67. Nguyện Kết Cá», Ngáºm Và nh Báo Äáp - Hoa Trách Chi Nước Chảy Vô Tình
Nhìn Bạch Y thiếu niên đứng chôn chân dưới đất, thanh niên cúi xuống lấy trong giá» ra hai trái cây chÃn đỠđưa cho hai ngưá»i, cất tiếng phá tan cảnh im ắng nặng ná»:
- Huynh đà i ba ngà y qua chưa ăn tà gì chắc đã đói lắm. Ở rừng sâu núi thẳm không có cao lương mỹ vị gì, hãy gắng ăn tạm quả nà y váºy !
ÄÆ°a tay đón lấy Äồng Thiên Kỳ cưá»i, nói:
- Äa tạ huynh đà i!
Thanh niên đưa trái kia cho Bạch y thiếu niên nhưng chà ng lắc đầu từ chối.
Lại ăn thêm mấy trái nữa sau đó Äồng Thiên Kỳ đưa tay lau miệng rồi trịnh trá»ng há»i :
- Äồng má»— có thể biết quý tÃnh đại danh cá»§a nhị vị hay không ?
Bạch Y thiếu niên không quay đầu lại.
Còn thanh niên liếc nhìn chà ng má»›i lắc đầu đáp ; - Chà đông bốn bể Ä‘á»u là anh em, biết hay không chẳng quan trá»ng gì, Äồng huynh nhất trà váºy không ?
Äồng Thiên Kỳ cưá»i gáºt đầu.
- Huynh đà i nói có lý lắm.
Chà ng chợt ngước đầu nhìn hai ngưá»i, há»i:
- Hiện tại và o giỠnà o rồi ?
Bạch Y thiếu niên vá»™i quay đầu lại há»i :
- Äồng huynh định Ä‘i ư.
Tuy sắc mặt chà ng vẫn lạnh tanh nhưng giá»ng nói lại lá»™ vẻ quan hoà i.
Sau má»™t lúc do dá»±, thanh niên vốn mong Äồng Thiên Kỳ sá»›m rá»i khá»i nÆ¡i đây liá»n buá»™t miệng :
- Theo cước trình cá»§a huynh đà i mà đoán thì từ đây vá» hướng đông đến trấn Xuyên SÆ¡n chỉ cháºp tối là tá»›i nÆ¡i, chẳng hay có phải huynh định đến đó không?
Äồng Thiên Kỳ chưa kịp đáp thì Bạch Y thiếu niên vá»™i tiếp lá»i :
- Äồng huynh muốn Ä‘i đâu ?
Äồng Thiên Kỳ cưá»i đáp :
- Vị huynh đà i nà y đoán đúng !
Bạch Y thiếu niên lắc đầu nói :
- Không đúng ! bởi vì phân đà n Triết Äông đóng ở đó mà !
Thanh niên ngÆ¡ ngác há»i :
- Äồng huynh có mối tương giao vá»›i Nháºt Nguyệt Bang ư ?
Bạch Y thiếu niên tiếp lá»i :
- Phải chăng đó là hy vá»ng duy nhất mà Äồng huynh đã nói ?
- Lần nà y huynh đà i Ä‘oán đúng Bạch Y thiếu niên lại nhìn ra ngoà i cá»a động nói thầm :
- Ta đã sớm đoán ra mà .
Giương mắt nhìn Äồng Thiên Kỳ hồi lâu, thanh niên chợt buá»™t miệng há»i :
- Phải chăng Äồng huynh đã hẹn đồng bạn chỠở đó ?
Äồng Thiên Kỳ không trả lá»i chỉ nói :
- Huynh đà i nhất định rất Ãt Ä‘i lại võ lâm Trung Nguyên nà y, vì thế không biết rằng Nháºt Nguyệt Bang muốn đối phó có má»™t mình Äồng má»—.
Thanh niên cất giá»ng nghi ngá» :
- Nháºt Nguyệt Bang hùng háºu thế mà chỉ đối phó vá»›i mình ngươi thôi sao ?
Cháºm bước đến cá»a động, Äồng Thiên Kỳ quay lại nhìn hai ngưá»i rồi trang nghiêm nói :
- Äồng má»— lúc nà y chợt hy vá»ng rằng chuyện kết cá» ngáºm và nh cá»§a ngưá»i xưa có tháºt để còn mong báo đáp Æ¡n sâu hai vị. Äến đây xin cáo biệt !
Nói rồi chấp tay cúi đầu chà o, sau đó quay ngưá»i Ä‘i ra ngoà i. Chỉ sau mấy cú nhảy, tà áo trắng đã mất hút trong mà n mưa Bất giác bước theo mấy bước, thanh niên dừng lại ở ngay cá»a động kinh dị nhìn theo bóng Äồng Thiên Kỳ nghÄ© bụng :
- Không ngá» ngưá»i nà y trẻ tuổi như thế mà công lá»±c không những hÆ¡n ta, có lẽ chẳng kém gì sư muá»™i.
Lại nghĩ thêm :
"Kết cá» ngáºm và nh... đó là tÃch xưa nói chuyện báo ân ở kiếp sau, chẳng lẽ hắn biết trước mình không còn sinh lá»™ nữa ? Ngưá»i nà y bị ám toán thá»±c là đáng tiếc !".
NghÄ© Ä‘oạn. chà ng quay sang Bạch Y thiếu niên há»i :
- Sư muá»™i, ngưá»i nà y thân thế ra sao muá»™i có biết không ?
Theo cách xưng hô đủ biết Bạch Y thiếu niên là nữ giả trang.
Bạch y thiếu niên không đáp mà há»i lại:
- Sư huynh cho rằng ngưá»i đó thế nà o ?
Má»™t thá»i gian không hiểu ý tứ sư muá»™i, thanh niên lúng túng cưá»i đáp :
- Lạnh lùng, bình tÄ©nh, công lá»±c cao cưá»ng, tháºt là má»™t ngưá»i đáng phục.
- So với tiểu muội thì thế nà o ?
Thanh niên ngơ ngác nói :
- Nam nữ bất đồng, không thể so sánh Nếu luáºn vá» võ công thì hắn không thể nà o bằng sư muá»™i được.
Thiếu nữ không tỠvẻ vui, chỉ buột miệng nói :
- Là m sao sư huynh biết được ?
- Sư muội là tôn nữ của Vạn Kiếm Vương. Trên võ lâm hiện nà y ai có thể sánh võ công với "Vạn kiếm Công Chúa được ?
Thiếu nữ lắc đầu vẻ không tán thà nh:
- Sư huynh quên rằng Vân Không sư bá nổi danh tạ thế như thế nà o ư ? Huynh quên rằng gia gia ta hiện đang nằm trong tình huống ra sao ư ?
Thanh niên buông lá»i an á»§i :
- Sư muá»™i lại phiá»n lụy rồi ! Những việc đó tiểu huynh không những Ä‘á»u biết, cÅ©ng nhá»› thêm rằng gia gia khen muá»™i tư chất thông minh lại được kỳ duyên, công lá»±c so vá»›i sư gia gia đã không kém, cÅ©ng có thể Ä‘em so vá»›i Vân Không sư bá nữa.
Thiếu nữ trầm mặc nói - Nhưng sư gia gia vẫn không cho phép ta xuất đạo thay ngưá»i báo cừu mà !
- Sư muá»™i ! Sư gia gia không phải sợ võ công cá»§a sư muá»™i không đủ, chỉ lo muá»™i đơn độc dá»… sa và o cạm bẫy cá»§a địch nhân. Chỉ cần chúng ta tìm được đệ tá» tái truyá»n cá»§a lão nhân gia lúc đó má»›i có thể báo thù cho sư môn được !
Thiếu nữ vẫn nói với vẻ sầu muộn :
- Ai biết đến lúc nà o má»›i tìm được ngưá»i đó ? HÆ¡n nữa tháºt có vị đệ tỠđó không ?.
Thanh niên nói một cách tin tưởng:
- Sư muá»™i ! ngưá»i có chà ắt việc phải thà nh. Sư gia gia nói ắt không sai. Huống chi ngưá»i còn nói vị đó võ công không kém sư muá»™i đâu, lại thân hoà i tuyệt há»c "Tiá»m Long Công" cái thế. Thiết nghÄ© ngưá»i như váºy má»—i khi xuất đạo chỉ cần chưa tá»›i má»™t năm đủ là m chấn động võ lâm rồi, hẳn bây giá» danh tiếng ngưá»i đó đã vang khắp võ lâm rồi, chỉ tại chúng ta chưa hạ sÆ¡n nên không biết đó thôi.
Thiếu nữ gáºt đầu, chợt nà ng thay đổi đỠtà i :
- Sư huynh nháºn thấy Äồng Thiên Kỳ hình như có vẻ đơn độc không ?
Bạch Y thiếu niên tức Vạn Kiếm Công Chúa đỠcáºp đến Äồng Thiên Kỳ khiến thanh niên thấy không vui, hÆ¡n nữa trong giá»ng nói và thái độ hình như nà ng đồng tình vá»›i thiếu niên đó. Thanh niên liá»n nói giá»ng hÆ¡i bất bình :
- Hắn cô đơn hay không, chúng ta là m sao...
Thanh niên nói tới đó liếc nhìn thấy thân tình của Vạn Kiếm Công Chúa tỠra không hà i lòng đà nh im lặng.
Vạn Kiếm Công Chúa lảnh đạm nói tiếp lá»i :
- Với chúng ta không quan hệ chứ gì ?
Thanh niên thở dà i đáp :.
- Sư muá»™i, bản tÃnh sư huynh vốn khẳng khái và bá»™c trá»±c, trong đầu nghÄ© gì Ä‘á»u không giấu giếm được.
Vạn Kiếm Công chúa gáºt đầu, giá»ng nói phần nà o đã dịu Ä‘i :
- Sư huynh có biết tiểu muội định nói gì không ?
Thanh niên đáp với vẻ cương quyết :
- Sư muá»™i có phải muốn sư huynh ngầm tương trợ Äồng Thiên Kỳ hay không ?
Vạn Kiếm công Chúa nhìn vị sư huynh trung háºu cá»§a nình, chỉ thốt lên :
- Sư huynh !
- Sư muá»™i. Việc cá»§a muá»™i, ngu huynh chỉ sợ lá»±c bất tòng tâm. Chỉ cần đủ sức thì dù chết ngu huynh cÅ©ng không oán háºn...
Giá»ng Vạn Kiếm Công Chúa dịu dà ng :
- Äừng nói thế !
Thanh niên trầm giá»ng :
- Sư gia gia đã nói, sư muá»™i bản tÃnh thông minh, còn ngu huynh thì lại trì độn.. ta và muá»™i... Ài !
Nét mặt không vui, Vạn Kiếm Công Chúa nói :
- Tiểu muội tự biết mình có lỗi với sư huynh. Nhưng... tuy nhiên...
- Ngu huynh đã hiểu rõ... việc nà y chẳng phải chỉ theo ý mình. Ngu huynh định không gạc nhiên vá» chuyện Äồng Thiên Kỳ xuất hiện.
Vạn Kiếm Công Chúa chống chế :
- Sư huynh, việc nà y vá»›i Äồng Thiên Kỳ vô can, cho nên căn bản hắn không biết muá»™i là nữ nhi. Còn ta cứu bởi vì thấy hắn sá» dụng tiá»m Long chưởng mà thôi.
Sá»± thá»±c, lần ấy thấy Äồng Thiên Kỳ nà ng tuyệt nhiên không biết chà ng có Tiá»m Long chương, chỉ thấy rất nhiá»u bằng hữu và ngưá»i thân thÃch cá»§a chà ng vây đánh chà ng mà thôi.
Thanh niên dưá»ng như nhá»› ra chuyện gì, kinh dị nghÄ© thầm :
"Long đầu kiếm, Tiá»m Long chưởng, lại thêm Phượng VÄ© kiếm cá»§a sư muá»™i nữa, hắn cái gì cÅ©ng hÆ¡n ta, ngưá»i... trá»i xanh quả tháºt bất công quá.".
Rồi to giá»ng :
- Sư muội, ngu huynh chuyến nà y đi giúp hắn, coi như cuối cùng tìm được vị ấy rồi ! Sự gia gia đã nói :
chỉ cần Long đầu Phượng vÄ© song kiếm, lại thêm Tiá»m Long chưởng tương phù ắt đối địch được vá»›i Tứ lão. Ta Ä‘i báo cho hắn biết đây !
Nói xong quay ngưá»i định Ä‘i.
Vạn Kiếm Công Chúa lo lắng gá»i :
- Sư huynh...
Thanh niên quay đầu lại :.
- Sư muội, còn gì nữa ?.
Vạn Kiếm Công Chúa bỗng cúi đầu nói khẽ :
- Không có gì đâu !
Thanh niên chợt thấy lòng trống rá»—ng, buồn bã thở dà i, má»™t lúc gượng cưá»i nói :
- Sư muá»™i, ngu huynh tuy trì độn nhưng cÅ©ng hiểu rằng váºn mạng mình do trá»i định, sức ngưá»i không thể cải đổi được. Chuyến Ä‘i nà y sư muá»™i yên tâm, ngu huynh nhất định không là m cho Äồng Thiên Kỳ bất lợi đâu. Huynh chỉ có thể nói váºy thôi !
Vạn Kiếm Công Chúa nhá» giá»ng nói vá»›i vẻ hối háºn :
- Sư huynh, tiểu muội sai rồi !
Biết mình đã liệu việc không sai, thanh niên chép miệng thở dà i rồi phi thân ra khá»i động biến mất trong mà n mưa.
Dõi mắt theo sư huynh, Vạn Kiếm Công Chúa u oán than :
- Trá»i xanh an bà i tháºt quá bất công ! Than ôi ! Hoa rÆ¡i hữu ý nước chảy vô tình...
Nà ng đứng nghĩ ngợi không đầu không cuối thêm một lúc nữa rồi cũng cất bước ra đi. Trong gian thạch động rêu mốc chỉ còn lại giỠquả rừng và tiếng mưa rơi tà tách.
oo Ở đông nam trấn Xuyên SÆ¡n có má»™t tòa trang viện lá»›n. Tuy kiến trúc không được như các đại gia vương hầu khanh tướng nhưng không kém những báºc đại phú cá»± thương.
Cư dân trong Xuyên SÆ¡n trấn chỉ biết đó là gia sản cá»§a trang chá»§ đại gia, tịnh rất Ãt ngưá»i biết đó là phân đà n Triết Äông cá»§a Nháºt Nguyệt Bang. Lúc đó má»i đố đầu canh hai, trên con đưá»ng lá»›n dẫn tá»›i trang viện có má»™t thiếu niên mặt mÅ©i tuấn tú nhưng lạnh lùng, áo thấm đẫm mưa đã đông kết lại hướng tá»›i cá»a lá»›n trang viện Ä‘i và o. Chà ng bước cháºm rãi, đĩnh đạc như và o chá»— không ngưá»i.
Hai bên cánh cổng bằng sắt, to lớn có hai gã đại hán đứng cạnh. Gã đứng bên phải dáng điệu ngất ngưỡng, hai mắt đỠquạch, miệng thở răng toà n hơi rượu. Tiếng gã đứng bên trái cà u nhà u :
- Lão Hồ ! Sao ngươi đến ná»—i nà y ? ta tháºt không sao chịu nổi ngươi. Nếu chá»§ nhân phát hiện thì há»ng quá, chỉ e khi đó ta không còn biện bác gì cho ngươi được.
Giá»ng ngưá»i được gá»i là lão Hồ lè nhè đáp lại:
- Thôi mà . Lão tiá»n, hôm nay bổn trang mở há»™i ăn mừng gã há» Äồng vá» chầu tiên tổ, ta uống chút đỉnh thôi mà . Vả lại ngoà i gã há» Äồng đó ra có ai dám phạm và o đây chứ ? Xem ra chúng ta từ đây đỡ khổ nhiá»u rồi !
Lão Tiá»n vẫn nghiêm nghị, nói :
- Ngươi chá»› nên khinh thị như váºy ! Nếu lỡ đà n chá»§ thân Ä‘i kiểm tra mà thấy ngươi thế nà y thì đừng trách.
Lão vừa nói tá»›i đó bá»—ng đưa mắt nhìn ra ngoà i cổng. Lão ngạc nhiên không tin và o mắt mình, đưa tay giụi mắt nhìn lại thì vẫn như cÅ©, quả nhiên từ phÃa ngoà i có má»™t nhân ảnh mà u trắng Ä‘ang từ từ Ä‘i tá»›i cổng.
Lão liá»n buông má»™t câu chá»i đổng :
- Con mẹ nó ! Äi đâu giá» nà y...
Lão Hồ giương cặp mắt say ngÆ¡ ngác há»i:
- Thấy quỷ vì thế ?
Vừa nói xong lão kinh hãi nhìn ra cá»a.
Lúc nà y ngưá»i báºn bạch y đã tá»›i cách cánh cổng sắt chừng hai trượng, dưới ánh trăng trông rõ là má»™t thiếu niên.
Thiếu niên vẫn không dừng bước, mặc dù lúc đó hai đại hán bước ra cháºn ở cá»a.
Lão Tiá»n buông giá»ng hách dịch há»i :
- Tiểu tá», ngươi tim ai mà ngông nghênh thế há» ?
Bạch y thiếu niên dừng lại cách hai ngưá»i chừng ba thước há»i lại :
- Hai vị nói gì ?
Lão Hồ trừng mắt quát :
- Tiểu tá» ngươi có việc gì sao không đến sá»›m ? Chúng ta vốn tÃnh bất hảo, không cút Ä‘i thì liệu đó !
Bạch y thiếu niên gáºt gáºt đầu lạnh giá»ng :
- Chá» khi xuống gặp Diêm Vương rồi, có thể hai vị cải đổi tÃnh cá»§a mình cho tốt hÆ¡n má»™t chút.
Hai trang hán nghe váºy mặt Ä‘á»u biến sắc. Gã há» Tiá»n ngá»a mặt cưá»i nói :
- Hắc hắc... Tiểu tá» ! Ngươi định tá»›i đây quáºy phá đó ư ? Có biết đây là nÆ¡i nà o không chứ ?
Bạch y thiếu niên cưá»i nhạt cất giá»ng lạnh lùng :
- Äồng má»— Ä‘ang đêm tá»›i đây, nếu không biết đây là nÆ¡i nà o thì còn tá»›i là m gì ?
Lão Tiá»n vá»™i nói :
- Ngươi nói ngươi há» gì ? Há» Äồng ư ?
Lão Hồ nghe hÆ¡i biến sắc liá»n há»i dồn:
- Cái gì ? Lão Hồ, hắn há» Äồng ư ?
Láºp tức hÆ¡i rượu tiêu mất là m lão tỉnh hẳn.
Bạch y thiếu niên vẫn nói bằng giá»ng lạnh như băng :
- Äồng má»— như nói ra tên mình là Äồng Thiên Kỳ hẳn hai vị biết mục Ä‘Ãch cá»§a Äồng má»— tá»›i đây là m gì chứ ?
Hai gã tráng Ä‘inh nghe xong bất giác lùi sau ba bước mình toát mồ hai, lão Tiá»n cố là m ra vẻ táo gan vá»™i há»i :
- Thế nà o ? Ngươi... ngươi là Äồng Thiên Kỳ.
Lão Hồ đưa mắt cho đồng bá»n ra hiệu như muốn và o trong thông báo, nhưng lão Tiá»n ngăn lại :
- Lão Hồ đừng đi !
Äồng Thiên Kỳ lãnh bạo cưá»i nói:
- Äồng má»— tìm được đến dà y rồi khá»i phiá»n hai vi Ä‘i bẩm báo nữa... sinh có chá»—, tá» có nÆ¡i. TỠđịa cá»§a hai vị chÃnh là chá»— nà y rồi !
Tuy chưa gặp Äồng Thiên Kỳ nhưng cả hai Ä‘á»u biết mình không phải là địch thá»§ cá»§a đối phương. Há» còn biết thêm Huyết Sát Thá»§ đã nói quyết không hai lá»i Hai trang hán đưa mắt nhìn nhau má»™t lúc rồi lão há» Tiá»n gắng gượng nói :
- Lão Hồ ! Chúng ta khó thoát, chi bằng liá»u chết má»™t phen, nà o tiến !
Lão Hồ thấy có lý liá»n hét to má»™t tiếng xông và o.
Tuy nhiên lão Tiá»n đã sắp sẵn mưu gian từ trước. Thấy lão Hồ xông và o, hắn liá»n quay ngưá»i bá» chạy.
NgỠđâu má»›i được ba bước lá»t và o cổng thì đã thấy thân ảnh lướt tá»›i. ChÃnh Äồng Thiên Kỳ Ä‘ang chặn trước mặt.
Lão Tiá»n khá»±ng lại lùi sau hai ba bước ngoảnh lại thì đã thấy lão Hồ nằm ngá»a mặt lên trá»i không động dáºy, chắc hẳn đã tuyệt khà rồi. Lão chợt có cảm giác có má»™t cÆ¡n lạnh chạy dá»c sống lưng, tay chân hầu như đông cứng lại không nhấc nổi.
Äồng Thiên Kỳ khinh bỉ nhìn hắn nói :
- Gặp nguy bá» bạn, tôn giá sống trên Ä‘á»i nà y váºy là đã nhiá»u lắm !
Biết không sao chạy toát, lão Tiá»n vá»™i và ng quỳ sụp xuống van lÆ¡n :
- Tiểu gia gia. tiểu tổ tông... xin...
Lão tiá»n chưa kịp nói hết thì Äồng Thiên Kỳ đã phóng má»™t chưởng kết liá»…u Ä‘á»i má»™t kẻ đê hèn.
Äồng Thiên Kỳ không nhìn hai tá» thi, tiếp tục Ä‘i và o cá»a trang viện.
Tin rằng Äồng Thiên Kỳ đã chết, Thiên Huyá»n Kiếm Tất VÅ© không bố phòng kỹ cà ng như trước. Suốt từ cá»a lá»›n đến táºn đại sảnh không thấy bóng ngưá»i nà o.
Äến trước sân, Äồng Thiên Kỳ đưa mắt nhìn quanh rồi tiếp tục Ä‘i thẳng.
Trong sảnh đèn sáng trưng, Äồng Thiên Kỳ đứng ở hòn giả sÆ¡n trước sảnh nhìn và o. Suốt từ hai cánh cổng bằng gá»— lim lá»›n đến thạch cấp, sau đó là bức bình phong mà u xanh lục tuyệt không có ngưá»i nà o canh giữ.
Chà ng thản nhiên bước tới thạch cấp.
Vừa định bước lên thêm thì đột nhiên từ trong sảnh có một trung niên hán tỠchừng bốn mươi tuổi đang vừa bước ra.
Hán tá» chừng như không ngá» có ngưá»i lạ thâm nháºp và o táºn trong đây nên không chút đỠphòng.
Äồng Thiên Kỳ thản nhiên bước lên thạch cấp.
Trung niên hán tá» vừa định bước xuống thá»m thì chợt phát hiện ra Äồng Thiên Kỳ, gã ngÆ¡ ngác đứng sững, bụng nghÄ© :
"Hai đứa tiểu cẩu há» Tiá»n và há» Hồ tháºt đáng đánh đòn lắm ! Dù là ngưá»i quen cÅ©ng phải đưa và o bẩm báo, huống chi ngưá»i lạ ? Thế mà để hắn tá»± tiện và o táºn đây, may mà gặp ta nếu không hắn Ä‘i thẳng và o để tổ sư sư và khách nhân bắt gặp trách tá»™i thì ai cứu được !".
NghÄ© Ä‘oạn, trung niên hán tỠđến trước mặt Äồng Thiên Kỳ, giÆ¡ tay ngăn chà ng lại há»i:
- Vị bằng hữu đến tìm ai ở đây thế ?
Äồng Thiên Kỳ má»›i Ä‘i chừng được mưá»i báºc, ngẩng đầu lên nói :
- Tìm các vị !
Trung niên hán tá» tá» nhÃu mà y há»i tiếp :
- Kể cả bốn hương chủ nữa ư ?
- Tôn giá đã là hương chủ thì không ở ngoà i.
Trung niên hán tỠchợt cảnh giác lùi lại một bước nói :
- Bằng hữu ! HỠphương ta tuy trà nhớ không tốt lắm nhưng không tin rằng đã gặp qua ngươi. Trước hết hãy nêu danh tánh ra !
- Không sai. tôn giá quả tháºt chưa từng gặp qua tại hạ, vì thế nên má»›i sống được đến táºn bây giá»... Tại hạ muốn má»™t thứ mà đến đây, há»i danh tánh chẳng hóa ra là m má»™t việc thừa ư ?
Trung niên hán tá» thấy việc không ổn liá»n ngầm váºn công phòng bị, miệng há»i:
- Các hạ muốn tới đây quấy nhiễu đó ư ư ? Cần thứ gì ?
Äồng Thiên Kỳ thấp giá»ng :
- Cần cái mạng của các vị.
Trung niên hán tư biến sắc, sau má»™t thoáng trấn tÄ©nh, gã cưá»i nói :
- Khẩu khà cá»§a các hạ ghê tháºt. Trừ phi đến sai chá»— hoặc tá»›i đây tìm cái chết, cứ theo khẩu khà mà phán Ä‘oán thì các hạ tịnh không phải là kẻ muốn thay danh đổi há».
Äồng Thiên Kỳ cháºm rãi nói :
- Vì phải nghe danh tánh của tại hạ mà hai vị ngoà i kia đã bỠmạng rồi !
Trung niên hán tá» cưá»i gằn đáp :
- Tháºt cuồng ngông ! Ngươi dám đến đây náo loạn. Trước khi tiểu tá» ngươi Ä‘á»n mạng, ta quyết bắt ngươi nói rõ danh tánh má»›i được Äồng Thiên Kỳ cưá»i lạnh há»i :
- Tôn giá chuẩn bị xong chưa ?
Trung niên hán tá» công lá»±c không kém, lại cáºy thế nhà . Gã cho rằng nếu núng thế có thể gá»i to má»™t tiếng ắt sẽ có ngưá»i tiếp ứng ngay, nghÄ© Ä‘oạn buông giá»ng khinh thị:
- Ưng Nhãn Thần ta đợi lâu rồi.
Mi tâm huyệt cá»§a Äồng Thiên Kỳ á»ng Ä‘á», Ưng Nhãn thần nháºn thấy chợt nghÄ© đến má»™t đặc Ä‘iểm cá»§a sát thần được truyá»n ngôn trên giang hồ vá»™i buá»™t miệng há»i :
- Ngươi là Äồng Thiên Kỳ ?
Mắt hiện sát cÆ¡, Äồng Thiên Kỳ lạnh giá»ng :
- Tôn giá tới số rồi !
Lá»i vừa dứt Äồng Thiên Kỳ đã áp sát đổi thá»§ chỉ má»™t cái vung tay nhẹ, Ưng Nhãn thần đã ngã ngưá»i xuống báºc đá, miệng thổ huyết tươi chết không kịp kêu má»™t tiếng.
Chà ng quay ngưá»i định bước và o đại sảnh chợt nghe từ trong có tiếng vá»ng ra :
- Xem như phÃa ngoà i có tiếng ngưá»i nà o bị ngã.
Äúng là thanh âm cá»§a Thiên Tâm Quái Cái.
Tiếng Vu Hồi Kiếm đáp :
- Hà n huynh yên tâm, Nháºt Nguyệt Bang tuy không dám nói là vô địch thiên hạ nhưng huynh đệ tá»± tin chưa có ai dám mạo phạm.
Äồng Thiên Kỳ mê hoặc nghÄ© thầm :
"Là m sao Thiên Tâm Quái Cái và Vu Hồi Kiếm xưng huynh gá»i đệ thế nà y ?
chẳng lẽ chúng cùng má»™t giuá»™c?†Lúc nà y lại nghe Thiên Tâm Quái Cái Hà n tâm ẩn cưá»i nói :
- Huynh đệ lại cho rằng không nên dùng mấy chữ dám hay không dám, chỉ nên nói đủ tư cách đến phân cục Triết Äông hay không.
Giá»ng Vu Hồi Kiếm đầy châm biếm :
- Hà n huynh nói thế lộ liễu quá.
Thiên Tâm Quái Cái đáp :
- Cần gì mà không lộ liễu ? nói ngay được rằng lão ăn mà y ta không đến để động can qua gì, mà chỉ theo cam kết tới đây đòi giá.
Vu Hồi Kiếm hÆ¡i thấp giá»ng :
- Nhưng Nháºt Nguyệt Bang chưa thấy tá» thi Äồng Thiên Kỳ !
Thiên Tâm Quái Cái cưá»i khẩy :
- Chuyện cÅ© khó gặp, vá» việc Vạn Kiếm Vương. lão phu đã được giáo huấn rồi, chuyện cÅ© chưa quên lại sinh chuyện má»›i. Các ngưá»i cho rằng lão ăn mà y ta dá»… bị lừa gạt thế sao ?
Vu Hồi Kiếm nói má»™t cách trịnh trá»ng:
- Hà n huynh chỉ nhá»› tá»›i công lao cá»§a riêng mình thôi thì không đúng rồi ! Thất Bá»™ Truy Hồn Mang kia là do bốn huynh đệ chúng ta hợp lá»±c má»›i dụng được độc váºt đó, chẳng lẽ việc ấy Hà n huynh lại quên ?
Thiên Tâm quái Cái cưá»i to :
- Hô hô há»™.. chưa trừ được Vạn Kiếm Vương. Tứ Lão các ngươi sẽ vÄ©nh viá»…n hãm thân được hắn, hắn sống hay chết thì lão phu ta chẳng quan tâm là m gì, Ä‘iá»u đáng nói là vì bốn ngưá»i các ngươi mà lão ăn mà y ta phải là m nô bá»™c cho hắn suốt mưá»i lăm năm đằng đẳng.
Äồng Thiên Kỳ nghe xong chá»™t dạ nghÄ© thầm :
“Chẳng lẽ Vạn Kiếm Vương lại chÃnh là vị đứng đầu NgÅ© Lão Pháºt tâm Thiá»n Sư ?†Lại nghe Vu Hồi Kiếm cưá»i nói :
- Chẳng lẽ trong suốt thá»i gian đó Hà n huynh không tìm được má»™t cÆ¡ há»™i nà o ?
Hay Hà n huynh... đang nuôi ý đồ gì khác ?
Thiên Tâm Quái Cái bị đánh trúng tim đen, nhưng vẫn còn cố chống chế :
- Lão ăn mà y ta còn có ý đồ gì chứ ?
Vu Hồi kiếm nghiêm giá»ng :
- Hà n huynh, chúng ta Ä‘á»u đã già rồi, trên giang hồ đã lặn lá»™i không Ãt. Trước Hà n huynh theo Vạn Kiếm Vương mưá»i lăm năm, sau lại liên hợp vá»›i Äồng Thiên Kỳ.
Vá»›i ngưá»i trước thì không có cÆ¡ há»™i, vá»›i ngưá»i sau lại cÅ©ng ngẫu nhiên ư ?
- Lão ăn mà y ta liên hợp vá»›i hắn thì có liên quan gì đến Nháºt Nguyệt Bang các ngươi nà o ?
Vu Hồi Kiếm cưá»i to đáp :
- Ngưá»i ta Ä‘á»u biết xưa nay Hà n huynh đã từng gia ân cho ai bao giá» ? Kết hợp vá»›i Äồng Thiên Kỳ chẳng qua không ngoà i việc hắn nắm được công phu Tiá»m Long công cá»§a Vạn Kiếm Vương đó thôi !
Äến đây Äồng Thiên Kỳ đã tin chắc mưá»i mươi Vạn Kiếm Vương chÃnh là Pháºt tâm thiá»n sư rồi.
Thiên Tâm Quái Cái giáºn dữ nói :
- Ngươi định mượn cá»› đó để nuốt lá»i hứa, chạy là ng ta phải không ?
- Hà n huynh Tứ Lão chúng tôi đâu thất hứa vá»›i Hà n huynh hồi nà o ? Lại đây chúng ta bình tÄ©nh đà m luáºn.
Thiên Tâm Quái Cái cưá»i nhạt :
- Chúng ta đã đà m luáºn cả buổi mà có kết quả gì đâu ? Nếu các ngươi giữ lá»i hứa thì hãy đưa lão ăn mà y ta xem váºt gì ở trong chÃn chiếc đỉnh đó !
Vá»›i lá»i nà y có thể Ä‘oán rằng lão ăn khất cái mưu hại Äồng Thiên Kỳ để đổi lấy chÃn chiếc đỉnh kia.
Äồng Thiên Kỳ ngùn ngụt căm thù nghÄ© bụng :
"Quân vô loà i nà y muốn bức ta truyá»n thụ Tiá»m Long công, không được má»›i giết ta để đổi Tà ng Long Cá»u đỉnh, tháºt mưu mô thâm độc !".
Vu Hồi Kiếm cưá»i đáp :
- Hà tất Hà n huynh phải vội vã thế !
Thiên Tâm Quái Cái hằm hằm nhìn đối phương gằn giá»ng :
- Lão ăn mà y ta Ä‘i chuyến nà y là phải được. Nếu các ngươi cho rằng trong lúc nà y đủ tư cách cùng Nam Hải dấy động can qua thì lão ăn mà y ta đà nh quay vá» thượng môn để chuẩn bị đỠphòng váºy.
Giá»ng lão khất cái không giấu sá»± hăm dá»a.
- Nếu dấy động can qua thì cả hai phái, Ä‘á»u thất lợi, Hà n huynh đã nghÄ© đến háºu quả thế nà o chưa ?
Thiên Tâm Quái Cái nói bầng giá»ng kiên quyết :
- Lão ăn mà y ta đã nói, là m là phải được !
Vu Hồi Kiếm phá lên cưá»i lá»›n :
- Hô hô há»™.. Hà n huynh nói váºy là m huynh đệ khó nghÄ© quá. Nếu Tứ Lão chúng ta lúc nà y mà đem Cá»u đỉnh trao cho Hà n huynh thì chẳng sợ thiên hạ chê cưá»i rằng Nháºt Nguyệt Bang chịu lép trước Nam Hải ư ?
Thiên Tâm Quái Cái lạnh giá»ng :
- Lão ăn mà y ta cáo biệt !
Vu Hồi Kiến vội ngăn lại :
- Khoan đã.
Thiên Tâm Quái Cái cưá»i nhạt há»i :
- Chẳng lẽ ngươi muốn lưu giữ lão ăn mà y ta lại ?
Vu Hồi kiếm cưá»i to :
- Hai phe giao binh không lưu tÃn sứ. Tuy nhiên lão phu muốn biểu lá»™ đầy đủ tấm lòng cung ngưỡng, má»i Hà n huynh uống thêm ba chén rượu nhạt, thế nà o ?
Thiên Tâm Quái Cái cưá»i khẩy đáp :
- Lão ăn mà y ta xưa nay chưa từng uống rượu say mà chết, huống chi ba chén thì có là m sao ?
Vu Hồi kiếm cưá»i khoái chà :
- Hô hô há»™.. huynh tháºt là ngưá»i hà o sảng.
Lão liá»n quay đầu và o trong sai :
- Tất đà n chủ ! ngươi đi xem Phương hương chủ đi là m gì mà suốt buổi vẫn chưa đem đồ ra thế ?
Má»™t giá»ng khác ứng thanh đáp ngay :
- Dạ, đệ tỠxin ra ngay !
Láºp tức từ phÃa sau bức rèm phÃa háºu sảnh bước ra má»™t ngưá»i. Äó chÃnh là Thiên Huyá»n Kiếm Tất VÅ©.
Hết chương 67