16-05-2009, 12:47 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 giá» 9 phút 27 giây
Thanks: 0
Thanked 1,471 Times in 611 Posts
Cá»°C PHẨM GIA ÄINH
Tác giả: Vũ Nham
Chương 477: Bi tráng
Dịch: vuhanduong
Biên táºp: huntercd
Nguồn: 4vn.eu
Thà nh Ba Ngạn Hạo Äặc, trước kia vốn là má»™t vùng Thảo nguyên bát ngát, địa hình bằng phẳng. Nhưng sau khi nước Äá»™t Quyết được láºp lên, vì mở rá»™ng địa bà n, nên má»›i xây dá»±ng thà nh tưá»ng tạm thá»i, cá»a thà nh rất nặng, biến Ba Ngạn Hạo Äặc thà nh Ä‘iểm trung chuyển giữa Thảo nguyên và Äại mạc. CÅ©ng là trá»ng địa bảo đảm háºu cần cho Äá»™t Quyết xâm nháºp và o Äại Hoa. Chiến mã và lương thá»±c mà ngưá»i Hồ sở hữu hầu hết Ä‘á»u được cấp từ đây, nên tầm quan trá»ng cá»§a nó đối vá»›i Ngưá»i Äá»™t Quyết không cần nói cÅ©ng biết.
Má»™t khắc trước khi tiến và o Ba Ngạn Hạo Äặc, trong lòng tướng sÄ© Äại Hoa Ä‘á»u dâng lên má»™t cảm giác bi tráng, nhiệt huyết dâng trà o. Mục Ä‘Ãch cá»§a bá»n há» là đi đến Ba Ngạn Hạo Äặc, khi chặt đứt dây thừng ở trên Hạ Lan sÆ¡n, bá»n há» hiểu rằng đã không có đưá»ng lui. Trước mặt là con đưá»ng Cá»u tá» nhất sinh, Thảo nguyên chÃnh là mồ chôn bá»n há», nhưng không má»™t ai chấp nháºn lùi bước.
Tham gia quân đội không thể tránh khá»i thương vong, là m má»™t mÅ©i Ä‘ao nhá»n thá»c sâu và o trong lòng ngưá»i Hồ, bá»n há» sẽ khiến đám Ngưá»i Äá»™t Quyết chấn động, run sợ. ChÃnh như lá»i Lâm tướng quân nói, tất cả má»i ngưá»i ở đây, Ä‘á»u sẽ được ghi và o trong lịch sá» Äại Hoa.
“Äây là Ba Ngạn Hạo Äặc?â€
Cao Tù Ä‘i bên cạnh Lâm Vãn Vinh tiến và o thà nh trì, nhìn thà nh trì đơn giản, lá»u trại dá»±ng đầy trên mặt đất, Chiến mã chạy xung quanh, lương thá»±c chất cao thà nh từng đống lá»›n, không nhịn được cưá»i nói:
“Ngưá»i Äá»™t Quyết tháºt khoác lác, cái nà y mà cÅ©ng được gá»i là Thà nh trì, cái gì là Thảo nguyên chi thà nh? Theo như thế nà y, thì Phá»§ huyện cá»§a chúng ta chÃnh là Cung Ä‘iện trên chÃn tầng trá»iâ€
Sá»± tháºt đúng là như thế, cái được gá»i là Thảo nguyên chi thà nh, trong mắt bá»n ngưá»i Cao Tù tháºt đáng buồn cưá»i, ngoà i tưá»ng thà nh thấp và cá»a thà nh nặng ná» ra, thì Ba Ngạn Hạo Äặc chÃnh là má»™t vùng Thảo nguyên bình thưá»ng, chỉ có tưá»ng thấp bao quanh mà thôi. Nói khó nghe má»™t chút, thì còn không bằng cả Huyện nha ở nÆ¡i hẻo lánh nhất cá»§a Äại Hoa. Nhưng tòa thà nh thô sÆ¡ như thế nà y mà lại nắm giữ vô số tÃnh mạng cá»§a Hạ Lan sÆ¡n, phá»§ Hưng Khánh.
Lâm Vãn Vinh vỗ vỗ vai Cao Tù, thở dà i nói:
“Cao đại ca, ở rất nhiá»u thá»i Ä‘iểm, Quốc lá»±c không thể dùng Thà nh trì và cung Ä‘iện để mà cân nhắc. Huyện nha cá»§a Äại hoa chúng ta có thể được xây dá»±ng rất lá»›n, nhưng rất nhiá»u nÆ¡i Ä‘á»u là ngưá»i dân đói khổ, ngay cả cÆ¡m cÅ©ng không đủ ăn. Cái kiểu xây dá»±ng Phá»§ đệ đẹp đẽ, xa hoa trên máu và mồ hôi cá»§a dân chúng, thì được tác dụng gì? So sánh thì còn không bằng ngưá»i Hồ thuần háºu, không láºp Nha môn, không có thuế thu, bất kể là quan lá»›n hay quan bé, má»i ngưá»i Ä‘á»u cưỡi ngá»±a, ở trong lá»u trại, hoà n cảnh tuy gian khổ, nhưng lại công bằng, bảo sao ngưá»i Hồ lại đồng tâm hiệp lá»±c đến thếâ€.
Cao Tù tuy là Äá»›i Ä‘ao thị vệ trong cung, nhưng cÅ©ng xuất thân nghèo khổ, nghe thấy thế thì gáºt đầu liên tục. Mắt Hồ Bất Quy lóe lên, lá»›n tiếng nói:
“Tướng quân, chỉ bằng lá»i cá»§a ngà i hôm nay, Lão Hồ ta nguyện Ä‘em tÃnh mạng giao cho ngươi. Nếu tất cả văn võ bá quan cá»§a Äại Hoa Ä‘á»u có ánh mắt như ngươi, thì có việc lá»›n gì không thà nh? Sao lại bị đám giặc Khương Hồ kia khi dá»… đến như váºy?â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i cưá»i không nói, vạn con chiến mã đã sá»›m và o thà nh, ở phÃa sau mấy ngà n tướng sÄ© cÅ©ng đã tiến thà nh, bởi vì Mã đội khổng lồ nà y đã và o thà nh, nên Ba Ngạn Hạo Äặc trở nên ồn à o, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là tiếng ngá»±a hÃ, tiếng vó ngá»±a.
“Dừng lại, mau dừng lạiâ€
PhÃa trước truyá»n đến tiếng kêu phẫn ná»™ cá»§a Lạp bố Lý:
“Thịnh Äan, sao lại thế nà y? Sao ngươi lại không quản lý chiến mã cá»§a ngươi. Sao lại để mặc cho bá»n nó chạy như Ä‘iên ở Ba Ngạn Hạo Äặc thế? Nếu xảy ra chuyện gì, ta sẽ há»i tá»™i ngươiâ€.
Lạp Bố Lý không biết từ lúc nà o đã Ä‘i từ thà nh tưá»ng xuống, hắn rất là tức giáºn. Vừa rống lên, vừa cầm lấy dây thừng quay quay, vung lên tròng và o đầu con chiến mã Ä‘ang chạy loạn, hÆ¡n mưá»i tên kỵ binh phÃa sau hắn cÅ©ng há»c theo cách cá»§a hắn, mấy Ngưá»i Äá»™t Quyết nà y đúng là kỵ sÄ© trá»i sinh. Thá»§ Ä‘oạn thuần phục chiến mã rất giá»i, dùng dây thừng rất chuẩn xác, chỉ má»™t lát đã kéo lại được năm, sáu con chiến mã Ä‘ang chạy như Ä‘iên. Mấy con chiến mã bị dây thừng quấn lấy, chân giáºm mạnh lên mặt đất, chân trước giÆ¡ lên cao, ngá»a mặt lên trá»i mà hÃ, nhưng cÅ©ng không thể chạy được nữa.
Tướng sÄ© Äại Hoa há»™ tống đà n ngá»±a cÅ©ng đã và o thà nh. Chỉ có hÆ¡n ngà n ngưá»i tiến và o, để tránh cho Ngưá»i Äá»™t Quyết không nghi ngá», những chiến sÄ© còn lại Ä‘á»u Ä‘ang ẩn núp ở cách đó và i dặm, chỠđợi tÃn hiệu cá»§a tốp Ä‘i trước. Thấy ngưá»i Hồ Ä‘ang từ từ đóng cá»a thà nh lại, Lâm Vãn Vinh ra hiệu cho Lý VÅ© Lăng. Tiểu Lý Tá» gáºt đầu hiểu ý, giảm tốc độ cá»§a chiến mã xuống, dẫn dắt mấy trăm ngưá»i Ä‘i lại phÃa sau cùng, cách cá»a thà nh má»™t Ä‘oạn, không xa không gần.
Chiến mã chạy như bay, động tác cá»§a Lạp Bố Lý và các dÅ©ng sÄ© cá»§a hắn cÅ©ng rất nhanh, bên cạnh đã có hÆ¡n mưá»i con Chiến mã bị tuần phục, mắt Lâm Vãn Vinh sáng lên, không nhịn được mà nói:
“Tên há» Lạp nà y xem ra đúng là cao thá»§, Hồ đại ca, có thể nghÄ© được biện pháp dẫn tên Lạp bố Lý nà y Ä‘i đến đây không?â€
Hắn hạ thấp giá»ng mà nói, tên Cao Tù nhất thá»i mắt sáng rá»±c lên, đặt thanh Äao dưới gót già y chà đi chà lại, nước miếng cÅ©ng muốn nhá» ra ngoà i.
â€œÄÆ°á»£câ€
Hồ Bất Quy áp chế kÃch động trong lòng, giả vá» phẫn ná»™, quát Lạp bố Lý:
“Lạp bố Lý, đây Ä‘á»u là điá»u mà lÅ© chó ngươi nuôi dưỡng là m ra. Trong tay Lão tá» có má»™t vạn con Tuấn mã, Ä‘i ngà n dặm đến Vương đình, chạy nhanh như váºy má»›i đến được Ba Ngạn Hạo Äặc, ngươi lại đóng cá»a thà nh. Äem Chiến mã bỠở ngoà i thà nh, nước uống, cá» không đủ, bá»n nó không phá cuồng má»›i là lạ. Ta nhất định sẽ bẩm báo việc nà y vá»›i Äại Hãn, chặt đầu hết Nam nhân trong Bá»™ tá»™c ngươi, nữ nhân thì cướp lấy hết Ä‘em vá» ngá»§â€.
Trong các Bá»™ lạc trên Thảo nguyên, cướp Ä‘oạt Nữ nhân cùng vá»›i nhục mạ tông tá»™c chÃnh là lá»i nguyá»n rá»§a vô cùng tà n nhẫn. Phải dùng máu má»›i có thể rá»a sạch sá»± sỉ nhục nà y, Hồ Bất Quy mắng câu nà y, xem như đã trở mặt hoà n toà n.
Mặt Lạp Bố Lý cÅ©ng biến thà nh xám xanh, nhấc thanh lang nha bổng trong tay lên, con tuấn mã Ä‘ang cưỡi chạy đến nhanh như gió. Tiếng kêu như sói tru vang vá»ng khắp Ba Ngạn Hạo Äặc:
“Lấy danh nghÄ©a dÅ©ng sÄ©, Lạp Bố Lý ta muốn lá»™t da ngươiâ€.
Lạp Bố Lý phẫn ná»™, ngưá»i lao đến như cÆ¡n gió, con tuấn mã cá»§a hắn rất dữ tợn, hà lên má»™t tiếng tạo ra má»™t con đưá»ng trong vạn con chiến mã, lao thẳng đến, đôi mắt mà u lam hung hãn rá»±c lên.
Không cần Lâm Vãn Vinh phân phó, Cao Tù đã nắm chặt tay, ánh mắt nhìn chằm chằm và o tên Lạp bố Lý Ä‘ang lao tá»›i. Lý VÅ© Lăng và mấy trăm tên Kỵ Ä‘i đến gần mấy tên lÃnh Äá»™t Quyết Ä‘ang đóng cá»a thà nh.
Lạp bố Lý cà ng lúc cà ng gần, năm mươi trượng, bốn mươi trượng… Ngay cả mồ hôi trên trán hắn cũng có thể thấy rõ. Lâm Vãn Vinh nắm chặt chiến đao trong tay, mồ hôi ướt đẫm lòng bà n tay, trong không khà khẩn trương nà y, lúc nà o có thể bùng nổ.
“Tạp Lý! (Không đúng)â€
Mấy tiếng quát lá»›n đột nhiên vang lên ở phÃa sau mã đội, cùng vá»›i tiếng kêu thảm thiết động trá»i:
“Lục lá»±c Mặc Tây Tát (Kỵ binh cá»§a Äại Hoa)…â€
Lâm Vãn Vinh xoay ngưá»i nhìn lại, thì ra lúc đám ngưá»i Lý VÅ© Lăng đã đến gần sát cá»a thà nh, vì khoảng cách quá gần nên bị Ngưá»i Äá»™t Quyết thá»§ thà nh phát hiện, Tiểu Lý Tá» rống lên phẫn ná»™, chạy như Ä‘iên, dùng thế sấm đánh không kịp bưng tai đánh giết đám ngưá»i Hồ thá»§ thà nh, máu bay khắp trá»i, tên ngưá»i Hồ phát hiện ra bị chém rÆ¡i xuống chân ngá»±a.
Nhưng tất cả đã quá muá»™n, Lạp bố Lý Ä‘ang chạy rất nhanh đã nghe được âm thanh cảnh báo, hắn ghì chặt cương ngá»±a, con ngá»±a Äá»™t Quyết đứng dá»±ng lên, hà lên má»™t tiếng tháºt dà i.
“Kỵ binh Äại Hoa, đáng chếtâ€
Lạp bố Lý hét lên, báºt ngưá»i, đồng thá»i ném Lang nha bổng trong tay ra, cây bổng vừa mạnh vừa nhanh, như má»™t đạo sét đánh, mang theo tiếng gió, lao thẳng và o mặt Lâm Vãn Vinh.
“Lâm huynh đệ, cẩn tháºnâ€
Cao Tù hét lên má»™t tiếng, trưá»ng Ä‘ao trong tay chém ra, “Choang†má»™t tiếng lá»›n vang lên, Äao bổng chạm mạnh, lóe ra tia lá»a lá»›n, chút nữa bắn và o mặt Lâm Vãn Vinh.
Cây thiết bổng rơi xuống mặt đất, chiến đao của Cao Tù cũng bị mẻ một miếng lớn, cánh tay run lên, hắn không nhịn được kêu lên kinh hãi:
“Khà lá»±c cá»§a thằng nà y mạnh tháºtâ€.
“Tốt, lão tá» chÃnh là Lâm gia gia từ Äại Hoa đến đâyâ€
Hà nh tung đã bị phát hiện, Lâm Vãn Vinh ném mạnh chiếc nón trên đầu xuống đất, đằng đằng sát khÃ, giá»ng nói rất bi tráng
“Sỉ nhục trăm năm qua cá»§a Äại Hoa, chỉ có thể dùng máu cá»§a ngưá»i Hồ má»›i có thể rá»a sạch. Các huynh đệ dÅ©ng mãnh cá»§a ta, vì cha mẹ, vợ con cá»§a chúng ta, vì anh chị em cá»§a chúng ta, theo ta xông lên, giết sạch ngưá»i Äá»™t Quyết!â€
Hai mắt hắn đỠrá»±c, chiến Ä‘ao vung lên, tuấn mã dưới chân chạy nhanh như lưu tinh, “vù†má»™t tiếng đã chạy vá»t tá»›i trước. Tốc độ nà y, đến ngay cả Cao Tù cÅ©ng không kịp, lòng nhiệt huyết cá»§a tướng sÄ© Äại Hoa được thiêu cháy, “xoạt†má»™t tiếng, lá»™t nón trùm đầu xuống, lá»™ ra là n da và ng, tóc Ä‘en, đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh khuôn mặt Hoa Hạ.
“Giết sạch Ngưá»i Äá»™t Quyếtâ€
Khẩu hiệu từ trước đến nay chưa bao giá» có, đại biểu cho quyết tâm và dÅ©ng khà cá»§a Äại Hoa, cÅ©ng là tiếng rống giáºn cá»§a trăm năm sống trong bạc nhược nhục nhã cá»§a Äại Hoa. Ở chiến trưá»ng máu lá»a nà y, má»™t tiếng hét lên, chứa đựng lòng nhiệt tình, máu cá»§a tướng sÄ©, bá»n há» phát ra tiếng rống giáºn táºn trá»i, giục chiến mã xông lên, tay múa chiến Ä‘ao, Ä‘i theo phÃa sau Lâm Vãn Vinh, như má»™t cây giáo sắc bén, đâm thẳng vá» phÃa trước.
Tiếng hô chém giết rung trá»i nhất thá»i là m cho mấy vạn con Chiến mã phát cuồng. Chiến mã Äá»™t Quyết ngá»a mặt lên trá»i hà vang, chạy nhanh ra bốn phÃa, như là đám mây Ä‘en bay tán loạn, cuốn quanh Ba Ngạn Hạo Äặc, Ä‘i qua đâu lá»u trại sụp đổ, đồ váºt bay tán loạn. Binh lÃnh Äá»™t Quyết né cháºm má»™t chút sẽ bị vạn con ngá»±a dẫm đạp.
Kỵ binh Äại Hoa xâm nháºp thảo nguyên, táºp kÃch thà nh trì, đây là việc từ trước đến nay chưa bao giá» xảy ra. Äả kÃch tâm lý đối vá»›i Ngưá»i Äá»™t Quyết vượt xa sinh lý. Rất nhiá»u binh lÃnh Äá»™t Quyết tháºm chà còn không hiểu được ngưá»i đến là ai, đã bị vó ngá»±a dẫm lên, Ba Ngạn Hạo Äặc nhất thá»i trở nên há»—n loạn.
Lý VÅ© Lăng cùng vá»›i mấy trăm tướng sÄ© chém chết hÆ¡n mưá»i tên ngưá»i Hồ, đồng tâm hiệp lá»±c, lại từ từ đẩy cánh cá»a thà nh nặng ná» ra, viện quân ẩn núp ngoà i thà nh đã đến, ngưá»i Hồ hiển nhiên cÅ©ng hiểu được sá»± quan trá»ng cá»§a cá»a thà nh, má»™t khi Viện binh ẩn núp cá»§a Äại hoa tiến được và o thà nh, thì Ba Ngạn Hạo Äặc sẽ bị phá.
Lạp Bố Lý quay đầu ngá»±a chạy vá» phÃa cá»a thà nh, chiến Ä‘ao trong tay vung lên, phẫn ná»™ ra lệnh
“Bắn tênâ€.
Mấy trăm mÅ©i tên bay tán loạn, bắn vá» phÃa cá»a thà nh. Tướng sÄ© Äại hoa Ä‘ang đẩy cá»a thà nh không có chá»— nà o mà né tránh, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, hÆ¡n mưá»i Tướng sÄ© bị trúng tên, ngưá»i từ từ ngã xuống.
“Theo ta giết chết đám chó săn nà yâ€
Nhìn thấy huynh đệ cá»§a mình từ từ ngã xuống, Lâm Vãn Vinh phẫn ná»™, hét lên má»™t tiếng, giục ngá»±a xông vá» phÃa thà nh trì.
Vẻ mặt hắn rất dữ tợn, như được thần giúp đỡ, con ngá»±a lao vá»t lên trước tiên, chiến Ä‘ao trong tay lúc phải lúc trái, gặp được ngưá»i Äá»™t Quyết là chém mạnh xuống má»™t Ä‘ao, máu nhuá»™m đỠchiến bà o, nói vá» thá»§ Ä‘oạn độc ác, tà n nhẫn, thì còn hÆ¡n ngưá»i Äá»™t Quyết và i phần.
Nhìn thấy kỵ binh Äại Hoa Ä‘ang tấn công và o thà nh, ngưá»i Hồ bắn tên như mưa, dà y đặc như ong vỡ tổ, tiếng “Ông, ông†xẹt qua tai Lâm Vãn Vinh, có và i cây tháºm chà bay sạt qua mặt hắn. Ngưá»i Hồ giá»i cưỡi ngá»±a bắn tên, cung Äá»™t Quyết nhìn có vẻ đơn giản, nhưng lá»±c rất mạnh, tên bắn rất nhanh, là n mưa tên nà y khiến cho Lâm Vãn Vinh không thể nhấc đầu lên nổi, thế công cÅ©ng vì đó mà cháºm lại.
Lâm Vãn Vinh vung tay lên, đánh bay và i mÅ©i tên, nhìn thấy huynh đệ Ä‘ang chết thảm ở cá»a thà nh, hắn nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng:
‘Cao Tù, Hồ Bất Quy, theo ta lênâ€.
Cao Tù và Hồ Bất Quy đánh bay và i mÅ©i tên, ứng tiếng xông lên, ba ngưá»i hợp sức, cầm trưá»ng Ä‘ao trong tay múa lên không có má»™t kẽ hở. Chạy thẳng vá» phÃa đầu thà nh, đám tướng sÄ© cÅ©ng chém giết Ä‘iên cuồng, gà o lên má»™t tiếng rồi theo sát phÃa sau Chá»§ soái, là n mưa tên dà y đặc bắn lên trên ngưá»i bá»n há», các tướng sÄ© lặng yên ngã xuống, không má»™t ai kêu lên tiếng nà o.
Tiếng vó ngá»±a rung trá»i, bụi cuốn lên cuồn cuá»™n, tướng sÄ© Äại Hoa ẩn núp ở bên ngoà i rốt cuá»™c theo hiệu lệnh xông lên, nháy mắt đã chạy đến bên dưới chân thà nh, da và ng, tóc Ä‘en có thể thấy được rõ rà ng.
Nhìn đám ngưá»i Äại Hoa Ä‘ang hung dÅ©ng xông lên, Lạp Bố Lý rất khẩn trương, vung tay lên nhằm vá» phÃa cá»a thà nh, Ä‘iên cuồng hét lên và i tiếng, vẻ mặt rất hung ác. Cung thá»§ Äá»™t Quyết láºp tức chuyển hướng, vô số mÅ©i tên mang theo tiếng kêu thê lương, nhằm thẳng vá» phÃa bá»n Lý VÅ© Lăng ở cá»a thà nh/
Là n mưa tên trên đầu nhất thá»i biến mất, Lâm Vãn Vinh nhìn vá» phÃa xa xa, trái tim như nhá» máu.
Lý VÅ© Lăng tuổi nhá» nhất gà o lên má»™t tiếng, lòng kiên định tá»± hà o xông thẳng lên trá»i:
“Ta là ngưá»i Hoa Hạ, nam nhi bảy thước, có việc gì phải sợ hãi? Thân ta dù có chết, nhưng trái tim ta không bao giá» chết. Các huynh đệ, các ngươi cùng vá»›i ta, cùng xông lên, cùng xông lênâ€.
Lý VÅ© Lăng gà o lên, nắm chặt tay, chạy thẳng vá» phÃa cá»a thà nh.
“Cùng xông lên, cùng xông lênâ€
Mấy trăm hảo hán cùng rống lên, không mà ng để ý là n mưa tên bay tán loạn, không để ý máu Ä‘ang rÆ¡i ra. Theo bước Lý VÅ© Lăng, mấy trăm tướng sÄ© đồng tâm hiệp lá»±c, từ từ đẩy cá»a thà nh nặng ná» ra.
Má»™t cảnh khiến cho vô số ngưá»i Äá»™t Quyết hoảng sợ xuất hiện.
“Xẹt xẹt†cách rất xa đã có thể dá»… dà ng nghe thấy tiếng mÅ©i tên bắn xuyên và o ngá»±c dÅ©ng sÄ©, mạnh mẽ đâm xuyên ngá»±c bá»n há». Tháºm chà trá»±c tiếp gắn tướng sÄ© lên cá»a thà nh, máu tươi từ miệng, từ ngá»±c bá»n há» chảy xuống, có chiến sÄ© đã chết, nhưng không có má»™t ai ngã xuống.
Mấy trăm hảo hán trợn trừng mắt, tiếng hò hét cà ng lúc cà ng nhá», cà ng lúc cà ng thấp, bước chân bá»n há» cà ng lúc cà ng cháºm, cho đến cuối cùng không còn má»™t tiếng động, chiến trưá»ng cÅ©ng trở nên yên lặng.
Vô số mÅ©i tên bắn ra, cÅ©ng không biết phà mất bao nhiêu tên, cánh tay cá»§a Ngưá»i Äá»™t Quyết cÅ©ng đã tê rần.
Hơn trăm tướng sĩ oai hung bị vạn tên xuyên tim, từ xa nhìn lại, như là một đóa huyết hoa đẹp đẽ nở rộ trên Thảo nguyên, thê lương, thảm thiết.
Cá»a thà nh nặng ná» Ä‘ang không má»™t tiếng động chuyển động, từ từ mở ra...
Tất cả ngưá»i Äá»™t Quyết chấn động, ngay cả bá»n hỠđược xưng là chiến sÄ© dÅ©ng mãnh nhất trên Thảo nguyên cÅ©ng không có má»™t ai tin được Ä‘iá»u trước mặt nà y là sá»± tháºt. Äây là loại ngưá»i gì? Ngay cả chết cÅ©ng không sợ, bá»n há» còn gì sợ nữa.
Hà nh động là m cho kẻ địch sợ hãi, chỉ chó Ngưá»i Äại Hoa da và ng tóc Ä‘en má»›i có thể là m được.
“Mẹ lÅ© ngưá»i Hồ, ta chá»i tám Ä‘á»i nhà ngươi, giết giết giếtâ€
Trên chiến trưá»ng yên lặng, đột nhiên vang lên tiếng rống giáºn, tiếng kêu Ä‘au đớn từ táºn trong tim, khiến tất cả má»i ngưá»i ở đây sững sá».
CÅ©ng không biết sao lại xuất hiện ngưá»i như thế “Roẹt†má»™t tiếng, xé rách áo trên ngưá»i, hai mắt rá»±c Ä‘á», mặt đỠrá»±c lên, cả ngưá»i đỠnhư lá»a, như con sói phát tình, cầm trưá»ng Ä‘ao trong tay, má»™t mình lao vá» phÃa ngưá»i Hồ.
“Lâm tướng quân…â€
“Lâm huynh đệ…â€
Nhìn thấy hà nh động điên cuồng của Lâm Vãn Vinh, Hồ Bất Quy và Cao Tù tỉnh lại trước tiên, mắt nhỠlệ.
“Giết Ngưá»i Äá»™t Quyếtâ€
Lệ tuôn ra từ mắt hai ngưá»i, như nổi Ä‘iên xông vá» phÃa trước.
“Giết ngưá»i Äá»™t Quyếtâ€
Ở giá» phút nà y, chuyện sinh tỠđã sá»›m là việc ngoà i thân, tướng sÄ© Äại Hoa thấy cảnh nà y, nước mắt đã sá»›m tuôn ra, sát khà dâng lên, cùng vá»›i lá»±c chiến đấu khôn cùng, như con mãnh thú xông vá» phÃa tưá»ng thà nh.
Mấy trăm khuôn mặt không ngừng hiện lên trước mắt hắn, Lâm Vãn Vinh không nhá»› nổi má»™t Ä‘iá»u gì, nhiệt huyết dâng trà o như mốn thiêu đốt hắn, như muốn nổ tung.
“Choang†má»™t tiếng động lá»›n vang lên, Ä‘ao bổng va chạm mạnh, bắn ra má»™t loạt tia lá»a, mặt Lâm Vãn Vinh không đổi sắc, trong mắt trà n đầy sá»± chết chóc, từ từ hạ thanh Ä‘ao trong tay xuống.
Tên Lạp Bố Lý vừa đỡ đòn, hai mắt như lá»›n lên, trên đỉnh đầu hắn, trên trán tên dÅ©ng sÄ© Äá»™t Quyết hiện lên má»™t vệt máu nhà n nhạt, từ từ rá»™ng ra, từng giá»t máu cháºm rãi nhá» xuống, Lang Nha bổng rÆ¡i xuống mặt đất, bị chém thà nh hai mảnh.
Tà i sản của huntercd
Last edited by Tepga; 16-05-2009 at 07:33 PM .
Lý do: sá»a lá»—i typing
16-05-2009, 10:29 PM
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 325
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 47 Times in 46 Posts
Cá»°C PHẨM GIA ÄINH
Tác giả: Vũ Nham
Chương 478: Chúng ta vá» nhÃ
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: vandai79
Sá»a chÃnh tả: 4vn.eu
Nguồn: TTV
Dù là ngưá»i Äá»™t Quyết hay tướng sÄ© Äại Hoa Ä‘á»u ngây ra. Có thể giết chết Lạp Bố Lý nổi danh trên thảo nguyên chỉ trong giây lát, hÆ¡n nữa kẻ hà nh hung lại là má»™t ngưá»i Äại Hoa có tiếng yếu Ä‘uối, đây quả thá»±c là má»™t chuyện không thể tưởng tượng được.
Hồ Bất Quy và Cao Từ tỉnh lại đầu tiên, hai mắt đỠbừng hét to:
- Thá»§ lÄ©nh cá»§a quân địch đã chết! Các huynh đệ xông lên, đừng bá» qua má»™t tên Äá»™t Quyết nà o!
- Xông lên.
Máu huyết sục sôi trong lồng ngá»±c các chiến sÄ©, cái chết cá»§a Lạp Bố Lý là m bá»n há» vô cùng hưng phấn, cái chết cá»§a các huynh đệ là m bá»n há» như Ä‘iên như cuồng. Dưá»i sá»± tác động kép cá»§a hưng phấn và đau thương, hai mắt cá»§a há» như rách ra, trong đầu chỉ còn má»™t tâm niệm… giết chết đám Äá»™t Quyết! Sức chiến đấu vô biên đột nhiên bạo phát, những dÅ©ng sÄ© Äại Hoa thân mang y phục Hồ nhân, hung mãnh như chó sói lao và o bà y địch, gầm thét, chém giết, sá»± tà n nhẫn đó ngay cả ngưá»i Äá»™t Quyết cÅ©ng lạnh lòng.
Dù Lạp Bố Lý đã chết, nhưng gần như tất cả trá»ng binh cá»§a Hồ nhân Ä‘á»u thá»§ ở trên thà nh, vẫn còn tá»›i hÆ¡n ba bốn nghìn, sá»± hung hãn cá»§a Hồ nhân ở thá»i khắc nà y hoà n toà n bá»™c lá»™. Trên thà nh lâu cá»§a Ba Ngạn Hạo Äặc trở thà nh trá»ng địa hai bên tranh Ä‘oạt.
Gần nghìn nhân mã sau lưng Cao Tù và Hồ Bất Quy men theo tưá»ng thà nh giết tá»›i, cứ giống như lao và o má»™t tổ ong, mắt đầy ngưá»i Äá»™t Quyết. Tiến lên má»™t bước Ä‘á»u có máu thịt tung tóe, máu chảy thà nh sông, vô số ngưá»i Äá»™t Quyết gục xuống, cÅ©ng có tướng sÄ© Äại Hoa an nghỉ nÆ¡i đây. Tráºn đánh tá»›i mức độ nà y, sinh tỠđã sá»›m chỉ do trá»i an bà i, Hồ Bất Quy và Cao Tù gầm rống xông lên phÃa trước, máu nhuá»™m toà n thân, chiến Ä‘ao chém đến oằn Ä‘i. Nhìn vá» phÃa trước, Lâm Vãn Vinh như má»™t con sói đơn độc xông lên đầu tiên, vung Ä‘ao đém xuống, vô số ngưá»i Äá»™t Quyết đầu má»™t nÆ¡i thân má»™t nẻo. Hổ uy má»™t Ä‘ao chém chết Lạp Bố Lý cá»§a hắn trở thà nh ná»—i ám ảnh sâu sắc trong lòng Hồ nhân, không ai dám chống đỡ, chiến Ä‘ao sá»›m đã có má»™t má»™t mảng khuyết nhưng hắn vẫn như má»™t ngưá»i sắt không biết gì cả, máu tươi loang lổ trên mặt, vô cùng dữ tợn.
“Rầm rầm†trong tiếng động vang trá»i, thiên quân vạn mã xông tá»›i, hÆ¡n sáu nghìn tướng sÄ© Äại Hoa mai phục ở ngoà i thà nh ầm ầm kéo và o, vượt qua cánh cá»a mà đám Lỹ VÅ© Lăng dùng sinh mạng và máu tươi mở ra, tụ thà nh má»™t dòng lÅ© hùng dÅ©ng, trà o thằng lên ngưá»i Äá»™t Quyết Ä‘ang ngoan cưá»ng chống trả trên tưá»ng thà nh.
Viện binh đã tá»›i, giống như má»™t châm là m ngưá»i ta mạnh mẽ, tất cả tướng sÄ© phấn khÃch, Hồ nhân dá»±a và o má»™t góc chống cá»± thì kinh hãi.
- Kẻ phạm và o Äại Hoa ta, dù Ãt nhiá»u cÅ©ng giết! Giết hết ngưá»i Äá»™t Quyết…
Nhìn khuôn mặt mấy nghìn binh sÄ© trẻ tuổi. Hồ Bất Quy ứa lệ già , ưỡn ngưá»i rống lên, chiến Ä‘ao oằn cong múa thà nh má»™t vòng sáng, thân hình to lá»›n cá»§a hắn như má»™t con chim lá»›n tung bay, dẫn tướng sÄ© lao và o bầy địch, chiến Ä‘ao vung lên, liá»n bổ Hồ nhân cao lá»›n thà nh hai Ä‘oạn.
Tám ngà n thần binh vượt qua khe Hạ Lan sÆ¡n, từ trên trá»i giáng xuống. Ai ai cÅ©ng dáng vẻ bi tráng, không há» sợ chết, bá»n há» tụ táºp cùng má»™t chá»—, liá»n trở thà nh bùa đòi mạng vá»›i năm ngà n Hồ nhân ở Ba Ngạn Hạo Äặc.
Không có quân lương mang theo, không có há»a pháo giúp đỡ. Từ giá» phút cá»a thà nh Ba Ngạn Hạo Äặc mở ra, các tướng sÄ© xông và o, đã biến thà nh má»™t trưá»ng máu thịt chém giết trần trụi. Cá»a cuối cùng cá»§a cuá»™c đột kÃch nà y chÃnh là so kè tÃnh mạng, đây là số mạng không thể tránh khá»i. Trong bóng đêm trầm trầm, tám nghìn binh sÄ© Äại Hoa và năm nghin kỵ binh Äá»™t Quyết tạo thà nh má»™t mà n đại chiến thảm liệt trên thảo nguyên mênh mông.
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không biết mình đã chém giết bao lâu. Tư duy cá»§a hắn sá»›m đã ngừng lại, máu tưới nhuá»™m đỠáo bà o rách nát, biến thà nh má»™t ngưá»i máu không hÆ¡n không kém, loan Ä‘ao xuyên qua ngá»±a ngưá»i Äá»™t Quyết trước mắt, hai tay hắn nặng tá»±a ngà n cân, toà n thân như tê liệt.
- Tướng quân, tướng quân…
Hai tiếng gá»i lo lắng phảng phất như từ trên trá»i truyá»n tá»›i, hắn má»›i cháºm rãi tỉnh lại, chỉ thấy có hai ngưá»i máu đứng bên cạnh mình, mặt bị vết máu che phá»§, chỉ có ánh mắt vô cùng lo lắng hiện ra. Cánh tay cá»§a hắn bị hai ngưá»i nà y liá»u mạng giữ lấy, má»™t ngưá»i trong đó huyết lệ tuôn rÆ¡i:
- Tướng quân, đừng giết nữa. Hồ nhân nà y đã chết rồi! Hắn đã chết rồi!
- Chết rồi?
Ãnh mắt Lâm Vãn Vinh vẫn hoang mang, cúi đầu nhìn xuống, thấy gã Hồ nhân nằm trên mặt đất kia thân đầy vết Ä‘ao, má»™t thanh loan Ä‘ao đâm xuyên qua ngá»±c hắn, cắm sâu và o đất, thi thể mặt mÅ©i Hồ nhân nà y không còn toà n vẹn, máu tươi đầy thân, sá»›m đã chết tá»›i không thể chết thêm nữa.
- Lâm huynh đệ, ngươi là m sao váºy?
Nhìn ánh mắt hoang mang cá»§a hắn, má»™t ngưá»i bên phải vá»™i nắm chặt lấy tay hắn, nước mắt ngắn dà i cùng vá»›i máu trá»™n lẫn và o nhau, vô cùng hoảng sợ.
- Là Cao đại ca à ?
Giá»ng nói nà y nghe rất quen thuá»™c, nhưng khuôn mặt đã bị máu tươi che lấp, không cách nà o nháºn ra, Lâm Vãn Vinh nhá» giá»ng há»i.
Ngưá»i máu kia vá»™i lau nước mắt và máu trên mặt, nhếch miệng cưá»i, nhưng vô cùng khó coi:
- Äúng là ta! Lâm huynh đệ, ta đây, lão Cao đây! Trá»i cao phù há»™, cuối cùng ngươi cÅ©ng tỉnh lại rồi.
Lâm Vãn Vinh lại nhìn qua ngưá»i bên trái:
- Huynh là Hồ đại ca?
Hồ Bất Quy quệt nước mắt và máu ở khoé mắt, vá»™i gáºt đầu:
- Là mạt tướng, là mạt tướng. Tướng quân cuối cùng đã tỉnh lại rồi. Äại chiến đã kết thúc, Ba Ngạn Hạo Äặc đã là cá»§a chúng ta, nó là cá»§a chúng ta rồi.
Sá»± hưng phấn trên mặt Hồ Bất Quy và Cao Tù khó có thể che dấu, cho dù trả cái giá bằng máu lá»›n, cho dù Ba Ngạn Hạo Äặc thô láºu ngay cả má»™t nha huyện cÅ©ng không bằng, nhưng nó dù sao cÅ©ng là tòa thà nh trì đầu tiên Äại Hoa chiếm được ngoà i biên giá»›i trăm năm nay, lại là má»™t tòa thà nh cá»§a ngưá»i Äá»™t Quyết có thù lá»›n vá»›i Äại Hoa, đây là thắng lợi quan trá»ng nhưá»ng nà o, đối vá»›i Äại Hoa đã suy thoái nhiá»u năm mà nói, ý nghÄ©a trá»ng đại cá»§a nó khó có thể dùng lá»i để hình dung.
- Tháºt sao?
Không há» có sá»± hân hoan như trong tưởng tượng, Lâm Vãn Vinh gần như há» hững ồ má»™t tiếng, ánh mắt hướng vỠđám mây xa xôi bên trá»i.
- Äúng váºy.
Hồ Bất Quy vá»™i gáºt đầu:
- Tráºn chiến nà y chúng ta tiêu diệt bốn nghìn tám trăm linh hai ngưá»i, bắt sống má»™t trăm chÃn mươi tám ngưá»i. Thu được hÆ¡n ba vạn chiến mã, lương thảo không sao kể xiết. Mạt tướng tÃnh toán sÆ¡ bá»™, lương thảo nhiá»u như thế đủ để cung cấp cho ba mươi vạn nhân mã hÆ¡n mưá»i ngà y. Chỉ cần quan khẩu ở Hạ Lan sÆ¡n có thể kiên thá»§ mưá»i ngà y không bị phá, váºy Hồ nhân phải ôm cái bụng đói giao chiến vá»›i quân ta. Tướng quân, ngưá»i xem…
Thuáºn theo hướng ngón tay Hồ Bất Quy chỉ, trong đống lá»a bừng bừng cháy, đếm không hết được các đống lương thảo chất cao ngất, mấy nghìn tướng sÄ© Ä‘ang cầm những thanh cá»§i cháy đặt giữa đống lương thảo, vô số lương thảo liá»n biến thà nh bó Ä‘uốc.
Lâm Vãn Vinh lặng lẽ gáºt đầu:
- Thương vong của các huynh đệ thế nà o rồi?
Hồ Bất Quy ảm đạm cúi đầu, nhá» giá»ng nói:
- Chúng ta chết tráºn má»™t ngà n ba trăm ngưá»i, bị thương hai trăm sáu mươi ngưá»i, tổn thất tá»›i hai thà nh.
Má Lâm Vãn Vinh giáºt giáºt, miết chặt nắm đấm, trong mắt thấp thoáng ánh lệ:
- Di thể của đám tiểu Lý tỠở đâu?
- Äá»u đã an trà xong rồi.
Hồ Bất Quy cũng ứa nước mắt, nghẹn ngà o nói:
- Äang đợi tướng quân tá»›i đưa tiá»…n bá»n há» Ä‘oạn đưá»ng cuối cùng.
Nước mắt cứ lặng lẽ tuôn rÆ¡i trên mặt, mấy trăm tướng sÄ© bị vãn tiá»…n xuyên tâm, tình cảnh lúc mở thà nh hiện lên trước mắt. “A…a…a.†Lâm Vãn Vinh chợt phát ra má»™t tiếng sói tru kinh thiên, nước mắt chảy thà nh dòng, ra sức rút trưá»ng Ä‘ao khá»i đất, dùng hết sức lá»±c bổ mạnh và o tưá»ng thà nh, “Choang†tia lá»a tung tóe, tưá»ng thà nh sụp đổ má»™t mảng, thanh thế lá»›n tá»›i mức là m thảo nguyên như rung chuyển.
“Keng†Trưá»ng Ä‘ao rÆ¡i xuống, mặt Lâm Vãn Vinh tái nhợt, hổ khẩu rướm máu. Hồ Bất Quy và Cao Tù không nói lá»i nà o, lẳng lẽ đừng sau ngưá»i hắn, hai mắt nhòe lệ.
Không khà trầm mặc là m ngưá»i khó thở. Không biết qua bao lâu, thấy bóng ngưá»i trầm tịch phảng phất như tảng đá cá»§a Lâm Vãn Vinh, Hồ Bất Quy nhá» giá»ng khuyên giải:
- Thân là má»™t chiến sÄ©, chết trên chiến trưá»ng là sá»± vinh diệu lá»›n nhất, xin tướng quân chá»› trách bản thân nữa.
- Nhưng tiểu Lý tá», nó má»›i mưá»i ba tuổi, má»›i có mưá»i ba tuổi thôi!
Lâm Vãn Vinh nghẹn ngà o lẩm bẩm, nắm tay bóp chặt như muốn chảy ra máu.
Lý VÅ© Lăng là má»™t tướng sÄ© nhá» tuổi nhất xuất chinh tái ngoại, còn là do chÃnh Lâm Vãn Vinh mang theo, lại là cháu duy nhất cá»§a thượng tượng quân Lý Thái. Äánh hạ Ba Ngạn Hạo Äặc tất nhiên có thể là m lòng ngưá»i phấn chấn, nhưng mất Ä‘i Lý VÅ© Lăng, sá»± đả kÃch vá»›i Lý Thái, vá»›i tướng sÄ© Äại Hoa cÅ©ng rất lá»›n. Äau buồn và vui sướng Ä‘an xen nhau, không ai cân nhắc được cái nà o là quan trá»ng hÆ¡n. Lâm tráºn đại thắng Ba Ngạn Hạo Äặc tức thì kém vui hÆ¡n nhiá»u, cho dù là thắng, cÅ©ng là bại.
Gió đêm trên thảo nguyên xá»™c và o mặt, lạnh tá»›i tháºn xương, buốt tá»›i táºn tim. Mấy ngà n thi thể tướng sÄ© được đặt tạm lên già n gá»—, xếp thà nh má»™t hà ng dà i, không biết quạ đêm từ đâu bay tá»›i, lượn quanh đầu bá»n há»n, kêu “quạ quạ†âm thanh thê lương lạnh lẽo.
Năm nghìn tướng sĩ còn lại đứng im lặng, nước mắt lặng lẽ chảy, rơi trên mặt đất lạnh như băng của thảo nguyên.
Lâm Vãn Vinh dẫn theo Cao Tù, Hồ Bất Quy lặng lẽ Ä‘i dá»c theo hà ng thi thể cá»§a những anh linh chết tráºn, nhìn kỹ từng khuôn mặt trẻ tuôi Ä‘ang dẫn dần lạnh Ä‘i. Äau thương phảng phất như cÆ¡n gió đầu xuân, trà n ngáºn trong lòng má»—i ngưá»i.
Cái chết thảm liệt nhất chÃnh là cá»§a hÆ¡n trăm dÅ©ng sÄ© dùng thân thể mở cá»a thà nh, vô số mÅ©i tên bắn xuyên qua thân thể bá»n há», rất nhiá»u ngưá»i khi di thể được gỡ xuống khi bị tên xuyên qua treo trên cá»a thà nh. Vì bảo vệ di thể cá»§a há», nên không rút tên ra, các tướng sÄ© Ä‘á»u cẩn tháºn chặt đứt mÅ©i tên, nhưng đầu mÅ©i tên vẫn ở trong thân thể. Mấy trăm tướng sÄ© nà y tá»›i chết vẫn trợn trừng mắt, không má»™t ai nhắm lại.
Äối diện vá»›i những huynh đệ từng sá»›m chiá»u bên nhau, hiện giá» mãi mãi xa cách, Lâm Vãn Vinh nghẹn ngà o, dùng đôi tay run run vuốt lên khuôn mặt lạnh như băng cá»§a bá»n há», từng ngưá»i từng ngưá»i má»™t, cháºm rãi vuốt mắt cho bá»n há».
Má»™t thân thể có chút nhá» bé xuất hiện ở trước mắt, trên mặt vẫn chưa hết vẻ non ná»›t, khóe miệng lại Ä‘eo má»™t nụ cưá»i ngá»t ngà o, tá»±a như tiến và o má»™t giấc mÆ¡ yên bình. Trong mấy nghìn tướng sÄ© chết tráºn, hắn là ngưá»i nhá» nhất, tuổi bé nhất, nhưng má»™t câu “Thân ta có thể chết, nhưng trái tim ta vÄ©nh viá»…n không chết†như tướng gầm phẫn ná»™, sẽ mãi mãi lưu lại trong lòng má»—i ngưá»i.
- Là tiểu Lý tá»â€¦
Hồ Bất Quy và Cao Tù đồng thá»i gá»i khẽ, và nh mắt tức thì đẫm lệ.
Nhìn khuôn mặt non nớt của Lý Vũ Lăng, bả vai Lâm Vãn vinh khẽ run rẩy, ở góc độ không ai nhìn thấy, nước mắt chan chứa chảy, hắn khóc ròng trong lặng lẽ, như một đứa bé không được giúp đỡ.
Lý VÅ© Lăng trúng tám mÅ©i tên, hai chân hai tay Ä‘á»u có má»™t cái, má»™t ở sưá»n phải, má»™t ở ngá»±c trái, và hai cái ở hai bên vai. Có lẽ bởi vì nó là ngưá»i nhá» nhất, được các tướng sÄ© khác bất giác che ở đằng sau, nên trán không trúng tên, trà mạng nhất chÃnh là mÅ©i tên ở ngá»±c trái. Mắt Lỹ VÅ© Lăng khẽ mở ra, miệng vẫn mang nụ cưá»i ngá»t ngà o, như tiếng và o giấc má»™ng êm Ä‘á»m.
Lâm Vãn Vinh nghẹn ngà o, từ từ đưa đôi tay ra, run rẩy vuốt mắt cho nó:
- Tiểu Lý tá», là Lâm đại ca không bảo vệ tốt cho đệ! Lâm đại ca xin lá»—i !
Hắn lẩm bẩm tự nói khẽ khép mắt lại cho Lý Vũ Lăng, lệ nóng lăn xuống. Khi đưa mắt nhìn lại thì lại thấy một cảnh không thể ngỠđược.. không biết khi nà o mắt tiểu Lý tỠlại mở ra.
- Tiểu Lý yá»â€¦
Lâm Vãn Vinh la hoảng, nước mắt chưa thèm lau, vội đặt tay lên mũi kiểm tra hô hấp của Lý Vũ Lăng.
Không có má»™t chút hô háp nà o, khuôn mặt sá»›m đã lạnh băng, nhìn lại đôi mắt ná»a đóng ná»a mở không chút ánh sáng, hÆ¡i thở sá»›m đã đứt Ä‘oạn từ lâu rồi.
Chẳng lẽ ảo giác? Là tiểu Lý yá» Ä‘ang trách ta sao? Lâm Vãn Vinh cà ng Ä‘au xót, lặng lẽ thở dà i, lại cháºm rãi vuốt mắt. Tay vừa nhấc lên, cảnh là m ngưá»i ta kinh ngạc lại xuất hiện, mắt Lý VÅ© Lăng lại cháºm rãi mở ra.
Lão Cao nhìn thấy cũng kinh ngạc, không nhịn được kêu lên:
- Tiểu Lý tá», huynh đệ tốt, Cao đại ca biết đệ chết không nhắm mắt. Äệ yên tâm, ta nhất định bắt thêm mấy nữ nhân Äá»™t Quyết, chém sạch bá»n chúng , tặng đệ là m vợ bé! Huynh đệ hãy yên nghỉ Ä‘i.
Hắn nói xong lại đưa tay ra vuốt mắt cho Lý VÅ© Lăng. Nhưng Tiểu Lý Tá» lại bất khuất từ từ mở mắt ra. Äây là sức mạnh gì? Hồ Bất Quy ở bên cạnh cÅ©ng kinh ngạc tá»›i múc miệng không ngáºm lại nổi.
Lâm Vãn Vinh trầm tư má»™t hồi, đột nhiên đưa tay đặt lên ngá»±c Lý VÅ© Lăng. Ngá»±c Tiểu Lý Tá» lạnh băng, không chút hÆ¡i nóng nà o, y như những tướng sÄ© chết tráºn khác.
Hắn thất vá»ng lắc đầu, Ä‘ang muốn rụt tay lại, đột nhiên, má»™t nhịp Ä‘áºp khẽ gần như không thể cảm thấy truyá»n và o tay, tuy là yếu á»›t, nhưng là m Lâm Vãn Vinh mừng như Ä‘iên, hắn gà o lên nước mắt đầy mặt:
- Nó còn sống! Tiểu Lý TỠcòn sống!
- Lâm huynh đệ, hãy bớt đau buồn !
Cao Tù cho rằng hắn bị đau thương quá hóa rồ, vội kéo hắn lại lắc đầu:
- Ta đã sá» rồi, mÅ©i Tiểu Lý Tá» lạnh băng, không còn hô hấp, tháºt sá»± là đã chết rồi.
- Không phải đâu Cao đại ca, tim vẫn còn Ä‘áºp, đệ sá» thấy mà !
Lâm Vãn Vinh vội lắc đầu, kéo tay lão Cao đặt lên ngực Lý Vũ Lăng.
Thấy Lâm huynh đệ rất tỉnh táo, không giống như bị triệu chứng bị Ä‘iên, Cao Tù cÅ©ng ná»a tin ná»a ngá», đặt tay lên ngá»±c Lý VÅ© Lăng. Má»™t câu nói nà y cá»§a Lâm Vãn Vinh tức thì thắp lên hi vá»ng cá»§a tất cả má»i ngưá»i, vô số ánh mắt lo lắng táºp trung lên ngưá»i lão Cao, đợi má»™t câu nói cá»§a hắn.
Cao Tù nÃn thở, đặt tay lên ngá»±c Lý VÅ© Lăng, lặng lẽ đợi hồi lâu, nhưng thá»§y chung không há» phát hiện ra chút nhịp Ä‘áºp nà o, cuối cùng bá» tay ra, lắc đầu. Thần sắc Hồ Bất Quy tức thì ảm đạm, nước mắt trà o ra.
- Không thể!
Nhìn ánh mắt tuyệt vá»ng cá»§a má»i ngưá»i, Lâm Vãn Vinh lắc đầu tức giáºn nói:
- Äệ đã sá» qua rồi! Tiểu Lý tá» còn sống, nó nhất định còn sống.
- Lý VÅ© Lăng chết, đã đả kÃch quá lá»›n vá»›i tướng quân rồi.
Hồ Bất Quy cúi đầu xuống thở dà i.
Mặc cho ngưá»i khác nghÄ© thế nà o, Lâm Vãn Vinh đưa tay ra, lần nữa đặt lên ngá»±c Lý VÅ© Lăng, cảm giác lạnh lẽo truyá»n lại, thân thể Tiểu Lý Tá» nằm im lặng, không có chút khác lạ gì. Cứ đợi như thế rất lâu, nhưng nhịp tim lần đầu sỠđược không há» có nữa.
Chẳng lẽ là ta nghe sai cao? Bi thương Ä‘ang lên trong lòng, Lâm Vãn Vinh như muốn gà o lên tháºt to. Không cam lòng lại chá» thêm hồi lâu, cuối cùng ngay cả chÃnh mình cÅ©ng thất vá»ng. Tiểu Lý Tá» chết rồi! Nó vÄ©nh viá»…n không trở lại nữa.
Hi vá»ng cuối cùng cÅ©ng tan Ä‘i, hắn lắc đầu, vừa muốn bá» tay ra, đột nhiên má»™t nhịp Ä‘áºp khẽ truyá»n và o lòng bà n tay, vẫn yếu á»›t như lẫn trước, vẫn nhẹ như không có. Lâm Vãn Vinh ngẩn ra, trong lòng hắn ở thá»i khắc nà y không có gì nhìn tim nà o mạnh mẽ hÆ¡n thế nữa.
- Tiểu Lý TỠcòn sống!
Lâm Vãn Vinh thở ra một hơi dà i, cố ép sự vui sướng trong lòng, có kinh nghiệm lần trước, hắn không dám sơ ý nữa, bà n tay vẫn đặt trên lồng ngực Lý Vũ Lăng, đợi nhịp tim tiếp tới.
Khuôn mặt hắn khi thì Ä‘au thương khi thì mừng rỡ, rÆ¡i và o trong mắt Hồ Bất Quy và Cao Tù. Hai ngưá»i cùng nhìn nhau thá»i dà i lắc đầu.
“Thịchâ€, tuy cách rất lâu, nhịp tim thứ hai cuối cùng cÅ©ng tá»›i, vẫn yếu á»›t như thế, nếu không để ý sẽ dá»… bá» qua. Nhưng rÆ¡i và o tai Lâm Vãn Vinh, không còn âm thanh nà o là m ngưá»i ta phấn chấn hÆ¡n nữa, đây là nhịp tim trân quý nhất trên thế giá»›i. Lâm Vãn Vinh nÃn thở, nước mắt chan hòa.
- Hồ đại ca, Cao đại, má»i ngưá»i lại đây nghe Ä‘i.
Trong giá»ng nói bình tÄ©nh cá»§a Lâm Vãn Vinh có chút run rẩy, nhưng ánh mắt vô cùng kiên định.
Hồ Bất Quy cùng Cao Tù cháºm rãi đặt tay lên ngá»±c Lý VÅ© Lăng. “Thịch†má»™t nhịp Ä‘áºp vô cùng mong manh truyá»n và o lòng bà n tay. Hai ngưá»i nhìn nhau như không thể tin nổi, sắc mặt mừng rỡ như Ä‘iên.
Lại im lặng đợi một lát, nhịp tim yếu ớt nhưng kiên định kia hết lần nà y tới lần khác rung lên rõ rà ng. Tròng mắt lão Hồ, lão Cao trong chớp mắt đã đỠlên:
- Còn sống, đúng là tiểu Lý tỠcòn sống!
Hai hán tá» thân cao năm xÃch, ôm nhau khóc nức nở, nước mắt như đê vỡ, à o à o chảy ra.
Lâm Vãn Vinh vung tay ngá»a mặt lên trá»i gầm lên:
- Lý Vũ Lăng còn sống! Các huynh đệ, tiểu Lý tỠcủa chúng ta còn sống!
- Còn sống, huynh đệ của chúng ta còn sống…
Tin tức nà y trong chá»›p mắt truyá»n khắp, vô số tướng sÄ© giÆ¡ cao Ä‘ao thương trong tay, bá»n hỠôm nhau nhảy nhót, kêu gà o. Năm nghìn hảo hán cùng rÆ¡i nước mắt, khung cảnh đó khắc sâu và o trong lòng tất cả má»i ngưá»i.
Hò reo mừng rỡ trước mặt các chiến hữu chết tráºn, Ä‘iá»u nà y chẳng phải là bất kÃnh, mà ngược lại còn là tình cảm má»™c mạc nhất. Lý VÅ© Lăng không chỉ đại biểu cho má»™t ngưá»i, hắn đại biểu cho vô số anh linh Äại Hoa an nghỉ trên thảo nguyên. Có Ä‘iá»u gì quan trá»ng hÆ¡n huynh đệ chiến hữu tưởng đã mất Ä‘i rồi mà sống lại không?
Tin tức Lý VÅ© Lăng còn sống như má»™t tráºn mưa xuân lúc hạn hán, là m dịu trái tim má»—i ngưá»i. Trên từ Lâm Vãn Vinh, Hồ Bất Quy, dưới tá»›i các chiến sÄ© bình thưá»ng, không ai không hân hoan reo hò, quét bá» sá»± á»§ rÅ© vì các chiến hữu thương vong mang tá»›i.
Mặc dù đối diện là má»™t nghìn chiến hữu chết tráºn nhưng tâm tình các tướng sÄ© so vá»›i vừa rồi thì đã khác hẳn, phút trước còn Ä‘ang bi tráng, phút sau bá»n hỠđã nhìn thấy hi vá»ng vô bá». Cảm giác mất rồi lại được, trong cái chết tìm được hi vá»ng sống nà y là m lòng tin và sức chiến đầu cá»§a bá»n há» thêm mạnh mẽ.
Thi thể cá»§a các tướng sÄ© chết tráºn cháy bùng bùng trong lá»a, Lâm Vãn Vinh lặng lẽ nói:
- Cao đại ca, thu lại tất cả tro cốt cá»§a huynh đệ, má»i bá»n há» cùng chúng ta vá» nhà !
“VỠnhà †Cao Tù nghe được từ nà y trong lòng vừa ấp áp lại bi thương, hắn lau khóe mắt, ừ một tiếng rồi rảo bước.
- Tướng quân nhìn kìa!
Hồ Bất Quy thúc ngựa trở lại, hưng phấn kêu to:
Lâm Vãn Vinh ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy cá»a chÃnh cá»§a tòa thà nh cá»§a thảo nguyên, nÆ¡i đám ngưá»i Lỹ VÅ© Lăng gặp nạn Ä‘ang treo má»™t đầu ngưá»i đầm đìa máu, mặt hung tợn, chÃnh là Lạp Bố Lý do Lâm Vãn Vinh chém chết.
Phương thức treo đầu thị chúng nà y là sá»± thị uy thẳng thắn nhất, là má»™t cái bạt tai mạnh nhất lên mặt ngưá»i Äá»™t Quyết.
Äã không còn cần phải Ä‘i thảo luáºn nhân đạo hay không nhân đạo nữa rồi, chiến tranh chÃnh là như váºy.
Nhìn Lý VÅ© Lăng trá»ng thương nằm trên cáng chưa tỉnh, lại nhìn ba vạn thá»›t chiến mã để lại trong thà nh, Lâm Vãn Vinh hừ má»™t tiếng:
- Hồ đại ca, huynh biết phải xá» lý chá»— chiến mã Äá»™t Quyết nà y thế nà o rồi chứ?
Lý VÅ© Lăng còn sống là sá»± cổ vÅ© to lá»›n vá»›i tất cả má»i ngưá»i, Hồ Bất Quy đã quét sạch sá»± á»§ rÅ©, hắc má»™t tiếng:
- Tướng quân yên tâm, mạt tướng hiểu, ngưá»i Äá»™t Quyết không thể có má»™t thá»›t chiến mã, má»™t hạt lương thá»±c nà o. Tướng quân xem, chẳng phải đã bắt đầu rồi sao?
Mấy trăm kỵ sÄ© hùng dÅ©ng phóng lao, mÅ©i tên, chiến Ä‘ao, trong chá»›p mắt chiến mã Äá»™t Quyết Ä‘ang bị vây trong vòng tròn cất lên tiếng hà đau đớn, máu chảy thà nh sông.
- Quá tà n bạo rồi!
Lâm Vãn Vinh lắc đầu than:
- Hồ đại ca, sau nà y nghÄ© chút biện pháp nhân đạo hÆ¡n nhé, chiến mã cÅ©ng là sinh mệnh, máu me thế nà y, dá»a chết khiếp trẻ con Äá»™t Quyết, là tá»™i cá»§a huynh đó!
Hồ Bất Quy cưá»i hắc hắc:
- Là lão Cao bảo thế, hắn nói đầu độc chiến mã quá phiá»n phức, độc dược còn phải dùng bạc mua, quân phà cá»§a chúng ta không thể lãng phà như váºy, cứ lấy Ä‘ao mà là m, vừa để tướng sÄ© luyện Ä‘ao pháp, lại tôi luyện sá»± gan dạ cho bá»n há».
Lâm Vãn Vinh cưá»i khổ lắc đầu, lão Cao nà y ta cÅ©ng chẳng nói được hắn rồi.
Bên bầu trá»i đã thấp thoảng má»™t mảng trắng như mình cá, qua hai canh giá» nữa mặt trá»i sẽ má»c lên trên thảo nguyên, còn Hồ nhân tiếp viện cho Ba Ngạn Hạo Äặc cÅ©ng sẽ nối nhau kéo đến, thảo nguyên bao la bát ngát lại sắp phong vân biến ảo.
- Tướng quân, có thể bắt đầu rồi!
Tất cả lương thảo đã được củi nối lại với nhau, Hồ Bất Quy đưa cây đuốc bừng bừng trong tay cho Lâm Vãn Vinh.
Dầu đốt thỉnh thoảng lại bùng lên, ngá»n Ä‘uốc cháy lách tách, nhìn lão Cao và mấy trăm huynh đệ Ä‘ang yên lặng thu hồi tro cốt cá»§a các vị huynh đệ chết tráºn, Lâm Vãn Vinh tay trái Ä‘iá»u khiển cương, đùi kẹp lại, tuấn mã phóng tá»›i.
Trong lúc phóng ngựa, Lâm Vãn Vinh quát lớn một tiếng:
- Cháy lên Ä‘i Ba Ngạn Hạo Äặc!
Lá»i vừa dứt, hắn kéo mạnh cương ngá»±a, tuấn mã hà vang, bó Ä‘uốc trong tay như như má»™t mÅ©i lao phóng Ä‘i, rÆ¡i trúng giữa đống cá».
“Phừng†má»™t tiếng, ánh lá»a đỠbùng lên táºn trá»i, lá»a bừng bừng trà n ra, vô số lương thảo Hồ nhân tÃch trữ ở đây láºp tức cháy rừng rá»±c, ánh lá»a đầy trá»i, chiếu đỠcả mà n trá»i đêm Ä‘en thẫm.
Ãnh lá»a chiếu lên khuôn mặt và y phục đầy máu tươi cá»§a tướng sÄ© Äại Hoa, bá»n há» cùng hô to, phảng phất như muốn để những sá»± khuất nhục cá»§a Äại Hoa bay theo lá»a.
Thế lá»a ngà y cà ng mãnh liệt, má»i nÆ¡i trong thà nh Ä‘á»u bốc cháy, khói Ä‘en cuồn cuá»™n lan ra, nhiệt độ cá»±c cao là m toà n bá»™ y phục cá»§a Lâm Vãn Vinh ướt đẫm, máu tươi, nước mắt, mồ hôi toà n bá»™ trá»™n lẫn và o nhau, cảm giác thá»±c khó tả.
Gần ná»a canh giá» sau, lương thảo đã bị đốt quá ná»a, cho dù lúc nà y trá»i có đổ mưa lá»›n cÅ©ng không cảnh nà o cứu vãn được, thảo nguyên thà nh đã là má»™t vùng đất cháy xém, khói mù trà n ngáºp, trong vòng mấy trượng nhìn không rõ bóng ngưá»i.
Chiến mã dư thừa đã bị chém chết toà n bá»™, di hà i tướng sÄ© chết tráºn đã được thu lại chỉnh tá», hÆ¡n năm nghìn tướng sÄ© xếp đội ngay ngắn trước cá»a thà nh, chuẩn bị xuất phát.
Nhìn những chiến sĩ y phục tan nát, mặt đầy khói đen trước mắt, Lâm Vãn Vinh lớn tiếng nói:
- Má»i ngưá»i đã nhìn thấy rồi, chúng ta là m xong má»™t việc lá»›n chưa từng có trên lịch sá» Äại Hoa… yết hầu cá»§a Hồ nhân, thà nh Ba Ngạn Hạo Äặc trên thảo nguyên giỠđây đã bị thiêu đốt dưới chân chúng ta, nó đã hoà n toà n biến thà nh má»™t mảng đất cháy. Từ giá», trên bản đồ cá»§a ngưá»i Äá»™t Quyết đã hoà n toà n trừ Ä‘i toà thà nh nà y rồi!
- Hú hú…
Hồ Bất Quy và Cao Tù dẫn đầu giơ cao chiến đao cùng tướng sĩ hú vang.
Hai tay Lâm Vãn Vinh hạ xuống, chúng tướng sĩ tức thì yên tĩnh trở lại:
- Chiến dịch Ba Ngạn Hạo Äặc nà y đã là m hà nh tung cá»§a chúng ta bại lá»™, tá»›i thảo nguyên táºp kÃch thà nh quách Hồ nhân, động Ä‘ao ngay trong hang ổ cá»§a ngưá»i Äá»™t Quyết. Äây là chuyện bá»n chúng chưa từng gặp phải, có thể dá»± kiến, cà ng tăng thêm sá»± chém giết tà n khốc trên thảo nguyên sắp tá»›i. Xin má»i ngưá»i nhá»› kỹ, từ lúc nà y, sách lược cá»§a chúng ta phải thay đổi hoà n toà n. Chúng ta sẽ phải biến thà nh thá» trên thảo nguyên, có thể tránh khá»i móng vuốt cá»§a chim ưng, sống sót trở vá», chÃnh là thắng lợi lá»›n nhất cá»§a chúng ta.
Hiện trưá»ng trở nên yên tÄ©nh, tất cả ánh mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u táºp trung lên ngưá»i Lâm Vãn Vinh. Trong lòng má»—i ngưá»i Ä‘á»u rõ, nhiệm vụ tuy đã hoà n thà nh, nhưng hà nh trình tà n khốc má»›i Ä‘i được má»™t ná»a, con đưá»ng tiếp tá»›i sẽ là nguy hiểm nhất, cÅ©ng chưa từng có ai trải qua. Trên đại thảo nguyên mênh mông nà y, bá»n há» sắp biến thà nh mồi săn cho ngưá»i Äá»™t Quyết. Nếu sống sót trở vá» Hạ Lan sÆ¡n, có lẽ chỉ là giấc má»™ng đẹp nhất thôi. Nhưng sau khi trải qua bao nhiêu tráºn huyết chiến, quen thấy những cảnh sinh tá» biệt ly. Còn gì phải sợ hãi nữa đây.
Ãnh mắt thấy chết không sá»n cá»§a hÆ¡n năm nghìn ngưá»i là m Lâm Vãn Vinh cÅ©ng nghẹn ngà o, hắn phất tay, thá»›t chiến mã đầu tiên liá»n lao ra khá»i cá»a thà nh, rồi thứ hai, thứ ba...
Năm nghìn tướng sÄ© vô thanh vô tức rút lui khá»i Ba Ngạn Hạo Äặc, tiếng vó ngá»±a ròn tan trá»™n lẫn tiếng lá»a cháy bừng bừng giống như má»™t khúc hát du mục véo von trên thảo nguyên.
Lâm Vãn Vinh cùng Hồ Bất Quy và Cao Tù Ä‘i sau cùng, ra khá»i cá»a thà nh, ba ngưá»i quay đầu nhìn lại.
Trong ánh lá»a, thà nh cá»§a thảo nguyên khắp nÆ¡i trà n ngáºp khói Ä‘en. Trừ tiếng gió và tiếng lá»a, cÅ©ng không còn nghe thấy tiếng ngưá»i tiếng ngá»±a nữa, so vá»›i khi đến thì khác biệt hoà n toà n, không so sánh được.
Lâm Vãn Vinh suy nghÄ© chốc lát, rồi đột nhiên giáºt cương thúc ngá»±a, vá»™i vã chạy ngược trở lại.
- Lâm tướng quân là m cái gì váºy?
Hồ Bất Quy không hiểu há»i:
Cao Tù suy nghĩ một lúc rồi cũng phải lắc đầu:
- Ta cÅ©ng không biết. Có Ä‘iá»u Lâm huynh đệ là m việc, trước nay Ä‘á»u cao thâm mạc trắc, vá»›i trà tuệ cá»§a chúng ta, căn bản không cách nà o Ä‘oán được. Như việc đêm nay, trước đó ngươi có tin được y sẽ má»™t Ä‘ao chém chết Lạp Bố Lý không?
Nhớ tới nhát đao sấm sét đó của Lâm tướng quân, Hồ Bất Quy thầm hổ thẹn, vội lắc đầu than:
- Cao thâm, quả nhiên cao thâm.
Äi tá»›i bên cá»a thà nh, Lâm Vãn Vinh nhảy xuống ngá»±a, tìm má»™t cây gá»— lá»›n Ä‘ang cháy bừng bừng. Mặt đất đầy máu tươi cá»§a chiến mã Äá»™t Quyết bị giết, hắn dùng cây gá»— lá»›n ngoáy trong vÅ©ng máu mấy cái, sau đó viết xoà n xoạt lên tưá»ng thà nh. Mấy chữ nà y như rồng múa phượng bay, máu tươi đầm đìa, khà thế to lá»›n. Sau khi hắn viết xong, vứt cây gáºy gá»— Ä‘i rồi nhìn trái ngó phải, đột nhiên báºt cưá»i ha hả.
Mắt Cao Tù tốt nhất, thấy mấy chữ kia xiên xiên vẹo vẹo, nhưng lớn vô cùng, vừa nhìn qua đã thấy rõ:
- Lâm Tam cá»§a Äại Hoa, đã tá»›i đây chÆ¡i! Ngươi có gan gặp lại, năm sau ta lại tá»›i chÆ¡i.
Hắn vừa Ä‘á»c xong, Hồ Bất Quy liá»n báºt cưá»i ra tiếng:
- Hay! Hay cho câu năm sau ta lại tới chơi! Khà thế nà y, văn chương nà y, đó mới là phong cách của Lâm tướng quân.
- Thơ hay, thơ hay.
Nhìn Lâm Vãn Vinh phóng ngựa chạy lại bên cạnh, Cao Tù giơ ngón cái lên:
- Vế đối khéo léo, câu từ nghiêm cẩn, tháºt đúng là trân phẩm tuyệt thế, chân lý Ä‘á»i nay. Lần nà y Hồ nhân phát lá»›n rồi, bằng và o bà i thÆ¡ nà y, mấy trăm năm sau chỉ sợ bán ra được trên hai mươi vạn lượng bạc đó.
Hồ Bất Quy nghiêm mặt nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, chữ cá»§a Lâm tướng quân, ở Äại Hoa ta chÃnh là báu váºt ngà n và ng khó cầu đấy. Nhưng không biết tướng quân sao lại có nhã hứng như thế, là m tác phẩm vô song trên tưá»ng thà nh cá»§a Hồ nhân?
Lâm Vãn Vinh cưá»i lá»›n:
- Hổ thẹn, hổ thẹn. Thói quen du lịch ấy mà . Chỉ sợ là Hồ nhân không hiểu được chữ Äại Hoa, lãng phà nước bá»t cá»§a ta.
Mấy ngưá»i cưá»i rá»™ lên, âm thanh xuyên thấu bầu trá»i thảo nguyên…
Nhìn Lý VÅ© Lăng nằm ở trên cáng, sắt mặt tái nhợt vẫn chưa tinh lại, Lâm Vãn Vinh nắm lấy tay hắn, mỉm cưá»i nói:
- Huynh đệ, chúng ta vỠnhà thôi.
Tà i sản của Tepga
16-05-2009, 10:57 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 giá» 9 phút 27 giây
Thanks: 0
Thanked 1,471 Times in 611 Posts
Cá»°C PHẨM GIA ÄINH
Tác giả: Vũ Nham
Chương 479: Gặp lại Nguyệt Nha Nhi
Dịch: vuhanduong
Nguồn: 4vn.eu
“Tiểu Lý Tá» trúng tám mÅ©i tên, ngoà i bốn mÅ©i ở hai tay hai chân,hai đầu vai cÅ©ng trúng tên, còn lại thì nằm ở sưá»n phải và huyệt Thiên Trì trên ngá»±c trái. Theo tình hình trước mắt mà thấy, hắn chá»§ yếu bá»i vì vết thương ở huyệt Thiên Trì trên ngá»±c trái, khiến cho khà tụ, không thông, khiến kinh mạch bị đè nén, khà huyết không thông, dẫn đến ba Äại huyệt Thiên Trụ, Phong Phá»§ và Bách Há»™i bị tắc, máu ứ lại, khó có thể tỉnh lại. HÆ¡n nữa theo ta Ä‘oán, không chỉ có ngá»±c trái, mà ở bụng dưới Äan Ä‘iá»n cá»§a hắn cÅ©ng bị tụ máu, khiến cho hắn Ä‘au đớn khó chịu, khà huyết bị cản trở. Muốn chữa trị phải có phá tan máu bầm ở bụng dưới, lấy Tà ng hồng hoa là m váºt dẫn, dùng máºt ong, Ấu cúc thông kinh mạchâ€.
Cao Tù nói rất rà nh mạch, thao thao bất tuyệt, hai tay khua loạn lên, nước miếng văng tung tóe, giải thÃch cho má»i ngưá»i trong trướng vá» vết thương cá»§a Lý VÅ© Lăng. Äá»™ng tác rất tá»± nhiên, tiêu sái, nếu mà không hiểu rõ, còn lầm hắn là thầy giáo ở Há»c viện y há»c nà o đó.
Cái gì Thiên Trì, Ấu Cúc, bụng dưới tụ máu, Cao Tù nói ra toà n từ chuyên ngà nh, cao thâm khó lương, Hồ Bất Quy nghe thấy chảy mồ hôi há»™t. Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không ngoại lệ, theo Cao Tù nói, bệnh trạng cá»§a Tiểu Lý Tá» giống như Ä‘au bụng kinh váºy? Thằng nhãi Cao Tù nà y, chẳng lẽ là bác sÄ© Phụ khoa?
“Cái nà y, Cao đại ca, ngươi có thể nói đơn giản má»™t chút không?â€
Lấy tay áo lau mồ hôi lạnh, Lâm Vãn Vinh vẫn còn sợ há»i nói:
“Ngươi nói thẳng ra, Tiểu Lý Tá» vì sao tim vẫn còn Ä‘áºp mà mãi vẫn không tỉnh lại?â€
Cao Tù gáºt gáºt đầu, nghiêm mặt nói:
“Vá»›i kinh nghiệm hà nh tẩu giang hồ, cứu chữa bao ngưá»i cá»§a ta, tên trên ngưá»i Tiểu Lý Tá» tuy đã rút ra, nhưng gân mạch cá»§a hắn đã bị huyết khà đè ép, không thể lưu thông dá»… dà ngâ€.
“Cao đại ca, ngươi muốn nói là dây thần kinh trên ngá»±c Tiểu Lý Tá» bị áp bách, khiến cho não không được cung cấp đủ máu, không thể tỉnh lại, có phải ý nà y không?â€
Lâm Vãn Vinh cắt đứt lá»i cá»§a Cao Tù, há»i thẳng và o vấn Ä‘á».
Cao Tù mừng rỡ vỗ vỗ tay:
“Äúng, đúng, ta đúng là có ý nà y. á»’, Lâm huynh đệ, không ngá» ngươi cÅ©ng giống như ta, Ä‘á»u là cao thá»§, há»c vấn cao siêu như váºy, ta má»›i nói có má»™t lần, ngươi đã hiểu ngay đượcâ€.
“Cao thá»§? Ta thèm và oâ€
Lâm Vãn Vinh nhổ nước bá»t, khinh bỉ tên lang băm nà y.
Hồ Bất Quy đại khái cÅ©ng nhìn ra được Ä‘iểm không ổn, giữ lấy Cao Tù nói nhá»:
“Cao huynh đệ, xin há»i trước kia ngươi đã cứu được bao nhiêu ngưá»i?â€
Cao Tù tự tin nói:
“Lão Hồ, ngươi còn không tin ta sao? Lão Cao ta hà nh tẩu giang hồ hÆ¡n hai mươi năm, ngưá»i bệnh và o tay ta, trừ ngưá»i chết, thì không ai không được cứuâ€.
Mắt Hồ Bất Quy trắng dã lại, không còn gì để nói.
Lui khá»i Ba Ngạn Hạo Äặc đã được hai canh giá», trá»i từ từ sáng lên, từng cÆ¡n gió lạnh cuá»™n lên, sương lạnh là m ướt vó ngá»±a, thấm và o má má»—i ngưá»i. Bốn chiến sÄ© bê cáng Lý VÅ© Lăng Ä‘i rất cẩn tháºn, các tướng sÄ© tá»± động vây quanh Lý VÅ© Lăng, ngăn cản gió lạnh cho hắn.
Trong năm ngà n tướng sÄ©, nói vá» võ công, Cao Tù xứng đáng xếp hà ng đầu. Y, võ Ä‘á»u giá»i, võ công lão Cao cÅ©ng được, là m nghá» Y cÅ©ng có chút tay nghá». Nà o ngá» rằng, thằng nhãi nà y chẩn Ä‘oán, bắt bệnh ná»a ngà y, còn không bằng Lâm Vãn Vinh nói má»™t câu. Chắc công phu táºp luyện y thuáºt cá»§a hắn đã bị vứt và o xó xỉnh nà o rồi.
Nhưng lúc nà y Lý VÅ© Lăng Ä‘ang bị thương nặng, trong năm ngà n ngưá»i thì chỉ có tên Cao Tù lang băm nà y còn có thể nói ra má»™t Ãt, những ngưá»i khác còn kém xa. Xem ra chỉ có thể để tên nà y chữa trị váºy. Lâm Vãn Vinh nhìn vẻ mặt tái nhợt, hai mắt nhắm chặt cá»§a Lý VÅ© Lăng, hắn cầm chặt tay hắn, cưá»i khổ.
Thấy Lâm huynh đệ không nói gì, Cao Tù cÅ©ng hiếm khi đỠmặt, xấu hổ cưá»i nói:
“Huynh đệ, ngươi yên tâm, Tiểu Lý Tá» phúc lá»›n, mạng lá»›n, hắn nhất định không có việc gì đâuâ€
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng có chút suy Ä‘oán, Lâm Vãn Vinh bởi vì mÅ©i tên ở ngá»±c trái khiến cho dây thần kinh nà o đó bị đè nén, má»›i khiến cho máu huyết khó thông, hô hấp khó khăn, dẫn đến việc hắn hôn mê sâu. Ở kiếp trước, thương tÃch thế nà y có thể thông qua việc mổ mà cứu lại, nhưng trên Thảo nguyên má» mịt nà y, Ä‘ao khách tuy có năm ngà n ngưá»i, nhưng không có má»™t ai giá»i đến mức độ đó.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu, thở dà i bất đắc dÄ©:
“Cao đại ca, theo biện pháp cá»§a ngươi, phải là m thế nà o má»›i có thể khiến cho máu huyết trong cÆ¡ thể Tiểu Lý Tá» thông suốt?â€
Biết Lâm huynh đệ cÅ©ng là “Cao thủ†nên Cao Tù cÅ©ng không dám khoáng lác, cẩn tháºn nói:
“Chữa trị vết thương phần cứng thì không có vấn đỠgì, ta đã bôi thuốc Kim Sang cho Tiểu Lý Tá», phòng ngừa vết thương lở loét, nhưng vết thương trong cÆ¡ thể nếu muốn khống chế, thì cần phải trong uống ngoà i thoa, thông tắc máu ứ, cà ng cần phải có dược thảo trợ giúp. Tim Tiểu Lý Tá» Ä‘áºp rất yếu, chỉ còn má»™t hÆ¡i chống đỡ, nếu mà còn không chữa trị nhanh, sợ rằng Ä‘iá»m xấu lại xuất hiệnâ€.
Lúc nà y Cao Tù không nói sai, Tiểu Lý Tá» hô hấp rất yếu á»›t, đây là sá»± tháºt mà ai cÅ©ng biết, nhưng ở trên Thảo nguyên má» mịt nà y, Ä‘i đâu tìm thuốc thống máu chứ? Äại quân vì vượt qua Thiên hiểm nên chỉ mang quân trang rất nhẹ nhà ng, ngay cả thuốc thưá»ng dùng nhất cÅ©ng mang theo rất Ãt, huống chi là thuốc Hoạt huyết?
Má»i ngưá»i nhất thá»i trở nên yên lặng, tâm trạng nặng ná» không biết nên nói cái gì. Lý VÅ© Lăng từ chá»— chết sống lại, mang đến tin tưởng và dÅ©ng sÄ© cho đại quân xâm nháºp Thảo nguyên. Không ai có thể thừa nháºn ná»—i Ä‘au mất hắn, đó không khác nà o đả kÃch trà mạng vá»›i má»i ngưá»i.
“Thuốc, Ä‘i đâu tìm thuốc chứ?â€
Lâm Vãn Vinh thì thà o tự nói.
Năm ngà n con Chiến mã chạy dưới ánh trăng phản chiếu chạy tháºt nhanh, tiếng vó ngá»±a chấn động Thảo nguyên, dá»c trên đưá»ng Ä‘i ngoại trừ tiếng vó ngá»±a, không nghe thấy má»™t tiếng ho khan, không khà rất yên ắng, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u lo lắng vì thương tÃch cá»§a Lý VÅ© Lăng.
“Báo†Một con ngựa từ đằng trước đang nhanh chóng chạy lại, tiếng thông báo đánh thức Lâm Vãn Vinh đang suy tư:
“Bẩm Tướng quân, ở phÃa trước cách đây bốn mươi dặm phát hiện tung tÃch ngưá»i Hồâ€.
“Cái gì?â€
Lâm Vãn Vinh chấn động, mặc dù đã sá»›m có chuẩn bị trong lòng, nhưng dù thế nà o cÅ©ng không thể nà o nghÄ© được rằng, má»›i chỉ có mấy canh giá», mà ngưá»i Äá»™t Quyết đã xuất hiện cách mình có bốn mươi dặm.
Hồ Bất Quy cũng rất là kinh ngạc, khẩn trương nói
“Là Kỵ binh? Có bao nhiêu ngưá»i?â€
Tên do thám lắc đầu nói:
“Bẩm Tướng quân, không phải kỵ binh Äá»™t Quyết, mà là má»™t thương đội ngưá»i Hồ, tổng số không được mấy trăm ngưá»iâ€.
“Thương đội ngưá»i Hồ?â€
Lâm Vãn Vinh sững sá», đột nhiên mừng rỡ nói:
“Nếu là thương đội, nhất định sẽ có thuốc chữa thươngâ€.
Hồ Bất Quy cÅ©ng đồng tÃnh, nói:
“Äúng, lá trà , tÆ¡ lụa, và thuốc, tất cả các Thương đội ngưá»i Hồ Ä‘i đến Äại Hoa chúng ta, nhất định có và i loại bảo bối nà y, Tiểu Lý Tá» có thể được cứu rồiâ€.
Lâm Vãn Vinh vung tay lên:
â€Ra lệnh cho Thám báo phÃa trước, ẩn dấu hà nh tung, cẩn tháºn giám sát hà nh động cá»§a Thương đội, không có mệnh lệnh cá»§a ta, không ai được tá»± tiện hà nh độngâ€.
“Tuân lệnhâ€
Tên Thám báo vội và ng phóng ngựa quay lại
Hồ Bất Quy hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, hưng phấn vung vung tay:
“Tháºt là hạn hán gặp mưa rà o, muốn cái gì được ngay cái đó. Thương đội cá»§a Ngưá»i Äá»™t Quyết, đến Äại Hoa chúng ta không bao giá» vá» tay không, thuốc có không Ãtâ€.
Lâm Vãn Vinh trầm tư trong một lát, bỗng nhiên mở miệng nói:
“Hồ Äại ca, ngươi có nghÄ© rằng, và o lúc loạn lạc chiến tranh thế nà y, sao lại đột nhiên có má»™t thương đội ngưá»i Hồ đột nhiên xuất hiện trước mặt chúng ta chứ?â€
Hồ Bất Quy cÅ©ng không phải ngưá»i ngu, nghe thấy thể đột nhiên cả kinh:
“Tướng quân, ý cá»§a ngưá»i có phải là trong đó có âm mưu?â€
Lâm Vãn Vinh hÃt sâu má»™t hÆ¡i:
“Có âm mưu hay không ta cÅ©ng không dám chắc, nhưng mà thá»i gian, địa Ä‘iểm bá»n há» xuất hiện quá trùng hợp, mà lại gần Ba Ngạn Hạo Äặc như thế, lại vừa vặn lúc chúng ta vừa táºp kÃch Ba Ngạn Hạo Äặcâ€.
ÄÆ°á»£c hắn đỠtỉnh, Hồ Bất Quy nhất thá»i cÅ©ng thấy việc nà y rất trùng hợp. Nhưng mà nếu nói đây là quá»· kế cá»§a ngưá»i Hồ, hắn cÅ©ng không quá tin. Thứ nhất là , theo thá»i gian mà tÃnh, tin tức Ba Ngạn Hạo Äặc bị táºp kÃch má»›i vừa đến tai ngưá»i Hồ, bá»n há» không thể nà o phái má»™t Thương đội đến phÃa trước, trên Thảo nguyên rá»™ng lá»›n nà y lại gặp phải quân Äại Hoa. Hai là , dùng thá»§ Ä‘oạn nà y cÅ©ng không cần thiết, nếu quả thá»±c Ngưá»i Äá»™t Quyết phát hiện ra bá»n há», thì hoà n toà n có thể phái má»™t đội Kỵ binh trá»±c tiếp truy sát, phái má»™t Thương đội như váºy, có ý đồ gì chứ?
Äiá»u mà Hồ Bất Quy nghi ngá» như thế, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng nghÄ© ra, đây cÅ©ng là điá»u mà hắn cảm thấy khó hiểu, hay đây chỉ là má»™t sá»± trùng hợp?
“Thương đội ngưá»i Hồ?â€
Cao Tù bống nhiên ngẩng đầu lên, cưá»i thần bà nói:
“Lâm huynh đệ, có thể là ngưá»i đó hay không?â€
Hắn chụm hai tay lại, đặt lên trên miệng, là m kiểu như thổi loa, Lâm Vãn Vinh mơ hồ hiểu ra:
“Cao đại ca, ngưá»i nà o? Rốt cuá»™c ngươi Ä‘ang nói đến ai?â€
Cao Tù cưá»i hắc hắc:
“Huynh đệ chẳng lẽ quên rồi sao? ChÃnh là cô gái mà chúng ta đã gặp ở phá»§ Hưng Khánh, ngươi còn nếm qua bánh cá»§a ngưá»i taâ€.
“Nguyệt Nha Nhi?â€
Lâm Vãn Vinh lắp bắp. Bây giá» là lúc nà o mà lão Cao dâm đãng nà y còn nghÄ© đến nữ nhân Äá»™t Quyết. Mà lại nói, Nguyệt Nha Nhi ngưá»i ta rất là xinh đẹp, thằng nhãi Cao Tù nà y lại so sánh vá»›i cái loa, tháºt là khác nhau hoà n toà n.
Cao Tù trịn trá»ng gáºt đầu:
“Rất có khả năng, Lâm huynh đệ ngươi nghÄ© lại xem, mấy ngà y nay chúng ta gặp được má»—i má»™t thương đội Äá»™t Quyết nà y, không phải cô bé Äá»™t Quyết đó, thì còn là ai nữa chứ?
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả, thương đội Äá»™t Quyết Ä‘i đến Äại Hoa có mấy chục, mấy trăm đội, dá»±a và o cái gì để Ä‘oán đây là thương đội cá»§a Nguyệt Nha Nhi? Xem ra, không cướp được Nữ nhân Äá»™t Quyết, Cao Tù sẽ không bá» qua.
“Tướng quân, chúng ta là m thế nà o giá»?â€
Hồ Bất Quy há»i nhá»:
“Thương đội nà y, chúng ta ăn hay không ăn?â€
Nhìn khuôn mặt đang hôn mê sâu của Lý Vũ Lăng, Lâm Vãn Vinh cắn răng phất tay:
“Vì Tiểu Lý Tá», chúng ta không có lá»±a chá»n nà o khác. Hồ đại ca, Cao đại ca, các ngươi Ä‘i theo ta, Ä‘iâ€
Hắn vung roi ngá»±a lên, ngá»±a Äá»™t Quyết hà lên và i tiếng, bốn vó bay lên không, lao thẳng vá» phÃa trước, má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a nhanh chóng hóa thà nh má»™t Ä‘iểm Ä‘en xa xôi. Hai ngưá»i Hồ Bất Quy và Cao Tù vá»™i và ng giục ngá»±a, Ä‘i theo phÃa sau hắn.
Ba ngưá»i chạy nhanh vá» trước, đã thấy mấy tên do thám Ä‘ang ẩn trong bụi cá». Lâm Vãn Vinh nhảy xuống, chạy vá» phÃa mấy ngưá»i, nói nhá»:
“Thế nà o, Thương đội kia đã Ä‘i đến chưa?â€
Thừa lúc hắn nói chuyện, hai ngưá»i Hồ Bất Quy và Cao Tù cÅ©ng đã chạy đến, tên do thám nhá» giá»ng nói:
“Thương đội còn cách đây hÆ¡n năm dặm, chỉ má»™t lát nữa là đi qua đâyâ€.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu không nói gì, ba ngưá»i cùng và i tên do thám núp ở bên dưới đám cá».
Những giá»t sương thấm và o quần áo, cảm giác lạnh lẽo thấm và o táºn sương tá»§y, trong mùi bùn đất nhiá»…m mùi cá» xanh tươi má»›i, Lâm Vãn Vinh hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, cả ngưá»i trở nên phấn chấn.
“Äinh, Ä‘inh…â€
“Äinh, Ä‘inh…â€
Từ phÃa xa xa, tiếng chuông thanh thúy du dương từ từ bay và o tai má»i ngưá»i, hÆ¡n ba mươi con tuấn mã từ từ Ä‘i đến, tiến và o tầm mắt cá»§a má»i ngưá»i. Thương nhân Äá»™t Quyết cưỡi trên lưng ngá»±a, ngưá»i mặc áo Hồ, hông Ä‘eo Äao, ánh mắt mà u lam sáng lên, bá»n há» lá»›n tiếng cưá»i đùa, ca hát, vui vẻ Ä‘i vá» trước, không há» phát giác ra nguy hiểm ở ngay trước mặt.
Ở giữa có hÆ¡n mưá»i chiếc xe lá»›n, theo tiếng thở dốc cá»§a đám ngá»±a kéo xe, có thể Ä‘oán ra trong những chiếc xe nà y có không Ãt hà ng hóa.
“Ồ, sao lại không thấy Nguyệt Nha Nhi?â€
Cao Tù nấp ở bên cạnh Lâm Vãn Vinh, gạt mấy cá»ng cá» xuống, nhìn dò xét xung quanh. “Nguyệt Nha Nhi†Cái tên nà y vốn là do Lâm Vãn Vinh đặt cho cô gái Äá»™t Quyết kia, Lão Cao mượn lấy dùng. Hắn nhìn bốn phÃa má»™t lúc lâu, nhưng thấy tất cả Ä‘á»u là Nam nhân Äá»™t Quyết, không có má»™t cô gái nà o, cà ng không nói đến Nguyệt Nha Nhi xinh đẹp như tiên, vẻ mặt thất vá»ng không biết dùng lá»i nà o để nói.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, Nguyệt Nha Nhi không ở đội xe nà y cà ng tốt, bằng không là m thế nà o để rat ay. Gặp phải Tiểu mỹ nhân Äá»™t Quyết nà y, Lão tá» không biết là nên giết, hay không nên giết.
Cưá»i dâm trong lòng và i tiếng, thấy đội xe Ä‘ang tiến và o phạm vi công kÃch, hắn gáºt đầu Ä‘ang định hạ lệnh, chợt nghe “Äinh†“Äinh†trong đám ngưá»i Hồ đột nhiên chạy ra má»™t con ngá»±a nhá» mà u xanh, trên cổ Ä‘eo má»™t chiếc chuông nhá» xinh, vó ngá»±a mà u xanh, tiếng “Äinh, Ä‘inh†vang lên không dứt.
Kỵ sÄ© kia đội mÅ© nỉ mà u và ng, thân mặc má»™t cái váy hồng viá»n Ä‘en chỉ và ng, hai chân thon dà i có lá»±c, thân hình xinh đẹp, phóng ngá»±a chạy vá»™i đến, trên mặt che má»™t tấp lụa má»ng, da thịt trong suốt tá»a ra ánh sáng và ng nhà n nhạt. Äôi mắt nhu thuáºn như nước mùa xuân cá»§a nà ng, mang theo mà u lam nhạt thâm thúy, khi mỉm cưá»i hai mắt khẽ nheo lại, chÃnh là Nguyệt Nha Nhi xinh đẹp.
Tà i sản của huntercd
17-05-2009, 08:24 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 16 Times in 9 Posts
Cá»°C PHẨM GIA ÄINH
Tác giả: Vũ Nham
Chương 480: Hoa hồng có gai
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: Ngá»c Vi, vietstars
Biên táºp: vandai79
Hiệu Ä‘Ãnh: vovong
Nguồn: TTV
- Nguyệt Nha Nhi!
Lâm Vãn Vinh nhìn tới ngơ ngẩn:
“Không ngá» rằng lão Cao nói trúng rồi, đây chÃnh là thương đội cá»§a Nguyệt Nha Nhi, chuyện trùng hợp trên Ä‘á»i nà y tháºt là nhiá»u!“
Nhìn thân hình thướt tha cá»§a thiếu nữ Äá»™t Quyết, nước giãi cá»§a Cao Tù ứa ra, hắc hắc hai tiếng, đắc ý nói:
- Lâm huynh đệ, thế nà o? Lão Cao ta thần cÆ¡ diệu toán chứ. Bây giá» nà ng ta không thể chạy thoát khá»i lòng bà n tay chúng ta nữa, Lâm huynh đệ có ngưá»i là m ấm giưá»ng rồi.
Thiếu nữ Äá»™t Quyết tá»±a hồ căn bản không nháºn ra nguy hiểm gần ngay trong gang tấc, chú ngá»±a nhá» Ä‘en tuyá»n vẫn rảo bước, bóng dáng yêu kiá»u, váy áo bay múa, xa xa nhìn lại, giống như đóa hoa xinh đẹp lá»ng lá» trên thảo nguyên xanh.
Hồ Bất Quy nuốt nước bá»t, khẽ há»i:
- Tướng quân, có cần động thủ không?
Ngay cả dạng hán tá» thiết huyết như Hồ Bất Quy cÅ©ng không muốn động thá»§ vá»›i “Nguyệt Nha Nhiâ€, có thể thấy ma lá»±c khác thưá»ng cá»§a thiếu nữ Äá»™t Quyết nà y khiến ngưá»i ta nhìn má»™t lần khó quên. Không đợi Lâm Vãn Vinh trả lá»i, Cao Tù đã hắc hắc nói:
- Äá»™ng thá»§, đương nhiên phải động thá»§ rồi! Nam giết sạch, nữ cởi sạch, má»—i lần Hồ nhân cướp bóc thà nh trì cá»§a chúng ta, chẳng phải cÅ©ng là m như thế sao? Chúng ta còn chưa bao giá» cướp nữ nhân Äá»™t Quyết, vá»›i nhan sắc cá»§a tiểu cô nương nà y, miá»…n cưỡng cÅ©ng đủ là m tiểu nha hoà n cho phu nhân cá»§a Lâm huynh đệ thôi.
“Không còn gì để nói vá»›i lão Cao nữa rồi!“ Lâm Vãn Vinh buồn cưá»i lắc đầu:
- Hồ đại ca, chá»› nghe lão Cao nói bừa. Ta chẳng lẽ lại là ngưá»i tham hoa háo sắc, gặp ai cÅ©ng yêu sao? Nói ra chẳng ai tin đâu! Äợi chút nữa động thá»§, nên là m gì thì phải là m thế, ngà n vạn lần chá»› nghÄ© quá nhiá»u.
Hắn chẳng nói còn đỡ, chứ vừa giải thÃch xong Hồ Bất Quy cà ng trở nên mÆ¡ hồ. Lâm tướng quân có phải gặp ai cÅ©ng yêu hay không, Ä‘á»i tá»± có công luáºn, tạm thá»i bá» qua má»™t bên đã. Nhưng nói tá»›i ná»a ngà y trá»i, rốt cuá»™c tướng quân và Nguyệt Nha Nhi có quan hệ hay không? Äây đúng là má»™t câu đố, hắn cÅ©ng chả dám há»i thêm, chỉ đà nh ôm quyá»n nói:
- Mạt tướng hiểu rồi. Cao huynh đệ, lát nữa hai chúng ta cùng xông lên, cũng tiện để ý cho nhau.
- Äúng, đúng! Äể ý má»™t chút.
Cao Tù lÄ©nh há»™i ừ má»™t tiếng, hắc hắc cưá»i trá»™m.
Trong lúc nói chuyện, thương đội cá»§a Hồ nhân đã cháºm rãi Ä‘i qua, Hồ Bất Quy đưa hai ngón tay và o miệng, huýt sáo má»™t tiếng tháºt lá»›n, đằng xa thiên quân vạn mã cùng lên tiếng đáp lá»i. Lão Hồ huÆ¡ chiến Ä‘ao lên, trong bụi cá» mấy trăm chiến sÄ© đứng phắt dáºy, ai ai cÅ©ng dáng vẻ mạnh mẽ:
- Các huynh đệ, theo ta xông lên…
Cao Tù cÅ©ng đồng thá»i đứng lên, mã Ä‘ao trong tay vẽ lên má»™t vòng sáng chói mắt. Hô khẩu hiệu vô cùng cám dá»—:
- Các huynh đệ, cướp nữ nhân cá»§a ngưá»i Hồ! Theo ta xông lên…
Trăm tướng sÄ© vẻ phấn chấn theo sau hắn. Giống như bầy sói hoang đói khát trên thảo nguyên, vừa nhanh vừa mạnh, xông thẳng tá»›i đội nhân mã cá»§a ngưá»i Hồ.
Thương đội Äá»™t Quyết Ä‘ang tiến vá» phÃa trước, hiện nhiên không ngá» rằng ở đại thảo nguyên bao la, trên địa bà n cá»§a chÃnh mình lại có ngưá»i cướp bóc. Nhìn thấy “đám cướp†mặc áo Hồ rách nát, râu tóc ráºm rạp, giÆ¡ cao mã Ä‘ao xông tá»›i như gió, bá»n há» tức gì hoảng cả hồn.
“ Hà à Ã…†Con ngá»±a đầu tiên cá»§a thương đội chồm lên, phát ra tiếng hà dà i. PhÃa sau mấy chục thá»›t chiến mã cÅ©ng kinh hãi, xoay đầu muốn bá» chạy.
- Thuần lý! (Trấn định!)
Má»™t âm thanh thô tráng vang lên, trong đội ngá»±a cá»§a ngưá»i Äá»™t Quyết có má»™t đại hán phóng ra, kỵ thuáºt Ä‘iêu luyện, tay trái nắm cương, tay phải cầm má»™t thanh mã Ä‘ao dà y nặng, bảo há»™ bên cạnh Nguyệt Nha Nhi, uy phong quát lên:
- Ngá»c lý nha la bố lá»™ tây! (Là bá»n cướp trên thảo nguyên!)
Lâm Vãn Vinh theo sau lão Hồ và Cao Tù. Thấy ngưá»i Äá»™t Quyết cầm đầu thương đội uy phong lẫm liệt. Bá»™ dạng cầm Ä‘ao đó, vừa nhìn là biết đó là má»™t dÅ©ng sÄ© thảo nguyên đã trải trăm tráºn. Tiếng Äá»™t Quyết cá»§a Lâm Vãn Vinh ngoà i má»™t câu “quốc mạ†ra, những thứ khác Ä‘á»u chỉ là cưỡi ngá»±a xem hoa, Hồ nhân đó Ä‘ang hô hoán gì, má»™t câu hắn cÅ©ng chẳng hiểu nổi, kéo Hồ Bất Quy tức giáºn nói:
- Con bà nó, tên khốn nà y nói tiếng Äá»™t Quyết là m sao lại kém thế, vừa nghe đã biết là thứ địa phương nhá» ngoà i vương đình rồi, hại ta nghe không hiểu nổi. Lão Hồ, huynh phiên dịch Ä‘i.
Cao Tù gáºt đầu tán đồng:
- Lâm huynh đệ đúng là cao kiến. Tên nà y nói đúng là có mùi bùn đất, hẳn là khẩu âm địa phương rồi, chẳng trách ta cũng không hiểu.
“Bằng và o trình độ cá»§a hai vị, ngay cả đứa bé Äá»™t Quyết cÅ©ng không bằng, nếu có thể hiểu được má»›i là lạ đấy!“ Hồ Bất Quy khinh bỉ cả hai tên, cưá»i ha hả nói:
- CÅ©ng không có gì, ngưá»i nà y chá»i chúng ta là cướp trên thảo nguyên.
- Nói lung tung.
Cao Tù hừm một tiếng, vô cùng bất mãn:
- Tên Äá»™t Quyết nà y chỉ hươu bảo ngá»±a, đúng là không có kiến thức. Nói ta thì cÅ©ng được, nhưng chúng đã khi nà o thấy tên cướp nà o cướp anh tuấn tiêu sái, ngá»c thụ lâm phong như Lâm huynh đệ chưa?
- Äúng thế, đúng thế.
Lão Hồ cưá»i ha hả.
Lâm Vãn Vinh tháºt sá»± là nghe không nổi nữa, không nhịn được đạp má»™t cước lên mông lão Cao, tức giáºn nói:
- Cao đại ca, nói vá»›i huynh bao nhiêu lần rồi, đừng có cứ luôn lấy khuyết Ä‘iểm cá»§a đệ ra, đây là do trá»i sinh, đệ muốn thay đổi cÅ©ng không được. Sao huynh không chịu nhá»› cho kỹ? Lần sau nếu tái phạm, sẽ phạt huynh nói liá»n má»™t trăm lượt.
“Má»™t trăm lượt!“ Hồ Bất Quy vãi hồ hôi lạnh, mượn cÆ¡ há»™i vung chiến Ä‘ao, tách xa khá»i hai ngưá»i mấy bước, lá»›n tiếng quát:
- Vây lại, vây tất cả bá»n chúng lại, không bá» qua má»™t ai.
Trong lúc nói chuyện, mấy trăm chiến sĩ giơ cao chiến đao, tên trong tay nhắm thẳng và o thương đội, sớm đã vây quanh Hồ nhân thà nh từng đoà n rồi.
Trong thương đội Äá»™t Quyết, lấy “Nguyệt Nha Nhi“ là m trung tâm, tá»± giác tạo thà nh má»™t hình tròn, bảo vệ thiếu nữ Äá»™t Quyết ở giữa. Trong ánh mắt bá»n hỠđầy sùng kÃnh và mê say, tá»±a hồ chỉ cần bảo vệ được thiếu nữ nà y, cho dù bá» Ä‘i tÃnh mạng cá»§a bá»n há», bá»n há» cÅ©ng không há» tiếc. Äịa vị cá»§a thiếu nữ Äá»™t Quyết nà y trong thương đội, nhìn qua là thấy rõ.
Äại Hán Äá»™t Quyết cầm đầu trong mắt tóe lá»a giân, tay cầm mã Ä‘ao, bảo vệ chặt chẽ trước ngưá»i “Nguyệt Nha Nhiâ€.
Tuy là lâm và o tuyệt cảnh bị bao vây, nhưng “Nguyệt Nha Nhi†ngồi trên tuấn mã thần sắc vẫn bình tÄ©nh, không hoảng không sợ, là n da mỹ lệ giống mỡ đông, như vừa tắm bằng sữa xong, thân hình yểu Ä‘iệu uốn lượn trong váy tÆ¡ má»ng manh như cây cối mùa xuân. Ãnh mắt nà ng thản nhiên, long lanh, khẽ lướt qua đám ngưá»i trước mắt, con ngươi mang chút mà u da trá»i, tÄ©nh lặng sâu xa, trong vắt phảng phất như Nạp Má»™c Thác (hồ Namtso hồ nước mặn lá»›n thứ hai cá»§a TQ) cá»§a thảo nguyên.
Trên ngưá»i thiếu nữ dị tá»™c xinh đẹp nà y như có má»™t cá»— mỹ lá»±c kỳ dị, bị nà ng quét mắt qua, tất cả má»i ngưá»i cảm giác hô hấp như ngừng lại, giống như bị hút và o trong đôi mắt sâu lắng cá»§a nà ng.
- Äá»™t Quyết cÅ©ng có thể sinh ra nữ nhân xinh đẹp như váºy sao?
Khóe miệng lão Cao đã ứa nước giãi, lúng búng tự nói.
Ngược lại, Lâm Vãn Vinh sá»›m đã biết được mị lá»±c cá»§a thiếu nữ dị tá»™c nà y, lúc nà y trong đám ngưá»i, có thể nói hắn có đầu óc tỉnh táo nhất. Hắn cưá»i khổ vá»— vá»— bả vai Hồ Bất Quy:
- Tỉnh lại, tỉnh lại! Hồ Äại ca, phải ra tay rồi!
“Ồ!†Hồ Bất Quy giáºt mình tỉnh lại, vá»™i vã giÆ¡ chiến Ä‘ao sáng loáng trong tay lên, hét lá»›n:
- Núi nà y do ta mở, cây là nà y ta trồng, nếu muốn đi qua, tất cả để lại hết!
Ta ngất! Lâm Vãn Vinh thiếu chút nữa lăn quay ra, lão Hồ nà y sao lại hô thuáºn miệng như thế, tháºt sá»± coi ta là cướp đưá»ng rồi à ? Sao hắn cÅ©ng không phiên dịch thà nh tiếng Äá»™t Quyết? Chỉ là má»™t “Nguyệt Nha Nhi“ thôi sao, gì mà tá»›i mức nà y?
Hắn không nhìn được lại nhìn vá» phÃa “Nguyệt Nha Nhiâ€, lại thấy thiếu nữ Äá»™t Quyết thiếu nữ kia cÅ©ng Ä‘ang dò xét mình, hiển nhiên là vừa rồi hắn mở miệng nói chuyện đã gây ra sá»± chú ý cá»§a đối phương. Thiếu nữ Äá»™t Quyết yên lặng ngồi trên mình ngá»±a, dưới mÅ© da mà u và ng, mấy lá»n tóc Ä‘en lá»™ ra che cái trán sáng bóng. Má»™t chiếc khăn lụa má»ng tang che khuôn mặt, lá»™ ra đưá»ng nét vô cùng mỹ lệ. Chiếc mÅ©i thanh tú, miệng nhỠđỠtươi, khóe môi hÆ¡i cong lên thà nh hình vầng trăng, trong yên tÄ©nh lại mang theo mấy phần hoang dại.
Nha đầu nhìn ta chằm chằm là m cái gì? Lâm Vãn Vinh đưa mắt ngó lại bản thân, dà y da ngá»±a sá»›m đã há mõm, y phục ránh rưới, máu và mồi hôi cùng dÃnh bết trên ngưá»i, giống như Ä‘ang là m mẫu nghệ thuáºt cÆ¡ thể. Mặt đầy khói bụi bùn đất, tóc dà i như cá» dại, diện mạo hung dữ vô cùng, cả ngưá»i như má»™t tên dã nhân thảo nguyên chưa tiến hóa xong.
“Thế nà y mà cÅ©ng có thể thu hút ánh mắt thiếu nữ?“ Lâm Vãn Vinh không khá»i lắc đầu thở dà i: “Lão Cao nói chẳng sai, anh tuấn tiêu sái, ngá»c thụ lâm phong chân chÃnh giống như và ng vùi trong cát, vô luáºn thế nà o cÅ©ng không che dấu được ánh sáng vạn trượng cá»§a nó. Tuyệt chứng rồi, không cách nà o trị được nữa!“
“Nguyệt Nha Nhi†lướt qua mấy cái, chợt mà y liá»…u khẽ cong, khóe miệng hÆ¡i nhếch, đôi mắt xanh thẳng như nước tháng ba, rõ là đang khẽ mỉm cưá»i.
Nà ng vừa cưá»i liá»n như ánh mắt trá»i xuyên qua mấy mù, như trăm hoa trên thảo nguyên Ä‘ua nở, không chỉ các tướng sÄ© nhìn ngây ra, ngay cả Hồ nhân Ä‘ang vây quanh nà ng tức khắc liá»n quỳ xuống, miệng ấp úng, thần sắc vô cùng thà nh kÃnh.
Tim Lâm Vãn Vinh Ä‘áºp thình thÃch, tức giáºn lạ thưá»ng: “Mẹ nó, con bé nà y quá vô lá»… rồi, nhìn chằm chằm ta như váºy, rõ rà ng là đang “mục gian†ta. Việc ấy mà nhịn được thì còn gì không nhịn được!“ Hắn có chút chịu không thấu nụ cưá»i quá»· dị cá»§a “Nguyệt Nha Nhiâ€, hung hăng nhổ nước bá»t, lá»›n tiếng nói:
- Cảnh cáo nà ng, không được phép cưá»i vá»›i ta. Cưá»i nữa ta sẽ giết ngưá»i đấy!
“Nguyệt Nha Nhi†lại như không hiểu lá»i hắn nói, lặng lẽ mỉm cưá»i vá»›i hắn như thị uy, mà y liá»…u khẽ nhếch lên, xinh đẹp vô cùng.
Lâm Vãn Vinh giáºn rồi, ra dấu vá»›i Hồ Bất Quy. Lão Hồ xoạt má»™t tiếng lao lên, nắm lấy má»™t con ngá»±a lá»›n cá»§a thương đội, Ä‘ao vung chém xuống, máu phá»t lên trá»i, con ngá»±a kia tức thì đầu má»™t nÆ¡i thân má»™t nẻo, máu tươi tưới đầy đất.
Ngá»±a là tÃnh mạng cá»§a ngưá»i Äá»™t Quyết. giết tuấn mã trước mặt bá»n há», đó là má»™t sá»± vÅ© nhục rất lá»›n. Tất cả Hồ nhân tức thì phẫn ná»™, sắc mặt “Nguyệt Nha Nhi†lạnh Ä‘i, nghiến răng giáºn dữ nhìn Lâm Vãn Vinh, trong mắt tóe lá»a.
Äại hán Äá»™t Quyết đầu lÄ©nh chợt gầm má»™t tiếng, mấy chục thương nhân Äá»™t Quyết sau lưng hắn vá»™i nhà o ra, vung Ä‘ao chém tá»›i Lâm Vãn Vinh.
- Tới hay lắm!
Cao Tù quát lá»›n má»™t tiếng, ngưá»i xông tá»›i trước tiên, hÆ¡n mưá»i tướng sÄ© theo sát sau. Bá»n há» Ä‘á»u là tinh binh trải qua khảo nghiệm máu lá»a, Ä‘ao thuáºt chiến pháp nà o phải mấy thương nhân Hồ nhân có thể so được. Không tá»›i năm hiệp, mấy Hồ nhân xông ra đã bị chém sạch. Äại hán Äá»™t Quyết thần sắc phẫn ná»™, gầm má»™t tiếng cùng Hồ Bất Quy quấn chặt lấy nhau chiến đấu.
Lâm Vãn Vinh phất tay, mấy trăm tướng sÄ© như lang sói xông và o, phóng tá»›i hÆ¡n mưá»i cá»— xe lá»›n trong đội ngá»±a.
- Y lý dát (Dừng lại)!
Má»™t tiếng kêu trong trẻo cấp bách truyá»n lá»i, mạnh mẽ vang vá»ng, chÃnh là thiếu nữ “Nguyệt Nha Nhi†mê ngưá»i Ä‘ang lên tiếng. Lần đầu tiên nghe thấy thiếu nữ Äá»™t Quyết nà y nói chuyện, Lâm Vãn Vinh kinh ngạc, cùng là tiếng Äá»™t Quyết, từ miệng Thịnh Äan, Lạp Bố Lý nói ra tháºt khó nghe, sao đổi lại là “Nguyệt Nha Nhi†lại trong trẻo động lòng ngưá»i đến thế? Ngưá»i vá»›i ngưá»i đúng là không thể so sánh.
Nghe thấy “Nguyệt Nha Nhi†lên tiếng, đầu lÄ©nh Äá»™t Quyệt kia vung Ä‘ao ép Hồ Bất Quy tách ra, vá»™i vã quay lại bên ngưá»i nà ng. Lão Hồ cố đỡ Ä‘ao đó nên bị đẩy lùi lại hai bước, sắc mặt đỠbừng, thở hổn hển:
- Lá»±c tay mạnh tháºt, tên nà y nhất định không phải nhân váºt đơn giản.
Mặc hắn là nhân váºt nà o, Lâm Vãn Vinh phất tay lên nói:
- Không được y lý dát! Má»i ngưá»i tiếp tục !
Tướng sÄ© tức tốc áp sát những cá»— xe, thiếu nữ Äá»™t Quyết cuống lên, cặp đùi thon kẹp và o bụng ngá»±a, còn ngá»±a Ä‘en chồm lên, thân hình ngà ng nghiên Ä‘i, roi ngá»±a trong tay quất và o mặt má»™t binh sÄ© Äại Hoa.
Hà nh động nà y đã thể hiện rõ công phu tháºt sá»±. Kỵ thuáºt cá»§a Nguyệt Nha Nhi cá»±c kỳ thuần thục, ngay cả Hồ Bất Quy cÅ©ng không so được vá»›i nà ng, cà ng chẳng cần nhắc tá»›i Lâm Vãn Vinh nữa.
Một roi từ trên không nà y vừa nhanh vừa lẹ, mắt thấy sắp quất trúng mặt tướng sĩ kia thì roi ngựa chợt dừng lại.
Thiếu nữ Äá»™t Quyết dùng sức kéo roi ngá»±a, khuôn mặt đỠbừng, ngá»n roi kia lại không chút nhúc nhÃch, má»™t tên ngưá»i Ä‘en, mặt cÅ©ng Ä‘en vá»›i bá»™ dáng hoang dã Ä‘ang cưỡi trên mình ngá»±a, nắm chặt roi cá»§a nà ng, cưá»i hì hì:
- Má»™t cây roi tháºt dà i, sắp bằng cá»§a ta rồi. Nguyệt Nha Nhi tiểu cô nương, nà ng kéo Ä‘i, nà ng dùng sức kéo Ä‘i! Cái roi nà y có lá»±c đà n hồi, không sợ bị kéo! ChÃnh gá»i là , em có kéo, kéo nữa cÅ©ng chẳng ngại gì.
- Lâm huynh đệ, công phu giá»i lắm!
Cao Tù nhìn thấy mặt mà y hớn hở, vỗ tay rống lên:
- Äúng rồi, tiểu cô nương, mau dùng sức kéo Ä‘i! Ta muốn xem xem cái roi nà y kéo dà i được bao nhiêu!
Thá»§ lÄ©nh Äá»™t Quyết ở bên cạnh thấy “Nguyệt Nha Nhi†rÆ¡i và o cảnh khó khăn, vá»™i gầm lên giáºn dữ, vung Ä‘ao chém và o đầu Lâm Vãn Vinh.
Cao Tù đưa đao lên ngăn mũi đao của hắn, tức mình quát:
- Tiểu cô nương nà y của các ngươi được Lâm huynh đệ trêu đùa, đó là vinh hạnh của nà ng ta, cần tên Hồ nhân như ngươi tới là m loạn sao?
Lâm Vãn Vinh cảm thấy rất oan uổng: “Rõ rà ng là tiểu cô nương nà y lấy roi trêu đùa ta, sao Cao đại ca lại nói ngược lại?“
“Rẻng†má»™t tiếng, cương Ä‘ao cá»§a hai ngưá»i vừa chạm nhau, Hồ nhân kia gầm lên má»™t tiếng, vá»™i lùi lại má»™t bước, sắc mặt trắng bệnh. Cao Tù lùi lại ná»a bước, hÆ¡i thở dồn dáºp hÆ¡n nhiá»u, hắn và Hồ Bất Quy nhìn nhau, cả hai Ä‘á»u có chút kinh ngạc.
Hồ nhân nà y từ đâu ra lại có sức lực như thế?
“Nguyệt Nha Nhi†thấy đồng bạn bị Cao Tù ngăn lại, cÅ©ng biết không thể mong hắn giúp được, nắm chặt lấy roi ngá»±a, răng trắng nghiến chặt, mặt nhá» giáºn dữ, quát lên:
- Mễ lai tát (buông ra)! Mễ lai tát!
- Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết, ta không hiểu tiếng Äá»™t Quyết.
Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i lạnh, phất tay tá»›i bốn phÃa, đã có tướng sÄ© nhảy lên xe ngá»±a.
Nguyệt Nha Nhi cuống lên, chợt quát má»™t tiếng, hÆ¡i buông ngá»n roi trong tay ra, con ngá»±a Ä‘en xông thẳng tá»›i Lâm Vãn Vinh.
Lâm Vãn Vinh ngiêng ngưá»i né qua, vừa má»›i tránh khá»i tuấn mã, má»™t vầng sáng lạnh bổ tá»›i trước mặt, mã Ä‘ao trong tay thiếu nữ Äá»™t Quyết lấp lóe hà n quang, bổ thẳng và o mặt hắn?
ChÆ¡i lén à ? Lâm Vãn Vinh hừ lạnh, hai tay hợp lại, vừa nhanh vừa chuẩn, kẹp chặt lấy cổ tay sáng bóng cá»§a nà ng. Nguyệt Nha Nhi hừ má»™t tiếng, tay mất Ä‘i sức lá»±c, loan Ä‘ao liá»n rÆ¡i xuống đất.
Hai con ngá»±a vắt qua gần sát nhau, Nguyệt Nha Nhi má»™t kÃch không thà nh, hai tay lại bị hắn nắm lấy, trong lúc tức giáºn, thình lình nhảy lên, hai chân đạp thẳng và o mặt hắn.
Muốn đạp ta ư? Lâm Vãn Vinh hắc má»™t tiếng, vặn mạnh cổ tay nà ng, má»™t chân đạp lên con ngá»±a Ä‘en. Con ngá»±a hà lên rồi lao Ä‘i, ngưá»i Nguyệt Nha Nhi tức thì rÆ¡i và o khoảng trống, giống như má»™t cà nh hoa xinh đẹp lÆ¡ lá»ng ở trên không. Lâm Vãn Vinh giang tay ra, ôm nà ng và o lòng, đặt ở trên lưng ngá»±a trước ngưá»i, há cái miệng lá»›n ra, toan cắn vá» phÃa mặt nà ng.
“Aaa…†Nguyệt Nha Nhi vừa giao thá»§ vá»›i hắn chốc lát, liá»n bị hắn bắt lên ngá»±a, cÅ©ng không có chút hoảng sợ. Nhưng và o lúc nà y, má»™t khuôn mặt đầu tóc tán loạn, như hung thần ác sát cắn tá»›i gò má như hoa như ngá»c cá»§a nà ng, cho dù là nữ tá» kiên cưá»ng hÆ¡n thì cÅ©ng phải sợ tá»›i hồn phi phách lạc.
U hương thoang thoảng từ lòng ngá»±c truyá»n tá»›i, chÃnh là mùi nước hoa cá»§a Tiêu gia. Thiếu nữ Äá»™t Quyết run lên trong lòng hắn, con mắt xanh nhạt hung dữ nhìn chằm chằm, nắm tay nhá» xiết chặt.
- Sợ rồi chứ?
Lâm Vãn Vãn cưá»i ha hả, thu lại cái miệng Ä‘ang hướng tá»›i mặt nà ng, thở má»™t hÆ¡i dà i. Trong lòng Nguyệt Nha Nhi cÅ©ng hÆ¡i yên tâm chút, Ä‘ang muốn tìm cÆ¡ há»™i ra tay tiếp, lại thấy khuôn mặt Ä‘en cá»§a ác nhân kia quay lại, hai tay che lấy miệng, tròng mắt đảo qua hai bên, dáng vẻ vô cùng khá»§ng bố.
“Aaa.†Bị khuôn mặt quá»· dữ cá»§a Lâm Vãn Vinh dá»a, thiếu nữ Äá»™t Quyết lần nữa kêu lêu sợ hãi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i dà i, dùng sức ném nà ng lên lưng ngá»±a. Nguyệt Nha Nhi thân ở không trung, hai chân không chạm đất, trong ống tay áo trượt ra má»™t chiếc loan Ä‘ao nhá», đâm và o tiểu phúc cá»§a hắn.
- Äúng là má»™t đóa hồng có gai!
Lâm Vãn Vinh nắm chặt lấy cổ tay thiếu nữ, cưá»i lạnh:
- Nguyệt Nha Nhi tiểu muá»™i muá»™i, nhá»› cho kỹ nhé, đừng nên dùng thá»§ Ä‘oạn trước mặt ta. Ta không chỉ biết dá»a ngưá»i, còn biết giết ngưá»i đó!
Tà i sản của B_Boy_Vn
Last edited by Tepga; 17-05-2009 at 12:23 PM .
Lý do: Chỉnh sá»a tên nguồn TTV và hình thức theo quy định.
17-05-2009, 10:10 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: ha noi
Bà i gởi: 40
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 16 Times in 9 Posts
Cá»°C PHẨM GIA ÄINH
Tác giả: Vũ Nham
Chương 481: Tên ta là Ngá»c GiÃ
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: Ngá»c Vi, vietstars
Biên táºp: vandai79
Hiệu Ä‘Ãnh: vovong
Nguồn: TTV
Thiếu nữ Äá»™t Quyết tá»±a như không hiểu tiếng Äại Hoa, mắt lạnh lùng chằm chằm nhìn và o hắn, không nói lá»i nà o.
Những thương nhân Äá»™t Quyết khác thấy Nguyệt Nha Nhi bị bắt tức thì mắt đỠngầu lên, choang má»™t tiếng, rút chiến Ä‘ao, giáºn dữ la hét xông vá» phÃa Lâm Vãn Vinh. Hồ Bất Quy nhanh chân bước tá»›i, vung Ä‘ao chém ra. Xoạt xoạt hai ngưá»i đó láºp tức bị chém gục, máu tươi tưới đỠthảo nguyên xanh biếc.
Thấy tộc nhân máu đổ máu, “Nguyệt Nha Nhi†tức thì cuống lên, không để ý việc bị Lâm Vãn Vinh nắm lấy cổ tay, vùng vẫy kêu lên:
- Y lý dát (Dừng lại)! Y lý dát!
- Ngươi không phải là kẻ cướp!
Äầu lÄ©nh Äá»™t Quyết Ä‘ang chiến đấu kịch liệt vá»›i Cao Tù đột nhiên nhảy ra khá»i vòng chiến, mắt lá»™ hung quang, tức giáºn gầm gừ:
- Các ngươi là ngưá»i Äại Hoa.
Lần nà y hắn nói tiếng Äại Hoa, tuy khẩu âm cá»±c kỳ gượng gạo, Cao Tù khó khăn lắm má»›i nghe được, liá»n cưá»i vang nói:
- Thông minh! Gia gia ngươi chÃnh là hảo hán cá»§a Äại Hoa. Tiểu tá», đỡ cá»§a Cao gia gia má»™t Ä‘ao nữa.
Hắn nói đánh là đánh, hai tay nắm Ä‘ao, dùng thế lôi đình vạn quân, chém thẳng và o đầu gã Äá»™t Quyết, tiếng binh khà kêu “leng kengâ€, tia lá»a bắn tung tóe.
- Ngưá»i Äại Hoa đáng chết, cho ngươi thưởng thức sá»± lợi hại cá»§a Hách Lý Diệp ta! Giết…
Võ sÄ© Äá»™t Quyết gầm gừ như chó sói, táºp trung sức lá»±ng toà ng thân, mã Ä‘ao mang theo tiếng gió vù vù chém mạnh má»™t Ä‘ao. “Choangâ€, hai chân Hách Lý Diệp xoạc dà i tên bãi cá», mặt đỠbừng. Cổ tay Cao Tù cÅ©ng bị chấn động tá»›i tê Ä‘i, lùi lại má»™t bước, hÆ¡i thở rối loạn.
Äây là lần thứ hai mà hai ngưá»i ra tay tháºt sá»±, gã Äá»™t Quyết tên Hách Lý Diệp nà y thân mang sức mạnh hoang dại tuyệt thế khiến lão Cao cà ng lúc cà ng kinh sợ, tức thì không dám coi thưá»ng.
Nghe nói những tên cướp trước mắt chÃnh là ngưá»i Äại Hoa cải trang, má»™t ngưá»i trong đó lại có thể chiếm thượng phong khi giao chiến vá»›i Hách Lý Diệp, trong mắt thương nhân Äá»™t Quyết Ä‘á»u lá»™ vẻ không thể tin nổi.
Ngưá»i Äại Hoa yếu á»›t mà cÅ©ng có thể xâm nháºp và o thảo nguyên bao la giết phá cướp bóc, đây là chuyện mấy trăm năm chưa từng có. Huống gì tiá»n phương còn có ba mươi vạn đại quân Äá»™t Quyết Ä‘ang bao vây hẻm núi Hạ Lan, những ngưá»i Äại Hoa giống như kẻ cướp nà y sao có thể xuyên qua trùng trùng phong tá»a? Chẳng lẽ bá»n chúng từ trên trá»i xuống? Tháºt khó mà tin được.
Nhìn sắc mặt những Hồ nhân nà y liá»n biết được suy nghÄ© cá»§a bá»n há», Cao Tù thở gấp má»™t hÆ¡i, dương dương đắc ý nói:
- Thế nà o? Không tin à ? Không giấu các ngươi, ngay cả chÃnh ta cÅ©ng không tin đâu. Nhưng chẳng ngá» lão tỠđến tháºt rồi, lÅ© con cháu các ngươi là m gì được gia gia đây?
Lão Cao vẫn đánh giết thống khoái, còn thiếu nữ Äá»™t Quyết kia thấy tá»™c nhân cá»§a mình Ä‘á»u rÆ¡i hết và o trong tay bá»n cướp Äại Hoa, tức thì con mắt ướt nhòe, nà ng bị Lâm Vãn Vinh khống chế nên không có cách nà o, trong lúc tức giáºn cúi đầu xuống há mồm cắn và o tay Lâm Vãn Vinh.
- Ãi dà …!
CÆ¡n Ä‘au kịch liệt truyện lại, trên mu bà n tay cá»§a Lâm Vãn Vinh tức thì xuất hiện dấu răng gá»n gà ng chỉnh tá», giống như vầng trăng cong xinh đẹp, ngáºp sâu và o thịt, máu tươi đầm đìa.
Thiếu nữ Äá»™t Quyết “hạ khẩu†đúng là có mấy phần độc ác, trán Lâm Vãn Vinh túa mồ hôi lạnh, Ä‘ang muốn nổi Ä‘iên lên thì thiếu nữ Äá»™t Quyết kia đã quay đầu, thừa dịp hắn không chú ý mà co chân chạy.
- Nghênh phong nhất đao trảm!
Lâm Vãn Vinh quát lá»›n má»™t tiếng, nhặt má»™t thứ từ dưới đất lên, không kịp nhìn đã tức giáºn ném luôn.
“Nguyệt Nha Nhi†trong khi bá» chạy cảm thấy má»™t cá»— kình phong từ sau lưng đánh tá»›i. Còn nghe tên kẻ cướp kia hô “nghênh phong nhất Ä‘ao trảmâ€. Mắt thấy sắp táng mạng dưới Ä‘ao cá»§a hắn, thiếu nữ khẽ báºt khóc, thình lình quay ngưá»i lại, chiếc mÅ© da nhá» bị gió thổi bay, mái tóc như suối mây tung ra, nà ng đưa hai tay che ở trước ngá»±c, khuôn mặt không chút sợ hãi ngẩng cao lên.
Tiếng gió vụt vụt quất và o mặt nà ng, Ä‘au đớn, cá»±c kỳ Ä‘au đớn, nhưng không phải là cảm giác Ä‘ao chém và o ngưá»i.
Nà ng từ từ mở mắt ra, không có cảnh máu me đầy mặt như trong tưởng tượng. Trừ trên váy áo dÃnh chút bụi đất ra thì không có gì khác thưá»ng nữa.
Tên kẻ cướp mặt Ä‘en xì kia đứng trước mặt vá»›i vẻ trịnh trá»ng, nhìn chăm chú và o tay hắn, cháºm rãi dùng sức phất lên, trầm giá»ng nói:
- Công phu tốt lắm! Trong thiên hạ nà y, có thể tiếp được tuyệt kỹ độc nhất vô nhị, kinh thiên động địa “Nghênh phong nhất Ä‘ao trảm†cá»§a ta mà không chút hao tổn, trừ cô nương ra không có ngưá»i thứ hai nà o nữa.
“Nghênh phong nhất Ä‘ao trảm†cái gì, chẳng phải chỉ là quẳng má»™t nắm cát sao? Ngưá»i nà y tháºt khoác lác! Thiếu nữ Äá»™t Quyết hừ má»™t tiếng, giang tay ra che chắn trước mặt tá»™c nhân cá»§a mình, không há» sợ hãi nhìn thẳng và o Lâm Vãn Vinh, giáºn dữ quát:
- Tây tây lý đỠuy ! Cực mộc tây kỳ nộ cáp tác nê mạc tây á!
Thiếu nữ nà y giá»ng má»m mại, nói lại nhanh, Lâm Vãn Vinh nghe mà chóng cả mặt, chỉ thấy miệng nà ng cỠđộng, còn chẳng biết nà ng nói gì nữa. Mặt hắn có dà y hÆ¡n cÅ©ng không dám trÆ¡ trẽn đổ cho khẩu âm địa phương cá»§a Äá»™t Quyết, chỉ đà nh kéo Hồ Bất Quy nói:
- Hồ đại ca, tiểu cô nương nà y nói cháºm quá, đầu óc ta lại quá nhanh, không thể tương thÃch được, cho nên không hiểu nà ng ta nói cái gì. Huynh tá»›i phiên dịch Ä‘i.
Lý do cá»§a Lâm tướng quân đúng là độc đáo! Hồ Bất Quy báºt cưá»i trả lá»i:
- Nà ng nói, ngươi giết ta đi, đừng giết tộc nhân của ta.
Bé gái Äá»™t Quyết nà y đúng là cứng cá»i! Lâm Vãn Vinh ồ má»™t tiếng, giÆ¡ cổ tay đầm đìa máu tá»›i trước mặt “Nguyệt Nha Nhiâ€, nắm chặt tay hung hăng:
- Cô nương xinh đẹp, nà ng, cắn ta! Nà ng, và tá»™c nhân cá»§a nà ng, Ä‘á»u chết rồi. Tiếng Äá»™t Quyết cá»§a ta, nà ng hiểu không?
Tiếng Äá»™t Quyết nà y đúng là rất có đặc Ä‘iểm cá»§a Äại Hoa, Hồ Bất Quy lắc đầu cưá»i trá»™m.
Từ bá»™ dạng hung dữ cá»§a hắn, tá»±a hồ nhìn ra sá»± “ác độc†cá»§a tên cướp nà y. Sắc mặt “Nguyệt Nha Nhi†biến đổi, xoạt má»™t tiếng rút má»™t thanh mã Ä‘ao dưới chân lên, múa và i vòng, thân hình uyển chuyển khẽ Ä‘ua đưa, mã Ä‘ao đã chắn trước ngưá»i nà ng.
Lâm Vãn Vinh gáºt gù, nhìn chằm chằm vóc dáng thướt tha cá»§a Nguyệt Nha Nha, nuốt nước bá»t á»±c má»™t cái:
- Không tệ không tệ, thân hình rất tuyệt, rất má»m dẻo, lại có thể cưỡi ngá»±a, múa cá»™t hẳn là rất đẹp. Hồ đại ca, huynh có mang theo cây lang nha bổng cá»§a Lạp Bố Lý không? Lát nữa ta muốn dùng hình vá»›i cô nương Äá»™t Quyết nà y!
Lang nha bổng? Hồ Bất Quy kinh hãi, má»™t bổng đó hạ xuống, mỹ nhân Äá»™t Quyết như hoa như ngá»c nà y sẽ biến thà nh đống bùn rồi, sao Lâm tướng quân có thể ra tay được? Còn có cái gì múa cá»™t nữa, tuy không hiểu là cái gì, nhưng nhìn ánh mắt dâm dục cá»§a Lâm tướng quân, là biết thứ đó cÅ©ng dạng vá»›i Äá»™ng Huyá»n Tá» tam tháºp lục tán thá»§ rồi.
Lâm Vãn Vinh nheo mặt lại, đánh giá “Nguyệt Nha Nhi†từ trên xuống dưới, không ngừng gáºt đầu mỉm cưá»i.
Thiếu nữ Äá»™t Quyết bị hắn nhìn chằm chằm tá»›i nổi gai ốc, tức giáºn quát mấy tiếng, mặt đỠlên vì tức giáºn.
Cách trở vá» ngôn ngữ tháºt hại ngưá»i! Lâm Vãn Vinh không thể không lần nữa cầu cứu lão Hồ:
- Ấy, đỠmặt rồi! Hồ đại ca, nha đầu nà y nói gì thế?
Hồ Bất Quy cưá»i bối rối, ấp a ấp úng:
- Äiá»u nà y ! Nà ng ta khen tướng quân ngà i là mãnh thú trên thảo nguyên, là khắc tinh cá»§a nữ tá».
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả vá»— vai Hồ Bất Quy:
- Hồ đại ca cần gì phải lo cho thể diện cá»§a ta như váºy chứ, cứ phiên dịch trá»±c tiếp thà nh sắc lang là được rồi! Không sao, không sao, nà ng ta không hiểu ta thôi. Äợi tá»›i khi tiếp xúc lâu rồi, nà ng ta sẽ hiểu con ngưá»i ta. Sao ta có thể là tên sắc lang chứ, đây quả tháºt là đang vÅ© nhục ta… ta rõ rà ng là sắc ma mà !
Bắt nạt thiếu nữ Äá»™t Quyết không hiểu tiếng Äại Hoa, Lâm Vãn Vinh và lão Hồ phóng túng cưá»i dâm, phÃa bên kia Hách Lý Diệp dù hiểu được lá»i cá»§a bá»n há», nhưng bị Cao Tù quấn chặt lấy, chỉ có thể gầm gừ tức giáºn, không là m gì được.
- Bẩm tướng quân.
Tướng sÄ© kiểm tra xe ở phÃa trước hưng phấn chạy tá»›i:
- Như ngà i dá»± liệu, đã phát hiệt tÆ¡ lụa, trà , và lượng lá»›n thuốc men trong xe ngá»±a phÃa trước.
- Tháºt sao?
Lâm Vãn Vinh mừng rỡ kêu lên. Mất kiên nhẫn vẫy tay vá»›i Cao Tù phÃa bên kia:
- Cao đại ca, đừng đánh nữa. Cứ choang choang ồn chết Ä‘i được! Tạm thá»i huynh nghỉ ngÆ¡i theo ta Ä‘i lấy thuốc đã.
Lão Cao kêu má»™t tiếng, lùi nhanh mấy bước thoát khá»i vòng chiến, vứt trưá»ng Ä‘ao đã sứt mẻ Ä‘i:
- Tên ngươi là Hách Lý Diệp à , không tệ đâu. Công phu so vá»›i cái tên Lạp Bố Lý gì đó mạnh hÆ¡n nhiá»u. Lão Hồ, trông chừng tên há» Hách nà y cho ta, đợi ta lấy thuốc vá» rồi đổi Ä‘ao tá»›i chém hắn.
Thuốc được phát hiện trong mấy cá»— xe lá»›n ở giữa. Lâm Vãn Vinh và Cao Tù còn chưa tá»›i gần đã ngá»i thấy mùi thuốc thoang thoảng bay tá»›i, chỉ ngá»i mùi đã biết chất, chắc chắn đây là thuốc hà ng cá»±c phẩm.
Cao Tù vén rèm ra đầu tiên, nhìn qua và i cái tức thì kinh ngạc không ngáºm miệng lại được:
- ÄÆ°Æ¡ng quy, kết ngạnh, mạn đà la, tà ng hồng hoa, xuyên bối, ngư tinh thảo, trưá»ng bạch dã tham, linh túy giác, hạc Ä‘Ãnh hồng, đông trùng hạ thảo, ngÅ© độc chu, thất bá»™ vương xà …
Hắn nói luôn mồm không thôi, Lâm Vãn Vinh nghe tới mất cả kiên nhẫn:
- Cao đại ca, giá» là tìm thuốc, huynh Ä‘á»c thuá»™c lòng là m cái gì?
Lão Cao ngoạc miệng cãi:
- Không phải là đá»c thuá»™c. Äó là thuốc có trong xe, mở mưá»i cái cá»a hiệu cÅ©ng đủ.
Quả nhiên như Cao Tù nói, thuốc trong khoang xe chia từng loại, không thiếu thứ gì, má»™t thứ lại dùng gói dấy bá»c lại, có rất nhiá»u loại thảo dược quý hiếm, ở Äại Hoa cÅ©ng khó có thể tìm thấy.
Con bà nó, ngưá»i Äá»™t Quyết muốn mở hiệu thuốc tháºt sao? Lâm Vãn Vinh mắt trợn tròn, trầm mặc hồi lâu má»›i nói:
- Mặc kệ nó, hiện giá» tiểu Lý tá» má»›i là quan trá»ng nhất. Cà ng nhiá»u thuốc cà ng tốt. Cao đại ca, muốn thuốc gì cứ việc lấy, lấy không hết gói toà n bá»™ mang vá».
Trong xe còn có mấy đồ dùng cá»§a nữ nhân, bắt mắt nhất là bên chá»— chiếc gối đặt mấy cái bình nhá», hương thÆ¡m dịu truyá»n lại, không ngá» là nước hoa danh tiếng xa gần cá»§a Tiêu gia. Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, nếu như không Ä‘oán sai thì khoang xe nà y chÃnh là khuê phòng tạm thá»i cá»§a “Nguyệt Nha Nhi†rồi. Cô bé Äá»™t Quyết nà y lấy phòng thuốc là m khuê phòng, tháºt là kỳ quái.
Cao Tù gáºt đầu, vừa má»›i nắm lấy nhân sâm Trưá»ng Bạch, đã nghe bên ngoà i truyá»n tá»›i tiếng hét thê lương, hai mắt “Nguyệt Nha Nhi†ứa lệ, dáng vẻ bi phẫn, váy tung bay trong gió, như má»™t tráºn gió mát xông tá»›i.
Hồ Bất Quy phiên dịch:
- Nà ng ta nói, không được cướp thuốc của ta.
Lâm Vãn Vinh đảo tròng mắt, hừ một tiếng:
- Cô nhóc Äá»™t Quyết nà y quá nhá» má»n rồi, chúng ta là ngưá»i văn minh, sao có thể cướp chứ? Hồ đại ca, huynh nói cho nà ng ta, ta sẽ trả tiá»n mua toà n bá»™ số thuốc men nà y, uy tÃn cá»§a ta chÃnh là chiêu bà i bằng và ng… ừm, trước tiên viết giấy nợ đã, hoan nghênh nà ng ta rảnh rá»—i tá»›i Äại Hoa, tiện thể tá»›i hoà ng cung tìm hoà ng thượng lão gia tá» tÃnh nợ.
Thiếu nữ Äá»™t Quyết kia tá»±a như hiểu dược ý đồ cá»§a hắn, nước mắt lã chả, giá»ng thánh thót lÃu lo má»™t lượt, sau đó lại giáºn dữ quát tháo, giÆ¡ Ä‘ao chém tá»›i Lâm Vãn Vinh.
Hồ Bất Quy vội vã phiên dịch:
- Nà ng ta nói, nà ng ta thu tháºp những thứ thuốc nà y, là vì muốn tá»± mình trị bệnh cho phụ thân. Nếu chúng ta dám động tá»›i những thứ thuốc nà y, nà ng ta sẽ liá»u…. Ấy da, nà ng ta giết tá»›i rồi.
Còn chưa kịp phiên dịch xong, bóng cá»§a “Nguyệt Nha Nhi" đã gần ngay trước mắt, Hồ Bất Quy choang má»™t tiếng khẽ gạt Ä‘ao ra, thiếu nữ Äá»™t Quyết loạng choảng lùi lại mấy bước, thiếu chút nữa ngã xuống.
Thiếu nữ Äá»™t Quyết nà y tÃnh tình mạnh mẽ, thấy không cách nà o cướp thuốc lại được, nà ng giáºn dữ quát má»™t tiếng, nước mắt à o à o đổ xuống như tuyết núi Thiên SÆ¡n tan chảy, nâng mã Ä‘ao trong tay lên, cứa mạnh và o chiếc cổ trắng như tuyết cá»§a mình.
Hách Lý Diệp và những thương nhân Äá»™t Quyết còn lại thấy hà nh động cương liệt cá»§a “Nguyệt Nha Nhiâ€, sợ tá»›i hồn phi phách tán, kêu lá»›n rồi muốn lao qua bên nà y.
“Kengâ€, má»™t tiếng dòn tan xuyên và o mà ng tai tất cả má»i ngưá»i, trong lúc chỉ mà nh cheo chuông, Lâm Vãn Vinh lạnh lùng gạt loan Ä‘ao cá»§a Nguyệt Nha Nhi ra, trên cổ cá»§a thiếu nữ Äá»™t Quyết đã xuất hiện má»™t vết đỠnhạt, thoáng có chút máu. Thanh mã Ä‘ao kia xoay vòng vòng bắn ra xa rồi cắm sâu và o đất.
Ãnh mắt Lâm Vãn Vinh lạnh băng, như hung thần ác sát bức tá»›i gần Nguyệt Nha Nhi:
- Cho dù nà ng chết rồi, ta cũng có trăm cách khiến linh hồn nà ng không được yên, nà ng có tin hay không?
Hồ Bất Quy phiên dịch cho hắn, thiếu nữ Äá»™t Quyết hừ lạnh má»™t tiếng, nhưng tay không khá»i khẽ run lên.
- Hồ Bất Quy.
Lâm Vãn Vinh quát lá»›n, chỉ những ngưá»i Äá»™t Quyết còn lại cưá»i lạnh:
- Äi, giết hết những Hồ nhân kia, không để lại má»™t tên nà o.
- Tuân lệnh!
Hồ Bất Quy lá»›n tiếng đáp lá»i, bước Ä‘i như hổ tá»›i phÃa thương nhân Äá»™t Quyết.
“Nguyệt Nha Nhi†hiển nhiên là hiểu được ý cá»§a bá»n há», tức giáºn quát lên, nước mắt tuôn rÆ¡i, nói má»™t trà ng tiếng Äá»™t Quyết.
Hồ Bất Quy nói:
- Tướng quân, nà ng ta nói. Nếu ngươi dám giết tá»™c nhân cá»§a ta, ta sẽ tá»± sát xin thần cá»§a thảo nguyên giáng vạn tráºn sấm sét trừng phạt ngưá»i!
- Thần của thảo nguyên?
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Ta là ngưá»i Äại Hoa, tin và o Quan Am Bồ Tát, Pháºt Như Lai. Tay cá»§a thần thảo nguyên có dà i hÆ¡n, muốn phá bá» chá»§ nghÄ©a bảo há»™ địa phương, thá»±c hiện kiêm cả ban ngà nh chấp pháp cÅ©ng không được đâu.
Hồ Bất Quy gãi đầu ná»a ngà y trá»i cÅ©ng chẳng biết “chá»§ nghÄ©a bảo há»™ địa phương, kiêm ban ngà nh chấp pháp†phải phiên dịch thà nh tiếng Äá»™t Quyết thế nà o. Khó khắn lắm má»›i dịch ra và i câu, nhìn thần sắc cá»§a Nguyệt Nha Nhi, cÅ©ng biết là nà ng cà ng mÆ¡ hồ hÆ¡n.
- Muốn ta không giết tộc nhân của nà ng cũng không phải là không thể.
Lâm Vãn Vinh chuyển chá»§ Ä‘á», cưá»i hắc hắc nhìn chăm chú và o khuôn mặt cá»§a “Nguyệt Nha Nhiâ€.
Nhìn ánh mắt như hổ như sói cá»§a hắn, thiếu nữ Äá»™t Quyết nghiến răng hừ giáºn dữ, trong mắt đầy khinh miệt. Hồ Bất Quy phiên dịch lại:
- Tướng quân, nà ng ta nói: Ngươi đừng có nằm mơ, ta thà chết cùng tộc nhân, chứ không cho ngươi vũ nhục sự thanh bạch của nữ nhi thảo nguyên.
- Hạ lưu! Dơ bẩn! Tư tưởng phức tạp ô uế!
Lâm Vãn Vinh bừng bừng tức giáºn, nhổ mạnh liá»n mấy bãi nước bá»t:
- Nà ng ta nghÄ© rằng ta muốn chiếm tiện nghi? Không có cá»a đâu, trinh tiết cá»§a trai tráng Äại Hoa ta như tuyết trắng trên Thiên SÆ¡n, không được phép xúc phạm khinh nhá»n, dù là nà ng ta chỉ có má»™t chút tạp niệm vá»›i ta, cÅ©ng không được phép, là phạm tá»™i! Là trá»i và ngưá»i Ä‘á»u phần ná»™.
Má»—i lần phiên dịch lá»i cá»§a Lâm tướng quân, Ä‘á»u có cảm giác kinh hãi lạnh ngưá»i, thế nhưng ngưá»i ta quan cao hÆ¡n tá»›i mấy cấp, Hồ Bất Quy cÅ©ng chẳng còn cách nà o, chỉ đà nh cố gắng dịch ra. Mắt thiếu nữ Äá»™t Quyết chá»›p liên tục, không ngá» rằng má»™t xứ sở lâu Ä‘á»i có văn minh ngà n năm như Äại Hoa lại sinh ra loại bại hoại có cá tÃnh như váºy, đúng là là m ngưá»i ta không dám tin.
- Hồ đại ca, huynh nói cho nà ng ta, muốn bảo toà n mạng sống cá»§a tá»™c nhân thì phải ngoan ngoãn nghe lá»i ta, là m việc cho ta. Nếu không, tâm tình ta không vui, lúc nà o cÅ©ng có thể chém đầu những ngưá»i kia. Tá»›i lúc đó, thì chÃnh là nà ng ta hại tá»™c nhân cá»§a mình không liên quan đến ta.
Nhìn tá»™c nhân cá»§a mình ở đằng sau bị vô số tên cướp Äại Hoa vây quanh. “Nguyệt Nha Nhi†hừ má»™t tiếng, nhưng ánh mắt đã má»m ra.
Vá»›i thá»§ Ä‘oạn cá»§a ta, không tin không khuất phục được cô bé con nà ng! Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, dương dương đắc ý há»i:
- Nguyệt Nha Nhi, tên nà ng là gì?
Thiếu nữ Äá»™t Quyết nghiến răng hồi lâu, má»›i trả lá»i:
- Tên ta là Ngá»c Già .
Hồ Bất Quy giải thÃch:
- Trong tiếng Äá»™t Quyết, Ngá»c Già có nghÄ©a là Nguyệt Nha Nhi xinh đẹp.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Hay, rất được! Cái tên nà y rất có ý cảnh. Ở Äá»™t Quyết tên nà ng là Ngá»c Già , trong tiếng Äại Hoa là Nguyệt Nha Nhi, kỳ thá»±c là trăm sông đồ vá» nguồn. Nghe ta nói đây, vừa rồi nà ng nói muốn mang những thứ thuốc nà y vá» chữa bệnh cho phụ thân, nói như váºy, là nà ng biết coi bệnh phải không?
Nhìn cái bá»™ dạng đầu trá»™m Ä‘uôi cướp cá»§a hắn, Ngá»c Già quay mặt Ä‘i, trong mÅ©i hừ má»™t tiếng, Lâm Vãn Vinh tức giáºn:
- Hồ đại ca, mà i Ä‘ao, giết ngưá»i.
Thiếu nữ Äá»™t Quyết phẫn háºn nhìn hắn, đà nh phải khẽ gáºt đầu.
- ÄÆ°á»£c!
Lâm Vãn Vinh cũng không quay đầu lại, lấy ra mấy thứ thuốc từ trong khoang xe ra:
- Váºy ta kiểm tra nà ng xem. Thứ nà y gá»i là gì?
- Kết Ngạnh!
- Cái nà y?
- Kinh Ngân hoa.
- Cái…
- Mạn Äà La!
- Trần Bì!
- Äông Trùng Hạ Thảo.
Liên tục đổi mưá»i thứ, Nguyệt Nha Nhi Ä‘á»u gá»i ra chÃnh xác tên cá»§a chúng, ánh mắt nhìn Lâm Vãn Vinh cà ng ngà y cà ng khinh miệt.
- Ta không tin không là m khó được nà ng!
Lâm Vãn Vinh thầm tức giáºn, mò loạn trong khoang xe, chợt cảm thấy cảm giác thứ thuốc ở tay rất tốt, nhẹ như lụa má»ng, còn mang theo hương thÆ¡m thoang thoảng.
- Ta lấy được thứ hay rồi!
Hắn cưá»i hắc hắc, lôi thứ “thuốc†kia ra đưa lên tay, không thèm nhìn há»i ngay:
- Còn cái nà y? Nó là cái gì?
Nguyệt Nha Nhi giáºn dữ, mặt đỠnhư lá»a, ngá»n lá»a bừng bừng cháy trong mắt đủ để thiêu hắn mấy trăm lần.
Cao Tù kinh ngạc:
- Ã, cái nà y ta nháºn ra! Nó là yếm ngá»±c.
Tà i sản của B_Boy_Vn
Last edited by Tepga; 17-05-2009 at 02:02 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì