17-07-2008, 10:54 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
CON CỦA CHỒNG
(tiếp theo)
Bà Ba Dần vá» quê má»™t tuần lá»… - khi taxi đưa bà trở vá» - cánh xe mở - Bà khom khom bước ra tháºn trá»ng bế má»™t cháu bé Ä‘ang ngá»§ bá»c trong tã lót - Bà bảo các con lấy hà nh lý, bế trẻ Ä‘i và o nhà - đặt lên giưá»ng.
Các con cá»§a bà vây quanh, không há»i xuất xứ mà ngắm em bé trước đã - Tình yêu trẻ là tÃnh tá»± nhiên. Xét má»™t con ngưá»i, nếu há» biết yêu trẻ con là đã đủ thấy hai phần ba nhân cách rồi.
- Con gái chúng mà y à ! Ôi sao bé xinh thế, lông mi nó cong cong là !
- Reo to quá! Äể bé ngá»§, xem hai bà n chân nà y, ngón tà xÃu Ä‘á»u không. Con ai váºy má!
- Há» hà ng xa tÃt tà tè ấy mà . Mẹ nó gá»i bà thông gia cá»§a má chồng cô Hai các con bằng dì... - Bà giấu mặt mỉm cưá»i để chế thêm - Sanh ra được mấy tháng mẹ nó mất, gà trống nuôi con đến trụi lông - Ôi sao ở nhà quê hỠđẻ lắm thế? TÃa nó ở nhà nuôi con thì không Ä‘i là m ăn được đói cả lÅ© - Thấy váºy mà xin vá» nuôi - Bây giá» có chịu bế không?
Em bé giáºt mình thức giấc, trở mình vươn vai, bÆ¡i cả bốn chân tay lên không, đòi bế.
Bà Ba bế trẻ - Chỉ và o túi xách bảo lấy cái bình sữa - Bé bú xong tươi tỉnh - Cô Dung già nh bế - Cổ bé còn yếu, không ngá»a mặt lên nên các anh chị phải rùn xuống vừa ngắm vừa trêu để chỠđón nụ cưá»i - Cô Dung kêu lên: "Ôi nó tè rồi, nóng quá".
Nghe bà bạn vỠ- Bà Tư ó sang chơi.
- ở đâu ra váºy nè!
- Dưới quê chứ ở đâu! Äẻ ra nuôi không nổi tôi bế vỠđó, để mấy đứa nhá» nó ham em khá»i Ä‘i bế con hà ng xóm vá» chÆ¡i.
- ÄÆ°a bác bế tý nà o? Bà Tư ẵm bé, tưng tưng nhè nhẹ, vá»— vá»— lưng. Bà ngồi lên ghế, đặt bé lên bà n cho hướng vá» phÃa mình để ngắm:
- Ôi sao tôi ưng bụng con bé nà y quá!
- Thôi Ä‘i bà chị! Tôi cá»±c khổ bế từ dưới quê vỠđừng có già nh - Cá»±c khổ gì bằng nuôi trẻ con. Nhưng bà chị không có con gái, nên kiếm xin má»™t đứa vá» nuôi. Từ DÅ© thiếu gì? Bà Ba lại giấu mặt mỉm cưá»i.
- Ôi sao tã lót như thế nà y? Äể tôi vá» lấy mang sang cho cháu. Tã lót quần áo cá»§a mấy đứa nhà tôi từng năm tuổi tôi vẫn giữ lại tất không sót cái nà o - Chị khá»i phải sắm.
Trẻ hay ăn chóng lá»›n, bé Phượng (tên cá»§a bà Ba chá»n) biết lẩy, biết láºt, biết ngồi, biết bò, rồi biết Ä‘i, má»—i tuần, má»—i tháng là má»™t trò má»›i, bú tay, ôm chân lên mút, nÅ©ng mẹ, úp mặt bà o vai trêu không cho bà Tư bế, há miệng cho các chị vả để oa oa - sang nhà bà Tư chÆ¡i khi vá» "ạ!" tháºt to - Khi táºp đứng biết chá» má»i ngưá»i khen để a và o ôm cổ - Khi lẩm đẩm và i bước, ngã ngồi lại tá»± đứng lên - bế Ä‘i đâu lại đòi dắt...
Lá»›n hÆ¡n tà nữa, thấy các chị trong phố đạp xe trẻ con ba bánh đòi Ä‘i, nhưng không biết đạp nên ông Ba Dần đặt ngồi sau lưng cho các chị lá»›n đèo, sướng im thin thÃt. Tây du lịch Ä‘i qua thấy thÃch đừng lại đưa máy ảnh bấm và i bô để lấy hình ảnh trẻ thÆ¡ nhiệt đới.
Khi bé Ä‘i vững và ng rồi biết tá»± mò sang nhà bà Tư lấp ló vịn cá»a sắt để bước lên báºc thang, cả nhà reo lên đúng như thÆ¡ cụ Hugo:
Thư giãn ra khi thấy trẻ thơ
Vô tư và vui vẻ
Ngà y đẹp trá»i nắng ấm, bà Ba thÃch cho cháu mặc thun kẻ sá»c ngang xanh đỠbó sát thân hình tròn lẳng cho giống con trai, núc nÃch chân tay có ngấn, trông như em bé búp bê biết cưá»i và biết nói. Bà Tư ó vồ lấy thÆ¡m chùn chụt lên là n da mát rượi. Có gì trong tá»§ kéo ra cho bé ăn, dá»— bé ngá»§, đặt nằm lên giưá»ng cho bà ngắm. Có đêm bà Ba vui lòng cho nó ngá»§ vá»›i má Tư (là bà Tư). "Thỉnh thoảng má»™t đêm thôi nhé, cho chị đỡ ghiá»n - trẻ nhá» quen hÆ¡i - nó theo bà luôn thì tôi mất phần!".
Cho hay, khi con ngưá»i vô tư, không có rà o cản định kiến hoặc ý thức hệ và những thứ chưa há» có trong bụng mẹ đến thá»i nhân chi sÆ¡, trẻ nà o ta thấy chẳng thương.
Ông Tư trên trang trại vá» - Bữa cÆ¡m chiá»u có bé Phượng sang, ngồi má»™t cái ghế, bà Tư lấy khăn là m yếm che cổ cho bé, xé thịt cho cháu ăn, xong lại dá»— cháu ngá»§ đặt giữa giưá»ng - Ông bà nằm hai bên - Bé ở nhà quen ôm gối nên thÃch gác chân - Bé trở mình gác chân lên bụng ông, lại quà ng tay ôm cổ. HÆ¡i thở nhẹ nhà ng ấm áp phả lên má ông, ông nằm yên không dám động để táºn hưởng đến nhức nhối trong lòng.
Trăn trở mãi trong đầu không ngá»§ được. Äêm nay má»›i tháºt là đêm, còn dịp nà o nữa để sám hối?
- Bà ơi! Bà còn thức không?
- Có việc gì váºy ông?
- Tôi còn một việc, đúng hơn là tội giấu giếm, chưa dám nói, không biết bà có tha thứ cho tôi không?
Vẫn im.
- Lần cuối cùng, không có nữa đâu, nếu không được nói ra, tôi chết không nhắm mắt.
Ông trở mình xoay hướng cho bé, đặt bà n chân lên bụng và bà n tay bé nhỠlên ngực bà , đúng chỗ trái tim.
- Bà ơi! Con Phượng không phải tên ấy, con là Quyên Quyên, huyết thống của tôi đó!
- Váºy hả? - Trong đêm tối bà Tư trá»—i dáºy ôm Quyên Quyên và o lòng.
- Váºy đứa mà ông cho Ä‘i bên Tây là đứa nà o?
- Äâu có đứa nà o! Vì tôi sợ bà bá» tôi Ä‘i nên tôi phải nghe theo lá»i sắp đặt cá»§a vợ chồng Ba Dần.
- Váºy cái ông Tây nà o lên trang trại bế bé Ä‘i?
- Là cái ông Tây đóng phim trên truyá»n hình đó. Tôi nhỠông và ông vui lòng giúp để lấy tà i liệu xây dá»±ng thiên tình sá».
Äèn trong nhà có bao nhiêu công tắc bấm lên hết. Anh con trai bị chói mắt thức dáºy.
Bà Tư bảo: "Con sang bấm chuông gá»i vợ chồng Ba Dần sang đây ba mặt má»™t lá»i".
Ông bà Ba Dần sang: "Có gì váºy chị Tư?".
- Hai ông bà toa ráºp vá»›i thằng chả giấu tôi há»? Bây giỠđủ mặt bá quan, tôi tuyên bố dứt khoát. Hai ông bà phải giao con gái cho tôi nuôi.
Ông quân sư Ba Dần há»i:
- Con gái chị là ai váºy chị Tư?
- Con Quyên Quyên chá»› ai - Mấy ngưá»i lại đặt tên là Phượng để lừa cho tôi thương nó - Bà Ba Dần không giấu được nụ cưá»i bạn bè.
- Mà Quyên hay là Phượng cÅ©ng là chim cả thôi! Mấy ngưá»i thâm đểu lắm! Dám toa ráºp nhau dối gạt tôi.
Ông Ba Dần:
- Thá»i đại má»›i, tá»™i lừa dối "được khen" phải không chị Tư? Cái tình Ä‘i trước - Lý lẽ Ä‘i sau chị Æ¡i!
Bà Tư áp má thơm bé, nói như cảnh cáo:
- Ông đó nghe! Nếu tôi không thương con bé là má»™t. Nếu ông không ham mê chuyện là m ăn và phải lo sá»± nghiệp cho bao nhiá»u ngưá»i trên trang trại là hai. Äừng hòng tôi tha thứ cho cái táºt cá»§a ông! Bây giá» tôi phán xá» như váºy, ông nghe hay không cÅ©ng phải theo! Sau đám cưới lo vợ cho con là thằng Äặng xong, nhà nà y tôi giao cho vợ chồng nó ở, tôi bồng Quyên Quyên lên trên trang trại ở để tôi kiểm soát ông. Còn mồ mả cá»§a cô ấy, ông phải xây cất cho đà ng hoà ng, để Quyên Quyên lá»›n lên biết nguồn gốc cá»§a mẹ, nếu không nó trách tôi.
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 12:24 AM .
17-07-2008, 06:30 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sorry huynh đệ, post trùng, deleted.
Tà i sản của ngautuan
Last edited by ngautuan; 27-07-2008 at 09:39 PM .
17-07-2008, 06:33 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
THƯ ÄI THƯ LẠI
Anh Mưá»i!
Em được thư anh cùng ngà y vá»›i thư em gá»i xuống nÆ¡i ẩn cư cho anh. Như váºy hai lá thư Ä‘i ngược chiá»u nhau trên má»™t con đưá»ng.
Xin lá»—i, vì em đã cóp nguyên văn câu anh viết trong lá thư tá» tình đầu tiên xưa kia anh gá»i cho em: Anh được thư em cùng ngà y đã viết thư cho em, như váºy hai lá thư đã gặp nhau trên cùng má»™t con đưá»ng. Xin lá»—i, vì em đã sá»a đổi chữ gặp nhau bằng chữ ngược chiá»u.
Thư anh có kèm theo lá đơn đệ lên tòa án xin ly dị, yêu cầu em ký tên và o (nhá»› ghi rõ ngà y ký) gá»i cho em để đưá»ng ai nấy Ä‘i.
Hạnh ngá»™ là ba đến thăm cháu ngoại cá»§a ông và o lúc nà y. Em đưa ná»™i vụ cho ba xem. Ba em xưa nà y chắc anh cÅ©ng hiểu, trước má»i chuyện xảy ra ông thưá»ng và von bằng ngụ ngôn để dạy con cháu. Hôm nay ông lại chế ra má»™t tiểu phẩm và kể:
Ngà y kia vợ há»i chồng:
- Anh Æ¡i, tại sao con bò cái sau khi sinh nở ai đến gần con bò con thì nó húc. Nhưng con bò đực chồng nó húc nhau vá»›i con bò khác, con bò cái lại dá»ng dưng?
Ngưá»i chồng đáp:
-Tại vì nó là giống bò!
Vợ bèn há»i thêm:
- Váºy tại sao con bò đực, khi vợ nó sinh ra con bò con, nó lại Ä‘i tìm con bò cái khác?
Chồng thuáºn miệng đáp ngay:
- Tại vì nó là giống đực!
Anh Mưá»i thông cảm, ba em già rồi, thương ai ghét ai thưá»ng hay nói bóng gió, Ãt chịu gá»i tên chỉ mặt nói Ä‘Ãch danh, khi vá» hưu rá»—i rảnh thÃch là m văn chương chữ nghÄ©a nên bịa ra, hư cấu thà nh cái tên nà o khác, có khi mượn con mèo, con chuá»™t để là m nhân váºt nữa.
Nhà lúc nà y thưá»ng xuyên có khách, phần đông là bạn bè cùng khoa thá»i sinh viên. Nói là nhá»› bé Huỳnh đến thăm, nhưng thá»±c lòng các bạn muốn chia sẻ vá»›i em trong hoà n cảnh đổ vỡ. Chưa ai mở lá»i cho má»™t đơn thuốc nà o, vì chuyên khoa cÅ©ng là đỡ đẻ đỡ Ä‘au chứ có ngưá»i nà o tốt nghiệp cố vấn tình yêu hôn nhân gia đình mà dám bốc thuốc, châm cứu, kê đơn.
Äôi bạn Thúy và Hiá»n vẫn váºy. Hằng ngà y vẫn giá» là m việc theo chân bác sÄ© Ä‘i visite từng giưá»ng bệnh, ngoà i giá» cÆ¡m nước xong lại có nhau, mặn nồng lắm. Há» già dặn hÆ¡n em vì há» dò xét nhau kỹ lắm trước khi tiến tá»›i hôn nhân, khác nà o giữ cho thai nhi không sinh non, phải chÃn tháng mưá»i ngà y... hôn nhân má»›i khó đổ vỡ. Dưá»ng như những ngưá»i sản khoa (obstétriciens) và những ngưá»i chăm sóc bệnh đà n bà (gynécologie) giống tÃnh nhau: bên ngoà i há» rất chuá»™ng vẻ quý phái, nhưng bên trong há» rất dá»… thương.
Chúng ta lấy nhau sá»›m quá, non ná»›t quá, "tưởng cái giếng sâu nối sợi dây dà i, ai ngá»...". Thôi đà nh rút dây lại thôi!
Linh cÅ©ng tá»›i. Linh trước đây đã bị em "há»›t tay trên" khi lấy anh, nay kẻ chiến bại trong má»™t tráºn đánh lại tháºt lòng xót thương kẻ chiến thắng, còn tá» lòng biết Æ¡n rằng nhá» em mà bạn ấy khá»i phải nhầm lẫn rÆ¡i và o kẻ... như anh. Äêm nà o không phải ca trá»±c, bạn ấy có khi ở lại nhà ngá»§ vá»›i em. Bạn ấy bảo và o ca trá»±c đêm ở bệnh viện, cô ấy rất sợ thằng Äịnh có há» vá»›i Bùi Kiệm (nguyên văn lá»i cô nói là "vì cá»a nẻo không chắc"). Tay Äịnh có lẽ rất sung sướng vì ngà y ngà y được chiêm ngưỡng dung nhan cá»§a ngưá»i trong má»™ng, e rằng trái tim si tình cá»§a anh ta đến lúc nà o đó sẽ đứt động mạnh chá»§, không còn hồn vÃa đâu để là m việc.
Con ngưá»i phúc tạp lắm, em đây cÅ©ng tá»± thấy lắm khi mình khá phức tạp, nghÄ© vá»› vẩn vá» những chuyện ấy rồi cÅ©ng rất phiá»n lòng.
Thư anh viết tá»± thú vá» những quan hệ vá»›i Yvette Phương - "tình cÅ© không rá»§ cùng đến" thÆ¡ má»™ng lắm vì đó là mối tình viá»…n dương - xem ra có chút nà o đó anh Mưá»i cÅ©ng thà nh tháºt: "Cô ấy nói rằng sau khi ra nước ngoà i Ä‘i khắp trá»i Âu, á, Mỹ, Uá»c, Phi, trải qua đủ hạng ngưá»i và ng, trắng, Ä‘en... vá» lại cố hương má»›i thấy không ai tuyệt diệu bằng anh..." Thân em như thể trái dừa, đãi ngưá»i xa xứ, cặn thừa đãi anh! "ThÆ¡ má»™ng" đấy chứ!
Nhưng tháºt buồn cưá»i khi anh quá ngây thÆ¡ cho rằng gần má»™t năm qua em chưa hay biết gì.
Nhá»› lại xem, có khi nà o anh từng mua hai đồng hai chiếc bánh Ä‘a cho ngưá»i đà n bà non trẻ trung già son phấn tại bà n bia?
Gần trung tâm thà nh phố có cây Ä‘a cổ thụ năm gốc giữa công viên. Cây bá»n lòng vá»›i đất, nước, nên rá»… từ trên cà nh cao buông xuống, bám lại và o đất lâu năm thà nh gốc má»›i. Bên cạnh còn cây Ä‘a thứ hai có lẽ từ trái rụng cá»§a cây mẹ ươm lên, cà nh mẹ và cà nh con giao tán nhau bóng trùm mát rượi. Cảnh váºt đượm vẻ trầm tư ấy, nếu được bên trong Ä‘iểm má»™t ngôi đình chùa hà i hòa biết bao, nhưng thay và o nÆ¡i cô tịnh hiếm có ấy lại là những quán bia, báºc trà giả là m sao khá»i chạnh lòng nuối tiếc. Em không tin những lá»i đồn đãi nếu chưa mắt thấy tai nghe.
Tốn bốn mươi đồng thôi, mua mão cá»§a em gái nông thôn lên thà nh phố bán bánh Ä‘a - hai túm bốn mươi chiếc, còn mượn chiếc áo rá»™ng che ngoà i giữ cho bụi Ä‘á»i không là m bẩn áo sạch bên trong. Ão không cà i hết nút đỡ nóng, kéo trá»… cổ áo xuống lưng, hai vạt trước xếch lên, em mặc như thế để cải trang thà nh cô bán bánh Ä‘a. Chiếc nón lá mất và nh và dây quai Ä‘eo buá»™c bằng khăn mùi xoa cho kÃn mặt mÅ©i. Em tá»± hình dung mình lúc ấy như nữ hiệp hà nh đội rế phá»§ voan trong phim chưởng.
Vá»›i vai cô bán bánh Ä‘a, em và o quanh quẩn bên bà n cá»§a kẻ trá»™m tình mà ả và anh không há» hay biết, còn vẫy vẫy gá»i mua hai chiếc bánh Ä‘a. Hai đồng bạc mua bánh ấy em để trong túi giấy bóng trong và má»™t chiếc bánh Ä‘a vỡ đôi treo trên cây Ä‘inh treo lịch giữa nhà , vẫn còn để nguyên nÆ¡i ấy đến bây giá». Thưá»ng tình gặp tình huống thế kia có hai cách phản ứng: tu tu khóc hoặc phản ứng đánh ghen, tung hê lên cho hả giáºn. Äó là giải pháp thất há»c và bất cần lịch sá»±. May quá em đã diá»…n xuất không tồi, đủ trầm tÄ©nh để nhìn thiên hạ bẻ bánh Ä‘a nhai rôm rốp.
Trong thá»i đại bùng nổ thông tin ngà y nay, lá»i tá»± thú để rẽ sang đưá»ng khác cá»§a anh cháºm cả năm, nguá»™i lạnh mất tÃnh cáºp nháºt rồi.
Anh Äông tà i xế vừa bị anh thải hồi có đến thăm. Há»i "Sao lại bị Ä‘uổi?", anh chép miệng than anh chẳng có tá»™i gì ngoà i tá»™i trung thà nh vá»›i chá»§, tá»™i biết quá nhiá»u và tá»™i vô tình không đổi hướng cái gương chiếu háºu giữa cabin. Anh biết gì nhiá»u thứ? Công ty trách nhiệm hữu hạn cá»§a anh Mưá»i có chi nhánh ở thá»§ đô nước láng giá»ng, mác dược phẩm là vá» ngoà i, thá»±c chất là mượn cá»› giao dịch qua lại để đổi quốc tịch xe ôtô con. Xe cá»§a há» sang nước ta, lý do qua lại là m ăn, qua biên giá»›i rồi thay đổi mà u sÆ¡n qua tay anh Mưá»i thay biển và ng thà nh biển số trắng trở thà nh xe bản địa. Nghe nói lá»i má»—i xe cả trăm triệu tiá»n trốn thuế dá»… dà ng quá, nhưng em tháºt không ngá» anh thuá»™c hạng ngưá»i ấy.
Bây giá» anh bảo em ký đơn ly hôn tá»± dưng trở thà nh đương sá»± trước tòa án, đặt mình và o cảnh ngá»™ bên nà y phải đổ tá»™i cho bên kia, thá» há»i anh có vừa lòng cho em nêu câu chuyện do anh tà i xế kể ra trước công đưá»ng để tá»± vệ cho mình không?
Tà i xế còn kể vá»›i em, có má»™t lần chiếc xe Ä‘á»i má»›i chạy trên đưá»ng Thá»§ Äức tình cá» song song vá»›i chiếc xe hai bánh em Ä‘ang Ä‘i, ngỡ rằng em Ä‘uổi theo để đánh ghen, ông chá»§ là anh vá»™i và ng hối cô bồ quốc tịch nước ngoà i gốc Việt quay kÃnh lên để đỠphòng bị tạt axÃt.
Thì ra trong mắt cá»§a kẻ ngoại tình, ngưá»i yêu hồi nà o nâng như trứng, hứng như hứng hoa, ngưá»i vợ hiá»n dịu phút chốc hóa ra con quá»· cái, má»™t tên sát thá»§, má»™t tên xã há»™i Ä‘en cần phải tránh xa.
Ba em há»i: "Con xá» sá»± thế nà o đây?". "Con thản nhiên từ trước rồi! Ai khóc cÅ©ng được, nhưng ngưá»i bác sÄ© khi cầm con dao mổ không được khóc. Việc gì đến sẽ đến". Ngưá»i có trà phải biết vượt lên trên hoà n cảnh. Tá»± khẳng định mình là sá»± bình thản (impassible) ấy. Em mượn câu chuyện trong quyển sách nà o đó để phụ há»a vá»›i tiểu phẩm cá»§a ba em: Con bò cái sau khi sinh nở nó chỉ biết con bò con, nó quên phứt con bò đực...
Ba em khác vá»›i những ngưá»i thÃch can gián chuyện ly hôn, sợ để khổ cho con cái. Ông bảo đừng để cho cháu ngoại ông sau nà y lá»›n lên, có hiểu biết, nó sẽ phải ân háºn khi biết được mẹ nó phải khổ suốt Ä‘á»i mang nặng trong tim cuá»™c sống chung miá»…n cưỡng là vì nó.
Anh đã tá»± dẫm đạp lên tÃnh pháp lý cá»§a tá» hôn thú rồi, sao giỠđây lại còn lôi em ra trước pháp lý để gá»i là là m thá»§ tục ly hôn? Em dứt khoát từ chối đến công đưá»ng tá»± dưng thá»§ vai đương sá»± vì lý do cần biết tá»± trá»ng. Không phải em cản trở. Sao lại phải cản trở khi anh Mưá»i đã ở ngoà i cuá»™c Ä‘á»i cá»§a em rồi. Cứ để há» xá» vắng mặt, quyết định ra sao em cam kết không lo lắng, không luyến tiếc, không buồn không vui, không quan tâm, không phản ứng, trừ quyết định buá»™c em trở lại chung sống vá»›i anh. NghÄ©a ở Ä‘á»i không có, tình có giá trị gì?
Ngôi nhà cho dù em đứng tên và bản thân ngôi nhà cÅ©ng vô tá»™i, nhưng em không muốn lưu lại nÆ¡i ấy vì nó gợi lại những ká»· niệm xấu. Vả lại không có gì lố bịch hÆ¡n ngăn vách ra, đã chia tay nhưng ở chung nhà là m chuyện đầu lưỡi cho miệng Ä‘á»i dị nghị. Nếu là nghá» kịch thì giống như hai bệnh nhân bệnh truyá»n nhiá»…m nằm ngược đầu chung má»™t giưá»ng. Hai mẹ con em đã dá»n vá» nhà ông bà ngoại, ông cụ lại thÃch vì được ngà y ngà y dắt cháu Ä‘i chÆ¡i.
Sung sướng thay những ai hoà n cảnh cho phép phát hiện sá»›m để khá»i phải dắt nhau ra tòa. Như cáºu X. nhà cách hai căn phố. Äến cáºn giá» là m lá»… thà nh hôn, sá»±c nhá»› chưa có bó hoa tình nhân, vá»™i và ng phóng xe Ä‘i để xảy ra tai nạn giao thông què chân suốt Ä‘á»i. Khi quá say sưa vá»›i hạnh phúc, con ngưá»i trở nên bất cẩn. Bây giá» ngà y ngà y ngồi bên trong cá»a sổ nhìn ra thấy cô vợ hoãn cưới ngồi trên yên sau xe ngưá»i khác chạy qua chạy lại mà chép miệng than: "May quá, tình là thế...".
Xã há»™i ngà y nay không còn phải lo nhiá»u vá» chuyện không chịu đổi má»›i, chỉ sợ đổi cÅ© thôi: trước chung thá»§y nay bạc tình, liêm chÃnh trung thá»±c đổi thà nh tham ô buôn láºu, ngà y xưa bình đẳng nay "chÆ¡i cha"... May quá, con ngưá»i ngà y nay đủ trà tuệ và tấm lòng biết cầm con dao giải phẫu, biết tá»ng là khối u phản bá»™i và vô lương tâm thì cắt bá» Ä‘i để tránh hoại tá», dẫu biết rằng còn phải qua nhiá»u ca trá»±c.
Vợ chồng tay lái xe ba gác ở con hẻm sau nhà đánh nhau, lại lôi nhau ra á»§y ban phưá»ng xin cắt đứt chỉ vì tay bán kẹo kéo rá»§ rê cô vợ Ä‘i du hÃ, không nấu cÆ¡m bá» con đói. Em lại không muốn há» bá» nhau và tán thà nh cách hòa giải cá»§a phưá»ng. Cảnh ngá»™ và số pháºn! Nhưng đó là vì há» thất há»c, há» nghèo, bá» nhau thì khổ con cái, khổ cuá»™c Ä‘á»i. Chúng ta lại khác, có ăn há»c, có đủ sức nuôi sống bản thân, có thể xá» sá»± má»™t cách có văn hóa là nhẹ nhà ng đưá»ng ai nấy Ä‘i má»™t khi đã biết tình yêu giả hiệu, nghÄ©a ở Ä‘á»i không có. Tá»™i gì suốt Ä‘á»i ôm lấy hà ng phế thải.
Ông lão hà ng xóm, bạn già cá»§a ông cụ, Ä‘em sang kheo má»™t bà i thÆ¡ vừa sáng tác. Cụ Ä‘i vắng nên đưa cho em Ä‘á»c bảo có lá»i bình. ThÆ¡ cá»§a ông lấy văn vần nói ý không có hồn, ông là m thÆ¡ bằng đầu óc không xuất phát từ con tim, em muốn nói vá»›i ông cụ rằng đó là mượn thÆ¡ chứ chưa là thÆ¡. Nhưng may quá em kịp nghÄ© lại nên giữ miệng không nói ra, vì gẫm lại mình thá»i gian qua chẳng đã nhầm lẫn cho rằng kẻ mượn tình là tình yêu đó sao.
Tình yêu mà u mè, thÆ¡ quảng cáo có khác gì nhau. Ấy thế vẫn có nhiá»u ngưá»i bị lừa gạt. Äá»i là váºy đó.
Thôi nhé! Vĩnh biệt!
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 12:35 AM .
23-07-2008, 10:57 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Haizzz, cái casino nó hại ta khốn khổ khốn nạn :(
====================
ÔNG THá»I BÀ THIU
Nai đồng quê, thái miếng to, ướp tương bần - Búp sen mở cánh, đặt thịt và o giữa gương và ng túm lại - Äất sét nhà o tro bá»c bên ngoà i xếp bảo quản và o góc bếp dùng dần - Bụi thá»i gian phá»§ lên trông như những nắm than quả bà ng chẳng ai để ý.
Bác phó má»™c Bỉnh chiêu đãi tôi món nà y: "Äặc biệt huynh là ngưá»i miá»n Nam xa quê hương, tôi má»›i giá»›i thiệu đặc sản nà y, tá»± biên tá»± hưởng, tôi chưa há» tiết lá»™ công thức vá»›i bất cứ ai".
Hưng Yên có táo Thiện Phiến, khoai Lim, nhãn Tiến, cá mòi Dốc Lã, có rượu Trương Xá, bún thang Lươn, tương Bần... có lẽ huynh đã nếm thá», nhưng nếu ngưá»i bạn lang bạt như huynh rá»i mảnh đất nà y mà chưa thưởng thức món "Liên nhục" (sen, thịt) Phó Bỉnh nà y đắc tá»™i - Má»i huynh xuống đây, bên bếp lá»a hồng, rượu ngon có bạn hiá»n, ấm lòng lắm giữa đêm đông gió lạnh.
Bác Phó dùng gắp tre khá»u những hòn đất lăn ra, vùi và o tro, phá»§ than hồng lên trên.
Bác bảo:
- Cá nhá» rán lá»a to, cá to lá»a nhá», nướng món nà y như rán cá to váºy. Cho âm ỉ nóng dần lên, lá»›p vỠđất sét bên ngoà i Ä‘anh chắc lại hấp thụ nhiệt truyá»n và o, thá»±c phẩm bên trong không mất mùi vị.
Trẻ chăn trâu đà o hố bẫy vịt chạy đồng, không có nồi chảo, cÅ©ng dùng cách bá»c đất nướng nà y bằng lá»a rÆ¡m. Mở ra lông vịt theo vá»›i đất, thịt chấm muối ăn.
Bên các tiểu đảo Thái Bình Dương, dân canaque bản xứ bắt được cá to, săn được thú thưá»ng ướp nước cốt dừa, trá»™n khoai cá»§ bá»c lá chuối, áo đất. há» chất đá, đốt đá nóng lên sau đó vùi thá»±c phẩm áo đất và o nướng - Món ăn mượn hÆ¡i đá, chÃn thÆ¡m được coi như món quốc tuý: Ä‚n cÅ©ng là văn hóa.
Bằng thá»i gian chÃn cá»§ khoai, bác Bỉnh lấy ra dùng giẻ lau bụi, bóc đôi ra như vá» măng cụt. Hé búp sen đặt và o bát.
Nam Bá»™ có từ "Ngáºm mà nghe" khi thưởng thức món ngon - Thú tháºt, trong sâu kÃn tôi vẫn che giấu chút tá»± hà o là dân sà nh Ä‘iệu, món ngon váºt lạ nếm đủ - Äêm nay nghệ thuáºt ẩm thá»±c độc đáo cá»§a ông Phó má»™c là m cho tôi phải tá»± xô ngã má»i sà nh Ä‘iệu chá»§ quan - Ngon tuyệt! Tôi quá đã, "ngáºm mà nghe" - Món nhấm tháºt giản dị, mà sao nghe đâu đây thăm thẳm ngà n xưa, ngà o ngạt hương đồng gió ná»™i. Không kÃch thÃch mạnh như hà nh tá»i ngÅ© vị á»›t tiêu, dìu dịu ngát sen má»i gá»i men nồng.
*
* *
Chủ nhân tiếp đãi tôi món ẩm thực độc đáo là một lãng tỠchân què.
Cuá»™c Ä‘á»i là má»™t chuá»—i dà i những bất đắc chÃ.
Hai mươi lăm tuổi, nay đây mai đó, là m mộc, cất nhà , đóng bà n ghế cho thiên hạ, cha mẹ lần theo dấu chân phiêu bạt bắt vỠcưới vợ.
Nà ng đẹp ngưá»i đẹp nết, tá» gia ná»™i trợ giá»i giang, có ý chà rất mạnh mẽ để giữ riệt chồng bên mình, luôn cá»± tuyệt những bạn bè nà o có ý rá»§ rê chồng rong chÆ¡i vắng nhà . Dần dà sá»± giao tiếp cá»§a chồng trở nên thưa thá»›t - Sợ anh ấy sa ngã, sợ nắng mưa, sợ Ä‘au ốm, sợ phải xó chợ đầu đưá»ng, rừng thiêng nước độc, sẩy nhà ra thất nghiệp - Muốn rượu có rượu, muốn thịt cá có thịt cá - cÆ¡m gà có gá»i sung sướng còn hÆ¡n gia cầm vá»— béo. Thá»i gian đầu chà ng cam chịu cho vui cá»a vui nhà - Ai cÅ©ng mừng giùm rằng "lãng tá» sá»›m quay đầu".
Nhưng như ngưá»i nghiện bá» thuốc lá, bá» rồi hút lại, nghiện lần sau nặng gấp mấy lần trước. Cuá»™c sống như con cu cưá»m no ấm ở gia đình là m cho kẻ lãng tá» quen giao tiếp, cảm thấy cuá»™c sống xã há»™i cá»§a mình dần dần bị thu hẹp lại sau lÅ©y tre, bạn bè thưa thá»›t, diá»…n biến bốn phương cuá»™c Ä‘á»i ngoà i kia ra sao mình trở nên mù tịt - CÆ¡n khá»§ng hoảng tinh thần lại thúc giục, ngứa cẳng ra Ä‘i, lần nà y biệt tÃch, lãng tá» không quay đầu nữa! - Vợ vá» thấy mất bá»™ đồ nghá» là m má»™c, cưa, bà o, búa, đục... biết hắn Ä‘i rồi, xa lắm, rừng Nghệ An, rừng Việt Bắc, Tây Bắc mênh mông biết nÆ¡i mô tìm vá»? Sáu năm dà i, vá»ng phu mòn má»i vá»›i thá»i gian, đá cÅ©ng thà nh cát bụi, vợ ở nhà đà nh rổ rá cạp lại, xây cuá»™c Ä‘á»i má»›i để có chá»— nương thân.
Biá»n biệt hai ngà n ngà y phiêu bạt, tháºt ra năm hết tết đến, cÅ©ng chạch nhá»› quê hương, nhưng nghÄ© tá»›i sá»± quản chế ngá»t ngà o cá»§a ngưá»i đà n bà mà ớn lạnh, đà nh im hÆ¡i lặng tiếng, đón xuân nÆ¡i xứ ngưá»i.
Há»i sao bây giá» lại chịu phép trở lại quê xưa, bác phó chỉ cái chân táºt nguyá»n thở dà i: "Äây là háºu quả cá»§a chuyến Ä‘i buôn bè. Bè gá»— Ä‘ang trá»›n và o mùa nước lÅ©, muốn bắt bè và o bến lâm nghiệp phải có ngưá»i nắm đầu dây song (mây) đấu và o các bè khác neo trước - Bè gá»— Ä‘ang lao tá»›i bất ngá» bị dây hãm lại tấp và o vá»›i tốc độ chóng mặt, tôi trượt chân ngã và o lúc ấy, gá»— súc cá»§a bè Ä‘ang trôi và bè tại bến va và o nhau như gá»ng ká»m, đầu gối tôi lại kẹt và o giữa - Tôi tỉnh lại thấy mình Ä‘ang nằm trong bệnh xá Phố Lu, đầu gối chân đã bị tháo khá»›p tá»± lúc nà o.
Lá rụng vá» cá»™i thôi, tôi vá» là ng cÅ©, còn Ãt tiá»n mua tre nứa dá»±ng lại nếp nhà - Mất chân còn hai tay, tôi sống bằng nghỠđục má»™ng thắt cho ngưá»i ta là m nhà - Tôi là m việc ấy giá»i nhất vùng nà y, vì má»™ng thắt là bà truyá»n cá»§a Lá»— Bang cụ tổ nghá» má»™c - nhà gá»— kê táng không chôn cá»™t, không đóng Ä‘inh, chỉ nhá» má»™ng thắt kết nối nhau mà cả bá»™ khung nhà vững và ng đối đầu vá»›i gió mưa bão tố.
Vợ chồng cô ấy có dắt nhau đến đây để tạ tá»™i vá»›i tôi, tôi không trách há» mà còn thầm cám Æ¡n hắn đã thay tôi gánh đỡ cho sá»± quản lý ngá»t ngà o.
- Thế bác ở váºy đến bây giá».
- Lãng tỠquà y đầu tức thị lãng tỠcô đơn. Ham muốn nữa là m gì với cái chân què gây khổ cho đà n bà nữa?
Chẳng phải nhá» những tâm trạng nà y mà các triết gia có cái để luáºn vá» sá»± Ä‘á»i truyá»n dạy cho con cháu đó sao?
- Và cái món hoa sen đùm cầy tÆ¡ cÅ©ng là sáng tạo cá»§a báºc trà giả cô đơn?
- Có lẽ thế!
*
* *
Tiên Lữ.
Äịa danh cá»§a má»™t huyện thuá»™c Hưng Yên đối diện vá»›i Hưng Nhân, Thái Bình cách má»™t con sông.
Tôi là ngưá»i phương xa, miá»n Nam trên đất Bắc, không hiểu lịch sá» cá»§a địa danh đầy nữ tÃnh nên cứ tá»± hiểu lấy:
Lữ là đi (lữ hà nh) tức là đưá»ng Ä‘i cá»§a tiên nữ. Nói thế không ngoa. Bạn thỠđến đó mà xem, quê hương táo Thiện Phiến ven theo con đưá»ng từ thị xã Hưng Yên đến chợ huyện Tiên Lữ nhiá»u tiên lắm, má»—i ngưá»i má»™t vẻ, vẹn cả mưá»i phân. Ão nâu da trắng, tiếng nói dân ca, gót sen dân dã.
Tôi vỠđây theo sá»± phân công cá»§a phòng kỹ thuáºt Ty Công nghiệp Hưng Yên phụ vá»›i xã xây dá»±ng nhà xay thóc ngô và chế biến thức ăn gia súc.
Ông Chá»§ nhiệm Hợp tác xã định kiếm má»™t gia đình ngon là nh cho tôi ở. Tôi thưa vá»›i ông, tôi vốn cÅ©ng là lãng tá» muốn quà y đầu nhưng công tu dưỡng chưa thâm háºu còn để bị cám dá»—, là ng ta nhà nà o cÅ©ng có mỹ nhân sợ ở chung nhà dá»… sanh tâm, đêm đến là m sao ngá»§ yên để có sức khoẻ lắp đặt máy móc được chÃnh xác. Lại nữa tôi đã có ý trung nhân trên Phố Hiến ước hẹn xây dá»±ng cuá»™c Ä‘á»i, nhỡ có Ä‘iá»u tai tiếng lại há»ng tương lai lần nữa.
Ông già nghe chà lý nên tôi được giá»›i thiệu đến trá» nhà ông thợ má»™c, hai cảnh cô đơn, hai kẻ lãng tá» quà y đầu thân nhau, đến ngà y nay dù kẻ Nam ngưá»i Bắc để còn nhá»› lão Bỉnh khi đặt bút viết những dòng nà y.
Thông thưá»ng quen vá»›i ai, ta Ä‘em thà nh tÃch ra kể cho há» nghe, há» chỉ phục ta tháºm chà còn cảnh giác xem có thể tin bao nhiêu phần trăm. Nếu ta Ä‘em ná»—i khổ sá»›t chia, há» sẽ thương ta. Còn nếu thổ lá»™ cho há» nghe thói hư táºt xấu cá»§a ta cho há» nghe, há» sẽ gần vá»›i ta hÆ¡n, còn nếu há» khinh ta há» không thể là đồng đạo.
Hai tháng góp gạo thổi cÆ¡m chung có sẵn hÅ© tương phÆ¡i giữa sân, luống rau muống, su hà o, sáng rau muống chấm tương, chiá»u canh tương nấu su hà o, nhưng má»™t khi đã mở nút chai là có món nhấm.
Thá»i kỳ Johson cho không quân ném bom miá»n Bắc, nước mắm trở nên khan hiếm. Tà u thuyá»n đánh cá khó ra khÆ¡i, có thà nh phẩm rồi váºn chuyển lên miá»n xuôi, miá»n ngược là cả vấn Ä‘á». Nước mắm phân phối bằng tem phiếu thưá»ng kỳ bị gián Ä‘oạn. Trung ương chỉ thị từng địa phương cố gắng sản xuất tương, nước chấm bằng Ä‘áºu Ä‘á». Hưng Yên phải cố gắng nâng sản lượng tương Bần. Chỉ thị còn có câu: Công nghiệp hóa nghá» là m tương.
Viện thá»±c phẩm cá» anh Hải, chị Chung, chị Mai kỹ sư thá»±c phẩm vá» Bần, Yên Nhân, Mỹ Hà o há»c kinh nghiệm dân gian là m công thức quy trình chế biến khoa há»c cho sản xuất đại trà trong nhà máy.
Tôi lại được lệnh theo Ä‘oà n vừa phụ việc, vừa táºp sá»± để sau nà y vá» tổ chức sản xuất cho tỉnh nhà .
Váºy là tôi phải chia tay vá»›i bác Bỉnh lên Mỹ Hà o công tác - Nghiên cứu khoa há»c không có ngà y Chúa nháºt, phải theo Ä‘uổi liên tục đến cuối cùng công Ä‘oạn sản xuất - Hà ng tháng má»›i được nghỉ gá»™p má»™t lần - Anh chị em trên Viện có gia đình vá» Hà Ná»™i, còn tôi đơn thân, Ä‘i đâu hÆ¡n vá» Thiện Phiến thăm lại ông bạn già kết nghÄ©a? Không phải nhá»› thịt đùm hoa sen, cà ng không phải vì giữ lá»… đã có thá»i gian tá túc nhà ông - Giá»t nước mắt lăn dà i trên má ông khi ông bắt tay tôi từ giã đã là m má»m lòng tôi. Tim tôi xao xuyến khi nháºn biết ông tháºt lòng thương tôi, thông cảm tôi cÅ©ng láºn Ä‘áºn như ông đã từng láºn Ä‘áºn, tôi cÅ©ng cô đơn như ông cô đơn, tôi cÅ©ng vấp ngã trên tình trưá»ng cÅ©ng như ông từng thảm bại.
Thuở tôi còn Ä‘i há»c, cha tôi có dặn, muốn nên ngưá»i hiểu biết, má»—i khi nghe ai nói gì, giảng giải việc gì, cả khi Ä‘á»c báo văn chương con luôn phải:
Tám phần là m ngốc, hai phần là m khôn
Ngốc bởi vì Ä‘iá»u ngưá»i ta nói, ngưá»i ta viết in ra con chưa từng biết, chưa từng há»c, chưa từng nghe.
Khôn bởi vì ná»™i dung nói viết cá»§a ngưá»i ta có thể sai vì chá»§ quan hoặc có dụng ý không tốt, tháºm chà muốn lừa gạt và lôi kéo.
Bởi váºy trên trưá»ng Ä‘á»i không nên nghe và đá»c như má»™t ngưá»i ngoan đạo mà phải biết suy xét trước khi biến thà nh nháºn thức - kéo lại cho mình chút đỉnh cái khôn.
Nhưng kể từ khi phát hiện giá»t nước mắt cá»§a ngưá»i bạn nghèo nÆ¡i tha phương tôi biết bác Bỉnh rất tháºt lòng vá»›i tôi, kẻ cùng cảnh ngá»™ - váºy là m khôn để là m gì má»—i khi tôi vá»›i ông luáºn bà n thế sá»±.
Từ trên Bần, Yên Nhân vá», đồng lương công nhân phụ động khởi Ä‘iểm là 35 đồng, đóng hết 18 đồng tiá»n ăn, mua xà phòng, mua phấn đánh răng, tiêu vặt, xôi sáng... tôi còn được Ãt tiá»n chỉ đủ ghé ngã ba Phố Nối, mua hai đĩa chè xôi gói lá chuối treo ghi đông gá»i là có chút quà mang vá» biếu bạn.
Äến nÆ¡i, trá»i đã tắt - Äứng ngoà i bá» dáºu nhìn và o nhà không đèn Ä‘uốc tối om - Có lẽ gia chá»§ Ä‘ang nằm ổ rÆ¡m gác tay lên trán rung đùi vì có tiếng ư á» ngâm:
Lấy em anh biết ăn gì?
Bóc sắn sắn đắng, hái si si giÃ
Anh vá» bán Pháºt Di ÄÃ
Bán chùa Thạch Thất, bán luôn Ba Vì
- Sao không đèn đóm gì thế nà y?
- Hết dầu rồi, bữa nay 10 giỠcó trăng lên.
Chúng tôi nằm sóng đôi ăn chè xôi tán gẫu.
Trưá»ng Ä‘á»i có những vấn đỠsáng ra trong đêm tối.
- Sao? Công việc má»›i có gì lý thú không ? - Bác há»i tôi bằng chất giá»ng đầy mồm xôi.
- Chẳng những lý thú mà còn lạ và hay - Mỗi nghỠcủa cha ông để lại không phải tự dưng mà nổi tiếng.
- Anh nói là m cho tôi phổng mũi vì mình là dân Hưng Yên rồi đó.
Tôi kể cho bác vá» những gì lần đầu tiên được trông thấy - Nà o ngưá»i ta đặt cái chảo nghiêng để rang đỗ, dùng má»™t cái trang bằng gá»— đẩy hạt đỗ từ dưới thấy lên cao cho hạt đỗ tá»± lăn xuống cho đến khi hạt đỗ chÃn, xoa trên đầu tay vỡ đôi ra và ng Ä‘á»u từ trong ra ngoà i mà vá» vẫn không cháy khét - Nà o lần đầu tiên tôi được trông thấy những nong mốc tương tuyá»n má»™t mà u hoa cau mà u sắc đẹp như nhung - mà bà quyết là ngưá»i ta biết dùng bà o tá» mốc giống gieo lên nong xôi như ngưá»i nông dân gieo mạ, mạ lên xanh mà cá» dại không kịp lấn lướt - ngưá»i ta lại biết Ä‘em mốc ra vò tải lại khi mốc phát triển mạnh phát nhiệt là m hÆ¡i nước bốc lên ngưng tụ trên lá khoai là m hạt xôi bị ướt tạo môi trưá»ng thÃch hợp cho mốc lạ phát triển - Cho hay, từ xa xưa lắm tổ tiên ta biết á»§ dưa, á»§ rượu, á»§ tương, á»§ nấm là đã truyá»n lại cho con cháu ngà y nay môn sinh há»c.
Hay hÆ¡n lại còn có văn hóa nghá» nghiệp: Vá»›i câu và cá»§a là ng nghá»:
Ông thối mà gặp bà thiu
Rước muối Äông Triá»u vá» chữa
Ông hết thiu, bà hết thối
Thối tức là đỗ tương rang sấy ngâm nước ba hôm dáºy mùi, gán cho chức danh là "ông", nam giá»›i tượng trưng cho ngưá»i chồng - gặp "thiu" tức là xôi nếp đã lên mốc, chức danh là "bà ", phái nữ tượng trưng cho ngưá»i vợ, cả hai Ä‘á»u hư há»ng, đà n ông cÅ©ng như đà n bà - thá»±c chất giá trị là nếp là đỗ Ä‘á»u quý cả, nhưng bị cuá»™c Ä‘á»i nhà o nặn nên hư - để xáp lại vá»›i nhau biến thà nh món ăn (tương Bần) rất khái khẩu nhá» có muối Äông Triá»u.
Chồng thối, vợ thiu, tượng trưng ấy biết rồi váºy muối Äông Triá»u tượng trưng cho cái gì? Tôi Ä‘em ý ấy há»i ông bạn táºt nguyá»n - Bác không đắn Ä‘o:
- Khó gì phải há»i? Muối tức là đạo nghÄ©a - Huynh chẳng đã nghe ngưá»i ta nói "Äạo nghÄ©a vợ chồng" đó sao?
Nhưng phải chú ý Ä‘iá»u nà y! Äạo nghÄ©a chỉ cao thâm khi nó ngấm và o những cuá»™c Ä‘á»i đã bầm dáºp, còn đối vá»›i ngưá»i tạm gá»i là tốt, chưa từng trải nó cÅ©ng như muối chấm đỗ chấm nếp còn tươi nguyên, chẳng có gì ngon đâu.
Tôi vá»— lên vai bác thầm nghÄ©: "Hưng Yên đất cá»§a văn váºt ngà n năm, con ngưá»i cá»§a đất ngà n năm như bác quả là thâm thúy".
Giữa lúc ấy, có tiếng chó hùa trước ngõ nhà bên, chen lẫn tiếng con gái gá»i cứu Bố Æ¡i! Bố hỡi! Dưới ánh đèn bão, má»™t thân hình mảnh mai nép và o bá» dáºu - Tôi thay anh ra xua chó - đưa con gái anh và o nhà . Chiá»u thứ bảy, cá»a hà ng hợp tác xã mua bán đóng cá»a, phải chỠđến đêm, ngưá»i bán hà ng vá» nhà trở lại trá»±c cá»a hà ng, cháu má»›i mua được dầu hôi Ä‘em lên cho cha thắp đèn.
ánh sáng ấm áp soi tỠngôi nhà .
Thân hình cháu gái thon thả, có dáng ngồi chắp hai bà n tay buông xuống má»™t bên, nghiêng vai vá» má»™t phÃa, uốn ngưá»i như má»™t cung đà n.
Cháu vỠrồi, tôi nghe bạn buông tiếng thở dà i.
- Huynh có biết cháu nó giống ai không?
Nghe như câu há»i cá»§a má»™t kẻ ghen tuông.
- Tôi là m sao biết được.
- Cháu là con cá»§a tôi do vợ tôi sinh ra. Nhưng trá»› trêu lắm, sao cà ng lá»›n cháu cà ng giống ngưá»i yêu đầu Ä‘á»i cá»§a tôi như khuôn đúc - Sáu tuổi, là tôi đã nháºn ra Ä‘iá»u nà y, cà ng ngà y cà ng phát sợ cho chÃnh mình.
Tôi có ngưá»i yêu đầu Ä‘á»i từ năm mưá»i tám.
Tôi và mình với nà ng như là bướm với hoa.
Má»™t khi đã yêu nhau thì cả hai Ä‘á»u như hoa tất cả, nhưng trá»› trêu thay, thân pháºn lại khác nhau, hoa bén rá»… sâu xuống lòng đất nÆ¡i xóm nhá» quê hương. Còn bướm lại mặc cho gió cuốn nhởn nhÆ¡, trên đưá»ng phiêu lãng lại gặp gỡ bao nhiêu loà i hoa khác - Äáp xuống, đáp xuống, lại bay Ä‘i.
Bão táp nổi lên từ trong gia đình, cổ tục cha mẹ đặt đâu ngồi đó tôi đâu dám cãi, Ä‘au khổ vì tình chia đôi ngả. Rồi phải dạm há»i cưới xin, yên bá» gia thất, sinh ra con bé nà y.
Nhưng nà o có được yên, cho dù sá»± tháºt như tôi nói vá»›i anh, vợ tôi là cô thôn nữ tốt, vun vén cho gia đình, thương yêu tôi chăm sóc như nuôi con chim cu cưá»m trong lồng tÃa. Ôi! Con bướm lượn lá» như tôi, là m sao xua Ä‘i được hương thÆ¡m cá»§a loà i hoa cÅ©.
Trong giấc mÆ¡, trong khi buông cưa buông đục nghỉ xả hÆ¡i, rÃt thuốc sau khi hoà n thà nh lá»— má»™ng thắt, hình ảnh ngưá»i xưa cứ tái hiện trong tâm - Äáng sợ hÆ¡n nữa là ngưá»i xưa lại tái hiện ngay cả lúc ôm vợ nhà trong vòng tay, ảo ảnh tháºm chà thốt thà nh lá»i, tôi gá»i nhầm tên ngưá»i xưa ngay cả lúc cÆ¡ thể run lên đỉnh Ä‘iểm lúc ấy.
Vợ tôi vốn dịu hiá»n nên cÅ©ng cho qua đến khi con cháu lên 5 tuổi.
Huynh có tin minh chứng truyá»n miệng dân gian vá» giá»›i nữ trong các vùng xứ đạo không - Con gái ở xứ đạo Ä‘a số là đẹp vá»›i vẻ thánh thiện.
Luáºn rằng do ngà y ngà y, các bà mẹ cầu kinh ngắm nhìn chân dung Äức Mẹ đồng trinh vô cùng xinh đẹp, ấn tượng kiá»u diá»…m ấy ăn sâu và o trong tâm khảm nên bé gái sinh ra là mẫu cá»§a thánh nữ. Nhá» váºy con gái xứ đạo rất nên xinh đẹp.
Cho rằng truyá»n thuyết ấy là có thá»±c Ä‘i, nhưng đó là ảnh hưởng trá»±c tiếp cá»§a ngưá»i phái nữ trong tranh đến bà o thai khi qua ngưá»i mẹ cùng là nữ trong cuá»™c Ä‘á»i.
Chưa há» nghe sách nà o nói ngưá»i cha là nam giá»›i qua đồng sà ng dị má»™ng mà gieo và o ngưá»i cùng chăn gối hình ảnh cá»§a ngưá»i đà n bà khác trong má»™ng, và o đứa con do vợ mình sinh ra.
Nhưng từ khi cháu lên 5 tuổi, coi như tôi đã tin, không chối và o đâu được.
Má»™t hôm, Ä‘ang cưa mẩu gá»—, tôi nghe tiếng trẻ kêu cứu vì lÅ© chó nhà bên chắn ngõ, tôi chống gáºy, nhìn thấy cháu sợ hãi rút và o bá» rà o bá»—ng nhiên tôi phát hiện những đưá»ng nét sao chép hình ảnh cá»§a ngưá»i yêu trước kia cá»§a tôi, con mắt lá dăm, chân mà y lá liá»…u, chống đòn gánh má»™t bên lại nghiêng mặt vá» má»™t phÃa.
Tôi ôm cháu lên để lại nhìn ngắm, quả tháºt không sai - Rồi thá»i gian, cháu cà ng lá»›n cà ng không thể chối cãi và o đâu được nữa. Nếu là nam giá»›i, vợ tôi không thể tránh bị tai tiếng ngoại tình vì sinh con giống ngưá»i khác.
Lại còn sợi dây thiêng liêng tình cảm khó hiểu hÆ¡n nữa - Cô ấy (tức ngưá»i yêu đầu Ä‘á»i) lại mến con cháu như mẹ con - Còn cháu cÅ©ng quấn quýt vá»›i cô ấy, Ä‘i há»c vá» hôm nà o cÅ©ng ghé.
Ngà y mai, có xe đạp huynh đèo tôi Ä‘i Tiên Lữ, gặp được bà ấy táºn mặt, huynh sẽ rõ.
Chúng tôi đến và o lúc bà chị Ä‘ang đưa đẩy xoay tròn chiếc mui gá»— lên mặt vải tráng bánh Ä‘a. Sau khi Ä‘áºy vung chá» bánh chÃn, cá» chỉ thư nhà n sau phút giây là m việc, hai bà n tay chắp lại buông xuống má»™t bên, vai nghiêng má»™t bên, ngưá»i uốn lượn như cung đà n sao chép nguyên mẫu dáng ngồi cá»§a bé gái đêm qua - Mái tóc Ä‘en huyá»n, nước da mịn mà ng như trứng gà bóc, thá»i gian vẫn còn lưu lại vẻ thanh tú má»™t thá»i đã là m mê mẩn tâm hồn ông thợ má»™c.
- Gạo xay bá»™t có ngưá»i giã rồi, Lý XÃch Hoà i đến có việc gì đây ? (Theo tÃch xưa Lý XÃch Hoà i cầm chà y giã gạo).
Chị hướng sang phÃa khách là tôi xởi lởi:
- Cũng may hồi đó ông ấy ruồng bỠtôi, nếu không tôi đã phải nợ ông chồng què đó bác!
Kẻ vấp ngã trên tình trưá»ng giữ nạng bằng nách để áp bà n tay lên ngá»±c: "Bà hãy Ä‘ay nghiến trách mắng tôi Ä‘i! Tôi nghe tất! Nhưng cái chân què nà y đâu khổ bằng cái hương xưa đầu Ä‘á»i cá»§a cô gánh gạo nó cứ lưu lại mãi ở chá»— nà y nà y!".
Ông thợ mộc lảng sang chuyện khác:
- Nghe nói bánh Ä‘a ngon, ông bạn nà y muốn mua mưá»i chiếc.
Bà buá»™c bánh, thêm hai chiếc: "Phần nà y tôi gá»i cho cháu gái tôi".
Bà lại mở vung - HÆ¡i nước bốc lên lan tá»a má»™t mà n sương, không gian như ấm lại.
Bác thợ má»™c chống nạng Ä‘i trước, tôi đẩy xe Ä‘i sau, trở lại con đưá»ng tiên Ä‘i (Tiên Lữ) lòng bâng khuâng - Số pháºn con ngưá»i? Lý giải là m sao đây những hiện tượng lạ.
Lão Bỉnh tự thán:
- Ba phần tư thế ká»·, má»™t Ä‘á»i ngưá»i, má»—i năm trôi qua phát hiện thêm má»™t sai lầm má»›i trong nháºn thức là m ngưá»i - Äể sống trên Ä‘á»i chả dám gây hấn vá»›i bất cứ ai, yêu toà n nhân loại, kiêng cá» không dám đấm đá, đâm chém, tham lam bất cứ ai, kiếp bướm mà ! Gió đưa thà nh kẻ lãng du, gặp bất cứ hoa nà o cÅ©ng đáp thụ phấn cho cây trồng rồi lại bay Ä‘i không há» trở lại, biết ai là cốt nhục trong cái xã há»™i rá»™ng lá»›n để phân biệt, khá»i choảng nhằm cốt nhục.
- Cuá»™c Ä‘á»i rồi sẽ qua Ä‘i, cái bóng mình trên vách cÅ©ng mang Ä‘i nốt, là m sao lưu dấu được, xét lại thằng tôi cái tâm thì muốn lên Niết Bà n, cái tÃnh lại đặt trên hai bà n chân lãng tá», không xuống tóc ở chùa được vì chẳng có căn tu.
- Thôi mình lại xuống bếp đi huynh.
Những hòn đất có nhân lại được cá»i ra lăn và o bếp phá»§ tro than, than ấy lại nướng bánh Ä‘a cá»§a ngưá»i xưa tặng cho ban sáng - có câu và vịnh chiếc bánh Ä‘a:
Khách đa tình - bánh cũng đa tình
Hay bênh vá»±c cho má»™t phÃa:
Chẳng Ä‘a tình sao gá»i bánh Ä‘a?
Rượu nồng, thịt béo, bánh giòn. Hai chúng tôi lăn ra ngủ, nằm luôn ngay trên mặt đất tổ tiên để lại, đánh một giấc ngon là nh.
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 12:47 AM .
27-07-2008, 09:38 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 27
Thá»i gian online: 1 phút 12 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
HỌC TRÒ GIÀ
Äi biá»n biệt ba mươi năm, được trở vá» Mỹ Tho, sau khi Ä‘oà n tụ vá»›i gia đình, việc đầu tiên cá»§a tôi là tìm thăm thầy, ông giáo Äức, đẹp trai nhất trưá»ng, ai cÅ©ng phải ngắm khi thầy thong dong trên chiếc xe alcyon mà u Ä‘en, lốp công-pho (confort) mà u trắng, tóc chải láng mượt, quần tussor, sÆ¡ mi trắng, phong thái vừa văn minh vừa quý phái. Trẻ chúng tôi rất tá»± hà o vì được là há»c trò cá»§a ngưá»i thầy phong lưu nhất tỉnh.
Ngôi nhà cá»§a thầy ngà y trước vẫn còn đó nhưng đã đổi chá»§. Tôi lần dò sang các nhà lân cáºn và các khu phố, ngưá»i quen biết thầy trước kia không còn bao nhiêu, chỉ biết rằng sau khi tỉnh lỵ thất thá»§ năm 1945, thầy đã chuyển Ä‘i xứ khác, nghe nói lên Sà i Gòn. Nhưng là m sao tìm được giữa rừng ngưá»i đô há»™i.
Tôi há»c thầy 3 năm, má»™t năm lá»›p moyen, năm sau thầy được cất nhắc lên dạy lá»›p nhất, tôi lên theo như duyên pháºn thầy trò sắp sẵn. Há»c năm đầu tiên Ä‘i thi tuyển và o trưá»ng cô-le (trung há»c) Ä‘á»c danh sách tôi trúng tuyển môn viết, chỉ còn môn oral (hạch miệng) là đỗ nhưng buồn cảnh gia đình sau khi mẹ mất, tôi bá» không thi hạch miệng, tất nhiên là tôi bị cha tôi dần cho má»™t tráºn vì cái tÃnh trái gió trở trá»i và bắt trở lại trưá»ng lá»›p cÅ© thêm má»™t năm nữa. Cao lêu đêu hÆ¡n bạn bè má»›i cùng lá»›p má»™t ná»a đầu, xếp hà ng đứng cuối, ngồi bà n cuối, xấu hổ, nhưng xếp hạng là (major) đáng mặt là đại ca cá»§a sư môn.
Mưá»i bốn năm sau, tình cá» gặp chị bạn há»c cùng lá»›p. Trưá»ng Primaire hồi ấy là cá»§a con trai, nhưng đặc biệt lá»›p tôi có hai trò gái, má»™t cô tên là Huệ, con ông đốc tá», có lẽ ông đốc tá» mến má»™ tà i phát âm tiếng Pháp rất ư là Tây cá»§a thầy nên xin ưu tiên đặc biệt riêng vá»›i thầy cho cô con gái rượu. Còn cô bạn gặp tôi là Muá»™i, cha Trung mẹ Việt, do cô Huệ vòi vÄ©nh phải có bạn gái vá»›i nhau má»›i dám đơn phương xông pha và o chốn nhất quá»· nhì ma nên được ăn theo.
Cô Muá»™n chỉ tôi nÆ¡i ở cá»§a thầy. Mừng quá, tôi quÆ¡ hai chai máºt ong là m quà , vá»™i và ng lấy xe đến thăm thầy.
Nhà thầy ở gian giữa dãy phố trệt. Hồi ấy má»›i có kinh tế mở nên chỉ có và i quán cà phê hoặc sá»a xe, từng căn phố ngăn cách bằng rà o gá»—. Khoảng trống trước nhà có chiếc xÃch lô Ä‘ang kê nghiêng để vá bánh. Anh xÃch lô hao hao giống nên Ä‘oán biết là con thầy. Sát vách kê má»™t cái phảng nhá», bà lão Ä‘ang ngồi, cô không nháºn ra tôi, nhưng sÆ¡n đình còn lưu dấu thá»i thiếu nữ đã từng lá»t mắt xanh ông giáo trưá»ng tỉnh.
Tôi chà o há»i và trình bà y ý định há»c trò thăm thầy. Anh con trai và o trong, trở ra má»i và o.
Nhìn và o trong tôi thấy thầy thay áo, bá»™ pyjama cá»§a thầy đã ngả mà u theo thá»i gian. Thầy đã già yếu, bước từ từ ra, vừa Ä‘i vừa cà i nốt nút áo cuối cùng, dáng vẻ vẫn cao đạo tá»± tin có chút lạnh lùng. Tôi lá»… phép cúi chà o.
- Thưa thầy! Con đến thăm thầy.
Thầy đưa tay cho tôi bắt, chưa hỠbộc lộ thoáng buồn vui mà không để cho tôi chỠđợi. Thầy bất ngỠgiáng cho tôi một câu (có lẽ vì trước đây có trò nà o đó đã đến thăm thầy trước tôi và nói cách mạng sơ giản với thầy...).
- Tôi không thÃch nói chÃnh trị à nghe!...
Tôi bị cú bất ngá» choáng váng, chưa lưá»ng trước được thái độ cá»§a ông già ra sao đây? Vì không thÃch nói chÃnh trị phải chăng ám chỉ rằng thầy không mấy cảm tình vá»›i cách mạng mà bản thân mình lại là kẻ theo kháng chiến trở vá».
Thá»i may ba mươi lăm thá»§ pháp ứng xá» có thá»§ pháp "đánh gió" nghÄ©a là có đến bao nhiêu đòn cÅ©ng không trúng quân mình. Rất may là chÃnh quyển sách "Quốc văn Giáo khoa thư" há»c từ thuở để chá»m, tái hiện đúng lúc để cứu tôi. Tôi tiếp lá»i thầy:
- Thưa thầy! Con là Carnot đây. Con nhớ thầy và đến thăm thầy...
Thầy lại ngẩng nhìn tôi, vẫn chưa mỉm cưá»i, nhưng sắc diện không như lúc má»›i đến, có lẽ Ä‘ang tái hiện trước mắt thầy thằng há»c trò nghịch ngợm thưá»ng bị thầy cho đứng úp mặt và o vách vì tôi hay nhìn chùm me dốt bên ngoà i cá»a sổ.
- Ngồi đi !
-Thưa thầy! Năm 75 vá» Mỹ Tho con đã đến tìm thầy, nhưng thầy đã đổi chá»— biết tìm đâu. Sáng nay, tình cá» gặp cô Muá»™i cÅ©ng há»c lá»›p thầy cho biết, con láºp tức đến ngay. Mừng quá!
Thầy đưa tay cho tôi ngưng lá»i, nhìn ra ngõ, chỉ tay xuống bà n ra hiệu, không lâu sau anh con trai bưng vô cho má»™t ly cà phê sữa.
Tôi nhẹ nhõm trong lòng, khoảng cách 45 năm như xÃch gần lại, tôi nhắc ká»· niệm:
- Thầy cho uống cà phê, con chợt nhá»› thầy rất thÃch ăn bánh sầu riêng...
- A! Anh nhá»› lâu tháºt...
- Hồi ấy, đến mùa sầu riêng, trước giá» ra chÆ¡i buổi chiá»u thầy thưá»ng gá»i con "Viensici". Con liá»n lên bục... để nháºn tiá»n thầy đưa, đạp chiếc alcyon cá»§a thầy ra phố chạy má»™t vòng ra cầu tà u lục tỉnh cho thÃch, sau đó má»›i và o "Tiểu Hương tá»u lầu" mua vá» hai cái bánh sầu riêng gói giấy nháºt trình còn nóng hổi. Thầy chia cho con má»™t cái, ra chÆ¡i con rút dưới gầm cầu thang ăn khoái chÃ!...
Và đến chiá»u, tan giá» há»c, thầy giao cho mang sổ sách vá» nhà , thấy thầy ghi cho huit points (tám Ä‘iểm) mà không có phải trả bà i gì sất.
Thầy mỉm cưá»i.
- Thì chẳng phải anh redoublant đã trả bà i từ năm trước rồi sao? Mà nà y! Tôi quên há»i anh Bảy mất trong trưá»ng hợp nà o. Tôi ở thà nh vẫn được nghe phong phanh (chẳng cha tôi cÅ©ng là giáo viên đồng nghiệp).
- Cha con và o bưng dạy trưá»ng Văn ChÃnh không phải dạy há»c trò để chá»m, mà dạy cán bá»™ ngưá»i lá»›n, thưa thầy dân ta rất nhiá»u ngưá»i không được há»c. Cha mất năm 70, huyết áp cao ngã trên mô đất đà o vì lúc ấy nghèo quá, cha con phải đà o mương lên lÃp là m thuê cho ngưá»i ta lấy tiá»n nuôi con.
- Tôi nghiệp anh Bảy.
Sợ thầy mất vui, tôi nhắc há»c trò cÅ© cá»§a thầy:
- Thầy nhớ thằng Huệ không, cũng như con nó vẫn muốn được gặp thầy. Thằng Huệ Rệp ấy.
- Sao lại gá»i là Rệp?
Chuyện nà y có khi nhà sinh váºt há»c không biết nhưng há»c trò biết. Bà n ghế nhà trưá»ng rất nhiá»u rệp, rệp trăm nhà há»c há»c trò mang đến, lại được hút máu con nÃt bổ béo sinh sôi rất nhanh. Qua hai tháng bãi trưá»ng, con nà o con nấy đói meo - lạ là chúng không chết. Trước khi tá»±u trưá»ng, thầy bắt cả lá»›p phải diệt rệp má»›i cho và o ngồi. Chúng tôi lấy que khá»u chúng ra từ trong kẽ gá»—, con nà o con nấy khô rang, má»ng dÃnh như bánh tráng, mà u và ng và ng, dẹp lép, trong suốt, như những mảnh xác khô, thổi nhẹ đã bay - tưởng đâu không còn tà tẹo sá»± sống - Âởy váºy mà đưa đầu ngón tay đến gần nghe hÆ¡i ngưá»i láºp tức những đôi chân nhá» xÃu lại ngoe ngoe thăm dò - đưa gần nữa, láºp tức bám lấy, hút lấy hút để, no căng đỠthẫm, xổng ra bò rất nhanh chui xuống kẹt.
Sau lần tổng vệ sinh, bá»—ng dưng và i ngà y sau, hai cô nữ sinh gãi sồn sá»™t, Ä‘em má»™t cái lá» bên trong còn xót và i cái xác rệp lên mách vá»›i thầy - Trò nà o đã cắc cá»› gom xác rệp cho và o góc tá»§ cá»§a hai cô, cả đám giặc đói xông ra bu đốt hai cô bằng thÃch.
Thầy đưa ve chai lên há»i ai là thá»§ phạm và rất giáºn vì cả lá»›p im như thóc. Thầy bảo:
- Äáng lý tôi phạt cả lá»›p, nhưng tôi để chiếc ve chai ở đây - Thầy đặt xuống trước bà n -Tôi để đây không ai được lấy Ä‘i! Äể khi nà o có ngưá»i nháºn tá»™i. Tôi muốn em nà o đó đừng để suốt Ä‘á»i bị ám ảnh rằng mình là kẻ hèn - Dám là m không dám chịu... không đáng nhân cách là m há»c trò tôi!
Sau hÆ¡n má»™t tuần, ngà y nà o cÅ©ng bị hình ảnh chiếc ve chai ám ảnh, chịu đựng không thấu thằng Huệ vá» nhà khóc rấm rứt, ba nó khăn đóng áo dà i dắt con đến nhà thầy để cáºu quý tá» tạ tá»™i.
Nghe xong thầy bảo:
- Trò Huệ? Con ông vựa cá bên bến tắm ngựa phải không?
- Dạ đúng! Cáºu ấy bây giá» nên thân lắm, thuyá»n trưởng tà u biển! Giá» vá» hưu rồi. Nó vẫn nhắc thầy luôn.
- Năm nay anh bao nhiêu tuổi?
- Dạ thưa thầy con sáu mươi lăm, tuổi con rắn nhưng là rắn nước, hiá»n lắm!
- Sao lại là rắn nước?
- Dạ hồi trước thầy dạy con phải như váºy?
- Tôi dạy anh cái gì vỠrắn?
- Dạ! Con rắn cắn Jean Fréron...
- A! Tên nà y nhá»› lâu tháºt - Bà i đó không có trong chương trình sÆ¡ há»c, phải lên cấp cao má»›i há»c. Bữa ấy tôi giáºn lão thầy Máºu lá»›p D - Ông ấy độc miệng lắm, kÃch bác tôi trước các thầy, nên tôi vá» lá»›p cho các trò chép bà i ấy - và thầy ứng khẩu Ä‘á»c:
L'autre jour, au fond d'un vallon
Un serpent piqua Jean Fréron
Que pensez - vous qu'il arriva
Ce fut le serpent qui creva
Tạm dịch theo văn xuôi: Ngà y kia dưới thung lÅ©ng sâu, má»™t con rắn cắn Jean Fréron - Biết việc gì xảy đến không? Ngưá»i không chết mà chÃnh con rắn lăn ra chết (nguyên văn là con rắn vỡ tung ra).
Váºy đó! Trên Ä‘á»i miệng lưỡi con ngưá»i độc hÆ¡n miệng rắn độc. Ông Voltaire là m thÆ¡ nhiá»u ngụ ý...
- Mà nà y! Anh vẫn chưa nói cho tôi, thoát ly mấy mươi năm, anh là m chức gì?
- Dạ con đi nuôi ong thôi! Không có chức. Dạ! Tuổi con rắn nhưng sinh và o giỠMùi.
- Nghĩa là sao?
- Ngưá»i ta định đỠbạt con lên má»™t cấp, con lại phạm và o giá» Mùi, nên lại bị đánh tụt xuống má»™t cấp.
- à ! Trong Cách mạng, ngưá»i ta nghiêm khắc chuyện ấy. Váºy có buồn không?
- Dạ, vui vẻ là liá»u thuốc sống.
- Không nản à ?
- Dạ! Vấp ngã thì lồm cồm ngồi dáºy Ä‘i nữa. Không lẽ nằm má»p luôn.
- Giá»i đấy! Nhưng Ä‘i nữa bằng cách nà o?
- Biết chấp nháºn thá»±c tế - thÃch ứng và há»™i nháºp.
- Là m sao để thÃch ứng? Nói nghe coi?
- Dạ! Cuá»™c Ä‘á»i nó gặm nhấm chúng ta, nó còn chép miệng khen ngon, tá»™i gì mình phụ há»a vá»›i nó để là m mình buồn thêm? Thân pháºn condition humaine - tôi ngứa miệng xùy tiếng Tây ra - má»—i ngưá»i má»™t khác, nếu cả nghìn triệu ngưá»i trên thế giá»›i không biết tá»± thÃch nghi vá»›i hoà n cảnh, thế giá»›i nà y loạn mất.
Thứ hai để thÃch ứng, phải có cái nghỠđể tá»± nuôi sống và trả nợ cÆ¡m áo cho xã há»™i (payer la dette sociale), thầy đã dạy con như váºy. Con bây giá» là m nghá» nuôi ong, không dám nà o, tiện đây con Ä‘em máºt ong cây nhà lá vưá»n, tay con là m ra đến biếu gia đình, xin thầy vui lòng.
- Cám Æ¡n! Anh giá»i đấy! Có cho mình má»™t cái nghá», còn tôi đây sau khi vá» hưu ngoà i ba cái giáo Ä‘iá»u trên bục giảng. Moi, je n'ai rien entre mes deux cuisses - (Tôi chẳng có gì giữa hai vế).
- Dạ thưa! Con chưa hiểu ý thầy?
Thầy nói tiếp:
- Sách vở thánh hiá»n Ä‘á»c hà ng pho - Ä‘i đâu cÅ©ng tá»± hà o rằng mình là báºc trà giả, ngoà i ba cái giáo Ä‘iá»u cóc có thá»±c tế, không năng động cÅ©ng chẳng có sức báºt, đá phòng ngá»± thôi chứ không dám tiến công đột phá, là m chá»§ gia đình thì con cái xác xÆ¡, giao cho là m Nhà nước thì quốc gia chỉ có mạt.
Tôi biết thầy và von để ám chỉ thá»±c tế đạm bạc cá»§a mình: vợ chồng già , con đạp xÃch lô, ngôi nhà cÅ© kỹ...
Tá»™i vá»™i đỡ lá»i:
- Dạ thưa thầy không phải giáo Ä‘iá»u đâu ạ! Há»c trò cá»§a thầy hà ng ngà n đứa Ä‘i kháng chiến hoặc láºp nghiệp ở năm châu bốn bể. Hiểu váºy má»›i là chân lý.
- Chân lý ! - Thầy nói theo kiểu chia động từ - Ban đầu: Tôi đúng - anh đúng - nó sai. Rồi : Tôi đúng - anh sai - nó sai. Cho đến khi: Tôi cũng sai rồi... Lúc nà y mới là chân lý. Có thấy sai mới biết thế nà o là đúng.
- Dạ! Äó là tá»± phê bình và phê bình. Âởy chết! Con lại nói chÃnh trị rồi...
- Không sao đâu, không nói là không nói thứ chÃnh trị nhăng nhăng khó nghe kia! Chứ không có chÃnh trị để mất nước à ? Tôi đã Ä‘á»c không biết bao nhiêu sách Äông Tây kim cổ rồi, tôi chưa há» thấy má»™t triết nhân, má»™t nhà phê bình nà o dám nói rằng: "Tôi sai lầm" - Váºy mà Việt Nam dám nói là mình sai để chá»n được đúng chiếc chìa khóa mở cá»a.
Bụng tôi mừng rơn vì thầy trò tôi đã tìm được điểm tương đồng để tâm đắc.
- Thưa thầy ba năm há»c, những gì thầy gieo và o đầu óc thá»i non trẻ con vẫn nháºp tâm. Lúc nà o con là m đúng là con thà nh, lúc nà o con là m sai là thất bại. Tuổi Ä‘á»i cà ng chồng chất cà ng thấm thÃa bà i há»c cá»§a thầy vá» nhân cách.
Nghe hai chữ nhân cách, bất giác thầy ngẩng lên nhìn thẳng. Bốn mươi lăm năm rồi tôi má»›i được thấy tái hiện nguyên mẫu thầy Äức trên bục giảng ngà y nà o:
- Phải rồi! (câu tiếp theo nói nguyên văn tiếng Pháp, rất chuẩn, bà n tay nắm lại chỉ thẳng má»™t ngón vá» phÃa trước):
Qui perd sa dignité, perd tout
(Mất nhân cách là mất tất cả)
Hai chữ "p" cá»§a từ mất, thầy mÃm môi phát âm nghe xốc dáºy cả cuá»™c Ä‘á»i.
*
* *
Tôi từ giã thầy, chà o cô và anh con trai xÃch lô ra vá» sau khi hẹn gặp lại.
Lên xe, đạp một đỗi tôi nhủ thầm: "May quá! Hôm nay mình đi thăm thầy bằng xe đạp...".
Tà i sản của ngautuan
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 12:49 AM .