Chẳng qua Mộc Phần Tâm cũng không vì vậy mà hạ xuống đất, quỷ mới biết đám gia hỏa lôi đài tử vong này ẩn nấp ở nơi nào, nếu như mình xuống đó, bản thân còn có thế trở ra hay sao?
Tiên Tôn nếu như một đối một thì rất khó giết chết đối phương, mình muốn đi thì đi, nhưng một đám vây công một mình mình, hơn nữa lại là kẻ cố tình đánh kẻ vô tâm, sợ rằng ngay cả chạy trốn mình cũng không có được cơ hội.
- Ha ha ha ha... Mộc tông chủ đại giá quang lâm, lão phu không kịp tiếp đón từ xa!
Thạch Phong chậm rãi trồi lên từ dưới mặt đất, tiếp theo dưới chân hắn có một đám mây trắng nâng lên, khiến cho Thạch Phong nhìn qua giống như một vị thần tiên xuất trần phiêu dật.
Chẳng qua nếu như ai chỉ nhìn vào bề ngoài mà đã coi Thạch Phong là một thần tiên, vậy thì kẻ đó nhất định sẽ bị Thạch Phong chơi đùa tới chết.
- Thạch Phong!
Thấy Thạch Phong xuất hiện, Mộc Phần Tâm lập tức có chút phòng bị, Độc Thủ Thạch Phong này tuy rằng đã biến mất vô số năm, nhưng sự ác độc của hắn vẫn có vô số người phải nhớ kỹ, hiện tại Mộc Phần Tâm không ngờ lại thấy lão quỷ này, trong lòng vô cùng cảnh giác.
Đây chính là nhân vật cùng thời với Hoắc Khải Phong, năm đó Thạch Phong coi như là một người quen biết với Hoắc Khải Phong, chẳng qua Hoắc Khải Phong luôn luôn làm việc quang minh lỗi lạc, cho nên tuy rằng Thạch Phong có quen biết Hoắc Khải Phong, nhưng mối quan hệ của hai người cũng không mấy thân thiết.
- Mộc tông chủ, chúng ta lần trước từ biệt đã có mấy vạn năm không gặp rồi!
Thạch Phong giả bộ ra vẻ ta rất mong nhớ ngươi, chẳng qua khi nhìn thấy bộ dáng đó, Mộc Phần Tâm lại có chút buồn nôn.
Mấy vạn năm không gặp? Mẹ nó đừng có mà tỏ ra rất quen thuộc với lão tử, toàn bộ Tiên giới phỏng chừng cũng chẳng có mấy người nguyện ý quen biết với lão quỷ này, ai biết lúc nào lão quỷ này sẽ từ phía sau đâm cho ngươi một đao.
- Mộc tông chủ xa xôi vạn dặm chạy tới đây chắc là có chuyện gì quan trọng?
Thạch Phong ra vẻ hồ đồ, kỳ thực lấy sự thông minh của Thạch Phong, ban ngày hắn đã nghĩ, đến tối Mộc Phần Tâm nhất định sẽ xuất hiện, một tên si mê hỏa diễm như Mộc Phần Tâm, nếu như nghe tin linh hồn hỏa diễm hiện thế mà không xuất hiện mới là lạ.
Thạch Phong cũng sớm đã nghĩ nên làm một số giao dịch với Mộc Phần Tâm như thế nào, chẳng qua tính tình Mộc Phần Tâm quá mức cẩn thận, cho nên không bị chụp bởi cái mũ của mình.
- Thạch Phong, ngươi cùng đừng quanh co lòng vòng cùng ta, chúng ta đều hiểu rõ nhau rồi, lằng nhằng tốn thời gian làm gì chứ. Ra giá đi!
Mộc Phần Tâm thật sự là không muốn giây dưa cùng Thạch Phong ở chỗ này, một lão quỷ âm hiểm giả dối như thế, cùng hắn nói hươu nói vượn một hồi không chừng lại bị mắc lừa,
- hừ hừ...
Thạch Phong cười lạnh một tiếng, lúc này một tia âm hiểm đã xuất hiện trên mặt hắn, hắn nhìn Mộc Phần Tâm nói:
- Ngươi biết quy củ của lôi đài tử vong, muốn mua người là không thể, chẳng qua ta có thể cho ngươi cơ hội đối thoại cùng hắn.
- Nói giá đi!
Mộc Phần Tâm biết, Thạch Phong cũng không có tâm ý tốt như vậy để mình miễn phí gặp mặt Diêm La kia, hắn nhất định sẽ đưa ra cái giá khiến mình đau ruột.
- Giá hả... ngươi không phải có một khối Phần Nham sao? Vừa lúc Bạch Cốt yêu thú của ta thiếu một khối Phần Nham, cái này phải xem Mộc tông chủ có thể bỏ được thứ mình yêu thích hay không.
Thạch Phong chém ra một đao này rất ác, Phần Nham này chính là đặc sản của dị tộc, muốn có được thứ này cần phải thông qua chiến trường dị tộc để tiến vào trong thế giới của dị tộc.
Nhưng thế giới dị tộc có phải là nơi muốn vào thì vào muốn ra thì ra đâu? Dị Tộc chi vương có người nói hắn đã là Chí Cao Vô Thượng cấp, nếu như không phải thực lực của hắn quá mạnh mẽ không thể nào xông qua được thông đạo dị tộc, có lẽ Tiên giới này đã sớm bị dị tộc thống trị rồi.
Còn khối Phần Nham này của Mộc Phần Tâm là do hắn một mình thâm nhập vào thế giới dị tộc, ở trong đó ẩn giấu mười lăm năm, cuối cùng mới đạt được Hiện tại Thạch Phong vừa mới mở miệng đã muốn lấy đi Phần Nham của mình, trong lòng Mộc Phần Tâm không khỏi dâng lên chút nghẹn khuất...
- Mộc tông chủ không cần phải đau lòng, so với việc linh hồn hỏa diễm xuất hiện, Phần Nham này được tính là gì. Nếu như Mộc tông chủ sinh thời có thể tu luyện ra được linh hồn hỏa diễm, không nói tới Chí Cao Vô Thượng vô địch khắp thiên hạ, nhưng bước vào một trong ba người đứng đầu Tiên giới là không có vấn đề.
Thạch Phong biết nhất định Mộc Phần Tâm sẽ cho mình, bởi vì Diêm La đối với hắn có được lực hấp dẫn quá lớn.
- Xem như ngươi lợi hại!
Mộc Phần Tâm vung tay ném ra một tảng đá chớp động quang mang màu đỏ, sau dó toàn thân trực tiếp phi độn tiến vào bên trong lôi đài tử vong.
Nắm Phần Nham trong tay, Thạch Phong mỉm cười:
- Hừ, chỉ bằng ngươi cũng muốn tu luyện linh hồn hỏa diễm, tiểu tử kia thể chất đặc thù cho dù là ta cũng bình sinh ít thấy, nếu như không phải trên người hắn có khí tức của hạ giới, thậm chí ta còn cho rằng hắn là một người dị tộc!
Kỳ thực khi lần đầu tiên nhìn thấy Âu Dương, Thạch Phong thậm chí còn cho rằng Âu Dương chính là dị tộc thâm nhập vào Tiên giới, bởi vì thể chất của Âu Dương rất giống với dị tộc, chẳng qua trên người Âu Dương còn có được khí tức hạ giới, đây là khí tức thông qua Vũ Hóa Phi Tiên mới có thể có được. Mà dị tộc không có khả năng có được loại khí tức này, cho nên Thạch Phong biết, tiểu tử này tuyệt đôi không phải là dị tộc, hơn nữa dị tộc cũng sẽ không ngu ngốc tới mức chạy đến lôi đài tử vong đi tìm cái chết.
Âu Dương một mình ngồi trong phòng, huyết lực của mười người ban ngày đã bị Âu Dương hấp thu sạch sẽ, lúc này Âu Dương cảm nhận được, bản thân có lẽ đã đạt tới một bình cảnh, muốn trùng kích qua được bình cảnh này, tiếp tục tru diệt Phi Tiên là không thể nào, chỉ có thể giết chết Linh Tiên cao cấp hơn mình mới có thể đạt được đột phá.
Hôm nay mình nếu hấp thu huyết lực của Phi Tiên, điều duy nhất có thể làm chính là bổ sung tiêu hao cho bản thân mà thôi.
- Ai!
Âu Dương bỗng nhiên hét lớn một tiếng, trong nháy mắt hắn đã kéo dây cung, một mũi huyết sắc tiễn mang theo lực lượng phá không trực tiếp đánh nát tường phòng bay ra bên ngoài.
Lúc này Mộc Phần Tâm ở ngoài cửa toàn thân hỏa diễm thiêu đốt, đối mặt với một mũi tên bay tới này, hỏa diễm của hắn hình thành một bàn tay cực lớn lập tức chộp về phía trước.
Nhưng khi đại thủ hỏa diễm của hắn bắt được mũi tên, hắn lại giật mình không thôi! Dùng thực lực Tiên Tôn của hắn phát ra hỏa diễm đối kháng với hỏa diễm mà một Phi Tiên phát ra, hỏa diễm của mình không ngờ chỉ trong chốc lát liền đã bị liệt diễm huyết sắc bám trên mũi tên kia thiêu đốt sạch sẽ, điều này khiến cho Mộc Phần Tâm hiếu kỳ với Linh Hồn Liệt Diễm càng thêm.
Vung tay lên, Mộc Phần Tâm trực tiếp dùng bàn tay của mình chặt mũi tên bay tới thành hai đoạn, sau đó Mộc Phần Tâm nhìn vào trong phong, lúc này vẻ mặt Mộc Phần Tâm cười khổ, vốn chỉ trong chốc lát, tiểu tử trong phòng kia đã chui xuống đất biến mất rồi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Tiểu tử, ngươi đừng đi! Ta không có ác ý với ngươi!
Mộc Phần Tâm khẽ giậm chân, một cỗ dao động cực lớn truyền vào lòng đất, từ trong dao động đó hắn tìm được vị trí của Âu Dương, sau đó toàn thân hắn lóe lên liền đã chui vào lòng đất, vài giây sau, Mộc Phần Tâm lại một lần nữa xuất hiện ở trong phòng, trong tay hắn lúc này còn mang theo một người, đó chính là Âu Dương...
- Tiểu tử, ngươi đừng kích động, ta không có ác ý với ngươi!
Mộc Phần Tâm sợ rằng Âu Dương quá mức kích động liền vội vàng nói, chẳng qua sau khi nói xong câu đó, Mộc Phần Tâm liền thấy phiền muộn, bởi vì hắn phát hiện ra, vẻ sợ hãi mà hắn tưởng tượng lại hoàn toàn không xuất hiện trên mặt Âu Dương, trên mặt Âu Dương lúc này toàn bộ đều là bình tĩnh.
Đây là nơi nào? Đây là lôi đài tử vong! Nơi này cơ hồ chính là nơi an toàn nhất Tiên giới, tuy rằng nam tử tóc đỏ này thực lực rất mạnh, nhưng nếu chỉ dựa vào tu vi muốn quét ngang lôi đài tử vong là không có khả năng.
lôi đài tử vong nếu nwh để cho người ta tùy tiện xông vào giết đi tuyển thủ của mình, vậy thì bọn họ còn làm được gì nữa? Nếu quả thự vậy, lôi đài tử vong đã biến mất từ vô số năm trước rồi.
Muốn xông vào lôi đài tử vong, trừ khi là đám lão quái vật của tứ tông toàn bộ đều ra tay, bằng không tuyệt đối không thể nào công phá được nơi này.
Mà cho dù đám lão quái vật tứ tông đồng loạt ra tay cùng lôi đài tử vong, nhưng kết quả chẳng qua cũng chỉ là lưỡng bại câu thương mà thôi. Phải biết rằng những lão quái vật ẩn giấu trong lôi đài tử vong cũng có ngàn vạn mối quan hệ cùng với đám lão quái vật tứ tông, cho nên năm đó khi tứ tông tử chiến cùng lôi đài tử vong, nhưng gọi là tử chiến chẳng qua chỉ đánh một trân liền kết thúc.
- Ngươi là ai?
Ánh mắt Âu Dương lạnh lùng, nam tử tóc đỏ này toàn thân đều là hỏa diễm, chẳng qua hỏa diễm trên người hắn so với hỏa diễm của linh hồn mình thực sự là đẳng cấp chênh lệch rất nhiều.
- Ngươi là dị tộc!
Mộc Phần Tâm lúc này mới bắt đầu kiểm tra thể chất của Âu Dương, nhất thời sát khí bắn ra từ trong mắt hắn.
- Ngươi mới là dị tộc!
Âu Dương nghe thấy có người gọi hắn là dị tộc thì vô cùng phiền muộn, bản thân đâu phải dị tộc, chẳn qua là mình sau khi bị người hãm hại mới mất đi tiên linh khí tức mà thôi, làm thế nào mà lại biến thành dị tộc như vậy.
- không đúng! Trên người của ngươi có khí tức Vũ Hóa Phi Tiên, ngươi tới từ hạ giới chứ không phải là dị tộc! Quái! Thực là quái sự!
Mộc Phần Tâm cũng phát hiện ra những thứ mà Thạch Phong phát hiện ra, cho dù trên người Âu Dương tiên linh khí tức đã tiêu tán, nhưng vẫn như cũ tồn tại khí tức Vũ Hóa Phi Tiên!
- Trước kia ngươi vẫn có tiên linh chi khí?
Mộc Phần Tâm dường như đã quên mục đích mình tới làm gì, không ngờ bắt đầu hỏi chuyện Âu Dương.
- Đúng!
Âu Dương cũng không phủ nhận, đối với tiên linh chi khí bị đánh tan, bản thân lâm vào sinh tử một đường, Âu Dương vẫn luôn nhớ kỹ, thù này sớm muộn gì Âu Dương cũng cần đòi lại từ Chúng Thần Điện.
Nhưng Âu Dương không biết là cừu nhân của hắn sớm đã bị người ta đánh chết, hắn muốn báo thù chỉ sợ cũng không có cơ hội.
- Chẳng trách chẳng trách, linh hồn liệt diễm này là sau khi tiên linh khí tức của ngươi bị đánh tan mới sinh ra hay là trước đây vẫn có?
Mộc Phần Tâm dự đoán, hỏa diễm của Âu Dương là bởi vì tiên linh chi khí biến mất mới sản sinh ra, đáng tiếc lần này hắn lại đoán sai...
- Rất lâu trước đây đã có rồi!
Âu Dương không hề giấu diễm linh hồn hỏa diễm của mình, đối với Mộc Phần Tâm mà nói linh hồn hỏa diễm thật sự là quá trân quý, nhưng đối với Âu Dương mà nói, linh hồn hỏa diễm này cũng chỉ bình thường mà thôi.
Lúc đầu khi Âu Dương biết tới linh hồn hỏa diễm cũng đã rất kích động, chẳng qua lâu ngày, Âu Dương cũng không còn sự kích động đối với linh hồn hỏa diễm như trước nữa.
- Trước đây đã có?
Mộc Phần Tâm hiểu sai ý tứ của Âu Dương, trong mắt Mộc Phần Tâm, Âu Dương trước đây không phải là thể chất tàn phế như vậy, trước đây hẳn là hắn rất thiên tài, là linh hồn hỏa diễm khiến co Âu Dương bị biến thành như vậy.
Nhưng trên thực tế tình huống của Âu Dương lại hoàn toàn ngược lại, tiểu hỏa diễm xuất hiện ngoài ý muốn đã khiến cho sức chiến đấu của Âu Dương so với trước kia cường đại hơn không ít, cho nên nói không phải là linh hồn hỏa diễm ảnh hưởng tới Âu Dương, mà là Âu Dương ảnh hưởng tới linh hồn hỏa diễm...
Mộc Phần Tâm đứng đó lắc lắc đầu, thể chất của Âu Dương hắn đã điều tra, căn bản tìm không được bất kỳ vấn đề nào.
Mà linh hồn hỏa diễm đẳng cấp rất cao, cho dù Âu Dương biểu diễn ở trước mặt hắn để cho hắn nghiên cứu, hắn cũng không có bất kỳ biện pháp nào nghiên cứu thấy triệt được.
- Thạch Phong lão quỷ! Mẹ nó, lão tử bị lừa rồi!
Bỗng nhiên trong lúc đó Mộc Phần Tâm có một loại cảm giác minh đã mắc lừa, bản thân đối với Âu Dương chẳng khác nào chó định cắn nhím nhưng không biết cắn vào đâu, mà loại tình huống này khẳng định Thạch Phong biết. vậy mà hắn còn bắt chẹt mình một khối Phần Nham, đây chính là ăn cướp trần trụi.
Mộc Phần Tâm tuy rằng hận tới nghiến răng nghiến lợi, nhưng nơi này chính là địa bàn của người ta, nếu như nổi bão ở đây, hậu quả duy nhất chính là bị người ta quần ẩu tới chết, Mộc Phần Tâm nhìn qua thô kệch, nhưng trên thực tế hắn tuyệt đối không thô kệch chút nào.
- Đáng tiếc, tiểu huynh đệ, nếu như ngươi không ở trong lôi đài tử vong, nếu như chịu đi theo ta tới Thiên Viêm Sơn, ta nhất định có thể mở ra được câu đố của linh hồn hỏa diễm, thế nhưng hiện tại xem ra ngươi không có cơ hội đó rồi!
Mộc Phần Tâm lắc đầu thở dài, một khi bước vào lôi đài tử vong, bước vào thiên nhân trảm, trên cơ bản chính là cầm chắc cái chết, không bao lâu sau, người trẻ tuổi này nhất định sẽ chết.
- Không sao! Có một ngày ta nhất định sẽ rời khỏi nơi này, đến lúc đó có thời gian, ta nhất định sẽ tới Thiên Viêm Sơn của ngươi một chuyến.
Âu Dương mỉm cười, kỳ thực đối với sự tồn tại của linh hồn hỏa diễm Âu Dương cũng rất hiếu kỳ, hiện tại gặp được một gia hỏa có kinh nghiệm chơi đùa với lửa như thế, hắn thực sự muốn biết rốt cuộc linh hồn hỏa diễm trên người mình vì sao lại có.
- A?
Mộc Phần Tâm nghe thấy những lời này của Âu Dương thì có chút giật mình, chẳng qua hắn cũng không nói thêm gì, liền xoay người ra khỏi căn phòng của Âu Dương.
- Nếu có một ngày ngươi thực sự có thể bước ra khỏi nơi này, vậy ngươi cũng không cần tìm ta nữa...
Thanh âm của Mộc Phần Tâm từ phương xa truyền tới, còn Mộc Phần Tâm cùng lúc đó cũng biến mất không thấy đâu nữa.
Những lời này khiến cho Âu Dương ngây ra một chút, sau đó khóe miêng Âu Dương nhếch lên lẩm bẩm:
- Cũng đúng...
Lôi đài tử vong, sự tình Âu Dương muốn dùng hình thức khiêu chiến liên trảm đến trận thứ sáu trăm đã được mọi người biết tới. Mà theo danh tiếng Diêm La càng lúc càng lớn, người đi tới Di Vong Thành cũng càng ngày càng nhiều.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Hôm nay tiền đặt cược ở bên ngoài càng lúc càng lớn, rất nhiều thương nhân cùng với một số gia hỏa thích đánh bạc đều chạy tới nơi này cá cược một phen.
Mặc dù nói là bên ngoài, nhưng trên thực tế đây đều là người của lôi đài tử vong ở bên ngoài âm thầm ở sòng bạc. lôi đài tử vong có thể khống chế thắng bại của các trận đấu để kiếm được rất nhiều tiên thạch.
Chẳng qua loại khống chế này cũng chỉ là khống chế những trận thi đấu nhỏ lẻ, còn tình huống như Âu Dương, lôi đài tử vong sẽ không khống chế, lôi đài tử vong hi vọng Âu Dương vẫn có thể tiếp tục giành chiến thắng, bởi vì liên trảm càng lâu, nhân khí của Diêm La sẽ càng ngày càng vượng, đến lúc đó người bị thu hút tới cũng sẽ càng ngày càng nhiều.
Đây mới là cách để lôi đài tử vong vẫn có thể duy trì được sự huy hoàng.
Bên trong Tử Vong Tháp, Thạch Phong chống quải trượng đứng ở nơi đó nhìn người bên ngoài tiến vào sân, nói:
- Đối thủ đã an bài chưa?
- Rồi thưa Thạch trưởng lão, mười người này thực lực đều rất không tệ, nếu như Diêm La này không có bản lĩnh thật sự mà nói, lần này chắc chắn sẽ thua không thể nghi ngờ.
Người phụ trách an bài thi đấu vội vã trả lời.
- Ừm, không tệ, cũng mở cả thi đấu khiêu chiến đi, lần này chúng ta cần bát phương tới đây khiêu chiến!
Thạch Phong nhìn vào người bên cạnh nói, từ mấy trận thi đấu của Âu Dương, hiện tại Thạch Phong đối với Âu Dương cũng càng ngày càng có niềm tin, sau khi hắn đem tin tức bẩm báo lại cho lão gia ẩn núp trong bóng tối, đám lão gia này không ngờ nói cho hắn biết, đã có thể mở ra thi đấu khiêu chiến.
Thi đấu khiêu chiến! Đây là một loại khiêu chiến không cần ký danh, đây cũng chính là một loại khẳng định đối với cường giả, đồng thời cũng là một cách để phòng ngừa nội bộ dám làm bừa...
Tuyển thủ tham gia loại thi đấu khiêu chiến này cũng không nhất định phải là tuyển thủ thiên nhân trảm, bất kỳ kẻ nào chỉ cần báo danh đều có thể khiêu chiến với Diêm La, nếu như thắng, ngươi có thể lấy đi toàn bộ tài phú của Diêm La, cũng không cần phải tiếp tục chém giết giống như Diêm La.
An Nhiên năm đó cũng đã chết ở trong thi đấu khiêu chiến.
Đương nhiên, thi đấu khiêu chiến không có khả năng ngươi có đẳng cấp gì cũng có thể đi khiêu chiến, bằng không mà nói kẻ tới khiêu chiến chiến là Tiên Đế Tiên Tôn thi ngươi cũng không cần phải đánh nữa, tự sát đi là vừa.
Quy định của thi đấu khiêu chiến kẻ khiêu chiến không được có đẳng cấp vượt qua người bị khiêu chiến, ví dụ như hiện tại Âu Dương trong mắt bọn họ là Phi Tiên, như vậy bất kỳ kẻ khiêu chiến nào cũng đều phải có đẳng cấp Phi Tiên, bằng không lôi đài tử vong sẽ không tiếp nhận.
Đứng ở trong đấu trường, Âu Dương nhìn mười địch nhân đối diện mình, trong mười người này không có tu luyện giả linh hồn, nói cách khác mình không có khả năng dùng linh hồn hỏa diễm để miểu sát được. Muốn thắng mười người này, mình phải có được tiễn thuật đỉnh phong.
- Linh hồn hỏa diễm của Diêm La đại nhân mọi người đều biết, có rất nhiều người nghi vấn Diêm La đại nhân là dựa vào sự an bài ngầm mới có thể đi được tới hôm nay, cho nên hôm nay lôi đài tử vong cố ý thu xếp mười đối thủ cho Diêm La đại nhân, mười đối thủ này không có ai là linh hồn tu giả! Chúng ta hãy chờ mong Diêm La đại nhân mang đến cho chúng ta một màn biểu diễn tiễn thuạt đỉnh phong đi!
Bình luận viên vẫn dùng lời lẽ tràn ngập kích động như trước, còn khán giả trong sân đã sớm ào ào bàn tán.
- Ta cược Diêm La thắng, ta cảm thấy lôi đài tử vong dám làm thế tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, vẻn vẹn chỉ dựa vào linh hồn hỏa diễm sẽ không thể nào bá đạo như vậy.
Một người ủng hộ Âu Dương lên tiếng.
- Ta không cho là như vậy, Diêm La từ lúc bắt đầu tới nay đều dùng linh hồn hỏa diễm đối kháng với linh hồn tu giả, điều này căn bản không phải là chiến đấu công bằng, trận này không có linh hồn tu giả, ta xem hắn sẽ chiến đấu như thế nào?
Một ít người đến bây giờ vẫn cho rằng Âu Dương thắng nhờ vận khí lên tiếng phản bác.
- Ca, ca cho rằng thế nào?
Độc Cô Yến quay sang hỏi Độc Cô Tình từ đầu đến giờ vẫn không nói gì.
Độc Cô Tình lắc đầu rồi lại gật đầu, bộ dáng bí hiểm nhìn Độc Cô Yến ở bên cạnh.
- Kỳ thực tất cả mọi người đều bỏ qua một điểm, hai trăm trận chiến đấu trước, bất kể đối thủ có phải là linh hồn tu giả hay không chung quy đều xuất hiện một tình huống.
Độc Cô Tình rốt cục cũng mở miệng.
- Tình huống gì?
Độc Cô Yến hứng thú nhin ca ca mình, nàng tới nơi này rất muộn, cho nên rất nhiều trận đấu tuyệt sắc nàng không được nhìn thấy.
- Từ trận đầu Diêm La xuất chiến cho tới bây giờ, ngoại trừ một trận Mê Hồn chiến ra, chưa từng có đối thủ nào có thể tìm được chỗ của hắn, đây mới là con át chủ bài của Diêm La!
Độc Cô Tình nhìn theo Diêm La đã bước vào Càn Khôn thế giới ở giữa sân, trong lòng hắn tràn ngập chờ mong trận tỷ thí này.
Âu Dương tiến vào Càn Khôn thế giới đầu tiên, hoàn cảnh thi đấu của trận này chính là Băng Tuyết thế giới, đây là một phiến rừng rậm khổng lò bị băng tuyết phong ấn. Trong khoảnh khắc Âu Dương tiến vào, toàn thân đã lập tức chui xuống lòng đất bị băng tuyết đóng băng so với đá còn cứng rắn hơn, biến mất không thấy đâu nữa.
Mười người tiến vào sau đó thì vô cùng cẩn thận, mười người tạo thành một vòng tròn lớn, bất kể là trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng xung quanh, toàn bộ đều có người phụ trách quan sát, có thể nói đây là một trận hình phòng ngự vững chắc như vách sắt.
Âu Dương trốn trong băng tuyết, ánh mắt của hắn nhìn thấu qua băng tuyết có thể thấy rõ tất cả! Một khiêu chiến mười, toàn bộ đều là lực lượng đồng giai, đây không thể coi là một trận khiêu chiến được nữa!
- Cần phải kéo bọn chúng vào trong rừng rậm!
Âu Dương biết, ở giải đất trống bên ngoài, mình căn bản không có địa hình để tận dụng, chỉ khi kéo được hết đám người này vào trong rừng rậm hắn mới có thể lợi dụng ưu thế như năm đó giết chết đám thám báo bên trong Dã Trư lâm để đánh bại mười người này!
- Bên kia!
Bỗng nhiên, Âu Dương từ trong lòng đất lao lên, ngươi phụ trách quan sát phương hướng đó liền phát hiện ra chỗ của Âu Dương, bèn rống to một tiếng, sau đó những người khác đồng thời xoay người hướng về phía bên kia, mà lúc này Âu Dương đã hóa thành một dạo thiểm điện màu đen xông vào bên trong rừng rậm băng tuyết.
- Đuổi!
Mười người khi phát hiện ra Âu Dương ý nghĩ đầu tiên chính là đuổi, một cung thủ, tuyệt đối không thể cho hắn bất kỳ cơ hội nào kéo giãn khoảng cách, điểm này bất kỳ ai cũng đều hiểu rõ, chỉ cần mười người có thể bắt được một cơ hội tiến tới gần Âu Dương, như vậy nhất định sẽ là cục diện miểu sát.
- Chuyện gì xảy ra! Vì sao Diêm La lại hiện thân?
Bên ngoài sân, khán giá xem mà thấy khó hiểu, trong quá khứ Diêm La chưa từng hiện thân, đều dùng các loại đánh lén bắn lén để giết địch nhân, mà lần này đối mặt với mười địch nhân hắn lại hiển lộ thân thể, đây không phải là muốn chết sao?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Nhưng Âu Dương cần chính là loại sợ hãi này của bọn họ, vừa bắt đầu đã tấn công hung mãnh như thế chính là vì khiến cho bọn họ sợ hãi. Đừng nhìn hiện tại bọn họ chỉ có bốn người, nhưng trên thực tế nếu như bọn họ không có bất kỳ sợ hãi gì, ngay khi đồng đội chết đi vẫn tỉnh táo nắm bắt được thời cơ xông lên mà nói, sợ rằng mình chỉ có thể bạo lộ thực lực Linh Tiên mới có thể tiếp tục chiến đấu được.
Chẳng qua bọn họ cũng giống với suy đoán của mình, chưa tới năm phút đồng hồ liên tiếp giết sáu gã đội hữu, đả kích này không phải ai cũng có thể chịu đựng được. Mà đồng thời khi bọn họ còn ngây người, Âu Dương đã tựa như u linh biến mất trước mắt bọn họ.
- Thắng không kiêu! Tâm trí thật tốt!
Lưu quản gia bên cạnh Độc Cô Tình mở miệng nói, lão hồ ly này rất ít khi bội phục người khác, nhưng hôm nay hắn thực sự đã bội phục Diêm La.
Nếu như là người bình thường, dưới ưu thế như vậy, khi đối phương còn đang ngây người nhất định sẽ muốn thừa thắng xông lên, nhưng Diêm La lại không làm như vậy, bởi vì cách làm này không ổn thỏa được bằng đánh lén!
- Không nên đuổi theo nữa! Mũi tên của gia hỏa này xuất quỷ nhập thần! Chúng ta lúc nào cũng phải ở cùng một chỗ!
Bốn người còn lại lúc này quay lưng vào nhau đứng cùng một chỗ, bọn họ đều là người bò ra từ đống xác chết, đối mặt với tử vong bọn họ đã thấy nhiều lắm, cho nên lúc này mặc dù trong lòng sợ hãi, nhưng bọn họ vẫn không hề tan vỡ.
Cũng bởi vì như vậy nên Âu Dương mới không thừa thắng xông lên, tiền đề của thừa thắng xông lên phải là đối phương đã tan rã, nhưng những người này hiển nhiên không phải vậy, neesu như lúc đó Âu Dương lao tới, chắc chắn nghênh tiếp hắn không phải là bốn tên ngu ngốc, mà bốn tên ma quỷ.
- Không đuổi thì sẽ không chết sao?
Âu Dương trốn ở dưới long đất, ngay cả khí tức hắn cũng không cần phải ẩn giấu, bởi vì trên người Âu Dương không hề có tiên linh chi khí, trừ khi đạt được tới cấp bậc giống như Mộc Phần Tâm kia, có thể cảm ứng được khí tức Vũ Hóa Phi Tiên trên người Âu Dương, bằng không trong mắt những người khác Âu Dương chính là một người thường.
- Đại lễ cuối cùng dành cho các ngươi đây!
Âu Dương có thể cảm nhận được bốn người trên mặt đất đang chậm rãi di động, mà Âu Dương cũng thủy chung di theo dưới chân bọn họ.
Bọn họ không hề biết rằng, ma quỷ gây nên sự sợ hãi trong lòng họ đang ở ngay dưới chân bọn họ.
Âu Dương ở bên dưới lòng đất nắm Thứ Kiêu Cung trong tay, hắn đang cân nhắc xem nếu như mình đột nhiên nhảy ra có thể nhất cử tứ sát được hay không! Suy nghĩ một hồi, Âu Dương cảm giác mình không làm được.
Bốn Yêu Chiến này không phải là bốn Yêu Chiến không có yêu hóa như ở trong Chân Linh Giới, bản thân cùng lắm cũng chỉ có thể song sát, muốn tứ sát được nhưng Yêu Chiến không cần yêu hóa cũng đã có được năng lực yêu hóa này, căn bản là không có khả năng.
- Xem ra vẫn cần chờ cơ hội!
Âu Dương lúc này đã không còn là một con chim non như khi mới bước vào Chân Linh Giới, lúc này cái gì có thể làm, cái gì không thể làm, Âu Dương so với ai khác đều hiểu rõ hơn.
Khán giả ngoài sân khẩn trương nhìn nhất cử nhất động trong sân, Âu Dương trốn vào lòng đất biến mất không thấy đâu, bốn người còn lại thì tụ tập cùng một chỗ không chịu phân tán, trong lúc nhất thời toàn bộ thi đấu trường bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.
- Xem ra Diêm La của chúng ta đang chờ đợi cơ hội nhất cử kết thúc bọn họ!
Bình luận viên kỳ thực cũng sốt ruột, Âu Dương không giống với những người khác, nếu như Âu Dương ở trên mặt đất, khối cầu này còn có thể cho bọn họ nhìn thấy vị trí của Âu Dương, nhưng một khi Âu Dương trốn vào trong lòng đất mà nói, cho dù là khối cầu cũng không thể nào tìm được chỗ của hắn.
Cho nên lúc này ở giữa sân nhìn qua chỉ còn lại bốn Yêu Chiến sĩ đang nghi thần nghi quỷ hết nhìn đông tới nhìn tây, bốn người này đều cẩn thận giống như là bốn con chuột nhắt...
- Chúng ta không thể như vậy mãi được, ta tin rằng hiện tại nhất định hắn đang ở nơi nào đó trên mặt đất quan sát chúng ta, chúng ta cần phải thoát khỏi tầm mắt hắn!
Một người lên tiếng đề nghị.
- Ừm! Mũi tên của hắn có thể bay trên mặt đất, chẳng lẽ dưới lòng đất cũng có thể bay sao? Chúng ta chỉ cần chui xuống đất, hắn còn có thể làm gì được ta!
Lập tức có người tán thành đệ nghị tiến vào lòng đất.
- Không được, nếu như hắn ở dưới chân chúng ta thì sao? Nếu như vậy, chúng ta chui xuống sẽ biến thành tự chui đầu vào lưới! Chúng ta tách ra đi!
Một người tương đối cẩn thận lên tiếng, mà lời hắn nói cũng làm cho Âu Dương ngây ra một chút.
Tách ra? Nếu như bốn người tách ra bốn hướng, mình cùng lắm chỉ có thể ám toán được một người trong số đó, vậy ba người còn lại thì nên làm gì đây?
Lôi đài tử vong này không phải là không hạn chế thời gian, một trận đấu của là này chỉ có bốn tiếng, nếu như qua bốn tiếng, trận đấu này của mình cũng chỉ đạt được kết quả hòa, nói cách khác cho dù mình có thể giết đi ba người cũng là vô dụng...
Thập liên trảm, ở trước Âu Dương tuyệt đối chưa từng có ai khiêu chiến qua, dù cho An Nhiên năm đó cũng không có lá gan để khiêu chiến thập liên trảm.
Trận thập liên trảm đầu tiên của Âu Dương có thể coi như là một trận đấu không mấy hấp dẫn, không có sắc màu chiến đấu, chỉ là so xem ai tỉnh lại sớm nhất mà thôi.
Nhưng đến trận thập liên trảm thứ hai qua đi, còn có ai dám nói Âu Dương thắng là do vận khí? Không rụng một cọng tóc nào miểu sát mười người! Mọi người có thể thấy Âu Dương chỉ khai cung ba lần, tổng cộng là năm mũi tên giết chết sáu người, bốn người cuối cùng rất cuộc chế như thế nào đã không còn ai quan tâm nữa, bởi vì tất cả mọi người cho rằng dưới tiễn thuật thần kỳ như vậy, tuyệt đối không ai có thể sống sót.
Trên Tử Vong Tháp, bản thân Thạch Phong cũng đều không ngờ, Diêm La có thể dùng thủ đoạn như vậy để kết thúc trận đấu. Đây thực sự là quá dễ dàng, cơ hồ là đơn phương tàn sát.
Nhưng Thạch Phong cũng không ngốc, Thạch Phong biết rất rõ, cùng là Phi Tiên, một đối mười mà muốn làm ra thành tích như vậy cần đầu óc tính toán như thế nào! Có thể nói mỗi một bước đi của Âu Dương tuyệt đối đều đã nằm trong sư tính toán cẩn thận, từ khi bắn ra mũi tên đầu tiên cho đến khi chui vào lòng đất chờ đợi, có thể nói toàn bộ trận chiến hầu như đều nằm trong bố cục của Âu Dương.
Trên cơ bản bắt đầu từ khoảnh khắc mười người bước vào rừng rậm băng tuyết, số phận tử vong của bọn họ đã được định sẵn. Nếu như mười người này cho dù Âu Dương dụ dỗ thế nào cũng không đi vào, như vậy trận đấu này Âu Dương muốn giết bọn họ thì vô cùng trắc trở.
Thế nhưng cái loại cảm giác đông người thì lớn gan, bất kể là ai trên đời này cũng đều thế, hiện tại cho dù để mười người kia sống lại một lần nữa, bọn họ vẫn nhất định sẽ lựa chọn tiến vào rừng rậm băng tuyết.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Nhưng Âu Dương cần chính là loại sợ hãi này của bọn họ, vừa bắt đầu đã tấn công hung mãnh như thế chính là vì khiến cho bọn họ sợ hãi. Đừng nhìn hiện tại bọn họ chỉ có bốn người, nhưng trên thực tế nếu như bọn họ không có bất kỳ sợ hãi gì, ngay khi đồng đội chết đi vẫn tỉnh táo nắm bắt được thời cơ xông lên mà nói, sợ rằng mình chỉ có thể bạo lộ thực lực Linh Tiên mới có thể tiếp tục chiến đấu được.
Chẳng qua bọn họ cũng giống với suy đoán của mình, chưa tới năm phút đồng hồ liên tiếp giết sáu gã đội hữu, đả kích này không phải ai cũng có thể chịu đựng được. Mà đồng thời khi bọn họ còn ngây người, Âu Dương đã tựa như u linh biến mất trước mắt bọn họ.
- Thắng không kiêu! Tâm trí thật tốt!
Lưu quản gia bên cạnh Độc Cô Tình mở miệng nói, lão hồ ly này rất ít khi bội phục người khác, nhưng hôm nay hắn thực sự đã bội phục Diêm La.
Nếu như là người bình thường, dưới ưu thế như vậy, khi đối phương còn đang ngây người nhất định sẽ muốn thừa thắng xông lên, nhưng Diêm La lại không làm như vậy, bởi vì cách làm này không ổn thỏa được bằng đánh lén!
- Không nên đuổi theo nữa! Mũi tên của gia hỏa này xuất quỷ nhập thần! Chúng ta lúc nào cũng phải ở cùng một chỗ!
Bốn người còn lại lúc này quay lưng vào nhau đứng cùng một chỗ, bọn họ đều là người bò ra từ đống xác chết, đối mặt với tử vong bọn họ đã thấy nhiều lắm, cho nên lúc này mặc dù trong lòng sợ hãi, nhưng bọn họ vẫn không hề tan vỡ.
Cũng bởi vì như vậy nên Âu Dương mới không thừa thắng xông lên, tiền đề của thừa thắng xông lên phải là đối phương đã tan rã, nhưng những người này hiển nhiên không phải vậy, neesu như lúc đó Âu Dương lao tới, chắc chắn nghênh tiếp hắn không phải là bốn tên ngu ngốc, mà bốn tên ma quỷ.
- Không đuổi thì sẽ không chết sao?
Âu Dương trốn ở dưới long đất, ngay cả khí tức hắn cũng không cần phải ẩn giấu, bởi vì trên người Âu Dương không hề có tiên linh chi khí, trừ khi đạt được tới cấp bậc giống như Mộc Phần Tâm kia, có thể cảm ứng được khí tức Vũ Hóa Phi Tiên trên người Âu Dương, bằng không trong mắt những người khác Âu Dương chính là một người thường.
- Đại lễ cuối cùng dành cho các ngươi đây!
Âu Dương có thể cảm nhận được bốn người trên mặt đất đang chậm rãi di động, mà Âu Dương cũng thủy chung di theo dưới chân bọn họ.
Bọn họ không hề biết rằng, ma quỷ gây nên sự sợ hãi trong lòng họ đang ở ngay dưới chân bọn họ.
Âu Dương ở bên dưới lòng đất nắm Thứ Kiêu Cung trong tay, hắn đang cân nhắc xem nếu như mình đột nhiên nhảy ra có thể nhất cử tứ sát được hay không! Suy nghĩ một hồi, Âu Dương cảm giác mình không làm được.
Bốn Yêu Chiến này không phải là bốn Yêu Chiến không có yêu hóa như ở trong Chân Linh Giới, bản thân cùng lắm cũng chỉ có thể song sát, muốn tứ sát được nhưng Yêu Chiến không cần yêu hóa cũng đã có được năng lực yêu hóa này, căn bản là không có khả năng.
- Xem ra vẫn cần chờ cơ hội!
Âu Dương lúc này đã không còn là một con chim non như khi mới bước vào Chân Linh Giới, lúc này cái gì có thể làm, cái gì không thể làm, Âu Dương so với ai khác đều hiểu rõ hơn.
Khán giả ngoài sân khẩn trương nhìn nhất cử nhất động trong sân, Âu Dương trốn vào lòng đất biến mất không thấy đâu, bốn người còn lại thì tụ tập cùng một chỗ không chịu phân tán, trong lúc nhất thời toàn bộ thi đấu trường bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.
- Xem ra Diêm La của chúng ta đang chờ đợi cơ hội nhất cử kết thúc bọn họ!
Bình luận viên kỳ thực cũng sốt ruột, Âu Dương không giống với những người khác, nếu như Âu Dương ở trên mặt đất, khối cầu này còn có thể cho bọn họ nhìn thấy vị trí của Âu Dương, nhưng một khi Âu Dương trốn vào trong lòng đất mà nói, cho dù là khối cầu cũng không thể nào tìm được chỗ của hắn.
Cho nên lúc này ở giữa sân nhìn qua chỉ còn lại bốn Yêu Chiến sĩ đang nghi thần nghi quỷ hết nhìn đông tới nhìn tây, bốn người này đều cẩn thận giống như là bốn con chuột nhắt...
- Chúng ta không thể như vậy mãi được, ta tin rằng hiện tại nhất định hắn đang ở nơi nào đó trên mặt đất quan sát chúng ta, chúng ta cần phải thoát khỏi tầm mắt hắn!
Một người lên tiếng đề nghị.
- Ừm! Mũi tên của hắn có thể bay trên mặt đất, chẳng lẽ dưới lòng đất cũng có thể bay sao? Chúng ta chỉ cần chui xuống đất, hắn còn có thể làm gì được ta!
Lập tức có người tán thành đệ nghị tiến vào lòng đất.
- Không được, nếu như hắn ở dưới chân chúng ta thì sao? Nếu như vậy, chúng ta chui xuống sẽ biến thành tự chui đầu vào lưới! Chúng ta tách ra đi!
Một người tương đối cẩn thận lên tiếng, mà lời hắn nói cũng làm cho Âu Dương ngây ra một chút.
Tách ra? Nếu như bốn người tách ra bốn hướng, mình cùng lắm chỉ có thể ám toán được một người trong số đó, vậy ba người còn lại thì nên làm gì đây?
Lôi đài tử vong này không phải là không hạn chế thời gian, một trận đấu của là này chỉ có bốn tiếng, nếu như qua bốn tiếng, trận đấu này của mình cũng chỉ đạt được kết quả hòa, nói cách khác cho dù mình có thể giết đi ba người cũng là vô dụng...
Thập liên trảm, ở trước Âu Dương tuyệt đối chưa từng có ai khiêu chiến qua, dù cho An Nhiên năm đó cũng không có lá gan để khiêu chiến thập liên trảm.
Trận thập liên trảm đầu tiên của Âu Dương có thể coi như là một trận đấu không mấy hấp dẫn, không có sắc màu chiến đấu, chỉ là so xem ai tỉnh lại sớm nhất mà thôi.
Nhưng đến trận thập liên trảm thứ hai qua đi, còn có ai dám nói Âu Dương thắng là do vận khí? Không rụng một cọng tóc nào miểu sát mười người! Mọi người có thể thấy Âu Dương chỉ khai cung ba lần, tổng cộng là năm mũi tên giết chết sáu người, bốn người cuối cùng rất cuộc chế như thế nào đã không còn ai quan tâm nữa, bởi vì tất cả mọi người cho rằng dưới tiễn thuật thần kỳ như vậy, tuyệt đối không ai có thể sống sót.
Trên Tử Vong Tháp, bản thân Thạch Phong cũng đều không ngờ, Diêm La có thể dùng thủ đoạn như vậy để kết thúc trận đấu. Đây thực sự là quá dễ dàng, cơ hồ là đơn phương tàn sát.
Nhưng Thạch Phong cũng không ngốc, Thạch Phong biết rất rõ, cùng là Phi Tiên, một đối mười mà muốn làm ra thành tích như vậy cần đầu óc tính toán như thế nào! Có thể nói mỗi một bước đi của Âu Dương tuyệt đối đều đã nằm trong sư tính toán cẩn thận, từ khi bắn ra mũi tên đầu tiên cho đến khi chui vào lòng đất chờ đợi, có thể nói toàn bộ trận chiến hầu như đều nằm trong bố cục của Âu Dương.
Trên cơ bản bắt đầu từ khoảnh khắc mười người bước vào rừng rậm băng tuyết, số phận tử vong của bọn họ đã được định sẵn. Nếu như mười người này cho dù Âu Dương dụ dỗ thế nào cũng không đi vào, như vậy trận đấu này Âu Dương muốn giết bọn họ thì vô cùng trắc trở.
Thế nhưng cái loại cảm giác đông người thì lớn gan, bất kể là ai trên đời này cũng đều thế, hiện tại cho dù để mười người kia sống lại một lần nữa, bọn họ vẫn nhất định sẽ lựa chọn tiến vào rừng rậm băng tuyết.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart