Không Tốc Tinh Ngân
Tác giả: Đường gia Tam Thiếu -----oo0oo-----
Chương 5: Người sáng tạo kì tích (thượng).
Dịch: Ẩn
Biên: Ẩn
Nguồn: Hoa Nguyệt Hào Kiệt Bang - HNTD
Âu Nhã phu nhân trong mắt toát ra một tia tức giận: "Nếu ta có thể tìm được nàng, ngươi cho là ngươi có thể xâm phạm đến thân thể thuần khiết của nàng sao? Đi ra ngoài. Nhắc một lần, nhớ kỹ, chuyện ngươi cùng Lam Lam không được nhắc tới với bất kỳ ai. Một khi trong đầu của ngươi nàng đã không có quá nhiều ấn tượng, như vậy, ta hy vọng ngươi quên cái tên Lam Lam. Ít nhất trước khi người có đủ lực lượng khiến ta tán thành."
“Ta biết đúng mực”. Bỏ lại những lời này, Thiên Ngân đi nhanh ra ngoài, hắn không có gì phải tranh luận, cho dù ngươi nguyện ý để nữ nhi cùng ta kết giao, ta chắc gì đã nguyện ý. Dù sao, hết thảy chuyện phát sinh trong đêm qua đều diễn ra trong mông lung. Đến bây giờ, mình cũng không thể chấp nhận sự thực như vậy, thậm chí cái Lam Lam tiểu thư kia lớn lên bộ dáng gì cũng không biết. Một khi đã dùng ba năm thời gian tới để trả nợ, vậy mình cũng không thiếu Âu Nhã phu nhân cái gì. Nhưng, không lâu sau, khi hắn từ nơi này rời đi mới phát hiện, muốn trả nợ, thật sự rất khó.
Liêu Ân ở bên ngoài chờ Thiên Ngân, chứng kiến hắn đi ra, trên khuôn mặt lạnh lùng toát ra một tia mỉm cười khó thấy được: "Đi theo ta. Không nghĩ tới ngươi thật sự có thể sống mà đi ra."
Thiên Ngân không có hé răng một lời, hắn biết, trong ba năm thời gian tới hắn đã mất đi chính mình, vì có thể bảo trụ cái mạng của mình, vì có thể trở nên càng mạnh hơn, hắn chỉ có cố gắng gấp bội, nhẫn nhịn tất cả.
Liêu Ân mang theo Thiên Ngân đi vào một cái phòng hẻo lánh, cánh cửa sắt tự động khép lại, Liêu Ân từ trong lòng lấy ra một cái gì đó màu lam ném cho Thiên Ngân. Thiên Ngân phản ứng rất nhanh nhẹn, vừa tiện tay tiếp nhận, thấy đó là một quả huy chương khéo léo, huy chương quy tắc có rãnh khắc hình sáu cạnh, cả huy chương dùng một loại hợp kim không biết tên làm nên, tại trung ương, một viên nhỏ tinh thể chỉ bằng đầu ngón tay lớn lóe ra ánh sáng nhàn nhạt.
“Bắt lấy nó đặt ở trong lòng bàn tay phải của ngươi, đưa vũ trụ khí từ lòng bàn tay vào trong đó.” Liêu Ân lãnh đạm nói.
Thiên Ngân không chút do dự làm theo, khi vũ trụ khí cùng thứ nhìn như huy chương kia va chạm với nhau, hắn cảm giác được lòng bàn tay truyền đến một trận đau đơn, tấm huy chương kia không ngờ lại hấp thụ hoàn toàn trên bàn tay mình, cứ như đã cùng với tay liên hợp thành một thể, mà huy chương liền như một bộ phận thân thể của mình vậy, có một nửa thể tích không dày lắm đã khảm vào lòng bàn tay. Ngẩng đầu nhìn hướng Liêu Ân, hắn không chủ động hỏi, mà đợi đối phương giải thích.
Liêu Ân nói: "Đây là huy chương Thao Túng giả của Thánh Minh, tượng trưng cho thân phận thao túng giả, huy chương bên trong cấu thành từ sinh vật máy tính tiên tiến tinh vi nhất, có thể đem tình huống mỗi một bộ phận thân thể của ngưoi ngươi kịp thời báo lại cho đại não, nhất là tình hình dị năng của ngươi, điều kiện phát động chính là vũ trụ khí. Bởi vì trung tâm là sinh vật máy tính, huy chương thân mình lại làm bằng sắt thép không thể phá, cho nên, trừ phi năng lực của ngươi có thể đạt tới trình độ chưởng khống giả, nếu không, nó sẽ đi theo ngươi cả đời." Vừa nói, hắn cũng xòe ra tay phải của mình, quả nhiên, tại lòng bàn tay có đồng dạng một quả huy chương, chỉ có điều ánh sáng khối lam sắc bảo thạch mặt trên kia so với khối này của Thiên Ngân sáng hơn nhiều
Thiên Ngân thản nhiên nói: "Chắc cũng không chỉ đơn giản như vậy đi, nó chắc phải còn tác dụng nữa là đem tất cả hành động của ta báo lại cho các ngươi."
Liêu Ân nhíu mày: "Tiểu tử, Thánh Minh huy chương đại biểu cho cái gì ngươi có lẽ còn không rõ ràng lắm, có tấm huy chương Thao Túng giả này, tại trong ngân hà liên minh sẽ có địa vị không tầm thường. Lấy thực lực hiện tại không đến một bậc của ngươi có thể đạt được huy chương này là may mắn của ngươi. Đương nhiên, ngươi bây giờ chỉ là một gã Thao Túng giả kiến tập, nếu muốn chân chính trở thành Thao Túng giả, còn phải trải qua khảo hạch. Khảo hạch mỗi năm một lần, yêu cầu thực lực ít nhất đạt tới năm cấp, dành cho tất cả dị năng giả ngoại trừ hắc ám hệ. Chỉ cần tuổi không vượt qua ba mươi, tâm tính chính trực, là có thể gia nhập Thánh Minh."
Thiên Ngân trong mắt toát ra một tia hờ hững, trong lòng lại âm thầm tính toán tấm huy chương này có khả năng mang lại gì: "Nhưng, ta vừa rồi tựa hồ cũng không đáp ứng Âu Nhã phu nhân gia nhập Thánh Minh, nàng cũng cũng không đưa điều kiện như vậy cho ta. Hơn nữa, theo nàng nói, muốn gia nhập Thánh Minh, ít nhất phải có mười cấp dị năng mới có thể."
“Trước khi ngươi hoàn thành ước định ba năm, Âu Nhã phu nhân có quyền chi phối hết thảy hành động của ngươi, nếu ba năm sau ngươi lựa chọn rời khỏi, nàng sẽ không ngăn trở. Cho nên, trong ba năm này, ngươi chỉ có thể là Thao Túng giả, mà cấp bậc, theo như lời Âu Nhã phu nhân nói, ngoài mười cấp mới có thể trở thành một thành viên trung tâm của Thánh Minh, còn lại là thành viên phụ trách bên ngoài, ngươi đừng nhầm lẫn.
Thiên Ngân nắm chặt tay mình, dòng khí nhu hòa của vũ trụ khí theo kinh mạch cánh tay chảy vào trong, một cỗ cảm giác tê dại kích thích truyền đến đại não của hắn, hắn cảm giác được rõ ràng tin tức truyền đến trong đó.
“Cấp bậc dị năng, ???, vũ trụ khí, dưới cấp mười, có thể thăng cấp.”
Thiên Ngân nhìn về phía Liêu Ân, "Vì cái gì sinh vật máy tính không thể phân biệt chủng loại dị năng của ta, còn ba cái dấu chấm hỏi là sao?"
Liêu Ân nói: "Dị năng là một loại năng lượng hình thái phi thường huyền diệu, cho dù máy tính cao cấp nhất cũng không có cách nào phân biệt, đây là chênh lệch giữa người và máy tính. Còn ba cái dấu chấm hỏi, nói rằng ngươi hiện tại thực lực còn không đạt một cấp hoặc đã vượt qua ba mươi sáu cấp. Đương nhiên, ba mươi sáu cấp là không có khả năng, nếu ngươi có thể đạt tới trình độ đó, sinh vật máy tính cũng sẽ phải thay đổi ."
Thiên Ngân than nhẹ một tiếng, nói: "Cám ơn ngươi, Liêu Ân tiên sinh."
Liêu Ân thoáng sửng sốt một chút, thiếu niên lạnh như băng này không ngờ lại nói ra chữ cảm ơn? “Vì cái gì cảm ơn ta?” Hắn nghi hoặc hỏi.
Thiên Ngân cười khổ nói: "Không phải bởi vì ngươi nói cho ta về chuyện dị năng, mà là bởi vì ta cảm giác được, ngươi cũng không hy vọng ta chết, trong bề ngoài kiên cường, ngươi cũng có bản tính hiền lành. Nếu không, tại lần đầu tiên ngươi xuất thủ đối phó người của Lôi Động tập đoàn, sẽ không chỉ đánh bị thương mà không giết ."
Liêu Ân sắc mặt lạnh đi, âm thanh lạnh lùng nói:” Ta không muốn nghe được lời đồng dạng như vậy lần thứ hai. Theo tin tức chúng ta tìm được, ngươi tại học viện tổng hợp Trung Đình từng hôn mê. Cho ngươi một ngày thời gian để nghỉ ngơi. Bắt đầu từ ngày mai, đến một tháng sau này, ta sẽ khiến ngươi suốt đời khó quên.” Bỏ lại những lời này, hắn liền xoay người đi.
Nhìn theo bóng dáng Liêu Ân, Thiên Ngân thì thào nói: “Giấu đầu hở đuôi, thực sự rất có ý tứ. Một tháng không thể quên, ta rất chờ mong. Đến lúc đó, rất có thể chính ngươi mới là người không thể quên.”
Nhắm mắt lại, xua tán tin tức từ sinh vật máy tính, Thiên Ngân bắt đầu tu luyện. Hắn đột nhiên có một loại cảm giác rất huyền diệu trong lòng, vũ trụ khí không được mọi người tôn trọng kia tựa hồ bao hàm rất nhiều bí mật, hơn nữa cùng dị năng của mình có liên hệ. Một khắc vô ý dẫn động, vũ trụ khí tự nhiên trong cơ thể cùng thiên địa huyền ảo đạt thành liên hệ, cảm giác ấm áp dần lớn mạnh. Trải qua một lúc kinh ngạc, dưới sự trợ giúp của vũ khí khí tâm Thiên Ngân không ngờ rất nhanh bình tĩnh trở lại, cỗ thanh lưu kia lại xuất hiện, cùng vũ trụ khí hợp lại một chỗ, kéo dài khắp ngõ ngách trong phòng. Thiên Ngân dần dần tiến nhập trạng thái tu luyện.
Sáng hôm sau, Thiên Ngân chứng kiến đầu tiên chính là gương mặt của Liêu Ân, trong mắt toát ra tia kinh ngạc: “Ngươi đến lâu rồi sao?”
Liêu Ân âm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi phải nhớ kỹ, làm một gã dị năng giả, nhất là thành viên Thánh Minh, mọi thời khắc đều phải có tâm phòng bị đối với hoàn cảnh chung quanh. Ngân hà liên minh cũng không thái bình giống như ngươi nghĩ, ngay cả có người đến gần cũng không biết, trong tình huống nguy hiểm, ngươi chỉ có đường chết. Ngươi đã chết một lần, ta không hy vọng lại có lần tiếp theo."
Thiên Ngân khẽ cười một tiếng, mặt lạnh như băng hôm qua hoàn toàn biến mất không thấy: "Ta không có phòng bị cũng không tỏ vẻ ta không có tâm phòng bị, chỉ là ta nghĩ tại cái địa phương này không cần phải... Mà thôi, hiện tại đối với ta mà nói, phòng bị có tác dụng sao? Trong này tùy tiện kiếm một người muốn cho ta chết, dễ dàng giống bóp chết một con kiến vậy, cho dù ta biết ngươi đã đến rồi thì thế nào? Còn không bằng tranh thủ chia ra thời gian nhiều hơn, tập trung tinh thần tu luyện, với ta mà nói, đây mới là lựa chọn chính xác, ngươi sẽ không thương tổn ta, không phải sao?"
Liêu Ân có chút kinh ngạc nhìn Thiên Ngân, "Ngươi tựa hồ đã nghĩ thông?"
"Không có gì phải luẩn quẩn trong lòng, các ngươi đã quyết định vận mệnh của ta ba năm sau, vậy việc gì phải vượt qua ba năm đó trong sự khẩn trương cùng sợ hãi, tại sao không phóng túng mình một chút? Ít nhất, ta còn có thể hưởng thụ sinh mệnh trong ba năm." Hắn quả thật nghĩ thông, bởi vì, trong khi tu luyện hôm qua, hắn đột nhiên cảm nhận được huyền bí lực lượng đến từ trong thiên địa tồn tại một chủng loại đối với sinh mệnh thân thiết, loại này hơi thở này đã nhiễm vào lòng Thiên Ngân. Tối hôm qua tu luyện hắn cũng không có cảm giác mình tiến triển thêm gì, nhưng tâm của hắn cũng đã hoàn toàn dung nhập vào trong cái chủng tha thiết với sinh mệnh kia.
Liêu Ân đưa tay phải của mình duỗi ra hướng về Thiên Ngân: "Cầm tay của ta."
Cùng lúc tay phải Thiên Ngân cùng bàn tay lớn của Liêu Ân nắm vào, hắn cảm giác được trong đầu xuất hiện một đoạn tin tức “Liêu Ân, dị năng cấp bậc, mười sáu, vũ trụ khí, trung đoạn cấp bảy.” Đây hiển nhiên là tác dụng của sinh vật máy tính trong huân chương kia sinh ra.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Không Tốc Tinh Ngân
Tác giả: Đường gia Tam Thiếu -----oo0oo-----
Chương 5: Người sáng tạo kì tích (Hạ).
Dịch: Ẩn
Biên: Ẩn
Nguồn: Hoa Nguyệt Hào Kiệt Bang - HNTD
“Vòng thứ hai mươi mốt.” Liêu Ân trợn mắt há hốc mồm đến ngây người. Trong lòng hắn đột nhiên mọc lên một cỗ cảm giác kính nể. Đây là lần đầu tiên hắn đối với một người có sức mạnh kém xa mình sinh ra loại cảm giác này.
“Bùm.” Thiên Ngân lại ngã xuống một lần nữa. Lần này ngã so với những lần khác nặng hơn rất nhiều. Trên mặt đất xuất hiện rõ ràng dấu hơi nước. “Ta phải đứng lên, lên nào”, Thiên Ngân không ngừng phát ra tin tức hướng tới cơ thịt toàn thân. Nhưng cơ năng thân thể hắn đã tiêu hao đến mức cực hạn, cho dù ý chí có kiên định đến mức nào chăng nữa, thì từng cái cơ thịt ở trong trạng thái hoàn toàn cạn kiệt không có cách nào sinh thêm ra được lực lượng.
Miễn cưỡng nâng người dậy, hắn lại ngã xuống, lại đứng lên, rồi lại ngã xuống...
“Ngã rồi thì phải đứng lên, ta muốn đứng lên, ta muốn đứng lên... Aaaaa”, một tiếng rống nhỏ từ trong miệng Thiên Ngân truyền ra. Hắn lại một lần nữa gượng thân chống lên mặt đất. Chấp niệm mãnh liệt tràn ngập mỗi ngăn thần kinh trong cơ thể, máu phảng phất như đang bị sôi trào. Một cỗ khí vô hình từ cơ thể Thiên Ngân phát ra, tâm thần hoàn toàn bị hãm nhập vào trạng thái điên cuồng. Một quầng sáng màu lam không ngờ bị hắn bức ra.
Đạo thanh lưu trong đầu tại khoảnh khắc truyền khắp toàn thân, Thiên Ngân co lại một chân chống đỡ thân thể: “Aaaaa, ta muốn đứng lên”. Lần này tiếng gọi âm ỉ lớn hơn rất nhiều, cho dù Liêu Ân đứng cách Thiên Ngân đến ngoài trăm mét cũng có thể cảm giác rõ ràng chấp niệm của hắn.
Đúng vậy, hắn đứng lên., trong đại não dường như phảng phất có thứ gì đó nổ mạnh, thanh lưu cùng vũ trụ khí bạo phát dung hợp lại một chỗ, trói buộc của Liêu Ân trên người hắn không ngờ đã bị phá.
Ý niệm trong đầu cuối cùng của Thiên Ngân là thông tin của sinh vật máy tính từ lòng bàn tay truyền tới: “Dị năng cấp bậc: một. Vũ trụ khí: Cấp mười sơ đoạn, có thể tấn cấp.”
Liêu Ân ngây dại, cái khoảnh khắc quầng sáng lam sắc bị bức ra đã khiến hắn ngây dại rồi. Nhìn Thiên Ngân đứng ở nơi đó, hắn lẩm bẩm: “ Đây... là kì tích sao?” Hắn cũng không nhận ra, thanh âm của mình không ngờ đã có vài phần run rẩy.
“Là kì tích, kì tích lần đầu tiên, và tuyệt không phải là lần cuối cùng.”, thanh âm lạnh băng mà bình tĩnh ở sau lưng Liêu Ân vang lên. Theo ý thức cảm giác mẫn tuệ, Liêu Ân nhanh chóng chuyển thân, trước người xuất hiện ba đạo băng bích.
“Phản ứng của người quá chậm! Nếu ta xuất thủ, ngươi nghĩ mình có cơ hội sao?” Âu Nhã phu nhân ánh mắt bình tĩnh nhìn Liêu Ân.
Băng bích liền biến mất, Liêu Ân cúi đầu: “ Thật xin lỗi, vì sự bền bỉ của tên tiểu tử Thiên Ngân đang khiến ta kinh ngạc, cho nên...”
Quang mang trong mắt Âu Nhã phu nhân lóe lên khiến Liêu Ân nói không nên lời. “ Lúc ngươi chết rồi, ngươi định nói mấy lời này với ai?”
Liêu Ân lập tức hiểu được ý tứ của Âu Nhã phu nhân, mồ hôi ướt đẫm liền lui về một bên. Âu Nhã phu nhân ưu nhã đi đến phía trước người hắn, nhìn Thiên Ngân đang đứng bất động tại đó, trên mặt toát ra một tia mỉm cười nhàn nhạt:” Không nghĩ tới ánh mắt Lam Lam lại tốt như vậy, tùy tiện tìm một người để giận dỗi với chúng ta, cũng có thể nhặt được một bảo bối. Liêu Ân, sửa một tháng thành ba tháng. Ta hi vọng ba tháng sau, có thể chứng kiến thực lực hắn đạt tới ba cấp thao túng giả.”
Liêu Ân thoáng cái sửng sốt: “Nhưng... đó là điều không thể. Cho dù khắc khổ hơn nữa, cũng cần thời gian một năm mới có thể đạt tới.”
Âu Nhã phu nhân xoay người: “Không, ngươi sai rồi. Ngươi quên hắn vừa rồi đã làm được gì sao? Ngươi vốn cho rằng hắn có thể hoàn thành mấy vòng? Thiên Ngân, có lẽ chúng ta có thể xưng hắn là người sáng tạo kì tích. Ta đã nói qua, vừa rồi là kì tích lần đầu tiên, nhưng không phải lần cuối cùng. Hiện tại, hắn đã đạt tới thực lực cấp một. Ba cấp, có lẽ ta vẫn còn xem thường hắn. Cho hắn dùng thánh dịch đi. Nếu không, một tháng hắn cũng không khôi phục được thân thể.”
“Thánh dịch?” Liêu Ân không nghĩ tới Âu Nhã phu nhân lại coi trọng Thiên Ngân như thế. Thánh Minh có một cơ cấu thần bí nhất, gọi là Thánh Minh nghiên cứu sở, do trưởng lão số một của Thánh Minh trực tiếp làm chủ. Thánh Minh đặt nặng vào khai phá lực lượng ở tự thân cơ thể con người, nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ không coi trọng khoa học kĩ thuật. Tương phản, tại Thánh Minh nghiên cứu sở có những tinh anh khoa học gia lợi hại nhất trong cả liên minh ngân hà. Âu Nhã phu nhân thường xuyên xưng những người đó là kẻ điên, mà thánh dịch lại do những người này nghiên cứu ra. Dùng thánh dịch hơn năm hào thăng (Dịch giả: hào thăng đơn vị đo milimet, nhưng mình thích để hào thăng nghe hay hơn ~.^), có thể không cần trải qua lột xác thuật trực tiếp cải tạo thân thể bản thân, mà cải tạo còn tốt hơn so với dùng công cụ cải tạo tân tiến nhất. Tuy rằng không thể tăng mạnh lực lượng thân thể con người, nhưng có thể giúp cho các giác quan khác tăng trưởng gấp mười lần. Đáng quí nhất chính là không có tác dụng phụ. Thánh dịch không thể dùng lại lần nữa, nên lấy thánh dịch cải tạo chỉ có thể tiến hành một lần. Thánh Minh nghiên cứu sở một năm chỉ có thể chế tạo một trăm hào thăng liều thuốc, chỉ có hạch tâm trong Thánh Minh mới có quyền dùng. Mà Phỉ Nhĩ gia tộc là một trong các gia tộc cổ xưa của Thánh Minh, cho nên mới có lượng dự trữ nhất định để phòng bị ứng phó với những tình huống biến hóa đặc thù. Tuy Thánh dịch dùng lần thứ hai không có công hiệu cải tạo thân thể, nhưng chỉ cần người còn một hơi, dùng thánh dịch cũng có thể khôi phục lại trong một thời gian ngắn. Cho dù thân thể đã đứt đoạn các chi cũng có thể sống lại. Chợ đêm nổi danh nhất trong ngân hà liên minh là Tác Tát Tư Mạn từng ra giá một trăm vạn vũ trụ tệ thu mua một hào thăng, nhưng y nguyên giữ giá là năm tòa thành.
“ Ân, chiếu theo lời ta đi làm, Phỉ Nhĩ gia tộc đã nhiều năm không có một cái cho ra dáng nhân tài. Cơ hội phải cần được nắm chắc. Ngươi nên biết, ta cũng không phải là một người keo kiệt. Nhớ kĩ, dùng mười hào thang.” Vừa nói, nàng vừa hé ra trương kim chúc tạp phiến đưa cho Liêu Ân.
“Mười hào thăng? Nhưng....” Liêu Ân muốn nói, thánh dịch không phải chỉ có thể dùng nhiều nhất năm hào thăng sao?
“Liêu Ân thao túng giả, nghi vấn của ngươi hôm nay đã quá nhiều rồi. Ngươi nên hiểu, có một số việc ngươi không cần phải biết.” Thanh âm Âu Nhã phu nhân đã biến thành băng lãnh.
“Vâng.” Liêu Ân không dám nói gì nữa.
Âu Nhã phu nhân đi rồi, Liêu Ân bất đắc dĩ lắc đầu. Nhìn thấy Thiên Ngân vẫn còn đứng đó, hắn bước qua tới, một chưởng đặt tại cái nút trên ***g ngực Thiên Ngân: “Ngươi thật sự là một tiểu tử có vận may tốt.”
Sau khi thu khí giáp vào ba lô, Liêu Ân bị bộ dáng của Thiên Ngân làm hoảng sợ. Thân thể hắn phảng phất như mới từ hồ nước đi ra, toàn thân cao thấp phủ đầy một tầng mồ hôi. Hắn hai mắt nhắm nghiền, khóe miệng toát ra một tia cười nhàn nhạt, tựa hồ vì chính mình vẫn đứng thẳng mà tự hào.
Gỡ ba lô ra khỏi người hắn, Liêu Ân đem Thiên Ngân khiêng trên vai mình. Tận đến bây giờ, thân thể Thiên Ngân vẫn chưa có dấu hiệu mềm đi. Vũ trụ khí trong cơ thể hắn vận hành một cách tự nhiên. Liêu Ân cầm lên tay phải của Thiên Ngân, phát hiện rõ ràng đúng như Âu Nhã phu nhân nói, Thiên Ngân hiện tại đã đạt tới cấp một. Một ngày, chỉ vẻn vẹn một ngày thôi a!
Khi Thiên Ngân tỉnh lại, hắn phát hiện mình đã về tới căn phòng lúc trước. Tất cả những việc phát sinh trước khi hôn mê hiển hiện rõ ràng trong đầu. Hắn gắt gao nắm chặt tay: ta đứng lên.
Động nhẹ nhàng tay chân một lần, cũng không thấy đau đớn như hắn tưởng. Hắn không rõ, vì cái gì cơ thịt bản thân đã cạn kiệt đến mức kia, còn có thể khôi phục nhanh như vậy. Chẳng lẽ đã hôn mê nhiều ngày vậy sao?
Từ trên giường nhảy xuống, Thiên Ngân phát hiện thân thể của mình nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Vũ trụ khí trong cơ thể không có nhiều biến hóa, nhưng hắn lại cảm giác được rõ ràng cỗ thanh lưu đã cùng vụ trụ khí dung hợp lại một chỗ. Thân thể xích lõa, mỗi một đường cơ nhục cũng hiện lên rõ ràng. Tuy không quá cường tráng, nhưng nhìn qua rất rắn chắc, phảng phất như ẩn chứa lực lượng bạo tạc trong đó. Giơ tay nhấc chân, Thiên Ngân đều có thể cảm giác đến biến hóa phát sinh trên người, cái cảm giác không có bất kì ngôn ngữ nào có thể hình dung, tựa hồ mỗi một tế bào trong cơ thể đều ẩn chứa một sức sống cường đại, đến thời điểm cần thiết có thể hòa hợp lại như sông lớn Trường Giang, chống đỡ thân thể.
Cấp một, ta đã đạt cấp một rồi. Trong lòng Thiên Ngân dấy lên tia mừng rỡ. Hắn phát hiện, tinh thần của mình so với trước kia càng dễ dàng tập trung hơn nhiều. Khi ánh mắt nhìn chăm chú lên chén thủy tinh trên bàn, không ngờ chén thủy tinh lại dựa theo tư tưởng hắn bay lên. Vươn tay phải, chén thủy tinh đã bình ổn rơi vào trong lòng bàn tay.
Đây chính là không gian dị năng sao? Khác hoàn toàn so với khống vật thuật trong không gian dị năng.
Ý niệm vừa đến, hết thảy không gian đều có thể nắm giữ. Đây là sơ ngộ của Thiên Ngân. Bất kì sự vật gì đều nằm trong không gian – Hắn đối với không gian hệ dị năng đã có bước hiểu biết đầu tiên.
Cửa mở, Liêu Ân tiến vào. Ánh mắt hắn mang theo chút nghi hoặc: “Ngươi tỉnh.”
Thiên Ngân gật đầu: “Liêu Ân thượng quan, ta hôm mê bao lâu rồi?
Liêu Ân nói: “Hiện là sáng sớm ngày thứ hai. Ngươi hôn mê cả đêm.”
“Chỉ có một đêm?” Thiên Ngân kinh ngạc nhìn Liêu Ân.
Liêu Ân nói: “Như thế nào, ngươi nhàn rỗi còn chưa đủ sao? Không nên đi! Vì cái gì mười hào thăng thánh dịch ngoại trừ khôi phục thể lực của ngươi, còn lại không có tác dụng lớn, chẳng lẽ thân thể của ngươi không hấp thụ được sao? Quả thực lãng phí.”
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của baongoc