TrÃch:
Nguyên văn bởi _Phonglinh_
chồng con là cái nợ nần  
Ta thì hok thick nợ và mắc nợ lắm đâu....:0 (93)::0 (93)::0 (93):
|
Mụi không thÃch nhưng mụi vẫn bị mắc nợ. Trong xã há»™i ngưá»i ta phải dá»±a và o nhau má»›i sống được, Ä‘i tu cÅ©ng phải nhá» và o tiá»n nhang đèn đóng góp cá»§a bá tánh huống hồ gì ngưá»i phà m tục như mình. Lúc nhá» mình đã nợ công Æ¡n nuôi dưỡng cá»§a cha mẹ, lá»›n lên đâu phải lúc nà o cÅ©ng suông sẻ, trèo cao. Lúc bịnh ai cÅ©ng cần có ngưá»i thăm há»i săn sóc, lúc buồn cÅ©ng cần có ngưá»i nghe mình tâm sá»±, lúc thất nghiệp không có tiá»n cÅ©ng cần có ngưá»i á»§ng há»™ giúp đỡ. Bạn cà ng thân thì cà ng mắc nợ nhiá»u. Mụi thá» nghỉ không nhá» vả, mắc nợ ai và cÅ©ng không cho ai nhá» vả, mắc nợ mình thì là m gì có tình thân, cái đó kêu là mạnh ai nấy sống. Huynh nghÄ© là mụi nên cho ngưá»i ta và bản thân mình có cÆ¡ há»™i để ... mắc nợ như váºy thì Ä‘á»i sống sẽ đẹp hÆ¡n. Nhó kỹ mắc nợ chá»› không phải mình lợi dụng ngưá»i ta hay để ngưá»i ta lợi dụng mình, kiểu như váºy cÅ©ng dá»… chia tay sá»›m.