05-11-2011, 11:10 PM
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 58
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 58
Trăm tội đỗ lên đầu Thái Giám
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp:
- Cái đó cÅ©ng có lý dá» Nà o má»i các vị hãy uống má»™t chung nà y nữa, rồi tiểu đệ hãy nói cho các vị nghe.
Trương Khang Niên nâng chung rượu lên nói theo:
- Xin má»i Äổng công công !
Äổng Kim Khôi đáp :
- Tại hạ không có thì giỠđể uống mãi.
Hắn vừa dứt lá»i, bá»—ng ngưá»i lảo đảo.
Vi Tiểu Bảo biết là thuốc mê đã bắt đầu phát tác. Äá»™t nhiên gã co rúm ngưá»i lại, báºt tiếng la :
- Trá»i Æ¡i! Äau bụng quá !
Bá»n thị vệ Ä‘á»u cảm thấy choáng váng đầu. Má»™t tên há»i:
- Sao? Chắc thứ rượu nà y là m sao rồi?
Vi Tiểu Bảo lớn tiếng:
- Äổng công công ! Phải chăng công công vâng mệnh Thái Háºu ban rượu độc cho chúng ta uống? Tại sao công công lại bá» thuốc độc và o rượu?
Äổng Kim Khôi ấp úng đáp :
- Là m... là m gì có chuyện đó?
Vi Tiểu Bảo lại xẵng giá»ng há»i:
- Có phải công công vì muốn báo thù cho bốn tên thái giám chết đêm qua mà hạ độc?
Chúng vị huynh đệ ! Anh em liá»u mạng vá»›i hắn Ä‘i!
Bá»n thị vệ đầu nhức mắt hoa, chân tay lóng cóng.
Bỗng nghe "huỵch, huỵch" hai tiếng vang lên.
Hai tên thái giám không chống nổi thuốc mê, ngã lăn ra trước.
Tiếp theo Äổng Kim Khôi, Trương Khang Niên, cả bá»n thị vệ và tên thái giám còn lại cÅ©ng lục tục té nhà o. Chúng xô đổ bà n đá đĩa bát tung toé rá»›t xuống đất.
Vi Tiểu Bảo nhảy xổ lại đá Äổng Kim Khôi má»™t cước.
Äổng Kim Khôi la lên má»™t tiếng, chân tay khẽ cỠđộng má»™t chút rồi hai mắt nhắm lại không mở ra được.
Vi Tiểu Bảo cả mừng. Gã đóng cá»a lại rút gươm truá»· thá»§ ra đâm Äổng Kim Khôi và ba tên thái giám má»—i ngưá»i má»™t Ä‘ao và o trước ngá»±c.
Lưu Nhất Chu "úi" lên má»™t tiếng ra chiá»u kinh ngạc.
Vi Tiểu Bảo lại dùng gươm truá»· thá»§ chặt đứt hết dây gân bò cá»™t chân tay bá»n Ngô Láºp Thân, Lưu Nhất Chu và Ngao Bưu. Thanh truá»· thá»§ cá»§a gã chém sắt như cắt bùn nên chặt đứt gân bò chẳng khó khăn gì.
Bá»n Ngô Láºp Thân ba ngưá»i võ công không phải tầm thưá»ng, nhất là Ngô Láºp Thân cà ng cao thâm hÆ¡n. Ba ngưá»i tuy bị khảo đả, nhưng chỉ bị thương ngoà i da thịt, không tổn hại gì đến gân cốt. Chúng thoát ra khá»i vòng trói buá»™c liá»n cỠđộng được tá»± do.
Lưu Nhất Chu mừng quýnh, lÃu lưỡi lại nói:
- Công công ! Bây giỠchúng ta... chúng ta là m sao trốn ra được?
Vi Tiểu Bảo nói:
- Ngô lão gia! Ngao sư huynh! Hai vị kiếm hai tên thịvệ tương tự như mình đổi lấy quần áo của chúng mà mặc và o.
Gã lại bảo Lưu Nhất Chu:
- Lưu sư huynh! Sư huynh không có râu, giả là mthái giám được. Váºy sư huynh đổi lấy quần áo cá»§a há»Äổng.
Lưu Nhất Chu há»i:
- Tiểu đệ cũng giả là m thị vệ được chăng?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Không được ! Lưu sư huynh phải giả là m thái giám.
Lưu Nhất Chu không dám trái lá»i, gáºt đầu luôn mấy cái.
Ba ngưá»i hối hả thay đổi y phục.
Vi Tiểu Bảo lại dặn:
- Các vị Ä‘i theo tiểu đệ, bất luáºn là ai ở trong cung nói gì, các vị cÅ©ng giả vá» là m ngưá»i câm, chá»› có đáp lá»i vá»›i há».
Gã lấy trong bá»c ra gói thuốc Hoá thi phấn, rồi kéo xác Äổng Kim Khôi và o góc sảnh đưá»ng. Gã lại cầm gươm truá»· thá»§ đâm mấy nhát và o ngưá»i hắn,rắcthuốc lên cho thi thể tiêu há»§y tháºt mau.
Vi Tiểu Bảo mở cá»a sảnh đưá»ng dẫn ba ngưá»i Ä‘i ra. Gã ra khá»i phòng thị vệ xoay tay khép cá»a lại, Ä‘i thẳng xuống ngá»± thiện phòng.
Phòng ngá»± thiện ở mé Äông Cà n Thanh cung,cách phòng thị vệ rất gần,chá»›p mắt đã tá»›i nÆ¡i.
Tại đây, Tiá»n Lão Bản đã đứng chá» sẵn má»™t cách rất cung kÃnh.
Mấy tên hán tỠthủ hạ của hắn khiêng đến con heo mổ rồi và là m lông rất sạch sẽ.
Vi Tiểu Bảo sa sầm nét mặt, quát lớn:
- Lão Tiá»n kia ! Má»—i ngà y ngươi má»™t hư đốn, là m ăn chẳng còn ra gì nữa.
Ta bảo ngươi đem đến mấy con heo ngon là nh, không ngỠngươilại đem heo cái, vừa già vừa gầy cho lão gia. Mẹ kiếp! ... Ngươi... ngươi... không muốn ăn chén cơm nà y nữachăng?
Vi Tiểu Bảo mắng má»™t câu, Tiá»n Lão Bản lại ra chiá»u sợ sệt cúi rạp ngưá»i xuống, miệng lắp bắp :
- Da.... da....
Bá»n thái giám trong Ngá»± thiện phòng thấy Tiá»n Lão Bản tháºt ra khiêng tá»›i những con heo vừa lá»›n vừa máºp và để xảy ra cách đưa hà ng không ổn.
Nguyên tên qụa?n sá»± thái giám trong Ngá»± thiện mà không được ăn cá»§a đút thì bất luáºn ngưá»i chuyên biện đưa đến những dê, bò, gà , vịt và o hạ tếtnhất cÅ©ng biến thà nh thứ hà ng vứt Ä‘i, cho ăn mà y không đắt.
Nếu kẻ đưa đồ mà có phong bao tiá»n bạc đưa lên trướcthì dù là đồ ươn thối cÅ©ng thà nh được thá»±c váºtrất tinh vi đáng dâng lên Hoà ng Thượng cùngHoà ng Háºu.
Bá»n thái giám thấy Vi Tiểu Bảo nói váºy liá»n hiểu ý ngaỵ Chúng cÅ©ng theo hùa lá»›n tiếng quát tháo :
- Khiêng ra đi! Hai con heo ươn nà y còn ai ăn uống thế nà o được, chỉ dùng và o việc bón rau mà thôi.
Vi Tiểu Bảo cà ng quát mắng cà ng nổi cÆ¡n thịnh ná»™. Gã vẫy bá»n Ngô Láºp Thân lại nói:
- Hai thị vệ đại ca và cả vị công công kia nữa ! Ba vị hãy đưa tên nà y ra ngoà i cá»a cung, tống cổ cha nó Ä‘i, không cho trở và o nữa.
Tiá»n Lão Bản không hiểu chá»— dụng ý cá»§a Vi Tiểu Bảo.Vẻ mặt sầu khổ,hắn năn nỉ:
- Xin công công lượng thứ chá» Tiểu... tiểu nhân vá» lấy heo khác ngon là nh đưa và o thaỵ Chút. .. lá»…má»n nà y... xin để kÃnh biếu mấy vị công công. Lầnnà y... tiểu nhân trót dại... xin công côngrá»™ng lượng bao dung.
Vi Tiểu Bảo gạt đi:
- Khi ta cần heo sẽ cho ngưá»i ra kêu ngươi. Cút Ä‘i ! Cút Ä‘i cho khuất mắt ta.
Tiá»n Lão Bản lại khom lưng đáp :
- Dạ dạ ! ...
Bá»n thái giám trong phòng Ngá»± thiện nhìn nhau hý há»ng. Chúng nghÄ© bụng:
- Lão đã có lễ biếu, dĩ nhiên Quế công công không đuổi lão đâu.
Ngô Láºp Thân, Lưu Nhất Chu và Ngao Bưu ba ngưá»i Ä‘i theo Tiá»n Lão Bản, kẻ lôi ngưá»i đẩy ra khá»i trù phòng.
Vi Tiểu Bảo cÅ©ng Ä‘i theo sau. Khi và o dãy hà nh lang, gã nhìn bốn mặt không thấy ai liá»n nói:
- Tiá»n lão huynh! Ba vị nà y là những báºc anh hùng trong Má»™c vương phá»§.
Vị thứ nhất đây oai danh lừng lẫy là Dao đầu sư tỠNgô lão gia.
Tiá»n Lão Bản "á»§a" má»™t tiếng rồi nói:
- Tiểu nhân đã được nghe danh từ lâu, nhưng không tiện hô hoán. Xin ba vị miễn trách.
Ngô Láºp Thân biết hắn là đồng bá»n vá»›i Vi Tiểu Bảo thì trong bụng cả mừng, vá»™i đáp :
- Mình Ä‘ang ở nÆ¡i hiểm địa, dÄ© nhiên cần phải như váºy.
Vi Tiểu Bảo lại dặn:
- Tiá»n lão ca! Nhá» lão vá» nói lại vá»›i vị hảo hữu cá»§a tại hạ là Vi Hương Chá»§ rằng: Gã phong cùi Tiểu Tam TỠđã táºn lá»±c giúp y là m cho nên việc. Bây giỠđại ca dẫn ba vị bằng hữu đến đây ra mắt Má»™c Tiểu vương gia và Liá»…u lão gia tư?
Rổi gã bảo má»i ngưá»i:
- Các vị Ä‘i khá»i rồi, trong cung sẽ phái ngưá»i truy nã thÃch khách. Váºy các vị chá»› trở lại Hoà ng cung nữa, cả Tiá»n lão ca cÅ©ng váºy.
Tiá»n Lão Bản đáp :
- Dạ dạ ! Tệ há»™i từ trên xuống dưới Ä‘á»u cảm kÃch Æ¡n đức cá»§acông công.
Ngô Láºp Thân há»i:
- Tiá»n bằng hữu đây là anh em trong Thiên Äịa Há»™iư?
Tiá»n Lão Bản đáp :
- ChÃnh thị!
Năm ngưá»i rảo bước đến bên cá»a Thần Võ. Tên thị vệ giữ cá»a cung nà y vừa thấy Vi Tiểu Bảo đã kÃnh cẩn ngá» lá»i vấn an:
- Quế công công ! Công công mạnh giá»i a !
Vi Tiểu Bảo tươi cưá»i đáp :
- Anh em vui vẻ cả chứ?
Mấy tên thị vệ tuy thấy bá»n Ngô Láºp Thân ba ngưá»i lạ mặt, nhưng chúng lại dắt tay nhau Ä‘i bên Vi Tiểu Bảo, nên chẳng ai dám há»i han gì.
Năm ngưá»i ra khá»i cá»a Thần Võ, Ä‘i thêm mấy chục bước, Vi Tiểu Bảo nói:
- Tại hạ phải vỠcung. Sau nà y sẽ có dịp tái bội. Các vị bất tất phải thủ lễ.
Ngô Láºp Thân đáp:
- Æ n cứu mạng cá»§a công công, bá»n lão phu không dám mong Ä‘á»n đáp.
Sau nà y Thiên Äịa Há»™i nếu có việc sai khiến, bá»nNgô má»— dù có phải nhảy và o nước lá»a cÅ©ng chẳngtừ nan.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Không dám!
Lưu Nhất Chu rảo bước Ä‘i trước quay đầu nhìn lại thấy Ngô Láºp Thân không Ä‘i lẹ thì lá»™ vẻ ngạc nhiên vìchá»— nà y cách cá»a cung chưa xa, hãy còn nguy hiểmlắm.
Vi Tiểu Bảo tá»§m tÄ©m cưá»i trở vá» cá»a Thần Võ nhìn hai tên thị vệ canh cá»a nói:
- Mấy vị thái giám thân tÃn cá»§a Hoà ng Thái Háºu nói là vâng lệnh dụ cá»§a bà phái coi tại hạ đưa mấy ngưá»i ra khá»i cung. Con mẹ nó! Chẳng hiểu bá»n chúng ở phe nà o?
Tên thị vệ gác cá»a há»i:
- Là m gì mà há» khệnh khạng thế? Sao chúng dám yêu cầu đại giá cá»§a Quế công công đưa rả Chẳnglẽ chúng là hoà ng thân quốc thÃch?
Một tên thị vệ khác nói:
- Dù há» có là hoà ng thân quốc thÃch cÅ©ng chẳng thể yêu cầu Quế công công phải thân hà nh đưa Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp:
- Thái Háºu đã sai phái thì còn ai dám há»i nữa. Tại hạ coi bốn ngưá»i nà y không phải là hảo nhân, trong lòng đã sinh nghi, nhưng vì có hai tên thái giám cầm bút tÃch cá»§a Thái Háºu đến nên bá»n nô tà i chúng ta phải tuân theo.
Có đúng thế không?
Mấy tên thị vệ đồng thanh:
- Dạ dạ ! Dĩ nhiên chúng ta không thể nà o khác được.
Vi Tiểu Bảo trở vá» phòng thị vệ thấy má»i ngưá»i hãy còn hôn mê chưa tỉnh,liá»n lấy thau nước lạnh vẩy và o mặt Trương Khang Niên.
Trương Khang Niên tỉnh lại mÄ©m cưá»i há»i:
- Quế công công ! Tại sao bữa nay chóng say thế?
Hắn từ từ ngồi dáºy thấy quang cảnh bá» bá»™n trong sảnh đưá»ng, giáºt mình kinh hãi há»i:
- Bá»n thÃch khách... Ä‘i hết rồi ư?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Thái Háºu phái Äổng thái giám Ä‘em thuốcmê là m cho chúng ta ngã ra rồi cứu ba tênthÃch khách Ä‘em Ä‘i.
Thuốc mê hiển nhiên là Trương Khang Niên đã đưa cho Vi Tiểu Bảo, bây giá» hắn nghe gã nói váºy trong lòng không tin, nhưng vừa tỉnh lại đầu óc cònhồ đồ cÅ©ng chẳng há»i lại nữa.
Vi Tiểu Bảo giả vá» há»i:
- Trương đại ca ! Có phải Äa tổng quản đã sai đại ca ngấm ngầm thả bá»n thÃch khách ra không?
Trương Khang Niên gáºt đầu đáp:
- Phải rồi! Äa tổng quản nói là vâng máºt chỉ cá»§aHoà ng Thượng buông tha thÃch khách để ngấm ngầmÄ‘iá»u tra xem tên cầm đầu bá»n phản tặc là ai?
Vi Tiểu Bảo nói:
- Phải rồi ! Nhưng để thÃch khách tẩu thoát, kẻ phụtrách việc canh giữ có tá»™i gì không?
Trương Khang Niên nghe Vi Tiểu Bảo há»i câu nà y bất giác giáºt mình kinh hãi, ấp úng đáp :
- Cái đó... cái đó dÄ© nhiên là có tá»™i. Nhưng... nhưng đây là chỉ thị cá»§a Äa tổngquản, mà bá»n tiểu nhân là kẻ thuá»™c hạ dÄ© nhiênphải thi hà nh mệnh lệnh cá»§a cấp trên.
Vi Tiểu Bảo lại há»i:
- Äa tổng quản có đưa thá»§ lệnh cho đại ca không?
Trương Khang Niên cà ng kinh hãi hơn đáp :
- Không có! Lão gia chỉ truyá»n miệng, chẳng bao giá»... có thá»§ lệnh chi hết.
Äa tổng quản còn nói đây là khâm tuân chỉ ý cá»§a thánh thượng.
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Äa tổng quản có đưa ngá»± bút cá»§a chúa thượng cho đại ca coi không?
Trương Khang Niên ngáºp ngừng đáp :
- Không. .. không có. Chẳng lẽ... chẳng lẽ lá»i truyá»n cá»§a Äa tổng quản còn giả được ư?
Hắn nói mấy câu nà y toà n thân run bần báºt. Hai hà m răng đụng và o nhau báºt lên những tiếng lách cách.
Vi Tiểu Bảo nói:
- DÄ© nhiên không có chuyện giả trá. Tại hạ sợ là sợ Äa tổng quản lúc lâm sá»± không chịu nhìnnháºn, đổ tá»™i lên đầu đại ca thì nguy lắm đó.
Gã lại há»i:
- Trương đại ca ! Tại sao Hoà ng Thượng lại thả bá»n thÃch khách rả Äại ca có biết không?
Trương Khang Niên đáp :
- Theo lá»i Äa tổng quản thì Hoà ng Thượng muốn truy cứưở ba tên thÃch khách nà y xem ai là kẻ đứng đằng sau lưng giáºt dây chúng, vì chúng bất quá là những kẻ thuá»™c hạ cho nhân váºt khác sai khiến.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Sá»± tình đúng là như váºy. Có Ä‘iá»u trong cung đã thả thÃch khách rồi mà không tra xét được thì tháºt uổng..Tại hạ thấy vụ nà y cÅ©ng khó khăn chứ không phải dá»… dà ng. Ngay mấy tên thÃch khách mình còn chưa tin được thì ngưá»i đứng sau mà n giáºt dây chưa chắc đã Ä‘iá»u tra ra sá»± tháºt. Không chừng đức Hoà ng Thượng cho giết mấy ông bạn đây để bá»n thÃch khách trông thấy khá»i sinh lòng ngá» vá»±c.
Vi Tiểu Bảo nói mấy câu nà y không phải đổ oan cho Hoà ng đế. ChÃnh vua Khang Hy đã bảo gã giết mấy tên thị vệ để bá»n thÃch khách tin tưởng.
Trương Khang Niên nghe Vi Tiểu Bảo nói mấy câu sau cùng sợ bở vÃa,bụng bảo dạ:
- Hoà ng Thượng muốn giết bá»n mình cÅ©ng chẳng phải là chuyện kỳ quái.
Hắn quỳ má»p ngay xuống năn nỉ:
- Xin công công cứu mạng cho !
Hắn vừa nói vừa dáºp đầu lạy như tế sao.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Trương đại ca bất tất phải đa lễ.
Gã để Trương Khang Niên đứng lên rồi cưá»i nói:
- Hiện giá» có mấy ông bạn tốt chịu tá»™i thay rồi. Chúng ta cứ đổ lên đầu bốn vị thái giám, phao ngôn cho bá»n há» dùng thuốc mê đánh ngã má»i ngưá»i để thả thÃch khách ra. Như thế là không can gì đến đại ca nữa. Hoà ng Thượng nghe nói bốn tên thái giám cá»§a Thái Háºu phái Ä‘i quyết không truy cứu nữa.
Tháºt ra Hoà ng Thượng không muốn giết các vị mà chỉ cần có ngưá»i chịu tá»™i để lấp liếm chuyện cố ý thả thÃch khách nà y, có khi ngà i còn thưởng bancho các vị đại ca nữa.
Trương Khang Niên cả mừng nói:
- Mưu kế cá»§a công công tháºt là tuyệt diệu! Äa tạ công công đã giúp kế hoạch cứu mạng cho bá»n tiểu nhân.
Vụ nà y tuy không phải Vi Tiểu Bảo cứu mạng cho Trương KhangNiên,nhưng vừa rồi hắn hôn mê bất tỉnh mà gãkhông chém chết cũng là tha mạng.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Bây giá» chúng ta phải cứu các anh em tỉnh dáºy cho mau để dặn há» chúng khẩn đồng tá» buá»™c tá»™i bốn tên thái giám buông tha thÃch khách.
Trương Khang Niên vội đáp :
- Dạ dạ !
Nhưng hắn nghĩ tới chưa chắc mình đã thoát tội, trong lòng ngấm ngầm kinh hãi, chân tay bủn rủn.
Hắn lấy nước lạnh vẩy và o mặt bá»n thị vệ cho chúng tỉnh lại.
Má»i ngưá»i nghe nói thái giám Äổng Kim Khôi đánh thuốc mê cho ngã ra,rồi giết ba tên thái giám kia để cứu bá»n thÃch khách, thì căm tứcvô cùng, lá»›n tiếng thoá mạ. Ai cÅ©ng sinh lòngngá» vá»±c tá»± há»i:
- Tại sao Thái Háºu lại thả thÃch khách? Phải chăng bá»n thÃch khách nà y do Thái Háºu gá»i đến?
Nhưng là chuyện liên can đến Thái Háºu, nên há» chỉ nghÄ© thầm trong bụng chứ không dám nói ra miệng.
Lúc nà y thi thể và quần áo Äổng Kim Khôi đã tiêu tan hết, bá»n thị vệ cho là há» Äổng dẫn bá»n thÃch khách trốn khá»i Hoà ng cung rồi.
Vi Tiểu Bảo vá» phòng, Má»™c Kiếm Bình há»i ngay:
- Quế đại ca có tin tức gì không?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Quế đại ca thì chẳng có tin tức gì, nhưng hảo đạica lại có rất nhiá»u tin tức.
Má»™c Kiếm Bình mỉm cưá»i nói:
- Tin tức cá»§a đại ca tiểu muá»™i không nóng nghe, đã có ngưá»i khác nóng ruá»™t kêu đại ca bằng "hảo ca ca"
Phương Di đỠmặt lên, khẽ há»i:
- Hảo huynh đệ ! Ngươi nhỠtuổi hơn, ta kêu bằng hảo huynh đệ đượckhông?
Vi Tiểu Bảo thở dà i đáp :
- Má»™t cô hảo hiá»n thê bá»—ng biến thà nh hảo tá»· tá»·. Tháºtlà trong nháy mắt gà biến thà nh vịt. Xong việcrồi, hỠđã được cứu ra khá»i Hoà ng cung.
Phương Di đột nhiên ngổi nhá»m dáºy, cất giá»ng run run há»i:
- Huynh đệ ! ... Hảo huynh đệ đã cứu được Lưu sư ca rồi ư?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Äại trượng phu nhất ngôn ký xụất, cái gì mã nan truỵ Ta đã hứa cứu ngưá»i là phải cứu cho bằng được.
Phương Di há»i:
- Hảo huynh đệ là m sao mà cứu được?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Dĩ nhiên mình phải có diệu kế. Bao giỠcô gặp Lưu sư ca, gã sẽ nói cho cô nghe.
Phương Di thở phà o má»™t cái, ngá»ng mặt trông lên nóc nhà nói:
- Tạ Æ n trá»i đất! Quả là nhỠđức Bồ Tát bảo vệ cho được antoà n.
Tiểu Bảo thấy Phương Di lộ vẻ vui mừng quá độ, vui từ tâm khảm vui ra thì gã lấy là m khó chịu, khẽ hắng dặng một tiếng chứ không nói gì.
Mộc Kiếm Bình biết ý lên tiếng:
- Sư tá»· Æ¡i ! Sư tá»· tạ Æ n trá»i đất cùng đức Bồ Tát mà sao lại không tạ Æ n vị hảo huynh đệ kia?
Phương Di đáp :
- Æ n đức cá»§a hảo huynh đệ rá»™ng như trá»i biển, há phải má»™t lá»i tạ Æ n mà được? Ngưá»i ta thưá»ng nói: Äại Æ¡n không thể nói chuyện báo đáp, váºy ta chỉ ghi nhá»› trong lòng.
Vi Tiểu Bảo nghe nà ng nói váºy lại khoan khoái vô cùng, cưá»i ha hả nói:
- Cái đó cô không phải báo đáp chi hết.
Phương Di há»i gã:
- Hảo huynh đệ ! Lưu sư ca có nói gì không?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Y chẳng nói chi hết, chỉ năn nỉ ta cứu y ra.
Phương Di "hừ" má»™t tiếng, hồi lâu má»›i há»i:
- Y có há»i gì đến ta không?
Vi Tiểu Bảo ngoẹo đầu ngẫm nghĩ rồi đáp :
- Không. Ta đã bảo y là cô hiện ở một nơi yên ổn và khuyên y cứ yên lòng.
Chẳng bao lâu ta sẽ đưa cô đi hội diện với y.
Phương Di gáºt đầu. Äá»™t nhiên hai hà ng lệ lã chã khôn cầm.
Má»™c Kiếm Bình há»i:
- Sư tỷ! Vì lẽ gì sư tỷ lại sụt sùi sa lệ?
Phương Di đáp :
- Ta... vui mừng và xúc động quá chừng !
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
- Hoà ng thượng sai ta tra xét kẻ cầm đầu bá»n thÃch khách là ai? Váºy ta phải ra ngoà i chạy tếu má»™t hồi rồi trở vá» báo cáo.
Gã nghÄ© váºy liá»n ra khá»i Hoà ng cung thả bước vá» phÃa Thiên Kiá»u rong chÆ¡i.
Mé tả Thiên Kiá»u là nÆ¡i tụ táºp cá»§a những loại ngưá»i phức tạp trên chốn giang hồ. NÆ¡i đây toà n những tiệm tạp hoá cùng rạp hát.
Vi Tiểu Bảo chưa tới gần, bỗng thấy ngoà i hai chục tên sai dịch à o à o kéo tới.
Bá»n nà y do hai tên bá»™ khoái thống lãnh. Chúng dùng xÃch sắt trói năm tên bán hà ng rong, quần áo lam lÅ©.
Trong tay bá»n sai dịch còn cầm 7, 8 xâu đưá»ng phèn. Năm tên hà ng rong nà y hiển nhiên là bá»n bán đưá»ng phèn.
Vi Tiểu Bảo chấn động tâm thần, đứng nép và o má»™t bên thì thấy bá»n sai dịch khoá năm tên hà ng rong dẫn Ä‘i.
Lại nghe trong đám đông có tiếng một lão già thở dà i nói:
- Năm nay đến cả bá»n bán đưá»ng phèn cÅ©ng phạm pháp.
Vi Tiểu Bảo Ä‘ang muốn há»i cho biết chuyện, bá»—ng nghe má»™t tiếng hắng dặng.
Má»™t lão già râu tóc bạc phÆ¡ đến gần gã. Lão chÃnh là ngưá»i lưng gù tên gá»i Bát tý viên hầu Từ Thiên Xuyên.
Từ Thiên Xuyên đưa mắt ra hiệu cho Vi Tiểu Bảo rồi láºp tức trở gót Ä‘i ngay.
Vi Tiểu Bảo liá»n Ä‘i theo lão.
Äến má»™t nÆ¡i vắng vẻ, Từ Thiên Xuyên nói:
- Vi Hương Chá»§! Tháºt là má»™t chuyện đáng mừng lá»›n tà y trá»i!
Vi Tiểu Bảo mỉm cưá»i, nghÄ© bụng :
- Chắc lão nà y biết việc ta cứu thoát bá»n NgôLáºp Thân ra rồi.
Gã liá»n đáp:
- Cái đó có chi đáng kể?
Từ Thiên Xuyên trợn mắt lên há»i:
- Tổng đà chủ đã tới mà Hương Chủ bảo không có gì đáng kể ư?
Vi Tiểu Bảo giáºt mình kinh hãi, ngáºp ngừng há»i lại:
- Sư phụ của tiểu đê.... đã đến ư?
Từ Thiên Xuyên đáp:
- Äúng thế! Ná»a đêm hôm qua lão nhângia má»›i tá»›i nÆ¡i. Thuá»™c hạ Ä‘ang tìm cách thông tri choVi Hương Chá»§, không ngá» lại được gặp đây. Bây giá» HươngChá»§ hãy đến bái kiến lão nhân gia ngay láºp tức.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Dạ da....
Tà i sản của vivuvip
Chữ ký của vivuvip Anh đã trở lại lợi hại gấp đôi đẹp trai gấp bốn và thiếu thốn gấp trăm
Trăm năm mòn má»i quay tay - Chẳng bằng má»™t phút ngất ngây xếp hình - Xếp hình thì xếp vá»›i Linh - Nick trên box chat chÃnh là hâm đơ
Linh: Linh đang điên
05-11-2011, 11:11 PM
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 59
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 59
Ngưá»i áo xanh thình lình xuất hiện
Trong khi Ä‘i đưá»ng, Vi Tiểu Bảo đã dá»± tÃnh má»i Ä‘iá»u đối đáp vá»›i sư phụ trong khi ngưá»i há»i đến việc rèn luyện võ công. Gã biết sư phụ là má»™t nhân váºt rất tinh tế, không thể lừa bịp má»™t cách dá»… dà ng,chỉ có đưá»ng liệu mà tùy cÆ¡ ứng biến.
Gã không ngá» sư phụ vừa thấy mặt đã há»i ngay đến vấnđỠluyện võ, gã không khá»i hoang mang, ấp úngđáp :
- Thưa sư phụ. Những chá»— đệ tá»... không hiểu rõ rất nhiá»u. Äệ tá» mong má»i... sư phụ giá lâm để xin chỉ Ä‘iểm.
Trần Cáºn Nam vốn tÃnh ôn hoà , mỉm cưá»i đáp :
- Hay lắm! Nếu váºy chuyến nà y ta vì ngươi mà nán lại mấy ngà y để chỉ Ä‘iểm cho ngươi.
Trần Cáºn Nam nói tá»›i đây thì má»™t ngưá»i anh em giữ cá»a láºt Ä‘áºt tiến và o khom lưng bẩm:
- KÃnh trình Tổng đà chá»§ ! Có ngưá»i lên bái sÆ¡n, tá»± xưng là Má»™c Kiếm Thanh và Liá»…u Äại Hồng ở Má»™c vương phá»§ tại Vân Nam.
Trần Cáºn Nam mừng rỡ, đứng dáºy nói:
- Chúng ta mau ra nghênh tiếp.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Äệ tá» chưa kịp cải trang, không tiện gặp bá»n há».
Trần Cáºn Nam gáºt đầu đáp :
- Phải rồi ! Ngươi hãy ở mé sau chỠta nghe !
Bá»n ngưá»i Thiên Äịa Há»™i ra ngoà i đón khách.
Vi Tiểu Bảo chuyển và o phÃa sau giáp vách sảnh đưá»ng, gã kêu ghế ngồi má»™t lát đã nghe Liá»…u Äại Hồng cưá»i hô hố.
Lão nói:
- Chà nguyện bình sinh cá»§a tại hạ là được ra mắt má»™t vị nổi danh thiên hạ như Tổng đà chá»§. Bữa nay thế là mãn nguyện, dù có phải chết ngay cÅ©ng không uổngmá»™t Ä‘á»i.
Trần Cáºn Nam đáp:
- Liễu lão anh hùng có lòng quá yêu đỠcao tại hạ, khiến tại hạ rất lấy là m hổ thẹn.
Tổng đà chá»§ vừa nói vừa dẫn khách và o sảnh đưá»ng, chia ngôi tân chá»§ an toạ.
Lại nghe Má»™c Kiếm Thanh há»i:
- Trong quý há»™i có má»™t vị là Vi Hương Chá»§ không ở đây ư? Tại hạ muốn chÃnh mình được ngá» lá»i tạ Æ n Hương Chá»§. Æ n sâu đức cả cá»§a Vi Hương Chá»§ khiến cho tệ xứ từ trên xuống dưới, chẳng ai là không cảm kÃch.
Trần Cáºn Nam chưa biết vụ nà y, lấy là m kỳ há»i:
- Vi Tiểu Bảo là má»™t đứa trẻ nÃt là m gì mà có công đức vá»›i quý phá»§? Tiểu vương gia bao dong gã như váºy là đỠcao quá đỗi.
Bá»—ng nghe má»™t ngưá»i lá»›n tiếng:
- Thầy trò tại hạ và Lưu sư Ä‘iệt đây được toà n là nhá» Vi Hương Chá»§ cứu chá» Tại hạ đã hứa lá»i vá»›i Tiá»n sư phó ở quý há»™i là khi nà o quý há»™i có sai phái tá»›i, thầy trò Ngô má»— xin hết sức tuânmệnh, dù gặp nguy hiểm đến đâu cÅ©ng không lùi bước.
Ngưá»i nói câu nà y chÃnh là Dao đầu sư tá» Ngô Láºp Thân.
Trần Cáºn Nam không hiểu ná»™i vụ, liá»n há»i Tiá»n Lão Bản:
- Tiá»n huynh đệ ! Vụ nà y là thế nà o đây?
Nguyên Tiá»n Lão Bản đã cùng bá»n Ngô LáºpThân ba ngưá»i từ trong cung ra đến thẳng chá»— ở cá»§a Má»™c Kiếm Thanh.Lão được bá»n ngưá»i Má»™c phá»§ giữ lại khoản đãi.
Ä‚n uống xong, Má»™c Kiếm Thanh và Liá»…u Äại Hồng thân hà nh đưa má»i ngưá»i đến trụ sở cá»§a Thiên Äịa Há»™i để tạ Æ n. Tiá»n Lão Bản dẫn đưá»ng cho bá»n nà y.
Không ngá» Ä‘oà n ngưá»i vừa tá»›i nÆ¡i lại hay tin Tổng đà chá»§ giá lâm.
Tiá»n Lão Bản nghe Trấn Cáºn Nam há»i tá»›i liá»n kể sÆ¡ lược những chuyện đã xảy ra. Lão nói Vi Hương Chá»§ có má»™t ngưá»ibạn thân là m thái giám ở Thanh cung. Viênthái giám nà y nháºn lá»i uá»· thác cá»§a Vi Tiểu Bảokhông từ nguy hiểm, cứu bá»n Ngô Láºp Thân ba ngưá»i ra khá»iHoà ng cung.
Trấn Cáºn Nam nghe nói váºy liá»n hiểu ngay Vi Hương Chá»§ cùngngưá»i bạn tốt nà o đó cÅ©ng chỉ là Vi Tiểu Bảo, má»™t mình gã đóng hai vai trò. Ông mừng thầm trong bụng, cưá»i nói:
- Tiểu vương gia ! Liá»…u lão gia tá»! Ngô đại ca ! Ba vị tháºtkhách sáo quá !
Tệ há»™i cùng quý phá»§ như cây liá»n cà nh, tình đồng thá»§ túc. Cùng là ngưá»i nhà vá»›i nhau, ai gặp nạn là mình viện trợ được, lẽ đương nhiên phải gắng sức hết lòng. Sao ba vị lại nói đến chuyện Ä‘á»n Æ¡n trả nghÄ©a? Vi Tiểu Bảo bất qụá là tên tiểu đồ cá»§a tại hạ. Gã còn nhá» tuổi chưa hiểu việc Ä‘á»i. Có Ä‘iá»u gã coi rấttrá»ng hai chữ nghÄ©a khÃ...
ông nói tới đây, nghĩ thầm trong bụng:
- Tiểu Bảo trà trá»™n và o Thanh cung để ngấm ngầm do thám những Ä‘iá»u ẩn bÃ. Ta chỉ mong gã dò la được những Ä‘iá»u cÆ¡ máºt trá»ng yếu cá»§a Thanh triá»u, có lợi cho công cuá»™c phảnThanh phục Minh, là m nên nghiệp lá»›n. Bây giá» những chuyệntà y đình đã xảy ra thế nà y, lai lịch gãtất bị bại lá»™. Chẳng sá»›m thì muá»™n ngưá»i giang hồ sẽ biết hết. Nếumình còn giấu diếm Má»™c vương phá»§ thì hiển nhiênkhông hết tình bằng hữu chi thân.
Ngô Láºp Thân nói:
- Bá»n tại hạ rất mong được gặp Vi Hương Chá»§ để ngá» lá»i cảm tạ.
Trần Cáºn Nam cưá»i đáp:
- Vụ nà y tuy không phải chuyện tầm thưá»ng, nhưng chúng ta đã là chá»— bạn thân, tại hạ không dámdấu diếm: tên tiểu đồ Vi Tiểu Bảo cá»§a tại hạ hiện trà trá»™n và o là m tiểu thái giám ở trong cung. Váºy tiểu thái giám kia cÅ©ng là gã đó
Rồi ông cất tiếng gá»i:
- Tiểu Bảo đâu? Ngươi ra bái kiến các vị tiá»n bối Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo ở sau vách sảnh đưá»ng lên tiếng:
- Dạ ! Xin tuân lá»i sư phụ !
Äoạn gã xoay mình tiến ra, chắp tay cùng má»i ngưá»i thi lá»….
Bá»n Má»™c Kiếm Thanh, Liá»…u Äại Hồng, Ngô Láºp Thân Ä‘á»u đứngdáºy. Ai cÅ©ng lấy là m kinh dị vô cùng !..
Bá»n Má»™c Kiếm Thanh không ngá» Vi Hương Chá»§ lại là thái giám.
Bá»n Ngô Láºp Thân, Ngao Bưu, Lưu Nhất Chu cÅ©ng không ngá» tên tiểu thái giám đã cứu mạng cho bá»n há» lạilà Vi Hương Chá»§ và là đồ đệ cá»§a Trần Cáºn Nam ở ThiênÄịa Há»™i.
Vi Tiểu Bảo cưá»i hì hì nhìn Ngô Láºp Thân nói:
- Ngô lão gia tá»! Vừa rồi ở trong Hoà ng cung, vãn bối đã đưa tên giả ra vá»›i lão tiá»n bối, xin lão tiá»n bối miá»…n trách cho.
Ngô Láºp Thân đáp :
- Lúc mình ở chá»— nguy hiểm dÄ© nhiên phải thế, lão phu đã từng bảo Ngao Bưu: vị thiếu niên anh hùng nà y hà nh động rất lanh lợi, chẳng những có đảm lược, còn đầy lòng khảng khái. Trong cung bá»n Thát Äát sao lại có nhân tà i đến như váºy? Bá»n lão phu rất lấy là m kỳ. Té ra là má»™t vị Hương Chá»§ trong Thiên Äịa Há»™i. Ha ha! Thế thì không trách được ! Không trách được !
Lão vừa nói vừa chìa ngón tay cái lên.
Ngô Láºp Thân là sư đệ cá»§a Liá»…u Äại Hồng, oai danhcÅ©ng lừng lẫy trên chốn giang hồ.
Trần Cáºn Nam thấy lão tán dương đồ đệ cá»§a mình, cÅ©ng nức lòng hởi dạ,cưá»i nói:
- Ngô huynh tán dương gã như váºy là quá cưng trẻ nÃt là m cho gã hư thân đó
Liá»…u Äại Hồng ngá»a mặt lên cưá»i hô hố nói:
- Trần Tổng đà chá»§ ! Bao nhiêu tiện nghi trong võ lâm Ä‘á»u bị Tổng đà chá»§ chiếm mất hết cả. Võ công đã cao thâm khôn lưá»ng, thanh danh lại lẫy lừng thiên hạ.Má»™t tay gây dá»±ng nên Thiên Äịa Há»™i hưng vượng là thế! Äến việc thu đồ đệ cÅ©ng là m cho nở mặt nở mà y.
Trần Cáºn Nam chắp tay cưá»i nói:
- Liá»…u lão gia tá» nói váºy là cưng chiá»u cả tại hạ đến thà nh hư đốn mất!
Liá»…u Äại Hồng lại nói:
- Trần tổng đà chá»§ ! Bình sinh Liá»…u má»— chưa khâm phục mấy ngưá»i. Thế mà phong độ cá»§a Tổng đà chá»§ khiến cho lão phu phải phục sát đất. Ngà y sau Ä‘uổi được bá»n Thát Äát Ä‘i rồi, Chu ngÅ© thái tá» cá»§a chúng ta khôi phục cÆ¡ đồ, lên ngôi Hoà ng đế, thì chức Tể tướng đương triá»u phải má»i Tổng đà chá»§ nắm lấy, chẳng còn ai hÆ¡n nữa.
Trần Cáºn Nam tá»§m tỉm cưá»i đáp :
- Tại hạ đức thiển tà i sơ, khi nà o dám giữ ngôi cao.
Tiá»n Lão Bản bá»—ng xen và o :
- Liá»…u lão gia tá»! Ngà y sau Ä‘uổi được quân Thát Äát rồi, Chu tam thái tá» lên ngôi Hoà ng đế, trung hưng cÆ¡ nghiệp nhà Äại Minh. Toà n thể anh emnhất định cá» Liá»…u lão gia lên cầm quyá»n Äại nguyênsoái thống lãnh binh mã trong thiên hạ !
Liá»…u Äại Hồng trợn mắt lên há»i:
- Lão. .. bảo sao? Chu tam thái tỠnà o?
Tiá»n Lão Bản đáp :
- Long Võ thiên tá» bá» mình vì nước, còn để lại Chu tam thái tá» hiện thá»i tạm lánh ngoà i đảoÄà i Loan. Ngà y sau thu phục giang sÆ¡n, dmhiên Chutam thái tá» lên ngôi Hoà ng đế là đúngvị nhân quân.
Liá»…u Äại Hồng đứng phắt dáºy, lá»›n tiếng:
- Chuyến nà y Thiên Äịa Há»™i đã cứu thoát sư đệ cùng đồ đệ cá»§a lão phu, dÄ© nhiên toà n thể bá»n lão phải mang nặng mối ân tình đó. Nhưng vị Hoà ng đế chÃnh thống thì nhất định không thể nà o sai tráºt được. Tiá»n lão đệ ! Chân mệnh thiên tá» hiển nhiên là Chu ngÅ© thái tá» má»›i đúng. VÄ©nh Lịch thiên tá» là vị nhân quân chÃnh thống nhà ÄạiMinh, thiên hạ ai ai cÅ©ng biết. Váºy lão đệ không đượcnói cà n.
Bữa trước giữa Từ Thiên Xuyên và anh em há» Bạch xảy chuyện động thá»§ cÅ©ng chỉ vì chuyện tranh chấp hai vị Hoà ng đế Long Võ và VÄ©nh Lịch ở ngôi chÃnh thống mà ra.
Trịnh Thà nh Công và Thiên Äịa Há»™i ở Äà i Loan má»™t má»±c phò tá ÄÆ°á»ng Vương. Còn phe Má»™c vương phá»§ lại bảo vệ Quế vương. Hiện giá» nhà Mãn Thanh Ä‘ang cầm quyá»n thiên hạ mà việc tranh chấp giữa hai phe ÄÆ°á»ng Vương cùng Quế Vương vẫn tiếp tục khai diá»…n, thuá»· chung không giải quyết được.
Trần Cáºn Nam là má»™t nhân váºt rất thông hiểu đại cuá»™c. Ông biết rằng công việc trước mắt là phải liên kết hà o kiệt trên chốn giang hồ, hiệp lá»±c chống nhà Mãn Thanh. Chưa thu phục lại giang sÆ¡n đã đỠcáºp đến chuyện Chu tam thái tá» lên là m Hoà ng đế thì còn sá»›m quá. Äiá»u cần nhất là đừng là m tổn thương hoà khà giữa những ngưá»i lo chung công cuá»™c lá»›n lao.
ông liá»n mỉm cưá»i nói:
- Liá»…u lão gia tá»! Lão gia bất tất phải động ná»™. Ngôi chÃnh thống nhà Äại Minh thuá»™c vá» ai là má»™t việc lá»›n. Chúng ta bất quá là kẻ thần tá» thì trong lúc nhất thá»i khó mà tranh chấp cho ra lẽ phải.
Äoạn ông hô ngưá»i bà y tiệc rượu và nói tiếp :
- Nà o ! Má»i các vị hãy uống say má»™t bữa cho thoa? thÃch. Chỉ mong sao toà n thể chúng ta đồng tâm hiệp lá»±c quét sạch bá»n Thát Äát. Còn bất cứ việc gì hãy để vá» sau sẽ thương lượng cÅ©ng chưa muá»™n.
Mộc Kiếm Thanh lắc đầu nói:
- Trần Tổng đà chá»§ nói váºy là sai. Danh khôngchÃnh thì ngôn không thuáºn. Ngôn khôngthuáºn thì việc không thà nh. Bá»n tại hạ khuông phòChu ngÅ© thái tá» quyết chẳng phải vì mưu đồ vinh hoa phúquý. Tưởng Tổng đà chá»§ nên hiểu thiên mệnh vỠđâu,ngưá»i đó má»›i là chÃnh thống. Ai táºn trung vá»›i Chu ngÅ©thái tá» thì bá»n Má»™c vương phá»§ từ trên xuống dưới Ä‘á»uvâng theo răm rắp. Nếu Trần Tổng đà chá»§ cÅ©ng đồng quan Ä‘iểmthì bá»n tại hạ dù có là m kẻ dong xe ruổi ngá»±acÅ©ng không dám trái lệnh.
Trần Cáºn Nam mÄ©m cưá»i lắc đầu đáp:
- Trá»i không hai mặt, nước chẳng hai vuạ Chu tam thái tá» hãy còn đưá»ng hoà ng ở Äà i Loan. Mấy chục quândân trên hải đảo cùng má»i mấy vạn anh em trong ThiênÄịa Há»™i đã dốc dạ phò Chu tam thái tá».
Liá»…u Äại Hồng tÃnh nóng như lá»a, mắt trợn tròn lá»›n tiếng há»i:
- Trần Tổng đà chá»§ nói những gì mà mấy chục vạn quân dân, mưá»i mấy vạn anh em? Phải chăng Tổng đà chá»§y? và o số đông để thá»§ thắng cáºy thế lá»›n ăn hiếp ngưá»i? Nhưnghà ng ức triệu bách tÃnh trong thiên hạ Ä‘á»u biếtVÄ©nh Lịch thiên tá» bá» mình vì nước ở đất Diến Äiệnlà vị Hoà ng đế tối háºu cá»§a nhà Äại Minh. Chúngta không láºp con cháu VÄ©nh Lịch thiên tá» thì đốivá»›i má»™t vị thiên tá» nhà Äại Minh chịu muôn và ngian khổ và chết bất đắc kỳ tá» sao cho phải đạo?
Lão nói tới đây khản tiếng phải dừng lại.
Trần Cáºn Nam chuyến nà y lên Bắc Kinh cốt để há»i cho biết rõ vụ tranh chấp ngôi chÃnh thống thuá»™c ÄÆ°á»ng Vương và Quế Vương giữa Bát tý viên hầu Từ Thiên Xuyên cùng anh em ho Bạch trong Má»™c vương phá»§ để xảy việc lỡ tay đánh chết Bạch Vạn Tùng. Ông là ngưá»i cÆ¡ trà thâm trầm, bụng dạ quảng bác đã biết trước việc lá»›n phản Thanh phục Minh cần phải liên lạc vá»›i hà o kiệt ngưá»i Hán trong thiên hạ, chung lưng đấu cáºt, mưu đồ nghÄ©a cá», má»›i mong thà nh tá»±u. Nếu chưa đánh Ä‘uổi được bá»n Thát Äát đã tranh chấp nhau gây cuá»™c rối loạn xà ngầu là má»™t trở ngại rất lá»›n cho việc chống đối nhà Thanh.
Vì thế nên khi vừa hay tin kia, láºp tức ông bá» hết má»i việc lại, Ä‘i ngay đêm đến Bắc Kinh, chỉ mong sao giữ được mối giaohảo vá»›i Má»™c vương phá»§ dù có phải nhưá»ng nhịn cÅ©ng đà nh...
Khi tá»›i kinh, ông há»i ra cục diên đã trở lại hoà hoãn, không đến ná»—i nghiêm trá»ng như ông đã tiên liệu. Ông biết cả việc anh em trong Thiên ÄịaHá»™i ở kinh đô Vi Tiểu Bảo thống lãnh đã đến tương há»™ivá»›i những nhân váºt đầu não cá»§a Má»™c Vương Phá»§ hai đôi bên chưa đến ná»—i mất mặt vá»›i nhau mà còn có cÆ¡ trở lại hoà hảo.
Trần Cáºn Nam đã mừng thầm trong bụng, lại nghe nói Vi TiểuBảo vừa cứu thoát được bá»n Ngô Láºp Thân ba ngưá»i cá»§a Má»™cVương phá»§, thì vụ Thiên Xuyên ngá»™ sát Bạch HoaTùng nhất định thông qua được, không còn nghi ngá»gì nữa.
Bây giá» Má»™c Kiếm Thanh và Liá»…u Äại Hồng lại gợi ra việctranh chấp ÄÆ°á»ng vương cùng Quế Vương, tình thế dần dầnÄ‘i đến chá»— gay go sắp thà nh cục diện kiếm tuốt cung dương.
ông thấy Liá»…u Äại Hồng vừa nhắc tá»›i vụ VÄ©nh Lịch Hoà ng đế bá» mình vì nước, hai hà ng lão lệ lã chã tuôn rÆ¡i bất giác lòng ông se lại cháºm rãi lên tiếng:
Việc đức VÄ©nh Lịch bệ hạ bá» mình vì nước khiến cho trá»i đất cùng thán nhân Ä‘á»u phẫn ná»™. Má»™c tiểu vương gia ! Liá»…u lão gia tá»! Chúng ta chưa trả xong mối đại cừu sao đã gây nên cuá»™c tranh chấp giữa ngưá»i nhà ? Kế hoạch ngà y nay là chúng ta nên đồng tâm hiệp lá»±c giết chết Ngô Tam Quế để báo thù cho VÄ©nh Lịch bệ hạ, cùng rá»a háºn cho Má»™c lão vương gia.
Trần Cáºn Nam vừa nói đến mấy câu sau cùng, bá»n Má»™c Kiếm Thanh, Liá»…u Äại Hồng, Ngô Láºp Thân Ä‘á»u đứng cả dáºy đồng thanh nói:
- Trần Tổng đà chủ nói phải lắm! Phải lắm!
Rồi ngưá»i thì nước mắt đầm đìa, kẻ thì toà n thân phát run. Ai nấy Ä‘á»u kÃch động vô cùng !
Trần Cáºn Nam lại nói tiếp :
- Còn việc đức Long Võ hay đức VÄ©nh Lịch là ngôi chÃnh thống thì lúc nà y ta chưa cần bà n đến. Má»™c vương gia ! Liá»…u lão gia tá»! Anh hùng thiênhạ chẳng ai là không căm háºn Ngô Tam Quế thấu xương. Chỉmong sao có ngưá»i giết được Ngô Tam Quế là toà nthể anh em Ä‘á»u vâng lệnh nhân váºt đó.
Phụ thân cá»§a Má»™c Kiếm Thanh là Má»™c Thiên Ba bị Ngô Tam Quế giết chết, nên Má»™c Kiếm Thanh ngà y cÅ©ng như đêm chỉ nghÄ© sao giết được Ngô Tam Quế. Y nghe Trần Cáºn Nam nóiváºy liá»n hô lên trước:
- ChÃnh thế! Ai mà giết được Ngô Tam Quế là anh hùng thiên hạ nhất nhất tuân theo mệnh lệnh cá»§a vị đó.
Trần Cáºn Nam nói: ,.
- Má»™c Vương gia ! Bây giá» quý phá»§ cùng tệ há»™i láºp lá»i thỠước vá»›i nhau.
Nếu vị anh hùng nà o ở quý phá»§ mà giết được Ngô Tam Quế thì Thiên Äịa Há»™i từ trên xuống dưới Ä‘á»u tuân theo hiệu lệnh cá»§a Má»™c vương phá»§...
Mộc Kiếm Thanh nói theo :
- Nếu ngưá»i giết được Ngô Tam Quế là má»™t vị anh hùngtrong Thiên Äịa Há»™i thì Má»™c gia ở Vân Nam từ Má»™c KiếmThanh nà y trở xuống, ai ai cÅ©ng tuân theo mệnh lệnh cá»§a TrầnTổng đà chá»§ trong Thiên Äịa Há»™i.
Hai ngưá»i cùng giÆ¡ tay ra vá»— má»™t tiếng.
Thá»i bấy giá» trên chốn giang hồ nếu đã vá»— tay ba tiếng để tuyên lá»i trá»ng thệ thì nhất quyết không hối háºn nữa.
Trần Cáºn Nam cùng Má»™c Kiếm Thanh má»›i vá»— tay má»™t tiếng. Tiếng thứ hai sắp bắt đầu thì đột nhiên trên nóc nhà có ngưá»i nổi lên trà ng cưá»i rồi lá»›n tiếng há»i:
- Nếu ta giết được Ngô Tam Quế thì sao?
Tiếp theo trên nóc nhà phÃa Äông và phÃa Tây đồng thá»i có tiếng quát há»i:
- Ai?
Những ngưá»i Thiên Äịa Há»™i canh gác trên nóc nhà nhảy xổ lại.
Kế đó má»™t tiếng "bịch" khẽ vang lên. Má»™t ngưá»i từ trên nóc nhà đã nhảy xuống sân.
Cá»a sổ không có gió tá»± nhiên mở ra. Má»™t bóng xanh mau lẹ phi thưá»ng lạng mình chuồn và o.
Mé Äông có Phong Tế Trung và Từ Thiên Xuyên, mé Tây Liá»…u Äại Hồng và Ngô Láºp Thân giang tay ra ngăn lại.
Ngưá»i kia nhẹ nhà ng nhảy cao lên lướt qua đỉnh đầu bốn ngưá»i, đến đứng sững trước mặt Trần Cáºn Nam và Má»™c Kiếm Thanh.
Phong Tế Trung, Từ Thiên Xuyên, Liá»…u Äại Hồng và Ngô Láºp Thân Ä‘á»u là những tay cao thá»§ hạng nhất trên chốngiang hồ hiện naỵ Váºy mà cả bốn ngưá»i hợp lá»±c vẫn không cảnđược ngưá»i kia để há» nhảy và o thì tháºt là má»™t Ä‘iá»u khóai tin tưởng.
Ngưá»i kia vừa đứng xuống đất, bá»n Phong, Từ, Liá»…u, Ngô đã vươn tay ra chụp lấy ngưá»i hắn.
Phong Tế Trung nắm vai bên phải, Từ Thiên Xuyên chụp trúng nách bên phải đối phương.
Liá»…u Äại Hồng nắm được cánh 'tay trái. Ngô Láºp Thân vung cả hai tay chụp được sau lưng đối phương.
Bốn ngưá»i Ä‘á»u thi triển cầm nã thá»§ pháp và o hạng thượng thặng.
Ngưá»i kia tuyệt nhiên không phản kháng, báºt cưá»i há»i:
- Thiên Äịa Há»™i và Má»™c vương phá»§ đối đãi vá»›i hảobằng hữu thế nà y ư?
Má»i ngưá»i bây giá» nhìn lại thì ngưá»i lạ mặt là má»™t thiếu niên lối 23 , 24 tuổi, mặc áo bà o xanh. Thân hình cao và gầy, có dáng văn nhược thư sinh.
Trần Cáºn Nam chắp tay há»i:
- Tôn tÃnh đại danh túc hạ là gì? Có phải là hảo bằng hữu vá»›i bá»n tại hạ không?
Gã thư sinh kia cưá»i đáp :
- Nếu chẳng phải là hảo bằng hữu thì đã khôngđến.
Äá»™t nhiên ngưá»i gã co lại như trái banh thịt.
Bá»n Phong Tế Trung bốn ngưá»i bá»—ng tuá»™t tay ra nắm và o quãng không.
Lại thấy má»™t là ng bóng xanh bay vá»t lên không.
Trần Cáºn Nam nổi lên trà ng cưá»i, vươn tay mặt ra chụp nhanhnhư chá»›p.
Gã thư sinh thoát được bà n tay bốn ngưá»i, nhưng bá»—ng cảm thấy gót chân trái bị nắm chặt như đóng Ä‘ai sắt.
Giữa những tiếng sá»™t soạt như xé lụa, gã nổi lên trà ng cưá»i ha hả, vung chân phải đá và o mặt Trần Cáºn Nam. Phát đá nà y kình lá»±c rất mạnh.
Trần Cáºn Nam tiện tay cầm lấy chiếc ká»· trà bên cạnh giÆ¡ lên đỡ.
"Chát" má»™t tiếng vang! Chiếc ká»· trà gá»— hồng láºp tức vỡ tantà nh.
Trần Cáºn Nam hất tay mặt ra liệng gã thư sinh xuống đất.
Mông gã thư sinh vừa chấm đất, không hiểu gã phát huy luồng kình lá»±c gì khiến cho ngưá»i gã như má»™t mảnh gói đánh thia lia trên mặt nước lướt qua ná»n gạch xanh ra xa mấy trượng. Lưng gã bá»—ng thẳng lên, gã đứng tá»±a và o tưá»ng.
Trong tay bá»n Từ Thiên Xuyên, Liá»…u Äại Hồng, Ngô Láºp Thân, Phong Tế Trung còn cầm má»™t nắm vải. Té ra áo trưá»ng bà o cá»§a gã thư sinh đã bị há» nắm rách. Tiếng sá»™t soạt vừa rồi như xé lụa tức là những mảnh áo rách nà y gây ra.
Äá»™ng tác cá»§a thư sinh cá»±c kỳ mau lẹ. Sáu ngưá»i đã ra tay là những tay cao thá»§ danh gia rất lanh lợi đứng bà ng quan Ä‘á»u trông thấy rõ không nhịn được Ä‘á»u lá»›n tiếng hoan há»™.
Trong những ngưá»i reo hò nà y thanh âm vang dá»™i nhất là Thiết bối thương long Liá»…u Äại Hồng.
Dao đầu sư tá» Ngô Láºp Thân chỉ lắc đầu quà y quạy. Lão vừa lá»™ vẻ bẽ bà ng vừa thán phục.
Trần Cáºn Nam mỉm cưá»i há»i thư sinh:
- Các hạ đã nháºn là hảo bằng hữu sao lại không ngồi chÆ¡i xÆ¡i nước đã?
Thư sinh chắp tay đáp:
- Tại hạ xin quấy quả chung trà nà y.
Gã bệ vệ chắp tay xá má»i ngưá»i xung quanh rồi tiến lại ngồi xuống chiếc ghế ở dưới cùng.
Nếu vừa rồi quần hùng không chÃnh mắt mình trông thấy thư sinh thi triển võ công tuyệt đỉnh thì chẳngthể nà o tin được con ngưá»i văn nho lả lướt như váºy lại mang má»™t bảnlãnh cao cưá»ng và o hà ng thượng thặng đến như thế.
Trần Cáºn Nam cưá»i nói:
- Sao các hạ lại quá khiêm như vây? Má»i các hạ ngồi trên nà y.
Gã thư sinh lắc đầu đáp :
- Không dám! Không dám! Tại hạ đã được ngồi chung vá»›i chúng vị anh hùng thế nà y là má»™t Ä‘iá»u đại hân hạnh lắm rồi. Khi nà o còn dám ngồi trên?
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Thưa Trần Tổng đà chá»§ ! Vừa rồi Tổng đà chá»§ há»i tên há» mà tại hạ chưa kịp phúc đáp, xin cam tá»™i thất kÃnh. Tại hạ há» Lý tên gá»i Tây Hoa.
Bá»n Trần Cáºn Nam, Liá»…u Äại Hồng nghe gã xưng danh Ä‘á»u nghÄ© bụng:
- Trong võ lâm mình chưa từng nghe nhân váºt nà o mang danh hiệu Lý Tây Hoa. Äây chắc chỉ là tên giả. Nhưng trong lá»›p thiếu niên anh hùng, mìnhcÅ©ng chưa thấy vị nà o bản lãnh cao thâm như gãnà y.
Trần Cáºn Nam đáp :
- Tại hạ là kẻ há»§ láºu, kiến văn hẹp hòi, chưa được biết má»™t vị đại anh hùng trên chốn giang hồ như các hạ, tháºt lấy là m hổ thẹn.
Lý Tây Hoa cưá»i khanh khách nói:
- Ngưá»i ta đồn Trần Tổng đà chá»§ ở Thiên Äịa Há»™i đối đãi vá»›i má»i ngưá»i má»™t dạ chà thà nh, quả nhiên tiếng đồn không ngoa. Giả tá»· Tổng đà chá»§ nghe tạì hạ xưng tiện danh rồi đáp lại bằng câu "Hâm má»™ đại danh từ lâu", thì tại hạ tuy không nói ra miệng, nhưng trong lòng cÅ©ng có ý nghÄ© không đẹp. Tại hạ má»›i ra khá»i lá»u danh, chẳng có chút tiếng tăm gì trên chốn giang hồ.
ChÃnh tại hạ cÅ©ng chưa biết mình thế nà o, chứ đừng nói ngưá»i ngoà i. Ha ha ! Ha ha !
Trần Cáºn Nam mỉm cưá»i nói:
- Cuộc tương hội bữa nay sẽ khiến cho đại danh của Lý huynh lừng lẫy khắp giang hồ. Từ đây trở đi, bất cứ ai gặp Lý huynh cũng nói câu "hâm mộ đại danh từ lâu".
Trần Cáºn Nam nói câu nà y tháºt cao minh, ai nghe cÅ©nghiểu ngay là má»™t lá»i kÃn đáo mà thà nhthá»±c.
Nên biết bốn tay đại cao thá»§ ở Má»™c vương phá»§ và ThiênÄịa Há»™i không ngăn cản được thư sinh lẻn và o, lại nắm không chắc để gã thoát thân. Trần Cáºn Nam đối phó vá»›i gã hai chiêu chỉ chiếm được má»™t chút thượng phong.
Như váºy thì thân pháp cá»§a thư sinh dÄ© nhiên khắp giang hồ Ä‘á»u cảm phục.
Lý Tây Hoa lắc đầu đáp :
- Không phải thế ! Vừa rồi tại hạ phô trương bất quá là mấy môn công phu nhá» má»n, không khá»i có vẻ bà ng môn tả đạo. Liá»…u lão gia tỠđây đã sá» chiêu "Vân trung hiện trảo" nắm được cánh tay tại hạ xuýt bị gãy rá»i. Còn vị ưa lắc đầu vá»›i chòm râu ráºm thì hai tay nắm được lưng tại hạ. Chắc đó là chiêu "Äoán thá» thá»§". Y nắm chặt đến độ tại hạ phải giở khóc giở mếu. Còn vị lão công công râu bạc ra chiêu "Bạch thiên thá»§ Ä‘ao" nắm lấy khối thịt dưới nách tại hạ chằng chằng không chịu buông ra. Vị bằng hữu nà y sá». .. má»™t chiêu xảo diệu phải chăng là "Thà nh hoà ng tiểu quá»·"?
Phong Tế Trung chÄ©a ngón tay cái bên trái lên, tuy không nói gì, nhưng đã thừa nháºn là thư sinh nói đúng. Äó quả là chiêu"Tiểu quá»· phản thà nh hoà ng".
Gã thư sinh nói ngược lại cho có vẻ khiêm nhượng.
Tà i sản của vivuvip
05-11-2011, 11:12 PM
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 60
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 60
Thần Trảo giết ngưá»i không dấu vết
Bá»n Phong Tế Trung bốn ngưá»i cùng ra tay má»™t lúc nắm được Lý Tây Hoa. Kế đó y cá»±a thoát nhảy vá»t cao lên, bao nhiêu cỠđộng chỉ diá»…n ra trong giây lát.
Sau lưng không có mắt mà Lý Tây Hoa cÅ©ng nháºn được chiêu số từng ngưá»i không sai tráºt chút nà o, tá»±a hồ những môn võ công đó cá»§a chÃnh gã phát ra.
Liá»…u Äại Hồng nói:
- Lý huynh! Chẳng những thân thá»§ Lý huynh đã cao thâm mà nhãn quang cÅ©ng đến trình độ phi thưá»ng.
Lý Tây Hoa xua tay đáp:
- Liá»…u lão gia tá» quá khen mà thôi. Những chiêu số thi triển và o mình tiểu đệ bất luáºn chiêu nà o cÅ©ng có thể giết ngưá»i được. Nhưng các vị chỉ Ä‘iểm tá»›i liá»n dừng tay lại, không là m cho tiểu đệ bị thương chút nà o. Tiểu đệ rất lấy là m cảm kÃch các vị đã nươngtay!
Bá»n Phong Tế Trung nghe nói rất lấy là m hà i lòng.
Nên biết Lý Tây Hoa nói váºy là đúng sá»± tháºt. Trong bốn chiêu "Vân trung hiện trảo", "Äoà n thể thá»§" , "Bạch thá»§ viên đà o" , "Tiểu quá»· phản thà nh hoà ng" chiêu nà o cÅ©ng có thể biến thà nh sát thá»§ rất lợi hại, chỉ tăng thá»§ kình má»™t chút là xong. Lý Tây Hoa nêu ra Ä‘iểm nà y quả là m cho bốn ngưá»i thêm phần hãnh diện.
Trần Cáºn Nam há»i:
- Lý huynh quang lâm, không hiểu có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Lý Tây Hoa đáp:
- Trước hết tại hạ có lá»i xin lá»—i quý vị. Nguyên tạihạ rất ngưỡng má»™ thanh danh cá»§a Trần Tổng đà chá»§ lại hay tin dịp nà y Trần Tổng đà chá»§ đến Bắc Kinh nên cố tìm tá»›i nÆ¡i chiêm ngưỡng dung quang. Vì không có ngưá»i giá»›i thiệu, tạihạ phải mạo muá»™i và o đây má»™t cách đột ngá»™t. Lúctại hạ ngồi trên nóc nhà đã nghe lén câu chuyện giữa quý vị. Tại hạ cÅ©ng căm háºn tên gian tặc Ngô Tam Quế thấu xương, giáºn mình không thể băm xác hắn ra là m muôn Ä‘oạn. Trong khi bồng bá»™t không nhịn được tạihạ đã thốt lá»i huyênh hoang vô lá»…. Mong liệt vị thứ tá»™icho.
Y nói rồi đứng dáºy khom lưng hà nh lá»….
Quần hùng cũng đứng lên đáp lại.
Mộc Kiếm Thanh nói:
- Các hạ coi Ngô tặc là kẻ thù thì chúng ta vừa là đồng đạo, vừa là đồng chÃ, việc liên kết vá»›i nhau cung mưu đồ tru diệt tên đại gian tặc đó chẳngcó Ä‘iá»u chi trở ngại.
Lý Tây Hoa đáp:
- Äúng thế! Äúng thế! Lúc nãy tiểu vương gia cùng Trần Tổng đà chá»§ Ä‘ang vá»— tay tuyên thệ dở dang rồi bị tại hạ đưá»ng đột cắt ngang vụ đó, váºy bây giá» hai vịtiếp tục Ä‘i! Sau khi hai vị vá»— tay xong, tại hạ cÅ©ng vá»— tay ba phátđược chăng?
Liá»…u Äại Hồng há»i:
- Theo lá»i các hạ thì giả tá»· các hạ giết được Ngô Tam Quế quần hà o trong Thiên Äịa Há»™i và Má»™c vương phá»§ Ä‘á»u phải nghe theo mệnh lệnh cá»§a các hạ hay sao?
Lý Tây Hoa đáp:
- Tại hạ không dám thế. Bất quá là má»™t kẻ háºusinh tiểu tá», tại hạ chỉ mong được theo gót các vị anh hùng lấy là m mãn nguyện lắm rồi. Khi nà o dám ra hiệu lệnh cho hà o kiệt thiên hạ?
Liá»…u Äại Hồng gáºt đầu há»i:
- Theo nháºn xét cá»§a các hạ thì trong hai vị tiên đế Long Võ và VÄ©nh Lịch ai là ngôi chÃnh thống cá»§a nhà Äại Minh?
Nguyên ngà y trước Liá»…u Äại Hồng theo VÄ©nh Lịch Hoà ng đế cùng Má»™c Thiên Ba chuyển xuống vùng Tây Nam, từ Vân Nam qua Diến Äiện phải trải qua nhiá»u phen gian nan nguy hiểm vô cùng. Kết quả là VÄ©nh Lịch Hoà ng đế bị Ngô Tam Quế giết chết. Lão đã láºp lá»i huyết thệ xin cúc cung táºn tuy phò tá dòng dõi vua VÄ©nh Lịch Ä‘oạt lại ngôi Hoà ng đế.
Trần Cáºn Nam thì để hết tâm nguyện và o đại cuá»™c, không muốn vì vụ nà y mà xảy chuyện tranh chấp, nhưng vị lão anh hùng kia thuá»· chung ôm má»™t bầu nhiệt huyết nghÄ© tá»›i vụ nà y.
Lý Tây Hoa nghe lão há»i váºy liá»n đáp :
- Tại hạ có má»™t Ä‘iá»u khó nghe nói ra xin cácvị miá»…n trách.
Liá»…u Äại Hồng tÃnh ná»›ng như lá»a, không nhịn được, biến đổi sắc mặt há»i ngay:
- Phải chăng các hạ là bộ thuộc cũ của Lỗ Vương?
Nguyên ngà y trước Sùng Trinh Hoà ng đế nhà Minh chết rồi, các nÆ¡i Ä‘á»u tá»± láºp lên phong trà o phản kháng nhà Thanh. Thoạt tiên có Phúc Vương sau có ÄÆ°á»ng Vương, Lá»— Vương và Quế Vương.
Liá»…u Äại Hồng vừa nói ra khá»i cá»a miệng, liá»n biết ngay thuyết cá»§a mình tráºt rồi. Lý Tây Hoa hãy còn nhá» tuổi, sinh sau hồi quân Thanh và o quan ải,nhất quyết không phải là cá»±u bá»™ cá»§a Lá»— Vương. Lão liá»n đặt lại câu há»i:
- Tiá»n nhân cá»§a các hạ là bá»™ thuá»™c cá»§a Lá»— Vương phảikhông?
Lý Tây Hoa không trả lá»i câu há»i cá»§a lão, gã nói:.
- Sau nà y há»… ai Ä‘uổi được quân Thát Äát thì các vị con cháu Sùng Trinh,Phúc Vương, ÄÆ°á»ng Vương, Lá»— Vương hay Quế Vương Ä‘á»u có thể lên là m Hoà ng đế. HÆ¡n thế nữa há»… là ngưá»i Hán chúng ta thìbất luáºn ai là m Hoà ng đế cÅ©ng được. Má»™c tiểu vương gia, Liá»…ulão gia tá» muốn là m cÅ©ng được.
Trịnh Vương gia, Trần Tổng đà chá»§ ở Äà i Loan, cÅ©ng chẳng có Ä‘iá»u chi không được. Äức Thái tổ Hoà ngđế nhà Äại Minh Ä‘uổi Hoà ng đế Mông Cổ chạy rồi có Ä‘i má»i con cháu há» Triệu nhà Tống lên là m Hoà ng đế đâu? ChÃnh ngà i lên ngôi đại bảo, vẫnđược nhân dân vui lòng thấn phục.
Lý luáºn nà y quần hùng hồi lâu chưa ai nêu ra, bây giá» nghe Lý Tây Hoa nói váºy Ä‘á»u biến sắc, những muốn lên tiếng bà i xÃch. Nhưng sau nghÄ© lại má»™t chút thấy lá»i nghị luáºn đó không phải hoà n toà n vô lý.
Liá»…u Äại Hồng Ä‘áºp xuống ká»· trà đánh "chát" má»™t tiếng rồi thét lên:
- Ngươi nói mấy câu nà y tháºt là kẻ đại nghịchvô đạo. Chúng ta là nhân dân nhà Äại Minh. Kẻ vi thần chỉ cầu mong khôi phục nhà ÄạiMinh, có lý đâu lại lòng lang dạ thú nhưthế được?
Lý Tây Hoa tuyệt không nổi nóng, tươi cưá»i há»i:
- Liá»…u lão gia tá»! Vãn bối có Ä‘iá»u chưa rõ muốn thỉnh giáo lão gia. Äó là điá»u lão gia vừa đỠcáºp đến. Hồi cuối nhà Äại Tống, quân Thát Äát ở ngoà i Mông Cổ xâm chiếm giang sÆ¡n gấm vóc cá»§a ngưá»i Hán chúng tạ Äức Thái tổ nhà Äại Minh là Hồng Võ Hoà ng đế dấy nghiệp ở PhụngDương Ä‘uổi được quân Thát Äát, sao ngà i không tái láºp con cháu há» Triệu lên là m Hoà ng đế?
Liá»…u Äại Hồng hắng dặng má»™t tiếng rồi đáp :
- Khà số nhà Triệu đã hết. Giang sÆ¡n nà y do đức Thái tổ Hoà ng đế nhà Äại Minh ta dầy cônghuyết chiến má»›i thu vỠđược, dÄ© nhiên ngà i không phảihai tay bưng lên cho há» Triệu. Huống chi con cháu há» Triệu không má»™t tấc công lao trong việc đánh Ä‘uổi quân Thát Äát. Dù đức Thái tổ Hoà ng đế ta có chịu nhưá»ng ngôi cho há» Triệu thì trăm há» và tướng sÄ© trong thiên hạ cÅ©ng không phục.
Lý Tây Hoa nói:
- Lão gia nói đúng lắm! Mai đây con cháu há» Chu có tấc công lao nà o hay không cái đó chưa biết được. Nếu há» láºp đại công thì tá»± nhiên má»i ngưá»i sẽ suy tôn lên. Ngôi Hoà ng đế ngưá»i ngoà i muốn tranh cướp cÅ©ng không được.
Bằng há» chẳng chút công lao thì có ngồi lên bảo vị e rằng cÅ©ng không yên được. Liá»…u lão gia tá»! Công cuá»™c phản Thanh nà y có muôn ngà n đưá»ng lối.
Lúc thì nên gấp rút, khi cần phải từ từ. Tá»· như việc hạ sát Ngô Tam Quế nên gấp rút mà việc láºp tân Hoà ng đế hãy thong thả.
Liá»…u Äại Hồng bị Lý Tây Hoa thuyết má»™t hồi khiến lão cứng lưỡi, há miệng mà không dáp lên lá»i. Lão lảm nhảm:
- Cái gì mà gấp vá»›i khoan? Lão phu nháºn thấymá»i việc Ä‘á»u cần kÃp háºn mình chẳng thể là m má»™t lúc cho xong hết.
Lý Tây Hoa há»i:
- Sở dÄ© việc giết Ngô Tam Quế nên cấp bách là vì Ngô tặc đã tuổi cao, nếu không giết mau thì hắn chết má»™t cách yên là nh, há chẳng để hà o kiệt nghÄ©a sÄ© trong thiên hạ phải ôm mối đại háºn suốt Ä‘á»i? Còn việc láºp tân quân sẽ diá»…n ra sau khi Ä‘uổi được quân Thát Äát, chúng ta chỉ nên lo vụ nà y để khôi phục giang sÆ¡n. Thà nh sá»± rồi khó gì không từnđược môt đấng minh quân? Phải váºy không?
Trần Cáºn Nam nghe Lý Tây Hoa giải thÃch rất rõ rà ng lại hợp tình hợp lý,nên trong lòng rất bá»™i phục, ông nói:
- Lý huynh nói rất đúng ! Nhưng tại hạ chưa hiểu chúng ta phải là m thế nà o để tru diệt tên gian tặc Ngô Tam Quế. Mong rằng Lý huynh cho nghe lá»i cao luáºn.
Lý Tây Hoa đáp:
- Tiểu đệ không dám. Äó chÃnh là điá»u cốt yếu mà tiểu đệ muốn lãnh giáo ở các vị.
Má»™c Kiếm Thanh há»i: ,
- Trần Tổng đà chủ có cao kiến gì chăng?
Trần Cáºn Nam đáp :
- Theo nháºn xét cá»§a tại hạ thì Ngô tặc đã gây nên tá»™i nghiệt quá lá»›n. Giết má»™t mình hắn chưa đủ Ä‘á»n tá»™i trong muôn má»™t. Váºy cần phải là m cho hắn thân danh tan nát, giết cho kỳ hết già trẻ lá»›n bé nhà hắn. Nhất thiết những binh tướng bá»™ thuá»™c đã theo hắn là m cà n là m báºy Ä‘á»u phải tung mẻ lưới quét sạch má»›i hả lòngphẫn ná»™ cá»§a trăm há».
Liá»…u Äại Hồng vá»— bà n la lên:
- Phải lắm! Phải lắm! Lá»i nói cá»§a Tổng đà chá»§ đúng và o tâm khảm cá»§a lão phụ Trần lão đệ ! Ta nghe lão đệ nói mà chân tay ngứa ngáy, máu nóng sôi lên. Bây giá» phải dùng diệu kế gì đểgiết cho kỳ hết đám giặc trong phá»§ Bình Tây Vương, không để sống sót má»™t mống?
Lão nắm lấy cổ tay Trần Cáºn Nam vừa lắc vừa giục:
- Nói lẹ đi! Nói lẹ đi!
Trần Cáºn Nam mỉm cưá»i đáp :
- Äó là điá»u mong đợi cá»§a toà n thể anh em. Tại hạ chưa có kỳ mưu diệu kế gì để tru lục Ngô Tam Quế.
Liá»…u Äại Hồng "á»§a" má»™t tiếng, buông tay Trần Cáºn Nam. Ná»—i thấtvá»ng lá»™ ra ngoà i mặt.
Trần Cáºn Nam giÆ¡ tay ra nhìn Má»™c Kiếm Thanh nói:
- Tiểu vương gia! Chúng ta còn hai cái vỗ tay nữa. ..
Má»™c Kiếm Thanh ngắt lá»i:
- Phải rồi !
Hai ngưá»i giÆ¡ tay Ä‘áºp và o nhau hai phát.
Trần Cáºn Nam quay lại nhìn Lý Tây Hoa há»i:
- Chúng ta lại vỗ tay ba phát nên chăng?
ông vừa nói vừa xoè tay ra.
Lý Tây Hoa đứng dáºy cung kÃnh đáp:
- Trần Tổng đà chá»§ mà giết được Ngô tặc thì dÄ© nhiên Lý má»— xin kÃnh cẩn vâng theo hiệu lệnh cá»§a Thiên Äịa Há»™i. Còn Lý má»— nếu may mắn mà trừ được tên đại gian ác đó, chỉ mong Trần Tổng đà chá»§ chiếu cố công Lý má»— kết nghÄ©a kim lan, đồng thá»i nhưá»ngcho tại hạ tôn Tổng đà chá»§ là m huynh trưởng. Ngoà i vụ nà y, Lý má»— không dám mong gì hÆ¡n nữa.
Trần Cáºn Nam cưá»i khanh khách nói:
- Lý hiá»n đệ ! Thế thì hiá»n đệ quá yêu tiểu huynh rổi. Hay lắm! Báºc đại trượng phu nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy.
Vi Tiểu Bảo đứng bên thấy quần hùng lá»™ vẻ hiên ngang khảng khái, gã không nhịn được, bao nhiêu mạch máu căng phồng lên, háºn mình không lá»›n tuổi ngay láºp tức cho bằng anh em. Gã còn muốn võ công cÅ©ng láºp tứccao thâm như Lý Tây Hoa để phô trương tà inghệ trước mặt chúng anh hùng.
Gã nghe sư phụ nói đến câu: Äại trượng phu nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy, bất giác miệng lẩm bẩm:
- Con mẹ nó ! Tứ mã là ngựa khỉ gì? Sao nó chạy mau thế?
Trần Cáºn Nam liá»n truyá»n cho thuá»™c hạ bà y yến tiệc khoản đãi quần hùng.
Trên tiệc Lý Tây Hoa niá»m nở tươi cưá»i, ăn nóihoạt bát, mà thuá»· chung vẫn không để lá»™ lai lịch, môn phái cá»§a hắn.
Tiếp theo, Huyá»n Trinh đạo nhân cùng Tô Cương giá»›i thiệu Vi Tiểu Bảo vá»›i quần hùng.
Lý Tây Hoa thấy Vi Tiểu Bảo còn nhá» tuổi mà đã là m đến Hương Chá»§ Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng trong Thiên Äịa Há»™i thì không khá»i ngạc nhiên. Sau hắn biết gã là đồ đệ Trần Cáºn Nam, miệng lẩm bẩm:
- Té ra là thế!
Hắn ngồi uống mấy chung rượu rồi ngá» lá»i cáo biệt.
Trần Cáºn Nam đưa chân hắn ra cá»a, ghé tai nói nhá»:
- Lý hiá»n đệ ! Lúc nãy tiểu huynh chưa hiểu hiá»n đệlà bạn hay là thù, thà nh ra có Ä‘iá»u đắctá»™i. Nguyên lúc tiểu huynh nắm gót chân hiá»n đệđã sá» dụng ám kình. Sau hai giá» luồng kình lá»±cnà y sẽ phát tác. Khi bệnh lên cÆ¡n, hiá»n đệ chá»›có tá»± mình phát huy kình lá»±c để hoá giải,cứ đà o huyệt dưới đất, chôn vùi toà n thânxuống, chỉ để hÆ¡ mÅ©i và miệng ra hô hấp. Má»—i ngà y ngâmmình dưới đất bốn giá», là m như váºy trong bảy ngà y là không lo gì nữa.
Lý Tây Hoa giáºt mình kinh hãi há»i:
- Phải chăng tiểu đệ đã trúng "Ngưng huyết thần trảo " củađại ca?
Trần Cáºn Nam đáp :
- Hiá»n đệ bất tất phải lo âu, cứ theo phương pháp hoá giải đó là không sợ nguy hiểm gì nữa. Tiểu huynh lá»— mãng, mong hiá»n đệ miá»…n trách.
Lý Tây Hoa nghe nói liá»n dấu vẻ kinh hoà ng, cưá»i nói:
- Cái đó là tiểu đệ mình là m mình chịu, trách đại ca thế nà o được?
Gã thở dà i nói tiếp:
- Bữa nay tiểu đệ má»›i biết ngoà i vòm trá»i nà y còn vòm trá»i khác, ngoà i cõi ngưá»i nà y còn cõi khác.
Äoạn gã khom lưng thi lá»… rồi băng băng ra Ä‘i.
Liá»…u Äại Hồng há»i:
- Trần Tổng đà chá»§ ! Tổng đà chá»§ đã thi triển "Ngưng huyết thần trảo" và o trong ngưá»i gã rồi ư? Lão phu nghe nói ai trúng phải "Thần trảo" nà y chỉ trong ba ngà y là huyết dịch toà n thân dần dần ngưng kết lại, biến thà nh đặc sệt như hồ, chẳng còn thuốc nà o chữa được, phải váºy không?
Trần Cáºn Nam đáp :
- Môn công phu nà y rất hiểm độc, tiểu đệ vốn không muốn sá» dụng má»™t cách khinh suất, chỉ vì thấy võ công gã cá»±c kỳ lợi hại, lại lén lút nghe việc cÆ¡ máºt cá»§achúng ta, không hiểu gã định âm mưu chuyện gì,nên bất đắc dÄ© phải ám toán gã. Äólà hà nh động kém quang minh lá»—i lạc, nghÄ© tá»›i lại hổthẹn.
Mộc Kiếm Thanh nói:
- Nếu gã là quân chó săn cá»§a bá»n Thát Äát, hoặc bá»™ thuá»™c cá»§a Ngô Tam Quế mà Trần Tổng đà chá»§ không ngăn chặn ngay thì việc cÆ¡ máºt cá»§a chúng ta tất bị tiết lá»™và gây nên vạ lá»›n. Trần Tổng đà chá»§ chỉ cất taymá»™t cái là kiá»m chế được địch nhân, lại Ä‘iểm gãbị tổn thương mà gã không hay biết.
Môn thần công lợi hại như váºy tháºt khiến cho tiểu đệ khâm phục vô cùng!
Quần hùng uống thêm và i tuần rượn nữa rồi bá»n Má»™c Kiếm Thanh đứng dáºy cáo từ.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Tiểu vương gia ! Các vị liệu mà giải tán Ä‘i là hÆ¡n. Chẳng sá»›m thì muá»™n,bá»n Thát Äát cÅ©ng phái binh đến quấy nhiá»…u. Äã hay rằng các vị chẳng sợ gì chúng, nhưng quân Thát Äát đến má»—i lúc má»™t nhiá»u, e rằng không thể giết hết được.
Liá»…u Äại Hồng cưá»i khanh khách nói:
- Tiểu huynh đệ nói phải lắm! Äa tạ tiểu huynh đệ có dạ quan hoà i, bá»n lão phu sẽ giải tán ngay là xong.
Mộc Kiếm Thanh nói:
- Việc lá»›n ở đây đã xong xuôi. Bữa nay chúng ta nên ra khá»i thà nh. Thưa Trần Tổng đà chá»§! Vi Hương Chá»§! Cùng các vị bằng hữu! Non xanh vẫn đó, nước biếc còn đây. Chúng ta sẽ có ngà y tái há»™i.
Bá»n Má»™c vương phá»§ từ biệt ra Ä‘i rồi, Trần Cáºn Nam há»i:
- Tiểu Bảo ! Ngươi hãy theo ta lại đây để ta coi ngươi luyện công mấy tháng nay, há»c nghệ đến đâu rồi?
Vi Tiểu Bảo trống ngực đánh thình thình, sắc mặt tái mét, đáp :
- Äệ tá» liên tiếp bị trá»ng bệnh. Há»… luyện công là lại nhức đầu, Ä‘au bụng...
Trần Cáºn Nam hÆ¡i lấy là m kỳ há»i:
- Ngươi mắc trá»ng bệnh ư?
ông liá»n đưa gã và o sương phòng phÃa Äông, đóng cá»a lại. Ông chẩn mạch gã nÆ¡i tay phải rồi báºt tiếng la kinh dị. Ông lại chẩn mạch tay trái xong trầm ngâmmá»™t lúc, miệng ngáºp ngừng:
- Cái nà y... Cái nà y... Cái nà y...
ông ngẫm nghÄ© hồi lâu rồi há»i:
- Ngươi đã bị trá»ng thương lại trúng phải kịch độc. Ngươi còn bé nhá» thế nà y mà sao lại kết mối oan thù vá»›i hai tay đại cao thá»§?
Vi Tiểu Bảo ở trước mặt má»i ngưá»i muốn tá» ra là báºc anh hùng hảo hán nhưng chỉ là cố gắng gượng. Bây giá» gã nghe sư phụ há»i váºy, trong lòng xúc động, không nhịnđược, bá»—ng khóc oà lên, đáp:
- Äó là lão con rùa và mụ Ä‘iếm già đã gia hại đệ tá».
Trần Cáºn Nam há»i:
- Lão con rùa và mụ điếm già nà o?
Vi Tiểu Bảo liá»n Ä‘em chuyện Hải lão công cho gã uốngthuốc độc thế nà o,cùng Hoà ng Thái Háºu đánhgã mấy chưởng ra sao lược thuáºt lại.
Trần Cáºn Nam vẻ mặt nghiêm trang há»i:
- Thuốc hoà n mà Thái Háºu cho ngươi uống có Ä‘em theo ở trong mình không?
Vi Tiểu Bảo đáp ngay:
- Có! Có!
Gã liá»n thò tay và o bá»c lấy bình thuốc hoà n đưa cho sư phụ.
Trần Cáºn Nam móc ra ngắm, lại lấy má»™t viên bá» và o miệng nhấm rồi nhổ xuống đất, Ä‘oạn cất tiếng thoá mạ:
- Trong hoà n thuốc của "mụ điếm" già có chất độc, mụ muốn là m cho ngươi chết dần chết mòn.
Vi Tiểu Bảo nghe sư phụ cÅ©ng bắt chước gã mắng Thái Háºu là "mụ Ä‘iếm già " , thì không nhịn được, báºt lên tiếng cưá»i khúc khÃch.
Vi Tiểu Bảo nghÄ© tá»›i mình bị trá»ng thương, chẳng hiểu có khá»i được không, gã lại khóc oà lên.
Khi gã á» Hoà ng cung, vẫn cố gắng là m bá»™ ngưá»i lá»›n. Bây giỠđứng trước mặt sư phụ, đột nhiên gã trở vá» tÃnh trẻ nÃt.
Trần Cáºn Nam há»i:
- Võ công cá»§a Hải Äại Phú và Hoà ngThái Háºu, thuá»™c gia số nà o, ngươi có biết không?
Vi Tiểu Bảo liá»n Ä‘em việc mắt thấy tai nghe ở trong vưá»n hoa cung Từ Ninh đêm hôm ấy vá» cuá»™c đối thoại giữa Hải lão công cùng Hoà ng Thái Háºu thuáºt lại những Ä‘iểm cốt yếu. Còn vụliên quan đến Thuáºn Trị Hoà ng đế xuất gia và tìnhhình Thái Háºu gia hại mẹ con Äổng Ngạc Phi thì lượcÄ‘i không kể đến.
Trần Cáºn Nam trầm ngâm má»™t chút rồi nói:
- Má»™t ngưá»i thuá»™c phái Không Äá»™ng, còn má»™t ngưá»ilại sá» dụng công phu trên đảo Rắn. Hai ngưá»i nà y ở ẩntrong Hoà ng cung, e rằng có cuá»™c mưu đồ trá»ng đại. Ngươi nói đêm hôm ấy trúng phải mấy chưởng cá»§a hai ngưá»i mà sao lại không chết? Äiá»u nà y khiến cho ngưá»i ta không Ä‘oán ra được.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Vạt áo trước ngực và sau lưng của đệ tỠbị thủng in vết bà n tay khác nà o dùng dao cắt xén.
Trần Cáºn Nam há»i:
- Äó là má»™t thứ chưởng lá»±c cá»±c kỳ lợi hại mà ngươi chịu nổi má»›i kỳ. Khi đó trong mình ngươi có mặc thiết giáp hay Ä‘eo bối tâm kÃnh gì không?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Không có chi hết !
Gã chợt nhá»› hôm và o lục soát trong phá»§ Ngao Bái thấy má»™t tấm áo trong Ä‘en sì rất cổ quái. Bảo Ä‘ao cÅ©ng không cắt đứt. Sách Ngạch Äồ Ä‘oán là má»™t bảo váºt liá»n bảo gã mặc và o mình. Äêm hôm gã bị Hải Äại Phú và Hoà ng Thái Háºu đánh trúng mấy chưởng, mình gã có mặctấm áo nà y. Nhưng sau gã thấy
áo rá»™ng quá không hợp vá»›i thân mình, nên không mặc nữa. Gã liá»n Ä‘em vụ nà y ra kể cho sư phụ nghe.
Trần Cáºn Nam vá»— đùi nói:
- Thế thì phải rồi. Äó nhất định là má»™t tấm bảoy để há»™ thân. ChÃnh nó đã cứu mạng cho ngươi.Váºy từ nay ngà y cÅ©ng như đêm, ngươi mặc luôn luôntrong mình, đừng lúc nà o bá» ra. Ngươi bị Hải ÄạiPhú hạ độc dược, nhưng trong lúc nhất thá»i, khó mà điá»u tra cho biết rõ là chất gì. Váºy trước hết ngươicứ theo môn ná»™i công tâm pháp ta đã truyá»ncho mà rèn luyện chuyên cần. Cái đó cÅ©ngbổ Ãch cho việc giải độc trị thương.
Vi Tiểu Bảo vâng lá»i. Gã nghÄ© bụng:
- Ná»™i công trong cuốn sách cá»§a lão con rùa tađã luyện được bảy tám thà nh. May mà sư phụ bảota trúng kịch độc lại bị ná»™i thương , mạch trong mình ta ởvà o tình trạng hồ đồ không Ä‘iá»u tra ra được.
Gã chỉ sợ sư phụ tiếp tục khảo vấn công mà vị sư phụnà y lại tinh minh ghê gá»›m. Ông chỉ há»i thêm mấycâu là gã phải lòi Ä‘uôi.
Gã liá»n nói:
- Thưa sư phụ! Hoà ng đế phái đệ tá» tra xét địa chỉ bá»n thÃch khách, đệ tá» phải vá» cung báo cáo.
Trần Cáºn Nam há»i:
- Äịa chỉ bá»n thÃch khách nà o?
Nguyên ná»a đêm qua ông má»›i tá»›i nÆ¡i nên vụ thÃch khách náo động Hoà ng cung chưa được hiểu rõ.
Vi Tiểu Bảo liá»n Ä‘em việc quần hà o Má»™c vương phá»§ lẻn và o cung hà nh thÃch, đồng thá»i đổ vạ cho Ngô Tam Quế, không ngá» vụ nà y bị tiểu Hoà ng đế Ä‘iá»u tra biết rõ chân tướng, kể lại cho sư phụ nghe.
Trần Cáºn Nam thở phà o má»™t cái rồi há»i:
- Có chuyện đó ư?
Tuy ông là ngưá»i từng trải sóng gió đãnhiá»u mà nghe vụ nà y cÅ©ng không khá»i chấn động tâmthần.
ông nói:
- Những ông bạn đó ở Má»™c gia đởm khà hà o hùng, nóng nảy, dám cỠđộng trong Hoà ng cung như váºy. Ta cứ tưởng mấy ngưá»i bá»n há» và o cung hà nh thÃch Hoà ng đế rồi bị bắt. Té ra há» còn định đối phó cả vá»›i Ngô tặc. Ngươi cứu bá»n Ngô Láºp Thân ba ngưá»i còn trở vá» cung mà không sợ nguy hiểm ư?
Vi Tiểu Bảo muốn sÃnh chà anh hùng, dÄ© nhiên gã không nói vụ thả thÃch khách là do ý kiến cá»§a Hoà ng đế và gã tuân mệnh cá»§a nhà vuạ Bây giá» gã trở vá» cung thá»±c ra chẳng có chi nguy hiểm, gã liá»n khoác lác :
- Äệ tá» phái mấy tên tá» quá»·, đổ trách nhiệm lên đầu chúng. Chắc trong má»™t và i giá», chưa ai ngỠđến đệ tá». Sư phụ bảo đệ tỠở trong cung đặng dò tin tức. Nếu vì việc cứu ba ngưá»i cá»§a Má»™c vương phá»§ mà từ nay không dám vá» cung, há chẳng là m hư đại sá»± cá»§a sá»± phụ?
Trần Cáºn Nam cả mừng nói:
- Tiểu Bảo ! Ngươi nói váºy đúng lắm! Chúng ta đã kÃch chưởng láºp thệ vá»›i Má»™c Kiếm Thanh, nếu để bá»n há» hạ được Ngô tặc trước, Thiên Äịa Há»™i ta phải tuân theo hiệu lệnh cá»§aMá»™c vương phá»§ thì tháºt là mất mặt. Theo lẽ số ngưá»i cá»§a Má»™cvương phá»§ còn lại chẳng được bao nhiêu, quyết chẳng phải là đối thá»§ cá»§a Thiên Äịa Há»™i. Ta láºp Ä‘iá»u ước nà y vá»›i bá»n há» má»™t là để tránh khá»i vụ tranh chấp vá» ngôi chÃnh thống giữa ÄÆ°á»ng Vương và Quế Vương có thể là m tổn thương đến hoà khà cá»§a hai nhà . Chưa tiêu diệt được quân Thát Äát mà giữa đám anhhùng hà o kiệt đã xảy cuá»™c tà n sát lẫnnhau thì là m nên đại sá»± thế nà o được? Hai là nếu mình thu phục được phe Má»™c vương phá»§ và o bản há»™i thìlá»±c lượng cá»§a Thiên Äịa Há»™i ta tăng cưá»ng lên rất nhiá»u.
Nhưng bá»n hỠđã và o đại náo Hoà ng cung, đủ tá» há» dùng má»i cách để đánh đổ Ngô tặc. Váºy chúng ta cÅ©ng phải gắng sức hết lòng, không thì để há» tranh tiên mất là há»ng bét.
Tà i sản của vivuvip
05-11-2011, 11:14 PM
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 61
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 61
Theo Äức Vua và o Cung Thái Háºu
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Äúng thế! Má»™c tiểu vương gia có bản lãnh gì đâu, bất quá hắn dá»±a và o thế gia hắn mà thôi. Nếu đệ tỠđầu thai và o trong bụng mẫu thân hắn thì cÅ©ng là má»™t tên Má»™c tiểu vương gia. Má»™t nhân váºt đại anh hùng đại hà o kiệt như sư phụ mà phải nghe lệnh hắn thì khiến cho đệ tá» tức đến chết ngưá»i.
Trong Ä‘á»i ngưá»i, Trần Cáºn Nam đã nghe không biết bao nhiêu lá»i tân công nịnh hót, nhưng mấy câu nà ytừ miệng đứa trẻ nÃt mưá»i mấy tuổi nói ra má»›i tháºt là chân thà nh. Ông không khá»i mừng thầm, tá»§m tỉm cưá»i.
ông chưa hiểu bản tÃnh Vi Tiểu Bảo rất láu lỉnh, vả lại kỹ viện cùng Hoà ng cung là hai nÆ¡i trá ngụy nhất thiên hạ. Vi Tiểu Bảo đã hoà mình và o hai nÆ¡i gian trá nà y thì gã còn giảo quyệt hÆ¡n cả ngưá»i lá»›n ở chá»— bình thưá»ng.
Trần Cáºn Nam ở trong Thiên Äịa Há»™i hà ng ngà y tiếp xúc vá»›i những hán tá» hà o kiệt, đối đãi vá»›i nhau như tình phế phá»§ thì khi nà o còn nghÄ© đến lá»i nói cá»§a má»™t tên đệ tá» nhá» bé lại không tá»± đáy lòng phát rả Thá»±c tình trong mưá»i câu cá»§a gã e rằng có đến năm sáu câu không thể tin được.
ông vá»— vai gã mỉm cưá»i há»i:
- Trẻ thơ nà o đa biết chỉ Sao ngươi hiểu Mộc Vương gia không có bản lĩnh gì?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Hắn phái ngưá»i và o Hoà ng cung hà nh thÃch để chết uổng khá nhiá»u thá»§ hạ mà chẳng là m hại Ngô Tam Quế được chút gì. Thế là tuyệt vô bản lãnh, có thể nói dốt nữa là khác.
Trần Cáºn Nam há»i:..
- Sao ngươi biết Ngô Tam Quế không tổn hại chút gì?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Gã Má»™c tiểu vương gia kia dùng kế hoạch rất ngư xuẩn. Hắn bảo bá»n ngưá»i và o cung hà nh thÃch mặc áo lót có thêu chữ Bình Tây Vương phá»§.
Những binh khà cÅ©ng khắc chữ "Bình Tây Vương phá»§" hoặc "Äại Minh sÆ¡n hải quan tổng binh phá»§". Bá»n Thát Äát lại không phải hạng ngu đần, dÄ© nhiên chúng nghÄ© ngayđến nếu quả thÃch khách là thá»§ hạ cá»§a Ngô TamQuế thì khi nà o lại khắc chữ như váºy và o binh khÃ?
Trần Cáºn Nam lẩm nhẩm gáºt đầu nói:
- Quả đúng thế tháºt !
Vi Tiểu Bảo lại nói:
- Con trai Ngô Tam Quế là Ngô Ứng Hùng hiện cÅ©ng lai kinh, gã Ä‘em theo rất nhiá»u tiá»n bạc châu báu đểtiến cống Hoà ng đế. Nếu Ngô Tam Quế thá»±c có ýmuốn hà nh thÃch nhà vua, tất không lá»±a thá»i cÆ¡nà y. HÆ¡n nữa hắn hà nh thÃch Hoà ng đế là mchỉ Có ra chăng nữa là muốn dấy binh tạo phản để là mHoà ng đế. Con hắn Ä‘ang ở kinh mà dấy binh thì tất nhiênnhà Mãn Thanh láºp tức bắt gã. Như váºy chẳng lẽ hắn pháicon lên Bắc Kinh để ná»™p mạng?
Trần Cáºn Nam gáºt đầu đáp :
- Äúng thế!
Thá»±c ra Vi Tiểu Bảo dù có khôn ngoan cÅ©ng chỉ là đứa trẻ nÃt thì việc quân quốc đại sá»± đến ngưá»i lá»›n còn chưa hiểu được, huống chi là gã.
Những lý do vụ nà y Vi Tiểu Bảo không nghÄ© ra được ná»a Ä‘iá»u. Khéo sao vua Khang Hy đã giải thÃch cho gã nghe. Bây giỠở trước mặt sư phụ, gã nháºn ngay ý kiến đó là cá»§a mình.
Trấn Cáºn Nam nghe nói rất lấy là m kinh dị, vì đồ đệông xét việc tinh minh như váºy tháºt là hiếm có.Trong Thiên Äịa Há»™i tuy nhiá»u nhân tà i, bá»n đầu nãohiểu việc như váºy cÅ©ng chẳng được mấy ngưá»i. Lúc ông đặt thằngnhá» nà y lên là m hương chá»§ Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng bất quálà để tránh khá»i sá»± tranh chấp giữa hai phe, đồng thá»i đúngvá»›i lá»i thá» cá»§a má»i ngưá»i. Nhưng ông vẫn định bụng sẽ từ từ láºp kẻhiá»n năng. Vi Tiểu Bảo là đệ tá» cá»§a ông thì lúcnà o ông bảo gã nhưá»ng ngôi mà chẳng được?Bây giỠông nghe gã thuyết má»™t hồi như váºy thìnghÄ© thầm:
- Thằng nhá» nà y đã có đởm lược, lại rá»™ng kiến thức.Hiện nay gã đã linh lợi như váºy mà được rèn luyệnthêm mấy năm thì so vá»›i chÃn vị hương chá»§ kia, vị tấtgã đã thua ai.
ông lại há»i:
- Bá»n Thát Äát đã biết chưa?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Hiện giá» há» chưa rõ lắm, nhưng dưá»ng như Hoà ng đế đã sinh lòng ngá» vá»±c. Sáng sá»›m hôm nay, nhà vuatriệu táºp bá»n thị vệ, bảo chúng diá»…n lại võ công cùng gia số cá»§a bá»n thÃch khách. Má»™t tên thị vệ diá»…n mấy chiêu để má»i ngưá»i nghị luáºn. Äệ tỠđứng bên coi cÅ©ng còn nhớđược mấy chiêu.
Äoạn gã thi triển những chiêu "Cao sÆ¡n lưu thuá»·", "Hoà nh tảo thiên quân".
Trần Cáºn Nam thở dà i nói:
- Quả nhiên Má»™c vương phá»§ không có nhân tà i. Äây rõ rà ng là Má»™c gia quyá»n. Bá»n thị vệ trong Thanh cung thiếu gì cao thá»§? Khi nà o há» không nháºn ra được?
Vi Tiểu Bảo nói:
- Äệ tỠđã thấy Phong Tế Trung đại ca cùng Huyá»n Trinhđạo trưởng diá»…n qua, chắc bá»n thị vệ Thát Äát Ä‘á»u nháºnra được. Vì váºy mà vừa rồi đệ tá» khuyên Má»™c tiểu vươnggia nên ra khá»i thà nh lánh Ä‘i cho sá»›m là hÆ¡n.
Trần Cáºn Nam gáºt đầu luôn mấy cái đáp :
- Phải lắm! Phải lắm! Bây giá» ngươi cÅ©ng nên vá» cung thôi. Sáng mai ngươi lại tá»›i đây để ta coi kỹ vết thương cùng chất độc trong mình ngươi,đặng nghÄ© phương pháp hoà n thiện Ä‘iá»u trị.
Vi Tiểu Bảo thấy sư phụ không tra khảo võ công của gã nữa, thì trong bụng mừng thầm, vội thi lễ cáo từ.
Vi Tiểu Bảo vỠcung đến ngay Ngự thư phòng.
Vua Khang Hy Ä‘ang ngồi phê duyệt các bản tâu, ngà i vừa thấy gã đã há»i ngay:
- Ngươi do thám được tin tức gì chưa?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Thánh thượng liệu việc như thần, không sai chút nà o. Kẻ cầm đầu bá»n thÃch khách quả là ngưá»i nhà há» Má»™c ở Vân Nam.
Vua Khang Hy cả mừng, cưá»i há»i:
- Thiệt thế ư? Váºy mà Äa Long vẫn có vẻ chưa tin. Cuá»™cdo thám cá»§a ngươi thế nà o?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Ba tên thÃch khách bị bắt vẫn má»™t má»±c khai là bá»™ thuá»™c cá»§a Ngô Tam Quế. Äa tổng quản khảo đả chúng đến chết Ä‘i sống lại mà chúng vẫn không thay đổi lá»i cung.
Vua Khang Hy cưá»i nói:
- Võ công cá»§a Äa Long khá tháºt, nhưng hắn chỉ là má»™t tên dõng phu lá»— mãng.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Nô tà i vâng thánh dụ cá»§a chúa thượng đã dùng mông hãn dược khiến cho bá»n thị vệ canh giữ phải ngã ra. Ngay lúc đó Hoà ng Thái Háºu phái bốn tên thái giám tá»›i truyá»n cho láºp tức động thá»§ xá»tá» bá»n thÃch khách. Nô tà i lá»›n máºt tuântheo kế hoạch cá»§a chúa thượng đã an bà i, hạ sátbốn tên thái giám ở trước mặt bá»n thÃch khách rồi thả chúng và dẫn ra ngoà i Hoà ng cung. Batên phản tặc nà y quả nhiên không nghi ngá» gìnữa...
Vua Khang Hy thấy rất đắc ý, mÄ©m cưá»i ngắt lá»i:
- Vừa rồi Äa Long và o đây báo cáo lại nói là má»™t tên thái giám thá»§ hạ cá»§a Thái Háºu thả thÃch khách. Trẫm Ä‘ang lấy là m kỳ, thì ra đó là thá»§ Ä‘oạn cá»§a ngươi.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Xin Thánh Thượng đừng nói cho Thái Háºu hay, không thì cái mạng nhá» xÃu cá»§a nô tà i chẳng thế nà o an toà n được. Thái Háºu đã từng thoá mạ nô tà i vá» tá»™i chỉ biết táºn trung vá»›i Thánh Thượng, mà không táºn trung vá»›i lệnh bà .
Thá»±c ra giữa Thái Háºu và Thánh Thượng là m gì có chuyện khác biệt. HÆ¡n nữa, trá»i không hai mặt, nước chẳng hai vuạ Chỉ có thánh chỉ cá»§a chúa thượng là đáng kể. Thái Háºu không há»i qua thánh thượng đã hạ chỉ giết thÃch khách là không hợp đạo lý.
Vua Khang Hy há»i:
- DÄ© nhiên ta không nói vá»›i Thái Háºu. Vá» sau ba tên thÃch khách đó ra là m sao?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Nô tà i lãnh bá»n chúng ra khá»i Hoà ng cung. Bá»n chúng liá»n nói rõ há» tên thá»±c cho nô tà i biết. Lão già tên là Dao đầu sư tá»Ngô Láºp Thân. Còn hai thiếu niên thì má»™tlà Ngao Bưu và má»™t là Lưu Nhất Chu.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Bá»n chúng vô cùng cảm kÃch nô tà i, muôn ngà n tạ Æ n. Sau chúng bị nô tà i lừa gạt liá»n dẫn vá» yến kiến chá»§ nhân cá»§a chúng thì quả nhiên không ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a Thánh Thượng. Nhân váºt ngồi trong bóng tối chá»§ trương cuá»™c phản loạn là má»™t thanh niên. Bá»n phản tặc kêu hắn bằng tiểu vương gia,tên là Má»™c Kiếm Thanh. Trong bá»n thá»§ hạ cá»§a Má»™c Kiếm Thanh có má»™t lão già bản lãnh rất cao thâm tên gá»i Thiết Bối Thương Long Liá»…u Äại Hồng gì đó Ngoà i ra còn bá»n Thánh thá»§ cư sÄ© Tô Cương, Bạch nhị hiệp Bạch Hà n Phong trong Bạch thị song hiệp và nhiá»u ngưá»i nữa. Chúng chia racư trú ở hai nÆ¡i là hẻm Dương Liá»…u và hẻm Mạo Nhi.
Vua Khang Hy há»i:
- Ngươi gặp cả chúng rồi ư?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Nô tà i gặp cả rồi. Bá»n chúng bảo trăm há» trong thiên hạ Ä‘á»u ca tụng Thánh Thượng tuy chưa lá»›n tuổi, nhưng là báºc thánh minh tuyệt thế. Dù bá»n chúng lá»›n máºt đến đâu cÅ©ng không dám đụng đến Thánh thượng. Äêm trước chúng và o Hoà ng cung đại náo, hoà n toà n vì muốn hãm hại Ngô Tam Quế để trả mối háºn đãgiết Má»™c Thiên Ba.
Mấy câu nà y gã nịnh hót quá đáng vì vua Khang Hy lên cầm quyá»n chưa được bao lâu. Trămhá» trong thiên hạ chưa chắc đã có ai ca tụng côngđức ngà i. Nhưng con ngưá»i sáng suốt đến đâu cÅ©ng khó lòng tránh khá»i tÃnh tá»± tôn.
Nhà vua nghe Vi Tiểu Bảo nói trăm há» Ä‘á»u ca tụng ngà i cả mấy ngà n năm khó được má»™t vị Hoà ng đế côngcao đức cả như mình thì không khá»i lấy là m khoankhoái. Ngà i mÄ©m cưá»i há»i:
- Trẫm cÅ©ng chưa là m được Æ¡n đức gì đáng để cho muôn dân. Váºy mà ngươi nói những gì Thánh minh, những gì nhân háºu trẫm e rằng ngươi đã tá»± soạn ra thiên cố sá»± nà y phải không?
Vi Tiểu Bảo vội tâu:
- Không có ! Không có ! Äó chÃnh là miệng chúng nói ra. Chúng còn bảo Ngao Bái là má»™t tên đại gian thần, tà n hại lương dân, khiến cho trăm há» căm háºn thấu xương. Thánh Thượng vừa lên ngôi báu đã hạ sát hắn. Äó là má»™t việclá»›n là m cho muôn dân nức lòng hởi dạ.
Vi Tiểu Bảo ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bá»n chúng lại tôn sùng Thánh Thượng như là Ngưu Thuáºn, NgÅ© Thang gì gì đó mà nô tà i không hiểu. Chỉ biết đó là những lá»i ca tụng thánh đức, nô tà i nghe rất lá»t tai.
Vua Khang Hy ngÆ¡ ngác má»™t lúc, nhưng rồi ngà i hiểu ngay, nổi lên trà ng cưá»i khanh khách, phán:
- Té ra chúng và ta vá»›i Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang. Con mẹ nó! Ngưu, Thuáºn, NgÅ©, Thang là nghÄ©a là m sao?
Nhà vua nghÄ© ngay đến ngưá»i ta xưng tụng mình là Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang liá»n cho là Vi Tiểu Bảo quyết không thể nà o bịa ra được. Tháºm chà gã còn nói chữ ná» xá» chữ kia.
Nhà vua có biết đâu Vi Tiểu Bảo khi nghe thầy đồ giảng Anh Liệt truyện đã nói đến quần thần không ngá»›t ca tụng vua Thái Tổ nhà Äại Minh Chu Nguyên Chương là Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang gã đã thuá»™c lòng. Tuy gã chẳng hiểu ý nghÄ©a nhưng cÅ©ng biết "Ngưu, Thuáºn, NgÅ©, Thang" là câu chuyện để nịnh hót nhà vuạ Má»—i lần Chu Ngụyên Chương nghe quần thân ca tụng mình là "Ngưu, Thuáºn, NgÅ©, Thang" lại mặt rồng há»›n hở.
Vi Tiểu Bảo bịa ra câu nà y nịnh hót tiểu Hoà ng đế, quả nhiên vua Khang Hy mặt rồng há»›n hở, nổi lên trà ng cưá»i khoan khoái. Gã biết mình bợ đỡ đúng đưá»ng, liá»n há»i:
- Tâu Thánh thượng! "Ngưu, Thuáºn, NgÅ©, Thang" là cái gì váºy?
Vua Khang Hy lại báºt cưá»i phán:
- Không phải Ngưu thuáºn ngÅ© thang đâu mà là Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang.
Ngươi tháºt chẳng có chút há»c vấn nà o hết. Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang là những đấng minh quân thá»i xưa. Các ngà i là những báºc Hoà ng đế đại trÃ, đại đức cổ kim không ai sánh kịp.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Thảo nà o ! Thảo nà o ! Nếu bá»n phản tặc đó biết váºy thì chẳng phải là hạng hoà n toà n khônghiểu nghÄ©a lý.
Vua Khang Hy lại nói:
- Tuy nhiên không thể để bá»n chúng trốn chạy. Ngươi Ä‘i kêu Äa Long và o đây ngay cho trẫm.
Vi Tiểu Bảo vâng lệnh lui ra truyá»n Ngá»± tiá»n thị vệ tổng quản Äa Long láºp tức đến Ngá»± thư phòng bệ kiến.
Äa Long và o tá»›i nÆ¡i, đức vua phán:
- Phản tặc quả nhiên là Má»™c gia ở Vân Nam. Ngươi láºp tức thống lãnh đội thị vệ Ä‘i Ä‘uổi bắt.
Nhà vua lại nhìn Vi Tiểu Bảo phán:
- Tiểu Quế Tá»! Bá»n phản tặc có những ai, ngươi hãy nói cho Äa tổng quản biết !
Vi Tiểu Bảo liá»n kể há» tên Má»™c Kiếm Thanh, Liá»…u Äại Hồng cho Äa Long nghe.
Äa Long giáºt mình kinh hãi tâu.
Té ra vụ nà y do Thiết Bối Thương Long đứng trong bóng tối cầm đầu.
Bá»n phản tặc nà y lai lịch không phải tầm thưá»ng. Cả tên Dao đầu sư tá» Ngô Láºp Thân, nô tà i cÅ©ng đã được nghe danh tá»± hắn. Không ngỠđã giam chúng má»™t ngà y má»™t đêm trong cung mà không tra ra lai lịch. Giả tá»· nô tà i thông minh má»™t chút, thấy hắn cứ lắc đầu hoà i thì nghÄ© ra được rồi. Nếu Thánh Thượng không quyết Ä‘oán minh mẫn thì bá»n nô tà i Ä‘á»u nhất định là Ngô Tam Quế cầm đầu.
Vua Khang Hy mÄ©m cưá»i phán:
- Không chừng bây giỠchúng đã xa chạy cao bay, khó lòng bắt được.
Nhà vua ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Mình đã biết mấu chốt thì dù bữa nay chưa bắt được cũng không ngại gì.
Äiá»u đáng sợ là mình bị bưng mắt, mắc bẫy ngưá»ita mà không hiểu.
Äa Long gáºt đầu cáo từ lui ra, láºp tức Ä‘iểm nhân mã rượt theo.
Vua Khang Hy nói:
- Tiểu Quế Tá»! Trẫm đến cung Từ Ninh vấn an Thái Háºu. Ngươi hãy Ä‘i theo trẫm.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Xin tuân mệnh.
Gã nghÄ© tá»›i phải chạm trán vá»›i Thái Háºu, không thể tá»± chá»§ được ná»—i sợ lá»™ ra ngoà i mặt.
Vua Khang Hy an ủi gã:
- Ngươi bất tất phải nhăn nhó buồn phiá»n. Trẫm dẫn ngươi Ä‘i bái kiến Thái Háºu là cốt để giữ vững cái đầu trêncổ ngươi.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Dạ dạ !
Äến cung Từ Ninh, vua Khang Hy vấn an Thái Háºu rồi bẩm rõ lai lịch bá»n thÃch khách và nói rõ đã phái Tiểu Quế Tá» cố ý thả bá»n thÃch khách đểđiá»u tra chân tướng chúng.
Thái Háºu mỉm cưá»i nói:
- Tiểu Quế Tá»! Ngươi là má»™t thằng nhá» rất được việc.
Vi Tiểu Bảo quỳ má»p xuống dáºp đầu tâu:
- Äây hoà n toà n nhỠở Hoà ng Thượng Ä‘oán việc như thần. Nhất thiết do ngà i định Ä‘oạt. Nô tà i bất quá vâng mệnh đức vua mà thôi.
Thái Háºu lại cưá»i há»i móc :
- Tiểu hà i tá»! Ngươi được ra ngoà i Hoà ng cung chắc đã Ä‘i chÆ¡i khắp chá»—.
Ngươi có đến Thiên Kiá»u coi hát không? Ngươi đã mua được đưá»ng phèn ăn chưa?
Vi Tiểu Bảo nhá»› lại bữa trước đến Thiên Kiá»u gặp bá»n thị vệ Ä‘ang tróc nã bá»n bán đưá»ng phèn, biết là do Thái Háºu sai khiến. Bà sợ bá»n nà y đưa tin tức lên NgÅ© Äà i SÆ¡n cho Thuỵ Äống, nên chẳng phân biệt ngay gian, Ä‘en trắng, cho bắt hết bá»n bán đưá»ng phèn. DÄ© nhiên bà chẳng há»i phải trái chi hết và đem toà n bá»n chém cả rồi.
Gã nghÄ© tá»›i thá»§ Ä‘oạn tà n ác cá»§a Thái Háºu không nhịn được run bắn ngưá»i lên, tâu:
- Dạ dạ !
Thái Háºu cưá»i ruồi há»i:
- Ta há»i đây: Ngươi đã ăn đưá»ng phèn chưa?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Tâu Thái Háºu! Nô tà i Ä‘i ngoà i đưá»ng phố nghe nói mấy bữa nay ở Thiên Kiá»u rất bình tÄ©nh. Quan cá»u môn đỠđốc phái ngưá»i bắt hết bá»n bán đưá»ng phèn và nói là trong đó có nhiá»u gian nhân. Vì thế mà hiện giá» không còn ai bán đưá»ng phèn nữa. HỠđổi nghá» hoặc bán bánh cuốn, hoặc bán Ä‘áºu phụng,hay bán trái cây, kẹo mứt. Bá»n ngưá»i đó nô tà i đã gặp nhiá»u lần nên quen mặt. Chúng Ä‘á»u nói là thôi không bán đưá»ng phèn nữa. Lại có má»™t tên tháºt đáng tức cưá»i. Hắn nói là lên NgÅ© Äà i SÆ¡n, Lục Äà i SÆ¡n gì gì đó bán bánh bao cho sư ăn.
Thái Háºu trong lòng tức giáºn vô cùng, bụng bảo dạ:
- Tên tiểu nô tà i nà y nói thế thì ra còn có ngưá»i đưa tin cho Thuỵ Äống chứ chưa bị bắt.
Bà cưá»i khẩy nói:
- Hay lắm ! Ngươi ngoan ngoãn mà được việc. Ta khen cho ngươi đó.
Rồi bà há»i vua Khang Hy:
- Hoà ng nhi! Ta muốn gã nà y ở bên mìnhgiúp việc thì nhà vua tÃnh sao?
Mấy bữa nay vua Khang Hy sai phái Vi Tiểu Bảo là m việc rấtđắc lá»±c. Nhà vua coi gã như cánh tay mặt. Nay đột nhiên nghe mẫu háºu đòi giữ gã ở lại
cung Từ Ninh thì không khá»i sững sá».
Nhà vua thá» mẹ vốn má»™t lòng hiếu thảo. Thái Háºu tuy không phải là mẹ ruá»™t, song đức vua được Thái Háºu nuôi nấng dạy dá»— từ thưở nhá», chẳng khác gì mẫu thân.
Nhà vua không dám trái ý, mỉm cưá»i nói:
- Tiểu Quế Tá» ! Mẫu Háºu đã sẵn lòng thương, sao ngươi còn chưa tạ Æ n?
Vi Tiểu Bảo vừa nghe Thái Háºu mở miệng yêu cầu nhà vua cho gã ở lại vá»›i bà , gã đã hồn vÃa lên mây, tâm trạng hồ đồ, những muốn co cẳng trốn chạy ra khá»i Hoà ng cung không bao giá» trở lại.
Bây giở gã nghe vua Khang Hy nói váºy, cuống quÃt tâu:
- Dạ dạ ! Nô tà i xin tuân mệnh !
Äoạn gã Ä‘áºp đầu đánh binh binh nói tiếp:
Äa tạ hồng ân cá»§a Thái Háºu. Äa tạ đại đức cá»§a Thánh hoà ng.
Thái Háºu cưá»i lạt há»i:
- Sao? Ngươi chỉ muốn chầu hầu Hoà ng Thượng chứ không ưng phục thị ta phải chăng?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Chầu hầu Thái Háºu hay phục thị Thánh hoà ng cÅ©ng váºy thôi. Nô tà i chỉ biết má»™t dạ trung trinh, hết sức tuân theo mệnh lệnh mà là m việc.
Thái Háºu há»i :
- Váºy là hay lắm! Từ nay công việc trong Ngá»± thiện phòng ngươi không phải phụ trách nữa, chuyên ở cung Từ Ninhvá»›i ta mà thôi.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Dạ dạ ! Äa tạ hồng Æ¡n cá»§a Thái Háºu!
Vua Khang Hy thấy Thái Háºu lấy mất Vi Tiểu Bảo, trong lòngbịn rịn không vui. Ngà i nói mấy câu chuyện phiếmnữa rồi cáo từ vá» cung.
Vi Tiểu Bảo theo nhà vua ra cá»a. Thái Háºu gá»i giáºt lại:
- Tiểu Quế Tá»! Ngươi ở lại đây, để ngưá»i khác đưa chân Hoà ng Thượng.
Ta có việc giao ngươi là m ngay.
Vi Tiểu Bảo dạ má»™t tiếng, ngước mắt ngó sau lưng nhà vua ra khá»i cung Từ Ninh, bụng than thầm:
- Nhà vua ra Ä‘i chuyến nà y là há»ng bét rồi. Chẳng biết đến bao giá» má»›i lại thấy mặt long nhan?
Thái Háºu ngồi thong thả uống trà , mắt vẫn ngó Vi Tiểu Bảo thấy gã sợ sệt quá chừng.
Hồi lâu Thái Háºu má»›i há»i:
Thằng cha lên NgÅ© Äà i SÆ¡n bán bánh bao bao giá» má»›i trở lại Bắc Kinh?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Nô tà i cũng không biết.
Thái Háºu lại há»i:
- Bao giỠngươi đi gặp hắn?
Vi Tiểu Bảo hà m hồ đáp:
- Nô tà i đã ước hẹn vá»›i hắn trong vòng má»™t tháng sẽ lại gặp nhau, nhưng lần nà y không ở Thiên Kiá»u.
Thái Háºu há»i:
- Không ở Thiên Kiá»u thì ở đâu?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Hắn bảo đến lúc bấy giỠsẽ tìm cách thông tin cho nô tà i.
Thái Háºu gáºt đầu nói:.
- Váºy ngươi ở cung Từ Ninh chá» tin tức hắn.
Bà vá»— tay má»™t cái. Má»™t gã cung nữ từ trong ná»™i thấtÄ‘i ra. Thị chừng 15 ,16 tuổi, thân thể đẫy đà , chân bướcmau lẹ. Mặt tròn như và nh trăng, luôn luôn cưá»itoe toét ra kiểu con ngưá»i vui vẻ. Thị nhìn Thái Háºukhom lưng vấn an.
Thái Háºu nói:
- Tên tiểu thái giám nà y tên là Tiểu Quế Tá» vừa lá»›n máºt vừa là m cà n, song ta vẫn thÃch gã.
Ả cung nữ mÄ©m cưá»i tâu:
- Dạ ! Vị tiểu huynh đệ nà y quả là con ngưá»i thông minh mẫn tiệp. Tiểu huynh đệ ! Tên ta là Liá»…u Yến. ngươi kêu ta bằng tá»· tá»·, nghe !
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
- Con mẹ nó! Tá»· tá»· cái gì mà máºp như heo quay !
Nhưng ngoà i miệng gã cưá»i đáp:
- Dạ ! Liá»…u Yến tá»· tá»·! Danh tá»± cá»§a tá»· tá»· hay quá. Ngưá»i tá»· tá»· thathướt như cà nh dương liá»…u, chân tá»· tá»· thoăn thoắt mau lẹ chẳngkhác gì chim yến.
Trước mặt Thái Háºu, những cung nữ cùng thái giám khi nà o dám mở miệng nói ná»a câu đùa cợt như váºy..Nhưng Vi Tiểu Bảo biết rằng không sao.
Những câu nà y nói ra cÅ©ng váºy mà không nói ra cÅ©ng váºy.
Liá»…u Yến cưá»i khúc khÃch nói:
- Tiểu huynh đệ ! Cái miệng ngươi lẻo bẻo quá!
Thái Háºu xen và o :
- Miệng gã lẻo bẻo mà chân gã cũng lẹ lắm! Liễu Yến! Ngươi có cách gì khiến gã đừng chạy loạn lên trong Hoà ng cung không?
Liễu Yến tâu:
- Xin Thái Háºu giao gã cho nô tà i để nôtà i cai quản là xong.
Thái Háºu lắc đầu đáp:
- Con khỉ nà y chuồn lẹ lắm, ngươi coi gã không được đâu. Ta phái Thuỵ Äống kêu gã đến. Váºy mà gã dùng hoa ngôn xảo ngữ khiến cho tên tiểu quá»· nhát gan Thuỵ Äống sợ quá phải chạy Ä‘i. Lần thứ hai ta pháibốn tên thái giám truyá»n gã đến, gã liá»ncấu kết vá»›i bá»n thị vệ hạ bốn tên thái giám cá»§a ta.
Sau đó ta lại phái bốn tên nữa Ä‘i, không hiểu gã dùng thá»§ pháp gì mà giết chết được bá»n nà y trong đó có Äổng Kim Khôi.
Liá»…u Yến tắc lưỡi luôn mấy tiếng, cưá»i nói:
- Trá»i Æ¡i ! Tiểu huynh đệ ! Thế thì ngươi liá»u lÄ©nh tháºt! Nhưng đối phó vá»›i ngươi cÅ©ng chẳng khó khăn gì.
Äoạn gã quay lại tâu Thái Háºu:
- Bẩm Thái Háºu! Nô tà i xem chừng chỉ còn cách chặt đôi giò cá»§a gã Ä‘i là gã phải ngoan ngoãn nằm im. Có thế má»›i yên được.
Thái Háºu thở dà i đáp:
- Ta cũng nghĩ chỉ còn cách đó.
Vi Tiểu Bảo tung mình nhảy vá»t ra ngoà i cá»a toan chạy.
Chân trái gã vừa bước qua cá»a, đột nhiên da đầu cứng nhắc, món tóc Ä‘uôi sam cá»§a gã bị ngưá»i nắm chặt. Tiếp theo đầu gã bị giáºt ngá»a vá» phÃa sau.
Ngưá»i gã không tá»± chá»§ lăn Ä‘i mấy vòng. Trái tim Ä‘au nhói, má»™t bà n chân đạp lên ngá»±c gã.
Vi Tiểu Bảo định thần nhìn lại thấy bà n chân nà y lá»›n và máºp xá» già y mà u hồng thêu hoa và ng. Té ra là bà n chân Liá»…u Yến.
Äang cÆ¡n nóng giáºn, Vi Tiểu Bảo cất tiếng thoá mạ:
- Con đượi thối tha nà y! Có buông cái chân thối tha của mi ra không?
Liá»…u Yến nhả thêm kình lá»±c ở bà n chân. Mưá»i mấy rẻ xương sưá»n trước ngá»±c Vi Tiểu Bảo báºt lên những tiếng lách cách, cả hÆ¡i thở cÅ©ng cÆ¡ hồ bị nghẹt.
Bá»—ng nghe Liá»…u Yến cưá»i, nói móc há»ng:
- Cặp giò cá»§a ngươi thÆ¡m quá, ta muốn chặt ra để ngá»i.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
- Mụ Ä‘iếm già nà y căm háºn ta thấu xương. Chắc mụ chặt chân ta rồi phái ngưá»i khiêng đến chá»— kẻ đưa tin cho Thuỵ Äống. Thế nà o mụ cÅ©ng ngấm ngầm phái mấy tay cao thá»§ theo lên NgÅ© Äà i SÆ¡n để sát hại Thuy Äống.
Nhưng trên Ä‘á»i là m gì còn Thuy Äống nữa mà kiếm? Việc khẩn yếu trước mắt là ta phải từn cách giữ lại đôi chân. Bây giá» ta có sợ hãi cÅ©ng vô Ãch, phải dùng mồi nhá» má»›i xong.
Gã nghÄ© váºy liá»n lạnh lùng nói:
- Thái Háºu! Thái Háºu chặt chân nô tà i chẳng ăn thua gì, dù có chặt cụt đầu thì con ngưá»iTiểu Quế Tá» nà y bất quá cÅ©ng chỉ ngắn Ä‘i mất má»™t khúc. Có Ä‘iá»u đáng tiếc là pho Tháºp nhị chương kinh... haha...
Thái Háºu vừa nghe Vi Tiểu Bảo nói đến bốn chữ "Tháºp nhị chương kinh" Ä‘ang ngồi bá»—ng đứng phắt dáºy há»i:
- Ngươi bảo sao?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Nô tà i nói là còn để lại mấy bá»™ Tháºpnhị chương kinh, không khá»i có Ä‘iá»u đáng tiếc.
Thái háºu truyá»n bảo Liá»…u Yến:
- Buông tha gã dáºy.
Liá»…u Yến nhấc chân trái lên rá»i khá»i trước ngá»±c Vi Tiểu Bảo rồi đút xuống dưới ngưá»i gã hất má»™t cái cho mình gã tung lên. Äoạn thị vươn tay trái ra nắm lấy cổ áo gã nhấc bổng lên không rồi dáng mạnhxuống.
Vi Tiểu Bảo bị Liá»…u Yến hà nh hạ như má»™t đứa trẻ nÃt, không kháng cá»± được chút nà o.
Gã toan cất tiếng thoá mạ:
- Con đượi thối tha nà y!
Nhưng lá»i nói vừa ra tá»›i cá»a miệng, gã sợ quá lại nuốt và o bụng.
Thái Háºu lại há»i:
- Pho Tháºp nhị chương kinh nà o đó, ngươi nghe ai nói tá»›i?
Vi Tiểu Bảo đáp:.
- Cặp giò cá»§a nô tà i sắp bị Thái Háºu chặt rồi, nô tà i còn nói là m chi nữa?
Thế là có vay có trả, nô tà i sợ mất chân, cụt đầu, thì Thái Háºu cÅ©ng không lấy được Tháºp nhị chương kinh.
Liễu Yến nói xen và o:
- Tiểu huynh đệ ! Ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn phúc đáp Thái Háºu là hÆ¡n.
Vi Tiểu Bảo háºm há»±c đáp:
- Phúc đáp cũng chết mà không phúc đáp cũng chết, thì còn phúc đáp là m chỉ Dù có phải chịu bao nhiêu hình phạt ta cũng khôngsợ.
Liá»…u Yến nắm lấy tay trái gã cưá»i nói:
- Tiểu huynh đệ! Những ngón tay của tiểu huynh đệ nhỠmà dà i coi xinh gớm!
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Bất quá ngươi chặt cụt ngón tay ta là cùng, chứ có chi...
Gã chưa dứt lá»i, bá»—ng mấy tiếng "ráu ráu" khẽ vang lên. Gã Ä‘au thấu tâm can rú lên :
- Úi chao !
Tà i sản của vivuvip
05-11-2011, 11:16 PM
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 62
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 62
Giết Liễu Yến mau chân lánh nạn
Nguyên Liễu Yến đã dùng hai ngón tay kẹp chặt ngón trỠtay trái gã là m cho gãy mất một đốt.
Cô gái béo máºp miệng cưá»i tý toét bá» ngoà i có vẻ khả ái dá»… thân mà hạ thá»§ tà n độcnhư váºy. Luồng lá»±c đạo ở ngón tay thị cà ng ghê gá»›m! Haingón tay bị kẹp tưởng chừng mạnh hÆ¡n cả kìm sắt.
Vi Tiểu Bảo bị vố nà y đau quá. Nước mắt đầm đìa, gã kêu ầm lên:
- Thái Háºu! Thái Háºu mau mau giết nô tà i Ä‘i. Còn mấy pho Tháºp nhị chương kinh kia thì chỉ như mèo ngá»i thấymùi cá mà không được ăn, đừng hòng lấylại nữa.
Thái Háºu dá»— dà nh gã:
- Há»… ngươi Ä‘em thá»±c sá»± vá» vụ Tháºp nhị chương kinh nói rõ cho ta hay thì ta tha mạng ngươi.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Nô tà i không cần Thái Háºu tha mạng. Vụ kinh sách nà y nô tà i nhất định không nói.
Thái Háºu chau mà y tá»± nghÄ©:
- Thằng lá»i nà y rất quáºt cưá»ng ! E rằng dùng cá»±c hình cÅ©ng uổng công. Gã đã nhắc tá»›i Tháºp nhị chương kinh thì chắc gã biết trong có nhiá»u chi tiết trá»ng đại. Bây giá» muốn gạt gã để lấy được khẩu cung là má»™t việc rất khó.
Thái Háºu ngẫm nghÄ© hồi lâu rồi cháºm rãi nói:
- Liễu Yến ! Nếu gã không nói thì ngươi móc cặp tròng mắt của gã ra.
Liá»…u Yến dạ má»™t tiếng rồi cưá»i bảo Vi Tiểu Bảo :
- Hay lắm! Tiểu huynh đệ ! Ta hãy móc tròng mắt củangươi trước. Tròng mắt ngươi rất linh động, nó vừa đen vừatròn mà bây giỠmóc ra thà nh xấu quá.
Thị nói rồi phóng ngón tay và o mà mắtbên phải gã khẽ ấn một chút.
Vi Tiểu Bảo thấy con mắt bị đau kinh khủng, đà nh chịu khuất phục là lên:
- Äừng móc mắt nữa để ta nói !
Liá»…u Yến buông tay ra mỉm cưá»i bảo :
- Có thế má»›i là đứa bé ngoan ngoãn. Ngươi nói lẹ Ä‘i ! Thái Háºu thương ngươi lắm.
Vi Tiểu Bảo giơ tay lên dụi mắt, chớp luôn mấy cái rổi nhắm một bên lại,gã ngoẹo đầu ngó Liễu Yến một hồi rồi lắc đầu nói:
- Há»ng rồi. Há»ng rồi!
Liá»…u Yến há»i:
- Cái gì há»ng rồi? Thôi đừng là m bá»™ là m tịch nữa ! Thái Háºu vừa há»i Ä‘iá»u gì ngươi cứ thá»±c mà tâu Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Tròng mắt bên nà y cá»§a ta ngươi là m hư rồi, bây giá» trông cái gì cÅ©ng biến hình hết trá»i. Ta thấy ngươi thân hình là con ngưá»i mà sao trên cổ lại má»c cái đầu heo vừa lá»›n vừa máºp?
Liá»…u Yến vẫn không tức giáºn, cưá»i tý toét nói:
- Như thế cà ng đẹp chứ sao? Ta muốn chá»c cả cái tròng mắt bên trái ngươi cho hư hết.
Vi Tiểu Bảo lùi lại một bước đáp :
- Ngươi dừng là m thế. Ta cám ơn ngươi.
Gã nhắm mắt bên trái lại, mở mắt bên phải coi Thái Háºu rồi cÅ©ng lắc đầu quà y quạy.
Thái Háºu tức giáºn vô cùng, bụng bảo dạ:
- Thằng tiểu quá»· nà y nhắm má»™t mắt nhìn Liá»…u Yến bảo trên cổ thị má»c đầu heo. Bây giá» gã lại cÅ©ng ngó ta bằng cách đó, miệng gã không nói ra nhưng chẳng hiểu trong lòng gã thoá mạ ta thế nà o? Chắc gã lại muốn nói trên cổ ta má»c cái đầu giống súc sinh gì đây.
Bà lạnh lùng nói:
- Liễu Yến! Ngươi móc tròng mắt gã ra đi để gã hết ngó lui ngó tới.
Vi Tiểu Bảo vá»™i há»i:
- Mắt không tròng thì là m sao lấy được Tứ Tháºp Nhị Chương KÃnh cho Thái Háºu?
Thái Háºu há»i lại ngay:
- Ngươi có pho Tứ Tháºp Nhị Chương Kinh nà o? Pho đó bây giá» ngươi để đâu?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Pho nà y Thuỵ Äống đưa cho nô tà i. Y dặn nô tà i phải giữ lấy và cất và o má»™t nÆ¡i tháºt kÃnđáo. Y còn bảo: "Tiểu Quế Tá» huynh đệ ! Trong Hoà ngcung rất nhiá»u ngưá»i muốn hại ngươi. Nếu sau nà y ngươi có bá»nà o hoặc bị chặt chân tay hay móc mắt thì phokinh nà y từ đây trở Ä‘i không còn ra ánhsáng mặt trá»i được nữa. Ngưá»i nà o đó hại ngươi tuy cómắt mà không được coi bá»™ kinh sách quý báunà y, thì cÅ©ng chẳng khác chi kẻ Ä‘ui mù. Cáiđó kêu bằng mình là m mình chịu.
Thái Háºu không tin là Thuỵ Äống đã nói câu nà y, nhưng bà sai hắn Ä‘i xá» tá» má»™t ngưá»i quốc thÃch Mãn Châu lấy được pho Tứ Tháºp Nhị Chương Kỉnh là chuyện có tháºt.
Hôm ấy Thụy Äống vá» báo đã lục soát rất kỹ trong phá»§ vị quốc thÃch đó mà chẳng thấy kinh sách đâu. Té ra hắn đã giấu Ä‘i là m cá»§a riêng.
Thái Háºu nghÄ© váºy vừa tức giáºn vừa mừng thầm. Bà tức giáºn vì Thụy Äống là con ngưá»i gian trá, bà mừng ở chá»— đã thám thÃnh ra được pho kinh sách kia.
Bà nói:
- Äã váºy thì được ! Liá»…u Yến! Ngươi Ä‘i theo tên tiểu quá»· nà y lấy kinh sách vá» cho tạ Nếu pho kinh đó không phải là cá»§a giả, ta sẽ tha mạng cho gã và giao trả vá» nÆ¡i Hoà ng đế, vÄ©nh viá»…n không cho gã đến cung Từ Ninh nữa để ta khá»i bá»±c mình.
Liá»…u Yến nắm tay phải Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Chúng ta đi thôi !
Vi Tiểu Bảo hất mạnh tay một cái nói:
- Ta là trai, ngươi là gái, mà dắt dúm nhau thế nà y thì còn ra thể thống gì nữa?
Liá»…u Yến chỉ há»i hợt nắm bà n tay Vi Tiểu Bảo, ngỠđâu mưá»i dấu ngón tay thị dưá»ng như có sức hút mãnh liệt gắn chặt và o bà n tay gã. Gã hất mạnh mà vẫn không thoát ra được.
Liá»…u Yến cưá»i há»i:
- Ngươi là gã trai ư? Dù ngươi đúng là nam tỠhán, cũng chỉ là một tên tiểu quỷ bé nhỠchưa đáng là con ta.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Phải rồi ! Ngươi muốn là m má ta thì đủ biết má ngươi và má ta cũng cùng một loại như nhau.
Liễu Yến có biết đâu gã nói vòng quanhđể mắng thị là con nhà ** điếm.
Thị cưá»i khúc khÃch nói:
- Bản cô nương là Hoà ng hoa khuê nữ, ngươi chớcó nói cà n.
Thị nói rồi kéo tay gã ra ngoà i cá»a.
Ra tá»›i dẫy hà nh lang, Vi Tiểu Bảo xoay chuyển ý nghÄ© chỉ mong tìm được diệu kế để thoát khá»i bà n tay Liá»…u Yến.
Thanh gươm truỷ thủ cực kỳ sắc bén của Vi Tiểu Bảo cà i trong ống già y.
Gã thò tay trái xuống toan rút ra, nhưng lạinghĩ:
- Con đượi nà y võ công rất cao thâm, dùcả hai tay mình Ä‘á»u có khà giá»›i chưa chắc đãđấu lại vá»›i thị được và i ba chiêu.
Rồi gã lẩm bẩm:
- Con mẹ nó! Chẳng hiểu con heo máºp nà y ở đâu? Hôm trước mụ Ä‘iếm già cùng lão con rùa động thá»§,nhất định con heo cái nà y chưa đến Từ Ninh cung, khôngthì nó đã ra tiếp tay mụ Ä‘iếm đánh lãocon rùa phải chết ngay láºp tức. Äúng là con heocái nà y má»›i đến cung và i ba bữa. Không thìsao mấy hôm trước mụ Ä‘iếm già lại không sai nóđi giết ta, mà chÃnh mụ phải thân hà nh Ä‘i độngthá»§?
Gã nghÄ© tá»›i đây trong lòng chợt nảy ra kế hoạch, liá»n dẫn Liá»…u Yến Ä‘i theo hướng Äông vá» phÃa Ngá»± thư phòng ở cạnh Cà n Thanh cung.
Gã cho là hiện giá» chỉ có cách cầu vua KhangHy cứu mạng. Gã hy vá»ng Liá»…u Yến má»›i tá»›i đây chưa bao lâu, và không quen thuá»™c đưá»ng lối cùng Ä‘iện đà i trong Hoà ng cung.
Vi Tiểu Bảo khoa chân rẽ vá» hướng Äông, nhưng gã vừa Ä‘i được hai bước sau gãy đã bị chặt cứng. Gã bị Liá»…u Yến túm lấy cổ áo. Thị cưá»i khúc khÃch há»i:
- Hảo huynh đệ ! Ngươi định đi đâu?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Ta vỠphòng lấy kinh chứ còn đi đâu?
Liá»…u Yến vặn há»i:
- Sao ngươi lại Ä‘i vá» phÃa Ngá»± thư phòng? Phải chăng ngươimuốn Ä‘i cầu cứu Hoà ng Thượng?
Vi Tiểu Bảo không nhịn được lớn tiếng thoá mạ :
- Con heo thối tha nà y! Ngươi nháºn biết cả đưá»ng lối trong cung rồi ư?
Liá»…u Yến cưá»i đáp:
- Chỗ khác thì ta chưa biết. Còn cung Cà n Thanh, cung Từ Ninh và chỗ ở của tiểu huynh đệ thì ta khônglầm được.
Thị nắm cổ Vi Tiểu Bảo xoay vá» phÃa Tây cưá»i nói:
- Ngươi nên ngoan ngoãn mà đi, đừng dở trò nữa.
Thị ăn nói má»m má»ng mà công lá»±c thị nhả ra rất nặng.Thị vặn cổ Vi Tiểu Bảo báºt lên tiếng lách cách, khiếncho gã Ä‘au Ä‘iếng ngưá»i tưởng chừng bị gãy cổ.
Vi Tiểu Bảo chợt nghe tiếng hai tên thái giám ở chỗ khác, gã quay đầu nhìn chúng.
Liễu Yến khẽ bảo gã:
- Thái Háºu đã dặn ta: Nếu ngươi định chạy trốn hay hô hoán lên là ta giết ngươi láºp tức.
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
- Dù ta có kêu la cầu cứu là m kinh động đến Hoà ng đế thì nhà vua cÅ©ng không dám trái lệnh mẫu háºu. Hoà ng đế tuy thương ta, song chẳng khi nà o vì má»™t tên tiểu thái giám mà khiến cho mẫu thân phải bá»±c mình. Hay hÆ¡n hết là ta gặp được mấy tên thị vệ, má»›m lá»i cho chúng giết ả nà y Ä‘i là êm chuyện.
Bá»—ng lưng gã Ä‘au nhói lên. Liá»…u Yến đã thúc khuá»·u tay và o lưng gã há»i:
- Ngươi Ä‘ang tÃnh quá»· kế gì đây?
Vi Tiểu Bảo không sao được đà nh phải tiếp tục Ä‘i vá» phòng mình. Gã tÃnh thầm trong bụng :
- Trong phòng ta tuy có thêm hai tay trợ thá»§, nhưng Phương Di và tiểu Quáºn Chúa trong mình Ä‘á»u bị thương chưa khá»i thì bá»n mình ba ngưá»i cÅ©ng không đánh nổi má»™tcon heo máºp thù lù nà y. Nếu thị phát giácra hai cô, chỉ tổ là m uổng mạng thêm hai ngưá»i nữa.
Äến cá»a ngoà i, Vi Tiểu Bảo lấy chìa khoá ra mở. Gã cố ý để chìa khoá đụng và o khoá cho báºt tiếng kêu leng keng. Äoạn gã lá»›n tiếng:
- Con đượi thối tha nà y! Nay mi hà nh hạ ta rồi có ngay ta cho mi chẳng được chết yên là nh!
Liá»…u Yến cưá»i đáp:
- Ngươi chưa lo xong cái xác ngươi có chết được yên là nh không thì hoà i công đâu mà lo chuyện kẻ khác?
Vi Tiểu Bảo đẩy cá»a đánh "binh" má»™t cái, mở ra nói:
- Bá»™ kinh sách kia không đưa cho Thái Háºu cÅ©ng chết mà đưa ra cÅ©ng chết.
Äằng nà o ngươi cÅ©ng giết ta, ngươi tưởng ta ngu ngốc đến độ còn hòng sống chăng?
Liá»…u Yến cưá»i đáp :
- Thái Háºu đã bảo tha ngươi thì chắc Thái Háºu không giết, nhiá»u lắm là móc cặp tròng mắt và chặt hai chân ngươi mà thôi.
Vi Tiểu Bảo mắng liá»n:
- Mi tưởng Thái Háºu tá» tế vá»›i y lắm ư? Mi giết ta rồi, Thái Háºu cÅ©ng giết mi để bịt miệng.
Câu nà y dưá»ng như trúng và o tâm sá»± cá»§a Liá»…u Yến. Thị ngẩn ra má»™t chút,nhưng rồi thị lại đẩy mạnh lưng gã má»™t cái.
Vi Tiểu Bảo đứng không vững bị hất và o trong cá»a phòng.
Lúc ở ngoà i gã đã nói nhiá»u, Phương Di và tiểu Quáºn chúa Ä‘á»u nghe rõ.
Hai cô biết là có địch nhân rất hưng áctới nơi, nằm co rúm và o trong chăn, không dámthở mạnh.
Liá»…u Yến cưá»i lạt nói:
- Không còn sớm sủa gì nữa, ta chẳng rỗi hơi mà chỠngươi mãi. Ngươi lấy mau đi!
Thị vừa nói vừa thúc và o lưng Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo lại xô vá» phÃa trước. Bá»—ng gã ngóthấy hai đôi già y đà n bà đặt ngay ngắn trước giưá»ng.
Lúc nà y trá»i đã tối, trong phòng lại không thắp đèn nên Liá»…u Yến chưa phát giác.
Vi Tiểu Bảo la thầm:
- Há»ng bét !
Gã mượn đà xông vá» phÃa trước, đẩy hai đôi già y và o gầm giưá»ng. Ngưá»i gã chuồn và o theo. Gã muốn dùng phương pháp lần trước đã giết Thuỵ Äống để sát hại ả cung nữ béo ỵ nà y.
Vi Tiểu Bảo chuồn và o gáºm giưá»ng rồi, đưa tay mặt và o trong ống già y định rút gươm truá»· thá»§ ra. Bất giác mắt cá chân phải gã bị xiết chặt.
Liá»…u Yến nắm lấy chân Vi Tiểu Bảo quát há»i:
- Ngươi là m gì váºy?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Ta kiếm kinh sách. Pho kinh nà y ta giấu ở dưới gáºm giưá»ng.
Liễu Yến nói:
- ÄÆ°á»£c rồi !
Thị thấy gã ở trong gầm giưá»ng chắc không trốn đâu được liá»n buông tay ra.
Vi Tiểu Bảo co ngưá»i lại, rút truá»· thá»§ ra cầm tay.
Liễu Yến lại giục :
- Lấy sáchh ra lẹ đi!
Vi Tiểu Bảo bỗng la lên:
- Trá»i Æ¡i ! Dưá»ng như sách bị chuá»™t cắn nát cả rồi.
Liễu Yến nói:
- Ở trước mặt ta, ngươi đừng hòng hý lá»™ng quá»· thấn vô Ãch. Ra đây mau !
Thị vươn tay ra chụp nhưng không trúng, vì Vi Tiểu Bảo đã co mình và o áp tưá»ng.
Liá»…u Yến rướn ngưá»i Ä‘i hai thước nữa, ngưá»i thị cÅ©ng chui và o gầmgiưá»ng rồi lại vươn tay ra chụp.
Vi Tiểu Bảo xoay mình rút lưỡi gươm truỷ thủ ra không một tiếng động.
Liá»…u Yến đã võ công tinh thâm, lại phản ứng cá»±c kỳ thần tốc. MÅ©i gươm vừa đụng và o mu bà n tay, thị liá»n xoay tay mặt nắm lấy cổ tay Vi Tiểu Bảo bóp mạnh má»™t cái.
Vi Tiểu Bảo mất hết kình lực ở tay đà nh buông lưỡi trủy thủ ra.
Liá»…u Yến cưá»i há»i:
- Ngươi định giết ta ư? Ta hãy móc một tròng mắt ngươi đã.
Tay phải thị chịt lấy cổ há»ng Vi Tiểu Bảo, tay trái đưa lênmóc mắt gã.
Vi Tiểu Bảo thét lên:
- Trá»i Æ¡i ! Có con rắn độc .....
Liá»…u Yến giáºt mình kinh hãi há»i:
- Rắn đâu?
Äá»™t nhiên thị "ối" lên má»™t tiếng. Bà n tay chịt cổVi Tiểu Bảo từ từ buông ra. Ngưá»i thị giãy dụa mấy cáirồi nằm co lại.
Vi Tiểu Bảo vừa kinh hãi vừa mừng thầm. Gã từ trong gáºm grưá»ng chui ra.
Bá»—ng nghe Má»™c Kiếm Bình há»i:
- Äại ca! ... Äại ca có bị thương không?
Vi Tiểu Bảo vén mùng ra ngó, thấy Phương Di ngồi trên giưá»ng, hai tay nắm giữ chuôi kiếm mà thở hồng há»™c. MÅ©i kiếm xuyên qua lần chăn đâm xuống gáºm giưá»ng ngáºp táºn chuôi.
Nguyên Phương Di thấy Vi Tiểu Bảo lâm và o tìnhtrạng nguy cấp, liá»n ngồi trên giưá»ng phóng kiếm xuống. Thanhtrưá»ng kiếm xuyên qua chăn và giát giưá»ng đâm trúng lưng Liá»…u Yến.
Vi Tiểu Bảo phóng cước đá và o Ä‘Ãt Liá»…u Yến thấy thị không nhúc nhÃch.
Gã mừng quá rú lên:
- Hảo... hảo tỷ tỷ! Tỷ tỷ đã cứu mạng cho tiểu đệ !
Nên biết võ công cá»§a Liá»…u Yến không phải tầm thưá»ng. Dù Phương Di đánh lén thị trong đêm tối cÅ©ng khó mà thà nh công. Nhưng từ lúc Vi Tiểu Bảo mở khoá phòng rồi, thị tuyệt không ngá» trong phòng cóngưá»i ẩn nấp.
Nhát kiếm nà y lại từ trên giưá»ng và cách má»™t lần chăn đâm xuống chẳng có má»™t chút triệu chứnggì trước khi động thá»§. Khi thị giáºt mình phát giácthì mÅ©i trưá»ng kiếm đã xuyên qụa trái tinl. Trongtrưá»ng hợp nà y dù là ngưá»i bản lãnh cao cưá»nggấp mưá»i lần cÅ©ng không thể nà o tránh được. Cóđiá»u những tay cao thá»§ võ công báºc nhất thưá»ng tá»± trá»ng, quyếtchẳng chịu chui và o gáºm giưá»ng để bắt ngưá»i như Liá»…u Yến.
Vi Tiểu Bảo vẫn còn lo sợ Liá»…u Yến chưa chết. Gã rút trưá»ng kiếm ra đâm qua lần chăn xuống dưới hai nhát nữa.
Má»™c Kiếm Bình há»i:
- Tên nữ ác nhân nà y là ai váºy? Sao thị hung tà n đến thế? Äại ca là m gì mà thị định móc tròng mắt?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Thị là thá»§ hạ cá»§a mụ Ä‘iếm già Hoà ng Thái Háºu đó.
Gã lại há»i Phương Di:
- Vết thương của tỷ tỷ đau lắm phải không?
Phương Di chau mà y đáp :
- Không hỠchi.
Thá»±c ra nà ng phóng nhát kiếm vừa rồi đã dùng sức quá mạnh, là m đụng đến vết thương Ä‘au Ä‘iếng ngưá»i cÆ¡ hồ ngất xỉu. Trán toát mồ hôi nhá» giá»t.
Vi Tiểu Bảo nói:
Chỉ lát nữa mụ Ä‘iếm già lại phái ngưá»i đến bắt tại hạ. Váºy chúng ta phải nghÄ© cách trốn Ä‘i bây giá».
ồ ! Hai cô hãy cải trang là m thái giám. Chúng ta trà trá»™n vá»›i há» trốn ra khá»i Hoà ng cung. Hảo tá»· tá»·! Tá»· tá»· có Ä‘i được không?
Phương Di đáp :
- Có thể gắng gượng được.
Vi Tiểu Bảo lấy hai tấm áo dà i ra đưa cho hai cô nói:
- Các cô thay áo đi !
Gã lôi xác Liá»…u Yến ở trong gầm giưá»ng ra, lượm lưỡiÄ‘ao truá»· thá»§ cất Ä‘i rồi lấy Hoa thi phấn rắc lên mình thị.
Má»™t mặt gã thu xếp mau lẹ những ngân phiếu, bà lục võ công, ba pho Tứ Tháºp Nhị Chương Kinh cùng má»™t Ãt tiá»n bạc, châu báu, gói và o trong bá»c.
Vi Tiểu Bảo sá»±c nhá»› tá»›i lá»i sư phụ dặn bảo là tấm áo mà u Ä‘en có thể bảo vệ con ngưá»i, gã liá»n mở lấy rương ra, liệng và o trong mà n nói:
- Hảo tỷ tỷ! Tỷ tỷ mặc tấm áo nà y và o mình là đao thương đâm chém không thủng.
Phương Di đáp :
- Äệ đệ tá»± mặc và o mình hay hÆ¡n, vì tÃnhmạng cá»§a đệ đệ lúc nà y rất quan hệ.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Trong ngưá»i tá»· tá»· bị thương, nếu gặp bá»n thị vệ trong cung mà xảy ra cuá»™c động thá»§ thì nguy hiểm vô cùng ! Tá»· tá»· mặc và o lẹ Ä‘i!
Phương Di vẫn không chịu bảo Mộc Kiếm Bình:
- Tiểu Quáºn Chúa mặc Ä‘i !
Mộc Kiếm Bình đáp:
- Thương thế cá»§a tá»· tá»· nặng hÆ¡n tiểu muá»™i nhiá»u, y muốn dà nh cho tá»· tá»·.
Sao tỷ tỷ còn chối hoà i?
Phương Di lại bảo Vi Tiểu Bảo :..
- Thái Háºu muốn hại đệ đệ, váºy đệ đệ mặc và o hay hÆ¡n.
Nà ng vừa nói vừa liệng tấm áo ra ngoà i.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Tá»· tá»· không chịu mặc. Äể tiểu đệ mặc và o cho.
Gã nói rồi vén mà n toan chui và o.
Mộc Kiếm Bình la lên:
- Äại ca ra Ä‘i ! Ra Ä‘i ! Äể chị em tá»· tá»· thay áo !
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Y không chịu mặc, nên ta phải ra tay.
Phương Di thở dà i nói:
- Thôi được ! Äệ đệ đưa cho ta !
Nà ng thò tay ra ngoà i mà n lấy áo mặc.
Vi Tiểu Bảo kiểm lại những di váºt cá»§a Hải lão công, lấy thêm mấy bình thuốc..
Mộc Kiếm Bình thay áo rồi bước xuống trước, Vi Tiểu Bảo khen:
- Tháºt là má»™t vị tiểu thái giám hình dong tuấn tú ! Äể ta búi tóc cho !
Lát sau Phương Di cÅ©ng ra khá»i giưá»ng. Ngưá»i nà ng cao hÆ¡n Vi Tiểu Bảo nên mặc áo gã vừa cháºt vừa ngắn. Nà ng soi gương không nhịn được phải phì cưá»i.
Tà i sản của vivuvip
Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ , ãâàðäèÿ , áàëëîâ , àðõèòåêòóðà , ìåëîäèè , íàòàëè , îáðàçåö , loc dinh ki hoi 142 , loc dinh ky hoi 192 , loc dinh ky hoi 231 , loc dinh ky hoi 233 , loc dinh ky kim dung , loc dinh ky kim dung 4vn , locdinhky hoi 172 , locdinhky kimdung , ñóìêè , sưchùa giá»ivõ , ðåìîíò