Âu Dương núp dưới đất không có cách nào đành không ngừng lặn sâu xuống, hắn nhất định phải tìm ra một cơ hội cho mình ra tay.
Độc Cô Tình nhìn Âu Dương trở trong sân không ngừng lặn xuống đất tránh né lôi điện, nói:
- Diêm La bị áp tới rồi, hiện tại chắc hắn đang chế tạo cơ hội để ra tay!
- Cung thủ trước linh tiên đúng là rất sắc bén, nhưng sau linh tiên rồi thì cung thủ mất đi năng lực một mũi tên tất sát, coi như là tên của Tiễn Thánh cũng phải dựa vào tiên linh cấp tiên tôn của y gia cố, đến giai đoạn này thuần kỹ thuật đã không còn bất cứ ý nghĩa gì.
Lưu quản gia biết con đường cung thủ vô cùng khó đi, bất cứ lúc nào đều phải nương dựa vào chiến trung trong tay mình tác chiến, cái này từ ý nghĩa nào đó mà nói đã rơi vào thế yếu.
Độc Cô Tình nói:
- Tiểu tử này tuyệt đối không phải là đệ tử của Tiễn Thánh, ngươi nhìn tiễn thuật của hắn đi, hắn truy cầu là nhất kích tất sát, so với loại hoa lệ của Tiễn Thánh thật là một ở trên trời, một ở dưới đất.
Trong lúc Độc Cô Tình nói chuyện thì trong sân, Âu Dương rốt cuộc bắt được một lần cơ hội để ra tay.
Một mũi tên như độc long gào thét bay ra khỏi tay Âu Dương bắn hướng Cát Tâm.
Âu Dương mỉm cười, nói:
- Sau khi cho ta có cơ hội rồi ngươi còn có sức đánh lại không?
Mặc dù tên của hắn không nhanh bằng Hoắc Khải Phong nhưng mũi tên tạo thành năng lực nối tiếp tuyệt đối mạnh hơn Hoắc Khải Phong gấp mấy lần, thuật dự phán có thể trước tiên tìm ra động tác tiếp theo của đối phương.
- Grao!
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Từng mũi tên liên miên bất tận bay ra khỏi tay Âu Dương. Khoảnh khắc này công thu xảy ra thay đổi hoàn toàn. Mới rồi Cát Tâm còn cực kỳ sắc bén bây giờ chỉ đành không ngừng cố gắng để roi của mình tổ thành lôi xà xoay quanh trên dưới phòng ngự tên bay đến.
Tay Âu Dương mang theo một cuỗi tàn ảnh, từng mũi quang tiễn bay ra khỏi cung của Âu Dương. Những mũi tên gần như liền thành một đường thẳng, tên bay cách Âu Dương gần thước mới chuyển hướng bay tới vị trí lúc trước hắn đã định sẵn.
- Tiểu tử này truy cầu là cực hạn tiễn thuật, ngươi hãy nhìn xem, tên của hắn nhanh đến cực độ. Dưới tình huống này xem như là Hứa Phi cũng tuyệt đối không thể làm đến một mũi tên bay theo hướng trong lòng mình muốn, nhưng tiểu tử này làm được, mãi đến giờ phút này trong lòng hắn không xuất hiện hỗn loạn!
Diệp lão cũng bị tiễn thuật thần kỳ của Âu Dương làm giật mình, tiễn thuật như vậy nhìn sao cũng không giống một tiểu nhân vật vừa mới vũ hóa phi tiên tiến vào Tiên Giới.
Tiễn thuật như vậy coi như là Tiễn Thánh Hứa Phi tới đây, chỉ bằng vào kỹ thuật e rằng tuyệt đối không thể thắng được Âu Dương.
- Diệp lão, tiểu tử này đúng là có tiễn thuật nhưng không có uy lực!
Bình Nhi thấy rõ ràng uy lực tên của Âu Dương rất bình thường, mặc kệ bao nhiêu mũi tên bay ra thì Cát Tâm đều sẽ dễ dàng ngăn cản chúng.
Diệp lão nhìn Âu Dương trong sân, nói:
- Hắn đang chờ, hắn đang đợi cơ hội một kích tất sát!
Mặc dù biểu tình của Âu Dương vẫn lạnh lùng nhưng Diệp lão thấy được trong mắt hắn quyết tâm tất sát.
- Nhất kích tất sát?
Bình Nhi giật mình, lúc phi tiên quyết đấu thì nhất kích tất sát rất bình thường.
Dù sao phi tiên bị áp chế lực lượng, nhưng linh tiên làm sao nhất kích tất sát?
Tiên Giới bỗng nói:
- Sau khi trận so tài này qua đi ta sẽ mang hắn đi chiến trường Dị tộc.
Bình Nhi nhìn Diệp lão, hỏi lại:
- Chiến trường Dị tộc?
Nên biết bây giờ Âu Dương mới chỉ là đỉnh linh tiên, nếu tiến vào chiến trường Dị tộc thì dù là kim tiên cũng rất dễ chết trận, dù sao Dị tộc không phải đùa giỡn, đây chính là cuộc chém giết máu lửa thật sự.
Diệp lão vỗ tay, nói:
- Yên tâm, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng chết.
Sau đó Diệp lão mang theo Bình Nhi biến mất trong sân, hai người chợt lóe đã ở trong Tử Vong tháp.
- Để ta xem ngươi có thể chống được bao lâu!
Âu Dương luôn chờ đợi đối phương xuất hiện sơ hở. Mũi tên của hắn một cái tiếp một cái đã hoàn toàn đè chết Cát Tâm, bây giờ Âu Dương đang chờ khiến gã hơi lơ là một chút. Khi Cát Tâm lơ là chính là lúc Âu Dương một mũi tên tru sát.
Tên bay ra, Cát Tâm đã dần vọt lên trời cao, lúc này lôi vân quanh người gã càng lúc càng dày đặc, từng đạo lôi điện ở trên đầu gã hợp thành một lôi cầu to lớn. Cát Tâm vừa phòng thủ vừa muốn dùng cách này tất công!
- Chết đi!
Lôi cầu tụ tập một lát sau biến thành màu vàng, lôi cầu vàng theo Cát Tâm khống chế bay thẳng hướng Âu Dương.
- Chính là lúc này!
Khoảnh khắc lôi cầu bay ra, Âu Dương rốt cuộc bắt được một tia cơ hội. Đôi mắt hắn bỗng biến thành màu vàng, con ngươi vàng xuyên thấu qua lôi cầu thấy Cát Tâm ở phía sau. Âu Dương định vị xong tay phải kéo Thứ Kiêu cung, một huyết sắc tên thiêu đốt liệt diễm hừng hực xuất hiện trên cây cung của hắn.
- Chết đi!
Dây cung thả lỏng, mũi tên trực tiếp biến thành một con huyết sắc kiêu. Huyết sắc kiêu vỗ cánh va cahmj cùng lôi cầu. Cát Tâm không có Thần Sư Chi Nhãn căn bản không trông thấy huyết sắc kiêu xuất hiện, lúc này gã vẫn cảm thấy Âu Dương đang sử dụng tên bắn vào gã. Tuy nhiên, tên của Âu Dương có thể đột phá phong tỏa lôi cầu của gã không?
*Phập!*
Một thanh âm khe khẽ truyền vào tai Cát Tâm, đau nhức từ ngực lan đến. Cát Tâm cúi đầu nhìn ngực mình, chỉ thấy một huyết sắc tên đang cắm ở lồng ngực.
Cát Tâm không thể tin tưởng, mũi tên này rốt cuộc từ đâu đến? Cát Tâm trợn to mắt nhìn đằng trước, chỉ thấy lôi cầu cùng một con huyết sắc kiêu biến mất.
Đây chính là trong kiêu giấu tiên của Âu Dương, một mũi tên này mang theo gần chín phần lực lượng của hắn, trong đó lực lượng kiêu chiếm tám phần, mặt khác một phần là thuộc về mũi tên.
Kiêu đụng vỡ lôi cầu, mũi tên nhân dịp loạn bay ra bắn trúng mục tiêu, Cát Tâm bởi vì tầm nhìn bị cản trở nên mũi tên bất ngờ trúng ngực gã.
Cát Tâm bắt lấy mũi tên đốt cháy ở ngực mình, gã dù gì là linh tiên, dù tên xuyên thủng trái tim nhưng vẫn không thể giết chết gã. Cát Tâm định rút tên ra rồi tiếp tục chiến đấu, nhưng khi tay gã đụng vào tên thì linh hồn choáng váng khiến gã mất đi tất cả năng lực khống chế.
Linh Hồn Liệt Diễm! Đây là khắc tinh của tất cả linh hồn, khi mũi tên cắm vào lồng ngực Cát Tâm thì đã định trước gã sẽ chết. Cho dù chỉ là một phần lực lượng cũng dễ dàng đốt cháy linh hồn một linh tiên, tru sát gã tại đây.
Cát Tâm cố gắng không để mình hôn mê, nhưng gã không thể khống chế bản thân, vì linh hồn đã bắt đầu hoàn toàn tan vỡ, liệt diễm đốt cháy toàn thân gã. Hiện tại Cát Tâm muốn tự bạo linh hồn phi độn đều mất đi tư cách, điều duy nhất gã có thể làm là chờ đợi cái chết buông xuống.
...
Tử Vong tháp, tòa tháp cao này được gọi là vĩnh viễn sẽ không sụp đổ, bởi vì nhiều năm qua Tử Vong Lôi Đài chịu vô số lần khiêu khích, nhưng mặc kệ bao nhiêu cường giả đến đây thì vẫn không thể đánh mở cánh cửa Tử Vong tháp tiến vào bên trong được.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Hiện tại trong Tử Vong tháp bỗng đi ra hai người, đó là Diệp lão và Bình Nhi.
Khi Diệp lão và Bình Nhi xuất hiện ở đây thì Thạch Phong đang uống thiêu tửu nhìn tình hình trong sân. Tuy rằng Âu Dương chiến đấu rất là gian nan, nhưng gã luôn tin tưởng hắn có thể tiếp tục đi tới.
Bỗng có một giọng nói truyền vào tai Thạch Phong:
- Thạch Phong!
Trong Tử Vong tháp, Thạch Phong tạm thời là người có quyết định tối cao, tại đây cho dù là các trưởng lão khác cũng tuyệt đối không dám kêu thẳng tên mà phải gọi gã bằng Thạch trưởng lão.
Đột nhiên nghe có người kêu tên mình, Thạch Phong nhíu mày, nhưng khi gã ngoái đầu lại thì bình rượu trong tay đánh rơi xuống đất.
Thạch Phong không để ý bình rượu rơi xuống đất, vội bật dậy khỏi ghế.
Thạch Phong vừa hành lễ với Diệp lão vừa nói:
- Không biết là Diệp lão giá đáo nên Thạch Phong không từ xa tiếp đón!
- Đừng nói mấy lời sáo rỗng đó với ta, Kiếm Vũ Nhai đâu rồi?
Diệp lão vừa nói vừa ngồi xuống. Thạch Phong này nói đến thì là đồ tôn của Kiếm Vũ Nhai, Diệp lão thì là cùng thời với Kiếm Vũ Nhai nên tuyệt đối là siêu cấp tiền bối.
Thạch Phong cung kính nói:
- Sư tổ bế quan ở Đại Minh sơn, ngàn năm không ra.
Thạch Phong không dám bày ra cái giá trưởng lão gì, gã là đồ tôn của Kiếm Vũ Nhai, đương nhiên biết Diệp lão khủng bố đến cỡ nào.
Người này dám giết vào Dị tộc thế giới, xông pha Vạn Yêu thành, đấu với Chủ Dị tộc. Mặc dù Diệp lão tự xưng là đỉnh tiên tôn, nhưng ai cũng biết thực tế lão cánh chí cao vô thượng chỉ có một khai khải luân hồi.
Người như vậy muốn giết Thạch Phong chỉ cần búng tay một cái!
Diệp lão nói thẳng:
- Ừm, ta muốn mang Diêm La đi, hắn không thuộc về nơi này!
Diệp lão không muốn nói nhiều với Thạch Phong, tại Tiên Giới lão muốn mang ai đi có người nào dám ngăn cản? Coi như là Tử Vong Lôi Đài cũng phải phá quy tắc cho Diệp lão.
Mặc dù trong lòng Thạch Phong rất khó chịu nhưng đành phải gật đầu đồng ý:
- Vâng...vâng...
Quy tắc của Tử Vong Lôi Đài từ cái ngày khai sáng nói ra đã định, nhưng quy tắc dù gì là chết, khi đối diện tuyệt thế cường giả cũng phải cúi đầu. Bây giờ Diệp lão muốn mang đi Diêm La này, dù Thạch Phong có nói cái gì cũng vô dụng.
Cường giả như Diệp lão trừ phi mời ra Kiếm Vũ Nhai sư tổ mới ngang ngửa với lão được. Nhưng Kiếm Vũ Nhai và Diệp lão là giao tình sinh tử, là huynh đệ lâm nguy có thể ủy thác! Quan hệ như vậy Kiếm Vũ Nhai tuyệt đối không có khả năng vì một số quy tắc cỏn con mà gây gổ với Diệp lão.
Thạch Phong nhìn Diệp lão, cẩn thận hỏi:
- Diệp lão, người muốn thu nhận hắn?
Diệp lão nhẹ vuốt râu, nói:
- Không! Ai cũng không có tư cách thu nhận hắn, con đường của hắn chỉ thuộc về hắn. Ta muốn mang hắn tiến vào chiến trường Dị tộc, ở đó chắc chắn hắn sẽ tỏa sáng.
Quái thai có được thân phận nhân loại rồi lại có thể chất cao hơn Dị tộc, tương lai trên người sẽ là cấp Huyết Dục Cuồng Ma.
Diệp lão rất sợ người như vậy có một ngày sẽ đấu vào Dị tộc, cho nên lão phải nhanh tay khiến Âu Dương bước vào Dị tộc chiến trường tru sát Dị tộc, muốn cho hắn từ nhỏ đã có loại thiên đị với Dị tộc, có tín niệm gặp gỡ liền giết chết.
Nếu không thì lấy thể chất của Âu Dương, lấy sự anh minh của Chủ Dị tộc, nếu như phát hiện ra Âu Dương thì Chủ Dị tộc chắc chắn sẽ không tiếc trả mọi giá mang hắn về Dị tộc thế giới bồi dưỡng.
Một khi Âu Dương tiến nhập Dị tộc, một khi trái tim của Âu Dương thuộc về Dị tộc, vậy tương lai sẽ xuất hiện kẻ địch còn đáng sợ hơn cả Chủ Dị tộc, một kẻ địch đủ chống lại cả Tiên Giới.
Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thế giới Huyết Dục Cuồng Ma của Âu Dương thì Diệp lão bắt đầu bôn ba vì hắn. Diệp lão một mình tiến nhập Di Vong Sâm Lâm để tìm hiểu quá khứ của Âu Dương, lão làm ra quyết định cũng là vì tốt cho cả Tiên Giới.
Diệp lão nghĩ rằng:
"Hy vọng điều ta làm sẽ đem lại chút tác dụng.
Thạch Phong nghe nói vậy giật mình hỏi lại:
- Chiến trường Dị tộc?
Nên biết Âu Dương bây giờ cùng lắm chẳng qua là đỉnh linh tiên, mỗi năm đỉnh linh tiên chết ở chiến trường Dị tộc không có trăm vạn cũng tới tám mươi vạn. Đỉnh linh tiên tiến vào chiến trường Dị tộc trên cơ bản tương đương với chịu chết, bình thường tông phái để đệ tử tiến vào đó mục đích là bỏ thí quân cờ.
Nhưng Diệp lão chú trọng Diêm La này như vậy, thế thì tại sao muốn đưa hắn vào chiến trường Dị tộc?
- Ngươi không hiểu, ngươi chỉ cần đưa người cho ta là được.
Diệp lão trước giờ không phải người nguyện ý giải thích nhiều với tiểu bối, Tinh Thần Chi Nhãn của lão nhìn thấy thứ gì không phải người khác có thể hiểu.
*Ong!*
Trong lúc Diệp lão đòi người với Thạch Phong thì trong sân xảy ra biến đổi. Khoảnh khắc Cát Tâm chết đi, Âu Dương hấp thu lực lượng của gã, hắn không thể khống chế mình ở ngay trong sân bắt đầu đột phá.
Khí thể đỏ lan tràn toàn thân Âu Dương, khoảnh khắc bao phủ hắn thành cái kén. Nhìn thấy tình hình này, dù là Diệp lão cũng rất giật mình.
Diệp lão giọng run run nói:
- Quá đáng sợ, hắn hấp thu lực lượng quá nhiều, dù là Chủ Dị tộc cũng tuyệt đối không có khả năng so được với mình hắn!
- Kim tiên? Hắn sắp đột phá đến kim tiên?
Lúc này bên trên đầu Âu Dương vô số hà quang phi vũ, đây là dự triệu đột phá kim tiên. Nhìn thấy tình hình này, Thạch Phong bỗng hiểu tại sao Diệp lão đích thân chạy tới đòi người với gã.
Tiểu tử này tiến vào Tử Vong Lôi Đài mới có bao nhiêu lâu? Hắn đi vào chẳng qua là một đỉnh phi tiên, nhưng trong thời gian ngắn ngủi hắn đã bước vào kim tiên! Đây là tốc độ toàn Tiên Giới chưa từng có.
- Không đúng!
Tùy theo Âu Dương đột phá, phi vũ hà quang bỗng nhiên biến mất, một con yêu ma sau lưng mọc đôi cánh xuất hiện trên đỉnh đầu hắn. Yêu ma bộ dạng rất giống Âu Dương lúc yêu hóa, nhưng càng uy vũ hơn khi hắn yêu hóa gấp nhiều lần.
Cánh màu vàng, con ngươi màu đỏ, đầu có hai cái sừng gấp khúc, một cái đuôi dài vung vẩy sau lưng, trên cái đuôi đầy gai xương, bị cái đuôi quất một cái tuyệt đối chết chắc.
Ác ma này ở trên đỉnh đầu Âu Dương không ngừng gầm gừ, như muốn tuyên bố với toàn thế giới hắn sắp giáng xuống! Nhưng hắn xuất hiện nhanh biến mất cũng nhanh. Từ khi ác ma xuất hiện đến biến mất chưa tới một phút, nhưng trong một phút này đủ khiến rất nhiều người vĩnh viễn ghi nhớ bộ dạng ác ma.
Bình Nhi nhìn Diệp lão, hỏi:
- Đó là cái gì?
Ác ma đó thật sự quá đáng sợ, mặc dù hắn không có lực lượng uy chấn thiên hạ nhưng loại bá khí vô song đó khiến người nhìn lòng run sợ.
- Chắc đó là con đường hắn sẽ đi! Tiên Giới từ xưa đến nay chỉ có tiên! Hắn sắp đi là một yêu đường, hắn muốn khai sáng con đường Vạn Yêu Chi Tổ!
Diệp lão ngây ngẩn nhìn Âu Dương ở trong sân.
Thể chất của Âu Dương đã quyết định tương lai hắn không có khả năng làm tiên giống mọi người. Từ lần đầu tiên Diệp lão dùng Tinh Thần Chi Nhãn nhìn Âu Dương thì lão luôn suy nghĩ, tương lai Âu Dương rốt cuộc đi con đường gì?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Hôm nay Diệp lão đã hiểu, lý do Dị tộc bị gọi là Dị tộc không phải bởi vì họ lớn lên quái dị mà bởi vì thể chất và cách tu luyện của Dị tộc khác với Tiên Giới. Sự thật là nếu không nhìn tu vi, một Dị tộc đứng chung với một nhân loại, bộ dáng gần như không có gì khác nhau.
- Có lẽ Tiên Giới cần một đối thủ!
Diệp lão từng có cái danh Thần Toán Chi Tử không phải kêu suông, nếu như người kahcs biết tương lai Âu Dương sẽ đi lên con đường đối địch với tiên thì chắc chắn sẽ quyết định tru sát hắn, nhưng Diệp lão chưa từng nghĩ như vậy, lão nghĩ là dùng ân tình níu kéo.
Muốn tiêu diệt Dị tộc là không thể nào, cho dù Chủ Dị tộc chết đi thì tương lai vẫn sẽ sinh ra tân Chủ Dị tộc. Cứ tiếp tục đánh nhau như vậy, Diệp lão càng hy vọng có một ngày Âu Dương có thể trở thành Chủ Dị tộc, có thể thống nhất Dị tộc thành lập một thế giới giống như Tiên Giới.
"Xem ra tất cả kế hoạch cần thay đổi, điều ta phải làm không phải đưa hắn đi chiến trường Dị tộc mà thế giới Dị tộc!"
Diệp lão biết ở Tiên Giới thì Âu Dương không thể trưởng thành, hơi thở vũ hóa phi tiên trên người có thể che chở hắn một lúc, nhưng khi hơi thở biến mất thì hắn gần như là một Dị tộc, khi đó hắn chắc chắn sẽ bị người Tiên Giới giận dữ điên cuồng truy sát.
Nếu thật sự đến lúc đó, hắn sẽ tràn đầy tức giận và thù hận Tiên Giới. Diệp lão biết Tiên Giới cần kẻ địch, vì có cạnh tranh mới có thể tiến bộ. Tiên Giới cần chính là một địch thủ từng giây từng phút có thể uy hiếp đến mình.
Kẻ địch này nếu để Dị tộc làm thì không bằng cho Âu Dương thực hiện. Mặc kệ như thế nào, ít nhất Âu Dương nhớ rõ rất lâu về trước hắn cũng là tiên, tiên giống như bọn họ!
*Ầm!*
Trong sân Âu Dương đã hoàn thành đột phá kim tiên, một đôi cánh to giương ra sau lưng hắn rồi chốc lát sau biến mất.
Âu Dương cảm nhận được lực lượng mới thuộc về mình, mặt hắn nở nụ cười tà. Mới rồi khoảnh khắc đột phá hắn nhìn thấy rất nhiều người mà người khác không thể trông thấy. Từ giây phút đó, Âu Dương hiểu con đường mình phải đi là gì.
*Vèo*
Âu Dương bỗng thấy tầm mắt tối đen, khi lại mở to thì đã vào trong Tử Vong tháp.
Đây là do Diệp lão làm, trong toàn Tiên Giới có thể đưa một người từ Càn Khôn thế giới trực tiếp kéo ra sợ rằng cũng chỉ có Diệp lão. Sức chiến đấu tinh thần chi lực của Diệp lão có lẽ kém hơn kiếm linh chi lực của Kiếm Vũ Nhai, nhưng bàn về thần kỳ thì tinh thần chi lực của lão tuyệt đối là đệ nhất.
Âu Dương mở to mắt ra, ánh mắt đầu tiên trông thấy là một ông lão râu bạc đứng trước mắt mình. Ông lão này toàn thân không có chút lực lượng dao động nhưng cho người cảm giác bí ẩn tựa hố đen.
“Cường giả! Đây tuyệt đối là một cường giả!"
Trong chớp mắt Âu Dương hiểu ông lão râu bạc trước mắt mình tuyệt đối là một siêu cấp cường giả.
Trong lúc Âu Dương suy nghĩ rốt cuộc bị ai kéo tới đây thì Diệp lão lên tiếng:
- Chào ngươi, Yêu Tổ!
Khi ông lão thốt lời, thế giới xung quanh xảy ra biến đổi. Mọi người biến mất, Diệp lão và Âu Dương tiến vào thế giới tinh thần.
Yêu Tổ? Nghe hai chữ này Âu Dương nhìn trái ngó phải, nhưng hắn tìm nửa ngày chỉ thấy xung quanh có mỗi mình hắn và Diệp lão.
- Không cần tìm, Huyết Dục Cuồng Ma, vốn ta cho rằng ngươi đi là con đường chí cao vô thượng, đáng tiếc ta đánh giá ngươi thấp. Ngươi sắp đi là con đường khai sáng yêu tộc, ngươi đi con đường Vạn Yêu Chi Tổ!
Trong mắt Diệp lão có sự kính sợ, mặc dù lúc này thực lực của Âu Dương còn rất yếu nhưng lão tin tưởng hắn rồi sẽ đứng ngang hàng với lão.
Kính ý như vậy e rằng trên đời này không có mấy người có thể hưởng thụ được, Âu Dương hưởng thụ đãi ngộ như vậy là bởi vì khi hắn đột phá hiện ra yêu ma hóa thân.
- Hôm nay những lời ta nói với ngươi e rằng sẽ trở thành bí mật vĩnh viễn!
Diệp lão không cho Âu Dương cơ hội lên tiếng, lão nói tiếp:
- Ngươi không thuộc về Tiên Giới, thể chất của ngươi gần như là Dị tộc rồi lại cao đẳng hơn, hơi thở của ngươi rất gần với yêu khí hạ giới. Loại lực lượng này ở Tiên Giới là không được chấp nhận, cho nên lát nữa ta sẽ xóa đi hơi thở vũ hóa phi tiên trên người của ngươi, đưa ngươi vào thế giới Dị tộc!
- Thế giới Dị tộc!
Nghe câu này Âu Dương rất giật mình. Lão muốn đưa mình vào thế giới Dị tộc? Không lẽ mình là Dị tộc?
Âu Dương nhìn Diệp lão, hỏi:
- Ta là Dị tộc?
Nếu mình là Dị tộc thì tại sao ông lão này tha cho mình rời đi? Lão luôn gọi mình là Yêu Tổ, vậy chắc lão đã phát hiện bí mật của mình. Thả hổ về rừng, để lại tai họa về sau thế này, lão không sợ một ngày kia chính mình diệt Tiên Giới sao?
- Không! Ngươi không phải tiên, nhưng là ngươi cũng tuyệt đối không phải là Dị tộc! Dị tộc bị gọi là Dị tộc bởi vì chính bọn họ cũng không biết tương lai của mình ở dâu. Từ khi tiên sinh ra liền biết mục tiêu là chí cao vô thượng, vô số tiên ngay từ ban đầu liền cố gắng trùng kích chí cao vô thượng. Nhưng Dị tộc thì vĩnh viễn không thể đạt đến chí cao vô thượng, bởi vì chí cao vô thượng cần lực tiên linh. Ngươi cũng không thể có được chí cao vô thượng, nhưng ngươi phải đi lại là một con đường không ai biết. Ta mang ngươi đi thế giới Dị tộc với lý do rất đơn giản. Dị tộc và tiên đánh với nhau rất nhiều năm, tiên là vì phòng thủ mà Dị tộc thì là vì cắn nuốt tiên.
Diệp lão nói đến đây bất đắc dĩ lắc đầu. Diệp lão cũng biết hai tộc thật tình thì không có thù hận gì. Dị tộc không thể dựa vào công pháp trực tiếp tăng cấp, Dị tộc giống như Âu Dương chỉ có thể không ngừng nuốt tiên mới lớn lên được.
Diệp lão muốn đưa Âu Dương vào thế giới bên kia cũng vì lý do này. Âu Dương có được thiên phú vượt xa Dị tộc! Đúng vậy! Là thiên phú! Nếu ở lại Tiên Giới thì Âu Dương chính là phế vật, một thể chất hoàn toàn là rác rưởi. Nhưng ở trong Dị tộc thì Âu Dương chính là vương giả, là giác đắc vương giả. Cho dù là Chủ Dị tộc gặp Âu Dương cũng phải thừa nhận hắn là vương giả.
Vương giả không dễ làm, Diệp lão hy vọng có một ngày Âu Dương có thể sáng tạo ra một cách cho Dị tộc tu luyện, khiến Dị tộc không cần đeo tên Dị tộc mà lấy tên là Yêu Tổ! Âu Dương phải làm chính là Vạn Yêu Chi Tổ!
Vạn Yêu Chi Tổ! Đây là huy hoàng khai sáng thời đại, đây là huy hoàng vĩnh viễn được các Yêu Tổ sùng bái. Diệp lão có cảm giác có lẽ nhiều năm sau, thanh niên trước mắt này lại đi tới Diệp lão thì hắn sẽ mang theo danh tiếng vạn yêu chỉ tổ đến. Lúc đó hắn sẽ là lãnh tụ của Yêu Tổ! Là lãnh tụ chân chính, lãnh tụ nắm trong tay sinh tử.
Âu Dương nói:
- Lão muốn đưa ta đi thống nhất Dị tộc?
Âu Dương buồn cười. Thống nhất Dị tộc? Đúng là nói đùa, hắn chỉ là đẳng cấp linh tiên kêu hắn đi thống nhất Dị tộc thì chẳng phải là đi tìm chết?
Diệp lão rất có lòng tin nói:
- Đúng vậy chính là muốn ngươi thống nhất Dị tộc! Đừng nghi ngờ chính ngươi, ngươi không thể tưởng tượng thế giới Dị tộc hỗn loạn đến cỡ nào.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Bọn họ không có công pháp tu luyện, bọn họ không có cấp bậc cao thấp, tín ngưỡng duy nhất của họ là Chủ Dị tộc. Dị tộc như vậy rất giống với Tiên Giới niều năm trước, bây giờ họ cần là một người có thể cố gắng xoay chuyển, dẫn dắt họ đi ra con đường mới. Ta cảm thấy người đó chính là ngươi!
- Lão có tự tin hơn cả chính ta.
Âu Dương nhìn ánh mắt đầy tự tin của Diệp lão, cảm thấy hơi buồn cười.
- Ngươi không hiểu rõ bản thân. Thân thể của ngươi tại đây không thể hấp thu lực lượng không phải bởi vì thể chất của ngươi kém, không phải bởi vì ngươi là đồ bỏ. Đó là bởi vì thân thể của ngươi căn bản là bài xích tiên linh khí! Nhưng trong thế giới Dị tộc có một loại lực lượng mới, ta gọi nó là yêu khí. Từ rất lâu trước kia Dị tộc đã biết sự tồn tại của lực lượng này nhưng họ luôn không có cách nào hấp thu lực lượng đó, ngươi thì có thể. Ngươi phải làm chính là không ngừng trưởng thành, có một ngày ngươi có được thực lực vượt qua Chủ Dị tộc, trở thành tân Chủ Dị tộc thì đó là lúc ngươi công khai cách kia, sáng tạo ra thời đại làm Vạn Yêu Chi Tổ!
Diệp lão càng nói về sau càng kích động.
Sáng tạo ra thời địa, đây là điều bất cứ ai cũng muốn làm, nhưng thật sự sáng tạo là điều cực kỳ khó khăn. Giống như Tiên Giới hiện tại, tu vi của Diệp lão tuyệt đối không kém hơn Vạn Tiên Chi Vương năm xưa sáng tạo ra Tiên Giới. Nhưng cho dù thực lực của ngươi có vượt qua y cũng vô dụng, bởi vì Vạn Tiên Chi Vương từ một vài mặt đã là tượng trưng cho tinh thần.
Giống như là loại tín ngưỡng, ở Tiên Giới bất cứ ai tu luyện đến tiên tôn đều kính trọng Vạn Tiên Chi Vương từng sáng tạo ra toàn bộ Tiên Giới.
Dị tộc cũng cần một người như vậy, họ cần là một người chỉ rõ phương hướng dẫn dắt họ đi hướng huy hoàng, Vạn Yêu Chi Tổ!
Âu Dương nheo mắt, nói:
- Xem ra ta không đi không được.
Trong đầu Âu Dương không ngừng suy nghĩ, nên biết rằng yêu khí có sức hấp dẫn quá lớn với hắn.
Cái gì Vạn Yêu Chi Tổ không nằm trong suy nghĩ của Âu Dương, dù sao sáng tạo ra thời đại không phải ngươi nói ngươi có hùng tâm tráng chí là có thể làm được. Sáng tạo ra thời đại cần phải có cơ duyên to lớn mới thực hiện được.
Không phải Âu Dương không tự tin với mình, bây giờ hắn không hề hiểu biết gì về Dị tộc, nếu chỉ nghe Diệp lão nói mấy câu đã cảm thấy mình thật sự là Vạn Yêu Chi Tổ, vậy thì có lẽ hắn không sống sót đến bây giờ.
Diệp lão nói cho Âu Dương biết tương lai của hắn:
- Ta sẽ không cưỡng ép ngươi làm điều gì, nhưng ta muốn nói cho ngươi biết, bây giờ trên người của ngươi có được hơi thở tiên linh, ngươi che giấu được thể chất một lúc nhưng chỗ này không phải là hạ giới. Khi ngươi đột phá đến cấp tiên đế thì trên người của ngươi yêu khí sẽ vượt qua tất cả những thứ giấu giếm. Đến lúc đó ngươi sẽ bị mọi người xem thành Dị tộc lẫn vào Tiên Giới, khi đó ngươi sẽ biến thành kẻ địch của toàn thế giới, cuối cùng ngươi cũng chỉ có thể tiến nhập Dị tộc.
Thật sự thì Diệp lão không lừa gạt Âu Dương, bây giờ hắn là cấp kim tiên đã hiện ra thể chất yêu ma, đợi đến lúc là tiên đế thì hắn sẽ có được sơ cấp Yêu Ma chân thân, lúc đó nếu hắn chiến đấu sẽ biến thành yêu ma. Tiên Giới chưa từng xảy ra chuyện như vậy, dù Âu Dương không có hơi thở Dị tộc cũng sẽ bị xem thành quái vật mà truy sát.
Bây giờ đối với Âu Dương, tiến vào Dị tộc là cách duy nhất.
Âu Dương nhìn Diệp lão, hỏi:
- Vậy Thiên Nhân Trảm Lôi Đài thì sao?
Quy tắc của Tử Vong Lôi Đài có rất nhiều, ông lão này nói cho hắn biết, kêu hắn đi là có thể đi sao?
Diệp lão mỉm cười nói:
- Những điều này ngươi không cần lo. Bây giờ ta sẽ đưa ngươi rời đi, từ giờ phút này tất cả trong Tiên Giới không liên quan gì tới ngươi. Ngươi của quá khứ đã chết!
Cái gọi là quy tắc chẳng qua chế định với kẻ yếu, cường giả vĩnh viễn là đạp trên quy tắc.
Nhìn ông lão trước mắt, trong lòng Âu Dương phân tích mọi thứ. ý nghĩ của Âu Dương rất đơn giản, tại sao ông lão này làm vậy? Làm như thế có ích lợi gì cho lão?
Qua thật lâu sau Âu Dương cuối cùng vẫn là lên tiếng hỏi:
- Ta muốn biết làm như vậy có chỗ tốt gì cho lão?
- Chỗ tốt? Đối với ta không có ích lợi gì nhưng có lợi cho toàn Tiên Giới. Ta thà rằng có một Vạn Yêu Chi Tổ từng ở Tiên Giới cũng không muốn một thế giới Dị tộc hỗn loạn không chịu nổi, chủ yếu ăn tiên!
Diệp lão biết, nếu như để Âu Dương làm Vạn Yêu Chi Tổ thống lĩnh Dị tộc thì tương lai chiến tranh giữa Dị tộc và Tiên Giới vẫn sẽ tồn tại, nhưng tuyệt đối không giống như bây giờ đấu không có ý nghĩa gì.
- Thì ra là vậy, ta đã hiểu.
Âu Dương từ lời nói của Diệp lão đã hiểu được mọi thứ. Đạo lý hai cái hại cùng tồn tại chọn cái nhẹ này tất nhiên Âu Dương biết, đối với Diệp lão hoặc Tiên Giới thì hắn chính là hại, chẳng qua cái hại của Âu Dương so với Dị tộc bây giờ tốt hơn rất nhiều.
Diệp lão hỏi:
- Ngươi đồng ý không?
Diệp lão biết Âu Dương là một người thông minh, cho nên tất cả điều lão rất rõ ràng, bây giờ nên chọn như thế nào cần hắn tự mình đắn đó.
- Ta có cái gì không nguyện ý? Cái thế giới kia mới là thế giới thuộc về ta. Mặc dù chỗ này có rất nhiều điều không nỡ, nhưng không sao, bởi vì có một ngày ta sẽ quay về Tiên Giới!
Trong mắt Âu Dương tràn ngập tự tin.
Đối địch với toàn thế giới sao? Từ khi nào Âu Dương sợ đối địch với toàn thế giới? Hoặc là không sống, đã sống là phải sao cho đặc sắc. Đối địch với toàn thế giới là bởi vì ngươi không có thực lực, người ta dám đối địch với ngươi. Nếu có một ngày Âu Dương trở thành Vạn Yêu Chi Tổ, đem thế giới Dị tộc biến thành Yêu Giới thuộc về hắn, vậy thì còn ai dám đối địch với hắn?
Diệp lão nói:
- Tốt, vậy bây giờ ta đưa ngươi đi!
Tinh thần bắt đầu vỡ nát, người xung quanh thì dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Diệp lão, Âu Dương. Mới rồi hai người bỗng nhiên biến mất, bây giờ lại đột ngột xuất hiện, chắc chắn là kiệt tác của Diệp lão. Không ai dám hỏi Diệp lão làm cái gì.
Diệp lão nói:
- Thạch Phong, ta mang người đi, xem như ta thiếu Tử Vong Lôi Đài các ngươi một nhân tình. Tương lai có khi nào cần dùng Diệp Phi ta, dù là ở bất cứ đâu thì Diệp Phi chắc chắn sẽ xuất hiện!
Thạch Phong vốn đang rầu rĩ chợt mắt sáng ngời.
Dùng một Diêm La đổi lấy Diệp lão một cái nhân tình, cuộc mua bán này rất đáng giá. Diêm La mất rồi có thể lại có mà nhân tình của Diệp lão không phải ai cũng có thể có.
Diệp lão nói:
- Tốt lắm, Bình Nhi, ta mang ngươi đi thế giới Dị tộc kiến thức!
Một cánh cửa to lóe tia sáng đen mở ra trước mặt Diệp lão, lão cất bước đi vào trước. Bình Nhi và Âu Dương theo sát phía sau bước vào trong, đến đây thì hành trình Tiên Giới ngắn ngủi của Âu Dương đã kết thúc, hắn sắp bước trên con đường còn khó khăn hơn cả chí cao vô thượng!
"Vạn Yêu Chi Tổ!"
Âu Dương thầm nhủ trong lòng, có một ngày mình sẽ quay về Tiên Giới, khi đó mình sẽ không còn là Âu Dương mà là Vạn Yêu Chi Tổ! Vạn Yêu Chi Tổ uy hiếp thiên hạ!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Biển màu máu, xung quanh cảm giác dích đặc khiến Âu Dương cảm thấy rất khó chịu. Âu Dương phát hiện thấy không thoải mái không chỉ một mình hắn, trong biển đỏ này Diệp lão còn khó chịu hơn hắn rất nhiều.
"Đây là sao? Không lẽ chỗ này tu vi càng cao sâu thì càng khó thể xuyên qua?"
Trong lòng Âu Dương bỗng nổi lên cách nghĩ này.
- Ha ha, chỗ này chính là điểm liên tiếp giữa Tiên Giới và thế giới Dị tộc. Rất nhiều năm trước chỗ này được người ta đặt cho cái tên là Huyết Hải! Huyết Hải này có một tác dụng đặc biệt là tu vi càng cao người muốn xuyên qua Huyết Hải càng khó khăn!
Quanh người Tiên Giới không ngừng có từng đốm sao bay ra. Cho dù Diệp lão có tu vi thông thiên cũng chỉ có thể thông qua những lực tinh thần này thúc đẩy mình từ từ tiến lên.
Âu Dương nhẹ gật đầu, nói:
- Thì ra là vậy!
Âu Dương nhìn Huyết Hải xung quanh, hắn cứ có cảm giác là lạ, hình như trong biển máu có cái gì đó. Chẳng qua cảm giác này rất hư vô, lúc Âu Dương không để ý đến thì nó xuất hiện, khi hắn chú ý thì nó biến mất.
Diệp lão kêu gọi:
- Âu Dương!
Hiện tại Âu Dương đã tháo mặt nạ xuống, biến thành chính mình. Trừ Thứ Kiêu cung vào lúc hắn chọn bước lên con đường Dị tộc Vạn Yêu Chi Tổ thì mang theo, hắn không có thứ gì khác nữa. Âu Dương không vì vậy mà thấy khổ sở, bởi vì lần này đối với hắn là hy vọng mới.
Âu Dương gật đầu với Diệp lão:
- Diệp lão!
Ông lão này đáng giá tôn kính, lão hoàn toàn có năng lực giết chết mình, nhưng lão lại cam tâm thả hổ về rừng, để lại tai họa về sau, Vạn Yêu Chi Tổ! Không ai biết mình có thể trở thành Vạn Yêu Chi Tổ hay không, nếu có một ngày mình thật sự có thể thống nhất Dị tộc, đem Dị tộc biến thành Yêu Tổ, làm ra Vạn Yêu Chi Tổ từ thuở khai thiên tích địa đến nay, vậy mình còn nhớ được người đàn ông không? Lúc đó mình có mang theo Yêu Tổ quay lại Tiên Giới, hủy diệt Tiên Giới không?
Tất cả điều này Diệp lão không đoán biết được, nhưng lão vẫn lựa chọn dùng cách này đưa Âu Dương rời đi. Chỉ một điều này đã khiến Âu Dương cảm thấy ông lão này rất không tầm thường.
Diệp lão bắt đầu kể một số chuyện về Dị tộc cho Âu Dương nghe:
- Âu Dương, Dị tộc là lấy thực lực vi tôn, đẳng cấp chế độ của Dị tộc rất đơn giản. Cái đuôi sau lưng càng dài thì cấp bậc càng cao, không có đuôi là thuộc về Dị tộc thấp kém, trong thế giới Dị tộc gần như không có thân phận. Hiện tại mặc dù ngươi đạt đến kim tiên nhưng ngươi lại không có cái đuôi, chỉ khi ngươi tiến vào tiên đế, giây phút đạt tới đỉnh tiên đế thì ngươi mới thật sự mở ra Yêu Tổ chân thân của mình! Hãy nhớ kỹ, khi Yêu Tổ chân thân của ngươi hiện thế thì ngươi chân chính bước lên con đường Vạn Yêu Chi Tổ!
- Dị tộc sẽ thừa nhận ta sao?
Âu Dương lo lắng nhất là hắn chạy vào rồi bị người phát hiện đến từ Tiên Giới, nếu vì thì sợ là hắn nửa bước khó đi.
- Sẽ được! Bây giờ ta nói những lời này ngươi nhất định phải nhớ cho kỹ ở trong lòng!
Biểu tình của Diệp lão bỗng nhiên biến cực kỳ nghiêm túc.
Diệp lão nói cực kỳ nghiêm túc:
- Từ xưa Tiên Giới và Dị tộc đã đối đầu nhau, lão phu là Thần Toán Tử của Tiên Giới, trong Dị tộc cũng sẽ xinh ra một tiên tri có thể nhìn thấu thiên cơ. Ta tin rằng khi ngươi tiến vào thế giới kia, tiên tri của Dị tộc chắc chắn sẽ phát hiện ngươi tồn tại. Nhưng đời này tiên tri của Dị tộc là ai thì không ta không biết, hắn là địch hay bạn còn cần ngươi tự mình phán đoán.
Âu Dương nheo mắt, hỏi:
- Vậy ý là tiên tri đó có khả năng là kẻ địch lớn nhất của ta trong Dị tộc?
Tiên tri? Tục ngữ nói thiên kim khó mua sớm biết chuyện, thế giới này thật sự có ngươi trông thấy tương lai sao? Nói thật tình thì Âu Dương không tin có ai nhìn thấy được tương lai.
Diệp lão nói:
- Không nhất định, bởi vì Dị tộc từ ngày sinh ra đã có một truyền thuyết, truyền thuyết liên quan đến Yêu Tổ. Trong Vạn Yêu Chi Thành có một bức tranh của Yêu Tổ, bức tranh đó từ đâu đến ta không biết, nhưng ta biết Yêu Tổ chân thân của ngươi giống hệt như Yêu Tổ trong bức tranh kia. Hãy nhớ, trước khi tới đỉnh tiên đế thì phải điệu thấp. Khi Yêu Tổ chân thân của ngươi giáng xuống thế giới Dị tộc thì ngươi mới chân chính được Dị tộc thừa nhận, khi đó cũng là lúc ngươi bắt đầu bước trên con đường Vạn Yêu Chi Tổ.
Diệp lão thấy mắt Âu Dương bỗng sáng lên.
Một luồng sáng nhạt bay quanh người Âu Dương, ánh sáng đỏ ở trong biển máu rất ghê rợn, nhưng hắn tẩm trong ánh sáng đó dáng vẻ cực kỳ hưởng thụ.
- Đây chính là yêu khí sao?
Lần đầu tiên Âu Dương đụng vào yêu khí, loại cảm giác hấp thu yêu khí vào người khiến hắn thoải mái rên rỉ ra tiếng.
Từ khi Âu Dương xuyên qua, tiến vào tiểu thế giới, từng bước một giết người giết tới Tiên Giới, hắn chưa từng thật sự hấp thu linh khí. Mỗi bước Âu Dương đi có thể nói là vô cùng khó khăn, hôm nay đột nhiên hấp thu vào yêu khí, hắn hiểu thì ra bên này mới là nhà của mình.
"Triệu Cương! Nếu ngươi không chết mà ở trong Tiên Giới thì có lẽ một ngày nào đó chúng ta sẽ làm bằng hữu tốt nhất, cũng là kẻ địch lớn nhất, nhưng..."
Ở trong lòng Âu Dương, có thể nói Triệu Cương là người duy nhất xứng làm kẻ địch của hắn, điều này là bởi vì hắn và Triệu Cương hơi giống nhau.
Hai người cùng là không chịu thua, hai người đều đem đối phương xem thành bằng hữu tốt nhất và kẻ địch lớn nhất.
- Xem ra ta vẫn là xem thường thể chất của ngươi. Nếu ngươi sinh ra trong thế giới Dị tộc thì e rằng thật sự thành tai kiếp của Tiên Giới.
Thấy Âu Dương hấp thu yêu khí đạt đến trình độ điên cuồng như vậy, Diệp lão bỗng có loại ảo giác phải chăng lão đã sai? Lão đưa ma thần này về thế giới của hắn đến cùng là đúng hay sai?
- Diệp lão, không cần tiễn!
Tùy theo yêu khí hấp thu, cánh cửa thông hướng Dị tộc đã xuất hiện ở trước mặt Âu Dương. Âu Dương có thể cảm nhận được phía trước có yêu khí đậm đặc, cũng hiểu rằng hắn thuộc về thế giới này, chỉ có ở đây hắn mới sinh tồn được, mới có thể trùng kích đến cảnh giới càng cao hơn.
- Âu Dương...
Diệp lão không biết nên nói cái gì, lão đưa ma thần này trở về Dị tộc, rốt cuộc sẽ tạo nên loại quái vật gì đây?
Âu Dương nhìn Diệp Phi, nói:
- Diệp lão, tình nghĩa của người cả đời này Âu Dương sẽ không quên. Dù tương lai Âu Dương biến thành như thế nào thì Âu Dương hứa với người một chuyện, đó là Âu Dương thiếu người, thiếu Tiên Giới một nhân tình. Nhưng tại đây Âu Dương có chuyện muốn làm phiền Diệp lão.
- Ngươi nói đi!
Diệp lão nghe Âu Dương nói câu này lòng mới dễ chịu đôi chút.
- Tiên Giới có, huynh đệ, bằng hữu của ta, sau này họ sẽ xuất hiện tại Chúng Thần Điện, ta không muốn họ bị khi dễ, vũ nhục, cho nên hy vọng Diệp lão có thể từng giây từng phút chăm sóc họ giùm ta. Dù tương lai ta là thần hay ma, xin hãy để lại chút lưu luyến cuối cùng cho ta, có được không?
Âu Dương nói những lời này là biểu lộ chân tình.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart