Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #66  
Old 02-06-2008, 01:18 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 065 - Cuá»™c Tá»· Ãấu Toàn Ngưá»i Mong Bại


Bá»—ng thấy Trương Tam cưá»i ha hả nói:

-Không trách võ công phái Tuyết SÆ¡n lừng danh thiên hạ, các phái khác không thể bì kịp. Té ra lúc anh em đồng môn luyện võ cÅ©ng đánh chém thá»±c sá»± như đánh nhau trên bãi chiến trưá»ng vậy. Thật là hiếm có ! Thật đáng phục ! Ha ha !

Lão há» Liêu mạnh dạn tiến lên má»™t bước, lá»›n tiếng há»i:

-Quí vị tôn giá phải chăng là sứ giả Thưởng Thiện, Phạt Aùc ở đảo Long Mộc ?

Trương Tam đáp:

-Chính thị ! Không hiểu vị nào là Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n ? Bá»n tại hạ vâng mệnh chúa đảo Long Má»™c đến má»i quý phái tá»›i tệ đảo nói chuyện và dá»± yến Lạp Bát Cúc.

Gã dứt lá»i rồi thò tay vào bá»c lấy ra hai tấm thẻ đồng. Ãoạn gã quay lại nhìn Lý Tứ nói :

-á»’ ! Tại hạ nghe nói Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n là Uy Ãức tiên sinh Bạch lão tá»­. Quý vị hiện diện tại đấy dưá»ng như không ai giống lão gia cả.

Lý Tứ lắc đầu nói theo:

-Tiểu đệ cũng nhận ra là ở đây không còn Bạch lão gia.

Lão Liêu nói:

-Lão hỠBạch chết rồi. Tân chưởng môn ..

Lão chưa dứt lá»i thì Phong Vạn Lý đã lá»›n tiếng thoá mạ :

-Lão nói thúi lắm! Uy Ãức tiên sinh đã chết đâu? Có Ä‘iá»u...

Lão Liêu tức qúa ngắt lá»i:

-Ãối vá»›i sư thúc mà mi dám thóa mạ bằng lá»i thô tục thế ư?

Phong Vạn lý nói:

-Hạng ngưá»i như lão không xứng đáng làm sư thúc ta.

Lão hỠLiêu tên là Liêu Tự Lệ, tính nóng như lửa, thấy Phong Vạn Lý ăn nói hỗn xược thì không nhịn được nữa, phóng kiếm đâm tới.

Phong Vạn Lý vung kiếm lên gạt, đồng thá»i lui lại má»™t bước.

Liêu Tự Lệ mặt đầy sát khí, hai mắt đỠngầu, chống kiếm sấn lại.

Má»™t tên đệ tá»­ chi trưởng liá»n đứng ra ngăn cản.

Tiếp theo Thành Tá»± Há»c, Tá» tá»± Miá»…n, Lương Tá»± Tiá»n, tá»›i tấp vung kiếm lên đánh nhau loạn xạ.

Ta nên biết hiện giá» phái Tuyết SÆ¡n xảy ra cuá»™c ná»™i biến cá»±c kỳ nghiêm trá»ng.

Bốn lão Thành, Tá» Lưu, Lương là sư huynh sư đệ mà đố kỵ nhau, kiá»m chế nhau chỉ má»™t ngưá»i chết là tình hình chuyển biến ngay.

Vì thế nên sứ giả Thưởng thiện, Phạt ác tới nơi, bản phái lâm vào tình trạng khẩn trương tối hậu. Sự vinh nhục mất còn là ở lúc này hỠcũng chẳng nhượng bộ nhau hay nới tay chút nào. Ai cũng cố gắng tương tranh cướp lấy thượng phong vỠmình rồi sau sẽ xử trí vỠviệc tiếp thẻ đồng đi dự yến Lạp Bác Cúc.

Trương Tam cưá»i khanh khách nói:

-Các vị chuyên tâm nghiên cứu, luyện tập võ há»c, đâu phải là chuyện cấp bách trong khoảnh khắc.

Gã nói rồi từ từ tiến lên, vươn hai tay ra vừa chụp vừa bắt loạn lên một hồi.

Những tiếng loảng xoảng vang lên không ngá»›t. Bảy tám thanh trưá»ng kiếm Ä‘á»u bị vứt xuống đất. Những binh khí trong tay bốn lão Thành, Tá», Liêu, Lương và Phong Vạn Lý cùng hai tên đệ tá»­ không biết đã bị hắn cướp liệng xuống đất.

Má»i ngưá»i chỉ thấy cánh tay rung lên má»™t cái là thanh trưá»ng kiếm liá»n tuá»™t khá»i bàn tay và bị Trương Tam cướp mất.

Ai nấy Ä‘á»u cả kinh thất sắc. Bây giá» há» má»›i biết võ công cá»§a ngưá»i má»›i đến thật là quá»· khốc thần sầu.

Vì má»i ngưá»i kinh hãi quá độ, bất giác quên khuấy cả cuá»™c tương tranh ná»™i bá»™, đồng thá»i há» nhá»› lại tiếng đồn: Há»… hai vị sư gia Thưởng thiện, Phạt ác Ä‘i tá»›i đâu là cả môn phái bị tận diệt tá»›i đó.

Lúc này chính mắt hỠthấy hai sứ giả mà ra tay tàn sát thì e rằng toàn thể phái Tuyết Sơn hiệp lực lại cũng khó lòng chóng cự nổi. Huống chi trong bản phái đang xảy cuộc chém giết lẫn nhau. Ai nấy bất giác khiếp sợ, lông tóc đứng dựng cả lên.

Nhiá»u ngưá»i hai hàm răng đập vào nhau lập cập và toàn thân run bắn lên.

Trương Tam cưá»i nói:

-Các vị rèn luyện võ công ngày rá»™ng tháng dài, há phải chuyện vá»™i vàng trong chốc lác. Bá»n tại hạ làm xong sứ mạng ở đây rồi còn phải Ä‘i nÆ¡i khác đưa thẻ đồng, không thể chần chỠđược. Uy Ãức tiên sinh còn sống hay đã chết rồi cÅ©ng không sao. Thế nào phái Tuyết SÆ¡n chẳng có má»™t vị chưởng môn. Ãảo Long Má»™c má»i đích chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n. Vậy vị nào là Chưởng môn quý phái xin đứng ra nhận thẻ đồng?

Bá»n Thành Tá»± Há»c ngÆ¡ ngác nhìn nhau, không biết nói sao. Ai cÅ©ng hiểu chuyện mấy chục năm trước, những vị Chưởng môn Ä‘i phó há»™i ở đảo Long Má»™c, chẳng má»™t ngưá»i nào sống sót trở vỠđược. Thế thì ai nhận lấy chức Chưởng môn lúc này tá»± nhận lấy cái chết.

Trước kia há» tưởng thành Lăng Tiêu là má»™t nÆ¡i hẻo lánh ngoài Tây vá»±c, ít khi giao thiệp vá»›i nhân sÄ© võ lâm ở Trung Nguyên, và như vậy thì thành này chắc không bị má»i Ä‘i đảo Long Má»™c. Hai nữa há» chỉ nghe tiếng đồn võ công hai sứ giả ghê gá»›m, chưa rõ hư thá»± thế nào, có khi chỉ là lá»i ngoa truyá»n, nên hỠít để tâm đến. Nhưng sá»± thật xảy ra má»™t cách đột ngá»™t ngay trước mắt má»i ngưá»i.

Trước đây đệ tử phái Tuyết Sơn, khuynh loát nhau, ai cũng mong vị đầu não chi mình lên làm chưởng môn, trước còn đã ngầm nhau, sau đi đến chỗ đâm chém nhau ra mặt.

Những lúc này há» hy vá»ng ngược lại là phe đối đầu ra nhận lấy chức trưởng môn rồi lên đảo Long Má»™c mà chịu chết, để khá»i mối hoạ.

Ãá»™t nhiên cả năm ngưá»i Thành, Tá», Liêu, Lương, Phong Ä‘á»u trá» lẫn nhau nói:

-Chính y đó. Y là Chưởng môn phái Tuyết Sơn.

Nguyên Uy Ãức tiên sinh Bạch Tá»± Tại nhậm chức chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n đã lâu năm. Bạch Tá»± Tại có bốn ngưá»i sư đệ, nhưng sư phụ mất sá»›m nên võ công các sư đệ quá ná»­a là do Bạch Tá»± Tại truyá»n thụ. Vì thế mà giữa Bạch chưởng môn cùng bốn sư đệ tuy tiếng là sư huynh đệ đồng môn mà thá»±c ra là nghÄ©a thầy trò.

Võ công phái Tuyết SÆ¡n chỉ sở trưá»ng vá» chiêu số biến ảo, còn vá» phần ná»™i công lại chưa tá»›i chá»— huyá»n bí độc đáo.

Bạch Tá»± Tại từ thuở nhá» may gặp cÆ¡ duyên được ăn thứ trái cây kỳ dị mà thành ná»™i lá»±c thâm hậu, lại há»c được nhiá»u số tinh vi. Mấy chục năm trá»i lão xưng hùng ở đất Tây Vá»±c, chưa có ai địch nổi.

Khi Bạch Tá»± Tại truyá»n thụ võ công cho các sư đệ cùng đệ tá»­, lão rất hết lòng, tuyệt không giấu diếm má»™t tý gì. Song vá» phần ná»™i lá»±c cá»§a lão vì gặp kỳ tích mà được, chứ không phải vì nhân lá»±c mà thành tá»±u. Bởi thế bản lãnh các sư đệ thá»§y chung so vá»›i lão vẫn còn kém xa lắm. Bạch Tá»± Tại bản tính cương cưá»ng hiếu thắng. lão giấu nhẹm câu chuyện gặp cÆ¡ duyên được ăn quả lạ, để khoe vá»› i má»i ngưá»i là ná»™i lá»±c cá»§a lão sở đắc do công trình rèn luyện mà ra, chứ không phải vì duyên may mà được.

Bốn vị sư đệ vẫn có chá»— oán hối đại sư ca. Há» cho là lúc sư phụ lâm chung đã di mệnh đại sư ca truyá»n thụ tuyệt kỹ mà Bạch Tá»± Tại vẫn giữ tư tâm, giấu diếm đến quá ná»­a tuyệt kỹ cá»§a sư môn, không hết lòng thành thá»±c vá»›i anh em.

HÆ¡n nữa Bạch Vạn Kiếm võ công rất cao cưá»ng, dần dần lấn át cả các vị sư thúc. Bốn lão Thành, Tá», Liêu, Lương lấy làm bất mãn. Nhưng oai quyá»n Bạch Tá»± Tại đã thâm căn cố đế nên chẳng ai dám rỉ răng.

Mãi đến ngày nay, số lá»›n bá»n đệ tá»­ chi trưởng xuống núi Ä‘i rồi, mà Bạch Tá»± Tại lại thần trí thất thưá»ng, các sư đệ liá»n chụp lấy cÆ¡ há»™i này để cá»­ sá»±.

Nhưng võ công cá»§a bốn lão Thành, Tá», Liêu, Lương tương như nhau, chẳng ai chịu phục ai. HỠđã mưu đồ phản nghịch, thì cả bốn ngưá»i Ä‘á»u ngấp nghé chức chưởng môn. Ãồng thá»i há» Ä‘á»u hiểu rằng cần phải tìm cách trừ khá»­ ba ngưá»i kia Ä‘i má»›i có thể lên làm chưởng môn được. NgỠđâu hai tên sứ giả ở đảo Long Má»™c lại xuất hiện đúng lúc này.

Nghe Trương tam há»i, Liêu Tư Lệ cướp lá»i lên tiếng trước :

-Tam sư huynh lớn tuổi hơn hết, đương nhiên lên tiếp nhiệm chức chưởng môn bản phái.

TỠTự Miễn nói ngay :

-Lá»›n tuổi thì nói làm gì ? Liêu sư đệ võ công đã cao cưá»ng, dưới trướng lại lắm tay hảo thá»§. Cuá»™c cá»­ sá»± chuyến này, sư đệ góp sức nhiá»u hÆ¡n hết. Nếu Liêu sư đệ không đứng ra làm, để chức Chưởng môn cho ngưá»i khác, thì quyết nhiên tình thế không ổ định được.

Lương Tá»± Tiến tiến ra phát biểu ý kiến, lão cất giá»ng lạnh lùng :

-Chưởng môn bản phái nguyên trước do đại sư ca chấp chưởng. Nay đại sư ca không làm thì đương nhiên theo thứ tự đến tay nhị sư ca. Còn việc gì phải tranh chấp ?

Thành Tá»± Há»c liá»n nói :

-Anh em chúng ta đây hiện có bốn ngưá»i. Kể vá» túc trí Ä‘a mưu chỉ có ngÅ© sư đệ là hÆ¡n hết. Sở dÄ© ta tán thành việc cá»­ ngÅ© sư đệ lên ngôi đại nhiệm vì tình thế hiện nay là cuá»™c đấu trí chứ không phải đấu lá»±c.

Liêu Tự Lệ xen vào :

-Chức Chưởng môn đúng ra là do chi trưởng đảm nhiệm. Tá» sư ca đã không chịu làm thì phải nhưá»ng lại Phong sư Ä‘iệt ở chi trưởng kế vị. Có như thế má»›i tránh khá»i má»i Ä‘iá»u dị nghị cá»§a những ngưá»i đồng môn. ít nhất là Liêu má»— xin đại biá»…u tán thành trước tiên.

Phong Vạn Lý nói móc :

-Vừa rồi có ngưá»i lá»›n tiếng quát tháo giết cho hết sạch bá»n đệ tá»­ chi trưởng. Không hiểu ai thúi mồm thúi miệng đến thế ?

Liêu Tá»± Lệ tức quá, cặp lông mày dá»±ng ngược lên. Lão toan buông lá»i thóa mạ, nhưng lão nghÄ© lại, đành nén giận, nói :

-Công việc đã đến lúc cần được giải quyết một cách hợp lý, mà còn đùn đi đẩy lại để trốn tránh trách nhiệm hoài thì sao phải là anh hùng hảo hán ?

Năm ngưá»i lá»i qua tiếng lại, má»—i ngưá»i má»™t Ä‘iá»u, ai cÅ©ng từ chối chức Chưởng môn không chịu nhận.

Trương Tam chỉ cưá»i khậm khà đứng nghe, không nói ná»­a lá»i.

Lý Tứ nghe mấy ngưá»i tranh luận hồi lâu mà chẳng giải xong. Gã không nhẫn nại được nữa, liá»n quát há»i :

-Bây giá» vị nào làm Chưởng môn đây ? Các vị cứ lằng nhằng thế này mãi thì đến mưá»i ngày hay ná»­a tháng hay sao ?

Lương Tự Tiến nói:

-Thành sư ca ! Sư ca nên ưng thuận lẹ Ä‘i là hÆ¡n, đừng để gây ra tai há»a khiến cho cả phái phải liên lụy vì má»™t mình sư ca.

Thành Tá»± Há»c tức giận há»i :

-Sao lại vì mình ta mà liên lụy đến má»i ngưá»i ?

Năm ngưá»i lại cãi nhau ồn ào cả lên.

Trương Tam cưá»i nói :

-Tại hạ có một ý kiến vỠvụ này. Năm vị tỷ đấu võ công để quyết thắng bại. Ai võ công cao nhất thì được làm chưởng môn phái Tuyết Sơn.

Năm ngưá»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau, ngấm ngầm tính kế.

Trương Tam lại nói:

-Vừa rồi, lúc hai ngưá»i chúng ta đến đây, năm vị Ä‘ang động thá»§ đâm chém nhau. Hẳn các vị nghiên cứu võ công, đồng thá»i căn cứ vào sá»± thắng bại để ấn định chức chưởng môn/ Chúng ta đến đúng lúc làm đứt Ä‘oạn cuá»™c nhã hứng cá»§a các vị. Bây giá» các vị lại tiếp tục cuá»™c đấu. Chỉ trong vòng má»™t giá» là phân thắng bại. Nếu không thì ngưá»i anh em ta đây rất nóng tính đó. Trong vòng má»™t giá» mà không giải quyết vụ này, e rằng y nổi nhung sẽ tru diệt hết cả phái Tuyết SÆ¡n. Khi đó ai muốn làm Chưởng môn cÅ©ng không được nữa, thành ra câu chuyện không đẹp. Nào má»™t, hai,... ! Há»… đếm đến ba là các vị bắt đầu động thá»§ Ä‘i !

Liêu Tá»± Lệ vừa nghe Trương Tam đếm dứt tiếng thứ ba liá»n rút kiếm ra đánh soạt má»™t tiếng.

Trương Tam đột nhiên lại nói :

-Những ngưá»i đứng ẩn ngoài cá»­a sổ kia ngó lén chắc cÅ©ng Ä‘á»u là phái Tuyết SÆ¡n. Vậy xin má»i vào cả đây. Bây giỠđã căn cứ vào võ công cao hay thấp để ấn định chức Chưởng môn. Vậy xin bất cứ địa vị lá»›n nhá», ai cÅ©ng có thể ra tay được.

Gã chưa dứt lá»i đã xoay tay áo bào vá» phía sau phất má»™t cái.

Binh má»™t tiếng vang lên ! Hai cánh cá»­a sổ bị luồng kình phong hất mạnh vào liá»n bắn tung ra lập tức.

Sử bà bà nói :

-Vào đi !

Má»™t tay dắt A Tú má»™t tay kéo Thạch Phá Thiên, mụ tiến vào sảnh đưá»ng.

Má»i ngưá»i vừa trông thấy Ä‘á»u kinh hãi biến sắc.

Bốn lão Thành, Tá», Liêu, Lương Ä‘á»u cầm binh khí bao vây bá»n Sá»­ bà bà vào giữa.

Sá»­ bà bà chỉ cưá»i khành khạch chứ không nói gì.

Phong Vạn Lý liá»n tiến lên khom lưng thi lá»…, ngập ngừng :

-Tham kiến... sư nương...

Thạch Phá Thiên kinh ngạc tá»± há»i :

-Tại sao sư phụ mình lại là sư nương ?

Sá»­ bà bà hai mắt nhìn lên trá»i, không thèm ngó Phong Vạn Lý.

Trưá»ng Tam cưá»i nói :

-Hay lắm ! Hay lắm ! Chú bạn nhá» này mạo xưng bang chúa bang Trưá»ng Lạc cÅ©ng vá» cả phái Tuyết SÆ¡n rồi.

Hắn quay lại há»i Lý Tứ :

-Nhị đệ ! Nhị đệ thử coi chú bạn này có giống tam đệ của chúng ta không ?

Lý Tứ gật đầu đáp :

-Trông y cũng có vẻ lắm. Thật là đầu chó, óc chó ! HỠchỗ nào có gái đẹp là y chuồn tới đó ngay.

Thạch Phá Thiên bụng bảo dạ :

-Hai vị này cÅ©ng tưởng mình là Thạch Trung Ngá»c. Như thế càng haỵ Vậy mình không lên tiếng thì há» không thể phát giác ra được.

Trương Tam nói :

-Té ra bà bà đây là Bạch lão phu nhân. Tại hạ thất kính mất rồi. Bá»n sư đệ cá»§a tôn giá xem chừng Ä‘á»u thích kế nhiệm chức hưởng môn cá»§a Bạch lão gia tá»­. Há» tá»· thí võ công để tranh Ä‘oạt ngôi lá»›n. Vậy là hay lắm các vị khởi sá»± Ä‘i !

Sá»­ bà bà hai tay dắt hai ngưá»i ngang nhiên tiến vào.

Bá»n Thành Tá»± Há»c bốn ngưá»i không dám cản trở.

HỠgiương cặp mắt thao láo lên nhìn mụ tiến vào ngồi ghế thái sư chính giữa, vẻ mặt rất thản nhiên.

Lý Tứ quát:

-Các vị chưa động thủ còn đợi đến bao giỠ?

Thành Tá»± Há»c nói :

-Phải đấy !

Rồi lão phóng kiếm nhằm Lương Tự Tiến đâm tới.

Lương Tá»± Tiến giÆ¡ kiếm lên gạt. Chân lão loạng choạng dưá»ng như đứng không vững.

Lão nói:

-Xin Thành sư ca nhẹ đòn cho. Tiểu đệ không phải là đối thủ của sư ca.

Bên kia Liêu Tá»± Lệ cùng Tá» Tá»± Viá»…n cÅ©ng bắt đầu khai diá»…n cuá»™c đấu. Bốn lão má»›i qua lại hÆ¡n chục chiêu đã khiến má»i ngưá»i bàng quan phải ngấm ngầm lắc đầu. Cả bốn lão ra chiêu cùng sÆ¡ hở đến trăm chá»—. Những nhát kiếm phóng ra hoặc không nhằm trúng đích, hoặc há»i hợt bên ngoài. Chẳng ai tá» ra chút phong độ vá» kiếm pháp Ä‘á»i thứ nhất cá»§a phái Tuyết SÆ¡n. Kiếm pháp này tưởng chừng má»™t gã thiếu niên chỉ há»c sÆ¡ qua má»™t vài năm cÅ©ng đủ hÆ¡n há» rồi. Tình trạng thật rõ ràng, ai cÅ©ng nhìn ra là bốn lão hiện giá» không phải 'tranh thắng' mà là 'tranh bại'. Chẳng má»™t ai chịu làm chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n. Há» bất đắc dÄ© mà phải miá»…n cưỡng động thá»§ và chỉ mong sao bị hạ vá» tay đối phương. Nhưng khốn ná»—i, chá»§ trương ngưá»i nào cÅ©ng giống nhau thành ra thật khó mà được thất bại.

Bá»—ng thấy Lương Tá»± Tiến nghiêng ngưá»i Ä‘i phóng mÅ©i kiếm nhằm đâm tá»›i Thành Tá»± Há»c.

Thành Tá»± Há»c liá»n la lên :

-Úi chao !

Ãá»™t nhiên chân trái lão nhÅ©n ra khụy ngay xuống. MÅ©i kiếm lão chá» xuống đất .

Liêu Tự Lệ phóng một nhát kiếm đâm TỠTự Miễn mà lão TỠchẳng né tránh chi hết, cứ đứng trơ ra như tượng gỗ.

Mũi kiếm sắp đâm trúng bả vai đối phương, lão vội thu kiếm vỠxoay lưng lại làm mồi cho đối phương.

Trương Tam coi má»™t lúc nữa, gã không nhịn được bật lên tràng cưá»i ha hả nói:

-Lão nhị ! Hai chúng ta Ä‘i khắp thiên hạ chá»— nào cÅ©ng có lốt chân mà đây là lần đầu tiên má»›i được coi cuá»™c tá»· võ thần tình này. Chẳng trách võ công phái Tuyết SÆ¡n hiện nay độc đáo hÆ¡n hết, thiệt khác xa vá»›i những cuá»™c tá»· đấu thông thưá»ng.

Sử bà bà lớn tiếng:

-Vạn Lý ! Ngươi đã giam hãm Chưởng môn cùng các đệ tử chi trưởng vào đâu thì mau mau buông tha ra !

Phong Vạn Lý run lên đáp:

-Ãó là Liêu sư thúc giam nhốt má»i ngưá»i, đệ tá»­ thá»±c tình không biết.

Sử bà bà nói :

-Ngươi biết hay không biết cÅ©ng vậy. Nếu không buông tha bá»n há» cho mau thì lập tức ta sẽ đánh chết ngươi đấy.

Phong Vạn Lý vội đáp:

-Dạ ! Dạ ! Ãể đệ tá»­ tìm kiếm coi.

Gã nói xong trở gót toan ra khá»i sảnh đưá»ng.

Trương Tam cưá»i nói:

-Khoan đã ! Các hạ là ngưá»i thừa kế Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n, có lý đâu lại bá» Ä‘i được ? Ngươi ! Ngươi ! Ngươi ! Ngươi !

Gã trỠbốn tên đệ tử phái Tuyết Sơn, nói tiếp:

-Bốn ngươi đưa hết những ngưá»i bị giam cầm trong thành Lăng Tiêu ra đây. Nếu để thiếu má»™t tên thì đầu các ngươi sẽ như thế này.

Tay trái gã đưa ra chụp vào má»™t cây cá»™t trong nhà sảnh đưá»ng. Cây cá»™t lập tức bị thá»§ng thành má»™t lá»— hổng lá»›n. Những mảnh gá»— nát vụn theo kẻ ngón tay gã rá»›t xuống lả tả.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #67  
Old 02-06-2008, 01:20 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 066 - Sá»­ Bà Bà Thóa Mạ Hiá»n Lang


Má»›i trong khoảnh khắc, Trương Tam đã trổ hai món thần công. Chỉ lá»±c cùng chưởng lá»±c Ä‘á»u không phải tầm thưá»ng.

Bốn tên đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n kia không tá»± chá»§ được nữa Ä‘á»u sợ run lên.

Chúng chợt thấy Trương Tam đưa mục quang nhìn mình. Năm ngón tay phải gã lại chuyển động tưởng chừng như muốn chụp vào đầu thì chẳng còn hồn vía nào nữa, liá»n vâng dạ luôn miệng rồi chạy ra khá»i sảnh đưá»ng.

Lúc này bốn lão Thành, Tá», Liêu, Lương vẫn tiếp tục cuá»™c tá»· đấu giả hiệu. Cả bốn lão cÅ©ng biết Trương Tam, Lý Tứ võ công đã cao cưá»ng như vậy thì dÄ© nhiên kiến thức cÅ©ng vi diệu hÆ¡n ngưá»i. Cuá»™c tá»· đấu giả tạo e khó lòng che được mắt hai ngưá»i. Vì thế mà kiếm pháp tuy ngấm ngầm thoái nhượng, song ngoài mặt hết sức làm ra bá»™ hùng hổ tranh đấu liá»u mạng.

Sử bà bà càng coi lâu càng tức giận, mụ quát lên:

-Những chiêu thức quá»· quái kia mà bảo là võ công cá»§a phái Tuyết SÆ¡n ư? Thế là thể diện thành Lăng Tiêu bị các ngưá»i làm cho tiêu tan mất cả thể diện.

Mụ quay lại bảo Thạch Phá Thiên:

-Ãồ nhi ! Ngươi cầm thanh Ä‘ao này ra chặt má»—i ngưá»i má»™t cánh tay cho ta.

Thạch Phá Thiên đứng trước mặt Trương Tam sợ bị lá»™ tẩy không dám mở miệng lên tiếng, đành đón lấy thanh đơn Ä‘ao trá» vào Thành Tá»± Há»c rồi chém tá»›i má»™t nhát.

Thành Tá»± Há»c nghe Sá»­ bà bà kêu chàng chặt cánh tay mình thì biết là không phải chuyện nói đùa nên lão thấy chàng vung Ä‘ao chém tá»›i, vá»™i vung kiếm lên gạt.

Thế kiếm này vừa thá»§ vừa công trầm trá»ng phi thưá»ng. Bất giác lão lá»™ kiếm pháp chân chính cá»§a phái Tuyết SÆ¡n ra.

Trương Tam lớn tiếng hoan hô:

-Chiêu kiếm này mới thiệt ra trò !

Thạch Phá Thiên bụng bảo dạ:

-Hai vị nghÄ©a huynh biết mình ná»™i lá»±c thâm hậu, nếu mình Ä‘em ná»™i lá»±c ra mà thắng thì tất nhiên há» nhận ra mình là Cẩu Tạp Chá»§ng. Mình đã mạo xưng Thạch Trung Ngá»c thì chỉ nên thi triển kiếm pháp phái Tuyết SÆ¡n mà thôi.

Chàng liá»n vung Ä‘ao đâm xéo Ä‘i. Ãó là chiêu "Âm SÆ¡n Hư Ảnh" trong "Tuyết SÆ¡n Kiếm Pháp".

Thành Tá»± Há»c thấy chiêu thức cá»§a chàng tầm thưá»ng thì trong lòng không ái ngại gì nữa, chỉ vận kiếm phong tá»a những chá»— trá»ng yếu.

Mấy chiêu vỠsau lão dẫn dụ cho Thạch Phá Thiên đâm trúng vào đùi bên trái.

Lão giả vỠkhông đỡ gạt, rồi la lên một tiếng : "úi chao !".

Mũi đao của đối phương đã đâm vào đùi lão một vệt.

Thành Tá»± Há»c vứt kiếm xuống đất nói:

-Những bậc anh hùng phát tích ngay từ lúc thiếu niên. Già này thành đồ bỠmất rồi !

Lương Tá»± Kiến ngó thấy có chá»— lợi dụng được, liá»n hùng hổ cầm kiếm chém xuống vai Thạch Phá Thiên, đồng thá»i lá»›n tiếng quát:

-Gã tiểu tá»­ này không còn biết thiên đạo luân thưá»ng là gì nữa, dám đả thương cả sư thúc tổ ! Lão đã biết rõ kiếm pháp cá»§a Thạch Phá Thiên.

Trong vòng mấy chiêu, lão liá»n dẫn dụ được chàng thi triển chiêu "Hoàng Sa Mãng Mãng" khẽ đâm sướt vào cánh tay bên trái lão.

Lão cũng la lên:

-Há»ng rồi ! Há»ng rồi ! Xuýt nữa cánh tay mình bị thằng lá»i chém đứt.

Tiếp theo là Tệ Tá»± Miá»…n và Liêu Tá»± Lệ hai lão song chiến Thạch Phá Thiên và cùng lừa chàng để mÅ©i Ä‘ao đâm sướt da thịt và Ä‘á»u nhận thua rút lui.

Nên biết: Má»™t là Thạch Phá Thiên không có ý chặt đứt cánh tay mấy lão này, hai là chàng chưa sá»­ dụng đến võ công chân thá»±c, chỉ thi triá»…n mấy đưá»ng kiếm pháp phái Tuyết SÆ¡n mà chàng chưa luyện được tinh thục. Ba nữa là võ công bốn lão Thành, Tá», Liêu, Lương Ä‘á»u vào hàng tinh thâm lại muốn cho thua má»™t chút vá» kiếm pháp vá» bản môn chẳng có chi là khó, trừ phi đối phương cương quyết không thá»§ thắng thì sá»± nhận thua má»›i thiệt là khó.

Cuộc tỷ võ này chẳng khác trò trẻ.

Sử bà bà lớn tiếng quát:

-Các ngươi chịu thua thằng nhỠnày. Vậy có cam tâm thỠgã làm Chưởng Môn không?

Thành, Tá», Liêu, Lương bốn gã cùng bụng bảo dạ:

-Tôn gã làm Chưởng Môn chẳng qua là đưa gã đến đảo Long Mộc làm con qủy không đầu. Có chi mà chẳng cam tâm.

Bốn lão nghỉ vậy bèn đáp:

-Hai vị sứ giả tiên sinh đã ra luật lệ căn cứ vào võ công để tranh Ä‘oạt chức Chưởng Môn. Bá»n ngu đệ tài nghệ không bằng ngưá»i thì dù lấy lá»›n thá» nhá» cÅ©ng chẳng còn cách gì chối cãi được.

Sá»­ bà bà há»i vặn lại:

-Các ngươi có chịu phục tùng không?

Bốn lão đáp:

-Ngoài miệng đã phục thì trong tâm cÅ©ng phải phục, còn có Ä‘iá»u chi dị nghị nữa?

Mấy lão ngoài miệng nói vậy, song trong lòng tự nhủ:

-Ãể cho hai tên ác đồ này Ä‘i rồi thì thành Lăng Tiêu lại là giang sÆ¡n cá»§a chúng ta. Má»™t mụ già và má»™t thằng quá»· con sức mấy mà làm gì được?

Sá»­ bà bà liá»n nói:

-Vậy sao các ngươi không làm lễ tham bái vị tân Chưởng Môn phái Tuyết Sơn đi, còn đợi đến bao gi�

Ãá»™t nhiên bên ngoài sảnh đưá»ng có ngưá»i lá»›n tiếng quát:

-Ai là tân Chưởng Môn phái Tuyết Sơn?

Chính là thanh của Tây Bắc Bạch Vạn Kiếm.

Tiếp theo những tiếng xiá»ng xích loảng xoảng vang lên. Bạch Vạn Kiếm Ä‘i trước, theo sau là bá»n Cảnh Vạn Chung, Kha Vạn Quân, Vương Vạn Nhận, Diêu Vạn Thiên, Văn Vạn Phu, Uông Vạn Dá»±c, Hoa Vạn Từ. Má»™t bá»n đệ tá»­ chi trưởng má»›i ở Trung Nguyên trở vá».

Bạch Vạn Kiếm vừa nhìn thấy Sử bà bà vội la lên:

-Má má ! Má má đã vỠđấy ư?

Thanh âm hắn đầy vẻ mừng vui.

Lúc nãy Thạch Phá Thiên đã nghe Phong Vạn Lý kêu Sá»­ bà bà bằng sư nương, chàng đã nghÄ© ngay đến mụ là Bạch Tá»± Tại phu nhân. Bây giá» chàng lại nghe Bạch Vạn Kiếm kêu mụ bằng má má thì không còn nghi ngá» gì nữa. Có Ä‘iá»u trong lòng chàng lấy làm kỳ, tá»± há»i:

-Sư phụ mình đã là Chưởng Môn phu nhân phái Tuyết SÆ¡n sao ngưá»i còn tá»± xưng là Chưởng Môn phái Kim Ô ? Chẳng những thế lúc nào ngưá»i cÅ©ng nói bô bô: "Võ công phái Kim Ô khắc chế phái Tuyết SÆ¡n" là nghÄ©a làm sao?

Chàng còn đang ngẫm nghĩ bỗng thấy A Tú chạy đến trước Bạch Vạn Kiếm kêu hắn:

-Gia gia !

Bạch Vạn Kiếm mừng quá run lên há»i:

-A Tú ! Hài nhi không chết ư?

Sử bà bà hững hỠđáp:

-DÄ© nhiên y không chết. Chẳng lẻ y cÅ©ng như cái bị thịt như mi hay sao? Thế mà ngươi còn dám vác cái mặt mo lại kêu ta bằng má má. Ta sinh mi rồi, hận mình không đập chết ngay Ä‘i. Lão già kia đã để chúng bắt giam. Còn thì phải Ä‘eo hàng đống đồng hàn sắt rỉ kêu loảng xoảng, ngá»­i thÆ¡m quá phải không? Mi là "Khí Hàn Tây Bắc" thì ta là "Khí Tá»­ Tây Bắc". Mẹ kiếp ! Phái Tuyết SÆ¡n cái cóc gì mà già cÅ©ng là quân chó chết, trẻ cÅ©ng là quân chó chết. Tất cả là phưá»ng chó chết. Ta muốn đổi tên phái Tuyết SÆ¡n là phái chó chết.

Bạch Vạn Kiếm chỠcho mụ thóa mạ một hồi rồi mới nói:

-Má má Æ¡i ! Hài nhi cùng các vị sư huynh đệ không phải võ công kém cá»i để bị ngưá»i bắt. Chẳng qua bị mấy tên tặc này ngấm ngầm dùng gian kế. Hắn... Hắn giả làm gia gia, ngấm ngầm dấu cÆ¡ quan trong chăn, nên hài nhi má»›i mắc bẫy hắn .

Sử bà bà tức giận lại thóa mạ:

-Thằng chó chết bé con này chẳng ra trò gì. Mi nhận lầm ngưá»i khác đã đành, ai Ä‘á»i lại nhận lầm cả gia gia? Thế mà cÅ©ng đòi làm ngưá»i được ư?

Bạch Vạn Kiếm từ thuở nhỠđã bị mẫu thân đánh mắng quen rồi. Bây giá» hắn bị bà ta thóa mạ tục tằn trước mặt má»i ngưá»i tuy đã cảm thấy bẽ bàng, nhưng hắn chẳng để lòng mà chỉ lo lắng vá» sá»± an nguy cá»§a phụ thân, hắn liá»n há»i:

-Má má ! Gia gia hài nhi có bình yên không?

Sử bà bà tức giận đáp:

-Lão già chó chết hay sông mà mi là thằng chó chết con còn chẳng biết, thì ta đây biết thế nào được? Lão chó chết già có sống ở Ä‘á»i thì cÅ©ng thành mặt mo má»›i để cho bá»n sư đệ cùng đồ đệ giam cổ lại. Ta tưởng lão chết Ä‘i còn hÆ¡n.

Bạch Vạn Kiếm nghe Sá»­ bà bà nói vậy thì biết là phụ thân mình bị bá»n phản nghịch bản môn giam cầm, còn tính mệnh không có Ä‘iá»u chi đáng ngại, hắn được an á»§i rất nhiá»u, liá»n nói:

-Tạ Æ¡n trá»i đất. Gia gia vẫn đặng bình yên.

Sá»­ bà bà thóa mạ bằng lá»i thô tục hÆ¡n:

-Bình yên cái *** !

Tuy miệng mụ chá»­i, nhưng trong lòng thiệt cÅ©ng quan tâm. Mụ ngó bá»n Thành Tá»± Há»c há»i:

-Các ngươi mang đại sư huynh giam vào đâu? Sao còn chưa thả ra?

Thành Tá»± Há»c đáp:

-Ãại sư huynh nóng nảy vô cùng ! Còn ai dám đến gần nữa? Kẻ nào vào gần là bị y đập chết.

Sử bà bà trên mặt thoáng qua một tin mừng. Mụ nói:

-Hay lắm ! Hay lắm ! Lão chó chết này tưởng võ công mình là đệ nhất thiên hạ, lên mặt kiêu ngạo vá»›i Ä‘á»i. Ãể lão bị hành hạ thêm ít nữa cho lão biết Ä‘á»i.

Lý Tứ nghe Sá»­ bà bà thóa mạ hoài cÅ©ng tức mình há»i xen vào:

-Ai là Chưởng Môn "phái chó chết"?

Sử bà bà trỠvào mặt gã quát mắng:

-Ba chữ "phái cho chết" đâu đến hạng chó chết như mi dám nhục mạ đến phái Tuyết SÆ¡n ta? Võ công mi có cao cưá»ng phóng chưởng đánh chết ta Ä‘i thì được còn thóa mạ ngưá»i ở trước mặt ta, thì đừng hòng.

Má»i ngưá»i thấy Sá»­ bà bà mắng Lý Tứ như tát nước vào mặt thì không khá»i sợ run, hai bàn tay Ä‘á»u ướt đẫm mồ hôi. Há» Ä‘á»u tưởng rằng Lý Tứ mà nổi giận ra tay là Sá»­ bà bà không tài nào thoát chết.

Thạch Phá Thiên lạng ngưá»i ra đứng chắn trước mặt Sá»­ bà bà đỠphòng Lý Tứ có động thá»§ giết mụ thì chàng sẽ đón đỡ.

Bạch Vạn Kiếm khổ vì nổi chân tay không được tự do, miệng hắn la thầm:

-Khổ rồi ! Khổ rồi !

NgỠđâu Lý Tứ không nổi giận, lại tươi cưá»i nói:

-Phải rồi ! Tại hạ biết mình lỡ lá»i, xin Bạch phu nhân thứ tá»™i. Vậy vị nào là Chưởng Môn phái Tuyết SÆ¡n?

Sử bà bà trỠvào Thạch Phá Thiên đáp:

-Thằng nhá» này đã đánh bại bốn tên bạn đồ là Thành, Tá», Liêu, Lương. Bá»n chúng đã tôn gã lên làm Chưởng Môn phái Tuyết SÆ¡n. Có kẻ nào không phục đâu?

Bạch Vạn Kiếm lớn tiếng:

-Hài nhi không phục, muốn tỷ đấu với gã.

Sử bà bà nói:

-ÃÆ°á»£c lắm ! Cởi bá» xiá»ng xích cho má»i ngưá»i Ä‘i.

Liêu Tá»± Lệ hết nhìn Thành Tá»± Há»c lại ngó Lương Tá»± Tiến. Há» Ä‘á»u bụng bảo dạ:

-Nếu mở xiá»ng buông tha bá»n đệ tá»­ chi trưởng thì muốn chế phục chúng trở lại không thể được nữa. Huống chi mình đã làm loạn phạm thượng hẳn là phải chết không có đất chôn. Nhưng tình thế nguy bách trước mắt này, không tha há» cÅ©ng không được.

Liêu Tá»± Lệ há»i Bạch Vạn Kiếm:

-Ngươi đã là bại tướng dưới bàn tay ta mà bá»n ta đã phục cả rồi thì ngươi còn lấy tư cách gì mà bảo là không phục?

Bạch Vạn Kiếm tức giận đáp:

-Ngươi là tên nghịch tặc phản loạn, ta hận mình chưa thể phân thây ngươi làm muôn đoạn. Sao lại bảo ta là bại tướng dưới bàn tay ngươi được? Ngươi có những hành vi ám muội đê hèn mà bây giỠcòn dám nhìn mặt ta nữa ư?

Nguyên ngưá»i đã ẩn trong giưá»ng Bạch Tá»± Tại giả bá»™ có bệnh chính là Liêu Tá»± Lệ, Bạch Vạn Kiếm thò tay vào sá» mÅ©i phụ thân liá»n bị lão dùng kìm kẹp chặt tay phải. Trong bá»n đệ tá»­ chi trưởng ở Trung Nguyên trở vá» thì Bạch Vạn Kiếm là tay lợi hại hÆ¡n hết. Tay đầu não đả mắc bẫy rồi, còn những ngưá»i kia hoặc trúng kế bị bắt, hoặc bị bức bách phải phục tùng, nếu không phục phải mắc vòng lao lung. Bây giá» Bạch Vạn Kiếm nhìn thấy Liêu Tá»± Lệ, hắn tức giận nghiến răng ken két.

Liêu Tá»± Lệ cưá»i nói:

-Nếu ngươi không phải là bại tướng dưới bàn tay ta thì sao lại bị khóa tay. Ta không dùng ám khí, mà cũng chẳng dùng thuốc mê.

Lý Tứ quát lên:

-Hàng nữa ngày trá»i tranh chấp nhau hoài. Ta không thể chỠđược nữa. Mau mở xiá»ng cho y, đỠhai ngưá»i tá»· đấu phen nữa.

Liêu Tá»± Lê hãy còn do dá»±, Lý Tứ đã vươn tay trái ra đón lấy thanh kiếm cá»§a lão. Choảng choảng mấy tiếng. Khóa chân khóa tay Bạch Vạn Kiếm đếu bị chém đứt. Những xiá»ng khóa này bằng thép nguyên chất đúc nên, mà thanh trưá»ng kiếm cá»§a Liêu Tá»± Lên tuy là món lợi hại khí nhưng cÅ©ng không phải loại bảo kiếm chặc sắt như bùn, nhưng Lý Tứ đã vận ná»™i lá»±c cá»±c kỳ thâm hậu vào thanh kiếm thì chặt xiá»ng khóa chẳng khác chặt cành khô. Xiá»ng khóa Ä‘eo sắt vào da thịt Bạch Vạn Kiếm bị chặt rá»›t cả xuống đất mà tay chân Bạch Vạn Kiếm không bị sây sát chút nào. Má»i ngưá»i thấy thế Ä‘á»u lá»›n tiếng hoan hô. Có kẻ xiểm nịnh để lấy lòng Lý Tứ reo câu "thá»§ pháp tuyệt hảo" rất vang dá»™i.

Bạch Vạn Kiếm vốn là ngưá»i tá»± phụ, ít khi chịu phục ai mà lúc này cÅ©ng không khá»i reo lên:

-Bội phục ! Bội phục !

Một tên đệ tử chi trưởng cầm kiếm lại đưa cho hắn.

Bạch Vạn Kiếm phì một tiếng rồi nhổ nước miếng đánh xẹt vào mặt gã. Tiếp theo hắn vung chân đá gã lăn long lóc, vừa đá vừa mắng:

-Quân phản nghịch ! Ta nên biết gã này đã là đệ tử chi trưởng được lưu lại trong thành Lăng Tiêu mà bình yên không việc gì thì dĩ nhiên gã đã tham dự vào âm mưu phản nghịch.

A Tú la lên:

-Gia gia !

Nàng cầm ngược thanh kiếm của mình đưa cho cha.

Bạch Vạn Kiếm mỉm cưá»i nói:

-Nữ nhi của ta ngoan quá !

Mấy ngày liá»n, Bạch Vạn Kiếm toàn gặp những chuyện phản nghịch, chỉ có bá»­a nay gặp mẫu thân cùng nữ nhi vẫn cưá»ng kiện là chuyện vui mừng, an á»§i cho hắn. Hắn quay đầu lại vẻ mặt Ä‘ang hiá»n hòa biến thành oán ghét. Mắt dương tóe lá»­a nhìn Liêu Tá»± Lệ quát to:

-Ngươi đã phản nghịch sư môn, vậy không còn là trưởng bối cá»§a ta nữa. Hãy tiếp chiêu đây ! Bạch Vạn Kiếm rút kiếm đánh soạt má»™t tiếng đâm tá»›i. Giữa lúc ấy Lý Tứ xoay ngược trưá»ng kiếm lại khẽ gạt thanh kiếm cá»§a Bạch Vạn Kiếm ra rồi nhét chui kiếm vào trong tay Liêu Tá»± Lệ. Bạch Vạn Kiếm cùng Liêu Tá»± Lệ thi triển kiếm chiêu lúc này là cuá»™c tá»· đấu liá»u mạng, nên Ä‘em hết sở há»c bình sinh cá»§a mình ra để hại đối phương khác hẳn vá»›i cuá»™c đấu trò trẻ giữa bốn lão Thành, Tá», Liêu, Lương vừa rồi. Những nhân vật Ä‘á»i thứ nhất phái Tuyết SÆ¡n, trừ Bạch Tá»± Tại ra thì đến Liêu Tá»± Lệ là võ công cao cưá»ng hÆ¡n cả. Lão nghỉ bụng:

-Mình đã tá»± nhận thua thằng lá»i Thạch Trung Ngá»c. Bây giá» chỉ cần đả bại Bạch Vạn Kiếm thì dÄ© nhiên Thạch Trung Ngá»c sẽ nhất định phải qua đảo Long Má»™c dá»± yến Lạp Bát Cúc mà làm con tá»­ qá»§y . Bạch Vạn Kiếm võ công chẳng kém gì mình, vậy bây giá» mình phải cẩn thận lắm má»›i được, không thì mất mạng vá»›i hắn. Cổ tay hắn đã bị mÅ©i kìm kẹp thành thương tích, sá»­ kiếm không được thuận tiện. Mình phóng kiếm đâm hắn chết ngoẻo thì trong thành Lăng Tiêu mình sẽ là ngưá»i độc tôn. Thằng lá»i Thạch Trung Ngá»c có làm Chưởng Môn cÅ©ng vô dụng. Chá» cho Trương Tam, Lý Tứ cút rồi, ta liá»n nói là từ đây tá»›i đảo Lông Má»™c đưá»ng xa muôn dặm, phải lên đưá»ng ngay cho khá»i lỡ ngày Lạp Bát và bức bách gã phải rá»i thành Lăng Tiêu tức khắc. Liêu Tá»± Lệ quyết định chá»§ ý rồi thấy tình hình phấn khởi.

Lão múa thanh trưá»ng kiếm như con giao long xuất hải. Chiêu nào cÅ©ng cá»±c kỳ lợi hại.

Bạch Vạn Kiếm nóng chuyện báo thù rá»­a hận không bình tÄ©nh được, hắn muốn hạ sát kẻ thù cho mau nên không khá»i có phần nguy hiểm.

Sau khi qua lại ba chục chiêu, hắn phóng kiếm đâm thẳng tới. Luồng lực đạo cực kỳ mãnh liệt.

Liêu Tá»± Lệ nghiêng ngưá»i. Roạt má»™t cái !

Bạch Vạn Kiếm bị hớt đứt mảnh áo.

A Tú vội la lên một tiếng "ối chao".

Sử bà bà lớn tiếng mắng:

-Thằng chó con cũng chẳng hơn gì thằng chó già, lão chó già sinh ra được thằng con này cũng là đồ vô dụng.

Bạch Vạn Kiếm trong lòng nóng nảy. Kiếm chiêu có phần rối loạn.

Liêu Tá»± Lệ mừng thầm, há»i lại:

-Ta đã bảo mi là tên bại tướng dưới bàn tay ta, chẳng lẽ còn giả được ư?

Liêu Tá»± Lệ nói câu này là cốt để làm rối ruá»™t Bạch Vạn Kiếm đặng nhân đó mà thá»§ thắng. Không ngá» khéo quá hóa vụng. Bạch Vạn Kiếm chuyến Ä‘i Trung Nguyên vừa rồi trải qua bao sá»± thất bại, khiến hắn tăng thêm mấy phần trầm tÄ©nh, đồng thá»i kình lá»±c cÅ©ng hÆ¡n trước. Hắn nghe đối phương buông lá»i mai mỉa chẳng những không nổi giận mà lại bình tÄ©nh hÆ¡n trước. Hắn phóng ra liá»n bảy chiêu thế thá»§. Nhá» bảy chiêu thế thá»§ này cục diện trở lại bình thưá»ng. Rồi sau Bạch Vạn Kiếm ra những chiêu rất kín đáo và cá»±c kỳ lợi hại.

Liêu Tá»± Lệ chuyển mình rất chuyển mình rất mau lẹ xung quanh đối phương. Miệng lão không ngá»›t châm chá»c và thóa mạ.

Giữa làn kiếm quang lấp loáng, Bạch Vạn Kiếm hú lên má»™t tiếng dài. Soạt ! Soạt ! Liá»n ba nhát kiếm phóng ra, nhưng đến chiêu thứ tư, luồng kiếm quang xanh lè vừa lóe ra thì má»™t tiếng chát vang lên ! Ãùi bên trái Liêu Tá»± Lệ bị chặt đứt tận đầu gối. Lão "úi" lên má»™t tiếng thê thảm nằm lăn trên vÅ©ng máu.

Bạch Vạn Kiếm cầm thanh trưá»ng kiếm trá» chênh chếch vá» phía Thành Tá»± Há»c nói:

-Ngươi lại đây !

MÅ©i kiếm cá»§a hắn còn đẫm máu, từng giá»t má»™t nhá» xuống đất.

Thành Tá»± Há»c sắc mặt lợt lạt, tay nắm chuôi kiếm nhưng vẫn chưa rút ra khá»i vá». Lão đứng yên hồi lâu rồi má»›i đáp:

-Ngươi muốn làm Chưởng Môn nhân thì cứ việc lên mà làm là xong. Ta có tranh giành với ngươi đâu?

Bạch Vạn Kiếm lại đưa mắt nhìn thẳng vào mặt Tá» Tá»± Miá»…n và Lương Tá»± Tiến. Hai lão Tá», Lương Ä‘á»u lắc đầu không nói gì.

Sử bà bà bổng lên tiếng:

-Ãả bại được mấy tên cuồng đồ đã lấy chi làm giá»i?

Rồi mụ quay lại bảo Thạch Phá Thiên:

-Ãồ nhi ! Ngươi ra tá»· đấu vá»›i gả Ä‘i, thá»­ xem đồ nhi cá»§a lão chó chết lợi hại hay đồ nhi do ta giáo huấn lợi hại hÆ¡n ?

Má»i ngưá»i nghe mụ nói câu này Ä‘á»u rất lấy làm kỳ, tá»± há»i:

-Thằng lá»i Thạch Trung Ngá»c rõ ràng là đồ nhi cá»§a Phong Vạn Lý mà sao mụ này lại nhận là đồ nhi cá»§a mụ ?

Bỗng nghe Sử bà bà lớn tiếng thúc giục:

-Ngươi tiến ra lẹ lên ! Mà phải dùng Ä‘ao chứ không được dùng kiếm. Lão chó kiếm pháp tầm thưá»ng lắm. Ãao pháp cá»§a chúng ta lợi hại hÆ¡n nhiá»u.

Thạch Phá Thiên thực tình không muốn tỷ đấu với Bạch Vạn Kiếm, vì chàng nghĩ đến hắn là phụ thân của A Tú, chàng không muốn phạm lỗi với nàng. Nhưng khổ nỗi nếu mở miệng lên tiếng chối từ thì lập tức Trương Tam, Lý Tứ nhận ra mình.

Chàng cầm ngược thanh đơn Ä‘ao đứng trước mặt Sá»­ bà bà, vẻ mặt ra chiá»u bẽn lẽn.

Sử bà bà nói :

-Ta vừa má»›i ưng thuận cho ngươi việc đó mà ngươi không nhá»› ư? Ta cần coi ngươi có lập được công lá»›n thì việc ấy má»›i thành. Công lá»›n đó tức là đả bại gã đồ nhi cá»§a lão chó đó. Nếu ngươi mà thua gã thì cút cho xa. VÄ©nh viá»…n ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa. Ãồng thá»i ngươi cÅ©ng đừng hòng được gặp A Tú.

Thạch Phá Thiên bụng bảo dạ:

-Té ra sư phụ bảo mình lập công lá»›n chỉ là đánh bại ngưá»i con mà lão nhân gia đã sanh ra. Việc này má»›i thật là kỳ !

Bây giá» má»i ngưá»i trong sảnh đưá»ng má»›i dần dần hiểu tâm lý cá»§a mụ.

Ai nấy Ä‘á»u lẩm bẩm:

-Sá»­ bà bà muốn thằng lá»i này làm Chưởng Môn phái Tuyết SÆ¡n để gã đến đảo Long Má»™c ná»™p mạng đặng thay cho con mụ khá»i chết mất xác.

Nhưng thực tình chỉ có A Tú, Bạch Vạn Kiếm mới hiểu rõ chỗ dụng ý của Sử bà bà.

Nguyên Bạch Tá»± Tại và Sá»­ bà bà là đôi vợ chồng Ä‘á»u tính nóng như lá»­a. Bình thá»i Sá»­ bà bà phải nhân nhượng chồng mấy phần, nhưng mối phẫn hận chứa chất trong lòng đã lâu. Ãến khi Thạch Trung Ngá»c cưỡng gian A Tú không thành. Bạch Tá»± Tại chẳng những chặt tay Phong Vạn Lý mà còn quát mắng Sá»­ bà bà. Trong cÆ¡n thịnh ná»™, lão đánh mụ má»™t cái tát tai.

Sử bà bà căm giận bỠxuống núi. Hiện giỠtuy mụ đã trở vỠthành Lăng Tiêu, nhưng thủy chung không bao giỠquên được cái tát tai. Mụ vẫn căm hận đến cực điểm nên hễ mở miệng là dùng danh từ "quân chó" để thóa mạ ông chồng.

Bạch Tá»± Tại á»· võ công cá»§a mình độc đáo ở miá»n Tây Vá»±c, không coi Sá»­ bà bà vào đâu.

Sử bà bà căm hận mà không có chỗ phát tiết, nên muốn dạy một tên đồ đệ đả bại con mình, tức là đả bại được đồ đệ Bạch Tự Tại. Rút cuộc mụ muốn mượn điểm này để chiếm đoạt thượng phong của đức phu quân.

Bạch Vạn Kiếm chưa hiểu đến chi tiết Thạch Phá Thiên là đồ đệ của mẩu thân hắn.

A Tú còn hiểu toàn bộ hơn hắn vỠđiểm này.

Bạch Vạn Kiếm trợn mắt lên nhìn Thạch Phá Thiên ra chiá»u bá»±c tức.

Sá»­ bà bà há»i:

-Sao ? Ngươi khinh miệt gã ư? Gã là một thiếu niên đã bái ta làm sư phụ và đã được ta giáo huấn. Ngày nay gã không như hồi trước nữa đâu. Bây giỠngươi cùng gã tỷ võ, nếu ngươi thắng được gã ta mới cho lão chó chết, sư phụ ngươi quả là lợi hại. Bằng ngươi bị bại dưới đao gã thì ta gả A Tú cho gã làm vợ đó.

Bạch Vạn Kiếm giật mình kinh hãi la lên:

-Má má ! Việc này nhất định không nên. Có lý đâu con A Tú nhà ta lại gã cho thằng lõi mất dậy đó?

Sá»­ bà bà cưá»i ha hả nói:

-Nếu ngươi đánh bại được thằng nhỠnày thì tự nhiên gã không lấy được A Tú. Bằng ngươi mà thất bại thì ngươi còn làm chủ sao được nữa?

Bạch Vạn Kiếm không khá»i ngấm ngầm bá»±c tức. Hắn lẩm bẩm:

-Má má căm phẫn gia gia mà lại trút lá»­a hận lên đầu mình. Nếu mình không đánh bại được thằng há»i con kia thì làm Ä‘á»i ngưá»i trên thế gian cÅ©ng uổng mà thôi.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #68  
Old 02-06-2008, 01:22 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 067 - Ngó Giai Nhân Hào Kiệt Thủ Hòa


Sử bà bà quát bảo Bạch Vạn Kiếm:

-Nếu trong lòng ngươi không phục thì rút kiếm ra đi, đừng hầm hè suông vô ích.

Bạch Vạn Kiếm đáp:

-Dạ!

Rồi quay lại bảo Thạch Phá Thiên:

-Ngươi phát chiêu đi !

Thạch Phá Thiên đưa mắt nhìn A Tú, thấy nàng vừa bẽn lẽn vừa ra chiá»u lo lắng, thì bụng bảo dạ:

-Sư phụ bảo nếu mình mà thua y thì vĩnh viễn không được nhìn mặt A Tú nữa. Cuộc tỷ võ này mình phải thắng mới được.

Chàng dựng đứng thanh đơn đao lên rồi vung qua vung lại.

Bạch Vạn Kiếm cũng phóng kiếm ra đánh vèo một cái, đâm thẳng tới ngực đối phương.

Thạch Phá Thiên vung đao lên gạt, thuận tay chàng phản kích một chiêu.

Khi còn ở trên đảo Tá»­ Yên, chàng đã cùng Ä‘ao đơn đánh nhau vá»›i Bạch Vạn Kiếm, nhưng khi chàng sá»­ "Kim Ô Ãao Pháp" thuần túy mà Bạch Vạn Kiếm sá»­ kiếm pháp rất thô sÆ¡ cá»§a phái Tuyết SÆ¡n, toàn những chiêu thức má»›i nhập môn.

Thạch Phá Thiên thấy thể không biết đưá»ng đón đỡ, liá»n bị mÅ©i kiếm cá»§a đối phương khoét vạt áo thá»§ng má»™t lá»— tròn ở trước ngá»±c.

Do đó mà Thạch Phá Thiên hiểu ngay đến chữ "biến" vá» võ há»c. Chàng biết rằng tá»· võ hay ở chá»— biết tùy cÆ¡ ứng biến, không thể câu nệ theo lá» lối thông thưá»ng.

VỠsau vợ chồng Thạch Thanh lại chỉ điểm thêm cho chàng vỠvõ công, chàng tiến bộ rất mau.

Bây giá» chàng lại tá»· đấu vá»›i Bạch Vạn Kiếm mà Ä‘ao pháp chàng sá»­ dụng không bị giá»›i hạn trong phạm vi những Ä‘iá»u đã há»c được cá»§a Sá»­ bà bà, chàng múa tít thanh đơn Ä‘ao tung hoành như rồng bay phượng múa. Nhiá»u chiêu số ra ngoài ý nghÄ© cá»§a chàng.

Hai bên qua lại được bảy tám chiêu, Bạch Vạn Ki¾m đã ngấm ngầm kinh hãi, tá»± há»i:

-Không hiểu thằng lá»i này há»c được Ä‘ao pháp cao thâm đó ở đâu?

Hắn nghÄ© lại ngày ở đảo Tá»­ Yên đã cùng chàng thiếu niên làm bang chúa bang Trưá»ng Lạc tá»· võ. Gã kia tá»± xưng là khai sÆ¡n đại đệ tá»­ phái Kim Ô. Ãao pháp cả hai tên tương tá»± như nhau, nhưng chiêu thức biến ảo tinh kỳ, thiếu niên kia còn thua thằng lá»i Thạch Trung Ngá»c này xa lắm.

Rồi hắn tá»± há»i:

-Hai gã tướng mạo giống nhau. Phải chăng cùng ở má»™t sư môn? Mẫu thân ta biểu đã truyá»n thụ võ nghệ cho gã, chẳng lẽ gã là đồ đệ mẫu thân ta thật ư?

Hai ngưá»i đánh thêm mấy chiêu nữa. Bạch Vạn Kiếm cầm thanh kiếm chém tạt ngang, Thạch Phá Thiên vung Ä‘ao ra gạt.

Choang ! Tia lửa bắn tung tóe.

Bạch Vạn Kiếm thấy một luồng đại lực rung động làm cho cánh tay mặt hắn tê nhức. Trước ngực đau nhói lên. Hắn giật mình kinh hãi, bất giác lùi lại ba bước.

Thạch Phá Thiên không Ä‘uổi theo quay lại nhìn Sá»­ bà bà để há»i ý:

-Như vậy đã thắng chưa?

Không ngá» Bạch Vạn Kiếm càng gặp cưá»ng địch lại càng hăng. Huống chi Thạch Trung Ngá»c là má»™t gã hậu bối ở bản môn. Nếu chịu thua vá» tay gã thì còn chi là thể diện?

Bạch Vạn Kiếm thét lên:

-Tiểu tử ! Coi kiếm đây.

Rồi phóng kiếm đâm tới.

Khi Thạch Phá Thiên vung đao lên gạt, Bạch Vạn Kiếm không để cho thanh kiếm của mình động vào đơn đao của chàng. Lập tức hắn biến chiêu, cho mũi kiếm đâm xéo lên yết hầu đối phương.

Chiêu kiếm này bộ vị tính toán rất đúng và đã phát huy được tuyệt nghệ của "Tuyết Sơn Kiếm Pháp".

Trương Tam reo lên:

-Hảo kiếm pháp !

Thạch Phá Thiên vung Ä‘ao lên chém vào cánh tay đối phương. Chàng sá»­ dụng "Kim Ô Ãao Pháp" chiêu này chính là khắc tinh cá»§a "Tuyết SÆ¡n Kiếm Pháp".

Trương Tam lại hô lớn:

-Hảo đao pháp !

Hai ngưá»i càng đấu càng hăng.

Bạch Vạn Kiếm hơn ở chỗ kiếm pháp thuần thục nhưng vỠnội lực thì Thạch Phá Thiên chiếm được thượng phong.

Hai bên qua lại hơn hai chục chiêu nữa.

Thạch Phá Thiên phóng đao đâm lẹ vào trước ngực.

Bạch Vạn Kiếm không kịp lùi lại đành phải đưa ngang thanh kiếm ra ngăn cản.

Bá»—ng nghe đánh "choảng" má»™t tiếng. Thanh trưá»ng kiếm trong tay Bạch Vạn Kiếm bị gãy đôi.

Thạch Phá Thiên lập tức thu đao vỠlùi lại.

Bạch Vạn Kiếm sắc mặt xám xanh, hắn Ä‘oạt thanh trưá»ng kiếm ở trong tay má»™t tên đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n, nhằm đâm tá»›i Thạch Phá Thiên.

Thạch Phá Thiên đã trải qua má»™t hồi kịch đấu, ná»™i lá»±c súc tích trong thân thể chàng dần dần nẩy nở mãi ra. Má»—i má»™t Ä‘ao chàng chém tá»›i Ä‘á»u khiến cho Bạch Vạn Kiếm phải chống đỡ má»™t cách gian nan, vì chàng đã phát huy ná»™i lá»±c vào lưỡi Ä‘ao.

Chàng đánh thêm mấy chiêu nữa, lại nghe đánh rắc một tiếng. Thanh kiếm trong tay Bạch Vạn Kiếm gãy đôi. Thế là Bạch Vạn Kiếm mất hai thanh kiếm rồi. Hắn cầm thanh kiếm gãy giơ lên lớn tiếng nói:

-Nội lực ngươi mạnh hơn ta, nhưng chiêu số ta không chịu thua ngươi.

Hắn liệng thanh kiếm gãy Ä‘i xoay tay lại rút má»™t thanh kiếm khác đâm liá»n.

Thạch Phá Thiên nghiêng ngưá»i Ä‘i tránh chiêu kiếm rồi đưa mắt nhìn A Tú thì thấy nàng lá»™ vẻ lo lắng. Chàng động tâm nghÄ© ngay tá»›i khi ở đảo Tá»­ Yên, nàng từng ân cần dặn mình: "Khi tá»· võ vá»›i ai, chẳng nên cạn tâm ráo máng. Nếu tha ngưá»i được tất tha ngay. Ãại ca ! Bá»n nhân sÄ© võ lâm đại khái Ä‘á»u là những ngưá»i hiếu danh. Má»™t ngưá»i thành danh có bị đại ca chém trá»ng thương thì không sao, nhưng nếu bị bại vá» tay đại ca thì há» còn Ä‘au đớn hÆ¡n là phải chết". Chàng thấy Bạch Vạn Kiếm vẻ mặt nghiêm trá»ng thì bụng bảo dạ:

-Y là má»™t ngưá»i rất có danh vá»ng trong phái Tuyết SÆ¡n mà nay ở trước mặt đông ngưá»i bản phái thế này, nếu mình đả bại y, thì y còn chi là thể diện? Nhưng nếu ta chịu thua y thì sư phụ lại không cho ta được nhìn thấy A Tú nữa. Bây giá» biết làm thế nào? Phải rồi ! Âu là ta sá»­ chiêu số "Bàng Xao Trắc Kích" mà nàng đã dậy ta để giữ lấy thế chẳng thua mà cÅ©ng chẳng được. NghÄ© tá»›i đây, trong đầu óc chàng lóe lên má»™t tia sáng làm chàng tỉnh ngá»™ ngay.

Chàng tự nhủ:

-Lúc ở đảo Tá»­ Yên, ta đã ưng chịu lá»i A Tú là khi tá»· võ vá»›i ai nhất quyết không cạn tâm ráo máng, há»… tha ngưá»i được tất tha ngay. Nàng cảm kích vô cùng quỳ xuống lạy ta. Cái lạy ngày ấy tức là vì cuá»™c chiến đấu bữa nay. Nếu nàng không vì phụ thân, thì hà tất nàng phải lậy ta? Té ra ngày ấy nàng thấy Sá»­ bà bà lại truyá»n dậy Ä‘ao pháp cho ta, nàng đã biết kiếm pháp cá»§a phụ thân nàng không địch lại được Ä‘ao pháp này.

Thạch Phá Thiên nghĩ vậy rồi thi triển phép "Bàng Xảo Trắc Kích" bên tả chém một đao, bên hữu chém một đao, trước ngực để sơ hở.

Bạch Vạn Kiếm tinh thần phấn khởi vì thấy đối phương bộ vị không kín đáo. Hắn không nghĩ ngợi gì nữa cầm kiếm đâm thẳng vào trước ngực đối phương.

Giữa lúc ấy, Thạch Phá Thiên vội lùi lại ba bước, vung đao chém xuống phía trước một nhát.

Bạch Vạn Kiếm phóng trưá»ng kiếm đâm ra, mÅ©i kiếm còn cách trước ngá»±c đối phương độ má»™t thước, đã vá»™i thu vá». Thế mà còn đụng phải lưỡi Ä‘ao làm cho toàn thân hắn run bắn lên như ngưá»i bị Ä‘iện giật. Thanh trưá»ng kiếm bị rung động hoài và tiếng ngân nga vang lên mãi không dứt.

Thạch Phá Thiên lại lùi hai bước nữa, nghĩ bụng:

-Ta đánh gãy cá»§a y ba thanh trưá»ng kiếm, là muốn giữ thế hòa thì cÅ©ng phải chịu gãy má»™t thanh đơn Ä‘ao má»›i đúng.

Chàng liá»n ngấm ngầm vận ná»™i kình vào tay. Cách, má»™t tiếng vang lên ! Thanh đơn Ä‘ao bị gãy làm hai Ä‘oạn.

Ngưá»i ngoài trông tưởng chừng như thanh Ä‘ao bị gãy vì luồng kình lá»±c ở lưỡi kiếm xô ra.

A Tú thở phào má»™t cái như ngưá»i gất gánh nặng. Nàng lá»›n tiếng gá»i :

-Gia gia ! Ãại ca ! Cuá»™c tá»· đấu giữa hai bên thế là huá», không ai được ai hết.

Nàng quay lại nhìn Thạch Phá Thiên mỉm cưá»i tá»± nhá»§:

-Chàng vẫn còn nhá»› được lá»i ta dặn ngày trước và đã vì ta mà dụng tâm.

Bạch Vạn Kiếm biết Thạch Phá Thiên cố ý nhưá»ng nhịn hắn nên hắn cầm thanh kiếm xuống đất ngập hết phân ná»­a rồi nhìn Thạch Phá Thiên nói:

-Ngươi đã nhượng bộ ta, lẽ nào ta lại không biết? Ngươi không muốn để ta xấu mặt trước đám đông. Ta rất cám ơn ngươi.

Sá»­ bà bà ra chiá»u đắc ý nói:

-Hài nhi ! Ngươi bất tất phải lấy thế làm khó chịu, Ä‘ao pháp đó ta dậy cho gã rồi đây ta lại truyá»n cho hài nhi nữa. Ngươi có thua gã cÅ©ng là thua ta. Chúng ta là mẹ con trong nhà chứ ai đâu mà ngại?

Trước kia mụ câm hận, há»… mở miệng là má»™t Ä‘iá»u "lão chó già", hai Ä‘iá»u "thằng chó con" để thóa mạ. Nhưng bây giá» mụ thấy Thạch Phá Thiên dùng "Kim Ô Ãao Pháp" đả bại được con trai, tức là mụ đã chiếm được thượng phong hÆ¡n đức lang quân, mụ mừng quá nên dùng những lá»i ngá»t ngào để an á»§i con.

Bạch Vạn Kiếm nghe mẫu thân nói, không biết nên cưá»i hay nên khóc. Hắn đành đáp:

-Ãao pháp cá»§a mẫu thân quả là lợi hại. E rằng hài nhi ngu xuẩn không há»c nổi.

Sử bà bà chạy đến bên hắn vuốt đầu vỗ vai ra vẻ rất thương yêu, nói:

-Hài nhi so vá»›i thằng ngốc kia còn thông minh hÆ¡n nhiá»u. Gã há»c được thì hài nhi sao lại không há»c được? Thằng ngốc kia ! Mau khấu đầu trước nhạc phụ Ä‘i !

Thạch Phá Thiên ngẩn ngưá»i ra má»™t chút sau chàng hiểu dụng ý cá»§a mụ, thì vừa kinh hãi vừa mừng thầm, nhìn Bạch Vạn Kiếm khấu đầu sụp lạy.

Bạch Vạn Kiếm vá»™i lạng ngưá»i để tránh, đồng thá»i lá»›n tiếng:

-Hãy khoan, việc này để thong thả rồi sẽ tính. Ãoạn hắn quay lại nói vá»›i Sá»­ bà bà:

-Mẫu thân ! Thằng nhá» này tuy võ công cao cưá»ng nhưng gã là má»™t vô hạnh khinh bạc. Ta chẳng nên làm lỡ cuá»™c chung thân A Tú.

Lý Tứ bỗng lên tiếng:

-Hay lắm ! Hay lắm ! Y là nữ tế ngươi cũng được mà ngươi không gả con cho y cũng không sao. Chúng ta không uống rượu mừng đó đâu. Ta xem ra trong phái Tuyết Sơn không có ai võ công bằng chú em này. Có đúng thế không? Vậy để cho y làm Chưởng môn, các vị có phục hay là không phục?

Bạch Vạn Kiếm, Thành Tá»± Há»c và hết thảy đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n không ai lên tiếng.

Có ngưá»i tá»± biết võ công mình không bằng, có ngưá»i mong chàng làm Chưởng môn rồi tức khắc đến đảo Long Má»™c chịu chết. Vì thế mà trong nhà đại sảnh yên lặng như tá», không ai lên tiếng.

Trương Tam lấy trong bá»c ra hai tấm bài đồng, cưá»i nói:

-Chúc mừng ngưá»i anh em được lên làm Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n. Vậy ngưá»i anh em tiếp lấy hai cái thẻ đồng này.

Hắn nói xong nheo mắt nhìn Thạch Phá Thiên mấy cái.

Thạch Phá Thiên sá»­ng sốt tá»± há»i:

-Chẳng lẻ y đã nhận ra mình rồi chăng? Mình chưa nói một câu nào mà sao lại bại lộ hành tung được.

Thạch Phá Thiên có biết đâu Trương Tam, Lý Tứ võ công đã cao cưá»ng thì kiến thức cÅ©ng hÆ¡n ngưá»i má»™t bậc. Tuy chàng chưa lên tiếng và cá»­ chỉ cÅ©ng chưa lá»™ hình tích, nhưng vừa rồi chàng đã động thá»§ cùng Bạch Vạn Kiếm, vá» Ä‘ao pháp chẳng kể làm chi, song ná»™i lá»±c chàng thâm hậu ít thấy trên chốn giang hồ. Trương Tam và Lý Tứ đã cùng chàng thi uống rượu độc. Nguyên má»™t ná»™i lá»±c đó đã khiến há» phải tâm phục, nên vừa nhìn thấy ná»™i lá»±c phi thưá»ng là nhận ra chàng ngay.

Thạch Phá Thiên thấy Trương Tam đưa thẻ đồng ra trước mặt mình, thì bụng bảo dạ:

-Khi ở bang Trưá»ng Lạc ta đã tiếp nhận thẻ đồng. Tiếp nhận má»™t lần là chết thì tiếp nhận hai lần bất quá cÅ©ng đến chết là cùng. Vậy bây giá» ta có tiếp nhận lần nữa cÅ©ng chẳng há» chi. Chàng toan đưa tay ra đón lấy bài đồng bá»—ng nghe Sá»­ bà bà la lên:

-Khoan đã !

Thạch Phá Thiên đưa hai tay ra ná»­a vá»i lại rụt vá», chàng ngạc nhiên quay lại nhìn Sá»­ bà bà thì mụ lên tiếng nói tiếp:

-Vá» chức vị Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n đã nói rõ là căn cứ vào võ công để quyết định và như vậy ta cÅ©ng kể như ngươi đã Ä‘oạt được rồi. Có Ä‘iá»u ta thấy lão chó chết đã làm Chưởng môn, oai phong chưa được má»™t thá»i mà đã ngông cuồng tá»± phụ, nên bây giá» ta muốn làm chưởng môn chÆ¡i má»™t phen. Hài tá»­ ! Ngươi nhưá»ng lại chức Chưởng môn cho ta được không?

Thạch Phá Thiên ngập ngừng há»i lại:

-Ãồ đệ nhưá»ng chức Chưởng môn lại cho sư phụ ư?

Sử bà bà tức giận quát lên:

-Sao? Ngươi không chịu chăng? Vậy chúng ta lại phải tỷ đấu để căn cứ vào võ công mà ấn định.

Thạch Phá Thiên thấy mụ nổi giận, chàng không dám nói gì nữa.

Rồi trong lúc vô ý chàng buột miệng đáp:

-Dạ! Dạ!

Ãoạn khom lưng lùi lại.

Sá»­ bà bà cưá»i ha hả nói:

-Ta làm Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n đây. Ai là ngưá»i không phục?

Má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau, Ä‘á»u cảm thấy cuá»™c biến diá»…n này rất là kỳ cục, nhưng chẳng ai dám hé răng.

Sử bà bà rảo bước tiến lên đón lấy hai tấm thẻ đồng ở trong tay Trương Tam, rồi nói:

-Tân nhiệm Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n là Sá»­ thị Ä‘a tạ quý đảo đã đưa thư má»i và xin ấn định đến kỳ sẽ tá»›i dá»± yến.

Trương Tam, Lý Tứ vừa bật lên tiếng cưá»i vừa xoay mình vá»t ra cá»­a. Má»›i không đầu chá»›p mắt mà tiếng cưá»i cá»§a hai ngưá»i đã ở ngoài xa mấy chục trượng rồi.

Sử bà bà ngồi trên ghế thái sư lạnh lùng lên tiếng:

-Mở khóa xiá»ng xích cho bá»n ngưá»i kia ra !

Lương Tá»± Tiến lên tiếng há»i lại:

-Sư tá»· căn cứ vào Ä‘iá»u chi để phát lịnh? Chức Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n đâu phải trò con nít, lấy tình riêng mà truyá»n thụ cho nhau sao được.

Thành Tá»± Há»c, Tá» Tá»± Miá»…n cÅ©ng theo hùa:

-Sư tá»· sá»­ Ä‘ao chứ không sá»­ kiếm. Ãó không phải là chiêu số phái Tuyết SÆ¡n thì làm Chưởng Môn bản phái thế nào được?

Nguyên lúc Trương Tam, Lý Tứ còn ở đại sảnh đưá»ng, má»i ngưá»i chỉ mong sao tống khứ được hai tên qá»§y sứ đó Ä‘i và có ngưá»i đứng ra đến đảo Long Má»™c chịu chết để gánh kiếp vận cho há». Nhưng bây giá» hai ngưá»i bá» Ä‘i rồi, má»i ngưá»i tá»± coi như ách vận đã qua, nhưng há» nghÄ© tá»›i Sá»­ bà bà lên làm Chưởng môn thì bá»n há» phạm tá»™i phản nghịch, khi nào mụ chịu bá» qua mà không báo thù? Vụ này có liên quan tá»›i tính mạng chứ không phải chuyện thưá»ng. Thế là trong nhà đại sảnh lại bắt đầu huyên náo.

Sử bà bà nói:

-ÃÆ°á»£c rồi ! Các ngươi không chịu phục để ta làm Chưởng Môn. Cái đó cÅ©ng chẳng há» chi.

Mụ cầm hai tấm bài đồng trong lòng bàn tay xát vào nhau bật thành tiếng leng keng, rồi há»i:

-Ngưá»i nào muốn lên làm Chưởng môn để tá»›i đảo Long Má»™c dá»± yến Lạp Bát thì cứ thẳng thắn đứng ra !

Mụ đưa mắt nhìn bá»n Thành Tá»± Há»c, Tá» Tá»± Miá»…n, Lương Tá»± Tiến. Má»i ngưá»i Ä‘á»u quay đầu Ä‘i không dám nhìn thẳng vào mặt mụ.

Phong Vạn Lý nói:

-Bẩm sư nương ! Bá»n há» phạm tá»™i phản bá»™i sư phụ, thá»±c là tá»™i đáng muốn thác nhưng bá» trong, há» cÅ©ng có chá»— khổ tâm không nói ra được.

Hắn quỳ xuống dập đầu nói tiếp:

-Bây giá» Sư nương lên làm Chưởng Môn bản phái thì còn gì hay hÆ¡n nữa? Sư nương có giết đệ tá»­, đệ tá»­ cÅ©ng không dám trốn tránh. Nhưng đệ tá»­ chỉ xin Sư nương ban lệnh phóng xá cho má»i ngưá»i để vá»— yên quần chúng, tránh khá»i cái vạ lá»›n những ngưá»i trong bản phái tàn sát lẫn nhau.

Sử bà bà đáp:

-Sư phụ ngươi bụng da ïcó chá»— không tốt, làm gì ta chẳng biết? Việc này phát khởi từ đâu? Ãầu Ä‘uôi thế nào? Ngươi hãy nói cho ta nghe !

Phong Vạn Lý lại dập đầu binh binh hai cái nữa, rồi nói:

-Từ khi Sư nương cùng Bạch sư ca và các sư đệ xuống núi rồi, hàng ngày sư phụ sinh lòng nóng nảy. Ãệ tá»­ bản môn bị lão gia đánh mắng còn là chuyện nhá», má»i ngưá»i đã chịu Æ¡n sâu cá»§a sư môn khi nào dám buông lá»i oán vá»ng. Nhưng ná»­a tháng trước đây có ba lão già đến viếng sư phụ. Há» tá»­ xưng là há» Ãinh và là ba anh em ruá»™t. Má»™t vị là Ãinh Bất Nhị, má»™t vị là Ãinh Bất Tam và má»™t vị là Ãinh Bất Tứ gì gì đó

Sá»­ bà bà vừa nghe nói đến Ãinh Bất Tứ đã giật mình kinh hãi, ngắt lá»i:

-Ãinh Bất Tứ ! Ãinh Bất Tứ đến thành Lăng Tiêu có chuyện chi?

Phong Vạn Lý đáp:

-Ba lão há» Ãinh đến thành Lăng Tiêu rồi cùng sư phụ mật đàm trong thư phòng. Há» nói chuyện những gì bá»n đệ tá»­ Ä‘á»u chẳng ai hay và chỉ biết ba lão kia đã chá»c giận sư phụ. Bốn ngưá»i to tiếng gây lá»™n. Bá»n đệ tá»­ e sư phụ má»™t mình không địch nổi ba lão vì thế mà vẫn canh giữ ở ngoài cá»­a phòng để chá» xem há»… sư phụ hô lên má»™t tiếng là xông vào đối phó vá»›i há». Bá»n đệ tá»­ thấy sư phụ tức giận vô cùng, cãi nhau tay đôi vá»›i Ãinh Bất Tứ. Ngưá»i nói những gì "Núi Bích Loa", "Ãảo Tá»­ Yên", lại nhắc đến tên má»™t ngưá»i đàn bà là Tiểu Thúy nào đó. Sá»­ bà bà hắng giá»ng má»™t tiếng rồi sa sầm nét mặt.

Nhưng mụ nghÄ© bá»n đồ đệ không biết nhá»§ danh mình là Tiểu Thúy. Mụ không chịu nói rõ, chỉ há»i lại:

-Rồi sao nữa?

Phong Vạn Lý đáp:

-Sau đệ tá»­ không hiểu vì lẽ gì hai bên Ä‘i đến chá»— động thá»§. Trong thư phòng chưởng phong rít lên ầm ầm. Các anh em chưa được hiệu lệnh cá»§a sư phụ nên không dám tiến vào. Sau má»™t lúc, từng mảnh tưá»ng vách bị rung động đổ xuống, bá»n đệ tá»­ má»›i nhìn thấy sư phụ cùng Ãinh Bất Tứ động thá»§. Còn Ãinh Bất Nhị và Ãinh Bất Tam chỉ đứng tá»± thá»§ bàng quan. Chưởng phong hai ngưá»i xô đẩy khiến cho bốn bức tưá»ng thư phòng Ä‘á»u bị chấn động rồi đổ ụp. Cuá»™c đấu kéo dài khá lâu.

Sau Ãinh Bất Tứ không địch nổi thần lá»±c cá»§a sư phụ bị thua má»™t chiêu, để sư phụ đánh trúng ngá»±c há»™c máu tươi ra.

Sá»­ bà bà la lên má»™t tiếng "á»§a", vẻ mặt ra chiá»u tha thiết.

Phong Vạn Lý kể tiếp:

-Sư phụ vẫn chưa nguôi giận, lại phóng chưởng thứ hai đánh ra. Bây giá» Ãinh Bất Nhị má»›i ra tay ngăn lại nói:

-Ãã phân thắng bại rồi còn đánh làm gì mãi? Vụ này nào phải mối thù chẳng đội trá»i chung. Lão lại nâng đỡ Ãinh Bất Tứ rồi cả ba ngưá»i ra khá»i thành Lăng Tiêu.

Sá»­ bà bà gật đầu há»i:

-Bá»n há» Ä‘i rồi có trở lại nữa không?

Phong Vạn Lý đáp:

-Ba lão đó không trở lại nữa, nhưng từ đấy thần trí sư phụ trở nên thất thưá»ng. Suốt ngày ngưá»i nổi lên những tràng cưá»i ha hả, tá»± nói lảm nhảm má»™t mình:

-Tên lão tặc Ãinh Bất Tứ là tên bại trướng dưới bàn tay ta. Hắn bị thua phen này đã chịu phục chưa? Hắn nói Tiểu Thúy theo hán đến núi Bích Loa .

Sử bà bà tức quá quát lên:

-Nói láo, làm gì có chuyện đó.

Phong Vạn Lý nói:

-Dạ, dạ!

Sư phụ cũng biểu:

-Tên lão tặc kia rõ ràng đã lừa gạt ngưá»i ta. Tiểu Thúy đến động Bích Loa cá»§a hắn làm chi? Có Ä‘iá»u... có Ä‘iá»u đừng tin lá»i hắn nói xạo trong lúc nhất thá»i không quyết định chá»§ ý .

Sử bà bà vẻ mặt xám xanh, quát lên:

-Lão chó chết nói trăng nói cuội. Làm gì có chuyện không quyết định chủ ý?

Phong Vạn Lý chẳng hiểu ý câu nói của Sử bà bà ra sao, hắn chỉ theo hùa:

-Vâng, vâng !

Sá»­ bà bà lại há»i:

-Lão chó chết còn nói gì nữa không?

Phong Vạn Lý đáp:

-Phải chăng Sư nương há»i sư phụ?

Sử bà bà đáp:

-Dĩ nhiên là lão.

Phong Vạn Lý đáp:

-Từ đó dưá»ng như trong lòng sư phụ ôm mối tâm sá»± nặng ná». Ngưá»i thưá»ng biểu: Y có đến núi Bích Loa không? Nhất định là y không Ä‘i. Nhưng má»™t mình y phiêu bạt giang hồ, những lúc hiu quạnh buồn hiu, y qua đó trông trá»i trông nước. Cái này thật khó nói lắm, thật khó nói lắm ! Sá»­ bà bà lại tức giận quát mắng:

-Nói thúi quá.

Phong Vạn Lý quỳ xuống đất vẻ mặt ra chiá»u bẽn lẽn không dám nói gì nữa. Cả tiếng "dạ" hắn cÅ©ng không dám thốt ra. Vì nếu hắn dạ má»™t tiêng tức là hắn thừa nhận sư phụ nói thúi.

Sử bà bà bảo hắn:

-Ngươi đứng dậy nói nốt đi. Rồi sau ra làm sao?

Phong Vạn Lý dập đầu một cái rồi nói:

-Ãa tạ sư nương. Ãoạn hắn đứng lên kể tiếp:

-Qua hai ngày nữa, sư phụ đột nhiên lá»›n tiếng cả cưá»i không ngá»›t, gặp ai ngưá»i cÅ©ng há»i: "khắp thiên hạ ai là ngưá»i võ công cao nhất".

Ai nấy Ä‘á»u đáp: "DÄ© nhiên võ công cá»§a Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n ta cao hÆ¡n hết".

Ai cũng nhận thấy thái độ sư phụ so với trước kia thực khác nhau xa.

Có lúc ngưá»i lại há»i: "Võ công cá»§a ta cao ở chá»— nào?".

Thì má»i ngưá»i lại trả lá»i: "Thưa Chưởng môn ! Từ xưa tá»›i nay, ná»™i lá»±c sư phụ đã độc đáo nhất thiên hạ, kiếm pháp lại càng thế gian vô địch".

Thá»±c ra Chưởng Môn không cần phải dùng kiếm, chỉ tay cÅ©ng đủ đả bại hết thiên hạ, không ai địch nổi rồi. Sư phụ thấy bá»n đệ tá»­ trả lá»i như vậy thì chỉ nhăn mặt mà cưá»i chứ không lên tiếng. Hiển nhiên ngưá»i rất vừa lòng.

Không ngá» hôm ấy sư phụ ở trong viện gặp Lục sư đệ liá»n há»i: "Võ công ta so vá»›i chưởng môn phái Thiếu Lâm là Phổ Pháp đại sư thì ai cao hÆ¡n ?".

Lục sư đệ trả lá»i thế nào bá»n đệ tá»­ Ä‘á»u không nghe rõ. Sau thấy đầu ốc gã bị sư phụ phóng chưởng đánh tan nát chết ngay lập tức .
Tài sản của Cánh gà nướng

  #69  
Old 02-06-2008, 01:23 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 068 - Bạch Tá»± Tại Vì Ãâu Mắc Bệnh Ãiên ?


Sử bà bà nói:

-Gã há» Lục ngày thưá»ng đầu óc đần độn. Sao ngươi biết là sư phụ đã hạ thá»§ giết gã?

Phong Vạn Lý đáp:

-Bá»n đồ nhi thấy Lục sư đệ bị chết má»™t cách thảm hại vá»™i chạy đến báo vá»›i sư phụ.

NgỠđâu sư phụ cưá»i ha hả đáp: "Gã đáng chết lắm ! Chết là phải ! Ta há»i gã: giữa ta và Chưởng Môn phái Thiếu Lâm là Phổ Pháp đại sư trong hai ngưá»i, võ công ai cao hÆ¡n ai? Thằng lá»i dám nói nhăng những gì công phu bản phái sở trưá»ng vá» kiếm chiêu biến ảo mà võ công phái Thiếu Lâm thì rá»™ng lá»›n tinh thâm. Môn phái nào cÅ©ng có tuyệt nghệ cá»§a nó. Vá» kiếm pháp bản phái hÆ¡n phái Thiếu Lâm còn nói vá» toàn thể võ công thì phái Thiếu Lâm đã sáng lập hÆ¡n ngàn năm nay, những chá»— sở đắc cá»§a há» so vá»›i bản phái dÄ© nhiên phải hÆ¡n nhiá»u."

Sử bà bà nói:

-Gã đáp như vậy là khéo lắm. Thằng ngốc há» Lục đã há»c được hồi nào lá»i lẽ tinh thông như vậy? Nói riêng vá» kiếm pháp thì phái Tuyết SÆ¡n cÅ©ng chưa thấy có chá»— nào đặc biệt hÆ¡n "Ãạt Ma Kiếm Pháp" cá»§a ngưá»i ta. Hừ. Vậy rồi lão chó chết bảo sao?

Phong Vạn Lý đáp:

-Sư nương mạt sát sư phụ như vậy, đệ tử không dám nói nữa.

Sá»­ bà bà tức giận há»i:

-Bây giá» ngươi lại làm bá»™ tôn kính sư phụ rồi ư? Chà, vậy mà lúc ta chưa quay vá» thành Lăng Tiêu, sao ngươi dám cấu kết vá»›i phưá»ng phản bạn, ngá»— ngược sư môn.

Phong Vạn Lý qùy hai gối xuống dập đầu đáp:

-Tội đệ tử thật đáng muôn thác.

Sử bà bà nói:

-Hừ ! Bá»n đồ đệ lão chó chết gã nào cÅ©ng dùng chữ "Vạn" làm chữ lót và tên nào cÅ©ng có cái tên hay hay. Theo ý ta thì tụi ngươi Ä‘á»u nên đặt là "Vạn Tá»­" má»›i đúng: Phong Vạn Tá»­, Cảnh Vạn Tá»­, Kha Vạn Tá»­, Hoa Vạn Tá»­.

Mụ nói đến tên ai thì lại đưa mắt chiếu thẳng vào mặt ngưá»i đó. Bá»n Cảnh Vạn Chung, Vượng Vạn Nhận trong lòng hổ thẹn cúi gầm mặt xuống.

Sử bà bà lại quát lên:

-Ãứng dậy Ä‘i ! Sau sư phụ ngươi bảo sao?

Phong Vạn Lý dạ một tiếng đứng dậy nói tiếp:

-Sư phụ bảo: "Thằng lá»i này nói là võ công bản phái cÅ©ng như phái Thiếu Lâm đã có đến ngàn năm. Thế là gã nói ta cùng lão trá»c Phổ Pháp chẳng ai hÆ¡n ai. Gã đáng chết. Ãáng chết lắm ! Uy Ãức tiên sinh Bạch Tá»± Tại này chẳng những võ công đệ nhất thiên hạ mà năm ngàn năm sau trước mấy vạn dặm dá»c ngang không tiá»n khoáng hậu, chẳng có ai bằng ta được.

Sá»­ bà bà buông lá»i mạt sát:

-Chà ! Nói khoác thế mà không biết nhục !

Phong Vạn Lý nói:

-Bá»n đồ đệ thấy sư phụ lúc nói mấy câu này, thần trí đã thất thưá»ng, chứ không phải lá»i sáng suốt. May lúc đó toàn ngưá»i trong nhà, không đến nổi đồn đại ra ngoài để bá»n võ sư các phái khác chụp lấy làm trò cưá»i.

Phong Vạn Lý lại nói tiếp:

-Lúc ấy anh em ngÆ¡ ngác nhìn nhau, không ai dám nói gì thì sư phụ tức giận quát mắng: "Bá»n bây câm hết rồi hay sao mà không nói năng gì? Gã nói thế là ngu lắm phải không" ?

Sư phụ lại trá» Tô sư đệ há»i: "Vạn Hồng ! Ngươi bảo ta nói thế có đúng không ?"

Tô sư đệ đành đáp: "Lá»i sư phụ dÄ© nhiên là đúng".

Sư phụ tức giận nói: "Ãúng là đúng mà trật là trật. Sao lại còn dÄ© nhiên vá»›i chẳng dÄ© nhiên? Ta há»i ngươi võ công cá»§a ta cao đến má»±c nào?"

Tô sư đệ run lẩy bẩy đáp: "Võ công cá»§a sư phụ cao thâm không biết đến đâu mà lưá»ng ! Cổ vãng kim lai chỉ có mình sư phụ mà thôi. Võ công bản phái Ä‘á»u do má»™t tay sư phụ chấn hưng cho rá»™ng lá»›n thêm."

Sư phụ lại càng tức quát mắng: "Theo lá»i mi nói thì võ công cá»§a ta Ä‘á»u do tiá»n nhân truyá»n dạy. Mi thật là ngu xuẩn. Võ công phái Tuyết SÆ¡n là tá»± ta sáng chế ra. Những lá»i đồn ông mô, ông mô làm tổ sư, gia gia phái Tuyết SÆ¡n Ä‘á»u là nói nhảm. Tổ sư gia truyá»n lại kiếm phổ, quyá»n phổ thì ai nấy đếu biết qua rồi, ta còn có gì là cao minh nữa? "

Tô sư đệ liá»n nói: "Ãồ nhi e rằng Tổ sư gia cÅ©ng không cao minh bằng su phụ."

Sử bà bà nói:

-Cái tính ngông cuồng tá»± đại cá»§a sư phụ ngươi đã có từ lâu. Ba mươi năm lão làm Chưởng môn bản phái không gặp má»™t tay đối thá»§ nào thắng được lão cả. Lão tá»± cho võ công mình là thiên hạ đệ nhất. Ai nói tá»›i võ công các phái Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng nổi danh nhưng y Ä‘á»u cho là không đúng, há» chỉ có hư danh không đáng kể, không ngá» tính ngông cuồng tá»± đại cá»§a lão càng ngày càng tệ. Lão coi cả Tổ sư gia bản phái cÅ©ng không vào đâu. Thẳng lá»i Tô Vạn Hồng không có má»™t chút tư cách gì dám phỉ báng cả Tổ sư gia để nịnh hót sư phụ.

Phong Vạn Lý nói:

-Sư nương ! Sư nương thật không ngỠtới là sư phụ nghe câu nói đó vung chưởng đánh Tô sư đệ hất ra ngoài mấy trượng và lập tức giết gã. Miệng sư phụ hầm hầm: "Không bằng là không bằng. Sao còn e rằng với chẳng e rằng?"

Sử bà bà tức giận quát lên:

-Nói càn, nói bậy ! Lão chó chết đó có hồ đồ gấp mưá»i cÅ©ng không đến ná»—i vì hai chữ "e rằng" mà giết má»™t tên đệ tá»­ mà lão vẫn Ä‘em lòng thương yêu.

Phong Vạn Lý nói:

-Xin sư nương minh xét. Ngày thưá»ng sư phụ đối đãi vá»›i bá»n đệ tá»­ Æ¡n nặng tày non. Dù đệ tá»­ có gian ác đến đâu cÅ©ng không dám bịa đặt nói càn. Việc này hÆ¡n hai chục ngưá»i Ä‘á»u thấy rõ, sư nương cứ há»i coi sẽ biết.

Sá»­ bà bà đảo mắt nhìn vào mặt từng tên đệ tá»­ chi trưởng lưu tại thành Lăng Tiêu rồi há»i:

-Việc này ai mà tin được? Há»a chăng chỉ có kẻ phát khùng.

Phong Vạn Lý nói:

-Sư phụ lão gia thiệt tình đã mắc bệnh thần trí không được minh mẫn lắm.

Sử bà bà nói:

-Thế thì các ngươi phải tìm thầy chữa thuốc cho lão chứ?

Phong Vạn Lý nói:

-Bá»n đệ tá»­ lúc đó cÅ©ng đã nghÄ© vậy nhưng không dám tá»± quyết liá»n cùng mấy vị sư thúc thương lượng rồi Ä‘i má»i hai vị danh y nổi tiếng nhất trong thành là Nam đại phu và Ãá»›i đại phu đến coi mạch cho sư phụ. Sư phụ vừa thấy há» liá»n há»i hỠđến để làm gì? Hai vị đại phu không dám nói thẳng và chỉ bảo là nghe tin sư phụ ăn uống không được Ä‘iá»u hòa. Bá»n hỠở trong thành đã được sư phụ chiếu cố lâu ngày. Má»™t là vì lòng cảm kích, hai là há» rất quan tâm đến sức khá»e cá»§a sư phụ nên đến vấn an thăm há»i.

Sư phụ liá»n nói ngay là chẳng có bệnh gì và há»i há»: "Các vị có biết từ cổ chí kim võ công cao cưá»ng nhất là ai không ?"

Nam đại phu đáp: "Vá» võ há»c tiểu nhân không biết má»™t tý gì mà dám bàn luận trước mặt Uy Ãức tiên sinh thì phá»ng khác gì Ä‘á»c sách Hiếu kinh trước cá»­a đức Khổng Phu Tá»­ hay múa rìu qua mắt thợ ?"

Sư phụ cưá»i khanh khách nói: "Múa rìu qua mắt thợ cÅ©ng không sao. Ngươi cứ nói ta nghe thá»­".

Nam đại phu liá»n đáp: "Tiểu nhân chỉ nghe nói phái Thiếu Lâm là núi Thái SÆ¡n là sao Bắc Ãẩu trong võ lâm. Ãạt Ma tổ sư thả bè lau qua sóng lập ra phái Thiếu Lâm. Vậy tiểu nhân tưởng tá»± cổ chí kim Ãạt Ma tổ sư là ngưá»i võ công cao hÆ¡n hết.

Sử bà bà gật đầu nói:

-Nam đại phu đối đáp như vậy thực là đắc thể.

Phong Vạn Lý nói:

-Nhưng sư phụ vừa nghe đại phu nói liá»n nổi giận đáp: "Lão Ãạt Ma đó là ngưá»i nước Thiên Trúc cõi Tây Vá»±c, vào hạng nhung địch man di. Ngươi cho má»™t tên rợ Hồ là ghê gá»›m, như vậy há chẳng làm mất oai phong cá»§a nước Trung Hoa đưá»ng đưá»ng ư?"

Nam đại phu sợ quá đáp:

-Dạ dạ ! Tiểu nhân biết tội rồi.

Sư phụ lại há»i lại Ãá»›i đại phu.

Ãá»›i đại phu đã trông gương Nam đại phu, khi nào còn dám đỠcao phái Thiếu Lam, y đáp:

-Tiểu nhân nghe nói tổ sư Trương Tam Phong phái Võ ÃÆ°Æ¡ng võ thuật thông thần, đã sáng lập ra quyá»n, chưởng ná»™i gia, còn cao hÆ¡n phái Thiếu Lâm. Theo ý kiến cá»§a tiểu nhân thì Ãạt Ma tổ sư là ngưá»i rợ Hồ không đáng nói đến, vậy Trương Tam Phong tổ sư má»›i đáng là ngưá»i thứ nhất trong võ lâm từ cổ chí kim.

Sử bà bà nói:

-Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng là hai môn phái lá»›n, Ä‘á»u có hÆ¡n ngàn năm võ công không thể nói phái Võ ÃÆ°Æ¡ng hÆ¡n phái Thiếu Lâm được. Có Ä‘iá»u Trương Tam Phong tổ sư đã nổi tiếng võ lâm mấy trăm năm nay là má»™t vị đại tôn sư. Vậy mình không nên bàn đến chuyện so bì giữa những nhân vật này.

Phong Vạn Lý nói:

-Sư phụ Ä‘ang ngồi trên ghế vừa nghe Ãá»›i đại phu đáp lại xong liá»n đứng phắt dậy nói: "Ngươi bảo Trương Tam Phong sáng lập ra quyá»n chưởng ná»™i gia là ghê gá»›m lắm ư? Nhưng ta coi cÅ©ng tầm thưá»ng thôi. Phái Võ ÃÆ°Æ¡ng sở trưá»ng vá» quyá»n pháp thì chiêu "Hư Trung Hữu Thá»±c" đã là nổi danh, nhưng ta Ä‘á»u có cách phá được dá»… lắm. Còn như chiêu "Dã Mã Phân Tông" vá» "Thái Cá»±c Quyá»n" thì ta chỉ chá»— này móc má»™t cái, chá»— kia đá má»™t cước là lập tức khiến cho há» phải ngã lăn "Ãại Cá»±c Quyá»n" cá»§a phái Võ ÃÆ°Æ¡ng đối thá»§ vá»›i "Tuyết SÆ¡n Kiếm Pháp" thế nào được?

Sư phụ vừa nói vừa chỉ trá», chưởng phong vù vù khiến cho hai vị đại phu sợ tái mặt. Bá»n đệ tá»­ đứng ở ngoài cá»­a thấy thế cÅ©ng chẳng ai dám chạy vào cản ngăn.

Sư phụ biểu diá»…n mấy chục chiêu rồi há»i: "Võ công cá»§a ta so vá»›i lão trá»c Ãạt Ma và lão mÅ©i trâu Trương Tam Phong thế nào?"

Nam đại phu ấp úng: " Cái đó... Cái đó... " .

Ãá»›i đại phu liá»n nói: " Bá»n tiểu nhân chỉ biết chẩn bệnh chữa thuốc chứ không hiểu võ công ". Uy Ãức tiên sinh nói vậy chả lẽ võ công cá»§a lão tiên sinh còn lợi hại hÆ¡n Ãạt Ma cùng Trương Tam Phong hay sao?

Sử bà bà tức mình nói:

-Ãồ mặt dầy ! Không biết mụ nói ba chữ đó để thóa mạ Ãá»›i đại phu hay Bạch Tá»± Tại ?

Phong Vạn Lý nói:

-Sư phụ tức giận mắng: " Ta diá»…n mấy chục chiêu đó mà ngươi chưa tin lá»i hay sao mà còn dám nói "chẳng lẽ" thì ra ngươi khinh ta quá lắm. Ãoạn sư phụ giÆ¡ tay lên lập tức phóng chưởng đánh chết hai vị đại phu ngay ở trong phòng .

Sá»­ bà bà nghe Phong Vạn Lý nói má»™t hồi như vậy, bất giác mụ lạnh cả ná»­a ngưá»i.

Mụ lại thấy đệ tử phái Tuyết Sơn tên nào cũng lộ vẽ bất phục thì bụng bảo dạ:

-Ãiá»u thứ ba ná»™i quy cá»§a bản phái đã ghi rõ: Không được giết ngưá»i không biết võ công. Ãiá»u thứ bốn lại cấm không được hại kẻ vô tá»™i. Lão chó chết đã giết đệ tá»­ bản môn khiến má»i ngưá»i sinh lòng bất mãn. Lão còn hạ sát cả hai vị y sinh là phạm rất nặng vào quy Ä‘iá»u cá»§a môn phái thì còn làm Chưởng Môn thế nào được?

Bỗng nghe Phong Vạn Lý lại nói tiếp:

-Lúc đó sư phụ thấy bá»n đệ tá»­ lá»™ vẻ khác lạ, liá»n quát há»i: " Bá»n mi ngÆ¡ ngáo nhìn ta làm chi vậy? Hừ ! Có phải bá»n mi mắng thầm ta đây phá hại môn quy? Môn quy phái Tuyết SÆ¡n do ai lập ra? Tá»± ông trá»i nhào xuống hay do ngưá»i phàm tục lập ra? Nếu đã do ngưá»i ấn định thì sao lại không canh cãi được. Ngay tổ sư là ngưá»i dá»±ng ra mưá»i Ä‘iá»u môn quy mà còn sống đến nay không đấu lại vá»›i ta để ta Ä‘oạt mất chức Chưởng Môn thì chính ngưá»i cÅ©ng phải nghe hiểu lệnh cá»§a ta ".

Sư phụ trá» vào mÅ©i Yên sư đệ há»i: " Lão thất ! Tá»± cổ chí kim, ai là ngưá»i võ công cao nhất? Ngươi thá»­ nói ta nghe !"

Yên sư đệ bản tính quật cưá»ng, liá»n đáp: " Ãệ tá»­ không biết ".

Sư phụ tức quá quát há»i: " Sao mi lại không biết ?"

Yên sư đệ đáp: " Sư phụ không dạy qua nên đệ tử không biết ".

Sư phụ liá»n bảo: " ÃÆ°á»£c lắm ! Vậy bây giá» ta dạy mi . Chưởng Môn phái Tuyết SÆ¡n Uy Ãức tiên sinh Bạch Tá»± Tại là tay kiếm thá»§ đệ nhất, quyá»n cước đệ nhất, ám khí đệ nhất từ cổ chí kim. Ngưá»i là đại anh hùng, đại hào kiệt, đại hiệp sÄ©, đại tôn sư. Mi Ä‘á»c lại cho ta nghe thá»­ !"

Yên sư đệ đáp: " Ãệ tá»­ ngu đần. Sư phụ nói liá»n má»™t tràng dài, đệ tá»­ không nhá»› được ".

Phong Vạn Lý ngừng lại một chút rồi nói tiếp:

-Sư phụ liá»n giÆ¡ chưởng lên há»i: " Mi có Ä‘á»c hay không?

Yên sư đệ hậm há»±c đáp: " Ãệ tá»­ xin Ä‘á»c: " Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n là Uy Ãức tiên sinh Bạch lão gia đã nói ngưá»i là tay kiếm thá»§ đệ nhất " .

Sư phụ không chá» y Ä‘á»c hết đã quát lên: " Sao mi lại thêm hai chữ "đã nói" vào là có dụng ý gì? Mi tưởng ta không nghe thấy hay sao? "

Yên sư đệ bị sư phụ đánh một chưởng, đầu óc vỡ tan ra mà chết.

Má»i ngưá»i dù lá»›n mật đến đâu cÅ©ng phải tuân theo ý kiến cá»§a sư phụ và Ä‘á»c lại: " Chưởng Môn phái Tuyết SÆ¡n Uy Ãức tiên sinh Bạch lão gia tá»­ là tay kiếm thá»§ đệ nhất, quyá»n cước đệ nhất, ám khí đệ nhất từ cổ chí kim. Lão gia còn là đại anh hùng, đại hào kiệt, đại hiệp sÄ©, đại tôn sư ". Ai nấy phải thuá»™c lòng không được sai má»™t chữ. Bấy giá» sư phụ má»›i tha cho bá»n đệ tá»­ lui ra.

Phong Vạn Lý lại kể tiếp:

-Bá»n đệ tá»­ Ä‘á»u lấy làm tức giận mà không dám nói ra. Hôm sau bá»n đệ tá»­ khâm liệm cho ba vị sư đệ cùng hai vị đại phu rồi Ä‘em Ä‘i mai táng. Sư phụ lại đến đại náo linh đưá»ng, đá tung năm cổ bài vị cá»§a năm ngưá»i quá cố Ä‘i. Ãá»— sư đệ cả gan đến trước khuyên can liá»n bị sư phụ lượm ngay má»™t bài vị đập gãy chân y Ä‘i, ngay tối hôm ấy có bảy vị sư huynh sư đệ không từ biệt bá» Ä‘i. Hết thảy má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn thấy cục diện sắp đổ vỡ tan tành cá»§a phái Tuyết SÆ¡n. Ai nấy Ä‘á»u trong lòng hồi há»™p tá»± biết rằng bàn tay cá»§a sư phụ bất cứ lúc nào cÅ©ng có thể đập vào đầu mình. Anh em lâm vào tình trạng bất đắc dÄ© liá»n bàn nhau bá» thuốc mê vào thức ăn để lão gia ngã lăn ra rồi lấy xiá»ng xích khóa chân tay lại. Bá»n đệ tá»­ hành động phạm thượng, phản loạn là phạm tá»™i cá»±c kỳ trá»ng đại. Vậy việc xá»­ trị thế nào là tùy ở sư nương quyết định.

Phong Vạn Lý nói hết lá»i, khom lưng thi lá»… trước mặt Sá»­ bà bà rồi lùi lại đứng vào trong đám đông.

Sá»­ bà bà ngẩn ngưá»i ra hồi lâu. Mụ nhá»› tá»›i trượng phu nổi tiếng anh hùng má»™t thá»i mà đến lúc già nua lại đâm ra thần trí hồ đồ thì không khá»i Ä‘au lòng. Hai mắt đỠhoe cÆ¡ hồ trào lệ.

Mụ cất giá»ng run run há»i:

-Những lá»i Phong Vạn Lý nói đây có chá»— nào quá đáng hay sai sư thá»±c không !

Má»i ngưá»i không ai lên tiếng.

Hồi lâu Thành Tá»± Há»c má»›i đáp:

-Sư tẩu ! Thá»±c tình là như vậy. Nếu bá»n tiểu đệ còn lừa gạt sư tẩu chẳng hóa ra tá»™i càng thêm tá»™i ư?

Sử bà bà nói:

-Dù cho Chưởng môn sư huynh cá»§a các ngưá»i có thần trí hồ đồ, giết ngưá»i vô tá»™i Ä‘i nữa thì các ngưá»i hiệp lá»±c phế trừ má»™t lão Ä‘i là cùng. Sao các ngưá»i lại ám toán cả đến bá»n Vạn Kiếm vừa ở Trung Nguyên vá». Tại sao lại còn muốn trừ giết hết bá»n đệ tá»­ chi trưởng? Hành động nhổ cá» hết góc rá»… này là nghÄ©a làm sao ?

TỠTự Miễn đáp:

-Tiểu đệ không tán thành việc gia hại sư ca cùng đệ tử chi trưởng. Vì thế mà đã cùng Liêu sư đệ tranh viện kịch liệt. Vụ này tưởng sư tẩu cũng đã nghe rõ.

Sử bà bà ngơ ngẩn xuất thần một lúc rồi thở dài nói:

-Cái đó kêu bằng trá»i không chịu đất, đất chẳng chịu trá»i. Việc đã xảy ra đến thế, cÅ©ng không thể trách má»i ngưá»i được.

Liêu Tá»± Tệ từ lúc bị Bạch Vạn Kiếm chặc đứt má»™t đùi, miệng vết thương máu chảy ra như suối. Nhưng hắn là ngưá»i rất cương ngạnh, không thèm kêu la má»™t tiếng, tá»± Ä‘iểm huyệt để chỉ huyết rồi gắng gượng xé vạt áo buá»™c vết thương. Cả những tên đệ tá»­ thân cận cá»§a lão cÅ©ng sợ vạ lây không má»™t tên nào dám lại nâng đỡ.

Sá»­ bà bà lúc trước nghe Liêu Tá»± Lệ khởi xướng việc sát hại bá»n đệ tá»­ chi trưởng cá»§a Bạch Tá»± Tại thì trong lòng căm hận vô cùng. Nhưng từ lúc mụ nghe Phong Vạn Lý tưá»ng thuật má»i chi tiết má»›i biết rõ mầm há»a ở đâu ra. Thá»±c tình đầu mối vụ này là do trượng phu mụ mà phát sinh biến cố. Mụ không khá»i má»m nhÅ©n tâm can, liá»n ngó bá»n đệ tá»­ ngành thứ tư, quát bảo:

-Tụi bây thật là giống súc sinh ! Mắt thấy sư phụ mình bị trá»ng thương mà chỉ đứng tá»± thá»§ bàng quan thì còn làm ngưá»i thế nào được ?

Bá»n đệ tá»­ ngành thứ tư bấy giá» má»›i chạy lại tranh nhau buá»™c vết thương cho Liêu Tá»± Lệ.

Má»i ngưá»i khác cÅ©ng tưởng chừng như cất được khối đá nặng đè vai. Chúng tá»± nghÄ©:

-Sá»­ bà bà đã khoan dung cả đến Liêu Tá»± Lệ thì tá»™i nghiệp bá»n mình còn nhẹ hÆ¡n dÄ© nhiên không có gì đáng ngại cho lắm.

Có ngưá»i lấy chìa khóa mở xiá»ng xích hết cho bá»n Cảnh Vạn Chung, Vương Vạn Nhân, Uông Vạn Ãức, Hoa Vạn Tá»­.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #70  
Old 02-06-2008, 01:25 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 069 - Bạch Lão Gia Mắc Bệnh Ngông Cuồng


Nhắc lại Sá»­ bà bà dung tha cho bá»n Liêu Tá»± Tệ rồi thống trách há». Mụ nói:

- Chưởng môn gặp phải hồi thấn trí thất thưá»ng, hành động quá đáng. Các ngươi nên tìm cách khuyên can y má»›i phải. Thế mà các ngươi lại mưu đồ phản loạn làm những Ä‘iá»u đại phạm đến môn qui. Việc này xá»­ Ä‘oán thế nào ta cÅ©ng chưa tìm ra được giải pháp. Việc trước tiên là chúng ta hãy tha Chưởng môn ra để thương nghị vá»›i y.

Má»i ngưá»i nghe mụ nói vậy Ä‘á»u biến sắc, bụng bảo dạ:

- Bây giỠmà tha lão hung thần ác sát này ra thì tất chết cả lũ.

HỠngơ ngác nhìn nhau không ai dám lên tiếng.

Sá»­ bà bà tức giận há»i lại:

- Sao ? Các ngươi muốn giam cầm y như ngưá»i thưá»ng mãi chăng? Tá»™i ác cá»§a các ngươi như vậy còn chưa đủ hay sao?

Thành Tá»± Há»c nói:

- Sư tẩu ! Má»i ngưá»i ở đây Ä‘á»u mắt thấy tai nghe Chưởng Môn phái Tuyết SÆ¡n bây giá» là sư tẩu chứ không phải Bạch sư ca. DÄ© nhiên là phải buông tha Bạch sư ca, nhưng trước hết phải tìm cách chữa bệnh cho y đã. Nếu không thì... không thì....

Sá»­ bà bà quát há»i:

- Không thì làm sao?

Thành Tá»± Há»c đáp:

- Tiểu đệ còn mặt mũi nào nhìn thấy Bạch sư ca nữa và xin cáo từ thôi.

Lão nói xong xá dài một cái.

TỠTự Miễn, Lương Tự Tiến cũng nói:

- Nếu sư tẩu khoan hồng đại lượng tính mạng cho tất cả thì bá»n tiểu đệ tình nguyện hạ sÆ¡n. Suốt Ä‘á»i không dám bén mạng đến thành Lăng Tiêu nữa.

Sử bà bà nghĩ bụng:

- Bá»n này sợ lão chó chết ra rồi lại trả thù bá»n hỠđó là thưá»ng tình. Nếu há» bá» Ä‘i hết thì thành Lăng Tiêu chỉ còn lại tòa không thành, còn gì là phái Tuyết SÆ¡n nữa?

Mụ nghÄ© thế liá»n nói:

- ÃÆ°á»£c rồi ! Như vậy ta bất tất phải vá»™i vàng. Trước hết lão thân hãy đến coi y xem nếu không có phương pháp hoàn thiện thì quyết không thể buông tha y má»™t cách kinh xuất.

Thành Tá»± Há»c, Liên Tá»± Lệ, Lương Tá»± Miá»…n đưa mắt nhìn nhau, bụng bảo dạ:

- HỠlà vợ chồng với nhau tất có mối thâm tình và dĩ nhiên mụ phải thiên vỠphe trượng phu, may ở chỗ chúng mình còn cặp giò, nếu mụ thả lão điên ra thì chúng mình sẽ bỠtrốn đi.

Sá»­ bà bà cất tiếng gá»i:

- Kiếm nhi ! A Tú !

Rồi quay lại ra dấu với Thạch Phá Thiên:

- Cả ba ngưá»i Ä‘i theo ta.

Mụ lại nhìn bá»n Thành Tá»± Há»c nói:

- Xin ba vị dẫn đưá»ng và đứng ở ngoài nhà lao để nghe ta nói chuyện vá»›i y, cho khá»i thắc mắc trong lòng, lo ta cùng y đồng mưu vá»›i nhau chăng, má»™t mẻ lưới quét hết bá»n ngươi.

Thành Tá»± Há»c nói:

- Khi nào tiểu đệ dám nghĩ như vậy?

Tuy miệng lão nói thế, nhưng trong lòng không khá»i ngÆ¡m ngá»›p sợ chết. Lão đưa mắt nhìn Tá» Tá»± Miá»…n và Lương Tá»± Tiến rồi chạy ra khá»i sảnh đưá»ng .

Liên Tá»± Lệ nhìn má»™t tên đệ tá»­ tinh khôn trong bá»n ra hiệu.

Gã này hiểu ý liá»n Ä‘i sau xa xa để theo dõi.

Ãoàn ngưá»i xuyên qua dãy hành lang Ä‘i má»™t lúc thì tá»›i chá»— giam Thạch Phá Thiên trước.

Thành Tá»± Há»c Ä‘i đến chá»— nhà tù, liá»n nói:

- Ở trong này. Xin chưởng môn nhất thiết gánh trách nhiệm thay cho bá»n tiểu đệ.

Thạch Phá Thiên lúc ở nhà đại sảnh nghe má»i ngưá»i nói chuyện đã Ä‘oán ngưá»i bị giam trong thạch lao là Bạch Tá»± Tại. Quả nhiên chàng đã Ä‘oán trúng.

Thành Tá»± Há»c lấy chìa khóa bên mình ra mở cá»­a thạch lao. NgỠđâu khi nhìn đến thì thấy khóa đã bị ai mở ra từ trước rồi. Lão "á»§a !" lên má»™t tiếng lá»™ vẽ cá»±c kỳ kinh hãi, mặt không còn huyết sắc, lão nghÄ© bụng:

- Khóa thạch mở rồi. Vậy lão Ä‘iên kia chắc đã thoát khá»i lao lung.

Hai tay lão run lên, không dám đẩy cánh cửa đá.

Sá»­ bà bà đẩy mạnh má»™t cái, cánh cá»­a đá mở ra liá»n.

Thành Tá»± Há»c, Tá» Tá»± Miá»…n, Lương Tá»± Tiến, ba ngưá»i chẳng ai bảo ai mà cùng lùi lại mấy bước.

Má»i ngưá»i thấy trong nhà thạch thất chẳng có má»™t ai.

Thành Tá»± Há»c la lên:

- Há»ng bét ! Há»ng bét ! Ãể lão trốn mất rồi !

Nhưng lão vừa nói vậy, sá»±c nhá»› ra đây còn là cá»­a ngoài thạch lao. Phải mở lần cá»­a bên trong nữa má»›i đến chá»— giam ngưá»i. Tay phải lão run lên, cầm khâu chìa khóa kêu loảng xoảng, mà không dám vào mở tầng cá»­a thứ hai.

Thạch Phá Thiên toan nói cho lão hay là lần cửa thứ trong chàng đã mở rồi.

Nhưng chàng nghÄ© hiện mình Ä‘ang giả câm, thì chẳng nói nữa hay hÆ¡n. Chàng liá»n im tiếng.

Sử bà bà đón lấy chùm chìa khóa cắm vào lỗ thì phát giác ra khóa đã mở rồi. Mụ lẩm bẩm:

- Lão đã trốn mất rồi. Hiện lão Ä‘ang bị não bệnh mà trốn ra khá»i thành Lăng Tiêu, biết đâu chẳng lên lá»i vào chốn giang hồ gây nên nhiá»u vạ lá»›n.

Mụ nghỉ vậy lại càng thêm lo. Hai tay run lẩy bẩy đưa lên đẩy cánh cửa đá.

Cánh cá»­a vừa hé mở, đã nghe tiếng lão già khàn khàn cưá»i hô hố.

Má»i ngưá»i thấy Bạch Tá»± Tại còn ở trong nhà lao Ä‘á»u tưởng chừng như được cất gánh nặng. Ai nấy thở phào má»™t cái nhẹ nhõm.

Bạch Tá»± Tại cưá»i sá»™ má»™t hồi rồi lá»›n tiếng nói:

- Nào phái Thiếu Lâm ! Nào phái Võ ÃÆ°Æ¡ng ! Võ công cá»§a những phái đó còn ra cái chó gì nữa? Bắt đầu từ hôm nay hết thảy má»i ngưá»i võ lâm Ä‘á»u nên sá»­a đổi để mà há»c tập võ công cá»§a phái Tuyết SÆ¡n. Còn bất luận môn phái nào khác nên thá»§ tiêu hết Ä‘i là phải. Ãã nghe rõ chưa ? Ở dưới gầm trá»i, hàng quan liên thì đức hoàng đế là ngôi chí tôn. Kẻ Ä‘á»c sách lấy đức Khổng Phu Tá»­ làm bậc thánh trí tôn. Còn vá» Ä‘ao kiếm quyá»n cước thì má»— đây tức Uy Ãức tiên sinh Bạch Tá»± Tại ngôi chí tôn, kẻ nào không phục ta sẽ đánh bể sá».

Sá»­ bà bà lại đẩy cá»­a mở rá»™ng thêm ra má»™t chút. Trong làn ánh sáng lá» má» thảm đạm, mụ nhìn thấy chân tay trượng phu bị xiá»ng khóa. Toàn thân lão bị dây lòi tói quấn chặc và trói vào giữa hai cây cá»™t đá thì lòng mụ không khá»i se lại.

Bạch Tự Tại chợt nhìn thấy bà vợ.

Lão ngẩn ngưá»i ra rồi lại cưá»i nói:

- Hay lắm ! Hay lắm ! Mụ đã vỠđấy ư ? Hiện nay ngưá»i võ lâm Ä‘á»u thá» ta là bậc chí tôn. Phái Tuyết SÆ¡n bao trùm thiên hạ. Các môn phái khác nhất luật Ä‘á»u bị thá»§ tiêu. Bà bà ! Mụ coi đó có hay không ?

Sử bà bà lạnh lùng đáp:

- Hay lắm rồi ! Nhưng tại sao các môn phái khác Ä‘á»u nhất luật thá»§ tiêu ?

Bạch Tá»± Tại cưá»i đáp:

- Cân não mụ không xoay chuyển được nữa rồi hay sao mà ngu thế ? Võ công phái Tuyết Sơn cao thâm hơn hết, các môn phái khác không thể bì kịp thì tự nhiên sẽ bị xóa nhòa.

Sử bà bà đưa A Tú đến trước mặt Bạch Tự Tại nói:

- Lão thử ngó coi xem đứa nào đã vỠđây?

Mụ biết rằng Bạch Tá»± Tại rất thương yêu cô cháu gái này. Sỡ dÄ© thần trí lão trở nên thất thưá»ng, chỉ vì A Tú nhảy xuống vá»±c thẩm tá»± tận mà ra. Lão nhìn thấy cô cháu cưng, trong lòng vui sướng rồi khá»i được bệnh Ä‘iên khùng cÅ©ng chưa biết chừng.

A Tú la lên:

- Gia gia Æ¡i ! Tôn nữ đã vỠđây, chứ chưa chết đâu ! Tôn nữ lăn xuống đấy hang Ãại Tuyết rồi được bà bà cứu lên.

Bạch Tá»± Tại ngó A Tú má»™t cái rồi há»i:

- Hay lắm ! Cháu là A Tú ! Cháu cưng cá»§a gia gia có biết hiện nay ở trên cõi Ä‘á»i này ai là ngưá»i võ công cao nhất không ? Ai là bậc chí tôn trong võ lâm ?

A Tú rụt rè khẽ đáp:

- Gia gia.

Bạch Vạn Kiếm tiến lên hai bước nói:

- Gia gia ! Vì hài nhi vá» chậm để bá»n tiểu nhân khinh khi gia gia. Gia gia để hài nhi mở khóa cho.

Bạch Tự Tại quát lên:

- Cút ra ngoài kia ! Ai bảo mi đến mở khóa cho ta ? Những xiá»ng chân khóa tay này trong con mắt gia gia chỉ là những đồ gá»— mục, đất bùn. Ta khẽ cá»±a má»™t cái là tan hết. Nhưng ta không thích, tá»± nguyện hãm mình ở đây để dưỡng thần mà thôi. Bạch Tá»± Tại này tung hoành thiên hạ. Dù hàng ngàn hàng vạn ngưá»i đến đây cÅ©ng không thể làm cho gia gia tổn thương má»™t mảy lông. Vậy làm gì có ngưá»i xiá»ng khóa được gia gia ?

Bạch Vạn Kiếm liá»n nói:

- Dạ ! Gia gia đã trở thành thiên hạ vô địch thì dÄ© nhiên chẳng ai làm gì được gia gia. Có Ä‘iá»u A Tú cùng mẫu thân con đã vỠđây là má»™t việc vui mừng lá»›n cho gia đình. Vậy má»i gia gia qua sảnh đưá»ng uống mấy chung rượu Ä‘oàn viên.

Hắn nói rồi toan lại mở khóa tay cho Bạch Tự Tại.

Bạch Tự Tại quát lên:

- Ta đã bảo mi cút đi thì cứ việc cút. Tay chân ta đeo mấy thứ trò chơi này thấy thú vị lắm. Mi tưởng ta không rứt bỠđược nó hay sao ? Cút đi !

Hai tiếng " cút đi " lão quát thật to.

Bạch Vạn Kiếm giật mình kinh hãi. Gã để chùm chìa khóa rớt xuống đất đánh choang một tiếng rồi lùi lại hai bước.

Nguyên Bạch Vạn Kiếm là ngưá»i rất linh mẫn. Hắn biết phụ thân vì thể diện quyết không để cho ngưá»i khác mở khóa giúp lão thoát nạn.

Hắn liá»n giả vá» thất kinh đánh rá»›t chìa khóa xuống.

Bá»n Thành Tá»± Há»c ở gian thạch thất bên ngoài nghe lén. Bá»—ng thấy Bạch Tá»± Tại quát lên má»™t tiếng thật to, há» không nhịn được liá»n thò đầu qua khe cá»­a nhìn vào.

Bạch Tự Tại quát lên:

- Các ngươi vào ra mắt ta sao không ngá» lá»i vấn an ? Ai là đại anh hùng ? Ãại hào kiệt?

Thành Tá»± Há»c nghÄ© thầm:

- Hiện giá» lão bị trói vào cá»™t đá thì mình chẳng sợ gì, nhưng sư tẩu thế nào cÅ©ng tìm cách tha lão. Chi bằng ta dùng lá»i đưá»ng mật lấy lòng lão, để tránh khá»i cái há»a sát thân sau này.

Lão nghÄ© vậy liá»n khom lưng nói:

- Bạch lão gia tá»­, Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n là bậc đại anh hùng, đại hào kiệt, đại hiệp sÄ©, đại tôn sư, đệ nhất vá» kiếm pháp, đệ nhất vá» ná»™i công, đệ nhất vá» quyá»n cước, đệ nhất vỠám khí. Tá»± cổ chí kim không má»™t ai sánh kịp.

Lương Tự Tiến cũng nói tiếp:

- Bạch lão gia tá»­, Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n là ngưá»i độc tôn trong thiên hạ.

Tá» Tá»± Miá»…n cùng những tên Ä‘á»i thứ hai, ngành thứ tư cÅ©ng hết lá»i tân bốc xiểm nịnh.

Bạch Tá»± Tại hiu hiu tá»± đắc, gật đầu mỉm cưá»i.

Sử bà bà lấy làm hổ thẹn vô cùng, mụ lẩm bẩm:

- Lão này chưa chắc đã phải là mắc bệnh Ä‘iên khùng. Lão vừa thấy mình cùng Kiếm nhi và A Tú đã nhận ra được ngay. Có Ä‘iá»u cái bịnh ngông cuồng tá»± đại cá»§a lão đã đến độ không thuốc nào chữa khá»i, biết làm sao bây giá» ?

Ãá»™t nhiên Bạch Tá»± Tại ngóc đầu lên nhìn Sá»­ bà bà nói:

- Mấy bữa trước đây Ãinh Lão Tứ đến viếng ta, nói là mụ lên núi Bích Loa thăm hắn và ở lại đó cùng hắn hàn huyên mấy ngày, việc đó có thá»±c không ?

Sử bà bà tức giận đáp:

- Lão Ä‘iên thật rồi ư? Sao lại Ä‘i tin hạng ngưá»i ăn nói càn rỡ đó được.

A Tú nói:

- Gia gia ! Lão Ãinh Bất Tứ quả có bức bách cùng tôn nữ lên núi Bích Loa nào đó . Lão đã nhân lúc ngưá»i ta gặp bước nguy nan . Song, Nhưng Nhưngthà là gieo mình xuống sông tá»± tá»­, quyết không chịu Ä‘i.

Bạch Tá»± Tại mỉm cưá»i nói:

- Hay lắm ! Hay lắm ! Bạch Tá»± Tại phu nhân khi nào lại chịu nhục vá»›i ngưá»i ? Rồi sau sao nữa ?

A Tú đáp:

- Vá» sau . May nhỠđại ca đây ra tay má»›i đánh Ä‘uổi được Ãinh Bất Tứ Ä‘i.

Bạch Tự Tại nheo mắt nhìn Thạch Phá Thiên một lúc rồi nói:

- Ừ ! Công phu thằng nhá» này cÅ©ng tạm được đấy. Tuy so vá»›i ta gã còn cách má»™t trá»i má»™t vá»±c, nhưng đánh Ä‘uổi Ãinh Bất Tứ thì có thể đủ rồi.

Sử bà bà không nhịn được nữa, lớn tiếng:

- Lão khoác lác thế mà không biết ngượng miệng. Lão bảo phái Tuyết SÆ¡n gì gì đó là đệ nhất thiên hạ thì thật là hồ đồ ! Thằng nhá» này là đồ đệ ta. Chính ta đã đích thân truyá»n thụ cho gã. Ãồ đệ cá»§a ta so vá»›i đồ đệ cá»§a lão thì bản lãnh đồ đệ ta còn cao cưá»ng hÆ¡n nhiá»u.

Bạch Tá»± Tại cưá»i ha hả nói:

- Hoang đưá»ng ! Thật là hoang đưá»ng ! Mụ có bản lãnh gì mà hÆ¡n được ta ?

Sử bà bà đáp:

- Kiếm nhi, ngươi nói cho sư phụ ngưá»i hay đồ đệ ta cao cưá»ng hay đồ đệ lão cao cưá»ng ?

Bạch Vạn Kiếm ấp úng:

- Cái đó... Cái đó...

Hắn khiếp oai phụ thân không dám nói rõ sợ trái ý lão.

Bạch Tá»± Tại cưá»i nói:

- Ãồ đệ mụ khi nào địch nổi đồ đệ ta ?

Sá»­ bà bà trợn mắt lên nhìn Bạch Vạn Kiếm hắng giá»ng má»™t tiếng.

Bạch Vạn Kiếm là má»™t hán tá»­ thẳng tính. Thắng thì hắn nói là thắng mà bại thì hắn nói là bại. Hắn đã bị bại vá» tay Thạch Phá Thiên thì khi nào lại không nhận? Hắn liá»n đáp:

- Hài nhi bất tài, vừa cùng gã động thủ và tình thực không địch nổi gã.

Bạch Tá»± Tại nhảy cởn lên, xiá»ng xích kêu loảng xoảng. Lão la lá»›n !

- Há»ng rồi ! Há»ng rồi ! Có lý nào thế được ?

Sá»­ bà bà đã ở vá»›i lão mấy chục năm thì dÄ© nhiên tâm trạng lão mưá»i phần mụ hiểu đến tám, chín. Mụ nghÄ© thầm:

- Lão này tá»± cho võ công mình là thiên hạ vô địch. Lão ở thành Lăng Tiêu tá»± xưng vương rồi bị Ãinh Bất Tứ nói khích nên thành dở Ä‘iên dở khùng. Ngưá»i ta thưá»ng nói: chữa tâm bệnh thì phải dùng tâm dược. Phải cho lão gặp tay đối thá»§ cao cưá»ng hÆ¡n để phá tan tính ngông cuồng cá»§a lão. Có khi vì thế mà bệnh khùng cá»§a lão khá»i được cÅ©ng chưa biết chừng. Có Ä‘iá»u đáng tiếc là Trương Tam, Lý Tứ bá» Ä‘i mất rồi. Nếu không thì ta nhá» hai ngưá»i đó chữa bịnh cho lão thật là phương thuốc trị đúng chứng bịnh. Bây giá» ta đành dùng kế hoạch thứ hai. Ãồ đệ ta tuy võ công chẳng lấy làm gì cao thâm cho lắm. Song ná»™i lá»±c gã còn thâm hậu hÆ¡n lão nhiá»u. Âu là ta thá»­ khích lão coi.

Mụ nghÄ© vậy liá»n nói:

- Lão nói cái gì mà tự cổ chí kim võ công đệ nhất, nội lực đệ nhất. Hãy nói riêng vỠnội lực, chẳng cần ai xa lạ, ngay đồ đệ ta cũng hơn lão rồi.

Bạch Tá»± Tại ngá»­a mặt lên trá»i cưá»i rá»™, nói:

- Ngay đến Ãạt Ma và Trương Tam Phong sống lại cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a Bạch lão gia tá»­. Huống chi thằng con nít chưa ráo máu đầu chẳng ai biết đến tên tuổi. Dù gã chỉ luyện được má»™t phần ba ná»™i lá»±c cá»§a ta cÅ©ng đủ nghênh ngang vá»›i Ä‘á»i và nở mặt nở mày trong võ lâm.

Sá»­ bà bà cưá»i lạt nói:

- Nói khoác thế mà không biết thẹn ? Thá»±c để thiên hạ cưá»i cho. Bây giá» lão hãy cùng gã tá»· đấu ná»™i lá»±c coi.

Bạch Tá»± Tại vẫn cưá»i hô hố đáp:

- Thằng nhá» này đâu co đáng động thá»§ vá»›i ta? ÃÆ°á»£c lắm ! Ta chỉ dÆ¡ má»™t bàn tay khẽ đẩy cÅ©ng đủ làm cho gã ngã lăn lông lốc.

Sá»­ bà bà cÅ©ng biết ná»™i lá»±c cá»§a trượng phu ghê gá»›m lắm. Nên tá»· thí thá»±c sá»± thì e rằng có thể nguy hại tính mạng cá»§a Thạch Phá Thiên. Mụ thấy lão nói vậy thì rất vừa lòng liá»n đáp:

- Gã thiếu niên này đã là đồ đệ cá»§a ta lại là vị hôn phu cá»§a A Tú và cÅ©ng là tôn nữ tế cá»§a lão đó. Hai ngưá»i chỉ tỹ thí mà thôi chứ không ai được đã thương ai hết.

Bạch Tá»± Tại cưá»i nói:

- Gã là tôn nữ tế cá»§a ta ư? Vậy để ta coi xem gã có đáng không? ÃÆ°á»£c rồi ! Ta không đánh chết gã là yên chuyện.

Bỗng đâu nghe có tiếng bước chân vang lên.

Má»™t ngưá»i hốt hoảng chạy đến bên ngoài thạch lao lá»›n tiếng nói:

- Khải bẩm Chưởng Môn nhân ! Bang chúa bang Trưá»ng Lạc là Thạch Phá Thiên há»™i vá»›i Ma Thiên Cư SÄ© Tạ Yên Khách đã cứu vợ chồng Thạch Thanh ra rồi. Bây giá» bá»n há» Ä‘ang ở ngoài đại sảnh khiêu chiến.

Má»i ngưá»i nghe biết ngay là thanh âm Cảnh Vạn Chung.

Bạch Tá»± Tại cùng Sá»­ bà bà Ä‘á»u la lên má»™t tiếng kinh ngạc rồi đồng thanh há»i:

- Ma Thiên Cư Sĩ Tạ Yên Khách ư ?

Thạch Phá Thiên vừa kinh hãi vừa mừng thầm: vì chàng thấy vợ chồng Thạch Thanh đã thoát nạn và vẫn bình yên. Nhưng gã Thạch Trung Ngá»c lại đến thành Lăng Tiêu thì chàng e vụ giả cá»§a chàng sẽ bị bại lá»™. Mặt khác, Tạ Yên Khách xa cách đã lâu, bây giá» lại được thấy mặt thì trong sá»± hoan há»· có Ä‘iá»u sợ hãi.

Sá»­ bà bà há»i:

- Chúng ta cùng bang Trưá»ng Lạc và Tạ Yên Khách vốn không có dính líu gì vá»›i nhau mà sao há» lại đến sinh sá»± ? Phải chăng vợ chồng Thạch Thanh má»i hỠđến để trợ lá»±c ?

Cảnh Vạn Chung đáp:

- Gã Thạch Phá Thiên thiệt là vô lá»…. Gã bảo gã vừa ý thành Lăng Tiêu cá»§a chúng ta và yêu cầu chúng ta& bá» Ä‘i nÆ¡i khác để nhưá»ng lại cho gã.

Bạch Tá»± Tại tức giận há»i:

- Gả nói thúi lắm ! Bá»n Trưá»ng Lạc bang đến đây bao nhiêu ngưá»i ?

Cảnh Vạn Chung đáp:

- Bá»n chúng có năm ngưá»i cả thảy. Ngoài vợ chồng Thạch Thanh, Tạ Yên Khách và Thạch Phá Thiên còn má»™t vị cô nương trẻ tuổi. Cô ta là cháu gái Ãinh Bất Tam.

Thạch Phá Thiên nghe nói Ãinh Ãang đến thì không khá»i chau mày. Chàng liếc mắt nhìn A Tú thì cặp mắt sáng ngá»i cá»§a nàng cÅ©ng Ä‘ang ngó chàng.

Thạch Phá Thiên bất giác đỠmặt lên, ngoảnh đầu nhìn ra chỗ khác. Chàng lẩm bẩm:

- Nàng đã bảo ta mạo xưng Thạch Trung Ngá»c để cứu mạng cho vợ chồng Thạch trang chúa. Vậy mà sao nàng lại cùng Thạch Trung Ngá»c đến đâu ? À phải rồi ! Chắc nàng cùng Thạch Trung Ngoc vẫn băn khoăn trong dạ. Há» sợ mình thất bại không chừng mất mạng tại thành Lăng Tiêu nữa là khác, nên má»›i mạo hiểm đến đây cứu ứng. Còn Tạ tiên sinh thì dÄ© nhiên đến đây để cứu mình rồi.

Chàng bản tính thật thà trung hậu nên cho là ngưá»i Ä‘á»i Ä‘á»u có lòng nhân nghÄ©a lương thiện như mình. Vì thế mà chàng Ä‘o lòng ngưá»i lương thiện vá» mặt tá»­ tế.

Bạch Tá»± Tại há»i:

- Bá»n chúng vá»n vẹn có năm ngưá»i thì làm trò gì được ? Ngưá»i có bảo bá»n há», chá»§ thành Lăng Tiêu, Chưởng môn phái Tuyết SÆ¡n Bạch lão gia tá»­ là má»™t tay đại anh hùng, đại hào kiệt, đại hiệp sÄ©, đại tôn sư, tá»± cổ chí kim lão gia là ngưá»i đệ nhất vá» kiếm pháp, đệ nhất vá» quyá»n cước, đệ nhất vá» ná»™i lá»±c, đệ nhất vỠám khí, để chúng biết chưa ?

Cảnh Vạn Chung ngập ngừng đáp:

- Cái đó... cái đó... bá»n chúng đã là ngưá»i võ lâm tất nhiên nghe oai danh sư phụ từ lâu rồi.

Bạch Tự Tại nói:

- Phải phải ! Nhưng thế thì kỳ thiệt ! Chúng đã nghe oai danh ta sao còn đến thành Lăng Tiêu gây chuyện thị phi ? À phải rồi ! Ta ở trong toà thạch thất nhá» bé này, chắc tiếng tâm cÅ©ng đồn đại khắp thiên hạ. Há» Ä‘á»u cho là Bạch lão gia tá»­ đã rá»­a tay vào chậu vàng, không thèm nói đến võ công nữa, nên má»›i lần mò đến đây. Ha ha ! Các ngươi coi đó. Sư phụ ngươi là má»™t cây lá»›n nếu không che chở cho là các ngươi không chống nổi ngay.

Sử bà bà tức giận nói:

- Lão ở đâu mà khoe tài khoa giá»i. Còn các ngươi hãy theo ta ra xem há» làm gì ?

Mụ dứt lá»i rảo bước Ä‘i trước. Bạch Tá»± Tại la lên:

- Ãể thằng nhỠđó lại cho ta giáo huấn gã.

Thạch Phá Thiên liá»n dừng bước quay đầu lại.

A Tú đã chạy đến bên cá»­a. Nàng rất quan tâm đến sá»± yên nguy cá»§a Thạch Phá Thiên. Thấy chàng quay vá», nàng nghÄ© ngay đến gia gia mình dở Ä‘iên dở khùng. Giả tá»· lão cùng Thạch Phá Thiên tá»· thí ná»™i lá»±c thật sá»± biết đâu lão chẳng hạ giết chàng ?

Nàng thấy mình công lá»±c kém cá»i nên Thạch Phá Thiên gặp lúc nguy cấp, thì không có cách nào ra tay cứu được. Nàng vá»™i lá»›n tiếng gá»i:

- Sử thúc thúc ! Gia gia thực sự đòi tỷ thí với y đó !

Sá»­ bà bà quay laị hăm dá»a Bạch Tá»± Tại:

- Nếu lão mà đánh chết đồ đệ ta thì chúng ta sẽ lên núi Bích Loa hết, không trở vỠnữa.

Bạch Tự Tại cả giận quát lên:

- Mụ... mụ nói gì vậy ?

Sá»­ bà bà không lý gì đến lão nữa, băng băng chạy ra khá»i nhà thạch lao rồi xoay tay đóng cá»­a lại. Trong nhà lao lại tối mò.

A Tú cúi xuống lượm chiếc chìa khóa dưới chân Bạch Tá»± Tại lên, mở xiá»ng chân cho lão rồi nói:

- Gia gia ! Gia gia truyá»n dạy cho y mấy chiêu võ công Ä‘i ! Y chưa luyện được mấy tý, bản lãnh tầm thưá»ng lắm.

Bạch Tá»± Tại khoan khoái trong lòng, cưá»i đáp:

- ÃÆ°á»£c rồi ! Ta chỉ dạy gã mấy chiêu là suốt Ä‘á»i hưởng không hết.

Thạch Phá Thiên nghe A Tú nói rất lấy làm vừa lòng. Chàng thấy Bạch Tá»± Tại tá»± xưng những gì võ công đệ nhất từ cổ chí kim thì tá»± liệu mình không địch nổi lão. Ta đã khéo léo đổi chữ tá»· thí ra chữ truyá»n dạy. Ãó là má»™t Ä‘iá»u chàng chỉ mong có vậy thôi. Chàng liá»n nói:

- Ãa tạ lão gia có lòng chỉ giáo.

A Tú chạy đến bên cửa đẩy cửa đá ra. Trong nhà thạch lao lại sáng lên.

Thạch Phá Thiên thấy Bạch Tá»± Tại đứng thẳng ngưá»i còn cao hÆ¡n chàng má»™t cái đầu.

Lão thần oai lẫm liệt coi chẳng khác một vị thiên thần, nên đối với lão thêm phần kinh sợ.

Bất giác chàng lùi lại hai bước.

Bạch Tá»± Tại cưá»i nói:

- Ãừng sợ gì ! Ãừng sợ gì ! Gia gia không đả thương ngươi đâu. Ngươi hãy coi đây, ta chỉ ra tay má»™t cái là nắm được sau gáy ngươi rồi, ta vật ngươi ngã lăn&

Lão vừa dứt lá»i đã đưa tay phải ra quả nhiên nắm được gáy Thạch Phá Thiên. Thá»§ pháp lão vừa mau lẹ vừa kỳ tuyệt. Thạch Phá Thiên thoát thế nào được ? Chàng thấy luồng lá»±c đạo ở tay Bạch Tá»± Tại ghê gá»›m vô cùng ! Chàng vừa bị đối phương túm được ngưá»i chàng dưá»ng như muốn đưa bổng lên không. Chàng vá»™i đỠkhí đứng vững lại. Ãồng thá»i chàng đưa tay phải gạt tay Bạch Tá»± Tại.

Bạch Tá»± Tại hạ thá»§ rõ ràng đã nắm được huyệt đạo sau gáy Thạch Phá Thiên. NgỠđâu lão vừa vận lá»±c nhắc lên thì ngưá»i Thạch Phá Thiên vừa khá»i mặt đất đã rá»›t xuống liá»n, không nhắc bổng lên được. Ãồng thá»i cánh tay mặt lão bị chàng gạt trúng. Lão bị tê nhức đành buông tay ra. Lão la lên má»™t tiếng "ùi chà", bụng bảo dạ:

- Thằng nhỠnày nội lực quả nhiên ghê gớm.

Lão lại vươn tay trái ra nắm lấy trước ngá»±c Thạch Phá Thiên rồi thuận đà đẩy mạnh má»™t cái, song ngưá»i vẫn không nhúc nhích .

Lần thứ hai này Thạch Phá Thiên đã đỠphòng, để ý né tránh mà vẫn bị lão nắm trúng thì trong lòng khâm phục vô cùng.

Chàng cất tiếng ca ngợi:

- Bản lãnh lão gia tá»­ quả nhiên phi thưá»ng ! Ngay hai chiêu này đã lợi hại hÆ¡n Ãinh tứ gia nhiá»u rồi.

Bạch Tá»± Tại Ä‘ang ngầm ngầm hổ thẹn, lão nghe chàng khen mình lợi hại hÆ¡n Ãinh Bất Tứ nhiá»u, lão lại cao hứng nói:

- Ãinh Bất Tứ đâu phải là hạng đối thá»§ cá»§a ta được ?

Chân trái lão tiện đà móc má»™t cái. Thạch Phá Thiên lảo đảo ngưá»i Ä‘i má»™t chút nhưng không bị lão hất ngã. Bạch Tá»± Tại đã ra cả thảy ba chiêu. Trước kia những chiêu này lão đã làm té không biết bao nhiêu anh hùng hảo hán. NgỠđâu bữa nay những chiêu này tuy Ä‘á»u trúng cả, nhưng vấp phải ná»™i lá»±c Thạch Phá Thiên thâm hậu vô cùng thành ra không thu lượm được kết quả như ý muốn.

Mấy bữa trước lão cùng ba anh em há» Ãinh há»™i diện có nghe Ãinh Bất Tứ bảo Sá»­ bà bà đã đến núi Bích Loa ở vá»›i hắn mấy ngày, thì lão vừa ghen vừa căm hận đến ná»—i thần trí thất thưá»ng.

Bữa nay lão thấy ái thê trở vỠvà câu chuyện mụ lên núi Bích Loa hoàn toàn thất thiệt thì trong lòng sung sướng vô cùng ! Bịnh điên khùng của lão đã thuyên giảm đến quá nửa.

Nhưng ý niệm vá» võ công mình đệ nhất thiên hạ, lão vẫn tin là sá»± thá»±c. Vừa rồi lão ra ba chiêu liên hoàn mà không hất ngã được Thạch Phá Thiên nhá» tuổi thì lá»­a giận bốc lên ùn ùn. Ãầu óc lại đâm ra hồ đồ. Lão liá»n phóng chưởng nha81m đánh vào trước ngá»±c Thạch Phá Thiên và lão vận đến mưá»i thành công lá»±c.

Thạch Phá Thiên thấy phát chưởng cá»§a đối phương phóng ra cá»±c kỳ hung mãnh, chàng liá»n đưa tay trái lên gạt.

Bạch Tá»± Tại lại vung quyá»n bên trái đánh tá»›i.

Thạch Phá Thiên né ngưá»i Ä‘i toan tránh nhưng thoi quyá»n cá»§a Bạch Tá»± Tại thần diệu vô cùng, chàng không tránh được.

'Bịch' má»™t tiếng ! Thoi quyá»n đã đánh trúng vào vai bên hữu cá»§a chàng.

A Tú thấy vậy rú lên một tiếng kinh khủng.

Thạch Phá Thiên liá»n an á»§i nàng:

- Tú muội đừng lo, ta không đau đâu.

Bạch Tự Tại tức giận nói:

- Thằng lá»i con giá»i thiệt ! Ngươi đã không Ä‘au thì nếm thêm má»™t quyá»n nữa cá»§a ta.

Thoi quyá»n này bị Thạch Phá Thiên gạt ra.

A Tú thấy hai ngưá»i càng đấu càng ác liệt.

Bạch Tá»± Tại phóng quyá»n cước ra, Thạch Phá Thiên mưá»i phần chỉ gạt được bảy tám, còn Ä‘á»u đánh trúng ngưá»i chàng.

Ban đâu A Tú lo lắng vô cùng, lớn tiếng la:

- Gia gia nhẹ đòn cho.

Sau nàng thấy Thạch Phá Thiên nét mặt vẫn bình thưá»ng không lá»™ vẻ gì Ä‘au đớn, nên nàng cÅ©ng yên tâm được vài phần.
Tài sản của Cánh gà nướng

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
hiep khach hanh, ïåðâûé, òàìîæíÿ
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™