23-05-2009, 02:18 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi cuối 75: Minh nguyệt (21/05/2009)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 75: Minh nguyệt (22/05/2009)
,
Cả bá»n Horkins lúc tỉnh lại, chúng bị xoá mất má»™t Ä‘á»an kà ức, chỉ mang máng hiểu đã xảy ra chuyện lá»›n, nhưng là chuyện gì, thì không sao nhá»› ra được, khúc dÄ© vãng đó chẳng còn chút dấu vết. Horkins là m là nh lại vá»›i Cốc Chẩn, gã bảo sao lão nghe váºy.
Cốc Chẩn xem xét tấm "Vạn Quốc hải đồ", quay sang há»i thêm nÆ¡i Horkins, rồi gã triệu táºp má»i ngưá»i đến, bà n:
- Ngưá»i phương tây từng du hà nh khắp thế giá»›i, theo lá»i há» kể lại, thế giá»›i chúng ta ở thá»±c ra là má»™t quả cầu, nếu cứ Ä‘i mãi vá» hướng tây, thể nà o cÅ©ng sẽ trở vá» lại Trung thổ. Ta xem theo tấm "Vạn quốc hải đồ" cá»§a tiên sinh Ẩm Sương, Ä‘Ãch thá»±c là váºy, giá» mình nếu quay trở vá» theo đưá»ng cÅ©, sẽ bị mất Ä‘i khá nhiá»u hứng thú. chi bằng tất cả bá»n mình há»c theo tiên sinh Ẩm Sương và ngưá»i Ä‘i biển Tây phương, Ä‘i thăm thú má»™t vòng thế giá»›i chÆ¡i, được không?
Má»i ngưá»i quen là m theo lá»i gã, nghe nói váºy, Ä‘á»u thấy không có gì phải bà n ra. chỉ má»—i mình Horkins không mấy hứng thú, lão bảo:
- Thuyá»n chúng mình quá nhá», không chứa đủ nổi lương thá»±c để Ä‘i má»™t vòng trên biển, mà ta cÅ©ng không là m ăn gì khác được, chưa kể Ä‘i vá» hướng tây, sá»… đến tân lục địa, nÆ¡i bá»n Tây Ban Nha Ä‘ang chiếm cứ, tụi nó không hoan nghênh mình đâu.
Lão nói tá»›i nói lui nhiá»u lá»i, cÅ©ng chỉ để tỠý không muốn Ä‘i vòng quanh thế giá»›i, Drake nghe chá»§ ý lão là m váºy, trên mặt gã trà n đầy nét thất vá»ng.
Vá»›i Cốc Chẩn, chuyện đại sá»± đã là m xong, gã không muốn cố sức ép uổng ngưá»i khác, bèn thương lượng cùng Horkins, nhá» lão chở thuyá»n tất cả Ä‘i tân lục địa xong, sẽ để lão theo đưá»ng cÅ© trở vá». Lần nà y thì Horkins lại rất vui vẻ mà chấp thuáºn.
Cả Ä‘oà n bèn Ä‘i vá» hướng tây,hà nh trình hÆ¡n má»™t tháng, cùng lúc ẩn mạch cá»§a Diêu Tình đã luyện thà nh, cô mượn kiếp lá»±c,chuyển thà nh chân khà đưa và o kinh mạch ngÅ© tạng, các nÆ¡i ấy vốn Ä‘ang khô kiệt, từ từ thấm nhuần tinh khÃ, đã dần dà phục hồi trở lại, sau má»™t tháng, cô đã có thể tá»± đứng dáºy, lúc đến tân lục địa, vá»›i sá»± nâng đỡ cá»§a Lục Tiệm, cô đã có thể thong thả tản bá»™ nÆ¡i đầu thuyá»n.
Ở hải cảng gần đấy, Cốc Chẩn tìm được má»™t thương thuyá»n Bồ Äà o Nha sắp khởi hà nh Ä‘i phương đông, gã bèn trở vá» Nữ Vương hiệu, chuyển hà nh lý sang thuyá»n má»›i. Tất cả Ä‘á»u rất thÃch thú, kéo nhau lên thuyá»n Bồ Äà o Nha, chỉ má»—i Ngu Chiếu, Tiên BÃch là vẫn đứng yên bên thuyá»n Nữ Vương, cùng cưá»i cưá»i nhìn má»i ngưá»i.
Cốc Chẩn rất ngạc nhiên, gá»i lá»›n:
- Tiên BÃch tỉ tỉ, Ngu huynh, hai vị sao còn chưa sang đây?
Tiên BÃch vẫn cưá»i, cô trao đổi má»™t ánh mắt cùng Ngu Chiếu, rồi nói:
- Hảo đệ đệ, thiên hạ có bữa tiệc vui nà o mà không tà n đâu! Tỉ tỉ e không thể theo má»i ngưá»i trở vá» Trung thổ được.
Tất cả nghe thế, Ä‘á»u không khá»i hết sức kinh ngạc. Cốc Chẩn không nén nổi, há»i:
- Ngu huynh, hai vị ...
Ngu Chiếu khoát tay, cưá»i ha hả, bảo:
- Cốc lão đệ, ta đã bà n bạc kỹ vá»›i Tiên BÃch rồi, chúng ta không vá» Trung thổ, sẽ theo chiếc thuyá»n nà y Ä‘i Anh Cát Lợi.
Cốc Chẩn chợt hiểu ra, gã buột miệng:
- Ngu huynh sẽ tự phế bỠthần thông ư?
Ngu Chiếu gáºt gáºt đầu, gượng cưá»i:
- Ta vốn đã muốn phế bá» thần thông từ lâu, hiá»m vì hai vai vẫn còn phải mang gánh nặng, đã không sao trốn tránh trách nhiệm được. GiỠđây Vạn Quy Tà ng đã chết, Tây Thà nh lại có được Lục lão đệ anh kiệt nhưá»ng ấy, gã giao tình chà thân vá»›i đệ, Äông Äảo Tây Thà nh rồi sẽ tá»± sống chung hoà bình, hai bên không còn là mối báºn tâm cho Ngu má»— nữa. Ta suốt Ä‘á»i ghét kẻ ác như kẻ thù, từng gây rất nhiá»u thù địch ở Trung thổ, nếu ta không còn thần thông, tÃnh mạng sẽ không chu toà n được, chỉ còn má»—i cách là m con rùa rụt cổ, sống trốn tránh ở xứ ngưá»i, để duy trì cái cẩu mệnh nà y
Cốc Chẩn cưá»i ầm, vá»— tay la:
- Ngu huynh việc gì mà phải mặt nhăn mà y nhó váºy! Äây là má»™t đại hảo sá»±, hai vị từ nay chim liá»n cánh, cây liá»n cà nh, rõ rà ng chuyện vui chuyện mừng! Chỉ háºn hai vị không là m lá»… thà nh hôn ngay tức thì, khiến tiểu đệ lỡ mất má»™t dịp quấy phá đêm động phòng.
Ngu Chiếu nhăn mặt, khoa tay, đáp:
- Thôi ... Thôi ... Äám cưới cá»§a đệ ta đây cÅ©ng không quấy phá được, hai ta coi như huá». Äệ mà còn có lương tâm, Ãt năm nữa nhá»› ghé thăm ta, tụi mình lại mần má»™t tráºn thiệt thống khoái!
Cốc Chẩn giÆ¡ cao ngón tay cái lên, cưá»i rá»™:
- Nhất định ... Nhất định.
Hai ngưá»i há» trêu chá»c nhau, ánh mắt Tiên BÃch lướt má»™t vòng, lúc cô nhìn ngang Tả Phi Khanh, thấy gã Ä‘ang ngẩn ngÆ¡ trông sang mình, tròng mắt gã ưng á»ng Ä‘á», lệ hầu như Ä‘ang đẫm ướt, chỉ là chưa tuôn xuống.
Trong lòng Tiên BÃch bối ra bối rối, cô không nén được, cất tiếng kêu:
- Phi Khanh ...
Nghe tiếng kêu, Tả Phi Khanh giáºt bắn mình, rồi gã khoa mạnh tay, quay gót bá» Ä‘i.
Ngu Chiếu thấy thế, gã bá»—ng im bặt, dõi mắt trông theo hình dạng Tả Phi Khanh Ä‘i khuất dần, rồi thở má»™t hÆ¡i dà i! Má»i ngưá»i thoáng trông, Ä‘á»u hiểu rõ.
Tiên, Ngu hai ngưá»i mượn cá»› trốn tránh cừu địch, dà i dòng là m váºy, thá»±c tình muốn nói trá»› ra thôi. Dá»±a và o thinh thế Tây Thà nh, thần thông cá»§a Tiên BÃch, kẻ nà o tìm đến Ngu Chiếu để trả thù, chỉ có là m thiêu thân lao đầu và o lá»a Ä‘uốc. Muốn rõ nguồn cÆ¡n, nên xem nÆ¡i Tả Phi Khanh, chỉ khi cách xa vạn dặm, má»›i có thể cắt đứt tấm tình si cá»§a gã, bằng không, cứ ở lại Trung thổ, vòng lẩn quẩn giữa ba ngưá»i sẽ không sao chấm dứt cho được.
Tiên BÃch thở ra má»™t hÆ¡i dà i, nói:
- Ngà y đó, nÆ¡i Diêu gia trang, lệnh tôn mất kà ức, Ä‘Ãch xác không phải ý định cá»§a ta. Sau đó, lệnh tôn rá»§i ro bất hạnh, lòng ta hết sức buồn bã, khiến ta rất muốn xin lá»—i cô, nhưng cô mang thà nh kiến nặng ná» vá»›i ta, cùng Ä‘i cùng đưá»ng mà cô không thèm lý tá»›i ta, rất nhiá»u lần, lá»i đã lên đến cá»a miệng, ta đã đà nh phải nuốt trở xuống.
Diêu Tình nổi giáºn:
- Lại còn nói mẽ! Rõ rà ng ngươi không thèm coi ta và o đâu hết thì đúng hơn!
Tiên BÃch bất giác mỉm cưá»i:
- Lệnh tôn quá cố, trong lòng ta quá ngượng ngùng, là m sao ta dám bám theo cô mà nói năng gì nhiá»u! Nếu cô vẫn còn hãy bá»±c tức, ta tại đây xin có lá»i cáo lá»—i cùng cô, được không?
Nói xong, Tiên BÃch khom mình hà nh lá»….
Diêu Tình hứ một tiếng, quay mặt đi.
Tiên BÃch rầu rÄ© nói:
- Tình nha đầu, ta muốn khẩn cầu cô hai việc, cô chịu không?
Diêu Tình lạnh nhạt há»i:
- Việc gì?
Tiên BÃch nói:
- Thứ nhất, ta muốn cô chăm sóc cho Lục Tiệm tháºt tốt.
Diêu Tình nạt:
- Chuyện đó bộ ngươi còn phải nói sao?
Tiên BÃch mỉm cưá»i, rồi tiếp:
- Việc thứ nhì nà y ...
Cô cúi mình, đặt con Bắc Lạc Sư Môn lên sà n thuyá»n, âu yếm vuốt ve chòm lông cổ con mèo, cưá»i cưá»i, bảo nó:
- Nà y Bắc Lạc Sư Môn nà y, mi theo ta lâu lắm rồi, chắc cũng đã thấy chán lắm nhỉ?
Bắc Lạc Sư Môn giương con mắt xanh lè dòm cô, khẽ khà ng gừ gừ.
Tiên BÃch cưá»i tá»§m tỉm, bảo:
- Ta muốn đổi cho mi một chủ nhân mới, mi bằng lòng không?
Bắc Lạc Sư Môn nghe nói, nó ngoảnh nhìn cô. Tiên BÃch chỉ tay và o Diêu Tình, vui vẻ bảo nó:
- Là ngưá»i nà y nà y, mi thÃch không?
Bắc Lạc Sư Môn meo meo má»™t tiếng, rồi nó ngóc đầu, cá» quẹt và o tay Tiên BÃch hai lần.
Tiên BÃch mừng rỡ:
- Bắc Lạc Sư Môn, mi chịu rồi!
Cô tuy cưá»i, nhưng nước mắt tuôn trà o lai láng. Bắc Lạc Sư Môn lại cá» mình hai lần nữa và o cô, nó kêu khẽ, rồi thong thả, lưá»i nhác bước lên thuyá»n, đến bên Diêu Tình, nó ngẩng đầu, đôi mắt tròn xoe nhìn chăm chú và o Diêu Tình.
Còn Ä‘ang vô cùng kinh ngạc, Diêu Tình lại nghe Tiên BÃch nói:
- Tình nha đầu, việc thứ hai, ấy là ta muốn uỷ thác cô chiếu cố giùm Bắc Lạc Sư Môn.
Diêu Tình sững sá», cô cúi mình, bế con mèo Ba Tư lên, giụi má và o bá»™ lông trăng như tuyết cá»§a nó, trong lòng cô vui mừng đến phát nhiệt, cô không biết phải trả lá»i sao cho phải. Má»™t khi sở hữu Bắc Lạc Sư Môn, chẳng còn nghi ngá» gì nữa, cô đã thà nh Äịa mẫu trên Ä‘á»i rồi! Tiên BÃch phó thác cho cô con linh thú như thế, có khác gì Ä‘em ngôi vị Äịa Mẫu giao và o tay cô.
Thấy thế, Tiên BÃch mỉm cưá»i rạng rỡ, tay nÃu và o tay Ngu Chiếu. Lúc ấy, Diêu Tình ngẩng cao đầu, lá»›n tiếng:
- Xú Tiên BÃch, ngươi .... ngươi chá»› có mà bá» chạy kiểu đó! Ta ... Ta quyết không là m ngÆ¡ cho ngươi đâu!
Lục Tiệm vội kêu lên:
- A Tình, cô nói gì thế?
Diêu Tình bực tức:
- Chuyện giữa ta và cô ấy, ngươi chớ có chen và o!
Lục Tiệm nhăn mặt nhÃu mà y, Tiên BÃch vẫn cứ cưá»i, bảo:
- Tình nha đầu, nếu cô còn giữ ý định báo thù, tốt nhất hãy đến Anh Cát Lợi kiếm ta!
Diêu Tình mÃm môi, không nói gì.
Tiên BÃch đảo mắt má»™t vòng, cô khẽ thở dà i, rồi vung mạnh tay, cô cùng Ngu Chiếu trở gót bước Ä‘i.
Nữ Vương hiệu nhổ neo, giương buồm căng gió, để lại sau Ä‘uôi thuyá»n má»™t dải sóng nước bạc trắng, thuyá»n từ từ biến hình và o nÆ¡i xa. Nhìn theo con thuyá»n, thấy nó sắp Ä‘i khuất, không còn dằn lòng được nữa, Diêu Tình chạy ra chá»— mạn thuyá»n, hai tay cô khua loạn lên má»™t lúc lâu, rồi má»›i buông xuống, tròng mắt cay cay, đôi dòng lệ đã tuôn trà o xuống gò má.
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 23-05-2009 at 05:54 AM .
30-05-2009, 02:39 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 75: Minh nguyệt (29/05/2009)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 75: Minh nguyệt (29/05/2009)
,
Thuáºn gió đông nam, thuyá»n Ä‘i rất nhanh, chừng hÆ¡n má»™t tháng, sau khi vòng qua má»™t mÅ©i đất (Cá»±c nam châu Mỹ), thuyá»n đã và o má»™t vùng đại dương tháºt lá»›n, dá»c đưá»ng tuy có gặp bão biển, nhưng không mấy đáng e ngại. Má»—i ngà y, Diêu Tình má»—i khoẻ hÆ¡n lên, cô đỠda thắm thịt dần, cô Ä‘ang phục hồi dáng vẻ xưa kia cá»§a cô. Nhìn ngắm cô, Lục Tiệm cảm thấy vui sướng trong lòng, vá»›i gã, cuá»™c sống vầy là quá đầy đủ, ngay giá» gã có phải lăn ra chết, gã cÅ©ng không còn gì để tiếc nuối.
Từ khi hai ngưá»i Tiên, Ngu bá» Ä‘i, không thấy Tả Phi Khanh chuyện trò gì cùng ai nữa, gã suốt ngà y ngồi nÆ¡i Ä‘uôi thuyá»n, dõi mắt nhìn xa xăm vá» phương tây, ngẩn ngẩn ngÆ¡ ngÆ¡. Má»i ngưá»i thông cảm tâm sá»± cá»§a gã, cÅ©ng không ai đến bắt chuyện cùng. Chỉ má»—i mình Ninh Ngưng thỉnh thoảng đến ngồi bên cạnh, nhưng cô cÅ©ng giữ yên lặng, không trò chuyện gì.
Trong thá»i gian rảnh rá»—i nà y, Cốc Chẩn vừa tìm há»c ngoại ngữ nÆ¡i Lan U, Thanh Nga, vừa đối chiếu theo "Vạn Quốc hải đồ", chỉ huy đám thá»§y thá»§ trên thuyá»n Ä‘i thuáºn theo luồng nuá»›c, chiá»u gió, có lúc lại chè chén cùng bạn bè, nói chuyện, cưá»i đùa. Uống đến bốc hứng, gã nổi ngông, Ä‘i thi Ä‘ua trà nhá»› cùng Mạc Ất, thảo luáºn vá» nghá» hương liệu cùng Tô Văn Hương, bà n bạc âm nhạc vá»›i Tiết NhÄ©, cá cược thi chạy cùng Yến Vị Quy, ngoà i vụ cước lá»±c, phần lá»›n gã Ä‘á»u thua. ÄÆ°á»£c cái gã dá»… tÃnh, thắng thì dÄ© nhiên vui há»›n hở, thua thì chẳng lấy là m giáºn, gã chỉ toà n cưá»i đùa hi hi, nên cuá»™c hà nh trình nà y tuy xa xôi, có gã bên cạnh, má»i ngưá»i Ä‘á»u không thấy buồn nản, ngán ngẩm.
Äi được dăm tháng, đã đến Äông Doanh cá»§a ngưá»i Nháºt Bản. Lấy là m đắc ý, Cốc Chẩn bảo má»i ngưá»i:
- Thấy chưa, ta đã bảo mình đang ở trên một địa cầu to lớn, đi hết một vòng, quả nhiên trở vỠgặp lại Oa quốc.
Trong lòng bá»™i phục, Lục Tiệm nói đôi câu tán dương gã, bá»—ng nghÄ© đến má»™t việc to, gã đâm nghi ngá», há»i:
- Nếu là má»™t quả cầu, tại sao mấy ngưá»i ở mé bên kia Ä‘á»u đã chẳng bị té nháo nhà o cả váºy?
Cốc Chẩn lắc đầu, cưá»i, đáp:
- Cái đó đệ cÅ©ng không hiểu nữa, à nà y, Mạc Ất, ông Ä‘á»c sách tháºt nhiá»u, có lẽ ông biết lý do tại sao?
Mạc Ất chỉ biết gãi đầu, mặt mà y nhăn nhó mà đáp:
- Không sách nà o nói tới, tôi cũng không biết luôn!
Cốc Chẩn vá»— tay cưá»i ầm:
- Hay nhỉ ... Mạc Äại tiên sinh, thì ra cÅ©ng có chá»— há»c vấn chưa thông!
Mạc Ất ngượng nghịu, gã đỠbừng đôi má, rầu rĩ!
Vì phải ghé bến bổ sung lương thá»±c, trao đổi, giao dịch hà ng hoá, thuyá»n cáºp và o má»™t hòn đảo nhá» cá»§a Äông Doanh. Vừa nhìn phu phen váºn chuyển hà ng hoá, Diêu Tình vừa đùa cợt:
- Lục Tiệm, ngươi từng kể ta nghe là ngươi có quen thân một vị công chúa Oa Quốc, giỠđến nơi nà y rồi đấy, chắc ngươi đang mơ tưởng đến cô ta!
Lục Tiệm đáp:
- Cũng có nhớ một chút ...
Gã nhìn Diêu Tình mÃm môi không vui, bèn cưá»i, tiếp:
- A Tình, tôi nếu mà có ý ấy, thì hồi đó, tôi đã ở tuốt lại tại Äông Doanh rồi, đâu có mà muôn khổ ngà n cá»±c lần mò vá» Trung thổ để kiếm cô.
Thần thái Diêu Tình dịu Ä‘i má»™t chút, cô chăm chăm nhìn gã, há»i:
- Ngươi lần mò vá» Trung thổ, có phải Ä‘Ãch thá»±c để kiếm ta không?
Lục Tiệm chỉ tay và o chá»— con tim, nghiêm nét mặt, thá»:
- Sá»± tháºt trăm phần trăm, trong con tim nà y có ghi dấu rõ rà ng!
Diêu Tình cưá»i qua mà n lệ, cô nhẹ nhà ng đưa tay thăm dò trên lồng ngá»±c nÆ¡i quả tim gã, bảo:
- Ngốc ạ! Ngươi hễ dám dối gạt ta, ta sẽ moi nó ra mà xem đấy!
Lục Tiệm cưá»i ầm má»™t tráºn, bá»—ng sá»±c nhá»› tá»›i má»™t chuyện, gã há»i cô:
- A Tình, chỗ "Kiếp Hải" có biến hình kỳ lạ gì không?
Diêu Tình đáp:
- CÅ©ng chẳng thấy có gì khác lạ, chỉ là móng chân má»c nhanh ra hÆ¡n thôi.
Lục Tiệm gáºt gù, nói:
- Như váºy, quả tình "Kiếp Hải" có thể chế ngá»± được bằng nhân lá»±c rồi!
Diêu Tình lưá»m gã, há»i:
- Nết chẳng may thất bại vụ luyện nô, ta bị biến dạng thà nh má»™t con quái váºt kinh khá»§ng, ngươi có còn thương ta nữa hay không?
Lục Tiệm vuốt má cô, khẽ cưá»i:
- Bất kể cô biến dạng ra sao, cô vẫn cứ Ä‘á»u là A Tình cá»§a tôi.
Nghe thế, lòng Diêu Tình như thấm men rượu ngá»t say sưa, cô ghì siết chặt ngang eo Lục Tiệm, giụi đầu và o ngá»±c gã.
Từng trải nhiá»u hoạn nạn cùng A Thị, khi Lục Tiệm nghe câu há»i cá»§a Diêu Tình, gã thá»±c ra cÅ©ng phát nhá»› đến cô, cÅ©ng muốn thăm dò tin tức vá» cô. Tiện dịp có má»™t lái buôn ngưá»i Äông Doanh lên thuyá»n mua bán, gã bèn dẫn Diêu Tình đến trước ngưá»i lái buôn, há»i han vá» hạ lạc cá»§a A Thị. Ngưá»i nà y kiến thức sâu rá»™ng, nghe há»i biết ngay là vá» công chuá A Thị cá»§a há» Chức Äiá»n Gia, bèn kể lại cho Lục Tiệm hay nhà Chức Äiá»n Gia đã kết thông gia nhà Thiên Tỉnh ở lân cáºn mé sông phÃa bắc, A Thị đã lấy Lãnh chuá Thiển Tỉnh Trưá»ng ChÃnh. Hay tin A Thị lấy chồng, Lục Tiệm mừng cho nà ng ấy, nhưng trong lòng gã vụt rá»™ má»™t ná»—i ái ngại, gã tá»± nhá»§ :"Không biết cái vị Thiển Tỉnh nà y là tốt hay xấu, có đối xỠđà ng hoà ng cùng cô ấy không?"
Thấy nét mặt gã tư lá»±, Diêu Tình bèn há»i duyên do. Lục Tiệm nói ra, thì Diêu Tình cưá»i, bảo:
- Äã thấy chạnh lòng lắm rồi đây ư? Nếu ngươi còn tiếc nuối, giá» hãy còn chưa muá»™n mà !
Lục Tiệm đáp:
- Cô lại Ä‘i trêu chá»c tôi rồi! Lá»i tục hay nói "Nhà thế gia vương hầu thì thâm sâu như đáy biển". Tâm cÆ¡ A Thị lại đểnh Ä‘oảng, cô ta lấy vị Lãnh chúa ấy, khiến ngưá»i ta không khá»i lo lắng há»™ cô!
Diêu Tình hừ má»™t tiếng, dáng cưá»i không ra cưá»i, bảo:
- Ngươi nói thế, hà m ý bảo ta tâm cơ thâm thuý chăng?
Lục Tiệm nhăn nhó nói:
- A Tình, phải tôi moi tim ra cho cô xem thì cô mới chịu chăng?
Diêu Tình khẽ giáºt mình, cô bùi ngùi:
- Lục Tiệm ngốc nà y, ta chỉ nói khÆ¡i khÆ¡i cho vui thôi, ngươi bản tÃnh trá»i sanh hay bao đồng lo lắng giùm ngưá»i khác, cái đó ta biết quá xá mà , đâu vì thế mà trách móc ngươi đâu?
Lục Tiệm gáºt đầu, nói:
- Tôi hy vá»ng ngưá»i ta trên Ä‘á»i ai nấy Ä‘á»u được bình an vô sá»±, chẳng phải váºy là tốt nhất hay sao!
Diêu Tình cưá»i nụ, cô nghÄ© thầm "Ai nấy Ä‘á»u bình an vô sá»±, suốt cuá»™c Ä‘á»i nà y, chuyện đó thiệt khó mà thá»±c hiện cho nổi" . Tuy nghÄ© váºy, nhưng cô không muốn là m Lục Tiệm sá»›m mất hứng, bèn thôi không nói gì khác nữa.
Tách bến rá»i Äông Doanh, Ä‘i không quá ná»a tháng, đã trông thấy Äông Äảo nÆ¡i xa. Má»i ngưá»i rá»i thuyá»n lá»›n, đáp ghe nhá» lên bá». Lúc ấy là buổi sá»›m, bãi biển vắng lặng không má»™t bóng ngưá»i. Trải biết bao phong ba bão táp, giá» má»›i trở vá» lại cố hương, Cốc Chẩn ngước mắt trông toà tháp trắng đứng cao cao đà ng xa, trong lòng gã tình cảm trà o dâng ngổn ngang trăm mối .
Cùng lúc ấy, gã nghe có tiếng ngưá»i gá»i to:
- Äảo vương, Äảo vương..
Quay sang nhìn, Cốc Chẩn thấy đó là má»™t nữ lang áo đỠmang thần tình hết sức khÃch động, Ä‘ang à o à o chạy tá»›i, Ä‘Ãch thị nha hoà n tên Äà o Hồng cá»§a Thi Diệu Diệu.
Cốc Chẩn còn chưa kịp lên tiếng, gã đã bị Äà o Hồng nÃu chặt và o áo, cô vừa khóc vừa cưá»i.
Cốc Chẩn vui vẻ há»i:
- Tiểu Äà o nhi, sao cô mừng vui quá thế? Diệu Diệu đâu?
Äà o Hồng gạt nước mắt, đáp:
- Tiểu thư ở mé bên tây cá»§a đảo, ngà y cÅ©ng trông, đêm cÅ©ng trông, thêm Ãt bữa nữa mà không gặp lại Äảo Vương, sợ tiểu thư sẽ biến thà nh hòn vá»ng phu mất!
Cốc Chẩn cưòi bảo cô:
- Cô ấy nhất định chẳng tÃnh tá»›i chuyện ta sẽ trở vá» từ phương đông. Äể ta tá»›i hù hoạ cô má»™t phát!
Gã vừa nói, vừa co giò chạy vá» mé bên tây, quả nhiên gã trông thấy má»™t nữ lang mặc áo ngân y, Ä‘ang đứng trên má»™t má»m đá, mắt ngẩn ngÆ¡ dõi nhìn nÆ¡i xa. Trong lòng mừng rá»™, Cốc Chẩn chỉ muốn hét tướng lên, gã nhảy vù tá»›i. Từ sau lưng cô, gã dang tay ôm chầm và o ngang eo lưng Thi Diệu Diệu.
Thần công gã đã đại thà nh, lại thừa dịp xuất kỳ bất ý, Thi Diệu Diệu không sao tránh né, thoạt đầu cô nổi Ä‘oá, rồi khi cô nghe tiếng cưá»i sảng khoái cá»§a Cốc Chẩn, láºp tức thần hồn cô bay bổng lên chÃn tầng mây. Rồi hai mắt tối sầm, cô vụt bất tỉnh nhân sá»±.
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
01-06-2009, 03:16 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 75: Minh nguyệt (31/05/2009)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 75: Minh nguyệt (31/05/2009)
,
Thấy cô ngất xỉu, Cốc Chẩn hoảng hồn hoảng vÃa, gã vá»™i và ng truyá»n chân khà sang ngưá»i cô. Lúc Thi Diệu Diệu tỉnh lại, cô chẳng nói năng má»™t tiếng nà o, đã vung tay co chân đấm đạp gã chà tá». Cốc Chẩn né trái, tránh phải, luôn mồm cầu khẩn xin lá»—i, dá»— ngon dá»— ngá»t đã Ä‘á»i má»›i khiến Thi Diệu Diệu bình tÄ©nh trở lại, cô bèn nhà o và o lòng Cốc Chẩn, gà o khóc thêm má»™t hồi, luôn miệng trách móc sao gã đã chẳng chịu vá» cho sá»›m.
Hai ngưá»i còn Ä‘ang kể lể ná»—i niá»m nhá»› nhung lúc xa cách, bá»—ng nghe có tiếng ngưá»i hô hoán, thấy Cốc Bình Nhi Ä‘ang vùn vụt từ xa chạy à o à o tá»›i. Thi Diệu Diệu gạt nước mắt, cô lưá»m gã, bảo:
- Ngà y nà o Bình Nhi cÅ©ng đến đây trông ngóng huynh, bá»n muá»™i chỉ sợ quáng mắt để vuá»™t mất huynh, Ä‘á»u gắng sức banh mắt ra nhìn, đâu có dè cái đồ đáng bị ngà n Ä‘ao băm mổ nà y đã lén lút lỉnh vá» từ mé đà ng sau!
Cốc Chẩn cưá»i ầm, gã dang má»™t tay ra, đón Cốc Bình Nhi nhảy xổm và o, tuy cô kêu gà o khóc lóc, nhưng mặt mà y lại há»›n hở, tươi tỉnh, gã cảm thấy được an á»§i nhiá»u.
Tin tức loang nhanh ra, chẳng qua khá»i tối bữa sau, từ Hiệp Phạm trở xuống tá»›i ba mươi sáu đảo chúa, Ä‘á»u hè nhau đáp thuyá»n đến. Bữa tối hôm đó, Linh Ngao đảo thiết yến tiệc, ăn mừng kẻ thù lá»›n đã mệnh vong, Äảo Vương Ä‘oạt thà nh công, tiệc tùng linh đình, rượu chè chuốc đổ lai láng. Ngưá»i Tây Thà nh cÅ©ng tham dá»± yến tiệc, uống mãi đến đêm khuya, chẳng ai chịu giải tán ra vá».
Hiệp Phạm uống đã có hơi chếnh choáng, lão bưng một cốc rượu to, lặc lè chân nam đá chân xiêu, đi đến trước mặt Cốc Chẩn, to tiếng bảo:
- Cốc tiếu nhi ... à không ... không ... ha ha ..., Cốc Chẩn ... hà hà ... tôi hoá hồ đồ mất rồi, phải gá»i ngà i là Äảo vương má»›i đúng chứ. Con bà nó, Hiệp Phạm tôi đây sống đã quá ba mươi năm nay rồi, chỉ khâm phục có má»—i hai ngưá»i, thứ nhất là Cốc Thần Thông đảo vương, ngưá»i kia chÃnh là ngà i, nà o ... cụng cạn má»™t bát rượu nà o!
Lão vừa nói, vừa chà ngón tay trỠvà o đầu mũi Cốc Chẩn.
Cốc Chẩn cưá»i vui vẻ, nâng bát mình lên, cả hai ngưá»i nốc má»™t hÆ¡i cạn, Hiệp Phạm bá»—ng la lá»›n:
- Ông ná»™i tôi chết trong tay cao thá»§ Tây Thà nh, cha tôi, mẹ tôi, anh ruá»™t tôi, Ä‘á»u đã chết dưới tay cao thá»§ cá»§a Tây Thà nh, Äông Äảo bị Tây Thà nh áp bức đã hÆ¡n hai trăm năm, ngà y nay, là lúc phải Ä‘em thanh toán món nợ máu nà y. Vạn Quy Tà ng đã chết, hắn là thá»§ phạm, nhưng cÅ©ng có tòng phạm, váºy mình là m sao đây? Gió đã xoay chiá»u, nước đã dổi dòng, Vạn lão tặc cáºy và o cái gì kia chứ, chẳng qua là ngón "Chu Lưu lục hư công" thôi, giỠđây, công phu đó đã lá»t và o tay Äông Äảo mình rồi, má»i ngưá»i nghÄ© sao, có nên Ä‘em quần cho lÅ© rùa Ä‘en Tây Thà nh nếm thá» tư vị ấy chăng?
Nói ngang đấy, lão nhướng mà y trợn mắt, dòm dòm và o chá»— Tả Phi Khanh, đầy vẻ khiêu khÃch.
Tả Phi Khanh giáºn đến đỠmặt mà y, mắt toé lá»a. Gian đại sảnh đưá»ng đột nhiên vắng lặng xuống.
Cốc Chẩn cháºm chạp đứng dáºy, gã vui vẻ nói:
- Tả huynh bá»›t giáºn, là Hiệp tôn chá»§ uống say nói cà n đấy thôi.
- Tôi đâu có say! - Ãnh mắt Hiệp Phạm loang loáng, lão quay nhìn và o cá» toạ, to tiếng há»i - Tôi nói ra đây những gì mà cả nhà mình Ä‘á»u ngẫm nghÄ© trong lòng, các bạn bảo sao, phải thế không?
Trong cái tÄ©nh lặng cá»§a gian phòng, đột nhiên khắp từ các góc, nổ bùng lên tiếng ngưá»i trả lá»i:
- Äúng!
- Không sai!
- Nợ máu phải trả bằng máu!
- Kẻ đầu sỠđã chết, lũ tòng phạm vẫn hãy còn đấy!
Bá»—ng có má»™t ngưá»i cả tiếng, giá»ng gay gắt:
- Äạp cho Tây Thà nh biến ra bình Ä‘iạ!
Chẳng mấy chốc, mấy trăm con ngưá»i đồng thanh phụ hoạ:
- Äạp bằng Tây Thà nh! Äạp bằng Tây Thà nh!
Tiếng hò hét mỗi lúc một lớn, cà ng lúc cà ng lan ra xa, nghe như tiếng sấm ầm ì, rung chuyển cả mái ngói.
Tả Phi Khanh phất tay áo, đứng dáºy, nói lá»›n:
- Cốc đảo vương, Tả mỗ đà nh thất lễ, xin cáo từ.
Cốc Chẩn chau mà y, không đáp.
Tả Phi Khanh lại trông sang Lục Tiệm, há»i:
- Lục bá»™ chá»§, ông là bá»™ chá»§ Thiên bá»™ cá»§a Tây Thà nh, Äông Äảo muốn đạp bằng Tây Thà nh, ông tÃnh sao đây?
Lục Tiệm hết sức lấn cấn, lắp ba lắp bắp:
- Tôi ... Tôi ...
Mặt hoa của Diêu Tình trắng bệch, cô từ từ đứng lên, nói:
- Ta là m đệ tá» cá»§a Äịa bá»™ Tây Thà nh, Cốc đảo vương, tiểu nữ đây cÅ©ng đà nh thất lá»…, xin cáo từ thôi!
Ninh Ngưng cÅ©ng cháºm chạp đứng dáºy, cô đến đứng cạnh Tả Phi Khanh.
Nhìn tình thế, Lục Tiệm không biết phải là m gì, gã cÅ©ng đà nh phải đứng lên, gượng cưá»i, nói:
- Cốc Chẩn, trước tình hình nà y, bá»n ta không thể ngồi lại lâu hÆ¡n nữa được!
Cốc Chẩn chưa kịp đáp, Hiệp Phạm đã nói:
- Lục Tiệm, ông là anh em cùng cha khác mẹ vá»›i Äảo vương, võ công ông cá»±c cao, Hiệp má»— má»™t má»±c thán phục, ông vốn là ngưá»i Kim Cương môn, vốn chẳng dây mÆ¡ rá»… má gì cùng Tây Thà nh, váºy cá»› gì lại Ä‘em bán mạng cho tụi chúng? Chẳng bằng liên hiệp cùng Äông Äảo, bá»n ta đồng tâm hiệp sức, quần má»™t tráºn rõ to chÆ¡i!
Diêu Tình giáºn run, cô còn chưa kịp lên tiếng, Lục Tiệm đã xua tay, bình thản nói:
- Hiệp đảo chá»§ đỠcao tại hạ quá rồi, trước giá», Lục má»— vẫn ngu đần, chỉ giá»i giăng câu chăng lưới, đâu có là m được má»™t tráºn to tát gì!
Diêu Tình vỗ tay hoan nghênh:
- Lục Tiệm, nói tháºt hay!
Hiệp Phạm bị khước từ, sắc mặt hết đỠbừng lại trắng bệch.
Lục Tiệm cặp tay Diêu Tình, bước ra ngoà i.
Cốc Chẩn nhìn theo bóng bá»n há» ra Ä‘i, gã thá»§y chung không nói năng gì.
Ngưá»i Äông Äảo Ä‘á»u biết Lục Tiệm là tay lợi hại, khi thấy gã Ä‘i ra khá»i cá»a, chẳng má»™t ai dám tiến ra ngăn cản, há» bảo nhau nhưá»ng đưá»ng cho gã.
Äoà n Lục Tiệm ra đến bá» biển, còn Ä‘ang rầu rÄ© vì chẳng có bóng dáng má»™t con thuyá»n nà o, đã thấy Cốc Bình Nhi mau mắn chạy tá»›i, cô bảo:
- Lục đại ca, ca ca sai em đưa các vị lên thuyá»n.
Diêu Tình hứ nhẹ một tiếng, mặt sa sầm:
- Cốc Bình Nhi, chuyện bữa nay, Cốc Chẩn rốt cục nghĩ sao?
Cốc Bình Nhi lắc đầu, đáp:
- Huynh ấy không nói năng gì hết, chỉ sai em đưa thuyá»n đến cho các vị.
Tả Phi Khanh cưá»i nhạt:
- Ta xem chừng tên hỠCốc nà y cũng thấy động lòng rồi. Hừ ... Nói cho lắm là m gì, để Tả mỗ đây trở vỠTây Thà nh, chỠlãnh giáo ngón "Chu Lưu lục hư công".
Lục Tiệm cau mà y, hạ giá»ng bảo:
- Tả huynh, đệ tin chắc, Cốc Chẩn chẳng phải hạng ngưá»i như thế đâu.
Tả Phi Khanh chỉ hứ nhẹ một tiếng, gã thôi không nói gì khác nữa.
Cốc Bình Nhi hướng dẫn má»i ngưá»i đến má»™t cá»— thuyá»n.
Thuyá»n rá»i khá»i Äông Äảo, má»i ngưá»i ai nấy Ä‘á»u buồn bã kém vui, há» vẫn cứ nghÄ©, sau khi Vạn Quy Tà ng chết, những ân oán sẽ má»™t cái khoát tay mà tiêu trừ, giá» xem lại, đấy chỉ là mong muốn cá»§a má»™t bên thôi, huyết thù chất chứa bao nhiêu năm nay giữa Äông Äảo và Tây Thà nh, há vì cái chết cá»§a má»™t con ngưá»i mà đã có thể xoá tan cho biệt tÃch được!
Dong thuyá»n dăm ngà y, đã đến bá». Tả Phi Khanh không nói không rằng, khÆ¡i khÆ¡i bá» Ä‘i. Lục Tiệm biết gã mang nặng thà nh kiến, ắt hẳn đã muốn chạy trước vá» Tây Thà nh báo tin, trong lòng Lục Tiệm trà o dâng má»™t cảm giác không rõ rệt là gì, gã láºp tức quay sang má»i Ninh Ngưng tạm ghé qua Äắc Nhất sÆ¡n trang trước.
Ninh Ngưng khẽ lắc đầu, giá»ng buồn bã:
- Tôi không Ä‘i được! Äúng ra, tôi có má»™t chuyện nà y cần nói cho các bạn rõ, hồi đó, lúc còn ở Tây Thà nh, gia phụ vì muốn cứu mạng tôi, đã bị Vạn Quy Tà ng cưỡng bách, phải tá»± thiêu mà chết Ä‘i rồi...!
Nghe cô nói, Lục Tiệm hoảng hồn, Ninh Bất Không từng là m kiếp chá»§ cá»§a Lục Tiệm, lại là bố cá»§a Ninh Ngưng, lão đã có ảnh hưởng tháºt lá»›n trong cuá»™c Ä‘á»i Lục Tiệm, dám chắc, ngoà i Lục Äại Hải, không ai khác có thể sánh cùng lão được. Trước đây, Lục Tiệm thù háºn lão ta khôn tả, bây giá», hay tin lão đã chết, trong lòng gã miên man má»™t ná»—i buồn khác lạ, gã đứng tần ngần đấy, miệng không sao nói lên thà nh lá»i.
Ninh Ngưng hÃt và o má»™t hÆ¡i, cô nói:
- Gia gia bị lá»a đỠthiêu mà chết, tôi Ä‘ang muốn trở vá» Tây Thà nh, láºp má»™t nhà má»™ giả nÆ¡i ông ra Ä‘i, để thể hiện hiếu tâm,. ôi ... tôi tháºt là má»™t đứa con tối bất hiếu dưới cõi trá»i nà y!
Lục Tiệm cố trấn định tâm thần, gã buồn bã há»i:
- Lần trở vá» Tây Thà nh nà y, đưá»ng xá xa xôi vạn dặm, cô má»™t thân má»™t mình là m sao Ä‘i cho nổi?
Ninh Ngưng đáp:
- Tôi đã có hẹn ước Tả bộ chủ, cùng đồng hà nh chuyến nà y.
Nói xong, cô quà y mình, Ä‘i vá» phÃa đầu đưá»ng, nÆ¡i tà áo trắng cá»§a Tả Phi Khanh Ä‘ang bay phất phá»›i, gã đứng lặng ở đấy, hẳn là đang chá» cô.
Thấy thế, trong lòng Lục Tiệm nhẹ nhõm, gã rầu rầu nói:
- Váºy hai vị khá giữ gìn cho tốt trên đưá»ng Ä‘i.
Ninh Ngưng khẽ gáºt đầu, mắt cô nhìn nhìn và o Diêu Tình, cô cố thu hết dÅ©ng khÃ, nói:
- Diêu cô nương, Lục Tiệm là ngưá»i tốt hiếm có, cô ... cô phải đối xá» cho đẹp cùng huynh ấy ...!
Diêu Tình khé sá»±ng sá», cô buá»™t miệng đáp:
- Bộ ta còn đối xỠchưa tốt cùng huynh ấy sao?
Ninh Ngưng gượng cưá»i, đáp:
- Tôi muốn nói ... không phải chỉ tốt má»™t ngà y, mà là tốt suốt cuá»™c Ä‘á»i ấy!
Diêu Tình trang trá»ng gáºt đầu, đáp:
- Ta xin nghe theo lá»i cô!
Ninh Ngưng thoáng nét hoan hỉ, đôi nhãn châu cô ẩn ước hÆ¡i Ä‘o Ä‘á», cô quay nhanh ngưá»i, nhắm hướng tây, đến gặp Tả Phi Khanh, rồi cả hai cùng Ä‘i khuất.
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a livan
05-06-2009, 06:10 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 75: Minh nguyệt (04/06/2009)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 75: Minh nguyệt (04/06/2009)
,
Tiá»…n xong hai ngưá»i Tả, Ninh, Lục Tiệm, Diêu Tình cùng năm đại kiếp nô trở vá» Äắc Nhất sÆ¡n trang, cùng gặp lại mẫu thân, tổ phụ, hai vợ chồng Ôn Äại phu phụ. Bà nà y bị niá»m vui pha lẫn ná»—i buồn, chảy nước mắt ngắn dà i, nhá» Tiên Thái Nô cố gắng dá»— dà nh, bà má»›i nguôi ngoai được má»™t chút. Mồm miệng cô vốn nhanh nhảu, chỉ nhịn được chừng ná»a ngà y, Diêu Tình đã Ä‘em hết chuyện trên Äông Äảo thuáºt lại cho hai ông bà Ôn Äại nghe. Hay tin, há» Ä‘á»u thất kinh, nghÄ© rằng chuyện đó hệ trá»ng không phải nhá», lại sợ bị phÃa Äông Äảo đánh lén, há» bèn cùng nhau cáo từ, để trở vá» Tây Thà nh .
Äoà n tụ được chừng má»™t tháng, Thương Thanh Ảnh cùng Lục Äại Hải Ä‘á»u thấy Lục Tiệm, Diêu Tình tâm đầu ý hợp, bèn nêu ý cho há» tổ chức hôn sá»±. Lục Tiệm muốn còn không được, Diêu Tình giả vá» suy nghÄ© má»™t đêm, rồi bữa sau cô nháºn lá»i. Hai vị lão gia vui mừng khôn xiết, láºp tức cho gá»i thiệp báo hỉ, sá»a soạn đám cưới. Thương Thanh Ảnh cÅ©ng đỠnghị cặp Tiết NhÄ© cùng Tô Văn Hương là m đám cưới cùng ngà y, Hai gã Tô, Tiết ngượng chÃn mặt mà y, trong khi Thanh Nga cùng Lan U hhét sức vui mừng.
Sau khi Trầm Chu Hư chết Ä‘i, Hồ Tôn Hiến đã bị Ä‘iá»u vá» kinh, sau đó chẳng bao lâu, lão vì liên quan và o vụ hai cha con Nghiêm Tung, đã bị tống giam và o ngục tối. Thá»i thế giỠđã thay đổi, nhà há» Trầm mất chá»— dá»±a lá»›n, đã nhanh chóng bị ngưá»i Ä‘á»i quên lãng, các thiệp báo hỉ mà Thương Thanh Ảnh gá»i Ä‘i, Ä‘á»u như ném đá xuống biển, chẳng có hồi âm, khiến bà suy nghÄ©, lần cưới há»i nà y, sẽ không được náo nhiệt bằng đám cưới cá»§a Trầm Tú ngà y trước, khiến trong lòng bà mang chút ân háºn vá»›i Lục Tiệm. Nà o ngá», trước ngà y cưới, chẳng những toà n bá»™ đệ tá» Thiên bá»™ xúm vá», mà ngưá»i cá»§a Äịa bá»™, Lôi bá»™, Phong bá»™, Trạch bá»™, SÆ¡n bá»™ Ä‘á»u lÅ© lượt kéo đến, có luôn cả hai bá»™ Thuá»· và Hoả vừa tái tạo xong, hỠđã đỠcỠđược chá»§ bá»™ má»›i. Ninh Ngưng lên là m chá»§ Há»a bá»™, vì cô cÅ©ng có chút lấn cấn, nên chỉ sai đệ tá» Hoả bá»™ thay cô chuyển tặng quà mừng, còn cô thì không đến dá»± tiệc cưới.
Äây là lần đầu từ hai mươi năm qua mà tám bá»™ cá»§a Tây Thà nh được cùng nhau há»p mặt, nên Äắc Nhất sÆ¡n trang đã hết sức náo nhiệt. Lục Tiệm quá áy náy, gã há»i bà Ôn Äại:
- Từ Tây Thà nh đến đây, đưá»ng xá vạn dặm xa xôi, Lục Tiệm tôi đâu có tà i có đức gì mà đã khiến Äịa mẫu cùng các vị đồng môn phải má»™t phen vất vả như thế?
Ôn Äại vui vẻ trả lá»i:
- Cái tên Lục Tiệm đệ thiệt là ... Äệ còn không biết ư? Bây giá», đệ là m ông chá»§ Tây Thà nh, đám cưới linh đình cá»§a thà nh chá»§, có đệ tá» nà o cá»§a Tây Thà nh mà dám không đến chúc mừng chá»›?
Má»i ngưá»i nghe thế, Ä‘á»u cưá»i ồ, chỉ riêng mình Lục Tiệm không hiểu, gã thắc mắc:
- Äịa mẫu nương nương, sao nương nương lại bảo đệ đã là m Thà nh chá»§, xin ngưá»i hãy giải thÃch cho đệ rõ?
Ôn Äại tá»§m tỉm cưá»i, bà đáp:
- Äây đâu phải chuyện nói chÆ¡i? Äó là tất cả các bá»™ đã bình bầu đệ lên là m thà nh chá»§, chuyện rất danh chÃnh ngôn thuáºn.
Lục Tiệm cà ng thấy quái lạ hơn, gã lắc đầu:
- Chẳng đúng! Äệ là m chá»§ bá»™ Thiên bá»™, nếu có việc bình bầu như thế, tại sao đệ lại chẳng hay biết gì ráo?
Ôn Äại cưá»i xoà . Tiên Thái Nô trả lá»i thay bà :
- Tám bá»™ bình bầu, Ä‘a số là thắng, bây giá», đã có bẩy bá»™ đồng ý cỠđệ lên là m Thà nh chá»§, cái ý kiến cá»§a Thiên bá»™ nà y, chịu hay không chịu ... cÅ©ng váºy thôi!
Chuyện quá đột ngá»™t, gã vốn chẳng ham là m Thà nh chá»§, Lục Tiệm ngay láºp tức bị sững sá», gã như gà mắc tóc, bèn ngá»› ra, không biết đối đáp thế nà o!
Ôn Äại lại bảo:
- Hai báºc phụ mẫu cá»§a Tình nhi Ä‘á»u quá cố, há» hà ng nó chẳng còn ai, ta đây là m sư phụ nó, không thể nà o không góp má»™t tay và o được! Ta đã thuê được má»™t biệt viện, để cùng nó ở bên đó là m nhà gái, đến hôn lá»… ngà y mai, sẽ cho rước dâu.
Lục Tiệm đồng ý, nhưng từ lúc ấy trở Ä‘i, gã cứ dà u dà u chẳng vui, khi vỠđến phòng trong, gã bèn Ä‘em má»i chuyện còn vấn vương trong lòng nói cho Diêu Tình nghe.
Diêu Tình chau mà y, bảo:
- Sư phụ và sư công đã chÄ©a tâm trà và o chà ng rồi đấy! Ngón nà y cuả hai vị muốn là m chà ng không còn đưá»ng lui! Chà ng nghÄ© coi, Cốc Chẩn Ä‘ang là m chúa đẩo Äông Äảo, nếu xảy ra chiến tranh giữa hai bên đông tây, chỉ có má»—i mình chà ng là đánh thắng nổi hắn, mà bằng và o quan hệ giữa chà ng và hắn, thì chà ng là m sao xuống tay cho được! Äể ép bức chà ng, hỠđã Ä‘em cái ngôi vị Tây Thà nh chi chá»§ là m má»™t cái mÅ© tháºt to, há» Ä‘em trùm đại lên đầu chà ng, nếu xảy ra chiến tranh, chà ng thân là m Thà nh chá»§, thì là m sao có thể đứng ngoà i là m ngÆ¡! Thứ nữa, đưa chà ng lên là m Thà nh chá»§, tức là là m cho lÅ© ngưá»i Äông Äảo có gan cùng mình đến đâu, cÅ©ng không dám mạo phạm và o hổ uy cá»§a chà ng. Thà nh ra, xảy ra chiến tranh hay không, vá»›i chà ng trong vai Thà nh chá»§, có nghÄ©a Tây Thà nh là không thể thua!
Lục Tiệm mặt nhăn mà y nhó, đáp:
- Nhưng ta là m sao đi đánh nhau với Cốc Chẩn cho được?
Diêu Tình Ä‘áºp bà n, cưá»i ầm:
- Äúng rồi đó! Chà ng cứ giữ ý ấy, chuyện đánh đấm là không có xảy ra đâu!
Lục Tiệm há»i:
- Còn Cốc Chẩn thì sao? Bao nhiêu ngưá»i Äông Äảo đòi nhanh chóng trả thù, rồi ra, không biết há» sẽ ép buá»™c hắn thế nà o?
Diêu Tình không ngăn nổi trà ng cưá»i ầm Ä©:
- Hảo ca ca, chà ng Ä‘ang giả vá» ngốc nghếch chăng? Ngón nghá» cá»§a xú hồ ly là sao chá»›? Hắn đã tha không ép ai thì thôi, có ai mà ép nổi hắn kia? Còn nói đến chuyện giở giói mánh mung, mấy cái thằng há» vụng vỠở Äông Äảo thiệt không đáng Ä‘i xách dép cho hắn nữa!
Lục Tiệm nghĩ ngợi, rồi gã liên thanh la lớn:
- Äúng ... Äúng quá ...
Chợt mặt Diêu Tình hiện vẻ bá»±c tức, cô nắm chặt nắm đấm, hoa tay Ä‘áºp lia lịa xuống mé giưá»ng, miệng chua ngoa nói:
- Cái tên xú hồ li đó, bổn cô nương lần trước xuất giá, đã bị hắn tá»›i quáºy cho nát nước, váºy mà lần nà y, hắn lại Ä‘i là m con rùa Ä‘en rụt cổ, đến má»™t cái rắm cÅ©ng không dám đánh, hừm ... cà ng nghÄ© cà ng giáºn, mai mốt gặp lại, há»… không nhéo và o hai lá»— tai hắn, là không chịu được!
Thấy cô nổi tráºn lôi đình, Lục Tiệm bất giác không sao nhịn được, gã cưá»i ha hả tháºt lá»›n.
Sau ngà y cưới, ThÃch Kế Quang cÅ©ng sai ngưá»i đưa quà mừng đến. Hay tin huynh trưởng Ä‘ang báºn bịu chiến cuá»™c ở vùng Mân Bắc, Lục Tiệm rất xúc động, gã nghỉ thêm mấy hôm, chá» ngưá»i Tây Thà nh lục tục kéo nhau ra vá» hết rồi, Lục Tiệm bèn cùng Diêu Tình Ä‘i xuống miá»n nam, giúp ThÃch Kế Quang tiá»…u trừ bá»n giặc cướp ngưá»i Oa.
Lúc ấy, ThÃch Kế Quang liên tục đánh lui bá»n đại khấu, oai danh lão chấn động vùng đông nam, bá»n giặc Oa nghe đến tên Ä‘á»u sợ mất máºt, chúng hè nhau gá»i lão là "ThÃch lão hổ". Khi được Lục Tiệm đến giúp, lão tá»±a như hổ má»c thêm cánh. SÆ¡ sÆ¡ có hai năm, giặc Oa ở miá»n đông nam Ä‘á»u lần lần hoà n toà n bình định xong. Và trong khoảng thá»i gian hai năm đó, tÃnh mạng hoà ng đế Gia TÄ©nh cÅ©ng ô hô, lão lưu lại Ä‘á»i sau má»™t cái túi da thịt hôi thối, giấc má»™ng đắc đạo là m tiên lên trá»i cá»§a lão tan tà nh như bá»t nước, chỉ để là m trò cưá»i cho háºu thế.
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 05-06-2009 at 06:47 PM .
06-06-2009, 01:01 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Hồi 75: Minh nguyệt (05/06/2009)
Táºp 34: Tiá»m Long váºt dụng
Hồi 75: Minh nguyệt (05/06/2009)
,
Năm kế đó, miá»n nam hoà n toà n bình định, ThÃch Kế Quang được chỉ đòi vá» kinh thà nh, vốn Diêu Tình chưa có dịp thăm viếng Bắc Kinh, cô thừa dịp đó đã kì kèo Lục Tiệm, muốn cùng gã vầy Ä‘oà n theo ThÃch Kế Quang Ä‘i chÆ¡i kinh thà nh. Tuy Lục Tiệm nhá»› Cốc Chẩn da diết, đã nhiá»u lần gã muốn Ä‘i Äông Äảo thăm y má»™t phen, nhưng giỠđây,mang thân pháºn là m Thà nh chá»§ Tây Thà nh, chuyện gì cÅ©ng phải cân nhắc, mà gã cÅ©ng sợ ngưá»i Tây Thà nh hiểu lầm, rồi lại ngại đến Äông Äảo sẽ gây phiá»n toái cho Cốc Chẩn. Gã tÃnh tá»›i tÃnh lui, lòng dẫu nhá»› nhung, song gã chẳng dám Ä‘i, rồi khi bị Diêu Tình kèo nà i, gã đà nh gác bỠý muốn đó, Ä‘i thăm vùng kinh sư trước.
Má»™t Ä‘oà n ngưá»i ngược bắc, dá»c đưá»ng vượt qua ruá»™ng đồng ngang dá»c, thấy nhà nông là m ăn dá»… dà ng, rừng trà tươi tốt khắp chốn, tiếng ca hát cá»§a ngưá»i hái trà véo von cùng khắp, nghe êm êm trong tai không thôi. Nhình cảnh tượng, Lục Tiệm nhá»› đến khi xưa lúc từ Äông Doanh trở vá», chốn chốn nhuốm mà u thê thảm, gã cứ tưởng Ä‘ang lạc và o má»™t thế giá»›i nà o khác. Chẳng mấy chốc, Ä‘oà n ngưá»i đến ven bá» Trưá»ng Giang, còn Ä‘ang chá» thuyá»n sang sông, bá»—ng từ đà ng trước hiện đến má»™t cá»— thuyá»n lá»›n. Thuyá»n to đến kỳ lạ, chừng lá»›n gấp bá»™i các giang thuyá»n thông thưá»ng.
ThÃch Kế Quang cÅ©ng lấy là m lạ:
- Chẳng hiểu là kẻ nà o mà nghênh ngang cho hải thuyá»n Ä‘i ngược Trá»ng Giang đến đây?
Lão còn chưa dứt lá»i, đã nghe có tiếng ngưá»i cưá»i lá»›n. Lục Tiệm vừa mừng vừa ngạc nhiên, gã buá»™t miệng kêu lên:
- Cốc Chẩn!
Chữ "Chẩn" còn chưa nói hết, đã thấy Cốc Chẩn mũ áo sênh sang, chắp tay vui vẻ chà o:
- Äại ca, ThÃch tướng quân, nếu có nhã hứng, xin má»i quá bá»™ lên chÆ¡i tặc thuyá»n cá»§a Cốc má»—?
ThÃch Kế Quang chia tay gã từ ngà y đó đến giá», nhiá»u năm ròng chưa gặp lại, trong thá»i gian ấy lòng lão cÅ©ng nhá»› nhung, giá» gặp mặt, lão mừng khôn xiết, tay chỉ và o Cốc Chẩn, miệng vui vẻ há»i:
- Tiểu tá» nhà ngươi, đã là m quân lệnh trạng, hứa sẽ trở vá», kết cục là cụp Ä‘uôi dông mất , mấy năm ròng rã tuyệt không ló dạng!
Cốc Chẩn cưá»i hì hì, đáp:
- ThÃch đại nhân là ngưá»i báºn rá»™n, kẻ thảo dân khÆ¡i khÆ¡i đây sao dám đến quấy rầy chứ!
ThÃch Kế Quang chau mà y, bảo:
- Lá»i đó Ä‘Ãch thá»±c thúi không chịu nổi!
Cốc Chẩn cưá»i đáp:
- Thì ra ThÃch huynh cÅ©ng biết mắng ngưá»i!
Nghe gã nói, má»i ngưá»i cùng cưá»i ồ!
Cưá»i cợt má»™t chặp, thuyá»n đã cáºp bá», ThÃch, Lục, Diêu má»™t Ä‘oà n kéo nhau lên, lÅ© kiếp nô được gặp lại Cốc Chẩn, thảy Ä‘á»u hết sức thân thiết. Cốc Chẩn luôn miệng chà o há»i, hai mắt gã cứ nhìn chằm chằm và o Diêu Tình, ra kiểu thăm dò hà ng há». Diêu Tình nhổ toẹt, mắng gã:
- Xú hồ li, hai con mắt kẻ cướp cá»§a ngươi kia, là m gì mà nhìn và o ta dữ váºy?
Cốc Chẩn lắc đầu, đáp:
- Ta đâu có nhìn cô, ta nhìn tiểu điệt của ta đấy chứ!
- Tiểu Ä‘iệt cá»§a ngươi? - Ngoái đầu trông lại chẳng thấy ai khác, Diêu Tình má»›i chợt hiểu ra, mặt mà y á»ng đỠđến táºn mang tai, cô bèn nhấn gót chân, nhảy à o tá»›i trước, thò tay muốn nắm và o hai và nh tai Cốc Chẩn.
Cốc Chẩn cúi đầu để cô nắm lấy, miệng gã la lớn:
- Diệu Diệu, cứu ta với!
Từ trong khoang thuyá»n vá»ng ra má»™t trà ng cưá»i, Thi Diệu Diệu bế má»™t hà i nhi, hiện ra chá»— cá»a khoang, cưá»i bảo:
- Diêu gia muá»™i tá», xin hãy nể mặt ta mà tha cho gã má»™t lần Ä‘i!
Diêu Tình trông thấy Thi Diệu Diệu, cô bèn gạt đầu gã sang má»™t bên, à o và o gần, đưa tay vuốt ve bầu má nõn nà cá»§a đứa bé, cô cưá»i hì hì, há»i:
- ÄÆ°á»£c mấy tháng rồi? Trai hay gái? Äặt tên gì váºy?
Thi Diệu Diệu hoan hỉ dáp:
- Vừa được ba tháng, là con gái, còn tên ư, Cốc Chẩn vẫn chưa đặt, bảo là chỠđại ca đặt cho.
Diêu Tình cưá»i đáp:
- Con gái thì hay quá. Ta đang muốn sanh con trai, để là m một đôi thiệt đẹp đấy!
Cốc Chẩn cưá»i ha hả, bảo:
- Äại mỹ nhân ôi là đại mỹ nhân ôi, cô đúng là huênh hoang quá lắm, sanh con trai ư, cô cứ tưởng muốn là được đấy hẳn? Ta cÅ©ng tÃnh kiếm má»™t thằng cu, kết cục đó, trá»i không chiá»u lòng ngưá»i, nhưng mà , con gái thì cÅ©ng tốt, ta cà ng ngà y cà ng trông cà ng thấy thương yêu nó hÆ¡n lên.
Diêu Tình bá»—ng quay ngưá»i lại nhìn chăm chăm và o Cốc Chẩn, nụ cưá»i tai quái, há»i gã:
- Cốc tiếu nhân, ngươi gá»i ta bằng gì? Còn gá»i là "đại mỹ nhân" nữa thì không được đâu đấy!
Cốc Chẩn vui vẻ đáp:
- Äúng thế ... Ta phải gá»i bằng "đại tảo bả" kia!
Diêu Tình khi nghe tá»›i âm "tảo", cô nghÄ© gã gá»i cô bằng "đại tẩu", bất giác đã thấy mừng rÆ¡n trong bụng, đâu ngá», Cốc Chẩn lại thêm từ "bả" và o , câu nói đổi hẳn nghÄ©a, cô phát bá»±c tức, co chân định tặng gã má»™t cước, dÄ© nhiên là bị Cốc Chẩn né tránh được. (đại tảo bả: Cây chổi lá»›n - đại tảo nghe na ná như đại tẩu!)
Cưá»i đùa má»™t tráºn xong, khi và o đến trong khoang, đã thấy Cốc Bình Nhi cùng Äà o Hồng, Ngạc Lục Ä‘ang bà y biện thức ăn, rượu uống, má»i ngưá»i ngồi yên chá»—, kể lể ná»—i niá»m khi xa cách, không gì là không nói tá»›i, chỉ là Cốc Chẩn tuyệt không nhắc nhở đến Äông Äảo.
Bá»n Lục Tiệm cÅ©ng không dám nói gì nhiá»u đến, bá»—ng nghe Cốc Chẩn vui vẻ bảo:
- ThÃch tướng quân, ta lâu lắm má»›i lại được gặp gỡ ngà i, xin có má»™t món quà nà y là m lá»… ra mắt, ngà i thấy sao?
ThÃch Kế Quang cưá»i, đáp lại:
- Hay lắm! Tặng quà gì thế?
Cốc Chẩn lấy từ mé bên ra má»™t cái há»™p bằng gá»— hồng má»™c, vừa cưá»i tá»§m tỉm, vừa đặt nó trước mặt ThÃch Kế Quang.
ThÃch Kế Quang mở há»™p ra, vừa thoáng trông thấy, mặt lão biến sắc, thì ra bên trong há»™p có má»™t thá»§ cấp, nhìn theo cách búi đầu tóc, rõ là đầu má»™t ngưá»i Oa.
Trong lòng sinh hiếu kỳ, Lục Tiệm vừa đưa mắt nhìn sang, gã bất giác buột miệng kêu lên:
- Thương Binh Vệ!
Äầu ấy đúng là đầu cá»§a Tả Thương Binh Vệ, Lục Tiệm đâu dè, má»™t lần cách biệt từ Thiên Trụ sÆ¡n, khi gặp lại, thì hắn đã hoá thà nh ngưá»i thiên cổ.
Cốc Chẩn "ồ" một tiếng, nói:
- Tên nó là Thương Binh Vệ sao? Nhưng mà hắn còn có má»™t cái tên tục khác nữa, gá»i bằng "Thương tiên sinh" Từ khi bị ThÃch tướng quân đánh bại, hắn chiếm cứ má»™t hòn đảo nhá», định tiếp diá»…n nghỠác ôn, đâu ngỠđụng phải tay đệ, đệ thu tháºp toà n bá»™ cả lÅ©, rồi hay tin ThÃch huynh Ä‘ang phải ngược bắc, bèn láºp tâm mang theo là m món quà ra mắt.
ThÃch Kế Quang ngắm cái thá»§ cấp, cả tiếng cưá»i ầm, nói:
- Lá»… váºt quý lắm ... tốt lắm!
Lục Tiệm không khá»i không nghÄ© nhá»› đến chuyện cÅ© ở Äông Doanh, trong lòng gã dấy lên má»™t ná»—i thê lương.
Cốc Chẩn lại vui vẻ đỠnghị:
- ThÃch huynh, đại ca, đưá»ng nháºp kinh xa xôi quá, đệ có đỠnghị nà y, hay là cả bá»n ngá»± thuyá»n theo đưá»ng biển mà đi Bắc Kinh, má»i ngưá»i thấy sao?
Gã còn chưa dứt lá»i, Diêu Tình đã vá»— tay hoan nghênh:
- Tuyệt ... Tuyệt lắm!
Ãnh mắt ThÃch Kế Quang liếc sang trao đổi cùng Lục Tiệm, rồi lão cưá»i, đáp:
- Triá»u đình vốn đã có lệnh cấm Ä‘i đưá»ng biển, tên gian thương nhà ngươi lại tÃnh vi phạm! Thôi cÅ©ng được, đâu đó cÅ©ng chỉ dăm ba ngà y đưá»ng, nếu ai nấy không có gì dị nghị, ta đây cÅ©ng đà nh xả mệnh mà bồi tiếp ngươi!
Láºp tức Cốc Chẩn hạ lệnh cho thuyá»n xuôi dòng, vượt qua cá»a Ngô Tùng, thuyá»n bẻ bánh lái Ä‘i vá» hướng bắc, cả Ä‘oà n ngà y ngà y chè chén, sướng khoái khôn cùng.
---- còn tiếp ----
Tà i sản của livan
Từ khóa được google tìm thấy
4vn eu forum showthread , 4vn.eu thuong hai , 4vn.eu/forum/showthread , àãåíòñòâî , àâàòàðêè , åãèïòà , äâèæåíèÿ , ãëîáóñ , âîëãîãðàä , àíèìå , an oan thuong hai full , baby thuong hai ebook , baby thuong hai ful , baby thuong hai full , bổ thiên kiếp thá»§ , dai thuong hai full , doc thuong hai ful , doc thuong hai full , doc truyen thuong hai , doctruyen thuong hai , êàçèíî , hai thuong phon hoa full , îäíîêëàñíèêè , ñíåæíàÿ , òèìàòè , õîñòèíã , phuong ca thuong hai , phượng ca , prc thương hải ful , suongchieu , tai thuong hai full pdf , tai truyen thuong hai , thuong hai , thuong hai *********** , thuong hai 4vn , thuong hai 4vn.eu , thuong hai full , thuong hai full lyric , thuong hai full pdf , thuong hai full prc , thuong hai full prc 4vn , thuong hai full txt , thuong hai full' , thuong hai full] , thuong hai phon hoa full , thuong hai phuong ca , thuong hai phuong ca 4vn , thuong hai phuong ca pdf , thuong hai phuong ca prc , thuong hai prc full , thuong hai tron bo 4vn , thuonghai full prc , thượng hải full prc , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải , thương hải /4vn.eu , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải full pdf , thương hải full prc , thương hải full text , thương hải pdf , thương hải prc , thương hải prc full , truyện thương hải , truyen thuong hai , truyen thuong hai full , ðàñïèñàíèå