05-04-2009, 07:01 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Cát bụi...
Bà i gởi: 692
Thá»i gian online: 2 tuần 5 ngà y 20 giá»
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Táºp 4 : U minh quá»· bảo
Chương 89 : Triệu là tỷ muội
Táºp 4 : U minh quá»· bảo
Chương 89 : Triệu là tỷ muội
mưá»i năm ngà y ở chung, Tiếu Thương Hải tá»± nháºn dÄ© chÃnh mình có thể nại, tuyệt đối có thể tâm tÃnh, có đúng không vu Vân Dương nà y má»™c nạp thiếu niên, hắn cÅ©ng là cà ng xem cà ng mê hoặc, hoà n toà n nhìn không thấu hắn trong lòng suy nghÄ© cái gì chuyện.
khổ cưá»i má»™t tiếng, Tiếu Thương Hải thu hồi tư tá»±, mang theo Vân Dương xuyên qua táºp trấn, tiếp tục hướng chÃn giang Ä‘i.
Ä‘i trước má»™t dặm, Tiếu Thương Hải Ä‘i tá»›i má»™t tòa tiểu kiá»u thượng, trong tai truyá»n đến má»™t tráºn du dương tiếng đà n, Ä‘iá»u nà y là m cho hắn có chút kinh dị.
dừng thân, Tiếu Thương Hải lưu ý má»™t chút bốn phÃa, phát hiện tiếng đà n Ä‘i tá»›i sổ ngoà i... trượng, nÆ¡i đó có má»™t viên thụ, dưới tà ng cây chÃnh má»™t vị cô nương Ä‘ang khảy đà n.
xoay ngưá»i lại vá»— Vân Dương má»™t chút, Tiếu Thương Hải nói : “ nhân có vị cô nương Ä‘ang khảy đà n, chúng ta Ä‘i nghe nghe. “
Vân Dương nga má»™t tiếng, từ trầm tư trung tỉnh lại, ánh mắt tầm nà y tiếng đà n nhìn lại, chỉ thấy dưới tà ng cây vi đầy ngưá»i Ä‘i đưá»ng, căn bản nhìn không tá»›i ngưá»i gảy đà n.
Ä‘i theo Tiếu Thương Hải phÃa sau, Vân Dương Ä‘i tá»›i đám ngưá»i ngoại, tham đầu hướng bên trong vừa nhìn, chỉ thấy má»™t vị ước chừng mưá»i tám chÃn tuổi áo vải cô gái bà n ngồi trên đất, hai chân thượng hoà nh phóng nà y hé ra Thất huyá»n cầm, chÃnh vẻ mặt chuyên chú đạn thấu,
nà y cô gái trang phục phác tố, hiển nhiên không phải đại phú nhân.
bất quá cô gái mặc má»™t thân áo vải, nhưng tú lệ xuất trần, trên ngưá»i có má»™t cổ linh tú khÃ, tháºp phần động lòng ngưá»i.
cô gái rất đẹp, không phải như váºy kinh diá»…m tuyệt tục rung động vẻ đẹp, mà là má»™t loại thân thiết hà o phóng, chất phác vô hoa tố tịnh vẻ đẹp.
cô gái trước ngưá»i phóng má»™t cái má»™c oản, bên trong có thiểu chút đồng tiá»n cùng vá»›i toái ngân, hiển nhiên nà ng ở chá»— nà y đạn cầm, chỉ là vì má»— cầu má»™t chút lá»™ phÃ.
cô gái phÃa sau Ä‘eo má»™t cái gùi bên trong có má»™t đà n bà . Má»™t ngưá»i nhìn qua ước chừng hai mươi tư sắc trung đẳng nhưng lại hai chân cốt sấu như sà i đà n bà .
nà y đà n bà thô xem tá»±u như là má»™t cái tiểu cô nương, nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện, nà ng mặc dù cá tỠải tiểu, nhưng tá»±a hồ là trá»i sanh như thế, tướng mạo nhưng lại đã thà nh nhân.
nà y đà n bà lẳng lặng nhìn đạn cầm cô gái, ánh mắt nhu hòa mà trà n ngáºp thương tiếc, hiển nhiên nà ng cùng vá»›i đạn cầm cô gái trong lúc đó có thân máºt quan hệ.
nhìn đà n bà , Vân Dương nhÃu mà y. Ẩn ẩn có chút đồng tình chi tâm, tá»±a hồ đối vá»›i nà ng gặp tao ngá»™ cảm thấy và i phần bất bình.
má»™t bên, Tiếu Thương Hải có vẻ rất đạm mạc, chỉ là nhìn hai ngưá»i đà n bà liếc mắt. Láºp tức ánh mắt di tá»›i hai ngoà i... trượng, nÆ¡i đó có má»™t lạc phách thiếu niên, chÃnh si ngốc ngưng nhìn đạn cầm cô gái.
đánh giá nà y lạc phách thiếu niên, Tiếu Thương Hải phát hiện hắn lá»›n lên hoà n tương đương tuấn tiá»…u. Chỉ là ngoại hình cháºt váºt, tá»±a hồ không chịu nổi cuá»™c sống sở bách, thất lạc tá»›i như thế Ä‘iá»n địa.
tiếng đà n du dương, mang theo nhà n nhạt bi thương. Tá»±a hồ tá»± thuáºt cô gái tâm cảnh.
trong đám ngưá»i, không Ãt nhân nghe đến đó Ä‘á»u có chút thở dà i, trên mặt toát ra tiếc háºn tình.
Tiếu Thương Hải vi lăng. NghÄ© hiểu được má»i ngưá»i địa thần sắc có chút dị thưá»ng. Không khá»i hướng bên cạnh má»™t ngưá»i há»i : “ Tiểu ca. Các ngươi vì sao thở dà i, chẳng lẻ gần là bởi vì nà ng trước mắt tao gặp ngá»™ ? “
ngưá»i ná» nhìn Tiếu Thương Hải và i lần. Thoáng chần chá» má»™t lát, lắc đầu nói : “ Äại gia ngươi định là từ phương xa mà đến, không biết các nà ng tá»· muá»™i tình huống, bởi váºy má»›i có thể như váºy vấn. “
Tiếu Thương Hải lại cưá»i nói : “ Ta chÃnh là từ ngoại địa mà đến, bởi váºy không hiểu nhiá»u lắm, Tiểu ca hoà n xin má»i thấy giáo. “
ngưá»i ná» thấy hắn tương đối khách khÃ, cÅ©ng sẽ không dấu diếm nữa, mở miệng nói : “ Nà y vị cô nương tên là tÃch phượng, năm nay mưá»i chÃn tuổi, vốn là cách đây hÆ¡n hai mươi ... dặm ngoại địa triệu gia trang Nhị tiểu thư.
nà ng phÃa sau bối đâu trung đó là nà ng tá»· tá»· tÃch vong, là Äại tiểu thư, năm nay hai mươi mốt tuổi.
vốn nà y triệu gia cũng xem như già u có, là bổn địa đại nhân lương thiện.
ai có thể tưởng tÃch vong vừa ra sanh, không đến ba tháng tá»±u đắc má»™t hồi quái bệnh, khiến cho triệu gia tốn mất rất nhiá»u tiá»n tà i, liên tiếp y trì tám năm.
kết quả tiá»n tà i hao hết, nhân nhưng không có khởi sắc, vÄ©nh viá»…n không cách nà o trưá»ng cao, cà ng không thể Ä‘i đưá»ng, chỉ có thể cả Ä‘á»i do nhân chiếu cố.
nà y đả kÃch đối vá»›i triệu gia mà nói, có thể nói tháºp phần trầm trá»ng, bởi váºy các nà ng cha mẹ thưá»ng xuyên tranh sảo, cuối cùng song song bệnh đảo từ nay vá» sau không dáºy nổi.
má»™t năm, tÃch phượng má»›i mưá»i lăm tuổi, nhân lá»›n lên như nước trong veo, là phụ cáºn nổi danh mỹ nhân, rất nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u thượng môn đỠthân, đáng tiếc nà ng có má»™t Ä‘iá»u kiện, chÃnh là muốn cưới nà ng tá»±u phải chiếu cố nà ng tá»· tá»· cả Ä‘á»i má»™t Ä‘á»i.
đối vá»›i chuyện nà y, rất nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u do dá»±, nhưng mà nà ng cá»± tuyệt tất cả đỠthân ngưá»i, má»™t ngưá»i chiếu cố tá»· tá»· cùng vá»›i song thân.
hai năm sau, tÃch phượng mưá»i bảy tuổi, các nà ng địa cha mẹ rốt cục song song li thế, tÃch phượng bán Ä‘i triệu gia trang, an táng song thân, sau đó cứ như váºy lưng tá»· tá»· chung quanh cầu y, hai năm gian hoa lần phụ cáºn mấy trăm dặm đại phu, đáng tiếc không có má»™t chút tác dụng.
từng không Ãt nhân coi trá»ng tÃch phượng, khuyến nà ng không muốn tái lãng phà tinh lá»±c
chỉ cần nà ng buông tha cho nà ng tỷ tỷ, tựu thú nà ng quá môn, để cho nà ng hưởng thụ vinh hoa phú quý lưu ly.
song tÃch phượng quả quyết cá»± tuyệt, lá»i thá» chÃnh mình chỉ cần còn sống má»™t ngà y, tá»±u tuyệt đối sẽ không buông tha cho tá»· tá»·, sẽ vÄ©nh viá»…n cùng vá»›i nà ng cùng má»™t chá»—.
đối vá»›i chuyện nà y, rất nhiá»u ngưá»i mạ nà ng ngu xuẩn, nhưng nà ng không đáng để ý tá»›i, vẫn như cÅ© ương ngạnh cùng tá»· tá»·, hoạt tại đây ngưá»i thế.
trước, cÅ©ng từng có ngưá»i cáºy mạnh hÆ¡n thưởng vu nà ng, nhưng nà ng nhưng lại dÄ© tá» tương bức, cuối cùng bảo vệ trong sạch thân. “
nghe xong nà y, Vân Dương trên mặt lá»™ ra bá»™i phục vẻ mà u đối vá»›i tÃch phượng địa kiên cưá»ng, cùng vá»›i nà ng địa phân chấp nhất, trong lòng rất là khiếp sợ.
má»™t ngưá»i nhược chất nữ lưu, có thể có như váºy địa quyết tâm cùng vá»›i nghị lá»±c, đó là thế gian hiếm thấy chuyện.
bên cạnh, Tiếu Thương Hải sắc mặt có chút mê hoặc, dò há»i : “ Tiểu ca, ngươi địa ý tứ ta đã hiểu được, chỉ là ta có chút không rõ, thế gian có tiá»n ngưá»i vô số, tham sắc đẹp quá ngưá»i cÅ©ng Ä‘a, chẳng lẻ lại không ai nguyện ý hoa Ä‘iểm tiá»…n dưỡng nà ng tá»· tá»·, để xong nà ng nhân? “
ngưá»i ná» cưá»i khổ nói : “ Như thế nà o không có a, như váºy nhân có thể hÆ¡n, chỉ là tÃch phượng tá»· tá»· cÅ©ng lạ, muốn kết hôn nà ng muá»™i muá»™i, phải do nà ng đồng ý, nếu không tuyệt đối không được. Vấn nà ng tại sao, nà ng nói nếu chỉ là coi trá»ng nà ng muá»™i muá»™i bá» ngoà i, như váºy kết muá»™i muá»™i trở vá», hạnh phúc tất nhiên sẽ không trưá»ng cá»u, bởi váºy nà ng muốn chÃnh mình muá»™i muá»™i tìm được má»™t ngưá»i, chÃnh thức thÃch hÆ¡n nữa thâm ái nà ng nhân. “
Tiếu Thương Hải sá»ng sá», láºp tức cưá»i nói : “ Hảo má»™t đôi tá»· muá»™i, tháºt sá»± là cảm tình sâu Ä‘áºm, kẻ khác ca ngợi. ÄÆ°á»£c rồi, bên kia lạc phách thiếu niên là ai, hắn tại sao vẫn đứng xa xa nhìn tÃch Phượng cô nương, cÅ©ng không tá»›i gần? “
ngưá»i ná» nhìn lạc phách thiếu niên liếc mắt, có chút cảm xúc nói : “ Thế gian tẫn Ä‘a si tình nhân a. Nà y thiếu niên tên là tây môn ngá»c. biết Cô nương chuyện háºu, liá»n ái thượng tÃch Phượng cô nương, từng không tiếc tất cả trợ giúp nà ng.
chỉ là tây môn ngá»c vi lá»±c nhược, kiên không thể Ä‘am thá»§ không thể Ä‘á», mặc dù mãn nghÄ© thầm rằng trợ giúp tÃch phượng tá»· muá»™i, đáng tiếc nhưng lại vô hữu thể vi lá»±c, chỉ phải xa xa Ä‘i theo các nà ng.
đối vá»›i chuyện nà y, tÃch Phượng cô nương cÅ©ng tháºp phần cảm kÃch, nhưng cuá»™c sống sở bách, nà ng khổ khổ khuyên bảo tây môn ngá»c nhiá»u lần, hy vá»ng hắn có thể rá»i Ä‘i, tìm kiếm tân cuá»™c sống.
sau đó tây môn ngá»c nhưng lại quyết tâm, luôn Ä‘i theo các nà ng phÃa sau, đứng xa xa nhìn âu yếm ngưá»i. “
Tiếu Thương Hải khổ cưá»i má»™t tiếng, đối vá»›i ba ngưá»i tình huống có chút cảm khái.
bên ngưá»i, Vân Dương than nhẹ má»™t tiếng, lấy ra Tiếu Thương Hải cấp chÃnh mình ba ngà n hai ngân phiếu, định đưa cho nà y đối khổ mệnh tá»· muá»™i.
Tiếu Thương Hải thấy thế ánh mắt khẻ biến, một bả nắm được tay hắn, quát lạnh nói : “ Ngươi điên rồi, như thế xúc động. “
Vân Dương lạnh lùng nhìn hắn liếc mắt, hỠhững nói : “ Ta không có điên, ta chỉ là đồng tình các nà ng tao ngộ, gặp, cho nên tưởng tẫn một chút lực. “
Tiếu Thương Hải nói : “ Tức liá»n như váºy, cÅ©ng không cần nhiá»u như váºy bạc. “
Vân Dương cưá»i cưá»i, thần sắc có chút tang thương nói : “ Nà y bạc đối ta mà nói, chỉ là má»™t Ãt có thể có thể vô gì đó, nhưng đối vá»›i các nà ng mà nói, nhưng lại có thể tạo được rất lá»›n tác dụng, bởi váºy ta cÅ©ng không thèm để ý. “
Tiếu Thương Hải khổ sáp cưá»i, vá»— vai hắn, khẽ thở dà i : “ Ngươi tâm ý ta hiểu được, nhưng ngươi nhưng lại quên má»™t cái rất trá»ng yếu vấn Ä‘á». Chúng ta ở chá»— nà y đã đứng má»™t hồi, ngươi có từng thấy đã có bao nhiêu ngưá»i thi xá? “
Vân Dương hừ nói : “ chỉ có thể nói những ngưá»i nà y thái láºn sắc, hoặc là bá»n há» trước đã thi xá qua, bởi váºy có vẻ rất đạm mạc. “
Tiếu Thương Hải gáºt đầu nói : “ Ngươi nói là có kỉ phân đạo lý, nhưng ngươi nghÄ© tá»›i không có, nà y đối tá»· muá»™i yếu cuá»™c sống, những ngưá»i khác cÅ©ng muốn cuá»™c sống, ngưá»i khác là có thể dưỡng các nà ng tá»· muá»™i cả Ä‘á»i sao? Còn nữa, cho dù có ngưá»i nguyện ý xuất tiá»…n nuôi sống các nà ng, có thể lấy, coi hắn môn tình huống, đột nhiên tá»›i má»™t so vá»›i hoà nh tà i, ý nghÄ©a cái gì nữa? “
Vân Dương chần chá» nói : “ ý nghÄ©a rất dà i, lâu má»™t Ä‘oạn thá»i gian bên trong, các nà ng không cần vì cuá»™c sống mà lo lắng. “
Tiếu Thương Hải mắng : “ Xuẩn hóa. Tiá»n tà i chỉ sẽ cho các nà ng mang đến tai nạn, chiêu trà tá» vong phá»§ xuống. Ngươi tưởng vừa nghÄ©, dÄ© tÃch phượng nhược không kinh phong thân thể, nà ng nếu ngưá»i mang ba ngà n lượng bạc, có thể còn sống Ä‘i ra nà y táºp trấn sao? “
Vân Dương ngẩn ngÆ¡, thần sắc có chút xấu hổ, nà y má»›i chÃnh thức hiểu được trong đó đạo lý.
Tiếu Thương Hải trắng hắn liếc mắt, tiện tay cho hắn kỉ hai bạc vụn, hừ nói : “ Nã hãy đi đi, sau nà y tố việc thiện cũng nhớ kỹ cần đa lo lắng, miễn cho hảo tâm ngược lại chuyện xấu. “
Vân Dương thấp giá»ng nói : “ Biết. “ nói xong tiếp nháºn bạc, nhẹ nhà ng ném xuống má»™c oản lÃ.
Tà i sản của bacola
Chữ ký của bacola [MARQUEE].....:2 (38):......[/MARQUEE]
05-04-2009, 07:02 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Cát bụi...
Bà i gởi: 692
Thá»i gian online: 2 tuần 5 ngà y 20 giá»
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Táºp 4 : U minh quá»· bảo
Chương 90 : tá»u lâu gặp nhau
Táºp 4 : U minh quá»· bảo
Chương 90 : tá»u lâu gặp nhau
Thanh thúy thanh âm, dá»i má»i ngưá»i chú ý, đôi tá»· muá»™i cÅ©ng nhìn tá»›i Vân Dương mỉm cưá»i gáºt đầu, dÄ© tá» vẻ cảm tạ.
tách ra hai nà ng ánh mắt, Vân Dương chần chá» má»™t chút, láºp tức xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Tiếu Thương Hải không có mở miệng, chỉ là đi theo hắn mặt sau, vẫn ra táºp trấn, má»›i tiến lên cùng hắn sóng vai mà đi, nói cưá»i cưá»i hướng cá»u giang chạy Ä‘i.
má»™t đưá»ng Ä‘i bá»™, Ä‘ang lúc hoà ng hôn, Tiếu Thương Hải cùng vá»›i Vân Dương má»›i đến đến cá»u giang thà nh. Äối vá»›i nÆ¡i nà y, Vân Dương Ä‘i ngang qua má»™t lần, cÅ©ng không quen thuá»™c.
Tiếu Thương Hải nhưng lại khinh xa thục lá»™, mang theo Vân Dương đông rẽ tây quẹo, không nhiá»u lắm thì tá»±u Ä‘i tá»›i má»™t cái phồn hoa đưá»ng cái.
nhìn má»™t chút sắc trá»i, Vân Dương há»i : “ Chúng ta có đúng hay không... trước tìm khách sạn, sau đó tái - - - “
Tiếu Thương Hải cưá»i nói : “ Khách sạn chuyện không vá»™i, ta... trước đưa ngươi Ä‘i má»™t chá»—, nÆ¡i đó phong vị tiểu ăn nhưng mà cá»u giang nhất tuyệt. “
Vân Dương có chút không há»n giáºn, hừ nhẹ nói : “ Ngươi tá»±u chỉ biết là ăn, nháºn, ngoại trừ ăn ngươi chẳng lẻ tá»±u sẽ không Ä‘iểm biệt? “
Tiếu Thương Hải a a cưá»i nói : “ Cổ nhân nói, thá»±c sắc là nhân tÃnh gốc rể, ta không bả tinh lá»±c đặt ở ăn mặt trước, khó sao Ä‘i là m thải hoa tặc a? Tốt lắm,... trước nhét đầy bụng hÆ¡n nữa kì hắn, không ăn là m gì nà o có tinh thần. “
Vân Dương trừng hắn liếc mắt, có chút không quen nhìn hắn tham ăn bá»™ dáng, chỉ là cÅ©ng không tiện nói thêm cái gì, mặc mặc theo hắn rá»i Ä‘i.
sau ná»a ngà y, Vân Dương tại Tiếu Thương Hải dẫn Ä‘i, Ä‘i tá»›i má»™t nhà không lá»›n tá»u lâu, nhưng lại phát hiện nÆ¡i nà y sinh ý cá»±c hảo, tảo đã bạo mãn.
ánh mắt lưu ý má»™t chút bốn phÃa, Tiếu Thương Hải cưá»i khổ nói : “ Xem ra chúng ta tá»›i trá»… má»™t bước, chỉ phải chá» má»™t chút. “
Vân Dương nhÃu mà y nói : “ Nà y đúng là lúc cÆ¡m chiá»u . Chúng ta sẽ đợi tá»›i khi nà o ? “
Tiếu Thương Hải hắc hắc cưá»i nói : “ Äừng nóng vá»™i, muốn ăn mỹ vị phải có nại tÃnh, chúng ta tá»±u trước tiên ở bên ngoà i chá» má»™t chút. Ngươi nếu nghÄ© hiểu được nhà m chán, không ngại lưu ý má»™t chút nÆ¡i nà y thá»±c khách, bá»n há» trong thưá»ng thưá»ng cất dấu má»™t Ãt cao thá»§. “
Vân Dương nghi hoặc nói : “ Cao thủ cũng tới nơi nà y? “
Tiếu Thương Hải nhắc nhở nói : “ Ngươi có thể không muốn dá»… dà ng ngưá»i khác, chúng ta có thể tá»›i ngưá»i khác lại không thể tá»›i sao? Mấy ngà y nay bởi vì Ngạo Nguyệt SÆ¡n Trang địa thá» diên, cả tu chân giá»›i bên trong phong vân há»™i tụ, nÆ¡i nà y tất nhiên cất dấu má»™t Ãt siêu cấp cao thá»§, chúng ta đắc thá»i khắc lưu ý. “
Vân Dương vừa nghÄ© vá»›i. Vá»™i và ng thu hồi khinh là chi tâm, má»™t bên thu liá»…m chÃnh mình khà tức, má»™t bên đánh giá tá»u lâu bên trong thá»±c khách.
xuyên thấu qua quan sát, Vân Dương phát hiện thá»±c khách trung có hai tầng Ä‘á»u là ngưá»i tu đạo. Trong đó cao thá»§ không Ãt, để cho hắn chú ý có bốn vị. Bởi vì góc độ quan hệ, Vân Dương không cách nà o rõ rà ng thấy nà y bốn vị tướng mạo, nhưng hắn bằng chÃnh mình trá»±c giác. Biết bốn ngưá»i nà y Ä‘á»u không đơn giản, Ä‘á»u tá»± cất dấu kinh ngưá»i thá»±c lá»±c.
vì không kinh động bốn ngưá»i, Vân Dương đình chỉ tiến má»™t bước địa tìm kiếm, chỉ là khinh vi dÄ© ý thức tá»a định trụ bá»n há» phương vị. Lưu ý có vô đại động tÄ©nh.
thá»i gian trôi Ä‘i, ước chừng má»™t nén nhang công phu, có má»™t bà n thá»±c khách ăn xong đứng dáºy.
Tiếu Thương Hải cưá»i hắc hắc. CÅ©ng không tiếp đón Vân Dương. Cấp bước tiến lên ngồi ở bên cạnh bà n, đưa má»™t vị khác dục muốn cướp Ä‘oạt đất thá»±c khách cá»± chi ngà n dáºm.
đợi ngưá»i ná» không cam lòng rá»i Ä‘i. Tiếu Thương Hải má»™t bên đối thu tháºp chén đũa tiểu nhị phân phó sở nhu rượu và thức ăn, má»™t bên đối Vân Dương nói : “ đến đây Ä‘i, chá» má»™t chút có thể nhấm nháp đến nÆ¡i nà y địa mỹ vị! “
Vân Dương lạnh nhạt mà cưá»i, má»™t bên đến gần Tiếu Thương Hải, má»™t bên nhân cÆ¡ há»™i lưu ý bốn ngưá»i, phát hiện bá»n há» vị vu bất đồng hai bà n, lẫn nhau gian cách ba trương cái bà n.
giản lược liếc mắt, Vân Dương nháºn thấy được, bốn ngưá»i nà y tất cả Ä‘á»u là nam tá», tuổi lá»›n nhá» không đồng nhất, cao tuổi nhất giả đã đầy đầu bạc, còn trẻ giả nhưng lại hai mươi xuất đầu.
bốn ngưá»i trung, đầy đầu bạc lão giả cùng vá»›i má»™t ngưá»i ba mươi thanh niên má»™t bà n. còn trẻ giả nhưng lại cùng vá»›i má»™t ngưá»i bốn mươi trung niên đại hán, cùng vá»›i má»™t cái mưá»i hÆ¡n... tuổi đồng tá» cùng má»™t chá»—.
Ä‘i tá»›i Tiếu Thương Hải bên ngưá»i, Vân Dương ngồi ở mặt bên, phÃa nà y vừa lúc có thể rõ rà ng thấy bốn ngưá»i.
thu hồi ánh mắt, Vân Dương nhìn Tiếu Thương Hải, truyá»n âm nói : “ Ngươi có thể nháºn biết bên kia bốn ngưá»i? “
Tiếu Thương Hải nhÃu mà y, cẩn tháºn địa đánh giá bên kia, phát hiện Vân Dương vị địa bốn ngưá»i, ngưá»i thứ nhất thân mà u xanh bà o tá», đầy đầu bạc tướng mạo thanh sấu, khóe miệng có chút giÆ¡ lên, tá»±a hồ cuồng ngạo má»™t chút.
cùng hắn ngồi cùng bà n má»™t ngưá»i ba mươi má»™t thân mà u và ng địa hoa phục, tướng mạo bất phà m, hai mắt ẩn ẩn hà m chứa và i phần kim mang, có chút quá»· dị.
lánh má»™t bà n, phÃa trên tá»a chÃnh là má»™t ngưá»i, cái hai mươi xuất đầu, thân áo lam anh tuấn thiếu niên.
ngưá»i nà y quanh thân có má»™t cổ ẩn ẩn tá» sắc sáng má», phi tu chân cao tay không pháp thấy.
tầng nà y sáng mỠrất kỳ lạ, trở cách Tiếu Thương Hải dò xét, để cho hắn chút nà o cũng cảm thụ không đến nà y thiếu niên khà tức.
thiếu niên đối diện, tá»a chÃnh là má»™t ngưá»i bốn mươi áo xám đại hán, ngưá»i nà y tướng mạo bình phà m, nhưng ánh mắt nhưng lại cá»±c kỳ sắc bén, phảng phất hai bả lưỡi dao sắc bén, dá»… dà ng là có thể xuyên thá»§ng tất cả.
má»™t bên, ngồi má»™t cái mưá»i hai ba tuổi thanh tú đồng tá», hắn trên lưng lưng má»™t cái bì cách, xem hình nên là chứa nà o đó binh khÃ.
thu hồi ánh mắt, Tiếu Thương Hải đối Vân Dương nói : “ Bốn ngưá»i trung nháºn thức, biết ba, ... nhất tuổi còn trẻ má»™t ngưá»i không nháºn ra. “
Vân Dương nhìn hắn, thấy hắn thần sắc có chút túc mục, há»i : “ Ngươi tâm tình rất trầm trá»ng, là bởi vì bốn ngưá»i nà y duyên cá»›? “
Tiếu Thương Hải khẽ thở dà i : “ Äúng váºy, bá»n há» xuất hiện có thể nà o không kẻ khác kinh dị! Theo ta biết, đầu bạc lão giả tên là Huyá»n Âm quá»· tẩu, tại tu chân giá»›i bên trong là có danh cao thá»§, cùng vá»›i hoa hồng quá»· tẩu nổi danh, là má»™t cái diệc chÃnh diệc tà ngưá»i. Hắn ngồi cùng bà n cái... kia ngưá»i thanh niên xưng’ Phi Phà m Công Tá»â€™, vẫn không ai biết lai lịch, chỉ đồn đãi hắn tu vi cá»±c cao, xuất đạo mưá»i năm chưa từng có bại tÃch. Cho nên lánh má»™t bà n, hôi đại hán chÃnh là tu chân giá»›i bên trong tam đại sát thá»§ trong bà i danh vị thứ hai’ Ná»™ Kiếm Äồ Long’ viêm hoa. Còn lại hai ngưá»i ta lại không nháºn ra, nên là vừa má»›i xuất đạo tân nhân. “
Vân Dương đạm mạc cưá»i, dá»i ánh mắt nói : “ Rượu và thức ăn lên đây, chúng ta chÃnh là hảo hảo nhấm nháp ba. “ Dứt lá»i, tiểu nhị quả nhiên đưa lên rượu và thức ăn, hai ngưá»i liá»n tinh tế thưởng thức đứng lên.
ngồi ở bà n, Tiếu Thương Hải há»i : “ Thế nà o, ta vị đạo không sai, đúng rồi ba? “
Vân Dương ca ngợi nói : “ ÄÃch tháºt là hiếm thấy mỹ vị, khó trách nÆ¡i nà y sinh ý như thế hồng há»a. Chỉ là ngươi như thế nà o biết nà y, khó sao thiên hạ các nÆ¡i mỹ vị ngươi Ä‘á»u nhất thanh nhị sở, hoà n toà n hiểu rõ? “
Tiếu Thương Hải hắc hắc cưá»i nói : “ Äây là bà máºt, không thể nói cho ngươi. “
Vân Dương hừ nói : “ Nà y có cái gì hảo giấu diếm, tháºt sá»± là cố lá»™ng huyá»n hư. “
Tiếu Thương Hải hắc hắc cưá»i nhẹ, ánh mắt nhìn vá» phÃa hắn xá», nhưng lại trong lúc vô ý phát hiện, tá»u lâu cá»a cÅ©ng xuất hiện má»™t cái quen thuá»™c thân ảnh.
thở nhẹ má»™t tiếng, Tiếu Thương Hải thấp giá»ng nói : “ Vân Dương ngươi xem, các nà ng cÅ©ng xuất hiện tại đây, tháºt sá»± là việc lạ. “
Vân Dương mê hoặc quay đầu lại, chỉ thấy cá»a má»™t cô gái lưng má»™t cái bối đâu, bên trong ngồi má»™t ngưá»i nữ tá», cÅ©ng chÃnh là tÃch phượng tá»· muá»™i.
các nà ng phÃa sau sổ ngoà i... trượng, má»™t ngưá»i lạc phách thân ảnh đứng yên ở trong bóng đêm, xa xa nhìn nà y đối tá»· muá»™i, đúng váºy tây môn ngá»c.
lúc nà y, tá»u lâu bên trong thá»±c khách đã tán Ä‘i gần ná»a, bởi váºy dư ra kỉ trương cái bà n.
tÃch phượng lưng tá»· tá»· tÃch vong cháºm rãi mà đến, tại đại khái lưu ý má»™t chút bốn phÃa tình huống háºu, Ä‘i tá»›i ná»™ kiếm Äồ Long viêm hoa ba ngưá»i bên cạnh má»™t bà n ngồi xuống.
buông bối đâu, tÃch phượng đưa tá»· tá»· bão trong ngá»±c lÃ, thấp giá»ng há»i nói : “ Tá»· tá»·, ngươi nghÄ© cái gì? “
tÃch vong nhẹ giá»ng nói : “ Tùy tiện má»™t chút, đơn giản má»™t chút, tá»· tá»· có ngươi, liá»n cả Ä‘á»i túc hÄ©. “
tÃch phượng cưá»i cưá»i, ôn nhu nói : “ Có tá»· tá»· bên ngưá»i, muá»™i muá»™i cả Ä‘á»i nà y cÅ©ng biệt không chá»— nà o cầu. “ Nói xong, quay đầu đối tiểu nhị đạo : “ Tiểu nhị ca, chÃnh là như cÅ© ba. “
tiểu nhị lên tiếng, xoay ngưá»i rá»i Ä‘i, không nhiá»u lắm thì sẽ đưa thượng hai cái má»™t hồn má»™t tố, đơn giản nhưng lại bay nồng Ä‘áºm hương khÃ.
hai nữ nhất cá» nhất động, Ä‘á»u tại má»i ngưá»i nhìn kỹ trong vòng.
đối vá»›i từng gặp qua, ra mắt các nà ng tá»· muá»™i thá»±c khách, cÅ©ng không có cái gì đại phản ứng, nhưng hôm nay nÆ¡i nà y thá»±c khách tá»±a hồ Ä‘a số Ä‘á»u không có gặp qua các nà ng, nhân mà từ các nà ng vừa ra hiện, vô số con mắt tá»±u lưu ý các nà ng động tÄ©nh.
tÃch phượng tá»±a hồ sá»›m thói quen ngưá»i khác quái dị ánh mắt, biểu hiện đắc rất trấn định, má»™t ngưá»i mỉm cưá»i uy tá»· tá»· ăn cái gì.
tÃch vong trên mặt trà n đầy hạnh phúc vẻ mặt, tá»±a hồ muá»™i muá»™i cỠđộng, cho nà ng vô cùng ấm áp, dÄ© nhiên hòa tan lên trá»i đối vá»›i nà ng vô tình nguyá»n rá»§a, để cho nà ng đắm chìm tại hạnh phúc .
nhìn kỹ nà y má»™t mà n, má»i ngưá»i vẻ mặt khác nhau, trong đó Vân Dương cảm xúc rất sâu.
đối vá»›i các nà ng kiên cưá»ng, Vân Dương rất kÃnh nể, đối vá»›i các nà ng nhạc xem, Vân Dương rất cảm động, đối vá»›i các nà ng trong lúc đó nà y phân tá»· muá»™i tình, Vân Dương có má»™t loại nói không nên lá»i nhà n nhạt sầu tá»±.
có lẽ hắn nên vi các nà ng cao hứng, hãy nhìn đến cảm nhân một mà n, hắn nhưng lại nghĩ hiểu được trong lòng có cổ áp lực, để cho hắn khó chịu cực kỳ!
cho ăn cÆ¡m thá»i gian rất nhanh Ä‘i, đương tÃch phượng từ tân bối khởi tá»· tá»·, xoay ngưá»i rá»i Ä‘i là lúc, anh tuấn áo lam thiếu niên mở miệng nói : “ Nà y vị cô nương, không biết có thể hay không ngồi xuống bồi tại hạ uống hai chén? “ Ngữ khà thanh đạm, ánh mắt đã có chút quái dị.
Tà i sản của bacola
05-04-2009, 07:02 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Cát bụi...
Bà i gởi: 692
Thá»i gian online: 2 tuần 5 ngà y 20 giá»
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Táºp 4 : U minh quá»· bảo
Chương 91 : Cô gái tÃch phượng
Táºp 4 : U minh quá»· bảo
Chương 91 : Cô gái tÃch phượng
TÃch Phượng nhìn hắn liếc mắt, không có bởi vì hắn anh tuấn mà có chút kinh dị, chỉ là “ Cám Æ¡n công tá» hảo ý, TÃch Phượng thân pháºn ti vi không tiện quấy rầy, còn nữa ta tá»· muá»™i còn muốn chạy Ä‘i, xin má»i Ä‘a lượng giải. “ Nói xong mại bước rá»i Ä‘i, vẻ mặt có vẻ rất đạm định.
thiếu niên nhÃu mà y, có chút lạnh lùng nói : “ Cô nương cÅ©ng biết, tại hạ sanh bình cho tá»›i bây giá» chưa từng bị ngưá»i cá»± tuyệt, ngươi như thế vá»™i vả rá»i Ä‘i, chẳng lẻ tại ngươi trong mắt, bổn công tá» còn chưa đủ tư cách má»i ngươi sao? “
TÃch Phượng dừng lại cước bá»™, nhẹ giá»ng nói : “ Công tỠđại nhân đại lượng, tuyệt đối không cùng vá»›i TÃch Phượng so Ä‘o. “
thiếu niên trầm giá»ng nói : “ Nếu ta phi yếu cô nương lưu lại ẩm thượng hai chén, ngươi dục hà vi? “
TÃch Phượng nhìn hắn, thấy hắn thần sắc lãnh ngạo, không khá»i tách ra ánh mắt, yếu thế nói : “ Công tá» cần gì hÆ¡i khó khăn ta má»™t cái nhược chất nữ lưu, ta bất quá là cá không đáng giá đắc công tỠđể ý ngưá»i. “
thiếu niên cưá»i cưá»i, có chút lạnh lùng nói : “ Ngươi có chút tá»± phụ, ná»™i tâm xem bất khởi bổn công tá», ta có thể có nói sai ư? Nếu như váºy, đêm nay bổn công tá» tá»±u phi yếu ngươi lưu lại, ta xem ngươi như thế nà o ứng đối. “
TÃch Phượng sắc mặt biến đổi, trầm mặc không nói.
tá»u lâu chưởng quỹ thấy thế vá»™i và ng đến đả viên trà ng, bồi cưá»i nói : “ Vị công tá» nà y ngươi chá»› để tức giáºn, TÃch Phượng cô nương cÅ©ng là đáng thương ngưá»i, ngươi tá»±u đại nhân không kà tiểu nhân quá, phóng nà ng rá»i Ä‘i, đêm nay nà y cho ăn ta má»i khách, xem như má»™t chút tâm ý. Mong rằng công tá» cao sÄ© quý thá»§, không nên vì nà ng má»™t cái Tiểu nha đầu tức giáºn. “
“ Bổn công tá» chuyện, không muốn nghÄ© có ngưá»i nhúng tay, ngươi tốt nhất cút đến má»™t bên Ä‘i . “ Thiếu niên trừng chưởng quỹ liếc mắt, vô hình tinh thần dị lá»±c chấn đắc hắn đột nhiên lui vá» phÃa sau, cả ngưá»i sắc mặt tái nhợt. Tá»±a như đắc tá»›i má»™t hồi bệnh nặng.
TÃch Phượng thấy chuyển sắc mặt đại biến, tiến lên giúp đỡ chưởng quỹ thân thể, khiểm ý nói : “ Xin lá»—i, cho ngươi thiêm phiá»n toái. “
chưởng quỹ khổ sáp cưá»i, lắc đầu nói : “ Ta đã hết sức, ngươi nhiá»u hÆ¡n cẩn tháºn. “ Nói xong vá»™i và ng thối lui.
thiếu niên ngạo nghá»… nhìn TÃch Phượng, cưá»i lạnh nói : “ Lúc nà y còn không toán vãn, ngươi chÃnh mình tá»›i còn kịp. “
TÃch Phượng sắc mặt lạnh lùng, trầm giá»ng nói : “ TÃch Phượng mặc dù văn nhược. Nhưng lại cÅ©ng có chÃnh mình tôn nghiêm, quyết sẽ không như thế khuất phục vu ngươi. “
đại khà bẩm nhiên đứng ở tại chá»—, TÃch Phượng gầy yếu trên ngưá»i tản mát ra má»™t cổ ngạo khÃ, lạnh lùng đối kháng thiếu niên ánh mắt tiến bức.
“ Công tá». Bả nà ng giao cho ta, cam Ä‘oan lệnh ngươi hà i lòng. “ Ngữ khà lạnh lùng, ná»™ kiếm Äồ Long toà n thân tản mát ra sát khÃ, không hổ là tam đại sát thá»§ má»™t trong.
áo lam thiếu niên lắc đầu nói : “ Nà y nữ tá» có chút quáºt cưá»ng. Rất hợp ta tÃnh tình, ta muốn chÃnh mình tuần phục nà ng, để cho nà ng nghe từ ta mệnh lệnh. “
nghe váºy, viêm hoa lên tiếng. Lạnh lùng địa tá»a ở nÆ¡i nà y, không há» nói nhiá»u.
ánh mắt chuyển qua cô gái TÃch Phượng trên ngưá»i, áo lam thiếu niên đánh giá cẩn tháºn má»™t phen háºu. Khẽ cưá»i nói : “ CÅ©ng không tệ lắm a. Bên ngưá»i miêu Ä‘iá»u. Dung mạo tú lệ, hÆ¡n nữa nà y phân khà chất. Tháºt là có chút động lòng ngưá»i. Bây giá» ta tá»±u nhìn má»™t cái, ngươi đến tá»™t cùng có thể kiên trì đến khi nà o. “ Nói xong khóe miệng khẻ nhếch, trên mặt hiện ra má»™t tia tà mị khÃ, tay phải có chút vung lên, má»™t cổ vô hình khà lưu liá»n xuất hiện tại TÃch Phượng bên ngưá»i, nâng lên nà ng thân thể hướng thiếu niên bay Ä‘i.
đối mặt loại... nà y ngoà i ý muốn chuyện, TÃch Phượng kinh hô má»™t tiếng, hiển nhiên trước kia cho tá»›i bây giá» không có gặp gỡ quá ngưá»i tu chân, đối vá»›i loại chuyện cÅ©ng không từ phòng ngá»±, ná»™i tâm rất là lo lắng.
Ä‘ang ở giữa không trung, TÃch Phượng nhìn thoáng qua thiếu niên, phát hiện khoảng cách cà ng ngà y cà ng gần, không khá»i quát : “ Công tá» như thế thịnh khà lăng nhân, dÄ© phi thưá»ng thá»§ Ä‘oạn đương má»i ngưá»i mặt khi dá»… ta má»™t cái nữ lưu, chẳng lẻ không biết là có thất tôn nghiêm, có vi lá»… sổ sao? “
vô lá»±c giãy dụa, cô gái chỉ phải lãnh ngôn tương hướng, dÄ© nà y lai tá» vẻ chÃnh mình kiên định cùng vá»›i quyết tâm, không tiếng động cùng vá»›i chi đối khanh.
chỉ là nà ng kiên định, nà ng địa quyết tâm, tại đây thiếu niên trước mặt, có thể khởi đến tác dụng sao?
kế tiếp, nà ng váºn mệnh sẽ là như thế nà o nữa?
tá»u lâu lÃ, tất cả má»i ngưá»i lưu ý cô gái TÃch Phượng cùng vá»›i áo lam thiếu niên động tÄ©nh, lẫn nhau vẻ mặt khác nhau.
đối vá»›i chuyện nà y, thiếu niên dưá»ng như không thèm để ý, ngược lại cưá»i to nói : “ Tôn nghiêm, lá»… sổ? Ngươi coi rẻ bổn công tá», ta nếu không trừng phạt ngươi, má»›i là không có tôn nghiêm, không hợp lá»… sổ chuyện. Nói cho ngươi, bổn công tá» luôn luôn tùy tâm sở dục, chỉ cần ta nguyện ý, lại không có bạn sao chuyện. “
TÃch Phượng lạnh lùng nhìn hắn, ngữ khà kiên định nói : “ Nhân địa ý chà tại vu tâm, mà vắng mặt vu hình, tức liá»n ngươi dÄ© cưá»ng lá»±c khống chế ta địa thân thể, nhưng ta địa ý chà sẽ không khuất phục, ngươi nhất định không có thắng. “
thiếu niên tà mị cưá»i, tại nà ng phi cáºn chi tế má»™t bả nắm được nà ng thân thể, đưa nà ng đặt ở đắng tá» thượng, ánh mắt bức bách nà ng địa hai mắt, cưá»i nhạo nói : “ Ngươi má»™t cái nữ tá» có nà y quyết tâm tháºt sá»± khó được, chỉ là ngươi bây giá» nhúc nhÃch không được, ngươi nháºn cho ngươi có thể quáºt cưá»ng bao lâu nữa? “
động thân thể, dục muốn thoát khá»i hắn đặt ở chÃnh mình trên vai chỉ cưá»ng có lá»±c nà ng giãy dụa hà o vô dụng xá», gần bằng thêm và i phần tang thương ý vị, nhạ lai thiếu niên má»™t tráºn đắc ý.
sau lưng, TÃch Vong sắc mặt tức giáºn, lá»›n tiếng nói : “ Dừng tay, buông... ra ta muá»™i muá»™i! “
thanh âm có chút trầm thấp, mang theo kỉ phân lo lắng, còn có và i phần phẫn ná»™, quanh quẩn tại tá»u lâu má»—i khắp ngõ ngách lÃ.
thiếu niên khinh miệt nhìn TÃch Vong liếc mắt, khinh thưá»ng nói : “ Kêu la cái gì, ngươi đương ngươi là ai, dám đối vá»›i bổn công tá» hô to gá»i nhá». Bổn công tá» nghịch lưu mà lên, gặp gỡ dám đối vá»›i ta rống to kêu to không phải không có, nhưng trước mắt nhưng lại không má»™t ngưá»i còn sống, ngươi nà y ná»a chết ná»a sống Xú nha đầu, không muốn chết tá»±u câm miệng cho ta. “
TÃch Vong há» hững không hãi sợ, trợn mắt trợn lên trừng mắt thiếu niên, lạnh lùng nói : “ Ta mặc kệ ngươi là ai, ngươi nếu không tha ta muá»™i muá»™i, ta tức liá»n tá» cÅ©ng sẽ trá»n Ä‘á»i nguyá»n rá»§a vu ngươi! “
thiếu niên sá»ng sá», láºp tức cưá»i nhạo nói : “ Nguyá»n rá»§a? Ta hảo sợ a, ha ha - - - “
má»™t tráºn cưá»i to, nghe được tại tá»a ngưá»i Ä‘á»u có chút không há»n giáºn, nhưng kỳ quái cÅ©ng là không ai ra mặt quát bảo ngưng lại, tá»±a hồ tất cả má»i ngưá»i có Ä‘iá»u cố kỵ, chẳng lẻ là bởi vì ná»™ kiếm Äồ Long viêm hoa nguyên nhân?
đối vá»›i chuyện nà y, TÃch Vong có chút thất vá»ng, nhân tình lãnh ấm áp để cho nà ng hoà n toà n thương thấu tâm.
mà TÃch Phượng nhưng lại vẻ mặt lạnh như băng, tại vô lá»±c giãy dụa sau khi, ánh mắt sắc bén nhìn thiếu niên, trầm giá»ng nói : “ Nếu ngươi nháºn là m cho... nà y dạng ngươi tá»±u thắng, ngươi thì có tôn nghiêm, có mặt mÅ©i nói, ta đây nói cho ngươi, ngươi tôn nghiêm bất quá là tá»± tưởng, dối gạt mình dối gạt ngưá»i mà thôi. “
thiếu niên cưá»i lạnh nói : “ Tá»± tưởng? ngươi bây giá» vừa lại là cái gì nữa? Khó sao ngươi hoà n thắng? “
TÃch Phượng há» hững nói : “ Thắng thua vắng mặt vu ngươi ta, mà tại vu thiên địa, tại vu lòng ngưá»i. Ta chỉ là duy trì ta tôn nghiêm, cÅ©ng không có nghÄ© tá»›i muốn thắng. Mà ngươi nhưng lại trì cưá»ng lăng nhược, vì chÃnh mình mặt mÅ©i, không tiếc váºn dụng vÅ© lá»±c, ngươi cho dù thắng, nhưng tại tá»a má»i ngưá»i há»™i phục ngươi sao? “
thiếu niên quét má»i ngưá»i liếc mắt, lãnh ngạo nói : “ Ngươi tá»±u khẳng định bá»n há» há»™i không phục? Tiểu nha đầu, ngươi đối vá»›i rất nhiá»u chuyện còn không rõ rà ng lắm, thế giá»›i nà y nếu giảng cứu thá»±c lá»±c, chỉ cần có thá»±c lá»±c, là có thể có đạo lý. Còn nữa, bổn công tá» hôm nay chỉ là khách khà má»i, xin ngươi uống rượu, ngươi nhưng lại không nhìn được tốt xấu, đương má»i ngưá»i diện bác ta hưng, ta cho ngươi má»™t Ä‘iểm, chút nho nhá» trừng phạt, cÅ©ng là nên chuyện. “
TÃch Phượng ánh mắt khẻ nhúc nhÃch, âm thanh lạnh lùng nói : “ ngươi đến tá»™t cùng muốn thế nà o? “
thiếu niên tà cưá»i nói : “ Không thế nà o dạng, xin má»i ngươi uống rượu mà thôi. Tiểu tinh, rót rượu. “
má»™t bên tiểu đồng lên tiếng, vá»™i và ng vi TÃch Phượng đảo mãn má»™t chén rượu, nhẹ nhà ng đưa tá»›i thiếu niên trước mặt.
thiếu niên cá» chỉ ưu nhã Ä‘oan khởi chén rượu, khẽ cưá»i nói : “ Vừa rồi má»i, xin ngươi uống rượu ngươi không cho, bây giá» bổn công tá» không thể là m gì khác hÆ¡n là chÃnh mình động thá»§, cho ngươi thưá»ng má»™t thưá»ng phạt rượu tư vị. “
TÃch Phượng nhìn kỹ hắn trong tay chén rượu, lạnh lùng nói : “ Nà y má»™t chén rượu nếu ta uống, ngươi là phá»§ tá»±u nà y khoát tay? “
thiếu niên cưá»i to nói : “ có như thế tốt đấy chuyện, Tiểu nha đầu, ngươi bả ta đương thiện ngưá»i, đáng tiếc ta không phải. Trước ta đã cho ngươi cÆ¡ há»™i, đáng tiếc ngươi chÃnh mình buông tha cho, bởi váºy kế tiếp ngươi cÅ©ng cháºm cháºm tiếp nháºn trừng phạt ba. “
TÃch Phượng diện vô cụ sắc, thản nhiên nói : “ Như thế, ngươi sẽ ba, xem ta TÃch Phượng có hay không há»™i sợ ngươi! “
thấy nà ng thần sắc cứ ngạo, thiếu niên trong lòng không sảng, trong tay chén rượu ném Ä‘i, thịnh mãn rượu ngon tá»±u sái TÃch Phượng vẻ mặt, khiến cho nà ng nhịn không được nhắm lại con mắt.
sau lưng, TÃch Vong cả giáºn nói : “ Dừng tay, ngươi tái thương tổn ta muá»™i muá»™i, ta tá»±u cùng vá»›i ngươi liá»u mạng, hÆ¡n nữa nguyá»n rá»§a ngươi sanh sanh thế thế, không được chết tá» tế! “ Thiếu niên tức giáºn hừ má»™t tiếng, thuáºn tay má»™t ba chưởng đả tái TÃch Vong trên mặt, đưa nà ng cả ngưá»i Ä‘á»u bắn bay Ä‘i ra ngoà i, hung hăng suất hạ xuống địa.
TÃch Vong kêu lên má»™t tiếng Ä‘au đớn, láºp tức đôi môi đóng chặt, gắt gao trừng mắt thiếu niên, trong ánh mắt trà n đầy cừu háºn tình.
TÃch Phượng vừa thấy tá»· tá»· ngã xuống, nhất thá»i ná»™ mạ má»™t tiếng, Ä‘iên cuồng giãy dụa, dục yếu Ä‘i thăm dò xem tá»· tá»· tình hình.
thiếu niên bất vi sở động, đạm mạc Ä‘oan khởi trên bà n chén rượu, má»™t bên thưởng thức rượu ngon, má»™t bên buông... ra TÃch Phượng đầu vai, Ä‘i tá»›i vuốt ve nà ng khuôn mặt, trong miệng cưá»i nói : “ Da tay rất bóng loáng a, xem ra nên chÃnh là hoà ng hoa khuê nữ ba. “
TÃch Phượng ná»™ mạ cuống quÃt, hai tay cá»±c lá»±c chống đẩy thiếu niên khinh bạc thá»§, đáng tiếc không có chút tác dụng.
mà thiếu niên cÅ©ng lạ, cÅ©ng không hạn chế TÃch Phượng hoạt động có thể lá»±c, đẳng nà ng vẫn phản kháng, tá»±a hồ như váºy có thể cà ng thêm hấp dẫn nhân.
mặt đất, TÃch Vong cả giáºn nói : “ Súc sanh, nã khai ngươi nã khảng tạng thá»§, đừng vá»™i bÃnh ta muá»™i muá»™i. “
Tà i sản của bacola
05-04-2009, 07:03 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Cát bụi...
Bà i gởi: 692
Thá»i gian online: 2 tuần 5 ngà y 20 giá»
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Táºp 4 : U minh quá»· bảo
Chương 92 : Ra mặt tương trợ
Táºp 4 : U minh quá»· bảo
Chương 92 : Ra mặt tương trợ
Má»™t bên nói, má»™t bên hai tay dùng sức hướng tiá»n Ä‘i tá»›i.
tá»u lâu lÃ, phần lá»›n bình thưá»ng thá»±c khách Ä‘á»u cảm thấy phẫn ná»™, nhưng áo lam thiếu niên thá»§ Ä‘oạn bá»n há» cÅ©ng Ä‘á»u thấy, ai cÅ©ng không dám tiến lên trợ giúp TÃch Phượng tá»· muá»™i.
cho nên tu chân giá»›i đồng đạo, có chút đạm mạc vô tình, có chút không muốn chá»c sá»±, cÅ©ng Ä‘á»u bảo trì trung láºp, dÄ© má»™t bá»™ quan vá»ng vẻ mặt, nhìn nà y tất cả.
đối vá»›i chuyện nà y, Vân Dương trong lòng giáºn dữ, hắn có thể nói là xuất sanh trâu con không sợ hổ, cÅ©ng không hiểu nhiá»u lắm tu chân giá»›i tình huống, tá»±u muốn tiến lên ngăn cản.
nhưng sá»± đến trước mắt hắn lại có chút do dá»±, không phải e ngại thiếu niên bên ngưá»i ná»™ kiếm Äồ Long Viêm Hoa, mà là ở lo lắng chÃnh mình má»™t khi ra tay, sau đó háºu quả sẽ thế nà o.
hắn tá»›i nÆ¡i nà y là vì báo thù, hắn cÅ©ng biết Ngạo Nguyệt SÆ¡n Trang thá»±c lá»±c hùng háºu, mặt trước địch nhân mà nói, chÃnh mình rất khó tá»›i gần Long Thiên Khiếu, bởi váºy hắn lúc trước cùng vá»›i Tiếu Thương Hải giao dịch là lúc, tá»±u định tốt lắm muốn mượn trợ Tiếu Thương Hải tố yểm há»™, hảo thuáºn lợi tiến và o Ngạo Nguyệt SÆ¡n Trang, sau đó tái hà nh báo thù việc.
mà nay chÃnh mình má»™t khi ra tay, nÆ¡i nà y thuá»™c loại Ngạo Nguyệt SÆ¡n Trang địa bà n, rất nhanh tá»±u sẽ bị nhân phát hiện, như váºy thứ nhất, chÃnh mình trước kế hoạch, tá»±u toà n bá»™ xong, hết rồi.
nghÄ© váºy lÃ, Vân Dương do dá»±.
mà tá»±u ở đây thì, tá»u lâu ngoại lạc phách thiếu niên tây môn ngá»c đã nháºn ra không đúng kÃnh, cả ngưá»i cấp vá»™i vã chạy tiến đến, muá»™n thanh không vang hướng TÃch Phượng chạy Ä‘i, hy vá»ng có thể giúp nà ng má»™t tà lá»±c.
hắn xuất hiện, cÅ©ng không có khiến cho má»i ngưá»i để ý.
chỉ là Tiếu Thương Hải nhưng lại lưu ý tá»›i hắn, bởi váºy tại hắn trùng tiến tá»›i má»™t khắc, ra tay phong ở hắn huyệt đạo, để cho hắn tá»±u như váºy lăng lăng trạm ở nÆ¡i nà y, không cách nà o nói gì.
đối vá»›i chuyện nà y. Tây môn ngá»c vừa sợ vừa giáºn, căn bản không biết nà y kỳ tháºt là Tiếu Thương Hải địa má»™t mảnh hảo ý, không hy vá»ng hắn tùy tiện tiá»n Ä‘i chịu chết.
tá»u lâu lÃ, lúc nà y TÃch Phượng ná»— mạ không ngá»›t, mặc dù giãy dụa có vẻ hà o vô dụng xá», nhưng nà ng nhưng vẫn phản kháng, dÄ© nà y lai biểu đạt chÃnh mình phẫn ná»™ cùng vá»›i bất khuất.
mặt đất, TÃch Vong thong thả hướng tiá»n ba Ä‘i tá»›i, trong miệng máu tươi như là không ngừng chảy ra. Má»™t giá»t má»™t giá»t chảy xuống, phối hợp nà ng cừu háºn cá»±c kỳ ánh mắt, là m cho ngưá»i ta má»™t loại rung động lá»±c.
nà y đối tá»· muá»™i, ti vi nhưng lại kiên cưá»ng bất khuất. cổ không chịu thua nghị lá»±c, tháºt sâu kẻ khác khiếp sợ.
đương Vân Dương tá»± trầm tư trung tỉnh lại, ánh mắt đảo qua TÃch Vong ánh mắt thì, má»™t cổ xúc động đột nhiên ở trong lòng hắn má»c lên.
giá» khắc nà y. Hắn nghÄ© tá»›i, có thể chÃnh mình nghÄ© tá»›i, có thể ngà y đó chÃnh mình tại đối mặt Long Thiên Khiếu thì, bất đắc dÄ© rồi lại bất khuất tình cảnh.
nà y ra sao kì địa tương tá»±, như thế nà o có thể không cho hắn tức giáºn nữa?
đột nhiên đứng dáºy. Vân Dương đã quên cố kỵ, toà n thân tản mát ra bẩm liệt hà n khÃ, ánh mắt như băng nhìn áo lam thiếu niên. Quát lạnh nói : “ Dừng tay! “
ngắn ngá»§n hai cái từ. Mang theo rung động lòng ngưá»i địa lá»±c lượng. Khiến cho má»i ngưá»i ánh mắt Ä‘á»u di tá»›i Vân Dương trên ngưá»i, lẫn nhau trên mặt hiện ra kinh dị vẻ mặt.
Tiếu Thương Hải khổ cưá»i má»™t tiếng. Trước hắn tá»±u Ä‘oán được, dÄ© Vân Dương tÃnh cách, cuối cùng sẽ có việc nà y.
vốn đối vá»›i sinh ý nhân mà nói, đây là tuyệt đối không tha hứa phát sinh chuyện, chỉ là Tiếu Thương Hải cÅ©ng hiểu được, Vân Dương thiên tÃnh thiện lương, hoà n bảo trì xÃch tá» chi tâm, bởi váºy cÅ©ng không có ngăn cản hắn hà nh vi, chỉ là tại tá»± há»i cai dÄ© cái gì phương thức lai xong việc, má»›i là tốt nhất.
áo lam thiếu niên lạnh lùng nhìn Vân Dương, âm trầm nói : “ Tiểu tá», ngươi tưởng nhúng tay quản bổn công tỠđịa nhà n sá»±,... nhất thiệt nhiá»u lo lắng má»™t chút, không muốn đến lúc đó hối háºn. “
má»™t bên, ná»™ kiếm Äồ Long Viêm Hoa ánh mắt lạnh lẽo, ý thức vững và ng táºp trung Vân Dương, ngữ khà âm lãnh nói : “ Tiểu tá» là ai, hãy xưng tên ra, dám ở công tá» nhà ta trước mặt giương oai, ta xem ngươi có và i phần bản lãnh? “
Vân Dương lãnh khốc nói : “ Ta là ai không trá»ng yếu, trá»ng yếu địa là các ngươi láºp tức dừng tay, buông... ra nà y vị cô nương, nếu không ba vị hôm nay tá»±u lưu mệnh ở chá»— nà y. “
“ Ha ha - - - - hảo cuồng vá»ng địa tiểu tá», chỉ bằng ngươi cÅ©ng dám lại cảm cuồng ngôn vá»ng ngữ. “ Äứng dáºy, ná»™ kiếm Äồ Long Viêm Hoa toà n thân bá»™c phát ra khà thế cưá»ng đại, ánh mắt khiêu khÃch nhìn Vân Dương.
bốn phÃa, tất cả má»i ngưá»i nhìn kỹ hai ngưá»i, má»™t bá»™ xem náo nhiệt bá»™ dáng.
mà TÃch Phượng cùng vá»›i TÃch Vong tắc cảm kÃch nhìn Vân Dương, tá»±a hồ muốn đưa hắn dung mạo nhá»› kÄ©.
Vân Dương nhìn Viêm Hoa liếc mắt, láºp tức ánh mắt trở lại áo lam thiếu niên trên ngưá»i, trầm giá»ng nói : “ Ta nói má»™t lần nữa, buông... ra vị cô nương, nếu không ngươi sẽ hối háºn. “
áo lam thiếu niên nhÃu mà y, tá»±a hồ cÅ©ng cảm nháºn được Vân Dương cÅ©ng không đơn giản, chỉ là hừ lạnh và i tiếng, bất vi sở động nói : “ Có cái gì bản lãnh, ngươi chÃnh là ... trước triển lá»™ kỉ thá»§ hÆ¡n nữa, bổn công tá» bây giá» không đếm xỉa tá»›i ngươi. “
vân dương sắc mặt giáºn dữ, thu liá»…m khà thế đột nhiên ngoại phóng, hóa thà nh má»™t cổ sắc bén hướng phóng thiếu niên Ä‘i.
đối vá»›i chuyện nà y, ná»™ kiếm Äồ Long Viêm Hoa hừ khẽ má»™t tiếng, tay phải tùy ý vung lên, phát ra má»™t đạo phòng ngá»±, lan tiệt hạ Vân Dương nà y cổ tức giáºn.
chỉ là lệnh Viêm Hoa giáºt mình chÃnh là , hắn phòng ngá»± cÅ©ng bị chấn nát, phong nháºn tiếp tục hướng thiếu niên chém tá»›i.
sắc mặt trầm xuống, Viêm Hoa phản ứng cá»±c nhanh, nhoáng lên tá»±u dá»i thân chà thiếu niên trước ngưá»i, chắn ở phong nháºn dư kình.
cách xa nhau hai trượng, Vân Dương cùng vá»›i Viêm Hoa há» hững đối quyết, lẫn nhau thần tình lạnh lùng, má»™t cổ vô hình sát khà quanh quẩn tại hai ngưá»i phụ cáºn.
tá»u lâu là má»™t mảnh an tÄ©nh, im lặng, tráºn tráºn âm phong thét xuyên toa, là m cho ngưá»i ta má»™t loại tiêu sát chi cảm, phảng phất trà thân vu chiến trưá»ng tại trong vòng.
vì thế, áo lam thiếu niên, TÃch Phượng, TÃch Vong Ä‘á»u ngừng lại, ánh mắt lưu ý hai ngưá»i tình huống, Ä‘á»u tá»± vẻ mặt khác thưá»ng.
khẩn trương cục diện má»™t xúc tức phát, mắt thấy má»™t hồi giao chiến sắp phát sinh, nà y trong khi Tiếu Thương Hải đột nhiên đứng dáºy, má»™t bên an vá»— vá» Vân Dương, má»™t bên mở miệng nói : “ Viêm Hoa, nÆ¡i nà y là rượu lâu, Ä‘á»u không phải là giao thá»§ chá»—, còn nữa, nÆ¡i nà y là cá»u giang thà nh, thuá»™c loại Ngạo Nguyệt SÆ¡n Trang địa bà n, nếu tháºt sá»± động khởi thá»§ lai, đến lúc đó sợ rằng đối vá»›i các ngươi bất lợi. “
Viêm Hoa lạnh lùng nói : “ Ngươi là ai, như thế nà o biết ta thân pháºn? Còn có, ngươi nếu biết ta thân pháºn, không biết là nói nà y thái tháºt ná»±c cưá»i sao? “
Tiếu Thương Hải hắc hắc cưá»i nói : “ Ta là ai không trá»ng yếu, trá»ng yếu chÃnh là đêm nay ở chá»— nà y động thá»§, các ngươi ba ngưá»i sợ rằng sẽ chá»c má»™t thân phiá»n toái. Ná»™ kiếm Äồ Long được xưng tu chân giá»›i tam đại sát thá»§ vị thứ hai, kì bản lÄ©nh cao cưá»ng tá»± nhiên không thua kém. Chỉ là nếu khiến cho Long Äằng Vân chú ý, hắn nếu phái ngưá»i lưu lại ba vị, ngươi nghÄ© hiểu được dÄ© các ngươi tu vi, có thể cưá»ng đắc quá thiên hạ tứ tuyệt đứng đầu Ngạo Nguyệt SÆ¡n Trang, từ trong tay bá»n há» còn sống thoát Ä‘i sao? “
Viêm Hoa sắc mặt biến đổi, cả giáºn nói : “ Ngươi uy hiếp ta! Ngươi đến tá»™t cùng là ai? “
Tiếu Thương Hải hắc hắc cưá»i nói : “ Ta bất quá là Long Äằng Vân xin má»i má»™t cái khách nhân, có thể hướng hắn đỠmấy cái yêu cầu mà thôi. Nếu là ta nhất thá»i mất hứng, kêu hắn lưu lại ba vị tánh mạng, ngươi nói thiên hạ to lá»›n, ngươi nà y ná»™ kiếm Äồ Long, có thể không đồ được Long Äằng Vân nà y đầu long nữa.
Viêm Hoa sắc mặt đại biến, kinh dị nhìn Tiếu Thương Hải, trầm mặc không nói.
áo lam thiếu niên hừ lạnh má»™t tiếng, phản bác nói : “ Long Äằng Vân mặc dù danh dương thiên hạ, nhưng hắn không thấy đắc sẽ nghe ngươi. HÆ¡n nữa, ngươi bây giá» không khẩu bạch thoại, ai biết ngươi có đúng hay không tại hồ giả hổ uy, hư trương thanh thế. “
Tiếu Thương Hải hắc hắc cưá»i nói : “ Äã như vầy, các hạ tá»±u đổ má»™t đổ a, có lẽ ta là tháºt sá»± nói hưu nói vượn nữa. Chỉ là ta phải nhắc nhở ngươi má»™t chút, ngà y mốt chÃnh là Long Äằng Vân thá» diên, nếu đêm nay ngươi má»™t ý cô hà nh, không chịu khoát tay nói, đến lúc đó việc nà y truyện dương Ä‘i ra ngoà i, nhạ lai ngưá»i trong thiên hạ cưá»i nhạo Ngạo Nguyệt SÆ¡n Trang, khi đó ngươi nghÄ© hiểu được háºu quả há»™i thế nà o? “
áo lam thiếu niên sắc mặt hÆ¡i trầm xuống, Tiếu Thương Hải nói mặc dù là uy hiếp chi ngữ, nhưng hắn trước cÅ©ng Ä‘Ãch xác không có lo lắng đến nà y.
lúc nà y cẩn tháºn ngẫm lại, má»™t khi tháºt sá»± truyá»n ra Ä‘i tá»›i, đến lúc đó Long Äằng Vân thá» diên sắp tá»›i còn có ngưá»i tại hắn địa bà n khi áp dân chúng, bại phôi hắn danh dá»±, khi đó Long Äằng Vân tất nhiên giáºn dữ, chÃnh mình chá»c hắn không thể... như váºy cái gì chuyện tốt.
nghÄ© váºy lÃ, áo lam thiếu niên tâm niệm vừa chuyển, nhất thá»i có so Ä‘o, má»™t bên không hoảng hốt không vá»™i và ng buông... ra TÃch Phượng, má»™t bên đứng dáºy nói : “ Nếu là long trang chá»§ thá» diên, ta đây đêm nay tá»±u cho hắn và i phần mặt mÅ©i. Cho nên các hai ngươi ngưá»i, việc nà y... trước nhá»›, đợi nÆ¡i chuyện nà y xong, đến lúc đó ta tá»± há»™i hảo hảo thu tháºp các ngươi. Tẩu! “
Tiếu Thương Hải cưá»i hắc hắc, không há» nói nhiá»u.
Vân Dương tắc hừ nói : “ Chỉ cần ngươi dám lai, ta tùy thá»i chá». “
áo lam thiếu niên trừng Vân Dương và i lần, âm trầm nói : “ Tiểu tá», ngươi đừng đắc ý, tiếp theo ngươi chỉ biết cái gì là hối háºn. Chúng ta Ä‘i. “ Dứt lá»i phiêu song Ä‘i tá»›i, ba ngưá»i đảo mắt tá»±u biến mất vô ảnh.
Vân Dương lãnh khốc nói : “ Theo hối háºn còn không nhất định! “ Nói xong lắc mình xuất hiện tại TÃch Phượng tá»· muá»™i bên cạnh, ánh mắt phức tạp nhìn các nà ng.
lúc nà y, TÃch Phượng đã đưa bị thương tá»· tá»· phóng hồi bối đâu, Ä‘ang ở há»i nà ng tình huống.
thấy Vân Dương tá»›i, hai tá»· muá»™i Ä‘á»u cảm kÃch nhìn hắn, nhẹ giá»ng cùng hắn nói tạ.
Vân Dương có chút lắc đầu, ngâm khẻ nói : “ cùng là thiên hạ khổ mệnh nhân, gặp gỡ, ta liá»n trợ giúp các ngươi, ngá»™ không hÆ¡n ta cÅ©ng không thể vi lá»±c. Sau nà y cẩn tháºn chút, nhân gian cÅ©ng không có nhiá»u lắm công bình. “
TÃch Phượng cưá»i cưá»i, có chút khổ sáp nói : “ Cám Æ¡n ngươi, xin há»i ân công đại danh. “
Tà i sản của bacola
05-04-2009, 07:04 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Cát bụi...
Bà i gởi: 692
Thá»i gian online: 2 tuần 5 ngà y 20 giá»
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 4 Posts
Táºp 4 : U minh quá»· bảo
Chương 93 : Trầm thống nhớ lại
Táºp 4 : U minh quá»· bảo
Chương 93 : Trầm thống nhớ lại
Vân Dương mất mác lắc đầu, xoay ngưá»i má»™t bên rá»i Ä‘i, má»™t bên nói : “ Không nên, nếu còn có duyên pháºn gặp gỡ, đến lúc đó ta sẽ nói cho ngươi, chỉ là như váºy cÆ¡ há»™i, đã xa vá»i vô cùng. Tang thương lá»™, thiếu niên hà nh, má»™t Ä‘oạn cừu háºn má»™t Ä‘oạn tình. Trá»i chiá»u trụy, lòng ngưá»i toái, đêm lai chỉ phán trong má»™ng há»™i - - - đáng thương tình lệ, mông lung hai tròng mắt, thấy không rõ luân hồi, không dư bi thương! “
trầm thấp thanh âm mang theo nồng Ä‘áºm u buồn, theo Vân Dương cước bá»™ dần dần Ä‘i xa.
nhìn hắn bóng lưng, TÃch Phượng than khẽ, bối khởi bối đâu vừa Ä‘i vừa nói : “ Nguyên lai thiên hạ cÅ©ng có ngưá»i giống như chúng ta. “
TÃch Vong nói : “ Không, hắn không giống vá»›i chúng ta, hắn trong lòng hoà i lá»›n hÆ¡n nữa bi thương. “
rá»i Ä‘i tá»u lâu, Vân Dương dần dần bình tÄ©nh.
hồi tưởng vừa rồi chuyện, trong lòng bao nhiêu có chút áo hối, chÃnh mình tháºt sá»± là xúc động quá đầu.
hôm nay, mặc dù Tiếu Thương Hải ra mặt bãi bình việc nà y, nhưng Vân Dương hiểu được, chÃnh mình đêm nay ra mặt, nhất định há»™i khiến cho ngưá»i khác chú ý.
kể từ đó, sau nà y má»™t hai ngà y , chÃnh mình đắc phá lệ cẩn tháºn.
nghÄ© váºy, Vân Dương quay đầu lại nhìn Tiếu Thương Hải liếc mắt, thấp giá»ng nói : “ Cám Æ¡n ngươi. “
Tiếu Thương Hải trắng hắn liếc mắt, hừ nói : “ Không muốn má»—i lần Ä‘á»u nói má»™t câu nà y , ta có thể không thÃch nghe. Sau nà y lấy việc tÄ©nh táo, mặc kệ phát sinh sá»± tình gì, ngươi Ä‘á»u phải ý nghÄ© rõ rà ng, như váºy má»›i có thể láºp vu bất bại chá»—. “
Vân Dương má»™c nhiên gáºt đầu, trả lá»i : “ Ta nhá»› kỹ, lần sau sẽ chú ý. Bây giá» chúng ta Ä‘i đâu? “
Tiếu Thương Hải nói : “ Tá»± nhiên là tìm khách sạn, chẳng lẽ ngá»§ đưá»ng cái sao. “
Ä‘i theo Tiếu Thương Hải phÃa sau. Vân Dương mặc mặc Ä‘i tá»›i. Hảo sau khi, Vân Dương nhịn không được trong lòng địa tò mò, há»i : “ Chúng ta đã Ä‘i ngang qua tám nhà khách sạn, ngươi như thế nà o há»i cÅ©ng không há»i má»™t tiếng tá»±u rá»i Ä‘i? “
Tiếu Thương Hải giải thÃch nói : “ Nguyên nhân rất đơn giản, vì nà y chút khách sạn Ä‘á»u quá nhá», đã sá»›m trụ mãn ngưá»i, há»i cÅ©ng là không được gì. Bây giá» chúng ta Ä‘i phúc long khách sạn, nÆ¡i đó là cá»u giang lá»›n nhất,... nhất hà o hoa,... nhất khà phái khách sạn. “
Vân Dương có chút không cho là đúng, nhưng hắn không có phản bác. Chỉ là lẳng lặng đi theo.
sau ná»a ngà y, hai ngưá»i tá»›i phúc long khách sạn.
Vân Dương đánh giá má»™t chút, nÆ¡i nà y quy mô, kÃch thước Ä‘Ãch xác so vá»›i trước sở thấy khách sạn còn lá»›n hÆ¡n nhiá»u, thảo nà o Thương Hải muốn chá»n trạch nÆ¡i nà y.
Ä‘i tá»›i bên trong phòng. Vân Dương cẩn tháºn nhìn má»™t chút, phòng trong bãi phóng sạch sẽ, mặt đất sạch sẽ, không hổ là trăm năm tá»± hà o. ChÃnh là cùng vá»›i nÆ¡i khác bất đồng.
ngồi ở bên giưá»ng, Vân Dương há»i : “ Ngà y mai có chút sá»± tình gì? “
Tiếu Thương Hải ngồi ở bên cạnh bà n, nhẹ nhà ng nói : “ Ngà y mai ngươi ở chỗ nà y hảo hảo nghỉ ngơi, ta đi bà n bạc sự. Cũng liên lạc một chút Ngạo Nguyệt Sơn Trang phương diện, đến lúc đó chúng ta mới tốt đi tới ăn miễn phà a. “
Vân Dương sắc mặt khẻ biến, vẻ mặt có chút phức tạp. Lẳng lặng nhìn Tiếu Thương Hải hồi lâu. Có chút trầm thống nói : “ Ngà y mai. Ngươi nhá»› kỹ không muốn đỠcáºp ta, mặc kệ khi nà o hà địa. Äá»u không thể nhắc tá»›i ta địa tên, ta tất cả. “
Tiếu Thương Hải ánh mắt mê hoặc, không giải thÃch được khó hiểu há»i : “ Vân Dương, ngươi là m sao váºy, cà ng là tiếp cáºn cá»u giang, ngươi tÃnh cách cà ng là cổ quái, đến tá»™t cùng ngươi cất dấu sá»± tình gì, tá»›i lúc nà y còn không thể nói vá»›i ta? “
Vân Dương má»™c nhiên lắc đầu, cả ngưá»i thất hồn lạc phách nói : “ Không muốn há»i tá»›i, minh vãn ta sẽ nói cho ngươi. Ngươi chỉ phải nhá»› kỹ, ngà n vạn lần không thể nhắc tá»›i Vân Dương hai chữ, cà ng không thể nói ta và ngươi cùng má»™t chá»—, coi như ta cầu ngươi. “
Tiếu Thương Hải sắc mặt biến đổi, ở chung hai mươi lăm ngà y tá»›i nay, lúc nà y Vân Dương má»›i nhắc tá»›i đến cầu hắn, Ä‘iá»u nà y là m cho hắn trong lòng có chút rung động, đồng thá»i cÅ©ng hiểu được, Vân Dương trong lòng bà máºt cà ng ngà y cà ng gần, sắp tá»±u muốn cỡi bá».
nghÄ© váºy lÃ, Tiếu Thương Hải trầm giá»ng nói : “ Hảo, ta đáp ứng ngươi. Nhưng ngươi cÅ©ng phải đáp ứng ta, có sá»± tình gì nhất định nên nói cho ta, ta sẽ toà n lá»±c trợ giúp ngươi. “
Vân Dương ánh mắt phức tạp nhìn hắn, có chút đứt quãng nói : “ Cám Æ¡n, có lẽ ta sẽ cho ngươi mang đến tai nạn. Nếu tháºt sá»± là như váºy nói thá»±c, ta chỉ có thể nói tiếng xin lá»—i, sau nà y nếu có cÆ¡ há»™i, ta sẽ báo đáp ngươi. “
Tiếu Thương Hải Ä‘oán hắn trong mắt hà m nghÄ©a, trong lòng có cổ Ä‘iá»m xấu dá»± cảm, trong miệng nhưng lại nói : “ Gặp gỡ chÃnh là duyên pháºn, chúng ta trong lúc đó chÃnh như ngươi nói như váºy, ta đã bả ngươi trở thà nh chÃnh mình đồ đệ, bởi váºy không cần khách khÃ. Äêm nay hảo hảo nghỉ ngÆ¡i, có sá»± tình gì sáng mai chúng ta bà n lại, mặc kệ gặp gỡ cái gì, ngươi Ä‘á»u phải dÅ©ng cảm đối mặt! “
Vân Dương thu hồi mất mác, má»™t bên gáºt đầu đáp lại, má»™t bên đứng dáºy tống hắn xuất môn.
Tiá»…n Ä‘i Tiếu Thương Hải, Vân Dương má»™t ngưá»i tại bên giưá»ng, ánh mắt nhìn trên bà n ngá»n đèn, lẩm bẩm : “ Thá»i gian cà ng ngà y cà ng gần, ngà y mai má»™t quá, ta sắp đối mặt vá»›i thiên hạ chà cưá»ng địch nhân, khi đó, sẽ là như thế nà o địa kết cục? Tuệ Nhân, ngươi có thể nghe thấy ta kêu gá»i không? Ngươi cẩn tháºn, ta sẽ không buông tha chúng ta địch nhân, ta muốn cho hắn tá»a cốt dương hôi, gấp trăm lần thưá»ng hoà n. “
lóe ra ngá»n đèn hạ, Vân Dương thần sắc có chút dữ tợn, giá» khắc nà y, cừu háºn tháºt sâu ăn mòn hắn tâm linh.
ngoà i cá»a sổ, gió hô hô thổi , như là tại đáp lại hắn phẫn ná»™, vừa lại tá»±a như muốn vuốt lên hắn trà n đầy bị thương tâm linh.
bóng đêm cháºm rãi Ä‘i, bầu trá»i sao trát con mắt, nhìn phà m gian thế tục, ẩn ẩn toát ra và i phần không cách nà o trác ma hà m nghÄ©a.
nà y má»™t đêm, tinh quang rất sáng ngá»i, ánh trăng rất tÄ©nh táo, chỉ là tại đây phúc long khách sạn má»™t phòng bên trong, có ngưá»i mặc mặc tÄ©nh ngồi má»™t đêm, tư tá»± đắm chìm tại nhá»› lại lÃ.
sáng sá»›m, thanh thanh Ä‘iểu minh truyá»n và o Vân Dương trong tai, hoán tỉnh hắn tư tá»±.
đứng dáºy đẩy ra cá»a sổ, Vân Dương nhìn trong viện hoa cá», trên mặt lá»™ ra và i phần trù trướng tình.
má»™t lát, Vân Dương ra cá»a phòng, tại trong viện vòng vo má»™t vòng, láºp tức nhìn Tiếu Thương Hải phòng liếc mắt, phát giác hắn đã vắng mặt, cÅ©ng không có để ý, má»™t ngưá»i dá»c theo hà nh lang hướng ra ngoà i Ä‘i đến.
ra khách sạn chi môn, Vân Dương tùy ý nhìn thoáng qua bốn phÃa, đầy đưá»ng Ä‘á»u là ngưá»i Ä‘i đưá»ng, hắn có chút bà i xÃch.
đối vá»›i hắn mà nói, thầm nghÄ© tìm má»™t nÆ¡i an tÄ©nh địa phương, bình tÄ©nh vượt qua ngà y nà y, sau đó liá»n bắt đầu trù bị ngà y mai chuyện.
vì thế, Vân Dương tách ra phồn hoa nháo là , tùy ý nháºn chuẩn má»™t cái phương hướng, không nhanh không cháºm rá»i Ä‘i.
xuyên qua phồn hoa ngã tư đưá»ng, Vân Dương tốn mất không Ãt thá»i gian, tá»±u rá»i Ä‘i cá»u giang thà nh, má»™t ngưá»i vãng và i dặm ngoại rừng cây Ä‘i đến.
thuở nhá» Vân Dương tá»±u sanh sống ở núi lá»›n , đối vá»›i rừng ráºm cá» cây có vô cùng thân thiết cảm.
má»—i khi không vui trong khi, hắn sẽ má»™t ngưá»i chạy đến núi lá»›n ở chá»— sâu trong, đưa trong lòng khổ muá»™n phát tiết đến.
chỉ là dÄ© vãng không vui Ä‘á»u là việc nhá», mà nà y má»™t hồi hắn còn có thể giống như trước, phát tiết sau khi là có thể cao hứng sao?
bước cháºm vu rừng cây ở ngoà i, Vân Dương nghÄ© hiểu được chÃnh mình tá»±u như là má»™t đầu báo tá», chÃnh hút và o đại tá»± nhiên thanh tân không khÃ, tắm rá»a ấm áp sáng rỡ, thản nhiên tá»± đắc tại trong rừng tán tâm.
trầm trá»ng tâm tình, ở chá»— nà y xong buông lá»ng, Vân Dương trong lòng có và i tia vui sướng.
mặc kệ ngà y mai thế nà o, hôm nay chÃnh mình đắc hảo hảo sống sót, dứt bá» tất cả phiá»n não, từ tân hoa hồi cái... kia mất mác chÃnh mình.
đây là má»™t mảnh núi lá»›n, liên miên pháºp phồng tất cả Ä‘á»u là lục du du cá» cây, là m cho ngưá»i ta không tá»± chá»§ được say mê tại mà u xanh biếc thế giá»›i lÃ.
Vân Dương xuyên toa vu núi rừng trong lúc đó, thỉnh thoảng lưu ý phụ cáºn các loại tiểu động váºt, cả ngưá»i phảng phất lại nhá»› tá»›i dÄ© vãng, trá»ng ôn hắn thÃch săn bắn kiếp sống.
tá»±a ở má»™t viên dưới tà ng cây, Vân Dương nhìn trên ngá»n cây chim nhá», có chút hoà i niệm nói : “ Nhá»› kỹ sÆ¡ gặp lại, hai tâm ngay cả má»™t đưá»ng, ân ái triá»n miên ý, uyên ương không chịu Ä‘i tá»›i. Mà nay phân hai địa, tương tư vô tình, ý, đối tháng sầu võng nhiên, đáng thương nhân vị phản. Tháºt nhanh thá»i gian a, Tuệ Nhân, ta tưởng niệm ngươi. “
nhà n nhạt ưu thương, trà n ngáºp tại trong rừng cây. Tại Vân Dương trong lòng, phân chà thâm cảm tình, vẫn bồi hồi không rá»i.
gió núi thổi tá»›i, Vân Dương lâm và o trầm tư, má»™t ngưá»i cháºm rãi hoa tìm bị di thất nhá»› lại.
yên tÄ©nh trung, Vân Dương ngốc như má»™c thạch, đối vá»›i bên ngưá»i sá»± váºt không có chút để ý.
hồi lâu, một tiếng thê lương bi hô đưa Vân Dương bừng tỉnh.
nhìn má»™t chút bốn phÃa, phụ cáºn không ai ảnh, có thể bi thống gần chết, rung động lòng ngưá»i kêu thảm thiết, tá»±a như tại nguyá»n rá»§a thượng thương, là như váºy thê lương cùng vá»›i không cam lòng, bi phẫn cùng vá»›i cừu háºn.
Vân Dương linh nghe xong má»™t lát, trong lòng có loại nói không nên lá»i khó chịu, tá»±a hồ nà y thanh âm cho hắn rất lá»›n khiếp sợ.
đó là má»™t cái nữ tá» thanh âm, chỉ là đến tá»™t cùng xảy ra chuyện gì, há»™i lệnh nà ng phát ra như thế thảm thiết mà điên cuồng rống giáºn nữa?
trong suy tư, Vân Dương trong lúc vô tình ý nghÄ©, khiến cho hắn trong cÆ¡ thể chân nguyên tốc độ cao váºn chuyển, cáºn trong chá»›p mắt, má»™t mà n tình hình liá»n xuất hiện tại hắn trong đầu.
thân thể chấn động, Vân Dương sắc mặt đại biến, trong ánh mắt bắn ra má»™t đạo là m cho ngưá»i ta sợ hãi hà n mang, thân thể nhoáng lên tá»±u biến mất tại tại chá»—.
********
má»™t tòa hoang vô ngưá»i ở trong sÆ¡n cốc, má»™t thân ảnh lung lay hoảng hoảng Ä‘i tá»›i, dưới chân cá» dại túng sanh, thỉnh thoảng tương kì bạn đảo, láºp tức vừa lại thong thả đứng lên, tiếp tục Ä‘i tá»›i.
má»—i khi ngưá»i ná» té ngã chi tế, sẽ có má»™t cái bi thống thanh âm truyá»n ra : “ Muá»™i muá»™i, buông ta, ngươi phải kiên cưá»ng sống sót. “
Tà i sản của bacola
Từ khóa được google tìm thấy
âèðòóàëüíûå , Ä‘iệt ký , chang re ma gioi , diệt thần kyÌ , diệt thần ký , diệt thần ký 4vn , diệt thần ký ebook , diệt thần ký full , diệt thần ký prc , diet kiem than ki , diet than , diet than 4vn , diet than k , diet than ki , diet than ky , diet than ky 4vn , diet than ky online , diet than ky.prc , doc truyen diet than ky , ìåëîäèè , ïåòåðáóðãà , ñìàéëèê , õàëÿâà , õîñòèíã , phong cảnh hý thần , truyen diệt thần ký , truyen diet than , truyen diet than ky , yêu thân ký 4vn.eu , yêu thần ký 4vn , yêu thần ký full prc , yeu linh ky 4vn , yeu than ky 4vn.eu