 |
|

28-10-2008, 12:32 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 48
Thoát hiểm nghèo hà o kiệt kinh tâm
Vô Lượng đại sư lẩm nhẩm gáºt đầu nói:
- Theo ý Lôi thà chủ thì bây giỠlà m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ thiển nghĩ chúng ta phải chuẩn bị một cách đầy đủ mới xong.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Chuẩn bị bằng cách nà o?
Lôi Phi đáp:
- Theo ý tại hạ thì đại sư nên ra mặt má»i những ngưá»i trong quà phái và cả những môn phái khác nữa cùng tá»›i tham dá»± và o cuá»™c nà y.
Vô Lượng đại sư há»i:
- Má»i nhiá»u ngưá»i đến tham dá»± như váºy vì mục Ä‘Ãch gì?
Lôi Phi đáp:
- Giang Nam Song Hiệp đã chÃnh thức ra mặt cừu địch vá»›i các môn phái lá»›n trên chốn giang hồ. Ta nên nhân cÆ¡ há»™i nà y láºt tẩy mặt nạ giả đạo đức cá»§a chúng.
Vô Lượng đại sư trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Lá»i bà n cá»§a Lôi thà chá»§ rất có lý nhưng...
Lôi Phi ngắt lá»i:
- Phải chăng đại sư muốn giữ địa vị má»™t báºc cao tăng chùa Thiếu Lâm mà không má»i ngưá»i đến trợ giúp?
Vô Lượng đại sư lắc đầu đáp:
- Phái Thiếu Lâm tuy được ngưá»i võ lâm tôn kÃnh nhưng lão tăng rất Ãt giao thiệp. Ngoà i bá»n đệ tỠđồng môn lão tăng không biết được mấy ngưá»i huống chi hiện trạng ở trong thà nh Kim Lăng khác hẳn vá»›i trưá»ng hợp thông thưá»ng. Ngưá»i môn phái nà o cÅ©ng hết sức giữ hà nh tung bà máºt.
Lôi Phi khẽ buông một tiếng thở dà i nói:
- Tháºt là má»™t Ä‘iá»u lầm lẫn khá lá»›n...
Vô Lượng đại sư ngắt lá»i:
- Lôi thà chủ cũng biết đó ư?
Lôi Phi đáp:
- Những việc thiên hạ mà dấu được Lôi mỗ tưởng không có mấy.
Vô Lượng đại sư mỉm cưá»i nói:
- Chúng ta hãy vá» nghÄ© đã. Lão tăng cần được má»™t quãng thá»i gian Ä‘iá»u dưỡng đầy đủ đặng phó ước trưa mai.
Lôi Phi há»i:
- Ãại sư nhất quyết không má»i ngưá»i đến trợ quyá»n ư?
Vô Lượng đại sư đáp:
- Lão tăng chưa nghĩ ra được ai có thể giúp mình.
Lôi Phi đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu. Y không nói gì nữa, trở gót tiến vá» phÃa trước.
Hai ngưá»i vá» tá»›i Trương phá»§. Trương Khâm đã chuẩn bị tại sảnh đưá»ng hai phòng để Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu nghỉ ngÆ¡i.
Hai ngưá»i ai vá» phòng nấy.
Một tên tiểu đồng bưng trà và o phòng rồi rón rén lui ra.
Lôi Phi liá»n đóng cá»a sảnh đưá»ng lại khẽ há»i Lý Hà n Thu:
- Lý đệ đã nháºn thấy gì chưa?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Lôi huynh muốn nói vỠchuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Vô Lượng đại sư bị nội thương khá nặng rồi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cái đó tiểu đệ không để ý. Nếu lão bị thương nặng thì ngà y mai là m thế nà o phó ước với Phương Tú được?
Lôi Phi đáp:
- Nhà sư già nà y không những cố chấp mà còn tá»± phụ ghê gá»›m lắm. Lão tưởng hà nh công Ä‘iá»u tức má»™t đêm để hồi phục hoà n toà n nguyên khà đặng quyết chiến vá»›i Phương Tú trưa mai.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh coi cuộc rồng tranh hổ đấu nà y sẽ đi tới đâu.
Lôi Phi đáp:
- Theo nháºn xét cá»§a tiểu huynh nếu má»™t chá»i má»™t Vô Lượng đại sư không đến ná»—i thất bại vá» tay Phương Tú. Phương Tú không đơn độc tá»· đấu vá»›i lão đâu. Tiểu huynh dá»± Ä‘oán hắn đã bố trà mai phục quanh khu ước há»™i. Hắn lại biết rõ Vô Lượng đại sư bị ná»™i thương rồi, nếu có thể thắng thì hắn chẳng cần ngưá»i trợ lá»±c. Bằng không địch nổi Vô Lượng đại sư, nhất định hắn sẽ phát động mai phục dùng thá»§ Ä‘oạn quần công để đối phó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Trước tình trạng nà y chúng ta nên là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Vô Lượng đại sư tuy là ngưá»i xuất gia, nhưng tÃnh tình cương trá»±c lại á»· mình võ công cao cưá»ng. Má»™t phần lão được thanh thế Thiếu Lâm á»§ng há»™, phần thì chưa bị thất bại bao giá», nên lão không muốn cần ngưá»i viện trợ e là m tổn thương đến oai danh phái Thiếu Lâm. Chắc lão đã quyết định phương sách rồi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phương sách gì?
Lôi Phi đáp:
- Lão chắc mẩm ngà y mai lúc động thủ chỉ một đòn là đã bại được Phương Tú để bắt sống hắn. Dù hắn có bố trà mai phục nhưng đã bị tóm cổ rồi cũng không dám phát động cơ quan.
Lý Hà n Thu nói:
- Kế hoạch cá»§a lão là má»™t biện pháp liá»u lÄ©nh trong trưá»ng hợp không có biện pháp nà o khác.
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Lão rất đắc ý vá» kế hoạch cá»§a lão vì lão coi thưá»ng Phương Tú. Cuá»™c chiến nà y bất luáºn vỠđấu trà hay đấu lá»±c Ä‘á»u đứng trên láºp trưá»ng chắc chắn không thể thua được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chúng ta có nên dúng tay và o để giúp lão không?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta cần phải chỠxem sao đã.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ không hiểu được ý kiến của Lôi huynh.
Lôi Phi nói:
- Giản dị lắm! Nếu chúng ta muốn cho cuộc tranh đấu lan rộng mãi ra thì đừng xen và o Vô Lượng đại su mà bị thương vỠtay Phương Tú thì phái Thiếu Lâm hưng binh vấn tội Giang Nam Song Hiệp sẽ ra mặt thù nghịch với phái Thiếu Lâm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Trưá»ng hợp mà chúng ta dúng tay và o thì cuá»™c tranh chấp nà y sẽ ra sao?
Lôi Phi đáp:
- Vá» phần thắng mình không nắm chắc. Có Ä‘iá»u Thất Tuyệt Ma Kiếm cá»§a Lý đệ Ãt ra cÅ©ng giết được nhiá»u ngưá»i cá»§a bá»n chúng.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu giết được Hà n Ãà o, Phương Tú thì tiểu đệ lấy là m mãn nguyện rồi.
Lôi Phi nói:
- Hy vá»ng nà y mong manh lắm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Không phải tiểu huynh tâng bốc Lý đệ. Vô Lượng đại sư tuy là má»™t vị cao tăng chùa Thiếu Lâm nhưng quyết lão không hÆ¡n được Thất Tuyệt Ma Kiếm. Váºy thì khi Lý đệ ra tay tất nhiên Phương Tú phải động mai phục láºp tức. Má»™t cây gá»— khó chống cả tòa nhà lá»›n. Chúng ta có giết được mấy ngưá»i cÅ©ng không thể vãn hồi đại cuá»™c được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chúng ta ở và o tình trạng nà y nên là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Theo ý tiểu huynh thì chúng ta tá»± thá»§ bà ng quang là hay hÆ¡n hết. Nếu Phương Tú đã bại Vô Lượng đại sư rồi thì Giang Nam Song Hiệp chÃnh thức gây thù oán vá»›i phái Thiếu Lâm. Khi phái nà y Ä‘em quân há»i tức là ngà y Lý đệ đánh giết Giang Nam Song Hiệp đó.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Nếu mình biết rõ Vô Lượng đại sư nhất định phải thất bại vỠtay Giang Nam Song Hiệp mà không viện trợ lão kể ra cũng quá đáng.
Chà ng liá»n bảo Lôi Phi:
- Chúng ta cÅ©ng Ä‘i nghỉ thôi. Có việc gì mai sẽ bà n tÃnh.
Sáng hôm sau. Lôi Phi và Lý Hà n Thu vừa thức dáºy thấy nữ tì bưng nước rá»a mặt cùng đồ Ä‘iểm tâm và o.
Hai ngưá»i rá»a mặt Ä‘iểm tâm xong ngồi chá» cho đến giá» ngá» vẫn không thấy động tÄ©nh gì.
Lý Hà n Thu nóng ruá»™t chau mà y há»i:
- Lôi huynh vụ nà y là thế nà o đây?
Lôi Phi nói:
- Vô Lượng đại sư á»· mình võ công cao cưá»ng, không chịu đến kiếm chúng ta Ä‘i trợ lá»±c, nhưng chắc lão muốn chúng ta tá»± động Ä‘i giúp lão.
Lý Hà n Thu nói:
- Má»™t ngưá»i xuất gia nóng tÃnh như váºy tháºt cÅ©ng hiếm có.
Lôi Phi nói:
- Lão là ngưá»i nóng nảy nhứt trong chùa Thiếu Lâm và cÅ©ng là má»™t tay hiếu thắng nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bây giỠchúng ta nên là m thế nà o?
Lôi Phi ngá»ng đầu trông chiá»u trá»i nói:
- Vô Lượng đại sư Ä‘Ãnh ước vá»›i Phương Tú khai diá»…n cuá»™c đấu và o giữa giá» ngá» thì bây giá» há» Ä‘ang tranh đấu rồi. Chúng ta muốn Ä‘i giúp lão cÅ©ng không kịp nữa.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Như váºy biết là m thế nà o cho phải?
Lôi Phi đáp:
- Bây giá» chúng ta chỉ có má»™t đưá»ng ngồi yên để chá» tin tức.
Lý Hà n Thu khẽ buông tiếng thở dà i. Chà ng máy môi như muốn nói gì song lại dừng lại.
Hai ả nữ tỳ bưng một mâm thịnh soạn và o là m bữa ăn trưa. Chúng đặt mâm cơm trên bà n rồi rón rén ra ngoà i.
Lý Hà n Thu khẽ há»i:
- Chúng ta có nên há»i tin tức bá»n nà y không?
Lôi Phi đáp:
- Há»i cÅ©ng bằng vô dụng. Bá»n chúng khó mà biết được. Dù có biết cÅ©ng chưa chắc chúng đã chịu nói. Bây giá» hãy ăn cÆ¡m Ä‘i! Trước khi trá»i tối, dù chúng ta chẳng muốn nghe cÅ©ng sẽ có ngưá»i đưa tin đến.
Lý Hà n Thu không nói gì nữa. Hai ngưá»i ngồi và o ăn mau lẹ cho xong bữa.
Hai ả nữ tỳ vẫn chá» sẵn ngoà i cá»a, chúng thấy Lôi Phi và Lý Hà n Thu ăn cÆ¡m xong láºp tức chạy và o thu dá»n mâm bà n bưng ra.
Lý Hà n Thu nói:
- HỠđối vá»›i mình ra chiá»u tôn kÃnh má»™t cách quá đáng tá»±a hồ có trục khách.
Lôi Phi nói:
- HỠmà muốn trục mình thì sẽ có lệnh trục khách trước đêm nay.
Má»›i nữa chiá»u mà Lý Hà n Thu băn khoăn khó chịu tưởng chừng như bằng má»™t năm. Chà ng chá» mãi má»›i đến lúc mặt trá»i lặn vá» non Tây.
Hai ngưá»i Ä‘ang ngồi yên trong nhà khách thì thấy nữ tỳ và o thắp đèn.
Lý Hà n Thu không nhịn được cất tiếng há»i:
- Cô nương! Lệnh chủ nhân vẫn chưa vỠư?
Nữ tỳ nghiêng mình đáp:
- Lúc tệ chá»§ nhân ra Ä‘i đã có nghiêm lệnh dặn bá»n tiểu nữ phải thi phụng hai vị cá»±c kỳ chu đáo, không được để thiếu sót má»™t chút gì.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Chừng nà o lệnh chủ nhân sẽ trở v�
Nữ tỳ ngáºp ngừng đáp:
- Cái đó tiểu nữ... không nghe nói.
Lôi Phi há»i:
- Bây giá» bá»n tại hạ muốn rá»i khá»i nÆ¡i đây có tiện không?
Nữ tỳ trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Hay hơn hết là hai vị hãy chỠgia chủ trở vỠđi cũng chưa muộn.
Lôi Phi há»i tiếp:
- Nếu lệnh chủ nhân mấy ngà y cũng không vỠthì là m thế nà o?
Nữ tỳ đáp:
- Gia chá»§ lúc ra Ä‘i có dặn tiểu nữ chỠđến hết canh má»™t mà ngưá»i vẫn chưa vá» thì hai vị ở lại hay muốn Ä‘i đâu tùy ý.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Thế là được rồi!
Nữ tỳ nghiêng mình thi lễ rón rén lui ra.
Lôi Phi nhìn nữ tỳ Ä‘i khá»i, rồi khẽ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ! Chúng ta đà nh chỠđến canh một rồi sẽ ra đi.
Lý Hà n Thu thở dà i nói:
- Ãến canh má»™t mà bá»n há» vẫn không trở vá» thì mưá»i phần có đến tám là hỠđã gặp độc thá»§.
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh nghĩ rằng Giang Nam Song Hiệp dù sao cũng không dám hạ sát Vô Lượng đại sư mà chỉ đả thương là cùng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Võ công Vô Lượng đại sư nà o phải tầm thưá»ng. Phương Tú dá»… gì mà đả thương được lão?
Lôi Phi cưá»i đáp:
- Má»™t mình Phương Tú thì chưa chắc đã địch nổi Vô Lượng đại sư. DÄ© nhiên hắn có ngưá»i trợ lá»±c để động thá»§...
Y ngừng lại một lúc rồi tiếp:
- Bất luáºn Vô Lượng đại sư bị bắt hay bị giết tất phái Thiếu Lâm cÅ©ng phản ứng mãnh liệt ngay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chừng bao lâu thì có phải ứng?
Lôi Phi đáp:
- Chỉ trong vòng ba ngà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Liệu Phương Tú có tÃnh đến chuyện đó không?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên hỠbiết lắm.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Phương Tú đã biết gây thù với phái Thiếu Lâm là dại mà sao hỠcòn đối đầu với Vô Lượng đại sư?
Lôi Phi đáp:
- Một là hắn đã lâm và o tình thế cưỡi hổ không nhảy xuống được nữa. Hai là có thể vì tình thế bức bách đà nh trút bỠtấm mặt nạ nhân nghĩa mà chúng đã đeo mấy chục năm nay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh bảo hắn bị bức bách là thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Hoặc vì sau lưng Giang Nam Song Hiệp còn má»™t nhân váºt ghê gá»›m bắt buá»™c há» phải đảo lá»™n giang hồ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phải chăng Lôi huynh muốn trỠvà o TỠVi Cung ở Mao Sơn.
Lôi Phi đáp:
- Có khi là Tá» Vi Cung có khi là ngưá»i khác mà mình chưa biết.
Y nói tá»›i đây đột nhiên nhá»› tá»›i chuyện gì trá»ng đại, lẩm bẩm má»™t mình:
- Té ra là thế! Té ra là thế!
Lý Hà n Thu nghe y nói chẳng hiểu gì liá»n há»i:
- Lôi huynh bảo sao?
Lôi Phi đáp:
- Cuộc anh hùng đại hội và cuộc hoa hội trên sông Tần Hoà i và mấu chốt trong cuộc đại biến võ lâm phen nà y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh có thể nói rõ hơn chút nữa không?
Lôi Phi đáp:
- Ãó chỉ là má»™t cuá»™c âm mưu mà chúng ta chưa để ý đến.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ vẫn chưa hiểu rõ.
Lôi Phi nói:
- Ãể tiểu huynh nói cho Lý đệ nghe. Tiểu huynh không dám khoe khoang là mình nói đúng, nhưng cÅ©ng tá»± tin không đến ná»—i sai nhiá»u được
Lôi Phi ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Chưa chắc Giang Nam Song Hiệp vẫn còn mưa đồ cuá»™c là m bá chá»§ giang hồ, mà chúng bị má»™t lá»±c lượng rất lá»›n ở phÃa sau bức mà n bắt buá»™c phải hà nh động. Ngưá»i đứng sau bức mà n nhất định mượn tiếng hà o hiệp cá»§a hai lão nà y. Sau cuá»™c anh hùng đại há»™i, há» còn mở há»™i hoa đăng trên sông Tần Hoà i lấy mỹ nữ là m mồi nhá» khách giang hồ. Những ngưá»i không muốn tham dá»± cuá»™c anh hùng đại há»™i, khó lòng tránh khá»i bị lôi cuốn và o há»™i hoa đăng. Ngưá»i đứng sau bức mà n mượn cÆ¡ há»™i nà y xem xét tình thế liệu bá» hạ thá»§. Có khi há» dùng thá»§ Ä‘oạn lung lạc thu lấy nhân tà i có khi há» thừa cÆ¡ hạ độc thá»§ để khá» diệt những kẻ không vá» phe vá»›i há». Ãại khái đại huynh chỉ Ä‘oán được đến thế còn ná»™i tình ra sao thì không thể quyết định được.
Lý Hà n Thu gáºt đầu há»i:
- Lôi huynh Ä‘oán thế chắc là đúng rồi. Váºy chúng ta nên thế nà o?
Lôi Phi nghiêm nghị đáp:
- Ãây là má»™t cuá»™c đại biến giang hồ. Chúng ta cần bình tÄ©nh để đối phó. Sức lá»±c hai chúng ta quyết không thể động thá»§ được. Váºy ngay từ lúc nà y, chúng ta cần giữ hà nh tung bà máºt.
Lý Hà n Thu há»i:
- Có phải Lôi huynh bảo chúng ta lẩn tránh không há»i gì đến vụ nà y nữa?
Lôi Phi đáp:
- Không phải thế đâu. Theo hiện tình trước mắt chúng ta phải giữ hà nh tung bà máºt để đối phó vá»›i chuyện bà máºt, tức là mình đứng trong bóng tối tìm cách phá hoại.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phá hoại bằng cách nà o?
Lôi Phi đáp:
- Mưu thâm cá»§a Giang Nam Song Hiệp là phao tin có linh chi xuất hiện khiến cho quần hà o kéo hết đến Kim Lăng theo Ä‘uổi linh chi như bá»n Ä‘iên khùng mà sao lãng âm mưu cá»§a chúng.
Lý Hà n Thu nhắc lại:
- Việc khẩn yếu của chúng ta là phải đối phó bằng cách nà o bây gi�
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta hãy tạm thá»i ngồi yên để coi diá»…n biến.
Lý Hà n Thu há»i:
- Mình là m thế chẳng hóa ra Ãch ká»· lắm ư?
Lôi Phi đáp:
- Vì tình thế trước mắt chúng ta không nên là m gì hết...
Hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện thì đột nhiên có tiếng bước chân vá»ng lại.
Lý Hà n Thu đứng báºt dáºy há»i:
- Ai đó?
Lôi Phi cũng đứng lên theo.
Bỗng nghe thanh âm quen thuộc đáp:
- Tại hạ đây mà .
Má»™t ngưá»i chân Ä‘i kháºp khiá»…ng láºt Ä‘áºt bước và o.
Lý Hà n Thu nhìn kỹ lại thì ngưá»i què chân nà y chÃnh là chá»§ nhà Trương Khâm. Chà ng không khá»i ngẩn ngưá»i ra há»i:
- Trương huynh đấy ư? Bị thương nặng lắm không?
Chà ng đưa tay toan đỡ lấy Trương Khâm thì y ngồi phệt ngay xuống nói:
- Tại hạ còn được gặp hai vị là má»™t cái may lá»›n trong những Ä‘iá»u bất hạnh.
Lý Hà n Thu nhìn Trương Khâm thấy thương thế y tuy trầm trá»ng nhưng cÅ©ng chưa nguy hiểm đến tÃnh mạng liá»n há»i:
- Vô Lượng đại sư đâu?
Trương Khâm đáp:
- Tại hạ cố nhịn đau quay vỠđể ký thác hai vị một việc.
Lý Hà n Thu há»i ngay:
- Việc gì?
Ãá»™t nhiên có tiếng thét từ bên ngoà i vá»ng và o.
Lý Hà n Thu cúi xuống chuồn qua cá»a sổ ra ngoà i.
Bá»—ng thấy hà n quang lấp loáng. Bốn chấm sáng như sao bay tá»›i nhằm táºp kÃch Lôi Phi và Trương Khâm.
Lôi Phi lạng ngưá»i Ä‘i tránh khá»i. Còn Trương Khâm bị thương hà nh động cháºm chạp nên tránh không kịp. Y rú lên má»™t tiếng rồi ngã quay ra chết liá»n.
Lý Hà n Thu rượt ra ngoà i nhà . Chà ng chú ý nhìn quanh thì thấy hai tên nữ tỳ lúc nãy nằm chết lăn ra đó. Chà ng ngá»ng đầu trông lên thấy hai bóng ngưá»i vun vút vá»t Ä‘i như bay.
Lý Hà n Thu toan rượt theo nhưng Lôi Phi lá»›n tiếng gá»i:
- Lý đệ! Không nên rượt theo.
Lý Hà n Thu dừng chân lại há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta mà rượt theo tức là mắc mưu hỠđó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Mắc kế gì?
Lôi Phi đáp:
- Kế dụ địch và o chỗ mai phục.
Lý Hà n Thu toan đưa tay ra đỡ Trương Khâm dáºy, nhưng Lôi Phi vá»™i cản lại nói:
- Ãừng đụng và o y.
Lý Hà n Thu há»i:
- Thấy ngưá»i sắp chết mà không cứu ư?
Lôi Phi đáp:
- Y đã tắt hÆ¡i lâu rồi dù có Hoa Ãà tái thế, Biển Thước trùng tinh cÅ©ng không thể cứu y tỉnh lại được nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy chúng ta phải là m sao chứ?
Lôi Phi đáp:
- Há» dùng kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n, giết chết nữ tỳ để Lý đệ nghe tiếng hốt hoảng chạy ra rồi phóng ám khà hạ sát Trương Khâm. Thế tức là há» biết Lý đệ có tà i gạt rá»›t ám khÃ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh nói váºy thì ra chúng đã nháºn biết bá»n ta rồi ư?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế. Vì váºy mà chúng ta phải tÃnh cách dấu biệt hà nh tung khiến há» không tà i nà o nháºn biết.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chúng ta không thu xếp nơi đây nữa ư? BỠthế nà y nên đi sao đà nh?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Theo tình thế hiện thá»i, chúng ta đà nh bá» Ä‘i là hÆ¡n.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Thá»±c ra chúng ta có muốn thu xếp cÅ©ng không được vì mình là đối tượng truy nã cá»§a Giang Nam Song Hiệp. Nên tiểu huynh Ä‘oán không lầm thì trên nóc nhà cùng trong bụi hoa ngoà i sảnh đưá»ng hiện giỠđã có ngưá»i ngấm ngầm mai phục để giết chúng ta đó.
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn thi thể Trương Khâm nói:
- Chúng ta không đi kiếm Vô Lượng đại sư không hiểu lão...
Lôi Phi lắc đầu ngắt lá»i:
- Bất luáºn đại sư đã trở vá» hay chưa. Tấn thảm kịch nà y đã kết thúc rồi. Có khi lão bị thương vong rồi cÅ©ng chưa biết chừng. Lý đệ! Nếu không nhịn được Ä‘iá»u nhá» thì hại đến đại cuá»™c. Trên chốn giang hồ không thể chỉ á»· và o võ lá»±c để tranh đấu mà thà nh công được. Chúng ta Ä‘i thôi!
Y dứt lá»i vẫy tay tắt đèn nến trong nhà len lén ra khá»i căn phòng.
Lý Hà n Thu tuy cảm thấy mình bỠđi là không hợp tình hợp lý nhưng chà ng biết Lôi Phi đã nhất quyết, nên không nói gì nữa đi theo sát y.
Lôi Phi ra khá»i Trương trạch rồi đột nhiên tăng gia cước bá»™ chạy nhanh như gió cuốn ra ngoà i thà nh Kim Lăng.
Lý Hà n Thu hối hả theo sau.
Lôi Phi chạy liá»n má»™t mạch chừng hÆ¡n mươi dáºm thì đến má»™t cái gò đất. Y lên gò quay đầu nhìn lại không thấy có ngưá»i rượt theo liá»n kéo Lý Hà n Thu ngồi xuống dưới gốc cây lá»›n há»i:
- Lý đệ! Có phải Lý đệ lấy là m bất mãn vỠhà nh động nà y của tiểu huynh?
Lý Hà n Thu đáp:
- Bất mãn thì không dám nhưng không hiểu Lôi huynh có dụng ý gì?
Lôi Phi há»i lại:
- Theo ý Lý đệ thì sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Chúng ta chẳng há»i đến Vô Lượng đại sư thì chá»› tưởng cÅ©ng nên thu lượm thi thể Trương Khâm đã rồi hãy Ä‘i.
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Không được đâu. Nếu chúng ta còn thu liệm thi thể Trương Khâm thì e rằng muốn dá»i khá»i Trương gia cÅ©ng không được nữa.
Lý Hà n Thu tuy có ý không tin nhưng cÅ©ng không tranh luáºn vá»›i y, chà ng chỉ há»i:
- Bây giỠchúng ta nên là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Phải tìm má»™t nÆ¡i tuyệt đối bà máºt để thay hình cải dạng rồi ngấm ngầm lá»™n vá» thà nh Kim Lăng quan sát tình thế diá»…n biến để ngấm ngầm thao túng...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Giang Nam Song Hiệp đã ra mặt gây thù vá»›i phái Thiếu Lâm thì còn việc gì mà chúng chẳng dám là m, nên ta phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Lý Hà n Thu chau mà y nói:
- Nếu chúng ta ẩn lánh má»™t nÆ¡i không xuất hiện nữa hoặc dá»i khá»i thà nh, Kim Lăng thì Giang Nam Song Hiệp chẳng còn cách nà o tìm thấy mình nữa.
Hai câu nà y chà ng nói có vẻ trà o phúng. NgỠđâu Lôi Phi vẫn chẳng để tâm chỉ cưá»i ruồi há»i:
- Lý đệ! Lý đệ đã coi rõ tình thế thà nh Kim Lăng chưa?
Lý Hà n Thu đáp:
- Chưa! Xin Lôi huynh chỉ giáo cho.
Lôi Phi nói:
- Bá»n ngưá»i đến tranh cao thấp vá»›i Giang Nam Song Hiệp đêm hôm kia bị dẫn dụ và o trong khu rừng ráºm. Những ngưá»i báºn đồ được váºt chÃnh là những tay cao thá»§ các môn phái lá»›n đến tụ táºp trong thà nh Kim Lăng nà y.
Mấy câu nà y y nói Ä‘anh thép tá»±a hồ chiếc dùi sắt Ä‘áºp và o trái tim Lý Hà n Thu khiến chà ng ngẩn ngưá»i ra hồi lâu không nói nên lá»i.
Lôi Phi tằng hắng một tiếng rồi tiếp:
- Cuá»™c chiến đêm hôm ấy có thể nói là má»™t mẻ lưới đã quét hết được những nhân váºt cừu địch vá»›i Giang Nam Song Hiệp nên chúng đối vá»›i Vô Lượng đại sư phái Thiếu Lâm chẳng còn úy kỵ gì nữa.
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Lôi huynh nói rất đúng.
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh biết uy lá»±c Thất Tuyệt Ma Kiếm có thể thắng được Giang Nam Song Hiệp nhưng Lý đệ không tà i nà o thắng nổi mưá»i mấy tay cao thá»§ dùng phép xa luân chiến. Lúc nà y Giang Nam Song Hiệp coi chúng ta là kẻ địch cá»±c kỳ lợi hại. Chúng chưa bắt được tất chẳng chịu cam tâm vì bao nhiêu thế lá»±c quần tụ tại thà nh Kim Lăng dưá»ng như đã bị chúng sang bằng chỉ có hai ta là đôi cá lá»t lưới.
Lý Hà n Thu nói:
- Nghe Lôi huynh nói chuyện má»™t giá» hÆ¡n là đã Ä‘á»c sách cả chục năm Lôi huynh đã là m cho tiểu đệ được nhiá»u kiến văn.
Lôi Phi nói:
- Không dám! Không dám! Tiểu huynh chỉ mong Lý đệ từ đây trở Ä‘i giảm bá»›t lòng ngá» vá»±c đối vá»›i những lá»i nói cá»§a tiểu huynh mà thôi.
Lý Hà n Thu tá»§m tỉm cưá»i nhắc lại câu há»i:
- Trước tình thế nà y chúng ta phải là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Trước hết tiểu huynh cần được Lý đệ tin tưởng rồi má»›i bà n đến kế hoạch mai háºu.
Lý Hà n Thu tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Hay lắm! Tiểu đệ xin theo lá»i Lý huynh chỉ bảo mà hà nh động.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Không phải tiểu huynh ép uổng Lý đệ phải nghe lá»i mình. Tháºt ra tình thế trước mắt rất đỗi khẩn trương cần phải gấp rút ứng biến có lúc không còn thì giỠđể giải thÃch cho Lý đệ nữa.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ ghi nhớ rồi.
Lôi Phi nói:
- Bây giá» tiểu huynh còn có thể Ä‘em những Ä‘iá»u mình suy nghÄ© nói cho Lý đệ hay sau nà y có khi không còn má»™t khắc để kịp nói nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Khẩn trương đến thế ư?
Lôi Phi đáp:
- Phải rồi! Bất cứ lúc nà o cũng phải đỠcao cảnh giác chuẩn bị phòng vệ. Có lúc chúng ta phải xa nhau...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Giang Nam Song Hiệp đã biết rõ chúng ta, chúng không hà nh động cẩu thả nữa mà phải biết đầy đủ để cỠđộng một phen là bắt được ngay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãiá»u khiển cho tiểu đệ không hiểu là tại sao kẻ địch đã xuất hiện trong Trương phá»§ không đánh đã rút lui ngay?
Lôi Phi đáp:
- Ãó là há» không thể thắng nổi chúng ta.
Y nói tiếp:
- Chúng ta cÅ©ng không nên là m giảm giá mình. Giang Nam Song Hiệp đã coi ta là kình địch thì trong thá»i kỳ nà y hắn chưa chuẩn bị đầy đủ không dám động thá»§ vá»›i chúng ta.
Lý Hà n Thu há»i:
- Vì thế mà chúng ta phải trốn tránh hỠư?
Lôi Phi đáp:
- Biết bao nhiêu cao thá»§ tụ táºp ở Kim Lăng Ãt ra là trăm ngưá»i trở lên. Ãó là lá»±c lượng rất lá»›n mà còn bị chúng bắt hết. Ãôi ta tuy võ công có cao hÆ¡n má»™t chút nhưng có hai ngưá»i là m gì được! Nếu bá»n ta cÅ©ng bị Giang Nam Song Hiệp bắt nốt thì vụ bà máºt trong khu rừng không còn má»™t ai biết tá»›i nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tiểu đệ còn má»™t vấn đỠchưa hiểu muốn há»i Lôi huynh được chăng?
Lôi Phi há»i lại:
- Vấn đỠgì?
Lý Hà n Thu nói:
- Sao Lôi huynh biết số đông các bạn võ lâm đến tụ táºp ở thà nh Kim Lăng đã bị chết rồi? Nếu không thế thì vụ bà máºt trong rừng kia sao chẳng còn ngưá»i biết tá»›i?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh Ä‘oán váºy mà thôi.
Lý Hà n Thu cưá»i nói:
- Sinh tá» là việc hệ trá»ng. Ãâu có thể Ä‘oán được.
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh tin rằng sá»± phá»ng Ä‘oán nà y quyết không sai tráºt. Ngà y mai bá»n ta trà trá»™n và o thà nh coi xem sẽ rõ.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nếu quả đúng như lá»i Lôi huynh thì chúng ta còn ở lại đây là m chi?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta cần ở lại đây lắm chứ! Má»™t là để coi diá»…n biến đặng đưa tin ra ngoà i. Hai là khi cần đến, chúng ta nằm vùng để thá»c gáºy bánh xe.
Lý Hà n Thu há»i:
- ÃÆ°á»£c rồi! Bây giá» bá»n ta là m gì xin Lý huynh chỉ thị cho.
Lôi Phi đáp:
- Bây giá» chúng ta hãy tạm thá»i dấu kÃn hà nh tung, chá» ngà y cá» hà nh cuá»™c anh hùng đại há»™i sẽ tùy cÆ¡ quyết định.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bây giỠchúng ta hóa trang cách nà o cho đặng an toà n?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên đừng để hỠchú ý đến mình là hay hơn hết.
Lý Hà n Thu cưá»i nói:
- Má»i việc nhất thiết Ä‘á»u cho Lôi huynh chá»§ trương tiểu đệ chỉ biết nghe mệnh lệnh mà là m việc.
Hôm sau và o khoảng giá» ngá» hai gã tiá»u phu gánh cá»§i và o thà nh Kim Lăng tiến và o Há»™i Võ Quán.
Nguyên Lôi Phi và Lý Hà n Thu đã hóa trang là m tiá»u phu quẩy hai gánh cá»§i trà trá»™n và o thà nh. May ở chá»— hai gánh cá»§i đó lại được ngưá»i trong Há»™i Võ Quán há»i mua. DÄ© nhiên trong vụ nà y Lôi Phi cÅ©ng phải phà tâm cÆ¡ xếp đặt má»›i thà nh tá»±u.
Hai ngưá»i bán cá»§i xong dá»i khá»i Há»™i Võ Quán.
Dá»c đưá»ng Lôi Phi ngấm ngầm kiểm tra những ám khà cá»§a các môn phái lá»›n để lại thì quả nhiên không thấy có dấu má»›i nà o cả.
Hiển nhiên Lôi Phi Ä‘oán đã không lầm, phần lá»›n đồng đạo võ lâm đến thà nh Kim Lăng Ä‘á»u mắc bẫy Giang Nam Song Hiệp. Còn má»™t số Ãt ngưá»i chưa bị bắt sống nhưng cÅ©ng giữ hà nh tung bà máºt, chưa hoạt động trở lại.
Lý Hà n Thu tuy coi không hiểu những ám hiệu để lại trên vách, nhưng chà ng cÅ©ng nháºn thấy trong thà nh có vẻ yên tÄ©nh không huyên náo như mấy bữa trước. Trong các trà lầu, tá»u quán cÅ©ng không còn những cảnh tượng hoạt động cá»§a các nhân váºt võ lâm.
Lôi Phi dẫn Lý Hà n Thu đi và o ngõ hẻm vắng vẻ, bảo chà ng:
- Lý đệ! Bây giỠchúng ta lại cải trang nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Vừa rồi tiểu huynh ngấm ngầm quan sát, phát giác đã có ngưá»i theo dõi chúng ta nhưng chúng ta hà nh động tá»± nhiên lại theo đưá»ng cÅ© trở vá» khiến há» bá»›t lòng ngá» vá»±c rồi lặng lẽ rút lui. Nhưng nếu mình bị khám phá ra lần nữa mà còn ở lại trong thà nh Kim Lăng thì tháºt là phiá»n lụy lắm đó.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãã thế thì chúng ta phải hà nh động riêng rẽ hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Phải rồi! Nhưng đêm nay chúng ta sẽ gặp nhau tại miếu thỠđức Khổng Tá». Lý đệ mà thấy cái chiêu bà i oai tướng đỠtên Ãiá»n Thiết Khẩu thì đó là tiểu huynh đã hóa trang.
Y nói xong trở gót đi ngay. Nhưng mới được ba bước quay lại bảo:
- Chúng ta phải ước hẹn vá»›i nhau và i câu ám ngữ để khá»i nháºn lầm.
Y liá»n ghé tai Lý Hà n Thu dặn và i khẩu hiệu, rồi láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu nhìn bóng sau lưng Lôi Phi Ä‘i đã xa rồi chà ng vá»t mình nhảy và o vưá»n sau má»™t tòa nhà cạnh đó. Chà ng ngoảnh đầu nhìn bốn phÃa không thấy bóng ngưá»i liá»n vá»™i vã cởi bá» bá»™ quần áo vải vùi lấp cẩn tháºn rồi lấy trong bá»c bá»™ quần áo xanh ra mặc và đeo má»™t tấm mặt nạ và o. Chà ng lại nhảy vá»t ra khá»i vưá»n từ từ cất bước tiến vá» phÃa trước.
Gã tiá»u phu lúc nãy chỉ trong chá»›p mắt đã biến thà nh má»™t văn sÄ© đứng tuổi.
Lý Hà n Thu ra khá»i ngõ hẻm chuyển và o đưá»ng lá»›n. Chà ng ngoảnh đầu trông lên thấy lá cá» chiêu bà i cá»§a tá»u quán bay phất phÆ¡ trước gió.
Không có Lôi Phi Ä‘i kèm. Lý Hà n Thu tưởng chừng mất ngá»n đèn soi đưá»ng, nhưng đồng thá»i chà ng cÅ©ng cảm thấy mình can đảm hÆ¡n nhiá»u.
Bụng đã đói meo, chà ng rảo bước Ä‘i và o tá»u quán.
Lúc nà y đã quá bữa trưa nên trong quán vắng khách, chỉ còn mấy ngưá»i ngồi má»™t bà n Ä‘ang cùng nhau sai quyá»n uống rượu.
Tiểu nhị ra đón chà ng há»i:
- Ãại gia muốn dùng gì?
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Bây giá» mình chưa biết đến đâu, mà cứ lang thang Ä‘i ngoà i đưá»ng phố thì sao bằng ngồi ở đây để giết thì giá»?
NghÄ© váºy chà ng liá»n đáp:
- Lấy cho ta một hồ rượu và bốn đĩa nhắm nhỠngon là nh.
Tiểu nhị dạ một tiếng rồi đi và o.
Quán đã thưa khách, rượu thịt sắp rất mau. Chỉ trong khoảng khắc tiểu nhị đã bưng ra.
Lý Hà n Thu ngồi má»™t mình rót rượu uống, đồng thá»i tìm tÃnh cách đối phó vá»›i tình thế hiện tại. Chà ng lẩm bẩm:
- Mình cứ tưởng việc trả thù Giang Nam Song Hiệp là chuyện giản dị chỉ cần tìm chúng để khiêu chiến. Không ngỠbiến diễn thà nh ra phức tạp đến thế nà y.
Chà ng còn đang ngẫm nghĩ đột nhiên có tiếng bước chân cấp bách chạy và o quán một cách đột ngột.
Lý Hà n Thu ngẩn đầu trông ra thì thấy hai hán tá» mình mặc áo dà i mà u lam nhạt đầu đột mÅ© ni kéo sụp xuống táºn mắt Ä‘ang lẹ bước tiến và o.
Hán tá» mé hữu hất và nh nón lên trầm giá»ng quát:
- Tiểu nhị!
Hai gã tiểu nhị vừa trông thấy ngưá»i nà y liá»n chắp tay nói:
- Má»i TỠđại gia ngồi!
Hai gã lắc đầu há»i:
- Những ngưá»i ở trong hẻm đối diện kia Ä‘i ra chắc các ngươi phải nhìn rõ hết?
Hai gã tiểu nhị đồng thanh há»i:
- Hai vị muốn há»i và o giá» nà o? Nếu là giá» ngá» giữa lúc đông khách thì bá»n tiểu nhân không dám nói chắc.
Ãại hán há» TỠđáp:
- Dĩ nhiên là sau giỠăn cơm trưa.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Trước đây giây lát có hai tên tiá»u phu ở trong ngõ hẻm đối diện Ä‘i ra các ngươi có biết há» Ä‘i vá» hướng nà o không?
Hai gã tiểu nhị há»i lại:
- Hai ngưá»i bán cá»§i Ä‘i đôi vá»›i nhau hay sao?
Hán tỠhỠTỠđáp:
- Phải rồi! HỠđi vỠhướng nà o?
Hai tên tiểu nhị lắc đầu:
- Sau giỠăn cÆ¡m trưa không có nhân váºt nà o ra dáng tiá»u phu từ trong hẻm đối diện Ä‘i ra hết.
Ãại hán há» Tá» cưá»i lạt nói:
- Ãại gia nói chuyện đứng đắn chá»› không phải chuyện chÆ¡i đâu.
Hai tên tiểu nhị sợ giáºt bắn ngưá»i nói:
- Ãại gia đừng nổi nóng tiểu nhân nói thá»±c đó.
Ãại hán đứng lên lên tiếng:
- Ta không thể tin được là chúng đã chắp cánh để bay qua đâu.
Ãại hán há» Tá» liếc mắt nhìn tiểu nhị nói:
- Chắc chúng chẳng dám dối đâu. Có lẽ hai gã đó còn ẩn mình trong ngõ hẻm. Chúng ta thỠvà o coi xem đã.
Gã dứt lá»i rảo bước Ä‘i trước. Ãại hán kia hối hả theo sau.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Hay quá! Nếu mình không chuẩn bị trước thì nhất định bị chúng phát giác ra rồi. Tháºt là má»™t phen hú vÃa.
Hai tên tiểu nhị đưa mắt nhìn bóng sau lưng hai đại hán khuất dạng và o trong ngõ hẻm. Trong lòng chúng vẫn còn hồi há»™p. Chúng đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu há»i:
- Thưa Ãại gia! Ãại gia có thấy ngưá»i nà o ăn mặc như kiểu tiá»u phu qua đây không?
Lý Hà n Thu lắc đầu tá»§m tỉm cưá»i chứ không trả lá»i.
Nguyên chà ng sợ khẩu âm không giống nên không dám nói nhiá»u.
Hai tên tiểu nhị lại đưa mắt nhìn nhau rồi ngồi xuống chiếc ghế gá»— ở ngoà i cá»a quán.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Xem chừng cách bố trà cá»§a Giang Nam Song Hiệp quả nhiên rất nghiêm máºt. Bá»n mình hóa trang là m tiá»u phu đã kÃn đáo hết chá»— nói mà vẫn không lá»t được con mắt tinh sát cá»§a bá»n chúng theo dõi.
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì lại thấy bốn tên đại hán tá» trong hẻm láºt Ä‘áºt Ä‘i ra. Trừ hai gã vừa rồi còn hai gã nữa mặc áo vải.
Lý Hà n Thu biết là đối phương phái ngưá»i Ä‘i theo dõi cÅ©ng hóa trang thà nh những nhân váºt khác nhau.
Chà ng ngấm ngầm lắc đầu tự nhủ.
- Những tráºn sóng gió hiểm độc trên chốn giang hồ tháºt là ghê gá»›m khó lòng đỠphòng cho xiết. Từ nay mình phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Cả bốn gã đại hán Ä‘á»u bước và o quán.
Lý Hà n Thu động tâm tá»± há»i:
- Chẳng lẽ bốn tên nà y đã đem lòng ngỠvực mình rồi chăng?
Chà ng liá»n ngấm ngầm đỠtụ chân khà đỠphòng bị chúng tấn công đột ngá»™t song bá» ngoà i chà ng vẫn giữ vẻ thản nhiên tiếp tục rót rượu uống má»™t mình.
Má»™t trong hai gã đại hán đến trước buông tiếng cưá»i khẩy nhìn hai gã tiểu nhị há»i:
- Các ngươi không thấy tháºt chứ?
Hai gã tiểu nhị bị tiếng cưá»i khẩy là m cho bở vÃa. Chúng vá»™i đáp:
- Ngưá»i Ä‘i ra thì có, nhưng không ai ăn mặc như tiá»u phu cả.
Ãại hán há»i:
- Các ngươi thấy những nhân váºt thế nà o?
Hai gã tiểu nhị đáp:
- Má»™t ngưá»i mặc áo Ä‘en.
Ãại hán kia há»i ngay:
- Ngưá»i đó đâu rồi.
Hai gã tiểu nhị đồng thanh đáp:
- Y theo đưá»ng phố thẳng xuống phÃa Nam.
Ãại hán kia lại vặn:
- Há» Ä‘i có má»™t ngưá»i thôi ư?
Hai gã tiểu nhị gáºt đầu đáp:
- Chỉ có má»™t ngưá»i đó.
Ãại hán trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i:
- Ngoà i ngưá»i áo Ä‘en còn ai nữa không?
Hai gã tiểu nhị đưa mắt ngó Lý Hà n Thu đáp:
- Ngoà i ra chỉ còn một thầy tú kia nữa mà thôi.
Bốn gã đại hán dương tám con mắt nhìn Lý Hà n Thu má»™t hồi nhưng không nói gì láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu thấy bá»n kia Ä‘i rồi. Chà ng nhìn hai tên tiểu nhị há»i:
- Bốn vị vừa rồi là nhân váºt thế nà o? Dưá»ng như hai chú sợ há» lắm thì phải?
Hai tên tiểu nhị nghe khẩu âm Lý Hà n Thu biết chà ng là khách phương xa liá»n đáp:
- Khách quan không phải ngưá»i ở đây váºy ra khá»i cá»a cần nhẫn nhịn là hÆ¡n...
Hai gã chưa nói hết ý đột nhiên dừng lại.
Last edited by dothoai; 28-10-2008 at 08:11 PM.
|

28-10-2008, 12:33 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 49
Ãiá»n Thiết Khẩu Ä‘oán tướng Hà n lang
Lý Hà n Thu cÅ©ng không nói gì nữa. Chà ng tÃnh trả tiá»n hà ng rồi đứng dáºy ra Ä‘i.
Ra khá»i tá»u quán, chà ng tiện chân cứ đưá»ng lá»›n mà đi, vừa Ä‘i vừa ngấm ngầm để ý nhìn bốn mặt quan sát tình thế.
Chà ng thấy kẻ qua ngưá»i lại rất nhiá»u nhưng không phát giác ra má»™t nhân váºt võ lâm nà o.
Ãá»™t nhiên những tiếng vó ngá»±a dồn dáºp vá»ng lại khiến ngưá»i Ä‘i đưá»ng tá»›i tấp tránh sang má»™t bên.
Lý Hà n Thu ngá»ng đầu nhìn ra thì thấy bốn con tuấn mã chạy thẳng má»™t lèo lướt qua bên mình chà ng.
Những ngưá»i kỵ mã nai nịt gá»n gà ng, ngoà i khoác áo choà ng nhưng áo quần bám đấy cát bụi. Hiển nhiên là hỠđã vượt trưá»ng đồ tá»›i đây.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Mình chỉ mong sao có nhiá»u nhân váºt võ lâm kéo tá»›i Kim Lăng thì mình và Lôi Phi má»›i giữ kÃn hà nh tung được má»™t cách dá»… dà ng.
Chà ng nghÄ© như váºy rồi tìm và o má»™t nhà khách sạn nghỉ chân.
Lý Hà n Thu ngồi trong khách sạn chá» cho bức mà n đêm buông xuống má»›i dá»i quán trỠđể tá»›i miếu thỠđức Khổng Tá».
Lúc nà y ngoà i cá»a miá»…u tháºt là náo nhiệt. Hà ng há» bà i ra rất phức tạp và đủ mà u sắc.
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang quả nhiên thấy dưới má»™t ngá»n đèn lồng treo cao, má»™t lão già lụ khụ mặc áo xanh ngồi trên ghế phÃa sau má»™t cái bà n gá»— nhá». Ãnh đèn soi rá» trên tấm chiêu bà i đỠmấy chữ: "Nhà tướng thuáºt Ãiá»n Thiết Khẩu, dá»± Ä‘oán cát hung chỉ quen nói thẳng".
Chà ng nghĩ bụng:
- Thuáºt hóa trang cá»§a Lôi Phi quả nhiên cao hÆ¡n ngưá»i má»™t báºc. Nếu y không ước hẹn vá»›i mình trước thì khó lòng mà nháºn ra được.
Chà ng liá»n Ä‘i thẳng tá»›i nÆ¡i há»i:
- Tiên sinh coi bao nhiêu một quẻ?
Lão già ngó Lý Hà n Thu một hồi rồi đáp:
- Má»™t trăm mưá»i đồng.
Lý Hà n Thu nghe đúng vá»›i ám hiệu liá»n ngồi xuống chìa tay mặt ra.
Lão già lại nắm lấy tay trái chà ng, cầm thước lên vừa đo vừa nói khẽ:
- Còn bảy ngà y nữa là ngà y đại há»™i anh hùng má»—i năm mở má»™t lần ở Há»™i Võ Quán. Chiá»u hôm nay còn có nhiá»u nhân váºt võ lâm tá»›i đây. Tình hình thà nh Kim Lăng lại trở nên phức tạp.
Lý Hà n Thu gáºt đầu khẽ nói:
- Lôi huynh đã thấy Giang Nam Song Hiệp có động tĩnh gì chưa?
Lôi Phi đáp:
- Trước lúc mặt trá»i lặn Giang Nam Song Hiệp cùng Ä‘i vá»›i nhau ra sông Tần Hoà i. Tiểu huynh sợ há» sinh lòng ngá» vá»±c nên không rượt theo để Ä‘iá»u tra được. Má»™t toán nhân váºt thứ hai nữa kéo tá»›i khiến cho thà nh Kim Lăng nhá»™n nhịp cả lên. Vụ nà y giúp chúng ta rất nhiá»u.
Lý Hà n Thu há»i:
- Bây giỠchúng ta là m thế nà o?
Lôi Phi không trả lá»i, đột nhiên dÆ¡ thước đồng lên Ä‘o tay chà ng và nói:
- Coi tướng các hạ tất phải già u sang đến cực điểm...
Bỗng có thanh âm dõng dạc cất lên là m gián đoạn câu nói của Lôi Phi:
- Quyên Nhi! Chúng ta thỠcoi tướng xem sao nhé?
Hai tiếng "Quyên Nhi" như ngá»n chùy sắt đánh và o ngá»±c Lý Hà n Thu khiến cho tâm tình chà ng Ä‘ang bình tÄ©nh đột nhiên chấn động.
Chà ng ngá»ng đầu nhìn ra thấy má»™t thiếu nữ mặc áo mà u huyá»n và má»™t chà ng thiếu niên anh tuấn võ phục mà u lam.
Hai ngưá»i sóng vai đứng ở trước bà n.
Lý Hà n Thu mặt mÅ©i nóng bừng. Ãồng thá»i trái tim chà ng Ä‘áºp thình thình.
Thiếu nữ nà y đã là Quyên Nhi bữa trước đã cứu mạng chà ng.
Lôi Phi khẻ đằng hắng má»™t tiếng rồi dùng thổ âm Kim Lăng há»i lại:
- Hai vị muốn xem tướng ư?
Quyên Nhi tá»§m tỉm cưá»i để lá»™ hà m răng Ä‘á»u đặn đáp:
- Không coi tướng thì dĩ nhiên chẳng tới đây là m chi.
Lôi Phi há»i lại:
- Tướng công và cô nương, tại hạ chưa hiểu vị nà o muốn coi?
Thiếu niên võ phục mà u lam bảo thiếu nữ:
- Quyên Nhi! Cô hãy coi trước đi!
- Tiểu muội không muốn coi. Các thầy tướng đại khái lẻo miệng đoán bừa...
Lôi Phi lắc đầu ngắt lá»i:
- Cô nương! Cô nương không thể nói thế được. Ngưá»i khác hoặc giả còn nói nhăng thì lão phu không biết. Nhưng Ãiá»n Thiết Khẩu nà y đã nói ra thì chẳng má»™t chữ má»™t câu nà o là không có căn cứ.
Quyên Nhi nét mặt Ä‘ang há»›n hở tươi cưá»i, lúc nà y bổng nghiêm nghị lại. Nà ng đưa mắt ngó Lôi Phi má»™t hồi rồi nói:
- Sách tướng nói vị tất đã hoà n toà n đúng.
Lôi Phi đáp:
- Ãúng hay không cô nương coi thá» biết.
Thiếu niên áo lam khẻ bảo nà ng:
- Quyên Nhi! Không nên coi hạng ngưá»i nà y má»™t cách tầm thưá»ng như váºy.
Gã đưa mắt nhìn Lôi Phi nói:
- NhỠtiên sinh coi tướng cho tại hạ.
Lôi Phi ngẩng đầu lên ngắm nghÃa thiếu niên võ phục mà u lam má»™t lúc rồi nói:
- Tướng công xuất thân ở nhà hà o phú và được nâng niu từ thuở nhá»...
Y ngừng lại má»™t chút để há»i:
- Tướng công! Lão phu nói váºy có đúng không?
Thiếu niên áo lam gáºt đầu đáp:
- Tiên sinh hãy coi nữa đi.
Lôi Phi nói:
- Hai câu vừa rồi là chà o khách, lão phu không lấy tiá»n. Nếu hai câu đó đúng, tướng công tin lá»i Ãiá»n Thiết Khẩu thì hãy coi tiếp. Bằng không lão phu cÅ©ng chẳng miá»…n cưỡng.
Thiếu niên áo lam cưá»i nói:
- Tại hạ đã bảo tiên sinh cứ coi nữa đi.
Lôi Phi khẽ đằng hắng một tiếng rồi nói:
- Xem tướng cho công tá» thì đặt quẻ năm trăm lạng và ng cÅ©ng không là nhiá»u.
Thiếu niên áo lam cưá»i há»i:
- Năm trăm lạng và ng? Tiên sinh tÃnh váºy chẳng nhiá»u quá ư?
Lôi Phi đáp:
- Lão nói là nói váºy thôi. Công tá» cứ đưa tay trái đây để lão hán coi cho.
Thiếu niên áo lam đưa tay ra.
Lôi Phi cầm thước đồng Ä‘o dá»c Ä‘o ngang, vạch lui, vạch tá»›i hồi lâu má»›i nói:
- Tướng công tỠgià u sang đến cực điểm, nhưng... nhưng...
Thiếu niên áo lam mỉm cưá»i ngắt lá»i:
- Báºc đại trượng phu chỉ muốn há»i Ä‘iá»u há»a chứ không cần há»i Ä‘iá»u phúc. Váºy há»a phúc thế nà o cứ nói thẳng ra!
Lôi Phi đón trước:
- Công tá» không phiá»n trách thì lão phu má»›i nói thiệt.
Thiếu niên áo lam đáp:
- Tiên sinh cứ nói, tại hạ không phiá»n trách đâu.
Lôi Phi nói:
- Vệ đưá»ng tổ đức cá»§a công tá» không được tốt, vì váºy lão phu thấy có nhiá»u nét sát khà ẩn hiện xung khắc sinh mạng. Bước vinh hoa...
Lý Hà n Thu ngấm ngầm váºn động ná»™i lá»±c chuẩn bị để chá» há»… thiếu niên áo lam mà táºp kÃch Lôi Phi thì chà ng láºp tức ra tay viện trợ.
NgỠđâu sá»± tình đã khác hẳn vá»›i sá»± tiên liệu cá»§a chà ng. Thiếu niên có công phu hà m dưỡng hÆ¡n ngưá»i đã nghe lá»i xúc phạm gã chỉ cưá»i lạt nói:
- Tiên sinh cứ xem nữa đi!
Lôi Phi ngấm ngầm quan sát hình sắc thấy gã quả không có ý căm háºn liá»n khẻ đằng hắng má»™t tiếng rồi nói tiếp:
- Nếu lão phu đoán không lầm thì công tỠtuy đại phú quý song vì kém phúc đức mà phải đứt đoạn.
Mấy câu nà y tháºt là quá nặng, thiếu niên không khá»i biến sắc.
Lôi Phi ngấm ngầm kinh hãi vá»™i váºn khà đỠphòng gã động thá»§ táºp kÃch.
Bổng nghe Quyên Nhi thở dà i nói:
- Thầy tướng nà y đã Ä‘i khắp giang hồ quả nhiên lá»›n máºt!
Lôi Phi nói:
- Lão phu bao giá» cÅ©ng nói thẳng, vì váºy mà tá»± xưng là Thiết Khẩu. Công tỠđây chỉ há»i há»a hoạn chứ không cầu há»i hạnh phúc, nên lão phu biết câu nà o nói tháºt câu đó.
Bỗng thấy thiếu niên áo lam lắc đầu nói:
- Quyên Nhi! Không nên trách lão.
Gã đưa mắt nhìn Lôi Phi há»i:
- Tiên sinh bảo tổ đức tại hạ không tốt, có phải là nói vá» Ä‘á»i trước tam đại trở lên chăng?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Tiểu lão không dám nói nữa.
Thiếu niên áo lam há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu lão sợ nói ra sẽ khiến cho công tỠnổi lôi đình.
Thiếu niên áo lam nói:
- Nếu tại hạ bá»±c mình thì đã nổi nóng rồi, chứ đâu còn để đến bây giá». Tiên sinh thấy sao cứ váºy mà nói. Dù có tráºt cÅ©ng không sao.
Lôi Phi lại cầm thước đồng Ä‘o bà n tay thiếu niên áo lam má»™t hồi. Ãá»™t nhiên ý vổ đầu há»i:
- Quý tÃnh công tá» là gì?
Thiếu niên áo lam đáp:
- Tại hạ hỠHà n. Chẳng lẽ danh tánh cũng liên quan đến tướng pháp ư?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Giá» sinh cùng tên há» dÄ© nhiên có liên quan đến tướng thuáºt.
Thiếu niên áo lam không nói gì nữa, chú ý nhìn Lôi Phi và cái thước đồng trong tay y so lui, so tới.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà , Lôi Phi buông tay thiếu niên ra nói:
- Công tỠđã bảo không nổi nóng, váºy lão phu xin cả gan nói thá»±c. Tổ đức mà lão phu nói đây hãy còn gần lắm, chưa tá»›i tam đại.
Thiếu niên áo lam chau mà y há»i:
- Thế ra tiên sinh nói là gia gia tại hạ. Có đúng thế không?
Lôi Phi là m bá»™ khó nói ngáºp ngừng nói:
- Cái đó... cái đó... đại khái không sai mấy đâu.
Thiếu niên áo lam thò tay và o bá»c móc lấy đỉnh và ng để lại trả lão rồi dắt Quyên Nhi láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu trông bóng sau lưng hai ngưá»i Ä‘i xa rồi vẫn ngÆ¡ ngẩn xuất thần. Tuy thiếu niên dắt tay Quyên Nhi mà chà ng tưởng chừng gã móc và o trái tim mình.
Lôi Phi nhìn lại đỉnh và ng để trên mặt bà n thấy nặng tới năm lạng, thì bụng bảo dạ:
- Thằng lõi nà y tiêu xà i rộng rãi lắm.
Ban đêm du khách cà ng nhiá»u, Lôi Phi láºt Ä‘áºt thu xếp đồ đạc đến bên Lý Hà n Thu nói:
- Chúng ta đi kiếm mấy chén rượu uống đã.
Lý Hà n Thu như ngưá»i mÆ¡ má»™ng choà ng tỉnh giấc cất bước theo Lôi Phi.
Lôi Phi Ä‘i tá»›i má»™t nhà hà ng tạp hóa. Tay y cầm váºt gì đặt xuống nói:
- Chủ quán hễ sáng mai tại hạ không vỠthì cái nà y để cho chủ quán đó.
Y không chá» chá»§ quán trả lá»i đã láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu theo sau, chuyển qua hai đưá»ng phố đến trước má»™t tòa khách sạn.
Lôi Phi khẽ nói:
- Ãêm nay chúng ta trỠở đây.
Rồi lão bước Ä‘i thẳng và o trong. Ãi hết ba tầng đình viện thì đến má»™t tòa nhà lá»›n.
Tòa viện nà y khác hẳn vá»›i má»i lá»›p nhà trong khách sạn là cá»a gá»— đóng chặt.
Lôi Phi dÆ¡ tay lên sẽ Ä‘áºp cá»a hai cái.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Y Ä‘áºp cá»a thì hẳn trong tòa viện nà y đã có ngưá»i ở...
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, bổng cánh cá»a kẹt mở.
Má»™t tên đồng tá» chừng 14, 15 tuổi đứng ở mé ngoà i chạy lại nhìn Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu rồi há»i:
- Các vị muốn kiếm ai?
Lôi Phi há»i lại:
- Dược Sư có ở nhà không?
Ãồng tá» lắc đầu đáp:
- Sáng sớm mai các vị hãy tới.
Rồi gã đóng sáºp cá»a lại.
Lý Hà n Thu khẽ há»i Lôi Phi:
- Dược Sư nà o thế?
Lôi Phi đáp:
- Y là đệ nhất đại phu trong võ lâm hiện nay. Bất luáºn chứng bệnh hiểm nghèo nà o y cÅ©ng chá»a được hết. Song y tÃnh tình cổ quái không thÃch giao thiệp vá»›i khách võ lâm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh có quen biết y hay sao?
Lôi Phi gáºt đầu đáp:
- Có quen biết. Tiểu huynh vô tình nhìn thấy ám ký lưu lại trước cá»a má»›i biết là y ở đây.
Lý Hà n Thu nói:
- Váºy chúng ta Ä‘i tìm chá»— khác ngá»§ trỠđể sáng mai sẽ đến.
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Nơi đây an toà n hơn hết.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nhưng chá»§ nhân không có ở nhà thì bá»n mình xông và o thế nà o được?
Lôi Phi nói:
- Y đã để ám ký ước hẹn ngưá»i đến tương há»™i, có lý nà o lại không ở nhà . Y không muốn tiếp kiến bá»n mình mà thôi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Y đã quen biết Lôi huynh sao lại không chịu tiếp kiến?
Lôi Phi đáp:
- Vì gã đồng tá» kia không nháºn ra tiểu huynh.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy bây giá» chúng ta là m thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Phải tìm cách và o cho bằng được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh không sợ Dược Sư tức giáºn hay sao?
Lôi Phi cưá»i đáp:
- Dù y có nổi giáºn mình cÅ©ng đà nh chịu vì nÆ¡i đây tương đối an toà n hÆ¡n má»i chá»— khác.
Lý Hà n Thu chỉ chau mà y chứ không nói gì nữa.
Lôi Phi dán tai và o cá»a nghe ngóng má»™t lúc nữa rồi nói:
- Chúng ta và o đi thôi!
Ãoạn y đỠkhà vượt tưá»ng nhảy và o.
Lý Hà n Thu tuy trong lòng không muốn hà nh động lén lút như váºy nhưng chẳng biết là m thế nà o đà nh đỠkhà vá»t theo và o. Bên trong tưá»ng là má»™t cái sân con có bà y hai hà ng cháºu cảnh. Qua sân là má»™t tòa nhà ngói rất sạch sẽ nhưng không thấy đèn lá»a chi hết.
Lôi Phi Ä‘i tá»›i trước cá»a giÆ¡ tay lên gõ năm cái.
Bổng nghe âm thanh lạnh lùng nói vá»ng ra:
- Cá»a chưa cà i then đâu.
Lôi Phi giÆ¡ tay ra đẩy cá»a. Lý Hà n Thu chú ý nhìn và o thấp thoáng thấy má»™t bóng ngưá»i ngồi xếp bằng trong sảnh đưá»ng tối tăm.
Lôi Phi đằng hắng một tiếng rồi nói:
- Ãà m Dược Sư! Ãã lâu nay tại hạ không được bái kiến.
Thanh âm lạnh lẽo trong sảnh nói vá»ng ra:
- Tôn giá là Lôi Phi phải không?
Lôi Phi đáp:
- ChÃnh là tại hạ.
Thanh âm lạnh lùng nói:
- Tôn giá tháºt lá»›n máºt! Trong lúc đêm tối mà dám sấn và o nhà ngưá»i ta.
Lôi Phi chắp tay cưá»i nói:
- Ãà m Dược Sư không chịu tiếp kiến, nên tại hạ đà nh liá»u tiến và o, Dược Sư xá» trà thế nà o tại hạ cÅ©ng đà nh chịu.
Ãà m Dược Sư cưá»i lạt há»i:
- Ngưá»i kia là ai?
Lôi Phi đáp:
- Y là má»™t ngưá»i bạn tri ká»· cá»§a tại hạ.
Ãà m Dược Sư há»i:
- Hồi hôm lão phu má»›i vá» tá»›i. Hà nh động ẩn bà Ãt có ngưá»i hay mà sao tôn giá đã biết rồi?
Lôi Phi há»i lại:
- Phải chăng Dược Sư ước hẹn hội kiến với một vị bằng hữu?
Ãà m Dược Sư hững hỠđáp:
- Lão phu quên mất tôn giá có tà i nháºn biết ám ký...
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Các vị hãy và o đây!
Lôi Phi khẻ kéo áo Lý Hà n Thu. Hai ngưá»i cùng tiến và o.
Ãà m Dược Sư trá» chiếc ghế gá»— nói:
- Má»i hai vị ngồi chÆ¡i.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu chấp tay đáp:
- Tạ ơn Dược Sư!
Giữa lúc ấy thằng nhá» vừa rồi từ từ Ä‘i và o. Tay trái gã bưng má»™t cái khay gá»—. Trên khay đặt hai chiếc chén ngá»c.
Gã Ä‘i tá»›i trước mặt hai ngưá»i, tay phải giÆ¡ cao ngá»n đèn cầy lên.
Lý Hà n Thu không hiểu tên đồng tá» có dụng ý gì, chà ng chỉ biết gã là m như váºy tất có mục Ä‘Ãch.
Gã đồng tá» dưá»ng như muốn giÆ¡ ngá»n đèn sáng để soi và o mặt Lôi Phi và Lý Hà n Thu.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu đưa ra cầm lấy chén ngá»c rồi, gã liá»n hạ thấp ngá»n đèn cầy xuống, quay gót trở ra.
Ãà m Dược Sư hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i:
- Hai vị đã bôi thuốc dịch dung phải không?
Lôi Phi đáp:
- Vì thế lá»±c Giang Nam Song Hiệp lá»›n quá nên bá»n tại hạ bất đắc dÄ© phải tạm lánh bước gian nguy.
Ãà m Dược Sư nói:
- Lôi Phi! Ông bạn đã biết lão phu không thÃch gặp ngưá»i lạ, trừ khi có chuyện trá»ng đại. Lão phu cÅ©ng không thÃch đà m cổ luáºn âm vá»›i ai, song đối vá»›i ông bạn thì ở ngoà i thể lệ nà y. Váºy ông bạn kiếm lão phu có chuyện gì thì cứ nói thá»±c ra.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ muốn thỉnh giáo Giang Nam Song Hiệp là bạn hữu hay là cừu địch với Dược Sư?
Ãà m Dược Sư đáp:
- Hiện giỠhai bên không có liên quan gì với nhau.
Lôi Phi lại há»i:
- Trước nay Dược Sư có tham dự cuộc anh hùng đại hội hà ng năm của hỠkhông?
Ãà m Dược Sư đáp:
- Lão phu suốt Ä‘á»i Ä‘em hết tinh lá»±c và o việc nghiên cứu thuốc men chứ không có ý tranh danh Ä‘oạt lợi thì dá»± những cuá»™c anh hùng đại há»™i mà chi?
Lôi Phi há»i:
- Váºy Dược Sư có thưởng ngoạn há»™i Hoa đăng trên sông Tần Hoà i không?
Ãà m Dược Sư tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Nếu tiện dịp thì cũng qua chơi.
Lôi Phi há»i:
- Váºy Dược Sư tá»›i đây chá»§ yếu vì cây linh chi chăng?
Ãà m Dược Sư trầm ngâm má»™t lúc rồi đáp:
- Ãúng thế!
Lôi Phi gáºt đầu há»i:
- Nhiá»u tay cao thá»§ võ lâm vì cây linh chi mà mất mạng, chắc Dược Sư cÅ©ng đã biết rồi?
Ãà m Dược Sư lắc đầu đáp:
- Cái đó lão phu không hay...
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Ông bạn đã há»i hết chưa?
Câu nà y hiển nhiên có ý trục khách.
Lôi Phi giả vá» không hiểu há»i:
- Bá»n tại hạ muốn xin Dược Sư cho mượn cái phòng sau để tạm trú má»™t đêm, chẳng biết có được không?
Ãà m Dược Sư trầm ngâm hồi lâu rồi đáp:
- Lão phu mà không ưng thuáºn thì mang tiếng độ lượng nhá» nhen. Có Ä‘iá»u các vị ở đây phải ưng chịu má»™t Ä‘iá»u kiện vá»›i lão phu má»›i được.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u kiện gì?
Ãà m Dược Sư đáp:
- Ãêm nay lão phu có khách đến chÆ¡i, hai vị không được kinh động .
Lôi Phi đáp:
- Cái đó là chuyện dĩ nhiên.
Ãà m Dược Sư nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Má»i các vị và o căn phòng mé tả mà nghỉ.
Lôi Phi dạ má»™t tiếng rồi đưa tay ra mở nắp chén ngá»c móc lấy má»™t trái xanh lá»›n bằng trái táo bá» và o miệng nuốt xong đặt chén xuống.
Lý Hà n Thu cũng là m theo, mở nắp lấy trái xanh bỠvà o miệng.
Ãà m Dược Sư nói:
- Sáng sớm mai các vị muốn đi thì tùy tiện, bất tất phải gặp lão phu để cáo từ.
Lôi Phi đứng dáºy đáp:
- Không chừng bữa mai bá»n tại hạ còn xin tạm trú thêm má»™t ngà y nữa.
Ãà m Dược Sư nói:
- Lão phu không là ngưá»i hiếu khách. Váºy hai vị đừng ở thêm nữa thì hay hÆ¡n.
Lôi Phi nói:
- Ãể đến mai bá»n tại hạ sẽ thương lượng.
Rồi y chắp tay thi lễ đi ra ngoà i.
Lý Hà n Thu nhất thiết là m theo cỠđộng của Lôi Phi, rồi cũng đi ra.
Lôi Phi đi thẳng và o căn phòng mé tả, rồi khẻ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ! Mấy bữa nay chúng mình chẳng được lúc nà o yên dạ để mà nghỉ ngÆ¡i. Ãêm nay chúng ta có thể ngon giấc được.
Lý Hà n Thu gáºt đầu há»i:
- Vừa rồi chúng ta ăn má»™t trái xanh trong chén ngá»c đó là váºt gì váºy?
Lôi Phi cưá»i há»i lại:
- Lý đệ ăn và o có thấy giống một trái cây không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tiểu đệ nghĩ rằng không phải trái cây.
Lôi Phi cưá»i nói:
- Không phải trái cây tháºt. Ãà m Dược Sư không thÃch qua lại vá»›i bá»n đồng đạo võ lâm trừ trưá»ng hợp lão muốn dùng ngưá»i, hoặc ngẫu nhiên chạm trán. Nhưng há»… ai gặp lão trong trưá»ng hợp nà y là lão lại lấy má»™t viên thuốc mà lão đã tá»± chế ra để đãi khách. Theo lá»i đồn thì thứ thuốc nà y lão chia là m ba hạng. Hạng nhất vừa ngon ngá»t vừa tăng tuổi thá» và còn thêm công lá»±c. Hạng bét cÅ©ng Ãch huyết bổ khÃ, là m cho thân thể cưá»ng kiện.
Lý Hà n Thu há»i:
- Viên thuốc mà chúng ta ăn vừa rồi là hạng nhất hay hạng bét?
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Ãại khái là hạng bét.
Lý Hà n Thu tá»§m tỉm cưá»i chá»› không há»i nữa.
Lôi Phi khẻ hắng dặng một tiếng rồi tiếp:
- Lý đệ! Lý đệ là ngưá»i quân tá», việc gì phi lá»… tất không nhìn đến, Ä‘iá»u gì phi lá»… cÅ©ng không nghe đến. Tiểu huynh không muốn Lý đệ phải có cỠđộng trái vá»›i tâm nguyện. Váºy đêm nay Lý đệ cứ yên tâm mà ngÅ©.
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn Lôi huynh thì sao? Chẳng lẽ Lôi huynh chuẩn bị Ä‘i nghe trá»™m câu chuyện cá»§a ngưá»i?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Tiểu huynh thá» coi xem ngưá»i khách cá»§a lão là ai? Nếu là ngưá»i chÃnh nhân quân tá» thì thôi. Nhược bằng là ngưá»i bất hảo thì dù chúng ta chẳng ý hại ngưá»i cÅ©ng phải gia tâm đỠphòng má»›i được...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Huống chi Ãà m Dược Sư là nhân váºt rất trá»ng yếu, nếu lão vá» phe vá»›i Giang Nam Song Hiệp thì chẳng những là m phiá»n cho cả giang hồ, mà đối vá»›i việc báo thá»§ cá»§a Lý đệ cÅ©ng thêm má»™t sá»± cản trở lá»›n lao.
Lý Hà n Thu nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Lôi huynh đã già u kinh nghiệm lại nhiá»u lịch duyệt, chẳng Ä‘iá»u gì là không vượt qua tiểu đệ. Váºy nhất thiết Ä‘á»u do Lôi huynh chá»§ trương.
Lôi Phi nói:
- Hay lắm! Thế thì Lý đệ hãy ngủ đi.
Lý Hà n Thu quả nhiên nằm xuống giưá»ng ngá»§ ngay.
Trong lúc mÆ¡ mà ng đột nhiên ngưá»i chà ng bị Lôi Phi kéo dáºy. Y khẽ nói:
- Lý đệ! Dáºy lẹ lên!
Lý Hà n Thu há»i:
- Có việc gì váºy?
Lôi Phi đáp:
- Ngưá»i đến đây rất kỳ quái!
Lý Hà n Thu há»i:
- Ai váºy?
Lôi Phi đáp:
- Ãại khái là ngưá»i mà Lý đệ thưá»ng kêu bằng Quyên Nhi.
Last edited by dothoai; 28-10-2008 at 08:21 PM.
|

28-10-2008, 08:06 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 50
Gặp Quyên Nhi nổi dạ há»n ghen
Lý Hà n Thu ngồi xuống ngáºp ngừng nói:
- Y đi với...
Lôi Phi bổng bịt miệng chà ng lại, ngắt lá»i:
- Nói khẽ chứ! Ãà m Dược Sư võ công tinh thâm, tai nghe lại cà ng linh mẫn.
Lý Hà n Thu ngấm ngầm tá»± há»i:
- Tại sao mình vừa nghe đến tên Quyên Nhi lại hồi hộp trong lòng?
Rồi chà ng tá»± trách mình nghÄ© vẩn vÆ¡. Chà ng hạ thấp giá»ng xuống há»i:
- Y cùng đi với gã hỠHà n phải không?
Lôi Phi lắc đầu đáp:
- Không có đâu. Y tới đây một mình.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Bây giỠlà bao gi�
Lôi Phi đáp:
- Quá canh hai, sắp sang canh ba.
Lý Hà n Thu há»i:
- Phải chăng Lôi huynh muốn nghe hai ngưá»i bà n chuyện?
Lôi Phi đáp:
- Muốn thì có muốn, nhưng lại sợ nguy hiểm. Ãà m Dược Sư tuy có mối giao tình vá»›i tiểu huynh, nhưng chưa phải là bạn thân. Vạn nhất lão mà phát giác ra thì nhất quyết chẳng chịu dung tha. Tiểu huynh nghÄ© rằng Quyên Nhi đến đây chẳng phải là vì Giang Nam Song Hiệp, nên không muốn mạo hiểm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh có muốn biết hỠbà n chuyện gì không?
Lôi Phi đáp:
- Dĩ nhiên muốn biết lắm, nhưng không muốn để lão phát giác ra chúng ta nghe trộm.
Lý Hà n Thu nói:
- Tiểu đệ không cần đi nghe cũng hiểu hỠbà n chuyện gì rồi.
Lôi Phi nói:
- Lý đệ cao minh đến thế ư? Váºy tiểu huynh cần thỉnh giáo má»›i được.
Lý Hà n Thu nói:
- Há» bà n chuyện linh chi đó. Lôi huynh không tin thì cứ Ä‘i nghe sẽ rá».
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi nói:
- Phải rồi! Há» bà n chuyện linh chi tháºt. Nếu không vì chuyện linh chi thì chẳng có cách nà o dẫn dụ Ãà m Dược Sư tá»›i Kim Lăng được.
Lý Hà n Thu nhẹ buông tiếng thở dà i nói:
- Lôi huynh! Tiểu đệ muốn Lôi huynh giải thÃch cho má»™t Ä‘iá»u mà tiểu đệ chưa hiểu.
Lôi Phi há»i:
- Ãiá»u gì?
- Lôi huynh có vẻ kÃnh sợ Ãà m Dược Sư, thì chắc võ công lão cao cưá»ng lắm phải không?
Lôi Phi cưá»i rồi đáp:
- Má»i ngưá»i võ lâm đã biết đến lão, chẳng ai là không kinh sợ.
Lý Hà n Thu nhắc lại câu há»i:
- Phải chăng vì võ công lão ghê gớm?
Lôi Phi đáp:
- Ngoà i võ công còn có nguyên nhân khác nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nguyên nhân gì? Có liên quan đến dược váºt phải không?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế!
Lý Hà n Thu há»i:
- Có phải vì lão dùng Tam độc không?
Lôi Phi trầm ngâm một chúc rồi đáp:
- Dùng độc hay không tiểu huynh khó mà biết được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Thế là nghĩa là m sao?
Lôi Phi đáp:
- Nếu lão dùng độc thì không giống má»i ngưá»i khác.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tiểu đệ vẫn chưa hiểu. Lôi huynh có thể nói rỠhơn chút nữa được chăng?
Lôi Phi đáp:
- Theo chá»— tiểu huynh biết thì những ngưá»i bị thương vá» tay Ãà m Dược Sư tá»±a như bị trá»ng bệnh nằm liệt giưá»ng. Khi Dược Sư cho ngưá»i đưa thuốc đến là láºp tức chữa khá»i ngay. Bệnh tình nặng hay nhẹ là tùy theo trình độ ngưá»i kia xâm phạm lão nhiá»u hay Ãt. Trưá»ng hợp nhẹ thì năm ba ngà y lão đã đưa thuốc cho, mà nặng là lão để kéo dà i đến năm ba tháng. Vì thế nên các bạn võ lâm chẳng ai không úy kỵ lão, chỉ muốn lánh xa.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãấy cÅ©ng là má»™t cách dùng độc, có Ä‘iá»u thá»§ pháp cá»§a lão khác vá»›i ngưá»i thưá»ng mà thôi.
Lôi Phi mỉm cưá»i nói:
- Chuyện lão dùng thuốc hại ngưá»i chắc là có thể tìm ra được manh mối.
Lôi Phi tiếp:
- Nếu biết được lúc lão hạ thá»§ thì đã không phải là má»™t nhân váºt đáng sợ.
Lý Hà n Thu nói:
- Té ra là thế!...
Chà ng ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Hiện giỠchúng ta có bị lão hạ thủ không?
Lôi Phi đáp:
- Cái đó ai mà biết được. Có Ä‘iá»u những ngưá»i không có ý xâm phạm đến lão thì chưa ai bị thương vì lão bao giÆ¡.
Lý Hà n Thu không nói nữa. Chà ng đưa tay lên khẻ đưa đẩy cá»a sổ, chú ý nhìn ra thì thấy trong phòng Ãà m Dược Sư đèn lá»a sáng trưng. Dưá»ng như lão Ä‘ang nói chuyện vá»›i khách, nhưng thanh âm rất nhá» hai ngưá»i không nghe thấy được tà gì.
Lôi Phi đột nhiên động tâm khẽ nói:
- Tiểu huynh thỠđi coi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Như váºy chẳng quá mạo hiểm ư?
Lôi Phi đáp:
- Con ngưá»i ta đến lúc cần thì không mạo hiểm cÅ©ng không được.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Vạn nhất có xảy chuyện gì nguy hiểm, Lý đệ cÅ©ng đừng chạy ra tiếp cứu tiểu huynh mà phải trốn thoát khá»i nÆ¡i nà y. Chúng ta sẽ gặp nhau trên bá» sông Tần Hoà i.
Lý Hà n Thu khẻ thở dà i nói:
- Từ ngà y tiểu đệ ra Ä‘á»i, chưa trốn tránh bất cứ ai bao giá». Sau khi quen biết Lôi huynh má»›i hiểu đến hai chữ "đà o tẩu".
Lôi Phi nói:
- Cứng quá thì gãy. Tiểu huynh nhắc đến hai chữ đà o tẩu, không phải là là m hại Lý đệ đâu...
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Lý đệ đã quen biết Quyên cô nương thì sao không tìm cách ngăn chặn y ở dá»c đưá»ng để há»i cho biết rõ tình hình?
Lý Hà n Thu ngáºp ngừng:
- Cái đó... cái đó...
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh biết y có Æ¡n cứu mạng Lý đệ, nhưng cách Ä‘á»n Æ¡n trả nghÄ©a có nhiá»u phương pháp. Song nếu vì chuyện là m Æ¡n mà bất cứ trưá»ng hợp nà o cÅ©ng né tránh là để cho y lợi dụng nhiá»u cÆ¡ há»™i tốt. Bây giá» có lẽ y đã chân tâm quy phục Giang Nam Song Hiệp, có khi câu chuyện y cứu Lý đệ cÅ©ng là vâng lệnh cá»§a há».
Lý Hà n Thu gáºt đầu nói:
- Phải rồi! Tiểu đệ phải há»i y cho biết rõ má»›i được.
Lôi Phi nói:
- Sau khi y bà n bạc vá»›i Ãà m Dược Sư xong tất sẽ rá»i khá»i nÆ¡i đây. Váºy sao Lý đệ không Ä‘i đón đưá»ng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Mình bỠđi như thế có tiện không?
Lôi Phi đáp:
- Chúng mình đã là ngưá»i trong võ lâm thì hà tất còn câu nệ những lá»… lối thông thưá»ng.
Y ngừng lại một chút rồi dặn chà ng:
- Bây giá» há» Ä‘ang nói chuyện váºy Lý đệ nên dá»i khá»i nÆ¡i đây, ẩn mình trên nóc nhà đối diện. Chá»— đó rất cao có thể nhìn rõ y Ä‘i vá» phương hướng nà o.
Lý Hà n Thu sốt sắng liá»n vá»t mình lên nóc nhà chá» Quyên Nhi.
Sau khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m Quyên Nhi má»›i từ giã Ãà m Dược Sư ra vá». Ãà m Dược Sư tiá»…n chân nà ng ra đến cá»a, chấp tay thi lá»….
Quyên Nhi nghiêng mình đáp lễ nói:
- Ãêm đã khuya rồi, Dược Sư bất tất phải đưa chân. Vãn bối xin cáo biệt.
Rồi nà ng vá»t lên nóc nhà mà đi.
Ãà m Dược Sư nói:
- Tối mai lão phu lại xin chỠđợi.
Quyên Nhi ở trên nóc nhà còn quay lại đáp:
- Nếu và o khoảng canh ba mà vãn bối không tá»›i được thì lão tiá»n bối bất tất phải chỠđợi nữa.
Dứt lá»i nà ng xoay mình vá»t Ä‘i.
Lý Hà n Thu đỠkhà rượt theo.
Khinh công Quyên Nhi cá»±c kỳ cao thâm, nà ng qua tưá»ng vượt nóc nhanh như Ä‘iện chá»›p.
Lý Hà n Thu váºn toà n lá»±c rượt theo.
Quyên Nhi dưá»ng như biết có ngưá»i theo dõi, nà ng chạy tá»›i má»™t tòa nhà vắng vẻ thì đột nhiên dừng lại khẻ quát há»i:
- Ai đó?
Lý Hà n Thu buông thõng:
- Tại hạ!
Quyên Nhi lại há»i:
- Các hạ là ai?
Lý Hà n Thu sá»±c nhá»› ra mình Ä‘eo mặt nạ, liá»n đưa tay lên tháo xuống đáp:
- Tại hạ là Lý Hà n Thu.
Quyên Nhi nhìn rõ chà ng rồi tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Té ra là Lý công tá».
Lý Hà n Thu há»i:
- Chắc cô nương lấy là m lạ lắm phải không?
Quyên Nhi gáºt đầu đáp:
- Tháºt là bất ngá».
Dưới ánh sao, Lý Hà n Thu nhìn rõ nà ng tươi cưá»i. Ngoà i vẽ cương nghị còn có nét quyến rÅ© nữa. Chà ng nhá»› tá»›i nà ng cùng Hà n công tá» Ä‘i đôi vá»›i nhau ra chiá»u thân máºt thì lá»a giáºn không khá»i bốc lên, liá»n cưá»i lạt nói móc:
- Mấy bữa nay tại hạ thưá»ng gặp cô nương luôn...
Quyên Nhi ngắt lá»i:
- Tháºt thế ư? Sao tiện thiếp không hay biết chi hết?
Lý Hà n Thu nói khảy:
- Trong lòng cô nương còn mãi nghĩ đâu, đâu có lưu tâm đến tại hạ đâu mà biết.
Quyên Nhi gáºt đầu nói:
- Phải rồi! Vì công tá» Ä‘eo mặt nạ nên tiện thiếp không nháºn ra.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt nói:
- Ãêm nay tại hạ được gặp cô nương muốn thỉnh giáo má»™t Ä‘iá»u.
Quyên Nhi nói:
- Không dám! Công tá» có Ä‘iá»u gì cứ há»i, tiện thiếp xin rá»a tai để nghe đây.
- Cô nương có Æ¡n cứu mạng, khiến tại hạ cảm kÃch vô cùng!
Quyên Nhi gạt đi:
- Câu chuyện nhá» má»n đó có chi đáng kể mà công tá» phải báºn tâm.
Lý Hà n Thu nói:
- Hà nh động cá»§a cô nương gần đây dưá»ng như đã bị lôi cuốn và o dòng nước nhÆ¡ nhá»›p cá»§a Giang Nam Song Hiệp.
Quyên Nhi há»i lại:
- Công tá» nói váºy chẳng là võ Ä‘oán lắm ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ đã lưu tâm quan sát khá lâu, thấy cô nương Ä‘i theo Hà n công tá»...
Quyên Nhi hững há» ngắt lá»i:
- Y là con Hà n Ãà o.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cô nương có vẻ rất thân máºt vá»›i y lắm thì phải?
Tuy chà ng đã ká»m chế mối xúc động trong lòng mà không ngăn cản được. Vẽ hằn há»™c lá»™ ra ngoà i mặt.
Quyên Nhi dưá»ng như rất ngạc nhiên vá» những lá»i gạn há»i cá»§a Lý Hà n Thu.
Nà ng ngẩn ngưá»i ra đáp:
- Tiện thiếp phải tá»± giữ mình. Các vị còn có nhiá»u ngưá»i, tiện thiếp chỉ là thân gái cô đơn.
Lá»i nà ng chưa hết y, song nà ng đột nhiên dừng lại không nói nữa.
Lý Hà n Thu gằn giá»ng:
- Vì thế mà cô nương phải dùng thủ đoạn quyến rũ mê hoặc Hà n công tỠđể gã bảo vệ chứ gì?
Quyên Nhi tức giáºn biến sắc, tá»±a hồ sắp nổi nóng, nhưng nà ng nhẫn nại được chỉ cưá»i lạt há»i:
- Lý công tỠquá khen tiện thiếp là m chi? Hai chữ "quyến rũ" tiện thiếp không dám đâu.
Lý Hà n Thu cố nén cơn xúc động. Chà ng nghiêm nghị nói:
- Quyên cô nương! Tại hạ hy vá»ng cô nương nên dá»i khá»i chốn thị phi nà y.
Quyên Nhi nói:
- Tiện thiếp cảm ơn công tỠcó dạ quan hoà i. Việc của tiện thiếp, tiện thiếp tự lo liệu xếp đặt, công tỠbất tất phải quan tâm.
Lý Hà n Thu nói:
- Thế là hay lắm! Có thế má»›i tránh khá»i sá»± khó khăn cho tại hạ lúc hai bên trở thà nh đối láºp.
Quyên Nhi ngó Lý Hà n Thu há»i:
- Còn chuyện gì nữa không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Hết rồi. Xin cô nương tùy tiện.
Rồi chà ng đứng tránh sang bên để nhưá»ng lối.
Quyên Nhi vẩn đứng nguyên chá»—, cặp mắt nà ng nhìn chòng chá»c và o Lý Hà n Thu há»i:
- Công tá» ngăn đưá»ng tiện thiếp nói có mấy câu như váºy thôi ư?
Lý Hà n Thu trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Cô nương đi đi thôi!
Quyên Nhi biến sắc, háºm há»±c chạy vụt Ä‘i. Chá»›p mắt bóng nà ng đã biến và o trong đêm tối.
Lý Hà n Thu nhìn Quyên Nhi khuất dạng vẫn còn ngơ ngẩn xuất thần.
Không hiểu thá»i gian trôi qua đã bao lâu, bên tai chà ng có tiếng ngưá»i thở dà i nói:
- Lý đệ!
Lý Hà n Thu ngảnh đầu nhìn lại thì thấy Lôi Phi hai tay chắp ở sau lưng đứng cách chừng bốn thước.
Lý Hà n Thu cố nén cÆ¡n xúc động trong lòng há»i:
- Lôi huynh đến đã lâu chưa?
Lôi Phi đáp:
- Chưa lâu đâu. Tiểu huynh đến trước lúc Quyên cô nương ra đi một chút.
Lý Hà n Thu há»i:
- Váºy Lôi huynh đã nhìn thấy và nghe rõ cả rồi chứ?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh không có y muốn nghe lá»m chuyện cá»§a Lý đệ cùng Quyên cô nương, nhưng ngẫu nhiên lá»t và o tai má»™t câu khiến cho tiểu huynh phải nghe tiếp.
Y ngừng lại một chút rồi nói:
- Lý đệ! Không phải tiểu huynh nói quá, Lý đệ có chỗ lầm lỗi.
Lý Hà n Thu há»i:
- VỠchuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Những Ä‘iá»u đáng nói, Lý đệ chưa nói, mà đáng há»i cÅ©ng chưa há»i.
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Có chuyện gì đáng há»i mà chưa há»i đâu?
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh tưởng Lý đệ chẳng cần phải bảo y tránh khá»i chuyện rắc rối. Trong lòng Lý đệ hẳn còn nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói mà sao lại không nói nữa.
Lý Hà n Thu bẽn lẽn cúi đầu không nói gì.
Lôi Phi khẻ đằng hắng một tiếng rồi tiếp:
- Còn chuyện đáng há»i là để biết rõ ná»™i tình giữa Quyên cô nương và Ãà m Dược Sư thì Lý đệ lại không há»i đến má»™t chữ nà o.
Lý Hà n Thu nói:
- Nếu y đã nháºn lá»i Giang Nam Song Hiệp mà đến ra mắt Ãà m Dược Sư thì mình có há»i y cÅ©ng chẳng chịu nói.
Lôi Phi nói:
- Chưa chắc Quyên cô nương đã vì vâng lệnh Giang Nam Song Hiệp mà đến đây.
Lý Hà n Thu thở dà i nói:
- Tiểu đệ quả đã sÆ¡ tâm Ä‘iá»u nà y.
Lôi Phi nói:
- Còn có má»™t việc theo tiểu huynh nghÄ© thì đó là chuyện trá»ng đại.
Lý Hà n Thu há»i:
- Ãiá»u chi?
Lôi Phi đáp:
- Nếu Ãà m Dược Sư bị Giang Nam Song Hiệp tranh thá»§ mất rồi, thì cuá»™c Hoa há»™i trên sông Tần Hoà i có thể là ngà y mạt váºn cá»§a võ lâm.
Lý Hà n Thu há»i:
- Quan trá»ng đến thế ư?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Có thể trong lòng Lý đệ vẫn chưa tin...
Y thở dà i nói tiếp:
- Trong thiên hạ có nhiá»u việc không lấy võ công mà giải quyết được.
Lý Hà n Thu ngẩng đầu nhìn ra chân trá»i thá»§ng thẳng nói:
- Dĩ độc công độc, dĩ sát chi sát. Xem chừng phải thả y ra mới xong.
Chà ng nói lảm nhảm má»™t mình khiến Lôi Phi không sao hiểu được. Y khẽ đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Lý đệ! Lý đệ trong mình khó chịu phải không?
Lý Hà n Thu đột nhiên quay lại nhìn Lôi Phi há»i:
- Chuyện gì Lôi huynh cÅ©ng biết. Váºy có hiểu Cà n Khôn Nhị Ãá»™c không?
Lôi Phi đáp:
- DÄ© nhiên tiểu huynh biết rõ. Nhưng mấy năm nay không thấy Cà n Khôn Nhị Ãá»™c xuất hiện trên chốn giang hồ nữa.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh có biết hỠở đâu không?
Lôi Phi đáp:
- Nghe đồn y bị xiá»ng khóa trong má»™t huyệt động bà máºt tại núi Chung Nam.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãúng rồi! Tiểu đệ biết hai ngưá»i đó ở chá»— nà o rồi, và cÅ©ng biết cách cứu há» vì có chìa khóa mở được huyệt động nà y.
Lôi Phi sá»ng sốt ngắt lá»i:
- Lý đệ! Tiểu huynh không biết Lý đệ nói thiệt hay nói chơi. Nếu Lý đệ nói thiệt thì tiểu huynh cản ngăn lại việc đó quyết không nên.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
- Tiểu huynh là ngưá»i sinh sau đẻ muá»™n, chưa gặp Cà n Khôn Nhị Ãá»™c, nhưng đã nghe giang hồ nhắc tá»›i hai ngưá»i nà y mà tâm thần chấn động. Ãúng là những chuyện võ lâm chưa từng có.
Lý Hà n Thu thở dà i ngắt lá»i:
- Bất quá tiểu đệ bạ đâu nói đấy mà thôi.
Lôi Phi nhắc lại:
- Bất luáºn thế nà o Lý đệ cÅ©ng đừng có hà nh động cẩu thả. VỠđưá»ng lịch duyệt, Lý đệ còn nhá» tuổi dÄ© nhiên chưa hiểu rõ Cà n Khôn Nhị Ãá»™c. Tiểu huynh nghe câu nói cá»§a Lý đệ vừa rồi dưá»ng như là chuyện tháºt.
Lý Hà n Thu thở dà i nói:
- Tiểu đệ thiệt không nói sai đâu.
Lôi Phi nói:
- Trừ phi đại cục võ lâm bị Giang Nam Song Hiệp khống chế hoà n toà n, không thì chá»› phóng thÃch Cà n Khôn Nhị Ãá»™c.
Lý Hà n Thu khẻ thở dà i nói:
- Ngưá»i tặng chìa khóa cho tiểu đệ cÅ©ng đã bảo trừ trưá»ng hợp bất đắc dÄ©, không thì đừng buông tha Cà n Khôn Nhị Ãá»™c.
Lôi Phi trầm ngâm má»™t chút rồi há»i:
- Lý đệ! Dưá»ng như Quyên cô nương có má»™t ảnh hưởng rất lá»›n trong đại cuá»™c võ lâm ngà y nay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nếu đúng váºy thì nên thế nà o?
Lôi Phi đáp:
- Nếu đúng thì chúng ta phải tìm hết má»i cách để tranh thá»§ lấy cô vá» phe vá»›i mình.
Lý Hà n Thu chau mà y há»i:
- Là m thế nà o mà khiến cho y giúp bá»n mình được?
Lôi Phi đáp:
- Cái đó cần trông và o Lý đệ.
Lý Hà n Thu lắc đầu đáp:
- Không được đâu! Y không nghe lá»i tiểu đệ.
Lôi Phi ngẩng đầu trông chiá»u trá»i, nói:
- Vụ nà y tiểu huynh sẽ trù liệu cho Lý đệ.
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bây giỠđêm đã khuya, chúng ta hãy trở vá», đừng để đắc tá»™i vá»›i Ãà m Dược Sư.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nhất định phải quay vỠư?
Lôi Phi đáp:
- Phải rồi! Ãà m Dược Sư tÃnh tình cổ quái. Nếu ta không có lá»i cáo biệt đã bá» Ä‘i, e là m cho lão phải tức giáºn.
Lý Hà n Thu nói:
- ÃÆ°á»£c rồi!
Ãoạn chà ng Ä‘i theo Lôi Phi trở vá» quán trá».
Trong phòng vẫn y nguyên như cá»§, không có gì khác lạ. Dưá»ng như Ãà m Dược Sư vẫn chưa phát giác hai ngưá»i đã bá» Ä‘i má»™t lúc.
Lôi Phi khẽ nói:
- Lý đệ! Chúng ta hãy Ä‘i nghÄ© đã. Nếu mình không có Ä‘iá»u gì trở ngại thì sáng mai sau khi cáo từ Ãà m Dược Sư phải Ä‘i tìm Quyên cô nương.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tiểu đệ không hiểu tại sao lại có sự ngăn trở được.
Lôi Phi khẽ đáp:
- Tỉ như Ãà m Dược Sư đã biết hà nh động cá»§a chúng ta mà y không muốn há»i.
Lý Hà n Thu nói:
- Té ra là thế.
Lúc nà y đêm đã khuya. Hai ngưá»i ngá»§ má»™t lúc, khi tỉnh dáºy thì trá»i đã sáng tá».
Bá»—ng có tiếng gõ cá»a lách cách lá»t và o tai.
Lôi Phi đứng phắt dáºy há»i:
- Ai đó?
Ngưá»i đứng bên ngoà i đáp:
- Hai vị tỉnh giấc rồi ư? Dược Sư Ä‘ang chá» hai vị ngoà i sảnh đưá»ng.
Ngưá»i kia nói rồi, không chá» Lôi Phi trả lá»i đã trở gót Ä‘i luôn.
Lôi Phi khẽ nói:
- Lý đệ! Chúng ta thỠra xem!
Ãà m Dược Sư ngồi chá» ngoà i sảnh đưá»ng thấy hai ngưá»i ra liá»n nói:
- Chiá»u hôm nay lão phu rá»i khá»i thà nh Kim Lăng.
Lôi Phi nói:
- Bá»n tại hạ cÅ©ng xin cáo từ.
hết: Hồi 50, xem tiếp: Hồi 51
|

28-10-2008, 08:09 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 51
Ngủ bảy ngà y anh hùng thoát hiểm
Ãà m Dược Sư nói:
- Váºy là hay lắm. Lão phu có Ä‘em đến Ãt trái tươi để là m quà cho hai ngưá»i, nhưng hiện trong thà nh Kim Lăng Ä‘ang ầm ỹ má»™t trưá»ng phong vÅ© sắp bá»™c phát, lão phu không muốn để mình lôi cuốn và o cuá»™c phân tranh trên chốn giang hồ. Vì thế không tìm gặp bá»n há» nữa. Lão phu cùng hai vị được gặp nhau cÅ©ng là có duyên.
Lão đứng dáºy Ä‘i vá» phÃa bà n ăn vẫy tay nói tiếp:
- Các vị hãy ăn xong Ãt trái tươi nà y rồi sẽ lên đưá»ng.
Ãây rõ rà ng là lệnh trục khách nhưng còn giữ vẻ lịch sá»±.
Lý Hà n Thu theo sau Lôi Phi lại ngồi xuống bên bà n ăn.
Trên bà n đặt ba cái bát sứ đựng trái cây đã bộc sẳn. Những trái nà y trông giống đà o mà không phải đà o, giống lê mà không phải lê.
Ãà m Dược Sư lấy má»™t phần cho mình rồi nói:
- Hai vị bất tất phải khách khÃ, xin dùng hết rồi hãy ra Ä‘i.
Lý Hà n Thu bụng bảo dạ:
- Những trái cây nà y có vẻ ngon là nh và rõ rà ng má»›i bóc vá». Tá»± cổ chà kim mình chưa ai nghe nói tá»›i chuyện tẩm thuốc độc và o trái cây bao giá», chắc ăn và o chẳng há» chi.
Lôi Phi cÅ©ng có cảm nghÄ© như Lý Hà n Thu. Thấy Ãà m Dược Sư cầm trái cây ăn, hai ngưá»i cÅ©ng lấy phần trái cây cá»§a mình mà ăn theo. Trái cây nà y cá»±c kỳ ngon ngá»t nhưng là váºt lạ nên không biết là trái gì.
Ba ngưá»i ăn xong, Ãà m Dược Sư đẩy bát ra tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Hai vị ăn trái cây nà y rồi nghỉ ngơi mấy ngà y...
Lôi Phi chợt há»i:
- Dược Sư bảo sao?
Ãà m Dược Sư cưá»i mát đáp:
- Lão phu chịu lá»i á»§y thác cá»§a ngưá»i ta muốn cứu mạng cho hai vị.
Lôi Phi há»i:
- Nhân váºt nà o đã á»§y thác dược sư?
Ãà m Dược Sư đáp:
- Ãó là má»™t vị cô nương.
Lý Hà n Thu đứng phắt dáºy há»i:
- Các hạ đã tẩm thuốc độc và o trái cây hay sao?
Ãà m Dược Sư đáp:
- Không phải thuốc độc.
Lý Hà n Thu sấn lại má»™t bước toan bỠđộng thá»§ nhưng Lôi Phi xua tay ra hiệu ngăn trở chà ng. Y há»i:
- Có phải dược su chịu lá»i á»§y thác cá»§a Quyên cô nương đêm qua không?
Ãà m Dược Sư đáp:
- Phải rồi!
Lôi Phi há»i:
- Phải chăng y muốn bắt sống bá»n tại hạ?
Ãà m Dược Sư đáp:
- Y muốn cứu các vị.
Lão nói xong đột nhiên giơ tay lên vổ ba cái.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu đồng thá»i cảm thấy mệt nhoà i mà mắt trầm trá»ng không mở ra được phải ngồi xuống rồi bất giác ngá»§ ngay...
Không hiểu thá»i gian trôi qua đã bao lâu. Lúc hai ngưá»i tỉnh dáºy má»›i biết là mình nằm trong má»™t gian phòng nhá» rất trang nhã. Rèm cá»a sổ ná»a vắt ná»a buông, trước mặt núi xanh ẩn hiện.
Lôi Phi đứng dáºy cất tiếng:
- Lý đệ!
Lý Hà n Thu chưa kịp trả lá»i bá»—ng có tiếng kẹt cá»a.
Má»™t thiếu nữ áo vải rảo bước tiến và o há»i:
- Hai vị dáºy rồi à ? Các vị đã qua má»™t giấc ngá»§ ngon là nh.
Lôi Phi trấn tÄ©nh tâm thần há»i:
- Hôm nay mồng mấy rồi?
Thiếu nữ đáp:
- Mồng 8 tháng 6.
Lý Hà n Thu ngơ ngác:
- Mồng 8 tháng 6? Thế ra bá»n tại hạ đã ngÅ© má»™t giấc bảy ngà y!....
Rồi chà ng lẩm bẩm tựa hồ nói để mình nghe:
- Cuộc anh hùng đại hội mở và o mùng 6 tháng 6. Thế là đã quá mất hai ngà y.
Lý Hà n Thu đứng báºt dáºy nói:
- Ừ nhỉ! Chúng ta phải đi thôi!
Lôi Phi nói:
- Không kịp nữa rồi.
Lý Hà n Thu nói:
- Bá»n mình vì quá tin Ãà m Dược Sư thà nh ra lỡ việc. Nếu không ăn mấy trái cây đó thì việc gì mà trúng độc?
Lôi Phi nói:
- Chúng mình không ăn trái cây cÅ©ng chẳng được yên là nh. Ãà m Dược Sư đã có thá»§ Ä‘oạn để đối phó. Có khi còn bị trúng độc nặng hÆ¡n đến mất mạng cÅ©ng chưa biết chừng.
Y đưa mắt nhìn thiếu nữ áo vải há»i:
- Cô nương! Ãây là đâu? Sao bá»n tại hạ lại tá»›i chốn nà y?
Thiếu nữ áo vải cưá»i mát đáp:
- Ãây là má»™t tiêu sÆ¡n thôn ngoà i thà nh Kim Lăng. Tiểu nữ được ngưá»i mướn trông coi cho hai vị.
Lý Hà n Thu thá»§ng thẳng há»i:
- Ai đã mướn cô nương?
Thiếu nữ trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Hai vị chịu khó nhẫn nại má»™t chút là hay. Ngưá»i á»§y thác cho tiểu nữ sẽ tá»›i đây trước khi mặt trá»i lặn để trông coi hai vị.
Lý Hà n Thu há»i gặng:
- Nhưng ngưá»i ấy là ai?
Thiếu nữ không trả lá»i câu há»i cá»§a Lý Hà n Thu. Cô đánh trống lảng:
- Chắc bây giỠhai vị cũng đói lắm rồi, tiểu nữ chuẩn bị đồi ăn cho hai vị điểm tâm đã.
Dứt lá»i cô trở gót Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu chuyển động mục quang ngó thấy khà giá»›i cá»§a mình còn đặt trên chiếc ghế gá»— phÃa đầu giưá»ng thì trong lòng rất đỗi nghi ngá», khẽ há»i Lôi Phi.
- Lôi huynh! Con nha đầu nà y vâng lệnh ngưá»i khác coi giữ chúng ta mà sao không thu khà giá»›i cất Ä‘i?
Lôi Phi đáp:
- Trước khi chưa hiểu rõ ná»™i vụ. chúng ta đừng có vá»ng động.
Lý Hà n Thu gáºt đầu há»i tiếp:
- Lôi huynh biết nhiá»u hiểu rá»™ng có thể Ä‘oán ra ai đã phái thị chiếu cố chúng ta chưa?
Lôi Phi trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Sự tình biến diễn một cách bất ngỠra ngoà i ý nghĩ tiểu huynh hãy còn mỠmịt chưa tìm ra một chút manh mối nà o hết.
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Chúng ta ngá»§ mốt giấc kéo liá»n bảy ngà y. Trong khoảng thá»i gian nà y há» muốn giết mình tháºt dá»… như chÆ¡i. Có đúng thế không?
Lý Hà n Thu gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế.
Lôi Phi nói:
Thế mà há» kêu bằng "chiếu cố" thì tháºt là lịch sá»±. Thá»±c ra hỠđã bảo vệ cho mình.
Lý Hà n Thu từ từ bước tá»›i bên cá»a sổ thò đầu nhìn ra ngoà i. Chà ng phát giác mình Ä‘ang ở trong má»™t căn nhà trang nhã dá»±ng trên sưá»n núi. PhÃa sau là vá»±c thẳm. Mé tả có núi cao. Mé hữu là má»™t khu rừng ráºm. Nếu ngưá»i ngoà i không để ý thì không phát giác ra được căn tịnh xá nà y.
Bá»—ng nghe âm thanh thiếu nữ lại vá»ng và o:
- Má»i hai vị ra sảnh đưá»ng dùng cÆ¡m.
Lôi Phi cất tiếng đáp lại từ từ đi ra.
PhÃa ngoà i phòng ngá»§ là gian nhà khách nhá» bé đồng thá»i dùng là m phòng ăn.
Trên bà n đã bà y bốn đĩa thức ăn.
Thiếu nữ thủng thẳng nói:
- Các vị nên tin là trong cơm canh nà y không có chất độc. Vì nếu tiểu nữ muốn gia hại các vị thì đã bỠxuống vực thẩm sâu muôn trượng rồi bất tất phải hạ độc.
Lôi Phi nói:
- Cô nương nói đúng đó.
Tuy miệng y nói váºy nhưng vẫn chưa dám ăn.
Thiếu nữ đưa mắt nhìn hai ngưá»i cầm đũa gắp má»—i thứ má»™t chút lên bá» và o miệng rồi nói:
- Bây giỠchắc hai vị yên tâm mà ăn được rồi.
Lôi Phi đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu nói:
- Lý đệ! Chúng ta ăn cơm đi.
Hai ngưá»i sau giấc ngá»§ bảy ngà y, trong bụng đói meo, bây giá» gặp bá»a, ăn lấy ăn để.
Chỉ trong khoảng khắc hai ngưá»i ăn hết cả mâm cÆ¡m.
Thiếu nữ tá»§m tỉm cưá»i há»i:
- Cơm rau tiểu nữ là m ngon là nh đấy chứ?
Lôi Phi đáp:
- Chà ! Bá»n tại hạ nhịn đói mấy ngà y dù da cây ngá»n cỠăn cÅ©ng ngon là nh...
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Cô nương chỉ má»™t mình ở đây coi giữ bá»n tại hạ thôi ư?
Thiếu nữ đáp:
- Các vị hãy nhẫn nại chá» ná»a ngà y nữa nếu mặt trá»i lặn mà y không đến thì tiểu nữ cÅ©ng để các vị dá»i khá»i nÆ¡i đây.
Lý Hà n Thu nói:
- Bây giá» bá»n tại hạ đã cỠđộng được rồi thì chuyện Ä‘i hay lưu lại là tá»± mình không cần đến cô nương là m chá»§ nữa.
Thiếu nữ dưá»ng như biết mình không phải là địch thá»§ cá»§a hai ngưá»i nên mỉm cưá»i không nói gì nữa cô thu dá»n bát đĩa Ä‘em ra.
Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn Lôi Phi há»i:
- Lôi huynh! Chúng ta đi ngay bây giỠhay là hãy lưu lại đây?
Lôi Phi đáp:
- Cuá»™c đại há»™i anh hùng quá mất hai ngà y thì dù có việc gì xảy ra bây giò cÅ©ng kết thúc rồi. Mình có ở lại thêm ná»a ngà y cÅ©ng chẳng há» gì.
Lý Hà n Thu nói:
- Lôi huynh nói phải đó.
Chà ng ngừng lại một chút nói tiếp:
- Sau nà y mình còn gặp Ãà m Dược Sư hãy cho lão má»™t bà i há»c.
Lôi Phi cưá»i ha hả nói:
- Lý đệ! Nếu chúng ta ăn phải chất độc trà mạng thì bây giá» chết đã nhừ thây, Lý đệ cá» nghỉ váºy là hết giáºn ngay.
Lý Hà n Thu há»i:
- Lôi huynh nói thế thì ra Ãà m Dược Sư có dạ nhân từ vá»›i chúng ta lắm hay sao. Nếu lão dùng thuốc kịch độc tẩm và o trái cây là mình hết Ä‘á»i chá»› gì?
Lôi Phi đáp:
- Ãúng thế! Nếu lão hạ thá»§ thì nhất định tránh được mối háºu hoạn vÄ©nh viá»…n, vì lúc đó chỉ có má»™t mình lão và hai chúng ta, lão có hạ độc trừ khá» bá»n mình cÅ©ng chẳng ai hay.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Lôi huynh nói rất có lý.
Hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện thì thiếu nữ lại bưng nước trà và o.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu đón lấy chén trà đặt xuống bà n chứ không dám uống.
Lý Hà n Thu đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Cô nương! Tại hạ có Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo.
Thiếu nữ há»i:
- Ãiá»u chi!
Lý Hà n Thu nhắc lại câu há»i:
- Cô nương vâng lệnh ai chiếu cố cho bá»n tại hạ!
Thiếu nữ vẫn một mực đáp:
Y sắp đến rồi. Hai vị gặp mặt sẽ biết cũng chưa muộn.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt nói:
- Tại hạ xin nói rá»: hiện giá» thì bá»n tại hạ vâng lá»i cô nương nhưng sau khi mặt trá»i lặng thì bất luáºn y có đến hay không. bá»n tại hạ cÅ©ng nhất định ra Ä‘i.
Lôi Phi đứng lên nói:
- Lý đệ! Chúng ta hãy và o phòng ngồi chá».
Lý Hà n Thu theo lá»i từ từ đứng dáºy Ä‘i và o phòng.
Lôi Phi khẽ nói:
- Lý huynh đệ! Chúng ta mượn cÆ¡ há»™i nà y váºn động chân khà thá» xem mình có bị trúng độc không đồng thá»i để Ä‘iá»u dưỡng sức lại má»™t lúc.
Lý Hà n Thu gáºt đầu ngồi xếp bằng lại. Hai ngưá»i Ä‘iá»u tức không biết đã bao lâu , thì đột nhiên nghe tiếng thiếu nữ há»i vá»ng và o:
- Các vị Ä‘iá»u dưỡng xong chưa?
Lý Hà n Thu mở bừng mắt ra há»i lại:
- Chuyện gì váºy?
Thiếu nữ vén rèm lên nói:
- Có ngưá»i tá»›i đó!
Lý Hà n Thu há»i:
- Ai váºy?
Bổng thấy bóng ngưá»i thấp thoáng.
Quyên Nhi vỠphục áo xanh tiến và o đáp:
- Tiện thiếp.
Lý Hà n Thu giương cặp mắt lạnh lùng lên nhìn Quyên Nhi nói:
- Quả nhiên là cô nương.
Quyên Nhi há»i:
- Chắc công tỠkhông ngạc nhiên chút nà o chứ?
Lý Hà n Thu cưá»i lạt há»i:
- Cô đến có một mình thôi ư?
Quyên Nhi gáºt đầu.
Lý Hà n Thu há»i:
- Còn vị Hà n công tỠkia đâu?
Quyên Nhi cưá»i mát há»i:
- Công tỠmuốn gặp y lắm sao?
Lý Hà n Thu cưá»i khẩy đáp:
- Tại hạ gặp y mấy lần rồi!
Quyên Nhi ngạc nhiên há»i:
- Công tỠgặp y mấy lần rồi ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Ãt ra là hai lần trở lên.
Lôi Phi thấy hai ngưá»i chỉ nói đến chuyện Hà n công tá» chứ không Ä‘i và o chÃnh đỠthì không nhịn được nữa, há»i:
- Cô nương á»§y thác cho Ãà m Dược Sư tẩm thuốc mê và o trong trái cây khiến cho bá»n tại hạ ngá»§ li bì trong bảy ngà y trá»i là có dụng ý gì?
Quyên Nhi đáp:
- Ãó là để cứu mạng hai vị. Dù hai vị có giá»i thuáºt hóa trang đến đâu cÅ©ng không biến đổi được tÃnh tình. E rằng gặp chuyện bất bình sẽ không thể nhẫn nại được.
Lôi Phi há»i:
- Nếu chỉ có váºy thì hình như chưa đủ lý do.
Quyên Nhi cháºm rãi đáp:
- Giang Nam Song Hiệp phái 12 tay cao thá»§ ngấm ngầm chỉ huy 24 ngưá»i bị thuốc mê mà võ công cao cưá»ng chia là m 12 tốp má»—i tốp ba ngưá»i. Há» quyết định Ä‘em toà n lá»±c ra hạ sát hai vị giữa cuá»™c anh hùng đại há»™i.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Té ra là thế!
Quyên Nhi nói:
- Trong 12 tốp nà y phần lá»›n Ä‘á»u có sở trưá»ng chuyên môn. Có ngưá»i chuyên dùng ám khÃ. Có ngưá»i Ä‘ao pháp đặc biệt. Có ngưá»i giá»i chưởng lá»±c hay thiện nghệ dùng độc, 12 tốp nà y không cần phân chia sau trước, há»… gặp hai vị là nhất tỠđộng thá»§...
Nà ng đua mắt nhìn Lý Hà n Thu và Lôi Phi nói tiếp:
- Tuy võ công hai vị rất má»±c cao cưá»ng, nhưng e rằng không tà i nà o đồng thá»i chống cá»± được cả 36 tay cao thá»§ liên công. Những ngưá»i đó lúc ra tay. lại không báo trước, không lá»±a chá»n thá»§ Ä‘oạn, chỉ cần hạ sát được hai vị là xong. Tiện thiếp đã suy nghÄ© lại mà không có cách nà o giúp đỡ được hai vị. TÃnh hết nước chỉ còn cách Ä‘em hai vị dấu và o má»™t nÆ¡i an toà n.
Lôi Phi nói:
- Cô nương! Cô á»§y thác Ãà m Dược Sư ngấm ngầm bá» thuốc mê và o trái cây để bá»n tại hạ ngá»§ Ä‘i bảy ngà y tháºt không phải chuyện dá»… dà ng.
Quyên Nhi tá»§m tỉm cưá»i nói:
- DÄ© nhiên là thế. Ãà m Dược Sư cÅ©ng có chá»— muốn dùng tiện thiếp nên má»›i chịu nghe lá»i.
Lý Hà n Thu há»i:
- Vì lẽ gì cô nương lại táºn tâm cứu giúp bá»n tại hạ như váºy?
Quyên Nhi đáp:
- Ngưá»i ná» giúp ngưá»i kia là thưá»ng, tưởng chẳng cần phải nói rõ lý do.
Lôi Phi sợ hai ngưá»i xảy chuyện xÃch mÃch, vá»™i há»i sang chuyện khác:
- Cuộc đại hội anh hùng xong xuôi cả rồi chứ?
Quyên Nhi đáp:
- Ãại há»™i qua rồi. Số ngưá»i đến dá»± há»™i tổng cá»™ng là 197 vị. Trừ 28 ngưá»i bị tá» thương, còn 169 ngưá»i thì phần lá»›n đã vá» phe vá»›i Giang Nam Song Hiệp và má»™t số Ãt phân tán Ä‘i các nÆ¡i.
Lôi Phi nói:
- Nếu váºy thì lá»±c lượng cá»§a Giang Nam Song Hiệp quả là hùng háºu.
Quyên Nhi nói:
- Ãúng thế! Bá»n há» tá»± biết giả danh hà o hiệp đã bị bại lá»™ nên không dè dặt gì nữa.
Lôi Phi nói:
- Giang Nam Song Hiệp tuy lắm mưu nhiá»u trÃ, nhưng bá»n tại hạ không tin là chúng có đủ hùng tà i đại lược đến thế. Tại hạ e rằng sau lưng há» còn có nhân váºt nà o khác ngấm ngầm thao túng.
Quyên Nhi gáºt đầu đáp:
- Ãúng thế!
Lôi Phi nói:
- Giang Nam Song Hiệp chỉ có tiếng là ngưá»i đầu não song thá»±c ra còn kẻ khác lãnh đạo.
Lý Hà n Thu xen và o:
- Phải chăng ngưá»i đó là Tá» Vi cung chá»§ ở núi Mao SÆ¡n.
Quyên Nhi đáp:
- Trước kia tiện thiếp cũng tưởng thế.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Váºy bây giá» thì sao?
Quyên Nhi đáp:
- Bây giá» có chá»— khác trước. Tiện thiếp phát giác ra ngoà i Tá» vi cung ở Mao SÆ¡n còn có ngưá»i ngấm ngầm chỉ huy đại cục.
Lôi Phi há»i ngay:
- Ngưá»i đó là ai?
Quyên Nhi đáp:
- Ãó chÃnh là điá»u mà tiện thiếp Ä‘ang muốn Ä‘iá»u tra cho biết rõ, nhưng đây là má»™t nhân váºt kỳ bà dị thưá»ng.
Lôi Phi lại há»i:
- Cô nương cũng chưa tra ra được thân thế hỠư?
Quyên Nhi đáp:
- Các hạ dạy quá lá»i. Tiện thiếp chỉ cảm giác như váºy mà thôi. Lá»±c lượng thần bà kia ngấm ngầm nắm diá»…n biến đại cuá»™c.
Lý Hà n Thu há»i:
- TỠVi cung chủ đã phát giác ra chuyện nà y chưa?
Quyên Nhi trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Cho đến bây giỠhỠvẫn chưa rõ.
Lôi Phi đột nhiên chắp tay thi lễ nói:
- Ãa tạ cô nương đã có lòng cứu trợ.
Quyên Nhi nghiêng mình đáp:
- Cuá»™c anh hùng đại há»™i tuy đã qua rồi nhưng còn há»™i qua đăng trên sông Tần Hoà i lại sắp khai diá»…n. Há»™ nà y nói là có mục Ä‘Ãch để cho 12 mỹ nữ kén chồng. Những hoa thuyá»n kết mấy dáºm. Hai vị nên Ä‘i coi.
Lôi Phi nói:
- Giang Nam Song Hiệp đối việc canh phòng bá»n tại hạ đã cởi mở chút nà o chưa hay vẫn còn nghiêm nhặt?
Quyên Nhi đáp:
- Sau cuá»™c nghiên cứu, bá»n há» Ä‘i đến lý luáºn nếu hai vị còn ở Kim Lăng thì nhất định đã tá»›i dá»± cuá»™c anh hùng đại há»™i. Nhưng hai vị không đến, há» cho là hai vị đã rá»i nÆ¡i đây. DÄ© nhiên hai vị cÅ©ng không tham gia và o cuá»™c hoa ná»™i trên sông Tần Hoà i, nên há» giải tán 12 tốp kia rồi.
Lôi Phi nghĩ thầm trong bụng:
- Hiển nhiên Lý đệ còn có chuyện muốn nói vá»›i Quyên Nhi. Nếu mình cÅ©ng đứng đây thì có Ä‘iá»u bất tiện cho há».
Nghỉ váºy y liá»n nói:
- Ngoà i căn nhà nhá» xinh xắn cá»§a cô nương hẳn còn nhiá»u phong cảnh ngoạn mục, không hiểu tại hạ muốn thưởng thức được chăng?
Quyên Nhi thủng thẳng đáp:
- Có thể được. Nhưng các hạ đừng Ä‘i lâu quá mà nên qua vá» trước khi trá»i tối.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ xin nhá»› lá»i cô nương dặn bảo!
Rồi y thủng thẳng đi ra!
Quyên Nhi nhìn theo bóng sau lưng Lôi Phi Ä‘i khuất rồi há»i:
- Công tỠcó biết vì lẽ gì y bỠđi không?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ không rõ.
Quyên Nhi nói:
- Ãáng lý công tá» phải biết chứ. Y có ý để chúng ta nói chuyện riêng vá»›i nhau.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Ả nà y tháºt sáng suốt hÆ¡n ta. Không hiểu y muốn ta nói chuyện gì vá»›i ả?
Chà ng xoay chuyển ý nghÄ© trong lòng, ngoà i miệng cất tiếng há»i:
- Vị Hà n Công tỠđó phải chăng là con Hà n Ãà o?
Quyên Nhi đáp:
- Phải rồi! Trên danh nghÄ©a y là con Hà n Ãà o nhưng dưới gối Phương Tú còn trống rá»—ng nên lão rất yêu y chẳng kém gì Hà n Ãà o.
Lý Hà n Thu ngáºp ngừng há»i:
- Vì thế mà y được ngưá»i ta chiá»u chuá»™ng?
Quyện Nhi chau mà y ngắt lá»i:
- Tuy y sinh trưởng và o nhà đại đạo, song thá»±c ra y là ngưá»i rất tốt. Những ác tÃch cá»§a phụ thân cùng bá phụ y chẳng biết mảy may chi hết...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Cái đó tháºt khó tin được.
Quyên Nhi nói tiếp:
- Vì thế nên tiện thiếp kÃnh trá»ng y.
Lý Hà n Thu há»i móc:
- Rồi cô nương cùng y đi chơi có phải cô muốn mượn cơ hội giao du để sau nà y được hưởng chút phụ ấm của Giang Nam Song Hiệp?
Quyên Nhi biến sắc mặt mấy lần, nhưng nà ng cố nhẫn nại không đê phát tác, cháºm rãi đáp:
- Công tá» muốn nghÄ© thế nà o thì nghÄ©, nhưng quyết nhiên y chẳng phải là con ngưá»i đốn mạt.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt há»i:
- Cô nương bênh y chằm chặp thì chắc là mối giao tình đã sâu xa lắm?
Quyên Nhi toan giải thÃch thì Lý Hà n Thu lại cướp lá»i:
- Tại hạ có việc cần phải thuyết minh.
Quyên Nhi há»i:
- Việc gì!
Lý Hà n Thu đáp:
- Mối thù giết cha chẳng đội trá»i chung. Bất cứ thá»§ Ä‘oạn nà o tại hạ cÅ©ng phải báo thù cho song thân. Y đã sinh trưởng trong nhà má»™t tên đại đạo quyết nhiên chẳng phải ngưá»i tá» tế. Có Ä‘iá»u tại hạ nể mặt cô nương. Sau nà y lúc ra tay, tại hạ chỉ phế bá» võ công cá»§a y mà thôi.
Quyên Nhi lắc đầu nói:
- Không nên bức bách Hà n công tỠthái quá...
Lý Hà n Thu cưá»i lạt ngắt lá»i:
- Chắc cô nương lấy là m thương tâm cho y lắm thì phải?
Quyên Nhi đáp:
- Y thiệt không phải ngưá»i tồi bại. Công việc cá»§a Giang Nam Song Hiệp đã chẳng hiểu gì, sao công tá» lại ghép y đồng tá»™i vá»›i phụ thân?
Lý Hà n Thu há»i khảy:
- Thế thì tại hạ là ngưá»i tồi bại hay sao?
Quyên Nhi giải thÃch:
- Công tá» không phải là ngưá»i tệ hại, nhưng có tÃnh thiên lệch cố chấp, lại á»· và o kiếm pháp tinh kỳ ác độc mà giết lắm nhiá»u ngưá»i...
Lý Hà n Thu xẵng giá»ng:
- Bây giỠcó hại thêm một gã Hà n công tỠcũng không sao.
Quyên Nhi há»i:
- Dưá»ng như công tỠđã nắm chắc là đã thương được y?
Lý Hà n Thu hững hỠđáp:
- Ãúng thế! Tại hạ đã lãnh giáo võ công cá»§a Phương Tú rồi. Y bết quá cÅ©ng đến thế mà thôi. Chẳng lẽ bản lãnh cá»§a con Hà n Ãà o lại hÆ¡n được Phương Tú?
Quyên Nhi thủng thẳng đáp:
- Có khi công lá»±c y không bằng Phương Tú, nhưng chiêu thuáºt kỳ diệu và há»c thức rá»™ng rãi thì Giang Nam Song Hiệp không há» bì kịp.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt nói:
- Xem chừng Quyên cô nương hiểu Hà n công tỠrất sâu xa?
Không hiểu Quyên Nhi vô tình hay hữu ý cô chẳng lý gì đến lá»i móc máy cá»§a Lý Hà n Thu. Nà ng thản nhiên đáp:
- Tiện thiếp sau khi gần gũi y mới hiểu y là một nhân tà i khoáng đạt.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt nói:
- Nếu váºy cô nương ká» cáºn y cÅ©ng được nhiá»u Ä‘iá»u bổ Ãch lắm!
hết: Hồi 51, xem tiếp: Hồi 52
|

28-10-2008, 08:12 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 51 phút
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
|
|
Hồi 52
Quang cảnh hoa hội trên sông Tần Hoà i
-
Có thể như váºy. Nếu tiện thiếp không nhá» Hà n công tá» bảo vệ thì chẳng những không cứu được hai vị mà e rằng chÃnh mình cÅ©ng mất mạng nữa.
Lý Hà n Thu buông tiếng cưá»i lạt, muốn nói lại thôi.
Quyên Nhi dừng lại một chút rồi tiếp:
- Bây giỠtiện thiếp có nói gì chắc công tỠcũng không tin phải chỠngà y sau mới chứng minh được.
Nà ng đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu rồi tiếp:
- Lý huynh! Tiểu muá»™i có má»™t lá»i thỉnh cầu là Lý huynh đừng coi Hà n công tá» cÅ©ng như phụ thân y.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ nể mặt cô nương không sát hại y, nhưng nếu có cơ hội tại hạ phải lãnh giáo gả mấy chiêu thủ pháp.
Quyên Nhi khẻ buông tiếng thở dà i nói:
- Xem chừng giữa chúng ta có chỗ hiểu lầm rất sâu xa.
Lý Hà n Thu trông trá»i chiá»u há»i:
- Bây giá» không còn sá»›m nữa, đêm nay tại hạ và Lôi huynh có nên dá»i khá»i nÆ¡i đây không?
Quyên Nhi đáp:
- Các vị muốn đi và o lúc nà o cũng được.
Giữa lúc Lý Hà n Thu cùng Quyên Nhi Ä‘ang nói chuyện Lôi Phi từ từ tiến lại, chắp tay cưá»i nói:
- Quyên cô nương! Nguyên trước kia tại hạ đã định xếp đặt cho Lý đệ để có cơ hội gặp cô nương. Bây giỠtưởng không cần nữa.
Lý Hà n Thu cướp lá»i:
- Lôi huynh! Chúng ta đi thôi!
Rồi y cất bước ra ngoà i.
Lôi Phi quay lại nhìn Quyên Nhi khẽ há»i:
- Quyên cô nương! Bá»n tại hạ có thể tham dá»± và o cuá»™c Hoa há»™i trên sông Tần Hoà i không?
Quyên Nhi đáp:
- Có thể được. Nhưng các vị nên cẩn tháºn má»™t chút và cần phải hóa trang cho tháºt tinh tế.
Lôi Phi lá»›n tiếng gá»i:
- Lý đệ! Hãy chỠtiểu huynh một chút.
Rồi y hạ thấp giá»ng xuống há»i tiếp:
- Cô nương có biết những nhân váºt tham dá»± đại há»™i nà y là hạng ngưá»i nà o không?
Quyên Nhi lắc đầu đáp:
- Tiện thiếp không hiểu tưá»ng táºn tình hình, nhưng ngưá»i đứng chá»§ Hoa há»™i là má»™t nhân váºt ở Tá» Vi Cung thì nhất định không sai rồi.
Lôi Phi lại há»i:
- Ở trong đại hội nếu tại hạ được gặp cô nương có thể liên lạc chăng?
Quyên Nhi đáp:
- Nếu các hạ có phương pháp thần máºt không để sÆ¡ hở mà tiện thiếp lại cảm giác được thì chúng ta liên lạc má»™t chút cÅ©ng không sao.
Lôi Phi nói:
- Váºy ta cứ thế! Tại hạ xin cáo biệt
Các hạ nên khuyên Lý huynh đừng có sinh cưá»ng trong Hoa há»™i trên sông Tần Hoà i. Gặp trưá»ng hợp cần phải động thá»§ thì hay hÆ¡n hết là cuá»™c rối loạn rồi hãy ra tay.
Lôi Phi nói:
- Tại hạ xin hết sức khuyên can y vỠđiểm nà y.
Quyên Nhi khẻ buông tiếng thở dà i nói tiếp:
- Vạn nhất xẩy cuá»™c động thá»§ cùng ngưá»i thì cần phải giấu kÃn thân thế. Hai vị nhá»› rằng mình là mục tiêu mà Giang Nam Song Hiệp Ä‘ang theo dõi để hạ sát. Chỉ bá»™c lá»™ bản tướng má»™t chút là há» sẽ Ä‘em toà n lá»±c để đối phó đấy.
Lôi Phi nói:
- Hay lắm! Ãa tạ cô nương có lá»i chỉ giáo.
Y toan quay gót ra Ä‘i bá»—ng lại nghe Quyên Nhi buông tiếng thở dà i, liá»n quay lại há»i:
- Cô nương còn muốn nói gì nữa không?
Quyên Nhi đáp:
- Nhá» các hạ nói cho Lý huynh đệ hay là tiện thiếp không còn ở lại Kim Lăng bao lâu nữa. Bây giá» chia tay, sau nà y tất có ngay tái ngá»™ nhưng phương trá»i má» mịt không biết năm tháng nà o má»›i lại trùng phùng. Tiện thiếp Ä‘i rồi trong thà nh Kim Lăng nà y e rằng không còn ai giúp đỡ các vị nữa.
Lôi Phi há»i:
- Cô nương chỠcho hết đại hội rồi sẽ đi được không?
Quyên Nhi đáp:
- Tiện thiếp cÅ©ng muốn coi kết quả vụ nà y, nhưng khó lòng có diá»…m phúc ở lại được vì cuá»™c Hoa há»™i kéo dà i những ná»a tháng, tiện thiếp e rằng không thể chỠđến ngà y kết thúc.
Lôi Phi há»i:
- Theo dự đoán của cô nương thì cuộc Hoa hội trên sông Tần Hoà i sẽ đưa đến kết quả nà o?
Quyên Nhi đáp:
- Mưá»i ngà y đầu chắc không có sá»± gì xảy ra, má»™t là vì Giang Nam Song Hiệp đã bố trà rất nghiêm máºt. Hai là những ngưá»i đến tham dá»± Ä‘á»u muốn có đủ thá»i gian để Ä‘iá»u tra cho hiểu rõ tình hình Hoa há»™i. Hoặc giả có xẩy ra má»™t và i vụ náo loạn nhá» má»n thì cÅ©ng bị những cÆ¡ quan phòng thá»§ nghiêm máºt thu xếp cho yên.
Lôi Phi gáºt đầu nói:
- Lá»i nghị luáºn cá»§a cô nương tháºt đã giúp cho bá»n tại hạ rất nhiá»u. Tại hạ xin từ tạ.
Quyên Nhi nói:
- Trong núi nà y có má»™t đưá»ng nhá» Ä‘i tắt xuống chân núi. Các vị cứ thẳng nẻo đó mà đi. Hai vị hãy trân trá»ng!
Hai ngưá»i lại ân cần từ biệt lần nữa rồi Lôi Phi trở gót rảo bước xuống núi.
Lý Hà n Thu đứng bên rừng chỠLôi Phi xem chừng đã nóng ruột. Lôi Phi thủng thẳng tiến gần lại sẽ nói:
- Lý đệ! Tiểu huynh đã nói chuyện vá»›i Quyên cô nương được khá nhiá»u.
Lý Hà n Thu há»i:
- Nói những chuyện gì?
Lôi Phi đáp:
- Những chuyện đó có liên quan đến Hoa hội trên sông Tần Hoà i.
Lý Hà n Thu há»i:
- Cuộc đại hội đó có gì đáng lưu ý?
Lôi Phi đáp:
- Cô cho tiểu huynh hay là Giang Nam Song Hiệp đã bố trà nghiêm máºt và khuyên chúng ta cần phải tháºn trá»ng.
Lý Hà n Thu cưá»i lạt há»i:
- Lôi huynh kiến thức rộng rãi có cảm thấy Quyên cô nương đem bán rẻ chúng ta không?
Lôi Phi đáp:
- Theo nháºn xét cá»§a tiểu huynh thì không thể có chuyện đó.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Trước cuá»™c anh hùng đại há»™i y thông đồng vá»›i Ãà m Dược Sư đánh thuốc mê chúng ta ngá»§ bảy ngà y liá»n. Khi tỉnh lại thì cuá»™c đại há»™i anh hùng đã qua hai bữa, chẳng lẻ cÅ©ng là hà nh động cứu trợ chúng ta tháºt chăng?
Lôi Phi mỉm cưá»i đáp:
- Tiểu huynh đã xét ká»· thì y quả có tâm cứu chúng ta tháºt.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một lúc rồi nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Chúng ta hãy đến coi trưá»ng Hoa há»™i xem sao rồi má»›i tÃnh.
Lôi Phi nói:
- Ãể tiểu huynh đưa đưá»ng cho.
Rồi y rảo bước đi trước.
NhỠđược Quyên Nhi chỉ rõ đưá»ng lối, nên Lôi Phi Ä‘i mau lẹ tá»±a hồ như ngưá»i đã quen thuá»™c chốn nà y.
Hai ngưá»i xuyên qua khu rừng ráºm tá»›i Kim Lăng.
Ãến ngoà i thà nh Lôi Phi dừng bước lại nói:
- Lý đệ! Chúng ta phải cải trang mới được.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại sao váºy?
Lôi Phi đáp:
-Vì Giang Nam Song Hiệp tưởng chúng ta đã dá»i khá»i Kim Lăng rồi váºy không thể để cho há» biết là mình quay trở lại.
Lý Hà n Thu nói:
- Hay lắm! Tiểu đệ chỉ biết nghe lá»i Lôi huynh.
Lôi Phi thấy Lý Hà n Thu có vẻ không vui y cũng không nói gì nữa, móc lấy tấm mặt nạ đưa cho chà ng rồi bảo:
- Lý đệ! Ngoà i việc dùng mặt nạ chúng ta còn phải đổ thuốc hóa trang cẩn tháºn đừng để sÆ¡ hở chút nà o má»›i được.
Lý Hà n Thu gáºt đầu Ä‘eo mặt nạ và o.
Hai ngưá»i cải trang xong thì và o thà nh Kim Lăng tìm má»™t nhà khách sạn nghỉ ngÆ¡i.
Hai ngưá»i ăn cÆ¡m xong liá»n lẹ bước ra bá» sông Tần Hoà i.
Hiện giá» Lôi Phi đã hóa trang thà nh má»™t ngưá»i đứng tuổi râu ráºm tóc dà i, Lý Hà n Thu giả là m hán tá» và o trạc tám tuần, để ria mép, mình váºn vá» phục ngoà i khoác áo choà ng theo kiểu vá» sư.
Hai ngưá»i hết sức là m cho nét mặt tầm thưá»ng để kẻ khác khá»i chú ý đến.
Khi còn cách sông Tần Hoà i chừng và i ba dáºm đã thấy ngưá»i đứng đông nghẹt rất là náo nhiệt.
Nguyên những ngưá»i muốn và o há»™i trưá»ng phải đưa thiệp má»i bằng không thì phải có bản lãnh chân thá»±c trổ ra và i môn võ công má»i ngưá»i chứng kiến má»›i được và o trưá»ng. Má»™t số ngưá»i phải đứng ngoà i coi không được tá»›i gần khu há»™i trưá»ng.
Lôi Phi há»i rõ ná»™i tình vượt qua đám đông, Ä‘i đến trước má»™t khúc dây chắn ngang đưá»ng.
PhÃa trong khúc dây nà y mưá»i bá»™ láºp má»™t Ä‘iếm, năm bá»™ dá»±ng má»™t trạm. Cách phòng thá»§ cá»±c kỳ nghiêm máºt.
Những ngưá»i chen chúc ngoà i sợ dây chắn Ä‘á»u biết bá»n canh gác nÆ¡i đây ra tay quá nặng nên không dám sân lại gần.
Lôi Phi và Lý Hà n Thu Ä‘i tá»›i trước cá»a má»™t nhà lợp báng tre chắp tay há»i:
- Bá»n tại hạ qua chÆ¡i Kim Lăng, nghe tin Giang Nam Song Hiệp mở Tần Hoà i Hoa Há»™i, muốn và o coi được chăng?
Bốn đại hán giữ cá»a nai nịt gá»n gà ng lưng giắt đơn Ä‘ao. Chỉ có má»™t ông già chừng 50 tuổi là m lãnh đội là mặc áo xanh.
Lão áo xanh chuyển động cặp mắt nhìn ngắm Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu một lượt rồi đáp:
- Hai vị có thiệp má»i không?
Lôi Phi đáp:
- Bá»n tại hạ Ä‘i đưá»ng qua đây là m gì có thiệp?
Lão áo xanh trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Nghe khẩu khà ông bạn đủ biết là võ lâm đồng đạo. Ãáng lý tiểu đệ phải kÃnh cẩn rước và o. Nhưng vì có Ä‘iá»u lệ qui định nên không thể thiên vị được.
Lôi Phi há»i lại:
- Ãiá»u lệ thế nà o? Nháºp hương tùy tục, dÄ© nhiên bá»n tại hạ phải tuân theo.
Lão áo xanh đáp:
- Cần ông bạn chứng minh và i thá»§ pháp thì bá»n tại hạ má»›i dám má»i và o.
Lôi Phi lại há»i:
- Trước mặt đông ngưá»i tiểu đệ thiệt tình không biết lá»™ thân thế bằng cách nà o?
Lão áo xanh rút thanh đơn đao sau lưng đại hán võ phục mé tả đưa ra nói:
- Ông bạn hãy thỠthanh yêu đao nà y xem thế nà o?
Lôi Phi đón lấy yêu đao cầm trong tay nắn một lúc rồi đáp:
- Thanh Ä‘ao nà y tốt lắm đúc bằng thép nguyên chất, Ä‘iá»u đáng tiếc lá hÆ¡i dòn má»™t chút.
Miệng y nói váºy hai tay ngấm ngầm váºn ná»™i lá»±c bẻ thanh cương Ä‘ao đánh Ẫrắcá»® má»™t tiếng gãy là m hai Ä‘oạn.
Lão áo xanh cưá»i ha hả há»i:
- Ná»™i lá»±c ông bạn rất thâm hấu nhưng có thể cho tại hạ biết được danh tÃnh chăng?
Lôi Phi đáp ngay:
- Tại hạ là Ãiá»n Xá.
Lão áo xanh nói:
- Má»i Ãiá»n huynh và o Ä‘i.
Lôi Phi lạng ngưá»i tiến và o.
Lão áo xanh lại nhìn Lý Hà n Thu má»™t lúc rồi há»i:
- Các hạ tÃnh sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- DÄ© nhiên tại hạ cÅ©ng xin theo luáºt lệ.
Lão áo xanh há»i:
- Váºy thì hay lắm! Các hạ muốn trổ món gì?
Lý Hà n Thu đáp:
- Xin theo lá»i lão huynh, muốn gì cÅ©ng được.
Lão áo xanh nhấp nháy cặp mắt nói:
- Khẩu khà các hạ lớn đó!
Lão lùi lại đưa chân phải hất một hòn đá bay lại nói:
- Các hạ trổ tà i trên hòn đá xanh nà y.
Lý Hà n Thu đến lấy viên đá cầm trong tay thấy nó chỉ lá»›n bằng quả trứng ngá»—ng mà cứng rắn vô cùng. Chà ng ngấm ngầm váºn ná»™i lá»±c nắm chặt năm ngón tay lại.
Sau má»™t lát chà ng mở tay ra coi thì hòn đá vẩn y nguyên như cá»§. Chà ng liá»n giÆ¡ tay trái lên Ä‘áºp đánh "chát" má»™t tiếng. Khối đá võ vụn tan ra từng mảnh rá»›t xuống đất.
Lão áo xanh gáºt đầu há»i:
- Hay lắm! Cách xưng hô của huynh đà i thế nà o?
Lý Hà n Thu buột miệng đáp:
- Tiểu đệ là Trần Khởi.
Lão áo xanh nói:
- Má»i Trần huynh và o Ä‘i!
Lý Hà n Thu rảo bước đi ngay theo kịp Lôi Phi.
Hai ngưá»i Ä‘i không đầy năm trượng đã đến bá» sông, ngẩn đầu lên nhìn thấy đèn lá»a đủ mà u sắc treo cao. Hà ng trăm con thuyá»n hoa liên tiếp nhau. Ãèn lá»a huy hoà ng, ngưá»i Ä‘i lại như mắc cá»i.
Má»™t cây cầu rá»±c rỡ thông và o các hoa thuyá»n trên sông.
Lôi Phi khẽ bảo Lý Hà n Thu:
- Lý đệ! Hãy gia tâm đỠphòng!
Rồi thủng thẳng bước lên cầu.
Cây cầu nà y dà i chừng năm trượng, hai bên có lan can để căng nhiá»…u đủ mà u sắc. Giữa cầu trải tấm thảm hông để cho ngưá»i Ä‘i lên.
Ãi đến cây cầu thì đến má»™t toa thuyá»n hoa lá»›n. Khoang thuyá»n dẹp bá» hết rồi, lát ván bằng phẳng. Trên thuyá»n đặt má»™t án gá»— hình dà i. Ãn gá»— cÅ©ng phá»§ lụa trắng. Trên án bà i đủ danh tá»u hoa tươi và những đồ Ä‘iểm tâm rất tinh khiết.
Hai ả nữ tỳ quần hồng áo trắng, tóc dà i thà nh đôi biếm đứng chực hai bên.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu vừa bước và o thuyá»n, hai ả nữ tỳ liá»n nghiêng mình thi lá»… há»i:
- Hai vị đại gia dùng rượu chăng?
Lôi Phi lắc đầu tiến vá» phÃa trước.
Bây giá» hai ngưá»i đã có thể coi rõ phần lá»›n bá» mặt cuá»™c Tần Hoà i Hoa Há»™i. Trên thuyá»n lá»›n bà y rượu có đặt cầu thông ra bốn mặt Ä‘á»u là thuyá»n hoa.
Há»™i trưá»ng do mấy trăm con thuyá»n vừa lá»›n vừa ná» kết thà nh bè mảng gần từ hai đến ba chục thuyá»n ráp liá»n và o nhau để là m hoa trưá»ng. Khu giữa hoa trưá»ng lát ván trải thẳm đỠcó bà y rất nhiá»u bồn hoa và hÆ¡n chục nữ tỳ ăn mặc diêm dúa. Chúng Ä‘i lui Ä‘i tá»›i để bưng rượu trà má»i khách.
Giữa những bồn hoa có kê nhiá»u bà n gá»— ghế nà y. Từng tốp năm ba ngưá»i tri ká»· ngồi chuyện gẫu vá»›i nhau.
Trong há»™i trưá»ng có mỹ nữ, rượu ngon hoa tươi, du thuyá»n, ai thÃch thứ nà o thì tiến vá» phÃa đó.
Lôi Phi tay chắp để sau lưng đưa mắt nhìn bốn phÃa. Coi bá» ngoà i tưởng chừng y Ä‘ang ngoạn thưởng những thuyá»n hoa rá»±c rỡ mà thá»±c ra y ngấm ngầm chú ý vá» cách bố trà tình thế những thuyá»n gá»— liên tiếp để là m há»™i trưá»ng.
Toà n trưá»ng vừa lá»›n vừa nhá» có đến chÃn khu hoa thuyá»n. Há»™i trưá»ng Trung ương đặc biệt rá»™ng lá»›n và mặt nà o cÅ©ng có cầu thông vá»›i các hoa trưá»ng khác.
Bổng thấy má»™t ả nữ tỳ xinh đẹp tay bưng khay gá»— tiến lại trước mặt há»i:
- Ãại gia dùng trà hay dùng rượu?
Lý Hà n Thu đáp gá»n má»™t tiếng:
- Trà .
Ả nữ tỳ tay trái bưng khay, tay phải cầm một chung trà đua lên nói:
- Xin tha lỗi cho tiểu tỳ dâng trà một tay.
Lý Hà n Thu đón lấy chén trà nói:
- Tháºt phiá»n cô quá!
Ả nữ tỳ đảo mắt nhìn Lôi Phi há»i:
- Các hạ cũng dùng trà chăng?
Lôi Phi mỉm cưá»i đáp:
- Tại hạ uống rượu.
Nữ tỳ lại cầm chén rượu đưa lên.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu tay cầm chung rượu, chung trà , nhưng không uống ngấm ngầm đổ xuống sông Tần Hoà i.
Lý Hà n Thu nói:
- Coi chừng trên thuyá»n hoa chẳng có mấy ngưá»i.
Lôi Phi đáp:
- Hiện giỠhãy còn sớm, khách mới đến lác đác...
Y ngừng lại một chút rồi tiếp:
-Trong chÃn hoa trưá»ng nà y có đến mấy trăm con thuyá»n ghép lại. Vì há»™i trưá»ng rá»™ng quá, hiện giá» tuy còn thưa thá»›t mà Ãt ra cÅ©ng đến hÆ¡n trăm ngưá»i khách rồi.
Lý Hà n Thu khẽ nói:
- Bây giá» chúng ta hãy tìm cách coi cho biết rõ tình thế chÃn hoa trưá»ng nà y.
Lôi Phi gáºt đầu rồi cất bước Ä‘i trước. Hai ngưá»i Ä‘i qua cầu và o má»™t hoa trưá»ng khác.
Má»—i hoa trưá»ng Ä‘á»u có mà u sắc đặc biệt cách trang sức hoa trưá»ng nà o cÅ©ng cá»±c kỳ xa xÃ. Ngoà i ra những phụ nữ phục sắc không giông nhau bưng trà rượu Ä‘i lại tiếp khách.
Lôi Phi cùng Lý Hà n Thu hóa trang là m ngưá»i bình thưá»ng không ai để ý nên hà nh động rất thong thả.
Hai ngưá»i Ä‘i hết được sáu hoa trưá»ng thì cảm thấy số du khách thêm lên rất nhiá»u. Những ngưá»i đến thăm hoa rất phức tạp dưá»ng như có cả nhân váºt Tam SÆ¡n NgÅ© Nhạc.
Lôi Phi để ý quan sát thấy rất nhiá»u ngưá»i quen, vì y đã hóa trang thay đổi sắc mặt nên không ai nháºn ra.
Lý Hà n Thu khẽ nói:
Lôi Phi lại gáºt đầu Ä‘i trước.
Hoa trưá»ng chÃnh giữa đặc biệt rá»™ng lá»›n, bốn mặt Ä‘á»u để bồn hoa là m giáºu. Vá» phÃa đông có dá»±ng khán đà i kê hà ng mấy trăm ghế gá»—, hà ng lối rất là tá» chỉnh.
Lôi Phi nói:
- Chắc đây là nơi tuyển phu của 12 mỹ nữ.
Lý Hà n Thu gáºt đầu há»i lại:
- Không hiểu đến mấy giỠmới bắt đầu cao trà o tuyển phu?
Trong hoa trưá»ng nà y đã có đến hÆ¡n ba chục ngưá»i, số đông là những nhân váºt giang hồ nai nịt gá»ng gà ng ngoà i khoác áo choà ng.
Ãá»™t nhiên Lý Hà n Thu khẻ bấm Lôi Phi nói:
- Lôi huynh hãy coi công nhân khán đà i!
Lôi Phi ngảnh đầu nhìn ra thì thấy má»™t công nhân mặt Ä‘en bóng loáng đứng dưới ngá»n hoa đăng. Ãnh đèn soi và o trái tai y rõ vết ám ký chÃnh tay y đã vạch và o.
Lý Hà n Thu thấy Lôi Phi là má»™t ngưá»i già u kinh nghiệm cháng rất tâm phục và giáºt mình tá»± nhá»§:
- Quả nhiên những ngưá»i nà y Ä‘á»u bị Giang Nam Song Hiệp thu dụng rồi.
Chà ng lại đưa mắt nhìn quanh trong vòng má»™t trượng không thấy ngưá»i nà o có ám ký nữa khẽ nói:
- Những ngưá»i nà y đã thay đổi diện mạo và cả mà u da, e rằng há» có gặp thân hữu cÅ©ng không ai nháºn ra được.
Lôi Phi nói:
- Tiểu huynh sợ há» mất cả ký ức cùng thần trÃ. Ãó má»›i là điá»u trá»ng yếu.
Lý Hà n Thu toan trả lá»i thì đột nhiên có tiếng bước chân cấp bách vá»ng lại. Chà ng quay đầu nhìn ra thấy ả nữ tỳ toà n thân mặc quần áo mà u hông tay bưng chén trà đon đã tá»›i nói:
Má»i hai vị dùng trà .
Lý Hà n Thu thò tay ra nhắc lấy chén nói:
- Ãa tạ cô nương.
Hồng y nữ tỳ nghiêng mình đáp:
- Tiểu tỳ không dám.
Lôi Phi nhìn lên đà i há»i:
- Không hiểu cuộc mỹ nữ tuyển phu bao giỠmới bắt đầu?
Hồng y nữ tỳ đưa mắt ngó hai ngưá»i rồi cưá»i đáp:
- Tối mai.
Lôi Phi nói:
- Thế ra đêm nay vô vá»ng rồi.
Hồng y nữ lại cưá»i nói:
- 12 vị cô nương cô nà o cÅ©ng đẹp như thiên tiên. Nếu hai vị thÃch mỹ nữ xin má»i tối mai đến sá»›m.
Lôi Phi cưá»i ha hả nói:
- Ãa tạ cô nương có lòng chỉ Ä‘iểm.
Y đảo mắt ngắm ả nữ tỳ từ đầu xuống tá»›i gót chân rồi há»i:
- 12 vị mỹ nữ đó so với cô nương thế nà o?
Hồng y nữ mỉm cưá»i đáp:
- Tiểu tỳ xấu xa quê kệch khi nà o dám so bì với 12 vị mỹ nữ?
Lôi Phi nói:
- HỠlà những tuyệt mỹ nhân hay sao?
Hồng y nữ tỳ đáp:
- Các cô đó đẹp thiệt. Tối mai đại gia đến coi mới biết là tiểu tỳ không nói ngoa.
Lôi Phi đưa tay lên vuốt râu há»i:
- Lão phu lớn tuổi thế nà y chẳng biết có được tham dự không?
Hồng y nữ tỳ đáp:
- Bất luáºn là ai cÅ©ng được tham dá»± hết, không cần tuổi tác bao nhiêu mà chỉ trông và o võ công.
Lôi Phi nói:
- Hay lắm! Biện pháp nà y tháºt là công bằng.
Hồng Y nữ tỳ thấy Lôi Phi há»i chuyện dẳng dai, dưá»ng như không có gì đáng nghi ngá» thì cÅ©ng không nói nhiá»u nữa trở gót Ä‘i luôn.
Lôi Phi tá»§m tỉm cưá»i đặt chung trà xuống nói:
- Chúng ta đi thôi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Rá»i khá»i nÆ¡i đây hay sao?
Lôi Phi đáp:
- Chúng ta vá» khách sạn ngá»§ má»™t đêm cho thÃch mắt rồi tá»›i tối mai hãy đến tranh Ä‘oạt mỹ nhân.
Câu nà y y nói rất lá»›n dưá»ng như cố ý để cho những ngưá»i gần đó cÅ©ng nghe tiếng.
Lúc nà y những ngưá»i đến tụ táºp đã đông lắm. HỠđủng đỉnh Ä‘i vòng quanh hoa trưá»ng.
Lôi Phi đảo mắt nhìn thấy đến hÆ¡n chục ngưá»i đứng vây quanh mình thì trong lòng rất lấy là m kỳ tá»± há»i:
- Không hiểu bá»n nà y có chuyện mưu đồ gì?
Bá»—ng thấy má»™t đại hán và o trạc tứ tuần chấp tay há»i:
- Quà tÃnh ông bạn là gì?
Lôi Phi đáp:
- Tại hạ là Ãiá»n Xá.
Y ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Còn cách xưng hô huynh đà i thế nà o?
Ãại hán đáp:
- Tại hạ là Ngô Hằng.
Lôi Phi chắp tay nói:
- Té ra là Ngô huynh!
Ngô Hằng nói:
- Tại hạ không dám. Ãiá»n huynh láºp trại ở đâu?
Lôi Phi đáp lại bằng giá»ng Tứ Xuyên:
- Tiểu đệ ở Xuyên Trung tá»›i đây. Suốt Ä‘á»i bôn tẩu giang hồ hà nh tung vô định.
Lý Hà n Thu thấy bá»n ngưá»i vây quanh chà ng Ä‘á»u đứng giữ phương vị tá»±a hồ chắn mất lối Ä‘i cá»§a hai ngưá»i thì giáºt mình kinh hãi, bụng bảo dạ:
- Phải chăng bá»n nà y là thá»§ hạ cá»§a Giang Nam Song Hiệp giả dạng là m những nhân váºt đến dá»± há»™i chuyên Ä‘i tìm những nhân váºt không rá» lai lịch để rắc rối. Dù có xảy chuyện xung đột thì cÅ©ng là những vụ xÃch mÃch cá»§a tân khách vá»›i nhau không thà nh to chuyện được. Phương pháp nà y tháºt là tuyệt diệu!
Bổng nghe Ngô hằng cưá»i khanh khách há»i:
- Còn vị kia đối vá»›i Ãiá»n huynh là thế nà o?
Lý Hà n Thu hững hỠđáp:
- Tiểu đệ là Trần Khởi
Ngô Hằng há»i:
- Trần huynh cũng ở Xuyên Trung tới đây ư?
Lý Hà n Thu đáp:
- Không phải! Tiểu đệ ở Trung Nguyên.
Lôi Phi nói theo:
- Bá»n tiểu đệ má»›i quen nhau.
Ngô Hằng nói:
- Té ra là thế!
Lôi Phi cưá»i ha hả nói:
- Ngô huynh căn vặn bá»n tại hạ như váºy dưá»ng như là nhân váºt bảo vệ hoa trưá»ng?
Câu nà y y nói rất lá»›n quả nhiên thấy phản ứng. Rất đông ngưá»i chạy lại.
Ngô Hằng vội đáp ngay:
- Ãiá»n huynh đừng hiểu lầm. Tiểu đệ không liên quan gì đến Hoa há»™i nà y cả.
Lôi Phi nói:
- Như váºy Ngô huynh có Ä‘iá»u không phải. Giả tá»· Ngô huynh là nhân váºt trong ban tổ chức mà cáºt vấn thì còn có lý. Ngô huynh đã không phải ngưá»i trong Hoa há»™i mà ngá»n há»i ngà nh tra cho biết rõ lai lịch là có ý gì?
hết: Hồi 52, xem tiếp: Hồi 53
|
 |
|
| |