 |
|

05-11-2011, 10:46 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 33
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 33
Trong quán Trà Äồng Há»™i đưa tin
Vua Khang Hy nghe Vi Tiểu Bảo thuáºt chuyện rất lấy là m thÃch thú, ngà i vá»— vai gã ban khen:
Tiểu Quế TỠ! Ngươi thiệt là tà i tình.
Nhà vua lại nói:
- Phen nà y ngươi vất vả quá !
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Muôn tâu thánh thượng ! Bá»n dư đảng cá»§a Ngao Bái thế lá»±c lá»›n mạnh không phải tầm thưá»ng. Lúc nô tà i trốn Ä‘i đã ghi nhá»› đưá»ng lối. Bây giá» có nên dẫn binh mã rượt theo không?
Vua Khang Hy cả mừng phán:
- Tuyệt diệu ! Ngươi Ä‘i kêu Sách Ngạch Äồ dẫn năm ngà n binh mã cùng ngươi rượt theo tróc nã.
Vi Tiểu Bảo lui ra, sai ngưá»i đến thông tri cho Sách Ngạch Äồ.
Sách Ngạch Äồ nghe tin Vi Tiểu Bảo bị bá»n thá»§ hạ Ngao Bái bắt Ä‘i trong lòng Ä‘ang buồn bã vì ở trong cung lão thiếu mất má»™t tay viện trợ rất đắc lá»±c.
Tuy lão nuốt trôi được bốn mươi lăm vạn lạng bạc , nhưng chá»— mất Vi Tiểu Bảo là việc trá»ng đại, được số bạc kia không đủbồi đắp. Äá»™t nhiên lão nghe Tiểu Quế Tá» trốn vá», tinh thầnlão vô cùng phấn khởi, vá»™i dẫn binh mã cùng
Vi Tiểu Bảo đi tróc nã dư đảng của Ngao Bái.
Äi được ná»a đưá»ng thì Khang Thân Vương đã sai ngưá»i đưa con Ngá»c hoa thông đến cho Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo cưỡi tuấn mã cà ng tỠvẻ hiên ngang.
Khi Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a đến chá»— Thiên Äịa Há»™i tụ há»p thì dÄ© nhiên không còn má»™t bóng ngưá»i nà o.
Sách Ngạch Äồ hạ lệnh xục tìm khắp nÆ¡i.
Lát sau có ngưá»i dâng thá»§ cấp cá»§a Ngao Bái Ä‘em ra. Chúng lại thấy cả tấm linh bà i trên đỠhà ng chữ:
"Äại Thanh Thiếu Bảo Ngao Bái Äại Nhân Linh Chi Vị".
Ngoà i ra còn mấy bức đối trướng viếng Ngao Bái.
DÄ© nhiên những thứ nà y do bá»n Trần Cáºn Nam cố ý tạo ra.
Sách Ngạch Äồ trở vá» Bắc Kinh Ä‘em theo thá»§ cấp, linh bà i cùng những đối viếng Ngao Bái tâu trình Hoà ng thượng, tá»± cho là mình láºp được công lá»›n.
Vua Khang Hy sai lão tiếp tục để tâm dò xét dư đảng cá»§a Ngao Bái. Äồng thá»i nhà vua ban lá»i khen thưởng.
Vi Tiểu Bảo chỉ cưá»i thầm trong bụng.
Gã vỠphòng mình kiểm lại những tấm ngân phiếu cộng được bốn mươi sáu vạn sáu ngà n năm trăm lạng bạc , trong lòng khoan khoái vô cùng.
Nguyên Sách Ngạch Äồ muốn lấy lòng Vi Tiểu Bảo nên đáng lẽ phần gã có bốn mươi lăm vạn lạng, lão thêm và o hÆ¡n má»™t vạn lạng nữa.
Vi Tiểu Bảo coi Ä‘i coi lại mấy chục tấm ngân phiếu rồi cất Ä‘i. Gã lấy cuốn luyện võ công căn bản cá»§a Trần Cáºn Nam giao cho, chiếu theo bà quyết ngồi xếp bằng rèn luyện.
Nhưng gã má»›i luyện được ná»a giá» thì thấy tinh thần má»i mệtliá»n lăn xuống giưá»ng ngá»§ thiếp Ä‘i.
Hôm sau thức dáºy, gã và o Ngá»± thư phòng chầu hầu Hoà ng đế xong vá» nhà ngồi luyện công.
Chẳng được bao lâu gã lại ngủ đi.
Nguyên công phu nháºp môn cá»§a Trần Cáºn Nam rất khó luyện. Nếu không có nghị lá»±c thì khó mà đả thông được đệ nhất quan.
Vi Tiểu Bảo là ngưá»i thông minh lá»—i lạc nhưng thiếu phần nghị lá»±c.
Gã mới luyện đệ nhất thức đã thấy khó khăn vôcùng, đâm ra buồn ngủ.
Lúc tỉnh dáºy thì đã ná»a đêm, gã nghÄ© thầm:
- Sư phụ bảo mình luyện võ nhưng công phu của lão gia thì chẳng có thú vị chi hết.
Gã dáºy mở cuốn sách thấy má»™t bên khuyên tròn, má»™t bên đầy những chữ nhá» chi chÃt. Trong mưá»i chữ có đến chÃn chữ rưỡi không hiểu. Gã buông tiếng thở dà i rồi gấp sách lại.
Nguyên Trần Cáºn Nam liệu việc rất kÃn đáo , nhưng trong việc nà y ông đã phạm và o câu : "Báºc trà giả lo nghÄ© ngà n Ä‘iá»u, tất có má»™t Ä‘iá»u sai tráºt !'. Ông quên chưa há»i Vi Tiểu Bảo có biết chữ hay không. Ông thấy đứa nhá» hÆ¡n mưá»i tuổi lại rất thông minh, dÄ© nhiên tưởng gã biết chữ rồi. Những bà quyết trong cuốn sách nà y toà n là những câu thiển cáºn dá»… hiểu , xem đến là có thể hiểu ngaỵ Trong lúc thảng thốt lại mắc báºn vô số công việc, ông chưa kịp giải thÃch kỹ lưỡng cho gã nghe.
Không ngá» Vi Tiểu Bảo lại mù chữ. Trong sách viết rõ cả những chá»— lúc luyện công mà buồn ngá»§ phải là m thế nà o để phấn khởi tinh thần, nhưng Vi Tiểu Bảo ngay cá»a quan thứ nhất đã không qua được rồi.
Vi Tiểu Bảo nằm trên giưá»ng bụng bảo dạ:
- Lần sau mình gặp sư phụ, lão gia Ä‘iá»u tra thấy mình luyện công cháºm tiến, chắc phải buồn bá»±c.
Gã ngồi dáºy mở sách ra coi theo phép ngồi tu luyện,nhưng chẳng bao lâu, mà mắt lại nặng trÄ©u buồn ngá»§.
Gã lẩm bẩm:
- Sư phụ ta là ngưá»i rất tốt, nhưng công phu cá»§a lãogia lại không hứng thú bằng lão con rùa.
Gã nghÄ© tá»›i công phu cá»§a Hải lão công, bất giác tinh thần phấn chấn gã liá»n lấy cuốn kinh gì đó cá»§aHải lão công Ä‘em ra cứ theo đồ hình mà ngồi luyện.
Gã ngồi má»™t lúc đã thấy luồng nhiệt khà từ huyệt Ä‘an Ä‘iá»n từ từ bốc lên thì nghÄ© bụng:
- Sư phụ đã nói sau khi luyện công ở bụng dưới có luồng nhiệt khà mà sao mình theo đồ hình cá»§alão gia ngồi luyện mãi mà vẫn chẳng thấy nhiệt khÃđâu. Mlnh theo lối luyện công cá»§a lão con rùa thìnhiệt khà lại bốc lên ngay má»›i tháºt là kỳ!
Gã nhìn và o cuốn di thư cá»§a Hải lão công cho luồng nhiệt khà chạy theo những đưá»ng dây vẽ trênhình ngưá»i rồi cảm thấy trong mình rất khoan khoái dá»…chịu.
Khi nà o luồng nhiệt khà đến chá»— bế tắc không đả thông được gã liá»n theo bà quyết dẫn dụ cá»§a Trần Cáºn Nam là đả thông được luồng chân khà chu lưu ngay.
Vi Tiểu Bảo má»›i luyện được chÃn ngà y đã thuá»™c đồ hình thứ nhất mà Hải lão công để lại, nhưng phương pháp sá» dụng gã lại theo những Ä‘iá»u mà Trần Cáºn Nam đã truyá»n thụ cho.
Cứ má»—i lần gã chiếu theo những đưá»ng dây đỠvẽ trong đồ hình thúc đẩy chân khà chạy hết má»™t vòng là ngưá»i gã lại ướt đẫm mồ hôi, xú uế.
Mồ hôi là m ướt đầm cả chăn đệm.
Sau đó gã cảm thấy khoan khoái vô cùng. Thân hình nhẹ lâng lâng như muốn bay bổng lên không.
Gã cho là môn võ công thượng thặng tu luyện phải như váºy. Thá»±c ra vô hình chung gã đưa hai môn võ công hoà hợp và o là m má»™t.
Nguyên hai môn võ nà y Ä‘á»u là những môn cá»±c kỳ tinh vi ảo diệu, những ngưá»i sÆ¡ há»c tất có minh sư chỉ dạyvà phải mất mấy năm cÅ©ng chưa thà nh công và khôngai dạy lẫn lá»™n như váºy.
Nhưng vị giả sư phụ của Vi Tiểu Bảo đã chết rồi mà vị chân sư phụ lại không ở bên cạnh gã, nên gã nghĩ sao cứ thế
mà luyện.
Trần Cáºn Nam có ngỠđâu Vi Tiểu Bảo không biết văn tá»±trong sách đã thuyết mình, thà nh ra đầu Ngômình Sở rối loạn xà ngầu mà lại biến thà nh má»™tmôn võ há»c kỳ dị xưa nay chưa từng có.
Nên biết môn võ mà Hải lão công để lại thuá»™c vỠđưá»ng âm mưu quái dị.
Nó há»c rất dá»… dà ng mà lại hợp vá»›i thiên tÃnh cá»§a Vi Tiểu Bảo. Còn yếu tố thứ ba nữa là ngưá»i đã há»c võ công cá»§a Hải lão công chẳng được nhiá»u cÅ©ngđược Ãt. Tuy những Ä‘iá»u sở há»c cá»§a gã có phần sai tráºtnhiá»u hÆ¡n phần đúng cách song vẫn là má»™t đưá»ng lối,nên hợp và o vá»›i những Ä‘iá»u truyá»n dạy cá»§a Trần Cáºn Nam ăn khá»›pđược ngay.
Tá»· như má»™t ngưá»i há»c sách, không biết được chữ nà o thì thôi, nhưng đã biết được chút Ãt mà bảo quên sạch, quên cả đến chữ nhất chữ nhị cÅ©ng không nháºn ra là má»™t chuyện chẳng thể nà o có được.
Hoặc giả có ngưá»i bị thương ở bá»™ Óc bao nhiêu việc cÅ© Ä‘á»u quên sạch thì còn có lý, chứ ngưá»ihá»c chữ đã biết Ä‘á»c biết viết thì không thể quênhết được.
Vi Tiểu Bảo luyện được môn võ công cổ quái và nó đã gắn liá»n và o trong ngưá»i gã như huyết nhục trong thân thể thì chẳng tà i nà o gá»™t rá»a cho sạch được.
Vi Tiểu Bảo luyện xong đồ hình thứ nhất, gã luyện sang đồ hình thứ hai cà ng thêm thÃch thú. Từ đồ hình thứ ba thứ tư trở Ä‘i gã liên tục rèn luyện như ngá»±a không dừng vó.
Hay ở chá»— ban ngà y Vi Tiểu Bảo chỉ đến Ngá»± thư phòng cháu hầu vua Khang Hy mấy giá», thì giá» nhà n rá»—i cá»§a gã rất nhiá»u. Công việc thượng thiện giám đã có bá»n thái giám thá»§ hạ lo liệu hết.
Hà ng tháng cứ đến ngà y mồng 2 và ngà y16 là tên thái giám quản sá»± lại đưa hai ngà n lạng bạc đến nhà cho Vi Tiểu Bảo. Äó là món tiá»n lá»i trong công việc mua bán quản sá»± cứ đúng kỳ ná»™p cho Vi Tiểu Bảo.
Sách Ngạch Äồ đã là m thay Vi Tiểu Bảo việc chiamấy vạn lạng bạc cho bá»n phi tần , bá»n thái giám, thị vệ có quyá»n thế ở trong cung rồi.
Vi Tiểu Bảo đã bôi mép bá»n chúng lại được vuaKhang Hy cá»±c kỳ sá»§ng ái, nên mấy tháng nay gãở trong cung ai cÅ©ng yêu mến, khen ngợi hết lá»i.
Bất cứ ngưá»i nà o gặp gã cÅ©ng niá»m nở đón tiếp.
Thu qua đông tá»›i, khà trá»i má»—i ngà y má»™t thêm giá lạnh.
Má»™t hôm Vi Tiểu Bảo ở Ngá»± thư phòng ra sá»±c nhá»› tá»›i lá»i dặn cá»§a Trần Cáºn Nam.
Gã tự nhủ:
- Sư phụ đã dặn ta khi có việc thì đến Thiên Kiá»u kiếm lão há» Từ bán thuốc cao để liên lạc. Tuy hiện giá» chưa có việc gì, nhưng ta thỠđến đó coi xem thế nà o. Không chừng sư phụ đến Bắc Kinh rồi mà mình không biết là lỡ mất dịp để há»c võ công.
Vi Tiểu Bảo liá»n ra cá»a cung chuyển qua mấy đưá»ng phố lá»›n thì thấy trong quán trà có thầy đồ Ä‘ang giảng sách.
Gã liá»n tiến và o quán kêu pha cho má»™t bình trà rồi ngồi xuống uống nước.
Thầy đồ Ä‘ang giảng Anh Liệt truyện vá» vụ Chu Nguyên Chương cùng Trần Hữu Lượng đại chiến trên hồ Bà Dương. Chu Äiện đã bồng Chu Nguyên Chương đổi thuyá»n thế nà o. Trên chiếcthuyá»n cá»§a Trần Hữu Lượng pháo nổ ra sao ; chiếc thuyá»n trước cá»§aChu Nguyên Chương bị bể tan tà nh thế nà o...
Bao nhiêu tình tiết nà y Vi Tiểu Bảo đã biết hết.
Kể ra thầy đồ nà y giảng không hay lắm, nhưng Vi Tiểu Bảo cÅ©ng ngồi nghe đến quá ná»a giá» thì trá»i vừa tối. Thế là bữa nay gã không đến Thiên Kiá»u nữa.
Äến ngà y thứ hai, thứ ba thuá»· chung vẫn không Ä‘i được. Má»—i tối lúc Ä‘i ngá»§ Vi Tiểu Bảo lại tá»± hẹn vá»›i mình hôm sau đến kiếm Từ lão đầu , nhưng thuá»· chung gã vẫn không đến Thiên Kiá»u, ngà y thì Ä‘i gieo thò lò, ngà y lại đến nghe giảng sách. Nếu không thì gã ra chợ vung phà tiá»n bạc.
Thá»±c ra trong thâm tâm Vi Tiểu Bảo lúc nà o cÅ©ng sợ hãi Trần Cáºn Nam.
Gã đã không muốn luyện môn võ công cá»§a ông truyá»n cho, rồi không muốn gặp mặt ông nữa.
Gã liệu trước khi gặp sư phụ tất bị ngưá»i thống trách má»™t tráºn nên thân, không chừng còn truất phế ngôi Hương chá»§ Thanh Má»™c đưá»ng nữa là khác.
Ãt bữa nay Vi Tiểu Bảo ở Hoà ng cung ăn chÆ¡i sung sướng.
Thực ra là m thái giám còn đắc ý hơn chức hương chủ xú chủ gì đó.
Có Ä‘iá»u gã tá»± biết ý niệm nà y chẳng tốt đẹp gì, rồi gã không dám nghÄ© nhiá»u nữa.
Gã tự nhủ:
- Mình đã không có việc gì thì đến kiếm Từ lão là m chi để tiết lá»™ cÆ¡ máºt.
Cái mạng nhá» xÃu cá»§a mình có chết cÅ©ng không đáng kể, nhưng là m liên luỵ đến Thiên Äịa Há»™i là má»™t việc trá»ng đại.
Ngà y tháng thoi đưa, Vi Tiểu Bảo tiếp tục cuá»™c sống ở trong Hoà ng cung như váºy hÆ¡n má»™t tháng nữa.
Bảy mươi hai bức hoa. đồ của Hải lão công để lại, gã đã luyện xong được hai mươi mốt bức.
Gã cảm thấy thân thể nhẹ nhà ng, chân bước mau chóng thì trong lòng vui sướng vô cùng !
Một hôm gã lại đến quán trà để nghe thầy đồ giảng vỠAnh Liệt truyện.
Chá»§ quán thấy gã là má»™t vị thái giám trong cung lại thưởng nhiá»u tiá»n, nên ngà y nà o y cÅ©ng dà nh má»™t chá»— ngồi tốt nhất cho gã và pha má»™t bình hương trà thượng hảo hạng đưa đến.
Miệng y niá»m nở má»™t Ä‘iá»u Quế công công , hai Ä‘iá»u Quế công công.
Vi Tiểu Bảo Ãt lâu nà y được ngưá»i ta nịnh bợ quen rồi, chá»§ quán nịnh hót gã cÅ©ng là sá»± thưá»ng, nhưng nghe vẫn lá»t tai.
Thầy đồ nói chuyện đại tướng quân Từ Äạt Ä‘eo ấn xuất chinh Ä‘uổi quân Thát Äát ra khá»i Mông Cổ. Nhưng đây là đất kinh sư, những ngưá»i cao cả và o trà quán nghe chuyện không phái là Ãt, nên thầy đồ không dám công nhiên nói đến tiếng quân Thát Äát. Có Ä‘iá»u lão nói rất hùng hồn, miệng phun bá»t rãi.
Vi Tiểu Bảo Ä‘ang chú ý lắng tai nghe, bá»—ng có má»™t ngưá»i đến nói:
- Xin lỗi công công.
Rồi ngồi xuống bên bà n.
Vi Tiểu Bảo chau mà y ra chiá»u khó chịu. Ngưá»i kia khẽ nói:
- Tiểu nhân có lá thuốc cao thượng hảo muốn đem bán cho công công.
Má»i công công coi Ä‘i !
Vi Tiểu Bảo quay đầu nhìn lại thì thấy lá cao đặt trên bà n ná»a xanh ná»a Ä‘á».
Gã động tâm chợt cất tiếng :
Cao nà y là cao gì?
Ngưá»i kia đáp :
- Äây là thuốc "trừ Thanh" ác độc, khiến cho mắtÄ‘ui lại tá» (lại tá» là do chữ "phục Minh")
Y hạ thấp giá»ng xuống nói tiếp :
- Nó còn có tên là "thuốc cao khỠThanh phục Minh".
Vi Tiểu Bảo ngó lại ngưá»i nà y thấy y má»›i ngoà i ba chục tuổi cặp mắt sắc sảo nhanh nhẹn chứ không phải lão Từ như lá»i sư phụ dặn thì trong lòng nghi hoặc há»i lại:
- Lá cao nà y bao nhiêu tiá»n?
Vi Tiểu Bảo há»i lại:
- Ta trả năm lạng hoà ng kim năm lạng bạch ngân có bán không?
Ngưá»i kia đáp :
- Như váºy hoá chẳng đắt quá ru?
Vi Tiểu Bảo đáp: '
- Không đắt đâu ! Không đắt đâu! Chỉ cần sao trừThanh khỠđộc, mắt lại sáng tá» có là m thân trâu ngá»±a Ä‘á»n nghì trúc mai cÅ©ng không phải là quá.
Ngưá»i kia đẩy lá cao vá» trước Vi Tiểu Bảo, nói thầm:
- Má»i công công ra ngoà i nói chuyện.
Dứt lá»i y ra khá»i quán trà .
Vi Tiểu Bảo bá» hai trăm đồng tiá»n xuống bà n rồi lững thững bước ra.
Ngưá»i kia chở gã ở ngoà i quán rồi Ä‘i vá» hướng Äông rẽ và o trong hẻm nhá» dừng bước lại Ä‘á»c :
- Äịa chấn cao cương, nhất phái khê thuá»· thiên cổtú.
Vi Tiểu Bảo Ä‘á»c :
- Môn triá»u đại hải, tam hà hợp thuá»· vạn niên lưu.
Rồi gã không chá» ngưá»i kia nói; gã há»i trước :
- Hoa hồng bên đình ở đưá»ng nà o?
Ngưá»i kia đáp :
Tiểu đệ Ở Hoà nh Hoá đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo há»i:
Trên đưá»ng thắp mấy nén hương?
Ngưá»i kia đáp :
- Ba nén.
Vi Tiểu Bảo gáºt đầu nghÄ© bụng:
Chức vị ngưá»i nà y còn thấp hÆ¡n ta hai báºc.
Ngưá»i kia chắp tay khom lưng thi lá»… khẽ há»i:
- Phải chăng ca ca là Vi hương chá»§ thắp năm nén hương ở Thanh Má»™c đưá»ng?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- ChÃnh thị!
Gã nghĩ bụng :
- Tuổi gã lá»›n hÆ¡n ta nhiá»u mà kêu ta bằng ca ca nghecÅ©ng dá»… chịu. Nhưng sao gã không kêu bằng gia gia haya thúc?
Ngưá»i kia tá»± giá»›i thiệu:
- Tiểu đệ há» Cao, tên gá»i Ngạn Siêu, ở dưới trướng Lýhương chá»§ từ lâu nay má»›i gặp mặt tháºt là đại hạnh!
Vi Tiểu Bảo mừng thầm trong bụng cưá»i nói:
- Cao đại ca dạy quá lá»i. Chúng ta là ngưá»i cùng má»™t há»™i, hà tất phải khách sáo?
Ngạn Siêu nói:
- Ở quý đưá»ng có vị há» Từ bán thuốc ở Thiên Kiá»u bữa nay bị đánh thà nh trá»ng thương nên đến báo tin cho Vi hương chá»§.
Vi Tiểu Bảo giáºt mình kinh hãi há»i:
Hồi nà y tiểu đệ Ở trong cung có nhiá»u việc chưa đến gặp y được. Y bị thương trong trưá»ng hợp nà o? Ai đã đánh y?
Cao Ngạn Siêu đáp :
- NÆ¡i đây không tiện nói rõ, má»i Vi hương chá»§ Ä‘i theo tiểu đệ.
Vi Tiểu Bảo gáºt đầu.
Cao Ngạn Siêu rảo bước đi ngay, Vi Tiểu Bảo theo sau.
Äi qua bảy tám đưá»ng phố đến má»™t ngõ nhá».
Cao Ngạn Siêu tiến và o một tiệm.
Vi Tiểu Bảo thấy treo biển đỠba chữ nhưng gã không biết chữ nà o, liá»n cho là tên tiệm thuốc cÅ©ng bước và otheo.
Ngưá»i chưởng quỹ ngồi ở sau quầy, máºp thù lù.
Cao Ngạn Siêu tiến lại gần ghé tai nói khẽ mấy câu.
Chưởng quỹ vâng dạ luôn miệng.
Hắn đứng dáºy nhìn Vi Tiểu Bảo gáºt đầu nói:
- Khách quan đến mua thuốc thượng hảo, xin má»i và o.
Hắn dẫn hai ngưá»i và o, đóng cá»a lại rồi láºt tấm vánmở đưá»ng hầm có báºc đá Ä‘i xuống.
Vi Tiểu Bảo Ä‘i xuống thấy đưá»ng hấm tối mò, trong lòng rấtđỗi kinh nghi tá»± há»i:
- Hai ngưá»i nà y không biết có đúng là anh em trong Thiên Äịa Há»™i hay không? Nếu phÃa trước là phòng là m thịt Vi Tiểu Bảo há chẳng há»ng bét?
Nhưng Cao Ngạn Siêu đi theo sau gã, chẳng còn đưởng lổi nà o lùi lại được nữa, gã đà nh theo tênchưởng quỹ đi và o đưởng hầm.
May ở đưá»ng hầm rất ngắn. Má»›i Ä‘i hÆ¡n 10 bước, tên chưởng quỹ đẩy cánh cá»a mở ra.
Bên trong có ánh sáng đèn lá»t ra ngoà i.
Vi Tiểu Bảo bước qua cá»a thấy đây là má»™t gian nhà nhá» chừng 10 thước vuông.
Trong nhà có năm ngưá»i ngồi. Má»™t ngưá»i nằm trên cái giưá»ng thấp. Bây giá» lại thêm ba ngưá»i nữa.
Nhà cháºt như nêm cối cÆ¡ hồ không quay trở được.
Cao Ngạn Siêu hô:
- Chúng vị huynh đệ ! Vi hương chá»§ ở Thanh Má»™c đưá»ng đã giá lâm.
Năm ngưá»i trong nhà đồng thanh hoan hô, đứng lên khomlưng thi lá»….
Nhà hầm cháºt quá má»i ngưá»i xúm xÃt và o vá»›i nhau má»™t chá»—.
Vi Tiểu Bảo chắp tay đáp lễ.
Cao Ngạn Siêu trá» và o ngưá»i nằm trên chõng nói:
- Từ đại ca bị trá»ng thương không thể đứng dáºy hà nh lá»… được.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Không dám! Không dám!
Gã lại gần thấy ngưá»i nằm trên giưá»ng mặt mÅ©i dăn deo mà không còn chút huyết sắc.
Hai mắt nhắm nghiá»n, hÆ¡i thở yếu á»›t, trên chòm râu bạc hãy còn loang lổ vết máu.
Gã cất tiếng há»i:
- Không hiểu ai đã đả thương Từ đại cả Phải chăng là bá»n nanh vuốt...cá»§a quân Thát Äát?
Cao Ngạn Siêu lắc đầu đáp :
- Không phải ! Äây là ngưá»i trong Má»™c vương phá»§ ởVân Nam.
Vi Tiểu Bảo kinh hãi há»i:
- Sao lại ngưá»i cá»§a Má»™c vương phá»§ ở Vân Nam? Bá»n há» ... bá»n há» là ngưá»i cùng đưá»ng vá»›i ta kia mà ?
Cao Ngạn Siêu từ từ lắc đầu đáp :
- Phải bẩm hương chá»§ đại ca ! Sáng sá»›m hôm nay Từ đại ca loạng choạng vỠđến tiệm thuốc Hồi Xuân có lắp bắp kể lại ngưá»i hạ thá»§ đánh y là hai thanh niên há» Bạch trong Má»™c vươngphá»§...
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Há» Bạch ư? Dưá»ng như há» Bạch là dòng dõi cá»§a má»™t trong Tứ đại gia tướng cá»§a Má»™c Vương gia?
Cao Ngạn Siêu đáp :
- Chắc là đúng rồi ! Theo lá»i Từ đại ca thì bá»n há» vì cuá»™c tranh chấp "á»§ng ÄÆ°á»ng", "á»§ng Quế" mà đi đến chá»— gây lá»™n rồi xảy cuá»™c động thá»§.
Từ đại ca song quyá»n khôn địch bốn tay thà nh bị trá»ng thương.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Hai ngưá»i đánh má»™t đâu phải là hà nh vi cá»§a anh hùng hảo hán? ÄÆ°á»ng gì? Quế gì? Hay là ... hay là ...
Gã nghÄ© tá»›i chữ "á»§ng Quế" đã tưởng là há» á»§ng há»™ Tiểu Quế Tá» tức là ủng há»™ mình. Nhưng gã biết là không phải liá»n dừng lại.
Cao Ngạn Siêu đáp :
- Má»™c vương phá»§ là thá»§ hạ cá»§a Quế vương. Còn Thiên Äịa Há»™i chúng ta là thá»§ hạ ÄÆ°á»ng Vương ngà y trước. Chắc Từ đại ca đã cùng há» tranh chấp vá» danh pháºn rồi xảy chuyện bất hoà .
Vi Tiểu Bảo vẫn chưa hiểu lại há»i:
- Thá»§ hạ Quế vương là m sao? ÄÆ°á»ng vương thế nà o?
Cao Ngạn Siêu đáp :
- Quế vương không phải là chân mệnh Thiên tá». ÄÆ°á»ng vương chúng ta má»›i đúng là chân mệnh Thiên tá».
Trong nhà có má»™t đạo nhân ngoà i năm chục tuổithấy Cao Ngạn Siêu nói không rõ rà ng, liá»nxen và o :
- Vi hương chá»§! Ngà y trước Lý Sấm đánh và o thà nh Bắc Kinh bức tá» Sùng Trinh thiên tá». Ngô Tam Quế dẫn quân Thanh và o qua cá»a ải để chiếm Ä‘oạt giang san gấm vóc cá»§a chúng tạ Các trung thần nghÄ©a sÄ© khắp nÆ¡i tá»›i tấp suy tôn con cháu đức Thái Tổ Hoà ng đế lên là m vuạ Trước hết là Phúc vương ở Nam Kinh lên là m thiên tá». Sau Phúc vương bị quân Thát Äát gia hại thì ÄÆ°á»ng vương cá»§a chúng ta ở Phúc Kiến lên là m thiên tá». ÄÆ°á»ng vương đã được Quốc tÃnh gia á»§ng há»™, dÄ© nhiên là chân mệnh thiên tá». NgỠđâu bá»n ngưá»i khác ở Quảng Tây, Vân Nam lại suy tôn Quế vương lên là m thiên tá».
Váºy Quế vương không phải là chân mệnh thiên tá».
Vi Tiểu Bảo nói:
- Trá»i không hai mặt, nước chẳng hai vuạ Äã có ÄÆ°á»ng vương là m thiên tá», thì Quế vương, Lá»— vương không thể là m thiên tỠđược nữa.
Cao Ngạn Siêu nói :
- Äúng thế! Vi hương chá»§ nói rất chà lý.
Äạo nhân nói:
- Nhưng bá»n ngưá»i ở Quảng Tây, Triết Giang mưu đồ phú qụý tranh dà nh nhau nói là nhân váºt được há» á»§ng há»™ má»›i đúng là chân mệnh thiên tá».
Thế là xảy cuộc tranh chấp kịch liệt.
Äạo nhân thở dà i nói tiếp :
- Sau ÄÆ°á»ng vương, Lá»— vương, Quế vương Ä‘á»u nối tiếp nhau ngá»™ nạn.
Mấy năm nay trên chốn giang hồ, những báºc hà o kiệt không quên nhà Minh chia nhau Ä‘i tìm dòng dõi ba vị vương gia tôn thá» là m chúa mưu đồ công cuá»™c phản Thanh phục Minh. Bá»n thá»§ hạ cá»§a Quế vương á»§ng há»™ con cháu Quế vương. Thá»§ hạ Lá»— vương á»§ng há»™ con cháu Lá»— vương. Äó là Quế phái và Lá»— phái. Bá»n há» kêu Thiên Äịa Há»™i chúng ta bằng ÄÆ°á»ng phái. ÄÆ°á»ng, Quế, Lá»— cả baphái Ä‘á»u theo Ä‘uổi mục Ä‘Ãch phản Thanh phục Minh. Cóđiá»u Thiên Äịa Há»™i chúng ta má»›i là chÃnh thống.Còn Quế phái, Lá»— phái chỉ là hạng cướp ngôi.
Vi Tiểu Bảo gáºt đầu nói:
- Tiểu đệ hiểu rồi ! Bá»n Má»™c vương phá»§ thuá»™c vá» Quế phái chứ gì?
Äạo nhân đáp :
- Phải rồi ! Ba phái nà y mưá»i mấy năm nay vẫn tranh chấp nhau hoà i.
|

05-11-2011, 10:47 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 34
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 34
Tiểu Hương Chủ trá hình Hương Chủ
Vi Tiểu Bảo nhá»› lại ngà y trước đã gặp chị em há» Phương trong Má»™c vương phá»§ trên đưá»ng Ä‘i Tô Bắc, gã đã bị Mao Tháºp Bát cầm roi ngá»±a quất túi bụi.
Tuy trong lòng gã rất bá»™i phục Má»™c Vương gia, nhưng phải chịu má»™t tráºn đòn nhừ tá».
Hôm ấy gã thấy Mao Tháºp Bát tá» ra sợ hãi kÃnh cẩn nên cÅ©ng không tức giáºn.
Gã nói:
- ÄÆ°á»ng vương đã là chân mệnh thiên tá», váºy bá»n há» không nên tranh chấp nữa má»›i phải.
Nghe nói Má»™c Vương gia là má»™t nhân váºt rất tá» tế, rất biết Ä‘iá»u, e rằng sau khi lão nhân gia quy tiên rồi, bá»n thá»§ hạ có má»™t số ngưá»i sinh chuyện rắc rối.
Gã nói câu nà y trúng và o tâm lý má»i ngưá»i, dưới nhà hầm quần hà o đồng thanh hô:
- Vi hương chủ nói đúng quá !
Äạo nhân lại lên tiếng:
- Anh hùng hảo hán trên chốn giang hồ vì nể mặt Má»™c Vương gia nên há»… thấy lá cá» trắng nhá» viá»n mà u lam Ä‘á»u tỠý kÃnh trá»ng nhưá»ng nhịn. Do đó mà cảcon chó con mèo trong Má»™c vương phá»§ cÅ©ng kiêu ngạo hợmmình. Từ đại ca cá»§a chúng ta là ngưá»i rất biết Ä‘iá»umà lại trung nghÄ©a. Trước kia đã phục thị ÄÆ°á»ng vươngthiên tá», thuá»· chung giữ tấm lòng son. Má»—i khi nhắc đến đứctiên đế là y lại sa lệ. Äây nhất định là ngưá»itrong Má»™c vương phá»§ đã ăn cà n nói rỡ khinh mạn đến đứcTiên đế nên y không nhịn được mà phải đối đáprồi gây nên cuá»™c đấu khẩu. Nếu không thế thì chẳngkhi nà o Từ lão ca lại động thá»§ vá»›i ngưá»i trong Má»™c vương phá»§.
Cao Ngạn Siêu nói :
- Sáng hôm nay Từ đại ca có lúc tỉnh lại để dặn anh em chúng ta rá»a háºn cho ỵ Hiện nay trong bá» cõi tỉnh Trá»±c Lệ, bản há»™i chỉ có Vi hương chá»§ là chức vụ lá»›n hÆ¡n hết. Chiếu theo luáºt lệ cá»§a bản há»™i thì khi gặp việc trá»ng đại là phải bẩm rõ vá»›i Vi hương chá»§ để hương chá»§ quyết định đưá»ng lối hà nh động. Vụ nà y tháºt tế nhị. Phải chi đối phó vá»›i bá»n Thát Äát thì việc giết giặc cà ng nhiá»u cà ng haỵ Anh em bản há»™i có phải hy sinh cÅ©ng là vì nghÄ©a vụ nên là m. Nhưng vụ nà y lại dÃnh lÃu đến ngưá»i dưới trướng Má»™c vương phá»§.
Má»™c vương phá»§ cÅ©ng là má»™t nhà thanh danh lừng lẫy giang hồ, nói cho đúng là những ngưá»i đồng đạo vá»›i mình.
Chúng ta mà giao thiệp vá»›i há», e rằng xảy cuá»™c can quan cÅ©ng chưa biết chừng. Háºu quả ra sao khó mà biết trước.
Vi Tiểu Bảo chỉ hừ một tiếng chứ chưa nói gì.
Cao Ngạn Siêu lại tiếp :
- Từ đại ca còn nói: Y vẫn chỠđại giá Vi hương chá»§từ mấy tháng naỵ Có khi y thấy Vi hương chá»§ Ä‘i trênđưá»ng phố mua sắm đồ váºt, có lúc thấy hương chá»§ nghe giảngsách trong quán trà .
Vi Tiểu Bảo đỠmặt lên nói:
- Té ra Từ đại ca đã thấy tiểu đệ rồi.
Cao Ngạn Siêu nói:
- Từ đại ca có cho hay là Tổng đà chá»§ có lá»idặn bảo khi nà o Vi hương chá»§ có việc là tá»± nhiênđến tìm y, nên y tuy gặp Vi hương chá»§ mà khôngdám tiến lại chà o há»i.
Vi Tiểu Bảo gáºt đầu đưa mắt nhìn lão già nằm trên giưá»ng bụng bảo dạ :
- Té ra lão cáo già nà y đã ngấm ngầm theo dõi tạ Ta Ä‘i ngoà i đưá»ng phố sắm sá»a váºt dụng, vung phà tiá»n bạc Ä‘á»u lá»t và o mắt hắn. Con mẹ nó! Ngà y sau hắn gặp sư phụ chắc sẽ xảy chuyện thị phị Chỉ mong sao thương thế lão cáo già không khá»i nữa rồi Ä‘i đến chá»— "ô hô ai tai " (Than ôi ! Thương thay! ) thì mình má»›i yên được.
Äạo nhân lại nói:
- Bá»n thuá»™c hạ đã thương nghị vì tình trạng bất đắcdÄ© mà phải má»i Vi hương chá»§ tá»›i đây để chá»§ trương đại cuá»™c.
Vi Tiểu Bảo tá»± há»i:
- Mình còn là đứa con nÃt thì chá»§ trương đại cuá»™c thế nà o được?
Nhưng gã thấy má»i ngưá»i đối vá»›i gã tá» ra rất cung kÃnh thì trong lòng lại lấy là m đắc ý.
Hôm gã má»›i gia nháºp Thiên Äịa Há»™i, ngoà i Trần Cáºn Nam là sư phụ, chÃn vị hương chá»§ kia Ä‘á»u hÆ¡n tuổi gã nhiá»u, hiện giá» trong những ngưá»i ở đây gã có địa vịtôn cao hÆ¡n hết, nên hà o khà bồng bá»™t những muốnbay bổng lên trá»i.
Má»™t hán tá» trung niên lá»±c lưỡng hằn há»c nói:
- Ai gặp ngưá»i trong Má»™c vương phá»§ cÅ©ng tá» lòng kÃnh nể nhưá»ng nhịn chẳng qua là trá»ng vá»ng Má»™c Vương gia hết lòng trung nghÄ©a vá»›i tiên đế. Nói vá» những sá»± nghiệp kinh thiên động địa thì Quốc tÃnh gia cá»§a chúng ta so vá»›i Má»™c Vương giacòn lừng lẩy gấp mấy mươi lần.
Má»™t ngưá»i khác nói:
- Ta kÃnh trá»ng năm phần là để ngưá»i kÃnh trá»ng ta mưá»i phần. Bá»n ta lịch sá»± vá»›i há» mà sao há» lại trở mặt? Nếu vụ nà y không là m cho ra lẽ thì từ nay trở Ä‘i Thiên Äịa Há»™i sẽ bị bá»n Má»™c vương phá»§ lấn át khó mà ngóc đầu lên được. Váºy anh em còn hà m hồ ná»—i gì?
Quần hà o má»—i ngưá»i nói má»™t câu, ai cÅ©ng tá» vẻ căm há»n phẫn ná»™.
Äạo nhân nói:
- Vụ nà y xá» trà thế nà o anh em hãy nghe lá»i chỉ thị cá»§a Vi hương chá»§.
Nếu bảo Vi Tiểu Bảo nghÄ© cách bắt gà trá»™m hay cá» bạc bịp thì gã còn có sáng kiến, bây giá» gặp việc lá»›n nà y mà đòi gã đưa ra chá»§ trương hà nh động thì tháºt là khiến gã phải lòi cái sở Ä‘oản cho xấu mặt, chứ gã là m gì có chá»§ trương?
Nhưng Vi Tiểu Bảo vẫn nghênh ngang, đúng là đệ tá» cá»§a Trần Cáºn Nam, là má»™t trong mưá»i vị đại hương chá»§ trong Thiên Äịa Há»™i.
Anh em Thiên Äịa Há»™i trong toà n tỉnh Trá»±c Lệ coi y là nhân váºt đầu não, bao nhiêu con mắt đổ dồn và ongó Vi Tiểu Bảo, khiến gã không khá»i quẫn trÃ,mắng thầm trong bụng:
- Tổ bà nó ! Vụ nà y... biết là m thế nà o cho được?
Vi Tiểu Bảo trong lòng bối rối. Gã đưa mắt nhìn má»ingưá»i hy vá»ng tìm ra được manh mối gì để gỡ thế bÃnà y chăng.
Lúc gã nhìn đến hán tá» to lá»›n bá»—ng thấy khoé miệng hắn lá»™ má»™t nụ cưá»i, vẻ xảo quyệt hiện ra con mắt.
Ngưá»i nà y vừa má»›i la ó om sòm ra chiá»u nóng nảy bá»±c tức, mà sao bây giỠđột nhiên hắn nảy lòngkhoan khoái?
Vi Tiểu Bảo không có ý kiến gì cao mình, nhưng gã rất tinh ranh.
Gã ngưng thần bụng bảo dạ:
- Trá»i Æ¡i ! Con mẹ nó ! Tụi nà y chẳng tá» tế gì. Bá»nchúng chỉ lôi mình ra để đứng mÅ©i chịu sà o. Bá»nchúng muốn Ä‘i đánh nhau vá»›i ngưá»i trong Má»™c vương phá»§, lạisợ sư phụ mình sau nà y trách phạt má»›i đến kiếm mìnhđể chưá»ng mặt ra vá»›i há».
Gã cà ng nghĩ cà ng thấy quan niệm của mình rất đúng, rồi gã tự nhủ:
- Ta bất quá là thằng nhá» má»›i hÆ¡n mưá»i tuổi, tuy danh ta là m hương chá»§ trong bản há»™i nhưng chá»§ ý cá»§a ta là m gì hÆ¡n bá»n chúng được? Bá»n chúng đưa mmh ra là m bia đỡ đạn. Ngà y sau không có việc gì chẳng nói là m chi, nếu xảy ra chuyện không ổn là bao nhiêu trách nhiệm chúng trút lên đầu mình bằng câu:"Vi hương chá»§ ở Thanh Má»™c đưá»ng thống lỉnh anh em hà nh động.
Hương chá»§ đã ra lệnh khi nà o thuá»™c hạ dám chống cá»±?" ÄÆ°á»£c lắm ! Tổ bà nó!
Lão gia không mắc bẫy đâu.
Gã giả vá» cúi đầu ngẫm nghÄ© má»™t lúc lâu rồi ngá»ng lên nói:
- Các vị huynh trưởng ! Tiểu đệ tuy là hương chá»§ chỉ vì ngẫu nhiên đâm chết được Ngao Bái. Thá»±c ra bản lãnh chẳng có gì, kế hoạch lại cà ng kém cá»i.
Váºy tiểu đệ xin đạo trưởng cho biết ý kiến trước, nhất định mưu lược cá»§a đạo trưởng còn cao thâm hÆ¡n tiểu đệ nhiá»u.
Thế là gã đã liệu chiá»u che gió, trútgánh nặng lên vai đạo nhân.
Äạo nhân kia đạo hiệu là Huyá»n Trinh mỉm cưá»i nhìn hán tá» râu đốm bạc lối ngoà i 50 tuổi cất tiếng há»i:
- Phà n tam ca ! Äầu óc cá»§a tam ca còn sáng suốt hÆ¡n bần đạo nhiá»u. Tam ca tÃnh thế nà o?
Lão hỠPhà n nà y là Phà n Cương.
Phà n Cương tÃnh tình nóng nảy, thẳng thắn, đáp liá»n:
- Phà n má»— xem chừng chúng ta không còn đưá»ng lối nà o khác là tìm đến nhà há» Bạch kia bắt chúng lá»—i tạ vụ nà y, dáºp đầu bồi tá»™i cùng Từ đại cathì má»i sá»± Ä‘á»u bá» hết.
Bằng không ... hừ hừ... ! Không chừng phải Ä‘i đến chá»— "tiên lá»… háºu binh", chứ còn là m thế nà o được?
Má»i ngưá»i ai cÅ©ng nghÄ© đến câu nà y rồi, không riêng gì má»™t Phà n Cương, nhưng vì oai danh Má»™c vương phá»§ lừng lẫy trên chốn giang hồ mà lại là những ngưá»i đồng đạo chá»§ trương công cuá»™c phản Thanh phục Minh, nên không ai muốn nói ra miệng câu đó mà thôi.
Phà n Cương nói váºy rồi liá»n có mấy ngưá»i phụ hoa. ngay:
- Phải lắm! Phải lắm. Lá»i nói cá»§a Phà n tam ca rất chà lý. Nếu giữ gìn được không để xảy cuá»™c động võ là hay nhất. Bằng không thì Thiên Äịa Há»™ichúng ta chẳng phải ai cÅ©ng khinh nhá»n được. HỠđã đả thươnganh em mình thì dÄ©
nhiên không thể bỠqua việc nà y được.
Vi Tiểu Bảo nhìn Huyá»n Trinh và Cao Ngạn Siêu há»i:
- Theo ý kiến hai vị thì nên là m thế nà o?
Cao Ngạn Siêu đáp :
- Cái đó kêu bằng há» dồn mình và o chân tưá»ng.
Chúng ta đã lâm và o tình trạng tuyệt lá»™ thì con ngưá»i đến bước đưá»ng cùng phải nhảy qua bá» dáºu. Chó...
Gã định nói chó đến bước đưá»ng cùng phải nhảy qua tưá»ng, nhưng gã chợt nhá»› ra lại Ä‘em bá»n mình tá»· vá»›i chó thì cố Ä‘iá»u không ổn, nên gã vá»™i dừng lại không nói nữa.
Huyá»n Trinh mỉm cưá»i gáºt đầu chứ chẳng bảo sao.
Vi Tiểu Bảo tức mình nghĩ bụng :
- Lão mÅ©i trâu nà y muốn ngáºm miệng ăn tiá»n, định lừatrách nhiệm cho ngưá»i khác, nhưng ta quyết chẳng để hắn dưacho ai được.
Gã nghÄ© váºy liá»n há»i:
- Phải chăng Huyá»n Trinh đạo trưởng thấy kế hoạch cá»§a Phà n tam cachưa được táºn thiện táºn mỹ?
Huyá»n Trinh đáp :
- Không phải bần đạo nghÄ© váºy. Có Ä‘iá»u anh em nên tháºn trá»ng. Nếu xảy cuá»™c động thá»§ vá»›i ngưá»i trong Má»™c vương phá»§ thì cần phải nhá»› hai Ä‘iá»u.
Một là đừng để thất bại.
Hai là không thể giết ngưá»i được.
Thất bại là tổn thương đến oai danh cá»§a bản há»™i mà đánh chết ngưá»i cá»§a Má»™c vương phá»§ cÅ©ng xảy chuyện tà y đình.
Phà n Cương há»i:
- Nói váºy thì nghe hay lắm! Nhưng nếu thương thế cá»§a Từ đại ca trầm trá»ng không trị được thì là m thế nà o?
Huyá»n Trinh lại lẩm nhẩm gáºt đầu.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Xin anh em hãy thương nghị để tìm ra má»™t biện pháp dung hoà có thể thi hà nh được. Các vị huynh trưởng biết nhiá»u hiểu rá»™ng, lại từng trải nhiá»u bước khó khăn, ngáºm bồ hòn nhiá»u hÆ¡n tiểu đệ ăn cÆ¡m, qua cầu cheo leo nhiá»u hÆ¡n tiểu đệ Ä‘i trên đất bằng. Chá»§ ý cá»§a các vị tất là hay hÆ¡n tiểu đệ nhiá»u.
Huyá»n Trinh đưa mắt nhìn Vi Tiểu Bảo thá»§ng thẳng đáp :
- Vi hương chá»§ tháºt quá khiêm tốn.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- ChÃnh đạo trưởng má»›i là ngưá»i quá khiêm tốn.
Quần hà o bà n bạc một hồi rồi đà nh theo kế hoạch củaPhà n Cương.
Há» xin Vi Tiểu Bảo thống lãnh anh em hùng binh vấn tá»™i kéo đến chất vấn ngưá»i trong Má»™c vương phá»§.
Ai cÅ©ng ngấm ngầm dắt binh khÃ, nhưng nhá»› Ä‘iá»u hết sức nhẫn nại đến cùng cá»±c , để ngưá»i Má»™c vương phá»§ động thá»§ trước rồi bên mình má»›i trả đòn.
Huyá»n Trinh nói:
- Chúng ta nên ước hẹn vá»›i mấy vị võ sư nổi danh ở thà nh Bắc Kinh cùng Ä‘i má»™t chuyến để há» chứng kiến cho mình, ngõ hầu khá»i mang tiếng là anh em trong Thiên Äịa Há»™i sẵn đến nhà ngưá»i ta để đà n áp. Nếu có những hà nh động không được quang minh thì e rằng Tổng đà chá»§ sẽtrừng trị, nên ta cần giữ cho hết lẽ.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Hay lắm! Hay lắm ! Váºy chúng ta má»i những ngưá»i có bản lỉnh Ä‘i cà ng nhiá»u cà ng hay.
Vi Tiểu Bảo ngà y trước ở trên đưá»ng Tô Bắc đã gặp hai chị em há» Phương trong Má»™c vương phá»§.
Vì gã nói mấy câu thô bỉ mà Mao Tháºp Bát sợ hết hồn.
Tình trạng nà y cho đến nay vẫn còn rõ như hiện ra trước mắt. Gã liệu biết ngưá»i ở Má»™c vương phá»§ nhất định võ công cao cưá»ng. Bây giá» gã thống lÄ©nh anh em trong địa đạo nà y tìm đến lý luáºn vá»›i há» mà xảy cuá»™c động thá»§ thì e rằng khó bá» thá»§ thắng, trong lòng gã không khá»i lo âu.
Vi Tiểu Bảo nghe Huyá»n Trinh đạo nhân đưa ra đỠnghị ước hẹn cùng những tay võ sư nổi tiếng ở Bắc Kinh cùng Ä‘i chứng kiến thì rất hợp ý gã.
Gã nghĩ bụng :
- Ta có thể nhân cơ hội nà y mà mượn thêm mấy tay viện thủ.
Huyá»n Trinh tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Chúng ta chỉ ước hẹn những ngưá»i tuổi cao đức trá»ng, chứ không má»i há» Ä‘i trợ lá»±c. Váºy võ công cao cưá»ng hay không cÅ©ng không cần lắm.
Cao Ngạn Siêu đỡ lá»i Vi Tiểu Bảo nói ngay:
- Nhân váºt nà o đã nổi danh thì võ công hiển nhiên rất cao cưá»ng. Hai Ä‘iểm nà y thưá»ng Ä‘i đôi vá»›i nhau.
Huyá»n Trinh gáºt đầu.
Phà n Cương há»i:
- Chúng ta má»i bao nhiêu võ sư?
Má»i ngưá»i lại thương nghị má»™t hồi rồi quyết định má»i những vị có danh vá»ng khá cao trong võ lâm và quan nha chưa từng biết mặt, có mối giao tình Ãt nhiá»u vá»›i ThiênÄịa Há»™i cà ng hay.
Quyết định rồi, ! Toan chia nhau Ä‘i liên lạc thì Từ lão đột nhiên báºt tiếng rên la, ngáºp ngừng nói:
- Äừng... đừng... Äừng Ä‘i má»i ngưá»i ngoà i !
Phà n Cương há»i lại:
- Từ đại ca ! Phải chăng đại ca bảo đừng Ä‘i má»i ngưá»i ngoà i?
Từ lão gáºt đầu đáp :
- Vi hương chá»§... hiện thá»i tại chức ở trong cung. .. Việc nà y không thể tiết lá»™ ra ngoà i... cái đó có liênhệ đến tÃnh mạng... lại quan hệ đến đại sư....
Má»i ngưá»i nghe Từ lão nói có lý. Ai cÅ©ng nghÄ© rằng Vi Tiểu Bảo mà và o là m thái giámở trong cung dÄ© nhiên là vâng lệnh cá»§a Tổng đà chá»§ và có cuá»™c mưu đồ trá»ng đại. Nếu để má»™t ngưá»i ngoà ihay biết thì khó mà giữ cho khá»i tiết lô.
Phà n Cương nói:
- Vi hương chá»§ không nhất định cần phải thân hà nh xuất mã , bá»n thuá»™c hạ đến lý luáºn vá»›i hai tên há» Bạch xem kết quả thế nà o rồi trở vá» báo cho Vi hương chá»§ là được.
Vi Tiểu Bảo tuy có lòng úy ky bá»n Má»™c vương phá»§, nhưng gã lại là con ngưá»i hiếu sá»±. Trong vụ nhiệt náo nà y mà bảo gã ngồi yên má»™t chá»— thì bất luáºn thế nà o gã cÅ©ng không chịu.
Gã nói ngay:
- Vụ nà y tiểu đệ nhất định phải Ä‘i. Nếu e thân pháºn tiểu đệbị tiết lá»™ thì đừng má»i ngưá»i ngoà i nữa là xong.
Huyá»n Trinh đạo nhân nói:
- Bần đạo có kế nà y. Vi hương chá»§ đã muốn thân hà nh chá»§ trương đại cục mà chúng ta Ä‘á»u là thuá»™c hạ thì dÄ© nhiên không thể cản trở được. Nhưng Vi hương chá»§ nếu vì vụ nà y mà bại lá»™ hà nh tung thì tháºt là không ổn. Giả tá»· Vi hương chá»§ chịu cải trang thì có thể khiến cho ngưá»i ngoà i không ai hay biết là y là m việc ở trong cung. ..
Vi Tiểu Bảo không chỠđạo nhân nói hết lá»i đã vá»— tay reo :
- Tuyệt diệu ! Tuyệt diệu!
ý kiến nà y trúng ý gã. Tìm đếnnhà ngưá»i ta sinh sá»± đã là má»™t Ä‘iá»u hứng thúcho gã. Nếu cải trang rồi má»›i Ä‘i sinh sá»± lại cà ng tuyệt diệu.
Quần hà o thấy Vi Tiểu Bảo nhiệt tâm tán thà nhý kiến nà y nên không ai dị nghị nữa.
Từ lão nói:
- Thưa toà n thể anh em ! ... Anh em hết lòng tháºn trá»ng chá» Äi má»i. .. thêm ngưá»i cÅ©ng được ... Vi hương chá»§ hoá trang là m nhân váºt thế nà o?
Má»i ngưá»i chăm chú nhìn Vi Tiểu Bảo để nghe lá»i gã chỉ thị.
Vi Tiểu Bảo tá»± há»i:
- Không biết mình nên cải trang là m chà ng công tỠnhà già u hay trá hình thà nh một tên tiểu khiếu hoá?
Gã đã từng ở trong kỹ viện, nhá»› tá»›i những chà ng vương tôn công tỠăn mặc sang trá»ng, bất giác trong lòng cao hứng, muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y chưng diện cho tháºt sang.
Gã ngưng thần ngẫm nghĩ một lúc rồi móc ra ba tấm ngân phiếu mỗi tấm năm trăm lạng bạc nói:
- Chá»— nà y là má»™t ngà n năm trăm lượng bạc. Tiểu đệ phiá»n má»™t vị đại ca nà o Ä‘i mua giúp quần áo cho.
Má»i ngưá»i lá»™ vẻ kinh nghi, mấy ngưá»i cất tiếng há»i:
- Là m gì phải dùng đến món tiá»n lá»›n thế nà y?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Tiá»n thì tiểu đệ có sẵn, chỉ cốt sau mua được quán áo cà ng sang cà ng tốt.
Lại mua thêm má»™t Ãt châu báu để Ä‘eo và ongưá»i thì không ai còn nháºn ra được tiểu đệ là má»™t tên. .. tiểu thái giám ở trong cung.
Huyá»n Trinh đạo nhân nói:
- Vi hương chủ nói rất đúng. Cao huynh đệ đi mua áoquần cho hương chủ.
Vi Tiểu Bảo lại lấy tấm ngân phiếu một ngà n lạng bạc nữa ranói:
- Vụ nà y cần phải phà tiá»n, có phải xà i nhiá»u má»™t chút cÅ©ng không sao.
Quần hà o thấy gã mang trong mình rất nhiá»u ngân phiếu Ä‘á»u ngấm ngầm lấy là m kỳ.
Há» có biết đâu gã được chia món tiá»n khổng lồlà ngoà i bốn chục vạn lạng.
Theo lẽ ra, Vi Tiểu Bảo bản tÃnh huyênh hoang. Bên mình gã mà có hai ba đồng cân bạc , gã cÅ©ngmuốn tiêu nhẵn cho sướng. Bây giá» gã có những bốnchục vạn lạng thì xà i đến bao giá» cho hết được?
Gã nhân cÆ¡ há»™i nà y sắm sá»a áo quần sang trá»ngmặc và o mình nghênh ngang vá»›i má»i ngưá»i cho thoa? lòng mong muốn.
Gã Ä‘ang sung sướng ngó quần hà o ai cÅ©ng trợn mắt há miệng, gã lại thò tay và o bá»c.
Lúc Vi Tiểu Bảo rút tay ra thì trong tay gã đã cầm tấm ngân phiếu ba ngà n năm trăm lạng bạc.
Gã đưa ngân phiếu cho Huyá»n Trinh đạo nhân nói:
- Bữa nay tiểu đệ cùng các vị đại ca tương kiến buổi đầu, tiểu đẹ chẳng có chi để tá» lòng hiếu kÃnh. Số bạc nà y lấy cá»§a bá»n Thát Äát, nó là ... bạc... bất nghÄ©a (gã định nói cá»§a phi nghÄ©a nhưng quên mất thà nh ngữ thưá»ng dùng).
Gã nói tiếp :
- Xin các vị đại ca chi giúp tiểu đệ một phần.
Nguyên luáºt lệ cá»§a Thiên Äịa Há»™i rất nghiêm minh, không được lấy tà i váºt cá»§a ngưá»i ta má»™t cách bừa bãi, nên bá»n Phà n Cương, Cao Ngạn Siêu Ä‘á»u cùng nghèo xÆ¡ xác đã lâu.
Äá»™t nhiên há» thấy Vi hương chá»§ đưa ra tấm ngân phiếu vá»›isố bạc lá»›n, gã còn nói rõ là cá»§a phi nghÄ©a Ä‘oạt ở tay bá»n Thát Äát thì tin là chuyện tháºt ngay vì gã hiện là m quan ở Thanh cung.
Quần hà o mừng rỡ không nhịn được, Ä‘á»u lá»›n tiếng hoan hô.
Huyá»n Trinh nói:
- Chúng ta còn chia ngả Ä‘i má»i thêm ngưá»i. Bữa nay đánh là không kịp rồi.
Vi hương chá»§ ! Ngà y mai anh em xin kÃnh cẩn chỠđợi đại giá ở đây, không hiểu giá» nà o hương chá»§ có thể tá»›iđược?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Buổi sáng tiểu đệ báºn ở trong cung , xin đến và o buổi chiá»u.
Huyá»n Trinh nói:
- Hay lắm! Chiá»u mai anh em chá» hương chá»§ ở đây rồi cùng đến nhà hai gã há» Bạch để chất vấn.
Vi Tiểu Bảo cáo từ má»i ngưá»i vá» cung.
Äêm hôm ấy gã ở trong phòng vô cùng cao hứng hết nhảy lên nhảy xuống lại khoa chân múa tay.
Có lúc gã định ngồi rèn luyện nội côngmà trong lòng rạo rực không sao ngồi yên được.
Hôm sau Vi Tiểu Bảo ở Ngá»± thư phòng ra láºt Ä‘áºt đến ngay tiệm châu báu mua má»™t chiếc nhẫn lá»›n bằng ngá»c phỉ thuý, lại kêu thợ trong tiệm dÃnh và o chóp mÅ© má»™t viên Bạch ngá»c lá»›n, bốn hạt minh châu.
Nguyên đồ trang sức và o cái mũ đã hết hơn tám ngà n lạng bạc.
Ngưá»i trong tiệm châu báu thấy quý khách là má»™t vị thái giám trong cung nên việc xà i tiá»nnhư rác chẳng lấy chi là m lạ. Äã là nhân váºt trong ná»™i cung đến mua sắm châu báu thì tiêu xà i gấp mưá»i như váºy cÅ©ng là chuyện thưá»ng.
Vi Tiểu Bảo đến tiệm thuốc nhá», má»i ngưá»i đã chá» gã ở dướinhà hầm từ trước.
Quần hà o nói cho gã hay đã má»i bốn vị võ sư nổi tiếng ở Bắc Kinh cùng Ä‘i kiến chứng và đưa má»—i vị hai trăm lạng bạc là m lá»… chi kiến.
Vi Tiểu Bảo cả mừng, bụng bảo dạ:
- HỠđã lấy tiá»n cá»§a mình là phải tiêu tan giải hạn cho mình. Nhất định bốn vị võ sư kia phải giúp việc ta rồi. Có Ä‘iá»u đưa hai trăm lạng bạc thì Ãt quá, đáng đưa năm trăm lạng má»›i xứng.
Cao Ngạn Siêu lấy quần áo già y dép cho Vi Tiểu Bảo thay đổi.
Quả nhiên quần áo toà n bằng gấm Ä‘oạn, lụa cá»±c kỳ sang trá»ng.
Tấm trưá»ng bà o mặc ngoà i lót bằng da hổ cừu. Trên cổ và cá»a tay Ä‘á»u có lông trắng như tuyết.
Cao Ngạn Siêu nói:
- Tấm áo nà y kêu thợ là m suốt đêm thà nh ra phải trả thêm bốn lạng sáu đồng tiá»n công.
Vi Tiểu Bảo nói ngay:
- Không đắt đâu ! Không đắt đâu!
Tấm áo choà ng bằng Ä‘oạn mà u thiên thanh đơm mưá»i chiếc khuy cà i Ä‘á»u đánh bằng và ng.
Tuy nhiên Cao Ngạn Siêu chưa dùng hết phần ná»a số bạcmà Vi Tiểu Bảo đã trao.
Vi Tiểu Bảo ở trong cung đã được hơn một năm, chỗ ở rất phong quang thân thể lại nhà n hạ.
Gã còn được ăn uống ngon là nh, phần kiến thức cũng mở mang thêm.
Gần ná»a năm nay gã là nhân váºt đầu não trong Thượng thiện giám. Dưới trướng có dư trăm thái giámđể gã sai phái má»i việc.Như váºy gã là m thá»§ lÄ©nh đã quen, bây giá» gã ăn mặc xa hoa tuy lá»™ vẻ phà m tục , nhưng vá» phần lịch sá»± gã khác hẳn bá»n Phà n Cương, Cao Ngạn Siêu là những tay hà o kiệt sÆ¡n dã.
Má»i ngưá»i lại sắp sẵn má»™t số kiệu chỠở ngoà i cá»a cho Vi Tiểu Bảongồi, để đỠphòng gã cải trang rồi mà đi ngoà iđưá»ng phố lỡ chạm trán bá»n thái giám hoặc quan chứctrong triá»u thì tháºt là không ổn.
Äoà n ngưá»i trước hết đến Võ Thắng tiêu cục ở phÃa Äông thà nh để há»™i há»p cùng bốn vị võ sư.
Bốn vị võ sư là ai?
Vị thứ nhất là lão võ sư Mã Phó Nhân, chưởng môn Äà m Thoái môn ở Bắc Kinh.
Mã Phó Nhân còn là môn hạ Thanh Chân giáo.
Vị thứ hai là Äiệt Äa danh y Diêu Xuân. Từ lão bị thương do Diêu Xuân Ä‘iá»u trị. Diêu Xuân đã là danh y, lại tuyệt giá»i vá» môn cầm nã và đánh xáp lá cà .
Vị thứ ba ngoại hiệu là Hổ Diện bá vương , tên gá»i Lôi Nhất Khiếu, nổi tiếng vá» môn Thiết Bố Sam.
Vị thứ tư là Kim Thương Vương Võ Thông, tổng tiêu đầu ở Võ Thắng tiêu cục.
Bá»n Mã Phó Nhân bốn ngưá»i đã biết ngưá»i cầm đầu bá»n nà y là Vi hương chá»§, má»™t nhân váºt cá»§a Thiên Äịa Há»™i hãy còn nhá» tuổi.
Bây giá» há» thấy mặt gã có vẻ má»™t chà ng thiếu niên hà o phú, trong lòng Ä‘á»u rất đỗi ngạc nhiên.
Có Ä‘iá»u há» vốn ngưỡng má»™ đại danh cá»§a Trần Cáºn Nam, Ä‘á»u cho rằng gã là đệ tá» cá»§a Trần Tổng đà chá»§ thì tất nhiên có chá»— nghệ thuáºt kinh ngưá»i, nên không dám coi thưá»ng gã.
Má»i ngưá»i ngồi ngoà i tiêu cục uống trà rồi kéo đến ngõ Dương Liêu là nÆ¡i hai gã há» Bạch tạm trú.
Vi Tiểu Bảo cùng Mã Phó Nhân và Diêu Xuân là ba ngưá»i ngồi kiệu.
Còn Lôi Nhất Khiếu và Vương Võ Thông cưỡi ngựa.
Ngoà i ra hết thảy anh em Ä‘á»u Ä‘i bá»™ theo sau.
Cả Huyá»n Trinh đạo nhân và Phà n Cương Ä‘á»u là những nhân váºt nổi danh, Vương Võ Thông muốn lấy ngá»±a cho há» cưỡi, nhưng Huyá»n Trinh sợ ngưá»i ta chú ý, nhất định không chịu.
|

05-11-2011, 10:52 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 35
Nguồn: Sưu tầm
Lá»™c Äỉnh Ký - Hồi 35 : Xót Huynh Trưởng Nhị Hiệp Khóc Ròng
Ãoà n ngưá»i kéo đến toà nhà cánh cổng sÆ¡n son ở trong ngõ Dương Liá»…u.
Mã Ngạn Siêu tiến lại gõ cổng thì đột nhiên vẳng nghe phÃa trong có tiếng ngưá»i khóc.
Quần hà o sá»ng sốt ngá»ng đầu ngó lên thấy ngoà i cổng treo hai ngá»n đèn lồng sắc trắng tá» dấu hiệu nhà có tang sá»±.
Mã Ngạn Siêu khẽ giáºt vòng cổng.
Sau một lúc, cánh cổng mở.
Má»™t ngưá»i quản gia vừa xuất hiện, Mã Ngạn Siêu liá»n đưa ra năm tấm thiếp, nói:
- Võ Thắng tiêu cục, Ãà m Thoái môn, Thiên Ãịa há»™i Ä‘á»u có mấy vị đến bái phá»ng Bạch đại hiệp và Bạch nhị hiệp.
Lão quản gia vừa nghe nói đến ba chữ "Thiên Ãịa há»™i" đã mắt trợn ngược, mặt đầy vẻ giáºn dữ ngó trừng trừng má»i ngưá»i.
Lão đón lấy bái thiếp rồi không nói câu gì, chạy và o liá»n.
Mã Phó Nhân tuy đã tuổi già mà tÃnh tình cá»±c kỳ nóng nảy.
Lão tức quá, không nhịn được, lên tiếng:
- Tên nô tà i nà y tháºt vô lá»… !
Vi Tiểu Bảo cũng nói:
- Mã lão gia nói đúng đó !
Gã rất uý kỵ ngưá»i trong Má»™c vương phá»§, chỉ trông cáºy và o bá»n Mã Phó Nhân, Vương Võ Thông nhất định sẽ giúp bên mình. Nếu xảy cuá»™c động thá»§ gã được mấy tay trợ lá»±c.
Hồi lâu, má»™t hán tá» lối ngoà i ba chục tuổi chạy ra. Gã nà y thân thể cao lá»›n, mặc đồ sô gai, toà n thân tang phục , hai mắt đỠsá»ng, nước mắt chưa khô.
Gã chắp tay nói:
- Vi hương chá»§ ! Mã lão gia ! Vương tổng tiêu đầu cùng các vị . Tại hạ không biết các vị giá lâm, không kịp ra xa đón tiếp, tháºt là có lá»—i. Tại hạ là Bạch Hà n Phong xin chà o liệt vị.
Quần hà o chắp tay đáp lễ.
Bạch Hà n Phong má»i má»i ngưá»i và o sảnh đưá»ng.
Mã Phó Nhân nóng tÃnh há»i ngay:
- Bạch nhị hiệp mình mặc hiếu phục. Không hiểu trong quý phủ có vị nà o từ trần?
Bạch Hà n Phong đáp :
Ãây là gia huynh Bạch Hà n Tùng bất hạnh vừa tạ thế.
Mã Phó Nhân giáºm chân há»i:
- Ãáng tiếc ! Tháºt là đáng tiếc . Bạch thị song má»™c là cặp hổ tướng trong Má»™c vương phá»§, tiếng tăm lừng lẫy trên chốn giang hồ. Bạch đại hiệp Ä‘ang tuổi thanh niên, không hiểu mắc chứng bệnh gì mà tạ thế?
Má»i ngưá»i vừa và o sảnh đưá»ng, chưa kịp ngồi xuống, Bạch Hà n Phong nghe Mã Phó Nhân há»i váºy liá»n quay phắt lại, cặp mắt dưá»ng toé lá»a, lá»›n tiếng há»i lại:
- Mã lão gia ! Tại hạ sở dÄ© tôn kÃnh lão gia chỉ vì lão gia là má»™t vị tiá»n bối trong võ lâm, nên đã đối xá» theo lá»….
Lão gia đã biết rồi còn giả vá» há»i. Phải chăng có ý trà o phúng bá»n tại hạ?
Vi Tiểu Bảo thấy Bạch Hà n Phong đột nhiên nổi giáºn thì trong lòng không khá»i kinh hãi, bất giác lùi lại má»™t bước .
Mã Phó Nhân sá» chòm râu bạc há»i:
- Lạ thiệt ! Lạ thiệt ! Lão phu không biết má»›i há»i, sao Bạch nhị hiệp lại bảo biết rồi mà há»i giả vá»? Bạch nhị hiệp mất vị huynh trưởng dÄ© nhiên trong lòng Ä‘au xót, nhưng cÅ©ng không nên nặng lá»i vá»›i lão phu má»›i phải.
Bạch Hà n Phong hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Má»i các vị hãy an toạ.
Mã Phó Nhân lẩm bẩm một mình:
- Ngồi thì ngồi chứ có sợ ai?
Lão nhìn Vi Tiểu Bảo nói:
- Vi hương chủ ! Xin hương chủ thượng toạ.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Không dám. Mã gia ngồi bên trên mới phải.
Bạch Hà n Phong coi bái thiếp biết trong đám khách nà y có hương chá»§ trong Thanh Má»™c đưá»ng cá»§a Thiên Ãịa Há»™i tên gá»i Vi Tiểu Bảo . Gã không ngá» thằng nhá» nà y lại là Vi hương chá»§. Gã vừa lấy là m kỳ vừa tức giáºn vươn tay chụp lấy cổ tay trái Vi Tiểu Bảo quát há»i:
- Ngươi là Vi hương chá»§ ở Thiên Ãịa Há»™i ư?
Luồng kình lực phát chụp nà y rất mạnh là m cho Vi Tiểu Bảo đau thấu xương.
Gã "úi" lên má»™t tiếng la là ng. Gã Ä‘au xuýt ngất ngưá»i. Hai hà ng nước mắt nhá» xuống má.
Huyá»n Trinh đạo nhân nói:
- Khách đến nhà mà Bạch nhị hiệp đối xá» thế nà y thì khinh ngưá»i thiệt !
Ãạo nhân phóng ngón tay nhằm Ä‘iểm và o nách Bạch Hà n Phong.
Bạch Hà n Phong đưa tay gạt, buông Vi Tiểu Bảo ra lùi lại một bước nói:
- Tại hạ cam bỠđắc tội.
Vi Tiểu Bảo ná»a ngưá»i tê nhức, không nhúc nhÃch được, nét mặt buồn rầu, gã đưa tay áo lên lau nước mắt .
DÄ© nhiên Bạch Hà n Phong vô cùng kinh ngạc , mà cả bá»n Mã Phó Nhân, Vương Võ Thông và má»i ngưá»i trong Thiên Ãịa Há»™i Ä‘á»u kinh hãi. Há» nhìn thấy Bạch Hà n Phong xá» chiêu "Hồ trảo công" . Sá»± thá»±c tuy thá»§ pháp nà y rất lợi hại, nhưng không phải là chẳng thể né tránh được . Huống chi Vi hương chá»§ đã là đệ tá» cá»§a Trần Cáºn Nam, ai cÅ©ng yên trà gã có thừa bản lãnh né tránh. NgỠđâu chẳng những gã không đỡ đòn được lại còn sa lệ la là ng thì tháºt là má»™t kỳ sá»± trong võ lâm.
Bá»n Huyá»n Trinh, Phà n Cương, Mã Ngạn Siêu thẹn quá mặt đỠđến mang tai vì thấy vị hương chá»§ cá»§a mình kém cá»i quá chừng.
Bạch Hà n Phong lại nói:
- Xin lá»—i hương chá»§, gia huynh bất hạnh bị ngưá»i Thiên Ãịa Há»™i hạ độc thá»§ gia hại đến ná»—i phải uổng mạng . Tại hạ trong lòng Ä‘au xót. . .
Gã chưa dứt lá»i, má»i ngưá»i đã tranh nhau há»i má»—i ngưá»i má»™t câu:
- Sao?
- Bạch đại hiệp bị ngưá»i Thiên Ãịa Há»™i sát hại ư?
- Là m gì có chuyện đó?
Nhất định không có chuyện đó.
Bạch Hà n Phong đứng phắt dáºy lá»›n tiếng:
- Các vị bảo không có chuyện nà y, chẳng lẽ ca ca của tại hạ không chết mà bịa chuyện ư? Các vị lại đây mà nghe cho rõ.
Gã lại vươn tay ra nhằm chụp cánh tay trái Vi Tiểu Bảo .
Huyá»n Trinh đạo nhân và Phà n Cương đã đỠphòng từ trước. Vừa thấy cánh tay Bạch Hà n Phong giÆ¡ lên, hai ngưá»i đồng thá»i động thá»§. Má»™t ngưá»i táºp kÃch sau lưng, má»™t ngưá»i tấn công trước ngá»±c.
Bạch Hà n Phong không chụp được cánh tay Vi Tiểu Bảo liá»n nghiêng mình bước xéo tá»›i, song chưởng đánh ra hai bên.
Huyá»n Trinh vung chưởng tay trái lên gạt, còn tay mặt phóng chưởng đánh ra.
Phà n Cương cùng Bạch Hà n Phong đã giao nhau một chưởng đánh binh một tiếng.
Bạch Hà n Phong lại biến chiêu Ä‘iểm và o cổ há»ng Huyá»n Trinh.
Huyá»n Trinh nghiêng mình né tránh. Phà n Cương hắng dặng má»™t tiếng lùi lại ba bước .
Bống nghe đánh " ầm" một tiếng . Sống lưng Phà n Cương đụng và o cây cột.
Thế là Bạch Hà n Phong thi triển hai chiêu hất được Phà n Cương ra, và bức bách Huyá»n Trinh phải lùi lại. Thá»§ pháp cá»§a gã rất lợi hại và giữ được phong độ danh gia .
Bá»n Mã Phó Nhân thấy thế không nhịn được báºt tiếng hoan hô .
Phà n Cương bị đụng Ä‘au quá, phát cáu há»i:
- Ãánh nữa không?
Gã lại toan nhảy xổ tới tái đấu.
Bạch Hà n Phong nói:
Ãại ca ta đã chết vá» tay các ngươi, má»™t mình ta cÅ©ng không muốn sống nữa. Bá»n cẩu súc sinh Thiên Ãịa Há»™i các ngươi xông và o cả Ä‘i.
Ãiệt Ãả danh y Diêu Xuân là con ngưá»i trì trá»ng, hai tay chắp để sau lưng, lên tiếng:
- Khoan rồi hãy động thá»§. Trong vụ nà y e có sá»± hiểu lầm. Bạch nhị hiệp cứ khăng khăng là Bạch đại hiệp bị ngưá»i Thiên Ãịa Há»™i hạ sát, nhưng thá»±c tình thế nà o xin nói rõ cho hay.
Bạch Hà n Phong hùng hổ đáp :
- Các ngưá»i và o đây mà coi.
Rồi gã sùng sục rảo bước Ä‘i và o ná»™i đưá»ng.
Quần hùng thấy bên mình đông ngưá»i nên không sợ đối phương có âm mưu nguỵ kế gì, liá»n tiến và o theo .
Má»i ngưá»i vừa đến sân sau liá»n đứng dừng lại, nhìn thấy nhà háºu sảnh có đặt linh đưá»ng.
PhÃa sau bức mà n tang đặt má»™t cá»— quan tà i. Ngưá»i chết nằm trên quan tà i để hở ná»a cái đầu và hai chân.
Bạch Hà n Phong vén mà n lên lớn tiếng la:
- Ca ca Æ¡i. Ca ca chết mà không nhắm mắt được . Hay dở gì tiểu đệ cÅ©ng giết mấy tên cẩu súc sinh trong Thiên Ãịa Há»™i để trả thù cho ca ca.
Giá»ng nói khà n khà n tá» ra gã đã khóc nhiá»u đến khan tiếng.
Bá»n Mã Phó Nhân, Diêu Xuân, Lôi Nhất Khiếu, Vương Võ Thông bốn ngưá»i tiến lại gần coi thấy ngưá»i chết quả nhiên là Bạch Hà n Tùng trong Bạch thị Song Má»™c.
Diêu Xuân ngắm nghÃa ngưá»i chết rất kỹ rồi đưa tay sá» và o uyển mạch.
Bạch Hà n Phong cưá»i lạt nói:
- Nếu các hạ mà cứu sống được tệ ca ca thì tại hạ xin dáºp đầu lạy ngà n lạy
Diêu Xuân thở dà i nói:
- Bạch nhị hiệp ! Ngưá»i đã chết chẳng thể nà o sống lại được. Nhị hiệp nên bá»›t ná»—i Ä‘au thương. Ngưá»i đánh chết Bạch đại hiệp có đúng là đệ tá» trong Thiên Ãịa Há»™i không? Nhị hiệp không nháºn lầm đấy chứ?
Bạch Hà n Phong la lên:
- Tại hạ. .. nháºn lầm ư?
Má»i ngưá»i thấy gã quá đỗi bi thương tá» ra tình cốt nhục cá»±c kỳ thâm trá»ng nên trong lòng Ä‘á»u buồn bã.
Phà n Cương cÅ©ng hết cả giáºn dá»—i bụng bảo dạ:
- Gã mất ngưá»i huynh trưởng nên động thá»§ trầm trá»ng, mình không thể trách được.
Bạch Hà n Phong thõng tay ra đứng trước linh đưá»ng lá»›n tiếng:
- Hung thá»§ gia hại đại ca ca ta là Từ lão tặc, hà ng ngà y bán thuốc ở Thiên Kiá»u. Ta đã há»i dò được tên lão tặc đó là Từ Thiên Xuyên, ngoại hiệu là Bát Tý Viên Hầu. Tên lão tặc đó có chức pháºn trong Tham Thái đưá»ng ở Thiên Ãịa Há»™i. Có đúng thế không? Các ngưá»i không cãi được nữa chứ?
Bá»n Phà n Cương, Huyá»n Trinh ngÆ¡ ngác nhìn nhau. Nguyên hỠđến hẻm Dương Liá»…u để vấn tá»™i Bạch thị song Má»™c , hạch há»i vì lẽ gì đánh ngưá»i trá»ng thương? Không ngỠđại hiệp Bạch Hà n Tùng trong Bạch thị song Má»™c lại chết vì tay Từ Thiên Xuyên.
Phà n Cương thở dà i nói:
- Bạch lão nhị! Từ Thiên Xuyên tức Từ đại ca là má»™t anh em trong Thiên Ãịa Há»™i, đúng là sá»± thá»±c. Có Ä‘iá»u y...
Bạch Hà n Phong lá»›n tiếng há»i:
- Y là m sao?
Phà n Cương đáp :
- Y đã bị các vị đánh thà nh trá»ng thương chỉ còn thoi thóp thở, không hiểu sống chết thế nà o? Chẳng giấu gì lão nhị, bữa nay chúng ta đến đây tưởng để chất vấn anh em lão nhị tại sao lại hạ độc thá»§ đánh Từ đại ca đến thế?
Không ngá». . . không ngá». . . Hỡi ôi ! ...
Hắn than thở như váºy, quần hùng Ä‘á»u hiểu chá»— dụng ý cá»§a hắn.
Bạch Hà n Phong tức giáºn đáp :
- Ãừng nói Từ lão tặc chưa chết, dù hắn có chết rồi thì tên lão tặc không bằng giống chó giống lợn đó cÅ©ng không đáng thưá»ng mạng cho ca ca ta.
Phà n Cương cÅ©ng tức giáºn nói:
- Ngươi ăn nói thô lá»— như váºy đâu có phải là tác phong cá»§a trang hảo hán trong võ lâm? Theo ý ngươi thì bây giá» là m thế nà o?
Bạch Hà n Phong gầm lên:
- Ta. . . ta không biết. Ta muốn Ä‘em bá»n chó lợn trong Thiên Ãịa Há»™i các ngươi giết cho kỳ hết .
Gã xoay mình rút má»™t thanh cương Ä‘ao gói ở bên ngưá»i chết ra.
Dưới ánh thanh quang lấp loáng, Bạch Hà n Phong nhảy chồm lên như con hổ điên khùng .
Bá»n Phà n Cương, Huyá»n Trinh ở Thiên Ãịa Há»™i cÅ©ng tá»›i tấp rút khà giá»›i bên mình ra, chuẩn bị nghinh địch.
Ãá»™t nhiên có ngưá»i lá»›n tiếng la:
- Không nên động thủ !
Thanh âm nà y là m chấn động mà ng tai má»i ngưá»i.
Bỗng thấy Hổ Diện Bá Vương Lôi Nhất Khiếu giỠhai tay lên đứng trước linh toà hô lớn:
- Bạch nhị hiệp ! Nhị hiệp muốn giết ngưá»i thì giết quách ta Ä‘i cho rồi .
Lão nà y cái hỠđã hay, cái tên còn hay hơn . Lão quát mấy tiếng quả nhiên oai như sấm sét.
Bạch Hà n Phong vì quá thương anh thà nh ra thần trà thất thưá»ng .
Bây giỠgã nghe lão quát một hồi, đầu óc hơi tỉnh táo lại.
Gã há»i:
- Ta giết lão là m chi? Ca ca ta có bị lão giết đâu?
Lôi Nhất Khiếu đáp :
- Những bạn hữu đây là ngưá»i Thiên Ãịa Há»™i nhưng cÅ©ng không giết chết lệnh ca ca . HÆ¡n nữa những há»™i viên Thiên Ãịa Há»™i khắp thiên hạ Ãt ra là có đến năm chục vạn ngưá»i, nhị hiệp giết chết hết được chăng?
Bạch Hà n Phong chưng há»ng rồi la lá»›n:
- Giết được tên nà o hay tên ấy, cặp nà o hay cặp ấy.
Ãá»™t nhiên ngoà i cá»a văng vẳng có tiếng vó ngá»±a rất cấp bách, dưá»ng như mưá»i mấy ngưá»i kỵ mã Ä‘ang tiến và o ngõ Dương Liá»…u.
Diêu Xuân nói :
- Chỉ sợ quan binh kéo đến, các anh em hãy thu khà giới lại.
Bá»n Phà n Cương, Huyá»n Trinh thấy Lôi Nhất Khiếu đứng chắn phÃa trước, Bạch Hà n Phong khó mà xông lại đả thương ngưá»i được, liá»n thu khà giá»›i lại.
Bạch Hà n Phong nói:
- Dù là ông trá»i đến, ta cÅ©ng không sợ.
Tiếng vó ngá»±a má»—i lúc má»™t gần. Há» Ä‘i tá»›i cá»a tiệm liá»n dừng lại. Tiếng vòng cá»a leng keng vang lên.
Bên ngoà i có tiếng ngưá»i gá»i:
- Bạch nhị đệ ! Ta đây mà .
Bóng ngưá»i thấp thoáng, má»™t ngưá»i vượt tưá»ng nhảy và o . Ngưá»i nà y cỡ ngoà i bốn chục tuổi, mặc quần áo bằng vóc mà u đồng, oai phong lẫm liệt .
Hắn biến sắc mặt cất giá»ng run run nói:
- Quả nhiên... là Bạch đại đệ... là Bạch đại đệ...
Bạch Hà n Phong bỠthanh cương đao xuống quay ra nghinh tiếp .
Gã la lên :
- Tô tứ ca ! Ca ca của tiểu đệ... y... y. ..
Gã nghẹn ngà o rồi khóc rống lên không nói lên lá»i nữa.
Bá»n Mã Phó Nhân, Phà n Cương, Huyá»n Trinh Ä‘á»u tá»± há»i:
Phải chăng ngưá»i nà y là Thánh Thá»§ cư sÄ© Tô Cương ở trong Má»™c vương phá»§?
Lúc nà y cá»a lá»›n đã mở rá»™ng . Mưá»i mấy ngưá»i kéo ùa và o có cả nam lẫn nữ.
Há» xông tá»›i trước thi thể nhìn nháºn kỹ ngưá»i chết rồi mấy phu nhân kêu trá»i gá»i đất khóc rống lên.
Má»™t phu nhân trung niên là vợ lá»›n Bạch Hà n Tùng, còn ngưá»i Ãt tuổi hÆ¡n là vợ nhá» Bạch Hà n Phong.
Bá»n Phà n Cương, Huyá»n Trinh Ä‘á»u bẽn lẽn, nghÄ© thầm:
- Chuyến nà y bá»n mình đến đây, tháºt xúi quẩy, chẳng để cho ngưá»i ta đánh đòn thì cÅ©ng bị thoá mạ, không còn cách nà o tránh khá»i nữa. Nhà há» có tang sá»± thì khó mà lý luáºn phải trái vá»›i hỠđược . Bá»n há» khóc đến chết Ä‘i sống lại, mình chỉ còn biện pháp chuồn Ä‘i là hÆ¡n.
Má»i ngưá»i đưa mắt ra hiệu cho nhau rồi xoay mình cất bước .
Bạch Hà n Phong quát há»i:
- Ãịnh trốn chăng? Không phải chuyện dá»… dà ng thế được.
Gã xông tới phóng chưởng nhằm sau lưng đánh và o Phà n Cương.
Phà n Cương tức giáºn há»i lại:
- Ai trốn chạy?
Hắn vung tay trái lên gạt chứ không trả đòn.
Bá»n Huyá»n Trinh Ä‘á»u đứng cả lại.
Hán tá» há» Tô há»i:
- Bạch nhị đệ . Những vị nà y là ai?
Bạch Hà n Phong đáp :
- Bá»n chúng là quân chó má ở Thiên Ãịa Há»™i. Gia huynh... Gia huynh bị bá»n chúng sát hại.
Gã vừa nói câu nà y, bao nhiêu ngưá»i Ä‘ang phục xuống khóc trước linh đưá»ng Ä‘á»u đứng phắt cả dáºy.
Những tiếng loảng choảng vang lên không ngớt , ánh gươm đao sáng loà .
Láºp tức bao nhiêu khách đến Ä‘á»u bị bao vây.
Cả bá»n Mã Phó Nhân, Diêu
Xuân, Lôi Bất Khiếu, Vương Võ Thông, bốn ngưá»i nà y cÅ©ng bị hãm vòng vây
Vương Võ Thông cưá»i ha hả nói:
- Mã đại ca ! Lôi huynh đệ ! Diệu đại phu! Chúng ta gia nháºp Thiên Ãịa Há»™i hồi nà o? Ãức hạnh cá»§a chúng ta e rằng chưa đủ tư cách xách giầy cho bạn hữu Thiên Ãịa Há»™i.
Hán tá» trung niên há» Tô chắp tay há»i:
- Mấy vị đây không phải là nhân váºt Thiên Ãịa Há»™i ư? Vị nà y là Diêu đại phu. Còn tên huý là Xuân thì phải?
Ãoạn y tá»± giá»›i thiệu:
- Tại hạ là Tô Cương được tin đại huynh đệ há» Bạch bất hạnh từ trần, nên từ Uyển Bình láºt Ä‘áºt tá»›i đây.
Trong lúc Ä‘au thương, tại hạ chưa kịp thỉnh giáo. Tháºt là thất lá»….
Y nói rồi chắp tay vái chà o má»i ngưá»i.
Vương Võ Thông chắp tay cưá»i nói:
- Không dám! Không dám! Thánh Thá»§ cư sÄ© quả nhiên danh bất hư truyá»n, đúng là nhân váºt biết nhiá»u hiểu rá»™ng lại có phong độ anh hùng.
Ãoạn hắn giá»›i thiệu từng ngưá»i.
Ãầu tiên hắn trá» và o Vi Tiểu Bảo nói:
- Vị nà y là Vi hương chá»§ ở Thanh Má»™c ÃÆ°á»ng trong Thiên Ãịa Há»™i.
Bá»n Tô Cương đã biết Thiên Ãịa Há»™i gồm có 10 đưá»ng mà vị Hương chá»§ má»—i đưá»ng Ä‘á»u là anh hùng hà o kiệt, mình mang tuyệt kỹ. Thế mà Vi Hương chá»§ hiển nhiên là má»™t gã thiếu niên nhà giầu, miệng còn hôi sữa thì trong lòng không khá»i kinh ngạc . Nhưng y là ngưá»i trầm tÄ©nh giữ vẻ thản nhiên chắp tay vái nói:
- Tại hỠngưỡng mộ thanh danh hương chủ từ lâu.
Bá»n Vương Võ Thông đã giá»›i thiệu cả rồi. Bây giá» Tô Cương dẫn gã Ä‘i giá»›i thiệu vá»›i hai ngưá»i sư huynh đệ cá»§a y, ba ngưá»i sư huynh sư đệ cá»§a há» Bạch. Sau nữa đến bá»n đồ đệ cá»§a Tô Cương.
Vị phu nhân của Bạch Hà Tùng nằm phục xuống trước thi thể lang quân khóc lóc rất thống thiết.
Vợ Bạch Hà n Phong vừa khóc lóc vừa khuyên giải.
Hai ngưá»i nà y không là m lá»… tương hiến.
Diêu Xuân nói :
Bạch nhị hiệp ! Vì duyên cá»› gì Bạch đại hiệp lại xảy cuá»™c đấu tranh vá»›i Thiên Ãịa Há»™i?
Xin Bạch nhị hiệp nói lại cho bá»n tại hạ nghe.
Y hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói tiếp :
- Má»™c Vương phá»§ ở Vân Nam là má»™t gia đình mà ngưá»i Võ Lâm Ä‘á»u kÃnh ngưỡng.
Mặt khác luáºt lệ cá»§a Thiên Ãịa Há»™i cÅ©ng cá»±c kỳ nghiêm ngặt chứ không phải hạng ngưá»i ngang ngược vô lý.
Thiên hạ sự không ra ngoà i lẽ phải.
Câu chuyện bữa nay cÅ©ng không thể chỉ lấy võ công không mà giải quyết được . Ở đây Mã Võ sư, Lôi huynh đệ, Vương tổng tiêu đầu và tại hạ cÅ©ng hai bên Ä‘á»u chưa có mối giao tình thân máºt, nhưng cÅ©ng hâm má»™ thanh danh mÃ
sinh lòng kÃnh nể. Bạch nhị hiệp ! Xin nhị hiệp vì chút bạch diện cá»§a bá» tại hạ mà nói rõ nguyên do cho biết được chăng?
Vương Võ Thông nói theo :
- Thá»±c tình mà nói chỉ các bạn ở Thiên Ãịa Há»™i quả chưa hay tin Bạch đại hiệp từ trần, nếu không thì dÄ© nhiên chẳng ai tá»›i đây để hứng lấy những Ä‘iá»u vô vị là m chi.
Tô Cương há»i:
- Váºy Vi hương chá»§ cùng các vị bằng hữu đến tệ xá» vì việc gì?
Vương Võ Thông cưá»i ha hả đáp :
- Bá»n tại hạ là ngưá»i ngay thẳng không nói chuyện giả dối. Theo lá»i các bạn ở Thiên Ãịa Há»™i thì TỠđại ca tức Từ Thiên Xuyên bị Bạch Thị Song hiệp đánh thà nh trá»ng thương, tÃnh mạng y nguy trong sá»›m tối không biết lúc nà o.
Hiệp vị Từ đại ca đó nói không nên lá»i nữa rồi, nên bá» hỠđà nh má»i bá»n tại hạ mấy ngưá»i già nua đến quý xứ để há»i cho biết rõ ngá»n ngà nh.
Tô Cương há»i:
- Thế các vị đến đây để há»i tá»™i chăng?
Vương võ Thông đáp :
- Cái đó thì không dám. Mấy ngưá»i trong bá»n tại hạ bất quá đã Ä‘i ăn cÆ¡m há»›t thiên hạ được bạn hữu giang hồ nể mặt má»™t chút. Còn chuyện gian ngay phải trái đã có công lý, chẳng ai dám táng táºn lương tâm mà nhắm mắt nói bừa.
Tô Cương gáºt đầu nói:
- Vương tổng tiêu đầu nói phải lắm. Má»i các vị hãy ngồi xuống đây đã rồi hãy nói chuyện.
Y xoè tay sai bá»n sư đệ thu lượm khà giá»›i.
Bạch Hà n Phong vẫn chưa chịu buông cương đao ra .
Tô Cương má»i má»i ngưá»i ngồi, nhưng trong nhà khách không có đủ chá»—, y cùng bá»n sư đệ, đồ đệ phải đứng tiếp khách.
Tô Cương nói :
Bạch nhị đệ ! Ãầu Ä‘uôi sá»± tình lúc đó ra là m sao? Nhị đệ nên kể lại cho má»i ngưá»i nghe .
Bạch Hà n Phong hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nói:
- Chiá»u hôm kia...
Gã má»›i nói được mấy tiếng khà tức đã xông lên. Tay cầm cương Ä‘ao vung múa. Nhưng gã nghÄ© tá»›i cỠđộng nà y thô lá»— quá liá»n liệng cương Ä‘ao xuống đất đánh choang má»™t tiếng, là m vỡ tan mấy viên gạch. Gã thở mạnh má»™t hÆ¡i rồi nói:
- Chiá»u hôm kia tại hạ cùng gia huynh ngồi uống rượu trên má»™t toà tá»u lầu ở Thiên Kiá»u bá»—ng có má»™t vị quan viên tiến lên , Ä‘em theo bốn tên gia Ä‘inh . Bá»™ tịch bốn tên nà y tháºt khả ố! Chúng kêu rượu gá»i thịt bằng tiếng thổ ngữ ở Vân Nam.
Tô Cương "ồ" má»™t tiếng rồi há»i:
- Bá»n há» nói tiếng Vân Nam ư?
Bạch Hà n Phong đáp :
- Tại hạ cùng gia huynh nghe khẩu âm há» liá»n để ý.
Bá»n Vương Võ Thông, Phà n Cương Ä‘á»u biết Má»™c vương phá»§ truyá»n Ä‘á»i trấn thá»§ ở Vân Nam.
Bá»n Tô Cương, Bạch Hà n Phong Ä‘á»u sinh trưởng ở Vân Nam.
Bây giá» hỠđến thà nh Bắc KÃnh mà nghe thổ âm ngưá»i đồng hương thì dÄ© nhiên hỠđể ý.
Bạch Hà n Phong nói:
- Vị quan viên nà y vừa uống rượu vừa chỉ trÃch món ăn nấu không ngon.
Y nói những gì bá»n chúng ta ở Vân Nam thổi cÆ¡m là m sao, nấu nướng thế nà o cho chá»§ quán nghe.
Dĩ nhiên bốn tên gia đinh cũng phụ hoạ theo .
Gia huynh nghe nói lấy là m thú vị, tuy ngồi bà n khác mà cũng nói chõ sang mấy câu.
Gã ngừng lại một chút rồi kể tiếp :
- Vị quan viên kia thấy bá»n tại hạ cÅ©ng là ngưá»i Vân Nam má»i sang ngồi chung bà n. Anh em tại hạ xa nhà đã lâu, Ä‘á»u muốn biết tình hình cố hương nên thấy vị quan viên nà y ở Vân Nam má»›i tá»›i liá»n sang ngồi cùng bà n vá»›i y.
Trong khi trò chuyện, vị quan viên nà y tá»± giá»›i thiệu tên gá»i Dương Nhất Phong.
Hắn được Ngô Tam Quế phái đến là m tri huyện Khúc Tĩnh.
Tô Cương há»i:
- Có phải Bạch nhị đệ bảo y nói tiếng Vân Nam không?
Bạch Hà n Phong đáp :
- Y là ngưá»i Ãại Lý, tỉnh Vân Nam. Theo lệ luáºt thì ngưá»i Vân Nam không thể là m quan địa phương ở tỉnh Vân Nam được . Nhưng Dương Nhất Phong nhÆ¡n nhÆ¡n đắc ý nói gã là ngưá»i cá»§a Bình Tây Vương uá»· phái nên không cần đến thể lệ kia.
|

05-11-2011, 10:53 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 36
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 36
Bất đồng chÃnh kiến, Ä‘ang bạn ra thù
Phà n Cương lớn tiếng thoá mạ:
- Con mẹ nó ! Tên đại Hán gian Ngô Tam Quế phái uỷ một tên cẩu quan mà cũng ra vẻ ngang tà ng.
Bạch Hà n Phong đưa mắt nhìn Phà n Cương gáºt đầu nói:
- Phà n... Phà n huynh đệ nói đúng lắm. Nhưng vì gia huynh muốn thám thÃnh tình hình cố hươngnên phải tâng bốc hắn mấy câu. Tên cẩu quan cà nglấy là m đắc ý. Hắn bảo những viên quan do Ngô TamQuế uá»· phái kêu bằng "Tây tuyển" để ngụ ý do Bình Tây Vương lá»±a chá»n. Những quan viên lá»›n nhá» toà n tỉnhVân Nam dÄ© nhiên Ä‘á»u do Ngô Tam Quế phái đến. Cảba tỉnh Tứ Xuyên, Quảng Tây, Qúy Châu, những viênquan Tây tuyển so vá»›i những ngưá»i cá»§a Hoà ng đế phái đếncòn lên hương hÆ¡n. Tá»· dụ trong những địa hạt nà y cóchá»— khuyết triá»u đình phái ngưá»i đến, Ngô Tam Quế cÅ©ngphái ngưá»i đến thì ai đến trước là được. Những quanviện bốn tỉnh Vân Nam, Qúy Châu, Tứ Xuyên, QuảngTây mà có chá»— khuyết thì dÄ© nhiên CônMinh (thá»§ phá»§ tỉnh Vân Nam) biết trước rồi từ Côn Minh pháingưá»i đến còn nhanh hÆ¡n quan viên ở Bắc Kinh tá»›i. Vìthế mà quan cá»§a triá»u đình gá»i đến bao giá» cÅ©ng cháºm chânhÆ¡n những quan viên "Tây tuyển".
Nguyên Bình Tây Vương Ngô Tam Quế láºp được công lá»›n vá»›i triá»u đình nhà Mãn Thanh mà thu phụcgiang sÆ¡n là hoà n toà n trông và o cônglao cá»§a Bình Tây Vương. Vì thế triá»u đình đặcbiệt ưu đã Ngô Tam Quế. Ngô Tam Quế có bản tâu vá» triá»u bất cứ việc gì cÅ©ng được chuẩn y.
Vương Võ Thông nói:
- Viên quan đó nói váºy là đúng sá»± thá»±c. Tiểu đệ là m nghá» bao tiêu trong bốn tỉnh miá»n Tây Namđã nhìn rõ má»™t giải Vân Quý, ngưá»i ta chỉbiết có Ngô Tam Quế chứ không biết đến Hoà ng đế.
Bạch Hà n Phong nói:
Tên Dương Nhất Phong còn bảo theo luáºt lệ cá»§a triá»u đình thì ai Ä‘i là m tri huyện Ä‘á»u phải đến kinh thà nh yếtkiến Hoà ng đế để Hoà ng đế phong chức. Hắn đến Bắc Kinh là để và o yết kiến Hoà ng đế.
Hắn còn nói Bình Tây vương đã phong quan cho hắn rồi, váºy việc đến kinh triá»u kiến Hoà ng đế chỉ là má»™t thá»§ tục thông thưá»ng.
Bạch Hà n Phong ngừng lại một chút rồi kể tiếp :
Dương Nhất Phong uống mấy chung rồi lại nói cà ng đắc ý.
Gia huynh liá»n bảo hắn :
- Dương đại nhân đến Khúc TÄ©nh là m quan thì ra ngưá»i bản tỉnh lại là m quan ngay ở bản tỉnh để tạo phúc cho nhân dân, tháºt là quý hoá !
Dương Nhất Phong cưá»i ha hả nói:
- Cái đó đã hẳn !
Giữa lúc ấy, đột nhiên ở bà n khác có ngưá»i xen và o.
Tên lão tặc. .. Tên lão tặc đó cùng ta... có mối thâm cừu.
Hắn nói tá»›i đây bá»—ng đứng phắt dáºy, mặt đỠbừng lên.
Tô Cương há»i:
- Có phải hắn là Bát Tý Viên Hầu Từ Thiên Xuyên không?
Bạch Hà n Phong gáºt đầu đáp:
- ChÃnh hắn...
Bạch Hà n Phong tức quá tá»±a hồ cổ há»ng nghẹn hÆ¡i nóikhông ra lá»i.
Sau một lúc gã nói tiếp :
- ChÃnh là tên lão tặc đó. Hắn ngồi bên cái bà n con cạnh cá»a sổ nói:
- Ngưá»i bản tỉnh là m quan trong bản tỉnh thì đục khoét cà ng tiện hÆ¡n.
- Anh em tại hạ để mặc cho tên lão tặc nói gìthì nói, không muốn giây lá»i vá»›i hắn.
Huyá»n Trinh lạnh lùng nói:
- Bạch nhị hiệp ! Từ tam ca nói câu đó kể cũng đúng.
Bạch Hà n Phong hắng giá»ng má»™t tiếng rồi đáp :
- Hắn nói câu ấy thì phải rồi, tại hạ có bảo hắn nói lầm đâu. Nhưng... nhưng ai bảo hắn giây và o việc ngưá»i ta?
Hắn mà không nói câu đó thì việcgì đến nỗi xảy chuyện rắc rối?
Huyá»n Trinh thấy Bạch Hà n Phong nóng nẩy không nói gì nữa.
Bạch Hà n Phong lại nói tiếp :
- Dương Nhất Phong nghe tên lão tặc nói câu đó thì nổi giáºn đùng đùng.
Hắn quay đầu nhìn lại thấy tên lão tặc là kẻ già nua lưng còng, mặt mũi đê tiện.
Trên bà n lại để cái rương thuốc, bên ghế cắm một lá cỠbán thuốc cao.
Hắn liá»n quát mắng :
- Lão già bất tỠnà y! Ngươi nói láo gì thế?
Bốn tên gia Ä‘inh đã nhảy xổ đến Ä‘áºp bà n thoá mạ tên lão tặc.
Một tên nắm lấy cổ áo lão.
Tại hạ mắt kém không nhìn ra võ công tên lão tặc đó cao cưá»ng, lại cho là hắn nhân lúc phẫn khÃch buông lá»i mạt sát. Tại hạ còn lo lão bị bá»n gia Ä‘inh đánh đòn nên chạy lại giả vá» khuyên giải mà thá»±c ra là để đẩy lui bá»n chúng.
Huyá»n Trinh lên giá»ng tán thưởng :
- Bạch nhị hiệp hoà i bão nhân nghĩa. Quả là anh hùng hảo hán.
Trong lòng lão đã có chá»§ ý. Lão thấy Bạch Hà n Tùng chết rồi còn Từ Thiên Xuyên tuy bị thương nặng nhưng chắc là qua khá»i được. Thế là bên mình chiếm phần hÆ¡n. Váºy vụ nà y cết sao giữ được hoà hảo là haỵ Lão liá»n tán dương Bạch Hà n Phong mấy câu để tâm tÃnh gã hoà dịu trở lại.
NgỠđâu Bạch Hà n Phong lại không ăn bánh phĩnh. Gã trợn mắt lên nói:
- Anh hùng cái con khỉ gì đâu. Thế là mình ngu hÆ¡n chó. Có mắt mà không biết ngưá»i, không nhìn rõ chá»— nham hiểm tà n độc cá»§a tên lão tặc lại cho lão là ngưá»i tốt.
Tên Dương Nhất Phong liá»n lên giá»ng quan lá»›n, ngoác miệng ra mà mắng chá»i.
Hắn lớn tiếng la:
- Há»ng bét ! Há»ng bét ! ở kinh thà nh dân Ä‘iêu toa rất nhiá»u cần chấn chỉnh lại
Phà n Cương nói xen và o :
- Tên quan đó á»· mình có lÅ© chó săn ở Vân Nam lấn át trăm há» chưa đủ, còn đến Bắc KÃnh khinh mạn ngưá»i ta nữa.
Bạch Hà n Phong nói:
- Muốn khinh mạn ngưá»i cÅ©ng không phải chuyện dá»….
Viên quan nà y quát tháo om sòm kêu gia Ä‘inh cá»™t tên lão tặc đưa lên quan để phạt 40 trượng và đeo gông cảnh cáo má»i ngưá»i.
Tên lão tặc cưá»i ha hả nói:
- Äại lão gia ! Äại lão gia hà tất phải la lối cho mệt sức. Bản nhân lấy thuốc cao dán lại má»›i được.
Hắn nói rồi lấy trong rương ra một lá thuốc cao , hai tay nắm chặt. Tiếp theo lão trát lá cao cho bằng phẳng.
Ban đầu tại hạ thấy tên lão tặc đối vá»›i bá»n gia Ä‘inh dữ nhưhung thần vẫn không sợ hãi gì đã sinh lòngngá» vá»±c.
Sau thấy lão giÆ¡ tay ra hiệu vá»›i gia huynh liá»n hiểu ngay.
Nguyên thuốc cao đã rắn tụ lại má»™t chá»—. Muốn cho cao chảy ra phải Ä‘em hÆ¡ lá»a nóng má»›i mở ra được.
Äằng nà y tên lão tặc lại dùng sức ná»›ng ở hai bà n tay là m cho lá cao má»m ra. Vá» phần công lá»±c đó, ngưá»i thưá»ng không thể là m được.
Tên lão tặc mở lá cao ra rồi, khà nóngbốc lên nghi ngút.
Dương Nhất Phong chẳng hiểu chi hết, thôi thúc bá»n gia Ä‘inhtiến lại bắt ngưá»i.
Vi Tiểu Bảo chú ý lắng tai nghe không nói câu nà o. Gã nghĩ thầm:
- Vụ nà y là một mà n hý kịch coi được đây.
Bỗng nghe Bạch Hà n Phong nói tiếp :
- Tại hạ thấy tên lão tặc kia ná»™i công cao thâm, nên không ngăn cản bá»n chó săn cá»§a tên quan kianữa, để chúng đến tá»± rước lấy ná»—i Ä‘au khổ.
Má»™t tên gia Ä‘inh thấy tại hạ tránh sang bên liá»n xông vá» phÃa Từ lão tặc.
Tên lão tặc cưá»i há»i:
- Ngươi muốn mua thuốc cao chăng?
Lão cầm lá thuốc cao đặt và o tay tên gia Ä‘inh. Tên gia Ä‘inh thoá mạ liá»n:
- Lão chó má nà y định là m gì?
Tên lão tặc liá»n đẩy cánh tay gã gia Ä‘inh chuyển ra chá»— khác.
Bá»—ng nghe đánh "bốp" má»™t tiếng ! Lá thuốc cao nóng bá»ng đã dán và o miệng tên cẩu quan. ..
Vi Tiểu Bảo nghe Bạch Hà n Phong nói tá»›i đây, không nhịn được nữa báºt lên trà ng cưá»i khanh khách, vá»— tayreo :
- Hay quá! Hay quá.
Bạch Hà n Phong nhìn gã bằng cặp mắt hung hăng.
Vi Tiểu Bảo trong lòng run sợ không dám cưá»i nữa.
Tô Cương há»i:
- Rồi sau sao nữa?
Bạch Hà n Phong đáp :
- Tên cẩu quan kia bị thuốc cao gắn chặt lấy miệng, dÄ© nhiênkhông nói lên lá»i nữa. Hắn đưa tay lên muốn kéolá thuốc cao ra, nhưng tên lão tặc chân tay rấtmau lẹ. Lão huy động bốn tên gia Ä‘inh nói:
- Các ngươi mau lại đây giúp đại lão gia !
Bỗng nghe những tiếng "bốp bốp " vang lên không ngớt.
Những tên gia Ä‘inh má»—i tên Ä‘á»u phóng chưởng đánh và o mặt cẩu quan.
Không hiểu Từ lão tặc dùng thá»§ pháp gìthúc đẩy bốn tên gia Ä‘inh váºn kình lá»±c và o bà ntay rồi phóng chưởng đánh cẩu quan.
Chỉ trong khoảnh khắc , tên cẩu quan hai má sưng vù đỠá»ng, coi chẳng khác gì hai miếng gan lợn.
Vi Tiểu Bảo lại nổi lên trà ng cưá»i ha hả. Gã quay đầu ra chá»— khác không dám nhìn Bạch Hà n Phong lần nà o nữa.
Tô Cương gáºt đầu nói:
Lão há» Từ mang ngoại hiệu Bát Tý Viên Hầu tháºt là xứng đáng. Nghe nói cầm nã tiểu công phu cá»§a lão đứng và o hà ng võ lâm thất tuyệt quả nhiên tiếng đồn không ngoa.
Tô Cương đã nghÄ© đến Bạch Hà n Tùng bị chết vá»tay Từ Thiên Xuyên thì võ công lãodÄ© nhiên rất cao thâm. Lão cố ý đỠcao võcông cá»§a Từ Thiên Xuyên để thể diện cho Bạch Thị Song Má»™cmá»™t chút.
Bạch Hà n Phong nói:
- Tại hạ cùng gia huynh thấy thế chỉ buồn cưá»i. Hai bên mặttên cẩu quan máu tươi chảy ra đầm đìa.
Trên tá»u lầu rất đông ngưá»i đến coi nhiệt náo. Tên lão tặc lại lá»›n tiếng la :
- Không được đánh! Không được đánh. Äại lão gia đây không ai đánh được. Các ngươi là bá»n nô tà i mà dám phạm thượng đánh đạilão gia Ä‘au đớn đến thế ư?
Lão Ä‘i sau bốn tên gia Ä‘inh nhảy lui nhảy tá»›i trông như con khỉ để huy động những cánh tay bá»n gia Ä‘inh mà lại giống như lão né tránh. Những ngưá»i ngoà i đứng coikhông nháºn ra được là chÃnh lão đã hýlá»™ng quá»· thần.
Lão lại huy động bá»n gia Ä‘inh đánh thêm mưá»i mấy chưởng nữa. Tên cẩu quan ngất xỉu té lăn xuống đất, lão má»›idừng tay vá» chá»— ngồi trước.
Bốn tên gia Ä‘inh cÅ©ng cho là mình bị ma Ä‘em lối quá»· đưa đưá»ng, chứ không hiểu tại sao mình lại vung chưởng đánh lại lão gia. Nhưng tám cánh tay cá»§a bốn tên gia Ä‘inh cÅ©ng máu tươi đầm đìa thì không phải là chuyện giả được nữa.
Bốn tên gia Ä‘inh đứng ngẩn ngưá»i ra má»™t lúc nâng đỡ tên cẩu quan rá»i khá»i tá»u lâu.
Chá»§ quán đà nh tá»± nháºn là mình gặp váºn xúi, không dám đến đòi tiá»n cÆ¡m rượu bá»n há» nữa.
Phà n Cương cưá»i nói:
- Thú quá ! Thú qụá! Tên chó săn thá»§ hạ cá»§a Ngô Tam Quế đáng được trừng trị như thế má»›i là phải. Từ tam ca đánh tên cẩu quan khiến trăm há» trong thiên hạ Ä‘á»u nức lòng hởi dạ. Bạch nhị hiệp ! Sau lúc đó nhị hiệp không giúp y đánh thêm mấy quyá»n nữa.
Bạch Hà n Phong thuáºt lại vụ Bát Tý Viên Hầu Từ Thiên Xuyên đánh nhừ tá» tên cẩu qụan ở tá»u lâu má»™t cách rất tá»· mỉ. Có Ä‘iá»u tâm thần gã cá»±c kỳ xúc động nên giá»ng nói nhát gừng, câu sau không liên tiếp vá»›i câu trước, nhưng ngưá»i nghe mưá»i phần cÅ©ng hiểu đến tám, chÃn.
Bạch Hà n Phong nghe Phà n Cương há»i váºy sao gã không trợ quyá»n để cùng đánh tên cẩu quan, thì gã nổi giáºn đùng đùng lá»›n tiếng quát :
- Tên lão tặc đó phô trương bản lãnh đánh ngưá»i sao ta còn phải viện trợ hắn? ChÃnh hắn đánh ngưá»i chứ có phải bị ngưá»i đánh đâu?
Huyá»n Trinh nói:
- Bạch nhị hiệp nói phải lắm! Ban đầu y chưa hiểu Từ tam ca cÅ©ng biết võ công, chẳng đã ra tay nghÄ©a hiệp ngăn cản bá»n giaÄ‘inh không cho hà nh hung rồi đấy ư?
Bạch Hà n Phong hắng giá»ng má»™t tiếng nói tiếp :
- Tên cẩu quan cùng bá»n gia Ä‘inh Ä‘i rồi, gia huynh liá»n kêu chá»§ quán lại bảo bồi thưá»ng cho hắn vá» khoản bát Ä‘a bà n ghế đổ vỡ. Cả tiá»n cÆ¡m rượu cá»§a tên lão tặc cÅ©ng do anh em tại hạ thanh toán. Tên lão tặc tươi cưá»i tạ Æ n.
Gia huynh má»i hắn qua bà n bên nà y ngồi cùng bà n ăn uống vá»›i nhau thì tên lão tặc khẽ nói:
- Tại hạ đã ngưỡng má»™ thanh danh hai vị Tùng, Phong hiá»n huynh đệ từ lâu. Nay được gặp mặt tháºt là may quá.
Ah em tại hạ giáºt mình nghÄ© bụng:
- Té ra hắn đã biết lai hch mình mà mình chưa hiểu hắn là ai.
Gia huynh liá»n nói:
- Anh em tại hạ là ngưá»i há»§ láºu, rất lấy là m xấu hổ. Xin lão gia cho nghe tôn tÃnh đại danh.
Tên lão tặc liá»n cưá»i đáp :
- Tại hạ là Từ Thiên Xuyên. Trong lúc nhất thá»i không dẹp nổi tÃnh nóng giáºn đã múa rìu qua mắt thợ trước mặt hiá»n huynh đệ, tháºt không bõ là m trò cưá»i.
Lúc đó anh em tại hạ chưa hiểu Từ Thiên Xuyên lai lịch thế nà o, nhưng nghÄ© tá»›i hắn đã đánh tên cẩu quan tức là ngưá»i cùng Ä‘i má»™t đưá»ng vá»›i mình.
Tên cẩu quan kia nếu không bị ăn đòn cá»§a lão tặc thì anh em tại hạ cÅ©ng choảng cho má»™t tráºn nên thân. Ba ngưá»i vừa ăn uống vừa nói chuyện cùng ý hợp tâm đầu. Nhưng ở tá»u lầu không tiện nói chuyện thâm tình, anh em tại hạ liá»n má»i hắn vỠđây ăn cÆ¡m.
Phà n Cương ồ lên má»™t tiếng, há»i:
- Té ra Từ tam ca đã và o quý phủ rồi mới động thủ ư?
Bạch Hà n Phong đáp :
- Ai bảo động thá»§ ở đây? Äánh nhau vá»›i khách trong nhà mình thì ra khinh mạn khách à ?
Huyá»n Trinh gáºt đầu nói:
- Phải lắm! Phải lắm! Bạch Thị Song Má»™c nổi tiếng anh hùng hà o hiệp. Có lý đâu lại hà nh động thất thố như váºy?
Bạch Hà n Phong nghe Huyá»n Trinh tán tụng mình hoà i. Sau gã cÅ©ng nhìn y mỉm cưá»i để tụ lại rồi nói:
- Anh em tại hạ má»i lão tặc vỠđây cung kÃnh tiếp đãi. Khi bá»n tại hạ há»i đến tại sao hắn lại nháºn biết anh em tại hạ thì hắn không dấu diếm gì nữa, nói huỵch toẹt hắn là ngưá»i trong Thiên Äịa Há»™i. Hắn còn nói khi anh em tại hạ tá»›i Bắc Kinh, Thiên Äịa Há»™i đã cho hay để cùng anh em tại hạ kết giao bằng hữu. Sở dÄ© ở tá»u lầu hắn đánh tên cẩu quan má»™t là vì căm háºn Ngô Tam Quế, hai là vì để mở đưá»ng kết bạn vá»›i anh em tại hạ. Tên lão tặc đó khéo lừa dối, khiến anh em tại hạ tưởng hắn là ngưá»i tốt. Sau tÃnh đến chuyện phản Thanh phục MÃnh thì ba ngưá»i. .. à quên... hai ngưá»i và má»™t con chócà ng nói cà ng ý hiệp tâm đầu...
Vi Tiểu Bảo bắt gặp chá»— đối phương sÆ¡ hở, khi nà o gã chịu bá» qua liá»n xen và o :
- Hai con ngưá»i và má»™t con chó mà nói chuyệný hợp tâm đầu má»›i tháºt ly kỳ.
Má»i ngưá»i nghe gã nói không nhịn được phải phì cưá»i, nhưng e là m mất mặt Bạch Hà n Phong nên không dám cưá»i lên tiếng ...
Bạch Hà n Phong tức quá quát há»i:
- Tên tiểu quỷ nà y! Nói nhăng gì thế !
Phà n Cương vội can ngăn:
- Bạch nhị hiệp ! Vị nà y là Vi hương chá»§. Tuy ngưá»i còn nhá» tuổi nhưng là nhân váºt đứng đầu trong Thanh Má»™c đưá»ng ởtệ há»™i nên trong tệ há»™i từ trên xuống dưới đối vá»›i ngưá»i Ä‘á»utá» lòng rất kÃnh cẩn.
Bạch Hà n Phong chưa hết tức mình văng tục:
- Hương chủ thì đã là m cái đếch gì?
Tô Cương liá»n lảng sang chuyện khác :
- Tại hạ cÅ©ng nháºn thấy Bạch huynh đệ trong dạ Ä‘au thương vị huynh trưởng từ trần nên nói năng không khá»i có Ä‘iá»u nóng nảy. Váºy xin anh em đừng để ý, Vi hương chá»§ cÅ©ng miá»…n trách cho.
Tô Cương vốn là ngưá»i trì trá»ng, đã biết địa vị hương chá»§ trong Thiên Äịa Há»™i không phải tầm thưá»ng. Váºymà Bạch Hà n Phong đã kêu bằng "tiểu quá»·", lạibảo hương chá»§ thì là m cái đếch gì là đuốilý, thiếu lá»… độ.
Bạch Hà n Phong cÅ©ng không phải hạng ngưá»i ngu xuẩn. Gã nghe Tô Cương nói váºy liá»n biết ngay mình trái.
Gã không để nhãn quang đụng và o Vi Tiểu Bảo nữa. Gã nói:
- Sau ba ngưá»i bá»n tại hạ. ..
Vi Tiểu Bảo ngắt lá»i:
- Không phải ! Hai con ngưá»i và má»™t con chó chứ?
Bạch Hà n Phong tức giáºn quát:
- Ngươi. .. Ngươi...
Nhưng sau gã cũng nhẫn nại, thở phà o một cái nói tiếp :
- Ba ngưá»i nói đến chuyện phản Thanh phục Minh, giết hết bá»n Thát Äát xong rồi phò con cháu Hồng Võ Hoà ng đế lên ngôi bảo Ä‘oạn toạ.
Gia huynh nói:
- Hoà ng thượng đã qua bên Diến Äiện , chỉ lưu lại má»™t vị tiểu thái tá».
Nhưng vị nà y thông minh tà i trà đáng mặt anh quân, hiện đang ẩn cư ở chốn thâm sơn.
Tên lão tặc lại cãi:
- Chân mệnh thiên tá» hiện Ä‘ang ở Äà i Loan.
Bạch Hà n Phong vừa thuáºt lại câu nói cá»§a Từ Thiên Xuyên, bá»n Tô Cương, Diêu Xuân, Vương Võ Thông hiểu ngay hai bên tranh chấp nhau chỉ vì việc má»™t bêná»§ng há»™ Quế vương, má»™t bên á»§ng há»™ ÄÆ°á»ng vương mà ra.
Nguyên Sùng Trinh Hoà ng đế chết treo ở Môi SÆ¡nrồi, quân Thanh tiến và o cá»a ải. Bá»n tôn thất nhà Minh là Phúc vương, ÄÆ°á»ng vương, Lá»— vương, Quế vương má»—ingưá»i xưng đế má»™t nÆ¡i rồi xảy chuyện phân tranh.
Sau các vương chết hết, bá»n thá»§ hạ vẫn còn hiá»m khÃch nhau.
Bạch Hà n Phong lại kể tiếp:
- Lúc ấy tại hạ nghe tên lão tặc nói váºy liá»nhá»i:
- Tiểu hoà ng tá» cá»§a chúng ta rá»i đến Äà i Loan từ hồi nà o?
Tên lão tặc kia đáp :
Tại hạ nói vá» tiểu hoà ng tá» cá»§a Long Võ ThiênTá», chứ không phải con cháu cá»§a Quế vương.
Gia huynh liá»n lên tiếng:
- Từ lão gia ! Lão gia là báºc anh hùng hà o kiệt, anh em tại hạ rất Ä‘em lòng kÃnh phục. Có Ä‘iá»u lão gia nháºn xét vá» thiên hạ đại sá»± hãy còn có chá»— sai lầm.
Sau khi Sùng Trinh thiên tá» mất rồi, Phúc vương tá»± lên ngôi báu. Phúc vương bị quân Thanh bắt, ÄÆ°á»ng vương lên nối ngôi. Bất hạnh ÄÆ°á»ng vương chết vá» nước. Äức VÄ©nh Lịch lên là m chúa tể thiên hạ. VÄ©nh Lịch thiên tá» chết vì nước rồi thì dÄ© nhiên phải do con cháu ngà i lên kế vị.
Nguyên Long Võ là niên hiệu cá»§a ÄÆ°á»ng vương. VÄ©nh Lịch là niên hiệu cá»§a Quế vương. Bá»n nà y là cá»±u thần cá»§a ÄÆ°á»ng vương, Quế vương, khi nà o nhắc tá»›i chá»§ cÅ©,há» Ä‘á»u kêu niên hiệu.
Phà n Cương nghe Bạch Hà n Phong kể tới đây, nói xen và o :
- Bạch nhị hiệp ! Xin nhị hiệp miá»…n trách, để tại hạ trìnhbà y: Long Võ thiên tá» chết vì nước rồi , hết anhđến em cÅ©ng là hợp lý. Như váºy bà o đệ cá»§a thánhthượng là Thiện Võ thiên tá» lên kế vị Ở Quảng Châulà phải. Không ngá» Quế vương lại phái binh đến đánhThiện Võ thiên tá». Các vị đế vương Ä‘á»u là concháu cá»§a đức Thái tổ Hoà ng đế chứ nà o phải ngưá»ingoà i mà không lo đánh kẻ thù chung quânlà Thát Äát cá»§a nhà Mãn Thanh, lạiÄ‘i đánh nhau vá»›i ngưá»i trong nhà , há chẳng phải là má»™t sá»± lầm lá»›n trong những Ä‘iá»u sai lầm?
Bạch Hà n Phong tức giáºn nói:
- Giá»ng lưỡi cá»§a tên lão tặc cÅ©ng hệt giá»ng lưỡi cá»§a ông bạn. Như váºy là ai gây sá»±? Äức VÄ©nh Lịch Hoà ng đế chỉ phái sứ thần đến Quảng Châu bảo Tân ÄÆ°á»ng vương phế bá» tên hiệu Ä‘i, thế mà những tên gian thần, thá»§ hạ cá»§a ÄÆ°á»ng vương lại hạ sát sứ giả cá»§a chúng tạ Muốn chống ngoại địch trước hết cán dẹp yên ná»™i bá»™. Hà nh vi nà y cá»§a ÄÆ°á»ng vương là hà nh vi cá»§a kẻ loạn thần phạm thượng. Tá»™i đại nghịch vô đạo cá»§a ÄÆ°á»ng vương là đầu má»i tá»™i ác và cÅ©ng là mầm hoa. cá»§a quốc gia.
Phà n Cương cưá»i lạt há»i:
- Tráºn đánh ở Tam Thuá»· trong đó có cả tại hạ, nhị hiệp có biết toà n quân bên nà o bị tan vỡ không?
Bạch Hà n Phong tức quá, đứng phắt dáºy lá»›n tiếng:
- Ngươi còn muốn thanh toán món nợ cũ chăng?
Vi Tiểu Bảo lại lên tiếng :
- Phà n đại ca ! Tráºn đánh ở Tam Thuá»· thế nà o?
Phà n Cương cưá»i đáp :
- Quế vương nghe lá»i xúc xiểm cá»§a tên gian thần dưới trướngphái má»™t ná»™i tướng là Lâm Giai Äình Ä‘em quânđến đánh Quảng Châu.
Tô Cương ngắt lá»i:
- Phà n đại ca ! Câu chuyện nà y thá»±c sá»± không phải thế đâu. Äó lÃ ÄÆ°á»ng vương phái quân đến đánh Triệu Khánh trước. VÄ©nh Lịch thiên tá» bất đắc dÄ© mà phải khởi binh ứng chiến.
Hai bên má»—i ngưá»i nói má»™t câu, toà n bà nchuyện đã quạ Ai cÅ©ng bênh chúa mình là phải. Dần dần câu chuyện Ä‘i và o chá»— gay go, tình thếbiến thà nh khẩn trương, khác nà o kiếm tuốt cung dương,coi chừng muốn động thá»§ đến nÆ¡i.
Diêu Xuân xua tay lia lịa lớn tiếng:
- Những việc nà y xảy ra từ bao năm trước còn nhắc lại là m chi cho mệt?
Bất luáºn ai thắng ai bại cÅ©ng chẳng vẻ vang gì. Câu chuyện ngà y nay toà n thể chúng ta phải táºn diệt quân ThátÄát.
Quần hà o nghe Diêu Xuân nói Ä‘á»u yên tÄ©nhlại. Trong lòng ai nấy Ä‘á»u cảm thấy tá»± thẹn.
Tô Cương nói:
- Bạch nhị đệ ! Câu chuyện tranh chấp giữa chúng ta và tên lão tặc kia thuá»™c vỠđại nghÄ©a. Chúng ta phải hết sức tranh đấu sống chết vá»›i láºp trưá»ng.
Nhị đệ hãy nói hết câu chuyện đó đi.
Bạch Hà n Phong liá»n kể tiếp :
- Lý luáºn cá»§a tên lão tặc đó cùng má»™t duá»™c vá»›i ông bạn há» Phà n nà y. DÄ© nhiên anh em tại hạ phải phân tÃch rõ rà ng. Hai bên má»—i lúc má»™t to tiếng chẳng ai chịu nhưá»ng ai. Gia huynh trong cÆ¡n thịnh ná»™ Ä‘áºp tay xuống vỡ tan cái ká»· trà .
Tên lão tặc cưá»i khẩy há»i:
- Phải chăng đại hiệp lý luáºn không kịp ngưá»i muốn Ä‘i tá»›i chuyện động võ? Bạch Thị Song Má»™c ở Má»™c vương phá»§ oai danh lẫy lừng thiên hạ. Còn tại hạ chỉ là má»™t tên vô danh tiểu tốttrong Thiên Äịa Há»™i nhưng cÅ©ng không sợ.
Hắn nói câu nà y hiển nhiên là m mất mặt anh em tại hạ, mà còn có ý chẳng coi Má»™c vương phá»§ và o đâu. Cách bì lý cá»§a hắn lấy má»™t tên vô danh tiểu tốt cá»§a Thiên Äịa Há»™i cÅ©ng đủ hÆ¡n được những nhân váºt nổi danh trong Má»™c vương phá»§ má»›i tháºt là mỉa mai.
Gia huynh xẵng giá»ng há»i lại:
- Tại hạ Ä‘áºp bể ká»· trà cá»§a nhà mình thì liên quan gì đến các hạ? Các hạ á»· và o thế lá»±c nà o mà dám buông lá»i khinh mạn Má»™c vương phá»§?
Hai bên cà ng nói cà ng găng, rồi hẹn nhau tối hôm ấy đếnn Thiên Äà n tá»· võ
Tô Cương thở dà i buồn rầu nói:
- Té ra cuộc phân tranh nà y bởi đó mà ra.
Bạch Hà n Phong nói:
- Tối hôm ấy anh em tại hạ đến Thiên Äà n phó ước. Chẳng ai nói câu gì, hai bên động thá»§ liá»n...
Vi Tiểu Bảo há»i ngay:
- Chắc là hai ngưá»i đánh má»™t rồi. Nhưng tại hạ khônghiểu Bạch đại hiệp xông và o trước hay nhị hiệp xông và o trước.
Bạch Hà n Phong đỠmặt lên lớn tiếng :
Anh em ta bao giỠcũng liên thủ, dù đánh với một tên hay với cả trăm tên cũng cùng nhau tiến và o một lúc.
|

05-11-2011, 10:54 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 37
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 37
Hồi Xuân ÄÆ°á»ng phát sinh đại biến
Vi Tiểu Bảo gáºt đầu nói:
- Té ra là thế.
Váºy trong trưá»ng hợp động thá»§ vá»›i đứa con nÃt như tại hạ, cÅ©ng phải cả hai vị hiá»n huynh đệ liên thá»§ xông và o.
Bạch Hà n Phong tức quá gầm lên một tiếng, phóng chưởng nhằm đánh xuống đầu Vi Tiểu Bảo.
Tô Cương vội đưa tay trái ra nắm lấy cổ tay Bạch Hà nPhong và can ngăn gã:
- Bạch nhị đệ ! Như thế không được !
Bạch Hà n Phong vừa cựa mạnh vừa la:
- Tên. .. tên tiểu quỷ nà y. .. mạt sát cả gia huynh mặc dầu y đã từ trần.
Vi Tiểu Bảo trong lúc nhất thá»i chỉ muốn nói cho thÃch miệng, gã không nghÄ© đến Bạch Hà n Tùng đã chết rồi cÅ©ng bị chỉ trÃch. Gã còn muốn nói giá»…u mấy câu nữa, nhưng thấy Bạch Hà n Phong hung dữ như ngưá»i Ä‘iên, nên trong lòng kinh hãi không dám nói nữa.
Tô Cương lại giảng giải:
- Bạch nhị đệ. Oan có đầu, nợ có chủ.
Gã há» Từ đã hại mạng Bạch đại đệ, váºy chúng ta chỉ có thể kiếm há» Từ để thanh toán.
Bạch Hà n Phong hầm hầm ngó Vi Tiểu Bảo nói:
- Má»™t ngà y kia ta sẽ rút xương lá»c da ngươi.
Phà n Cương vặn Tô Cương:
- Tô tam hiệp. Tam hiệp bảo Từ đại ca cá»§a bá»n tại hạ đã hạimạng Bạch đại hiệp thì chữ "hại" đó tưởng nên châmchước má»›i phải.
Bạch nhị hiệp đã nói hai bên tá»· võ ở Thiên Äà n.
Từ đại ca má»™t mình phải chá»i vá»›i hai ngưá»i, y
đã không dùng ám nguỵ kế lại không ỷ và o số đông để thủ thắng.
Váºy đó là má»™t cuá»™c tá»· đấu quang minh chÃnh đại thì sao lại bảo là Bạch đại hiệp bị Từ đại ca hại mạng được?
Bạch Hà n Phong tức giáºn đáp :
- Gia huynh nhất định bị Từ lão tặc hại mạng.
Trước khi gia huynh cùng tại hạ đến Thiên Äà n phó ước, hai ngưá»i đã thương nghị vá»›i nhau.
Gia huynh bảo: lão già đó tuy đầu óc hồ đồ, không hiểu mệnh trá»i vá» ai, nhưng hắn cÅ©ng là ngưá»i đồng đạo vá»›i chúng ta trong công cuá»™c phản Thanh phục Minh.
Váºy lúc tá»· võ, chúng ta nên nể mặt Thiên Äịa Há»™i, chỉ Ä‘iểm tá»›i là thôi, đừng là m hại đến tÃnh mạng hắn.
Gã dừng lại một chút rồi tiếp :
- Như váºy hai anh em tại hạ đã nhẹ đòn vá»›i Từ lão tặc, không ngá» hắn lòng dạ độc ác, cố ý hạ sát thá»§ để hại mạng gia huynh.
Tô Cương há»i:
- Từ lão tặc đã gia hại Bạch đại đệ trong trưá»ng hợp nà o?
Bạch Hà n Phong đáp :
- Cuộc động thủ khai diễn.
Hai bên trao đổi ngoà i bốn chục chiêu vẫn chưa phân thắng bại.
Cuộc tỷ đấu tiếp diễn hồi lầu, tên lão tặc bỗng nhảy ra ngoà i vòng chiến, chắp tay nói:
- Äáng phục ! Tháºt là đáng phục ! Bữa nay chúng ta không phân thắng bại, bất tất phải tá»· đấu nữa. Võ công cá»§a Má»™c vương phá»§ lừng danh thiên hạ, quả nhiên cao minh vô cùng !
Phà n Cương há»i:
- Äã thế thì hai bên bãi chiến để khá»i tổn thương hoà khà há chẳng hay lắm ru?
Bạch Hà n Phong tức giáºn đáp :
- Ông bạn không trông thấy chá»— hách dịch ở trong lá»i nói cá»§a tên lão tặc ư?
ông bạn còn tưởng hắn tỠtế lắm sao?
Hắn đã nói váºy lại còn cưá»i ná»a miệng, tá» ra Bạch Thị Song Má»™c ở Má»™c vương phá»§ hai ngưá»i chá»i má»™t mà không thắng nổi má»™t thằng già .
Thế thì câu "võ công lừng danh thiên ha.... " gì đó chẳng qua là câu nói phỉnh phá»mà trong bụng hắn thá»±c ra rất khinh mạn anh em tại hạ.
DÄ© nhiên tại hạ trong lòng uất háºn liá»n đáp : "Chưa phân thắng bại thì tá»· đấu cho đến lúc phân thắng bại hãy thôi".
Phà n Cương há»i:
- Thế rồi hai bên lại động thủ hay sao?
Bạch Hà n Phong đáp :
- Dĩ nhiên cuộc tỷ đấu lại tái diễn.
Thân thủ tên lão tặc tuy rất linh hoạt nhưng không thể dai sức bằng anh em tại hạ.
Nếu cuộc chiến đấu còn kéo dà i, nhất định hắn bị thất bại.
Vừa rồi hắn muốn bãi chiến chỉ vì hắn muốn thừa cơ
chuồn đi cho thoát.
Bạch Hà n Phong hÃt má»™t hÆ¡i chân khà rồi nói tiếp :
- Hai bên qua lại mấy chục chiêu nữa, tại hạ liá»n sá» chiêu "Long đằng hổ dược" nhảy vá»t lên không đánh xuống.
Quả nhiên tên lão tặc mắc bẫy hắn nghiêng mình né tránh.
Chiêu thức nà y anh em tại hạ đã rèn luyện rấttinh thục.
Gia huynh liá»n ra chiêu "Hoà nh tảo thiên quân" vung chân trái quét sang bên phải, vung tay mặt quét sang bên trái, khiến hắn không còn đưá»ng né tránh.
Gã nói tá»›i đây đồng thá»i vung tay sá» chiêu "Hoà nh tảo thiên quân".
Huyá»n Trinh gáºt đầu nói:
- Chiêu nà y giáp công cả hai bên quả là lợi hại !
Nó khiến cho địch nhân né sang mé tả không được, mà tránh qua mé hữu cũng không xong.
Bạch Hà n Phong lại nói:
- Tên lão tặc liá»n co mình lại rồi đột nhiên xô và o trước ngá»±c gia huynh.
Gia huynh xoay hai tay giữ lấy trước ngá»±c, hắn cưá»i nói: "Ha ha.... Ông bạn thua rồi".
Giữa lúc ấy bỗng nghe đánh "binh" một tiếng !
Thì ra tên lão tặc đã vung quyá»n chưởng đánh và o chá»— hiểm yếu trên ngá»±c và dưới bụng cá»§a gia huynh.
Gã nói tới đây tức quá thở lên hồng hộc, nói tiếp :
- Gia huynh bao giá» cÅ©ng nghÄ© đến nghÄ©a khà võ lâm, hai tay chỉ đặt há» và o trước ngá»±c hắn chứ không nhả ná»™i lá»±c ra.Thế mà tên lão tặc thá»§ Ä‘oạn tà n độc, tángtáºn lương tâm nhân lúc ngưá»i ta bất ngỠđể hạ sátthá»§.
Phà n Cương há»i ngay:
- Lệnh hiá»n huynh bị thiệt mạng vá» chiêu đó hay sao?
Bạch Hà n Phong hằn há»c đáp :
- Tại hạ thấy thế nguy liá»n ra chiêu "Cao sÆ¡n lưu thuá»·" đánh và o sau lưng tên lão tặc.
Tên lão tặc lảo đảo ngưá»i Ä‘i lùi lại mấy bước.
Còn gia huynh miệng hộc máu tươi ngã lăn xuống đất.
Lúc ấy tại hạ cực kỳ nóng nảy, hốt hoảng chạy lại nâng đỡ ca ca.
Tên lão tặc nổi lên mấy tiếng cưá»i khô khan rồibăng mình chạy Ä‘i.
Tại hạ Ôm ca ca chạy vá» nhà , nhưng Ä‘ang Ä‘i đưá»ng, ca ca thốt ra bốn tiếng: "Trả thù cho ta".
Y nấc lên mấy tiếng rồi tắt hơi.
Hắn thở dà i nhìn Tô Cương nói:
- Tô tam ca Æ¡i... Chúng ta không trả mối thù nà y thì còn là m ngưá»i thế nà o được?
Gã nói tới đây, bất giác hai hà ng lệ tuôn xuống như mưa.
Huyá»n Trinh đạo nhân quay lại ngó má»i ngưá»i nói:
- Phong lục ca ! Chúng ta biểu diễn lại mấy chiêu thức mà Bạch nhị hiệp vừa nói đó.
Phong lục ca tên gá»i Phong Tế Trung là má»™t lão nhà quê, tướng mạo rất tầm thưá»ng, chẳng có vẻ oai phong chút nà o.
Hôm qua khi quần hà o ở dưới nhà hầm trong tiệm thuốcnhá», sau cuá»™c giá»›i thiệu, Phong Tế Trung chưa há» mở miệng nói câu nà o, Vi Tiểu Bảo cÅ©ng không chú ý đến lão.
Bây giá» Phong Tế Trung nghe Huyá»n Trinh bảo váºy liá»n gáºt đầu đứng dáºy tiến ra.
Lão nhẹ nhà ng vung chưởng nhằm đánh tá»›i Huyá»n Trinh.
Huyá»n Trinh giÆ¡ tay trái lên gạt rồi co mình lại. Năm ngón tay cá»§a đạo nhân biến thà nh những móng như móng khỉ.
Hiển nhiên y mô phá»ng chiêu thức cá»§a Bát Tý Viên Hầu Từ Thiên Xuyên.
Phong Tế Trung liá»n Ä‘iểm chân trái xuống vá»t mình lên cao.
Ngưá»i lão Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không lại nhảy chồm đánh xuống.
Diêu Xuân lớn tiếng reo :
- Tháºt là má»™t chiêu !'Long đằng hổ dược " tuyệt diệu !
Tiếng reo chưa dứt, Huyá»n Trinh đã nghiêng mình né tránh.
Giữa lúc ấy, Phong Tế Trung đã nhảy xuống ngưá»i ỵ Chân trái lão quét sang bên phải, cánh tay mặt quét qua bên trái. Ai cÅ©ng nháºn ra đây là chiêu "Hoà nh tảo thiên quân" mà Bạch Hà n Phong vừa nói đó.
Có Ä‘iá»u má»™t mình Phong Tế Trung phải biến thà nh haingưá»i để biểu diá»…n.
Lão vừa sá» xong chiêu "Long đằng hổ dược " cá»§a Bạch Hà n Phong liá»n phải thay đổi địa vị nhảy xổ đến trước mặt Huyá»n Trinh đạo nhân để ra chiêu "Hoà nh tảo thiên quân" cá»§a Bạch Hà n Tùng nên thân pháp lão phải cá»±c kỳ thán tốc, đến má»™t trình độ không ai tưởng tượng được.
Má»i ngưá»i reo hò rầm rá»™.
Huyá»n Trinh co ngưá»i lại xông và o lòng đối phương.
Phong Tế Trung vá»™i đẩy hai chưởng ra nắm lấy trước ngá»±c Huyá»n Trinh, miệng reo :
- Ha ha ! ông bạn thua rồi ! ...
Giữa lúc ấy Huyá»n Trinh phóng quyá»n đánh tá»›i trước ngá»±c Phong Tế Trung, đồng thá»i vung chưởng đánh và o bụng dưới lão.
Quyá»n chưởng cá»§a hai ngưá»i Ä‘á»u để trên mình đối phương rồi ngừng lại không chuyển động nữa.
Huyá»n Trinh há»i:
- Bạch nhị hiệp ! Tình trạng lúc đó có đúng như váºy phải không?
Bạch Hà n Phong chưa kịp trả lá»i, Phong Tế Trung đã rung động thân hình lạng tá»›i sau lưng Huyá»n Trinh.
Song chưởng cá»§a lão rút qua mé hữu bên mặt đánh rứ và o sau lưng Huyá»n Trinh.
Miệng lão hô:
- Cao sơn lưu thuỷ !
Hai phát chưởng đó chưa đụng và o đến ngưá»i Huyá»n Trinh.
Má»i ngưá»i vừa thấy mắt hoa lên, Phong Tế Trung đã đứng sữngtrước mặt Huyá»n Trinh, hai tay đặt và o trước ngá»±c ỵ Còn quyá»nchưởng cá»§a Huyá»n Trinh thì lại đặt và o trước ngá»±c và dưới bụng lão, tức là trở lại tư thức đầu tiên.
Hai lần chợt lui chợt tới coi như quỷ mỵ.
Những ngưá»i hiện diện tại đây, ngoại trừ Vi Tiểu Bảo, Ä‘á»u là những nhân váºt biết nhiá»u hiểu rá»™ng, nhưng thân thá»§ thần tốcphi thưá»ng như Phong Tế Trung má»i ngưá»i chưa được thấy qua.
Quần hà o vừa ngạc nhiên vừa bá»™i phục. Ai cÅ©ng hiểu chá»— dụngý cá»§a lão là trình bà y cho phe Bạch Hà nPhong biết hôm đó Từ Thiên Xuyên má»™t mìnhphải địch vá»›i hai ngưá»i, tình thế rất là nguy hiểm.
Nếu há» Từ ra tay đánh Bạch Hà n Tùng mà còn nhẹ đòn má»™t chút thì e rằng khó lòng thoát khá»i chiêu "Cao sÆ¡n lưu thuá»·" cá»§a Bạch Hà n Phong đánh và o sau lưng.
Huyá»n Trinh nhắc lại câu há»i:
- Bạch nhị hiệp. Có phải tình trạng lúc đó đúng như váºy không?
Bạch Hà n Phong mặt xám như tro từ từ gáºt đầu.
Phong Tế Trung nhô lên hụp xuống mấy cái biểu diá»…n những chiêu thức rất đầy đủ và đúng mức khiến cho gã hoa mắt nhức đầu , nhất là bá»™ vị thá»§ pháp không sai tráºt mảy may, hoà n toà n như do má»™t vị sư phụ truyá»n cho.
Chiêu "Long đằng hổ dược" cá»§a Bạch Hà n Phong và chiêu "Hoà nh tảo thiên quân" cá»§a Bạch Hà n Tùng là những chiêu thức mà Bạch Thị Song Má»™c đắc ý nhất, nhưng những chiêu thức nà y má»™t mình Phong Tế Trung biểu diá»…n rất đúng Ä‘iệu lại má»™t cách dá»… dà ng khiến cho bá»n Bạch Hà n Phong phải sá»ng sốt tá»± há»i:
- Sao chúng lại há»c được môn võ nghệ gia truyá»n cá»§a nhà mình?
Phong Tế Trung thu chưởng vỠđứng thẳng ngưá»i lên, nhìn Huyá»n Trinh nói:
- Thưa đạo trưởng ! Xin đạo trưởng cởi áo bà o ra. Tại hạ cam bỠđắc tội.
Huyá»n Trinh sá»ng sốt không hiểu lão có dụng ýgì, nhưng cÅ©ng cởi áo bà o ra.
Huyá»n Trinh vừa cỠđộng bá»—ng thấy hai mảnh áo bay ra rá»›t xuống. Hai mảnh áo nà y như hình bà n tay.
Huyá»n Trinh lại cầm tay áo giÆ¡ lên thì thấy rõ trước ngá»±c vạt áo do hai bà n tay in và o.
Nguyên Phong Tế Trung đã dùng chưởng lực đánhrách đạo bà o.
Huyá»n Trinh tuy là ngưá»i dà y công hà m dưỡng mà lúc nà y cÅ©ng không khá»i cả kinh thất sắc.
Bất giác y đưa tay lên đặt và o ngực , nghĩ thầm trong bụng:
- Chưởng lá»±c cá»§a Phong Tế Trung đã chấn động là m rách được váºt má»m xèo là tấm đạo bà o thì chắc là mình bị ná»™i thương rồi.
Nhưng lão thá» váºn khà không thấy có gìkhác lạ má»›i yên lòng.
Má»i ngưá»i kinh hãi quá quên cả hoan hô.
Phong Tế Trung nói:
- âm lá»±c trên bà n tay Bạch đại hiệp còn thâm háºu hÆ¡n tại hạ nhiá»u. Từ đại ca bị ná»™i thương ở trước ngá»±c cá»±c kỳ trầm trá»ng, còn thêm và o luồng ná»™i lá»±c ở hai bà n tay phát chiêu "Cao sÆ¡n lưu thuá»·". E rằng y khó bảo toà n được tÃnh mạng.
Má»i ngưá»i thấy Phong Tế Trung dùng chưởng lá»±c âm nhu in vếtbà n tay đánh rách áo bà o cá»§a Huyá»n TrinhÄ‘á»u lắc đầu lè lưỡi. Công lá»±c nà y so vá»›i khinh cônghoá là m hai ngưá»i để tiá»n háºu giáp công cÅ©ng cònkhá»§ng khiếp hÆ¡n.
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
- Lão con rùa hỠHải ngà y trước cũng in một chưởng là m rách vạt áo trước của ta chắc cũng dùng thủ đoạn nà y.
Tô Cương và Bạch Hà n Phong đưa mắt nhìn Ä‘á»u lá»™ vẻ chán nản, vì há» thấy bản Iỉnh Phong Tế Trung ghê gá»›m như váºy thì bất cứ là ai bên há» cÅ©ng còn kém đối phương xa.
Bá»n há» lại được coi diá»…n võ như váºy thì hiển nhiên Từ Thiên Xuyên tuy hạ độc thá»§ giết ngưá»i nhưng cÅ©ng bởi trưá»ng hợp bất đắc dÄ©, không đủ yếu tố vững chắc để đòi chuyện báo thù trong lúc nhất thá»i được.
Tô Cương liá»n đứng dáºy nói:
- Phong gia đây võ công rất cao thượng, thực khiến cho tại hạ bữa nay được mở rộng tầm mắt. Giả tỷ Bạch đại đệ của tại hạ mà bản lãnh tương đương với Phong gia thì nhất định không bị Ông bạn hỠTừ là m cho thiệt mạng.
Phà n Cương chắp tay nói:
- Hãy khoan! Xin anh em hãy đến hà nh lễ trước linh vị Bạch đại hiệp đã.
Vụ nà y... Vụ nà y... Hỡi ôi ! Tháºt là đáng tiếc. Chúng ta không nên là m tổn thương đến hoà khà giữa Má»™c vương phá»§ và Thiên Äịa Há»™i.
Äạo nhân nói rồi rảo bước tiến và o háºu đưá»ng.
Bạch Hà n Phong giang tay cản lại lớn tiếng:
- Gia huynh bị chết oan không nhắm mắt được. Các ông bất tất giả vá» thương xót kÃnh Ä‘iếu nữa.
Huyá»n Trinh nói:
- Bạch nhị hiệp ! Äừng nói đây là chuyện tá»· võ lỡ tay đả thương Bạch đại hiệp dù cho Từ đại ca bên bần đạocó lá»—i lầm Ä‘i nữa thì nhị hiệp không nên thùháºn đến toà n thể Thiên Äịa Há»™i. Việc bá»n bần đạo báiÄ‘iếu trước linh sà ng Bạch đại hiệp là trong phạm vi nghÄ©a khà đồng đạo võ lâm.
Tô Cương nói:
- Äạo trưởng nói phải lắm! Bạch nhị đệ ' Chúng ta không thể để khiếm khuyết lá»… số được.
Thế rồi bá»n Vi Tiểu Bảo, Huyá»n Trinh, Phà n Cương, Diêu Xuân, Mã Phó Nhân nhất tỠđến dáºp đáu trước linh vịBạch Hà n Tùng.
Vi Tiểu Bảo vừa lạy vừa trong miệng lẩm bẩm. Lúc gã đứng lên, Bạch Hà n Phong lá»›n tiếng há»i:
- Trong miệng ngươi vừa nói những gì?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Ta ngấm ngầm cầu chúc trước linh vị Bạch đại hiệp thì việc gì đến ngươi mà phải há»i?
Bạch Hà n Phong há»i:
- Miệng lưỡi ngươi không sạch sẽ, ngươi cáu chúc Ä‘iá»u chi?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Ta khấn rằng: Bạch đại hiệp Æ¡i. Bạch đại hiệp Ä‘i trước má»™t bước cÅ©ng không sao. Tại hạ là Vi Tiểu Bảo bị ngưá»i bà o đệ cá»§a đại hiệp đánh cho khắp nùnh sầy vẩy cÅ©ng chẳng sống được bao lâu nữa. Chỉmấy ngà y tại hạ sẽ xuống cõi âm cùng lãonhân gia tương há»™i.
Bạch Hà n Phong há»i:
- Ta đánh ngươi hồi nà o?
Vi Tiểu Bảo liá»n vén tay áo để lá»™ cổ tay bên phải rathì thấy sưng lên và tÃm bầm má»™t vòng,vết ngón tay còn rỡ rà nh rà nh, chÃnh là chá»— Bạch Hà n Phong vừa nắm lấy.
Äoạn gã há»i:
- Chẳng phải ngươi đánh ta là gì đây?
Tô Cương liếc mắt nhìn Bạch Hà n Phong thấy gãkhông phá»§ nháºn, liá»n lá»™ vẻ trách móc rồi quay sang nóivá»›i Vi Tiểu Bảo:
- Vi Hương chá»§! Việc nà y má»™t lá»i không nói hết được.Sau nà y chúng tạ .. chúng ta sẽ từ từ thương lượng.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Chỉ sợ vết thương cá»§a tại hạ trầm trá»ng không chữa được phải chết bá» Ä‘á»i thì ngà y sau chẳng còn gì mà thương lượng nữa.
Tô Cương thấy gã nói năng trôi chảy, không ra vẻ con ngưá»i bị thương chút nà o thì biết gã chÆ¡i trò vô lại, bất giác tá»± há»i:
- Thiên Äịa Há»™i là má»™t tổ chức lá»›n như váºy sao lại để thằng nhãi con lưu manh nà y lên là m Hương chá»§?
Hắn cũng nói đùa một câu:
- Vi Hương chá»§ sống lâu trăm tuổi, bá»n tại hạ chết hết rồi, Hương chá»§ cÅ©ng còn sống thêm mấy chục năm nữa.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Hiện giá» tại hạ trong ruá»™t quặn Ä‘au, lục phá»§ ngÅ© tạng đảo lá»™n cả rồi, chẳng biết còn sống được đến sáng mai không. Phong lục ca ! Huyá»n Trinh đạo trưởng ! Sau khi tiểu đệ chết rồi các vị đừng kiếm Bạch nhị hiệp để báo thù. Bạn hữu giang hồ phải lấy nghÄ©a khà là m trá»ng, chúng ta đừng là m tổn thương hoà khà Má»™c vương phá»§ và Thiên Äịa Há»™i.
Tô Cương chau mà y đưa má»i ngưá»i ra cá»a ngoà i.
Huyá»n Trinh nhìn bá»n Mã Phó Nhân, Lôi Nhất Khiếu, Vương Võ Thông ngá» lá»i cảm Æ¡n rồi chắp tay từ biệt.
Äoà n ngưá»i Thiên Äịa Há»™i vỠđến cá»a tiệm thuốc bá»—ngthấy tình hình khác lạ.
Cái quầy đổ nghiêng ngá»a, mấy chục há»™c tá»§ thuốc và dược liệu tung toé dưới đất.
Má»i ngưá»i và o tiệm la gá»i mấy tiếng chẳng thấy ai thưa.
Äi thẳng và o ná»™i đưá»ng thấy lão chá»§ tiệm béo máºp và hai tên tà i công Ä‘á»u chết lăn dưới đất.
Huyá»n Trinh hô lên:
Chúng ta mau đóng cá»a lại đừng để ngưá»i ngoà i tiến và o. Bây giá» hãy coi Từ đại ca xem sao.
Äạo nhân mở tấm ván cá»a hầm chạy xuống la gá»i:
- Từ đại ca ! Từ đại ca !
Dưới đưá»ng hầm trống rá»—ng. Từ Thiên Xuyên không biết Ä‘i ngả nà o.
Phà n Cương la lên:
- Mẹ kiếp ! Chúng ta sang liá»u mạng vá»›i bá»n Má»™c vương phá»§.
Huyá»n Trinh nói:
- Mau Ä‘i má»i Vương tổng tiêu đầu cùng quý vị đến chứng kiến vụ nà y.
Phà n Cương há»i:
- Äi má»i được ngưá»i tá»›i thì Từ đại ca bị sát hại rồi còn gì?
Huyá»n Trinh đáp :
- Nếu bá»n chúng định sát hại Từ đại ca thì đã hạ thá»§ ngay ở đây. Bá»n há» bắt Ä‘i tức là không gia hạiđâu.
Y liá»n phái ngưá»i Ä‘i má»i bá»n Vương Võ Thông, Diêu Xuân đến.
Bá»n Vương Võ Thông tá»›i nÆ¡i thấy lão chá»§ tiệm béo máºp bị thảm tá» Ä‘á»u lấy là m phẫn ná»™ , đồng thanh nói:
- Việc nà y không nên để cháºm, chúng ta đến ngay hẻm Dương Liá»…u.
Bạch Hà n Phong mở cá»a đón khách há»i ngay:
- Các vị lại đến là m chi nữa?
Phà n Cương đáp :
- Bạch nhị hiệp đã biết sao còn giả vá» há»i? Hà nh động nà y tháºt là m mất mặt cho Má»™c vương phá»§.
Bạch Hà n Phong tức giáºn há»i:
- Hà nh động gì? Là m sao mà mất mặt?
Phà n Cương không đáp, há»i lại:
- Từ đại ca cá»§a bá»n tại hạ đâu? Mau giao trả Ä‘i ! Các vị nhân lúc ngưá»i ta không đỠphòng mà giết ba ngưá»i trong tiệm thuốc Hồi Xuân đưá»ng thì tháºt là đê hèn hạ lưu!
Bạch Hà n Phong lớn tiếng:
- Nói báºy! Ai biết Hồi Xuân, Hồi Thu đưá»ng nà o mà giết ba ngưá»i? Ta xem chừng ông bạn mắc phải bệnh Ä‘iên rồi.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àäàìàñ, ãâàðäèÿ, áàëëîâ, àðõèòåêòóðà, ìåëîäèè, íàòàëè, îáðàçåö, loc dinh ki hoi 142, loc dinh ky hoi 192, loc dinh ky hoi 231, loc dinh ky hoi 233, loc dinh ky kim dung, loc dinh ky kim dung 4vn, locdinhky hoi 172, locdinhky kimdung, ñóìêè, sưchùa giá»ivõ, ðåìîíò  |
| |