12-06-2011, 07:02 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 16: Ma môn huyết tế (1).
Dịch: htph
Biên: Ooppss
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Äêm cuối thu mưa lạnh thấu xương, từng hạt mưa quất và o lá cây sà n sạt sà n sạt, giữa rừng má»™t Ä‘oà n ngưá»i Ä‘ang chạy nhanh như bay, trên ngưá»i há» từng là n hÆ¡i nước bốc lên ngùn ngụt, thỉnh thoảng lại nghe có tiếng ngưá»i thở dốc.
- Ai đó?
Má»™t bóng Ä‘en từ trong Ä‘oà n ngưá»i phi thân nhảy lên, đánh tá»›i phÃa sau gốc cây đại thụ ven đưá»ng, khà thế cá»±c kỳ mạnh mẽ ác liệt.
PhÃa sau cây cổ thụ thò ra hai bà n tay, má»™t tay trắng trẻo máºp mạp, má»™t tay Ä‘en đúa gầy khô đét, ngón giữa cá»§a cả hai tay đồng thá»i co lại rồi đột ngá»™t búng ra, trong tiếng gió thét mưa gà o vẫn có thể nghe được tiếng chỉ kình rÃt lên ghê rợn. Bóng Ä‘en kia không dám đối đầu vá»›i chỉ kình, cÅ©ng không biết mượn lá»±c ở đâu ở giữa không trung lá»™n ngược lui trở lại, cưá»i lạnh lẽo nói:
- Hóa ra là con lừa ngốc của Linh Sơn cổ tự.
- A di đà pháºt, Hách Liên thà chá»§ cÅ©ng là má»™t nhân váºt tai to mặt lá»›n nhưng lại nói ra những lá»i nhÆ¡ bẩn, chẳng lẽ thà chá»§ không sợ bị cắt lưỡi đà y xuống địa ngục sao?
Cùng lúc hai thân hình cao lớn một béo tròn, một gầy khẳng khiu của hai hòa thượng từ sau cây cổ thụ bước ra, hòa thượng béo đang trừng mắt nhìn bóng đen.
Thêm má»™t ngưá»i áo Ä‘en nhẹ nhà ng không má»™t tiếng động lướt tá»›i, cưá»i lá»›n nói:
- Hách Liên huynh, huynh là m thế là sai rồi, sao lại có thể đối xá» vá»›i Già Thiện đại sư như váºy? Già Thiện đại sư là ngưá»i thế nà o chứ, phổ độ chúng sinh, cứu giúp vô số thế nhân. Huynh tuy chưa động thá»§ nhưng sao lại mắng đại sư là con lừa ngốc? Có gì thì trong lòng tá»± biết là được rồi, bằng không nếu huynh mắng đệ tá» cá»§a Pháºt tổ, Pháºt tổ sẽ rá»i đà i sen Ä‘i rút lưỡi cá»§a huynh ra.
Hòa thượng gầy gò Ä‘en đúa giáºn dữ mắng:
- Äồ SÆ¡n Nhạc, ngươi dám là m nhục cả Pháºt tổ?
Äồ SÆ¡n Nhạc chÃnh là tông chá»§ cá»§a Ma môn Huyết Sát tông, tục gia bà o đệ cá»§a hòa thượng gầy Ä‘en bị chÃnh y giết chết, lần nà y hòa thượng gầy Ä‘en gặp lại cừu nhân, cặp mắt đỠngầu vì giáºn dữ.
- Già La, ngươi bái Pháºt cá»§a ngươi, ta tin Ma cá»§a ta. Hách Liên Tuyết nà y dù chết cÅ©ng sẽ quay vá» bên cạnh Ma tôn, không thể nà o cùng xuống địa ngục theo như lá»i các ngươi nói được.
Hách Liên Tuyết khinh thưá»ng nói.
Già La nghe váºy giáºn run ngưá»i, y thưá»ng ngà y Ä‘á»u ở trong chùa tụng kinh niệm Pháºt, nói vỠđấu võ mồm thì sao có thể là đối thá»§ cá»§a đám ngưá»i trong Ma môn.
Tất cả đám Ma môn đệ tá» Ä‘á»u đã dừng lại, hung tợn nhìn chằm chằm và o Già Thiện. Lần nà y kéo quân tá»›i Triệu Ä‘á»u là tinh anh cá»§a Ma môn, Ãt nhất cÅ©ng hÆ¡n ba mươi ngưá»i, Ä‘a số bá»n há» Ä‘á»u đã từng sống mái vá»›i tăng lữ cá»§a Linh SÆ¡n cổ tá»±. Có mấy ngưá»i xoa xoa tay nhìn xung quanh thầm nghÄ©, nếu như chỉ có hai tên Già Thiện và Già La thì lúc nà y chÃnh là lúc là m thịt bá»n há».
Äáng tiếc má»i việc không được như mong muốn, chợt nghe má»™t tiếng niệm pháºt vang lên:
- A di đà pháºt, Hách Liên thà chá»§, Äồ thà chá»§, Hình thà chá»§ cá»§a quý môn có ở đây không?
Hách Liên Tuyết và Äồ SÆ¡n Nhạc nghe váºy liá»n biến sắc. Hách Liên Tuyết tiến lên má»™t bước nói:
- Thì ra Phà m Trần đại sư đã ở đây. Hách Liên Tuyết thất lá»…, không biết Linh SÆ¡n cổ tá»± từ lúc nà o há»c được thói giấu đầu giấu Ä‘uôi, ngay từ đầu sao không hiện thân gặp mặt?
Ma môn và Pháºt môn chÃnh là kẻ thù truyá»n kiếp cá»§a nhau, Hách Liên Tuyết mặc dù có vẻ kiêng kị Phà m Trần không dám gá»i thẳng là con lừa ngốc, nhưng lá»i nói vẫn không há» khách sáo chút nà o, tìm đủ má»i cách châm chÃch đối phương.
Phà m Trần cháºm rãi Ä‘i ra, tay chắp pháºt hiệu trước ngá»±c thi lá»… nói:
- Lão nạp được Tần Vương á»§y thác nhiệm vụ đương nhiên không dám lÆ¡ là . NÆ¡i đây cách kinh thà nh cá»§a Triệu không xa, do đó cà ng phải cẩn tháºn, ba ngưá»i lão nạp mấy hôm nay ngà y nghỉ đêm Ä‘i, quý môn đã nói như váºy thì cứ cho là như váºy Ä‘i.
Hách Liên Tuyết hừ má»™t tiếng cÅ©ng không đáp lại. Ma môn sinh sống ở Tây Vá»±c đã lâu, tướng mạo cá»§a các môn hạ đệ tá» có khác biệt rất lá»›n vá»›i dân chúng Äại Triệu, do váºy không dám ngang nhiên chưá»ng mặt ra ngoà i, Phà m Trần cùng tăng lữ Linh SÆ¡n cổ tá»± thì cà ng không phải nói đến, ảnh hưởng cá»§a Pháºt môn chưa bao giá» vươn tá»›i Äại Triệu, mấy vị đại hòa thượng nà y mà lá»™ mặt Ä‘i trên đưá»ng, nếu ngưá»i khác nhìn thấy hẳn sẽ láºp tức Ä‘i báo quan.
- Là m phiá»n Phà m Trần chưởng giáo lo lắng, Hình Vô Phảng ở đây.
Lúc Hách Liên Tuyết cùng Già Thiện, Già La đấu võ mồm thì Hình Vô Phảng cÅ©ng đã chú ý tá»›i bên nà y, có Ä‘iá»u Già Thiện, Già La mặc dù là hai đại đệ tá» cá»§a Phà m Trần nhưng chưa xứng để Hình Vô Phảng để mắt tá»›i. Nhưng đối vá»›i Phà m Trần đương nhiên khác, giao tình giữa lão và vị đại hòa thượng nà y cÅ©ng kể như lâu Ä‘á»i, hai ngưá»i từng dẫn dắt môn hạ đệ tá» giao thá»§ vá»›i nhau tÃnh ra trên dưới bốn năm mươi lần, có Ä‘iá»u mặc dù giao thá»§ nhiá»u như thế nhưng hai phe chẳng có phe nà o thắng thế, có lúc thắng lúc thua. Vừa rồi nghe Phà m Trần muốn gặp mặt mình nên Hình Vô Phảng má»›i Ä‘i ra, thế nà o Ä‘i nữa lão cÅ©ng phải cho đối thá»§ truyá»n kiếp cá»§a mình chút mặt mÅ©i.
Phà m Trần nhìn thấy Hình Vô Phảng, khẽ cưá»i nói:
- Hình thà chủ, lão nạp ở đây chỠthà chủ đã lâu.
Hình Vô Phảng tức thì ngẩn ra, nói:
- Chưởng giáo ở đây chỠHình mỗ chẳng hay là vì chuyện gì?
Phà m Trần nghiêm túc nói:
- Hình thà chá»§, thà chá»§ và lão nạp Ä‘á»u phụng mệnh hoà ng thượng đến Triệu, có Ä‘iá»u thá»±c lá»±c cá»§a Triệu hùng mạnh, ngưá»i mà chúng ta muốn đối phó lại là má»™t trong những trá»ng thần đứng đầu triá»u đình cá»§a Triệu, do váºy tình thế vô cùng hung hiểm. Hai môn phái Pháºt - Ma tuy luôn ở thế đối địch, nhưng hôm nay dù gì cÅ©ng thá» chung má»™t chá»§, mong rằng quý môn có thể vứt bá» hiá»m khÃch lúc trước cùng hợp tác để vượt qua cá»a ải khó khăn nà y.
Äồ SÆ¡n Nhạc nhếch mép cưá»i:
- Thì ra đại hòa thượng sợ, lại còn nói đến đây bà n chuyện, chẳng lẽ không sợ tổn hại đến uy danh của Linh Sơn cổ tự sao?
Hình Vô Phảng nét mặt thản nhiên nói:
- Äồ huynh đệ, trước tiên cứ nghe Phà m Trần chưởng giáo nói xong cái đã.
Phà m Trần tay chắp pháºt hiệu trước ngá»±c nói:
- Thế nhân mê muá»™i cÅ©ng vì theo Ä‘uổi chữ danh. Ngưá»i trong Pháºt môn từ lâu đã thá» Æ¡ vá»›i hai chữ “danh lợiâ€. Lão nạp xuất gia từ nhỠđến nay tu hà nh đã được gần sáu mươi năm, mưu lược có chút thua kém ngưá»i thưá»ng. Từ lúc lão nạp bước và o Triệu đến nay, trong lòng lúc nà o cÅ©ng cảm thấy bá»±c bá»™i, bất an. Hôm qua lại vừa bốc thá» má»™t quẻ gặp ngay quẻ đại hung, chuyến nà y đến Triệu đúng là tháºp tá» nhất sinh, nguy hiểm vô cùng. Cho đến bây giá» chỉ có má»™t kế duy nhất là Pháºt- Ma nhị môn liên thá»§, có váºy má»›i hy vá»ng không là m nhục mệnh hoà ng thượng giao phó.
Hình Vô Phảng bá»—ng rùng mình, lão vá»›i Phà m Trần mặc dù là tỠđịch má»™t Ä‘á»i nhưng biết vị đại hòa thượng nà y không phải là ngưá»i thÃch nói xằng nói báºy, hÆ¡n nữa những ngưá»i quanh năm ngồi thiá»n quả tháºt thần thông khác hẳn ngưá»i thưá»ng.
Äồ SÆ¡n Nhạc nghe xong lại không nhịn được, đệ tá» cá»§a Huyết Sát đưá»ng tuy không nhiá»u lắm nhưng nổi tiếng là đám đệ tá» không sợ chết cá»§a Ma môn, lúc nà y chợt nghe Phà m Trần lải nhải cái gì tháºp tá» nhất sinh liá»n nổi giáºn mắng:
- Thối lắm! Äại hòa thượng, Linh SÆ¡n cổ tá»± các ngươi gặp phải Ä‘iá»m xấu thì có liên quan gì đến chúng ta? Không cần phải Ä‘em váºn xui cá»§a Pháºt môn ném sang cho Thánh môn như thế.
Phà m Trần đang định nói thì Hình Vô Phảng đã xua tay nói:
- Phà m Trần chưởng giáo, lá»i Äồ huynh đệ cÅ©ng có đạo lý, chuyện liên thá»§ không cần nhắc lại nữa. Ngươi đến đây là vì thiếu niên kia cá»§a Sở gia, còn Thánh môn ta đến để giết ngưá»i, huống hồ Thánh - Pháºt nhị môn từ xưa đến nay là tỠđịch, trên tay Cá»u Äại Kim Cương thá»§ hạ cá»§a ngươi có ngưá»i nà o là không có oan hồn cá»§a huynh đệ chúng ta, cho dù Ä‘i chung má»™t đưá»ng nhưng bất thình lình sẽ có lúc nảy sinh rắc rối, tốt nhất là đưá»ng ai nấy lo, tá»± mình hà nh sá»±.
Phà m Trần cÅ©ng biết Pháºt - Ma nhị môn tÃch oán tÃch háºn quá sâu, hy vá»ng cùng nhau liên thá»§ quả tháºt là má»™t Ä‘iá»u xa vá»i, thấy Hình Vô Phảng tá» thái độ kiên quyết, không biết là m gì hÆ¡n đà nh thở dà i nói:
- Nếu là như váºy lão nạp quả đưá»ng đột quá rồi, xin cáo từ.
Hình Vô Phảng chắp tay nói:
- Thứ cho tại hạ không tiễn.
Già Thiện và Già La Ä‘i theo sau Phà m Trần má»™t lúc, Già La không nhịn được há»i:
- Sư phụ, những tên Ma môn hung ác nà y Ä‘á»u là ngưá»i không thể cảm hóa, tại sao sư phụ phải năm lần bảy lượt tìm bá»n chúng như váºy?
Phà m Trần chợt dừng bước, thở dà i buồn bã, ngá»a mặt lên trá»i im lặng không nói gì.
Già La trong lòng thấp thá»m, nói:
- Äồ nhi có lá»—i, đã mạo phạm sư tôn.
Phà m Trần lắc đầu, bỗng nhiên nói:
- Già Thiện.
Già Thiện tiến lên nói:
- Có đồ nhi.
Phà m Trần gỡ trà ng hạt đeo trước ngực xuống đưa cho Già Thiện:
- Già Thiện, ngươi bảo quản váºt nà y cho tốt.
Già Thiện sắc mặt đại biến vội quỳ xuống nói:
- Thiện Niệm Châu chÃnh là tÃn váºt cá»§a chưởng giáo, đồ nhi sao có thể giữ được.
Phà m Trần nói:
- Già Thiện, Thiện Niệm Châu tạm thá»i giao cho con cất giữ, vi sư lệnh cho con trở vá» chá»— các đệ tá» Ä‘ang tạm nghỉ ngÆ¡i, rồi dẫn bá»n chúng quay vá» Tây Tần, chuyến lên kinh thà nh Triệu quốc lần nà y có Già La theo vi sư là được rồi.
Già Thiện và Già La nghe váºy vô cùng sợ hãi, Già La tức thì cÅ©ng quỳ xuống nói:
- Sư phụ, không những đồ nhi cảm thấy mình vô năng, hÆ¡n nữa sư phụ thân mang trá»ng trách cá»§a Pháºt môn, má»™t mình đồ nhi đảm đương không nổi, mong sư phụ hãy để cho các sư huynh sư đệ cùng há»™ vệ sư phụ.
Phà m Trần thở dà i:
- Hai ngươi đứng lên đi.
Già Thiện, Già La cúi đầu nói:
- Thỉnh sư tôn thu hồi mệnh lệnh vừa ban.
Phà m Trần sắc mặt nghiêm lại nói:
- Các ngươi dám cãi lại lệnh sư phụ?
Già Thiện, Già La quay sang nhìn nhau rồi bất đắc dÄ© đứng dáºy.
Phà m Trần giá»ng hòa hoãn thong thả nói:
- Già Thiện, Già La, vi sư cảm thấy tâm đắc vá»›i việc xem quẻ tÃnh toán cá»§a mình, bao nhiêu năm qua Ãt có khi nà o sai lầm. HÆ¡n nữa nếu bình tâm nghÄ© kỹ lại, nhiệm vụ Tần Vương giao phó cho thầy trò chúng ta Ä‘i đến Äông Triệu ẩn chứa rất nhiá»u huyá»n cơ…
Phà m Trần nói đến đây thì dừng lại, cảm thấy những lá»i vừa nói không thá»a đáng liá»n sá»a lại:
- Theo như lá»i Tần Vương, thiếu niên kia có tháºt hay không cÅ©ng không biết. Lần nà y vá»™i và ng Ä‘i đến phương đông, vi sư đã phạm phải tham niệm. Pháºt tổ nói, pháºt độ ngưá»i có duyên, nếu thiếu niên kia quả tháºt có tuệ căn, vi sư sẽ Ä‘iểm hóa cho hắn, còn nếu hắn chỉ là tục thế phà m nhân, vi sư mang theo các đệ tá» cÅ©ng không để là m gì, chẳng lẽ lại cưỡng ép hắn sao? Chỉ cần má»™t Già La Ä‘i theo giúp là đủ rồi.
Già Thiện không hiểu bèn há»i lại:
- Váºy vì sao sư phụ lại giao Thiện Niệm châu cho đồ đệ?
Phà m Trần mỉm cưá»i nói:
- Trong đó ẩn chứa huyá»n cÆ¡, ngươi quay vá» Linh SÆ¡n tá»± thì sẽ biết.
Già Thiện đang muốn nói nữa, Phà m Trần đã mắng:
- Không cần nhiá»u lá»i, vi sư lấy danh nghÄ©a cá»§a mưá»i hai đại chưởng giáo Pháºt môn Tây Vá»±c lệnh cho Già Thiện ngươi dẫn các sư huynh đệ còn lại quay vá» Linh SÆ¡n tá»±. Già Thiện sau khi trở vá» lấy danh nghÄ©a cá»§a vi sư đóng cá»a Linh SÆ¡n tá»±, không để ý tá»›i bất cứ chuyện gì cá»§a ngưá»i phà m tục nữa.
Già Thiện bất đắc dÄ© tiếp nháºn Thiện Niệm châu, sau đó hướng vá» phÃa Phà m Trần dáºp đầu bái biệt rá»i Ä‘i.
Thầy trò Phà m Trần Ä‘i rồi, Hình Vô Phảng nói vá»›i Hách Liên Tuyết và Äồ SÆ¡n Nhạc:
- Äám đệ tá» cÅ©ng đã mệt má»i, nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc rồi hẵng Ä‘i.
Äồ SÆ¡n Nhạc lÄ©nh mệnh chạy Ä‘i.
Hách Liên Tuyết bỗng nhiên nói:
- Môn chủ, Hách Liên Tuyết có việc muốn bẩm báo.
Hình Vô Phảng mỉm cưá»i nói:
- Hách Liên huynh đệ, nÆ¡i đây không phải là tổng đưá»ng Thánh môn, không cần thiết phải giữ lá»… như thế, tá»›i đây ngồi xuống nói Ä‘i.
Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i tảng đá dưới gốc cây ngồi xuống. Hách Liên Tuyết nói:
- Ba năm trước Hách Liên Tuyết ta má»™t thân má»™t mình quay vá» Tây Tần, Tần Vương và Khấu gia sinh lòng nghi kỵ ta, may mắn ta lại được môn chá»§ táºn lá»±c giúp đỡ, do đó bá»n há» má»›i buông tha. Hách Liên Tuyết vô cùng Ä‘a tạ môn chá»§.
Hình Vô Phảng nói:
- Hách Liên huynh đệ nói gì váºy. Ngươi và ta đã là huynh đệ mấy chục năm, chẳng lẽ ta còn không tin ngươi sao?
Hách Liên Tuyết cắn răng nói:
- Äa tạ môn chá»§ tÃn nhiệm. Nhưng việc nà y quả tháºt còn có ẩn tình chưa báo, năm đó nếu chỉ dá»±a và o năng lá»±c cá»§a Hách Liên Tuyết nà y thì không thể nà o chạy thoát được, hoà n toà n là nhá» có ngưá»i giúp đỡ.
- Váºy à ?
Hình Vô Phảng hơi kinh ngạc:
- Ngưá»i kia là ai?
Võ lâm Trung Nguyên vô cùng căm ghét ngưá»i Ma môn, rất hiếm khi có ngưá»i ra tay tương trợ, huống hồ ngưá»i nà y có thể cứu Hách Liên Tuyết ra khá»i nguy hiểm, khẳng định võ công không dưới Hách Liên Tuyết.
Hách Liên Tuyết lộ vẻ khó xỠnói:
- Môn chá»§, Hách Liên Tuyết đã láºp thệ vá»›i ngưá»i ná», tuyệt không thể tiết lá»™ việc nà y cho bất cứ ai.
Hình Vô Phảng cưá»i nói:
- Hách Liên huynh đệ không cần báºn tâm, nam nhi má»™t lá»i hứa tá»±a ngà n và ng, đã láºp thệ thì phải giữ lá»i, nếu nói má»™t đằng là m má»™t nẻo thì khác chi tiểu nhân, vi huynh không trách ngươi.
Hách Liên Tuyết thở phà o nhẹ nhõm, nói:
- Môn chá»§, má»›i vừa rồi Phà m Trần hòa thượng nói cÅ©ng có lý, chuyến nà y Ä‘i và o Triệu quả tháºt cá»±c kỳ nguy hiểm, ở kinh thà nh cá»§a Triệu kỳ nhân dị sÄ© không thua gì Thánh môn ta, ba năm trước đây Hách Liên Tuyết nà y đã há»c được bà i há»c kinh nghiệm, Lý trưởng lão và Huyết Äao tông tất cả Ä‘á»u bị giết, hÆ¡n nữa chúng ta ở Triệu không chỉ phải đối đầu vá»›i đám cao thá»§ mà còn có mấy vạn đại quân cá»§a Triệu nữa.
Hình Vô Phảng im lặng một lúc mới nói:
- Hách Liên huynh đệ, lá»i ngươi nói không sai. Thánh môn chúng ta ở Tần rÆ¡i và o tình trạng cá»§a ngà y hôm nay không phải bị Khấu gia hay Pháºt môn khống chế, Thánh môn từ xưa đã là kẻ thù chung cá»§a cả võ lâm, nhưng chưa bao giá» phải nghe lệnh ngưá»i khác, có thể thấy được ngưá»i trong giang hồ không có đủ lá»±c lượng đối kháng vá»›i triá»u đình.
Hình Vô Phảng cà ng nói âm thanh cà ng trầm xuống:
- Năm đó tổng đà n Thánh môn Äại Tuyết SÆ¡n bị ba vạn đại quân vây khốn tròn hai tháng, rÆ¡i và o đưá»ng cùng chỉ còn cách đầu hà ng Tần Vương, Thánh môn truyá»n thừa hÆ¡n nghìn năm qua chưa bao giá» phải chịu nhục nhã như váºy, Hình Vô Phảng ta sau nà y sao còn mặt mÅ©i Ä‘i gặp các tổ sư dưới suối và ng cÆ¡ chứ.
Hình Vô Phảng phẫn uất đấm má»™t quyá»n lên cây đại thụ, âm thanh rắc rắc vang lên liên tục, phần trên cây đại thụ bị gãy lìa chầm cháºm đổ xuống đất. Các đệ tá» Ma môn Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i ở gần đó hoảng sợ nhìn qua, thấy Môn chá»§ và Hách Liên Tuyết ngồi ở đấy, những đệ tá» vai vế thấp không dám nhìn nữa, còn Äồ SÆ¡n Nhạc và các trưởng lão không biết chuyện gì vá»™i và ng chạy qua.
Hách Liên Tuyết không để ý tá»›i đám ngưá»i Äồ SÆ¡n Nhạc, nói vá»›i Hình Vô Phảng:
- Môn chá»§ không nên vì việc ấy mà áy náy. ÄÃch thá»±c năm xưa Thánh môn ta đã cùng đưá»ng, nếu ba vạn đại quân tháºt sá»± tấn công, ngoà i Môn chá»§ và mấy ngưá»i chúng ta ra, các đệ tá» và gia quyến cá»§a há» e rằng không má»™t ai có thể sống sót, việc đầu hà ng Tần Vương ta và mấy ngưá»i bá»n lão Äồ cÅ©ng đồng ý, giá» là m sao trách được Môn chá»§, nếu như váºy cÅ©ng là tá»™i thì Hách Liên Tuyết ta sẽ cùng Môn chá»§ tạ tá»™i vá»›i các tổ sư.
Mấy ngưá»i Äồ SÆ¡n Nhạc nghe váºy liá»n hiểu ra, năm xưa có không Ãt đệ tá» các đưá»ng chết trong cuá»™c chiến nà y, táºn đáy lòng má»i ngưá»i Ä‘á»u coi việc nà y là việc nhục nhã vô cùng, lúc nà y trong lòng má»i ngưá»i láºp tức dâng lên má»™t niá»m phẫn ná»™.
Hình Vô Phảng hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i, nhấc tay ra hiệu cho má»i ngưá»i bình tÄ©nh lại, đột nhiên quay sang má»™t vị trưởng lão đứng ở bên ngoà i há»i:
- Äồng trưởng lão, ngươi thì thế nà o?
Vị trưởng lão kia vẻ mặt hÆ¡i đổi, gượng cưá»i nói:
- Các huynh đệ đã nói hết rồi, năm xưa Hoà ng Thượng đúng là hơi quá đáng một chút.
Hách Liên Tuyết mặt lá»™ vẻ khinh thưá»ng. Lão già kia chÃnh là má»™t trong hai vị trưởng lão cá»§a Ma môn, “Kiếm nhược du long†Äồng Khả Thà nh, còn vị trưởng lão kia chÃnh là “Phong hà nh vạn lý†Lý Vạn SÆ¡n ba năm trước đã bá» mình ở Triệu. Äồng Khả Thà nh trung thà nh vá»›i Tần Vương là điá»u ai trong Ma môn cÅ©ng biết, đám ngưá»i Hách Liên Tuyết từ lâu đã tuyệt giao vá»›i lão ta, không biết vì sao Hình Vô Phảng lại gá»i lão ta cùng Ä‘i tá»›i Triệu lần nà y, tháºm chà còn tá»± mình tấu xin Tần Vương ân chuẩn. Äồng Khả Thà nh bị má»i ngưá»i khinh thưá»ng, lão ta cÅ©ng tá»± biết Ä‘iá»u đó nên cả ngà y chỉ cùng hai đệ tá» cá»§a mình ở chung má»™t chá»— không lui tá»›i vá»›i các đệ tá» khác cá»§a Ma môn.
Äồ SÆ¡n Nhạc phì má»™t tiếng khinh miệt nói:
- Ngươi là m Æ¡n rút lại hai chữ “huynh đệâ€, lão tá» không có huynh đệ như ngươi.
Äồng Khả Thà nh cưá»i khổ nói:
- Môn chá»§, chuyện cÅ© xảy ra đã lâu, cần gì phải tá»± là m khổ mình nữa. Mấy năm nay Tần Vương đối vá»›i chúng ta không tệ, vợ con cá»§a đệ tá» cÅ©ng không phải chịu cảnh khổ sở. Nhá»› lại năm xưa chúng ta đã từng láºp thệ, Ä‘á»i nà y cống hiến sức lá»±c cho Tần vương, chúng ta không thể không giữ lá»i.
Hình Vô Phảng gáºt đầu nói:
- Chúng ta không hợp tác vá»›i các vua Ä‘á»i trước bởi vì bá»n há» giống má»™t và i vị vua thá»i Hán chỉ tôn sùng há»c thuáºt nho gia, bà i xÃch các trà o lưu há»c thuáºt hay trưá»ng phái khác, hà nh động cá»§a Tần Vương cÅ©ng chưa có gì quá đáng, bản tá»a đương nhiên không tÃnh toán so Ä‘o vá»›i y.
Äồng Khả Thà nh nghe váºy thở phà o nhẹ nhõm, cưá»i nói:
- Môn chủ anh minh.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Chữ ký cá»§a baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 07:03 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 16: Ma môn huyết tế (2).
Dịch: htph
Biên: Ooppss
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Hình Vô Phảng bỗng nói:
- Năm đó đệ tá» các đưá»ng cá»§a Thánh môn Tây Vá»±c ta tụ táºp vá» tổng đà n tế Ä‘iện mừng sinh nháºt ngà n năm cá»§a tổ sư, ngưá»i nà o đó đã để lá»™ tin tức nà y cho Tần Vương biết nên cẩn tháºn, bản tá»a Ä‘ang muốn tÃnh sổ vá»›i hắn.
Tất cả má»i ngưá»i nghe váºy Ä‘á»u ồ lên kinh ngạc, bao nhiêu năm qua đám ngưá»i Hách Liên Tuyết vẫn cho rằng năm xưa má»™t phân đưá»ng nà o đó bị bại lá»™ hà nh tung khiến cho tổng đà n Ma môn bị vây, hÆ¡n nữa lúc đó Tần Vương Ä‘ang dốc toà n tá»±c truy tìm tung tÃch Ma môn, do váºy có tìm được chút đầu mối nà o cÅ©ng là chuyện hợp tình hợp lý, vạn vạn lần không thể ngỠđược chuyện nà y là do bị ngưá»i nhà bán đứng.
Äồng Khả Thà nh mặt trắng bệch, mặc dù đã cố gắng trấn tÄ©nh nhưng đầu ngón tay vẫn run nhè nhẹ.
Hình Vô Phảng chăm chú nhìn lão ta, gằn từng chữ một:
- Äồng Khả Thà nh, ngưá»i vốn tên là Äiá»n Dương, xuất thân từ thế gia ở LÅ©ng Tây, khi còn bé thì gia cảnh lụn bại, tình cá» gặp được trưởng lão Ä‘á»i trước cá»§a bản môn là Hồ Thế Phong, được Hồ trưởng lão thâu là m môn hạ, để tránh liên lụy ảnh hưởng đến Äiá»n gia, ngươi đã đổi tên thà nh Äồng Khả Thà nh. Sau khi Tần Vương lên ngôi, các đại thế gia trong triá»u trước kia Ä‘á»u bị tru diệt, Äiá»n gia ở LÅ©ng Tây lại bá»™c lá»™ tiá»m năng và được trá»ng dụng, hiện nay mấy vị đưá»ng huynh đệ cá»§a ngươi Ä‘á»u là trá»ng thần trong triá»u, danh tiếng cá»§a Phiêu Kị đại tướng quân Äiá»n Tố Dương chỉ kém có Tiết Phương Trá»ng, năm xưa chÃnh hắn đã dẫn đại quân vây khốn Thánh môn ta ở Äại Tuyết SÆ¡n, còn ngưá»i máºt báo cho hắn biết chÃnh là ngươi, Äiá»n Dương!
Hai chữ “Äiá»n Dương†được Hình Vô Phảng váºn kình phát ra, thanh âm ở xa xa vá»ng dá»™i ngược trở lại. Äồng Khả Thà nh tâm lý Ä‘ang hoảng loạn bị tiếng gá»i tác động là m choáng váng xây xẩm mặt mà y, thiếu chút nữa té ngã xuống đất. Lão ta không cam lòng hét lá»›n:
- Môn chá»§, ngưá»i không thể tin lá»i ngưá»i khác nói nhảm, không có bằng chứng Äồng má»— không phục.
- Không có bằng chứng? Hừ...
Hình Vô Phảng lấy ra một tỠgiấy và ng, nói:
- Hồ trưởng lão khi lâm chung đã tá»± tay viết ra thân thế cá»§a ngươi, hÆ¡n nữa còn nói hà nh động xá» sá»± cá»§a ngươi lúc đó rất khác thưá»ng, do đó Hồ trưởng lão sinh lòng nghi ngá», nhưng vì không có chứng cứ nên chỉ đà nh viết cho ta má»™t phong thư dặn ta đỠphòng ngươi nghiêm ngặt, chỉ tiếc phong thư nà y gặp phải bao nhiêu khó khăn khi được gởi Ä‘i, khi đến tay bản tá»a thì đã quá muá»™n.
Hình Vô Phảng đưa tá» giấy cho Hách Liên Tuyết, Hách Liên Tuyết yên lặng đứng xem, sau đó đưa sang cho Äồ SÆ¡n Nhạc, rồi quay sang nói vá»›i Hình Vô Phảng:
- Môn chá»§, ngưá»i đã biết việc nà y từ lâu, vì sao lại im lặng đến bây giá»? Dưới chân Äại Tuyết SÆ¡n đã mai táng không biết bao nhiêu oan hồn cá»§a các huynh đệ.
Hình Vô Phảng nói:
- Vi huynh nháºn được phong thư thì cuá»™c chiến ở Äại Tuyết SÆ¡n đã chấm dứt, Thánh môn cÅ©ng đã láºp thệ đầu phục Tần Vương. Huống chi tuy hắn là con cháu cá»§a Äiá»n gia ở LÅ©ng Tây, nhưng vi huynh vẫn không tin, hắn từng và o sinh ra tá» vá»›i chúng ta bao nhiêu năm nay, sao lại có thể bán đứng huynh đệ như váºy. Những năm gần đây vi huynh má»›i quyết tâm Ä‘iá»u tra tìm chứng cứ, Äiá»n Dương, nếu ngươi không phục bản tá»a có thể đưa ra thêm nhiá»u chứng cứ.
- Sư phụ.
Má»™t đôi thanh niên nam nữ Ä‘i tá»›i, ngưá»i nam tướng mạo đưá»ng đưá»ng rất có khà phách, ánh mắt sáng như Ä‘iện, mặc nguyên bá»™ đồ mà u Ä‘en cà ng là m cho khuôn mặt tuấn tú tăng thêm vẻ lạnh lùng ngạo mạn; ngưá»i nữ thì thân hình uyển chuyển, mÅ©i cao mắt xanh biếc, rõ rà ng không phải là ngưá»i Trung thổ. Ai cÅ©ng biết hai ngưá»i nà y chÃnh là truyá»n nhân cá»§a Hình Vô Phảng, nam đệ tá» là Lâm Phong Huyá»n, nữ đệ tá» vốn là con cá»§a má»™t đôi vợ chồng thương nhân Ba Tư, cả cha mẹ bị đạo tặc giết chết, Hình Vô Phảng vừa lúc Ä‘i ngang liá»n cứu vá», thấy nà ng thông minh liá»n thu là m đồ đệ, lại còn lấy há» cá»§a mình đặt tên là Hình Quang VÅ©. Không ngá» nà ng ta lại chê chữ Hình không tốt, nên tá»± ý đổi tên thà nh Tinh Quang VÅ©, Hình Vô Phảng rất thương yêu nà ng do đó cÅ©ng chỉ cưá»i xòa cho qua.
Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i trước mặt Hình Vô Phảng, Tinh Quang VÅ© cưá»i duyên nói:
- Sư phụ quả tháºt thần cÆ¡ diệu toán, má»›i vừa rồi nháºn được tÃn hiệu cá»§a ngưá»i, đệ tá» cùng vá»›i sư huynh liá»n chế trụ hai đồ đệ cá»§a Äồng trưởng lão, phát hiện hai ngưá»i nà y có mang bồ câu đưa thư bên ngưá»i, quả nhiên bá»n chúng âm thầm máºt báo cho Tần Vương, lén báo hà nh tung cá»§a Thánh môn ta cho Hà m Dương thà nh.
Hình Vô Phảng há»i:
- Váºy hai ngưá»i kia đâu?
Tĩnh Quang Vũ thản nhiên nói:
- Giết rồi.
Hình Vô Phảng ngẩn ra:
- Vì sao lại giết?
Tinh Quang Vũ nói:
- Hai tên nà y ngà y thưá»ng nhìn đồ nhi vá»›i ánh mắt bẩn thỉu dâm dáºt, vừa nhìn đã biết không phải ngưá»i tốt, giữ chúng lại cÅ©ng chẳng hữu dụng gì.
Hình Vô Phảng bất đắc dĩ nói:
- Thôi được rồi, nhưng bồ câu đưa thư hãy giữ lại, vi sư có chỗ dùng đến.
Chợt nghe Äồ SÆ¡n Nhạc quát lá»›n:
- Muốn chạy, con mẹ nó, không có cá»a đâu.
Sau má»™t mà n giao thá»§ chá»›p nhoáng, Äồng Khả Thà nh bị ép quay ngược vá» chá»— cÅ©. Äồ SÆ¡n Nhạc vai chảy máu đầm đìa, nhưng y cÅ©ng không thèm để ý tá»›i, chỉ nhìn chằm chằm Äồng Khả Thà nh.
Thân hình Hình Vô Phảng chợt lóe lên liá»n thấy xuất hiện trước mặt Äồng Khả Thà nh, lão cháºm rãi nói:
- Äồ huynh đệ, vất vả cho ngươi rồi.
Äồ SÆ¡n Nhạc lắc đầu nói:
- Môn chá»§ đừng báºn tâm, nếu để tên tặc tá» nà y chạy thoát thì tháºt có lá»—i vá»›i bao nhiêu huynh đệ đã ngã xuống.
Xét vá» võ công tháºt sá»±, Äồ SÆ¡n Nhạc ngang tay vá»›i Äồng Khả Thà nh. Má»›i vừa rồi Äồng Khả Thà nh nóng lòng muốn bá» chạy nên toà n xá» dụng chiêu số lưỡng bại câu thương, còn Äồ SÆ¡n Nhạc lãnh đạo Huyết Sát đưá»ng, hà ng ngà y liá»u mạng đã thà nh thói quen do váºy má»™t bước cÅ©ng không nhưá»ng, liá»u mạng đánh trúng Äồng Khả Thà nh má»™t trảo bức lão ta trở vá» chá»— cÅ©.
Äồng Khả Thà nh nhìn Hình Vô Phảng không khá»i á»›n lạnh trong lòng, lão ta biết đứng trước mặt Hình Vô Phảng dù có chạy thế nà o cÅ©ng không thoát, bèn nói:
- Môn chá»§, trên dưới Thánh môn từng láºp huyết thệ nghe lệnh Tần Vương, nếu giết ta, môn chá»§ sẽ ăn nói vá»›i Tần Vương thế nà o?
Hình Vô Phảng mỉm cưá»i nói:
- Chẳng lẽ Tần Vương đã ra lệnh không được giết ngươi sao? Hách Liên huynh đệ!
Hách Liên Tuyết tiến lên nói:
- Có.
Hình Vô Phảng lạnh lùng nói:
- Bà y hương án, chuẩn bị huyết tế.
Äồng Khả Thà nh vừa nghe thấy hai chữ “huyết tế†tức thì Ä‘iên cuồng hét lên má»™t tiếng, vá»™i xoay ngưá»i nhắm hướng tây bắc phóng Ä‘i. Äứng chặn ở hướng nà y là má»™t trung niên nam tá» anh tuấn, mặt mà y trắng trẻo không râu, thấy Äồng Khả Thà nh chạy vá» phÃa mình liá»n rút trưá»ng kiếm ra khẽ cưá»i nói:
- Äồng trưởng lão quả tháºt biết chá»n ngưá»i, biết Hoa Tùy Ba ta dá»… đối phó. Có Ä‘iá»u nếu hôm nay ta để cho ngươi chạy thoát, Thiên Tà môn chúng ta còn có thể ngẩng đầu nhìn các huynh đệ Huyết Sát tông sao?
Äồng Khả Thà nh như không nghe thấy gì, rút từ bên hông ra má»™t thanh Ä‘oản kiếm Ä‘iên cuồng chém tá»›i Hoa Tùy Ba. Âm thanh leng keng liên tục vang lên đúng bảy tiếng, đến kiếm thứ tám Hoa Tùy Ba bị bức phải lùi vá» sau mấy bước. Hoa Tùy Ba không thèm đón đỡ, mặc cho Äồng Khả Thà nh chém thẳng và o cánh tay mình, tay phải đâm thẳng trưá»ng kiếm và o ngá»±c đối thá»§. Äồng Khả Thà nh không biết là m sao đà nh liên tục lùi lại ba bước, tránh khá»i đưá»ng kiếm đâm tá»›i.
Hoa Tùy Ba sắc mặt tái nhợt, tuy trên mặt vẫn kéo dà i nụ cưá»i nhưng ánh mắt lại lá»™ ra vẻ căm háºn cá»±c độ.
Äồ SÆ¡n Nhạc vá»— tay reo hò vang dá»™i:
- Hay lắm! Cuối cùng hôm nay bản sắc nam tỠhán của Hoa nương nương xuất hiện trở lại.
Hoa Tùy Ba không biết nên khóc hay cưá»i, trưá»ng kiếm trong tay hÆ¡i lay động, Äồng Khả Thà nh thấy váºy Ä‘ang định xông lên lần thứ hai, chợt thấy trước mắt hoa lên, Hình Vô Phảng đã ngăn ở trước mặt lão, cháºm rãi nói:
- Äồng Khả Thà nh, dù sao ngươi cÅ©ng từng là trưởng lão cá»§a Thánh môn ta. Má»›i vừa rồi bản tá»a đã cho ngươi hai cÆ¡ há»™i để chạy thoát, nếu lần nà y ở trước mặt bản tá»a ngươi có thể thoát được, huynh đệ trên dưới cá»§a Thánh môn tuyệt sẽ không tìm ngươi nữa.
Äồng Khả Thà nh mặt xám như tro tà n, ném thanh Ä‘oản kiếm xuống đất, nói:
- Môn chá»§ thần công cái thế, Äồng má»— tá»± biết sức mình, không dám mÆ¡ tưởng chạy trốn. Äồng má»— xin lÄ©nh tá»™i…
Lão Ä‘ang nói mÅ©i chân đột nhiên hất thanh Ä‘oản kiếm trên mặt đất bay thẳng tá»›i Ä‘an Ä‘iá»n cá»§a Hình Vô Phảng, thuáºn thế cả ngưá»i xông tá»›i bổ má»™t chưởng và o cổ Hình Vô Phảng.
Hình Vô Phảng lá»™ ra vẻ khinh thưá»ng, không thèm chú ý tá»›i thanh Ä‘oản kiếm Ä‘ang bay tá»›i, bước lên má»™t bước đánh ra má»™t quyá»n. Quyá»n nà y nhìn có vẻ không nhanh, mặc dù phát ra sau nhưng lại đến trước, chá»›p mắt đã đánh đến trước ngá»±c Äồng Khả Thà nh. Äồng Khả Thà nh láºp tức cảm thấy nghẹt thở, tả chưởng theo bản năng đưa lên đỡ. Quyá»n chưởng trá»±c tiếp va chạm, Äồng Khả Thà nh cảm thấy má»™t luồng lá»±c lượng dá»i non lấp biển áºp và o mình, không nhịn được hét thảm má»™t tiếng, miệng phun ra má»™t búng máu tươi.
Lão lại chợt cảm thấy một luồng nội kình nhu hòa trà n tới, đẩy ngụm máu lão vừa phun ra tới miệng quay ngược và o. Lão nghe thấy tiếng Hình Vô Phảng sát kỠbên tai:
- Có nhiá»u huynh đệ cần máu cá»§a ngươi để tế Ä‘iện, không thể lãng phà được.
Vừa nghe dứt, máu trong miệng đã bị dồn ngược trở lại bụng, Äồng Khả Thà nh cảm thấy khà huyết cuồn cuá»™n, lục phá»§ ngÅ© tạng như bị ép dá»i khá»i vị trÃ, quả tháºt khó chịu muốn chết cÅ©ng không chết được.
Hình Vô Phảng Ä‘iểm huyệt Äồng Khả Thà nh rồi ném xuống đất. Äám ngưá»i Äồ SÆ¡n Nhạc đứng nhìn ngây ngốc. Bá»n há» hÆ¡n mưá»i năm qua chưa từng thấy Hình Vô Phảng động thá»§ vá»›i ai, không ngá» võ công cá»§a môn chá»§ lại cao như thế, trước mặt môn chá»§ Äồng Khả Thà nh không tiếp được má»™t chiêu.
Tinh Quang Vũ bỗng sợ hãi hét lên:
- Sư phụ, thanh kiếm kia…
Má»i ngưá»i lúc nà y má»›i chú ý tá»›i thanh Ä‘oản kiếm cá»§a Äồng Khả Thà nh Ä‘ang cắm ở bụng cá»§a Hình Vô Phảng. Hình Vô Phảng vẻ mặt như thưá»ng, tay rút thanh kiếm ra, trên thân kiếm sáng loáng không dÃnh má»™t giá»t máu.
Äồ SÆ¡n Nhạc thở phà o nhẹ nhõm, vui mừng thốt:
- Môn chủ thần công cái thế, sợ rằng đã là vô địch thế gian.
Hình Vô Phảng lắc đầu, nói:
- Vô địch thế gian? Ngay như hai lão Phà m Trần và Khấu Hải Thiên kia chắc gì đã thua ta, mấy năm nay võ công cá»§a ta tiến triển rất tốt, nhưng hai lão kia cÅ©ng không giáºm chân tại chá»—. Má»›i vừa rồi do tâm trà Äồng Khả Thà nh bấn loạn, hắn chỉ mong là m sao chạy cho thoát, nếu như hắn bình tÄ©nh Ãt ra cÅ©ng có thể tiếp ta hÆ¡n mưá»i chiêu. Võ công cá»§a các ngươi cÅ©ng không thua kém hắn, không nên tá»± coi nhẹ mình.
Hách Liên Tuyết bước tới nói:
- Môn chủ, hương án đã chuẩn bị xong.
Toà n bá»™ đệ tá» Ma môn táºp trung tá»›i trước hương án dưới gốc đại thụ, thấy Äồng trưởng lão cá»§a bản môn nằm cuá»™n ngưá»i trên mặt đất, tất cả Ä‘á»u kinh ngạc trố mắt nhìn.
Hình Vô Phảng liếc nhìn các đệ tỠđứng xung quanh, cháºm rãi nói:
- Các đệ tá» cá»§a Thánh môn, hầu hết các ngươi đã từng tham gia tráºn chiến ở Äại Tuyết SÆ¡n mưá»i năm trước. Trong tráºn chiến đó tinh anh cá»§a Thánh môn ta tổn thất quá ná»a, cho tá»›i nay…
Theo lá»i kể trầm thấp cá»§a Hình Vô Phảng, đám đệ tá» Ma môn dần dần trở nên phẫn ná»™, ánh mắt chỉ muốn băm muốn chém Äồng Khả Thà nh ra thà nh từng mảnh nhá». Toà n bá»™ huyệt đạo trên ngưá»i Äồng Khả Thà nh bị Äồ SÆ¡n Nhạc phong bế, ngay cả hai mắt cÅ©ng không thể nhắm lại được, trong mắt toát ra sá»± sợ hãi tuyệt vá»ng.
Hình Vô Phảng sau khi giao phó dặn dò nhiệm vụ Ä‘i Trung Nguyên lần nà y xong, liá»n nói:
- Bản tá»a biết các vị huynh đệ háºn không thể ăn tươi nuốt sống tên phản bá»™i nà y, ba trăm mưá»i sáu huynh đệ đã bá» mình tại Äại Tuyết SÆ¡n năm đó cÅ©ng váºy. Huyết Sát tông Äồ tông chá»§, bắt đầu từ ngươi, tiến hà nh huyết tế.
Äồ SÆ¡n Nhạc hô lá»›n đáp lá»i, cổ tay láºt ra, má»™t thanh Ä‘ao nhá»n hình sừng trâu nằm gá»n trong tay. Äồ SÆ¡n Nhạc bước tá»›i trước mặt Äồng Khả Thà nh, túm tóc kéo ngá»a mặt lão lên, thanh Ä‘ao nhá»n trong tay khéo léo khá»u nhẹ, chợt nghe tiếng hét thất thanh cá»§a Äồng Khả Thà nh, hai con mắt cá»§a lão ta đã bị móc ra ngoà i. Äồ SÆ¡n Nhạc nâng hai con mắt hướng lên trá»i, cung kÃnh đặt trên hương án.
Hình Vô Phảng tiếp lấy má»™t quyển trục từ tay đệ tá» Lâm Phong Huyá»n, Ä‘i tá»›i trước hương án mở ra thì thầm:
- Thỉnh anh linh Thánh môn ná»™i đưá»ng trưởng lão Quân Tiện SÆ¡n chứng giám, chúng đệ tá» tại thế vô năng xin dâng lên má»™t chén huyết tá»u cá»§a tên tặc tá»â€¦
Äồ SÆ¡n Nhạc rạch má»™t Ä‘ao lên cánh tay Äồng Khả Thà nh, bên cạnh má»™t tên đệ tá» bưng má»™t chén rượu hứng lấy máu và o trong đó, rồi cúi đầu dâng lên hương án.
- Thánh môn Huyết Sát tông tông chủ Tạ Vô Thương...
- Thánh môn Thiên Tà môn phó môn chủ Viên Thế Giang...
...
Hình Vô Phảng tế lá»… đầy đủ ba trăm mưá»i sáu ngưá»i, trên ngưá»i Äồng Khả Thà nh không còn tìm được má»™t mảnh da thịt nà o còn nguyên vẹn.
- Äệ tá» Thánh môn theo trình tá»± từ trưởng bối tá»›i háºu bối lên tế lá»….
Äệ tá» Ma môn từng ngưá»i má»™t tiến lên, dùng chÃnh binh khà trên ngưá»i cá»§a Äồng Khả Thà nh cắt từng phần da thịt còn lại cá»§a lão, má»—i ngưá»i Ä‘á»u là m cá»±c kỳ cẩn tháºn. Sau khi huyết tế xong, thân hình Äồng Khả Thà nh thỉnh thoảng vẫn còn run lên, Äồ SÆ¡n Nhạc khiêng lão ta đặt trước hương án, xếp thà nh tư thế quỳ lạy, mặc cho lão tá»± sinh tá»± diệt
Hách Liên Tuyết, Äồ SÆ¡n Nhạc, Hoa Tùy Ba, và môn chá»§ Thiên Âm môn Hạ Phùng Thì đứng bên cạnh Hình Vô Phảng nhìn vết máu loang lổ trên hương án buồn bã không nói gì.
Hình Vô Phảng bỗng nhiên nói:
- Hách Liên huynh đệ, tứ đại trưởng lão cá»§a Thánh môn tổng đưá»ng đã không còn ai trên Ä‘á»i, huynh đệ có bằng lòng tạm thá»i tiếp quản chức ná»™i đưá»ng trưởng lão, chia sẻ gánh vác công việc vá»›i vi huynh không?
Hách Liên Tuyết tÃnh tình ngay thẳng, nghe váºy tuy có chút ngạc nhiên, nhưng suy nghÄ© lại thấy Huyết Äao tông bây giá» chỉ có hư danh, thưá»ng ngà y cÅ©ng không có việc gì để là m, vì váºy nói:
- Hách Liên Tuyết sẵn lòng.
Hình Vô Phảng quay sang ba ngưá»i nói:
- Ba ngưá»i các ngươi có đồng ý cho Hách huynh đệ là m trưởng lão cá»§a Thánh môn ta không?
Äồ SÆ¡n Nhạc cưá»i nói:
- Lão Äồ ta không có ý kiến, chỉ có Ä‘iá»u xưng hô Hách Liên trưởng lão không thuáºn miệng thuáºn tai cho lắm.
Tất cả má»i ngưá»i cùng cưá»i xòa. Hoa Tùy Ba và Hạ Phùng Thì cÅ©ng không có ý kiến, sáu tông đưá»ng cá»§a Ma môn từ xưa đến nay vẫn đấu đá vá»›i nhau không ngừng, nhưng mấy năm nay Ma môn gặp phải cÆ¡n khá»§ng hoảng nghiêm trá»ng, vì váºy các tông vứt bỠân oán, hÆ¡n nữa bây giá» Huyết Äao tông chỉ còn có má»™t mình Hách Liên Tuyết, y có là m trưởng lão cÅ©ng không có ảnh hưởng to lá»›n gì đến đại cục.
Hoa Tùy Ba đột nhiên há»i:
- Môn chủ, sau nà y Thánh môn còn quay vỠTần nữa không?
Hình Vô Phảng thở dà i:
- Thánh môn vẫn còn xấp xỉ trên dưới nghìn gia quyến kẹt ở Tần, có thể không quay vỠkhông?
Hoa Tùy Ba nói:
- Chúng ta đã giết Äồng Khả Thà nh, nếu Tần Vương há»i tá»›i thì phải trả lá»i thế nà o?
Äồ SÆ¡n Nhạc cưá»i nói:
- Việc nhỠấy cÅ©ng khiến Hoa nương nương phiá»n lòng à ? Tùy ý bịa má»™t câu chuyện nói hắn chết tráºn ở Triệu là được rồi.
Hoa Tùy Ba nói:
- Äồ SÆ¡n Nhạc, nói như ngươi chỉ có thể che giấu được tạm thá»i. Hôm nay có nhiá»u đệ tá» chứng kiến như váºy, sau nà y sẽ khó tránh khá»i có ngưá»i tiết lá»™.
Hình Vô Phảng nói:
- Hoa huynh đệ lo lắng cÅ©ng phải, nhưng chỉ cần bản tá»a còn sống, cho dù Tần Vương có nắm chứng cứ rõ rà ng trong tay, vì má»™t Äồng Khả Thà nh không đáng để y phải trở mặt vá»›i chúng ta. Tuy nhiên bản tá»a có má»™t đỠnghị muốn thương lượng vá»›i các huynh đệ.
Tất cả má»i ngưá»i nghe váºy thì đồng thanh nói:
- Xin môn chủ cứ nói.
Hình Vô Phảng nói:
- Lần nà y các đệ tá» tinh anh cá»§a Thánh môn Ä‘á»u Ä‘i đến Triệu, đây là má»™t cÆ¡ há»™i để chúng ta thoát khá»i Tần Vương. Bản tá»a muốn để má»™t ná»a đệ tá» Thánh môn ở lại Triệu để phát triển thế lá»±c, còn ná»a kia sẽ trở vá» lại Tần, lấy lý do Thánh môn ám sát Sở Danh ÄÆ°á»ng thất bại, má»™t ná»a đệ tá» bị chết, Tần Vương chắc cÅ©ng sẽ không vì thế mà là m khó gia quyến bá»n há», nhưng trình bà y chi tiết cụ thể có chút khó khăn. Không biết các ngươi nghÄ© sao?
Hách Liên Tuyết suy nghĩ một chút rồi nói:
- Môn chá»§, môn chá»§ nói chúng ta không thá»±c sá»± ám sát Sở Danh ÄÆ°á»ng mà chỉ mượn cá»› nà y thôi phải không?
Hình Vô Phảng nói:
- Äúng váºy. Ãm sát Sở Danh ÄÆ°á»ng đâu có dá»… như lá»i Tần Vương nói, địa vị cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng ở Triệu còn được tôn sùng hÆ¡n cả địa vị cá»§a Tiết Phương Trá»ng tại Tần, nếu như có thể ám sát dá»… dà ng như váºy, Tiết Phương Trá»ng đã chết không biết bao nhiêu lần, giết Tiết Phương Trá»ng đã khó, giết Sở Danh ÄÆ°á»ng còn khó đến mức nà o? Mà cho dù Thánh môn có giết được Sở Danh ÄÆ°á»ng Ä‘i nữa, liệu có còn mạng quay trở vá» hay không, đưá»ng vá» Tần xa xôi vạn dặm, ngưá»i Triệu chắc chắn sẽ tầng tầng lá»›p lá»›p ngăn cản Ä‘uổi giết, đến lúc đó Thánh môn ta còn má»™t phần sống sót quay vỠđã là may lắm rồi. Hình Vô Phảng ta tuyệt sẽ không để Thánh môn bị diệt trong tay mình.
Môn chá»§ Thiên Âm môn Hạ Phùng Thì từ trước đến nay vốn rất Ãt nói, lúc nà y cÅ©ng gáºt đầu:
- Xem ra lần hà nh động lần nà y cá»§a Tần Vương tháºt nham hiểm, y rắp tâm tiêu diệt chúng ta.
Hoa Tùy Ba có chút do dự, nói:
- Môn chá»§, mấu chốt là là m thế nà o vẫn giữ được sá»± tÃn nhiệm cá»§a Tần Vương. Máºt thám Tây Tần ở Triệu không Ãt, chúng ta có tháºt sá»± ám sát Sở Danh ÄÆ°á»ng hay không Tần Vương sẽ dá»… dà ng biết được sá»± tháºt, đến lúc đó má»™t ná»a đệ tá» Thánh môn đã ở lại Triệu, thá»±c lá»±c chúng ta tổn hao nhiá»u, chỉ cần Khấu gia và Linh SÆ¡n cổ tá»± đã khó có thể đối phó chúng ta.
Äồ SÆ¡n Nhạc cả giáºn nói:
- Cho dù là thế, má»™t ná»a đệ tá» Thánh môn ở lại Triệu vẫn giữ được huyết mạch cho Thánh môn. Hoa nương nương, ta thấy hình như ngươi không nỡ bá» mấy thị thiếp như hoa như ngá»c cá»§a mình thì đúng hÆ¡n .
Hoa Tùy Ba chá»i ầm lên:
- Thối lắm, Hoa Tùy Ba ta là ngưá»i như váºy sao? Những năm gần đây ta ở Tần cÅ©ng đã chịu nhiá»u uất ức, ngươi nghÄ© ta muốn ở lại sao? Chẳng qua ta muốn là m sao để bảo tồn huyết mạch cho Thánh Môn mà thôi.
Ãnh mắt Hách Liên Tuyết chợt sáng lên, lão nói:
- Môn chá»§ nếu không tháºt sá»± muốn ám sát Sở Danh ÄÆ°á»ng, Hách Liên Tuyết ta có má»™t biện pháp.
Äồ SÆ¡n Nhạc vá»™i nói:
- Mau nói đi.
Hách Liên Tuyết thi lễ với Hình Vô Phảng nói:
- Mong Môn chá»§ chấp thuáºn cho Hách Liên Tuyết đến kinh thà nh cá»§a Triệu trước má»™t bước, có má»™t ngưá»i có thể giúp đỡ chúng ta.
Hình Vô Phảng nghe váºy chợt hiểu ra liá»n gáºt đầu đồng ý.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
13-06-2011, 11:40 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Sep 2009
Bà i gởi: 652
Thá»i gian online: 3 ngà y 16 giá» 46 phút
Thanks: 774
Thanked 3,809 Times in 505 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 17: TỠnhân phi phúc 1+ 2
Dịch: hoangtnt
Biên: Ooppss
Nguồn: ST
Tô Xảo Äồng mặt mở lá»›n, ngẩn ngÆ¡ nhìn chằm chằm lên đỉnh giưá»ng, đột nhiên hé miệng cưá»i. Nà ng từ trên giưá»ng ngồi dáºy, khoan khoái biếng nhác vươn vai duá»—i lưng. Cuối cùng cÅ©ng ngá»§ được má»™t giấc ngon là nh, Tô Xảo Äồng chẳng hiểu sao lại nhá»› lại cÆ¡n ác má»™ng vừa rồi, trong ác má»™ng Sở Tranh phi lá»… vá»›i nà ng. Tô Xảo Äồng không kìm được báºt cưá»i thà nh tiếng, ná»—i nÆ¡m ná»›p lo sợ trong thá»i gian qua rốt cuá»™c đã trở thà nh quá khứ, lúc nà y nà ng chỉ cảm thấy khoan khoái thoải mái đến táºn đáy lòng, như chưa từng được thoải mái như váºy. Truyện Sở Thị Xuân Thu copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com Truyện Sở Thị Xuân Thu copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Xuống giưá»ng, Tô Xảo Äồng nhìn ra ngoà i trá»i, ánh nắng rá»±c rỡ tươi đẹp, bất chợt cảm thấy có chút nghi hoặc. Nà ng nhá»› là sau khi Sở Tranh ra khá»i cá»a, nà ng trở lại phòng vừa ngả đầu xuống gối là ngá»§ luôn, nhìn trá»i bên ngoà i thế nà y hình như chưa đến buổi trưa, chẳng lẽ nà ng má»›i ngá»§ được có má»™t chốc?
- Tiểu thư, rốt cục tiểu thư đã tỉnh.
Tô Xảo Äồng quay đầu lại thấy Tiểu Nguyệt Ä‘ang ngạc nhiên mừng rỡ nhìn mình.
Tô Xảo Äồng mÆ¡ hồ há»i:
- Ta ngủ được bao lâu rồi?
Tiểu Nguyệt đi tới đỡ lấy nà ng, nói:
- Tiểu thư không biết gì hết à ? Tiểu thư đã ngủ suốt một ngà y một đêm.
Tô Xảo Äồng cảm thấy không thể tin nổi a lên má»™t tiếng rồi há»i:
- Cái gì, ta ngá»§ lâu như váºy rồi sao?
Tiểu Nguyệt gáºt đầu nói:
- Dạ, tiểu tỳ mấy lần muốn gá»i tiểu thư dáºy dùng cÆ¡m, nhưng tiểu thư không tỉnh dáºy nổi là m tiểu tỳ lo lắng quá sức, sau đó Sở công tá» tá»›i...
Tô Xảo Äồng ngắt lá»i nà ng, há»i:
- Hắn đã tới sao? Tới lúc nà o?
Tiểu Nguyệt đáp:
- Äại khái khoảng xế chiá»u hôm qua. Lúc đầu Sở công tá» cÅ©ng hÆ¡i lo lắng, nhưng sau khi bắt mạch cho tiểu thư xong má»›i thở phà o nhẹ nhõm. Sở công tá» nói là do tiểu thư mệt má»i quá độ nên chìm và o giấc ngá»§ say, có dặn tiểu tỳ không được quấy rầy tiểu thư, chá» sau khi tiểu thư tỉnh dáºy chuẩn bị má»™t Ãt thức ăn nhẹ... á»i, tiểu tỳ không biết sao lại quên mất việc nà y, tiểu thư chá» má»™t lát.
Nói xong, Tiểu Nguyệt liá»n quay ngưá»i chạy ra ngoà i.
Tô Xảo Äồng lúc nà y má»›i cảm thấy bụng đói kêu ục ục, tháºm chà còn cảm thấy đầu hÆ¡i choáng váng. Nà ng Ä‘i tá»›i bà n ngồi xuống, nghÄ© bụng Sở Tranh sao lại có thể là má»™t thầy lang, nà ng cÅ©ng không nghe hắn nói là m nghá» gì ở kiếp trước. Nà ng quả không biết Ngô An Nhiên năm xưa ở Bình Nguyên thà nh vì che giấu thân pháºn cá»§a mình đã há»c được má»™t Ãt bản lÄ©nh là m thầy thuốc, Sở Tranh ở bên cạnh tai nghe mắt thấy do váºy cÅ©ng há»c lá»m được má»™t Ãt, cá»™ng thêm má»› kiến thức kiếp trước cá»§a hắn, thăm bắt mạch mấy cái bệnh cảm mạo vá»› vẩn nà y ná» cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á». Truyện Sở Thị Xuân Thu copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Tiểu Nguyệt bưng và o má»™t bát cháo loãng cùng mấy món Ä‘iểm tâm, Tô Xảo Äồng Ä‘ang cÆ¡n đói chỉ muốn ăn hết má»i thứ ngay láºp tức, nà ng hồ như Ä‘oạt lấy bát đũa ăn ngấu nghiến như hổ đói, chỉ má»™t loáng bát cháo loãng đã hết sạch, Tô Xảo Äồng vẫn chưa thá»a mãn, nói:
- Tiểu Nguyệt, cho ta thêm một bát nữa.
Tiểu Nguyệt bối rối nói:
- Nhưng Sở công tỠđã dặn kỹ, sau khi tiểu thư tỉnh dáºy chỉ được ăn má»™t bát, sau má»™t canh giá» nữa má»›i được ăn thêm, nếu không sẽ tổn thương thân thể.
Tô Xảo Äồng chợt cảm thấy ngá»t ngà o trong lòng, nhưng miệng lại nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, mở miệng là Sở công tá» nà y vá»›i Sở công tá» ná», lá»i ta nói lại không thèm nghe.
Tiểu Nguyệt ú ớ phân bua:
- Tiểu tỳ thấy Sở công tỠnói rất có lý mà .
Tô Xảo Äồng nhìn nà ng, báºt cưá»i:
- Nha đầu ngốc, ta chá»c ngươi mà ngươi cÅ©ng không biết.
Tiểu Nguyệt cÅ©ng cưá»i, suy nghÄ© má»™t lát rồi nói:
- Tiểu thư, để tiểu tỳ giúp tiểu thư trang Ä‘iểm, hôm nay Sở công tá» có thể sẽ đến nữa. Truyện Sở Thị Xuân Thu copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Tô Xảo Äồng nghe được ẩn ý trong lá»i cá»§a Tiểu Nguyệt, đưa tay véo má nà ng, Tiểu Nguyệt vừa cưá»i ghẹo vừa né tránh.
Hai ngưá»i đùa giỡn vá»›i nhau ầm Ä© má»™t lát, Tô Xảo Äồng ngồi xuống để Tiểu Nguyệt chải tóc cho nà ng. Tiểu Nguyệt đột nhiên há»i:
- Tiểu thư, chúng ta vẫn trở vá» Äại Tần sao?
Tô Xảo Äồng lòng trầm xuống, biết nha đầu kia đã phát giác ra Ä‘iá»u gì liá»n há»i:
- Ngươi muốn trở vỠsao?
Tiểu Nguyệt trầm mặc một hồi mới nói:
- Tiểu tỳ ở Äại Tần cÅ©ng không có ngưá»i thân, tiểu thư Ä‘i đâu tiểu tỳ theo đó, chỉ tiếc không còn được gặp lại Giải Ngữ tá»· tá»· và các nà ng khác nữa.
Tô Xảo Äồng cÅ©ng có chút buồn bã, chợt nghe ngoà i viện văng vẳng tiếng khóc truyá»n lại, không khá»i kinh hãi há»i:
- Tiểu Nguyệt, ngươi nghe được không, hình như có ngưá»i Ä‘ang khóc.
Tiểu Nguyệt thản nhiên trả lá»i:
- À, đêm hôm qua lão quản gia đột ngá»™t qua Ä‘á»i, vì lão ta đã phục vụ trong phá»§ nhiá»u năm, lão gia niệm tình đặc biệt láºp má»™t linh đưá»ng cho lão ta
Tô Xảo Äồng biết lão quản gia nà y đến Triệu cùng má»™t lúc vá»›i Thà nh Phụng Chi, lão ta cÅ©ng chẳng lá»›n tuổi cho lắm, ngưá»i khá khá»e mạnh, tại sao đùng má»™t cái lăn ra chết?
Má»™t ý nghÄ© chợt hiện ra trong đầu Tô Xảo Äồng, nà ng cưá»i nhạt má»™t tiếng. Nà ng quả thá»±c quá hồ đồ, Thà nh Phụng Chi nếu đã đầu phục Sở Tranh, sao có thể lưu lại lão quản gia kia ở trên Ä‘á»i, nếu không không phải tá»± gây phiá»n toái cho bản thân sao? Huống chi ngay cả nà ng cÅ©ng từng bị Thà nh Phụng Chi bán đứng, xem ra Thà nh Phụng Chi đã quyết tâm phản bá»™i Tần, nếu không phải nà ng và Sở Tranh có quan hệ khác thưá»ng, sợ rằng sau nà y nà ng sống cÅ©ng không bằng chết.
Tô Xảo Äồng lắc lắc đầu, không muốn nghÄ© đến những việc nhÆ¡ bẩn nà y nữa, nhân tiện há»i thăm Tiểu Nguyệt:
- Tiểu Nguyệt, Sở công tá» có nói hôm nay sẽ đến à ? Truyện Sở Thị Xuân Thu copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Tiểu Nguyệt ngoẹo đầu ra vẻ suy nghĩ rồi nói:
- Công tỠhình như có nói qua, công tỠhôm nay sau khi và o cung trở lại thì sẽ đến Thà nh phủ.
Tô Xảo Äồng ngẩn ra, Sở Tranh muốn và o cung? Chẳng lẽ hắn Ä‘i tìm Mẫn công chúa? Chắc không phải thế, ngà y đó chuyện hai ngưá»i ở trong Thà nh phá»§ Mẫn công chúa vẻ mặt Ä‘au khổ muốn chết, không giống là m bá»™ chút nà o, hÆ¡n nữa Sở Tranh cÅ©ng đã lâu không gặp lại nà ng ta.
Tô Xảo Äồng Ä‘oán không sai, Sở Tranh và o ná»™i cung Ä‘Ãch thá»±c không phải vì Triệu Mẫn, nhưng cÅ©ng có chút quan hệ tá»›i nà ng. Sở Tranh muốn tìm chÃnh là trưởng công chúa Triệu MÃnh.
Sở Tranh cÅ©ng không biết Pháºt - Ma nhị môn phụng mệnh đến Triệu đã gặp phải biến cố tháºt lá»›n trên đưá»ng Ä‘i. Vừa nghÄ© tá»›i có hai vị thiên đạo cao thá»§ muốn tá»›i kinh thà nh, Sở Tranh quả thá»±c cảm thấy sợ hãi, hÆ¡n nữa nói không chừng hai vị thiên đạo cao thá»§ nà y Ä‘á»u muốn gây phiá»n toái cho hắn. Ma Môn thì khá»i cần nói, ba năm trước đây hÆ¡n mưá»i đệ tá» bị chết trong tay hắn, mặc dù ngưá»i ngoà i Ä‘á»u tÃnh món nợ nà y lên đầu phụ thân hắn, nhưng lúc đà o tẩu Hách Liên Tuyết biết rõ rà ng sá»± tháºt bên trong, nếu lão ta không giữ lá»i hứa kể lại toà n bá»™ sá»± tháºt lúc đó cho môn chá»§ Ma Môn, Sở Tranh chợt cảm thấy sau gáy là nh lạnh; còn Pháºt môn Ngô An Nhiên đã từng nhiá»u lần ná»a thá»±c ná»a đùa nhắc nhở hắn, hắn luyện Long Tượng Phục Ma công chÃnh là Pháºt môn đệ nhất thần công, kỳ tà i luyện võ giống như hắn nếu bị Pháºt môn Tây Vá»±c biết được chắc chắn sẽ bắt hắn dâng cho Linh SÆ¡n cổ tá»± gì đó. Dá»±a và o trá»±c giác cá»§a mình, Sở Tranh cảm thấy lá»i Ngô An Nhiên không phải không có đạo lý, việc nà y so vá»›i giết hắn còn khó chịu hÆ¡n, hắn không muốn cả Ä‘á»i nà y là m bạn vá»›i tăng vá»›i Pháºt, nếu không Liá»…u Khinh Như sẽ phải là m sao? Tiểu Tô và hắn má»›i nháºn thức lẫn nhau, cuá»™c sống tươi đẹp còn Ä‘ang chá» trước mắt.
NghÄ© tá»›i nghÄ© lui, Sở Tranh bất chấp khó khăn và o cung thêm má»™t lần nữa, tuy Triệu MÃnh từ trước đến nay không ưa gì hắn, nhưng cả nước Triệu vẻn vẹn chỉ má»™t thiên đạo cao thá»§ duy nhất, không sá» dụng tá»›i quả thá»±c phà cá»§a trá»i.
Nhưng khi nghÄ© tá»›i Mẫn công chúa vẫn luôn ở bên cạnh Triệu MÃnh, Sở Tranh cảm thấy hÆ¡i chá»™t dạ. Vừa và o đến ná»™i cung, Sở Tranh trước tiên đến bái kiến cô cô Sở Lâm, quanh co vòng vo má»™t hồi hắn má»›i nói ra ý định muốn gặp trưởng công chúa.
Sở Lâm quả tháºt không hiểu, cháu cá»§a mình gần đây rất sợ Triệu MÃnh, thấy nà ng ta như chuá»™t thấy mèo, thở mạnh cÅ©ng không dám, hôm nay sao lại chá»§ động đến cầu kiến. Nhưng Sở Lâm biết, Sở Tranh mặc dù tuổi còn nhá» nhưng đã là trợ thá»§ đắc lá»±c cá»§a anh mình, tuyệt đối không vô duyên vô cá»› tá»± dưng đến cầu kiến. Sở Lâm ngay cả ngưá»i hầu cÅ©ng không mang theo, dẫn Sở Tranh Ä‘i đến Thái Bình cung.
Triệu MÃnh nghe cung nữ báo Lâm phi nương nương cầu kiến không khá»i cảm thấy khó hiểu thầm nghÄ©, Sở Lâm và mình từ trước tá»›i giá» không có quan hệ qua lại, tháºm chà trước kia vì chuyện đả thương Sở Tranh Sở Lâm vẫn có ác cảm đối vá»›i mình, khi không tại sao lại đến gặp mình? Nhưng dù sao thân pháºn Sở Lâm vẫn được kÃnh trá»ng, hÆ¡n nữa lại có thá»±c quyá»n chưởng quản ná»™i cung, Triệu MÃnh dù ở tẩm cung cá»§a Thái Bình cung, má»™t Ãt đồ váºt hằng ngà y trong cung vẫn cần phải qua tay Sở Lâm, quả tháºt không tiện là m mÃch lòng quá đáng, do váºy cùng vá»›i Triệu Mẫn ra cá»a cung đón chà o. Truyện Sở Thị Xuân Thu copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Nếu Sở Lâm đã biết thân pháºn tháºt cá»§a nà ng, hÆ¡n nữa lại nêu Ä‘Ãch danh muốn gặp mặt, Triệu MÃnh cÅ©ng không cần mang mặt nạ là m gì, dẫn theo Triệu Mẫn ra cá»a đón chà o, thấy Sở Lâm liá»n mỉm cưá»i đón:
- Lâm phi nương nương đại giá quang lâm Thái Bình cung, tiểu muội...
Chợt nghe Triệu Mẫn ở sau lưng khẽ hô má»™t tiếng, Triệu MÃnh lúc nà y má»›i chú ý tá»›i má»™t thiếu niên Ä‘ang cúi đầu cung kÃnh đứng ở má»™t bên, đó không phải Sở Tranh thì là ai. CÅ©ng vì chuyện cá»§a Triệu Mẫn nà ng đã mất Ä‘i ná»a phần thiện cảm vá»›i hắn, mắt tóe lá»a giáºn há»i sẵng:
- Ngươi tới đây là m gì?
Sở Lâm cưá»i nói:
- Hôm nay Tranh nhi có chuyện quan trá»ng cầu kiến trưởng công chúa. Trưởng công chúa không má»i bản cung và o ngồi má»™t chút sao?
Triệu MÃnh hừ má»™t tiếng, suy nghÄ© má»™t chút rồi nghiêng ngưá»i nói:
- Má»i Lâm phi nương nương.
Nà ng tháºt tình chẳng muốn nói những lá»i khách sáo nà y chút nà o.
Tá»›i đại Ä‘iện trống huÆ¡ trống hoắc cá»§a Thái Bình cung, mấy cung nữ dâng trà lên, Triệu MÃnh mắng Sở Tranh:
- Xú tiểu tá» ngươi còn mặt mÅ©i tá»›i đây ư? Ngươi tá»± há»i mình có xứng đáng vá»›i Mẫn nhi không?
Triệu Mẫn hÆ¡i mất tá»± nhiên, kéo kéo tay áo Triệu MÃnh khẽ nói nhá»:
- Cô cô.
Sở Lâm cũng không hà i lòng nói:
- Trưởng công chúa, sá»± tình cá»§a Mẫn nhi bản cung đã từng quở trách Tranh nhi nhiá»u lần, nhưng dù sao chuyện nà y cÅ©ng là chuyện giữa hai đứa trẻ, Tranh nhi hôm nay quả có chuyện quan trá»ng muốn cầu kiến. Truyện Sở Thị Xuân Thu copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Triệu MÃnh trừng mắt nhìn Sở Tranh, nói:
- Có chuyện gì nói mau.
Sở Tranh thầm thở phà o nhẹ nhõm, tìm cô cô giúp đỡ tháºt đúng đối tượng, nếu đơn thương độc mã đến đây, không dám chắc bà cô già Triệu MÃnh nà y có hà nh hung má»™t tráºn rồi sau đó đá văng ra ngoà i không.
Sở Tranh sắp xếp câu chữ thoáng qua trong đầu rồi lớn tiếng nói:
- Hạ quan cầu kiến trưởng công chúa là vì an nguy Äại Triệu cá»§a chúng ta.
Triệu MÃnh ngẩn ra, Sở Lâm cÅ©ng ngừng ngụm trà đang uống dở, chỉ có Triệu Mẫn hừ má»™t tiếng cảnh giác nhìn Sở Tranh. Nà ng ở chung vá»›i Sở Tranh thá»i gian cÅ©ng không ngắn, biết rõ khi hắn nghiêm trang như váºy thì trong đầu thưá»ng có những suy nghÄ© lệch lạc không đứng đắn.
- An nguy cá»§a Äại Triệu?
Triệu MÃnh cưá»i lạnh há»i:
- Ngươi từ lúc nà o bắt đầu quan tâm đến an nguy cá»§a Äại Triệu thế?
Sở Tranh nghiêm nghị nói:
- Trưởng công chúa, con cháu Sở gia ta cÅ©ng là thần dân cá»§a Äại Triệu, có quốc má»›i có gia, đây là việc đại nghÄ©a. Truyện Sở Thị Xuân Thu copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
- A, thế à ?
Triệu MÃnh kéo dà i giá»ng ra:
- Nếu các ngươi nghÄ© như váºy quả thá»±c là phúc cho Äại Triệu.
Triệu MÃnh trong lòng cÅ©ng đã tin và i phần, từ lúc Sở Danh ÄÆ°á»ng cầm quyá»n cho đến nay, Äại Triệu quốc thái dân an, nà ng chứng kiến việc nà y ngay trước mắt.
- Theo như lá»i ngươi nói không biết Äại Triệu nguy cÆ¡ ra sao? Truyện Sở Thị Xuân Thu copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Triệu MÃnh há»i tiếp:
- Vì sao lại chạy đến đây tìm bản cung? Việc nà y ngươi nên nói vÆ¡Ìi phụ thân ngươi mÆ¡Ìi đúng.
Sở Tranh đáp:
- Trưởng công chúa có Ä‘iá»u không biết, việc nà y gia phụ và hạ quan Ä‘á»u cảm thấy khó giải quyết, không thể thiếu sá»± giúp đỡ cá»§a trưởng công chúa.
Triệu MÃnh nhìn Sở Tranh má»™t cách khó hiểu:
- Cần bản cung giúp đỡ?
Sở Tranh gáºt gáºt đầu, nói:
- Trưởng công chúa còn nhớ chuyện Hình bộ Thượng thư Lương Thượng Duẫn bị giết ba năm trước không?
Triệu MÃnh đáp:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên còn nhá»›. Việc xảy ra đã lâu, chẳng lẽ còn có biến hóa lạ gì trong đó?
Sở Tranh trầm giá»ng nói:
- Máºt thám cá»§a Äại Triệu ta ở Tây Tần vừa báo tin vá», Tần Vương Trịnh Quýnh sá» dụng lại chiêu cÅ©, mưu toan ám sát trá»ng thần cá»§a chúng ta nhân ngà y đại săn bắn cá»§a Hoà ng Thượng, tháºm chà ngay cả Thái Tá» cÅ©ng nằm trong những mục tiêu cá»§a hắn ta.
Triệu MÃnh khinh thưá»ng nói:
- Bảo vệ an toà n cho cuá»™c đại săn bắn cá»§a Hoà ng Thượng chÃnh là chức trách cá»§a văn thần võ tướng trong triá»u, ngươi cÅ©ng thuá»™c cấm vệ quân, nếu đã nháºn được tin tức thì tăng cưá»ng phòng bị là được, cần bản cung ra tay là m gì?
Sở Tranh há»i:
- Trưởng công chúa có biết thân pháºn cá»§a đám ngưá»i Tây Tần được phái đến ra sao không?
Triệu MÃnh cưá»i lạnh há»i ngược lại:
- Chẳng lẽ gia chá»§ đương thá»i cá»§a Khấu gia Khấu Hải Thiên cÅ©ng đến hay sao?
- Không phải Khấu Hải Thiên.
Sở Tranh nhìn thẳng Triệu MÃnh nói:
- Mà là môn chá»§ Ma Môn Hình Vô Phảng và chưởng giáo Pháºt môn Phà m Trần đại sư, hai ngưá»i nà y so ra có thua Khấu Hải Thiên không?
Triệu MÃnh giáºt mình kinh hãi, không ká»m được đứng báºt dáºy nói:
- Có tháºt không?
Sở Tranh lấy ra má»™t máºt hà m dÃnh vết máu loang lổ, nói:
- Phong thư nà y là do máºt thám cá»§a ta liá»u chết mang vá», theo hạ quan biết, tất cả Ä‘á»u đã hy sinh vì Äại Triệu.
Tháºt ra phong thư nà y má»›i được viết xong hôm qua, lại được hÆ¡ qua lá»a nhá», nhìn thoáng qua không khác gì được viết má»™t tháng trước, vết máu trên thư cÅ©ng là máu ngưá»i, Sở Tranh không dám dùng máu gia cầm để lừa gạt Triệu MÃnh.
Triệu MÃnh cầm phong thư mở ra, cẩn tháºn Ä‘á»c qua má»™t lượt rồi cả giáºn mắng:
- Cá»±c kỳ hèn hạ. Thân pháºn hai ngưá»i ra sao lại Ä‘i là m cái nghá» thÃch khách vô sỉ bá»±c nà y.
Suy nghÄ© má»™t lát, Triệu MÃnh lại có chút hoà i nghi nói vÆ¡Ìi Sở Tranh:
- Ngưá»i trong Ma môn từ trước đến nay hèn hạ vô sỉ, Hình Vô Phảng là m việc nà y thì còn có lý, còn Pháºt môn tuy là má»™t giáo phái cÅ©ng chuyên Ä‘i mê hoặc lòng ngưá»i, nhưng từ trước đến nay coi trá»ng lòng từ bi, lại không sát sinh, Phà m Trần dù gì cÅ©ng là chưởng giáo, sao lại bất chấp thân pháºn như thế?
Triệu MÃnh như thế nà o cÅ©ng không ngỠđược Phà m Trần mò tá»›i đây đầu dây mối nhợ Ä‘á»u do Sở Tranh. Pháºt môn bất quá cÅ©ng má»›i du nháºp và o Tây Tần được mấy trăm năm, lại má»›i được truyá»n bá đến Triệu, Triệu MÃnh chưa từng giao thá»§ vá»›i ngưá»i cá»§a Pháºt môn nên không mảy may phát hiện ra ná»™i lá»±c cá»§a Sở Tranh chÃnh là thần công trấn giáo cá»§a Pháºt môn.
Sở Tranh dứt khoát chối biến đi:
- Äiá»u nà y tiểu thần cÅ©ng không hiểu, nhưng tiểu thần thà tin là có còn hÆ¡n không để khá»i phải rÆ¡i và o thế bị động, dù gì Pháºt - Ma nhị môn cÅ©ng đã quy phục và đang ra sức cống hiến cho Tần Vương.
Suy cho cùng bịa ra má»™t lá»i nói dối đỡ tốn công sức hÆ¡n việc phải tá»± Ä‘i bà o chữa sau nà y gấp ngà n lần, và có đôi khi những suy Ä‘oán hà m hồ so ra là m cho con ngưá»i ta dá»… tin tưởng hÆ¡n là những lá»i giải thÃch cặn kẽ.
Triệu MÃnh nhắm mắt trầm tư má»™t lát rồi nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, khi cần thiết bản cung sẽ ra tay. Hừ, Ma môn yêu giáo quả tháºt khi dá»… Äại Triệu ta không còn ai nữa sao?
Sở Tranh bụng vui như mở cá», Ä‘ang định nịnh hót thêm và i câu không ngá» Triệu MÃnh lại nói:
- Còn tám ngà y nữa má»›i đến ngà y đại săn bắn cá»§a Hoà ng Thượng, trong khoảng thá»i gian nà y Mẫn nhi sẽ tạm ở trong Sở phá»§ cá»§a các ngươi, chịu trách nhiệm truyá»n đạt tin tức, có tình huống gì láºp tức báo lại.
Sở Tranh ngẩn tò te không thốt ra lá»i, quay đầu lại nhìn Sở Lâm cầu cứu thì thấy Sở Lâm vẻ mặt tươi cưá»i liên tục gáºt đầu.
Triệu Mẫn vội la lên:
- Cô cô...
Triệu MÃnh nói:
- Nghe lá»i cô cô, chuyện nà y liên quan đến an nguy cá»§a triá»u đình ta, tạm thá»i dẹp chuyện trẻ con cá»§a các ngươi qua má»™t bên, cố hết sức giúp đỡ Sở tướng quân.
Sở Tranh theo như lá»i cá»§a Triệu Mình từ xú tiểu tá» thăng cấp thà nh Sở tướng quân, Triệu MÃnh rốt cuá»™c cÅ©ng không muốn cháu mình giống như mình cô độc lẻ loi cả Ä‘á»i cho tá»›i già . Sở Tranh vì má»™t thị thiếp mà lục đục vá»›i Triệu Mẫn, tuy không coi hoà ng gia ra cái thá»› gì, nhưng phải công nháºn tiểu tá» nà y là ngưá»i nặng tình nặng nghÄ©a, không phải là loại lãng tá» bạc tình, hÆ¡n nữa việc nà y Triệu Mẫn cÅ©ng có chá»— không đúng. Chuyện Sở gia hung hăng cà n quấy không phải là chuyện má»™t hay hai thá»i đại, thiên hạ giá» chưa phân định, Sở Tranh sau nà y nhất định là má»™t Sở Danh ÄÆ°á»ng thứ hai, chỉ cần bá»n há» thà nh tâm ra sức cống hiến tà i năng phục vụ nước nhà , Triệu MÃnh vẫn có thể miá»…n cưỡng kiá»m chế chịu đựng, huống hồ nà ng cÅ©ng biết tâm tư cá»§a Triệu Mẫn, má»—i ngà y Ä‘á»u sầu não, còn không phải là vì tiểu tá» kia hay sao? Nà ng cuối cùng cÅ©ng vì cháu mà tác hợp thêm má»™t chút.
Sở Tranh vắt nát óc cuối cùng cũng tìm được một lý do, nói:
- Nếu Mẫn công chúa đến ở phá»§ cá»§a hạ quan, Ä‘iá»u... Ä‘iá»u nà y... sẽ tổn hại đến danh dá»± cá»§a công chúa.
Triệu MÃnh tức giáºn trừng mắt nhìn hắn, nói:
- Chuyện cá»§a hai ngươi ba năm trước đây đã truyá»n khắp kinh thà nh, bây giá» bà y đặt quan tâm đến danh dá»± cá»§a Mẫn nhi? Mẫn nhi lần nà y tá»›i ở phá»§ cá»§a ngươi vá»›i thân pháºn là đồ nhi cá»§a bản cung, không cần gióng trống khua chiêng, phụ mẫu ngươi biết rõ là được.
o0o
Trên đưá»ng trở vá» phá»§, Sở Tranh mặt mà y sầu não thở vắn than dà i. Những ngà y kế tá»›i sẽ như thế nà o đây? Chuyện Tô Xảo Äồng còn chưa xong, hôm nay lại thêm chuyện cá»§a Triệu Mẫn, hai cô nà ng nà y Ä‘á»u không phải dạng dá»… trêu và o, đó là chưa nói tá»›i Liá»…u Khinh Như, tuy ôn nhu hiá»n là nh nhưng cho dù có rá»™ng lượng tá»›i đâu cÅ©ng sẽ cảm thấy khó chịu, hÆ¡n nữa nà ng lại thÃch giấu chặt má»i việc trong lòng, rất cần được vá»— vá» yên á»§i thưá»ng xuyên. May mà Triệu Mẫn nói cần phải chuẩn bị quần áo ngà y mai má»›i đến phá»§, Ãt ra hắn còn chút thá»i gian để giải thÃch.
Äi tá»›i má»™t ngã ba đưá»ng, Sở Tranh cầm roi ngá»±a chỉ qua chỉ lại, bên nà y là Sở phá»§, bên kia là Thà nh phá»§, Liá»…u Khinh Như Ä‘ang ở Äạp Thanh Viên chỠđợi mình, còn Tô Xảo Äồng bây giá» không biết đã tỉnh hay chưa? Sở Tranh đắn Ä‘o cả buổi không biết phải là m như thế nà o? Há»a Vân câu ở bên dưới không nhẫn nại thêm được nữa chân cà o cà o đất liên tục.
Má»™t lúc lâu sau, Sở Tranh thở dà i quyết định Ä‘i xem Tô Xảo Äồng trước, dù sao cÅ©ng không biết sức khá»e cá»§a nà ng có việc gì hay không, hắn quay đầu lại nói vá»›i Âu Dương Chi Mẫn:
- Ngươi vỠphủ trước đi, nói với Khinh Như ta sẽ vỠmuộn một chút... hay thôi, cứ nói là ta sẽ vỠphủ ăn cơm.
Âu Dương Chi Mẫn há hốc mồm, nhưng vẫn đáp lá»i:
- Dạ.
Tô Xảo Äồng thấy Sở Tranh đến đúng hẹn không khá»i rung động, nhưng nhanh chóng phát hiện Sở Tranh có gì đó không yên lòng, liá»n giả bá»™ vô tình há»i thăm:
- Nghe Tiểu Nguyệt nói hôm nay ngươi và o nội cung?
Sở Tranh thấy nà ng há»i, không khá»i cưá»i khổ kể lại từ đầu chà cuối má»i việc, hôm nay vì sao hắn phải và o cung, ngay cả chuyện cá»§a Triệu Mẫn cÅ©ng không giấu giếm, lúc nói thì cố tình tá» ra mình bị oan khuất. Hắn thà nói ra bây giá» chứ nếu để đến khi Triệu Mẫn đến ở trong nhà rồi thì không biết sẽ tốn bao nhiêu nước miếng để giải thÃch.
Tô Xảo Äồng nghe xong cÅ©ng phiá»n muá»™n trong lòng, mặc dù gặp được Sở Tranh ở thế giá»›i nà y có thể nói là chuyện may mắn nhất trong Ä‘á»i cá»§a nà ng, nhưng hắn lại là má»™t cái bánh thÆ¡m ngon, nữ tá» thÃch hắn tuyệt không Ãt tà nà o, ngay cả công chúa kia cÅ©ng đã xáp và o. Huống chi trước kia nà ng và hắn ở và o thế đối địch, ngưá»i cá»§a Pháºt - Ma nhị môn theo lệnh Tần vương đến đây, nói không chừng sẽ đến tìm nà ng, tuy Sở Tranh hết sức che giấu cho nà ng, nhưng nếu lỡ bị ngưá»i khác phát hiện, nà ng là m sao có thể ở lại Triệu lâu dà i được?
Tô Xảo Äồng đột nhiên há»i:
- Nghĩa mẫu được chôn cất ở đâu?
Sở Tranh sững sỠđáp:
- Chắc là ở trong rừng hoa ở thà nh đông.
Tô Xảo Äồng chán nản than:
- Bà ta khi còn sống là má»™t trong những ngưá»i thân nhất cá»§a ta, ngươi có thể giúp ta chuẩn bị má»™t cá»— quan tà i hay không? Ta muốn chôn cất bà ấy cho đà ng hoà ng.
Sở Tranh gáºt gáºt đầu, há»i:
- Muốn lúc nà o thì đi?
Tô Xảo Äồng nhìn ra ngoà i trá»i, nói:
- Trá»i vẫn còn sá»›m, thá»§ hạ cá»§a ngươi nhiá»u như váºy ta nghÄ© ná»™i trong hôm nay chắc xong.
Sở Tranh thở dà i đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi.
Hai ngưá»i tá»›i cánh rừng ở thà nh đông, và i tên đệ tỠƯng đưá»ng do Ä‘Ãch tay Ngô An Nhiên huấn luyện Ä‘ang chỠở đó. Äám nà y chÃnh là những ngưá»i tâm phúc tháºt sá»± cá»§a Sở Tranh, thấy Sở Tranh và Tô Xảo Äồng Ä‘i đến liá»n đà o lên má»™t má»™ phần.
Khấu đại nương chết không tá»›i hai ngà y, thá»i tiết lại tương đối lạnh giá, thi thể vẫn chưa hư, khuôn mặt trông vẫn còn rất sống động. Tô Xảo Äồng nhìn và o quan tà i Khấu đại nương khóc thút thÃt.
- Trong lòng ngươi có trách ta không?
Sở Tranh ở phÃa sau đột nhiên há»i.
Tô Xảo Äồng quệt quệt nước mắt nói:
- Có một chút, nhưng nghĩa mẫu nếu biết ta sau nà y đi nương tựa và o ngươi, chắc sẽ giết ta mất. Chuyện nà y cũng không là m sao khác được.
Tô Xảo Äồng lấy bút má»±c từ trong cái bá»c đồ Ä‘eo bên ngưá»i ra, viết "NghÄ©a mẫu Khấu Thị chi vị, Tô Xảo Äồng khấp láºp" lên má»™t khối má»™c bà i.
Sở Tranh cảm thấy có chút không ổn, nhưng thấy mặt mÅ©i Tô Xảo Äồng đầy nước mắt, đà nh tạm thuáºn theo ý nà ng, cùng lắm tối nay hắn sẽ phái ngưá»i đến phá há»§y Ä‘i.
Tô Xảo Äồng cẩn tháºn dá»±ng thẳng má»™c bà i, vái ba vái trước quan tà i chưa nháºp thổ cá»§a Khấu đại nương rồi nói:
- Sở công tá», xin há»§y nát tấm má»™c bà i rồi ném và o trong má»™ huyệt.
Sở Tranh liá»n cảm thấy yên tâm, tay chà xát tấm má»™c bà i thà nh má»™t đống gá»— vụn rồi ném và o trong huyệt má»™ cá»§a khấu đại nương.
Tô Xảo Äồng nói vÆ¡Ìi hai ngưá»i bên cạnh:
- Nháºp thổ Ä‘i.
Nhìn huyệt má»™ cá»§a Khấu đại nương dần dần khép lại, Tô Xảo Äồng nói khẽ:
- Cuá»™c Ä‘á»i trước kia cá»§a ta tất cả chôn theo má»™ phần nà y, từ giá» trở Ä‘i ta chÃnh là cháu gái cá»§a Lại bá»™ Thị Lang Thà nh Phụng Chi, Sở Tranh, ngươi định đối đãi vá»›i ta như thế nà o?
Sở Tranh cảm thấy Ä‘au đầu, giá»ng nhá» nhẹ kiên nhẫn giải thÃch:
- Ta và ngươi Ä‘á»u đến từ tương lai, biết tình cảm cần phải có thá»i gian để bồi dưỡng, song phương phải có thá»i gian tìm hiểu lẫn nhau...
Tô Xảo Äồng ngắt lá»i:
- Chuyện nà y ta biết rồi, cho nên kể từ ngà y mai ta sẽ như thưá»ng xuyên đến Sở phá»§ để tăng thêm phần hiểu biết lẫn nhau.
Nhìn thấy bá»™ mặt Ä‘au khổ cá»§a Sở Tranh, Tô Xảo Äồng cưá»i khẽ nói:
- Yên tâm, ta sẽ không giống như cô nà ng công chúa kia, gượng ép đến ở phá»§ cá»§a ngươi, nhưng tốt nhất ngươi cÅ©ng nên nghÄ© biện pháp Ä‘i, ngưá»i cá»§a Pháºt - Ma nhị môn sắp đến kinh thà nh, ta không muốn gặp mặt bá»n há» nữa, dù gì bá»n hỠđối vá»›i ta hay đối vá»›i ngươi Ä‘á»u là mối phiá»n toái lá»›n. ÄÆ°á»£c rồi, ngươi đưa ta vá» Ä‘i.
Sở Tranh ngẩng đầu nhìn trá»i, thấy đã sắp sá»a hoà ng hôn. Hắn đưa Tô Xảo Äồng vá» xong cÅ©ng không biết khi nà o má»›i vá» tá»›i Sở phá»§, trong khi đó hắn còn đáp ứng Liá»…u Khinh Như sẽ vá» phá»§ ăn cÆ¡m cùng nà ng.
Khi Sở Tranh vá» tá»›i Äạp Thanh Viên trăng đã treo trên đỉnh đầu từ lâu, và o trong nhà thì thấy Liá»…u Khinh Như và hai nha đầu Tá» Quyên, Thúy Linh vẫn Ä‘ang chá» cÆ¡m, bát đũa chưa đụng đến, trên bà n còn đầy ắp thức ăn. Sở Tranh thấy thế chỉ biết cưá»i khổ, hắn tuy nói sẽ vá» phá»§ dùng cÆ¡m, nhưng thưá»ng ngà y cÅ©ng không phải hắn chưa từng thất hứa bao giá», Liá»…u Khinh Như vẫn ăn trước rồi để dà nh thức ăn cho hắn, chưa bao giỠđể trong lòng, xem ra hôm nay nà ng đã nghe phong phanh được tin đồn gì đó. Liá»…u Khinh Như tÃnh tình thùy mị, Ä‘iá»n đạm, lại hướng ná»™i, nà ng hà nh động như váºy trong lòng chắc Ä‘ang rất khó chịu.
Äối diện vá»›i tình huống nà y, nóng lòng giải thÃch chưa chắc đã là biện pháp hay. Sở Tranh mặt là m bá»™ có tâm sá»± nặng ná», ngồi và o bà n ăn nói:
- Ăn cơm thôi.
Nói xong hắn bưng bát lặng lẽ ăn, lâu lâu lại cau mà y, dáng vẻ như chẳng biết cơm nước mùi vị ra sao.
Liá»…u Khinh Như quả nhiên nhịn không được liá»n há»i:
- Công tỠlo lắng vì chuyện gì?
Sở Tranh thở dà i má»™t hÆ¡i rồi kể lại chuyện Tây Tần, còn dặm thêm chút mắm chút muối cho thêm phần quan trá»ng, sau cùng dè dặt nói ra chuyện Triệu Mẫn ngà y mai sẽ dá»n đến ở trong phá»§.
Trong lòng Liá»…u Khinh Như rối như má»› bòng bong, tháºt sá»± là chuyện nà y chưa lắng xuống thì chuyện khác đã áºp tá»›i, nà ng vốn muốn truy vấn hắn vá» chuyện Tô Xảo Äồng giá» cÅ©ng vứt qua má»™t bên. Ngà y đó khi Sở Tranh và Triệu Mẫn cãi nhau, nà ng nấp ở sau cá»a chứng kiến má»i sá»±. Trong khoảng khắc đó Liá»…u Khinh Như má»›i chÃnh thức hiểu được địa vị cá»§a mình ở trong lòng Sở Tranh, lúc ấy nà ng hạnh phúc không gì sánh được, nhưng cÅ©ng có chút thông cảm vá»›i Triệu Mẫn. Liá»…u Khinh Như đã từng cẩn tháºn suy nghÄ©, vá»›i thân pháºn cá»§a nà ng thì cả Ä‘á»i nà y chỉ có thể là thị thiếp, Triệu Mẫn có tình cảm sâu nặng vá»›i Sở Tranh, lại là công chúa đương triá»u, Sở Tranh lấy Triệu Mẫn là m chÃnh thất nà ng cÅ©ng không có dị nghị gì, nhưng cô nà ng công chúa nà y hình như tÃnh tình có chút nóng nảy, nếu ngà y mai tá»›i ở đây nhân cÆ¡ há»™i nà y hai bên có thể tìm hiểu rõ vá» nhau thêm má»™t chút.
- Xin công tỠyên tâm, thiếp đương nhiên đối xỠsẽ có chừng mực.
Liễu Khinh Như nói.
Äêm đến, trong lòng chỉ tâm niệm là m sao Ä‘á»n bù cho Liá»…u Khinh Như, Sở Tranh thi triển tất cả bản lãnh, vốn liếng kỹ xảo phòng the, là m cho Liá»…u Khinh Như sung sướng sảng khoái đến cá»±c Ä‘iểm, cuối cùng nà ng chịu không nổi phải mở miệng xin tha, hắn lúc đó má»›i dương dương đắc ý ôm nà ng ngá»§.
- Bá»™p!
Má»™t hòn đá nhá» Ä‘áºp và o cá»a sổ phòng ngá»§ cá»§a Sở Tranh. Sở Tranh tức thì bị đánh thức, Ä‘ang định ngồi dáºy, lại phát hiện tay phải cá»§a mình vẫn bị kẹp ở phÃa dưới Liá»…u Khinh Như. Sở Tranh không muốn đánh thức nà ng, lại nằm trở xuống thá» từ từ rút tay ra.
- Bá»™p Bá»™p!
Ở bên ngoà i ngưá»i ná» dưá»ng như không đợi được nữa ném liên tiếp hai hòn đá nhá», lúc nà y ngay cả Liá»…u Khinh Như cÅ©ng tỉnh dáºy, nà ng trở mình mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng há»i:
- Công tá», có tiếng động gì ở bên ngoà i thế?
Sở Tranh không trả lá»i chỉ cưá»i tá»§m tỉm nhìn nà ng, Liá»…u Khinh Như bấy giá» má»›i phát hiện mình không có má»™t mảnh vải che thân, hô nhá» má»™t tiếng rồi vá»™i và ng chui ngược và o trong chăn, sẵng giá»ng:
- Còn không ra xem đi.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Không vá»™i. Ta biết ngưá»i rảnh rá»—i bên ngoà i là ai.
Sở Tranh khoác thêm áo, Ä‘i ra ngoà i cá»a thấp giá»ng nói:
- Sư phụ, ngưá»i phá hoại má»™ng đẹp cá»§a ngưá»i khác như váºy sẽ tổn thỠđó.
Sở phá»§ được canh phòng chặt chẽ, ngưá»i bình thưá»ng hoà n toà n không thể xâm nháºp, hÆ¡n nữa dám cả gan quấy rầy hắn và o lúc đêm khuya như vầy ngoại trừ Ngô An Nhiên ra thì không còn ai khác.
Ngô An Nhiên không còn lòng dạ nà o đấu võ mồm với hắn, nói:
- Mau, cùng ta Ä‘i gặp má»™t ngưá»i.
Sở Tranh vừa đi vừa buộc áo chặt lại, than vãn:
- Khuya khoắt thế nà y ai mà còn hứng thú như váºy chứ?
Ngô An Nhiên mỉm cưá»i:
- Cố nhân, ngươi gặp sẽ biết.
Tà i sản của Ma Xó
Last edited by Tiểu Anh; 16-06-2011 at 02:59 PM .
Lý do: up thêm chương mới
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Ma Xó
18-06-2011, 08:05 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 18: Hối háºn không kịp.
Dịch: hoangtnt
Biên: Ooppss
Nguồn: ST
Ở trong nhà Ngô An Nhiên, má»™t hắc y nhân thân hình to lá»›n Ä‘ang ngồi caÌ£nh baÌ€n. Sở Tranh bước vaÌ€o nhiÌ€n thâÌy không khỏi kinh ngaÌ£c hô lên:
- HaÌch Liên tiền bôÌi.
HaÌch Liên TuyêÌt đưÌng dậy chà o:
- ThaÌnh môn HaÌch Liên TuyêÌt xin ra măÌt công tử. Ba năm trươÌc được công tử haÌ£ thủ lưu tiÌ€nh, hôm nay trở laÌ£i đây taÌ£ Æ¡n.
Sở Tranh Ä‘aÌp lễ:
- HaÌch Liên tiền bôÌi đừng khaÌch saÌo. Nhắc lại chuyện ba năm trươÌc, tiểu chất cảm thấy thá»±c áy náy trong lòng. Gia sư từng là tông chá»§ cá»§a HuyêÌt Ảnh tông, tiểu chất cũng coi như laÌ€ đệ tử cá»§a ThaÌnh môn, nhưng tạo hóa trêu ngươi tiểu chất lại là thần dân cá»§a Triệu quốc. Tiểu chất bất đắc dÄ© má»›i phải sá» dụng bạo lá»±c vá»›i Hách Liên tiá»n bối, hôm nay muốn tạ tá»™i cùng Hách Liên tiá»n bối.
Nói xong Sở Tranh vái Hách Liên Tuyết má»™t cái dà i. Hách Liên Tuyết má»™t mình đến đây hình như cÅ©ng không có ác ý, trong khi đó Sở Tranh nói năng rất đà ng hoà ng cẩn tháºn, ngay như từ Ma nôn cÅ©ng đổi thà nh Thánh môn.
Hách Liên Tuyết cảm động má»™t hồi, bước tá»›i nâng Sở Tranh dáºy, thở dà i nói:
- Chuyện nà y cÅ©ng không thể trách Sở công tá», chuyện hai quốc gia giao tranh, tại hạ và công tá» ngưá»i nà o cÅ©ng vì chá»§ cá»§a mình.
Ba ngưá»i sau đó tá»± tìm an vị, Sở Tranh nhìn Ngô Anh Nhiên nói:
- Hách Liên tiá»n bối đến Sở phá»§ chắc có chuyện quan trá»ng, sư phụ tại sao không nói sá»›m cho đồ nhi biết?
Hách Liên Tuyết nói:
- Cũng không thể trách được Ngô huynh, tại hạ vừa mới đến thôi.
Sở Tranh vừa ngạc nhiên vừa nghi ngá», Sở gia được canh phòng cẩn máºt như váºy không biết Hách Liên Tuyết là m sao có thể Ä‘i và o, hắn không nhịn được lại nhìn Ngô An Nhiên.
Ngô An Nhiên biết ý liá»n nói:
- Ngươi không cần Ä‘a nghi, là ta đưa Hách Liên huynh và o phá»§, Thánh môn truyá»n thừa hà ng ngà n năm, vẫn luôn có biện pháp liên lạc vá»›i nhau mà ngưá»i ngoà i không biết được.
Hách Liên Tuyết cưá»i cưá»i lấy ra má»™t váºt, thoạt nhìn váºt nà y như được chế tạo bằng đồng thau, có hình dạng giống con ve sầu. Lão ta nói:
- ChÃnh là váºt nà y.
Nói xong lão đưa lên môi thổi nhẹ, tức thì một loạt âm thanh trầm thấp vang lên.
Ngô An Nhiên ở bên cạnh giải thÃch:
- Váºt nà y chỉ có má»™t số Ãt ngưá»i trong Thánh môn má»›i có, nghe âm thanh mặc duÌ€ trầm tựa như tiêÌng gioÌ thổi, nhưng nêÌu do người coÌ nội lực cao thâm thổi thiÌ€ âm thanh coÌ thể vang xa vaÌ€i dặm, đặc biệt là caÌc âm Ä‘iệu cá»§a má»—i ngưá»i má»™t khác, mÆ¡Ìi vừa rồi ta nghe thấy liền biêÌt HaÌch Liên huynh đêÌn đây.
Sở Tranh cầm con ve bằng đồng đưa laÌ£i gần xem, hưÌng thuÌ vừa nghiÌ£ch nghịch vừa noÌi:
- Trước kia sư phuÌ£ cũng coÌ vật naÌ€y phải không?
Ngô An Nhiên coÌ chuÌt xâÌu hổ noÌi:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhưng năm xưa ta biÌ£ võ lâm Nam Tề truy saÌt, cÅ©ng chẳng biêÌt đánh rÆ¡i nó ở đâu nữa.
Sở Tranh cười cười cầm con ve đồng trả laÌ£i cho HaÌch Liên TuyêÌt rồi noÌi:
- Hách Liên tiá»n bối, tiểu châÌt tuy xuâÌt thân thÃªÌ gia, nhưng má»—i ngà y Ä‘á»u chịu ảnh hưởng của gia sư nên thÃch lá»i ngay tiếng tháºt, coÌ một việc không biêÌt coÌ nên nói tháºt hay không?
HaÌch Liên TuyêÌt đáp:
- Công tử coÌ giÌ€ xin cÆ°Ì noÌi.
Sở Tranh noÌi:
- Váºy được. Tiểu chất nghe noÌi ThaÌnh Môn sắp sá»a đồng loạt xâm nháºp và o Triệu quốc, vá»›i yÌ Ä‘Ã´Ì€ aÌm saÌt gia phuÌ£ cá»§a tiểu châÌt, việc naÌ€y không biêÌt laÌ€ Ä‘uÌng hay không?
HaÌch Liên TuyêÌt giáºt mình cả kinh, lão vừa rồi mÆ¡Ìi nói vá»›i Ngô An Nhiên Ma môn chuẩn bị tÆ¡Ìi Triệu, nhưng chưa hỠđề cập đêÌn việc aÌm saÌt Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng, chuyện naÌ€y trong Ma Môn cũng chỉ coÌ môn chủ và vaÌ€i người biêÌt được. HaÌch Liên TuyêÌt không nhịn được quay sang nhiÌ€n Ngô An Nhiên.
Ngô An Nhiên gật đầu noÌi:
- Tranh nhi noÌi không phải laÌ€ giả, mâÌy ngaÌ€y trươÌc chuÌng ta nhận được tin ThaÌnh môn muôÌn aÌm saÌt Sở Ä‘aÌ£i nhân, Ngô mỗ băn khoăn chưa biêÌt xử lyÌ ra sao, HaÌch liên huynh tÆ¡Ìi tháºt Ä‘uÌng luÌc.
Hách Liên Tuyết bà n tay rịn mồ hôi lạnh toaÌt, bụng nghÄ© thầm, nếu Sở Tranh Ä‘ã biêÌt việc naÌ€y vậy Triệu quôÌc Ä‘ã sÆ¡Ìm coÌ chuẩn biÌ£, bà y sẵn thế tráºn chỠđánh, may mắn miÌ€nh tÆ¡Ìi kịp lúc, nêÌu nói chuyện vá»›i Sở Tranh không thỏa Ä‘aÌng ThaÌnh môn nhất định không thể tiến và o kinh thaÌ€nh Triệu quốc.
HaÌch Liên TuyêÌt ho khan một tiêÌng, noÌi:
- NêÌu Sở công tử Ä‘ã biêÌt tại hạ cũng không thể phủ nhận, nhưng việc nà y laÌ€ là m theo mệnh lệnh của Tần Vương chÆ°Ì trên dưới ThaÌnh môn ta đều không muốn như váºy.
Sở Tranh ngaÌ£c nhiên noÌi:
- ThaÌnh môn không phải vẫn Ä‘ang ra sức phuÌ£c vụ cho Tần Vương sao?
HaÌch Liên TuyêÌt thở daÌ€i noÌi:
- ThaÌnh môn bị bưÌc baÌch bởi cưá»ng thế nên Ä‘aÌ€nh phải taÌ£m nhân nhượng viÌ€ lợi iÌch toaÌ€n cuÌ£c. Ba năm trươÌc tại hạ đã thảo luáºn chuyện nà y vá»›i Ngô huynh, Sở công tử không biêÌt sao?
Sở Tranh gật đầu noÌi:
- Tiểu châÌt có biêÌt chuÌt Ãt nhưng không biết tưá»ng táºn chi tiết. HÆ¡n nữa lại nghe noÌi ThaÌnh môn muôÌn aÌm saÌt gia phuÌ£, tiểu châÌt cần phải đề phoÌ€ng. NêÌu HaÌch liên tiền bôÌi noÌi như vậy, tiểu châÌt yên tâm hÆ¡n râÌt nhiều, chuyện ba năm trươÌc cÅ©ng sẽ không taÌi diễn, tránh khá»i phải tổn thương đêÌn hoÌ€a khiÌ Ä‘Ã´i bên má»™t lần nữa. Nhưng lần naÌ€y HaÌch Liên tiền bôÌi tÆ¡Ìi gặp tiểu châÌt chắc không phải chỉ có việc naÌ€y phải không?
HaÌch Liên TuyêÌt đáp:
- ÄuÌng vậy, Sở công tử mÆ¡Ìi vừa rồi có noÌi công tá» có nguồn gốc liên hệ rất sâu vá»›i ThaÌnh môn ta, lệnh tôn ThaÌi uÌy Ä‘aÌ£i nhân lại châÌp chưởng triều chiÌnh cá»§a Triệu, xin công tử vì mối liên hệ sâu xa nà y cho phép ThaÌnh môn ta được chuyển địa bà n đêÌn Triệu.
Sở Tranh không tin vào lỗ tai mình:
- CaÌi giÌ€? Mấy ngưá»i muôÌn di chuyển đêÌn Triệu ư?
Ngô An Nhiên ngồi bên caÌ£nh cÅ©ng sá»ng sốt kinh ngạc.
HaÌch Liên TuyêÌt noÌi:
- Không sai. HaÌch Liên TuyêÌt taÌ£i đây lập thệ, ThaÌnh môn tuyệt đôÌi sẽ không gây nguy haÌ£i đến Triệu quôÌc và Sở gia, chỉ viÌ€ Tần Vương nghi kỵ ThaÌnh môn quaÌ sâu, lần naÌ€y ra lệnh cho ThaÌnh môn xâm nháºp Äông Triệu, quả coÌ yÌ mượn Ä‘ao giêÌt người. Nhưng ThaÌnh môn ta coÌ€n coÌ không iÌt đệ tử non trẻ và gia quyêÌn ở taÌ£i Tây Tần, do đó phải nghe theo mệnh lệnh của Tần Vương, HiÌ€nh môn chủ chiÌnh viÌ€ vậy mÆ¡Ìi nghĩ ra biện phaÌp toaÌ€n veÌ£n cho cả đôi bên nà y.
Sở Tranh noÌi:
- HiÌ€nh môn chủ noÌi như thế nà o? Xin tiá»n bối tưá»ng thuáºt lại cho tiểu chất rõ.
HaÌch Liên TuyêÌt liá»n thuáºt lại chuyện HiÌ€nh Vô Phảng và moÌ£i người baÌ€n luận cho Sở Tranh nghe. Sở Tranh cà ng nghe vẻ mặt cà ng quaÌi lạ. Hắn thầm hôÌi hận trong lòng, sÆ¡Ìm biêÌt váºy đã không cần phải nhờ đêÌn trưởng công chuÌa laÌ€m gì, giá» lại coÌ€n dây dưa đêÌn cả Triệu Mẫn, chẳng khác nà o tá»± ném đá và o chân mình. Ma môn đã thay đổi, còn lại Pháºt môn cÅ©ng không đáng lo, Phật - Ma nhiÌ£ môn ở thế đối địch qua bao thế hệ, HiÌ€nh Vô Phảng noÌi vậy chưÌng tỏ coÌ yÌ phôÌi hợp vá»›i hắn để đưa toaÌ€n bộ Ma môn đêÌn Triệu. Thỉnh thần thiÌ€ dễ tiễn thần má»›i khoÌ, hắn đã nói vá»›i Triệu MÃnh giá» muôÌn đổi lại cÅ©ng không được, trong cuá»™c đại săn bắn Triệu MÃnh mà không gặp được má»™t trong hai viÌ£ thiên Ä‘aÌ£o cao thủ là Hình Vô Phảng và Phà m Trần, nhâÌt Ä‘iÌ£nh sẽ sinh lòng nghi ngờ, đêÌn luÌc Ä‘oÌ laÌ€m thÃªÌ naÌ€o để giải thiÌch?
HaÌch Liên TuyêÌt thâÌy vẻ mặt Sở Tranh khaÌc thường beÌ€n hỏi:
- Sở công tử làm sao vậy?
Sở Tranh lăÌc đầu, taÌ£m thời hắn không thể laÌ€m giÌ€ khaÌc hÆ¡n laÌ€ dẹp chuyện của trưởng công chuÌa qua một bên, không báºn tâm đến nó nữa. HaÌch Liên TuyêÌt noÌi như vậy không phải laÌ€ giả, sau vụ ám sát Lương Thượng Duẫn ba năm trước Sở Tranh cảm thấy có hứng thú vá»›i Ma môn ở Tây Tần xa xôi, liá»n lệnh cho phân đưá»ng Ưng đường ở Tây Tần Ä‘iá»u tra tỉ mỉ, biêÌt được Ma môn luÌc trươÌc bâÌt đăÌc dĩ má»›i tuân theo mệnh lệnh của Tần Vương, bây giá» Ma môn có suy nghÄ© thay lòng đổi dạ là có cái lý cá»§a nó. Äứng trên láºp trưá»ng cá»§a Ma môn suy nghĩ, aÌm saÌt phuÌ£ thân Sở Danh ÄÆ°á»ng không cần biết thaÌ€nh công hay thất baÌ£i, nhưng iÌt nhất phải hÆ¡n phân nửa đệ tử sẽ bá» mạng taÌ£i Triệu, trừ phi HiÌ€nh Vô Phảng chết sống tận trung vá»›i Tần Vương, duÌ€ng chiÌnh tiÌnh maÌ£ng môn haÌ£ của miÌ€nh để đổi lâÌy vinh hoa phuÌ quyÌ. Nhưng thiên Ä‘aÌ£o cao thủ đâu phải ai cũng đăÌm miÌ€nh trong quyền thÃªÌ của thÃªÌ gian, ngay như Triệu MÃnh kia từng laÌ€ công chúa cao quý cá»§a má»™t nước, nhưng nay cÅ©ng ẩn cư trong thâm cung không maÌ€ng đêÌn thÃªÌ sự.
Sở Tranh suy nghĩ kỹ cà ng, tháºt lâu sau má»›i noÌi:
- HaÌch Liên tiền bôÌi, tiểu châÌt trá»™m nghĩ, ThaÌnh môn từ trươÌc tá»›i giá» cuÌ€ng vá»›i võ lâm Trung Nguyên thế như nước vá»›i lá»a, lần naÌ€y di chuyển đêÌn Triệu coÌ thể xảy ra mâu thuẫn xung đột vá»›i võ lâm Trung Nguyên hay không?
HaÌch Liên TuyêÌt suy nghĩ một chuÌt rồi noÌi:
- ThaÌnh Môn ta coÌ thể bảo Ä‘ảm, người không phaÌ£m ta thiÌ€ ta cũng không phaÌ£m đêÌn người.
Sở Tranh noÌi:
- CaÌi naÌ€y laÌ€m tiểu châÌt hÆ¡i khoÌ xử, ThaÌnh môn tiêÌng tăm ra sao chăÌc HaÌch Liên tiền bôÌi cũng biêÌt, chỉ cần hÆ¡i vô ý má»™t tà sẽ gây ra là n soÌng chống đối mạnh mẽ ở Triệu, đêÌn luÌc Ä‘oÌ sẽ kinh động đêÌn triều Ä‘iÌ€nh, tiểu châÌt đưÌng ở giữa quả không biết phải là m sao?
HaÌch liên TuyêÌt trong buÌ£ng măÌng thầm:
- Tiểu hồ ly.
Vá»›i kinh nghiệm từng trải giang hồ cá»§a lão sao không nhiÌ€n ra Sở Tranh Ä‘ang mượn cÆ¡ hội nà y gây sức ép, chẳng qua Ma Môn sẽ có má»™t ná»a đệ tử ở laÌ£i Triệu, nêÌu không có chỗ dựa có quyá»n cao chức trá»ng thiÌ€ sẽ râÌt khoÌ sôÌng. Lần naÌ€y lão tiÌ€m đêÌn Sở Tranh quả thá»±c chỉ vì thân phận hắn là con cá»§a Sở Danh ÄÆ°Æ¡Ì€ng, viÌ€ vậy má»›i noÌi:
- Äiá»u naÌ€y HaÌch Liên TuyêÌt cũng biêÌt, mong công tá» niệm tình cÅ©ng là má»™t phần cá»§a ThaÌnh môn mà ra tay tương trợ, sau naÌ€y công tử nêÌu có cần đêÌn, ThaÌnh môn đương nhiên sẽ hêÌt miÌ€nh giúp đỡ công tử.
Sở Tranh cũng măÌng thầm trong bụng:
- Lão caÌo giaÌ€.
HaÌch Liên TuyêÌt nhiÌ€n bề ngoaÌ€i có vẻ hà o sảng cởi mở nhưng thật ra râÌt khoÌ chÆ¡i, chỉ noÌi mỗi việc nêÌu Sở Tranh hắn có việc cần nhờ Ma môn giuÌp đỡ, đêÌn luÌc Ä‘oÌ Ma môn có thể quay ra căÌn trả, việc cá»§a hắn có khả năng là m được hay không còn không phải nằm trong tay Ma môn Ä‘iÌ£nh Ä‘oaÌ£t?
Sở Tranh thản nhiên nói:
-Từ xưa đêÌn nay, nhà nho thì dùng văn chương hồ ngôn loaÌ£n ngữ là m loạn pháp luáºt, hiệp khách thì duÌ€ng võ vi phaÌ£m lệnh câÌm, cả hai giống như nhau Ä‘á»u là ná»—i lo lắng kiêng kỵ cá»§a nhà chức trách đương thá»i. CaÌc môn phaÌi ở trong lãnh thổ Äại Triệu đều phải tuân thá»§ mệnh lệnh cá»§a quan laÌ£i Ä‘iÌ£a phương, không daÌm mảy may vi phạm. ThaÌnh môn nêÌu muôÌn sống yên ổn ở trong lãnh thổ Triệu quốc, cần phải tuân thủ luật phaÌp cá»§a triá»u đình. Tưởng cÅ©ng nên biết, ở bâÌt kể triá»u đại nà o, trừ phi quan phủ bâÌt lực không thể nắm trong tay đại cục, bằng không sẽ không cho pheÌp có sá»± tá»± do tồn tại cá»§a má»™t thế lá»±c bên ngoaÌ€i ảnh hưởng đến sá»± cầm quyá»n cá»§a mình. ThaÌnh môn ở Tây Tần gặp phải chuyện chÃnh là vì lý do nà y, HaÌch Liên tiền bôÌi nghÄ© có Ä‘uÌng không?
HaÌch Liên TuyêÌt nhiÌ€n Sở Tranh noÌi:
-Vậy Sở công tử nghĩ phải là m sao mới được?
Sở Tranh lộ vẻ khoÌ xử:
- Việc naÌ€y thật sự quá quan troÌ£ng, tiểu châÌt không thể tá»± mình là m chá»§, xin tiền bôÌi chờ tiểu châÌt baÌo laÌ£i vÆ¡Ìi gia phuÌ£ rồi mÆ¡Ìi coÌ thể quyêÌt Ä‘iÌ£nh được.
Hách Liên Tuyết bắt đầu có chút nóng nảy, Sở Danh ÄÆ°á»ng ở Triệu so vá»›i Tần Vương ở Tần không hÆ¡n không kém, nếu để ông ta biết được việc nà y, chiếu theo như lá»i Sở Tranh nói, là m sao có thể dá»… dà ng để cho Thánh Môn tá»± do thoải mái hoạt động ở trong lãnh thổ cá»§a Triệu? Má»™t là dụ hà ng, hai là phái đại quân đến tiêu diệt, nếu như váºy khác nà o Thánh Môn vừa thoát khá»i miệng cá»p lại sa và o miệng sói? Hách Liên Tuyết đứng dáºy nói:
- Tại hạ là vì Thánh môn nhất mạch nên má»›i cân nhắc má»i công tá» trợ giúp, công tá» nếu đã khước từ như thế, Hách Liên Tuyết xin cáo từ. Thánh môn truyá»n thừa đã cả ngà n năm, không đến mức chỉ vì chút khó khăn mà phải Ä‘oạn tuyệt hương khói.
Tà i sản của Thinhbobo
Chữ ký của Thinhbobo
Cứ tưởng ta đã phiêu diêu tá»± tại nhưng vẫn không thể thoát khá»i được cuá»™c Ä‘á»i có quá nhiá»u rà ng buá»™c nà y
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Thinhbobo
09-07-2011, 03:25 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viễn
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 18: Hối háºn không kịp(2).
Dịch: hoangtnt
Biên: Ooppss
Nguồn: ST
Ngô An Nhiên cảm thấy áy náy, vội giữ Hách Liên Tuyết lại rồi nói:
- Hách Liên huynh, trước tiên cứ ngồi xuống cái đã, có vấn đỠgì thì bà n bạc kỹ lại. Tranh nhi, Thánh môn đang gặp nạn, sư phụ cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, huống chi Thánh môn cũng không muốn trở thà nh kẻ thù của Sở gia, nể mặt sư phụ nhân nhượng một chút đi.
Hách Liên Tuyết quả thá»±c không muốn bá» Ä‘i, lúc nà y nghe váºy liá»n ngồi ngay xuống.
Hai bên Ãt nhiá»u cÅ©ng đã thăm dò giá»›i hạn cá»§a nhau, Sở Tranh bắt đầu thay đổi thái độ, cưá»i nói:
- Sư phụ hiểu lầm đồ nhi rồi, Sở gia đã có quan hệ sâu xa với Thánh môn từ rất lâu, chứ không phải mới chỉ gần đây mà thôi. Gia phụ nếu biết việc nà y cũng sẽ không gây khó dễ cho Thánh môn đâu.
Nếu Ma môn đã đến gõ táºn cá»a, Sở Tranh đương nhiên không muốn bá» qua cÆ¡ há»™i nà y, ngay cả quan hệ cá»§a Sở gia vá»›i Ma môn hắn cÅ©ng nói ra. Tuy phần lá»›n ngưá»i cầm đầu các phân đưá»ng cá»§a Ưng đưá»ng là do má»™t tay hắn đỠbạt, nhưng Ưng đưá»ng dù gì vẫn là cá»§a Sở gia, hắn có là m chuyện gì rất khó giấu được cha hắn. Có thể Ä‘iá»u khiển được thế lá»±c cá»§a Ma môn quả tháºt không còn gì tốt hÆ¡n, còn chuyện vừa rồi hắn nói muốn bẩm báo vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng chỉ là vá» Ä‘e dá»a để thăm dò.
Ngô An Nhiên chợt cưá»i nói:
- Sư phụ đúng là quên khuấy mất việc nà y.
Hách Liên Tuyết không hiểu đầu Ä‘uôi ra sao liá»n há»i:
- Ngô huynh, Sở gia ở Triệu quốc lại có quan hệ với Thánh môn như thế nà o?
Biết Sở Tranh không muốn giấu, Ngô An Nhiên nói:
- Hách Liên huynh không biết, ông tổ cá»§a Sở gia Sở Tiên Hà nh tên tháºt là Sở Vấn Thiên, chÃnh là tông chá»§ Ä‘á»i thứ mưá»i hai cá»§a Huyết Ảnh tông.
Hách Liên Tuyết cÅ©ng biết đôi chút chuyện xưa cá»§a Ma môn, khi nghe váºy liá»n đứng báºt dáºy nói:
- Có đúng như thế không?
Sở Tranh cưá»i nói:
- Không chỉ có váºy, ông tổ Trấn viá»…n công cá»§a gia mẫu tên tháºt là Vương Trưá»ng Tùng, từng giữ chức trưởng lão cá»§a Thánh môn.
Ngô An Nhiên tiếp lá»i:
- Hách Liên huynh cũng biết Thiên Mị môn mấy trăm năm qua cắm rễ ở Triệu, nhưng chưa bao giỠbị gây khó dễ, đó chẳng qua là nhỠhai nhà Sở - Vương xuất thân từ Thánh môn nâng đỡ.
Hách Liên Tuyết giá» nhìn Sở Tranh thì thấy gã vừa mắt hÆ¡n trước rất nhiá»u. Lão thở dà i nói:
- Năm xưa Vương trưởng lão và Sở môn chá»§ đột nhiên mất tÃch, đây chÃnh là nghi vấn lá»›n nhất cá»§a Thánh môn không có câu giải đáp, tại hạ từng nghe Hình môn chá»§ nói qua vá» hai vị tiá»n bối tá»± nguyện rá»i khá»i Thánh môn, nhưng hai ngưá»i Ä‘i đâu thì không ai hay biết, không ngá» hai ngưá»i há» trở thà nh khai quốc công thần cá»§a Triệu quốc.
Sở Tranh thì biết do hai cụ tổ nhà mình đấu võ thua tổ sư cá»§a Diệp Môn nên phải láºp thệ dốc sức phục vụ cho Triệu quốc, nhưng đây là ná»—i nhục cay đắng bà máºt cá»§a gia môn không cần phải nói vá»›i Hách Liên Tuyết. Hắn liá»n nói:
- Hách Liên tiá»n bối, việc cá»§a Thánh môn tiểu chất sẽ không khoanh tay đứng ngoà i mà nhìn, nhưng việc nà y liên quan rá»™ng lá»›n, dÃnh dáng đến rất nhiá»u thứ, có thể sắp xếp để tiểu chất gặp mặt Hình môn chá»§ nói cho rõ rà ng trước được không?
Hách Liên Tuyết gáºt đầu, đáp:
- Thế cũng tốt, Hình môn chủ trong và i ngà y nữa sẽ đến kinh thà nh, công tỠlà con cháu thế hệ trước của Thánh môn, Hình môn chủ ắt sẽ rất vui mừng khi biết việc nà y.
Sở Tranh cưá»i cưá»i, đột nhiên há»i:
- Tiểu chất nghe nói chuyến nà y đến Triệu còn có chưởng giáo cá»§a Pháºt môn là Phà m Trần đại sư và cá»u đại đệ tá» cá»§a ông ta, mấy ngưá»i há» không Ä‘i cùng vá»›i Thánh môn à ?
Hách Liên Tuyết đáp:
- Pháºt môn và Thánh môn ta là kẻ thù truyá»n kiếp qua bao nhiêu thế hệ, sao có thể Ä‘i cùng vá»›i nhau? Tuy nhiên theo như ta suy Ä‘oán, lão hòa thượng Phà m Trần chắc mấy ngà y nữa cÅ©ng sẽ đến đây.
Hách Liên Tuyết cưá»i nói tiếp:
- Không biết công tá» có biết hay không, Phà m Trần đến đây chá»§ yếu là vì công tá», việc ám sát lệnh tôn lão ta cÅ©ng không mặn mà gì cho lắm.
Sở Tranh cưá»i khổ thầm nghÄ©, quả nhiên là như váºy, nhưng vẫn cưá»i ha hả nói:
- Oan có đầu, nợ có chá»§, võ công cá»§a tiểu chất Ä‘á»u do sư phụ truyá»n thụ, Phà m Trần đại sư tìm đến tiểu chất trước tiên phải bước qua cá»a cá»§a sư phụ cái đã.
Ngô An Nhiên trừng mắt nhìn tên đồ đệ cá»§a mình. Ông ta thưá»ng ngà y mặc dù rất tá»± phụ, nhưng phải đối mặt vá»›i thiên đạo cao thá»§ như Phà m Trần ông ta tuyệt đối không có cÆ¡ há»™i thắng nà o.
Hách Liên Tuyết cưá»i lá»›n và i tiếng rồi nói:
- Hách Liên Tuyết xin cáo từ.
Sở Tranh đứng dáºy đáp:
- Việc nà y cứ định như váºy, trá»i cÅ©ng sắp sáng, phiá»n sư phụ tiá»…n Hách Liên tiên sinh há»™ đồ nhi.
o0o
Hách Liên Tuyết Ä‘i rồi Sở Tranh cÅ©ng không muốn ngá»§ lại, cha mẹ hắn từ trước đến giá» vẫn có thói quen dáºy sá»›m, hắn còn chưa kịp bẩm báo vá»›i hai ông bà vá» chuyện cá»§a Triệu Mẫn hôm nay sẽ tá»›i ở trong Sở phá»§. Còn chuyện Tô xảo Äồng có lẽ nà ng sẽ tá»± nghÄ© ra biện pháp, bản thân hắn không tìm được biện pháp nà o chu toà n cả, ai đâu khi không tá»± dưng dẫn nà ng vỠở chung.
Sở Tranh đứng chỠở ngoà i cá»a không bao lâu thì Xuân Mai, thị tỳ thân cáºn cá»§a mẹ hắn ra mở cá»a, nà ng thấy Sở Tranh đứng chá» ngoà i cá»a lấy là m lạ cưá»i há»i:
- Tại sao hôm nay còn sá»›m tinh sương thế nà y NgÅ© công tỠđã đến thăm há»i? Tháºt là chuyện lạ hiếm có!
Nà ng biết hắn từ khi còn nhá» cho tá»›i lúc trưởng thà nh, cho nên lá»i nói không có chút kiêng dè gì.
Sở Tranh nhá» giá»ng há»i:
- Xuân Mai tá»· tá»·, hai ông bà cụ đã dáºy chưa?
Xuân Mai cưá»i nói:
- Và o đi. Phu nhân thấy công tỠnhất định sẽ vui lắm.
Äi và o bên trong, Sở Tranh thấy cha hắn Ä‘ang thong thả Ä‘i dạo tá»›i lui ở trong sân, còn mẹ hắn thì Ä‘ang tưới nưóc cây hoa cúc. Thấy Sở Tranh tá»›i, Sở phu nhân có chút bất ngá» cưá»i nói:
- Tranh nhi, hôm nay sao rảnh rá»—i đến chá»— cha mẹ váºy?
Sở Tranh tá»± thẹn vá»›i bản thân, hai ông anh đã không có ở kinh thà nh, còn hắn thì cả ngà y báºn bịu ở bên ngoà i, bao lâu nay không quan tâm thăm há»i đến cha mẹ, hắn liá»n cưá»i nói:
- Mới có và i ngà y không gặp, không ngỠmẹ cà ng ngà y cà ng xinh đẹp ra, không chừng còn trẻ hơn cả Khinh Như, đám hoa cúc kia còn tự cảm thấy xấu hổ, nghiêng mình chà o thua trước vẻ đẹp của mẹ.
Sở phu nhân nghe váºy trong lòng vui sướng, tay cầm cái gáo gá»— múc nước là m bá»™ muốn đánh:
- Không biết lá»›n nhá», dám ăn nói linh tinh trước mặt mẹ già .
Sở Danh ÄÆ°á»ng ở bên cạnh không nhịn được hừ lạnh má»™t tiếng:
- Mồm mép láu lỉnh.
Sở phu nhân nghe váºy ra vẻ không vui, quay sang Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- à của chà ng là Tranh nhi nói sai, thiếp đã già lắm rồi phải không?
Sở Danh ÄÆ°á»ng lúc nà y má»›i thấy mình nói há»› là m mất lòng bà vợ, nhưng ở trước mặt Sở Tranh không thể xuống nước nên đà nh vá» như không nghe thấy.
Sở phu nhân kéo tay Sở Tranh nói:
- Äừng để ý đến cha con, Tranh nhi, sáng nay ở đây ăn sáng vá»›i mẹ, mẹ là m mấy món mà con thÃch ăn.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Tốt quá, lâu rồi không được thưởng thức tà i nghệ nấu ăn của mẹ.
Sau đó hắn liếc qua Sở Danh ÄÆ°á»ng áºm à áºm ừ:
- Con có một chuyện muốn thưa với cha mẹ.
Sở Danh ÄÆ°á»ng gắt:
- Sao không nói đi, cha biết con có chuyện thì mới chịu đến đây.
Sở Tranh hơi chột dạ, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Hôm trước con đã thưa với cha vụ Tây Tần phái cao thủ tới kinh thà nh, nhân cuộc đại săn bắn của Hoà ng Thượng sẽ có những hoạt động phá hoại gây rối, cha còn nhớ không?
Sở Danh ÄÆ°á»ng đáp:
- Việc nà y cha không phải đã giao Ưng đưá»ng cho con toà n quyá»n xá» dụng sao? Chẳng lẽ vẫn không đủ ngưá»i? Hay con Ä‘i tìm ông ngoại xin mượn Lang đưá»ng mà dùng.
Sở phu nhân cưá»i nói:
- Không cần, ông ngoại con đã lâu không mà ng đến thế sự, mẹ có thể quyết định thay, con không cần phải lo lắng nữa.
Sở Tranh cưá»i khổ nói:
- Cảm Æ¡n mẹ, nhưng con biết được trong đám ngưá»i Tây Tần tá»›i đây có hai đại cao thá»§ số má»™t số hai đương thá»i, ở Äại Triệu chỉ có má»™t mình trưởng công chúa trong cung là có thể địch nổi, con nhất thá»i hồ đồ hôm qua đã và o cung thỉnh bà ta xuất thá»§ tương trợ.
Sở phu nhân nói:
- Con là m váºy cÅ©ng đúng, việc nà y liên quan đến sá»± an nguy cá»§a Hoà ng Thượng, nhá» nà ng ta giúp đỡ là việc phải lẽ, sao rồi, không lẽ con lại là m mất lòng nà ng ta?
Sở Tranh là nhà trả lá»i:
- Quả tháºt không có. Con sao dám là m mÃch lòng ngưá»i ta, trưởng công chúa dÄ© nhiên đã đáp ứng, nhưng nhất định bắt phải để cho Mẫn công chúa đến ở trong Sở phá»§ cùng con xá» lý việc nà y.
Hai vợ chồng Sở Danh ÄÆ°á»ng quay ra nhìn nhau, Sở phu nhân mặt mà y cau có há»i:
- Con đã đáp ứng rồi à ?
Sở Tranh vẻ mặt Ä‘au khổ trả lá»i:
- Con không thể không đáp ứng, con đã hẹn giỠthìn (7 - 9 giỠsáng) hôm nay và o cung đón Mẫn công chúa.
Sở phu nhân hÆ¡i giáºn mắng:
- Xem con là m ra chuyện tốt là nh quá!
Sở Danh ÄÆ°á»ng quay sang trách Sở phu nhân:
- Còn không phải lúc trước do nà ng gây ra chuyện, nếu nà ng không báo cho công chúa biết ngà y thà nh thân của Tranh nhi và Khinh Như, thì sao xảy ra chuyện không thể vãn hồi như ngà y hôm nay?
Sở Tranh nghe thế mắt trợn trừng, mồm há hốc ra. Ngà y thà nh hôn cá»§a hắn, hắn chỉ má»i có và i đồng nghiệp thân cáºn trong cấm vệ quân, hÆ¡n nữa căn dặn kỹ má»i ngưá»i không được tiết lá»™ ra ngoà i, nhưng không biết tại sao Triệu Mẫn biết được mò đến táºn cá»a thượng cẳng chân hạ cẳng tay vá»›i hắn. Sở Tranh nghÄ© mãi việc nà y không hiểu tại sao, nghi thần nghi quá»· cuối cùng hóa ra là mẹ già cá»§a hắn ở giữa thá»c gáºy bánh xe.
Sở phu nhân ngượng ngùng nhưng vẫn ráng chống chế:
- Nha đầu Triệu Mẫn là công chúa cao quý, tÃnh tình lại quáºt cưá»ng, Tranh nhi sao đấu lại vá»›i nó? Má»—i ngà y không thể Ä‘á»u bị ăn hiếp như thế.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Vớ vẩn! Tranh nhi nếu ngay cả vợ mình mà cũng không trấn áp được, là m sao ta yên tâm giao đại nghiệp Sở gia cho nó?
Sở phu nhân bị đức ông chồng liên tục răn dạy quở mắng tức khà nói:
- Ông là Thái Úy đương triá»u, xem ra đã trấn áp thiếp đây đâu ra đó rồi phải không?
Hai cha con Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn nhau không nói gì, ngầm tá»± hiểu: "Chỉ có tiểu nhân má»›i Ä‘i so Ä‘o vá»›i đà n bà ".
Má»™t lúc lâu sau, Sở Danh ÄÆ°á»ng ho khan má»™t tiếng rồi nói:
- Tranh nhi, con lo thu xếp đi đón Mẫn công chúa, khụ... khụ, coi tình hình rồi hà nh xỠsao cho phải.
Sở Tranh vâng vâng dạ dạ, xoay ngưá»i Ä‘ang định rá»i Ä‘i, chợt nghe Sở phu nhân quát:
- Quay trở lại!
Sở Tranh ngạc nhiên quay đầu lại nhìn, Sở phu nhân nghiêm mặt phán:
- Ngồi xuống, thỠtay nghỠmẹ nấu đồ ăn sáng cho xong rồi hẵng đi.
Nói xong, Sở phu nhân nhịn không được liá»n báºt cưá»i.
Tà i sản của Thinhbobo
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Thinhbobo
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçàï÷àñòè , ìâèäåî , ïàðôþìåðèÿ , ngoc thi xuan thu , ñïåöîäåæäà , ninh trà viá»…n , sở danh đưá»ng , sở thị xuân thu , sở thị xuân thu vp , so thi xian thu , so thi xuab thu , so thi xuan thu , so thi xuan thu 3 , so thi xuan thu 4 , so thi xuan thu 7 , so thi xuan thu chuong 4 , so thi xuan thu convert , so thi xuan thu full , so thi xuan thu offline , so thi xuan thu4vn , so thi xuân thu , so thu xuan thu 4vn , truyen so thi xuan thu , ðîñáàíê