Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #36  
Old 18-05-2008, 04:54 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 36: Ba Chiêu Tuyệt Há»c




Thấy Phi Cảnh đại sư ân cần như thế, Tử Kỳ Lệnh Chủ lật đật vòng tay :
- Hộ Pháp có lòng khoản đãi như thế thật chúng đệ tử áy náy vô cùng.
Cả bá»n theo chân Phi Cảnh vào đại sảnh, quả nhiên nÆ¡i đây đã bày sẵn tiệc chay.
Nói là tiệc chay nhưng thật sá»± rất thịnh soạn và Phi Cảng đại sư trịnh trá»ng má»i khách nhưá»ng cho Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ ngồi trên.
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Dám há»i đại sư, chẳng hay Tam sư thúc chúng tôi không cùng dùng cÆ¡m ở đây sao ?
Phi Cảnh đại sư cưá»i :
- Äại cung chá»§ và Tam cung chá»§ đã Ä‘i cả rồi.
Tử Kỳ Lệnh Chủ ngạc nhiên :
- Sư phụ và sư thúc chúng tôi đã đi cả rồi sao ?
Phi Cảnh đại sư gật đầu :
- Äã Ä‘i hết nhưng bần tăng biết thì có lẽ đêm nay Tam cung chá»§ sẽ quay trở lại.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bây giá» má»›i vỡ lẽ những Ä‘iá»u thắc mắc, hắn nghÄ© đã có đủ mặt không hiểu tại sao ba chiêu tuyệt kiếm lại phải đợi tá»›i ngày mai má»›i bắt đầu luyện tập, nhưng đến bây giá» thì những thắc mắc ấy má»›i được giải rõ, vì Tam cung chá»§ còn bận việc phải Ä‘i vá»›i Äại cung chá»§ đến đêm má»›i trở vá».
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ lại há»i :
- Chẳng hay Huyá»n Cảnh đại sư có còn ở đây không ?
Phi Cảnh đại sư nói :
- Huyá»n Cảnh sư đệ đã theo tùy tòng Äại cung chá»§ và Tam cung chá»§ Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ nghÄ© thầm rằng há» Ä‘i má»™t cách vá»™i vàng như thế nhất định phải có vấn đỠtrá»ng đại.
Nhưng vì trong bữa cÆ¡m không có cách gì để há»i phăng ra được, cÅ©ng may khi rượu vào được vài chén da mặt trắng trẻo cá»§a Phi Cảnh đại sư á»­ng Ä‘á», ông ta nổi hứng ba hoa :
- Tứ vị Lệnh Chủ có biết tại sao Tam cung chủ lại lật đật đi vội như thế hay không ?
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ biết đã đến lúc gây chuyện, nhưng lại cÅ©ng biết rằng trong bốn ngưá»i Lệnh Chá»§ thì Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ là ngưá»i có tư cách nói nhiá»u, vì hắn là kẻ cầm đầu, nhất là thái độ cá»§a Bạch, Thanh Kỳ Lệnh Chá»§ đã rõ ràng như thế nên hắn đành ẩn chá» cho há» bá»™c lá»™ vá»›i nhau.
Quả nhiên, Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ nói ngay, nhưng hắc có vẻ thận trá»ng :
- Không biết được, nhưng vì đây là công chuyện của sư môn nên chúng tôi cũng không dám tò mò.
Phi Cảnh cưá»i lá»›n :
- Không, chuyện này rất có quan hệ tá»›i bốn vị, nói ra cÅ©ng không sao, vì chính ngay bây giá» chúng ta đã gặp má»™t cưá»ng địch khá nguy hiểm trong chốn giang hồ.
Bạch Kỳ Lệnh Chủ cau mặt :
- Võ lâm Tứ Äại Thế Gia à ?
Phi Cảnh đại sư rùn vai :
- Võ lâm Tứ Äại Thế Gia thì ai mà kể làm chi ?
Bạch Kỳ Lệnh Chá»§ há»i tiếp :
- Hay là Nga My và Thiếu Lâm ?
Phi Cảnh đại sư nói :
- Thiếu Lâm, Nga My, má»™t ở Hà Nam, má»™t ở Xuyên Tây. Tại Giang Nam này thế lá»±c cá»§a há» có là bao mà cho dù có mạnh tá»›i đâu nữa thì Thiếu Lâm và Nga My cÅ©ng chưa đáng gá»i là kình địch lợi hại, cÅ©ng chưa khiến cho Äại cung chá»§ phải thân chinh như thế.
Tử Kỳ Lệnh Chủ giật mình :
- Äại sư nói như thế là...
Phi Cảnh đại sư nói ngay :
- “Lưu Hương Cốcâ€.
Tử Kỳ Lệnh Chủ nhướng mắt :
- Lưu Hương Cốc ?
Phi Cảnh đại sư gật đầu :
- Äúng, bá»n Lưu Hương Cốc gần như là cùng xuất hiện giang hồ má»™t lượt vá»›i môn phái chúng ta, nhưng trong vòng mấy tháng gần đây, có nhiá»u nhân vật lợi hại cá»§a cả hai giá»›i Hắc Bạch giang hồ bá»n chúng thu nạp được, cứ theo tin tức mà mình thu nhận được thì luôn cả năm đại môn phái võ lâm hiện tại cÅ©ng có nhiá»u cao thá»§ gia nhập Lưu Hương Cốc, thế lá»±c cá»§a há» hình như còn mạnh hÆ¡n chúng ta rất nhiá»u.
Thanh Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Chẳng hay đại sư có biết Lưu Hương Cốc là Bang Hội hay là môn phái ?
Phi Cảnh đại sư lắc đầu :
- Äiá»u đó thì bây giá» chưa má»™t ai biết được, cứ theo lá»i đồn đãi trong giang hồ thì Lưu Hương Cốc là má»™t bang há»™i bí mật, cÅ©ng có ngưá»i bảo rằng Lưu Hương Cốc là má»™t địa danh, nhưng thật sá»± thì không má»™t ai biết chắc.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ xen vào :
- Nhưng chẳng hay đại sư có biết hỠỞ nơi nào chăng ?
Phi Cảnh đại sư vụt cưá»i ha hả :
- Bốn vị thử đoán xem nào.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nhìn ba vị Lệnh Chủ kia và nói :
- Äiá»u đó chắc chắn là chúng đệ tá»­ không Ä‘oán được đâu.
Phi Cảnh đại sư cưá»i :
- Ngay bây giá» thì chưa ai biết sào huyệt cá»§a bá»n chúng ở đâu. Nhưng căn cứ vào sá»± phán Ä‘oán cá»§a Äại cung chá»§ thì rất có thể chúng ở tại Hàng Châu.
Tử Kỳ Lệnh Chủ nhổm dậy :
- Ở tại Hàng Châu nầy ?
Phi Cảnh đại sư nói :
- Hai vị Tam Äẳng Há»™ Pháp cá»§a chúng ta từng phát hiện được những ngưá»i cao thá»§ thành danh, nhưng cÅ©ng bắt đầu phái hiện được thì hai vị Há»™ Pháp bị mất tích...
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Chẳng hay nhị vị Hộ Pháp của chúng ta phát hiện được những ai đại sư có biết hay không ?
Phi Cảnh đại sư lắc đầu :
- Äiá»u đó thì không biết, vì khi vừa phát hiện được thì nhị vị Há»™ Pháp mất tích ngay, chúng ta biết được như thế là chỉ nhá» vào ám hiệu cá»§a nhị vị Há»™ Pháp để lại mà thôi.
Ông ta thở dài và nói tiếp :
- Tối hôm trước vào khoảng canh hai, chúng còn đến đây để thăm dò.
Thiếu chút nữa thì Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ đã bật cưá»i, vì lão hoà thượng này nhận rằng hắn là ngưá»i cá»§a Lưu Hương Cốc...
Vì nếu nói hồi tối hôm qua thì chỉ có hắn với lốt Hàn Thiếu Sơn đến đây chứ đâu có ai khác.
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Thế đại sư có từng cùng ngưá»i cá»§a chúng giao đấu qua chưa ?
Phi Cảnh đại sư lắc đầu :
- Chưa.
Nhưng rồi ông ta lại nói :
- Äó cÅ©ng là do quyết định cá»§a Tam cung chá»§, chính hồi tối hôm qua Tam cung chá»§ từ ngoài thành vào, phát hiện tung tích địch nhân nhưng vì thấy ngưá»i ấy thân pháp cao cưá»ng nên ngưá»i cho ta biết để ra lệnh cho tăng lữ ai vá» phòng nấy tắt đèn, cứ để mặc cho ngưá»i đối phó.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ bây giỠmới biết sự việc xảy ra thuận tiện cho hắn hồi tối hôm qua là do Tam cung chủ xắp xếp...
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Chắc có lẽ Tam cung chủ tương kế tựu kế để cho kẻ địch bất phòng để theo dõi ngược lại hang ổ của chúng chứ gì ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ giật mình...
Thật là một chuyện mà hắn không đỠphòng, nếu quả Tam cung chủ làm đúng như thế thì nhất định cơ mưu của hắn đã bại lộ hoàn toàn...
Nhưng Phi Cảnh đại sư lại nói :
- Phan Lệnh Chá»§ Ä‘oán đúng, nhưng Tam cung chá»§ bảo rằng vì tên ấy thân pháp cao lắm, khinh công cá»§a hắn làm cho Tam cung chá»§ bị lạc mất giữa đưá»ng.
Thanh Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Bằng vào khinh công của Tam sư thúc thế mà lại bị hắn bứt rơi thì thật lạ nhỉ?
Nhưng đại sư có nghe nói con ngưá»i cá»§a hắn diện mạo như thế nào không ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ lại thêm một lần nữa giật bắn mình...
Phi Cảnh đại sư nói :
- Tam cung chá»§ bảo rằng ngưá»i ấy là má»™t lão già trạc ngoài năm mươi có vóc ngưá»i trung bình, má»™t nhân vật mà Tam cung chá»§ chưa từng gặp trong chốn giang hồ.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ thở phào, thì ra nàng vẫn không nói thật vá» con ngưá»i Hàn Thiếu SÆ¡n cá»§a mình cho đồng bá»n...
Phi Cảnh đại sư nhìn Tá»­ Kỳ và Bạch Kỳ Lệnh Chá»§ cưá»i cưá»i nói tiếp :
- Nhưng căn cứ theo báo cáo Tri khách Äá»™ Duyên cá»§a bản tá»± thì trong khi Phan, Lục nhị vị tá»›i đây thì còn có má»™t ngưá»i khách dâng hương theo đến...
Tử Kỳ Lệnh Chủ ngạc nhiên :
- Ngưá»i đó là ngưá»i nào ?
Phi Cảnh đại sư cưá»i :
- Ngưá»i ấy đã Ä‘i rồi.
Bạch Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Thế đại sư có cho ngưá»i theo dõi hay không ?
Phi Cảnh đại sư mỉm cưá»i :
- Thật thì mấy lúc gần đây, rất nhiá»u khách tá»›i dâng hương tại chùa này khá có nhiá»u Ä‘iểm nghi ngá».
Ngưng một giây, nhà sư nói tiếp :
- Chính vì thế cho nên Äại cung chá»§ đã ra lệnh cho Tứ vị Lệnh Chá»§ nên dá»i vá» chùa ở tạm, chứ không được phép ra ngoài.
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ nghiêm giá»ng :
- Vâng, đệ tử xin tuân mạng.
Phi Cảnh đại sư nói :
- Còn má»™t Ä‘iá»u nữa mà thiếu chút bần tăng đã quên mất, hậu viên cá»§a bản tá»± vốn là nÆ¡i dành để tiếp đãi những ngưá»i trong bổn môn, vì thế khi ở tại Phương Giám ÄÆ°á»ng thì đương nhiên là đóng vai cá»§a những khách thập phương đến cúng chùa, vì thế cho nên bất cứ chuyện gì xảy ra hay Ä‘ang đêm phát hiện kẻ dạ hành do thám thì cÅ©ng không nên có hành động gì làm lá»™ thân phận cá»§a tứ vị.
Bạch Kỳ và Thanh Kỳ Lệnh Chá»§ nghe nói Ä‘á»u hết thẩy ngạc nhiên, hỠđưa mắt lên nhìn Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ để ngầm trao đổi.
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ há»i Phi Cảnh :
- Äó là chuyện mà sư phụ đệ tá»­ đã dặn dò đấy chứ ?
Phi Cảnh đại sư cưá»i :
- Äúng như thế, nếu không phải do Äại cung chá»§ ra lệnh thì bần tăng đâu dám chá»§ trương ? Vả lại tám mươi tăng lữ trong chùa cÅ©ng Ä‘á»u là những ngưá»i am hiểu võ công, Thánh Quả Tá»± này tuy không phải là Long Äàm Hổ Huyệt nhưng cÅ©ng không phải là nÆ¡i để cho kẻ địch muốn xâm nhập là được toại nguyện đâu.
Tá»± nhiên, lá»i nói cá»§a Phi Cảnh không phải là khoác lác, vì là Äệ Nhất Äẳng Há»™ Pháp cá»§a NgÅ© Phượng Mônthì sào huyệt cá»§a ông ta đâu phải chá»— dá»… vào.
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ nghiêm giá»ng :
- Vâng, đệ tử xin ghi nhớ.
Sau bữa cÆ¡m, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ và Äào Ngá»c Lan quay vá» khách sạn để lấy hành lý, và khi Ä‘i hai ngưá»i chỉ mặc má»—i má»™t bá»™ đồ.
Vào đến phòng mình, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ vừa muốn quay ra thì Äào Ngá»c Lan đã phóng nhanh vô, hắn giật mình vá»™i há»i :
- Tam sư thư có chuyện gì chăng ?
Äào Ngá»c Lan vá»›i tay ra sau kéo cá»­a phòng khép lại và mỉm cưá»i :
- Có một vài chuyện.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ đặt gói hành lý lên bàn và nói :
- Xin Tam sư thư hãy tạm ngồi.
Äào Ngá»c Lan nói :
- Không cần lắm đâu, ta chỉ có một câu thôi, nói với Tứ sư đệ xong là ta đi ngay.
Nghe tiếng cưá»i và giá»ng nói cá»§a Äào Ngá»c Lan hình như có Ä‘iá»u khác lạ, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bất giác khẽ nhìn nàng thật nhanh rồi má»›i há»i :
- Chẳng hay Tam sư thư có chuyện chi cần nói ?
Äào Ngá»c Lan vùng nghiêm mặt, đôi mắt sáng quắc cá»§a nàng chiếu thẳng vào mặt Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ :
- Tứ sư đệ thật tình muốn dá»i vỠở hẳn trong Thánh Quả Tá»± à ?
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ rúng động, hắn cau mày há»i lại :
- Chứ Tam sư thu bảo mình không dá»i vỠđó theo ý cá»§a Phi Cảnh Há»™ Pháp sao?
Äào Ngá»c Lan nói :
- Không, riêng tôi thì tá»± nhiên là phải dá»i vỠđó chứ sao không ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Nhưng... như thế thì Tam sư thư nghÄ© rằng tiểu đệ không nên dá»i vỠđó hả ?
Äào Ngá»c Lan nhìn Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bằng tia mắt ngập ngừng, thật lâu nàng má»›i thấp giá»ng thở dài :
- Tôi nghĩ rằng Tứ sư đệ không nên...
Hắc Kỳ Lệnh Chủ cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dài theo sương sống, hắn cắn răng nhưng vẫn cố giữ vẻ tự nhiên...
Chỉ cần má»™t con ngưá»i đừng phải ngu đần thì tá»± nhiên thấy ngay ẩn ý trong câu nói đó chứ không cần phải giải thích gì thêm nữa...
Nhưng Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ vẫn còn nhiá»u thắc mắc...
Trên con đưá»ng từ Kim Lăng đến đây và qua bao nhiêu ngày chung sống, dạo chÆ¡i Tây Hồ, phải chăng Äào Ngá»c Lan đã khám phá ra được hành tung cá»§a mình rồi chăng ?
Không ! Hắc Kỳ Lệnh Chủ cảm thấy rằng không thể như thế được, vì nếu quả thật nàng đã khám phá chuyện giả mạo Hắc Kỳ Lệnh Chủ của mình thì nàng phải báo cáo với sư phụ và sư thúc của nàng chứ sao nàng lại không làm như thế ?
Hành động cá»§a nàng đã chứng tá» rằng nàng chưa báo cáo Ä‘iá»u đó vì chá» vỠđến khách Ä‘iếm và sau khi đóng cá»­a lại cẩn thận rồi nàng má»›i nói vá»›i hắn, chứng tá» nàng chỉ nói riêng vá»›i hắn mà thôi...
Hay là nàng chỉ nghi ngỠchứ chưa quả quyết ?
Nàng muốn úp úp mở mở để thăm dò ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ cố trấn tĩnh, hắn làm bộ ngơ ngác :
- Tam sư thư nói gì thật tình tiểu đệ chưa hiểu ?...
Äào Ngá»c Lan cau mặt :
- Không hiểu thật à ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ lắc đầu :
- Thật tình tiểu đệ chưa hiểu gì cả.
Äào Ngá»c Lan nhếch môi cưá»i nhẹ :
- Cái cách ổn định tinh thần như thế quả thật ít có.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ gượng cưá»i :
- Hôm nay Tam sư thư càng nói tiểu đệ càng thấy...bí mật quá.
Äào Ngá»c Lan lừ mắt nhìn hắn :
- Tôi nghÄ© rằng ngay bây giá» nhất là trong trưá»ng hợp ở lại nÆ¡i vắng vẻ như thế này, chúng ta cần phải thẳng thắn vá»›i nhau.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Hình như Tam sư thư có vẻ đa nghi rồi đó nghe.Trước mặt Tam sư thư có bao giỠtiểu đệ lại không thành thật ?
Äào Ngá»c Lan nghiêm giá»ng :
- Không bao giỠdối gạt à ? Tốt lắm, vậy bây giỠông bạn cho biết mục đích của ông bạn đến đây để làm gì ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ làm bộ kinh hãi :
- Uûa ? Sao Tam sư thư lại nói những lá»i lạ thế ? Tiểu đệ và Tam sư thư cùng phụng chỉ vụ tá»›i Hàn Châu kia mà ?
Äào Ngá»c Lan cưá»i nhạt :
- Thế à ? Có lẽ là tôi quá Ä‘a nghi thật đấy... Vì luôn cả Tam sư thúc tôi là ngưá»i có con mắt tinh Ä‘á»i mà vẫn không thấy Ä‘iá»u gì khác lạ kia mà, phải không ? Nhưng có Ä‘iá»u tôi và Lưu Cảnh Thăng vốn là đồng môn há»c nghệ và gần gÅ©i không phải ít, cho nên khi có dịp gần lại như những ngày qua là tôi phải thấy Ä‘iá»u khác lạ chứ ?
Bây giá» thì Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ má»›i biết mình tên là Lưu Cảnh Thăng, thật là hết hồn, nếu Äào Ngá»c Lan đừng nói ra mà cứ há»i là mình tên gì thì có lẽ là mình sẽ lòi Ä‘uôi.
Nhưng hắn vẫn cố làm tỉnh :
- Như vậy nghĩa là Tam sư thư thấy tiểu đệ có chỗ nào không phải ?
Äào Ngá»c Lan nói :
- Nhiá»u lắm, riêng má»™t Ä‘iểm võ công, so vá»›i hắn, tôi là ngưá»i nhập môn trước hÆ¡n má»™t năm, ít nhất hắn phải kém hÆ¡n tôi má»™t bậc có phải thế không nào ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Vâng, tiểu đệ công nhận võ công cá»§a Tam sư thư cao hÆ¡n tiểu đệ khá nhiá»u.
Äào Ngá»c Lan gật đầu :
- Cao hÆ¡n nhiá»u ? Thế mà khi giao đấu vá»›i Lý Duy Năng, tôi không chịu nổi hắn ba quạt, còn... Ông bạn thì chỉ má»™t đưá»ng kiếm mà bức lui cả hắn và Yến Tá»­ song kiệt !
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ cưá»i :
- ÄÆ°á»ng kiếm đó quả là đưá»ng kiếm vì nóng lòng nên phải đánh liá»u và Tam sư thư cÅ©ng không quên rằng má»™t kẻ liá»u muôn kẻ không cá»± lại đấy chứ ?
Äào Ngá»c Lan rùn vai :
- Thật cám Æ¡n hết sức, cám Æ¡n đưá»ng kiếm đánh liá»u cá»§a ông bạn.
Và nàng chầm chậm nói tiếp :
- Nhưng lúc trong rừng ấy, ông bạn thi triển khinh công quả thật là có hạng đấy chứ ? Äừng nói chi Lưu Cảnh Thăng chỉ còn nước bắt bụi đằng sau mà ngay cả Tam sư thúc cá»§a tôi cÅ©ng chỉ lấy mắt mà nhìn, thảo nào Lý Duy Năng lại chẳng đành nghiến răng căm phẫn trông theo chứ không tài nào Ä‘uổi kịp.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ giật mình, quả thật hôm Tiểu Hương dẫn mình Ä‘i vào rừng, Äào Ngá»c Lan từ trong bước ra, lúc đó ngá»±c nàng phập phồng dồn dập, đúng là nàng đã phải vận dụng tổn sức bình sanh để theo mình.
Nhưng bên ngoài hắn vẫn giữ vẻ bình thản, xoa tay cưá»i nói :
- Tam sư thư chỉ nói đùa tiểu đệ !
Như không để ý đến sá»± cố tâm chống chế cá»§a hắn, Äào Ngá»c Lan từ từ nói tiếp :
- Thật là đáng tức cưá»i, Lưu Cảnh Thăng ngoài tâm địa thâm hiểm ra, chúng tôi còn là đồng môn vá»›i nhau, bao nhiêu năm chưa tùng thấy hắn mó tay hay liếc mắt đến má»™t quyển sách nào, có thể nói bản tính cá»§a hắn là con ngưá»i nhìn quyển sách như thù địch, nhưng khi đến Hàng Châu, tôi bá»—ng dưng thấy ông bạn “Tứ sư đệ†cá»§a tôi đây lại bá»—ng nhiên biến thành má»™t nhà lão thông sá»­ sách thi văn, biến thành má»™t ngưá»i xuất khẩu thành thi văn...
Bây giỠHắc Kỳ Lệnh Chủ gần như chết đứng...
Hắn vỡ lẽ rằng Äào Ngá»c Lan đã âm thầm theo dõi chú ý mình từng cá»­ động, lá»i lẽ má»™t...
Bây giỠthì sự cãi thiên chối quanh đã trở thành vô ích.
Thấy hắn đứng sững sá», Äào Ngá»c Lan nhếch má cưá»i thật lá»›n.
Y như khoảng giữa hai ngưá»i có má»™t khoảng băng thật dày, tiếng cưá»i cá»§a Äào Ngá»c Lan, cái cưá»i và cái nhìn thật dịu cá»§a nàng như tia nắng ấm phá tan băng giá.
Tuy nàng mang mặt giả, nhưng tiếng cưá»i cá»§a nàng cÅ©ng đủ hình dung đầy đủ vẻ mặt yêu kiá»u...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ nhìn vào mắt Äào Ngá»c Lan, hắn thấy rõ những tia trìu mến nồng nàn và nàng vụt đổi giá»ng vô cùng thân thiết :
- Nếu tôi đoán không lầm thì... Giang nhị...
Bây giá» thì dù có thế nào Ä‘i chăng nữa cÅ©ng phải “tiên hạ thá»§ vi cưá»ng†cho dù nàng không có ý hại mình thì cÅ©ng phải chế ngá»± nàng trước đã, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ nhấc tay lên...
Nhưng vì đứng gần bên cá»­a nên Äào Ngá»c Lan vẫn nhanh tay hÆ¡n, khi Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ má»›i máy động cánh tay thì nàng đã quày tay xô tung cánh cá»­a...
Không biết nàng cố ý thoát thân hay vì lý do nào khác, nhưng khi cánh cửa bị xô mở thì thấy ngay có hai tên tiểu nhị đang đứng bên ngoài...
Cánh cửa bị xô bất ngỠlàm cho tên tiểu nhị đang châu đầu không kịp dang ra, bị bắt quả tang đang rình nghe lén.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ buông thõng đôi tay, hắn cảm thấy vá» kinh nghiệm giang hồ hắn hoàn toàn không sánh kịp vá»›i Äào Ngá»c Lan...
Chiếu tia mắt lạnh như băng vá» phía tên tiểu nhị, Äào Ngá»c Lan gắt giá»ng :
- Ngươi đứng đây làm gì ?
Tên tiểu nhị hoảng hồn ấp úng cưá»i má»›n :
- Da...dạ...da...tiểu nhân mang trà đến cho quý khách dùng.
Trên tay hắn quả thật đang có khay trà, hình như hắn nói thật.
Äào Ngá»c Lan cưá»i gằn :
- Äặt vào bàn cho ta.
Tên tiểu nhị khúm núm mang bình trà vào đặt trong bàn rồi khúm núm lui ra, mặt hắn không còn chút máu...
Nhưng hắn chưa ra khá»i cá»­a thì Äào Ngá»c Lan đã đóng sầm cá»­a lại và trầm giá»ng :
- Trong giới giang hồ khó lòng qua mặt được ai, ngươi đến đây làm gì hãy nói cho thật ?
Tên tiểu nhị phát run :
- Tiểu nhân thật tình mang trà đến cho khách quan.
Äào Ngá»c Lan há»i :
- Ngươi đến đã bao lâu rồi ?
Tên tiểu nhị đáp :
- Dạ... thưa tiểu nhân vừa mới đến...
Äào Ngá»c Lan chá»›p đôi mắt như Ä‘iện lạnh, nàng nhích tá»›i má»™t bước gặn lại :
-Ngươi không nói thật là ngươi không tiếc cái mạng của ngươi đấy !
Tên tiểu nhị run bắn tay chân :
- Tiểu tiểu nhân nói thật...
Äào Ngá»c Lan xạm mặt :
- Có lẽ ngươi chưa biết ta là ai đấy à ? Ta cần nói cho ngươi biết má»™t khi đã lá»t vào tay ta rồi thì xương thịt sẽ không còn vết dấu đấy nhe !
Tên tiểu nhị phát run, hắn tụt lui má»™t bước và cho váo túi áo lấy ra má»™t đồng tiá»n xoè ngá»­a bàn tay chìa ra trước mặt Äào Ngá»c Lan...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ liếc mặt thấy đồng tiá»n được mài phẳng trên mặt có khắc hai chữ “NgÅ© Chuâ€, hắn thầm Ä‘oán đây là ám hiệu cá»§a NgÅ© Phượng Môn...
Äào Ngá»c lan mím miệng :
- Ngươi đã biết chúng ta là ai rồi chứ ?
Tên tiểu nhị đổi giá»ng :
- Vâng, thuá»™c hạ đã biết. Và đã được lệnh trá hình theo dõi những ngưá»i trong khách Ä‘iếm, xin Lệnh Chá»§ thông cảm cho.
Äào Ngá»c Lan gật đầu :
- ÄÆ°á»£c rồi, ngươi hãy trao mật hiệu cho ta xem.
Tên tiểu nhị bước tá»›i trao đồng tiá»n, nhưng hắn vừa đưa tay ra thì cánh tay cá»§a Äào Ngá»c Lan đã xỉa tá»›i nhanh như chá»›p...
Tên tiểu nhị không kịp la một tiếng thì đã xuống như một tàu lá héo.
Hắn đã bị Äào Ngá»c Lan Ä‘iểm ngay vào tá»­ huyệt.
Chuyện xảy ra quá nhanh và ngoài ý nghÄ© cá»§a Hắc Kỳ Lệnh Chá»§, hắn đứng nhìn cái chết cá»§a tên tiểu nhị bằng má»™t đôi mắt sững sá»...
Äào Ngá»c Lan nhích tá»›i má»™t bước lá»™t chiếc khăn bao đầu cá»§a tên tiểu nhị. Äầu hắn trá»c lóc, phía trên trán má»™t chút có ba dấu Ä‘iểm hương.
Hắn đúng là một nhà sư !
Äúng là ngưá»i cá»§a Thánh Quả Tá»±.
Äào Ngá»c Lan không nói má»™t tiếng nào cả, nàng cho tay vào túi lấy ra má»™t cái bình bằng thuá»·, nàng dở nút trút ra những chất bá»™t trắng rải khắp ngưá»i cá»§a nhà sư, và chỉ mấy khắc trôi qua thi thể cá»§a nhà sư chỉ còn lại má»™t bãi nước vàng.
Cầm bình trà lên, Äào Ngá»c Lan tạt mạnh xuống ná»n đất cho nước vàng trôi hết và nàng nhìn thẳng vào mặt Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ :
- Tôi giết hắn không phải vì các hạ đâu.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ Ä‘iá»m đạm mỉm cưá»i :
- Nhưng dù sao cũng phải ghi ân.
Äào Ngá»c Lan nói :
- Câu chuyện khi nãy giữa chúng ta hãy còn lỡ dở...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Bây giỠcô nương tính sao ?
Äào Ngá»c Lan thấp giá»ng :
- Các hạ quả là...
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Äúng, cô nương Ä‘oán đúng.
Äào Ngá»c Lan kích động :
- Các hạ là Giang...
Hắc Kỳ Lệnh Chủ bình tĩnh gật đầu :
- Vâng, tại hạ là Giang Hàn Thanh.
Vốn đã biết trước, nhưng bây giá» chính miệng đối phương tá»± xưng, Äào Ngá»c Lan sững sá», qua má»™t lúc khá lâu nàng má»›i nói, nhưng giá»ng nói cá»§a nàng thật nhẹ :
- Giang công tử quả là to gan.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ Ä‘iá»m nhiên :
- Äã biết lai lịch cá»§a tại hạ, bây giá» cô nương tính sao ?
Äào Ngá»c Lan há»i :
- Lưu Cảnh Thăng đâu ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Hắn đã chết rồi...
Äào Ngá»c Lan gặn há»i :
- Giang công tử giết hắn ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ lắc đầu :
- Không, hắn tự vận bằng độc dược.
Äào Ngá»c Lan cúi mặt, hình như nàng cố tránh tia mắt cá»§a ngưá»i đối diện, hai bàn tay cá»§a nàng xoa nhè nhẹ, lòng nàng mâu thuẫn vô cùng...
Thật lâu, nàng ngẩng mặt lên dịu giá»ng :
- Tôi nghĩ đáng lý công tử nên đi ngay bây giỠlà phải.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Tại sao phải làm thế ?
Äào Ngá»c Lan nói :
- Vì tôi muốn Giang công tử được bình an.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ lắc đầu :
- Tại hạ thật tình không thể đi ngay bây giỠđược.
Äào Ngá»c Lan thở ra :
- Tôi nghĩ rằng công tử không có gì bắt buộc đến phải hành động đến gần như điên dại như thế này.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Không phải tôi không biết Ä‘iá»u này nguy hiểm, nhưng hiện thá»i thì tôi vẫn còn má»™t tù nhân trong tay cá»§a chư vị.
Äào Ngá»c Lan nói :
- Lịnh huynh không có ở nÆ¡i này, chuyện ấy do Hồ Tuấn Tài cáng đáng, tôi nghÄ© rằng công tá»­ nên vá» há»i lại hắn là hay hÆ¡n hết.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Äa tạ cô nương nhưng cô nương cÅ©ng cần nên biết rằng ngay bây giá» Lưu Cảnh Thăng đã chết rồi, tôi không thể Ä‘i được vì nếu tôi bá» Ä‘i thì tất cả những gì dá»± kiến cá»§a tôi sẽ há»ng. Thịnh tình cá»§a cô nương, tôi chỉ biết ghi tạc trong lòng chứ không biết phải làm sao.
Äào Ngá»c Lan tặc lưỡi :
- Như thế thì công tử nhất định không đi ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Vâng, không thể có cách nào khác hơn được.
Giá»ng nói cá»§a Äà Ngá»c Lan càng trở nên buồn bã lạ thưá»ng :
- Cho dù tôi có quyết tâm bảo vệ, che dấu cho Giang công tử thì cũng chưa chắc qua mặt được sư phụ và Tam sư thúc...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ mỉm cưá»i :
- Chỉ cần cô nương bằng lòng đừng tiết lộ dùm tại hạ là được rồi.
Äào Ngá»c Lan thở ra :
- Tôi đã không báo cáo đã là má»™t tá»™i rất nặng rồi, nếu để cho bị phát giác thì chắc là chỉ còn má»™t con đưá»ng chết...
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Xin cô nương an lòng, nếu không may bị phát giác thì tại hạ sẽ đem cái chết mà đảm bảo sự an toàn cho cô nương để đáp lại thịnh tình che dấu.
Äào Ngá»c Lan khẽ liếc vào mặt hắn và cúi đầu thở dài thưá»n thượt :
- Cầu mong là chuyện sẽ không bị phát giác...
Câu nói sau cùng cá»§a nàng đã thay cho lá»i chấp thuận.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ khẽ liếc xuống đất và há»i :
- Cô nương đã giết chết tên tay sai cá»§a Thánh Quả Tá»±, rồi mình biết phải trả lá»i làm sao vá»›i há» ?
Äào Ngá»c Lan mỉm cưá»i :
- Phi Cảnh đại sư đã có nói rồi mà ? Ông ta nói rằng hiện nay tình hình tại Hàng Châu rối loạn lắm, như vậy những ngưá»i ông ta phái Ä‘i do thám nếu có mất tích thì cÅ©ng do tình hình rối loạn ấy chứ chuyện chi tá»›i mình mà sợ ?
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ gật đầu, hắn cảm thấy ngưá»i con gái này cÆ¡ trí quả hÆ¡n mình chứ không kém...
Và hắn bá»—ng cảm thấy mình Ä‘ang cầm con dao hai lưỡi, có thể nàng vì tình cảm nào đó mà không nỡ hại mình, nhưng con ngưá»i cÆ¡ trí như thế không phải dá»… xem thưá»ng hỠđược...
Và hắn khen một cách thật tình :
- Cô nương tính chuyện thật hay.
Äào Ngá»c Lan liếc hắn như háy :
- Tam sư thư chứ ? Äịnh làm hÆ¡n à ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ ngoan ngoãn nói theo :
- Vâng, Tam sư thư nói đúng lắm.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ chợt cảm thấy lòng mình ấm áp lạ thưá»ng.
Không hiểu là thoát khá»i sá»± bối rối trong vấn đỠbại lá»™ hay là bởi vì những câu nói cá»§a nàng ?
Hắn cũng không thể phân biệt được, mà có lẽ đúng cả hai.
Thanh toán tiá»n phòng cho tên Quản lý khách sạn xong, Äào Ngá»c Lan và Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ trá»±c chỉ vá» hướng Thánh Quả Tá»±.
Äến Phương Giám Tá»± thì Tá»­ Kỳ và Bạch Kỳ đã tá»›i trước rồi.
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Sao Tam sư muội và Tứ sư đệ đến trễ thế ?
Äào Ngá»c Lan nói :
- Chúng đệ vừa vào thành thì bị ngưá»i theo dõi.
Tử Kỳ Lệnh Chủ cau mặt :
- Ngưá»i như thế nào ?
Äào Ngá»c Lan nói :
- Cách vận giống như má»™t tên tiá»u phu, hắn cứ lẽo đẽo theo sau, khi tiểu muá»™i và Tứ sư đệ vào khách Ä‘iếm thì hắn vẫn còn lảng vảng phía ngoài.
Bạch Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Thế sao Tam sư muội không cho hắn một trận ?
Äào Ngá»c Lan nói :
- Nhị sư huynh không biết tính tôi à ? Nếu bình thưá»ng thì đâu có thể bá» qua được ?
Nhưng tiếc vì Phi Cảnh đại sư đã căn dặn bảo đừng làm lộ mặt nên tiểu muội đành để cho hắn tự do rình rập đấy chứ.
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Khi Tam sư muội và Tứ sư đệ đến đây thì còn thấy bóng dáng hắn hay không?
Äào Ngá»c Lan lắc đầu :
- Không thấy, có lẽ bây hắn còn lẫn lộn chung quanh khách sạn cũng nên.
Tử Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Äúng như Phi Cảnh đại sư đã nói, xem tình hình này thì quả thật Thánh Quả Tá»± đã bị kẻ địch để ý rồi...
Ngưng một giây, hắn nói tiếp :
- Thôi chúng ta hãy dùng cơm cho sớm rồi xắp xếp chỗ nghỉ ngơi rồi hẵng hay.
Äào Ngá»c Lan gật đầu cùng vá»›i Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ sang phòng bên thu xếp.
Bạch Kỳ Lệnh Chá»§ nhìn theo mỉm cưá»i :
- Xem hình như Tam sư muội và Tứ sư đệ đã tâm đầu ý hợp lắm rồi đấy nghe.
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ cưá»i nhạt :
- Chưa chắc, Tam sư muá»™i từ trước đến nay vốn tính cầu cao, Lưu Cảnh Thăng không phải hạng ngưá»i để cho cô ta chú ý tá»›i đâu...
Tài sản của giacuongly

  #37  
Old 18-05-2008, 04:56 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 37: Ba Ngày Luyện Tập




Sáng sá»›m ngày thứ hai, do Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ dẫn đầu cả bá»n kéo tá»›i đại sảnh, nÆ¡i đây tên tỳ nữ Nể Vân cá»§a Tam cung chá»§ đã đứng trá»±c bên ngoài.
Vừa thấy bốn ngưá»i, Nể Vân vá»™i nói :
- Xin tứ vị Lệnh Chủ hãy vào, Tam cung chủ đã đến lâu rồi.
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ dẫn thẳng ba ngưá»i Ä‘i thẳng vào trong, thấy Tam cung chá»§ Ä‘ang ngồi dá»±a nghiêng trên chiếc ghế, tay cầm chung trà nhấm nháp. Tất cả những thứ cần thiết bên trong đại sảnh, như bàn ghế chậu hoa Ä‘á»u đã dá»n trống không còn vật gì cả.
Tử Kỳ Lệnh Chủ bước tới khom mình vòng tay :
- Äệ tá»­ bái kiến Tam sư thúc.
Tam cung chủ khẽ gật đầu...
Bốn ngưá»i sắp hàng đứng im chỠđợi.
Uống xong chén trà, Tam cung chủ ngẩng mặt lên nói thật chậm :
- Những gì cần nói thì Äại cung chá»§ đã nói rồi, ta không cần lặp lại. Bây giá» thá»i gian không cho phép kéo dài, các ngươi chỉ có ba ngày luyện tập, trong thá»i gian ngắn ngá»§i như thế các ngươi phải luyện cho xong ba chiêu tuyệt kiếm cá»§a bổn môn quả là chuyện rất khó khăn, nhưng cÅ©ng không có cách nào hÆ¡n, vậy bây giá» các ngưá»i hãy xem kỹ những đồ hình chú giải rồi sẽ bắt đầu.
Ba vị Lệnh Chá»§ đứng sau im lặng, vì Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ là vị Äại sư huynh, hắn có bổn phận phải xem trước.
Tuy cảm thấy lá»i lẽ có phần hÆ¡i quá đáng cá»§a Tam cung chá»§, nhưng Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ không dám xem thưá»ng vì đã luyện kiếm tứ lúc nhá», hắn biết rằng chỉ có ba chiêu kiếm pháp mà phải luyện suốt ba ngày vẫn còn chưa đủ thì nhất định bên trong cá»§a nó phải có Ä‘iá»u kỳ diệu...
Tam cung chủ nói :
- Trong vòng ba ngày các ngươi phải luyện cho thành công, ba ngày sau Äại sư huynh cá»§a ta sẽ đến khảo hạch, cần phải thận trá»ng chú ý đừng để tinh thần bị chi phối thì má»›i mong có kết quả.
Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ cứ chăm chú Ä‘á»c thật kỹ, khi xong trang nào hắn trao cho Bạch Kỳ Lệnh Chá»§ và tiếp tục Ä‘á»c đến trang hai.
Cứ như thế luân phiên đến Hắc Kỳ Lệnh Chủ là sau cùng.
Cầm tranh thứ nhất cá»§a đồ giải, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ thấy đồ giải thứ nhất “Thiên Phượng Lai Nghi†gồm có năm đồ hình diá»…n giải, hình có rất nhiá»u chú giải chữ viết li ti.
Trang kế là “Phượng Môn Triá»u Dương†gồm có bảy đồ giải diá»…n biến và thứ ba là “ Phượng Chá»­ Loan Hồi†gồm có chín đồ hình diá»…n biến.
Hai thức đầu không có gì gá»i là kỳ diệu nhưng đến thức thứ ba, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ cảm thấy nó vô cùng phức tạp.
Nhất là những chú giải li ti dày dịt trông càng khó hiểu...
Vừa xem, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ vừa dùng tri thức chuyên môn vá» kiếm pháp âm thầm biến giải, hắn chưa nắm chắc sá»± ảo diệu cá»§a nó, nhưng phảng phất hình như má»—i đưá»ng kiếm tung ra Ä‘á»u đầy dẫy sát cÆ¡...
Chá» bống ngưá»i xem xong, Tam cung chá»§ há»i :
- Các ngươi xem có biết hết không ?
Tử Kỳ Lệnh Chủ đáp :
- Äệ tá»­ ngu muá»™i mà ba chiêu kiếm pháp lại quà phức tạp vì thế nên không nắm được toàn bá»™.
Tam cung chủ ngó Bạch Kỳ Lệnh Chủ :
- Lục Tưá»ng Vân, ngươi có hiểu không ?
Bạch Kỳ Lệnh Chủ cúi đầu :
- Äệ tá»­ không nhận được sá»± diá»…n biến cá»§a nó.
Quay qua Äào Ngá»c Lan, Tam cung chá»§ há»i :
- Còn ngươi ?
Äào Ngá»c Lan nói :
- Äệ tá»­ cảm thấy trong ba chiêu kiếm pháp ẩn tàng quá nhiá»u biến thế nhưng chưa ước giải được thức nào.
Tam cung chá»§ há»i luôn :
- Lưu Cảnh Thăng, ngươi có biết gì không ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ làm bộ mặt ngơ ngơ :
- Khải bẩm Tam sư thúc, đệ tử không được chút nào cả.
Tam cung chá»§ cưá»i :
- Các ngươi nói đúng, ba chiêu kiếm pháp này gá»i là “Thiên Phượng Tam Thức†nó là tinh hoa cá»§a má»™t trăm năm mươi hai thức toàn bá»™ phi phượng, nó là tinh hoa cá»§a kiếm thuật hiện tại trong võ lâm.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ rúng động, như vậy thì quả hỠđã luyện đúng theo “Phi Phượng Kiếm Pháp†rồi.
Tam cung chủ nói tiếp :
- Má»—i má»™t thức Ä‘á»u có đồ giải, má»—i đồ giải Ä‘á»u có chú thích nhưng những đồ giải ấy chưa phải là sá»± biến hoá, nếu các ngươi nhận như thế là lầm.
Tử Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Thật tình đệ tử vẫn không làm sao nhận được đâu là hư thực.
Tam cung chá»§ mỉm cưá»i :
- Má»—i má»™t đồ hình chỉ là má»™t tiểu tiết, khi nào Ä‘em toàn bá»™ những đồ hình vận khí cho nó Ä‘i liên tiếp, khi đó má»›i thật là biến giải, vì thế cho nên ba chiêu kiếm pháp này không chỉ thuần vá» sá»± Ôn thuần diá»…n biến, mà nó còn phải song song vá»›i ná»™i lá»±c, vì nếu ná»™i lá»±c không đủ thì không làm sao cho tất cả những biến thức cá»§a nó liên tục vá»›i nhau, nếu không liên tục được, những thức này trở thành những đưá»ng kiếm tầm thưá»ng.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bây giá» má»›i cảm thấy vần đỠrắc rối, hắn âm thầm diá»…n biến bằng tưởng tượng, hắn thấy đúng như lá»i cá»§a Tam cung chá»§, nhưng thật sá»± vì chưa luyện tập nên vẫn chưa thấy toàn bá»™ lợi hại.
Tam cung chủ nói tiếp :
- ÄÆ°á»£c rồi bây giá» các ngưá»i hãy xem theo đồ hình và bắt đầu luyện tập và phải ý thức rằng những diá»…n biến cá»§a nó phải liên tục vào nhau.
Bốn ngưá»i vâng lệnh lui ra chá»— rá»™ng và bắt đầu luyện tập...
Nhá» vào căn bản kiếm pháp khá cao nên Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ không đến ná»—i nhá»c nhằn, nhưng hắn liếc thấy ba ngưá»i kia, kể cả Tá»­ Kỳ Lệnh Chá»§ luyện xong thức thứ nhất là mồ hôi ướt áo...
Trong lúc luyện tập, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ thấy Tam cung chá»§ bá» Ä‘i ra ngoài mãi đến lúc luyện gần xong thức thứ nhất thì trở vào, sắc mặt cá»§a Tam cung chá»§ có nhiá»u biến đổi.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ thầm nghÄ© lại lá»i lẽ cá»§a Äại cung chá»§ khi định truyá»n ba thức kiếm này cho bốn ngưá»i Lệnh Chá»§, hắn nghi ngá» chính Tam cung chá»§ cÅ©ng chưa biết và sá»± vắng mặt nãy giá» có thể là ra ngoài luyện tập má»™t mình.
Tá»± nhiên, nếu quả thế thì Tam cung chá»§ vẫn có nhiá»u thuận lợi hÆ¡n vì nhất định đã được Äại cung chá»§ thảo luận kỹ càng trước khi định truyá»n cho bốn ngưá»i đệ tá»­.
Khi trở vào, Tam cung chủ ngồi xem một lúc rồi bắt đầu chỉ điểm.
Khi cùng vá»›i ba ngưá»i kia tập luyện, thật sá»± Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ cÅ©ng cứ theo thứ tá»± sẵn có trong hình đồ nhưng khi Tam cung chá»§ bắt đầu chỉ Ä‘iểm thì cả bá»n má»›i thấy chá»— ẩn ý kỳ dị cá»§a nó, há» phải luyện Ä‘i luyện lại mãi như thế cho đến tối mà vẫn chưa có thể gá»i là thuần thục.
Sau khi ăn tối xong, cả bá»n còn phải luyện mãi cho đến canh ba thì đưá»ng kiếm má»›i tương đối được liên tục từ thế này qua thế khác...
Äúng ba ngày sau khi thức thứ ba hoàn tất, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ má»›i cảm thấy được lá»i cá»§a Tam cung chá»§ nói quả thật không ngoa.
Nếu đừng biết qua vá» ba thức kiếm này, chỉ bằng sở há»c từ trước đến nay, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ cảm thấy sức mình có thể đã chống chá»i vá»›i thức thứ nhất, đến thức thứ hai thì cÅ©ng có thể cầm cá»± nhưng chắc chắn là vô cùng khốn đốn, nhưng đến thức thứ ba nếu đối phương áp dụng thì đừng nói đến việc chống đỡ chỉ cần đối phương nhắm vào bản thể là kể như hoàn toàn ở thế hạ phong...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ giật mình, lúc ở Yến Tá»­ CÆ¡, khi cùng Tam cung chá»§ giao đấu, thật sá»± chưa hoàn toàn định phần thắng bại nhưng cứ theo đà diá»…n biến, hắn thấy rằng mình không đến ná»—i phải sa cÆ¡, nhưng bây giá» bằng vào ba thế “tuyệt chiêu†này, đừng nói gì Tam cung chá»§ mà đối vá»›i Äào Ngá»c Lan, hắn cÅ©ng không mong gì thắng được...
Bây giá» hắn má»›i nhận ra lá»i lẽ đúng thá»±c cá»§a Äại cung chá»§ mà khi nghe hắn cứ cho rằng y cố thổi phồng.
Không khí trong đại sảnh hôm nay thật nặng, tuy đã luyện tương đối thuần thục, nhưng chỉ trừ Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ nhá» có căn cÆ¡ tinh nhuệ nên chắc chắn đã nắm trá»n toàn bá»™ còn ba ngưá»i kia tuy cÅ©ng dùng được liên hoàn song vẫn chưa đúng mức so vá»›i sá»± kỳ diệu cá»§a ba chiêu tuyệt kiếm.
Chính vì thế mà hỠcứ phập phồng.
Bữa nay đúng là ngày Äại cung chá»§ đến đây khảo sát.
Chiếc ghế dành riêng cho Äại cung chá»§ hãy còn bá» trống, Tam cung chá»§ Ä‘ang ngồi xem lại những hình đồ trong ba trang giấy...
GiỠNgỠđã qua mau.
Giá» mùi rồi đến giá» thân, Äại cung chá»§ vẫn chưa đến.
Bốn ngưá»i Lệnh Chá»§ xem chừng đã má»i chân nhưng há» không để tá» ra uể oải.
Tam cung chủ vốn trầm tĩnh nhưng đến giỠnày thì quả cũng bồn chồn.
Cánh rèm thưa khẽ động, tất cả Ä‘á»u hồi há»™p, há» cùng đưa mắt ra ngoài.
Một lão già quắc thước bước vô thi lễ trước mặt Tam cung chủ...
Hắc Kỳ Lệnh Chủ giật mình...
Vì lão già ấy là Chấp Pháp đàn chá»§ Cách Thiệu NgÅ©, ngưá»i dưỡng phụ cá»§a Äào Ngá»c Lan.
Tam cung chá»§ há»i ngay :
- Äại sư huynh cá»§a ta đâu ?
Cách Thiệu Ngũ bước lên một bước :
- Äại cung chá»§ đã vá» Tần Lãnh.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ chú ý, hắn nghi ngá» có lẽ Tổng Äàn cá»§a hỠỞ Tần Lãnh cÅ©ng nên...
Tam cung chá»§ ngạc nhiên há»i tiếp :
- Äại cung chá»§ cho Cách đàn chá»§ đến đây chẳng hay có chỉ thị gì không ?
Cách Thiệu Ngũ đáp :
- Vâng, Äại cung chá»§ có mật chỉ.
Tam cung chá»§ tiếp lấy xem qua rồi cất kỹ vào lưng áo và ra hiệu cho Nể Vân mang ghế đến má»i Cách Thiệu NgÅ© ngồi.
Cả hai ngưá»i trầm ngắm im lặng.
Nhưng vá»›i đám đệ tá»­ đứng dưới Ä‘á»u nhận ra há» Ä‘ang dùng Truyá»n âm nhập mật nói chuyện vá»›i nhau.
Tuy biết rằng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên Äại cung chá»§ không đến đây sát hạch, nhưng bá»n Tứ kỳ Lệnh Chá»§ Ä‘á»u thở ra nhẹ nhõm, há» cảm thấy như đã vứt được gánh nặng ngàn cân.
Tâm lý thông thưá»ng, cứ má»—i lần luyện tập má»™t môn há»c má»›i, há» rất sợ thá»i gian khảo hạch, nhất là sá»± khảo hạch ấy lại chính nÆ¡i Äại cung chá»§.
- Lưu Cảnh Thăng !
Trong không khí im lìm, tiếng gá»i cá»§a Tam cung chá»§ làm cho cả bá»n giật mình.
Nhất là Äào Ngá»c Lan, nàng cảm nghe như trái tim nàng muốn vá»t ra ngoài, sá»± trao đổi có tính chất bí mật giữa vị Chấp Pháp Äàn Chá»§ và Tam cung chá»§ đã làm cho nàng nghi ngá», giỠđây Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bị gá»i thình lình làm cho nàng tối mặt...
Tuy cÅ©ng thảng thốt như Äào Ngá»c Lan nhưng Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ vẫn cố trấn tÄ©nh, hắn chầm chậm bước lên vòng tay :
- Äệ tá»­ xin đợi lệnh.
Tam cung chủ nói :
- Ngươi hãy theo Cách Äàn chá»§.
Vì Ä‘eo mặt nạ nên không thấy sắc diện rõ ràng, nhưng bằng vào giá»ng nói lạnh băng băng cÅ©ng làm cho ngưá»i ta á»›n lạnh.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ vòng tay :
- Äệ tá»­ xin tuân mạng.
Cách Thiệu NgÅ© đứng lên thi lá»…, Tam cung chá»§ vẫy tay, cả hai ngưá»i không nói má»™t tiếng nào.
Äào Ngá»c Lan chợt cảm thấy hai chân mình chợt má»m như bún, cÅ©ng may, nàng vẫn còn sáng suốt cố giữ vững tinh thần, chứ nếu không thì nàng đã ngã quỵ xuống khi thấy Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bước theo vị Chấp Pháp mà nàng biết chắc rằng chuyện sẽ dữ nhiá»u lành ít...
Khi ra khá»i hành lang, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ chuẩn bị Ä‘iá»u hành ná»™i lá»±c.
Khi dấn bước vào chuyện trá hình, hắn đã chuẩn bị sẵn cho mình má»™t thần để đối phó vá»›i những gì bất trắc có thể xảy ra trong hang cá»p, nhưng bây giá» trước sá»± việc quá ư đột ngá»™t hắn vẫn cảm thấy ít nhiá»u dao động.
Hắn biết chuyện đã đến như thế này thì chỉ có cách một mất một còn.
Hắn tin vào tài sức của mình, hắn tin hắn sẽ thoát được...
Nhưng một chuyện lạ lùng trước mắt làm Hắc Kỳ Lệnh Chủ băn khoăn, cái băn khoăn hơi nhẹ...
Cách Thiệu NgÅ© dẫn đưá»ng Ä‘i trước, lão Ä‘i cách Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ không đầy hai bước, tất cả những trá»ng huyệt phía sau lưng cá»§a lão vừa đúng tầm tay, chỉ cần má»™t cái cá»­ động bình thưá»ng Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ vẫn có thể hạ lão như không. Cho dù lão là con ngưá»i thân thá»§ khá cao nhưng vá»›i cá»± ly đó, vá»›i sá»± chẳng chút chi đỠphòng đó, hắn hạ lão không má»™t chút khó khăn nào cả...
Hắc Kỳ Lệnh Chủ chợt thấy hơi ngỠngợ...
Phải chăng hắn chưa bị phát giác ?
Nếu cơ mưu bại lộ, một là hắn bị khống chế ngay khi còn trong đại sảnh, bị khống chế ngay trước mặt Tam cung chủ, vì khi hỠđã khám phá thì tất hỠcũng biết hắn là ai?
Äã biết như thế, khi không há» lại để má»™t mình Cách Thiệu NgÅ© dẫn Ä‘i, vì má»™t vá»›i má»™t chưa chắc là há» Cách này có thể chế phục được hắn...
Và nhất là lão không hỠphòng bị chi cả.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ cau mày...
Phải chăng hỠcó mật lịnh và mật lịnh đó là một công tác riêng cho mình ?
Vì từ trước đến nay, tuy đứng vào hàng thứ tư trong đám đệ tá»­ nhưng Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ vẫn được nhiá»u tín cẩn, vì bản chất cá»§a Lưu Cảnh Thăng là con ngưá»i sâu sắc âm hiểm, và nhất là công tác phụ trách tại Giang Phá»§ là má»™t nÆ¡i được coi là quan trá»ng hÆ¡n hết trong Tứ Äại Thế Gia...
Ra đến một gian tịnh xá, Cách Thiệu Ngũ đi thẳng vào và chỠcho Hắc Kỳ Lệnh Chủ bước theo vào rồi mới vẫy tay :
- Gài cửa lại.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ làm theo y lá»i lão và lão chỉ tay nÆ¡i chiếc ghế đối diện, giá»ng lão thật bình thản :
- Lệnh Chủ hãy ngồi.
Äến bây giá» thì Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ nghe trong lòng nhẹ Ä‘i phân ná»­a lo âu...
Hắn tập trung tinh thần để giữ cho giá»ng nói bình thưá»ng :
- Chẳng hay Äàn chá»§ có Ä‘iá»u chi chỉ giáo ?
Cách Thiệu NgÅ© mỉm cưá»i :
- Äại cung chá»§ thưá»ng khen Lệnh Chá»§ là con ngưá»i cÆ¡ trí, theo lão phu nhận xét thì thật là chính xác.
Thừa biết đó chỉ là lối giao đầu câu chuyện, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ thận trá»ng :
- Không dám, thật tình Äàn chá»§ quá khen đấy thôi.
Cách Thiệu Ngũ vụt nói :
- Lệnh Chủ hãy lột mặt giả ra cho lão phu xem thử !!
Bao nhiêu sá»± an tâm từ nãy giá» bá»—ng chốc tiêu tan, nếu không phải là con ngưá»i trấn tÄ©nh thì có lẽ Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ đã đứng lên ra tay trước...
Nhưng hắn nghĩ đã đến nước này, có gấp cũng không ích lợi gì hơn, nếu cần ra tay trước thì trong lúc đi ở ngoài, trong lúc lão không đỠphòng chứ bây giỠtrước hay sau rồi cũng thế thôi...
Hắn Ä‘iá»m nhiên từ từ lá»™t chiếc mặt giả bên ngoài...
Bằng tia mắt sắc như dao, Cách Thiệu Ngũ nhìn vào mặt hắn chằm chặp...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ chỉ giật mình khi nghe lão bảo lá»™t mặt giả, chứ bây giá» thì hắn đã lấy lại được sá»± bình thưá»ng.
Hắn nhìn thẳng vào mặt Cách Thiệu NgÅ© và há»i chậm rãi :
- Cách Äàn chá»§ thấy có chá»— không ổn chăng ?
Thu tia mắt lại, Cách Thiệu NgÅ© mỉm cưá»i :
- Thật là tinh diệu, chính lão phu cũng nhìn không ra chỗ giả trang, Lệnh Chủ hóa trang khéo lắm.
Vẫn chưa nắm được ý tứ trong câu nói đó, Hắc Kỳ Lệnh Chủ cứ lững lỠ:
- Äàn chá»§ lại quá khen nữa rồi.
Cách Thiệu Ngũ vùng nghiêm mặt :
- Chuyến Ä‘i này Lệnh Chá»§ sẽ đến má»™t chá»— mà rất nhiá»u tay chuyên môn dị dung, có thể nói há» Ä‘á»u là những tay lịch duyệt vá» dị dung trong giang hồ cho nên Äại cung chá»§ đặc biệt dặn lão phu phải hết sức lưu tâm...
Y như vừa nuốt xong má»™t vật nghẹn ngang trong cổ, bây giá» thì Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ má»›i nắm chắc được câu chuyện, há» chỉ phái hắn đến má»™t nÆ¡i má»›i, làm má»™t công tác má»›i, thảo nào mà lão Cách Äàn Chá»§ này không há» có má»™t chút đỠphòng vì hỠđâu đã khám phá ra chuyện giả mạo cá»§a hắn ?
Hắn há»i :
- Cách Äàn chá»§ định nói phái thuá»™c hạ đến đâu ?
Cách Thiệu Ngũ nói :
- Nhiệm vụ của Lệnh Chủ cũng vẫn là giả mạo Giang Bộ Thanh.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nhướng mắt :
- Thì từ trước đến nay thuộc hạ vẫn thi hành mật lệnh giả mạo Giang Bộ Thanh kia mà ?
Cách Thiệu NgÅ© mỉm cưá»i :
- Nhưng lần này thì khác, vì đối phương đã khám phá ra nhiệm vụ thật cá»§a Lệnh Chá»§ rồi, há» cÅ©ng biết Giang Bá»™ Thanh thật hiện còn Ä‘ang nằm trong tay ta, chỉ có Ä‘iá»u há» chưa biết hắn bị giam giữ ở nÆ¡i nào.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật gật đầu :
- Có phải Äàn chá»§ định phái thuá»™c hạ giả mạo Giang Bá»™ Thanh và vào trong chá»— bị giam giữ ?
Cách Thiệu NgÅ© gật đầu mỉm cưá»i :
- Äúng, gần đây dưới quyá»n cá»§a lão phu có hai vị Há»™ Pháp bị đối phương bắt được, có thể đã tiết lá»™ Bài Nha Thạch Thất vì vậy đối phương đã biết được sá»± bí mật và có thể hỠđã bắt đầu kinh động.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ rúng động, như vậy thì ngưá»i mất tích đệ tam đẳng Há»™ Pháp thuá»™c vá» Chấp Pháp ÄÆ°á»ng, như vậy thì đúng rồi, vì Chấp Pháp ÄÆ°á»ng quản lãnh vá» hình tá»™i, tá»± nhiên há» rất biết vá» chá»— giam cấm tù nhân...
Hắn vá»™i há»i :
- Bài Nha Thạch Thất...
Nhưng chợt thấy lỡ lá»i nên hắn nín luôn...
Cách Thiệu NgÅ© nói bằng giá»ng ôn hoà :
- CÆ¡ mật cá»§a bổn môn tuy không cho phép ai há»i đến nhưng riêng Lệnh Chá»§ chuyến này phụ trách má»™t công chuyện có liên quan khá nhiá»u vá» sá»± cÆ¡ mật ấy, nên cÅ©ng phải biết để mà chuẩn bị.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ làm bộ sợ sệt :
- Vâng, thuộc hạ phụng mệnh hành sự, nhưng nếu có chỗ nào chưa cần biết thì thuộc hạ cũng không dám biết.
Cách Thiệu NgÅ© vuốt râu cưá»i khà :
- Trong Tứ Kỳ Lệnh Chá»§, chỉ có má»™t mình Lệnh Chá»§ là con ngưá»i thận trá»ng, tại Giang Phá»§ suốt ná»­a năm mà không lá»™ chút gì, chính Äại chung chá»§ yêu mến Lệnh Chá»§ cÅ©ng bằng đức tính cẩn thận đó.
Ngưng một giây, ông ta nói tiếp :
- Huống chi đây là chuyện mà Lệnh Chá»§ phải cần biết, nhất là nó ra từ cá»­a miệng cá»§a lão phu và nhập vào tai Lệnh Chá»§ thì đâu có gì đáng gá»i là không thể bảo toàn bí mật ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ quá mừng, nhưng hắn vẫn cố thản nhiên :
- Äa tạ Äàn chá»§.
Cách Thiệu NgÅ© đằng hắng lấy giá»ng :
- Bài Nha Thạch Thất ở vá» phía tây cá»§a giải núi này, bởi vì nÆ¡i đó đá dá»±ng lên như những vòi voi nhá»n hoắt nên có cái tên là “Bài Nhaâ€, chính Phương Trưỡng Phi Cảnh đại sư đã kiến tạo nÆ¡i đó mưá»i mấy gian thạch thất ăn sâu vào trong núi, vốn chuẩn bị dành để cho Tổng Phân Äàn sá»­ dụng, nhưng vì trước đây, vì phải giải quyết cấp thá»i vụ Giang Phá»§ và đối phó vá»›i Tá»­ Trúc Am vá»›i Thiếu Lâm Tá»± nên lão phu phải tạm lánh ở Kim Lăng.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Vâng, chuyện đó thì thuộc hạ có biết.
Cách Thiệu Ngũ nói tiếp :
- Sau khi chấp lãnh Hình ÄÆ°á»ng, tá»™i phạm khắp nÆ¡i đưa tá»›i quá nhiá»u không có chá»— ngồi nên lão phu phải dùng Bài Nha Thạch Thất này, tương đối bí mật, vì thế hÆ¡n ngàn tá»™i phạm được giải vỠđây, chỉ còn Giang Bá»™ Thanh vẫn chưa Ä‘em đến.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Vâng, thuộc hạ ...
Không để cho Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói hết, Cách Thiệu Ngũ tiếp luôn :
- Lão phu không bao giá» trách Lệnh Chá»§ vá» việc đó, bởi vì ngôi cổ má»™ tại VÅ© Hoa Äài vốn là chá»— cÅ©ng khá bí mật, vả lại đó là ý cá»§a lão phu vá» việc giam Giang Bá»™ Thanh vào nÆ¡i đó, bởi vì di thể cá»§a Giang đại tiên sinh bị trá»™m cho nên tai mắt cá»§a Giang Phá»§ đã lùng Ä‘i khắp cả đại Giang Nam Bắc, nhất thá»i chúng ta không tiện di động.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ thầm nghÄ© Äào Ngá»c Lan quả không có nói dối mình, đúng là đại ca vẫn còn bị giam nÆ¡i ngôi cổ má»™...
Cách Thiệu Ngũ nói tiếp :
- Cũng có thể lúc hỠvận chuyển phạm nhân không được cẩn thận, nên bị đối phương phát giác nghi ngỠThánh Quả Tự có liên hệ với bổn môn, vì thế lão phu giao nhiệm vụ giả Giang Bộ Thanh cho Lệnh Chủ vào nằm trong Bài Nha Thạch Thất, tức là tương kế tựu kế để cho đối phương cứu thoát thừa cơ đột nhập vào hàng ngũ của chúng.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Nhưng có chắc đối phương sẽ cứu thuộc hạ đem đi được hay không ?
Cách Thiệu Ngũ nói :
- Ngay bây giá» thì chuyện ấy rất khó nói, nhưng cứ theo tin tức gần đây nhất thì Äông Hứa, Tây Tần và Bắc Lý đã hợp nhất vá»›i nhau, nếu má»™t khi há» phát giác Giang Bá»™ Thanh ở tại Bài Nha Thạch Thất thì nhất định há» sẽ dùng má»i cách để cứu ra.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ há»i :
- Nếu thuá»™c hạ được đối phương cứu ra thì làm thế nào để liên lạc vá»›i Äàn Chá»§ ?
Cách Thiệu Ngũ trầm ngâm :
- Chuyện phái ngươi vào nằm trong cÆ¡ sở địch vốn là chuyện cá»§a Hình ÄÆ°á»ng, sau này Lệnh Chá»§ có thể vá» Chu Tước Äàn hoặc do Tam cung chá»§ chỉ huy, việc đó sẽ do Äại cung chá»§ quyết định, tá»›i chừng đó sẽ có ngưá»i liên lạc vá»›i Lệnh Chá»§.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ mừng thầm, hắn nghÄ© cứ theo lá»i lẽ cá»§a há» Cách thì Chu Tước Äàn nhất định là nÆ¡i Tổng liên lạc cá»§a Hình ÄÆ°á»ng, hoặc có thể là nÆ¡i dành riêng cho những ngưá»i được phái vào cÆ¡ sở cá»§a đối phương.
Hắn lật đật gật đầu :
- Vâng, thuá»™c hạ ghi nhá»› Ä‘iá»u này.
Cách Thiệu Ngũ nói :
- Như thế là được rồi, ngay bây giá» lão phu sẽ sai ngưá»i đưa Lệnh Chá»§ Ä‘i, nhưng cần phải Ä‘iểm mấy yếu huyệt để ngưá»i ta khá»i nghi ngá», xin Lệnh Chá»§ cảm phiá»n.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Xin Äàn chá»§ cứ tá»± nhiên.
Cách Thiệu Ngũ phất tay lên, mấy làn gió nhẹ thoáng qua, Hắc Kỳ Lệnh Chủ toàn thân bất động.
Cách Thiệu Ngũ mở cửa bước ra ngoài vỗ tay hai lượt.
Bên ngoài hai tên đại hán đi nhanh vào cúi đầu thi lễ.
Cách Thiệu Ngũ vẫy tay :
- Hãy đưa hắn vào thạch thất.
Hai tên đại hán đưa Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ ra khá»i cá»­a thì thấy đưá»ng hẹp đá xây từng cấp và càng lúc càng Ä‘i sâu xuống.
Tên đại hán Ä‘i bên trái đánh đá châm lên má»™t ngá»n Ä‘uốc, chúng Ä‘i thật chậm gần như từng bước má»™t.
Tuy đã bị Cách Thiệu NgÅ© Ä‘iểm huyệt nhưng bằng ná»™i lá»±c thâm hậu nên chỉ qua khá»i cá»­a là Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ đã tá»± giải khai nhưng hắn vẫn làm như hoàn toàn không cá»­ động được.
Con đưá»ng hầm đã hẹp mà lại nhiá»u quanh co, Ä‘i sâu gần hai dặm thì đưá»ng mở rá»™ng dần và hai tên đại hán cÅ©ng Ä‘i nhanh hÆ¡n.
Nhưng chỉ thêm một khoảng nữa là đã tận đầu.
Một vách đá dựng cao sừng sững.
Một tên đại hán bước tới ấn tay vào vòng sắt gắn ngay trước mặt.
Bên trong chợt có ngưá»i lên tiếng :
- Lập pháp như sơn.
Tên đại hán đáp ngay :
- Kim thạch đả khai.
Từ vách đá hé mở ngay một khung cửa hẹp.
Má»™t ngưá»i mặc áo xám đứng ngay giữa cá»­a, mặt hắn lạnh như tiá»n.
Giá»ng hắn cÅ©ng khô khốc như ngưá»i gá»— :
- Xin cho khảo nghiệm.
Hai tên đại hán má»—i ngưá»i Ä‘á»u móc trong mình ra má»™t đồng tiá»n xèo ngá»­a bàn tay.
Ngưá»i áo xám nhìn qua và nép sát má»™t bên :
- Huyá»n tá»± cá»­u tá»±.
Hai tên đại hán không nói má»™t lá»i, chúng xốc nách Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ Ä‘i thẳng vào trong.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ hé mắt thấy gian thạch thất này chiếm má»™t thế thật rá»™ng, có những hành lang ngang dá»c cắt nhau cứ chừng khoảng má»™t trượng thì có má»™t ngá»n đèn dầu, hình như có rất nhiá»u phòng giam riêng biệt.
Hai đại hán đưa Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ rẽ qua hành lang bên trái và ngừng lại, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ nhìn thấy trên tấm biển có đỠhai chữ Huyá»n Cá»­u.
Tên đại hán bên trái đẩy cá»­a vào đặt Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ lên má»™t cái giưá»ng cây và lập tức quay ra đóng sầm cá»­a lại.
ChỠcho chúng đi rồi, Hắc Kỳ Lệnh Chủ mới chầm chậm ngồi lên, tuy sau khi đóng cửa gian thạch thất tối ngửa bàn tay không thấy nhưng bằng vào nhãn lực của Hắc Kỳ Lệnh Chủ thì hắn vẫn thấy được rõ ràng.
Gian thạch thất này khoản rá»™ng khoảng chừng trượng rưỡi má»—i chiá»u, trừ chiếc giưá»ng cây sÆ¡ sài trong đó không còn má»™t thứ gì khác nữa.
Cho đến cánh cá»­a thì hình như đã khoá bên ngoài, ngưá»i bên trong chỉ thấy vách liá»n vá»›i đá không tài nào mở ra cho được.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nghĩ thầm :
- Bài Nha Thạch Thất này vốn là nÆ¡i giam giữ tù phạm cá»§a Chấp Pháp ÄÆ°á»ng, cứ theo lá»i cá»§a Cách Thiệu NgÅ© thì phạm nhân các chá»— Ä‘á»u tập trung tại đây, như vậy rất có thể Tiên Nhân Chưởng Lý Quang Trí cÅ©ng bị nhốt nÆ¡i này.
Ngay khi đó cánh cửa sịch mở, một tên đại hán bưng tháp đèn vào và đặt một chén cơm xuống lạnh lùng :
- Aên đi.
Hắn chỉ nói hai tiếng cụt ngủn rồi quay trở ra đóng cửa.
Bây giỠcó lẽ đã quá NgỠrồi, Hắc Kỳ Lệnh Chủ cảm thấy thật đói, hắn bưng chén cơm nên chỉ thấy một một ít dĩa mặn, nhưng hắn ăn cũng thấy khá ngon.
Từ đó đến hết buổi chiá»u không thấy má»™t ai vào, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ ngá»§ má»™t giấc thật ngon.
Có lẽ vào khoảng tối, cánh cá»­a mở ra và y như lúc trưa lại cÅ©ng má»™t chén cÆ¡m đưa vào, lần này thì tên đại hán áo Ä‘en chạy lại há»i :
- Ngươi có phải là Giang Nam đại công tử Giang Bộ Thanh ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Äúng.
Chỉ má»™t câu há»i và má»™t tiếng trả lá»i, gã đại hán áo Ä‘en quay phắt trở ra.
Suốt ngày hôm ấy không động tÄ©nh gì, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ vẫn phải nằm chá».
Sáng ngày thứ ba, sau bữa cơm tối, một tên đại hán áo đen lách vào đưa tay ra hiệu cho Hắc Kỳ Lệnh Chủ, tiếp theo một tên nữa bước nhanh vào và một tên mặc áo màu xám đi ngay lại vỗ vai Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói khẽ :
- Giang đại công tử...
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ làm như má»›i vừa hay, hắn mở mắt ra há»i :
- Có chuyện chi thế ?
Tên đại hán áo đen nói :
- Các hạ là Giang đại công tử đấy à ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Vâng, tôi là Giang Bộ Thanh.
Tên đại hán áo đen vòng tay :
- Tại hạ phụng mạng đến đưa Giang đại công tá»­ ra khá»i nÆ¡i này.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ cau mặt :
- Tại hạ và huynh đài vốn không quen biết, chẳng hay huynh đài phụng mệnh của ai ?
Tên đại hán áo đen nói :
- NÆ¡i đây nguy hiểm trùng trùng, tại hạ không thể nói nhiá»u hÆ¡n, chẳng hay Giang đại công tá»­ có thể Ä‘i được chăng ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Nhưng tại hạ làm sao có thể tin các hạ được chứ ?
Tên đại hán áo đen nói :
- Chúng ta không thể lăn lựa ở đây lâu, xin công tử thứ cho...
Dứt lá»i hắn vung tay Ä‘iểm nhanh vào huyệt đạo cá»§a Hắc Kỳ Lệnh Chá»§.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ không kháng cự, cứ để cho hắn xốc đi.
Vừa qua khá»i góc hành lang, má»™t tên đại hán áo Ä‘en khác xông ra khẽ há»i :
- Giang đại công tử đấy à ?
Tên đại hán ôm Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu và đi thẳng.
Chỉ mộ thoáng sau, lại qua thêm một giải hành lang nữa và tên đại hán áo đen đưa Hắc Kỳ Lệnh Chủ vào một gian thạch thất khá rộng.
Tài sản của giacuongly

  #38  
Old 18-05-2008, 04:57 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 38: Ngưá»i Cá»§a Lưu Hương Cốc




Sưá»n núi dốc nghiêng, bên dưới là má»™t vá»±c sâu nước chảy rào rào, bốn phía tối om. Má»™t tên đại hán áo Ä‘en móc túi lấy đá đánh lá»­a châm vào chiếc đèn lồng, đưa lên cao. Bây giá» thì Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ má»›i thấy rõ đây là má»™t con sông, hai bên đá lồi lởm chởm. Chính giữa dòng sông chợt cÅ©ng có ánh đèn, má»™t chiếc thuyá»n tiến tá»›i thật nhanh khi nhìn thấy ánh đèn bên này. Chiếc thuyá»n vừa tá»›i gần bá» , hai tên đại hán trên thuyá»n lập thức thả xuống má»™t tấm ván dài. Quách há»™ pháp vẫy tay ra hiệu, hai tên đại hán áo Ä‘en khiên Lý Quang Trí xuống trước, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ được đưa xuống sau và cuối cùng là Quách há»™ pháp nhảy xuống thuyá»n ra lệnh tách bến.
Thuyá»n bắt đầu chèo nhanh vá» phía trước, Quách há»™ pháp vẫn đứng trước mÅ©i chứ không chịu vào khoan. Ba tên đại hán áo Ä‘en đưa Ä‘i khi nãy ở lại chứ không xuống thuyá»n. Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ hé mắt, hắn giật mình...
Trong khoan, nÆ¡i gần sau lái có má»™t ngưá»i mặt vàng , chính là phó đưá»ng chá»§ Cung Quan Võ. Thêm má»™t chuyện khá lạ, sao lại là ngưá»i cá»§a Lưu Hương Cốc ? Tại sao Quách há»™ pháp cá»§a NgÅ© Phượng Môn lại cùng bá»n vá»›i Lưu Hương Cốc ? Hắn làm bá»™ ngạc nhiên :
- Äây là đâu thế ?
Hắn chỉ há»i trống không, hắn muốn để há» tá»± thổ lá»™. Cung Quan Võ vòng tay mỉm cưá»i :
- Xin Giang đại công tử yên tâm, tại hạ là Cung Quan Võ !
Hắc Kỳ Lệnh Chủ cau mặt :
- Các hạ định đưa Giang mỗ đến đâu ?
Cung Quan Võ mỉm cưá»i :
- Chắc Giang đại công tá»­ hiểu lầm, Cung má»— đâu phải là ngưá»i cá»§a NgÅ© Phượng Môn !
Hắc Kỳ Lệnh Chủ càng làm ra vẻ ngơ ngác :
- Thế các hạ là ai ?
Cung Quan Võ nói :
- Huynh đệ là thuộc hạ của Lưu Hương Lệnh , tại hạ phụng lệnh đến đây rước Giang đại công tử và Lý lão tiên sinh.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ làm ra vẻ không tin :
- Xin các hạ thứ cho , thật tình là tại hạ chưa nghe trong giang hồ có cái danh hiệu nào gá»i là Lưu Hương Lệnh !
Cung Quan Võ cưá»i :
- Khi đến nơi rồi thì tự nhiên Giang đại công tử sẽ biết rõ hơn !
Hắn nhìn chăm chú Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ và há»i luôn :
- Hình như Giang đại công tử bị điểm huyệt ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Vâng, tại hạ đã bị phong bế các huyệt đạo từ mấy tháng nay !
Cung Quan Võ bước tới đưa tay giải các huyệt đạo và nói :
- Xin Giang đại công tử hãy vận công, nếu bị điểm huyệt lâu quá có thể làm cho tay chân bị cóng.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ làm bá»™ ngồi xếp bằng rồi từ từ vận khí, hắn thấp giá»ng :
- Äa tạ Cung huynh !
Bây giá» thuyá»n đã Ä‘i xa, Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ nghe tiếng bước chân bước vào, hắn không quay lại nhưng Ä‘oán chắc đó là Quách há»™ pháp. Hắn biết há» Ä‘á»u là những kẻ cao thá»§ giang hồ nên hắn không dám mở mắt nhìn vì sợ lá»™. Chỉ nghe Cung Quan Võ đứng dậy cưá»i :
- Thật chuyện này làm phiá»n Quách lão ca hết sức !
Quách há»™ pháp cưá»i nhẹ :
- Cung huynh khéo nói thì thôi, đã có lệnh bài cá»§a chấp pháp Quách Thiện NgÅ© thì việc làm cá»§a tại hạ ví như là Ä‘i chÆ¡i chứ có chi mà cá»±c nhá»c !
Cung Quan Võ nói :
- Nhưng nếu không có Quách lão ca tá»± thân ra tay thì đối phương làm sao chịu giao ngưá»i. Äó là chưa kể chúng nhận ra chuyện giả mạo ngay.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nghe như vậy là biết hỠđã giả mạo lệnh bài. Quách hộ pháp nói tiếp :
- Thật sá»± thì cÅ©ng có như thế , tên Hướng tổng quản vừa nhìn thấy tại hạ là không cần quan sát lệnh bài, hắn nghe nói vì phải Ä‘i gấp nên lật đật giao ngưá»i tức khắc.
Cung Quan Võ nói :
- Chính khi bắt đầu hành sá»± tôi đã biết như vậy rồi, vì chúng xem Lý lão tiên sinh và Giang đại công tá»­ quan trá»ng lắm, nên nếu chỉ có lệnh bài mà không có ngưá»i có uy tín thì nhất định bá»n chúng cÅ©ng sẽ đặt vấn đỠrắc rối.
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bây giá» má»›i hiểu ra, như vậy thì lão Quách há»™ pháp này là ngưá»i cá»§a Lưu Hương Cốc đưa vào làm ná»™i gián ở NgÅ© Phượng Môn. Cung Quan Võ nói :
- Kể ra thì việc làm cho Quách lão ca bại lộ hành tung cũng thật là đáng tiếc, nhưng nếu không thế thì không làm sao cứu được Giang đại công tử và Lý lão trang chủ.
Cung Quan Võ bước lại gần há»i :
- Giang đại công tá»­ ngưá»i đã thấy dá»… chịu rồi chứ ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Vâng, đã khá hÆ¡n nhiá»u rồi !
Hắn liếc sang Quách há»™ pháp nhưng không chào há»i. Cung Quan Võ lật đật nói :
- Giang công tá»­ chắc chưa gặp Quách lão ca đây chứ ? Äây là vị lão ca danh dá»™i lưỡng hồ ngưá»i ta gá»i là Kim SÆ¡n Kim Giáp Thần Quách Diên ThỠđấy. Chính nhá» nằm trong tổ chức cá»§a NgÅ© Phượng Môn nên má»›i có thể đưa được Giang công tá»­ và Lý lão trang chá»§ ra khá»i hang hùm đấy.
Hắc Kỳ Lệnh Chủ lật đật vòng tay :
- Tại hạ ngưỡng mộ thanh danh Quách lão ca đã lâu cho đến hôm nay mới được gặp mặt, lại trong tình cảnh này thật tình tại hạ cảm kích vô cùng !
Quách Diện ThỠcũng vòng tay đáp lễ :
- Năm xưa huynh đệ đã từng tại Kim Lăng cùng lệnh tôn há»™i diện nhiá»u lần, thật hết sức vui mừng khi thấy công tá»­ tuy bị lâm nguy nhưng uy phong không há» giảm sút !
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ mỉm cưá»i :
- Quách lão ca quá khen thế thôi !
Nhưng trong lòng hắn chợt cảm thấy thắc mắc. Quách Diên Thá» thân phận khá cao trong NgÅ© Phượng Môn, vì đã đảm nhận Tổng phân đàn chá»§, như vậy thì cao hÆ¡n các Lệnh Kỳ má»™t bậc, nhất định lão phải biết chuyện giả mạo này và như vậy phải chăng lão cÅ©ng như mình, giả vá» là ngưá»i tốt để kết giao vá»›i đối phương. Càng nghÄ© Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ càng tin rằng hắn Ä‘oán không lầm. Bằng vào con ngưá»i cá»§a Quách Diên Thá» , bằng vào bá»™ mặt thâm trầm cá»§a lão, nhất định lão không thể là ngưá»i tốt được. Bởi vì hiện có Tam cung chá»§ ở đây, có cả Cách thiếu chá»§ và cả má»™t hệ thống cá»§a Bài Nha Thạch Thất cá»§a Thánh Quả Tá»± , nếu há» không có âm mưu gì thì sao lại có chuyện cứu ngưá»i dá»… dàng như thế ? Cung Quan Võ nói :
- Quách lão ca là ngưá»i có thân phận khá cao trong NgÅ© Phượng Môn chẳng hay có biết chất độc mà Lý lão trang chá»§ Ä‘ang bị nhiá»…n là chất độc như thế nào không ?
Quách Diên ThỠvuốt râu lắc đầu :
- Ta tuy giữ chức vụ há»™ pháp trong NgÅ© Phượng Môn nhưng há»™ pháp chỉ là hư vị chứ không nắm má»™t lá»±c lượng nào trong tay cả. Chuyện chế thuốc, nhất là thuốc độc vốn là cÆ¡ mật trá»ng đại cá»§a há», nó thuá»™c vá» quyá»n quản lý cá»§a Huyết Võ Äàn nên ta cÅ©ng khó lòng mà biết được.
Hai ngưá»i vừa nói chuyện đến đây thì thuyá»n đã tá»›i bá», Quách Diên Thá» nói :
- Ta đã công khai phản bá»™i NgÅ© Phượng Môn, sáng ngày hôm nay nhất định há» sẽ phát giác chuyện tá»™i phạm trá»ng yếu ở Bài Thạch Thất bị cứu. Thế lá»±c cá»§a há» mạnh lắm , trong vòng má»™t trăm dặm trở lại đây khó lòng mà thoát khá»i, vậy xin Cung huynh cho tại hạ kíu từ !
Cung Quan Võ nói :
- Thuyá»n đã đến bá» rồi xin Quách lão ca hãy đến gặp ÄÆ¡n đưá»ng chá»§, sau khi hàn huyên rồi Ä‘i cÅ©ng không muá»™n mà !
Quách Diên ThỠtrầm ngâm :
- Vâng, vậy thì ta xin bái kiến ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ rồi sẽ lên đưá»ng sau !
Thuyá»n cặp sát bá», Cung Quan Võ ra lệnh cho thuá»™c hạ :
- ÄÆ°a Lý lão trang chá»§ lên bá» trước !
Cung Quan Võ vào trong khoan nói với Quách Diên ThỠvà Hắc Kỳ Lệnh Chủ :
- Xin thỉnh Quách lão ca và Giang đại công tử lên bỠ!
Hai ngưá»i theo chân Cung Quan Võ , há» thấy đó là má»™t khu vưá»n thật lá»›n , nhà thuá»· tạ dá»±ng lên khắp hồ trông thật là sầm uất. Cung Quan Võ đưa hai ngưá»i vào má»™t hành lang rá»™ng lá»›n, nÆ¡i đây có hai tên tỳ nữ đưa đèn lồng tiếp rước dẫn đưá»ng. Äi được hồi lâu đến má»™t toà tiểu viện. Cung Quan Võ đưa hai ngưá»i vào má»™t khách thính trang trí thật tao nhã, má»™t tên tỳ nữ áo xanh cung kính dâng trà. Sau tuần trà chúng lại dá»n ngay tiệc rượu.
Một tên tỳ nữ bước lại vòng tay nói với Cung Quan Võ :
- ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ Ä‘ang bận việc trong tiá»n sảnh, vừa rồi nghe chư vị đến đây nên truyá»n cho tiểu nữ lo dá»n tiệc rượu để phó đưá»ng chá»§ đón tiếp chư vị !
Cung Quan Võ há»i :
- Tiên sinh có việc gì thế ?
Tên tỳ nữ nói :
- Hình như là có thượng cấp giá lâm, tiểu nữ cũng không dám tìm hiểu rõ !
Nói xong cô ta cúi đầu lui ra ngoài cá»­a. Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ cố quan sát, hắn thấy nhữnh cô tỳ nữ này cô nào cÅ©ng nhanh nhẹn , chứng tá» há» không phải là những tỳ nữ tầm thưá»ng. Cung Quan Võ mỉm cưá»i :
- Chúng ta cùng là ngưá»i nhà vá»›i nhau cả xin nhị vị tá»± nhiên dùng rượu !
Quách Diên Thá» hình như á»· mình là ngưá»i lá»›n tuổi nên ông ta không tá» vẻ khách sáo, ba ngưá»i vui vẻ đánh chén vá»›i nhau. Cung Quan Võ nâng ly nói vá»›i Quách Diên Thá» :
- Quách lão ca đã vì đại nghÄ©a mà chống lại NgÅ© Phượng Môn , chính vì lòng hướng thiện ấy mà hôm nay má»›i cứu được Lý lão trang chá»§ và Giang đại công tá»­. Tại hạ xin thay mặt ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ kính huynh má»™t ly !
Quách Diên Thá» lá»™ vẻ đắc ý, ông ta cưá»i khà khà :
- Chuyện không đáng chi, Cung huynh đừng quá lá»i !
Cung Quan Võ hướng vỠHắc Kỳ Lệnh Chủ :
- Giang đại công tá»­ lần này thoát khá»i hang hùm, trùng phùng Kim Lăng lão chá»§, tại hạ xin kính má»™t ly mừng !
Hắc Kỳ Lệnh Chủ lật đật đáp lễ :
- Xin đa tạ Cung huynh, chính đệ nhỠcó Cung huynh và Quách lão ca cứu giúp thôi, đáng lý đệ phải kính trước hai vị !
Gần mãn tiệc Cung Quan Võ đứng lên :
- Bây giá» cÅ©ng đã quá khuya, xin Giang đại công tá»­ hãy Ä‘i nghỉ để dưỡng sức. Tại hạ xin đưa Quách lão ca Ä‘i há»™i kiến vá»›i ÄÆ¡n đưá»ng chá»§.
Quay qua tên tỳ nử Cung Quan Võ căn dặn :
- Ngươi hãy đưa đại công tử vào khách xá.
Tên tỳ nữ cúi đầu tuân lịnh, cô ta giơ cao cây đèn lồng nói với Hắc Kỳ Lệnh Chủ :
- Xin Giang đại công tử hãy đi theo tiểu tỳ !
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ cúi chào Cung Quan Võ và Quách Diên Thá» rồi Ä‘i theo cô tỳ nữ. Ra khá»i hành lang khách thính Ä‘i má»™t lúc nữa là đến khách xá. NÆ¡i đây gồm có năm gian nhà, có lẽ là dành cho tân khách nghỉ ngÆ¡i. Tên tỳ nữ đẩy cá»­a gian phòng bên phải và nói :
- Xin má»i Giang đại công tá»­ vào đây !
Cô ta bước vào trước thắp đèn. Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bước theo vô. Hắn thấy gian phòng thật ngăn nắp sạch sẽ, cô nữ tỳ cúi mình thấp giá»ng :
- Nếu có chi cần xin đại công tá»­ cứ gá»i tiểu tỳ !
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ cưá»i :
- Äa tạ cô nương !
Tên nữ tỳ bước ra khép trái cá»­a lại. Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ bưng chén trà lại bên cá»­a sổ vừa nhấm nháp vừa tính toán... Trong chuyến này đã bắt đầu thu lượm được khá nhiá»u bí mật cá»§a NgÅ© Phượng Môn, và nhất là biết được chá»— giam cầm đại ca cá»§a hắn , hắn cảm thấy có thể hành động được rồi. Tuy chưa biết Lưu Hương Cốc là hạng nào, chưa biết há» chính hay tà, nhưng chuyện cứu thoát Lý Quang Trí và cả hắn thì ít nhất cÅ©ng không là thù nghịch.
Ngay bây giá» NgÅ© Phượng Môn Ä‘ang khuếch trương thế lá»±c cho nên theo kế hoạch cá»§a Quản Thiên Phát là phải cố Ä‘oàn kết võ lâm cho thật chặt chẽ, phải làm cho Tứ Äại Thế Gia đừng có chuyện hiểu lầm và phải cùng vá»›i phái Nga Mi và Thiếu Lâm góp sức thành má»™t khối. Hắn nghÄ© rằng Lưu Hương Cốc xem chừng cÅ©ng không kém bá»n NgÅ© Phượng Môn , hắn thấy cần phải gây thiện cảm vá»›i há», biết đâu lá»±c lượng sẽ được mạnh hÆ¡n.
Hắn nghÄ© rằng chuyện đã xảy ra như thế này thì sáng mai khi gặp ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ , có lẽ nên từ giã vá» Kim Lăng thật gấp và cần nhất là phải hé cho há» thấy cái lão Quách Diên Thá» này rất đáng nghi.
Nhấp được ná»­a chung trà Hắn Lỳ Lệnh Chá»§ chợt nghe cÆ¡n buồn ngá»§ nặng trằn mi mắt, hắn tắt đèn lên giưá»ng ngá»§ má»™t giắc thật ngon.
Sáng hôm sau , mãi đến khi mặt trá»i má»c quá ba sào Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ má»›i tỉnh dậy , hắm vừa mở cá»­a là gặp ngay cô tỳ nữ áo xanh. Cô ta lật đật vòng tay :
- Giang đại công tử đã dậy rồi à ? Xin công tử cho tiểu tỳ dâng nước !
Cô ta Ä‘i ra má»™t lúc rồi bưng vào má»™t chậu nước và sau khi Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ rá»­a mặt xong là Ä‘iểm tâm đã được dá»n lên ngay. Chỉ có má»™t tay cá»§a cô tỳ nữ áo xanh này , hình như cô ta được đặt phái phục vụ cho Hắc Kỳ Lệnh Chá»§. Chá» cho Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ ăn xong , cô tỳ nữ vòng tay :
- ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ có dặn khi nào công tá»­ thức dậy thì xin đưa đến cho ngưá»i tiếp kiến !
Hắc Kỳ Lệnh Chủ đứng lên :
- Tốt, tôi xin đi ngay !
Cô tỳ nữ dẫn Hắc Kỳ Lệnh Chủ đi vào gian nhà trong , khi đến một phòng tương đối lớn hơn cô ta dừng lại nói :
- Kính bẩm đưá»ng chá»§ công tá»­ đã đến !
Bên trong vá»ng ra má»™t giá»ng sang sảng như chuông gióng :
- Xin má»i !
Hắn Kỳ Lệnh Chá»§ bước vào thấy má»™t lão già mặt như gấc chín ngồi trên chiếc ghế bành, ông ta chỉ có má»™t con mắt, quả là Äá»™c Nhãn Diêm La ÄÆ¡n Hiểu Thiên. Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ làm như má»›i gặp lần đầu, hắn vòng tay lá»… phép :
- Chắc đây là ÄÆ¡n đưá»ng chá»§, tại hạ là Giang Bá»™ Thanh xin ra mắt !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i lá»›n :
- Vâng, chính lão phu là ÄÆ¡n Hiểu Thiên, xin má»i Giang công tá»­ vào trong !
Sau khi má»i Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ ngồi xong ÄÆ¡n Hiểu Thiên tiếp :
- Giang công tử đến từ đầu hôm mà lão phu quá bận việc không nghinh tiếp sớm thật vô cùng thất lễ !
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nghiên mình :
- Không dám, chính tại hạ rất mong được diện kiến !
Sau má»™t tuần trà ÄÆ¡n Hiểu Thiên chiếu con mắt thẳng vào Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ và nói thật chậm :
- Lão phu có lá»i này không biết công tá»­ có vui lòng giải đáp ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ nói :
- Xin đưá»ng chá»§ cứ nói !
ÄÆ¡n Hiểu Nhiên gật đầu :
- Như vậy là quý hoá lắm !
Và ông ta vụt nghiêm giá»ng :
- Chẳng hay tại sao Giang nhị công tử lại bị giam vào Bài Nha Thạch Thất và Giang đại công tử hiện đang ở đâu ?
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ rúng động, rõ ràng hắn cải trang thật giống, hÆ¡n nữa hắn và đại ca hắn cÅ©ng không khác nhau cho lắm , nhưng tại sao vị ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ này lại nhận ra quá dá»… dàng ? Hắn ngẩng mặt lên há»i lại :
- ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ làm sao biết tại hạ cải trang thành gia huynh ?
ÄÆ¡n Hiểu Nhiên cưá»i :
- Giang nhị công tử thấy lạ lắm à ?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Vâng, chính tại hạ hết sức thắc mắc không hiểu tại sao ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ khám phá ra nhanh thế ?
ÄÆ¡n Hiểu Nhiên cưá»i :
- Thực ra thì rất đơn giản , Giang nhị công tử nên nhớ rằng ngài đã nghỉ lại đây một đêm và đó là một giấc ngủ rất ngon !
Hắc Kỳ Lệnh Chủ mím miệng gật đầu :
- À , thì ra ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ đã cho ngưá»i bá» thuốc mê vào nước trà và đã khám phá ra khi tôi còn trong giấc ngá»§ say !
ÄÆ¡n Hiểu Nhiên cưá»i :
- Vâng, nhưng xin Giang nhị công tá»­ thứ cho , vì ngưá»i từ trong tay cá»§a NgÅ© Phượng Môn đến đây , không thể nào lão phu không đỠphòng trước !
Hắc Kỳ Lệnh Chủ gật đầu :
- Cao minh, quả ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ thật cao minh !
ÄÆ¡n Hiểu Nhiên nói :
- Như thế thì Giang công tử không trách lão phu đây chứ ?
Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ , không, bây giá» thì nên gá»i là Giang Hàn Thanh má»›i đúng, vì hắn không còn chiếc mặt nạ giả nữa, khẽ gật đầu :
- Sá»± hiểm trá trong giang hồ không biết đâu mà lưá»ng được, ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ đỠphòng như thế là đúng lắm , nhưng chẳng hay Lý lão trang chá»§ là thật hay cÅ©ng giả ?
ÄÆ¡n Hiểu Nhiên nói :
- Giả thì không giả, nhưng chất độc trong ngưá»i cá»§a lão trang chá»§ đã thâm nhập nặng lắm, hiện vẫn còn Ä‘ang hôn mê.
Giang Hàn Thanh nói :
- Kể ra thì cũng lạ nhỉ, tại sao hỠlại bằng lòng cho khiên Lý lão trang chủ đi như vậy ?
“ Bằng lòng cho khiên Ä‘i “, câu nói cá»§a Giang Hàn Thanh đã cố tình hé mở vấn Ä‘á». Là má»™t tay lão luyện giang hồ ÄÆ¡n Hiểu Nhiên làm sao lại không thấy ngay câu nói bao hàm ý tứ như thế. Ông ta hÆ¡i sá»­ng sốt :
- Nhị công tá»­ muốn nói bá»n chúng cố ý để cho chúng ta thoát thân ư ?
Giang Hàn Thanh nhìn quanh gian đại sảnh và nhìn ra ngoài cá»­a, ÄÆ¡n Hiểu Nhiên biết ý mỉm cưá»i :
- Nhị công tử hãy yên lòng, nơi này tuy không phải là căn cứ chính thức nhưng không phải ai muốn vào cũng dễ đâu !
Giang Hàn Thanh nói :
- Chuyện tại hạ giả dạng gia huynh chẳng hay ở đây có bao nhiêu ngưá»i biết ?
ÄÆ¡n Hiểu Nhiên nói :
- Trừ lão phu ra chỉ có Cung phó đưá»ng chá»§ và tỳ nữ Hương Hương biết thôi.
Giang Hàn Thanh gật gù :
- Như thế là tốt lắm !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên cau mày :
- Chẳng hay tại sao mà Giang công tử lại phải giả mạo lệnh huynh ?
Giang Hàn Thanh mỉm cưá»i :
- Không phải, tại hạ giả mạo Hắc Kỳ Lệnh Chủ chứ không phải giả mạo gia huynh !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên giật mình :
- Hắc Kỳ Lệnh Chủ, chẳng lẽ Hắc Kỳ Lệnh Chủ lại là...
Ông ta kịp thá»i ngưng lại, nhưng tá»± nhiên Giang Hàn Thanh biết những lá»i sau cùng, mặc dù ông ta không nói hết.Hắn Ä‘iá»m đạm mỉm cưá»i :
- CÅ©ng như chuyện ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ má»›i nói, chuyện này cÅ©ng đơn giản lắm, bởi vì Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ giả mạo gia huynh , hắn bắt gia huynh giam cầm, tại hạ giả mạo lại hắn, thế thôi.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên gật gù :
- Và chính vì chuyện giả mạo này bị đối phương khám phá nên...
Câu há»i cá»§a ông ta thật đúng, vì có bị phát hiện ra nên má»›i bị chúng bắt giam vào Bài Nha Thạch Thất. Nhưng Giang Hàn Thanh mỉm cưá»i khoát tay :
- Không phải, nếu tại hạ bị chúng khám phá thì làm sao còn sống được !
Hắn không nói rõ vá»™i, nhưng chỉ bằng câu nói đó cÅ©ng đủ hé cho ÄÆ¡n Hiểu Thiên thấy được vấn Ä‘á». ÄÆ¡n Hiểu Thiên biến sắc :
- Như vậy là chúng phái nhị công tử đên đây ?
Giang Hàn Thanh gật đầu :
- Vâng, đúng là chuyện đã được sắp bài như thế !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên ban đầu vô cùng kinh ngạc nhưng mấy phút sau ông ta trấn tÄ©nh lại ngay, ông ta há»i :
- Thế còn lệnh huynh đâu, chắc vẫn còn trong tay chúng ?
Giang Hàn Thanh nói :
- Cứ theo tin tức mà tại hạ thu lượm được thì gia huynh hiện còn ở tại Kim Lăng, vì thế cho nên sau khi tham kiến vá»›i ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ tại hạ sẽ cáo từ để vá» Kim Lăng thật sá»›m.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên trầm ngâm :
- Lệnh huynh còn ở tại Kim Lăng, tin đó có chắc không ?
Giang Hàn Thanh nói :
- Có lẽ là chính xác !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Giang nhị công tá»­ bây giá» Ä‘ang trong vai Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ trà trá»™n vào hàng ngÅ© đối phương, đã biết được khá nhiá»u vá» bí mật cá»§a chúng, chẳng hay nhị công tá»­ có biết kẻ đứng đầu NgÅ© Phượng Môn là ai không ?
Giang Hàn Thanh nói :
- Vì Ä‘ang mang trong mình cái lốt Hắc Lỳ Lệnh Chá»§ , nghÄ©a là thuá»™c hạ cá»§a chúng nên tại hạ cÅ©ng không dám tìm hiểu má»™t cách quá sá»— sàng , chỉ biết ngưá»i đó là Äại cung chá»§ mà cÅ©ng là đệ tá»­ cá»§a ÄÆ¡n Hiểu Thiên há»i tá»›i :
- Chẳng hay hắn là con ngưá»i như thế nào ?
Giang Hàn Thanh nòi :
- Äại cung chá»§ là má»™t tên tuổi trên dưới bốn mươi, mắt phượng mày tằm...
ÄÆ¡n Hiểu Thiên trầm ngâm :
- Trung niên mắt phượng mày tằm...
Giang Hàn Thanh nói ngay :
- ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ không cần để ý đến sắc diện cá»§a con ngưá»i ấy, vì bá»n chúng ngưá»i nào cÅ©ng Ä‘eo mặt giả !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên há»i :
- Như vậy chẳng hay nhị công tử có thể cho lão phu biết chúng phái công tử đến đây với mục đích gì không ?
Giang Hàn Thanh nói :
- Không có gì phức tạp, chúng có ý tìm hiểu nội tình của quý môn thôi !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên há»i tiếp :
- Nhưng cÅ©ng phải có ngưá»i liên lạc vá»›i nhị công tá»­ chứ ?
Giang Hàn Thanh lắc đầu :
- Bây giỠthì chưa vì chúng còn đang sắp xếp...
Thấy ÄÆ¡n Hiểu Thiên muốn há»i nữa Giang Hàn Thanh nói luôn :
- Tại hạ biết ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ còn nhiá»u Ä‘iá»u muốn biết , nhưng có việc tại hạ biết mà cÅ©ng có việc tại hạ không biết , vậy tốt hÆ¡n hết để tại hạ trình bày tất cả để ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ hiểu rõ hÆ¡n !
Hắn bèn Ä‘em những chuyện cần thiết để giả làm Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ cho đến khi được triệu đến Hàng Châu thám thính Thánh Quả Tá»±. Hắn kể lại tất cả trừ chuyện gặp Lam cung chá»§ và chuyện khám phá cá»§a Äào Ngá»c Lan.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu :
- ÄÆ°á»£c nhị công tá»­ thành thật cho biết lão phu vô cùng cảm kích. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u là khi đã phái nhị công tá»­ đến đây thì tá»± nhiên chúng sẽ có chỉ thị sau. Nếu vì nóng lòng vì chuyện cá»§a gia huynh mà vá» Kim Lăng sá»›m thì e rằng quá uổng...
Giang Hàn Thanh nói :
- Vậy theo cao kiến cá»§a ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ thì nên giải quyết chuyện này như thế nào ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Theo thiển ý của lão phu thì muốn lưu nhị công tử ở lại đây thêm ít ngày nữa. VỠvấn đỠcủa lệnh huynh thì hãy để cho lão phu lo liệu !
Giang Hàn Thanh nói :
- Chuyện cứu gia huynh thì cÅ©ng không khó khăn chi lắm, xin ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ hãy yên lòng, tại hạ có thể hành động má»™t mình !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Lão phu cảm thấy tổ chức và hành động của Ngũ Phượng Môn vô cùng bí mật.
Trong giang hồ không ai có thể biết được lai lịch của chúng mà muốn cho ngươi trà trộn vào để lấy tin cũng không phải là chuyện dễ dàng. Cho nên nhị công tử đã làm được chuyện này thì nên triệt để lợi dụng, một khi phá vỡ được âm mưu thôn tính võ lâm của chúng thì mình đã trừ đi cho giang hồ một tai hoa. lớn. Cho nên lão phu thấy rằng nếu nhị công tử nặng lòng vì chuyện khác mà làm bại lộ thì quả là uổng cả một công trình...
Giang Hàn Thanh nói :
- Thật ra thì khi cần vá» Kim Lăng để cứu gia huynh tại hạ cÅ©ng không để lá»™ chân tướng , nhưng bây giá» nếu vì đại sá»± mà ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ cần tại hạ Ở lại đây thì tại hạ cÅ©ng quyết ná»— lá»±c vá»›i những gì có thể. Chẳng hay ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ cần tại hạ Ở lại đây bao nhiêu ngày nữa ?
ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ lá»™ vẻ vui mừng :
- Hay lắm, theo ý lão phu thì nhị công tử chỉ cần ở lại vài ngày nhất định đối phương sẽ có động tịnh !
Giang Hàn Thanh gật đầu :
- Cũng được, vài ba ngày thì cũng không trễ chi, vậy tại hạ xin ở lại.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i lá»›n :
- Nhị công tử niệm tình lão phu thật sự cảm kích !
Khi hai ngưá»i còn nói chuyện thì chợt thấy má»™t tên tỳ nữ áo xanh bước vào, cuối đầu nói nhá» :
- Tiểu tỳ phụng mệnh thái quân đến đây bái kiến ÄÆ¡n đưá»ng chá»§.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nghiện mình :
- Xin má»i cô nương vào đây !
Cô tỳ nữ áo xanh bước thẳng vào và nói :
- Thái quân có lệnh cho tiểu tỳ.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Vâng , chẳng hay Thái Quân có chỉ thị chi ?
Giang Hàn Thanh lấy làm lạ, hắn không hiểu thái quân là ai nhưng bằng vào cung cách lá»… độ cá»§a ÄÆ¡n Hiểu Thiên đối vá»›i cô nữ tỳ đủ thấy vị thái quân ấy lá ngưá»i trá»ng vá»ng.
Cô tỳ nữ nói :
- Thái quân nghe nói có Giang nhị công tử đến đây nên muốn thỉnh nhị công tử đến đàm đạo!
ÄÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i :
- Äã bao nhiêu năm rồi thái quân không tiếp khách , nay nhị công tá»­ vừa đến là cho thỉnh vào ngay, đó chính là má»™t cá»­ chỉ vô cùng ưu ái. Chính lão phu mà muốn gặp thái quân cÅ©ng là má»™t chuyện rất khó khăn !
Cô tỳ nữ cưá»i :
- Khi má»i Giang nhị công tá»­ là thái quân cÅ©ng có ý má»i ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ cùng Ä‘i ấy chứ !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i :
- Vâng , lão phu xin được ghé theo chút hân hạnh của nhị công tử vậy !
Và quay qua Giang Hàn Thanh ông ta nói luôn :
- Thái quân đã có ý tương kiến vậy xin nhị công tử hãy theo lão phu !
Tên tỳ nữ quay ra :
- Tiểu tỳ xin Ä‘i trước dẫn đưá»ng !
Tài sản của giacuongly

  #39  
Old 18-05-2008, 05:11 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 39: Quỷ Long Nhiễm Kiếm




Bước theo ÄÆ¡n Hiểu Nhiên, Giang Hàn Thanh há»i nhá» :
- Dám há»i đưá»ng chá»§ chẳng hay thái quân là ai thế ?
ÄÆ¡n Hiểu Nhiên thấp giá»ng :
- Vệ thái quân.
Tuy chưa biết Vệ thái quân là ai nhưng Giang Hàn Thanh thấy chưa tiện há»i nhiá»u nên hắn làm thinh bước theo rẽ sang bên trái. Quang cảnh chợt đổi khác , đây là má»™t dãy hành lang dài rá»™ng, chạy thẳng ra phía sau.
Nhưng không khí ở đây thật là u tịch , không má»™t tiếng động, u tịch đến mức vô cùng tịch mịch , cái u tịch vô cùng quạnh hiu. Äến hiên sau là gặp ngay má»™t cái sân rá»™ng, so vá»›i tiá»n viện cÅ©ng không khác chi mấy. Ngay khung cá»­a chính có treo má»™t tấm biển sÆ¡n son thiếp vàng chói lá»i vá»›i bốn chữ trông thật là sang trá»ng. Bên trên có hàng chữ nhá» :
Vệ thái quân Vương thái phu nhân bát tuần chí khánh và những ngưá»i chúc thá» trong số nhân vật lừng danh trong võ lâm vá» trước. Căn cứ ngày tháng đỠtrên tấm khung biểu thì đã quá mưá»i năm, như vậy vị Vệ thái quân này đã quá chín mươi tuổi rồi sao ? Tuổi đã lá»›n mà ngưá»i chúc thá» lão toàn là nhân vật trá»ng vá»ng, như vậy Vệ thái quân này nhất định là nhân vật trá»ng vá»ng võ lâm. Chỉ có Ä‘iá»u hÆ¡i lạ là Giang Hàn Thanh chưa bao giá» nghe thấy. Tên tỳ nữ áo xanh dừng lại nÆ¡i phòng khách :
- Xin nhị vị đợi ở đây để tiểu tỳ vào bẩm báo !
ÄÆ¡n Hiểu Nhiên đưa tay má»i Giang Hàn Thanh :
- Xin má»i Giang nhị công tá»­ ngồi !
Hai ngưá»i ngồi xuống hàng ghế bên trong và tên tỳ nữ áo xanh mang khai trà đến.
Má»™t phút sau từ bên trong có tiếng rèm khua động, Giang Hàn Thanh ngẩng mặt lên thấy hai a hoàn Ä‘ang dìu má»™t bà lão Ä‘i ra. Chỉ nhìn mái tóc trắng phao như cước thì quả nhiên lão bà này tuổi đã cao, nhưng nếu nhìn vào gương mặt hồng hào thì ngưá»i ta Ä‘oán không quá năm mươi tuổi. Vừa thấy dạng bà lão là ÄÆ¡n Hiểu Thiên đã cung kính đứng lên :
- Vãn bối ÄÆ¡n Hiểu Thiên kính bái thái quân !
Thấy vẻ cung kính cá»§a ÄÆ¡n Hiểu Thiên , Giang Hàn Thanh lật đật đứng lên vòng tay :
- Giang Hàn Thanh bái kiến lão tiá»n bối !
Vệ Thái Quân đưa tay mỉm cưá»i :
- Xin nhị vị đứng quá thá»§ lá»…, xin má»i ngồi đàm đạo !
Chá» cho Vệ thái quân ngồi vào rồi ÄÆ¡n Hiểu Thiên và Giang Hàn Thanh má»›i cung kính ngồi theo. ÄÆ¡n Hiểu Thiên lên tiếng trước :
- Vãn bối vừa đến Hàng Châu là đã đến quấy rầy quý phủ, xin thái quân thứ lỗi !
Vệ thái quân cưá»i :
- Nhà trống bá» không làm chi , xin đưá»ng chá»§ cứ tá»± nhiên đừng khách sáo !
Và bà ta há»i liá»n :
- Con a đầu Tỉnh Cô có dễ dạy không nhỉ ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nghiêng mình :
- Vãn bối Ä‘ang định thưa vá»›i thái quân vá» chuyện đó. Äại cô nương gia há»c uyên thâm, chính cốc chá»§ đã trân trá»ng như vàng ngá»c!
Vệ thái quân thở ra :
- Con a đầu đó vì được lão thân nuông chiá»u nên lưá»i biếng lắm, các vị là bậc chú bác phải nghiêm trị nó chứ đừng để vậy rồi nó sẽ hư thân !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên thấp giá»ng :
- Thái quân dạy quá lá»i !
Quay qua Giang Hàn Thanh Vệ thái quân mỉm cưá»i :
- Năm nay Giang nhị công tử niên kỷ bao nhiêu ?
Giang Hàn Thanh nói :
- Năm nay vãn bối vừa đúng mưá»i tám tuổi.
Vệ thái quân khẽ liếc ÄÆ¡n Hiểu Thiên :
- Tỉnh Cô cÅ©ng mưá»i tám tuổi.
Và bà ta mỉm cưá»i nói tiếp :
- Năm xưa lão thân có nghe Äại Niên nói vá» Giang gia.
Äại Niên mà thái quân vừa nói là Vệ Äại Niên , ngưá»i mà trước đây có biệt hiệu “ Äại Niên†, chính là con trai lá»›n cá»§a Vệ thái quân, nhưng chuyện đó Giang Hàn Thanh không biết. Nhưng khi nghe Vệ thái quân đỠcập ngoại tổ mẫu, Giang Hàn Thanh vá»™i há»i :
- Như vậy là trước kia thái quân từng gặp ngoãi tổ mẫu của giản bối ?
Lão thái quân gật đầu :
- Lão thân và ngoại tá»— mẫu cá»§a nhị công tá»­ vốn là bằng hữu suốt mấy mươi năm, hồi nhị công tá»­ còn nhá» ngưá»i thưá»ng đưa đến Nam Bình sÆ¡n, lúc đó nhị công tá»­ chừng ba tuổi và Tỉnh Cô nhà này cÅ©ng má»›i ba tuổi !
Giang Hàn Thanh lật đật đứng dậy chấp tay xá thật dài :
- Vãn bối không ngỠthái quân lại đồng hàng với ngoại tổ mẫu , xin lão thái quân thứ lỗi cho !
Vệ thái quân mỉm cưá»i :
- Chuyện công tá»­ bái Trúc lão tiên làm sư phụ cÅ©ng là do lão thân và ngoại bà cá»§a công tá»­ nói đấy. Má»›i chừng má»™t tháng trước đây, lúc lên đưá»ng Ä‘i Thiên Tâm Linh sư phụ cá»§a công tá»­ cÅ©ng có ghé qua đây.
Giang Hàn Thanh lấy làm lạ không hiểu sư phụ cá»§a mình Ä‘i Thiên Tâm Linh làm chi và hắn cÅ©ng không biết Thiên Tâm Linh ở nÆ¡i nào nhưng không tiện há»i nên hằn cứ gật đầu vâng dạ. Vệ thái quân lại nói :
- Trúc lão tiên sinh chuyên vá» thanh trúc kiếm, tuy nó không phải là thứ binh khí có được nước thép như những món binh khí khác , nhưng chính nó đã làm cho thiên hạ giang hồ phải nể mặt , chẳng hay công tá»­ đã lÄ©nh há»™i cá»§a ngưá»i đến mức nào ?
Giang Hàn Thanh thấp giá»ng :
- Gia sư vốn là bậc thiên tài, vãn bối cố gắng lắm cũng chỉ được một đôi phần thôi !
Vệ thái quân nói :
- Trúc kiếm tiên sinh kiếm pháp đã đến mức cái thế, công tá»­ mà được má»™t đôi phần cá»§a ngưá»i kể cÅ©ng là quý lắm rồi !
Bà quay qua bảo tên tỳ nữ :
- Ngươi hãy lên lầu mang thanh Quỷ Long Nhuyễn Kiếm xuống đây cho ta !
Tên tỳ nữ vâng lá»i lên lầu mang thanh kiếm xuống. Cầm thanh kiếm trên tay Vệ thái quân mỉm cưá»i nói vá»›i Giang Hàn Thanh :
- Thanh Quá»· Long Nhuyá»…n Kiếm này nghe nói vốn là ở trong đại ngôi từ tiên triá»u nhưng đến Ä‘á»i nhà Tống thì bị lưu lạc trong dân gian, cho đến nay đã ngót mấy trăm năm. Nó là thanh nhuyá»…n kiếm cho nên đòi há»i ngưá»i sá»­ dụng phải có ná»™i lá»±c hùng hậu và kiếm pháp tinh thông, bá»i vì không như vậy thì không làm sao sá»­ dụng được.
Bà ta uốn uốn thanh kiếm bằng hai ngón tay và nói tiếp :
- Nhá» nó má»m mại như thế này cho nên có thể buá»™c ngang lưng thay cho sợi dây Ä‘ai, lăn lá»™n giang hồ dùng nó rất tiện dụng, lão thân cÆ¡ thể bạc nhược rồi nay xin trao tặng cho Giang nhị công tá»­ !
Giang Hàn Thanh kêu lên :
- Lão thái quân có vật báo thế này làm sao vãn bối dám nhận !
Vệ thái quân cưá»i :
- Nhị công tá»­ đã được chân truyá»n cá»§a Trúc lão, và nhất là đối vá»›i má»™t ngưá»i đã có má»™t trình độ kiếm thuật như thế rất cần có má»™t thanh kiếm vừa tay. Ngay bây giá» không có ai xứng đáng sá»­ dụng thanh kiếm này, huống chi lão thân và ngoại bà cá»§a công tá»­ vốn là chá»— tá»· muá»™i. Nói cách khác lão thân là ngưá»i có tuổi, gặp được công tá»­ không có gì làm quý nên muốn tặng công tá»­ thanh kiếm này mà thôi !
Giang Hàn Thanh muốn từ chối nữa nhưng ÄÆ¡n Hiểu Thiên đã nói vào :
- Giang nhị công tử không nên từ chối, lão thái quân đã nói cho thì không bao giỠcó chuyện thu hồi, huống chi thanh kiếm này nếu buộc vào ngang lưng rất dễ tránh được tai mắt, vậy công tử cứ nhận để cho lão thái quân được vui lòng !
Vệ thái quân mỉm cưá»i :
- ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ nói rất đúng , lão thân đã trao ra thì không bao giá» có chuyện thu hồi, và nếu có thể thu hồi thì lão thân không bao giá» trao ra như thế. Như Trúc kiếm tiên sinh Ä‘i đâu cÅ©ng có thanh kiếm trúc làm vật tùy thân thì công tá»­ cÅ©ng cần phải có vật tương đương như thế. Xin công tá»­ cứ thu nhận, đừng ngại gì cả !
Biết không thể và cũng không nên từ chối , Giang Hàn Thanh đứng lên , bước lại , hay tay nâng thanh kiếm :
- Lão thái quân đã nói thế, vãn bối cung kính chi bằng tuân lệnh !
Bây giá» cầm thanh kiếm trên tay Giang Hàn Thanh má»›i thấy nó má»ng, má»m dịu như lá lúa, chiếc bao kiếm không biết làm bằng thứ da gì mà bên ngoài có vải ngá»i ngá»i, cầm vào tay nghe thật má»m thật mịn. NÆ¡i đốc kiếm có chạm hình má»™t đầu rồng , dưới hàm rồng có gắng má»™t hạt minh châu sáng chói và cÅ©ng là nÆ¡i hàm rồng có khoen để buá»™c vào mình. Vệ thái quân nhìn Giang Hàn Thanh nở nụ cưá»i hiá»n diệu :
- Thanh nhuyá»…n kiếm này nằm ở đây đã mấy mươi năm rồi, bây giá» nó đã gặp ngưá»i chá»§ xứng đáng !
Giang Hàn Thanh nói :
- Lão thái quân khen làm vãn bối cảm thấy thẹn !
Vệ thái quân nói :
- Lão thân có má»™t lá»i gởi gắm, mong sau này khi công tá»­ gặp đứa cháu ná»™i dại khá» cá»§a lão thân thì công tá»­ hãy niệm tình chiếu cố dùm cho !
Giang Hàn Thanh cúi mình :
- Vãn bối xin ghi nhớ !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên ngồi má»™t bên mỉm cưá»i không nói. Vệ thái quân cÅ©ng cưá»i :
- Nhị công tá»­ còn ở lại hàn xá nhưng lão thân không thể lo lắng được nhiá»u , xin phiá»n ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ thay lão thân tiếp đãi vậy !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Xin lão thái quân an lòng, vãn bối sẽ lo chu đáo !
Hai ngưá»i bèn đứng dây làm lá»… kiếu từ. Ra tá»›i dãy hành lang Giang Hàn Thanh há»i nhá» :
- Tại hạ có Ä‘iá»u xin thỉnh giáo, chẳng hay ở đây có ngưá»i nào có dụng cụ hoá trang chăng ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên mỉm cưá»i :
- Tại hạ đã lo chuyện ấy từ đầu hôm, sau khi phát giác nhị công tá»­ thì tại hạ đã cho ngưá»i hoá trang y trở lại, bây giá» Giang nhị công tá»­ cÅ©ng vẫn là đại công tá»­ đấy !
Giang Hàn Thanh giật mình, hắn không ngá» ÄÆ¡n Hiểu Thiên lại chu đáo đến thế. Và đến bây giá» hắn má»›i thấy cái sÆ¡ hở cá»§a mình, vì khi nghe ngưá»i ta phát giác mà cÅ©ng không tá»± xem xét lại cách hoá trang. Ra khá»i hành lang thì gặp ngay Cung Quan Võ, hắn thấy ÄÆ¡n Hiểu Thiên là bước tá»›i há»i nhanh :
- ÄÆ°á»ng chá»§ đưa nhị công tá»­ đến tham kiến thái quân đấy à ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu há»i lại :
- Có thấy đối phương động tịnh gì chưa ?
Cung Quan Võ lắc đầu :
- Chưa thấy gì khả nghi cả, chỉ có Ä‘iá»u...
Thấy Cung Quan Võ nhìn Giang Hàn Thanh ngập ngừng, ÄÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i :
- Giang nhị công tá»­ là ngưá»i nhà, Cung phó đưá»ng chá»§ cứ tá»± nhiên !
Cung Quan Võ nói :
- Vừa rồi có mấy ngưá»i du khách lạ lảng vảng quanh đây trông có vẻ khả nghi, có lẽ chá»— cá»§a chúng ta đã bị chúng khám phá rồi. Bây giá» Lý lão trang chá»§ vẫn còn hôn mê, tôi thấy chúng ta cần há»™ tống ngưá»i Ä‘i nÆ¡i khác có lẽ sẽ ổn hÆ¡n !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Chuyện này tại hạ có báo vá» cốc chá»§ rồi, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ có ngưá»i đưa Thanh Phong đạo trưởng và Äá»™c Chu Tiá»n đến đây !
Cung Quan Võ trầm ngâm :
- Chúng ta ở đây ngưá»i có quá ít mà đối phương...
ÄÆ¡n Hiểu Thiên chận ngang :
- Cung phó đưá»ng chá»§ sợ bá»n NgÅ© phượng Môn cho ngưá»i tấn công nÆ¡i đây chứ gì ?
Cung Quan Võ gật đầu :
- Vâng, tôi chính là lo chuyện đó !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Cho dù bá»n NgÅ© Phượng Môn có tập trung cao thá»§ tôi cho rằng chúng nhất định cÅ©ng không dám gây sá»± vá»›i Nam Bình Thế Gia đâu !
Giang Hàn Thanh giật mình, Nam Bình Thế Gia? Hình như lâu lắm rồi hắn có nghe sư phụ hắn là Trúc kiếm tiên sinh nói tá»›i. ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói tiếp :
- Bây giá» tại đây còn có Quách Diên Thá» , đối vá»›i ngưá»i này chúng ta phải hết sức thận trá»ng !
Cung Quan Võ há»i :
- ÄÆ°á»ng chá»§ đã thấy có Ä‘iá»u khả nghi đối vá»›i con ngưá»i ấy à ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Ngay bây giỠthì chưa thể quyết đoán !
Cung Quan Võ nhận xét :
- Nhưng chính Lý lão trang chủ và Giang nhị công tử đã nhỠhắn cứu ta ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Tại hạ chỉ muốn đặc biệt chú ý chứ chưa thể nói ngưá»i ấy như thế nào !
Cung Quan Võ nói :
- Tôi đã cho ngưá»i theo dõi, Trương Äắc Lá»™c vốn là con ngưá»i cÆ¡ trí, tôi sẽ cho hắn Ä‘eo sát bên ngoài đỠphòng động tịnh cá»§a Quách Diên Thá» !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên lắc đầu :
- Chuyện này Cung phó đưá»ng chá»§ nên tá»± hành động chứ đừng cho Trương Äắc Lá»™c biết. Quách Diên Thá» là lão giang hồ, cÆ¡ trí cá»§a hắn không sao lưá»ng được, nếu trương Äắc Lá»™c không khéo má»™t chút là hắn biết ngay !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên Quan lại nói vá»›i Giang Hàn Thanh :
- Chá»— phòng cá»§a nhị công tá»­ rất gần phòng cá»§a Quách Diên Thá», lão phu mong nhị công tá»­ góp má»™t tay để dò xét lão ta !
Giang Hàn Thanh nói :
- Vâng, nếu không có gì quá sức thì tại hạ nguyện sẽ cố gắng !
Gia Ä‘inh dá»n xong tiệc rượu, ÄÆ¡n Hiểu Thiên má»i Giang Hàn Thanh và Cung Quan Võ vào bàn. Giang Hàn Thanh nói :
- Chúng ta có cần má»i Quách Diên Thá» cùng ăn không ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- VỠlý thì hắn đã phản bội Ngũ Phượng Môn nên phải cẩn thận không cho hắn lộ diện, vì thế cứ để hắn ăn nghỉ một chỗ là tốt hơn !
Giang Hàn Thanh và Cung Quan Võ vào đại sảnh, ÄÆ¡n Hiểu Thiên khoát tay bảo hai tên tỳ nữ :
- Khá»i cần phải hầu, các ngươi hãy lui ra, khi nào cần ta sẽ gá»i !
Khi xong chén đầu ÄÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i nói vá»›i Cung Quan Võ :
- Giang nhị công tử nôn nóng muốn vỠKim Lăng nhưng lão phu thấy cần nên lưu lại để chỠđộng tịnh...
Cung Quan Võ ngạc nhiên :
- Có chuyện chi cần mà Giang nhị công tử gấp vỠKim Lăng như thế ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Theo tin tức thu lượm được thì hình như đại công tử còn bị chúng giam giữ tại Kim lăng nên Giang nhị công tử nóng lòng muốn vỠKim Lăng tìm phương giải cứu !
Cung Quan Võ gật đầu :
- À, thì ra có chuyện như thế. Nhưng theo tại hạ thì chỉ cần Giang nhị công tử nắm chắc địa điểm và cho chúng tôi biết...
Giang Hàn Thanh nói ngay :
- Chúng giam gia huynh trong má»™t ngôi má»™ cổ ở VÅ© Hoa Äài.
Cung Quan Võ nói :
- Như thế là được rồi, chỉ cần biết chắc như thế thì công tá»­ khá»i phải nhá»c công , vì chuyện này chúng tôi có thể chu toàn !
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nòi :
- Lão phu cũng đã nói như thế nhưng Giang nhị công tử muốn chính tay hành động.
Nhưng thôi, chuyện đó hãy gác lại, chuyện chính yếu trước mắt chúng ta bây giá» là hai việc quan trá»ng. Thứ nhất là chá» xem đối phương có chỉ thị gì cho nhị công tá»­ hay không, thứ hai là phải theo dõi và khám phá cho kỳ được hành tung cá»§a Quách Diên ThỠđể chúng ta có yếu tố mà quyết định.
Cung Quan Võ nói :
- Vâng, đưá»ng chá»§ nói chí lý, nhưng chẳng hay chúng ta nên hành động thế nào cho đúng ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Äối phương vẩn tin nhị công tá»­ là ngưá»i cá»§a chúng, nhất định chúng sẽ cho ngưá»i liên lạc, chuyện đó nhất định là phải xảy ra. Còn như Quách Diên Thá», nếu hắn cÅ©ng là ngưá»i cá»§a đối phương trà trá»™n vào đây thì tá»± nhiên cÅ©ng có mối dây liên lạc vá»›i hắn. Chúng ta cứ kiên trì theo dõi là sẽ phát giác ra ngay. Chuyện này rất quan trá»ng không thể giao cho ngưá»i khác được, xin phó đưá»ng chá»§ tá»± thân quán xuyến !
Cung Quan Võ nói :
- Xin đưá»ng chá»§ hãy yên lòng, tôi sẽ cố gắng làm tròn nhiệm vụ !
Hắn quay sang nói với Giang Hàn Thanh :
- Vừa rồi ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ đã có nói, mong Giang nhị công tá»­ cố gắng giúp cho má»™t tay !
Giang Hàn Thanh vòng tay:
- Äây là chuyện chung chứ không phải riêng cá»§a má»™t ai, tại hạ rất vinh hạnh được đóng góp !
Sau bữa cơm, Giang Hàn Thanh vừa trở vào phòng thì gặp ngay Hương Lan đón tiếp:
- Chẳng hay đại công tử còn có gì sai bảo ?
Giang Hàn Thanh khoát tay :
- Không, khi nào cần thì tại hạ sẽ nhỠđến cô nương !
Giang Hàn Thanh mở thanh nhuyá»…n kiếm rút ra khá»i võ và hắn bá»—ng giật mình. ??? Cho thanh kiếm trở vào vá» Giang Hàn Thanh định lên giưá»ng vận công Ä‘iá»u dưỡng thì hắn chợt thấy má»™t chéo giấy ló ra dưới gối. Hắn lật đật rút ra xem thì đó là má»™t mảnh giấy có viết mấy dòng :
“ Vào Nam Bình Thế Gia rồi thì phải hết sức thận trá»ng, không nên tùy ý hành động, sau này sẽ nhận lệnh trá»±c tiếp từ chỉ huy cá»§a Chu Äiểu NgÅ© Sứ “. Dưới không ký tên mà chỉ in hình má»™t con chim sẻ.
Giang Hàn Thanh ngẩm nghÄ© nhá»› lại lá»i cá»§a há» có nói Chu Tước Äàn vốn là cÆ¡ quan Ä‘iá»u hành. Bất cứ ai lãnh nhiệm vụ gì Ä‘á»u nhận lệnh từ nÆ¡i đây, như vậy hình con chim sẻ này đúng là dấu hiệu cá»§a Chu Tước Äàn, nhưng hắn không biết Chu Äiểu NgÅ© Sứ là ai. Hắn chợt ngá» Chu Äiểu NgÅ© Sứ là Quách Diên Thá» và hắn thấy cần thông báo cho Cung Quan Võ vì sá»± canh phòng cần mật như há» Cung nói mà vẫn có gian tế vào đây được âu cÅ©ng là chuyện dị thưá»ng... Giang Hàn Thanh xếp mảnh giấy bá» vào trong túi áo rồi mở cá»­a bước ra. Hương Lan nghe tiếng mở cá»­a , nàng lật đật bước tá»›i vòng tay :
- Äại công tá»­ có chuyện chi sai bảo ?
Giang Hàn Thanh há»i :
- Tôi có má»™t việc muốn há»i thăm cô nương !
Hương Lan cưá»i thật đẹp :
- Vâng xin công tử cứ bảo !
Giang Hàn Thanh há»i :
- Lúc tại hạ đi ra ngoài chẳng hay có ai vào phòng này không ?
Hương Lan lắc đầu :
- Không thấy , Cung phó đưá»ng chá»§ đã dặn tiểu tỳ, bất cứ ai cÅ©ng không được vào phòng công tá»­ !
Như thế thì quả là quái lạ... Giang Hàn Thanh cau mặt làm thinh, Hương Lan chớp chớp mắt :
- Äại công tá»­ đã bị mất vật chi à ?
Giang Hàn Thanh lắc đầu cưá»i :
- Không , tại hạ chỉ há»i thế thôi chứ không có chuyện chi đâu, xin cô nương đừng để ý !
Giang Hàn Thanh muốn đi tìm Cung Quan Võ nhưng nhớ lại trên mảnh giấy có ghi hãy bảo toàn bí mật, không cần gấp trong chuyện liên lạc... Hắn cảm thấy chuyện cũng không có gì gấp lắm nên quay trở lại phòng đóng cửa.
Hắn lên giưá»ng định dưỡng thần , nhưng bao nhiêu chuyện lạ cứ tuôn ra làm cho hắn nghe lòng bức rức tịnh tá»a không yên. Ngay lúc đó chợt nghe có tiếng bước chân ngoài cá»­a và tiếng gõ cá»­a liá»n theo. Giang Hàn Thanh há»i :
- Ai thế ?
Tiếng bên ngoài đáp :
- Tôi là Cung Quan Võ đây !
Giang Hàn Thanh tuột xuống mở cửa :
- Cung huynh đến thật là đúng lúc !
Cung Quan Võ bước vào há»i ngay :
- Nhị công tử vừa có chuyện chi à ?
Giang Hàn Thanh nói :
- Tôi vừa nhận được mật lệnh của đối phương !
Cung Quan Võ kinh ngạc :
- Nhị công tử nhận được bao giỠ?
Giang Hàn Thanh nói :
- Lúc nãy , khi vào đến phòng là tôi bắt được ngay.
Cung Quan Võ biến sắc :
- Sao lại có thể như thế được, chính tôi đã căn dặn Hương Lan , khi công tử không có mặt thì không được cho ai vào phòng kia mà !
Giang Hàn Thanh nói :
- Chuyện đó mình cÅ©ng không thể trách cô ta được, vì rất có thể khi cô ta đưa tại hạ xuống tương kiến ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ thì có ngưá»i lẻn vào.
Giang Hàn Thanh móc mảnh giấy trao cho Cung Quan Võ. Cung Quan Võ cau mày há»i :
- Nhị công tá»­ có biết Chu Äiểu NgÅ© Sứ là ai không ?
Giang Hàn Thanh lắc đầu :
- Không biết. Nhưng tại hạ có nghe Cách Thiệu NgÅ© nói rằng tất cả những ngưá»i có nhiệm vụ phản giáo cá»§a NgÅ© Phượng Môn Ä‘á»u do Chu Tước Äàn phụ trách chỉ huy.
Chu Tước NgÅ© Sứ này có thể là ngưá»i cá»§a Chu Tước Äàn.
Cung Quan Võ băn khoăn :
- Làm sao mình có thể biết chắc như vậy được ?
Giang Hàn Thanh nói :
- Äây cÅ©ng chỉ là sá»± ước Ä‘oán cá»§a tại hạ vì cứ theo xưng danh cá»§a Chu Äiểu NgÅ© Sứ mà suy nghiệm thì có thể há» lấy theo Nhị Thập Bát Tú mà hướng vá» chính nam là Thất Tinh. Như vậy rất có thể Chu Tước Äàn có ngưá»i phụ trách gá»i chung là Chu Äiểu Thất Tinh.
Nói đến đây Giang Hàn Thanh chợt nhá»› đến Trầm Duyên á»¶, ngưá»i thứ thiếp này cá»§a Lý Quang Trí cÅ©ng được gá»i là sứ giả... Cung Quan Võ gật đầu cưá»i :
- Như thế đủ thấy sở há» rất cần trong má»i phương diện , Ä‘iá»u suy luận cá»§a nhị công tá»­ cÅ©ng có thể là đúng. Bây giá» chúng ta còn phải tìm xem Chu Äiểu NgÅ© Sứ là ai !
Giang Hàn Thanh nói :
- Tại hạ đã được cho biết trước là sẽ do Chu Tước Ngũ Sứ chĩ huy thì nhất định hắn sẽ liên lạc ngay chứ không lâu lắm đâu !
Cung Quan Võ nói :
- Mật lệnh này nhị công tá»­ hãy giữ lại, hiện tại ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ đã Ä‘i có việc có lẽ Ä‘á»n trưa mai má»›i vá» tá»›i. Vậy chúng ta hãy chỠđưá»ng chá»§ vá» rồi sẽ bàn kỹ lại sau !
Hắn trầm ngâm một chút rồi nói tiếp :
- Tôi cảm thấy mật lệnh này đã tăng thêm hồ nghi đối với Quách Diên ThỠ!
Giang Hàn Thanh gật đầu :
- Tại hạ cũng cảm thấy như Cung huynh !
Cung Quan Võ nói :
- ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ đến trưa ngày mai má»›i vá» , đêm nay chúng ta ở đây không đủ ngưá»i nên tại hạ đến đây là để nhá» Giang nhị công tá»­ tiếp cho má»™t tay trong chuyện đỠphòng !
Giang Hàn Thanh nói :
- Cung huynh không nên khách sáo. Có nơi nào cần tại hạ thì Cung huynh cứ nói !
Cung Quan Võ nói :
- ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ đã giao trá»ng trách giám thị Quách Diên Thá» cho tôi , nhưng đêm nay không có ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ ở nhà , tôi phải lo canh phòng phía trước. Vậy mong nhị công tá»­ giúp cho việc theo dõi há» Quách phía sau này !
Giang Hàn Thanh nòi :
- Cung huynh cứ an lòng lo tiá»n viện , chuyện Quách Diên Thá» cứ để tại hạ đảm đương !
Cung Quan Võ vòng tay :
- Xin đa tạ nhị công tử !
Hai ngưá»i chia tay , Cung Quan Võ bước vá»™i ra ngoài.
Tài sản của giacuongly

  #40  
Old 18-05-2008, 05:13 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 40: Hội Kiến Nơi Cổ Miếu




Cung Quan Võ đi rồi, Gian Hàn Thanh vào phòng ngồi tịnh dưỡng trong trang viện đã lên đèn.
Hương Lan bên ngoài lên tiếng:
– Tiểu tỷ xin dâng nước cho nhị công tử.
Giang Hàn Thanh nói:
– Cô nương cứ vào tự nhiên.
Hương Lan bưng vào má»™t chậu nước mỉm cưá»i:
– Xin công tử rửa mặt rồi dùng cơm tối.
Giang Hàn Thanh nói:
– Äa tạ cô nương.
Hương Lan quay lại cưá»i thật dịu:
– Tiểu tá»· tên là Hương Lan xin công tá»­ cứ gá»i tên, chứ gá»i bằng cô nương hoài làm cho tiểu tỳ... thẹn quá.
Nói xong, nàng cúi đầu bước vội ra ngoài.
Giang Hàn Thanh rá»­a mặt xong bước xuống lầu thì quả thật cÆ¡m đã dá»n sẵn.
Hương Lan Thấy Giang Hàn Thanh vừa xuống tá»›i thì nàng lật đật kéo ghế ra mỉm cưá»i:
– Xin Nhị công tử hãy ngồi, tiểu tỳ... châm rượu.
Giang Hàn Than khoát tay:
– Hương Lan cô nương, tại hạ ít uống rượu, xin cô nương đừng rót.
Hương Lan hÆ¡i sững sốt, nhưng rồi nàng lại mỉm cưá»i:
– Vâng! nhị công tử không dùng rượu thôi để tiểu tỳ sang cơm.
Nhưng rồi nàng lại nói luôn:
– Má»™t thanh niên hào khí như công tá»­ mà lại không uống rượu thì... làm sao có đủ hứng vá»›i Ä‘á»i?
Giang Hàn Thanh cưá»i:
– Hào khí cá»§a con ngưá»i đâu phải nhá» vào rượu? Nếu rựơu có thể tạo thanh hào khí thì hào khí đó chắc chắn sẽ dá»… dàng tan biến theo chất men nồng.
Hương Lan đứng bên ngoài chỠcho Giang Hàn Thanh ăn cơm xong, nàng dâng trà và khăn mặt rồi mang mâm cơm trở vào trong.
Giang Hàn Thanh vừa bước vào phòng thì nhận ra ngay là trong phòng đã có kẻ vừa vào.
Bá»i vì khi Ä‘i ra, nÆ¡i bàn nhá» cá»­a sổ không có gì cả nhưng bây giá» thì có má»™t chén uống trà để đó, dưới chén uống trà có dán má»™t mảnh giấy, hình như sợ gió bay nên phải dằn lên.
Giang Hàn Thanh sửng sốt hắn bước lại rút mãnh giấy thấy viết:
– “Lưu Lệnh Chá»§ canh ba đêm nay hãy theo ngưá»i cầm lồng đèn Ä‘á», ra ven rừng trúc cách trang viên ba dặm tuyệt đối không nói chuyện vá»›i kẻ đưa đưá»ng, Chu Äiểu NgÅ© Sứ.†Thật là to gan, dám bá» mật lệnh má»™t cách gần như công khia như thế này là đủ thấy há» canh rất vừa đúng lúc, há» nắm chắc thá»i gian há» không sợ ai phát giác, há» tin chắc là má»™t mình Giang Hàn Thanh nhận được mà thôi.
Giang Hàn Thanh xem đi xem lại một hồi và thầm nghĩ:
“Chu Äiểu NgÅ© Sứ đã là ngưá»i trá»±c tiếp chỉ huy, hắn cần gặp mặt mình vào canh ba đêm nay vá»›i ý gì?†Tá»± nhiên hắn cảm thấy vấn đỠđã có phần hệ trá»ng, vì theo cách xếp đặt trước đây thì đâu phải là chuyện gấp, thế tại sao lại gặp trưá»ng hợp khá vá»™i vàng?
Äang suy nghÄ© chợt nghe có tiếng chân bước nhẹ lên thang, hắn lật đật nhét lá thư vào mình và bước ra cá»­a.
Hương Lan mang đến một kỷ trả bước vào đặt xuống bàn và khẻ nghiêng mình:
– Xin thỉnh nhị công tử dùng trà.
Giang Hàn Thanh há»i:
– Cung Phó ÄÆ°á»ng Chá»§ có ở phía trước không?
Hương Lan đáp:
– Tiểu tỳ được đặt phái ở đây để hầu hạ công tá»­ cho nên không được biết rõ lắm vá» công chuyện phía trước, hình như Phó ÄÆ°Æ¡ng Gia Ä‘ang bận tâm.
Giang Hàn Thanh gật đầu:
– Mà thôi! Không có chuyện gì nữa.
Hương Lan nhìn sâu vào mắt Giang Hàn Thanh và há»i:
– Hình như công tá»­ có tâm sá»± gì à? Công tá»­ có cần tiểu tỳ thông báo cho Phó ÄÆ°á»ng Chá»§ biết không?
Giang Hàn Thanh lắc đầu:
– Không, tại hạ chỉ há»i thế thôi chứ không có chuyện gì...
Hương Lan chá»›p mắt cưá»i nhẹ:
– Tiểu tỳ xem chừng công tá»­ có tâm sá»± gì nhiá»u lắm thì phải:
Giang Hàn Thanh cưá»i gượng:
– Cô nương nói đùa thôi chứ tại hạ mà có tâm sự gì đâu.
Hương Lan nhếch môi cưá»i và cúi mặt bước ra.
Giang Hàn Thanh bưng chén trà uống từng há»›p má»™t, hắn cảm thấy có lẽ Nam Bình Thế Gia này đã có bá»n NgÅ© Phượng Môn tiá»m phục lâu rồi, bởi vì nếu ngưá»i trao thư liên lạc vá»›i hắn là ngưá»i từ ngoài vào thì làm sao lại có thể ăn khá»›p vá»›i chuyện ra vào cá»§a hắn như thế?
Chỉ mới vừa xuống lầu là có mật lịnh vào nằm trên bàn quá nhanh.
Bận trước, hắn thản nhiên nhận mật lệnh do Quách Diên ThỠđưa đến, nhưng bây giá»i thì xác nhận rõ ràng không thể như thế được.
Quách Diên Thá» muốn hành động gì cÅ©ng phải chỠđêm tá»›i phải thận trá»ng từng ly, còn chuyện trao mật lệnh lần này rõ ràng đối phương nắm chắc giá» giấc rõ ràng, chẳng những há» là ngưá»i trong Nam Bình Thế Gia này, mà há» còn lạ ngưá»i thân cận nữa.
Giá» phút này chính là giá» mà Quách Diên Thá» Ä‘ang dùng cÆ¡m. Cung Quan Võ đã cho ngưá»i theo dõi nhất định lão không làm sao dám bước ra ngoài.
Tuy không phải là ngưá»i có kinh nghiệm nhiá»u vá» những khúc mắc trong giang hồ, nhưng trong mấy tháng gần đây Giang Hàn Thanh cÅ©ng đã gặp quá nhiá»u chuyện khó khăn, hắn lại có má»™t tầm hiểu biết khá cao nên hắn nhận sá»± việc có phần nhanh chóng.
Quan sát bên ngoài cá»­a sổ phía dưới là má»™t khu vưá»n rá»™ng. Giang Hàn Thanh thấy rằng tất cả những chuyện xảy ra trong phòng hắn có thể bắt nguồn từ dưới khu vưá»n này, nếu không phải là gia nhân Ä‘i vào bằng cá»­a chính.
Nhưng bây giá» hắn đã có mặt trong phòng thì không còn lo vá» mặt cá»­a chính từ thang lầu dẫn lên nữa, vấn đỠcòn lại là dưới khu vưá»n.
Gần đến canh ba Giang Hàn Thanh tung mình nhẹ nhàng ra cửa sổ.
Mây xám, ánh mặt trăng khung cảnh chung quanh không sáng lắm đứng một chổ nhìn ra, cách đó nếu hơn một trượng thì không thể ra gì cả.
Äúng là má»™t đêm rất lợi hại cho những kẻ dạ hành.
Khi quan sát quả thật không có gì khả nghi, Giang Hàn Thanh thi triển khinh công tung mình nhẩy vút qua khá»i đầu tưá»ng nhắm hướng Nam lao thẳng.
Vừa đúng khoảng ba dặm đưá»ng, Giang Hàn Thanh dừng lại, hắn chú mục vá» phía ven rừng.
Từ xa xa, nÆ¡i triá»n núi thoi thoải, quả nhiên có má»™t bóng đèn lù mù di động...
Phía bên kia cũn đúng là khu rừng trúc mà gió vỠkhuy cành lá đong đưa xào xạc, văng vẳng nhưng nghe lồng lộng.
Tuyệt đối không nói chuyện vá»›i kẻ đưa đưá»ng, mật lệnh đã ghi rõ ràng như thế.
Giang Hàn Thanh băn khoăn không hiểu tại sao hỠlại có lối triệu lập quá bí mật như thế ấy?
Nhưng ngưá»i cầm đèn lồng đó là ai?
Nhưng bây giỠkhông phải là lúc suy nghĩ vỠchuyện đó Giang Hàn Thanh tung mình theo vút ánh đèn.
Càng đến gần càng thấy rõ bóng ngưá»i Má»™t bóng ngưá»i vóc dáng lam lÅ© như má»™t gã tiá»u phu, đầu hắn đội chiếc nón lá rá»™ng vàng che khuất mặt, nhưng Giang Hàn Thanh Ä‘oán chừng tuổi tác hắn cÅ©ng đã quá trung niên, vì dáng dấp xem chừng dính cưá»ng.
Tá»± nhiên, ngưá»i này không phải là Quách Diên Thá».
Giang Hàn Thanh nghĩ nếu có Quách Diên ThỠtrong chuyện thì mảnh mật lệnh này thì bầy giỠcó lẽ hắn cũng đã đến rồi.
Nhìn Ä‘i nhìn lại ngưá»i cầm đèn lồng Ä‘ang Ä‘i Giang Hàn Thanh do dá»±.
Có Phải ngưá»i đó là kẻ đưa đưá»ng theo lá»i dặn trong mật lệnh, hay là má»™t tiá»u phu có chuyện Ä‘i đêm?
Nhưng không thể như thế được.
Canh ba bây giá» thì đúng là canh ba, ngưá»i cầm đèn lồng Ä‘i đúng là ngá»n đèn lồng màu Ä‘á».
Giang Hàn Thanh riết theo và lên tiếng:
– Xin há»i, không biết lão trượng Ä‘i vỠđâu?
Ngưá»i cầm Ä‘en lồng không trả lá»i mà cÅ©ng không quay lại, hắn cứ tiếp tá»±c bước Ä‘i không mau mà cÅ©ng không chậm lắm.
Giang Hàn Thanh đành phải đi theo.
ÄÆ°á»£c má»™t đổi xa xa, ngưá»i cằm Ä‘en lồng rẻ vào má»™t con đưá»ng nhá» dẫn vào rừng rận, Giang Hàn Thanh cứ bám riết theo.
Không còn nghi ngá» gì nữa, đúng là kẻ đưa đưá»ng.
Vì cứ theo mật lệnh đã dặn thì tá»± nhiên là phải dặn cả hai ngưá»i cho dù hắn có há»i, ngưá»i đưa đưá»ng cÅ©ng không thể trả lá»i.
Mà hỠđã không chịu trả lá»i thì không thể là ngưá»i nào khác.
Qua khá»i má»™t khu rừng khá lá»›n và khá sầm khuất là đụng ngay má»™t ngôi miếu hoang vu.
Vừa đến cá»­a miếu, ngưá»i đưa đưá»ng vùn nói:
– Vào ngay!
Ngá»n đèn trên tay chao nhanh ngưá»i đưa đưá»ng cÅ©ng lao thật nhanh vào trong ngôi cổ miếu.
Hai chuyện lạ lùng xảy đến má»™t lúc, Äang lầm lÅ©i bước Ä‘i chầm chậm như má»™t lão già ngưá»i đưa đưá»ng vụt đổi thay thân pháp, hắn lao vào trong miếu thật nhanh, thứ hai là giá»ng cá»§a ngưá»i ấy tuy có hai tiếng gắn ngá»§i, nhưng Giang Hàn Thanh cảm thấy rất quen.
Nhưng nhất thá»i hắn không làm sao phân biệt giá»ng quen quen là ai?
Nhưng bây giá» thì không phải là thá»i giỠđể suy nghÄ© vá» chuyện đó, đã đến đây rồi thì cho dù thế nào cÅ©ng phải vào.
Giang Hàn Thanh nhún mình lao vút theo sau.
Äại Ä‘iện tối đến ngá»­a bàn tay không thấy.
Khi Giang Hàn Thanh vừa vào đến bên trong thì một tiếng khua vang vội từ phía sau lưng hai cánh cửa đóng sầm lại.
Tá»± nhiên Giang Hàn Thanh không coi chuyện đóng cá»­a là Ä‘iá»u quan trá»ng, hắn không há» sợ hai cánh cá»­a ấy nó không há» làm thành cái rỠđể nhốt hắn được...
Hắn từ từ bước tới tập trung nhãn lực nhìn kỷ chung quanh.
Nhưng bóng tối thật nặng ná», Giang Hàn Thanh chỉ nhìn thấy mập má» tượng thần, nhưng khi hắn vừa thấy thì từ nÆ¡i tượng thần đã phát ra má»™t giá»ng trầm trầm:
– Lưu Cảnh Thăng, đã thấy bản tá»a mà còn chư quì xuống?
Giang Hàn Thanh đứng ỳ má»™t chổ, hắn ngẩng mặt lên nhìn tượng thần, bây giá» thì hắn thấy hai con mắt ngá»i ngá»i như Ä‘iện...
À như thế thì khi hắn má»›i vào, ngưá»i ngồi giả tượng thần đã che hai mắt lại nên chỉ thấy má»™t màu Ä‘en...
Hắn lên tiếng há»i lại:
– Tại hạ phụng mạng đến đây, chẳng hay tôn giá là ai?
Ngưá»i ngồi trên bệ há»i gặn:
– Phụng mạng ai? Và đến đây có chuyện gì?
Giang Hàn Thanh nói:
– Nếu tôn giá là ngưá»i phát lệnh thì tá»± nhiên phải biết tại hạ đên đây có việc gì rồi chứ.
Ngưá»i trên bệ há»i:
– Có phải đến để báo cáo không?
Giang Hàn Thanh vòng tay:
– Vâng, đúng y theo lệnh.
Ngưá»i trên bệ nói:
– Hay lắm bản tá»a chính là Chu Äiểu NgÅ© Sứ đây, nhưng bây giỠđã thuá»™c vá» Chu Äiểu NgÅ© Sứ chỉ huy thì tá»± nhiên phải phục mạng trước bản tá»a.
Giang Hàn Thanh nói:
– Chẳng hay Ngũ Sứ có chỉ thị chi?
Ngưá»i ngồi trên bệ nói:
– Ngưá»i hãy báo cáo trước vá» tình hình gần đây cho ta nghe.
Giang Hàn Thanh tính toán thật nhanh, nếu trong vệ phụ mà có ngưá»i làm dá» thám cho há» biết tất cả má»i chuyện, mình không cẩn thận là có thể bại lá»™ ngaỵ..
Hắn lật đật nói:
– Tại hạ phụng mạng giả mạo Giang Bộ Thanh chịu tù trong Bài Nha Thạch Thất đến canh hai thì được Quách hộ pháp cứu rạ..
Ngưá»i ngồi trên bệ nói:
– Chuyện ấy bản tá»a đã biết, không cần phải tưá»ng trình.
Giang Hàn Thanh há»i:
– Chẳng hay Ngũ Sứ cần tại hạ báo cáo chuyện gì?
Ngưá»i trên bệ há»i:
– Trong Nam Bình Thế Gia có những ngưá»i nào?
Giang Hàn Thanh nói:
– Äiá»u đó tại hạ không được rõ lắm, chỉ biết đó là ngưá»i cá»§a Lưu Hương Cốc, kẻ cầm đầu là Äá»™c Nhản Diêm La ÄÆ¡n Hiểu Thiên, còn có vị phó đưá»ng chá»§ là Cung Quan Võ.
Ngưá»i trên bệ há»i:
– Ngưá»i đã gặp Vệ Thái Quân?
Giang Hàn Thanh rúng động, như vậy thì tai mắt cá»§a há» quá nhiá»u, chuyện diện kiến Vệ Thái Quân là chuyện khá kín đáo thế mà há» vẫn biết rõ ràng như thế.
Hắn lật đật đáp:
– Có, có gặp.
Ngưá»i trên bệ há»i:
– Äã cùng nhau nói những chuyện gì?
Giang Hàn Thanh nói:
– Hình như Vệ Thái Quân và Giang Gia rất quen biết vá»›i nhau bà ta há»i vá» tình hình cá»§a nhà há» Giang.
Ngưá»i trên bệ lại há»i:
– Sao? Còn Quách Diên Th� HỠcó nghi ngỠkhông?
Giang Hàn Thanh nói:
– Sau khi Quách hộ pháp vào Vệ Phủ thì tại hạ không còn gặp nữa, cho nên tình hình trong mấy ngày gần đây tại hạ không hiểu rõ.
Ngưá»i trên bệ nói:
– HỠđã an trí hắn trên ngôi lầu nhá» lại sai ngưá»i canh chừng như vậy là hỠđã nghi ngá» rồi.
Giang Hàn Thanh nói:
– Chuyện há» phái ngưá»i canh giữ thì tại hạ không được biết.
Ngưá»i trên bệ cưá»i nhạt:
– Lưu Cảnh Thăng ngưá»i nói thật đấy chứ?
Giang Hàn Thanh nói:
– Tại hạ hoàn toàn nói thật.
Ngưá»i trên bệ lạnh lùng:
– Thế còn chuyện há» bảo ngươi ở gần canh chừng Quách Diên Thá», chuyện đó như thế nào?
Giang Hàn Thanh rúng động hắn vội gật đầu:
– Vâng, ÄÆ¡n Hiểu Thiên tuy đã có từng nói qua như thế, nhưng đó cÅ©ng chỉ muốn tại hạ yểm trợ thế thôi.
Ngưá»i trên bệ há»i:
– Thế sao vừa rồi ngươi lại không nói ra Ä‘iá»u đó?
Giang Hàn Thanh nói:
– Sứ Giả không để tại hạ nói từ đầu chí cuối cho có thứ tá»±, vì Sứ Giả há»i đâu thì tại hạ trả lá»i theo câu há»i nên đâu có thì giá» nói vá» chuyện khác.
Ngưá»i trên bệ hừ hừ trong miệng:
– Tốt, vậy bây giỠngươi hãy nghĩ xem có còn chuyện nào chưa nói ra không?
Giang Hàn Thanh tỠvẻ hơi giận:
– Tại hay tuy chịu sá»± chỉ huy cá»§a Sứ Giả nên đêm nay đến đây báo cáo tình thế, nhưng hình như Sứ Giả đã xem tại hạ y như má»™t ngưá»i tù để lấy khẩu cung.
Ngưá»i trên bệ tá» vẻ giận dữ:
– Ngươi dám công kích bản tá»a, thật là to gan quá nhỉ?
Giang Hàn Thanh nói:
– Tại hạ hoàn toàn không có ý công kích Sứ Giả, nhưng tại hạ cảm thấy hình như Sứ Giả có chổ không được yên tâm vỠtại hạ.
Ngưá»i trên bệ vặn lại:
– Bản tá»a có thể yên tâm vá»›i ngươi à?
Giang Hàn Thanh há»i ngay:
– Sứ Giả hoài nghi tại hạ vỠđiểm nào?
Ngưá»i trên bệ cưá»i lại:
– Bản tá»a được báo cáo rằng ngươi đã Ä‘em mật lệnh thứ nhất trao cho Cung Quan Võ xem, chuyện đó có không?
Bây giá» thì Giang Hàn Thanh quả là á»›n lạnh, nhưng là con ngưá»i gan mật hắn tá» vẻ thản nhiên:
– Chuyện đó lầy gì làm bằng chứng?
Ngưá»i trên bệ cưá»i nhạt:
– Tá»± nhiên là có ngưá»i thấy tận mắt, chứ chẳng lẻ bản tá»a kiếm chuyện vu oan cho ngưá»i sao?
Giang Hàn Thanh hoảng hồn, hắn nghÄ© lại những ngưá»i có thể biết vá» chuyện đó và hắn vụt nghi ngá».
Chẳng lẽ tỳ nữ Hương Lan cÅ©ng là ngưá»i cá»§a há»?
Nhưng hắn lại cá»§ng cưá»i nhạt:
– Nếu Sứ Giả đã có nhân chứng thì tại làm sao lại không thể gá»i ra đấy đối chất?
Giang Hàn Thanh nói bằng má»™t giá»ng căm há»n:
– Chuyện này thật vô cùng trá»ng đại Sứ Giả đã quá dá»… tin ngưá»i như thế, tại hạ yêu cầu đưa ngưá»i ấy ra đây nếu không đối chất ngay mặt thì cái thanh bạch cá»§a tại hạ làm sao rá»­a sạch?
Ngưá»i trên bệ vụt đổi giá»ng ôn tồn:
– Bản tá»a tin rằng ngươi như thế.
Rồi không đợi Giang Hàn Thanh nói thêm, ngưá»i trên bệ ra lệnh:
– Äốt đèn lên.
Aùnh Sáng lập tức theo lệnh bùng lên, nhưn ánh sáng chỉ ná»™i má»™t vùng ngay trước bệ thá».
Aùnh đèn từ bên dưới chiếu lên, chỉ chiếu thẳng vào bệ thá», còn chung quanh thẩy Ä‘á»u tối y như cá»§.
Giang Hàn Thanh đứng ngay bệ thá» dưới sánh sáng cá»§a ngá»n đèn hắn thấy trên đó Ä‘ang ngồi là má»™t ngưá»i trung niên ăn vận theo lối thư sinh.
Ngưá»i ấy vận áo màu xanh nước da trắng muốt, xem chừng chỉ khoảng ngoài bốn mươi, trừ đôi mắt sáng như sao, còn thì dáng cách y như má»™t nhà văn không hÆ¡n không kém.
Ngưá»i trung niên văn sÄ© nhìn thẳng vào mặt Giang Hàn Thanh mỉm cưá»i lạnh nhạt:
– Lưu Cảnh Thăng ngươi nhận ra bản tá»a chứ?
Giang Hàn Thanh bắt đầu cảm thấy khó khăn...
Hắn là ai?
Hắc Kỳ Lệnh Chủ thật tức là Lưu Cảnh Thăng thật có biết hắn hay không?
Nhưng không thể trả lá»i, hắn lật đật vòng tay:
– Sứ Giả là Chu Äiểu NgÅ© Sứ, tại hạ làm sao lại không biết?
Ngươi trung niên văn sÄ© vụt ngá»­a mặt cưá»i dài và khẻ gật đầu:
– Äúng ngươi nhận đúng...
Và thình lình ông ta thét lớn:
– Hảy cho đèn sáng lên.
Aùnh Sáng cùng một lúc bùng ên, trong gian đại điện rực rở như ban ngày.
Trong giây phút bàng hoàng Giang Hàn Thanh cảm nhận ngay tình hình biến đổi hoàn toàn bất lợi...
Trong khi ánh đèn bá»±t sáng hắn chưa nhìn được ká»·, nhưng bằng vào trá»±c giác hắn cảm thấy chung quanh đại Ä‘iện Ä‘á»u có ngưá»i, tá»± nhiên hắn là kẻ đứng ngay chính giữa, hẳn trong tư thế bị bao vây.
Toàn thể đại Ä‘iện chỉ bất quá chừng bốn năm trượng rá»™ng, thế nhưng trước giỠđèn sáng hắn lại không há» phát giác ra những ngưá»i đứng chung quanh há» là những nhân vật khinh công không phải tầm thưá»ng.
Má»™t ý nghÄ© thoáng qua trong óc Giang Hàn Thanh thật nhanh, hắn mưá»n tượng rằng mặt thật cá»§a mình đã bị lá»™.
Ngưá»i trung niên văn sÄ© cất giá»ng cưá»i lạnh lẽo:
– Chư vị đây Ä‘á»u nghe thấy cả rồi chứ? Lưu Cảnh Thăng lại không nhận ra Nhị Sư Thúc cá»§a mình!
Nhị sự thúc?
Nhị sư thúc của Lưu Cảnh Thăng tức là Nhị Cung Chủ rồi chứ còn gì nữa?
Như vậy hắn không phải là Chu Äiểu NgÅ© Sứ, không phải là ngưá»i chỉ huy Chu Tước Äàn.
Giang Hàn Thanh có cảm giác như dưới chân mình trống rổng, tất cả những công trình giả mạo đột nhập Ngũ Phượng Môn của hắn hoàn toàn sụp đổ.
Thật là đi năm non bảy biển không sao, thế mà lại chết bơi lỗ chân trâu thật là đau.
Tại Thánh Quả Tá»± suốt thá»i gian dài đóng kịch không sao, thế nhưng khi vào Vệ Phá»§ lại bại lá»™ nguyên hình.
Như vậy thì đã quá rõ ràng, Nam Bình Thế Gia có tâm phúc nội gián.
Nhị Cung Chá»§ bật cưá»i ha hả:
– Giang Nhị Công Tử, bây giỠthì công tử có gì để nói nữa không?
Giang Nhị công Tá»­, bốn tiếng đó dá»™i vào tai Giang Hàn Thanh y như sét nổ, trong Vệ phá»§ ai là ngưá»i biết rõ tung tích cá»§a mình?
Nước đã đến chân cho dù muốn tránh Ä‘i cÅ©ng không làm sao kịp nữa Giang Hàn Thanh hất mặt cưá»i gằn:
– Như vậy các hạ là Nhị Cung Chủ của Ngũ Phượng Môn?
Nhị Cung Chá»§ cưá»i:
– Giang Nhị Công Tử không ngỠà?
Giang Hàn Thanh nhún vai:
– Äúng thật tình tại hạ không ngá» rằng chuyện xảy ra như thế, nhưng dù sao cÅ©ng là má»™t dịp vô cùng hân hạnh.
Nhị Cung Chủ gật đầu:
– Và chắc Giang Nhị Công Tá»­ cá»§ng cần bản tá»a giá»›i thiệu má»™t ít ngưá»i có mặt chung quanh chứ?
Giang Hàn Thanh đảo mắt thật nhành:
– Khôi Cách Äảo Chá»§, Phi Cảnh Äại Sư là ngưá»i mà tại hạ đã từng gặp còn ngưá»i sau lưng chắc là Tam Cung Chá»§ chứ gì?
Tam Cung Chủ Tôn Phi Loan khẻ hừ trong miệng, nhưng vẫn không lên tiếng.
Giang Hàn Thanh cưá»i nhẹ:
– Nhị Cung Chá»§, Tam Cung Chá»§ lại thêm vào Cách Äàn Chá»§ và Phi Cảnh Äại Sư giàn trận này tương đối dữ dằn đấy chứ? Nhưng bao nhiêu nhân vật gạo cá»™i cá»§a NgÅ© Phượng Môn như thế mà lại di chuyển đối phó vá»›i má»™t há» Giang này thì sợ không được xứng đáng đó chăng?
Nhị Cung Chá»§ cưá»i:
– Có sao? Äó cÅ©ng để chứng tá» rằng bản môn không dám coi nhẹ Giang Nhị Công Tá»­ đấy mà.
Giang Hàn Thanh khẽ vòng tay:
– Cám Æ¡n, cứ như thế thì quả thật há» Giang này đã được nhiá»u sÅ©ng hạnh.
Nhị Cung Chá»§ cưá»i nhẹ:
– Nhưng bây giá» bản tá»a có vài lá»i muốn nói rõ cho Giang Nhị Công Tá»­ biết...
Giang Hàn Thánh ngẩng mặt:
– Tại hạ xin rửa tai nghe.
Nhị Cung Chủ nói:
– Cuá»™c há»™i kiến đêm nay có lẽ Giang Nhị Công Tư cÅ©ng đã thấy được con đưá»ng tiến thối cá»§a mình rồi chứ?
Giang Hàn Thanh gật đầu:
– Vâng, tại hạ đã thấy, chỉ có Ä‘iá»u không biết chư vị hoạch định ra sao?
Nhị Cung Chủ nói thật chậm:
– Ngay trước mặt Nhị Công Tá»­ đêm nay, đã vạch sẵn hai con đưá»ng, má»™t con đưá»ng sống và má»™t con đưá»ng chết công tá»­ là ngưá»i quyết định chá»n má»™t trong hai con đưá»ng đó.
Giang Hàn Thanh há»i:
– Chết như thế nào và sống như thế nào?
Nhị Cung Chủ nói:
– Sống là đầu nhập vào NgÅ© Phượng Môn Ä‘oái công chuá»™c tá»™i sau đó nếu noi theo giá»ng ngưá»i xưa thì là chẳng những giàu sang sung sướng mà công danh kia lại chẳng mất Ä‘i đâu.
Giang Hàn Thanh bật cưá»i:
– ÄÆ°á»£c dá»… dàn như thế kia à?
Nhị Cung Chá»§ mỉm cưá»i:
– Dá»… tá»± nhiên là dá»… rồi, tuy nhiên cÅ©ng có thêm Ä‘iá»u kiện đây là trưá»ng hợp đặc biệt đối vÆ¡i Nhị Công Tá»­, vì bản môn mến ngưá»i tuổi trẻ tài cao, nên có phần dá»… dãi nhất là sau khi đầu nhập bản môn bản tá»a sẽ đặc biệt cất nhắc Nhị công Tá»­ cho xứng đáng.
Hắn cho tay vào túi lấy ra một hoàn thuốc trắng và nói tiếp:
– Trước khi bàn vá» công tác và nhiệm vụ cùng quyá»n lợi cÅ©ng như những ngưá»i trong trưá»ng hợp đặc biệt như Nhị Công Tá»­, Ä‘á»u phải uống hoàn thuốc này...
Gaing Hàn Thanh há»i:
– Tự nhiên là độc dược?
Nhị Cung Chá»§ cưá»i:
– Nói độc dược thì hÆ¡i quá đáng, vì nó không bao giá» hại chết má»™t ai, miá»…n ngưá»i ấy không... má»™t mặt hai lòng nếu không có tà tâm thì tá»± nhiên luôn có thuốc giải hạn kỳ.
Giang Hàn Thanh noi:
– Dùng độc dược để khống chế thuá»™c hạ, hình như nó không phải là chá»§ trương cá»§a má»™t bang phái quang minh, vì sau khi uống hoàn thuốc này vào bụng rồi, tại hạ hoàn toàn phải tuân theo sá»± sắp xếp cá»§a các vị mà không có quyá»n phản kháng. Cho dù gặp phải công chuyện trái vá»›i lương tâm trong suốt cả Ä‘á»i ngưá»i.
Nhị Cung Chá»§ mỉm cưá»i:
– Nhị công Tá»­ nói nghe quá nặng, thật sư thì bản môn chỉ cần... Ä‘o lưá»ng mức đột trung thành cá»§a ngưá»i cá»™ng sá»± tron vòng ba năm, sau thá»i gian đó chất thuốc trong ngưá»i sẽ được giải hoàn toàn và trong vòng ba năm vẫn có hạn kỳ để cho chất thuốc đừng phát tác.
Giang Hàn Thanh lắc đầu:
– Tại hạ không muốn Ä‘em thân làm nÆ¡i thí nghiệm chất độc, xin hãy cho nghe qua con đưá»ng thứ hai.
Nhị Cung Chủ nhìn Giang Hàn Thanh một lúc rồi mới nói:
– Bản tá»a nhận thấy Nhị Công Tá»­ là má»™t bậc chân tài, thêm vào đó tuổi hãy còn quá nhỠđưá»ng Ä‘á»i chưa từng trải... Nếu chết Ä‘i thật không xứng đáng chút nào.
Giang Hàn Thanh cưá»i lá»›n:
– Tại hạ quyết không khi nào đầu nhập vào quí môn, xin các hạ đừng nói nhiá»u làm mất thì giá».
Nhị Cung Chủ hừ hừ trong miệng:
– Äêm nay Nhị Công Tá»­ đã hảm thân vào lưới rập chẳng hay cái chết mà Nhị Công Tá»­ đã chá»n có cần bản tá»a giúp cho hay là Nhị Công Tá»­ giải quyết lấy mình.
Giá»ng nói và lá»i lẽ cá»§a hắn thật là cả vững má»™t niá»m tin sắt đá, có nghÄ©a là nếu không đầu nhập vào NgÅ© Phượng Môn thì chỉ có chết chứ không thể có má»™t con đưá»ng nào khác nữa.
Giang Hàn Thanh cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó.
Hắn cảm thấy rằng bây giá» má»™t mình má»™t kiếm, không thế có hy vá»ng vào má»™t ngoại viện nào và cho dù võ công có cao đến mức nào cÅ©ng quyết không thể chống nổi vá»›i những ngưá»i có mặt, há» toàn là những nhân vật trá»™i nhất trong hàng NgÅ© Phượng Môn...
Hắn chỉ có cách duy nhất là kéo dài thá»i gian để tìm cÆ¡ há»™i...
Hắn hất mặt cưá»i lá»›n:
– Giang Mỗ không bao giỠđầu nhập vào quí môn, mà cũng không bao giỠlàm cái chuyện điên rồ là... tử tự.
Chiếu tia mắt như Ä‘iện lành vào mặt Giang Hàn Thanh, Nhị Cung Chá»§ cưá»i ha hả:
– Ngưá»i nghÄ© rằng bằng vào võ công cá»§a ngươi là có thể thoát ra khá»i chốn này à?
Giang Hàn Thanh thản nhiên:
– Vâng, tình hình đêm nay tuy rất bất lợi cho tại hạ, nhưng hoàn cảnh đã đẩy vào theo thế bức, tại hạ cũng đành phải cố sức thử xem...
Nhị Cung Chủ gật gật đầu:
– Tốt lắm, ngươi hãy rút kiếm ra đi, chúng ta sẽ giao đấu một cách công bằng, như thế để cái chết của ngươi không có gì tức tối.
Giang Hàn Thanh cưá»i:
– Cho dù bốn vị cùng một lượt ra tay tại hạ chết cũng không có gì tức tối cả đâu.
Tam Cung Chá»§ từ phía sau cất giá»ng lạnh lùng:
– Giang Hàn Thanh ngươi đừng có ngông cuồng chỉ cần má»™t ngưá»i trong chúng ta giúp cho ngươi cái chết đã quá nhẹ thể NgÅ© Phượng Môn, có đâu lại làm chuyện vây công?
Giang Hàn Thanh linh cảm câu nói cá»§a Tôn Phi Loan không phải là lá»i nói thật, nàng muốn khẳng định bằng danh dá»± rằng không bao giá» cả bá»n cùng vây khốn, phải chăng nàng muốn giúp mình có cÆ¡ há»™i thoát thân?
Tại làm sao như thế?
Hay là nàng đã nhận ra mình chính là Hàn Thiếu Sơn?
Nhị Cung Chủ gật đầu:
– Tam Cung Chá»§ nói đúng, chúng ta tuy đã vây ngươi vào gian đại Ä‘iện này bởi vì ngươi có tá»™i giả mạo Lưu Cảnh Thăng để há»c lén tuyệt chiêu cá»§a NgÅ© Phượng Môn, tá»™i đó tá»± nhiên là phải chết, chúng ta bao vây là cốt để cho ngươi không được thừa thế thoát Ä‘i, nhưng vá» giao đấu thì bản tòa vẫn lấy lẽ công bằng để cho ngưá»i chết mà vẫn phục.
Giang Hàn Thanh mừng thầm.
Nếu bốn ngưá»i cá»§a há» cùng vây công thì tá»± nhiên hẳn không tài nào thoát nổi, nhưng nếu chỉ má»™t ngưá»i ra tay, cho dù ngưá»i đó võ công tuyệt thế, hắn vẫn thoát được như thưá»ng.
Hắn cưá»i bằng vẻ tá»± tin:
– Hay lắm, chỉ cần công bằng quyết đấu, cho dù tại hạ tài sơ trí suyển phải chết dưới tay Nhị cung chủ thì quả thật là chết mà vẫn phục.
Nhị cung chá»§ cưá»i nhạt:
– Nhị công tá»­ đừng quá tá»± tin và cÅ©ng đừng vá»™i mừng rỡ, bản tòa cần nói trước Ä‘iá»u này, chúng ta lấy công bằng mà quyết đấu, nhưng nếu nhị công tá»­ thừa cÆ¡ tìm đưá»ng đào tẩu trước giá» kết quả thắng bại thì những ngưá»i có mặt nÆ¡i đây buá»™c lòng phải ngăn lại đó nghe.
Giang Hàn Thanh cưá»i:
– Nhị cung chá»§ thật là quang minh lá»—i lạc, nhưng tại hạ cÅ©ng có má»™t lá»i thỉnh giáo.
Nhị cung chủ hất hàm:
– Cứ nói:
– Giang Hàn Thanh chậm rãi:
– Vừa rồi tại hạ đã nói rõ tình thế đêm nay tuy hoàn toàn bất lợi cho tại hạ, nhưng tại hạ vẫn cố hết sức mình. Tá»± nhiên mục đích là phá vòng vây mà thoát, thế nhưng cứ theo lá»i cá»§a Nhị cung chá»§ thì tuyệt đối không có chuyện như thế, thá»­ há»i đó có phải là công bằng hay không?
Nhị cung chá»§ cưá»i lá»›n:
– Công bằng quyết đấu, nghÄ©a là trong trận đấu hoàn toàn giữ lẽ công bằng để cho các hạ chết mà không oán trách, chứ còn nếu muốn sống mà thoát khá»i nÆ¡i đây thì...
Hắn ngưng lại rồi lắc đầu nói tiếp:
– Chuyện đó lão phu bao giỠcó thể.
Giang Hàn Thanh há»i:
– Nhị cung chủ có thể nói rõ hơn?
Nhị cung chủ nói:
– Nếu các hạ muốn phá vòng vây mà thoát thì chỉ còn hai biện pháp.
Giang Hàn Thanh ngửng mặt:
– Xin nghe.
Nhị cung chủ nhún vai:
– Má»™t là phải đánh bại bốn ngưá»i trong bá»n ta. NghÄ©a là không còn má»™t ai có thể ngăn cản, hai là có thể đột vây, nghÄ©a là phải thoát qua lưỡi kiếm cá»§a bốn ngưá»i. Ta xin báo trước, cho dù thiên nhai hải giác, NgÅ© Phượng Môn cÅ©ng không thể bá» qua, vì các hạ đã lén há»c tuyệt chiêu cá»§a bản môn cần phải kết liá»…u sinh mạng cá»§a các hạ, nếu không có con đưá»ng thu dụng.
Giang Hàn Thanh cưá»i lá»›n:
– Äá»§ quá rồi, bây giá» thì tại hạ xin thỉnh giáo.
Tay trái cá»§a hắn nhè nhẹ cho vào thắt lưngm thanh nhuyá»…n kiếm lập tức bung ra như má»™t con rắn dài uốn khúc, ánh thép rá»n rợn cả gian đại Ä‘iện.
Nhị cung chủ chầm chậm bước xuống bệ thỠnhìn chăm bẳm vào thanh nhuyễn kiếm trên tay Giang Hàn Thanh và chép miệng khen:
– Quả đúng là một thanh kiếm báu.
Vừa nói hắn vừa rút thanh trưá»ng kiếm dấu trong thân áo choàng và há»i tiếp:
– Äã chuẩn bị xong chưa?
Nhìn vào cá»­ chỉ ung dung cá»§a ngưá»i đối diện, Giang Hàn Thanh thấy ngay con ngưá»i trước mặt mình có má»™t ná»™i lá»±c phu thưá»ng...
Tài sản của giacuongly

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âÿçàíèå, êàçàíü, êðóïíåéøèé, ìàñÿíÿ, ïàðàãðàô, íàðàùèâàíèå, ïðîñòèòóòêè, ó÷åáíèêè, ýíöèêëîïåäèÿ

Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™