 |
|

20-03-2008, 12:12 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
PHẦN II - Chương 3
Trở vá» khách sạn, tuy đã gần hai giá» sáng, anh thấy đám ký giả Ä‘ang chỠđợi để phá»ng vấn anh. Ãến sáng hôm sau còn nhiá»u hÆ¡n nữa. Như váºy báo chà đã thay cho kèn trống để chà o đón anh đến Nữu Ước và má»™t lần nữa hình anh cùng những lá»i tán dương ầm Ä© lại được đăng suốt các trang báo. Vua cá»§a Vùng Klondike, vị anh hùng vùng Bắc Cá»±c, nhà triệu phú ba mươi triệu đó la cá»§a phương Bắc, đến Nữu Ước cÅ©ng như anh đã vét tiá»n cá»§a trị trưá»ng Chứng khoán Tonopan ở Nevada chăng? Giá»›i tà i phiệt cá»§a Phố Wall tốt nhất là nên cẩn tháºn, bởi vì con ngưá»i bạt mạng cá»§a vùng sông Klondike đã xuất hiện rồi. Hoặc cÅ©ng có thể Phố Wall sẽ vét sạch túi biết bao tay bạt mạng rồi. Rồi ra số pháºn cá»§a anh cÅ©ng sẽ như thế chăng? Ãnh Sáng Ban Ngà y chỉ cưá»i, đưa ra những câu trả lá»i láºp lá». Tất cả những Ä‘iá»u đó có lợi cho công việc cá»§a anh, và anh lại mỉm cưá»i khi nghÄ© rằng phố Wall cÅ©ng phải vỡ nợ Ãt nhiá»u trước khi có thể vét sạch túi cá»§a anh.
Dư luáºn đã được chuẩn bị để đón nháºn những bước Ä‘i cá»§a anh, và khi có hiện tượng thu mua các cổ phần đồng ở thung lÅ©ng Ward, ngưá»i ta nhanh chóng nháºn ra chÃnh anh là tác giả. Giá»›i tà i phiệt xì xầm bà n tán. Váºy là anh lại tấn công công ty Guggenhammer má»™t lần nữa rồi. Câu chuyện vá» vụ Ophir lại được thuáºt lại má»™t cách giáºt gân đến độ chÃnh Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng khó nháºn ra nó.
Tuy váºy, cứ và o lưới là cá rồi. Ãám đầu cÆ¡ chứng khoán rõ là đang bị lừa. Há» bán cổ phần ra à o à o đến độ tuy má»—i ngà y Ãnh Sáng Ban Ngà y nói thầm má»™t cách vui vẻ khi chứng kiến cái cảnh xáo trá»™n mà anh Ä‘ang gây ra. Báo chà cứ Ä‘oán già đoán non, và Ãnh Sáng Ban Ngà y bị cả má»™t tiểu Ä‘oà n phóng viên liên tục bám sát. Những bà i phá»ng vấn anh được má»i ngưá»i Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại. Khi thấy báo chà vui sướng ghi nháºn những thà nh ngữ lạ tai mình dùng, anh lại cà ng hay nói theo kiểu địa phương và dùng cả những cụm từ mà anh đã nghe dân vùng biên thuỳ sá» dụng, đôi khi lại tá»± chế thêm má»™t và i từ má»›i.
Suốt tuần lá»… trước ngà y thứ năm 18 đối vá»›i anh tháºt là nhá»™n nhịp. Không phải chỉ vì lý do anh Ä‘ang đánh bạc như trước kia, mà anh còn Ä‘ang đánh canh bạc lá»›n hÆ¡n trước kia, mà anh còn Ä‘ang đánh canh bạc lá»›n nhất thế giá»›i và ăn thua nhau những số tiá»n lá»›n tá»›i mức ngay cả những kẻ đã quá quen vá»›i chuyện nà y đến độ nhà m chán cÅ©ng phải ngồi dá»±ng dáºy để theo dõi. Mặc dù số cổ phần được bán ra vô hạn định, thung lÅ©ng Ward dần dần lên cao. Gần đến ngà y Thứ năm tình hình rất căng thẳng, chắc chắn là sẽ có kẻ phá sản. Tay cá» bạc vùng sông Klondike nà y sẽ mua được bao nhiêu cổ phần? Khả năng anh có thể mua được bao nhiêu? Lúc nà y Công ty Ãồng thung lÅ©ng Ward Ä‘ang là m gì để đối phó? Ãnh Sáng Ban Ngà y rất hà i lòng vá»›i những bà i phá»ng vấn há», bởi vì chúng bình thản và vô thưởng vô phạt đến độ đáng mừng. Leon Guggenhammer đưa ý kiến là có lẽ anh chà ng khổng lồ vùng Bắc cá»±c Ä‘ang sai lầm. Nhưng há» chẳng thèm quan tâm đến việc đó, John Dowsell giải thÃch thêm như váºy. Mà há» cÅ©ng chẳng phản đối. Há» bảo là tuy chưa hiểu rõ ý đồ cá»§a anh, song há» có thể chắc chắn má»™t Ä‘iá»u là anh Ä‘ang đẩy giá cổ phần đồng thung lÅ©ng Warrd lên. Nhưng há» cÅ©ng chẳng mà ng đến chuyện đó. Không cần biết chuyện gì sẽ xảy ra vá»›i anh và vá»›i việc là m cá»§a anh. Công ty Ãồng thung lÅ©ng Ward vẫn cứ vững như bà n thạch. Không, xin cám Æ¡n, há» không bán Ä‘i má»™t cổ phần nà o cá»§a há» cả. Cái biến động giả tạo cá»§a thị trưá»ng nà y rồi cÅ©ng sẽ mau chóng qua Ä‘i, và cÆ¡n sốt Ä‘iên rồ vá» giao dịch chứng khoán nà y cÅ©ng chẳng là m Công ty đồng thung lÅ©ng Ward thay đổi chút nà o.
Letton nói:
- Chúng tôi chẳng muốn dÃnh dáng và cÅ©ng chẳng muốn để tâm đến chuyện ấy là m gì.
Trong suốt thá»i gian nà y, Ãnh Sáng Ban Ngà y vẫn thưá»ng xuyên gặp gỡ những tay chung hùn vá»›i mình, má»™t lần vá»›i Guggenhammer, má»™t lần vá»›i John Dowsett, và hai lần vá»›i ông Howison. Ngoà i những lá»i ngợi khen ra há» chẳng có gì phải bà n cả, bởi vì, theo lá»i há» nói vá»›i anh, má»i chuyện Ä‘ang diá»…n biến hết sức tốt đẹp.
Tuy váºy, và o sáng Thứ Ba, có má»™t tin đồn là m Ãnh Sáng Ban Ngà y mất tinh thần. Tin đó sau lại được đăng trên Nháºt báo phố Wall, mục Ä‘Ãch là để thông báo ná»™i bá»™, rằng đến Thứ Năm nà y, ban giám đốc công ty sẽ há»p, và thay vì tuyên bố mức lá»i chia cho cổ phần như má»i khi, há» sẽ tuyên bố công ty bị phá sản. Lần đầu tiên Ãnh Sáng Ban Ngà y khá»±ng lại. Anh hoảng hốt nháºn ra rằng nếu đúng như váºy thì anh sẽ bị phá sản. Anh cÅ©ng nháºn ra rằng từ trước đến giá» anh toà n bá» tiá»n túi ra để mua lại các cổ phần. Dowsett. Guggenhammer và Letton thì chẳng bá» ra má»™t đồng nà o cả. Tuy cÆ¡n hoảng hốt cá»§a anh chỉ thoáng qua nhưng cÅ©ng là m anh nhá»› đến vụ Holdsworthy và cái lò gạch và buá»™c anh phải ngưng ngay việc mua gom và cầm lấy ống Ä‘iện thoại.
- Có gì đâu, chỉ là tin đồn ấy mà , - giá»ng nói khán khà n cá»§a Leon Guggenhammer vang lên trong ống nghe.
Nathaniel Letton nói:
- Ông biết đó tôi là má»™t thà nh viên trong ban giám đốc, nếu có má»™t chuyện như váºy thì tôi phải biết chứ.
John Dowsett cũng nói:
- Tôi đã báo trước vá»›i ông là đừng tin những lá»i đồn đại ấy rồi mà . Không có má»™t tà sá»± tháºt nà o trong tin đồn ấy cả, không có gì cả. Tôi xin lấy danh dá»± cá»§a má»™t ngưá»i quân tá» mà nói vá»›i ông như thế.
Hổ thẹn vì chuyện mất bình tÄ©nh vừa qua, Ãnh Sáng Ban Ngà y lại tiếp tục việc thu mua. Việc anh đột ngá»™t ngừng thu mua các cổ phần vừa rồi đã là m Sở giao dịch chứng khoán náo loạn cả lên.
Những tay đầu cÆ¡ có liên quan đến vụ nà y tưởng mình bị phá sản đến nÆ¡i. Riêng vá» giá cổ phần đồng ở thung lÅ©ng Warrd, vì chịu ảnh hưởng trá»±c tiếp nên tụt hẳn xuống đến mức không còn gì, Ãnh Sáng Ban Ngà y lặng lẽ tăng gấp đôi sức thu mua.
Suốt ngà y thứ Ba. Thứ Tư, và Thứ Năm, anh tiếp tục thu mua và đẩy giá cổ phần đồng Thung lÅ©ng Ward lên cao má»™t cách đáng kiêu hãnh. Váºy mà cổ phần cứ tiếp tục được bán ra và anh cứ tiếp tục mua vá»›i số lượng vượt quá khả năng tà i chÃnh cá»§a anh đến nhiá»u lần. Sau hết là chuyện bà n giao chÃnh thức. Thì đã sao nà o? Hôm nay ngưá»i ta sẽ công bố tăng gấp đôi số lá»i chia cho các cổ phần, anh tá»± trấn an như thế. Bà n giao chÃnh thức xong rồi thì bá»n ngưá»i đã bán cổ phần cho anh sẽ thấy há» bị thiệt và đến Ä‘iá»u đình vá»›i cho mà xem.
Và rồi sấm chá»›p nổ ra. Ãúng như tin đồn, Công ty đồng thung lÅ©ng Ward tuyên bố vỡ nợ. Ãnh Sáng Ban Ngà y tung hai tay lên trá»i. Anh xem lại bản báo cáo rồi vứt nó Ä‘i. Những tay bán cổ phần ra lúc trước đã thắng lợi. HỠđã ká»m được giá, không những cá»§a các cổ phần đồng thung lÅ©ng Ward mà còn cá»§a tất cả các chứng khoán khác nữa. Ãnh Sáng Ban Ngà y chẳng mà ng quan tâm xem giá cổ phần đồng thung lÅ©ng Ward Ä‘ang xuống hay đã xuống đến mức chót rồi hay chưa.
Trong khi cả phố Wall như phát rồ lên thì Ãnh Sáng Ban Ngà y rút lui khá»i thị trưá»ng để suy ngẫm vá» toà n bá»™ chuyện ấy, không bà ng hoà ng cÅ©ng không hoang mang. Sau khi há»™i ý vá»›i những nhân viên thu mua cổ phần cá»§a mình, anh trở vá» khách sạn, trên đưá»ng Ä‘i tiện tay mua mấy tá» báo buổi chiá»u và liếc nhìn các hà ng tÃt lá»›n: Ãnh Sáng Ban Ngà y hết nhẵn túi; Ãnh Sáng Ban Ngà y đã nháºn lãnh số pháºn cá»§a mình; thêm má»™t ngưá»i miá»n tây nữa đã thất bại trong việc là m già u, anh Ä‘á»c thấy như váºy. Khi anh bước và o khách sạn, má»™t tá» báo phát hà nh trá»… hÆ¡n lại công bố vụ tá»± tá» cá»§a má»™t anh chà ng trẻ tuổi non ná»›t đã bắt chước việc mua cổ phần như anh. Ãnh Sáng Ban Ngà y là u bà u bình luáºn: "Mẹ kiếp, sao nó lại tá»± tá» nhỉ?". Anh lên phòng, gá»i má»™t ly rượu cocktail, cởi già y và ngồi suy nghÄ©. Sau ná»a giá», anh vá»›i tay lấy ly rượu uống. Khi men rượu ấm nóng lan toả khắp nhân thể, gương mặt anh giãn ra và trên môi anh từ từ nở má»™t nụ cưá»i tháºt lòng nhưng đầy ẩn ý. Anh Ä‘ang cưá»i nhạo chÃnh mình: "Mẹ kiếp, đúng là bị lừa rồi".
Nụ cưá»i tắt hẳn. Gương mặt anh trở lại vẻ nghiêm trang má»™t cách lạ lùng. Gạt qua má»™t bên các phần hùn trong các công trình khai hoang Ä‘ang bị đánh thuế rất nặng, anh đã mất tất cả.
Nhưng bị thương tổn hÆ¡n hết là lòng kiêu hãnh cá»§a anh. Anh đã quá dá»… dãi. Bá»n hỠđã lừa anh, váºy mà anh không có gì để chứng minh Ä‘iá»u đó. Ngay má»™t anh nông dân khá» khạo nhất cÅ©ng phải đòi giấy tá» chứng cứ, váºy mà anh chẳng có gì ngoà i sá»± đồng ý cá»§a má»™t con ngưá»i quân tá», mà lại là má»™t lá»i đồng ý trên cá»a miệng. Sá»± đồng cá»§a má»™t ngưá»i quân tá»! Tháºt đáng phỉ nhổ. Giá»ng nói cá»§a John Dowsett lại vang lên trong tai anh, hệt như khi anh nghe nó qua máy Ä‘iện thoại: "Xin lấy danh dá»± cá»§a má»™t ngưá»i quân tá»". Chúng nó là những tên ăn cắp vặt, những tên lừa đảo. Bản chất cá»§a chúng là như thế và chúng đã chÆ¡i trò lưá»ng gạt anh. Báo chà đã nói đúng. Anh đến Nữu Ước là để cho thiên hạ là m thịt anh, và các quý ông Dowsett, Letton, và Guggenhammer đã là m Ä‘iá»u đó. Anh chỉ là má»™t chú cá con, và hỠđã bá» ra mưá»i ngà y để nuốt gá»n anh và cả số mưá»i má»™t triệu đô-la cá»§a anh. DÄ© nhiên là trong suốt quãng thá»i gian đó há» liên tục lá»™t tiá»n cá»§a anh. Bây giá» thì há» Ä‘ang mua lại các cổ phần đồng Thung lÅ©ng Ward dá»… như ăn cưá»m sưá»n trước khi thị trưá»ng ổn định trở lại. Có lẽ là Nathaniel Letton sẽ dùng phần tiá»n cướp được cá»§a anh để dá»±ng thêm và i cÆ¡ sở cho trưá»ng đại há»c cá»§a hắn; Lon Guggenhammer sẽ mua thêm mấy động cÆ¡ má»›i cho chiếc du thuyá»n cá»§a hắn. Còn tên quá»· Dowsett sẽ là m gì thì anh không biết chắc - có lẽ là hắn sẽ xây thêm má»™t loạt ngân hà ng má»›i.
Ãnh Sáng Ban Ngà y ngồi uống rượu và ôn lại cuá»™c Ä‘á»i cá»§a anh ở Alaska, sống lại những tháng năm gian khổ mà anh đã phải chiến đấu để có được mưá»i má»™t triệu đô-la. Trong má»™t thoáng, cái ý đồ sát nhân gáºm nhấm trái tim anh, những ý tưởng ngông cuồng và những kế hoạch vá»™i vã nhằm giết cho được những kẻ đã phản bá»™i loé lên trong đầu anh. ChÃnh đấy má»›i là điá»u cái anh chà ng trẻ tuổi cần là m thay vì tá»± tá». Lẽ ra anh ta phải bắn chết hết bá»n chúng. Ãnh Sáng Ban Ngà y mở chiếc va li lấy ra má»™t khẩu súng lục tá»± động - má»™t khẩu Coll 44 to. Anh mở khoá an toà n và xoay ổ đạn. Tám viên đạn theo nhau chạy ra. Anh lại lắp đạn và o, cho má»™t viên lên nòng, kéo cần mổ lên, rồi đóng khoá an toà n lại. Anh đút khẩu súng và o túi trong cá»§a chiếc áo khoác, đứng lên gá»i má»™t ly Martini nữa rồi lại ngồi phịch xuống ghế.
Anh nghÄ© ngợi liên tục trong suốt má»™t tiếng đồng hồ, lần nà y không cưá»i nữa. Mặt anh nhăn nheo lại, và trong những nếp nhăn ấy có thể thấy được cái gian khổ cá»§a phương Bắc, cái lạnh cắt da, tất cả những cái mà anh đã đạt được và chiu đựng - những tuần lá»… bám đưá»ng tưởng chừng như vô táºn, bá» biển Point Barrow lạnh lẽo, hoang vắng và không có lấy má»™t bóng cây, những tảng băng kẹt cứng Ä‘ang nghiến và o nhau trên dòng Yukon, những cuá»™c đấu tranh vá»›i ngưá»i và váºt, những ngà y đói rét đến mòn ngưá»i, những tháng ngà y dà i dằng dặc chịu muá»—i cắn trên dòng Koyokuk, công việc đà o bá»›i nặng nhá»c, những vết sẹo, vết thương do dây rà ng quất và o ngưá»i để tải đồ gây ra, những bữa cả ngưá»i và chó chỉ ăn thịt sống cùng quãng Ä‘á»i hai mươi năm cáºt lá»±c lao động đến vã mồ hôi.
Lúc mưá»i giá», anh đứng dáºy và tìm quyển sách hướng dẫn vá» thà nh phố để Ä‘á»c. Ãoạn anh xá» già y, gá»i tắc xi và biến và o bóng đêm. Anh đổi xe hai lần, rồi cuối cùng dừng lại văn phòng là m việc vỠđêm cá»§a má»™t sở máºt thám. Anh tá»± tay Ä‘iá»u khiển lấy công việc, bá» ra má»™t số tiá»n lá»›n ứng trước, chá»n sáu ngưá»i anh cần và chỉ dẫn cho há» việc phải là m. Chưa bao giá» hỠđược trả công háºu hÄ© như thế để là m má»™t việc quá đơn giản như váºy, bởi vì, ngoà i số tiá»n công mà hỠđược hưởng, má»—i ngưá»i còn được anh thưởng thêm má»™t tá» giấy bạc năm trăm đô-la kèm theo lá»i hứa sẽ cho thêm má»™t tá» nữa nếu thà nh công. Anh tin rằng không sá»›m thì muá»™n, ná»™i nháºt ngà y hôm sau, ba tên hùn thạp thầm đặng cá»§a anh sẽ há»p lại. Cứ hai thám tá» phải bám sát má»™t ngưá»i trong bá»n há». Các tay thám tá» phải báo được cho anh thá»i gian và địa Ä‘iểm há» sẽ gặp nhau.
- Các anh phải đạp bằng má»i trở ngại, - anh nhắc lại lần cuối vá»›i há» như váºy - Tôi phải có tin tức vá» việc đó. Dù các anh có là m gì, dù có chuyện gì xảy ra, tôi cÅ©ng sẽ theo các anh. Trên đưá»ng trở vá» khách sạn, anh lại đổi xe như lúc Ä‘i. Khi lên đến phòng, anh uống thêm má»™t ly rượu cocktail rồi lên giưá»ng ngá»§. Buổi sáng, khi thức dáºy, anh mặc quần áo, cạo râu, gá»i ngưá»i phục vụ dá»n bữa Ä‘iểm tâm và đem lên và i tá» báo, và ngồi đợi. Anh không uống rượu, khoảng chÃn giá», chuông Ä‘iện thoại reo vang, các thám tá» gá»i tin tức vá». Nathaniel Leiton Ä‘ang đáp tà u hoả ở Tarrytown. John Dowsett Ä‘ang Ä‘i tà u Ä‘iện ngầm đến. Lon Guggenhammer không ra khá»i nhà mặc dù chắc chắn là hắn có trong nhà . Cứ theo cách đó, vá»›i tấm bản đồ thà nh phố trải rá»™ng trước mặt, Ãnh Sáng Ban Ngà y theo dõi hà nh động cá»§a ba ngưá»i Ä‘ang tiến lại gần nhau. Nathaniel Letton đã đến phòng là m việc cá»§a hắn ở cÆ¡ sở Mutual-Solander. Kế đó Guggenhammer xuất hiện. Dowsett vẫn còn ở lại văn phòng riêng cá»§a hắn. Nhưng đến mưá»i má»™t giá», các thám tá» báo vá» là hắn cÅ©ng đã xuất hiện. Mấy phút sau, Ãnh Sáng Ban Ngà y đã ngồi trong má»™t thiếc ô tô thuê phóng hết ga đến sở Mutual-Solander.
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 03:38 PM.
|

20-03-2008, 12:13 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
PHẦN II - Chương 4
Nathaniel Letton Ä‘ang nói thì cánh cá»a đột nhiên mở tung. Hắn vá»™i ngừng bặt và , cùng hai ngưá»i kia cố nén sá»± hoảng hốt, đưa mắt nhìn Ãnh Sáng Ban Ngà y lúc nà y Ä‘ang bước những bước dà i và o phòng. Ãó rõ rà ng là cái dáng Ä‘i lúc lắc, phóng khoáng cá»§a má»™t kẻ từng bám đưá»ng, tuy bản thân anh không cố ý. Tháºt ra anh cảm thấy hình như dưới chân anh lại là mặt đưá»ng vùng Bắc Cá»±c.
- Mạnh giá»i chứ quý ông, mạnh giá»i chứ anh nói và phá»›t lá» cái việc khác thưá»ng là há» không lên tiếng chà o đáp lại. Anh tiến đến bắt tay từng ngưá»i, tay anh nắm tay há» chặt đến nồi Nathaniel Letton phải rùn ngưá»i lại vì Ä‘au. Sau đó Ãnh Sáng Ban Ngà y ném mình và o má»™t chiếc ghế bà nh to lá»›n và vưá»n ngưá»i ra má»™t cách lưá»i biếng như thể má»i mệt lắm. Chiếc vali da mà anh xách theo được đặt xuống sà n cạnh bên anh má»™t cách cẩu thả.
- Ãã tháºt? Trúng mánh lá»›n rồi, - anh thở hắt ra - Chúng ta chặt há» tháºt đẹp. Ngá»t sá»›t Ä‘i ấy. Gần đến cuối cuá»™c chÆ¡i, tôi má»›i thấy mưu kế cá»§a các ông tháºt tuyệt vá»i. Chỉ cần má»™t cú thôi là xong hết. Nhìn thấy bá»n há» ngã ngá»a ra tháºt đã Ä‘á»i.
Cái nét vui vẻ trong giá»ng nói kéo dà i lưá»i lÄ©nh cá»§a dân miá»n Tây cá»§a anh là m há» bình tÄ©nh trở lại. Dẫu sao anh cÅ©ng chẳng có gì đáng sợ lắm.
Dù rằng anh đã lá»t qua được các nhân viên ngồi ở phòng ngoà i, những kẻ đã được Letton dặn kỹ là không cho anh và o, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu là anh sẽ là m toáng lên hoặc dùng biện pháp mạnh bạo.
- Kìa, - Ãnh Sáng Ban Ngà y há»i má»™t cách vui vẻ - Bá»™ các ông không ngợi khen kẻ đã hùn hạp vá»›i các công được má»™t tiếng hay sao? Hay là vì hắn quá tháo vát nên các ông ngạc nhiên đến lặng Ä‘i chăng?
Letton khẽ tằng hắng. Dowset ngồi im chỠđợi trong khi Leon Guggenhammer cố lắm mới lên tiếng được:
- Ông thì chuyện gì lại không là m nổi.
Ãôi mắt Ä‘en láy cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y lên vẻ mãn nguyện.
- Chứ không à - anh la lên má»™t cách hứng khởi - Chúng ta mà không lừa được bá»n ngốc nghếch ấy sao? ChÃnh tôi cÅ©ng ngạc nhiên quá đỗi, không ngá» chuyện đó lại dá»… ăn đến thế, - anh ngừng má»™t chút rồi vá»™i nói tiếp, cố là m cho câu chuyện được tá»± nhiên, - Mà thôi bây giá» chúng ta hãy thá» quyết toán lại xem. Chiá»u nay tôi phải đáp chuyện tà u hoả Thế Ká»· hai mươi vá» miá»n Tây rồi.
Anh nhấc chiếc vai lên, mở ra và thá»c cả hai tay và o trong đó - Nhưng các ngà i đừng quên rằng chừng nà o các ngà i muốn lừa bá»n phố Wall má»™t cú nữa thì cá» nói nhá» vá»›i tôi má»™t tiếng. Tôi sẽ thoả mãn các ông ngay.
Anh rút tay lên, ôm theo từng đống cùi chi phiếu và giấy biên nháºn để ùn lên trên mặt chiếc bà n lá»›n, rồi lại thá»c tay và o vali lấy ra nốt những thứ giấy còn lại và cÅ©ng để gom chung vá»›i đống trước. Ãoạn anh rút trong túi áo khoác ra má»™t mảnh giấy, nhìn rồi Ä‘á»c to lá»›n:
- Mưá»i triệu hai mươi bà y ngà n bốn mươi hai đô-la sáu mươi tám xu. Theo sá»± tÃnh toán cá»§a tôi thì tôi đã bá» ra ngần ấy. DÄ© nhiên số tiá»n nà y phải được hoà n lại cho tôi trước khi ta chia Ä‘á»u số lá»i. Các ông đã tÃnh toán chưa? Tiá»n lá»i hẳn phải lá»›n lắm nhỉ.
Ba ngưá»i kia nhìn nhau ngÆ¡ ngác. Hoặc là anh ngốc hÆ¡n há» tưởng, hoặc là anh Ä‘ang bà y ra má»™t trò mà há» không hiểu gì cả.
Nathaniel Letton đưa lưỡi liếm môi và nói:
- CÅ©ng phải mất và i tiếng đồng hồ trước khi có thể kết toán được, ông Harnish ạ. Ông Howison Ä‘ang tÃnh toán chuyện ấy. Chúng tôi - Ờ - như lá»i ông đã nói, tiá»n lá»i đúng là lá»›n tháºt. Tôi đỠnghị chúng ta cùng ăn trưa và bà n qua chuyện ấy luôn thể. Tôi sẽ cho nhân viên là m việc không nghỉ trưa để ông có đủ thì giỠđón tà u hoả.
Dowsett và Guggenhammer lá»™ rõ vẻ vui mừng vì thoát nạn. Tình hình có vẻ sáng sá»§a ra. Tháºt bất tiện trong hình hình như vầy mà lải bị nhốt chung trong phòng vá»›i tên má»i rợ có bắp thịt săn chắc mà há» vừa hè nhau cướp. Há» nhá»› lại má»™t cách không thoải mái những chuyện kể vá» sức mạnh và tÃnh bạt mạng cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y. Nếu Letton có thể dùng kế hoãn binh để há» có thể Ä‘i qua cánh cá»a văn phòng đến vá»›i thế giá»›i có cảnh sát ngoà i kia thì má»i chuyện sẽ ổn cả. Ãnh Sáng Ban Ngà y có vẻ như chấp thuáºn đỠnghị cá»§a Letton.
- Tôi rất mừng được nghe ông nói thế,- anh nói - Tôi không muốn lỡ tà u. Các ông đã cho tôi niá»m tá»± hà o khi kéo tôi và o việc nà y. Tôi rất đội Æ¡n các ông mà không biết nói thế nà o cho phải đạo. Có Ä‘iá»u tôi hÆ¡i tò mò, thưa ông Letton, tôi rất muốn biết tiá»n lá»i cá»§a chúng ta theo sá»± tÃnh toán cá»§a quý ông là bao nhiêu. Ông cho tôi con số ước Ä‘oán cÅ©ng dược.
Nathaniel Letton tuy không đưa mắt cầu cứu hai ngưá»i bạn cá»§a hắn, song há» cÅ©ng cảm thấy rõ rà ng là hắn Ä‘ang muốn hỠđỡ lá»i. Dowsett, nghiêm túc hÆ¡n mấy tay kia, bắt đầu Ä‘oán có lẽ tên vùng Klondike nà y Ä‘ang dở trò. Nhưng hai ngưá»i kia vẫn cứ nghÄ© là anh ngây thÆ¡ lắm:
- Tháºt là , ừ, tháºt khó quá - Leon Guggenhammer bắt đầu nói - ông thấy đấy, giá cổ phần đồng Thung lÅ©ng Ward lên xuống bất thưá»ng quá…
- Ãến mức khó có thể tÃnh trước được chúng ta lá»i bao nhiêu, - Letton bổ xung.
- Cứ ước chừng thôi. Cứ ước chừng đại Ä‘i nà o, - Ãnh Sáng Ban Ngà y gợi ý má»™t cách vui vẻ - HÆ¡n kém má»™t triệu đô-la chẳng ăn nhằm gì. Sau khi tÃnh toán lại ta sẽ biết chÃnh xác thôi. Nhưng chưa biết ngay được con số phá»ng chừng thì tôi còn ngứa ngáy khó chịu lắm. Các ông nói thá» xem nà o.
Dowsett đột nhiên há»i má»™t cách lạnh lùng:
- Tại sao cứ vòng vo mãi như váºy. Chúng ta hãy nói thẳng ra vá»›i nhau Ä‘i nà o, ông Harnish đây Ä‘ang hiểu nhầm, và chúng ta cần giúp ông ấy hiểu đúng vấn đỠtrung canh bạc nà y.
Nhưng Ãnh Sáng Ban Ngà y ngắt ngang lá»i hắn. Anh có quá nhiá»u kinh nghiệm chÆ¡i xì phè nên hiểu rõ giá trị cá»§a yếu tố tâm lý. Anh gạt ngang lá»i cá»§a Dowsett để đóng vở tuồng cá»§a anh cho đến Ä‘oạn kết.
- Nói đến canh bạc tôi lại nhá»› đến ván xì phè mà tôi đã chứng kiến ở Ren vùng Nevada. Ãó chẳng phải là canh bạc ngay thẳng. Bá»n chÆ¡i vá»›i nhau đó toà n là phưá»ng bịp bợm. Lúc ấy có má»™t tay mÆ¡, mà ngưá»i ta quen gá»i là những tên bò sữa, đứng lá»› ngá»› sau tay cái. Hắn thấy tay cái tá»± chia cho mình bốn con ách rút lén từ dưới bá»™ bà i ra. Hắn hoảng quá bèn vá»™i Ä‘i vòng lại phÃa tay chÆ¡i ngồi đối diện vá»›i tay cái và nói thầm:
- Nà y, tôi thấy nó chia lén cho chÃnh nó bốn con ách đấy - Thì đã sao nà o? - tay chÆ¡i bà i há»i lại.
- Tôi nói cho anh biết vì Ä‘oán rằng anh cần biết thế thôi,- tay mÆ¡ trả lá»i - Tôi thấy rõ rà ng là hắn chia lén bốn con ách cho hắn đấy.
- Nà y thôi, thưa ông,- tay chÆ¡i bà i nói - Tốt nhất là ông cút ra ngoà i kia Ä‘i. Ông chẳng hiểu gì vá» luáºt chÆ¡i cả. Ãó là phiên cá»§a hắn chia mà , phải không nà o?
Ba ngưá»i kia tán thưởng câu chuyện bằng mấy tiếng cưá»i khan, cưá»i vì phải cưá»i chứ không tháºt lòng. Ãnh Sáng Ban Ngà y vá» như không chú ý đến Ä‘iá»u đó. Dowsett nói má»™t cách châm chá»c:
- Ông kể chuyện ấy hẳn phải có một ẩn ý gì.
Ãnh Sáng Ban Ngà y nhìn hắn vẻ thÆ¡ ngây và không trả lá»i. Anh quay sang Nathaniel Letton nói má»™t cách vui vẻ:
- Nói Ä‘i nà o. Cho con số phá»ng chừng cÅ©ng được mà . Tôi đã nói rồi, hÆ¡n kém má»™t triệu cÅ©ng chẳng can hệ gì. Số tiá»n lá»i lá»›n lắm mà .
Lúc nà y Letton cÅ©ng bắt chước thái độ cứng rắn cá»§a Dowsett. Hắn trả lá»i ngay láºp tức và rà nh rá»t:
- Thưa ông, Harnish, tôi e là ông lầm lẫn đấy Chẳng có tiá»n lá»i nà o để chưa cả đâu. Xin ông chá»› vá»™i nổi nóng. Tôi chỉ cần bấm cái nút nà y là …
Ãnh Sáng Ban Ngà y không nổi nóng. Anh là m bá»™ kinh ngạc đến đỠngưá»i ra. Anh thẫn thỠđưa tay và o túi áo gilê lấy diêm đánh lá»a, rồi nháºn ra là mình chưa có thuốc lá. Ba ngưá»i kia rình anh chăm chú như những con mèo. Bây giá» má»i chuyện đã sổ toẹt ra rồi và há» biết rằng những giây phút sắp tôi sẽ rất căng thẳng.
- Các ông là m Æ¡n láºp lại xem, - Ãnh Sáng Ban Ngà y nói - Hình như tôi. nghe không rõ lắm thì phải. Có phải các ông vừa nói rằng… Anh hau háu nhìn và o miệng Letton má»™t cách Ä‘au khổ.
- Tôi nói là ông đã lầm lẫn. Ãúng váºy đấy, ông Harnish ạ. Ông đã đánh bạc vá»›i chứng khoán, và ông đã thua sạch. Nhưng Công ty đồng thung lÅ©ng Ward nà y, cÅ©ng như tôi hay các ngưá»i Ä‘ang ngồi đây chẳng thấy phải mắc nợ gì ông vá» chuyện ấy cả.
Ãnh Sáng Ban Ngà y đưa tay chỉ và o đống biên nháºn và và cùi chi phiếu trên bà n há»i:
- Tất cả đống giấy tá» nà y phải đổi bằng mưá»i triệu hai mươi bảy ngà n bốn mươi hai đô-la sáu mươi tám xu tiá»n mặt. Bá»™ chúng chẳng có giá trị gì cả sao?
Letton mỉm cưá»i nhún vai.
Ãnh Sáng Ban Ngà y quay qua Dowsett nói nhá»:
- Cuối cùng thì tôi cÅ©ng phải cho là câu chuyện lúc nãy có ẩn ý đấy, - anh cưá»i khăng khắc - Từ trước tá»›i giá» là phiên các ông chia. Và các ông đã chia khá lắm. Tôi chẳng phản ứng là m gì. Tôi cÅ©ng như cái tay chÆ¡i bà i trong ván xì phè đó. Phiên các ông chia thì các ông muốn là m gì thì tuỳ ý. Và các ông đã thắng, đã lá»™t sạch sà nh sanh cá»§a tôi rồi. - Anh nhìn chằm chằm và o đống giấy tá» trên bà n vá»›i vẻ mụ mẫm.
- Tất cả cái đó giá» không bằng má»™t đống giấy lá»™n. Mẹ kiếp, các ông còn có thể dùng chúng để chÆ¡i má»™t ván nữa khi có dịp. Mà thôi, tôi chẳng hạch sách gì các ông đâu. Phiên cá»§a các ông chia nên các ông có lá»™t sạch cá»§a tôi thì tôi cÅ©ng đà nh chịu. Là m ầm Ä© khi Ä‘ang phiên ngưá»i khác chia thì chẳng đáng mặt nam nhi chút nà o. Thế nhưng bây giá» ván bà i đã chất dứt, các quần bà i đã láºt ngá»a trên bà n rồi, và các ông cÅ©ng đã hết phiên chia…
Ãnh Sáng Ban Ngà y thá»c nhanh tay và o túi trong áo khoác và rút ra khẩu súng Colt tá»± động khổ lá»›n.
- Như tôi vừa nói, các ông đã hết phiên chia. GiỠđến lượt tôi, và tôi chá» xem có chá»™p được bốn con ách không nà o, - Cất tay ra nà o cái xác trắng nhợt kia - anh thét lên Ä‘anh gá»n.
Bà n tay của Nathaniel Letton đang lò mò đến cái nút bấm trên bà n không khứng lại.
- Ãổi xe Ä‘i nà o, - anh ra lệnh - Ãem cái ghế lại phÃa đằng kia Ä‘i nà o, cái thằng có lá gan thối kia. Nhanh lên, mẹ kiếp, không tao lại nã cho mà y thá»§ng lá»— chá»— đến độ thiên hạ sẽ tưởng bố đẻ cá»§a mà y là cái máy nước, còn mẹ mà y là chiếc xe phun nước trên đưá»ng bây giá». Còn mà y nữa, Guggenhammer, mà y cÅ©ng kéo ghế theo thằng kia Ä‘i nà o. Thằng Dowsett thì cứ ngồi yên đó mà nghe tao giải thÃch qua vỠđặc tÃnh cá»§a khẩu Cold tá»± động nà y. Súng nà y được lắp đạn để dùng và o những canh bạc lá»›n. Nó nổ tám phát đấy. Bắt đầu khạc là đi hết băng đấy. Thôi mà o đầu như váºy đủ rồi, bây giá» tao bắt đầu chia đây. Hãy nhá»› rằng hồi chúng mà y chia tao chả phà n nà n tà gì đấy nhé. Bá»n chúng mà y chÆ¡i rất đểu, nhưng không sao. Bây giỠđến lượt tao chia thì tao chÆ¡i bẩn cÅ©ng kệ tao. Trước hết, chúng mà y biết tao rồi đấy. Tao là Ãnh Sáng Ban Ngà y - hiểu chứ? Chẳng sợ trá»i, chẳng sợ quá»·, chẳng sợ chết, cÅ©ng chẳng sợ ai hại cả. Bốn con ách cá»§a tao như thế đó, cÅ©ng đủ chá»i lại bá»n chúng mà y rồi chứ. Nhìn cái bá»™ xương động Ä‘áºy kia kìa. Letton, mà y chắc chắn là sợ chết. Mà y Ä‘ang run lên đến độ xương đụng và o nhau nghe lá»™p cá»™p kìa. Nhìn cả thằng Do Thái máºp kia nữa kìa. Cái món vÅ© khà nhá» nà y chắc chắn phải là tim hắn biết sợ Chúa. Còn Dowsett, mà y trầm tÄ©nh lắm. Mặt mà y cÅ©ng chẳng cháy mà tóc mà y cÅ©ng chẳng rung. Ấy là vì mà y giá»i toán lắm nên má»›i có thể bình tâm như váºy. Mà y Ä‘ang lo tÃnh toán xem có được bao nhiêu tiá»n, và biết chắc trước sau gì tao cÅ©ng lá»™t cá»§a mà y. Mà y hiểu là tao chẳng sợ là m bất cứ việc gì nên má»›i tÃnh sẵn, và biết rằng mà y sẽ không chết nếu đừng muốn chết.
- Rồi mà y sẽ bị treo cổ, - Dowsett đốp lại.
- Cặp mắt bẩn thỉu cá»§a mà y không thấy được cảnh đó đâu Khi cuá»™c vui bắt đầu, mà y sẽ là thằng bị tao nã trước tiên. Tao có bị chết treo thì bá»n chúng mà y cÅ©ng chẳng còn sống để mà chứng kiến. Chúng mà y sẽ ngá»m tức khắc và ngay trong căn phòng nà y, còn tao sẽ đợi cái luáºt pháp lá» mè ở đây xá» cho xong rồi má»›i chết. Hiểu không? Khi đã ngá»m rồi, xác chúng mà y sẽ má»c cá», và chúng mà y sẽ chẳng biết được lúc nà o tao má»›i bị treo cổ. Còn tao thì chắc chắn còn sống khá lâu để tá»± an á»§i là cÅ©ng chỉ tại bá»n chúng mà y đã buá»™c tao phải là m chuyện đó.
Ãnh Sáng Ban Ngà y ngừng má»™t lúc.
- Anh không giết chúng tôi chứ?- Letton há»i, giá»ng khẽ kháng kỳ lạ.
Ãnh Sáng Ban Ngà y lắc đầu. Giết chúng mà y đắt quá. Chúng mà y không đáng cái giá đó. Tao chỉ muốn chúng mà y hoà n tiá»n lại cho tao. Tao Ä‘oán rằng chúng mà y muốn hoà n tiá»n lại cho tao hÆ¡n là muốn Ä‘i và o nhà xác.
Tiếp theo đó là sự im lặng kéo dà i.
- Tao đã chia bà i rồi đấy! Tuỳ chúng mà y muốn chÆ¡i sao thì chÆ¡i. Có Ä‘iá»u trong khi chúng mà y tÃnh toán, tao muốn cảnh cáo chúng mà y má»™t việc Nếu cánh cá»a đó mở ra mà bất kỳ thằng nà o trong số chúng mà y lá»™ vẻ gì bất thưá»ng thì tao sẽ nã đạn ngay láºp tức. Sẽ không có má»™t linh hồn nà o ra khá»i căn phòng nà y được trừ phi Ä‘i bằng cẳng đưa ra trước.
Liá»n sau đó là má»™t cuá»™c há»p kéo dà i ba tiếng đồng hồ. Yếu tố quyết định không phải là cái khẩu Colt tá»± động to tướng ấy mà là sá»± hiểu biết chắc chắn rằng Ãnh Sáng Ban Ngà y sẽ sá» dụng nó.
Chẳng chỉ riêng ba gã kia biết như thế, mà ngay cả Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng tin chắc như váºy. Ãnh Sáng Ban Ngà y tin chắc như váºy. Anh quyết giết bá»n nà y nếu chúng không xì tiá»n ra trả cho anh.
Không dá»… gì ngay má»™t lúc gom đủ mưá»i triệu đô-la bạc giấy, nên công việc cứ bị ngưng trệ má»™t cách bá»±c mình. Lão Howison và tay thư ký trưởng bị Ä‘iệu và o phòng cả chục lần. Và o những lúc như váºy Ãnh Sáng Ban Ngà y để khẩu súng lên lòng, lấy tá» báo che lại, rồi vá» như Ä‘ang mải cuốn thuốc châm hút. Nhưng sau cùng thì công việc cÅ©ng chấm dứt. Má»™t tay thư ký xuống chiếc ô tô cá»§a anh Ä‘ang đợi phÃa dưới mang lên má»™t cái va li và sau đó xấp tiá»n cuối cùng đã được bá» và o, anh đóng nó lại. Ra đến cá»a, anh còn ngoái lại nói mấy lá»i cuối cùng:
- Có ba việc tao muốn nói vá»›i chá»§ng mà y. Khi tao đã bước qua cánh cá»a nà y rồi, chúng mà y sẽ tá»± do hà nh động, nhưng tao cÅ©ng muốn báo cho chúng mà y biết là phải là m gì. Việc đầu tiên là đừng gá»i cảnh sát bắt tao, hiểu chưa? Tiá»n nà y là tiá»n cá»§a tao, chứ không phải tiá»n ăn cướp cá»§a chúng mà y. Nếu biết chuyện chúng mà y lừa tao như thế nà o và bị tao trả đũa ra sao thì thiên hạ sẽ cưá»i chúng mà y, cưá»i cho thối óc ra đấy. Chúng mà y chắc chẳng muốn bị cưá»i như váºy. HÆ¡n nữa, sau khi đã lấy lại được tiá»n mà chúng mà y ăn cướp cá»§a tao rồi, nếu chúng mà y cho ngưá»i bắt tao và âm mưu cướp cá»§a tao lần nữa, thì tao sẽ lùng chúng mà y để giết. Chắc chắn là tao sẽ tóm được chúng mà y thôi. Loại tôm tép như chúng mà y cÅ©ng vẫn sẽ thua. Chắc chắn sẽ có và i đám tang bất ngá» trong thà nh phố nà y. Nhìn thẳng và o mắt tao Ä‘i nà o, và chúng mà y sẽ hiểu là tao chẳng nói đùa. Cái đống biên nháºn và cuốn chi phiếu kia là cá»§a chúng mà y đấy. Thôi xin chà o.
Khi cánh cá»a vừa khép lại sau lưng anh, Nathaniel Letton nhà o đến bên chiếc máy Ä‘iện thoại, nhưng Dowsett liá»n ngắn hắn lại.
- Ông là m gì thế - Dowsett gặng há»i.
- Gá»i cảnh sát. Nó ăn cướp cá»§a mình trắng trợn. Tôi không chịu nổi. Các ông hiểu là tôi không chịu nổi Ä‘iá»u đó.
Dowsett mỉm cưá»i nghiêm nghì, nhưng cùng lúc lại kéo tên tà i phiệt mảnh khảnh đó ấn ngồi xuống ghế.
- Ãể chúng ta bà n lại xem đã nà o, - hắn nói.
Leen Guggenhammer cũng đồng tình trong sự lo lắng.
Sau đó thì chẳng có gì xảy ra cả. Toà n bá»™ câu chuyện được cả ba ngưá»i giữ bà máºt. Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng không hé môi nói gì vá» chuyện ấy, mặc dù chiá»u hôm ấy, anh ngồi ngả ngưá»i trong toa xe hạng nhất cá»§a con tà u Thế Ká»· Hai Mươi, chân không già y đặt gác lên ghế, và cứ buồn cưá»i mãi vá» chuyện ấy. Cả thà nh phố Nữu Ước mãi mãi chẳng hiểu câu chuyện như thế nà o, mà cÅ©ng chẳng thể đưa ra lá»i giải thÃch nà o thoả đáng cả. Theo lẽ thưá»ng thì Ãnh Sáng Ban Ngà y đã phải phá sản, váºy mà ngưá»i ta được tin anh đã láºp tức xuất hiện lại San Francisco vá»›i số vốn còn nguyên như trước.
Ãiá»u nà y được chứng minh bằng những công việc kinh doanh lá»›n lao mà anh lao và o, chẳng hạn như Công ty dịch vụ Bưu Ãiện Panama. Bằng cách tung tiá»n ra và bằng khả năng kiểm soát cá»§a mình, anh đã giáºt khá»i tay Sheftly quyá»n kiểm soát công ty nà y, và trong vòng hai tháng đã bán nó lại cho công ty Harriman để hưởng má»™t số lá»i mà thiên hạ đồn là kếch xù.
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 03:43 PM.
|

20-03-2008, 12:13 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
PHẦN II - Chương 5
Trở vá» San Francisco, tiếng thăm cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y tăng nhanh. Theo má»™t nghÄ©a nà o đó, tiếng tăm nà y cÅ©ng chẳng có gì đáng thèm muốn. Ngưá»i ta sợ anh. Anh được nói đến như má»™t kẻ gây hấn, má»™t con quá»·, má»™t con hổ dữ. Lối chÆ¡i cá»§a anh chỉ máng lại sá»± tan hoang đổ vỡ, và chẳng ai Ä‘oán nổi là đòn kế tiếp cá»§a anh sẽ giáng và o đâu, như thế nà o. Luôn luôn là má»™t sá»± bất ngá».
Anh dừng lại ở những chuyện không lưá»ng trước, và vì má»›i từ miá»n Bắc Cá»±c hoang vu tá»›i đây, đầu óc chưa nhiá»…m phải lối suy nghÄ© theo đưá»ng mòn, anh có khả năng lạ lùng trong việc sáng chế ra những mánh khoé, mưu mẹo. Má»™t khi đã thắng cuá»™c rồi, anh dấn tá»›i má»™t cách không thương tiếc. "Tà n bạo như má»™t tên Má»i Da Ãá»". ngưá»i ta nói vá» anh như váºy Mặt khác, anh cung nổi tiếng là sòng phẳng.
Lá»i nói miệng cá»§a anh cÅ©ng có giá trị như má»™t bản hợp đồng, tuy rằng bản thân anh lại chẳng tin lá»i cá»§a ai cả. Anh tối kỵ những lá»i đỠnghị là m ăn dá»±a trên danh dá»± cá»§a má»™t ngưá»i quân tá». Bất kỳ ai trong khi là m việc vá»›i anh mà hay đưa ra cái danh sá»± cá»§a ngưá»i quân tá» thì trước sau gì cÅ©ng bị anh là m cho khốn đốn. Mà Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng chẳng bao giá» mở miệng hứa hẹn Ä‘iá»u gì, trừ phi đã nắm đằng chuôi. Ngưá»i bạn là m ăn kia có chịu hay không thì cÅ©ng kệ.
Trong các canh bạc cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y không có chá»— cho việc đầu tư hợp pháp. Ãiá»u đó trói buá»™c tiá»n vốn cá»§a anh, và là m giảm tÃnh liá»u mạng. Chỉ có khÃa cạnh cá» bạc cá»§a việc là m ăn là m hấp dẫn được anh mà thôi, và cái lối chÆ¡i à o ạt bất ngá» cá»§a anh bắt buá»™c lúc nà o anh cÅ©ng phải có sẵn tiá»n trong tay. Không bao giá» anh để bị kẹt vốn, trừ trưá»ng hợp trong má»™t thá»i gian ngắn. Anh luôn quay vòng vốn, kiếm lá»i chá»— nà y rồi nhảy liá»n qua chá»— khác, hà nh động như má»™t tay cướp biển tà i chÃnh. Tiá»n lá»i bảo đảm năm phần trăm chẳng hấp dẫn được anh. Váºy mà may rá»§i cả triệu đô-la trong các cuá»™c đụng độ ác liệt, được ăn cả ngã vá» không, đối vá»›i anh lại là m cho cuá»™c sống thú vị. ÃÆ°Æ¡ng nhiên anh vẫn chÆ¡i đúng luáºt, nhưng anh chÆ¡i rất tà n nhẫn. Má»™t khi đã đốn ngã được ngưá»i nà o hoặc má»™t táºp Ä‘oà n là m ăn nà o thì dù cho há» có kêu nà i đến đâu anh cÅ©ng chẳng nương tay. Những van xin ân huệ vá» tà i chÃnh cÅ©ng giống như nước đổ lá môn. Anh là má»™t kẻ tá»± do, không bị rà ng buá»™c bởi bất cứ há»™i là m ăn nà o. Ãôi khi giữa anh và các ngưá»i khác cÅ©ng có liên kết, nhưng đó chỉ vì há» hợp vá»›i các ý đồ cá»§a anh mà thôi. Anh cho rằng nhÅ©ng kẻ cá»™ng tác nà y sẽ lưá»ng gạt và tiêu diệt anh khi có thá»i cÆ¡. Mặc dù váºy, anh vẫn trung thà nh vá»›i há», trung thà nh ở mức độ há» còn là đồng minh vá»›i anh. Anh không phản bá»™i há», mà cứ để há» phản bá»™i anh trước, đến lúc đó thì hãy coi chừng Ãnh Sáng Ban Ngà y.
Giá»›i là m ăn và tà i phiệt vùng bá» biển Thái Bình Dương không bao giá» quên bà i há»c cá»§a Charles Klinkner và Công ty TÃn dụng California & Altamont. Klinkner là m chá»§ tịch công ty. Hắn liên kết vá»›i Ãnh Sáng Ban Ngà y bất ngá» tấn công Công ty Liên Tỉnh San José. Khi Công ty Thuá»· Ãiện đầy thế lá»±c nhảy và o vòng chiến để cứu nguy cho Công ty Liên tỉnh San Jose. Klinkner tưởng thá»i cÆ¡ đã đến, bèn cấu kết vá»›i phe cánh quáºt lạ; Ãnh Sáng Ban Ngà y giữa lúc tráºn chiến Ä‘ang đến hồi quyết liệt. Ãnh Sáng Ban Ngà y thất bại và mất trắng ba triệu đô-la. Nhưng trước khi chịu thua, anh cÅ©ng đã là m cho Công ty TÃn Dụng California & Altamont phải tan hoang và chá»§ tịch Klinkner phải tá»± sát trong tù đại hình. Không phải chỉ ngưng tấn công Công ty Liên tỉnh San José mà thôi, anh còn bị thiệt hại nặng ná» nữa. Những ngưá»i đủ thẩm quyá»n để nháºn định nói rằng lẽ ra anh đã có thể dà n hoà và vá»›i vát lại vá»›i Công ty Liên Tỉnh San José và Công ty Thuá»· Ãiện và , lúc mà ai cÅ©ng nghÄ© là anh đã bá» cuá»™c, anh quay sang giáng cho Klinkner má»™t đòn chà tá», đột ngá»™t như kiểu cá»§a Napoleon. Anh biết Klinkner sẽ không bao giá» ngỠđến Ä‘iểm đó. Anh cÅ©ng biết rằng Công Ty TÃn Dụng California & Altamont là má»™t cÆ¡ sở rất vững chãi, nhưng lúc đó nó Ä‘ang ở trong tình trạng rất bấp bênh vì Klinkner đã dùng toà n bá»™ số tiá»n cá»§a công ty đó để đầu cÆ¡. Anh hiểu rằng nếu để thêm má»™t và i tháng nữa thì chÃnh các hoạt động đầu cÆ¡ cá»§a Klinkner sẽ là m cho công ty đó vững và ng hÆ¡n bao giá» hết. Bởi váºy nếu anh muốn tấn công nó thì phải tấn công ngay lúc nà y.
- Tôi mất nhiá»u tiá»n tháºt đáy, - vá» sau anh đã nói vá» lá»— lã cá»§a mình như váºy - Nhưng đó sẽ là má»™t sá»± bảo đảm cho tương lai. Từ nay vá» sau kẻ nà o Ä‘ang hùn hạp vá»›i tôi sẽ phải nghÄ© cho kỹ trước khi định lừa gạt tôi.
Sở dÄ© anh dữ dằn như váºy là vì anh coi khinh những kẻ mà anh cùng là m ăn. Anh tin rằng trong cả trăm ngưá»i cÅ©ng không có lấy má»™t ngưá»i sòng phẳng. Còn đối vá»›i những ngưá»i sòng phẳng, anh tiên Ä‘oán rằng nếu cứ tiếp tục tham dá»± và o canh bạc bịp bợm nà y thì rồi cÅ©ng sẽ thất bại và phá sản mà thôi. Kinh nghiệm ở Nữu Ước đã mở mắt cho anh. Anh đã xé bá» cái ảo tưởng che Ä‘áºy lên canh bạc là m ăn và nhìn và o sá»± trần truồng cá»§a nó. Anh khái quát hoá vá» ná»n công nghiệp và xã há»™i như xã há»™i được tổ chức như má»™t trò lừa đảo. Có nhiá»u ngưá»i sinh ra đã thiếu năng lá»±c, tuy không quá yếu đến mức phải Ä‘em nhốt và o nhà thương dà nh cho những kẻ ngá»› ngẩn, nhưng cÅ©ng chẳng đủ khá»e để là m má»™t cái gì khác hÆ¡n là thân pháºn tôi đòi Ngoà i ra còn có những thằng khùng luôn luôn quan niệm má»™t cách đứng đắn vá» cái trò lừa đảo có tổ chức đó, trân trá»ng, tán dương nó. Bá»n nà y chỉ là những con mồi ngon cho những kẻ nhìn rõ được bản chất và đánh giá cái trò lừa đảo đó theo đúng giá trị cá»§a nó. Còn lao động, lao động hợp pháp, là nguồn gốc cá»§a má»i cá»§a cải. Ãiá»u nà y có nghÄ©a là , dù là má»™t bao khoai tây, má»™t cây dương cầm vÄ© đại, hoặc má»™t cái xe du lịch bảy chá»— ngồi, tất cả Ä‘á»u do lao động mà có. Sau khi đã được lao động sản xuất ra, chúng được phân phối, và đây là lÄ©nh vá»±c mà trò lừa đảo mon men và o. Ãnh Sáng Ban Ngà y chẳng bao giá» thấy những đứa con cá»§a chai phồng có đà n dương cầm để chÆ¡i và có ô tô để Ä‘i. Chuyện nà y chỉ có thể dùng cái trò lừa đảo thì má»›i giải thÃch được thôi. Có cả mưá»i ngà n hoặc cả trăm ngà n ngưá»i thức suốt đêm trưá»ng để nghÄ© kế là m sao chen và o được giữa ngưá»i thợ và sản phẩm do anh ta là m ra. Bá»n nà y chÃnh là lÅ© thương gia. Khi mà hỠđã chen và o giữa ngưá»i thợ và sản phẩm, há» sẽ thu được má»™t phần tiá»n lá»i. Phần tiá»n lá»i lá»›n hay nhá» khống tuỳ thuá»™c và o luáºt công bằng, mà tuỳ thuá»™c và o sức mạnh và sá»± bẩn thỉu cá»§a há». Luôn luôn là cái kiểu láºp luáºn "bá»n lao động chịu đựng được mà ". Anh thấy tất cả bá»n thượng gia ai cÅ©ng nghÄ© như váºy.
Má»™t hôm, cảm thấy vui vui sau má»™t bữa ăn trưa đầy đủ và mấy ly rượu cốc tay, anh bắt chuyện vá»›i tay Ä‘iá»u khiển thang máy tên Jones. Jones gầy guá»™c, đầu tóc bù xù, vóc dáng đã ra vẻ ngưá»i lá»›n, luông luôn có vẻ muốn gây gổ vá»›i khách. ChÃnh Ä‘iá»u nà y là m Ãnh Sáng Ban Ngà y chú ý đến anh ta, và chẳng bao lâu đã tìm hiểu được tại sao anh ta lại như thế. Theo sá»± xếp loại có tÃnh chất gây hấn cá»§a anh ta thì anh ta vốn là má»™t ngưá»i vô sản muốn kiếm sống bằng nghá» viết lách. Bị các tạp chà từ chối, anh buá»™c lòng phải Ä‘i tìm cái ăn chốn ở trong má»™t thung lÅ©ng nhỠở Petacha cách Los Angeles không đầy má»™t trăm dặm. Ban ngà y anh ta lao động, ban đêm anh ta há»c thêm và viết lách chút Ãt. Nhưng bá»n chá»§ công ty hoả xa đã bòn rút cá»§a anh ta theo cái kiểu "bòn lao động chịu đựng được mà ". Petacha là má»™t thung lÅ©ng hẻo lánh, chỉ sản xuất được ba thứ: bò, cá»§i và than đốt. Giá cước chuyên chở bò má»—i toa là tám đô-la. Jones giải thÃch là vì bò có chân, nếu thuê ngưá»i chăn đến Los Angeles thì sẽ mất má»™t số tiá»n công bằng vá»›i tiá»n chuyên chở trên xe lá»a. Nhưng cá»§i lại không có chân nên bá»n chá»§ hoả xa lấy đúng hai mươi bốn đô-la tiá»n cước trở cá»§i má»—i toa. Sá»± tÃnh toán như váºy kể cÅ©ng được, bởi vì sau mưá»i hai tiếng đồng hồ lao động cáºt lá»±c má»—i ngà y và trừ tiá»n cước chuyên chở cá»§i đến Los Angeles ra, thợ đốn cá»§i còn lá»i được đúng má»™t đô-la sáu mươi xu. Jones tÃnh qua mặt công ty hoả xa bằng cách biến gá»— thà nh than. Theo tÃnh toán cá»§a anh ta thì như váºy sẽ lá»i hÆ¡n. Nhưng bá»n chá»§ hoả xa cÅ©ng tÃnh toán và ra giá cước chuyên chở má»™t toa than là bốn mươi hai đô-la. Sau ba tháng, Jones tổng kết lại và thấy rằng anh ta cÅ©ng chỉ kiếm được đúng má»™t đô-la sáu mươi xu má»™t ngà y.
- Thế là tôi bá» cuá»™c, - Jones kết luáºn - Tôi Ä‘i là m công lang thang suốt má»™t năm trá»i, sau quay vá» chÆ¡i cho công ty hoả xa má»™t vố. Bá» qua những cái không đáng giá, tôi vượt qua dãy núi Sierras hiểm trở và o mùa hè rồi châm má»™t que diêm và o dãy nhà trú tuyết. Ngá»n lá»a đó nhá» thôi, chỉ là m cho công ty hoả xa thiệt có ba mươi ngà n đô-la. Tôi nghÄ© rằng tôi vá»›i há» như thế là huá».
- Nà y chú bé, bá»™ chú không sợ khi nói vá»›i tôi Ä‘iá»u ấy ư? - Ãnh Sáng Ban Ngà y nghiêm giá»ng há»i.
- Có gì mà sợ, - Jones đáp - Há» chẳng chứng minh được Ä‘iá»u đó. Ông có thể Ä‘i mà không nói Ä‘iá»u ấy, như váºy thì bồi thẩm cÅ©ng chẳng biết đâu mà mò.
Ãnh Sáng Ban Ngà y trở vá» căn phòng ngồi suy nghÄ©. Ãúng là cái luáºn Ä‘iệu "bá»n lao động chịu đựng được mà ". Từ thượng tầng đến hạ tầng, luáºt chÆ¡i là như váºy. Cái là m cho trò lừa đảo có thể tiếp tục được là vì cứ má»—i phút lại có thêm má»™t thằng ngốc ra Ä‘á»i. Nếu cứ má»—i phút lại có ngưá»i như Jones được sinh ra thì cái trò lừa đảo đó ắt là không tồn tại được lâu. Tháºt may cho đám chá»§ là công nhân không giống Jones.
Những trò lừa đảo còn có ở cấp khác, cao rá»™ng hÆ¡n. Những tay thương gia, chá»§ tiệm cò con và những hạng đại loại như váºy kiếm lá»i trên sản phẩm cá»§a ngưá»i công nhân. Nhưng nói cho cùng thì chÃnh những tay là m ăn cá máºp đã nhá» những tay cò con ấy mà tổ chức lại công nhân. Khi má»i việc đã xong thì thợ thuyá»n - những ngưá»i như Jones lúc còn ở thung lÅ©ng Petacha - chẳng nháºn được gì ngoà i số tiá»n công trÃch từ số lợi nhuáºn cá»§a bá»n chá»§. Như váºy thân pháºn cá»§a há» cÅ©ng chỉ là những thân pháºn cá»§a những kẻ là m thuê. Rồi trên nữa, lại còn những tay cá máºp lá»›n hÆ¡n nữa.
Há» dùng những phương tiện phức tạp to lá»›n để kiếm lợi nhuáºn theo quy mô cá»™ng hÆ¡n, chen và o giữa hà ng trăm ngà n công nhân và sản phẩm cá»§a há». Những tay cá máºp lá»›n nà y không chỉ là những tên ăn cướp mà còn là những tay cá» bạc nữa. Vì là phưá»ng cá» bạc nên khi không thoả mãn vá»›i số tiá»n bòn rút được trá»±c tiếp cá»§a ngưá»i công nhân, chúng quay qua cướp cá»§a nhau. Chúng gá»i việc nà y là ná»n tà i chÃnh phá»—ng tay trên. Chá»§ yếu vẫn là cướp cá»§a thợ thuyá»n, nhưng thảng hoặc chúng lại thà nh láºp táºp Ä‘oà n để cướp tiá»n lá»i tÃch trữ cá»§a nhau.
- Ãiá»u nà y giải thÃch tại sao Holdsworthy đã cướp cá»§a anh năm mươi năm ngà n đô-la cÅ©ng như Dowsett, Letton và Guggenhammer đã cướp cá»§a anh mưá»i triệu. Khi anh tấn công Công ty Dịch Vụ Bưu Ãiện Panama, anh cÅ©ng là m má»™t chuyện giống hệt như thế. Váºy thì, anh kết luáºn, cướp cá»§a kẻ cướp vẫn là là nh mạnh hÆ¡n cướp cá»§a đám công nhân nghèo khổ và ngu muá»™i.
Theo cách trên, Ãnh Sáng Ban Ngà y, tuy chẳng hiểu biết gì vá» triết há»c, đã dà nh cho mình địa vị và cách là m ăn cá»§a má»™t siêu nhân thể ká»· hai mươi. Anh nghiệm ra rằng không có noblesse oblige(1) giữa những siêu nhân vá» chuyện là m ăn và tà i chÃnh cả, ngoại trừ má»™t số rất Ãt trưá»ng hợp bà hiểm. Có má»™t du khách thông minh đã ghé lại Câu Lạc Bá»™ Alta-Pacific, và sau bữa ăn tối đã phát biểu như sau: "Có sá»± trá»ng vá»ng nhau giữa những tên trá»™m cướp, và điá»u nà y đã phân biệt chúng vá»›i những ngưá»i lương thiện". Ãúng thế. Anh ta đã nói trúng phoóc, những tên siêu nhân hiện đại là hạng đầu trá»™m Ä‘uôi cướp dám muối mặt truyá»n giảng cho nạn nhân cá»§a chúng đạo lý đúng sai mà bản thân chúng chẳng tuân theo. Ãối vá»›i chúng thì lá»i nói cá»§a má»™t ngưá»i chỉ có giá trị khi ngưá»i đó bị bắt buá»™c phải giữ nó. Ãiá»u răn "ngưá»i không được ăn cắp" chỉ để Ä‘em áp dụng cho những công dân lương thiện mà thôi. Há», những siêu nhân đứng trên những lá»i răn đó. Há» cứ việc ăn cắp để được những kẻ cùng há»™i cùng thuyá»n trá»ng vá»ng nhiá»u Ãt tuỳ theo số tiá»n hỠđã đánh cắp được.
Ãnh Sáng Ban Ngà y cùng tham gia và o cái trò lừa bịp đó thì anh cà ng hiểu rõ tình hình hÆ¡n. Mặc dù bá»n cá máºp vẫn cứ cướp bóc lẫn nhau khi có cÆ¡ há»™i, tổ chức cá»§a chúng vẫn vững và ng. Chúng vẫn kiểm soát được guồng máy chÃnh trị cá»§a xã há»™i, từ tay chÃnh khách cá»§a khu vá»±c đến tay nghị sÄ© cá»§a Hiệp Chá»§ng Quốc. Chúng thông qua những luáºt lệ cho chúng được quyá»n cướp bóc. Chúng buá»™c ngưá»i ta phải tuân thá»§ các luáºt lệ nà y bằng cảnh sát, bằng cai ngục, bằng quân đội dá»± bị và thưá»ng trá»±c, và bằng toà án. Tất cả những cái đó cho há» cÆ¡ há»™i là m tiá»n… Mối hiểm nguy lá»›n nhất đối vá»›i má»™t siêu nhân chÃnh là những siêu nhân đồng loại cá»§a chúng. Cái đám quần chúng ngu xuẩn kia không đáng kể. HỠđược cấu tạo bằng má»™t loại đất sét hạ đẳng đến độ chỉ khéo léo má»™t chút là có thể lưá»ng gạt được há» ngay. Bá»n siêu nhân Ä‘iá»u khiển trò chÆ¡i, và khi nà o chúng thấy chuyện cướp cá»§a công nhân đã quá nhà m hoặc quá cháºm chạp thì chúng lại nhảy xổ và o cướp lẫn nhau.
Ãnh Sáng Ban Ngà y vẫn triết lý, tuy anh chưa phải là triết gia. Anh chưa bao giá» Ä‘á»c sách. Là má»™t ngưá»i cứng đầu và thá»±c tế, việc Ä‘á»c sách là má»™t cái gì quá xa vá»i. Anh đã sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i giản đơn, và trong cuá»™c Ä‘á»i đó sách chẳng giúp anh hiểu thêm được gì vá» nó. Cuá»™c Ä‘á»i mà anh Ä‘ang sống đây tuy tháºt là rắc rối song cÅ©ng lại giản đơn không kém. Anh hiểu thấu được những giả dối ma mã anh cá»§a nó, và thấy nó cÅ©ng thô thiển như cuá»™c sống ở vùng Yukon ngà y trước. Con ngưá»i thì ở đâu cÅ©ng váºy. Há» có cúng má»™t Ä‘am mê và tham vá»ng.
Tà i chÃnh chỉ là loại bà i xì phè trên quy mô to lá»›n hÆ¡n: Kẻ ngồi và o chÆ¡i là kẻ có tiá»n. Công nhân là những ngưá»i là m thuê cáºt lá»±c để kiếm cái ăn. Anh thấy cuá»™c chÆ¡i nà y cÅ©ng lại theo những luáºt lệ muôn Ä‘á»i mà thôi, và anh cÅ©ng tham gia và o cuá»™c chÆ¡i. Cái vô Ãch to lá»™n cá»§a bá»n đầu trá»™m Ä‘uôi cướp đã tổ chức xã há»™i rồi lại là m cho nó rối tung lên tháºt chẳng là m cho anh ta ngạc nhiên chút nà o. Ãó là lẽ thưá»ng. Thá»±c tế mà nói thì má»i ná»— lá»±c cá»§a con ngưá»i Ä‘á»u vô Ãch. Anh đã chứng kiến những Ä‘iá»u đó quá nhiá»u rồi. Những ngưá»i công ty vá»›i anh trên dòng sông Stewart đã chết vì đói. Hà ng trăm ngưá»i tìm và ng thuá»™c loại kỳ cá»±u đã chẳng cắm được má»™t mảnh đất có và ng nà o ở Lạch Thịnh Vượng và Lạch Eldorado, ấy váºy mà bá»n chân ướt chân ráo đến vùng đồng cá» hươu ăn đó lại nhắm mắt cÅ©ng kiếm được cả triệu đô-la. Ãá»i là thế, khá lắm thì nó cÅ©ng chỉ là má»™t đỠnghị là m ăn dã man. Con ngưá»i văn minh cướp bóc lẫn nhau vì hỠđược tạo nên để là m chuyện đó. Há» cướp bóc má»™t cách tá»± nhiên như là loà i mèo thì phải cà o xé, cái đói thì phải là m chết ngưá»i, và cà i lạnh thì phải là m cho da tê buốt.
Váºy là Ãnh Sáng Ban Ngà y đã trở thà nh má»™t tay tà i phiệt thà nh công. Anh không lưá»ng gạt bá»n là m thuê. Không những thuê. Nhưng anh không đà nh lòng là m thế mà anh còn cảm thấy như váºy chẳng có gì là thú vị. Dân lao động quá dá»… dãi, quá ngu dốt. Cướp cá»§a há» cÅ©ng giống như giết những con gà lôi béo máºp nuôi trong sân nhà anh nghe nói ở nước Anh ngưá»i ta thưá»ng hay là m thế.
Giống như chà ng Robin Hood thuở xưa; Ãnh Sáng Ban Ngà y đánh cướp cá»§a bá»n già u có rồi, theo má»™t cách nho nhá» nà o đó, chia lại cho kẻ khó. Song anh tốt bụng theo cách riêng cá»§a anh. Cái khổ Ä‘au to lá»›n cá»§a nhân loại chẳng có nghÄ©a gì vá»›i anh cả, bởi vì đấy là má»™t phần cá»§a tráºt tá»± muôn Ä‘á»i. Anh không chịu nổi những tổ chức từ thiện cÅ©ng như những kẻ bán rao từ thiện chuyên nghiệp. Mặt khác, cái mà anh cho Ä‘i cÅ©ng chẳng phải để lương tâm đỡ cắn rứt. Anh chẳng nợ nần ai cả nên chẳng nghÄ© tá»›i việc hoà n trả. Cái mà anh cho Ä‘i là quà tặng, tá»± nguyện vì muốn cho ai thì cho. Thưá»ng thì anh cho những kẻ xung quanh mình. Chẳng bao giá» anh đóng góp và o quỹ cứu giúp nạn nhân động đất ở Nháºt Bản hoặc và o quỹ câu lạc bá»™ ngoà i trá»i cá»§a thà nh phố Nữu Ước. Thay và o đó, anh trợ cấp cho Jones, chà ng thanh niên gác thang máy, liên tục trong má»™t năm để anh ta có thể viết má»™t cuốn sách. Khi anh nghe báo là vợ cá»§a ngưá»i phục vụ cho anh tại Khách Sạn Thánh Francis bị mắc bệnh lao phổ, anh liá»n gá»i bà ta đến Arizona để chữa chạy. Sau khi bác sÄ© bảo rằng trưởng hợp cá»§a bà không còn hy vá»ng cứu chữa thì anh cÅ©ng gá»i ông chồng đến đó để săn sóc vợ cho đến khi bà ta xuôi tay nhắm mắt. CÅ©ng váºy anh mua má»™t bá»™ dây cương Ä‘an bằng lông ngá»±a cá»§a má»™t tá»™i nhân thuá»™c má»™t trại cải tạo ở miá»n Tây. Anh nà y Ä‘i đâu cÅ©ng nói vá» chuyện ấy cho đến lúc có gần phân ná»a số tá»™i nhân ở đó là m dây cương ngá»±a để bán cho anh. Anh mua tất cả, trả má»—i bá»™ dây như cương váºy từ hai mươi đến năm mươi đô-la. Những bá»™ dây cương nà y tháºt đẹp và do sức lao động lương thiện tạo ra nên anh dùng chúng để trang hoà ng phần tưá»ng còn lại trong phòng ngá»§ cá»§a mình.
Cuá»™c sống khắc nghiệt ở Yukon đã không là m Ãnh Sáng Ban Ngà y chai đá. Chỉ có ná»n văn minh má»›i là m anh trở thà nh như váºy. Trong cuá»™c chÆ¡i dã man, dữ dá»™i mà anh Ä‘ang tham dá»±, cái thói quen hoà nhã đã biến dần khá»i anh mà anh chẳng ngá», cÅ©n như cái giá»ng nói kép dà i nguyên âm lưá»i lÄ©nh kiểu miá»n Tây cá»§a anh váºy. Giá»ng nói cá»§a anh trở nên sắc bén và gấp gáp, đầu óc anh cÅ©ng thế. Cuá»™c chÆ¡i biến chuyển lẹ là ng khiến anh không còn thì giỠđể quan tâm giúp đỡ kẻ khác nữa. Sá»± biến chuyển nà y đã lại đấu ấn trên gương mặt cá»§a anh. Vẻ mặt trÆ¡ nên nghiêm nghị hÆ¡n. Hiếm còn bắt gặp và nh môi anh cong lên vui nhá»™n hoặc nụ cưá»i ở Ä‘uôi mắt có nếp nhăn. Ngay cả đôi mắt Ä‘en lấp lánh như mắt thổ dân cÅ©ng toát lên vẻ độc ác và ý thức tà n tạo là mình có quyá»n lá»±c. Sức mạnh vô song vẫn còn, và toát ra từ bá»™ con ngưá»i anh. Nhưng sức mạnh nà y bây giá» là sức mạnh cá»§a má»™t con ngưá»i má»›i, con ngưá»i chinh phục chà đạp lên ngưá»i khác. Những đấu tranh cá»§a anh chống lại thiên nhiên sÆ¡ khai. Những đấu tranh cá»§a anh hiện tại là toà n vá»›i giống đực thuá»™c chá»§ng loại cá»§a anh. Cái gian khổ leo đèo lá»™i suối, chịu đựng băng giá không là m há»ng anh nhiá»u bằng cái gay gắt cay đắng cá»§a việc váºt lá»™n vá»›i đồng loại.
Ãôi lúc anh vẫn còn giữ được tÃnh hoà nhã vui vẻ, nhưng Ä‘iá»u đó chỉ xảy ra theo cÆ¡n và không tá»± nguyện, thưá»ng là sau khi uống và i ly rượu cocktail trước bữa ăn. Khi còn ở phương Bắc, anh uống nhiá»u nhưng không Ä‘á»u. Bây giá» anh uống có hệ thống và ká»· luáºt. Tuy đây là má»™t thói quen không tá»± giác song nó là kết quả cá»§a má»™t trạng thái tinh thần và thể xác. Những ly rượu cocktail có tác dụng hạn chế bá»›t. Dù không nghÄ© ngợi hoặc lý luáºn gì vá» chuyện ấy, anh cÅ©ng biết rằng sá»± căng thẳng khi ở văn phòng, kết quả cá»§a những cú là m ăn táo tợn và bạt mạng, cần phải được hạn chế lại, hoặc là m cho quên Ä‘i.
Qua năm tháng anh khám phá rằng những ly rượu Ä‘em lại cho anh Ä‘iá»u nà y. Chúng tạo ra má»™t bức tưá»ng đá. Anh không uống rượu và o buổi sáng hay trong giá» là m việc. Nhưng má»™t khi đã rá»i văn phòng thì anh láºp tức dùng rượu tạo quanh mình bức tưá»ng cảm nà y. Lúc đó, chuyện là m ăn biến ngay thà nh má»™t chuyện khép kÃn, không còn tồn tại nữa. Và o buổi chiá»u, sau bữa ăn trưa, chuyện là m ăn lại sống lại thêm má»™t hoặc hai giỠđồng hồ nữa, để rồi, khi rá»i văn phòng, anh lại dá»±ng lên bức tưá»ng cản đó lần nữa.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng có những trưá»ng hợp ngoại lệ. Những khi anh phải ăn tối hoặc dá»± há»p vá»›i kẻ thù hoặc ngưá»i cùng cánh để bà n vá» những chiến dịch là m ăn, những lúc ấy anh tuân thá»§ ká»· luáºt và không uống rượu, anh lại quay vá» vá»›i tiếng réo gá»i muôn Ä‘á»i cá»§a má»™t ly rượu Martini, vá»›i số lượng gấp đôi rót và o má»™t cái ly dà i hÆ¡n.
Chú thÃch:
(1) Tiếng Pháp trong nguyên văn: Hà nh động đúng địa vị.
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 03:44 PM.
|

20-03-2008, 12:14 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
PHẦN II - Chương 6
Má»™t cách lặng lẽ, Dede Mason đã len lá»i và o cuá»™c sống cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y. Lúc đầu anh chấp nháºn sá»± hiện diện cá»§a nà ng không như má»™t cá nhân riêng biệt, mà như má»™t phần cá»§a đồ đạc trong văn phòng, như chú bé giúp việc, như anh chà ng Morison, ngưá»i nhân viên trưởng đáng tin cáºy duy nhất, cÅ©ng như tất cả các váºt cần thiết khác cho má»™t nÆ¡i là m ăn có tÃnh cá» bạc cá»§a má»™t siêu nhân. Trong những tháng nà ng má»›i và o là m, nếu có ai bất chợt há»i đến, anh cÅ©ng không thể nói nổi mắt nà ng mà u gì. Tóc nà ng vốn mà u và ng hoa, váºy mà trong tiá»m thức cá»§a mình, anh lại lá» má» nghÄ© rằng nà ng không gầy, song anh lại chẳng biết là nà ng có máºp hay không. Vá» cách ăn mặc cá»§a nà ng thì anh lại cà ng mù tịt. Mắt anh không được tinh lắm vá» những chuyện ấy, vả lại anh cÅ©ng chẳng quan tâm. Anh cho rằng đương nhiên nà ng phải ăn mặc theo má»™t cách nà o đó, bởi vì chưa bao giá» anh có ấn tượng ngược lại cả. Anh biết rằng nà ng đánh máy có vẻ nhanh và chÃnh xác. Cảm giác nà y cÅ©ng chẳng rõ rà ng lắm, bởi vì anh chẳng có kinh nghiệm gì vá»›i các cô đánh máy khác, và luôn quan niệm cô đánh máy nà o cÅ©ng lanh lẹ và chÃnh xác cả.
Má»™t sáng ná», khi ký tên mình dưới các bức thư, anh chợt bắt gặt hai chữ I shall(1). Anh vá»™i liếc qua toà n bá»™ trang giấy để tìm xem còn đâu có những chữ đó nữa không, nhưng chỉ thấy toà n những chữ I will mà thôi. Hai chữ I shall đó đứng đơn độc, nổi báºt hẳn lên. Anh bấm chuông gá»i hai lần, và má»™t lát sau Dede Mason bước và o.
- Tôi có Ä‘á»c như váºy không, cô Mason? - anh há»i, chìa bức thư ra và chỉ và o hai chữ phạm lá»—i ấy.
Mặt nà ng thoáng lộ vẻ bực hội, nhưng đà nh chịu để bị buộc tội.
- Ãấy là lá»—i cá»§a tôi, - nà ng nói - Xin ông hãy thứ lá»—i. Nhưng viết như váºy không sai, ông cÅ©ng biết Ä‘iá»u đó mà .
- Sao lại không sai?- Ãnh Sáng Ban Ngà y há»i, giá»ng thách thức - Theo tôi thì viết như váºy nghe không được.
Lúc nà y nà ng đã ra đến cá»a, nhưng phải quay ngưá»i lại, trên tay còn cầm bức thư phạm lá»—i.
- Nhưng nó vẫn cứ đúng như thưá»ng.
- Ãúng thế, - nà ng bạo dạn trả lá»i - Thế tôi có phải thay hai chữ ấy không ạ?
"Tôi sẽ(2) đến đó xem xét lại việc nà y và o ngà y thứ hai" Ãnh Sáng Ban Ngà y to giá»ng láºp lại câu ấy trong bức thư. Anh láºp lại má»™t cách nghiêm trang trịnh trá»ng, vừa lắng tai nghe giá»ng nói cá»§a chÃnh mình. Rồi anh lắc đầu nói:
- Nghe chẳng ra sao cả, cô Mason ạ. Nghe không được chút nà o cả. Chưa có ai viết cho tôi như thế. Ai cÅ©ng nói I will, kể cả má»™t và i ngưá»i có há»c nữa. Ãúng không nà o?
- Thưa ông, đúng ạ!
Nà ng gáºt đầu công nháºn, rồi rá»i phòng vá» bà n máy đánh chữ sá»a lại hai chữ ấy. Tình cỠđúng và o ngà y hôm ấy, anh ngồi ăn trưa vá»›i mấy ngưá»i, trong đó có má»™t tay kỹ sư má» trẻ tuổi ngưá»i Anh. Và o má»™t lúc nà o khác thì anh đã chẳng để ý, nhưng vì vừa má»›i tranh luáºn vá»›i cô thư ký nên anh rất ngạc nhiên bởi cách dùng những chữ I shall cá»§a tay kỹ sư nà y. Trong suốt bữa ăn, hai từ nà y cứ được láºp lại nên Ãnh Sáng Ban Ngà y không nghi ngá» là mình lầm nữa.
Sau bữa ăn chiêu đãi đó, anh kéo Mcintosh ra má»™t góc, bởi vì hắn là má»™t trong những ngưá»i đã há»c qua đại há»c. Anh biết thế bởi vì hắn rất nổi tiếng vỠđá bóng.
- Nghe nà y, anh bạn, - Ãnh Sáng Ban Ngà y há»i - "Tôi sẽ (I shall) đến đó xem xét lại việc nà y và o ngà y Thứ Hai" vá»›i lại "Tôi sẽ (I will) đến đó xem xét tại việc nà y và o Thứ Hai" thì câu nà o đúng?
Ngưá»i cá»±u đội trưởng bóng đá suy nghÄ© rất lung trong má»™t lúc.
- Chịu thôi, - hắn thú nháºn - Thưá»ng thì tôi hay nói như thế nà o nhỉ?
- á»’ dÄ© nhiên là cáºu nói I will.
- Nếu như váºy thì cách nói kia đúng hÆ¡n. Ngữ pháp cá»§a tôi bết lắm.
Trên đưá»ng trở vá» văn phòng, Ãnh Sáng Ban Ngà y ghé và o hiệu sách mua má»™t quyển ngữ pháp. Ngồi gác chân lên bà n, anh Ä‘á»c hết trang nà y qua trang khác má»™t cách khó nhá»c trong má»™t tiếng đồng hồ.
- Nếu cô bé ấy không nói đúng thì cứ Ä‘em đầu mình ra mà chặt, - anh nói to lên như váºy sau khi đã Ä‘á»c xong.
Lần đầu tiên anh nháºn ra rằng có má»™t cái gì đó trong cô thư ký đánh máy cá»§a mình. Từ trước đến giá», anh đã xem nà ng như má»™t giống cái, má»™t món đồ trong văn phòng cá»§a mình. Nhưng giỠđây, sau khi nà ng đã tá» ra biết nhiá»u vá» ngữ pháp hÆ¡n nhưng dân là m ăn và dân đại há»c, đối vá»›i anh nà ng đã trở thà nh má»™t cá nhân. Trong ý thức cá»§a anh, nà ng nổi báºt lên, y như hai chữ I shall đã nổi báºt trên trang giấy đánh máy. Anh bắt đầu chú ý đến nà ng.
Chiá»u hôm đó, anh được nhìn thấy nà ng rá»i khá»i văn phòng. Lần đầu tiên anh nháºn ra rằng thân hình nà ng cân đối và cách ăn mặc cá»§a nà ng trông tháºt hợp mắt. Anh không biết gì vá» y phục phụ nữ, và chẳng nháºn thấy được chi tiết là cái áo ôm gá»n lấy cô và bá»™ đồ khoác ngoà i cá»§a nà ng được may khéo Anh chỉ thấy được những nét chung chung và nháºn biết là nà ng trông cÅ©ng được, bởi vì anh chẳng thấy có gì sai trái hoặc tráºt chìa cả.
- Tháºt là má»™t cô bé ưa nhìn, - anh kết luáºn như váºy khi cánh cá»a văn phòng bên ngoà i đóng lại phÃa sau nà ng.
Sáng hôm sau, lúc Ä‘á»c cho nà ng đánh máy, anh công nháºn là anh thÃch cách nà ng chà i tóc, mặc dù anh thà chết chứ không sao diá»…n ra được. Anh chỉ biết là kiểu tóc đó trông được, thế thôi. Nà ng ngồi giữa anh và chiếc cá»a sổ, và anh chú ý thấy tóc nà ng mà u nâu sáng, có vẻ gần như mà u và ng chói cá»§a đồng. Ãnh Sáng Ban Ngà y cá»§a mặt trá»i xuyên qua ô cá»a sá» chiếu lên mái tóc và ng ấy là m nó rá»±c lên trông rất là hay. Anh nghÄ© tháºt là buồn cưá»i vì từ trước đến nay anh đã không chú ý đến hiện tượng đó.
Lúc Ä‘á»c đến Ä‘oạn giữa bức thư, anh gặp phải cái cấu trúc hôm trước đã gây rắc rối. Anh nhá»› lại cuá»™c váºt lá»™n vá»›i quyển ngữ pháp nên bèn Ä‘á»c:
- Trong việc là m ăn nà y, tôi sẽ (I shall) gặp ông và o khoảng giũa…
Cô Mason ngay láºp tức đưa mắt nhìn anh. Cá» chỉ nà y hoà n toà n do phản xạ và , tháºt ra, cÅ©ng có phần do sá»± ngạc nhiên. Nhưng ngay láºp tức nà ng lại nhìn xuống, chá» anh Ä‘á»c tiếp. Trong cái giây phút ngắn ngá»§i mà nà ng ngước lên nhìn đó, anh chú ý thấy mắt nà ng mà u xám. Vá» sau, anh lại chú ý thấy cÅ©ng đôi mắt xám ấy lâu lâu lại loé lên những ánh mà u và ng rá»±c. Nhưng bây giá», chỉ bằng đó Ä‘iá»u quan sát thấy cÅ©ng đã đủ là m anh ngạc nhiên lắm rồi, bởi vì anh chợt nháºn ra rằng từ trước tá»›i nay anh vẫn cứ ngỡ rằng tóc nà ng có mà u nâu xẩm và mắt nà ng cÅ©ng mà u nâu theo lẽ thưá»ng tình.
- Lần trước cô nói rất đúng, - anh thú nháºn như váºy vá»›i má»™t nụ cưá»i bẽn lẽn trông chẳng thÃch hợp vá»›i gương mặt thổ dân nghiêm khắc cá»§a anh cho lắm.
Má»™t lần nữa anh lại được ban thưởng má»™t cái ngước mắt nhìn lên và má»™t nụ cưá»i ngụ ý nà ng đã nghe anh nói. Lần nà y anh xác nháºn thêm là ánh mắt nà ng mà u xám.
- Nhưng tôi nghe nói nó vẫn cứ là m sao ấy, - anh phà n nà n.
Nghe váºy nà ng báºt cưá»i lá»›n.
- Xin ông thứ lá»—i cho, - nà ng vá»™i chữa lá»i, nhưng rồi lại nói thêm má»™t câu có tác dụng ngược lại ông tháºt buồn cưá»i.
Ãnh Sáng Ban Ngà y bắt đầu cảm thấy mình cÅ©ng có phần kỳ quặc. Ãnh mặt trá»i vẫn cứ là m cho tóc nà ng và ng rặc hẳn lên.
- Tôi có đầu có muốn tá»± là m cho mình trông có vẻ buồn cưá»i, - anh nói.
- ChÃnh Ä‘iá»u đó khiến tôi báºt cưá»i đấy. Nhưng câu ông vừa độc rất đúng ngữ pháp. Ãúng hoà n toà n.
- Thôi được, - anh thở ra, - "Trong việc là m ăn nà y tôi sẽ (I shall) gặp ông và o khoảng giữa..." cô đánh máy đến đó chưa?
Ãnh Sáng Ban Ngà y lại tiếp tục Ä‘á»c cho nà ng đánh máy.
Ãôi lúc không có việc gì là m, anh chú ý thấy nà ng hay Ä‘á»c sách và tạp chà hoặc ngồi Ä‘an lát thêu thùa như những phụ nữ khác thưá»ng là m.
Có má»™t lần, khi Ä‘i ngang bà n là m việc cá»§a nà ng, anh gặp má»™t táºp thÆ¡ cá»§a Kipling(3) bèn cầm lên Ä‘á»c qua và i trang mà không hiểu gì cả.
- Cô thÃch Ä‘á»c sách lắm nhỉ, cô Mason? - vừa nói anh vừa đặt táºp thÆ¡ xuống bà n.
- Thưa vâng, - nà ng đáp - Rất thÃch ạ.
Lần sau anh lại thấy quyển Những bánh xe xá»§a thá»i cÆ¡ cá»§a Wells(4).
- Nó nói vá» gì thế - anh há»i.
- Dạ, đó chỉ là một quyển tiểu thuyết. Một truyện tình thôi ạ.
Nà ng chỉ nói có thế, nhưng Ãnh Sáng Ban Ngà y vẫn đứng như chỠđợi nên nà ng buá»™c phải nói tiếp:
Truyện kể vá» má»™t nhân viên trong má»™t hiệu vải thuá»™c tầng lá»›p thấp kém trong xã há»™i ở Khu Ãông Luân đôn(5). Anh ta Ä‘i nghỉ hè bằng xe đạp, rồi Ä‘em lòng yêu má»™t cô gái có địa vị xã há»™i cao hÆ¡n anh ta nhiá»u. Mẹ cá»§a cô gái là má»™t nhà văn rất nổi tiếng. Tình tiết cá»§a truyện rất ly kỳ, buồn lắm. Ông có muốn Ä‘á»c không ạ.
- Thế rồi anh chà ng kia có lấy được cô gái không? - Ãnh Sáng Ban Ngà y há»i.
- Thưa, không. Vấn đỠlà ở chỗ đó. Anh ta không. Anh ta không lấy được cô gái.
- Bá»™ cô Ä‘á»c cả trăm trang giấy như váºy chỉ để biết được Ä‘iá»u đó thôi ư? - Ãnh Sáng Ban Ngà y lẩm bẩm, vẻ kinh ngạc.
Cô Mason vừa bá»±c mình vừa thấy buồn cưá»i.
- Váºy chứ ông chả Ä‘á»c tin tức vá» hầm má» và tà i chÃnh cả giỠđồng hồ là gì đấy, - nà ng trả đũa.
- Nhưng Ä‘iá»u đó Ä‘em lại lợi lá»™c cho tôi. Ãó là chuyện là m ăn nên khác hẳn. Tôi có thể hái ta tiá»n nhá» những tin tức đó. Còn cô thì thu được cái gì từ mấy quyển sách nà o?
- ÃÆ°á»£c những quan Ä‘iểm, ý tưởng má»›i, cuá»™c Ä‘á»i.
- Chẳng đáng má»™t xu tiá»n.
- Nhưng cuá»™c Ä‘á»i đáng giá hÆ¡n tiá»n bạc, - nà ng cãi lẽ.
- Thôi cÅ©ng được, - anh đấu dịu theo kiểu dá»… dãi cá»§a những ngưá»i đà n ông - Nếu cô thấy thÃch thì cung chẳng sao cả. Ãiá»u quan trá»ng là ở chá»— đó, phải không? Sở thÃch cá nhân thì không thể nói được.
Dù có mặc cảm tá»± tôn, Ãnh Sáng Ban Ngà y vẫn nghÄ© rằng nà ng biết rất nhiá»u, và anh thoáng có cảm giác cá»§a má»™t kẻ má»i rợ khi đối mặt vá»›i chứng cứ cá»§a má»™t ná»n văn hoá lá»›n. Ãối vá»›i anh văn hoá là thứ bá» Ä‘i, tuy váºy, anh vẫn không hoà n toà n an tâm vì cảm thấy rằng trong văn hoá còn có má»™t cái gì đó mà anh không tưởng tượng ra được.
Má»™t lần nữa, lúc Ä‘i ngang qua bà n cá»§a Dede Mason, anh lại gặp má»™t quyển sách rất quen thuá»™c vá»›i anh. Lần nà y anh không dừng lại bởi vì anh đã nháºn ra bìa sách. Ãây là quyển sách do má»™t tay phóng viên cá»§a má»™t tá» tạp chà viết vá» vùng sông Klondike, chá»§ yếu là viết vá» anh và có đăng hình anh. Anh còn biết là quyển sách đó có má»™t chương nói vá» vụ tá»± tá» cá»§a má»™t phụ nữ do "quá mê Ãnh Sáng Ban Ngà y" mà ra.
Sau lần đó, anh không nói chuyện vá»›i nà ng vá» sách vở nữa. Anh tưởng tượng đến những kết luáºn sai lầm mà nà ng sẽ rút ra từ chương sách ấy và thấy Ä‘au nhói vì chúng không xứng đáng vá»›i anh.
Trong tất cả những chuyện thêu dệt vá» anh, Ãnh Sáng Ban Ngà y - lại được tặng cho cái danh hiệu là ngưá»i bóp nát trái tim phụ nữ! Má»™t phụ nữ đã tá»± tá» vì quá yêu anh! Anh cảm thấy mình là má»™t kẻ bất hạnh nhất trên Ä‘á»i. Anh tứ há»i không hiểu số mệnh đã run rá»§i là m sao mà trong hà ng ngà n quyển sách thì đúng quyển sách đó lại rÆ¡i và o tay ngưá»i nữ thư ký cá»§a mình. Trong suốt mấy ngà y sau đó, há»… lần nao gặp hoặc đứng gần có Mason thì anh lại cảm thấy mình có tá»™i, và rất lấy là m khó chịu vì chuyện ẩy. Anh còn quả quyết là có má»™t lần nà ng nhìn anh má»™t cách chăm chú tò mò, như thể muốn tìm hiểu xem anh thuá»™c hạng ngưá»i nà o.
Anh dò há»i Morison, ngưá»i nhân viên trưởng. Như được dịp, anh chà ng nà y phun ra những lá»i than phiá»n cá nhân vá» Dede Mason trước khi chịu kể lại cho anh nghe số tin tức Ãt á»i mà anh ta biết vá» nà ng. Cô ấy quê ở Hạt Siskiyou. Là m việc chung vá»›i cô ấy rất thÃnh, nhưng cô ấy hÆ¡i kiêu hãnh, thưa ông.
- Là m sao anh biết chuyện đó?- Ãnh Sáng Ban Ngà y há»i.
- Cô ấy tá»± nghÄ© vá» bản thân quá cao nên không chịu hoà đồng vá»›i những đồng nghiệp cá»§a mình. Ở văn phòng nà y cÅ©ng váºy, cô ấy chẳng qua lại vá»›i bất kỳ ai cả. Tôi đã nhiá»u lần má»i cô ấy Ä‘i chÆ¡i, Ä‘i xem hát hoặc Ä‘i trượt tuyết, nhưng lần nà o cô ấy cÅ©ng từ chối. Cô ấy viện lý do nà o là cần phải ngá»§, không được thức khuya, rồi nà o là nhà xa, ở mãi Berkeley(3) láºn.
Nghe Morison thuáºt lại đến đấy, Ãnh Sáng Ban Ngà y có vẻ rất hà i lòng. Nà ng không giống vá»›i hạng tầm thưá»ng, chắc chắn như váºy. Nhưng Morison lại nói thêm khiến anh hÆ¡i buồn:
- Mà cô ấy chỉ là m bá»™ là m tịch váºy thôi. Cô ấy hay giao dịch vá»›i há»c viên. Hiện giá» cô ấy vẫn thế. Cô ấy bảo cần phải ngá»§ nên không thể Ä‘i xem hát vá»›i tôi được váºy mà cô ấy có thể Ä‘i nhảy nhót vá»›i cái lÅ© sinh viên hà ng mấy giá» liá»n. ChÃnh tai tôi nghe nói là cô ấy tham dá»± má»i cuá»™c nhảy nhót cá»§a bá»n chúng. Kể ra cô ấy hÆ¡i quá kiêu kỳ so vá»›i địa vị má»™t thư ký. Mà cô ấy lại có cả má»™t con ngá»±a nữa chứ. Ngồi cưỡi ngá»±a chà ng hãng y như đà n ông ở khu đồi ngoà i kia kìa. Có má»™t lần, và o ngà y chá»§ nháºt tối thấy cô ấy cưỡi ngá»±a đấy. Ôi, cô ấy ham vá»›i cao quá, mà tôi chẳng hiểu cô ấy đà o đâu ra tiá»n để sống như váºy. Lương sáu mươi lăm đô-la má»™t tháng thì có nhiá»u nhạnh gì, mà lại còn phải đèo thêm cả má»™t cáºu em Ä‘au ốm nữa chứ.
- Cô ấy sống vá»›i gia đình chứ? - Ãnh Sáng Ban Ngà y há»i.
- Không, cô ấy chẳng còn ai cả. Nghe nói trước kia gia đình cô ấy cÅ©ng thuá»™c loại khá giả. Chắc đúng như váºy, nếu không thì cáºu em cá»§a cô ấy đã chẳng Ä‘i há»c ở Ãại há»c California được. Bố cô ấy có má»™t trại chăn nuôi bò lá»›n lắm, nhưng không hiểu vì sao lại quay qua nghỠđà o và ng để rồi phải phá sản mà chết. Mẹ cô ấy chết trước đó khá lâu. Còn cáºu em thì đã là m tốn khá bá»™n tiá»n. Trước kia cáºu ấy to con lắm, chÆ¡i bóng đá, giá»i vá» săn bắn và leo núi. Có má»™t lần cáºu ấy bị ngã ngá»±a, thế rồi chứng phong thấp hay là má»™t chứng bệnh quái quá»· gì đó đã nháºp và o ngưá»i. Bây giá» thì má»™t chân cá»§a cáºu ấy bị teo lại và ngắn hÆ¡n so vá»›i chân kia, đến mức phải Ä‘i bằng nạng. Có má»™t lần tôi thấy hai chị em Ä‘i vá»›i nhau ở bến đò. Bác sÄ© cứu chữa cho cáºu ấy đã mấy năm nay rồi đấy. Nghe đâu cáºu ấy Ä‘ang nằm bệnh viện Pháp thì phải.
Tất cả những tin tức bên lá» nà y cà ng là m cho Ãnh Sáng Ban Ngà y chú ý đến nà ng nhiá»u hÆ¡n. Song, tuy rất muốn, anh vẫn không là m quen được vá»›i nà ng. Anh có ý định má»i nà ng Ä‘i ăn trưa, nhưng đó chỉ là kết quả cá»§a lòng hà o hiệp bẩm sinh cá»§a má»™t ngưá»i sống ở vùng biên thuỳ mà thôi, nên rốt cuá»™c ý định đó cÅ©ng chẳng Ä‘i đến đâu. Anh hiểu má»™t ngưá»i sòng phẳng, tá»± trá»ng thì không bao giỠđược đưa cô thư ký cá»§a mình Ä‘i ăn trưa. Những chuyện đó không phải là không xảy ra. Anh có nghe các há»™i viên trong câu lạc bá»™ cá»§a anh xì xà o rất gay gắt vá» những chuyện như thế. Bản thân anh chẳng thèm để ý đến loại đà n ông kiểu đó và cảm thấy rất tiếc cho mấy cô gái. Anh có quan niệm hÆ¡i kỳ lạ là ngưá»i ta có Ãt quyá»n đối vá»›i những ngưá»i há» thuê mướn hÆ¡n là đối vá»›i những kẻ quen biết hoặc khách lạ. Giá như cô Mason nà y không phải là nhân viên cá»§a anh thì anh tin là anh có thể má»i nà ng Ä‘i ăn hoặc Ä‘i xem hát bất cứ lúc nà o. Anh cho rằng ngưá»i chá»§ sẽ mang tiếng là xỠép nếu sau khi đã mua những giá» là m việc cá»§a nhân viên mình rồi mà còn muốn sá» dụng thêm thá»i gian còn lại cá»§a há» dù theo cách nà o Ä‘i nữa. Là m như thế chẳng khác nà o ăn hiếp và không công bằng, là lợi dụng việc ngưá»i nhân viên đó phải dá»±a và o mình để mà kiếm sống. Ngưá»i nhân viên có thể vì sợ mất lòng chá»§ mà chiá»u ý ông ta, chứ không phải do tá»± nguyện.
Riêng trưá»ng hợp cá»§a anh thì là m như váºy cà ng thô bỉ vì chẳng phải là nà ng đã Ä‘á»c cái quyển sách nói vá» vùng Klondike do tên phóng viên đáng nguyá»n rá»§a ấy đã viết rồi đó sao? Má»™t ngưá»i con gái kiêu kỳ cả vá»›i anh chà ng Morison đẹp trai lịch lãm như thế hẳn phải nghÄ© vá» anh chẳng mấy hay ho gì.
HÆ¡n nữa, ngoà i các lý do trên còn có lý do là anh nhút nhát. Cái duy nhất mà anh sợ trong Ä‘á»i là đà n bà . Suốt Ä‘á»i anh sợ há». Mà anh cÅ©ng chẳng dá»… dà ng thoát khá»i cái tÃnh nhút nhát đó, dù là bây giá» trong anh đã bắt đầu nhen nhúm lòng khát khao phụ nữ. Bóng ma cá»§a việc kiêng kỵ sợ dây tạp dá» vẫn cứ ám ảnh anh, và giúp anh có cá»› để không tiến thêm bước nà o nữa trong quan hệ giữa anh và Dede Mason.
Chú thÃch:
(l) I shall và I will Ä‘á»u có nghÄ©a tiếng Việt: Tôi sẽ. Theo ngữ pháp tiếng Anh truyá»n thống thì chữ shall được dùng vá»›i ngôi thứ 1 số Ãt (l) và ngôi thứ I và số nhiá»u (We) để cấu tạo thì tương lai. Chữ will chỉ được dùng vá»›i ngôi thứ 2 số Ãt và số nhiá»u (You), và ngôi thứ 3 và số Ãt và số nhiá»u (He, She, It, They) Dede Mason muốn nói là Ãnh Sáng Ban Ngà y dùng sai ngữ pháp tiếng Anh
(2) Tôi sẽ trong nguyên văn là I shall
(3) wipling, Rudyard (1865-1936): nhà viết tiểu thuyết và nhà thơ Anh. Giải thưởng Nobel năm 1907
(4) Wells, Herbert George (1966-1946): nhà văn Anh
(5) Thà nh phố Luân Ãôn được chia thà nh hai khu có cuá»™c sống trái ngược hẳn nhau: Khu Tây Luân Ãôn (West End) là má»™t khu nhà ở sang trá»ng cá»§a những ngưá»i già u có, và Khu Ãông Luân Ãôn (East End) là khu nhà ở tồi tà n cá»§a những ngưá»i nghèo khổ
(6) Berkeley: thà nh phố cảng ở phÃa Tây cá»§a bang California, nằm trên Vịnh SÆ¡n Francisco. Ở phÃa Bắc Oakland
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 03:44 PM.
|

20-03-2008, 12:14 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
PHẦN II - Chương 7
Vì không được may mắn lắm trong việc là m quen vá»›i Dede Mason nên sá»± chú ý cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y đối vá»›i nà ng cứ nhạt dần. Ãiá»u nà y cÅ©ng dá»… hiểu, bởi vì anh lại bị cuốn hút và o những chuyện là m ăn phiêu lưu, và sức mê hoặc cá»§a cuá»™c chÆ¡i cÅ©ng như tầm cỡ lá»›n lao cá»§a nó đã đòi há»i tất cả năng lá»±c mà cái cÆ¡ thể tuyệt vá»i cá»§a anh có thể thể cung cấp.
Anh mê mải đến độ hình ảnh cá»§a cô thư ký đánh máy xinh xắn bị xoá từ từ khá»i ý thức cá»§a anh. Lòng khao khát phụ nữ má»›i nhen nhúm trong anh giá» lại không thôi thúc nữa. Má»—i khi nghÄ© vá» Dede Mason, anh chỉ còn cảm thấy bằng lòng vì anh có được má»™t cô thư ký đánh máy trông hay hay thế thôi.
Những hy vá»ng rÆ¡i rá»›t cuối cùng cá»§a anh vá» nà ng hoà n toà n biến mất khi anh lao và o cuá»™c chiến đấu gay gắt và ngoạn mục vá»›i Công ty Váºn tải Duyên Hải và Công ty tà u biển Hạ Uy Di, Nicaragan và Má»… Tây CÆ¡ - Thái Bình Dương. Anh là m tình hình rối tung hÆ¡n anh đã dá»± kiến. Cuá»™c chiến đấu trở nên chằng chịt và anh kinh ngạc khi thấy biết bao bá»™ pháºn không dÃnh dáng gì không ngá» cÅ©ng bị lôi và o trong vòng chiến. Báo chà ở San Francisco quay ra đả kÃch anh. Tháºt ra cÅ©ng có má»™t hoặc hai tá» báo lá»™ rõ ý muốn được anh tà i trợ, nhưng anh phán Ä‘oán là tình hình chưa găng đến mức phải mất tiá»n là m chuyện đó. Cho đến lúc nà y báo chà vẫn nuông chiá»u và thưá»ng viết những tin giáºt gân vá» anh má»™t cách rất ư là thoải mái.
Nhưng bây giá» anh má»›i hiểu là báo chà có thể gay gắt đến chết ngưá»i má»™t khi nó đã muốn tấn công ai. Tất cả những quãng Ä‘á»i cá»§a anh được là m sống lại để là m ná»n cho những chuyện thiêu dệt đầy ác ý. Ãnh Sáng Ban Ngà y hết sức ngạc nhiên khi thấy tất cả những cái anh đã đạt được hoặc là m được lúc nà y được diá»…n dịch theo má»™t lối má»›i. Từ má»™t ngưá»i hùng vùng Alaska, anh được là m biến dạng thà nh má»™t kẻ chuyên hiếp đáp, nói dối, tuyệt vá»ng, nói chung là má»™t ngưá»i xấu vá» má»i mặt. Váºy mà vẫn chưa thôi, báo chà còn bịa đặt hết chuyện nà y đến chuyện kia vá» anh. Anh không thèm trả lá»i, anh nói vá»›i năm, sáu nhà báo vỠý nghÄ©a cá»§a mình:
- Các ông cứ việc là m những chuyện bẩn thỉu nhất Ä‘i. Ãnh Sáng Ban Ngà y đã từng đương cá»± lại những việc lá»›n lao hÆ¡n là mấy tá» báo xuyên tạc nhÆ¡ nhá»›p cá»§a các ong nhiá»u. Tôi chẳng trách móc các ông là m gì - tôi muốn nói là chẳng trách nhiá»u đâu. Các ông không là m thế không được. Các ông phải kiếm ăn chứ. Trên thế gian nà y có hà ng đông đà n bà cÅ©ng kiếm sống theo kiểu các ông thôi, bởi vì há» chẳng biết là m gì sạch sẽ hÆ¡n cả. Phải có ngưá»i nà o đó là m các chuyện bẩn thỉu, váºy thì các ông là m cÅ©ng được chứ sao. Các ông được ngưá»i ta trả lương để là m chuyện đó, các ông không có dÅ©ng khà để Ä‘u Ä‘uổi má»™t nghá» trong sạch hÆ¡n.
Các báo theo quan Ä‘iểm xã há»™i trong thà nh phố đã rất lấy là m thú vị trong việc lợi dụng lá»i phát biểu nà y và dùng hà ng chục ngà n tá» truyá»n đơn phát tay để phổ biến nó. Bá»n ký giả bị chạm ná»c liá»n trả đũa bằng phương tiện duy nhất mà há» có - dùng báo chà để bôi nhá». Há» tấn công Ãnh Sáng Ban Ngà y ngà y cà ng gay gắt, cay cú và ác độc hÆ¡n. Ngưá»i phụ nữ đã tá»± tá» rất đáng thương lại bị lôi ra khá»i mồ và được diá»…u hà nh trên hà ng ngà n ram giấy như má»™t kẻ tá» vì đạo, má»™t nạn nhân cá»§a sá»± ác độc đến Ä‘iên cuồng cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y. Những bà i báo theo kiểu thống kê nghiêm túc cÅ©ng được viết để chứng minh rằng anh bắt đầu sá»± nghiệp bằng cách cướp đất và ng cá»§a những tay đà o và ng nghèo khổ, mà đỉnh cá»§a là việc lưá»ng gạt lòng tin cá»§a công ty Guggenhammer trong vi là m ăn ở vùng Ophir. Còn có những bà i xã luáºn gá»i anh là kẻ thù cá»§a xã há»™i, có hà nh vi văn hoá cá»§a má»™t kẻ ăn lông ở lá»—, kẻ chuyên gây gối trong thương trưá»ng, kẻ phá hoại sá»± phồn vinh cá»§a thà nh phố, má»™t tên vô chÃnh phá»§ đáng sợ. Có má»™t bà i đỠnghị má»™t cách nghiêm túc là bà i há»c cho anh và những loại như anh phải là sợ dây treo cổ và kết luáºn bằng sá»± mong đợi nhiệt thà nh là má»™t ngà y nà o đó chiếc ô tô cá»§a anh sẽ tông và o má»™t váºt gì đó để anh chết tan xương. Anh như má»™t chú gấu đối phó vá»›i bầy ong, coi thưá»ng những cú đốt để vá»c chân và o tổ lấy máºt cho bằng được. Anh nghiến răng nghiến lợi quất lại. Cuá»™c chiến đấu bắt đầu vá»›i hai công ty váºn tải biển nà y đã biến thà nh cuá»™c giằng co vá»›i má»™t thà nh phố, má»™t bang, rồi suốt miá»n biển. Tốt lắm, nếu chúng muốn đánh nhau thì chúng sẽ được đánh. Ãấy là điá»u anh mong muốn, và anh - thấy việc mình rá»i bá» miá»n Klondide xuống đây là đúng, bởi vì ở đây anh Ä‘ang chÆ¡i má»™t canh bạc lá»›n hÆ¡n tất cả những canh bạc mà vùng Yukon có thể có.
Chung lưng vá»›i anh và được anh trả lương rất cao ngoà i những món tiá»n thưởng háºu hÄ© là má»™t tay luáºt sư tên Lay Hegan, ngưá»i Ãi NhÄ© Lan, tuy chưa nổi tiếng nhưng đã lá»™ rõ tà i năng ngay từ khi và o là m việc cho anh. Hegan có óc tưởng tượng và sá»± táo tợn cá»§a dòng giống Celtic, đến độ cần phải có cái đầu lạnh lùng cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y má»›i ká»m hãm nổi những dá»± định ngông cuồng cá»§a anh ta. Ãầu óc vá» luáºt pháp cá»§a anh ta giống hệt như cá»§a Napoleon, chỉ có Ä‘iá»u là không được thăng bằng. ChÃnh Ãnh Sáng Ban Ngà y đã bổ xung cho anh ta sá»± thăng bằng đó. Nếu để má»™t mình, anh chà ng Ãi NhÄ© Lan nà y ắt là sẽ thất bại, nhưng dưới sá»± chỉ đạo cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y, anh ta có thể thẳng tiến đến tiá»n tà i và danh vá»ng. CÅ©ng như Napoleon, anh ta chẳng có chút gì gá»i là lương tâm cá»§a ngưá»i công dân hoặc cá»§a cá nhân.
ChÃnh Hegan đã hướng dẫn Ãnh Sáng Ban Ngà y qua những rắc rối cá»§a chÃnh trị hiện đại, cá»§a tổ chức lao động cÅ©ng như các luáºt lệ vá» tổ hợp thương mại. ChÃnh Hegan, do những đỠnghị và tưởng tượng phong phú cá»§a mình, đã giúp Ãnh Sáng Ban Ngà y thấy được những khả năng không ngá» trong chiến tranh thương mại thế ká»· hai mươi. Ãnh Sáng Ban Ngà y chỉ việc từ bá» hoặc chấp thuáºn những gợi ý nà y, rồi lên kế hoạch thá»±c hiện.
Bởi thế cho nên khi suốt dá»c bá» biển Thái Bình Dương từ Puget Sound đến Panama và cả San Francisco Ä‘ang bu lấy anh như má»™t bầy ong phẫn ná»™, ai cÅ©ng tưởng Ãnh Sáng Ban Ngà y Ä‘ang dần dần bị đè bẹp. Váºy mà anh chợt quáºt lại, và o cả hai công ty váºn tải biển, và o cả San Francisco và cả suốt dá»c bá» biển Thái Bình Dương.
Lúc đầu chẳng có ai nghÄ© đó là cú đánh trả. Tại má»™t há»™i nghị cá»§a Tổ chức Ná»— Lá»±c Thiên Chúa Giáo, Nghiệp Ãoà n Lái Tà u Tốc hà nh số 927 đã gây ra má»™t cuá»™c ẩu đả nhân vụ chuyên chở má»™t đống nhá» hà nh lý để lại Bến phà . Má»™t ngà i ngưá»i bị vỡ đầu, cảnh sát đã bắt khoảng hai mươi ngưá»i khác, rồi má»i chuyện tưởng đã êm. Không ai ngá» rằng đằng sau tráºn ẩu đả nhá» nà y là bà n tay cá»§a chà ng Ãi NhÄ© Lan Hegan, được là m cho có hiệu lá»±c nhá» và ng ở vùng Klondike cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y. Sá»± việc tưởng vô nghÄ©a. Ãt ra thì cÅ©ng có vẻ như váºy. Thế nhưng Nghiệp Ä‘oà n tà i xế xe hà ng thổi to chuyện ấy lên rồi bắt đầu đình nông. Liên Ãoà n đưá»ng thuá»· cÅ©ng và o á»§ng há»™. Dần dần cuá»™c đình công lan rá»™ng. Các tay đầu bếp và bồi bà n và cÅ©ng đình công, từ chối phục vụ bá»n chá»§ xe hà ng và bá»n tà i xế được thuê để phá đình công. Những ngưá»i bán thịt giúp sức cho há» bằng cách không cung cấp thịt cho những nhà hà ng còn mở cá»a. Khi há»™i những ngưá»i chá»§ liên kết lại để đối phó thì trước hỠđã có 40.000 công nhân công Ä‘oà n thá»±c hiện đình công rồi. Tiếp đó, các thợ là m bánh, thợ giao bánh, thợ vắt sữa, thợ giao sữa, và thợ nhổ long gà cÅ©ng đình công. Các nghiệp Ä‘oà n xây dá»±ng cÅ©ng đứng vá» phe há». Cả San Francisco rối tung lên.
Nhưng sá»± việc vẫn chỉ nằm ở San Francisco mà thôi. Hegan lại âm mưu và chiến dịch cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y phát triển tiếp. Nghiệp Ä‘oà n thuá»· thá»§ Thái Bình Dương từ chối là m việc trên những chiếc tà u mà hà ng hoá sẽ được bốc xếp bởi đám ngưá»i được thuê để thế chá»— cho những thợ đã đình công. Tinh thần đấu tranh cá»§a tổ chức nà y rất mạnh. Sau khi hạ tối háºu thư, nghiệp Ä‘oà n phát Ä‘i lá»i kêu gá»i thuá»· thá»§ đình công. Ãây chÃnh là mục tiêu cá»§a Ãnh Sáng Ban Ngà y. Bất kỳ chiếc tà u nà o chạy dá»c bá» biển cáºp và o bến là nhân viên nghiệp Ä‘oà n liá»n lên tà u kêu gá»i thuá»· thá»§ Ä‘oà n lên bỠđình công. Cùng vá»›i các thuá»· thá»§ nà y là thợ đốt lò, kỹ sư, đầu bếp vá bồi bà n cÅ©ng theo lên tuôn. Số tà u nằm chÆ¡i má»—i ngà y má»—i tăng. Bá»n chá»§ tà u không tà i nà o mướn được thuá»· thá»§ Ä‘oà n má»›i, vì những Ä‘oà n viên cá»§a Nghiệp Ä‘oà n thuá»· thá»§ Ä‘á»u là những tay đã từng lăn lóc vá»›i sóng gió, nên má»™t khi há» ra tay thì đám ngưá»i được thuê để phá đình công chỉ có hoặc đổ máu hoặc chết mà thôi. Cuá»™c đình công cá»§a thuá»· thá»§ lan khắp dá»c bá» biển Thái Bình Dương đến độ tất cả các cảng Ä‘á»u đầy nhóc những tà u nằm không, và giao thông đưá»ng biển bị ngưng trệ hoà n toà n. Hết ngà y lại sang tuần, cuá»™c đình công cứ tiếp tục kéo dà i. Công ty váºn tải Duyên Hải và Công ty Tà u biển Hạ Uy Di, Nicaragua và Má»… Tây CÆ¡ - Thái Bình Dương bị tê liệt hoà n toà n. Số tiá»n há» bá» ra để chống đình công tháºt là khổng lồ, mà bản thân há» chẳng là m ra thêm được cắc nà o, và tình hình ngà y cà ng trở nên tồi tệ. Sau cùng há» phải xin ngừng chiến bằng má»i giá. Tuy váºy, cuá»™c đình công cÅ©ng không chấm dứt ngay, mà phải đợi cho đến lúc Ãnh Sáng Ban Ngà y và các đồng minh cá»§a anh đã bá» trá»n tiá»n lá»i và o túi thì má»™t phần lá»›n cá»§a cái lục địa đó má»›i hoạt động bình thưá»ng trở lại.
Mấy năm sau, ngưá»i ta chú ý thấy nhiá»u lãnh tụ công nhân xây nhà lầu để ở và cho thuê, lại có tiá»n Ä‘i du lịch ở châu Âu nữa. Trong khi đó, những lãnh tụ khác, hoặc những nhân váºt lúc trước còn lu má», nay tiến thân rất nhanh trên đưá»ng chÃnh trị, há» kiểm soát chÃnh quyá»n và tà i chÃnh cá»§a toà n thà nh phố. Tháºt ra tình trạng bá»n chá»§ nặng tay ở San Francisco chá»§ yếu là do chiến dịch do Ãnh Sáng Ban Ngà y sách động lan rá»™ng hÆ¡n bất kỳ chiến dịch nà o từng xảy ra ở San Fancisco. Tuy má»i ngưá»i chỉ có thể phá»ng Ä‘oán chi tiết cá»§a chiến dịch ấy, song ai cÅ©ng biết là anh có nhúng tay và o. Kết quả là anh trở thà nh ngưá»i bị ghét cay ghét đắng. Bản thân Ãnh Sáng Ban Ngà y cÅ©ng không ngá» là việc tấn công hai công ty váºn tải biển lại có tác dụng rá»™ng lá»›n đến thế.
Dẫu sau anh cÅ©ng đã đạt được cái mà anh Ä‘eo Ä‘uổi. Anh đã chÆ¡i má»™t cú rất ngoạn mục, và anh đã thắng, đã chôn vùi hai công ty váºn tải biển xuống bùn, và đã cướp được cá»§a những ngưá»i có cồ phần trong hai công ty đó bằng những biện pháp hoà n toà n hợp pháp. Những kẻ cùng phe vá»›i anh, ngoà i số tiá»n lá»›n mà anh trả há», còn lợi dụng cÆ¡ há»™i nà y để chuẩn bị định cướp thà nh phố nà y vá» sau nữa.
Việc anh liên minh vá»›i bá»n cắt cổ đã gây ra nhiá»u việc cắt cổ dã man, nhưng anh không thấy lương tâm cắn rứt tà nà o. Anh nhá»› lại có lần đã nghe má»™t nhà truyá»n giáo nói rằng kẻ nà o tiến thân bằng lưỡi kiếm thì cÅ©ng sẽ chết vì lưỡi kiếm. ChÆ¡i vá»›i phưá»ng cắt cổ phải biết lợi dụng thá»i cÆ¡. CÅ©ng may là cổ anh không bị há» hấn gì. Ãúng váºy, và anh đã thắng lợi. Ãấy là má»™t canh bạc già nh ăn giữa những kẻ mạnh vá»›i nhau. Dân Ä‘en chẳng đáng kể. Há» luôn luôn bị hại mà thôi. Ãó là kết luáºn mà anh đã rút được từ vốn kiến thức Ãt á»i cá»§a mình vá» lịch sá» San Francico đã muốn chiến tranh thì anh cho há» chiến tranh. Canh bạc nà y là như váºy. Tất cả các tay cá máºp Ä‘á»u là m thế, và tháºm chà há» còn là m nhiá»u Ä‘iá»u tệ hại hÆ¡n thế nữa.
- Ãừng có nói chuyện vá»›i tôi vỠđạo đức và nghÄ©a vụ công dân - Anh trả lá»i má»™t tay nhà báo cứ đòi phá»ng vấn anh - Nếu anh bá» toà báo anh Ä‘ang là m để nhảy qua má»™t toà báo khác thì anh cÅ©ng sẽ viết Ä‘iá»u mà ngưá»i ta bảo anh viết. Việc anh Ä‘ang là m đây là đạo đức và nghÄ©a vụ công dân. Ãến khi qua toà báo má»›i, anh sẽ viết á»§ng há»™ má»™t công ty hoả xa ăn cắp cÅ©ng lại vì đạo đức và nghÄ©a vụ công dân, phải không nà o? Cái giá cá»§a anh chỉ độ ba mươi đô-la má»—i tuần thôi, anh bạn nhỠạ. Anh sẽ bán cho đủ cái giá đó. Toà báo cá»§a anh sẽ bán vá»›i giá cao hÆ¡n má»™t tÃ. Cứ trả cho nó đúng cái giá đó thì nó sẽ lại nhảy từ chÃnh sách thối tha nà y qua má»™t chÃnh sách thối tha khác. Váºy mà nó vẫn cứ mạnh miệng nói chuyện đạo đức và nghÄ©a vụ công dân như thưá»ng.
Tất cả cÅ©ng chỉ vì má»—i phút lại có má»™t thằng ngốc được sinh ra. Chừng nà o mà dân Ä‘en còn chịu được thì há» sẽ được chịu, anh bạn nhỠạ. Những tay có cổ phần hoặc giá»›i là m ăn tốt nhất là nên im Ä‘i cho được việc, đừng la toáng lên là mình bị hại nữa. Anh bạn có bao giá» nghe thấy há» la toáng lên khi hỠđã hạ ngưá»i khác và móc hầu bao cá»§a ngưá»i ta đâu. Lúc nà y là lúc há» bị móc hầu bao lại, có thế thôi. Ôi chà o, nói chuyện vá» mấy cái thằng có tÃnh khà như đà n bà ấy là m gì. Bá»n chúng ăn cắp và ng cá»§a cả những xác chết, ấy thế mà nếu có cái xác nà o Ä‘áºp lại má»™t phát thì lại la oai oái lên như má»™t mụ đà n bà . Bá»n chúng lá»›n nhá» Ä‘á»u ráºp má»™t khuôn cả. Cứ xem cái Công ty ÃÆ°á»ng thì biết - già u hà ng triệu đô-la mà vẫn ăn cắp nước y như má»™t tên ăn cắp vặt ở thà nh phố Nữu Ước, mà khi bán hà ng cho chÃnh phá»§ thì lại cân gian. Ãạo đức vá»›i lại nghÄ©a vụ công dân! Xin anh bạn nhá» hãy quên nó Ä‘i cho!
Last edited by phongvan; 18-09-2008 at 03:45 PM.
|
 |
|
| |