Hồi 36: Ba Chiêu Tuyệt Há»c
Thấy Phi Cảnh đại sư ân cần như thế, Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ láºt Ä‘áºt vòng tay :
- Há»™ Pháp có lòng khoản đãi như thế tháºt chúng đệ tỠáy náy vô cùng.
Cả bá»n theo chân Phi Cảnh và o đại sảnh, quả nhiên nÆ¡i đây đã bà y sẵn tiệc chay.
Nói là tiệc chay nhưng tháºt sá»± rất thịnh soạn và Phi Cảng đại sư trịnh trá»ng má»i khách nhưá»ng cho Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ ngồi trên.
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Dám há»i đại sư, chẳng hay Tam sư thúc chúng tôi không cùng dùng cÆ¡m ở đây sao ?
Phi Cảnh đại sư cưá»i :
- Äại cung chá»§ và Tam cung chá»§ đã Ä‘i cả rồi.
TỠKỳ Lệnh Chủ ngạc nhiên :
- Sư phụ và sư thúc chúng tôi đã đi cả rồi sao ?
Phi Cảnh đại sư gáºt đầu :
- Äã Ä‘i hết nhưng bần tăng biết thì có lẽ đêm nay Tam cung chá»§ sẽ quay trở lại.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bây giá» má»›i vỡ lẽ những Ä‘iá»u thắc mắc, hắn nghÄ© đã có đủ mặt không hiểu tại sao ba chiêu tuyệt kiếm lại phải đợi tá»›i ngà y mai má»›i bắt đầu luyện táºp, nhưng đến bây giá» thì những thắc mắc ấy má»›i được giải rõ, vì Tam cung chá»§ còn báºn việc phải Ä‘i vá»›i Äại cung chá»§ đến đêm má»›i trở vá».
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ lại há»i :
- Chẳng hay Huyá»n Cảnh đại sư có còn ở đây không ?
Phi Cảnh đại sư nói :
- Huyá»n Cảnh sư đệ đã theo tùy tòng Äại cung chá»§ và Tam cung chá»§ Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ nghÄ© thầm rằng há» Ä‘i má»™t cách vá»™i và ng như thế nhất định phải có vấn đỠtrá»ng đại.
Nhưng vì trong bữa cÆ¡m không có cách gì để há»i phăng ra được, cÅ©ng may khi rượu và o được và i chén da mặt trắng trẻo cá»§a Phi Cảnh đại sư á»ng Ä‘á», ông ta nổi hứng ba hoa :
- Tứ vị Lệnh Chá»§ có biết tại sao Tam cung chá»§ lại láºt Ä‘áºt Ä‘i vá»™i như thế hay không ?
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ biết đã đến lúc gây chuyện, nhưng lại cÅ©ng biết rằng trong bốn ngưá»i Lệnh Chá»§ thì Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ là ngưá»i có tư cách nói nhiá»u, vì hắn là kẻ cầm đầu, nhất là thái độ cá»§a Bạch, Thanh Kỳ Lệnh Chá»§ đã rõ rà ng như thế nên hắn đà nh ẩn chá» cho há» bá»™c lá»™ vá»›i nhau.
Quả nhiên, Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ nói ngay, nhưng hắc có vẻ tháºn trá»ng :
- Không biết được, nhưng vì đây là công chuyện của sư môn nên chúng tôi cũng không dám tò mò.
Phi Cảnh cưá»i lá»›n :
- Không, chuyện nà y rất có quan hệ tá»›i bốn vị, nói ra cÅ©ng không sao, vì chÃnh ngay bây giá» chúng ta đã gặp má»™t cưá»ng địch khá nguy hiểm trong chốn giang hồ.
Bạch Kỳ Lệnh Chủ cau mặt :
- Võ lâm Tứ Äại Thế Gia à ?
Phi Cảnh đại sư rùn vai :
- Võ lâm Tứ Äại Thế Gia thì ai mà kể là m chi ?
Bạch Kỳ Lệnh Chá»§ há»i tiếp :
- Hay là Nga My và Thiếu Lâm ?
Phi Cảnh đại sư nói :
- Thiếu Lâm, Nga My, má»™t ở Hà Nam, má»™t ở Xuyên Tây. Tại Giang Nam nà y thế lá»±c cá»§a há» có là bao mà cho dù có mạnh tá»›i đâu nữa thì Thiếu Lâm và Nga My cÅ©ng chưa đáng gá»i là kình địch lợi hại, cÅ©ng chưa khiến cho Äại cung chá»§ phải thân chinh như thế.
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ giáºt mình :
- Äại sư nói như thế là ...
Phi Cảnh đại sư nói ngay :
- “Lưu Hương Cốcâ€.
TỠKỳ Lệnh Chủ nhướng mắt :
- Lưu Hương Cốc ?
Phi Cảnh đại sư gáºt đầu :
- Äúng, bá»n Lưu Hương Cốc gần như là cùng xuất hiện giang hồ má»™t lượt vá»›i môn phái chúng ta, nhưng trong vòng mấy tháng gần đây, có nhiá»u nhân váºt lợi hại cá»§a cả hai giá»›i Hắc Bạch giang hồ bá»n chúng thu nạp được, cứ theo tin tức mà mình thu nháºn được thì luôn cả năm đại môn phái võ lâm hiện tại cÅ©ng có nhiá»u cao thá»§ gia nháºp Lưu Hương Cốc, thế lá»±c cá»§a há» hình như còn mạnh hÆ¡n chúng ta rất nhiá»u.
Thanh Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Chẳng hay đại sư có biết Lưu Hương Cốc là Bang Hội hay là môn phái ?
Phi Cảnh đại sư lắc đầu :
- Äiá»u đó thì bây giá» chưa má»™t ai biết được, cứ theo lá»i đồn đãi trong giang hồ thì Lưu Hương Cốc là má»™t bang há»™i bà máºt, cÅ©ng có ngưá»i bảo rằng Lưu Hương Cốc là má»™t địa danh, nhưng tháºt sá»± thì không má»™t ai biết chắc.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ xen và o :
- Nhưng chẳng hay đại sư có biết hỠỞ nơi nà o chăng ?
Phi Cảnh đại sư vụt cưá»i ha hả :
- Bốn vị thỠđoán xem nà o.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nhìn ba vị Lệnh Chủ kia và nói :
- Äiá»u đó chắc chắn là chúng đệ tá» không Ä‘oán được đâu.
Phi Cảnh đại sư cưá»i :
- Ngay bây giá» thì chưa ai biết sà o huyệt cá»§a bá»n chúng ở đâu. Nhưng căn cứ và o sá»± phán Ä‘oán cá»§a Äại cung chá»§ thì rất có thể chúng ở tại Hà ng Châu.
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ nhổm dáºy :
- Ở tại Hà ng Châu nầy ?
Phi Cảnh đại sư nói :
- Hai vị Tam Äẳng Há»™ Pháp cá»§a chúng ta từng phát hiện được những ngưá»i cao thá»§ thà nh danh, nhưng cÅ©ng bắt đầu phái hiện được thì hai vị Há»™ Pháp bị mất tÃch...
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Chẳng hay nhị vị Hộ Pháp của chúng ta phát hiện được những ai đại sư có biết hay không ?
Phi Cảnh đại sư lắc đầu :
- Äiá»u đó thì không biết, vì khi vừa phát hiện được thì nhị vị Há»™ Pháp mất tÃch ngay, chúng ta biết được như thế là chỉ nhá» và o ám hiệu cá»§a nhị vị Há»™ Pháp để lại mà thôi.
Ông ta thở dà i và nói tiếp :
- Tối hôm trước và o khoảng canh hai, chúng còn đến đây để thăm dò.
Thiếu chút nữa thì Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ đã báºt cưá»i, vì lão hoà thượng nà y nháºn rằng hắn là ngưá»i cá»§a Lưu Hương Cốc...
Vì nếu nói hồi tối hôm qua thì chỉ có hắn với lốt Hà n Thiếu Sơn đến đây chứ đâu có ai khác.
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Thế đại sư có từng cùng ngưá»i cá»§a chúng giao đấu qua chưa ?
Phi Cảnh đại sư lắc đầu :
- Chưa.
Nhưng rồi ông ta lại nói :
- Äó cÅ©ng là do quyết định cá»§a Tam cung chá»§, chÃnh hồi tối hôm qua Tam cung chá»§ từ ngoà i thà nh và o, phát hiện tung tÃch địch nhân nhưng vì thấy ngưá»i ấy thân pháp cao cưá»ng nên ngưá»i cho ta biết để ra lệnh cho tăng lữ ai vá» phòng nấy tắt đèn, cứ để mặc cho ngưá»i đối phó.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bây giá» má»›i biết sá»± việc xảy ra thuáºn tiện cho hắn hồi tối hôm qua là do Tam cung chá»§ xắp xếp...
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Chắc có lẽ Tam cung chủ tương kế tựu kế để cho kẻ địch bất phòng để theo dõi ngược lại hang ổ của chúng chứ gì ?
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ giáºt mình...
Tháºt là má»™t chuyện mà hắn không đỠphòng, nếu quả Tam cung chá»§ là m đúng như thế thì nhất định cÆ¡ mưu cá»§a hắn đã bại lá»™ hoà n toà n...
Nhưng Phi Cảnh đại sư lại nói :
- Phan Lệnh Chá»§ Ä‘oán đúng, nhưng Tam cung chá»§ bảo rằng vì tên ấy thân pháp cao lắm, khinh công cá»§a hắn là m cho Tam cung chá»§ bị lạc mất giữa đưá»ng.
Thanh Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Bằng và o khinh công cá»§a Tam sư thúc thế mà lại bị hắn bứt rÆ¡i thì tháºt lạ nhỉ?
Nhưng đại sư có nghe nói con ngưá»i cá»§a hắn diện mạo như thế nà o không ?
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ lại thêm má»™t lần nữa giáºt bắn mình...
Phi Cảnh đại sư nói :
- Tam cung chá»§ bảo rằng ngưá»i ấy là má»™t lão già trạc ngoà i năm mươi có vóc ngưá»i trung bình, má»™t nhân váºt mà Tam cung chá»§ chưa từng gặp trong chốn giang hồ.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ thở phà o, thì ra nà ng vẫn không nói tháºt vá» con ngưá»i Hà n Thiếu SÆ¡n cá»§a mình cho đồng bá»n...
Phi Cảnh đại sư nhìn Tá» Kỳ và Bạch Kỳ Lệnh Chá»§ cưá»i cưá»i nói tiếp :
- Nhưng căn cứ theo báo cáo Tri khách Äá»™ Duyên cá»§a bản tá»± thì trong khi Phan, Lục nhị vị tá»›i đây thì còn có má»™t ngưá»i khách dâng hương theo đến...
TỠKỳ Lệnh Chủ ngạc nhiên :
- Ngưá»i đó là ngưá»i nà o ?
Phi Cảnh đại sư cưá»i :
- Ngưá»i ấy đã Ä‘i rồi.
Bạch Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Thế đại sư có cho ngưá»i theo dõi hay không ?
Phi Cảnh đại sư mỉm cưá»i :
- Tháºt thì mấy lúc gần đây, rất nhiá»u khách tá»›i dâng hương tại chùa nà y khá có nhiá»u Ä‘iểm nghi ngá».
Ngưng một giây, nhà sư nói tiếp :
- ChÃnh vì thế cho nên Äại cung chá»§ đã ra lệnh cho Tứ vị Lệnh Chá»§ nên dá»i vá» chùa ở tạm, chứ không được phép ra ngoà i.
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ nghiêm giá»ng :
- Vâng, đệ tỠxin tuân mạng.
Phi Cảnh đại sư nói :
- Còn má»™t Ä‘iá»u nữa mà thiếu chút bần tăng đã quên mất, háºu viên cá»§a bản tá»± vốn là nÆ¡i dà nh để tiếp đãi những ngưá»i trong bổn môn, vì thế khi ở tại Phương Giám ÄÆ°á»ng thì đương nhiên là đóng vai cá»§a những khách tháºp phương đến cúng chùa, vì thế cho nên bất cứ chuyện gì xảy ra hay Ä‘ang đêm phát hiện kẻ dạ hà nh do thám thì cÅ©ng không nên có hà nh động gì là m lá»™ thân pháºn cá»§a tứ vị.
Bạch Kỳ và Thanh Kỳ Lệnh Chá»§ nghe nói Ä‘á»u hết thẩy ngạc nhiên, hỠđưa mắt lên nhìn Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ để ngầm trao đổi.
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ há»i Phi Cảnh :
- Äó là chuyện mà sư phụ đệ tỠđã dặn dò đấy chứ ?
Phi Cảnh đại sư cưá»i :
- Äúng như thế, nếu không phải do Äại cung chá»§ ra lệnh thì bần tăng đâu dám chá»§ trương ? Vả lại tám mươi tăng lữ trong chùa cÅ©ng Ä‘á»u là những ngưá»i am hiểu võ công, Thánh Quả Tá»± nà y tuy không phải là Long Äà m Hổ Huyệt nhưng cÅ©ng không phải là nÆ¡i để cho kẻ địch muốn xâm nháºp là được toại nguyện đâu.
Tá»± nhiên, lá»i nói cá»§a Phi Cảnh không phải là khoác lác, vì là Äệ Nhất Äẳng Há»™ Pháp cá»§a NgÅ© Phượng Mônthì sà o huyệt cá»§a ông ta đâu phải chá»— dá»… và o.
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ nghiêm giá»ng :
- Vâng, đệ tỠxin ghi nhớ.
Sau bữa cÆ¡m, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ và Äà o Ngá»c Lan quay vá» khách sạn để lấy hà nh lý, và khi Ä‘i hai ngưá»i chỉ mặc má»—i má»™t bá»™ đồ.
Và o đến phòng mình, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ vừa muốn quay ra thì Äà o Ngá»c Lan đã phóng nhanh vô, hắn giáºt mình vá»™i há»i :
- Tam sư thư có chuyện gì chăng ?
Äà o Ngá»c Lan vá»›i tay ra sau kéo cá»a phòng khép lại và mỉm cưá»i :
- Có một và i chuyện.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ đặt gói hà nh lý lên bà n và nói :
- Xin Tam sư thư hãy tạm ngồi.
Äà o Ngá»c Lan nói :
- Không cần lắm đâu, ta chỉ có một câu thôi, nói với Tứ sư đệ xong là ta đi ngay.
Nghe tiếng cưá»i và giá»ng nói cá»§a Äà o Ngá»c Lan hình như có Ä‘iá»u khác lạ, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bất giác khẽ nhìn nà ng tháºt nhanh rồi má»›i há»i :
- Chẳng hay Tam sư thư có chuyện chi cần nói ?
Äà o Ngá»c Lan vùng nghiêm mặt, đôi mắt sáng quắc cá»§a nà ng chiếu thẳng và o mặt Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ :
- Tứ sư đệ tháºt tình muốn dá»i vỠở hẳn trong Thánh Quả Tá»± à ?
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ rúng động, hắn cau mà y há»i lại :
- Chứ Tam sư thu bảo mình không dá»i vỠđó theo ý cá»§a Phi Cảnh Há»™ Pháp sao?
Äà o Ngá»c Lan nói :
- Không, riêng tôi thì tá»± nhiên là phải dá»i vỠđó chứ sao không ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Nhưng... như thế thì Tam sư thư nghÄ© rằng tiểu đệ không nên dá»i vỠđó hả ?
Äà o Ngá»c Lan nhìn Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bằng tia mắt ngáºp ngừng, tháºt lâu nà ng má»›i thấp giá»ng thở dà i :
- Tôi nghĩ rằng Tứ sư đệ không nên...
Hắc Kỳ Lệnh Chủ cảm thấy một luồng khà lạnh chạy dà i theo sương sống, hắn cắn răng nhưng vẫn cố giữ vẻ tự nhiên...
Chỉ cần má»™t con ngưá»i đừng phải ngu đần thì tá»± nhiên thấy ngay ẩn ý trong câu nói đó chứ không cần phải giải thÃch gì thêm nữa...
Nhưng Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ vẫn còn nhiá»u thắc mắc...
Trên con đưá»ng từ Kim Lăng đến đây và qua bao nhiêu ngà y chung sống, dạo chÆ¡i Tây Hồ, phải chăng Äà o Ngá»c Lan đã khám phá ra được hà nh tung cá»§a mình rồi chăng ?
Không ! Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ cảm thấy rằng không thể như thế được, vì nếu quả tháºt nà ng đã khám phá chuyện giả mạo Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ cá»§a mình thì nà ng phải báo cáo vá»›i sư phụ và sư thúc cá»§a nà ng chứ sao nà ng lại không là m như thế ?
Hà nh động cá»§a nà ng đã chứng tá» rằng nà ng chưa báo cáo Ä‘iá»u đó vì chá» vỠđến khách Ä‘iếm và sau khi đóng cá»a lại cẩn tháºn rồi nà ng má»›i nói vá»›i hắn, chứng tá» nà ng chỉ nói riêng vá»›i hắn mà thôi...
Hay là nà ng chỉ nghi ngỠchứ chưa quả quyết ?
Nà ng muốn úp úp mở mở để thăm dò ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ cố trấn tĩnh, hắn là m bộ ngơ ngác :
- Tam sư thư nói gì tháºt tình tiểu đệ chưa hiểu ?...
Äà o Ngá»c Lan cau mặt :
- Không hiểu tháºt à ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ lắc đầu :
- Tháºt tình tiểu đệ chưa hiểu gì cả.
Äà o Ngá»c Lan nhếch môi cưá»i nhẹ :
- Cái cách ổn định tinh thần như thế quả tháºt Ãt có.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ gượng cưá»i :
- Hôm nay Tam sư thư cà ng nói tiểu đệ cà ng thấy...bà máºt quá.
Äà o Ngá»c Lan lừ mắt nhìn hắn :
- Tôi nghÄ© rằng ngay bây giá» nhất là trong trưá»ng hợp ở lại nÆ¡i vắng vẻ như thế nà y, chúng ta cần phải thẳng thắn vá»›i nhau.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Hình như Tam sư thư có vẻ Ä‘a nghi rồi đó nghe.Trước mặt Tam sư thư có bao giá» tiểu đệ lại không thà nh tháºt ?
Äà o Ngá»c Lan nghiêm giá»ng :
- Không bao giá» dối gạt à ? Tốt lắm, váºy bây giỠông bạn cho biết mục Ä‘Ãch cá»§a ông bạn đến đây để là m gì ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ là m bộ kinh hãi :
- Uûa ? Sao Tam sư thư lại nói những lá»i lạ thế ? Tiểu đệ và Tam sư thư cùng phụng chỉ vụ tá»›i Hà n Châu kia mà ?
Äà o Ngá»c Lan cưá»i nhạt :
- Thế à ? Có lẽ là tôi quá Ä‘a nghi tháºt đấy... Vì luôn cả Tam sư thúc tôi là ngưá»i có con mắt tinh Ä‘á»i mà vẫn không thấy Ä‘iá»u gì khác lạ kia mà , phải không ? Nhưng có Ä‘iá»u tôi và Lưu Cảnh Thăng vốn là đồng môn há»c nghệ và gần gÅ©i không phải Ãt, cho nên khi có dịp gần lại như những ngà y qua là tôi phải thấy Ä‘iá»u khác lạ chứ ?
Bây giá» thì Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ má»›i biết mình tên là Lưu Cảnh Thăng, tháºt là hết hồn, nếu Äà o Ngá»c Lan đừng nói ra mà cứ há»i là mình tên gì thì có lẽ là mình sẽ lòi Ä‘uôi.
Nhưng hắn vẫn cố là m tỉnh :
- Như váºy nghÄ©a là Tam sư thư thấy tiểu đệ có chá»— nà o không phải ?
Äà o Ngá»c Lan nói :
- Nhiá»u lắm, riêng má»™t Ä‘iểm võ công, so vá»›i hắn, tôi là ngưá»i nháºp môn trước hÆ¡n má»™t năm, Ãt nhất hắn phải kém hÆ¡n tôi má»™t báºc có phải thế không nà o ?
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ gáºt đầu :
- Vâng, tiểu đệ công nháºn võ công cá»§a Tam sư thư cao hÆ¡n tiểu đệ khá nhiá»u.
Äà o Ngá»c Lan gáºt đầu :
- Cao hÆ¡n nhiá»u ? Thế mà khi giao đấu vá»›i Lý Duy Năng, tôi không chịu nổi hắn ba quạt, còn... Ông bạn thì chỉ má»™t đưá»ng kiếm mà bức lui cả hắn và Yến Tá» song kiệt !
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ cưá»i :
- ÄÆ°á»ng kiếm đó quả là đưá»ng kiếm vì nóng lòng nên phải đánh liá»u và Tam sư thư cÅ©ng không quên rằng má»™t kẻ liá»u muôn kẻ không cá»± lại đấy chứ ?
Äà o Ngá»c Lan rùn vai :
- Tháºt cám Æ¡n hết sức, cám Æ¡n đưá»ng kiếm đánh liá»u cá»§a ông bạn.
Và nà ng chầm cháºm nói tiếp :
- Nhưng lúc trong rừng ấy, ông bạn thi triển khinh công quả tháºt là có hạng đấy chứ ? Äừng nói chi Lưu Cảnh Thăng chỉ còn nước bắt bụi đằng sau mà ngay cả Tam sư thúc cá»§a tôi cÅ©ng chỉ lấy mắt mà nhìn, thảo nà o Lý Duy Năng lại chẳng đà nh nghiến răng căm phẫn trông theo chứ không tà i nà o Ä‘uổi kịp.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ giáºt mình, quả tháºt hôm Tiểu Hương dẫn mình Ä‘i và o rừng, Äà o Ngá»c Lan từ trong bước ra, lúc đó ngá»±c nà ng pháºp phồng dồn dáºp, đúng là nà ng đã phải váºn dụng tổn sức bình sanh để theo mình.
Nhưng bên ngoà i hắn vẫn giữ vẻ bình thản, xoa tay cưá»i nói :
- Tam sư thư chỉ nói đùa tiểu đệ !
Như không để ý đến sá»± cố tâm chống chế cá»§a hắn, Äà o Ngá»c Lan từ từ nói tiếp :
- Tháºt là đáng tức cưá»i, Lưu Cảnh Thăng ngoà i tâm địa thâm hiểm ra, chúng tôi còn là đồng môn vá»›i nhau, bao nhiêu năm chưa tùng thấy hắn mó tay hay liếc mắt đến má»™t quyển sách nà o, có thể nói bản tÃnh cá»§a hắn là con ngưá»i nhìn quyển sách như thù địch, nhưng khi đến Hà ng Châu, tôi bá»—ng dưng thấy ông bạn “Tứ sư đệ†cá»§a tôi đây lại bá»—ng nhiên biến thà nh má»™t nhà lão thông sá» sách thi văn, biến thà nh má»™t ngưá»i xuất khẩu thà nh thi văn...
Bây giỠHắc Kỳ Lệnh Chủ gần như chết đứng...
Hắn vỡ lẽ rằng Äà o Ngá»c Lan đã âm thầm theo dõi chú ý mình từng cỠđộng, lá»i lẽ má»™t...
Bây giá» thì sá»± cãi thiên chối quanh đã trở thà nh vô Ãch.
Thấy hắn đứng sững sá», Äà o Ngá»c Lan nhếch má cưá»i tháºt lá»›n.
Y như khoảng giữa hai ngưá»i có má»™t khoảng băng tháºt dà y, tiếng cưá»i cá»§a Äà o Ngá»c Lan, cái cưá»i và cái nhìn tháºt dịu cá»§a nà ng như tia nắng ấm phá tan băng giá.
Tuy nà ng mang mặt giả, nhưng tiếng cưá»i cá»§a nà ng cÅ©ng đủ hình dung đầy đủ vẻ mặt yêu kiá»u...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ nhìn và o mắt Äà o Ngá»c Lan, hắn thấy rõ những tia trìu mến nồng nà n và nà ng vụt đổi giá»ng vô cùng thân thiết :
- Nếu tôi đoán không lầm thì... Giang nhị...
Bây giá» thì dù có thế nà o Ä‘i chăng nữa cÅ©ng phải “tiên hạ thá»§ vi cưá»ng†cho dù nà ng không có ý hại mình thì cÅ©ng phải chế ngá»± nà ng trước đã, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ nhấc tay lên...
Nhưng vì đứng gần bên cá»a nên Äà o Ngá»c Lan vẫn nhanh tay hÆ¡n, khi Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ má»›i máy động cánh tay thì nà ng đã quà y tay xô tung cánh cá»a...
Không biết nà ng cố ý thoát thân hay vì lý do nà o khác, nhưng khi cánh cá»a bị xô mở thì thấy ngay có hai tên tiểu nhị Ä‘ang đứng bên ngoà i...
Cánh cá»a bị xô bất ngá» là m cho tên tiểu nhị Ä‘ang châu đầu không kịp dang ra, bị bắt quả tang Ä‘ang rình nghe lén.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ buông thõng đôi tay, hắn cảm thấy vá» kinh nghiệm giang hồ hắn hoà n toà n không sánh kịp vá»›i Äà o Ngá»c Lan...
Chiếu tia mắt lạnh như băng vá» phÃa tên tiểu nhị, Äà o Ngá»c Lan gắt giá»ng :
- Ngươi đứng đây là m gì ?
Tên tiểu nhị hoảng hồn ấp úng cưá»i má»›n :
- Da...dạ...da...tiểu nhân mang trà đến cho quý khách dùng.
Trên tay hắn quả tháºt Ä‘ang có khay trà , hình như hắn nói tháºt.
Äà o Ngá»c Lan cưá»i gằn :
- Äặt và o bà n cho ta.
Tên tiểu nhị khúm núm mang bình trà và o đặt trong bà n rồi khúm núm lui ra, mặt hắn không còn chút máu...
Nhưng hắn chưa ra khá»i cá»a thì Äà o Ngá»c Lan đã đóng sầm cá»a lại và trầm giá»ng :
- Trong giá»›i giang hồ khó lòng qua mặt được ai, ngươi đến đây là m gì hãy nói cho tháºt ?
Tên tiểu nhị phát run :
- Tiểu nhân tháºt tình mang trà đến cho khách quan.
Äà o Ngá»c Lan há»i :
- Ngươi đến đã bao lâu rồi ?
Tên tiểu nhị đáp :
- Dạ... thưa tiểu nhân vừa mới đến...
Äà o Ngá»c Lan chá»›p đôi mắt như Ä‘iện lạnh, nà ng nhÃch tá»›i má»™t bước gặn lại :
-Ngươi không nói tháºt là ngươi không tiếc cái mạng cá»§a ngươi đấy !
Tên tiểu nhị run bắn tay chân :
- Tiểu tiểu nhân nói tháºt...
Äà o Ngá»c Lan xạm mặt :
- Có lẽ ngươi chưa biết ta là ai đấy à ? Ta cần nói cho ngươi biết má»™t khi đã lá»t và o tay ta rồi thì xương thịt sẽ không còn vết dấu đấy nhe !
Tên tiểu nhị phát run, hắn tụt lui má»™t bước và cho váo túi áo lấy ra má»™t đồng tiá»n xoè ngá»a bà n tay chìa ra trước mặt Äà o Ngá»c Lan...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ liếc mặt thấy đồng tiá»n được mà i phẳng trên mặt có khắc hai chữ “NgÅ© Chuâ€, hắn thầm Ä‘oán đây là ám hiệu cá»§a NgÅ© Phượng Môn...
Äà o Ngá»c lan mÃm miệng :
- Ngươi đã biết chúng ta là ai rồi chứ ?
Tên tiểu nhị đổi giá»ng :
- Vâng, thuá»™c hạ đã biết. Và đã được lệnh trá hình theo dõi những ngưá»i trong khách Ä‘iếm, xin Lệnh Chá»§ thông cảm cho.
Äà o Ngá»c Lan gáºt đầu :
- ÄÆ°á»£c rồi, ngươi hãy trao máºt hiệu cho ta xem.
Tên tiểu nhị bước tá»›i trao đồng tiá»n, nhưng hắn vừa đưa tay ra thì cánh tay cá»§a Äà o Ngá»c Lan đã xỉa tá»›i nhanh như chá»›p...
Tên tiểu nhị không kịp la một tiếng thì đã xuống như một tà u lá héo.
Hắn đã bị Äà o Ngá»c Lan Ä‘iểm ngay và o tá» huyệt.
Chuyện xảy ra quá nhanh và ngoà i ý nghÄ© cá»§a Hắc Kỳ Lệnh Chá»§, hắn đứng nhìn cái chết cá»§a tên tiểu nhị bằng má»™t đôi mắt sững sá»...
Äà o Ngá»c Lan nhÃch tá»›i má»™t bước lá»™t chiếc khăn bao đầu cá»§a tên tiểu nhị. Äầu hắn trá»c lóc, phÃa trên trán má»™t chút có ba dấu Ä‘iểm hương.
Hắn đúng là một nhà sư !
Äúng là ngưá»i cá»§a Thánh Quả Tá»±.
Äà o Ngá»c Lan không nói má»™t tiếng nà o cả, nà ng cho tay và o túi lấy ra má»™t cái bình bằng thuá»·, nà ng dở nút trút ra những chất bá»™t trắng rải khắp ngưá»i cá»§a nhà sư, và chỉ mấy khắc trôi qua thi thể cá»§a nhà sư chỉ còn lại má»™t bãi nước và ng.
Cầm bình trà lên, Äà o Ngá»c Lan tạt mạnh xuống ná»n đất cho nước và ng trôi hết và nà ng nhìn thẳng và o mặt Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ :
- Tôi giết hắn không phải vì các hạ đâu.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ Ä‘iá»m đạm mỉm cưá»i :
- Nhưng dù sao cũng phải ghi ân.
Äà o Ngá»c Lan nói :
- Câu chuyện khi nãy giữa chúng ta hãy còn lỡ dở...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Bây giá» cô nương tÃnh sao ?
Äà o Ngá»c Lan thấp giá»ng :
- Các hạ quả là ...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ gáºt đầu :
- Äúng, cô nương Ä‘oán đúng.
Äà o Ngá»c Lan kÃch động :
- Các hạ là Giang...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bình tÄ©nh gáºt đầu :
- Vâng, tại hạ là Giang Hà n Thanh.
Vốn đã biết trước, nhưng bây giá» chÃnh miệng đối phương tá»± xưng, Äà o Ngá»c Lan sững sá», qua má»™t lúc khá lâu nà ng má»›i nói, nhưng giá»ng nói cá»§a nà ng tháºt nhẹ :
- Giang công tỠquả là to gan.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ Ä‘iá»m nhiên :
- Äã biết lai lịch cá»§a tại hạ, bây giá» cô nương tÃnh sao ?
Äà o Ngá»c Lan há»i :
- Lưu Cảnh Thăng đâu ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Hắn đã chết rồi...
Äà o Ngá»c Lan gặn há»i :
- Giang công tỠgiết hắn ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ lắc đầu :
- Không, hắn tá»± váºn bằng độc dược.
Äà o Ngá»c Lan cúi mặt, hình như nà ng cố tránh tia mắt cá»§a ngưá»i đối diện, hai bà n tay cá»§a nà ng xoa nhè nhẹ, lòng nà ng mâu thuẫn vô cùng...
Tháºt lâu, nà ng ngẩng mặt lên dịu giá»ng :
- Tôi nghĩ đáng lý công tỠnên đi ngay bây giỠlà phải.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Tại sao phải là m thế ?
Äà o Ngá»c Lan nói :
- Vì tôi muốn Giang công tỠđược bình an.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ lắc đầu :
- Tại hạ tháºt tình không thể Ä‘i ngay bây giỠđược.
Äà o Ngá»c Lan thở ra :
- Tôi nghĩ rằng công tỠkhông có gì bắt buộc đến phải hà nh động đến gần như điên dại như thế nà y.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Không phải tôi không biết Ä‘iá»u nà y nguy hiểm, nhưng hiện thá»i thì tôi vẫn còn má»™t tù nhân trong tay cá»§a chư vị.
Äà o Ngá»c Lan nói :
- Lịnh huynh không có ở nÆ¡i nà y, chuyện ấy do Hồ Tuấn Tà i cáng đáng, tôi nghÄ© rằng công tá» nên vá» há»i lại hắn là hay hÆ¡n hết.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ gáºt đầu :
- Äa tạ cô nương nhưng cô nương cÅ©ng cần nên biết rằng ngay bây giá» Lưu Cảnh Thăng đã chết rồi, tôi không thể Ä‘i được vì nếu tôi bá» Ä‘i thì tất cả những gì dá»± kiến cá»§a tôi sẽ há»ng. Thịnh tình cá»§a cô nương, tôi chỉ biết ghi tạc trong lòng chứ không biết phải là m sao.
Äà o Ngá»c Lan tặc lưỡi :
- Như thế thì công tỠnhất định không đi ?
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ gáºt đầu :
- Vâng, không thể có cách nà o khác hơn được.
Giá»ng nói cá»§a Äà Ngá»c Lan cà ng trở nên buồn bã lạ thưá»ng :
- Cho dù tôi có quyết tâm bảo vệ, che dấu cho Giang công tỠthì cũng chưa chắc qua mặt được sư phụ và Tam sư thúc...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ mỉm cưá»i :
- Chỉ cần cô nương bằng lòng đừng tiết lộ dùm tại hạ là được rồi.
Äà o Ngá»c Lan thở ra :
- Tôi đã không báo cáo đã là má»™t tá»™i rất nặng rồi, nếu để cho bị phát giác thì chắc là chỉ còn má»™t con đưá»ng chết...
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Xin cô nương an lòng, nếu không may bị phát giác thì tại hạ sẽ đem cái chết mà đảm bảo sự an toà n cho cô nương để đáp lại thịnh tình che dấu.
Äà o Ngá»c Lan khẽ liếc và o mặt hắn và cúi đầu thở dà i thưá»n thượt :
- Cầu mong là chuyện sẽ không bị phát giác...
Câu nói sau cùng cá»§a nà ng đã thay cho lá»i chấp thuáºn.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ khẽ liếc xuống đất và há»i :
- Cô nương đã giết chết tên tay sai cá»§a Thánh Quả Tá»±, rồi mình biết phải trả lá»i là m sao vá»›i há» ?
Äà o Ngá»c Lan mỉm cưá»i :
- Phi Cảnh đại sư đã có nói rồi mà ? Ông ta nói rằng hiện nay tình hình tại Hà ng Châu rối loạn lắm, như váºy những ngưá»i ông ta phái Ä‘i do thám nếu có mất tÃch thì cÅ©ng do tình hình rối loạn ấy chứ chuyện chi tá»›i mình mà sợ ?
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ gáºt đầu, hắn cảm thấy ngưá»i con gái nà y cÆ¡ trà quả hÆ¡n mình chứ không kém...
Và hắn bá»—ng cảm thấy mình Ä‘ang cầm con dao hai lưỡi, có thể nà ng vì tình cảm nà o đó mà không nỡ hại mình, nhưng con ngưá»i cÆ¡ trà như thế không phải dá»… xem thưá»ng hỠđược...
Và hắn khen má»™t cách tháºt tình :
- Cô nương tÃnh chuyện tháºt hay.
Äà o Ngá»c Lan liếc hắn như háy :
- Tam sư thư chứ ? Äịnh là m hÆ¡n à ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ ngoan ngoãn nói theo :
- Vâng, Tam sư thư nói đúng lắm.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ chợt cảm thấy lòng mình ấm áp lạ thưá»ng.
Không hiểu là thoát khá»i sá»± bối rối trong vấn đỠbại lá»™ hay là bởi vì những câu nói cá»§a nà ng ?
Hắn cũng không thể phân biệt được, mà có lẽ đúng cả hai.
Thanh toán tiá»n phòng cho tên Quản lý khách sạn xong, Äà o Ngá»c Lan và Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ trá»±c chỉ vá» hướng Thánh Quả Tá»±.
Äến Phương Giám Tá»± thì Tá» Kỳ và Bạch Kỳ đã tá»›i trước rồi.
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Sao Tam sư muội và Tứ sư đệ đến trễ thế ?
Äà o Ngá»c Lan nói :
- Chúng đệ vừa và o thà nh thì bị ngưá»i theo dõi.
TỠKỳ Lệnh Chủ cau mặt :
- Ngưá»i như thế nà o ?
Äà o Ngá»c Lan nói :
- Cách váºn giống như má»™t tên tiá»u phu, hắn cứ lẽo đẽo theo sau, khi tiểu muá»™i và Tứ sư đệ và o khách Ä‘iếm thì hắn vẫn còn lảng vảng phÃa ngoà i.
Bạch Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Thế sao Tam sư muá»™i không cho hắn má»™t tráºn ?
Äà o Ngá»c Lan nói :
- Nhị sư huynh không biết tÃnh tôi à ? Nếu bình thưá»ng thì đâu có thể bá» qua được ?
Nhưng tiếc vì Phi Cảnh đại sư đã căn dặn bảo đừng là m lá»™ mặt nên tiểu muá»™i đà nh để cho hắn tá»± do rình ráºp đấy chứ.
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Khi Tam sư muội và Tứ sư đệ đến đây thì còn thấy bóng dáng hắn hay không?
Äà o Ngá»c Lan lắc đầu :
- Không thấy, có lẽ bây hắn còn lẫn lộn chung quanh khách sạn cũng nên.
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ gáºt đầu :
- Äúng như Phi Cảnh đại sư đã nói, xem tình hình nà y thì quả tháºt Thánh Quả Tá»± đã bị kẻ địch để ý rồi...
Ngưng một giây, hắn nói tiếp :
- Thôi chúng ta hãy dùng cơm cho sớm rồi xắp xếp chỗ nghỉ ngơi rồi hẵng hay.
Äà o Ngá»c Lan gáºt đầu cùng vá»›i Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ sang phòng bên thu xếp.
Bạch Kỳ Lệnh Chá»§ nhìn theo mỉm cưá»i :
- Xem hình như Tam sư muội và Tứ sư đệ đã tâm đầu ý hợp lắm rồi đấy nghe.
Tá» Kỳ Lệnh Chá»§ cưá»i nhạt :
- Chưa chắc, Tam sư muá»™i từ trước đến nay vốn tÃnh cầu cao, Lưu Cảnh Thăng không phải hạng ngưá»i để cho cô ta chú ý tá»›i đâu...