03-03-2013, 09:47 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngà y
Thanks: 189
Thanked 1,641 Times in 334 Posts
Thái háºu mưá»i lăm tuổi.
Quyển 2
Chương 71: Vô Ä‘á»
Tác Giả: Trà Hoa Cúc
Dịch giả: Lục Vân
Nguồn: Sưu tầm
Trá»i cao mây trắng, gió nhẹ vá»n quanh.
Chăm chú cẩn tháºn nhìn khuôn mặt tuấn mỹ nhưng bệ rạc không còn chút sinh khà cá»§a Phượng Dáºt, Lý Ti Thần nuốt nước miếng khan, cố dồn dÅ©ng khà để mở miệng:
-Hoà ng thượng, mấy…. Ãch, ta nên gá»i là cung nữ sao?
-Ngươi muốn gá»i là cung nam trẫm cÅ©ng không ý kiến. – Bưng lên tách trà uống má»™t ngụm, Hoà ng thượng nghiêm mặt.
Ãch…
Lẵng lẽ lau mấy giá»t mồ hôi lạnh to bằng nắm tay sau gáy, Ti Thần thấp giá»ng lẩm bẩm:
-Các nà ng… Nhìn thực là ấn tượng nha.
-Ta đã trả qua rồi. Tối qua xem chừng quá đủ. – nhón má»™t miếng kẹo hoa mai đưa lên miệng, Phượng Dáºt thản nhiên – nếu ngươi có hứng thú, ngươi cứ việc tá»›i tẩm cung cá»§a trẫm xem há» khá»§ng bố đến thế nà o.
-Tạ Æ¡n. Thần không dám nháºn đâu. Ti Thần vá»™i và ng xua tay.
Phượng Dáºt không nói thêm lá»i nà o, lại uống trà , nhưng sắc mặt trầm xuống rất nhiá»u.
Lý Ti Thần liếc mắt nhìn mấy “cô nương†so với mình còn tráng kiện hơn gấp và i lần, nhanh mở miệng:
-Hoà ng thượng… Các nà ng… không phải… là Thái háºu nghÄ© ra để tra tấn Ngưá»i sao?
-Ngươi nói Ä‘i? Phượng Dáºt liếc mắt nhìn hắn, cái nhìn đầy phẫn bất bình đạo – Vô sá»± không đăng tam bảo Ä‘iện. Nói Ä‘i, không có Thánh chỉ, ngươi và o cung có việc gì?
Tháºt vất vả má»›i thoát được mấy tráºn tổng công kÃch cá»§a mấy ngưá»i không ra nam không ra nữ nà y, ra Ngá»± hoa viên tưởng được hưởng thụ không khà thanh tÄ©nh yên là nh, không ngá» hắn lại chạy tá»›i. Tháºt sá»± là không có nổi lấy má»™t phút yên bình mà !
Nghe rõ ngưá»i ta nói đến thế rồi, mình cÅ©ng không giả bá»™ ngu được, Lý Ti Thần hắc hắc cưá»i hai tiếng:
-Hoà ng thượng, cha thần bảo thần tá»›i há»i thăm Thái háºu bao giá» thì có thể lâm triá»u?
-Sao? PD nhÃu mà y, giá»ng nói cao vút – Lý Thái phó không phải vẫn hy vá»ng Thái háºu chắp tay từ bá» quyá»n cao hay sao chứ? Trẫm còn nhá»› rõ, khi biết Thái háºu vì bị thương hà n nên không thể lâm triá»u, cao hứng đến mức nhảy như trẻ con, vấp và o báºc cá»a tráºt khá»›p vao mà vẫn cưá»i tươi đó thôi. MÆ¡i tÄ©nh dưỡng và i ngà y đã đổi tÃnh rồi sao?
-CÅ©ng chẳng thể cao hứng mãi. Lý Ti Thần buồn buồn – Ngưá»i không phải không biets, khi đà m phán chuyện quốc gia đại sá»±, ai cÅ©ng ngốc luôn!
Biết! đương nhiên hắn biết!
Má»—i khi có chuyện, bất kể lá»›n nhá», các phái đại thần Ä‘á»u ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, chấp nhau từng từ, không ai chịu nhưá»ng ai, hắn 1 đầu hai tai nghe cÅ©ng đến ong ong không biết nên theo ý nà o.
Hắn dù sao tuổi cÅ©ng còn rất trẻ, tuy đăng cÆ¡ cÅ©ng đã ba năm nhưng chÃnh sá»± toà n giao thẳng cho Xuân Yến xá» lý, bây giá» sức khá»e đã tốt hÆ¡n, má»›i có thể bắt đầu tiếp xúc vá»›i tấu chương. Nhưng những mối quan hệ trong triá»u hắn lại không nắm hết, nên không thể thà nh thục ứng phó được hết những quá»· quyệt gian kế trong triá»u. Cho nên, thân là vua má»™t nước, có khi chỉ là má»™t con rối hay là má»™t cái danh để khá»i mất nước mà thôi. Có chuyện gì khẩn cấp vẫn phải thỉnh ý chỉ cá»§a Thái háºu. Giá» Xuan Yến bệnh có vẻ rất nặng, hán không dám là m phiá»n, nên ná»a tháng nà y vẫn ngồi chết dà trong thư phòng cÅ©ng vẫn không xá» lý hết đống tấy chương chất cao như núi.
Có Nam Cung Xuân Yến, ai ai cÅ©ng oán háºn nà ng suốt ba năm. Giá» kcos Nam Xung Xuân Yến, cả triá»u đình rÆ¡i và o tình thế há»—n loạn, Lục bá»™ vô chá»§! đương nhiên, chÃnh là thân đế vương như hắn!
-Thái háºu rÆ¡i xuống nước, bị cảm lạnh, nằm không dáºy nổi, giá» rất cần tÄ©nh dưỡng, trẫm có thể có biện pháp gò đây? Phượng Dạt nắm chặt chén trà trong tay.
-Thái háºu… ngưá»i… Bị bệnh tháºt sao? Lý Ti Thần khó nén kinh ngạc nhìn PHượng Dáºt, cảm thấy có gì đó không đúng.
-Äúng. Nhưng là … Chúng ta cÅ©ng rÆ¡i xuống nước, mà có sao đâu! Chỉ ccosThais háºu…
-Chúng ta là nam nhân, còn đó là nữ nhân!
-Ai…! – Lý Ti Thần không biết vì sao lại thở dà i, chỉ là bá»—ng dưng mà như váºy – Không thể tưởng tượng được, Thái háºu vô địch không ngá» cÅ©ng có lúc không chịu nổi má»™t kÃch.
-Äúng thê! – Trong lòng Phượng Dáºt cÅ©ng thoáng buồn, thất thần lẩm bẩm – Trước giá» vẫn nghÄ© nà ng đánh không biết chết. Nhưng khi đó nhìn nà ng sắc mặt tái nhợt nằm trên giưá»ng ho rÅ© rượi má»›i hiểu ra, thì ra, nà ng cÅ©ng chỉ là má»™t ngưá»i bình thưá»ng, cÅ©ng có sinh lão bệnh tá». Chỉ là má»™t chút phong hà n, có thể khiến nà ng nằm bệnh đến hÆ¡n mưá»i ngà y.
-Hoà ng thượng… Thái háºu… Lý Ti Thần lúng túng tìm lá»i,đột nhiên thấy Phưá»n Dáºt đứng lên Ä‘i ra ngoà i.
-Hoà ng thượng, ngưá»i đây là … Lá»i nói lạc cả giá»ng, tiện Ä‘i qua thấy tiếng cưá»i nói, Xuân Yến là Lục Ngá»c, Thu Dung Ä‘i tá»›i,nhất thá»i hiểu ra.
Chạy vội tới đi. Hà nh lễ đi!
-Nhi thần tham kiến mẫu háºu.
-Vi thần tham kiến mẫu háºu.
Nhìn thấy bá»n há», Xuân Yến dưá»ng như cÅ©ng lắp bắp kinh hai. Äôi mi thanh tú nhÃu chặt:
-Hoà ng thượng, hôm nay cao hứng, cũng đến Ngự hoa viên?
-Vâng – liếc mắt qua nhìn thấy nà ng đã khôi phục bảy tám phần huyết sắc, Phượng Dáºt má»›i an tâm sụp mà – Nhi thần thấy cảnh đẹp nên Ä‘i ra ngoà i dạo chÆ¡i. Không nghÄ© gặp được mẫu háºu. Thá»±c ra là chịu không nổi má»™t trung đội nam không ra nam nữ không ra nữ, ngà n thiêu vạn tuyến, mở đưá»ng máu mà chạy trốn ra đây!
Mắt phượng lai chuyển hướng đến Lý Ti Thần đamg đứng sau lưng:
-Lý công tỠcũng đến đây?
Bị nà ng nhìn lạnh băng như thế, giác quan thứ sáu nhắc Ti Thần cảm thấy bất an, vá»™i lyif lại hai bước. Cho dù là đang lâm bệnh nặng, lão hổ cÅ©ng không thể biến thà nh mèo con. Hắn cứ cẩn tháºn không thừa!
Nà ng nhếch khóe môi, lại nhìn PHượng Dáºt, lại thấy mấy cung nữ đặc biệt kia Ä‘ang quỳ đằng sau, không chút hảo ý cưá»i:
-Xem ra, Hoà ng Thượng cÅ©ng dá»… thÃch nghi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên biết nà ng Ä‘ang nói cái gì. Pượng Dáºt giáºt giáºt khóe miệng má»™t lúc má»›i nói nên lá»i:
-Nhá» Æ¡n mẫu háºu quan tâm.
Từ khi hỠđến, má»™t ngà y ba bữa cÆ¡m sáu bữa ói, những thứ phun ra còn nhiá»u hÆ¡n những thứ ăn và o. Sau nà y, hắn ói mãi cÅ©ng dần quen, có nhìn thấy cÅ©ng chỉ chết lặng. Thói quen! Tháºt đáng sợ!
Nhất thá»i không ai nói gì, chỉ nghe thấy tiếng áo sá»™t soạt khi Lý Ti Thần ngố không hiểu chuyện ngoái qua ngoái lại nhìn hai ngưá»i, nhưng có thắc mắc cÅ©ng không dám nói ra,
-Thái háºu!
Tiểu Hỉ tá» theo ngưá»i ta chỉ chạy tá»›i hà nh lá»…, ghé và o bên tai Thái háºu nói nhá» và i câu.
Phượng Dáºt không tá»± chá»§ vểnh hai lá»— tai lên nghe, chỉ thấy mấy tiếng báºp bõm:
-Ba cô nương… Khi nà o… Xuất cung… Gặp mặt…
Nghe xong mấy lá»i, khóe miệng nà ng nheehcs lên má»™t nụ cưá»i cá»±c nhạt cá»±c đạm nhưng lại cá»±c kỳ thá»a mãn.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, nà ng nói vá»›i PHượng Dáºt:
-hiếm khi Hoà ng thượng đã có nhã hứng du viên, ai gia không tiện quấy rối.
Lại quay sang nói vá»›i bá»n Lục Ngá»c Thu Dung:
-Chúng ta vá»!
Xoay ngưá»i lại như thể bá»—ng nhỡ ra Ä‘iá»u gì, nà ng nói:
-Hoà ng thượng, tối nay ai gia muốn nghỉ ngÆ¡i sá»›m má»™t chút, ngưá»i không cần tá»›i thỉnh an.
Nói rồi dẫn một đám cung nữ thái giám bỠđi.
Sao lại vội vỠnhư thế? Bênh vừa mới đỡ đã muốn đi ra ngoà i gặp nam nhân kia sao?
Nhá»› tá»›i cảnh bên sông nà ng thân thân thiết thiết vá»›i hắc y nam tá» kia, còn có nụ cưá»i chưa bao giá» dà nh cho mình, má»™t ý lạnh nổi lên.
Tuyệt đối là hà nh động vô ý thức, khi hắn tỉnh ngá»™ Ä‘i lên phÃa trước, thân thể Phượng Dáºt đã vượt qua mấy bước, nhanh chóng đưa ra má»™t cái chân ngáng ngang đưá»ng Xuân yến Ä‘ang vá»™i trở vá».
_Ã!
Nà ng kêu lên má»™t tiếng, cả ngưá»i lao vá» trước, nhà o và o lòng Phượng Dáºt đứng đó.
Tà i sản của acmakeke1111
Chữ ký của acmakeke1111 Nhân nhượng là tự sát , độc ác là huy hoà ng.
03-03-2013, 09:48 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngà y
Thanks: 189
Thanked 1,641 Times in 334 Posts
Thái háºu mưá»i lăm tuổi.
Quyển 2
Chương 72: Bùng nổ (1)
Tác Giả: Trà Hoa Cúc
Dịch giả: Lục Vân
Nguồn: Sưu tầm
Mùi thuốc nồng đặc quyện trong không khà khiến cho Phượng Dáºt vừa má»›i bước đến cá»a đã chịu không nổi nhÃu mà y.
Vén lên bức rèm che, hắn thấy Xuân Yến nằm bẹp trên trưá»ng kỳ, cả chân từ đùi đến gót bị bó chặt trong má»™t đống băng trằng muốt, nhìn cÅ©ng thấy rất Ä‘au.
Không thấy có tiếng hô báo đã thấy Hoà ng Thượng và o đến táºn nÆ¡i, má»i ngưá»i trong Ä‘iện hốt hoảng cuống bấn cả tay chân, vá»™i quỳ xuống đồng thanh:
-Tham kiến Hoà ng thượng!
-Miễn lễ! Hắn phất tay, bước nhanh và o trong.
Nhìn thấy Xuân Yến Ä‘ang lên cÆ¡n sốt li bì, ánh mắt hắn đầy hối háºn, bà n tay giấu trong tay áo hết nắm chặt lại thả ra, rồi lại nắm chặt, và i lần như váºy má»›i kìm nén được xúc động, khom ngưá»i chắp tay:
-Mẫu thân, ngưá»i ổn không?
á»”n không áh? Nhìn nà ng khổ sở như thế hắn còn há»i áh? Má»™t tráºn đại há»a bừng bừng nổi lên trong lòng, Xuân Yến mặt vừa nghiêm vừa lạnh vừa nặng trịch, khóe môi nhếch lên má»™t cái cưá»i lạnh lẽo, giá»ng âm ư:
-Lục Ngá»c, Thu Dung, Tiểu Hỉ Tá», các ngươi ra ngoà i cho ai gia, đóng cá»a lại. Không có lệnh cá»§a ai gia bất luáºn là ai cÅ©ng không được và o. Nghe rõ chưa?
-Dạ. mấy ngưá»i cung nữ trong Ä‘iện không co việc gì cÅ©ng bị Ä‘uổi hết ra ngoà i, ai cÅ©ng gá»i gắm đến cho Hoà ng thượng má»™t ánh mắt thương cảm. Lần nà y thì Thái háºu động sát tâm rồi, Hoà ng thượng, ngà i bảo trá»ng nha!
Tiếng cá»a lá»›n khép lạo vang lên kẽo kẹt, để lại bên trong chỉ còn má»™t nam má»™t nữ.
Không phải không thấy sắc mặt khó coi cá»§a Xuân Yến và ánh mắt cá»§a Lục Ngá»c Thu Dung khi Ä‘i qua hắn, nhưng là mình gây nên tá»™i, mình phải chịu tá»™i thôi. Hắn đã sá»›m chuẩn bị sẵn tinh thần đón nháºn hình phạt cá»§a mẫu thân.
Nhưng, dù thế nà o Ä‘i nữa, hắn, đối vá»›i những việc chÃnh mình là m ra như thế, cÅ©ng không hối háºn!
Liếc mắt nhìn Xuân Yến nằm im trên giưá»ng không động cá»±a, Phượng Dáºt nóng ruá»™t chần chá» dợm bước lên, khẽ gá»i “Mẫu háºu…â€
-Ai là mẫu háºu cá»§a ngươi? Ta không phải là mẹ ngươi! Vừa mở miệng nà ng đã ngáng cái tá»§ to tướng và o giữa miệng hắn, vá»›i tay quÆ¡ bừa má»™t cái lò than ném veo qua.
Phượng Dáºt không chuẩn bị, bị ném trúng đầu, mắt hoa mà y choáng, đầu óc tối sầm.
Lại với tay lấy một cái lò than lớn hơn, nà ng vừa ném vừa mắng oang oang, nghĩ gì mắng nấy, không kiêng nể e dè:
-Há»—n đản! Vương bát đản! Chê ta không đủ thảm hả? Äầu tiên là ném ra xuống sông. Ta chưa chết ngươi chưa vừa lòng hay sao? Sau đó lại tặng cho ta má»™t cước? Nhìn ta chưa chết hẳn ngươi không cam tâm hả? Giá» tá»›i đây nhìn ta mà cưá»i thầm, sướng lắm vui lắm hả? Dá»… chịu chưa?
-Mẫu háºu… nhi thân… nhi thần không có…. – “không có ý đó†ná»a câu sau nà y mà Phượng Dáºt noi mãi không nên, còn phải chạy trốn lá»±u đạn.
Xuân Yến không để hở cho hắn chút hÆ¡i để nói, quÆ¡ quà ng hai tay sỠđược thứ gì là ném thứ ấy veo veo vá» phÃa hắn, vừa ném vừa xa xả mắng:
-Ngươi tưởng chỉ có thế mà ta chết được sao? Ta chết ngươi có gì lá»i lãi? Ngươi muốn Ä‘oạt lại thá»±c quyá»n? Có khi nà o ta nói ta muốn độc chiếm quyá»n thế chưa hả? Cái thứ naft sống không ăn được chết không mang Ä‘i được lại còn bị hại cho chết không thưá»ng mạng bổn cô nương ta ham cái khỉ gì! Ta đã nói từ trước, theo như di chỉ cá»§a tiên hoà ng, chỉ cần ngươi sinh hạ hoà ng tá», ta láºp tức trao trả lại hết cho ngươi. Ngươi lại cứ má»™t má»±c ôm cái bụng tiểu nhân so Ä‘o, nghÄ© xấu tất cả hảo ý cá»§a ta. Äồ miệng nam mô bụng má»™t bồ dao găm!
-Mẫu háºu… – bị nót toẹt hết suy nghÄ© trong lòng, Phượng Dáºt cảm thấy xấu hổ vô cùng. Trước mắt hắn là má»™t cái bình hoa Bát Bảo bay đến!
-Bị ta nói trúng phải không? Xuân Yến cưá»i lạnh, lại ném veo thêm má»™t cái lò hương – Äừng tưởng ta không biết Vô Song là ngưá»i cá»§a ngươi! Hẳn là ngưá»i chuyên an bà i hắn ở Tần Lâu Sở quán (chốn lầu xanh) để thu tháºp tin tức phải không? Tháng trước cái há»™i văn há»™i võ ven sông cÅ©ng là ngươi đứng sau là m chá»§ chứ gì! Vương Äạc Lâm Văn chỉ là ra mặt giúp ngươi mà thôi. Bá»n há» là tam triá»u nguyên lão, hiển nhiên là trung tâm cảnh cảnh vá»›i hoà ng thất, cùng vá»›i Lý Thái Phó cà ng có sức kêu gá»i. Ngươi nghÄ© thông qua há» gây dá»±ng được lá»±c lượng cho mình, tìm thá»i cÆ¡ đối phó vá»›i ta hả?
-Ngưá»i… -Mặc cho lò hương Ä‘ang vu vù bay thẳng tá»›i mình, Phượng Dáºt không trốn tránh mà đứng đực ra đó ngạc nhiên nhìn nà ng.
Thì ra nà ng đã biết, biết hết tất cả.
Kế hoạch mình trăn trở suốt ba năm, nhưng lại bị nà ng nhìn thấy hết cả. Nữ tá» nà y… lòng Phượng Dáºt há»—n loạn biết bao nhiêu tư vị.
-Ta phải trả giá vì ngươi còn Ãt hả? Vì cái gì mà ngươi cứ khăng khăng không chịu tin ta đã khổ tâm lao trà thế nà o? – Ném chán mắng chán, nghÄ© lại suốt ba năm qua mình đã chụi thiệt thòi vì hắn thế nà o, Xuân Yến á»§y khuất đỠhồng hai mắt – Thân thể ngươi không tốt, ta Ä‘i tìm Thái y nghiên cứu đủ loại thuốc, ngà y ngà y dặn dò há» phải dùng những loại thuốc tốt nhất, dồn hết tâm can mà là m. Sợ đám cung nữ bình thưá»ng là m không tốt, ta lại sai cung nữ tin cẩn nhất bên ngưá»i Ä‘Ãch thân tá»›i xem xét trông coi việc sắc thuốc, lại Ä‘Ãch thân Ä‘em tá»›i táºn tay ngươi. Nhưng ngươi là m thế nà o?
Nà ng hung hăng nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống:
-Ngươi uống má»™t ná»a bá» má»™t ná»a!
-Nếu không phải nhìn thấy bã thuốc khô ngoà i tẩm cung cá»§a ngươi, ta còn tưởng đám Thái y là m ăn không đến nÆ¡i đến chốn. Thiếu chút nữa thì lôi bá»n há» ra xá» tá»™i! HÆ¡n nữa, dù là ta cho ngưá»i theo sát ngươi, ngươi vẫn không chịu đổi, vẫn giở trò mặt ngoà i mặt trong! Má»™t thứ bệnh chỉ má»™t năm là khá»i, ngươi lại dây ra cho ta dến ba năm! – Nà ng phẫn uất vá»— chát má»™t cái và o bên giưá»ng – Ngươi biết không hả? Ngươi đã lãng phà mất cá»§a ta hai năm thá»i gian. Tuổi xuân cứ Ä‘i, hoa tà n hoa nở, ta lại vô duyên bá» mất hai năm tuổi xuân vì ngươi. Ngươi nói, ta có thể không oán sao? Äối vá»›i ngươi, bị hà nh hạ như thế cÅ©ng là tá»± chuốc lấy thôi!
-Mẫu háºu… nhìn hai hốc mắt đỠhồng cá»§a nà ng, lòng Phượng Dáºt tháºt không đà nh, không tá»± chá»§ tiến lên và i bước.
Xuân Yến đột nhiên cưá»i nhẹ, khịt khịt cái mÅ©i, ép nước mắt quay vá», nhẹ giá»ng nói:
-Ngươi vẫn nghÄ© ta độc lãm đại quyá»n, trở thà nh đệ nhất nữ hoà ng cá»§a Phượng Tưá»ng phải không?
-Ta… Bị ánh mắt lợi hại kia cá»§a nà ng chiếu tướng mà cả ngưá»i hắn run lên, Phượng Dáºt không tá»± chá»§ được khẽ né sang mấy bước, Quả thá»±c, trước kia Phượng Dáºt có nghÄ© như váºy.
Xuân Yến ha hả cưá»i lá»›n, má»™t giá»t nước mắt trà o ra theo tiếng cưá»i.
-Phượng Dáºt, ngươi biết không? Nếu thá»±c sá»± ta muốn, thì chỉ cần má»™t chén tì sương có thể hạ độc chết ngươi, là m sao ngươi có thể sống tá»›i táºn bây giá»?- quệt Ä‘i giá»t nước mắt nÆ¡i khóe mắt, Xuân yến xoa xoa ngá»±c, mặc kệ thái độ cao ngạo - cái mà n giết thiên tá» lấy lệnh chư hầu ta còn chưa xem qua sao? Giết ngưá»i phóng há»a, không gì ta không dám là m? Má»™t đám các ngươi ở sau lưng mắng ta là yêu nữ, không phải hay sao? Äã là yêu nữ, ta còn ngại gì nữa?
-Nếu không phải tiên đế có chỉ, ta thá»±c háºn không thể đánh chết ngươi! Nói cho mà nghe, tiên đế có hÆ¡n mưá»i hoà ng tá», má»—i hoà ng tá» lại có con trai , bá»n há» cùng là huyết mạch cá»§a Phượng Tưá»ng hoà ng thất. Trong số hà ng trăm hoà ng tôn đó, ta không tin không có ai đủ tà i đủ đức để là m vua! Ngươi có gì hay? Ngwoi nghÄ© không có ngươi Phượng Tưá»ng không sống nổi sao hả?
Nà ng… háºn hắn! Biết được Ä‘iá»u nà y, lòng Phượng Dáºt run lên, không nói nên ná»a lá»i.
-Ta nghÄ©, ngươi căm ghét ta, chá»§ yếu là vì nghÄ© ta hại chết mẫu phi cá»§a ngươi! Xuân Yến cưá»i buồn, lại cao giá»ng – Äúng thế! Nà ng chÃnh là vì ta mà chết, thế thì sao? Ngươi tá»›i giết ta báo thù cho nà ng Ä‘i! Ngươi có biết vì sao nà ng chết không hả? Ngươi đã tìm hiểu cái chết cá»§a mẹ ngươi chưa? Tiên hoà ng không phải không nói đến tình ngưá»i! mưá»i mấy năm vợ chồng, hÆ¡n mưá»i năm nhu tình quyến luyến, là m sao vì mấy lá»i cá»§a ta có thể ban chết cho nầng? Ta không đủ khả năng như thế!
Tay ngá»c vừa nhấc, tấm áo ngá»§ trên giưá»ng phấp phá»›i bay tá»›i :
-Ngươi biết không hả? Nếu nà ng không hết, thì ngưá»i chết từ lâu là ngươi!
Nghe tá»›i câu nà y, Phượng Dáºt chấn động, xông lên tóm lấy cánh tay nà ng cao giá»ng há»i:
-Ngươi nói gì?
Xuân Yến kiên cưá»ng ngẩng đầu, không chút thÃch thú nhìn hắn, lạnh lùng nói:
-Ta nói cái gì, ngươi nghe không rõ hả?
Nà ng ngước khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cưá»i nhưng vì mang uất háºn mà đỠhồng, mái tóc dà i buông xõa hÆ¡i rối rá»§ trên bả vai, lại cà ng mê ngưá»i. Lại thêm má»™t đôi mắt trong vắt, trong đáy mắt sáng lấp lánh ánh lá»a, cà ng là m tăng thêm sá»± quyá»…n rÅ© mê hoặc, diá»…m lệ.
Ãt nhất, Phượng Dáºt ngây ngưá»i.
Cổ tay bị bắt chặt đến á»ng Ä‘á», phát Ä‘au rồi mà đối phương cứ ngẩn ra không chịu buông, Xuân Yến giáºt mạnh:
-Buông ta ra!
Không ngá» mình vô tình quá mạnh tay, hắn vá»™i buông tay, chÃnh mình vì không có chá»— tá»±a mất thăng bằng ngã nhà o xuống giưá»ng, vô tình đụng và o cái chân bị thương cá»§a nà ng, Ä‘au Ä‘iếng ngưá»i. Xuân Yến vã mồ hôi lạnh, nghiến răng không để rÆ¡i nước mắt.
Phượng Dáºt từ cõi mê tỉnh má»™ng, đưa tay ra đỡ lấy nà ng “Mẫu háºu…â€
Xuân Yến gạt phắt tay hắn ra, quái thanh quái khà the thé mắng:
-Ta không phải mẹ ngươi! Tiểu nữ tá» phúc má»ng pháºn Ãt, là m sao có thể sinh ra má»™t vị quân vương hùng vÄ© tà i lược như váºy? Mẹ ngươi là Nguyên phi, nà ng ta đã chết rồi!
Äau…. Äau ~ ~ ~ Äau quá ~ ~ ~ khuôn mặt trắng ná»a trắng ná»a hồng vì Ä‘au, khẽ mở môi, không kìm nổi nữa, nước mắt lại dâng đầy hai mắt nà ng, nhưng nà ng vẫn cố nén…
Lại nhìn thấy hai mắt hồng hồng cá»§a nà ng, PHượng Dáºt Ä‘au lòng, ngÆ¡ ngác mở lá»i:
-Xuân Yến….
-Ta không phải Xuân Yến! Nam Cung Xuân Yến từ lâu đã bị mẫu phi cá»§a ngươi sai ngưá»i giết hại! Nhịn không nổi, Ä‘au quá, á»§y khuất quá, hai giá»t nước mắt trong suốt lăn lăn dà i trên hai má nà ng, Xuân Yến vung tay, thống khổ kêu to.
Cái gì! Lại nghe má»™t cái tin giáºt mình, sá»± Ä‘au đớn hiện rõ trên mặt Phượng Dáºt.
Hắn tóm chặt lấy hai vai nà ng, kÃch động há»i:
-Ngươi nói gì? Mẫu phi cá»§a ta sai ngưá»i hạ sát ngưá»i?
Cái Ä‘au ở chân còn chưa nhạt Ä‘i, lại đến hai vai bị tóm chặt đến phát Ä‘au, Ä‘au đến không kêu nổi! Mình đúng là mệnh khổ! Xuân Yến bất đắc dÄ© cưá»i khổ:
-Tiên hoà ng khi còn tại thế, háºu cung bị Nguyên phi nương nương thao túng hoà n toà n, lại có Ãt cung phi cung nữ tay chân sao? Äánh ta không phải má»™t lần.
Thấy ánh mắt Ä‘au đớn cá»§a nà ng, má»›i nháºn ra mình vừa là m gì, Phượng Dáºt buông tay, lẩm bẩm:
-Là m sao… Là m sao có thể…
Không dám tưởng tượng má»™t cây quyá»n trượng đánh lên má»™t thân thể nhá» nhắn như thế kia thì sẽ thế nà o… Nà ng yếu Ä‘uối như thế… chỉ má»™t lần ngã xuống nước có thể khiến cho nà ng ốm triá»n miên đến ná»a tháng… Như váºy, là m sao chịu được những tráºn đòn như thế…
Nhìn vẻ mặt không thể tin cá»§a hắn, Xuân Yến cưá»i lạnh:
-Nguyên phi trong cung tá»± tung tá»± tác, chỉ má»™t hai câu có thể đưa ngưá»i ta và o chá»— chết! Có lẽ, là nhá» má»™t đứa con là ngươi má»›i có thể cao quý vô địch như váºy!
Phượng Dáºt không thể nói gì, chỉ chăm chăm nhìn nà ng, từ đầu đến chân, không bá» sót má»™t centimet vuông nà o.
Bị hắn nhìn không chút cố kỵ như thế hai má nà ng cũng hồng lên, bỗng nhiên trở nên tự nhiên.
Một lát sau mới khó khăn mở mắt, mở miệng mắng:
-Nhìn cái gì? Có gì mà nhìn?
Phượng Dáºt không tá»± chá»§ được giÆ¡ hai tay, đặt lên má nà ng, đầy yêu thương trìu mến đến không thể tin:
-Mẫu phi… thá»±c sá»± dã đánh ngưá»i?
Chẳng lẽ ta nói dối sao? – nghÄ© tá»›i Nguyên phi, nghÄ© tá»›i lão đại gian Phượng Huyá»n, lại nghÄ© tứi tiểu tá» thối trước mặt là đứa con cá»§a đôi phu phụ ấy, má»™t cảm giác phẫn ná»™ căm tức trà o dâng
Äá»™t nhiên nà ng đứng lên, muốn đẩy hắn ra khá»i cá»a.Lại tá»± là m cho cái chân mình Ä‘au đến tái mặt. Ngá»n lá»a thống khổ phun trà o, nà ng kêu váng lên:
-Ãi a… Äau quá!
Cả ngưá»i ngã sang má»™t bên.
-Xuân Yến! Phượng Dáºt không kịp nghÄ© đưa hai tay ra, rất tá»± nhiên đỡ lấy nà ng, kéo nà ng vá» phÃa mình.
Vì thế, Tiểu Thạch lựu nhà hỠPhương bị Nam Cung Xuân Yến hoa lệ ngã đè lên.
Aaaaa!
Tiếp xúc thân máºt thế nà y… Phượng Dáºt cố nén không kêu.
Ngồi lại cho đúng tư thế buổi sáng, bất giác nghÄ© lại má»™t mà n khi nãy, Xuân Yến vung tay và o không khÃ, lại ngã lăn ra.
Nhưng lúc nà y bên ngưá»i không có ai đỡ, chỉ có thể tá»± lá»±c cánh sinh mà đứng lên. Äấm đấm và o ngá»±c hắn, nhưng đôi ánh mắt trìu mến cá»§a hắn thì lại không thể quên.
Tà i sản của acmakeke1111
03-03-2013, 09:50 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngà y
Thanks: 189
Thanked 1,641 Times in 334 Posts
Thái háºu mưá»i lăm tuổi.
Quyển 2
Chương 72: Bùng nổ (2)
Tác Giả: Trà Hoa Cúc
Dịch giả: Lục Vân
Nguồn: Sưu tầm
-HỠPhượng kia, buông ra mau! Ta muốn đứng lên! Ta muốn đứng lên!
Hắn cÅ©ng muốn đứng lên a! Nhưng Ä‘au đầu, Ä‘au… Ä‘au… Ä‘au đến cả ngưá»i vô lá»±c, đến động Ä‘áºy má»™t ngón tay cÅ©ng không nổi nữa.
Xuân Yến rơi lệ, mắng:
-Buông tay! Buông tay! Ngươi mau buông tay!
Chán ghét! Sao xương cốt cá»§a hắn chắc khá»e thế? Äánh má»™t lúc nà ng Ä‘au cả tay!
Ông trá»i Æ¡i! Bị nà ng đánh Ä‘au, ngá»±c cÅ©ng bị đánh Ä‘ay, ná»a thân dưới tiếp xúc thân thiết hÆ¡i quá mức, nà ng còn vặn vẹo không ngừng trên ngưá»i hắn nữa, cái sá»± tra tấn ngá»t ngà o nà y…. khiến hắn không biết nên thế nà o cho phải.
Phượng Dáºt cố gắng giữ lại hai nắm tay lá»™n xá»™n, xoay ngưá»i nằm đè lên trên.
Quả nhiên, được giải thoát, hắn hÃt hà má»™t hÆ¡i.
Nhưng…. Tư thế nà y, lại cà ng ám muội hơn!
Nam Cung Xuân Yến tức khà đến phát điên:
-Phượng Dáºt, mau thả tay ta ra! Nà ng vẫn giãy dụa, âm lượng không giảm.
-Không! Phượng Dáºt kiên định trả lá»i, hắn lại bị đánh.
Giãy dụa vô Ãch, Xuân Yến đánh buông lá»ng, đà nh dùng ánh mắt mạt sát hắn, tức giáºn ấm ức:
-Kiếp trước ta nợ gì nhà các ngươi sao? Mấy năm trước thì bị mẹ ngươi bắt nạt, bị cha ngÆ¡i lợi dụng không đủ, liá»n ba năm vì xú tiểu tá» ngươi lãng phà tuổi xuân, tức gần chết! Giá» lại bị ngươi ép đến không thở được. Sau nà y, ta nhất định sẽ tránh ngươi tháºt xa!
Phượng Dáºt trầm mặt xuống, hai tay lại cà ng nắm chặt, nghiến răng “Không chuẩn!â€
-Ngươi có cái gì không chuẩn?Xuân Yến liếc mắt nhìn hắn, nói theo đạo lý thông thưá»ng – Vốn ta cÅ©ng không phải ngưá»i nhà há» Phượng các ngươi! Phượng Huyá»n đáp ứng ta, chá» hắn chết, hắn sẽ cho ta tá»± do. Nhưng là vì ngươi, hắn lại gạt ta để giữ ta lại! Nếu không phải tại ngươi, ta đã sá»›m tá»± do Ä‘i khắp chốn thiên nhai, là m sao phải ở lại đây hứng bao nhiêu oán khà cá»§a ngươi và đám hoà ng thân quốc thÃch văn võ bá quan đại thần?
-Ta nói không chuẩn! Là không chuẩn!
Phượng Dáºt bá đạo, uy nghiêm đế vương vá»i vợi không ngá». NghÄ© đến việc nà ng sẽ Ä‘i, không hiểu sao trong lòng hắn bối rối vô cùng.
-Hừ! Ngươi quản được không! Xuan Yến quay ngoắt đi, không thèm để ý đến hắn.
-Nà ng xem ta quản thế nà o! Phượng Dáºt lạnh lẽo nắm chặt cổ tay nà ng.
-Äau… Nà ng Ä‘au đỡn kêu lên, khóe mắt đã ầng áºng nước.
Nhìn thấy hai khóe mắt long lanh, Phượng Dáºt lại căng thẳng, cháºm cháºm buông lá»ng hai tay nà ng, nhẹ nhà ng ghé sát khuôn mặt đỠhồng cá»§a nà ng, ôn nhu dịu dà ng:
-yên tâm. Sau nà y ta sẽ không như váºy nữa. Các văn võ đại thần cÅ©ng không.
Lá»i thá» cá»§a nam nhân, đứa ngu má»›i tin! Thừa có há»™i nà y, Xuân Yến tháºt nhanh tháºt mạnh đẩy hắn ra, quay vá» phÃa cá»a kêu lá»›n:
_Lục Ngá»c, Thu Dung!
Bên ngoà i, nghe động tÄ©nh bên trong mà hai nà ng phát run, vá»™i đẩy cá»a chạy và o, kêu lá»›n:
-Thái háºu!
Vừa vao đến cá»a đã thấy má»™t đống há»—n độn vây quanh hai ngưá»i, hai nà ng tròn mắt:
-Thái háºu, Hoà ng thượng, hai ngưá»i sao váºy?
Vừa định tá»›i nâng nà ng dáºy, thất Phượng Dáºt đứng lên, âu yếm ôm nà ng má»™t cái, đưa tá»›i trên giưá»ng, lại nhặt tấm áo ngá»§ bằng gấm phá»§i sạch tro bụi mặc lại cho nà ng. Tất cả động tác Ä‘á»u không che giáu!
Má»™t đám ngưá»i lại ngây ngốc nhìn!
Có chuyện gì thế nà y? Hoà ng thượng sao lại thân thiết vá»›i Thái háºu như thế? Lúc nãy bên trong nà y không xảy ra chuyện gì chứ?
Mà ngưá»i được hắn hầu hạ là Xuân Yến cÅ©ng cảm thấy không quen, vá»™i và ng đưa tay đẩy hắn ra:
-Hoà ng thượng không cần tá»± là m những việc nà y, đã có Lục NGá»c Thu Dung là m.
Gạt tay nà ng xuống, hắn thản nhiên và âu yếm:
-Không có gì, nhi thần vì mẫu háºu mà hiếu đạo, đây là chuyện thiên kinh địa nghÄ©a. Äá»™t nhiên, hắn thấy háºn cái xưng danh “mẫu háºu†nà y vô cùng!
Hai má nà ng đỠhồng như phát sốt, nam nhân nà y .. cứ khơi khơi như thế mà cầm tay nà ng!
Vô lá»±c kháng cá»± đột nhiên biến thà nh má»™t nam nhân dịu dà ng âu yếm, nà ng đà nh kệ hắn, chỉ he hé cưá»i, nhắm mắt tá»± thôi miên là không có hắn ở đây.
Nhìn hai gò má đỠhồng như hoa đà o tháng ba, tim Phượng Dáºt Ä‘áºp loạn sấm rá»n. Nếu không phải có ngưá»i ngoà i ở đây, hắn không dám cam Ä‘oan mình sẽ là m ra cái gì!
Mặc áo cho nà ng xong, nhìn hai hà ng lông mi hÆ¡i giáºt giáºt, hắn mỉm cưá»i ân cần dặn dò:
-Mẫu háºu mệt, xin ngưá»i nên nghỉ sá»›m má»™t chút. Nhi thần xin cáo lui.
Nà ng vẫn nhắm chặt hai mắt không thèm nhìn hắn, chỉ hừ nhẹ má»™t tiếng coi như trả lá»i. Nghe tiếng bước chân xa dần má»›i mở mắt, nhìn thấy hắn đã Ä‘i tá»›i bên ngoà i Ä‘iện:
-Hoà ng thượng!
Dạ? phượng Dáºt quay đầu lại, lòng mừng rỡ như Ä‘iên, lại thấp thá»m chá» mong.
Xuân Yến hÃt sâu má»™t hÆ¡i, thản nhiên nói từng lá»i:
-Những lá»i lúc nãy ai gia nói, ngươi tin cÅ©ng được, không tin cÅ©ng được, ai gia sẽ là m cho ngươi xem. Nếu ngươi lo lắng, cứ là m gì thì là m, ai gia sẽ không động tay. Còn nữa, má»™t khi rÆ¡i xuống nước mà không việc gì, cho thấy thân thể ngươi đã khá»e lại, di mệnh cá»§a Tiên hoà ng là chá» khi ngươi có khả năng tiếp quản thiên hạ hoặc sinh hạ hoà ng tá» là ai gia có theer buông tay, xem ra ngươi chá»n cách thứ nhất. Má»™t khi đã như váºy, ai gia sẽ không bức ngươi nạp phi nữa. Hôm nay lá»i nà o cÅ©ng đã nói rồi, ngươi cÅ©ng không cần ná»a đêm thức xem tấu chương, hay biệt phái ngưá»i mở khoa. ÄÆ°á»£c rồi, ngươi Ä‘i Ä‘i!
Phượng dáºt ngẩn ngưá»i, nhìn nà ng tháºt sâu:
-Nhi thần cáo lui!
Hết phần 1!
Tà i sản của acmakeke1111
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a acmakeke1111
Từ khóa được google tìm thấy
ãîòèêà , di ta quan , ebook thai hau 15 tuoi , èíòåðíåòå , hoang hau 15tuoi quyen 2 , hoang thai hau 15 tuoi , ìàëüäèâû , ïèööà , nhacchekhunbomotmat , pham nhan tu tien , sat than , tac gia tra hoa cuc , tác giả trà hoa cúc , thai cúc quyen phan 2 , thai chau 15 tuoi.ebook , thái h , thai hau 15 tuoi , thai hau 15 tuoi 2 , thai hau 15 tuoi 4vn , thai hau 15 tuoi chap 60 , thai hau 15 tuoi ebook , thai hau 15 tuoi eu , thai hau 15 tuoi page 5 , thai hau 15 tuoi phan 2 , thai hau 15 tuoi quyen 2 , thai hau 15 tuoi van an , thai hau 15tuoi chuong60 , thai hau muoi ba tuoi , thai hau muoi lam tuoi , thai hau muoi nam tuoi , thai hau tuoi 15 , thai hau tuoi 15 chap 60 , thai hau tuoi 15 phan 2 , thaÌi hậu 15 tuổi , thái haauk 15 tuổi , thái háºu 15 tuổi , thái háºu 15t , thái háºu tuổi 15 , truyen thai hau 15 tuoi , truyen thai hau tuoi 15 , xem thai hau 15 tuoi