»±a theo suy luáºn cá»§a bá»n há», lá»›p vá» sắt cá»§a thiết giáp thuyá»n không phải là do thợ rèn tạo ra, không biết là bá»n Tây Dương là m cách nà o chế tạo ra được?
Lâm Vãn Vinh thở dà i não ná», ngưá»i ta Ä‘ang trong thá»i đại cÆ¡ giá»›i còn chúng ta vẫn trong thá»i đại thá»§ công, công nghiệp cÆ¡ bản vẫn còn quá nhiá»u chênh lệch, không thể ngà y má»™t ngà y hai vượt qua được. Con đưá»ng nà y đã chỉ cho Từ Vị rồi, việc ta nên là m thì đã là m rồi, còn há»c được hay không thì phải hoà n toà n dá»±a và o bản thân các ngưá»i.
Từ Văn Trưá»ng thấy Lâm Tam chẳng biết vì sao đột nhiên mặt mà y trở nên ngÆ¡ ngẩn, trong lòng thấy khó hiểu, vá»™i và ng nói:
- Lâm tiểu huynh, lần tiễu trừ nà y có bằng lòng giúp ta một tay không?
Từ Văn Trưá»ng đã Ä‘em bà máºt quân sá»± trá»ng đại như váºy nói cho hắn nghe mà không há» che dấu tà gì, rõ rà ng vô cùng tÃn nhiệm hắn. Tại cái thế giá»›i nà y, nếu nói rằng còn có ngưá»i liá»u mạng hÆ¡n Lâm Vãn Vinh thì quả tháºt, trừ Từ Vị chẳng có ai khác.
Thôi Ä‘i, thôi Ä‘i! Giúp lão cÅ©ng chÃnh là giúp ta váºy, tiêu diệt Bạch Liên, thanh trừ ná»™i loạn. Cứ để Từ Vị chế tạo há»a pháo cho tốt má»™t chút, mùa xuân năm sau tiến lên phương Bắc, pháo nổ đùng đùng, oanh tạc ngưá»i Hồ là xong. Má»™t cá»— pháo trong tay, thiên hạ vô ưu, bất kể ngưá»i Hồ là cái loại gì, bắt bá»n há» phải cong Ä‘uôi bò vá» cố gia mà kêu khổ.
Äã có chá»§ ý rồi, Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Từ tiên sinh, là m tham mưu tướng quân cho ngà i tá»± nhiên là không có vấn đỠgì rồi. Bất quá ngà i cÅ©ng biết, ta và Trình Äức có mối thù sâu nặng. Nếu ta mà đi, bá»n há» sẽ trả thù Tiêu gia, lại còn tiểu lâu cá»§a ta không có ai chiếu cố nữa, ta rất lo lắng đó.
Từ Vị cưá»i nói:
- Vá» Ä‘iểm nà y thì ngươi yên tâm, Lạc lão đệ đã sá»›m có dá»± tÃnh. Trình Äức kia không phải đã chá»§ động xin Ä‘em bá»™ - kỵ binh đến biên cảnh hai tỉnh hay sao!? Ta liá»n đáp ứng ý nguyện cá»§a hắn, Ä‘iá»u binh mã cá»§a hắn Ä‘i, để xem coi hắn có chịu Ä‘i hay không.
Äá»u do lão hồ ly mà ra a! Lâm Vãn Vinh âm thầm thở dà i, Từ Vị chÃnh là lợi dụng tâm lý Trình Äức mà ‘tương kế tá»±u kế’. ÄÆ°a binh mã Giang Tô đến biên giá»›i hai tỉnh là liá»n rÆ¡i và o quyá»n quản lý cùng vá»›i năm vạn đại quân cá»§a Từ Vị. Nếu như không chịu rá»i khá»i Kim Lăng, Từ Vị cà ng thêm tiện tay diệt trừ Bạch Liên Giáo. Äồng thá»i có đại quân cá»§a lão ở gần bên, Trình Äức nà o dám 'khinh cá» vong động'.
- Còn vá» Tiêu Gia cùng vá»›i Tá»u lầu cá»§a ngươi, không chỉ có cao thá»§ cá»§a Lạc lão đệ mà ta cÅ©ng Ä‘iá»u tinh binh cưá»ng tướng âm thầm bảo vệ . Có đại quân cá»§a ta ká» cáºn, tin rằng Trình Äức không có cái gan công khai dấy binh, tiểu huynh đệ cứ yên tâm mà đi.
Từ Vị lại bổ sung thêm.
Từ Văn Trưá»ng thà nh tâm đến váºy, Lâm Vãn Vinh còn có gì để nói nữa, láºp tức ôm quyá»n nói:
- ÄÆ°á»£c, nếu như Văn Trưá»ng tiên sinh đã coi trá»ng Lâm Tam như váºy, ta nếu tiếp tục chối từ thì quá kiêu ngạo rồi. Váºy xin Từ tiên sinh nói lại vá»›i phu nhân, cái việc nà y ta tiếp nháºn, giống như lúc trước giúp Từ tiên sinh đánh đấm lặt vặt.
Từ Vị ha ha cưá»i nói:
- ÄÆ°á»£c huynh đệ nguyện ý giúp ta má»™t tay, lão hÅ© cảm kÃch vô cùng. Äã như thế, ngà y mai xin má»i huynh đệ chuẩn bị má»™t chút, sáng sá»›m hôm sau nữa chúng ta liá»n xuất phát.
Hai ngưá»i ước hẹn địa Ä‘iểm và thá»i gian gặp gỡ, Từ Văn Trưá»ng lại sai Cao Tù Ä‘i bẩm báo Tiêu phu nhân, rồi má»›i rá»i Ä‘i.
Trá»i vừa sáºp tối, Lâm Vãn Vinh nghÄ© tá»›i sắp phải ra chiến trưá»ng, trong lòng vừa có lo lắng lại có chút hưng phấn, Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng cá»§a mình, má»™t lát sau vẫn chưa ổn định lại được.
“ Äi xem Xảo Xảo đãâ€. Hắn tá»± nhá»§. Cái nà y dù sao cùng là ra chiến trưá»ng, vẫn phải có việc bà n giao lại, Xảo Xảo là thê tá» chÃnh thức cá»§a hắn, thế nà o cÅ©ng phải có cái để nói.
Lúc chạy tá»›i Thá»±c Vi Tiên thì trá»i cÅ©ng đã tối mịt. Hắn lặng lẽ Ä‘i lên lầu, nhìn thấy trong phòng cá»§a Xảo Xảo ánh đèn sáng tá», cÅ©ng không biết nha đầu kia Ä‘ang là m những gì.
Hắn trong lòng dấy lên má»™t tình cảm dịu ngá»t, ấm áp lan tá»a khắp tim gan, lén lén lút lút tiến và o trong phòng. Liá»n thấy má»™t ngưá»i con gái Ä‘ang quay lưng lại vá»›i mình, dưới ánh đèn chăm chú là m cái gì đó.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc má»™t tiếng, nhẹ nhà ng như mèo mò đến gần rồi đột nhiên hai tay ôm chầm lấy vòng eo thon nhá», khẽ cưá»i nói:
- Bảo bối ngoan, có phải nhớ ta không hả.
Tà i sản của SongTrang
Chữ ký của SongTrang
Last edited by SongTrang; 04-10-2008 at 07:11 PM .
04-10-2008, 07:09 PM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 179: Mạc Thác Liễu (SỠnhầm a!)
Phần II
Dịch: sathu Dola, vicent
Biên dịch: Melly
Biên táºp: nonamehidden
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Lâm Vãn Vinh khi sá» và o chá»— eo lưng cá»§a ngưá»i con gái đó liá»n hiểu là không đúng rồi, Hắn là loại ngưá»i nà o, chÃnh là cao thá»§ sá» sá» mó mó, vừa thò tay và o, liá»n có cảm giác không giống như Xảo Xảo. Ngưá»i con gái nà y nÆ¡i vòng eo mịn mà ng, lại có cảm giác tươi trẻ, đà n hồi, so vá»›i Xảo Xảo còn nhá» gá»n hÆ¡n và i phần.
Ãi dà , không hay rồi, sá» nhầm ngưá»i rồi, trong đầu hắn xoay chuyển như chá»›p, nhưng bà n tay vẫn ở lại trên thân ngưá»i con gái ấy nhẹ nhà ng vuốt ve và i cái, mở miệng cưá»i nói:
- Xảo Xảo, chẳng lẽ không phải đại ca đây sao?
Äây chÃnh là pháp môn đã được thá» nghiệm và ứng dụng, má»—i ngưá»i nam nhân Ä‘á»u hiểu. Äã gá»i tên sai thì vá» nhầm ngươi, hoà n toà n không tìm ra sÆ¡ hở.
Ngưá»i con gái đó quay ngưá»i lại, ánh mắt sâu sắc nhìn hắn khẽ nói:
- Äại ca, là muá»™i, Ngưng nhi!
Lâm Vãn Vinh cả kinh lùi đến ba bước, ra vẻ hoảng sợ:
- Lạc tiểu thư, sao lại là nà ng?
Lạc Ngưng thấy hắn lùi ra xa khá»i thân, tá»±a hồ coi mình như mãnh thú, hồng thuá»· không bằng, nhịn không được cắn môi khẽ nói:
- Lâm đại ca, huynh đến tìm Xảo Xảo phải không?
- Äúng váºy. Vừa rồi tháºt là vô ý, lỡ ôm nhầm mất.
Nét mặt Lâm Vãn Vinh vẫn bình thản không má»™t chút Ä‘á», cháºm rãi giải thÃch.
Lạc Ngưng sắt mặt á»ng hồng, hai tay không biết giấu và o đâu, vá»™i và ng cúi gầm mặt xuống, không nói gì nữa.
“Tiểu nữ, mau nói nà o. Nói ngươi nguyện ý để ta sá» Ä‘i.†Lâm Vãn Vinh vô sỉ thầm kêu lên. Biểu hiện cá»§a Lạc Ngưng đêm qua khiến hắn có Ä‘iểm phát nhiệt, bất quá hôm nay có tin đồn Lạc tiểu thư muốn chá»n rể, lại là m hắn có cảm giác bị lừa, tâm tình khó tránh khá»i chút biến thái.
Cuối cùng Lâm Vãn Vinh vẫn phải thất vá»ng, da mặt Lạc Ngưng sao có thể dà y đến độ nà y. Cúi thấp đầu, má»™t câu cÅ©ng không dám nói. Tiểu nữ Xảo Xảo kia cÅ©ng không hiểu biến Ä‘i nÆ¡i nà o nữa, trong nhất thá»i, hai ngưá»i Ä‘á»u không ai nói lá»i nà o. Không khà trong phòng có phần quá»· dị vô cùng.
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không hiểu nên nói cái gì, thấy Lạc Ngưng trong tay cầm má»™t khối hồng hồng Ä‘Ãnh bạc như tÆ¡ cá»§a tấm vải, vừa rồi chÃnh là đang thêu lên trên cái gì đó.
- Lạc tiểu thư, tú hoa ở đâu váºy!
Lâm Vãn Vinh tá»± cho là tìm được đỠtà i lấp và o chá»— trống, liá»n không ngại mặt dà y cưá»i nói.
Lạc Ngưng kêu lên má»™t tiếng, liá»n vá»™i mang tấm vải hồng giấu ra sau lưng, nà ng vốn là ngượng ngừng không chịu nổi , thêm việc nà y nữa khiến sắc mặt cà ng đỠnhư há»a thiêu, khuôn mặt nhá» nhắn bừng bừng. Cứ như động má»™t cái nữa là sẽ ứa nước mắt.
Lâm Vãn Vinh cẩn tháºn nghÄ© lại, đột nhiên hiểu ra: “Ãi da, lão tá» tháºt là thiếu hiểu biết, cái đó chết ngưá»i nha, đó là ná»™i y cá»§a con gái mặc, chẳng trách hình sao lại kỳ quái đến thế. CÅ©ng không hiểu là dây cá»™t phÃa sau hay lại là phÃa trước đây.
Cuối cùng thêm chuyện nà y nữa đã khiến cả hai trong ngưá»i hoà n toà n nóng lên, đến thế nà y rồi, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng là heo chết không sợ nước sôi, hắc hắc cưá»i gượng và i tiếng nói:
- Cái nà y, Lạc tiểu thư, loại quần áo nà y bất lợi đối vá»›i sá»± phát triển, nẩy nở cá»§a thân thể, dá»… dà ng là m cho bá»™ pháºn xệ xuống. Tiêu gia chúng ta gần đây vừa đưa ra má»™t loại ná»™i y nữ tá» má»›i, vừa khoa há»c lại tốt cho cÆ¡ thể, sá»›m mai ta mang cho nà ng tám, mưá»i bá»™, cứ việc thưá»ng xuyên thay đổi không sao đâu.
- Äại ca……
Lạc Ngưng thế nà o lại chịu được nghe hắn ba hoa, ngại ngùng kêu lên má»™t tiếng, vá»™i và ng cúi gầm đầu xuống tá»›i ngá»±c. Lâm Vãn Vinh thuáºn thế nhìn tá»›i. chỉ thấy nà ng ta khẽ cắn môi lại, sắc mặt như ánh lá»a, cái cổ trắng ngần cÅ©ng phÆ¡n phá»›t hồng, bá»™ ngá»±c đầy đặn pháºp phồng, trong nhịp Ä‘áºp thoáng hiện lên hai chấm nhá» vươn cao, cứ như sắp bức áo vươn ra.
- Lạc tiểu thư…
Lâm Vãn Vinh khó khăn nuốt nước bá»t má»™t cái, lá»i đến miệng nói mãi má»›i thà nh câu:
- Tại sao nà ng lại ở chá»— nà y váºy?
Lạc Ngưng khẽ “ừm†một tiếng :
- Hôm nay cảm thấy khá»e lên nhiá»u , không muốn ở nhà má»™t mình, nên cùng Xảo Xảo tá»›i đây, ai ngá» lại gặp được đại ca.
á»’, thì ra là thế, Lâm Vãn Vinh muốn há»i việc chiêu thân, nhưng suy nghÄ© lại, như thế không phải là lão tá» tá»± mình thưởng hoa sao, rõ rà ng là tiểu nữ nà y theo Ä‘uổi mình, là m nam nhân cÅ©ng phải giữ Ä‘iểm tôn nghiêm má»›i được.
- Nà ng đã khá»e hẳn chưa váºy? Còn bị sốt nữa hay không? Äã ăn uống được chưa?
Lâm Vãn Vinh há»i má»™t mạch.
Lạc Ngưng trên mặt cÅ©ng bá»›t đỠđi nhiá»u, ngẩn đầu lên cưá»i ngá»t ngà o:
- Tháºt sá»± tốt nhiá»u rồi, hôm nay Xảo Xảo vì muá»™i là m rất nhiá»u món ngon, đại ca sau nà y thá»±c là có phúc vỠđưá»ng ăn uống rồi.
Tay nghá» cá»§a Xảo Xảo không cần phải nói, chỉ là tại sao con bé nà y không thấy đâu váºy cà , ta đến cả ná»a ngà y mà vẫn không thấy xuất hiện chăm sóc ‘lão công’. Lại nghe Lạc Ngưng mở miệng há»i:
- Lâm đại ca, tái thi hội, huynh có tham gia không?
Lâm Vãn Vinh giáºt mình, ta còn chưa há»i tá»›i, cô nà ng ngược lại chá»§ động khÆ¡i ra. Hắn tưá»i cưá»i nói :
- Cái thi há»™i đó, là cá»§a bá»n tà i tá», tà i nữ các nà ng mà . Ta chỉ phụ trách đưa tiá»n tà i trợ là được. Äến lúc đó, đến hay không Ä‘á»u thế cả.
Lạc Ngưng thần sắc trắng bệch:
- Äại ca, chúng ta ngà y đó không phải đã thá»a thuáºn rồi sao, huynh nhất định phải tham gia mà .
Lâm Vãn Vinh cưá»i trừ, ngà y đó Lạc Ngưng bảo hắn tham gia tái thi há»™i, hắn còn tưởng là nói đùa, cùng lắm cÅ©ng chỉ là ăn ăn, uống uống, không có tác dụng nhiá»u lắm. Huống chi đối vá»›i hắn, tái thi há»™i vốn không có nhiá»u hứng thú, Lâm Vãn Vinh bất đắc dÄ© nói:
- Lạc tiểu thư, ta tham gia cÅ©ng vô dụng thôi, căn bản ta đối vá»›i việc nà y không có hứng thú, có khi còn khiến kẻ khác chê cưá»i.
Lạc Ngưng cắn chặt răng nhìn hắn nói:
- Äại ca, huynh nhất định phải tá»›i, nhất định phải tá»›i nhé, nếu không, Ngưng nhi…
Khóe mắt nà ng đã đẫm lệ, có Ä‘iá»u gì đó không nói ra được nữa.
Tái thi há»™i trá»ng yếu váºy sao, chẳng lẽ cái chuyện chiêu thân là sá»± tháºt sao? Nhưng tại sao nha đầu kia lại không nói thẳng vá»›i ta, tháºt sá»± là cÅ©ng không rõ rà ng gì. Thấy dáng vẻ thương tâm cá»§a Lạc Ngưng, Lâm Vãn Vinh nhịn không được thở dà i:
- Lạc tiểu thư, nà ng còn có chuyện gì muốn nói với ta hay không?
Lạc Ngưng nước mắt lưng tròng ngước nhìn hắn:
- Äại ca, những lá»i Ngưng nhi nói vá»›i huynh đêm qua Ä‘á»u là sá»± tháºt, huynh nhất định phải tin muá»™i.
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu nói:
- Ta biết, nhưng do ta có chuyện khẩn cấp, ngà y mốt sẽ xuất phát rá»i Ä‘i, cÅ©ng không biết khi tái thi há»™i diá»…n ra ta có kịp trở vá» không.
Bây giá» hắn đã là tham mưu tướng quân cá»§a Từ Vị rồi, mang đại sá»± quân vụ trên ngưá»i, tiá»…u trừ Bạch Liên không biết phải chiến đấu bao lâu, là m sao có thá»i gian để vá» quan tâm tá»›i tái thi há»™i.
Lạc Ngưng nghe váºy sắc mặt thê thảm, ngÆ¡ ngẩn nhìn hắn nói:
- Äại ca, huynh phải rá»i khá»i Kim Lăng à ?
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu:
- Äúng váºy, ta có chút chuyện trá»ng yếu cần phải là m.
- Váºy chừng nà o thì huynh trở vá»?
Lạc Ngưng nhẹ giá»ng há»i.
- Cái nà y, ta cũng không biết rõ nữa.
Lâm Vãn Vinh hÆ¡i do dá»±. Chiến tranh là m sao mà nói chÃnh xác được.
- Có thể là năm ba ngà y, có thể là …
- Äại ca, kỳ Tái thi há»™i nà y huynh nhất định phải tá»›i má»›i được…
Lạc Ngưng ngắt lá»i hắn, nước mắt lại tuôn ra, vạt áo trước ngá»±c liá»n bị là m ướt đẫm.
Nhất định phải đến à ? Tiểu nữ nà y cÅ©ng tháºt là bá đạo. Lâm Vãn Vinh không thể tránh nhìn Lạc Ngưng má»™t cái, đã thấy gương mặt nà ng đẫm lệ, nước mắt chảy dà i xuống chiếc cổ trắng ngần, khóc không ra tiếng nhưng trà n đầy thương cảm thanh khiết.
Lâm Vãn Vinh không thể nhịn nổi được nữa rồi. Tiểu nữu nà y khóc là m cho lòng ta má»m ra, thôi thôi. Cùng lắm thì đến lúc đó xin Từ Vị cho trở vá», đà nh váºy, ai bảo lão tá» dÃnh phải mỹ nhân kế. Bản thân hắn có chút khinh bỉ chÃnh mình, cưá»i nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, đừng khóc nữa, ta đáp ứng nà ng, đến lúc đó nhất định quay vá» là được.
- Tháºt sao…!
Lạc Ngưng lại bắt đầu cao hứng, sắc mặt Ä‘ang tái nhợt bá»—ng hồng hà o hẳn lên, đầu lông mi dà i rung động, vẫn còn vương và i giá»t lệ ướt, dưới ngá»n đèn mỠảo ánh lên như ngá»c, lóe ra tia sáng mê ngưá»i.
- Nếu mà ta không đáp ứng thì còn không bị nước mắt của nà ng dìm chết à ?
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói.
Lạc Ngưng trên mặt á»ng hồng, đôi mắt long lanh như nước hồ biên biếc, liếc nhìn Lâm Vãn Vinh rồi nói nhá»:
- Lâm đại ca, huynh đối vá»›i muá»™i tháºt tốt!
Ôi trá»i Æ¡i, đây là câu nói mà Xảo Xảo hay nói nhất, nha đầu Lạc Ngưng kia há»c được từ lúc nà o váºy kìa.
- Äại ca, hôm nay là đông nguyệt thứ 13, còn 17 ngà y nữa là tá»›i tái thi há»™i, đến lúc đó huynh nhất định phải trở vá», Ngưng nhi ở bên bá» Huyá»n VÅ© chá» huynh.
Lạc Ngưng bấm ngón tay tÃnh, vẻ mặt nà y má»›i là dáng Ä‘iệu cá»§a tà i nữ danh chấn Kim lăng.
Xong rồi, xong rồi! Nhược Ä‘iểm lá»›n nhất cá»§a lão tá» rốt cuá»™c bị bại lá»™ rồi, nhất định là có địch nhân chÆ¡i mỹ nhân kế vá»›i lão tỠđây, ta nhất định không thể không đầu hà ng. Lâm Vãn Vinh không nhịn được ca thán, nhìn và o tiết y Lạc Ngưng Ä‘ang cầm trên tay, phÃa trên có thêu hình như là má»™t đôi chim gì đó.
Lạc Ngưng thấy ánh mắt cá»§a hắn chăm chú trên tiết y, không nhịn được mÃm chặt răng lại, sắc mặt đỠbừng. Nà ng đã hao tổn bao tâm huyết, hai tay nhè nhẹ run lên, giữ miết lấy tiết y ở trên tay, mặc cho hắn soi mói, tại nÆ¡i lồng ngá»±c cảm thấy trái tim mình Ä‘ang Ä‘áºp thình thịch.
- Lạc tiểu thư, đôi chim nà y là do nà ng thêu hả? Tháºt là đẹp mắt a!
Lâm Vãn Vinh mở to hai mắt nói, ra vẻ rất thuần khiết.
- Lâm đại ca, không phải là chim, mà là uyên ương, a…
Vừa má»›i dứt lá»i, nà ng chợt nháºn ra…
Tà i sản của SongTrang
06-10-2008, 11:41 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
Chương 180: Khinh Thải Giải Ngữ Hoa
Dịch: calvindam, lanhdiendiemla
Biên dịch: Melly
Biên táºp: vodanh84
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Thấy Lạc Ngưng phản ứng mạnh như váºy, Lâm Vãn Vinh nhịn không được cưá»i thầm: “cô nà ng nà y đêm qua lá gan còn lá»›n thế, hôm nay là m sao lại thẹn thùng như váºy.†Hắn mÃm môi cố nén cưá»i, thở dà i nói:
- Lạc tiểu thư, nà ng tưởng rằng ta là ngưá»i rất hay khinh bạc phải không?
Lạc Ngưng thấy hắn nói như váºy, nhịn không được liá»n ngÆ¡ ngẩn cả ngưá»i, cuối cùng cố lấy dÅ©ng khà ngẩng đầu nhìn hắn nhẹ nhà ng nói:
- Lâm đại ca, không phải mà …
Lâm Vãn Vinh nhếch môi lắc đầu:
- Nhưng tháºt ra nếu Lạc tiểu thư nghÄ© như váºy thì ta sẽ rất là cao hứng đó.
- Tại sao váºy?
Lạc Ngưng lấy là m kỳ quái há»i.
- Bởi vì trên thế giá»›i nà y hầu như ai ai cÅ©ng là chÃnh nhân quân tá», nhưng nếu Ä‘á»i thiếu những kẻ thÃch khinh bạc như ta, chẳng phải là vô nghÄ©a lắm sao.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói tiếp:
- Ta chÃnh là loại ngưá»i nà y, lấy ánh sáng chói lòa, vÄ© đại cá»§a giá»›i quân tỠđể tồn tại, dẫu cho chỉ là chiếc lá xanh để tôn lên vẻ đẹp cá»§a hoa hồng thì ta cÅ©ng cảm thấy rất vÄ© đại.
Lạc Ngưng khẽ cắn nhẹ đôi môi đỠmá»ng, trên mặt nổi lên ánh hồng:
- Không phải váºy, đại ca má»›i là má»™t chÃnh nhân quân tá», không há» che dấu ý nghÄ© cá»§a mình, trong lòng cho dù là tốt hay xấu cÅ©ng thể hiện rõ ra bên ngoà i, so vá»›i bá»n ngụy quân tá» thì tốt hÆ¡n rất nhiá»u. Huynh nà o phải lá xanh, chỉ những kẻ không hiểu được huynh má»›i là đám lá xanh.
- Ai!
Lâm Vãn Vinh khẽ than:
- Khuyết Ä‘iểm nà y ta đã che dấu kỹ như váºy rồi, không ngá» lại bị Lạc tiểu thư nhìn ra, là m ngưá»i không nên quá thà nh tháºt a!
Lạc Ngưng ngẩn ngơ nhìn hắn:
- Äại ca, huynh lúc nà o cÅ©ng nói chuyện rất khác ngưá»i, nhưng luôn là m muá»™i yêu thÃch, huynh nói xem Ngưng nhi bị là m sao váºy?
Mắt nà ng ánh lên những tia sáng rạng ngá»i mê ly, dưới bóng đèn má» mỠảo ảo tháºt khiến cho ngươi ta động tâm.
- Äại ca, huynh có thể ôm muá»™i được không?
Lạc Ngưng cố dùng hết dÅ©ng khÃ, khe khẽ mấp máy đôi môi nói, vẻ ngượng ngùng trên mặt như mặt trá»i sắp lặn vá» phÃa tây rồi. Nà ng nhẹ khép mắt, bá» mi rung rung, vừa như muốn nhìn hắn nhưng lại không dám nhìn.
- Cái nà y… không … quá … tốt a…
Lâm Vãn Vinh ngại ngùng nói:
- Ta luôn giữ nghiêm lễ giáo… thôi được rồi, thì ôm một chút, nhưng đừng nên ôm chặt quá, ta sợ sẽ là m nà ng bị là m đau đó…
- Äáng ghét…
Trên mặt Lạc Ngưng á»ng lên từng đám mây hồng, trống ngá»±c Ä‘áºp thình thịch, nhè nhẹ nói:
- Äại ca, Xảo Xảo vẫn còn trên lầu đó…
Những lá»i nà y quả tháºt lại còn kÃch thÃch hÆ¡n nữa. Ngá»n lá»a cầm thú trong lòng Lâm Vãn Vinh đã bốc lên hừng há»±c, liá»n nhẹ nhà ng ôm xiết nà ng và o lòng, Lạc Ngưng run rẩy, cả ngưá»i nóng như than hồng, dịu dà ng ngã và o lồng ngá»±c hắn.
Thấy vị tà i nữ danh chấn Kim Lăng Ä‘ang nép chặt và o ngưá»i mình, đôi mi khép chặt, sắc mặt đỠbừng, má»m mại như ngá»c, xuân tâm cá»§a Lâm Vãn Vinh liá»n nhanh chóng trá»—i dáºy, hai tay ghì chặt và o lưng nà ng, Ä‘ang muốn tranh thá»§ lợi dụng má»™t chút, chợt từ trên lầu vá»ng xuống má»™t tiếng kêu thanh thoát:
- Ngưng tá»· tá»·, tá»· Ä‘ang ở đâu váºy?
Ai da, thiếu chút nữa là quên tiểu bảo bối Xảo Xảo cá»§a ta rồi, ngà y mai đã ra tráºn rồi, đêm nay hẳn là phải nóng bá»ng vá»›i nà ng ta má»™t phen, Lạc Ngưng nà y đến sau thì vẫn còn phải xếp hà ng. Hắn liá»n cố gắng đè nén lòng hươu dạ vượn Ä‘ang trá»—i dáºy, vá»— nhẹ và o cánh tay nhá» nhắn cá»§a Lạc Ngưng, khẽ nói:
- Lạc tiểu thư, nà ng sao váºy?
- A, đại ca…
Lạc Ngưng Ä‘ang vô cùng ngượng ngùng nên không há» nghe thấy tiếng Xảo Xảo gá»i nà ng, lúc nà y nghe hắn kêu lên, nhất thá»i lại giáºt mình, nhịn không được liá»n mở mắt ra, đã thấy hắn Ä‘ang đứng trước mặt mỉm cưá»i nhìn mình. Lạc Ngưng kêu lên má»™t tiếng rồi vá»™i và ng dụi đầu và o ngá»±c hắn.
Lâm Vãn Vinh thở dà i nói:
- Lạc tiểu thư, nà ng hãy nghỉ ngơi ở đây đi, ta đi gặp Xảo Xảo một chút.
Nếu là ngà y thưá»ng hắn đã không bá» qua, có cÆ¡ há»™i là chiếm ngay tiện nghi cá»§a ngưá»i ta, hôm nay lại thay đổi phong cách. Lạc Ngưng trong lòng Ä‘au xót, liá»n bất chấp ngại ngần ngẩng đầu lên, thấy hắn thần sắc trong sáng, vẻ mặt kiên định, dưá»ng như tá» ra không há» quyến luyến má»™t chút nà o hình dáng cá»§a mình.
- Äại ca, có phải huynh rất chán ghét Ngưng nhi?
Lạc Ngưng thấy hắn không có phản ứng gì vá»›i mình, trong lòng Ä‘au khổ, chiếc miệng nhá» mÃm chặt lại, nước mắt chảy dà i, thân thể má»m mại Ä‘ang nằm trong lồng ngá»±c cá»§a hắn rung động, bá»™ ngá»±c đầy đặn lại vô thức chà sát và o lồng ngá»±c cá»§a hắn.
CÆ¡ mặt cá»§a Lâm Vãn Vinh giá»±t giá»±t mấy cái, rồi nở má»™t nụ cưá»i gượng gạo:
- Là m gì có, chỉ là con ngưá»i ta trá»i sinh chÃnh trá»±c, uy vÅ© bất khuất, gặp nữ sắc cÅ©ng không có tà niệm mà thôi.
Lạc Ngưng nghe váºy ngay láºp tức ngừng khóc, cưá»i khúc khÃch:
- Äại ca, nghe huynh nói y như là thầy tu trong chùa, ai mà tin huynh thì không phải kẻ si cÅ©ng là kẻ ngốc.
Nà ng vốn trá»i sinh mỹ lệ vô cùng, bây giá» lại Ä‘ang cưá»i cưá»i nói nói, môi hồng răng trắng, mặt như hoa đà o, nhìn còn rá»±c rỡ hÆ¡n cả hoa, Lâm Vãn Vinh trong lòng kÃch động vô cùng.
Nhưng nghÄ© lại tối nay phải dà nh cho Xảo Xảo, hắn liá»n cắn răng, kìm nén cá»— dục vá»ng Ä‘ang bừng bừng trong lòng xuống.
- Äại ca, trên ngưá»i huynh có mang theo váºt gì mà cứng quá váºy?
Lạc Ngưng Ä‘ang đứng rất gần hắn, cảm giác hạ thân có má»™t váºt cứng ngắt chạm và o mình, vừa thô vừa nóng, nhịn không được liá»n nghi hoặc há»i.
- À, là dùi trống thôi, gần đây ta Ä‘ang luyện táºp gõ trống mà . Nà ng xem, nó còn có thể động Ä‘áºy đó.
Lâm Vãn Vinh sắc mặt vẫn Ä‘iá»m nhiên bình tÄ©nh đáp.
Lạc Ngưng nà o phải là má»™t tiểu nữ hà i như Tiêu nhị tiểu thư, nà ng rốt cuá»™c cÅ©ng là má»™t cô gái đã trưởng thà nh, lúc đầu thì chưa nghÄ© ra, sau má»™t hồi suy Ä‘oán thì cÅ©ng biết được là cái gì, nhịn không được liá»n cả kinh kêu lên má»™t tiếng, lùi lại mấy bước, hai tay ôm lấy mặt, không thốt nổi lá»i nà o.
Mặt Lâm Vãn Vinh cÅ©ng thoáng đỠlên, hắc hắc cưá»i khan hai tiếng:
- Cái nà y là ngoà i ý muốn, ngoà i ý muốn thôi, ta bình thưá»ng không phải như thế đâu.
Lạc Ngưng là m sao còn dám nghe hắn nói chuyện, chỉ cúi đầu khẽ ư Ỡmột tiếng..
Vị tiểu thư nà y lại trở nên xấu hổ như váºy, hắn là m sao có thể đứng yên được, láºp tức kêu lên:
- Lạc tiểu thư, ta đi kiếm Xảo Xảo rồi còn thu xếp quần áo, nà ng hãy sớm đi nghỉ nhé.
Lạc Ngưng hai má đỠhồng, căn bản là không dám nhìn hắn, nghe tiếng bước chân hắn lên lầu, qua má»™t lúc lâu má»›i dám mở mắt ra lại, đã thấy trước mắt không còn bóng ngưá»i. Chợt nhá»› tá»›i câu nói cá»§a hắn trước khi lên lầu: “Kêu ta Ä‘i nghỉ sá»›m, ý đại ca là gì váºy?â€
Lâm Vãn Vinh rá»i khá»i phòng, trong lòng vẫn còn má»™t tráºn dao động, cô nà ng nà y thân thể tháºt là má»m mại a, chạm và o tá»±a như tÆ¡ lụa, cặp mông săn chắc, đầy đặn không trách được Lâm nhị ca sao lại không thà nh tháºt như thế.
Nhá»› tá»›i Xảo Xảo Ä‘ang tắm rá»a trên lầu, hắn trong lòng như bốc lá»a, lặng lẽ bước lên, đã thấy trong phòng có ánh đèn sáng tá», cá»a phòng không khép, má»™t bóng ngưá»i xinh đẹp vô ngần Ä‘ang ngồi tắm trong bồn gá»—, ngá»c thá»§ nhẹ nhà ng khá»a từng há»›p nước lên cÆ¡ thể mình, còn không phải là Xảo Xảo thì là ai nữa đây.
Lâm Vãn Vinh nhè nhẹ đẩy cá»a bước và o, Xảo Xảo nghe tiếng mở cá»a cÅ©ng không quay đầu lại, cưá»i nói:
- Ngưng tỷ, tỷ thêu cặp uyên ương đến xuất thần như thế , muội kêu cũng không nghe thấy, chẳng biết công tỠca nhà ai mà lại có phúc khà như thế.
Xảo Xảo xoay lưng vá» phÃa cá»a, mái tóc dà i được buá»™c cao lên, búi tóc được cà i má»™t chiếc trâm, là m lá»™ ra tấm lưng ong vá»›i là n da sáng trong như ngá»c , dưới ánh sáng đèn lại cà ng trở nên rá»±c rỡ.
Lâm Vãn Vinh liá»n không má»™t tiếng động bước tá»›i phÃa sau lưng nà ng, cưá»i hắc hắc vô cùng dâm đãng, ôn nhu nói:
- Nữ thà chủ, ta mang quần áo tới cho nà ng đây.
Bất chợt nghe thấy thanh âm cá»§a má»™t nam tá», Xảo Xảo chợt ý thức lại, hét lên má»™t tiếng kinh hãi, nhưng nháºn ra giá»ng nói ấy vô cùng quen thuá»™c, đột nhiên quay lại, hoan hỉ kêu lên:
- Äại ca…!
Nà ng vừa quay lại, thân thể Ä‘ang ngâm trong bồn mang theo là n bá»t nước sáng lóa, trước mắt Lâm Vãn Vinh chợt hóa thà nh má»™t mà ng bạc chói lòa, đôi ngá»c nhÅ© trắng như tuyết, ná»a ẩn ná»a hiện ở trong là n nước, so vá»›i lá»™ hẳn ra hoà n toà n còn mê ngưá»i hÆ¡n.
Lâm Vãn Vinh là m sao bá» qua cÆ¡ há»™i tốt nà y cho được, nhìn chằm chằm và o bá»™ ngá»±c mịn mà ng cá»§a Xảo Xảo, nuốt má»™t ngụm nước miếng, liá»n nói:
- Bảo bối a, ta đến thăm nà ng đây.
Xảo Xảo lúc nà y má»›i nháºn ra tình trạng lõa thể cá»§a mình, vá»™i và ng kêu lên má»™t tiếng rồi thụp ngưá»i xuống nước, chỉ lá»™ đầu ra ngoà i, e thẹn nói:
- Äại ca, đừng nhìn mà …
Sao lại không nhìn cho được? Hai con ngươi của Lâm Vãn Vinh đóng đinh và o cơ thể nà ng, ra vẻ nghiêm trang nói:
- Ta chưa thấy gì, Xảo Xảo, nà ng mặc quần áo và o chưa váºy?
Thấy đại ca lá»™ vẻ vô lại như váºy, Xảo Xảo ngượng ngùng núp trong bồn tắm không dám thò đầu ra nữa. Lâm Vãn Vinh nà o còn kiá»m chế được nữa, đêm nay chÃnh vì nà ng má»›i tá»›i mà . Hắn cưá»i hắc hắc, đến bên cạnh nà ng, hai tay đưa và o trong nước, cháºm rãi đè lên đôi vai thon mịn cá»§a nà ng, dịu dà ng nói:
- Bảo bối à , chẳng lẽ đại ca không thể nhìn được sao?
Äôi tay hắn mang theo má»™t loại ma lá»±c kỳ dị, Xảo Xảo bá»§n rá»§n cả ngưá»i, thá» thẻ:
- Äại ca…
- Ài…
Lâm Vãn Vinh khe khẽ than:
- Xảo Xảo à , nà ng có biết ngà y mai ta sẽ phải rá»i khá»i Kim Lăng không?
- Cái gì?
Xảo Xảo kinh hãi, quên mất mình Ä‘ang ở đâu, láºp tức đứng lên khá»i bồn tắm.
Má»™t thân hình thiếu nữ mỹ miá»u như má»™t tòa thiên nhiên tinh khiết, hoà n toà n hiện ra trước mặt Lâm Vãn Vinh. Mái tóc như mây vấn cao thà nh búi vòng cung, sống động mà lại đẹp mắt…
Äôi mắt xinh đẹp sáng ngá»i như chìm trong là n hÆ¡i má»ng, còn vương và i giá»t nước Ä‘á»ng lại, tươi đẹp động lòng ngưá»i. Hai bên gò má ánh lên như phấn hồng, chiếc miệng anh đà o nhá» nhắn phả ra hÆ¡i thở như lan huệ, bá»™ ngá»±c căng tròn pháºp phồng, run lên dồn dáºp vì kÃch động. Hai tòa nhÅ© phong đầy đặn vươn thẳng, hai đỉnh phấn hồng tươi sáng theo hô hấp cá»§a nà ng nhẹ nhà ng rung động, tháºt là m ngưá»i ta mê mẩn tâm thần. Äôi chân thon dà i vươn thẳng, trên đó vẫn còn vương Ä‘á»ng là n sương mỠảo, xuân sắc vô táºn, thu gá»n và o tầm mắt.
Tà i sản của haitc
Chữ ký của haitc [B][CENTER][SIZE="3"][COLOR="Blue"]Thế gian Tình là gì?:00 (103):
[/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
[B][CENTER][SIZE="5"][COLOR="DarkOrchid"]Phó Äảng Lưu Manh - [COLOR="Magenta"]Song Tu ÄÆ°á»ng Chá»§[/COLOR][/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a haitc
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì