29-10-2008, 10:33 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 6
Sáng hôm sau, mãi 9 giá» Quan Huyện má»›i ra công đưá»ng thì đã thấy Duyên Ä‘ang nói chuyện vá»›i Thầy Lý, thân phụ cá»§a Duyên. Quan Huyện sợ Duyên nói cho cha nà ng biết câu chuyện hai đêm qua nên ông gá»i Thầy Lý.
Quan Huyện bảo vá»i Thầy Lý:
- Nhà tôi chưa vá» nên Cô Duyên chưa lên trên Cụ Lá»›n nhà tôi được. Nóng ruá»™t quá. Ừ mà con gái Thầy Lý ngoan lắm có lẻ Cáºu Bẩy bằng lòng đó...
Thầy Lý gãi tai lễ phép đáp:
- Dạ bẩm Quan Lá»›n, cháu Duyên có hiếu lắm chẳng bao giá» nó dám cải lá»i con hết! Bẩm Quan Lá»›n trăm sá»± chi cha con tui Ä‘á»u trông nhá» Quan Lá»›n hết!
Quan Huyện lên giá»ng đạo đức nói:
- Ừ Tôi thấy Thầy Lý là ngưá»i trung háºu nên tôi cÅ©ng quý. Rồi đây, tôi sẽ nâng đỡ cho Thầy Lý kiếm chức phẩm hà m và giữ chức Cai Tổng Bình Trà .
Nghe Quan Huyện hứa cho là m Cai Tổng Thầy Lý mừng phát run lên.
- Dạ bẩm Quan Lá»›n. ÄÆ°á»£c Quan Lá»›n thương như rứa thì tháºt là hồng phúc nhà con tháºt lá»›n. Äá»i con xin sống Tết, chết giá»— không bao giá» dám quên Æ¡n Quan Lá»›n hết.
Nghe qua câu chuyện Quan Huyện biết Thầy Lý chưa biết chi vỠchuyện giữa Quan Lớn với nà ng Duyên con gái Thầy Lý. Quan Lớn mừng rỡ rút trong và ra tỠgiấy 5đ00 cho Thầy Lý.
- Thầy Lý cầm lấy mấy đồng đây mà tiêu nghen.
Thầy Lý ngần ngại không dám cầm vì sợ cầm tiá»n cá»§a Quan, Quan trừ và o chức Cai Tổng thì chết, chẳng thà nhịn Ä‘i má»™t chút để hưởng sau còn hÆ¡n.
- Dạ xin cám Æ¡n Quan Lá»›n con không dám lấy tiá»n Quan Lá»›n cho...
Quan Huyện nhét tiá»n và o tay Thầy Lý:
- Báºy nà o, tui cho Thầy Lý cứ lấy cho tôi bằng lòng. Tui thương Thầy Lý trung háºu má»›i giúp đỡ, Thầy Lý đừng ngần ngại chi hết.
Lúc nà y Thầy Lý má»›i dám cầm 5Ä‘00. Thầy mừng như ngưá»i vừa được cứu sống sau tráºn ốm Tháºp Tá» nhất sanh.
Buổi trưa hôm ấy. Bà Huyện vá». Thầy Lý vẫn còn ở Huyện nên Quan Huyện bảo Thầy Lý dắt Duyên và o để ông giá»›i thiệu vá»›i Bà Huyện.
- Nè mình, nà ng là con gái Thầy Lý định cho lên hầu Cáºu Bẩy, váºy hôm nay mình trở vá» Huế đưa nó vá» luôn cho Mạ mừng...
Bà Huyện thấy Duyên xinh đẹp cÅ©ng đâm thương. Ngưá»i đẹp như thế nầy mà vô hầu Cáºu Bẩy thì quả là phà cá»§a Trá»i. Bà ngần ngại khẽ nói vá»i chồng:
- Trông cô ta xinh quá mình hè! Tháºt tá»™i nghiệp đưa lên hầu thằng Bẩy tháºt phà đi. Trông thằng Bẩy em sợ quá, không hiểu sao lại có ngưá»i chịu được. Con gái thằng Cá»u Tá»›m đã có mang rồi đó. Cha nó được Thầy cho Ä‘i Äá»™i lệ Háºu Lá»™c, Mạ sợ thằng Bẩy là m báºy nên không cho con gái thằng Cá»u Tá»›m hầu hạ thằng Bẩy nữa...
Quan Huyện cưá»i đáp:
- Thì nó cÅ©ng là ngưá»i chứ chi nữa. Nó cÅ©ng biết chuyện sanh con đẻ cái, có gì là lạ đâu. Có khi nó khá»e hÆ¡n những ngưá»i khác mấy cô lại thÃch nó hÆ¡n.
Bà Huyện nguých chồng:
- Mình nói kỳ quá! Ai mà chịu được bản mặt thằng Bẩy. Mấy đứa con nhà nghèo, Cha nó muốn chút danh giá nên Ä‘em con vô hiến chá»› con gái nhà ai mà chịu được thằng Bẩy. Nghe nó tru lên mà phát á»›n. Hôm ná», Mạ biểu em xuống thằng Bẩy nằm coi nó tru cái chi mà tru giữ quá hè nhưng em sợ quá phải bảo thằng Bát Hèm xuống coi thì ra cu cáºu nhá»› vợ đòi cho được con vợ nó xuống. Mạ không chịu vì con vợ nó bụng đã bá»± quá rồi. Mạ dục mình đưa đứa khác vô thay cho con vợ nó. Thằng Bẩy còn dâm gấp mưá»i lần mình đó...
Quan Huyện cưá»i khúc khÃch:
- Thôi bây giỠmình đưa con nà y lên cho Mạ mừng...
Bà Huyện lắc đầu:
- Thôi em mệt quá, mình vá» Huế má»™t ngà y, hình như Thầy cÅ©ng Ä‘ang mong mình đó. Hôm em vá» Thầy há»i sao dạo nà y mình không vá» Huế em phải nói việc quan báºn quá nhứt là dạo nà y vùng Yên SÆ¡n bá»n Cá»™ng Sản giải truyá»n đơn hoạt động dữ nên mình phải ở lại Huyện.
Duyên lo lắng không hiểu rồi đây số pháºn cá»§a nà ng ra sao. Chiá»u hôm ấy Quan Huyện đưa Duyên vá» nhà . Ông và o hầu Cụ Lá»›n, Bà Mạ cá»§a Ông. Cụ Lá»›n thấy con trai vá» thì mừng rỡ há»i:
- Con vừa vá» Ã ! Sao vợ con vừa ở đây vá», con lại lên là m chi?
Quan Huyện lễ phép thưa:
- Dạ thưa Mạ, con đưa ngưá»i hầu Chú Bẩy lên vì nhà con mệt.
- Chà tội nghiệp con tui chưa. Ừ con thương thằng Bẩy là phải. Một mình nó gánh hết những khổ sở cho các con, để các con được thà nh danh như thế nà y, nà o đứa hầu thằng Bẩy đâu con?
Quan Huyện gá»i Duyên vô, Duyên lo sợ, chấp tay xá dà i Cụ Bà :
- Bẩm lạy Cụ Lớn …
Vừa trông thấy Duyên, Cụ Lớn đã ngạc nhiên quay bảo với Quan Huyện:
- Trông đẹp đó hỉ!
Quan Huyện đà nh phải đáp:
- Dợ, trông cô ta xinh lắm Mạ à !
- Ừ cái số thằng Bẩy nó sung sướng đó, con vợ mô của nó cũng xinh hết. Con vợ nó có mang bây giỠđẹp lắm! Sắp nằm chỗ rồi nhưng nó không chịu được nó là m lộng quá nên chú mi phải biểu coi đứa mô đó lấy cho nó một đứa nữa. Tội nghiệp ai mà không biết chứ phúc đức nhà hỠHồ thì chúng mi hưởng hết, bao những cái nợ cái tội thì nó gánh, chúng mi phải biết thương em mới được.
Quan Huyện đà nh phải nói giá»ng đạo đức vá»›i mẹ:
- Dạ con biết thế nên cÅ©ng phải cố gắng kiếm cho Chú Bẩy ngưá»i vợ xinh xắn an á»§i chú phần nà o...
Cụ Lá»›n quay lại há»i Duyên:
- Mi năm nay mấy tuổi?
Duyên bẽn lẽn đáp:
- Dạ bẩm lạy Cụ Lá»›n con mưá»i tám tuổi.
Cu Bà Iại há»i Quan Huyện:
- Con cái nhà ai dưới Huyện mi đó?
- Thưa Mạ con gái Thầy Lý Trưởng có chút Æ¡n vá»›i con, Thầy con ngỠý muốn có má»™t ngưá»i hầu hạ trên ni thì Thầy Lý cho con gái lên hầu. Nhà Thầy Lý cÅ©ng khá lắm.
Cụ Bà lại giở giá»ng đạo đức:
- Trá»i, ngưá»i mô tá» tế rứa, nhà ngưá»i trung háºu như rứa thì mình cÅ©ng phải đối xá» vá»›i ngưá»i ta cho có trước có sau nghen Huyện.
- Dợ, kỳ nà y con định đưa Thầy Lý lên là m Chánh Tổng, gá»i là trả nghÄ©a há»™ cho Chú Bẩy.
Nói rồi Quan Huyện khẽ nói với Mẹ:
- Con ngưá»i ta xinh đẹp như rứa vì há» trung thà nh vá»›i mình mà cho con gái lên hầu Chú Bẩy. Mạ thấy có thảm thương không? Vá»›i Chú Bẩy thì ai mà dám lấy.
Cụ Bà thấy Quan Huyện cá» vẻ rẻ khinh thằng em ruá»™t giống Chó nhiá»u hÆ¡n là ngưá»i thì cá» vẻ. không bằng lòng:
- Thôi mi, mi bá» cái giá»ng khinh bạc đó Ä‘i. Mi giống cái thằng Chú mi đó.
Thằng Bẩy có tà n táºt như váºy rứa những thứ nà y dù xinh đẹp dù răng nữa thì chúng má»›i lá»t được vô nhà ni chứ. Bằng không thì Ãt ra cÅ©ng con Nhứt Phẩm chưa chắc chi nó đã lấy thằng Bẩy ở trong nhà ni giá trị còn gấp ngà n lần trong nhà khác. Tao cấm mi không được nói cái giá»ng khinh khi thằng Bẩy đó nghen. Tháºt là nòi nà o, giống đó. Thằng Cha mi cÅ©ng hay có cái giá»ng đó lắm!
Quan Huyện biết tánh Cha sợ Mẹ khá»§ng khiếp. Ngay bây giá» hai Cụ đã ngoà i năm mươi tuổi rồi mà Cụ Bà vẫn còn ghen khá»§ng khiếp, cấm không cho Cụ Ông Ä‘i đâu hết. Ãà n bà già thì còn chịu đựng được chá»› đà n ông thì cắt đầu gối còn có máu là còn Ä‘i chÆ¡i được. Thế mà Cụ Bà ngăn không cho Cụ Ông Ä‘i chÆ¡i bên ngoà i. Má»™t lần Cụ Ông từ Công ÃÆ°á»ng vừa Ä‘i ra thấy cha con thằng Cai Khố Và ng Ä‘ang đứng nói chuyện vá»›i nhau. Cụ liếc thấy con nhá» sao mà xinh quá là xinh. Lòng dâm cá»§a Cụ nổi dáºy, Cá»± tấm tác khen trong bụng:
- Trá»i, con cái nhà ai mà đẹp quá váºy?
Cụ Lá»›n lên tiếng gá»i gã Cai Khố Và ng:
- Nè Chú Cai!
Cha con gả Cai Khố Và ng không ngá» Cụ Lá»›n lại Ä‘oái đến pháºn hèn gá»i mình, nên cả hai Cha con vẫn không để ý. Cụ Lá»›n gá»i lần nữa, lão Cai Khố Và ng má»›i quay lại, chấp tay xá Cụ Lá»›n:
- Bẩm lạy Cụ Lớn cho đòi con!
- Ừ, hai Cha con mi đứng đây là m chi?
Anh Cai Khố Và ng cuống lên không hiểu tá»™i tình gì mà Cụ Lá»›n lá»i căn dặn như thế nà y? Lão Cai Khố Và ng chắp tay lạy lia lịa năn nỉ:
- Bẩm lạy Cụ Lớn con nhỠđây là con của con, nó vừa bên An Cựu sang cho con biết Mẹ nó đau nặng.
Cụ Lá»›n biết được chuyện bèn lên giá»ng thương xót lÅ© con dân:
- Chà , khỗ dữ, đau sao con? Mẹ con đau sao? Hai Cha con vô đây tao biểu…
Nghe Cụ Lá»›n há»i han vá»›i giá»ng rất thương ngưá»i, lại cho gá»i vô há»i anh Cai Khố Và ng chưa biết nói sao thì Quan Quản hầu trà Cụ Lá»›n đã đứng lên cạnh xÃa vô:
- Cụ Lá»›n biểu Thầy Cai và đứa con gái cá»§a Thầy vô cung đưá»ng Cụ Lá»›n dạy.
Anh cai cuống lên:
- Dạ, dạ …
Hai cha con anh Cai Khố Và ng Ä‘i theo Cụ Lá»›n vô cung đưá»ng. Trong phòng Cụ Lá»›n ngồi rá»™ng thêng thang. Cụ Lá»›n là vị đầu triá»u, Quan Tây nể vì, Quan ta sợ vì Cụ là vị Quốc Trưởng tiá»n triá»u mà Cụ Lá»›n ngồi trên ghế rồi lại ra lệnh cho Quan Quản hầu trà lui ra đóng kÃn cá»a lại. Cha con Thầy Cái Khố Và ng không hiểu chuyện chi nên cả hai cha con đứng khép nép chá» Cụ Lá»›n há»i.
Cụ Lá»›n nhá» nhẹ há»i:
- Vợ mi đau ra sao?
Thầy Cai Khố Và ng đáp:
- Bẩm Cụ Lá»›n vợ con Ä‘au nặng mà tiá»n thuốc thang không có.
Cụ Lá»›n lại lên giá»ng thương ngá»i:
- Tá»™i chưa! Thôi được để đó tao cho mi tiá»n vá» thang thuốc cho vợ nghen.
Cụ Lá»›n nói xong thì Cụ xá»±c nhá»› rằng, trong Ä‘á»i Cụ chẳng bao giá» có tiá»n trong túi. Bao nhiêu tiá»n Cụ Bà lấy hết. Có chút bổng ngoại nà o Cụ Bà cÅ©ng lần lưng lấy luôn. Má»—i lần có chuyện chi đà nh phải mượn Cụ Tham Tri há» Hà , má»™t vị quan lại giầu bá»±c nhất Triá»u đình, ăn tiêu sang nhứt thà nh phố Huế. Rồi khi nợ Ä‘ong cục thì Cụ Tham Tri há» Hà đưa và o và i vụ buá»™c Cụ Lá»›n ký rồi đưa thêm Cụ Lá»›n tý tiá»n tiêu.
Cụ Lá»›n gá»i Quan Quản vô:
- Thầy Quản sang má»i Cụ Tham Tri sang tôi há»i ngay.
Quan Quản Ä‘i rồi Cụ Lá»›n má»›i há»i Thầy Cai Khố Và ng:
- Con nhỠni là con mi đó à ?
- Dạ, nó là con đầu lòng của con...
- Có chồng chưa?
- Dạ bẩm chưa, cháu má»i 16 tuổi, vừa lá»›n lên, bẩm Cụ Lá»›n…
- Ừ, con gái 16 Ä‘ang tuổi dáºy thì trông nó mượt ra. Bây giá» mi có cho nó ở hầu tao không?
Anh Cai Khố Và ng biết rằng nếu ở hầu Cụ Lá»›n thì tha hồ sung sướng. Con gái anh cÅ©ng được chiá»u đãi và má»™t bước anh có thể Ä‘i là m Äá»™i Lệ vá»›i tư thế nhạc Phụ Cụ Thượng Bá»™ Lại thì tháºt là thét ra lá»a. Anh Cai vá»™i thưa:
- Dạ bẩm lạy Cụ Lớn, được Cụ Lớn thương còn chi bằng nữa con xin ký cả hai tay.
- Ừ, Nhưng mi phải giữ cho kÃn nếu không Cụ Bà biết thì chết cả tao lẩn mi đó nghen...
- Dợ...
Vừa lúc ấy Cụ Tham Tri vô, Cụ Lớn ghé tai Cụ Tham nói:
- Có tiá»n không đưa đây hai chục đồng ngay, cần lắm mà …
Cụ Tham cau mặt há»i:
- Chuyện chi mà cần nhiá»u rứa. Gấp không?
- Gấp lắm đưa ngay rồi trừ sau cũng được.
- Ngay bây giỠà ?
- Tút suỵt mà !
- Ãá»… vá» Văn phòng lấy chứ có ngỠđâu Cụ Lá»›n cần mà mang Ä‘i...
- Nhanh lên nghen… Tôi cho Thầy Quản theo sang lấy nghen.
- Dạ...
Quan Tham Tri ra rồi. Cụ Lớn bảo thầy Quản:
- Thầy Quản sang bên Cụ Lớn Tham Tri cầm cái bì thơ sang đây cho tôi.
Thầy Quản đi rồi, Cụ Lớn bảo với Cai Khố Và ng:
- Bây giá» tôi cho chú mưá»i đồng chú Ä‘em vá» thuốc thang cho thÃm đó nghen. Còn mưá»i đồng chú ra mướn cho tôi má»™t căn nhà ở bên Cầu Lò Rèn đó rồi mua giưá»ng chiếu, chăn mùng chi đó, rồi ba giá» chiá»u hôm nay chú đón tôi đến nghen.
Thầy Cai mừng rỡ nhưng con gái Thầy cai đâm lo không hiễu sự thể ra sao nữa. Cô Chấp con gái Thầy Cai đứng run lên. Cụ Lớn an ủi thêm Thầy Cai:
- Thu xếp xong nhà cá»a, nay Ä‘ang khuyết chân Äá»™i Lệ Thăng Bình, tui cho chú mà y Ä‘i ngay.
Thầy Cai mừng rÆ¡n như ngưá»i trúng số. Có tiá»n thuốc thang cho vợ rồi lại được Ä‘i Äá»™i Lệ thì mấy chốc mà Thầy không khá. Chỉ riêng chuyện sắp Ä‘i Ãá»™i Lệ cÅ©ng đủ là m cho thÃm Cai khá»e ru rồi.
Thầy Cai cầm tiá»n Ä‘i mướn nhà bên An cá»±u xong thì báo tin cho Cụ Lá»›n biết để Cụ Lá»›n là m lá»… nháºp phòng vá»›i con gái Thầy Cai. Cụ Lá»›n giữ rất kÃn chuyện vợ nhá» vì Cụ sợ Cụ Bà biết thì phiá»n lắm. Tánh Cụ Bà ghen khá»§ng khiếp. Tuy vợ chồng đã già rồi nhưng Cụ Bà vẫn không muốn Cụ Ông Ä‘i ngang vá» tắt.
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
29-10-2008, 10:34 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 7
Từ ngà y láºp kÃn thêm má»™t phòng vá»›i con gái Thầy Cai Khố Và ng, Cụ Thượng thưá»ng đến nhà cô vợ nhá» nà y và o những giá» là m việc. Cụ nói dối là sang Tòa khâm, nhưng sá»± tháºt Cụ nằm vá»›i cô vợ nhá» bằng tuổi cháu ná»™i cá»§a Cụ.
Cô con gái Thầy Cai Khố Và ng tuy tuổi mưá»i chÃn hay hai mươi lăm chi đó đã tá» ra ngưá»i biết chiá»u chuá»™ng nÅ©ng nịu. Cụ đâm mê con nhá».
Việc đầu tiên sau ngà y nháºp phòng, con gái Thầy Cai Khố Và ng đã là m cho Cụ Lá»›n cảm động, ôm lấy ngưá»i con gái cưng đó hôn lia lịa, dấu vết tiết trinh còn như in trên trang giấy bản trắng tinh mà Cụ Lá»›n cẩn tháºn lót phÃa dưới cá»§a nà ng. Cụ Lá»›n là ngưá»i có đầy đủ kinh nghiệm để biết rõ ngưá»i vợ má»›i cá»§a mình đã mất hết nhụy hương rồi chưa. Cụ nghe theo lá»i mấy tay khách trú ở Qui NhÆ¡n khi Cụ còn là Tổng Äốc Bình Äịnh, cái lối thá» ngưá»i con gái tiết trinh hay không, Cụ rất rà nh. Cụ Lá»›n lấy láºp giấy bản để dưới mông ngưá»i con gái trước khi giao hoan, há»… con gái còn trinh tiết thì vết máu chảy xuống táºp giấy bản thà nh hình trái tìm.
Lần nà y, Khi Cụ Lá»›n đặt những tấm giấy dưới cho nà ng nằm và sau khi Cụ Lá»›n phá tiết trinh cá»§a ngưá»i con gái Cụ tìm coi táºp giấy bản có hình trái tim máu không thì Cụ mừng rú lên. Số Cụ hên lắm, Ä‘á»i Cụ còn nhiá»u váºn hên. Còn thăng Quan tiến chức, còn nhiá»u tiá»n nhiá»u bạc. Năm ấy Cụ đã năm mươi lăm tuổi mà vẫn còn lấy được gái tiết trinh thì tháºt là hãn hữu nên Cụ Lá»›n cà ng quý cô vợ bé con gái Thầy Cai Khố Và ng.
Do đó, và i hôm sau cô vợ bé cá»§a Cụ Lá»›n nà i nỉ xin cho Cha Ä‘i là m Äá»™i Lệ ở Phá»§ tại Bình Äịnh, Cụ Lá»›n chấp thuáºn ngay nhưng há»i:
- Ãi Bình Äịnh cÅ©ng được nhưng là m sao bằng Ãá»™i Lệ má»™t Huyện Phá»§ tại Thanh Hóa tha hồ mà sung sướng già u có, há»i lại coi Chú có bằng lòng nán chá» Ãt lâu nữa không? Há»… khuất Äá»™i Lệ ở Huyện nà o là Qua cho Chú em Ä‘i Huyện đó. Ở má»™t năm tại Thanh Hóa còn sướng gấp má»™t trăm lần ở ba năm tại Bình Äịnh.
Cô vợ bé vỠcho bố hay nhưng Cai Khố Và ng lắc đầu đáp:
- Trứng khôn hÆ¡n rân, mi biết cai chi mà bà y đặt chỠđợi, mi không biết chá»› cả đất Huế nà y ai mà không biết Cụ Thượng Ông sợ Cụ Thuợng Bà má»™t phép. mi ở vá»›i Ông Cụ được ngà y nà o hay ngà y ấy, chá»› khi Cụ Bà bắt được thì mồ tổ mi cÅ©ng nát. Cụ Bà dám bắt Cụ Ông phải bá» tù tao Cụ Ông cÅ©ng mần ngay. Lúc đó thì không còn tình nghÄ©a chi hết. Cụ Ông sợ Cụ Bà như cá»p, mi phải xin ngay cho Chú Ä‘i Äá»™i Lệ ở Bình Ãịnh cÅ©ng được. Äi Äá»™i Lệ Bình Ãịnh trước đã rồi sau nà y cò khuyết chân Äá»™ Lệ Thanh Hóa thì xin sau cÅ©ng được. Chú lại đổi từ Bình Äịnh ra Thanh Hóa có chi đâu Mi phải lần lá»±a.
Con gái Thầy Cai Khố Và ng theo đúng lá»i cha dặn, nà i nỉ Cụ Lá»›n giáºn dá»—i vá»›i Cụ Lá»›n. Khi Cụ Lá»›n đến nhà cô ở cô nằm ỳ ra như khúc gá»— mặc cho Cụ Lá»›n xoay vần là m sao thì xoay. Cô không còn chút hứng thú ái ân như mấy hôm trước là m Cụ Lá»›n phải Ä‘iên lên há»i:
- Mi là m sao như ngưá»i Ä‘au đó?
Cô nũng nịu:
- Em chẳng Ä‘au đớn chi cả nhưng em buồn vì Chú em khóc lóc đòi tá»± vẩn khi nghe em nói ráng đợi Cụ Lá»›n cho Ä‘i Äá»™i Lệ Thanh Hóa, Mẹ em cÅ©ng khóc…
Nói rồi, nà ng khóc thê thảm. Nà ng kể lể khổ sở là m Cụ nóng ruá»™t. Phút ái ân bên ngưá»i đẹp đối vá»›i Cụ là những phút thần tiên. Cụ thu vén mãi má»›i có ngà y giỠđến vá»›i em thì nay em lại là m mình là m mẩy là m cho Cụ Lá»›n chán ngán không còn thấy thÃch thú là chi nữa. Cụ mệt phá» ra mà chẳng thấy sảng khoái như má»i lần. Cụ nhìn đồng hồ thấy đã 11 giá» rồi. Cụ phải vá» Dinh. Cụ Thượng đã vá» xe kéo do Tháºp Hồ kéo.
Buổi chiá»u hôm ấy, việc đầu tiá»n khi vô bà n giấy, Cụ gá»i ngay quản Tá Lý đến biểu:
- Quan Lá»›n là m ngay giấy bổ nhiệm tên Hà Công Thinh là m Äá»™i Lệ Huyện Hoà i Nhân tỉnh Bình Bịnh. Hắn Ä‘ang là Cai Tổng Bát phẩm nay thăng cho nó lên Chánh Thất Phẩm Äá»™i Trưởng và cho xung chức Äá»™i Lệ Hoà i Nhân.
Quan Tắ Lý gải tai bẩm:
- Bẩm lại Cụ Lá»›n, Hoà i Nhân đã có Äá»™i Lệ rồi...
Cụ Lớn gắt:
- Thì đổi tên đó Ä‘i Huyện Phù Cát. Tôi biết Phù Cát khiếm khuyết Ãá»™i Lệ, nhưng tôi không muốn Hà Công Thinh Ä‘i Phù Cát. Tôi muốn thằng Thinh ở Hoà i Nhân. Quan Lá»›n cứ là m đúng theo tôi dạy rồi đưa bản thảo lên đây tôi bút phê cho Cụ Tham Tri ký thay tôi cÅ©ng được.
Quan Tá Lý vội vã thưa:
- Dạ.
Ba giá» rưỡi chiá»u hôm ấy Cụ Lá»›n lại ra Tòa Khâm nhưng tháºt sá»± Cụ Lá»›n sách tá» bổ nhiệm ông già cô vợ nhá» cá»§a Cụ là m Ãá»™i Lệ Hoà i Nhân đưa cho cô vợ nhá» vá»›i giá»ng âu yếm:
- Qua chiá»u em hết mức đó nghen. Äây nè, em có thấy không Hoà i Nhân đã có Ãá»™i Lệ rồi mà Qua còn Ä‘uổi nó Ä‘i Phù Cát để dà nh chá»— ông già cưng đó.
Cô vợ bé mừng rỡ ôm chặt lấy chồng già hôn chùn chụt. Lần nà y Cụ Lá»›n khá»e ru. Cụ tha hồ sung sướng. Má»i việc Ä‘á»u do cô vợ bé xoay sở chiá»u chuá»™ng Cụ hết. Cụ không còn phải đánh váºt vá»›i ái tình nữa. CÅ©ng không phải tá»± là m việc chiá»u chuá»™ng ngưá»i đẹp. Cụ Lá»›n rất thá»a mãn vá»›i lối chiá»u chuá»™ng tháºt là lẳng lÆ¡ say đắm cá»§a cô vợ trẻ.
Chiá»u hôm ấy, Cụ Lá»›n vá» nhà thì cô vợ bé cá»§a Cụ Lá»›n cÅ©ng trở vá» nhà trao lệnh thuyên chuyển cho Cha cô để ngà y hôm sau Ba cô lên Tà u vô Bình Ãịnh cà ng sá»›m cà ng hay.
Nhà cô vợ bé cá»§a Cụ Lá»›n tháºt là vui như Tết. Anh em bà con cÅ©ng như lối xóm được tin thầy Cai bổng nhiên được thăng xuất Äá»™i và từ tòng Bát phẩm nhảy lên Chánh Thất Phẩm lãnh Äá»™i Lệ Huyện Hoà i Nhân Bình Äịnh, má»™t huyện lá»›n thuá»™c má»™t tỉnh già u nhứt miá»n Nam Trung kỳ, đã kéo đến nhà Thầy Cai chúc mừng rất đông. Cô con gái Thầy Cai Khố Và ng rất hãnh diện khi được bà con lối xóm cÅ©ng như trong há» tán tụng là ngưá»i con chà hiếu.
Sáng hôm sau Thầy Cai và vợ con lên đưá»ng vô Bình Äịnh...
DÄ© nhiên cô con gái xinh đẹp phải ở lại hầu hạ Cụ Thượng. Lối Ä‘á»i ngưá»i ta thưá»ng hay ghen. Tà i hÆ¡n cÅ©ng bị ghen. Sắc hÆ¡n cÅ©ng bị ghen, may mắn hÆ¡n cÅ©ng bi ghen. Do đó sau ngà y Thầy Cai Khố Và ng được bổ là m Äá»™i Lệ Huyện Hoà i Nhân Bình Äịnh là và i hôm sau Cụ Lá»›n Bà tiếp được má»™t bức thÆ¡ nặc danh chỉ cho Cụ Bà biết Cụ Ông lấy cô vợ nhá» tháºt xinh đẹp mướn nhà riêng cho cô vợ nhỠở và đã cho ông già vợ nhá» cá»§a Cụ Lá»›n Ä‘i là m Äá»™i Lệ Huyện Hoà i Nhân tỉnh Bình Äịnh. Äá»c thÆ¡ cá»§a thiên hạ gởi đến Cụ Bà uất ức máu ghen trao lên đến cuống há»ng.
Sau khi cho Cha cá»§a cô vợ nhá» Ä‘i là m Äá»™i Lệ rồI, Cụ Thượng yên trà hà ng ngáy đến vá»›i ngưá»i vợ bé bá»ng sung sức. Cụ rất thá»a mản vá»›i sá»± chiá»u chuá»™ng cá»§a cô gái tuổi má»›i hai mươi, con gái Thầy Ãá»™i Lệ Hoà i Nhân Bình Ãịnh. Cụ tưởng rằng việc là m cá»§a Cụ rất kÃn đáo không má»™t ai biết được vì Cụ Ä‘i là m vá» rất đúng giá», ăn uống rất khá»e, tiá»n nong đầy đủ không thiếu Cụ Bà má»™t xu thì là m sao mà Cụ Bà ngỠđược, nhứt là khi đến vá»›i cô vợ bé Cụ Lá»›n toà n Ä‘i và o lúc Ä‘ang là m việc, Cụ nói dối là sang bên Tòa Khâm hoặc vô trong Cung chầu Ngà i Ngá»±.
Cụ Lá»›n ở được vá»›i cô vợ bé đúng ba tháng thì má»™t hôm Cụ Lá»›n vừa Ä‘i là m vá», chiếc xe kéo gá»ng đồng sáng loáng vừa đặt trên bệ tam cấp, Cụ Lá»›n vừa bước xuống thì từ bên trong Cụ Bà đã cầm sẳn ngá»n roi mây quất lia lịa và o ngưá»i Cụ Lá»›n, miệng Cụ chá»i toáng lên:
- Thằng già dê, thằng khốn nạn. Mi lấy con gái thằng Ãá»™i Cẩm Cai Khố Và ng được mắy tháng rồi, mi cho con ** đó bao nhiêu tiá»n. Vì sao thằng Bát Viá»…n xin mi Ä‘i Ãá»™i Lệ mi không cho mi lại cho thằng Cai Khố Và ng. Thằng Bát Viá»…n bằng lòng dâng năm trăm đồng sao mi không hho Ä‘i...
Tao giết con khốn nạn đó rũ rê thằng già dê nà y...
Cụ Ông tái mặt không biết cãi ra sao nữa nhưng chẳng lẻ đứng chịu tráºn để Cụ Bà hà nh hạ. Cụ Lá»›n đà nh phải cãi:
- Bà hay quá, tui chÆ¡i bá»i lúc mô. Bà chỉ nghe những đứa khốn nạn mô thóc mách mà là m khổ tui thôi. Tôi Ä‘i mần má»—i ngà y, đúng giá» tôi vá» thì giỠđâu mà đi chÆ¡i! Tháºt là khổ quá.
Cụ Bà cà ng lồng lên khi nghe Cụ Lớn chối cãi:
- Mi chối cãi không thằng già dê. Của nhà nà y mi dùng không được à . Hay là chỉ có con điếm đó mới có mà thôi. Mi muốn tao đưa cho mi thấy tất cả không?
Nói rồi Cụ Bà gá»i vá»ng vô phÃa trong:
- Cá»u Sá»›m! Thằng Cá»u Sá»›m đâu?
Má»™l gã lÃnh lệ trạc ba mươi tuổi Ä‘i ra:
- Dạ bẩm Cụ đòi con...
- Ừ, mi đưa con khốn nạn ra đây cho Lão già dê hết chối...
Nghe Cụ Bà dạy thế, Cụ Ông phát Ä‘iên lên, tay chân run cầm cáºp. Cụ Ông không ngá» Cụ Bà đã bắt được cô vợ bé cá»§a Cụ rồi.
Khi ấy cô vợ bé của Cụ Lớn vừa đi ra vữa khóc lạy:
- Bẩm lạy Cụ Lá»›n con còn bé, Cụ Lá»›n bắt con phải chiá»u chuá»™ng Cụ Lá»›n chứ con đâu dám quyến rÅ© Cụ Lá»›n.
Cụ Bà cỠvẻ thương cô gái tuổi trẻ, Cụ nói:
- Tao biết thằng chết đâm, chết vằm ni nhiá»u chuyện lắm. Hắn trông thấy mi rồi mà mi không chịu thì cha mi cÅ©ng chết. Hắn phá hoại Ä‘á»i mi tao biết mà .
Nói rồi Cụ Bà quay lại há»i Cụ Ông:
- Thằng già dê, mi còn chối nữa không, con ni là con mô, ai thuê nhà bên An cựu cho con ni ở? Thằng mô mi nói đi không Bà băm vằm mi ra bây gi�
Cụ Ông đứng chết Ä‘iếng, đứng thân như Trá»i trồng. Trong khi ấy, cô vợ bé cá»§a Cụ khóc lóc thảm thiết. Cụ Bà biết rằng mình chỉ có quyá»n hà nh hạ chồng mình mà thôi, còn con nhá» nà y thì cho nó vá» nên Cụ Bà bảo:
- Con kia tên mi là chi?
Cô vợ bé của Cụ Lớn đáp:
- Dạ, bẩm lạy Cụ Lớn tên con là Chấp...
- Năm nay bao nhiêu tuổI?
- Dạ bẩm con má»›i mưá»i bảy tuổI.
- Lão già ni lấy mi lâu chưa?
- Dạ ba tháng rồi. Hôm qua là đúng ba tháng.
- Hắn đến với mi lúc mô? Và o lúc mấy gi�
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n, Ông cụ đến lá»±c 9 giá» hay 10 giá» sáng chi đó. Buổi chiá»u khoáng 3 g rưởI.
- Ngà y hai lần đến với mi à ?
- Dạ...
Tiếng dạ của Chấp vừa rứt thì Cụ Bà nghiến răng kèn kẹt quơ roi quất và o đầu Cụ Ông lia lịa:
- Thằng khốn nạn, Trá»i Æ¡i mặt mÅ©i như thế ni mà chui rúc vô đứa bé không bằng tuổi con mình…
Cụ Ông không dám cãi ná»a câu. Cụ lặng thinh khẽ thở dà i.
Lúc ấy Cụ Bà lấy trong tráp ra hai chục đồng mà nói:
- Thôi tao cho mi số liá»n ni, mi vá» dá»n hết đồ đạc trả nhà cho chá»§ nghe chưa. Từ nay, lão già có đến thì mi chá»i vô mặt hắn nghe không? Tao thấy mi còn Ä‘i lại vá»›i hắn thì mi chết. Tao xé xác mi. Lần ni tao tha mi đó nghen...
Cô Chấp mừng rỡ, chấp tay vái Cụ Bà rồi bẽn lẽn Ä‘i ra. Cụ Ông không dám nhìn theo vì Cụ Bà chá»i. Cụ biết rằng, sau khi ngưá»i đẹp Ä‘i rồI, Ä‘á»i Cụ má»›i khổ. Cụ sẽ bị Cụ Bà hà nh hạ Ä‘au đớn, nhục nhã biết mấy. Lần nà y Cụ định lỳ ra nhưng bản tÃnh Cụ đã sợ Cụ Bà từ lâu nên bất cá» phản ứng gì trước Cụ Bà đá»u phải ứng rất cháºm. Cụ không là m sao nhanh trà cho được. Không ai hiểu vì sao nữa? Cụ Lá»›n không phải là ngưá»i ngu dốt hay kém thông minh? Cụ là má»™t vị Thượng Thư đầu Triá»u, dÄ© nhiên Cụ phải là báºc thông minh xuất chúng vì Cụ đã là m cho từ Ngà i Ngá»± rồi các Quan Tây, Quan Khâm Sứ, các Quan Toà n Quyá»n Ä‘á»u thÃch mê Cụ hết...
Khi Cô Chấp ra khá»i nhà rồI, Cụ Bà má»›i vẫy gá»i Cụ Ông lại.
- Lại đây lão già dê…
Cụ ông khép nép đi lại. Cu Bà cà ng ứa gan hơn nữa:
- Ai là m chi mô Ông là m như chuá»™t thấy mèo á»›. Những lúc Ông vô vá»›i con nhỠđó ra sao, chứ Ông cứ mạnh dạn cho rá»a coi nà o?
Má»—i câu há»i cá»§a Cụ Bà bằng má»™t lát dao đâm và o ruá»™t. Cụ Ông cứ phải ngáºm thinh không dám cãi. Bây giá» Cụ Bà muốn chi Cụ Ông vẫn phải chìu? Cụ Ông Ä‘ang uất háºn không hiểu đứa mô thóc mách để Cụ Bà biết chuyện vợ lẽ cá»§a Cụ. Ãá»i Cụ chẳng còn được bao lâu nữa, chỉ mong có má»™t chút lối già như thế mà cÅ©ng không lá»t được cặp mắt cú cá»§a mụ già quá»· quái nà y.
Cụ Bà nằm trên phản ngá»±a bóng loáng. Còn Cụ Ông rón rén trông tháºt thương hại. Äiá»u may mắn cho Ä‘á»i Cụ Ông là má»—i lần hà nh hạ thân xác cá»§a Cụ Ông, Cụ Bà đá»u đóng kÃn cá»a lại không cho đầy tá»› bén lá»n đến đây.
Cụ Bà thấy Cụ Ông rón rén đi cất không lên bước, Cụ đâm bực. Cự nghiến răng ken két:
- á»i cao ôi, là m như là sợ lắm! Xển ra Ä‘i rồi. Bây giá» lá»™ cái bản mặt chuá»™t ra thì mần bá»™ đến ghét...
Nói rồi, Cụ bà với tay kéo mạnh Cụ Ông lại là m Cụ Ông ngã chùi xuồng gần như đè lên Cụ Bà , Cụ Bà đã tru lên vu vạ.
- A bây giỠÔng Ä‘i vá»›i con Ä‘iếm, Ông mê con thằng Cai Khố Và ng Ông đánh lại tôi phải không? á»i Trá»i đất Cha Mẹ Æ¡i...
Cụ ông cuống lên năn nỉ:
- Tôi đâu dám đụng đến Bà . Bà lôi ngã chùi xuống mà đụng phải Bà . Tôi lạy Bà , Bà muốn là m gì cũng được xin Bà đừng la tui như thế oan cho tui lắm...
Cụ Bà lại bẻ quẹo lá»i Cụ Ông nói rồi tru lên:
- Oan á, bây giá» mi còn nói là oan à . Thế con gái thằng Cai Khố Và ng Hà công Thinh kia là ai? à không phải, con nà y ghen báºy, con nà y vu oan cho Cụ Thượng Nhứt Phẩm triá»u đình. Như thế thì Cụ Thượng giết con nà y Ä‘i. Cụ Thượng là m giấy bá» tù con nà y tha hồ Cụ Lá»›n Ä‘i suốt ngà y đêm cÅ©ng được.
Cụ Ông không dám nói chi nữa. Thôi thì đà nh chịu váºy, mặc cho Cụ Bà muốn hà nh hạ ra sao cÅ©ng được. Nói má»™t lá»i thi Cụ Bà nói lại hà ng trăm lá»i chịu là m sao thấu…
Cụ Bà thấy Cụ Ông ngồi im không trả lá»i. Nói lắm cÅ©ng má»i miệng, bây giá» Cụ Bà nghÄ© kế hà nh hạ Cụ Ông, Cụ Bà nhìn xung quanh coi có thứ gì có thể trói Cụ Ông lại nhưng tìm không thấy, bổng Cụ Bà nhìn cái tráp sÆ¡n Ä‘en mà Cụ Ông trước kia là m tráp đựng Văn phòng tứ báo, Cụ Bà gáºt đầu đắc ý.
- Ãây rồi bây giá» chạy Ä‘i đằng Trá»i, mi sung sướng lắm thì phải khổ nhiá»u. Lúc mi vá»i con ** rên rỉ thì bây giá» mi cÅ©ng rên Ä‘i cho tao coi... Äồ khốn nạn già rồi còn dê...
Nói đến đây Cụ Bà dà tay và o trán Cụ Ông là m Cụ Ông siêu vẹo ngưá»i Ä‘i. Cụ Bà nắm tay Cụ Ông kéo lại.
- Lại đây.. Lại đây không nhÃch được cái bị thịt đó ư…
Cụ Ông vá»™i và ng đứng dáºy bước tá»i thì Cụ Bà lại tru lên:
- À mi định chạy à ...
Cụ Ông vội cãi:
- Tui chạy Ä‘i đâu, Bà la tui bắt tui ngồi xÃch lại gần thì tui xÃch lại.
Cu Bà vặn vẹo:
- XÃch là m chi con nà y già rồI, không như con thằng Cai Khố Và ng đâu mà mi còn lăm le.
Cụ Ông thở dà i não nuá»™t, lá»i nà o cÅ©ng bị Cụ Bà bắt bẻ thà im Ä‘i cho xong. Cụ Bà nắm đầu Cụ Ông kéo xuống gần chiếc tráp. Cụ Ông không biết Cụ Bà muốn là m chi nữa nhưng Cụ đà nh theo đà tay cá»§a Cụ Bà mà cúi gáºp ngưá»i xuống. Lúc đó Cụ Bà má»›i móc túi tìm chìa khóa nhưng không thấy. Cụ Bà thét há»i:
- Ãứa mô giữ chiếc chìa khóa tráp đây?
Không ai trả lá»i, Cụ Ông đà nh phải bảo:
- Äể trong tá»§ trà ...
Cụ Bà thét:
- Vô lấy đưa ra đây...
Cụ Bà ném chùm chìa khóa tá»§ cho Cụ Ông. Cụ Ông thá»u não đứng dáºy mở cá»a tá»§ trà , lấy cặp chìa khóa tráp trao lại Cụ Bà . Cụ Bà cầm cặp chìa khoá mở vá»™i chiếc tráp ra. Cụ Ông tưởng Cụ Bà tìm chi bèn há»i:
- Bà định tìm chi?
Cụ Bà gay gắt:
- Chả tìm chi hết... Cúi xuống đây.
Cụ Ông chưa biệt cúi là m gì thì Cụ Bà đã nắm tóc Cụ Ông dìm đầu xuốg:
- Cúi xuống...
Cụ Ông theo đà tay của Cụ Bà cúi xuống. Cụ Bà bèn nắm lấy bộ râu của Cụ Ông cho vô tráp rồi đóng tráp khóa lại.
Cụ Ông cúi gầm mặt xuống, trông dáng Ä‘iệu cá»§a Cụ Ông tháºt đáng thương hại. Bá»™ râu cá»§a Cụ bị khóa trong tráp. Cụ đà nh phải nằm phục xuống như con cóc nằm bên bệ đá. Má»—i lần muốn di chuyển hay muốn ngồi Cụ Ông phải cầm đỡ cái tráp lên thì sức nặng cá»§a tráp má»›i không cuốn và kéo bá»™ râu cá»§a Cụ Ông.
Má»—i lần lỡ đễ sức nặng cá»§a tráp kéo xuống Cụ Ông thấy nhức nhối nÆ¡i cầm đến ứa nước mắt. Mặc cho Cụ Ông nhăn nhó, Cụ Bà vẫn lặng thinh, coi đó là má»™t hình phạt đáng kiếp. Cụ Bà trả thù lối Ä‘i chÆ¡i bất kể quần thần, phụ tá» cá»§a Cụ Ông. Cụ Bà thấy Cụ Ông nhăn nhó Cụ lại nhiếc không tiếc lá»i.
- Ãau như thế cho nhá»› lúc Ông sung sướng bên con thằng Cai Khố Và ng. Những lúc đó sao Ông không khóc không kêu la như bây giá». Tháºt tui gá»›m cái bản mặt cá»§a Ông lắm!
Bị Cụ Bà nhiếc Cụ Ông đà nh lặng thinh. Lúc nà y Cụ Ông chỉ lạy giá»i cho khách đến thắm thì Cụ má»›i được thoát nạn. Có khách đến thăm Cụ Bà cho mở khóa để Cụ Ông sữa soạn ra đón khách. Sau khi khách vá», Cụ Bà lại kẹp râu Cụ Ông vô tráp.
Giá» Ä‘i là m, Cụ Bà mở tráp cho Cụ Ông báºn quần áo, trước khi Cụ Ông báºn xong à o gấm Ä‘eo bà i ngà thì Cụ Bà lại dặn:
- Nè nhá»› nghen, nếu còn láo liếng đến con ** đó thì đừng có trách tui đó. Ừ mà con ** ấy đâu còn dám tiếp Ông nữa. Tui đối xá» vá»›i nó quân tá» như thế Ä‘á»i nà o nó dám cãi lệnh cá»§a tui.
Cụ Ông lặng im. Cụ lên xe đi là m.
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 10:35 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 8
Sau tráºn đòn ghen bằng cách cắm râu Cụ Ông và o trap, Cụ Ông đâm sợ, không còn dám láo lÆ¡ đến gái nữa.
Tuy hai Cụ đã ngoà i ngÅ© tuần rồi nhưng tình chồng vợ vẫn còn khắng khÃt nhiá»u khi còn nồng thẳm lắm. Do đó, ngưá»i ta không lấy là m lạ khi thấy Cụ Bà ghen vá»›i Cụ Ông.
Trong trại cá»§a Cụ ông Cụ Bà ở rất rá»™ng. Trong trại đầy đủ cây ăn trái và các loà i váºt nuôi trong gia đình nhất là loà i ngá»±a.Trong trại cá»§a Cụ Ông Cụ Bà có bốn cặp ngá»±a lá»›n. Những gia đình Thượng lưu ngà y xưa dùng ngá»±a để thay thế phương tiện di chuyển mau lẹ. Ngà y nay riêng Cụ Lá»›n chẳng những dùng ngá»±a cho xe song mã má»—i lần Cụ phải Ä‘i chầu Ãức Vua hay sanh Tòa hâm hầu Ngà i Khâm Sứ mà Cụ Ông và Cụ Bà còn dùng loại ngá»±a là m thuốc kÃch thÃch ái ân rất bén nháºy.
Trong vưá»n cá»§a Cụ có má»™t phòng riêng, mà n che trướng rá»§ rất xinh đẹp. Vưá»n được rà o bằng má»™t giây rà o tháºt đẹp. Má»—l lần Cụ Ông Cụ Bà muốn cùng nhau tìm lại thú ái ân hồi thanh xuân là cả Cụ Ông lẫn Cụ Bà ra căn nhà có mà n che trướng rá»§ đó. Trong khi ấy gã Mã phu Ä‘uổi 2 con ngá»±a cái và đực và o vưá»n trước căn lầu cá»§a Cụ Ông và Cụ Bà đang ngồi chÆ¡i.
Con ngá»±a đực và con ngá»±a cái và o trong vưá»n ăn đám cá» non, nhưng hai Cụ không lạ gì khi ngá»±a đực và ngá»±a cắi gặp nhau thì ngá»±a đực sấn lại để gạ ngá»±a cái.
Thế là ngoà i vưá»n hai con ngụa đã là m chuyện gieo giống và bên trong gian nhà xinh đẹp Cụ Ông và Cụ Bà cÅ©ng đã tìm thấy sá»± hồi xuân cá»§a tuổi trẻ. Cụ Ông và Cụ Bà quằn quại lăn lá»™n lên nhau trong khi bên ngoà i hai con ngá»±a cÅ©ng hà lên từng chặng.
Gia Ä‘inh và truyá»n thống cá»§a Cụ Thượng như thế nên Cáºu Chó tức Bẩy không có xương sống, phải bò lê dưới đất, tay chân Ä‘en đầy lông lá nhưng há»… thấy đà n bà , con gái là Cáºu Chó xốn xan tru lên những tiếng khá»§ng khiếp.
Và khi ấy gân cốt cá»§a Cáºu Chó cứng đơ. Trước mắt Cáºu Chó chỉ còn thấy váºt dục và lòng thú cá»§a tình yêu váºt chất mà thôi. Sau khi Cô Lụa con gái cá»§a Cá»u Tá»›m bây giá» con thầy đội Tá»›m đã có mang không thể tiệp tục chìu chuá»™ng cáºu Chó được nữa cáºu cà ng lồng lá»™n hÆ¡n nữa. Má»—i lần có ngưá»i và o cho Cáºu ăn cÆ¡m nếu không phải là Cô Lụa hoặc không phải là ngưá»i con gái để Cáºu có thể thá»a mãn được sá»± đòi há»i cá»§a dục tình thì Cáºu Ä‘uổI, Cáºu tru lên và gầm gừ.
Bây giá» có Duyên ngưá»i con gái xinh đẹp cá»§a Thầy Lý Huyện Hương Trà nÆ¡i Quan Huyện anh ruá»™t Cáºu Chó trị nháºm đến hầu hạ, Cụ Bà mừng rằng con trai tà n táºt cá»§a Cụ được thá»a mãn khá»i phải tru tréo như má»i ngà y.
Cụ Bà sợ Duyên đẹp quá, đẹp hÆ¡n Lụa bá»™i phần. Duyên sẽ không chịu dà nh má»i cảm tình cho Cáºu Chó, thứ ngưá»i chẳng khác Chó chút nà o.
Cụ Bà dỗ dà nh Duyên.
- Con đến đây Cụ Lớn coi con như con trong nhà nghe không?
Cáºu Bẩy là con trai cá»§a Cụ Lá»›n. Cáºu tà n táºt nhưng rấl tốt, các Cụ thương Cáºu Bẩy lắm. Mà các Quan Phá»§, Quan Ãốc tá», Quan Huyện, Quan Tham Tri anh cá»§a Cáºu Bẩy cÅ©ng thương Cáºu Bẩy lắm. Váºy con cÅ©ng phải chịu thương, chịu khó chìu chuá»™ng Cáºu Bẩy thì con muốn gì cÅ©ng được mà Chú con cÅ©ng được các Quan nâng đỡ. Cụ vừa nghe Quan Huyện nói Quan Huyện sắp cho Chú con là m Cai Tổng phải không?
Duyên chỉ còn biết "Dợ" để trả lá»i Cụ Bà .
Duyên ở lại Trại Cụ Thượng còn Quan Huyện trở vá». Trước khi trở vá» Quan Huyện còn đưa Duyên đến phòng ngá»§ lần nữa để dổ dà nh Duyên ở lại trong nhà Cụ Thượng hầu hạ Cáºu Chó.
Quan Huyện có vẻ mê say Duyên lắm nhưng chẳng lẽ Quan Huyện lại cướp cá»§a em mặc dầu Quan đã hưởng phần nhụy hoa trước em Quan Huyện rồi. Lần nà y Quan Huyện dá»— dà nh Duyên, nói cho Duyên rõ là Duyên cÅ©ng sẽ được Cáºu Bẩy coi như là vợ. Cáºu Bẩy cÅ©ng sẽ chìu chuá»™ng Duyên như Quan Huyện đã chịu chuá»™ng Duyên lúc nà y. Duyên ngÆ¡ ngác há»i:
- Thưa Quan Lớn như thế tôi sẽ là vợ của Chú Bẩy?
Quan Huyện trơ trẽn đáp:
- Ừ, em sẽ là vợ cá»§a Chú Bẩy. Chỉ vì Chú ấy có táºt kháºt khùng nên anh phải nói trước cho em biết. Trong nhà Mạ anh thương Chú ấy nhứt nhà nên cái gì Chú ấy muốn là Mạ chấp thuáºn ngay. Em chìu Chú Bẩy được tha hồ mà sung sướng. Chú em cÅ©ng được Chú anh và Mạ anh giúp đở táºn tình.
Duyên nghẹn ngà o không đáp. Lúc nà y nà ng má»›i biết té ra Quan Huyện yêu thương mình chỉ để cướp phần nhụy hoa cá»§a mình không muốn cho thằng em kháºt khùng được hưởng phần nhụy hoa tươi tốt đó.
Duyên nghẹn ngà o uất háºn, nhưng nà ng còn biết nói sao nữa khi mà nhụy hoa đã bị Quan Huyện hái rồi, bây giá» Quan Huyện lại cho nà ng biết chỉ là vợ cá»§a ngưá»i em Quan Huyện. Má»™t Cáºu ấm tà n táºt mà sá»± tháºt nà ng chưa biết mặt Cáºu ấm ra sao mà tà n táºt như thế nà o?
Duyên đà nh mặc cho số pháºn cá»§a mình. Là má»™t thôn nữ nà ng còn ra gì trước số Quan lại hống hách bất kể chuyện lương tâm và lá»… nghi chi cả.
Sau khi buổi chiá»u được Quan Lá»›n ấp á»§ Duyên thấy chán ngán khi trở vá» nhà Cụ Lá»›n. Äêm ấy Duyên được nằm trong má»™t căn nhà rá»™ng rãi cá» chăn có mùng. Sáng hôm sau Quan Huyện ra vá», còn nà ng ở lại thì Cụ Bà đã nhẹ nhà ng bảo vá»›i nà ng:
- Sáng nay con vô thăm Cáºu Bẩy má»™t chút. Con nhá»› là Cáºu Bẩy tà n táºt nhưng Cáºu Bẩy được cả nhà nà y yêu quý. Cụ Ông cÅ©ng như Cụ đây Ä‘á»u quý Cáºu Bẩy cả, váºy con chịu khó chìu chuá»™ng Cáºu Bẩy cho Cáºu vui vẻ, bằng lòng thì con muốn gì cÅ©ng được. Äấy con coi Cha con Lụa bây giá» Ä‘i là m Äá»™i Lệ Háºu Lá»™c, táºu được ruá»™ng, là m được nhà đó. Ãây rồi ông Cụ ra lệnh cho Quan Huyện nâng đỡ chú con, cho chú con là m Cai Tổng thì rồi chẳng mấy chốc là chú con già u sang. Nhá»› ngheo con...
Duyên ứa nước mắt nghe theo lá»i Cụ Bà . Nà ng không dám ho he nói chuyện nà ng và Quan Huyện đã thà nh vợ chồng trong ba dêm nay rồi. Nà ng buồn rầu theo nguá»i bõ già đi xuống chá»— Cáºu Bẩy nằm.
Äã mấy ngà y nay Lụa bụng to. Cụ Bà kiêng không muốn cho Lụa hầu Cáºu Bẩy nên Cáºu có ý buồn. Mấy hôm nay Cáºu Bẩy chán chưá»ng không thiết ăn cÆ¡m nữa. Gặp đứa đưa cÆ¡m và o là Cáºu ra hiệu há»i Lụa, không có Lụa là Cáºu tung luôn cÆ¡m Ä‘i. Ngưá»i Cáºu rắn chắc gân cốt cá»§a Cáºu Bẩy cứng Ä‘á», ngưá»i Cáºu Ä‘ang hà o hức đòi há»i mà không có Lụa mà là m sao mà Cáºu không ức.
Thỉnh thoảng nhá»› đến Lụa Cáºu lại tru lên tháºt đúng kiểu Chó tru dà i, loại chó sói trong rừng. Má»—i lần Cáºu Chó tru lên là Cụ Bà nóng ruá»™t chỉ mong sao có má»™t đứa con gái đưa xuống hầu hạ Cáºu Bẩy mà thôi.
Có lần Cụ Bà nghe tiếng Cáºu Chó tru, Cụ Bà rá»™n rà ng thương con.
- Khổ tháºt là m sao cho nó bây giá»?
Cụ ông có vẽ đạo đức hÆ¡n trả lá»i:
- Thằng đó cũng rộn lắm. Mới có mấy ngà y mà nó rộn quá tru suốt ngà y...
Cụ Bà đâm ức với Cụ Ông nên Cụ lại sỉa sói Cụ Ông nói:
- Cái giòng nhà ông như thế, Ông còn nói chi. Ông thỠnghĩ và i hôm coi ông có chạy cứng lên gấp trăm thằng Bẩy không? Nói mà không biết ngượng.
Cụ Ông đà nh là m thinh.
Hôm nay có Duyên rồi Cụ Bà yên trà nhưng Cụ vẫn sợ Duyên xinh đẹp như thế thì nà ng là m sao chịu được cáºu Bẩy, dáng Ä‘iệu như con chó sói váºy.
Duyên theo má»™t bà già xuống chá»— cáºu Chó nằm. Cáºu Chó cởi trần trùng trục Ä‘ang bò dưới đất. Cáºu bò quanh gian nhà vì Cáºu nôn nóng chỠđợi ngá»i vợ cá»§a Cáºu, cô Lụa. Ngưá»i cáºu Chó mấy hôm nay rạo rá»±c như sắp phát khùng vì Cáºu chưa có chá»— thoát ra sá»± sung sức khá»§ng khiếp cá»§a Cáºu. Tháºt ra nếu phải những cô gái dâm đãng thÃch đà n ông như Lụa thì cáºu Chó quả là má»™t thứ vưu váºt đáng tiá»n cá»§a. Ãà ng nà y Duyên là trinh nữ má»›i bị Quan Huyện bóc mà ng trinh tiết má»›i thấm thÃa cái thú ái ân. Trá»i cho ra sao nên cô chưa dạn dÄ© như Lụa. Duyên vẫn còn sợ đà n ông. DÄ© nhiên Quan Huyện tuy là anh cÅ©ng có giòng máu ba mươi lăm nhưng không khá»e và bá»± sung Sức má»™t cách kỳ lạ như Cáºu Chó.
Ngưá»i U Già biết Duyên là cô gái quê còn sợ hãi. Bà lo ngại Duyên vẫn còn trong trắng thì là m sao mà chịu nổi Cáºu Chó. Bà lo xa như thế nên Bà bõ già trong nhà Cụ Thượng phải lo bảo Duyên trước:
- Bây giá» con đứng ở nhà ngang nà y để tao xuống coi Cáºu Bẩy Ä‘ang là m gì. Há»… tao vẫy thì con hãy xuống nghe. Cáºu Bẩy mà thương yêu ai thì tha hồ mà đòi há»i bất cứ Ä‘iá»u gì muốn gì Cáºu cÅ©ng chìu hết. Bà dặn trước, con phái là m cách nà o chịu được Cáºu Bẩy thì tha hồ con sung sướng, các Cụ và các Quan cÅ©ng Ä‘á»u thương Cáºu Bẩy hết.
Duyên đứng chỠở nhà ngang. Nà ng bà ng hoà ng không biết cuá»™c Ä‘á»i cá»§a nà ng sẽ ra sao, Cáºu Bẩy như thế nà o? Cáºu Bẩy có thá»±c thương yêu nà ng như Quan Huyện đã thương yêu không hay là Cáºu Bẩy cÅ©ng là ngưá»i ham dục vá»ng, thấy nà ng xinh đẹp thì chÆ¡i bướm chán ong chê rồi lại thôi. Duyên không ngá» Cáºu Bẩy là Cáºu Chó da Ä‘en nháy suốt ngà y bò và lúc nà o cÅ©ng cứng cá»±a hết.
Bà U Già lên chá»— Cáºu Bẩy Ä‘ang bò mình trần như nhá»™ng, da Ä‘en nháy vì là n lông mướt. U Già vừa ló đầu và o, Cáºu Bẩy đã dừng tay không bò nữa ngước mắt nhìn lên. U Già khẽ hé cá»a mở, Cáºu Bẩy vẫn im lặng. Lúc đó U Già má»›i lên tiếng:
- Cáºu Bẩy, hôm nay Cụ Lá»›n cho Cô Lụa thứ hai và o chăm sóc cho Cáºu nhưng Cáºu trần truồng như thế nà y, hắn sợ là m sao hắn dám xuống chăm sóc cho Cáºu được. Cáºu Bẩy phải lên trên giưá»ng nằm đắp chân cho cẩn tháºn cho con Lụa không sợ Cáºu Bẩy chứ.
Cáºu Bẩy nghe rõ tiếng ngưá»i và hiểu tiếng ngưá»i nên Cáºu bằng lòng. Cáºu gáºt đầu, vẩy U Già vô. U Già biết tánh Cáºu Bẩy ma bùn há»… thấy đà n bà thì chẳng kể già trẻ, xấu đẹp Cáºu cuống lên là tay cáºu sá» soạng vong mạng, U Già phải giao bẹn trước:
- Cáºu Bẩy phải nằm yên cho tôi bồng Cáºu Bẩy lên giưá»ng đó nghen. Nếu Cáºu Bẩy không chịu để yên thì là tôi không bồng Cáºu nữa đâu. Tui vất Cáºu Bẩy xuống đất mặc cho Cáºu Bẩy bò và con Lụa thứ hai cÅ©ng không dám đến hầu Cáºu Bẩy nữa...
Cáºu Bẩy gáºt đầu lia lịa nghÄ©a là Cáºu chấp nháºn lá»i giao ước cá»§a U Già , U Già đẩy cá»a bước vô nhà . U Già cúi xuống bồng Cáºu Bẩy lên nhưng súc yếu U phải cúi sát xuống má»›i lấy nổi sức bồng Cáºu Bẩy lên giưá»ng thì U Già đã thở rống lên rồi Cáºu Bẩy ngá»i thấy hÆ¡i đà n bà Cáºu cuống lên thế là Cáºu ôm chầm lấy U Già , quá mệt nên cÅ©ng gục xuống chẳng còn biết chống đỡ ra sao nữa. Thế là Cáºu Bẩy đưa tay sá» soạng là m U Già giáºt mình vá»™i hất tay Cáºu Bẩy ra chá»i thá»:
- Ãồ khốn nạn...
U Già vùng dáºy nhưng cÅ©ng dặn Cáºu Bẩy:
- Nằm yên đó nghe. Há»… động Ä‘áºy, nó xuống trông thấy cái giáng Ä‘iệu ma quá»· cá»§a Cáºu là nó chạy đó, không dám lại gần nữa là lúa thì đừng có rống lên nữa vô Ãch. Con cái nhà ngưá»i ta đẹp như tiên, xinh như má»™ng mà đem dâng hiến cho thứ Cáºu thì cÅ©ng là khổ tâm lắm rồi đó...
U Già ra ngoà i cá»a, nhìn vá» phÃa nhà ngang thấy Duyên đứng thá» thẫn giáng Ä‘iệu tháºt thương hại U Già vẫy Duyên xuống nhưng Duyên không chú ý đến nhà Cáºu Bẩy, nà ng không thấy U Glà vẫy, nên Duyên không xuống. U Già phải lên tiếng gá»i. Duyên giáºt mình nhìn vá» chá»— có tiếng U Gi thấy U Già đang vẫy. Nà ng Duyên láºt Ä‘áºt Ä‘i xuông nhà ngang.
U Già vẫy Duyên lại gần rồi thầm nói vá»i dáng Ä‘iệu quan trá»ng:
- Cáºu Bẩy Ä‘ang ngá»§ cháu vô ngồi chÆ¡i vá»›i Cáºu Bẩy...
Duyên cau mà y há»i:
- Cáºu ấy Ä‘ang ngá»§ thì cháu vô là m gì? Chẳng lẽ cháu và o ngồi coi Cáºu ấy ngá»§.
U Giá khẽ cưá»i nói:
- Cáºu Bẩy ngá»§ thì rồi cÅ©ng có lúc Cáºu ấy phải thức chứ. Khi Cáºu thức thấy có con ngồi đấy rồi đỡ buồn. Nè U Già nói cho con biết là hai Cụ Lá»›n quý Bẩy lắm đấy nghen...
Thôi con vô vá»›i Cáºu Bẩy Ä‘i...
Nói rồi U GIà đẩy Duyên vô trong buồng Cáºu Bẩy. Từ ngoà i sáng và o trong nhà tối Duyên như quáng gà không thìn thấy gì nhưng nà ng vẫn khẽ bước nhè nhẹ. Cáºu Bẩy nằm trên giá»ng đã nhìn thấy Duyên, Cáºu mừng rỡ vì Duyên còn đẹp hÆ¡n Lụa, ngưá»i vợ trước kia cá»§a Cáºu rất nhiá»u. Cáºu chú ý nhìn coi Duyên Ä‘i đâu. Cáºu thấy Duyên Ä‘i vá» phÃa giưá»ng mình nằm nên cáºu chá» cho Duyên đến gần là cáºu nắm lấy tay Duyên kéo Duyên ngã vá» phÃa cáºu.
Duyên quáng gà vì từ ngoà i sáng và o trong tối nên nà ng bước đến sát giưá»ng Cáºu Bẩy lúc nà o cÅ©ng không biết. Duyên vừa lê chân đụng phÃa cạnh giưá»ng thì Cáºu Bẩy đã nắm lấy tay nà ng lôi tuốt và o. Duyên giáºt mình rú lên thì nà ng đã ôm chầm lấy Cáºu Bẩy rồi. Lúc ấy Duyên má»›i nhá»› nà ng Ä‘ang vô vá»›i Cáºu Bẩy.
Lôi được Duyên ngã Cáºu Bẩy vá»™i bế xốc Duyên lên giưá»ng. Ngưá»i Cáºu Bẩy đã trần truồng sẳn rồI, gân cốt cá»§a Cáºu Bẩyđã cứng nhắc nên Duyên vừa đụng phải Cáºu Chó nà ng đã giá»±t mình.
Nà ng đã mở mắt nhìn Cáºu Chó nhưng trong chá»— Cáºu Chó nằm tối mò nà ng không nhìn rõ mặt Cáºu Chó, nà ng chỉ biết Cáºu Chó có vẻ khá»e mạnh lắm vì gân cốt Cáºu Chó cứng Ä‘á», tay chân Cáºu Chó nhanh nhẹn và vì nà ng đã bị Quan Huyện anh ruá»™t Cáºu Chó dạy cho đủ cách tiếp xúc vá»›i đà n ông nên khi gặp phải Cáºu Chó nà ng Duyên nghÄ© ngay đến Quan Huyện. Và nà ng chấp nháºn ngay cuá»™c hôn nhân giữa nà ng và Cáºu Chó.
Cáºu Chó thá»a mản, Cáºu Chó thÃch thú nên Cáºu như Ä‘iên như khùng khi gặp được nà ng Duyên. Còn Duyên sau những lần ái ân vá»›i Quan Huyện lần nà y nà ng đã thấy thế nà o là sá»± yêu thương, thế nà o là tình yêu trong tay nhau.
Cáºu Chó thấy Duyên chìu chuá»™ng Cáºu má»™t cách thÃch thú dể dà ng nên Cáºu Chó cang yêu Duyên say mê hÆ¡n Lụa ngưá»i vợ trước cá»§a Cáºu.
Sau phút ái ân giai giảng, Duyên má»›i nhìn thấy rõ than hình cá»§a Cáºu Chó Ä‘en đủi lại nhiá»u long lánhư má»™t con váºt nà ng bắt đầu sợ nhưng sá»± kÃch thÃch cá»§a dục tình là m Duyên quên sá»± tháºt trước mặt nà ng.
U Già được lệnh cá»§a Cụ Bà rình coi Duyên xinh đẹp như thế nà ng có chịu là m vợ cá»§a Cáºu Chó không? Bởi váºy khi Duyên Ä‘i vá» phÃa Cáºu Chó U Già đã bắt đầu lo, nhưng khi thấy nà ng rón rén Ä‘i lại gần giưá»ng Cáºu Chó U Già cà ng thấy lo hÆ¡n nữa vì U Già thấy Cáºu Chó đã há»m sẳn để lôi Duyên lên giưá»ng. Ãứng bên ngoà i U Già cà ng thấy hồi há»™p.
U chá» khi Duyên thét lên hốt hoảng là ấp và o để an á»§i Duyên, nà o ngá» Cáºu Chó đã thà nh công dá»… dà ng. U Già mừng rỡ nhưng U cÅ©ng cố gắng đứng cho tà n canh mãn võ coi có chuyện chi xảy ra không.
Chuyện êm xuôi. Duyên mệt nhá»c vì Cáºu Chó mạnh gấp ba lần Quan Huyện anh ruá»™t cá»§a Cáºu nên sau cÆ¡n ân ái phá»§ phà ng, nà ng đã thiếp Ä‘i. Còn Cáºu Chó thì thÃch thú nằm im.
U già láºt Ä‘áºt trở lên phòng khách để trình vá»i Cụ Bà là má»i việc đã êm.
Gặp Cụ Bà U Già cưá»i nói:
- Bẩm Cụ Lớn xong hết rồi!
Cụ Lá»›n muốn nghe cho rõ má»i việc bèn há»i lại:
- Xong rồi là là m sao?
- Chịu rồi... Cái cô ấy xinh đẹp mà ngoan lắm. Cáºu Chó nắm tay cô ta kéo mạnh quá trông tháºt thương hạI, bẩm Cụ thế là cô ta bị nhà o lên giưá»ng và Cáºu Chó bế xốc cô ta lên giưá»ng...
Cụ Bà sung sướng há»i:
- Thế là chúng nó chịu nhau rồi phải không? May quá mấy hôm nay nghe thằng Bẩy no tru là phát điên lên được. Con nhà lại lạ như thế!...
U Già há»›n hở lui vá» báo cáo cho Cụ Bà hay sá»± thà nh công cá»§a Cáºu Bẩy. Duyên đã chịu rồi và Cáºu Bẩy đã thà nh vợ chồng vá»›i Duyên. Nghe U Già trình Cụ Bà mừng rỡ nhưng tánh Cụ hÆ¡i kỹ, Cụ Bà muốn biệt coi Duyên còn trinh tiết hay không? Cụ bảo vá»›i U Già rằng:
- Nè U Già , bây giá» tui nhá» U Già điá»u nà y nghen. U Già phải là m thế nà o con Duyên không biết kẻo nó ngượng. Tôi coi con nhá» nà y là con cá»§a nhà đứng đăn có giáo dục chá»› không như con Lụa con thằng Cá»u Tá»›m nhà nà y. Con Lụa lấy thằnng Bẩy khi nó không còn trinh tiết chi hết còn con nà y anh Huyện nó đưa lên nó Ä‘ang còn nhá», dáng Ä‘iệu xinh đẹp cá» lẽ nó còn tiết trinh. Tui muốn U Già vô thay giưá»ng chiếu cho chúng nó để coi con nà y còn tiết trinh hay không?
Nếu nó còn tiết trinh thì tháºt là may mắn cho nhà mình lắm. Tui nói tháºt lấy vợ còn trinh tiết hên lắm đó! Ãấy Ông Cụ nhà nà y là m Quan thăng chức rất nhanh là nhá» khi ấy tui còn tiết trinh. Ngay trong đêm tân hôn ông ấy cảm động khi thấy tiết trinh cá»§a tui thấm lên chiếc vải trắng trải trên nệm đó.
Do đó ngà y nay tui muốn coi con bé nà y còn trinh tiết hay không? Nếu nó còn tiết trinh thì mình phải quý hóa nó nâng đở cha nó nữa.
U Già thấy Cụ Bà trịnh trá»ng việc tiết trinh nên U Già cÅ©ng hưởng ứng theo lá»i Cụ Bà :
- Dạ bẩm lạy Cụ Lá»›n theo con thì cô nà y còn trinh tiết vi cô ấy e lệ lắm chẳng biết chi là chuyện vợ chồng. Khi Cáºu Bẩy à o và o thì cô ấy sợ quá khóc òa lên...
- Cụ Bà lên giá»ng đạo đức thương xót Duyên.
- Chà tá»™i nghiệp chưa!... như thế nhất định con nhá» nà y còn trinh tiết rồi... Tháºt là hên cho thằng Bẩy, tá»™i nghiệp cho con nhá» quá chừng...
U Già xin phép Ä‘i xuống phòng Cáºu Bẩy để khám phá mà ng trinh tiết cá»§a Duyên. Trong khi ấy Duyên Ä‘au đớn ngồi khóc má»™t mình. Äây là ngưá»i thứ hai cùng nà ng chung chăn chung gối. Ngưá»i trước là Quan Huyện anh ruá»™t Cáºu Bẩy và ngưá»i thứ hai là Cáºu Bẩy. Hai ngưá»i có hai thái cá»±c khác nhau xa, Quan Huyện thì chiá»u chuá»™ng nà ng, biết xót xa thương tiếc trinh nữ, Quan Huyên lại nhá» bé gượng nhẹ cho nà ng.
U Già xuống chá»— Cáºu Chó ở thấy Duyên Ä‘ang ngồi khóc mà trên chiếu còn lại nhiá»u dấu máu. U Già mừng rỡ cho rằng Duyên bị thất trinh vá»›i Cáºu Bẩy nên máu tiết trinh đã đổ ra, chá»› U Già không ngá» rằng Duyên vì không chịu đựng sức mạnh và to bá»± cá»§a Cáºu Chó mà thà nh ra như thế. U Già bèn chạy lên báo tin cho Cụ Bà biết là Duyên còn trinh tiết, máu trinh còn vương trên chiếu và vải trắng. Hiện Duyên Ä‘ang ngồi khóc cá» lẽ vì Ä‘au đớn hay vì uất háºn?
Cụ Bà nghe U Già nói lại cà ng thương Duyên. Cụ Bà bảo U Già :
- U gá»i con vợ thằng Bẩy lên đây, tui an á»§i nó và i lá»i.
U Già vá»™i trở lại căn phòng cá»§a Cáºu Chó giữa lúc Cáºu Chó mệt đã nằm ngá»§ thiếp Ä‘i, còn Duyên đã đứng dáºy, Ä‘ang muốn thay chiếu và vải trắng đệm nhưng không dám đánh thức Cáºu Chó. Cáºu Chó nằm trên giưá»ng phá»§ trên mình má»™t chiếc chăn đơn để che lấp chá»— Cáºu Bẩy luôn luôn để trần. Tháºt ra từ lúc và o phòng Cáºu Bẩy, Duyên chưa được trông rõ mặt Cáºu Bẩy nên nà ng không ngá» Cáºu Bẩy có dáng Ä‘iệu như chó. Nếu Duyên được nhìn thấy Cáºu Bẩy bò dưới đất bằng hai tay và hai chân và Cáºu tru lên, có lẽ nà ng chẳng bao giá» chịu chấp nháºn sá»± ái ân vá»›i Cáºu Chó. Nhưng khi nà ng và o vá»›i Cáºu Chó từ ngoà i chan hòa ánh sáng vô trong buồng tối, nà ng như quáng gà không trông thấy chi hết. Mà ngay khi ấy Cáºu Chó thấy ngưá»i đẹp và o, Cáºu đã Ä‘iên cuồng lên, kéo luôn Duyên và o tráºn ân ái Ä‘iên cuồng.
U Già thấy Duyên loay hoay tìm chiếu để thay chiếc chiếu và tấm vải trắng bẩn. U bèn đằng hắng lên tiếng cho Duyên quay ra. Lúc ấy U Già mới vẫy Duyên ra.
Duyên tưởng chuyện chi, nà ng láºt Ä‘áºt mở cá»a Ä‘i ra, Cáºu Bẩy nghe tiếng động bèn mở mắt, thấy Duyên Ä‘i ra Cáºu lại nhắm mắt ngá»§. Äã hÆ¡n tuần lể nay Cáºu Bẩy phải chịu cảnh thiếu ngưá»i chăn gối nên lần nà y khi gặp Duyên, Cáºu là m quá sức, mệt má»I, Cáºu ngá»§ thiếp Ä‘i để lấy sức.
Duyên ra cá»a gặp U Già má»›i khẽ nói vá»›i Duyên:
- Mợ Bẩy lên Cụ Bà đòi...
Duyên cau mà y há»i:
- Có việc chi đó U Già ?
U Già đắp:
- Cụ Bà cá» vẻ thương Mợ lắm đó. Lên Cụ Bà chắc Cụ Bà sẽ ban cho Mợ Ä‘iá»u chi. Có chi Mợ Bẩy nhá»› tui vá»›i nghen. Mợ Bẩy?
- Dạ!
Duyên Ä‘i theo U Già lên phòng cá»§a Cụ Bà . Vừa thấy Duyên Cụ Bà đã Ä‘on đả gá»i:
- Vô đây con Bẩy!
Duyên rón rén Ä‘i vô. Nà ng không ngá», bây giá» nà ng lại có tên là Mợ Bẩy nghÄ©a là vợ cá»§a Cáºu Bẩy, con dâu Quan Thượng ThÆ¡ nhất Phẩm Triá»u đình còn gì hân hạnh cho bằng.
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 10:36 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 9
Cụ Bà cÅ©ng thấy thương cô Duyên hÆ¡n nên Cụ Bà đợi Cụ Ông vá» giá»›i thiệu nà ng dâu má»›i, Cụ Ông thấy Duyên xinh đẹp mà bị thằng con trai tuy là ngưá»i nhưng giồng Chó như hệt nên Cụ có ý trách Cụ Bà . Cụ Bà bèn Ä‘em chuyện ngà y xưa khi Cụ Ông còn là m Tổng Äốc An Tịnh, Cụ Ông mê má»™t cô đà o hát Ả Äà o...
Cụ Bà nháºn được má»™t bức thư nặc danh, cho Cụ Bà hay Cụ Ông Ä‘ang mê say má»™t cô đà o hát nên Cụ Bà tức tốc từ Huế ra Nghệ An để bắt ghen vá»›i Cụ Ông...
Cụ Lá»›n Ä‘ang ngồi uống nước ngay tư dinh. Sau bữa cÆ¡m tối. Cụ Ông Ä‘ang chá» nà ng Dung đến. Tối nà o cÅ©ng như thế, và o khoảng 9 giá» tối là nà ng Dung và o dinh vá»›i Cụ Lá»›n nhưng hôm sau nà ng Dung bị se mình lại nữa nà ng có kinh nên nà ng định ở nhà đêm nay. Cụ Ông đã cho ngưá»i ra rước nà ng Dung má»™t lần rồi và nà ng Dung xin được ở nhà đêm nay nhưng Cụ Lá»›n không chịu. Nếu nà ng se mình thì và o để Cụ Lá»›n chăm sóc cho. Ở nhà riêng, nà ng Dung là má»™t ca kỹ danh tiếng xinh đẹp biết bao nhiêu chà ng trai mê say nà ng. Nà ng ở nhà riêng là Cụ Lá»›n thấy thắc mắc, ghen tức nên dù Ä‘au nà ng cÅ©ng và o dinh vá»›i Cụ Lá»›n.
Cụ Lá»›n cho ngưá»i Ä‘em xe song mã ra rước nà ng Dung lần nữa!
Giữa lúc Cụ Lá»›n Ä‘ang chá» ngưá»i yêu thì ngoà i dinh, có tiếng ngưá»i là o xà o Cụ Lá»›n không biết là chuyện chi. Bá»—ng Cụ tái mặt vì Cụ nghe rõ tiếng đà n bà nói tiếng Huế Ä‘ang há»i ngưá»i lÃnh lệ:
- Cụ Lớn mi có nhà không?
Cụ Lá»›n cau mặt không hiểu ngưá»i đà n bà nà o lại há»i hách dịch như thế? Cụ Lá»›n định đứng dáºy thì ngưá»I lÃnh lệ đã vô thưa:
- Bẩm Cụ Lớn có Cụ Bà từ Huế ra thăm Cụ Lớn.
Nghe nói vợ ra Cụ Lá»›n vá»™i vã đứng dáºy bước vá»™i ra để đón Cụ Bà .
Vừa thấy Cụ Lá»›n Cụ Bà há»i gay gắt:
- Con điếm chó đâu?
Cụ Lá»›n giáºt minh:
- Chi, bà nói chi?
- Con Ä‘iếm chó đâu? Mi lấy Ä‘iếm chó, con Dung Ả Äà o ở Nghệ An đây mà .
Cụ Lá»›n giá»±t mình lo ngại. Cụ sợ chiếc xe song mã Ä‘i đón Dung vá» lúc nà y thì tháºt tan hoang. Cụ Lá»›n đà nh phải xuống nước.
- Äứa mô ác đức nói tầm báºy cho Bà tư Huế ra đây...
Cụ Bà chạy sá»™c và o trong buồng để tìm kiếm nhưng chẳng thấy chi. Cụ Ông sợ quá đà nh phảI gá»I gã lÃnh lệ bảo ra đón ngoà i cổng thà nh hể thấy chiếc xe song mã Ä‘i đón Dung vá» thì bảo quay lạI vì có Cụ Bà từ Huế ra.
Gã lÃnh lệ chạy ra ngoà i thà nh đứng chá»...
Cụ Bà không tim thấy nà ng Dung. Cụ lồng lá»™n lên kéo râu Cụ Ông và o trong buồng há»i:
- Con điếm chó đâu? Mi cho hắn ở đâu?
Cụ Lớn thểu não nói:
- Ãâu có, Bà chỉ nghi oan cho tôi! Không biết thằng khốn nạn mô nó là m chuyện thất đức nà y là m cho Bà láºt Ä‘áºt từ Huế ra. Sao Bà hổng cho tui biết để tui cho ngưá»i Ä‘i đón. Ở ngoà i nà y quạnh hiu má»™t mình cÅ©ng Ä‘ang mong Bà ra. Khi Bà ra Bà lại là m như thế ni thì chết tui rồi.
Cụ Bà không ngỠđó là điá»u may lá»›n cá»§a Cụ Ông, tối đó nà ng Dung bị Ä‘au và có kinh nên tối đó không và o dinh vá»›i Cụ Ông. Do đó Cụ Ông tạm thá»i thoát nạn. Cụ Bà thấy Cụ Ông rên quá cÅ©ng đâm thương và Cụ cho rằng mình đã nghi oan cho chồng. Tối hôm ấy Cụ đã là m tròn nhiệm vụ cá»§a ngưá»i chồng xa vợ lâu ngà y. Cụ Bà thá»§ thỉ bảo cho Cụ Ông biết lý do Cụ Bà láºt Ä‘áºt từ Huế ra táºn Nghệ An bất ngá» như thế. Lúc nà y Cụ Ông má»›i hoà n hồn, suýt nữa thì Cụ Ông chết vá»›i Cụ Bà .
Sáng hôm sau Cụ Ông ra công đưá»ng là m việc. Trong nhà Cụ Bà thu xếp lại quần áo, rương hòm cá»§a Cụ Ông thì vô phúc cho Cụ Ông, Cụ Bà bắt được mấy chiếc quần lót và bá»™ tóc Ä‘uôi gà cá»§a nà ng Dung để lại trong phòng cá»§a Cụ Ông.
Bắt được bằng chứng đây đủ, Cụ Bà cho lÃnh lệ ra gá»i ngay Cụ Ông và o Tư Dinh. Cụ Ông không hiểu là chuyện chi nhưng vì tồi qua Cụ Ông cáºy mình đã là m quá sức cá»§a ngưá»i chồng đối vá»›i ngưá»i vợ nên Cụ Ông nghênh ngang và o chá»— Cụ Bà ở.
Nà o ngá», Cụ Ông vừa bước chân và o chá»— Cụ Bà ngồi thì bất ngá» Cụ Bà cầm má»™t má»› quần lót và chiếc Ä‘uôi gà cá»§a nà ng Dung Ä‘áºp thẳng và o mặt cá»§a Cụ Ông và la thét:
- Mi còn chối được nữa không? Äây là nhá»ng cái chi đây? Những thứ ni cá»§a con Ä‘iếm chó? Ả Ãà o phải không? Hiện nay con Ä‘iếm chó đó ở đâu? Mi phải biểu cho tao biết để tao đến tao xé con Ä‘iếm chó đó!
Cụ Ông chết Ä‘iếng ngưá»i không còn biết chối cãi ra sao nữa. Cụ Bà thấy Cụ Ông Ä‘ang im chịu tráºn lại cà ng rống lên khá»§ng khiếp. Cụ Bà đáºp phá tá» tung. Cụ Ông sợ bá»n lÃnh hầu trong dinh biết thì tháºt là xấu hổ. Cụ Ông Ä‘ang ức vá»i Cụ Bà , nhưng Cụ Ông không còn biết là m cách nà o đỠchống đỡ, thì vô phúc cho viên Ãá»™i Lệ hầu trong dinh lò dò Ä‘i tá»›i chứng kiến cảnh Cụ Ông bị Cụ Bà chá»i rá»§a hà nh hạ, Cụ Ông liá»n trút hết căm há»n và o đâu gã Äá»™i Lệ nà y. Cụ Lá»›n thét lá»›n chá»i rá»§a:
- Mi vô đây là m chi. Tiên sư mi vô là m chi?
Chá»i rồi Cụ Ông vác hèo Ä‘áºp. Thầy Äá»™i thông minh biết rằng mình chịu tráºn há»™ Cụ Lá»›n nên Thầy không dám phản đối. Thầy Ãá»™i Lệ đà nh ôm đầu chạy.
Thầy Ãá»™i Lệ chạy rồi Cụ Bà lại hà nh Cụ Ông. Cụ bắt buá»™c Cụ Ông phải chỉ ngay chá»— ở cá»§a nà ng Dung cho Cụ đến. Cụ Ông van lạy Cụ Bà đủ kiểu mà Cụ Bà vẫn không chịu.
Cụ Bà ra lệnh:
- Nếu mi không chỉ cho con Ä‘iếm chó đó thì Mi vá» Huế không là m Tổng Äốc nữa. Là m để là m chi? Mi phản bá»™i lại vợ con à ! Tao vá» Huế tâu vá»›i Äức Hoà ng Thượng váºn động vá»›i Tòa Khâm kéo mi vá» là m Tham Tri cÅ©ng được...
Từ chức Tổng Ãốc An Tịnh nhất phẩm triá»u đình nếu vá» kinh thì phải thăng Thượng thÆ¡ chá»› ai lại Ä‘i mần Tham tri. Như thế là xuống chức à ! Nhưng vá»›i máu ghen cá»§a Cụ Bà thì dám lắm. Cụ Bà dám vô ná»™i lâu hót vá»›i Bà Thái Háºu vốn là Hoà ng háºu cá»§a Tiên Äế để xin đổi Cụ Ông vá» kinh là m Tham Tri cÅ©ng được. Cụ Bà cÅ©ng dám sang bên Tòa khâm nói vá»i Ngà i khâm Sứ để xin đổi Cụ Ông vá» kinh nên khi nghe Cụ Bà dá»a vá» kinh Cụ Lá»›n đâm lo. Cụ Lá»›n quỳ rạp xuống lạy Cụ Bà :
- Rồi tui xin chỉ cho mình biết chá»— con đó ở, khổ quá mình có ghen cÅ©ng phải nghÄ© đến danh giá cá»§a tui. Chẳng chi tui cÅ©ng là Tổng Äốc An Tịnh, mình là m xấu nà ng thì khổ ai? Tui van mình...
Cụ Bà đay nghiến:
- Lúc mô mi chỉ nhà con điếm chó?
- Chiá»u nay...
- Thôi được tao cho mi chiá»u nay. Mi phảI đưa tao ra táºn nhà con Ä‘iếm chó đó nghen.
Cụ Ông đà nh phải vâng lá»i. May khi ấy có lÃnh lệ và o bẩm là có Cụ Lá»›n Công Sứ sang chÆ¡i, xin má»I Cụ Ông ra tiếp khách.
Cụ Ông vá»™i vã ra lau mặt, rồi thay đổi quần áo đã bị Cụ Bà già y vò nhầu nát hết. Cụ Ông Ä‘eo bà i ngà ra cổng đưá»ng ngồi chá» Cụ Lá»›n Công Sứ Vinh sang.
Tiếng kèn xe hÆ¡i cá»§a Cụ Lá»›n Công sứ rống lên từ ngoà i thà nh thì viên Äá»™i Lệ vừa bị Cụ Lá»›n Ä‘áºp đã khép nép và o báo tin:
- Bẩm lạy Cụ Lớn, xe Cụ Sứ đã đến.
Thấy Thầy Ãá»™i Lệ, Cụ Lá»›n đâm hối háºn, Cụ lấy trong ngăn kéo ra hai đồng gá»i Thầy Äá»™i lại khẻ nói:
- Thầy Äá»™i bằng lòng thế nghe. Tôi nóng Thầy cÅ©ng bá» qua cho thôi cầm lấy hai đồng nà y ra uống rượu nghen...
Thầy Äá»™i Lệ khúm lúm lạy tạ Cụ Lá»›n rồi lui ra. Ngay khi ấy xe Cụ Sứ đã vô nhưng Cụ Lá»›n sá»±c nhá»› đến Ä‘iá»u chi bèn gá»i:
- Thầy Äá»™i Æ¡i! Tôi nhá» Thầy Ãá»™i Ä‘iá»u ni nghen....
Thầy Äá»™i vá»™i trở lại, chấp tay vái Cụ Lá»›n:
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n gá»i con?
- Ừ tui nhá» Thầy Ä‘iá»u ni. Thầy giúp há»™ tui nghe. Thầy cầm thêm mấy đồng đây nữa mà đi xe.
Thầy Äá»™i Lệ lắng nghe coi Cụ Lá»›n sai Ä‘iá»u chi? Cụ Lá»›n kéo Thầy Äá»™i lại gần mình rồi Cụ Lá»›n đưa mắt nhìn và o phÃa trong coi có ngưá»i mô rình không. Không thấy ai, Cụ Lá»›n má»i khẽ nói:
- Thầy biết nhà Cô Dung đó chứ?
Thầy Äá»™i ngÆ¡ ngác thì Cụ Lá»›n đã nói tiếp:
- Cô Dung Cống Äệ Nhị đó mà , Dung mà vẫn vô đây đó.
- Dạ bẩm Cụ Lớn con biết...
- Phải đúng đó Cô Dung Cống Äệ Nhị chắc Thầy biết cô là vợ nhá» cá»§a tui không biết đứa khốn nạn mô mà theo lẻo mách vá»›i nhà tui nên nhà tui từ Huế ra đây bắt ghen. Nhà tui tìm thấy quần áo cá»§a Cô Dung trong phòng cá»§a tui nên Bà ấy ghen quá.
Hôm nay Bà bắt tui phải đưa ra táºn nhà Cô Dung cho Bà ấy đánh ghen. Tháºt chết tui rồi còn chi nữa. Bây giá» Thầy là m Æ¡n ra ngay nhà Cô Dung biểu cho Cô biết Cô tạm thá»i lánh Ä‘i.
- Dạ bẩm Cô dá»n nhà đi?
Cụ Ông tái mặt nói:
- Không được dá»n nhà đi đâu? Cô Dung chỉ tránh Ä‘i thôi để khi tui đưa nhà tui ra thì không có Cô Dung ở nhà . Chá»› dá»n nhà đi bả biết lui xui thì cà ng chết tui nữa. Thầy hiểu chưa?
- Dạ...
Thầy Äá»™i Lệ vôi và ng lấy xe máy đạp tháºt nhanh ra nhà Cô Dung để báo tin cho Cô Dung biết chuyện chẳng là nh đó.
Trong khi Cụ Lá»›n Công Sứ sang ngồi nói chuyện vá»›i Cụ Lá»›n Tổng Äốc thì Cụ Bà đang nóng lòng chá» Cụ Lá»›n vô để bắt Cụ Lá»›n đưa đến nhà vợ nhá» cá»§a Cụ Lá»›n cho Cụ Bà điểm mặt con Ä‘iếm chó dám mèo vá»›i Cụ Lá»›n khi Cụ Bà còn ở Huế.
Cụ Lá»›n biết Cụ Bà đang nóng lòng chỠđợi và chưa biết Äá»™i Lệ ra nhà nà ng Dung ra sao nữa nên Cụ Lá»›n là m kế hoãn binh cầm giữ Cụ Công Sứ lại ngồI nói chuyện. Vì là Cụ Lá»›n Công Sứ Pháp ngồi có thể thay đổi Cụ Tổng Äốc dá»… dà ng nên Cụ Bà tuy nóng ruá»™t mà không dám dục trong khi thấy Cụ Lá»›n và Cụ Sứ nói chuyện quá lâu Cụ bà định phải viết mảnh giấy nhá» cho Chú lÃnh lệ đưa ra cho Cụ Lá»›n:
- Nà y mi có Ä‘i hay không, hay là mi định kéo dà i thá»i gian cho con Ä‘iếm chó trốn phải không? Nếu quả con Ä‘iếm chó trốn rồi thì mi chết vá»›i Bà .
Äá»c mảnh giấy Cụ Lá»›n tái mặt lo sợ. Cụ Bà đoán trúng kế cá»§a Cụ Ông rồi! Cụ than trá»i trong bụng. Cụ không hiểu vì sao đám đà n bà hay ghen lại có nhiá»u linh ứng như thế? Cụ Lá»›n đà nh phải tiển Cụ Sứ ra vá». Cụ ra đến tam cấp thì gặp Thầy Ãá»™i còn đứng ngoà i đó Cá»± Lá»›n há»i:
- Thế nà o xong chưa?
Thầy Äá»™i lá»… phép đáp:
- Dạ bẩm Cụ Lớn xong lâu rồi. Bà Lớn đã đi rồi...
- Sao chú không cho tui biết ngay?
- Dạ vì Cụ Lá»›n Ä‘ang báºn tiếp Cụ Sứ nên con không dám vô...
- Trá»i Æ¡i, trong khi tui chá» chú thì chú lại đứng chết ở ngoà i nà y! Sao chú không ló mặt vô cho tui biết chú đã vá»...
Thầy Äá»™i đà nh lặng thinh không dám nói.
Tiá»…n xong Cụ Sứ vá», Cụ Lá»›n quay và o nhà trong gặp Cụ Bà , mặt Cụ Bà đã sa sầm há»i:
- Xong rồi à ! Sao không má»i luôn Quan Sứ ở lại xÆ¡i cÆ¡m luôn thể. Tui biết Ông định là m kế hoãn binh cho con Ä‘iếm chó trốn chá»› chi nữa, nhưng tui truyá»n cho Ông biết, nếu tui ra ngoà i nhà nó mà nó đã trốn rồi thì Ông chết vá»›i tui. Nó trốn ở đâu Ông phải chỉ cho tui biết...
Cụ Ông hốt hoảng:
- Trá»i Æ¡i! Bà nói rứa thì chết tui rồi. Tui ở đây suốt ngà y, không há» bước ra khá»i cá»a công đưá»ng thì tui là m sao mà bảo nó trốn được...
Cụ Bà bỉm môi sì một tiếng:
- Chà Ông khôn quá mà , tui còn lạ chi Ông nữa! Tui là vợ Ông gần hai chục năm nay tui sao không biết tánh Ông. Ông ở nhà nhưng Ông biểu đứa mô đi không được. Nếu tui biết đứa mô đi là m chuyện nà y thì Ông và thằng đó cũng chết.
Cụ Lá»›n la Trá»i như bá»ng:
- Bà nói như thế thì chết tui rồI. Thôi Bà muốn là m gì thì là m, Bà đừng hà nh tui nữa.
Cụ Bà thét lên như sấm:
- À bây giỠmi định không đi nữa hay sao?
- Thì đi chứ sao nữa!
Cụ Bà đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i sân. Cụ Ông lẽo đẽo theo ra chiếc xe song mã đã chá»±c sẵn ngoà i sân. Cụ Bà lên trước. Cụ Ông theo sau. Hai Cụ ngồi phÃa lau, gã xà Ãch đánh ngá»±a chạy ra ngoà i cung thà nh, ra đến cổng thà nh gã xà Ãch không biết Ä‘i đâu bèn há»i:
- Bẩm Cụ Lớn đi đâu đây ạ?
Cụ Lớn buột miệng đáp:
- Ra BÃ Lá»›n...
Vừa nói rứt lá»i Cụ Ông biết mình quen miệng. Cụ sợ tái mặt nhưng lỡ chân thì chữa được chứ lỡ miệng sao chữa ná»—i. Cụ Bà nghe Cụ Ông gá»i nà ng Dung là Bà Lá»›n. Cụ Ä‘iên lên tát ngay má»™t bạt tai và o mặt Cụ Ông.
- Äó mi thấy chưa? Mi gá»i con Ä‘iếm chó là Bà Lá»›n, Trá»i Æ¡i! Bà Lá»›n là má»™t con Ä‘iếm. Mi là m nhục cả giòng há» nhà mi, lại nhục cả cho tao nữa...
Nói rồi Cụ Bà cầm gióng quạt Ä‘áºp và o lưng gã xà Ãch:
- Hà ng ngà y mi đưa Cụ Lớn nhà mi ra nhà Bà Lớn mấy lần thằng kia?
Gã xã Ãch hoảng sợ, không còn biết trả lá»i ra sao nữa. Bổng nhiên gã bị kẹt và o giữa tráºn. Nói rõ cho Cụ Bà biết thì Cụ Ông giết. Bằng không nói rõ thì vá»›i Cụ Bà như thế nà y Cụ Ông còn ngán như cÆ¡m nếp nát huống hồ thân là m xà Ãch đánh ngá»±a cho nhà Quan là m sà o chống trả nổi. Gã Ä‘ang tiến thoái lưỡng nan thì Cụ Bà đã Ä‘áºp thêm má»™t gióng quạt và o lưng gã xà Ãch nữa:
- Sao! Mi cÅ©ng định a lòng vá»›i thằng Thầy mi phải không? A té ra bá»n nà y cÅ©ng má»™t lÅ© vá»›i nhau hết...
Gã xà Ãch hốt hoảng đáp:
- Dạ bẩm Cụ Lá»›n, hôm nay con má»›i Ä‘i lần đầu, má»i ngà y anh Cá»u sáng là m xà Ãch đánh xe rước Cụ Lá»›n.
Cụ Bà nghiến răng há»i:
- Lần đầu mà Cụ Lớn mi bảo mi ra nhà Bà Lớn, mi là m sao biết được nhà Bà Lớn mi...
- Dạ bẩn chÃnh con không biết!
- Nói láo...
Tuy nói không biết nhà Bà Lá»›n, vợ nhá» cá»§a Cụ Lá»›n nhưng gã xà Ãch vẫn cho xe chạy vá» Cống Ãệ Nhứt, nÆ¡i Dung ở.
Xe ngừng trước má»™t căn nhà trệt quét vôi và ng, trong nhà bà y biện rất sang trá»ng, Cụ bà há»i:
- Äến rồi phải không?
- Dạ...
- Xuống, nhà con Ä‘iếm chó sang quá mà . Thảo nà o chẳng tháng nà o gởi tiá»n vỠđủ hết!
Cụ Ông quá ức cãi:
- Thì lương 120Ä‘ tui gá»i vỠđủ cho Bà mà ...
Cụ Bà cau mặt nghiến răng:
- Chỉ có lương không thôi hả? Còn là m Quan là nhịn đói Ä‘i mần đó phải không ăn tiá»n lương thì là bao nhiêu? Bao bổng lá»™c chi mi Ä‘em cho con Ä‘iếm chó ni hết nên nó má»›i sắm nhà trang hoà ng đẹp như thế nà y chứ? A nhà Cụ bà Tổng Äốc mà lỵ...
Cụ Bà nói xong săm săm và o trong nhà nà ng Dung. Trong nhà chỉ có má»™t Bà già đang quét nhà . Cụ Bà há»i:
- Nè mụ kia. Cô Chủ của mụ đâu?
Mụ ở ngảnh đầu lên thấy Cụ Lớn, Mụ hốt hoảng chấp tay xá:
- Bẩm lạy Cụ Lớn. Dạ bẩm Cụ Lớn cô con đi chơi từ sáng.
Cụ Bà thét lên:
- Äi mô?
- Dạ tui không biết cô tui đi mô nữa...
- Mới đi hay đi đã lâu?
- Dạ Ä‘i từ lúc Thầy Ãá»™i trong dinh ra bảo cô tui thế nà o không biết. Cô tui khóc rồi báºn quần áo ra Ä‘i...
Nghe nói có Thầy Äá»™i trong dinh Cụ Bà lồng lên nghiến răng há»i:
- Thầy Ãá»™i trong dinh là Thầy Ãá»™i mô? À té ra chúng mà y a tòng vá»i nhau cho con Ä‘iếm chó chạy mất phải không? Trá»i Æ¡i! Thế ni mà hắn còn chối mãi. Tao nói thiệt đó nghen? Mi mà không gá»i con Ä‘iếm chó vỠđây thì thôi mi đừng là m Tồng Ãốc nữa nghe không?
Cụ Ông tái mặt lo sợ. Cụ sợ lối xóm nghe được câu cá»§a Bà nói thì còn chi là chức vá»›i tước Tổng Äốc Ãại thần nữa. Cụ Ông đà nh phải năn nỉ Cụ Bà má»™t mặt dá»a mụ ở già :
- Con mụ ni nói chi mà lạ rứa! Thầy Ãá»™i mô trong dinh ra đây. Mi lá»±a lá»i mà nói không Ông cắt lưỡi mi đó nghen. Äồ khổn nạn mi định phá gia can nhà ta phải không con kia...
Nối xong rồi Cụ Ông tát mụ ngưá»i ở má»™t bạt tai. Mụ ngưá»i ở hốt hoảng ôm mặt lúi và o nhà trong. Trong khi đó Cụ Bà vẫn la thêm, Cụ Ä‘áºp hết đồ đạc cá»§a nà ng Dung.
Lối xóm nghe tiếng la hết Ä‘áºp phá kéo lại coi rất đông. Cụ Lá»›n Tổng Äốc cứ đứng chịu tráºn không dám ngăn cản vì Cụ biết tánh Cụ Bà trong lúc ghen mà đụng và o thì có khác lá»a Ä‘ang cháy đỗ dầu thêm nữa.
Vụ đánh ghen cá»§a Cụ Bà là m ầm hết Nghệ An. Nà ng Dung đà nh phải trốn khá»i Nghệ An ra Thanh Hóa ở. Mấy thánh sau Cụ Ông được đổi ra là m Tổng Äốc Thanh Hóa và chỉ má»™t năm sau Cụ trở vá» là m Thượng ThÆ¡ Bá»™ Lại nhứt phẩm Triá»u đình Huế.
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 10:39 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 10
Lụa ngồi dưới nhà ngang Ä‘ang nói chuyện vá»›i mấy ngưá»i là m trong dinh Cụ Lá»›n thì ThÃm Tám Canh đã chỉ ra ngoà i nói:
- Kìa Mợ Bẩy nhìn coi. Mợ Bẩy hai đó. Trông Mợ Bẩy hai xinh lắm mà tha hồ Cáºu Bẩy sung sướng mê tÆ¡i ra nghen.
Lão Bát Hà nh ngưá»i lÃnh già hầu trong dinh Cụ Lá»›n từ lâu cưá»i cưá»i:
- Mụ ni tháºt hay. Chuyện trong nhà Cáºu Ấm con Quan thì biết bao vợ cho xuể. Mà chẳng ai cả, chÃnh mụ vừa đưa mợ hai xuống cho Cáºu Bẩy chứ còn ai nữa. Việc chi mụ còn phải mếch vá»›i Mợ Lá»›n là m chi. Sá»›m muá»™n chi rồi chị em trong nhà hai Mợ cÅ©ng phải gặp nhau chá»›!
Lụa thấy nghẹn ngà o tưng tức. Tuy không yêu Cáºu Chó nhưng Lụa cÅ©ng thấy ghen tức, Lụa nhìn theo tay chỉ cá»§a Mụ Tám Canh, Lụa thấy má»™t cô gái tháºt xinh đẹp nước da trắng như trứng gà bóc, đôi mắt nhung tuyệt đẹp miệng đỠchói tháºt là duyên dáng. Lụa cung phải khen:
- Trông xinh quá hỉ! Ngưá»i đẹp như thế kia mà đưa cho Cáºu Bẩy thì cÅ©ng phà đi. Sao không lấy chồng khác lại vô đây là nh chi?
Lụa nói thế mà nà ng không nghÄ© đến thân nà ng. Do đó khi nghe nà ng nói má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn nà ng mỉm cưá»i.
Duyên Ä‘i nhanh xuống nhà dưới. Cụ Tám Canh liá»n gá»i nà ng Duyên lại để giá»›i thiệu vá»›i Lua:
- Mợ Bẩy hai Æ¡i! Äây là Mợ Bầy lá»›n đó. Mợ Bẩy lá»›n có mang gần ngà y sanh rồi nên Cụ Lá»›n má»›i đón mợ vá» hầu hạ Cáºu Bẩy, chị em trong nhà vá»›i nhau. Mợ hai chà o mợ lá»›n Ä‘i.
Duyên ngạc nhiên nhìn Lụa khẽ nhÃch miệng để chà o, Lụa cÅ©ng rà điệu kẻ cả chỉ gáºt đầu cÅ©ng không trả lá»i chi hết. Mụ Tám Canh má»™t mụ già có tánh hay xiá»…m để cho Lụa và Duyên gây nhau. Mụ biết dù Cáºu Chó chỉ là má»™t gã đà n ông mang lốt ngưá»i nhưng giống loà i khuyển, cÅ©ng biết yêu đương, cÅ©ng thÃch thú chuyện gối chăn lại được tiếng là Cáºu Ấm con trai cá»§a Quan Thượng ThÆ¡ nhứt phẩm triá»u đình nên là m gì mà đà n bà , ngưá»i lấy Cáºu Chó là m chồng lại không ghen. Ớt nà o là ớt chẳng cay, gái nà o là gái chẳng hay ghen chồng, nhứt là khi nghÄ© đến Cáºu Bẩy hùng hục là m chuyện chiá»u vợ. Cáºu có sức lá»±c và Cáºu lại khác ngưá»i ở chá»— không biết lùi bước trước bất cứ lúc nà o mà Lụa hay Duyên đến vá»›i Cáºu.
Giữa lúc tình hình Ä‘ang có phần gay go thì tiếng Cáºu Chó tru là m nà ng Duyên giáºt mình. Nà ng chưa hỠđược nghe tiếng Cáºu Chó tru như thế bao giá». Nà ng má»›i vỠđây được hÆ¡n má»™t ngà y Nà ng đã bị Cáºu Bẩy nháºn là m vợ, đã là m cho nà ng so sánh giữa hai anh Quan Huyện và Cáºu Chó.
Nghe tiếng Cáºu Chó tru, mấy gã gia nhân và Lụa nhìn nhau để coi ai là ngưá»i phải xuống Cáºu Chó. Tiếng Cáºu Chó lại tru lên nữa. Lần nà y Cáºu Chó tru rú lên nghe tháºt khÅ©ng khiếp. Duyên ngạc nhiên nghe tiếng chó tru như là tiếng chó Ä‘iên mà nà ng vẫn thưá»ng được nghe má»—i khi có tin đã có chó dại chạy rông ngoà i đưá»ng. Do đó khi nghe lần đầu tiếng Cáºu Chó tru, Duyên còn lặng nghe lần thứ hai. Duyên cà ng ngạc nhiên vì tiếng chó tru gần hÆ¡n. Nà ng lo ngại liá»n lên tiếng há»i:
- Tiếng chó tru ở đâu gần đâu đây đó hỉ. Tiếng chó ni là tiếng chó dại rồi. Trá»i mùa nắng ni hay có chó dại lắm đó!
Nghe Duyên nói tiếng Cáºu Bẩy vừa tru là tiếng chó dạI, đám gia nhân cưá»i ầm lên là m chÃnh Lụa cÅ©ng phải buồn cưá»i nhưng nà ng nói móc ngay:
- Cô không biết tiếng chó tru đó là ai đâu à ?
Duyên lắc đầu đáp:
- Không!
Ngay khi ấy tiếng Cáºu Chó lại tru lên tháºt lá»›n là m mụ Tám Canh lo ngại bảo Lụa:
- Mợ lá»›n xuống coi cáºu gá»i chi cà . Äừng để Cụ Lá»›n nghe được tiếng tru cá»§a Cáºu Bẩy la rầy chết bây giá»...
Lụa lắc đầu đáp:
- Tui đang nghĩ xuống là m sao được. Biểu cô hai đây xuống. Duyên ngơ ngẩn không hiểu là chuyện chi thì mụ Tám Canh đã nói:
- Mợ xuống qua dưới nhà coi Cáºu Bẩy gá»i chi Mợ hai. Xuống ngay đừng để Cụ Bà nghe được thì phiá»n lắm đó.
Duyên đà nh phải Ä‘i xuống chá»— Cáºu Chó nằm. Cáºu Chó tỉnh dáºy Cáºu lại thấy nhá»› Duyên ngưá»l con gái đã hầu hạ Cáºu trưa nay. Cáºu tru lên để gá»i Duyên xuống. Cáºu Chó nằm trên giưá»ng cáºu lăn bên nỠđạp bên kia. Trong gian nhà lá» má» tốI, Cáºu Chó nằm chá»i đợI.
Duyên láºt Ä‘áºt Ä‘i xuống thì mụ Tám Canh cÅ©ng phải xuống theo vì mụ biết dù sao Duyên cÅ©ng là ngưá»i má»›I, còn nhiá»u cảnh phải thất khing vì cá» chỉ, vì dáng Ä‘iệu cá»§a Cáºu Chó, mụ phải Ä‘i theo xuống để có Ä‘iá»u chi thì an á»§i kịp thá»i nà ng Duyên. Mụ Tám Canh biết Cụ Bà đang có vẻ quý mến ngưá»i con dâu má»›i nà y. Duyên ngần ngại đứng bên ngoà i, nà ng suy nghÄ© vá» tiếng tru liên tiếp cá»§a con chó dại nà o đó mà nà ng nghi ngá» là cá»§a Cáºu Chó, ngưá»i chồng kỳ lạ cá»§a nà ng, Duyên buồn tá»§I. Nà ng không ngá», Ä‘á»i nà ng qua tay Quan Huyện anh ruá»™t cá»§a Cáºu Bẩy trong mấy đêm liá»n nay lại là vợ cá»§a Cáºu Bẩy em ruá»™t Quan Huyện.
Là cô gái quê trước thá»i phong kiến nghiêm nghị, Duyên chỉ biết tá»§i thân mà không dám hé răng phà n nà n. Sau Ä‘au thương trà n ngáºp trong lòng nà ng, Duyên còn đứng bên ngoà i thì mụ Canh đã bảo vá»›i Duyên:
- Mợ đứng đây để tui vô, coi Cáºu Bẩy đã thức chưa?
Mụ rón rén Ä‘i và o. Mụ đẩy cá»a thì Cáºu Bẩy ngá»ng đầu dáºy. Mụ biết tánh Cáºy Chó rồi nên mụ lên tiếng ngay:
- Tui đó nghen Cáºu Bẩy. Tui đến coi cáºu đã dáºy chưa để tui biểu Mợ hai vô hầu cáºu đó. Trá»i ai lại tung hết cả má»n ra thế ni, nhỡ Mợ hai vô trông thấy tay chân ngưá»i ngợm cáºu như thế nầy mợ ấy sợ không ở nữa thì mất vợ nghe không?
Cáºu Bẩy nằm im, Mụ Tám Ä‘áºp và o vai Cáºu Bẩy má»™t cái rồi nói vá»›i giá»ng chua cay:
- Äồ quá»· đắp chăng lại mà nằm rồi Mợ hai vô đó. Mằm im đó nghen. cá»±a quáºy là mất vợ nghe chưa?
Cáºu Bẩy cÅ©ng có phần khá ngoan, Cáºu cÅ©ng biết giá trị cá»§a Cáºu chỉ là con Quan Lá»›n nhất phẩm triá»u đình nên má»›i có vợ hầu hạ như thế ni chá»› những ngưá»i đầy lông lá có tiếng tru như chó tru thì có mà khỉ nó chịu hầu Cáºu. Cáºu Chó nằm im nhưng ngưá»i cáºu ngứa ngáy khó chịu. Sau những cÆ¡n truy hoan, nằm mệt má»™t lát trở, Cáºu Chó lại đòi há»i mạnh hÆ¡n nữa.
Bên ngoà i mụ Tám Canh nghếch mắt nhìn qua khe cá»a thấy Duyên đã ngồi bên Câu Chó rồI, mụ mỉm cưá»i lẹ là ng quay vá» phÃa nhà ngang thì gặp Lụa cái bụng chá»a láºt báºt Ä‘i vá» phÃa phòng cá»§a Cáºu Chó. Mụ Tám Canh nhanh ý biết mợ Cả xuống là m gì rồi. Mợ Cả trong lúc bụng mang dạ chá»a mợ cÅ©ng có ý ghen cái lối ghen tức cá»§a ngưá»i đà n bà dù rằng không yêu ngưá»i chồng nhưng thì thấy kẻ khác ghé và o há» cÅ©ng thấy náo nức tưng tức. Tâm trạng đó là cá»§a Lụa mà mụ Tám Canh vá»›i kinh nghiệm cá»§a ngưá»i đà n bà đã già lụn rồi đã thừa biết.
Mụ Tám Canh bèn há»i:
- Mợ cả đi đâu đó Mợ cả?
Lụa cưá»i đáp:
- Ãi coi thiên hạ là m gì nà o.
Mụ Tám Canh ranh mãnh đáp:
- Thì cÅ©ng thế cả! Nay Mợ bụng mang dạ chá»a thì Mợ hai gánh vác há»™ Mợ chứ còn gì nữa!
Lụa tức tối:
- Gánh vác cái chi? Mụ ni thúi lắm... Mụ biết cái chi mà biểu ngưá»i ta gà nh vác cho tui. Tui là m sao mà cần ngưá»i ta phải gánh vác. Thôi mụ câm cái mồm thúi cá»§a mụ Ä‘i...
Mụ Tám Canh biết Lụa Ä‘ang ghen. Mụ cưá»i má»™t cách khinh bỉ. Mụ biết khi trước mà nói đến Cáºu Chó thôi thì tha hồ thiên hạ dèm bÄ©u xiá»…m. Thế mà nay lại ghen vá»›i Cáºu Chó nữa cà : Bụng dạ con ngưá»i nhứt là ngưá»i đà n bà là m sao mà biết cho được.
Lụa săm săm Ä‘i lên phòng cá»§a Cáºu Bẩy. Lụa dừng lại bên ngoà i cúi xuống nhìn qua kẽ hở cá»§a bức vách. Trong nhà ánh sáng lá» má». Nhá» Duyên báºn áo trắng nên Lụa nháºn ra Duyên dá»… dà ng. Duyên ngồi trên giá»ng cá»§a Cáºu Chó, còn Cáºu Chó nằm đắp chiếc chăn chiên ngang bụng. Bà n chân cá»§a Cáºt Chó Ä‘en thá»§i mốc meo thò ra ngoà i. Cáºu Chó nằm nghiêng. Tay cáºu vòng ra ôm lấy ngang lưng Duyên. Duyên cố nghiêng ngưá»i cho Câu Chó khá»i ôm được nà ng trong tầm tay cá»§a Cáºu.
Cáºu Chó thấy ngưá»i vợ xinh đẹp cá»§a Cáºu cố vuá»™t ra khá»i tầm tay cá»§a Cáºu, Cáºu bèn nghiêng nguá»i sang má»™t bên, đưa tay ôm ngang hông Duyên, bà n tay Ä‘en nháy đầy lông cá»§a Cáºu Chó đặt ngang trong lòng Duyên. Duyên ngượng ngịu nhưng rồi nà ng cÅ©ng ngồi im cho Cáºu Chó muốn là m gì thì là m.
Vì Duyên ngồi nghiêng mặt nhìn nghiêng ra ngoà i là m Lụa trông rõ rà ng bá»™ mặt trái soan nước da trắng bóc đôi mắt bồ câu Ä‘en nháy miệng cưá»i duyên dáng vá»›i đôi môi tươi là m chÃnh Lụa cÅ©ng phải khen Duyên là đẹp.
Nhưng tiếc cho cuá»™c Ä‘á»i cảa Duyên. Má»™t nà ng thôn nữ xinh đẹp như thế không hiểu vì sao lại và o đây lấy là m lẽ má»™t gã đà n ông tà n táºt, ngưá»i chẳng ra ngưá»i chó chẳng ra chó. Lụa vì sá»± nghiệp cá»§a cha nà ng, đã trót hiến thân cho mấy ngưá»i tình cá»§a Lụa, mấy chà ng há»c sinh, nên nà ng đà nh dâng hiến cho Cáºu Chó, chịu đựng sá»± yêu thương vồ váºp cá»§a Cáºu Ấm con trai út cá»§a quan Thượng ThÆ¡ đầu triá»u nhà Nguyá»…n.
Lụa cố nhìn qua khe cá»a để coi Cáºu Chó hà nh động ra sao? Là ngưá»i đã Ä‘i trước Lụa biết rõ con ngưá»i cá»§a Cáºu Chó lắm. Cáºu Chó không nói được không có xương sống nhưng Cáºu rất tinh khôn, Cáºu biết thiên hạ có vẻ sợ Cáºu vì Cáºu có nhiá»u Ä‘iểm khác thưá»ng đối vá»›i những con ngưá»i bình thưá»ng.
Cáºu Chó nằm nghiêng mình ôm lấy Duyên. Duyên cúi gầm mặt xuống im lặng. Cáºu Chó kéo Duyên nằm xuống bên Cáºu. Duyên cố gượng để chống lại thì Cáºu Chó đã nhanh nhẹn đưa chân ra ngáng ngưá»i Duyên cháºn Duyên nằm xuống bên Cáºu.
Duyên phải đà nh chiá»u theo Cáºu Chó ngưá»i chồng cá»§a Duyên. Duyên vá»™i và ng nhấc đầu lên đưa tay hất mái tóc cá»§a nà ng ra đằng sau lưng cho nà ng khá»i nằm cháºn lên.
Cáºu chó cuống cuồng ôm ghì lấy Duyên...
Lụa đứng lên ngoà i nhìn qua khe cá»a đã trông thấy tất cả. Nà ng khẽ thở dà i. Lụa không thấy giáºn hay ghen vá»›i Duyên nữa. Bá»—ng nhiên nà ng thấy thương tiếc con ngưá»i xinh đẹp, nước da trắng bóc đó. Thân thể Duyên láºp lá» trong ánh sáng lá» má» cá»§a gian phòng. Cáºu Chó đã là m cho Duyên không còn tá»± chá»§ được nữa. Hai ngà y hôm nay Duyên đã chịu đựng tất cả những gì mà Cáºu Chó đòi há»i ở nà ng.
Lụa nắm chặt lấy chiếc cá»™t bên nà ng cong lưng nhìn qua khe cá»§a để quan sát cho tỉ mỉ. Cáºu Chó đã là m cho Duyên quằn quại trong lòng tay cá»§a Cáºu Chó. Lua đứng hà ng giá» như thế cho đến khi mụ Tám Canh vá»— và o mông nà ng khẽ nói.
- Mợ đang có mang đứng lâu như thế đó không nên. Sau sanh khó lắm mà Mợ Bẩy!
Lụa quay lại nhìn mụ Tám Canh cưá»i khẽ thở dà i:
- Chà mụ nói tui mới thấy mệt đó.
Mụ Tám Canh thấy Lụa lùi ra bèn ghé mắt nhìn và o lổ thá»§ng khe cá»a, mụ hặc miệng.
- Chà đồ quỷ!
Lụa cưá»i nói:
- Mụ thấy ngưá»i ta sung sá»›ng không? Thằng quá»· sống đó mà .
- Mợ ghen rồi phải không?
Tuy trong lòng ức mà Lụa vẫn là m ra bộ thản nhiên.
- Ghen chi mụ Tám! Ãá»i mình kể như bá» rồi. Vô đây là m dâu cho ngưá»i ta nhưng chỉ là thá»a mãn cho thằng quá»· sống ấy, ngưá»i chẳng ra ngưá»i.
Nói đến đây Lụa sợ đến tai Cụ Bà thì chết. Vá»›i Cáºu Bẩy tuy là má»™t thứ sinh váºt ngưá»i không ra ngưá»i mà chó không ra chó nhưng là con trai út cá»§a Cụ Lá»›n Thượng ThÆ¡ đầu triá»u.
Mụ Tám đã ngoà i 40 tuổi, nhưng trông mụ vẫn còn xuân sắc lắm. Mụ đã ba Ä‘á»i chồng nhưng nay mụ lại độc thân. Mụ hầu trong dinh Cụ Thượng đã lâu. Mụ nấu bếp rất sà nh nên trong dinh ngưá»i nà o cÅ©ng quý mụ. Mụ là má»™t thứ quản gia trông coi trong gia đình, già n xếp những chuyện nhá» nhen và cãi vã giữa đám đầy tá»› và nhứt là để dụ dá»— những cô gái và o là m vợ Cáºu Chó chịu nháºp phòng vá»›i Cáºu Chó khi ban đầu.
Mụ Tám Canh biết rằng; há»… cô nà o chịu chấp nháºn chiá»u đãi Cáºu Chó thì rồi sau nà y mụ khá»i phải dá»— dà nh nữa, cô ta cÅ©ng phải xoắn lấy Cáºu Chó. Mụ Tám Canh có nhiá»u kinh nghiệm vá» tình ái nên mụ cho rằng đã ăn ở vá»›i Cáºu Chó rồi thì khó mà xa Cáºu Chó được. Cáºu Chó là m thá»a mãn cho những ngưá»i đà n bà .
Lụa thấy mụ Tám chen và o lỗ hổng cong lưng nhìn và o, Lụa đét ngay và o mông của mụ Tám:
- Nè lui ra là m chi mà trông dữ quá...
Mụ Tám mỉm miệng cưá»i, bên trong Duyên nghe có tiếng bà n tay Lụa đét và o mông Ä‘Ãt cá»§a mụ Tám và tiếng Lụa nói. Nà ng giáºt mình ngoảnh mặt ra nhìn. Duyên biết Lụa Ä‘ang đứng ngoà i nhìn. Nà ng hổ thẹn vá»™i hất Cáºu Chó xuống nhưng Cáºu Chó như má»™t con thú lồng lá»™n ôm ghì lấy Duyên. Duyên cau nhặt chỉ ra ngoà i ra hiệu cho Cáºu Chó biết là có ngưá»i đứng ngoà i nhìn...
Lụa thấy Duyên biết mình đứng ngoà i nhìn vô, nà ng liá»n kéo mụ Tám lui ra ngoà i:
- Con Ä‘iếm chó biết mình đứng ngoà i đó! Ãi vá» không thằng quá»· sống lại sắp tru lên rồi.
Lụa kéo mụ Tám Canh quay Ä‘i. Mụ Tám như còn tiếc rẻ. Mụ đỠá»ng mặt nhìn Lụa nói:
- Thằng chả quá»· tháºt...
Lụa cưá»i không đáp. Mụ Tám lại khiêu chuyện:
- Rau nà o sâu ấy Cụ Lá»›n hồi thiếu thá»i cÅ©ng đã ăn chÆ¡i lắm mà ...
- Mụ biết chuyệrn Cụ Lá»›n ăn chÆ¡i. Chà Cụ Bà ghen lắm Ià m sao Cụ Lá»›n chÆ¡i bá»i cho được...
Mụ Tám cưá»i:
- Ãà n bà cà ng ghen, đà n ông cà ng Ä‘i chÆ¡i dữ...
- Mụ đã có kinh nghiệm nhiá»u rồi phải không? Lão Quản Canh ngà y trước có Ä‘i chÆ¡i không? Chắc mụ Tám ghen lắm phải không?
Mụ Tám khẽ thở dà i, mụ nhá»› lại ngà y mụ còn là vợ cá»§a Quản Canh bây giá» là chưởng cÆ¡ vệ lãnh binh trông coi đám lÃnh ngoà i Thanh Hóa. Khi lấy Mụ Tám, lão lãnh binh Canh má»›i chỉ là cai khố và ng, sau nhá» lấy được Mụ Tám Cụ Thượng thương cho Ä‘i là m Ãá»™i Lệ. Mụ Tám theo chồng ra táºn Nghệ An. Mụ có vá»›i Quản Canh hai đứa con. Mụ ghen lắm! Mụ Tám cáºy thế là nhá» mụ mà Quản Canh Ä‘i được Äá»™i Lệ nên mụ cà ng hà nh Quản Canh hÆ¡n.
Sau đó Äá»™i Canh đổi ra là m Äá»™i Lệ Äông SÆ¡n Thanh Hóa, má»™t Phá»§ giáp tỉnh lỵ mà giẫy phố Cô đầu, Quán Gió cầu Chanh là thuá»™c huyện Ãông SÆ¡n nên Äá»™i Canh suốt ngà y ở dưới xóm hú hà vá»›i cô đầu. Mụ Tám tưởng chồng Ä‘i việc quan nhưng vá» sau mụ má»›i biết chồng Ä‘i hát Ả đà o bao tiá»n bạc ăn hối lá»™ Ä‘á»u sắm cho cô vợ lẽ Ả đà o, mụ ghen lồng lên vác dao đến táºn nhà ngưá»i vợ lẽ Cá»§a Ãá»™i Canh để đánh ghen, nhưng ngưá»i vợ lẽ cá»§a Ãá»™i Canh cÅ©ng không phải thứ vừa, cô ta đánh lại mụ Tám và còn rêu rao:
- Mi có chồng không giữ thì mất chồng. Mi có giá»i thi trói gò thằng Äá»™i Canh ở nhà , còn nó đến đây thì nó là chồng tao. Ãứa mô vô ghen tao đánh thấy mẹ.
Mụ Tám Canh uất háºn đà nh vá» xỉ vả chồng, nhưng Ãá»™i Canh quá mê ngưá»i vợ lẽ nên lúc đầu Äá»™i Canh còn nể nang mụ Tám. Vá» sau Ãá»™i Canh đâm liá»u vì đằng nà o mụ Tám cÅ©ng đã ghen rồi thì cho ghen luôn, Äá»™i Canh vá» thẳng nhà ngưá»i vợ lẻ ở. Mụ Tám và o kiện nÆ¡i Quan Phá»§. Quan Phá»§ không biết xá» ra sao vì Quan Phá»§ biết Ãá»™i Canh là đầy tá»› cá»§a Cu Thượng Bá»™ Lại dÃnh và o phiá»n lắm, mất Tri Phá»§ dá»… như bỡn.
Mụ Tám ghen mãi không được ngưá»i mụ gầy Ä‘i vì ghen uất. Lúc đỠBát Thì gã linh lệ là m trong Phá»§ rất đẹp trai được hà m bát phẩm ra an á»§i mụ. Mụ đâm mê Bát Thì mụ ăn ở vá»›i Bát Thì để mặc cho Äá»™i Canh Ä‘i chÆ¡i đâu thì mụ cÅ©ng không cần giữ nữa. Lúc đầu Ãá»™i Canh biết nhưng cÅ©ng là m ngÆ¡ cho xong vì ông ăn chả, bà ăn nem.
Ngưá»i vợ cô đầu cá»§a Äá»™i Canh biết chuyện mụ vợ cả nhân tình vá»›i Bát Thì bèn nghÄ© kế độc chiếm Äá»™i Canh. Ngưá»i vợ cô đầu tỉ tê riết móc Äá»™i Canh nà o danh tiếng Bà Äá»™i mà là m như thế hà ng Phá»§ há» còn coi Thầy Ãá»™i ra chi nữa. Nếu không lấy thì cÅ©ng bắt quả tang ra ly dị cho xong Ä‘i. Thầy Äá»™i Canh nghÄ© phảI, bèn bố trà bắt mụ Tám Canh và Bát Thì quả tang Ä‘ang nằm trong nhà Äá»™i Canh.
- Mi phụ bạc tao thì tao là m thế đó. Tao để mi là m chi tao thì là m đi rồi mi thấy tao vỠHuế rồi mi thấy.
Câu hăm dá»a cá»§a mụ Tám là m Äá»™i Canh cÅ©ng đâm á»›n vi Äá»™i Canh đã biết mụ Tám rất được Cụ Thượng Bá»™ Lại thương. Ãá»™i Canh đà nh giảng hòa bằng cách buá»™c mụ Tám và Báºt Thì phải là m tá» nháºn tá»™i rồi buá»™c Bát Thì phải lấy mụ Tám không được ghen tuông chi vá»i Äá»™i Canh nữa.
Mụ Tám thì không chịu nhưng Bát Thì van nà i cho mụ chịu để khá»i bị đưa ra Phá»§, mụ Tám yêu Bát Thì nên bằng lòng là m giấy nháºn tá»™i thá» là từ đấy Bát Thì là chồng mụ Tám còn Äá»™i Canh thì công khai đưa ngưá»i vợ cô đầu vá» là m vợ chÃnh thất.
Ä‚n ở vá»i Bát Thì được hai năm không có con, mụ Tám lại bị Bát Thì dụ dá»— lấy hết tiá»n bạc rồi cho vợ cả đến đánh ghen xé tan nát mụ Tám. Trong khi ấy Äá»™i Canh được thăng Chánh Quản vá» tỉnh Thanh Hóa ở. Mụ Tám uất háºn đà nh ôm con vá» Huế trở lại là m gia nô cho Cụ Thượng.
Äá»i chồng cuối cùng cá»§a mụ Tám là Bát Thì nhưng Ä‘á»i mụ còn dà i má»›i 41 tuổi mụ còn cò có thể lấy chồng được nữa, má»—i lần được nhìn qua khe cá»a thấy cảnh Cáºu Chó và Duyên hay Lụa, mà lòng mụ lại thấy xốn xang nhá»› thương chuyện cÅ©.
Mụ quay lại đi sát bên Lụa, khoác lấy lưng của Lụa vừa đi vừa nói:
- Thằng cha quá»· tháºt! Trá»i sinh hắn ra để như thế đó! Mợ có thấy không?
Lụa ngượng nghịu khẽ gáºt đầu hưởng ứng. Lụa Ä‘ang nghÄ© vá» giá trị cá»§a mình trước sá»± xâm nháºp cá»§a Duyên. So sánh vá»›i Duyên Lụa thấy nà ng kém Duyên tháºt nhiá»u thứ. Lụa thấy chỉ trong và i ngà y sau khi Duyên đến là m vợ cá»§a Cáºu Chó nà ng đã thu phục được sá»± tin yêu cá»§a Cụ Lá»›n, nhứt là Cụ Bà , ảnh hưởng rất lá»›n đến Cụ Ông, còn Cáºu Chó ngưá»i chồng táºt nguyá»n đó, chỉ biết nằm, bò, là m những chuyện trả thù đà n bà mà thôi. Lụa thấy cần phải đối phó cách nà o mà giữ lấy quyá»n lợi cá»§a nà ng. Nà ng tin rằng đứa con trong bụng nà ng đây không phải là con cá»§a Cáºu Chó nhưng dầu sao trên pháp lý, trên sá»± công nháºn cá»§a gia đình Cụ Thượng, đó là con cá»§a Cáºu Chó, là giòng giõi cá»§a Cụ Thượng.
Lụa vừa Ä‘i vừa nghÄ© lòng chán chưá»ng. Mụ Tám Canh và Lụa xuống nhà ngang nÆ¡i những gia nhân thưá»ng quay quần bên nhau nói chuyện phiếm.
Lão Bát Tụ thấy mụ Tám Ä‘i xuống bèn lên tiếng há»I:
- Xong chưa mụ Tám?
Mụ Tám biết lão Bát Tụ há»i móc lò. Mụ cưá»i há»i lạI:
- Xong cái chi, xong cái mụ nội ông ấy à ?
Bát Tụ cưá»i há»i lạI:
- Xong là chuyện Cáºu Bẩy đã xong chưa? Mợ hai đã bằng lòng chưa?
Nghe Bat Tụ há»i ấm á»› lối trêu chá»c sá» xiêng. Mụ Tám lại chá»i thá»:
- Äến ghét thằng cha mắc dịch ni, toà n há»i chuyện móc lò, mi muốn há»i thì đợi Mợ hai xuống mà há»I, chá»› mụ ná»™i mi thì là m sao biết Ä‘uợc xong hay không xong.
Lão Bát Tụ cưá»i nham nhở:
- Bởi vì ở dưới ni nhìn lên thấy mụ Tám cong mông nhìn vô trong phòng Cáºu Chó nên ai cÅ©ng cho rằng mụ là m Quan Thị nên tôi má»›i há»i chuyện Mợ hai vá»›i Cáºu Bẩy đã xong chưa? Xong hay không thì mụ biết chứ?
Mụ Tám Canh vừa giáºn lại vừa buồn cưá»i cái giá»ng nói móc lò cá»§a Bát Tụ. Mụ đưa tay véo và o đùi non cá»§a Bát Tụ và nghiến răng nói:
- Thằng gìà mắc dịch mi ấm á»› lắm! Mi nói ai là Quan Thị, mi muốn coi thì lên mà coi Cáºu Bẩy Ä‘ang là m chi. Còn chuyện Mợ hai có bằng lòng hay không chuyện chi đến mi.
Lão Bát Tụ là ngưá»i vô hầu Cụ Thượng đã lâu, hắn Ä‘ang hy vá»ng được Cụ thương cho Ä‘i Äá»™i Lệ ở Huyện nà o đó. Bát Tụ má»›i gần 40 tuổi còn kém Mụ Tám Canh 6 hay 7 tuổi chi đó. Bát Tụ nói chuyện rất có duyên nên MụTám Canh cÅ©ng có cảm tình vá»i Bát Tụ nhưng mụ không dám bá»m sá»m vói Bát Tụ vì mụ lá»›n hÆ¡n Bà t Tụ những 7 tuổi thì khó bá»m sá»m vá»›i. Bát Tụ trêu mụ Tám Canh không được lại quay sang trêu Lụa:
- Mợ Bẩy nghÄ© sao vá» chuyện Mợ hai vá»›i Cáºu Bẩy? Trông Mợ hai xinh quá hé?
Lụa cưá»i đáp:
- Có ai dám cãi rằng Mợ hai cá»§a Cáºu Bẩy không xinh đâu?
Bát Tụ cưá»i nói:
- Mợ Bẩy lại đổ ghè tương rồi đó! Cá»§a Trá»i mà Mợ Æ¡i. Ai ngắn tay vá»›i không tá»›I.
Lụa cáu kỉnh đáp:
- Chú nà y lạ chưa? Ai thèm ghen với cái ngữ đó...
Bát Tụ thấy Lụa có vẻ cáu lại cà ng trêu già :
- Là m chi mà không ghen mợ Æ¡i! Lúc nảy mợ và mụ Tám vừa cong lưng nhìn và o chá»— Cáºu Bẩy hì hục thì là m gì mà mợ không phải nổi cÆ¡n ghen, còn mụ Tám thì là m chi mà hông nổi máu hồng bà o lên. Cáºu Bẩy cÅ©ng là ngưá»i chứ, nhứt là cái thứ ngưá»i cá»§a Cáºu Bẩy nổi tiếng là quá khổ thì cà ng oai dá»ng hÆ¡n thiên hạ rất nhiá»u, còn khối đứa mê Cáºu Bẩy.
Lụa ngượng ngịu. Mụ Tám Canh cũng phải nguýt dà i Bát Tụ mà đi và o nhà trong.
Giữa lúc đó Duyên lặng lẻ Ä‘i và o. Duyên có vẻ ngượng ngịu khi nghe đợc Bát Tụ nói vá» Cáºu Chó. Duyên biết má»i ngưá»i Ä‘ang bà n tán vá» mình.
Duyên đến hầu Cáºu Bẩy. là m vợ Cáºu Bẩy má»›i được hai ngà y nay, Duyên không ngá» ngưá»i chồng cá»§a mình không nói được và cÅ©ng không ngồi được vì Cáºu Bẩy không có xương sống. Cáºu Bẩy chỉ bò quanh nhà và khi cần thì Cáºu tru lên như chó dại tru. Duyên là cô gái quê tiết trinh được cha đưa lên Huyện để Quan Huyên đưa nà ng vá» Tư dinh Cụ Thượng hầu hạ Cáºu Bẩy tức Cáºu Chó ngưá»i con trai út cá»§a Cụ Thượng bị táºt nguyá»n.
Duyên đến Huyện Hương Thá»§y để chá» Quan Huyện đưa nà ng vá» Huế thì trong hai đêm liá»n Quan Huyện đã cướp triết trinh cá»§a nà ng. Duyên tưởng rằng Ä‘á»i nà ng đợc Quan Huyện yêu là hân hạnh lắm. Nà ng bằng lòng dâng hiến tiết trinh cho Quan Huyện, nhưng rồi sau đó khi lên đến Huế Quan Huyện còn tiếc rẻ đưa nà ng và o phòng ngá»§ để hưởng thêm má»™t đêm nữa, rồi sáng mai lại đưa nà ng và o cho ngưá»i em láºt nguyá»n.
Duyên không hiểu nà ng sẽ phải là m gì nhưng đến nay thì nà ng đã rõ nhiệm vụ và bổn pháºn cá»§a nà ng rồi. Cụ Thượng Bà đã nháºn nà ng là con dâu, nói nà ng là vợ cá»§a Cáºu Bẩy tức là cáºu con trai út cá»§a Cụ Thượng nằm trong căn nhà ngang đó. Duyên đã chịu là m vợ cáºu Bẩy. Nà ng đã có dịp so sánh giữa hai anh em, Duyên chưa biết Lụa là vợ lá»›n cá»§a Cáºu Bẩy.
Vì Lụa có mang nên Cụ Bà muốn giữ gìn cái thai cháu cá»§a Cụ được khá»e mạnh. Cụ bảo Quan Huyện chá»n cho Cụ má»™t cô gái quê và thay Lụa ngưá»i vợ lá»›n cá»§a Cáºu Bẩy.
Duyên xuống dưới nhà ngang thì mụ Tám Canh từ trong nhà đi ra mụ Tám Canh nhanh lẹ há»i:
- Mợ hai có lẽ chưa gặp Mợ cả đấy hỉ! Ãể tui giá»›i thiệu cho hai Mợ gặp nhau. Chá»— chị em trong nhà chị ngã thì em nâng có dẻ thì đỡ nóng tay, có em chị đỡ cả ngà y lẫn đêm, phải không Mợ cả?
Lụa ở trong nhà nghe mụ Tám Canh nói nà ng xì một tiếng và nói:
- Cái mụ Tám tháºt là lắm miệng. Cái chi mà chị vá»›i em, thúi quá chịu không được. Con nà y chẳng có chị em vá»›i đứa mô hết...
Mụ Tám từ nhà ngoà i đi và o nắm lấy tay Lụa kéo ra nói:
- Ra đây Mợ cả, tui giới thiệu cho Mợ biết Mợ hai.
Lụa định giằng tay mụ Tám ra nhưng rồi Lụa cũng theo mụ Tám ra ngoà i. Mụ Tám chỉ Duyên và giới thiệu:
- Hôm qua Mợ Ä‘i vắng nên Mợ chưa biết đây là Mợ hai cá»§a Cáºu Bẩy mà Cụ Bà vừa cưới vá» cho Cáºu Bẩy khi thấy mợ đã có mang gần ngà y sanh. Quan Huyện Hương Trà đã đưa Mợ hai vỠđó.
Rồi mụ giới thiệu Lụa với Duyên:
- Còn đây là mợ Lụa, vợ cả cá»§a Cáºu Bẩy. Mợ Lụa đây có mang nên mợ vô thế mợ cả để hầu hạ Cáºu Bẩy.
Duyên ngượng nghịu khẽ thở dà i. Nà ng không ngá» bây giá» nà ng lại là m lẽ Cáºu Ấm, Duyên khẽ gáºt đầu chà o Lụa:
- Thưa Chị.
Lụa hách dịch gáºt đầu rồi nói:
- Cáºu Bẩy khó lắm Ä‘a nhưng tôi thấy cô có thể chiá»u được cáºu ấy là điá»u may lắm. Cụ Bà lại rất thương Cáºu Bẩy. Có phải là m thế nà o cho Cáºu Bẩy không tru lên tha hồ được Cụ Bà thương yêu. Há»… Cáºu Bẩy không bằng lòng Cáºu ấy tru lên thì tha hồ mà nghe Cụ Bà chá»i...
Duyên không hiểu câu: "Cáºu Bẩy tru..." Duyên cho rằng Cáºu tru tức là cáºu gắt gá»ng chá»› nà ng không ngá» chồng cá»§a nà ng Cáºu Bẩy má»—i lần gắt hay đòi há»i Ä‘iá»u gì là Cáºu tru lên như chó tru. Cụ Bà không muốn thiên hạ biết trong nhà Cụ có má»™t cá»§a chó ngưá»i nên Cụ rất ghét khi nghe tiếng Cáºu Bẩy tru như chó tru. Há»… nghe tiếng Cáºu Bẩy tru Cụ Bà chá»i bù đầu ngưá»i là m.
Giữa lúc Duyên Ä‘ang ngồi nói chuyện vá»›i Lụa thì có tin Quan Bác sÄ© ngưá»i con đầu lòng cá»§a Cụ Thượng và là anh cả cá»§a Cáºu Bẩy vá», sẽ xuống thăm bệnh cho Cáºu Bẩy.
Tà i sản của quykiemtu
Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ , åâðîïåéñêèé , âëàãàëèùå , áèëàí , äîáàâîê , àíåêäîòû , cau cho cua tran duc lai , cau cho duc lai , cau cho of tran duc lai , cau cho tran duc lai , cau cho travel duc lai , caucho tran duc lai , cauchotranduclai , cậu choÌ , cáºu chó , doc chuyen tran duc lai , doc tac pham cau cho , êîìïüþòåðîâ , îíïìí , kể chuyện cáºu chó , nha van tran duc lai , nha van tran duc.lai , nhavan tranduclai , òîïàëîâ , òðóäà , tiêu thuyet cáºu chó , tieu thuyet . cau cho , tieu thuyet cau cho , tra duc lai cau cho , tran duc lai , tran duc lai cau cho , tran duc lai la ai? , tranduclai , trần đức lai , truyen cau cho , truyen caucho tranduclai , truyen cua tran duc lai , truyen dai : cau cho , truyen tran duc lai , truyencauchotranduclai , www.cau cho/duc lai , www.nha van tran duc lai , xem cau cho , you tube cau cho