Sau bữa tối và đi xem phim, chàng trai chở cô gái tới một con đường yên tĩnh ở ngoại ô và hành động. Khi nụ hôn của chàng được đáp lại nồng nhiệt, chàng liền đưa tay luồn vào trong áo nàng.
Đột nhiên, cô gái giật mình, vội vã vùng ra khỏi vòng tay chàng trai và chạy thẳng một mạch về nhà. Đêm hôm đó, cô ghi vào trong nhật ký: "Người bạn tốt nhất của một cô gái là chính đôi chân của cô ta".
Lần hẹn tiếp theo, chàng trai lại đưa nàng trở về chốn cũ. Khi men tình đương độ lên hương với những nụ hôn nồng cháy, chàng từ từ bổn cũ soạn lại. Một lần nữa, nàng lại giật ra khỏi vòng tay chàng và chạy nhanh về nhà. Đêm hôm đó, cô ghi vào trong nhật ký: "Quả nhiên, người bạn tốt nhất mà một cô gái có thể tin tưởng là đôi chân của chính mình, thực tế hôm nay cho mình thấy điều ấy một lần nữa".
Lần hẹn thứ ba, đôi tình nhân lại đến con đường cũ. Lần này, phải mãi tới khuya cô gái mới trở về nhà. Đêm hôm đó, cô ghi vào nhật ký: "Có những lúc, ta không nên tin tưởng ngay cả những người bạn tốt nhất"
Có 1 cô gái xinh đẹp đang ngồi khóc. Bụt hiện lên hỏi:
- Làm sao con khóc?
Cô gái vẫn nghẹn ngào không nói nên lời. Bụt nghĩ cô buồn nên phải làm cho cô vui hơn. Nghĩ sao làm vậy, bụt đè cô ra và...
Xong việc, thấy cô gái đã thôi khóc, bụt hỏi:
- Thế lúc nãy làm sao??
Cô gái nói:
- Con khóc vì sáng nay người ta mới báo cho con biết...con bị nhiễm HIV
Trên xe buýt Paris chật cứng. Hai người đàn ông, một già một trẻ ngồi cạnh nhau. Một cô gái xinh đẹp lên xe. Anh trẻ lên tiếng:
- Thưa cô, tôi rất sung sướng nhường chỗ cho cô, nhưng cô thấy đấy, ôtô chật đến nỗi tôi không đứng lên được. Cô ngồi vào lòng tôi vậy. Cô gái vừa ngồi xuống đã lập tức đứng lên.
- Tôi cảm thấy anh nghiện thuốc lá nặng. Trong túi anh có cái tẩu, tôi sợ làm nó gãy mất.
Ông già vội vàng nói: Ồ thưa cô, ngồi vào lòng tôi đi. Tôi bỏ thuốc mười năm rồi.
_Anh ơi!
-Trời ơi! Hãy để cho anh yên!
-Nhưng không mất nhiều thời gian của anh lắm đâu!
-Anh vừa mới chợp mắt được có một tí! Anh mệt lắm!
-Nhưng nếu anh không làm thì em không ngủ được!
-Nhưng em có biết bây giờ đang là nửa đêm hay không ?
-Nhưng người em đang hừng hực đây nè!
-Vào lúc nửa đêm?
-Nếu anh thực sự yêu em thì anh chẳng để em năn nỉ mãi thế này!
-Nếu em còn yêu anh thì em cũng chẳng hành anh như vậy!
-Hu hu! Em biết anh không còn yêu em nữa mà!
-Anh vẫn yêu em nhưng em có thể quên chuyện này tối nay được không?
-Hu hu!
-Thôi được! Anh sẽ làm theo ý em muốn!
-Có chuyện gì vậy anh? Anh cần một cái đèn pin hả?
-Ừ! Nhưng anh không tìm thấy nó!
-Anh có thể dùng tay xác định chỗ được không?
-Ô! Anh thấy rồi! Sao, em hài lòng chưa?
-Tốt quá anh yêu!
-Em có muốn thêm tí nữa không?
-Vâng! Nếu thêm một tí nữa thì càng tốt!
-Thôi bây giờ ngủ đi và nhớ lần sau nếu muốn mở cửa sổ thì hãy tự làm nhé!
Ngày xưa tại một vương quốc nọ có một nàng công chúa kén phò mã. Nàng ra ra điều kiện rằng : Trong khắp thiên hạ ai là người có cái ấy dài nhất thì sẽ trở thành phò mã và được nắm quyền đất nước. Các phò mã lần lượt kéo về thi tài nhưng không ai thắng cuộc cả. Có một anh nông dân nọ tự hào về của quí dài nhất lên đường dự thi !
Vào đến kinh thành anh ta gặp một người đang ngồi câu cá bèn mới hỏi : Có phải công chúa kén phò mã có của quí dài không? Tui tới để dự thi. Người kia đáp rằng : Thôi ông đừng thi không đậu đâu. Tui đây còn không đậu huống chi là ông ! Hóa ra người ấy dùng cái ấy của mình để câu cá ! Anh nông dân thấy hơi hoảng nhưng cũng ráng đi tiếp. Vào đến cổng thành , anh ta gặp tên lính gác lại hỏi nhưng chỉ nhận câu trả lời rằng : Không thể đậu. Vì tên lính gác dùng cái ấy của mình làm vũ khí đứng gác cổng. Đến đây thì anh ta nghĩ rằng : Trời ơi thế thì làm sao tui đậu đây ! Nhưng anh ta cũng ráng vào gặp công chúa. Vào đến nơi thì không thấy công chúa đâu cả chỉ thấy một người đang đứng thả diều mới hỏi rằng : Công chúa đâu rồi tui muốn dự thi ! Nhưng người kia trả lời : Trong thiên hạ không ai có thể làm phò mã của công chúa đâu vì tui đây còn không đậu nữa là. Thì ra anh ta đang dùng cái ấy của mình để làm dây thả diều dự thi nhưng không đậu.