Mặc kệ tương lai ta là thần hay ma, xin hãy để lại chút lưu luyến cuối cùng cho ta, có được không? Câu này có thể nói là vô cùng đồng tình. Âu Dương nói ra cũng là cho Diệp lão biết, bất cứ lúc nào hắn đều còn có vướng bận, bởi vì ở Tiên Giới có bằng hữu, huynh đệ của ta, chỉ cần họ sống tốt thì Âu Dương vẫn là Âu Dương.
Nhìn Âu Dương thật lâu sau, Diệp Phi gật đầu nói:
- Ta sẽ đi Chúng Thần Điện sắp xếp tất cả vì ngươi, ta sẽ vĩnh viễn giữ lại một chút vướng bận này cho ngươi. Chỉ hy vọng sau này dù tương lai có như thế nào, ngươi đừng lạc mất bản tâm của mình!
Diệp lão nói xong câu đó kéo Bình Nhi xoay người tiến vào trong biển máu, biến mất.
Những gì Diệp lão có thể làm chỉ có bao nhiêu đó, Âu Dương và lão thật sự không phải người cùng thế giới. Diệp lão là thần thủ hộ cảu Tiên Giới, tương lai Âu Dương phải làm là sáng tạo ra Yêu Giới, Vạn Yêu Chi Tổ. Hôm nay hai người ở tại đây nói những câu này, nhiều năm sau có tác dụng hay không là điều không ai biết được. Nhưng có một điều vĩnh viễn không thay đổi, đó là dù Âu Dương là Huyết Dục Cuồng Ma hay là thần linh thì trong lòng hắn tình cảm chưa từng biến mất.
Diệp lão dẫn theo Bình Nhi biến mất. Nhìn sau lưng Huyết Hải và phía trước là cánh cửa đi hướng Dị tộc, Âu Dương mỉm cười. Huyết Hải này chắc là bình chướng ngăn cản Chủ Dị tộc vào Tiên Giới, nhưng nó có thể ngăn trở cũng chỉ vẻn vẹn là Chủ Dị tộc. Tương lai có một ngày Âu Dương chắc chắn sẽ xé rách Huyết Hải, để Yêu Giới và Tiên Giới chân chính nối liền một chỗ.
- Dị tộc! Ta đến đây!
Âu Dương vừa nói vừa nhấc chân bước vào cánh cửa thế giới Dị tộc, lực lượng vặn vẹo xoay tròn khiến hắn có cảm giác buồn nôn, nhưng cảm nhận này rất ngắn, chỉ giây lát sau hắn đã lại dứng trên mặt đất đỏ rực.
Đất đỏ tràn ngập màu đỏ thẫm quái dị, khi thấy tình cảnh này coi như Âu Dương là sát thần cũng kiềm không được đánh rùng mình. Không phải bởi vì Âu Dương sợ đất đỏ máu, lúc trước đất ở sinh tử cảnh cũng là màu đỏ, nhưng loại màu đỏ đó không cách nào so sánh với huyết sách này.
*Vèo!*
Chính lúc Âu Dương định ngồi xổm xuống bốc lên nắm đất thì một luồng kiếm quang bắn hướng hắn.
Một vài giọng nói từ xa truyền đến.
- Mau tới, bên này còn có một Dị tộc không có đuôi, đây là Dị tộc thấp kém! Giết hắn!
Chỉ thấy phái xa có hai nam một nữ, ba kim tiên chân đạp phi kiếm bay nhanh hướng bên này, mắt lộ sát khí, rất rõ ràng ba người này nghĩ Âu Dương là một Dị tộc thấp kém.
Một thanh âm từ xa truyền đến:
- Mau trốn đi!
Âu Dương đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy mười mấy Dị tộc bị cắt vỡ cổ tay, máu từ bàn tay chảy dọc xuống, có mấy người vì máu chảy quá nhiều đã hấp hối.
Trong ba kim tiên, cô gái hét to;
- Bắt lấy Dị tộc này, giết chết hắn!
Cô gái vung dây thừng vàng trói hướng Âu Dương.
- Đây chính là tiên sao?
Âu Dương nhìn tình hình trước mắt, thật ra hắn sớm nghe nói chiến đấu giữa tiên và Dị tộc cực kỳ thảm khốc. Hai phe chưa bao giờ giữ lại tù binh, nếu bắt được người của đối phương sẽ dùng cách cực kỳ tàn khốc giết chết.
Ở Tiên Giới Âu Dương chỉ biết, mỗi năm có trăm vạn linh tiên, tổng số hàng vạn kim tiên chết trận, hắn không biết con số tử vong này phóng đại vô số lần trong Dị tộc.
Dị tộc thường xâm nhập Tiên Giới, nhưng Tiên Giới không hay xâm nhập Dị tộc sao? Nếu không phải tự mình đến đây chính mắt nhìn thấy mọi thứ, có lẽ qua ngàn năm Âu Dương bị hun đúc rồi sẽ cảm thấy tru sát Dị tộc là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Nhưng bây giờ, Âu Dương không cho rằng như vậy.
*Xẹt!*
Một tiếng khẽ vang, dây thừng vàng đã trói lấy Âu Dương, chính lúc này, mười mấy Dị tộc cũng bị trói bên cạnh lộ vẻ tuyệt vọng.
Giây phút bị dây thừng vàng trói, Âu Dương cảm nhận được áp lực đến từ sâu trong linh hồn, nhưng loại áp lực linh hồn này ở trước mặt Linh Hồn Liệt Diễm thì rất nhỏ bé. Giây lát sau áp lực linh hồn bị Linh Hồn Liệt Diễm của Âu Dương đốt sạch.
Cô gái thấy không trói được Âu Dương thì hét to:
- Để ta đến!
Cô gái móc ra một cây đao nhỏ bay tới trước mặt Âu Dương, định chặt tay hắn đổ máu!
Mặt đất màu đỏ! Chỗ này đỏ không phải vì màu sắc vốn có, nó đỏ bởi bị máu nhuộm! Chỗ này rốt cuộc đã chết bao nhiêu Dị tộc, không ai biết, nhưng nhìn phạm vi trăm dặm mặt đất nhuộm thành màu đỏ là có thể tưởng tượng ra nơi đây rốt cuộc có bao nhiêu Dị tộc bị lấy máu.
Nhìn mặt đất chỗ này, lòng Âu Dương bỗng đau nhói. Tiên luôn la hét Dị tộc tàn nhẫn, họ không biết điều họ làm tàn nhẫn hơn Dị tộc rất nhiều lần.
Trong biển máu Bình Nhi đi theo sau lưng Diệp lão, nàng nhìn lão đi bên cạnh. Từ khi nàng đi theo Diệp lão đến giờ, Bình Nhi chưa từng thấy lão lộ ra biểu tình như vậy.
- Diệp lão...
Bình Nhi mở miệng định hỏi tại sao Diệp lão không vui.
- Tiên bị hun đúc, từ khi ra đời đã cho rằng Dị tộc là tà ác, là phải bị giết. Nhưng không biết rằng nói về tàn khốc thì tiên không kém gì Dị tộc, lệnh trời khó cãi, nơi Âu Dương tiến vào chính là tiên dị chi môn. Chỗ đó là nơi tiên xâm nhập Dị tộc, chỗ đó mỗi năm có mấy trăm vạn Dị tộc bị cắt cổ tay lấy máu, mặt đất bị nhuộm thành màu đỏ. Âu Dương tiến vào chắc chắn sẽ nhìn thấy tất cả.
Diệp lão rất lo lắng, lo Âu Dương sẽ quên hết tất cả. Nếu Âu Dương thật sự quên đi tất cả trở thành Vạn Yêu Chi Tổ, một ngày kia máu cũng sẽ nhuộm đẫm đất Tiên Giới.
- Vậy tại sao Diệp lão...
Bình Nhi rất muốn biết tại sao Diệp lão không hủy diệt Âu Dương. Trong ký ức của Bình Nhi thì Diệp lão không phải loại người không dứt khoát.
- Không được! Ta có thể tính ra dấu vết tìm kiếm được hắn, tiên tri Dị tộc làm sao có thể không biết? Ta đưa hắn về Dị tộc là vì đổi lấy một nhân tình, hai là có thể khiến Dị tộc nhớ tiên từng giúp đỡ bọn họ.
Diệp lão nói xong câu đó im lặng không nói tiếng nào, tất cả là đúng hay sai không ai biết. Nhưng có điều Diệp lão nhất định phải làm, đó là đi đến Chúng Thần Điện tìm huynh đệ, bằng hữu của Âu Dương. Dù tương lai xảy ra chuyện gì thì giống như hắn đã nói, đây là điều vấn vương duy nhất của hắn!
Mặc kệ tương lai ta là thần hay ma, xin hãy để lại chút lưu luyến cuối cùng cho ta, có được không?
Trước mặt Âu Dương, cô gái dùng ánh mắt lạnh băng nhìn hắn, trong tay nàng đao nhỏ chói lọi đã kề sát tay hắn. Sau khi bị khổn yêu tác trói lại thì Dị tộc cấp thấp mất đi năng lực giãy dụa và khép lại, chỉ có thể mặc cho người xâm nhập.
Nhưng Âu Dương là Dị tộc cấp thấp sao? Cho dù đem Chủ Dị tộc kéo tới, chỉ bàn về đẳng cấp cao thấp thì tuyệt đối không thể so sánh với Âu Dương! Từ giây phút tiến vào thế giới Dị tộc, Âu Dương giống như núi lửa nén vô số năm đã đến lúc bùng phát.
Yêu khí đậm đặc như vậy khiến Âu Dương có được lực lượng vĩnh viễn sẽ không khô kiệt, yêu khí đậm đặc như vậy khiến Âu Dương chiến đấu mạnh hơn lúc ở Tiên Giới không chỉ gấp mười lần!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Chỗ này mới là thiên địa thuộc về Âu Dương, giờ phút này Âu Dương rốt cuộc hiểu tại sao Triệu Cương có thể lấy thực lực đỉnh tiên đế khiêu chiến cùng tiên tôn mà không thua.
Lý do rất đơn giản, mình và Triệu Cương giống như trời sinh là đối đầu, mình có năng lực khống chế yêu khí đoạt được thiên địa tạo hóa. Triệu Cương thì hoàn toàn trái ngược, gã khống chế tiên linh khí mạnh đến không thể tưởng tượng.
Bây giờ Âu Dương đi tới khoảnh đất này, ba kim tiên bình thường có thể là đối thủ của mình sao?
Cô gái nói:
- Hãy hưởng thụ vui vẻ trước khi chết đi!
Cô gái dùng đao nhỏ nhẹ nhàng rạch cổ tay Âu Dương, trên mặt nàng biểu tình hưng phấn biến thái trở thành giật mình.
Đao nhỏ xẹt qua cổ tay Âu Dương, nhưng tay hắn không chảy ra giọt máu nào, chớp mắt khép lại! Hình ảnh này khiến cô gái khó tin. Một Dị tộc thấp kém không có cả cái đuôi thì cao nhất chỉ là linh tiên, nhưng hắn làm sao có thể ngăn cản nàng cắt được?
Cô gái hoàn toàn không nghĩ ra chuyện này, nàng đã bị Âu Dương ôm lấy. Khoảnh khắc Âu Dương ôm cô gái, huyết sắc quang tiễn từ lồng ngực xuyên qua bay ra từ sau lưng nàng!
Cô gái trợn to mắt muốn nhìn người đàn ông giết chết mình, tiếc rằng nàng không còn cơ hội nào nữa, bởi vì chốc lát sau linh hồn của nàng dã bị Linh Hồn Liệt Diễm Âu Dương mang theo đốt thành tro tàn.
Một tay đẩy cô gái ra khỏi ngực mình, ngã xuống đất, Âu Dương không có chút lòng thương hương tiếc ngọc. Âu Dương lung lay thân thể, dây thừng trên người tùy theo vỡ ra thành từng khúc, ngã xuống đất.
Nhìn thấy hình ảnh như vậy, hai đồng bạn của cô gái ngẩn ngơ. Một Dị tộc không có cái đuôi làm sao có thể là đối thủ của kim tiên? Dị tộc có thể đối kháng với kim tiên nên là cao đẳng Dị tộc mới đúng. Tiêu chí rõ ràng nhất của họ là sau lưng có cái đuôi cực kỳ dữ tợn, Dị tộc cao đẳng nhất thậm chí có huyết dực.
Kẻ trước mắt này không chỉ không có huyết dực, cái đuôi cũng không có, căn bản là tượng trưng của Dị tộc cấp thấp nhất!
Đừng nói là hai người này, dù là những Dị tộc bị lấy máu cũng giật mình trừng to mắt! Giờ khắc này tất cả Dị tộc trong lòng dâng lên nghi hoặc. Dị tộc thấp kém này rốt cuộc gã làm như thế nào?
Dị tộc thấp kém là trời sinh không có cái đuôi Dị tộc như vậy ở trong thế giới Dị tộc có thực lực rất thấp. Từ xưa đến nay Dị tộc thấp kém cao nhất chẳng qua là đạt đến linh tiên.
Hôm nay Dị tộc thấp kém này một chiêu diệt một kim tiên, cái này thật sự khiến người ngoài ý muốn.
Mọi người chỉ nhìn thấy Âu Dương cường đại, nhưng tất cả Dị tộc đều bỏ qua một điểm, đó là khi cô gái cắt cổ tay Âu Dương thì mặc dù cổ tay hắn không có máu chảy ra nhưng có một giọt máu vàng không ai chú ý nhỏ xuống đất.
Nếu những Dị tộc nhìn thấy máu vàng này thì chắc chắn sẽ nghĩ đến một truyền thuyết của Dị tộc!
Có một ngày, sẽ có một Yêu Tổ toàn thân chảy máu màu vàng đi tới Dị tộc, hắn sẽ truyền thụ cách tu luyện cho Dị tộc, hắn sẽ đem Dị tộc biến thành một chủng tộc chân chính, hắn sẽ dẫn dắt Dị tộc thoát khỏi chèn ép, hắn sẽ khiến Dị tộc lại có được tôn nghiêm!
Âu Dương ánh mắt lạnh băng, nói:
- Cút về Tiên Giới đi! Nói cho chủ tử của các ngươi tên ta là Âu Dương, đất nhuộm máu này một ngày kia ta sẽ khiến nó tái hiện ở Tiên Giới!
Âu Dương không chọn giết chết hai kim tiên, bởi vì hắn biết giết hai người họ không có ý nghĩa gì. Mỗi giây mỗi phút sẽ có vô số tiên tiến vào Dị tộc, đất đẫm máu này ở trong thế giới Dị tộc không phải chỉ một, hai nơi, bây giờ hắn không có năng lực thay đổi tất cả.
Hoàn cảnh tốt như vậy, yêu khí đậm đặc như vậy, Âu Dương phải làm là điên cuồng tăng cấp! Trùng kích đế cấp, trùng kích tôn cấp! Trùng kích Vạn Yêu Chi Tổ trong truyền thuyết!
Thật ra hai kim tiên bị Âu Dương một chiêu diệt đồng bạn hù sợ, hai người liếc nhau. Chỗ này là thế giới Dị tộc, nếu đánh tiếp sẽ dẫn đến Dị tộc cao đẳng khác, vậy thì bọn họ còn có thể sống sao?
Hai người ngẫm nghĩ một lúc sau cùng chui vào cánh cửa thông hướng Tiên Giới, biến mất.
Âu Dương lạnh lùng nhìn cánh cửa Tiên Giới, nhẹ lắc đầu. Từ hôm nay trở đi mình nên quên đi tất cả chuyện quá khứ, bắt đầu từ bây giờ mình không là tiên nữa, mình chính là yêu! Là Yêu Tổ! Là Vạn Yêu Chi Tổ!
*Xẹt!*
Một huyết sắc tên bay ra khỏi tay Âu Dương, phóng thích đám Dị tộc bị bắt trói.
Một số Dị tộc hấp hối sau khi khổn yêu tác bị mở ra thì vết thương trên người họ dần khép lại. Tuy nhiên họ giống như Âu Dương trước kia, không thể hấp thu được bất cứ lực lượng nào, chỉ có thể cắn nuốt lực lượng của người kahcs để hồi phục lại. Vậy nên mặc dù vết thương khép lại nhưng họ cần thời gian rất lâu mới hồi phục lại.
Nhìn lướt qua những Dị tộc này, Âu Dương mở miệng nói:
- Vạn Yêu Chi Thành ở đâu?
- Vạn Yêu Chi Thành?
Nghe câu hỏi tất cả Dị tộc ngây ngẩn. Một Dị tộc cường đại như vậy mà không biết Vạn Yêu Chi Thành ở đâu? Cái này cũng lạ lùng quá đi.
- Ở đằng kia...
Cô gái ban đầu nhắc nhở Âu Dương mau trốn đi giơ tay chỉ một hướng, mặc dù cô gái có nhiều thắc mắc nhưng không nghi ngờ ân nhân cứu mạng của mình.
Âu Dương nói cảm ơn:
- Đa tạ!
Âu Dương biến thành tia chớp đen bay hướng cô gái chỉ.
Sau khi Âu Dương rời đi thật lâu, mọi người vân còn ngây ngốc. Chuyện hôm nay thật là quá trái ngược lẽ thường. Một Dị tộc thấp kém có thể tiêu diệt kim tiên ngay lập tức, chuyện này chưa từng xuất hiện trong lịch sử Dị tộc. Dị tộc quái lạ này rốt cuộc đến từ đâu? Phút chốc suy nghĩ này nỗi lên trong óc mỗi người.
Cuồng phong cuốn áng mây đỏ, bầu trời vốn sáng sủa bỗng bị đám mây đỏ phủ lên. Dị tộc trên mảnh đất đỏ cùng ngẩng đầu nhìn bầu trời, trên mặt mỗi người đều là vẻ thành kính, thậm chí có nhiều Dị tộc thấp kém quỳ gối xuống đất.
Trong thế giới Dị tộc chỉ có một người có thể cuốn động đám mây đỏ, chính là vua của họ! Cũng chính là Chủ Dị tộc khiến Tiên Giới nghe tiếng sợ vỡ mật. Chủ Dị tộc từng dùng sức của một người độc chiến ba cường giả Tiên Giới, đánh ba người kia bị thương nặng, Ngụy Bỉnh Dập!
Đôi cánh đỏ rực, cái đuôi dài màu vàng, Chủ Dị tộc có được tất cả đặc điểm của Dị tộc cao đẳng nhất. Y không chỉ có được những thứ này, trên người y còn có bá khí bễ nghễ thiên hạ.
Thiên phú và đẳng cấp của Ngụy Bỉnh Dập đã đạt tới tình trạng muốn thông qua Huyết Hải không khó khăn. Lực lượng của y mạnh mẽ dù là Tiên Giới hay thế giới Dị tộc tuyệt đối là số một. Nhưng Ngụy Bỉnh Dập cũng là người kiêu ngạo, y muốn không phải là Vạn Yêu Chi Tổ mà là thuộc hạ có thể trợ giúp y!
Ngụy Bỉnh Dập hỏi cô gái bên cạnh mình:
- Hơi thở mới nãy xuất hiện tại chỗ này sao?
Ngụy Bỉnh Dập nhìn cô gái bên cạnh mình, hỏi:
- Mộng Hi, hơi thở đó còn không?
Cô gái là tiên tri mới của Dị tộc, cũng là người cảm giác được Yêu Tổ buông xuống, từ Vạn Yêu Chi Thành không tiếc vạn dặm tới bên này.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Nhưng họ đã muộn một bước. Mộng Hi từ đất đỏ bốc lên một khối đất, từng chút một tách ra bùn đất, trong đất lẫn một giọt máu vàng tỏa ra yêu khí đậm đặc!
Trông thấy hình ảnh này, dù là Ngụy Bỉnh Dập hay Mộng Hi đều kiềm không được run lên. Đây là máu Yêu Tổ, dù máu này còn chưa mạnh nhưng khi huyết mạch này buông xuống thì đại biểu cho Yêu Tổ đã giáng xuống thế giới này, hắn đã bước lên con đường Vạn Yêu Chi Tổ!
- Nghe hiệu lệnh của ta, trên đất đỏ, tất cả Dị tộc lập tức tụ tập!
Mộng Hi biết chắc chắn có người từng trông thấy Yêu Tổ xuất hiện. Yêu Tổ đối với Dị tộc có ý nghĩa gì, nàng hiểu rõ điều này hơn bất cứ ai, nhất định phải tìm ra Yêu Tổ.
Mộng Hi vừa ra lệnh thì trong mười phút ngắn toàn bộ Dị tộc trên đất đỏ đều tụ tập tại đây. Lúc này dù là Dị tộc thấp kém hay cao đẳng khi thấy vương giáng xuống ập thể quỳ gối xuống đất, hành lễ tiết cao nhất.
Nhưng giờ phút này Mộng Hi không rảnh để ý những điều này, trong mắt của nàng chỉ có Yêu Tổ! Mộng Hi muốn biết rốt cuộc là ai thấy Yêu Tổ, rốt cuộc là ai!
Mộng Hi liếc hơn một trăm Dị tộc tại đây, hỏi:
- Mới rồi ai ở đây? Nói tất cả chuyện xảy ra cho ta biết!
Trong số những người này có cường giả, cũng có kẻ yếu, nhưng đối với nàng thì đều là thần dân của nàng.
- Bệ hạ!
Qua một lúc sau có một cô gái đi ra khỏi đám người.
Cô gái đi tới bên cạnh Mộng Hi, nhìn nàng, nói:
- Mới nãy chúng ta suýt bị mấy kim tiên này giết chết!
- Tiếp theo thì sao?
Mộng Hi nghe tới đây tim rớt cái bịch, máu vàng xuất hiện tại đây vốn đã làm nàng sợ, nếu như Yêu Tổ mới buông xuống đã bị giết chết thì tuyệt đối là tai kiếp to lớn cho Dị tộc! Nếu tin tức này truyền ra thì tất cả tín ngưỡng, chờ đợi của Dị tộc đều tan vỡ!
Cô gái cẩn thận nhìn Mộng Hi, nói:
- Tiếp theo có một Dị tộc thấp kém đột nhiên xuát hiện, hắn giết chết một kim tiên, sau đó thả kim tiên khác đi.
Cô gái không dám che giấu điều gì, nói hết chuyện đã xảy ra cho Mộng Hi biết.
Không có huyết dực, không có cái đuôi, nhìn qua là bộ dạng Dị tộc thấp kém lại có được sức chiến đấu vượt qua tất cả! Đây là biểu hiện của Yêu Tổ trước khi không được đến Yêu Tổ chân thân. Khi Âu Dương có được Yêu Tổ chân thân thì có thể biến đổi trở lại bộ dạng lúc đầu hắn tiến cấp kim tiên.
Đôi cánh vàng, đuôi dài dữ tợn, lưng mọc gai xương, người đầy vảy vàng! Đây mới là Yêu Tổ chân chính. Nghe lời thiếu nữ kể, trên mặt Mộng Hi dần lộ nụ cười. Ngụy Bỉnh Dập ở bên cạnh Mộng Hi cũng mỉm cười. Bọ họ đã quá coi thường Yêu Tổ trong truyền thuyết sẽ giáng thế. Cho dù Yêu Tổ không hoàn thành yêu hóa biến thân thì vẫn có được sức chiến đấu cường đại, bộ dạng của hắn là Dị tộc thấp kém, cái này đúng là chuyện rắc rối.
Bởi vì Dị tộc như thế ở trong Vạn Yêu Chi Thành là đếm hoài không hết, muốn tìm ra Yêu Tổ thật tình quá khó khăn. Nhưng chuyện này không thể báo cáo cho toàn thiên hạ, nếu để đám người Tiên Giới biết thì e rằng sẽ không tiếc tất cả cái giá đắt điên cuồng công kích Vạn Yêu Chi Thành, mãi cho đến khi giết chết Yêu Tổ mới ngừng lại.
Mộng Hi nói với không khí:
- Xóa hết ký ức của chúng đi!
Tiếp theo trên bầu trời xuất hiện một cái bóng giống như là Hồn Giả, cái bóng màu đỏ sậm. Y rốt cuộc là người hay quỷ không ai biết, chỉ thấy y ở trên bầu trời bay một vòng rồi lượn quanh những người xuất hiện tại đây. Những người bị y quét qua đều hôn mê bất tỉnh, ngã xuống đất.
Cái bóng làm xong những điều này lại biến mất trong không trung, dường như y chưa từng xuất hiện.
Mộng Hi nhìn những Dị tộc ngã trên mặt đất, nàng biết đây là điều phải làm.
Nếu tin tức Yêu Tổ giáng thế truyền ra thì Tiên Giới chắc chắn sẽ biết, nếu vì sai sót đó khiến Yêu Tổ chưa lớn lên đã chết thì nàng làm sao ăn nói với toàn Dị tộc?
Ngụy Bỉnh Dập nhìn Mộng Hi đứng cạnh mình, hỏi:
- Hắn ở đâu?
Ngụy Bỉnh Dập biết Mộng Hi có được giọt máu vàng này chắc chắn có thể tìm ra vị trí của Yêu Tổ.
- Hắn...
Mộng Hi dùng cách truyền âm trao đổi với Ngụy Bỉnh Dập, tùy theo lời nàng nói, y biến đổi sắc mặt.
Vạn Yêu Chi Thành, đây là trung tâm toàn Dị tộc, tòa thành thị này từ ngày thế giới Dị tộc mở ra thì nó đã xuất hiện, trải qua các đời Dị tộc kiến thiết mãi đến hôm nay, tòa thành thị này gần như thành thần thoại bất diệt trong lòng toàn Dị tộc.
Tòa thành thị này trong trăm vạn năm qua từng gặp bảy lần Tiên Giới tẩy lễ, nhưng bảy lần không có lần nào có thể hủy diệt tòa thành thị này.
Dù có bao nhiêu tiên cường đại giáng xuống Dị tộc thì Vạn Yêu Chi Thành này vẫn luôn sừng sững tại đây.
Âu Dương từ trên bầu trời nhìn xuống tòa thành thị, mặc dù tên thành thị là Vạn Yêu Chi Thành, nhưng cả tòa thành cực kỳ xinh đẹp. Dị tộc mặc dù tên là Dị tộc nhưng bọn họ trừ có thêm cái đuôi, Dị tộc cao đẳng có thêm đôi huyết dực thì họ gần như không khác gì nhân loại.
Họ trải qua sinh hoạt giống như nhân loại, họ cũng có tranh đấu, cũng có giúp đỡ, yêu thương nhau! Âu Dương ở trên trời nhìn tòa thành thị, hắn biết một ngày kia hắn sẽ trở thành chủ nhân nơi này, nhưng hiện tại bộ dạng của hắn vẫn là Dị tộc thấp kém.
- Lên đế cấp là ta có được Yêu Tổ chân thân, nhưng đế cấp quá yếu, ta căn bản không có khả năng thống lĩnh toàn thế giới Dị tộc. Bây giờ sức chiến đấu của ta gần như là gấp mười lần cùng cấp, chỗ này yêu khí đậm đặc như vậy, dù cho không giết người thì trong ngàn năm ta cũng đủ bước vào đế cấp. Trong vạn năm ta chắc chắn có thể tiến vào đỉnh tiên tôn!
Âu Dương tính toán một phen, hấp thu yêu khí dù có nhanh thế nào cũng không mau bằng giết người.
Giết người là trực tiếp cướp đoạt lực lượng của đối phương cho mình dùng, nhưng lúc mới đến đây bộ dạng của Âu Dương là Dị tộc thấp kém, cho nên hắn cảm thấy mình nên điệu thấp một chút mới đúng.
Âu Dương chậm rãi từ trên trời đáp xuống, hắn không quang minh chính đại đáp xuống trung tâm thành thị mà đáp xuống ngoài rìa thành. Chỗ này không tồn tại vệ binh thành gì, bởi vì Dị tộc không quản lý nhiều như vậy. Chỗ này hoàn toàn là cường giả vi tôn, muốn sinh tồn tại đây ngươi cần làm là có thực lực siêu mạnh.
Âu Dương rất điệu thấp tiến vào Vạn Yêu Chi Thành. Diệp lão từng nói Âu Dương xuất hiện có lẽ đã bị tiên tri của Dị tộc phát hiện, đối phương là địch là bạn thì hắn hề biết.
Vạn Yêu Chi Tổ, là đại biểu hy vọng trong đa số Dị tộc, nhưng Chủ Dị tộc thống trị Dị tộc nhiều năm như vậy, sao có thể nhường tất cả của mình cho người khác?
Âu Dương biết Vạn Yêu Chi Tổ không dễ làm, bây giờ hắn cần làm là che giấu trong Vạn Yêu Chi Thành to lớn, làm Dị tộc thấp kém điệu thấp, chờ đợi cơ hội một hơi vùng lên.
- Dị tộc cấu thành không khác biệt quá lớn với nhân loại. Dị tộc cũng là cao đẳng thống trị thấp kém, thế giới nhân loại dù không nói rõ ràng như vậy nhưng cũng tương tự.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Trước khi Âu Dương tới đây được Diệp lão cho biết rất nhiều thứ liên quan Dị tộc.
- Bây giờ ta là một Dị tộc thấp kém, thực lực trên người ta không thể bại lộ. Một Dị tộc thấp kém mạnh nhất chẳng qua là thực lực linh tiên, nhưng lực lượng của ta hơn cả kim tiên, nếu ta bại lộ lực lượng thì chắc chắn sẽ bị Chủ Dị tộc và tiên tri phát hiện.
Âu Dương suy nghĩ thật lâu, cuối cùng quyết định tạm thời trốn tránh, làm một tiểu nhân vật không bắt mắt.
- Trước tiên tìm một gia tộc không tệ làm phó tòng cũng là chuyện thú vị!
Âu Dương nhìn đằng trước, một mảnh kiến trúc to lớn xuất hiện trước mặt hắn. Phía trước cánh cửa quần kiến trúc này đang đứng rất nhiều người giống như Âu Dương, không có huyết dực, cũng không có đuôi, giống như hàng hóa chờ đợi người tra xét.
- Xem ra vận may của ta không tệ lắm.
Âu Dương mỉm cười, nhanh chóng chạy tới phía sau đám người xếp hàng.
Trước cánh cửa một người đàn ông bộ dạng quản gia nhìn thủy tinh cầu tỏa ra ánh sáng đen, trắng mắng một Dị tộc thấp kém trước mặt:
- Không hợp cách, tu vi ngay cả tam đẳng cũng chưa đạt đến mà ngươi không biết xấu hổ tới đây?
- Đại nhân, ta thật sự rất cần phần công tác này!
Người đàn ông nói rồi định quỳ xuống lạy quản gia, Âu Dương đứng nhìn giật nảy mình. Xem ra Dị tộc thấp kém ở trong thế giới Dị tộc có địa vị rất thấp.
- Không được! Người tiếp theo!
Quản gia không vì người đàn ông quỳ xuống mà động lòng, phất tay kêu mấy người hầu đi lên kéo người đàn ông xuống, tiếp tục thẩm tra.
- Không được! Người tiếp theo...người tiếp theo...người tiếp theo...người tiếp theo...
Lần lượt từng Dị tộc thấp kém bị đào thải, cũng có mấy người được thu nhận. Âu Dương quan sát, phát hiện Dị tộc thấp kém được nhận đều có thực lực cỡ phi tiên. Nếu không muốn bại lộ thực lực cấp kim tiên thì vào lúc này hắn kích phát lực phi tiên chắ đã đủ.
Rất nhanh, xếp người trước mặt Âu Dương đã kiểm tra xong, hắn đi tới đài kiểm tra, đưa tay đặt vào thủy tinh cầu, rồi kích phát một tia lực phi tiên.
Trên thủy tinh cầu huyết quang dao động, huyết quang này chớp lóe linh động hơn mấy người đã thông qua rất nhiều lần, làm quản gia thấy giật nảy mình.
Quản gia vui vẻ nhìn Âu Dương, nói:
- Tốt! Tốt lắm! Trong một đám rốt cuộc có một kẻ không tệ! Người đâu, dẫn hắn ra mặt sau!
Phải biết rằng dù Âu Dương biểu hiện ra thực lực khá yếu nhưng làm người hầu, có lực lượng tứ đẳng đã là không tệ, dù là gác cổng thủ vệ trong cung điện của Chủ Dị tộc chẳng qua là thực lực cỡ này.
Âu Dương được người mang vào Mộng gia, hắn biết sinh hoạt ẩn cư của mình từ hôm nay đã bắt đầu. Nhưng Âu Dương không hay biết, hắn tiến vào Mộng gia trùng hợp là gia tộc của nhà tiên tri Mộng Hi, việc này rốt cuộc là phúc hay họa không ai biết.
…
Mộng gia, trong Vạn Yêu Chi Thành, Mộng gia từ rất lâu về trước từng là một gia tộc rất huy hoàng. Tộc trưởng là một trưởng lão dưới tay Chủ Dị tộc, phong cảnh vô hạn.
Nhưng sau này trưởng lão Mộng gia chết trận trong cuộc chiến hai giới, mặc dù Mộng gia vẫn được Chủ Dị tộc chăm sóc nhưng dù gì không còn cường giả trấn giữ, phong cảnh trước kia dần mất sắc.
Bảy trăm năm trước là giờ phút thê thảm nhất của Mộng gia, lúc đó Mộng gia gần như bị gạt bỏ khỏi Vạn Yêu Chi Thành. Nếu như không phải Ngụy Bỉnh Dập cảm thấy Mộng gia từng là công thần mà bảo hộ thì có lẽ Mộng gia đã biến mất, không có chuyện sau này.
Bảy trăm năm trước, vào giây phút Mộng gia gian nan nhất, Mộng gia sinh ra một cô bé. Cô bé này trời sinh biết nói, ba tuổi có thể nhận biết trời sao, chín tuổi có thể nói ra nhiều huyền cơ. Năm mười lăm tuổi, cô bé một mình đi vào Dị tộc hoàng thành, đối diện Chủ Dị tộc Ngụy Bỉnh Dập, trong một đem danh tiếng đại hiền giả truyền khắp Dị tộc.
Một năm kia Mộng Hi gần mười lăm tuổi, nàng mới mười lăm tuổi đã độc lập chống đỡ toàn gia tộc. Dựa vào cái danh đại hiện giả, Mộng Hi từng bước một khiến gia tộc hồi phục đến cường thịnh, bây giờ Mộng gia thậm chí hưng thịnh hơn xưa.
Bảy trăm năm qua đi, cái tên Mộng Hi gần như sánh ngang với Chủ Dị tộc, mặc dù không có lực lượng hủy thiên diệt địa của Ngụy Bỉnh Dập nhưng nàng có năng lực biết dược họa phúc sớm tối. Chính vì dựa vào năng lực của Mộng Hi mà trong bảy trăm năm nay, người Dị tộc dần ít chết trận hơn.
Có thể nói nếu nhắc đến đại tướng dưới tay Chủ Dị tộc thì đệ nhất tuyệt đối là Mộng Hi. Nhưng Mộng Hi không muốn làm đại tướng hàng đầu của Ngụy Bỉnh Dập, nàng chỉ muốn có một ngày gả cho người đàn ông này, để người đàn ông này ôm vào lòng.
Bảy trăm năm, Mộng Hi cố gắng bảy trăm năm, bây giờ mối quan hệ giữa nàng và Ngụy Bỉnh Dập xem như tiến một bước, nhưng đây không phải điều nàng mong muốn.
Mộng Hi về đến nhà, gần đây nàng cứ thấy bứt rứt lo âu. Yêu Tổ xuất thế chắc chắn uy hiếp đến Ngụy Bỉnh Dập, nếu là tiên tri các đời trước thì lúc này mặc kệ ra sao chắc chắn từ bỏ Chủ Dị tộc, hết sức phụ tá Yêu Tổ hoàn thành đại nghiệp nhất thống thiên hạ.
Nhưng Mộng Hi đã rơi vào võng tình, trong mắt nàng chỉ có Chủ Dị tộc Ngụy Bỉnh Dập, nàng không cho phép bất cứ ai uy hiếp người mình yêu.
- Bây giờ hắn ở trong Vạn Yêu Chi Thành, nhưng hắn sẽ ở đâu?
Mộng Hi ngồi trên giường, xoa trán. Lúc trước Mộng Hi dùng dự ngôn thuật muốn biết vài chuyện thì dễ như trở bàn tay.
Nhưng chuyện duy nhất Mộng Hi không tính được là việc có liên quan đến nàng. Tuy nhiên, lần này Yêu Tổ còn chưa lớn lên có thể né qua dự ngôn thuật của Mộng Hi, không lẽ ông trời cũng đang giúp hắn sao?
- Nữ nhi...
Cửa phòng Mộng Hi bị mở ra, mẫu thân của nàng, xinh đẹp giống như nữ nhi của bà, và có huyết thống, huyết sắc song dực, đuôi dài màu bạc, đây là huyết thống đứng sau Chủ Dị tộc.
- Mẫu thân.
Mộng Hi trông thấy mẫu thân tiến vào thì ánh mắt thoải mái hơn, chỉ khi ở bên cạnh người thân thì nàng mới hoàn toàn buông xuống tất cả.
- Hài tử, trong nhà tuyển nhận mười hai gia đinh, ngươi có muốn dự ngôn bọn họ, nhìn xem có người nào trà trộn vào mưu đồ gây rối không?
Mẫu thân của Mộng Hi biết, nàng là một người đặc biệt cẩn thận, dù ở trong nhà thì nàng đều sử dụng dự ngôn thuật kiểm tra xem có phải là thật lòng.
Nếu là trước kia thì dù Mộng Hi có mệt mỏi bao nhiêu chắc chắn sẽ đứng dậy tiến hành dự ngôn, nhưng hôm nay nàng không có tâm tình đó. Gia đinh? Cường giả mạnh nhất trong gia đinh chẳng qua là tứ đẳng, hơn nữa nàng đã cảnh cáo thế lực khác, chắc sẽ không ai dám nhét người vào nhà nàng nữa.
Mộng Hi xoa trán, nói:
- Thôi, gần đây ta hơi mệt. Chỉ là mười hai gia đinh, không sao, nếu có ai dám bất lợi cho nhà chúng ta thì năng lực cảm giác của ta chắc chắn sẽ trước tiên phát hiện.
Mộng Hi thật sự quá mệt mỏi, lần này vì tìm Yêu Tổ gần như tiêu hao hết lực lượng của nàng.
- Mộng Hi, làm sao vậy?
Thấy bộ dạng con gái mệt nhọc, mẫu thân của Mộng Hi nhẹ nhàng tiến lên vài bước bắt lấy tay nữ nhi, trong mắt hiền hòa. Bất cứ lúc nào chỉ có phụ mẫu là vô tư yêu thương hài tử của mình.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Mộng Hi thấy trong mắt mẫu thân hiền hòa, lòng ấm áp. Mặc dù mỗi ngày Mộng Hi sống rất mệt mỏi, nhưng khi nàng nhớ đến phải chống đỡ cả gia đình này thì nàng sẽ cắn răng tiếp tục chịu đựng.
- Mẫu thân, ta không có việc gì...
Mộng Hi cười với mẫu thân, mặc dù nụ cười này rất gượng gạo.
- Hài tử, ngươi quá ngốc, hắn là người đàn ông tựa như trăng trong trời đêm, dù ngươi có lóe sáng thế nào thì vẫn chỉ có thể là một ngôi sao bên trăng sáng.
Mẫu thân của Mộng Hi nói xong những lời này thì xoay người ra khỏi phòng nàng, bà biết lúc này cần cho nữ nhi một ít thời gian, để tự mình ngẫm nghĩ.
Nhìn bóng lưng mẫu thân rời đi, Mộng Hi rất muốn từ bỏ theo lời mẫu thân, nhưng chuyện đó muốn buông tay liền có thể bỏ xuống sao?
Trong đại viện Mộng gia, Âu Dương mờ mịt nhìn mười một người bên cạnh mình. Lúc này bọn họ đều theo y phục vệ binh, đây là y phục đặc chế của Mộng gia, nếu Âu Dương đã gia nhập Mộng gia thì cũng phải mặc nó. Khi mặc y phục này Âu Dương cảm thấy đặc biệt khó chịu.
Âu Dương hỏi một người trẻ tuổi có vẻ nhỏ tuổi đứng bên cạnh mình:
- Tại sao chúng ta phải đứng đây?
- Không phải chứ? Ngươi không biết cả chuyện này?
Thanh niên giật mình nhìn Âu Dương, giống như hắn đến từ Tiên Giới vậy.
- A? Cái gì?
Âu Dương rất mờ mịt, hắn nên biết cái gì? Không lẽ Dị tộc còn có chuyện lạ lùng gì?
Di Tiểu Thiên giật mình nhìn Âu Dương, nói:
- Mỗi người gia nhập vào Mộng gia đều phải nhận dự ngôn thuật của đại hiền giả Mộng Hi, xác định trung tâm với Mộng gia mới được gia nhập. Chuyện này hình như toàn thiên hạ đều biết, không lẽ ngươi đến từ Tiên Giới?
Lần này trong mười hai người được chọn thì thiên phú của Di Tiểu Thiên tốtn hất. Mặc dù Di Tiểu Thiên không có đôi cánh nhưng đuôi dài khiến gã có thể chen chân vào hàng ngũ Dị tộc cao đẳng. Có thể nói trong số người có mặt Di Tiểu Thiên tuỏi nhỏ nhất, thậm chí nhỏ hơn Âu Dương tám tuổi.
Dị tộc cao đẳng ra đời liền có được thực lực như vậy, năm nay Di Tiểu Thiên mới có mười chín tuổi, tuổi này đã có được lực phi tiên, có thể nói nếu y có được cơ hội thì chen chân vào xã hội thượng lưu tuyệt đối không thành vấn đề.
Có thể nói trong mười hai người thì có tiền đồ nhất chính là Di Tiểu Thiên. Trong Dị tộc bởi vì không có pháp môn tu luyện, huyết thống quyết định tất cả. Nếu không phải Âu Dương xuyên đến tiểu thế giới mà là chỗ này thì cả đời này có lẽ hắn không có cơ hội nào.
Trong thế giới này, Âu Dương tuyệt đối bị liệt vào hàng Dị tộc cấp thấp nhất. Nếu sớm xuất hiện tại đây thì có lẽ bây giờ Âu Dương đã chết.
Nghe lời Di Tiểu Thiên nói, đáy lòng Âu Dương lạnh lẽo. Hắn thật xui xẻo, chạy tới nhà tiên tri của Dị tộc, cái này chẳng phải là tự đưa mình vào miệng cọp?
Nhưng nếu lúc này bỗng bỏ trốn thì sẽ lập tức bị phát hiện nay. Phút chốc dù tài trí như Âu Dương cũng không biết nên lựa chọn làm sao.
Thấy Âu Dương bộ dạng mờ mịt, Di Tiểu Thiên giật mình hỏi lại:
- Ngươi thật sự không biết?
- Đừng ồn ào!
Không đợi Âu Dương đáp lời Di Tiểu Thiên thì một thanh âm từ xa truyền đến, tiếp theo một Dị tộc thuộc về cao đẳng giống như Di Tiểu Thiên đi tới đây. Mặc dù cùng là Dị tộc cao đẳng nhưng bàn về thực lực thì gã mạnh hơn Di Tiểu Thiên rất nhiều, Âu Dương biết tên này chắc là cấp kim tiên.
- Ủa?
Dị tộc cao đẳng đi tới đây liếc mắt liền chú ý tới Di Tiểu Thiên đứng bên cạnh Âu Dương. Trong mười hai người có mười một người là Dị tộc thấp kém, một Dị tộc cao đẳng có vẻ rất bắt mắt.
Nhưng Dị tộc cao đẳng liếc mắt Di Tiểu Thiên rồi lắc đầu nói:
- Hôm nay người đến có Dị tộc cao đẳng, cũng có Dị tộc thấp kém. Nhưng ta mặc kệ các ngươ là cao đẳng hay thấp kém, đã vào Mộng gia thì đều phải làm từ đầu cho ta. Nhớ kỹ, cao đẳng trong iệng các ngươi so với huyết thống cao quý của Mộng gia không tính là gì!
Di Tiểu Thiên nhỏ giọng lầm bầm:
- Hừ! Có cái gì ghê gớm, không phải là cắn nhiều mấy tiên nhân hơn lão tử một chút sao?
Lúc này Âu Dương không có tâm tình để ý Di Tiểu Thiên nghĩ gì, hắn đang cố gắng khiến nỗi lòng bình tĩnh. Âu Dương không tin trên thế giới này có ai nhìn thấu quá khứ, tương lai, nếu thật sự có người như vậy thì người bình thường còn phấn đấu àm cái gì? Đi tìm một người nhìn tương lai của mình thì chẳng phải là có tiền đồ?
Dị tộc cao đẳng mạnh mẽ này bắt đầu hù dọa người:
- Tiên tri đại nhân đã ở trong bóng tối làm dự ngôn cho các ngươi. Các ngươi đến làm cái gì thì tự hiểu, suy nghĩ trong lòng mỗi người đều bị tiên tri đại nhân biết rõ hết, cho nên ta muốn nói cho những người có mưu mô rằng hãy cẩn thận cho ta!
Âu Dương nghe gã đe dọa cấp thấp như vậy thì rất khinh thường, tuy nhiên lời gã nói rất có sức uy hiếp với Dị tộc.
Ai làm cái gì tiên tri đại nhân đều biết? Vậy tiên tri đại nhân có biết ta ẩn núp trong nhà các ngươi không?
- Công tác của các ngươi là tuần tra ban đêm, bây giờ ta chia tổ cho các ngươi. Ngươi, ngươi, ngươi, ba ngươi một tổ. Ngươi...ngươi...
Dị tộc cao đẳng đứng đó chia đội ba người một tổ haược nhóm hai người.
Phân đến cuối cùng chỉ còn lại Âu Dương và Di Tiểu Thiên.
Dị tộc cao đẳng chỉ vào Âu Dương và Di Tiểu Thiên, nói:
- Hai ngươi một tổ, phụ trách thủ vệ Tuyết Dạ viên, mỗi đem hai ngươi chăm chỉ canh gác cho ta, ta sẽ không định kỳ kiểm tra, nếu các ngươi dám làm biếng thì ta thề dù ngươi có là huyết thống cao đẳng nhất cũng sẽ bị đá khỏi Mộng gia!
Dị tộc cao đẳng hung dữ trừng Âu Dương và Di Tiểu Thiên, buông lời cảnh cáo.
Di Tiểu Thiên hơi khó chịu đáp lại:
- Tuân lệnh.
Âu Dương thì nhẹ gật đầu, nhưng ai không phát hiện khóe môi hắn bất giác cong lên. Cứ như vậy bỗng dưng đơn giản qua cửa trót lọt? Xem ra mình khá là may mắn.
- Cái thứ gì vậy? Còn làm trông nhà trông cửa cái gì, cho rằng lao tử là chó sao? Lão tử tới dây là vì muốn đi chiến trường hai giới!
Di Tiểu Thiên vừa đi vừa chửi, Âu Dương thì luôn theo sau lưng gã.
Âu Dương nghe lời Di Tiểu Thiên lầm bầm thì thấy buồn cười, chiến trường hai giới chắc cũng phải mấy ngàn năm sau, gã suy nghĩ cũng sớm quá.
Âu Dương cảm thấy trông hộ viện không có gì không tốt, ít nhất rảnh rỗi, hắn có thể nhân dịp này vừa hấp thu yêu khí vừa chỉnh lý tín niệm chí cường giả Triệu Cương tặng cho.
Tín niệm chí cường giả nói trắng ra là ký ức hữu dụng nhất trong đời Triệu Cương, Âu Dương luôn mang theo nó bên người vẫn không có thời gian rảnh rỗi chỉnh lý, bây giờ rảnh rang, rốt cuộc có cơ hội sắp xếp chúng nó.
Âu Dương cười nói với Di Tiểu Thiên:
- Ngươi nghỉ ngơi đi, ta phụ trách tuần tra là được.
Lúc này đã là buổi tối, cũng là thời gian hai người tuần tra Tuyết Dạ viên.
Mấy ngày nay Di Tiểu Thiên không ngừng oán trách mình thành con chó trông hộ viện, nên đa số thời gian là Âu Dương tuần tra, gã thì nghỉ ngơi.
Cuộc sống như vậy ngược lại khiến Âu Dương thấy rất thoải mái.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart