Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 275: Giấc mộng mười năm (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Không chỉ có hai người, những đệ tử mới nhập môn cũng đều giật mình. Ai cũng biết truyền thuyết về Yêu Cung Thủ, ở rất nhiều nơi đều có thể thấy Yêu Cung Thủ xuất hiện, chỉ là những người này tấn công từ xa không được, cận chiến càng không được nên được xem là tu luyện giả yếu nhất, lúc này Âu Dương lấy chiến cung làm yêu binh, hắn muốn khiêu khích hai người này sao?
- Sư đệ, ta khuyên ngươi không nên tự mình chuốc lấy cực khổ. . .
Thu Phiếm nhìn vẻ mặt tức giận của Âu Dương, hắn căn bản cũng không xem trọng Âu Dương. Một Yêu Cung Thủ yêu hóa chiến cung có thể có bản lĩnh gì?
- Vậy sao? Các ngươi thực sự lý giải Yêu Cung Thủ sao?
Âu Dương nói, một đoàn hỏa diễm huyết sắc từ trên người hắn phóng ra. Thứ Kiêu Cung phát sinh một tiếng kêu to vang trời, phảng phất như tức giận thay chủ nhân, tiếp theo Thứ Kiêu Cung bắt đầu yêu hóa, toàn bộ thân cung huyết diễm thiêu đốt, song kiêu bốn cánh triển khai, nhìn chằm chằm vào địch nhân.
- Không biết sống chết.
Thu Phiếm mặc dù có chút giật mình khi thấy chiến cung của Âu Dương biến hóa hình thái, mặc dù hắn cảm thấy hắn hình như đã nghe nói đến biến hóa hình thái này ở nơi nào đó, nhưng hắn vẫn giữ ấn tượng ban đầu, muốn giáo huấn Yêu Cung Thủ không biết trời cao đất rộng này một bài học.
Trong nháy mắt, thân thể hư vô của Thu Phiếm liền hoàn thành, hắn không lựa chọn ẩn giấu thân thể, cứ như vậy hóa thành trạng thái hư vô tiến vềphía Âu Dương.
- Nghịch. . . Mễ….
Từng đan âm từ trong miệng Thu Phiếm phát ra, những đan âm này chính Cửu Tự Minh La Quyết mà Thu Phiếm tu luyện.
Mỗi một đan âm đều mang theo linh hồn lực của Thu Phiếm, khi cửu tự cùng xuất hiện chính là lúc linh hồn chấn động hoàn thành bạo giết linh hồn.
Cho dù là đám đệ tử đứng phía sau Thu Phiếm cũng không nhịn được bịt kín lỗ tai của mình, loại thanh âm này phảng phất có thể đâm thủng linh hồn, cho dù không phải nhằm vào bọn họ, cũng đủ khiến bọn họ cảm giác khó chịu.
Từng đan âm dưới sự dẫn dắt của linh hồn lực, hội tụ thành từng văn tự hư huyễn, những văn tự này phảng phất ẩn chứa thiên cơ, nhưng đối mặt vớiđơn âm văn tự này, Âu Dương vẫn cầm cung đứng yên tại chỗ, hắn thật sự muốn nhìn xem, một ảo thuật sư, cho dù hắn nghịch thiên, đan âm linh hồn của hắn có thể xúc phạm tới mình sao?
Đan âm biến ảo thành văn tự mang theo linh hồn lực hung hăng đánh về phía Âu Dương, lần này không chỉ có người quan sát xung quanh sợ hãi, cho dù là Thu Phiếm cũng sợ hãi.
Ở Vạn Tiên Sơn, đệ tử nội đấu thỉnh thoảng có phát sinh, các sơn phong thông thường cũng không quản, dù sao có tranh đấu, có áp bách mới có bạo phát càng cao.
Nhưng ở Vạn Tiên Sơn, bất luận lúc nào cũng không thể để có người bị thương quá nặng, thậm chí giết chết, nếu như thực sự làm như vậy, hậu quảsẽ là bị phế bỏ tu vi trục xuất khỏi sơn môn.
Hiện tại mặc dù Thu Phiếm không phải toàn lực sử xuất Cửu Tự Minh La quyết, nhưng nếu Âu Dương không né tránh, trực tiếp xông lên, như vậy tuyệt đối là trọng thương.
- Né tránh đi.
Thu Phiếm quay sang hô to với Âu Dương, thế nhưng đã quá muộn, đan âm của Cửu Tự Minh La Quyết đã tới trước người Âu Dương.
Đám đệ tử xung quanh hầu như đều khẩn trương kinh hãi kêu lên. Đây chính là công kích linh hồn của Thánh Thể Huyễn Thuật Sư, người này hơn phân nửa là bị thương nặng.
Nhưng sự tình lại hoàn toàn không như bọn họ dự đoán, trong nháy mắt đan âm của Thu Phiếm đánh lên thân thể Âu Dương, sau đó tiến vào thân thể của hắn.
Thu Phiếm tựa hồ có chút tuyệt vọng, lúc này hắn thậm chí đang suy nghĩ, phế vật của Âm Vân Phong có phải cố ý làm như vậy, muốn dùng loại thủđoạn này để trục xuất mình ra khỏi tông môn.
Thế nhưng tưởng tượng và sự thực luôn luôn chênh lệch rất lớn, đan âm không tiến vào thân thể Âu Dương, tràng diện linh hồn của Âu Dương thụ thương sau đó quỳ rạp trên mặt đất phun máu không xuất hiện, Âu Dương vẫn đứng yên tại đó, trên mặt lộ vẻ trào phúng.
Mặc dù bản thân Âu Dương cũng không biết vì sao thể chất quỷ dị của hắn có thể miễn dịch hầu như tất cả công kích linh hồn, thế nhưng có một điều Âu Dương có thể xác định chính là, trừ phi đụng phải Huyễn Thuật Sư cấp Đại Đế, còn những Huyễn Thuật Sư khác muốn thương tổn mình chính là nằm mơ.
- Đây là Huyễn Thuật Sư sao?
Âu Dương bình thản nói, hắn có thể tưởng tượng được ý nghĩ hiện tại trong lòng Thu Phiếm.
Hiện tại Thu Phiếm thật giống như một pho tượng người đá. Dù thế nào hắn cũng không thể tin, mặc dù mình chỉ là Huyễn Thuật Sư mới tiến vào Thánh Thể, mặc dù mình mới học Cửu Tự Minh La Quyết, nhưng đan âm của mình lại hoàn toàn không tổn thương được người trước mặt? Điều này sao có thể?
- Không phải ta khiêu khích Huyễn Thuật Sư, ta chỉ muốn nói cho ngươi một điều, mọi người đều gọi ta là người kết thúc Huyễn Thuật Sư.
Nói xong, Âu Dương kéo động Thứ Kiêu Cung, dây cung hỏa diễm thiêu đốt, quang tiễn bỗng nhiên xuất hiện, hiện tại Âu Dương thật giống như một pho tượng sát thần hỏa diễm, toàn thân hắn đều bị hỏa diễm huyết sắc bao phủ.
- Bạo.
Một mũi quang tiễn từ dây cung của Âu Dương bay ra, quang tiễn bắn thẳng về phía Thu Phiếm. Nhưng Âu Dương cũng không muốn giết chết Thu Phiếm, mặc dù hắn biết sư phụ của mình cực kỳ lợi hại, thế nhưng Âu Dương cũng không muốn làm một người đặc biệt, hắn chỉ muốn giáo huấn Thu Phiếm một chút là được rồi.
Tiếng bạo vừa xuất khẩu, quang tiễn của Âu Dương đã tới trước người Thu Phiếm, ngay khi tất cả mọi người còn đều bị mũi tên này làm cho khiếp sợ, quang tiễn lại bỗng nhiên bạo khai hình thành một đạo sóng xung kích điên cuồng trực tiếp đánh lên người Thu Phiếm.
Quang tiễn hoàn toàn xem thường thân thể hư vô có thể miễn dịch một số công kích, cứ như vậy trực tiếp đánh bay Thu Phiếm ra ngoài.
Một kích này không khiến hắn chết, cũng sẽ không khiến hắn bị thương nặng, nhưng tuyệt đối làm hắn mất hết thể diện.
- Nhớ kỹ, ngươi căn bản không hiểu Yêu Cung Thủ, ngươi cũng không xứng đi nghị luận Yêu Cung Thủ.
Âu Dương thu hồi Thứ Kiêu Cung, lấy ngón tay chỉ vào Thu Phiếm nhẹ giọng nói.
- Đây. . . Đây mới là Yêu Cung Thủ. . .
- Thật là lợi hại. . .
Những đệ tử mới nhập môn chỉ nghe nói về Yêu Cung Thủ đều bị mũi tên này của Âu Dương hù dọa, lúc này bọn họ thậm chí bắt đầu hoài nghi, trướcđây nghe đồn Yêu Cung Thủ đều là phế vật, không thể có thành tựu gì có phải là ăn nói lung tung.
Âu Dương liếc nhìn những đệ tử mới nhập môn, hắn cũng không dự định dây dưa quá lâu với những người này, móc lệnh bài của mình ra, bước quađại trận hộ sơn tiến vào sơn môn, sau đó chạy thẳng về phương vị Âm Vân Phong.
- Đó. . . Đó có phải là Thứ Kiêu Cung mười năm trước nghe đồn xuất hiện ở nơi chôn xương?
Bỗng nhiên, một thiếu niên khoảng chừng mười lăm, mười sáu tuổi nhìn Âu Dương đi xa, trong nháy mắt hắn hình như nhớ lại truyền thuyết mười năm trước.
Mười năm trước, có một gã Yêu Cung Thủ đơn thương độc mã xông vào Thánh Thú Cốc, lấy cửu giai lực ứng chiến phệ hồn, mặc dù cuối cùng Cực Cảnh tan biến, không ai biết Yêu Cung Thủ này sống hay chết, thế nhưng hình tượng Thứ Kiêu Cung vẫn được mọi người truyền tụng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của muoidiemtoan
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 276: Giấc mộng mười năm (2)
Nguồn: Sưu Tầm
- Thứ. . . Thứ Kiêu Cung.
Lúc này Thu Phiếm rốt cuộc nhớ đến vì sao mình thấy chiến cung cổ quái trong tay Âu Dương lại quen thuộc như vậy, không sai, cây cung đó có vài phần tương tự như Thứ Kiêu Cung, lẽ nào người này là người đã biến mất mười năm trước?
Rất nhiều người ở Vạn Tiên Sơn biết đến truyền thuyết của Âu Dương, một mình cầm cung sát nhập Thánh Thú Cốc không ai không biết, đặc biệt thân phận Tu Phục Tông Sư của hắn khiến rất nhiều người tiếc nuối.
Mười năm trước Cực Cảnh bị hủy diệt, đa số mọi người suy đoán Âu Dương đã chết trong Cực Cảnh, thế nhưng hôm nay Thứ Kiêu Cung tái hiện ở Vạn Tiên Sơn, cũng không biết người này có phải là Âu Dương.
- Hắn. . . Hắn tiến vào rồi. . .
- Đừng nói nữa, chuyện hôm nay không ai được phép nói ra.
Thu Phiếm nhìn thân thể đầy thương tích của mình, trên mặt hắn đầy u ám, hắn vốn tưởng rằng đan âm của mình sẽ đả thương người ta, nhưng không ngờ đan âm của hắn không những không tạo thành thương tổn cho đối phương, ngược lại mình còn bị đánh bay cả cây số.
Bước vào trong Vạn Tiên Sơn, Âu Dương tiến về phía Âm Vân Phong, Âu Dương nhớ kỹ Âm Vân Phong cách Phân Phong Nhai rất gần, mình chỉ cần tìm được Phân Phong Nhai là có thể lấy lệnh bài dẫn động trận đồ trên Phân Phong Nhai đưa mình đến sơn phong của mình.
Đi tiếp khoảng một giờ, Âu Dương rốt cuộc leo lên Phân Phong Nhai, đứng trên Phân Phong Nhai, Âu Dương xuất ra lệnh bài của mình, mặc dù linh lực của lệnh bài hầu như được thả ra sạch sẽ, thế nhưng nếu có thể thông qua hộ sơn đại trận chứng tỏ nó còn chút linh lực còn sót lại, có lẽ cũng đủđể mình thông hành.
Đặt lệnh bài vào trong trận đồ ở Phân Phong Nhai, quang mang chợt lóe, Âu Dương giống như lần đầu tiên đến Phân Phong Nhai, trực tiếp bị ném ra ngoài. Khi hắn mở mắt ra, đại điện sứt mẻ quen thuộc và cỏ dại mọc thành bụi Âm Vân Phong đã xuất hiện dưới chân Âu Dương.
- Rốt cuộc đã trở về.
Âu Dương đứng trên Âm Vân Phong gào thét, sự xuất hiện của hắn rốt cuộc cũng dẫn động Bạch Hủ Minh đang ngồi bất động trong đại điện rách nát.
Bạch Hủ Minh bỗng nhiên mở mắt, vẻ mặt khó tin nhìn Âu Dương xuất hiện ngoài đại điện. Nếu không phải Bạch Hủ Minh biết tu vi của mình hầu nhưđã đạt được cảnh giới vạn huyễn bất xâm, có lẽ hắn thậm chí hoài nghi có Huyễn Thuật Sư cấp Đại Đế đang đùa giỡn với hắn.
- Ha ha ha ha, lão tử không chết ở nơi chôn xương, lão tử rốt cuộc đã trở về.
Trước kia khi đến Mai Cốt Chi Địa, trong lòng hắn vô cùng thấp thỏm, thậm chí hoài nghi nhiệm vụ không thể hoàn thành có phải sẽ lấy mạng của mình.
Nhưng hiện tại mình không chỉ thành công giết chết phệ hồn, tiến nhập Thánh Thể, còn có được tứ phương chiến kỳ cổ quái, nhìn thấy một số bí mật của Sinh Tử Cảnh, Âu Dương cũng xem như minh bạch khổ tâm của Bạch Hủ Minh.
Một trận gió lạnh bay qua, Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương xuất hiện trước mặt không biết làm sao mở miệng.
Ngay cả Cực Cảnh hủy diệt cũng không thể giết chết gã đệ tử này, Bạch Hủ Minh thực sự không biết nên đánh giá như thế nào, khi hắn phát hiện Âu Dương đã bước vào Thánh Thể, ý niệm mười năm trước lại xuất hiện trong đầu hắn.
- Lẽ nào. . . Lẽ nào tiểu tử này thật sự đánh vỡ quy tắc, dẫn đạo Cực Cảnh hủy diệt?
Mặc dù trong lòng Bạch Hủ Minh suy nghĩ một chút, thế nhưng trong nháy mắt ý niệm này bị hắn đưa vào trong hư vô.
Phải biết rằng, mặc dù tứ phương chiến kỳ là truyền thuyết, nhưng đó là chiến kỳ chiến lực mạnh nhất đại diện cho tứ phương, bọn chúng phân biệt làĐông phương Vĩnh Sinh ý chí, Tây phương Hủy Diệt ý chí, Nam phương Bất Phục ý chí và Bắc phương Trung Hậu ý chí. Bốn loại ý chí này đại diện cho sức mạnh của Phi Tiên, cũng chính là vô thượng pháp môn của Phi Tiên.
Tứ phương chiến kỳ đều có chung một đặc tính, đó là một khi nhận chủ tuyệt đối sẽ không biến mất, trừ phi chủ nhân tử vong, bằng không bọn chúng nhất định sẽ lơ lửng bên cạnh chủ nhân bảo hộ.
Nhưng hiện tại Bạch Hủ Minh nhìn về hướng phía Âu Dương lại phát hiện bên người Âu Dương căn bản không có hình bóng của tứ phương chiến kỳ, cho nên trong lúc nhất thời hắn phủ định Âu Dương là người đánh vỡ quy tắc Cực Cảnh. Theo hắn thấy Âu Dương khẳng định có đại cơ duyên, bằng không tuyệt đối không thể thoát ra khỏi hủy diệt Cực Cảnh.
- Sư phụ, ta đã hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại cũng tiến nhập Thánh Thể, có phải nên truyền thụ công pháp thích hợp và thiên thần tiễn cho ta không?
Âu Dương chờ mong nhìn Bạch Hủ Minh.
Bạch Hủ Minh lắc đầu, mặc dù hắn rất kinh ngạc vì sự trở về của Âu Dương, thế nhưng thân là một nhân vật cấp Đại Đế đỉnh phong, kinh hãi như vậy còn không đủ để hắn thất thố, Bạch Hủ Minh mở miệng nói:
- Âu Dương, ngươi đã sáng tạo ra một kỳ tích, không ai nghĩ ngươi có thể thoát khỏi Cực Cảnh quay về Vạn Tiên Sơn sau mười năm. . .
- Hắc hắc. . .
Âu Dương cười khan vài tiếng, nhưng hắn lập tức phát hiện trong lời nói của Bạch Hủ Minh có vấn đề.
Mười năm? Mười năm từ Cực Cảnh quay về Vạn Tiên Sơn? Âu Dương thực sự không biết mười năm gì, hắn chỉ biết khi hắn ở trong tế đàn viễn cổ đã nhìn thấy Chân Linh Giới thời viễn cổ, thấy được vô số cảnh tượng huyền bí, nhưng mười năm là thế nào, lẽ nào đó là mình nằm mơ? Một giấc mộng mười năm?
- Một giấc mộng mười năm? Lẽ nào thật sự là một giấc mộng mười năm?
Âu Dương cũng không cho rằng Bạch Hủ Minh nói đùa với hắn, nhưng rất nhanh hắn phủ định suy nghĩ giấc mộng mười năm này.
Nếu như thực sự chỉ là nằm mơ, như vậy tứ diện chiến kỳ bên cạnh yêu đan của mình là thế nào? Lẽ nào nói mình lại kéo chiến kỳ trong mộng vào hiện thực? Điều này hiển nhiên là không hợp lý.
Âu Dương quay đầu nhìn về phía Bạch Hủ Minh, trong mắt hắn tất cả đều là nghi hoặc, hắn biết với sự khôn khéo của Bạch Hủ Minh nhất định có thểbiết mình muốn hỏi cái gì.
Nhưng từ trong mắt Bạch Hủ Minh, hắn cũng chỉ thấy đồng dạng là nghi hoặc. Bạch Hủ Minh hiện tại đang nghi hoặc lẽ nào bản thân Âu Dương cũng không biết mười năm đã trôi qua?
Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương, Âu Dương vẫn mặc trang phục của mười năm trước, thậm chí quần áo cũng là quần áo lúc hắn rời đi, mười năm trôi qua, quần áo trên người Âu Dương cũng không cũ nát, chuyện này rút cuộc là thế nào?
- Ngươi rốt cuộc đã đi đâu?
Bạch Hủ Minh cuối cùng không nhịn được, hắn biết mười năm qua Âu Dương nhất định đã gặp phải chuyện gì.
- Ta không biết, ta vẫn ở trong Cực Cảnh. . . Ta nhớ. . .
Âu Dương bắt đầu kể lại mọi chyện cho Bạch Hủ Minh, bắt đầu từ khi hắn tiến vào Thánh Thú Cốc, giằng co với phệ hồn, sau đó phệ hồn bởi vì tức giận, lợi dụng chiến kỳ triệu hoán thú triều.
- Chiến kỳ ngươi thấy có phải là Đông phương chiến kỳ?
Bạch Hủ Minh rốt cuộc không giữ nổi bình tĩnh, khi Âu Dương nói đến Đông phương chiến kỳ triệu hoán vô số yêu thú, cho dù với tu dưỡng của hắn rốt cuộc cũng kinh hãi kêu lên.
- Ta không biết. . .
Âu Dương tiếp tục nói:
- Ta chỉ biết là mặt chiến kỳ đó rất cổ quái, ta phát hiện nó xuất hiện trong viễn cổ tế đàn chính là để chữa thương cho phệ hồn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của muoidiemtoan
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 277: Tin tức của bằng hữu (1)
Nguồn: Sưu Tầm
- Viễn cổ tế đàn, Đông phương chiến kỳ.
Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương, nếu như không phải lúc này bên người Âu Dương căn bản không tìm được bất cứ cái bóng chiến kỳ nào, hắn tuyệt đối sẽ điên cuồng.
- Sau đó thì sao?
Bạch Hủ Minh cố gắng bảo trì bình tĩnh, hắn biết mình phải nghe Âu Dương nói hết.
- Sau đó ta chạy vào trong tế đàn, phát hiện phệ hồn rất suy yếu, ta nhân cơ hội làm thịt nó, đạt được Thánh Thể . . .
Âu Dương cũng không nói chuyện hắn hấp thu huyết lực, cho dù đối mặt với Bạch Hủ Minh hắn vẫn xem đây là bí mật lớn nhất của mình.
- Thánh Thể . . . Xem ra quả thực như vậy. . .
Bạch Hủ Minh mỉm cười, mười năm trước hắn từng phán đoán Âu Dương đã chém giết phệ hồn, đạt được Thánh Thể, sau đó phá hư quy tắc Cực Cảnh, khiến Cực Cảnh bị hủy diệt, tiếp theo tứ phương chiến kỳ hiện lên dẫn đường cho chủ nhân thoát khỏi tế đàn.
Nhưng mười năm qua, Âu Dương lại bặt vô âm tín, Bạch Hủ Minh nghĩ có thể mình đã phán đoán sai làm. Thế nhưng không ngờ mười năm sau Âu Dương lại xuất hiện ở Vạn Tiên Sơn, xuất hiện ở Âm Vân Phong, cũng chứng tỏ hắn chính là người đánh vỡ quy tắc Cực Cảnh.
- Tiếp tục nói đi. . . Ta rất muốn biết viễn cổ tế đàn mang đến cho ngươi kỳ ngộ như thế nào.
- Sau khi ta đạt được Thánh Thể, mặt chiến kỳ kia bỗng nhiên phát quang, sau đó đưa ta tới Chân Linh Giới, nhưng Chân Linh Giới đó không phải Chân Linh Giới hiện tại, nơi đó linh nguyên rất sung túc, ta nhìn thấy Vạn Tiên Sơn, lúc đó Vạn Tiên Sơn còn chưa có người tồn tại. Ta thấy vô số ĐạiĐế chiến đấu trên biển rộng, cuối cùng toàn bộ bọn họ chết trong tay một người, ta thấy người tru giết vô số Đại Đế cuối cùng phong tỏa thiên địa. . .
Âu Dương không giấu diếm bất cứ điều gì, chỉ dựa vào những hình ảnh này hắn cũng không phán đoán ra cái gì, cho nên hắn hi vọng Bạch Hủ Minh có thể giải thích nghi hoặc cho hắn.
- Vậy tứ phương chiến kỳ thì sao?
- Sư phụ có phải nói là chiến kỳ tứ diện vẽ Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ?
Âu Dương nhìn Bạch Hủ Minh, hắn nghĩ tứ phương chiến kỳ trong miệng Bạch Hủ Minh có lẽ chính là tứ phương chiến kỳ trong cơ thể mình.
- Vậy ngươi đã chiếm được?
Bạch Hủ Minh quan sát Âu Dương, từ trên người Âu Dương hắn không tìm được bất cứ cái gì liên quan đến chiến kỳ.
- Đúng. . .
Âu Dương nhẹ nhàng trả lời, nhưng câu trả lời của hắn trực tiếp quẳng Bạch Hủ Minh từ địa ngục tới thiên đường.
Ban đầu, khi không nhìn thấy tứ phương chiến kỳ, Bạch Hủ Minh còn đang tự hỏi, có phải Âu Dương đã chiếm được tứ phương chiến kỳ. Nhưng hiện tại Âu Dương rốt cuộc chính mồm thừa nhận, Bạch Hủ Minh cho dù là Đại Đế đỉnh phong cũng không thể nào khắc chế tâm tính của mình.
Tứ phương chiến kỳ vĩnh sinh, hủy diệt, bất khuất và trung hậu, có được tứ phương chiến kỳ chẳng khác nào chiếm được cơ hội mở cửa Phi Tiên.
- Bọn chúng rất cổ quái, bọn chúng trực tiếp phi vào cơ thể của ta, hòa hợp nhất thể với yêu đan của ta.
Âu Dương nói xong, hắn thôi động yêu đan, bắt đầu thả ra yêu khí, từng luồng sát ý từ trên người hắn phát ra, cùng với thôi động của hắn, trong yêu khí chậm rãi xuất hiện một luồng ý chí mới.
- Thủ.
Trong nháy mắt Bạch Hủ Minh liền cảm thụ được luồng sát ý ngút trời đến từ viễn cổ, đó là sát ý thuộc về Tây phương Bạch Hổ chiến kỳ, Bạch Hổ chiến kỳ chủ sát, nó phù hợp với Âu Dương nhất, cho nên Âu Dương dẫn động đầu tiên đó là tây phương Bạch Hổ chiến kỳ.
Khi khí tức của Bạch Hổ chiến kỳ lưu chuyển ra ngoài, Bạch Hủ Minh biết là hỏng rồi, nơi này là Vạn Tiên Sơn, một khi sát ý viễn cổ của Bạch Hổ chiến kỳ bộc phát, cho dù không có phá hư cái gì, nhưng cũng đủ để Lỗ Tu và các trưởng lão phát hiện.
Một khi tin tức của Bạch Hổ chiến kỳ lộ ra, cho dù là Bạch Hủ Minh cũng không cho rằng Âu Dương có thể sống sót.
Bạch Hổ chiến kỳ xuất thế, như vậy cũng đại biểu cho tứ phương chiến kỳ đều đang trên người Âu Dương, một khi tin tức này để lộ, cho dù một tiếng gió thổi, tuyệt đối sẽ dẫn tới Chân Linh Giới bát phương sấm dậy, sợ rằng tất cả Đại Đế sẽ sát đến Vạn Tiên Sơn, cho dù là Vạn Tiên Sơn dốc hết toàn lực tuyệt đối cũng không thể chống lại vây công của tất cả Đại Đế Chân Linh Giới.
Một khi tin tức để lộ, không chỉ có Âu Dương chắc chắn phải chết, thậm chí Vạn Tiên Sơn sẽ bị hủy diệt, vì tứ phương chiến kỳ, toàn bộ Chân Linh Giới sẽ rơi vào điên cuồng.
Không có ai không muốn Phi Tiên, không có ai không ôm mộng tưởng Phi Tiên, cho nên Bạch Hủ Minh vừa hô lên đã xuất thủ trực tiếp áp chế toàn bộ sát ý Bạch Hổ tràn ra khỏi cơ thể Âu Dương, trở về thân thể của Âu Dương, thậm chí để an toàn, hắn trực tiếp phong kín toàn bộ Âm Vân Phong.
- Sư phụ?
Âu Dương nhìn Bạch Hủ Minh, từ khi tiến vào Âm Vân Phong tới nay, hắn chưa từng thấy Bạch Hủ Minh khẩn trương như vậy. Nhưng Âu Dương biết, chuyện này khẳng định có liên quan đến tứ phương chiến kỳ.
- Nhớ kỹ từ giờ khắc này, trừ phi ngươi bước vào Đại Đế, chân chính nắm giữ bốn loại ý chí của tứ phương chiến kỳ, bằng không vĩnh viễn khôngđược để lộ tin tức này cho những người khác, bởi vì chuyện này đối với ngươi không có chỗ tốt, đổi lấy sẽ chỉ là hủy diệt.
Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương, nói thật hắn cũng thèm nhỏ dãi tứ phương chiến kỳ, nếu là tám trăm năm trước, Bạch Hủ Minh thậm chí sẽ ra tay đánh chết đệ tử của mình, sau đó cướp đoạt tứ phương chiến kỳ.
Nhưng tám trăm năm trấn tọa Âm Vân Phong, Bạch Hủ Minh đã tiến nhập một loại cảnh giới huyền bí. Với tính khí cao ngạo của hắn, hắn nghĩ mình không cần tứ phương chiến kỳ vẫn có năng lực bước vào Phi Tiên.
Tám trăm năm cách xa bụi trần, tám trăm năm này đã khiến Bạch Hủ Minh nhìn thấu tất cả, hiện tại hắn đã không còn truy cầu với tranh đấu quyền lợi, truy cầu của hắn chỉ có Phi Tiên, dựa vào lực lượng của mình Phi Tiên.
Nhìn dáng vẻ trịnh trọng của Bạch Hủ Minh, Âu Dương bỗng nhiên minh bạch, mình đoạt được tứ phương chiến kỳ tuyệt đối không phải bình thường, nếu không tuyệt đối không thể khiến Bạch Hủ Minh thất thố như vậy.
- Sư phụ, tứ phương chiến kỳ rốt cuộc là cái gì?
Âu Dương nhìn Bạch Hủ Minh, hắn hiện tại bức thiết muốn biết tất cả mọi thứ liên quan đến tứ phương chiến kỳ. Âu Dương không muốn cái gì cũng không biết, đến một ngày nào đó mơ hồ vì tứ phương chiến kỳ bị người ta làm thịt cũng không biết.
- Ngươi đi theo ta.
Bạch Hủ Minh tâm cảm thiên địa, sau khi xác định xung quanh Âm Vân Phong tuyệt đối không xuất hiện người lạ, hắn mang theo Âu Dương đi vào trong đại điện rách nát.
Tiến vào đại điện, Bạch Hủ Minh kêu Âu Dương ngồi xuống, sau đó hắn cũng ngồi xuống, bắt đầu giảng thuật cho Âu Dương chuyện của tứ phương chiến kỳ.
- Mười năm, mười năm đối với ngươi mà nói như một giấc mộng, nhưng ngươi có biết mười năm qua ngoại giới đã xảy ra cái gì không?
Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương tiếp tục nói:
- Mười năm trước ngươi dùng thân phận Tu Phục Tông Sư dẫn động bát phương, khi lực chú ý của mọi người đều đặt ở Cực Cảnh, đặt ở nơi chôn xương, phệ hồn triệu hoán thú triều. Ngươi cơ duyên xảo hợp chém giết phệ hồn, rốt cuộc đánh vỡ quy tắc Cực Cảnh, trong khoảnh khắc Cực Cảnhđưa về hư vô, chỉ có ngươi, chỉ có tế đàn viễn cổ được tứ phương chiến kỳ thủ hộ may mắn tránh khỏi kiếp nạn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của muoidiemtoan
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 278: Tin tức của bằng hữu (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Bạch Hủ Minh kể lại giản đơn, còn Âu Dương chỉ biết cười khổ. Hắn biết chuyện này tuyệt đối phải dùng bốn chữ cơ duyên xảo hợp để hình dung.
Người bình thường cho dù phát hiện phệ hồn suy yếu cũng tuyệt đối không có cách nào vượt qua thủ hộ của viễn cổ tế đàn, tuyệt đối không thể chém giết phệ hồn, cho dù có người cùng thể chất như Âu Dương, không sợ hãi uy hiếp của tế đàn, thành công đánh chết phệ hồn trên tế đàn, tuyệt đối cũng không có huyết sắc yêu đan của Âu Dương, tuyệt đối không có khả năng hấp thu huyết lực, phá tan quy tắc, đạt được Thánh Thể.
Mà chỉ cần không đánh vỡ quy tắc, cho dù phệ hồn chết đi, chiến kỳ tượng trưng vĩnh sinh cũng sẽ triệu hoán một phệ hồn mới đến trấn thủ đông phương nơi chôn xương.
- Tứ phương chiến kỳ, đại diện vĩnh sinh, hủy diệt, bất khuất và trung hậu, phân biệt đối ứng với tứ phương đông tây nam bắc. Bọn chúng là bốn lực lượng mạnh nhất của viễn cổ, ghi chép bí mật của viễn cổ . . .
Bạch Hủ Minh bất kể Âu Dương cười khổ, hiện tại hắn muốn nói cho Âu Dương tầm quan trọng của tứ phương chiến kỳ, để tránh khỏi Âu Dương mơ mơ màng màng nói ra chuyện của tứ phương chiến kỳ.
- Sư phụ, mười năm qua ngươi có tin tức của bằng hữu ta hay không?
Đây mới là điều Âu Dương quan tâm nhất, hắn vốn tưởng rằng mình chỉ rời đi hơn một năm, nhưng giấc mộng mười năm, hiện tại bằng hữu của hắn có khỏe không?
- Bốn loại ý chí đó là vô thượng đại đạo của thành tựu Phi Tiên, hiện nay tứ phương chiến kỳ đều ở trong tay ngươi, nhớ kỹ, bất luận như thế nào cũng không được bại lộ, trừ phi có một ngày ngươi có thể khống chế bọn chúng, nếu không để lộ chuyện tứ phương chiến kỳ, cho dù là ta cũng không bảo hộ được ngươi.
Bạch Hủ Minh không trả lời Âu Dương, mà vô cùng trịnh trọng tiếp tục giải thích tứ phương chiến kỳ.
Từ dáng vẻ trịnh trọng của Bạch Hủ Minh, Âu Dương rốt cuộc minh bạch sự đáng sợ của tứ phương chiến kỳ. Âu Dương có chút may mắn, may mắn là mình không phát điên lưu lạc bên ngoài, mà trở về Vạn Tiên Sơn, nếu như mình ở bên ngoài, như vậy khó tránh khỏi sẽ điều động tứ phương chiến kỳ ra chiến đấu, nếu như vậy, có thể hiện tại mình đã bị một Đại Đế nào đó âm thầm ám sát.
- Sư phụ, ngươi có biết tình hình của bằng hữu cùng đến với ta không?
Thời gian mười năm biến hóa nghìn vạn, Âu Dương hiện tại rất quan tâm chính là bằng hữu của mình có phải đều cường lực giống như trước đây, tiến nhập Thông Thiên Phong.
- Ta từng hỏi thăm tình hình của bằng hữu ngươi, nhưng tin tức cũng không nhiều, ta chỉ có thể nói cho ngươi, trên Vân Vụ Phong sát vách chúng ta có lẽ có bằng hữu của ngươi.
Bảy tám năm trước Bạch Hủ Minh xác thực từng hỏi thăm chuyện bằng hữu của Âu Dương, bởi vì hắn muốn lý giải một chút về Âu Dương từ những người này, nhưng hắn chỉ hỏi thăm, cuối cùng không đi làm.
- Vân Vụ Phong?
Âu Dương chỉ biết Vạn Tiên Sơn có vạn tòa sơn phong, về phần nơi nào là Vân Vụ Phong hắn thật sự không biết rõ.
- Vân Vụ Phong là ngọn núi cấp thấp của Vạn Tiên Sơn, phong chủ tối cao là Thánh Thể, nhưng ngọn sơn phong này có chút kỳ lạ là bọn hắn đều là Huyễn Thuật Sư. . .
Bạch Hủ Minh chỉ nói đến đây, hắn biết Âu Dương có thể đoán ra người đứng đầu Vân Vụ Phong là ai.
- Thì ra là quốc sư.
Âu Dương mỉm cười, sau đó quay sang nói với Bạch Hủ Minh:
- Sư phụ, ta muốn đi thăm những bằng hữu này.
- Được, nhưng chỉ có thời gian một ngày, thời gian một ngày này ta sẽ tìm kiếm công pháp thích hợp cho ngươi, sau đó ngươi phải bắt đầu tiến vào giai đoạn tu luyện đầu tiên.
Bạch Hủ Minh nói xong, quay về phía đại điện phất tay, tiếp theo đại địa trước mặt hắn chậm rãi mở ra một thông đạo ngầm.
Bạch Hủ Minh khoát tay nói:
- Nhớ kỹ, chỉ có một ngày.
Nói xong Bạch Hủ Minh xoay người đi xuống dưới đất, đại địa đóng lại, nhìn từ bên ngoài Âu Dương căn bản không nhìn ra đại đại này có cái gì cổ quái.
- Xem ra Âm Vân Phong vẫn còn rất nhiều bí mật. . .
Âu Dương cũng không tiếp tục nhìn nơi Bạch Hủ Minh biến mất, hắn xoay người chạy xuống tòa sơn phong bị mây mờ bao phủ cách Âm Vân Phong không xa.
Thời gian mười năm biến hóa nghìn vạn, mười năm trước bọn họ trảm Linh Sử bước vào Chân Linh Giới, mười năm sau mình đã bước vào Thánh Thể, nhưng với thiên phú của quốc sư có lẽ cũng đã bước vào Thánh Thể mới đúng, Âu Dương rất nghi hoặc vì sao quốc sư vẫn còn ở trên ngọn núiđẳng cấp thấp đó. Trước kia Lý Khu không phải đã nói, một khi đạt được Thánh Thể, thiên phú tốt sẽ có cơ hội lựa chọn sơn phong mới hay sao? Nếu như vận khí tốt không phải có thể trực tiếp bước vào Thông Thiên Phong?
Dùng thời gian nửa giờ, Âu Dương đã từ Âm Vân Phong đi tới chân núi Vân Vụ Phong. Toàn bộ Vạn Tiên Sơn ngoại trừ Âm Vân Phong được gọi là ngọn núi hoang, những ngọn núi khác đều có tiểu sơn môn độc lập, phía trước sơn môn đương nhiên cũng có một số đệ tử nhập môn thủ hộ sơn môn.
- Sư huynh dừng chân. . .
Ngay khi Âu Dương tiếp cận sơn môn Vân Vụ Phong, hai gã đệ tử vội vàng hành lễ với Âu Dương nói:
- Sư huynh đến Vân Vụ Phong ta thăm bằng hữu?
- Đúng vậy.
Âu Dương hành lễ trả lời. Ở Vạn Tiên Sơn, từ sơn phong của mình chạy đến sơn phong của người khác, thông thường chỉ có hai loại khả năng, một loại đương nhiên là đến thăm bằng hữu, loại còn lại chính là chạy đến tảo phong.
Tảo phong này không phải là quét tước sơn phong, tảo phong chính là chỉ đệ tử sơn phong cấp thấp chạy đến sơn phong khác tiến hành khiêu chiến, nếu như ngươi có thể đánh thắng chủ nhân của ngọn sơn phong đó, như vậy ngươi có thể trở thành chủ nhân mới của sơn phong.
Vạn Tiên Sơn chưa bao giờ ngăn cản đệ tử tranh đấu lẫn nhau, sơn phong cao đẳng còn đỡ hơn một chút, dù sao trên sơn phong cao đẳng sẽ có Pháp Thân hoặc là cường giả chuẩn Pháp Thân tọa trấn, còn cường giả mạnh nhất của sơn phong cấp thấp chẳng qua chỉ là Thánh Thể mà thôi, cho nên chủ nhân của sơn phong sẽ thay đổi, hôm nay có thể là người này, ngày mai có thể biến thành người khác.
- Xin hỏi sư huynh tìm người nào?
Nghe thấy Âu Dương không phải đến tảo phong mà là tới thăm bằng hữu, hai gã đệ tử rõ ràng thở dài một hơi, mặc dù Âu Dương không có triển lộ khí tức, nhưng vừa rồi hắn hầu như chợt lóe đã xuất hiện trước mặt hai người, chỉ nhìn tốc độ này, hai người biết Âu Dương tuyệt đối đã bước vào Thánh Thể .
- Mười năm trước có một vị bằng hữu của ta tiến nhập ở đây, hắn tên là Sở Tương Hợp, nhờ hai vị thông báo một tiếng. . .
Âu Dương mỉm cười nói, nhưng nụ cười của hắn trong nháy mắt biến thành nhíu mày.
Mặc dù hai người này che giấu rất tốt, thế nhưng Âu Dương phát hiện khi hắn nói muốn tìm Sở Tương Hợp, hai người này rõ ràng kinh ngạc, mặc dù lập tức khôi phục dáng vẻ bình thường, thế nhưng biến hóa trong nháy mắt đó vẫn bị Âu Dương nhìn thấy.
- Lẽ nào quốc sư đã xảy ra chuyện?
Trước khi Âu Dương đến đây đã từng nghĩ, dù sao Chân Linh Giới cũng không phải tiểu thế giới, đám người bọn họ đồng thời tiến vào Vạn Tiên Sơn, bị phân chia khắp nơi, trong đó có người bị chèn ép khi dễ cũng bình thường. Nhưng Âu Dương không nghĩ tới người bị khi dễ lại là Sở Tương Hợp.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của muoidiemtoan
Sở Tương Hợp không giống với Lam Thông, Lam Thông rất cuồng vọng, Lam Thông bị người khác khi dễ tuyệt đối là tự chuốc khổ vào người. Nhưng hiện tại ngay cả Sở Tương Hợp cũng bị khi dễ, như vậy Lam Thông có thể bị người ta đánh chết hay không?
- Vân Vụ Phong chúng ta không có người này. . .
Một trong hai gã đệ tử vội vã nói.
- Không có người này?
Âu Dương nheo mắt nhìn kẻ vừa nói, lúc này con mắt hắn đã biến thành màu đỏ như máu, chân thực chi nhãn mở ra. Hắn có thể nhìn thấy người kiađang nói dối. Trái tim hắn như đập nhanh hơn mấy lần.
- Đúng. . . Đúng vậy, xác thực không có người này.
Bị ánh mắt huyết sắc của Âu Dương nhìn chằm chằm, tên còn lại cũng vội vàng phủ nhận.
Hai mắt Âu Dương nhìn chằm chằm vào bọn họ, thông qua biểu hiện của hai người này, Âu Dương biết, hoàn cảnh của Sở Tương Hợp chắc chắn là còn tệ hơn mình nghĩ.
Dáng vẻ khẩn trương của hai người này hình như đang cố ý giấu diếm điều gì.
Một tay túm lấy tên có vóc dáng cao to, yêu khí bộc phát ra, Âu Dương lửa giận ngút trời, nhìn tên đệ tử có vóc dáng cao to nói:
- Ta ghét nhất bị người khác nói dối, hiện tại ta hỏi lại ngươi một lần nữa, nếu như ngươi tiếp tục nói dối, vậy ta sẽ không ngại cắt đứt toàn bộ xương cốt của ngươi.
- Ta. . . Ta thực sự không biết. . .
Tên vóc dáng cao to chỉ là một Huyễn Thuật Sư bát giai, đối mặt với Âu Dương, hắn hoàn toàn không có sức phản kháng, bị Âu Dương túm chặt, yêu khí tràn ngập toàn bộ cơ thể của hắn. Ngoài mở miệng nói ra, hắn hoàn toàn không thể cử động thân thể.
- Xem ra ta chỉ có thể cắt đứt toàn bộ xương cốt của ngươi.
Âu Dương đưa tay túm lấy cánh tay hắn, giống như chuẩn bị bẻ gãy.
- Không phải ta. . . Thực sự không phải ta làm, là Kim Trì sư huynh làm. . .
Rốt cuộc, dưới áp lực của Âu Dương, tinh thần của đối phương hoàn toàn tan vỡ, Âu Dương không biết Kim Trì sư huynh là ai, thế nhưng hắn biết Sở Tương Hợp nhất định đã xảy ra chuyện. Hơn nữa không phải chuyện nhỏ.
- Nói, Sở Tương Hợp rốt cuộc làm sao.
Âu Dương cố gắng duy trì bình tĩnh, nơi này là Vạn Tiên Sơn, cho dù Sở Tương Hợp bị khi dễ tuyệt đối cũng không có vấn đề lớn.
- Cái này. . .
Tên vóc dáng cao to nhìn Âu Dương lửa giận ngút trời, hắn biết nếu hôm nay không nói ra, sợ rằng tuyệt đối không có khả năng qua cửa.
- Kim Trì sư huynh giết Sở Tương Hợp, không quan hệ đến chúng ta. . .
Tên vóc dáng cao to cố lấy hết dũng khí, cuối cùng nói chuyện này ra. Kỳ thực Sở Tương Hợp đã chết chừng mấy năm, nhưng dù sao chuyện này chỉphát sinh ở sơn phong thấp, cho nên dưới sự trợ giúp của một số người, chuyện này đã bị đè ép xuống phía dưới, nhưng không ai ngờ sau nhiều năm như vậy lại toát ra một Âu Dương đến tìm Sở Tương Hợp.
- Giết?
Nghe thấy chữ "giết", Âu Dương cảm giác đầu mình “ông” lên một tiếng, sau đó lửa giận của hắn rốt cuộc không nhịn được bạo phát ra
Một tay túm lấy tên đệ tử vóc dáng cao to ném đi rất xa, sau đó Âu Dương bắt đầu leo lên Vân Vụ Phong. Thứ Kiêu Cung vô thanh vô tức xuất hiện trên tay hắn.
Lúc này trong đầu Âu Dương toàn bộ đều là hình ảnh về Sở Tương Hợp. Lần đầu tiên ở biên ải nhìn thấy Sở Tương Hợp, quen biết Sở Tương Hợp, tiếp theo Sở Tương Hợp bài trừ nghị luận của mọi người, để mình dẫn đội tham gia tứ quốc hội võ, nhưng mình lại sơ suất dẫn đến đoàn bị giết hại, khiến Sở Tương Hợp mất địa vị quốc sư.
Sau đó khi Lý gia bị Linh Sử áp chế, vào thời khắc nguy nan nhất, Sở Tương Hợp lần thứ hai xuất hiện, cùng mình liên thủ trảm Linh Sử tiến vào Chân Linh Giới. Có thể nói trên đường đi của Âu Dương từ trước đến nay đều có Sở Tương Hợp làm bạn, nhưng hiện tại hắn lại nghe thấy Sở Tương Hợp bị giết, lửa giận này thật sự đã khiến hắn mất đi lý trí.
Trong lòng Âu Dương, Sở Tương Hợp lúc nào cũng là một vị Quốc sư đại nhân có địa vị rất cao nhưng lại rất nhân từ, lần đầu tiên khi hắn gặp gỡ Sở Tương Hợp, hắn chỉ có tu vi tam giai, nhưng Sở Tương Hợp vẫn không bày ra tư thái kiêu căng.
Sở Tương Hợp cho Âu Dương cảm giác như một người tiền bối, một người thầy cũng là một người bạn.
Khi hắn biết được Sở Tương Hợp đang ở Vân Vụ Phong, Âu Dương rất kích động, nếu như nói hắn trong danh sách người hắn muốn gặp nhất, Lý Vĩkhông cần phải nói, Lý Vĩ ở Thông Thiên Phong trực tiếp có thể bài trừ, như vậy ngoại trừ Lăng Túc thì chính là Sở Tương Hợp.
Nhưng khi hắn đến đây, biết được Sở Tương Hợp bị giết, cho dù hắn có bình tĩnh thế nào rốt cuộc cũng bạo phát.
- Âu Dương tỉnh táo lại, tỉnh táo lại, tâm không yên tĩnh, mũi tên của ngươi sẽ không có uy lực.
Âu Dương vừa đi lên núi vừa không ngừng điều chỉnh tâm tính, cố gắng khôi phục bình tĩnh.
Nhưng cái chết của Sở Tương Hợp thực sự trùng kích quá lớn, mặc dù Âu Dương nỗ lực để mình tỉnh táo lại, nhưng hiện tại tâm tính của hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể bình tĩnh tám phần mười mà thôi.
- Kim Trì, ta mặc kệ ngươi là Kim Trì hay Ngân Trì, cho dù hôm nay phải đối địch với toàn bộ Vân Vụ Phong, ta cũng phải giết chết ngươi.
Âu Dương nắm chặt nắm tay, hắn biết Kim Trì có thể giết người, đồng thời có thể đè ép xuống, phía sau khẳng định có quan hệ gì đó, thế nhưng hiện tại Âu Dương cũng không quản được nhiều như vậy.
Một tòa sơn phong hoàn toàn do Huyễn Thuật sư cấu thành, mình chính là mãnh hổ nhảy vào bầy dê. Hôm nay nếu không có ai quản để mình làm thịt Kim Trì còn đỡ, nếu hôm nay Vân Vụ Phong thực sự đui mù làm chỗ dựa cho Kim Trì, như vậy việc Âu Dương có thể làm chính là cùng làm thịt bọn hắn.
Lúc này quy củ gì đó đều trở thành phù vân, Âu Dương nhất định phải lấy lại công đạo cho Sở Tương Hợp, không chỉ có Kim Trì, còn cả người phía sau Kim Trì đều phải chết. Cho dù hiện tại mình không co năng lực, nhưng sau này nhất định vẫn phải đòi lại mối thù này.
Thứ Kiêu Cung nơi tay, Âu Dương không còn sợ cái gì nữa, hôm nay nếu hắn cứ bỏ đi như vậy, vậy hắn sẽ không còn là Âu Dương. Hôm nay Vân Vụ Phong nhất định có người phải chết dưới Thứ Kiêu Cung.
- Người đến dừng lại, thu hồi yêu binh . . .
Bước vào đỉnh núi Vân Vụ Phong, một gã đệ tử Vân Vụ Phong thấy Âu Dương cầm yêu binh đằng đằng sát khí đi lên Vân Vụ Phong, vội vàng bước lên phía trước ngăn cản.
- Kim Trì ở đâu?
Âu Dương nhìn chằm chằm người đi tới, trong mắt hắn lộ vẻ sát ý.
- Ngươi tìm Kim Trì sư huynh?
Gã đệ tử này nhìn thấy sát ý trong mắt Âu Dương, hắn vô cùng cơ linh mở lời nói:
- Vi huynh đến đại điện nghỉ ngơi trước, ta đi thông báo?
- Không cần, ta không phải đến nghỉ ngơi, ta là tới giết người.
Âu Dương xoay người tiếp tục đi về phía trước, hắn vừa đi vừa phát ra âm thanh:
- Vân Vụ Phong Kim Trì ra đây nhận cái chết.
Thanh âm này thoáng chốc dẫn động toàn bộ Vân Vụ Phong, một lát sau, khoảng chừng có mười mấy người vội vã chạy tới trước điện, theo thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều người xuất hiện.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của muoidiemtoan