Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #41  
Old 18-05-2008, 05:15 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 41: Ãc Chiến Äá»™t Vi




Nhìn thẳng vào mặt đối phương, Giang Hàn Thanh sẵn giá»ng :
- Xin Nhị Cung Chủ ra chiêu.
Nhị Cung Chủ nghiêm mặt :
- Bản tòa đã nói với các hạ thật rõ ràng, đêm nay nhất định phải thu lấy nhửng tuyệt chiêu mà Ngũ Phượng Môn đã mất, nghĩa là phải thu lấy tính mạng của các hạ, nhưng thu bằng một cuộc giao đấu công bình, bây giỠcác hạ tiếp chiêu.
Thanh trưá»ng kiếm trong tay Nhị Cung Chá»§ theo tiếng nói cất lên, không mau mà cÅ©ng không chậm, thanh kiếm đưa lên vừa đủ cho ngưá»i nhìn thấy phương hướng phát chiêu.
Thanh kiếm đưa lên đâm thẳng vá» phía trước, nghÄ©a là xuất chiêu má»™t cách tầm thưá»ng theo cách đánh chứ không tầm thưá»ng theo ná»™i lá»±c cá»§a Nhị Cung Chá»§, vì khi đưa ra thì chậm, nhưng khi hÆ¡i gío thóang lên thì mÅ©i kiếm như Ä‘i tá»›i trước rồi.
Giang Hàn Thanh rúng động.
Bằng vào một kiếm đầu thôi, một kiếm được giới giang hồ coi như là kim giao ửu thế nhưng cực kỳ lợi hại như thế, nếu kế tiếp những kiếm sau nầy thì có lẻ không làm sao tưởng tượng.
Chỉ bằng vào má»™t kiếm nầy thôi, Giang Hàn Thanh biết ngay trận đấu đêm nay quả thật dữ nhiá»u lành ít.
Hai thanh kiếm chạm vào nhau, Nhị Cung Chủ khựng lại, còn Giang Hàn Thanh thì phải nhích ra sau.
Hình như bị phó chận bất ngỠNhị Cung Chủ cau mày lẩm bẩm :
- Thiên Long Phún Vụ. Các hạ là môn đệ của Trúc Kiếm Tiên Sinh ?
Chỉ má»›i giao qua má»™t kiếm mà đối phương nhận ra ngay lai lịch cá»§a mình, chuyện đó làm cho Giang Hàn Thanh giật mình nhưng ngưá»i ta đã hô chính danh tá»± nhiên là phải đối đáp, hắn nói :
Nhãn lực của Nhị Cung Chủ quả thật cao minh.
Nhị Cung Chủ lạnh lùng :
- Thảo nào Giang nhị công tữ chẳng ngại ngùng khi chống đối với bản môn.
Nhưng rồi hắn vụt hét lên :
- Hãy đỡ chiêu thứ hai.
N Ãnh kiếm lại lóe lên nhưng lần nầy thì không còn chậm như trước nữa, chỉ thấy cánh tay nảy động thì thanh kiếm đã như chỉa ra, Giang Hàn Thanh nhận bốn phía cá»§ng Ä‘iá»u có ánh thép chập chá»n.
Hai thanh kiếm lại chạm vào nhau, nhưng Giang Hàn Thanh không đở thẳng, hắn cho thanh kiếm đâm xiên, cốt tránh sức dội nhưng vẫn phải thối lui và cánh tay cảm thấy tê tê.
Nhị Cung Chủ đằng đằng sát khí :
Giá»i lắm, ngươi có thể đở được hai kiếm cá»§a bản tòa như thế thì quả đúng Hắc kỳ lệnh chá»§ không phải là đối thá»§ cá»§a ngươi.
Càng nghe giá»ng nói cá»§a Nhị Cung Chá»§ cá»§ng biến ra khác hẳn, thanh âm sau cùng phản phất như giá»ng nói đàn bà.
Giang Hàn Thanh giật mình, như vậy Nhị Cung Chủ này lại củng như Tam Cung Chủ.
Và hắn mỉm cưá»i :
- Nhị Cung Chủ quá khen.
Nhị Cung Chủ hừ hừ hai ba tiếng :
- Ngươi hảy thận trá»ng Ä‘i.
Thanh trưá»ng kiếm lại vung lên muôn đạo hào quang lấp lánh, má»™t chiêu từ bên phải nhưng khi nhắm mục tiêu thì lại vá» bên trái, trong khi do thanh trưá»ng kiếm cá»§a Nhị Cung Chá»§ đã vung lên nhắm vào bảy trá»ng huyệt trên mình cá»§a Giang Hàn Thanh kích luôn bảy kiếm.
Giang Hàn Thanh không xem đó là nguy hiểm, hắn thi triển tòan bá»™ khinh công và kiếm phát sư truyá»n đánh bạt luôn bảy đưá»ng kiếm hiểm ác cá»§a đối phương.
Nhưng cuối cùng, Giang Hàn Thanh vẩn bị Nhị Cung Chủ bứt lui.
Bằng vào nhá»­ng đưá»ng kiếm gia truyá»n cÅ©a Trúc Kiếm Tiên Sinh, lần trước nÆ¡i Yến Tá»­ CÆ¡ giao đấu vá»›i Tam Cung Chá»§, Giang Hàn Thanh vẫn thấy còn thừa sức, nhưng bây giá» thì quả thật đã làm cho hắc cá»±c kỳ rúng động, hắn nghiến răng triển lá»±c bình sanh Ä‘em tòan bá»™ Long Hình Nhị Thập Bá Thức ra liên tục tấn công.
Qá»§a nhiên, luôn sáu chiêu tung ra má»™t lược, mà tòan là nhá»­ng chiêu tuyệt há»c đã bức bức lui Nhị Cung Chá»§ và chính vì bức lui được đối phương hai bước mà tinh thần cá»§a Giang Hàn Thanh phấn chấn hÆ¡n lên.
Hắn nhún chân cho thân mình vá»t thẳng lên và trông cái phi thân ấy hắn đưa luô n má»™t chiêu cuối cùng cá»§a Long Hình Nhị Thập Bát Thức được tung ra, chiêu thế Long qui ư dã nhóang lên như Ä‘iện xẹt.
Nhưng trong cái đánh dữ dằn ấy trong ánh hào quan chá»›p nhóang cÅ©a thanh trưá»ng kiếm Giang Hàn Thanh bổng không còn nhận thấy bóng hình cÅ©a nhị cung chá»§ nữa.
Và cũng ngay khi ấy, Giang Hàn Thanh chợt nghe hơi lạnh từ trên chút xuống.
Tự nhiên Giang Hàn Thanh vốn đã biết Phi Phượng Kiếm phá p cũa Ngũ Phượng môn kiếm pháp nầy chuyên phi thân từ trên trên đánh xuống cho nên khi thấy bóng cũa Nhị Cung Chủ và khi nghe hơi lạnh là hắn biết ngay.
Thanh kiến trên tay lật đật đảo ngang, Giang Hàn Thanh gom tòan lực sữ dụng thế Long Du Qúa Hải, từ đông sang tây từ nam sang bắc, thanh kiếm trong tay hắn biến đổi phương vị không ngừng, nhìn vào y như một núi kiếm càng lúc càng lên cao.
Nhị Cung Chá»§ cưá»i gằn, thình lình lại nhún vụt mình lên bay ngang qua đầu Giang Hàn Thanh, đồng thá»i thanh kiếm chia làm hai mÅ©i từ trên chỉa thẳng xuống hai vai cá»§a hắn.
Cứ như thế, cư trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc vá»›i hai thanh kiếm bén sát vào nhau gần trăm hiệp, Giang Hàn Thanh đã bị trúng luôn sáu bảy kiếm, tuy không nặng lắm nhưng máu cÅ©ng đã ướt mình.
Càng mang thương, Giang Hàn Thanh càng quyết liá»u sống chết thanh kiếm trong tay hắn càng nhanh nhẹn dị thưá»ng, Nhị Cung Chá»§ thét lá»›n :
- Giang nhị công tử bây giỠmà chưa chịu buông kiếm thì còn đợi chừng nào nửa ?
Cùng trong lúc ấy, bên tay Giang Hàn Thanh chợt nghe má»™t giá»gn truyá»n âm nhập mật :
- Bây giỠmà chưa chịu đi còn muốn bỠmạng ở đây sao ?
Tá»± nhiên, Giang Hàn Thanh nhận ngay ra đó là giá»ng cÅ©a Tam Cung Chá»§ , má»™t giá»ng nói kinh hòang.
Hắn chợt như tỉnh ngá»™, đúng rồi, mục đích cá»§a mình là đột vi mà, chạy chứ đâu phải liá»u sống chết ?
Nhưng hắn vẩn không để lộ ý định của mình hắn vẩn tận dụng tòan lực đánh luôn nắm sáu kiếm và chỠkhi Nhị Cung Chủ chuẩn bị phản công thì hắn cất mình lao nhanh ra cửa.
Cách Thiệu Ngá»§ là Phi cảnh đại sư vốn là nhá»­ng ngưá»i đã từng tham chiến, há» tuy đứng ngòai nhưng mắt há» vẫn theo dõi từng cữ động má»™t, cho nên khi thấy Giang Hàn Thanh vừa cất lên thì há» cÅ©ng cất lên.
Giang Hàn Thanh xông ra bằng thế kiếm trước ngưá»i sau, hắn đã dùng tòan lá»±c nên ai muốn ngăng cÅ©ng không phải dá»….
Tam Cung Chủ đứng án ngay giữa cửa, thấy khí thế quá mạnh, nàng kêu lên một tiến kinh hòang và nép hẳn một bên.
Giang Hàn Thanh vẫn cứ theo đà đó lao ra.
Tam Cung Chủ vì thế địch phải nép ngang nhưng thanh kiếm trên tay vẩn dùng thế hậu công, vừa nép ngang thì thanh kiếm trên tay củng vừa phóng ra thật lẹ.
Nhưng tự nhiên không thể lẹ hơn sức bay ra của Giang Hàn Thanh, mủi kiếm cũa Tam Cung Chủ phóng theo bất ngỠlại trúng ngay vào kiếm của Nhị Cung Chủ vừa rượt theo đâm tới.
Một tiếng dội đinh tai điếc óc, lửa nhóang tứ tung, Nhị Cung Chủ tuy không bị dội nhưng củng phải khựng lại, còn Tam Cung Chủ thì thối lui luôn ba bước.
Trước kiếm cá»§a Cách Thiệu Ngá»§ và thiá»n trượng cá»§a Phi cảnh đại Sư vốn song song truy kích, nhưng bây giá» thì há» cÅ©ng mất đà vì cái đụng thình lình cá»§a Nhị Cung Chá»§ và Tam Cung Chá»§.
Nhị Cung Chá»§ lật đật thu kiếm há»i :
- Tam Cung Chủ có sao không ?
Tam Cung Chủ vừa thở vừa nói :
- Không. không sao.
Nhị Cung Chủ thét lên :
- Äuổi theo.
Vừa thét Nhị Cung Chủ vừa lao trước nhất.
Cách Thiệu Ngủ và Phi Cảnh đại sư lật đật lao theo.
Tam Cung Chủ đứng ngòai ngôi miếu, đôi mắt ẩn trong chiếc mặt nạ long lanh, hình như có vẻ yên lòng và cùng nhúng chân theo hút bên sau.
Nhị Cung Chá»§ vừa ra khá»i cá»­a miếu thì nghe giá»ng cưá»i thật cá»§a Giang Hàn Thanh độ cách đó gần mưá»i trượng.
Nhị Cung Chủ giật mình, hình như không ngỠGiang Hàn Thanh lại có mộ t độ khinh công như thế ấy.
Nhị Cung Chủ không còn thì giỠđể nhìn lại phía sau, chỉ còn kịp nhún mình thi triển Phi phượng thân pháp lao vút theo Giang Hàn Thanh.
Vừa khi Nhị Cung Chủ phóng mình lên thì có một luồn kình lực từ đối diện dập thẳng tới y như một cơn gió lóc.
Bị tấn công thình lình, Nhị Cung Chá»§ há»ang hồn chúi đầu hạ mình trở xuống ánh mắt chiếu thẳng vá» phía trước :
- Kẻ nào đánh lén hảy chưá»ng mặt ra xem.
Cách Thiệu Ngá»§ và Phi cảnh đại sư cá»§ng vưa kịp tá»›i tạo thế gá»ng ká»m gàn sang phía sau Nhị Cung Chá»§.
Từ ven rừng má»™t ngưá»i thanh niên trạc tuổi hai mươi chầm chậm bước ra, hắn ăn vận theo lối thư sinh vẻ mặt rạng rở như trăng rằm.
Hắn chiếu đôi mắt như sao vá» phía Nhị Cung Chá»§ và mỉm cưá»i :
- Có đây, tôi đây.
Nhị Cung Chá»§ thật không ngá» má»™t con ngưá»i như thế mà lại có thể tung ra kình lá»±c quá dữ dằn, hắn gằn quắt mặt :
- Các hạ là ai ?
Ngưá»i thư sinh áo xanh đáp :
- Tôi nhất định phải xưng danh à ?
Nhị Cung Chủ thản nhiên quay lại ra lệnh cho Phi Cảnh :
- Äại sư hảy nói chuyện cùng vá»›i hắn.
Và ngó Cách thiệu Ngủ vẩy tay :
- Chúng ta hảy đuổi theo.
Nói vừa dứt thì cả hai ngưá»ng cùng má»™t lúc phóng lên.
Cùng một lúc với Nhị Cung Chủ và Cacùh thiệu Ngủ, Phi Cảnh đại sư trân mình tới trước mặt gã thư sinh áo xanh quát lớn :
- Tiểu thí chủ...
Thư sinh áo xanh không đếm xỉa đến Phi Cảnh Ịa.i Sư mà lại hướng theo phía Nhị Cung Chá»§ và Cách Thiệu Ngá»§, giá»ng hắn thật Ä‘iá»m đạm :
- Nhị vị cần đi lắm à ?
Một đạo hồng quang nhóang lên, thân ảnh của gã thư sinh áo xanh cũng lên cùng một lúc, chĩ bằng cái nhún chân thật nhẹ nhàng, hắn đã chặn ngang trước mặt Nhị Cung Chủ và Cách Thiệu Ngủ.
Phi cãnh đại sư vừa nói ba tiếng Tiểu thí chủ thì vụt ngẩn ngơ, lão không ngỠgã thiếu nên nhỠtuổi mà thân pháp lại quá cao như thế ấy.
Nhị Cung Chá»§ chân chưa chấm đất thì kiếm đã nhóang lên, Cách Thiệu Ngá»§ đồng thá»i cÅ©ng đã đẩy ra má»™t chưởng.
Mượn vào thế phản đàn, cã hai cùng sà xuống tránh ra hơn một trượng.
Äạo hồng quang từ trong tay cá»§a thư sinh áo xanh cÅ©ng vừa tắt hẳn, thân hình hắn cÅ©ng sà xuống theo ngay.
Nhị Cung Chá»§ chiếu tia mắt rá»n rợn :
- Bắc kiếm đã tuyệt truyá»n quá lâu rồi, chẳng hay các hạ là môn đệ cá»§a ai ?
Thư sinh áo xanh cưá»i nhạt :
- Ngưá»i như các hạ mà xứng há»i câu ấy hay sao ?
Nhị Cung Chá»§ nhìn thanh kiếm trên tay cá»§a đối phương cưá»i nghắt :
- Các hạ thân thủ phi phàm, nhưng đã phạm vào Ngũ Phượng Môn thì bản tòa tự nhiên là phải lãnh giáo cho phải phép.
Phi Cảnh Äại Sư vá»™i bước lên :
- Kính bẩm Nhị Cung Chủ, vừa rồi bần tăng vần chưa kịp ra tay xin Nhị Cung Chủ hãy để hắn cho bần tăng thỉnh giáo.
Không đợi Nhị Cung Chá»§ trả lá»i, vừa nói song thì chưởng lá»±c cá»§a Phi Cảnh Äại Sư đã phóng thẳng vào ngá»±c đối phương.
Không né mà lại chầm chậm đưa tay lên, gã thư sinh áo xanh nhắm ngay vào chưởng thế của đối phương đẩy tới.
Nhưng khi chưởng lực vừa tung ra, gã thư sinh áo xanh chợt thấy tình hình bất ổn, chưởng lực của hắn không gặp gì cãn trở mà lại y như đánh vào không khí.
Hắn lật đật hít mạnh đơn Ä‘iá»n thu chưởng trở vá».
Phi Cãnh Ịa.i Sư mỉm cưá»i :
- Tiểu thí chủ hãy tiếp chưởng.
Vừa nói Phi Cãnh vừa nghiên mình tới trước và chưởng lực cũng tung ra.
Gã thư sinh áo xanh vừa mới thu chưởng trở vỠthì nghe ngay một hơi lạnh ào ào bay tới, hắn giật mình và nhận ngay lão hòa thượng nầy thật là âm độc, hắn nghiến răng ngưng tụ thần công đẩy mạnh trở ra.
Hình như đã từng biết rõ sự lợi hại vỠchưởng lực của mình cũng như sự đối kháng cũa đối phương, Phi Cãnh đại sư vừa cảm nghe hơi gió là đã lật đật thu chưởng trở vỠnhảy tạt sang bên.
Gã thư sinh áo xanh cưá»i nhạt :
- Té xuống !
Ngá»n chưởng Ä‘ang đà đẩy tá»›i bàn tay cá»§a hắn vụt lật ngang, Phi Cãnh đại sư không ngá» hắn lại đảo thế nhanh quá mức, nên lão chưa kịp nhất mình thì đã lá»ang chá»ang thối lui luôn năm sáu bước, tá»± nhiên ai nhìn vào cÅ©ng biết thương thế không phải nhẹ.
Cách Thiệu Ngá»§ thé lên má»™t tiếng, lão nhóng thẳng mình lên nhảy tá»›i sau lưng gã thư sinh áo xanh, tay trái giương ra chụp vào Ngá»c Chẩm Huyệt, tay phải quật ngang vào Kiên tỉnh Huyệt cá»§a gã thư sinh.
Một chiêu hai thức cùng tung ra một lúc, mà lại nhắm đúng vào hai tử huyệt, xuất thủ như thế thật là vô cùng độc ác, nhất là lại công phía sau lưng, nhưng khi hai tay gần tới đích, Cách Thiệu Ngủ chợt giật mình.
Gã thư sinh áo xanh thình lình biến mất.
Cách Thiệu Ngủ lật đật thu thế lại.
Từ bên sau cá»§a lão chợt nghe giá»ng nói lanh lãnh cá»§a gã thư sinh áo xanh :
- Äã Ä‘ang tâm đánh lén bằng độc thá»§ thì đừng trách tại hạ vô tình.
Cách Thiệu Ngủ biết nguy cơ đã đến lão ta không kịp quay lại thì lật đật chúi mình tới trước thật nhanh đễ tránh đòn.
Nhưng chưa được ná»­a bước thì Cách Thiệu Ngá»§ chợt nghe vai bên phải như bị khối đá sắp đè nặng xuống, ánh mắt cá»§a lào như nổ Ä‘om đóm, chân lão chưa kịp chá»i thì thân hình đã ngả sắp xuống ngay.
Thấy đối phương chỉ nhất tay hai lượt mà đã hạ luôn hai cao thủ của mình, Nhị Cung Chủ tái mặt hét lên :
- Khá lắm, bản tòa xinh lãnh giáo.
Giá»ng nói tuy có lá»›n nhưng cÅ©ng không có vẻ vá»™i vàng, thế mà tiếng sau cùng chưa dứt thì má»§i kiếm đã xỉa thẳng vào yết hầu cá»§a gã thư sinh xáo xanh.
Gả thư sinh áo xanh cưá»i nhạt và trong tiếng cưá»i chưa dứt thì từ trong ống tay áo cá»§a hắn má»™ lằn y như móng hạc bay ra.
Ãnh sáng lóe lên, thanh kiếm cá»§a Nhị Cung Chá»§ chợt hÆ¡i rung không còn cách nào hÆ¡n, Nhị Cung Chá»§ đành phải thối lui ba bước.
Gã thư sinh áo xanh không đánh tiếp, hắn cưá»i nhạt và quay mình bá» Ä‘i luôn.
Nhị Cung Chủ đứng sững như trông khi thấy gã thư sinh áo xanh bước đi khá xa thì vụt thét lên :
- Các hạ hãy nói rõ tánh danh.
Äã cách xa ngòai năm trượng, gã thư sinh áo xanh quay đầu lại đáp :
- Hàn Thiếu Sơn.
Tự nhiên Nhị Cung Chủ không lạ gì cái tên ấy, cái tên mà đã công nhiên chống đối Ngũ Phượng Môn tại Giang Nam.
Nhưng lúc bây giá» thì chỉ có Tam Cung Chá»§ là ngá»ai lệ.
Nàng đứng trước cửa miếu khẽ cau mày.
Và trong bụng nàng đã nói thầm phủ nhận :
Không, nhất định hắn không phải là Hà Thiếu Sơn, Hàn Thiếu Sơn là Giang nhị công tử, nhưng hắn là ai ?
Ra khá»i cá»­a miếu, Giang Hàn Thanh nghiến răng thi triển Thiên Long Ngá»± Phong băng mình Ä‘i như gió.
Chỉ trong nháy mắt hắn đã bước xa gần ba dặm, quay nhìn lại bên sau không thấy bóng má»™t ngưá»i nào.
Lúc bây giá» trá»i tối Ä‘en như má»±c, lại thêm những lần mưa, hÆ¡i lạnh thấu xương.
Qua má»™t trận tận dụng tòan thân công lá»±c, những vết thương trong ngưá»i ra máu cÅ©ng nhiá»u, bây giỠđứng lại Giang Han Thanh má»›i cảm thấy chóang vóang.
Nhiá»u vết thương nhưng không trầm trá»ng lắm, chỉ có vết thương nÆ¡i vai là có hÆ¡i sâu, nhưng cÅ©ng không sâu lắm giá mà thêm vô má»™t tý nữa thôi, nếu chạm sâu má»™t chút xíu nữa là đúng vào động mạch, chẳng những cánh tay đành phế bá» mà rất có thể máu sẽ ra nhiá»u nÆ¡i và hắn cÅ©ng khó bảo tòan.
Giang Han Thanh đảo mắt nhình quanh và phóng mình vào khu rừng rậm thật nhanh, hắn tìm một góc cây thật lớn ngồi xuống định thần dưỡng sức.
Má»™t mặt như vận khí bế huyệt để cho máu đừng ra nhiá»u nữa, má»™t mặt hắn lấy bình thuốc ra trút má»™t viên cho vào miệng.
Hắn vừa dưởng thần vừa suy nghĩ, đã khá lâu gã mạo Hắc Kỳ Lệnh Chủ đột nhập Ngũ Phượng Môn, chẳng những hỠbiết được tin tức khá nhanh mà hắn bị lộ tẫy một cách củng khá nhanh.
Tại sao ?
Tá»± nhiên là NgÅ© Phượng Môn có ngưá»i trong Vệ Phá»§.
Như thế có phải Quách Diên ThỠđã dùng kế trà trộn vào trong Vệ Phủ ?
Và ngưá»i tiá»u phu có dáng Ä‘i lá»m thá»m là ai ?
NghÄ© đến ngưá»i tiá»u phu dẫn đưá»ng, hắn vụt nhá»› tá»›i tiếng thét cá»§a ngưá»i ấy khi vừa vào đến cá»­a ngôi miếu.
Tiếng thét ấy hắn nghe rất quen tai.
Trong nhất thá»i, Giang Han Thanh khó nhận ra sá»± việc, nhưng bây giá» ngồi ôn lại, hắn thấy vấn đỠtuần tá»± hiện ra trong óc hắn rất nhanh.
Má»™t ý nghÄ© thóang qua, Giang Han Thanh vá»™i đứng lên phi thân thật nhanh vá» hướng Vệ Phá»§, hắn phóng mình qua đầu tưá»ng và rút thanh Nhuyển kiếm.
Và khi vừa nhẩy xuống, Giang Han Thanh vùng té xấp, cái té của hắn phát ra tiếng động khá lớn tiếp theo là có tiếng hớt hãi kêu lên :
- Giang đại công tử, Giang đại công tử đã bị thương?
Và má»™t giá»ng nói khác nổi lên :
- Tào Lão tư, hảy phi báo ÄÆ¡n ÄÆ°á»ng Chá»§.
Giang Hàn Thanh lắng nghe và thầm nhủ :
Cung Quan Vá» bảo rằng ÄÆ¡ng ÄÆ°á»ng Chá»§ ngày mai má»›i trở vá», thế mà không ngá» lại vá» trong đêm nay.
Qua mấy phút sau, Giang Han Thanh nghe có tiếng bước chân gấp rút đồng thá»i nghe giá»ng nói cá»§a ÄÆ¡n Hiểu Thiên :
- Giang đại công tử tỉnh chưa ?
Tên hán tử đứng giửa từ nãy lên tiếng :
- Chưa, hình như thương thế nặng lắm.
Giá»ng nói cá»§a ÄÆ¡n Hiểu Thiên giận dữ :
- Các ngưá»i thấy Giang đại công tá»­ mang thương nặng sao không khiêng vào mà lại để nằm đây ?
Ngưá»i ấy vá»™i há»i :
- Thấy Giang đại công tá»­ hôn mê, thuá»™c hạ không dám động, chá» lệnh cá»§a ÄÆ°á»ng Chá»§.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên bước tá»›i xem xét và nói nhá» :
- Trên mình có tất cả đến bảy tám vết thương, không có nÆ¡i nào nặng chỉ có vết trên vai hÆ¡i sâu, có lẽ vì máu ra nhiá»u nhưng không biết ná»™i thương có nặng hay không ?
Giang Han Thanh thầm công nhận ÄÆ¡n Hiểu Thiên quả nhiên nhãn quan chính xác chỉ nhìn qua là đóan trúng tình hình.
Nhưng vì đã giả đò tự nhiên hắn thấy phải giả đò là nặng.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên ra lệnh :
- Hãy khiêng Giang Nhị công tử vào trong, nhớ cẩn thận nhẹ tay nghe.
Äám thuá»™c hạ dạ và xúm lại khiêng Giang Hàn Thanh Ä‘i thẳng vào trong.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nhặt thanh Nhuyển kiếm và khẻ cau mày lẩm bẩm :
- Là môn đệ của Trúc Kiếm Tiên Sinh, thết mà thương thế như thế này thì thật là cũng lạ.
Hai tên thuá»™c hạ khiêng Giang Hàn Thanh vào thư phòng đặt nằm lên giưá»ng và ÄÆ¡n Hiểu Thiên căn dặn :
- Tào Tứ, ngươi hãy đến thông báo cho Cung phó đưá»ng chá»§, nói rằng Giang nhị công tá»­ thương thế nặng lắm hãy mau thỉnh Thanh Phong đạo trưởng đến đây.
Tên đại hán vâng lệnh lui ra, Giang Hàn Thanh thầm nghỉ :
Không hiểu tại sao Thanh Phong Äạo Trưởng cÅ©ng có mặt nÆ¡i này ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên bước lại lấy tay chận ngay ba há»™i huyệt cá»§a Giang Han Thanh và bắt đầu vận khí.
Cảm nghe má»™t luồng hÆ¡i nóng tuông theo huyết mạch, Giang Han Thanh giật mình, hắn định giả đò để thi hành ám kế, nhưng bây giá» ÄÆ¡n Hiểu Thiên lại tưởng thật nên dùng ná»™i lá»±c để truyá»n vào, hắn không dám để há» ÄÆ¡n hao phi nên lật đật vận công bế huyệt.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên thấy ná»™i lá»±c không truyá»n được, ông ta lấy làm lạ nhưng ông ta lại không dám dùng mạnh quá vì sợ có phản ứng bất lợi.
Ngay lúc ấy thì Cung quan Võ và Thanh Phong đạo trưởng bước vào.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên lật đật nói :
- Xin đạo trưởng xem dùm thương thế của Giang nhị công Tử Thanh Phong đạo trưởng sửng sỠ?
- Giang Äại công tá»­ hay Giang Nhị công tá»­ ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Äạo trưởng và Chu Há»™ Pháp đến đây thì bận phải lo khám bệnh cho Lý Lão Trang Chá»§ nên tại hạ không có thì giá» nói rõ, đây là Nhị công tá»­ Giang Hàn Thanh, nhưng hiện Ä‘ang giả trang đại công tá»­.
Thanh phong đạo trưởng gật gật đầu bước tới :
- Có phải Giang Nhị công tử bị kiếm thương ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nó :
- Tại hạ vừa xem xét, chỉ có vết thương trên vai là hÆ¡i sâu, còn thì không đáng kể, nhưng có lẽ vì kịch chiến máu ra quá nhiá»u nên như thế ấy.
Thanh Phong đạo trưởng gật đầu :
- Từ sớm tới giỠchưa tỉnh à ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Tại hạ vốn không biết y thuật, không biết Giang nhị công tá»­ ná»™i thương như thế nào, vừa rồi tại hạ định chuyá»n chân khí nhưng cÅ©ng không hiểu tại sao lại không thể xâm nhập vào cÆ¡ thể cÅ©a Giang nhị công tá»­ được ?
Thanh Phong đạo trưởng cau mặt :
- Sao lại có chuyện như thế à ? ÄÆ°á»£c rồi, để bần đạo chẩn mạch thá»­ xem.
Ngồi xuống chiếc ghế do tên thị nữ vừa mang lại, Thanh Phong đạo trưởng đưa tay bắt mạch.
Vốn biết Thanh Phong đạo trưởng tinh thông kinh mạch, cho nên hắn không dám dùng nội lực để ngưng hơi thở, hắn chỉ bế bá hội huyệt lại thôi.
Xem mạch một hồi, Thanh Phong đạo trưởng vụt ngẩng mặt cau mày :
- Lạ quá.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên vá»™i há»i :
- Äạo trưởng thấy Giang Nhị công tá»­ ra sao ?
Sợ vô tình tiếc lá»™ làm há»ng kế há»ach cá»§a mình, nên Giang Hàn Thanh lật đật dùng truyá»n âm hợp mật để nói vá»›i Thanh Phong Äạo Trưởng :
Tại hạ phát hiện ná»™i bá»™ chúng ta có ngưá»i cá»§a địch trà trá»™n, nên phải giả hôn mê để âm thầm tra xét, xin đạo trưởng giúp cho.
Ông ta cÅ©ng dùng truyá»n âm nhập mật mà há»i lại :
- Nhị công tử phát hiện được những gì ?
Giang Han Thanh nói :
- Xin đạo trưởng tìm cách cho hỠra ngòai chỉ còn một mình đạo trưởng, vản sinh sẽ thuật kỷ đầu đuôi.
Thấy Thanh Phong đạo trưởng làm thinh trầm ngâm, ÄÆ¡n Hiểu Thiên gạn há»i :
- Chẳng hay Giang nhị công tử thương thế ra sao ?
Thanh Phong đạo trưởng không trả lá»i mà há»i lại :
- ÄÆ¡n Ịưá»ng Chá»§ bắt gặp Giang nhị công tá»­ ở nÆ¡i nào ?
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Từ phòng cá»§a Lý Lào Trang Chá»§ trỡ vá», ngồi chưa cạn chung trà thì được phi báo rằng Giang Nhị công tá»­ vượt tưá»ng vào phá»§ là ngã xuống hôn mê.
Thanh Phong đạo trưởng há»i :
- ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ chắc không biết Giang Nhị công tá»­ Ä‘i đến nÆ¡i nào chứ ?
Cung Quan Võ nói :
- Lúc ÄÆ¡n đưá»ng Chá»§ vắng mặt tại hạ có nhá» Giang Nhị công tá»­ đỠphòng hậu viên, như chuyện công tá»­ ra Ä‘i thì tại hạ cÅ©ng không rõ từ bao giá».
Thanh Phong đạo trưởng trầm ngâm :
- Chuyện này thật là lạ, mạch cá»§a Giang Nhị công tá»­ có phần lá»an, chân khí hình như suy nhược, nhưng nếu nói rằng bị kẻ địch ám tóan thì đáng lý Giang Nhị công tá»­ phãi ngã tại trận chứ sao lại còn đủ sức vỠđây mà lại còn đũ sức vượt tưá»ng ?
Giang Han Thanh rúng động, hắn bất mản dùng truyá»n âm nhập mật nói trước rồi, thế mà vị đạo trưởng này lại hình như muốn có truy tra.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Cứ theo đạo trưởng thì ...
Thanh Phong đạo trưởng ngắt lá»i :
- Bần đạo biết Giang nhị công tá»­ là môn đệ cá»§a Trúc Kiếm Tiên Sinh, kiếm thuật không phải là thấp kém cho nên trong trưá»ng hợp nầy chỉ có thể là ...
ÄÆ¡n Hiểu Thiên há»i nhanh ?
- Äạo trưởng nói có thể như thế nào ?
Thanh Phong đạo trưởng nói :
- Có thể Giang nhị công tử phát hiện tung tích của kẻ địch, rồi trong lúc đuổ i theo bị chúng vây công, cũng có thể hỠđông quá nên Giang Nhị công tử mang thương phá vây đào thóat, và vì quá sức nên vỠtới đây thì bị hôn mê.
Giang Hàn Thanh cưá»i thầm, rõ ràng đóan mò, rõ rang Thanh Phong đạo trưởng muốn kiếm cá»› cho mình thế nhưng ông ta lại nói trúng y chốc.
ÄÆ¡n Hiểu Thanh giật mình :
- Trong trưá»ng hợp thóat lá»±c, nghe đâu rất nguy hiểm, nhưng chẳng hay Thanh Phong đạo trưởng có thể ...
Thanh Phong đạo trưởng nói :
- Bần đạo cá»§ng chỉ đóan như thế thôi chứ cÅ©ng chưa có gì chắc lắc lắm bây giá» Giang nhị công tá»­ chưa tỉnh nên cá»§ng khó chuẩn mạch, bần đạo thấy ÄÆ¡n đưá»ng chá»§ nên đưa sang phòng vắng vẻ ít ngưá»i để bần đạo chuẩn bệnh cho chắc chắn.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu :
- Vâng, như thế thì cứ để Giang Nhị công tử ở đây, chúng tôi lui ra ngòai chỠđợi.
Thanh Phong đạo trưởng nói :
- Không cần như thế đâu, bây giá» rồi cÅ©ng đã quá khuya, xin chư vị hãy Ä‘i nghỉ, bần đạo chuyẩn mạch rồi còn Ä‘iá»u hành phương vị kinh lục để sáng mai cho chư vị biết :
Ngay khi đó chợt nghe bên ngòai có tiếng cá»§a Trương Äắc Lá»™c :
- Có khẩn cấp, xin cho thuá»™c hạ bẩm báo vá»›i đưá»ng chá»§.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên bảo Cung Quân Võ :
- Pho đưá»ng chá»§ hãy ra ngòai xem sao.
Cung Quân Võ Ä‘i ra, má»™t lúc hắn trở vào vá»›i bá»™ mặt khá nghiêm trá»ng :
- Có chuyện xảy ra nÆ¡i phòng cá»§a Quách Diên Thá».
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nhướng mắt :
- Sao ?
Cung Quan VỠnói :
- Theo Trương Äức Bá»™c báo cáo thì vừa rồi hắn nghe tiếng động lạ trong phòng cá»§a Quách Diên Thá», hắn đến gõ cá»­a nhưng bên trong lặng thình, không thể chỠđược hắn xô cá»­a bước vào thì thấy Quách Diên Thá» nằm dưới đất hôn mê.
ÄÆ¡n Hiểu Thanh há»i nhanh :
- Sống hay chết ?
Cung Quan Võ nói :
- Không chết nhưng hơi thở yếu lắm và không nói được.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Như thế thì lão ta đã bị điểm á huyệt.
Cung Quan Võ nói :
- Cứ theo Trương Äắc Lá»™c nói thì Quách Diên Thá» tay chân thưá»ng hay giật giật mắt thì lá» Ä‘á», hình như bị trúng phong.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên há»i :
- Có chắc là trúng phong hay không ?
Cung Quan Võ nói :
- Theo huynh đệ thì rất có thể bị ngưá»i ám tóan.
ÄÆ¡n Hiểu Thiên hừ hừ trong miệng :
- NgÅ© Phượng Môn quả đã xem nÆ¡i đây là chổ không ngưá»i. ÄÆ°á»£c rồi, để lão phu đến xem.
Và ông ta vòng tay nói với Thanh Phong đạo trưởng :
- Xin đạo trưởng cố lo cho Giang nhị công tử.
Nói xong ông ta cùng với Cung Quan Võ đi ra.
Tài sản của giacuongly

  #42  
Old 18-05-2008, 05:16 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 42: Lưu Hương Tử Lệnh




Chá» cho bá»n đơn Hiểu Thiên Ä‘i rồi, Thanh Phong đạo trưởng gài cá»­a cẩn thận rồi má»›i bước lại gần Giang Hàn Thanh.
Dưá»ng như quá nóng vì công việc nên khi Thanh Phong đạo trưởng vừa gài cá»­a thì Giang Hàn Thanh đã lật đật ngồi lên.
Thanh Phong đạo trưởng vá»™i khóat tay thấp giá»ng :
- Giang nhị công tá»­ nói đúng lắm, bây giá» Quách Diên Thá» bị ám tóan thì xác nhận rằng trong Vệ phá»§ đã có địch nhân trà trá»™n và như thế ở đây Ä‘ang lâm vào cảnh tai vách mạch rừng, xin công tá»­ cứ nằm yên, chúng ta dùng truyá»n âm nhập mật để nói chuyện, được nhiá»u bảo đảm.
Giang Hàn Thanh nói :
- Vâng, như thế thì tiện lắm, nhưng những vết thương ngòai da nầy không quan trá»ng lắm đâu.
Thanh Phong đạo trưởng vẫn cứ lấy thuốc ra, má»™t mặt băng thuốc cho Giang Hàn Thanh, má»™t mặt ông ta dùng truyá»n âm nhập mật nói :
- Trong đêm nay Nhị công tử đã phát hiện được những gì ?
Giang Hàn Thanh nói :
- Chuyện này nói ra dài lắm bây giỠtại hạ có một việc xin thỉnh giáo đạo trưởng.
Thanh Phong đạo trưởng gật đầu :
- Nhị công tử cứ nói :
Giang Hàn Thanh nói :
- Tại hạ nhá» vào thinh danh còn lại cá»§a gia phụ nên có được chút hư danh trong chốn giang hồ và nhất là sau ngày gia huynh bị đối phương cầm tù thì tại hạ mặc nhiên bị lôi vào vòng tranh chấp, bây giá» ai cÅ©ng biết rằng bá»n NgÅ© Phựơng Môn Ä‘ang âm mưu thôn tính võ lâm, nhưng chỉ còn Lưu Hương Cốc thì còn rất mÆ¡ hồ, đạo trưởng ngày xưa vốn là bạn thân cá»§a gia phụ, xin đạo trưởng cho tại hạ biết qua ý kiến cá»§a Lưu Hương Cốc ?
Thanh Phong đạo trưởng nói :
- Giang nhị công tá»­ há»i rất đúng và bần đạo có thể nói ngay rằng Lưu Hương Cốc không phải là tà đạo, vã lại cÅ©ng không phải bang há»™i chi cả, há» chỉ là má»™t tổ chức tụ hợp nhất thá»i để đối phó vá»›i kẻ ác há»™ cho chính nghỉa võ lâm.
Ông ta mỉm cưá»i và nói tiếp :
- Nhưng, vá»›i tư cách cá»§a má»™t trong những Tham Tán cá»§a Lưu Hương Cốc, bần đạo nói ra Nhị công tá»­ cÅ©ng không tin, nhưng nếu bần đạo kể tên má»™t ngưá»i khác cÅ©ng là Thám Tán cá»§a Lưu Hương Cốc thì chắc nhị công tá»­ không làm sao không tin được.
Giang Hàn Thanh bây giá» má»›i biết vị đạo trưởng này cÅ©ng là má»™t trong những ngưá»i lãnh đạo Lưu Hương Cốc, hắn vá»™i há»i :
- Chẳng hay đạo trưởng nói ngưá»i ấy là ai ?
Thanh Phong đạo trưởng nói :
- Lệnh sư Trúc Kiếm Tiên Sinh.
Giang Hàn Thanh sửng sốt :
- Gia sư cũng tham gia Lưu Hương Cốc nữa à ?
Thanh Phong đạo trưởng gật đầu :
- Lệnh sư hiện đảm nhiệm chức vụ Tả Äá»™ Tham Tán.
Giang Hàn Thanh gần như không dám tin rằng thật, hắn không ngỠrằng sư phụ của mình đã treo kiếm quy ẩn từ lâu mà bây giỠbổng không lại gia nhập Lưu Hương Cố c.
Nhưng bây giá» chính miệng cá»§a Thanh Phong đạo trưởng, chính miệng cá»§a vị tiá»n bối bạn thân vá»›i cha mình nói ra, hắn không thể không tìn.
Hắn há»i :
- Có thể má»i gia sư và đạo trưởng dá»± vào tổ chức, nhất định là Lưu Hương Cốc Chá»§ phải là má»™t nhân vật phi thưá»ng, chẳng hay đạo trưởng có thể cho biết được chăng ?
Thanh Phong đạo trưởng mỉm cưá»i :
- Trước khi trả lá»i việc đó, bần đạo muốn Giang nhị công tá»­ cho bần đạo biết sÆ¡ qua vá» chuyện công tá»­ đột nhập NgÅ© Phượng Môn.
Ông ta ngừng lại một giây rồi nói tiếp :
- Thật ra hành tung cá»§a Nhị công tá»­, nói chung là Lưu Hương Cốc và nói riêng là bần đạo không phải hòan tòan không hiểu, nhưng trước khi xác định vá» thái độ cá»§a chúng ta đối vá»›i tòan cuá»™c võ lâm hiện tại, bần đạo muốn được công tá»­ cho nghe kỹ ít nhiá»u chi tiết.
Nghe sư phụ cá»§a mình có mặt trong Lưu Hương Cốc, Giang Hàn Thanh không còn nghi ngá» gì nữa, hắn thuật rõ lại tất cả công việc cá»§a mình từ khi đột nhập NgÅ© Phượng Môn cho đến bây giá».
Thanh Phong đạo trưởng trầm ngâm má»™t lúc rồi mỉm cưá»i há»i Giang Hàn Thanh :
- Bần đạo biết bây giá» Giang nhị công tá»­ còn nhiá»u thắc mắc, thứ nhất là di thể cá»§a lệnh tôn, thứ hai là bản động và tổ chức cá»§a Lưu Hương Cốc, thứ ba là sá»± an nguy cá»§a Giang đại công tá»­ và sau cùng là vị thiếu niên thư sinh đã từng cứu công tá»­ qua nhiá»u bận.
Giang Hàn Thanh mở môi định nói, nhưng Thanh Phong đạo trưởng đã tiếp luôn :
- Chắc Nhị công tá»­ có nghe danh hiệu Thánh Kiếm Äá»at Hồn rồi chứ ?
Giang Hàn Thanh gật đầu :
- Vâng, vãn bối có nghe lâu lắm, nhưng sau nầy không còn nghe ai nhắc đến.
Thanh Phong đạo trưởng mỉm cưá»i :
- Vấn đỠNgÅ© Phượng Môn tuy chưa thanh tóan, nhưng danh hiệu Thánh Kiếm Äá»at Hồn thì Giang Hàn Thanh Ä‘ang nắm trong tay, và như thế, bần đạo xin báo cho công tá»­ biết rằng vấn đỠNgÅ© Phượng Môn coi như đã giải quyết xong, bây giá» chỉ còn chá» Lưu Hương Tá»­ Lệnh ban ra thì tòan bá»™ vấn đỠsẽ được thanh tóan ngay tức khắc.
Giang Hàn Thanh há»i :
- Sao gá»i là Lưu Hương Tá»­ Lệnh ?
Thanh Phong đạo trưởng đáp :
- Vấn đỠnày có lien quan đến tòan cuộc, ngay bây giỠchúng ta giãi quyết trước mấy công việc lặt vặt ở đây, như việc Quách Diên ThỠviệc gian tế trong Vệ Phủ, sau đó khi tiếp được Lưu Hương Tử Lệnh thì tất cả những việc thắc mắc còn tồn tại trong lòng củaa công tử sẽ sang tỠnhư ban ngày.
Giang Hàn Thanh cau mày :
- Nhưng Lưu Hương Tá»­ Lệnh, vãn bối cảm thấy hai tiếng “Tá»­ Lệnh†Thanh Phong đạo trưởng đưa tay ra dấu chận lại mÄ©m cưá»i :
- Chắc Giang nhị công tá»­ đến nay vẫn băn khoăn vá» chuyện di thể cá»§a Giang Ịa.i Tiên Sinh lắm chứ ? Äấy, vấn đỠlà ở chá»— đó, Giang nhị công tá»­ thắc mắc hai tiếng Tá»­ Lệnh làm chi ?
Giang Hàn Thanh ngồi phắt dậy :
- Äạo trưởng, gia phụ ...
Thanh Phong đạo trưởng đưa tay chận lại :
- Khoan, sá»± việc tuy đã rõ ràng rồi, nhưng cÅ©ng còn phải giải quyết nhiá»u vấn đỠphức tạp, ngay những ngưá»i trong NgÅ© Phượng Môn cÅ©ng còn quan hệ vá»›i công tá»­ thật nhiá»u và nhất là vị thiếu niên thư sinh, vậy công tá»­ hãy chá».
Giang Hàn Thanh đưa mắt nhìn ra cữa sổ, miệng lẩm bẩm :
- Lưu Hương Tử Lệnh, Tử Lệnh.


Thánh Kiếm Äá»an Hồn đã chấm dứt nÆ¡i đây, xin quí vị đón xem bá»™ Lưu Hương Tá»­ Lệnh nó là bá»™ đại kết thúc cá»§a Thánh Kiếm Äá»at Hồn mà cuá»™c tình Ä‘a giác giữa Giang Hàn Thanh, Tam Cung Chá»§ Tôn Phi Loan, Thanh Kỳ Lệnh Chá»§ Äào Ngá»c Lan, gã thư sinh á o trắng, áo xanh, Tá»­ Quyên. Nó là má»™t tranh tuyệt Ä‘iểm tô bằng máu pha nước mắc.
Tài sản của giacuongly

  #43  
Old 18-05-2008, 05:19 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
PHẦN 2: LƯU HƯƠNG TỬ LỆNH
Hồi 1: Lưu Hương Cốc Chủ



Ãêm tối trùng trùng, toàn Vệ Phá»§ bốn phía Ä‘á»u vắng lặng...
Thanh Phong Ãạo Trưởng đứng nhìn theo vị ÃÆ°á»ng Chá»§ Lưu Hương Cốc là Ãá»™c Nhãn Diêm La ÃÆ¡n Hiểu Thiên và Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ Cung Quan Võ Ä‘i khuất, ông ta nhè nhẹ khép cá»­a quay vá»...
Giang Hàn Thanh hé mắt sá»­a soạn ngồi lên, nhưng Thanh Phong Ãạo Trưởng đã đưa tay chận lại và thấp giá»ng :
- Giang Nhị công tá»­ nói đúng, Quách Diên ThỠđã bị ngưá»i ám toán, bấy nhiêu đó đủ thấy Vệ Phá»§ đã có địch nhân tiá»m phục..
Giang Hàn Thanh chận nói:
- Vãn bối có Ä‘iá»u thắc mắc muốn thỉnh giáo đạo trưởng trước tiên...
Thanh Phong Ãạo Trưởng gật đầu:
- Giang Nhị công tử cứ nói.
Giang Hàn Thanh nói:
- Tại hạ nhá» vào chút hư Ä‘anh cá»§a tiên phụ mà góp mặt vá»›i giang hồ, bây giá» vì đại nạn cá»§a gia huynh nên bị kéo vào chuyện phải trái võ lâm.. Ãiá»u mà tại hạ thấy rõ ràng là NgÅ© Phượng Môn lá»§ng Ä‘oạn Tứ Ãại Thế Gia âm mưu độc chiếm võ lâm, khiến cho nguy cÆ¡ Ä‘á»u khắp, nhưng còn Lưu Hương Cốc ? Há» là nhóm ngưá»i lành hay dữ ? Há» là môn phái hay Bang há»™i ? Ãạo Trưởng vốn cùng gia phụ nhiá»u năm giao hảo, chẳng hay cái nhìn cá»§a Ãạo Trưởng đối vá»›i Lưu Hương Cốc ra sao?
Thanh Phong Ãạo Trưởng nhìn sâu vào mắt Giang Hàn Thanh và khẽ gật đầu :
- Giang Nhị công tữ há»i rất phải, Lưu Hương Cốc không phải là tân Phái mà cÅ©ng không phải là bang Há»™i, há» là nhóm ngưá»i có thiện chí quật khởi giang hồ vá»›i mục đích là để bảo trì chính nghÄ©a võ lâm...
Ông ta mÄ©m cưá»i nối tiếp:
- Bần đạo trả lá»i như thế nhất định cho rằng vì chức vụ Tham Tán cá»§a Lưu Hương Cốc nên bần đạo bênh vá»±c, có thể Nhị công tá»­ khó tin .
Giang Hàn Thanh rúng động, hắn nghĩ thầm :
- Như thế thì Thanh Phong đạo trưởng lại là ngưá»i cá»§a Lưu hương Cốc...
Thanh Phong Ãạo Trưởng nói tiếp:
- Nhưng nếu bần đạo nói thêm má»™t ngưá»i thì chắc Giang Nhị công tá»­ sẽ tin...
Giang Hàn Thanh há»i:
- Ãạo Trưởng muốn nói ai?
Thanh Phong Ãạo Trưởng nói:
- Lệnh sư Trúc Kiếm tiên sinh.
Giang Hàn Thanh trố mắt:
- Gia sư cũng đã gia nhập Lưu Hương Cốc?
Thanh Phong đạo trưởng nói:
- Chẳng những gia nhập mà lệnh sư còn nhiệm chức là Ãô Tham Tán..
Giang Hàn Thanh dưá»ng như không còn tin được.
Sư phụ của hắn đã thoát sức giang hồ lâu lầm rồi, nay bỗng nhiên tái xuất mà lại nhận chức vụ của nhóm Lưu Hương Cốc?
Nhưng lá»i nói lại từ cá»­a miệng Thanh Phong Ãạo Trưởng làm cho hắn muốn không tin cÅ©ng không thể được, Thanh Phong đạo trưởng cÅ©ng đã chẳng thoát tục từ lâu hay sao? Thế nhưng bây giỠông ta cÅ©ng vẫn là trong những vị Tham Tán cá»§a Lưu Hương Cốc. Sư phụ cá»§a hắn cÅ©ng có thể chứ sao?
Hắn vá»™i há»i:
- Có thể thu nhập cả gia sư và Ãạo trưởng, nghÄ© chắc vị Lưu Hương Cốc chá»§ không phải là nhân vật tầm thưá»ng, chẳng hay đạo trưởng có thể cho biết được chăng?
Thanh Phong Ãạo Trưởng mÄ©m cưá»i:
- Tá»± nhiên là được chứ sao lại không nhưng ngay bây giá», vì cuá»™c diện hãy còn phức tạp, hÆ¡n nữa, Lưu Hương Cốc Chá»§ cÅ©ng còn nhiá»u việc chưa tiện công khai, bần đạo không thể nói nhiá»u hÆ¡n nữa, tin rằng không bao lâu tá»›i đây Nhị công Tá»­ sẽ biết rõ ràng.
Giang Hàn Thanh làm thinh.
Bằng vào cách nói cá»§a Thanh Phong Ãạo Trưởng, hắn biết không thể gá»i thế được nữa, bằng vào trá»±c giác, hắn cảm thấy vị Lưu Hương Cốc Chá»§ này có lẽ có mối giây quan hệ gì vá»›i hắn, nếu không nhất định Thanh Phong Ãạo Trưởng không bao giá» có thái độ như thế.
Ngưng má»™t chút như chỠđợi, Thanh Phong Ãạo Trưởng nói tiếp:
- Nếu Nhị công tá»­ không há»i gì thêm, thì xin cho bần đạo biết qua vá» những tao ngá»™ đã qua .
Giang Hàn Thanh xét thấy không nên dấu diếm, hắn thuật rõ lại việc hắn giả mạo Hắc Kỳ Lệnh Chủ trà trộn vào Ngũ Phượng Môn cho đến khi được mật lệnh đi đến miếu hoang báo cáo tình hình .
Chỉ riêng vỠchuyện tình cảm giữa hắn và Tam Cung Chủ Tôn Phi Loan, chuyện nàng thúc giục hắn đào tẩu, hắn không đỠcập tới.
Thanh Phong Ãạo Trưởng có vẻ hoài nghi, ông ta há»i :
- Theo công tá»­ nói thì khi nhận mật lệnh đến miếu hoang báo cáo vá»›i Nhị Cung Chá»§ thì có má»™t lão già còng lưng cầm đèn dẫn lá»™. Giá»ng nói ngưá»i này rất quen, nhưng chẳng hay công tá»­ có Ä‘oán được là ai không?
Giang Hàn Thanh lắc đầu,
- Trước sau ngưá»i ấy chỉ nói có hai tiếng " thêm ná»­a", ngưá»i ấy lại cố tình sá»­a giá»ng, cho nên tại hạ chỉ nhận ra giá»ng quen chứ không thể xác nhận được là ai.
Thanh Phong Ãạo Trưởng trầm ngâm:
- Như vặy nhất địnhh hắn là ngưá»i quen cá»§a Nhị công tá»­, cho nên không còn nghi ngá» gì nữa, chính vì quen nên hắn cố tình sá»­a dáng, sá»­a giá»ng để cho không nhận ra hắn được.
Giang Hàn Thanh gật đầu:
- Vâng, tại hạ cũng nghĩ như thế .
Thanh Phong Ãạo Trưởng nói:
- Như thế, Nhị công tá»­ giả mang trá»ng thương vá»›i ý định như thế nào?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Khi giả Hắc kỳ Lệnh Chá»§ thâm nhập Ngá»§ Phượng Môn, tại hạ đã há»c được cá»§a há» ba đưá»ng kiếm gá»i là "Thiên phượng tam thức" cứ theo cách nói cá»§a tên Nhị Cung Chá»§ thì cho dẫu đến chân trá»i góc biển, há» cÅ©ng quyết đòi lại cho kỳ được ba thức ấy, nghÄ©a là há» phải thu tính mạng cá»§a tại hạ, vì thế đêm nay, sau khi tại hạ đột phá vòng vây
chạy thoát, nhất định há» không khi nào buông tha, nếu há» biết thương tích cá»§a tại hạ trầm trá»ng, há» có thể truyá»n lệnh cho ngưá»i cúa há» nằm phục trong Vệ Phá»§ ra tay.
Thanh Phong Ãạo Trưởng gật đầu:
- Hay ìắm, cũng nên thêm phần kế hoạch là phao tin thương tích thật nặng, nhưng bần đạo đã tận tâm cứu chữa nên không có gì nguy hiểm, hỠnghe như thế thì hỠmới gấp rút ra tay, vì hỠkhông dám để cho Nhị công tử hoàn toàn bình phục.
Giaag Hàn Thanh đáp:
- Vâng như thế chuyện này chỉ có tại hạ và đạo trưởng biết thôi, đừng cho ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ biết thêm.
Thanh Phong đạo trưởng cau mặt:
- Nhị công tử cho rằng... .
Giang Hàn Thanh vội nói:
- Không, xin đạo trưởng không nên hiểu lầm, ý cá»§a tại hạ không phái là nghi ngá» ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§, nhưng chuyện bí mật càng ít ngưá»i biết càng đễ thành công, nhất là theo tại hạ thì ngưá»i cá»§a NgÅ© Phượng Môn tiá»m phục ở đây, rất có thể là ngưá»i thân tín cá»§a ÃÆ¡n đưá»ng chá»§.
Thanh Phong Ãạo Trưởng há»i:
- ÃÆ°á»£c rồi chuyện cứ thế mà làm, nhưng chẳng hay Nhị công tứ có cần chi đến bần đạo hay không?
Giang Hàn Thanh đáp:
- NÆ¡i đây nhất định có ngưá»i cá»§a NgÅ© Phượng Môn tiá»m phục, trong khi Lý Lão trang chá»§ còn Ä‘ang hôn mê, rất cần ngưá»i bảo vệ, riêng tại hạ thì có lẽ đủ sức ứng phó vá»›i há».
Thanh Phong đạo trưởng gật đầu:
-Ãúng lắm, Lý Trang Chá»§ Ä‘ang hôn mê làm cho ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ phải túc trá»±c bên ngưá»i, nhất định bá»n chúng không dám vá»ng động, bần đạo sẽ âm thầm trợ lá»±c nữa là chắc ăn.
Hai ngưá»i bàn bạc vá»›i nhau nhưng há» Ä‘á»u dùng " Truyá»n âm mật ngữ" để đỠphòng có ngưá»i ở ngoài nghe lén, vì thế từ đầu đến cuối nếu nhìn vào chỉ thấy Thanh Phong đạo trưởng chẩn mạch cho Giang Hàn Thanh, khi trầm ngâm, khi cau mặt, chứ không ai biết hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện vá»›i nhau.
Sau cùng, khi câu chuyện chấm dứt, Thanh Phong đạo trưỡng vá»— lên tất cả các trá»ng huyệt cá»§a Giang Hàn Thanh, coi như phương pháp bế huyệt cho tịnh dưỡng.
Giang Hàn Thanh nằm im nhắm mắt và bắt đầu rên siết.
Qua má»™t lúc lâu, Thanh Phong đạo trưởng khẽ quát lên má»™t tiếng, đưa tay vá»— mạnh lên đỉnh đầu Giang Hàn Thanh y như Ä‘ang ra sức vận chuyá»n công lá»±c cho ngưá»i bệnh.
Giang Hàn Thanh cũng la lên một tiếng và từ từ mở mắt .
HỠcố làm cho kinh động bên ngoài. .
Quả nhiên Ãá»™c Nhãn Diêm La ÃÆ¡n Hiểu Thiên xô cá»­a bước vào lo lắng :
- Ãạo trưởng, có chi nguy hiểm lắm không?
Thanh Phong kéo tay vỠthở phào:
- Cũng may bệnh trạng đã có cơ cứu vãn.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên mừng rỡ :
- Giang Nhị công tử đã tỉnh được rồi à?
Thanh Phong đạo trưởng gật đầu:
- Bần đạo cuối cùng đã truy được bệnh căn, nguyên nhân vì Nhị công tá»­ má»™t mình há»—n chiến Ä‘i đến kiệt sức thoát lá»±c, kinh mạch bế tắc, ngay bây giá» thì bần đạo đã khai thông, bệnh tình không còn gì đáng gá»i là nguy hiểm, chỉ có Ä‘iá»u nguyên khí bị tổn thương nhiá»u quá phải có nhiá»u ngày tÄ©nh dưỡng má»›i mong bình phục.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên vòng tay:
- Công ơn đạo trưởng khiến cho tại hạ vô cùng cảm kích.
Thanh Phong đạo trưởng cưá»i:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ quá lá»i, chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i nhà vá»›i nhau cả, đâu có chi mà ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ phải khách sáo như thế .
Ông ta ngữa mặt nhìn trá»i và nói tiếp:
- Bây giá» là đã canh tư, ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ cÅ©ng nên ngÆ¡i nghÄ©.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên thở ra:
- Tại hạ phần lo cho bệnh tình của Nhị công tử, một phần còn có chuyện cần kíp, chuyện này chắc phải cầu viện nơi đạo trưởng .
Thanh Phong đạo trưởng hỗi:
- Chẳng hay ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ có chuyện chi muốn bần đạo góp tay?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên nói: .
- Quách Diên Thá» hình như bị ngưá»i ám toán, tại hạ định nhỠđạo tnrởng đến xem giùm .
Thanh Phong đạo trưỡng há»i :
- Bị ám toán như thế nào?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên đáp:
- Tại hạ thấy đôi mắt của hắn trì trệ, toàn thân không cử động được nên đoán chừng chứ không tìm thấy thương thế chi cả.
Thanh Phong đạo trưởng cau mặt:
- ÃÆ°á»ng Chá»§ bảo trong mình hắn không có má»™t vết tích gì cả à?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu:
- Vâng, tại hạ đã kiểm nghiệm thật kỹ càng, thật là một chuyện quái lạ, tại hạ đã lăn lộn trong giang hồ bao nhiêu năm nay, chưa từng thấy thủ pháp nào không gây thương tích mà lại mê man như thế ấy, chính vì thế nên tại hạ xin thĩnh đạo trưởng giúp xem đó là thứ nội công gì, Thanh Phong đạo trưởng suy nghĩ hồi lâu rồi đứng dậy nói :
- ÃÆ°á»£c rồi chúng ta hãy đến xem.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i lại:
- Chẳng hay Giang Nhị công tử có cần phải thế nào nữa không ?
Thanh Phong đạo trưởng đã nghe Giang Hàn Thanh nói hai lần mật lệnh Ä‘á»u có thể do từ cá»­a sổ cạnh hoa viên, vì thế muốn dụ địch là phải đưa Giang Hàn Thanh trở vá» phòng .
Ông ta nói vá»›i ÃÆ¡n Hiểu Thiên :
Bần đạo đã Ä‘iểm vào Thùy Huyệt cho Nhị công tá»­ rồi, bây giá» ÃÆ°á»ng ChÅ© nên cho ngưá»i đưa trở vá» phòng riêng cá»§a Nhị công tá»­ là xong, .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên đáp:
- Vâng, như thế là tiện lắm.
Ông ta trở ra gá»i hai tên tráng Ä‘inh khiêng Giang Hàn Thanh trở vá» phòng.
Khi hai tên tráng Ä‘inh khiêng Giang Hàn Thanh Ä‘i, ÃÆ¡n Hiểu Thiên đưa Thanh Phong đạo trưởng theo lên lầu.
Cô nữ tỳ Hương Lan nghinh tiếp và há»i trong giá»ng lo lắng
- Kính thưa tiá»n bối, chẳng hay Giang Nhị công tá»­ làm sao lại mang thương tích như thế?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên không trả lá»i mà lại bảo:
- Ngươi hãy mau mở cửa phòng.
Hương Lan không mở được, vì lúc ra đi Giang Hàn Thanh theo ngõ cửa sổ, bây giỠcũng phải vòng ra hành lang vào cửa sổ rồi mới mở được cửa ngoài .
Hai tên tráng Ä‘inh định đặt Giang Hàn Thanh lên giưá»ng và khiêng xuống.
Thừa lúc má»i ngưá»i lo sá»­a soạn, Thanh Phong đạo trưởng quan sát chung quanh..
Quả đúng như lá»i Giang Hàn Thanh nói, nÆ¡i cá»­a sổ là ngay vưá»n hoa hậu viện, ngưá»i mang mật lệnh đến đây nhất địch phải bằng con đưá»ng hậu viện.
Ông ta chầm chậm bước lại đưa tay bắt mạch cho Giang Hàn Thanh và nói vá»›i ÃÆ¡n Hiểu Thiên :
- Bệnh trạng khá tốt rồi, chúng ta hãy đến xem Quách Diên ThỠ.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên căn dặn Hương Lan canh phòng rồi cùng vá»›i Thanh Phong đạo trưỡng xuống lầu.
Thanh Phong đạo trưởng há»i:
- Quách Diên ThỠcũng ở dãy này à .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên nói:
- Ãây là dãy phòng dành riêng cho tân khách, hắn ở vào ngôi lầu thứ ba.
Thanh Phong đạo trưỡng Ä‘i theo ÃÆ¡n Hiểu Thiên và há»i:
- Những ngưá»i lo việc hậu phòng ở đây Ä‘á»u là thuá»™c hạ cá»§a ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ cả chứ?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên đáp:
- NÆ¡i đây trừ tên quản gia Vệ Ãức ra, không có ai là đàn ông cả , tại hạ mang đến tám ngưá»i, còn lại những thị tỳ Ä‘á»u do Vệ Phá»§ cung ứng.
Thanh Phong đạo trưởng há»i:
- Vị Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ nầy là ngưá»i ở đâu thế nhỉ ?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên đáp:
- Hắn là ngưá»i Nam Dương, truyá»n nhân cá»§a nhà há» Cung.
Thanh Phong đạo trưởng há»i:
- Có phải là chi nhánh của Thiếu Lâm không?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu :
- Vâng, khi Cốc Chá»§ đến Thiếu Lâm Tá»±, Ãại Giác thiá»n sư mở cho Cung Quan Võ theo giúp vì hắn là gia sư cá»§a ông ta.
Thanh Phong đạo trưởng hÆ¡i yên lòng vá» Cung Quan Võ , ông ta nghÄ© đã là ngưá»i Thiếu Lâm thì thật không có gì đáng nghi ngá».
Hai ngưá»i Ä‘i qua hai dãy hành lang, đến má»™t phòng đèn Ä‘uốc sáng trưng, Cung Quan Võ Ä‘ang thá»§ vệ nÆ¡i đó .
Thấy ÃÆ¡n Hiểu Thiên đẫn đến má»™t vị đạo nhân, hắn vá»™i ra nghinh.
ÃÆ¡n Hiá»u Thiên há»i:
- Thương thế của Quách Diên ThỠcó biến đổi gì không?
Cung Quan Võ lắc đầu:
- Cũng vẫn y như thế .
Thanh Phong đạo trưởng nói:
- Chúng ta hãy vào xem.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên dẫn đưá»ng lên lầu, Cung Quan Võ nối theo sau đạo trưởng vào phòng thấy da mặt Quách Diên Thá» vàng như nghệ, hai mắt nhắm híp không động đậy hình như hần không há» hay biết được má»i việc chung quanh.
Cung Quan Võ há»i nhá»:
- Ãạo trưởng có thấy được hắn bị má»™t thá»§ pháp gì không?
Thanh Phong đạo trưởng trầm ngâm một lúc:
- Có lẽ phải chần mạch rồi mới đoán được.
Ông ta bóp hai bên thái dương của Quách Diên ThỠrồi vạch miệng xem lưỡi, Quách Diên ThỠvẫn nằm yên bất động . Thanh Phong đạo trưởng cầm xem mạch hồi lâu rồi nói:
- Cứ theo mạch mà nói thì có chút ít hiện trạng trúng phong, nhưng má»™t con ngưá»i luyện võ nôi công thâm hậu như thế này, chuyện trúng phong đến mê man là chuyện chưa từng thấy và chắc không có thể.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i:
- Chắc đạo trưởng cÅ©ng xác nhận là do ngưá»i ám toán?
Thanh Phong đạo trưởng chầm chậm bước lại ghế ngồi và khẽ lắc đầu:
- Kinh mạch tuy có yếu, nhưng nội phủ không có chứng tích bị tổn thương.
Cung Quan Võ há»i:
- Hay là ngưá»i bị hạ độc?
Thanh Phong đạo trưởng gật đầu:
- CÅ©ng không có thể, bởi vì có bị đầu độc thì cÅ©ng phải có triệu chứng, tình trạng bệnh nhân bây giá» nếu bị đầu độc thì đúng là chất độc đã hoành hành cho nên nhân trạng má»›i hôn mê, nhưng theo bần đạo xem thì không có chút gì gá»i là bị hạ độc cả.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i:
- Theo cao kiến cá»§a Ãạo trưởng thì Quách lão ca có thể bởi nguyên nhân nào?
Thanh Phong đạo trưởng làm thinh. Ông ta cứ ngồi vuốt râu tư lự chứ không hồi đáp.
Thật lâu, ông ta chầm chậm đứng lên nghiêm giá»ng:
- Bần đạo chĩ có một phương pháp có thể truy ra thương thế
ÃÆ¡n Hiểu Thiện vá»™i há»i:
- Chẳng hay đạo trưởng định dùng phương pháp chi?
Thanh Phong đạo trưởng đáp:
- Dùng chân khí bản thân Ä‘iá»u hành tiếp vận kinh huyệt, khôi phục sinh mạch thì may ra có thể tìm hiểu được bệnh căn.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cau mặt:
- Phương pháp đó quá tốn hao chân khí .
Thanh Phong đạo trưỡng nói:
- Có như thế, nhưng nếu không thì không làm sao tra cứu bệnh căn.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên đắn Ä‘o hồi lâu, cuối cùng gật đầu:
- Ãã thế, xin nhỠđạo trưởng...
Thanh Phong đạo trưởng nói:
- Xin nhá» hai ngưá»i đỡ Quách thí chá»§ ngồi dậy má»›i có thể vận khí Ä‘iá»u hành.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên nói vá»›i Cung Quan Võ :
- Xin Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ giúp vá»›i tôi má»™t tay.
Cung Quan Võ nói:
- Xin để cho gá»i thêm má»™t ngưá»i ÃÆ°á»ng Chá»§ nên đứng ngoài quan sát.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu:
- Phải lắm, cho gá»i Trương Ãắc Lá»™c.
Cung Quan Võ ra ngoài gá»i, Trương Ãắc Lá»™c bước vào cùng vá»›i Cung Quan Võ đở Quách Diên Thá» ngồi dậy.
Thanh Phong đạo trưởng ngồi xếp bằng trên giưá»ng, tay phải xòe ra ấn sát vào Linh Ãài huyệt cá»§a há» Quách, ông ta nhắm mắt lại, tập trung tinh thần dồn chân khí lên tay từ từ chuyển nhận .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên và Cung Quan Võ theo đõi chăm chăm.
Không khí trong gian phòng như ngưng Ä‘á»ng lại.
Ãá»™ hÆ¡n nữa tiếng đồng hồ, Thanh Phong đạo trưởng rút tay vá» mở mắt, bước xuống giưá»ng.
Cung Quan Võ và Trương Ãắc Lá»™c đỡ cho Quách Diên Thá» nằm trở xuống.
Cung Quan Võ vẩy tay ra hiệu cho Trương Ãắc Lá»™c há»i nhá» Thanh Phong đạo trưởng:
- Chắc Ãạo trưởng đã thấy được bệnh căn?
Thanh Phong đạo trưỡng gật đầu:
- Hình như thương thế tại " Ãốc Mạch" đúng ngay Não Há»™ Huyệt.
Vừa nghe Thanh Phong đạo trưởng nói, sắc mặt Cung Quan Võ hơi biến đổi, nhưng chỉ thoáng qua, hắn lấy lại sự tự nhiên.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên tá» vẽ kinh ngạc:
- Não Há»™ Huyệt vốn là cá»­a ngá» cá»§a Dương khí đưa lên, nó là đầu mối tập trung mưá»i hai kinh mạch, đó là nÆ¡i khống chế chí tá»­ huyệt trong thân thể con ngưá»i, cho dù cao thá»§ vá» Ä‘iểm huyệt nếu không muốn giết ngưá»i thì cÅ©ng không dám sÆ¡ xuất phạm vào nÆ¡i ấy.
Thanh Phong đạo trưởng gật đầu:
- Hình như ngưá»i ká»m chế huyệt này không phải dùng thá»§ pháp thưá»ng tình mà có má»™t cách gì đó cho nên há» Ä‘iểm rất chính xác, nếu sÆ¡ hở thì cho dầu có vận chuyển kinh mạch cÅ©ng khó mà phát giác .
Ngưng một giây ông ta nói tiếp:
- Chính khi đưa chân khí lên đến đó, bần đạo chỉ nghe má»™t đụng chạm thật nhá», nếu không thận trá»ng thì đã cho qua luôn chứ khong thấy được chá»— đó bị ngưng trệ . Toàn thể kinh mạch chỉ có má»™t chá»— đó bị gợn lên má»™t chút, còn ngoài ra tất cả Ä‘á»u thông.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i:
- Bây giỠđã biết rõ rồi, chẳng hay đạo trưỡng có cách chi chữa trị?
Thanh Phong đạo trưởng lắc đầu:
- Như ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ đã biết, Não Há»™ Huyệt là má»™t nÆ¡i hiểm yếu, nó không thể áp dụng thá»§ pháp cẩu thả, bần đạo không nắm chắc hậu quả cho lắm nên không đám động tá»›i.
Một vị được thiên hạ võ lâm tôn là bậc thần y, thế mà khi biết rõ bệnh trạng, vẫn vô phương cứu chữa, đủ thấy vấn đỠvô cùng nguy kịch.
Má»i ngưá»i im lặng nặng ná».
Qua má»™t lúc khá lâu Thanh Phong đạo trưởng nói bằng má»™t giá»ng dè dặt:
- Não Há»™ Huyệt bị thương, thần kinh có thể vì đó mà sai lạc, tình trạng cá»±c kỳ nguy hiểm, theo bần đạo thì nên chế bá»›t vài kinh huyệt làm cách phòng vệ cho bệnh nhân qua hai tiếng đồng hồ, sau khi thấy không biến chứng thì há»a may chữa được.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu:
- Xin đạo trưởng cứ tá»± tiện, cốt làm sao có thể hy vá»ng là được rồi.
Thanh Phong đạo trưởng hai tay đưa ra má»™t lượt, nhưng những ngón tay cá»§a ông ta không chạm vào mình bệnh nhân, ông ta thi triển phương pháp"Lăng Hư Chế Huyệt" phong bế mấy trá»ng huyệt cá»§a Quách Diên Thá», cả ÃÆ¡n Hiểu Thiên và Cung Quan Võ đứng gần và hết sức chú ý nhưng vẫn không thấy được ông ta phong bế huyệt nào.
Bế xong huyệt cho Quách Diên Thá», Thanh Phong đạo trưởng quay lại cưá»i chúm chím:
- Có mặt ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ và Phó ÃÆ°á»ng Chá»§, bần đạo thật đã làm chuyện múa rìu qua mắt thợ .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i:
- Ãạo trưởng quá lá»i, chính phương pháp "Lăng Hư Chế Huyệt" cá»§a đạo trưởng đã làm cho tại hạ không làm sao nhận được.
Dòm dòm ra cá»­a sổ, thấy trá»i đã hừng sáng, ÃÆ¡n Hiểu Thiên nói tiếp:
- Suốt đêm nay đã làm cho đạo trưởng không nghÄ© được bây giá» xin má»i đạo trưởng vá» phòng nghÄ© đôi chút vì trá»i cÅ©ng sáng rồi.
Thanh Phong đạo trưởng mỉm cưá»i.
- Ngưá»i luyện võ thức trắng má»™t đêm là chuyện quá thưá»ng, bây giá» xin ÃÆ°á»ng Chá»§ phái cho hai ngưá»i thá»§ hạ nÆ¡i đây để đỠphòng bất trắc.
Hiểu ý cá»§a Thanh Phong đạo trưởng, ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu và quay qua nói vá»›i Cung Quan Võ :
- Ãạo trưởng nói đúng lắm, xin phiá»n Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ cho gá»i Tào Tứ đến đây và để hiệp cùng Trương Ãắc Lá»™ canh giữ nÆ¡i này.
Cung Quan Võ trì hoãn có vẻ nghi ngại .
Tào Tứ vốn là thuá»™c hạ thân cận cá»§a ÃÆ°á»ng Chá»§, võ công và cÆ¡ trí cá»§a hắn Ä‘á»u vượt trá»™i hÆ¡n tất cả, đáng lý nên thay ngưá»i khác, để hắn bên cạnh ÃÆ°á»ng Chá»§ phòng khi cấp thiết .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên khoát tay:
- Không sao,nÆ¡i này má»›i quan trá»ng, riêng huynh đệ sẽ tá»± chiếu cố lấy mình, xin Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ cứ cho gá»i hắn .
Nói xong, ông ta cùng với Thanh Phong đạo trưởng xuống lầu.
Lúc ấy trá»i đã sáng tá».
Trong vòng một ngày đi qua, Vệ phủ không có chi động tịnh.
Giang Hàn Thanh đã bắt đầu ăn uống rất nhiá»u.
Vệ Thái Quân được tin lo lắng cho ngưá»i liên tiếp tá»›i ngay phòng thăm viếng.
Tình trạng Lý Quan Trí vẫn hôn mê.
Mặc dù bên cạnh có Thanh Phong đạo trưởng và Ãá»™c Tẩu Chu Tiá»m nhưng vẫn không có phương pháp cứu tÄ©nh.
Tại gian tịnh thất cá»§a Lý Quan Trí được ÃÆ¡n Hiểu Thiên cho ngưá»i canh gác nghiêm nhặt , không má»™t ngưá»i lai vãng .
Luôn cả Chu Tiá»m, khi vào rồi cÅ©ng ở luôn trong ấy chứ không há» bước ra ngoài .
Trừ Thanh Phong đạo trưởng, ÃÆ¡n Hiểu Thiên, Cung Quan Võ ra, không má»™t ai được bén mảng, không má»™t ai biết được cách chữa trị ra sao , không biết bệnh trạng có khởi sắc chút nào không?
Tài sản của giacuongly

  #44  
Old 18-05-2008, 05:21 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 2: Hai Gã HỠHàn




CÆ¡m tối xong xuôi, Thanh Phong đạo trưởng giắt thanh trưá»ng kiếm vào mình, nhẹ bước ra khá»i phòng, men theo bóng tối vòng ra phía ngoài mấy gian khách xá .
Khách Xá chia làm ba gian, bên trái là chá»— nghỉ cá»§a Giang Hàn Thanh, bên phải là gian cá»§a Quách Diên Thá», gian chính giữa bá» trống.
Bên sau cá»§a gian giữa nầy có má»™t cái sân rá»™ng, trong sân tàng cây sầm uất có má»™t cây quế thật lá»›n, tàng lá sum xuê y như má»™t cây lá»™ng, cao vút khá»i nóc lầu.
Thanh Phong đạo trưởng nhún chân nhảy tót lên tàng cây quế, ngồi ở đây vừa kín vừa thấy suốt cả hai gian lầu cá»§a Giang Hàn Thanh và Quách Diên Thá», thấy luôn má»™t phần hậu viện cá»§a Vệ phá»§, đúng là má»™t chá»— mai phục lý tưởng.
Trá»i tuy đã tối, nhưng đêm hãy còn má»›i bắt đầu canh.
Vì lo ngại Giang Hàn Thanh đối phó không xuể với địch nhân nên Thanh Phong đạo trưởng cố đến sớm để dễ bỠquan sát.
Có mặt ông ta tại chá»— thuận lợi như thế này thì nếu có xảy ra chuyện động tịnh gì, chẳng những có thể tiếp ứng dá»… dàng mà còn có khả năng chận đưá»ng rút lui cá»§a đối phương.
Qua gần hết canh má»™t, Thanh Phong đạo trưởng chợt thấy phía bên trái vòng tưá»ng Vệ Phá»§ có má»™t bóng vút lên, ban đầu ông ta không chú ý lắm vì trá»i còn sá»›m nên cho đó là bóng ngưá»i cá»§a ÃÆ¡n Hiểu Thiên cắt đặt tuần hành.
Nhưng khi bóng ấy bay lên bá» tưá»ng, vá»›i thân pháp "Lăng Không Hư Bá»™" cá»§a đối phương làm cho ông ngồi bật dậy .
Nhất định không phải là thuá»™c hạ cá»§a ÃÆ¡n Hiểu Thiên , vì vá»›i thân pháp này, luôn cả ÃÆ¡n Hiểu Thiên cÅ©ng chưa chắc có được.
Thân ảnh bóng Ä‘en y như má»™t con chim én, vừa thấy thoáng lên ở đầu tưá»ng bên trái thl đã lên khá»i nóc mấy gian nhà bên phải và chỉ trong nháy mắt đã mất hút ở phía sau .
Không thể để vuột mất. Thanh Phong đạo trưởng vừa bắt gặp bóng đen phía trước, nhưng cũng chỉ thoáng qua rồi cũng lại mất luôn.
Thanh Phong đạo trưởng dừng lại ngần ngừ.
Chá»— quan trá»ng hÆ¡n hết là nÆ¡i khách xá , nÆ¡i đây sá»± nguy hiểm có thể xảy ra cho Giang Hàn Thanh và Quách Diên Thá» , những nÆ¡i khác đã có Cung Quan Võ và ÃÆ¡n Hiểu Thiên lo lắng, vả lại mục tiêu cá»§a kẻ địch đêm nay nhất định phải là phía trước nÆ¡i khách xá chứ không chắc ở phía sau .
Suy nghÄ© chín chắn rồi, Thanh Phong đạo trưởng quyết định quay trở lại, nhưng ông ta chưa kịp quay mình thì chợt nghe hÆ¡i lạnh cá»§a mÅ©i kiếm sau lưng, và má»™t giá»ng lạnh băng tiếp liá»n theo :
- Bằng hữu muốn sống thì hãy đứng yên.
Thanh Phong đạo trưởng rung động.
Thân pháp cá»§a ngưá»i này quả là đáng sợ, bằng vào kinh nghiệm và thính giác cá»§a ông ta, thế mà hắn đến sát lưng mà ông lại không há» hay biết.
Nhưng cho dầu thế nào Ä‘i nữa, cho dù thân pháp và thá»§ pháp con ngưá»i ấy nhanh đến đâu, đối vá»›i má»™t ngưá»i như Thanh Phong đạo trưởng, muốn chế phục cÅ©ng không phải là Ä‘iá»u dá»… dàng .
Ông ta Ä‘iá»m đạm há»i:
-Chẳng hay thí chá»§ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Cùng má»™t lúc vá»›i câu há»i, tiếng sau cùng chưa dứt thì cánh tay to rá»™ng cÅ©a Thanh Phong đạo trưởng vung lên, kèm theo đó là má»™t luồng ná»™i gia chân lá»±c.
Bất cứ má»™t món binh khí nào, bất cứ vá»›i má»™t ngưá»i nào, kể cả những đương kim cao thá»§ võ lâm, trừ trưá»ng hợp đương trưá»ng đối địch, còn trong trưá»ng hợp bất thình lình như thế nhất định không làm sao tránh được sức cuốn cá»§a cánh tay áo rá»™ng cá»§a ông ta.
Nhưng má»™t việc đã xẩy ra ngoài ý nghÄ©, má»™t tiếng rít lên trong gió cánh tay áo rá»™ng cá»§a Thach Phong đạo trưởng bị rạch má»™t đưá»ng và xém bị thương trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc, đối phương sau đó nhảy ra ngoài gần má»™t trượng.
Không phải giật mình vì đối phương phá được thế mình, nhưng Thanh Phong đạo trưởng giật mình vì cái thế đánh vừa phản công vừa tránh né mà có thể nói trong Ä‘á»i ông má»›i gặp lần thứ nhất.
Và bây giá» thì Thanh Phong đạo trưởng đã nhìn rõ ngưá»i đối diện; hắn là má»™t gã thiếu niên da phấn môi hồng, vóc mình mảnh khảnh, mình vận áo xanh.
Xem vào gương mặt. gã thiếu niên áo xanh chỉ khoảng hai mươi, có kém chứ không hÆ¡n, và chính Ä‘iá»u đó càng làm cho Thanh Phong đạo trưởng giật mình .
Với bằng mấy mươi năm lên luyện, nội công có thể nói là đă đạt mức thượng thừa, thế mà lại có thể bị một gã thiếu niên phá được tay áo rộng, Thanh Phong đạo trưởng bất giác...
Tia mắt như sao cá»§a gã thiếu niên áo xanh chiếu thẳng vào mặt ngưá»i đạo nhân tóc bạc phÆ¡, mặt hắn có phần dịu lại , hắn tra kiếm vào vá» và lên tiếng:
- Ãạo trưởng có lẽ là " Bắc Hiệp SÆ¡n" Bạch Vân Quan Chá»§?
Càng kinh ngạc hơn nữa khi nghe đối phương hài rõ danh hiệu của mình, Thanh Phong khẽ gật đầu:
- Ãúng, bần đạo là Thanh Phong Tá»­. Chẳng hay thí chá»§ danh hiệu là chi?
Gã thiếu niên áo xanh giữ giá»ng lạnh lùng:
- Tại hạ tên Hàn Thiếu Sơn.
Tự nhiên, đối với Thanh Phong đạo trưởng, cái tên Hàn Thiếu Sơn vốn xa lạ vì ông ta chưa từng nghe Giang Hàn Thanh kể vỠchuyện ấy.
Ông ấy há»i lại:
- Hàn thí chủ đang đêm xâm nhập Vệ Phủ, chẳng hay có chuyện chi chăng?
Gã thiếu niên áo xanh đáp?
- Tại hạ Ä‘i tìm ngưá»i.
Thanh Phong đạo trưởng hõi:
- Hàn thí chủ đi tìm ai?
Thiếu niên áo xanh đáp :
- Giang Hàn Thanh.
Thanh Phong đạo trưởng há»i:
- Chẳng hay thí chủ tìm hắn có chuyện chi?
Hình như bị há»i riết làm cho khó chịu, gã thiếu niên áo xanh đáp hÆ¡i xẳng giá»ng:
- Tại hạ tìm hắn có chuyện, nhưng đạo trưởng há»i mãi như thế không thấy chán à?
Thach Phong đạo trưởng nói:
- Giang Nhị công tá»­ bị trá»ng thương.
Thiếu niên áo xanh cau mày;
- Thương thế nặng lắm hay không?
Thanh Phong đạo trưởng đáp:
- Vì kiệt sức nên thoát lực.
Gã thiếu niên áo xanh thảng thốt:
- Thoát lực?
Hắn mím miệng má»™t lúc và há»i tiếp có vẽ nôn nóng:
- Ãạo trưởng, chẳng hay bây giá» hắn nằm đâu, xin cho tôi đến xem má»™t chút.
Thanh Phong đạo trưởng nói:
- Thương thế cá»§a Giang Nhị công tá»­ trầm trá»ng, bần đạo đã gia công chữa trị, bây giá» ngưá»i Ä‘ang yên nghỉ, không ai được làm kinh động.
Thiếu niên áo xanh tõ vẻ van lơn:
- Tại hạ nhìn qua thôi mà, đạo trưởng.
Thanh Phong đạo trưởng nói:
- Chẳng những giữa Hàn thí chá»§ và bần đạo má»›i vừa gặp gỡ đêm nay, mà cho dầu ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng chá»§ mà nếu chưa được bần đạo đồng ý thì cÅ©ng không thể vào nÆ¡i đó.
Thiếu niên áo xanh càng nôn nóng:
- Ãạo trưởng cần phải như thế nào má»›i có thể tin tại hạ?
Thanh Phong đạo trưỡng lắc đầu:
- Không phải vấn đỠtin hay không tin, nhưng vì thương thế cá»§a Giang Nhị công tá»­ quá trầm trá»ng, nên trong vòng ba ngày không dám làm kinh động.
Thiếu niên áo xanh trầm ngâm một lúc rồi khẽ gật đầu:
- ÃÆ°á»£c rồi,ba ngày sau tại hạ sẽ tá»›i thăm.
Hắn cho tay vào lưng lấy ra một hoàn thuốc khá lớn, hắn dùng hai ngón tay kẹp trao cho Thanh Phong đạo trưỡng và nói:
- Hoàn thuốc này có hiệu năng làm phục hồi nguyên khí cho những ngưá»i bị thoát lá»±c, xin đạo trưỡng hãy cho Nhị công tá»­ uống ngay, bệnh tình bình phục ngay .
Thanh Phong đạo trưởng tiếp lấy hoàn thuốc và há»i lại :
- Chẳng hay hoàn thnốc này có tên không nhỉ?
Thiếu niên áo xanh lại trở vỠlạnh lùng:
- Ãạo trưởng không xem thấy à ?
Thanh Phong đạo trưởng cúi xuống nhln thấy trên hoàn thuốc có mấy chữ vàng nho nhá» "Thiên CÆ¡ Vân Công ÃÆ¡n" .
Ông ta rúng động.
Vì ông ta không lạ gì "Thiên CÆ¡ ÃÆ¡n" cá»§a Ngư Mụ .
Thế nhưng Thanh Phong đạo trưởng vẫn cố làm vẻ trầm ngâm:
- Thiên cơ vân công đơn này hình như bần đạo có nghe qua, hình như nó có lai lịch gì đó thì phải .
Thiếu niên áo xanh đáp:
- Tá»± nhiên là có lai lịch, nếu nó là thứ thuốc tầm thưá»ng thì tại hạ đâu phải lặn lá»™i đến đây .
Thanh Phong đạo trưởng ngạc nhiên:
- Hàn thí chủ đã biết Giang Nhị công tử thỠthương à ?
Sỡ dÄ© ông ta há»i như thế là vì hành tung cá»§a Giang Hàn Thanh trong đêm rồi, ngoài những ngưá»i cá»§a NgÅ© Phượng Môn, ngoài những ngưá»i thân thiết cá»§a há» ra thì đâu có ai được biết?
Nhưng nếu bảo đây là ngưá»i trong NgÅ© Phượng Môn thì làm sao giải thích?
NgÅ© Phượng Môn đã quyết thu hồi ba thức kiếm mà Giang Hàn Thanh đã giả trang há»c lấy cá»§a há», nghÄ©a là phải nhất quyết thu lấy sinh mạng Giang Hàn Thanh, thì làm gì há» lại Ä‘em cho thuốc?
Hình như gã thiếu niên áo xanh không thích nói chuyện nhiá»u, trao hoàn thuốc xong là hắn quay mình:
- Tại hạ xin kiếu từ, ba hôm sau sẽ đến đây thăm hắn .
Câu nói chưa đứt, thân ảnh hắn đã vút ngoài xa.
Hoàn thuốc có tên " Thiên CÆ¡ Vân Công ÃÆ¡n" đã làm cho Thanh Phong đạo trưởng có nhiá»u nghi vấn, vì ông biết ngoài Ngư Mụ ra, không ai có thứ thuốc nầy .
Chính vì nghi vấn ấy nên ông quyết lòng theo đõi .
Nhưng Thanh Phong đạo trưởng lại thêm má»™t phen kinh ngạc khi ông ta vượt tá»›i đầu tưá»ng, vì bằng vào khinh công trác tuyệt cá»§a ông, thế mà chỉ trong nháy mắt, gã thiếu niên áo xanh đã bước xa gần hai mươi trượng.
Khi từ giã Thanh Phong đạo trưởng, gã thiếu niên áo xanh không có vẻ gì gấp rút, hắn phi thân trong tốc độ bình thưá»ng cá»§a kẻ dạ hành nhưng khi qua khá»i đầu tưá»ng Vệ Phá»§ thì hắn bá»—ng vút Ä‘i như tên bắn.
Thanh Phong đạo trưởng định tận dụng thân pháp để theo bén gót nhưng ngay khi đó gã thiếu niên áo xanh vùng ngừng lại.
Không, hình như hắn bị ngưá»i chận lại.
Thanh Phong đạo trưởng chú ý dòm theo, quả nhiên trước mặt gã thiếu niên áo xanh bây giá» có thêm ngưá»i nữa..
Ãã có nhiá»u kinh nghiệm, Thanh Phong đạo trưỡng không tiến vá» hướng đó, ông ta vòng theo bóng khuất đầu tưá»ng, đến má»™t tàng cây cách chá»— hai ngưá»i khoảng trên dưới ba trượng, ẩn mình quan sát.
Nói đi vòng chứ thật ra bằng thân pháp của Thanh Phong đạo trưởng cũng chỉ là trong nháy mắt.
Ãứng yên má»™t chá»— khuất vào bóng cây, Thanh Phong đạo trưỡng nhìn rõ ngưá»i chận đưá»ng gã thiếu niên áo xanh và ông lại má»™t phen kinh ngạc, vì ngưá»i chận đưá»ng cÅ©ng là má»™t gã trẻ tuổi áo xanh, tên này ăn vận theo lối thư sinh .
Nếu bảo gã thiếu niên áo xanh khi nãy là một gã con trai khôi ngô thì phải nói tên thư sinh áo xanh bây giỠlà tuấn tú . Với cặp mày lưỡi kiếm, với cái miệng như cánh đào hồng , với gương mặt như vừng trăng sáng, hắn đã trội hắn hơn gã thiếu niên áo xanh khi nãy .
Hai ngưá»i trong thật không khác gì nhau trong bóng đêm chập choạng, tuổi tác cÅ©ng xấp xỉ mà cách ăn vận cÅ©ng gần như má»™t cách má»™t màu, có khác chăng là gã thiếu niên áo xanh bây giá» không có món binh khí nào cả .
Bi chận thình lình, gã thiếu mên áo xanh gằn giá»ng há»i:
- Các hạ là ngưá»i cá»§a Nam Binh Vệ Phá»§?
Tên thư sinh áo xanh lắc đầu:
- Không.
Gã thiếu niên áo xanh há»i:
- Các hạ là ngưá»i cá»§a Lưu Hương Cốc?
Tên thư sinh áo xanh lại lắc đầu:
- Không.
Gã thiếu niên áo xanh có vẽ bực:
- Thế thì các hạ chận ta lại làm gì?
Tên thư sinh áo xanh đáp:
- Muốn cùng các hạ nói vài ba câu chuyện.
Gã thiếu niên áo xanh gằn giá»ng:
- Ta với các hạ vốn chưa từng quen biết thì có chuyện gì mà nói?
Tên thư sinh áo xanh cưá»i nhẹ :
- Trước lạ sau quen, đã gặp mặt nhau thì lo gì không quen biết
Gã thiếu niên áo xanh đùng đùng:
- Nhưng ta không thích.
Tên thư sinh áo xanh cưá»i:
- Các hạ không thích thế mà ta lại thích .
Thanh Phong đạo trưỡng lấy làm lạ, ông ta không hiểu tên thư sinh áo xanh là ai, hình như cố tình gây sự với tên thiếu niên mang kiếm.
Gã thiếu niên áo xanh gặn lại:
- Các hạ nghĩ rằng có thể ngăn chận được ta à ?
Tên thư sinh áo xanh lơ đãng:
- Thì cũng phải thử rồi mới biết chứ.
Tuy không có cảm tình với một tên nào, nhưng Thanh Phong đạo trưởng chợt đâm lo...
Ông ta đã biết qua kiếm pháp của gã thiếu niên áo xanh khi nãy, cho nên không biết tên thư sinh áo xanh này có thể cản hắn được chăng?
Gã thiếu niên áo xanh cưá»i nhạt, hắn nhích mình lên và tràn sang bên phải..
Thân pháp của hắn thật nhanh, chính Thanh Phong đạo trưởng chú ý mà khi hắn lướt lên, ông ta nhìn không muốn kịp.
Nhưng Ä‘iá»u làm cho ông ta kinh ngạc hÆ¡n nữa là không thấy tên thư sinh áo xanh nhích bước, thế nhưng khi gã áo xanh vừa dùng lại thì hắn đã có mặt trước rồi.
Hắn cưá»i nói tá»± nhiên:
- Ta biết các hạ sẽ đi sang hướng này.
Gã thiếu niên áo xanh không nói, hắn khẽ động thân mình, khi tên thư sinh áo xanh chưa nói hết câu thì thân ảnh hắn vượt ra ngoài gần hai trượng.
Nhưng khi hắn vừa chạm chân xuống đất thì tên thư sinh áo xanh cũng đã có trước mặt hắn rồi.
Hắn vẫn cưá»i nói như không:
- Các hạ vẫn chậm mất một giây.
Luôn hai phen bị chặn, hình như gã thiếu niên áo xanh nổi nóng, hắn rên hừ hừ trong miệng:
- Tốt !
Hắn nhấc mình lên và chỉ thấy hắn nhấc mình lên thôi, bóng hắn vụt như tẽ ra làm năm sáu bóng, mỗi bóng hướng vỠmột hướng khác nhau...
Tự nhiên, hắn đâu phải là Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký?
Ãâu phải khi cần thì bứt má»™t "nắm lông" để biến hóa nhiá»u hình?
Ãó chỉ là má»™t thứ khinh thân, má»™t phép phi thân thật nhanh, nhanh đến mức tạo thành ảo giác, ngưá»i đối diện có thể thấy nhiá»u chiếc bóng xuyên qua vút lại, khó lòng phân biệt đâu là hình thật, đâu là hư ảnh?
Thanh Phong đạo trưởng trố mắt, nói lầm bầm trong miệng:
- Ngư Long Bá Biến" .. Ãúng là môn hạ cá»§a Ngư Mụ chứ không còn gì nữa.
Gìống y như những luồng khói rẻ ra vì gió xé, chỉ thoáng một cái, thân ảnh của gã thiếu niên áo xanh lên đến sáu bảy bóng và mỗi bóng theo một phương hướng khác nhau.
Ãã hiểu biết đó là thân pháp " Ngư Long Bá Biến" và nhãn quang cá»§a Thanh Phong đạo trưởng không phải dá»… bị hoa, thế nhưng ông ta vẫn không làm sao phân biệt .
Nói thì chậm, nhưng sá»± việc xẩy ra thật nhanh, sáu bảy cái bóng vừa nhoáng lên là mất hút hẳn, gã thiếu niên áo xanh còn lại má»™t mình và tên thư sinh áo xanh lại đứng chặn ngay trước mặt hắn cưá»i chúm chím.
Ãôi mắt cá»§a Thanh Phong đạo trưởng gần như không nháy và bây giỠông ta buá»™c miệng kêu lên nho nhõ :
- DÄ© bất biến, ứng vạn biến" ..cứ như thế nầy thì tên thư sinh áo xanh thân pháp cao hÆ¡n gã thiếu niên áo xanh nhiá»u lắm .
Nhưng rồi ông ta thắc mắc . Ông ta đã biết " Ngư Long Bá Biến" cá»§a Ngư Mụ nhanh đến mức làm cho ngưá»i ta hoa mắt, trừ " Ãông Hải Song Tiên" ra, có thể nói trên Ä‘á»i này không ai phá nổi, thế mà tên thư sinh áo xanh nầy lại đối phó như chÆ¡i .
Ông ta vốn biết phương pháp " DÄ© bất biến, ứng vạn biến" nhưng trong trưá»ng hợp này mang ra sá»­ dụng thì thật không tài nào làm nổi vì muốn đối phó, không phải mắt nhìn chân bước mà phải là có mắt dưới chân.
Chỉ riêng gã thiếu niên áo xanh thì biết rõ .
Thân pháp cuối cùng cá»§a hắn là " Ngư Chất Long Văn ", má»™t cái nháy mắt, thân ảnh có thể chia làm tam hướng, nhưng hắn thấy má»—i hướng cÅ©ng Ä‘á»u có bóng cá»§a tên thư sinh áo xanh cuối cùng, khi hắn trụ lại thì đối phương cÅ©ng trụ lại bá»™ vị không sai má»™t mảy.
Cơn giận của gã thiếu niên áo xanh không còn dằn được nữa. Hắn rít lên một tiếng và cho tay lên đốc kiếm..
Y như chiếc mống bạc, thanh kiếm thoát ra khá»i vá» vút thẳng vào yết hầu tên thư sinh áo xanh, sức nhanh cá»§a nó lăm cho Thanh Phong đạo trưởng hÆ¡i chóa mắt..
Tên thư sinh áo xanh cưá»i nhẹ:
Giận chi mà dữ thế...
- Thanh Phong đạo trưởng tập trung nhãn lực, ông ta biết đây là giây phút quyết liệt và cuối cùng của trận đấu nữa chơi nửa thật, ông ta cố theo dõi những động lác của hai bên.
Tên thư sinh áo xanh thong dong nói chuyện như không và cùng một lúc cánh tay phải của hắn kéo lên thật lẹ, ngón tay trỠvà ngón tay giữa rẽ ra như mũi kéo xáp đúng vào mũi kiếm của đối phương.
Cách đối phó thật là khá»§ng khiếp vì mÅ©i kiếm phóng tá»›i quá nhanh và tá»± nhiên thật mạnh, cho dù cầm chiếc ká»m sắt cÅ©ng chưa chắc đã nhận được, huống chi đó là hai ngón tay bằng thịt bằng xương.
Thể nhưng khi hai ngón tay cũa tên thư sinh áo xanh đưa lên thì ánh thép vùng tắt ngấm, mũi kiếm của gã thiếu niên áo xanh bị hai ngón tay kẹp cứng y như hắn phóng kiếm vào kẽ đá .
Ãẩy tá»›i không nổi, rút ra cÅ©ng không được, gã thiếu niên áo xanh nghiến răng hất mạnh cánh tay trái ngang trước mặt.
Rít!
Tiếng thép khua lên khô khốc, thanh kiếm bị cái phạt của bàn tay gãy đoạn...
Tên thư sinh áo xanh buông cho mũi kiếm rơi xuống đất, hắn cau mày:
- Giao hảo với nhau chứ đâu phải tử chiến mà lại làm như thế!
Gã thiếu niên quăng mạnh thân kiếm gãy xuống đất, mặt hắn đỠgay, tức tối:
- Ãúng là thứ đàn ông đốn mạt!
CÆ¡n tức làm cho hắn buông ra tiếng chưởi ầm Ä© và chính tiếng chưởi vô lý ấy làm cho tên thư sinh áo xanh phải bật cưá»i:
- Ãúng, tại hạ là thứ đàn ông đốn mạt, còn các hạ không phải ..., các hạ là .. con gái ?
Gã thiếu niên áo xanh đỠmặt:
- Câm miệng lại, hãy báo danh tính đi
Tên thư sinh áo xanh cưá»i:
- Tại hạ Ä‘i không đổi tên, ngồi không đổi há», tại hạ tên là Hàn Thiếu SÆ¡n.
Thanh Phong đạo trưởng giật mình:
- Sao lại.. Hàn Thiếu Sơn?
Gă thiếu niên áo xanh hồi nãy cũng đã xưng như thế?
Gã thiếu niên áo xanh quắc mắt:
- À quả là ngươi..
Thanh Phong đạo trưởng cau mặt.
Như vậy là hỠcó quen nhau?
Tên thư sinh áo xanh cưá»i:
- Thì là tại hạ chứ còn ai.
Gã thiếu niên áo xanh bỗng hầm hầm:
- Ngươi không phải là Hàn Thiếu Sơn.
Thanh Phong đạo trưởng thiếu Ä‘iá»u bật ngá»­a.
Như vậy không ai là Hàn Thiếu Sơn cả .
Nhưng Hàn Thiếu Sơn là ai? Tại sao cả hai lại cùng cố tình mạo nhận?
Tên thư sinh áo xanh gặn lại:
- Tại hạ có chỗ nào không phải là Hàn Thiếu Sơn?
Gã thiếu niên áo xanh gắt:
- Ta biết Hàn Thiếu SÆ¡n , chính ngươi là ngưá»i giả mạo.
Cả hai Ä‘á»u giả mạo rồi cả hai lại lá»™t mặt cá»§a nhau, đúng là chuyện tức cưá»i, Thanh Phong đạo trưởng không ngỠđêm nay lại gặp chuyện lạ lùng như thế .
Giá như cả hai Ä‘á»u có bá»™ mặt lão hồ ly thì chẳng nói chi, vì bá»n ma giáo giang hồ thưá»ng hay mạo danh nghÄ©a cá»§a ngưá»i khác để làm càn làm bậy, đằng này mặt cá»§a hai tên này búng còn ra ...sữa, thế sao há» lại làm chuyện kỳ cục như thế ấy?
Xem dáng cách của tên thư sinh áo xanh thì y như là hắn muốn giỡn chơi.
Chỉ có gã thiếu niên áo xanh là giặn dữ.
Thư sinh áo xanh cưá»i :
- Hổng phải thì thôi.. Nhưng các hạ vừa rồi đã chẳng giã mạo đấy à? Ãừng quên rằng tại hạ cÅ©ng là ngưá»i quen cá»§a hắn đây nghe.
Bây giỠThanh Phong đạo trưởng mới thật là giật mình .
Bằng vào lá»i lẽ cá»§a tên thư sinh áo xanh thì vừa rồi chuyện xảy ra giữa ông ta và gã thiếu niên áo xanh, hắn đã nghe thấy cả .
Gã thiếu niên áo xanh chừng như cÅ©ng kinh ngạc, hắn há»i:
- Ngươi...ngươi là ai?
Tên thư sinh áo xanh cưá»i:
- Các hạ không biết ta, nhưng ta rất biết các hạ.
Gã thiếu niên áo xanh cưá»i nhạt:
- Biết ta? Ngươi biết ta là ai?
Tên thư sinh áo xanh cưá»i:
- Nếu tại hạ đoán không lầm thì các hạ là Tam cung chủ .
Gã thiếu niên áo xanh quát lớn:
- Cuồng đồ, câm há»ng lại.
Hai tay hắn tung một lượt, cả một vùng ánh sáng bừng lên như pháo bông.
Thanh Phong đạo trưởng buột miệng kêu lên khe khẽ :
- Phượng Vũ Long Lân!
Thứ ám khí mà mưá»i mấy năm vá» trước từng làm rúng động giang hồ, thứ ám khí nổi danh bá đạo cá»§a Ngư Mụ, má»™t mụ già ná»—i tiếng ác ma.
Tên thư sinh áo xanh hất tay lên:
-Thù oán chi mà độc thế!
Từ trong ống tay hắn bắn ra một vừng ánh chớp xanh xanh trong y như một giải lụa án ngữ toàn thân hắn..
Nhiá»u tiếng khua nhá» vang lên, bao nhiêu ám khí cá»§a gã thiếu niên bắn ra Ä‘á»u tắt phụt.
Vừa tung ám khí, gã thiếu niên áo xanh vừa nhún mình lao ra khá»i vòng chiến thật nhanh.
Tên thư sinh áo xanh thu kiếm lại, nhìn theo nói vói :
- Tam Cung Chủ cứ thong thả, xin miễn cho tại hạ chuyện tiễn hành.
Ba tiếng Tam Cung Chủ vừa thoát ra cửa miệng của tên thư sinh áo xanh, Thanh Phong đạo trưởng đưa mắt nhìn theo hướng đi của gã thiếu niên áo xanh, tia mắt ông ta có vẻ sững sốt.
Gã thiếu niên áo xanh là ngưá»i cá»§a NgÅ© Phượng Môn?
Ông ta còn đang ngơ ngác thì tên thư sinh áo xanh đã vòng tay chào vỠphía ông ta:
- Xin phiá»n đạo trưởng chuyển lá»i đùm cho Giang hiá»n đệ má»i sá»± phải cẩn thận .
Nói xong, hắn quay mình thong thả bước đi .
Không ngỠchổ ẩn của mình mà đối phương lại thấy quá rõ ràng như thế .
Thanh Phong đạo trưởng vội kêu lên:
- Tiểu thí chử, xin dừng lại !
Thư sinh áo xanh dáng đi xem thật chậm, thân ảnh hắn y như giòng nước chảy, im và thật lẹ .
Thanh Phong đạo trưởng ngẩn ngơ:
Bớng tên thư sinh nhỠdần và mất hút.
Thanh Phong đạo trưởng lầm thầm trong miệng:
- Xúc địa thành thốn" .. thứ khinh công tuyệt há»c đã thất truyá»n...bằng vào tuổi ấy làm sao hắn lại có trình độ võ há»c siêu phàm như thế..
Tuy không cao ngạo, nhưng vá»›i mấy mươi năm từng trãi giang hồ. Thanh Phong đạo trưởng vẫn tá»± cho mình biết nhiá»u hìểu rá»™ng, thế nhưng bây giỠđứng trước sá»± việc lạ lùng làm cho ông ta thấy mình chợt cảm thấy y như má»™t kẻ má»›i đặt bước vào giang ho lần thứ nhất .
Tại làm sao cả hai gã thiếu mên Ä‘á»u tá»± nhận là Hàn Thiếu SÆ¡n? Và Hàn Thiếu SÆ¡n là nhân vật như thế nào?
Giang Hàn Thanh xâm nhập NgÅ© Phượng Môn, mạo há»c cá»§a há» ba đưá»ng tưyệt kiếm, tá»± nhiên há» phải thu hồi.. Hai bên đã trở thành sinh tá»­. Nếu gã thiếu niên áo xanh quả là Tam Cung Chá»§ thì đáng lo lắng cho thương thế cá»§a Giang Hàn Thanh? Tại sao lại mang " Thiên CÆ¡ ÃÆ¡n" cứu hắn?
Ngoài "Thiên CÆ¡ ÃÆ¡n" ra, hắn còn biết "Ngư Long Bá Biến" và môn ám khí Ä‘oạt mạng "Phượng VÅ© Long Lân" cÅ©a Ngư Mụ ngày xưa, như vậy giữa NgÅ© Phượng Môn và Ngư Mụ có liên hệ gì?
Tên thư sinh áo xanh với một trình độ quá cao như thế làm sao ông ta lại không thể nhìn ra vấn đ�
Vấn đỠxảy ra y như cuốn tơ rối trong đêm, không làm sao có thể mó được mối đầu.
Có thể là ngưá»i đã mệnh danh là " Chu Ãiểu NgÅ© Sứ" , ngưá»i đã dẫn đưá»ng cho hắn đến gặp Nhị Cung Chá»§ hôm rồi .

Sau khi cho Hương Lan lui xuống, Giang Hàn Thanh tắt đèn dùng gối má»n phá»§ ngay ngắn trên giưá»ng cho giống má»™t ngưá»i nằm và hắn nhảy lên cây xà ngang núp kín chá» kẻ địch...
Tài sản của giacuongly

  #45  
Old 18-05-2008, 05:23 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 3: Bạn Thù Lẫn Lộn




Thá»i gian quá chậm đối vá»›i ngưá»i chỠđợi.
Canh hai đã lần lượt trôi qua.
Giang Hàn Thanh nằm trên cây xà ngang đã trá»n má»™t canh rồi.
Hắn bất đầu nôn nóng.
Ngay trong lúc mà hắn gần như không còn nhẫn nại nổi nữa thì chợt nghe một tiếng động thật nhẹ bên cửa sổ.
Tiếng động nhẹ quá, nhẹ đến mức giống như tiếng động của một con chuột bò ngang.
Nhưng đối vá»›i sá»± nôn nóng cá»§a Giang Hàn Thanh, tiếng động đó không phải nhá», hắn xem như má»™t sá»± biến chuyển
cả ngôi lầu .
Tiếp liá»n theo, má»™t bóng ngưá»i nhá» thó, mặc áo Ä‘en, che mặt khăn Ä‘en thoáng vào cá»­a sổ y như má»™t bóng ma .
Chỉ bằng vào lối nhấc thân lên cá»§a hắn, Giang Hàn Thanh nhận ngay hắn là má»™t nhân vật không phải tầm thưá»ng và
bằng vào vóc dáng đó, hắn nhận ra ngay Chu Ãiểu NgÅ© Sứ
Bóng Ä‘en vừa thoáng vào cá»­a sổ là Ä‘i ngay lại giưá»ng cÅ©a Giang Hàn Thanh, hình như hắn rất quen thuá»™c vá»›i gian
phòng này lắm.
Ãiá»u làm cho Giang Hàn Thanh tức cưá»i thầm là dáng Ä‘i cá»§a hắn, má»™t tay đưa ngang lên ngá»±c, má»™t tay hạ thấp trong
tá»± thế ứng chiến , rõ ràng tuy biết chắc ngưá»i nằm trên giưá»ng Ä‘ang Ä‘au nặng, thế mà hắn vẫn không dám tá»± nhiên, chứng tá» hắn vô cùng cẩn thận.
Chá» cho hắn gần Ä‘i bên giưá»ng, Giang Hàn Thanh nhổm lên nhắm ngay sau lưng hắn lao xuống theo thế "đà Ä‘iểu xá»›t mồi" nhưng....
Nhưng, thật là ngoài sức tưởng của Giang Hàn Thanh, hắn không ngỠhắn lại thính tai và phản ứng quá nhanh , hắn
quay mình lại thật nhanh và hai tay tống ra má»™t lượt . Ãúng là "tiên phát chế nhật", hắn đánh đòn trí mạng.
Giang Hàn Thanh rúng động, hắn biết ngưá»i áo Ä‘en công lá»±c không phải tầm thưá»ng, hắn áp dụng ngay thế "thiên cân trụy" và vươn năm ngón tay xỉa tá»›i ...
ChÄ© phong rít xé vào trong gió tạo thành những tiếng "re re" khá»§ng khiếp, ngưá»i áo Ä‘en hoảng hốt, vá»™i vàng tràn mình qua tránh hẳn má»™t vòng.
Không chá» cho hắn trụ thế, Giang Hàn Thanh vung tay tấn công luôn , nhưng đột nhiên ngưá»i áo Ä‘en vụt nghiêng mình, thân ảnh cá»§a hắn chợt biến ca nhiá»u bóng khác..
Giang Hàn Thanh không biết đó là " Ngư Long Bá Biến", hắn hơi ngạc nhiên nhưng vẫn biết đó là một lối khinh thân
kỳ diệu nên vá»™i vàng vung cả hai tay, mưá»i ngá»n chỉ phong xé gió bay ra..
Hai ngưá»i âm thầm giao đấu, không ai chịu lên tiếng, hình như ngưá»i áo Ä‘en rất sợ kinh động ngưá»i trong Vệ Phá»§.
Chỉ phong lặng lẽ cá»§a Giang Hàn Thanh làm cho ngưá»i áo Ä‘en phải thối lui sát vách..
Không chừa cho đối phương có cơ phản công, Giang Hàn Thanh sấn tới luôn..
Thình lình ngưá»i áo Ä‘en vùng nhấc bá»—ng mình lên lá»™n nhào tá»›i hai vòng, vừa thoát khá»i tầm khống chế cá»§a chỉ phong, cả hai tay hắn đẩy ra má»™t lượt .
Thế chiêu vừa phát, chưởng phong đã cuốn tá»›i ào ào, trong khi thân mình cá»§a ngưá»i áo Ä‘en còn Ä‘ang lÆ¡ lững trên không, đúng là lối đánh gây cho lưỡng bại cu thương , tá»± nhiên là hắn thấy không tài nào thoát được, chỉ còn cách đánh liá»u.
Giang hàn Thanh cưá»i nhẹ , tay phải hắn kéo lên má»™t vòng hóa giải chưởng lá»±c cá»§a đối phương, tay trái tung ra thật nhanh, nhắm thẳng vào "thiên đột huyệt" .
Chưỡng thế Ä‘ang tung ra vá»›i lối đánh hết mình không làm sao thu lại kịp, ngưá»i áo Ä‘en chỉ còn cách bật ngá»­a ra sau
lộn một vòng mới tránh được ngón chỉ hiểm nghèo .
Nhưng lần này thì hắn đã lâm vào thế hạ phong rõ rệt, vì khi tránh đòn bằng lối lộn ngược thân mình, chẳng những
không còn có thể tấn công mà nguy hiểm hơn nữa là cũng không làm sao phòng ngự..
Giang Hàn Thanh nhích lên quát lớn:
- Ngã xuống...
Chân phải Giang Hàn Thanh tung ra má»™t cước thật nhanh tông ngay vào mông đít ngưá»i áo Ä‘en, hắn dá»™i tung lên văng bắn vào sát vách.
Không cho đối phương có thì giỠđỠkháng, Giang Hàn Thanh lao vút theo, vươn tay điểm xuống, chỉ phong xẹt tới
trúng ngay vào Triá»n CÆ¡ Huyệt cá»§a ngưá»i áo Ä‘en.
Hắn chưa kịp đứng lên là đã từ từ quỵ xuống.
Thêm hai lần nhoáng tay nữa, Giang Hàn Thanh đã hoàn loàn khống chế huyệt đạo tứ chi, ngưá»i áo Ä‘en hoàn toàn tê liệt dá»±a nghiêng vào vách.
Giang Hàn Thanh giật phăng khăn đen bao mặt của mình và với tay giật luôn khăn của đối phương và hắn giật mình
khựng lại .
Cung Quan võ !
Ngưá»i áo Ä‘en là phó ÃÆ°á»ng Chá»§ Lưu Hương Cốc.
Giang Hàn Thanh cưá»i gằn:
- Hừ, không ngỠlà ngươi
Bị chế huyệt làm cho không cá»­ động được, nhưng tia mắt cá»§a Cung Quan Võ vẫn chá»›p ngá»i ngá»i :
- Giang Nhị công tử, đúng là tại hạ chẳng đoán sai.
Giang Hàn Thanh cưá»i nhạt:
- Nhưng thật thì Cung huynh vẫn không ngỠ?
Cung Quan Võ cưá»i khẫy:
- Cũng có hơi ngoài ý nghĩ .
Hai ngưá»i giao đấu không ai chịu lên tiếng, nhưng cái té cá»§a Cung Quan Võ sau cùng vẫn làm kinh động bên ngoài,
Hương Lan lật đật chạy vô .
Nhưng vừa tới cửa là nàng khựng lại.
Giang Hàn Thanh và Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§, ngưá»i nào địa vị cÅ©ng cao, nên nàng khá»±ng lại chần chừ chưa biết nói sao
cho phải.
Giang Hàn Thanh khoát tay:
- Phiá»n cô nương Ä‘i thÄ©nh ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§.
Cung Quan Võ cưá»i nhẹ :
- Phải đấy, Hương Lan hãy thỉnh ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ đến đây .
Hương Lan cau mặt:
- Nhị công tử, chuyện làm sao thế?
Giang Hàn Thanh nói:
- Cô cứ thỉnh ÃÆ°á»ng Chá»§ tá»›i đây.
Hương Lan ngơ ngác bước ra.
Giang Hàn Thanh ngó Cung Quan võ nói:
- Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ bình tÄ©nh lắm đấy.
Cung Quan Võ nói:
- Giang Nhị công tử đối phó tình thế cũng khá bình tĩnh có thua ai đâu.
Giang Hàn Thanh lắc đầu:
- Tại hạ thật không làm sao tưởng tượng được, đưá»ng đưá»ng má»™t vị phó ÃÆ°á»ng chá»§ như thế ấy mà lại là Chu
Ãiểu NgÅ© sứ cá»§a NgÅ© Phượng Môn .
Cung Quan võ đáp:
- Còn nhiá»u chuyện mà các hạ còn chưa biết nữa đấy.
Giang Hàn Thanh há»i :
- Chẳng hạn như thế nào?
Cung Quan Võ đáp:
- Khi ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ đến đây rồi ta sẽ nói .
Ngay lúc đó, ÃÆ¡n Hiểu Thiên từ ngoài xăng xái bước vô.
Giang Hàn Thanh nhích lui ra:
- Hay lắm, ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ đã tá»›i đây.
Vừa bước vào nhìn qua tình hình, ÃÆ¡n Hiểu Thiên như đã hiá»…u phần nào, ông ta quay lại bảo Hương Lan:
- Ngươi hãy lui ra, nếu không có lịnh ta thì không một ai được tự tiện vào đây cả .
Hương Lan cúi đầu bước trở ra ngoài .
Thật ra nÆ¡i khách xá này đành cho Giang Hàn Thanh không má»™t ai được bén mảng, nhưng ÃÆ¡n Hiểu Thiên không muốn cho Hương Lan nghe chuyện nên ngầm bảo nàng lui .
Hương Lan xuống lầu rồi, ÃÆ¡n Hiểu Thiên quay lại cưá»i:
- Giang Nhị công tử thương thế đã lành hẳn rồi à ?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Ãa tạ ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§, tại hạ vốn chỉ bị thương xoàng nÆ¡i da thôi.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên ngạc nhiên:
- Công tử không phải bị thoát lực à ?
Không đợi Giang Hàn Thanh trả lá»i, Cung Quan Võ bật cưá»i ha hả :
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ tin rằng Nhị Công Tá»­ bị thương nặng thật à . Làm gì có chuyện ấy? Chẳng qua Giang Nhị công tá»­
che mắt thiên hạ đấy thôi .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cau mặt:
- Che mặt? Sao lại có chuyện như thế ấy?
Cung Quan Võ nói:
- Bởi vì làm như thế cho ngưá»i không chú ý má»›i có thể thá»±c hiện được mưu độc chứ.
Giang Hàn Thanh rúng động, hắn cảm thấy con ngưá»i nầy chẳng những trầm tÄ©nh mà cÆ¡ trí lại thật sâu.
Hắn nhìn Cung Quan Võ cưá»i nhạt:
- Kể ra thì lá»i lẽ cá»§a các hạ cÅ©ng khá là bén nhạy đấy, nhưng cÅ©ng không làm sao che dấu được ai đâu.
Cung Quan Võ cưá»i lá»›n:
- Ãã có ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ đến đây thì còn chuyện đâu mà che dấu.
Là ngưá»i kinh nghiệm có nhiá»u, bằng vào lá»i lẽ đối đáp cá»§a hai ngưá»i, ÃÆ¡n Hiểu Thiên đã Ä‘oán được phần nào câu
chuyện, ông ta vội vàng làm ra vẽ giải hòa:
- Ở đây toàn anh em vá»›i nhau cả, có chi cứ nói thẳng là hÆ¡n, Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§, hãy đứng dậy Ä‘i.
Cung Quan Võ cưá»i:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ không thấy sao, tôi Ä‘ang bị hắn chế huyệt đạo tứ chi, làm sao mà đứng dậy?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cau mặt, ông ta sữa soạn bước tá»›i giải huyệt cho Cung Quan Võ thì Giang Hàn Thanh đã kêu lên:
- Khoan, ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ hãy chậm lại , hắn là Chu Ãiểu NgÅ© Sứ cá»§a NgÅ© Phượng Môn đấy.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên vốn không biết Chu Ãiểu NgÅ© Sứ, nhưng nghe Giang Hàn Thanh bảo là ngưá»i cá»§a NgÅ© phượng Môn,
ông ta giật mình dừng lại:
- Nhị công tử bảo sao?
Cung Quan Võ cưá»i lá»›n :
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ tin được hắn à?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên lá»±ng khá»±ng:
- Như thế nầy ...
Cung Quan Võ nói ;
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ đừng lo vá» tại hạ , hãy bắt hắn trước Ä‘i.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cau mặt:
- Sao?
Cung Quan Võ đáp:
- Ãêm nay huynh đệ đã chứng thá»±c má»™t chuyện, cái tên gá»i là Nhị công tá»­ này chính là Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ phụng lệnh NgÅ© Phượng Môn tiá»m phục nÆ¡i đây .
Má»™t ngưá»i bảo là Chu Ãiểu NgÅ© Sứ, má»™t ngưá»i bảo là Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ , cả hai Ä‘á»u bảo đối phương là ngưá»i cá»§a
NgÅ© Phượng Môn làm cho ÃÆ¡n Hiểu Thiên lúng túng, hết nhìn ngưá»i này lại quay nhìn ngưá»i khác.
Giang Hàn Thanh giận quá nhích tới:
- Cung Quan Võ, ngươi còn nói hàm hồ thì ta sẽ giết chết ngay .
Cung Quan Võ vẫn cưá»i như không:
- Càng tốt, trong khi ta bị khống chế huyệt đạo, ngươi còn chỠgì nữa mà chưa chịu ra tay.
Tuy trong cÆ¡n giận dữ, nhưng Giang Hàn Thanh cÅ©ng đã kip thá»i dừng lại, hắn cảm thấy không nên nóng giận trong
lúc như thế này.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên không biết làm sao, ông ta ngập ngừng má»™t giây rồi trầm giá»ng:
- Nhị vị cứ đổ tội cho nhau, nhưng không biết có chi làm bằng chứng?
Cung Quan võ nói :
- Giang Nhị công tá»­ đã thừa nhận là giả mạo Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ đột nhập vào hàng ngÅ© đối phương và lại vâng lệnh há» giả dạng Giang Nhị công tá»­ để trở lại đây, bằng vào lá»i nói tráo trở qua lại ấy đã khiến cho tại hạ hoài nghi từ lâu, đêm nay nhân lúc hấn mang trá»ng thương định vào đây khám phá , tại hạ đã Ä‘oán không lầm hắn đúng là Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i:
- Làm sao Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ biết Giang Nhị công tá»­ thật là Hắc Kỳ Lệnh Chá»§?
Cung Quan Võ đáp:
- Nếu ÃÆ°á»ng Chá»§ không tin thì cứ xem vuông lụa Ä‘en mà hắn vừa cởi bá» trên ghế kia thì biết. Bởi vì đã nói là mang
trá»ng thương thế sao Ä‘ang đêm lại mang lụa Ä‘en che mặt để làm gì?
Giang Hàn Thanh gằn giá»ng:
- Ãừng quên rằng các hạ vào đây cÅ©ng che mặt bằng lụa Ä‘en đấy nhé .
Cung Quan Võ cưá»i lá»›n:
- Ãúng, tại hạ là Phó ÃÆ°á»ng Chá»§, đối vá»›i bất cứ ai, tại hạ cÅ©ng có quyá»n theo dõi Ä‘iá»u tra và vì để vạch chuyện âm
mưu tiá»m nhập cúa các hạ, nên tại hạ phải che mặt chứ sao.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên quay qua há»i Giang Hàn Thanh:
- Nhị công tá»­ bảo Phó ÃÆ°á»ng ChÅ© vốn là Chu Ãiểu NgÅ© Sứ cá»§a NgÅ© Phượng Môn tiá»m phục ở đây, vậy chẳng hay
cớ chi làm bằng chứng không nhỉ ?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Có, đây ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ hãy xem.
Hắn cho tay vào lưng lấy ra hai cái mật lệnh đêm qua trao cho ÃÆ¡n Hiểu Thiên và nói:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ hãy xem rồi sẽ biết.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên xem hai mật lệnh và tõ ra vô cùng kinh ngạc:
- Như thế là nghĩa lý làm sao?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Ãây là chuyện xảy ra tối hôm qua, khi ÃÆ°á»ng Chá»§ chưa vá» tại hạ đã có báo cáo cho Phó ÃÆ°á»ng Chá»§, chẳng hay
ÃÆ°á»ng Chá»§ có được báo lại hay không?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên quay lại Cung Quan Võ:
- Chuyện như thế này tại sao Phó ÃÆ°á»ng ChÅ© không báo lại?
Cung Quan Võ đáp:
- Tại hạ vốn không biết vá» chuyện đó , nếu hắn chuẩn bị mưu kế để ly gián giữa chúng ta thì ÃÆ°á»ng Chá»§ cÅ©ng tin được hay sao?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cầm hai tá» mật lệnh trên tay, trầm ngâm do dá»± má»™t lúc, ông ta quay lạí há»i Giang Hàn Thanh:
- Chuyện giả mang thương tích đêm qua, tại sao Nhị công tử lại không cho tại hạ biết?
Giang Hàn Thanh đáp: .
- Ãêm qua, khi tiếp mật lệnh báo cáo, tại hạ nhận thấy ngưá»i cầm đèn tuy đã tìm cách biến đổi giá»ng nói nghe quen thuá»™c nhưng tại hạ đã phảng phất nhận biết giá»ng nói cá»§a Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§, chính vì thế tại hạ không tiện nói vá»›i ÃÆ°á»ng chá»§, vì nếu công chuyện bị tiết lá»™ thì đại sá»± bất thành.
Cug quan Võ cưá»i:
- Giang Hàn Thanh, ngươi nói năng lấp liếm quá , giá như ngươi cho ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ biết trước thì chuyện nầy còn có
thể xét lại, chứ bây giỠngươi tự thêu dệt như thế thì e muộn quá đi chăng?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên vùng quay lại phía cá»­a sổ thét lên:
- Ai?
Má»™t bóng ngưá»i thoáng vào và lên tiếng:
- Bần đạo..
Vừa trả lá»i cho ÃÆ¡n Hiểu Thiên, Thanh Phong đạo trưởng vừa quay lại há»i Giang Hàn Thanh:
- Nhị công tử đã phát hiện được tung tích của địch rồi à ?
Và ông ta làm bá»™ ngạc nhiên há»i luôn Cung quan Võ:
- Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ bị thương sao?
Giang Hàn Thanh nói:
- Có đạo trưởng đến đây hay quá , xin đạo trưởng minh chứng cho chuyện đã qua.
Thanh Phong đạo trưởng mÄ©m cưá»i:
- Tự nhiên, bần đạo sẽ rất công bình.
Và ông ta lại há»i luôn: .
- Nhị công tá»­ đã cho ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng chá»§ biết chuyện hôm qua rồi chứ ?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Vẫn chưa nói hết.
Thanh Phong đạo trưởng cưá»i :
- Chưa nói thì tá»± nhiên là ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ không làm sao biết được.
Giang Hàn Thanh gật đầu:
- Vâng, bây giỠthì có thể nói lại rõ ràng.
Hắn bèn thuật lại tất cả những chuyện xảy ra đêm hôm qua cho đến bây giá», nhưng vừa kể đến đó thì Cung Quan Võ đã chận lại :
- Ãó là những chuyện bịa đặt, ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ đừng tin .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cau mặt:
- Phó ÃÆ°á»Ÿng Chá»§ nên im lặng, tin hay không, phải hay trái tại hạ tá»± đủ có khả năng xét Ä‘oán .
Tự nhiên với chức vụ tôn ty, Cung Quan Võ dầu không muốn cũng vẫn phái tuân lệnh làm thinh.
Thanh Phong đạo trưởng cưá»i:
- ÃÆ°á»£c rồi .. bây giá» thì bần đạo xin nói .
Ông ta thuật cho ÃÆ¡n Hiểu Thiên biết chuyện đêm qua khi vào chẩn mạch cho Giang Hàn Thanh, hai ngưá»i đã dùng truyá»n âm bí mật nói chuyện vá»›i nhau và cả hai sắp đặt kế hoạch lừa kẻ địch .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật gật đầu và khẽ liếc Cung Quan Võ .
Thanh Phong đạo trưởng lại nói thật rõ vỠchuyện bàn tới với Giang Hàn Thanh công chuyện dụ địch đêm nay, và chính đó mới là đầu mối chuyện bắt Cung quan Võ .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên ngó Cung Quan Võ cưá»i nhạt:
- Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ đã nghe rõ rồi chứ? Như thế thì Giang Nhị công tá»­ đâu có chuyện gì khả nghi?
Câu nói đó bao hàm ý nghĩa: nếu Giang Hàn Thanh không có chỗ khả nghi thì tự nhiên chỗ khả nghi phải vỠphần Cung Quan Võ .
Cung Quan Võ hơi biến sắc, hắn vừa muốn nói thì Thanh Phong đạo trưởng đã chận trước:
- Ãêm nay, vì để hiệp trợ Giang Nhị công tá»­ , nhưng vì canh vừa rồi có má»™t chuyện thình lình xảy ra, vì thế nên lở chuyện ở đây..
Thanh Phong đạo trưởng chưa nói dứt thì ÃÆ¡n Hiểu Thiên đã chận há»—i dồn:
- Ãạo trưởng đã phát hiện tung tích địch nhân?
Thanh Phong đạo trưởng nói:
- Chuyện đó có thì để nói sau, bây giá» nên giải quyết chuyện này đã, Giang Nhị công tá»­ là ngưá»i trú ngụ tại đây xin công tá»­ hãy kể lại cho biết.
Câu nói cá»§a Thanh Phong đạo trưởng cÅ©ng đã quá rõ ràng, ông ta bảo Giang Hàn Thanh kể chứ không há»i Cung Quan Võ, như thế đủ chứng tá» Cung Quan Võ là kẽ đáng hoài nghi .
Sau khi Giang Hàn Thanh kể lại .
Thanh Phong đạo trưởng nói vá»›i ÃÆ¡n Hiểu Thiên:
- Chuyện đêm nay, theo bần đạo thì cũng là chuyện hiểu lầm .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên hÆ¡i lấy làm lạ, vừa rồi qua câu chuyện thuật lại cá»§a Giang Hàn Thanh và Thanh Phong đạo trưởng thì rõ ràng Cung Quan Võ là ngưá»i đáng nghi ngá», thế nhưng tại sao bây giỠông ta lại nói ra như thế?
Nhưng vì vốn biết ông ta là ngưá»i cÆ¡ trí nên ÃÆ¡n Hiểu Thiên chỉ gật đầu theo:
- Vâng, xin theo cao kiến của đạo trưởng.
Thanh Phong đạo trưởng nhìn chầm chập vào Cung Quan Võ rồi lại quay qua nói vá»›i ÃÆ¡n Hiểu Thiên:
- Thiếu Lâm qui cá»§ nghêm minh, Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ lại từ Thiếu Lâm phái đến, thêm vào đó lại là tục gia sư Ä‘iệt cá»§a Ãại Giác Chưởng Môn, lẽ tá»± nhiên không phải là ngưá»i có thể do NgÅ© Phượng Môn phái đến đây tiá»m phục.
Câu nói cá»§a Thanh Phong đạo trưởng có hậu ý thắt má»™t cái gút khá lá»›n, bởi vì khi đỠcập đến Thiếu Lâm, đỠcập Ãại Giác Chưởng Môn là ông ta đã đặt ra má»™t vấn đỠtrá»ng đại là khi phái ngưá»i ứng viện cho Lưu Hương Cốc thì ngưá»i đó dầu là tục gia đệ tá»­ , hắn đến đây cÅ©ng vẫn là đại biểu cho Thiếu Lâm.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu:
- Ãạo trưởng nói đúng, Thiếu Lâm hàng ngàn năm nay vẫn là môn phái lãnh đạo võ lâm, chá»§ trì chính nghÄ©a, tại hạ cÅ©ng cãm thấy Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ rất khó là ngưá»i tiá»m phục cá»§a NgÅ© Phượng Môn.
Nghe khẩu khí cá»§a hai ngưá»i mà Giang hàn Thanh đâm bá»±c.
Cho dầu là ai Ä‘i nữa, cho dầu là môn phái được trá»ng vá»ng như Thiếu Lâm đâu phải không có ngưá»i sai quấy?
Thế mà giá»ng Ä‘iệu cá»§a hai ngưá»i thì lại hình như quá vị nể Thiếu Lâm, má»™t chuyện vị nể không đúng chá»— ..
Thế nhưng vì còn phải chỠxem thái độ cuối cùng, nên hắn cố nhẫn nại làm thinh.
Thanh Phong đạo trưởng nói tiếp:
- Nhưng chuyện đêm nay, sau khi duyệt xét tình hình, thì Cung Phó ÃÆ°á»ng ChÅ© lại là ngưá»i có hành động đưa đến
sá»± hoài nghi to tát . Bằng vào sá»± việc xảy ra , không thể phá»§ nhận là có nhiá»u Ä‘iểm chứng tá» là ngưá»i cá»§a NgÅ© Phượng
Môn sai đến đây tiá»m phục.
Bây giỠđến phiên ÃÆ¡n Hiểu Thiên ngÆ¡ ngác.
Lối nói của Thanh Phong đạo trưởng thật khó dò , vừa rồi chính ông ta bảo là không có thể, thế nhưng bây giỠthì lại
bảo là có thể . Ông ta không hiễu muốn dở trò gì?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên chá»›p mắt:
- Tại hạ chưa rõ ý đạo trưởng.
Thanh Phong đạo trưởng cưá»i :
- Không phải bần đạo nói chuyện hồ đồ , nhưng tại vì sá»± việc hÆ¡i phức tạp, vậy bần đạo xin nói rõ. Má»™t khi phái ngưá»i đến đây trợ lá»±c , tá»± nhiên Ãại Giác thiá»n sư thừa biết tính tình từng môn đệ cá»§a mình vì má»i hành vi cá»§a Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ không phải cá nhân đơn độc mà là đại diện cho Thiếu Lâm, vì thế nếu không tưá»ng tận tâm ý, nhất định Ãại Giác Thiá»n Sư không bao giỠđồng ý, như vậy nếu Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ bây giá» là ngưá»i tiá»m phục cá»§a NgÅ© Phượng Môn thì có má»™t cách giải thích khác.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i:
- Theo đạo trưởng thì có thể như thế nào?
Thanh Phong đạo trưởng gằn từng tiếng:
- Có thể ngưá»i này giả mạo Cung Quan Võ .
Cung Quan Võ biến sắc mà ÃÆ¡n Hiểu Thiên cÅ©ng tái mặt.
Nếu ngưá»i này là Cung Quan Võ giả thì tất nhiên Cung Quan Võ thật đã bị hại .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên khẽ gật đầu:
- Lá»i cá»§a đạo trưởng rất hữu lý ..
Và ông quay qua phía Cung Quan Võ trầm giá»ng:
- Tung tích của bằng hữu đã bại lộ rồi, thế mà còn chưa chịu khai ra sao?
Lá»i lẽ cá»§a ÃÆ¡n Hiểu Thiên có tính cách khẳng định chứ không còn phải nghi ngá».
Thế nhưng Cung Quan Võ cưá»i như không:
- Lão đạo sÄ© nói chuyện hồ đồ như thế mà ÃÆ°á»ng Chá»§ cÅ©ng tin được sao? Tại hạ nếu không phải Cung Quan Võ
thì còn ai vào đây nữa?
Giang Hàn Thanh gật gật đầu....
Tài sản của giacuongly

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âÿçàíèå, êàçàíü, êðóïíåéøèé, ìàñÿíÿ, ïàðàãðàô, íàðàùèâàíèå, ïðîñòèòóòêè, ó÷åáíèêè, ýíöèêëîïåäèÿ

Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™