11-10-2011, 07:05 PM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 630: Cầm Hà bất hư
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Văn Lan Phong ở trên lầu nghe được đầu óc mÆ¡ hồ, Lá»™ng Trúc rõ rà ng biết Dược Thiên Sầu Ä‘ang ở chá»— nà y, vì sao nói không biết, hắn nghiêng đầu nhìn Dược Thiên Sầu chở giải thÃch, Dược Thiên Sầu cưá»i khổ, nếu ai cÅ©ng biết hắn Ä‘ang ở chá»— nà y, có kéo dà i xuống dưới cÅ©ng không còn ý nghÄ©a, nên rá»i khá»i cá»a sổ...
Tá» Y đứng phÃa dưới không được câu trả lá»i thuyết phục, lại không tiện ngay trước mặt nhiá»u ngưá»i ép há»i sư phụ, nên nói vá»›i Phù Dung: “Äi, chúng ta Ä‘i và o tìm.â€
“Không cần tìm!†Dược Thiên Sầu từ trên thang lầu bước xuống tới.
Tá» Y hưng phấn hô: “Tên lừa gạt.†Kết quả là m gương mặt Dược Thiên Sầu Ä‘en thui, không ngỠở ngay trước mặt nhiá»u ngưá»i như váºy gá»i hắn là tên lừa gạt, là m mặt mÅ©i hắn phải bá» Ä‘i đâu.
May là Phù Dung ôn nhu động lòng ngưá»i, chạy đến ôm lấy cánh tay hắn, láºp tức là m gương mặt hắn khôi phục lại dáng tươi cưá»i, hắn đở hai vai Phù Dung hảo hảo nhìn kỹ má»™t chút, nhà n nhạt cưá»i nói: “ở nÆ¡i đó có khóe khổng?â€
Vẻ mặt Phù Dung rạng rở gáºt đầu: “Tốt.â€
“Váºy là tốt rồi, sau đó trò chuyện vá»›i nà ng.†Dược Thiên Sầu buông tay nà ng ra, Phù Dung dạ má»™t tiếng, ngoan ngoãn đứng má»™t bên, trà ng diện nhu tình nhà n nhạt trước mắt, lại là m cho không Ãt ngưá»i ước ao không thôi.
Lá»™ Nghiên Thanh không biết từ lúc nà o cÅ©ng đã tá»›i bên cá»a sổ, Ä‘ang yên lặng chăm chú nhìn xuống phÃa dưới, văn Lan Phong nghiêng đầu nhìn nà ng...
Ãnh mắt Dược Thiên Sầu nhìn vá» phÃa Bách Mị Yêu CÆ¡, Ä‘ang muốn Ä‘i đến, Tá» Y đột nhiên bước ra chặn lại, hưng phấn há»i: “Tên lừa gạt, ngươi tá»›i khi nà o váºy?â€
Dược Thiên Sầu trợn mắt, gằn từng chữ há»i: “Ai là tên lừa gạt? Thỉnh chú ý xưng hô cá»§a ngươi.†Nếu không phải Lá»™ng Trúc Ä‘ang nhìn chằm chằm, hắn đã nghÄ© trở mặt ngay tại chá»—.
Tá» Y lÆ¡ đễnh, cÅ©ng không tức gìáºn, hì hì cưá»i há»i: “Dược Thiên Sầu, trong khoảng thá»i gian nà y ta không ở đây, ngươi lại lừa được bao nhiêu tiá»n? Nhá»› kỹ phải má»›i khách nga!â€
Lá»™ng Trúc nhìn nữ nhi không biết nói gì, tháºt sá»± khổng biết là m sao má»›i đúng má»±c, Dược Thiên Sầu háºn không thể dán kÃn miệng nà ng lại, vừa thấy mặt liá»n khổng có má»™t lá»i nà o hữu Ãch, hắn thở sâu, trên mặt hiện ra dáng tươi cưá»i nói: “Ngươi láºp tức phải láºp gia đình rồi, ta đã quên chúc mừng ngươi, ta nhá» sư phụ ngươi mang lá»… váºt vá» ngươi đã thu được chưa?â€
“Gả cho ngưá»i?†Tá» Y há to miệng sững sá»â€¦ Lá»™ng Trúc háºn không thể láºp tức tát và o mồm Dược Thiên Sầu ngăn hắn lại.
Tá» Y sắp gả? Thế nà o không có nghe Lá»™ng Trúc nhắc tá»›i? Văn Lan Phong và Lá»™ Nghiên Thanh nhìn nhau, hai ngưá»i đồng thá»i biến mất ngay cá»a sổ, rồi đột nhiên hiện thân trong sân, kết quả là m má»™t đám ngưá»i phải hà nh lá»….
“Lá»™ng Trúc, ngươi có ý tứ gì?†Văn Lan Phong có chút mất hứng há»i: “Tá» Y phải láºp gia đình chuyện lá»›n như váºy, thế nà o không có nghe ngươi nhắc tá»›i, chẳng lẽ khinh thưá»ng Văn Lan Phong ta.â€
Lá»™ Nghiên Thanh cÅ©ng bất bình nói: “Lá»™ng Trúc, Tá» Y là do chúng ta nhìn nà ng lá»›n lên, lẽ nà o ngay cả tư cách uống chén rượu mừng mà chúng ta cÅ©ng không có sao?â€
“Ai nói ta phải láºp gia đình váºy? Sao ta lại không biết?†Tá» Y má» mịt nói.
Lá»™ng Trúc trăm miệng khó giải thÃch, thẳng thắn đẩy lên ngưá»i Dược Thiên Sầu nói: “Các ngươi đừng nghe tiểu từ nà y nói mò, trong miệng tiểu tá» nà y không có mấy câu nói tháºt.†Ãnh mắt má»i ngưá»i táºp trung lên trên ngưá»i Dược Thiên Sầu, rất hoà i nghi, ra vẻ Ä‘á»u Ä‘ang hoà i nghi sá»± thà nh tháºt cá»§a hắn.
TÃnh cách Dược Thiên Sầu vốn là ngưá»i không chịu thua thiệt, là m sao chịu được oan uổng, mắng to má»™t tiếng “kháoâ€, nói: “Ai nói mò chứ, rõ rà ng là ngươi nói vá»›i ta, nga...†Dược Thiên Sầu đột nhiến lá»™ ra hình dạng bừng tỉnh hiểu ra, nói: “Ta hiểu được, thì ra là muốn lừa gạt bảo kiếm cá»§a ta, ngay lý do Tá» Y láºp gia đình cÅ©ng bịa ra luồn, lúc đó ta đã cảm thấy kỳ quái, vì sao trước đó không nghe qua được chút tin tức nà o.†Láºp tức chỉ và o Lá»™ng Trúc nói vá»›i Tá» Y: “Tá» Y, ngươi xem rõ rà ng Ä‘i, sư phụ cá»§a ngươi má»›i là tên lừa gạt chân chÃnh.â€
“Ngươi câm miệng cho ta.†Lá»™ng Trúc thẹn quá thà nh giáºn nói: “Ai lừa bảo kiếm cá»§a ngươi?â€
“Xem như ngươi lợi hại, hữu lý cÅ©ng không nói được vá»›i ngươi.†Dược Thiên Sầu hừ lạnh đưa tay nói: “Trả lại bảo kiếm cho ta, đừng nói ngươi không có lấy.â€
“Ai lấy bảo kiếm cá»§a ngươi chứ?†Lá»™ng Trúc phẫn ná»™ quát, hai ngưá»i trá»±c tiếp cãi nhau, Ä‘á»u nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, ngưá»i trong hiện trưởng cÅ©ng không biết ai nói chÃnh là lá»i nói tháºt, ai nói lá»i nói dối… ngưá»i không biết sư phụ Dược Thiên Sầu là Tất Trưá»ng Xuân, Ä‘á»u rất bá»™i phục lòng can đảm cá»§a Dược Thiên Sầu, không ngá» dám kịch liệt chống đối vá»›i cao thá»§ Hóa Thần kỳ như Lá»™ng Trúc tiên sinh.
“Tiểu từ, còn dong dà i, tin ta là m thịt ngươi hay không.†Lộng Trúc bắt đầu trực tiếp uy hiếp.
“Muốn xá» ta? Chỉ sợ cÅ©ng không dá»… dà ng như váºy.†Dược Thiên Sầu trá»±c tiếp xăn tay áo, giống như tháºt sá»± muốn đánh nhau.
Văn Lan Phong thá»±c sá»± nhìn không được nữa, lúc nà y quát: “Câm miệng hết cho ta, đừng cãi nữa.â€
“Dược Thiên Sầu, ngươi nói bảo kiếm là thanh kiếm nà y sao?†Tá» Y cầm má»™t thanh bảo kiếm phong cách cổ xưa quÆ¡ quÆ¡, văn Lan Phong tùy tiện quét mắt, con ngươi chợt co rụt lại. Ãnh mắt Lá»™ Nghiên Thanh đã xuyên thấu qua lụa má»ng xanh quan sát thân kiếm...
“Không sai, chÃnh là thanh kiếm nà y, trả lại cho ta!†Dược Thiên Sầu thò tay muốn lấy, Tá» Y bÄ©u môi, trá»±c tiếp ném và o trong túi trữ váºt cá»§a mình, sau đó má»™t đạo ô quang vá»t đến trên tay nà ng, là má»™t cây gáºy trúc mà u tÃm Ä‘en, khẽ kêu nói: “Äánh!†Không chút dấu hiệu liá»n trá»±c tiếp Ä‘áºp xuống đầu Dược Thiên Sầu.
Ngay lúc nà ng vừa vung lên gáºy trúc, Dược Thiên Sầu dưá»ng như có cảm ứng, liá»n Ä‘oán được vị trà nà ng muốn xuất thá»§, sưu má»™t tiếng vá»t sang má»™t bên, quát: “Ngươi Ä‘iên ư!â€
Tá» Y đánh Dược Thiên Sầu má»™t sáºy liá»n thất bại, cÅ©ng ngây ra, tu vi cá»§a nà ng cao hÆ¡n Dược Thiên Sầu không Ãt, hÆ¡n nữa vừa rồi gần gÅ©i đánh lén, theo lý thuyết bằng tốc độ cá»§a hắn rất khó tránh thoát, không nghÄ© tá»›i đối phương giống như đã biết trước, không ngỠđã sá»›m tránh ra.
Liệu địch tiên cÆ¡ ( biết trước chiêu thức cá»§a địch)! Văn Lan Phong, Lá»™ Nghiên Thanh, Lá»™ng Trúc ba ngưá»i nhìn nhau, ánh mắt nhiá»u Ãt có chút vô cùng kinh ngạc, bá»n há» Ä‘á»u nhìn ra được Dược Thiên Sầu cÅ©ng không phải dùng tốc độ né tránh, hoà n toà n do biết trước nên đã sá»›m tránh ra.
Phải biết thá»i gian đối chiến, có thể là m được liêu địch tiên cÆ¡, thế nhưng sẽ chiếm tiện nghi rất lá»›n, thưá»ng thưá»ng là chuyện trong má»™t ý niệm ngươi chết ta sống, đây là má»™t loại trá»±c giác nhạy cảm mà ơn trên giao cho, hoặc do kinh nghiệm đánh nhau nhiá»u năm má»›i có thể tÃch lÅ©y ra được kinh nghiệm quý giá, không phải là ai cÅ©ng có được khả năng nà y, mà có chút ngưá»i dù là chếm giết cả Ä‘á»i, cÅ©ng khó ở phương diện nà y thông suốt dù chỉ má»™t chút, xác thá»±c mà nói, ngưá»i có loại trá»±c giác thần kỳ nà y, Ä‘á»u có thể hình dung là ngưá»i được Æ¡n trá»i quan tâm.
Dù tu vi ba ngưá»i hỠđã tá»›i Hóa Thần kỳ, cÅ©ng rất khó ở trong tranh đấu lợi dụng loại trá»±c giác nà y, hay là chỉ ngẫu nhiên xuất hiện, chÃnh bản thân há» cÅ©ng hoà i nghi, không dám là m theo cảm giác, trừ phi bị bất đắc dÄ©, dù sao thá»i gian tranh đấu nếu như Ä‘i nhầm má»™t bước, háºu quả tháºt khó có thể tưởng tượng.
Có thể là trùng hợp thôi! Trong lòng ba ngưá»i âm thầm nói.
“Äánh!†Tá» Y đánh má»™t kÃch thất bại, trong lòng không phục, bá má»™t tiếng lắc mình vá»t tá»›i, lại đánh xuống má»™t kÃch.
Tuy nhìn biểu hiện cá»§a nà ng không có gì, thế nhưng trong lòng bị câu nói cá»§a Dược Thiên Sầu kÃch thÃch, lúc sư phụ đưa bảo kiếm cho nà ng, nói là Dược Thiên Sầu tặng lá»… váºt, là m nà ng vô cùng vui vẻ, ai biết vừa gặp mặt Dược Thiên Sầu, không ngá» hắn lại đòi thu hồi bảo kiếm, đã đưa đồ váºt cho nà ng lại còn đòi thu hồi, là m trong lòng nà ng rất khó chịu, tháºt muốn đánh cho Dược Thiên Sầu má»™t tráºn để phát tiết.
“Kháo!†Khi thân thể Tá» Y còn chưa kịp động, liá»n phát sinh má»™t tiếng má»™t tiếng quá»· khiếu, lại thêm má»™t lần sá»›m tránh thoát, Tá» Y láºp tức đánh và o khoảng không.
Lại sá»›m né tránh! Ba ngưá»i Văn Lan Phong nhìn nhau, bắt đầu giáºt mình.
Tá» Y vồ hụt, chân còn chưa rÆ¡i xuống đất, liá»n lăng không Ä‘uổi theo phÃa sau Dược Thiên Sầu, bị tên lừa gạt là m tổn thương trong lòng, không đánh hắn má»™t gáºy, nà ng là m sao cam tâm.
Nhưng Dược Thiên Sầu phảng phất như sau lưng má»c ra thêm con mắt, thân hình Ä‘ang chạy vá» phÃa trước đột nhiên vặn ngưá»i lướt ngang, gáºy trúc cá»§a Tá» Y lại đánh hụt sau lưng hắn.
Ngay Dược Thiên Sầu cÅ©ng không biết vì sao phải tránh né như váºy, dù sao chỉ là trong tÃch tắc tùy tâm động, thân thể theo ý niệm trong đầu chợt lóe ra liá»n là m ngay như thế, sau đó thá»±c sá»± nghe được thanh âmâ€hô†má»™t tiếng, liên tục may mắn, nha đầu kia đầu óc thẳng tắp, xuất thá»§ không phân nặng nhẹ, nếu như tháºt sá»± bị nà ng ta đánh cho sưng đầu, váºy thì xấu hổ.
Ban đầu Phù Dung còn tưởng rằng hai ngưá»i Ä‘ang đùa giỡn, nhưng khi nhìn thấy Tá» Y liên tục Ä‘uổi đánh Dược Thiên Sầu, không giống như Ä‘ang nói giỡn, nhất thá»i sốt ruá»™t nói: “Tá» Y, ngươi là m gì muốn đánh hắn?â€
“Äánh!†Má»™t đạo quang hoa mà u tÃm Ä‘en từ trong tay Tá» Y bay ra, cấp tốc bắn vá» phÃa Dược Thiên Sầu, Tá» Y cà ng đánh cà ng tức giáºn, đã thá»±c sá»± nổi giáºn, dùng phương thức ngá»± kiếm Ä‘iá»u khiển gáºy trúc truy đánh.
Nà ng nhanh, Dược Thiên Sầu phản ứng cÅ©ng không cháºm, cÅ©ng không quay đầu lại chợt khom lưng, gáºy trúc xẹt qua đỉnh đầu, còn chưa kịp ngẩng đầu lên liá»n vô ý thức tránh sang bên cạnh, lại tránh được gáºy trúc bắn ngược trở lại.
Má»™t đạo quang ảnh tÃm Ä‘en xuyên toa chung quanh háºu viện, là m cho Dược Thiên Sầu cháºt váºt bất kham nhảy lên nhảy xuống, tránh trái tránh phải, dù cÆ¡ há»™i nói chuyện cÅ©ng không có, nhưng từ đầu tá»›i cuối quang ảnh mà u tÃm Ä‘en kia vẫn khổng chạm được hắn, má»—i lần Ä‘á»u bay sát qua bên ngưá»i hẳn.
Ba ngưá»i Văn Lan Phong nhìn thấy trợn tròn mắt, không há» hay biết Dược Thiên Sầu Ä‘ang cháºt váºt, trái lại giống như nhìn thấy chuyện gì tháºt sá»± khó tin, Dược Thiên Sầu không có lần nà o nhá» và o tốc độ né tránh, khổng ngá» má»—i lần Ä‘á»u dùng trá»±c giác sá»›m tránh ra, dù cho gáºy trúc đột nhiến chuyển hướng, hắn cÅ©ng có thể sá»›m là m ra phản ứng, có thể váºn dụng trá»±c giác đến nước nà y, quả thá»±c không thể tưởng tượng.
Äáng tiếc ngà y trước khi Tất Trưá»ng Xuân truyá»n Cầm Hà cho Dược Thiên Sầu, Lá»™ng Trúc cÅ©ng không có mặt, nếu như hắn có mặt sẽ nghe được lá»i nói cá»§a Tất Trưá»ng Xuân, thì sẽ không đến ná»—i kinh ngạc như váºy, lúc Tất Trưá»ng Xuân truyá»n thụ Cầm Hà có nói qua, bá»™ pháp quyết nà y cÅ©ng không có uy lá»±c cưá»ng đại kinh ngưá»i gì, nhưng sau khi luyện thà nh có thế đạt được bốn chữâ€liêu địch tiên cÆ¡â€, nếu thà nh thạo như nước chảy, sẽ hưởng thụ cả Ä‘á»i.
Tá» Y báºn rá»™n má»™t hồi, vẻ mặt cÅ©ng vô cùng kinh ngạc, đột nhiên thu sáºy trúc trở vá», ngây ra nhìn Dược Thiên Sầu, tá»±a hồ vừa nhá»› tá»›i Ä‘iá»u gì… khi Tất Trưá»ng Xuân nói ra lá»i đó, nà ng cÅ©ng có mặt, hiện tại nà ng đã nhá»› tá»›i.
“Nha đầu kia, đầu óc ngươi có chuyện sao!†Rốt cục Dược Thiên Sầu được rảnh rá»—i, xăn tay áo tà n bạo nói: “Danh hiệu đệ nhất cao thá»§ dưới Hóa Thần kỳ cá»§a lão tá» cÅ©ng không phải ngồi không, là do ngươi bức ta động thù, đừng trách ta không khách khÃ.†Gương máºt dữ tợn như ngạ lang muốn nuốt dê con, chuẩn bị phản kÃch.
“Ngươi luyện thà nh Cầm HÃ?†Tá» Y chỉ và o hắn ngây ngưá»i ra há»i.
“Ngươi không cần quản ta luyện thà nh cái gì… Cầm… Cầm HÃ?†Dược Thiên Sầu rống lên phân ná»a, liá»n không rống nổi nữa, sắc mặt cứng Ä‘á», bá»—ng nhiên hồi tưởng trà ng diện vừa rồi, ra vẻ hắn vẫn luôn dùng trá»±c giác né tránh...[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Chữ ký cá»§a Xú Tiểu Tá»
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»
12-10-2011, 11:16 AM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 631: Äã nháºn ra
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Vừa nháºn thức lại quá trình né tránh vừa rồi, trong đầu hẳn xuất hiện câu nói cá»§a Tất Trưá»ng Xuân, khi đó hắn nhìn thấy thế giá»›i động váºt bên trong ngá»c Ä‘iệp, còn có chút dở khóc dở cưá»i, nghe xong lá»i nói cá»§a Tất Trưá»ng Xuân, má»›i có ý nghÄ© thá» xem sao nên má»›i tu luyện.
Tuy rằng ôm ý nghÄ© thá» xem, nhưng bởi vì hắn rất tÃn nhiệm vá»›i sá»± ngưu bức cá»§a Tất Trưá»ng Xuân, hắn cÅ©ng rất tốn nhiá»u công phu, má»—i khi hắn rãnh rá»—i, Ä‘á»u toà n tâm toà n ý đầu nháºp và o việc tu luyện nà y, không dám nói rất thà nh thục, nhưng cÅ©ng đã luyện được bảy tám phần.
Nói tháºt ra, luyện thá»i gian dà i như váºy vẫn không há» phát hiện được chá»— tốt gì, chỉ phát hiện cà ng luyện cà ng quen thuá»™c, khi luyện táºp thì động tác đã hoà n toà n giống như cầm thú nÆ¡i sÆ¡n dă, khiến cho hắn cÅ©ng không dám hiên lá»™ ngay trước mặt ngưá»i khác, tháºt quá mất mặt.
Nhưng có má»™t số việc thưá»ng thưá»ng luồn như váºy, đã táºn tâm táºn lá»±c, côngphu bá» ra sẽ không uổng phÃ.
Dược Thiên Sầu đứng ngây ra cưá»i, có chút vui mừng khó hiểu...
“Cầm HÃ?†Ãnh mắt Lá»™ng Trúc sáng lên, vùng lông mà y nhướng cao, má»™t tay vuốt cằm, thần tình thay đổi.
Văn Lan Phong đưa mắt nhìn Dược Thiên Sầu tháºt sâu lại nhìn Lá»™ng Trúc há»i: “Là do hắn… truyá»n pháp quyết?†Khi nhắc tá»›i chữ hắn, thoáng ngừng lại má»™t chút. Ãnh mắt Lá»™ Nghiên Thanh chợt lóe, cÅ©ng trà nh vá» hướng Lá»™ng Trúc, chỉ thấy Lá»™ng Trúc hắc hắc cưá»i gian gáºt đầu.
“Dược Thiên Sầu, ta nói có đúng hay không?†Tá» Y có chút chá» mong há»i, nà ng cÅ©ng khổ luyện Cầm HÃ, thế nhưng cho đến bây giỠđộng tác cÅ©ng không trôi chảy, ngay cả từ lưu sướng còn không nói tá»›i, có thể tưởng tượng trong lòng nà ng có bao nhiêu phiá»n muá»™n.
Nà ng vốn không biết, từ nhá» nà ng lá»›n lên tại Nam Hải Tá» Trúc Lâm, rất Ãt rá»i đảo, bên trong Cầm Hà có rất nhiá»u động váºt nà ng ngay cả gặp cÅ©ng chưa từng gặp qua, tháºm chà má»™t Ãt gia cầm bình thưá»ng nà ng cÅ©ng không có ấn tượng, chỉ dá»±a và o tranh vẽ trong ngá»c Ä‘iệp ghi chếp, thế nà o khả năng luyện được thà nh thạo, tá»± nhiên ná»— lá»±c cùng thu hoạch không há» có quan hệ trá»±c tiếp.
Dược Thiên Sầu cháºm rãi quay đầu lại, hừ lạnh nói: “Không biết.â€
Vẻ khần cầu trên gương mặt Tá» Y chợt cứng Ä‘á», có chút thẹn quá thà nh giáºn nói: “Ta thá» lại thì sẽ biết.†Thân hình nà ng chợt lóe, trong viện xuất hiện hư ảnh liên tiếp, là m ngưá»i xem hoa cả mắt, tất cả Ä‘á»u hưởng Dược Thiên Sầu bức tá»›i, là m cho ngưá»i ta phân không ra tháºt giả.
“Kháo! Ngươi còn...†Dược Thiên Sầu hú lên quái dị, lại bắt đầu nhảy loạn, phù Dung đứng má»™t bên sốt ruá»™t nói: “Tá» Y, ngươi không nên đánh hắn nữa.†Thế nhưng ngưá»i ta căn bản không nghe lá»i khuyên cá»§a nà ng, đám ngưá»i Thiên Dã nhìn nhau, biết bá»n há» Ä‘á»u là ngưá»i quen, không đến mức nháo ra tai nạn chết ngưá»i, nên cÅ©ng không quản tá»›i.
Di Hình Hoán Vị đại pháp! Văn Lan Phong và Lá»™ Nghiên Thanh nhìn nhau cưá»i, đây chÃnh là pháp quyết chiêu bà i cá»§a Lá»™ng Trúc.
Vẻ mặt Bách Mị Yêu CÆ¡ cÅ©ng hồ nghi nhìn thân pháp có chút quen thuá»™c cá»§a Tá» Y. âm thầm suy nghÄ©, thế nà o lại giống Huyá»…n Ảnh đại pháp như váºy? Bất quá nói giống cÅ©ng lại không giống, hai pháp quyết hÆ¡n kém rõ rà ng.
Tá» Y vừa sá» dụng Di Hình Hoán Vị đại pháp, Lá»™ng Trúc liá»n vô ý thức đưa mắt nhìn Bách Mị Yêu CÆ¡, kỳ thá»±c bá»™ pháp quyết nà y chÃnh là do ngà y xưa hắn nhìn thấy Bách Mị Yêu CÆ¡ thi triển Huyá»…n Ảnh đại pháp, chợt có sở ngá»™ mà tá»± nghÄ© ra, bất quá bằng và o thiên phú hÆ¡n ngưá»i cá»§a hắn, tá»± nghÄ© ra Di Hình Hoán Vị đại pháp lại cà ng thêm sắc bén.
Tác dụng lá»›n nhất cá»§a huyá»…n ảnh là là m rối loạn ánh mắt ngưá»i khác, mà Lá»™ng Trúc sáng chế Di Hình Hoán Vị ngoại trừ là m rối loạn ánh mắt ngưá»i, cà ng dùng tăng trưong tốc độ để phụ gia công kÃch, loại phương thức công kÃch nhanh đến xuất quý nháºp thần nà y, là m cho ngưá»i ta khó lòng phòng bị, uy lá»±c vô cùng cưá»ng hắn, tu vi cà ng cao, cà ng có thể phát huy được kỳ hiệu.
Nhưng là m cho mấy ngưá»i Văn Lan Phong ngoà i ý muốn chÃnh là , ban đầu Dược Thiên Sầu còn có chút luống cuống tay chân, hiện tại dùng thân pháp né tránh cà ng trở nến có chút phiêu dáºt, là m cho ngưá»i ta có loại cảm giác siêu nhiên như lăng ba vi bá»™.
Mấy ngưá»i tỉ mỉ đánh giá, láºp tức thất kinh, chỉ thấy Dược Thiên Sầu Ä‘ang nhắm hai mắt lại, trên máºt mang theo vẻ mỉm cưá»i nhà n nhạt, mặc cho nà ng tạo ra huyá»…n ảnh trá»ng trá»ng, hắn vẫn ngang dá»c như thưá»ng, gương mặt Lá»™ng Trúc co quắp, không ngá» có ngưá»i nhắm mắt lại đối phó vá»›i Di Hình Hoán Vị đại pháp cá»§a hắn, Ä‘á»i nà y là lằn đầu tiên hắn nhìn thấy.
Kỳ thá»±c Dược Thiên Sầu cÅ©ng là bị bức bất đắc dÄ©, tá» Y tạo ra hư ảnh đầy háºu viện, luôn là m cho hắn bị xung đột giữa trá»±c giác và thị giác, rõ rà ng cảm giác đối phương ở sau lưng cồng kÃch mình, nhưng mắt mở trừng trừng lại nhìn thấy phÃa trước cÅ©ng có huyá»…n ảnh cồng kÃch, loại cảm giác khó có thể lá»±a chá»n nà y là m hắn tháºt sá»± quá thống khổ, nhiá»u lần suýt nữa gặp nạn, rốt cục mắt thấy là thá»±c, hay tuân theo trá»±c giác? Sau má»™t lúc cháºt váºt bất kham, hắn tin tưởng vững chắc và o cầm Hà do Tất Trưá»ng Xuân truyá»n thụ.
Äể không cho thị giác quấy rầy sá»± phán Ä‘oán cá»§a chÃnh mình, hắn thẳng thắn nhắm hai mắt lại, trong tÃch tắc toà n bá»™ thế giá»›i há»—n loạn đã cách hắn Ä‘i xa, công năng rối loạn ánh mắt cá»§a Di Hình Hoán Vị đại pháp đối vá»›i hắn không còn sản sinh bất luáºn sá»± ảnh hưởng nà o, thị giác thÃnh giác hết thảy vứt bá», chỉ thuáºn theo trá»±c giác mà động.
Trong nháy mắt tiến nháºp má»™t loại trạng thái rất kỳ diệu, hắn cảm giác chÃnh mình giống như con hùng ưng Ä‘ang bay lượn trong gió, sau khi phát hiện con mồi, láºp tức liá»n có thể phát giác ra lá»™ tuyến chạy trốn cá»§a váºt săn, láºp tức sá»›m lao xuống, chÃnh xác là m con mồi rÆ¡i và o trong móng vuốt cá»§a chÃnh mình, hắn cảm giác mình giống như con cá, dù sá»± công kÃch cá»§a ngưá»i săn có nhanh hÆ¡n nữa, chỉ cần ở trong nước sản sinh chút dao động, hắn liá»n có thể cấp tốc tránh thoát, rất nhanh né tránh sá»± công kÃch mà chạy trốn...
Cà ng tá»± tin thì cà ng bình tÄ©nh, động tác cà ng có vẻ phiêu dáºt hà o hiệt, từ lúc bắt đầu tá»›i hồn nhiên biến thà nh như thưá»ng, không thể không nói tu vi Äá»™ Kiếp kỳ cung cấp rất nhiá»u tiện lợi cho hắn, cho hắn rất nhiá»u năng lá»±c mà rất nhiá»u ngưá»i bình thưá»ng không cách né tránh, Tá» Y cà ng đánh cà ng vá»™i và ng xao động, Ä‘em tốc độ đỠthăng lên tá»›i cá»±c hạn, nhưng luôn luôn cảm giác còn thiếu chút nữa má»›i đánh trúng hắn, là m cho nà ng gần như sắp tan vỡ, giống như Tá» Y Ä‘ang cố ý buông tha cho Dược Thiên Sầu, luôn luôn lúc Dược Thiên Sầu vừa né tránh thì công kÃch má»›i đến, cứ kém má»™t chút như thế, hai ngưá»i giống như Ä‘ang đùa giỡn.
Kỳ thá»±c đây đã là sá»± né tránh cá»±c hạn cá»§a Dược Thiên Sầu, nếu đụng phải cao thá»§ Hóa Thần kỳ, bằng tốc độ cồng kÃch cá»§a Hóa Thần kỳ, dù hắn có khả năng liêu địch tiên cÆ¡, nhưng tốc độ phản ứng cá»§a hắn quá cháºm, tháºt rất khó tránh thoát sá»± công kÃch cá»§a đối phương, dù sao tu vi chênh lệch quá xa, tốc độ khẳng định phải chịu thiệt thá»i lá»›n, Ä‘iểm ấy nhá» và o kỹ xảo rất khó bù đắp, bất quá dưới Hóa Thần kỳ thì không thà nh vấn Ä‘á», Tá» Y có tu vi Äá»™ Kiếp háºu kỳ đã trở thà nh má»™t thà dụ...
Ba ngưá»i Văn Lan Phong cÅ©ng vô cùng khiếp sợ, ngưá»i nà y không ngá» từ đầu tá»›i Ä‘uồi Ä‘á»u nhá» và o trá»±c giác để tránh né, tháºt quá khoa trương!
Bây giá» thì còn không có gì, nếu tu vi hắn đạt tá»›i Hóa Thần kỳ, thì cÅ©ng không được a! Vá»›i Hóa Thần kỳ đại khái Ä‘á»u dùng thá»±c lá»±c cưá»ng hãn đối kháng, tá»· lệ cáºn chiến phi thưá»ng lá»›n, nếu lúc chÃnh diện giao thá»§ có thể liêu địch tiên cÆ¡, lại thêm và o công kÃch, đó là chuyện rất dá»a ngưá»i.
“Tránh né hoà i không có ý nghÄ©a, không đánh.†Tá» Y không nhịn được hô lên, hư ảnh quấn quýt bên cạnh má»i ngưá»i dần dần biến mất, Tá» Y tức giáºn dừng lại nhìn trừng Dược Thiên Sầu.
“Thế nà o không đánh nữa.†Dược Thiên Sầu mở mắt, hưng phấn nói: “Äến, chúng ta chÆ¡i thêm má»™t hồi.†Hiện tại hắn đã chÆ¡i nghiện, loại cảm giác nà y tháºt sá»± quá kỳ diệu, chÃnh hắn Ä‘ang chÆ¡i còn chưa đã ghiá»n giá» nói khổng chÆ¡i, có Ä‘iếm không thú vị.
Tá» Y theo dõi hắn, đôi mắt to nhấp nháy, thu lại gáºy trúc trong tay, cưá»i hì hì chạy đến nói: “Ngươi là m sao mà luyện được váºy, dạy dạy ta.â€
Dược Thiên Sầu vừa nghe, gương mặt láºp tức Ä‘en thui, hứng thú gì cÅ©ng không còn nữa, nhở ngà y trước còn ở Thuáºn Thiên Äảo không phải chưa từng dạy qua, nhưng đó đúng là sá»± dằn vặt, là m cho nà ng đại khái mô phá»ng theo hình thái cá»§a má»™t con gà , nà ng nhìn xong tranh vẽ trong ngá»c Ä‘iệp, mở song chưởng là m chim bay, là m Dược Thiên Sầu cả kinh thối lui và i bước, bị á khẩu không thể trả lá»i.
Cuối cùng bảo nà ng thay đổi thá» khác luyện, kết quả Dược Thiên Sầu chỉ háºn không tá»± tát và o mồm, ai bảo mình tá»± chuốc lấy khố, nữ nhân nà y có chút phương diện quả thá»±c là hoà n toà n ngu ngốc! Bị ngu ngốc xá» xuyên Ä‘eo dÃnh, chÃnh mình không phải tìm đánh thì là m gì? Vì váºy tức giáºn mắng to, xoay ngưá»i bá» chạy.
Lão tá» mà đi dạy ngươi, lão tá» sẽ viết ngược tên mình, sá»a há» Sầu, mẹ nó! Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn Lá»™ng Trúc Ä‘ang thèm thuồng nhìn chằm chằm, ho khan má»™t tiếng nói: “Hiện tại không thá»i gian, sau nà y rồi hãy nói!†Nói xong đưa tay ra: “Trả lại bảo kiếm cho ta.â€
“Äã đưa cho ta là cá»§a ta, không trả!†Tá» Y phi thưá»ng quả Ä‘oán cá»± tuyệt.
Dược Thiên Sầu mấp máy môi, thẳng thắn không nói thêm gì nữa, đụng phải hai cha con nà y xem như hắn xui xẻo, xem như không cách nà o thu lại đồ váºt, hắn xoay ngưá»i Ä‘i vá» phÃa Bách Mị Yêu Cạ cưá»i há»i: “Sao ngươi lại tá»›i đây?â€
“Äến há»c thêm kiến thức, nghe được ngươi tại đây, liá»n tá»›i tìm ngươi.†Có nhiá»u ngưá»i Ä‘ang có mặt, Bách Mị Yêu CÆ¡ cÅ©ng không thể nói thêm Ä‘iá»u gì, chỉ đà nh nói như váºy, rồi cưá»i khúc khÃch nói: “Ta ở đây nhân sinh không quen, sau nà y Ä‘i theo ngươi.â€
Trong lòng Dược Thiên Sầu hiểu rõ chỉ cưá»i cưá»i, hai ngưá»i lại há»i han và i chuyện không chút ăn nháºp gì.
Nhan VÅ© đứng bên ngưá»i Bách Mị Yêu CÆ¡, nhìn nhìn Dược Thiên Sầu không chá»›p mắt, bá»—ng nhiên mÅ©i thoáng hô hấp mạnh, nà ng ngá»i được mùi vị mà cả Ä‘á»i nà y nà ng cÅ©ng khó có thể quên, hai mắt nà ng chợt trợn to, nhìn hình thể Dược Thiên Sầu từ trên xuống dưới, lại nhìn bốn ngưá»i Thiên Dã, sắc mặt chợt trở nên trắng bệch, nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu.
Có lẽ ngưá»i khác nhìn không ra, thế nhưng nà ng hiểu rõ nam nhân đầu tiên chung đụng da thịt vá»›i mình, nà ng là m sao có thể không nháºn ra, ngưá»i kia cùng Dược Thiên Sầu trước mắt giống nhau như đúc, loại năng lá»±c nháºn thức nà y không quan hệ tá»›i tu vi cao thấp, dù cho tu vi cao tá»›i đâu cÅ©ng không chắc có thế phân biệt được ra, chỉ cần tháºt sá»± lưu ý hắn, muốn nháºn sai cÅ©ng khó, đây là thiên phú mà ơn trên cấp cho nữ nhân.
Có lẽ thá»i gian lâu ngà y sẽ quên lãng, nhưng thá»i gian nà ng và hắn tách xa nhau cÅ©ng không dà i, chăn mà n trong phòng còn giữ mùi vị, còn có mùi vị cÆ¡ thể do hắn lưu lại.
Lại thêm hình thể tương tá»± cá»§a hai ngưá»i, còn có bốn ngưá»i Thiên Dã Ä‘i theo Ngưu Hữu Äức cÅ©ng có mặt ở đây, hÆ¡n nữa nà ng cÅ©ng biết Ngưu Hữu Äức dịch dung, nà ng nhìn thấy gương mặt hiện nay cá»§a Ngưu Hữu Äức cÅ©ng không phải gương mặt tháºt, nhiá»u trùng hợp như váºy tiến đến cùng nhau, nà ng muốn nháºn sai cÅ©ng khó, má»™t chút liá»n Ä‘oán được Dược Thiên Sầu là ai, nhưng Dược Thiên Sầu dù liếc mắt cÅ©ng không há» nhìn nà ng má»™t lần, sá»± lạnh lùng khi gần trong gang tấc thế nà y, là m nà ng bá»—ng nhiên có loại cảm giác tê tâm liệt phế.
Bách Mị Yêu CÆ¡ trong lúc vô ý đã nháºn ra phản ứng cá»§a Nhan VÅ©, thấy cả ngưá»i nà ng run rẩy, sắc mặt trắng bệch nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu, không khá»i sá»ng sốt há»i: “Nhan VÅ©, ngươi là m sao váºy?â€
Dược Thiên Sầu đưa mắt nhìn theo, thần tình cứng lại, trong lòng thầm nghĩ một tiếng, không xong!
Vẻ mặt Nhan VÅ© thê thảm, nhưng vẫn miá»…n cưỡng mỉm cưá»i lắc đầu nói: “Không có gì, ta nghÄ© trong lâu còn có chút việc, ta vá» trước.†Nói xong thấp ngưá»i hà nh lá» vá»›i mấy ngưá»i Văn Lan Phong, sau đó cấp tốc rá»i Ä‘i.
Má»i ngưá»i ở đây Ä‘á»u nhìn ra có chút không thÃch hợp, biết Ngưu Hữu Äức chÃnh là Dược Thiên Sầu, Lá»™ng Trúc hướng Dược Thiên Sầu hừ lạnh má»™t tiếng, Lá»™ Nghiên Thanh nhìn Nhan VÅ© rá»i Ä‘i, cÅ©ng quay đầu nhìn vá» phÃa Dược Thiên Sầu, bên dưới lụa má»ng xanh chợt phát ra tiếng thở dà i...[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»
12-10-2011, 11:17 AM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 632: Da đầu tê dại
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Bầu không khà bá»—ng nhiên trở nên nặng ná», tuy rằng Văn Lan Phong không nói ra nhưng cÅ©ng biết tất cả má»i ngưá»i không muốn nói thêm gì nữa, vì váºy gá»i chù sá»± cá»a hà ng tá»›i, an bà i phòng ở cho má»i ngưá»i.
Phù Dung tá»± nhiên ở chung phòng vá»›i Dược Thiên Sầu, dù sao danh pháºn cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u đã công khai, không có gì đáng để giấu diếm, sau khi trở và o phòng, sắc mặt Dược Thiên Sầu vẫn có chút không thÃch hợp, Phù Dung nắm cánh tay hắn nhược nhược há»i: “Huynh là m sao váºy? Có phải do ta không nói vá»›i huynh lại chạy tá»›i đây, nên huynh mất hứng? Ta láºp tức cầu Lá»™ng Trúc tiá»n bối đưa ta trở vá» là được.â€
Dược Thiên Sầu ngẩn ra, quay đầu nhìn nà ng, trên mặt hắn bá»—ng nhiên hiện lên dáng tươi cưá»i, ha hả nói: “Nói báºy bạ gì đó, ta nà o có mất hứng, ta chỉ Ä‘ang nghÄ© hiện tại Tụ Bảo Bồn tháºt náo nhiệt phi phà m, nếu như đưa Phù Dung ra ngoà i Ä‘i dạo, không biết Phù Dung có vui vẻ hay không.â€
“Cam tâm tình nguyện.†Phù Dung liá»n khởi tinh thần. Ôm cánh tay Dược Thiên Sầu lắc lắc tố khổ: “Ta và Tá» Y vừa đến đây, Lá»™ng Trúc tiá»n bối liá»n ước thúc chúng ta không nên chạy loạn, chúng ta đứng trên Thần Tà i Phong nhìn thấy phÃa dưới tháºt náo nhiệt a! Äã sá»›m muốn Ä‘i xem, hiện tại huynh đưa ta Ä‘i sao?â€
Tuy giá»ng nói như há»i, nhưng trên mặt nà ng trà n đầy thần sắc hi vá»ng, Dược Thiên Sầu là m sao nhẫn tâm cá»± tuyệt nà ng, lúc nà y liá»n nắm tay nà ng cưá»i nói: “Äi, hiện tại ta đưa nà ng Ä‘i xem.â€
Vẻ mặt Phù Dung vui mừng Ä‘i theo hắn, hai ngưá»i má»›i vừa Ä‘i đến háºu viện, liá»n nghe trên lầu có ngưá»i hồ: “Các ngươi Ä‘i nÆ¡i nà o?†Hai ngưá»i cùng ngẩna đầu nhìn lên, chỉ thấy Từ Y thò đầu ra khá»i cá»a sổ, Phù Dung vui vẻ cưá»i nói: “Chúng ta Ä‘i ra bên ngoà i nhìn xem.â€
“A!†Tá» Y phát ra má»™t tiếng hét thảm, không nói má»™t lá»i trá»±c tiếp từ trên cá»a sổ nhảy xuống, kéo cánh tay Phù Dung oán giáºn nói: “Hay cho Phù Dung, Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i cÅ©ng không kêu ta.†Nà ng láºp tức quay đầu trà nh Dược Thiên Sầu nói: “Ta cÅ©ng Ä‘i.â€
Dược Thiên Sầu vừa định cá»± tuyệt, bảo nà ng ở lại, nhưng nhìn thấy ánh mắt Phù Dung chá» mong hắn đáp ứng, lúc nà y Dược Thiên Sầu không còn cách nà o khác, không hé răng như biểu thị cam chịu, Tá» Y hoan hô má»™t tiếng, liá»n kéo Phù Dung cùng Ä‘i ra ngoà i.
Dược Thiên Sầu láºp tức cảm thấy da đầu tê dại, má»™t nữ nhân Ä‘i dạo phố sẽ không có nam nhân bình thưá»ng nà o chịu nổi, hai nữ nhân cùng nhau Ä‘i, không là m tốt sá»± chuẩn bị vá» tâm lý thì không được, Dược Thiên Sầu hÃt sâu má»™t hÆ¡i, vá»— vá»— ngá»±c, Ä‘i theo phÃa sau hai ngưá»i.
Lá»™ng Trúc đứng bên cá»a sổ trên lầu nhìn chằm chằm phÃa dưới không nói gì, Văn Lan Phong đứng má»™t bên như có đãm chiêu, há»i: “Lá»™ng Trúc, chuyện Tá» Y láºp gia đình là thế nà o váºy?â€
Việc nà y đánh chết cÅ©ng không thể thừa nháºn! Lá»™ng Trúc liên tục lắc đầu nói: “Là tên tiểu tá» Ä‘ang nói báºy, không thể nà o.â€
Dược Thiên Sầu từ trong cá»a hà ng Văn gia Ä‘i ra, láºp tức khiến cho rất nhiá»u ngưá»i chú ý, Dược Thiên Sầu lạnh lùng quét mắt nhìn bốn phÃa, hai nữ nhân cÅ©ng không để ý nhiá»u như váºy, vẻ mặt hai nà ng hưng phấn liếc nhìn khắp nÆ¡i, con mắt lòe lòe chiếu sáng, từ cá»a hà ng sát vách cá»a hà ng Văn gia bắt đầu, hai ngưá»i khổng chút buông tha, luồn kÃch động lồi kéo tay nhau chạy và o, Dược Thiên Sầu khổng nói gì, chỉ đà nh Ä‘i theo, còn phải cưá»i tá»§m tim duy trì phong độ thân sÄ© nhìn hai nà ng chá»n lá»±a rÃu rÃt.
Không bao lâu, hai nà ng đã chá»n má»™t đống đồ váºt đù mà u sắc trên quầy hà ng, Dược Thiên Sầu tá»±a bên cạnh quầy hà ng, Ä‘ang ná»— lá»±c phân biệt hai ngưá»i đã mua cái gì, lại nghe Tá» Y vá»— mạnh lên quầy hà ng há»i: â€œÄÆ°á»£c rồi, bao nhiêu tiá»n?â€
Chưởng quỹ kéo bà n tÃnh, tÃnh tÃnh toán toán, cưá»i ha hả nói: “Hai vị quý khách mua rất nhiá»u, sẽ cấp ưu đãi, số lè không tÃnh, trả má»™t trăm tám mươi vạn thượng phấm linh thạch là được.â€
Dược Thiên Sầu sẩy sẩy đồ váºt trên quầy hà ng, nhÃu mà y nói: “Äây là thứ gì váºy?
Giá trị tá»›i má»™t trăm tám mươi vạn thượng phẩm linh thạch?â€
Phù Dung vừa nghe giá, cÅ©ng cà ng hoảng sợ, cho tá»›i bây giá» nà ng chưa từng tiêu tốn quá nhiá»u linh thạch như váºy, ngay thấy cÅ©ng chưa từng thấy qua, từ sau khi Ä‘i theo Dược Thiên Sầu rá»i khá»i Phù Tiên Äảo, cÅ©ng chỉ từng ở Äại Ương thà nh trắng trợn mua má»™t hồi, nhưng chỉ là dùng và ng bạc để mua, rồi đột nhiên bây giá» nghe được má»™t trăm tám mươi vạn thượng phâm linh thạch, lúc nà y lồi kéo Tá» Y nói: “Quá đắt rồi, chúng ta không nên mua đâu!â€
“Hắn có tiá»n.†Tá» Y chỉ chỉ Dược Thiên Sầu, láºp tức kéo túi trữ váºt cá»§a Phù Dung, đổ hết đồ váºt và o túi nà ng, sau đó cÅ©ng tá»± đổ và o túi mình, túm Phù Dung Ä‘i ra.
Dược Thiên Sầu không nói gì trả tiá»n, bị chưởng quỹ tươi cưá»i đưa ra cá»a, Ä‘i ra ngoà i thì không còn gặp hình bóng hai nà ng, hắn thá» Ä‘i tá»›i má»™t cá»a hà ng sát vách, phát hiện hai nà ng quả nhiên Ä‘ang chá»n đồ váºt bên trong, có chút tê răng cưá»i Ä‘i và o...
Tụ Bảo Bồn dị thưá»ng xa hoa, đủ loại váºt phẩm rá»±c rở muôn mà u, mặc cho ngươi tha hồ chá»n lá»±a, đương nhiên quan trá»ng là ngươi phải có tiá»n, rất nhiá»u đồ váºt đối vá»›i Dược Thiên Sầu mà nói vốn khổng cần thiết mua, thế nhưng hai nữ nhân chỉ cần nhìn thấy thÃch, nhìn đẹp, không quản hữu dụng vô dụng hết thảy Ä‘á»u mua hết.
May là hôm nay Dược Thiên Sầu không thiếu tiá»n, nhưng dùng tiá»n kiểu nà y cÅ©ng khiến hắn Ä‘au lòng má»™t tráºn, không phải hắn xót tiá»n, mà là có chút đồ váºt có mua CŨĨ12 vô dụng, hoà n toà n là đang đạp hư linh thạch.
Hắn cắn răng bồi hai nà ng Ä‘i suốt ngà y, Ä‘iên cuồng quét qua toà n bá»™ Tụ Bảo Bồn, đụng tá»›i khách nhân như váºy các gia thương vốn vô cùng cao hứng, thẳng đến khi hai nà ng cÅ©ng cảm giác xà i tiá»n đã xà i đến mức ngượng ngùng, mua đồ váºt đựng tá»›i hÆ¡n mưá»i túi trữ váºt, cả nhóm ba ngưá»i má»›i quay trở lại cá»a hà ng Văn gia, vừa vá» tá»›i hai nà ng láºp tức chui và o phòng kiêm kê những gì mình đã mua.
Gương mặt Dược Thiên Sầu âm trầm gá»i Mạc Thiếu Quân theo hắn Ä‘i ra ngoà i má»™t chuyến, má»›i vừa Ä‘i ra sân, trên tầng cao nhất có má»™t ngưá»i thò đầu Ä‘i ra, hồ: “Dược Thiên Sầu, lên đây má»™t chút.†Ngưá»i nà y chÃnh là Lá»™ng Trúc.
Dược Thiên Sầu bảo Mạc Thiếu Quân chá», trá»±c tiếp bay lên cá»a sổ, thấy ba ngưá»i Văn Lan Phong Ä‘á»u có mặt, hà nh lá»… xong há»i Lá»™ng Trúc: “Có chuyện gì?â€
Lá»™ng Trúc chấp tay sau lưng, gương mặt không chút biểu tình nói: “Ngươi là ngưá»i quen cÅ© cá»§a Ngưu Hữu Äức, giúp ta liên hệ hắn má»™t chút, ta tìm hắn có việc.â€
Dược Thiên Sầu sá»ng sốt, không biết Lá»™ng Trúc là m cái quá»· gì, hồ nghi nói: “Ngươi tìm hắn là m gì?â€
Lá»™ng Trúc chỉ chỉ Văn Lan Phong và Lá»™ Nghiên Thanh nói: “Là như váºy, bá»n há» cÅ©ng muốn má»™t nhóm Phá Cấm Äan và Thất Bảo Äan, Ä‘á»u là lão bằng hữu, nên phải giúp chuyện nà y.â€
Dược Thiên Sầu không nói gì, nếu là lão bằng hữu thì hắn không muốn hại há», nhưng bà máºt cá»§a Phá Cấm Äan còn chưa đến lúc phải nói, hắn hÆ¡i trầm ngâm nói: “Vấn đỠnà y không lá»›n, qua Ä‘oạn thá»i gian ta tá»± mình đưa đến cho hai vị tiá»n bối là được, bây giá» vãn bối còn có chuyện phải là m.â€
Văn Lan Phong cưá»i khoát khoát tay nói: “Nếu vấn đỠkhổng lá»›n, cháºm má»™t chút cÅ©ng không sao, ngươi có chuyện gì thì cứ là m trước Ä‘i.†Lá»™ Nghiên Thanh cÅ©ng không tá» thái độ, vẫn im lặng đứng bên cạnh.
Ai biết Lá»™ng Trúc lại hừ lạnh nói: “Giở trò, ngươi còn báºn chuyện gì, đơn giăn là là m toà n những chuyện trá»™m đạo, giải quyết việc nà y trước rồi hãy nói.â€
“Cái gì trá»™m đạo?†Dược Thiên Sầu vừa nghe lá»i nà y liá»n nổi tráºn lôi đình, gân cổ gần như gà o thét nói: “Äồ đệ Tá» Y cá»§a ngươi, chỉ má»›i thá»i gian ná»a ngà y đã xà i hết cá»§a ta hÆ¡n tám ức thượng phẩm linh thạch, hiện tại ta phải vá»™i và ng Ä‘i kiếm lại số tiá»n đó trở vá», ngươi nói ta có báºn hay không? Nếu như hiện tại ngươi trả lại tám ức thượng phám linh thạch cho ta, ta láºp tức sẽ giải quyết chuyện ngươi nói.â€
Tám ức thượng phẩm linh thạch! Trong phòng láºp tức yên tÄ©nh xuống, đã bị con số lá»›n như thế là m hoảng sợ, sau đó Lá»™ng Trúc nhược nhược há»i: “Má»›i ná»a ngà y mà Tá» Y đã xà i nhiá»u tiá»n như váºy? Không có khả năng chứ?â€
Dược Thiên Sầu hắc hắc cưá»i lạnh nói: “Ta cÅ©ng hi vá»ng không có khả năng, nhưng đồ đệ cá»§a ngươi chỉ háºn không thể Ä‘em toà n bá»™ đồ váºt trong Tụ Bảo Bồn bá» và o trong túi trữ váºt, tám ức rốt cục vẫn còn Ãt đó, nếu như ngươi khổng tin hiện tại cÅ©ng có thể Ä‘i nhìn, ta cáo từ trước.†Nói xong trá»±c tiếp lùi ra khá»i cá»a sổ.
Ba ngưá»i nhìn nhau, không bao lâu Lá»™ng Trúc xoay ngưá»i nói: “Ta Ä‘i xuống nhìn xem Tá» Y Ä‘ang là m gì mà xà i hết tám ức kia.†Văn Lan Phong và Lá»™ Nghiên Thanh nhìn nhau, cÅ©ng Ä‘i theo, bá»n há» cÅ©ng muốn kiến thức má»™t chút.
Chá» ba ngưá»i Ä‘i tá»›i gian phòng cá»§a Tá» Y, chỉ thấy bên trong phòng đựng đầy đủ loại đồ váºt, Tá» Y và Phù Dung Ä‘ang đứng giữa đống đồ lÃu rÃu cưá»i liên tục, giống như hai kẻ trá»™m Ä‘ang chia cá»§a, nhìn thấy ba ngưá»i tá»›i, hai nà ng bỠđồ váºt trong tay xuống hà nh lá»….
Ba ngưá»i nhìn thấy đồ váºt loạn thất bát tao trong phòng tháºt hết lá»i để nói, Lá»™ng Trúc nhìn chiếc bình lá»›n trong suốt dưới chân, cầm lên tay nhìn má»™t chút, bằng và o sá»± từng trải cá»§a ba ngưá»i liá»n biết chiếc bình nà y dùng là m gì, đây là váºt dùng để đựng xác chết áp dụng thi độc, là giống như váºt mà luyện Ä‘an sư dùng để luyện Ä‘an, Lá»™ng Trúc cầm cái bình há»i Từ Y: “Äây là ngươi mua sao?â€
Tá» Y gáºt đầu, Lá»™ng Trúc lại há»i: “Ngươi mua cái nà y là m gì?â€
Tá» Y thẳng thắn nói: “Äẹp.â€
Lá»™ng Trúc ho khan má»™t tiếng há»i: “Váºy lần nà y ngươi Ä‘i ra ngoà i xà i hết bao nhiêu tiá»n?â€
Tá» Y suy nghÄ© má»™t chút, nhìn Phù Dung nói: “Hai ngưá»i chúng ta cùng xà i tiá»n, cá»™ng lại hẳn không tá»›i hai mươi ức thượng phẩm linh thạch.â€
“Hai mươi ức thượng phẩm linh thạch?†Lá»™ng Trúc kinh ngạc thất thanh, nhìn nhìn lại đồ váºt trong phòng, khó có thể tin nói: “Chỉ mấy thứ nà y lại giá trị hai mươi ức thượng phẩm linh thạch?â€
“Trong nà y còn có.†Tá» Y bước tá»›i chỉ và o hÆ¡n mưá»i túi trữ váºt trên bà n nói: “Gian phòng hÆ¡i nhá», đồ váºt trong túi không đổ ra được, nên không lấy ra.â€
Ba ngưá»i Lá»™ng Trúc nhìn mấy túi trữ váºt căng phồng không nói gì, lần nà y bá»n há» tháºt sá»± tin tưởng đã xà i nhiá»u tiá»n đến như váºy, Tá» Y nhìn ba ngưá»i không nói lá»i nà o có chút kỳ quái há»i: “Sư phụ, ngà i tìm ta có việc sao?â€
“Không có việc gì, các ngươi tiếp tục.†Lá»™ng Trúc khoát khoát tay, quét mắt nhìn đồ đạc trong phòng, mồ hồi lạnh toát ra xoay ngưá»i liá»n Ä‘i, chá» ba ngưá»i Ä‘á»u ly khai, hai nà ng lại tiếp tục lÃu rÃu chuyển chiến lợi phẩm.
Ba ngưá»i trở lại tầng cao nhất, Lá»™ Nghiên Thanh chợt than thở: “Xem ra Dược Thiên Sầu nói Tá» Y xà i hết tám ức không giả, đó là còn chưa tÃnh có phần cá»§a Phù Dung.â€
“Ná»a ngà y xà i hết tám ức, trá»i ạ! Nà ng Ä‘i ra ngoà i dạo chÆ¡i thôi, bằng trăm năm tÃch lÅ©y cá»§a Văn gia ta.†Văn Lan Phong có chút cảm khái vồ vồ vai Lá»™ng Trúc nói: “Tá» Y tìm ngưá»i gả Ä‘i, nhất định phải tìm má»™t gia đình rất có tiá»n, vá»›i tà i lá»±c cá»§a Văn gia ta khẳng định trèo cao không nổi, ta xem cÅ©ng chỉ có tà i lá»±c cá»§a Âm Bách Khang má»›i đủ khả năng xứng vá»›i nà ng, nhưng ta phá»ng chừng Âm Bách Khang nhìn thấy cÅ©ng sẽ rút lui có tráºt tá»±.â€
“Ngươi đừng ở chá»— nà y nói móc, Tá» Y bất quá chỉ thỉnh thoảng má»™t lần mà thôi.†Lá»™ng Trúc trợn mắt, nói lầm bẩm:’ Tiểu tá» kia có tiá»n, xà i cá»§a hắn là cho hắn mặt mÅ©i.â€
Văn Lan Phong ha hả cưá»i nói: “Nhưng ngươi nhìn vẻ mặt Ä‘en thui cá»§a Dược Thiên Sầu, hình như phi thưá»ng không muốn mặt mÅ©i nà y.â€[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»
12-10-2011, 11:17 AM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 633: Bãi địa than ( bà y hà ng vỉa hè)
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Äối diện cá»a hà ng Văn gia là má»™t tá»u lâu, ngay bên cá»a sổ trên lầu hai, Yến Truy Tinh Ä‘ang ngồi bên bà n, đối vá»›i rượu và thức ăn đầy bà n dưá»ng như chưa từng có chút hứng thú. Ãnh mắt Yến Truy Tinh luôn luôn như có như không quan tâm cá»a hà ng Văn gia, Man Hổ lại quan tâm biểu tình cá»§a Yến Truy Tinh ngồi đối diện.
Từ sau khi biết được Dược Thiên Sầu mang theo hai nữ nhân trắng trợn mua sắm trong Tụ Bảo Bồn, Yến Truy Tinh cÅ©ng khổng nghe lá»i khuyến cáo tá»± chạy Ä‘i ra, Ä‘i theo Dược Thiên Sầu vòng vo tại Tụ Bảo Bồn đã lâu, vẫn đợi đến khi Dược Thiên Sầu Ä‘i và o cá»a hà ng Văn gia, hai ngưá»i liá»n Ä‘i tá»›i tòa tá»u lâu nà y ngồi chá».
“Ngưá»i có tâm hoà i bất quá»· vá»›i ngươi rất nhiá»u, ngươi chạy loạn ra ngoà i như váºy tháºt không lý trÃ.†Man Hổ truyá»n âm nói, hai ngưá»i ngồi nÆ¡i đó vẫn má»™t má»±c dùng truyá»n âm giao lưu, quanh thân thỉnh thoảng lại có ánh mắt liếc tá»›i, rất đáng hoà i nghi.
Yến Truy Tinh hà mắt nói: “Ngưá»i có tâm hoà i bất quá»· đối vá»›i Dược Thiên Sầu cÅ©ng rất nhiá»u, hắn cÅ©ng chạy loạn nÆ¡i nÆ¡i, hắn còn không sợ, ta sợ cái gì?â€
“Khôngsiống nhau, Văn Lan Phong rất có lá»±c uy hiếp hÆ¡n sư phụ, có Văn Lan Phong là m chá»— dá»±a, không ai dám gây sá»±, không ai dám quang minh chÃnh đại động tá»›i hắn.†Man Hổ nói.
“Äi ra thì khó nói, ở tại Tụ Bảo Bồn xem như an toà n, không cần quá mức lo lắng.†Yến Truy Tinh cưá»i cưá»i, tránh câu chuyện trá»ng tầm nà y, nói: “Dược Thiên Sầu tháºt là có tiá»n! Má»™t chuyến Ä‘i dạo như váºy, đã dùng không Ãt tiá»n cho hai nữ nhân kia, xem ra hắn rất coi trá»ng hai nữ nhân nà y, ngưá»i nà y hà nh sá»± thá»§ Ä‘oạn độc ác, thái độ là m ngưá»i cÅ©ng rất vô sỉ, ra vẻ sẽ không có địa phương nà o để đắn Ä‘o, không nghÄ© tá»›i còn có má»™t mặt nhu tình nà y, chẳng lẽ uy hiếp cá»§a hắn chÃnh là nữ nhân cá»§a hắn?â€
“Nhìn ra được ngươi rất quan tâm đối vá»›i Dược Thiên Sầu, không phải chỉ là sá»± quan tâm bình thưá»ng.†Man Hổ nói.
Yến Truy Tinh quay đầu nhìn lại, trong ánh mắt cất giấu vẻ lạnh lùng khiến tim Ä‘áºp nhanh, sau đó lại khôi phục sá»± bình thản, cưá»i nói: “Ta và hắn là lão cừu nhân, nhở hắn ban tặng, là m cho gia đình ta đến nay cÅ©ng không thể Ä‘oà n tụ, huống chi cừu háºn cá»§a nhị sư huynh vẫn còn đây.â€
Man Hổ nhìn thấy ánh mắt biến hóa cá»§a hắn, trong lòng hÆ¡i rùng mình, lúc Yến Truy Tinh vừa tu luyện Ma Äiển, chÃnh bản thân cÅ©ng khó có thể khống chế tâm tình, thưá»ng xuyên luôn có ánh mắt nà y, sau đó thá»i gian tu hà nh dà i lâu, cÅ©ng đã có thế khống chế, bắt quá má»—i khi loại ánh mắt nà y hiển lá»™, đã nói rõ hắn rất không vui vẻ.
Man Hổ cÅ©ng không nói gì nữa, hắn cảm giác Yến Truy Tinh không giống như muốn tìm Dược Thiên Sầu để báo thù, từ lúc hắn bắt đầu há»i thăm tin tức vá» Dược Thiên Sầu lúc còn ở trên Vô Cá»±c Äảo...
“Thiên hạ đệ nhất cao thá»§ dưới Hóa Thần kỳ rốt cục đã Ä‘i ra, chúng ta Ä‘i xem hắn còn muốn là m gì?†Yến Truy Tinh đứng dáºy rá»i khá»i bà n, man Hổ quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Dược Thiên Sầu hết nhìn đồng tá»›i nhìn tây má»™t chút, mang theo má»™t ngưá»i Ä‘i ra khá»i cá»a hà ng Văn gia.
Mạc Thiếu Quân Ä‘i theo sau Dược Thiên Sầu, không biết hắn muốn dẫn mình Ä‘i là m gì, bất quá nếu Ngưu Hữu Äức đã dặn bốn ngưá»i phải nghe theo lá»i hắn, cÅ©ng không dám có ý kiến, huống chi bối cảnh cá»§a Dược Thiên Sầu cÅ©ng không giản đơn, cÅ©ng không há» á»§y khuất bá»n há», nhìn thấy má»™t mà n bên trong háºu viện cá»a hà ng Văn gia, là m bốn ngưá»i thầm giáºt mình, hiển nhiên ngưá»i nà y cùng Văn Lan Phong có quan hệ không tầm thưá»ng.
Dược Thiên Sầu Ä‘i thẳng tá»›i, đối vá»›i đủ loại thương phẩm rá»±c rở muồn mà u hai bên đưá»ng khổng có chút hứng thú, hắn bồi Phù Dung và Tá» Y Ä‘i dạo, đã dùng hết mưá»i mấy ức, hiện tại hắn không có chút muốn nhìn thấy những cá»a hà ng bên cạnh, vừa nhìn liá»n câu dẫn ra hồi ức thống khổ cá»§a hắn, tháºt sá»± là đau lòng, thẳng thắn mắt không gặp tâm không phiá»n.
Kỳ thá»±c tiá»n là việc nhá», cÅ©ng không phải bị ngưá»i khác cướp Ä‘oạt, chÃnh nữ nhân cá»§a mình tiêu xà i thì chẳng có gì đáng nói, tuy rằng Tá» Y không phải là nữ nhân cá»§a hắn, nhưng tất cả Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a mình, xà i hết thì kiếm lại là được, kiếm không được thì do bản thân mình vô dụng, lòng dạ ấy hắn vẫn phải có, nhưng chân chÃnh là m cho hắn tâm phiá»n chÃnh là Nhan VÅ©, khuôn mặt Nhan VÅ© tháºt thê thảm khi ly khai, má»™t má»±c quanh quẩn trong đầu hắn không thể xóa má».
Hắn Ä‘i tá»›i chá»— phân nhánh cá»§a con đưá»ng, trá»±c tiếp quẹo ra ngoà i, hai ngưá»i Ä‘i tá»›i ngoại vi Tụ Bảo Bồn, ở đây khổng có cá»a hà ng san sát, chỉ có từng khối khối vuông dùng vôi phấn vẽ ra, má»—i khối vuông có chừng hai thước vuông, bên trong Ä‘á»u bà y má»™t quầy hà ng, phóng mắt nhìn ra, tá»±a hồ còn náo nhiệt hÆ¡n cả chá»— trung tâm cá»§a Tụ Bảo Bồn, nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u là quầy hà ng kéo dà i liên miên, phòng chừng ngưá»i muốn đà o bảo bối nÆ¡i nà y cÅ©ng không Ãt!
“Tiên sinh, ngà i cÅ©ng muốn đến đà o bảo bối sao?†Mạc Thiếu Quân Ä‘i theo phÃa sau hắn há»i.
“Äà o bảo bối cái rắm, ta cÅ©ng không có ánh mắt đó.†Dược Thiên Sầu nhìn chung quanh nói: “Ta là đến bà y hà ng, ngà y hôm nay phải kiếm trở vá» số tiá»n đã tiêu ra.â€
Mạc Thiếu Quân ngẩn ngưá»i, đệ nhất cao thá»§ dưới Hóa Thần kỳ không ngá» muốn tá»›i bà y hà ng vỉa hè, tháºt cÅ©ng quá hạ thấp thân pháºn Ä‘i thôi? Hắn nhìn khắp bốn phÃa, thiện ý nhắc nhở nói: “Tiên sinh, chung quanh có tháºt nhiá»u con mắt, hình như Ä‘á»u là đi theo ngà i đó.â€
“Xem như không phát hiện, để cho bá»n há» Ä‘i, là m gì được ta? Như thế còn phải nhá»› bá»n hắn là m quảng cáo, bảo đảm sinh ý cá»§a ta tháºt thịnh vượng.†Dược Thiên Sầu dừng chân nhìn xa xa, sở sở cằm nói:’ Thế nà o không còn chá»— váºy?â€
Mạc Thiếu Quân nghe váºy nhìn sang hai bên, vừa má»›i thấy cách đó không xa phÃa bên trái có má»™t chá»— trống, chỉ tay nói: “Tiên sinh, nÆ¡i đó có má»™t chá»—, ta Ä‘i thuê cho ngươi.â€
Dược Thiên Sầu ngắm mắt, huy tay nói: “Ở đây quá đắt, tiá»n thuê má»™t ngà y đêm phải trả mưá»i viên thượng phẩm linh thạch, Ä‘i, tá»›i chá»— sát biên giá»›i, tiá»n thuê nÆ¡i đó má»™t ngà y đêm chỉ cần má»™t viên thượng phẩm linh thạch.â€
Bên cạnh vừa vặn có hai ngưá»i là m bá»™ Ä‘i theo như khổng có việc gì, nghe váºy thiếu chút nữa ngất xỉu, thá»±c sá»± nhịn không được oán giáºn liếc mắt nhìn Dược Thiên Sầu, nghÄ© thầm, ngà y hôm nay chúng ta đã Ä‘i theo lão nhân gia ngà i biết mấy vòng, lão nhân gia ngà i tiêu xà i phung phÃ, ném linh thạch mua sắm đủ lấp đầy má»™t hồ nước, hiện tại ngay mưá»i viên thượng phẩm linh thạch cÅ©ng than đắt? Gạt ai nha! Chẳng lẽ đã phát hiện hai chúng ta?
“Không sao, ta còn có chút linh thạch ở đây, ta thuê quầy hà ng cho ngà i váºy.†Mạc Thiếu Quân hảo ý nói, Ngưu Hữu Äức đã cho bá»n há» không Ãt tiá»n.
“Không cần, tiá»n thì ta có, thế nhưng có tiá»n cÅ©ng không thể xà i báºy.†Dược Thiên Sầu có chút Ãt cảm khái nói: “Nữ nhân trong nhà tiêu tiá»n như nước, nếu ta cÅ©ng tiêu tiá»n như nước, đó không phải sẽ phá sản sao! Không có biện pháp, không thể là m gì khác hÆ¡n là phải tiết kiệm má»›i xong, cứ để cho nà ng tiêu xà i thôi, á»§y khuất bản thân mình cÅ©ng không thể á»§y khuất nà ng a! HÆ¡n nữa, đồ váºt cá»§a ta rất tốt, không sợ bán không được, quầy hà ng rẻ chút cÅ©ng không sao.â€
Mạc Thiếu Quân liá»n nhanh câm miệng, vị đại gia nà y là má»™t ngưá»i luôn có chá»§ ý, không cằn mình phải quyết định cho hắn.
Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i, Ä‘i tá»›i dãy đất sát biên giá»›i, nÆ¡i nÆ¡i Ä‘i dạo, kết quả phát hiện, địa phương tiá»n thuê đắt thì vẫn còn, mà những quầy hà ng tiá»n thuê rẻ đã chiếm đầy, xem ra ngưá»i nghèo vẫn chiếm đại Ä‘a số, thì ra ngưá»i muốn tiết kiệm tiá»n cÅ©ng không Ãt.
Kỳ thá»±c Dược Thiên Sầu đứng nÆ¡i đó tháºt rất nổi báºt, vô luáºn là ngưá»i mua hay ngưá»i bán Ä‘á»u Ä‘ang lặng lẽ quan sát hắn, ai kêu hắn chÃnh là Dược Thiên Sầu danh tiếng hiển hách!
Có ngưá»i không hiểu gì, thấp giá»ng há»i ngưá»i bên cạnh hắn là ai, ngưá»i bên cạnh xoay ngưá»i hưởng ngưá»i kia là m ra động tác như cắt cổ, nhẹ giá»ng nói: “Äồ tể.†Ngưá»i kia há hốc mồm, không dám nói thêm nữa, chỉ dùng con mắt ti mi quan sát.
Dược Thiên Sầu sá» sá» cằm nhìn khắp chung quanh, Ä‘ang tìm má»™t ngưá»i thÃch hợp để hùn thuê chá»— nha! Hay là mình tìm má»™t kẻ nà o không vừa mắt mà đánh Ä‘uổi?
“Tiá»n bối, có phải muốn mua váºt gì hay khổng?†PhÃa sau hẳn đột nhiên có ngưá»i nói chuyện, tuy rằng không biết có phải Ä‘ang gá»i hắn hay không, nhưng hắn vẫn quay đầu lại nhìn, chỉ thấy có má»™t ngưá»i quen Ä‘ang hướng hắn khom lưng cúi đầu.
Dược Thiên Sầu xoay ngưá»i lại, hai mắt hÆ¡i nheo lại nhìn chằm chằm đối phương, ngưá»i nà y sao! Nói quen thuá»™c cÅ©ng quen thuá»™c, nói không quen cÅ©ng không quen lắm, chÃnh là tán tu gá»i là Diệp Thà nh từng gặp qua bên ngoà i mai viên Quá»· trang, kéo thá»i gian xa xăm mà nói, hai ngưá»i từng gặp nhau tại Phù Tiến Äảo.
Lần trước còn có ý ẩn núp bản thân, bởi vì khi đó mình là Ngưu Hữu Äức, lần nà y hắn lại chá»§ động bắt chuyện, bởi vì hiện tại mình là Dược Thiên Sầu, có Ä‘iểm ý tứ! Dược Thiên Sầu nhìn hắn cưá»i gáºt đầu nói: “Ta nhá»› kỹ, ta đã từng thấy ngươi.†Nói xong cÅ©ng không hoà n toà n vạch trần, bắt đầu quan sát những váºt hắn bà y trên quầy hà ng để bán.
Diệp Thà nh có chút hưng phấn cắn mồi, viá»n mắt hÆ¡i phiếm hồng, Dược tiá»n bối không ngá» còn nhá»› rõ ta, ngà y xưa tại Phù Tiên Äảo bất quá chỉ găp qua má»™t lần!
Äối vá»›i Dược Thiên Sầu mà nói đồ váºt trên quầy hà ng cÅ©ng chẳng có gì đáng giá, má»™t tấm vải xám trải ra, bên trên đặt hÆ¡n mưá»i khối tảng đá mà u sắc khác nhau, có mà u ngăm Ä‘en, có đù mà u sắc há»—n loạn lấp lánh, nhìn má»™t hồi lâu cÅ©ng không biết đó là thứ gì, phá»ng chừng là khoáng thạch, giá cao nhất cÅ©ng chỉ có chÃn thượng phẩm linh thạch má»™t viên, cÅ©ng không biết kiếm được từ đâu, Ä‘em ra để kiếm chút tiá»n.
Dược Thiên Sầu cắn cắn răng nói: “Ngươi tên là gì?â€
“Hồi bẩm Dược tiá»n bối, ta là Diệp Thà nh.†Diệp Thà nh cung kÃnh nói.
Dược Thiên Sầu gãi đầu: “Thương lượng chuyện nà y vá»›i ngươi thế nà o?â€
Diệp Thà nh ngẩn ngưá»i, láºp tức há»i: “Má»i ngà i nói.â€
“Ta há»p thuê quầy hà ng nà y vá»›i ngươi được chứ?†Dược Thiên Sầu há»i.
Lúc nà y Diệp Thà nhâ€a†má»™t tiếng, còn tưỡng rằng mình Ä‘ang nghe lầm, chở kịp phản ứng, liên tục gáºt đầu nói: “Tiá»n bối nói như thế nà o Ä‘á»u được.â€
“Váºy ta sẽ không khách khÃ.†Dược Thiên Sầu thò tay, trước tiên thu hết toà n bá»™ bảng gá»— niêm yết giá trên quầy, lại đẩy hết đống đá kia sang bên, sau khi dá»i được chá»— trống, lại lấy ra má»™t cháºu hoa tươi bên trong túi trữ váºt, tống cá»™ng có tá»›i mưá»i cháºu hoa.
Hoa là hoa lan, kỳ quái chÃnh là từng lá cây dà i nhá» cÅ©ng lại đỠnhư máu kiá»u diá»…m ưởt át, còn có thể ngá»i được mùi máu tươi nhà n nhạt, bên trên có bảy đóa hoa nhá» trắng noăn, nhị hoa đỠnhư máu vòng vây quanh cánh hoa trắng muốt, nhìn chỉnh thể là m cho ngưá»i ta có loại cảm siác trong huyết sắc lại có vẻ trắng đến tái nhợt, mưá»i cháºu hoa nhìn qua tạo cảm giác tháºt tà khÃ.
Sau đó hắn lấy ra má»™t tấm ván gá»—, đầu ngón tay dẫn theo quang mang mà u há»a hồng, trên tấm gá»— cấp tốc viết lên má»™t đống chữ, ngưá»i bên cạnh Ä‘á»u nghe được mùi vị khen khét cá»§a gá»— bị đốt cháy, sau khi viết xong liá»n răng rắc cắm và o mặt đất.
ÄÆ°a mắt nhìn Diệp Thà nh, lại nhìn đống tảng đá cá»§a hắn, lại xuất ra má»™t tấm ván gá»—, hi lý rầm viết thêm má»™t đống chữ, viết xong cÅ©ng cắm bên cạnh đống tảng đá.
Là m xong những việc nà y, Dược Thiên Sầu phá»§i phá»§i tay, từ trong túi trữ váºt lấy ra hai cái ghế, đặt sau lưng quầy hà ng, ngồi xuống bắt chéo chân, lại đưa tay ý bảo Diệp Thà nh cÅ©ng ngồi xuống, Diệp Thà nh không dám cãi lá»i, có chút sợ hãi ngồi xuống kế bên, trong lòng Diệp Thà nh vừa khẩn trương vừa hưng phấn, không nghÄ© tá»›i có thể cùng Dược tiá»n bối cùng ngồi ngang hà ng như thế.
Mạc Thiếu Quân nhìn hai tấm bảng gá»—, có chút khổng còn gì để nói, hắn bước và i bước đứng sau lưng hai cái ghế, là m Diệp Thà nh định đứng lên cho hắn ngồi xuống, lại bị hắn đè lại, chỉ chỉ Dược Thiên Sầu, ý bảo nghe theo lá»i hắn.
Dược Thiên Sầu bà y hà ng vỉa hè? Quanh thân chỉ má»™t thoáng liá»n oanh động, Ä‘oà n ngưá»i nhà n tản Ä‘á»u bước nhanh tá»›i, muốn nhìn xem má»™t chút rốt cục hắn muốn bán thứ gì....[/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»
12-10-2011, 11:18 AM
Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Oct 2011
Bà i gởi: 60
Thá»i gian online: 19 giây
Thanks: 3
Thanked 144 Times in 51 Posts
Tinh Thần Châu
Tác giả: Thiên Sầu
Chương 634: Không tiện mở miệng
Nhóm dịch: Dung Nhi
Nguồn: Sưu tầm
Äả tá»±: Xú Tiểu Tá»
Chỉ trong chá»›p mắt, quầy hà ng đã bị vây quanh kÃn mÃt, má»—i ngưá»i Ä‘á»u chen chúc và o trong, những quầy hà ng bên cạnh liá»n gặp tao ương, bị không biết mấy đôi chân đạp lên không ngừng, nhưng bá»n há» vốn thế đơn lá»±c bạc, nà o dám nói gì, cÅ©ng không bà y bán được nữa, không thể là m gì khác hÆ¡n là thu dá»n quầy hà ng theo xem náo nhiệt.
Có ngưá»i nhìn thấy mưá»i cháºu hoa ánh mắt láºp tức sáng lên, hiển nhiên đã nháºn ra, thế nhưng ngưá»i nháºn thức cÅ©ng không nhiá»u lắm, vì váºy Ä‘á»u đưa ánh mắt nhìn lên bảng gá»—, chỉ thấy mặt trên viết: “Thất Tinh Huyết Lan, đại lượng bán ra, má»—i gốc hai ức thượng phẩm linh thạch, cÅ©ng bán má»™t lúc, không cò kè mặc cả.â€
“Là Thất Tinh Huyết Lan a! Äại lượng bán ra? Nhiá»u như váºy! Trân Bảo Lâu hình như có ngưá»i ra hai ngà n vạn má»™t gốc để thu mua.†Má»i ngưá»i nhất thá»i liá»n nghị luáºn.
Má»i ngưá»i lại nhìn bảng gá»— cắm bên đống đá: “Khoáng thạch hi hữu, vô giá, giá cao thì được.â€
Trước đó cÅ©ng đã có những ngưá»i xem qua tảng đá trên quầy hà ng nà y, khi đó giá cao nhất chỉ có chÃn thượng phẩm linh thạch, thế nà o chỉ chá»›p mắt liá»n biến thà nh vô giá?
Ngưá»i nháºn được những khoáng thạch nà y, ở trong lòng than thở không ngá»›t, nhưng lại không dám vạch trần ngay trước mặt Dược Thiên Sầu, bất quá cÅ©ng có không Ãt ngưá»i nhìn những tảng đá kia ngứa ngáy trong lòng, có thể cùng bán vá»›i Thất Tinh Huyết Lan, lại còn là vô giá, chắc là thứ tốt.
“Äừng… đừng chen vá» phÃa trước nữa, đạp lên quầy hà ng, đừng trách lão tá» không khách khÃ.†Dược Thiên Sầu bắt chéo chân hừ lạnh cảnh cáo má»i ngưá»i, những ngưá»i chen phÃa trước láºp tức liá»n chen ngược vá» phÃa sau.
Nói giỡn sao, đồ tể chÃnh là ngưá»i giết ngưá»i khổng chá»›p mắt, dù là thá»±c lá»±c chư quốc Ä‘á»u dám cùng đắc tá»™i, còn có chuyện Ä‘iên cuồng gì mà hẳn không dám là m? Diệp Thà nh nhìn Dược Thiên Sầu, lại nhìn nhìn má»i ngưá»i Ä‘ang vây xem, ná»™i tâm kÃch động không ngá»›t, dược tiá»n bối đúng là Dược tiá»n bối, ở nÆ¡i nà o há»—n cÅ©ng Ä‘á»u uy phong lẫm lẫm, đáng tiếc Phù Tiến Äảo không lưu được nhân tà i như váºy.
Ngưá»i xem thì nhiá»u, ngưá»i mua không có, Dược Thiên Sầu yên lặng quan sát những ngưá»i Ä‘ang tách Ä‘oà n ngưá»i nhanh nhẹn rá»i Ä‘i, hắn khổng nóng nảy không bán ra được đồ váºt, giá cả khai cao như thế, vốn ngưá»i bình thưá»ng không khả năng mua.
Dù là bán không ra cÅ©ng không sao, hắn bá» ra nhiá»u Thất Tinh Huyết Lan cÅ©ng không nghÄ© sẽ bán được bao nhiêu tiá»n, tiá»n, hiện tại hắn có rất nhiá»u, lần nà y tổng cá»™ng từ chá»— Âm Bách Khang trước sau lấy được bốn trăm sáu mươi ức thượng phẩm linh thạch, cÅ©ng đủ nuôi sống số ngưá»i bên trong Ô Thác Châu, hÆ¡n nữa trên tay còn má»™t đống cá»±c phẩm linh thạch và thần phẩm linh thạch áp đáy hòm, không lo không có tiá»n xà i, huống chi bình thưá»ng Ãt Ãt nhiá»u nhiá»u cÅ©ng có thể kiếm đủ tiá»n tiêu vặt.
Hắn chỉ là muốn nhìn xem má»™t chút rốt cục là ai Ä‘ang đại lượng thu mua Thất Tinh Huyết Lan, hắn tá»± nháºn cà ng hiểu được tác dụng cá»§a huyết lan hÆ¡n ngưá»i bình thưá»ng, vồ luáºn là m gì cÅ©ng không cần phải đại lượng thu mua Ä‘i? Trong việc nà y rõ rà ng lá»™ ra vẻ cổ quái.
Nếu luáºn trên tay ai có đại lượng Thất Tinh Huyết Lan, sợ rằng không ai có thể so bằng hắn, bên trong Ô Thác Châu linh thảo giống như cải trắng, trồng cả đống lá»›n, sở dÄ© hắn cố ý khai ra cao giá như thế để thăm dò, nếu như còn có ngưá»i không tiếc số tiá»n lá»›n bá» ra mua, váºy thì động cÆ¡ mua thứ nà y tháºt sá»± đáng là m cho hoà i nghi, rốt cục lại là ai?
Chuyện Dược Thiên Sầu bà y hà ng vỉa hè rất nhanh truyá»n khắp Tụ Bảo Bồn.
Văn Lan Phong vẫy lui ngưá»i đến bẩm báo tin tức, ngược lại há»i hai ngưá»i kia: “Bà y hà ng vỉa hè? Dược Thiên Sầu muốn là m gì?â€
Lá»™ng Trúc cÅ©ng mÆ¡ hồ lắc đầu nói: “Tiểu tá» nà y suốt ngà y thần thần bà bÃ, luồn là m ra những chuyện tháºt không thể tưởng tượng nổi, quý biết rốt cục hắn muốn là m gì, kỳ quái, hắn từ nÆ¡i nà o có được nhiá»u Thất Tinh Huyết Lan Ä‘em ra bán như váºy?â€
“Bán ra Thất Tinh Huyết Lan vá»›i số lượng lá»›n?†Lá»™ Nghiên Thanh dừng má»™t chút, nhẹ nhà ng nói: “Thất Tinh Huyết Lan, Linh Phương Cốc cÅ©ng có trồng má»™t gốc, ta má»™t má»±c nghiên cứu, phát hiện loại linh thảo nà y phi thưá»ng thần kỳ, nếu phối hợp luyện chế vá»›i nhiá»u loại linh thảo khác, có thể phát huy ra kỳ hiệu khác nhau hoà n toà n, tá»±a hồ có tiá»m lá»±c vô cùng có thể khai quáºt, đáng tiếc chÃnh là thá»i gian đà o tạo tháºt sá»± quá dà i, ta cÅ©ng không dám tùy ý sá» dụng, má»—i cách má»™t Ä‘oạn thá»i gian má»›i dám hái má»™t lá cây nghiên cứu, chá»§ yếu sợ là m nó bị thương.†Nói xong lại nhìn vá» phÃa Lá»™ng Trúc nói: “Thứ nà y rất khó đụng tá»›i, ta cÅ©ng muốn tìm Dược Thiên Sầu mua và i gốc, nhưng hai ức má»™t gốc tháºt sá»± quá cao, vá»›i ta mà nói cao có chút thái quá, Lá»™ng Trúc, ngươi có thể giúp ta nói vá»›i Dược Thiên Sầu má»™t chút, nói hắn bán tiện nghi má»™t chút cho ta, ngươi cÅ©ng biết Linh Phương Cốc cá»§a ta không thể so sánh vá»›i địa phương khác, hầu như không có tiá»n thu nháºp, không lấy ra được nhiá»u tiá»n như váºy, xem như ta thiếu hắn má»™t nhân tình, có lẽ nói, ta có thể dùng má»™t Ãt linh Ä‘an hi hữu đối vá»›i hắn.â€
Văn Lan Phong và Lá»™ng Trúc liếc mắt nhìn nhau, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết luyện Ä‘an là cưá»ng hạng cá»§a Linh Phương Cốc, nhưng rất Ãt Ä‘em ra buôn bán, hÆ¡n nữa y thuáºt Linh Phương Cốc có thể nói là thiên hạ nhất tuyệt, nhưng chưa bao giá» dùng để kiếm tiá»n, luồn luồn Ä‘á»u trị liệu miá»…n phà cho ngưá»i trong thiên hạ, bao quát ngưá»i phà m trong thế tục, cho nến nói, Linh Phương Cốc so vá»›i thế lá»±c khác mà nói, thá»±c sá»± rất nghèo, đệ tá» bên trong cốc tu luyện cÅ©ng không dùng linh thạch, mà dùng linh Ä‘an.
Nhưng vì nguyên nhân chÃnh là vì Ä‘iá»u nà y, má»›i già nh được sá»± tôn kÃnh cá»§a ngưá»i trong thiên hạ, tu sÄ© từng thiếu nhân tình cá»§a há», có cÆ¡ há»™i đạt tá»›i linh thảo không tệ, ở tình huống liên lụy không lá»›n, Ä‘á»u không rà ng buá»™c Ä‘iá»u kiện mà dâng tặng, dù là ngưá»i phà m thế tục, Ä‘á»u biết Linh Phương Cốc thÃch các loại thảo dược, vì váºy nếu ngẫu nhiến ở thâm sÆ¡n hay thảo nguyên gặp được loại thảo dược gì không biết tên, cÅ©ng không quản có tác dụng gì hay không, Ä‘á»u không chút do dá»± cá»±c nhá»c vất vả hết thảy đưa tá»›i Linh Phương Cốc, cứ như váºy Linh Phương Cốc và má»i ngưá»i hình thà nh quan hệ tương há»— nương tá»±a, hÆ¡n nữa Linh Phương Cốc cÅ©ng không chen chân tranh đấu vá»›i tu chân giá»›i, đối vá»›i tất cả má»i ngưá»i không há» có bất luáºn Ä‘iá»u gì uy hiếp, má»i ngưá»i cÅ©ng vui vẻ hòa thuáºn sống chung, dù sao nói không chừng sẽ có má»™t ngà y đêm cầu đến Linh Phương Cốc, đánh đánh giết giết chịu chút vết thương cÅ©ng không ai tránh được, ngay cả lão hồ ly Âm Bách Khang, cÅ©ng sẽ hà ng năm đúng ngà y không chút Ä‘iá»u kiện đưa tặng má»™t nhóm lá»›n linh thảo.
“Lấy linh Ä‘an hi hữu trao đối vá»›i hắn?†Lá»™ng Trúc nói thầm má»™t câu, thần tình có chút quái dị, nghÄ© thầm, linh Ä‘an hi hữu trên tay tên kia còn Ãt sao? Dù là nghịch thiến linh Ä‘an trong lá»i đồn mà hắn còn có thế luyện chế, tháºt đúng không biết linh Ä‘an hi hữu trên tay ngươi có thể để cho hắn coi trá»ng hay khổng?
“Thế nà o? Có vấn đỠgì sao?†Lá»™ Nghiên Thanh há»i.
Lá»™ng Trúc lắc đầu cưá»i khổ nói: “Nói tháºt vá»›i các ngươi, ta tin tưởng hai ngươi nên cÅ©ng sẽ không che giấu, Lá»™ Nghiên Thanh, nếu như nói dùng linh Ä‘an trao đối vá»›i hắn, chỉ sợ linh Ä‘an cá»§a ngươi hắn cÅ©ng sẽ không xem và o trong mắt, nói lá»i thà nh tháºt, tiểu tá» kia là kỳ tà i trong phương diện luyện Ä‘an, có chút linh Ä‘an do hắn luyện chế ra có thể nói là nghịch thiên, tạo nghệ vá» phương diện nà y hắn không há» thua kém ngươi, huống chi ngưá»i nà y lại có nhiá»u tà i ba, luồn luôn có thể tìm được má»™t Ãt linh thảo hi hữu, từ ngà y hôm nay hắn bà y hà ng vỉa hè bán ra đại lượng Thất Tinh Huyết Lan là ngươi có thể đã nhìn ra.â€
“Hắn là cao thá»§ vá» phương diện luyện Ä‘an?†Văn Lan Phong có chút vô cùng kinh ngạc, thấy Lá»™ng Trúc gáºt gáºt đầu, không khá»i tấm tắc nói: “Tháºt đúng là không thấy ra! Tuổi còn rất trẻ, tu vi đã nổi tiếng trong cùng thế hệ, hÆ¡n nữa đầy bụng kinh luân, tà i hoa hÆ¡n ngưá»i, không nghÄ© tá»›i còn tinh thông luyện Ä‘an, nếu thá»i gian kéo dà i lâu thì nguy a!â€
Là m ngưá»i từng trà i hắn biết, má»™t ngưá»i không có khả năng phân tâm là m quá nhiá»u việc, giống như có câu nói, nếu đã tinh thông má»™t nghá», những thứ khác nhất định phải yếu nhược hÆ¡n má»™t chút, giống như hắn má»i nghá» Ä‘á»u có thể ở đĩnh cao nhất, tháºt đúng là hiếm thấy, Văn Lan Phong phải thêm lần nữa bá»™i phục ánh mắt thu đệ tá» cá»§a Tất Trưá»ng Xuân!
Lá»™ Nghiên Thanh giáºt mình, nhá»› tá»›i việc Ngưu Hữu Äức có thể luyện chế Phá Cấm Äan và Thất Bảo Äan, biết Lá»™ng Trúc nói không sai, thế nhưng theo như lá»i Lá»™ng Trúc, Dược Thiên Sầu có nhiá»u khả năng, nà ng nhiá»u Ãt có chút không tin, phá»ng chừng Dược Thiên Sầu có được nhiá»u loại linh thảo hi hữu, chÃnh là vì chiếm được mặt mÅ©i cá»§a Tất Trưá»ng Xuân, diện tÃch cá»§a Yêu Quá»· Vá»±c rá»™ng lá»›n, bên trong còn Ãt linh thảo hi hữu hay sao? Từ việc Dược Thiên Sầu có thể lấy ra được nhiá»u Thất Tinh Huyết Lan như váºy là có thể thấy được.
“Nghiên Thanh, không bằng ta giúp ngươi mua mưá»i gốc.†Văn Lan Phong có chút thấp thá»m nói, hắn biết rõ kết quả câu nói nà y, khẳng định sẽ bị cá»± tuyệt, đã bao nhiêu năm, luôn luôn như váºy, nhưng liên quan tá»›i nhóm linh thạch khổng lồ như thế, ai khổng biết xấu hổ lại mở miệng đòi Dược Thiên Sầu tặng không? Cướp Ä‘oạt sao? Váºy thì cà ng không được, đừng nói Lá»™ Nghiên Thanh sẽ không nháºn, chỉ nói tá»›i háºu quả nghiếm trá»ng khi cướp Ä‘oạt đồ váºt cá»§a đệ tá» Tất Trưá»ng Xuân, sẽ không ai đủ khả năng thừa thụ, quả nhiên Lá»™ Nghiên Thanh lắc đầu nói: “Hảo ý cá»§a ngươi lòng ta lÄ©nh, để ta tìm hắn nói thôi! Nếu hắn không muốn thì thôi, không miá»…n cưá»ng.â€
â€œÄÆ°á»£c rồi, được rồi, để ta Ä‘i tìm tiểu tá» kia!†Lá»™ng Trúc khoát khoát tay nói: “Không phải chỉ là và i cá»ng Thất Tinh Huyết Lan thôi sao! Không phức tạp như các ngươi tưởng tượng, nếu như hắn còn nhiá»u, bảo hắn miá»…n phà đưa lên má»™t Ãt là được, Lá»™ Nghiên Thanh, ngươi coi như thiếu hắn má»™t phần nhân tình váºy! Lấy linh Ä‘an để đổi cÅ©ng không cần nói ra.â€
Kỳ thá»±c Lá»™ng Trúc cÅ©ng không muốn mở miệng nói chuyện nà y, thá»i gian trước ép buá»™c lấy thanh bảo kiếm từ Tiên giá»›i trong tay Dược Thiên Sầu, muốn nói là sÃnh lá»… cÅ©ng coi như tá»± an á»§i mình má»™t chút, sau đó Tá» Y lại xà i nhiá»u tiá»n cá»§a hắn như váºy, cÅ©ng có thể tá»± an á»§i mình là nữ nhi đã chuẩn bị trao cho ngươi, xà i chút tiá»n cá»§a ngươi thì có là gì, nhưng sau đó mình lại mở miệng đòi hắn má»™t nhóm Phá Cấm Äan và Thất Bảo Äan, việc nà y còn chưa xong, hiện tại lại muốn mở miệng đòi hắn tặng cho và i cá»ng Thất Tinh Huyết Lan nữa sao?
Dù cho da mặt Lá»™ng Trúc có dà y hÆ¡n bao nhiêu, cÅ©ng cảm thấy ngượng ngùng, không có việc gì lại cứ liên tục mở miệng đòi đồ váºt cá»§a vãn bối, lại Ä‘á»u là đồ váºt có giá trị vô cùng xa xi, thá»±c sá»± có Ä‘iểm xấu hổ, chiếm tiện nghi cá»§a vãn bối cÅ©ng không có kiểu chiếm mãi như váºy, ngưá»i ta còn chưa tá»›i mức mặc cho ngươi xâm lược mãi như thế Ä‘i?
Huống chi lúc Dược Thiên Sầu Ä‘i ra cÅ©ng đã nói, phải Ä‘i kiếm lại số tiá»n nữ nhi hắn đã tiêu xà i, vì váºy má»›i có cỠđộng bà y hà ng vÄ©a hè bán Thất Tinh Huyết Lan, đệ tá» cá»§a thiên hạ đệ nhất cao thá»§ Tất Trưá»ng Xuân phải đến mức bà y hà ng vỉa hè bán đồ váºt, kết quả vừa bà y hà ng ra, ngươi lại coi trá»ng, lại đòi ngưá»i ta tiếp tục miá»…n phà biếu tặng, thế nà o lại không biết xấu hổ lại cứ Ä‘i mở miệng!
Vốn Dược Thiên Sầu và nữ nhân đương gia cá»§a Xuân Miên Lâu xen lẫn cùng nhau, hắn cÅ©ng rất mất hứng, còn nghẹn má»™t bụng lá»a giáºn muốn tìm cÆ¡ há»™i thu tháºp tiểu tá» kia má»™t tráºn, nhưng lấy đồ cá»§a ngưá»i ta, vừa mở miệng, tên tiểu tá» kia khổng công lại tốn quá nhiá»u tiá»n, chuyên nữ nhân Xuân Miên Lâu mình còn mặt mÅ©i nà o nhắc được ra miệng mà trách móc? HÆ¡n nữa tiểu tá» kia cÅ©ng khôngphải kẻ dá»… nói chuyện, đến lúc chỉ dùng má»™t câu nói đù cho ngươi chết nghẹn!
Nhưng nhìn hình dạng khó xá» cá»§a hai vị bằng hữu, hắn lại không đà nh lòng, không thể là m gì khác hÆ¡n là đáp ứng chuyện nà y, nhưng háºu quà đáp ứng vá»›i chuyện nà y, sợ rằng có má»™t số việc phải mắt nhắm mắt mở đối vá»›i Dược Thiên Sầu... [/FONT][/COLOR]
Tà i sản cá»§a Xú Tiểu Tá»
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Xú Tiểu Tá»